con-mat-ao-thi

Hồng Thiên Bộ nhanh chân rời đi, lực lượng trong cơ thể cuồn cuộn chấn động, giống như một đầu chân long đang nằm đó.

Cuối cùng bay nhảy lên trên khoảng không, giương nanh múa vuốt.

Đến đây, cố gắng để cho ta mở mang kiến thức một chút, cái gọi là yêu nghiệt thứ nhất của đế đô a.

Lăng Hàη cười ha hả, khẽ động người nghênh tiếp.

Vẻ mặt Hồng Thiên Bộ bình tĩnh, chỉ là bên trong đôi mắt có sát ý ẩn sâu.

Hắn vẫn là dùng chỉ pháp để tiến hành công phạt, nhưng bên trong một ngón tay điểm ra, hỏa diễm sôi trào, dường như có thể thiêu sạch thiên địa vậy.

Lăng Hàη không quản nhiều như vậy, bên trong một đạo sát khí đánh ra, hắn vận chuyển Yêu Hầu quyền, năm mươi tầng lực lượng chồng lên nhau, lại thêm tần suất công kích, hắn triển khai phản kích rất cường thế.

Oanh! Oanh! Oanh!Không thể không nói, thực sự Hồng Thiên Bộ quá mạnh, mặc dù hắn ta bị sát khí của Lăng Hàη liên tục đánh trúng, chịu ảnh hưởng rất lớn, khiến cho lực lượng không kém bao nhiêu với Lăng Hàη.

Thế nhưng cho dù như thế, hắn cũng hoàn toàn có thể liều ngang tay cùng với Lăng Hàη.

Hắn nắm giữ bí pháp kinh người, bên trong một ngón tay điểm ra chấn động đến núi non.

Giống như thiên địa cũng đứng ở bên kia, cùng hắn trấn áp Lăng Hàη vậy.

Uy lực này triệt tiêu tần suất công kích, mà Hồng Thiên Bộ cũng có thể đánh ra năm mươi tầng chồng lực, không kém Lăng Hàη một chút nào.

Trong lúc nhất thời, hai người khó mà phân cao thấp.

Trong mắt các quần chúng mà nói, bọn hắn được thưởng thức một trận quyết đấu có thể nói là mạnh nhất trong các Cực Cốt cảnh.

Nhìn đủ nghiện, thế nhưng đối với Lăng Hàη mà nói, điểm cuối cùng thắng lợi càng ngày càng xa hơn.

Bởi vì, Tuyệt Đối Công Bằng chỉ có thể tiếp tục kéo dài mười phút đồng hồ nữa mà thôi.

Làm sao bây giờ?Hiển nhiên Hồng Thiên Bộ có hiểu biết đối với trận pháp Tuyệt Đối Công Bằng này, hắn cố gắng kháng cự công kích của Lăng Hàη, sau đó dứt khoát cũng không tiếp tục phát động đại chiêu mà chỉ để cho chiến đấu giằng co mà thôi.

Bởi vì hắn biết rõ, chỉ cần uy lực của trận pháp vừa biến mất, chiến lực của hắn sẽ hồi phục.

Đến lúc đó hắn có thể dễ dàng trấn áp được Lăng Hàη.

Cần gì phải dùng át chủ bài đáy hòm chứ?Lăng Hàη thì đã dùng tuyệt chiêu của mình mấy lần, nhưng từ đầu đến cuối không có cách nào áp chế được Hồng Thiên Bộ.

Phải biết rằng, đây cũng là một thiên tài có thể vượt qua đại cảnh giới để chiến đấu.

Trên lý luận chiến lực hiện tại của đối phương vẫn có thể đạt tới Khai Khiếu cảnh, vượt qua cực hạn của Lăng Hàη.

Nếu không phải sát khí của hắn xung kích quá mức lợi hại thì hắn đã sớm bị Hồng Thiên Bộ đánh bại rất nhiều lần rồi.

Nhưng mà, Lăng Hàη chỉ còn lại thời gian có ba phút mà thôi.

Muốn trong vòng ba phút đánh bại Hồng Thiên Bộ?Làm sao có thể làm được chứ?Tay phải Lăng Hàη chấn động, trong tay đã có thêm một thanh chùy.

Đây là Pháp khí nhất tinh, được hắn gọi là Hạn Lôi chùy, mặc dù hắn còn có một cái Pháp khí nhị tinh.

Thế nhưng dùng thực lực của hắn bây giờ, kỳ thật nhất tinh hay nhị tinh cũng không có gì khác nhau, dù sao không có cách nào thi triển ra hết uy năng của nó.

Hơn nữa, dùng Pháp khí nhất tinh cũng có thể giấu dốt một chút, dù sao nơi này vẫn còn có một lão quái vật trên tiên đồ a.

Quả nhiên, hắn vừa tế ra Hạn Lôi chùy, ánh mắt của lão giả kia đã xiết chặt, trong mắt hiện lên vẻ tham lam.

Trước đó hắn bị giam vào lao tù, sao có khả năng có được Pháp khí cơ chứ?Phải biết rằng, từ trước đến nay pháp khí đều là đồ vật trân quý, một tên Võ Giả muốn mua được pháp khí mà mình dùng được cũng phải táng gia bại sản.

Cho nên, tự nhiên hắn phải đỏ mắt.

Ừm? Vẻ mặt Hồng Thiên Bộ run lên, từ trên thanh này hắn đã cảm nhận được một tia áp lực.

Tay không tấc sắt đón đỡ sẽ bị thụ thương.

Hắn quả quyết lấy ra một thanh trường thương, tản ra khí tức cổ xưa.

Trên thân thương có từng đạo đường vân, chỗ tay chạm vào, từng mảnh từng mảnh phát sáng.

Giết! Tay trái Lăng Hàη cầm chùy, dùng sức chấn động, phanh, đột nhiên trên trời vang lên tiếng sấm, bên trên chùy có đường vân phát sáng, sau đó đã thấy một đạo tia chớp màu trắng đánh ra, bổ tới chỗ của Hồng Thiên Bộ.

Mặc dù thứ này nhìn như thiểm điện, nhưng tốc độ còn xa không thể so sánh được với thiểm điện chân chính, không thì dùng tốc độ ánh sáng đánh ra, trong giai đoạn hiện tại có ai có thể chống đỡ hoặc là trốn tránh được cơ chứ?Hồng Thiên Bộ khẽ quát một tiếng, huy động trường thương chọc về phía đạo thiểm điện.

Phanh!Mũi thương đụng phải thiểm điện, dòng điện lập tức từ trên thân thương truyền tới, khiến cho hai tay của Hồng Thiên Bộ run run, tóc đen dựng ngược lên.

Một kích này, Lăng Hàη thắng, mà Hồng Thiên Bộ đã bị thiệt thòi lớn.

Hồng Thiên Bộ vội vàng lui về phía sau, hắn nhướng mày, nói: Không nghĩ tới ngươi lại thu được pháp khí Tiên cấp!Thương trong tay hắn cũng là thứ có được từ di tích cổ, nhưng chỉ là cấp bậc Tầm Bí cảnh.

Mặc dù so với Pháp khí nhất tinh chỉ kém một cấp bậc, thế nhưng một cấp bậc chênh lệch lại to như trời và đất vậy.

Cũng không thể để cho vận khí đều bị ngươi thu lấy a?Lăng Hàη quơ Hạn Lôi chùy rồi đập tới, tay phải nắm lại, trong lòng bàn tay lại cất giấu một khối đá, nhưng bây giờ hắn cũng không có đánh ra, chỉ là không ngừng công kích mà thôi.

Hồng Thiên Bộ không ngừng né tránh, dù là Lăng Hàη không có cách nào thi triển ra hết uy năng của Pháp khí nhất tinh.

Thế nhưng dù sao đây cũng là Pháp khí trên tiên đồ, chỉ cần có một tia uy năng tràn ra cũng hết sức kinh người.

Sưu sưu sưu, dòng điện chạy loạn, khiến cho Hồng Thiên Bộ không ngừng lùi lại, không dám chống đỡ.

Trong mắt của hắn hiện lên lửa giận, đây là biểu hiện của việc hắn không thể chịu đựng được nữa.

Bởi vì hắn là Hồng Thiên Bộ, yêu nghiệt áp thiên vô địch.

Hắn hừ lạnh một tiếng, trong tay phải có khí tức kinh khủng lưu chuyển, không ngờ ngay cả Tuyệt Đối Công Bằng cũng không có cách nào áp chế được tu vi của hắn.

Trong lồng ngực, từng đạo từng đạo Minh Văn ảm đạm đang phát sáng, lực lượng của hắn cũng bắt đầu nhanh chóng tăng lên.

Hắn đã vận dụng con mắt hung thú Thái Cổ kia.

Lăng Hàη đợi chính là giờ khắc này, hắn quát lên một tiếng, tay phải chấn động, sưu, Thiên Văn ngọc lập tức được đánh bay ra ngoài.

Tốc độ gấp chín lần vận tốc âm thanh.

Phản ứng của Hồng Thiên Bộ nhanh đến mức kinh người, vội vàng cầm thương vẩy một cái, phanh.

Thế nhưng pháp khí cấp bậc Tầm Bí cảnh này lại bị Thiên Văn ngọc nện vào, lập tức giống như cái dù nở hoa.

Mà thế đi của Thiên Văn ngọc không ngừng, vẫn bắn về phía Hồng Thiên Bộ.

Phanh!Cả người Hồng Thiên Bộ đều bị đánh bay ra ngoài, nhưng trường thương trong tay bị chặn lại như thế, lại thêm tu vi của hắn cũng đã khôi phục được cấp bậc lục văn.

Cho nên một kích này chỉ khiến cho lồng ngực của hắn nổ tung, cũng không có diệt sát được hắn.

Lăng Hàη cũng kêu lên một tiếng đau đớn, cả người đột nhiên bay lên.

Hồng Thiên Bộ cũng phát động phản kích, đánh ra một kích Toái Tinh Chỉ, cũng đã đả thương nặng hắn.

BA~, BA~, hai đại thiên kiêu trẻ tuổi đồng thời ngã sấp xuống đất, đều không ngừng đổ máu.

Trong lúc nhất thời ai cũng không thể đứng dậy được.

Lưỡng bại câu thương.

Kết quả như vậy là chuyện mà ai cũng không ngờ được tới, không phải là Hồng Thiên Bộ nghiền ép Lăng Hàη, độc chiếm ngôi vị yêu nghiệt áp thiên, cũng không phải là Lăng Hàη người sau vượt người trước, lật ngược cường giả uy tín lâu năm.

Nếu như nghiên cứu kỹ hơn, Hồng Thiên Bộ là Khai Khiếu cảnh, mà khi chiến đấu cũng có tu vi Minh Văn cảnh, so sánh qua như vậy, ai càng thêm yêu nghiệt cơ chứ? Cha! Bảy anh em hồ lô đều nhào ra ngoài, vẫn là Lục Oa lấy Thiên Văn ngọc trở về, mà sáu đứa trẻ khác thì trông coi ở chung quanh Lăng Hàη, mỗi một người đều đằng đằng sát khí.

Hồng Thiên Bộ cũng không phải là người cô đơn, hắn thu phục được không ít thủ hạ thực lực cường đại, hiện tại cả đám cũng nhao nhao đi ra, bảo hộ hắn lại.

