con-mat-ao-thi

Lỗ đen biến mất, không gian bình thường trở lại.

Bịch!Tiên Vương Tam Trọng Thiên ngã xuống, đã là bị tổn hại nặng mất sức chiến đấu.

Lão Tham vui vẻ chạy ra đạp trên đầu Tiên Vương, đắc ý nói: Ha ha ha! Thế nào? thuộc hạ của Tham gia lợi hại không? Đồng loại nhà ngươi thật kém, ăn đất đi!Lão Tham đào ít đất đổ lên đầu Tiên Vương Tam Trọng Thiên.

Một Tiên Vương không kiềm được tấn công: Đáng ghét!Vèo!Quy tắc hóa thành cây trường mâu đâm vào Lão Tham.

Đây là một Tiên Vương Tứ Trọng Thiên, ra tay quá nhanh, Lão Tham không có thời gian né, trơ mắt nhìn một kích kia ập đến.

Bùm!Một người đột nhiên che trước mặt Lão Tham, tay trái vươn ra ngưng tụ thành thuẫn ánh sáng.

Trường mâu chạm vào thuẫn ánh sáng bắn lên tia sáng vô tận.

Thuẫn ánh sáng nứt ra, nhưng trường mâu cũng tan vỡ.

Lão Tham thở phào: Cháu trai lớn, đa tạ!Lão Tham biết có Lăng Hàη tọa trấn chắc chắn nó không bị gì, nhưng nhìn công kích đáng sợ ập đến làm tim nó đập nhanh.

Người cứ Lão Tham là Khang Tu Nguyên.

Khang Tu Nguyên gật đầu nói: Tham gia khách sáo.

Lão Tham chỉ vào Tiên Vương Tứ Trọng Thiên mới tấn công nó: Cháu trai lớn, tên khốn này đánh lén Tham gia, đập nát nó cho Tham gia!Khang Tu Nguyên đồng ý: Xin Tham gia yên tâm.

Khang Tu Nguyên chắp tay hướng Tiên Vương Tứ Trọng Thiên: Tại hạ tên Khang Tu Nguyên, muốn thỉnh giáo các hạ.

Tiên Vương Tứ Trọng Thiên do dự.

Mới rồi Trần Thụy Tĩnh cũng nói thỉnh giáo, kết quả đồng bạn của Tiên Vương Tứ Trọng Thiên chớp mắt bị đánh bại, bây giờ còn bị vùi dưới đất ăn đất.

Cái người này có khi nào cũng quỷ dị như vậy?Nhưng mọi người đang nhìn gã, nếu giờ gã hèn chùn chân thì về sau còn mặt mũi nào trong Phá Nhạc đạo tràng?Tiên Vương Tứ Trọng Thiên chậm rãi bước ra nói: Bổn tọa tên Đảng Tham.

Lão Tham phun nước miếng: Ta phi! Cháu trai lớn, tên khốn này dám giả mạo thân thích của Tham gia, mau đập nát hắn!Mặt Tiên Vương Tứ Trọng Thiên xanh mét, gã bị mù mới đi giả mạo thân thích của Lão Tham.

Nhưng Tiên Vương Tứ Trọng Thiên đúng là họ Đảng tên Tham, ở trước mặt mọi người lẽ nào gã thay tên đổi họ? Gã chịu nổi nhục nhã này sao? Chết tiệt là khi không đụng vào cây sâm đáng đánh này.

Đảng Tham hung tợn hăm dọa Lão Tham: Ngươi đừng để rơi vào tay bổn tọa, không thì bổn tọa sẽ nấu ngươi!Lão Tham thò mấy nhánh rễ làm bộ dạng khinh thường nói: Ăn phân đi ngươi!Lăng Hàη không biết nên nói cái gì, đến trình độ như hắn không ngờ có hài kịch như vậy diễn ra.

Nhưng không sao, vốn đến đá quán, cứ quậy tưng bừng đi.

Lăng Hàη chỉ vào Đại Hắc Cẩu: Lại một nạn nhân bị ngươi vấy bẩn.

Lăng Hàη nhảy cẫng lên chỉ vào Lăng Hàη: Ta phi! Tiểu Hàn Tử đừng có ô miệt Cẩu gia, Lão Tham rõ ràng là hố hàng, vô cùng xấu xa, còn cần Cẩu gia dạy hư nó sao?Lăng Hàη thở dài, Đại Hắc Cẩu còn vội vàng thanh minh thanh nga là biết Lão Tham ‘khiến người thần căm giận’ đến mức nào.

Đảng Tham tấn công, trong lòng gã sôi sục lửa giận, gã phải đánh bại Khang Tu Nguyên rồi túm Lão Tham ra, dùng tất cả khổ hình tàn nhẫn nhất trên đời vào người nó, sau đó nấu thành canh uống sạch.

Đảng huynh cố lên, phải bắt lấy cây sâm đáng ghét này! Tranh một hơi vì đạo tràng của chúng ta! Chết tiệt, tham yêu này quá tiện!Tiên Vương của đạo tràng đều tức điên, Lão Tham tiện đến gợi lên lửa giận của tất cả mọi người.

Nơi này không thua gì Tiên Vương Cửu Trọng Thiên, ai nấy toát ra khí thế đè ép làm da thịt Lão Tham như bị dao cắt, đau đớn muốn chết.

Lão Tham sợ hãi liên tục thụt lùi, ôm một chân Đại Hắc Cẩu, lại kiêu ngạo nói: Các ngươi la lối cái gì, có giỏi thì đánh với Cẩu gia nhà ta!Đại Hắc Cẩu vội vàng phủi chân: Xéo! Xéo ngay! Đừng ôm đùi cao quý của Cẩu gia!Lão Tham không chút xấu hổ nói: Không, đùi của Cẩu gia rất thô, cho tiểu Tham ôm một lúc đi!Mọi người trợn mắt há hốc mồm nhìn, vì sao có thứ tiện như vậy, tiện đến đột phá chân trời.

Đảng Tham tấn công Khang Tu Nguyên dồn dập.

Khang Tu Nguyên cũng theo đan đạo, búng ngón trỏ bắn ra một viên đan màu đỏ thắm, bị lực lượng cuồng bạo cản lại liền sinh ra vụ nổ lớn.

Có vết xe đổ trước đó dĩ nhiên Đảng Tham sẽ không lặp lại, gã đã sớm có chuẩn bị, trước tiên bay lên tránh khu vực nổ.

Nhưng đan dược này không nổ ra lỗ đen mà biến ra vũng lầy lớn làm người Đảng Tham trì trệ.

Quy tắc hóa thành sợi tơ có thể thấy được trói Đảng Tham lại.

Khang Tu Nguyên tấn công, không bị ảnh hưởng chút nào, chiếm hết ưu thế.

Lăng Hàη gật gù.

Hai đồ đệ tuy thiên phú võ đạo không tốt nhưng về đan đạo thì rất có thành tựu.

Không nói đến đan dược lỗ đen của Trần Thụy Tĩnh, đan dược vũng lầy của Khang Tu Nguyên rất hữu dụng.

Hai người đều dung nhập quy tắc vào đan dược, đi ra con đường đặc sắc của mình.

Đương nhiên Trần Thụy Tĩnh, Khang Tu Nguyên có xin Lăng Hàη chỉ dạy, được hướng dẫn then chốt, nhưng vẫn đáng biểu dương.

Mọi người thấy rõ ràng sức chiến đấu của Khang Tu Nguyên không cao, trong cùng đẳng cấp chỉ xếp lớp giữa và chót, thậm chí chót nhất.

Nhưng ai kêu có thể làm thực lực Đảng Tham bị suy yếu làm chi.

Đảng Tham miễn cưỡng chống đỡ mấy chục chiêu sau đó bị đánh bại, lại bị Lão Tham vênh váo sỉ nhục.

Vẻ mặt Lão Tham vênh váo rất đáng ăn đòn: Còn có ai? Cứ qua đây đi, Tham gia nói một chữ sợ sẽ làm phụ thân của các ngươi chứ không làm gia gia.

Tổ cha nó!!!Một câu chọc điên mọi người, chỉ muốn xông lên lăng trì Lão Tham.

Lão Tham nhảy nhót chỉ từng người: Như thế nào, không phục? Không phục thì làm gì? Không phải Tham gia khinh thường các ngươi, các ngươi là đám rác rưởi!Bùm!Các Tiên Vương rực cháy lửa giận hóa thành thực chất.

Đại Hắc Cẩu cười xấu xa bỗng hất chân, bịch một tiếng Lão Tham bị đá bay đáp xuống trước mặt đám Tiên Vương.

Lão Tham bò dậy, ngước mặt lên thấy bộ dạng tức giận muốn giết người của đám Tiên Vương.

Lão Tham ngoác mồm cười nịnh, chợt nhảy vọt lên chỉ vào nhóm Lăng Hàη: Mợ nó, đám cặn bã các ngươi, dám uy hiếp Tham gia, nói xấu những đại nhân ở sau lưng gia.

Hiện tại gia được tự do không còn bị các ngươi uy hiếp nữa!Lão Tham xoay người hành lễ hướng đám Tiên Vương: Các vị gia, tiểu Tham xin thỉnh an các vị.

Mọi người trợn mắt há hốc mồm, vì sao có kẻ mặt dày như vậy?Một Tiên Vương không kiềm được huơ nắm đấm đánh Lão Tham: Ta muốn giết nó!Lão Tham vội vàng chui xuống đất: Cứu mạng!Lúc xưa khi chưa có thực lực Lão Tham đã giỏi về chạy trốn, giờ bước vào Tiên Vương, sức chiến đấu vẫn không được tốt, xếp chót trong Nhất Trọng Thiên nhưng công phu bỏ trốn thì lên vùn vụt.

Lão Tham chui xuống đất khi ngoi lên đã đến bên cạnh Lăng Hàη.

Lão Tham la lớn: Đến đây, các ngươi đến đây!Có ít nhất hơn mười Tiên Vương lao ra: Khốn nạn!Vân Vĩnh Vọng nhảy ra: Để ta!Vân Vĩnh Vọng vỗ chưởng quét qua đánh hướng đám Tiên Vương.

Bùm bùm bùm bùm bùm!Chưởng lực của Vân Vĩnh Vọng vô cùng hùng hậu, một kích đã đánh bay đám Tiên Vương.

Có Tiên Vương giật mình kêu lên: Mạnh quá!Cùng là Ngũ Trọng Thiên nhưng Vân Vĩnh Vọng mạnh đến khó tin.

Trong hơn mười Tiên Vương này có bốn người cũng là Ngũ Trọng Thiên, nhưng nhiều người liên hợp vậy mà không thể ngang bằng gã.

Nhóm người đó thật lợi hại, ai cũng có thực lực nghiền áp cùng đẳng cấp, hèn gì dám đến đá quán.

Nhưng lợi hại hơn nữa thì sao? Nơi đây là Chí Tôn đạo tràng, nếu chọc Phá Nhạc Thiên Tôn đi ra thì mặc kệ bao nhiêu người đến, ai đến cũng chỉ có một con đường chết.

Vân Vĩnh Vọng hào hững vẫy tay nói: Tại hạ tên Vân Vĩnh Vọng, mời các vị chỉ giáo!Vân Vĩnh Vọng kiêm tu Cửu Hóa Thiên Kinh và Bất Diệt Thiên Kinh, công phòng đầy đủ nên rất ghê gớm.

Trước kia Lăng Hàη không thể truyền dạy bảo thuật Thiên Tôn cho họ, giờ thì chỉ là chuyện nhỏ.

Hơn nữa qua đã lâu, đám đệ tử giỏi về võ đạo như Vân Vĩnh Vọng, Giang Dược Phong đương nhiên đều nắm giữ hết.

Vân Vĩnh Vọng hú dài chủ động lao ra.

Bùm bùm bùm bùm bùm!Người Vân Vĩnh Vọng tỏa ánh sáng vàng nhạt, có thân thể vô địch.

Vận chuyển Cửu Hóa Thiên Kinh, lực lượng của Vân Vĩnh Vọng tăng vọt gấp trăm lần cao hơn xa đẳng cấp Ngũ Trọng Thiên.

