Linh vũ thiên hà
Chapter
0093
Biên giới sơn mạch Vụ Đô, trấn Hoa Môn và trấn Đoàn Sơn lúc trước giờ đã không còn tồn tại, đã sớm hợp làm một, trở thành một trấn lớn, thậm chí có thể so sánh với một toà thành lớn, diện tích cỡ này, so với trấn Hoa Môn lúc trước thì phải lớn hơn gấp mấy trăm lần.
Từng toà kiến trúc mọc lên cao ngất, từ bốn phương tám hướng đều có người lũ lượt ùa vào, thương nhân lẫn tu luyện giả hội tụ lại, tạo thành sự phồn vinh cho trấn Hoa Môn ngày nay.
Lúc này, bên trong trấn Hoa Môn, không thể nghi ngờ đã trở thành nền kinh tế quan trọng nhất ở biên giới sơn mạch Vụ Đô, còn có cả trung tâm binh khí, dược liệu, đan dược các thứ, sự náo nhiệt của trấn Thiên Tinh vốn thuộc thành Quỷ Vũ lúc trước sợ là cũng khó mà sánh nổi với trấn Hoa Môn hiện tại.
Bên ngoài trấn Hoa Môn lúc này đang là mùa đông, gió lạnh rét buốt người, trên đỉnh núi đằng xa có thể nhìn thấy không ít tuyết trắng phủ xuống, từng cơn gió lạnh thổi vù vù.
Loại hàn ý này, đối với tu luyện giả mà nói thì cho dù là người có tu vi Vũ sĩ cũng không cảm thấy gì, không hề bị bất kỳ ảnh hưởng gì, nhưng đối với người bình thường mà nói thì đúng là rét đến tận xương.
Bên trong gió lạnh ào ào, bên ngoài trấn Đoàn Sơn, trên con đường trống trải không người, hai người một già một trẻ đang đi đến bên ngoài trấn Đoàn Sơn, lão nhân đi tập tễnh, tuổi chừng lục tuần, rõ ràng là một lão giả, trên người dường như bị dính vết máu, còn tiểu cô nương bộ dạng chừng mười một mười hai tuổi, xiêm y vải thô, gương mặt nhỏ nhắn bị đông lạnh tới mức tím tái, bàn tay nhỏ bé bị cụ già nắm chăt trong tay, một già một trẻ, đi trên đường lớn trong cái lạnh cắt da cắt thịt.
Đột nhiên, lão nhân lảo đảo ngã xuống đất, cũng kéo theo tiểu cô nương ngã lăn trên mặt đất, một già một trẻ trực tiếp lăn mấy vòng.
Gia gia, gia gia làm sao vậy, gia gia người mau tỉnh lại đi.
Ai đó làm ơn cứu gia gia của ta đi, gia gia ơi.
Tiểu cô nương lập tức bò dậy.
thấy gia gia không còn động đậy nữa, lập tức sốt ruột hô to, chỉ là trời đông rét mướt thế này, trên đường chẳng có lấy bóng người, tiểu cô nương chỉ có thể sốt ruột tới phát khóc rồi bắt đầu tuyệt vọng mà thôi.
Xuy!Đúng vào lúc này, trên không có khí lưu chấn động gào thét, xiêm y của tiểu cô nương bị thổi bay phấp phới, không khỏi ngẩng đầu nhìn lên trời, một con yêu thú khổng lồ vô cùng khủng bố xuất hiện trước mặt nàng, đây là một con yêu thú màu trắng, thân hình khổng lồ và dữ tợn khiến cho tiểu cô nương sợ tới mức quên cả khóc.
Gương mặt tràn ngập vẻ hoảng sợ nhìn chằm chằm vào nó, toàn thân bắt đầu run lên không rõ vì lạnh hay vì sợ.
Tiểu muội muội, ngươi làm sao vậy.
Một đạo thân ảnh vận áo bào xanh đã hạ xuống bên cạnh tiểu cô nương, người tới tuổi chừng hai mươi, trên gương mặt kiên nghị góc cạnh rõ ràng kia, khoé miệng mang theo nụ cười mỉm xấu xa, sau đó lại thêm vài đạo thân ảnh cũng hạ xuống, cứ như thể từ trên trời giáng xuống vậy, đứng bên cạnh tiểu cô nương đó, chính là Bạch Linh, Thiên Độc Yêu Long và Lục Tâm Đồng.
Đại nhân, ngài hãy cứu gia gia của ta đi, gia gia của ta bị ngất rồi.
Tiểu cô nương hồi phục tinh thần, nhìn qua mấy người đột nhiên xuất hiện này, đám người này đều cỡi yêu thú, trong lòng của nàng, đây chắc chắn là đại nhân vật, những đại nhân vật cao cao tại thượng này nhất định sẽ có cách để cứu gia gia của mình.
Đừng vội, ta xem giúp muội.
Lục Thiếu Du nói, đây đúng là Lục Thiếu Du đang trở về từ sơn mạch Vụ Hải, xa xa nhìn lại, Lục Thiếu Du nhìn thấy kiến trúc nối dài liên miên đằng xa, biết rõ đây hẳn là trấn Hoa Môn, lúc này trấn Hoa Môn và trấn Đoàn Sơn đã liền với nhau, điều này làm cho Lục Thiếu Du muốn tới xem một vòng, nào ngờ lúc đi vào từ trấn Đoàn Sơn ngày xưa thì lại gặp một cảnh này.
