Thần đạo đan tôn
Chapter
0388
Lại nói, trước đó trận linh truyền ra ý Thánh Hoàng cũng hết sức rõ ràng.
Chỉ cần không làm trái pháp luật của đế quốc, như vậy Trần Phong Viêm sẽ rộng lượng với người trong thiên hja.
Cho nên, những người bái vào những môn phái kia tu luyện cũng không có phản bội đế quốc.
Trong lúc nhất thời, cả nước đều chấn động, có một lượng lớn người trẻ tuổi trước chia tay cố hương, bắt đầu đi tới những di tích cổ kia, để cầu thay đổi vận mệnh.
Nhưng mà, đế đô tự nhiên rất là khác biệt.
Nghị Sự trưởng đã ra nghiêm lệnh, cấm chỉ con cái của quan viên, tướng lĩnh đế quốc bái vào tông môn, chỉ có thể đưa vào trong học viện mà đế quốc mở mà thôi.
Đưa ra quy định chết như vậy, tự nhiên không có người nào dám làm trái lệnh.
Bái nhập tông môn không phạm pháp, thế nhưng việc không tuân lệnh dụ lại là tội lớn.
Tu luyện cần tài nguyên, hàn môn khó ra quý tử, bởi vậy số lượng đệ tử mà những tông môn kia thu nhận có rất nhiều.
Mà người có thể được xưng là nhân tài cũng rất ít, thiên tài càng có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Kỳ thật, bên trong hàn môn cũng có thiên tài, chỉ là bởi vì điều kiện gia đình cho nên đã bỏ qua thời gian tu luyện tốt nhất.
Hiện tại nếu muốn đuổi theo, không nói trước có được hay không, nhưng ít ra cũng phải bỏ ra đánh đổi gấp mấy lần thậm chí gấp mười lần.
Lăng Hàη chuyên cần khổ luyện, hiện tại thế giới này càng ngày càng náo nhiệt, cũng càng ngày càng loạn, toàn bộ đều phải nhờ uy thế của Trần Phong Viêm để trấn áp.
Một khi có một ngày hắn bị đánh bại, như vậy thì xin lỗi, đế quốc cường thịnh nhất thời này sẽ sụp đổ, quần hùng cát cứ, tiến vào thời kỳ phân tranh loạn thế.
Cho nên, chỉ có bản thân cường đại, mới có thể được tôn trọng, có được tự do.
Hắn củng cố cảnh giới vững chắc, sau đó mới bắt đầu tiếp tục tăng tu vi lên.
Lần này là bị cưỡng ép tăng lên, khó tránh khỏi sẽ xảy ra tình huống căn cơ bất ổn, cho nên nhất định phải sớm loại bỏ, không thể để lại hậu hoạn.
Nhoáng một cái đã qua hai tháng.
Từ đầu đến cuối Trần Phong Viêm cũng không có xuất quan, cũng không có hành động gì đối với những cường giả tiên đồ đột nhiên xuất hiện kia.
Lúc này đã có ít người ngo ngoe muốn động.
Hẳn Trần Phong Viêm cũng chỉ là Trúc Cơ cảnh, chỉ là bày ra Thanh Long đại trận ở đế đô, cho nên mới có thể lực áp được Thôi Trấn Hải a.
Thiên Địa vừa mới bắt đầu khôi phục, có thể làm cho người ta bước vào Trúc Cơ đã là chuyện rất không dễ dàng rồi.
Không có khả năng lại đột phá Trúc Cơ.
Theo tin tức đáng tin, Yêu Hoàng ngăn cản được Trần Phong Viêm một trăm chiêu.
Yêu Hoàng mới vừa đúc thành Nhân Đạo cơ, cứ như vậy mà phỏng đoán, Trần Phong Viêm này chỉ là nhân cơ hậu kỳ hoặc là đỉnh phong mà thôi.
Nhiều nhất chỉ là dựng thành Thiên Đạo cơ.
Có lời đồn đại nổi lên bốn phía, quả thực cũng có chút cơ sở để tin tưởng.
Bước đầu tiên của tiên đồ là Trúc Cơ sao? Lăng Hàη thì thào, từ lời đồn đại nhìn vào, bên trên Tầm Bí chính là Trúc Cơ, đương nhiên, Trúc Cơ không biết mạnh mẽ hơn Tầm Bí gấp bao nhiêu lần.
Sau khi đi qua tiên môn, cấp độ sinh mệnh tăng tiến rất mạnh, không có cách nào tưởng tượng ra được.
Chỉ là, ngày đó thử yêu từng nói tu vi của Trần Phong Viêm không chỉ là Sinh Đan cảnh a.
Trúc Cơ là bước đầu tiên tiên đồ, như vậy Sinh Đan dù như thế nào cũng phải là bước thứ hai.
Mà Trần Phong Viêm, chí ít cũng đứng ở trên bậc thang thứ ba của tiên đồ.
Hít!Lăng Hàη nhe răng, từ trên lý luận mà nói, hoàn cảnh thiên địa hiện tại ngay cả Trúc Cơ cảnh cũng rất khó bồi dưỡng ra được.
Tỉ như Yêu tộc cũng chỉ có một Yêu Hoàng đạt đến dạng cảnh giới này mà thôi.
Mà lãnh hải của Yêu tộc có thừa, nhất định tài nguyên chiếm hữu sẽ vượt xa Nhân tộc.
Cho nên, Yêu tộc mới có thể lòng tin tràn ngập như vậy, muốn Huyền Bắc quốc xưng thần với bọn chúng.
Thế nhưng Trần Phong Viêm cường đại lại hoàn toàn không nói đạo lý ra được, đứng ở trên bậc thang thứ ba của tiên đồ thậm chí còn là vị trí cao hơn.
Vậy hắn tu luyện như thế nào chứ?Nếu không phải ngày đó đã tận mắt nhìn thấy, Lăng Hàη cũng không thể tin được Trần Phong Viêm này lại lợi hại như vậy.
Nếu chỉ là khổ tu, Lăng Hàη tuyệt không cho rằng Trần Phong Viêm có thể đạt tới thành tựu cao như vậy.
Cho nên, tất nhiên trong tay hắn đang nắm giữ lấy một bảo khố kinh người.
Cho nên mới có thể khiến cho hắn bỏ xa xa những người khác, một mình một ngựa tuyệt trần.
Chỉ là, đoán chừng tài nguyên trong tay Trần Phong Viêm cũng chỉ đủ cho một mình hắn sử dụng, cho nên cho dù là các nhi tử của hắn cũng chỉ có tu vi có thể nói là bình thường, còn xa không được xưng là yêu nghiệt.
Hiện tại lời đồn đại nổi lên bốn phía, bên trong giả cũng có thật, bên trong thật lại có giả.
Có lẽ cho dù nói ra những lời mà thử yêu nói ra thì những người kia cũng sẽ không tin a.
Con người, luôn luôn tin tưởng chuyện mà mình nguyện ý tin tưởng, vô ý thức tránh đi tin tức gây bất lợi cho chính mình, coi nó là giả.
Cứ như vậy xem ra, sự bình thản yên tĩnh trước mắt cũng không kéo dài được bao lâu, sẽ lại có một trận bão tố kéo tới.
Lăng Hàη lắc đầu, bỏ qua tạp niệm, lại chuyên chú vào bản thân.
Trải qua hai tháng, hoàn cảnh biến hóa đặc biệt nhanh, Thiên Địa lực trở nên càng lúc càng nồng nặc, tu luyện làm ít mà ăn nhiều.
Vốn cần tu luyện hai ba ngày, hiện tại một ngày đã có thể đạt tới hiệu quả tương ứng.
Chuyện này làm cho rất nhiều tân binh vừa mới đạp vào võ đạo có cơ hội đuổi theo, nếu như lại có thể có được mấy khỏa bảo quả, có lẽ rất nhanh đã có thể xuất hiện một nhóm lớn cao thủ Minh Văn cảnh trẻ tuổi.
Tiến cảnh của Lăng Hàη cũng không chậm, hắn sắp đạt tới nhị cốt đỉnh phong.
Hai tháng này tiến bộ lớn nhất của hắn chính là vận dụng đối với Thiên Văn ngọc và Yêu Hầu quyền.
Thiên Văn ngọc, hiện tại hắn chỉ cần năm giây là đã có thể hoàn thành áp súc trọng lượng, hơn nữa sau khi bước vào nhị cốt, niệm lực của hắn lại có một chút tiến bộ, nhiều nhất có thể ép Thiên Văn ngọc đến tình trạng hai cân tám lượng.
Mặc dù chỉ là tiến bộ hai lượng, thế nhưng từ trên cơ sở ba cân giảm xuống hai lượng, đây chính là tiến bộ hơn sáu phần trăm a.
Đáng tiếc, tốc độ của Thiên Văn ngọc vẫn không thể nào đột phá gấp mười lần vận tốc âm thanh, chuyện này khiến cho Lăng Hàη cảm thấy tiếc nuối.
Yêu Hầu quyền, hiện tại từng quyền của hắn đánh ra đều có một đầu yêu hầu xuất hiện, cực kỳ ngang ngược, gia trì lực quyền, càng tăng cường lực phá hoại.
Đúng lúc này, rốt cục đã có thế lực không kìm nén được nữa mà tiến vào đế đô.
Đây là Hỗn Nguyên tông, một lão giả mang theo một người trẻ tuổi đi tới cửa học viện đế đô, không nói gì làm cái gì, cứ như vậy khoanh chân ngồi xuống, ngăn chặn đường ra vào.
Lập tức có thủ vệ đi lên đuổi người, kết quả người ta nói lần này là tới khiêu chiến học sinh ưu tú trong học viện.
Một đấu một đơn đấu, nếu như có người nào có thể ở trong cùng cảnh giới hoặc là cùng tuổi thắng tên người trẻ tuổi kia.
Như vậy bọn hắn sẽ phủi mông một cái rời đi, nếu không, bọn hắn sẽ ngăn cửa mười ngày ở đây.
Tin tức truyền ra, lập tức đã dẫn phát chiến ý của học sinh trong học viện, cả đám nhao nhao đi ra khiêu chiến.
Kết quả, bất kể là ai xuất thủ, đều bị tên người trẻ tuổi kia nhẹ nhõm đánh bại.
Tin tức này giống như một cơn gió truyền khắp đế đô.
Hỗn Nguyên tông đến đây khiêu khích, không ngờ học viện đế đô lại không người nào có thể địch lại nổi?Đây là một cái tát rất nặng vào mặt, học viện đế đô là nơi hội tụ toàn bộ học sinh cực kỳ ưu tú trong Huyền Bắc quốc.
Thế nhưng lại không địch lại một đệ tử tông môn đột nhiên xuất hiện hay sao?Như vậy học viện đế đô còn mặt mũi nào mà tồn tại nữa chứ?Học viện đế đô bị người ta ngăn cửa, không người nào có thể thắng?Chuyện này vừa nhìn là học viện đế đô vô năng, trong một cái học viện to như vậy mà không tìm ra một người có thể đánh thắng, toàn bộ đều là phế vật.
Nhưng lại suy nghĩ một chút, học viện đế đô là nơi hội tụ toàn bộ thiên tài trong quốc gia, nơi như vậy mà cũng không tìm ra người có thể đánh thắng đối phương, chẳng lẽ thật sự là không có thiên tài sao?Hay là nói, học viện vô phương dạy bảo, không dạy được người chứ?Nếu như là khả năng sau.