Các bóng người bay lên, không ai đỡ nổi một đòn, Tiên Vương cùng đẳng cấp cũng bị Vân Vĩnh Vọng một kích đánh bay.

Chỉ vài giây không còn ai đứng trước mặt Vân Vĩnh Vọng được nữa.

Vân Vĩnh Vọng chắp tay nói: Đã nhường.

Một Tiên Vương Thất Trọng Thiên bước ra: Có chút bản lĩnh, hèn gì dám đến gây rối.

Nhưng các ngươi đừng quên đây là đạo tràng của Phá Nhạc đại nhân! Để Lan Nhược Bình ta đây giải quyết các ngươi!Giang Dược Phong cười phá lên chỉ vào chính mình: Giờ đến lượt ta ra sân rồi đi?Giang Dược Phong khoe mẽ vỗ tay mời gọi: Các vị, các vị, mau vỗ tay nhiệt liệt hoan nghênh đệ nhất mỹ nam tử trong lịch sử đi!Giang Dược Phong nhìn Lan Nhược Bình: Ủa? Hình như ngươi không quá vui? Ài, thấy trai siêu đẹp như ta mà ngươi không kinh diễm chút nào, thật là khiến ta thất vọng.

Lan Nhược Bình lạnh lùng lườm gã: Bớt nói mấy lời nhảm nhí này, ra tay đi!Lan Nhược Bình rất tự phụ, biết đám người Vân Vĩnh Vọng có thực lực nghiền áp cùng đẳng cấp nhưng vẫn tràn trề tự tin vào mình.

Giang Dược Phong lắc đầu cười nói: Ài, con người của ngươi thật là thô lỗ.

Chẳng bằng chúng ta ngồi xuống uống trà, nói chuyện phiếm chịu không?Lan Nhược Bình ngây ra, không ngờ không chỉ có sâm yêu, chó yêu miệng rất tiện mà nhân loại này cũng vậy.

Lan Nhược Bình xông lên: Chết này!Bùm!Lan Nhược Bình lấy ra một cổ cảnh bềnh bồng trên đỉnh đầu mình, phun ra nuốt vào ánh sáng đáng sợ.

Giang Dược Phong không sợ hãi, chủ động giết đi lên.

Bùm bùm bùm bùm bùm!Hai người va chạm, đều dốc hết sức.

Lan Nhược Bình hết sức tự phụ dĩ nhiên vì có tài học thật sự, sức chiến đấu của gã vô cùng kinh người, có lẽ đến độ cao Bát Trọng Thiên.

Vì thiên phú võ đạo quá cao nên sức chiến đấu của Lan Nhược Bình hầu như vượt qua một trọng thiên.

Giang Dược Phong thì khác, gã vốn chưa chắc đến nổi Tinh Thần cảnh, nhưng bây giờ thành Thất Trọng Thiên, đã dùng cạn tiềm lực.

Nhờ Lăng Hàη nên Giang Dược Phong nhiều lần đánh phá cực hạn.

Giang Dược Phong tu luyện bất Diệt Thiên Kinh và Cửu Hóa Thiên Kinh, sức chiến đấu hay lực phòng ngự đều khiến gã vượt xa cùng đẳng cấp.

Nên sức chiến đấu của Giang Dược Phong không thua gì Lan Nhược Bình.

Giang Dược Phong còn có ưu thế về phòng ngự, cơ thể như kim cương không hỏng, Lan Nhược Bình không thể oanh phá được.

Điều này khiến Giang Dược Phong đứng ở thế bất bại, có thể thoải mái lo tập trung đành nhau.

Lan Nhược Bình càng đánh càng bực tức, rõ ràng gã xuất sắc hơn Giang Dược Phong nhưng vì đối phương tu luyện bí pháp nào đó phóng lớn sức chiến đấu gấp trăm lần đủ sức đối kháng với gã.

Giang Dược Phong được bí pháp khác bảo vệ nên phòng ngự gần như vô địch, Lan Nhược Bình tiếp tục đánh mấy chục đòn chỉ để lại vết trầy nhỏ trên người đối phương, thế thì làm sao tổn hại nặng đối thủ?Chiến đấu như vậy cực kỳ không công bằng!Lan Nhược Bình hận, chắc chắn đối phương có sư phụ lợi hại, được dạy diệu pháp như vậy.

Lan Nhược Bình vô cùng không cam lòng, nhưng vậy thì sao? Có không cam lòng đến đâu cũng không thể tăng sức chiến đấu cho gã, sẽ chỉ khiến cảm xúc ảnh hưởng dẫn đến suy yếu sức chiến đấu.

Cán cân thắng thua không ngừng nghiêng hướng Giang Dược Phong, Lan Nhược Bình cách thua trận chỉ còn là vấn đề về thời gian.

Quả nhiên mấy trăm chiêu sau Lan Nhược Bình bị Giang Dược Phong một đấm đánh trúng liên tục hộc máu thua trận.

Lúc trước Lan Nhược Bình dõng dạc tuyên bố, giờ bị Giang Dược Phong cùng đánh cấp hạ gục, gã quá mất mặt trực tiếp quay đầu rời đi, không về đạo tràng.

Không biết là Giang Dược Phong làm bộ làm tịch hay sau này sẽ không quay về.

Giang Dược Phong cười tủm tỉm nắm hai tay lại vái mọi người: Đã nhường đã nhường, quả nhiên ta oách nhất, khiến người mặc cảm không bằng, xấu hổ bỏ đi.

Một Tiên Vương Cửu Trọng Thiên mở miệng nói: Hừ! Các ngươi thật to gan!Trông Tiên Vương Cửu Trọng Thiên rất trẻ, lửa sinh mệnh chỉ đố mấy ức năm đã bước vào Cửu Trọng Thiên, có thể nói tiến cảnh như bay.

Tiên Vương Cửu Trọng Thiên trẻ tuổi bước nhanh ra: Muốn nổi tiếng đến bị điên, đạo tràng của Phá Nhạc Thiên Tôn cũng dám đến quấy phá!Bùm!Không thấy Tiên Vương Cửu Trọng Thiên sử dụng lực lượng gì nhưng chân đạp xuống trời lắc đất rung, như thể trời sợ gã.

Đinh Bình đi ra, thản nhiên nói: Ngươi là ai?Tiên Vương Cửu Trọng Thiên trả lời: Bản thiếu gia tên Thi Viên, gia phụ là.

.

.

Vô Khuyết Thiên Tôn!Vô Khuyết Thiên Tôn?Đinh Bình khẽ ừ, nhớ ra Vô Khuyết Thiên Tôn là cường giả Tam Bộ, hèn gì có thể bồi dưỡng ra Tiên Vương Cửu Trọng Thiên trẻ tuổi như vậy.

Nhưng Thi Viên không có khả năng lớn bước vào Thiên Tôn, bởi vậy gã mới đến đây, hy vọng Thất Bộ Chí Tôn có thể trợ giúp gã đi ra bước then chốt vô cùng.

Thành tựu Thiên Tôn mới chính thức xếp vào đỉnh mạnh nhất trên đời.

Thi Viên tiếp tục bảo: Các ngươi chắc cũng là hậu đài của Thiên Tôn đi?Các Tiên Vương cùng ồ lên, rất giật mình.

Đa số người ở đây không có bối cảnh Thiên Tôn, dù là Nhất bộ cũng khiến họ ngước nhìn.

Bọn họ chỉ là học đồ trong đạo tràng chứ không phải đệ tử thân truyền của Phá Nhạc Thiên Tôn, nào dám lỗ mãng đắc tội Thiên Tôn.

Đinh Bình lạnh nhạt nói: Đúng thì sao? Không phải thì sao?Thi Viên cười vênh váo nói: Ha ha, cũng không có gì, chẳng qua thấy các ngươi hình như nắm giữ pháp thuật Thiên Tôn nên muốn xác nhận.

Hai nắm tay rung nhẹ tỏa ánh sáng rực rỡ, Thi Viên ngạo nghễ nói: Ở trước mặt bản thiếu gia dù các ngươi có bối cảnh gì cũng vô dụng!Đinh Bình hừng hực chiến ý: Vậy thì đến chiến!Trước mặt sư phụ tuyệt đối không thể đánh mất sĩ khí được.

Bùm!Thi Viên xông lên tung ra cú đấm, quy tắc tối cao quấn quanh nắm tay của gã.

Ở đẳng cấp quy tắc thì thế này đã là không gì sánh được.

Đinh Bình không sợ, cũng huơ đấm nghênh đánh.

Bùm bùm bùm bùm bùm!Hai người không ngừng va chạm, tràn ngập tự tin lực lượng của mình, muốn hạ gục đối phương ngay trước mặt.

Cửu Yêu hỏi: Sư phụ, Đinh sư huynh chắc sẽ không thua?Hiện tại tình hình chiến đấu vô cùng kịch liệt, Cửu Yêu không nhìn ra ai chiếm ưu thế.

Đại Hắc Cẩu giành nói: Yên tâm, Tiểu Bình Tử có sức mạnh bẩm sinh, cùng đẳng cấp muốn so khí lực với hắn? Hơn nữa Tiểu Bình Tử tu luyện Bất Diệt Thiên Kinh, thích hợp đấu cứng thế này.

Viên gì đó chỉ đang cậy mạnh, Cẩu gia bảo đảm với ngươi hắn tuyệt đối không chống qua một trăm chiêu.

Cửu Yêu gật đầu.

Đại Hắc Cẩu là Nhị Bộ Thiên Tôn, không thể nào nhìn lầm.

Quả nhiên mới hơn tám mươi chiêu Thi Viên đã chật vật thụt lùi, mặt đỏ ửng, hai cánh tay kỳ quặc rũ xuống.

Đó là vì xương tay của Thi Viên đều bị chấn vỡ, nhưng lúc trước gã sĩ diện cưỡng ép dùn nguyên lực ngưng tụ xương gãy, cho rằng Đinh Bình cũng giống như gã.

Giờ Thi Viên không chịu nổi nữa nên thau tan tác.

Đinh Bình khách sáo giơ nắm tay vái: Đã nhường.

Lão Tham nhảy ra tràu phúng cả đám: Có ai biết đánh không? Không có ai đánh cho ra hồn sao?Đám Tiên Vương im thin thít.

Đinh Bình quá mạnh, dưới Cửu Trọng Thiên đương nhiên không đỡ nổi một đòn.

Dù là cường giả Cửu Trọng Thiên thì ai dám bảo đảm có thể ngang ngửa với gã?Lão Tham cười to bảo: Thiên Tôn chó má gì dạy ra một đám, cặn bã vô dụng,còn không mau gỡ bỏ chiêu bài!Cái gọi là đánh người không đánh mặt, chiêu bài là mặt mũi của nguyên đạo tràng, nếu đập nát chiêu bài thì trước khi đòi lại ván đã thua Phá Nhạc đạo tràng có thể tiếp tục sao? Không ai chịu nổi mất mặt như vậy.

Nên đám Tiên Vương điên lên.

Đám người Trần Thụy Tĩnh nhìn hướng Lăng Hàη.

Lăng Hàη gật đầu nói: Gỡ!Còn gì khách sáo với Phá Nhạc Thiên Tôn? Cứ thỏa thích đánh mặt, khiến đối phương càng khó chịu càng tốt.

Đám đệ tử nghiêm nghị đồng ý: Tuân lệnh sư tôn!Bọn họ bay hướng đạo tràng.

Đám Tiên Vương rống to: Dừng tay!Nếu để người thật sự đập vỡ chiêu bài của đạo tràng thì bọn họ còn mặt mũi nào lăn lộn nữa?Ninh Hải Tâm tùy tay ấn, Nhất Bộ Thiên Tôn cường đại biết bao, khí thế đè ép khiến tất cả Tiên Vương cảm giác ngực cứng lại không thể nhúc nhích nữa.

Thỏ Tử chạy rất nhanh: A a! Thỏ gia đến đây! So đấu xem ai gỡ chiêu bài xuống trước!Lão Tham chui xuống đất: Ai sợ ai!Thạch Nhân cuộn tứ chi lại thành quả cầu đá lăn tới trước: Oa oa oa!Ầm ầm ầm ầm ầm!Cơ thể nặng nề nghiền vết hằn sâu trên đường đi như hóa thành dòng sông nhỏ.

