Thần đạo đan tôn
Chapter
0341
Ầm! An Đằng Tiên Vương chộp hướng bạch xà.
Bạch xà sẽ không đứng im cho người ta bắt, lập tức hóa thành nguyên hình, thân thể dài vạn trượng có lực lượng vô cùng, quẫy một cái có thể khiến núi cao tan vỡ, đất sụp xuống.
Nhưng dù Thăng Nguyên cảnh có các loại thủ đoạn thì được ích gì trước mặt Tiên Vương?An Đằng Tiên Vương đánh ra bàn tay to phóng lớn vô hạn, dài trăm vạn trượng.
Bàn tay to lớn ập xuống, bạch xà bị trấn áp chặt chẽ dưới núi không thể nhúc nhích.
Lực lượng so sánh quá chênh lệch, ở trước mặt Tiên Vương thì Thăng Nguyên cảnh không chịu nổi một kích.
Chỉ một chưởng mạnh như bạch xà bỗng thành tù nhân.
Đây chính là Tiên Vương, cao cao tại thượng, chỉ có thể quỳ lạy.
Lục Dương la lớn: Giết đi, ngươi giết ta đi!Mới rồi suýt bị bạch xà giết làm Lục Dương ôm cục tức.
Lục Dương oán hận nhìn bạch xà chằm chằm: Xem bộ dạng hình người của ngươi không tệ, bản thiếu gia không ngại chơi với ngươi.
Câu này tràn ngập nhục nhã, chẳng những bạch xà tức điên mà đám yêu thú trong hồ Thiên Bảo cũng gào rú.
Ninh Hải Tâm tràn đầy tự trách, nếu không phải vì cứu nàng làm sao các yêu rơi vào bước này?Thật ra dù đám bạch xà không đứng ra bênh vực Ninh Hải Tâm thì An Đằng Tiên Vương cũng sẽ quét sạch yêu thú hồ Thiên Bảo, mục đích vì thiên tài địa bảo sinh trưởng trong hồ.
Nếu không thì mắc mớ gì An Đằng Tiên Vương chạy đến đây? An Đằng Tiên Vương có thể ngồi chờ ở Lục gia, dù sao sẽ bày thêm bữa tiệc ở đó.
An Đằng Tiên Vương hỏi: Ai không phục?Giọng An Đằng Tiên Vương nhẹ hẫng nhưng mang theo uy nghiêm vô thượng, khiến mỗi người trong lòng như đè tảng đá lớn, vô cùng khó chịu.
Đám yêu hồ Thiên Bảo muốn nói gì nhưng trước sức mạnh to lớn của Tiên Vương làm chúng không thể hé môi, không phát ra thanh âm nào được.
An Đằng Tiên Vương thản nhiên nói, chỉ một cái: Yêu thú nho nhỏ cũng dám càn rỡ trước mặt bổn tọa?Bốp! Một con yêu thú nổ tung.
An Đằng Tiên Vương lại chỉ một cái: Vô tri!Một con yêu thú nữa nổ thành huyết vũ.
Ngu xuẩn! An Đằng Tiên Vương nói một câu là điểm một cái, oanh sát một con yêu thú.
Yêu thú nào cũng bị một kích tiêu diệt, rất yếu ớt.
Đám yêu thú rốt cuộc có thể phát ra tiếng, nhưng bất lực gầm rống không thể thay đổi vận mệnh của chúng.
An Đằng Tiên Vương lạnh lùng hỏi: Các ngươi không phục?Không đợi câu trả lời, An Đằng Tiên Vương tiếp tục chỉ một cái oanh sát các yêu.
Không phục thì sao? Trước thực lực tuyệt đối thì các ngươi chỉ là cặn bã!Chỉ vài giây đã có hơn ba mươi con yêu thú chết dưới tay An Đằng Tiên Vương.
Ninh Hải Tâm hét lên: Đủ rồi! Đủ rồi! Đủ rồi! Xin hãy thả họ đi, ta.
.
.
gả!An Đằng Tiên Vương vờ như không nghe, gã đường đường là Tiên Vương sao có thể giao dịch với một Trảm Trần cảnh nho nhỏ? Trước mặt gã thì bất cứ ai chỉ có thể nghe lệnh, làm gì có tư cách trả giá?Phụp! An Đằng Tiên Vương búng tay, lại một con yêu thú hóa thành huyết vũ.
Ninh Hải Tâm thầm hét trong lòng: Ai đến giúp ta! Mặc kệ là ai, chỉ cần có thể cứu mọi người thì ta đồng ý trả bất cứ giá nào!Ninh Hải Tâm mờ mịt nhìn quanh, chợt thấy một người khó tin.
Đó là thanh niên được nàng cứu từ hồ Thiên Bảo, hắn ngồi uống rượu bên cạnh phế tích.
Mọi thứ nơi đây thành đống hoang tàn, nhưng trước mặt hắn đặt một cái bàn, mông ngồi lên một cái ghế.
Hắn nhàn nhã nhâm nhi như đứng ngoài sự đời.
Cảnh tượng quỷ dị này nên khiến người ngạc nhiên, nhưng dường như mọi người không thấy hắn, không ai nhìn hắn cái nào.
Ninh Hải Tâm chợt nhớ lời Lăng Hàη từng nói, động ý niệm.
Ninh Hải Tâm hỏi Lăng Hàη: Ngươi.
.
.
có thể giúp ta không?Nhưng Ninh Hải Tâm đã hét bể giọng, thanh âm nhỏ xíu không thể tuyền đi.
Ai ngờ thanh niên như nghe thấy, gật đầu dịu dàng nói: Đương nhiên.
Lăng Hàη đứng dậy, lắc đầu, rốt cuộc hắn vẫn ra tay, hắn vốn không định lộ mặt.
Lăng Hàη bước chậm đến gần Ninh Hải Tâm, hỏi: Nàng muốn ta giúp thế nào?Ủa?Đột nhiên trông thấy một thanh niên bước ra đi hướng Ninh Hải Tâm, nói chuyện với nàng làm mọi người thấy lạ.
Sao còn có người không sợ chết đứng ra? Không thấy bầy yêu hồ Thiên Bảo vì Ninh Hải Tâm mà bị tàn sát thê thảm? Ngươi muốn chết sao?Đám người không biết Lăng Hàη nhưng yêu thú hồ Thiên Bảo thấy hắn xuất hiện thì rất kích động.
Chúng nó chưa thấy thực lực của Lăng Hàη bao giờ, nhưng nhờ có hắn mới mở ra linh trí, mơ hồ cảm ứng lực lượng như biển rộng của hắn.
Ở trong lòng chúng nó Lăng Hàη là đồ đằng, là vị thần.
Thần của chúng đến cứu!Chúng nó vô cùng kích động, rơi lệ như mưa.
Ninh Tu Vĩ nhảy ra quát: Ngươi là thứ gì mà dám lắm chuyện?Ninh Tu Vĩ rất tức giận, nơi này là Thanh Thiên tông, sao ai cũng xem như cái chợ, muốn tới thì tới, muốn nói gì thì nói?Lăng Hàη liếc Ninh Tu Vĩ một cái, tùy ý điểm một chỉ.
Bùm! Ninh Tu Vĩ nổ nát thành mưa máu.
Mọi người thấy cảnh này đều giật mình.
Đệt, vừa rồi An Đằng Tiên Vương chỉ môt người diệt một, giết người như ngóe.
Bây giờ Lăng Hàη cũng một chỉ giết Ninh Tu Vĩ, đang khiêu khích An Đằng Tiên Vương sao?Con ngươi An Đằng Tiên Vương co rút nhìn Lăng Hàη.
Ninh Đạo Lan ngây người sau đó tức giận quát: Khốn.
.
.
khốn kiếp!Ninh Đạo Lan quan tâm nhất là hai nhi tử, gửi gắm rất nhiều hy vọng.
Bây giờ nhi tử chết thảm dưới tay Lăng Hàη, hỏi Ninh Đạo Lan không điên lên?Ninh Tu Hoành rống to lao hướng Lăng Hàη: Trả mạng nhị đệ lại cho ta!Ninh Đạo Lan vội lao theo: Tu Hoành!Thực lực của Lăng Hàη sâu không lường được, Ninh Đạo Lan không hy vọng nhị tử còn lại cũng chết.
Lăng Hàη duỗi ngón tay ấn một cái.
Phụp!Ninh Tu Hoành thành mưa máu, dù Ninh Đạo Lan ra tay nhưng có thể ngăn nổi một vị Thiên Tôn không?Ninh Đạo Lan hộc máu, không phải bị Lăng Hàη tổn thương mà là tức dồn máu não: Ngươi.
.
.
ngươi.
.
.
ngươi.
.
.
!Hai nhi tử mất hết?Gã hận, hận không thể tả xiết.
Ninh Đạo Lan trừng Ninh Hải Tâm, rít gào: Nghiệt nữ, ngươi vừa lòng!?Ninh Hải Tâm không biết nên nói cái gì, đây là phụ thân của nàng sao? Tự tay đẩy nàng vào hố lửa không chút xót thương, hai huynh trưởng bị giết lại đau lòng đến mức đó.
Đối lập làm Ninh Hải Tâm càng đau lòng.
An Đằng Tiên Vương hỏi: Đạo hữu xưng hô thế nào?An Đằng Tiên Vương không ra tay vì Lăng Hàη phớt lờ Ninh Đạo Lan công kích.
Mặc dù chỉ là Thăng Nguyên cảnh công kích, An Đằng Tiên Vương cũng có thể lờ đi, nhưng để làm được điều này thì chỉ có một khả năng, đối phương là Tiên Vương.
An Đằng chỉ là Nhất Trọng Thiên, nếu Lăng Hàη là Tiên Vương thì ngang hàng với gã, nên gã phải thận trọng.
Lăng Hàη như không thấy gì, ấn chỉ hướng Ninh Đạo Lan.
Ninh Hải Tâm không nói nên lời cầu giúp kiểu gì thì Lăng Hàη sẽ làm theo cách của hắn.
Ninh Đạo Lan chỉ kịp hét một tiếng: Không!Bụp!Ninh Đạo Lan thành mưa máu.
Lăng Hàη xoay người lại nhìn hướng Lục Dương.
An Đằng biến sắc mặt kêu lên: Đạo hữu!Ngươi muốn giết Ninh gia không sao hết, cứ việc giết, vì An Đằng Tiên Vương chỉ vừa mắt tiểu cô nương Ninh gia kia.
Nhưng Lục Dương là nhi tử ruột của gã.
Lăng Hàη không thèm nhìn An Đằng Tiên Vương, lại chỉ một cái.
An Đằng Tiên Vương vội ngăn cản: Dừng tay! Nhưng khi lực lượng của An Đằng Tiên Vương đụng vào Lăng Hàη thì bị đánh bật về.
An Đằng Tiên Vương hoảng sợ, đối phương là Tiên Vương mấy trọng thiên mà sức chiến đấu khủng thế.
Bụp!Lẽ tất nhiên Lục Dương cũng bị một chỉ oanh sát.
Toàn trường xôn xao.
Tuy trước đó Lăng Hàη nhiều lần thành côn nhưng Ninh Đạo Lan chỉ là Thăng Nguyên cảnh.
Giờ thì khác, An Đằng Tiên Vương ra tay mà không thể ngăn cản Lăng Hàη giết người, hắn mạnh đến mức độ nào?Tiêu đời, đời An Đằng Tiên Vương dã tàn, đạp phải đinh cứng vậy.
An Đằng Tiên Vương hút ngụm khí lạnh, nỗi đau mất nhi tử làm gã hận muốn giết người nhưng dứt khoát co cẳng chạy trốn thật nhanh.
Đối phương ít nhất là Tiên Vương Tam Trọng Thiên, cách biệt thực lực quá lớn, ở lại chỉ có đường chết.
Lăng Hàη chỉ một cái.
Bụp!An Đằng Tiên Vương từ trên trời rớt xuống, hơi thở giảm mạnh, tu vi Tiên Vương bị chém xuống còn Thăng Nguyên cảnh.
