con-mat-ao-thi

Công kích thiên phú của Long Linh mãng viễn cổ, thân ngoại hồn thân.

Tử Yên nhìn thân ảnh hư ảo của Long Linh mãng, sắc mặt vô cùng kinh ngạc.

Có thể có thiên phú công kích cũng chỉ có tứ đại hoàng tộc, còn có yêu thú, linh thú viễn cổ, cả đám đều có huyết mạch vô cùng mạnh mẽ.

Ngao.

Thiên phú công kích của Long Linh mãng viễn cổ vừa ra, trong nháy mắt đã đánh tới chưởng ấn của Không Nhận Tôn giả.

Công kích xuyên qua chưởng ấn hóa thành một cơn lốc bằng linh hồn lực bao phủ Không Nhận Tôn giả vào bên trong.

Phanh.

Chưởng ấn còn lại vẫn đánh vào trên đầu Long Mãng viễn cổ.

Long Mãng viễn cổ bị một đòn nghiêm trọng, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi, hai tròng mắt ngốc trệ, ánh mắt đỏ rực kia không ngờ đã bắt đầu có chút bình thường, dường như dưới đạo chưởng ấn này khiến cho nó thoát khỏi sự ảnh hưởng của năng lượng quỷ dị kia, đánh cho nó thanh tỉnh trở lại.

Khục khục.

Không Nhận Tôn giả bị cơn lốc bằng linh hồn bao phủ dùng toàn lực thoát khỏi công kích, sắc mặt trắng bệch, miệng phun ra một ngụm máu tươi.

Dưới đạo công kích bằng linh hồn bàng bạc này, hắn đã bị thương nặng, linh hồn cũng bị thương nặng, hậu quả vô cùng nghiêm trọng, trong lòng vô cùng hối hận.

Nhìn thấy Không Nhận Tôn giả bị Long Linh mãng viễn cổ đánh cho phun máu tươi, ba Tôn giả khác đều âm thầm cảm thấy sảng khoái.

Không Nhận Tôn giả này không ngờ lại không biết Long Linh mãng có công kích thiên phú vô cùng kinh khủng, mà Không Nhận Tôn giả này không bị trực tiếp đánh chết đã là rất không tồi rồi.

Trong đầu Không Nhận Tôn giả này sợ rằng có linh khí thủ hộ linh hồn.

Hắc Vũ truyền âm vào trong tai Lục Thiếu Du nói: Công kích thiên phú của Long Linh mãng viễn cổ nếu như không có bất ngờ thì xảy ra thì Không Nhận Tôn giả này không chết mới là lạ.

Thế nhưng hiện tại người này chỉ bị thương nặng, có lẽ trong đầu có linh khí thủ hộ linh hồn.

Thiên phú của Long Linh mãng rất mạnh, thực lực cũng kinh khủng.

Lục Thiếu Du nhíu mày, Long Linh mãng viễn cổ này không dưới Bàn Hủy và bàn vân.

Chết đi.

Đồng thời, ba cường giả Tôn cấp của Địa Viêm đảo, Nguyệt Long các, Thần Kim các tức thì lao thẳng về phía Long Linh mãng viễn cổ.

Ba người đều mang theo công kích kinh khủng trực tiếp đánh xuống phía dưới.

Long Linh mãng thi triển công kích thiên phú đã tiêu hao không ít, đồng thời còn bị Không Nhận Tôn giả công kích, trên người lại bị thương, ánh mắt hiện tại đã khôi phục lại bình thường.

Nhìn thấy ba cường giả Tôn cấp đánh tới, nó lập tức chạy trốn.

Phanh Phanh Phanh.

Ba cường giả Tôn cấp đã sớm phong tỏa không gian, tốc độ của Long Linh mãng bị ảnh hưởng vô cùng lớn, trực tiếp bị trúng công kích.

Ba đạo công kích mạnh mẽ tức thì rơi vào trên thân thể to lớn của nó.

Ngao.

Dưới ba cỗ lực lượng mạnh mẽ, Long Linh mãng viễn cổ ngửa mặt lên trời kêu lên một tiếng thảm thiết, tiếng kêu thảm thiết vừa dứt, thân thể to lớn cũng từ trên bầu trời rơi xuống.

Lân phiến trên người rơi xuống, máu tươi bắn ra giống như đột nhiên có một cơn mưa máu vậy.

Mà dưới công kích nghiêm trọng bực này, thân thể nặng nề đập vào mặt đất, tức thì mặt đất rung chuyển.

Thân hình Long Linh mãng ầm ầm đập xuống mặt đất, cả mặt đất dường như đều kịch liệt run rẩy, giống như là địa chấn vậy.

Từng cái khe to như cánh tay không ngừng lan tràn ra chung quanh.

Vô số yêu thú, linh thú và thú cốt khôi lỗi bị đập nát bét, vô duyên vô cơ bị ảnh hưởng.

Khục Khục.

Trong miệng Long Linh mãng viễn cổ lần nữa phun ra một ngụm máu tươi, khí tức suy yếu.

Công kích nghiêm trọng như vậy nó không chết là bởi vì tuy rằng thân là linh thú, thế nhưng lực phòng ngự của bản thể nó cũng cực kỳ cường hãn.

Bàn Hủy huynh, Bàn Vân tẩu, theo ta đi một chút rồi trở lại.

Lục Thiếu Du truyền âm nói với hai người Bàn Hủy, Bàn Vân rồi lập tức thả người nhảy về phía trước.

Bàn Hủy, Bàn Vân đem Bảo Nhi, Bối Nhi giao cho Lục Tâm Đồng rồi đuổi theo đuôi Lục Thiếu Du.

Lực phòng ngự của đầu nghiệt súc này quả thực không tồi, chết đi.

Cường giả Tôn cấp tam trọng của Địa Viêm đảo lần nữa lao thẳng về phía Long Linh mãng viễn cổ đang suy yếu nắm trên mặt đất.

Một đạo chân khí tinh luyện đột nhiên bắn về phía trước.

Thân hình to lớn suy yếu trên mặt đất của Long Linh mãng không ngừng dãy dụa, miệng liên tục phát ra những tiếng rống thống khổ.

Máu tươi như dòng suối nhỏ từ trong lân phiến tràn ra.

Nó thậm chí còn không biết là chuyện gì đã xảy ra, bị nhiều cường giả Tôn cấp như vậy vây công, nó chỉ nhớ rõ sau khi mình tới cấm địa này thì bị năng lượng quỷ dị kia khống chế, tất cả những chuyện khác nó hoàn toàn không nhớ rõ nữa.

Nhân loại đáng chết, Bản vương nhất định phải băm vằm các ngươi thành vạn đoạn.

Mắt nhìn thấy Vũ Tôn kia một lần nữa đánh tới, Long Linh mãng viễn cổ ngửa mặt lên trời rống lên một tiếng giận dữ, trong thanh âm tràm ngập sát ý và giận dữ.

Nó cũng không biết vì sao nơi này lại đột nhiên có nhiều cường giả nhân loại như vậy xuất hiện.

Tuy rằng đầu Long Linh mãng viễn cổ này nổi giận, thế nhưng vốn bản thân đã cực kỳ suy yếu cho nên cũng không có bao nhiêu sức phản kháng.

Long Linh, ta cứu ngươi một lần.

Ngay khi đạo chân khí tinh luyện của Vũ Tôn kia đánh tới, một thanh âm nhẹ nhàng trong nháy mắt truyền tới.

Lời còn chưa dứt, một thân ảnh xinh đẹp xuất hiện trước thân thể to lớn của Long Linh mãng, so với thân hình của Long Linh mãng, thân ảnh xinh đẹp này quả thực giống như một con kiến đứng trước con voi.

Bất quá, khí thế trên người thân ảnh xinh đẹp này không dưới Long Linh mãng viễn cổ chút nào.

Thân ảnh xinh đẹp xuất hiện, gợn sóng quanh thân trong nháy mắt vặn vẹo.

Yêu nguyên bàng bạc hội tụ sau đó hóa thành một đạo quyền ấn cực lớn.

Năng lượng kinh khủng ấn chứa trong quyền ấn trực tiếp khiến cho không gian chung quanh ba động.

Sưu Sưu.

Cánh tay vung lên, quyền ấn trong nháy mắt mang theo thanh âm xé gió giống như thiểm điện bắn về phía đạo chân khí tinh luyện ở phía chân trời.

Phanh Phanh.

Hai cỗ lực lượng va chạm, thanh âm bạo liệt giống như tiếng sấm vang vọng không trung.

Thân hình Vũ Tôn tam trọng của Địa Viêm đảo lảo đảo lui lại, mà thân ảnh xinh đẹp kia cũng bị đẩy lui.

Mỗi một bước đều khiến cho mặt đất nứt nẻ, liên tiếp lùi lại mấy bước mới đứng vững được.

Bàn Vân, sao lại là ngươi? Long Linh mãng viễn cổ đang nổi giận nhìn thấy thân ảnh xinh đẹp kia tức kinh ngạc nói: Bàn Hủy, sao các ngươi lại tới đây? Long Linh, ngươi tỉnh rồi sao? Bàn Hủy và Lục Thiếu Du trong nháy mắt đáp xuống trước mặt Long Linh mãng.

Điều này phải đa tạ một chưởng của nhân loại nọ mới khiến ta tỉnh lại.

Ánh mắt Long Linh mãng viễn cổ đảo qua trên người Lục Thiếu Du, rõ ràng đây là nhân loại, thế nhưng hắn lại cảm thấy kỳ quái, vì sao hai người Bàn Hủy, Bàn Vân lại ở cùng một chỗ với nhân loại này.

Long Linh, ngươi tỉnh là tốt rồi, chúng ta là người đứng đầu ở đây, cũng không thể để cho nhân loại kiêu ngạo.

Bàn Vân quay đầu nhìn Long Linh mãng viễn cổ rồi nói.

Bàn Hủy, Bàn Vân, sau khi trở về ta sẽ không tìm các người gây phiền toái nữa.

Diễn Linh thánh quả kia ta cũng không đoạt với hai ngươi nữa.

Nhìn Bàn Vân và Bàn Hủy, trong mắt Long Linh mãng viễn cổ hiện lên vẻ cảm kích, nói: Các ngươi cẩn thận, thực lực những nhân loại này rất mạnh.

Long Linh cô nương, những người này không đủ để gây sợ hãi, nếu chúng ta muốn cứu ngươi thì nhất định có thể làm được.

Thiếu Du đưa mắt nhìn Long Linh mãng viễn cổ, tay móc ra một khỏa đan dược chữa thương thất giai cao phẩm vứt cho Long LInh mãng rồi nói: Trước tiên ăn vào đan dược chữa thương đi, ở đây giao cho chúng ta là được rồi.

Ngươi không phải là người cùng một bọn với đám người kia sao? Long Linh mãng viễn cổ do dự một chút, cảm nhận khí tức trên đan dược kia, nó lập tức há mồm nuốt vào trong miệng.

Ánh mắt nhìn Lục Thiếu Du có chút nghi hoặc, sau đó lại nhìn vào trên người hai người Bàn Hủy và Bàn Vân.

Người này là chưởng môn của chúng ta, sau này lại nói tiếp, trước tiên ngươi cứ chữa thương đi.

Lục Thiếu Du, ngươi muốn làm cái gì? Lẽ nào ngay cả việc này ngươi cũng muốn nhúng tay sao? Cùng lúc đó, bốn cường giả Tôn cấp tam trọng nhìn về phía Lục Thiếu Du, ánh mắt biến đổi.

Phía xa có không ít người đang chiến đấu kịch liệt với yêu thú và linh thú cũng nhìn về bên này.

Không phải ta muốn nhúng tay, mà Long Linh cô nương có không ít quan hệ với Bàn Vân tẩu và Bàn Hủy huynh của ta, các ngươi đối phó với nàng, bút sổ sách này sau này ta sẽ chậm rãi tính với các ngươi.

