con-mat-ao-thi

Bạch đạo hữu, chuyện này là một chuyện hiểu nhầm.

Hai tông chúng ta nhiều năm qua lại thân thiết.

Chuyện hôm nay, lão phu nhất định sẽ cho ngươi một công đạo.

Về mà nói với em gái ngươi!Bạch Tiểu Thuầη trừng mắt, cả giận nói.

Vừa rồi hắn thật sự nổi giận.

Hắn thật sự không trêu ai không chọc ai.

Vân Lôi Tử này lại đột nhiên nhảy ra, dẫn qua rất nhiều trùng cát thì cũng thôi, trong mắt còn lộ ra sự châm chọc.

Vân Lôi Tử này dựa vào tốc độ không chỉ muốn cướp pháp bảo của mình, còn muốn nhân cơ hội ám toán mình.

Bạch Tiểu Thuầη đối với cái mạng nhỏ của mình rất coi trọng.

Ở trong tính mạng của hắn, điều này thật sự không thể bị người lay chuyển.

Lúc này, Vân Lôi Tử này tới ám toán hắn.

Thù này theo Bạch Tiểu Thuầη thấy, có thể to lắm.

Nhất là hắn ra tay đều vận dụng Bất Diệt Đế Quyền.

Phải biết rằng, vừa mới đi tới địa điểm thí luyện này, hắn còn muốn dựa vào lực lượng thân thể để cố gắng hết sức bảo tồn linh lực.

Nhưng vì Vân Lôi Tử này, lại sớm tiêu hao lực lượng thân thể trên diện rộng.

Điều này khiến cho trong lòng Bạch Tiểu Thuầη cực kỳ căm tức.

Lúc này hắn làm sao có thể từ bỏ ý định.

Hắn mở miệng mắng, đồng thời thân thể cũng trực tiếp bay ra.

Mặc dù lực lượng thân thể tiêu hao không ít, nhưng Bạch Tiểu Thuầη hiện tại đã không phải là cảnh giới Bất Tử Cốt, mà là Bất Tử Huyết.

Ở trên phương diện khôi phục này, lại cực kỳ kinh người.

Lúc này khí huyết đang nhanh chóng khôi phục.

Hắn lập tức triển khai Bất Tử Cấm, tốc độ thoáng cái bạo phát, lao thẳng đến Vân Lôi Tử.

Trong lòng Vân Lôi Tử thầm kêu khổ, nhưng lại không có cách nào.

Hắn chỉ có thể kiên trì, không tiếc tiếp tục tiêu hao thọ nguyên, hoảng hốt chạy trốn.

Cứ như vậy, hai người một trước một sau, ở khu vực sa mạc của địa điểm thí luyện này, triển khai cuộc đuổi trốn sinh tử.

Rất nhanh thời gian nửa ngày lại đi qua.

Mắt thấy đã nhanh đến hoàng hôn, Bạch Tiểu Thuầη cũng giật mình.

Tốc độ của lão gia hỏa này nhanh thì cũng thôi, lại còn có thể duy trì liên tục lâu như vậy?Bạch Tiểu Thuầη không có cách nào không kinh ngạc.

Hắn vốn cho rằng ở trên phương diện tốc độ mình đã rất giỏi.

Nhưng so sánh với Vân Lôi Tử, rốt cuộc vẫn còn có chút không bằng.

Nhất là đối phương bỏ chạy, trước sau duy trì một tốc độ.

Bạch Tiểu Thuầη sử dụng Bất Tử Cấm, chung quy xem như là bạo phát về phương diện tốc độ mà thôi.

Cho dù Hám Sơn Chàng cũng như vậy.

Trừ phi là hắn triển khai phương pháp Thần Sát.

Nhưng Bạch Tiểu Thuầη đau lòng.

hiện tại Bất Tử Huyết của hắn mới chỉ có vài giọt như vậy mà thôi.

Một khi triển khai Thần Sát sẽ tiêu hao một giọt.

Một giọt Bất Tử Huyết này, theo Bạch Tiểu Thuầη, còn đáng giá hơn so với Thiên Nhân Hồn.

Huống hồ hồn của Vân Lôi Tử này có phải là Thiên Nhân Hồn hoàn chỉnh hay không cũng khó nói được.

Nếu như đổi người truy sát Vân Lôi Tử không phải là Bạch Tiểu Thuầη, như vậy đối phương có khả năng sau khi so sánh, sẽ buông tha truy sát.

Nhưng Bạch Tiểu Thuầη sau khi suy nghĩ một chút, hừ một tiếng.

Không đuổi kịp ngươi, ta cũng muốn hù chết ngươi.

Ta không tin người này triển khai ra loại tốc độ như vậy, tiêu hao sẽ ít?Bạch Tiểu Thuầη nghĩ tới đây, chợt hét lớn một tiếng.

Lão tiểu tử, ta phải triển khai đòn sát thủ.

Nhận lấy cái chết đi!Tiếng hô của Bạch Tiểu Thuầη giống như tiếng sấm.

Sau khi truyền ra, hắn lập tức toàn lực bạo phát ra cả Bất Tử Cấm và Hám Sơn Chàng.

Trong tiếng nổ lớn, tốc độ chợt tăng mạnh.

Trước Vân Lôi Tử ở phía trước đã kéo ra một khoảng cách.

Lúc này vừa nghe vậy trong lòng hắn liền kinh hãi.

Mắt thấy khoảng cách đang không ngừng bị ngắn lại, hắn lại cắn đứt đầu lưỡi từ lâu đã vỡ nát nhiều chỗ, khiến cho tốc độ lại chợt tăng cao.

Nhưng ngay khi hắn tăng cao tốc độ, Bạch Tiểu Thuầη lại chậm lại.

Điều này khiến cho Vân Lôi Tử nhất thời hiểu rõ, mình là bị đùa bỡn.

Trong lòng hắn cảm thấy phiền muộn căm tức, nhưng lại cắn răng tiếp tục bay nhanh.

Chỉ là.

loại chuyện như vậy, Bạch Tiểu Thuầη làm sao có thể một lần đã kết thúc.

Vì vậy ở trong thời gian sau đó, Bạch Tiểu Thuầη thỉnh thoảng lại rống to.

Vân Lôi Tử cũng sắp phát điên rồi.

Trong một lần như vậy, hắn không có tăng nhanh tốc độ.

Nhưng Bạch Tiểu Thuầη lại đột nhiên tăng nhanh.

Hư hư thật thật như vậy, khiến cho Vân Lôi Tử cũng muốn sụp đổ.

Mỗi lần, hắn chỉ có thể chịu đựng sự đau lòng.

Ở trong mỗi lần Bạch Tiểu Thuầη rống to, hắn đều phải nâng cao tốc độ một chút.

Dần dần, tóc hắn cũng biến thành hoa râm.

Trên mặt hắn nếp nhăn đã tràn ngập.

Trong đáy lòng của hắn đau thương, tuyệt vọng.

Bạch Tiểu Thuầη này tại sao lại khó chơi như vậy? Cứ tiếp tục như thế nữa, không cần hắn đuổi kịp, ta cũng sẽ không chịu nổi!Trong lòng Vân Lôi Tử lộ vẻ sầu thảm.

Hắn tùy ý vỗ vào túi đựng đồ, bắt đầu ném đồ ra ngoài.

Hắn thật sự không ném không được.

Hắn chỉ có thể mượn biện pháp này, thử đi thu hút ánh mắt của Bạch Tiểu Thuầη.

Mắt thấy trong lúc mình đuổi giết, Vân Lôi Tử này đều ném pháp bảo ra, Bạch Tiểu Thuầη nhất thời vui mừng bất ngờ.

Trong lòng hắn càng thêm ngạo nghễ vô cùng, đắc ý không tầm thường.

Hắn suy nghĩ, mình thật sự quá lợi hại.

Lại có thể đều khiến người bị đuổi theo, ném ra pháp bảo.

Cảnh giới truy sát cao nhất, cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi.

Bạch Tiểu Thuầη nhìn từng món pháp bảo này, xúc động không thôi.

Hắn cũng thuận lợi thu lấy.

Thấy vậy, Vân Lôi Tử cuối cùng thở phào nhẹ nhõm.

Khoảng cách giữa hắn cùng Bạch Tiểu Thuầη cũng càng lúc càng xa.

Nhưng hắn hoàn toàn không dám dừng bí pháp.

Bởi vì ở chỗ Bạch Tiểu Thuầη… cho dù kéo dài khoảng cách, nhưng đối phương rốt cuộc vẫn tiếp tục truy sát.

Như vậy còn không kết thúc.

Nhiều chuyện.

Ta không phải là muốn đánh lén, nhưng còn không có thành công sao.

Giữa các Thiên Nhân như vậy cũng là bình thường!Vân Lôi Tử nhất thời có loại cảm giác muốn suy sụp.

Trong lòng hắn đã vô số lần hối hận.

Trước đó nghìn lần vạn lần không nên đi trêu chọc Bạch Tiểu Thuầη tên đáng chém ngàn đao này.

Đồng thời, hắn cũng sử dụng một bí pháp khác, nhanh chóng gửi lời cầu cứu tới một Vân Lôi Tử khác.

Chỉ có điều đối phương ở cách hắn quá xa.

Trong thời gian ngắn căn bản là không qua được.

Rất nhanh ba ngày đã qua.

Mắt thấy khoảng cách Vân Lôi Tử cùng mình đã càng lúc càng xa.

Trong lúc hai người truy đuổi, hai người đã dần dần tiến sát tới biên giới của khu vực sa mạc này.

Vân Lôi Tử ủy khuất đến cực hạn.

Trong lòng hắn chửi bới đã ngập trời.

Hắn ủy khuất vô cùng.

Lúc này toàn thân hắn đều là nếp nhăn, tóc hoa râm.

Sau ba ngày tiêu hao, trong khoảng thời gian cực ngắn như vậy, đối với hắn mà nói giống như năm tháng nửa giáp trôi qua.

Vừa nghĩ tới thọ nguyên mình tổn thất, Vân Lôi Tử lại có loại cảm giác muốn phát điên.

Ba ngày, gia hỏa này đuổi theo ta ba ngày!Tóc tai Vân Lôi Tử bù xù, mắt cũng đầy tơ máu.

Điều khiến cho trong lòng hắn muốn suy sụp, chính là mình ở đây càng chạy, tiêu hao càng lớn.

Nhưng Bạch Tiểu Thuầη ở phía sau, khả năng khôi phục sức khỏe lại vô cùng kinh người.

Ở trong sự truy kích này, hắn không ngừng khôi phục, giống như không có việc gì.

Cái này khiến cho trong lòng hắn không cam lòng cũng sắp chảy nước mắt.

Nhưng hắn lại không có cách nào, chỉ có thể cứng rắn duy trì tốc độ tiếp tục chạy thoát thân.

Bạch Tiểu Thuầη cũng biết mình đã không đuổi kịp, nhưng vẫn suy nghĩ phải tiếp tục hù dọa một chút.

Dù thế nào cũng phải khiến cho Vân Lôi Tử này tiêu hao thêm một ít.

Đáng tiếc Trần Hạ Thiên không có tới đây.

Nếu không, hiện tại ta đang hậm hực, chính là thời gian tốt để đi đánh Trần Hạ Thiên.

Bạch Tiểu Thuầη trong lúc cảm thán, lại tăng thêm một ít tốc độ, đang muốn tiếp tục đi hù dọa Vân Lôi Tử.

Nhưng vào lúc này, thần sắc hắn thoáng động.

Trong phạm vi thần thức, hắn nhận thấy được ở phía xa hình như có bóng người quen thuộc.

Bạch Tiểu Thuầη lập tức vui mừng bất ngờ.