Không chết?Mọi người ngạc nhiên vì Lăng Hàη không giết An Đằng.
Đừng nói là hắn không giết nổi, một chỉ chém Tiên Vương cảnh của đối phương, chiêu này khó còn hơn giết An Đằng.
Nhưng tại sao Lăng Hàη bỏ dễ đi làm chuyện khó?Lăng Hàη liếc bạch xà, không nói chuyện.
Bạch xà hết bị kiềm chết, nàng nhảy vọt lên.
Bạch xà hiểu ý Lăng Hàη, nàng lao vào An Đằng Tiên Vương.
Lăng Hàη cho nàng cơ hội trả thù.
Bạch xà tức giận quát: Lão thất phu, dám chiến một trận không?Bạch xà có huyết mạch chân long, vô địch cùng đẳng cấp nhưng bị An Đằng ỷ vào ưu thế cảnh giới trấn áp, làm nàng ôm cục tức.
Đặc biệt nhi tử của An Đằng muốn vấy bẩn nàng, nhục nhã lớn biết bao.
Lục Dương đã chết nhưng An Đằng còn sống, thù nhi tử hãy để phụ thân trả.
Bạch xà dài vạn trượng lao đến, tỏa ra lực lượng đỉnh Thăng Nguyên cảnh.
An Đằng Tiên Vương buộc phải chống đỡ, vận dụng tất cả lực lượng trong người đánh hướng bạch xà.
Bùm! Hai người lại đánh nhau, nhưng phen này An Đằng bị đánh bay ra ngoài.
Chiến đấu cùng đẳng cấp thì An Đằng không bằng bạch xà.
Bạch xà hú dài nghe như rồng ngâm, bốn móng vuốt phát sáng đánh mạnh vào An Đằng.
An Đằng vừa kinh vừa giận, gã là Tiên Vương, bạch xà mạnh hơn nữa thì sao? Không địch lại một đòn của gã.
Nhưng tu vi bị Lăng Hàη tước rớt mảng lớn giờ tụt xuống Thăng Nguyên cảnh, đừng nói trấn áp bạch xà, muốn đấu ngang tay cũng không thể.
An Đằng không ngửa cổ chờ chết, dù chỉ có một tia hy vọng gã cũng phải anh dũng chiến đấu đến cùng.
Bùm bùm bùm bùm bùm! Hai người đại chiến vô cùng kịch liệt.
An Đằng không uổng là Tiên Vương, tuy bây giờ tu vi rớt xuống nhưng các loại diệu pháp quen tay đánh ra, cản lại các đợt công kích của bạch xà.
Bạch xà thì càng đánh càng dữ, giận dữ tích lũy nhiều hóa thành chiến ý vô tận.
Bạch xà gầm gừ rồng ngâm, bốn chân ngưng tụ đoàn sáng càng lúc càng rực rỡ.
Khi sáng đến cực hạn đoàn sáng chợt vụt tắt, bốn chân mọc ra móng vuốt nhỏ.
Bạch xà rên rỉ dường như đau lại như hưng phấn.
Vảy rụng, móng da nứt ra, bốn chân của bạch xà mọc ra móng vuốt mới.
Bốn móng!Ba móng là giao, bốn móng là rồng.
Không chỉ thế, sừng trên đầu bạch xà dài một khúc còn sinh nhánh.
Đây là sừng rồng.
Vảy trên người nàng thay đổi, từ màu trắng đổi thành xanh nhạt.
Bị An Đằng chèn ép cộng cơn giận khiến bạch xà bước ra một bước then chốt thành tựu chân long.
Bạch xà còn có không gian tiến bộ, cùng với huyết mạch thuần hóa, tu vi tăng cao, có thể trở thành rồng vàng năm móng.
Ầm! Thiên kiếp giáng xuống, sau khi tiến hóa thành chân long tu vi của bạch xà vọt lên Tiên Vương.
Bạch xà vừa đỡ thiên kiếp vừa liên tục oanh kích An Đằng.
Bạch xà đang vượt cảnh giới, Tiên Vương đánh Thăng Nguyên cảnh như phụ thân đánh nhi tử, nhẹ nhàng gia vui vẻ, không tốn sức chút nào.
Rất nhanh An Đằng toàn thân đẫm máu, thê thảm.
Những người có mặt giật mình, ai mà ngờ chiến đấu sẽ có biến đổi như vậy?Tiên Vương thành Thăng Nguyên cảnh, Thăng Nguyên thì thành Tiên Vương, hoàn toàn trao đổi.
Ánh mắt họ tràn ngập kính sợ nhìn bạch xà, khi nhìn hướng Lăng Hàη thì như chiêm ngưỡng thần linh.
Tiên Vương thì sao? Hắn chỉ một cái là tước rớt.
Lăng Hàη chộp một cái, vô số huyết quang ngưng tụ, thành các hình người.
Là yêu thú hồ Thiên Bảo lúc trước bị An Đằng Tiên Vương oanh sát, tất cả sống lại.
Nghịch thiên cướp mạng, đây là thủ đoạn của Thiên Tôn.
Đùng!Trong thiên địa vang tiếng sấm giận, kỵ nhất là đảo ngược sống chết, dẫn đến thiên địa tức giận giáng tia chớp vô tận vào Lăng Hàη và các yêu thú.
Lăng Hàη ấn nhẹ, tia chớp đầy trời tan biến.
Chỉ là vị diện trung đẳng, sao có thể đấu với hắn?Các yêu thú quỳ xuống, cực kỳ kích động nói: Đại nhân!Lúc trước bọn chúng hơi trách móc, nhưng Lăng Hàη đã diệt Ninh gia lại chém tu vi của An Đằng Tiên Vương, hỗ trợ bạch xà báo thù, giờ sống lại đồng bạn đã chết của chúng, đây là thần!Trong ánh mắt khó tả của mọi người, Lăng Hàη đến bên cạnh Ninh Hải Tâm, vươn tay nói: Đi theo ta.
Không đợi Ninh Hải Tâm trả lời Lăng Hàη đã xoay người đi.
Ninh Hải Tâm ngẩn ra, vội đuổi theo.
Rõ ràng hai người không đi nhanh nhưng một bước vượt ngàn vạn dặm, chỉ vài bước họ đã biến mất.
Đây là tiên pháp gì? Nữ nhân Ninh gia rõ ràng chỉ là Trảm Trần, làm sao có thể mấy bước đã biến mất? Chắc là thủ đoạn của nam nhân đó.
Quá kinh người, tự mình đi như bay thì thôi đi còn khiến người khác cũng được vậy, phải là Tiên Vương mấy trọng thiên mới làm được?Mọi người vô cùng cảm khái nghiền ngẫm thực lực của Lăng Hàη.
Lăng Hàη bước nhanh đi tới, chỉ vài bước hắn đã xuất hiện trên đỉnh một ngọn núi cao, muôn vàn dải sáng an lành chiếu trên người hắn, tỏa sáng khó tả.
Ninh Hải Tâm lạy: Tiền bối.
Lăng Hàη gật đầu nói: Từ hôm nay ngươi là đệ tử của ta.
Ninh Hải Tâm ngẩn ngơ sau đó vội vàng dập đầu: Đệ tử Ninh Hải Tâm bái kiến sư tôn!Lăng Hàη nhận Ninh Hải Tâm ba quỳ chín lạy, sau đó nâng hờ nàng: Vi sư tên Lăng Hàη, trước tiên truyền cho ngươi Bất Diệt Thiên Kinh.
Lăng Hàη chỉ vào trán, truyền Bất Diệt Thiên Kinh cho đồ đệ mới.
Tại sao thu Ninh Hải Tâm làm đồ đệ?Tư chất của nàng không quá xuất sắc, không thì sớm được Ninh Đạo Lan chú trọng bồi dưỡng.
Nhưng Ninh Hải Tâm bẩm sinh có năng lực thân thiết khiến người muốn đối xử tốt với nàng.
Điều này gợi lên hứng thú của Lăng Hàη, hắn muốn biết nguyên nhân.
Bởi vì Lăng Hàη cũng bị ảnh hưởng, năng lực thân thiết này rất kinh người.
Ninh Hải Tâm tu luyện tại đây, Lăng Hàη thì cảm ngộ núi sông, hắn vẫn đang suy nghĩ vấn đề kia, là lực lượng gì hạn chế vị diện?Thời gian trôi đi nhanh, tu vi của Ninh Hải Tâm vững bước tăng tiến từ từ.
Thiên phú võ đạo của Ninh Hải Tâm thật sự không xuất sắc gì, nếu đổi lại là Phù Thiên Hành thì mười vạn năm đủ để gã bước vào Tiên Vương, Ninh Hải Tâm mới chỉ đến Nhị Trảm.
Đúng vậy, mười vạn năm nàng chỉ bước ra một bước.
Nhưng Ninh Hải Tâm có điểm đặc biệt.
Lăng Hàη cẩn thận nghiên cứu đồ đệ mới của mình.
Tại sao Ninh Hải Tâm có năng lực thân thiết mạnh vậy?Trong khi Ninh Hải Tâm tu luyện Lăng Hàη phân tích đệ tử này, với thực lực của hắn tất nhiên không làm Ninh Hải Tâm phát hiện có gì khác lạ.
Nhiều năm đã qua lẽ tất nhiên Lăng Hàη có điều phát hiện, nhưng phát hiện này gần bằng không.
Vì Lăng Hàη phát hiện sâu trong thức hải của Ninh Hải Tâm có một đốm sáng, không chút bắt mắt, hắn mất rất lâu mới tìm ra.
Đốm sáng rất yếu ớt, nếu Lăng Hàη cưỡng ép mở ra là nó vỡ nát ngay.
Có lẽ điều này sẽ không tổn thương Ninh Hải Tâm nhưng đốm sáng hình như là then chốt để có có năng lực thân thiết đó, Lăng Hàη sẽ không hành động lỗ mãng.
Quan trọng hơn là cùng với tu vi của Ninh Hải Tâm tăng lên thì đốm sáng cũng tăng trưởng, Lăng Hàη phát hiện năng lực thân thiết cũng tăng tiến.
Lăng Hàη lấy mình ra làm tham khảo, phát hiện Ninh Hải Tâm ảnh hưởng hắn lại sâu hơn.
Đương nhiên tiến bộ rất nhỏ bé, Lăng Hàη bị ảnh hưởng có chút xíu, hầu như bằng không.
Nhưng khiến một Thiên Tôn tu vi Ngũ Bộ, sức chiến đấu Thất Bộ bị ảnh hưởng là khái niệm gì?Lăng Hàη rất tò mò, hắn quyết định bồi dưỡng Ninh Hải Tâm đàng hoàng, chờ tu vi của nàng lên cao thêm chút đốm sáng sẽ biến lớn dường như trưởng thành khỏe mạnh, có lẽ sẽ thăm dò được nhiều bí mật hơn.
Mười vạn năm qua đi, Lăng Hàη tin tưởng các phân thân của hắn đã sửa xong vị diện, đến lúc trở lại rồi.
Lăng Hàη nhẹ giọng nói: Đi thôi.
Ninh Hải Tâm khom người nói: Vâng thưa sư phụ!Tu luyện với Lăng Hàη nhiều năm Ninh Hải Tâm càng hiểu rõ hơn sư phụ sâu không lường được.
Nói ra thì dù Lăng Hàη cứu Ninh Hải Tâm khỏi bể khổ nhưng đã giết phụ thân, là kẻ thù giết huynh của nàng.
Nhưng Ninh Hải Tâm chỉ có ngưỡng mộ, tôn kính Lăng Hàη, không có chút căm hận.
Lăng Hàη xòe tay ra cưỡng ép kết nối không gian hồ Thiên Bảo với nơi này hình thành đường hầm không gian, hai người chỉ đi một bước đã đến bên trên hồ Thiên Bảo.
Có yêu thú bay ra ngay: Ai đó!?Trông thấy Lăng Hàη, Ninh Hải Tâm thì yêu thú biểu tình kích động vội vàng quỳ gối, cung kính dập đầu.