Lục Thiếu Du đưa mắt đảo qua bốn cường giả Tôn cấp, trong bốn siêu cấp cường giả này Không Nhận Tôn giả đã bị thương nặng, linh hồn cũng bị tổn thương, uy hiếp không lớn.

Ba người còn lại kia, Bàn Vân và Bàn Hủy dưới tình huống bình thường sợ rằng cũng không ngăn cản được.

Thế nhưng lúc này tất cả mọi người đều muốn bảo lưu thực lực, sợ rằng cũng đủ để chống lại.

Lục Thiếu Du, ngươi đừng quá phận, đến lúc đó đừng trách ta lấy lớn ức hiếp nhỏ.

Trong Nguyệt Long các có một lão bà trầm giọng nói.

Thực lực Linh Tôn tam trọng, linh lực trong cơ thể không hề giữ lại mà bạo phát, câu dẫn năng lượng bàng bạc trong thiên địa, uy áp tràn ngập không trung.

Đánh chết một đầu linh thú bát giai, đây là chỗ tốt khó gặp.

Linh thú bát giai a, toàn thân đều là bảo vật.

Huống chi đây lại là Long Linh mãng viễn cổ, nếu không phải tự biết bản thân mình không thể thu phục được Long Linh mãng viễn cổ thì bốn người này sợ rằng đã liều lĩnh thu phục đầu Long Linh mãng viễn cổ này rồi.

Hiện tại thật vất vả mới đánh cho đầu Long Linh mãng này suy yếu tới tình trạng như vậy, nửa đường lại xuất hiện một Lục Thiếu Du, nếu không phải biết bên người Lục Thiếu Du có hai đầu yêu thú bát giai thì bọn họ đã sớm xuất thủ đánh chết.

Vừa rồi Lục Thiếu Du không cho bọn họ mặt mũi, đặc biệt là Khôn Dương đảo thì không cần phải nói, chỉ có thể dùng từ thù sâu như biển để hình dung.

Muốn uy hiếp chưởng môn ta sao? Nếu như các ngươi không phục thì cứ việc động thủ.

Để xem chúng ta có sợ các ngươi hay không? Bàn Hủy hét lớn một tiếng, một cỗ long uy kinh người từ trong thân thể tuôn ra, khí thế giống như bễ nghễ thiên hạ.

Đối mặt với ba cường giả Tôn cấp hiện tại Bàn Hủy không hề e ngại, có Hắc Vũ ở phía sau đủ để đối phó với mấy cường giả Tôn cấp này.

Thực lực của Hắc Vũ bọn họ cũng biết, có thể đơn giản đánh chết mấy cường giả Tôn cấp này.

Nghe Bàn Hủy nói vậy, ánh mắt bốn cường giả Tôn cấp trầm xuống.

Không Nhận Tôn giả, Phong Linh Tôn giả, Chân Cương Tôn giả, Xích Vũ Tôn giả, nếu nhưng Long Linh mãng viễn cổ và Lục chưởng môn có liên quan, nếu như các người động thủ thì Kiền Hiên đảo chúng ta sẽ vô giúp vui một chút.

Phía xa, thanh âm của Kim Sí Vương vang lên, đủ để khiến cho toàn bộ mọi người nghe rõ.

Mấy vị Tôn giả, nếu như dám động tới Lục chưởng môn thì Thiên Vân đảo chúng ta sẽ tuyệt đối không đứng nhìn.

Đạm Đài Tuyết Vi nhíu mày, thanh âm ôn nhu quyến rũ truyền ra, cũng mang theo một cỗ khí thế không thể khinh thường.

Ha ha, Nhật Sát các ta và Lục lão đệ có quan hệ như thế nào cũng không cần phải nói nữa.

Ai dám động thủ, Nhật Sát các ta là người thứ nhất không để yên cho hắn.

Thanh âm của Phiên Hải Vương Lạc Liến Hồng truyền tới.

Tinh Ngục các ta nhận ân huệ của Lục chưởng môn đương nhiên cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn.

Thanh âm của Hắc Linh Vương truyền ra.

Lục Thiếu Du nhíu mày, Nhật Sát các đứng chung một chiến tuyến là chuyện Lục Thiếu Du đã dự liệu từ trước.

Thế nhưng thật không ngờ, Kiền Hiên đảo, Tinh Ngục các, còn có Thiên Vân đảo lại nói như vậy, quả thực vô cùng bất ngờ.

Trong đoàn người phía xa, sắc mặt đám người Linh Vũ giới khẽ đổi, đặc biệt là Huyền Minh Tôn giả, sắc mặt ngày càng khó coi.

Hắn không ngờ Lục Thiếu Du lại có quan hệ với Kiền Hiên đảo, Thiên Vân đảo và Tinh Ngục các.

Nếu như bọn hắn muốn đối phó, tới lúc đó độ khó không nhỏ.

Thấy bốn sơn môn Nhật Sát các, Kiền Hiên đảo tỏ rõ thái độ, ánh mắt bốn cường giả Tôn cấp trầm xuống, cũng không có cách nào.

Thực lực một mình Lục Thiếu Du bọn họ sẽ động thủ không chút do dự.

Nhưng lại có thêm hai đầu yêu thú bát giai kia sợ rằng không dưới Long Linh mãng viễn cổ, nếu như thực sự động thủ tuyệt đối là lưỡng bại câu thương.

Chư vị nếu không có việc gì thì lui ra đi thôi.

Nơi này nếu như động thủ thì tiêu hao so với bên ngoài nhiều hơn mấy lần.

Vạn nhất tiêu hao quá nhiều, các ngươi nhất định sẽ chết, cho nên ngàn vạn lần đừng trêu chọc ta.

Còn nữa, đám người trong sơn môn các ngươi, hình như lại vừa chết thêm mấy người, nếu như chết sạch toàn bộ thì không tốt chút nào nha.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nhìn bốn Tôn giả trên bầu trời.

Lục Thiếu Du, ta sẽ nhớ kỹ chuyện này.

Ánh mắt lão bà của Nguyệt Long các vô cùng lạnh lẽo.

Đường đường là Tôn giả không ngờ Lục Thiếu Du lại không đặt vào trong mắt, tức giận không cần phải nói.

Nàng quay đầu nhìn lại, lúc này dưới vô số yêu thú vây công, trong môn có không ít cường giả Vương cấp bị thương nặng thêm, sắc mặt lập tức khó coi tới cực điểm.

Phong Linh Tôn giả, ta sẽ đợi.

Ánh mắt Lục Thiếu Du trong nháy mắt trầm xuống, hàn ý lạnh thấu xương tràn ra.

Hiện tại không phải là nơi thích hợp xuống tay với những người này, dọc đường đi còn có không ít nguy hiểm, chung quy vẫn phải lưu lại một ít người chết thay mới được.

Đợi đến cuối cùng, ai không buông tha ai cũng không nhất định.

Phanh Phanh.

Trong thanh âm bạo liệt, trong mấy sơn môn lại bắt đầu có người ngã xuống.

Hỗn đản, nghiệt súc chết tiệt.

Mấy cường giả Tôn cấp lúc này cũng không thể trì hoãn được nữa, cả đám đều dùng ánh mắt oán hận nhìn Lục Thiếu Du.

Thân hình trong nháy mắt lao thẳng xuống phía, dưới như phát tiết sự oán hận của mình với Lục Thiếu Du vào đám yêu thú, linh thú phía dưới.

Phanh Phanh Phanh.

Mấy cường giả Tôn cấp nổi giận xuất thủ, lúc này dùng toàn bộ thực lực, dẫn động năng lượng bàng bạc trong thiên địa.

Lực lượng cuồng bạo trong nháy mắt khuếch tán ra toàn bộ không gian.

Bốn người xuất thủ trực tiếp khiến cho hơn mười đầu yêu thú, linh thú thất giai và thú cốt khôi lỗi bị đánh thành tro tàn.

Giết, giết sạch đám này.

Những cường giả thế lực nhỏ và tán tu còn lại lúc này cũng nổi giận.

Bọn họ vốn bị những yêu thú và linh thú này áp chế, cũng không dám xuất thủ quá mức khiến cho tiêu hao quá nhiều.

Dưới khí tức máu tanh này bọn họ giết gần như đỏ cả mắt, bắt đầu xuất thủ toàn lực, từng đầu yêu thú linh thú trong nháy mắt bị đánh chét.

Bàn Hủy, Bàn Vân, đa tạ.

Quang mang quanh thân Long Linh mãng viễn cổ khổng lồ chợt lóe rồi hóa thành thân thể hình người, thân thể linh lung, toàn thân mặc một bộ y phục màu trắng bao phủ thân thể cực kỳ mê người.

Dung nhan có thể so với nữ tử tuyệt mỹ trong nhân loại, khí chất có thêm một loại yêu mị mà nhân loại không có được, chỉ là trên khuôn mặt xinh đẹp kia lúc này tái nhợt, khí tức cực kỳ suy yếu.

Kỳ thực cũng không cần cảm tạ chúng ta, bởi vì chưởng môn mới là người cứu ngươi.

Bàn Vân nói với Long Linh mãng.

Ánh mắt Long Linh mãng đảo qua trên người Lục Thiếu Du, lập tức nói: Nhân loại, đa tạ ngươi.

Long Linh cô nương khách khí rồi, bất quá thương thế của cô nương hiện tại không nhẹ, có lẽ rất dễ lại bị khí tức quỷ dị trong không gian này không chế, không bằng trước tiên đi theo bên người chúng ta, được không? Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn Long Linh nói.

Thương thế hiện tại của Long Linh sợ rằng cực kỳ nghiêm trọng.

Ngươi là nhân loại sao phải giúp ta? Giết ta chỗ tốt đối với ngươi sợ rằng còn lớn hơn nữa a.

Long Linh nhíu mày, ánh mắt mang theo sự cảnh giác và hồ nghi nhìn Lục Thiếu Du.

Giúp ngươi, thứ nhất là bởi vì ta nhìn mấy người kia không vừa mắt.

Thứ hai ta muốn Long LInh cô nương gia nhập Phi Linh môn của ta.

Lục Thiếu Du mỉm cười nói: Đương nhiên, gia nhập Phi Linh môn hay không phải xem ý tứ của Long Linh cô nương.

Ta cũng biết Long Linh cô nương tuyệt đối sẽ không đơn giản gia nhập Phi Linh môn.

Chuyện này cũng không sao cả, có thể quen biết Long LInh cô nương cũng là một chuyện không tồi.

Ngày hôm nay giúp Long Linh cô nương, nói không chừng một ngày nào đó ta lại có chuyện nhờ Long Linh cô nương hỗ trợ.

Nhân loại, ngươi quả thực vô cùng thẳng thắn, thế nhưng đúng là ta không muốn gia nhập Phi Linh môn gì đó của ngươi, đối với nhân loại ta không có một chút hứng thú nào.

Sắc mặt Long Linh biến hóa một hồi rồi nhìn chăm chú vào Lục Thiếu Du rồi nói.

Ta nói rồi, không sao cả.

Long Linh cô nương hiện tại có thương tích trong người, trước tiên cứ yên tâm đi theo bên người ta một đoạn thời gian, cũng an toàn hơn một chút.

Lục Thiếu Du mỉm cười nói.

Cũng tốt.

Long Linh do dự một chút, dường như không còn lựa chọn nào khác.

Cỗ năng lượng quỷ dị trong không gian này khiến cho người khác trong lúc vô hình bị khống chế.

Bản thân nàng đã bị thương nặng, nếu như những cường giả nhân loại khác gặp nàng, tuyệt đối sẽ ra tay lấy mạng.

Khóe miệng Lục Thiếu Du nhếch lên mang theo một chút tiếu ý.

Khi mọi người trở lại, nhìn thấy Lục Thiếu Du mang theo Long Linh bên người khiến cho không ít cường giả âm thầm biến sắc.

Ồ, Linh Hoàng khí.

