con-mat-ao-thi

Nghe Lục Thiếu Du nói vậy, không ít người âm thầm cười lớn.

Lục Thiếu Du này quả thực càng lúc càng cuồng, thế nhưng mọi người cũng nghe ra, Lục Thiếu Du này cố ý nhằm vào Khôn Dương đảo và Linh Vũ giới.

Nếu như là trước đây, nghe lời nói cuồng vọng của Lục Thiếu Du như vậy, mọi người chỉ sợ sẽ khinh thường.

Thế nhưng hiện tại lại không có ai làm như vậy, bởi vì thực lực của Lục Thiếu Du khi trước đã chứng minh tất cả.

Người thanh niên này, kiêu ngạo bá đạo vô cùng thế nhưng tuyệt đối có đủ thực lực.

Vâng, chưởng môn.

Ba người Bàn Hủy, Bàn Vân, Thiên Thủ Quỷ Tôn đáp, sau đó lập tức thả người nhảy lên.

Lục Thiếu Du, Phi Linh môn ngươi còn có một Tôn cấp đúng không? Chúng ta đều đã xuất thủ hết, các ngươi lại muốn đục nước béo cò sao? Huyền Minh Tôn giả nhìn về phía Hắc Vũ, cấp bậc rõ ràng của bát giai linh thú Hắc Vũ này không có ai nhìn ra được, thế nhưng thân phận linh thú của Hắc Vũ thì chúng cường giả đều có thể nhìn ra.

Nực cười, Hắc Vũ thúc của ta không phải là người của Phi Linh môn.

Ta cũng muốn thúc ấy gia nhập Phi Linh môn a.

Thúc ấy đối với bảo vật dạng gì cũng không cảm thấy hứng thú, ngươi không cần phải lo lắng.

Phi Linh môn ta đã xuất ra ba Tôn cấp, ngươi còn nhiều lời cái rắm a.

Lục Thiếu Du nhìn Huyền Minh Tôn giả rồi nói, nếu như Hắc Vũ xuất thủ đương nhiên sẽ đánh chết đầu Bôn Lôi Thiên Hổ kia được, thế nhưng lúc này không thể để cho thực lực của Hắc Vũ bại lộ.

Chuyện này ai dám cam đoan hắn không có hứng thú với bảo vật? Nếu như lúc đó chúng ta tiêu hao gần hết, rồi có người nhân cơ hội xuất thủ thì phiền toái lớn rồi.

Phong Linh Tôn giả của Nguyệt Long các nhìn Lục Thiếu Du và Hắc Vũ rồi nói.

Không sai, ai dám cam đoan.

Xích Vũ Tôn giả của Địa Viêm đảo cùng Chân Cương Tôn giả của Thần Kim các cũng phụ họa.

Đã nói không có hứng thú là không có hứng thú.

Nếu không các ngươi lùi đi, một mình Phi Linh môn ta lên cũng được.

Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, muốn đám người kia buông tha cơ hội tầm bảo sợ rằng là chuyện không có khả năng.

Muốn Hắc Vũ lên đài cũng chỉ hy vọng tiêu hao thực lực bên người hắn nhiều hơn một chút mà thôi.

Hắc Vũ đương nhiên không thể ra mặt.

Mọi người nhìn nhau.

Lục Thiếu Du này sợ rằng nói được sẽ làm được.

Nếu như thực sự không liên thủ, tới lúc đó sẽ càng có thêm cơ hội đục nước béo cò.

Về phần muốn cản Lục Thiếu Du này sợ rằng không có khả năng.

Chí ít chúng cường giả như Thiên Địa các, Nhật Sát các cùng các sơn môn khác cũng không đồng ý chuyện này.

Lục Thiếu Du, tuy rằng ngươi còn chưa tới Tôn cấp, thế nhưng thực lực của ngươi đã đến Tôn cấp.

Hơn nữa lại không sợ lôi điện lực, cũng có thể giúp được chúng ta không ít.

Vậy thì bản thân ngươi lên đi.

Ngươi không sợ lôi điện lực cũng giúp được chúng ta, nếu như không đi lên thì chứng tỏ ngươi muốn nhìn thấy chúng ta tiêu hao gần hết, sau đó đục nước béo cò.

Không Nhận Tôn giả nhìn về phía Lục Thiếu Du rồi nói.

Đám người này làm sao có thể đơn giản buông tha cho Lục Thiếu Du được chứ.

Không sai, ngươi không sợ lôi điện lực, hẳn có thể giúp đỡ được không ít.

Nếu như ngươi cự tuyệt thì cũng không cần phải liên thủ nữa.

Huyền Minh Tôn giả trầm giọng nói.

Tức thì có không ít ánh mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du không sợ lôi điện lực mọi người đều đã tận mắt nhìn thấy.

Lục Thiếu Du này còn chưa tới Tôn cấp, thế nhưng có thể đơn giản đánh chết Thiên Dương Vương, cỗ thực lực này tuyệt đối có thể so sánh được với Tôn cấp nhất trọng.

Nếu như thêm một Lục Thiếu Du, mọi người cũng dễ thở hơn một chút, có lẽ có thêm không ít tác dụng.

Lục Thiếu Du nhíu mày, Không Nhận Tôn giả và Huyền Minh Tôn giả kia rõ ràng muốn kéo hắn xuống nước, tâm tư muốn âm thầm đối phó với hắn vô cùng rõ ràng.

Thế nhưng nếu như hiện tại hắn không đi lên, sợ rằng đám người này sẽ không từ bỏ ý đồ.

Hơn nữa có thể còn khiêu khích những người khác, để cho bọn họ đề phòng hắn.

Lục chưởng môn.

Đầu Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ này không đơn giản.

Cấp bậc bát giai hậu kỳ, sợ rằng còn tới đỉnh phong.

Tuy rằng hiện tại chỉ có thi triển ra thực lực tương đương với bát giai trung kỳ đỉnh phong, thế nhưng cũng đã vô cùng cường hãn.

Ngươi không nên đi mạo hiểm thì tốt hơn.

Tử Yên do dự một chút rồi nói, đôi mắt xinh đẹp nhìn chăm chú vào trên người Lục Thiếu Du.

Lục chưởng môn, Tử Yên tiểu thư nói không sai, ngươi không nên cậy mạnh.

Đạm Đài Tuyết Vi do dự một chút, đôi mắt xinh đẹp mang theo vẻ thân thiết nhìn lên trên người Lục Thiếu Du.

Hai nữ tử tuyệt sắc quan tâm tới Lục Thiếu Du, có thể coi là liếc mắt đưa tình, hơn nữa bằng vào thân phận của hai nàng khiến cho không ít người không khỏi suy nghĩ một phen.

Lục Thiếu Du này rốt cuộc có bản lĩnh gì mà Vân Hồng Lăng của Vân Dương Tông, Lữ Tiểu Linh của Linh Thiên môn, ngay cả hai nữ nhân trước mặt này cũng quan tâm tới hắn như vậy.

Những người tuổi còn trẻ một chút đều không khỏi ước ao đố kỵ.

Đa tạ Tử Yên cô nương và Tuyết Vi cô nương quan tâm.

Ta cũng đang muốn kiến thức thực lực của đầu Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ kia một phen.

Sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu.

Lục Thiếu Du mở miệng cười nói.

Ca ca, lão già kia hơi quá đáng, chúng ta không cần để ý tới hắn là được rồi.

Lục Tâm Đồng nhìn người của Linh Vũ giới và Khôn Dương đảo rồi quát lên một tiếng.

Yên tâm đi, không có việc gì đâu.

Lục Thiếu Du nói xong, thân ảnh lập tức nhảy tới bên người Bàn Hủy, Bàn Vân, Thiên Thủ Quỷ Tôn.

Nhìn thấy Lục Thiếu Du lên đài, ánh mắt Không Nhận Tôn giả và cường giả trong môn tràn ngập hàn ý.

Huyền Minh Tôn giả thì không nói câu gì.

Lục chưởng môn, cẩn thận một chút.

Diệu Linh Tôn giả nói với Lục Thiếu Du.

Được.

Lục Thiếu Du khẽ gật đầu rồi lập tức phát hiện ra.

Cường giả Nhật Sát các, Kiền Hiên đảo, Tinh Ngục các, Thiên Vân đảo đều đang lặng lẽ tới sát hắn.

Còn có Ngân Đao Tôn giả, Quy Ngọc Tôn giả, Hàn Ngọc Tôn giả cũng đi tới chung quanh hắn, không thể nghi ngờ ý tứ của bọn họ chính là muốn hỗ trợ bảo vệ Lục Thiếu Du.

Nhân phẩm của ta xem ra cũng không tồi.

Ánh mắt Lục Thiếu Du lén lút ném cho chúng cường giả ánh mắt cảm kích.

Hắn đã bảo vệ bọn họ không ít, bọn họ lúc này lại báo đáp.

Nhìn thấy chúng cường giả Thiên Vân đảo lặng lẽ tiến tới bảo vệ mình, hận ý trong lòng Lục Thiếu Du đối với Thiên Vân đảo giảm bớt không ít.

Rống Rống.

Trên sân rộng, Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ nhìn chằm chằm vào chúng cường giả Tôn cấp trên không trung.

Quang mang lôi điện trên lân phiến không ngừng lóe lên.

Trong lúc mơ hồ có một loại lực lượng hủy diệt lặng lẽ khuếch tán.

Không gian chu vi thân thể có một loại cảm giác cực đoan.

Chư vị, đầu Bôn Lôi Thiên Hổ này dường như chỉ công kích người tiến vào trên sân rộng.

Hiện tại chúng ta cùng nhau công kích, mọi người không nên lưu thủ, nếu lưu thủ chỉ sợ không chỉ hại người mà còn hại mình.

Chúng ta phải dùng toàn lực mới có thể đánh chết được đầu thú hồn này.

Huyền Minh Tôn giả nói lần nữa.

Động thủ đi.

Trường bào trên người Thánh Vũ Thiên Tôn rung lên, khí thế đại tăng.

Xung quanh có không ít người cảm nhận được khí thế của Thánh Vũ Thiên Tông không khỏi có chút khiếp sợ.

Mọi người nghe vậy lập tức nhíu mày.

Chân khí, linh lực trên người bạo phát, bắt đầu lăng không chậm rãi đi về phía trước.

Mấy chục ánh mắt liền tập trung vào trên người Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ.

Đông đảo cường giả sát biên giới sân rộng càng ngày càng nhiều.

Bởi vì đầu Bôn Lôi Thiên Hổ này hấp thu không gian điện mang kia cho nên có không ít cường giả khi trước không thể tiến vào tới đây lúc này cũng thuận lợi tiến vào trong cửa đá.

Mọi người nhìn thấy mấy chục cường giả Tôn cấp trên không trung đang vây công một đầu Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ, ánh mắt nhìn về phía trước không dám nháy lấy một cái.

Bởi vì cảnh tượng như vậy tuyệt đối là cảnh tượng mà suốt đời bọn họ khó có thể gặp được.

Rống.

Bôn Lôi Thiên Hổ rít lên một tiếng, nhìn chằm chằm lên không trung.

Mắt thấy mấy chục cường giả Tôn cấp đánh tới, lân phiến quanh người tràn ngập quang mang, một đạo trảo ấn từ trên chi trước của nó bắn ra, miệng nói: Dám tiến vào mộ địa của chủ nhân thì chết hết đi.

Thanh âm mạnh mẽ từ trong miệng Bôn Lôi Thiên Hổ vang lên.

Một đạo trảo ấn xé rách không gian mang theo uy thế kinh người bắn lên không trung khiến cho sắc mặt đám người Thánh Linh Thiên Tôn, Thánh Vũ Thiên Tôn, Huyền Minh Tôn giả biến đổi.

Nhanh, đồng loạt ra tay.

Ánh mắt Huyền Minh Tôn giả khẽ đổi, chân khí, linh lực phô thiên cái địa từ trong cơ thể bạo phát dẫn dắt năng lượng bàng bạc trong thiên địa kéo tới.