.
.
Vậy thì sau này ai còn muốn tiến vào học viện đế đô, học viện tốt nhất tượng trưng cho đế quốc này còn không bằng một Hỗn Nguyên tông hay sao.
Đúng vậy, về sau khi tất cả mọi người chọn đường võ đạo, nhất định sẽ ưu tiên cân nhắc Hỗn Nguyên tông, mà không phải là học viện đế đô.
Đây là muốn làm suy yếu sự thống trị của Huyền Bắc quốc từ cội nguồn a.
Có Hỗn Nguyên tông, về sau sẽ lại còn có một Thanh Thiên tông, Hải Hà phái gì gì đó, tiếp tục ngăn cửa, hoàn toàn đánh nát danh vọng của học viện đế đô rơi xuống đài a.
Cứ như vậy, học viện đế đô còn thu hút được nhân tài tới hay sao?Sau khi Lăng Hàη biết được không khỏi lau mắt mà nhìn đối với một già một trẻ này của Hỗn Nguyên tông.
Chiêu này thật sự rất là độc ác, hết lần này tới lần khác từ bề ngoài nhìn vào còn không tìm ra được một chút chỗ hở nào.
Người ta căn bản không có phá hỏng luật pháp của đế quốc, sao có thể trị tội cơ chứ?Bên đế đô, quả thực thiên tài chân chính không nhiều, ngoại trừ hai yêu nghiệt áp thiên như Lăng Hàη và Hồng Thiên Bộ ra cũng chỉ có mấy tên hoàng tử.
Bên Yêu tộc cũng không thiếu thiên tài, nhưng sự thần phục của bọn hắn vốn đã là không cam lòng không muốn.
Lúc này còn muốn bọn hắn dốc sức hay sao?Ha ha.
Cũng không lâu sau đã có tin tức truyền ra, Hồng Thiên Lượng muốn xuất thủ.
Nói đến Hồng Thiên Lượng, mặc dù hắn là cháu trai của Hồng thái sư, bản thân cũng có thể được xưng tụng là thiên tài.
Thế nhưng thật ra là một nhân vật bi kịch, trường kỳ sống ở dưới bóng ma của huynh trưởng hắn.
Qua nhiều năm như vậy mà vẫn có thể giữ được ý chí chiến đấu dâng trào, muốn vượt qua Hồng Thiên Bộ, kỳ thật chuyện này cũng rất không dễ dàng.
Chỉ là trước có Hồng Thiên Bộ, sau có Lăng Hàη, đều là núi lớn mà hắn không thể vượt qua, chắc hẳn nhất định hắn rất là phiền muộn.
Hiện tại, Hồng Thiên Lượng đứng ra nghênh đón thiếu niên Hỗn Nguyên tông, chẳng lẽ lại muốn Đông Sơn tái khởi hay sao?Lăng Hàη cảm thấy thú vị, mà hắn cũng cho rằng không thể để cho Hỗn Nguyên tông tiếp tục náo loạn như thế.
Nếu như Hồng Thiên Lượng không thể giải quyết, hắn sẽ ra tay.
Ngày thứ hai, Lăng Hàη đã dẫn mấy đứa trẻ đi ra ngoài, chạy tới học viện đế đô.
Lúc này ở nơi này đã có rất nhiều người tới, ngay cả các hoàng tử cũng tới không ít, mỗi một người đều rất kích động.
Trước đó có Lăng Hàη chống lại Tử Hồng tông, đánh chết Thôi Trường Vận, mặc dù đã chọc tới cường giả tiên đồ như Thôi Trấn Hải.
Thế nhưng cuối cùng vẫn biến nguy thành an, còn có được cơ duyên lớn lao.
Cho nên, lần này chư vị hoàng tử đều muốn giành lại cái sinh ý này.
Chỉ là người tuổi trẻ kia thực sự rất mạnh, bọn hắn hoàn toàn không có nắm chắc thủ thắng, cho nên mới một mực quan sát, ý đồ tìm ra nhược điểm của người tuổi trẻ kia.
Chỉ cần là người thì sẽ có nhược điểm, nơi không đủ chính là đệ tử học viện xuất chiến trước đó quá yếu, căn bản không có cách bức thực lực của người tuổi trẻ kia ra ngoài.
Người ta chỉ là tiện tay đánh đấm, tự nhiên cũng không có khả năng để lộ ra sơ hở.
Hồng Thiên Lượng thì lại không giống vậy, dù như thế nào thì hắn cũng là thiên tài đời thứ nhất, mặc dù không sánh kịp Lăng Hàη và Hồng Thiên Bộ.
Thế nhưng dù thế nào cũng có thể bức mấy phần thực lực chân chính của người tuổi trẻ kia ra a.
Cho nên, các hoàng tử cũng tới không ít, tất cả đều chờ Hồng Thiên Lượng làm đá thử kiếm, sáng tạo cơ hội cho bọn hắn.
Lăng Hàη đã sớm đến, hắn ngồi ở trên cái nhánh cây thô to, cách mặt đất rất cao, tầm mắt rất rộng lớn.
Mà bảy anh em hồ lô đều ngồi ở bên cạnh hắn, bên trong miệng đều ngậm đồ ăn vặt, cho dù là Tam Oa kiêu ngạo cũng không ngoại lệ, hiển nhiên đã bị Lăng Hàη làm hư.
Lão đầu kia cũng là cường giả tiên đồ, đứng ở trên bậc thang thứ nhất.
Nhị Oa nói.
Lăng Hàη gật đầu, như vậy hẳn lão đầu này cũng là Trúc Cơ cảnh, chỉ là trước đó hắn nghe nói Trúc Cơ còn phân ra cái gì mà Nhân Đạo cơ, Thiên Đạo cơ.
Thế nhưng lại không biết cảnh giới cụ thể của lão đầu này là gì.
A, ta nhớ ra rồi.
Đại Oa vỗ hai tay, nói: Bậc thang thứ nhất của tiên đồ chính là Trúc Cơ cảnh, xây dựng cơ sở Tiên đạo.
Con người khác nhau sẽ có cơ sở khác nhau, nền tảng bình thường nhất chính là Nhân Đạo cơ, nhưng mà khi làm cho cơ sở Nhân Đạo cơ đến viên mãn, kỳ thật cũng có thể xông lên cảnh giới càng cao hơn.
Nhưng có ít người thiên phú dị bẩm, sau khi xây dựng Nhân Đạo cơ còn có thể lại trúc cơ một cơ sở, xưng là Thiên Đạo cơ.
Còn có một chút người được trời ưu ái, có thể đánh vỡ cực hạn, tu ra đạo nền tảng thứ ba, chính là cực đạo cơ sở.
Nền tảng trúc cơ càng nhiều, cơ sở Tiên đạo sẽ càng hùng hậu, về sau cũng có thể xông lên cảnh giới càng cao hơn, đánh vỡ càng nhiều cực hạn hơn nữa.
Lăng Hàη a một thoáng, khó trách lời đồn đại nói Thôi Trấn Hải là trúc Nhân Đạo cơ, mà Trần Phong Viêm rất có khả năng đã trúc Thiên Đạo cơ, hóa ra là như thế.
Hắn nhìn lại về phía người trẻ tuổi kia, nhãn thuật được phát động, đã thấy được một chút đồ vật dùng mắt thường bằng phàm thai không nhìn ra được.
Huyết khí của người trẻ tuổi này vô cùng vượng, như là một cái lò lửa vậy, cháy hừng hực, xương cốt cả người đều là màu trắng, mà chỗ ngực thì có thể nhìn thấy bốn ký hiệu, chớp động lên uy năng rất đáng sợ.
Tứ văn!Hơn nữa, khi hắn còn Cực Cốt cảnh đã đạt đến lục cốt, nếu không nếu là ngũ cốt đột phá, như vậy xương cốt của hắn phải là màu thất thải.
Khó trách dám chạy đến nơi này ngăn cửa, quả thực thực lực rất bất phàm.
Hồng Thiên Lượng đã tới.
Có người đột nhiên nói.
Lập tức, đám người nhao nhao tản ra, giống như là chúng tinh củng nguyệt, tách ra đón một người trẻ tuổi, chính là Hồng Thiên Lượng.
Mấy tháng không gặp, khí thế của Hồng Thiên Lượng càng thêm thâm trầm, nhưng ngẫu nhiên tràn lan một chút lại mãnh liệt như nước thủy triều.
Lăng Hàη nhìn thoáng qua, đã hiểu rõ tu vi của Hồng Thiên Lượng này.
Tam cốt.
Tốc độ tiến cảnh này thật sự rất là nhanh, nhưng cho dù người tuổi trẻ kia áp chế tu vi đến Cực Cốt cảnh, lục cốt đánh tam cốt cũng là hoàn ngược.
Dù sao lúc Hồng Thiên Lượng còn Thông Mạch, Hoán Huyết cảnh cũng không có chân chính đột phá cực hạn.
Hồng Thiên Lượng lại tràn ngập tự tin, rất nhanh hắn đã đi tới trước mặt một già một trẻ, sau đó dừng lại.
Ngươi cũng là người của học viện đế đô? Người trẻ tuổi hỏi.
Hồng Thiên Lượng, tốt nghiệp từ học viện đế đô.
Hồng Thiên Lượng gật gật đầu.
Người trẻ tuổi hơi kinh ngạc, nói: Ngươi không phải là Hồng Thiên Bộ, cũng không phải Lăng Hàη?Hồng Thiên Lượng lập tức giận dữ, lời này của ngươi là có ý gì, cho rằng chỉ có hai người này mới xứng làm đối thủ của ngươi hay sao? Ta là Hồng Thiên Lượng! Hắn cường điệu nói.
Người trẻ tuổi cười một tiếng, nói: Nể mặt ngươi miễn cưỡng có thể tính là đối thủ của ta nên ta cho ngươi biết tên của ta —— La Cẩm Đường.
Hồng Thiên Lượng lạnh lùng: Đến đánh đi.
Ngươi là tam cốt, nếu như ta ép tu vi đến Cực Cốt cảnh, chưa hẳn ngươi đã ngăn cản được một chiêu của ta.
La Cẩm Đường trầm ngâm, nói: Như vậy đi, ta cũng áp chế lực lượng đến tam cốt a.
Sắc mặt Hồng Thiên Lượng càng thêm khó coi, tam cốt này của hắn tuyệt đối có được chiến lực ngũ cốt, thậm chí rất nhiều ngũ cốt cũng không phải là đối thủ của hắn.
Thế nhưng La Cẩm Đường lại còn nói hắn không tiếp nổi một chiêu của đối phương sao?Chuyện này làm sao có thể làm cho hắn không giận được cơ chứ?Thế giới này lấy đâu ra nhiều thiên tài như vậy a, chẳng lẽ người người đều là Hồng Thiên Bộ hay là Lăng Hàη hay sao? Ngươi cứ ba hoa chích choè đi, chờ sau đó thua, sẽ rất mất mặt a.
Hắn từ tốn nói, lửa giận lại hừng hực.
La Cẩm Đường ngoắc ngón tay: Ra tay đi.
Hồng Thiên Lượng hít một hơi thật sâu, xương cốt trong cơ thể cũng có chút phát sáng, hắn uốn lượn thân thể, giống như hóa thành một đầu mãnh thú.