Lăng Hàη phất tay nói: Đứng lên đi.
Yêu thú cung kính nói: Tuân lệnh đại nhân! Yêu thú là con rùa, Quy Hậu.
Lăng Hàη muốn thu về phân thân của mình thì phải đến tiết điểm hồ Thiên Bảo, vì vị diện và hư không đối ứng với nhau, hắn xé hư không ở nơi khác không biết sẽ chạy đi đâu.
Lăng Hàη không nói nữa, hắn xé không gian, năng lượng hư không dâng lên làm trời xanh biến sắc.
Bão năng lượng hư không cao nhất có thể đạt tới uy lực Lục Bộ, đây chẳng qua là một vị diện trung đẳng, mạnh nhất chỉ tương đương với hơn mười Tứ Bộ, làm sao chịu nổi bão hư không?Nhưng trong thiên địa còn có một loại lực lượng vượt trên quy tắc.
Không gian này nứt ra rồi nhanh chóng phục hồi, không cho bão năng lượng tiếp tục tàn phá.
Lăng Hàη khẽ nói: Trở về đi.
Vù vù vù vù vù! Các bóng người bay ra lao vào hắn, dung hợp vào cơ thể Lăng Hàη.
Bùm! Lực lượng của Lăng Hàη tăng vọt vô hạn, khí thế tăng vùn vụt.
Nguyên hồ Thiên Bảo sôi trào, như sắp bốc hơi hết giọt nước.
Các yêu thú bay ra, thấy Lăng Hàη liền cung kính quỳ gối.
Tâm linh chúng nó run rẩy, sức mạnh to lớn như vậy thật là quá đáng sợ.
Chốc lát sau tất cả phân thân đều trở về, Lăng Hàη nhắm mắt cảm ứng, lộ nụ cười.
Rất tốt, các vị diện đều chữa lành, sức chiến đấu của hắn phục hồi đến tốt nhất.
Chỉ cần không gặp Cuồng Loạn thì dưới vòm trời này không ai có thể tổn thương một cọng lông của hắn.
Lăng Hàη mở miệng hỏi: Hải Tâm, ngươi còn có điều gì không nỡ buông không?Ninh Hải Tâm đáp ngay: Đệ tử không có gì vấn vương.
Lăng Hàη gật đầu nói: Tốt, vậy vi sư mang ngươi đi.
Đại nhân!Chợt một thiếu nữ áo trắng bay đi, quỳ xuống cách Lăng Hàη ba trượng: Tiểu tỳ muốn đi theo đại nhân, góp sức hèn!Đây là bạch xà, mười vạn năm qua tu vi của nàng tiến thêm một bước đến Nhị Trọng Thiên, tiến cảnh cực kỳ kinh người.
Chắc là nhờ huyết mạch của nàng, thiên phú võ đạo của bạch xà không mạnh như vậy.
Lăng Hàη ngẫm nghĩ, nói: Cũng được, sau này ngươi đi theo Hải Tâm, bảo vệ, chỉ điểm cho nàng ấy.
Bạch xà mừng rỡ: Vâng thưa chủ nhân!Bạch xà vội quỳ xuống hành lễ với Ninh Hải Tâm: Bạch Cơ kính chào thiếu chủ nhân!Ninh Hải Tâm luống cuống: Bạch di.
.
.
!Từ nhỏ đến lớn Bạch di rất thương nàng, giờ quỳ trước mặt nàng gọi chủ nhân làm Ninh Hải Tâm khủng hoảng.
Lăng Hàη phất tay: Không sao.
Lăng Hàη là một trong các Thiên Tôn mạnh nhất đệ tử, Ninh Hải Tâm làm đệ tử của hắn, đừng nói Tiên Vương Nhị Trọng Thiên bình thường, Tiên Vương Cửu Trọng Thiên làm phó tòng cũng bình thường, Thiên Tôn phải khách sáo.
Nên bắt đầu từ lúc này nha đầu nên thích ứng chuyện đó.
Ninh Hải Tâm nói: Vâng thưa sư phụ.
Lũ yêu thú hâm mộ nhìn bạch xà, đi theo Lăng Hàη làm phó tòng, a không, là làm phó tòng của Ninh Hải Tâm, nhưng Lăng Hàη là tồn tại thế nào? Dính dáng một chút xíu thôi là có tương lai vô cùng sáng lạn.
Đáng tiếc bọn chúng không có lá gan mở miệng xin làm nô làm phó cho Lăng Hàη.
Lăng Hàη chộp Ninh Hải Tâm, bạch xà sau đó xé hư không, bắt đầu hành trình đi vị diện.
Lăng Hàη không muốn quay về chiến trường vực ngoại, hắn bỏ ra chút thời gian đi đường vòng, nửa tháng sau lại xé rách hư không trở về, xuất hiện trên Huyền Mạc vị diện.
Qua chín ngày, Lăng Hàη về bên người thân.
Mọi người mừng rỡ reo lên: Lăng Hàη!Lăng Hàη hở chút biến mất mấy trăm vạn năm, luôn làm mọi người lo lắng.
Lăng Hàη hỏi tình hình Lăng Phi Phàm, may mắn tiểu tử này rất điệu thấp, không gặp rắc rối gì, đã thuận lợi vào Tam Bộ, giờ đang kịch chiến trong chiến trường vực ngoại.
Lăng Hàη giới thiệu Ninh Hải Tâm, bạch xà cho mọi người.
Hắn không nhắc đến năng lực đặc biệt của Ninh Hải Tâm, chỉ nói sơ là mình thu đệ tử.
Nói đến đệ tử làm lương của Lăng Hàη nhận ra nhiều năm rồi không chỉ điểm đàng hoàng cho mấy đồ đệ.
Lăng Hàη đi gom đệ tử rải rác các góc, các vị diện lại một chỗ.
Trần Thụy Tĩnh, Vân Vĩnh Vọng, Khang Tu Nguyên, Giang Dược Phong, đây là bốn đệ tử kiếp trước Lăng Hàη thu.
Còn có Đinh Bình, Cửu Yêu, Phù Thiên Hành, Ninh Hải Tâm là đệ tử trong kiếp này, vừa lúc bốn với bốn.
So sánh thì thiên phú võ đạo của bốn đồ đệ cũ rất yếu, đến Sáng Thế cảnh còn khó.
Nhưng bốn người đến vị diện siêu cao đẳng, cộng thêm đan dược của Lăng Hàη đã đẩy cực hạn của họ rộng ra.
Bốn đồ đệ cũ giờ thống nhất là Tiên Vương Nhất Trọng Thiên, Lăng Hàη không đẩy họ lên Cửu Trọng Thiên, để bọn họ tu luyện từng bước một, gặp cuộc sống muôn màu muôn vẻ.
Một lần được vượt xa tâm cảnh của bản thân không phải chuyện tốt, sẽ xảy ra vấn đề.
Lăng Hàη muốn cho đám đệ tử tu tâm, sau này hắn đến Thất Bộ, lực lượng vị diện trong người đại thành không chừng có thể giúp họ tiến thêm một bước phá vỡ Tiên Vương trói buộc bước vào Thiên Tôn.
Bốn đồ đệ mới thì thực lực không đồng đều, khác biệt rất lớn.
Thành tựu cao nhất là Phù Thiên Hành, hiện đã là Tứ Bộ, chỉ kém hơn Lăng Hàη một cảnh giới.
Thứ hai là Cửu Yêu, là Cửu Trọng Thiên Tiên Vương, nhưng ngày đột phá Thiên Tôn còn xa xăm tít mù, có lẽ suốt đời không hy vọng.
Thứ ba là Đinh Bình, vừa mới bước vào, cũng khó thành tựu Thiên Tôn.
Thứ bốn là Ninh Hải Tâm, mới chỉ đến Nhị Trảm, cách Tiên Vương xa thăm thẳm chứ nói gì Thiên Tôn.
Từ từ tính đi.
Như Tiểu Thanh, Thạch Nhân, Miễn Tử, Lão Tham, lúc trước chúng dùng Tiên Vương đan mới vào Tiên Vương, cũng cắt đứt khả năng tiến bộ.
Trừ phi Lăng Hàη đến Thất Bộ tự thành vị diện, có lẽ có thể thay đổi quy tắc, khiến chúng nó tiếp tục tăng tiến.
Chỉ điểm đồ đệ tu luyện xong Lăng Hàη lại làm phủi chưởng quầy, lo thôi diễn vị diện cấp bậc hạ, cao đẳng.
Vị diện của hắn đã đến cực hạn cảnh giới, Lăng Hàη chỉ cần thúc đẩy cảnh giới là tốc độ tăng vọt gấp vô số lần.
Nên Lăng Hàη có rảnh đi thôi diễn vị diện cấp bậc hạ, cao đẳng.
Thời gian trôi nhanh, trăm vạn năm qua đi, Lăng Hàη thôi diễn ra ba miếng ký hiệu lục lưu.
Lăng Hàη xuất quan một lần, chỉ điểm mọi người tu luyện rồi đi tìm Ngõa Lý, mời gã đến cẩn thận tra xét Ninh Hải Tâm.
Mắt Ngõa Lý phát hiện ánh sáng xanh quét qua quét lại người Ninh Hải Tâm, làm nàng và bạch xà tặc lưỡi lấy làm lạ.
Ngõa Lý thì thào: Thú vị.
Lăng Hàη kinh ngạc nói: Kỳ lạ, ngươi mà cũng nói thú vị? Ngươi đổi tính?Ngõa Lý luôn lạnh lùng, cực kỳ bình tĩnh, dù bị người đánh nát cũng sẽ lý trí hỏi ‘tại sao’, chứ không phải tức giận nhào lên đánh nhau.
Nên bây giờ Ngõa Lý thì thào nói thú vị khiến Lăng Hàη thấy kỳ lạ.
Ngõa Lý liếc Lăng Hàη một cái, lạnh lùng nói: Đừng quấy rầy công tác của ta.
Đấy, đây là vị đại gia.
Lăng Hàη đành khoanh tay trước ngực đứng một bên chờ.
Ngõa Lý rốt cuộc dừng quét hình, ngước lên nhìn đằng trước, đôi mắt không phát sáng nữa nhưng tròng mắt màu trắng.
Một thân thể người hình thành, nhìn đường cong nhấp nhô thì là phụ nữ.
Ngõa Lý chỉ vào một góc đầu hình nữ, nơi đó có một đốm sáng rực: Ngươi nhìn nơi này xem.
Lăng Hàη gật đầu, đây là não của Ninh Hải Tâm, trong thức hải của nàng có một đốm sáng, chắc là nguồn gốc bí mật của nàng.
Ngõa Lý gật gù: Rất thú vị.
Ngõa Lý nhìn hướng Lăng Hàη: Ta từng thấy đốm sáng như vậy trong đầu của ngươi.
Cái gì!?Con ngươi Lăng Hàη co rút lộ vẻ kinh ngạc, và rung động khó tả.
Mắt Ngõa Lý lại phát ra ánh sáng trắng tạo ra một hình người khác.
Đây là một nam nhân, phần đầu cũng có một đốm sáng rực rỡ.
Ngõa Lý nói: Đây là tất cả hình ảnh tin tức ta quét hình lưu trữ khi lần đầu gặp ngươi.
Phóng lớn ra xem.
Mắt Ngõa Lý lấp lóe tia sáng, hai thân thể biến mất, thay thế là một vật sáng.
Đây là đốm sáng trong thức hải của Lăng Hàη, Ninh Hải Tâm, không biết phóng to bao nhiêu lần biến thành mắt thường có thể trông thấy.
Lăng Hàη cẩn thận so sánh, vẻ mặt càng kinh hoàng.
Đúng thật, hai đốm sáng tuy hơi khác nhưng dường như có mối liên quan nào đó, như một cây kết trái, mối liên quan không cắt đứt được.
Khiến Lăng Hàη ngạc nhiên hơn là hắn chưa từng phát hiện trong cơ thể của mình có đốm sáng như vậy.