Trong nháy mắt một đạo chưởng ấn mang theo thanh âm trầm thấp trực tiếp va chạm với trảo ấn của Bôn Lôi Thiên Hổ.

Thế nhưng sau khi hai đạo công kích va chạm, chưởng ấn liền tán loạn.

Dưới trảo ấn, một cái khe đen kịt trong không gian xuất hiện.

Trảo ấn hung hăng đánh về năm người phía trước.

Gợn sóng trong không gian nứt nẻ, rồi tràn ra hai bên.

Nhìn thấy uy thế một trảo của Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ, năm cường giả phía trước, bao gồm cả Huyền Minh Tôn giả, Thánh Vũ Thiên Tôn, Thánh Linh Thiên Tôn, Phong Linh Tôn giả, Phục Yêu Tôn giả không dám có chút chậm trễ nào.

Chân khí, linh lực trong cơ thể khởi động, từng đạo vũ kỹ, linh kỹ uy lực mạnh mẽ nhanh chóng được ngưng tụ ra, trong nháy mắt ngăn cản đạo trảo ấn kia.

Phanh Phanh.

Dưới thanh âm bạo liệt kinh người, không gian đột nhiên nổ tung.

Thân hình năm người liền bị đẩy lùi.

Năm người liên thủ không ngờ ngay cả thú hồn của Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ cũng không chống lại được.

Rống.

Một chiêu chiếm lợi thế, thân hình to lớn của Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ nhảy lên, móng vuốt sắc bén chém về phía trước.

Một đạo trảo ấn được đánh ra, trảo ấn nhanh như thiểm điện, cùng với lực lượng xé rách không giang và uy áp kinh người đánh về phía chúng tôn giả trên không trung.

Cẩn thận.

Thanh Linh Khải Giáp, Huyễn Ảnh Thanh Vũ.

Trong nháy mắt Lục Thiếu Du lập tức thi triển Thanh Linh Khải giáp và Huyễn Ảnh Thanh Vũ.

Thân hình mang theo một đạo chân khí tinh luyện trong tay phóng lên cao.

Dưới đạo trảo ấn nhanh như thiểm điện này, sắc mặt mọi người đại biến, tức thì có hơn mười đạo chân khí, linh lực, yêu nguyên ngập trời tràn ra sau đó nhanh chóng đánh về phía trảo ấn đang xé rách không gian kia.

Phanh Phanh Phanh.

Năng lượng kinh người bạo tạc trên bầu trời.

Tia lửa bắn ra bốn phía, giống như pháo hoa nổ.

Thế nhưng dưới sự xinh đẹp, huyễn lệ này lại ẩn chứa lực lượng mang tính hủy diệt, không gian run rẩy gần như vỡ nát.

Trời.

Lực lượng như vậy khiến cho người đang ở sát biên giới quan sát không khỏi hít sâu một hơi.

Đây mới là cường giả chân chính, không ngờ lại cường hãn tới trình độ như vậy, kinh khủng như vậy.

Mỗi một cái giơ tay nhấc chân đều mang theo lực lượng xé rách không gian.

Khục khục.

Giữa không trung, kình khí ngập trời khuếch tán.

Những thân ảnh vừa mới ứng chiến đều đang liên tục thối lui, y phục trên người xộc xệch, nhìn qua có chút chật vật.

Nhìn bộ dáng hiện tại, hiển nhiên hơn mười người liên thủ không thể chiếm được chỗ tốt dưới trảo ấn của Bôn Lôi Thiên Hổ.

Kết quả này tuyệt đối khiến cho mọi người líu lưỡi.

Quá mạnh.

Lục Thiếu Du vẫn trốn ở phía sau, khi nãy hắn cũng đánh ra một chiêu, dưới cỗ lực lượng mạnh mẽ ẩn chứa trong trảo ấn, thân hình hắn không có chút sức lực phản kháng nào trực tiếp bị đẩy lùi về phía sau, huyết khí trong cơ thể cuồn cuộn.

Nếu không phải có bất diệt huyền thể, hắn căn bản không thể chống lại được.

Chư vị, nếu như không dùng toàn lực, sợ rằng sẽ không có cơ hội giết chết đầu Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ này.

Thực lực của nó ta nghĩ tất cả mọi người đều đã biết.

Huyền Minh Tôn giả quát lên một tiếng, sợ rằng vừa rồi mọi người không có ai dùng toàn lực, dưới loại tình huống này, quả thực không có ai muốn dùng toàn lực cả.

Nghe Huyền Minh Tôn giả nói vậy, mọi người không khỏi nhíu mày.

Dưới trảo ấn của Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ, mười mấy tôn giả không ngờ lại không chiếm được chút tiện nghi nào.

Chỉ có thể phá hủy thú hồn của đầu Bôn Lôi Thiên Hổ này mà thôi.

Sắc mặt mọi người không biết đổi, trong lòng đột nhiên hiện lên ý nghĩ này.

Sắc mặt chậm rãi chuyển thành ngưng trọng.

Bốn chục đạo thân ảnh lơ lửng trên không trung trước mặt Bôn Lôi Thiên Hổ.

Khí tức như biển rộng nhanh chóng kéo lên, uy áp kinh người bao phủ không trung.

Gợn sóng trong không trung trực tiếp cuồn cuộn, trong không trung xuất hiện một cái khe đen kịt.

Rống.

Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ lần nữa rống lên một tiếng, quang mang trên người lưu chuyển, uy áp kinh khủng phủ xuống.

Trong đôi mắt giống như chuông đồng kia không ngừng vang lên tiếng sấm, giống như toàn bộ không gian đều nằm trong đôi mắt lớn kia.

Cái miệng dữ tợn mở ra, một đạo quang trụ bằng lôi điện lao về phía trước.

Sưu Sưu.

Đạo quang trụ bằng lôi điện này trong nháy mắt phân liệt hóa thành vô số đạo lôi điện nhỏ, mỗi một đạo giống như một con cự mãng màu trắng, xé rách không gian bắn về phía mọi người.

Quá mạnh mẽ a.

Nhìn đám lôi điện bắn tới, mọi người không khỏi sợ hãi than.

Tất cả đều cảm giác được bên trong có một cỗ khí tức cực đoan vô cùng đáng sợ, cũng không có ai do dự, trong nháy mắt lập tức xuất thủ.

Chân khí, linh lực, yêu nguyên bạo phát, công kích kinh người nhanh chóng va chạm với lôi điện của Bôn Lôi Thiên Hổ.

Phanh Phanh Phanh.

Thanh âm bạo liệt liên tiếp vang lên, dưới lôi điện kinh khủng này không ít cường giả TÔn cấp nhất trọng thực lực thấp trực tiếp từ trên không trung bị đánh bay xuống dưới.

Trong không gian trực tiếp xuất hiện một cái hố đen.

Ầm ầm.

Dưới uy thế kinh người này một đạo lôi điện trong nháy mắt xé rách không gian lập tức phóng tới trước mặt Lục Thiếu Du.

Tử Vong Phong Bạo.

Trong nháy mắt Lục Thiếu Du đánh ra một đạo chưởng ấn, thanh âm rít gào từ trong lòng bàn tay hắn truyền ra.

Cả không trung phong vân biến sắc, một vòng xoáy đột nhiên xuất hiện, không ngừng xoay tròn giống như là một cơn lốc đột nhiên bao phủ không trung.

Phanh Phanh.

Lôi điện đánh xuống, lập tức va chạm với Tử Vong Bạo của Lục Thiếu Du, vô số điện mang chói mắt từ trên bề mặt cơn lốc bắn ra bốn phía.

Phanh Phanh.

Trên không gian liên tục vang lên thanh âm trầm thấp.

Cơn lốc trong không trung trực tiếp tán loạn.

Mà đạo điện mang kia cũng không bị ảnh hưởng bao nhiêu, trực tiếp bổ vào trên người Lục Thiếu Du.

Ken kén.

Trên Thanh Linh Khải Giáp quanh người Lục Thiếu Du tức thì quanh quẩn điện mang, thanh âm ken két không ngừng vang lên.

Điện mang xuyên qua Thanh Linh Khải Giáp tiến vào cơ thể, cảm giác tê dại truyền khắp toàn thân Lục Thiếu Du.

Lôi điện lực này so với lôi điện lực bên ngoài không biết mạnh hơn bao nhiêu lần.

Dường như sau khi Bôn Lôi Thiên Hổ thôn phệ lôi điện lực này thì đã đã dung hợp lại, khiến cho uy lực của nó tăng lên nhiều.

Phanh Phanh.

Dưới cỗ lực lượng mạnh mẽ này, thân hình Lục Thiếu Du trực tiếp từ trên cao bị đánh xuống, trong nháy mắt đập vào mặt đất, trên mặt đất lập tức xuất hiện một cái hố to.

Phanh Phanh.

Cùng lúc đó, không chỉ có một mình Lục Thiếu Du bị đánh bay xuống phía dưới mà còn có năm đạo thân ảnh đồng thời rơi xuống mặt đất, khiến cho mặt đất nứt nẻ như mạng nhện.

Trong sáu người này, người có thể lập tức đứng lên cũng chỉ có hai người, một người phun ra máu tươi, sắc mặt trắng bệch, một người đương nhiên là Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du sờ ngực, lôi điện lực kinh khủng kia công kích khiến cho thân thể hắn tê dại.

Lôi điện lực tiến vào trong cơ thể khắn dường như còn khiến cho thân thể hắn thu được một ít chỗ tốt.

Tuy rằng lôi điện lực khiến cho Lục Thiếu Du cực kỳ khó chịu, thế nhưng lại không tạo thành một chút thương tổn nào với Lục Thiếu Du cả.

Sưu Sưu.

Cái miệng của Bôn Lôi Thiên Hổ mở ra, một đạo quang trụ bằng lôi điện lực từ trong miệng mang theo tốc độ nhanh như ánh sáng phụt ra.

Chỉ trong nháy mắt lập tức bao phủ chúng Tôn giả vừa mới miễng cưỡng liên thủ chống lại đạo quang trụ thứ nhất của nó.

Công kích lôi điện kinh khủng như vậy khiến cho con ngươi mọi người không khỏi co rút lại.

Loại tốc độ này căn bản không thể chạy trốn.

Sắc mặt cả đám đại biến, không giữ lại một chút nào mà xuất ra tất cả thủ đoạn của mình.

Chân khí, linh lực bàng bạc trong cơ thể nhanh chóng ngưng tụ ra một vòng quang tráo.

Đồng thời từng đạo công kích kinh khủng huyễn lệ giống như pháo hoa vô cùng hoa mỹ đem theo uy lực khủng bố ầm ầm nghênh tiếp đạo quang trụ kia.

Phanh Phanh.

Mạnh mẽ nghạnh kháng khiến cho thân hình không ít người bay ngược về phía sau, tất cả đều đồng thời bị đánh bay.

Người thực lực thấp một chút trực tiếp phun ra một ngụm máu tươi, công kích lôi điện này quả thực không dễ tiếp như trong tưởng tượng của mọi người.

Lại tới.

Thân hình Lục Thiếu Du vừa mới nhảy lên không trung thì lại có một đạo lôi điện lần nữa đánh tới.

Sưu Sưu.

Lục Thiếu Du lần nữa bị đánh xuống mặt đất, hấp thu lôi điện lực lần nữa xuất hiện.

Lôi điện hiện lên trên cơ thể hắn giống như có vô số đầu mãng xà nhỏ không ngừng quanh quẩn trên Thanh Linh Khải Giáp, tiếp theo lập tức biến mất không thấy.

Mà Lục Thiếu Du lại bình yên vô sự không có chuyện gì xảy ra.

Khi Lục Thiếu Du lần nữa lăng không xuất hiện trên không trung, mọi người vô cùng kinh ngạc.

Lôi điện lực kinh khủng kia đã đánh chết mấy cường giả Tôn cấp, cũng làm bị thương không ít cường giả Tôn cấp.

Thế nhưng đối với Lục Thiếu Du này dường như lại không có hiệu quả, việc này quả thực không bình thường một chút nào.

Nghiệt súc này quá kinh khủng và lợi hại.

Một cường giả Tôn cấp ngưng trọng nói.

