con-mat-ao-thi

Đây tính là cái gì.

Bán Thần đều tranh cướp nhau gả nữ nhi cho ta.

Văn võ cả triều của Khôi Hoàng Triều, ai ta cũng không sợ!Bạch Tiểu Thuầη ngạo nghễ nói.

Hầu Tiểu Muội ở một bên cười rộ lên.

Ta tin, tin ca, được chưa.

Ca lợi hại nhất.

Tiểu Thuần ca ca nhà ta là người lợi hại nhất thiên hạ.

Trong tiếng cười, thần thái bên trong hai mắt Hầu Tiểu Muội, khiến cho nhịp tim của Bạch Tiểu Thuầη cũng đột nhiên tăng nhanh.

Hắn chợt phát hiện, Hầu Tiểu Muội này không phải không có biến hóa.

Trên người của nàng, hình như sự ngây ngô đã trút bỏ, có một mị lực thuộc về riêng nàng đang từ từ tản ra.

Đây cũng là một yêu nghiệt.

Năm đó ta lại có thể không nhìn ra.

Bạch Tiểu Thuầη nuốt nước miếng, trong lòng suy nghĩ.

Cứ tiếp tục như thế này, sau này sợ là Hầu Tiểu Muội so với Tống Quân Uyển, còn muốn kinh diễm hơn.

Mắt thấy mình lại có thể bị ánh mắt của Hầu Tiểu Muội làm tim đập rộn lên, Bạch Tiểu Thuầη cảm thấy có chút mất mặt.

Vì vậy hắn vội ho một tiếng, đổi trọng tâm câu chuyện, hỏi Hầu Tiểu Muội tại sao lại bị tuyển chọn đến Thông Thiên Đảo.

Hầu Tiểu Muội vừa nghe, lại lập tức lộ ra sự tức giận, hừ một tiếng.

Còn không phải là do Tống Quân Uyển kia sao? Lão bà này không chỉ có mưu đồ gây rối đối với Tiểu Thuần ca ca.

Trong mấy năm nay, đối với ta cũng có biểu hiện chiếu cố.

Nhưng trên thực tế lại dựa vào địa vị của nàng ở trong Huyết Khê Nhất Mạc, nhiều lần chèn ép ta.

A?Bạch Tiểu Thuầη sửng sốt.

Hắn cảm thấy Tống Quân Uyển chắc hẳn không phải là người như thế.

Hắn có ý đi giải thích một chút.

Nhưng không đợi hắn mở miệng nói ra lời, Hầu Tiểu Muội hình như nhìn thấu manh mối, vì vậy lập tức cáo trạng.

Tiểu Thuần ca ca, ca không biết, lão bà Tống Quân Uyển này, những năm qua ở trong tông môn, rất rêu rao.

Ta nhịn không được, nói với nàng vài câu.

Nàng lại xem ta là cái đinh trong mắt! Trong lần tuyển chọn kia, đến cuối cùng, có một hồi là ta và nàng đấu pháp.

Tu vi của nàng cao hơn nhiều so với ta.

Hơn nữa trước đó đã thắng vài lần.

Cho dù là thua cũng còn có cơ hội.

Nhưng đối với ta, đó chính là một lần cuối cùng.

Một khi thua, ta lại không có cơ hội nữa.

Nhưng nàng lại không chút lưu tình.

Ta cũng nói với nàng như vậy, nhưng nàng vẫn vài cái đã đánh bại ta.

Hầu Tiểu Muội nói đến đây, rất tức giận.

Trưởng lão Thông Thiên Đảo chịu phụ trách tuyển chọn, cảm thấy ra thể chất của ta đặc biệt, thích hợp tu luyện một môn thần thông của Thông Thiên Đảo, vì vậy đặc biệt để cho ta thu được một vị trí.

Mà lão bà kia cuối cùng lại thất bại.

Tốc độ của Hầu Tiểu Muội nói rất nhanh, không ngừng cáo trạng Tống Quân Uyển, Bạch Tiểu Thuầη nghe một hồi, cũng thấy đau đầu.

Hắn đã hiểu, trên thực tế tất cả mọi chuyện giữa Tống Quân Uyển cùng Hầu Tiểu Muội đều xuất xứ từ hai người nhìn nhau không vừa mắt.

Khởi nguồn sớm nhất của mâu thuẫn này, chính là trước đây Linh Khê cùng Huyết Khê bãi chiến dung hợp, Bạch Tiểu Thuầη ở trên dãy núi này chữa thương một thời gian.

Nhất là sau nghĩ đến cảnh tượng năm đó, Hầu Tiểu Muội cùng Tống Quân Uyển, mỗi người đều bưng một chén thuốc, đồng thời đưa cho mình, trong lòng Bạch Tiểu Thuầη lại run lên, khiến cho hắn khắc sâu vào ký ức.

Xem lúc đó, hai nữ tử này lại có thể đánh cược hắn sau khi ra cửa, bước chân nào trước.

Nghĩ tới đây, Bạch Tiểu Thuầη vội vàng đổi chủ đề.

Hắn rất lo lắng tiếp tục trò chuyện nữa, nói không chừng lại gặp phải chuyện gì khiến mình nhức đầu.

Hầu Tiểu Muội nhìn thấy Bạch Tiểu Thuầη, vốn đang vui sướng.

Lúc này nàng thấy Bạch Tiểu Thuầη đổi chủ đề, cũng không lưu ý, ở bên cạnh Bạch Tiểu Thuầη, không ngừng nói líu ríu về những chuyện lý thú phát sinh trong khoảng thời gian Bạch Tiểu Thuầη không có ở đây.

Đến cuối cùng, nàng còn nói tới một ít chuyện vặt của bản thân ở Thông Thiên Đảo.

Nghe tiếng Hầu Tiểu Muội, trên mặt Bạch Tiểu Thuầη lộ ra vẻ tươi cười.

Khi thì tán thưởng, khi thì không nhịn được tự mình nói khoác vài câu.

Cho đến khi ánh bình minh buông xuống, Hầu Tiểu Muội mới lưu luyến rời đi.

Thật ra, ngày thứ hai tu sĩ của bốn mạch phải đi bái kiến Thiên Tôn.

Đây là chuyện lớn.

Hầu Tiểu Muội còn có chức trách, không thể tiếp tục lưu lại.

Sau khi nhìn theo bóng dáng Hầu Tiểu Muội đi xa, Bạch Tiểu Thuầη hít một hơi thật sâu.

Hắn đã xác định, từ đầu tới cuối, Hầu Tiểu Muội hoàn toàn không có một chỗ nào đặc biệt.

Điều này khiến cho hắn phát sinh nghi vấn đối với câu nói kia của Đỗ Lăng Phỉ! Tại sao nàng lại phải bảo ta cẩn thận.

Hầu Tiểu Muội?Bạch Tiểu Thuầη nghĩ mãi vẫn không hiểu được.

Càng nghĩ hắn càng không có đáp án.

Dần dần, sắc trời sáng trưng.

Theo ánh mặt trời buổi sáng dâng lên ở trên Thông Thiên Hải, từng tiếng chuông cổ xưa mang theo năm tháng tang thương, bỗng nhiên vang lên ở trên Thông Thiên Đảo.

Bảy tiếng chuông vang lên, đại biểu cho tu sĩ của bốn mạch có thể đi thăm viếng Thiên Tôn.

Tiếng chuông này vô cùng mênh mông cuồn cuộn, khuếch tán trong thiên địa, khiến cho trời cao hào quang vạn trượng, chiếu rọi xuống nước biển màu vàng ở bốn phía xung quanh Thông Thiên Hải, hình thành một cảnh tượng tuyệt đẹp không gì sánh nổi.

Nhất là sâu bên trong Thông Thiên Đảo.

Lúc này ba ngọn núi kinh thiên có ánh sáng tản ra, giống như thu hút sự chú ý của thế gian.

Cùng lúc đó, uy áp tràn ngập ở trên Thông Thiên Đảo, cũng vào giờ phút này, càng dồi dào.

Tất cả tu sĩ của bốn mạch, bao gồm cả Bạch Tiểu Thuầη, lúc này đều đang nghe được tiếng chuông.

Bọn họ lập tức đi ra khỏi chỗ của từng người.

Lúc ngẩng đầu lên, bọn họ liền thấy trời cao tỏa ra hào quang, cảm nhận được khí thế cường đại và ánh sáng vạn trượng của ba ngọn núi này.

Cũng chính là vào lúc này, thị vệ chịu trách nhiệm dẫn dắt tu sĩ của bốn mạch đi tới sâu bên trong Thông Thiên Đảo, từng người đều đi tới chỗ ở của tu sĩ của bốn mạch.

Chỗ của Bạch Tiểu Thuầη là một nữ tu tướng mạo xinh đẹp tuyệt trần.

Nữ tử này không phải là người ngày hôm qua đã dẫn Bạch Tiểu Thuầη tới đây, mà đã đổi lại thành một người khác.

Mặc dù không để ý tới đối phương là đến từ một mạch này.

Nhưng khi nữ tử này đang đối mặt với Bạch Tiểu Thuầη cảnh giới Thiên Nhân, hiển nhiên áp lực cũng không nhỏ.

Dọc đường đi mặc dù không phải đặc biệt cung kính, nhưng rất khách khí.

Dù sao cho dù nàng thân là chuẩn thị vệ của Thông Thiên Đảo, cũng không dám làm càn ở trước mặt Thiên Nhân.

Trên thực tế cũng đúng là như thế.

Thân là chuẩn thị vệ, tuy nàng chỉ có tu vi Kết Đan, nhưng cho dù là tu vi Nguyên Anh, cũng phải rất khách khí đối với nàng.

Chỉ có điều, thời điểm đối mặt với Thiên Nhân, nàng cũng không dám ỷ vào thân phận của mình.

Thật ra, đối với Thiên Tôn mà nói, tầm quan trọng của chuẩn thị vệ như nàng không thể nào so sánh được với cảnh giới Thiên Nhân.

Cứ như vậy, nữ tử này một đường chỉ dẫn, Bạch Tiểu Thuầη bước lên dãy núi lớn thông tới vị trí sâu bên trong Thông Thiên Đảo.

Hắn đi theo dãy núi, tiến vào sâu bên trong Thông Thiên Đảo.

Nơi đây tiếng chim mùi hoa, giống như tiên cảnh.

Bốn phía xung quanh cây xanh tươi tốt, linh khí nồng đậm đến cực điểm.

Thỉnh thoảng có thể thấy được rất nhiều linh thú chợt hiện ở bên trong những cây xanh này.

Đây vẫn là thứ yếu.

Bạch Tiểu Thuầη càng tiến vào sâu bên trong Thông Thiên Đảo này, lại phát hiện, ở đây có thể tùy ý thấy được không ít linh thảo cực kỳ hiếm có ở bên ngoài!Mà hiện tại, những linh thảo cực kỳ hiếm có ở bên ngoài, lại có thể chỉ là cây cỏ làm đẹp cho Thông Thiên Đảo!Càng làm cho Bạch Tiểu Thuầη cảm thấy giật mình hơn, là hắn còn nhìn thấy được một ít dược thảo kinh người, có người nói đã thất truyền.

Trong số đó có không ít dược thảo đã rất nhiều năm.

Tùy tiện lấy ra một gốc cây, cũng có thể khiến cho bên ngoài phát cuồng.

Ở đây cũng quá có nhiều.

Bạch Tiểu Thuầη cảm thấy kiến thức của mình cũng tính là rộng rãi, nhưng vẫn không nhịn được, nuốt nước miếng.

