Rể quý trời cho
Chapter
0141
CHƯƠNG 1401: THỰC LỰC TĂNG LÊN Sáng sớm ăn bữa sáng xong, bên này, đám người Phi Thiên Lão Thử đã đợi Lâm Thanh Diện trong Chúng Thần Điện từ lâu.
Cậu Lâm, chúng tôi có chuyện muốn hỏi cậu Phi Thiên Lão Thử nói với Lâm Thanh Diện.
Nhìn mười mấy người này, không cần phải nói, Lâm Thanh Diện cũng đoán được ý của bọn họ.
Tôi biết, các ông muốn tôi giải độc giúp các ông, đúng không.
Đúng đúng, cậu Lâm thông minh nhanh nhạy, chỉ đoán thôi đã biết trong lòng chúng tôi nghĩ gì Chung Tài cung kính nói.
Đúng đó đúng đó, cậu Lâm tố chất hơn người, nói là làm Mấy người khác cũng nịnh hót.
Lâm Thanh Diện cười khẽ một tiếng: Được rồi, mấy ông đừng nói mấy câu này nữa.
Sau đó, Lâm Thanh Diện vừa đi chậm vừa quan sát những người này, cau mày, dường như đang suy nghĩ một vài chuyện.
Cậu Lâm, Phi Thiên Lão Thử tối thề với trời, sau này nếu còn làm xằng làm bậy nữa thì không cần cậu ra tay, tự chúng tôi sẽ giết chết mình! Chung Tài vội vàng nói.
Đúng đúng, cậu Lâm, cậu yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ không như lúc trước nữa đâu.
Mọi người cũng đều tỏ thái độ.
Lâm Thanh Diện nhìn bọn họ: Những gì các ông nói có phải là thật lòng không? Tuyệt đối là thật lòng! Trời đất chứng giám! Chung Tài giơ ngón tay giữa thề với trời.
Được, theo lý thuyết, trước đó chúng ta đấu với người của Thương Nguyên Giới, các ông cũng góp không ít sức, hơn nữa còn có mấy người bị thương, cũng coi như cống hiến cho thế giới này của chúng ta rồi Việc nên làm, việc nên làm thôi Chung Tài cười nói.
Lâm Thanh Diện nhíu mày: Nhưng nếu các ông đã là người trên bảng treo thưởng, trước đó còn vi phạm pháp luật ở thành phố, gây mất trật tự, không biết sau khi tôi giải độc trong người các ông rồi, các ông có còn giống như lúc trước nữa không? Chắc chắn sẽ không, chắc chắn sẽ không! Mọi người vội vàng nói.
Vậy… nói suông cũng không được, các ông nên chứng minh thế nào đây? Lâm Thanh Diện xoay người nhìn bọn họ, ánh mắt sắc bén.
Đám người Chung Tài đưa mắt nhìn nhau, không biết trong lòng Lâm Thanh Diện nghĩ thế nào.
Được, nếu đã thế, Chung Tài tôi sẽ là người đầu tiên đứng ra chứng minh với Lâm thiếu chủ! Phi Thiên Lão Thử đi tới trước mặt Lâm Thanh Diện, kiên định nói với anh: Lâm thiểu chủ, mấy người chúng tôi trước đây ở thành phố không có chuyện ác nào không làm, nhưng từ khi đến Chúng Thần Điện, biết rõ những điều người của Chúng Thần Điện cố gắng vì sự hòa bình của thế giới này, chúng tôi rất là xấu hổ So sánh với bọn họ, mấy người chúng tôi thật sự đáng chết, đáng chết, đồng thời chúng tôi cũng rất hối hận vì những hành động ở bên ngoài mấy năm nay! Sau đó, Chung Tài quay về phía Lâm Thanh Diện, duỗi một tay ra, đồng thời còn biến ra một con dao phay.
Lâm thiểu chủ, Phi Thiên Lão Thử tôi xin đảm bảo, nếu cậu không chê, tôi sẵn sàng gia nhập Chúng Thần Điện, sau này sẽ không làm xằng làm bậy nữa, để chứng minh lòng tôi, hôm này tôi tình nguyện tự chặt đứt một tay! Chung Tài lớn tiếng nói.
Đúng vậy, Chung Tài nói đúng, chúng tôi đều sẵn sàng gia nhập Chúng Thần Điện, tình nguyện tự chặt đứt một tay! Nói xong, những người này đều biến ra binh khí, đồng thời muốn chém lên tay mình theo Chung Tài.
Khoan đã! Lâm Thanh Diện bảo bọn họ dừng lại.
Lâm thiểu chủ, chẳng lẽ cậu cảm thấy như vậy không đủ? Nếu thật sự là thế thì cậu chỉ việc nói thẳng, cho dù thế nào, chúng tôi đều chịu Chung Tài nói.
Lâm Thanh Diện nhìn bọn họ, sau đó mỉm cười nói: Được rồi, các ông không cần chứng mình nữa, tôi đã biết tấm lòng của các ông rồi.
Lâm thiểu chủ… Ý của cậu là? Lâm Thanh Diện nhìn Chung Tài và mười mấy người khác: Nếu các ông thật sự tự chặt đứt một tay thì chẳng phải là tổn thất lớn với Chúng Thần Điện chúng tôi sao? Chuyện này.
.
.
Mọi người không hiểu, nhưng Chung Tài vẫn luôn nhanh trí lập tức hiểu ra.
Ông ta tỏ vẻ mừng rỡ, xoay người nói với đồng bọn của mình: Mọi người còn không cảm ơn Lâm thiểu chủ, cậu ấy đã quyết định chấp nhận chúng ta rồi đó! Vậy sao? Cảm… Cảm ơn cậu Lâm! Lâm Thanh Diện cười nhìn những người này, thật ra, từ khoảnh khắc bọn họ có thể liều mạng đấu với người của Thương Nguyên Giới, Lâm Thanh Diện đã chấp nhận bọn họ rồi.
Không chỉ Lâm Thanh Diện, những người khác của Chúng Thần Điện cũng giống như thế.
Được, vậy tôi sẽ giải độc cho các ông, để lúc phản công Thương Nguyên Giới, các ông sẽ không phải băn khoăn điều gì nữa Lâm Thanh Diện nói.
Điện chủ, ý cậu là chúng ta vẫn sẽ phản công Thương Nguyên Giới sao? Chung Tài hưng phấn hỏi.
Lâm Thanh Diện gật đầu: Đúng thế, mấy ngày nữa, Chúng Thần Điện chúng ta sẽ tấn công Thương Nguyên Giới! Được! Chung Tài kích động nói: Bà nó, ức hiếp chúng ta lâu như vậy, bây giờ cũng đến lượt để bọn họ biết cảm giác bị ức hiếp rồi! Những người còn lại cũng trở nên hưng phấn, có thể đánh đến Thương Nguyên Giới, đây cũng là chuyện khiến bọn họ thấy hưng phấn.
Lâm Thanh Diện nhìn mấy người trước mặt, lại nghĩ đến thực lực của mình bây giờ, vẻ mặt cực kỳ tự tin: Được, mấy ngày nữa cùng tôi phản kích Thương Nguyên Giới! Lúc này, trong một ngôi miếu nhỏ ở biên giới Thương Nguyên Giới.
Từ Tuyết Nhi dẫn theo mọi người tập trung tu luyện công pháp thần kỳ được ghi chép trên bí thuật, không biết đã bao lâu trôi qua.
Bí pháp Thông Linh Kinh này chỉ có tổng cộng mười mấy trang, trong chốc lát Từ Tuyết Nhi đã đọc xong.
Nhưng muốn hoàn toàn tiêu hóa công pháp trên bí thuật này, Từ Tuyết Nhi phải tốn rất nhiều thời gian.
Trong khoảng thời gian này, cô ta có thể cảm nhận được rõ ràng sự thay đổi trong cơ thể mình.
Hồn lực di chuyển khắp cơ thể, chẳng những thế, Từ Tuyết Nhi phát hiện việc khống chế hồn lực của mình bây giờ đã đến mức thích làm gì thì làm rồi.
Mà trong ngôi miếu này, những người còn lại cũng xuất hiện sự thay đổi giống Từ Tuyết Nhi.
Thậm chí có thực lực của mấy người đã được tăng cao trong mấy ngày ngắn ngủi này.
Các vị, thời gian chúng ta ở đây quả lâu, có lẽ mọi người đều đã nhớ kỹ thứ ghi chép trên bí pháp rồi, không bằng trở về tu luyện, mọi người thấy sao.
Từ Tuyết Nhi nói.
Tuân lệnh! Mọi người đáp, bây giờ bọn họ đã hoàn toàn thần phục Từ Tuyết Nhi rồi.
Dù sao cấm địa nhiều năm chưa từng bước vào này vì một câu nói của Từ Tuyết Nhi mới có thể mở cho bọn họ.
Cũng vì thế, những người tu hành cấp thấp của Thương Nguyên Giới này mới có thể tiếp xúc được công pháp huyền diệu như vậy.
Không biết thực lực của các vị bây giờ đã đến cảnh giới nào rồi? Từ Tuyết Nhi thuận miệng hỏi.
Bẩm báo Giới chủ, tôi đã từ Hóa Cảnh tiền kỳ lên đến Hóa Cảnh trung kỳ! Tôi cũng vậy, nhưng tiến bộ nhanh hơn hẳn một chút, đã đạt đến Hóa Cảnh đỉnh phong! Tôi là Hóa Cảnh trung kỳ.
Tôi đã là nửa bước Thần Cảnh rồi! Những người này lần lượt nói ra tu vị trước mắt của mình, bọn họ có vẻ cực kỳ hưng phấn, bí thuật khiến thực lực của bọn họ tăng lên là điều trước đó bọn họ cũng không dám nghĩ.
Dù bọn họ biết nâng cao thực lực nhanh như vậy có lẽ không phải một chuyện tốt, nhưng trước việc có thực lực mạnh mẽ, những thứ khác đều không còn quan trọng nữa.
Từ Tuyết Nhi hài lòng nhìn những người này, trong khoảng thời gian ngắn như thế, những người này của Thương Nguyên Giới đều đã đạt thực lực Hóa Cảnh trở lên cả rồi.
Mà điều khiến cô ta quan tâm nhất là năm u linh của mình.
Từ Tuyết Nhi điều khiển thần hồn quấn lấy năm u linh này, cảm nhận tu vi hiện tại của bọn họ.
Cô ta ngạc nhiên nhìn năm người, chỉ trong mấy ngày, hai Thần Cảnh tiền kỳ đã có tu vi Thần Cảnh trung kỳ, mà ba Thần Cảnh trung kỳ còn lại có tu vi tăng càng nhiều hơn.
Dù vẫn chưa đến Thần Cảnh đỉnh phong, nhưng Tuyết Nhi biết đột phá chỉ là vấn đề thời gian thôi.
Không ngờ bí thuật này lại lợi hại như thế! Từ Tuyết Nhi ngạc nhiên cảm thán, vì bây giờ tu vi của cô ta cũng tăng lên rất nhiều, Thần Cảnh đỉnh phong không còn là giấc mơ nữa! Cảm ơn Giới chủ đã mở ra cấm địa, cho chúng tôi được xem bí thuật! Mọi người lại nói.
Từ Tuyết Nhi hài lòng gật đầu, mình chỉ làm chuyện này đã thu phục được bọn họ rồi.
Được, sau này chỉ cần mọi người nghe lời tôi nhất định sẽ có lợi! Bây giờ chúng ta cùng nhau trở về thôi, dù sao vẫn còn mấy chuyện cần phải làm! Ánh mắt Từ Tuyết Nhi lộ vẻ hung ác, dẫn đầu rời khỏi ngôi miếu này.
Quay về trong cung điện ở Thương Nguyên Giới, Từ Tuyết Nhi không nói hai lời, nhốt cả nhà Triệu Nhân và Tống Nghĩa lại.
Vì Tống Nghĩa và Triệu Nhân mà chuyện lúc trước Từ Tuyết Nhi muốn giết Tiểu Nguyệt không thành công, cũng vì thế nên cô ta ghi hận với bọn họ, cho nên nếu đã biết không có cách nào giết bọn họ, vậy thì nhất cả nhà bọn họ lại, để những người này chịu giày vò đi.
Các người phải nhớ, thuận tôi thì sống, nghịch tôi thì chết! Từ hôm nay trở đi, mọi người chuyên tâm tu luyện, đợi ngày chúng ta tấn công nước C một lần nữa! Từ Tuyết Nhi đứng dậy, trong mắt tràn đầy tự tin và sự khát vọng với quyền lợi! CHƯƠNG 1402: MỌI NGƯỜI TẬP TRUNG ĐÔNG ĐỦ Chúc Điện chủ sớm ngày đánh chiếm linh nguyên nước C, báo thù! Mọi người đồng thanh nói.
Từ Tuyết Nhi nhếch miệng, bây giờ cô ta mới bắt đầu thật sự hưởng thụ quyền uy tối cao của việc làm Giới chủ! Tiểu Nguyệt, Tống Nghĩa, Triệu Nhân, còn có Lâm Thanh Diện được gọi là người có thiên phú đứng đầu kia, đợi qua một khoảng thời gian nữa, tôi nhất định sẽ tự đến nước C tìm các người, đến lúc đó, không ai trong các người chạy thoát đâu! Từ Tuyết Nhi nở nụ cười u ám, đưa mắt nhìn về phía đường nối.
Từ Bách Tranh đã dẫn người của Thương Nguyên Giới đi đến Côn Luân của nước C bằng đường nối được mấy ngày rồi.
Khiển Từ Tuyết Nhi thấy hơi lạ là mấy ngày nay trong đường nối gió yên biển lặng, nếu là mình, có lẽ phải lập tức phong ấn đường nối lại mới đúng.
Nhưng những người nước C với Lâm Thanh Diện có tu vi đứng đầu kia lại không làm thế.
Vì thế Từ Tuyết Nhi chắc chắn sau trận chiến đó, người tu luyện của nước C cũng bị thiệt hại nặng nề, nói không chừng thực lực của nguyên thần Ma Thần Tu La cô ta cho rằng vẫn còn tồn tại kia cũng không mạnh bằng lúc trước, đã không còn năng lực phong ấn đường nối một lần nữa nữa rồi.
Từ Tuyết Nhi cười khẩy, nói như thế, có nghĩa mấy người Từ Bách Tranh đã loại bỏ trở ngại lớn nhất cho bên mình rồi, chỉ cần thêm chút thời gian, chẳng phải muốn lấy lịnh nguyên trên trái đất là chuyện như trở bàn tay sao? Không chỉ thế, Từ Tuyết Nhi còn nghĩ không bằng xây dựng cung điện ở một nơi xinh đẹp như nước C, sau đó, mình không chỉ phải trông coi Thương Nguyên Giới, còn phải thống trị cả giới tu luyện trên trái đất nữa.
Nhưng khác với trước đây, lần này Từ Tuyết Nhi cược sai rồi! Sỡ dĩ mấy người Lâm Thanh Diện không tiến hành phong ấn đường nối nữa không phải vì bọn họ không đủ thực lực, mà là vì đường nối bây giờ đã không còn phong ấn nữa, điều này cũng khiến việc mượn sức mạnh Dao Trì để phản công Thương Nguyên Giới của Lâm Thanh Diện bớt đi rất nhiều trở ngại.
Mấy ngày nay, Chúng Thần Điện trên núi Côn Luân bên phía Lâm Thanh Diện có vẻ rất náo nhiệt.