Một lúc sau, Lăng Hàη và Hồng Thiên Bộ đều miễn cưỡng bò lên, mặc dù thương thế rất nặng, thế nhưng bên trong ánh mắt của hai người đều tràn ngập chiến ý.

Đi.

Hồng Thiên Bộ thấp giọng nói, dưới mấy tên thủ hạ nâng đỡ, nhanh chóng đi xa.

Lăng Hàη cũng muốn đi, thế nhưng lão giả trước kia lại tiến lên đón, nở nụ cười rồi nói: Tiểu bằng hữu, có thể bỏ thứ yêu thích, bán thanh chùy kia cho lão phu hay không? À, nếu có thể, lão phu còn muốn cầu mua khối ngọc thạch kia nữa.

Bảy anh em hồ lô như gặp đại địch, đây chính là cường giả bên trên tiên đồ a, dù chỉ vẻn vẹn là Trúc Cơ.

Lăng Hàη cười một tiếng, nói: Ngại quá, hai thứ đồ này còn có tác dụng lớn đối với tại hạ.

Ồ.

Lão giả gật gật đầu, cũng không có dịch chuyển bước chân.

Hắn đang đấu tranh tư tưởng kịch liệt, rốt cuộc có nên xuất thủ cướp đoạt hay không.

Nếu như hắn xuất thủ, nhất định Lăng Hàη sẽ không được, nhưng mà, đây chính là đế đô.

Nếu như hắn xuất thủ cưỡng đoạt đồ vật của một tên tiểu bối, tất nhiên sẽ dẫn tới Trần Phong Viêm trấn áp.

Không nói đâu xa, chỉ riêng trận linh của Thanh Long trận kia cũng không phải là người mà hắn có thể địch nổi.

Hắn và Thôi Trấn Hải có chút giao tình, trước kia hai người cũng thường xuyên luận bàn, thực lực cũng không chênh lệch là bao.

Nhưng mà, nếu hắn đạt được một kiện Pháp khí nhất tinh, như vậy tất nhiên thực lực sẽ tăng vọt, chiến lực tăng lên một lần cũng không khó.

Không biết có thể địch nổi trận linh hay không?Hắn đang do dự, cân nhắc được mất, bởi vì một khi thất bại thì hắn sẽ giống như Thôi Trấn Hải, bị cầm tù ở đế đô.

Đường đường là tiên đồ cường giả, bị cầm tù ở trên địa bàn của phàm nhân?Đây không phải chuyện cười lớn hay sao?Sau khi do dự nửa ngày, cuối cùng lão giả này vẫn nhấn chìm xung động và tham lam trong lòng xuống, lại cười một tiếng với Lăng Hàη, sau đó quay người rời đi.

La Cẩm Đường vội vàng đuổi theo, rất nhanh một già một trẻ đã biến mất ở phía xa.

Thời gian: 00: 00: 00Lão giả vừa đi, áp lực một mực bao phủ trên người Lăng Hàη cũng không cánh mà bay.

Lão gia hỏa, về sau nhất định ta sẽ đánh ngươi một chầu.

Lăng Hàη nói thầm ở trong lòng.

Nếu như vừa rồi lão giả này xuất thủ, như vậy đợi về sau Lăng Hàη có đủ thực lực, nhất định hắn sẽ giết chết lão già này.

Thế nhưng bây giờ lão gia hỏa này đã dọa mình một lần, vậy về sau hắn cũng phải dọa cho lão gia hỏa này giật mình mới thôi.

Dưới mấy đứa trẻ nâng đỡ, Lăng Hàη trở về chỗ ở.

Dùng lực lượng của anh em Hồ Lô, muốn khiêng Lăng Hàη trở về đương nhiên là việc rất nhỏ.

Lăng Hàη phối một chút thuốc, bắt đầu khôi phục.

Lần này bị thương không nhẹ, cuối cùng Hồng Thiên Bộ đã bạo phát ra chiến lực lục văn.

Vốn đã đủ để diệt sát Cực Cốt cảnh.

Chỉ là chiến lực của Lăng Hàη cũng vượt xa Cực Cốt cảnh, cho nên, một kích này không có khả năng diệt sát Lăng Hàη, thế nhưng vẫn tạo thành trọng thương cho hắn.

Điện hạ, xuất thủ ở đế đô có phải quá mức liều lĩnh, lỗ mãng hay không? Ở trong phủ đệ của Thất hoàng tử, một tên phụ tá đang khuyên bảo Thất hoàng tử.

Thất hoàng tử đưa tay ngắt lời: Kẻ này đã biết rõ thú triều hủy diệt Hổ Cứ thành là do cô vương phát động, nếu không diệt khẩu hắn, như vậy sao cô vương có thể an tâm được cơ chứ? Nói mà không có bằng chứng, bệ hạ há sẽ tin tưởng lời nói một mặt của hắn cơ chứ? Mà đám người Dương đại nhân sao có thể gọi điện hạ đi thẩm vấn được?Tên đồng liêu này tiếp tục khuyên nhủ: Trước đó không ai nghĩ tới ở trong đế đô lại có một cái Thanh Long đại trận, dường như trận linh kia có mặt ở khắp mọi nơi, nếu như bị trận linh bắt được hành tung của điện hạ.

Khi đó mới thật sự là không thể ngụy biện được nữa.

Thất hoàng tử mày nhíu lại, nói: Phụ hoàng có tín nhiệm đặc thù đối với tiểu tử kia, cho nên nếu như tiểu tử kia đi cáo trạng, nói không chừng phụ hoàng sẽ thực sự điều tra.

Tất nhiên Cô vương sẽ không ngại, nhưng các ngươi có thể bảo đảm mình sẽ không để lộ ra một chút tin tức gì hay?Câu này làm cho tên đồng liêu này lập tức không phản bác được.

Ở dưới uy nghiêm của Thánh Hoàng, trong lòng ai có thể không dao động cơ chứ? Huống hồ, lần này tiểu tử kia đã bị trọng thương, chính là cơ hội tốt nhất để diệt trừ hắn ta.

Thất hoàng tử nói, trong mắt của hắn hiện lên vẻ kiêng kị, uy lực Thiên Văn ngọc của Lăng Hàη quá mức đáng sợ, ngay cả Hồng Thiên Bộ cũng bị đánh cho trọng thương, nếu như nện ở trên người hắn thì hắn cũng không có khả năng may mắn thoát khỏi được.

Nếu như là các loại phi kiếm phi đao bình thường, hắn chỉ cần dùng niệm lực là có thể nhẹ nhõm ngăn cản lại.

Thế nhưng một lần ném ra Thiên Văn ngọc có thể đạt tới vạn cân, làm sao cản cơ chứ?Nghĩ đến Thiên Văn ngọc, hắn lại có chút tham lam, dùng niệm lực của hắn lại thêm Thiên Văn ngọc, có thể phát huy ra uy lực khủng bố cỡ nào cơ chứ?Tin rằng ngay cả Tầm Bí cảnh cũng có thể bị hắn miểu sát.

Hắn không có chút do dự nào, nhất định phải thừa cơ hội này xử lý Lăng Hàη, cướp đoạt đi Thiên Văn ngọc.

Vừa vặn, Lăng Hàη vừa mới dùng qua Tuyệt Đối Công Bằng, người lại bị thương nặng, xuất thủ lúc này tuyệt đối là dễ dàng như trở bàn tay.

Lăng Hàη uống thuốc, thoa ngoài da, sau khi xử lý thương thế một chút rồi hắn nói: Bây giờ ta không có Tuyệt Đối Công Bằng uy hiếp, buổi tối hôm nay, những yêu ma quỷ quái kia sẽ xuất thủ với ta.

Cha, người trốn vào bên trong Dưỡng Nguyên Hồ Lô đi, chúng con tìm một chỗ trốn trước.

Nhị Oa đề nghị.

Đại Oa thì trợn trắng mắt, nói: Sợ cái gì, tới một người chúng ta giết một người, đến hai chúng ta giết một đôi a! Đúng! Tứ Oa gật đầu.

Giết! Ngũ Oa cũng gật đầu.

Lăng Hàη lắc đầu, nói: Không, chúng ta đi một chỗ.

Chỗ nào? Bảy đứa trẻ cùng lên tiếng hỏi.

Bích Tiêu công chúa.

Lăng Hàη cười nói.

Vì sao phải đi tới chỗ Bích Tiêu công chúa a?Bởi vì Bích Tiêu công chúa chính là tồn tại Tầm Bí cảnh, mà tuổi còn trẻ đã có thể đạt tới loại độ cao này.

Chiến lực của Bích Tiêu tuyệt đối rất kinh người.

Cho nên, tiến vào phủ đệ của Bích Tiêu công chúa, trừ phi là cường giả tiên đồ xuất thủ, nếu không chỉ có phần nuốt hận mà thôi.

Như vậy, Bích Tiêu công chúa sex ra tay với Lăng Hàη sao?Nàng sẽ có suy nghĩ như vậy, nhưng mà, nàng là Yêu tộc, nếu Lăng Hàη xảy ra chuyện ở trong phủ của nàng, như vậy lửa giận cc Trần Phong Viêm sao Yêu tộc có thể tiếp nhận được chứ?Cho nên, không những Lăng Hàη không cần lo lắng tới Bích Tiêu công chúa sẽ ra tay với hắn, ngược lại còn có thể dùng đối phương xem như là bảo tiêu.

Lại nói, tiểu yêu tinh này luôn kéo cừu hận cho hắn, vì sao Lăng Hàη lại không thể đưa nàng ra làm lá chắn cơ chứ? Đi, đi ăn uống chùa.

Bảy đứa trẻ nghe xong đều phấn chấn, chuyện tốt như ăn uống chùa làm sao bọn chúng có thể bỏ lỡ được chứ.

Thế là, một nhóm tám người trùng trùng điệp điệp, cực kỳ rêu rao đi tới phủ của Bích Tiêu công chúa.

Cái gì! Bích Tiêu công chúa lấy làm kinh hãi, Lăng Hàη lại đến thăm chỗ ở của nàng sao?Làm cái quỷ gì vậy chứ? Mời.

Nàng nghĩ ngợi một lúc, lại để cho người đi mời Lăng Hàη vào trong.

Chỉ chốc lát sau, Lăng Hàη đã mang theo bảy đứa trẻ đi tới phòng khách.

Lăng đại sư đại giá quang lâm, không biết có gì chỉ giáo? Công chúa Yêu tộc một bên thưởng thức trà, một bên cũng không ngẩng đầu lên mà nói, dường như đang biểu đạt việc chính mình không chào đón với Lăng Hàη.

Lăng Hàη mỉm cười, nói: Chỉ giáo thì không dám nhận, chỉ là đã rất lâu rồi không nhìn thấy công chúa, rất là nhớ nhung, cho nên hôm nay chuyên tới để bái phỏng.

Lừa gạt quỷ a.

Đương nhiên Bích Tiêu công chúa sẽ không tin tưởng lời này, nàng nhìn cái ngực Lăng Hàη rõ ràng đang nhô lên cho nên lập tức hiểu ra: Ngươi đánh với Hồng Thiên Bộ một trận chịu trọng thương, lại đã dùng Tuyệt Đối Công Bằng, đang chờ khôi phục.

Cho nên, hiện tại có lẽ dù là một Cực Cốt cảnh bình thường tới cũng có thể giết ngươi, bởi vậy, ngươi chạy đến chỗ ta để tị nạn a.