Có chút ý tứ.
La Cẩm Đường có chút kinh ngạc, nói: Đây là.
.
.
Địa Linh Bá Thú Công?Hồng Thiên Lượng không khỏi biến sắc: Ngươi lại nhận ra môn công pháp này của ta!Đây là thứ mà Hồng Thiên Bộ truyền cho hắn, là chiếm được từ bên trong di tích cổ a.
Vì sao người này lại nhận ra được cơ chứ? Ha ha, cũng không phải Thượng Cổ kỳ công gì cả, cho nên nhận ra thì có gì là kỳ quái cơ chứ? La Cẩm Đường thờ ơ nói.
Hồng Thiên Lượng hừ lạnh một tiếng: Nói khoác mà không biết ngượng, ta sẽ khiến cho ngươi biết rõ việc xuất khẩu cuồng ngôn sẽ có kết cục gì.
Hắn giết ra ngoài, sau đó đánh một quyền về phía La Cẩm Đường.
Một màn quỷ dị xuất hiện, mặt đất vặn vẹo, ở phía sau La Cẩm Đường có một tên người đá phá đất mà lên, đồng thời cũng quơ nắm đấm đánh về phía La Cẩm Đường.
Thạch nhân này còn cao lớn hơn nhiều, ước chừng cao mười trượng, một nắm đấm đã lớn hơn so với người của La Cẩm Đường.
Không ngờ cũng câu thông năng lượng tầng thứ cao, toàn bộ nắm đấm đều được quang mang đen thẫm bao bọc.
La Cẩm Đường cười nhạt một tiếng, tùy ý đánh ra một quyền về phía hậu phương, phanh, kình lực đánh tới, người đá kia lập tức bị đánh cho vỡ nát.
Lúc này Hồng Thiên Lượng đã giết tới, La Cẩm Đường đá ra một cước, đánh thẳng tới mặt của Hồng Thiên Lượng.
Rõ ràng là muốn làm đối phương nhục nhã.
Rõ ràng hắn có thể dùng chân hóa giải công kích của người đá, lại có thể dùng nắm đấm để đối phó với Hồng Thiên Lượng.
Thế nhưng hết lần này tới lần khác hắn lại đánh tới, ý nhục nhã này hết sức rõ ràng.
Hồng Thiên Lượng nổi giận gầm lên một tiếng, nắm đấm hung hăng đánh xuống.
Phanh!Quyền, chân tấn công, lập tức dẫn phát ra một đạo sóng năng lượng lan tràn về bốn phương tám hướng, sau đó đã thấy Hồng Thiên Lượng lảo đảo trở ra về phía sau, trọn vẹn lui mười một bước mới dừng lại được.
Đây là lực lượng tam cốt của ngươi sao? Vẻ mặt Hồng Thiên Lượng tràn ngập vẻ kinh sợ.
Không sai.
La Cẩm Đường gật đầu.
Vẻ mặt Hồng Thiên Lượng nghiêm nghị, tam cốt đấu với tam cốt, về mặt sức mạnh hắn không bằng.
Như vậy đã nói rõ, cơ sở của đối phương so với mình còn hùng hậu, chắc chắn hơn.
Bất quá, hắn cũng không e sợ chiến, mặc dù lực lượng là bộ phận quan trọng nhất bên trong chiến lực, thế nhưng cũng không phải là toàn bộ.
Lại đến! Hắn lại phát động công kích, bên trong từng quyền đánh ra, khắp mặt đất liên tiếp có người đá xông ra, vung quyền ra đánh tới chỗ của La Cẩm Đường.
Lần này không thể không phòng, bởi vì trên nắm tay của người đá quấn quanh năng lượng tầng thứ cao, bị đánh vào trên một quyền cũng không phải chỉ nói chơi.
Chỉ là, lúc này đã có thể nhìn ra La Cẩm Đường cường đại, một quyền tùy ý của hắn đã đánh nát người đá, thậm chí miệng hét lớn một tiếng, uy lực sóng âm rất đáng sợ cũng có thể làm cho người đá vỡ nát.
Sau khi hắn ngăn cản mấy chiêu đã bắt đầu phản kích.
Phanh! Phanh! Phanh!Đừng nhìn dáng người của hắn rất là thon dài, thế nhưng tấn công lại rất là bá đạo, giống như một đầu man ngưu mạnh mẽ đâm tới phía trước.
Lần này hắn ra tay, Hồng Thiên Lượng lập tức rơi vào thế hạ phong, không hơn trăm chiêu hắn đã bị một quyền đánh bay.
Nếu là sinh tử chiến, đương nhiên hắn còn có thể tiếp tục chiến đấu, thế nhưng chỉ là luận bàn, hắn đã thua hết sức rõ ràng.
Vẻ mặt hắn tràn ngập vẻ ảm đạm và thất lạc, nhưng lại không thể không nói: Ta đã thua.
Lúc trước chỉ có một Hồng Thiên Bộ đặt ở trên đầu của hắn, về sau lại thêm một Lăng Hàη, mặc dù Yêu tộc có nhiều thiên tài.
Thế nhưng dù sao cũng là Dị tộc, hơn nữa ai cũng biết, Yêu tộc ở dưới tiên đồ rấ tlaf cường đại, không bằng cũng là chuyejen rất bình thường, dù sao cũng còn nhiều thời gian.
Nhưng bây giờ lại chạy ra một La Cẩm Đường, mười phần nhẹ nhõm đã đánh bại hắn.
Chuyện này đã đâm vào tim của hắn rất là nghiêm trọng.
Thần kinh của Hồng Thiên Lượng đã rất cường đại, gắng gượng vượt qua đả kích từ Hồng Thiên Bộ, lại gắng gượng qua đả kích của Lăng Hàη.
Thế nhưng quá tam ba bận, lần đả kích này đã khiến cho ý chí chiến đấu của hắn hoàn toàn rơi xuống.
Hắn quay người rời đi, thất hồn lạc phách.
La Cẩm Đường cười nhạt một tiếng, không để ở trong lòng một chút nào.
Hắn lần nữa khoanh chân ngồi xuống, giống như cũng không có chuyện gì xảy ra vậy.
.
.
.
La Cẩm Đường này thật đúng là thâm bất khả trắc, Hồng Thiên Lượng lại không thể bức ra thực lực chân chính của hắn a.
Thập tam hoàng tử nhíu mày.
Điện hạ, thực lực của đối phương đã sâu cạn khó dò, hay là không nên lỗ mãng thì tốt hơn.
Nếu như ngài thắng thì còn tốt, vạn nhất bại, đả kích đối với uy vọng của ngài sẽ rất lớn a.
Phụ tá ở bên cạnh hắn nói.
Thập tam hoàng tử lắc đầu: Lúc trước Thôi Trường Vận hoành hành bá đạo, cô vương cũng quý trọng thân thể không có xuất thủ, kết quả lại bỏ lỡ một cọc cơ duyên.
Đây là khảo nghiệm của phụ hoàng đối với chúng ta, dù là thua, chí ít cũng phải biểu thị cô vương có dũng khí chiến một trận, địa vị trong lòng phụ hoàng sẽ được tăng lên.
Thiên Cơ, ngươi không hiểu rồi, phụ hoàng mạnh có một không hai trên đời này.
Chỉ cần hắn nói để cô vương kế thừa đế vị, như vậy cho dù cô vương chính là một kẻ ngu ngốc thì cũng có thể ngồi vững vàng trên đại vị! Điện hạ anh minh! Tên đồng liêu này vội vàng vuốt mông ngựa.
Thập tam hoàng tử đã quyết định, lập tức sải bước đi ra, bước đi về phía La Cẩm Đường.
Thập tam hoàng tử động! Hắn muốn khiêu chiến La Cẩm Đường sao? Đây chính là dòng dõi của Thánh Hoàng, thực lực tuyệt đối bất phàm.
Thập tam điện hạ uy vũ!Đám người xì xào bàn tán, sau một lúc lập tức trợ uy cho thập tam hoàng tử.
Trên mặt thập tam hoàng tử mang theo nụ cười, liên tiếp gật đầu với người xung quanh, ra vẻ ung dung không vội.
Lăng Hàη cũng có chút hứng thú, hắn chỉ biết Đại hoàng tử chính là thần thể, bây giờ đã là bước vào Tầm Bí cảnh, mà Thất hoàng tử thì am hiểu tinh thần lực, đạt đến cái gọi là cảnh giới đại thành.
Hiện tại lại có một hoàng tử bài danh ở phía trên muốn xuất thủ, chuyện này khiến cho hắn rất là chờ mong.
Hắn phát động nhãn thuật, chỉ thấy xương cốt cơ thể của thập tam hoàng tử hiện lên màu thất thải, mà trong lồng ngực thì có năm nơi hiện lên Minh Văn.
Ngũ cốt đột phá Minh Văn cảnh đỉnh phong.
Lăng Hàη nói ở trong lòng, thập tam hoàng tử còn không có bước vào Khai Khiếu cảnh.
Nếu không, quanh người hắn sẽ có khiếu huyệt, hiện tại cũng không nhìn thấy ở một chỗ nào, hiển nhiên còn đang ở trong Minh Văn cảnh.
Hoàng tử đương triều? La Cẩm Đường mở to hai mắt, nhưng cũng không có đứng dậy, chỉ hỏi thập tam hoàng tử.
Thập tam hoàng tử cười nhạt một tiếng: Cô vương Trần Quan Hương, xếp hạng mười ba.
Hóa ra là thập tam điện hạ.
Cuối cùng La Cẩm Đường cũng đã đứng lên: Thánh Hoàng Tử, không biết chiến lực cường đại bao nhiêu a.
Cô vương chỉ là ngũ văn cảnh.
Thập tam hoàng tử nói.
La Cẩm Đường gật gật đầu: Tại hạ là tứ văn cảnh, đều không cần áp chế tu vi, vừa vặn thỏa thích chiến một trận.
Mời! Mời!Sau khi hai bên nói chuyện một tiếng đã lập tức xuất thủ kịch chiến.
Thập tam hoàng tử với tư cách là thân tử của Thánh Hoàng, hơn nữa bài danh ở phía trên.
Cho nên đương nhiên có kế thừa mấy phần huyết mạch của Trần Phong Viêm, chiến lực rất là cường đại, mà hắn cũng hoàn toàn khác biệt với Thất hoàng tử.
Hắn am hiểu cận thân vật lộn, quyền đả, khuỷu tay đụng, đầu gối ủi, công kích thiên biến vạn hóa, giống như mỗi một bộ vị trong thân thể đều có thể hóa làm vũ khí.
La Cẩm Đường thì sử dụng một bộ chưởng pháp, trung dung bình thản, lại thủ được tới mức bốn bề yên tĩnh.
Song phương thăm dò lẫn nhau một hồi, sau đó đều ra tuyệt chiêu, chiến đấu trở nên cực kỳ kịch liệt.
Lăng Hàη quan sát say sưa ngon lành, thực lực của hai người này cũng không yếu, hơn nữa đều là Minh Văn cảnh, có phương thức chiến đấu rất đặc biệt.
Vẫn đáng giá để học tập một chút.