Phải biết rằng ở trong sa mạc này đã mấy ngày, hắn ngoại trừ vừa thi thể bị xé rách lúc mới bắt đầu vào đây, cùng với Vân Lôi Tử ra, vẫn không nhìn thấy những người khác.

Lúc này hắn không chỉ phát hiện ra có người tới gần.

Ở dưới thần thức của hắn đảo qua, thấy được bóng người quen thuộc.

Điều này khiến cho Bạch Tiểu Thuầη có chút bất ngờ, lập tức thay đổi phương hướng, nhanh chóng lao đi.

Không bao lâu, hắn liền thấy ở biên giới sa mạc sát phía xa, lúc này có năm bóng người đang lao nhanh về phía trước.

Một người trong đó, chính là.

Đỗ Lăng Phỉ!Bên cạnh Đỗ Lăng Phỉ, bốn người khác đều mặc trang phục thị vệ.

Trong đó có ba vị phân tán ra xung quanh, hình dáng dường như rất cảnh giác.

Một vị cuối cùng là một thanh niên, hình dáng tầm thường.

Nhưng vị trí của hắn lại rất gần với Đỗ Lăng Phỉ.

Ở địa điểm thí luyện này mấy ngày, không nhìn thấy được bóng người nào.

Hiện tại hắn đột nhiên nhìn thấy được Đỗ Lăng Phỉ.

Cho dù giữa Bạch Tiểu Thuầη cùng Đỗ Lăng Phỉ có chút tâm tình phức tạp, nhưng hắn vẫn rất vui sướng.

Thời điểm hắn đang muốn đi qua chào hỏi, đám người Đỗ Lăng Phỉ hiển nhiên đều nhận thấy được bóng dáng của Bạch Tiểu Thuầη.

Bọn họ lập tức nhìn lại.

Về phần này người thanh niên đứng ở bên cạnh Đỗ Lăng Phỉ, mặt không đổi sắc.

Chỉ là ánh mắt đảo qua, sau đó giống như không nhìn thấy.

Bạch Tiểu Thuầη nở nụ cười.

Lúc này hắn cũng không muốn đi hù dọa Vân Lôi Tử nữa.

Tay phải hắn giơ lên, lập tức phất phất tay về phía đám người Đỗ Lăng Phỉ ngoài xa.

Sau khi nhìn thấy Bạch Tiểu Thuầη, Đỗ Lăng Phỉ cũng sững sờ.

Nhưng rất nhanh dường như nghĩ tới điều gì, nàng lại biến sắc, lặng lẽ nhìn về phía người thanh niên ở bên cạnh nàng.

Hành động này của Đỗ Lăng Phỉ, lập tức lại rơi vào trong mắt Bạch Tiểu Thuầη.

Bạch Tiểu Thuầη ngẩn ra, cũng nhìn về phía người thanh niên bên cạnh Đỗ Lăng Phỉ.

Vừa nhìn như thế, Bạch Tiểu Thuầη lập tức có chút không thoải mái.

Thật ra bộ dạng thanh niên này tuấn lãng, mày kiếm mắt sáng, có một khí thế rất đặc biệt.

Tuy rằng tu vi tuy chỉ là Nguyên Anh đại viên mãn, nhưng hắn ở rất gần với Đỗ Lăng Phỉ, hình như rất thân mật.

Nhất là mắt thấy mình tới, phản ứng đầu tiên của Đỗ Lăng Phỉ lại có thể lặng lẽ nhìn người thanh niên kia.

Điều này khiến cho trong lòng Bạch Tiểu Thuầη không tự chủ được, dâng lên từng trận ghen tuông.

Trong lòng hắn thầm hừ lạnh một tiếng, cố gắng ép sự ghen tuông này xuống.

Hắn suy nghĩ, đối phương thoạt nhìn chẳng qua là một Nguyên Anh, mà mình là Thiên Nhân.

Mặc dù bộ dạng vẫn tính là tuấn tú, nhưng nói như thế nào cũng không có đẹp bằng mình.

Nghĩ tới đây, trong lòng Bạch Tiểu Thuầη lập tức tràn đầy sự tự tin.

Thoáng một cái, hắn đã đến phía trước mấy người Đỗ Lăng Phỉ.

Tiểu Đỗ Đỗ, trong sa mạc này rất nguy hiểm.

Nếu như các nàng muốn qua, phải chú ý nhiều một chút.

Huống hồ ta một đường đi tới, cũng không thấy được có cái gì đáng để ý cả.

Bạch Tiểu Thuầη đến gần, cố ý mở miệng lớn tiếng lớn, vô cùng thân thiết gọi ra tên thân mật của Đỗ Lăng Phỉ.

Mắt thấy Bạch Tiểu Thuầη đến, ba thị vệ vẻ bên cạnh Đỗ Lăng Phỉ lộ ra mặt cảnh giác.

Tất cả đều lập tức ôm quyền.

Nếu Bạch Tiểu Thuầη là Thiên Nhân, cho dù bọn họ thân là thị vệ Thông Thiên Đảo, cũng cần bái kiến.

Chỉ là ba vị này mặc dù bái kiến, nhưng người thanh niên dường như có quan hệ rất thân mật với Đỗ Lăng Phỉ kia, từ đầu đến cuối mặt đều không đổi sắc, cũng không nhìn Bạch Tiểu Thuầη, càng không cần phải nói tới bái kiến.

Trước đó Bạch Tiểu Thuầη vốn cũng không vui.

Lúc này mắt thấy thanh niên này như vậy, hắn càng mất hứng.

Tiểu Đỗ Đỗ, ai vậy? Là ca ca của nàng sao? Ta cảm thấy có chút quen mắt.

Bạch Tiểu Thuầη rất sợ là mình hiểu nhầm, thử hỏi một câu.

Đỗ Lăng Phỉ có chút do dự, lại theo bản năng nhìn thanh niên bên cạnh nàng một chút, lúc này mới nhìnBạch Tiểu Thuầη lắc đầu, nhanh chóng mở miệng.

Ngươi đi nhanh đi.

Địa điểm thí luyện rất lớn.

Nói không chừng ở chỗ nào lại cất giấu bảo tàng.

Hi vọng lần này ngươi có thể ở chỗ này, thu được thành tích tốt.

Trong lòng Bạch Tiểu Thuầη sửng sốt.

Giọng điệu này của Đỗ Lăng Phỉ thật sự có cái gì đó không đúng.

Hắn đang muốn nói thêm gì nữa.

Nhưng vào lúc này, người thanh niên bên cạnh Đỗ Lăng Phỉ kia hờ hững mở miệng.

Đi thôi.

Hắn nói xong, đi về phía trước.

Đỗ Lăng Phỉ do dự một chút, cũng lập tức đi theo.

Thậm chí còn một tay khoác lên cánh tay của thanh niên này, nhỏ giọng giải thích gì đó với hắn.

Ba vị thị vệ khác lập tức tản ra xung quanh.

Mắt thấy mọi người lại muốn rời đi.

Bạch Tiểu Thuầη lập tức lại mặc kệ.

Cơn tức của hắn trước đó vẫn chưa tắt.

Hiện tại tận mắt nhìn thấy Đỗ Lăng Phỉ ở trước mặt mình, cùng thanh niên này thân mật như vậy, mắt Bạch Tiểu Thuầη chợt trợn to.

Ở ngay trướcmặt ta, lại còn có thể làm như vậy?Bạch Tiểu Thuầη cảm thấy có chút không thể tưởng tượng nổi, ghen tuông trong lòng càng mãnh liệt hơn.

Sau khi tròng mắt xoay chuyển, gương mặt hắn bỗng nhiên lộ vẻ vui mừng, bước nhanh vài bước lại đuổi theo.

A, ta nhớ ra rồi, ngươi là.

Ngươi là Tiểu Phi của Tinh Không Đạo Cực Tông?Bạch Tiểu Thuầη chỉ vào người thanh niên bên cạnh Đỗ Lăng Phỉ kia, lộ vẻ vui mừng bất ngờ nói.

Thần sắc Đỗ Lăng Phỉ biến đổi.

Người thanh niên kia cũng nhíu mày, lạnh lùng nhìn Bạch Tiểu Thuầη.

Tiểu Thuần, ngươi đi nhanh đi.

Hắn không phải Tiểu Phi gì đó mà ngươi nói.

Đỗ Lăng Phỉ có chút nóng nảy, vội vàng nói.

A? Lẽ nào ta thật sự nhận lầm?Bạch Tiểu Thuầη nghi ngờ nói, tiến lên vài bước đến bên cạnh người thanh niên kia.

Sau khi cẩn thận nhìn mấy lần, trên mặt hắn lộ ra nụ cười khổ, làm ra vẻ sẽ xoay người nhường đường.

Thật ngại quá.

Ta thật sự nhận lầm.

Bạch Tiểu Thuầη vừa nói đến đây, người thanh niên kia vẫn mặt không đổi sắc, hờ hững mở miệng.

Nhận lầm lại.

Nhưng không đợi hắn nói hết lời, trong chớp mắt tốc độ của Bạch Tiểu Thuầη bạo phát, rốt cuộc xoay người, trực tiếp một cái tát giơ lên, chợt đánh về phía đầu của người thanh niên này.

Cái tát này thật sự nhanh chóng vô cùng, thậm chí vượt qua tốc độ của tia chớp.

Đồng thời, cũng vượt qua sự tưởng tượng của mọi người.

Bất kể là Đỗ Lăng Phỉ hay các thị vệ xung quanh, hoặc là bản thân người thanh niên kia dù thế nào cũng không thể nghĩ tới, Bạch Tiểu Thuầη lại có thể trực tiếp tát qua như vậy.

Một tiếng động vang lên.

Một cái tát này trực tiếp tát vào đầu của người thanh niên này.

Toàn bộ quá trình lưu loát sinh động giống như mây bay nước chảy, nhanh chóng vô cùng.

Đồng thời, hình như cũng rất thành thạo.

Bạch Tiểu Thuầη thật sự đánh vào đầu của Bán Thần cũng đánh ra xúc cảm.

Lúc này lại vô cùng đột nhiên, khiến cho tất cả mọi người sửng sốt.

Đỗ Lăng Phỉ mở to mắt, hít lạnh một hơi.

Người thanh niên kia cũng ngẩn người ra, ngay cả lời nói cũng ngừng lại.

Hắn còn có chút cảm giác giống như nằm mộng.

Bất kể như thế nào, hắn cũng không nghĩ tới, Bạch Tiểu Thuầη trước mắt này, lại có thể đột ngột như vậy, trực tiếp tát xuống.

Tốc độ vừa rồi nhanh vô cùng, khiến người ta hoàn toàn không có một chút chuẩn bị.

Mà hắn ở đây, cũng vì một ít nguyên nhân đặc biệt, phản ứng chậm hơn so với bình thường rất nhiều, rốt cuộc không kịp ứng phó, bị Bạch Tiểu Thuầη tát một cái, tát một tát rất chân thật.

Ha ha, ngươi còn nói ngươi không phải là tiểu Phi.

Ngươi xem, ngay cả cảm giác khi tát, cũng giống nhau như đúc.

Tiểu Phi, ta là Tiểu Thuần.

Chúng ta là huynh đệ tốt.

Bạch Tiểu Thuầη lộ ra vẻ mặt vui sướng, cao hứng lớn tiếng nói.

Nhưng trên thực tế lúc này trong lòng hắn thầm giật mình.

Một cái tát vừa rồi thật sự đánh xuống, đối phương chuyện gì cũng không có, nhưng tay của mình.

Lại có thể đau nhói.

Tu vi của gia hỏa này tuyệt đối không phải là Nguyên Anh.

Đây là cái đầu gì chứ? Trong lúc Bạch Tiểu Thuầη đang cân nhắc, hơi thở của người thanh niên kia rõ ràng trở nên gấp gáp.

Hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuầη.