Tiểu muội muội, ngươi đừng vội, ca ca của ta nhất định sẽ cứu gia gia của ngươi mà.
Lục Tâm Đồng nói với tiểu cô nương này.
Trên mặt của tiểu cô nương này dính chút vết bẩn, lại thêm gương mặt nhỏ nhắn bị lạnh tới mức đỏ bừng, nhìn qua thì giống như mặt hề, bất quá đôi mắt lại sáng ngời lung linh.
Tiểu cô nương vốn đang có chút sợ hãi khi nhìn thấy người lạ, nhưng hiện tại gia gia đang hôn mê, nào dám nói gì với mấy vị đại nhân vật thế này, bây giờ nhìn thấy một nữ hài tuổi chỉ lớn hơn mình một chút, lập tức không cảm thấy sợ hãi nữa mà gật gật đầu.
Lục Thiếu Du ngồi xổm trên mặt đất nhìn khắp người lão giả, lão giả này chỉ là người bình thường, không cần phải kiểm tra gì nhiều liền biết lão giả này chỉ là khí huyết công tâm, đồng thời trên người còn có chút nội thương, hình như là do bị Vũ giả đánh,.
Nhưng hẳn là không dùng toàn lực, thương thế trên người cũng không nặng, chỉ là vì bị khí huyết công tâm cho nên mới hôn mê mà thôi.
Sau khi triểm tra một phen, Lục Thiếu Du móc ra một viên đan dược nhất phẩm nhét vào trong miệng của lão giả, có thể tìm được một viên đan dược nhất phẩm trên người lúc này, Lục Thiếu Du thật đúng là không hề dễ dàng chút nào.
Sau đó lập tức đỡ lão giả dậy, Lục Thiếu Du ngồi sau chậm rãi đưa chân khí vào bên trong để kích hoạt kinh lạc khí huyết, lão giả lập tức phun ra một ngụm máu bầm: Phụt!Sau khi phun ngụm máu bầm này ra, sắc mặt lão giả lập tức trở nên hồng nhuận, mở hai mắt ra, nhìn thấy mấy người đứng chung quanh lập tức cảm thấy kinh ngạc.
Gia gia, người đã tỉnh rồi, đa tạ đại nhân.
Tiểu cô nương nhìn thấy gia gia tỉnh lại sắc mặt lập tức trở nên vui vẻ rồi quỳ xuống dập đầu mấy cái.
Lão hủ đa tạ đại nhân đã cứu mạng, xin đa tạ.
Lão giả cũng kịp phản ứng lại, lập tức quỳ xuống.
Ông lão, ngươi mau đứng dậy đi, chỉ là tiện tay mà thôi, không đáng nhắc tới.
Lục Thiếu Du lập tức đỡ lão giả và tiểu cô nương dậy, đây chỉ là tiện tay mà thôi, không có gì cả.
Đa tạ đại nhân.
Lão giả lại thi lễ lần nữa, sau đó lôi kéo tiểu cô nương nói: San San, chúng ta đi thôi.
Một già một trẻ mang theo vẻ cảm kích rời đi, tiểu cô nương kia lại quay đầu nhìn Lục Thiếu Du và Lục Tâm Đồng, vẻ mặt muốn nói lại thôi.
Ca ca, bọn họ thật là đáng thương.
Lục Tâm Đồng nhìn ông cháu hai người, nhớ tới trước kia mình và Lam bà bà lưu lạc bên trong sơn mạch Vụ Hải, cũng không chỗ nương tựa, hốc mắt lập tức đỏ hoe.
Tiểu muội muội, cái này cho ngươi.
Lục Tâm Đồng vừa dứt lời, trong tay lập tức móc ra một cái thẻ ngọc tinh đưa cho tiểu nữ hài kia: Bên trong này có một vạn kim tệ, các người cầm lấy đi.
Một vạn kim tệ, đối với những người bình thường này mà nói đúng là một con số khổng lồ, nhìn thấy thẻ ngọc tinh này, ông cháu hai người cũng biết rõ, thẻ ngọc tinh này, nhất định phải là ngườicó địa vị cực cao, thực lực vô cùng mạnh mẽ thì mới có được.
Tỷ tỷ, ta không cần đâu, cái này nhiều lắm.
Tiểu cô nương này có vẻ bị hù cho sợ quá mức, một vạn kim tệ, đây chính là con số khổng lồ mà nàng chưa từng nhìn thấy.
Vị tiểu thư này, cái này rất nhiều, chúng ta không thể nhận.
Lão giả cũng liên tục từ chối.
Cho thì các người cứ cầm lấy đi, mau về đi, trời lạnh như vậy, cẩn thận cảm lạnh.
Lục Thiếu Du nói với hai ông cháu.
Các người cứ cầm đi.
Lục Tâm Đồng lập tức nhét cái thẻ ngọc tinh vào trong tay của tiểu cô nương.
Tỷ tỷ, đại nhân, ta không cần kim tệ, các ngươi có thể giúp ta tìm cha về có được không.
Tiểu cô nương này nhìn qua đám người Lục Tâm Đồng và Lục Thiếu Du rồi lập tức quỳ xuống lần nữa.