Thời gian: 00: 00: 40Thông Mạch cảnh, chỉ là tăng lên lực lượng, tối đa cũng chỉ phóng lực lượng ra ngoài, mà tới Hoán Huyết cảnh, sát khí đã có thể dùng làm vũ khí, mà sau khi huyết khí sôi trào, lực lượng có thể tăng lên gấp hai ba lần, lực bộc phát rất kinh người.
Thứ mà Cực Cốt cảnh tăng lên là lực phòng ngự, cường hóa xương cốt, so với tinh thiết còn kiên cố hơn.
Chỉ là đây là bị động, hơn nữa thứ tăng cường chính là năng lực phòng ngự.
Thứ mà Minh Văn cảnh tăng lên lại là cái gì chứ? Hây! Thập tam hoàng tử hét lớn một tiếng, trong cơ thể có năm đạo Minh Văn phát quang, hắn lại đánh ra một quyền, chỉ thấy lực quyền phun trào, không ngờ cũng phụ lên năm Minh Văn đánh tới chỗ của La Cẩm Đường.
La Cẩm Đường không dám khinh thường, đá ra một cước, kình lực lập tức hóa thành hình thái một chân chữ 丫, cũng có Minh Văn chớp động, nghênh đón lực quyền.
Phanh!Hai cỗ lực lượng va chạm, lập tức cùng bị chôn vùi.
Sắc mặt Thập tam hoàng tử không khỏi trầm xuống, hắn đã toàn lực đánh ra một kích, thậm chí đã vận dụng Minh Văn, thế mà chỉ có thể liều mạng ngang tay cùng đối phương mà thôi.
Phải biết rằng hắn là ngũ văn, đối phương lại chỉ là bốn văn.
Dù đối phương cũng toàn lực ứng phó, như vậy cũng đã chứng minh mình không bằng đối phương.
Mà nếu như La Cẩm Đường còn có dư lực, như vậy thập tam hoàng tử khẽ lắc đầu, không để cho mình nghĩ tiếp nữa.
La Cẩm Đường mỉm cười: Thực lực của điện hạ tại hạ đã biết đại khái, vậy cũng xin điện hạ lãnh giáo một chút thực lực của ta a!Hắn bắt đầu bộc phát, chiến lực lập tức tăng lên rất nhiều, oanh, oanh, oanh.
Chỉ trong mấy chục chiêu, thập tam hoàng tử không thể không nhận thua.
La Cẩm Đường ra tay rất có chừng có mực, tới điểm là thôi.
Lăng Hàη biết rõ, cũng không phải là La Cẩm Đường có tâm địa tốt, mà là bởi vì có uy danh của Trần Phong Viêm ở đó.
Chỉ cần một ngày vị Đại Đế này không bị đánh bại, như vậy ngày đó sẽ không có người nào tiến lên đánh vỡ luật pháp của đế quốc, chí ít ở đế đô sẽ là như thế.
Thập tam hoàng tử ảm đạm rời đi, dẫn tới tất cả mọi người đều thổn thức không thôi.
Ngay cả hoàng tử cũng bại!Oành! Oành! Oành!Tiếng bước chân âm trầm vang lên, lại một vị hoàng tử tiến lên.
Cửu hoàng tử! Đám người kinh hô.
Ai cũng biết, hoàng tử bài danh phía trên đều rất là lợi hại, nhất là người xếp hạng mười vị trí đầu.
Cho nên, mặc dù thập tam hoàng tử bại, thế nhưng nếu Cửu hoàng tử xuất thủ, vẫn rất có phần thắng a.
Lăng Hàη mở nhãn thuật, cẩn thận dò xét Cửu hoàng tử.
A?Hắn không khỏi kinh ngạc, bởi vì xương cốt của Cửu hoàng tử đã không phải là ngũ cốt thất thải, cũng không phải lục cốt màu trắng, mà là một màu đen kịt, rất quỷ dị.
Trong lồng ngực có năm nơi có Minh Văn, quanh thân thì có mười bảy khiếu huyệt phát quang.
Khai Khiếu cảnh!Quả nhiên, hoàng tử bài danh phía trên đều không phải là đèn cạn dầu, ngoại trừ Thất hoàng tử ra, lại xuất hiện một hoàng tử đạt tới Khai Khiếu cảnh.
Thế nhưng xương cốt màu đen là cái gì quỷ cơ chứ?Lăng Hàη bảo Nhị Oa cùng quan sát, vị này mới thật sự là hỏa nhãn kim tinh a.
Đó là hắc thiết biển sâu, bị hắn dung nhập vào bên trong xương cốt.
Nhị Oa nói: Có ý tứ, người này hẳn là tu ra thần thông từ Hậu Thiên, có thể dung hợp kim loại.
Trong khi nói chuyện, Cửu hoàng tử đã đứng ở trước người của La Cẩm Đường.
Cô vương Trần Hạo, xếp hạng thứ chín, Khai Khiếu cảnh.
Cửu hoàng tử nói: Cô vương sẽ tự phong tu vi Khai Khiếu cảnh.
Xin điện hạ chỉ giáo.
La Cẩm Đường đứng dậy.
Cẩm Đường, không nên khinh thường.
Lão giả bên cạnh luôn ngồi xếp bằng đột nhiên mở miệng.
Hắn không nói lời nào, cơ hồ đã khiến cho người ta quên đi còn có một tồn tại như vậy.
Thế nhưng vừa mới mở miệng, hình tượng của hắn lập tức đã trở nên cao lớn hơn, đặt nặng ở trong lòng của mỗi người, có một loại ngột ngạt không nói ra được thành lời.
Đây chính là cường giả tiên đồ a.
La Cẩm Đường kinh ngạc, không ngờ trưởng bối của mình thế lại nhắc nhở mình phải cẩn thận một chút.
Điều này đã nói rõ thực lực của Cửu hoàng tử hẳn rất là kinh người, chí ít đã vượt ra khỏi dự đoán của hắn.
Hắn không dám khinh thường, nói: Xin chỉ giáo!Cửu hoàng tử nhếch miệng cười một tiếng, bỗng nhiên đấm ra một quyền, đập tới chỗ của La Cẩm Đường.
Một quyền này đánh ra, khuấy động phong vân, dường như cũng muốn làm cho không gian bị xé rách.
La Cẩm Đường kinh ngạc, sao uy lực của một quyền này lại lớn như thế cơ chứ?Hắn không có sợ mà ra quyền nghênh đón.
Phanh!Hai nắm đấm va chạm vào nhau, sắc mặt La Cẩm Đường lập tức kịch biến, thân thể hắn nhảy lên, kéo giãn khoảng cách với Cửu hoàng tử.
Lúc này, hắn mới ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy quyền của mình đã lõm vào, hiển nhiên xương cốt cũng đã bị đánh gãy.
Hắn không khỏi kinh ngạc, lực quyền của đối phương cũng không có cường đại hơn mình.
Thế nhưng một quyền lại có thể đánh gãy xương cốt của mình, có nghĩa là xương cốt cc đối phương vô cùng cổ quái, có lực phá hoại rất mạnh.
Cho nên mới có thể dưới một kích đã khiến cho xương cốt của hắn bị xé rách.
La Cẩm Đường vận chuyển bí lực, chữa trị qua loa thương thế một chút, đương nhiên trong thời gian ngắn không có khả năng hoàn toàn khôi phục.
Thế nhưng chỉ cần không ảnh hưởng tới chiến đấu là được rồi.
Cửu hoàng tử cười một tiếng, lộ ra hai hàm răng trắng như tuyết, có vẻ cực kỳ thô kệch: Xương cốt của cô vương đặc biệt cứng rắn, liều mạng cùng cô vương, ngươi quá không sáng suốt rồi.
Câu này hiển nhiên là cố ý châm chọc, trước khi không có giao thủ, ai biết xương cốt của ngươi ẽ cứng rắn đến tình trạng như vậy chứ? Hơn nữa còn có được lực phá hoại cường đại như vậy a.
La Cẩm Đường lắc lắc tay, lúc này tự nhiên hắn đã hiểu tại sao trước đó trưởng bối lại bảo hắn không thể khinh thường, hắn mỉm cười: Không nghĩ tới điện hạ lại tu ra một môn thần thông!Thần thông?Nghe thấy hắn nói như thế, phần lớn người đều có chút mờ mịt, thần thông là thứ đồ gì chứ?Nhưng khuôn mặt đám người như tam hoàng tử, Ngũ hoàng tử lại xiết chặt, tự nhiên bọn hắn biết rõ thần thông là cái gì.
Mặc dù thần thông thành tựu từ Hậu Thiên không có cách nào so sánh được với tiên thiên, thế nhưng đã có thể được xưng là thần thông, đương nhiên không giống bình thường a.
Sao lão cửu lại vô thanh vô tức tu ra thần thông cơ chứ?Cửu hoàng tử lại cười, lộ ra hàm răng trắng như tuyết, rất là chất phác: Cho nên, ngươi cũng nên cẩn thận.
Tại hạ sẽ làm vậy.
La Cẩm Đường gật gật đầu, vẻ mặt hắn trở nên nghiêm túc hơn một chút, cơ thể có quang hoa lưu chuyển, tạo thành một cái chuông ở xung quanh người hắn, bên trên chuông có từng cái văn tự cổ điển.
Thế nhưng mặc cho ai cũng không nhận ra được.
Cửu hoàng tử hét lớn một tiếng, vẫn đánh một quyền về phía La Cẩm Đường.
Phanh!Thiết quyền nặng nề đánh vào trên cái chuông, thế nhưng chiếc chuông này chỉ run rẩy một thoáng, cũng không có vỡ vụn.
Cửu hoàng tử cũng không chấn kinh mà hcir nhếch miệng mỉm cười, chiếc chuông rung động, chỉ thấy một vệt kim quang chui vào bên trong nắm đấm, sau đó chiếc chuông đã trở nên ảm đạm.
Trong nháy mắt đã hóa thành hư vô.
Đã bị phá giải?Cửu hoàng tử lại vung ra một quyền, lực lượng vang vọng, vô cùng nặng nề.
La Cẩm Đường vội vàng lui lại, tránh thoát một quyền này.
Hắn kinh ngạc, nói: Thật sự là đã đánh giá thấp môn thần thông này của điện hạ, hóa ra còn có thể thôn phệ Canh Kim khí a!Cửu hoàng tử nhếch miệng cười: Không sai, bất luận năng lượng Kim hệ gì thì cô vương đều có thể thôn phệ!Lăng Hàη cũng cả kinh, năng lực này có chút đáng sợ a.
Tam Oa thì xùy một tiếng: Bất quá chỉ là một môn thần thông nho nhỏ nuốt kim loại mà thôi, căn bản không có chỗ xếp hạng.
Chỉ cần đánh ra năng lượng kim loại vượt qua cực hạn dung hợp của hắn thì vẫn có thể làm cho hắn trọng thương.
Nàng chính là thân thể tường đồng vách sắt chân chính, có lẽ có chút hiệu quả như là Cửu hoàng tử, cho nên vô cùng khinh bỉ hắn.
Lăng Hàη cười một tiếng, Tam Oa kiêu ngạo, ở trong mắt nàng, cho dù là Trần Phong Viêm thì có lẽ cũng chỉ có thể đạt được một đánh giá không tệ mà thôi.