Đúng là rất kinh khủng.

Thế nhưng mọi người có phát hiện ra không? Lôi điện lực của đầu nghiệt súc này dường như đang giảm đi, uy lực dường như cũng yếu bớt đi một chút.

Phong Linh Tôn giả nói.

Thú hồn mà thôi, dựa vào lôi điện lực mà thôi động thân thể, lôi điện yếu bớt, thực lực của đầu nghiệt súc này đương nhiên sẽ giảm bớt.

Diệu Linh Tôn giả nói.

Cùng nhau toàn lực công kích, tiêu hao thực lực của nó là có thể đối phó với được nó.

Cả đám Tôn giả tức thì thấy được hy vọng, trong nháy mắt lại ngưng tụ công kích cường hãn.

Từng đạo chân khí, linh lực mang theo khí thế ngập trời nhanh chóng đánh về phía Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ kia.

Phanh Phanh Phanh Phanh.

Rống.

Thanh âm bạo liệt giống như tiếng sấm vang vọng, tiếng gầm gừ vang lên.

Trên bầu trời, không gian vỡ nát kia vừa mới khôi phục lại một lần nữa bị nghiền nát.

Kình khí kinh khủng khuếch tán khiến cho cả sân rộng chấn động.

Mặt đất nứt nẻ, đá vụn bay tứ phía.

Công kích như vậy khiến cho chúng cường giả đứng ở sát biên giới cũng chỉ có thể hít sâu một hơi.

Ầm ầm.

Trong lúc hỗn chiến, trên người Lục Thiếu Du lại một lần nữa bị một đạo lôi điện lực đánh vào, thân hình một lần nữa bị đánh xuống.

Công kích thẳng vào thú hồn.

Đầu nghiệt súc này tuy rằng là thú hồn, thế nhưng lại ở bên trong bản thể, lực phòng ngự quá mạnh mẽ, không thể trực tiếp công kích tới thú hồn, rất khó đối phó.

Từng tiếng hét lớn truyền ra.

Rống.

Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ rít lên một tiếng, từng đạo trảo ấn nhanh chóng được đánh ra.

Mỗi một đạo trảo ấn đều mang theo lực lượng có thể xé rách không gian, bất luận một ai cũng không dám đơn độc tiến lên.

Sưu Sưu.

Trong đoàn người, trước người Thiên Thủ Quỷ Tôn đột nhiên có một đạo lôi điện lực đánh tới, trong mắt Thiên Thủ Quỷ Tôn lập tức xuất hiện vẻ kinh hãi.

Sưu.

Trong sát na, thân ảnh Lục Thiếu Du trong nháy mắt chắn trước người Thiên Thủ Quỷ Tôn, trực tiếp ngăn cản đạo lôi điện lực này.

Thân hình lần nữa bị đẩy lùi, lúc này cũng không bị đánh rơi xuống mặt đất.

Chưởng môn, người không sao chứ? Thân ảnh Thiên Thủ Quỷ Tôn xuất hiện trước người Lục Thiếu Du, trong mắt hiện lên vẻ cảm kích.

Nếu như để đạo lôi điện lực vừa rồi đánh vào trên người hắn, hắn không chết thì cũng phải bị thương nặng.

Ta không sao, ngươi phải cẩn thận một chút.

Lục Thiếu Du nói, công kích lôi điện lực này đối vơi hắn mà nói không có một chút ảnh hưởng nào, chỉ có chút đau đớn mà thôi.

Ăn một chưởng của ta.

Trong không gian hỗn loạn đột nhiên vang lên thanh âm của Huyền Minh Tôn giả.

Thân hình Huyền Minh Tôn giả nhoáng lên, xuất hiện ngay trước người Bôn Lôi Thiên Hổ, chân khí như biển trong cơ thể xuất động.

Bàn tay nắm chặt, một đạo chưởng ấn mang theo tư thế mạnh mẽ hung hăng đánh vào đầu Bôn Lôi Thiên Hổ.

Đồng thời mấy cường giả còn lại cũng ầm ầm phóng tới, cả đám đều nhanh chóng đánh ra một đạo lực lượng bàng bạc.

Phanh Phanh.

Từng đạo lực lượng kinh khủng cùng lúc đánh xuống, mỗi một đạo lực lượng đủ để xé rách không gian tức thì đập vào trên người Bôn Lôi Thiên Hổ, thanh âm bạo liệt kinh người lập tức vang vọng.

Rống Rống Bôn Lôi Thiên Hổ rít gào, đồng thời tốc độ lại đột nhiên nhanh không gì sánh được.

Một đạo trảo ấn đảo qua không trung mang theo lực lượng xé rách không gian hung hăng đánh vào trên hộ thân cương khí của mấy cường giả Tôn cấp.

Phanh Phanh.

Thân hình Bôn Lôi Thiên Hổ lảo đảo lùi lại phía sau vài bước, mà đồng thời, hộ thân cương khí của mấy Tôn giả kia bị vỡ nát.

Tuy rằng bản thân chạy nhanh, thế nhưng cũng vẫn bị ảnh hưởng vô cùng lớn, sắc mặt mấy Tôn giả liền trở lên trắng bệch.

Sưu.

Lúc này thân hình to lớn của Bôn Lôi Thiên Hổ bỗng dưng quay lại, ánh mắt chăm chú nhìn vào một tán tu Vũ Tôn nhất trọng cách đó không xa, lợi trảo không chút do dự chém xuống.

Tức thì mấy cái khe trong không gian xuất hiện sau đó lan tràn ra phía trước.

Vũ Tôn nhất trọng kia tuổi chừng lục tuần, thấy vậy lập tức hoảng hốt rồi nhanh chóng chạy trốn.

Ngay cả dũng khí chống lại cũng không có.

Thế nhưng tốc độ đào tẩu của hắn cũng không nhanh bằng Bôn Lôi Thiên Hổ cái khe trong không gian lan tràn, trong nháy mắt lan tới trên người hắn.

Cả thân hình dưới cái khe trong không gian hóa thành từng mảnh nhỏ.

Một siêu cấp cường giả Vũ Tôn nhất trọng không ngờ cứ như vậy lại bị đánh chết, vô cùng đơn giản.

Phanh Phanh Phanh.

Thánh Linh Thiên Tôn, Thánh Vũ Thiên Tôn, Bàn Hủy, Bàn Vân, Phục Yêu Tôn giả, Hỏa Vân tôn giả nhân cơ hội đánh tới.

Trong nháy mắt mấy đạo công kích đánh vào trên người Bôn Lôi Thiên Hổ, lực lượng mạnh mẽ đánh xuống tức thì đẩy lùi Bôn Lôi Thiên Hổ.

Không tốt.

Lục Thiếu Du giật mình biến sắc.

Đầu Bôn Lôi THiên Hổ này vừa vặn đang lùi về phía hắn, mà đồng thời nó cũng đem theo một đạo trảo ấn đánh thẳng về phía mình.

Công kích lôi điện lực hắn không sợ.

Thế nhưng dưới công kích trảo ấn này hắn không thể nào chịu nổi, loại lực lượng này bản thân hắn còn chưa thể chịu được.

Ông.

Một tiếng sấm nổ vang lên, Huyễn Ảnh Thanh Vũ rung động, Lục Thiếu Du không có một chút chần chờ nào lập tức thối lui.

Trong lúc thối lui, đạo trảo ấn trước mặt hắn cũng đồng thời đánh xuống.

Một cỗ lực lượng hùng hậu khiến cho không gian vặn vẹo bao phủ thân thể, khiến cho tốc độ của hắn giảm đi.

Tiểu tử, ngươi chết chắc rồi.

Một thanh âm vang lên trong tai Lục Thiếu Du, ngay khi thân hình Lục Thiếu Du giãy dụa ra khỏi không gian vặn vẹo, Không Nhận Tôn giả truyền âm vào trong tai Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du lập tức cảm nhận được có một cỗ lực lượng vô hình phong tỏa không gian chung quanh hắn, lúc này hắn đã không còn đường lùi.

Không Nhận Tôn giả kia không ngờ lại âm thầm đối phó với hắn.

Nghiệt súc, muốn chết.

Cách Lục Thiếu Du không xa, Không Nhận Tôn giả âm thầm cười nhạt một tiếng.

Một đạo chưởng ấn đánh ra giả bộ công kích Bôn Lôi Thiên Hổ.

Trên thực tế lại đang âm thầm phong tỏa không gian, đem không gian chung quanh Lục Thiếu Du phong kín, để cho hắn không có đường lùi lại.

Phiền phức rồi.

Trong sát na, sắc mặt Lục Thiếu Du đại biến, đột nhiên cắn răng một cái, ngay khi trảo ấn đen kịt xé rách không gian kia bắn tới, chân khí trên người hắn bạo phát, cái đầu khẽ nghiêng đi tránh được ông kích.

Đạo trảo ấn kia dưới vô số ánh mắt kinh hãi của mọi người lập tức đánh vào trên vai Lục Thiếu Du.

Cùng lúc đó ở trong mi tâm Lục Thiếu Du có một đạo quang trụ màu trắng đánh về phía Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ.

Cách Cách.

Trảo ấn chụp xuống, đập nát bả vai Lục Thiếu Du.

Thanh âm cạch cạch nghiền nát vang lên.

Bằng mắt thường có thể thấy được, nơi trảo ấn đi qua, cái khe đen kịt trong không gian kéo dài.

Ở vai trái Lục Thiếu Du, lân phiến trên Thanh Linh Khải Giáp vỡ nát, quang mang màu tím trên vai quanh quẩn, sau khi giằng co được một lát liền bị vỡ vụn.

Cả bờ vai trái bị đánh nát, máu tươi bắn ra tung tóe, sắc mặt Lục Thiếu Du cũng trắng bệch, đồng thời một đạo linh hồn lực của Lục Thiếu Du cũng trực tiếp đánh vào trong mi tâm Bôn Lôi Thiên Hổ rồi biến mất không thấy.

Linh hồn lực đánh vào trong đầu Bôn Lôi Thiên Hổ thì Lục Thiếu Du phát hiện ra một việc, linh hồn lực của hắn hoàn toàn không có một chút trở ngại nào, trực tiếp đi vào không gian linh hồn của Bôn Lôi Thiên Hổ.

Vì sao có thể dễ dàng đi vào như vậy, một đường thuận lợi khiến cho ngay cả bản thân Lục Thiếu Du cũng không dám tin tưởng.

Điều này quá không bình thường, quả thực không bình thường tới cực điểm.

Thú hồn do cường giả viễn cổ lưu lại, lại là thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ bát giai đỉnh phong, không ngờ lại không có một chút cấm chế nào.

Thú hồn, chính là hồn anh của yêu thú, linh thú trực tiếp luyện chế ra.

Hồn anh của yêu thú, linh thú, vũ giả, linh giả một khi trở thành hồn anh đơn độc tồn tại sẽ dần dần yếu bớt.

Vũ giả, linh giả có thể đoạt xá thì yêu thú, linh thú cũng có thể đoạt xá.

Nhưng mà nếu như là cùng một chủng tộc thì thực lực phải phù hợp mới được.

Mà hồn anh của yêu thú, linh thú nếu không muốn bị giảm đi thực lực thì cũng chỉ có thể luyện chế thành thú hồn.

Thú hồn linh thú, yêu thú giống như một ít thủ đoạn của linh giả dùng hồn anh luyện chế thành.

Lục Thiếu Du đã sớm xem qua Thôi Hồn Độc Vương Đông Vô Mệnh thi triển Phệ Hồn Ác Anh, trên phương diện nào đó quả thực không khác biệt với thú hồn là bao.

Thế nhưng thú hồn lại giống như khôi lỗi, một khi luyện chế sẽ sẽ bị chủ nhân bố trí cấm chế và linh hồn ấn ký, tránh để người khác khống chế.

Lục Thiếu Du vô cùng nghi hoặc, lẽ nào vị cường giả viễn cổ này ngay cả thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ bát giai hậu kỳ đỉnh phong cũng không đặt vào trong mắt.

Thử nhìn xem có thể khống chế được hay không.