San San, người của Phi Linh Môn chúng ta không thể trêu vào, đừng rước thêm phiền toái cho đại nhân.
Lão giả lập tức nói.
Lão trượng, chuyện gì mà có Phi Linh Môn vậy.
Lục Thiếu Du đột nhiên nghe được ba chữ Phi Linh Môn, trong lòng lập tức trầm xuống, nhưng trên mặt thì không để lộ chút dấu vết nào.
Đại nhân, các người là người tốt, chúng ta sẽ không liên luỵ tới các ngươi, thực lực của Phi Linh Môn quá lớn, các ngươi cũng đừng đi tìm phiền toái, đây là mạng số của chúng ta, chúng ta không nên trêu chọc Phi Linh Môn.
Lão giả khẽ thở dài, mang theo chút bất lực.
Tiểu muội muội, ngươi mau nói cho ta biết rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, chúng ta không sợ Phi Linh Môn, ta sẽ bảo ca ca của ta giúp các ngươi.
Lục Tâm Đồng cũng cảm thấy kinh ngạc, lập tức nói với tiểu nữ hài kia.
Tỷ tỷ, các ngươi thật sự không sợ Phi Linh Môn sao?Trong ánh mắt của tiểu cô nương mang theo kỳ vọng hỏi Lục Tâm Đồng, nhìn thấy những người này cỡi yêu thú phi hành, cộng thêm khí độ bất phàm, trong lòng của tiểu cô nương này liền tin là họ có thể giúp được cho nàng.
Ngươi cứ yên tâm đi, chúng ta không sợ Phi Linh Môn, Phi Linh Môn sợ chúng ta thì có.
Lục Tâm Đồng nói với tiểu cô nương.
Tỷ tỷ, xin ngươi hãy giúp ta tìm phụ thân trở về đi, cha của ta bị người của Phi Linh Môn bắt đi rồi, bọn họ còn đánh gia gia của ta nữa.
Tiểu cô nương lại nức nở lần nữa.
Sắc mặt của Lục Thiếu Du lập tức hiện lên vẻ giận dữ, đè nén cỗ lửa giận trong lòng, lập tức nói với lão giả bên cạnh: Lão trượng, ngươi mau nói đi, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, có gì phiền toái, ta nhất định sẽ giải quyết giúp ngươi.
Đại nhân, thế lực của Phi Linh Môn này thật sự rất lớn, ngươi thật sự không sợ bọn họ sao?Lão giả này có vẻ như hiểu biết rất nhiều về thế lực của Phi Linh Môn, biết rõ Phi Linh Môn rất lớn, không tin mấy người trước mặt có thể đối phó được với Phi Linh Môn.
Lão trượng, yên tâm đi, không thành vấn đề.
Lục Thiếu Du đáp.
Đại nhân, ta van xin ngươi, hãy giúp ta cứu con trai về đi, Phi Linh Môn đã bắt giam con của ta rồi.
Lão giả lập tức run rẩy nói.
Lão trượng à, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?……………….
Lão giả lập tức kể lại, trong lúc lão giả kể lại, lửa giận đè nén trong lòng của Lục Thiếu Du ngày càng lớn, hoá ra lão giả này là cư dân bình thường sống trong trấn Đoàn Sơn, xây thành ở trấn Đoàn Sơn và trấn Hoa Môn chính là triệu tập hơn mười vạn người ở xung quanh làm lao động, đã nói rõ mỗi một tháng sẽ trả nửa khối kim tệ, đối với người bình thường mà nói thì cái giá này đã là rất cao rồi, xây thành tổng cộng tốn nửa năm, vốn phải trả cho mỗi người ba khối kim tệ, ai biết cuối cùng mỗi người chỉ nhận được có một khối mà thôi.
Mọi người không phục, cuối cùng để cừ ra con trai của lão giả này và vài người khác tới Phi Linh Môn lý luận, ai ngờ lại bị người của Phi Linh Môn bắt nhốt, sau khi lão giả biết được thì dắt theo cháu gái đi tìm người, kết quả lại bị người của Phi Linh Môn đánh cho một trận ném ra ngoài cửa, tiếp theo chính là một cảnh mà Lục Thiếu Du đã thấy ban nãy.
Phi Linh Môn này đúng là khốn kiếp, ta đi tiêu diệt Phi Linh Môn.
Thiên Độc Yêu Long nghe lão giả nói xong cũng vô cùng tức giận.
Nhìn vào ánh mắt của Thiên Độc Yêu Long, Lục Thiếu Du lập tức câm nín, Thiên Độc Yêu Long còn không biết Phi Linh Môn.
Ca ca.
Lão giả nói xong, Lục Tâm Đồng nhìn qua Lục Thiếu Du mang theo vẻ mong chờ, đợi Lục Thiếu Du nói.
Lão trượng, vừa rồi các ngươi tới đâu đòi người, đưa ta tới đó, ta nhất định sẽ đưa con trai của ngươi về.
Lục Thiếu Du nói.
Đa tạ đại nhân, chính là trong Phi Linh thương hành ở trấn Hoa Môn, ta nghe nói người phụ trách chuyện này chính là Lục Tiểu Bạch Lục đại nhân cùng Lưu Nhất Thủ Lưu đại nhân, ta vốn muốn tới tìm bọn họ, nhưng ta vừa mới đi vào thì đã bị người của Phi Linh Môn đuổi ra rồi, còn đánh cho ta một trận thừa sống thiếu chết.