Điện hạ, thử lại chiêu này của tại hạ lần nữa đi! La Cẩm Đường phản kích, một chưởng đánh ra, oanh, không khí cũng bị nhen nhóm, hóa thành một đầu Hỏa Long, đánh tới Cửu hoàng tử.
Hỏa Long đánh tới, Cửu hoàng tử không tránh không né, trực tiếp vọt tới.
Oanh, Liệt Diễm cuốn qua, làn da trên người hắn đều biến thành màu đỏ thắm, rõ ràng đã bị bỏng.
Thế nhưng hắn lại không phát giác ra được gì, vẫn tiếp tục phóng đi về phía La Cẩm Đường, giống như là một con trâu đã phát cuồng, muốn dùng tư thế dã man nhất để đụng đổ đối thủ.
Lăng Hàη cũng có chút giật mình, gia hỏa này đã tu thể phách tu đến trình độ kinh khủng bực nào cơ chứ? Không ngờ ngay cả năng lượng hỏa diễm tầng thứ cao cũng không thiêu đốt được hắn? Cơ thể dung hợp Hắc Thiết biển sâu, bản thân cực kỳ lạnh lẽo, ở một mức độ rất lớn đã giải quyết được nhược điểm sợ lửa.
Đại Oa đưa ra lời bình.
Tứ Oa khinh thường: Nếu như ta phun ta một đạo hỏa diễm, bảo đảm hắn không gánh chịu được! Ừm! Mấy đứa trẻ còn lại đồng thời gật đầu, biểu hiện ra vẻ rất là tán đồng.
Các nàng đều là tiên thiên thần thể, hỏa diễm mà Tứ Oa phun ra đương nhiên viễn siêu năng lượng tầng thứ cao phổ thông.
La Cẩm Đường liên tục lui lại, không hề có lực hoàn thủ.
Thấy cảnh này, tất cả mọi người đều hưng phấn, nhao nhao phất cờ hò reo.
Không hổ là thân tử của Thánh Hoàng, hoàng tử xếp hạng mười vị trí đầu, quá đã.
Lăng Hàη lại không xem trọng Cửu hoàng tử, bởi vì La Cẩm Đường quá mức trấn định, quá thong dong, hiển nhiên bởi vì không hiểu rõ môn thần thông này của Cửu hoàng tử cho nên mới có thể chỉ trốn như vậy.
Thế nhưng tình huống như vậy không có khả năng một mực tiếp diễn như vậy.
Quả nhiên, sau mấy chục chiêu, La Cẩm Đường đã nở nụ cười, bỗng nhiên xuất thủ phản kích.
Phanh, Cửu hoàng tử lập tức lảo đảo một cái, thiếu chút đã ngã sấp xuống.
Tình huống như thế nào?Thanh âm góp phần trợ uy của đám người bên ngoài lập tức ngừng lại, dường như có dấu hiệu muốn lật bàn a.
Cửu hoàng tử ổn định thân thể, nhìn lại về phía La Cẩm Đường, cau mày nói: Cô vương nặng hơn trăm vạn cân, lại vận chuyển bí lực, lại tăng thể trọng lên gấp trăm lần, ngươi lại có thể làm ảnh hưởng đến cô vương hay sao?Phốc!Không ít người giật mình phun ra, nặng hơn trăm vạn cân? Ngươi còn là người hay sao?Lăng Hàη cũng không cảm thấy kỳ quái, Cửu hoàng tử dung hợp Hắc Thiết biển sâu, có thể nói xương cốt trong cơ thể đã được Hắc Thiết biển sâu thay thế.
Mà Hắc Thiết biển sâu có mật độ cao đến kinh người, bởi vì lúc nào cũng ở trong áp lực của biển sâu, lại trải qua mấy trăm hơn ngàn năm, đương nhiên sẽ bị ép lại cực kỳ kinh người.
Trên lý luận mà nói, Hắc Thiết biển sâu là thứ mà dùng sức người không có khả năng đạt được, bởi vì đáy biển sâu như vậy không có người nào có thể đi tới.
Chỉ có bản thân Thiên Địa xảy ra biến hóa, khiến cho Thương Hải hóa thành Tang Điền, lúc này mới có khả năng khiến cho Hắc Thiết biển sâu hiện thế mà thôi.
Có chỗ kỳ quái là La Cẩm Đường lại có thể ảnh hưởng đến sự cân bằng của Cửu hoàng tử, cho nên mới khiến cho người ta chấn kinh.
La Cẩm Đường mỉm cười nói: Muốn tại hạ làm chấn động tới điện hạ, tự nhiên độ khó sẽ rất cao, nhưng mượn nhờ lực lượng của bản thân điện hạ thì lại không khó làm được.
Lăng Hàη nghe xong đã sợ, bởi vì La Cẩm Đường đã bắt được quy luật nhịp đập của Cửu hoàng tử.
Cho nên chỉ cần sử dụng lực lượng cực nhỏ là đã có thể làm ảnh hưởng đến Cửu hoàng tử.
Đây chính là cái gọi là tứ lạng bạt thiên cân, cũng là một loại tần suất công kích.
Lăng Hàη không khỏi nhìn về phía La Cẩm Đường, đây là người thứ nhất mà hắn từng gặp sử dụng tần suất để công kích.
Chuyện này khiến cho hắn nổi lên mấy phần hiếu kì, cũng có suy nghĩ muốn luận bàn một chút.
Cửu hoàng tử trầm ngâm một hồi rồi mới nói: Ngươi có thể trong thời gian ngắn như vậy đã nghĩ ra biện pháp đối phó với cô vương, không đơn giản.
Điện hạ đã khen ngợi rồi.
La Cẩm Đường hơi khom người một cái, rất là khiêm tốn.
Nhưng như thế mà đã muốn đánh bại cô vương, cũng quá ngây thơ a! Cửu hoàng tử lần nữa giết ra.
La Cẩm Đường đã tính trước kỹ càng, ngay khi Cửu hoàng tử giết tới gần thì hắn đã đưa tay ra gẩy một cái, dùng sức vừa đúng, BA~, Cửu hoàng tử lần nữa bị đánh cho một cái lảo đảo, thế công biến mất, bản thân cũng có vẻ tương đối chật vật.
Hắn cũng không đoạt công, chỉ yên tĩnh đứng nhìn.
Trên thực tế, xương cốt của Cửu hoàng tử chính là do Hắc Thiết biển sâu tạo thành, khiến cho lực phòng ngự của hắn cũng biến thành cực kỳ mạnh mẽ, dù là ăn mấy quyền mấy chưởng cũng đều điềm nhiên như không có việc gì.
Cho nên, La Cẩm Đường dứt khoát không trực tiếp công kích đối phương, cứ để cho tự mình Cửu hoàng tử vô cùng chật vật đi.
Lăng Hàη thì sờ lên cằm, đối mặt với dạng phòng ngự này của Cửu hoàng tử, hắn sẽ phải giải quyết như thế nào a.
Tần suất công kích có thể.
Chỉ cần hắn dùng tần suất công kích như vậy để đả kích, vật có cứng tới mấy thì cũng sẽ bị phá hủy.
Từ lý luận mà nói, cho dù là Tiên Kim thần thiết, đối mặt với tần suất công kích cũng sẽ có một ngày tan rã.
Chỉ là chuyện này cần thời gian rất lâu rất lâu, lâu đến mức cho dù là khi Lăng Hàη chết già cũng không thể chờ được.
Ở một mặt khác, dùng tần suất công kích nện xuống, nắm đấm của bản thân cũng cần va chạm, như vậy rất có thể nắm đấm của mình sẽ bị nát trước tiên.
Dùng cường độ thể phách của Cửu hoàng tử, muốn đả thương hắn, thậm chí là đánh chết, cần phải công kích rất lâu.
Cho nên, vì lý do hiệu suất, cho nên vẫn dùng Thiên Văn ngọc thì tốt hơn.
Dùng vận tốc gấp chín lần âm thanh đánh ra vật nặng vạn cân.
Vừa nện vào, cho dù toàn thân Cửu hoàng tử đều là do Hắc Thiết biển sâu tạo thành thì cũng vô dụng, nhất định sẽ bị ném thành một lỗ thủng, thậm chí còn bị nện đến vỡ nát.
Trong lúc hắn đang suy nghĩ, Cửu hoàng tử lại liên tiếp kinh ngạc.
Hắn bị La Cẩm Đường phát hiện ra sơ hở, vừa động thủ thì lại bị chấn lùi lại, liên tiếp tới gần đối phương cũng không có cách nào làm được, làm sao nói tới thủ thắng cơ chứ?Dù là thể phách của hắn mạnh mẽ, như vậy chí ít trong khoảng thời gian ngắn cũng không ngại, thế nhưng đường đường là hoàng tử, không ngừng biểu diễn việc bị quẳng ra ngoài, đây là chuyện mất mặt cỡ nào cơ chứ?Cửu hoàng tử nổi giận gầm lên một tiếng, lần nữa đập ra.
La Cẩm Đường lặp lại chiêu cũ, lại phất ra một chưởng, muốn khiến cho Cửu hoàng tử lần nữa ngã sấp xuống.
Thế nhưng tay mới vừa duỗi ra, hắn lại kêu lên một tiếng đau đớn, chỉ thấy trên nắm tay đã xuất hiện vết máu.
Hắn nhướng mày, rõ ràng không nhìn thấy Cửu hoàng tử xuất thủ, thế nhưng sao hắn lại bị thụ thương cơ chứ?Nếu không, bất kể là Cửu hoàng tử đưa tay, nhấc chân, thậm chí từ bên trong miệng phun ra công kích thì hắn đều có thể đề phòng, khiến cho bản thân không trúng chiêu.
Oanh, Cửu hoàng tử đánh ra một quyền, La Cẩm Đường vội vàng lui lại.
Hiểu rồi.
La Cẩm Đường gật gật đầu, đây là Cửu hoàng tử lợi dụng khiếu huyệt mở ra để phát ra công kích với hắn, cho nên không cần đưa tay nhấc chân, bên trong huyệt vị đã có bí lực bắn ra, công kích sẽ trở nên quỷ thần khó lường.
Đây coi như là ăn gian hay sao?Chỉ có đạt tới Khai Khiếu cảnh thì mới có thể mở ra huyệt vị trên người, chỉ là Cửu hoàng tử vẫn áp chế lực lượng, ở trong phạm vi Minh Văn cảnh mà thôi.
Cẩm Đường, tiếp tục đánh.
Lão giả bên cạnh đột nhiên mở miệng.
La Cẩm Đường gật gật đầu, vận dụng thủ đoạn của Khai Khiếu cảnh thì như thế nào cơ chứ? Chỉ coi như là đối phương lại có thêm một môn thần thông, hắn vô địch, quét ngang cùng giai thì sợ cái gì cơ chứ? Giết!Cuối cùng hắn cũng nghiêm túc, trong hai mắt tản mát ra thần quang, khí thế cả người cũng trở nên không giống bình thường nữa.
Trên người hắn lần nữa nổi lên chiếc chuông, thế nhưng lần này lại gia trì nửa văn tự cổ xưa, rõ ràng chỉ có nửa văn tự, thế nhưng lại tản mát ra khí thế cực kỳ bàng bạc, dường như toàn bộ trời xanh đều phải cúi đầu trước hắn.
Cửu hoàng tử đánh ra một quyền, La Cẩm Đường không tránh không né mà liều mạng cùng hắn.