Sư huynh đệ Trảm Tinh Minh, Cốc chủ Dược Thần Cốc Điền Uyên và Tiểu Điều đều ở đây.
Bọn họ đi xuyên đêm, đến sớm hơn thời gian Lâm Thanh Diện dự tính rất nhiều.
Người cũ gặp lại, cực kỳ thân thiết.
Cốc chủ Điền Lâm Thanh Diện chắp tay nói.
Điền Uyên nhìn Côn Luân nguy nga và Chúng Thần Điện tọa lạc trong dãy núi Côn Luân, trong mắt mang theo ánh sáng khác thường.
Thật không ngờ nước C chúng ta lại có một nơi thần kỳ như thế này! Điền Uyên liên tục cảm thán.
Nếu nói thần kỳ, nơi thần kỳ nhất trên đời chẳng phải là Dược Thần Cốc của Cốc chủ Điền sao Lý Mộ Bạch ở bên cạnh cười nói.
Điền Uyên nhìn Lý Mộ Bạch đang mỉm cười, chỉ liếc mắt một cái đã cảm thấy ông lão râu bạc này không đơn giản.
Đây là lão tiền bối Lý – Lý Mộ Bạch Lâm Tâm Ngôn giới thiệu.
Sau khi nghe thấy, Điền Uyên ngạc nhiên nói: Không biết tiền bối có phải là là chiến thần Khát Máu từng được sự phụ nhắc đến không? Lý Mộ Bạch nghe xong thì cười khẽ: Đã rất nhiều năm không có ai nhắc đến cái tên chiến thần Khát Máu này rồi, sư phụ của cậu có phải Trưởng lão Ngải Thanh không? Đúng thế, chính là sự phụ của tôi.
Thật không ngờ có thể gặp được lão tiền bối ở đây? Điền Uyên cung kính nói.
Vị trước mắt này chính là nhân vật trong truyền thuyết với tất cả mọi người đấy! Cậu quá khen rồi, bây giờ tôi chỉ là một ông già, chỉ có thể nói là biết được nhiều chuyện hơn các cậu một chút thôi Lý Mộ Bạch khiêm tốn nói.
Được rồi, các vị, bên ngoài lạnh, vẫn nên vào trong điện rồi nói nhé.
À? Triệu Ất đầu, ông ấy không đến sao? Lâm Thanh Diện khó hiểu hỏi.
Sư phụ và mấy vị của Trảm Tiên Minh ở lại canh giữ Dược Thần Cốc, có điều ông ấy ầm ĩ muốn đến, nhưng cuối cùng vẫn bị tối giải quyết rồi Tiểu Điệu nhảy ra nói.
Lâm Thanh Diện cười nhìn cô gái nhỏ đáng yêu này, nhiều ngày không gặp, cô ta đã trổ mã chín chắn hơn nhiều rồi.
Còn nói nữa, vốn dĩ Cốc chủ muốn dẫn Triệu sự thúc đến, nhưng một đêm trước, Tiểu Điều cố ý cho Triệu sự thúc uống thêm mấy chén, sau khi uống say, chị ấy mới đi cùng với chúng tôi, có đúng không? Hầu tử ranh mãnh nói với Tiểu Điêu: Nói đến mới nhớ, không phải chị là muốn gặp anh Lâm Thanh Diện sao? Cái con Hầu tử này, không nói câu nào không ai nói cậu bị câm đâu.
Tiểu Điêu đỏ mặt nói, ngẩng đầu nhìn Lâm Thanh Diện.
Cũng may sắc mặt Lâm Thanh Diện bình tĩnh, không có gì lạ thường, nhưng lúc này Tiểu Điêu mới nhìn thấy một cô gái dáng người cao gầy, khí chất hơn người đứng bên cạnh Lâm Thanh Diện, hai người nhẹ nhàng nắm lấy tay nhau, mà trên mặt cô gái cũng mang theo nụ cười điềm tĩnh.
Đây là? Điền Uyên hỏi.
Đây là Hứa Bích Hoài, vợ tôi Lâm Thanh Diện nói.
Chào Cốc chủ Điền, lúc trước Lâm Thanh Diện ở Dược Thần Cốc may mà có mọi người chăm sóc Hứa Bích Hoài mỉm cười nói.
Đâu có đâu có, cô khách sáo quả Điền Uyên vội khoát tay.
Nghĩ đến chuyện ở Dược Thần Cốc lúc trước, làm gì có chuyện mình chăm sóc Lâm Thanh Diện, nếu không nhờ Lâm Thanh Diện, cả Dược Thần Cốc đã bị kẻ tên Thanh Trúc kia tiêu diệt rồi.
Điêu sư tỷ, vợ của anh Lâm Thanh Diện thật xinh đẹp, khí chất tao nhã này, người bình thường sao có thể sánh bằng được Hầu tử cười nói bên tai Tiểu Điêu.
Cái con Hầu tử này, lát nữa tôi sẽ dạy dỗ cậu một trận! Tiểu Điều nổi giận, nhưng vẫn nhìn về phía Hứa Bích Hoài.
Thật sự so với Bích Hoài, mình giống như một đứa trẻ chưa trưởng thành vậy.
Đi thôi, vào nhà rồi nói Lâm Thanh Diện nói lần nữa, cả nhóm người đi vào trong Chúng Thần Điện cùng Lâm Thanh Diện.
Trong điện, tất cả mọi người đứng thẳng hai bên, đợi khách từ xa đến.
Cung nghênh Điện chủ! Đợi sau khi Lâm Thanh Diện đi vào, mọi người đồng thanh nói.
Điều này khiến Điền Uyên và Vương Kiếm đều giật mình.
Những người chia thành hai hàng này, chỉ nhìn sơ qua đã có thể thấy thực lực của bọn họ chắc chắn không tầm thường, thực lực của hai ông lão ở bên cạnh Lâm Thanh Diện càng sâu không lường được hơn.
Nhưng dù vậy, Điện chủ của Chúng Thần Điện lại là Lâm Thanh Diện.
Nhưng nghĩ đến thực lực siêu phàm và tài lãnh đạo vượt xa mọi người của Lâm Thanh Diện, mấy người Vương Kiếm cũng bình thường trở lại.
Nặc Nặc ở trong phòng, mọi người bàn chuyện đi, em về với con bé Hứa Bích Hoài nhỏ giọng nói bên tại Lâm Thanh Diện.
Lâm Thanh Diện gật đầu, Hứa Bích Hoài chào hỏi mọi người, sau đó xoay người rời đi.
Điện chủ Lâm thật có phúc, vợ không chỉ có khí chất, còn hiểu đạo lý nữa Điền Uyên cười nói.
Lâm Thanh Diện cười khẽ, đi lên vị trí đầu.
Cốc chủ Điền, sư huynh Vương Kiếm, mọi người vất vả rồi Lâm Thanh Diện nói.
Không vất vả gì Vương Kiếm đi lên phía trước: Trước đó cậu bảo chúng tôi đến Dược Thần Cốc chờ đợi, chúng tôi đã chuẩn bị sẵn sàng để đầu một trận với đám Thương Nguyên Giới rồi, nhưng bây giờ đã đi đến đây, chẳng lẽ người của Thương Nguyên Giới không đến nữa? Vương Kiếm hỏi thế, mấy người Giang Tiểu Nhu và Bạch Chỉ cũng rất khó hiểu.
Trước đó lúc liên lạc với mọi người là tôi sơ suất, không nói rõ Lâm Thanh Diện nói: Chúng tôi đã chặn lại sự tấn công của Thương Nguyên Giới rồi Cái gì, chặn lại rồi? Điền Uyên ngạc nhiên nói.
Mấy người khác của Trảm Tiên Minh cũng giật mình nhìn Lâm Thanh Diện.
Đúng thế Lâm Thanh Diện tự tin nói: Trước kia tôi nghĩ thực lực của Thương Nguyên Giới mạnh như thế, Chúng Thần Điện núi Côn Luân chúng tôi chỉ là phòng ngự đầu tiên của thế giới này, vừa đánh vừa lui, mai phục ở Dược Thần Cốc, cuối cùng đầu một trận trong rừng rậm Sương Mù của Dược Thần Cốc Nhưng nếu đối phương không đến Dược Thần Cốc, cũng có nghĩa là người của Thượng Nguyên Giới đã bị các cầu tiêu diệt? Vương Kiếm khó tin hỏi.
Đúng thế, lần này tất cả những người đến tấn công đều đã bị chúng tôi tiêu diệt Lâm Thanh Diện đáp.
Mấy người tiền Uyên trợn to mắt: Tôi nghe nói thực lực của Thương Nguyên Giới không phải tầm thường, vượt xa chúng ta, chẳng lẽ lần này bọn họ không phải chủ lực đến? Tôi nói này ông già, sao ông lại hạ thấp phe mình thế? Chung Tài ở bên cạnh xen vào nói.
Chung Tài, không được vô lễ! Lâm Thanh Diện tức giận nói.
CHƯƠNG 1403: DƯỢC THẦN CỐC HÀO PHÓNG Sau đó nở nụ cười áy náy với Điền Uyên: Cốc chủ Điền, chuyện lần này nói ra thì rất dài dòng, nhưng tôi nghĩ lần này bọn họ nhất định đã phải chủ lực đến.
Vì Giới chủ Từ Bách Tranh của Thương Nguyên Giới và hai người anh em của ông ta đều đến đây, nếu đây không tính là chủ lực thì cái gì mới là chủ lực chứ? Sau khi nghe xong, Điền Uyên càng ngạc nhiên hơn, sư phụ đã từng nói với ông ta cái tên Từ Bách Tranh này, đó là người có thể đầu với chiến thần tu la mà không chết.
Lâm Thanh Diện, thực lực của cậu.
.
Lâm Thanh Diện cười khẽ: Chuyện này không liên quan đến thực lực của tôi, chỉ là chuyện xảy ra lúc đó thật sự quá đặc biệt Những người từ xa đến nghe Lâm Thanh Diện thoải mái kể lại trận chiến ngày đó, nhưng trong lòng bọn họ lại hiểu trận chiến đó chắc chắn vô cùng khó khăn, nguy hiểm trong đó cũng không phải đối câu vài lời là có thể nói rõ! Sau khi những người tu luyện trẻ tuổi của Trảm Tiên Minh nghe thấy Lâm Thanh Diện nói và biết những chuyện động trời anh đã làm thì càng nhìn anh với cặp mắt khác xưa hơn.
Nếu nói sự chênh lệch của bọn họ lúc trước vẫn không tính là quá lớn, thì bây giờ, mấy người Vương Kiếm đã bị Lâm Thanh Diện bỏ xa mấy con phố.
Vậy lần này cậu gọi chúng tôi đến để làm gì? Bạch Chỉ tiến lên hỏi.
Lâm Thanh Diện nhìn cô gái rực rỡ này, quan sát tỉ mỉ, anh có thể phán đoán một cách chính xác rằng nhiều ngày không gặp, thực lực của những người ở Trảm Tiên Minh này đã tăng lên rất nhiều, có lẽ là vì những đan dược mình để lại Diệp Thần Cốc ngày đó và Dược Thần Cốc linh khí dồi dào kia.
Lâm Thanh Diện đứng dậy, nói với mọi người: Lần này gọi mọi người đến đây là hy vọng mọi người có thể cùng tôi phản công Thương Nguyên Giới! Phản công Thương Nguyên Giới? Những người từ nghìn dặm xa xôi đến đây như Điền Uyên, Tiểu Điều, Vương Kiếm, Bạch Chỉ này đều không ngờ Lâm Thanh Diện lại nói ra lời như thế! Anh Lâm, anh… anh nghiêm túc sao? Hầu tử ngạc nhiên hỏi.
Đương nhiên! Lâm Thanh Diện nói với giọng điệu nặng nề: Tôi chưa bao giờ nghiêm túc như bây giờ đâu, vì đấu với Thương Nguyên Giới, những người tu luyện của Chúng Thần Điện không tiếc từ bỏ thành phố phồn hoa, cam tâm tình nguyện canh giữ trong núi Côn Luân, chỉ là vì gánh vác sứ mệnh của bản thân! Lâm Thanh Diện rời khỏi chỗ ngồi, đi lại trong cung điện: Mấy trăm năm qua, người bên phía chúng ta vẫn luôn đề phòng người Thương Nguyên Giới đến xâm chiếm, khá bị động, còn bây giờ, tôi đã có cách đi đến Thương Nguyên Giới, cho nên, lần này tôi tập trung những người có thiên phú, có thực lực tu vị cao nhất lại đây, chỉ vì phản công Thương Nguyên Giới, hoàn toàn xóa bỏ mầm họa của người Thương Nguyên Giới! Mọi người nhìn Lâm Thanh Diện, ai cũng thấy nhiệt huyết sôi trào.
Bọn họ đã đợi ngày này lâu lắm rồi, nếu không nhờ Lâm Thanh Diện, có lẽ mấy chục năm, mấy trăm năm sau này vẫn sẽ phải khổ sở trông chừng Chúng Thần Điện này, bên cạnh họ cũng chỉ có dãy núi Côn Luân mấy nghìn năm không thay đổi và bầu trời đầy sao! Bây giờ giấc mơ đã trở thành hiện thực, cuối cùng bọn họ cũng có cơ hội đầu một trận với Thương Nguyên Giới, hoàn toàn tiêu diệt đối phương rồi.
Mà những điều này đều nhờ sau khi Lâm Thanh Diện gia nhập Chúng Thần Điện mới có thể thực hiện được! Lâm Thanh Diện nhìn những người này, Chúng Thần Điện, Trảm Tiên Minh, Dược Thần Cốc, đây đều là những thể lực mạnh nhất thời bấy giờ, cũng là tinh anh của giới tu luyện nước C! Điền Uyên và Vương Kiếm tiến lên, nói với Lâm Thanh Diện: Được, chúng tôi sẵn lòng cống hiến sức mạnh vì thế giới này, có gì cần chúng tôi làm, cứ việc nói thẳng! Lâm Thanh Diện gật đầu: Cảm ơn mọi người, tôi cũng không hiểu rõ chỗ thần kỳ của Thương Nguyên Giới lắm, nhưng lần trước đầu một trận, mỗi cao thủ trên Thần Cảnh của bọn họ đều có một viên đạn dược cấp thần, đan dược cấp hoàn mỹ càng nhiều không đếm xuể.
Tôi cảm thấy chắc chắn ở Thương Nguyên Giới che giấu không ít phương thuốc, hoặc là thứ gì đó thế giới chúng ta không có.
Điền Uyên và những người khác của Dược Thần Cốc rất hăng hái, đối với những thầy luyện đan như bọn họ, công thức làm đan dược cấp hoàn mỹ và cấp thần là thứ có sức hấp dẫn trí mạng! Thương Nguyên Giới thật sự vô cùng kỳ diệu, nghĩ đến việc linh khí nơi này đều bị bọn họ cướp đi đã thấy tức rồi Tiểu Điều căm giận nói.
Đúng thế, lần này việc chúng ta phải làm là lấy lại hết những gì đã mất! Lâm Thanh Diện tự tin nói.
Sau khi những người tu luyện này nghe thấy cũng kích động không thôi, nếu thế giới này trở nên có linh khí như trước đây, thì thật sự là một chuyện tốt với những người tu luyện như bọn họ! Nhưng Lâm Thanh Diện, có chuyện tôi vẫn phải nói rõ trước.
Điền Uyên tiến lên hai bước, đi tới trước mặt Lâm Thanh Diện.
Sao thế Cốc chủ Điền, có chuyện gì cứ việc nói thẳng đi ạ? Lâm Thanh Diện nói.