Hắn nhẫn nhịn một hồi lâu, lúc này mới cố nén kích động không đi hái một bông.

Bởi vì tiếp tục đi xuống, trong lòng Bạch Tiểu Thuầη chấn động, nhưng không ngừng lại.

Hắn không chỉ thấy được linh thảo.

Hắn thậm chí còn thấy được một ít.

pháp bảo vô chủ!Những pháp bảo này, mỗi thứ đều cực kỳ không tầm thường, thậm chí sinh ra khí linh.

Chúng ở trên Thông Thiên Đảo này, tập hợp thành đàn lao qua, giống như sinh linh, khiến người ta trợn mắt há hốc mồm.

Trên mặt đất, thường xuyên có thể thấy một ít dòng suối nhỏ.

Bên trong những dòng suối nhỏ này chảy xuôi đã không phải là nước biển màu vàng, mà là gần như màu tím.

Mặc dù màu thâm trầm, nhưng ở trong cảm nhận, bên trong nước sông màu tím này ẩn chứa linh khí, chung quy đã vượt quá nước biển màu vàng!Mà bốn phía xung quanh mỗi một dòng suối nhỏ, Bạch Tiểu Thuầη đều có thể cảm nhận được nơi đó cất giấu khí tức, mà ngay cả hắn cũng phải coi trọng.

Khí tức này hoặc là đến từ cây cỏ, hoặc là đến từ pháp bảo.

Khả năng lớn hơn nữa, lại là được cất giấu một vị linh thú có thể so sánh được với Thiên Nhân!Từng cảnh tượng như vậy, khiến cho Bạch Tiểu Thuầη cảm thấy ở đây, tuyệt đối là nơi giàu có nhất trong thiên địa.

Mặc dù Khôi Hoàng Thành ở Man Hoang kinh người.

Nhưng nếu thật sự so sánh, căn bản là không có cách nào sao sánh được cùng Thông Thiên Đảo.

Ở đây, mới là tiên cảnh!Nữ tử chuẩn thị vệ dẫn đường len lén quan sát Bạch Tiểu Thuầη.

Mắt thấy Bạch Tiểu Thuầη bị chấn động bởi tất cả những điều này, trong lòng dâng lên từng trận đắc ý cùng ngạo nghễ.

Nàng không tự chủ được, đối với thân phận chuẩn thị vệ của mình ngày, trong lòng nàng tràn ngập sự sở hữu cùng công nhận.

Nàng càng khát vọng có thể có một ngày, trở thành thị vệ chân chính.

Bạch Tiểu Thuầη không chú ý tới sự biến hóa tâm tính của nữ tử này.

Lúc này hắn chỉ cảm thấy miệng khô lưỡi khô.

Loại cảm giác này giống như đi tới một tòa bảo sơn, rõ ràng bất kỳ vật phẩm gì cũng có thể khiến tu vi của mình tăng cao, thậm chí thọ nguyên tăng lên, nhưng lại không thể đi chạm vào một cái cảm giác, khiến cho trong lòng hắn giống như bị mèo gãi nhẹ lên, ngứa ngáy không thuôi.

Cho đến khi.

ở sâu trong Thông Thiên Đảo này, ở khoảng cách càng lúc càng gần ba ngọn núi này, bước chân của Bạch Tiểu Thuầη chợt dừng lại.

Hắn chỉ cảm thấy mình giống như xuyên qua một tầng ánh sáng không nhìn thấy được.

Giờ khắc này, sau khi bước vào màn ánh sáng này, bên tai của hắn lại truyền đến tiếng thác nước.

Hắn ngẩng đầu nhìn lên, lập tức liền thấy được cảnh tượng mà khi ở bên ngoài không nhìn thấy được!Ba ngọn núi này, hai ngọn núi ở hai bên trái và phảilại có thác nước từ trên đỉnh núi rơi xuống, giống như con sông từ trên cửu thiên rơi xuống.

Trong lúc rơi xuống phía dưới, lại hội tụ vào một mảnh biển cực lớn trong đảo!Vị trí trung tâm của Thông Thiên Đảo rốt cuộc không phải là mặt đất bằng phẳng, mà là.

Một hồ cực lớn giống như biển!Nước trong hồ này không ngờ cũng là màu tím.

Ba ngọn núi đó lại nằm sừng sững ở trên hồ nước.

Trong đó hai ngọn núi ở bên trái và bên phải, thác nước rơi vào trong hồ nước, dâng lên âm thanh cực lớn, còn có vô số bụi nước bay lên.

Mà từng cung điện, ở bên trong bụi nước nơi này được xây dựng thuận theo ba ngọn núi, mãi cho tới đỉnh ngọn núi, hình thành một chủ hai phó.

Ba đại điện xa hoa đến cực hạn, không gì sánh kịp kinh người!Ánh mắt Bạch Tiểu Thuầη đảo qua.

Trên đỉnh ba ngọn núi có vô số cung điện, vô cùng hào hùng.

Nhất là ở chủ phong chính giữa, trên đỉnh núi không ngờ có một pho tượng khổng lồ đang đứng.

Bạch Tiểu Thuầη liếc mắt nhìn hình dáng của pho tượng kia, liền nhận ra.

đó chính là Thiên Tôn!Mà ở dưới chân của hắn, mới là đại điện quyền lực đỉnh phong trong thế giới Thông Thiên!Thiên Tôn Điện!Mà tất cả phạm vi này, có một cái tên khiến người đời cuồng nhiệt.

Đó chính.

Là.

Đạo Cung!Tâm thần Bạch Tiểu Thuầη chấn động, hơi thở có chút gấp gáp.

Thời điểm nhìn lại, mặc dù những hơi nước này đang không ngừng khuếch tán ra, khiến cho toàn bộ Đạo Cung đều có cảm giác mông lung.

Nhưng Bạch Tiểu Thuầη vẫn có thể thấy được ở bên trong Đạo Cung có vô số cung nữ, còn có số lượng lớn thị vệ.

Mỗi người đều rất yên tĩnh.

Chỉ có điều sự cao ngạo trong ánh mắt, lại là rõ ràng nhất.

Sau khi đi đến nơi đây, rất nhanh ở dưới sự hướng dẫn của nữ tu chuẩn thị vệ, dẫn theo Bạch Tiểu Thuầη đi tới bên cạnh hồ, tới một chỗ quảng trường cực lớn.

Nơi đó đối diện chủ phong.

Ngẩng đầu liền có thể thấy rõ ràng phía trên chủ phong, bức tượng khổng lồ Thiên Tôn này giống như có thể chống đỡ thiên địa.

Thời khắc này trong quảng trường đã có không ít tu sĩ của bốn mạch đến.

Trong mắt của mỗi người đều lộ ra sự cuồng nhiệt vô cùng, kích động nhìn bốn phía xung quanh, nhìn bức tượng ở trên đỉnh chủ phong kia.

Đám người Trương Đại Bàn đều ở bên trong.

Lúc này cảm xúc của bọn họ đều dâng trào.

Sau khi chú ý, nhìn thấy Bạch Tiểu Thuầη đã tới, người của Thông Thiên Đông Mạch đều đi qua tập trung lại.

Đạo Cung này là nơi xa hoa nhất mà cả đời ta đã gặp! Các ngươi có nhìn thấy được không? Trước đó, ta đi ở trên đường, lại có thể thấy được một đóa Tiên La Hoa.

Trời ạ, đây chính là tiên thảo chỉ có thời thượng cổ mới thỉnh thoảng xuất hiện.

Theo lời đồn đại, sau khi ăn vào, có thể khiến cho người phàm trực tiếp Kết Đan! Đây tính là cái gì! Ta còn thấy được một vị rồng lớn hai đầu.

Đây chính là rồng đấy.

Còn có hai đầu.

Thiên địa ít có!Lúc này, tâm thần đám người của Thông Thiên Đông Mạch đều đang chấn động.

Bọn họ không ngừng bàn luận ầm ĩ.

Ba mạch khác đều như vậy.

Vào lúc này, có rất ít người có thể giữ được sự bình tĩnh.

Đạo Cung này thật sự khiến cho tất cả mọi người chấn động vô cùng.

Bạch Tiểu Thuầη cũng liên tục hít sâu.

Hắn ngẩng đầu nhìn về phía bức tượng Thiên Tôn.

Bức tượng kia giống như đúc với bên trong trí nhớ của Bạch Tiểu Thuầη.

Hắn đã từng thấy qua Thiên Tôn.

Thật sự là giống nhau như đúc, gần như không có chỗ nào khác biệt.

Nhất là ở trên trán của bức tượng Thiên Tôn, Bạch Tiểu Thuầη thậm chí cũng thấy được một sợi tóc.

màu máu!Trong chớp mắt khi hắn nhìn thấy sợi tóc màu đỏ này, tim Bạch Tiểu Thuầη cũng run lên.

Chính là vào lúc này, hắn nghe được cách đó không xa, bên trong Cửu Thiên Vân Lôi Tông, Vân Lôi Song Tử đang cùng tu sĩ bên cạnh hắn, nhỏ giọng chuyện.

Các ngươi thấy sợi tóc máu trên trán của Thiên Tôn đại nhân hay không? Trong truyền thuyết, sợi tóc màu này là chí bảo sinh cơ do Thiên Tôn lão nhân gia ta luyện chế ra, có lực vô cùng cường đại, tạo hóa hàng vạn hàng nghìn, thần bí khó lường!Lời nói này vốn chỉ là Vân Lôi Song Tử giới thiệu cho tu sĩ bên cạnh hắn.

Nhưng lỗ tai của Bạch Tiểu Thuầη rất thính.

Giờ khắc này, sau khi nghe được, hắn lập tức càng thêm khẩn trương, chột dạ vô cùng.

Hắn không có cách nào không chột dạ.

Thật ra hắn đặc biệt lo lắng.

Nếu như Thiên Tôn biết sợi tóc máu vô cùng trân quý của hắn, bị mình hút mất.

Không biết hắn có lấy mình đi luyện thành một sợi tóc hay không.

Sợi tóc máu này không kỳ diệu giống như Vân Lôi Song Tử nói.

Sau khi ta hút vào, chỉ khiến cho Bất Tử Cốt đại viên mãn mà thôi.

Trong lòng Bạch Tiểu Thuầη nói thầm.

Lúc này hắn lo lắng không yên, suy nghĩ dựa vào quan hệ giữa mình cùng Đỗ Lăng Phỉ, nếu như lại tiến gần một bước, vậy Thiên Tôn này có thể chính là nhạc phụ đại nhân của mình.

Mà hấp thu một sợi tóc của nhạc phụ đại nhân, dựa theo đạo lý mà nói.

Cho dù sau đó đối phương biết được, chắc hẳn cũng không phải là chuyện gì lớn.

Nghĩ tới đây, Bạch Tiểu Thuầη trợn trừng mắt, vội vàng đưa ánh mắt ra mọi nơi, tìm kiếm Đỗ Lăng Phỉ.

Ở thời điểm Bạch Tiểu Thuầη tìm kiếm Đỗ Lăng Phỉ, một ánh mắt dường như từ đại điện trên chủ phong kia, bỗng nhiên chiếu xuống.

Chỉ là ánh mắt này khiến thiên địa biến sắc.

Phong vân đảo ngược.

Thậm chí ngay cả hào quang trên trời cao cũng vặn vẹo.

Cho dù là Thông Thiên Hải, trong nháy mắt dường như cũng bất động.

Càng không cần phải nói tới thác nước cùng với hồ nước phía dưới, vào giờ phút này hình như tất cả thiên địa này đều theo ánh mắt này chiếu xuống, tất cả run rẩy.