Phanh!Nắm đấm của hai người va vào nhau, Kim Chung khẽ run lên, không có bị Cửu hoàng tử hút đi năng lượng nữa.
La Cẩm Đường lại rống lên một tiếng, triển khai phản kích mãnh liệt, phanh, phanh, phanh, hai quyền của hắn liên tục chấn động, ầm ầm công kích về phía Cửu hoàng tử.
Dạng phương thức đánh nhau này rất hợp với khẩu vị của Cửu hoàng tử, hắn cười ha hả, không chút né tránh việc liều mạng cùng với đối phương.
Nhưng qua mấy chục kích, sắc mặt Cửu hoàng tử lại kịch biến, trên hai tay đã có máu tươi chảy ra.
Thời gian: 00: 00: 00Cửu hoàng tử đã bị thụ thương.
Ở dưới tình huống chính diện liều mạng không ngờ lại khiến cho Cửu hoàng tử có lực phòng ngự mạnh mẽ không địch lại được mà thụ thương.
Trời ạ, chuyện này cũng quá khiến cho người ta khó mà tiếp nhận được a.
Thừa nhận! La Cẩm Đường không còn điên cuồng, hắn thong dong mà lạnh nhạt, Kim Chung hộ thể cũng đã biến mất, nhất là nửa văn tự cổ xưa kia.
Sau khi nó biến mất, tảng đá lớn đặt ở trong lòng mọi người mới biến mất, khiến cho mỗi người đều cảm thấy hít thở lại bình thường.
Cửu hoàng tử còn có lực tái chiến, nhưng mà phòng ngự cường đại nhất đã bị người ta phá, cho dù có tái chiến thì còn có ý nghĩa gì nữa chứ?Lại nói, hắn đã dùng tới thủ đoạn của Khai Khiếu cảnh, nếu lại dây dưa tiếp quả thật quá là mất mặt.
Hắn gật gật đầu với La Cẩm Đường, quay người rời đi, không còn mặt mũi nào nói lời xã giao gì nữa.
Lăng Hàη hiếu kì, nói: Lai lịch văn tự kia là gì vậy? Có lẽ tổ tiên của hắn không phải là nhân vật tầm thường, đây là một loại đạo kế thừa, có thể mượn dùng một chút đạo ý của người kia.
Đại Oa lên tiếng trước.
Tứ Oa Ngũ Oa thì rất là phiền muộn, các nàng bị cướp mất lời.
Hai đứa trẻ lấy lại tinh thần, chuẩn bị nói tới một chút vật khác thì chỉ nghe Lục Oa lại nói: Loại kế thừa đạo pháp này nhất định phải là tên cổ tổ kia không có tử vong.
Như vậy hậu đại may mắn mới có thể thu hoạch được năng lực như vậy, giống như là một môn thần thông vậy.
Dựa vào, lại bị cướp mất lời.
Tứ Oa và Ngũ Oa càng thêm phiền muộn.
Ngay cả Đại Oa muốn nói một tiếng cũng không tầm thường, như vậy nhất định tổ tiên của La Cẩm Đường rất phi phàm.
Mấu chốt là, đại nhân vật như vậy thế mà còn sống.
Lăng Hàη thầm so sánh ở trong lòng, mình có thể có năng lực phá giải thứ này của đối phương hay không.
Văn tự cổ kia thật sự rất là đáng sợ, khiến cho hắn có một loại cảm giác không muốn đối mặt.
Cha, người không cần để ở trong lòng.
Nhị Oa an ủi, nói: Loại đạo pháp kế thừa này, tương đương với việc có được một chút uy áp của cổ tổ, quả thực sẽ tạo thành ảnh hưởng đối với bất luận kẻ nào.
Vẫn là Nhị Oa là tri kỷ của hắn.
Hơn nữa, thức tỉnh đạo pháp cổ tổ truyền thừa, như vậy chí ít cũng phải là Minh Văn cảnh mới có thể xuất hiện, Minh Văn ở bên trong tạng khí, đạo hợp thành pháp tướng.
Như vậy mới có thể có thể dẫn động đạo pháp truyền thừa nằm ở trong cơ thể.
Cho nên, đây là thủ đoạn của Minh Văn cảnh.
Tam Oa cũng nói.
Lăng Hàη a một chút, mình còn không có bước vào Minh Văn cảnh, thiếu một loại thủ đoạn công, phòng, trời sinh đã đứng ở vị trí yếu thế hơn.
Chỉ là, nếu như hắn và La Cẩm Đường bộc phát chiến đấu sinh tử chiến thì sao?Vậy đối phương sẽ không áp chế tu vi, cũng sẽ không cất giấu văn tự cổ mà không dùng.
Đúng vậy, trực tiếp dùng Thiên Văn ngọc giải quyết, đơn giản mà thô bạo.
Lúc này La Cẩm Đường mới ngồi xuống, bắt đầu trị liệu tổn thương trên tay, một bên thì tiếp tục tiếp nhận khiêu chiến.
Có người muốn chiếm tiện nghi, kết quả một chiêu đã bị đánh bại.
Sĩ khí của mọi người đều cực kỳ sa sút, chẳng lẽ thật sự không có người nào có thể áp chế nổi La Cẩm Đường hay sao?Vậy sau này học viện đế đô còn hỗn thế nào nữa a, có ai sẽ còn tiến vào học viện nữa chứ?Lăng Hàη chuẩn bị lên, có một chút chuyện quan điểm giữa hắn và Trần Phong Viêm là nhất trí.
Đó chính là càng là loạn thế thì càng cần đoàn kết, ngưng tụ lực lượng, bằng không nếu như năm phe bảy phái sẽ chỉ bị người ta tiêu diệt từng bộ phận mà thôi.
Cho nên, hắn không thể để cho La Cẩm Đường phá hỏng hiện trạng của Huyền Bắc quốc hiện tại.
Ừm? Hắn vừa muốn từ trên cây nhảy xuống thì lại bỗng nhiên ngừng lại, nhìn lại về phương xa.
Chỉ trong nháy mắt đã thấy một tên nam tử dáng người thon dài nhẹ nhàng đi đến, giống như cưỡi gió, cực kỳ tiêu sái.
Hồng Thiên Bộ!Hồng Thiên Bộ trở về rồi? Là Hồng Thiên Bộ! Những người khác cũng phát hiện ra, không có người nào mà không nhao nhao kêu lên.
Hồng Thiên Bộ đãđến, nhất định có thể đánh bại người này.
Hồng Thiên Bộ, nhất định có thể làm được!Tất cả mọi người đều tràn ngập lòng tin đối với Hồng Thiên Bộ, đây là một thần thoại bất bại, hơn nữa tu vi còn trên Lăng Hàη, đương nhiên càng khiến cho người ta tín nhiệm hơn nhiều.
Hồng Thiên Bộ nhanh chân đi đến, người ở hai bên nhao nhao tránh ra, để hắn thong dong đi qua.
Ánh mắt La Cẩm Đường sáng lên, đứng: Hồng Thiên Bộ? Ta sẽ chờ ngươi một giờ.
Hồng Thiên Bộ đứng lại, hai tay thả lỏng về phía sau, chỉ là một động tác như vậy lại tựa như núi cao chỉ có thể nhìn lên.
La Cẩm Đường gật gật đầu, nói: Được.
Lão giả bên cạnh hắn không khỏi thở dài ở trong lòng, hắn biết rõ trong lần thứ nhất hai người giao phong, La Cẩm Đường đã thua.
La Cẩm Đường đồng ý nghỉ ngơi một giờ, hiển nhiên đã cho rằng hắn không có đạt tới trạng thái đỉnh phong, rất khả năng sẽ không phải là đối thủ của Hồng Thiên Bộ.
Đây là biểu hiện của việc không có tự tin.
Thế nhưng lão giả cũng không thể không đồng ý, quả thực người trẻ tuổi trước mặt này rất xuất sắc, khiến cho hắn cũng không nhịn được nổi lên tâm tư ái tài.
Rõ ràng không phải là thần thể, lại làm cho hắn càng xem trọng.
Theo hắn thấy, thần thể chỉ là trời sinh chiếm ưu thế, nhưng con đường võ đạo dài dằng dặc, càng quan trọng hơn lại ngộ tính, cơ duyên, lòng tin và sự cố gắng.
Hồng Thiên Bộ này vừa đến, ở bên trên phương diện khí thế đã đè nén La Cẩm Đường, dù là thực lực của hai người tương đương.
Thế nhưng nếu muốn đánh, La Cẩm Đường đã thua ba phần.
Người trẻ tuổi này.
.
.
Có một loại xu thế, giống như thiên địa cũng phải đứng ở một bên.
Toàn trường hoàn toàn trở nên yên tĩnh, cũng đang chờ đợi La Cẩm Đường khôi phục lại, sau đó đánh với Hồng Thiên Bộ một trận, lại bị thảm bại, kết thúc một cách hoàn mỹ.
Lăng Hàη phát động nhãn thuật, nhìn sang chỗ Hồng Thiên Bộ.
Xương cốt màu trắng, nói rõ hắn ta đã đột phá lục cốt.
Cơ thể có sáu đạo Minh Văn, nói rõ hắn đã đạt đến lục văn.
Còn nữa.
.
.
Trên người hắn lại có ba mươi mấy điểm sáng, giống như tinh quang.
Lăng Hàη giật mình, Khai Khiếu cảnh!Tiến cảnh của hắn mạnh mẽ, mà tiến cảnh của Hồng Thiên Bộ cũng không chậm, đã là tồn tại Khai Khiếu cảnh.
Hả?Ngay khi Lăng Hàη đang dò xét Hồng Thiên Bộ, Hồng Thiên Bộ đột nhiên ngẩng đầu, nhìn sang về phía hắn.
Ánh mắt của hai người chạm nhau, có khí thế như lợi kiếm tấn công.
Hồng Thiên Bộ cười nhạt một tiếng, thu hồi ánh mắt, dường như đối với Lăng Hàη chẳng thèm ngó tới.
Xem ra, hôm nay tránh không được việc phải đánh một trận rồi.
Lăng Hàη thì thào nói, thế nhưng trên mặt lại hiện lên chiến ý mãnh liệt.
Hắn vẫn muốn chiến một trận cùng Hồng Thiên Bộ, nhưng chênh lệch cảnh giới giữa hai người quá lớn, hắn xuất thủ tất bại.
Nhưng lần này thì khác, hắn có Tuyệt Đối Công Bằng.
Vấn đề là, mười phút đồng hồ đủ không? Cha, người này rất cổ quái.
Nhị Oa cũng nhìn sang, nói: Trên người người này có một loại năng lượng kỳ quái, ân, hẳn là gần đây mới đạt được, rất cường đại, cũng rất không ổn định.
Càng có một loại tà tính không có cách nào hình dung được.
Lăng Hàη biết rõ Hồng Thiên Bộ luôn thăm dò các loại di tích cổ, đây cũng là nguyên nhân đối phương đạt được cơ duyên.
Thế nhưng Nhị Oa còn nói tràn ngập tà tính, vậy cũng không biết chuyện này đối với Hồng Thiên Bộ mà nói là chuyện tốt hay là chuyện xấu.
Trong khi bọn hắn đang nói chuyện thì một giờ cũng đã lặng lẽ trôi qua.