Ánh mắt Long Linh nhìn vào trên người Tiểu Long, cỗ khí tức này khiến cho nàng ngẩn ra, sắc mặt đại biến.

Dưới cỗ khí tức này khiến cho nàng có cảm giác không nhịn được mà phủ phục xuống mặt đất.

Tiểu tử này bên người sao lại có nhiều cường giả như vậy? Huyễn Ảnh Thanh Vũ nhất định không thể bỏ qua được.

Trong đoàn người một đạo thân ảnh dễ dàng đánh chết hai đầu linh thú khổng lồ đang vây công mình, ánh mắt lén lút nhìn vào người thanh niên áo xanh phía xa.

Phanh Phanh.

Trong nháy mắt lại có hai yêu thú bị đánh chết.

Những yêu thú, linh thú này tuy rằng đều có thực lực rất mạnh, cũng không sợ chết.

Thế nhưng trước mặt cường giả Tôn cấp, không có tác dụng quá lớn, cũng rất khó đánh chết một cường giả Tôn cấp.

Trong toàn bộ không gian tràn ngập máu tươi, sát khí ngập trời.

Trên mặt đất, thi thể yêu thú, linh thú la liệt, chồng chất giống như ngọn núi nhỏ khiến cho người khác nhìn vào không khỏi giật mình.

Trong đám thi thể như ngọn núi nhỏ có thêm không ít thi thể của cường giả vũ giả, linh giả Suất cấp, Vương cấp.

Mấy nghìn yêu thú và linh thú, thú cốt khôi lỗi lúc này đã bị đánh chết, phá hủy bốn năm phần.

Mấy nghìn nhân loại một đường đi tới nơi này ngã xuống cũng không ít, ước chừng một phần ba, người bị thương nặng, thương nhẹ vô số, tiêu hao thì càng không cần phải nói tới.

Khí tức Tiểu Long bao phủ khu vực an toàn, đám người Nhật Sát các, Kiền Hiên đảo, Thiên Vân đảo nhìn người khác đánh chết yêu thú, bản thân mình lại bình yên vô sự, trong lòng thầm hô may mắn không ngớt.

May mà bọn họ không có mâu thuẫn với Lục Thiếu Du, bằng không tình cảnh của bọn họ hiện tại cũng không khác đám người kia là mấy.

Ánh mắt Lục Thiếu Du vẫn nhìn kỹ đám người Nguyệt Long các và Linh Vũ giới, ánh mắt cũng đồng thời liếc nhìn không ít cường giả tán tu, thực lực có lẽ đã tới Tôn cấp.

Tán tu Tôn cấp, hầu như bình thường khó có thể gặp được.

Không ngờ lần này lại xuất hiện nhiều người như vậy, có mấy người thực lực dường như vô cùng mạnh mẽ.

Nhìn thi thể yêu thú ngập tràn trên mặt đất, Lục Thiếu Du lặng lẽ chờ đợi.

Bên trong này cũng có không ít yêu thú thất giai, một viên yên đan thất giai giá trị vô cùng xa xỉ, còn có tài liệu chủ chốt của Yêu linh đan.

Yêu thú, linh thú thất giai, chỉ lấy một chút da lông hoặc móng vuốt trên người cũng đều là tài liệu không tồi, giá trị xa xỉ.

Mọi người tình nguyện đánh chết yêu thú, linh thú không sợ chết chứ không muốn động vào thú cốt khôi lỗi.

Nhân số yêu thú, linh thú không ngừng giảm xuống.

Vốn có ba bốn trăm đầu, hiện tại số còn lại không đủ ba trăm, lần nữa cũng có không ít vũ giả, linh giả ngã xuống.

Ông.

Một đạo trảo ấn mang theo tiếng rít gào từ trong tay Lục Thiếu Du đánh ra, Liệt Thiên xuất hiện trong tay.

Chư vị, tới lúc chúng ta xuất thủ rồi.

Khóe miệng Lục Thiếu Du nhếch lên mang theo nụ cười ta, nói xong, thân thể biến mất tại chỗ.

Trảo ấn trực tiếp chộp vào bụng một đầu yêu thú thất giai, một viên yêu đan thất giai hậu kỳ được thu vào trong túi, thân ảnh chợt lóe, nhanh chóng đem mấy chiếc nhẫn trữ vật trên tay thi thể nhân loại hai bên thu vào trong tay.

Lão đại, đệ tới.

Thân thể Tiểu Long trong nháy mắt theo đuôi lão đại, bàn tay nhỏ bé đánh ra một đạo trảo ấn chói mắt, một viên yêu đan thất giai nhanh chóng xuất hiện trong tay.

Ba người Lục Tâm Đồng, Thiên Sí Tuyết Sư, Như Hoa đối với chuyện này đương nhiên không lạ lẫm gì, trong nháy mắt đã có hành động.

Thiên Thủ Quỷ Tôn thấy vậy tức thì hiểu rõ, sau khi cười lớn một tiếng cũng gia nhập.

Sưu Sưu.

Thánh Vũ Thiên Tôn, Thánh Linh Thiên TÔn, Viên Tự Thành, Quân Bất Phàm hiểu ý mang theo đám người Thánh Linh giáo bắt đầu thu thập chỗ tốt.

Người của Thiên Vân đảo, Nhật Sát các, Kiền Hiên đảo, Tinh Ngục các hiển nhiên cũng không ngốc, nhìn thấy đám người Lục Thiếu Du xuất thủ, cả đám đều nhanh chóng thu thập chỗ tốt.

Lúc này số yêu thú còn lại chỉ còn không tới hai trăm đầu, tuyệt đối không đủ để khiến cho mọi người sợ hãi.

Hỗn đản.

Đám người suy yếu, toàn thân bị thương ở phía xa nhìn thấy đám người Nhật Sát các, Thiên Vân đảo vừa mới trốn ở một bên lúc này lại thu thập chỗ tốt, so với ai còn tích cực hơn, cả đám mắng to trong lòng, thế nhưng miệng lại không dám nói thành lời.

Nhanh thu yêu đan và tài liệu, nhanh.

Tất cả mọi người đang liều mạng đánh chết yêu thú và linh thú, làm sao có thời gian thu thập chỗ tốt.

Lúc này nhìn thấy động tác của đám người Lục Thiếu Du, cả đám cuống cuồng lên.

Đám hỗn đản này.

Đám người Khôn Dương đảo, Địa Viêm đảo thấp giọng mắng, vừa rồi những người này thoải mái, trốn ra xa như vậy khiến cho mọi người mệt chết.

Cường giả Vương cấp trong môn ngã xuống hai ba người, bị thương nặng vài người, tiêu hao cũng vô cùng kinh người cho nên đang ăn vào đan dược khôi phục.

Nếu như cường giả bốn sơn môn kia gia nhập vòng chiến thì bọn họ cũng không cật lực như vậy.

Lúc này đám hỗn đản kia lại nhanh chân hơn bất kỳ ai, không ngừng thu thập chỗ tốt.

Mắng thì mắng, thế nhưng cường giả trong đám sơn môn Khôn Dương đảo, Địa Viêm đảo cũng lập tức thu thập chỗ tốt.

Loại chỗ tốt như vậy, chung quy không thể để cho người khác độc chiếm.

Đám người Lục Thiếu Du thu thập chỗ tốt, cảnh tượng trở nên hỗn loạn, trong lúc hỗn loạn, đám yêu thú, linh thú còn sót lại cũng bị đánh chết.

Chỉ là, trong phương viên trăm thước chung quanh Lục Thiếu Du, cũng không có ai dám tới gần đoạt chỗ tốt với Lục Thiếu Du, dường như đều vô cùng kiêng kỵ với hắn.

Trong lúc thu hoạch chỗ tốt, vì chỗ tốt đương nhiên cũng khiến cho không ít người phân tranh, cho nên lâp tức giao thủ cùng nhau.

Thi thể yêu thú, linh thú chống chất như núi cũng không có bao lâu lại bị lật tung một lần.

Có yêu thú, những tài liệu tốt trên người nhanh chóng bị chúng cường giả thu thập hết.

Trên khuôn mặt Lục Thiếu Du mang theo tiếu ý, không ngừng thu thập yêu đan vào nhẫn trữ vật, đây cũng coi như là một khoản sổ sách không tồi.

Âm trưởng lão, Lục Thiếu Du kia hiện tại dường như có quan hệ không tồi, có Thiên Vân đảo, Nhật Sát các, Kiền Hiên đảo, Tinh Ngục các bên người, chúng ta muốn ra tay với hắn chỉ sợ không dễ dàng.

Trong góc, Không Linh Vương nói với Huyền Minh Tôn giả.

Người Linh Vũ giới tới đây cũng không nhiều.

Sáu người có tu vi Vương cấp, đều là Vương cấp cao trọng dưới sự bảo hộ của Huyền Minh Tôn giả và Nam Thiên Nhị tôn, quả thực cũng không quá vấn đề quá lớn cho nên không có ai ngã xuống.

Chỉ bằng vào những người này cũng không cần sợ.

, Huyền Minh Tôn giả lạnh nhạt nói.

Nói xong, ánh mắt Huyền Minh Tôn giả nhìn vào không gian tràn ngập lôi điện phía trước nói: Đi theo ta, tất cả cẩn thận một chút.

Sưu.

Nói xong, thân hình Huyền Minh Tôn giả chợt lóe, trong nháy mắt biến mất tại chỗ.

Tiếp theo thân thể đã xuất hiện phía xa, lao thẳng tới không gian lôi điện.

Đi.

Đông đảo cường giả thấy vậy đều nhanh chóng phóng theo.

Một đường nguy hiểm tới đây, bảo vật sợ rằng đã ngay trước mặt.

Trong không gian tràn ngập lôi điện chấn động nhâm tâm kia tuyệt đối là mục tiêu ở trong không gian này.

Đám người Lục Thiếu Du, Hắc Vũ, Thánh Linh Thiên Tôn nhìn nhau rồi cũng thả người nhảy lên, cấp tốc chạy tới không gian lôi điện.

Sưu Sưu.

Đám người bị thương, tiêu hao rất nhiều cũng không cam lòng mà theo sau.

Cả đám dừng lại trước không gian lôi điện chừng vài trăm thước.

Tới gần, không gian lôi điện này càng có vẻ khổng lồ.

Liếc mắt nhìn lại, cả không gian che trời, bao phủ toàn bộ phía chân trời.

Lôi điện tràn ngập khí tức khiến tim đập nhanh giống như từ trên chín tầng trời đánh xuống.

Dưới cỗ khí thế kinh người này, người thực lực thấp một chút chỉ cần tới gần thì mặt đỏ bừng bừng, vô hình trung bị uy áp.

Ầm ầm.

Điện mang đánh xuống, không gian vặn vẹo, tạo thành âm hưởng vang vọng trong không trung.

Âm hưởng khuếch tán khiến cho ba động trong không trung càng thêm kịch liệt.

Uy áp kinh người trực tiếp khiến cho tim mọi người đập nhanh, cả đám đều vô cùng kinh ngạc.

Con ngươi lặng lẽ có chút đỏ lên, thậm chí ngay cả hô hấp cũng dồn dập hơn rất nhiều.

Ầm ầm.

Trong không gian lôi điện kỳ dị kia, lôi điện màu trắng liên miên không dứt tràn ra, điện mang xé rách không gian, từ trong đáy lòng mọi người cảm nhận được một cỗ năng lượng kinh khủng ba động.

Loại ba động này khiến cho mọi người vô cùng khủng hoảng.

Nhìn không gian tràn ngập lôi điện khổng lồ trước mặt, trong lòng mọi người đều cảm thấy tim đập nhanh hơn.

Thảo nào lại cần một không gian phong ấn che dấu.

Không gian lôi điện quy mô như vậy, cho dù đặt ở nơi nào cũng vô cùng kinh người.

Rốt cuộc nơi này cất giữ vật như thế nào.

Tử Yên nhíu mày, nhìn vào không gian tràn ngập lôi điện trước mặt thì thào nói.