Tiểu Thanh bay trên trời, nhanh như tia chớp.

Đại Hắc Cẩu dùng móng vuốt gãi cổ: Thật là một đám hỉ mũi chưa sạch, chơi chán chết!Vẻ mặt Đại Hắc Cẩu khinh miệt, nhưng nó chạy ra ngoài nhanh nhất: Cẩu gia mới là số một!Vèo!Đại Hắc Cẩu là Nhị Bộ nên tất nhiên đến sau mà tới trước, nhảy người chợt lóe đã đến dưới đạo tràng, nhảy lên cao cắn tấm biển xuống.

Thỏ Tử, Lão Tham, Thạch Nhân la lên: Cẩu gia uy vũ! Cẩu gia bá khí! Cẩu gia ngực bự!Đại Hắc Cẩu đá Thạch Nhân văng ra: Ngực bự cái đầu ngươi! Có biết nói chuyện không hả!?Thạch Nhân lăn lông lốc trở về.

Lão Tham nhận lấy chiêu bài, đó là tấm biển màu vàng viết bốn chữ Phá Nhạc đạo tràng, cực kỳ đại khí bàng bạc.

Lão Tham khiêu khích nói: Đám tử tôn kia, chiêu bài nằm trong tay Tham gia, ai muốn thì cứ nhào qua lấy!Đám Tiên Vương tức xì khói nhưng không thể nhúc nhích chút nào, bị hơi thở của Thiên Tôn áp chế, Tiên Vương tấn công được mới lạ.

Không phải mỗi người đều tên là Lăng Hàη.

Đám Đại Hắc Cẩu nâng chiêu bài về, vênh váo hĩnh mũi nhìn trời.

Khó trách, lúc trước luôn bị năm Chí Tôn áp chế, cỡ như Đại Hắc Cẩu còn bị bắt làm tù đồ thật lâu, mới vậy nghẹn cục tức trong bụng.

Lăng Hàη cười nói: Chiêu bài ở trong tay ta, mấy ngày này ta ở Phong Lai khách điếm, muốn lấy thì cứ lại đây.

Lăng Hàη cố ý che giấu tung tích nên đám Tiên Vương chỉ nghe được giọng nói, không biết ai đang nói.

Lăng Hàη xoay người đi trước.

Đi.

Phá Nhạc không có mặt, tiếp tục gây rối cũng vô nghĩa.

Dù sao đã gỡ chiêu bài xuống mua với tát Phá Nhạc một bạt tai.

Lão Tham cố ý nói: Đạo tràng tệ hại, không có một người đánh cho ra hồn.

Ài, vô địch thật là cô đơn.

Thạch Nhân đã bị nhiễm thói xấu: Đám thỏ con, có ngon thì nhào vô!Bốp!Thạch Nhân bị Thỏ Tử đạp vào mặt.

Thạch Nhân ngây thơ hỏi, vẻ mặt khó hiểu uất ức: Gì vậy?Thỏ Tử giậm chân nói: Ngươi mới là thỏ con! A!Thạch Nhân rất nhanh nhạy, biết mình đụng vào điều Thỏ Tử kỵ nhất, vội vàng sửa miệng: Đám chó con các ngươi.

.

.

!Bốp!Đại Hắc Cẩu đá bay Thạch Nhân.

Lão Tham vui sướng khi người gặp họa nói: Thật là ngốc, không biết nói chuyện.

Tiểu Thanh vỗ cánh bay cao trên trời, vẻ mặt vừa khinh thường vừa xấu hổ.

Cả nhóm đánh lộn đùa giỡn không thèm để Phá Nhạc đạo tràng vào mắt.

Các Tiên Vương mắt tóe lửa, hận không thể đi lên liều mạng.

Nhưng còn cách nào đâu?Bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn nhóm Lăng Hàη rời đi.

Có người hỏi: Các vị, chẳng lẽ chúng ta chỉ có thể ngồi xem sao? Chứ làm sao bây giờ? Trong bọn họ chắc chắn có Thiên Tôn, dù chúng ta cùng lên cũng chỉ là chịu chết.

Kỳ lạ, nếu là Thiên Tôn thì sao không biết Phá Nhạc đại nhân cường đại, tại sao còn dám lại đây càn rỡ? Hay chúng ta đi mời một vị Thiên Tôn ra tay? Nếu chúng ta có thể cướp lại chiêu bài thì cũng rạng rỡ mặt mày.

Hừ! Thiên Tôn đâu phải ngươi đi mời là người ta sẽ ra tay.

Bổn tọa có quen một vị Thiên Tôn, nếu mời với danh nghĩa của Phá Nhạc đại nhân thì tin tưởng hắn chắc chắn sẽ ra tay.

Cũng đúng, chúng ta không đủ mặt mũi nhưng chắc chắn mặt mũi của Phá Nhạc đại nhân rất lớn.

Đi đi đi!***Đám người Lăng Hàη đi về, hắn không đến gặp đám nữ nhân mà ở lại một trấn nhỏ gần đó.

Nơi này có một khách điếm, Phong Lai khách điếm đúng như lúc nãy hắn giới thiệu.

Đoàn người ở trong khách điếm, toàn kẻ háu ăn, gọi mâm cơm ngon rượu ngon sau đó vùi đầu ăn.

Lão Tham vừa huống rượu vừa hỏi: Các ngươi nói xem khi nà Phá Nhạc sẽ đến?Lão Tham không uống bằng miệng mà thò mấy nhánh rễ vào trong vò hút rượu.

Đại Hắc Cẩu đoán: Hắn không nuốt trôi cơn tức này, rất nhanh sẽ đến.

Đinh Bình lắc đầu nói: Chưa chắc, những người này có lẽ không báo lên trên đâu.

Theo ta thấy rất có thể họ sẽ tự mình giải quyết vấn đề.

Lão Tham khinh thường nói: Mấy tên Tiên Vương lôm côm thì làm được gì?Dường như Lão Tham đã quên mình chỉ là một Tiên Vương.

Cửu Yêu góp ý: Có lẽ họ mời được Thiên Tôn thì sao?Đám người Trần Thụy Tĩnh, Giang Dược Phong gật gù đồng ý: Ừm!Lăng Hàη nhàm chán ngáp dài, hắn luyện tâm trong hồng trần hy vọng có thể sớm ngày đột phá Lục Bộ, không ngại đám Tiên Vương giở trò gì.

Dù sao cuối cùng Phá Nhạc chắc chắn sẽ xuất hiện.

Chờ càng lâu thì khi đánh sẽ càng sảng khoái, không chừng có thể đánh phá trói buộc, khiến hắn đột phá.

Mọi người uống đến say bí tỉ, rượu bình thường dĩ nhiên không có hiệu quả đó, nhưng Lăng Hàη lấy Tiên Vương đại dược làm nguyên liệu chế ra rượu tiên khiến Tiên Vương cũng phải say.

Chỉ có Đại Hắc Cẩu, Ninh Hải Tâm là ngoại lệ.

Đại Hắc Cẩu nhàn nhã nhấp rượu, Ninh Hải Tâm thì đứng sau lưng Lăng Hàη, cung kính hầu hạ sư tôn.

Ninh Hải Tâm không thay đổi tấm lòng bàn đầu, lúc Trảm Trần thế nào thì khi là Nhất Bộ vẫn như vậy.

Chưa qua nửa ngày ngoài khách điếm đã đông người, từng hơi thở mạnh mẽ dâng lên, nhiều cường giả đẳng cấp Tiên Vương.

Đại Hắc Cẩu đứng bật dậy rống to: Hả? Muốn đánh nhau?Lăng Hàη lắc đầu nói: Bình tĩnh đừng nóng.

Con chó to này dù đã vào Thiên Tôn vị nhưng vẫn nóng nảy táo bạo.

không có kiên nhẫn.

Bên ngoài truyền đến thanh âm: Thượng sư, chúng ta muốn bái sư!Bái sư?Đại Hắc Cẩu vui vẻ hắng giọng hỏi: Các ngươi muốn bái bản tôn làm sư?Đại Hắc Cẩu cố ý giả bộ nghiêm túc, hơi thở Thiên Tôn khuếch tán trên lên tận trời, dưới xuống cửu u, rất kinh người.

Quả nhiên đám Tiên Vương ở bên ngoài cảm ứng được hơi thở cường đại này liền xác định Đại Hắc Cẩu không tầm thường.

Bọn họ không thấy ‘người’ nhưng vẫn quỳ gối xuống: Xin thượng sư khai ân!Đại Hắc Cẩu cười gian: Pháp không thể tuyền dễ dàng, tại sao bản tôn phải truyền cho các ngươi?Người bên ngoài nhìn nhau.

Ô, ‘thượng sư’ không từ chối ngay.

Có cơ hội!Bọn họ quỳ xuống rồi không thể đứng dậy nữa, cung kính quỳ tạp xuống bày tỏ chân thành.

Đại Hắc Cẩu không ngăn cản họ, con chó hố hàng này thích nhất là lừa người.

Đại Hắc Cẩu khó tin hỏi: Nhưng đám người này thật can đảm, biết rõ chúng ta gỡ chiêu bài của Phá Nhạc mà còn dám lại đây bái sư?Lăng Hàη cười nói: Bởi vì chúng ta cỡ chiêu bài của Phá Nhạc nên họ mới dám đến.

Đại Hắc Cẩu kinh ngạc hỏi: Ý ngươi là họ cho rằng chúng ta có thể đối kháng Phá Nhạc?Ai chẳng biết Thất Bộ vô địch, dù Lăng Hàη cũng là Thất Bộ nhưng ai dám kẹp ở giữa làm vật hy sinh?Mạo hiểm đắc tội một Thất Bộ đi ôm đùi của Thất Bộ khác là hành động cực kỳ không khôn ngoan.

Lăng Hàη lắc đầu nói: Chắc họ không biết lai lịch thật sự của Phá Nhạc đạo tràng.

Đại Hắc Cẩu sửng sốt sau đó chợt hiểu.

Không phải tất cả Tiên Vương đều có tư cách biết Thất Bộ Chí Tôn.

Như Lăng Hàη dù bước vào Thiên Tôn thì ban đầu không rõ trên đời có mấy Thất Bộ, ai là ai.

Vậy thì bằng vào cái gì Tiên Vương biết thông tin này? Bọn họ chỉ biết Phá Nhạc đạo tràng cực kỳ không tầm thường, có Thiên Tôn tọa trấn vậy mà nhóm Lăng Hàη dám đến đá quán, điều này nói lên cái gì? Ít nhất Lăng Hàη không thua Thiên Tôn của Phá Nhạc đạo tràng.

Bọn họ đến đây ôm đùi, nếu được Thiên Tôn thu làm đệ tử không chừng sẽ có cơ hội bước ra một bước cuối.

Lăng Hàη không quan tâm, bọn họ thích quỳ thì cứ để họ quỳ.

Một ngày qua đi, hai ngày, ba ngày.

Nhóm Lão Tham đã tỉnh rượu nhưng rất đau đầu, không đến Thiên Tôn sẽ bị quy tắc trói buộc, bị say cũng không lạ.

Bọn họ trông thấy Tiên Vương quỳ ngoài khách điếm thì giật nảy mình, xảy ra chuyện gì?Mỗi qua một ngày sẽ có nhiều Tiên Vương đến tìm, họ đều nghe tiếng chạy lại bái sư.

Sau khi biết tình huống, họ liền quỳ xuống bất chấp tất cả, cầu Thiên Tôn trong nhóm Lăng Hàη thu làm đệ tử.

Với Tiên Vương đừng nói quỳ mấy ngày, có quỳ một kỷ nguyên cũng không có gì khó chịu.

Nên trong thời gian ngắn không ai bỏ cuộc, được bái vào môn hạ của Thiên Tôn là may mắn lớn hiếm có biết bao.

Huống chi chỉ là quỳ chứ không phải đi cổ tích mạo hiểm,, không có nguy hiểm sinh mệnh gì hết.