Hồng Thiên Bộ, đến đây chiến! La Cẩm Đường lớn tiếng nói, trải qua thời gian dài như vậy, chẳng những hắn đã điều chỉnh trạng thái thân thể cho tốt mà cũng điều chỉnh xong tâm tính.
Hồng Thiên Bộ thì như thế nào chứ, hôm nay để cho hắn phá vỡ thần thoại bất bại của đối phương a.
Hồng Thiên Bộ thì bình tĩnh cực kỳ, thản nhiên nói: Được.
Oanh, trên người hắn có tinh quang chớp động, đây là do hắn mở ra khiếu huyệt, câu thông Thiên Địa sinh ra sự cộng minh: Ta là Khai Khiếu cảnh, tự phong đến Minh Văn.
Nói xong, tinh quang trên người hắn lập tức trở nên phai nhạt.
La Cẩm Đường biến sắc, vẻ mặt nhất thời có chút gợn sóng.
Thời gian: 00: 00: 00Hồng Thiên Bộ chỉ mới hai lăm hai sáu tuổi, tương tự vứi hắn, nhưng ở bên trên cảnh giới đã vượt lên trên hắn một mảng lớn.
Từ điểm đó mà nói, cho dù Hồng Thiên Bộ không áp chế tu vi thì hai người cũng có thể xem như công bằng chiến một trận.
Ai bảo thiên phú của ngươi không được, tốc độ tu luyện chậm cơ chứ?Nhưng đối phương dựa vào cái gì mà có tiến cảnh nhanh chóng như thế chứ?Nếu nói trong lao tù không có Bảo Thụ dị thảo gì đó, quả thực rất có ảnh hưởng.
Thế nhưng bên ngoài bởi vì quan hệ hoàn cảnh Thiên Địa mà cũng không có bao nhiêu bảo quả dị thảo, gia hỏa này dựa vào cái gì mà siêu việt mình cơ chứ?Địa phương có võ đạo rớt lại phía sau làm sao lại toát ra loại yêu nghiệt như thế này cơ chứ?La Cẩm Đường hít một hơi thật sâu, đè tạp niệm trong lòng xuống, nói: Xin chỉ giáo.
Hồng Thiên Bộ cười nhạt một tiếng, chân bước ra một bước, một ngón tay điểm ra, ấn về trán của La Cẩm Đường.
La Cẩm Đường không khỏi có chút giận dữ, ngươi cũng quá xem thường ta a?Hắn khẽ quát một tiếng, trên thân đã trồi lên một chiếc chuông vàng, hiện lên rất nhiều ký tự, nhưng cũng không có nửa văn tự cổ kia.
Một ngón tay của Hồng Thiên Bộ điểm xuống, BA~, Kim Chung bị đập nát.
Cái gì!La Cẩm Đường im lặng thốt lên, bên trong ánh mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, thế này cũng quá mức rồi a.
Hắn ngạc nhiên lùi lại, mà Hồng Thiên Bộ cũng không có thừa thắng truy kích, chỉ thản nhiên nói: Dùng chiêu thuật mạnh nhất của ngươi ra, nếu không ngươi không cản được ba chiêu của ta đâu.
Phần tự tin này, phần bá khí này!Máu trong người đám người bên ngoài lập tức bị nhen nhóm, không có người nào mà không hưng phấn, cùng nhau hô to.
Ngoại trừ Thánh Hoàng ra, bọn hắn còn có Hồng Thiên Bộ, còn có Lăng Hàη!La Cẩm Đường không thể không chịu phục, đối phương chỉ nhẹ nhàng dùng một ngón tay đã đánh nát phòng ngự từ Kim Chung của hắn.
Người này so với Cửu hoàng tử không biết mạnh hơn bao nhiêu, không vận dụng thần thông, chỉ là một ngón tay mà thôi.
Hắn lập tức toàn lực ứng phó, huyết khí đã sôi trào, mà Kim Chung tái hiện, nửa văn tự cổ tang thương trồi lên, giống như vượt qua thời không, có một loại ý chí Vô Thượng đang lưu chuyển.
Lúc này Hồng Thiên Bộ mới có chút nghiêm túc, nhưng vẫn cực kỳ tự tin, hai tay chắp ra sau lưng, tựa như trưởng bối đang chỉ điểm tiểu bối vậy.
La Cẩm Đường mang theo Kim Chung đánh tới, bỗng nhiên miệng hét lớn một tiếng, Kim Chung hộ thể từ đỉnh đầu của hắn bay lên, sau đó hướng về phía Hồng Thiên Bộ mà đánh tới.
Ồ, thế này cũng được hay sao?Đây không phải là thứ udnfg để hộ thể phòng ngự sao, sao hiện tại lại giống như biến thành vũ khí vậy chứ.
Kim Chung phủ xuống đầu Hồng Thiên Bộ, nửa văn tự cổ tản mát ra khí tức trấn áp vạn cổ.
Tốc độ bao phủ xuống cũng không nhanh, nhưng cho dù ai có được tốc độ gấp mười lần vận tốc âm thanh cũng đừng hòng trốn được.
Nguyên nhân là ở trên người nửa văn tự cổ này, khiến cho người ta căn bản không nhấc nổi suy nghĩ tránh né.
Hồng Thiên Bộ cười một tiếng, nói: Nếu thực sự là vị tiền bối này xuất thủ, như vậy ta chỉ có thể chờ bị nghiền nát mà thôi.
Thế nhưng ngươi chỉ là Minh Văn cảnh, lực lượng mượn tới này lại có thể mạnh đến mức nào cơ chứ? Khai Khiếu a? Khi ta còn là Minh Văn cảnh đã có thể quét ngang tất cả Khai Khiếu, ở trước mặt ta, thứ này tính là cái gì chứ?Hắn xuất chưởng, trong lòng bàn tay có một đoàn quang diễm chớp động, xuất thủ cực nhanh, không chờ mọi người nhìn thấy rõ ràng thì một chưởng này đã đặt ở trên Kim Chung.
Ba một cái, Kim Chung đã bị đánh rách.
Hít, cho dù là gia trì nửa văn tự cổ cũng như thế, chiến lực của Hồng Thiên Bộ này cũng quá kinh khủng a.
Lăng Hàη vận chuyển nhãn thuật, nắm bắt được dấu vết để lại, hắnc có chút chấn kinh, lại nhìn lại về phía Nhị Oa, có chút không thể tin được.
Nhị Oa gật đầu, nói: Đó chính là một con mắt! A, bên trên tay của người kia có một con mắt lớn a? Chẳng lẽ là Phá Đê tộc? Hai ay của Phá Đê tộc dài, rủ xuống chấm đất, không phải có dáng vẻ dài như vậy a.
Kia là Lục nhãn tộc? Mặc dù mắt của Lục nhãn tộc có thể sinh trưởng ở từng bộ vị trên thân thể, nhưng toàn thân đều là màu lam, chỉ có con mắt là màu xanh, cũng không phải.
Các anh em hồ lô mở cuộc thảo luận, nhưng không có hình thành kết luận thống nhất gì cả.
Nhị Oa lắc đầu: Đó là con mắt của một hung thú Thái Cổ! Cái gì! Sáu đứa trẻ còn lại cùng kinh hô kêu lên, trên năm khuôn mặt nhỏ nhắn đều hiện lên vẻ không thể tin, đương Lục Oa thì không tính.
Hung thú Thái Cổ cao cao tại thượng cỡ nào a.
Cho dù chết, hoặc là đi tinh không chi mộ, hoặc là tự thiêu thi thể, tuyệt đối không có khả năng để lại cho hậu nhân.
Đại Oa lắc đầu.
Nhị Oa thì bổ sung: Ta còn chứng kiến, trên ánh mắt kia có một đạo vết kiếm, bị thương rất sâu! Lão nhị, ý của ngươi là, có một đầu hung thú Thái Cổ bị cường giả chém bị thương, một con mắt cũng bị móc ra sao? Tứ Oa kinh hô.
Có thể đánh cho hung thú Thái Cổ trọng thương, tồn tại như vậy trong toàn bộ Tinh Vũ hẳn cũng không có mấy người a? Ngũ Oa cũng hô to gọi nhỏ theo.
Nhị Oa gật đầu: Nếu không phải như thế, sao Khai Khiếu cảnh này lại có khả năng chưởng khống một con mắt của hung thú Thái Cổ cơ chứ? Đương nhiên là bởi vì con mắt đã thụ thương, mới có thể để cho hắn ta dung hợp a.
Ngay lúc mấy đứa trẻ nói chuyện, Hồng Thiên Bộ đã triển khai phản kích, không có văn tự cổ gia trì, thực lực của La Cẩm Đường cũng chỉ miễn cưỡng có thể so sánh được với Khai Khiếu cảnh sơ kỳ, hoàn toàn không phải là đối thủ của Hồng Thiên Bộ.
Chỉ sau mấy chiêu, hắn đã bị đánh bại.
Không có một chút ngoài ý muốn nào.
Ta thua.
La Cẩm Đường thở dài: Ta đã nghe qua đế đô có song kiêu, Hồng huynh chính là yêu nghiệt áp thiên, trước khi chưa chiến đấu tại hạ còn chưa tin.
Thế nhưng sau trận chiến này, tại hạ đã tâm phục khẩu phục.
Hồng Thiên Bộ cười nhạt một tiếng, ánh mắt nhẹ nhàng nhìn về phía Lăng Hàη: Song kiêu? Ha ha, ai phong? Ai có tư cách đặt song song cùng với Hồng mỗ cơ chứ?Hắn đột nhiên nhìn về phía Lăng Hàη nói: Lăng Hàη, ngươi cho rằng có thể đặt song song cùng Hồng mỗ hay sao?Thanh âm sáng rõ, rõ ràng không phải quá vang dội, thế nhưng lại vang vọng trong trái tim của mỗi người.
Đây là một loại bá khí không có cách nào hình dung, ngươi xứng đặt song song cùng ta hay sao?Phải biết rằng, trước đó Lăng Hàη nhiều lần đánh bại thiên tài Yêu tộc, thiên phú, thực lực đã được công nhận, cho nên mới có danh xưng đế đô song kiêu.
Trước kia hắn chỉ là được xưng là Hồng Thiên Bộ thứ hai mà thôi.
Hiện tại, Hồng Thiên Bộ ở trước mặt mọi người chất vấn, Lăng Hàη xứng đặt song song cùng hắn sao?Nên trả lời như thế nào a?Nếu như trả lời là có, như vậy Hồng Thiên Bộ sẽ phát ra khiêu chiến, Lăng Hàη ứng chiến như thế nào đây? Hắn mạnh hơn đi chăng nữa thì sao có thể là đối thủ của Khai Khiếu cảnh cơ chứ?Muốn Hồng Thiên Bộ tự phong tu vi?Nói giỡn sao, ngươi đặt song song với ta, còn muốn ta áp chế tu vi sao?Thế nhưng không thể im a, không quản là nguyên nhân gì, tóm lại không thể thừa nhận không bằng Hồng Thiên Bộ.
Nếu không sau này không quản Lăng Hàη lấy được thành tựu lớn bao nhiêu thì một màn ngày hôm nay sẽ bị người ta nhớ kỹ.
Nếu bị người ta nói ra, Hồng Thiên Bộ sẽ càng mạnh.
Đây là đang bức Lăng Hàn thoái vị a.