Lăng Hàη cười một tiếng: Cực Cốt cảnh phổ thông vẫn không giết được ta, dù thế nào cũng phải là Minh Văn cảnh.

Bích Tiêu công chúa lập tức có một loại cảm giác sắp phát điên, trọng điểm của nàng cũng không phải cái này a.

Nàng hừ một tiếng: Ta tại sao phải giúp ngươi?Lăng Hàη … A.

.

.

một tiếng: Không phải ta và công chúa tình đầu ý hợp, không phải đoạn thời gian trước ngươi đều ngủ ở chỗ của ta hay sao? Nói bậy nói bạ! Bích Tiêu công chúa quát một tiếng, thế nhưng suy nghĩ lại một chút, quả thực nàng đã tạo nên biểu hiện giả dối hai người cùng qua đêm một chỗ.

Nàng dùng chuyện này để kích phát sát ý của chư vị hoàng tử đối với Lăng Hàη, không nghĩ tới bây giờ lại bị Lăng Hàη lợi dụng.

Đây coi như là mua dây buộc mình hay sao?Mình tạo ra sát cơ cho Lăng Hàη, lại phải làm bảo tiêu cho đối phương, đây là chuyện nghẹn khuất tới cỡ nào chứ? Nuôi trẻ con không dễ, công chúa điện hạ, có cái gì ăn hay không? Cũng không cần đồ gì tốt, tùy tiện làm một chút thịt yêu thú là được rồi.

Lăng Hàη vừa cười vừa nói, hoàn toàn không khách khí.

Bích Tiêu công chúa tức giận đến mức phất tay áo mà đi, thế nhưng da mặt tám người Lăng Hàη lại rất dày, cứ ngồi như vậy, không có chút ý tứ dẹp đường hồi phủ chút nào.

Bọn hắn có thể không biết xấu hổ như vậy, thế nhưng Bích Tiêu công chúa lại không được, nàng vẫn sai người đưa cơm tối lên cho tám người.

Nhưng mà, đây chỉ là bắt đầu cơn ác mộng của nàng mà thôi.

Ta nói này công chúa điện hạ, đã mời khách cũng không cần nhỏ mọn như vậy chứ, kiếm một ít thứ ăn được a.

Lăng Hàη kêu lên, hắn và bảy đứa trẻ đều là người biết ăn hàn, đồ ăn mà người bình thường có thể nhét no bụng một trận ở trong mắt bọn hắn chỉ có thể nói là vừa nhét kẽ răng được một chút mà thôi.

Bích Tiêu công chúa im lặng, nào có loại khách nào như thế chứ? Cũng quá không rụt rè a.

Nàng đành phải sai người đi chuẩn bị thức ăn đưa qua.

Đưa ba lần, rốt cục Lăng Hàη và mấy đứa trẻ mới ra vẻ đủ rồi, không cần đưa thêm thức ăn.

Lăng đại sư, ngươi ăn cũng đã ăn, nghỉ ngơi cũng đã nghỉ ngơi, cũng nên trở về a? Bích Tiêu công chúa cắn răng hỏi.

Thời gian: 00: 00: 12Lăng Hàη thưởng thức trà một cái rồi khen: Trà ngon!Đây là cố ý giả câm vờ điếc.

Bích Tiêu công chúa tức giận đến mức trừng mắt, trước đó khi nàng ỷ lại trong nhà Lăng Hàη tuyệt đối cũng không ngờ rằng chính mình cũng sẽ có một ngày bị Lăng Hàη làm như vậy lại.

Một thù trả một thù a.

Đôi mắt đẹp của nàng lập loè, đột nhiên đổi giận thành cười, nói: Nếu như Lăng đại sư chịu đầu nhập vào Yêu tộc ta, như vậy Bích Tiêu ta tất nhiên sẽ dùng hết toàn lực để bảo hộ ngươi.

Lăng Hàη ra vẻ kinh ngạc, nói: Bích Tiêu, lời này của ngươi khách khí rồi, quan hệ giữa chúng ta như thế nào chứ, còn cần phân chia như thế hay sao?Chúng ta ngay cả một chút quan hệ cũng không có a!Bích Tiêu công chúa có xúc động muốn giết người, thế nhưng Trần Phong Viêm lại giống như là một ngọn núi lớn chỉ có thể nhìn lên, vắt ngang ở trên đầu Yêu tộc.

Khiến cho nàng căn bản không thể làm ra hành động quá phận, nếu không, không chỉ là chuyện của một cá nhân như nàng, mà rất có khả năng toàn bộ Yêu tộc sẽ vì sai lầm của nàng mà trả giá đắt.

Ghê tởm a, đối phương bất quá chỉ là một tên Cực Cốt cảnh nho nhỏ mà thôi.

Nàng cắn răng, nói: Đi sắp xếp phòng khách cho Lăng đại sư và mấy tiểu bằng hữu.

Vâng, công chúa điện hạ.

Có người gật đầu.

Lúc này Lăng Hàη mới đứng dậy, nói: Các con, đi, đi ngủ đi.

Đi ngủ a! Đi ngủ a!Bảy đứa trẻ đều hi hi ha ha nói chuyện rồi đi theo Lăng Hàη.

Lời này ngươi lại nghe được rất rõ ràng a!Bích Tiêu công chúa nói ở trong lòng, lại có xúc động muốn đánh người.

.

.

.

Lăng Hàη đi quý phủ của Bích Tiêu công chúa? Thất hoàng tử sững sờ, chuyện này khiến cho hắn lấy làm kinh hãi, đồng thời cũng hiện lên một cỗ lửa giận không có cách nào để hình dung ra được.

Trước đó Bích Tiêu công chúa ở quý phủ của Lăng Hàη một đêm đã khiến cho hắn thiếu chút nữa đi tìm Lăng Hàη, trực tiếp xử lý gia hỏa này.

Hiện tại thì tốt rồi, các ngươi có qua có lại sao, ngươi ở nhà ta, ta sẽ ở nhà ngươi một lần sao? Ngươi thực sự muốn chết phải không?Hắn dùng giọng căm hận nói, lúc trước Bích Tiêu công chúa vào đế đô đã phát ra tín hiệu rõ ràng, nàng sẽ thành hôn cùng một vị hoàng tử, dùng để xúc tiến quan hệ giữa Nhân tộc và Yêu tộc.

Nhưng còn bây giờ thì sao, Bích Tiêu công chúa lại thông đồng cùng Lăng Hàη, chuyện gì đã xảy ra?Trước đó tất cả hoàng tử đều cảm thấy trên đầu mình có cỏ xanh mơn mởn, chỉ là Thiên Địa kịch biến đột nhiên tới.

Di dời tầm mắt của mọi người, nhưng lần này thì lại khác, bên ngoài đế đô trở nên cực kỳ nguy hiểm, không có cách nào di chuyển mâu thuẫn trong nội bộ.

Mà lúc này Lăng Hàn lại ngang nhiên vào ở trong quý phủ của Bích Tiêu công chúa, không biết ẽ dẫn phát tới sóng to gió lớn cỡ nào.

Điện hạ, có nên hủy bỏ kế hoạch? Phụ tá hỏi.

Thất hoàng tử nghĩ nghĩ rồi nói: Không, đây lại là cơ hội khó được.

Vốn người muốn giết tiểu tử kia cũng có thể thành một hàng dài.

Hôm nay, bảo đảm sẽ có rất nhiều người không nhịn được mà xuất thủ.

Đã như vậy, vậy thì không bằng điện hạ cứ ngồi xem, dù sao cũng có người có thể thay điện hạ hoàn thành nhiệm vụ a.

Phụ tá nói.

Thất hoàng tử lắc đầu: Mặc dù tiểu tử kia bị thụ thương, nhưng thực lực vẫn không kém.

.

.

Cô vương muốn tận mắt nhìn thấy hắn chết, mới có thể chân chính an tâm.

Có một câu nói mà hắn không nói, ai biết rốt cuộc Lăng Hàη và Bích Tiêu công chúa có xảy ra một chút chuyện gì hay không.

Cho nên, hắn nhất định phải nhìn thấy Lăng Hàη chết đi thì lửa giận trong lòng mới có thể xóa đi được.

Hôm nay trong đế đô cũng rất náo nhiệt, có mấy hoàng tử đã âm thầm quyết định phải thừa dịp đêm tối xuất thủ.

Lăng Hàη lại dám ngang nhiên vào ở quý phủ của Bích Tiêu công chúa, chuyện này khiến cho bọn hắn không thể nhịn được nữa.

Vừa vặn Lăng Hàη chịu trọng thương, lại không vận dụng được Tuyệt Đối Công Bằng, hiện tại chính là thời cơ tốt nhất để giết chết hắn.

Đúng nửa đêm, bên ngoài phủ của Bích Tiêu công chúa thỉnh thoảng có thể nhìn thấy có những người áo đen bịt mặt thoắt ẩn thoắt hiện.

Thậm chí còn có người khi leo đến trên cây lại lúng túng phát hiện ra phía trên còn có người đang nhìn mình.

Người này vội vàng cười một tiếng, nhảy xuống đi tìm chỗ khác có thể quan sát toà phủ đệ này.

Có người không nhẫn nhịn được nữa mà tiềm nhập vào phủ đệ, chuẩn bị đánh lén, nhưng rất nhanh đã nhìn thấy cửa lớn mở ra, người này giống như là rác rưởi bị ném ra ngoài.

Rất nhanh lại có người thứ hai, người thứ ba đi vào.

Thế nhưng đều không ngoại lệ, tất cả đều bị đánh bay ra ngoài.

Cái phủ đệ này giống như là một cái hang không đáy, người trở ra đã không có động tĩnh nào khác.

Lúc trở ra cũng đã bị hôn mê, căn bản không có người nào nghe được động tĩnh chiến đấu.

Một người hai người, ngay từ đầu vẫn chưa có người nào chú ý tới, nhưng nhân số nằm ngoài cửa phủ đã vượt qua hơn mười người.

Lúc này rốt cục mới dẫn tới tất cả mọi người coi trọng.

Đây chẳng lẽ là đầm rồng hang hổ hay sao?Thất hoàng tử đang muốn tự mình xuất động thì đã thấy một thân ảnh lướt vào trong phủ.

A, lão cửu? Trong miệng hắn thì thào, vội vàng dừng bước.

Cửu hoàng tử là Khai Khiếu cảnh, nếu như hắn xuất thủ, một người đã mất đi Tuyệt Đối Công Bằng và trọng thương thì làm sao có thể chống đỡ được cơ chứ?Nghĩ tới đây, đương nhiên hắn sẽ không xông về phía trước nữa, tránh cho dẫn tới phiền toái không cần thiết.

Chỉ là trong nháy mắt hắn đã nghe được trong đình viện phát ra tiếng vang to lớn, phanh phanh phanh, sau đó đã thấy tường viện bị mạnh mẽ đánh ra một cái lỗ thủng, một bóng người ngã bay ra, nằm ngang ở trên mặt đất.

Mặc dù người này đã che mặt, thế nhưng Thất hoàng tử vừa nhìn một chút là có thể nhìn ra được, đây chính là Cửu đệ của hắn.