Hơn mười ngày sau Tiên Vương tụ tập càng lúc càng nhiều, một số Thăng Nguyên, Tiên Phủ cũng đến thử vận may, không chừng Lăng Hàη nhìn trúng bọn họ thì sao?Lăng Hàη đang rảnh rỗi nên dùng thần thức soi đám người này, với thực lực của hắn chẳng cần ra mặt, từ xa có thể tra xét.

Hắn muốn xem thử có tìm được đốm sáng trong thức hải của bọn họ không.

Hiển nhiên đây là chuyện không thể nào.

Người có đốm sáng trong thức hải ít đến tội, nếu không thì mật mã sinh mệnh thật không đáng tiền.

Lăng Hàη có thể gặp Ninh Hải Tâm, mở ra hình thức ban đầu loại lực lượng thứ tám là đã siêu may mắn.

Lại qua mấy ngày, nên đến rốt cuộc tới.

Một giọng nói từ xa xôi vọng lại: Cuồng đồ to gan, còn không đi ra xin tha!?Có mấy người trong đám Tiên Vương quỳ quanh khách điếm nhảy cẫng lên hét to: To gan, dám vô lễ với thượng sư, không mau đi ra chịu chết! Ha ha ha! Phải không?Mới rồi còn xa xăm nhưng chớp mắt đã có một lão nhân lùn tịt xuất hiện trên đường cái, lưng hơi gù, tay dài, mặt mũi không bắt mắt.

Lão già nhìn mấy Tiên Vương đứng ra, phất nhẹ tay phải: Tiên Vương nho nhỏ cũng dám càn rỡ trước mặt bản tôn!Nhìn như chỉ nhẹ vẫy tay nhưng bùm bùm mấy tiếng, vài Tiên Vương vỡ nát thành mấy cục thịt, máu chảy đầy đất.

Keng!Thiên địa rung động, mưa máu rơi, đau thương vô tận lan tràn tiếc thương cho các Tiên Vương biến mất.

Cái này!Tiên Vương khác giật nảy mình, quá đáng sợ, chỉ vẫy tay đã làm bảy Tiên Vương không chút chống cự chết đi, bên trong có một Bát Trọng Thiên.

Đây là.

.

.

Thiên Tôn!Những Tiên Vương đều hoảng sợ, một số run cầm cập.

Bọn họ đến bái một vị Thiên Tôn nhưng không hề muốn gây sự với Thiên Tôn khác.

Tay chân mảnh mai như bọn họ làm sao chống lại nổi Thiên Tôn?Lão nhân thấp lùn nói, ánh mắt sắc lạnh liếc qua: Đứng lên hết cho bản tôn!Đám Tiên Vương không dám không nghe, mười Tiên Vương đỉnh Cửu Trọng Thiên mới chịu nổi một chuẩn Thiên Tôn, mười chuẩn Thiên Tôn mới ngang ngửa một Nhất Bộ.

Lão nhân này dù chỉ là Nhất Bộ cũng cần hơn ba trăm Tiên Vương đỉnh Cửu Trọng Thiên mới chịu nổi.

Đám Tiên Vương ở đây khá đông nhưng được vài người đến đỉnh Cửu Trọng Thiên?Chỉ cần Thiên Tôn này muốn thì có thể chớp mắt đồ sạch bọn họ.

Lão nhân thấp lùn nói: Mắng chửi cho bản tôn!Lão già tự trọng thân phận, đương nhiên không thể chửi lộn.

Nhóm Lăng Hàη thấy lão giá lâm mà không đi ra, còn không trả lời trả vốn, khiến lão cực kỳ tức giận.

Lão dù gì là Nhất Bộ Thiên Tôn, các người thật không nể mặt!Đám Tiên Vương ngó nhau, bọn họ không dám đắc tội lão già thấp lùn, cũng không dám đắc tội nhóm Lăng Hàη.

Hai bên đều là Thiên Tôn!Hiện tại bọn họ rất hối hận, nếu sớm biết chuyện Phá Nhạc đạo tràng chưa giải quyết thì vội vàng chạy đến đây làm gì.

Không lẽ vị này là Phá Nhạc Thiên Tôn?Lão nhân thấp lùn liếc mắt qua, ánh mắt hung dữ sắc bén: Hửm? Không mở miệng được? Tốt, để bản tôn giúp các ngươi!Lão nhân quét chưởng bùm một cái, lại một Tiên Vương nổ thành huyết vũ.

Hung uy dựng lên, những người khác không do dự nữa, không có gì bằng mạng nhỏ của mình.

Người bên trong nghe đây, vị đại nhân này kêu các ngươi đi ra! Đi ra mau, đừng để vị đại nhân này đợi lâu!Đám Tiên Vương la ó nhưng không dám chửi tục, nếu không đắc tội nhóm Lăng Hàη thì bọn họ vẫn chỉ có đường chết.

Nhưng mặc cho bọn họ la lối thì không ai trong khách điếm đi ra, hình như sợ hoặc coi khinh.

Lão già thấp lùn lộ vẻ mất kiên nhẫn, lão đường đường là Thiên Tôn đâu có thời gian lãng phí ở đây.

Lão chuẩn bị ra tay.

Lão nhân thấp lùn nói: Bản tôn tên Thương Viêm.

Thương Viêm Thiên Tôn nhìn chằm chằm vào khách điếm, áp lực nặng nề bao phủ làm nguyên ngôi nhà rung rung.

Thương Viêm Thiên Tôn còn nương tay, không thì một ý nghĩ của lão là cả khách điếm sẽ sụp đổ.

Thấy đám Lăng Hàη mãi không dám ra đây ứng chiến, một số Tiên Vương cho rằng bọn họ hèn, tự biết không đánh lại Thương Viêm Thiên Tôn.

Thế là bọn họ lao lên quát: Mau lăn ra đây, đừng để Thương Viêm đại nhân chờ lâu! Đây là Thương Viêm đại nhân! Người ở bên trong còn không mau mau đi ra quỳ nghênh!Thương Viêm Thiên Tôn chắp hai tay sau lưng cười nhạt.

Thương Viêm Thiên Tôn không tin đám người Lăng Hàη chịu đựng được bị một đám Tiên Vương nhục mạ.

Nhưng khiến Thương Viêm Thiên Tôn thấy lạ là mặc cho đám Tiên Vương khiêu chiến cỡ nào thì không ai bước ra khỏi khách điếm.

Làm cái quỷ gì?Thương Viêm Thiên Tôn rất thận trọng, lão chỉ là Nhất Bộ, đụng phải Nhất Bộ khác không có ưu thế gì.

Bởi vậy Thương Viêm Thiên Tôn ở bên ngoài khiêu chiến vì muốn trước tiên xác nhận thân phận của đối thủ.

Trên đời chỉ có vài Thiên Tôn, trừ cá biệt cực kỳ điệu thấp ra còn lại từng người lão đều quen, ít nhất biết mặt.

Nhưng đối phương thật lâu không ra khiến Thương Viêm Thiên Tôn nghi ngờ.

Chẳng lẽ đối phương không phải Thiên Tôn mà là chuẩn Thiên Tôn, nên không dám ra gặp người?Rất có thể, vậy chắc bây giờ đối phương đang chuẩn bị chạy trốn.

Thương Viêm Thiên Tôn vẫn thấy khó hiểu, nếu những người này chỉ là chuẩn Thiên Tôn thì tại sao gan to bằng trời đến đi Phá Nhạc đạo tràng quấy rối.

Hay là muốn nổi tiếng nên ngốc tới mức vuốt râu hùm của Thất Bộ Chí Tôn?Vì khó hiểu nên Thương Viêm Thiên Tôn mãi không dám hành động.

Có thể trở thành Thiên Tôn tất nhiên là tràn đầy kiên nhẫn.

Nhưng đợi nửa ngày sau Thương Viêm Thiên Tôn không kiềm chế được nữa.

Không thể cứ để dây dưa như vậy mãi đi?Thương Viêm Thiên Tôn nhìn qua một Tiên Vương: Ngươi, vào xem.

Tiên Vương sợ đứng tim: Ta?Tiên Vương thầm nghĩ: Các ngươi thần tiên đánh nhau liên quan gì người phàm như ta?Thương Viêm Thiên Tôn lạnh nhạt hỏi: Ngươi không đi?Tuy trong giọng nói không gay gắt nhưng toát ra lạnh lẽo khiến người sợ hãi.

Tiên Vương không dám nói gì, co cẳng chạy nhanh vào khách điếm.

Thương Viêm Thiên Tôn cũng từng giết người, Tiên Vương này không muốn bị giết ngay tại chỗ.

Mới đầu Tiên Vương còn chạy nhanh, đi một hồi thì chậm dần, có vẻ do dự.

Tiên Vương muốn dừng lại nhưng nghe sau lưng có tiếng Thương Viêm Thiên Tôn hừ lạnh, gã đành bước vào trong khách điếm.

Sau đó không có tiếng động gì nữa.

Thương Viêm Thiên Tôn nhướng mày, tại sao không có phản ứng?Tình huống gì?Thương Viêm Thiên Tôn chỉ vào một Tiên Vương: Ngươi, đi vào.

Tiên Vương mếu, trước đó một Tiên Vương đi vào như trâu đất xuống biển không còn động tĩnh, nếu gã đi vào thì sống chết khó đoán.

Tiên Vương muốn lắc đầu nhưng thấy khuôn mặt âm lạnh không biểu tình của Thương Viêm Thiên Tôn thì gã nào dám nói một chữ không, đành cắn răng đi tiếp.

Một bước, hai bước, Tiên Vương chậm chạp vào khách điếm.

Sau đó không có động tĩnh gì.

Đệt, rốt cuộc bên trong xảy ra chuyện gì?Thương Viêm Thiên Tôn trầm tư.

Đám Tiên Vương lặng lẽ thụt lùi muốn rời đi.

Thương Viêm Thiên Tôn lạnh lùng nói: Trước khi bản tôn mở miệng nếu ai dám rời khỏi thì tự gánh lấy hậu quả.

Đám người mới nhấc chân lên lại đặt chân xuống.

Ai có thể phớt lờ Thiên Tôn uy hiếp?Thương Viêm Thiên Tôn một hơi chỉ vào bốn người: Ngươi, ngươi, ngươi, còn có ngươi, cùng nhau đi.

Bốn người kia không biết làm sao, kiên trì đi hướng khách điếm.

Khi bọn họ vào cửa khách điếm thì như vào cái hang không đáy, không còn động tĩnh gì.

Không có thanh âm, không có đánh nhau, không có cả hơi thở, như đã bốc hơi khỏi nhân gian.

Thương Viêm Thiên Tôn nhìn chằm chằm khách điếm.

Không lẽ chỗ này là đầm rồng hang hổ?Thương Viêm Thiên Tôn phất tay: Cùng nhau lên!Đám Tiên Vương dù không cam lòng, không muốn chút nào nhưng trước dâm uy của một vị Thiên Tôn thì chỉ có thể nghe theo.

Bọn họ tiến lên trước, hoặc từ cửa cái hoặc leo cửa sổ vào khách điếm.

Giống như trước đó, không còn động tĩnh gì.

Bốn phía im ắng, trời trong mây trắng nhưng cảm giác như động quỷ.

Thương Viêm Thiên Tôn nhíu chặt mày, đây rốt cuộc là chuyện gì? Rất quỷ dị.

Thương Viêm Thiên Tôn hơi hối hận đồng ý đi chuyến này, dễ gì làm thân với Thất Bộ.

Thương Viêm Thiên Tôn thầm thở dài, đã quyết định.

Lên!Thương Viêm Thiên Tôn sải bước.

Bùm!Tinh khí thần trong phút chốc lên cao đến đỉnh, Thương Viêm Thiên Tôn đã sẵn sàng sẽ đại chiến một trận.

Vèo!Một bóng đen bay ra khỏi khách điếm.

Thương Viêm Thiên Tôn ngước lên nhìn, lộ vẻ vẻ kinh ngạc, bởi vì đây là một chích ly rượu.