Lăng Hàη mỉm cười, Hồng Thiên Bộ quả nhiên là Hồng Thiên Bộ, rõ ràng là lấy lớn hiếp nhỏ, thế nhưng lại dùng một loại đại khí để che giấu, khiến cho người ta không tìm ra được điểm nào có thể chỉ trích.
Hắn nhảy xuống đất, nhanh chân đi về phía Hồng Thiên Bộ, đứng ở trước người đối phương mười trượng.
Gió thổi qua, góc áo của hai người đồng thời chấn động, phiêu dật tuyệt trần.
Quả thực, cái danh xưng song kiêu này không thích hợp.
Lăng Hàη gật gật đầu.
Đám người nghe xong, đều nghĩ Lăng Hàη đã sợ hãi, tỏng lòng không khỏi lắc đầu.
Cũng không thể trách hắn, Hồng Thiên Bộ đã bước vào Khai Khiếu cảnh, Lăng Hàη tuyệt đói không có khả năng là đối thủ của hắn, đây gọi là bo bo giữ mình.
Đúng vậy, lui một bước trời cao biển rộng, giữ được núi xanh, không sợ không đốt củi a.
Là không có củi đốt a đồ đần!Không ít người đều đồng ý việc Lăng Hàη tạm thời nhường nhịn, đại trượng phu đương nhiên phải co được dãn được a.
Nhưng mà, câu nói tiếp theo của Lăng Hàη lại làm cho tất cả mọi người thiếu chút đã ngã sấp xuống.
Sao ngươi xứng đặt song song với ta được chứ?Sao ngươi lại xứng đặt song song cùng ta chứ?Câu nói này, Lăng Hàη có thể nói với chín thành chín người trong đế đô.
Dùng tu vi, thiên phú võ đạo của hắn, còn có thành tựu kiệt xuất trên Đan đạo, Trận đạo.
Người có thể đặt song song cùng hắn quả thực có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Nhưng mà, Hồng Thiên Bộ lại là một người thiểu số, thậm chí, bây giờ thực lực của hắn còn trên cả Lăng Hàη.
Cho nên, hẳn chỉ có Hồng Thiên Bộ mới có tư cách ghét bỏ Lăng Hàη, mà không phải là ngược lại như vậy.
Hít, gia hỏa này thật sự là to gan, hoàn toàn không chịu ăn thiệt thòi trước mắt a.
Hồng Thiên Bộ hơi sững sờ, hắn không nghĩ tới Lăng Hàη lại dám cứng rắn chính diện đáp lời với mình.
Hắn lập tức bật cười, nói: Ngươi cảm thấy, Hồng mỗ không xứng đặt song song cùng ngươi hay sao? Ngươi, không, xứng! Lăng Hàη thản nhiên nói, đối phương ba lần bảy lượt dùng cảnh giới áp bách mình, hắn đã cảm thấy Hồng Thiên Bộ không xứng đặt chung với hắn.
Nếu như hắn phát hiện ra một thiếu niên thiên kiêu, tương lai có khả năng so sánh với hắn.
Như vậy hắn tuyệt sẽ không chèn ép đối phương, mà ngược lại, có khả năng hắn sẽ còn giúp đối phương một chút.
Có một đối thủ cường đại cạnh tranh, sẽ khiến cho mình thời khắc nào cũng không dám lười biếng.
Thế nhưng Hồng Thiên Bộ này lại làm cái gì cơ chứ?Đều là ỷ vào tu vi cao thâm để bắt nạt hắn!Thứ đồ gì vậy chứ?Sắc mặt Hồng Thiên Bộ biến hóa, hắn không nghĩ tới Lăng Hàη lại dám nói chuyện như vậy với mình.
Hắn nhìn chằm chằm vào Lăng Hàη, uy thế dần dần hiện ra: Lăng Hàη, ngươi quá đắc ý vênh váo! Hừ, đánh nhau cùng cấp, ngươi là đối thủ của ta sao? Lăng Hàη giết ra, Tuyệt Đối Công Bằng đã được phát động.
Hồng Thiên Bộ kinh hô, tu vi của mình lại bị áp chế, không ngừng thụt lùi.
Từ Khai Khiếu đến Minh Văn, từ lục văn đến ngũ văn, tứ văn xuống tới lục cốt.
Nhưng vào lúc này, trong lòng bàn tay của hắn có chút phát sáng, khiến cho tu vi hắn lại trở ngược về Minh Văn cảnh, nhưng chỉ có nhất văn mà thôi.
Tuyệt Đối Công Bằng có thể kéo tu vi của tất cả mọi người trong trận xuống một đại cảnh giới, nhưng Hồng Thiên Bộ lại quá yêu nghiệt, lại có thể chống cự được một bộ phận uy lực của trận pháp.
Cho nên vẫn cao hơn Lăng Hàη ra một đại cảnh giới.
Oanh, một quyền của Lăng Hàη đập đến.
Hồng Thiên Bộ điểm ra một ngón tay, như là Tiên Nhân điểm hoa, thong dong mà tiêu sái.
Phanh, âm hưởng nặng nề vang lên, Lăng Hàη lập tức bị bắn ngược lại.
Hồng Thiên Bộ chắp tay mà đứng: Hóa ra là Tuyệt Đối Công Bằng, bất quá trước mặt ở Hồng mỗ, đánh nhau trong cùng cấp, ai là đối thủ của Hồng mỗ cơ chứ?Hắn không để ý tới việc hiện tại mình là Minh Văn cảnh một chút nào, vẫn chiếm hết ưu thế.
Lăng Hàη lộn nhào rơi ở trên mặt đất, đáp đáp đáp ba cái, trên nắm tay có máu tươi nhỏ xuống, vừa rồi một ngón tay kia của Hồng Thiên Bộ đã làm cho hắn bị hụ thương.
Tu vi của gia hỏa này hiện tại tuyệt không phải là lục cốt a.
Lăng Hàη thầm nói ở trong lòng, trừ phi có người cũng có thể tu ra Thất Biến, nếu không, không có người nào có thể nghiền ép chính mình trong đám người đồng bậc.
Hắn đột nhiên nghĩ đến một việc, trong lòng bàn tay của Hồng Thiên Bộ có một con mắt hung thú Thái Cổ.
Hẳn là vì vật này làm ảnh hưởng tới một bộ phận uy lực của trận pháp, cho nên không có cách nào làm giảm tu vi của Hồng Thiên Bộ đến Cực Cốt cảnh a.
Hắn phát động nhãn thuật để nhìn qua, quả nhiên, trong lồng ngực của Hồng Thiên Bộ, năm đạo Minh Văn đã phai nhạt, thế nhưng vẫn có một cái đang phát sáng.
Tu vi của gia hỏa này hiện tại là nhất văn.
Lăng Hàη không có vạch trần, Tuyệt Đối Công Bằng dĩ nhiên sẽ là Tuyệt Đối Công Bằng, nếu hắn nhất định nói Hồng Thiên Bộ là Minh Văn cảnh, khi đó có ai sẽ tin tưởng hắn chứ? Tất cả sẽ chỉ cho rằng là hắn thua không nổi mà thôi.
Được, nhất văn thì nhất văn đi!Lăng Hàη hít một hơi thật sâu, lần nữa giết ra, oanh, sát khí phun trào, tương hợp cùng với niệm lực, đánh về phía Hồng Thiên Bộ.
Dù Hồng Thiên Bộ là yêu nghiệt áp thiên, ở dưới đạo sát khí này trùng kích vẫn có chút thất thần, đợi tới khi hắn kịp phản ứng thì một quyền của Lăng Hàη đã đập tới.
Hắn vội vàng phản kích, vẫn điểm ra một ngón tay.
Phanh!Quyền, ngón tay va chạm, lần này, hai người đều thối lui mấy bước, một lần liều mạng không phân cao thấp.
Con ngươi Hồng Thiên Bộ không khỏi xiết chặt, hắn nắm giữ ưu thế một đại cảnh giới thế mà vẫn bị Lăng Hàη liều mạng đánh ngang tay hay sao?Hắn biết rõ, mình đã bị sát khí của Lăng Hàη làm ảnh hưởng, cho nên mới không có cách nào phát huy ra toàn bộ lực lượng được.
Thế nhưng, hắn có tu vi tâm tính thế nào chứ, lại bị Lăng Hàη làm ảnh hưởng chứ?Hồng Thiên Bộ không khỏi nổi lên một chút sát ý, Lăng Hàη để hắn cảm nhận được uy hiếp.
Hắn hừ một tiếng, lại điểm ra một ngón tay, thân thể cũng hiện ra một cái bóng mờ, đi theo một ngón tay điểm ra.
Khí thế của đạo hư ảnh này bàng bạc hơn rất nhiều, giống như một ngón tay điểm ra, cho dù trước mặt là một khỏa tinh thể thì cũng chỉ có thể bị bắt nát mà thôi.
Bởi vì chỉ pháp này là Toái Tinh Chỉ.
Lăng Hàη phát động ra Yêu Hầu quyền, theo thường lệ trước tiên đánh ra một đạo sát khí, sau đó nắm đấm mới nghênh đón.
Dù Hồng Thiên Bộ có chuẩn bị thì như thế nào chứ, vẫn bị đánh cho thần hồn thất thủ, dẫn đến uy lực chỉ pháp giảm đi nhiều mà thôi.
Phanh!Hai người lần nữa đấu một lần, yêu hầu cũng đánh ra một quyền lên chỉ mà hư ảnh điểm ra, giống như có hai người đang chiến đấu vậy.
Sau một kích này, Lăng Hàη và Hồng Thiên Bộ lần nữa nhao nhao lui về phía sau.
Sắc mặt Hồng Thiên Bộ càng hiện lên vẻ thận trọng, lần này hắn đã có chuẩn bị, thần thức bảo vệ chặt thức hải, thế nhưng vẫn bị ảnh hưởng tới.
Cũng không phải hắn không có trải qua Hoán Huyết cảnh, cho nên tự nhiên biết rõ diệu dụng của sát khí.
Thế nhưng dù thế nào cũng không có khả năng tu đến mức kinh khủng như thế được.
Hít! Quá kinh người, Hồng Thiên Bộ và Lăng Hàη đánh nhau tới mức khó phân cao thấp a.
Ta đã sớm hi vọng bọn họ đánh một trận chiến cùng giai, nhìn xem ai lợi hại hơn, rốt cục đã được như nguyện.
Không hổ là đế đô song kiêu, cũng quá lợi hại đi a.
Đám người bên ngoài nhao nhao kinh hô, trước đó bất kể là Lăng Hàη hay là Hồng Thiên Bộ, đặt hai người song song đều chỉ là suy đoán đối với thực lực bề ngoài của hai người mà thôi.
Hiện tại, rốt cục bọn hắn đã chứng minh.
Thế nhưng những người này cũng không biết rõ, kỳ thật Hồng Thiên Bộ còn nắm giữ ưu thế một đại cảnh giới, bằng không nhất định bọn hắn sẽ phải ôm đầu kinh hô, tại sao Lăng Hàη có thể yêu nghiệt đến tình trạng như vậy cơ chứ.
Xem tiếp...thần đạo đan tôn
truyện tranh thần đạo đan tôn
truyện thần đạo đan tôn
thần đạo đan tôn truyện chữ
đọc truyện thần đạo đan tôn
thần đạo đan tôn chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License