Mà trong một tích tắc này, mọi người trên quảng trường, bao gồm cả Bạch Tiểu Thuầη ở bên trong, đều thấy tâm thần chấn động mãnh liệt.

Tất cả những tiếng nghị luận thoáng ngừng lại.

Tim mỗi người đầu đều kinh hoàng.

Đồng thời, một cảm giác đè nén không có cách nào hình dung được, đều không tự chủ được, lan tràn ra khắp toàn thân.

Thậm chí.

Ngay cả động thân thể một cái, dường như cũng không có cách nào làm được!!Cho dù là đám Thiên Nhân như Bạch Tiểu Thuầη, mặc dù không phải là không có khả năng cử động thân thể, nhưng vẫn bị uy áp giống như dời núi lấp biển này trực tiếp đè ép.

Trong cơ thể đều không ngừng phát ra những tiếng nổ vang.

Thiên Tôn!Trong đầu Bạch Tiểu Thuầη chấn động, hơi thở trở nên dồn dập.

Đây không phải là lần đầu tiên hắn cảm nhận loại uy áp này.

Ban đầu, thời điểm ở Man Hoang, hắn lại từng thể nghiệm qua khí thế kinh người đến từ Thiên Tôn này.

Mà lúc này, ở trong cảm nhận của hắn, khí thế của Thiên Tôn so với thời điểm ở Man Hoang, còn muốn cuồng bạo hơn.

Cái này khiến cho tim Bạch Tiểu Thuầη cũng run rẩy.

Khí thế kia vượt qua vô số Thiên Nhân, vượt qua rất nhiều Bán Thần, đã là đỉnh phong trên thế gian này, không gì sánh kịp! Hắn không phải bị thương sao?Thời điểm Bạch Tiểu Thuầη run rẩy, những Thiên Nhân khác ở bốn phía xung quanh, thân thể mỗi người đều không khống chế được run rẩy không ngừng.

Thiên Nhân còn như này, càng không cần phải nói tới những Nguyên Anh đó.

Trong giờ phút này, tất cả Nguyên Anh đều cảm thấy đầu óc trống rỗng, giống như mất hồn.

Cũng chính là vào lúc này, từ dưới bức tượng Thiên Tôn trên đỉnh chủ phong, một bóng dáng nữ tử chậm rãi đi ra, phượng bào mặc trên người, cao quý vô cùng.

Đó chính là Đỗ Lăng Phỉ!Nàng đứng ở giữa không trung.

Phía sau là bức tượng Thiên Tôn.

Lúc này âm thanh của nàng cũng mang theo sự uy nghiêm, vang vọng khắp nơi.

Bái!Nàng vừa nói ra lời này, nhất thời mọi người trên quảng trường, bao gồm Bạch Tiểu Thuầη đều không tự chủ được, hướng về phía bức tượng khổng lồ này, cúi đầu thật sâu.

Bái kiến Thiên Tôn!Âm thanh của hơn mấy trăm ngàn tu sĩ, tập chung lại một chỗ, hóa thành sóng âm, vang vọng ở bên trong thiên địa này.

Bên trong âm thanh kia mang theo sự cuồng nhiệt, mang theo sự run rẩy, càng mang theo sự sùng kính đối với cường giả!Trong lúc mọi người bái kiến, Đỗ Lăng Phỉ ở trên bầu trời đã hơi nghiêng người.

Cho đến khi mọi người lạy xong, nàng mới một lần nữa xoay người.

Ánh mắt nàng đảo qua đám người phía dưới.

Nàng dừng lại ở chỗ Bạch Tiểu Thuầη một chút, lại không lộ dấu vết, thản nhiên mở miệng.

Lần thí luyện này, các vị đã biết quy tắc.

Người đầu tiên đi ra khỏi địa điểm thí luyện, sẽ trở thành đệ tử của Thiên Tôn.

Xét thấy địa điểm thí luyện có phạm vi cực lớn, lần này thí luyện.

không giới hạn thời gian!Nàng nói đến đây, tay phải giơ lên.

Nhất thời tất cả thị vệ trên quảng trường đều đi ra, phát cho mỗi một tu sĩ của bốn mạch một miếng ngọc giản.

Ngọc giản này ghi lại lại tất cả mọi thứ của các ngươi.

Sau khi các người phát hiện ra khỏi lối ra, bóp nát vật này để làm bằng chứng!Sau khi Đỗ Lăng Phỉ giải thích một câu, tay phải lật một cái.

Nhất thời trong tay xuất hiện thêm một khối đá màu tím, ném viên đá này về phía hồ nước phía dưới.

Trong nháy mắt, khối đá màu tím hóa thành một cầu vồng màu tím, trực tiếp tiến vào trong hồ.

Cũng chính là trong chớp mắt khi nó tiến vào, toàn bộ hồ nước chợt truyền ra một tiếng nổ mạnh.

Trong lúc hồ nước nhanh chóng cuộn trào về bốn phía xung quanh, từng tầng sóng lớn khuếch tán ra.

Bất ngờ từ bên trong hồ nước này trực tiếp lại dâng lên một.

cửa đá khổng lồ!Cái cửa đá này cao chừng trăm trượng, ầm ầm ầm phóng lên cao, cuối cùng đứng sừng sững ở trên hồ nước.

Nó tản ra khí tức cổ xưa tang thương của năm tháng.

Nhất là ở trên cửa đá có khắc từng khuôn mặt dữ tợn.

Những gương mặt này giống như đang sống vậy, không ngừng vặn vẹo, phát ra từng trận gào thét.

Thậm chí còn có khí đen ở trên cửa đá này tản ra, rốt cuộc hình thành chín mươi chín con rồng đen, ở bốn phía xung quanh rít gào.

Cục diện nhất thời kinh thiên động địa.

Mà chín mươi chín con rồng đen, mỗi con đều dài chừng nghìn trượng, lúc này đang vờn quanh, giống như muốn chiếm lấy trời cao, muốn rời khỏi cửa đá lao ra thiên ngoại.

Mà so sánh cùng những con rồng đen này, cửa đá chỉ có chừng trăm trượng lại có vẻ bé nhỏ không đáng kể.

Cảnh tượng như vậy lập tức khiến cho tâm thần mỗi người trên quảng trường đều chấn động, hoảng sợ vô cùng.

Cũng chính là ở trong một chớp mắt này, mắt thấy tiếng rít gào của những con rồng đen càng thêm khuếch tán, bên trong bức tượng Thiên Tôn đột nhiên truyền ra một tiếng hừ lạnh.

Chỉ là một tiếng hừ lạnh, lại giống như đạo thiên lôi đầu tiên lúc khai thiên lập địa, hoàn toàn chấn động toàn thế giới.

Tiếng rít gào của chín mươi chín con rồng đen này nhất thời lại bị đánh tan.

Thay vào đó, bọn họ lại phát ra tiếng đau thương thê lương.

Giọng nói này mang theo sự tuyệt vọng, mang theo sự không cam lòng, nhưng lại không khống chế được thân thể của bọn họ.

Ở dưới tiếng hừ lạnh giống như thiên lôi, chúng từ từ tan vỡ.

Tất cả những điều này cũng chỉ diễn ra trong thời gian mấy lần hít thở.

Chín mươi chín con rồng đen trước đó vẫn cuồng bạo vô cùng lại hoàn toàn sụp đổ vỡ nát, biến trở thành khí đen, vờn quanh ở bốn phía xung quanh cửa đá.

Sau khi xoay tròn, dần dần trở thành một vòng xoáy màu đen cực lớn.

Vòng xoáy này ầm ầm ầm chuyển động.

Trong lúc đó hình thành lực lượng, trực tiếp chuyển động cửa đá này, khiến cho cửa đá này.

giống như bị hút.

từ từ mở ra, chậm rãi tách ra thành một khe hở!Ở trong nháy mắt khi khe hở này hiện ra, một khí tức âm u lạnh lẽo vô cùng, trực tiếp từ bên trong khe hở kia, khuếch tán ra tám phương.

Nó đi qua nơi nào, trong thiên địa nơi đó giống như rơi vào trong thời tiết rét đậm!Hàn khí này càng giống như có thể đóng băng hồn phách.

Cho dù là Bạch Tiểu Thuầη, toàn thân cũng run lên, hơi thở ngưng kết, nhìn về phía khe hở trên cửa đá này.

Tuy rằng khe hở rất nhỏ, nhưng cũng chỉ là tương đối.

Trên thực tế nó chỉ có kích thước chừng mấy trượng.

Chỉ có điều, cho dù Bạch Tiểu Thuầη có tu vi Thiên Nhân, lúc này sử dụng toàn lực, cũng không có cách nào thông qua bên trong khe hở này, nhìn thấy rõ thế giới bên trong.

Mặc dù không nhìn thấy rõ, nhưng tất cả mọi người bao gồm Bạch Tiểu Thuầη, đều lập tức ý thức được.

địa điểm thí luyện lần này sợ là có độ khó cực lớn.

Lúc này thần sắc Vân Lôi Song Tử, còn có Thiên Quỷ Tử, cùng với Linh Tiên thượng nhân đều lộ ra vẻ nghiêm trọng.

Về phần tu sĩ Nguyên Anh bốn mạch lại càng như vậy.

Tâm thần đám người Tống Khuyết, Bạch Lân, Triệu Thiên Kiêu, Tả Đạo đều chấn động.

Cửa lớn địa điểm thí luyện lần này thật sự quá mức quỷ dị.

Cho nên khiến người ta không nhịn được, muốn suy nghĩ tìm hiểu, vì sao Thiên Tôn thu đồ đệ, lại phải định ra quy tắc như vậy? Đồng thời, lựa chọn một địa điểm thí luyện rõ ràng rất khó khăn như vậy?Dù sao lần này mọi người tham dự cuộc thí luyện của Thiên Tôn đều là Nguyên Anh.

Mỗi người không nói đều là cáo già, nhưng phần lớn đều là những tu sĩ tâm cơ vượt qua tu sĩ cấp thấp rất nhiều, khó tránh khỏi sẽ có hoài nghi.

Trong lúc mọi người ở nơi này đang chấn động kinh ngạc cùng do dự, không có ai chú ý tới Trương Đại Bàn.

Trong con mắt hắn lộ rõ bản thân không có cách nào tin tưởng được.

Hơi thở cũng trở nên đặc biệt dồn dập.

Cánh cửa đá này.

đã từng xuất hiện qua ở trong giấc mộng của hắn! Cuối cùng ta nhắc nhở các ngươi một câu.

Trong lúc tâm thần mọi người ở nơi này đang dao động bất ổn, Đỗ Lăng Phỉ ở giữa không trung, nhẹ giọng mở miệng nói.

Âm thanh vừa ra, lập tức gần nghìn người bốn mạch trên quảng trường, mỗi người đều ngẩng đầu nhìn lên.

Địa điểm thí luyện là một mảnh cực lớn phạm vi.

Mặc dù không phải là vô tận, nhưng cũng là một nơi rất bao la.

Nơi đó chia ra làm bốn khu vực.

Theo thứ tự là đầm lầy dưới vực sâu, rừng cây hoang dã, bình nguyên rộng lớn cùng với sa mạc hoang! Ở bên trong địa điểm thí luyện, tất cả các ngươi mang theo pháp bảo đi vào đó, cũng không thể sử dụng được.

Phải chú ý hơn tới linh lực của các ngươi.

Bởi vì ở bên trong địa điểm thí luyện, không chỉ pháp bảo không thể sử dụng, ngay cả linh lực cũng loãng.