Lão giả đáp, nhìn thấy những người thật sự không sợ Phi Linh Môn, trong lòng cũng có chút chờ mong, có lẽ những vị quý nhân này thật sự có thể giúp bọn họ cứu con về.
Lục Tiểu Bạch, Lưu Nhất Thủ.
Ánh mắt của Lục Thiếu Du lập tức trầm xuống, sau đó loé lên, chuyện này không thể là do hai người bọn họ làm được, sợ là có kẻ ở bên dưới giở trò, chính là hai người này phụ trách xây thành và kim đường, quản lý không tốt, tuyệt đối không tránh khỏi liên quan.
Hoá ra là do Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ, hai tên khốn kiếp này, hừ, ta nhất định sẽ không bỏ qua cho bọn họ.
Lục Tâm Đồng hừ một tiếng.
Nghe được lời Lục Tâm Đồng nói, lão giả và tiểu cô nương kia cũng lập tức kinh ngạc nhìn Lục Tâm Đồng, không ngờ tiểu cô nương này cư nhiên dám trực tiếp mắng hai vị đại nhân thanh danh hiển hách nhất của trấn Hoa Môn hiện nay.
Bị ánh mắt kinh ngạc của hai người nhìn chằm chằm, Lục Tâm Đồng lập tức xấu hổ, thu hồi vẻ tức giận.
Lão trượng, chúng ta đi thôi, giúp ngươi đi tìm con trai.
Lục Thiếu Du nói, mang theo hai người một già một trẻ này leo lên lưng của Thiên Sí Tuyết Sư, một đạo hộ thân cương khí cũng lập tức bao phủ trên người của cả hai người, tốc độ của Thiên Sí Tuyết Sư cực nhanh, người thường ngồi lên, sẽ bị gió thổi cho lạnh tới mức không ai chịu nổi.
Lão giả này và tiểu cô nương ngồi trên lưng của Thiên Sí Tuyết Sư, đều cảm thấy vô cùng khiếp sợ, hai người chưa từng ngồi yêu thú phi hành bao giờ.
Đại nhân, trên trấn Hoa Môn này, hiện tại dường như có quy định là không cho yêu thú phi hành vào thành thì phải?Trên lưng của Thiên Sí Tuyết Sư, lão giả yếu ớt hỏi một câu.
Lão gia gia, ngươi cứ yên tâm đi, người của Phi Linh Môn không dám ngăn cản bọn ta đâu.
Lục Tâm Đồng lập tức cười nói.
Hống!Tất cả mọi người đều ngồi trên lưng của Thiên Sí Tuyết Sư, Thiên Sí Tuyết Sư vỗ cánh bay lên, tốc độ nhanh như chớp, làm cho hai ông cháu này lại cảm thấy tâm linh rung động lần nữa.
Trên lưng của Thiên Sí Tuyết Sư, Bạch Linh nhìn qua Lục Thiếu Du, ánh mắt loé lên, nàng cảm thấy Lục Thiếu Du đang áp chế cơn giận.
Lục Thiếu Du lúc này quả thực là đang vô cùng tức giận, từ khi Phi Linh Môn phát triển tới nay, Phi Linh Môn luôn ước thúc đệ tử của mình khá là lỏng lẻo, cũng có vài kẻ tới gia nhập Phi Linh Môn, cậy thế giương oai diễu võ làm đủ chuyện xấu xa, Lục Thiếu Du ghét nhất chính là những kẻ như vậy, lúc này trong lòng không khỏi cảm thán, nếu như không sớm sửa đổi thì sau này nó sẽ biến thành một khối u nhọt của Phi Linh Môn.
Bên trong kiến trúc khổng lồ, mặc dù lúc này đang là giữa trưa, nhưng tiết trời rét lạnh, khiến cho màu trời có chút mờ mịt ảm đạm.
Trên trấn Hoa Môn, một khối kiến trúc khổng lồ, sừng sững đứng giữa trấn Hoa Môn, kiến trúc này có màu vàng kim rực rỡ, đồ sộ và hùng vĩ, cửa lớn còn có một đôi sư tử đá cực lớn, cao chừng năm sáu thước, càng tăng thêm khí phách cho kiến trúc này.
Trên xà ngang của kiến trúc này có viết bốn chữ Phi Linh Thương Hành thật lớn, nhưng dù không có cái biển hiệu này thì những thương nhân khác cũng thừa sức biết, đây chính là tổng bộ của Phi Linh thương hành, chỉ những vụ mua bán quy mô mới có thể giao dịch ở bên trong đây, mua bán nhỏ thì không thể vào được, bởi đây chính là tổng bộ của Phi Linh thường hành.
Bên ngoài kiến trúc này có một khối sân rộng, lúc này có mười mấy đạo thân ảnh chậm rãi đi tới, trước mặt là một già một trẻ, hai người đi về phía trước nhưng gương mặt vẫn mang theo vẻ bất an, thi thoảng lại nhìn sang mấy người bên cạnh.
Lão trượng không cần sợ, chúng ta đi vào thôi.
Lục Thiếu Du nói nhỏ, đưa mắt nhìn kiến trúc khổng lồ này, mày hơi nhíu lại, hai tên Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ này đúng là phá sản mà.