Hình như có một uy áp kinh người, từ trên người hắn muốn bạo phát ra, nhưng lại cứng rắn nhịn xuống.

Về phần Đỗ Lăng Phỉ, lúc này sắc mặt nàng tái nhợt.

Một tay nàng đã bắt chặt lấy tay của người thanh niên, vội vàng kéo lại.

Đồng thời nàng nhìn về phía Bạch Tiểu Thuầη, lo lắng vội vàng mở miệng.

Bạch Tiểu Thuầη, ngươi làm gì vậy? Sao có thể lỗ mãng như thế kích động như thế? Đã nói với người, đây không phải là Tiểu Phi.

Ngươi nhận lầm người, còn không mau đi!ưNói xong, nàng còn nhanh chóng trợn trừng mắt với Bạch Tiểu Thuầη.

Cùng lúc đó nàng cũng cố lôi kéo người thanh niên kia, nhanh chóng kéo dài khoảng cách cùng Bạch Tiểu Thuầη.

Lúc này Bạch Tiểu Thuầη rõ ràng cũng cảm nhận được có điểm không thích hợp.

Trong lòng hắn dâng lên không ít suy đoán.

Lúc này hắn cũng vội vàng mở miệng nói.

Cái này.

Lẽ nào ta thật sự nhận lầm người.

Ai nha, thật ngại quá.

Xem ra là ta thật sự nhận lầm.

Bạch Tiểu Thuầη nói xong, len lén quan sát thanh niên đang được Đỗ Lăng Phỉ lôi đi.

Trong lòng hắn chậm rãi có chút run rẩy.

Hắn thật sự bỗng nhiên tỉnh ngộ ra.

Cảm giác tát vào đầu của người thanh niên này.

So với khi đánh vào nhạc phụ Cự Quỷ Vương của mình, thật ra còn muốn cứng hơn một chút.

Người thanh niên kia là ai vậy?Bạch Tiểu Thuầη mắt thấy đám người Đỗ Lăng Phỉ đi xa, hắn đứng ở nơi đó, nghi ngờ cùng kinh hãi.

Thật ra lúc này tay phải hắn vẫn còn đau đớn vô cùng.

Thậm chí cẩn thận kiểm tra một chút, hắn cảm nhận được ở dưới một cái đánh này, kinh mạch tay phải lại có thể xuất hiện dấu hiệu vỡ nát.

Điều này khiến cho Bạch Tiểu Thuầη kinh sợ.

Chẳng lẽ là Bán Thần? Nhưng Bán Thần cũng sẽ không mạnh mẽ như vậy.

Hiện tại ta cũng là Thiên Nhân.

Chẳng lẽ.

Chẳng lẽ là Thiên Tôn! Hắn len lén lẻn vào địa điểm thí luyện, muốn quan sát một chút xem người nào phù hợp với yêu cầu của hắn đối với đệ tử?Bạch Tiểu Thuầη nghĩ tới đây, nhất thời lại chợt giật mình, thiếu chút nữa dọa chết cả bản thân.

Không có khả năng.

Nếu là Thiên Tôn, ta làm sao có thể thuận lợi vậy, trực tiếp đánh xuống.

Nếu như là Thiên Tôn, ta đánh xuống như vậy, hắn không tiêu diệt ta sao? Ta bây giờ làm sao có thể còn sống được!Bạch Tiểu Thuầη nghĩ tới đây, hít một hơi thật sâu bình phục lại tâm thần.

Sau khi cẩn thận phân tích, hắn cảm thấy là mình đang hù dọa mình.

Đối phương chắc hẳn không phải là Thiên Tôn.

Nhưng trong lòng hắn cũng xúc động, suy nghĩ loại chuyện đánh xuống đầu như vậy, thật sự quá nguy hiểm.

Trong lúc thổn thức, Bạch Tiểu Thuầη bay về phía xa.

Theo thời gian trôi qua, sau mấy ngày, hắn cuối cùng bay ra khỏi phạm vi sa mạc.

Thời điểm nhìn lại, phía xa ở sát biên giới, cuối sa mạc lại là một mảnh đầm lầy liên tục không dừng, không nhìn thấy được điểm cuối.

Đầm lầy này, mặt đất có nơi là nước bùn, có nơi lại là vũng nước.

Thậm chí thỉnh thoảng còn có một ít bọt khí hiện lên.

Sau khi bọt khí vỡ ra, tản ra khí tức mờ đục mỏng manh, khiến cho toàn bộ bầu trời trong phạm vi đầm lầy đều u ám vô cùng.

Sau khi Bạch Tiểu Thuầη đến gần, hắn cũng có chút do dự.

Đầm lầy này cho hắn cảm giác thật sự không tốt.

Dường như ở dưới đầm lầy này cất giấu rất nhiều sóng dao động mang theo ác ý.

Nhất là có một chút sóng dao động với mức độ cường hãn khiến cho Bạch Tiểu Thuầη cũng phải cảnh giác.

Địa điểm thí luyện này quá tà môn.

Bạch Tiểu Thuầη nói thầm mấy câu.

Hắn có ý định đi vòng mở.

Nhưng vừa nghĩ tới sự nguy hiểm trong sa mạc cũng rất nhiều, cuối cùng rơi vào đường cùng, hắn chỉ có thể tiếp tục đi về phía trước.

Đồng thời ngọc giản truyền âm không ngừng phát ra truyền âm.

Với hắn mà nói, cẩn thận một chút, tính mạng sẽ không có vấn đề gì.

Nhưng trong lòng Bạch Tiểu Thuầη lại lo lắng cho đám người Trương Đại Bàn Hầu Tiểu Muội.

Một ngày không tìm được, hắn sẽ có thêm một ngày bất an.

Theo Bạch Tiểu Thuầη bước vào đầm lầy, ở dưới sự cẩn thận của hắn, thật sự không gặp phải quá nhiều nguy hiểm.

Rất nhanh hắn đã đi qua nửa tháng.

Trong nửa tháng này, Bạch Tiểu Thuầη ở trong đầm lầy này gặp phải không ít chuyện nguy hiểm đáng sợ, hắn thấy được trong trời cao đục ngầu thỉnh thoáng có một vài con phi điểu dữ tợn bay qua, cũng thấy được đỉa liên kết thành đàn từ bên trong đầm lầy bắn lên, hút khô những con phi điểu này.

Hắn còn nhìn thấy được bên trong đầm lầy có vô số trùng có hình dạng sợi tơ.

Cho dù là thi thể, cũng thấy được bảy tám bộ.

Thậm chí có một lần, Bạch Tiểu Thuầη con thấy được một con nhện có kích thước chừng trăm trượng, từ bên trong đầm lầy ló đầu ra, nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thuầη.

Dường như nhận thấy được Bạch Tiểu Thuầη không dễ trêu chọc, con nhện này lại từ từ chìm xuống.

Ở đây đối với Nguyên Anh mà nói, chính là một chỗ tuyệt cảnh!Trên đường Bạch Tiểu Thuầη đi tới, trong lòng càng lúc càng nặng nề.

Hắn cũng từng trải một lần nguy cơ sinh tử.

Đó là một bàn tay to mục nát đột nhiên từ bên trong đầm lầy phía dưới vươn ra.

Bàn tay này giống như cánh tay của người khổng lồ, đã mục nát phân nửa, nhưng tốc độ lại kinh thiên động địa.

Trong tiếng nổ lớn, đầm lầy giống như bị đẩy ra, cánh tay kia mang theo tinh phong huyết vũ, trực tiếp chộp về phía Bạch Tiểu Thuầη.

Nếu chỉ là một tay cũng không tính là gì cả.

Ngay sau khi bàn tay này xuất hiện, từ trong đầm lầy lại tiếp theo xuất hiện một cánh tay nữa giống như vậy.

Nếu không phải Bạch Tiểu Thuầη không tiếc tiêu hao lực lượng thân thể, nhiều lần triển khai Bất Tử Cấm, còn thi triển phi toa này, liên tục xuyên qua những cánh tay, nếu không sợ là cũng khó có thể thoát đi được.

Sau khi thật vất vả chạy ra khỏi phạm vi này, hơi thở của Bạch Tiểu Thuầη cũng trở nên dồn dập.

Bên tai hắn truyền đến tiếng rít gào mang theo sự không cam lòng từ bên trong đầm lầy phía sau.

Tốc độ của hắn nhanh hơn, chớp mắt đã đi xa.

Đừng nói là Nguyên Anh, Thiên Nhân ở chỗ này, khắp nơi cũng là nguy cơ mai phục.

Trong lòng Bạch Tiểu Thuầη càng lo lắng hơn.

Sau đó, hắn cũng gặp phải một ít tu sĩ của bốn mạch.

Chỉ có điều, phần lớn những người trong đó cũng không phải là người của Tinh Không Đạo Cực Tông.

Nhưng chỉ cần không phải là Cửu Thiên Vân Lôi Tông, sau khi Bạch Tiểu Thuầη nhìn thấy, đều sẽ vươn tay giúp một chút.

Những tu sĩ được cứu giúp này vô cùng cảm kích.

Bình thường vào lúc này, Bạch Tiểu Thuầη sẽ hỏi bọn họ về hành tung của đám người Trương Đại Bàn.

Dù sao, đối phương không biết đám người Trương Đại Bàn, nhưng Bạch Tiểu Thuầη có bức họa ngọc giản.

Cuối cùng, dưới sự nỗ lực không ngừng của Bạch Tiểu Thuầη, hắn từ trong miệng một người trong đó, tìm được manh mối có liên quan tới Trương Đại Bàn! Bạch tiền bối, người trong bức tranh này, dường như hai ngày trước ta đã gặp qua.

Đó là ở khu vực phía tây, ta thấy Lôi Nguyên Tử của Cửu Thiên Vân Lôi Tông đang đuổi giết hắn!Trong mắt Bạch Tiểu Thuầη chợt có hàn quang lóe lên.

Người trên bức họa mà đối phương nói tới, chính là Trương Đại Bàn.

Hai ngày trước.

phía tây.

Trong ngực Bạch Tiểu Thuầη nhấp nhô lên xuống.

Sau khi nói cám ơn, thoáng một cái, thân thể hắn đã lao thẳng về phía tây.

Tốc độ chợt triển khai.

Đồng thời, hắn cũng không ngừng thử truyền âm về phía Trương Đại Bàn.

Bạch Tiểu Thuầη thân là Thiên Nhân, tốc độ còn nhanh hơn so với Nguyên Anh quá nhiều.

Lúc này trong lòng hắn đang lo lắng, tốc độ bay lập tức lại dâng lên từng tiếng nổ mạnh, ở trong thiên địa của đầm lầy này, không ngừng vang vọng trở về.

Hắn không biết hai ngày trước Trương Đại Bàn bị đuổi giết, sẽ bỏ chạy về phương hướng nào.

Hiện tại hắn chỉ có thể dựa vào tốc độ, không ngừng thử tìm kiếm.

Cùng lúc đó, ở phạm vi trong khu vực đầm lầy cách Bạch Tiểu Thuầη không quá xa, Trương Đại Bàn thở hồng hộc, đang không ngừng nhổ mười con đỉa đang bám ở trên người xuống.

Hắn chịu đựng đau đớn mãnh liệt, thân thể hắn đang run rẩy bay nhanh bỏ chạy.

Hắn không dám bay ở trên bầu trời.

Thật ra, sau khi hắn bị truyền tống đến nơi này, ban đầu còn đỡ một chút.

Dựa vào lực Niệm Đan của hắn, lại có trực giác nào đó, ở trong đầm lầy này, hắn có thể sớm tránh được rất nhiều nguy hiểm.

Chỉ là, năng lực này của hắn rất nhanh đã bị Lôi Nguyên Tử gặp phải trên đường phát hiện ra.

Lôi Nguyên Tử này hiển nhiên hiểu nhầm, cho rằng Trương Đại Bàn nhất định có pháp bảo nào đó.