Muốn sinh tồn ở nơi đó, thậm chí thu được thành công trong lần thí luyện này, cần các ngươi phải khống chế rất mạnh đối với linh lực của bản thân.

Đồng thời.

ở bên trong địa điểm thí luyện, cũng tồn tại rất nhiều pháp bảo vô chủ.

Nghĩ biện pháp nhận được những pháp bảo này, ở bên trong địa điểm thí luyện này sẽ khiến cho chiến lực các ngươi tăng lên rất nhiều.

Đồng thời, cũng càng có cơ hội thí luyện thành công! Hơn nữa lần này tiến vào địa điểm thí luyện, không chỉ là các ngươi.

Còn có các thị vệ của Thông Thiên Đảo ta.

Bọn họ sẽ do ta dẫn đầu đội, chịu trách nhiệm giám sát thí luyện lần này, quyết định phán xét cùng cân nhắc!Đỗ Lăng Phỉ chậm rãi mở miệng.

Khi nàng vừa nói ra lời này, mọi người trên quảng trường lập tức có chút yên lòng đối với địa điểm thí luyện lần này.

Dù sao, nếu chỉ có chính bọn họ, còn có người do dự.

Nhưng hiện tại ngay cả thị vệ Thông Thiên Đảo cũng đi vào tham dự.

Quan trọng hơn chính là Đỗ Lăng Phỉ thân là sứ giả Thông Thiên cũng đi vào, trong lòng bọn họ cũng thả lỏng không ít.

Nhất là Vân Lôi Song Tử, Thiên Quỷ Tử cùng với Linh Tiên thượng nhân càng thở phào nhẹ nhõm.

Bọn họ đối với thân phận của Đỗ Lăng Phỉ, mặc dù không có đáp án xác định, nhưng dù sao cũng là Thiên Nhân nhiều năm, trong lòng ít nhiều cũng có suy đoán.

Mắt thấy Đỗ Lăng Phỉ tự mình đi, bọn họ cuối cùng cảm thấy địa điểm thí luyện này tuy có nguy hiểm nhất định, nhưng cuối cùng vẫn được thiết lập để lựa chọn ra đệ tử của Thiên Tôn!Mắt thấy mọi người rõ ràng yên lòng hơn, Đỗ Lăng Phỉ hít một hơi thật sâu, tay phải giơ lên, chỉ một ngón tay về phía cửa đá.

Địa điểm thí luyện.

Mở ra!Theo lời nàng nói vừa truyền ra, vòng xoáy ở xung quanh cánh cửa đá này lập tức tăng thêm lực hút.

Tiếng sấm ngập trời vang lên.

Cái khe cửa kia lại bị kéo lại lại mở ra một phần.

Nhất thời phạm vi hàn khí từ bên trong càng khuếch tán ra càng lớn hơn.

Mặc dù hàn khí nặng nề, nhưng lúc này lại không ngăn cản được sự nhiệt tình trong lòng của mọi người.

Lập tức liền có người thoáng một cái, lao thẳng đến phía cửa đá.

Sau đó lục tục có thân ảnh gào thét lao tới, bước vào cửa đá!Tu sĩ của ba mạch tây, nam, bắc cộng lại là sáu bảy trăm người.

Còn có mấy trăm thị vệ của Thông Thiên Đảo, lúc này phần lớn bay ra, lao thẳng đến cửa đá.

Sau khi đám người của Tinh Không Đạo Cực Tông nhìn nhau một cái, mỗi người hít một hơi thật sâu, bay về phía cửa đá.

Trương Đại Bàn có chút do dự, nhìn về phía Bạch Tiểu Thuầη gật đầu, sau đó cũng bay ra.

Mắt thấy đám người Tống Khuyết, Triệu Thiên Kiêu, Bạch Lân đều nhảy vào trong cánh cửa đá, trong mắt Bạch Tiểu Thuầη cũng lộ ra quyết tâm.

Thoáng cái thân thể hắn đã lao thẳng đến cánh cửa đá.

Nhưng ngay khi hắn đến phía ngoài cánh cửa đá, muốn bước vào trong, bảy tám người trong đám thị vệ của Thông Thiên Đảo cũng đồng thời đến đây.

Trong bảy tám người này còn có cả Hầu Tiểu Muội l.

Tiểu Thuần ca ca, ca ca phải cố gắng lên.

Hầu Tiểu Muội cười híp mắt nhỏ giọng mở miệng nói.

Nàng cùng Bạch Tiểu Thuầη đi vào bên trong cửa đá.

Bạch Tiểu Thuầη sửng sốt.

Lúc trước mặc dù hắn cũng chú ý tới Hầu Tiểu Muội ở bên trong thị vệ, nhưng lại không nghĩ tới, Hầu Tiểu Muội lại có thể sẽ tiến vào địa điểm thí luyện lần này.

Thật sự Hầu Tiểu Muội tu vi chỉ là Kết Đan, tiến vào địa điểm thí luyện này, theo Bạch Tiểu Thuầη rất nguy hiểm.

Tại sao nàng cũng tới vậy? Trở ra cho ta.

Nơi này nhất định rất nguy hiểm.

Bạch Tiểu Thuầη có chút lo lắng, vội vàng mở miệng nói.

Tốt.

Có Tiểu Thuần ca ca bảo vệ ta, vậy quá tốt.

Hầu Tiểu Muội trợn trừng mắt, che miệng cười.

Đây vốn chỉ là lời nói bình thường.

Nhưng lúc này Bạch Tiểu Thuầη tới gần Hầu Tiểu Muội, lại mơ hồ cảm thấy có cái gì đó không đúng.

Hắn cảm nhận được trên người Hầu Tiểu Muội, lại có thể truyền ra một ít khí tức âm u lạnh lẽo, khiến cho hắn rất khó chịu.

Hắn còn chưa kịp cẩn thận suy nghĩ tìm hiểu, đã bước vào cửa đá.

Nhất thời hàn khí bên trong cửa đá lại lập tức khuếch tán ra trong phạm vi lớn, hòa tan khí tức âm u lạnh lẽo mà Bạch Tiểu Thuầη vừa cảm nhận được ở trên người của Hầu Tiểu Muội.

Trong khoảng thời gian ngắn, hắn có phần không phân biệt rõ được.

Khí tức âm hàn trên người Hầu Tiểu Muội là là bản thân này tản ra, hay là do cánh cửa đá này tạo thành.

Nhưng trong chớp mắt đó, trong lòng hắn lại có sự cảnh giác.

Mà quan sát tám phương, chỉ thấy được một mảnh mơ hồ.

Thật sự có một lực truyền tống kinh người chợt vận chuyển, căn bản cũng không cho mọi người có thời gian kịp thích ứng.

Nhất thời truyền tống trận bên trong cửa đá liền trực tiếp mở ra.

Trong khoảng thời gian ngắn, những tiếng ầm ầm vô cùng mãnh liệt, giống như tiếng sấm lại trực tiếp nổ mạnh ở bên tai của Bạch Tiểu Thuầη cùng với mọi người chung quanh hắn.

Theo tiếng nổ rung chuyển trời đất vang lên, có một cảm giác xé rách mãnh liệt từ bên trong hư vô bốn phía xung quanh nơi này, bỗng nhiên truyền ra, giống như lực hút cùng sức đẩy bạo phát.

Toàn thân Bạch Tiểu Thuầη chấn động.

trước mắt nhất thời hoa lên.

Thậm chí lực truyền tống này quá mức cường hãn, cho nên cảm giác xé rách này giằng co trong thời gian mười hơi thở, mới chậm rãi tiêu tan.

Thời điểm lực lượng này hoàn toàn biến mất, Bạch Tiểu Thuầη chỉ cảm thấy có một lực mạnh dường như đang trùng kích ở trên người mình.

Trong phút chốc, hắn lại giống như bị trực tiếp đẩy ra ngoài.

Thiên địa đều đang nghịch chuyển.

Trước mắt hắn lại hoa lên một cái.

Thời điểm hắn lại nhìn thấy rõ ràng một lần nữa, thân ảnh của hắn thình lình xuất hiện ở trong một mảnh.

thế giới xa lạ!Đây là một mảnh sa mạc.

Phía xa có bão cát bay khắp bầu trời, hình thành biển cát cực lớn đang gào thét lao về phía hắn.

Từ phía xa nhìn lại, bão cát này giống như có lực lượng đủ kinh thiên động địa.

Nó đi qua nơi nào, núi cát bên trong sa mạc cũng sẽ bị san thành bình địa!Mà điều càng khiến cho Bạch Tiểu Thuầη kinh hãi, chính là ở trong cơn bão cát nhanh chóng đến gần kia, hắn cuối cùng nhìn thấy được một bóng người bị cuốn vào bên trong.

Hình sáng của người này bị bão cát che phủ, nhìn không rõ ràng.

Nhưng từ vạt áo cuốn lên có thể phán đoán được, đó chắc là tu sĩ Long Đằng Quỷ Hải Tông.

Hắn đang phát ra những tiếng kêu thê lương thảm thiết.

Mắt thường có thể thấy được, thân thể hắn ở trong cơn bão cát này, trực tiếp đã bị chia năm xẻ bảy, ầm ầm nổ tung.

Máu tươi khuếch tán, cũng chỉ là nhuộm đỏ bụi bặm bão cát trong phạm vi nhỏ.

Trong chớp mắt, ngay cả huyết sắc này cũng bị xóa đi.

Bão cát vẫn bạo phát, lúc này chỉ cách chỗ của Bạch Tiểu Thuầη không được trăm trượng.

Cuồng phong vô tận khiến cho Bạch Tiểu Thuầη hít một hơi lạnh, tâm trạng có phần rét lạnh.

Bốn phía xung quanh trong phạm vi vô tận này đều chỉ là một mảnh cát vàng.

Lúc này ngoại trừ Bạch Tiểu Thuầη ra, không còn có bóng người thứ hai.

Bầu trời là màu tím.

Nhưng thời điểm những ánh sáng màu tím quỷ dị chiếu xuống mặt đất, rốt cuộc không ảnh hưởng tới ánh mắt của tu sĩ, khiến người ta có thể nhìn thấy rõ ràng tất cả.

Bạch Tiểu Thuầη không kịp suy nghĩ nhiều.

Sau khi hắn nhìn rõ bốn phía xung quanh, thân thể hắn lập tức lại đột nhiên lui về phía sau.

Vừa lùi lại một bước, hắn đã phát hiện ra toàn thân đau nhức từng trận.

Nhưng những đau nhức này cũng chỉ giằng co trong thời gian mấy hơi thở, liền lập tức tiêu tan.

Cũng chính là ở trong chớp mắt khi hắn lui ra phía sau, bão cát đã cuốn tới.

Khắp bầu trời cát vàng từ bốn phía xung quanh hắn trực tiếp gào thét lao qua.

Vô số cát đá đánh vào trên người của Bạch Tiểu Thuầη, khiến cho trong lòng Bạch Tiểu Thuầη chợt chấn động.

Hắn rốt cuộc đã biết đệ tử Long Đằng Quỷ Hải Tông kia sau khi bị cuốn vào trong bão cát, hoàn toàn không có một chút sức lực nào chống lại, đã bị xé rách ra trong nháy mắt.

Thật ra.

bất kỳ một hạt cát nào ở bên trong sa mạc này, đều có đầy đủ lực thần thông có thể so sánh được với Nguyên Anh sơ kỳ.

Trong bão cát có vô số cát đá.

Bởi vậy, chúng hình thành lực sát thương, cũng đủ khiến cho da đầu người khác tê dại.

Càng không nói đến bị cuốn vào trong đó, bị trực diện trùng kích.