Điền Uyên nhìn người của Chúng Thần Điện đứng một bên, ánh mắt chợt trở nên lạnh lẽo: Điện chủ Lâm, tôi cảm thấy trước khi chúng ta phản công Thương Nguyên Giới, có một vài chuyện vẫn phải xử lý trước đã Chuyện gì? Lâm Thanh Diện hỏi, anh cảm nhận được sự thay đổi trong giọng nói của Điền Uyên.
Rất đơn giản, đó là tiêu diệt hết người của Thương Nguyên Giới ở thế giới của chúng ta trước đi! Điền Uyên hung hăng nói, sau đó chỉ về phía hàng cuối của đội ngũ.
Cô Tiểu Nguyệt, ông già này nhận ra cô, đi ra đi! Nghe thấy Điền Uyên nói thế, Tiểu Nguyệt chậm rãi bước ra.
Sau khi nhìn thấy Tiểu Nguyệt, tất cả mọi người của Dược Thần Cốc đều tỏ vẻ cảnh giác.
Đừng tưởng rằng trốn rồi thì tôi không nhìn thấy cô, nói đi, sao cô lại ở đây, có ý đồ gì! Điền Uyên căm giận nói.
Tôi.
Là tôi để cô ta ở lại! Lâm Thanh Diện nói thẳng.
Cậu? Điền Uyên khó mà tin được.
Anh Lâm, chẳng lẽ anh quên rồi sao, cô gái này khiến Dược Thần Cốc trời long đất lở, bây giờ anh còn giữ cô ta lại làm gì? Hầu tử khó hiểu hỏi.
Tiểu Điều cũng nhíu chặt mày: Anh Lâm, tôi vẫn luôn nghĩ anh là người ngay thẳng, nhưng anh thật sự làm đúng trong chuyện này sao? Lâm Thanh Diện nhìn ba người họ, Tiểu Nguyệt đi đến trước mặt Điền Uyên.
Cốc chủ Điền, tôi xin lỗi ông chuyện ngày đó, nếu ông muốn báo thù thì đợi sau khi phản công Thương Nguyên Giới kết thúc cứ đến tìm tôi, tôi nhất định sẽ không đánh trả Tiểu Nguyệt nói.
Cái gì? Không phải cô là người của Thương Nguyên Giới ư? Vì sao phải phản công Thương Nguyên giới? Điền Uyên khó hiểu hỏi: Rốt cuộc con nhóc cô có ý đồ gì! Thương Nguyên Giới? Trước đây tôi vẫn luôn bảo vệ nó, trả giá mọi thứ vì nó, bây giờ nhìn lại, Thương Nguyên Giới chưa từng chấp nhận tôi, tôi còn phải bảo vệ nó làm gì? Tiểu Nguyệt cười khổ nói.
Chuyện này.
Cốc chủ Điền Lâm Thanh Diện tiến lên nói: Tôi đảm bảo với ông, bây giờ Tiểu Nguyệt đã thoát khỏi Thương Nguyên Giới, nhưng chuyện này nói ra thì rất dài dòng, tôi sẽ tỉ mỉ nói với ông sau Điền Uyên nhìn Lâm Thanh Diện một cái, lại nhìn Tiểu Nguyệt một cái: Được, nếu Lâm Thanh Diện đã nói thế thì tôi sẽ tạm thời tin tưởng.
Nhưng cô Tiểu Nguyệt, cô nhớ đừng có mà giở trò, tôi sẽ nhìn chằm chằm cô đấy! Tiểu Nguyệt gật đầu, cũng không nói thêm gì.
Với việc mình gây ra cho Dược Thần Cốc lúc trước, bây giờ dù Điền Uyên chế giễu, mắng chửi mình thế nào cũng là điều hiển nhiên.
Lâm Thanh Diện, lần này đến Chúng Thần Điện, chúng tôi cũng không mang gì theo, những đan dược này hy vọng các cậu có thể nhận lấy Nói xong, hai người Vương Kiếm dẫn theo mang một cái rương lớn đi vào từ ngoài cười.
Tất cả mọi người của Chúng Thần Điện vây quanh, bọn họ đều là người tu luyện, đương nhiên biết rõ chỗ kỳ diệu và quý báu của đan dược.
Mở rương lớn ra, bên trong là những cái hộp nhỏ được để ngay ngắn, trong mỗi cái hộp đều để một viên đan dược.
Đây là lần đầu tiên tôi thấy nhiều đan dược như vậy đấy? Đúng thế, chỉ biết là đan dược rất thần kỳ, nhưng trước giờ chưa từng sử dụng Thôi đi, mọi người đúng là kiến thức nông cạn, ông đây từng trộm hai viên đạn dược, giá trị mỗi viên đều hơn mấy tỷ đấy Nghe Phi Thiên Lão Thử nói thế, mọi người cho ông ta một ánh mắt khinh bỉ.
Trong mắt Điền Uyên và Tiểu Điêu mang theo vẻ kiêu ngạo, nói với Lâm Thanh Diện: Trong đây có tổng cộng một trăm ba mươi viên đan dược, một trăm viên đan dược trung cấp, ba mươi viên còn lại đều là đan dược cấp hoàn mỹ! Trời ạ, ba mươi viên đan dược cấp hoàn mỹ? Lần này, ngay cả Chung Tài cũng ngạc nhiên.
Lâm Thanh Diện nhìn Điền Uyên với ánh mắt mừng rỡ, xem ra một khoảng thời gian dài trôi qua, kỹ thuật điều chế đan dược của bọn họ đã phát triển rất nhiều.
Vất vả rồi, cốc chủ Điền, tôi nghĩ ba mươi viên đan dược này đã làm mất rất nhiều thời gian của ông rồi đúng không Lâm Thanh Diện hỏi.
Ha ha, có Triệu Ất giúp đỡ tôi, hơn nữa trong này còn có mấy viên đều do Tiểu Điều chế ra đấy.
Điền Uyên khiêm tốn đáp lời.
Lâm Thanh Diện nhìn Tiểu Điều, mỉm cười nói: Thật không tệ, xem ra trình độ điều chế đan dược đã rất cao rồi Tiểu Điêu cực kỳ kích động, hôm nay cô ta đến đây là muốn được Lâm Thanh Diện khen ngợi.
Bây giờ nghe thấy Lâm Thanh Diện khen mình, Tiểu Điều thật sự như được ăn mật, những vất vả phải chịu dưới sự đào tạo ma quỷ của Triệu Ất bây giờ cũng chẳng còn là gì nữa.
Vẫn còn kém trình độ của anh xa lắm Tiểu Điều nói khẽ, nhưng lời này là thật lòng.
CHƯƠNG 1404: CÁCH NÀY CÓ TÁC DỤNG HƠN E rằng cả nước C này chỉ có Dược Thần Cốc có thể hào phóng như thế thôi Quý Trường Thanh cười nói, trong mắt cũng tràn đầy kính nể.
Trưởng lão Quý nói đùa rồi, thật ra lần này ngoài đan dược cấp hoàn mỹ là Dược Thần Cốc chúng tôi tự điều chế, những đan dược cao cấp còn lại đều là do công hội luyện kim cung cấp Điền Uyên nói đúng sự thật.
Ồ? Lâm Thanh Diện rất ngạc nhiên, phải biết rằng trước đó công hội Luyện Kim là kẻ thù không đội trời chung với Dược Thần Cốc.
Điền Uyên nói với Lâm Thanh Diện: Nói lại mới thấy vẫn phải cảm ơn cậu, trận chiến ngày đó, sư đệ tôi mất mạng tại chỗ, mà Lâm Thanh Diện cậu lại giết chết Thanh Trúc, có thể nói là đã cứu cả Dược Thần Cốc chúng tôi, thật ra như thế cũng là bảo vệ công hội Luyện Kim rồi, sau đó bọn họ trở về suy nghĩ kỹ càng, quyết định sau này sẽ nghe theo lời dặn của Dược Thần Cốc chúng tôi, mà theo đó, chúng tôi cũng cho bọn họ tự do ra vào Dược Thần Cốc để lấy dược liệu Lâm Thanh Diện hài lòng gật đầu, thật ra từ trước đến giờ, chỉ cần tất cả mọi người có thể buông bỏ thành kiến, đoàn kết nhất trí, thì người bên ngoài hoàn toàn không có cơ hội đến đây xâm phạm.
Lâm Thanh Diện nhìn về phía mọi người: Được, nếu đã thế thì tất cả mọi người của Chúng Thần Điện nghe đây, người có thực lực Hóa Cảnh trở xuống, mỗi người ba viên đan dược cao cấp, Hóa Cảnh trở lên, mỗi người ba viên đan dược hoàn mỹ! Tuần lệnh! Người của Chúng Thần Điện kích động.
Bọn họ cũng biết Lâm Thanh Diện dặn dò như thế không phải cố ý bất công vì thực lực cao thấp khác nhau.
Mà là đan dược cấp bậc càng cao, được tính cũng càng bá đạo, nếu thực lực không đủ mà ăn vào đan dược cấp bậc hơi cao sẽ dẫn đến phản tác dụng.
Lâm Thanh Diện xoay người, nói với Quý Trường Thanh và Lý Mộ Bạch đang ngồi tại chỗ: Hai vị tiền bối, thực lực của hai người đã đến Thần Cảnh, dù là đan dược cấp hoàn mỹ cũng không giúp ích được gì cho hai người, vì thế.
Chúng tôi biết, yên tâm đi Lâm Thanh Diện, những đạn dược này quý giá như thế, đương nhiên đều có thể phát huy ra công dụng của nó là tốt nhất, tôi và Trường Thanh cũng không so đo nhiều như thế? Lý Mộ Bạch chậm rãi nói.
Lâm Thanh Diện gật đầu, chỉ là không có đan dược cấp thần, nếu không nhất định sẽ đưa cho Lý Mộ Bạch và Quý Trường Thanh.
Đúng rồi, anh Lâm Lúc này, Tiểu Điều đi tới trước mặt Lâm Thanh Diện.
Anh biết đó, vốn dĩ là sư phụ tôi nên đến đây, nhưng mà.
Tiểu Điều nhìn Lâm Thanh Diện, tiện tay lấy một cái túi da trâu ra, đưa nó cho anh.
Đây là? Lâm Thanh Diện nhìn túi da trâu này, được lấy ra từ trong lòng Tiểu Điều, có thể thấy trên đường đi Tiểu Điều đã bảo vệ nó rất cẩn thận.
Đây là thứ sư phụ chuẩn bị trước đó, nhưng một ngày trước khi lên đường, sư phụ… sư phụ uống quá nhiều rượu, cho nên tôi lấy nó đến cho anh Tiểu Điều đỏ mặt nói.
Lâm Thanh Diện mở túi ra, ngạc nhiên nói: Đây… Đây không phải những phương thuốc trong hang núi kia sao? Sau khi xem, Điền Uyên cười nói: Xem ra đây là tấm lòng của Triệu Ất, những phương thuốc này đều là phương thuốc đan dược cấp thần, bây giờ người có thể chế ra đan dược cấp thần e rằng chỉ có một mình Lâm Thanh Diện cậu thôi.
Nghe thấy Điền Uyên nói thế, tất cả mọi người của Chúng Thần Điện đều hít vào một hơi khí lạnh.
Thậm chí bọn họ còn không rõ mùi vị của đan dược cấp thần ra sao, nhưng những người này đều biết đan dược có thể vượt qua cấp hoàn mỹ là một thứ đáng sợ đến mức nào, càng khiến người ta thấy đáng sợ hơn là bây giờ người duy nhất trên đời có thể chế ra đan dược cấp Thần lại là Lâm Thanh Diện! Còn có gì mà Điện chủ không biết không? Những người này thầm nghĩ trong lòng, càng thấy khâm phục Lâm Thanh Diện hơn.
Người bên phía Trảm Tiên Minh cũng thấy khiếp sợ vì thực lực của Lâm Thanh Diện.
Vì trước đó bọn họ đã ở Dược Thần Cốc rất lâu, cũng hiểu một chút về chuyện chế đan.
Thậm chí Vương Kiếm mạnh nhất trong đám bọn họ cố gắng luyện chế đan dược cũng kết thúc trong thất bại.
Vì thế bọn họ đều biết muốn luyện chế thành công một viên đạn dược cấp hoàn mỹ đã là khó hơn lên trời rồi, chứ đừng nói là đan dược cấp thần.
Lâm Thanh Diện không hổ là Minh chủ của Trảm Tiên Minh chúng ta Vương Kiếm cảm thán, chẳng trách nhiều người có thiên phú tu vị nhất thời bấy giờ đều cam tâm tình nguyện đi theo sau anh, nghe theo lời chỉ huy của anh! Đây là báu vật của Dược Thần Cốc, tôi không thể xem, càng không thể lấy! Lâm Thanh Diện từ chối.
Điền Uyên đẩy phương thuốc lại: Lâm Thanh Diện, Triệu Ất nghĩ thông suốt hơn tôi rất nhiều, nếu chỉ cậu có thể luyện chế ra đan dược này, thì để ở Dược Thần Cốc chúng tôi chẳng phải là phung phí của trời sao, không bằng để cho cậu giữ, để đan dược thần cấp này xuất hiện một lần nữa! Đúng vậy, anh Lâm, anh đừng từ chối! Hầu tử và Tiểu Điều nói.
Lâm Thanh Diện nhìn bọn họ: Nếu đã thế thì tôi cung kính không bằng tuân lệnh Nói xong, Lâm Thanh Diện không từ chối nữa, cầm lấy mấy phương thuốc quý giá này.
Lâm thiểu chủ, cậu thật sự có thể luyện chế đan dược cấp thần sao, bao giờ thì bắt đầu? Chung Tài ở bên cạnh hứng thú nói: Đến lúc đó cho chúng tôi mở rộng tầm mắt nhé! Lâm Thanh Diện liếc Chung Tài một cái, sau đó nói: Không hổ là đan dược cấp thần, mỗi loại dược liệu cần thiết trên đây đều cực kỳ quý giá, tôi nghĩ phải đợi khi đến rừng rậm Sương Mù mới có thể bắt đầu chế đan.
| Đây cũng không phải chuyện gấp, các vị đường xa mà đến, chắc hẳn đã đói rồi, không bằng chúng ta vừa ăn vừa nói, thưởng thức món ngon ở chỗ chúng tôi Quý Trường Thanh đứng dậy cười nói.
Điền Uyên chắp tay: Đi đến đâu ăn món ở đấy, trong dãy núi Côn Luân đều là bảo bối, hôm nay chúng tôi sẽ nếm thử món ngon của nơi này.
Mọi người đi vào thiên điện, trong điện đã chuẩn bị xong tiệc rượu, sau khi tất cả mọi người ngồi vào chỗ mình, trong điện lập tức trở nên náo nhiệt.
Lâm Thanh Diện nhìn những người này, trong lòng cực kỳ cảm khái.
Nếu mình không phải bất ngờ tiếp xúc với chuyện tu hành thì e rằng bây giờ vẫn còn ở nhà họ Lâm ở thủ đô, tung hoành ngang dọc trên thương trường, có lẽ cũng sẽ không quen biết nhiều người tu hành như vậy.
Nhưng bây giờ, dường như việc Lâm Thanh Diện làm còn có ý nghĩa hơn cả trước đây.