Trương Đại Bàn giải thích, hắn căn bản cũng không tin, trực tiếp đánh tới.

Tu vi của hai người chênh lệch quá lớn.

Hơn nữa, bên cạnh Lôi Nguyên Tử còn có hai tu sĩ Cửu Thiên Vân Lôi Tông.

ba người truy sát Trương Đại Bàn, vốn là chuyện dễ dàng như trở bàn tay.

Nhưng thời khắc mấu chốt, Trương Đại Bàn lại chạy trốn vào trong đầm lầy này.

Kể từ đó, bước chân hắn hạ xuống hình thành động tĩnh, nhất thời lại đưa tới vô số đỉa cùng với các loại tồn tại hung tàn.

Trương Đại Bàn dựa vào trực giác Niệm Đan của hắn, có thể tránh được một ít.

Nhưng sau nhiều lần trọng thương, cộng thêm đám người Lôi Nguyên Tử, nguy cơ không ngừng tới.

Đến cuối cùng, bọn họ chỉ có thể phóng lên trên không trung, từ phía xa truy kích Trương Đại Bàn.

Hiện tại, chính là ngày thứ ba.

Trương Đại Bàn đã tuyệt vọng.

Hắn mệt mỏi không chịu nổi.

Trong con mắt đều là tơ máu đầy phẫn nộ và không cam lòng.

Tu vi của hắn cũng không ổn định.

Toàn thân đã giống như dầu hết đèn tắt.

Nhất là hắn không thể phóng lên trên không trung, chỉ có thể ở trong đầm lầy này.

Tuy có trực giác Niệm Đan, nhưng ở đây cuối cùng là nguy hiểm vô tận.

Hắn cứ như vậy đã gặp phải vài lần, thiếu chút nữa vùi thân ở trong miệng đỉa.

Nơi này là nơi quỷ quái gì vậy? Còn có Lôi Nguyên Tử này khinh người quá đáng! Lửa giận trong lòng Trương Đại Bàn từ lâu đã ngập trời, nhưng lại không có cách nào.

Hắn chỉ có thể ủy khuất ở trong đầm lầy này, nhanh chóng đi về phía trước.

Đồng thời hắn không ngừng truyền âm, tìm kiếm bạn đồng hành Tinh Không Đạo Cực Tông.

Chỉ là ba ngày, đã là cực hạn của hắn.

Dọc theo con đường này nếu không phải là đối phương e ngại những tồn tại hung tàn ở bên trong đầm lầy này, vẫn chưa nóng lòng hạ tử thủ, sợ là mình đã sớm diệt vong.

Trong đoạn đường này, hắn truyền âm quá nhiều lần, cũng không có nhận được bất kỳ hồi phục nào.

Mắt thấy đã sắp đến tình trạng dầu hết đèn tắt, Trương Đại Bàn nở nụ cười khổ.

Hắn cảm thấy lần dự cảm này của mình đã sai lầm.

Đi tới một địa điểm thí luyện như thế này, sợ là rất khó có thể sống sót trở lại.

Cũng chính là vào lúc này, thân thể Trương Đại Bàn run lên bần bật.

Trực giác Niệm Đan của hắn, khiến cho hắn lập tức nhận thấy được ở bên trong đầm lầy cách mình nghìn trượng thình lình có một con quái vật khổng lồ, đang gào thét lao về phía mình.

Con quái vật khổng lồ cho Trương Đại Bàn cảm giác, giống như thấy được Thiên Nhân.

Điều này khiến cho hắn lập tức lại ý thức được, một khi đối phương tới gần, mình.

tuyệt không thể nào sống sót được nữa! Cho dù chết, cũng muốn lôi kéo vài người cùng nhau chết!Trương Đại Bàn mắt thấy tình cảnh như vậy, trong mắt lộ ra sự điên cuồng.

Cuối cùng hắn chợt phóng lên cao.

Gần như ở trong nháy mắt khi hắn bay ra, trên bầu trời xa xăm, Lôi Nguyên Tử giống như Hầu Tử, còn có hai tu sĩ bắc mạch mặc rất dầy ở bên cạnh hắn đã nhanh chóng lao đến, tốc độ cực nhanh.

Mắt thấy sẽ tới gần.

Cũng chính là vào lúc này, ngoài mấy trăm trượng, trong đầm lầy một con nhện chừng trăm trượng chừng, thình lình lộ ra nửa người, giống như muốn nhảy lên một cái!Cảnh tượng như vậy, khiến cho sắc mặt ba người Lôi Nguyên Tử biến đổi.

Bọn họ muốn lui về phía sau.

Ở trong một cái chớp mắt này, Trương Đại Bàn muốn toàn lực đi ngăn cản ba người Lôi Nguyên Tử chạy trốn.

Bỗng nhiên, ngọc giản truyền âm ở bên trong túi trữ vật của hắn chấn động.

Đại sư huynh, sư huynh ở đâu?Trương Đại Bàn sửng sốt.

Giống như tuyệt địa gặp sinh, hắn không tiếp tục đi ngăn cản ba người Lôi Nguyên Tử chạy trốn nữa, mà ngửa mặt lên trời, hướng về phía trời cao phát ra một tiếng hô lớn nhất mà hắn có thể hô lên được.

Tiểu Thuần cứu ta!Tiếng rít gào này nhất thời ầm ầm ầm khuếch tán ra.

Bạch Tiểu Thuầη ở phía xa đang nhanh chóng lao về phía trước.

Thân thể hắn chợt dừng lại.

Hắn quay đầu trực tiếp nhìn về phía phương bắc.

Vào giờ phút này, khí thế xông thẳng lên trời, giống như sấm sét, trực tiếp nổ tung.

Tốc độ của hắn bạo phát đến cực hạn.

Trong tiếng nổ lớn, hắn giống như lưu tinh, thiên ý tràn ngập, khiến cho trời cao cuồn cuộn, lộ ra một gương mặt cực lớn thuộc về Bạch Tiểu Thuầη, lao thẳng đến chỗ của Trương Đại Bàn!Tốc độ cực nhanh, trong nháy mắt đã di chuyển qua!Gần như trong chớp mắt khi gương mặt của Bạch Tiểu Thuầη hiện lên ở trên trời cao, đồng thời ở trong đầm lầy này, một người Vân Lôi Tử khác của Cửu Thiên Vân Lôi Tông, sắc mặt thâm trầm bay qua ở giữa không trung.

Hắn chợt ngẩng đầu lên.

Cảm nhận được phía xa truyền tới sóng dao động của Thiên Nhân, trong mắt hắn có hàn quang lóe lên.

Hắn có thể nói là ca ca trong Vân Lôi Song Tử, song tử bọn họ vốn từng là một khối.

Mặc dù vì tu luyện tạo thành bất ngờ, hóa thành hai người, nhưng trên tâm thần giữa bọn họ có thể sử dụng bí pháp khai thông.

Đối với chuyện giữa Bạch Tiểu Thuầη cùng với một thân thể khác, hắn đã hiểu rõ tất cả.

Trên thực tế lúc đó Bạch Tiểu Thuầη truy sát đệ đệ hắn, hắn đang ở dải đất bình nguyên, ơ giữa cách khu vực đầm lầy, sau đó mới tới sa mạc.

Mặc dù trong thời gian ngắn không có cách nào cứu viện, nhưng hắn vẫn nhanh chóng đến.

Giờ khắc này hắn đã ở trong đầm lầy này.

Trong nháy mắt nhận thấy được khí tức của Bạch Tiểu Thuầη, trong mắt hắn có hàn quang lóe lên.

Hắn lập tức cùng sử dụng bí pháp khai thông với đệ đệ.

Bạch Tiểu Thuầη ở bên trong đầm lầy.

Ngươi nhanh chóng chạy tới.

Hai người chúng ta dung hợp một thể, giết chết Bạch Tiểu Thuầη này!Vị đệ đệ trong Vân Lôi Song Tử kia đã trốn ra khỏi sa mạc, đang chạy ra khỏi khu vực đầm lầy.

Giờ khắc này hắn đang ở dải đất bình nguyên.

Sau khi nhận được bí pháp truyền âm của huynh trưởng hắn, trong mắt hắn có ánh sáng ngoan độc hiện lên.

Hắn chợt xoay người, quay đầu lại lao về phía đầm lầy.

Mà giờ khắc này, tốc độ của Bạch Tiểu Thuầη theo thiên ý quật khởi, cũng đã bạo phát ra.

Hắn lao nhanh giống như một đạo lưu tinh, lao thẳng đến chỗ của Trương Đại Bàn.

Khoảng cách giữa bọn họ không phải đặc biệt xa.

Tốc độ của Bạch Tiểu Thuầη lại rất nhanh.

Lúc này người còn chưa tới, khí tức cùng với uy áp của hắn lại ầm ầm hạ xuống bốn phía xung quanh Trương Đại Bàn.

Ở bên trong đầm lầy này, thân thể con nhện cực lớn chợt dừng lại.

Trong mắt nó nhanh chóng chớp động vài cái.

Dường như Trương Đại Bàn cho nó cảm giác rất đặc biệt.

Rốt cuộc nó lựa chọn không để ý tới uy áp của Bạch Tiểu Thuầη, thân thể chợt nhảy mạnh lên một cái, phát ra tiếng gào thét chói tai, lao thẳng đến chỗ Trương Đại Bàn.

Lúc này ba người Lôi Nguyên Tử hoảng sợ đang muốn lui về phía sau.

Nhưng không đợi bọn họ rút đi, con nhện kia lại chợt mở miệng.

Nhất thời từng sợi tơ nhện màu đen liền trực tiếp từ trong miệng nó phun ra, chớp mắt trực tiếp quấn về phía Trương Đại Bàn cùng với đám người Lôi Nguyên Tử, chợt kéo mạnh một cái.

Trương Đại Bàn phun ra máu tươi.

Lực kéo này quá mạnh, trực tiếp kéo hắn tới thẳng phía dưới đầm lầy.

Ba người Lôi Nguyên Tử cũng tràn ngập tuyệt vọng.

Nhưng mặc cho bọn họ giãy giụa như thế nào, cũng vẫn không có cách nào thoát ra được.

Bọn họ chỉ có thể cùng Trương Đại Bàn, bị trực tiếp lôi đến trên đầm lầy.

Hơn nữa, lúc này ở trên mặt bốn người hiện lên khí đen.

Chung quy giống như trúng phải kịch độc.

Loại độc này rất quỷ dị, còn đang chuyển động.

Nhìn kỹ, giống như từng con con nhện màu đen hư ảo bám ở trên người của mọi người.

Trương Đại Bàn tu vi yếu nhất.

Trước đó hắn còn bị trọng thương.

Giờ khắc này sau khi bị trúng độc, trực tiếp hôn mê.

Ba người Lôi Nguyên Tử có tu vi hùng hậu, còn có thể miễn cưỡng kiên trì.

Cùng lúc đó, con nhện kia cũng nhanh chóng chìm vào bên trong đầm lầy, lôi kéo đám người Trương Đại Bàn nhanh chóng đi về phía trước.

Cũng chính là vào lúc này, thiên địa vang lên một tiếng sét.

Gương mặt cực lớn của Bạch Tiểu Thuầηbỗng nhiên lại xuất hiện ở trên bầu trời của khu vực này.

Trong mắt hắn lộ ra sự tức giận, trong miệng truyền ra một tiếng quát khẽ.

Ngươi dám!Giọng nói này giống như lôi đình, nổ vang, trực tiếp khiến đầm lầy phía dưới nổ tung, lõm xuống, lộ ra đám người Trương Đại Bàn đang bị quấn chặt, nhanh chóng bị kéo đi.

Cưới đầm lầy, thân thể con con nhện kia cũng run lên, nhưng tốc độ của nó lại nhanh hơn.