Trừ điều đó ra, bên trong bão cát này còn tồn tại một lực hút kinh người, khiến người ta một khi bị cuốn vào, sẽ rất khó giãy thoát ra được.

Lúc này Bạch Tiểu Thuầη thở dốc có chút gấp gáp.

Mặc dù hắn da dày thịt béo, còn có tu vi Thiên Nhân.

Nhất là lực lượng thân thể của hắn không nói có thể không để ý tới thần thông có thể so với với Nguyên Anh sơ kỳ.

Nhưng hắn nhạy bén, cảm nhận thấy được, ở bên trong khu vực trung tâm của bão cát ẩn chứa lực lượng khủng khiếp.

Cho dù là hắn, cũng không kiên trì được bao lâu.

Đây là địa điểm thí luyện quỷ gì vậy.

Làm sao có thể nguy hiểm như vậy!Bạch Tiểu Thuầη có chút kinh hãi.

Nhất là ở dưới lực hút của nơi này, hắn phát hiện thân thể mình lại có thể không tự chủ được, dần dần bị hút về phía khu vực trung tâm bão cát.

Nhìn bốn phía xung quanh đều là cát vàng.

Căn bản không thể nhìn thấy rõ phương hướng.

Nếu như đổi lại là tu sĩ Nguyên Anh ở chỗ này, cho dù là nửa bước Thiên Nhân đều nhất định sẽ tuyệt vọng.

Nhưng Bạch Tiểu Thuầη thân là tu sĩ Thiên Nhân, lúc này mặc dù trong lòng lộ vẻ xúc động, nhưng vẫn có không ít biện pháp để rời khỏi nơi này ra ngoài.

Hắn hoàn toàn không có một chút do dự nào, lập tức triển khai Bất Tử Cấm.

Trong một tích tắc này, tốc độ thân thể hắn đã trực tiếp đạt đến một trình độ cực hạn.

Mặc dù lực hút này không tầm thường, nhưng tốc độ của Bạch Tiểu Thuầη càng kinh người hơn.

Do đó hình thành một lực lượng đối chọi, ầm ầm phát ra một tiếng nổ.

Bóng dáng của Bạch Tiểu Thuầη giống như mũi tên rời cung, trong chớp mắt đã lao đi thật xa, một đường thứ gì ngăn cản đều bị đập bay.

Khiến cho vô số cát đá rơi vào trên người hắn đều bị tan vỡ bị phá hủy.

Thân thể hắn chợt chạy ra khỏi phạm vi bão cát này.

Hoàn toàn không có một chút do dự nào, sau khi Bạch Tiểu Thuầη lao ra, tốc độ vẫn giữ nguyên, trực tiếp một hơi thở bay ra ngoài mấy trăm dặm.

Lúc này trong lòng hắn vẫn còn khiếp sợ, mới quay đầu nhìn về phía trong thiên địa xa đằng sau.

Bão cát nơi đó kinh thiên giống như nối liền trời đất.

Đứng ở vị trí này nhìn lại, có thể thấy phạm vi bão cát này rất rộng.

Trong đó mơ hồ có tiếng nổ vang truyền đến.

Còn có những tia chớp giống như đang chạy ở bên trong bão cát nơi này.

Địa điểm thí luyện này cũng quá kinh khủng đi!Bạch Tiểu Thuầη mở to mắt, hồi tưởng lại cảnh tượng vừa rồi.

Hắn có thể xác định, ở trong bão cát đó, bất kỳ một Nguyên Anh nào cũng sẽ phải bị diệt vong.

Nếu không có thủ đoạn đặc biệt, tuyệt đối sẽ không có khả năng sống sót.

Còn có cả truyền tống trước đó nữa.

Loại cảm giác bị kéo lại như vậy, không biết gấp bao nhiêu lần so với truyền tống trận bình thường.

Dựa theo suy tính, điều này nói rõ hoặc chính là phạm vi truyền tống lần này cực lớn, tới mức không có cách nào hình dung.

Hoặc là.

chính truyền tống đến nơi đây, cần phá vỡ vách ngăn dầy, không có cách nào tưởng tượng được!Thời điểm Bạch Tiểu Thuầη kinh hãi, đối với việc lần này đi tới nơi này, hắn ít nhiều có một ít hối hận.

Nhưng vừa nghĩ tới Thọ Nguyên Đan, hắn lại hung hăng cắn răng một cái.

Thân thể thoáng một cái, tiếp tục đi về phía trước.

Trên đường đi hắn cũng thử sử dụng pháp bảo.

Hắn phát hiện, tuy túi đựng đồ có thể mở ra bình thường, nhưng mỗi lần lấy ra cùng để vào vật phẩm, đều sẽ tiêu hao không ít linh lực.

Ở địa điểm thí luyện này, pháp bảo lấy ra thật giống như bị ngăn cách, không có cách nào thi triển, giống như phế phẩm.

Đồng thời, lần này truyền tống, hiển nhiên là phân tán gần nghìn tu sĩ của bốn mạch ở các phạm vi trong địa điểm thí luyện này.

Nơi đây lại cực lớn.

Bọn họ muốn gặp nhau, phải xem vận khí.

Chỉ có điều, cũng may ngọc giản truyền âm còn có thể sử dụng được.

Chỉ là phạm vi của nó cũng rút nhỏ đi quá nhiều.

Bạch Tiểu Thuầη cảm thụ một chút sóng dao động từ bên trong ngọc giản truyền âm.

Dựa vào tu vi Thiên Nhân của hắn, lập tức phán đoán được, phạm vi ngọc giản này đã thu nhỏ lại đến bên trong ngàn dặm.

Mà vượt quá ngàn dặm, tin tức lại không thể truyền ra được.

Ngoại trừ những điều này, địa điểm thí luyện này còn có một tình huống khiến cho người ta cảm thấy không ổn.

Đó chính là linh lực.

So với bên ngoài, linh lực ở đây có mức độ chênh lệch quá lớn, cực kỳ loãng.

Có thể tưởng tượng được, tất cả những điều này nhất định sẽ khiến cho gần như tất cả tu sĩ đều không mấy thích ứng được.

Nhưng đối với Bạch Tiểu Thuầη mà nói, linh lực lại không phải là vấn đề.

Ở đây cho dù linh lực lại loãng đi nữa, nhiều nhất là không khác biệt lắm so với Man Hoang mà thôi.

Bạch Tiểu Thuầη ở Man Hoang sinh hoạt nhiều năm, sớm đã thành thói quen, khiến cho linh lực của mình yên tĩnh xuống.

Ở thời gian cần thiết, mới có thể bạo phát ra.

Huống hồ quan trọng nhất chính là, lực lượng thân thể của hắn cường hãn.

Cho dù không cần tu vi thần thông, chiến lực của hắn cũng vẫn là Thiên Nhân.

Chỗ nguy hiểm như vậy, đám người Hầu Tiểu Muội, Trương Đại Bàn, Tống Khuyết Bạch Lân.

nhất định sẽ gặp nguy hiểm.

Bạch Tiểu Thuầη nghĩ tới đây, lại nghĩ đến khí tức âm u lạnh lẽo trên người Hầu Tiểu Muội không biết có phải là do mình gặp ảo giác hay không? Hơi thở của hắn nhất thời trở nên gấp gáp.

Hắn có chút nóng nảy, lấy ra ngọc giản truyền âm, không ngừng truyền đi tin tức.

Cứ như vậy, chỉ cần có người ở trong ngàn dặm quanh hắn, liền có thể nhận được hắn truyền âm.

Nếu đáp lại, cũng có thể nhanh chóng chạy tới.

Ở bên trong nơi thí luyện chia ra làm bốn khu vực.

Theo thứ tự là sa mạc, đầm lầy, bình nguyên, rừng cây.

Bốn bốn khu vực này không phải đan xen lại cùng một chỗ, mà bị từng dãy núi ngang dọc ngăn cản, phân ra.

Toàn bộ phạm vi to lớn, không nói là vô biên vô hạn, nhưng có thể nói là diện tích mênh mông vô hạn.

Cùng lúc đó, ở trong nơi thí luyện này cất giấu nguy cơ kinh người.

Ở bên trong bốn khu vực này, bất luận là thiên tai giống như bão cát vậy, hay là là một ít tồn tại kỳ dị, đều sẽ hình thành phá hủy gần như diệt sạch đối với tất cả những người đến đây.

Nếu như nói trước khi đám người bốn mạch tiến vào đây, chỉ là có chút phán đoán đối với độ khó của nơi thí luyện này.

Như vậy hiện tại sau khi bước vào nơi đây, gần như tất cả tu sĩ của bốn mạch, mỗi người đều hoảng sợ vô cùng, tâm thần càng chấn động mãnh liệt.

Nơi thí luyện này.

đã không thể dùng hai chữ nguy hiểm để hình dung nữa.

Ở đây gần như chính là một chỗ.

đất chết có đến mà không có về!Lúc này, ở trong khu vực đầm lầy, vị thiên kiêu Nguyên Anh đại viên mãn Thạch Nghiêm ngạo nghễ vô cùng của tây mạch Thái Đấu Hám Nguyệt Tông đang lộ ra vẻ mặt sợ hãi.

Ở trong đầm lầy vô tận này, sắc mặt hắn tái nhợt, cẩn thận từng chút một đi về phía trước.

Áo của hắn đã bị rách.

Thậm chí trên người cũng không thiếu vết máu.

Từ sau khi bị truyền tống đến nơi đây, hắn tận mắt nhìn thấy cái chết ba lần.

Trọng điểm.

còn là những tồn tại giết người ẩn nấp ở bên trong đầm lầy này chính là một đám sinh linh giống như đỉa vậy.

Bình thường, trong phút chốc mấy nghìn con đồng thời chen chúc tới.

Trong nháy mắt bao trùm toàn thân của một tu sĩ.

Sau một lần hít thở, khi những con đỉa này đều chui vào đầm lầy, lưu lại, chỉ có một cái xác khô không có một chút máu nào.

Thời điểm những cái xác khô này ngã xuống đầm lầy, bị chìm xuống, sẽ bị một ít tiểu trùng có hình dạng như sợi tơ, nhanh chóng chui vào bên trong cơ thể của xác khô, giống như ở bên trong xây tổ.

Tất cả những điều này khiến cho vị thiên kiêu Thái Đấu Hám Nguyệt Tông này phải một đường không ngừng kinh hồn.

Không chỉ có hắn như vậy.

Vị tu sĩ Nguyên Anh đại viên mãn của nam mạch Long Đằng Quỷ Hải Tông cũng như vậy.

Vị Tôn Ngô kia toàn thân màu xanh, thoạt nhìn giống như lệ quỷ.

Giờ khắc này hắn đang ở bên trong bình nguyên, nhìn xung quanh dường như mênh mông vô bờ.

Nhưng thân thể hắn cũng không ngừng run rẩy, đứng ở nơi đó.

càng không dám hoạt động cho dù chỉ là một bước chân.

Hắn đã đứng ở chỗ này rất lâu.

Chung quanh hắn không ngờ tồn tại một đám muỗi kinh người, ước chừng hơn vạn con!Những con muỗi này, mỗi một con đều có kích thước rất lớn.

Lúc này chúng tạo thành một đàn vù vù bay nhanh ở trên thảo nguyên.

Nếu không phải Tôn Ngô có bí pháp đặc biệt, khiến cho hắn chỉ cần không di chuyển, những con muỗi này sẽ không cảm giác được sự tồn tại của hắn, sợ là lúc này hắn đã sớm bị chềt rồi.