Trong không gian mơ hồ xuất hiện hư ảnh của một ngọn núi lớn, lại giống như một khối kiến trúc khổng lồ không gì sánh được.

Kiến trúc này khổng lồ tới mức đáng sợ, bên trên kiến trúc không ngừng có khí tức cô xưa truyền ra, giống như là một đầu siêu cấp mãnh thú viễn cổ nằm đó.

Lôi điện không ngừng lóe lên, nếu như nhìn kỹ sẽ khiến cho trong lòng cảm thấy tê dại, linh hồn run rẩy, giống như khí tức của kiến trúc khổng lồ trong không gian lôi điện kia so với không gian lôi điện này còn khiến cho mọi người kinh hãi hơn.

Mà cỗ khí tức này khiến cho linh hồn mọi người kinh hãi, tim đập nhanh hơn vài phần.

Mọi người nhìn nhau, trong lòng không khỏi có cùng một suy nghĩ, bên trong nơi kinh khủng này tuyệt đối có bảo vật.

Đây là phủ đệ của cường giả viễn cổ.

Vạn Linh Tôn giả nhìn phía trước, ánh mắt chấn động.

Nơi này chúng ta đi vào như thế nào đây.

Lam Thập Tam nói.

Nhị đệ, phía trước hình như có nơi tiến vào.

Dương Quá nhìn phía trước, trong đó có một chỗ dường như lôi điện yếu hơn một chút.

Bên trong có thể mơ hồ nhìn thấy một lối tiến vào.

Uy lực của đám lôi điện này sợ rằng không nhỏ, muốn đi vào cũng không dễ dàng.

Hàn Ngọc Tôn giả nói.

Sưu Sưu.

Trong đoàn người có người đã bắt đầu không nhịn được.

Lập tức có vài đạo thân ảnh bắt đầu phóng về phía trước.

Từ dáng vẻ dường như đều là người của cùng một thế lực, cả đám đều có tu vi Vương cấp.

Sưu.

Một người có tu vi Vương cấp, Vũ Vương lục trọng nhanh chóng bố trí hộ thân cương khí rồi thận trọng đi về phía trước.

Một bước, hai bước, ba bước, mỗi một bước người này đều vô cùng cẩn thận.

Sưu Sưu.

Khi người này tới vị trí cách không gian tràn ngập lôi điện một trăm thước.

Trong bầu trời đột nhiên có một đạo sấm sét đánh xuống.

Đạo sấm sset này to bằng cánh tay dùng một tốc độ bằng mắt thường hầu như khó có thể nhìn thấy được ầm ầm đánh xuống.

Khi Vũ Vương lục trọng kia cảm nhận được đạo sấm sét này muốn chạy trốn cũng đã muộn rồi.

Ầm ầm.

Một tiếng nổ vang lên, đạo sấm sét này rơi vào trên hộ thân cương khí rồi nổ tung, trên hộ thân cương khí tràn ngập lôi điện sau đó phân thành bố năm mảnh.

Không gian trực tiếp xuất hiện một lỗ đen.

Thân thể Vũ Vương lục trọng kia lập tức bị nổ thành nát bấy.

Thật mạnh.

Mắt nhìn Vũ Vương lục trọng trực tiếp bị đánh chết, mọi người không khỏi hít sâu một hơi.

Sưu Sưu.

Mấy cường giả còn lại đang chạy tới nhìn thấy cảnh Vũ Vương lục trọng trong nháy mắt bị đánh chết tức thì bị dọa lập tức thối lui.

Sưu Sưu Cùng lúc đó, trong bầu trời có mấy đạo điện mang phá không đánh ra, trong nháy mắt từ trên cao đánh xuống.

Điện mang phá không mà ra mang theo lôi điện quanh quẩn giống như là mãng xà đánh vào trên người mấy cường giả đang nhanh chóng lui lại này.

Không gian như nổ tung, mấy cường giả trong nháy mắt hóa thành tro cốt, hồn anh bị hủy diệt.

Quả nhiên không dễ dàng như vậy.

Phiên Hải Vương nhíu mày, ánh mắt không ngừng biến ảo.

Dường như còn chưa tới cấp bậc như Tử Kim Huyền Lôi.

Lục Thiếu Du nhíu mày, lôi điện lực này dường như còn chưa đạt tới đẳng cấp của Tử Kim Huyền Lôi.

Tuy rằng đánh chết mấy Vũ Vương kia, thế nhưng có lẽ mọi người cũng nhìn ra, lôi điện lực này tuy rằng cường hãn, thế nhưng cũng còn chưa tới mức không thể ngăn cản nổi.

Không tốt.

Lúc này, Tiểu Long nhìn vào không trung, dường như nó đã cảm nhận được thứ gì đó, ánh mắt lập tức quay sang Lục Thiếu Du nói: Lão đại, dường như đệ cảm nhận được có thứ gì đó.

Thật không? Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, dự cảm của Tiểu Long không bao giờ sai.

Sưu Sưu.

Hầu như cùng lúc đó, trong bầu trời có một cỗ khí tức quỷ dị bạo phát.

Không gian chugn quanh vặn vẹo.

Bằng mắt thường có thể thấy được, bầu trời đột nhiên hôn ám, trong bầu trời tràn ngập lôi điện chằng chịt, giống như là có một thác nước màu trắng bằng lôi điện hiện lên giữa không trung.

Năng lượng đáng sợ ba động từ bên trong truyền ra, gợn sóng trong không gian quanh người bắn tứ tung.

Không xong, lôi điện này dường như đang di chuyển.

Sợ rằng mấy tên hỗn đản vừa rồi đã động phải cấm chế nào đó.

Trong nháy mắt mọi người biến sắc, chỉ trong chốc lát toàn bộ bầu trời bị một đám lôi vân màu trắng cùng với khí tức khiến cho tim mọi người đập nhanh bao phủ.

Uy áp cường hãn từ bên trong không ngừng tràn ra khiến cho trong lòng mọi người cảm thấy lạnh lẽo.

Chạy.

Một ít người tự biết thực lực mình không đủ, tiêu hao cũng rất nhiều, đồng thời trên người còn có thương thế bất đồng, sắc mặt đám ngươi này lập tức đại biến.

Chân khí, linh lực như biển trong người tràn ra, thân thể hóa thành từng đạo tàn ảnh chạy trốn.

Bởi vì trong không gian lôi điện này bọn họ đã cảm giác được sự nguy hiểm tuyệt đối.

Chỉ tiếc là dường như đã chậm, bầu trời trắng xóa kia và không gian lôi điện trong nháy mắt tương liên, dường như hòa thành một thể, vô số lôi điện đánh xuống.

Sưu Sưu.

Chỉ trong nháy mắt trên bầu trời có một đám lôi điện phô thiên cái địa đánh xuống.

Toàn bộ không gian tràn ngập thanh âm bạo liệt, âm hưởng trầm thấp vang lên liên tục.

Nơi lôi điện đi qua, không gian ầm ầm rung động.

Lôi điện mang theo lực lượng đáng sợ đánh xuống, thanh thế lúc này đáng sợ tới cực điểm.

Nhanh phòng ngự.

Trong các sơn môn lớn, cường giả Tôn cấp nhanh chóng bố trí thủ đoạn phòng ngự.

Những người có tu vi thấp tức thì trốn vào trong vòng phòng ngự mà cường giả Tôn cấp bố trí.

Toàn bộ không gian tức thì hỗn loạn, mọi người đều bố trí thủ đoạn phòng ngự của bản thân.

Nhanh đi đến vòng phòng ngự của ta.

Hắc Vũ truyền âm nói với đám người Lục Thiếu Du.

Cảm nhận uy áp mạnh mẽ trong lôi điện, Lục Tâm Đồng, Dương Quá, Thiên Sí Tuyết Sư, Như Hoa trong nháy mắt đi tới trong vòng phòng ngự của Hắc Vũ.

Linh Thú bát giai.

Lúc này Long Linh mới cảm nhận được khí tức trên người Hắc Vũ, đôi mắt xinh đẹp mang theo vẻ nghi hoặc nhìn chăm chú vào Hắc Vũ.

Ngươi cũng qua đây đi, ngươi bị thương nặng trong người, còn chưa chống đỡ được lôi điện lực này.

Nhìn Long Linh, Hắc Vũ truyền âm nói.

Long Linh do dự một chút rồi tiến vào trong vòng phòng ngự của Hắc Vũ.

Thế nhưng ánh mắt vẫn không nhịn được mà nghi hoặc nhìn vào Hắc Vũ.

Phanh Phanh Phanh Phanh.

Lôi điện lực tràn ngập không trung giống như pháo hoa đánh xuống, cả không gian bạo liệt.

A.

Từng tiếng kêu thảm thiết truyền ra.

Dưới đạo lôi điện thứ nhất, trong nháy mắt có không ít Vũ Vương bị đánh chết, hồn anh không thể chạy ra.

Khục khục.

Vũ Vương cao trọng miệng phun máu, căn bản không thể chống lại dưới lôi điện lực này.

Chỉ có người trong đại môn đại phái, có cường giả Tôn cấp bảo hộ thì không có vấn đề gì quá lớn.

Chỉ là cường giả Tôn cấp lúc này tiêu hao cũng vô cùng lớn, còn có không ít cường giả tán tu cũng có thể chống lại.

Có một ít tán tu tụm năm tụm ba lại với nhau, miễng cưỡng có thể chống lại lần công kích đầu tiên của lôi điện lực.

Chỉ là những người thực lực thấp, vận khí không tốt ngã xuống vô cùng nhiều.

Ồ? Lúc này không ít người dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía trước.

Lúc này có hai đạo thân ảnh đang đứng giữa không trung, hoàn toàn không bố trí phòng ngự.

Lôi điện bổ vào thân thể người này dường như không có một chút tác dụng nào.

Hai người này quả thực quá biến thái.

Mọi người không khỏi hít sâu một hơi.

Lão đại, quả thực có chút tê dại, thế nhưng hình như hoàn toàn không có việc gì, huynh thì sao? Giữa không trung, Tiểu Long hỏi Lục Thiếu Du, quanh thân tràn ngập lôi điện, thế nhưng lại không có một chút tổn hao nào.

Ta cũng không có việc gì.

Lục Thiếu Du mỉm cười, lôi điện này bổ vào trên người hắn không tạo thành một chút ảnh hưởng nào quá lớn.

Điện mang tiến vào trong cơ thể, tuy rằng lực lượng mạnh mẽ thế nhưng không thể phá hư thân thể của hắn.

Thân hình của Lục Thiếu Du đã sớm được Tử Kim Huyền Lôi rèn luyện, lôi điện này còn chưa đạt tới cấp bậc như Tử Kim Huyền Lôi, cho nên thân thể của hắn dường như có lực kháng cự với lôi điện.

Vốn Lục Thiếu Du còn có chút lo lắng, thế nhưng sau khi thử qua hắn mới biết được, công kích của lôi điện đối với hắn mà nói, hoàn toàn không có chút công hiệu nào.

Sưu Sưu.

Lần thứ hai lại có lôi điện đánh xuống vào người hai người, vẫn không có một chút ảnh hưởng nào.

Đặc biệt là Lục Thiếu Du, lôi điện đánh xuống thì lập tức tiến vào trong cơ thể rồi biến mất không thấy, thậm chí còn bị cơ thể hắn hấp thu, đối với thân thể còn một chút tác dụng.

Lục Thiếu Du nhìn về phía Tiểu Long, lúc này Tiểu Long cũng như vậy, hoàn toàn không có việc gì.

Lôi điện sau khi quanh quẩn trên người nó một chút rồi lập tức biến mất không còn tung tích.

Nhíu mày, Lục Thiếu Du cũng không cảm thấy kỳ quái cho lắm, bởi vì lực phòng ngự của Tiểu Long vốn đã mạnh lại thêm Huyền Vũ Thần xác, bản thân lại trải qua Tử Lôi Huyền Đỉnh dung hợp cho nên trên người cũng chiếm được không ít chỗ tốt.