Làm sao có thể chứ?Cửu hoàng tử là Khai Khiếu cảnh, ở trong đế đô này có mấy người có thực lực mạnh hơn hắn cơ chứ? Hơn nữa muốn đánh bại hắn trong thời gian ngắn như vậy, người có thể làm được chuyện này cũng chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay mà thôi.

Chẳng lẽ Huyết Xích La tọa trấn nơi này?Không đúng, Huyết Xích La đã sớm trở về yêu tộc, nơi này không có khả năng lại có một vị Tầm Bí cảnh nào khác.

Sưu, đúng lúc này, chỉ thấy một bóng người từ trong phủ đệ bay lên, đứng ngạo nghễ ở trên đình đài cao nhất.

Một tay cầm kiếm, váy trắng như tuyết, gió đêm quét qua, dán lên trên thân thể mềm mại của nàng, phác hoạ dáng người hoàn mỹ của nàng vô cùng rõ ràng rành mạch.

Bồng bềnh như tiên, đẹp như tranh.

Đầu tiên là Thất hoàng tử bị đạp đến mức hít thở không thông, sau đó hai mắt đã trợn trừng lên.

Đây là Bích Tiêu công chúa.

Cái gì?Trong lòng Thất hoàng tử dâng lên một suy nghĩ cổ quái, chẳng lẽ cường giả bí ẩn đánh bại Cửu hoàng tử chính là công chúa Yêu tộc này hay sao?Hít! Ai còn dám xông vào phủ đệ của bản cung, giết không tha! Bích Tiêu công chúa lạnh lùng nói, có cảm giác giống như một nữ thần.

Cuối cùng nàng cũng không che giấu tu vi của chính mình, khí tức cường đại lưu chuyển, khiến cho người bên ngoài phủ đệ đều cảm thấy hô hấp khó khăn.

Thất hoàng tử cũng không có một chút hoài nghi nào, đây là một vị cường giả Tầm Bí cảnh a.

Làm sao có thể chứ?Công chúa Yêu tộc cũng chỉ có hơn hai mươi tuổi a, nàng tu luyện như thế nào chứ?Đây cũng không phải là vấn đề tài nguyên tu luyện, mà là có được phú võ đạo cường đại thiên chống đỡ.

Hai mắt của hắn xiết chặt, không ngờ Yêu tộc lại phái ra một thiên tài như vậy đi tới đế đô, quả thực chỉ đơn giản là làm thân thôi sao?Nếu như hắn là Yêu Hoàng, sẽ hi sinh một thiên tài hậu đại hơn người như vậy hay sao?Bích Tiêu công chúa quét qua một vòng, sau đó nhảy xuống.

Vẻ mặt nàng tràn ngập vẻ giận dữ, từ trước cho tới nay, nàng đều dùng mị lực cá nhân để qua lại với các tên hoàng tử, quyền quý, thành thạo và điêu luyện.

Nhưng bây giờ nàng lại bị ép cho thấy thực lực chân chính của mình, về sau nhất định sẽ khiến cho người khác đề phòng, không thể giữ vững địa vị siêu nhiên được nữa.

Tất cả mọi chuyện đều là do tên hỗn đản kia mang tới.

Trải qua một đêm này, Bích Tiêu công chúa lần nữa danh chấn đế đô.

Trước đó mọi người chỉ biết là Bích Tiêu công chúa đẹp đến mức tuyệt thế kinh trần.

Thế nhưng cũng chỉ là như thế, vị mỹ nữ này cũng chỉ là một phong cảnh không tệ, thế nhưng bây giờ thì lại hoàn toàn khác biệt.

Người ta còn là một vị cường giả, mạnh hơn phần lớn người ở nơi này.

Đúng vậy, mặc dù là cường giả cấp bậc tiên đồ đã nhiều lên, tầng tầng lớp lớp ở các nơi.

Thế nhưng dù sao cũng chỉ là truyền thuyết, cũng chưa từng gặp qua mấy người, cho nên, Tầm Bí cảnh vẫn có thể được xưng là cường giả.

Quan trọng nhất chính là, Bích Tiêu công chúa mới bao nhiêu tuổi cơ chứ?Hai mươi mấy tuổi đã có thể áp đảo trên đám người tứ đại soái, Nghị Sự trưởng, thậm chí còn khiến cho tuyệt đại yêu nghiệt như Hồng Thiên Bộ cũng phải thua chị kém em, đây là chuyện không thể tưởng tượng nổi tới cỡ nào cơ chứ?Sau khi chấn kinh, Bích Tiêu công chúa lại tạo thành sóng gió lớn ở đế đô, dạng nữ tử đẹp đến mức kinh người, thực lực mạnh đến mức kinh người này, ai mà không muốn lấy về nhà cơ chứ?Đây cũng không phải là một bình hoa a.

Mà Lăng Hàη thì tiếp tục duy trì da mặt siêu dày, ở chỗ của Bích Tiêu ở một ngày lại một ngày, dù sao tổn thương của hắn không tốt hơn thì hắn sẽ không rời đi.

Có đôi khi hắn kiêu ngạo đến kinh người, có đôi khi lại cực kỳ láu cá.

Thừa dịp thời gian dưỡng thương, Lăng Hàη cũng đang suy nghĩ về trận pháp, hắn muốn làm cho Tuyệt Đối Công Bằng lớn hơn, bền bỉ hơn.

Phải biết rằng, vốn trận pháp này là từ trận pháp cỡ lớn để chuyển hóa tới.

Mục đích là vì khảo hạch đệ tử trong tông môn hoặc là trong gia tộc có một trận chiến công bằng, hay là tiến hành một loại luận bàn nào đó, cần hoàn cảnh công bằng như vậy.

Tuyệt Đối Công Bằng được thiên tài trong các Trận sư đơn giản hoá, có thể bố trí ở trên quần áo, mặc dù có được tính cực kỳ tiện lời.

Thế nhưng cũng có khuyết điểm tính tiếp tục rất ngắn, phạm vi bao phủ nhỏ.

Lăng Hàη muốn khiến cho nó trở lại thành đại trận như cũ, bố trí ở gần nơi ở của mình.

Như vậy bất kể là ai tới đều chỉ có thể cùng một cấp bậc với hắn —— đương nhiên, hắn bị suy yếu tu vi cũng không sợ, đánh nhau cùng cấp, ai có thể là đối thủ của hắn cơ chứ?Hơn nữa, hắn còn có thể có một hạn cuối về tu vi, tỉ như không thể thấp hơn Thông Mạch cảnh.

Hắn một mực nghiên cứu, bởi vì hắn đã có Tuyệt Đối Công Bằng, lại có ba trận cơ mà hắn mang ra từ trong Cổ Đạo tông.

Thứ này có thể cung cấp cho hắn một chút tham khảo.

Thoáng cái, mười ngày đã qua đi, cuối cùng thương thế trên người Lăng Hàη đã khôi phục được bảy tám phần, mà ở trên Tuyệt Đối Công Bằng, hắn cũng lấy được đột phá mang tính tiến triển.

Hắn tạm biệt Bích Tiêu công chúa, mang theo một đám trẻ con trở về.

Đi đường bình an.

Bích Tiêu công chúa cắn răng nói.

Lăng Hàη cười ha ha, một mặt phất tay tạm biệt, lại nói: Về sau có rảnh ta sẽ bồi thường cho nàng.

Phanh!Để đáp lại, Bích Tiêu công chúa vung tay lên, một cỗ kình lực đảo qua, cửa lớn đã bị nàng mở ra.

Ài, đường đường là công chúa tự mình tiễn đưa, tình thâm ý trọng tới cỡ nào chứ? Lăng Hàη cười ha hả, nghênh ngang rời đi.

Hắn cũng không có trực tiếp về nhà, mà đi tới cửa hàng vật liệu mua sắm đồ vật quan trọng để bố trí trận pháp, rất đắt, nhưng thứ mà hắn hiện tại rất không thiếu chính là tiền a?Vung tay lên, mua mua mua.

Hắn mang theo đồ vật về nhà, trước tiên vẽ trận văn để đi bố trí.

Sau một hồi, hắn nở nụ cười hài lòng.

Đại trận này có thể liên tục không ngừng điều động đại thế Thiên Địa, cho nên đã không còn hạn chế mười phút đồng hồ nữa.

Thế nhưng bởi vì Lăng Hàη chỉ dựa vào lý giải của chính mình để làm nó trở lại như cũ cho nên độ cao của bản thân còn chưa đủ, cho nên, trận pháp này cũng không thể hoàn toàn dựa vào Thiên Địa, mà là còn phải tiêu hao Ngọc tử.

Chút lòng thành.

Ở trên cơ sở này, hắn lại bỏ vào một trận pháp cảnh giới, chỉ cần vừa có người ngoài xâm nhập, hắn sẽ có thể cảm ứng được.

Không sai biệt lắm a, Lăng Hàη cười cười, đi về trong phòng mình.

Hiên Viên Định Quốc đã được người của đại soái phủ tiếp về, cũng đã khỏi hẳn.

Sau khi biết được Lăng Hàη trở về phủ đệ của mình hắn đã chạy đến tìm Lăng Hàη trước tiên.

Lần này cám ơn ngươi.

Hắn nói.

Lăng Hàη cười một tiếng: Có cái gì mà cảm ơn cơ chứ, ngươi là đồng bạn hợp tác của ta, ngươi bị đánh, ta xuất khí giúp ngươi là việc rất nhỏ.

Hiên Viên Định Quốc gật gật đầu, cảm kích nói nhiều cũng không có gì hay, cứ để ở trong lòng là được rồi.

Chỉ là mấy ngày nay tiểu tử ngươi lại cũng như hình với bóng với Yêu tộc công chúa, ta thật là hâm mộ ngươi chết đi được.

Dù sao Hiên Viên Định Quốc cũng là Hiên Viên Định Quốc, rất nhanh đã hiện nguyên hình ra.

Lăng Hàη giang tay hai tay ra, nói: Ta nói ta chỉ là khách nhân an phận qua mười ngày, ngươi tin không?Hiên Viên Định Quốc không nói gì, chỉ ném cho hắn một ánh mắt cực kỳ xem thường.

Được a, biết rõ ngươi không tin rồi mà.

Lăng Hàη thở dài, nói: Ngươi không tin ta cũng không có cách nào khác cả.

Hiên Viên Định Quốc lắc đầu: Bây giờ không phải là vấn đề ta tin hay không tin, mà là những hoàng tử kia a! Ngươi ở chỗ của Bích Tiêu công chúa chờ đợi qua mười ngày, có hoàng tử nào mà không cảm thấy trên đầu mình xanh mơn mởn cơ chứ? Đặc biệt là sau khi biết được Bích Tiêu công chúa là cường giả Tầm Bí cảnh, tất cả hoàng tử đều muốn có được nàng a.

Đừng nói là những hoàng tử kia, còn có truyền nhân của các thế lực bên ngoài, hiện tại đã liên tiếp vào kinh, vốn đã có ý tứ khiêu chiến ngươi và Hồng Thiên Bộ, lại thêm yếu tố Bích Tiêu công chúa.

Cho nên có lẽ đã xem như ngươi là mục tiêu thứ nhất a.

Lăng Hàη cười ha hả một tiếng, vỗ vỗ vai của Hiên Viên Định Quốc nói: Yên tâm, nếu như bọn họ dám đến, tới một người thu thập một nguiowf, đến mười thu thập một đám! Hừ hừ, còn có chúng con a! Con có thể một người đánh mười người! Con một người đánh một trăm.