Cửu Thiên Vân Lôi Tông cũng vậy.

Lôi Nguyên Tử, giống như hầu tử, đang ở bên trong rừng rậm.

Nhưng sắc mặt hắn lại khó coi vô cùng.

Trên trán hắn đầy mồ hôi.

Hắn đang tăng tốc bỏ chạy.

Phía sau hắn không ngờ có một đám hầu tử mắt đỏ.

Bất kỳ một còn nào, dường như đều có lực lượng lớn vô cùng, đang hưng phấn truy kích.

Về phần đám người Trương Đại Bàn, Bạch Lân, Triệu Thiên Kiêu, Tả Đạo, Tống Khuyết đều như vậy.

Bọn họ bị phân tán ở trong bốn khu vực, thần sắc lo sợ không yên, trong lòng run sợ.

Mức độ nguy hiểm ở nơi thí luyện này, vượt ra khỏi sự tưởng tượng của mọi người.

Nhưng lúc này cho dù bọn họ muốn rời khỏi, cũng không có cách nào làm được.

Bọn họ chỉ có thể kiên trì, lấy bảo toàn tính mạng là việc chính!Mà giờ khắc này, Bạch Tiểu Thuầη đang ở bên trong sa mạc triển khai tốc độ nhanh chóng, bay nhanh về phía trước.

Đoạn đường này, hắn thấy được ở bên trong sa mạc vô tận có ít nhất bảy cơn bão cát ngập trời đang chuyển động, tràn uy áp lực, khiến cho hắn cũng không ngừng kinh hãi.

Nếu như chỉ là những thiên tai thì cũng thôi.

Bạch Tiểu Thuầη dựa vào thần thức Thiên Nhân, còn nhận thấy được ở dưới nền đất của sa mạc này không ngờ che giấu vô số chấn động.

Những chấn động này cho hắn cảm giác tràn ngập sự hung tàn.

Còn có vài chấn động như vậy, rốt cuộc có thể so với Thiên Nhân bình thường.

Lúc này cho dù Bạch Tiểu Thuầη bay nhanh trong không trung, nhưng hắn vẫn cảm nhận được, ở dưới sa mạc nơi này, những chấn động này có thể so sánh được với chấn động của Thiên Nhân, đang ở phía dưới cùng mình duy trì phương hướng giống nhau.

Hiển nhiên là tự xem mình trở thành con mồi.

Nơi thí luyện này Nguyên Anh căn bản cũng không thể bước vào.

Ở chỗ này.

Chỉ có tu vi Thiên Nhân mới có thể tạo được một ít tác dụng! Đáng chết.

Sử dụng một vị trí đệ tử, có thể tập trung tu sĩ Nguyên Anh bốn mạch ở chỗ này.

Thiên Tôn.

Hắn rốt cuộc muốn làm gì? Mà nơi đây.

rốt cuộc là bí cảnh gì!Trong lòng Bạch Tiểu Thuầη có phần lo lắng.

Một mặt là lo lắng đối với đám người Trương Đại Bàn.

Một phần khác lại là lo lắng cho Hầu Tiểu Muội.

Chỉ có điều nghĩ đến Hầu Tiểu Muội thân là thị vệ.

Nói như vậy, ở trên phương diện an toàn hẳn là có thể đỡ hơn so với những tu sĩ bốn mạch bọn họ một chút.

Trong lòng hắn có chút thả lỏng, nhưng vẫn còn lo lắng.

Hắn muốn nhanh chóng tìm được mọi người.

Nhưng ngay khi Bạch Tiểu Thuầη đang nhanh chóng đi về phía trước, bỗng nhiên, tâm hắn chợt đập mạnh.

Trong chớp mắt thân thể hắn triển khai lay Hám Sơn Tràng, có thể dùng tốc độ một cái chớp mắt bạo phát ra, giống như na di, trong chớp mắt đã xuất hiện ở cách nơi ban đầu đến trăm trượng.

Gần như ngay trong chớp mắt khi Bạch Tiểu Thuầη giống như di chuyển trong chớp mắt, lao ra, trên mặt đất truyền đến vài tiếng nổ vang ngập trời.

Có tám tàn ảnh trực tiếp từ trong mặt đất của sa mạc ầm ầm lao ra, phóng thẳng đến chỗ Bạch Tiểu Thuầη đứng lúc trước.

Tám tàn ảnh này đều là màu đỏ.

Lúc này, sau khi vồ hụt, Bạch Tiểu Thuầη lập tức lại thấy rõ hình dáng của bọn chúng.

Không ngờ đó là tám con quái vật khổng lồ giống như giòi bọ phóng đại vô số lần.

Mỗi còn đều có kích thước khoảng chừng mấy trăm trượng, toàn thân đầy dịch dính, màu đỏ, không có mắt.

Toàn bộ phần đầu đều là cái miệng cực lớn của nó.

Có thể thấy từ trong miệng bọn chúng lan tràn tới phần bụng là từng hàng răng sắc nhọn khiến người ta nhìn thấy mà giật mình!Còn có một con trong đó, trên đỉnh đầu có một vòng sáng hư ảo màu đỏ, tản ra lực kỳ dị, khiến cho thân thể những con trùng này chỉ cần vặn vẹo, cũng khiến hư vô phát ra âm thanh giống như bị bị quật.

Mà nó tản ra sóng dao động cũng là cường hãn nhất, có thể so sánh với Thiên Nhân trung kỳ.

Số còn sót lại cũng có thể so sánh với Thiên Nhân sơ kỳ.

Lúc này trong khi cuồng bạo, dưới một đòn vồ hụt, bọn chúng lập tức chuyển động phương hướng, phát ra âm thanh gào thét, lại nhằm về phía Bạch Tiểu Thuầη.

Hơi thở của Bạch Tiểu Thuầη có chút dồn dập.

Nếu chỉ là tám con trùng này thì cũng thôi.

Nhưng hắn lập tức lại nhận thấy được, theo tám con trùng này xuất hiện, mặt đất bên trong sa mạc, rốt cuộc có vô số sóng dao động từ bốn phương tám hướng đang nhanh chóng lao về phía bên này.

Sợ là không bao lâu nữa sẽ có nhiều con trùng khác đều lao ra.

Vừa nghĩ tới toàn bộ phía dưới sa mạc, tồn tại vô số những con trùng này, thân thể Bạch Tiểu Thuầη lại giật mình một cái, kinh hãi run sợ.

Hắn cảm thấy mình rơi vào hang trùng.

Lúc này thoáng một cái, hắn chợt nhanh chóng chạy trốn.

Chỉ là mặc cho Bạch Tiểu Thuầη chạy trốn như thế nào, cứ cách một khoảng thời gian, đều sẽ có con trùng từ bên trong mặt đất lao ra, nỗ lực ngăn cản.

Hơn nữa tình huống như vậy càng lúc càng nhiều.

Bạch Tiểu Thuầη cuối cùng nổi giận.

Khinh người quá đáng!Trong lòng Bạch Tiểu Thuầη giận dữ nhưng cũng thầm rầu rĩ.

Hắn biết tiếp tục như vậy cũng không phải là biện pháp.

Sợ là cuối cùng rất khó chạy thoát được.

Trừ phi là khiến cho những trùng này buông tha mình.

Mà biện pháp buông tha, chỉ có một.

Chính là chấn áp!Nghĩ tới đây, Bạch Tiểu Thuầη hung hăng cắn răng một cái.

Trong chớp mắt khi tám con trùng cát một lần nữa xuất hiện, muốn tới ngăn cản hắn đi về phía trước, Bạch Tiểu Thuầη gầm khẽ một tiếng.

Hắn không tiếp tục bỏ chạy nữa, mà thoáng một cái dưới, trực tiếp đã đến trước mặt một trùng sát có thể so sánh với Thiên Nhân sơ kỳ.

Tay phải hắn giơ lên, hung hăng đánh một quyền về phía thân thể của nó!Không có dùng tu vi, chỉ là thân thể, nhưng vẫn có thể phát ra lực dời núi lấp biển.

Tu sĩ Thiên Nhân sơ kỳ ở trước mặt Bạch Tiểu Thuầη cũng có thể bị giết chết dễ dàng giống như bẻ một nhánh cây khô, càng không cần phải nói tới những con trùng cát.

Một quyền đánh xuống, truyền ra một vụ nổ lớn.

Thời điểm tiếng phát nổ truyền ra thật xa, thân thể con trùng cát này chợt run lên, trực tiếp tan vỡ nổ mạnh.

Nửa đoạn thân thể ầm một tiếng, đập vào trong sa mạc, dâng lên không ít cát bụi.

Mắt thấy bạn đồng hành của mình chết, những con trùng cát khác nhất thời điên cuồng, gào thét, đồng thời lao về phía Bạch Tiểu Thuầη.

Càng có từng tia chớp, thình lình từ trong miệng bọn chúng bạo phát ra.

Cũng chính là vào lúc này, phía xa trong thiên địa không ngờ có một bóng người đang nhanh chóng lao về phía trước.

Người này chính là một trong Vân Lôi Song Tử của Cửu Thiên Vân Lôi Tông.

Nếu như dựa theo ca ca đệ đệ mà tính, hắn chắc hẳn được xem như là đệ đệ.

Thân bên trái của hắn héo khô.

Thân phía bên phải lại lớn, hình dáng mặc dù quỷ dị, nhưng về phương diện tốc độ lại có chỗ kinh người của hắn, có thể nhanh chóng vô cùng.

Thậm chí so sánh với Bạch Tiểu Thuầη trước đó, hình như cũng nhanh hơn không ít.

Người này dù sao cũng là Thiên Nhân trung kỳ, lại có bí pháp của Cửu Thiên Vân Lôi Tông.

Ở phương diện tốc độ vốn đã kinh người.

Lúc này hắn lao nhanh, xuyên qua bên trong sa mạc này.

Phía sau từng trùng biển không ngừng truy kích.

Số lượng phải có tới hơn vạn con.

Nhưng chúng lại không có cách nào đuổi theo kịp hắn.

Ban đầu, Vân Lôi Tử là nhanh chóng chạy thẳng về phía trước.

Nhưng sau khi hắn chú ý thấy Bạch Tiểu Thuầη ở đây, ánh mắt hắn chợt lóe lên.

Nhất là khi nhìn thấy con trùng sát đỉnh đầu có vòng sáng màu đỏ ở bên cạnh Bạch Tiểu Thuầη, có thể so sánh được với Thiên Nhân trung kỳ, trong mắt của hắn thoáng lộ ra một tham lam.

Trong nháy mắt, thân ảnh của hắn rốt cuộc dừng lại.

Những con trùng cát phía sau, mắt thấy đã sắp đuổi kịp.

Thoáng một cái, hắn duy trì tốc độ lại có thể lao thẳng đến chỗ của Bạch Tiểu Thuầη!Rõ ràng hắn là muốn dẫn dụ vô số những con trùng cát ở phía sau hắn tới chỗ Bạch Tiểu Thuầη!Gần như trong nháy mắt, khi Vân Lôi Tử vừa xuất hiện, Bạch Tiểu Thuầη đã lập tức chú ý tới người này.

Nhất là đàn trùng cát khủng khiếp ở phía sau đối phương kia, càng làm cho đồng tử của Bạch Tiểu Thuầη co lại.

Vân Lôi Tử này… lại muốn tới hãm hại ta!Bạch Tiểu Thuầη trừng mắt.

Hắn cảm nhận được ác ý thật sâu của Vân Lôi Tử này đồng thời, cũng chú ý tới ánh mắt đối phương đảo qua con trùng cát đỉnh đầu có vòng sáng màu đỏ kia.