Cùng lúc đó, trên trời cao, gương mặt Bạch Tiểu Thuầηtrực tiếp vặn vẹo, hóa thành một đạo cầu vồng, từ trời cao chợt hạ xuống.

Ầm.

Một tiếng động vang lên.

Lúc xuất hiện, không ngờ đã ở trên phần đầm lầy bị lõm xuống này.

Hoàn toàn không dừng lại, toàn thân Bạch Tiểu Thuầη trực tiếp lại lao về phía bên trong đầm lầy.

Giờ phút này, hắn cũng không kịp triển khai toàn diện linh lực, tu vi, lực lượng thân thể đều bạo phát ra.

Hắn còn phất tay lên.

Phi toa này toả ra ánh sáng chói mắt, vèo một cái bắn nhanh đi.

Phi toa đi qua nơi nào, đầm lầy không ngừng nổ vang, giống như điên cuồng đánh xuống, phát nổ.

Dưới từng tầng lõm xuống, vô số con đỉa tan vỡ.

Vô số trùng sợi tơ vỡ nát diệt vong.

Đồng thời, cho dù tốc độ của con nhện kia mau hơn nữa, nhưng Bạch Tiểu Thuầη vẫn ra tay.

Hắn đã nhìn thấy được đám người Trương Đại Bàn ở bên trong đầm lầy bị tơ nhện quấn lấy.

Hắn hoàn toàn không có một chút do dự, một tay đã nắm lấy sợi tơ đang buộc chặt ở trên người Trương Đại Bàn, hung hăng kéo một cái.

Ở phía dưới đầm lầy, toàn thân con nhện cực lớn kia lại chấn động.

Nó căn bản không có biện pháp nào ngăn cản lực mạnh này đột nhiên truyền tới.

Ở bên trong đầm lầy lại có một tiếng nổ lớn vang lên.

Con nhện chừng trăm trượng này rốt cuộc bị Bạch Tiểu Thuầη lôi trực tiếp từ bên trong đầm lầy đi ra, run rẩy lao về phía giữa không trung.

Giữa không trung, mắt con nhện đỏ đậm, phát ra tiếng gào thét thê lương.

Dường như biết trốn không thoát, vì vậy trong miệng ó phun ra rất nhiều tơ nhện màu đen, lao thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuầη.

Đâm đầu vào chỗ chết!Bạch Tiểu Thuầη tức giận.

Trước đó, người hắn mặc dù không tới, nhưng dù sao cũng rống lên một tiếng, thể hiện ra tu vi.

Nếu như con nhện này thức thời, ắt hẳn phải lập tức buông tha săn bắn.

Nhưng nó lại có thể mạnh mẽ muốn dẫn Trương Đại Bàn đi.

Điều này khiến cho Bạch Tiểu Thuầη rất mất hứng.

Nhất là khi nhìn thấy sắc mặt Trương Đại Bàn đều đen xì, rõ ràng là trúng độc.

Loại độc này quỷ dị, giống như có từng con nhện màu đen hư ảo bám trên thân.

Loại độc tố này người khác vẫn cần nhận rõ, nhưng bản thân Bạch Tiểu Thuầη là đại sư dược đạo.

Hắn liếc mắt liền nhìn ra, đây là loại độc nào đó có liên quan đến linh hồn!Biện pháp giải độc chỉ có một.

Giết chết người hạ độc!Trong mắt Bạch Tiểu Thuầη có hàn quang xẹt qua.

Hắn bấm quyết, phi toa trong tay hắn phát ra một tiếng rít, ở trên tơ nhện này vung lên vài cái.

Nhất thời tơ nhện buộc chặt Trương Đại Bàn, lập tức bị chặt đứt.

Sau đó, Bạch Tiểu Thuầη ngẩng đầu lên.

Trong mắt hắn thình lình lộ ra ảnh ngược của một vòng loan nguyệt.

Hắn biết trong đầm lầy này tồn tại không ít thứ, cho dù là hắn cũng không muốn trêu chọc.

Hắn hiểu rõ một trận chiến này phải tốc chiến tốc thắng.

Lúc này vừa ra tay, không ngờ chính là Nhật Nguyệt Trường Không Quyết hắn tu luyện!Pháp quyết này tầng thứ nhất, chính là Dưỡng Nguyệt.

Hiện tại Bạch Tiểu Thuầη đã tu luyện đến trình độ Loan Nguyệt.

Lúc này theo ánh mắt nhìn lên, nhất thời ở trên trời cao thình lình lại xuất hiện một vòng loan nguyệt.

Loan nguyệt này xuất hiện cực kỳ đột ngột, ở trong nháy mắt biến ảo hiện ra, càng có ánh trăng từ trên trời chiếu xuống, soi sáng xuống tám phương, khiến cho trong thiên địa, giống như trở thành một màu bạc.

Ở trong ánh sáng trăng này, tất cả tơ nhện con nhện kia phun ra, giống như bị dung hòa, chớp mắt lại tiêu tan vô ảnh.

Trong mắt của con nhện kia lại lộ ra vẻ hoang mang cùng sợ hãi.

Nó lập tức muốn chìm xuống, xông về phía đầm lầy.

Nhưng đã không kịp nữa.

Lúc này ở trên người của nó lại hiện ra vết trăng giống hệt với vầng trăng ở trên khoảng không! Vẫn Nguyệt!Bạch Tiểu Thuầη khẽ quát một tiếng.

Nhất thời loan nguyệt trên trời cao chợt sáng ngời, lập lòe.

Tất cả ánh sáng ở bốn phía xung quanh, trong nháy mắt liền trực tiếp ngưng tụ ở trên người của con nhện kia, khiến cho vệt trăng trên người nó càng lúc càng lớn, càng lúc càng sâu.

Nó kêu lên thảm thiết, cũng vô cùng thê lương.

Cả người đều đang run rẩy.

Vô số chất lỏng màu xanh lục từ trên người nó nhỏ xuống.

Nó mang theo sự thống khổ muốn tiếp tục nhảy vào đầm lầy.

Nhưng không đợi tới khi va chạm với đầm lầy, thân thể nó đã lại ầm một tiếng, bị vệt trăng vết không ngừng phóng đại bao trùm toàn thân, trực tiếp lại tan vỡ nổ mạnh!Hình Thần Câu Diệt!Theo con nhện chết đi, trong nháy mắt khí đen trên người đám người Trương Đại Bàn cũng biến mất.

Ba người Lôi Nguyên Tử trước đó vốn cũng không có hôn mê.

Bọn họ chính mắt thấy tất cả những điều này.

Lúc này sau khi độc tố biến mất, sắc mặt ba người bọn họ tái nhợt.

Gần như hoàn toàn không có một chút do dự, ba người lại chợt bay ra, bay nhanh bỏ chạy về ba phương hướng,.

Trong lòng bọn họ càng điên cuồng run rẩy.

Dù thế nào bọn họ cũng không nghĩ tới, truy sát một Trương Đại Bàn, lại có thể rước lấy Thiên Nhân lão tổ của Tinh Không Đạo Cực Tông.

Trong lòng ba người tuyệt vọng kêu khổ.

Lúc này mỗi người đều giống như liều mạng, điên cuồng chạy trốn.

Khi dễ đại sư huynh của ta, còn muốn đi?Bạch Tiểu Thuầη làm sao có thể để cho ba người này rời đi được.

Hắn kéo theo Trương Đại Bàn vừa thức tỉnh.

Thân thể một bước đi ra, tay phải giơ lên chỉ một cái.

Nhất thời phi toa này vèo một tiếng, hóa thành một đạo cầu vồng, trong phút chốc lại xuyên qua thân thể của một trong ba người tu sĩ bắc mạch.

Trong lúc tiếng kêu thảm thiết còn đang vang vọng, phi toa này lại tăng nhanh, trong chớp mắt, lại đi qua thân thể người thứ hai.

Sau khi giết liền hai người, phi toa này lại nhanh chóng lao thẳng đến chỗ Lôi Nguyên Tử.

Cũng chính là vào lúc này, trời cao chợt cuồn cuộn.

Gương mặt cực lớn của Vân Lôi Tử tràn ngập thiên ý gầm thét giận dữ, vang vọng chấn động trời cao.

Bạch Tiểu Thuầη ngươi dám!Vân Lôi Tử đến.

Bạch Tiểu Thuầη không thấy bất ngờ.

Trên thực tế trước đó hắn đã nhận thấy được.

Chỉ có điều hắn phải cứu Trương Đại Bàn, không rảnh chú ý nhiều.

Lúc này nghe được lời nói của đối phương, Bạch Tiểu Thuầη trừng mắt.

Ngươi dám khiêu khích ta?! Ta rất tức giận khi người khác khiêu khích ta!Bạch Tiểu Thuầη hét lớn một tiếng, tốc độ phi toa nhanh hơn!Thân thể Lôi Nguyên Tử này giống như Hầu Tử vậy, cho dù linh hoạt mấy, cũng vẫn không có cách nào né tránh được.

TRong mắt hắn mang theo sự tuyệt vọng, phát ra âm thanh thê lương.

Sư phụ cứu.

Nhưng không đợi hắn nói hết lời, phi toa rít lên một tiếng, chớp mắt trực tiếp bay qua mi tâm của hắn, khiến cho lời của hắn cũng thoáng cái ngừng lại.

Không phải Bạch Tiểu Thuầη thích giết chóc.

Nếu như thật sự không phải mình tới đúng, Trương Đại Bàn nhất định đã bỏ mạng ở tại đây.

Mà hết kẻ gây ra tất cả tai họa này, lại chính là ba người bắc mạch này.

Bạch Tiểu Thuầη!Vân Lôi Tử mắt thấy đệ tử của mình lại chết ở trước mặt như vậy, ánh mắt hắn nhất thời đỏ đậm.

Trong tiếng rít gào, gương mặt cực lớn trên trời cao ngưng tụ thành một đạo cầu vồng, mang theo sát cơ hủy thiên diệt địa, phá không lao thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuầη!Nếu như ví dụ Thông Thiên Đảo thành hoàng cung, lại Thiên Tôn chính là đế vương.

Bán Thần lão tổ bốn mạch Nguyên Đầu Tông Môn dưới trướng của hắn, giống như Cự Quỷ Vương chính là bốn Đại Thiên Vương.

Kể từ đó, quan hệ giữa Bạch Tiểu Thuầη cùng Vân Lôi Tử này giống như trưởng lão quyền thế dưới trướng của hai Thiên Vương.

Mặc dù từ phương hướng này nhìn lên, xem như là thế lực cùng một phương.

Nhưng trên thực tế.

mâu thuẫn cùng chém giết giữa bọn họ chưa bao giờ ngừng.

Nếu như ở bên ngoài, còn có Bán Thần lão tổ của từng người can thiệp, sẽ không để cho quan hệ giữa bọn họ quá căng thẳng.

Nhưng ở địa điểm thí luyện này, cho dù thật sự phân ra sinh tử, sau khi rời khỏi đây, người ngoài cũng không có cách nào nói thêm cái gì.

Lúc này mắt thấy đầu tiên là một thân thể khác của mình bị Bạch Tiểu Thuầη tiêu hao rất thảm khốc.

Sau đó lại tận mắt nhìn thấy ái đồ của mình, chết thảm ở trong tay Bạch Tiểu Thuầη.

Thù mới hận cũ nhất thời lại vọt vào trong đầu, khiến cho Vân Lôi Tử lửa giận ngập trời.

Ý chí của hắn còn ầm ầm ầm khuếch tán trên trời cao, khiến cho gương mặt cực lớn của hắn ở giữa không trung giống như thiên uy hạ xuống.

Theo tiếng rít gào, bóng dáng hắn giống như tia chớp, lao thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuầη.