Con đánh một ngàn người!Đám anh em hồ lô cũng xông tới, nhao nhao nói.

Hiên Viên Định Quốc chỉ cười một tiếng, tự nhiên hắn không tin những đứa trẻ này có thể có tác dụng gì.

Lăng Hàη cũng chưa hề nói, mỗi một người trong anh em hồ lô đều có thể nói là tiên thiên thần thể, tố chất thân thể so với Yêu tộc còn cường đại hơn rất nhiều, đánh nhau cùng cấp, có mấy người là đối thủ của các nàng cơ chứ?Hiên Viên Định Quốc còn nói đến Hồng Thiên Bộ, gia hỏa này bị Thiên Văn ngọc đập một cái cũng không có chết, nhưng bị thương cũng rất là nghiêm trọng.

Chỉ là người ta mạo hiểm ở bên trong di tích cổ, có rất nhiều Linh Dược thượng cổ, nghe nói cũng đã hoàn toàn khôi phục.

Lăng Hàη không khỏi mồ hôi, Linh Dược thượng cổ?Cách thời gian dài như vậy còn có thể ăn được sao, không có biến chất sao, xác định ăn vào sẽ không tiêu chảy chứ?Hắn nhổ nước bọt một cái, lại hàn huyên một trận cùng Hiên Viên Định Quốc, lúc này đối phương mới cáo biệt rời đi.

Đế đô đã khôi phục, nhưng chỉ giới hạn trong đế đô, không có cách nào câu thông mỗi một góc trong Huyền Bắc quốc nữa.

Trên thực tế, ngoại trừ đế đô ra, tất cả địa bàn khác đã không còn bị đế quốc chưởng khống nữa, mà là trên cơ bản đã rơi vào trong tay những cường giả tiên đồ đột nhiên xuất hiện kia.

Chỉ là bởi vì kiêng kị Trần Phong Viêm, cho nên mới không có một người nào dám ngang nhiên khởi nghĩa, nói muốn lật đổ Hoàng Triều Trần gia gì gì đó.

Từ trên lý luận mà nói, đây vẫn là thiên hạ của Trần gia, thế nhưng sau khi ra khỏi đế đô, mệnh lệnh của hoàng gia còn có thể lan truyền được đến bao xa, đây chính là chuyện khác.

Đêm đó, một lão giả lặng lẽ tới chơi.

Là Kim Tam Ngân.

Tiểu hữu, đã lâu không gặp.

Lão đầu vừa đến đã cười ha hả.

Lăng Hàη cũng cười, nói: Lão bá, khinh công của ngươi càng ngày càng tinh diệu, đã có thể leo tường mà vào a.

Đương nhiên Kim Tam Ngân nghe ra được Lăng Hàη đang châm chọc hắn không xin phép mà vào, hắn cũng không có để ở trong lòng, chỉ là cười một tiếng, nói: Tiểu hữu đánh với Hồng Thiên Bộ một trận, xem như chân chính đứng lên vị trí tuyệt đại thiên tài.

Kim Tam Ngân tiếp tục nói: Mặc dù các ngươi cùng đại cảnh giới, thế nhưng nhất định Hồng Thiên Bộ đã nắm giữ ưu thế tiểu cảnh giới.

Huống hồ, hắn đã bước vào Khai Khiếu, ý thức chiến đấu, kinh nghiệm cũng trên ngươi.

Dưới tình huống như vậy, ngươi còn có thể liều mạng lưỡng bại câu thương cùng hắn, quả thực khiến cho lão phu chấn kinh.

Lão bá khen ngợi.

Lăng Hàη cười nói: Chỉ là, lần này lão bá tới đây, sẽ không phải là đến khen ta đó chứ?Kim Tam Ngân thu hồi nụ cười, nói: Lão phu muốn nghe ngóng một người ở chỗ tiểu hữu.

A, ai nha? Lăng Hàη hỏi.

Kim Thiếu Hoàng! Kim Tam Ngân nói, con mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào Lăng Hàη.

Lăng Hàη giang tay ra, nói: A, đã gặp một lần, sao vậy? Thiếu Hoàng chính là cháu của lão phu, nhưng ngay sau khi gặp tiểu hữu nó đã mất mạng.

Kim Tam Ngân nói.

Vậy xin lão bá nén bi thương.

Lăng Hàη gật gật đầu.

Kim Tam Ngân không có để ý tới hắn mà tiếp tục nói: Lão phu từng cho là hắn bị cường giả tiên đồ đột nhiên xuất hiện bên trong bí cảnh giết chết.

Thế nhưng sự thật chứng minh, trước đó hắn đã bị người ta đánh chết.

Có chuyện như vậy sao? Lăng Hàη ra vẻ kinh ngạc.

Kim Tam Ngân gật gật đầu: Mà n gười có thực lực này, lão phu tin rằng chính là tiểu hữu.

Ồ? Tiểu hữu có được Tuyệt Đối Công Bằng, có thể kéo cấp độ của đối thủ đến trình độ giống chính mình, mà đánh nhau cùng cấp, ai có thể là đối thủ của tiểu hữu cơ chứ? Kim Tam Ngân nói.

Lăng Hàη lắc đầu: Lão bá ngươi nói như vậy thì ngại quá, theo ý của ngươi, chỉ cần có người chết thì chính là do ta ra tay hay sao?Kim Tam Ngân cười cười, nói: Vậy lão phu đổi lại một vấn đề, bên trong tiểu hữu đã gặp qua người của Lục gia sao?Lăng Hàη kinh ngạc, đương nhiên hắn đã gặp qua người của Lục gia, còn cùng nhau làm thịt người của Kim gia a.

Không rõ ràng.

Hắn lắc đầu.

Vậy lão phu làm phiền rồi, cáo từ! Kim Tam Ngân quay người rời đi.

Lão bá.

Lăng Hàη kêu một tiếng.

Chẳng lẽ tiểu hữu nhớ lại cái gì rồi sao? Kim Tam Ngân dừng bước lại.

Lần sau nếu lại đến, nhớ kỹ phải gõ cửa.

Lăng Hàη nói.

Kim Tam Ngân không khỏi xấu hổ, hắn hừ lạnh một tiếng, thân hình bắn lên, rất nhanh đã biến mất.

Đây gọi là cái gì chứ, tiên lễ hậu binh sao?Lăng Hàη lười biếng duỗi lưng, cũng không có để ở trong lòng, lúc ngủ hắn đã mở ra trận pháp.

Nếu không người nào dám tới thì thôi, thế nhưng nếu đến cũng đừng nghĩ trở về.

.

.

.

Cửu gia, tiểu tử kia nói thế nào? Kim Tam Ngân vừa ra khỏi Lăng gia đã chui vào trong một chiếc xe, mà bên trên vị trí lái xe có một nam tử trung niên khoảng chừng bốn mươi tuổi đang ngồi.

Kim Tam Ngân hừ một tiếng, nói: Thiếu Hoàng, Thiếu Kiếm đều bị tiểu tử kia giết chết.

Nam tử trung niên có chút sát khí, nói: Cửu gia đã khẳng định như vậy thì chúng ta lập tức xuất thủ, làm thịt tiểu tử này a.

Kim Tam Ngân lắc đầu: Lão phu đã sớm xác định chính là tiểu tử kia đắc thủ, lần này cũng không phải đến để xác nhận.

Nam tử trung niên có chút kỳ quái, vậy ngươi đi tìm Lăng Hàη làm gì chứ?Chỉ là hắn không có hỏi.

Kim Tam Ngân lại giải thích: Tiểu tử kia có Tuyệt Đối Công Bằng, cho dù là Tầm Bí cảnh cũng bị hắn kéo xuống cùng một cảnh giới, mà không thể không nói, chiến lực cùng giai của tiểu tử kia quả thực rất cường hãn, lão phu tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn.

Vậy cũng có thể phái người tới tiêu hao chiến trước, khiến cho tiểu tử kia dùng hết Tuyệt Đối Công Bằng, khi đó Cửu gia ngài lại ra tay.

Nam tử trung niên nói.

Kim Tam Ngân trừng mắt liếc: Phái ai đi? Chiến lực thông thường của tiểu tử kia đã có thể quét ngang Minh Văn cảnh, Kim gia chúng ta có mấy cao thủ Khai Khiếu cảnh, có ai có thể hi sinh được nữa chứ?Nam tử trung niên chỉ có thể ngượng ngùng im lặng.

Như vậy chúng ta phải làm như thế nào? Một lát sau, hắn mới hỏi.

Kim Tam Ngân cười lạnh: Đây mới là nguyên nhân mà lão phu đi một chuyến.

Hắn thao tác một chút, lập tức, thanh âm mà Lăng Hàη đối thoại với hắn trước đó đã vang lên.

Người Lục gia phái ra người cũng toàn quân bị diệt, hẳn là tiểu tử này đắc thủ, cho nên, lão phu sẽ đưa đoạn đối thoại này giao cho Lục gia, để bọn hắn xuất thủ.

Nếu như bọn hắn có thể đắc thủ, như vậy sẽ bớt đi một phen tay chân cho lão phu, nếu bọn họ không được.

Như vậy tên oắt con kia cũng đã dùng hết Tuyệt Đối Công Bằng.

Khi đó lão phu lại ra tay, dễ như trở bàn tay.

Nam tử trung niên giật mình, giơ ngón tay cái lên rồi nói: Cao, thật sự là cao!Kim Tam Ngân cười không nói, thế nhưng trên mặt lại hiện lên vẻ đắc ý.

.

.

.

Sau khi Lăng Hàη mở ra trận pháp cảnh giới hắn đã tiến vào Dưỡng Nguyên Hồ Lô nghỉ ngơi.

Sau khi tích lũy một ngày, bên trong Dưỡng Nguyên Hồ Lô đã tràn ngập năng lượng thần bí, có thể làm tăng lên niệm lực của hắn.

Hắn yên lòng ngủ say, cho dù thực sự có người xông tới, như vậy trong thời gian ngắn cũng không có khả năng phát hiện ra sự tồn tại của Hồ Lô này.

Đến rạng sáng, lúc này Lăng Hàη đột nhiên bừng tỉnh.

Hắn đã nhận được báo động, có người xâm nhập.

Một hai ba bốn năm sáu.

Lăng Hàη đếm một chút, tất cả có sáu người.

Hắn lập tức ra khỏi hồ lồ, lúc này đã nhìn thấy bảy anh em hồ lô ngồi thẳng, mỗi một người đều tràn ngập tinh thần.

Cha, có chín người tới, mười người, không, mười sáu người! Nhị Oa lập tức nói, một bên khoa tay bắt đầu đếm ngón tay.

Lăng Hàη chỉ có thể im lặng, Nhị Oa cực kỳ thông minh, nhưng đếm lại quá tệ, rốt cuộc làm sao có thể trưởng thành được cơ chứ? Đi, đi ra xem những khách nhân không mời mà tới này một chút xem như thế nào.

Lăng Hàη mang theo bảy đứa trẻ ra ngoài, vừa vặn, sáu người kia cũng đang hướng về phương hướng của hắn mà đến.

Dương như đã biết rõ nơi ở của Lăng Hàη, chẳng qua khi bọn hắn nhìn thấy bảy người Lăng Hàη ra đón, rõ ràng đã có chút kinh hãi.