Đại nhân, chính là bọn họ, bọn họ không cho chúng ta vào.
Lão giả bước lên phía trước, lúc này bên trong Phi Linh thương hành, liền có bảy đại hán đi ra, nhìn thấy mấy người này, lão giả và tiểu cô nương lập tức cảm thấy sợ hãi, tiểu cô nương khẩn trương tới mức siết chặt tay gia gia.
Cái lão già này, ngươi bị đánh chưa chết, còn dám vác mặt tới nữa à.
Bảy tên đại hán này hét lớn lên rồi lập tức đi ra.
A, hoá ra là dẫn thêm người tới.
Bảy tên đại hán nhìn thấy mấy người đứng sau lưng lão giả, ánh mắt lập tức rơi lên người Bạch Linh, cả đám không khỏi giật mình, đều tự động nuốt một ngụm nước bọt.
Hoá ra đây chính là người của Phi Linh Môn à, vậy thì trực tiếp giết chết là được.
Thiên Độc Yêu Long đã sớm nén giận, lúc này thấy đám kia đi ra thì lập tức nổi bão.
Ngươi là ai hả, dám tới Phi Linh Môn của ta kiếm chuyện, ngươi muốn chết đấy hả.
Bảy tên đang nuốt một nước bọt ừng ực, nghe lời Thiên Độc Yêu Long nói thì biết hoá ra là người ta tới gây sự, sắc mặt lập tức thay đổi, tức giận nhìn về phía Thiên Độc Yêu Long.
Nếu như thực lực hơi mạnh hơn một chút, cảm giác được cỗ khí tức vô hình trên người của Thiên Độc Yêu Long thì đã không dám nói như vậy rồi, nhưng thực lực của đám người này lại rất thấp, chỉ ở tu vi Vũ sư mà thôi, bình thường dựa hơi Phi Linh Môn mà diễu võ giương oai, tại trấn Hoa Môn này không xem ai ra gì, sao có thể để Thiên Độc Yêu Long vào mắt.
Dám đứng trước mặt Long gia gia của ngươi nói những lời này, đúng là muốn tìm chết mà.
Râu rồng của Thiên Độc Yêu Long vểnh lên, ở Vụ Tinh Hải vừa mới đột phá thất giai đã bị Bạch Linh đánh cho một trận, lúc này vừa mới rời khỏi Vụ Tinh Hải, có vài tên Vũ sư tép riu cũng không xem hắn ra gì, trong lòng tức giận khỏi quát ầm lên.
Ha ha, ngươi còn dám kêu gào, để cho ông đây dạy cho ngươi một bài học.
Bảy tên đệ tử của Phi Linh Môn nhìn thấy Thiên Độc Yêu Long giận tới dựng râu trợn mắt thì ánh mắt lập tức trầm xuống, tên đại hán vừa nói chuyện ban nãy lập tức tuôn chân khí ra dữ đội, trong tay liền kết thành một đạo chưởng ẩn đánh về phía Thiên Độc Yêu Long.
Ngươi là đồ chết tiệt, xem Long gia gia ta bổ chết ngươi.
Thiên Độc Yêu Long lúc này đã thật sự nổi giận, quát lạnh một tiếng, nháy mắt đã trực tiếp đánh ra một đạo chưởng ấn.
Ầm!Dưới thế tựa lôi đình kia, chưởng ấn của Thiên Độc Yêu Long trực tiếp vỗ lên người của tên đại hán nọ, đại hán kia căn bản chưa kịp phản ứng, chưởng ấn muốn đánh về phía Thiên Độc Yêu Long còn chưa kịp ngưng tụ ra thì chưởng ấn của Thiên Độc Yêu Long đã giáng xuống đầu của hắn rồi, một chưởng đánh xuống, lập tức vang lên tiếng tạc nổ ầm ầm.
Mọi người có mặt ở đó đều cảm thấy kinh ngạc, chỉ thấy đại địa dưới chân của đại hán này trực tiếp nứt vỡ, lan ra tựa như mạng nhện, còn tên đại hán kia thì si ngốc nhìn Thiên Độc Yêu Long, sau đó lập tức hoá thành một đống máu rơi xuống đất.
Xuy!Kình khí không hề lan ra ngoài, nhưng tên Vũ sư kia đã trở thành một đống bầy nhầy.
Nhìn thấy cảnh này, sáu đại hán kia lập tức xanh mặt cứng lưỡi, không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh.
Lúc này, lão giả cùng tiểu cô nương kia cũng bị doạ cho run lên cầm cập.
Giết người, có người giết người!Sáu tên đại hán kia sau khi hoảng sợ qua đi liền kêu to lên, một tên địa hán lập tức móc ra một viên đạn tín hiệu rồi bắn ra.
Ầm!Đạn tín hiệu nổ vang trên không, khắp cả trấn Hoa Môn cũng đều nghe rõ ràng.
Hừ, Long gia gia của ngươi xem xem Phi Linh Môn của các ngươi còn có ai, hôm nay ta sẽ giết cho bằng sạch.
Nhìn thấy đạn tín hiệu nổ giữa không trung, Thiên Độc Yêu Long đương nhiên không thèm để trong lòng, tức giận hô lớn một tiếng.