Ly rượu?Làm gì? Ném ly làm ám hiệu, định cùng xông lên vây công lão sao?Thương Viêm Thiên Tôn mới lóe lên suy nghĩ thì thấy ly rượu đã đập xuống đầu, lão hừ lạnh định một đấm đánh nát ly.

Ong ong ong ong ong!Ly rượu phát ra lực lượng khủng bố như vì sao vạn cổ đập xuống.

Thương Viêm Thiên Tôn cảm giác lưng chợt nặng nề, không kiềm được ướt mồ hôi, hai chân không chịu nổi lực lượng khung trời vạn cổ, lão quỳ xuống.

Chuyện gì thế này?Thương Viêm Thiên Tôn vừa kinh vừa giận, đường đường là Thiên Tôn mà quỳ xuống ven đường, làm sao lão chịu nổi? Nhưng Thương Viêm Thiên Tôn càng sợ hơn, người ở bên trong không ra mặt, chỉ ném một cái ly đã trấn áp lão, đây là thực lực như thế nào?Bộp!Ly rượu rớt trúng ngay đỉnh đầu Thương Viêm Thiên Tôn, vững vàng dựng đứng.

Thương Viêm Thiên Tôn không thể đứng dậy, ly rượu nặng trịch, dù lão có lực lượng đặc biệt của vị diện cũng không cách nào đối kháng, chỉ có thể quỳ như vậy, không ngã gục, không đứng lên nổi.

Thực lực cách biệt lớn như trời.

Thương Viêm Thiên Tôn thầm thở dài, lão thua chắc rồi.

Ai kêu lão chưa biết chuyện gì đã mù quáng chạy đến, may mắn người ta chỉ khiến lão quỳ chứ không xuống tay giết, không thì lão chết chắc.

Vèo!Một đống Tiên Vương ra khỏi khách điếm, vẻ mặt hoang mang.

Bọn họ đi vào khách điếm liền bước vào không gian tối tăm vô ngần, đi cỡ nào cũng không tìm thấy lối ra.

Mãi đến vừa rồi họ bỗng thấy một luồng sáng, đi theo ánh sáng đó rồi tự dưng đi ra.

Nhưng rồi họ bỗng hút ngụm khí lạnh.

Mợ ơi, tình huống gì?Thương Viêm Thiên Tôn quỳ trước cửa khách điếm!Ôi chao ơi!Mới rồi còn vênh váo kiêu căng như cao thủ số một thiên hạ vậy mà bây giờ quỳ xuống?Khó tin thật.

Bọn họ đều hoảng sợ, họ vào khách điếm, không cảm nhận được không gian chuyển đổi.

Một vị Thiên Tôn thì quỳ xuống, đủ chứng minh người trong khách điếm mạnh cỡ nào.

Một số Tiên Vương quỳ xuống hét to hướng khách điếm: Đại nhân uy vũ!Tiên Vương giải thích: Đại nhân, chúng ta chỉ vì bị buộc!Những Tiên Vương lúc trước mở miệng mắng chửi thì run cầm cập.

Có ai ngờ nhóm Lăng Hàη phớt lờ Thương Viêm Thiên Tôn không phải vì không đánh lại mà do coi thường lão.

Nhìn Thương Viêm Thiên Tôn xem, chắc lão muốn tấn công kết quả không vào được cửa khách điếm, trực tiếp quỳ xuống.

Đương nhiên dù Thương Viêm Thiên Tôn chật vật đâu thì bọn họ không có tư cách vung tay múa chân.

Trong khách điếm truyền ra giọng nói kiêu ngạo: Xéo, đừng để Cẩu gia nhìn thấy ngươi nữa!Vèo!Ly rượu trên đỉnh đầu Thương Viêm Thiên Tôn lập tức bay về.

Thương Viêm Thiên Tôn đứng dậy, vái hướng khách điếm rồi xoay người đi.

Lão không có mặt mũi nào ở lại, được giữ một mạng phải biết cảm ơn người ta nương tay cho, đâu dám có ý nghĩ báo thù.

Đại Hắc Cẩu đắc ý mượn uy vũ của Lăng Hàη.

Tuy Đại Hắc Cẩu là Nhị Bộ, thực lực cao hơn xa Thương Viêm Thiên Tôn, nhưng không thể một ly rượu trấn áp đối phương, chỉ có Lăng Hàη mới làm được.

Đám Tiên Vương lại quỳ xuống, biểu tình cuồng nhiệt: Thượng sư!Oách quá, nếu được bái vào môn hạ Thiên Tôn như vậy làm sư phụ thì tương lai sáng lạn rồi.

Trong khách điếm.

Đinh Bình nói: Sư phụ đoán chính xác nhất, quả nhiên lão già Phá Nhạc không xuất hiện.

Đại Hắc Cẩu cáu kính đạp Đinh Bình sang bên: Bớt vuốt mông ngựa đi, ý của ngươi là Cẩu gia đoán không chính xác? Tiếp theo chắc Phá Nhạc sẽ xuất hiện.

Lăng Hàη lắc đầu nói: Chưa chắc.

Đại Hắc Cẩu trợn to mắt hỏi: Chưa chắc? Mặt già của Phá Nhạc bị xé đến khi nào mới thấy đủ?Lăng Hàη cười nói: Hiện tại Phá Nhạc chưa biết việc này, Nhất Bộ tay trắng quay về thì tiếp theo có thể sẽ xuất hiện Tam Bộ, Tứ Bộ, sau đó Phá Nhạc mới nhận được tin tức.

Đại Hắc Cẩu thất vọng: Ài, vậy là Cẩu gia muốn xem kịch vui còn phải đợi?Lăng Hàη nói: Dù bây giờ Phá Nhạc đến ngươi cũng không thể ở bên cạnh xem kịch.

Sức chiến đấu Thất Bộ đánh nhau thì dư ba có thể đánh chết Lục Bộ, nên không ai có thể bàng quan.

Một ngày, hai ngày, ba ngày, thời gian lặng lẽ trôi.

Khoảng ba tháng sau, đúng như Lăng Hàη đoán, lại có một Thiên Tôn đến nhưng không phải Phá Nhạc mà là Tam Bộ.

Đại Hắc Cẩu khó chịu càu nhàu: Chết tiệt, thật sự bị tiểu tử nhà ngươi đoán trúng.

Lúc trước Đại Hắc Cẩu không phản bác lời Lăng Hàη nhưng trong lòng vẫn mong đợi Phá Nhạc đến.

Kết quả là.

.

.

Ài.

Tam Bộ thái độ khách sáo, vái chào hướng khách điếm: Bản tôn tên Tam Tiễn, không biết vị đạo hữu nào ở chỗ này?Lăng Hàη chỉ nhấp ngụm rượu, đám người Ninh Hải Tâm không được hắn ra lệnh thì không thể đối đáp.

Đại Hắc Cẩu thầm bực mình nên lười trả lời.

Tam Tiễn Thiên Tôn đợi một lúc không thấy ai đáp lại thì lộ vẻ khó chịu.

Tam Tiễn Thiên Tôn là Tam Bộ, trong đẳng cấp Thiên Tôn thuộc hàng lớp giữa, vậy mà Nhất Bộ không chịu trả lời lại một câu?Sĩ diện hơi quá đáng.

Tam Tiễn Thiên Tôn lên tiếng: Đạo hữu, oan gia nên gỡ không nên gút.

Không biết đám người Lăng Hàη sâu cạn nên Tam Tiễn Thiên Tôn nói chuyện vẫn rất khách sáo, chủ yếu là hòa giải: Nên biết Phá Nhạc đại nhân là Thất Bộ Chí Tôn, lực lượng mạnh nhất cõi đời, không thể sánh bằng.

Cái gì? Phá Nhạc là Thất Bộ?Nghe câu đó những Tiên Vương đang quỳ đều run lẩy bẩy.

Tiêu đời, bọn họ còn đang quỳ Lăng Hàη chẳng phải là công khai đối địch với Thất Bộ Chí Tôn sao?Tam Tiễn Thiên Tôn tạm dừng, thấy khách điếm vẫn không phát ra tiếng động, tiếp tục bảo: Hiện tại Phá Nhạc đại nhân vẫn chưa thu đến tin tức, cho nên đạo hữu đưa trả chiêu bài, tặng chút quà xin lỗi thì có thể giải quyết trong hòa bình.

Tam Tiễn Thiên Tôn ngừng lại, chờ đợi trong khách điếm trả lời.

Nhưng vẫn không có tiếng động.

Tam Tiễn Thiên Tôn càng bất mãn, gã đã nói đến mức này rồi mà vẫn không nhận được đáp lại.

Gã là Tam Bộ Thiên Tôn, là Tam Bộ!Tam Tiễn Thiên Tôn tiến lên trước một bước.

Bùm!Hơi thở dâng lên, Tam Tiễn Thiên Tôn tiên lễ hậu binh, nếu khuyên nhủ không có hiệu quả vậy đành dùng vũ lực.

Trong khách điếm, Lăng Hàη quay đầu nói với Ninh Hải Tâm: Hải Tâm, ngươi đi đuổi hắn.

Ninh Hải Tâm cung kính nói: Vâng thưa sư phụ.

Đinh Bình vội nói: Sư phụ, Ninh sư muội chỉ là Nhất Bộ, chắc không đánh lại người đó.

Đại Hắc Cẩu nói: Đúng rồi, ngươi tự mình ra tay đi.

Nhất Bộ đụng Tam Bộ là tự dâng thịt lên miệng.

Ninh Hải Tâm không phải Lăng Hàη, năng lực chiến đấu cùng đẳng cấp chỉ trung bình.

Lăng Hàη cười nói: Không sao.

Ninh Hải Tâm lắc người đã đứng ngoài khách điếm.

Tam Tiễn Thiên Tôn lập tức dừng lại, gã cực kỳ kiêng dè đoàn người Lăng Hàη, nhưng nhìn lướt qua thấy Ninh Hải Tâm chỉ là Nhất Bộ thì thầm mắng mình sao quá rụt rè sợ hãi.

Ninh Hải Tâm lạnh nhạt thản nhiên nói: Các hạ, mời đi cho.

Tam Tiễn Thiên Tôn muốn nổi khùng lên, một Nhất Bộ nho nhỏ mà muốn đuổi gã đi?Nhưng nhìn Ninh Hải Tâm làm lửa giận dâng trào trong lòng gã dần phai nhạt.

Tam Tiễn Thiên Tôn không từ chối, ngữ điệu khó xử nói: Thế này không ổn lắm, bản tôn được người nhờ đến.

Ninh Hải Tâm lạnh nhạt nói: Vậy ta cũng kính nhờ các hạ đi ngay bây giờ.

Tam Tiễn Thiên Tôn do dự, gã không nên đi như vậy, vì được người ta cầu khẩn, còn thu ích lợi.

Nhưng lời nữ nhân này nói đánh động tâm linh của gã, làm gã bất giác muốn nghe theo.

Trong lòng có thanh âm bảo Tam Tiễn Thiên Tôn đừng nghe theo, nhưng gã không làm được.

Tam Tiễn Thiên Tôn gật đầu nói: Được!Sau đó dứt khoát rời đi.

Đệt, vậy cũng được?Đám người trong khách điếm giật mình đến da đầu tê dại.

Lăng Hàη đã rất oách, có thể chiến đấu vượt hai cảnh giới, xứng là chiến thần.

Còn Ninh Hải Tâm?Sức chiến đấu của nàng bình thường, nhưng khiến người cao hơn hai cảnh giới nghe lệnh mình.

Không chiến mà làm người khuất phục, không thua kém Lăng Hàη chút nào.

Đại Hắc Cẩu nhìn muốn rớt tròng mắt, vẫn chưa lấy lại tinh thần: Này Tiểu Hàn Tử, đồ đệ này của ngươi hơi lợi hại, ưm, sắp theo kịp Cẩu gia.

Đại Hắc Cẩu tự dán vàng lên mặt mình.

Lăng Hàη mỉm cười.

Đến nay hắn chưa hiểu năng lực thân thiết của Ninh Hải Tâm là ra sao, ảnh hưởng người khác như thế nào.

Nhưng qua nhiều năm nghiên cứu có thể cho Ninh Hải Tâm chủ động vận chuyển loại năng lực này.