Dẫn dắt những người này phản công Thương Nguyên Giới, giành lại linh nguyên bị mất của thế gới này! Đây là suy nghĩ duy nhất cũng là mục tiêu cuối cùng của Lâm Thanh Diện lúc này! Buổi tối, đợi sau khi Nặc Nặc và Hứa Bích Hoài đều đã ngủ, Lâm Thanh Diện một mình ra khỏi phòng, đi lên đỉnh Côn Luân dưới sự chiếu rọi của ánh trăng.
Đường nổi rộng lớn ở ngay bên cạnh Lâm Thanh Diện, lúc này, trông nó vô cùng yên tĩnh.
Nhưng Lâm Thanh Diện biết rõ, không bao lâu nữa, nơi này sẽ lại trở nên náo nhiệt.
Lâm Thanh Diện ngồi trên đỉnh núi, gió lạnh thổi qua, nhưng anh lại không thấy mát mẻ chút nào.
Anh lấy Lạc Hồng Thạch từ trong túi ra, Lạc Hồng Thạch trong tay tản ra một vầng sáng màu đỏ.
Cô Dao Trì, cô có thể ra ngoài không? Lâm Thanh Diện thử gọi một tiếng, nhưng Lạc Hồng Thạch không có chút phản ứng nào.
Lâm Thanh Diện cau mày, bây giờ mọi người đã tập trung đông đủ, mọi chuyện đã chuẩn bị xong, chỉ còn đợi Dao Trì đưa những người này đến Thương Nguyên Giới thôi.
Đừng nói ma nữ này chơi bỏ gánh giữa đường nhé! Lâm Thanh Diện thầm mắng một tiếng.
Đúng lúc này, trước mặt đột nhiên có một làn sương trắng bay lên cao, sương mù cực kỳ dày đặc, sau đó, một giọng nói vang lên từ trong sương mù.
Tôi đã nói với anh biết bao nhiêu lần rồi, đừng gọi người ta là ma nữ, sao anh vẫn không chịu nghe thế? Trong sương mù dày đặc, Dao Trì mặc áo đỏ bay lơ lửng, dáng người yểu điệu lại tăng thêm mấy phần mờ ảo.
Vốn dĩ tôi thật lòng gọi cô ra, cô lại không ra, vừa gọi cô là ma nữ thì cô xuất hiện ngay, xem ra gọi ma nữ vẫn có tác dụng hơn một chút Lâm Thanh Diện cười nói.
Con người anh thật đúng là, tôi không muốn để ý đến anh nữa Dao Trì tức giận bĩu môi.
Lâm Thanh Diện mỉm cười nói: Được rồi, hôm nay có chuyện muốn hỏi cô, là.
.
Là muốn hỏi tôi khi nào dẫn các anh đến Thương Nguyên Giới đúng không? Dao Trì hỏi.
Đúng Lâm Thanh Diện giải thích: Mọi người đã đến đông đủ cả rồi, bây giờ thực lực của chúng tôi còn mạnh hơn trước đó, chỉ đợi cô Dao Trì ra quyết định thôi Vậy hai con khôi lỗi của anh thì sao, mặc kệ bọn họ ư? Dao Trì thắc mắc.
Lâm Thanh Diện cau mày, đúng vậy, hai người Vân Sơn và Tứ Nương vẫn còn ở trong lòng núi, phải tiến hành tái tạo thân thể một lần nữa mới có thể hoàn thành, nhưng dù thế cũng cần khoảng hai ngày.
Cô cảm thấy thời gian nào thì tốt hơn một chút? Lâm Thanh Diện hỏi.
Dao Trì cười khẽ: Bốn ngày sau, chính là mười lăm, đợi đến trưa hôm đó, tất cả mọi người tập hợp ở đây Đã hiểu, cảm ơn cô Dao Trì.
Lâm Thanh Diện nói.
Đừng khách sáo Trong mắt Dao Trì có ý cười, sau đó nhìn sang một bên: Chỉ nói đến đây thôi, có người đến rồi.
Không đợi Lâm Thanh Diện kịp phản ứng, sương mù dày biến mất, Dao Trì cũng không thấy đâu.
Lâm Thanh Diện cẩn thận cất đi Lạc Hồng Thạch trong tay, quay đầu nhìn lại, không ngờ lại thấy hai bóng người một trước một sau đi lên đỉnh núi Côn Luân, tốc độ của bọn họ rất nhanh, xem ra võ công đều coi như không tệ.
Sao lại là bọn họ? Ánh mắt Lâm Thanh Diện lạnh lẽo, nhìn hai người cách xa mình mười mấy mét kia.
CHƯƠNG 1405: ĐÃ NGHE THẤY HẾT Hai người này không phải ai khác mà là Tiểu Nguyệt và Tiểu Điều của Dược Thần Cốc.
Cô đuổi theo đủ chưa? Tiểu Nguyệt lạnh lùng nói.
Hừ, cái đồ nữ ma đầu này, đừng tưởng anh Lâm Thanh Diện tha cho cô thì Cốc chủ Điền sẽ tha cho cô, cô chỉ có thể qua được mắt tôi thôi! Tiểu Điều cầm Tú Xuân Đao trong tay, nói với Tiểu Nguyệt: Nói, rốt cuộc cô có âm mưu gì! Tôi nói rồi, tôi đã rời khỏi Thương Nguyên Giới, vì sao cô cứ không tin chứ! Tiểu Nguyệt cau mày nói.
Đương nhiên không tin rồi, cô làm đủ trò xấu, có thể tha cho cô đến bây giờ đã là tốt bụng lắm rồi! Nói xong, Tiểu Điêu vung Tú Xuân Đao trong tay, nhảy về phía Tiểu Nguyệt.
Đủ rồi, tôi đã nói đợi sau khi mọi chuyện kết thúc, tôi sẽ cho Dược Thần Cốc các cô một lời giải thích rồi mà! Tiểu Nguyệt lạnh lùng nói.
Giải thích? Tôi không tin cô! Nếu anh Lâm và Cốc chủ Điền đều không giết cô, vậy thì cứ để tôi! Tiểu Điều xoay người, xông đến trước mặt đối phương một lần nữa, vung Tú Xuân Đao trong tay ra.
Lâm Thanh Diện ở bên cạnh lén quan sát.
Con nhóc này, nhiều ngày không gặp, tu vi cũng tăng lên rất nhiều rồi! Không hổ là đệ tử có thiên phú nhất Dược Thần Cốc! Nhưng Lâm Thanh Diện không lo lắng chút nào, vì anh đã nhìn ra Tiểu Nguyệt cố ý nhường đối phương, nếu không Tiểu Nguyệt đã giải phóng tu vi chỉ cần một chiêu đã có thể dễ dàng khống chế Tiểu Điêu rồi! Nói là phản công Thương Nguyên Giới, nhưng ai biết trong lòng cô có ý đồ gì, đến lúc đó cô đến Thương Nguyên Giới cùng chúng tôi, nơi đó là sân nhà của cô, có cơ quan ám khí gì, chắc chắn cô hiểu rõ hơn chúng tôi nhiều, đến lúc đó chúng tôi mà gặp nạn thì chắc chắn là cô hại! Tiểu Điêu lại tức giận nói, Tú Xuân Đao trong tay không ngừng tấn công đối phương.
Nhưng dù mình tấn công dữ dội đến mức nào, Tiểu Điêu phát hiện mình vẫn không có cách nào làm tổn thương đối phương, cô gái ở phía đối diện đều luôn có thể thoải mái thoát khỏi đòn tấn công của mình một giây trước khi lưỡi dao cắt trúng.
Cô.
.
Tiểu Điều cắn môi, liên tục tấn công, thêm việc đi từ Chúng Thần Điện đến đỉnh núi Côn Luân đã khiến cô ta tốn quá nhiều sức lực, suy cho cùng cô ta vẫn còn yếu, tu vi không đủ để chịu đựng một khoảng thời gian dài như vậy.
Cô đánh mệt chưa? Tiểu Nguyệt hỏi Tiểu Điều.
Tôi biết hôm nay tôi không phải đối thủ của cô, cũng không giết được cô, nhưng cô tốt nhất nên cẩn thận đấy, tôi sẽ tìm cơ hội để giết cô cho xem! Tiểu Điều chĩa đao về phía Tiểu Nguyệt, tức giận nói.
Tiểu Nguyệt nhíu chặt mày, đi hai bước đến trước mặt Tiểu Điêu.
Cô muốn làm gì? Tiểu Điều cảnh giác nhìn Tiểu Nguyệt, cười khẩy: Cuối cùng cũng lộ cái đuôi cáo rồi hả, được, hôm nay cô giết tôi đi, nếu không sau này cô nhất định sẽ hối hận đấy! Tiểu Nguyệt lắc đầu: Một cô gái nhỏ đáng yêu như cô, sao tôi có thể nhẫn tâm giết hại được.
Có! Tay Tiểu Nguyệt khẽ run, một cây roi dài xuất hiện trong tay, nhìn thấy cái roi này, Tiểu Điều có thể cảm nhận được sức mạnh ẩn chứa bên trong nó, đó là sức mạnh mà mình không thể chống lại được! Cô nghĩ lại xem, nếu tôi thật sự muốn làm hại cô thì sao phải đợi đến bây giờ chứ, từ lúc cô đi theo tôi, tôi đã có thể giải quyết cô với một chiều rồi Tiểu Nguyệt nói với Tiểu Điều, roi dài trong tay biến mất.
Tôi biết lúc trước mình đã làm rất nhiều chuyện sai lầm với các người, ở Dược Thần Cốc ngày đó, dù tôi ra lệnh cho Thanh Trúc để đối phó với các người, nhưng cuối cùng Thanh Trúc vẫn bị Lâm Thanh Diện giết rồi, mà người duy nhất bị Thanh Trúc giết chết cũng là Đại trưởng lão của công hội luyện kim kia.
Sau đó Tiểu Nguyệt nói tiếp: Hôm đó tôi cũng đã bị trừng phạt rồi, ở trong rừng rậm Sương Mù, tôi và Lâm Thanh Diện cùng rơi xuống vách núi, đợi khi tôi tỉnh dậy, kiếm Trảm Tiên của anh ta đã đâm xuyên qua người tôi, nếu không nhờ tàn hồn kịp thời thoát được thì e rằng tôi đã chết rồi.
Tiểu Điếu nhìn vào ánh mắt hơi phiền muộn của Tiểu Nguyệt, cô ta cũng biết những gì Tiểu Nguyệt nói là thật, chỉ còn lại một tàn hồn, có thể thấy ngày đó Lâm Thanh Diện hoàn toàn không nương tay, nếu không vì lúc đó anh mất hết sức lực thì chắc chắn sẽ không bỏ qua cho tàn hồn của Tiểu Nguyệt.
Vậy… Vậy cô cũng không nên có ý đồ với Dược Thần Cốc chúng tôi chứ Tiểu Điều nói.
Tiểu Nguyệt nói với Tiểu Điều: Đối với người tu luyện chúng ta, thế giới này không phải đen thì là trắng, lúc trước tôi là thiếu công chúa của Thương Nguyên Giới, đương nhiên phải dốc sức vì Thương Nguyên Giới, nhưng sau khi biết được một vài sự thật, tôi đã hoàn toàn tuyệt vọng với Thương Nguyên Giới rồi Vậy… Vậy cô thật sự sẽ không làm chuyện có lỗi với chúng tôi nữa chứ? Tiểu Điều hỏi.
Đương nhiên, nếu cô không tin thì ở nơi này, tôi xin đảm bảo, bây giờ nếu cô ra tay, tôi nhất định sẽ không né tránh Tiểu Nguyệt nói với Tiểu Điêu.
Tiểu Điêu nhíu chặt mày, nhìn Tiểu Nguyệt đứng trước mặt mình, trong mắt lộ vẻ do dự.
Được, là cô nói đấy nhé! Tủ Xuân Đạo trong tay Tiểu Điều lấp lóe, muốn cắt cổ Tiểu Nguyệt.
Sau khi thấy cảnh này, Lâm Thanh Diện đã chuẩn bị đi ra ngăn cản.
Mà lúc này Tiểu Điều lại phát hiện đối phương thật sự đứng yên trước sự tấn công của mình, chẳng những thế, trên mặt Tiểu Nguyệt còn có ý cười nhạt.
Cuối cùng Tú Xuân Đao dừng lại ở vị trí cách cổ Tiểu Nguyệt mấy tấc.
Cô… không giết tôi nữa à? Tiểu Nguyệt hỏi.
Tiểu Điều lắc đầu, nói với Tiểu Nguyệt: Tôi tin tưởng cô Trong mắt Tiểu Nguyệt hàm chứa nước mắt, mọi việc có nhân ắt có quả, bây giờ mình bị người ta nghi ngờ, xa lánh đều là vì những việc mình làm trước đó.
Bây giờ được một người tin tưởng, có thể không khiến Tiểu Nguyệt cảm động được hay sao.
Nhưng cô hoàn toàn không biết nguy hiểm lúc đó, lúc đó thuộc hạ Thanh Trúc của cô đã đạt đến Thần Cảnh, anh Lâm Thanh Diện thật sự suýt mất mạng trong tay anh ta đấy Tiểu Điều nói.
Tiểu Nguyệt cười: Tôi biết rồi, hôm nay cô đến đây tìm tôi báo thù chủ yếu là vì anh Lâm của cô, đúng không? Đâu có! Tiểu Điêu vội vàng nói: Tôi chỉ là nói thật thôi, nhưng nếu hôm đó anh Lâm chết thật thì không chỉ tôi, cả giới tu luyện của nước C đều sẽ không bỏ qua cho cô! Cô nói đúng, đây cũng là lý do vì sao lần đầu tiên đến nước C, tôi đã đến tận nhà tìm Lâm Thanh Diện, vì lúc đó tôi hiểu rõ cả giới tu luyện của thế giới này, chỉ có Lâm Thanh Diện có thể đem lại phiền phức cho Thương Nguyên Giới! Nhưng không ngờ sự tiến bộ và phát triển của Lâm Thanh Diện hoàn toàn vượt xa dự đoán của tôi! Lời nói này xuất phát từ tận đáy lòng, sau khi nói xong, Tiểu Nguyệt cười nói với Tiểu Điều: Được rồi, không còn sớm nữa, chúng ta cũng nên về thôi.
Chúng ta vẫn nên đi riêng đi, để tránh dẫn đến hiểu lầm không cần thiết! Tiểu Điêu bĩu môi nói, xoay người về trước.
Tiểu Nguyệt ở sau lưng lắc đầu, vừa định đuổi theo, lại nghe thấy giọng nói của Lâm Thanh Diện vang lên từ phía sau.
Hai người vội đi như thế làm gì, có muốn cùng nhau ngồi xuống ngắm trăng, ngắm cảnh không? Lâm Thanh Diện cười đi ra từ chỗ không ra.
Anh… Anh Lâm? Sao anh lại ở đây? Tiểu Điều ngạc nhiên nói với Lâm Thanh Diện.
Sao vậy, tôi không thể ở đây à? Lâm Thanh Diện cười trêu.
Sắc mặt Tiểu Điều đỏ bừng: Anh ở đây bao lâu rồi, những gì tôi và Tiểu Nguyệt nói khi nãy anh đều nghe thấy rồi sao? Lâm Thanh Diện gật đầu với Tiểu Điều: Nhưng mà cũng không nghe thấy hết, chỉ nghe có người nói nếu anh Lâm chết thì thế nào, này, là ai muốn tôi chết thế? Nào có, rõ ràng tôi không có ý này Tiểu Điêu bĩu môi nói.
CHƯƠNG 1406: CHUĂN BỊ TRƯỚC TRẬN CHIÉN Tiểu Nguyệt, tính cách Tiểu Điều là thế đó, nhưng chắc cô cũng biết vì sao đêm nay cô ấy lại như vậy.