Trong mắt Lục Thiếu Du hiện lên hàn ý nhìn tất cả chuyện này, thế nhưng hàn ý trong lòng càng ngày càng đậm.
Đây đâu phải là Phi Linh môn, quả thực là buồn cười, không đến còn không biết, lúc này tới đây quả thực là quá dọa người.
Sưu Sưu.
Trong nháy mắt, chung quanh có tiếng xé gió vang lên.
Đồng thời trong cửa hàng của Phi Linh môn tức thì có hơn mười người nhanh chóng nhảy ra.
Ai dám nháo sự trong Phi Linh môn ta, chẳng lẽ chán sống rồi sao?Một tiếng hét lớn vang lên, trong cửa hàng của Phi Linh môn có hơn mười người nhảy ra, trong đó có mấy Vũ Tướng.
Sưu Sưu.
Giữa không trung, lúc này trên lưng đầu yêu thú phi hành tam giai khổng lồ có hơn trăm người chạy qua đây, mà hơn trăm người này cũng tạo thành một vòng tròn vây quanh đám người Lục Thiếu Du.
Lục trưởng lão, Lưu trưởng lão, mấy người này dám tới cửa hàng của Phi LInh môn ta nháo sự, người của chúng ta đã bị bọn họ giết.
Lúc này sắc mặt đại hán kia tức thì vui vẻ, nhanh chóng đi tới nghênh đón hơn mười người từ trong cửa hàng Phi Linh môn ra.
Hỗn đản, là ai chán sống như vậy?Một tiếng hét lớn vang lên, lúc này hơn mười người từ trong cửa hàng Phi Linh môn lập tức đi tới trước đám người Lục Thiếu Du, hơn trăm người từ trên lưng yêu thú phi hành cũng triệt để bao vây đám người Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn tất cả chuyện này vẫn không nói gì, hàn ý trong mắt nhanh chóng nhìn về phía hai người trước mặt.
Mà lúc này có nhiều người của Phi Linh môn đằng đằng sát khí tiến tới như vậy khiến cho lão giả và tiểu cô nương kia toàn thân run rẩy, theo bản năng sợ hãi.
Lục trưởng lão, Lưu trưởng lão, chính là bọn họ.
Bọn họ giết người của chúng ta.
Sáu người lúc này hung hăng chỉ vào đám người Lục Thiếu Du rồi nói.
Nhìn thấy nhiều người tới như vậy khiến cho bọn họ vốn hoảng hốt lo sợ lúc này lá gan lại lớn lên.
Tham kiến chưởng môn, tham kiến tiểu thư.
̀ ai chán sống?Lúc này hơn trăm người từ yêu thú phi hành nhảy xuống đại bộ phận là đệ tử lâu năm của Phi Linh môn, lúc này ánh mắt đám người nhìn vào mấy người tới nháo sự, vừa rồi còn đằng đằng sát khí lúc này sắc mặt lập tức đại biến rồi quỳ xuống.
Dẫn đầu chính là Hoàng Bác Nhiên, sắc mặt nhanh chóng tái đi, hắn vỗ cái đầu bóng của mình, trong lòng không khỏi cảm thấy lạnh lẽo, hận không thể bổ đôi tên vừa mới phóng đạn tín hiệu.
Tham kiến chưởng môn, tham kiến tiểu thư.
Đám người trong cửa hàng Phi Linh môn nhảy ra, tất cả đám này đại bộ phận đều là đệ tử hạch tâm của Phi Linh môn, đương nhiên đã gặp chưởng môn, những người còn lại chưa được gặp thì mấy tháng trước trong đại chiến với Hắc Sát giáo cũng đã gặp được chưởng môn.
Lúc này cả đám nhìn thấy chưởng môn có mặt, hai mắt nhìn nhau rồi lập tức quỳ xuống hành lễ.
Lục Thiếu Du ngẩng đầu, ánh mắt tức giận nhìn về phía Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ.
Hai người Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ nhìn thấy chưởng môn đã trở về lập tức vui vẻ, lại đột nhiên nhìn thấy sự tức giận trong mắt Lục Thiếu Du, nhìn bộ dáng này dường như hai người đã cảm nhận được cái gì, trong lòng không khỏi phát lạnh, đặc biệt là Lưu Nhất Thủ, toàn thân run rẩy quỳ xuống.
Tham kiến chưởng môn, công tử.
Lưu Nhất Thủ, Lục Tiểu Bạch nhanh chóng quỳ xuống đất hành lễ.
Chuyện bên ngoài bọn họ cũng không biết, thế nhưng nhìn thấy chưởng môn tức giận, chỉ sợ là chuyện không nhỏ, trong lòng cả đám bắt đầu thấy lạnh lẽo.
Chưởng môn.
Sáu đại hán kia lúc này có biểu tình vô cùng phong phú trên mặt, bọn họ vừa mới gia nhập Phi Linh môn không lâu mà thôi, chính là bởi vì thế lực của Phi Linh môn lớn bọn họ mới gia nhập vào.
Cũng chưa từng diện kiến chưởng môn.
Lần này thấy Lục trưởng lão và Lưu trưởng lão đều quỳ xuống, bọn họ rốt cuộc cũng biết thanh niên áo xanh kia là ai.
Sáu người sắc mặt bối rối, toàn thân run rẩy, đột nhiên hai chân như nhũn ra, quỳ gối trên mặt đất.