Hắn vốn không phải muốn tới chỗ của ta.

Mà sau khi nhìn thấy được con trùng cát này, hắn mới thay đổi phương hướng.

Bạch Tiểu Thuầη lập tức hiểu ra.

Lúc ra tay, hắn làm ra vẻ lao thẳng đến con trùng cát đỉnh đầu có vòng sáng màu đỏ kia.

Thấy ta tới, Bạch Tiểu Thuầη này lại còn không đi? Đó chính là ngươi muốn chết!Lôi Nguyên Tử tận mắt nhìn thấy như vậy, trong mắt có hàn quang lóe lên.

Tốc độ của hắn nhanh hơn.

Trong phút chốc, hắn lại thẳng đến chỗ của Bạch Tiểu Thuầη.

Những con trùng cát ở phía sau hắn đều đang gào thét, đuổi sát theo sau.

Ở thời điểm Lôi Nguyên Tử tới gần, Bạch Tiểu Thuầη chợt xoay người người, cuối cùng trong phút chốc thay đổi phương hướng, không tiếp tục nhằm về phía con trùng cát đỉnh đầu có vòng sáng màu đỏ nữa, Mà hắn cất bước, lao thẳng đến chỗ của Vân Lôi Tử.

Khóe miệng Vân Lôi Tử lộ ra một sự châm chọc, giống như nhìn thấu thủ đoạn của Bạch Tiểu Thuầη.

Gần như trong một khắc khi nhìn thấy Bạch Tiểu Thuầη xoay người lại, thân thể hắn lại chợt trở nên mơ hồ.

Sự mơ hồ này chẳng những dùng mắt thường không thể nhìn thấy, thậm chí ngay cả trên phương diện thần thức, cũng mơ hồ giống như không cảm giác được sự tồn tại của Vân Lôi Tử.

Đồng tử Bạch Tiểu Thuầη co lại.

Cũng chính là vào lúc này, rất nhiều trùng cát bị Vân Lôi Tử dẫn tới, đều giống như không phát hiện được Vân Lôi Tử, rốt cuộc trực tiếp tập trung vào Bạch Tiểu Thuầη, mang theo tiếng rít gào xông thẳng lên trời cao.

Chúng mở cái miệng lớn, từ bốn phương tám hướng đồng thời lao tới, giống như muốn bao vây xung quanh Bạch Tiểu Thuầη.

Sắc mặt Bạch Tiểu Thuầη nhất thời có chút khó coi.

Vân Lôi Tử vừa rồi triển khai thần thông, lập tức khiến hắn ở đây rơi vào thế cực kỳ bị động.

Lúc này ở bốn phía xung quanh có hơn vạn con trùng cát, đông nghịt.

Mặc dù phần lớn đều chì là những con trùng cát có thể so sánh với Nguyên Anh.

Chỉ có phần nhỏ là tương đương với Thiên Nhân, nhưng vẫn khiến cho Bạch Tiểu Thuầη cảm thấy khó chơi.

Nhất là.

Phía xa còn có Vân Lôi Tử đang nhìn chằm chằm vào hắn.

Sau một tiếng nổ lớn, bóng dáng của Vân Lôi Tử trong sự mơ hồ chớp mắt đã lui về phía sau.

Trong mắt hắn càng lộ rõ sự khinh miệt.

Chỉ là một kẻ mới tiến vào Thiên Nhân, cho dù là có chiến lực kinh người theo như đồn đại, nhưng phần lớn cũng chỉ là lời đồn mà thôi.

Nếu như hắn vừa nhìn thấy ta lại lập tức rời đi còn tốt.

Nhưng hắn lại ngu dốt như vậy, cũng chỉ có thể là hắn xui xẻo.

Vân Lôi Tử cười lạnh.

Hắn nheo mắt lại, từ phía xa đưa mắt nhìn Bạch Tiểu Thuầη bị vô số trùng cát vây quanh.

Tức giận trong lòng Bạch Tiểu Thuầη dần dần dâng lên.

Ác ý của Vân Lôi Tử này thật sự quá mức mãnh liệt.

Giữa hai người không có mối thù truyền kiếp.

Chỉ là vì con trùng cát này, đối phương lại có thể tàn nhẫn như vậy.

Điều này khiến cho lửa giận của Bạch Tiểu Thuầη hừng hực thiêu đốt.

Nếu như ta là Nguyên Anh thì cũng thôi.

Nhưng ta cũng là Thiên Nhân, Vân Lôi Tử này cuối cùng vẫn làm như vậy.

Điều này rất rõ ràng là khinh thường ta, khi dễ ta!Nghĩ tới đây, Bạch Tiểu Thuầη nheo mắt lại, thân thể lắc lư.

Có tiếng sấm vang vọng.

Những con trùng cát ở xung quanh hắn, mỗi con đều không ngừng tan vỡ nổ mạnh.

Huống hồ lúc trước tốc độ hắn quay ngược lại.

Rõ ràng vượt quá Thiên Nhân bình thường.

Có thể thấy được người này rất am hiểu ở trên phương diện tốc độ.

Nếu như ta muốn hiện tại đột nhiên lao ra, triển khai Bất Tử Cấm cùng Hám Sơn Chàng, mặc dù có khả năng đến gần hắn, nhưng người này nếu chạy trốn, hoặc là di chuyển ở đám trùng cát này, đối với ta sẽ rất bất lợi.

Trừ phi là dẫn dụ hắn tới gần thêm một chút.

Suy nghĩ trong đầu Bạch Tiểu Thuầη lập tức đảo qua trăm vòng.

Lúc này hắn hít một hơi thật sâu, làm ra vẻ xuống từ chỗ yếu xông ra ngoài, lao về phía Vân Lôi Tử.

Nhưng mỗi khi hắn lao ra được một chút, trên mặt Vân Lôi Tử đều lộ ra vẻ châm chọc, nhanh chóng rút lui.

Sau mấy lần, Bạch Tiểu Thuầη chẳng những không có đuổi kịp, ngược lại là thoạt nhìn càng xa hơn.

Đến cuối cùng, vẻ mặt của hắn dữ tợn, giống như hung hăng cắn răng.

Trong tiếng gầm nhẹ vang lên, hắn rốt cuộc không tiếp tục để ý tới Vân Lôi Tử nữa, mà lao thẳng về phía con trùng cát trên đỉnh đầu có vòng ánh sáng màu đỏ kia, trực tiếp ra tay.

Những tiếng nổ ầm ầm ầm vang vọng.

Tia chớp từ trong miệng rất nhiều con trùng biển ở bốn phía xung quanh phát ra, gần như bao trùm thiên địa, tràn ngập tám phương.

Bạch Tiểu Thuầη dần dần giống như cũng không phải là đối thủ của bọn chúng.

Lúc này con trùng cát trên đỉnh đầu có vòng sáng màu đỏ cũng phát ra âm thanh thê lương.

Ở dưới thần thông của Bạch Tiểu Thuầη, toàn thân nó chậm rãi tràn ngập vết thương, bộ dạng giống như bất cứ lúc nào cũng sẽ ngã xuống.

Vân Lôi Tử trước sau đều chú ý tới chỗ của Bạch Tiểu Thuầη.

Lúc này ánh mắt hắn lóe lên.

Mặc dù hắn không nhìn ra Bạch Tiểu Thuầη rốt cuộc có phải cố ý lộ ra yếu thế hay không, nhưng hắn đối với tốc độ của mình lại cực kỳ tự tin.

Giết người này không phải là mục đích.

Cướp giật pháp bảo trong cơ thể con trùng cát này, mới là mấu chốt.

Mắt Vân Lôi Tử nheo lại, tìm đúng cơ hội.

Thời điểm Bạch Tiểu Thuầη đánh một quyền rơi vào trên người trùng cát này, trùng cát này tru lên trong chớp mắt quay ngược lại, hắn chợt lao ra!Tốc độ cực nhanh, trực tiếp lại dâng lên sóng âm phá không.

Có tiếng nổ lớn vang lên, thân thể hắn giống như di chuyển trong chớp mắt.

Thời điểm hắn lại xuất hiện, không ngờ đã đến bên cạnh con trùng cát đỉnh đầu có vòng sáng màu đỏ kia.

Tay phải hắn giơ lên chợt đánh ra một trảo.

Đầu ngón tay tản ra ánh sáng màu đen.

Không đợi hạ xuống, đã khiến con trùng cát này phải bị tổn thương.

Tốc độ kia nhanh chóng vô cùng.

Mắt thấy tay hắn sắp nắm được cái vòng sáng màu đỏ trên đỉnh đầu của con trùng cát này.

Nhưng vào lúc này, trong mắt Bạch Tiểu Thuầη có hàn quang lóe lên.

Cuối cùng hắn trực tiếp triển khai ra Hám Sơn Chàng.

Ầm.

Một tiếng động vang lên.

Trong phút chốc tốc độ của hắn bạo phát.

Có một khí thế kinh người, từ trong cơ thể hắn xông thẳng lên troeì, giống như một ngọn núi nhanh chóng di chuyển về phía trước, một đường trực tiếp va chạm.

Ầm ầm ầm.

Những tiếng nổ vang vọng khắp nơi.

Tất cả những con trùng cát ngăn cản ở phía trước Bạch Tiểu Thuầη, mỗi con đều đang gào thét thê lương.

Tất cả tan vỡ nổ mạnh, khiến cho thân thể Bạch Tiểu Thuầη, giống như mũi tên rời cung, trực tiếp liền vọt tới trước người Vân Lôi Tử.

Tốc độ này cực nhanh lại có lực phá hoại cường đại, khiến cho trong lòng Vân Lôi Tử cũng thất kinh.

Ngay lập tức hắn hừ lạnh một tiếng, cực kỳ quyết đoán, trực tiếp buông tha vòng ánh sáng màu đỏ của con trùng cát.

Thân thể hắn nhanh chóng lui về phía sau.

Hắn có tự tin, với tốc độ của mình, cho dù là Thiên Nhân hậu kỳ cũng rất khó đuổi theo kịp.

Lúc này hắn rút lui, còn ở dưới trạng thái trước sau có triển khai bí pháp, tất cả trùng cát đều không cảm giác được sự hiện hữu của hắn.

Nhưng ngay khi Vân Lôi Tử sử dụng tốc độ kinh người của hắn để rút lui, trong mắt Bạch Tiểu Thuầη có hàn quang xẹt qua.

Bất Tử Cấm bỗng nhiên triển khai ra, khiến cho tốc độ của hắn ở trong chớp mắt này, trực tiếp bạo phát đến cực hạn, nhanh như tia chớp.

Ở trong một chớp mắt này tốc độ của hắn rốt cuộc vượt qua Vân Lôi Tử, lại trực tiếp đuổi theo.

Vì khoảng cách giữa hai bên quá gần, Bạch Tiểu Thuầη chớp mắt đã đuổi kịp.

Hắn hoàn toàn không có chút do dự nào, tay phải trực tiếp giơ lên, ra tay chính là.

Toái Hầu Tỏa!Đối mặt Vân Lôi Tử Thiên Nhân trung kỳ trước mắt này, sở dĩ Bạch Tiểu Thuầη sử dụng Toái Hầu Tỏa, không phải là để giết người, mà là vì.

hạn chế tốc độ kia.

Dù sao, lúc Toái Hầu Tỏa triển khai ra, sẽ có lực hút ở trình độ nhất định.

Trong nháy mắt, theo Toái Hầu Tỏa thi triển ra, lực hút này nhất thời bạo phát.

Sắc mặt Vân Lôi Tử chợt biến hóa.