Hắn là Ngũ Bộ Thiên Tôn!Lăng Hàη hỏi Ninh Hải Tâm: Hải Tâm, ngươi có phát hiện trong thức hải của mình có đốm sáng không?Ninh Hải Tâm lắc đầu nói: Chưa bao giờ.
Lăng Hàη nói: Vậy bây giờ ngươi xem thử.
Ninh Hải Tâm dùng thần thức nhìn quét thức hải, rất nhanh nàng lắc đầu nói: Không có phát hiện gì.
A?Lăng Hàη vươn tay chỉ một cái: Làm lại.
Lăng Hàη đưa thần thức qua dẫn dắt thần thức của Ninh Hải Tâm, rõ ràng hắn đã đụng vào đốm sáng đó nhưng nàng thì như không thấy gì, không một chút nào.
Chẳng lẽ tự mình thì không cách nào phát hiện?Lăng Hàη kêu Ngõa Lý dẫn đường hắn tìm đốm sáng trong thức hải.
Đến trình độ như Lăng Hàη nếu không chủ động mở ra thức hải thì ai có thể thăm dò vào được?Nhưng Ngõa Lý nói đốm sáng ở ngay đó vậy mà Lăng Hàη không thấy gì cả.
Như Lăng Hàη suy đoán, người có đốm sáng không thể thấy đốm sáng.
Lạ, thật là kỳ.
Đường đường là Ngũ Bộ Thiên Tôn mà không cách nào thấy rõ thứ ở trong thân thể của mình.
Không biết sao Lăng Hàη chợt nhớ ý chí thế giới đời trước.
Lâu thật lâu trước kia, đời trước ý chí thế giới, Cuồng Loạn lần lượt giở trò với hắn.
Chỉ có hai cái đó có năng lực quỷ thần khó lường, dù là Lăng Hàη bây giờ cũng không nhận ra.
Ý chí thế giới hay Cuồng Loạn?Ý chí thế giới nói thì dễ nghe nhưng Lăng Hàη không tin nó, nó che giấu rất nhiều.
Suy xét đến đám Xung Viêm hành động quái lạ, Lăng Hàη cho rằng ý chí thế giới có bí mật lớn, thậm chí là âm mưu lớn.
Lăng Hàη nhức óc, Cuồng Loạn còn chưa giải quyết lại chạy ra một ý chí thế giới, tuy nó đã chết nhưng có thể tin tưởng sao?Không thể không đề phòng.
Lòng Lăng Hàη gióng lên hồi chuông cảnh báo, nếu không phải tình cờ gặp Ninh Hải Tâm, nổi hứng thu nàng làm đệ tử, kêu Ngõa Lý lại đây thì hắn mãi mãi sẽ không phát hiện trong cơ thể mình còn có một vật như vậy.
Lăng Hàη gặn hỏi Ngõa Lý: Ngươi đã biết từ lâu tại sao không nói cho ta?Ngõa Lý trợn trắng mắt: Thứ nhất, ngươi không hỏi ta.
Thứ hai, ta không có nghĩa vụ trả lời ngươi.
Thứ ba, ta cũng không biết đây là cái gì, trước khi chưa rõ ràng tình huống mà nói cho ngươi biết thì trái với tính chính xác của ta.
Đệt!Lăng Hàη câm nín, cái tên này còn dõng dạc cãi lại?Nhưng Lăng Hàη ngạc nhiên nhất là biểu tình trên mặt Ngõa Lý, từ khi nào tên này biết trợn trắng mắt? Rất nhân tính hóa!Ngõa Lý luôn giữ hình người nhưng Lăng Hàη chưa bao giờ xem gã là con người, mặt thì không biểu tình, chẳng có dao động tình cảm gì.
Hôm nay tên này uống lộn thuốc?Lăng Hàη hỏi thẳng: Có phải ngươi uống lộn thuốc không?Ngõa Lý khinh thường nói: Ngươi mới uống lộn thuốc!Lăng Hàη càng ngạc nhiên hơn, tên này còn biết đấu võ mồm, biểu đạt xem nhẹ?Kỳ quặc quái gở.
Lăng Hàη hỏi: Ngươi lại tiến hóa?Ngõa Lý nghiêm túc nói: Ta diễn hóa ra hệ thống cảm xúc.
Ra là vậy.
Lăng Hàη chợt nổi hứng nói: Hay ngươi thử giao lưu với Đại Hắc Cẩu xem?Nếu Ngõa Lý học được cái tính đáng đánh của Đại Hắc Cẩu cộng thêm khuôn mặt nghiêm nghị thì sẽ như thế nào?Thú vị thật, Lăng Hàη tràn ngập mong đợi.
Tiễn Ngõa Lý đi rồi Lăng Hàη quyết định đặc biệt bồi dưỡng Ninh Hải Tâm, khiến đệ tử này nhanh chóng lớn lên.
Lăng Hàη mang Ninh Hải Tâm đi khắp núi nước trong Huyền Mạc vị diện, bạch xà đi theo dốc lòng lo việc ăn uống của hắn, đa số thì đóng vai lão sư của Ninh Hải Tâm.
Nói thật là Lăng Hàη không giỏi dạy người, thực lực mạnh và năng lực dạy dỗ là hai chuyện khác nhau.
Biên quan hình như phục hồi bình tĩnh, không thấy năm người Xung Viêm bỏ gánh mặc kệ.
Nhưng chiến sự tiền tuyến vẫn rất căng thẳng, Cuồng Loạn càng lúc càng mạnh mẽ, khiến chủ chiến trường liên tục lùi dần.
Hiện giờ Lăng Hàη chưa thể nhúng tay vào chủ chiến trường, lúc trước chỉ đi một lúc mà hắn suýt bị oanh sát.
Chiến trường phụ thì có bốn thiên kiêu Tân Khí Hổ tọa trấn, tuy không quá lạc quan nhưng tình huống tốt hơn chủ chiến trường nhiều.
Vì vậy Lăng Hàη có đi cũng không giúp được gì, trừ phi hắn có thể thành tựu Thất Bộ.
Lăng Hàη tranh thủ thời gian vừa huấn luyện đồ đệ vừa vùi đầu tu luyện, tranh thủ sớm đến đỉnh Ngũ Bộ, bước vào Lục Bộ.
Nếu được vậy tin tưởng phòng ngự của Lăng Hàη sẽ mạnh gấp mấy lần, khi đối diện Cuồng Loạn không đến mức giống như bây giờ không chịu nổi một kích.
Cuồng Loạn rốt cuộc mạnh đến mức nào?Lăng Hàη tin tưởng cho Cuồng Loạn ăn thêm mấy vị diện không chừng lực lượng của nó có thể sánh bằng Nguyên Thế Giới đánh ra một kích hùng hồn, đập nát cả thần hồn của Thất Bộ.
Có lẽ suy xét đến an nguy của bản thân nên năm người Xung Viêm mới tích cực ngăn chặn Cuồng Loạn, vì liên quan chặt chẽ đến mạng sống của bọn họ.
Rất nhanh ba mươi vạn năm trôi qua.
Quả nhiên Ninh Hải Tâm có tiến bộ, nhưng.
.
.
Chỉ đến Ngũ Trảm.
Ngược lại bạch xà được Lăng Hàη chỉ điểm đã đến ngũ Trọng Thiên.
Ba mươi vạn năm vượt lên ba cảnh giới, rất kinh người.
Nhìn lại Ninh Hải Tâm, người ta là Tiên Vương mà tiến bộ ba cảnh giới, còn nàng chỉ tiến bộ ba cấp bậc nhỏ trong Trảm Trần cảnh.
So sánh thì tốc độ tu luyện của Ninh Hải Tâm chậm đến khó tin.
Bạch xà không biết nên nói cái gì.
Ninh Hải Tâm được tài nguyên tu luyện nhiều hơn bạch xà gấp mười lần, báu vật đủ cho Tiên Vương tiến bộ mấy bước vậy mà chỉ có chút xíu tác dụng?May mà bạch xà rất yêu thương Ninh Hải Tâm, nếu không đã oán thầm trong bụng tại sao Lăng Hàη thu ‘đồ đệ ngốc’ như vậy.
Lại mười vạn năm, Ninh Hải Tâm bước vào Phân Hồn.
Lẽ ra Trảm Trần mất mười vạn năm mới đi ra một bước, Phân Hồn ít nhất phải là một trăm vạn năm mới bước ra bước khác.
Nhưng khiến Lăng Hàη kinh ngạc là tốc độ của Ninh Hải Tâm không chậm lại, dường như đã chậm không tả nổi nên không có gì thay đổi.
Mỗi bước Ninh Hải Tâm đi cực kỳ vững chắc, Lăng Hàη đã tìm vị diện mới sinh ra từ hai giới đụng chạm, chờ Ninh Hải Tâm bước vào Cửu Trọng Thiên sẽ gieo trong người nàng.
Đương nhiên nếu Ninh Hải Tâm có thể giống Lăng Hàη hái lực lượng vị diện sinh thành vị diện thì hắn rất vui lòng để nàng đi con đường này.
Một trăm vạn năm, hai trăm vạn năm, ba trăm vạn năm, Ninh Hải Tâm vững bước vào Tiên Vương.
Bạch xà rất ngạc nhiên, vì nàng trở thành Tiên Vương cũng mất hơn ba trăm vạn năm, về tiến bộ Ninh Hải Tâm đã đuổi kịp nàng.
Lăng Hàη luôn chú ý đốm sáng trong thức hải của Ninh Hải Tâm.
Cảnh giới của nàng không ngừng tăng cao, đốm sáng dần biến lớn, thấy rõ ràng hơn.
Bề mặt có nhiều vằn sáng không ngừng biến đổi, dường như đang diễn hóa cái gì.
Đoàn sáng không quá chói mắt nhưng rất mơ hồ.
Lăng Hàη quyết định đợi khi thực lực của Ninh Hải Tâm mạnh hơn chút nữa mới thăm dò bí mật của đoàn sáng, để bảo đảm không thương tổn đến nàng.
Mỗi cách mười vạn năm Ninh Hải Tâm sẽ tiến bộ một bậc.
Tiên Vương chỉ có cửu trọng, nên chỉ tám mươi vạn năm sau Ninh Hải Tâm đã đến Cửu Trọng Thiên.
Bạch xà thì mới chỉ đến Thất Trọng Thiên, điều này làm nàng giật mình, càng khâm phục ánh mắt của Lăng Hàη.
Nhìn xem, nên Ninh Hải Tâm mới là đệ tử, còn bạch xà chỉ có thể làm phó tòng.
Sau khi Ninh Hải Tâm bước vào đỉnh Cửu Trọng Thiên thì Lăng Hàη mang nàng xuyên qua vị diện, định để nàng đi lại con đường của hắn.
Lỡ như Ninh Hải Tâm không đi con đường này được Lăng Hàη đã chuẩn bị hướng khác, hắn sẽ trồng vị diện mới sinh vào trong cơ thể nàng.
Tình cờ là Lăng Hi, Phù Thiên Hành đã có hậu đại, sinh ra một tiểu công chúa.
Lăng Hàη mừng rỡ, quyết định chậm lại ngày đi.
Lăng Hàη trở lại, muốn nhìn ngoại tôn nữ của mình.
Tiểu nha đầu mới sinh ra đã có đường nét mỹ nhân tuyệt trần, tương lai sẽ là yêu tinh họa quốc ương dân.
Tuy thực lực của Lăng Hàη gần như vô địch, lại là ngoại công, nhưng Lăng Hi, Phù Thiên Hành hay nhóm Nữ Hoàng, ngay cả phu phụ Lăng Đông Hành đều kiên quyết phản đối Lăng Hàη đặt tên cho tiểu nha đầu.
Hết cách, chim muôn thú bên cạnh hắn đi, nào là Tiểu Thanh, Tiểu Thạch, tên kiểu gì vậy?Lăng Hàη bị vô tình cướp mất quyền đặt tên, phản đối vô hiệu.
Hắn có thể trấn áp hết người trong nhà sao?Cuối cùng tiểu nha đầu được đặt tên là Phù Tư Thần, nhũ danh Thần Thần.