Lục Tiểu Bạch, Lưu Nhất Thủ, hai tên tiểu tử nhà ngươi, là ta chán sống hay các ngươi chán sống?Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn về phía Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ rồi nói.
Chưởng môn, chúng ta đáng chết, chúng ta đáng chết, ta không biết là chưởng môn đã trở về, ta.
Toàn thân Lưu Nhất Thủ run rẩy, cảm thấy chưởng môn tức giận, hắn không dám ngẩng đầu lên nữa.
Lục Tiểu Bạch, Lưu Nhất Thủ, hai người các ngươi thật lớn mật, dám khi dễ người khác.
Lục Tâm Đồng chống nạnh giận dữ nói với Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ.
Lão giả và tiểu cô nương kia nhìn thấy một màn này cũng vô cùng kinh ngạc nhìn vào Lục Thiếu Du.
Tổ tôn hai người chưa từng nghĩ tới, người thanh niên tốt bụng trước mặt này lại là chưởng môn Phi Linh môn đại danh đỉnh đỉnh.
Một người mà khắp chu vi chung quanh sơn mạch Vụ Đô không ai không biết, chính là nhân vật phong vân nhất khu vực này.
Tham kiến đại nhân.
Lão giả này bị dọa một trận, nhanh chóng lôi kéo tiểu cô nương quỳ xuống thế nhưng lại bị Lục Thiếu Du nhanh chóng kéo lên rồi nói: Lão trượng, ngươi nói cho ta biết, người đánh các ngươi là ai, có mấy người, tất cả có mặt ở đây hay không? Đại nhân, chính là bảy người bọn họ.
Lão giả do dự một chút rồi chỉ vào sáu người đang quỳ dưới mặt đất.
Hoàng Bác Nhiên, trói sáu tên này lại cho ta.
Chờ trở về rồi xử trí.
Lục Thiếu Du hít sâu một hơi, quay sang Hoàng Bác Nhiên rồi nói.
Vâng, chưởng môn.
Hoàng Bác Nhiên mờ mịt đáp một câu, rồi thở dài một hơi, xem ra chưởng môn không tức giận với hắn, sau đó hắn lập tức ra lệnh cho đám người bên cạnh nói: Nhanh, trói sáu tên vô liêm sỉ kia lại cho ta.
Mọi người nhanh chóng tiến lên, sáu tên đại hán kia trực tiếp bị trói lại, vẻ mặt đám người lúc này vẫn vô cùng kinh ngạc.
Hóa ra ngươi chính là chưởng môn Phi Linh môn, khá lắm.
Thiên Độc Yêu Long cũng không khỏi kinh ngạc nhìn Lục Thiếu Du.
Khiến Độc Long huynh chê cười rồi.
Lục Thiếu Du cười khổ một chút.
Công tử, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, ta không biết.
Lục Tiểu Bạch nhìn tất cả chuyện này thế nhưng cũng không hiểu ra sao.
Hừ.
Lục Thiếu Du trừng mắt nhìn Lục Tiểu Bạch rồi nói: Lão trượng này bị đệ tử của Phi Linh môn khi dễ.
Các ngươi lập tức đi thăm dò cho ta, sau nửa canh giờ không tra ra thì đừng gặp mặt ta.
Thuận tiện đem những người liên quan bắt tới đây cho ta.
Vâng, công tử.
Rõ, chưởng môn.
Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ dường như đã hiểu ra cái gì đó, hai người vô cùng bối rối mang theo một đám người lui xuống, không dám chậm trễ.
Lão trượng, chúng ta vào trong chờ một lát đi.
Lục Thiếu Du nói với lão giả.
Trong đại sảnh Phi Linh môn lúc này đã có đệ tử dẫn mọi người tiến vào trong đại sảnh.
Chúng đệ tử Phi Linh môn ở sát đại sảnh không dám lên tiếng.
Lục T âm Đồng còn phân phó người đi kiếm không ít đồ ăn vặt cho tiểu cô nương kia.
Thế nhưng tiểu cô nương kia chỉ nhìn cũng không dám ăn.
Thiên Độc Yêu Long lại không chút khách khí, tự mình ăn.
Không tới nửa canh giờ, ngoài đại sảnh hai người Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ mang theo mấy đạo thân ảnh vội vã đi tới.
Cha.
Trong đại sảnh, tiểu cô nương nhìn thấy một đạo thân ảnh rồi lập tức chạy tới.
San San, sao con lại ở đây?Một đại hán chừng ba mươi tuổi nhìn thấy tiểu cô nương tức thì kinh hãi rồi nói.
Chưởng môn, người đã tìm được rồi.
Lục Tiểu Bạch, Lưu Nhất Thủ đi tới trước người Lục Thiếu Du rồi nói.
Lúc này bọn họ cũng đã hiểu rõ chuyện vừa mới xảy ra.
Một lát sau, lão giả và tiểu cô nương nhanh chóng tạ ơn Lục Thiếu Du rồi mới rời đi.
Trước khi rời đi Lục Thiếu Du còn phân phát cho mỗi người mấy trăm kim tệ.
Biết chuyện gì xảy ra chưa?Những người này đi rồi, Lục Thiếu Du liếc mắt nhìn Lục Tiểu Bạch và Lưu Thủ Đoạn, vẻ tức giận cũng bớt đi một chút.