Lúc này có thể miễn dịch với lôi điện này cũng là chuyện bình thường.

Hai người Lục Thiếu Du hoàn toàn miễn dịch với lôi điện, thế nhưng những người khác cũng không có vận khí tốt như vậy.

Từng tiếng kêu thảm thiết vang lên, không ít người trực tiếp bị hôi yên phi diệt.

Sưu Sưu.

Lần nữa lại có từng đạo lôi điện giống như pháo hoa từ trong không gian lôi điện mạnh mẽ đánh xuống.

Lôi điện xé rách không gian mang theo tiếng xé gió vô cùng đáng sợ hung hăng bổ vào trong không gian.

Khục khục.

Dưới cỗ lực lượng kinh khủng này, không gian tức thì như nổ tung, không ít cường giả phun ra một ngụm máu tươi.

Coi như là cường giả Tôn cấp lúc này cũng không khá hơn là bao, sắc mặt tái nhợt.

Lão đại, chúng ta vào trước xem.

Tiểu Long nhìn về nơi tiến vào phía trước rồi nói.

Đi.

Lục Thiếu Du cúi đầu đáp một tiếng, thân thể trong nháy mắt trực tiếp nahry về phía trước.

Tuy rằng hắn không e ngại lôi điện lực này, thế nhưng cũng phải cẩn thận một chút.

Không ai biết được nơi này còn nguy hiểm gì khác nữa không.

Dựa theo địa đồ trên đồ cổ, kiến trúc này chính là cửa thứ ba để tiến vào, đây là nơi không thể không đi qua.

Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hai người trực tiếp xuất hiện trong không gian lôi điện.

Nhìn thấy hai người tới gần vị trí kia, những người khác lập tức sốt ruột.

Nhanh, mau theo sau.

Ánh mắt Huyền Minh Tôn giả trầm xuống, bố trí hộ thân cương khí quanh thân bảo hộ cường giả trong giới vào trong.

Lôi điện lực dường như không thể phá vỡ được hộ thân cương khí của người này.

Huyền Minh Tôn giả nhanh chóng phóng về phía trước.

Người Linh Vũ giới đuổi theo, tất cả các cường giả nhíu mày, sau đó lập tức theo đuôi.

Thánh Linh Thiên Tôn, Thánh Vũ Thiên Tôn dựa vào thực lực của bản thân bảo hộ chúng trưởng lão Thánh Linh giáo vào bên trong.

Lấy thực lực của bọn họ, muốn bảo vệ cường giả Thánh Linh giáo đương nhiên không thành vấn đề.

Nhìn thấy giáo chủ dẫn đầu đi vào trong không gian lôi điện, hai người tức thì đuổi theo.

Chúng ta đi.

Hắc Vũ vung tay, trên người vô hình trung tản ra sự phóng khoáng, phiêu dật, thế nhưng trong sự phóng khoáng này lại có chút bá đạo.

Trong nháy mắt thân thể cũng phóng về phía trước.

Dưới hộ thân cương khí của hắn, từng đạo lôi điện đánh xuống lập tức hóa thành hư vô, căn bản không có một chút tác dụng nào với hộ thân cương khí của hắn.

Không ít cường giả trong Nhật Sát các, Thiên Vân đảo, Tinh Ngục các đều dùng ánh mắt cực kỳ nghi hoặc nhìn về phía Hắc Vũ.

Bọn họ có thể cảm nhận được Hắc Vũ chính là linh thú bát giai, thế nhưng cấp bậc thế nào lại không thể dò xét được.

Lão đại, đây là nơi tiến vào.

Thân ảnh Tiểu Long xuất hiện trước không gian lôi điện rộng lớn, lúc này nhìn cánh cửa đá lớn xuất hiện trong không gian lôi điện phía trước, Tiểu Long nhíu mày.

Bởi vì trong cửa đá này vô cùng sâu, giống như liếc mắt không nhìn thấy tận cùng.

Vào xem.

Quay đầu nhìn đám người phía sau đang phóng tới, ánh mắt Lục Thiếu Du biến ảo không ngừng, do dự một chút rồi lập tức chạy vào trong không gian lôi điện.

Sưu Sưu.

Lôi điện sát biên giới không gian tràn ngập lôi điện càng thêm chằng chịt, vô số lôi điện ầm ầm đánh vào trên người Lục Thiếu Du.

Toàn thân Lục Thiếu Du run lên, cỗ lực lượng này rõ ràng so với lôi điện lực bên ngoài còn lớn hơn rất nhiều.

Phanh.

Sao lại mạnh như vậy? Một thanh âm trầm thấp vang lên, thân hình Tiểu Long phóng vào trong không gian, nhưng lại bị đẩy văng ra bên ngoài cách đó mấy thước.

Tiểu Long không có việc gì chứ? Lục Thiếu Du tức thì hỏi.

Đệ không có việc gì, chỉ là có chút tê dại mà thôi, cảm giác không được tốt cho lắm.

Tiểu Long trong nháy mắt đứng lên, nơi vừa bị đánh trúng trên người không ngừng truyền tới cảm giác tê dại khiến cho nó vô cùng khó chịu.

Không có việc gì là tốt rồi.

Lục Thiếu Du thở dài rồi nhìn về phía trước.

Đây chính là một cánh cửa đá cao chót vót.

Cánh cửa đá này hình vòm, cao chừng năm mươi trượng, trình độ khổng lồ khiến cho người khác phải líu lưỡi.

Hoàn toàn là do đá tạo thành, bên trên không ngừng có khí tức thê lương, cổ xưa lan tràn ra.

Cỗ khí tức này khiến cho Lục Thiếu Du có cảm giác cánh cửa đá này chính là miệng của một đầu mãnh thú viễn cổ, khiến cho hắn không dám tiến vào.

Lão đại, nơi này không đơn giản chút nào.

Con mắt nhỏ của Tiểu Long không ngừng chuyển động, khí tức ở nơi này khiến nó kiêng kỵ.

Cẩn thận một chút, ngàn vạn lần không thể sơ ý.

Lục Thiếu Du nói.

Sưu.

Đột nhiên trong không gian lôi điện truyền ra ba động.

Phanh Phanh Phanh.

Dưới mấy đạo lôi điện công kích có mấy đạo thân ảnh tiến tới.

Lục Thiếu Du quay đầu lại nhìn lập tức nhíu mày.

Đám người vừa mới tiến vào chính là chín người Huyền Minh Tôn giả của Linh Vũ giới.

Lúc này Huyền Minh Tôn giả cũng nhìn về phía Lục Thiếu Du, bốn mắt nhìn nhau, trong mắt tràn ra hàn ý.

Tuy rằng hiện tại hắn rất muốn ra tay với Lục Thiếu Du, thế nhưng rõ ràng thực lực bên người Lục Thiếu Du cũng không kém, quan hệ với những nhóm khác không tồi.

Nếu như ra tay tuy rằng hắn không sợ hãi, thế nhưng cũng cực kỳ phiền phức, hơn nữa điều quan trọng hiện tại chính là đoạt bảo vật.

Huyền Minh Tôn giả nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du, Lục Thiếu Du này hắn nhất định sẽ đối phó.

Thế nhưng trước lúc đoạt bảo, bây giờ hắn nên giữ lại thực lực thì tốt hơn.

Một đường tới đây, ở trong không gian quỷ dị này vì đánh chết không ít yêu thú, linh thú không muốn sống kia đã khiến hắn tiêu hao rất nhiều.

Điều này đối với hắn mà nói vô cùng bất lợi.

Lục Thiếu Du cũng không sợ hãi chút nào, ánh mắt tràn ngập hàn ý nhìn thẳng vào mặt Huyền Minh Tôn giả.

Hiện tại Huyền Minh Tôn giả và Nam Thiên Nhị Tôn này hắn đã hoàn toàn không đặt vào trong mắt.

Bằng vào đội hình bên người hắn bây giờ muốn giết chín người này đảm bảo ngay cả hồn anh cũng không thể chạy thoát được.

Thế nhưng hiện tại cũng không phải là lúc, đoạt bảo quan trọng hơn tất cả.

Huyền Minh Tôn giả trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du rồi lạnh lùng cười.

Sau đó ánh mắt cũng nhìn vào cánh cửa đá tỏa ra khí tức cổ xưa, thế lương kia.

Cỗ khí tức này khiến cho trong lòng hắn cảm thấy bất an.

Sưu Sưu.

Chỉ trong chốc lát, trước không gian lôi điện lần nữa xuất hiện ba động.

Đám người theo đuôi tới chính là Hắc Vũ, Bàn Hủy, Bàn Vân, ngay sau đó là đám người Nhật Sát các, Kiền Hiên đảo, Thiên Vân đảo.

Mọi người dưới sự bảo hộ của cường giả Tôn cấp trong môn mới có thể bình yên tiến vào trong không gian này.

Sưu Sưu.

Thánh Linh Thiên Tôn, Thánh Vũ Thiên Tôn cùng với đám người Khôn Dương đảo, Nguyệt Long các cũng liên tục đi tới.

Người của Thiên Ưng lâu, Thánh Linh cốc, Tiêu Dao bang dưới sự che chở cật lực của Hàn Ngọc Tôn giả, Ngân Đao Tôn giả, Quy Ngọc Tôn giả cũng miễn cưỡng tiến vào được nơi này.

Phanh Phanh.

Ngoài không gian lôi điện truyền tới thanh âm bạo liệt, không ít người chật vật tới ngoài không gian lôi điện lại bị điện mang đánh thành tro tàn.

Thế nhưng cũng có không ít người không biết là của thế lực nào và một ít cường giả tán tu cũng tiến vào được bên trong.

Có không ít cường giả tuy rằng thực lực không tới Tôn cấp, thế nhưng sau khi thi triển linh khí Huyền cấp và Hoàng cấp không ngờ lại có thể thoát khỏi nguy hiểm tiến vào trong không gian này.

Chỉ trong chốc lát nhân số bên trong đã đạt tới mấy trăm người, người có thể tiến vào được trong không gian này đều là cường giả.

Lúc này có thể tiến vào không gian lôi điện này tuyệt đối đều là cường giả nổi danh bên ngoài.

Cho dù là người được cường giả Tôn cấp bảo hộ đi vào, ở bên ngoài cũng tuyệt đối không yếu.

Đám cường giả một khi tiến vào lập tức nhìn vào trong cánh cửa đá.

Cỗ khí tức cổ xưa, thê lương từ trong cánh cửa đá chậm rãi tràn ra khiến cho sắc mặt mọi ngươi có chút biến hóa.

Nhìn thấy mọi người tới, ánh mắt Lục Thiếu Du biến đổi, thân thể khẽ động, trực tiếp đi về phía mọi người.

Mà nhìn thấy hành động này của Lục Thiếu Du, khóe miệng đám người Khôn Dương đảo, Linh Vũ giới, Nguyệt Long các cùng tán tu không khỏi co quắp.

Trong lòng thầm mắng một tiếng tiểu tử gian trá.

Lục Thiếu Du này rõ ràng không muốn là người thứ nhất đi vào trong cánh cửa đá, hắn muốn kẻ khác xung phong làm kẻ đi vào đầu tiên a.

Lúc này còn có mấy người tiến tới, có thể vào tới đây đều là cường giả cả.

Chỉ là nhìn cánh cửa đá phía trước, cũng không có ai dám đi lên.

Mọi người nhìn nhau, không ai muốn xung phong đi đầu.

Đối với sự chờ mong của mọi người Lục Thiếu Du không thèm để ý tới.

Ngón tay sờ mũi, khóe miệng khẽ mỉm cười.

Hiện tại trong đám người có mặt ở đây cũng chỉ có hắn và người của hắn là tiêu hao ít nhất.

Còn có con bài chưa lật như Hắc Vũ, chí ít từ mặt ngoài có thể nói thực lực của đám người hắn là mạnh nhất.