Đây là tình huống như thế nào chứ?Bọn hắn đến đánh lén, thế nhưng lại chạm mặt chính chủ nhân, chuyện này có điểm xấu hổ a.

Tự mình đi ra cũng tốt, tránh cho chúng ta lãng phí thời gian đi tìm.

Một người nói, sáu người đều che mặt, chỉ là từ chiều cao mà phán đoán, người này cao thứ ba ở đây.

Tản ra một chút, tiểu tử này có Tuyệt Đối Công Bằng, khu vực bao phủ ước chừng là phạm vi mười trượng.

Người cao thứ tư nói.

Quả nhiên sáu người đều tản ra, giữa lẫn nhau cách cực xa.

Lăng Hàη, là ngươi giết Lục Hạo? Người bịt mặt cao nhất quát.

Lăng Hàη kinh ngạc, đây không phải là người của Kim gia sao?Hắn nghĩ nghĩ, lập tức giật mình, hóa ra đây mới là dụng ý mà Kim Tam Ngân chạy đến chỗ hắn.

Hắn cười một tiếng, cũng không tiếp tục giấu diếm, nói: Không sai, là ta giết.

Thật to gan! Sáu tên bịt mặt cùng quát lên, mặc dù Lục Hạo cũng không phải là đệ tử ưu tú nhất của Lục gia, thế nhưng cũng có thể đứng vào năm vị trí đầu a.

Chết trong tay Lăng Hàη đương nhiên là một tổn thất rất lớn.

Giết! Người bịt mặt cao thứ ba là người đầu tiên xuất thủ, từ xa xa đấm ra một quyền, kình lực hóa thành một chùm sáng to chừng bằng đầu người, đánh tới chỗ của Lăng Hàη.

Khai Khiếu cảnh.

Lăng Hàη gật gật đầu, sau khi biết rõ thực lực của hắn, còn có Minh Văn cảnh nào tiến lên đánh với hắn một trận nữa chứ?Hắn vội vàng né tránh, chiến lực Khai Khiếu cảnh đủ để diệt sát hắn.

Trong lòng hắn khẽ động, tinh thần lực lưu chuyển, lập tức, các trận cơ bố trí trong các ngõ ngách bị hắn dẫn động, năng lượng từ Ngọc tử bị rút ra, tiến tới dẫn động đại thế Thiên Địa.

Tu vi của ta bị giảm bớt! Móa, sao tu vi ta cũng bị giảm bớt vậy? Ta cũng vậy!Sáu người Lục gia đều là kinh hãi, mặc dù nói, bọn hắn đã xuất động sáu người, mục đích chính là muốn bức ra Hàn Tuyệt Đối Công Bằng của Lăng, chỉ cần trận pháp này vừa hết.

Như vậy vô luận Lăng Hàη có được thiên phú yêu nghiệt tới cỡ nào thì cũng chỉ có một con đường chết.

Thế nhưng rõ ràng khoảng cách với Lăng Hàη còn hơn mười trượng, tại sao lại bị ảnh hưởng cơ chứ?Lại nói, cho dù Lăng Hàη cởi Tuyệt Đối Công Bằng ra đặt ở một nơi nào đó, như vậy cũng chỉ có thể ảnh hưởng đến một người mà thôi.

Bọn hắn đã kéo giãn khoảng cách đủ xa a.

Cho nên, không nghĩ ra a!Lăng Hàη nhoẻn miệng cười, nói: Các ngươi bị lão già Kim Tam Ngân hố rồi.

Bị chơi xấu?Sáu người nhìn nhau, dường như có chút ngây ngốc.

Lăng Hàη lo lắng nói: Ta còn làm thịt Kim Thiếu Hoàng và Kim Thiểu Kiếm, lão già kia biết rất rõ ràng, nhưng lại không có tự mình ra tay.

Hắn ta có ý định gì, các ngươi vẫn chưa rõ sao? Rốt cuộc ngươi đã dùng thủ đoạn gì?Người bịt mặt cao thứ hai kinh hô, hiển nhiên không có nghe lọt tai lời nói của Lăng Hàη.

Lăng Hàη nhoẻn miệng cười: Ta cảm thấy khuyết điểm của trận pháp Tuyệt Đối Công Bằng này có rất nhiều, thời gian kéo dài ngắn, phạm vi bao phủ lại rất có hạn.

Cho nên, ta đã cải tiến nó một chút.

Khi sử dụng, phạm vi bao phủ có thể lớn hơn?Hít, không phải thời gian kéo dài cũng sẽ thay đổi, trở nên dài hơn đó chứ?Sáu người bịt mặt đều kinh hãi, nếu thật sự là như thế, vậy kế hoạch của bọn hắn đã sai lầm, sai rất lớn.

Gia hỏa này cũng quá biến thái a, rõ ràng chỉ có hai mươi tuổi, vì sao thiên phú võ đạo lại cao như vậy, thực lực mạnh như vậy chứ? Hết lần này tới lần khác lại còn là một vị Trận sư!Ngươi còn có để cho người khác sống nữa hay không? Chỉ là, các ngươi cũng không cần lo lắng, người ta ghét nhất chính là người khác chơi ta.

Cho nên, các ngươi đi trước một bước, không bao lâu nữa ta sẽ làm thịt lão già kia, tiễn hắn đi đoàn tụ cùng các ngươi.

Lăng Hàη nói.

Đi! Người bịt mặt cao nhất quyết định rất nhanh, hắn đã cảm giác được tu vi của mình đã bị giảm xuống tới ngũ cốt, chỉ sợ không phải là địch của Lăng Hàη.

Sưu sưu sưu, sáu người lập tức bay ra.

Bảy anh em hồ lô đều rất là phấn khởi, lập tức giết ra ngoài, vây khốn mấy người này lại.

Lăng Hàη tùy ý nói: Có phải con người của ta quá thiện lương, cho nên luôn có người muốn cưỡi lên trên đầu của ta hay không? Tốt a, hôm nay ta sẽ giết thống khoái, khiến cho người ta biết, người tiến vào địa bàn của ta cần phải trả giá bằng máu!Phanh, hắn đấm ra một quyền, một tên người bịt mặt đã bị đánh nát đầu.

Ồ, cha thật là tàn nhẫn! Hình ảnh quá bạo lực, sẽ dạy xấu trẻ con.

Đáng thương cho tâm linh yếu đuối của chúng ta a!Bảy đứa trẻ đều che mắt, thế nhưng khe hở giữa các ngón tay lại mở rộng, cái gì cũng đều nhìn thấy.

Bảy đứa trẻ này từ khi ra đời đã là người không ngại lớn chuyện.

Lăng Hàη không chấp nhận đầu hàng, chỉ hai ba lần thì tổ sáu người này đã bị toàn diệt.

Đánh nhau cùng cấp, ngoại trừ Hồng Thiên Bộ ra, còn có ai có thể ngăn cản được một quyền của hắn cơ chứ?Có lẽ Bích Tiêu công chúa có thể, có lẽ Đại hoàng tử có thể làm.

Thế nhưng cũng chỉ vẻn vẹn là cản được mấy quyền mà thôi, cuối cùng đều khó có khả năng là đối thủ của hắn được.

Hắn ném thi thể sáu người ra ngoài, ở ngay ngoài cửa lớn, để đó để uy hiếp.

Khi hắn ném người ra, ở phía xa ngoài trăm trượng, trên tầng lầu, con ngươi của Kim Tam Ngân không khỏi xiết chặt, hiện lên một cỗ hàn ý mãnh liệt.

Mặc dù sáu người Lục gia đã trở thành thi thể không đầu, nhưng hắn lại biết rõ, sáu người này đều là tồn tại Khai Khiếu cảnh.

Sáu người xuất thủ, không những không thể giết được Lăng Hàη, ngược lại còn bị đối phương diệt sạch trong thời gian ngắn như vậy sao?Mấy người Lục gia hẳn không có ngu xuẩn như vậy a, biết rõ Lăng Hàη có Tuyệt Đối Công Bằng, cũng nắm giữ rất nhiều tư liệu, thế nhưng lại mù quáng cùng nhau tiến lên.

Chính là như thế cũng làm cho Kim Tam Ngân bỏ đi xúc động muốn xuất thủ.

Bên trong Lăng gia, tất nhiên có kỳ quặc khác.

Chuyện này làm sao cho phải a?Tổ sáu người Lục gia tổ toàn diệt, mà trước khi bọn hắn xảy ra chuyện, mình đã từng gặp gỡ bọn hắn.

Chắc hẳn việc này cũng không gạt được người khác, tất nhiên Lục gia sẽ đi tìm hắn gây phiền phức.

Tại sao có thể như vậy?Kim Tam Ngân có cảm giác sắp phát điên, đây là kết quả mà hắn vạn lần không ngờ tới.

Khiến cho hắn hoàn toàn không biết nên làm sao bây giờ.

.

.

.

Trải qua một đêm, đương nhiên thi thể ở phía ngoài Lăng gia đã đưa tới chấn động.

Cấm Vệ quân đều được xuất động, mời Lăng Hàη ra để điều tra một phen.

Đương nhiên, dùng thực lực và địa vị bây giờ cc Lăng Hàη, cho dù là Cấm Vệ quân cũng cực kỳ khách khí, mở miệng gọi một tiếng đại sư.

Lăng Hàη ăn ngay nói thật, quả thực hắn chỉ tự vệ mà thôi.

Sau khi Cấm Vệ quân kiểm tra thi thể lại ngạc nhiên.

Sáu người này đều là Khai Khiếu cảnh a!Nếu là trước kia, Huyền Bắc quốc cũng chỉ có một tên cường giả Khai Khiếu cảnh, đó chính là Thánh Hoàng bệ hạ của bọn họ.

Hiện tại mặc dù cường giả tiên đồ đều xuấ thiện, thế nhưng đế đô lại rất là bình tĩnh, một hơi chạy đến sáu Khai Khiếu cảnh đương nhiên là chuyện rất kinh người.

Càng kinh người hơn chính là, cái sáu tên cường giả này cũng bị Lăng Hàη giết chết!Hít, rốt cuộc người trẻ tuổi này đã mạnh đến tình trạng gì rồi chứ?Tin tức truyền ra, toàn bộ đế đô đều chấn động.

Trong lúc nhất thời, tranh luận liên quan tới Hồng Thiên Bộ và Lăng Hàη ai yếu ai mạnh hơn lại nổi lên.

Trước đó hai người công bằng chiến một trận, kết quả lưỡng bại câu thương, xem như đánh ngang tay.

Đám người ngoài cũng cho rằng thiên phú bọn họ tương đương, có thể được xưng là tuyệt thế yêu nghiệt.

Thế nhưng bây giờ chiến tích của Lăng Hàη vừa xuất hiện, tự nhiên khiến cho người ta bắt đầu hoài nghi, Hồng Thiên Bộ có thể mạnh đến mức này sao?Hồng Thiên Bộ cũng không có bất kỳ đáp lại nào, dường như khinh thường.

Lăng Hàη thì hoàn toàn không quan tâm, hắn liều mạng tu luyện.

Thiên Địa kịch biến, mỗi một ngày qua đi, hoàn cảnh đều sẽ có biến hóa rất lớn, tốc độ tu luyện vẫn đang tăng vọt.

Lúc này đã thể hiện ra chỗ ngưu bức của công pháp Hầu ca.