Hơi giống Lăng Hàη, hắn ở Thiên Tôn cảnh có thể chiến đấu vượt hai cảnh giới.

Ninh Hải Tâm thì tối đa ảnh hưởng Thiên Tôn cao hơn mình hai cảnh giới.

Đốm sáng trong thức hải dường như có gì đó rất ghê gớm.

Nếu lấy đó làm tham khảo thì không chừng sẽ phát hiện được nhiều người có đoàn sáng hơn.

Vấn đề là ngay từ đầu Ninh Hải Tâm cực kỳ bình thường, nếu Lăng Hàη không xuất hiện có lẽ nàng sớm chết trong buồn bực, làm gì có cơ hội bước vào Thiên Tôn?Trong Tiên Vương, Thăng Nguyên cảnh có thể chiến đấu vượt hai cảnh giới không quá hiếm hoi, hàng đống thiên kiêu có thể làm được.

Nhưng trong Thiên Tôn có thể vượt cấp thì cho đến nay chỉ có Lăng Hàη và.

.

.

a, Phong Vô Định!Phong Vô Định cũng là như vậy?Đáng tiếc Phong Vô Định đã chết, thần hồn vỡ nát, có đào mộ ra cũng vô dụng.

Lăng Hàη thấy đáng tiếc, nếu kiếm được nhiều mật mã sinh mệnh hơn thì thực lực của hắn sẽ càng tiến bộ.

Vì một vị diện cường đại tuy đẳng cấp khá quan trọng nhưng còn phải xem sinh mệnh trên đó.

Tại sao chiến tranh vị diện đều phải tiêu diệt sinh linh trên vị diện trước? Lý do là đây.

Thôi, sau này tìm cách khác vậy.

Lăng Hàη nghĩ có lẽ khi hắn bước vào Lục Bộ, Thất Bộ thì thần thức sẽ càng mạnh, quét một cái bao gồm hết mọi sinh linh trong vị diện, dễ dàng quét hình một vòng.

Tiếp theo chắc lão tặc Phá Nhạc sẽ tự mình ra tay.

Lăng Hàη đưa nhóm Ninh Hải Tâm, Đại Hắc Cẩu rời đi, một mình hắn chờ Phá Nhạc Thiên Tôn đến.

Lần này Lăng Hàη muốn đánh một trận đàng hoàng với Phá Nhạc, bùng nổ ký hiệu lục lưu ít ra có thể trấn áp đối phương một canh giờ.

Tuy ngắn ngủi, không thể nào xử lý đối phương nhưng làm được như thế đã sướng tay rồi.

Trước tiên thu chút lợi tức, có ngày Lăng Hàη sẽ trấn áp hết năm lão tặc.

Thời gian qua hơi lâu, mãi đến ba mươi năm sau mới có một hơi thở mạnh mẽ ập đến.

Bùm! Nguyên khách điếm vỡ nát thành tro.

Dù Lăng Hàη đã ra tay vẫn không thể ngăn cản, lực lượng của Thất Bộ quá mạnh.

May mắn người trong khách điếm sớm bị Lăng Hàη đuổi ra ngoài nên không có quần chúng vô tội chết.

Lăng Hàη đứng ngạo nghễ trên bầu trời thản nhiên nói: Lão tặc Phá Nhạc, chờ ngươi lâu rồi!Phá Nhạc Thiên Tôn đứng trên trời toát ra khí thế bá tuyệt thiên hạ, khiến trời phải cúi đầu: Quả nhiên là tiểu bối nhà ngươi!Phá Nhạc Thiên Tôn nhìn thẳng Lăng Hàη, lòng tràn đầy cảm khái.

Người trẻ tuổi này mới tu luyện được bao nhiêu năm mà sắp ngang hàng với lão rồi, Phá Nhạc hết sức ghen tỵ.

Dám đến quấy rối đạo tràng của bản tôn, ngươi chán sống!Lăng Hàη cười khẽ: Năm lão già các ngươi không hiệu lực trong chiến trường vực ngoại mà chạy ra mở đạo tràng làm gì?Phá Nhạc Thiên Tôn nói: Liên quan gì ngươi?Phá Nhạc Thiên Tôn không ra tay vì biết không có Cuồng Loạn ‘hỗ trợ’ thì không thể phá phòng ngự của Lăng Hàη được.

Tồn tại như Phá Nhạc Thiên Tôn sẽ không làm việc vô ích.

Lăng Hàη dụ dỗ: Thì cứ nói ra, có ngại gì, không lẽ ngươi sợ?Phá Nhạc Thiên Tôn cười khẩy nói: Nực cười, dùng phép khích tướng với bản tôn? Thật ngây thơ.

Lăng Hàη nhìn Phá Nhạc Thiên Tôn, trầm ngâm một lúc rồi hỏi: Năm xưa khi Nguyên Thế Giới tan vỡ rõ ràng có lực lượng bí ẩn khắc những sinh mệnh vào người các ngươi, tại sao các ngươi che giấu chuyện này?Biểu tình của Phá Nhạc Thiên Tôn thay đổi, mắt bắn ra tia sáng: Sao ngươi biết được?Lăng Hàη cười nói: Ngươi nói ra thứ ta muốn biết thì ta sẽ cho ngươi biết.

Phá Nhạc Thiên Tôn trầm ngâm một lúc, lạnh lùng cười: Nếu ngươi không rõ ràng tình huống vậy thì không có gì bản tôn cần biết.

Dù ngươi biết chút vụn vặt nhỏ bé thì sao, chẳng đáng gì.

Lăng Hàη ngạc nhiên lão tặc này lấy đâu ra tự tin như vậy.

Thôi được rồi, không nói thì đánh!Lăng Hàη bỗng xông lên: Lão tặc, nhịn ngươi lâu rồi! Lần này ta cố ý đến đánh ngươi!Phá Nhạc Thiên Tôn phất tay áo: Bản tôn không rảnh phí thời gian với ngươi!Phá Nhạc Thiên Tôn đang định xé không gian rời đi, nhưng một cước bước vào chợt phát hiện kỳ lạ.

Phá Nhạc Thiên Tôn vốn chỉ xé rách không gian nhưng bây giờ đã vào trong hư không.

Dĩ nhiên là Lăng Hàη động tay chân, không đẩy đối phương vào hư không thì khi đánh nhau bọn họ gây ra phá hoại rất đáng sợ, sẽ phá hỏng Huyền Mạc vị diện nặng nề.

Lăng Hàη không đi chiến trường vực ngoại nhưng hắn không thể làm vướng víu Nguyên Thế Giới được.

Phá Nhạc Thiên Tôn định lao ra hư không, đánh nhau với Lăng Hàη thật vô nghĩa: Nhãi ranh cút đi!Lăng Hàη cười to bảo: Đã nói đánh ngươi thì sao có thể nói không giữ lời?Ký hiệu lục lưu đều vận chuyển, lực lượng vị diện điên cuồng dâng lên, Lăng Hàη thét dài đánh hướng Phá Nhạc.

Phá Nhạc Thiên Tôn lười ngăn cản, định cứng rắn đỡ một kích của Lăng Hàη rồi rời đi.

Nhưng bị Lăng Hàη đánh trúng làm Phá Nhạc Thiên Tôn bay thật xa trong hư không.

Lăng Hàη đuổi theo, hai tay giang rộng rồi khép vào giữa.

Lực lượng vô cùng ngưng tụ, hóa thành thực chất hiện ra hai bàn tay một trái một phải vỗ mạnh vào Phá Nhạc Thiên Tôn.

Bùm! Hư không chấn động, Phá Nhạc Thiên Tôn bị đập dẹp như trang giấy, lực lượng đỉnh Thất Bộ phóng lớn gấp ba ngàn lần rất kinh khủng.

Nhưng Thất Bộ bất diệt không phải nói cho có, Phá Nhạc Thiên Tôn bật người một cái đã phục hồi như cũ.

Lão già tái mặt, tóc dựng đứng, mắt phun lửa.

Thất Bộ Chí Tôn cao cao tại thượng, chỉ có chính mình quyết định sống chết của người gã, đã bao giờ bị người nhục nhã như vậy?Lăng Hàη cười to bảo: Lão tặc thấy sướng không? Không sướng cũng không sao, ta đã chuẩn bị rất nhiều đại chiêu cho ngươi!Râu tóc Phá Nhạc Thiên Tôn dựng đứng rốt cuộc chịu tấn công Lăng Hàη: Nhãi ranh, ngươi tìm cái chết!Làm việc vô ích thì có sao, Phá Nhạc Thiên Tôn chỉ muốn hạ khúc tên khốn này.

Bùm! Nắm đấm phải của Lăng Hàη đánh nhau hất hai tay Phá Nhạc Thiên Tôn ra, sau đó đấm mạnh vào mặt đối phương.

Phá Nhạc Thiên Tôn lại bay lên văng ra xa với tốc độ siêu nhanh.

Về sức mạnh thì Phá Nhạc Thiên Tôn không bằng Lăng Hàη, cách biệt rất lớn.

Lăng Hàη sải bước đuổi theo: Lão tặc trốn đi đâu!Hai đấm như bão tố đổ ập vào Phá Nhạc Thiên Tôn.

Phá Nhạc Thiên Tôn hết sức đánh trả nhưng cách biệt lực lượng quá lớn, dù đã vận chuyển tổ hợp phù nhất lưu cũng không ích gì.

Bùm bùm bùm bùm bùm! Phá Nhạc Thiên Tôn chỉ có nước bị đánh tơi bời.

Sức mạnh của Phá Nhạc Thiên Tôn không tệ, có bị đánh thế nào cũng không tổn thương được.

Dù lực lượng khủng bố đến nỗi đánh dẹp người Phá Nhạc Thiên Tôn nhưng giây sau sẽ phục hồi lại ngay.

Lăng Hàη không định ngừng lại, càng đánh càng phấn khích.

Đánh Thất Bộ Chí Tôn, còn là đỉnh Thất Bộ, cảm giác này chỉ có một chữ: Sướng!Đánh đánh! Con rùa già, cho ngươi giết ta này!Bùm! Lại một đấm trúng ngay má trái của Phá Nhạc Thiên Tôn.

Như thế nào? Thất Bộ ghê gớm lắm sao?Bùm! Một đấm đánh vào má phải của Phá Nhạc.

Đánh cho ngươi phục này, lão quỷ!Bốp! Một cước đá ngay trứng của Phá Nhạc.

Phá Nhạc Thiên Tôn trợn to mắt tràn ngập khó tin.

Á!!!Lão bị đá trúng trứng!?Phá Nhạc Thiên Tôn suýt tức điên, sao có người đánh kểu gì lưu manh vậy.

Ngươi là Chí Tôn có sức chiến đấu Thất Bộ! Đừng nói Thất Bộ, dù là Tiên Vương cũng không nên dùng chiêu hạ lưu như vậy.

Tiếp theo ngươi còn chiêu gì? Khỉ trộm đào sao?Nhục, quá nhục nhã.

Phá Nhạc Thiên Tôn tức giận la hét, tức run người, chưa bao giờ gặp đối thủ như vậy.

Không đàng hoàng gì hết, thật đáng ghét!Lăng Hàη dửng dưng nói: Làm biểu tình đó làm chi? Chưa đánh nát nó mà.

Phá Nhạc Thiên Tôn hét to: Thằng nhãi khốn kiếp, bản tôn muốn bầm thây ngươi ra!Phá Nhạc Thiên Tôn bắt đầu dốc hết sức đánh trả.

Ong ong ong ong ong! Hơi thở xa xưa tang thương khuếch tán, cực kỳ kinh người.

A?Lăng Hàη ngạc nhiên, lực lượng của Phá Nhạc Thiên Tôn tăng vọt gấp mấy lần.

Chuyện này rất khó tin, vì số lượng vị diện cấp bậc hạ, cao đẳng Phá Nhạc Thiên Tôn vận chuyển không có thay đổi, chất lượng cũng vậy, vẫn chỉ là mấy nhất lưu phù.

Nếu trao đổi thì lực lượng của Phá Nhạc Thiên Tôn đã nhỏ bớt chứ không phải biến lớn.