Cho dù thực lực của hai người Thánh Linh Thiên Tôn và Thánh Vũ Thiên Tôn ở bên trong này cũng tuyệt đối là tồn tại số một số hai, có lẽ cũng chỉ có Huyền Minh Tôn giả kia mới có thể so sánh được.

Nhìn đám người trước mặt Lục Thiếu Du không ngừng suy nghĩ, đến lúc đó nếu như động thủ thì hắn sẽ có mấy thành nắm chắc? Những người này có lẽ hiện tại cũng đang âm thầm bảo lưu thực lực, thực lực chân chính còn chưa hiển lộ ra.

Cũng chỉ có thể đợi tới lúc cuối cùng mấy người này mới thi triển ra.

Người của những đại môn đại phái này ai mà không có con bài chưa lật thì mới là lạ.

Có lẽ cả đám đều đang cố gắng chờ tới lúc đoạt bảo a.

Thiếu chủ, khí tức nơi này càng ngày càng mạnh.

Ta thấy sẽ có nguy hiểm cực lớn, nếu như là phủ đệ của Linh Đế, Vũ Đế viễn cổ, sợ rằng sẽ có chỗ tốt lưu lại, cũng có nguy hiểm.

Cường giả cấp bậc như thế, bảo vật lưu lại muốn lấy được phải xem duyên phận.

Thứ hai cũng không phải là thứ mà kẻ tài trí bình thường có thể nhận được.

Cho nên tất cả phải cẩn thận, không thể cậy mạnh.

Thanh âm của Hắc Vũ truyền tới trong tay Lục Thiếu Du.

Người tâm trí bình thường sẽ phóng qua trước, Lục Thiếu Du trước kia chỉ là người bình thường, thế nhưng hiện tại Lục Thiếu Du tuyệt đối không phải là kẻ có tâm trí bình thường như trước nữa.

Lục Thiếu Du mở miệng cười, thứ mà cường giả viễn cổ lưu lại đương nhiên sẽ không nguyện ý để cho kẻ có tâm trí bình thường sử dụng.

Cho dù là đồ của hắn hiện tại cũng không nguyện ý đem cho những kẻ có tâm trí bình thường sử dụng.

Ngoài không gian lôi điện, thi thoảng sẽ có một ít cường giả phóng tới.

Cũng có người trực tiếp bị đánh chết, người vào hiển nhiên đều phát hiện biến hóa bên trong, cả đám đều dừng lại, không ai dám đi vào trước.

Hừ, Thần Kim các chúng ta không vô sỉ giống như kẻ nào đó.

Thanh âm của Địa Cương Vương Thần Bộ Tiêu, ánh mắt dường như hữu ý vô tình nhìn về phía Lục Thiếu Du.

Rõ ràng ý tứ của hắn chính là ám chỉ việc Lục Thiếu Du vừa rồi lùi lại.

Nghe Địa Cương Vương nói vậy, Lục Thiếu Du đương nhiên hiểu rõ Thần Bộ Tiêu này đang nói mình.

Thế nhưng chỉ bằng vào những lời này Lục Thiếu Du cũng không ngại, kẻ ngu si mới là kẻ đi đầu mạo hiểm a.

Lục Thiếu Du nhíu mày, lạnh nhạt nói: Xem ra Địa Cương Vương muốn là người thứ nhất tiến vào a.

Vậy thì ta phải cầu chúc cho Địa Cương Vương tìm được bảo vật rồi.

Hừ không cần phải khích bác ta, ngươi chỉ có một chút thủ đọan như vậy thôi sao? Địa Cương Vương liếc mắt nhìn Lục Thiếu Du, thủ ấn trong tay được kết.

Một đạo lưu quang từ trong nhẫn trữ vật của hắn xuất hiện, đây chính là một đầu khôi lỗi hệ kim, từ khí tức có thể nhận ra, đây mới chỉ là khôi lỗi cấp bốn mà thôi.

Đi.

Thủ ấn trong tay Thần Bộ Tiêu vung lên, cỗ khôi lỗi màu đen cấp bốn trước mặt lập tức đi vào trong cánh cửa đá.

Khóe miệng Lục Thiếu Du nhếch lên, Thần Bộ Tiêu này móc ra khôi lỗi cấp bốn, sợ rằng cũng có tiếng khôi lỗi cao cấp a.

Khôi lỗi của Thần Bộ Tiêu đi tới phía trước, ánh mắt mọi người lập tức nhìn vào đầu khôi lỗi này.

Cả đám đều ngẩng đầu nhìn chăm chú về phía trước.

Sưu.

Đầu khôi lỗi này tiến vào trong cánh cửa đá, vẫn không ngừng tiến tới, mãi cho tới khi biến mất không còn thấy thân ảnh của nó ở bên trong.

Mà lúc này vẫn không có một chút động tĩnh nào xảy ra.

Nhìn thấy đầu khôi lỗi kia không có vấn đề gì, trong lòng mọi người khẽ thở dài một hơi, vẻ mặt biến đổi.

Không có nguy hiểm, mau đi vào.

Mọi người dũng mãnh đi vào trong cánh cửa đá, tốc độ nhanh tới cực hạn.

Hỗn đản.

Thần Bộ Tiêu thấp giọng mắng một câu, lúc trước không có ai đi vào, mọi người đều không có hành động.

Thế nhưng nhìn thấy không có nguy hiểm cả đám lập tức chen chúc vào, Thần Bộ Tiêu thầm mắng một tiếng cũng vội vã tiến vào trong cánh cửa đá.

Chúng ta đi.

Lục Thiếu Du quay đầu lại nói với mọi người bên cạnh, bàn chân đạp mạnh mặt đất, quang mang chợt lóe, thân thể hóa thành một đạo quang mang màu xanh, nhanh như thiểm điện lao vào trong cánh cửa đá.

Tốc độ của Tiểu Long cũng không dưới Lục Thiếu Du, ngay sau đó đám người Lục Tâm Đồng, Bàn Hủy, Bàn Vân, Thiên Thủ Quỷ Tôn, Thiên Sí Tuyết Sư cũng nhanh chóng đi theo.

Quả thực đúng là tiểu tử giảo hoạt.

Vừa nhìn thấy không có nguy hiểm Lục Thiếu Du lập tức có hành động, trong động không ít người của Thiên Vân đảo, Kiền Hiên đảo, Tinh Ngục các không khỏi cười khổ một cái.

Lục Thiếu Du này quả nhiên đúng là dối trá.

Cả đám cũng không chần chờ chút nào liền nhảy lên, đem tốc độ đề thăng tới cực hạn, dũng mãnh chen chúc đi vào trong cửa đá.

Tốc độ Lục Thiếu Du cực kỳ nhanh chóng, đồng thời trong lòng cũng cảnh giác nguy hiểm không biết tên có thể xảy ra chung quanh.

Một đường đi tới vượt qua bao nhiêu người, hầu như trong chớp mắt đã vọt ra khỏi cánh cửa đá.

Không gian trước mắt sáng ngời, ánh mắt Lục Thiếu Du kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mặt.

Xuất hiện trước mặt Lục Thiếu Du hiện tại chính là một cái sân rộng.

Cái sân này rộng vượt quá sự tưởng tượng của mọi người.

Mà lúc này phía sau sân rộng có một khối đá lớn.

So với nó cảnh cửa đá kia lại có vẻ nhỏ bé.

Phía dưới khối đá này có chín cửa đá nhỏ, nói là nhỏ thế nhưng cũng cực kỳ khổng lồ, không biết là kéo tới đâu.

Sưu Sưu.

Cùng lúc đó, mọi người phái sau cũng đã đi tới cửa đá, nhìn sân rộng trước mặt, cả đám cực kỳ chấn động.

Lão đại, đó là cái gì thế? Tiểu Long nhìn vào trên sân rộng, lúc này phía trước mặt của hai người có một gò núi lớn giống như một ngọn núi nhỏ.

Vừa vặn đứng ở phía trước chín cánh cửa đá kia.

Ngọn núi nhỏ này xanh ngắt một màu, chỉ là lúc này Tiểu Long cũng cảm nhận một cỗ khí tức kinh người từ trên gò núi này.

Ồ? Lục Thiếu Du nghe vậy lập tức nhìn lại, thế nhưng hắn cũng chỉ cảm giác được một cỗ khí tức như ẩn như hiện, những cái khác cũng không cảm nhận được gì.

Trong cánh cửa đá phía trước nhất định có bảo vật, mau đi xem một chút.

Trong đoàn người có thanh âm vội vã mang theo hưng phấn truyền ra.

Trong cánh cửa đá vừa rồi không có nguy hiểm khiến cho mọi người mất đi cảnh giác, lập tức có từng đạo thân ảnh mang theo sự do dự nhằm về phía chín cánh cửa đá kia.

Sưu Sưu.

Từng đạo thân ảnh giống như thiểm điện bắn về phía trước, giống như là sợ bảo vật bị người khác nhanh chân tới trước chiếm được.

Cạch Cạch.

Ngay khi mọi người chen chúc phóng tới, trên sân rộng kia đột nhiên vang lên thanh âm cạch cạch quái dị, giống như là tiếng xương cốt vậy.

Cạch Cạch.

Tiếng cạch cạch lần nữa vang lên, dưới thanh âm quỷ dị này, những cường giả đang phóng về phía trước tức thì biến sắc, lập tức lui về phía sau rồi nhìn chung quanh, không dám phóng tới nữa.

Mau nhìn, nhìn ngọn núi kia.

Đó không phải là núi, mà là yêu thú.

Trong tiếng kinh ngạc của mọi người, ngọn núi nhỏ trên sân rộng đang rung lên liên tục khiến cho toàn bộ không gian chung quanh run lên.

Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, ngọn núi nhỏ bắt đầu run rẩy, một hình thể yêu thú xuất hiện rõ ràng trong mắt mọi người.

Cái đầu lớn ngẩng lên, tứ chi duỗi ra, cuồi cùng thân thể to lớn ầm ầm đứng lên, một cỗ khí tức cổ xưa, thê lương hungf hậu tràn ra.

Yêu thú này đã thức tỉnh.

Rống.

Một tiếng hổ gầm lớn vang lên, thanh âm quanh quẩn ở phía chân trời, dưới tiếng hổ gầm này khiến cho lỗ tai mọi người rung động, người thực lực thấp sắc mặt trực tiếp trắng bệch.

Sưu Sưu.

Trên bầu trời, tiếng hổ gầm vang vọng, lôi điện ngập trời trong nháy mắt giống như bị dẫn dắt, bắt đầu điên cuồng chuyển động, đột nhiên hội tụ trên bầu trời sân rộng.

Sưu Sưu.

Lôi điện ngập trời hội tụ trên bầu trời sân rộng, dưới uy thế kinh người này, không gian giống như bị sụp đổ.

Điện mang ở trên bầu trời sân rộng chồng chất lên nhau tạo thành một cái hắc động.

Chỉ cần liếc mắt nhìn hắc động này cũng khiến cho cường giả Vũ Tôn cảm thấy tim đập nhanh hơn.

Đây rốt cuộc là yêu vật gì, dường như điện mang này càng lúc càng kinh khủng.

Lục Thiếu Du nhìn chăm chú vào cảnh tượng trước mặt, miệng lẩm bẩm nói.

Rống.

Lần nữa lại có tiếng rít gào vang lên, đồng thời đầu yêu thú khổng lồ dữ tợn kia ngẩng đầu nhìn về phía lôi điện bàng bạc ngập trời, cái miệng lớn mở ra, dường như trong miệng có một cỗ hấp lực bạo phát.

Sưu Sưu.

Điện mang kinh khủng ngập trời lập tức hóa thành một cơn lốc mang theo khí thế kinh người ầm ầm tiến vào trong miệng đầu cự thú dữ tợn kia.

Oanh Oanh.