Lục Thiếu Du tức thì thầm nghĩ.

Linh hồn lực của hắn tiến đến cũng chỉ là muốn thử xem vận khí của mình mà thôi.

Nếu như hắn có thể khống chế được thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ bát giai hậu kỳ đỉnh phong mà nói thì quả thực là phát tài lớn.

Sau này hắn cũng có thể giống như Tâm Đồng, có thú hồn trong người, thú hồn bát giai đỉnh phong, tuyệt đối là bảo vật.

Trong đầu nghĩ vậy, linh hồn lực Lục Thiếu Du lập tức dũng mãnh tiến vào trong đầu Bôn Lôi Thiên Hổ, trong nháy mắt dung nhập vào bên trong.

Mãi cho đến khi bố trí xong linh hồn lực của mình, cũng không gặp phải một chút cản trở nào.

Quá trình thuận lợi như vậy khiến cho Lục Thiếu Du không dám tin tưởng.

Mỗi một lần hắn nhận được bảo vật đều phải trải qua cửu tử nhất sinh mới thu được.

Mà lần này lại quá thuận lợi, quả thực hắn không dám tưởng tượng ra.

Chỉ đơn giản như vậy là có thể thành công, Lục Thiếu Du thầm nghĩ, sợ rằng bản thân mình còn phải cảm tạ Không Nhận Tôn giả một phen, nếu không phải hắn âm thầm ra tay với mình thì mình cũng không đánh cuộc một phen như vậy.

Không nghĩ tới vận khí của hắn lại rắm thí như thế, vị cường giả Vũ Đế viễn cổ kia nếu biết chuyện này có lẽ còn tưởng rằng hắn can đảm a.

Kỳ thực ngay từ đầu hắn đã muốn khống chế đầu yêu thú bát giai hậu kỳ Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ này, thế nhưng vừa nghĩ tới đẳng cấp của nó là bát giai hậu kỳ đỉnh phong, lại là vật của cường giả viễn cổ thì lập tức không dám suy nghĩ nữa.

Bởi vì đâu có thể dễ dàng như vậy, nếu như thú hồn bát giai hậu kỳ này phản kháng, đến lúc đó hắn trộm gà không được mà còn mất nắm gạo.

Ai lại ngờ được trong thú hồn này không có một cái cấm chế nào.

Vô cùng dễ dàng là có thể khống chế được.

Chuyện này có lẽ phải nhìn xem kẻ nào gan dạ nhất, chỉ sợ tất cả cường giả biết được việc này nhất định sẽ tức giận tới chết.

Bảo vật nhường này không ngờ lại kiếm được dễ dàng như vậy.

Thế nhưng hết lần này tới lần khác, bảo vật ở ngay dưới chân bọn họ, bọn họ lại không nhặt được.

Sự tức giận này có lẽ đủ để đột phá tới Vũ Đế chi cảnh, nếu như suốt đời không thể đột phá thì cũng chỉ có thể đợi đại hạn tới mà thôi.

Ngay khi Lục Thiếu Du kinh ngạc và cười trộm thì một thanh âm già nua, khí thế bễ nghễ thiên hạ đột nhiên vang lên: Tu vi Linh Vương bát trọng không ngờ lại dám khống chế thú hồn bát giai đỉnh phong, phần đảm lược này quả thực không tồi.

Dọc đường tới đây tâm trí không kém, thú hồn này ta tặng cho ngươi.

Lúc sinh thời bản đế có một kiện bảo vật, sau đó lại thu được một kiện bảo vật khác, tổng cộng có hai kiện.

Hai kiện bảo vật này đều ở trong mộ địa, vị trí cũng nằm trong địa đồ.

Nếu như ngươi có duyên thì tiếp tục tìm kiếm đi.

Nếu như hai loại bảo vật này thuộc về ngươi, muốn đột phá Đế cấp cũng nắm chắc tám phần, thậm chí còn có thể cao hơn.

Nhớ kỹ, vật của bản Đế không truyền cho kẻ nhu nhược, càng không truyền cho kẻ có tâm trí bình thường.

Ngay khi đạo thanh âm già nua giống như từ thái cổ này vừa dứt, Lục Thiếu Du trong nháy mắt có cảm giác một đạo bạch quang đang nhanh chóng dung nhập với linh hồn lực của hắn sau đó lập tức hình thành mối liên hệ với hắn.

Mà đạo bạch quang bàng bạc kia chính là trung tâm linh hồn của đầu Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ kia.

Giờ phút này bên ngoài đang ồ lên, thậm chí có mọi người đang công kích cũng dừng lại một chút, cánh tay trái Lục Thiếu Du bị bẻ gãy.

Dùng thân phận hiện tại của Lục Thiếu Du mà nói, trong nháy mắt đã nhận được vô số người quan tâm, có kẻ cười thầm, có người kinh hãi.

Chưởng môn.

Lục chưởng môn.

Đông đảo cường giả đang đối phó với Bôn Lôi Thiên Hổ trong thời gian ngắn nhất liền đi tới trước người Lục Thiếu Du.

Thiên Thủ Quỷ Tôn, Bàn Hủy, Bàn Vân nhanh chóng xuất hiện, mấy cường giả mấy sơn môn có quan hệ tốt với Lục Thiếu Du cũng nhanh chóng xúm lại.

Ta không sao, các ngươi đừng bại lộ thân phận.

Cùng lúc đó Lục Thiếu Du truyền âm nói với Thánh Linh Thiên Tôn, Thánh Vũ Thiên Tôn.

Cánh tay trái bị đứt đoạn, máu tươi chảy ra, chân khí lưu chuyển, máu tươi lập tức ngừng phun.

Sự đau đớn khi cụt tay này cũng khiến cho hắn đổ mồ hôi lạnh.

A.

Nhìn thấy cánh tay trái Lục Thiếu Du rơi xuống, sát biên giới sân rộng Đạm Đài Tuyết Vi và Tử Yên tức thì kinh ngạc ồ lên một tiếng, trong đôi mắt xinh đẹp tràn ngập vẻ kinh hãi.

Chi Chi.

Bảo Nhi và Bối Nhi không ngừng phun ra nuốt vào cái lưỡi nhỏ, trong đôi mắt nho nhỏ tràn ngập vẻ kinh ngạc.

Đối với Lục Thiếu Du, hảo cảm của chúng nó đã tăng lên không ít.

Nhìn thấy cảnh này, ánh mắt tức thì trở nên hung ác nhìn vào đầu Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ kia.

Thế nhưng chỉ cần liếc mắt nhìn Bôn Lôi Thiên Hổ, cũng khiến cho hai tiểu tử này không dám nhìn thẳng.

Lục Tâm Đồng, Dương Quá, Tiểu Long vốn kinh hãi không gì sánh được lúc này nhìn thấy Lục Thiếu Du bị đứt một cánh tay trái, trong lòng cũng không lo lắng nhiều nữa.

Bởi vì bọn họ biết, Lục Thiếu Du chỉ bị đứt một cánh tay trái quả thực không phải vấn đề quá lớn.

Trên Vân Dương Tông mọi người cũng đã tận mắt chứng kiến.

Thế nhưng đám người Thánh Linh giáo lúc này lại lo lắng không ngớt.

Tiểu tử, không ngờ ngươi lại không chết, coi như ngươi mạng lớn.

Cứ coi như ta thu chút lợi tức đi.

Không Nhận Tôn giả nhìn về phía Lục Thiếu Du, vốn tưởng rằng Lục Thiếu Du phải chết, thế nhưng nhìn thấy Lục Thiếu Du tránh thoát được một kiếp, ánh mắt lập tức tràn ngập hàn ý.

Lục chưởng môn, ngươi mau lui lại đi.

Cụt tay mà thôi, trong các ta có cường giả, có lẽ có thể giúp ngươi khôi phục.

Cho dù không thể khiến cho nó hoàn hảo như lúc ban đầu thì cũng không kém bao nhiêu.

Diệu Linh Tôn giả của Thiên Địa các đi tới bên người Lục Thiếu Du rồi nói.

Chư vị, ta không sao.

Yên tâm đi.

Lục Thiếu Du nói xong, đột nhiên, Bôn Lôi Thiên Hổ trên không trung đột nhiên đánh xuống.

Sưu Sưu.

Bôn Lôi Thiên Hổ giống như một ngọn núi nhỏ đập xuống mặt đất, điện mang quanh quẩn, trên lân phiến màu xanh bắt đầu tràn ra lôi điện chằng chịt.

Tại sao có thể như vậy, xảy ra chuyện gì? Chúng cường giả vô cùng kinh ngạc, biến cố xảy ra trước mặt hiện tại khiến cho mọi người không khỏi lui về phía sau vài bước.

Thú hồn không dung hợp được với thân thể.

Lúc này chỉ có bản thân Lục Thiếu Du biết, hắn đã nắm trong tay thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ bát giai.

Cũng không biết là vị Vũ Đế kia bố trí thủ đoạn gì mà khiến cho thú hồn và thân thể không thể dung hợp.

Thân thể hình như sắp bị hủy diệt.

Lôi điện quanh quẩn, sắc mặt Lục Thiếu Du tức thì đại biến.

Thi thể yêu thú bát giai đỉnh phong không ngờ lại có hiện tượng sắp bị hủy diệt.

Đây là bảo vật a, thi thể yêu thú bát giai, giá trị không cần phải nói.

Nếu như bỏ đi thì quả thực vô cùng lãng phí.

Thế nhưng hiện tại Lục Thiếu Du biết, mình đã không còn cách nào khác.

Thông qua thú hồn của Bôn Lôi Thiên Hổ mà hắn biết được, sinh cơ trong cơ thể thú hồn đang dần dần biết mất, đồng thời có một cỗ lực lượng mạnh mẽ khiến cho thú hồn phải tránh xa, dường như cường giả Vũ Đế viễn cổ kia đã bố trí thủ đoạn nào đó.

Sưu.

Cùng lúc đó mọi người cũng nhìn được Lục Thiếu Du gắn cánh tay bị đứt vào vai, thân hình trong nháy mắt phóng về phía Bôn Loi Thiên Hổ viễn cổ.

Sưu Sưu.

Lôi điện càng ngày càng mạng, quang mang chói mắt bành trướng, giống như sắp nổ tung vậy.

Tiểu tử này muốn làm cái gì? Nhìn thấy Lục Thiếu Du trực tiếp phóng về phía Bôn Lôi Thiên Hổ, mọi người lập tức kinh hãi.

Đây quả thực chính là tìm chết a, Bôn Lôi Thiên Hổ giống như sắp nổ tung, đủ để khiến cho bất luận một Tôn giả nào cũng bị hủy diệt.

Phanh Phanh.

Trong lúc mọi người nghi hoặc Lục Thiếu Du đã tiếp cận tới đầu Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ kia.

Cùng lúc đó thân hình to lớn của Bôn Lôi Thiên Hổ nổ tung.

Điện mang tràn ngập, toàn bộ không trung như bị kiềm hãm, cả không trung lập tức run rẩy, một cỗ quang mang chói mắt bắn ra.

Ngay sau đó, một thanh âm bạo liệt từ trên bầu trời nổ vang, âm thanh giống như tiếng sấm vang vọng trên phía chân trời.

Phanh.

Trên bầu trời, Bôn Lôi Thiên Hổ trong nổ tan thành từng mảnh vụn.

Một cỗ điện mang kinh khủng giống như một cơn lốc trong nhanh chóng khuếch tán.

Năng lượng giống như một hình cung bao phủ không gian trên sân rộng.

Kình khí vô biên, hỗn loạn tàn sát bừa bãi.

Sân rộng phía dưới lúc này giống như sơn băng địa liệt, đá vụn bắn tứ tung.

Sóng gợn trong bầu trời trực tiếp nát bấy.

Một ít cường giả gần đó trực tiếp thối lui, dưới cỗ kình khí kinh khủng đang tàn sát bừa bãi kia, không ít người ở phía xa bị giật mình kinh hãi.

Thân hình Lục Thiếu Du xuất hiện trong đám lôi điện cuồng bạo, thủ ấn kết xuất.