Lâm Thanh Diện nói Tiểu Nguyệt gật đầu: Tôi có thế hiểu được Tiểu Điều, chuyên lớn trước mắt của chúng ta là phản công Thương Nguyên Giới, bây giờ việc cô phải làm là nghỉ ngơi thật tốt, sau đó khi phản công Thương Nguyên Giới có thế giúp ích được một phản Thật ư, đến lúc đó tôi thật sự cũng có thể đến Thương Nguyên Giới à? Tiểu Điều tò mò hỏi Đương nhiên là có thể rồi Lâm Thanh Diện cười nói Tiểu Điêu nhìn Lâm Thanh Diện, bĩu môi: Bỏ đi, chắc chắn là anh Lâm cồ ý đùa tôi, tu vi của tôi không đủ, dù đi cũng sẽ chỉ đem lại phiền phức, yên tâm, tôi vẫn còn tự mình biết mình Lâm Thanh Diện nhìn Tiểu Điều, trằm giọng nói: Cô cảm thầy tôi là người nói láo sao? Hả? Tiêu Điệu nhìn Lâm Thanh Diện.
Lâm Thanh Diện bình tính nói: Cô nói đúng, khi phản công Thương Nguyên Giới chắc chắn sẽ cực kỳ nguy hiểm, nếu tu vi không đủ e rằng sẽ nộp mạng oan uỗng, nhưng tôi đảm bảo với cô, cô nhất định có thể đến Thương Nguyên Giới, nhưng không phải bây giờ? Vây là khi nào? Tiểu Điều hỏi.
Lâm Thanh Diện nhìn Tiếu Nguyệt, ánh mắt nghiền ngẫm: Đền lúc đó cô sẽ biết Tiểu Điều cũng không hỏi thêm nữa, cô ta biết chỉ cản Lâm Thanh Diện không nói, ai cũng không thể ép anh, nhưng Tiểu Điêu vẫn rất hứng thú với việc có thể đến Thương Nguyên Giới xem sao.
Đi thôi, ba người chúng ta củng xuống núi.
Lâm Thanh Diện đi giữa hai người, cười nói.
Anh Lâm, anh vẫn chưa nói vì sao anh lại ở trên núi vào buổi tối đầu Ba người đi cùng nhau, Tiểu Điều hỏi, thật ra Tiểu Nguyệt cũng thấy khó hiểu Lâm Thanh Diện cười trêu: Đêm hôm khuya khoắt, tôi lên đỉnh núi đượng nhiên là hẹn gặp người đẹp rồi! Anh dám, cần thận tôi nói với chị dâu! Tôi nói thật, cô không tin thì tôi cũng hét cách Lâm Thanh Diện nửa đùa nửa thật.
Nhưng nghĩ đến bồn ngày sau là ngày phản công Thương Nguyên Giới, tâm trạng của anh lập tức trở nên kích đông Chuyện cuối cùng cũng xem như có thể hoàn toàn kết thúc rồi, thật sự đền lúc đó, mình sẽ dẫn Hứa Bích Hoài đi tu hành, từ đó không cẳn buồn phiền vì thế tục nữa, chẳng phải là cuộc sống của thân tiên hay sao Hai ngày không có việc gì, hai ngày này, người của Chúng Thân Điện ngoài tu hành ra thì gần như không làm gì khác nữa.
Ngay cả Chung Tài bình thường đi lung tung khắp nơi cũng ngoan ngoãn dẫn đồng bọn của minh trồn trong một dãy núi tu hành.
Dù với bốn ngày, muốn tu luyện được tiến triển vượt bậc gì đó cũng là khó như lên trời, nhưng trong lòng bọn họ đều hiểu rõ cơ hội lần này có thể một đời cũng khó gặp, nhất định phải nắm bắt Lúc này, Tống Nghĩa và Triệu Nhân ở trong phòng của Tiểu Nguyệt, càng đến thời khắc sống còn, hai người bọn họ càng căng thẳng lo lắng hơn Bọn họ không lo lắng điều gì khác, chỉ lo bây giờ người nhà mình còn đang ở Thương Nguyên Giới, sống chết chưa biết Chú Triệu, chú Tống, hai người ngồi xuống trước đi.
Tiểu Nguyệt nói với hai người đi qua đi lại, cô ta cũng có thể hiểu được tâm trạng của bọn họ lúc này.
Tiễu công chúa, chúng tôi không phải cổ ý khiến cô phiền lòng, chủ yếu là vì.
.
Tống Nghĩa cau mày, có vẻ rất sâu lo.
Chú Tống, tôi biết chú đang lo lắng vì điều gì, tôi cũng không trách các chú.
Tiểu Nguyệt nói với hai người: Tôi đồng ý với các chú, ngày phản công Thương Nguyên Giới, nếu người nhà các chú vẫn ồn thì không thể tốt hơn, nếu… nều Từ Tuyết Nhi thật sự tàn nhãn, làm gì bọn họ thì tôi sẽ khiến Từ Tuyết Nhi nợ máu trả bằng máu! Tiêu công chúal Tống Nghĩa và Triệu Nhân nhìn Tiểu Nguyệt bằng ánh mắt biết ơn, dù bọn họ đã quyết tâm thoát khỏi Thương Nguyên Giới, nhưng dù sao Từ Tuyết Nhi cũng là chị của Tiểu Nguyệt, Tiễu Nguyệt có thế nói ra lời như vậy đủ để tháy cô ta thật lòng với bọn họ.
Tôi vồn dĩ không có ý định trở về Thương Nguyên Giới nữa, vả lại e rằng Từ Tuyết Nhi cũng sẽ không cho chúng ta về, lằn này vì Lâm Thanh Diện sắp xếp nên chúng ta mới có cơ hội Tiểu Nguyệt đứng dây, trong mắt lô ra ánh sáng hung ác lúc trước mới có.
Từ Tuyết Nhi, không phải cô muốn giết chúng tôi sao, tôi thật muốn xem nếu thật sự đến ngày đó, cô sẽ giết chúng tôi bằng cách nào! Tiểu Nguyệt đứng bên cửa số, lạnh lùng nói Tống Nghĩa và Triệu Nhân đứng một bên, ánh mắt cũng nghiêm túc như nhau Tiễu công chúa nói đúng Triệu Nhân vỗ vai Tổng Nghĩa: Đợi đến ngày ấy, hai người chúng ta đến Thương Nguyên Giới, tắt cả sự thật sẽ có thể rõ ràng, đám người độc ác kia đối xử với chúng ta thế nào, chúng ta sẽ trả lại gấp bội! Tống Nghĩa và Triệu Nhân nhìn nhau nở nụ cười, lúc ở Thương Nguyên Giới, hai người này có quan hệ tốt nhất, cũng là những người thật sự nhân nghĩa trong Thương Nguyên Giới! Bây giờ, hai người lại có thể nắm tay nhau tác chiến, còn là chồng lại Thương Nguyên Giới, điều này càng khiến nhiệt huyết của bọn họ sôi trào hơn.
Trong lòng núi, Lâm Thanh Diện cũng đang tiền hành tái tạo thân thể lần cuối cho hai con khôi lỗi kia.
Lâm Thanh Diện không chút kiêng đè bao phủ linh khí dồi dào xen lẫn trong hồn lực lên người hai khối lối Dưới sự bồi dưỡng của linh Khí, thân thế cả hai đều xảy ra thay đối! Làn da của Tú Nương có vẻ cực kỳ trắng nõn, trên khuôn mặt cô ta mang màu đỏ ửng, rõ rằng khí huyết đã tràn ngập trong người cô ta, cô ta bây giờ đã không khác gì người bình thường nữa ‘Vân Sơn có bờ vai dày rộng, làn da ngăm đen, phối hợp với cơ bắp tràn ngập sức mạnh của ông ta, trông cực kỳ đàn ông! Hai người chậm rãi mở mắt ra, nhìn nhau, sau đó đều nở nụ cười.
Tứ Nương cảm ơn chủ nhân Tú Nương đi tới trước mặt Lâm Thanh Diện, cung kính nói với anh Lúc này Lâm Thanh Diện cũng mở mắt ra, chỉ một chốc đã lập tức quay đâu sang chỗ khác.
Cô mau mặc đồ lại xong rồi hắn nói chuyện với tôi! Hóa ra lúc tái tạo thân thế lần cuối, vì để linh khí bao phủ một cách triệt để hơn, đương nhiên hai người đều phải cởi hết quản áo, Tủ Nương cười khế, không thể không nói vóc người của cô ta vô củng hoàn mỹ, dù là siêu mẫu thời bấy giờ cũng không thế bằng được cô ta Chủ nhân, cảm ơnl ‘Vân Sơn nói với giọng trằm khàn Bên này, Tú Nương đã mặc quân áo xong, Lâm Thanh Diện xoay người lại, bây giờ trên người bọn họ đã không thể cảm giác được hơi thở của tàn hồn nữa rồi Bắt đầu từ hôm nay, hai người không còn ở trạng thái hồn phách nữa, mà đã là một người thật giống tôi rồi Lâm Thanh Diện nói Cảm ơn chủ nhân đã tái tạo chúng tôi! ‘Vân Sơn và Tứ Nương cùng chắp tay nói, thái độ vẫn cung kính như trước.
Bon họ thỉnh thoảng đụng vào người mình, tất cả mọi chuyện thật sự xảy ra quá nhanh, quả thân kỳ, bây giờ bọn họ mới chính thức cảm nhận được lợi ích sau khi có thân thế, cảm giác chân thực lâu ngày không gặp này lại lần nữa trở về rồi! Bây giờ hai người đã không còn là khối lỗi nữa, sau này, chúng ta cứ gọi nhau bằng tên đi Lâm Thanh Diện nói Vây không được.
Tú Nương vôi xua tay: Chúng tôi đã nói cả đời đều là khôi lỗi của ngài mà chủ nhân, ngài tuyệt đối đừng vứt bỏ chúng tôi đáy.
‘Vân Sơn cũng nói thế.
Lâm Thanh Diện nhìn hai người bọn họ, đưa hai tay tới nâng hai người lên, đứng tại chỗ Nếu đã vậy thì được thôi, nhưng nói hai người là khôi lỗi thì không tốt lắm, như vậy đi, sau này tôi gọi hai người bằng họ tên, còn hai người thì gọi tôi là Lâm thiểu chủ là được, hai người thầy sao? Lâm Thanh Diện hỏi Được, chỉ cẳn chủ nhân không đuổi chúng tôi đi, muốn chúng tôi làm gì cũng được Vân Sơn nói.
Đồ ngốc, còn gọi chủ nhân nữa, là Lâm thiểu chủI Tủ Nương cười nói.
Vân Sơn gãi đầu, bảo ông ta đổi giọng trong khoảng thời gian ngắn như thế, ông ta thật sự không quen Được rồi, hai người ở trong lòng núi có gắng cảm nhân thân thể đi, nhớ kỹ, hai ngày sau sẽ là lúc chúng ta phản công Thương Nguyên Giới, hai ngày này tốt nhát hai người đừng làm ra chuyện vượt rào gì, để tránh phóng linh khí ra ngoài.
Lâm Thanh Diện nói một câu đây hàm ý với hai người Tuân lệnh, Lâm thiểu chủ, chúng tôi sẽ không làm chuyện vượt rào gì đâu.
Tủ Nương cười, vội vàng nói CHƯƠNG 1407: XUÁT PHÁT ‘Vân Sơn ở bên cạnh thì cúi đâu, trong lòng ông ta hiễu rõ, còn nói không vượt rào, từ lẳn đầu tiên lúc tái tạo thân thể, người phụ nữ này chỉ còn thiều ăn mình thôi! Tất cả đã chuẩn bị xong Lâm Thanh Diện biết việc phải làm bây giờ ngoài lăng lăng chờ đợi ra còn phải sắp xếp mọi thứ cho Hứa Bích Hoài Trong phòng, Lâm Thanh Diện chơi với Tiểu Nặc Nặc.
Mấy ngày nay, Tiểu Nặc Nặc bị món ăn của Chu Tước chinh phục, hôm nào cũng xoay quanh Chu Tước ngọt ngào gọi chị Chu Tước.
Chu Tước thầy Tiểu Nặc Nặc đáng yêu, mình cũng đang rảnh rỗi, món ăn mình làm có người thích như thế cũng là một chuyện tốt Nhưng vì sắp phản công Thương Nguyên Giới, hai ngày nay Thanh Long Chu Tước bắt đầu bế quan, gọt giữa lại tinh trận, sau này dùng đễ đối phó với Thương Nguyên Giới Cũng vì thế, hôm nay Tiểu Nặc Nặc ở cùng hiểm khi Lâm Thanh Diện và Hứa Bích Hoài, một nhà ba người hưởng thụ thời gian đoàn tụ ‘Sau khi chơi với Tiểu Nặc Nặc một lát, cô bé bắt đâu liên tục ngáp Nặc Nặc ngoạn, phải ngủ trưa rồi Hứa Bích Hoài dịu dàng nói với Tiểu Nặc Nặc.
Tiễu Nặc Nặc gật đầu, cảm lầy con gầu bông lông xù từ trong tay Bích Hoài, sau đó ngoan ngoãn đi vào phòng nghỉ ngơi Bích Hoài Lâm Thanh Diện đi tới bên cạnh Hứa Bích Hoài, nắm lắy tay cô.
Sao thế, Lâm Thanh Diện? Có chuyện gì à2 Máy ngày nay có không ít người đến Chúng Thân Điện, em thấy anh khá bận rôn cho nên không hỏi anh, gần đây có phải sắp xảy ra chuyện gì không? Hứa Bích Hoài hỏi Lâm Thanh Diện nhìn Hứa Bích Hoài, cô gái này thật ra rất thông minh, cô hiểu rất rõ nều mình muốn nói với cô thì chắc chắn sẽ nói Lâm Thanh Diện ngồi xuống bên cạnh cô, nói với cô: Có lẽ em sẽ phải đến thủ đô ở hai ngày Đến thủ đô? Hứa Bích Hoài hỏi.
Lâm Thanh Diện hỏi: ‘Máy ngày nay chắc em cũng có nghe thấy chuyện của Thương Nguyên Giới Đúng thế, nhưng không phải kẻ thù quan trọng nhất đã bị các anh tiêu diệt rồi sao? Hứa Bích Hoài hỏi.