Lăng Hàη cáu kỉnh một lúc nhưng rất nhanh vui vẻ trở lại, ôm tiểu nha đầu không chịu buông.
Tiểu Thần Thần kế thừa huyết mạch của phụ mẫu, vừa sinh ra đã là Tiên Vương, điểm khởi đầu cao kinh người, đường tu hành suôn sẻ, sau một trăm năm nàng đã đến Cửu Trọng Thiên.
Nhanh như vậy không làm Lăng Hàη vui vẻ, hắn cảm thấy tiểu nha đầu không đặt nền móng vững chắc, nhiều cảnh giới không suy ngẫm sâu, chưa kịp cảm nhận đã vèo cái nhảy lên.
Chờ khi vào Thiên Tôn sẽ bộc phát ra di chứng.
Nên Lăng Hàη quyết định mang Tiểu Thần Thần cùng đi.
Ninh Hải Tâm là vì trùng kích chuẩn Thiên Tôn, Thần Thần thì lo luyện tâm.
Có Lăng Hàη mang theo, Phù Thiên Hành, Lăng Hi không có gì không yên tâm.
Lăng Hi cảnh cáo: Phụ thân nhớ không được dạy hư Thần Thần!Lăng Hàη trợn trắng mắt, trước kia nữ nhi ngoan biết bao, còn bây giờ.
.
.
Ài.
Lăng Hàη mang hai nữ xuất phát, bắt đầu xuyên qua các vị diện.
Khiến Lăng Hàη ngạc nhiên là rất nhanh Ninh Hải Tâm chứng minh rằng nàng không cách nào đi con đường cũ của Lăng Hàη, trong thân thể uẩn dưỡng lực lượng vị diện vô cùng.
Kỳ lạ.
Lăng Hàη bất đắc dĩ đành lấy ra vị diện đã chuẩn bị sẵn trồng vào người đệ tử.
Lăng Hàη không trở về, tiếp tục mang theo hai nữ du lịch.
Lần này đi ra vốn có hai mục đích, một là để Ninh Hải Tâm vào chuẩn Thiên Tôn, hai là cho Tiểu Thần Thần luyện tâm.
Nha đầu này tu luyện quá nhanh, cần đè ép chút, không thể thẳng tiến Thiên Tôn ngay được.
Thời gian trôi nhanh, Tiểu Thần Thần luyện tâm trong hồng trần.
Tiểu Thần Thần vốn là tiểu công chúa được nâng niu trong lòng bàn tay, nhưng Lăng Hàη cố ý tạo rắc rối cho nàng, áp chế tu vi của nàng, khiến nàng cảm nhận được lòng người hiểm ác, đường đời hỗn loạn.
Tiểu Thần Thần vừa giữ tấm lòng son vừa nhanh chóng trưởng thành tâm linh, đã biết làm sao bảo vệ mình.
Tốc độ tu luyện của Ninh Hải Tâm không thể đè ép xuống, sau mười vạn năm nàng vững vàng vào chuẩn Thiên Tôn.
Lăng Hàη muốn mở ra không gian thứ hai trong đan điền của Ninh Hải Tâm, có thể chứa vị diện thứ hai.
Nhưng Lăng Hàη ngạc nhiên vì không thể làm được.
Không phải vì Lăng Hàη không đủ năng lực mà là đan điền của Ninh Hải Tâm không thể mở ra không gian thứ hai.
Nữ đệ tử này chứa nhiều bí ẩn.
Lúc này tiến cảnh của Ninh Hải Tâm chậm lại, dù sao nếu tiếp tục mười vạn năm vượt một cảnh giới thì rất kinh khủng.
Hai người làm bạn Tiểu Thần Thần luyện tâm.
Nha đầu này tuy tu vi cao kinh khủng nhưng giống như Lăng Hi, thân thể trưởng thành khá chậm, bao nhiêu năm qua vẫn chỉ giữ bộ dạng năm, sáu tuổi.
Lăng Hàη hy vọng nha đầu đầu lớn lên chậm chút nữa, có thể hưởng thụ cuộc sống vô âu lo nhiều hơn.
Đán tiếc rằng Tiên Vương có tuổi thọ vô hạn, tiểu nha đầu đã định trước sẽ lớn lên, có cuộc đời dài vô cùng.
Lúc này Lăng Hàη lại thấy mừng, may mắn Lăng Hi tìm đến Phù Thiên Hành, nếu không một người cô đơn đi trên con đường sống mãi thì thật chán.
Lại đi mấy chục vạn năm, Lăng Hàη mang theo hai nữ trở lại Huyền Mạc vị diện.
Lăng Hàη muốn cho Tiểu Thần Thần đoàn tụ với phụ mẫu, vì nàng lớn lên chậm thế nào cũng sẽ lớn dần.
Không thể để Lăng Hi, Phù Thiên Hành vắng mặt sự trưởng thành của Tiểu Thần Thần quá lâu.
Lăng Hàη đã đặt nền móng cơ sở cực kỳ vững chắc cho Tiểu Thần Thần, chuyện còn lại không cần hắn lo, Lăng Hi và Phù Thiên Hành sẽ giải quyết.
Lăng Hàη quyết định bồi dưỡng Ninh Hải Tâm thật tốt, có lẽ đây là đồ đệ cuối cùng của hắn.
Lại qua ba mươi vạn năm, Ninh Hải Tâm vào Thiên Tôn vị.
Lúc ở Thanh Thiên tông nàng tuyệt đối không tưởng tượng đến chuyện này.
Dù Ninh Hải Tâm xinh đẹp, có năng lực thân thiết kỳ lạ nhưng thiên phú võ đạo không cao, nếu không nàng đã chẳng bị Ninh Đạo Lan xem là đối tượng hòa thân.
Nhưng Ninh Hải Tâm như không có bình chướng cảnh giới, một đường tiến nhanh khiến người chỉ biết kinh thán.
Nếu Ninh Hải Tâm đã thành tựu Thiên Tôn thì Lăng Hàη lớn gan hơn, hắn dùng thần niệm tiến vào thức hải của nàng nghiên cứu đốm sáng đó.
Sau khi Ninh Hải Tâm vào Thiên Tôn thì đốm sáng biến lớn rất nhiều.
Nếu xem thức hải là một đại dương thì bây giờ đốm sáng to cỡ nắm tay, vẫn nhỏ xíu, nhưng so với thuở ban đầu đã mở rộng mấy ức lần.
Lăng Hàη phát hiện đoàn sáng trở nên cứng cỏi rất nhiều.
Trước kia đụng một cái sẽ nát, giờ thì có lực lượng chịu đựng một chút.
Lăng Hàη cẩn thận nghiên cứu đoàn sáng, giờ hắn có thể thăm dò rồi.
Nhưng đoàn sáng liên tục biến đổi rồi lại hồn nhiên một thể, không có lỗ hổng chui vào thăm dò tình hình cụ thể.
Lăng Hàη cau mày, giờ vẫn không có cách nào sao?Lòng Lăng Hàη máy động, hắn nói: Hải Tâm, ngươi hãy dùng thần thức đụng vào đoàn sáng trong thức hải của ta.
Ninh Hải Tâm cung kính nói: Tuân mệnh sư tôn!Ninh Hải Tâm đưa thần thức vào thức hải của Lăng Hàη, rất nhanh nàng đến chỗ đoàn sáng, đây là điều hắn không cách nào làm được.
Người có đoàn sáng lại không thể cảm ứng nó tồn tại.
Khi thần thức của Ninh Hải Tâm chạm vào thì hai người cùng run rẩy, sinh ra phản ứng mãnh liệt.
Ong ong ong ong ong!Lăng Hàη ngạc nhiên phát hiện thức hải dao động, hắn trông thấy một đoàn sáng!Đó là đoàn sáng của hắn.
Ủa, chẳng phải hắn không thể thấy sao? Hay hai người có đoàn sáng chạm vào đoàn sáng của đối phương sẽ sinh ra cộng minh đặc biệt?Bây giờ Lăng Hàη không rảnh quan tâm chuyện đó, rốt cuộc hắn có thể cảm ứng đoàn sáng của mình, nghĩa là hắn có thể phá giải bí ẩn đoàn sáng.
Vì là một phần của mình, tự biết nặng nhẹ sẽ không tổn thương bản thân.
Lăng Hàη kéo tơ bóc kén từng chút một tiến vào đoàn sáng.
Đoàn sáng này trông nhỏ xíu nhưng tầng tầng lớp lớp làm Lăng Hàη mất mấy năm mà chỉ qua được một nửa.
Ninh Hải Tâm càng chậm, độ mạnh thần thức của nàng thua xa Lăng Hàη.
Lăng Hàη tràn đầy kiên nhẫn, đã đợi ngàn vạn năm rồi hắn không ngại tốn thêm mấy năm.
Tiến độ của hắn không nhanh nhưng ưu điểm là ổn định, chỉ cần loại cộng minh này vẫn còn thì Lăng Hàη có thể tiếp tục cảm ứng đoàn sáng, rồi sẽ có ngày tìm tòi nghiên cứu ra bí mật trong đó.
Qua mười mấy năm sau Lăng Hàη bóc ra từng tầng kén ánh sáng đi sâu vào đoàn sáng.
Ong ong ong ong ong!Thức hải của Lăng Hàη phát ra ánh sáng rực rỡ chói lòa.
Các tin tức chuyển động trong thức hải, nhưng trúc trắc không thể hiểu nổi.
Lăng Hàη không vội, hắn có thời gian.
Lăng Hàη không rút thần thức về, trợ giúp Ninh Hải Tâm tiếp tục phá mở đoàn sáng.
Chớp mắt ba trăm năm qua đi, rốt cuộc Ninh Hải Tâm phá mở đoàn sáng của mình.
Lăng Hàη rút về, lo tập trung tham ngộ bí mật các tin tức.
Lăng Hàη vận chuyển quy tắc thời gian, cái này vô hiệu với thân thể của hắn nhưng sẽ ảnh hưởng thần thức, tăng nhanh quá trình hiểu biết.
Bốn ngàn năm qua đi, Lăng Hàη chợt mở mắt ra, nét mặt cực kỳ giật mình.
Lăng Hàη nhìn thấy.
.
.
huyền bí sinh mệnh!Cái gì vậy?Lăng Hàη cảm thấy khó tin, trong thức hải của hắn ẩn giấu huyền bí sinh mệnh.
Không đúng!Lăng Hàη đứng bật dậy, hắn phát hiện mình bỏ sót.
Ý chí thế giới từng nói nó đã giúp Lăng Hàη bổ sung thiếu sót, khiến hắn có năng lực diễn sinh vị diện mới, tăng vị diện lên siêu cao đẳng, có ngày cơ thể của hắn sẽ hóa thành Nguyên Thế Giới thứ hai.
Nhưng bây giờ Lăng Hàη phát hiện ý chí thế giới quên nói hoặc cố ý bỏ sót một trọng điểm, trọng điểm vô cùng then chốt.
Sinh mệnh.
Không có sinh mệnh thì Nguyên Thế Giới chỉ có thể trở thành phế tích, như Nguyên Thế Giới đời trước, các vị diện còn sót lại nhưng dần đi hướng cái chết.
Tại sao?Bởi vì vị diện cũng có sinh mệnh.
Không có sinh mệnh thì đó là thiên địa lạnh lẽo, không thể nuôi dưỡng ra sinh mệnh hóa thành một phương thế giới.
Lăng Hàη trầm ngâm, có phải ý chí thế giới cố ý quên điều này?Đây là một trong ba yếu tố, làm sao có thể quên?Ha ha, thật là càng lúc càng thú vị.
Ý chí thế giới nói chuyện không rõ ràng, che giấu bí mật rất sâu, Lăng Hàη chưa từng thật sự tin tưởng nó.
Thậm chí ý chí thế giới có thật sự tồn tại?Lăng Hàη hoảng sợ.
nó tự xưng là ý chí thế giới nhưng có thật không? Nó chỉ cho Lăng Hàη nhìn thấy một đoạn ngắn lịch sử, điều này có chứng minh được thân phận của nó?Nhân danh ý chí thế giới nói ra cái gì tất nhiên mang hơi hướm chính nghĩa, khiến người tin sái cổ.