Hơn nữa ở trong quá trình lao tới, từ trong không trung bốn phía xung quanh hắn ngưng tụ ra từng thiên lôi!Những thiên lôi này càng lúc càng nhiều.

Chỉ trong chớp mắt một cái, đã có chừng hơn mười vạn thiên lôi tràn ngập thiên địa, khiến cho cả một khu vực này thật giống như bị Lôi Đình chiếm lấy, trở thành Lôi Trì.

Giờ phút này Vân Lôi Tử, dường như là chúa tể của sấm sét!Đồng tử của Bạch Tiểu Thuầη bỗng nhiên co lại.

Hắn lập tức lại cảm nhận được, Vân Lôi Tử trước mắt này, so với mấy vị hắn đã gặp trước kia, rõ ràng mạnh hơn không ít.

Mặc dù đều là Thiên Nhân trung kỳ, nhưng Vân Lôi Tử trước giống như mới vào trung kỳ.

Nhưng vị hiện tại này lại dường như ở trung kỳ chìm đắm trong những năm tháng rất lâu.

Hiện tại chỉ thiếu chút nữa, hắn liền có thể bước vào Thiên Nhân hậu kỳ.

Thậm chí trong nháy mắt Bạch Tiểu Thuầη lại đoán được, mức độ cường hãn của một mình Vân Lôi Tử trước mắt này, đã vượt qua bất kỳ một người nào trong ba người Trần Hạ Thiên.

Đến nay, ở khu vực Thông Thiên này, đây là kẻ địch mạnh nhất hắn gặp được!Bạch Tiểu Thuầη không có thời gian để suy nghĩ tìm hiểu quá nhiều.

Lúc này thân thể hắn nhanh chóng lui về phía sau.

Hắn nắm lấy Trương Đại Bàn còn đang hôn mê, ném vào bên trong túi trữ vật.

Chỉ có điều người sống ở bên trong túi trữ vật không có cách nào kiên trì quá lâu.

Nhưng lúc này Bạch Tiểu Thuầη không có lựa chọn nào khác.

Ở trong chớp mắt khi hắn lui về phía sau, ở nơi hắn đứng trước đó đã lập tức bị mười vạn thiên lôi trực tiếp đánh nổ.

Trong thiên địa chấn động, Vân Lôi Tử mang theo lửa giận ngập trời, gào thét tới gần.

Tay phải hắn bấm quyết.

Nhất thời tất cả thiên lôi ở bốn phía xung quanh, trong nháy mắt liền tập trung về phía hắn tập, trực tiếp ngưng tụ ở bên trong tay phải của hắn.

Theo tay phải hung hăng nắm lấy, nhất thời một cái cung tia chớp khổng lồ, thình lình xuất hiện! Chết cho ta! Vân Lôi Tử rít gào một tiếng.

Hắn chợt kéo căng dây cung tia chớp lại.

Nhất thời một tia chớp màu tím đen lại ngưng tụ ra.

Đây không phải là pháp bảo, mà là thần thông thuật pháp của Vân Lôi Tử.

Lúc này theo dây cung buông ra, vèo một tiếng, giống như thiên địa bị xé rách, tia chớp màu tím đen này, mang theo tất cả lực lượng dường như muốn diệt sạch, trực tiếp xé mở hư vô, chớp mắt lại xuất hiện ở trước mặt Bạch Tiểu Thuầη.

Tất cả những điều này nói ra rất dài dòng, nhưng đều chỉ phát sinh ở trong chớp mắt.

Thần sắc Bạch Tiểu Thuầη nghiêm nghị nhưng hoàn toàn không thấy chút bối rối rồi.

Hắn không hối hận vì trước đó đã giết chết Lôi Nguyên Tử.

Mà giờ khắc này mắt thấy Vân Lôi Tử này nổi giận, khí thế ép người, trong mắt của hắn cũng hiện lên một tia tàn khốc.

Thật sự cho rằng lão tử sợ ngươi sao?Bạch Tiểu Thuầη hét lớn một tiếng.

Hắn mặc dù sợ chết, nhưng từng trải qua nhiều năm, khiến cho hắn từ lâu đã hiểu rõ, càng là thời khắc như vậy, lại càng phải đi liều mạng!Dù sao nếu mình không liều mạng, mạng nhỏ nhất định sẽ bị người khác lấy đi chơi.

Trong tiếng gào thét, Bạch Tiểu Thuầη chẳng những không có lui về phía sau, trái lại chợt bước về phía trước một bước.

Hai tay hắn giơ lên, bỗng nhiên vung về bốn phía, trong miệng càng phun ra ba chữ.

Nhân Sơn Quyết!Ầm ầm ầm!Gần như trong nháy mắt khi Bạch Tiểu Thuầη vừa mở miệng mắt, từ trong không trung ở bốn phía xung quanh lại xuất hiện vô số hòn đá.

Ở thời gian ngắn ngủi những hòn đá lại ngưng tụ ở trên người Bạch Tiểu Thuầη.

Trong chớp mắt, một vị thạch nhân cực lớn kích thước chừng trăm trượng, trực tiếp hạ xuống ở trong thiên địa.

Trong chớp mắt, một khí thế khổng lồ dồi dào ầm ầm từ trên thân người đá của Bạch Tiểu Thuầη phát ra.

Trong khí thế kinh người của hắn, một quyền đánh ra, trực tiếp cùng tia chớp màu tím đen này do Vân Lôi Tử bắn ra, ở giữa không trung va chạm với nhau.

Tiếng nổ mạnh truyền ra khắp nơi.

Trên trời cao, ý chí Bạch Tiểu Thuầη hóa thành gương mặt, cùng gương mặt Vân Lôi Tử va chạm vào nhau, khiến cho trời cao chấn động đổi sắc.

Mặt đất run rẩy.

Những tia chớp màu tím đen sắc tan vỡ từng mảnh một.

Thể thể người đá Nhân Sơn Quyết của Bạch Tiểu Thuầη lại xuất hiện không ít vết nứt.

Nhưng cuối cùng, những tia chớp màu tím đen kia không phải là đối thủ.

Sau khi hoàn toàn trở nên tán loạn, thân Bạch Tiểu Thuầη Thạch vẫn hoàn chỉnh.

Lúc này trong tiếng rít gào, hắn lao thẳng đến chỗ Vân Lôi Tử.

Hơi thở của Vân Lôi Tử nhanh hơn.

Trong mắt có hàn quang lập lòe.

Gần như ở trong nháy mắt Bạch Tiểu Thuầη vừa tới, tay trái hắn chợt giơ lên, hung hăng chụp một cái về phía hư vô bên cạnh.

Trong miệng hắn giống như nghiến răng nghiến lợi, thốt ra mấy từ.

Vân Lôi Nhân Tổ biến lần thứ nhấtGần như trong nháy mắt khi hắn mở miệng, thân thể Vân Lôi Tử lại chợt chuyển động.

Dường như có từng con rắn nhỏ đang bò ở trên da của hắn, khiến cho toàn thân hắn run rẩy, biểu tình đều dữ tợn vô cùng, trong miệng phát ra tiếng rít gào giống như dã thú.

Ở trong tiếng rít gào này, thân thể hắn rốt cuộc nhanh chóng bành trướng với tốc độ mắt thường có thể thấy được.

Trong nháy mắt, hắn lại có thể hóa thành kích thước chừng mười trượng.

Thân thể hắn cũng không còn chênh lệch hai bên cách xa như trước nữa.

Tuy vẫn là một bên to một bên nhỏ, nhưng thoạt nhìn rõ ràng tốt hơn so với trước một chút.

Cùng lúc đó, vào giờ phút này, khí tức của hắn cũng lớn hơn rấtd nhiều so với trước khi biến hóa.

Toàn thân hắn giống như bạo phát, cho Bạch Tiểu Thuầη cảm giác, rốt cuộc hắn cường hãn hơn so với trước chí ít ba phần!Hơn nữa, ở bên ngoài thân thể hắn lại có một đạo vòng sáng màu đỏ, bỗng nhiên dần hiện ra.

Bên trong vòng sáng này có ánh sáng lưu chuyển, rõ ràng có lực phòng hộ đủ kinh người.

Gào!Sau khi biến thân, Vân Lôi Tử chợt ngẩng đầu.

Hai con mắt một lớn một nhỏ đều đặc biệt đỏ đậm, mang theo sự điên cuồng.

Toàn thân tản ra sự dã man.

Hắn chợt lao thẳng đến chỗ thân đá của Bạch Tiểu Thuầη.

Bạch Tiểu Thuầη thật bị biến thân này của Vân Lôi Tử dọa cho giật mình, lúc này tròng mắt hắn cũng trợn trừng lên.

Lại có thể biết biến thân!! Hơn nữa còn là biến lần thứ nhất.

Vậy chẳng phải là nói, còn có biến lần thứ hai, biến lần thứ ba sao? Đáng chết.

Ta hận nhất là đánh cùng với người có thể biến thân!Trong lòng Bạch Tiểu Thuầη rầu rĩ.

Nhưng hôm nay hắn không thể suy nghĩ nhiều.

Ánh mắt hắn chỉ có thể hung hăng, cất bước, trực tiếp lao ra.

Ta đánh ngươi cho không có cơ hội tiếp tục biến thân!Bạch Tiểu Thuầη rống to, trực tiếp phát động Hám Sơn Chàng.

Trong tiếng nổ lớn, tốc độ kia chợt bạo phát.

Lúc nhìn lại, giống như một ngọn núi đang nhanh chóng bị ném ra, chớp mắt lại cùng Vân Lôi Tử đánh tới.

Thiên địa nổ lớn, tám phương chấn động.

Đầm lầy phía dưới ở dưới trùng kích này, bắn ra bốn phía.

Vô số tồn tại ẩn nấp ở bên trong đầm lầy, lúc này đều nhanh chóng tản ra.

Uy áp đến từ Bạch Tiểu Thuầη cùng Vân Lôi Tử, khiến cho bọn chúng không dám tới gần.

Thân đá của Bạch Tiểu Thuầη trong nháy mắt lại vỡ vụn ra không ít.

Cùng lúc đó, màn ánh sáng bên ngoài thân thể Vân Lôi Tử tan vỡ, khóe miệng tràn ra máu tươi.

Thân thể hắn chấn động mãnh liệt.

Hắn bị Bạch Tiểu Thuầη đụng, trực tiếp lui về phía sau.

Sau khi gia hỏa này biến thân, lại có thể mạnh như vậy!Khí huyết của Bạch Tiểu Thuầη cũng quay cuồng.

Trong lòng hắn thầm giật mình.

Nhưng ngay trong chớp mắt khi hắn muốn đuổi theo, Vân Lôi Tử chượt ngẩng đầu, hai tay lại bấm quyết.

Vân Lôi Nhân Tổ biến đổi thứ hai!Trong sự kinh hoàng, mí mắt Bạch Tiểu Thuầη giật mạnh.

Thân thể Vân Lôi Tử rốt cuộc lại lớn lên.

Chỉ trong nháy mắt, hắn lại tăng lên gấp đôi.

Kích thước đã trở thành hơn hai mươi trượng.

Hai bên thân thể cũng một lần nữa phối hợp không ít.

Khí thế của hắn lại mạnh mẽ hơn trước ba thành!Đồng thời, bên ngoài thân thể hắn không còn là một màn ánh sáng màu đỏ, mà là xuất hiện thêm màu cam! Thời điểm nhìn lại, ánh sáng màu đỏ cùng với ánh sáng màu cam đan xen, hình thành pháp thuật hộ thuẫn, khiến cho Bạch Tiểu Thuầη cũng cảm thấy kinh hãi.

Vẫn còn biến đổi?Bạch Tiểu Thuầη kinh hãi.

Cùng lúc hắn càng cảm thấy Vân Lôi Tử này rõ ràng cường hãn hơn so với người trước hắn gặp phải quá nhiều.