Trong lôi điện trong đột nhiên ngưng tụ ra một đầu Bôn Lôi Thiên Hổ cao chừng hai thước, uy áp hùng hậu tràn ra, ánh mắt vô cùng hiền lành nhìn về phía Lục Thiếu Du.

Chung quanh Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ, điện mang không ngừng lóe lên.

Nhưng lúc này điện mang chung nó lúc này trở nên cực kỳ ngoan ngoãn, không làm tổn hại tới Lục Thiếu Du một chút nào.

Lúc thân hình khổng lồ của Bôn Lôi Thiên Hổ nổ tung, máu tươi bắn ra tứ phía.

Bao phủ khắp người Lục Thiếu Du, chỉ trong chớp mắt ngắn ngủi, một đám lớn máu tươi bị Lục Thiếu Du thu vào trong mấy bình ngọc lớn.

Trong không gian tràn ngập điện mang, toàn bộ sân rộng được từng đạo lôi điện to như cánh tay bao phủ.

Không gian bị nghiền nát, gợn sóng trong không gian không ngừng lan tràn về phía xa.

Một màn hỗn loạn này khiến cho tầm nhìn của mọi người lên không trung có chút không rõ.

Năng lượng điện mang như thực chất không ngừng lưu chuyển, ba động điên cuồng.

Không gian to lớn dưới điện mang đầy rẫy lúc này trở nên vặn vẹo.

Bôn Lôi Thiên Hổ bạo tạc, uy lực đã tới cấp độ vô cùng đáng sợ.

Không gian hỗn loạn thế này, cho dù là cường giả Tôn cấp cũng không thể nhìn thấy rõ bên trong.

Mà khi kình khí tiêu tán, một thân ảnh xuất hiện trong bầu trời, lúc này không ít ánh mắt tức thì ngây dại.

Trên bầu trời, một đạo thân ảnh toàn thân được bao phủ bởi một tầng áo giáp bằng lân phiến, bên trên có quang mang không ngừng quanh quẩn, có vẻ vô cùng quỷ dị.

Đây chính là Lục Thiếu Du không tổn hao một chút nào.

Lục Thiếu Du lăng không mà đứng, khóe miệng nhếch lên mang theo nụ cười vui vẻ.

Trong mi tâm có một đồ án hình hổ màu trắng, đồ án này nhìn vô cùng sống động, có vẻ cực kỳ quỷ dị và hung hãn.

Ngay sau đó đồ án này thu liễm, ẩn giấu ở trong mi tâm.

Nếu như không nhìn cẩn thận mà nói, căn bản khó có thể nhìn ra, bởi vì đồ án này cũng không có một chút dao động khí tức nào.

Thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ bát giai hậu kỳ đỉnh phong, bảo vật như vậy khiến cho Lục Thiếu Du tuyệt đối thỏa mãn.

Thu hoạch dọc đường đi cũng không ít.

Lúc này Lục Thiếu Du vô cùng chờ mong, không biết sau khi hắn thi triển Bôn Lôi Thiên Hổ này uy lực sẽ đạt tới bước nào.

Nhìn thấy Lục Thiếu Du không có việc gì, năng lượng hủy thiên diệt địa kia cũng không đưa hắn vào chỗ chết, tất cả các cường giả Tôn cấp đều cảm thấy kinh ngạc không thôi.

Đáng tiếc, đây là thú hồn bát giai hậu kỳ a.

Đúng vậy, nếu như nhận được đầu thú hồn này, quả thực chính là trọng bảo nha.

Không ít người thấp giọng than thở.

Sợ rằng thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ bát giai hậu kỳ đỉnh này cũng đã bị hủy.

Trong năng lượng bạo tạc vừa rồi khiến cho không gian cũng bị phá hủy.

Thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ kia quả thực vô cùng cường hãn, không ngờ lại có thể đánh chết mấy cường giả Tôn cấp, người bị thương nặng, nhẹ không ít.

Tất cả mọi người còn chưa kịp hoàn hồn trở lại.

Mau nhìn, cánh tay của Lục Thiếu Du kia không ngờ lại không bị làm sao.

Cũng không biết là ai nói câu này, ánh mắt mọi người lập tức nhìn về phía canh tay trái của Lục Thiếu Du.

Chỉ thấy lúc này cánh tay của hắn đã lành lặn, đâu giống như bộ dáng bị đứt tay vừa rồi.

Cánh tay bị đứt, trước mặt cường giả Linh Tôn muốn nối lại cũng không phải là chuyện gì khó, muốn khôi phục cũng không phải là chuyện quá khó khăn.

Nhưng mà coi như có cường giả Linh Tôn hỗ trợ, ít nhiều cũng có chút ảnh hưởng.

Nhưng giờ mọi người nhìn kỹ về phía tay trái lành lặn của Lục Thiếu Du, vừa rồi không ít người nhìn thấy Lục Thiếu Du trực tiếp đem cánh tay trái gắn lại, điều này quả thực quá mức chấn động.

Tiểu tử này chẳng lẽ là yêu nghiệt, hoặc là có một loại bí pháp kinh khủng nào đó.

Sao có khả năng? Chuyện này không có khả năng.

Trong đám người, lúc này người kinh ngạc nhất chính là Không Nhận Tôn giả.

Vốn hắn vẫn đang còn chế giễu Lục Thiếu Du, thế nhưng lập tức chuyển thành trợn mắt há hốc mồm.

Vốn trong lòng hắn bởi vì Lục Thiếu Du bị cụt tay mà âm thầm cảm thấy sảng khoái, hiện tại lúc này có sảng khoái cũng không sảng khoái được.

Sưu.

Lục Thiếu Du đi về tới bên cạnh đám người Thiên Thủ Quỷ Tôn, Bàn Hủy, Bàn Vân.

Chưởng môn, người không có việc gì sao? Thiên Thủ Quỷ Tôn nhìn chăm chú vào cánh tay lành lặn của Lục Thiếu Du, cái miệng kinh ngạc hiện tại có thể nhét vừa quả trứng gà.

Không có việc gì, một chút tổn thương nhỏ mà thôi.

Lục Thiếu Du nhàn nhạt nói, cánh tay trái khẽ lắc, có Bất Diệt Huyền Thể, những thương thế kiểu như vậy cũng không phải vấn đề quá lớn với hắn.

Không Nhận Tôn giả, ngươi quả thực cũng vô sỉ a.

Âm thầm phong tỏa không gian khiến ta không thể chạy thoát, bút sổ sách này ngươi muốn ta tính sao với ngươi đây? Lục Thiếu Du xoay người lại, ánh mắt trầm xuống, một cỗ hàn ý lạnh lẽo bao phủ trên người Không Nhận Tôn giả.

Nghe Lục Thiếu Du nói vậy, chúng cường giả chung quanh liền nhìn về phía Không Nhận Tôn giả, có một ít người kỳ thực lúc trước cũng đã hoài nghi.

Không gian ba động giấu được người bình thường chứ không giấu được bọn họ.

Tiểu tử, ngươi đừng ngậm máu phun người, thực lực của mình không đủ, không nên đổ bừa cho ta.

Không Nhận Tôn giả sửng sốt, ánh mắt không ngừng lóe lên bất định, căm tức nhìn về phía Lục Thiếu Du, dường như đuối lý vậy.

Thế nhưng bên trong sự giận dữ này cũng hiện lên sự lo lắng.

Ngươi khẩn trương cái gì, yên tân đi, bản công tử hiện tại lười tìm ngươi tính sổ.

Nhưng mà ngươi cũng trốn không thoát đâu.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt liếc nhìn Không Nhận Tôn giả, người này xuất thủ với hắn đương nhiên hắn không thể buông tha.

Nhưng bây giờ Lục Thiếu Du cũng không có dự định động thủ, từ âm thanh của cường giả viễn cổ lưu lại sâu trong thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ bát giai hậu kỳ đỉnh phong kia, Lục Thiếu Du biết được nơi này có hai kiện bảo vật.

Ngay cả thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ bát giai đỉnh phong trong mắt cường giả viễn cổ này cũng không là gì.

Thứ có thể được cường giả viễn cổ kia gọi là bảo vật, vậy có thể thấy được nó quan trọng ra sao.

Cho nên hiện tại Lục Thiếu Du cũng không định động thủ với Không Nhận Tôn giả.

Điều quan trọng chính là tầm bảo, đối phó với Không Nhận Tôn giả này hắn muốn đối phó bao giờ cũng được.

Hừ.

Nhìn Lục Thiếu Du, Không Nhận Tôn giả hừ lạnh một tiếng.

Đường đường là Vũ Tôn tam trọng không ngờ lại bị một Vũ Vương uy hiếp.

Thế nhưng hết lần này tới lần khác, đối với tên Vũ Vương này tuy rằng bản thân có tu vi Vũ Tôn tam trọng hắn lại không biết nên làm gì, không ngờ trong lòng lại có chút e ngại.

Bôn Lôi Thiên Hổ vì sao lại đột nhiên nổ tung? Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Ân oán của Lục Thiếu Du và Khôn Dương đảo tất cả mọi người đều biết cho nên cũng không có ai hiếu kỳ.

Đám người ở đây tuyệt đối được coi là cáo già, đương nhiên cũng biết lý do mà hai người Lục Thiếu Du không động thủ.

Lúc này mọi người lập tức nhìn về phía trước.

Bôn Lôi Thiên Hổ đã bị diệt, có thể đi vào tầm bảo được rồi.

Bên ngoài, mọi người nhìn thấy Bôn Lôi Thiên Hổ bị hủy, chân khí, linh lực trên người bạo phát, trong nháy mắt lao thẳng về phía trước.

Ca ca, huynh không sao chứ? Một thân ảnh xinh đẹp rơi xuống bên người Lục Thiếu Du rồi thân thiết hỏi.

Không có việc gì, một chút tổn thương nho nhỏ không có gì đáng ngại.

Nhị đệ, cẩn thận một chút, không thể sơ ý.

Dương Quá cũng đi tới bên người Lục Thiếu Du rồi nói.

Đạm Đài Tuyết Vi, Tử Yên theo đoàn người đi tới trước mặt Lục Thiếu Du.

Nhìn cánh tay hoàn hảo của Lục Thiếu Du, trong mắt vô cùng nghi hoặc.

Không sao, trường bào của ta bị chặt đứt mà thôi.

Lục Thiếu Du thu hồi Thanh Linh Khải Giáp và Huyễn Ảnh Thanh Vũ, cánh tay khẽ vung lên, trường bào trên cánh tay trái rơi xuống.

Một cánh tay hoàn mỹ màu đồng hiện lên trước mặt hai người.

Khúc khích.

Nhìn thấy bộ dáng này của Lục Thiếu Du, hai nàng tức thì khẽ cười.

Lục Thiếu Du, để ta xem một chút, tay ngươi quả thực không có việc gì đó chứ? Lam Thập Tam tỉ mỉ quan sát cánh tay Lục Thiếu Du, ánh mắt vô cùng hồn nghi và chấn động.

Thánh Nữ, Thánh Tử, chúng ta vào thôi.

Diệu Linh Tôn giả đi tới trước mặt Tử Yên và Lam Thập Tam, nhìn cảnh tượng trước mặt rồi nói.

Lúc này phía trước đã có không ít người chen chúc đi vào trong chín cánh cửa đá.

Lục chưởng môn, chúng ta đi trước một bước.

Tử Yên khẽ nói.

Mọi người đã bắt đầu tiến vào, Thiên Địa các đương nhiên không thể làm người tới sau được.

Đạm Đài Tuyết Vi, Tiêu Dao Vương, Thiên Ưng công tử, Âm Dương Vương, Phiên Hải Vương, Kim Sí Vương, Hắc Linh Vương cùng nói một tiếng rồi nhanh chóng đi vào trong chín cánh cửa đá.

Thiếu chủ, Bất Diệt Huyền Thể của người dường như so với Huyền Thiên Yêu Tôn năm đó còn mạnh hơn không ít.

Hắc Vũ truyền âm nói với Lục Thiếu Du.