Khoan đã, ý chí thế giới nói cải tạo cho ta, khiến ta có năng lực sinh sản vị diện mới, tăng vị diện lên đến siêu cao đẳng.
Đây rốt cuộc là nó giao cho ta năng lực hay.
.
.
nó giải phóng năng lực sinh mệnh trong đoàn sáng của ta? Sinh mệnh mới là lực lượng mạnh nhất thế gian, là nền tảng của thế giới.
Lực lượng như vậy cho ta năng lực diễn hóa vị diện, đẩy vị diện đến siêu cao đẳng cũng bình thường.
Sinh mệnh vốn có năng lực tiến hóa.
Nên rốt cuộc là nó giao cho ta năng lực này hay chỉ mở ra năng lực của chính ta? Tóm lại ý chí thế giới không đơn giản, ta nghi ngờ.
.
.
nó không biến mất.
Rối thật, chưa giải quyết Cuồng Loạn lại chạy ra một diệt tuyệt tự xưng ý chí thế giới.
Lăng Hàη thử phá giải những tin tức trong thức hải, nếu có thể được đến mật mã sinh mệnh thì hắn có thể hư không tạo vật, diễn hóa vị diện của mình thành thiên địa thật sự.
Khoan, đây mới là.
.
.
lực lượng thứ tám sao?Lực lượng bản chất thứ tám là âm cùng dương, sinh và tử, hỗn loạn cùng trật tự đối lập, bản chất xung đột với nhau.
Nếu Lăng Hàη có lực lượng sinh mệnh vậy đối ứng là lực lượng tử vong.
Lực lượng tử vong rất đơn giản, Thiên Tôn nào chẳng có sức mạnh hủy diệt thương sinh?Nếu nắm giữ lực lượng bản chất thứ tám là sẽ có năng lực hủy diệt được Cuồng Loạn.
Lăng Hàη không ngừng suy nghĩ tin tức trong người, nhưng hết cách, những tin tức vụn vặt hoàn toàn không cách nào phá giải.
Lòng Lăng Hàη máy động, Ninh Hải Tâm có được tin tức là cái gì?Lăng Hàη liên lạc với Ninh Hải Tâm, nhưng nàng hoàn toàn không biết tin tức trong thức hải là cái gì.
May mắn Ninh Hải Tâm có thể bày nó ra cho Lăng Hàη quan sát.
Hai người đều có đoàn sáng bí ẩn nên có mối liên kết.
Lăng Hàη thu hoạch tin tức của Ninh Hải Tâm, cẩn thận nghiên cứu, hắn phát hiện đối phương cũng nắm giữ mật mã sinh mệnh, vụn vặt, vô cùng huyền ảo.
Lăng Hàη cẩn thận nghiên cứu, định ghép lại những tin tức này.
Nhưng không được, giống như một phần hình ghép lớn, còn thiếu nhiều miếng nên không thể ghép thành hình hoàn chỉnh.
Nhưng Lăng Hàη tổ hợp một ít, khiến hắn sinh ra nhiều mặt cảm ngộ, chìm sâu vào trạng thái minh tưởng.
Lăng Hàη chợt mở mắt ra lộ tia kinh ngạc.
Hoàn cảnh xung quanh biến đổi rất lớn.
Mợ nó, đã qua bao nhiêu năm rồi?Lăng Hàη nhìn sang bên, Ninh Hải Tâm cũng biến mất, chắc vì hắn luôn bế quan nên nàng đi trước.
Thôi kệ.
Lăng Hàη vươn tay ra, lật bàn tay lại, một cọng cỏ mọc ra từ lòng bàn tay, nhanh chóng lớn lên, nở hoa, kết trái, già đi.
Trước kia Lăng Hàη cũng có thể làm được điều này nhưng cần có hạt giống, hắn chỉ thúc đẩy quá trình sinh mệnh này lớn lên.
Bây giờ thì khác, Lăng Hàη hư không tạo vật, tựa như một vị tạo hóa.
Cuồng Loạn có thể làm được, nó hóa thân vị diện, thậm chí có thể tạo ra Lục Bộ Thiên Tôn.
So sánh thì Lăng Hàη yếu xìu.
Lăng Hàη chỉ có thể tạo ra cỏ dại bình thường nhất, không chút giá trị.
Đừng nói Thiên Tôn, dù là sinh vật trí tuệ cũng không tạo ra nổi.
Nhưng quan trọng là Lăng Hàη đi ra bước đầu tiên!Đây là hắn phá giải một ít mật mã sinh mệnh được đến năng lực.
Lăng Hàη trầm ngâm nói: Ta có được mật mã sinh mệnh không trọn vẹn, nếu xuất hiện ta và Ninh Hải Tâm rồi thì có lẽ còn nhiều người khác trong thức hải cũng có đoàn sáng như vậy.
Có lẽ cần mật mã sinh mệnh của mười người, trăm người may mắn tổ hợp lại mới nắm giữ năng lực hư không tạo vật.
Nhưng sinh linh trong thiên hạ có nhiều hơn ức vạn vạn, mật mã sinh mệnh giấu sâu trong thức hải, nếu ta thăm dò từng người thì tốc độ không bằng sinh mệnh sinh sản.
Tức là dù ta có được sinh mệnh vô tận thì công tác này vĩnh viễn không thể nào hoàn thành.
Người có đoàn sáng không biết gì về nó, thức hải vô cùng quan trọng, không thể nào thả ra cho người xem.
Dù ta ra giá trên trời treo giải thưởng cũng vô dụng.
Ài, thật khó giải quyết.
Thôi tạm gác mấy chuyện này lại, chờ trở về rồi tính.
Lăng Hàη về An Diệp thành, đoàn tụ với mọi người.
Giờ hắn mới biết mình bế quan suốt ba mươi ức năm.
Hèn gì hoàn cảnh xung quanh thay đổi nhiều vậy, ba mươi ức năm đủ để biển hoá bể dâu, cảnh còn người mất.
Một tiểu cô nương xinh đẹp trong trẻo kêu Lăng Hàη, nàng rất xinh đẹp: Ngoại công!Lăng Hàη kinh ngạc kêu lên: Tiểu Thần Thần?Thiếu nữ ngây thơ nói: Người ta đã là người lớn, không phải Tiểu Thần Thần!Lăng Hàη cười to bảo: Có lớn hơn nữa vẫn là ngoại tôn nữ bảo bối của ta, Tiểu Thần Thần, Tiểu Thần Thần!Cả gia đình đoàn tụ, náo nhiệt vô cùng, Lăng gia tổ chức tiệc long trọng hoan nghênh Lăng Hàη lại trở về.
Lần này Lăng Hàη không định chạy đi đâu nữa, hắn chỉ đi hai nơi, một là An Diệp thành, hai là chiến trường vực ngoại.
Thiên hạ hưng vong thất phu có trách nhiệm, đặc biệt có năng lực lớn như Lăng Hàη.
Ba mươi ức năm qua đi Lăng Hàη đã tu đến đỉnh Ngũ Bộ, trong người không có nhiều vị diện cản trở nên tốc độ tu luyện của hắn khá nhanh.
Nên biết bây giờ Lăng Hàη có bao nhiêu vị diện cấp bậc hạ, cao đẳng? Bao nhiêu tổ hợp phù?Lăng Hàη vừa chuẩn bị trùng kích Lục Bộ vừa thôi diễn vị diện cấp bậc hạ, cao đẳng.
Với Lăng Hàη thì đại dược màu đỏ đã vô dụng với hắn, hạch tâm vị diện thì tính là.
.
.
siêu cao đẳng đi?Nhưng trên đời chỉ có một vị diện siêu cao đẳng, a, Cuồng Loạn cũng tính một cái, nhưng chỉ tưởng tượng thôi đã là xa xỉ.
Không thể nào đánh nổ Huyền Mạc vị diện đi?Một là Lăng Hàη không làm được, thứ hai dù hắn có thể cũng sẽ không làm vậy.
Nên Lăng Hàη chỉ đành tự mình cố gắng.
Có lẽ cần một kỷ nguyên hoặc càng lâu, Lăng Hàη không quá tự tin.
Càng đến cuối cùng thì bình chướng cảnh giới này càng khó phá vỡ.
Nên Lăng Hàη định dốc hết sức thôi diễn vị diện cấp bậc hạ, cao đẳng, đây là then chốt câu thông bản chất hạt, có lẽ nếu hắn thôi diễn ra nhiều ký hiệu biết đâu sẽ trợ giúp hắn vào Lục Bộ thì sao?Lăng Hàη bế quan nhưng mỗi lần không quá lâu, thôi diễn ra một vị diện cấp bậc hạ, cao đẳng liền ra ngoài đoàn tụ với đám nữ nhân.
Dù sao Lăng Hàη không có nhiều con cái, đám nữ nhân muốn có kết tinh của hắn.
Cố gắng đi.
Bảy ức năm qua đi, đột nhiên có tin tức kinh người truyền ra.
Đám Thất Bộ Chí Tôn đời trước năm người Xung Viêm rút ra chiến trường vực ngoại.
Năm vị Thất Bộ Chí Tôn bỏ gánh mặc kệ?Sau khi biết tin này phản ứng đầu tiên của Lăng Hàη là không tin.
Nguyên Thế Giới này sống còn liên quan đến mỗi người, mạnh như Thất Bộ thì sao? Không còn thiên địa Càn Khôn, cho dù vĩnh viễn bất tử lại như thế nào?Hơn nữa Cuồng Loạn nuốt hết Nguyên Thế Giới rất có thể sẽ có thực lực giết Thất Bộ.
Nguyên Thế Giới đời trước một kích băng diệt đã khiết Diệt Tuyệt vỡ thành nhiều mảnh, làm một vị Thất Bộ Chí Tôn thần hồn mất đi.
Sau khi nuốt Nguyên Thế Giới thì Cuồng Loạn tất nhiên cũng có năng lực như vậy.
Thất Bộ làm sao an toàn được?Sao năm người Xung Viêm không nghĩ đến điều này được, thế mà họ ‘tùy hứng’ rời khỏi chiến trường vực ngoại, chẳng phải khiến bước chân tiến lên của Cuồng Loạn càng mau sao?Không lẽ vì Phong Vô Định chết, bọn họ cho rằng không ai trị được Cuồng Loạn nên tự buông xuôi?Khả năng này rất nhỏ.
Có thể vào Thất Bộ thì ai đều có ý chí kiên định, miễn là chưa đến giây phút thật sự chết vậy thì tuyệt vọng đến đâu cũng sẽ chiến đấu đến cùng.
Hơn nữa miễn Nguyên Thế Giới bất diệt không chừng có chúa cứu thế thật sự đi ra thì sao?Rất kỳ lạ, Lăng Hàη không chấp nhận được.
Nếu vậy năm Chí Tôn có tính toán gì khác? Cấu kết với Cuồng Loạn?Không giống lắm, hợp tác với Cuồng Loạn thì có ích lợi gì? Cộng thêm nếu năm người Xung Viêm thật sự dựa hướng Cuồng Loạn cũng xem như kiềm chế đám Lâm Lạc, tại sao năm người chỉ rút ra chiến trường vực ngoại?Nghĩ sao cũng thấy kỳ quặc.
Lăng Hàη trầm ngâm.
Năm Chí Tôn rút ra chiến trường vực ngoại thì còn ai ngăn được bước chân tiến lên của Cuồng Loạn? Tình huống hiện tại trong chủ chiến trường như thế nào?Nếu không thể ngăn cản chủ thể Cuồng Loạn, chỉ dựa vào sức một mình Huyền Mạc vị diện chống cự thì tối đa mấy vạn ức năm, chưa đến một kỷ nguyên là sẽ bị công chiếm, nghĩa là toàn Nguyên Thế Giới tiêu đời.
Phản ứng đầu tiên của Lăng Hàη là đi chủ chiến trường nghênh chiến Cuồng Loạn, nhưng hắn lập tức bỏ xúc động này.