Mặt khác hắn cũng cảm thấy tức giận.

Trước đó hắn đã mở miệng, không để cho đối phương có cơ hội biến đổi lần thứ hai.

Nhưng lúc này, Vân Lôi Tử này lại có thể biến đổi nữa.

Ngươi không có cơ hội biến thân lần thứ ba!Trong tiếng gầm nhẹ, Bạch Tiểu Thuầη đang muốn ra tay.

Nhưng vào lúc này, âm thanh của Vân Lôi Tử giống như lôi đình, ầm ầm truyền ra.

Vân Lôi Nhân Tổ biến đổi lần thứ ba! Vân Lôi Nhân Tổ biến đổi lần thứ tư! Vân Lôi Nhân Tổ biến đổi lần thứ năm!Ầm ầm ầm!Cũng không biết có phải là cố ý hay không, gần như trong nháy mắt khi lời Bạch Tiểu Thuầη nói được truyền ra, Vân Lôi Tử ở nơi đó liên tục biến thân tới mấy lần.

Trong tiếng thiên lôi nổ mạnh vang vọng, thân thể Vân Lôi Tử trực tiếp từ hai mươi trượng hóa thành ba mươi trượng.

Lại từ ba mươi trượng biến thành bốn mươi trượng.

Cuối cùng lại trực tiếp đạt tới năm mươi trượng.

Hai bên thân thể của hắn tuy vẫn không cân bằng, nhưng đã rất gần với sự bình thường.

Khí thế của hắn tăng lên, đều đạt tới một trình độ kinh người hơn.

Lúc này hắn đứng ở giữa không trung, giống như thật sự hóa thân thành Nhân Tổ.

Thân thể hắn to lớn cường tráng, khi thế dã man còn có uy áp làm cho tâm thần người ta phải chấn động.

Không thể không nói, giờ phút này mức độ cường hãn của Vân Lôi Tử hắn đã đến cực hạn.

Hơn nữa, ở bên ngoài thân thể hắn xuất hiện hộ thuẫn với ánh sáng năm màu, độ dày của hộ thuẫn này cũng cho người ta có cảm giác, dường như.

Kiên cố không phá vỡ nổi!Bạch Tiểu Thuầη có chút há hốc mồm.

Lúc này phản ứng đầu tiên trong đầu hắn, chính là tất cả những điều này đều là do đối phương cố ý.

Bạch Tiểu Thuầη, chết cho ta!Sau khi hoàn thành năm biến đổi, lúc này Vân Lôi Tử gầm nhẹ một tiếng, giống như lôi từ lúc khai thiên lập địa, nổ lớn ở khắp nơi, tốc độ của hắn cũng chợt bạo phát mạnh, lao thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuầη.

Thân thể Bạch Tiểu Thuầη tức giận run rẩy một cái, mắt cũng đỏ lên.

Một cảm giác bị nhục nhã sâu sắc, khiến cho tức giận trong lòng Bạch Tiểu Thuầη cũng dâng lên cao.

Vân Lôi Tử, ngươi khinh người quá đáng.

Ngươi muốn biến đổi thì sớm biến đổi, cũng không phải là biến đổi vào lúc này.

Ngươi là cố ý!Trong tiếng gầm lên đầy phẫn nộ của Bạch Tiểu Thuầη, tay phải hắn trực tiếp giơ lên.

Trong giây lát, hắn triển khai ra Toái Hầu Tỏa, cũng đồng thời thi triển Hám Sơn Chàng.

Trong chớp mắt, thân thể hắn nhanh chóng lao ra, nhưng vẫn cảm thấy lực trùng kích không đủ.

Bạch Tiểu Thuầη đỏ mắt, lại thi triển Bất Tử Cấm.

Trong nháy mắt tốc độ kia bạo phát đến cực hạn.

Trong tiếng nổ lớn, hắn lại trực tiếp xuất hiện ở trước mặt Vân Lôi Tử, Toái Hầu Tỏa chợt phát động.

Bịch.

Một tiếng động vang lên.

Toái Hầu Tỏa của hắn trực tiếp đặt ở trên hộ thuẫn năm màu bên ngoài thân thể của Vân Lôi Tử.

Nhất thời hắn lại cảm nhận được một lực lượng chống đỡ không có cách nào hình dung, giống như sóng biển, khiến cho Toái Hầu Tỏa của mình trung hòa từng tầng, lại không ngừng tan rã!Mặc dù cuối cùng xuyên qua ba tầng, nhưng ở thời điểm tầng thứ tư, lại không có dư lực.

Cùng lúc đó, Vân Lôi Tử ra tay, cũng vô cùng nhanh chóng mãnh liệt.

Hhai tay của hắn bạo phát ra vô số tia chớp, chợt vung mạnh lên.

Những tia chớp lại hóa thành hơn mười vạn rắn bạc, đánh vào trên người Bạch Tiểu Thuầη.

Thân thể Bạch Tiểu Thuầη Thạch, lại không có cách nào tiếp nhận được, trực tiếp tan vỡ nổ mạnh.

Ở trong vô số đá vụn, lộ ra chân thân của hắn ẩn giấu ở bên trong.

Mà giờ khắc này tia chớp ở bốn phía xung quanh, vẫn giống như vô cùng vô tận, răng rắc ở trong những đá vụn kia liên kết lại với nhau, lao thẳng đến chỗ chân thân của Bạch Tiểu Thuầη.

Mắt thấy nguy cơ, trong lòng Bạch Tiểu Thuầη chấn động mãnh liệt.

Trong tiếng rít lớn, hai tay hắn bấm quyết, vung mạnh lên.

Nhất thời bốn phía xung quanh có hàn khí khuếch tán ra.

Bên ngoài thân thể hắn lập tức lại xuất hiện chín đạo hàn ảnh, nhanh chóng đánh về bốn phía xung quanh, thu hút các tia chớp ở bốn phía xung quanh.

Đồng thời, Bạch Tiểu Thuầη cũng không lui lại.

Lúc này trong đầu là một mảnh trống rỗng.

Hắn hoàn toàn dựa vào bản năng chiến đấu.

Ở trong một tích tắc này, hắn chợt bước một bước về phía trước, không để ý tới những tia chớp ở bốn phía xung quanh.

Tay phải hắn lại giơ mạnh lên, chợt nắm chặt!Ở trong nháy mắt khi tay vừa nắm chặt, trên nắm đấm của hắn trực tiếp xuất hiện một hố đen.

Hố đen này vừa huyễn hóa ra, nhất thời Bạch Tiểu Thuầη lộ ra khí tức.

Tất cả khí huyết, tất cả dấu hiệu tồn tại, trong phút chốc đều bị hố đen kia nhanh chóng hút đi.

Thậm chí thân thể hắn cũng vặn vẹo, dường như xuất hiện một ít triệu chứng khô héo.

Bất Diệt Đế Quyền.

lại triển khai!Một cảm giác đè nén mãnh liệt hiện ra.

Ở trong một tích tắc này, Vân Lôi Tử lập tức phải biến sắc.

Trong tiếng hít thở dồn dập, hắn cảm nhận được nguy cơ.

Hắn không tiếp tục ham chiến nữa, mà nhanh chóng lui về phía sau.

Nhưng ngay khi hắn vừa muốn lui ra phía sau, phía sau lưng Bạch Tiểu Thuầη, trong thiên địa có tiếng nổ lớn.

Một thân ảnh khổng lồ xuất hiện, mang đế quan, mặc đế bào, giống như bao quát thiên địa vậy, chợt nhìn lại về phía hắn.

Trong lòng Vân Lôi Tử hồi hộp, trong đầu càng chấn động.

Ánh sáng năm màu ở bên ngoài thân thể lóe lên.

Hắn lui ra phía sau càng nhanh hơn.

Chỉ là vẫn muộn rồi.

Một quyền hạ xuống!Không phải là long trời lở đất, nhưng lại là thiên rền đất vùi!Trong nháy mắt, toàn bộ trời cao đã bị gương mặt của Bạch Tiểu Thuầη trực tiếp thay thế được.

Một lực vô thượng theo một quyền này xông thẳng lên trời.

Trong tiếng nổ lớn, tất cả những tia chớp ở bốn phía xung quanh đều thật sự giống như bị xé rách, trong phút chốc lại đồng thời tan vỡ!Sau đó, còn có một quyền ảnh khiến cho sắc mặt Vân Lôi Tử điên cuồng biến đổi.

Quyền ảnh giống như to lớn vô hạn, chợt lao đến, một đường tiến quân thần tốc, đánh vỡ tia chớp, đánh vỡ hư vô, đánh vào phía trên hộ thuẫn năm màu bên ngoài thân thể Vân Lôi Tử!Hộ thuẫn năm màu này có thể ngăn cản Nhân Sơn Quyết của Bạch Tiểu Thuầη, phối hợp với Hám Sơn Chàng phát ra Toái Hầu Tỏa.

Nhưng giờ phút này, không có cách nào vào chống lại Bất Diệt Đế Quyền gấp năm lần do Bạch Tiểu Thuầη phát ra!Trong tiếng nổ lớn, hộ thuẫn năm màu này tan vỡ từng tầng.

Sau đó một quyền này trực tiếp lại rơi vào trên thân thể Vân Lôi Tử đã năm lần biến đổi Nhân Tổ kia.

Ở trong thiên địa chấn động, Vân Lôi Tử phun ra một ngụm máu tươi đầu tiên.

Thân thể hắn giống như con diều bị đứt dây, nhanh chóng rút lui về phía sau.

Với mắt thường có thể nhìn thấy được, thân thể hắn từ kích thước năm mươi trượng, trực tiếp hóa thành bốn mươi trượng.

Dường như khi dùng biện pháp như thế, quay lại trung hoà lực bá đạo do Bất Diệt Đế Quyền này của Bạch Tiểu Thuầη mang đến!Nhưng hiển nhiên từ biến hóa thứ năm lùi đến biến hóa thứ tư, rõ ràng không đủ.

Trong lúc Vân Lôi Tử rút lui về phía sau, hắn lại phun ra búng máu tươi thứ hai.

Trong chớp mắt, thân thể hắn lại từ kích thước bốn mươi trượng hóa thành ba mươi trượng, lại phun một búng máu tươi thứ ba.

Cho đến thân thể hắn rút xuống chỉ còn kích thước hai mươi trượng, thậm chí mười trượng.

Cuối cùng khôi phục lại chân thân ban đầu, hắn đã phun ra búng máu tươi thứ năm, sắc mặt tái nhợt, cuối cùng đã hoàn chỉnh chống đỡ được Bất Diệt Đế Quyền của Bạch Tiểu Thuầη!Mà trong sự đối kháng rút lui này, hiện tại hắn đã lui ra sau mấy trăm trượng.

Lúc này sau khi đứng vững, hắn chợt ngẩng đầu lên.

Trong mắt hắn lộ ra sự oán độc.

Nhưng khóe miệng hắn lại lộ ra nụ cười lạnh.

Chúng ta, chính là miêu thuật của phân thân ta.

một quyền này của ngươi.

Quả thực cường hãn.

Nhưng.

Một quyền này nếu không giết được ta, như vậy tiếp theo.

sau khi ta cùng phân thân dung hợp, Bạch Tiểu Thuầη.

Ngươi nhất định phải chết!Hai mắt Vân Lôi Tử lóe lên.

Sau khi hừ lạnh, hắn mở miệng nói.

Trong lúc đó thân thể hắn lại lui về phía sau.

Hơn nữa ở trên người hắn, đột nhiên bạo phát ra ánh sáng năm màu.

Tốc độ của hắn càng nhanh hơn, chớp mắt đã lao đi xa.

Nhưng lúc này thần thức của hắn lại đang lưu ý tới phía sau.