Hắn lập tức cảm nhận được tốc độ thân thể của mình rốt cuộc chậm lại một ít.

Bạch Tiểu Thuầη này thật sự có chút tà môn!Hơi thở của Vân Lôi Tử bị kìm hãm.

Tất cả những điều này đều phát sinh chỉ trong chớp mắt.

Hắn không kịp nghĩ nhiều, cắn đầu lưỡi phun ra một búng máu.

Cuối cùng vào giờ phút này, tốc độ thân thể hắn vốn đã ở dưới tình trạng cực nhanh, lại một lần nữa bạo phát!Oong.

Một tiếng động phát ra.

Thân thể hắn hoàn toàn mơ hồ, giống như có lực vô tận ở bên trong thân thể bạo phát ra.

Chỉ cần một bước, liền có thể trực tiếp lùi đến mấy ngàn trượng.

Nhưng ngay khi hắn vừa muốn hạ bước chân xuống, trong chớp mắt khóe miệng Bạch Tiểu Thuầη lộ ra nụ cười đắc ý.

Hắn chờ đợi, cũng chính là khiến cho Vân Lôi Tử triển khai tốc độ, ra đòn sát thủ.

Trong chớp mắt khi Vân Lôi Tử sắp lui ra phía sau, mi tâm của Bạch Tiểu Thuầη chợt mở ra Thông Thiên Pháp Nhãn.

Một đạo ánh sáng màu tím mang theo mãnh liệt lực ràng buộc, trực tiếp lại rơi vào trên người Vân Lôi Tử.

Thay đổi phát sinh ở quá gần.

Thần sắc Vân Lôi Tử điên cuồng biến đổi.

Hắn lập tức lại cảm nhận được toàn thân giống như rơi vào trong nước bùn, lại giống như bị ràng buộc, bị mạnh mẽ dừng lại một chút.

Tuy chỉ là một chút, lại lập tức khôi phục.

Nhưng trong cuộc chiến giữa Thiên Nhân, một cái chớp mắt ngắn ngủi này có thể làm được rất nhiều chuyện.

Bất Diệt, Đế Quyền!Trong tiếng Bạch Tiểu Thuầη gầm nhẹ.

Trong chớp mắt khi Vân Lôi Tử bị ràng buộc, tay phải hắn thi triển ra Toái Hầu Tỏa, trực tiếp biến thành nắm đấm.

Một vòng xoáy màu đen xuất hiện.

Phía sau lưng hắn xuất hiện huyễn hóa Đế Ảnh, khí thế toàn thân trong chớp mắt đã ngập trời, một quyền đánh xuống!Trực tiếp chính là Đế Vương Quyền gấp năm lần!Quyền này vừa ra, cát bay đá nhảy.

Những con trùng cát ở bốn phía xung quanh này đều run rẩy, cũng không ít phát ra âm thanh chói tai.

Cuối cùng, chúng đồng thời lui về phía sau.

Vân Lôi Tử trợn trừng mắt, như muốn rơi cả tròng mắt ra ngoài.

Hắn chẳng thể nào nghĩ tới, chỉ là một lần phán đoán sai lầm, lại có thể dẫn mình vào trong tình cảnh như thế.

Thậm chí hắn cũng cảm nhận được một nguy cơ tử vong! Đây là thần thông gì vậy? Trong tiếng Vân Lôi Tử thét lên chói tai.

Thân thể tráng kiện ở bên phải của hắn lại chợt càng tăng lên.

Toàn thân tản ra hào quang màu đen.

Lúc này hắn không chú ý tới chuyện thu lại tu vi linh lực, toàn diện bạo phát ra.

Hào quang màu đen bên ngoài thân thể hắn trực tiếp lại hình thành một vị Ma thần cực lớn!Ma thần này vừa ra, khí thế lại cũng không tầm thường, giống như có thể trấn áp trời cao.

Chỉ là ma thần này chỉ có thân thể phía bên phải, còn không tính là hoàn chỉnh.

Nhưng hắn vẫn trực tiếp xông về phía Bạch Tiểu Thuầη.

Trong chớp mắt, hắn lại cùng Bất Diệt Đế Quyền của Bạch Tiểu Thuầη, va nhau!Vụ nổ lớn rung trời, trực tiếp bạo phát!Ầm!!Một tiếng nổ lớn truyền ra khắp gần phân nửa khu vực sa mạc.

Nhất thời giữa Bạch Tiểu Thuầη cùng Vân Lôi Tử lại trực tiếp chấn động vang trời.

Vân Lôi Tử phát ra tiếng kêu thê lương thảm thiết.

Nửa vị Ma thần của hắn trực tiếp lại tan vỡ, sụp đổ xuống.

Tất cả hào quang màu đen ở bên ngoài thân thể hắn đều hoàn toàn vỡ nát.

Thân thể hắn giống như chiếc diều bị đứt dây, bỗng nhiên quay cuồng.

Máu tươi còn điên cuồng phun ra.

Hắn lại không tiếc vỗ trán một cái.

Từ trong miệng hắn có một luồng ánh sáng màu đen bay ra.

Luồng ánh sáng màu đen này không ngờ là một tấm lá chắn nhỏ gần như trong suốt.

Lúc này tấm lá chắn vừa bay ra, Vân Lôi Tử lại hét lớn một tiếng.

Bạo!Ầm.

Một tiếng vang lên.

Tấm lá chắn nhỏ này lại trực tiếp nổ tung, hình thành trùng kích, ngăn cản một quyền giống như có thể hủy thiên diệt địa này của Bạch Tiểu Thuầη.

Mượn điều này liên tục đối đầu, Vân Lôi Tử cuối cùng có cơ hội, lại triển khai tốc độ cực hạn của hắn, hoảng sợ rút lui.

Máu tươi lại vẫn không ngừng điên cuồng phun ra.

Vào giờ phút này, kinh mạch trong cơ thể hắn đều đứt đoạn không ít, đầu váng mắt hoa.

Trong lòng hắn cũng không kìm chế được dâng lên sự chấn động sợ hãi.

Hắn làm sao có thể mạnh được như vậy? Ta là Thiên Nhân trung kỳ.

Hắn chỉ là Thiên Nhân sơ kỳ!Trong lòng Vân Lôi Tử dâng lên sóng to gió lớn.

Thân thể hắn run rẩy, máu tươi dù làm thế nào cũng không ngừng phun ra.

Hắn nhanh chóng rút lui.

Trong lòng hắn càng hối hận lúc trước vì mình khinh thường, không nên vì một pháp bảo kích động như vậy, đi trêu chọc Bạch Tiểu Thuầη người có chiến lực kinh người này.

Thật ra, lúc trước sau khi hắn thu được tấm lá chắn nhỏ này, phát hiện tấm lá chắn này lại có thể khiến mình có hiệu quả tương tự với ẩn thân, khiến cho hắn lập tức ý thức được, cái gọi là địa điểm thí luyện này.

Đích xác ẩn chứa bảo tàng!Bởi vây, khi hắn nhìn thấy con trùng cát trên đỉnh đầu có vòng sáng màu đỏ kia, hắn mới nổi lòng tham lên.

Cùng lúc đó, một đòn giữa hắn cùng Bạch Tiểu Thuầη trước đó, hình thành lực trùng kích, vào thời khắc này ầm ầm ầm bạo phát về bốn phía xung quanh.

Nó đi qua nơi nào, tất cả trùng cát nơi đó chợt hiện tránh không kịp, đều giống như bị xóa sạch, giống cành khô mục nát, trở thành tro bụi.

Mà con trùng cát trên đỉnh đầu có vòng sáng màu đỏ kia, trước đó vốn bị Bạch Tiểu Thuầη liên tục ra tay, bị thương nặng.

Sau đó lại bị một đòn của Vân Lôi Tử rơi ở trên người.

Nó đã lộ ra bộ dạng thảm không chịu nổi cận kề với cái chết.

Hiện tại ở trong trùng kích này, nó căn bản là không có cách nào chống lại được.

Thân thể hắn lập tức đã bị trùng kích này trực tiếp đánh nát.

Mà sau khi nó bị đánh nát, thình lình có một đạo hồng quang trực tiếp từ trong thân thể tiêu tan của nó bay ra.

Đó là một thanh phi toa, bốn phía xung quanh trôi nổi vô số phù văn phức tạp, dường như hoàn toàn không giống với thế giới Thông Thiên.

Những phù văn này giống như nòng nọc, trông rất sống động, không ngừng giãy dụa.

Phù văn giống như đang tự mình biến hóa, vô cùng quỷ dị.

Đồng thời, thoáng một cái, phi toa này đang muốn tự mình lao ra, nhưng Bạch Tiểu Thuầη đã sớm nhìn chằm chằm vào con trùng cát kia.

Giờ khắc này ở thời điểm phi toa này muốn xông ra ngoài, tay phải hắn chợt giơ lên, cách không chộp lấy.

Phi toa này chấn động, giống như muốn giãy dụa, nhưng lại hoàn toàn vô ích.

Nó đã bị Bạch Tiểu Thuầη trực tiếp chộp vào trong tay.

Trong nháy mắt hắn đánh thần thức vào bên trong phi toa, chạy một vòng.

Hắn nhận thấy được kết cấu bên trong của chiếc phi toa này không giống với những pháp bảo hắn đã gặp qua.

Nhưng lại có điểm giống nhau, đó chính là lưu lại lạc ấn, có thể điều khiển được nó.

Lúc này, theo lạc ấn lưu lại, phi toa này lập tức trở lại yên ổn.

Theo đó lại là một sự sắc bén! Pháp bảo tấn công!Đồng tử của Vân Lôi Tử co lại, trong lòng đang rỉ máu.

Hắn lấy được chỉ có thể xem như là pháp bảo trợ giúp.

Nhưng rõ ràng phi toa này là pháp bảo tấn công.

So sánh giá trị giữa chúng, hiển nhiên là cái sau lớn hơn nữa.

Nhưng hắn cũng không kịp đi ghen tỵ.

Lúc này thương thế của hắn không nhẹ.

Theo hắn thấy Bạch Tiểu Thuầη là người quá khủng khiếp.

Hắn chỉ có thể triển khai bí pháp tiêu hao thọ nguyên, đổi lấy độn thuật bảo toàn tính mạng.

Thiên lôi vang vọng.

Dưới bí pháp này, toàn thân Vân Lôi Tử giống như hóa thành tia chớp lôi đình.

Trong tiếng nổ lớn, hắn lao thẳng về phía xa.

Hơn nữa ở dưới tốc độ này, xung quanh hắn còn tản ra hàn khí, khiến cho hư vô phía sau lưng hắn, thật giống như bị gió băng đông lạnh.

Tiếp tục như vậy, liền có thể khiến người truy kích càng lúc càng chậm.

Như vậy hắn sẽ càng lúc càng nhanh, do đó chạy thoát.

Đồng thời, bí pháp này một khi triển khai, tiêu hao quá lớn.

Nếu như trong thời gian ngắn còn có thể làm được.

Một khi lâu dài, cho dù Vân Lôi Tử trốn, cũng sẽ tổn hao kinh người.

Vì để tránh cho tiêu hao quá nhiều thọ nguyên, ở trong quá trình bay nhanh, Vân Lôi Tử nhanh chóng mở miệng.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • nhất niệm vĩnh hằng

  • truyện tranh nhất niệm vĩnh hằng

  • truyện nhất niệm vĩnh hằng

  • nhất niệm vĩnh hằng truyện chữ

  • đọc truyện nhất niệm vĩnh hằng

  • yêu thần ký chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License