Không được, hắn mới chỉ là Ngũ Bộ, không có thân bất tử bất diệt thật sự, đi chủ chiến trường chịu chết sao? Thế nào cũng phải vào Lục Bộ, nâng cao lực phòng ngự thêm một bước.
Đừng để không đỡ nổi một chiêu của Cuồng Loạn, sẽ thành trò cười.
Nhưng phải làm sao nhanh chóng bước vào Lục Bộ đây?Ưm, nếu năm người Xung Viêm đã trở lại hay là đi tìm bọn họ ‘chơi’?Lúc trước luôn là năm người này kiếm chuyện với hắn, hiện tại cũng nên đổi lại Lăng Hàη chủ động tìm họ.
Tuy Lăng Hàη không phải bất tử bất diệt thật sự nhưng chỉ có Cuồng Loạn mới oanh phá phòng ngự của hắn được, người khác, dù là Thất Bộ chỉ có nước trố mắt nhìn sợ hãi.
Lăng Hàη ngẫm nghĩ, quyết định trước tiên chờ chút.
Hắn xồng xộc qua thì hai bên chẳng ai tổn thương ai được, cùng lắm đấu miệng, không vui.
Nhưng năm Chí Tôn trở về, bọn họ sẽ không xây dựng thế lực, họ sẽ đơn độc một mình sao?Lăng Hàη không tin năm người Xung Viêm sẽ yên tịnh được vậy.
Nếu họ làm được điều đó vậy Lăng Hàη đành nhận số phận, đi tìm bọn họ đánh nhau.
Vì thế Lăng Hàη lại ngồi xuống, yên lặng theo dõi kỳ biến.
Dù sao năm Chí Tôn rút ra chiến trường vực ngoại chỉ là tin đồn, vẫn chưa chứng thực.
Lăng Hàη tiếp tục thôi diễn vị diện cấp bậc hạ, cao đẳng, như mọi khi, thôi diễn ra một ký hiệu mới là hắn đi ra ngoài hoạt động, ‘giao lưu’ với đám nữ.
Chớp mắt trăm vạn năm qua đi.
Năm Chí Tôn rút ra chiến trường vực ngoại không phải tin đồn mà là sự thực, dẫn đến cao tầng chấn động, thậm chí có người nhân cảm thấy bất an bối rối.
Một số thế lực gói ghém rời đi, họ muốn dọc theo đường hầm hai giới đi đến cuối Nguyên Thế Giới, vậy thì dù có ngày Cuồng Loạn ăn Nguyên Thế Giới chắc chắn họ chết vào phút cuối.
Lăng Hàη lắc đầu, xuyên qua vị diện không đùa được, một số nơi vắt ngang bão năng lượng, cần thực lực chuẩn Thiên Tôn mới đi qua được.
Vị diện thì vô tận, không biết mất bao lâu mới đi đến cuối.
Tóm lại chuyện không liên quan Lăng Hàη.
Lăng Hàη đã hỏi thăm, quả nhiên năm người Xung Viêm thành lập đạo tràng của riêng mình, thu đệ tử.
Lăng Hàη hoàn toàn không hiểu nổi.
Giờ đâu phải lúc Cuồng Loạn bị tiêu diệt, thiên hạ thái bình, tại sao năm người Xung Viêm nhàn nhã như vậy?Mở đạo tràng, thu đệ tử, đầu bị lừa đá?Lăng Hàη hơi trầm ngâm, quyết định xuất phát ngay đến đạo tràng của năm người Xung Viêm.
Một là xem tình huống cụ thể gì, hai là thăm dò bọn họ có ý đồ gì.
Bên trong có âm mưu, âm mưu rất lớn.
Lăng Hàη ngẫm nghĩ, hắn dời hành trình sau mấy vạn năm, vì hắn đã thôi diễn ra một trăm mười lục lưu phù, chỉ thiếu một cái là có thể viên mãn.
Hắn tiếp tục bế quan, câu thông thiên địa, liên tiếp hư không, nắm giữ lực lượng sinh mệnh.
Tuy chỉ là chút xíu da lông nhưng tốc độ thôi diễn vị diện cấp bậc hạ, cao đẳng của hắn nhanh rất nhiều.
Trong đầu Lăng Hàη không ngừng hiểu ra, như đã thay da đổi thịt.
Lại qua ba vạn năm, Lăng Hàη xuất quan.
Đại công cáo thành.
Lăng Hàη động ý niệm, một trăm mười một ký hiệu lục lưu toàn bộ vận chuyển, nháy mắt tăng lực lượng của hắn lên gấp ba ngàn lần.
Tiến vào hư không, vung nắm đấm.
Bùm!Hư không chấn động, bão năng lượng đằng trước bị Lăng Hàη đánh ra lỗ hổng dài vạn dặm.
Thật lâu sau bão năng lượng mới lại nhúc nhích lấp đầy khu vực này.
Xung Viêm, Phá Nhạc, năm ngươi mà không nắm giữ nhiều mấy cái nhất lưu phù thì chỉ có nước bị ta trấn áp!Biết Lăng Hàη sắp hành động, mọi người nhảy nhót tỏ vẻ muốn đi ‘chơi’ với hắn.
Lăng Hàη không biết nên nói cái gì, hắn đi chơi hồi nào, đạo tràng của năm Chí Tôn có gì vui mà chơi!Nhưng đã lâu rồi Lăng Hàη không mang mọi người đi hoạt động, thôi, hắn thu mọi người vào Tiên Khách Cư rồi xuất phát.
Không cần đi gấp, mỗi đến một chỗ Lăng Hàη sẽ ngừng lại ngắm cảnh dạo chơi, nên mười bảy năm sau hắn mới đến đạo tràng của Phá Nhạc Thiên Tôn.
Nơi này được gọi là Phá Nhạc đạo tràng, vì giống phong hào của Phá Nhạc Thiên Tôn nên không ai gọi thẳng tên đạo tràng, đều gọi tắt là đạo tràng.
Lăng Hàη dàn xếp mọi người ở chỗ thật xa, nếu khai chiến với Phá Nhạc không biết sẽ tạo thành phá hoại khủng bố bao nhiêu.
Lăng Hàη mang theo mấy đồ đệ, Tiểu Thanh, Thạch Nhân, Thỏ Tử, Lão Tham cộng Đại Hắc Cẩu, trận thế rất kỳ quặc.
Với số ít này Lăng Hàη có thể đưa đi trước khi chiến với Phá Nhạc, không cần lo sẽ có vấn đề gì.
Đại Hắc Cẩu đứng thẳng, quần lót sắt lóe tia sáng lạnh, nó vặn vẹo người: Ha ha ha! Cẩu gia sắp làm vố lớn!Thỏ Tử ôm đùi Đại Hắc Cẩu, đầu dụi vào quần lót sắt: Cẩu gia, cầu ôm đùi!Đại Hắc Cẩu lắc mông: Đi đi đi, coi chừng Cẩu gia ăn đầu thỏ chết bây giờ!Lão Tham mặt đê tiện hỏi: Cẩu gia có muốn tiểu không? Rải dưới đất này đi.
Đại Hắc Cẩu suýt nhảy cẫng lên, ngươi muốn ta đi tiểu làm chi, chẳng lẽ ngươi muốn trồng xuống đất hấp thu dinh dưỡng? Biến, Cẩu gia không tiểu!Vẻ mặt Lão Tham kinh ngạc hỏi: Chẳng phải chó thì không đổi được tật tiểu rông sao?Thạch Nhân sửa lời: Là chó không bỏ được thói ăn phân.
Thạch Nhân khờ khạo khoe với Đại Hắc Cẩu: Cẩu gia thấy Đại Thạch Đầu nói đúng không!Một đám hố hàng!Đại Hắc Cẩu tức giận muốn cắn người, tuy nó gian manh hạ tiện nhưng giờ xem ra Lão Tham, Thỏ Tử không thua kém nó bao nhiêu.
Đại Hắc Cẩu đá bay Thạch Nhân: Xéo đi!May mà Đại Hắc Cẩu không đá mạnh, không thì bây giờ Thạch Nhân đã thành hòn đá.
Thỏ Tử ôm một chân Đại Hắc Cẩu dụi dụi: Cẩu gia thật là anh minh thần võ, đá một cước oách quá!Lão Tham chen qua: Tránh ra, ngươi đừng đụng vào làm dơ Cẩu gia, để Tiểu Tham ôm! Ngươi cút! Ngươi mới cút xéo!Hai tên hố hàng ghét bỏ nhau, đẩy đối phương, rất là ồn ào.
Thạch Nhân đã chạy trở về, nó bị Đại Hắc Cẩu ức hiếp đành tội nghiệp nằm sấp bên chân Lăng Hàη như cún con.
Lăng Hàη lắc đầu, ba tên đều là hố hàng, chỉ có Tiểu Thanh tốt nhất, giương cánh bay lượn trên trời cao, khinh thường làm bạn với chúng nó.
Đám đồ đệ Trần Thụy Tĩnh, Giang Dược Phong đều cười gian: He he.
Trong tám đồ đệ chỉ vắng mặt Phù Thiên Hành, vì tu vi của gã quá cao, Lăng Hàη không muốn để gã đến bị mất mặt.
Rốt cuộc họ bị người cản lại: Đứng lại! Tự báo tên đi!Một Tiên Vương đứng đằng trước, chỉ có một luồng bảy màu vòng quanh người nhưng dù gì là Tiên Vương, đặt ở đâu cũng xứng là bá chủ một phương.
Giờ để một Tiên Vương làm thủ vệ thì xa xỉ biết bao.
Ngẫm lại thì đây là đạo tràng của Thất Bộ Chí Tôn, Tiên Vương làm thủ vệ không có gì kỳ.
Thỏ Tử nhảy ra: Chúng ta đến đá quán!Thỏ Tử thật sự nhảy ra, hai lỗ tai còn phe phẩy.
Tình huống gì?Tiên Vương ngây người, một con thỏ chạy ra nói muốn đá quán?Tiên Vương cười phá lên: Ha ha ha!Đây là đạo tràng của Thất Bộ Chí Tôn, ngươi chỉ là Nhất Trọng Thiên nho nhỏ dám nói đến đá quán? Cười chết người, đây không phải là không biết lượng sức, ngốc thì đúng hơn.
Lão Tham lao ra ngoài, huơ cọng rễ: Cười cái gì!Lão Tham phun nước miếng vào Tiên Vương: Đây là bảo dịch của Tham gia, con ngoan, thưởng cho ngươi!Lăng Hàη câm nín.
Dù đã trở thành Tiên Vương thì Lão Tham vẫn thiếu đạo đức như vậy.
Đừng nói đây chỉ là nước miếng, dù thật sự là bảo dịch thì Tiên Vương không thể nhận nổi, đây không phải ban cho mà là phun vào mặt, rõ là nhục nhã.
Tiên Vương vội né, trước đòn công kích kiểu này gã không ngăn cản nổi.
Lão Tham thấy thế càng hớn hở, phun nước miếng không ngừng như thành mưa phun vào Tiên Vương.
Tiên Vương vội mở ra một thuẫn ánh sáng phòng ngự chặn lại các giọt nước miếng.
Nhưng nước miếng của Lão Tham không đơn giản là khiến người tởm, nó có tính ăn mòn rất mạnh, thuẫn ánh sáng nhanh chóng bị ăn mòn.
Tiên Vương tái mặt, không ngờ Lão Tham chẳng những thiếu đạo dức còn có hàng.
Tiên Vương phải thận trọng ứng đối, rút ra quy tắc vô cùng đánh với Lão Tham.
Lão Tham liên tục đánh ra công kích, nó bất chấp, các loại ám chiêu, phun nước miếng vào ba vị trí bên trên, nhánh rễ đánh ba đường dưới, xấu xa thiếu đạo đức.
Chiến đấu với tồn tại như vậy thật khiến người mệt mỏi, Tiên Vương gầm lên, mặt nổi đầy gân xanh.