Trong điện mang bàng bạc, từng đạo điện mang hội tụ thành sấm sét bàng bạc, giống như một đầu cự mãng, vô số điện mang không ngừng từ trên không trung khuếch tán sau đó ầm ầm đánh vào trong cơ thể đầu yêu thú dư tợn kia.

Trong miệng đầu cự thú dữ tợn này cũng đột nhiên phát ra một cỗ hấp lực kỳ dị, không ngờ lại đem vô số đạo sấm sét kia hít vào trong thân thể.

Sưu sưu.

Sấm sét tiến vào trong cơ thể, bên ngoài thân thể đầu cự thú dữ tợn này tức thì có một mảnh lân phiến màu xanh giống như lưỡi dao sắc bén dựng lên.

Rồi một vòng quang mang xuất hiện bao phủ thân hình đầu yêu thú này.

Trên quang mang không ngừng có lôi điện lóe lên.

Thanh âm kỳ dị không ngừng vang vọng trong không gian, có vẻ vô cùng quỷ dị.

Tại sao lại có thể như vậy? Lục Thiếu Du dưa mắt nhìn đầu cự thú dữ tợn toàn thân được điện mang bao phủ.

Hắn có thể cảm giác được, lực lượng lôi điện cuồng bạo này sau khi tàn sát bừa bãi, điên cuồng trong cơ thể đầu cự thú dữ tợn này thì từ từ dung nhập vào trong cơ thể nó.

Năng lượng cuồng bạo không ngừng tiến vào trong cơ thể, xương cốt nó.

Đầu cự thú dữ tợn kia vốn dường như không có sự sống, lúc này không ngờ lại bắt đầu khôi phục sinh cơ, một cỗ khí tức lặng lẽ tràn ra.

Sưu Sưu.

Đột nhiên, lôi điện kinh người trong bầu trời bắn xuống.

Từng đạo lôi điện lớn giống như cự long vờn quanh cơn lốc bằng điện mang rồi ầm ầm nện vào trong người đầu cự thú dữ tợn kia.

Ầm ầm.

Trên sân rộng, thanh âm trầm thấp không ngừng vang lên, từng đạo sấm sét màu trắng giống như một đầu cự mãng không ngừng dũng mãnh đánh về phía đầu cự thú dữ tợn.

Điện mang kinh khủng sau khi tiến vào trong cơ thể đầu cự thú dữ tợn lập tức biến mất không thấy.

Điện mang ngập trời hiện tại giống như bị một cỗ hấp lực không thể chống cự đang dùng một tốc độ kinh người không ngừng tiến vào trong thân hình khổng lồ của đầu cự thú dữ tợn kia.

Sưu Sưu.

Điện mang tiến vào trong cơ thể đầu cự thú dữ tợn, mặt ngoài thân thể đầu cự thú dữ tợn này không ngừng tràn ra quang mang màu trắng, lân phiến màu trắng giống như lưỡi đao không ngừng quanh quẩn tràn ra khí tức khiến cho tim đập nhanh.

Thời gian khi cự thú thức tỉnh cho tới khi điện mang biến mất trên thân thể đầu cự thú dữ tợn chỉ có hơn mười tức mà thôi.

Không ngờ lại không có một ai lên tiếng, tất cả đều bị cảnh tượng trước mắt làm cho kinh sợ.

Khi đầu cự thú dữ tợn kia hấp thu một tia điện mang cuối cùng, toàn bộ không gian lôi điện rộng lớn đột nhiên biến mất không thấy, điện mang kinh khủng toàn bộ đều biến mất, tất cả đều đã bị đầu cự thú dữ tợn kia thôn phệ.

Trời ạ, đây là yêu thú gì? Điện mang ngập trời kia khiến cho ngay cả cường giả Vũ Tôn cũng phải thận trọng, thế nhưng không ngờ không gian điện mang này lại trực tiếp bị cự thú dữ tợn kia thôn phệ, điều này khiến cho mọi người không khỏi sợ hãi than.

Độ nhiên, hai mắt vẫn luôn nhắm chặt của cự thú kia trong nháy mắt mở ra, hai mắt giống như đèn lồng.

Trong mắt cũng có lôi quang nhàn nhạt lóe ra.

Cái miệng khé mở, không ngờ lại có thanh âm trầm thấp giống như tiếng sấm vang vọng.

Uy áp kinh người lamn tràn khiến cho mọi người, bao gồm cả cường giả Tôn cấp hết hồn.

Đầu cự thú dữ tợn này kỳ thực thân hình còn chưa lớn bằng Thiên Sí Tuyết Sư, cũng chỉ có hai trăm thước mà thôi.

Thế nhưng đối với nhân loại mà nói, tuyệt đối được coi là khổng lồ.

Mà đầu cự thú dữ tợn này cả thân thể chỉ một màu xanh, toàn thân, thậm chí là tứ chi đều được lân phiến màu xanh giống như đao mang bao phủ.

Mà trên lân phiến màu xanh này còn có bí văn lưu chuyển, bí văn rậm rạp.

Dưới miệng đầu yêu thú này có chòm râu dài, trong cái miệng lớn giống như bồn máu có răng nanh không ngừng bắn ra hàn mang.

Móng vuốt sắc bén, cái đuôi dài tràn ngập lân phiến phía sau cũng giống như được đao mang bao phủ.

Tổng thế mà nói, đây chính là một đầu cự hổ màu xanh mang theo bí văn màu trắng khiến cho người khác nhìn vào cảm thấy hung hãn dị thường, quanh thân có một cỗ khí thế khiến cho người khác không dám nhìn thẳng.

Rống Rống.

Ánh mắt đầu cự hổ dữ tợn này nhìn về phía mọi người trước mắt, bốn chân to lớn thong thả bước đi, chỉ cần nhìn vào mọi người cũng khiến cho mọi người không dám đối chiến.

Thiếu chủ, là Bôn Lôi Thiên Hổ yêu thú viễn cổ bát giai hậu kỳ, tuyệt đối là vương giả trong đám yêu thú viễn cổ, huyết mạch ngay cả Long Linh mãng và Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ cũng phải kém một bậc.

Thanh âm Hắc Vũ truyền tới, trong thanh âm mang theo một tia kinh ngạc.

Bôi Lôi Thiên Hổ viễn cổ sao? Trong lòng Lục Thiếu Du run lên, trên Thiên Linh lục cũng có ghi chép về loại yêu thú này.

Bôn Lôi THiên Hổ a.

Yêu thú này tuyệt đối là vương giả trong yêu thú viễn cổ.

Có người nói lúc viễn cổ, đầu yêu thú này có thể trực tiếp chống lại hai đại yêu thú Bạch Hổ, Huyền Vũ của hoàng tộc.

Nếu không phải bởi vì trong hoàng tộc của Bạch Hổ và Huyền Vũ có một chút thủ đoạn thì không thể chiến thắng nổi Bôn Lôi Thiên Hổ này.

Trong ghi chép, Bôi Lôi Thiên Hổ có tứ chi to lớn, tốc độ vô cùng nhanh, đặc biệt, mỗi một lần chi trước đánh ra lực lượng đủ để khiến cho cho vô số yêu thú không thể chống lại.

Lợi trảo trên chân đủ để xé rách yêu thú đồng cấp thành mảnh nhỏ.

Lực lượng mạnh mẽ cùng với tốc độ kinh khủng, mỗi một lần xuất thủ sẽ đều vờn quanh như hiện tại, bộ dáng này đủ để khiến cho những người thiếu can đan toàn thân nhũn ra, hồn phi phách tán.

Đồng thời, Bôn Lôi Thiên Hổ này còn có hai loại thủ đoạn công kích thiên phú cực kỳ cường hãn.

Thứ nhất chính là lôi điện lực, trong công kích mang theo lội điện, đồng thời đối thủ cũng không dám tới gần nó.

Một khi tới gần thân thể thì sẽ trực tiếp bị lôi điện kinh người kia công kích, vô cùng đáng sợ.

Mà loại thiên phú thứ hai của bôn Lôi Thiên Hổ này chính là phòng ngự, đồn rằng lực phòng ngự của Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ này so với Huyền Vũ hoàng tộc cũng chỉ kém chút xíu, có thể trực tiếp so sánh với Huyền Vũ hoàng tộc về lực phòng ngự ở thời viễn cổ cũng chỉ có Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ này mà thôi.

Yêu thú viễn cổ cường hãn như vậy đã sớm tuyệt chủng, không ngờ nơi này lại còn có khiến cho Lục Thiếu Du sợ hãi than.

Bôi Lôi Thiên Hổ viễn cổ, đây là Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ.

Nhìn đầu yêu thú dữ tợn kinh khủng trước mặt, cảm nhận cỗ khí tức khiến cho người ta bất an kia, Tử Yên bỗng nhiên sợ hãi, bởi vì nàng nhận ra đầu yêu thú kinh khủng này chính là Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ.

Là Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ.

Đầu yêu thú viễn cổ này đã sớm tuyệt chủng, không ngờ trong không gian này lại còn một đầu.

Nghe Tử Yên nói vậy, từng tiếng sợ hãi than vang lên.

Người ở đây cũng không phải là người bình thường, đối với Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ cũng đã nghe nói qua.

Yêu thú như vậy tuyệt đối vô cùng kinh khủng.

Khí tức trên người nó quá kinh khủng, là bát giai hậu kỳ sao? Đây là khí tức của bát giai hậu kỳ, không xong rồi.

Là Bôn Lôi Thiên Hổ bát giai hậu kỳ.

Tất cả mọi người kinh hãi như hóa đá, yêu thú bát giai đại biểu cho thứ gì tất cả mọi người đều rõ ràng.

Bằng vào huyết mạch của Bôn Lôi Thiên Hổ này, cho dù là vừa mới đột phá lên bát giai hậu kỳ cũng đủ để chống lại Vũ Tôn, Linh Tôn thất trọng, thậm chí là Linh Tôn, Vũ Tôn bát trọng.

Rống.

Một tiếng rống mang theo khí tức kinh khủng từ trong miệng Bôn Lôi Thiên Hổ vang lên.

Toàn thân run rẩy, từ trong cơ thể vang lên âm hưởng lách cách thanh thúy, một loại lực lượng vô tận từ bên trong cơ thể Bôn Lôi Thiên Hổ tràn ra.

Thiếu chủ, đây là thú hồn, không phải là vật còn sống, thực lực sẽ giảm đi.

Đầu thú hồn này dựa vào lôi điện lực tuy rằng không thể phát ra thực lực đỉnh phong, thế nhưng thực lực hiện tại cũng không thấp.

Sợ rằng cũng tương đương với yêu thú bát giai trung kì hoặc là bát giai trung kỳ đỉnh phong, tuyệt đối khó đối phó.

Thanh âm của Hắc Vũ lần nữa vang lên trong tay Lục Thiếu Du, vẻ mặt vô cùng ngưng trọng.

Ngay cả hắn cũng khó mà chống lại, Bôn Lôi Thiên Hổ bát giai trung kỳ đỉnh, thực lực so với hắn hiện tại còn cao hơn.

Là thú hồn sao? Thú hồn bát giai trung kỳ đỉnh, Lục Thiếu Du nhíu mày, thảo nào vừa rồi hắn lại có chút cảm giác kỳ quá như vậy.

Hóa ra nó là thú hồn, nhưng không hiểu sao đầu thú hồn này lại còn có thân thể.

Cỗ thân thể này vốn vừa rồi không hề có sinh cơ, vừa mới khôi phục sinh cơ a, điều này quả thực quá kỳ quái.

Hắc Vũ thúc, ngươi có thể đối phó với đầu thú hồn này không? Lục Thiếu Du truyền âm hỏi.

Nếu như đầu Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ này ở thời kỳ toàn thịnh, ta đương nhiên không đối phó được nó.

Thế nhưng hiện tại vấn đề không quá lớn.

Hắc Vũ truyền âm nói.

Khóe miệng Lục Thiếu Du nhếch lên mang theo nụ cười tà dị.