Hắn ở học viện đế đô đã nhận được công pháp tu luyện, sau khi so sánh với công pháp Hầu ca, tốc độ tu luyện của hai bên khác biệt chừng gấp mười lần.

Thế nhưng bây giờ, lại kéo dài đến mười lăm lần.

Hơn nữa, Thiên Địa lực càng nồng đậm thì chênh lệch này sẽ còn càng lúc càng lớn.

Hóa ra, công pháp tốt còn phải có hoàn cảnh tốt, nếu không không có cách nào khiến cho uy lực của công pháp được thể hiện rõ.

Đúng lúc này, một tin tức kinh người truyền đến.

Cửu Long thí luyện sắp bắt đầu!Ngay từ đầu Lăng Hàη cũng không có đặt ở trong lòng, nhưng sau khi nhìn thấy tin tức Hiên Viên Định Quốc gửi tới, hắn mới nổi lên hứng thú.

Theo tư liệu lưu truyền, Cửu Long thí luyện này ở trong thời đại trước cũng đã có, hơn nữa một mực lưu truyền tới hiện tại.

Ở dưới tiên đồ, bất luận kẻ nào cũng có thể tiến vào bên trong, sau đó thông qua tầng tầng sàng chọn, chỉ có một người có thể trổ hết tài năng, thu hoạch được lợi ích cực kỳ lớn.

Chỗ tốt này lớn đến trình độ gì chứ?Trong văn minh thế hệ trước, những Thánh Tử Thánh nữ đại giáo đều sẽ cố gắp áp chế tu vi, trước khi bước vào tiên đồ đi lên một chuyến, để cầu cướp đoạt đại tạo hóa.

Lăng Hàη quyết định rất nhanh, đi, nhất định hắn phải đi.

Chỉ là, người có ý với Cửu Long thí luyện cũng không chỉ có một mình hắn.

Theo tin tức đáng tin, các hoàng tử bài danh phía trên đều đã xuất động, nghe nói công chúa Yêu tộc cũng đã chuẩn bị lên đường.

Mà hậu đại của các cường giả tiên đồ đứng đầu cổ tông môn, cổ bí cảnh, trong bọn họ không thiếu thiên tài, tất cả đều có thể xuất hiện ở bên trong Cửu Long thí luyện.

Yêu nghiệt trong thiên hạ cùng tụ hội.

Lăng Hàη hiểu rõ một chút về tư liệu của Cửu Long bí cảnh, có gia tộc ẩn thế để lộ bí mật, còn lại thì đến từ những thế lực di tích cổ kia.

Sau một ngày chuẩn bị, hắn mang theo mấy đứa trẻ xuất phát lên đường.

Hắn đào trận cơ của Tuyệt Đối Công Bằng bản cỡ lớn lên, người đã đi, bố trí trận này ở nơi đây cũng vô dụng, hơn nữa sẽ rất dễ dàng bị người ta đào trận cơ ra rồi phá hỏng, dù sao trận pháp này chỉ dùng để áp chế tu vi mà thôi.

Thậm chí, khi chỉ có một người, thực lực sẽ không bị ảnh hưởng một chút nào.

Hắn biết rõ, nhất định sẽ có rất nhiều người cảm thấy hứng thú đối với phủ đệ của hắn, hắn vừa đi nhất định sẽ có người đến xem xét, cho nên vẫn nên đào trận cơ đi thì tốt hơn.

Lăng Hàη rất là điệu thấp, lặng lẽ đi ra khỏi thành.

Tin rằng hiện tại có rất nhiều người đều muốn mạng của hắn, cường giả cấp tiền đồ cũng sẽ xuất hiện, lực uy hiếp của Trần Phong Viêm cũng chỉ vẻn vẹn giới hạn ở bên trong đế đô mà thôi.

Nói một cách chân thực, lực uy hiếp này cũng không phải là đến từ Trần Phong Viêm, mà là tới từ trận linh Thanh Long trận.

Trận pháp này đã bố trí ở trong đế đô, như vậy trận linh kia sao có khả năng rời khỏi nơi đây được chứ?Cho nên, nhất định Lăng Hàη phải điệu thấp một chút.

Hắn vùi đầu đi đường, thỉnh thoảng để Lục Oa mang theo Dưỡng Nguyên Hồ Lô chạy, toàn bộ những người khác thì đi vào, xóa bỏ dấu vết hành tung.

Một đường đi bốn ngày, hắn đã chạy tới nơi cần tới.

Nơi diễn ra Cửu Long thí luyện dường như trong vòng một đêm đột nhiên xuất hiện, vốn nơi này là một mảnh bình nguyên, sau đó có chín tòa núi lớn đột nhiên đột ngột mọc lên từ dưới mặt đất, hơn nữa, bên ngoài còn có tường thành vây quanh, chỉ có thể đi vào từ cửa chính.

Lăng Hàη cũng không có vội vã đi vào, ai biết có người đang chờ hắn ở cửa ra vào hay không.

Quả thực đã bị hắn đoán trúng, lối vào đang có tám người trông coi.

Chỉ là, sau khi Lăng Hàη để Lục Oa đi qua dò xét mới biết được, những người này cũng không phải là nhằm vào hắn.

Hắn cũng đi tới.

Tất cả không cho vào!Người ngăn cửa rất là phách lối.

Chủ nhân nhà ta nói, cơ duyên này chỉ có thể là của Thiếu chủ nhà ta, cho nên tất cả mọi người tất cả không được đi vào!Như vậy cũng được sao?Sắc mặt Lăng Hàη rấ tlaf cổ quái, đây là nhà nào a, thật đúng là phách lối.

Còn không mau cút đi? Những người kia nhao nhao trách mắng.

Có người không phục, tiến lên muốn xông vào, kết quả những người ngăn cửa kia đồng loạt ra tay, trong nháy mắt đã diệt sát người kia thành cặn bã.

Lăng Hàη kinh ngạc, bởi vì trong những người ngăn cửa này lại không thiếu cao thủ Khai Khiếu cảnh.

Yếu nhất cũng là Minh Văn cảnh, trận hình này có thể xưng là xa hoa, nhưng bây giờ lại chỉ dùng để ngăn cửa sao?Là gia tộc ẩn thế nào, hay là thế lực cường đại đột nhiên xuất hiện bên trong di tích cổ vậy?Vừa lập uy, lập tức không còn có người nào dám xông loạn nữa.

Mặc dù tốc độ khôi phục của thiên địa tăng tốc, thế nhưng tu vi của thế hệ tuổi trẻ Huyền Bắc quốc cũng chỉ ở cấp độ Hoán Huyết, Cực Cốt cảnh.

Ngay cả đám người tứ đại soái cũng chưa hẳn đã bước vào Khai Khiếu cảnh, sao có thể xông qua được cửa trước mặt này cơ chứ?Đám người này không tự chủ được lui về phía sau, hiện tại đối với bọn hắn mà nói, sau cánh cửa này cũng không phải là cơ duyên, mà là Quỷ Môn quan chân chính.

Lăng Hàη không có hành động gì mà đi khắp nơi, một mặt bày ra từng cây trận cơ.

Động tác của hắn rất là kín đáo, đi đến một nơi, giả bộ như nhìn xem bốn phía, sau đó tay ném một cái, trận cơ đã bị cắm thật sâu vào trong lòng đất, cũng không có khiến cho ai chú ý.

Vì giảm bớt khả năng bị chú ý, Lăng Hàη còn để bảy anh em hồ lô tiến vào bên trong Dưỡng Nguyên Hồ Lô.

Cũng không phải hắn cắm loạn, nhãn thuật vận chuyển, hắn quan sát địa thế, kết hợp với thiên thế, vị trí cắm trận cơ đều là từng tiết điểm.

Đến cuối cùng, sau khi một cây trận cơ cắm xuống, Lăng Hàη lại chôn xuống một lượng lớn Ngọc tử, sau đó thản nhiên đi trở về, bước đi về phía đám người ngăn cửa.

Đúng lúc này lại có mấy người tới.

Một tên nam tử trẻ tuổi, đằng sau dẫn theo bốn tên nam tử trung niên, nhìn bộ dáng hẳn là tùy tùng của hắn.

Chủ nhân nhà ta nói, lần này Cửu Long thí luyện, nhất định thiếu gia nhà ta phải nắm vị trí số một, cho nên các ngươi đều không cần phải tiến vào.

Người ngăn cửa vẫn dùng giọng nói trước kia để nói.

Thật to gan, ngay cả bản thiếu cũng dám cản sao? Nam tử trẻ tuổi mới tới giận tím mặt, nói: Các ngươi biết ta là ai không? Là ai thì cũng đừng mong đi vào.

Người bên ngăn cửa không nhường một chút nào.

Những người bị chặn trước đó đều có chút hứng thú, nhao nhao đi tới vây xem.

Nam tử trẻ tuổi mới tới hừ lạnh một tiếng: Bản thiếu Lưu Long! Có biết cái gì là Cửu Long bí cảnh hay không? Chính là vì bản thiếu mà bố trí.

Thiếu chút Lăng Hàη đã lảo đảo một cái, da mặt của gia hỏa này cũng thật là dày, như vậy cũng nói được? Cái gì mà Lưu Long Mã Long, mau mau cút đi, không thì sẽ là một con đường chết.

Người ngăn cửa thì phất tay, vẻ mặt tràn ngập vẻ khinh thường.

Ngươi, đứng đằng sau bản thiếu đi.

Lưu Long đuổi kịp Lăng Hàη, nói: Hôm nay ta vui vẻ, nể mặt ngươi còn có dũng khí, bản thiếu quyết định mang ngươi đi vào chung.

Lăng Hàη chỉ chỉ vòa chính mình: Ta?Chỉ cần hắn phát động Tuyệt Đối Công Bằng phiên bản hùng mạnh hơn thì trong nháy mắt đã có thể miểu sát những người canh cổng này, cần người mang vào hay sao?Chuyện này, có điểm đùa giỡn a.

Kinh hỉ sao? Không cần hoài nghi, bản thiếu chính là người thích khẳng khái giúp người như thế.

Lưu Long rất là tự kỷ nói.

Thật đúng là nhìn không ra a.

Lăng Hàη cười một tiếng, nói: Tốt, vậy thì cám ơn ngươi.

Đi theo bản thiếu, ta xem ai dám tiến lên cản ta! Lưu Long ngạo nghễ nói.

Sưu sưu sưu, bốn tử trung niên nam phía sau hắn lập tức nhảy ra ngoài, tiến lên phía trước, đi về cửa lớn.

Tự tìm cái chết! Đám người ngăn cửa thì cười lạnh, nói: Giết, giết không tha!Lập tức, hai bên triển khai kịch chiến.

Thực lực bên Lưu Long thật sự không yếu, tất cả bốn tên nam tử trung niên đều là tồn tại Khai Khiếu cảnh.

Thế nhưng cũng không chịu nổi sáu tên Khai Khiếu cảnh bên kia.

Sáu đánh bốn, chênh lệch hết sức rõ ràng.

Thiếu gia đi mau! Một tên thủ hạ của Lưu Long kêu lên, bốn người bọn họ bị sáu Khai Khiếu cảnh ngăn cản, mà đối phương còn có hai tên Minh Văn cảnh đang bức tới chỗ Lưu Long và Lăng Hàη, tình thế rất là nguy hiểm.