Cảnh tượng vừa rồi Hắc Vũ cũng nhìn thấy.

Lúc này Long Linh nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du, ánh mắt mang theo vẻ ngạc nhiên.

Năm đó Huyền Thiên Yêu Tôn cũng không hoàn toàn nắm được Tử Lôi Huyền Đỉnh, còn kém một chút.

Lục Thiếu Du nói.

Chưởng môn, chúng ta cũng tiến vào chứ? Bàn Hủy đi tới bên người Lục Thiếu Du, nhìn mọi người trên cơ bản đã tiến vào trong chín cánh cửa đá khiến cho hắn có chút sốt ruột.

Chưởng môn, chúng ta tiến vào cánh cửa đá nào? Thiên Thủ Quỷ Tôn hỏi.

Cửa thứ nhất.

Ánh mắt Lục Thiếu Du đảo qua, trên đồ cổ đã ghi lại, nơi tiến vào thứ tư chính là cánh cửa đá thứ nhất.

Đi.

Nói xong, sau khi phân phó mọi người cẩn thận một chút, chân khí dưới chân Lục Thiếu Du chợt lóe, lập tức thả người nhảy vào trong cánh cửa đá thứ nhất.

Thánh Linh Thiên Tôn, Thánh Vũ Thiên Tôn cùng chúng cường giả Thánh Linh giáo vẫn đang âm thầm theo đuôi ở phía sau.

Trong cửa đá diện tích cũng không nhỏ.

Phía trước có không ít thân ảnh xuất hiện ở bên trong.

Cả đám đang nhanh chóng phóng về phía trước.

Lúc này Lục Thiếu Du cũng không muốn làm kẻ đi sau, thân hình nhanh chóng phóng đi.

Hầu như trong chớp mắt đã tiến sâu vào trong cửa đá.

Cánh cửa đá này cũng không dài.

Ồ.

Ánh mắt Lục Thiếu Du ngạc nhiên nhìn vào cảnh tượng trước mắt.

Đám người Tiểu Long, Bàn Hủy, Bàn Vân, Thiên Thủ Quỷ Tôn, Long Linh theo sau mà tới.

Thứ xuất hiện trước mặt đám người Lục Thiếu Du hiện tại chính là một cái điện rộng lớn kinh người, diện tích lớn tới mức không gì sánh được.

Cái điện này rốt cuộc lớn tới bao nhiêu mọi người cũng không biết được.

Thế nhưng mọi người không khó phỏng đoán ra, phạm vi rộng lớn trước mặt mọi người hiện tại chỉ là một góc của nó mà thôi.

Ánh mắt mọi người nhìn qua chung quanh, phát hiện ra bốn phía đại điện lúc này có không ít hành lang.

Cũng không biết những hành lang này kéo dài tới đâu.

Hai bên có không ít cửa phòng, và lúc này đã có không ít cường giả tán tu cùng một ít thế lực bắt đầu đi trên những hành lang này, cả đám đều chọn một căn phòng mà tiến vào.

Lục Thiếu Du nhìn bốn phía, cường giả viễn cổ kia có nói bên trong này có hai kiện bảo vật, cũng không biết hắn giấu ở nơi nào.

Cũng không biết là vật ra sao, nếu muốn tìm quả thực không hề dễ dàng một chút nào.

Chúng ta phân tán tìm xem, nhìn xem có thể thu hoạch được cái gì hay không.

Lục Thiếu Du nói với mọi người.

Ta và Tiểu Long một đội, Bàn Hủy huynh và Bàn Vân tẩu tử, Long Linh cô nương, Quỷ Tôn tiền bối một tổ, Hắc Vũ thúc, Tâm Đồng, đại ca, Thiên Sí Tuyết Sư, Như Hoa một tổ.

Nhìn xem có thu hoạch được thứ gì không.

Thiếu chủ, người cẩn thận một chút.

Tất cả mọi người cẩn thận một chút.

Lục Thiếu Du nói xong lập tức cùng với Tiểu Long thả người biến mất tại chỗ.

Nơi này dường như có không ít hành lang và căn phòng.

Tản ra thì cơ hội cũng lớn hơn một chút.

Chia làm ba tổ, dùng thực lực của mọi người mà nói, có thể cũng có thể chống lại một ít nguy hiểm nhất định.

Trong một hành lang, hai người Tiểu Long và Lục Thiếu Du cấp tốc di chuyển, ven đường còn có thể thấy được một ít cường giả khác tới đây tầm bảo.

Chỉ là những cường giả này một khi nhìn thấy Lục Thiếu Du thì lập tức không dám tiến tới quấy rầy.

Là vũ kỹ, là vũ kỹ Địa cấp.

Trời ơi, là linh kỹ Địa cấp.

Linh khí Hoàng cấp a.

Là đan dược bát phẩm, phát tài rồi.

Trong phòng thỉnh thoảng có không ít người lao ra.

Dọc đường đi trong các căn phòng đều bị lục soát một lần, cũng không thiếu thanh âm mang theo sự kích động truyền ra.

Có một ít cường giả vận khí không tồi tìm được ở bên trong phòng một ít vũ kỹ, linh kỹ, còn có linh khí và đan dược.

Thậm chí còn tới địa cấp, đẳng cấp cũng không thấp, dường như ở nơi này tùy tiện mỗi một thứ đem ra bên ngoài đều là bảo vật vậy.

Lục Thiếu Du và Tiểu Long cũng tiến vào trong một căn phòng tìm tòi, thế nhưng vẫn chưa tìm được thứ nào hữu dụng.

Hai người thầm nghĩ, những thứ chính thức được coi là bảo vật dường như cũng không nên đặt ở nơi này.

Dọc đường đi hai người cũng tìm được hai bộ vũ kỹ Địa cấp đặt ở trên mặt bàn.

Từ trên hai bộ vũ kỹ này Lục Thiếu Du có thể cảm giác được năng lượng ba động, thế nhưng hai bộ vũ kỹ Địa cấp sơ giai không ngờ lại dùng để kê bàn.

Không có nói tới thì làm sao có thể tìm ra được đây? Lục Thiếu Du thầm nói trong lòng, sau đó lại đem địa đồ trên đồ cổ xem lại một lần.

Lục Thiếu Du đã sớm ghi tạc trong đầu cho nên lộ tuyến cũng không sai.

Thế nhưng lúc này hắn vẫn nghiên cứu một chút.

Lộ tuyến trên đồ cổ lần nữa hiện lên trong đầu Lục Thiếu Du.

Ồ, hình như có chút khác lạ.

Nơi này dường như có một tiểu điện khác.

CHỉ trong chốc lát, Lục Thiếu Du thì thào nói, trong đồ cổ hắn tìm được một tiểu điện.

Lão đại, hiện tại chúng ta đi nơi nào? Tiểu Long hỏi.

Đi theo ta.

Lục Thiếu Du nhìn bốn phía rồi thân thể lập tức lao về phía trước.

Sưu.

Tại một chỗ khác lúc này có một đạo thân ảnh hạ xuống, người này khí tức cực kỳ cường hãn, trên người mặc một bộ trường bào màu xám, gợn sóng quanh thân chấn động, rõ ràng là cường giả Tôn cấp.

Thế nhưng thoạt nhìn tuổi còn trẻ, chỉ chừng năm mươi tuổi mà thôi.

Thân ảnh áo xám này do dự một chút rồi đẩy cửa tiến vào trong phòng.

Trong tiểu điện cực kỳ đơn giản, trên bàn có không ít vũ kỹ và linh kỹ.

Vũ kỹ Địa cấp sơ giai, linh kỹ Địa cấp sơ giai, quả thực không tồi.

Thế nhưng nơi này có lẽ còn không tới mức nghèo như vậy.

Cường giả viễn cổ, hẳn còn có trọng bảo.

Lão giả áo xám thu hồi đống vũ kỹ rồi lập tức suy tư.

Vũ kỹ, linh khí Địa cấp tuy rằng không tồi, thế nhưng những thứ cường giả viễn cổ lưu lại tuyệt đối không đơn giản.

Nhất định có trọng bảo, tiếp tục tìm.

Ánh mắt lão giả trầm xuống, tiếp tục tìm trong tiểu điện một phen, thế nhưng cũng không có thu hoạch.

Sưu Sưu.

Hai đạo thân ảnh trong nháy mắt tiến vào trong tiểu điện, ánh mắt lập tức nhìn về phía thân ảnh áo xam kia.

Nhìn thấy trong tiểu điện không có gì, hai đạo thân ảnh trong nháy mắt định rời đi.

Dường như các ngươi cũng có chút thu hoạch, rơi vào tay bản Tôn rồi thì đừng đi nữa.

Nhìn hai người, một Vũ Vương bát trọng, một Vũ Vương lục trọng, lão giả áo xám lạnh lùng nhìn hai người.

Tay phải giơ lên, toàn bộ không gian tức thì vặn vẹo.

Là Vũ Tôn, chạy.

Hai người này đã sớm biết lão giả áo xám này là Vũ Tôn, nhìn thấy người này không ngờ lại xuất thủ với mình, hai người lập tức chạy trốn.

Còn muốn chạy sao? Chậm rồi.

Lão giả áo xám lạnh lùng nói.

Nói xong, thân thể đã tới bên nguời hai cường giả Vương cấp, không gian vặn vẹo, hai tay giương lên, hai đạo trảo ấn trực tiếp đánh vào trên thân thể hai người kia.

Phanh Phanh.

Trảo ấn đánh xuống, không gian trực tiếp nổ tung.

Hai người có tu vi Vương cấp kia ngay cả hồn anh tự bạo cũng không thể thi triển, thậm chí còn không có cơ hội xuất thủ thì đã trở thành từng mảnh nhỏ, máu tươi chảy xuống.

Hai chiếc nhẫn trữ vật cũng bị lão giả áo xám này thu lấy.

Ồ? Lúc này, trong kình khí dư ba, lão giả áo xám lập tức nhìn về cái bàn nơi vừa thu linh kỹ cùng vũ kỹ.

Cái bàn này dường như đã bị rung động, bắt đầu có gợn sóng trong không gian rung động.

Là kết giới.

Sắc mặt lão giả áo xám đại biến rồi lập tức vui mừng.

Sau khi do dự một chút lập tức kích động nhảy vào trong gợn sóng.

Thân hình giống như nhảy vào trong mặt nước, trong nháy mắt lập tức biến mất.

Trên bàn, gợn sóng còn đang không ngừng luân chuyển.

Ngay khi thân ảnh lão giả áo xám này vừa mới kích động tiến vào trong không gian gợn sóng, hai đạo thân ảnh một lớn một nhỏ trong nháy mắt đáp xuống ngoài cửa rồi lập tức tiến vào trong tiểu điện.

Vừa rồi có người giao thủ, cẩn thận một chút.

Lục Thiếu Du nhìn máu tươi trên mặt đất tức thì đề phòng.

Nơi này dường như chính là tiểu điện trên đồ cổ, vừa rồi rõ ràng đã có người đi vào.

Lão đại, mau tới nhìn xem, cái bàn này vô cùng quỷ dị.

Tiểu Long chớp mắt, thân thể đi tới bên cạnh chiếc bàn trong tiểu điện.

Chỉ thấy bên trên chiếc bàn kia lúc này không ngừng có gợn sóng rung động.

Đây là.

Lục Thiếu Du nghe vậy thân thể lập tức xuất hiện bên cạnh bàn.

Nhìn gợn sóng trong không gian trên bàn, sắc mặt hắn lập tức biến đổi nói: Đây là kết giới không gian, mau đi vào.

Nói xong, thân ảnh Lục Thiếu Du mang theo sự kích động nhảy vào trong gợn sóng trên bàn.

Vừa rồi có người giao thủ, sợ rằng người còn lại đã tiến vào trong không gian kết giới này.

Bảo vật do cường giả viễn cổ kia lưu lại có khả năng ở ngay bên trong kết giới này, hắn cũng không thể để cho kẻ khác nhanh chân tới trước được.

Lão đại, chờ đệ một chút.

Tiểu Long khẽ quát một tiếng, lập tức thả người nhảy xuống.