Hắc Vũ thúc có thể đối phó với đầu yêu thú Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ kinh khủng này là tốt rồi.

Hắn nhíu mày, nói: Hắc Vũ thúc, hiện tại ngươi không nên xuất thủ, chờ sau khi ta mở miệng thì ra tay cũng không muộn.

Hiện tại hãy hỗ trợ bảo vệ những người khác.

Lục Thiếu Du cũng không để cho những người khác chiếm tiện nghi.

Có Bôn Lôi Thiên Hổ Viễn cổ này chặn đường, tốt nhất là giết vài người, đến lúc đó chính là thời điểm thích hợp mà hắn động thủ.

Ta biết rồi, yên tâm đi.

Hắc Vũ truyền âm nói.

Ánh mắt Lục Thiếu Du lần nữa nhìn vào trên người Bôn Lôi Thiên Hổ, lân phiến trên người Bôn Lôi Thiên Hổ này giống như có một tầng tinh thạch màu trắng khắc vào, không ngừng lóe ra quang mang kỳ dị.

Một cỗ khí tức vô cùng nguy hiểm chậm rãi khuếch tán, khiến cho người khác không dám khinh thường.

Lực phòng ngự cường hãn, công kích nhanh như thiểm điện, quả thực quá hoàn mỹ.

Nhìn Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ khổng lồ trước mặt, Lục Thiếu Du lẩm bẩm nói, đầu Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ này chính là vương giả của yêu thú viễn cổ a.

Tất cả những ai tiến vào mộ địa của chủ nhân đều phải chết.

Một tiếng quát lạnh lẽo từ trong miệng Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ truyền ra, bốn chân đạp mạnh, mặt đất trên sân rộng run lên, uy áp trên người càng ngày càng đập.

Đôi mắt giống như đèn lồng nhìn chằm chằm vào phía trước, lôi điện màu trắng trên lân phiến không ngừng tràn ra khiến cho mọi người kinh hãi.

Rống.

Một tiếng hổ gầm vang lên, Bôn Lôi Thiên Hổ khổng lồ trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người lao thẳng về phía trước.

Khí thế kinh người tràn ra.

Lúc này coi như đám người có tu vi không kém cũng cảm thấy hô hấp có chút khó khăn, ánh mắt tràn ngập sự chấn động và khó có thể tin được.

Chạy mau.

Nhanh.

Tiếng kinh hô vang lên, nhưng mà tốc độ của đầu Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ này cũng nhanh tới cực hạn.

Bàn chân trước xé rách không gian chụp xuống đem hai Vũ Vương cao trọng bao phủ.

Mấy tiếng xé gió vang lên, thân hình hai Vũ Vương cao trọng trong nháy mắt hóa thành từng mảnh nhỏ, không có một chút sức hoàn thủ nào.

Rống.

Sau khi xé nát hai Vũ Vương cao trọng, tiếp đó bàn chân Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ lần nữa xé rách thân hình của một Linh Vương cao trọng thành từng mảnh nhỏ.

Lùi, mau lùi lại.

Mọi người nhìn vào đầu Bôn Lôi Thiên Hổ trước mặt, không có một ai dám chống lại đầu cự hổ kinh khủng này.

Hóa ra chỉ là thú hồn, cũng không phải là vật còn sống, thế nhưng lại cư chú trong thân thể.

Trong Nguyệt Long các lúc này vang lên thanh âm của Phong Linh Tôn giả.

Đầu Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ này chỉ là thú hồn đã bị phong ấn mấy vạn năm, dựa vào lôi điện lực trong cơ thể mà thôi động.

Thực lực giảm một mảng lớn, cũng không phải là không thể đối phó được.

Diệu Linh Tôn giả của Thiên Địa các nói, thân ảnh cấp tốc thối lui.

Lúc này cường giả Tôn cấp không ai dám đơn độc chống lại đầu yêu thú kinh khủng này.

Rống.

Tiếng hổ gầm chấn động nhân tâm lại lần nữa vang lên.

Lại có hai cường giả Vương cấp không kịp thoát đi, trong nháy mắt bị xé rách thành từng mảnh nhỏ.

Người tới nơi này đều là vì đoạt bảo, trong phủ đệ của cường giả viễn cổ có lẽ sẽ có bảo vật bất phàm.

Ai muốn đi vào thì phải qua một cửa cuối cùng của Bôn Lôi Thiên Hổ này.

Đầu yêu thú này tuy rằng lợi hại thế nhưng cũng chỉ là thú hồn, tuy rằng không có ai có thể một mình chống lại nó.

Thế nhưng tất cả cường giả Tôn cấp ở đây liên thủ cũng không nhất định không thể địch lại đầu Bôn Lôn Thiên Hổ viễn cổ này.

Nếu muốn đoạt bảo vật thì không còn cách nào khác.

Tất cả các cường giả Tôn cấp phải liên thủ, bằng không thì ai cũng đừng mong tiến vào bên trong.

Thanh âm của Huyền Minh Tôn gia truyền ra.

Tất cả các Tôn giả liên thủ mới có thể chống lại đầu Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ này.

Nguyệt Long các ta đồng ý.

Thanh âm của Phong Linh Tôn giả truyền ra.

Địa Viêm đảo của ta cũng đồng ý.

Thần Kim các cũng đồng ý.

Trong nháy mắt, các thế lực lớn cũng không suy nghĩ nhiều, toàn bộ đều ủng hộ.

Cả đám cường giả Tôn cấp lập tức nhảy ra.

Nhật Sát các ta đồng ý.

Thiên Vân đảo ta cũng đồng ý.

Thiên Địa các ta cũng đồng ý.

Đám người Vạn Linh Tôn giả của Nhật Sát các, còn có Thiên Vân đảo, Kiền Hiên đảo, Tinh Ngục các đều nhảy ra.

Đối mặt với Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ kinh khủng kia, cũng chỉ có liên thủ mới có thể chống lại được nó.

Đừng ai mong rằng có thể đục nước béo cò, thực lực tới Tôn cấp thì phải đi lên liên thủ, nếu không thì lập tức rời khỏi nơi này.

Bằng không đừng trách chúng ta liên thủ đánh chết.

Huyền Minh Tôn giả nhìn toàn trường, cường giả Tôn cấp các sơn môn lớn đều đã nhảy ra.

Thế nhưng cũng có không ít người có tu vi Tôn cấp trong các thế lực nhất lưu và Tôn cấp tán tu còn đang do dự.

Tôn cấp bình thường, đối mặt với đầu Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ này tuyệt đối không dám tùy tiện đi lên đài.

Trong các sơn môn lớn không ai không tin Huyền Minh Tôn giả, cũng không có ai nghe theo hiệu lệnh của Huyền Minh Tôn giả.

Bởi vì lời nói của Huyền Minh Tôn giả hiện tại vô cùng có lý.

Cường giả của các sơn môn lớn cũng không nói gì, huống chi ở trong số cường giả Tôn cấp có mặt trong không gian này thì thực lực của Huyền Minh Tôn giả có thể xếp vào top đầu.

Nghe Huyền Minh Tôn giả nói vậy, những Tôn giả đang do dự nhíu mày, cũng chỉ có thể nhảy ra phía trước.

Bảo vật ngày càng gần, đây rất có thể là cửa ải cuối cùng, ai cũng không muốn rời đi.

Sưu Sưu.

Đám cường giả tán tu còn có cường giả trong các thế lực nhất lưu như Ngân Đảo Tôn giả của Tiêu Dao bang, Quy Ngọc Tôn giả của Thiên Ưng lâu, Hàn Ngọc Tôn giả của Thánh Linh cốc cũng nhảy ra.

Nhân số mọi người tiến vào trong này cũng không ít, số lượng cường giả Tôn cấp nhảy ra hiện tại đã không kém bốn mươi người.

Bốn mươi cường giả TÔn cấp khiến cho trong lòng Lục Thiếu Du r un lên.

Đám cường giả Tôn cấp này bình thường đều là thế ngoại cao nhân, căn bản khó có thể gặp mặt.

Thế nhưng lúc này không ngờ lại xuất hiện nhiều như vậy.

Nếu như đổi lại là trước kia Lục Thiếu Du không dám tưởng tượng ra.

Phi Linh môn lẽ nào muốn rời đi sao? Còn có các ngươi.

Huyền Minh Tôn giả phía xa nhìn về phía Lục Thiếu Du, sau đó lại nhìn về đám người Thánh Linh Thiên Tôn, Thánh Vũ Thiên Tôn.

Lục Thiếu Du âm thầm ra hiệu cho Thánh Linh Thiên Tôn và Thánh Vũ Thiên Tôn.

Ta rời đi hay không ở đây còn chưa có ai có thể quản đến ta.

Cũng không tới phiên ngươi khoa tay múa chân.

Nhưng liên thủ đối phó với Bôn Lôi Thiên Hổ ta cũng không có ý kiến.

Thánh Linh Thiên Tôn thả người nhảy ra, lạnh lùng nhìn về phía Huyền Minh Tôn giả nói.

Hắn há có thể để cho kẻ khác khoa tay múa chân trước mặt mình.

Hai người Viên Tự Thành, Quân Bất Phàm cũng lập tức theo sau.

Ha Ha, bản tôn cũng ghét nhất có người khoa tay múa chân trước mặt bản tôn.

Ngươi còn chưa đủ tư cách, thế nhưng đối phó với Bôn Lôi Thiên Hổ này ta cũng không phản đối.

Thánh Vũ Thiên Tôn thả người nhảy lên, bản thân cũng mang theo hai Tôn lão hộ giáo nhảy ra.

Thực lực sáu người này khiến cho mọi người không khỏi chú ý.

Không ai biết lai lịch của những cường giả thần bí này, cũng không có ai nhận ra bọn họ.

Rống.

Trên sân rộng, Bôn Lôi Thiên Hổ rít gào, bởi vì mọi người hiện tại đều lùi lại sát biên giới sân rộng, cho nên Bôn Lôi Thiên Hổ cũng không có ý tứ truy sát.

Ánh mắt mang theo vẻ hung hãn nhìn vào mấy chục cường giả Tôn cấp đang lơ lửng trên bầu trời.

Cảm thấy khí tức trên những người này dường như cũng không dễ chọc, nó không ngừng đi qua đi lại, ánh mắt nhìn chằm chằm vào bầu trời.

Nhìn hai người Thánh Linh Thiên Tôn, Thánh Vũ Thiên Tôn, Huyền Minh Tôn giả muốn nói gì đó thế nhưng lại không nói thêm gì.

Khí tức hai người không dưới hắn, tuyệt đối không dễ chọc.

Hắn cũng không biết những người này là nhân mã phương nào.

Lục Thiếu Du, nếu như Phi Linh môn các ngươi không lên thì phải lập tức rời đi.

Lần này đừng mong đục nước béo cò nữa.

Huyền Minh Tôn giả lần nữa chỉ mũi giáo về phía Lục Thiếu Du.

Hừ, còn muốn đục nước béo cò sao? Lần này ta tuyệt đối không cho phép, sợ rằng tất cả mọi người đều không cho phép.

Không Nhận Tôn giả mở miệng nói, ánh mắt mang theo sự trào phúng cùng miệt thị nhìn về phía Lục Thiếu Du.

Loại chuyện này đương nhiên hắn sẽ không để Phi Linh môn vào trong mắt.

Sốt ruột cái rắm a.

Bản công tử cũng chưa nói không tham gia.

Lục Thiếu Du liếc nhìn Không Nhận Tôn giả và Huyền Minh Tôn giả, ánh mắt nhìn Bàn Hủy, Bàn Vân cùng Thiên Thủ Quỷ Tôn bên người rồi nói: Bàn Hủy huynh, Bàn Vân tẩu, Quỷ Tôn tiền bối, người của Linh Vũ giới và Khôn Dương đảo hơi yếu, ba người đi giúp bọn họ một chút đi.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Linh vũ thiên hà

  • truyện tranh Linh vũ thiên hà

  • truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà truyện chữ

  • đọc truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License