Lâm Thanh Diện lắc đầu: Nhỗ có phải nhỗ tận gốc, dủ ba anh em Từ Bách Tranh đã chết, nhưng Thương Nguyên Giới bây giờ do con gái lớn Từ Tuyết Nhi của ông ta không chế cô gái này còn hung ác hơn cả ba mình nữa Vậy ư, chẳng lẽ anh từng gặp cô ta rồi? Hứa Bích Hoài hỏi Lâm Thanh Diện lắc đầu: Em có biết vì sao Tiểu Nguyệt rời khỏi Thương Nguyên Giới không? Chính là do chị gái Từ Tuyết Nhi này của Tiểu Nguyệt và đạt được mục đích mà làm khó Tiễu Nguyệt, thậm chí còn phái sát thủ giết Tiếu Nguyệt, em cảm thấy người có thể ra tay độc ác với em gái ruột của mình như thể sẽ là loại người đí? Hứa Bích Hoài cau mày: Nói thể thì Tuyết Nhi này đúng là độc ác thật, Lâm Thanh Diện, chẳng lẽ cô ta muốn tắn công Chúng Thân Điện sao? Trong mắt Lâm Thanh Diện mang vẻ tự tin: Bây giờ e rằng cô ta không có thực lực này, như Tiểu Nguyệt từng nói, dục vọng của Từ Tuyết Nhi không chỉ là một Thương Nguyên Giới nho nhỏ, cô ta tắn công chỗ chúng ta cũng chỉ là vấn đề thời gian thôi Cho nên Cho nên! Lâm Thanh Diện kiên định nói: *Vì diệt trừ hậu họa, lần này bọn anh đã quyết tâm đi đến Thương Nguyên Giới, hoàn toàn tiêu diệt Từ Tuyết Nhi! Hứa Bích Hoài nhìn Lâm Thanh Diện, cô biết con đường đến Thương Nguyên Giới này chắc.
chắn rất khó khăn và nguy hiễm, thật lòng cô không muốn chồng mình dần thân vào nguy hiểm! Nhưng Hứa Bích Hoài cũng hiễu bây giờ Lâm Thanh Diện đã là người đàn ông đứng đâu giới tu luyện nước C, Chúng Thân Điện cũng thế, Trảm Tiền Minh cũng vậy, những người này đều đợi Lâm Thanh Diện dẫn dắt Tất cả mọi chuyện Lâm Thanh Diện làm ra đều là vì thể giới này, cho nên dù thế nào, anh cũng nhất định phải làm chuyện này.
Lâm Thanh Diện, em biết trách nhiệm của anh bây giờ, là vợ anh, em chỉ muốn nói, nhất định phải chú ý an toàn Lâm Thanh Diện gật đầu: Anh biết, em yên tâm, bây giờ biết bao nhiêu cao thủ của nước C đều đã tập trung ở bên cạnh anh, trận chiến trước đó, cao thủ của Thương Nguyên Giới đã tốn hai chăng còn bao nhiêu, anh có lòng tin lần này nhất định sẽ thành công! Em tin tưởng anh Hứa Bích Hoài nói, từ trước đến giờ, không có chuyện gì Lâm Thanh Diện nói mà không làm được Nhưng bây giờ anh cằn em và Nặc Nặc đi thủ đô, dủ sao bên phía Chúng Thân Điện vẫn sẽ có nguy hiễm, anh bảo những người ngày kia không đi Thương Nguyên Giới bảo vệ em và Nặc Nặc về thủ đô, em thầy thế nào? Lâm Thanh Diện hỏi Hứa Bích Hoài mỉm cười lắc đâu: Không, Lâm Thanh Diện, em đã nghĩ kỹ rồi, lần này sau khi đến Chúng Thân Điện, cho dù thề nào em cũng sẽ không rời khỏi anh, anh ở đâu, em sẽ ở đó, anh đến Thương Nguyên Giới, vậy em sẽ ở Chúng Thản Điện đợi anh, sẽ không đi đâu cả.
Bích Hoài.
Lâm Thanh Diện, em tôn trọng quyết định của anh, cũng hy vọng anh có thể tôn trọng quyết định của em, em biết anh vì tốt cho em, nhưng em nghĩ kỹ rồi, nghĩ kỹ, thì sẽ không thay đổi Hứa Bích Hoài nói Được rồi Lâm Thanh Diện gật đầu.
Lâm Thanh Diện, em và Nặc Nặc sẽ cùng đợi anh ở đây, không chỉ anh, mà là đợi tắt cả mọi người chiến thắng trở về, bây giờ em mới biết, mọi người mới là anh hùng thật sự của thế giới này! Hứa Bích Hoài nói Lâm Thanh Diện nhìn Hứa Bích Hoài, cưới được người vợ như vậy, anh còn chờ mong gì nữa! Lâm Thanh Diện nhẹ nhàng ôm cô vào lòng, thẳm thề, đời này, máy trăm năm sau này, mình nhất định phải bảo vệ vợ và con gái đàng hoàng! Thời gian hai ngày trôi qua rắt nhanh Hôm nay chính là ngày hẹn phản công Thương Nguyên Giới với Dao Trì ‘Sáng sớm, tất cả mọi người đã tập hợp xong trong Chúng Thân Điện.
Lâm Thanh Diện đứng trước mặt bọn họ, Quý Trường Thanh và Lý Mộ Bạch đứng hai bên cạnh anh.
Ba người có tu vi mạnh nhát thời bầy giờ, trong mắt mang theo uy nghiêm và lòng tin vô tân! Tất cả mọi người trước mặt đều có vẻ cực kỳ kích động, ba người Tiêu Nguyệt, Tống Nghĩa và Triệu Nhân càng có một cảm giác không nói được thành lời hơn Việc chờ đợi nhiều ngày hôm nay đã trở thành hiện thực rồi, bọn họ đều muốn về xem Thương Nguyên Giới dưới sự khống chế của Từ Tuyết Nhi đã trở thành thế nào Lâm Thanh Diện nhìn những người này, đây đều là người mình sàng lọc cần thận, thực lực của người này cũng là trên Hóa Cảnh! Mà đồng thời, bọn họ còn được chưa đan dược cao cắp và cấp hoàn mỹ.
Những người có thiên phú nhất tập hợp lại với nhau, cảnh như vậy.
máy trăm năm rồi vẫn chưa từng xảy ra.
Mà Lâm Thanh Diện lại làm rược, chẳng những làm được, mà những người này.
còn xem Lâm Thanh Diện như chỉ huy! Nhà họ Lâm có rồng xuất hiện, Lâm Thanh Diện chính là đầu rồng, mà bây giờ, ở cả giới tu luyện nước C, Lâm Thanh Diện vẫn là đâu rồng! Tắt cả mọi người, xuất phát! Lâm Thanh Diện la lên, sau đó nhanh chân bước ra khỏi cửa lớn của Chúng Thân Điện Những người còn lại đi sát theo sau, mục đích của bọn họ chỉ có một, chính là đường nối trên đỉnh Côn Luân Trong Chúng Thân Điện, Hứa Bích Hoài nắm tay Tiểu Nặc Nặc nhìn bóng lưng rời đi của những người này, hốc mắt ươn ướt Me, ba muốn đi làm gì vậy a? Tiễu Nặc Nặc không hiễu hỏi.
Đôi mắt Hứa Bích Hoài long lanh, nói khế: Ba con đang làm một chuyện vĩ đại Tiểu Nặc Nặc nghiêng đầu, ở độ tuổi của cô bé vẫn chưa hiểu chuyện vĩ đại là gì, nhưng có lẽ là một chuyên rất giỏi.
Trên đỉnh núi, tất cả mọi người chuẩn bị xuất phát.
Lâm Thanh Diện ngắng đâu lên nhìn mặt trời đỏ treo cao trên không Anh lấy Lạc Hồng Thạch ra, theo giao hẹn, đến đúng giữa trưa sẽ là lúc mình và những người này đi qua đường nói, tiến vào Thương Nguyên Giới Thời gian dẫn trôi, xung quanh yên fính.
Mọi người nhón chân mong chờ, bọn họ cũng không biết mình sế đến Thương Nguyên Giới bằng cách nào.
Hơn nữa bọn họ cũng rất tò mò với Thương Nguyên Giới thân kỳ.
Lúc Lâm Thanh Diện định gọi Dao Trì, một làn sương mù dày đặc xuất hiện trước mắt, sương mù tan hết, Lâm Thanh Diện lại không nhìn thấy gì nữa, nhưng anh lại có thể nghe tháy tiếng Dao Trì một cách rõ ràng bên tai Anh bảo tắt cả bọn họ thả lỏng, tôi sẽ đưa các anh đến Thương Nguyên Giới.
CHƯƠNG 1408: ĐÉN THƯƠNG NGUYÊN GIỚI Thương Nguyên Giới.
Trước đây, sau ngọn núi này vốn là nơi riêng tư của Từ Tuyết Nhi, cũng là noi cô ta một mình bồi dưỡng ra U Linh Ban đâu, chỗ này là vùng đất cám của Từ Tuyết Nhi, không cho phép bắt kỳ kẻ nào bước chân vào nửa bước.
Bởi vì một khi bị phát hiện ra lén lút bồi dưỡng sát thủ, cho dù có là cô ta cũng sẽ bị Từ Bách Tranh trừng phạt Nhưng theo thời gian trôi qua, mọi thứ đều thay đổi.
Bây giờ Thương Nguyên Giới đã thuộc về một mình Từ Tuyết Nhi.
Từ Tuyết Nhi bồ trí cẫn thận nhiều năm như vậy, đã dùng mọi cách giành được yêu thích của Từ Bách Tranh và hai chú mình, tạo ra hình tượng mình là công chúa của Thương Nguyên Giới, luôn cố gắng làm việc vì Thương Nguyên Giới Bây giờ, tắt cả đều đã được xác định, Từ Tuyết Nhi cũng không cân phải che giáu nữa.
Bản thân cô ta và năm tên U Linh đang trắng trợn tu luyện ở ngọn núi phía sau cung điện này.
Mấy ngày nay, thông qua bí thuật tu hành, Từ Tuyết Nhi có thể cảm giác được rõ ràng khí thế của mình càng lúc càng mạnh, thậm chí mơ hồ sắp đột phá.
Đã lâu rồi cô ta không có cảm giác như vậy.
Từ Tuyết Nhi không thể không sùng bái Thông Linh Kinh này.
Trong gắn mười ngày ngắn ngủi, không ngờ nó lại nâng cao bản thân nhiều như thế.
Đồ tốt thế mà lúc đó ba không.
lấy ra cho mình tu luyện.
Quả nhiên, ông ta vẫn giữ lại, không nói hết cho mình biết! Trong lòng Từ Tuyết Nhi thầm hướng tới Hơn nữa, cô ta cảm thấy thân kỳ hơn là, mọi người đều nói sau khi tu luyện bí thuật sế gây ra tác dụng cân trả đối với cơ thể.
Nhưng bây giờ cô ta không cảm giác được điều gì khác thường Không chỉ vậy, trong mấy ngày này, cô ta có cảm giác như thay da đổi thịt, ngay cả da cũng trở.
nên mịn màng hơn trước rất nhiề Lúc này, Từ Tuyết Nhi đang đứng ở vị trí trung tâm, xung quanh cô ta là năm tên U Linh đang ngồi ngay ngắn! Năm tên U Linh này đã đạt tới thực lực Thân Cảnh, rõ ràng cũng cảm giác được khí thế mạnh mẽ phát ra từ trên người Từ Tuyết Nhỉ: Giới chủ, cô đây là.
.
Từ Tuyết Nhi lạnh giọng nói: Bây giờ kinh mạch trên cả người tôi đã được đánh thông suốt, chắc không bao lâu nữa sẽ lại đột phá Chúc mừng Giới chủ! Năm tên U Linh cùng kêu lên.
Mấy ngày qua, bọn họ đều không nhàn rỗi.
Bây giờ, thực lực của năm người đều đạt tới Thân Cảnh trung kỳ.
Hai U Linh vốn là Thản Cảnh trung kỳ còn chỉ thiều một chút là có thể đạt tới mức cao nhất của cảnh giới! Có thể nói mức tăng cao thực lực như vậy thật đáng sợ.
Bọn họ có bỏ ra hơn mười năm cũng khó có thể với tới độ cao này, nhưng giờ chỉ cằn máy ngày ngắn ngủi đã đạt đền Nhưng so với Từ Tuyết Nhi tu hành Thông Linh Kinh, năm người tu hành bí thuật này rõ ràng chịu sự tàn phá rắt lớn đối với cơ thế.
Bây giờ mặt mũi của bọn họ đều trở nên xấu xí không chịu nỗi.
Chăng qua năm người này thường xuyên che mặt khi gặp người khác.
Đối với bọn họ, chỉ cản thực lực tăng lên, gương mặt xấu hay không cũng chăng sao.
Bây giờ tôi phải cố gắng tu luyện.
Các người rời đi trước, làm giúp tôi một việc Từ Tuyết Nhi nói.
Thuộc hạ nhất định sẽ hoàn thành! Năm người này không hề hỏi là chuyện gì đã nhận lời, đủ đễ thấy được mức độ trung thành của bọn họ đối với Từ Tuyết Nhi! *Ở trong thủy lao bây giờ đang giam giữ một số người.
Các anh đi xử lý tắt cả bọn chúng giúp tôi.
Vừa nghĩ tới chúng còn sống là tôi lại thấy phiền lòng Từ Tuyết Nhi trằm giọng nói Năm tên U Linh khế gật đầu và lập tức biến mắt khỏi phía sau núi.
Từ Tuyết Nhi nhíu mày rồi lại tập trung cảm nhận cảm giác đôt phá đã lâu ngày không gặp này.
Một khi mình đạt tới thực lực Thân Cảnh đỉnh phong, đến lúc đó có thể dẫn theo mọi người xâm lược nước C Mà bây giờ, Từ Tuyết Nhi tự nhận là mình có thực lực căn bản không kém, người tu hành của nước C không phải là đối thủ của mình! Tiêu Nguyệt, Triệu Nhân, Tống Nghĩa, các người yên tâm, tôi sẽ không dễ dàng tha cho các người đâu Từ Tuyết Nhi thâm độc nói, sau đó nhắm mắt lại.
Một dòng khí màu lam nhạt đang không ngừng di chuyến trong kinh mạch trên cơ thể cô ta Mà lúc này, ở đỉnh núi Côn Lôn, sau khi Lâm Thanh Diện nhận được lời hứa của Dao Trì đã nói với mọi người: Bây giờ chính là thời điểm chúng ta phản công Thương Nguyên Giới.
Mọi người đã chuẩn bị xong chưa? Chuẩn bị xong rồi! Mọi người đứng dây nói TT Lâm Thanh Diện nhìn Lý Mộ Bạch và Quý Trường Thanh.
Máy trăm năm qua, hai ông già này luôn bảo vệ thể giới này, bây giờ có thể có cơ hội đến Thương Nguyên Giới chính là chuyện mà bọn họ vẫn luôn tha thiết mong chờ.
Lâm Thanh Diện, chúng tôi cằn làm những gì? Lý Mộ Bạch không hiễu hỏi Lâm Thanh Diện nhíu mày: Dao Trì chỉ nói là bảo tắt cả chúng ta bình tĩnh, cô ta tắt nhiên sẽ có cách đưa chúng ta tới Thương Nguyên Giới thông qua con đường kết nói Sau khi Quý Trường Thanh nghe vậy thì đi tới trước mặt Lâm Thanh Diện: Ngài nói xem, liệu cô ta có gây bắt lợi cho chúng ta không? Cô ta có thể một lần đưa nhiều người đến Thương Nguyên Giới như vậy sao? Lâm Thanh Diện trằm giọng nói: Quy trưởng lão, bây giờ là cơ hội tốt nhất, tôi thấy chúng ta không bằng cứ thử một lần.
Hơn nữa tôi cũng đã gặp Dao Trì vài lần, tôi đoán, nếu cô ta muốn hai tôi thì sẽ không chờ tới hôm nay Lý Mộ Bạch đứng bên cạnh khế gật đâu: Lâm Thanh Diện nói không sai.
Chỉ với một ánh sáng đỏ đã phong tỏa tu vi của ba gã Thân Cảnh đỉnh phong trong ngày chiến đầu áy, cho dù là tôi cũng không làm được.
Thực lực của cô gái này quả thật khó có thế tưởng tượng nỗi.
Nếu cô ta thật sự muốn gây bất lợi cho chúng ta và Lâm Thanh Diện thì sẽ không chờ tới bây giờ mới ra tay Sư phụ nói rắt đúng, tại tôi quá lo lắng.