Trong không gian kết giới được không gian lực bao phủ, chỉ trong chớp mắt một không gian mông lung xuất hiện.

Hai người tức thì xuất hiện trong không gian mông lung.

Không gian này vô cùng rộng lớn.

Ở phía trước không gian có một tòa cung điện chín tầng giống như một ngọn tháp, khổng lồ như một ngọn núi lớn sừng sững đứng trong không gian.

Một cỗ khí tức thê lương, cổ xưa không ngừng lan tràn trong không gian.

Toàn bộ không gian không có mặt đất, khắp nơi đều là hư không rộng lớn, cũng chỉ có cái tháp chín tầng kia đứng sừng sững, vô cùng quỷ dị.

Khí tức này vô cùng quen thuộc.

Lục Thiếu Du nhíu mày, sau khi tiến vào trong không gian này Lục Thiếu Du đã cảm giác được có một cỗ khí tức quen thuộc, giống như có chút liên hệ với hắn.

Thế nhưng lại lập tức không cảm thấy được gì nữa.

Đồng thời cùng lúc đó Lục Thiếu Du cũng cảm thấy có một ánh mắt xa lạ đang nhìn về phía mình.

Ồ, quả nhiên có người tới trước.

Lục Thiếu Du nhìn về thân ảnh áo xám phía trước.

Người này mặc một bộ trường bào màu xám, khí thế bất phàm.

Người này Lục Thiếu Du cũng nhận ra, chính là cường giả Tôn cấp khi liên thủ đối phó với Bôn Lôi Thiên Hổ, thực lực thậm chí còn không thấp.

Lão giả áo xám nhìn về phía Lục Thiếu Du, ánh mắt không ngừng biến đổi, không ngờ lại không nhìn thấy hai đầu yêu thú bát giai khiến hắn kiêng kỵ, còn các lão gia hỏa của các sơn môn lớn.

Khóe miệng hắn lập tức xuất hiện tiếu ý.

Hắn đang không biết đối phó với tiểu tử này như thế nào, bên người tiểu tử này có không ít cường giả, một mình hắn tuyệt đối khó có thể chống lại.

Thế nhưng Huyễn Ảnh Thanh Vũ trên người tiểu tử này hắn tuyệt đối phải lấy được.

Lão đại, ánh mắt lão gia hỏa kia nhìn về phía chúng ta dường như không có ý tốt.

Ánh mắt Tiểu Long chợt lóe, truyền âm nói với Lục Thiếu Du rồi cảnh giác nhìn lão giả áo xám phía trước, dường như cảm nhận được điều gì đó.

Cẩn thận một chút.

Nhìn ánh mắt không có ý tốt của lão giả áo xám phía trước, trong lòng Lục Thiếu Du trầm xuống.

Thực lực của lão giả này cũng không thấp, thực lực so với Quân Bất Phàm, Viên Tự Thành rõ ràng còn mạnh hơn.

Từ lúc đối phó với thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ mà xem ra, thực lực của người này so với Không Nhận Tôn giả, Phục Yêu Tôn giả còn mạnh hơn một chút.

Lục Thiếu Du phỏng đoán, sợ rằng người này đã đạt tới Vũ Tôn tam trọng, về phần Vũ Tôn tứ trọng hẳn là còn chưa đạt được.

Lão thiên quả thực đối với ta không tồi, đang rầu rĩ vì không biết ra tay với tiểu tử này ra sao, hiện tại tiểu tử này lại tự mình dâng tới cửa, quả thực không uổng công lần này tới đây.

Lão giả nhìn cái tháp lớn chín tầng phía sau, ánh mắt lạnh lùng nhìn vào trên người Lục Thiếu Du.

Huyễn Ảnh Thanh Vũ trên người Lục Thiếu Du này hắn nhất định phải thu lấy.

Ngươi muốn giết ngươi đoạt bảo, hay là có thù oán với ta? Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, đối phương đã biểu lộ ra như vậy, xem ra hắn khó tránh khỏi việc liều mạng một lần.

Lục Thiếu Du cũng không có nhiều lời, ở trong không gian này cũng chỉ có hai nguyên nhân là giết người đoạt bảo và thù oán mới như vậy.

Hắn và người này dường như cũng không có quen biết, xem ra hơn phân nửa là muốn giết người đoạt bảo.

Không biết đối phương coi trọng thứ gì trên người hắn.

Nếu như dưới tình huống bình thường, Lục Thiếu Du một khi cảm thấy không thích hợp sẽ lập tức chạy thoát.

Thế nhưng hôm nay lại không giống, trong không gian này sợ rằng có bảo vật do cường giả viễn cổ lưu lại, Lục Thiếu Du cũng không muốn bỏ qua.

Tiểu tử, ngươi quả thực vô cùng thông minh.

Bằng không đem một kiện linh khí trên người ngươi giao cho ta, ta sẽ để cho ngươi chết dễ dàng một chút.

Lão giả áo xám mỉm cười nói: Ta có thể thấy tiểu tử ngươi có chút bất phàm, thế nhưng đứng ở trước mặt ta sợ rằng còn chưa đủ.

Lão già kia, ngươi đừng không biết xấu hổ, có lẽ sống lâu cho nên da mặt mới dày như vậy a.

Đừng tưởng rằng bản thân là Tôn cấp là có thể thắng được chúng ta.

Tiểu Long lạnh lùng nhìn lão giả áo xám rồi nói.

Hừ, đầu nghiệt súc nhà ngươi dường như huyết mạch cũng không thấp, có thể làm đàn yêu thú kinh sợ, chỉ mới là thất giai thôi đúng không? Muốn chết.

Nghe Tiểu Long nói, ánh mắt lão giả áo xám trầm xuống, một tiếng quát lạnh lẽo vang lên.

Thân thể hóa thành một đạo quang ảnh màu xám, nhanh như thiểm điện bắn về phía Tiểu Long, từ trong lòng bàn tay có một đạo chân khí nhanh chóng phun ra rồi hóa thành một đạo trảo ấn, trong nháy mắt bắn ra.

Hừ, đừng tưởng rằng bản thân là Tôn cấp thì muốn làm gì ta cũng được.

Ánh mắt Tiểu Long cả kinh, dưới thanh thể của lão giả áo xám này nó cũng không dám sơ ý.

Bởi vì nghạnh kháng nó tuyệt đối không phải là đối thủ của người này, cũng không có cái thực lực kia.

Ngao.

Một tiếng long ngâm từ trong miệng Tiểu Long vang lên, một cỗ khí tức quỷ dị, cường hãn nhanh chóng lan tràn ra, ngay sau đó có một cỗ quang mang màu đen ngập tràn, toàn thân lập tức bị Huyền Vũ thần xác bao phủ, chỉ có cái đầu và cái đuôi lớn ở bên ngoài.

Trên Huyền Vũ thân xác, đồ án quy xà tương giao giống như vật còn sống tràn ngập ra khí tức cường hãn không thể che giấu.

Phanh.

Trảo ấn của lão giả áo xám lập tức đánh vào trên Huyền Vũ Thần xác của Tiểu Long.

Khi trảo ấn đánh xuống, không gian bị xé rách, thế nhưng trảo ấn cũng không thể phá vỡ Huyền Vũ Thần xác cứng rắn này.

Bí văn trên Huyền Vũ Thần xác lưu chuyển lộ ra khí tức thần bí mà yêu dị.

Một trảo đánh xuống khiến cho không gian run lên, mang theo tiếng sấm nổ ì ùng chấn động nhân tâm.

Cả thiên địa run rẩy, tức thì đạo trảo ấn mang theo lực lực phá không kia bị ngăn cản ở bên ngoài.

Phanh Phanh Phanh.

Chỉ là cỗ lực lượng kinh khủng này cũng trực tiếp đánh bay bản thể khổng lồ của Tiểu Long.

Không gian chung quanh hầu như trong nháy mắt xuất hiện một cái khe trong không gian.

Đây là yêu thú gì.

Dáng vẻ cùng khí tức của Tiểu Long khiến cho sắc mặt lão giả áo xám đại biến, đặc biệt là cỗ uy áp mạnh mẽ trên quy xác thần bí kia khiến cho linh hồn hắn trong lúc mơ hồ cũng phải run rẩy.

Thanh Linh Khải Giáp, Huyễn Ảnh Thanh Vũ.

Cùng lúc đó quanh thân Lục Thiếu Du lập tức xuất hiện Thanh Linh Khải Giáp và Huyễn Ảnh Thanh Vũ, sắc mặt vô cùng ngưng trọng.

Thực lực của lão giả áo xám trước mặt truyệt đối là người mạnh nhất mà hắn gặp phải.

Tiểu tử, chết đi.

Nhìn thấy Lục Thiếu Du thi triển Huyễn Ảnh Thanh vũ, trong mắt lão giả áo xám kia càng hiện lên vẻ tham lam.

Huyễn Ảnh Thanh Vũ này hắn nhất định phải thu được, tiếng quát vừa dứt, lão giả áo xám đem theo lực lượng không gian, tốc độ nhanh như thiểm điện trong nháy mắt đánh về phía Lục Thiếu Du.

Khóe miệng nở nụ cười lạnh, trong tay mang theo một đạo chân khí tinh luyện cùng với kình khí sắc bén hung hăng đánh về phía Lục Thiếu Du.

Thật mạnh mẽ.

Ánh mắt Lục Thiếu Du tức thì trầm xuống, không trung quanh người hắn hiện tại vô hình trung đã bị phong tỏa.

Hắn muốn di chuyển một bước cũng vô cùng khó khăn, không gian lực này quá mạnh mẽ.

Tiểu tử, Vũ Vương sao có thể đấu lại Vũ Tôn? Ở trước mặt ta ngươi chỉ là con kiến hôi mà thôi.

Lão giả áo xám cười nhạt, chân khí tinh luyện mang theo xu thế phá không nhanh như thiểm điện đánh tới mặt Lục Thiếu Du.

Hừ, có phải là con kiến hôi hay không thì phải thử qua mới biết được.

Thân hình Lục Thiếu Du run lên, trong sát na đã sớm có sự chuẩn bị, cánh tay phải rung lên, trong tay mang theo một đạo lôi điện màu tím.

Trên không trung đột nhiên có vô số đạo lôi điện màu tím giống như cự mãng tuôn ra.

Một cỗ khí thế mạnh mẽ khiến cho linh hồn mọi người không khỏi run rẩy.

Ồ? Dưới cỗ năng lượng kinh người này, lão giả áo xám có chút kinh ngạc.

Lúc ở trên sân rộng bên ngoài hắn đã thấy Lục Thiếu Du dùng đạo lôi điện màu tím này đánh chết Thiên Dương Vương của Khôn Dương đảo.

Ầm ầm.

Trong chớp mắt ngắn ngủi, đạo lôi điện màu tím trong tay Lục Thiếu Du giống như một đầu cự long ầm ầm đánh về phía trước.

Nơi đạo sấm sét này đi qua, không gian tức thì vặn vẹo.

Tiếng trầm muộn quanh quẩn trên không trung sau đó đạo lôi điện này trực tiếp va chạm với đạo chân khí tinh luyện của lão giả áo xám kia.

Phanh Phanh.

Hai cỗ lực lượng va chạm không gian trực tiếp xuất hiện một cái hắc động, bên trong tràn ngập quang mang màu đen khiến cho tim người khác đập nhanh.

Không gian bị nghiền nát, năng lượng kinh khủng giống như một cơn lốc khuếch tán.

Mà khi cơn lốc khuếch tán tới một trình đột nhất định thì đột nhiên ngừng lại rồi lặng lẽ tiêu tán trong không trung.

Phanh.

Đồng thời thân hình Lục Thiếu Du giống như diều đứt dây bị đánh bay ra bên ngoài trăm thước mới có thể đứng vững được.

Sắc mặt trắng bệch, trên khóe miệng có máu tươi chảy ra.

Lão đại, huynh thế nào rồi? Bản thể khổng lồ của Tiểu Long đi tới bên người Lục Thiếu Du, trong đôi mắt dữ tợn lúc này tràn ngập vẻ nghiêm trọng.