Lão Tham bị Đại Hắc Cẩu ảnh hưởng sâu, chiến đấu không chỉ liều thực lực còn không quên đấu võ mồm: Xấu xí còn đi ra ngoài mất mặt, ngươi không biết xấu hổ nhưng Tham gia đỏ mặt giùm mẫu thân của ngươi! Để bảo dịch của Tham gia rửa mặt cho ngươi, chỉnh hình đẹp hơn.
Tiên Vương tức hộc máu, gã bị kích thích điên lên chộp quy tắc thiên địa kết hợp với lực lượng của bản thân hóa thành một thiên qua chém vào Lão Tham.
Lão Tham nhảy loi choi: Cái đồ bất hiếu, dám hành hung với Tham gia của ngươi? Tham gia chỉnh dung cho ngươi chẳng khác nào phụ mẫu tái sinh, nghiệt tử thí người thân, thật là đại nghịch bất đạo! Tham gia không nhận nhi tử nhà ngươi!Tiên Vương tức xì khói, mắt tóe lửa, rống lớn ra tay như điện.
Tiên Vương đang điên tiết công kích bá đạo nhưng đã mất sự biến hóa.
Nếu cảnh giới của Lão Tham không bằng Tiên Vương này thì gã có thể dựa vào công kích như mưa to sấm sét giành chiến thắng.
Nhưng thực lực hai bên gần bằng nhau, công kích như thế không đủ cho gã chiếm ưu thế, ngược lại cương quá dễ gãy, bị lộ nhiều sơ hở.
Lão Tham nói nhiều như vậy là để khiến đối phương bị rối loạn, tự lộ sơ hở.
Giờ thấy cơ hội Lão Tham sẽ không bỏ qua, bắt ngay điểm yếu đánh dồn dập.
Vù vù vù vù vù!Các bóng người lao ra khỏi đạo tràng này, đáp xuống đất, tất cả đều là đẳng cấp Tiên Vương.
Bọn họ không ra tay, khoanh tay trước ngực lạnh lùng nhìn.
Nếu không đánh lại thứ như Lão Tham thì còn mặt mũi gì ở lại Phá Nhạc đạo tràng?Đương nhiên nếu Tiên Vương bị đánh bại thì người khác sẽ ra tay hạ gục Lão Tham để đính chính danh tiếng đạo tràng.
Nơi đây là thánh địa, không ai được khinh nhờn uy nghiêm của Phá Nhạc đạo tràng.
Mấy trăm chiêu sau Tiên Vương bị đánh thua, một kích đánh vào ngực hộc máu không ngừng.
Lão Tham vênh váo ra oai: Ài, vô địch thật cô đơn.
Bây giờ Lão Tham rất giống con người, mấy nhánh rễ gom lại một chỗ hóa thành đôi chân và hai tay.
Lão Tham chắp hai tay sau đít, lắc đầu than thở.
Nhưng không ai phụ họa làm Lão Tham rất lúng túng.
Lão Tham la lên: Này, sao không có người vỗ tay?Lốp bốp lốp bốp!Đại Hắc Cẩu, Thỏ Tử xem náo nhiệt không sợ lớn chuyện, rải rác vỗ tay.
Lão Tham lại vênh váo, ưỡn ngực hóp bụng, vẻ mặt ngạo nghễ.
Lão Tham phất tay hướng Tiên Vương: Cút xéo đi, không chịu nổi một kích.
Mặt Tiên Vương xanh mét, còn muốn tiến lên đánh lại nhưng bị người một cước đá bay.
Đó là một Tiên Vương Tam Trọng Thiên, gã lạnh lùng nói: Thật là mất mặt, một dị loại mà không đánh lại.
Lão Tham giậm chân nói: Cái tên kia, miệng mọc ở lỗ dưới à? Có biết nói tiếng người không? Ai là dị loại? Ngươi mới là dị loại, mặt ngươi đầy dị loại!Tiên Vương Tam Trọng Thiên sửng sốt sau đó tức giận mặt vặn vẹo.
Mợ nó, gã mới nói một câu, còn là lời nói thật.
Ngươi là tiên dược biến hóa, phi, không biến hóa, chỉ hơi có hình người, không phải dị loại thì là gì?Tiên Vương Tam Trọng Thiên lạnh lùng nói: Miệng rất tiện!Tiên Vương Tam Trọng Thiên vỗ chưởng đánh hướng Lão Tham.
Tiên Vương Tam Trọng Thiên ra tay, Lão Tham không ngăn nổi.
Lão Tham co cẳng chạy tới chỗ Lăng Hàη: Cứu mạng, nhi tử mưu sát phụ thân!Tiên Vương Tam Trọng Thiên tức dồn máu não, nhi tử mưu sát phụ thân? Nhân sâm chết tiệt, miệng nó ngâm trong hố phân sao?Tiên Vương Tam Trọng Thiên nổi giận gầm lên một tiếng, ngưng tụ quy tắc thành kiếm đâm nhanh vào Lão Tham.
Trần Thụy Tĩnh thét dài lao ra: Để ta đấu với ngươi!Bùm!Trần Thụy Tĩnh va chạm một kích với Tiên Vương Tam Trọng Thiên, hai bên cùng rùng mình lùi ra sau.
Nhiều năm qua tu vi của Trần Thụy Tĩnh sẽ không giẫm chân tại chỗ, đặc biệt khi Lăng Hàη trỗi dậy ‘lương tâm’ không ngừng dốc lòng chỉ dạy, còn cho đám đồ đệ nhiều đan dược.
Cho nên Trần Thụy Tĩnh đã là Tiên Vương Tam Trọng Thiên, tu vi xếp chót trong tám đồ đệ của Lăng Hàη.
Đếm ngược thứ hai là Khang Tu Nguyên, Tứ Trọng Thiên.
Thứ ba là Vân Vĩnh Vọng, Ngũ Trọng Thiên.
Giang Dược Phong cao nhất, đã là Thất Trọng Thiên.
Lão Tham thoát khỏi nguy hiểm liền lại đáng đánh: Dị loại, có giỏi thì đến đây! Đây là một con cháu của Tham gia, ngươi đánh thắng hắn trước rồi Tham gia mới suy xét so chiêu với ngươi.
Lão Tham luôn xưng huynh gọi đệ với Lăng Hàη, nên Trần Thụy Tĩnh đúng là hàng con cháu của nó, không tính khoác lác.
Nhưng người ta đâu tin.
ngươi chỉ là Nhất Trọng Thiên, hàng con cháu là Tam Trọng Thiên, đùa sao?Trần Thụy Tĩnh không tiện như Lão Tham, gã vái chào đối phương: Tại hạ tên Trần Thụy Tĩnh, xin lĩnh giáo các hạ một chút.
Lão Tham không chịu lớn giọng quát: Đừng nói nhảm nhiều với hắn, giải quyết mau lên, Tham gia muốn đạp mặt hắn!Trần Thụy Tĩnh tôn sư trọng đạo, tuy rằng tu vi sớm vượt qua Lão Tham nhưng vẫn xem nó là trưởng bối.
Trần Thụy Tĩnh gật đầu nói: Xin Tham gia đợi chút.
Ủa, người này thật sự là hàng con cháu của cây sâm đáng đánh kia?Mọi người khá bất ngờ, rớt tròng mắt.
Mặt Tiên Vương Tam Trọng Thiên xanh mét, bị một gốc tiên dược thiếu đạo đức mỉa mai thì thôi đi, giờ người trước mặt cũng trào phúng gã?Hừ, muốn hạ gục gã?Tiên Vương Tam Trọng Thiên lạnh lùng nói: Các hạ quá tự tin!Tiên Vương Tam Trọng Thiên lấy ra tiên khí, đó là một cây gậy dài, gã vung nó lên.
Ong ong ong ong ong!Các đường vẽ trên cây gậy thắp sáng, tỏa ra áp lực mãnh liệt.
Trần Thụy Tĩnh không dám chậm trễ, thiên phú võ đạo của gã không giỏi lắm, chỉ am hiểu luyện đan, vì đi theo Lăng Hàη mới may mắn trở thành Tiên Vương Tam Trọng Thiên.
Trần Thụy Tĩnh giơ hai tay lên, trong bàn tay nắm viên đan dược đỏ thắm.
Hả, ngươi muốn đánh nhau kiểu đó với ta?Tiên Vương Tam Trọng Thiên cười nhạt, gã cầm tiên khí còn đối thủ định dùng hai viên đan dược đối kháng?Muốn chết!Tiên Vương Tam Trọng Thiên không khách sáo lao qua ngay, dù sao sau lưng gã là Phá Nhạc đạo tràng, giết người thì có sao, ai dám kiếm gã tính sổ?Giang Dược Phong nhìn Lăng Hàη: Sư phụ! v có ổn không?Giang Dược Phong biết có Lăng Hàη tọa trấn dù Trần Thụy Tĩnh thua thì chắc chắn sẽ bình an.
Nhưng bọn họ đến đá quán phá rối, nếu bị người đánh bại thì mất mặt.
Lăng Hàη cười nói: Không sao, thiên phú võ đạo của Thụy Tĩnh không cao nhưng năng lực đan đạo không yếu, chờ xem đi.
Giang Dược Phong thầm lấy làm lạ, dan đạo chỉ là phụ trợ, chẳng lẽ có thể dùng vào chiến đấu?Giang Dược Phong mặc dù là đệ tử của Lăng Hàη nhưng không am hiểu luyện đan, bởi vậy lơ mơ.
Ầm!Tiên Vương Tam Trọng Thiên lao đến, gậy đâm tới, vận dụng lực lượng quy tắc cường đại, muốn thế như chẻ tre đánh bại Trần Thụy Tĩnh.
Trần Thụy Tĩnh giơ tay, hai viên đan dược vèo một cái bay ra ngoài.
Trần Thụy Tĩnh quát: Bạo!Bùm!Hai viên đan dược cùng nổ tung, lực lượng đáng sợ dâng lên, hai lỗ đen hiện ra hút hết mọi thứ vào trong.
Tiên Vương Tam Trọng Thiên vừa lúc ở giữa hai lỗ đen, lực hút khủng khiếp làm người gã cứng ngắc tại chỗ.
Nếu chỉ có một lỗ đen hút gã vào thì với thực lực Tam Trọng Thiên, gã có ở trong lỗ đen cũng không sao.
Lỗ đen không phải hư không vị diện, không có bão năng lượng, chỉ là bản thân vị diện nứt ra khe hở không gian.
Nhưng hai lỗ đen cùng phát uy, lực hút bằng nhau như bỏ thêm gông xiềng trói hai tay, hai chân Tiên Vương Tam Trọng Thiên kéo căng ra.
Tiên Vương Tam Trọng Thiên phải dốc hết sức đối kháng, nếu không sẽ bị xé rách thân thể.
Mọi người hoảng hốt, một Tiên Vương Tam Trọng Thiên mà bị xử dễ dàng vậy?Trần Thụy Tĩnh đã làm cái gì? Gã chỉ ném hai viên đan dược.
Vậy tức là Trảm Trần hay chỉ là Linh Hải cảnh đều có thể giam cầm Tiên Vương Tam Trọng Thiên, cười nhìn gã không cách nào thoát khốn?Ui, đáng sợ quá.
Tiên Vương Tam Trọng Thiên gầm rống: A!Tiên Vương Tam Trọng Thiên dốc hết sức ứng đối, muốn thoát khỏi cục diện bất lợi này.
Nhưng Trần Thụy Tĩnh không cho Tiên Vương Tam Trọng Thiên cơ hội, lại ném một viên đan dược ra ngoài.
Bùm!Đan dược nổ tung, lần này không hình thành lỗ đen mà biến ra mũi tên bắn hướng Tiên Vương.
Phập!Tốc độ mũi tên nhọn quá nhanh, lực hút lỗ đen không thể kiềm nó lại, tên xuyên thủng ngực Tiên Vương.
Xem tiếp...thần đạo đan tôn
truyện tranh thần đạo đan tôn
truyện thần đạo đan tôn
thần đạo đan tôn truyện chữ
đọc truyện thần đạo đan tôn
thần đạo đan tôn chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License