Quý Trường Thanh chắp tay nói.
Được rồi, nếu chuyện đã đến bước này, chúng ta cũng không cần nghĩ nhiều làm gì nữa.
Lâm Thanh Diện, cậu bảo nên làm sao, chúng tôi đều nghe theo cậu! Lý Mộ Bạch nói.
Đúng vậy, Lâm thiếu chủ mau lên tiếng đi, chúng tôi chờ sốt ruột muốn chết Tôi rắt muốn xem chiếc ghế của vị Giới chủ kia rốt cuộc thế nào.
Chung Tài ở bên cạnh nói.
Lâm Thanh Diện mỉm cười, đi tới giữa đám đông.
Bây giờ mọi người nghe tôi, ngồi xuống đất và nhắm mắt lại, thả lỏng cơ thể, sau đó tắt nhiên sẽ đưa các người đi Thương Nguyên Giới Lâm Thanh Diện nói.
Đơn giản như vậy thôi sao? Chung Tài gãi đầu Nhưng nếu Lâm Thanh Diện đã nói vậy, bọn họ chỉ cân làm theo lời anh nói là được rồi.
Mọi người ngồi xuống đất và nhắm mắt lại, bắt đâu thiền.
Những người này vốn là người tu hành xuất sắc nhất hiện nay.
Mà chuyện quan trọng nhất đối với người tu hành lại là tĩnh tâm.
Bắt kế Lý Mộ Bạch, Quý Trường Thanh hay những người như Chung Tài, chỉ cản một phút là có thể bình tâm lại, cơ thể cũng thả lỏng.
Thấy mọi người đã làm theo yêu cầu của mình, Lâm Thanh Diện lại lấy ra Lạc Hồng Thạch.
Lằn này Dao Trì không chậm trễ, lập tức xuắt hiện ở trước mắt Lâm Thanh Diện.
Mọi chuyện đều đã xử lý xong, bước tiếp theo nên làm thề nào? Lâm Thanh Diện hỏi Dao Trì mỉm cười: Tiếp theo cứ giao cho tôi Lâm Thanh Diện khẽ gật đu: Vậy… xin hỏi cô Dao Trì, cô cũng đi cùng chúng tôi tới Thương Nguyên Giới sao? Đương nhiên Dao Trì vừa cười vừa nói: Lạc Hồng Thạch vồn ở trên người anh.
Nếu anh đến Thương Nguyên Giới, tôi chắc chắn cũng sẽ đi theo.
Chẳng qua anh phải chăm sóc tốt cho tôi đầy Lâm Thanh Diện cẫn thân suy nghĩ.
Đúng vậy, cô ta vốn bám vào trên Lạc Hồng Thạch, tắt nhiên cũng sẽ đi theo tới Thương Nguyên Giới.
Đó là chuyện tất nhiên.
Cho dủ cô không chịu nói ra lại lịch và tác dụng của viên Lạc Hồng Thạch này nhưng tôi nghĩ cô sẽ không hại tôi.
Nếu vậy, mòi cô ra tay đi.
Lâm Thanh Diện nói xong thì nhẹ nhàng nhắm mắt lại như mọi người, hơi thở châm lại, ngay cả nhịp tim cũng giảm đi rất nhiều, cả người thả lỏng.
Cũng không biết qua bao lâu, Lâm Thanh Diện chỉ cảm thấy cơ thể của mình trở nên thoải mái giống như đã mắt đi trọng lượng vậy.
Cả người lơ lửng như linh hồn rời khỏi cơ thể Lâm Thanh Diện muốn mở mắt nhìn vào quang cảnh xung quanh, nhưng anh phát hiện ra bắt kế mình cố gắng thế nào cũng không thể mở mắt ra Chẳng qua anh có thể cảm giác được dường như có một linh khí đang bao phủ quanh người mà bên tại truyền đến tiếng gió rít gào càng chứng tỏ tốc độ của anh bây giờ cực nhanh.
Chắc bây giờ mình đang di chuyển qua con đường kết nồi.
Lâm Thanh Diện thằm nghĩ.
Một lát sau, tiếng gió thối bên tai dẳn yếu đi, sau đó là một làn gió nhẹ ấm áp thối qua làm Lâm Thanh Diện cảm thấy cực kỳ thoải mái.
Xung quanh cũng bắt đầu yên tĩnh lại Được rồi, các người đã đến nơi.
Giong nói của Dao Trì truyền đến trong đầu.
Lúc này, khi Lâm Thanh Diện thử lẳn nữa thì phát hiện mình thật sự có thể mở mắt ra được.
Hôm nay, Lâm Thanh Diện tối cuối cùng đã đi tới Thương Nguyên Giới! CHƯƠNG 1409: ĐI TỚI THỦY LAO Mẹ kiếp, đây chính là Thương Nguyên Giới! Giong nói của Chung Tài, vọng tới bên tai anh Lâm Thanh Diện mở mắt, thấy mọi người đi cùng mình đến đây đều hoàn toàn lành lặn Thương Nguyên Giới này thật thần kỳ.
Má nó, không ngờ đám mây lại lơ lửng trên mặt đất.
Chung Tài ngạc nhiên nói Đây không phải là mây trên trời mà là linh khí Lý Mộ Bạch trằm giọng nói Linh khí2 Chung Tài rất kinh ngạc.
Đám người Chu Tước tập trung qua: Lý lão tiền bối, đó là những linh khí ở thể giới của chúng ta đã bị cướp đi lúc trước sao? Lý Mộ Bạch khẽ gật đầu.
Sau khi người của Chúng Thân Điện nghe vậy đều lộ vẻ nghiêm trọng.
Bởi vì bọn họ chỉ mới đặt chân ở Thương Nguyên Giới với linh khí quản quanh này có một lát, đã cảm thấy trong người vô cùng khoan khoái, tại thính mắt sáng Bọn họ đoán được đây là lợi ích mà linh khí bên này mang đến cho mình.
Mọi người đều biết những linh khí này vốn thuộc về trái đất! Bởi vậy, bọn họ lại thấy chán ghét với những gì Thương Nguyên Giới đã làm.
Trong đầu Lâm Thanh Diện cảm nhận về Dao Trì, nhưng phát hiện mình không có cảm giác được bắt kỳ hơi thở nào của đối phương.
Ánh mắt anh nghiêm trọng.
Bây giờ, mình đã đến Thương Nguyên Giới, vậy chuyện kế tiếp lại phải do mình hoàn thành.
Mọi người mau tập trung lại một chỗ Lâm Thanh Diện nghiêm mặt nói Sau khi những người này đi tới Thương Nguyên Giới đều rất tò mò về sự thân kỳ của nó.
Nhưng Lâm Thanh Diện biết rất rõ, hôm nay bọn họ tới đây không phải đễ thám hiểm tìm kiếm cái la, mà còn có một chuyện vô củng quan trọng cẩn phải làm Hơn nữa, chỗ này chính là Thương Nguyên Giới.
Bên mình là đối thủ một mắt một còn của Thương Nguyên Giới, mỗi bước đều vô củng nguy hiểm, khó khăn chồng chát ‘Sau khi thấy mọi người đã tập trung đông đủ, Lâm Thanh Diện nói với Tiễu Nguyệt: Tiểu Nguyệt, làm phiền cô.
Cô quen thuộc với Thương Nguyên Giới, tiếp theo sẽ do cô tới chỉ đường.
Tiễu Nguyệt khẽ gật đâu.
Mọi người thầy Lâm Thanh Diện nói vậy, lại thêm không ai hiểu rõ về Thương Nguyên Giới hơn Tiểu Nguyệt, nên không có ai đưa ra ý kiến gì khác.
Chỗ này là chỗ con đường nối với Thương Nguyên Giới, trước kia ba tôi… cũng chính là Từ Bách Tranh làm Giới chủ, mỗi ngày đều sẽ thu xếp cho người trần giữ ở đây.
Nhưng hôm nay không có một bóng người nào thì thật kỳ la Tiễu Nguyệt suy nghĩ rồi nói Cái này có gì lạ chứ? Chung Tài đi ra nói: Còn không phải lần trước đánh một trận, lão bất tử Từ Bách Tranh này và người của Thương Nguyên Giới đều chết trên tay chúng ta.
Bây giờ Thương Nguyên Giới không đủ người, nên không có cách nào phái người đền đây trần giữ nữa.
Nghe Chung Tài gọi Từ Bách Tranh là lão bắt tử, dù Tiếu Nguyệt không nói gì nhưng trong lòng vẫn thấy không thoải mái Lâm Thanh Diện nhíu mày lại: Chung Tài, cậu đừng nói nữa ‘Sau đó, anh đi tới bên cạnh Tiễu Nguyệt nói: Người này nói cũng có chút hợp lý.
Lúc trước chúng ta đánh một trận đã giết chết cao thủ Thương Nguyên Giới, cũng không thể thu xếp người đứng ra trần giữ ở đây.
Tiễu Nguyệt lắc đâu: Người tu hành của Thương Nguyên Giới không chỉ có bây nhiêu người đánh một trận ở núi Côn Lôn.
Hơn nữa, từ trước đến nay bọn họ đều không ngờ chúng ta sẽ thông qua con đường kết nối tới đây.
Bởi vậy, nếu bọn họ muốn bồ trí người ở đây thì vẫn có thể làm được.
Lâm Thanh Diện đã hiểu.
Anh phát hồn lực cảm nhận xung quanh, phát hiện ở đây ngoài linh khí dỗi dào, yên tính lạ thường thì căn bản không tìm được bắt kỳ hơi thở nào khác.
Hôm nay, ở đây yên tĩnh có hơi đáng sợ Tiểu Nguyệt nói Bất kế thế nào, Tiêu Nguyệt, chúng ta cứ điều tra rõ xem người nhà của Triệu Nhân và Tống Nghĩa còn sống không đã.
Chúng ta cứ giải cứu bọn họ, sau đó mới đi tìm Từ Tuyết Nhi tính số! Lâm Thanh Diện nói Triệu Nhân và Tống Nghĩa rắt biết ơn.
Trên thực tế, từ lúc bọn họ trở lại Thương Nguyên Giới đã muốn đi cứu người nhà của mình Chẳng qua bọn họ ngại thân phận của mình nên không nói ra suy nghĩ trong lòng.
Chỉ là bọn họ không ngờ Lâm Thanh Diện còn nhớ, đồng thời đặt chuyện này lên hàng đầu Tiễu Nguyệt khẽ gật đầu, đôi mắt tuyệt đẹp nhìn phía trước: Được.
Chúng ta chỉ cần đi tới một chỗ kiếm tra là được.
Tống Nghĩa nhìn Tiểu Nguyệt nói: Tiểu công chúa, chẳng lẽ cô muốn nói tới… thủy lao? Tiêu Nguyệt khế gật đầu: Không sai, nơi duy nhất giam giữ người ở Thương Nguyên Giới chính là thủy lạo.
Nếu người nhà của các anh không có trong thủy lạo, vậy chỉ sợ là… Tiễu Nguyệt không nói hết nhưng mọi người đều hiểu ý.
Nếu trong thủy lạo cũng không có, vậy không cẳn phải nói nữa, người nhà của Triệu Nhân và Tống Nghĩa chắc chắn đã bị Từ Tuyết Nhi diệt khẩu rồi.
Được, vậy chúng ta đi tới thủy lao này Lâm Thanh Diện nói.
Đi theo tôi.
Tiễu Nguyệt nói.
Cô ta và Tống Nghĩa Triệu Nhân dẫn đầu đi về phía trước.
Đám người Lâm Thanh Diện theo sát phía sau.
Sau khi trở lại Thương Nguyên Giới, cảnh tượng quen thuộc nơi đây cũng khiến đám người Tiểu Nguyệt vô cùng xúc động.
Nhưng bây giờ bọn họ không suy nghĩ nhiều.
Lúc này, xác định người nhà của đám người Tống Nghĩa và Triệu Nhân còn sống hay không mới là chuyện quan trọng nhát.
Các vị cẩn thận, chúng ta đã tiến vào vị trí trung tâm của Thương Nguyên Giới Tiểu Nguyệt nói Đám người Lâm Thanh Diện nhíu mày.
Anh biết một khi tiến vào vị trí trung tâm của Thương Nguyên Giới, nói cách khác bọn họ có thể bị người của Thượng Nguyên Giới tần công bất kỳ lúc nào.
Mọi người để ý.
Quý trưởng lã Lâm Thanh Diện nhanh chóng tai chúng ta đi phía trước, Lý lão tiền bồi bọc ở phía sau.
rí Hai cao thủ Thân Cảnh xung phong phía trước, một Thân Cảnh đỉnh phong bọc phía sau, chắc hắn đám người Thương Nguyên Giới muốn đánh lén cũng phải cân nhắc kỹ, Đám người Tiểu Nguyệt và Tống Nghĩa đều căng thẳng.
Bọn họ không biết cái gì sẽ chờ đợi mình sau đó Đột nhiên, cách đó không xa có hai bóng người chui ra.
Sau khi chúng nhìn thấy Tiểu Nguyệt và Tống Nghĩa thì kinh ngạc muốn rơi cằm.
Công… Tiểu công chúa, sao các người… sao các người tới đây? Một người trong đó kinh ngạc nói Tiễu Nguyệt lập tức nhận ra hai người này đều là hộ vệ trong cung điện.
Nói cho tôi biết, người nhà của tôi đang ở đâu? Tống Nghĩa lớn tiếng hỏi Hai người này ngây ra một lát rồi xoay người bỏ chạy.
Nguy rồi! Lâm Thanh Diện thâm giật mình, không cần phải nói, chắc chắn là hai người này sẽ đi mật báo.
Không thể thả chúng đii Lâm Thanh Diện quyết định, thằn hồn mạnh mế nhanh chóng được phát ra, tắn công về phía hai người kia.
Hai người kia biết không tránh kịp, cùng lúc xoay người phát ra hồn lực của mình.
Âm một tiếng, hồn lực của Lâm Thanh Diện đánh nát hồn lực của hai người kia, hơn thế còn đồng thời đánh vào trên thân của hai người này.
Hai người phun ra máu tươi và ngã xuống đát.
Tiêu Nguyệt và đám người Tống Nghĩa bước nhanh tới bên cạnh hai người này.
Bọn họ ngồi xỗm xuống, dùng tay kiểm tra hơi thở của chúng, sau đó nhìn Lâm Thanh Diện lắc đầu.
Dù Lâm Thanh Diện dùng một đòn giết chết hai người, cũng không cảm thấy mình có gì đặc biệt hơn người.
Nhưng điều này lại khiến mọi người vững tin hơn Từ tu vị của hai người này, có thế thầy bọn họ tối đa cũng chỉ là Tông Sư cảnh.
Xem ra, suy.
nghĩ bên mình hoàn toàn chính xác.
Trải qua trận đánh lần trước, thực lực của Thương Nguyên sẽ không còn là đối thủ của bên mình nữa! Lân này, chúng ta nhát Giới đã tiêu hao gân hết định sẽ đại thắng ra về.
Đền lúc đó các người đừng tranh với tôi, cứ để tôi tới lầy mạng của Từ Tuyết Nhi đi.
Chung Tài nói khoác không biết ngượng, căn bản không đễ mắt tới người Thương Nguyên Giới bây giờ.
Từ Tuyết Nhi đã đến Thần Cảnh trung kỳ.
Anh thấy anh có thế lầy được mạng của cô ta sao? Tiễu Nguyệt lạnh lùng nói.
A2 Thản Cảnh trung kỳ? Vậy… vậy thì thôi đi.