Nhưng tình huống hiện giờ thì khác, lực lượng của Phá Nhạc Thiên Tôn đã đến cực hạn bỗng tăng cao gấp mấy lần.

Là bí pháp gì?Nhưng đến trình độ như Thất Bộ có bí pháp nào có thể nâng cao lực lượng sao?Hơn nữa loại hơi thở này cho Lăng Hàη cảm giác khá quen thuộc.

Lăng Hàη chưa kịp suy nghĩ cẩn thận thì Phá Nhạc Thiên Tôn đã mạnh mẽ phản công.

Lăng Hàη khinh thường nói: Chỉ đến thế là cùng.

Lực lượng vị diện trong người hắn sôi trào, sau khi lĩnh ngộ mật mã sinh mệnh thì trên tất cả vị diện của hắn đã sinh ra sinh mệnh cấp thấp nhất.

Thực vật.

Một cọng thực vật lực lượng nhỏ bé vô cùng, nhưng số lượng nhiều gom lại với nhau sẽ là lực lượng không thể bỏ qua.

Bùm! Lăng Hàη đánh ra nắm đấm đấu cứng với Phá Nhạc Thiên Tôn, hình thành sóng xung kích năng lượng.

Bùm! Sóng năng lượng khuếch tán, Phá Nhạc Thiên Tôn bị sóng năng lượng hất văng ra càng nhanh.

So về sức mạnh Lăng Hàη đã có thể nghiền áp đối phương.

Lăng Hàη đuổi theo: Rùa già kia, đánh ngươi sướng tay luôn! Ngươi ác lắm mà, sao không ác nữa đi? Ngươi luôn cao cao tại thượng mà, bà nội nó, đạp mặt của ngươi cho hết cao ngạo! Thất Bộ chó chết gì đó, Thất Bộ thì sao, cũng chỉ có nước bị ta đạp lên!Lăng Hàη không ngừng đá mặt Phá Nhạc Thiên Tôn, dùng sức mạnh đến nỗi mặt lão móp méo.

Nhưng khí lực của Thất Bộ không hỏng, bị méo thì sao, chớp mắt phình trở lại ngay.

Nhưng đối với Phá Nhạc Thiên Tôn là nhục nhã vô bờ bến.

Phá Nhạc Thiên Tôn rống to: Ranh con! Ranh con!Phá Nhạc Thiên Tôn bất chấp tất cả.

Ong ong ong ong ong! Trong người Phá Nhạc Thiên Tôn vận chuyển bảy vị diện.

Cái gì!?Lăng Hàη ngạc nhiên, hèn gì mới rồi cảm giác đối phương phát ra hơi thở quen thuộc, hóa ra là lực lượng vị diện.

Nhưng sao Phá Nhạc Thiên Tôn có được bảy vị diện?Theo Lăng Hàη biết trừ đan điền được Thất Bộ mở mang ra bất cứ ai chỉ có thể chứa một vị diện trong người, không ai có thể ngoại lệ.

A không, có.

Ví dụ như Lăng Hàη, Phong Vô Định.

Điều này chắc liên quan đến Nguyên Thế Giới đời trước hoặc đời này, rất có thể vì đoàn sáng trong người Lăng Hàη.

Trừ mật mã sinh mệnh ra còn có bí mật mà hắn chưa thể giải được.

Nhưng Phá Nhạc bằng vào cái gì?Nếu Phá Nhạc có được bảy vị diện thì nên sớm vận chuyển mới đúng.

Khoan đã!Mắt Lăng Hàη hấp háy, hắn phát hiện trong bảy vị diện chỉ có một vị diện đến trình độ thượng cao đẳng là đã cực hạn.

Không có kỳ ngộ cướp trời tạo đất thì dù là Thất Bộ cũng không thể thôi diễn vị diện đến siêu cao đẳng.

Nếu không thì một Thất Bộ có sức mạnh của mười Thất Bộ, mạnh đến nghiền áp vạn cổ.

Vấn đề là sáu vị diện của Phá Nhạc chỉ mới đến hạ cao đẳng.

Nếu Phá Nhạc sớm tu ra sáu vị diện ngoại lệ vậy không biết đã tu bao nhiêu kỷ nguyên, lão nên sớm đẩy sáu vị diện đến đẳng cấp thượng cao đẳng mới đúng.

Nếu Phá Nhạc Thiên Tôn gần đây mới tu ra một vị diện mới thì lẽ ra chỉ có một vị diện là ở dưới thượng cao đẳng.

Bây giờ sáu vị diện đều là đẳng cấp hạ, tức là Phá Nhạc mới gần đây đột nhiên một hơi tu ra sáu vị diện.

Sao có thể như vậy?Lăng Hàη chỉ vị diện: Ha ha ha! Lão tặc, ngươi đột nhiên trở về từ chiến trường vực ngoại có phải vì muốn tu luyện sáu vị diện này?Phá Nhạc Thiên Tôn quát to: Không liên quan đến ngươi!Hai tay Phá Nhạc Thiên Tôn hóa búa Khai Thiên điên cuồng chém vào Lăng Hàη, một tay vụt qua, hư không như bị cắt thành hai nửa, vô cùng đáng sợ.

Lăng Hàη đánh qua một đấm: Tìm đánh!Bùm! Phá Nhạc Thiên Tôn lại bị đánh bay.

Có thêm sáu vị diện thì sao?Đây chỉ là cấp bậc hạ cao đẳng, tương đương với có thêm sáu mươi cường giả Ngũ Bộ hỗ trợ, đối với Thất Bộ có là gì?Dù đến thượng cao đẳng cũng chỉ đẩy đến Lục Bộ.

.

.

Ưm, khoảng sáu mươi sức chiến đấu Lục Bộ đánh nhau, miễn cưỡng có thể tương đương Thất Bộ sơ kỳ.

Bây giờ Phá Nhạc Thiên Tôn hoàn toàn không thể đấu sức với Lăng Hàη.

Lăng Hàη đuổi theo, hai đấm liên tục vung: Để ta đoán xem, không chỉ con rùa già như ngươi còn có đám Xung Viêm đều đột nhiên vội vàng trở về từ chiến trường vực ngoại, không lẽ vì nguyên nhân này? Nhưng nếu có thể lĩnh ngộ bí pháp sáng tạo vị diện vậy chỉ sinh ra từng vị diện chứ không thể một đống.

Hơn nữa năm người cùng nắm giữ năng lực này thì ta không tin.

Bùm bùm bùm bùm bùm! Lăng Hàη đánh thêm cú đấm làm Phá Nhạc Thiên Tôn mệt mỏi chống đỡ.

Lăng Hàη không đơn giản dùng đấm, chân cũng không rảnh rỗi liên tục đá trứng của Phá Nhạc Thiên Tôn.

Phá Nhạc Thiên Tôn biểu tình cực kỳ khó xem, nhất là bị Lăng Hàη đánh, quá nhục nhã, làm lão tức xì khói.

Hai là vì Lăng Hàη suy đoán khiến lòng Phá Nhạc Thiên Tôn rung động.

Lăng Hàη cười khẽ: Mấy con rùa già các ngươi tuy đã đứng trên đỉnh thế giới nhưng sáng tạo vị diện vô duyên với các ngươi, nên chắc chắn không phải các ngươi ngộ ra cái gì mà là được cơ.

.

.

Lăng Hàη chợt ngừng bặt, trong lòng dâng lên một suy đoán to gan.

Trong người Phong Vô Định có một trăm vị diện, chắc không phải vị diện của các ngươi.

.

.

đều lấy từ chỗ của hắn đi? A! Phá Nhạc Thiên Tôn mắt lóe tia sáng sắc bén, quát to như sấm sét, phun ra một thiên mâu màu tím đâm vào Lăng Hàη.

Keng!Lớp phòng ngự của Lăng Hàη bị đánh vỡ ba mươi chín tầng, khiến hắn hơi giật mình.

Tuyệt chiêu này có chút mạnh, đáng tiếc không đủ để xé rách phòng ngự của Lăng Hàη.

Như thế nào, bị ta nói trúng rồi? Lăng Hàη tuyệt đối không tin Phá Nhạc Thiên Tôn có thể đột nhiên ngộ ra cách sáng tạo vị diện.

Đây tuyệt đối không phải ngộ tính tốt là được, còn phải dựa vào thiên phú.

Như Lăng Hàη nếu không phải trong người có đoàn sáng bí ẩn, đúng lúc gặp Ninh Hải Tâm, đoàn sáng của hai người có thể cộng minh mới phá giải mật mã sinh mệnh được.

Phá Nhạc Thiên Tôn dựa vào cái gì?Huống chi năm con rùa già này cùng lúc bùng nổ ngộ tính, cùng lĩnh ngộ cách sáng tạo vị diện?Sao có thể!Nên phỏng đoán hợp lý nhất là năm con rùa già dùng thủ đoạn gì bắt lấy vị diện trên người Phong Vô Định rồi chia nhau.

Có một trăm vị diện, năm người chia thì mỗi người được hai mươi cái.

Có lẽ bị hao tổn một chút nên thành sáu cái, hoặc nội bộ đánh nhau giành giật, Phá Nhạc Thiên Tôn chỉ cướp được sáu cái.

Hoặc Phá Nhạc Thiên Tôn tạm thời chỉ có sáu vị diện hình thành sức chiến đấu.

Lăng Hàη lại giơ nắm đấm đánh qua: Con rùa già, rốt cuộc các ngươi đang mưu đồ cái gì?Phá Nhạc Thiên Tôn tuy ăn cú đấm nhưng cười to bảo: Ha ha ha! Nhãi ranh, tầm nhìn hạn hẹp của ngươi làm sao biết cực hạn của thiên địa? Ngươi đã định trước sẽ cùng ánh sáng biến mất trong trời sao này.

Lăng Hàη nheo mắt nói: Rùa già, có vẻ ngươi biết nhiều bí mật.

Phá Nhạc Thiên Tôn lạnh lùng nói: Hừ! Đừng hòng gài bản tôn, chỉ là mơ mộng viễn vông!Lăng Hàη thăm dò nhiều lần, nói bóng nói gió, nhưng Phá Nhạc Thiên Tôn sống nhiều năm như vậy đâu dễ mắc mưu.

Lăng Hàη chỉ có thể tự mình phỏng đoán, căn cứ biểu tình của Phá Nhạc Thiên Tôn thay đổi để lần mò.

Tuy không gài Phá Nhạc Thiên Tôn khai ra thứ gì thực chất được nhưng trọng điểm của Lăng Hàη không ở chỗ này.

Lăng Hàη tìm đến đây vì đánh Phá Nhạc Thiên Tôn, vui vẻ là được.

Bùm bùm bùm bùm bùm! Trong thời hạn bùng nổ một canh giờ Lăng Hàη đánh Phá Nhạc Thiên Tôn, trút hết tức giận đọng lại không biết bao nhiêu năm ra ngoài.

Khi một canh giờ qua đi, Lăng Hàη rút tay về, hắn huơ tay nói: Lão thất phu, hôm nay đây thôi, lần sau tiếp tục.

Ngươi còn muốn lần sau?Phá Nhạc Thiên Tôn nổi giận gầm lên một tiếng, vận chuyển hết sức giết lại đây.

Lăng Hàη thắp sáng tất cả thất lưu phù, lực lượng gia cố gấp hai ngàn lần kinh khủng.

Bùm bùm bùm bùm bùm! Lăng Hàη va chạm với Phá Nhạc, hắn vẫn chiếm ưu thế về sức mạnh nhưng không nghiền áp như vừa rồi.

Với thân thể bất tử của Phá Nhạc Thiên Tôn thì khó bị trấn áp, Lăng Hàη chỉ hơi chiếm ưu thế.

Lăng Hàη đánh ra nắm đấm đánh bay Phá Nhạc rồi quay đi: Lão tặc khỏi tiễn, lần sau lại đến đánh ngươi!Phá Nhạc Thiên Tôn nhanh chóng ngừng lại thế lùi, xông vào Lăng Hàη: Khốn nạn!Phá Nhạc Thiên Tôn đã tức điên, trên thế giới này chưa có ai đánh lão rồi còn sống.