Thiên phú của Lưu Long không yếu, nhưng tu vi lại không cao, chỉ có Cực Cốt cảnh, gặp phải Minh Văn cảnh tất nhiên chẳng khác nào mỡ dâng lên miệng mèo.

Móa! Lưu Long thốt ra một câu thô tục, vội vàng co cẳng chạy, vừa chạy vừa nói: Vị huynh đệ này, lần sau ta lại đến mang ngươi, hiện tại.

.

.

Tranh thủ thời gian tìm đường chạy a! Còn muốn chạy? Hai tên Minh Văn cảnh phân một người ra đi chặn Lưu Long, một người khác thì lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lăng Hàη.

Ngươi không sợ sao?Người kia hỏi Lăng Hàη.

Lăng Hàη nhún vai nói: Sợ có tác dụng không? Hắc hắc, không có! Tên Minh Văn cảnh kia khẽ lắc đầu: Không thành thành thật thật nghe lời, nhất định phải tự mình tìm cái chết, ai có thể cứu được ngươi cơ chứ?Hắn ngang nhiên xuất thủ, chộp tới Lăng Hàη.

Lăng Hàη ngưng quyền đáp trả, Minh Văn cảnh có gì phải sợ chứ?Chính là một chữ, cứng!Phanh, kình lực của hai người chạm vào nhau, lập tức nhấc lên ba động giống như sóng to gió lớn, sau đó đã nhìn thấy tên Minh Văn cảnh kia bỗng bay ra ngoài.

Cái gì?Ánh mắt của mọi người chuyển động theo người kia, trên mặt đều viết bốn chữ không thể tưởng tượng nổi.

Đây là tình huống như thế nào chứ?Ai có thể nghĩ tới, một người trẻ tuổi như thế lại là một đại cao thủ, một quyền đãcó thể đánh bại cường giả Minh Văn cảnh.

Như vậy chí ít hắn cũng phải là tồn tại Minh Văn đỉnh phong.

Hít!Nếu nói ai giật mình nhất, vậy nhất định là Lưu Long.

Chẳng những giật mình, hơn nữa còn đỏ mặt.

Trước đó hắn nói ất là hời hợt, để Lăng Hàη đi theo hắn, hắn có thể nhẹ nhõm mang theo Lăng Hàη xông vào cửa lớn.

Kết quả thì sao?Bởi vì giật mình, hắn thậm chí còn ngừng bước chân, cũng may một tên Minh Văn cảnh khác cũng bởi vì chấn kinh mà ngừng lại, bằng không nhất định hắn sẽ hỏng bét.

Lão Dương! Một tên Minh Văn cảnh khác kêu lên: Ngươi thế nào rồi?Tên Minh Văn cảnh thứ nhất miễn cưỡng bò dậy: Lực lượng của tiểu tử này rất khủng bố, chính là một tên quái thai! Chúng ta liên thủ chiến hắn!Hai tên cao thủ Minh Văn cảnh đồng thời thúc giục huyết khí sôi trào, giết tới chỗ Lăng Hàη.

Lăng Hàη phát động Phong Vân Phiêu, tìm kiếm nhịp đập công kích của hai người này, rất nhanh hắn đã hiểu rõ điểm mấu chốt, kế tiếp mới ra quyền nghênh đón.

Phát động tần suất công kích, từng chiêu của hắn cũng cứng rắn đối đầu với hai người.

Chỉ là sau mười mấy quyền, sắc mặt hai người ở phía đối diện kia đã đại biến.

Tại sao có thể có đối thủ biến thái như vậy chứ?Rõ ràng lực lượng không bằng bọn hắn, thế nhưng sau một quyền lại là một quyền, giống như sóng dữ vậy.

Chỉ là như thế cũng thôi đi, mấu chốt là tiết tấu đánh ra của mỗi một quyền đều rất cổ quái, giống như có thể tăng phúc cho một quyền trước vậy, mạnh mẽ đánh tiêu lực lượng của chính mình.

Không, không chỉ là đơn giản làm tiêu tan như vậy, thậm chí còn có lực phản kích tới, khiến cho ngực bọn hắn đều sôi trào, cực kỳ khó chịu.

Tại sao có thể có dạng quái vật này cơ chứ? Lui! Hai người nhìn nhau một cái, nhao nhao lui ra phía sau, bọn hắn không giải quyết được cũng không sao, không phải còn có sáu Khai Khiếu cảnh hay sao?Lăng Hàη rất mạnh, nhưng Minh Văn cảnh tuyệt đối chính là cực hạn, tuyệt đối không có khả năng đột phá đến Khai Khiếu cảnh a.

A? Bên đám người ngăn cửa, một tên cường giả Khai Khiếu cảnh rời khỏi vòng chiến, đi tới chỗ Lăng Hàη, nói: Ngươi thật to gan, lại dám tiến vào vũng nước đục này?Lăng Hàη cười ha hả, không quản có yếu tố Lưu Long hay không thì hắn sẽ xuất thủ, chỉ là sớm một chút hay muộn một chút mà thôi.

Thì tính sao? Giết tên lớn lối như ngươi! Tên cường giả Khai Khiếu cảnh kia trực tiếp xuất thủ, chộp về phía Lăng Hàη.

Vô cùng bá đạo!Tâm niệm Lăng Hàη khẽ động, trận pháp lập tức được phát động.

Lập tức, tu vi của phần lớn người đều xuất hiện biến hóa, bị hạ xuống còn Cực Cốt cảnh.

Nói cách khác, người tu vi yếu nhất ở đây cũng là Cực Cốt cảnh.

Lăng Hàη ra quyền đáp trả, phanh, nơi thiết quyền đánh qua, đã nhìn thấy tên Khai Khiếu cảnh kia trực tiếp bị đánh bay ra ngoài.

Chuyện gì đã xảy ra, sao tu vi ta lại đột nhiên bị hạ xuống Cực Cốt cảnh vậy chứ? Trời ạ, đây có chuyện gì xảy ra?Tất cả mọi người là kinh hô, tại Võ Giả mà nói, tu vi chính là bọn hắn căn bản, nhưng đột nhiên ở giữa theo Minh Văn, thậm chí là Khai Khiếu cảnh gọt đến Cực Cốt đi, cái này khiến bọn hắn làm sao có thể không hoảng hốt? Không sao, đây cũng là một loại trận pháp nào đó, không phải là tu vi của chúng ta thực sự bị giảm sút.

Có người đã nhìn ra ngọn ngành.

Tất cả mọi người đều bình tĩnh trở lại, nhưng sau khi nhìn thấy tên Khai Khiếu cảnh kia bị đánh bay, chẳng ai có vẻ gì là kinh sợ nữa.

Sao tu vi của Lăng Hàη lại không có bị hạ thấp xuống, vẫn dữ dội như vậy chứ?Chẳng lẽ?Bọn hắn đều có một suy nghĩ khiến cho bọn hắn cảm thấy sợ hãi, chẳng lẽ Lăng Hàη vốn là Cực Cốt cảnh, cho nên chiến lực mới không bị ảnh hưởng một chút nào?Lăng Hàη đã xuất thủ, há sẽ nhân từ nương tay.

Phanh phanh phanh, chỉ thấy từng bóng người tựa như hóa thành bù nhìn bay múa ở trên bầu trời, những Khai Khiếu cảnh, Minh Văn cảnh ngăn ở cửa đều bị hắn vô tình diệt sát.

Ai muốn giết hắn, hắn sẽ giết kẻ đó, không có gì đáng để nói.

Mọi người đều dùng ánh mắt kính sợ nhìn về phía hắn, bất kể là Minh Văn cảnh hay là Khai Khiếu cảnh cũng không ngoại lệ.

Hiện tại ở nơi này Lăng Hàη là lớn nhất, hắn hoàn toàn có thực lực muốn giết ai thì sẽ giết kẻ đó.

Ánh mắt của Lăng Hàη đảo qua, cười nhạt một tiếng: Con người của ta từ trước đến nay ân oán rõ ràng, không chọc tới trên đầu ta, tự nhiên có thể bình an vô sự.

Nói hay lắm! Lưu Long dùng sức vỗ tay, nói: Huynh đệ, kết giao bằng hữu đi, tính tình này của ngươi thật sự rất là hợp khẩu vị của ta.

Lăng Hàη nhìn hắn một cái, nghĩ đến trước đó mặc dù gia hỏa này phách lối, thế nhưng cũng coi như là có điểm nghĩa khí, hắn mới gật đầu, nói: Ta gọi là Lăng Hàη.

A, ngươi chính là Lăng Hàη? Lưu Long kinh hô một tiếng, phủi tay, nói: Khó trách, ta nói không biết một mãnh nhân từ nơi nào xuất hiện, hóa ra ngươi chính là Lăng Hàη, trách không được lại mạnh mẽ như vậy!Lăng Hàη chỉ cười một tiếng, hắn đi một vòng, thu hồi lại trận cơ, sau đó đi đến cửa lớn.

Thiếu gia, có cần… hay không? Một tên thủ hạ bu lại chỗ hắn, làm một cái động tác chém tay.

Hiện tại Lăng Hàη đã rút đi trận pháp, chiến lực mạnh hơn nữa thì tu vi cũng chỉ là Cực Cốt cảnh, tuyệt đối không có khả năng địch nổi Khai Khiếu.

Cần em gái ngươi a! Lưu Long trừng mắt liếc nhìn hắn, nói: Đó là bằng hữu của ta, không nghe bản thiếu mới vừa nói gì sao? Dạ, dạ.

Tên thủ hạ kia đập sai mông ngựa, bị mắng thế nhưng cũng không hề tức giận.

Đi, đi theo.

Hắn phất phất tay, mang theo thủ hạ cũng đi vào cửa.

.

.

.

Sau cửa lớn là chín ngọn núi, đều cao vút trong mây, không nhìn thấy đỉnh núi, cho dù dùng tới nhãn thuật cũng không được.

Đi ngọn núi nào đây?Lăng Hàη nghĩ nghĩ, lập tức bước đi về phía ngọn núi ở giữa nhất kia.

Theo lý mà nói, Thiên Địa lấy cửu là cực, là lớn nhất, nhưng thứ chín thì tính như thế nào đây? Từ trái đếm đến phải, hay là từ phải đếm tới trái?Cho nên, còn không bằng lấy một ngụ ý khác, đó chính là bên trong chín lấy năm, ý là Cửu Ngũ tôn.

Nói thật, Lăng Hàη cũng chẳng muốn nghĩ nhiều, bởi vì ngọn núi thứ năm cách hắn gần nhất, như vậy hắn mới muốn đi tới ngọn thứ năm a.

Phía trước là bình nguyên mênh mông, khắp nơi đều có cỏ xanh không vượt qua mu bàn chân, nhìn không đồng nhất.

Nơi này rất là yên tĩnh, đại khái là bởi vì bị phong cấm quá lâu, cho nên cũng không có một ai.

Lăng Hàη thả bảy anh em hồ lô ra, rất nhanh đã đi tới dưới chân ngọn núi thứ năm.

Hắn cất bước mà đi, bước lên trên đường núi.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • thần đạo đan tôn

  • truyện tranh thần đạo đan tôn

  • truyện thần đạo đan tôn

  • thần đạo đan tôn truyện chữ

  • đọc truyện thần đạo đan tôn

  • thần đạo đan tôn chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License