Có chút phiền phức.

Lục Thiếu Du truyền âm nói, lão giả áo xám này quả thực quá mạnh mẽ, ngay cả Tử Kim Huyền Lôi cũng không làm gì được hắn.

Vũ Tôn nhất trọng bình thường Tử Kim Huyền Lôi tuyệt đối có thể tạo thành vết thương trí mạng.

Thế nhưng đối phó với Vũ Tôn tam trọng, thậm chí còn có thể đạt tới Vũ Tôn tam trọng đỉnh phong, hắn quả thực đã bất lực.

Một chiêu đã bị trọng thương, nếu không có Bất Diệt Huyền Thể, chỉ bằng một chiêu vừa rồi hắn đã mất mạng.

Chỉ có tu vi Vũ Vương bát trọng đã có thực lực đủ để so sánh với Vũ Tôn nhất trọng đỉnh phong.

Lực phòng ngự cũng vô cùng cường hãn tới mức không thể tưởng tượng nổi.

Xem ra trên người tiểu tử ngươi cũng có không ít bí mật.

Hôm nay vừa vặn sẽ trở thành đồ trong túi của ta.

Lão giả áo xám nhìn Lục Thiếu Du, trong mắt hiện lên vẻ tham lam.

Lực phòng ngự và công kích của Lục Thiếu Du mạnh như vậy chắc chắn trên người có không ít bí mất.

Nếu như hắn có thể đoạt được, thực lực của hắn đến lúc đó sẽ tăng lên nhiều.

Sau này cũng không cần bận tâm tới những người luôn đối đầu với hắn khi trước nữa.

Chờ sau khi thu được Huyễn Ảnh Thanh Vũ hắn cũng không cần mai danh ẩn tích, cũng nên đi báo thù được rồi.

Nếu không phải vì mấy người kia thì hắn cũng không lưu lạc tới mức này, thực lực của hắn làm sao có thể giảm xuống như hiện tại.

Sưu.

Nói xong, cánh tay lão giả áo xám giương lên, một đạo trảo ấn trong tay khiến cho không gian xa xa vặn vẹo, khóe miệng mang theo nụ cười quỷ dị, đồng thời tay phải đột nhiên vươn ra, ngón tay mang theo một đám tàn ảnh lập tức bao phủ về phía Lục Thiếu Du.

Tiểu Long, chạy mau.

Lục Thiếu Du nhanh chóng cảm nhận được một cỗ khí tức khiến tim hắn đập nhanh.

Đạo trảo ấn này dường như nắm toàn bộ không gian trong tay, thực lực Vũ Tôn tam trọng đỉnh phong tuyệt đối ngưng trọng tới cực điểm.

Huyễn Ảnh Thanh Vũ run lên, trong nháy mắt đánh ra.

Ngươi trốn không thoát đâu.

Lão giả áo xám cười lạnh một tiếng, trảo ấn đột nhiên tạo thành một độ cong quái dị ầm ầm lao về phía Lục Thiếu Du.

Sưu.

Trong không trung, năng lượng thuộc tính phong ngập trời lặng lẽ hội tụ.

Trong nháy mắt toàn bộ không gian to lớn giống như cuồng phong gào thét.

Lục Thiếu Du cảm thấy toàn thân bị bao vây, tốc độ của Huyễn Ảnh Thanh Vũ giảm đi.

Dưới không gian thuộc tính, chính mình chỉ có thể miễn cưỡng giãy dụa, cả người giống như bị quản chế.

Lão đại, cẩn thận.

Tiểu Long và Lục Thiếu Du đã sớm tâm linh tương thông, cảm thấy lão đại gặp nguy hiểm, thân thể to lớn uốn lượn, năm móng vuốt mang theo không gian vặn vẹo, trong miệng phun ra một đạo hỏa diễm màu vàng bạc bạc, trực tiếp ngăn cản đạo trảo ấn kia.

Sưu Sưu.

Trảo ấn bị hỏa diễm màu vàng ngăn cản, trong nháy mắt ngưng lại một chút, thanh âm trầm thấp vang lên, khói đặc nồng nặc lan tràn ra chung quanh, không ngờ trảo ấn lại bị đốt cháy.

Đây là hỏa diễm gì? Đầu yêu thú này quả thực quá kỳ quái.

Sắc mặt lão giả áo xám trầm xuống, miệng hét lớn một tiếng nói: Nghiệt súc nhà ngươi quả thực có chút bất phàm, thế nhưng thực lực lại quá thấp.

Tiếng quát vừa dứt, cánh tay lão giả áo xám đánh xuống, trảo ấn xé rách không gian trực tiếp đánh tan hỏa diễm màu vàng bàng bạc của Lục Thiếu Du.

Tiếp theo, thân ảnh của lão giả này đã xuất hiện trên không trung trên thân thể to lớn của Tiểu Long.

Lão giả áo xám này dường như đã biết quy xác của Tiểu Long rất mạnh, trong năng lượng thuộc tính phong bàng bạc đột nhiên có một đạo chưởng ấn bắn ra mang theo xu thế sấm sét trong nháy mắt đập vào đầu Tiểu Long.

Sưu Sưu.

Tốc độ quá nhanh, Tiểu Long không thể tránh thoát.

Trong lúc sắc mặt đại biến lập tức chui đầu vào trong quy xác, toàn thân được bao phủ kín không có một kẽ hở nào.

Hừ.

Lão giả áo xám hừ lạnh một tiếng, chưởng ấn nhanh chóng đập vào trên Huyền Vũ Thần xác của Tiểu Long.

Cạch Cạch.

Trên Huyền Vũ thần xác bộc phát ra thanh âm trầm muộn, toàn bộ không gian tức thì run rẩy.

Chưởng ấn bàng bạc đánh vào trên Huyền Vũ thần xác, từng đạo kình khí nhanh chóng khuếch tán, thế nhưng đều bị lưu quang trên Huyền Vũ thần xác ngăn cản.

Không giống như trong tưởng tượng của lão giả áo xám có thể đánh nát Huyền Vũ thần xác.

Tiểu Long.

Ánh mắt Lục Thiếu Du tràn ngập hàn ý, Tiểu Long thay hắn cản một kích, có lẽ dưới một chưởng này, Tiểu Long tuy rằng có Huyền Vũ thần xác cửu giai cũng không dễ chịu một chút nào.

Tiểu tử, tới phiên ngươi.

Lão giả áo xám không để ý tới Tiểu Long, ánh mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du, trong khi nói chuyện có một cỗ lực lượng vô hình tràn ra khiến cho không gian to lớn vặn vẹo.

Không gian thuộc tính phong.

Lục Thiếu Du âm thầm ngưng trọng, trong không gian này hiện tại hắn muốn di chuyển một bước cũng vô cùng khó khăn, trong không gian thuộc tính phong này dường như có một cỗ lực lượng ngàn cân đặt vào trên người hắn, từ bốn phương tám hướng trói buộc hắn lại.

Chết đi.

Ánh mắt lão giả áo xám trầm xuống, miệng cười lạnh một tiếng rồi đánh ra một đạo trảo ấn.

Dưới đạo trảo ấn này không gian giống như trực tiếp đổ nát.

Ngươi nghĩ rằng ta dễ chọc như vậy sao? Ánh mắt Lục Thiếu Du lạnh lẽo, thủ ấn trong tay kết xuất, quanh thân đột nhiên được một cỗ khí tức quỷ dị bao phủ, trong mi tâm, đồ án hình bạch hổ lóe lên quang mang, một đạo quang mang chói mắt lập tức bắn ra.

Rống.

Một tiếng hổ gầm lớn vang lên, thanh âm quanh quẩn ở phía chân trời.

Dưới tiếng hổ gầm này, cỗ quang mang chói mắt kia trong nháy mắt hóa thành hư ảnh một đầu cự thú dữ tợn.

Đầu cự thú dữ tợn khổng lồ này cả người màu xanh, toàn thân được lân phiến màu xanh giống như đao mang bao phủ, trên người còn có hoa văn màu trắng.

Trong cái miệng lớn như bồn máu kia có hai chiếc răng nanh sắc bén.

Đôi mắt dữ tợn giống như hai cái đèn lồng không ngừng tràn ra lôi quang mang trắng.

Cái miệng khẽ mở ra thoạt nhìn vô cùng hung mãnh, uy áp kinh người từ trên thân thể lan tràn ra chung quanh.

Quanh thân có một cỗ uy thế mạnh mẽ khiến cho người khác không dám nhìn thẳng.

Sưu.

Đầu cự thú dữ tợn này xuất hiện.

Lân phiến quanh thân lập tức dựng lên, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía trước, một đạo trảo ấn từ trên chân trước bắn ra.

Đạo trảo ấn này trong nháy mắt xé rách không gian, ngăn cản đạo trảo ấn của lão giả áo xám kia.

Hai đạo trảo ấn va chạm giống như là hai đạo lưu tinh va chạm.

Không gian chung quanh bị xé rách thành từng mảnh nhỏ, kình phong kinh người khuếch tán.

Hai đạo trảo ấn đồng thời biến mất trong không trung, thân hình đầu cự thú dữ tợn kia lập tức bị đẩy lùi vài bước.

Thú hồn Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ sao? Thân thể lão giả áo xám chấn động dùng ánh mắt kinh hãi nhìn về phía đầu cự thú dữ tợn trước mặt.

Đây chính là đầu thú hồn bát giai hậu kỳ đỉnh phong Bôn Lôi Thiên Hổ, trong lúc ánh mắt khiếp sợ, lão giả áo xám mở miệng nói: Khó trách khi đó ngươi lại vọt tới, hóa ra ngươi đã chiếm được đầu thú hồn này.

Vận khí của tiểu tử ngươi quá nghịch thiên, không ngờ lại dấu được mọi người.

Lục Thiếu Du không trả lời lão giả áo xám.

Thôi động Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ này hắn cũng không thể thi triển ra thực lực mạnh nhất của nó.

Thậm chí còn không thể ngang bằng với lão giả áo xám này.

Thực lực của người này quá mạnh mẽ, nếu như đổi lại là Vũ Tôn nhị trọng thì hắn cũng không quá sợ hãi.

Thế nhưng đây lại là Vũ Tôn tam trọng, lại là Vũ Tôn tam trọng đỉnh phong.

Tới cấp bậc Tôn cấp, mỗi một trọng đều cách nhau vô cùng lớn, đây không phải là thứ mà Vũ Tôn nhị trọng có thể so sánh.

Lão đại, huynh thu phục được Bôn Lôi Thiên Hổ viễn cổ sao? Thân thể Tiểu Long lần nữa tới bên người Lục Thiếu Du, trong cái miệng dữ tợn to lớn kia có vết máu nhàn nhạt.

Một đạo chưởng ấn của lão giả áo xám khi trước đã khiến cho Tiểu Long bị thương một chút, tuy rằng không nặng thế nhưng cũng đã bị ăn thiệt thòi.

Đúng vậy, đệ thế nào rồi? Lục Thiếu Du truyền âm hỏi, cảm nhận khí tức của Tiểu Long lúc này hắn cũng biết được tình huống đại khái của nó.

Bằng vào lực phòng ngự của Tiểu Long hiện tại không ngờ cũng vẫn bị thương.

Một chút phiền toái nhỏ mà thôi, không có việc gì quá lớn.

Tiểu Long nói: Lão gia hỏa này quá lợi hại, cực kỳ khó đối phó, làm sao bây giờ? Đệ bảo vệ bản thân mình là được rồi, loại chuyện liều mạng như thế này chính là sở trường của lão đại đệ.

Lục Thiếu Du nói, cánh tay lau vết máu nơi khóe miệng.

Hiện tại hắn cũng chỉ có thể liều mạng, trong không gian này cho dù chạy được cũng không biết chạy đi đâu.

Huống chi cho dù muốn chạy còn không chạy thoát được.

Chỉ có thể liều mạng mà thôi.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Linh vũ thiên hà

  • truyện tranh Linh vũ thiên hà

  • truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà truyện chữ

  • đọc truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License