Lăng Hàη cười lớn, chỉ mấy bước hắn đã đến khe nứt hư không, một chân đạp ra ngoài.

Đợi Phá Nhạc Thiên Tôn lao tới Lăng Hàη lại một đấm đánh bay đối phương.

Lăng Hàη vuốt bằng hư không, Phá Nhạc Thiên Tôn sẽ phải mất chút thời gian để tìm được lối ra.

Lăng Hàη nhàn nhã rời đi, Phá Nhạc Thiên Tôn không thể theo sát hắn.

Lăng Hàη và đám người hội hợp, khi biết hắn đánh Phá Nhạc Thiên Tôn một trận bầm dập thì mọi người liên tục la hay.

Đại Hắc Cẩu hào hứng hỏi: Tiếp theo có phải đi tìm nhóm Xung Viêm không?Lão Tham hưng phấn nói: Oa oa oa, lại đi gỡ chiêu bài của họ!Nhìn bộ dạng của Lão Tham đâu giống như tiên dược.

Lăng Hàη trầm ngâm nói: Không, tạm thời không đi chỗ Xung Viêm, ta muốn ở lại tiếp tục đánh Phá Nhạc, đánh đến khi nào Phá Nhạc bị ám ảnh tâm lý.

Mọi người nhìn nhau, cảm thấy Lăng Hàη hơi xấu xa.

Vì sao ngươi chỉ chăm chăm nhằm vào một người, không sợ đánh Phá Nhạc Thiên Tôn đến nghi ngờ đời người sao?Quả nhiên Lăng Hàη chờ những ký hiệu lục lưu bổ sung năng lượng xong lại đi tìm Phá Nhạc Thiên Tôn.

Con rùa già bế quan gần đạo tràng, nên Lăng Hàη một đường đẩy núi lấp biển rất nhanh buộc Phá Nhạc Thiên Tôn đi ra, kéo vào giữa hư không đánh bườm đầu.

Chỉ một canh giờ, Lăng Hàη đúng giờ nhàn nhã rời đi.

Phá Nhạc Thiên Tôn không thể ngăn cản.

Lăng Hàη tìm Phá Nhạc Thiên Tôn tổng cộng bảy lần, cho đối phương no đòn bảy lần.

Phá Nhạc Thiên Tôn bị ám ảnh tâm lý, bắt đầu nghi ngờ cuộc đời.

Đương nhiên Phá Nhạc Thiên Tôn có thể xa chạy cao bay, thiên hạ lớn vậy, năng lực thăm dò của Thất Bộ có hạn.

Nhưng Phá Nhạc Thiên Tôn không chịu nổi mất mặt, đường đường là Thất Bộ mà nghe tiếng gió liền chạy trốn, lão không chấp nhận mình hèn như thế.

Vì Phá Nhạc Thiên Tôn sĩ diện nên khó tránh khỏi bị Lăng Hàη đánh no đòn.

Lần thứ tám.

Lăng Hàη xuất hiện, hắn nhìn Phá Nhạc Thiên Tôn trợn to mắt ốc bưu, bật cười hỏi: Lão tặc, có phải ngươi bị hành sinh ra khoái cảm? Không trốn ngược lại ở đây chờ ta? A, không ngờ lão tặc là loại người như thế.

Phá Nhạc Thiên Tôn gầm lên: Tiểu tặc, ngươi đừng kiêu ngạo! Chờ bổn tọa đẩy lực lượng vị diện đến siêu cao đẳng sẽ khiến ngươi máu nhuộm Ngũ Bộ!Lăng Hàη khịt mũi: Thật là nằm mơ! Đừng tưởng rằng lấy được mấy vị diện từ chỗ Phong Vô Định là cảm giác mình lên trời rồi.

Vị diện siêu cao đẳng? Ngươi tưởng tượng thật hay.

Thôi, ta lười đánh loại người biến thái như ngươi, hôm nay là lần cuối, đỡ khỏi phải ta ghê tởm.

Phá Nhạc Thiên Tôn tức chết, rõ ràng lão bị đánh nhưng tại sao lão thành biến thái khiến người tởm?Thằng nhãi này thật độc mồm!Phá Nhạc Thiên Tôn rống to, bùng nổ hết sức muốn chuyển bại thành thắng một lần.

Nhưng đã định trước chỉ là công dã tràng, rất nhanh Phá Nhạc Thiên Tôn bị Lăng Hàη đè đầu đánh.

Đánh Phá Nhạc Thiên Tôn no đòn rồi Lăng Hàη nói: Lão tặc, lần sau đừng mong đợi, ta sẽ không đến nữa.

Mong đợi bà nội ngươi!Phá Nhạc Thiên Tôn rủa thầm trong bụng, nhưng lòng có chút cảm giác giải thoát.

Mợ nó, cuối cùng không còn bị đánh nữa.

Dù Phá Nhạc Thiên Tôn có khí lực vô địch, không hỏng bất hủ, nhưng lão cần da mặt.

Phá Nhạc Thiên Tôn rít qua kẽ răng: Nhãi ranh, ngươi chờ đấy.

Thù này bản tôn ghi nhớ, sẽ trả cho ngươi!Cần phải bày tỏ thái độ, không thì Phá Nhạc Thiên Tôn sẽ bứt rứt trong lòng.

Lăng Hàη lạnh nhạt nói: Lần sau thì.

.

.

không dễ vậy!Đánh Phá Nhạc mấy lần khiến tâm tình của Lăng Hàη siêu tốt, dường như bình chướng cảnh giới hơi thả lỏng.

Có lẽ đánh xong năm lão tặc là hắn sẽ bước vào Lục Bộ.

Khi đó vị diện của hắn sẽ đến thượng cao đẳng, lực lượng không biết tăng vọt bao nhiêu lần.

Thất Bộ?Chỉ là rác rưởi.

Lăng Hàη quay đi, để lại bóng lưng thon dài cho Phá Nhạc Thiên Tôn: Lão tặc, thừa dịp còn mấy ngày được sống hãy hưởng thụ thời gian tự do đi, vì tiếp theo.

.

.

ngươi sẽ trở thành tù nhân của ta!Phá Nhạc Thiên Tôn nhìn bóng lưng Lăng Hàη khuất xa, nỗi lòng phức tạp.

Một Ngũ Bộ nho nhỏ mà có thể làm lão hụt hơi thế này, nếu Lăng Hàη trở thành Lục Bộ thì sao?Thậm chí là.

.

.

Thất Bộ?Phá Nhạc Thiên Tôn lắc đầu, vực dậy tinh thần khỏi cơn suy sụp.

Lão là Thất Bộ, dù Nguyên Thế Giới tan vỡ cũng không cách nào giết chết, sao có thể tiêu cực vậy được.

Chỉ cần thôi diễn vị diện mức tận cùng nhất định có thể được thực lực càng mạnh, khi đó lão chắc chắn có thể trấn sát Lăng Hàη.

Nhất định!*** Lăng Hàη trở lại hội hợp với nhóm Nữ Hoàng rồi quyết định rời khỏi.

Không thể cứ chăm chăm đánh Phá Nhạc, vậy là không công bằng.

Mưa móc phải rải đều đúng không?Đoàn người xuất phát đi đạo tràng của Xung Viêm.

Khoảng cách rất xa nhưng Lăng Hàη đi hết sức, chỉ hơn mười ngày bọn họ đã đến gần Xung Viêm đạo tràng.

Đây là một tòa thành lớn, Xung Viêm đạo tràng nằm ở ngoài thành mấy vạn dặm, đối với Tiên Vương thì đi không lâu nên tính ra khá gần.

Mọi người nghỉ ngơi sau đó Lăng Hàη thu họ vào Tiên Khách Cư rồi lên đường.

Lần này Lăng Hàη lười chơi từ từ.

Chỉ vài bước Lăng Hàη đã xuất hiện ở chân núi Xung Viêm đạo tràng.

Lăng Hàη bước nhanh lên núi, bình tĩnh ung dung.

Xung Viêm đạo tràng không đặt ra cấm khu, ai cũng có thể đến.

Nhưng ít ai đi lên đạo tràng trên đỉnh núi.

Vì nơi này có cấm chế Xung Viêm bày ra, không có năng lực khiêu chiến vượt cấp mạnh thì không thể đi đến cuối.

Lăng Hàη cố ý ức chế tu vi cảm nhận loại lực lượng áp chế này.

Nhưng Xung Viêm bày ra cấm chế như vậy chủ yếu vì thử thách Tiên Vương, không quá mạnh.

Nên dù Lăng Hàη áp chế tu vi, khí lực của hắn được bốn loại lực lượng bản chất rèn luyện, có lực lượng vị diện vô tận, hắn quá mạnh.

Lăng Hàη chắp tay sau lưng từng bước đi lên đỉnh núi.

A! Người kia làm bộ khoe mẽ giỏi ghê, còn chắp tay sau đít nữa.

Ha ha ha! Làm bộ khoe mẽ sẽ bị sét đánh, không lâu sau tên đó chắc chắn sẽ bò thôi! Ta cá với ngươi tên này bò lên cũng không nổi, sẽ nằm liệt tại chỗ!Dọc đường có người lao nhao bàn tán.

Chỉ cần có thể thành công đi đến đỉnh núi là sẽ được một tín vật, tránh khỏi bị áp chế, về sau đến đi tự nhiên.

Nên trừ người muốn bái vào đạo tràng ra những người khác đi ung dung.

Mau nhìn mau nhìn, đó là ai đến? Phô trương quá!Nhiều người dọc đường núi nhìn xuống chân núi, một chiếc xe ngựa siêu hào hoa chạy nhanh lên.

Hào hoa thế nào?Vật kéo xe là chín chân long, Tiên Vương Cửu Trọng Thiên!Ui, không lẽ là Thiên Tôn đến? Không thì sao có tư cách để chín con chân long Cửu Trọng Thiên kéo xe?Không chỉ vật kéo xe, thùng xe cũng rất xa hoa, tạo bằng tiên kim, có các hoa văn thiên nhiên, rút thái âm thái dương chi khí tụ ngũ hành chi tinh, thật là một thánh địa tu luyện.

Có quy tắc diễn hóa vô cùng xinh đẹp.

Xe ngựa rất nhanh chạy đến chân núi rồi ngừng lại, một thiếu nữ đẹp tựa tiên bước ra từ trong xe.

Trên người nàng có nhiều sắc màu kỳ dị quấn quanh, hiển nhiên cũng là một vị Tiên Vương Cửu Trọng Thiên.

Đây là chủ nhân của chiếc xe ngựa?Nhưng làm mọi người rớt tròng mắt là nàng vòng sang bên kia xe ngựa, cung kính mở cửa xe ra mời: Thiếu chủ, tới rồi.

Thiếu chủ?Ui, thiếu nữ này chỉ là một thị nữ.

Mọi người rất giật mình, chín con chân long Cửu Trọng Thiên kéo xe, một mỹ nữ Cửu Trọng Thiên làm nô tỳ, thiếu chủ có lai lịch gì?Mọi người nhìn chăm chú, thấy một nam nhân áo trắng bay bay bước xuống xe ngựa.

Mái tóc đen nhánh mà rậm cuộn chặt ghim bằng đồ cài tóc ngọc bích, mặt đẹp như ngọc trong suốt lấp lánh.

Ủa? Mọi người bị bất ngờ, vì người trẻ tuổi chỉ có bảy luồng sáng rực rỡ quấn quanh.

Tiên Vương Thất Trọng Thiên?Kỳ lạ, mới chỉ là Thất Trọng Thiên không đến mức khiến mười cường giả Cửu Trọng Thiên cam lòng làm phó đi? Ha ha, hắn là Nhan Vô Nguyệt.

Nhan Vô Nguyệt? Nhan Vô Nguyệt là ai? A! Không lẽ là vô thượng thiên tài của Nhan gia? Đúng vậy! Này, rốt cuộc các ngươi đang nói về ai?

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • thần đạo đan tôn

  • truyện tranh thần đạo đan tôn

  • truyện thần đạo đan tôn

  • thần đạo đan tôn truyện chữ

  • đọc truyện thần đạo đan tôn

  • thần đạo đan tôn chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License