Hắn chờ mong Bạch Tiểu Thuầη nghe được mình nói lời trước đó, có thể kích động truy sát qua.

Hắn cũng đã chuẩn bị kỹ càng.

Chỉ cần Bạch Tiểu Thuầη đánh tới, hắn có lòng tin có thể làm cho đối phương hối hận.

Cho dù là công kích không giết được, cũng nhất định sẽ khiến cho hắn ở dưới đòn sát thủ của mình, sẽ bị thương nặng.

Nếu hắn không đuổi theo ta, như vậy thì giống như phân thân ta phán đoán.

Sau khi Bạch Tiểu Thuầη triển khai ra một quyền này, bản thân tổn hao cực lớn.

Như vậy, lần này có thể cũng không cần dung hợp với phân thân, ta sẽ có cơ hội giết chết hắn!Trong lúc đó, trong lòng Vân Lôi Tử thầm tính toán.

Bạch Tiểu Thuầη ở phía xa, nghe được lời Vân Lôi Tử nói, hai đồng tử của hắn chợt co lại.

Vân Lôi Tử này so với kẻ hắn gặp phải trước đó kia, rõ ràng cường hãn hơn rất nhiều, có thể tưởng tượng một khi bọn họ dung hợp, tu vi cùng chiến lực bạo phát, Bạch Tiểu Thuầη rất khó ứng phó được.

Mà lựa chọn tốt nhất, chính là nhân cơ hội này, giết chết người này.

Như vậy, liền có thể hóa giải tất cả nguy cơ.

Hắn cố ý nói ra những lời như vậy, chẳng lẽ là có cạm bẫy?Bạch Tiểu Thuầη đang muốn truy kích, nhưng trong lòng có chút do dự.

Trong mắt hắn chợt lộ ra sự quyết đoán.

Có cạm bẫy ta cũng muốn ra tay.

Không thể cho Song Tử hắn có cơ hội dung hợp!Bạch Tiểu Thuầη hung hăng cắn răng.

Lúc này gặp phải kình địch như vậy, cho dù hắn lại đau lòng, cũng hoàn toàn không có một chút do dự nào, trực tiếp rút một giọt từ trong những giọt Bất Tử Huyết ngưng tụ ở trong cơ thể ra, ở bên trong thân thể sử dụng phương thức Bất Tử Quyển, trực tiếp.

khiến nó vỡ nát!Ầm.

Một tiếng động vang lên.

Theo một giọt Bất Tử Huyết này vỡ nát, trong phút chốc một huyết khí kinh thiên động địa lại ở trong cơ thể Bạch Tiểu Thuầη bạo phát ra.

Chớp mắt một cái, bên trong và bên ngoài thân thể hắn đỏ đậm một mảnh.

Trong huyết vụ khuếch tán ra, Bạch Tiểu Thuầη lập tức cảm nhận được tốc độ của mình.

Hình như có thể đạt được một trình độ không thể tưởng tượng nổi.

Trong hơi thở càng thêm dồn dập, hắn nhận thấy được, trạng thái hiện tại này của mình ngay cả lực hấp thu thiên địa xung quanh thậm chí còn cường đại hơn so với trước kia rất nhiều.

Gần như khủng khiếp.

Giống như mình trở thành một hố đen cựcl ớn có thể hấp thu cắn nuốt vạn vật.

Thậm chí ở trong một tích tắc này, hư vô xung quanh hắn đều đang trở nên vặn vẹo vô cùng.

Ở trong một tích tắc này khí tức của hắn lập tức khiến cho Vân Lôi Tử vốn tràn ngập sự tự tin, lại thiếu chút nữa kêu lên chói tai.

Thân thể hắn run rẩy.

Trong đầu hắn vang lên những tiếng nổ lớn.

Một cảm giác nguy cơ sinh tử còn mãnh liệt hơn rất nhiều so với Bất Diệt Đế Quyền của Bạch Tiểu Thuầη trước đó, không ngờ lại trực tiếp ầm ầm bạo phát ở bên trong thân thể của hắn.

Đây là thần thông gì vậy? Đáng chết, một quyền trước kia của tên Bạch Tiểu Thuầη này lại không phải là đòn sát thủ!Vân Lôi Tử cảm thấy lúc này mỗi tấc máu thịt trên toàn thân mình đều đang phát ra những tiếng gào thét chói tai.

Hơi thở của hắn gần như dừng lại.

Hắn không kịp suy nghĩ nhiều.

Hắn cảm giác giống như phía sau Bạch Tiểu Thuầη bị huyết vụ lượn lờ, giống như thiên địch, khiến cho tim hắn phải run rẩy.

Toàn thân hắn chợt có ánh sáng năm màu bùng lên.

Tốc độ của hắn chỉ trong chớp mắt được bạo phát ra.

Hắn ngay cả quay đầu lại cũng không dám, chỉ liều mạng bỏ chạy!Lại ở trong nháy mắt khi Vân Lôi Tử bỏ chạy, Bạch Tiểu Thuầη ở bên trong huyết vụ, toàn thân tràn ngập màu đỏ, giống như chìm đắm ở trong máu tươi.

Hắn chậm rãi ngẩng đầu lên, lộ ra đôi mắt của mình.

Lúc này hắn dường như đã đổi thành một người khác.

Ánh mắt huyết sắc… tà dị vô cùng!Vào giờ phút này, theo Bạch Tiểu Thuầη ngẩng đầu lên, trời cao trực tiếp liền trở thành huyết sắc.

Tám phương đầm lầy đều xuất hiện sóng dao động.

Mặt đất giống như lên xuống.

Đó là bởi vì ở bên trong đầm lầy cất giấu vô số tồn tại.

Giờ khắc này sau khi tất cả cảm nhận được huyết khí của Bạch Tiểu Thuầη, bản năng đều phát ra sự run rẩy, do đó dẫn tới sóng dao động!Về phần Vân Lôi Tử, lúc này tốc độ tim đập của hắn lớn nhất từ trước tới nay.

Hơi thở của hắn chợt trở nên dồn dập, sắc mặt biến hóa kịch liệt.

Đầu óc của hắn chấn động không ngừng.

Nỗi sợ hãi trong lòng hắn còn lên đến cực hạn.

Đáng chết.

Bạch Tiểu Thuầη này làm sao có thể cường hãn như vậy được! Hắn chỉ là Thiên Nhân sơ kỳ!Trong lòng Vân Lôi Tử rít gào.

Hơn nữa, hắn cảm thấy hối hận vô cùng.

Hắn thấy lúc trước mình có chút khinh suất.

Tại sao lại phải đi chọc giận tên Bạch Tiểu Thuầη này.

Nhất là lại có thể làm ra chuyện buồn cười ấu trĩ.

Ở thời điểm có thể chạy trốn, hắn lại không trốn đi, còn suy nghĩ đi dụ dỗ đối phương xông tới.

Tất cả những điều này, khiến cho hắn hận lúc này không thể hung hăng đánh mình mấy cái tát.

Lúc này tâm thần hắn run rẩy, gần như dùng ra tốc độ nhanh nhất của mình.

Trong tiếng nổ lớn, mắt thấy khoảng cách giữa mình cùng Bạch Tiểu Thuầη đã càng lúc càng xa.

Nhưng vào lúc này, Bạch Tiểu Thuầη ngẩng đầu lên.

Bên trong cặp mắt huyết sắc tà dị này, thoáng lộ ra một huyết quang.

Chỉ là huyết quanh này theo huyết vụ xung quanh hắn, người ngoài căn bản là nhìn không rõ.

Lúc này trong miệng của hắn truyền ra giọng nói dường như không thuộc về của hắn.

Thần….

Sát!Trong chớp mắt khi hai chữ nào được Bạch Tiểu Thuầη giống như thì thào nói ra, ầm một tiếng, toàn thân thể hắn lại trực tiếp lập tức biến mất.

Chỉ có thể nhìn đến một đường máu, lấy tốc độ không thể nào hình dung được, xuyên qua hư vô, đồng thời hình như cũng có thể xuyên qua năm tháng!Vượt qua thuấn di, vượt qua na di, vượt qua tất cả tốc độ trong thiên địa.

Chỉ là trong chớp mắt, hắn liền trực tiếp đuổi tới bên cạnh Vân Lôi Tử.

Tốc độ này quá nhanh.

Cho nên Vân Lôi Tử căn bản cũng không có kịp phản ứng.

Khi hắn tỉnh ngộ, huyết vụ bên ngoài thân thể Bạch Tiểu Thuầη đã ở dưới tốc độ khủng khiếp này, trực tiếp va chạm phải Vân Lôi Tử.

Một tiếng kêu thê lương thảm thiết từ trong miệng Vân Lôi Tử truyền ra.

Thân thể hắn chợt run rẩy mạnh.

Mắt thường có thể thấy được thân thể đang héo rũ xuống.

Trong một tích tắc này, sự khiếp sợ trong lòng hắn đã không có cách nào hình dung được nữa.

Đây.

Đây là tốc độ gì vậy? Hắn.

Hắn đang hút thu sức sống của ta!Trong tiếng kêu thống khổ thảm thiết của Vân Lôi Tử, ánh sáng năm màu trên toàn thân liều mạng bạo phát.

Hắn muốn chống lại, nhưng căn bản lại không có cách nào đối đầu được với phương pháp Thần Sát của Bạch Tiểu Thuầη.

Pử trong tiếng nổ lớn, thân thể Vân Lôi Tử đã chỉ còn da bọc xương.

Sắc mặt của hắn tái nhợt, nguy cơ tử vong mãnh liệt đến cực hạn.

Thậm chí lửa sinh mệnh của hắn cũng đang nhanh chóng tắt đi.

Tất cả những điều này diễn ra quá nhanh.

Chỉ là va chạm, chỉ là một lần hấp thu, lại kinh người như vậy.

Điều này khiến cho Vân Lôi Tử run rẩy, phát ra tiếng rít gào tuyệt vọng.

Không!Trong lòng Vân Lôi Tử hối hận đã không có cách nào hình dung được.

Nhưng ngay khi hắn cho rằng mình chạy trời không khỏi nắng, hắn lại chợt phát hiện, Bạch Tiểu Thuầη tràn ngập trong huyết vụ bên cạnh mình, hình như có cái gì không đúng.

Trong mắt hắn rốt cuộc không có thần thái, giống như toàn thân đã mất đi thần trí.

Thân thể Vân Lôi Tử chấn động, giống như nắm được hi vọng trong tuyệt vọng, hắn thở dốc ồ ồ.

Lúc này hắn không kịp nghĩ nhiều, thân thể bịch một tiếng, cũng không biết triển khai thần thông gì, trong nháy mắt lại bành trướng.

Ánh sáng năm màu lại lập lòe.

Hắn hung hăng cắn răng, lao thẳng về đầm lầy phía dưới!Trong phút chốc, hắn liền trực tiếp nhảy vào bên trong đầm lầy.

Nhưng trong nháy mắt ngay khi hắn tiến vào đầm lầy, Bạch Tiểu Thuầη ở đây chợt cúi đầu, thoáng một cái, tốc độ nhanh hơn, gần như đồng thời.

đuổi theo Vân Lôi Tử, bước vào trong đầm lầy!Toàn bộ đầm lầy nhất thời chấn động nổ lớn.

Từng đám đỉa, chỉ trong một cái chớp mắt đã chết với phạm vi lớn.

Chúng không phải là bị đánh chết, mà là ở dưới huyết vụ của Bạch Tiểu Thuầη bao trùm, trong nháy mắt chúng bị hút đi tất cả sức sống.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • nhất niệm vĩnh hằng

  • truyện tranh nhất niệm vĩnh hằng

  • truyện nhất niệm vĩnh hằng

  • nhất niệm vĩnh hằng truyện chữ

  • đọc truyện nhất niệm vĩnh hằng

  • yêu thần ký chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License