Chung Tài phẫn nộ nói.
Lâm Thanh Diện, chúng ta mau tới thủy lao thôi.
Tôi lo lắng trên đường sẽ gặp phải càng nhiều người Thương Nguyên Giới hơn.
Một khi để cho Từ Tuyết Nhi biết chúng ta tới đây và có sự chuẩn bị, vậy mục đích tần công bắt ngờ của chúng ta cũng chẳng còn ý nghĩa nữa.
Tiễu Nguyệt nói Lâm Thanh Diện gật đầu đồng ý.
Lân này, người được anh dẫn đến Thương Nguyên Giới cũng giống như lân trước, đều là người tu hành mạnh nhất, thực lực của mỗi người đều từ Hóa cảnh trở lên! Mà điều Lâm Thanh Diện muốn làm không chỉ là tiêu diệt cả Thương Nguyên Giới và giết chết Từ Tuyết Nhi, quan trọng hơn là phải cố gắng bảo vệ an toàn cho mối người Cho nên cách tốt nhất là đánh bắt ngờ trong lúc Từ Tuyết Nhi vẫn chưa phát hiện ra, phải đánh cho cô ta không kịp trở tay.
Được, chúng ta mau tới thủy lao Lâm Thanh Diện nói.
Mọi người bước nhanh hơn Cũng may cả đoạn đường này, bọn họ không gặp phải người của Thương Nguyên Giới nữa Cho dù trong lòng Tiểu Nguyệt thấy rất nghỉ ngờ nhưng cũng không suy nghĩ nhiều Một giờ sau, đám người Lâm Thanh Diện đứng trước ở một kiến trúc màu xám, phía trên viết hai chữ lớn cân đối, Thủy Lao! Tiễu công chúa, chúng ta vào thôi.
Tống Nghĩa và Triệu Nhân nói.
Bọn họ rất nóng lòng muốn biết người nhà mình sống hay chết CHƯƠNG 1410: BA CỬA LỚN Lâm Thanh Diện thấy nơi này có vẻ u ám đáng sợ, trằm giọng nói: Lý lão tiền bối, ông dẫn theo.
mọi người chờ ở bên ngoài.
Tôi đi cùng bọn họ vào trong kiểm tra.
Nếu mười lăm phút sau vẫn chưa thấy chúng tôi ra, ông lại vào trợ giúp chúng tôi! Được, lão phu nghe theo câu, chờ ở bên ngoài.
Lý Mộ Bạch đồng ý.
Đi thôi, chúng ta vào trong Lâm Thanh Diện dẫn đầu đi về phía cửa lớn Chờ đã Tiễu Nguyệt chắn ở trước mặt Lâm Thanh Diện: Thủy lạo tổng công có ba cửa lớn, mỗi cửa đều có người canh gác.
Hơn nữa, ở này có thiết bị thông tin có thế liên hệ trực tiếp với Giới chủ.
Một khi ở đây xảy ra chuyên bắt trắc, tôi nghĩ Từ Tuyết Nhi sẽ biết ngay.
Vậy chúng ta phải làm gì2 Lâm Thanh Diện không hiểu hỏi Tiểu Nguyệt nhíu mày lại: Cũng không phải không có cách, chỉ sợ ba người phải hi sinh một chút Sao? Lâm Thanh Diện đang bối rối lại thấy ánh mắt Tiểu Nguyệt có ý cười.
Sau đó, anh cảm giác mặt mũi của đối phương đang thay đỗi.
Đại công chúa? Hai người Tống Nghĩa và Triệu Nhân đồng thanh nói Thế nào, tôi giả giống chứ? Tiểu Nguyệt nói Lâm Thanh Diện nhíu mày, nhìn Tiêu Nguyệt đã thay đỗi gương mặt.
Hóa ra, người phụ nữ này lại dùng thuật dịch dung.
Đây chính là gương mặt của chị cô sao? Lâm Thanh Diện hỏi.
Tiểu Nguyệt khế gật đầu: Không sai.
Cũng chỉ có cách này thì chúng ta mới có thể vào kiếm tra mà thân không biết quỷ không hay Lâm Thanh Diện liên tục gật đầu: Ừ, xem ra chị cô trông xinh hơn cô một chút Anh! Tiểu Nguyệt bíu môi, trừng mắt nhìn Lâm Thanh Diện.
Sau đó, cô ta nói với Tống Nghĩa và Triệu Nhân: Các người cũng uất ức một chút, thay đối dáng vẻ khác đi.
Được Triệu Nhân và Tống Nghĩa không nói gì, đồng thời thay đổi hình dáng của mình Lâm Thanh Diện và mọi người đứng bên canh đều tặc lưỡi lầy làm kỳ la.
Xem ra, tắt cả người tu hành bên phía Thương Nguyên Giới này có thê nắm giữ được một vài bí thuật, ví dụ như tàn hồn thoát đi hoặc là thuật dịch dung này.
Vậy tôi thì sao2 Tôi không biết thuật dịch dung này của các người Lâm Thanh Diện nói.
Tiểu Nguyệt mỉm cười nói: Anh thì tắt nhiên không cản.
Bọn họ không quen biết anh, cũng chưa từng gặp anh.
Nhưng Lâm điện chủ phải chịu uất ức, giả vờ là thuộc hạ của tôi rồi.
Lâm Thanh Diện nhún vai, vui vẻ tiếp nhận Từ giờ trở đi, tôi chính là Từ Tuyết Nhi, các người đừng goi nhằm đấy.
Tiếu Nguyệt lạnh lủng nói, sau đó đứng ở cửa lớn và hít sâu một hơi.
Hai bên cửa lớn đều có vòng bằng đồng.
Bọn họ.
vừa gõ vòng cửa, bên trong nhanh chóng có giọng nói của hai người vọng ra.
Người tới là ai mau xưng tên rai Là tôi! Tiễu Nguyệt trằm giọng nói.
Cô ta đứng thăng và chắp hai tay sau lưng.
Cô ta vốn là Tiểu công chúa của Thương Nguyên Giới, tắt nhiên có khí chất cao quý và kiêu ngạo.
Cửa lớn chậm rãi mở ra, bên trong có hai người đang đứng.
Khi bọn họ nhìn thấy Từ Tuyết Nhĩ đã giả làm Tiễu Nguyệt thì vôi vàng chấp tay nói: Thuộc ha tham kiền Giới chủ! Không biết Giới chủ đại gia quang lâm, mong Giới chủ tha tội! Sắc mặt Tiểu Nguyệt thờ ơ nhưng trong lòng lại nghĩ: Không sai, xem ra Từ Tuyết Nhi quả nhiên đã làm tới Giới chủ.
Được rồi, các người tránh ra, tôi muốn đi vào.
Tiễu Nguyệt nói xong không nhìn bọn họ, đi thẳng vào trong.
Ba người Lâm Thanh Diện và Tống Nghĩa và Triệu Nhân theo sát phía sau Giới chủ! Đúng lúc này, một người bảo vệ đứng ở bên cạnh Tiểu Nguyệt, chắp tay hỏi: Giới chủ, không biết ba người phía sau ngài là ai2 Thuộc hạ chưa từng gặp qua.
Nói nhảm, lẽ nào bên cạnh tôi có ai cũng phải nói rõ với anh sao? Tiểu Nguyệt quát to.
Thuộc hạ không dám.
Nhưng hỏi rõ lai lịch của mọi người chính là nhiệm vụ của thuộc hạ.
Người bảo vệ này cúi đầu chấp tay nói Tiễu Nguyệt siết chặt hai nắm tay.
Bên này, Lâm Thanh Diện cũng âm thẳm tập trung hồn lực.
Một khi xây ra điều gì khác thường, anh sẽ giết chết cả hai người này! Được rồi, nể tình anh trung thành, tôi cũng không ngại nói cho anh biết Tiểu Nguyệt vừa nói vừa thảm nghĩ: Chuyện đến lúc này rồi, chỉ có thể đánh cược một lần Vi vậy, cô ta nói với đối phương: Tôi nghĩ chắc anh cũng biết máy người mặc áo đen bên cạnh tôi Người mặc áo đen? Giới chủ, chẳng lẽ ngài muốn nói tới U Linh? Hai người bảo vệ này vô cùng kinh ngạc.
Không sai, chính là U Linh Tiểu Nguyệt vội vàng gật đâu, sau đó nói: Tôi có thể bồi dưỡng ra được U Linh, lẽ nào không thể bồi dưỡng thêm một số người khác sao? Ba người này cũng là thân tín của tôi.
Các anh tránh ra đi.
‘Sau khi bảo vệ nghe xong thì thầm nghĩ, đại công chúa đúng là tâm tư kín đáo.
Xem ra nhiều năm qua, cô ta không chỉ lén bồi dưỡng ra bấy nhiêu U Linh.
Có lẽ ba người phía sau cũng là lực lượng do đại công chúa tự mình bồi dưỡng được.
Vừa nhìn ba người này đã biết không phải người bình thường rồi Đặc biệt là người thanh niên trẻ tuổi nhất kia còn có khí chất hơn hắn người thường.
Vi vậy, bọn họ vội nói: Nếu vậy, lỗi tại thuộc hạ lắm miệng.
Mời Giới chủ và ba vị vào thủy lao! Tiễu Nguyệt hừ lạnh một tiếng, dẫn theo ba người Lâm Thanh Diện đi vào bên trong.
‘Sau khi đi qua một hành lang rất dài, Lâm Thanh Diện cần thận kiểm tra, phát hiện hai bên lối đi có treo rắt nhiều công cụ tra tắn.
Phản lớn các công cụ trong đó bởi vì quá tàn nhẫn hoặc không đủ nhân đạo, đã hoàn toàn bị cảm trên địa cầu, nhưng bây giờ lại xuất hiện ở Thương Nguyên Giới Xem ra, ba của cô cũng là một người cực kỳ tàn bạo.
Lâm Thanh Diện thất thanh nói.
Trên thực tế, các công cụ tra tắn trong thủy lạo đều do nhị trưởng lão, cũng chính là Từ Trọng Hiểu chịu trách nhiệm.
Tống Nghĩa nói Lâm Thanh Diện gật đầu.
Anh đã từng gặp Tự Trọng Hiểu một lẳn, nhưng thông qua gương mặt của ông ta đã có thể nhìn ra được đó là người tàn nhẫn và bạo lực.
Đừng nói chuyện nữa, chúng ta đến cửa thứ hai rồi Tiễu Nguyệt nói xong lại gõ vòng cửa như trước vậy.
Lân này cửa lớn mở luôn ra.
Rõ ràng người bên trong biết, nếu bọn họ có thể đi qua cửa thứ nhất thì chắc chắn là người một nhà, bởi vậy không hỏi thăm đã mở cửa Thuộc hạ cung kính đón Giới chủ! Hai người bảo vệ chắp tay nói.
Chỉ khác là bảo vệ ở cửa thứ nhất mặc trang phục màu đỏ, hai người này lại mặc trang phục màu tím.
Tôi muốn vào thủy lao, các người đừng cản đường Tiểu Nguyệt bắt chước giong điệu của Từ Tuyết Nhi nói Được, Giới chủ, nhưng không phải trong thủy lao đã có người sao? Một bảo vệ nói.
Là ai ở trong đớ? Tiêu Nguyệt vội vàng hỏi.
Hai bảo vệ nhìn đại công chúa trước mặt, trong mắt thoáng nghỉ ngờ.
Một người bảo vệ khác nói luôn: Giới chủ, mời ngài vào trong.
Bên trong chắc chắn chỉ có người bị giam giữ.
Hai người Tống Nghĩa và Triệu Nhân vừa nghe có người bị giam giữ ở bên trong mà những người này rất có thể chính là người nhà của mình, bọn họ có vẻ kích động.
Bọn họ siết chặt nắm đám, cố gắng làm hơi thở của mình bình thường, mới không làm cho hai người bảo vệ nhìn ra điểm khác thường.
Nhưng xét ra, đây cũng xem như là một tin tức tốt.
Nếu người nhà của bọn họ thật sự giam trong thủy lạo, nói cách khác chính là tạm thời còn chưa bị Từ Tuyết Nhi giết chết Chúng ta vào thôi.
Tiếu Nguyệt nói với ba người Lâm Thanh Diện Bồn người đi vào bên trong.
So với cửa thứ nhất, vào cửa thứ hai dễ dàng hơn rất nhiều.
Điều làm Tiểu Nguyệt thấy mừng là bên mình vừa đến cửa thứ ba, còn chưa kịp gõ vòng cửa thì cửa đã được mở ra.
Chào mừng Giới chủ! Hai bảo vệ mặc trang phục màu đen không hỏi câu nào, đã tránh đường cho đám người Tiểu Nguyệt đi vào.
Mời Giới chủ vào, thuộc hạ sẽ chờ ở bên ngoài.
Hai bảo vệ nói xong thì lùi ra ngoài cửa.
Âm! Cửa lớn vừa dày vừa năng bị đóng lại, Lâm Thanh Diện nhìn vào trong.
Cho dù đã qua ba cửa, nhưng ở đây còn cách thủy lao giam giữ người thật sự cả một đoạn đường nữa Mà đoạn đường này có vẻ u ám khác thường, đồng thời cũng vô cùng ấm ướt.
Nếu người bình thường bị giam ở đây, sợ rằng không cân hai ngày đã không nhịn nỗi Chúng ta đi thôi.
Tiễu Nguyệt nhíu mày, nói với ba người phía sau.
Tống Nghĩa và Triệu Nhân nóng lòng, vội vàng lao tới trước.
Bọn họ vừa chay vừa gọi tên người nhà Lâm Thanh Diện và Tiểu Nguyệt đi theo phía sau.
Bọn họ đều có thể hiểu được tâm trạng của hai người lúc này Tống Nghĩa và Triệu Nhân bước nhanh, chẳng bao lâu đã nhìn tháy bảy, tám người đang bị giam trong lồng giam phía trước.
Mà chỉ từ trang phục của những người này lại có thế đoán được đó chính là người nhà của mình Hai người thầy người nhà vẫn còn lành lặn như trước, trên mặt không giấu được vẻ mừng rỡ Mẹt Phu nhân! Chúng tôi tới cứu mọi người! Triệu Nhân và Tống Nghĩa nói xong thì xông thẳng tới Mà bảy, tám người này đều xoay người nhìn hai người đang chạy như điện tới.
Chăng qua bọn họ không kích động vì sắp được cứu như trong tưởng tượng.
Ánh mắt mỗi người đây lo âu và sốt ruột, cổ lắc đầu.
Nhưng bọn họ không thể phát ra được một tiếng động nào! Tống Nghĩa và Triệu Nhân không để ý nhiều.
Người nhà bị hành hạ ở đây lâu như vậy, bọn họ chỉ muốn mau chóng cứu tất cả ra.
Khi hai người tới bên cạnh lồng giam, hồn lực trên tay phát ra, chuẩn bị cắt đứt khóa lớn bằng tinh thép này.
Đột nhiên, ở chỗ tối tăm bên cạnh có năm hỗn lực phát ra, đánh trúng hai người! Chú Tống, chú Triệu! Tiễu Nguyệt kinh ngạc hô to và muốn xông về phía trước, lại bị Lâm Thanh Diện kéo lại Không tốt, chúng ta gặp phải mai phục!
Xem tiếp...Rể quý trời cho
truyện tranh Rể quý trời cho
truyện Rể quý trời cho
Rể quý trời cho truyện chữ
đọc truyện Rể quý trời cho
yêu thần ký chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License