Hắn cũng biết hai người này còn nhiều chuyện bận tâm cho nên một ít chuyện bọn hắn có lẽ cũng không biết được.
Chưởng môn, mấy đệ tử này đem mấy vạn kim tệ tiền công của công nhân chiếm làm của riêng.
Ta đã phân phó xuống dưới, đệ tử đang điều tra, nhất định sẽ bắt được toàn bộ.
Lục Tiểu Bạch nói.
Tra thế nào? Giao cho hình đường đi.
Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn hai người rồi nói: Những công nhân bị chiếm kim tệ bồi thường gấp hai mươi lần.
Đãi ngộ của Kim đường các ngươi trong ba tháng giảm phân nửa.
Hai người các ngươi nửa năm không có đãi ngộ nào.
Vâng, công tử ( chưởng môn).
Hai người Lục Tiểu Bạch, Lưu Nhất Thủ nhìn nhau rồi không dám nói thêm gì nữa.
Còn nữa, sáu người lúc trước kéo ra ngoài chặt đầu thị chúng cho ta.
Để xem sau này còn dám có ai ỷ thế Phi Linh môn ức hiếp người khác nữa không.
Lục Thiếu Du lạnh lùng nói, ánh mắt mắt lại nhìn vào hai người rồi tiếp tục nói: Còn có hai người các ngươi quản lý không nghiêm, danh tiếng của Phi Linh môn bị các ngươi phá hủy, mỗi người đi lĩnh một trăm côn, không được dùng chân khí hộ thân.
Vâng.
Hai người Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ nhìn nhau, vẻ mặt vô cùng bất đắc dĩ.
̀ng có chủ ý.
(1) Mặt khác, thông báo cho người Hình đường ngày hôm nay chấp hành, ta sẽ không mang các ngươi tới sân rộng để chấp hành, ta cũng không muốn làm mất mặt Phi Linh môn.
Thế nhưng các ngươi phải chấp hành ở trước mặt tất cả đệ tử Linh đường.
Lục Thiếu Du nói.
Nghe thấy Lục Thiếu Du nói vậy hai người càng thêm bất đắc dĩ, thế nhưng cũng không dám nói thêm điều gì.
Loại nghiêm phạt này dù sao cũng đã nhẹ rồi.
Sau khi phân phó vài câu, Lục Thiếu Du nhanh chóng rời đi.
Trước khi đi hắn cũng không quên phân phó hai người thông báo Đường chủ các đường tối nay trực tiếp tới Phi Linh môn.
Sau khi Lục Thiếu Du rời đi thì tới phiên Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ nổi bão.
Vô duyên vô cớ bị xử phạt, quan trọng hơn là chưởng môn đã tức giận với bọn hắn, trong cơn giận dữ hai người trực tiếp đánh cho sáu người kia chết khiếp.
Đám người Kim đường cho rằng mấy người này bị phạt cả đám vô cùng giận dữ, trực tiếp tung ra quyền cước khiến cho cả người sáu người kia biến dạng.
Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ còn chưa nguôi giận, hai người nhanh chóng kéo sáu người kia tới sân rộng của trấn Hoa Môn, lúc này có không ít người tới xem.
Hai người sau khi tuyên bố vài câu, lập tức giơ tay chém xuống.
Tự mình động thủ, nhanh chóng chém đầu sáu người.
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Thiếu Du khẽ thở dài, xem ra muốn quản lý một sơn môn cũng không phải là chuyện dễ dàng, Phi Linh môn hiện tại cũng nên chỉnh đốn một chút.
Từ trấn Hoa Môn trở lại Phi Linh môn cũng không mất bao lâu.
Một mảnh núi non quen thuộc lúc này đã xuất hiện trong mắt Lục Thiếu Du.
Nhìn thấy mảnh núi non này trong lòng Lục Thiếu Du không khỏi dao động.
Cho dù là Lục gia hay Vân Dương Tông đều không khiến cho hắn có cảm giác này.
Trong Phi Linh môn, đám đệ tử nhìn thấy Thiên Sí Tuyết Sư khổng lồ trên bầu trời lúc này đã biết là chưởng môn đã trở về.
Ngoại trừ chưởng môn ra không có ai tọa kỵ là Thiên Sí Tuyết Sư cả.
Trong đình viện hậu sơn Phi Linh môn, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đều đang tu luyện, dường như đã cảm nhận được cái gì, lông mày không khỏi nhíu lại, nhanh chóng biến mất trong phòng.
Thanh Hỏa lão quỷ, Lộc Sơn lão nhân lúc này cũng bắn về phía trước.
Cảm nhận được một cỗ khí tức cường hãn xa lạ khiến cho bọn hắn nhanh chóng đi tới cửa Phi Linh môn.
Đây là Phi Linh môn sao? Nơi này cũng không lớn nha.
Thiên Độc Yêu Long nhìn Phi Linh môn phía dưới rồi nói.
Nơi này so với địa bàn của nó trong Vụ Tinh Hải còn bé hơn không ít.
Lời còn chưa dứt, sắc mặt Thiên Độc Yêu Long tức thì biến đổi, râu rồng run lên rồi nói: Ồ, một Vũ Vương, hai Vũ Suất cửu trọng, một Linh Suất cửu trọng.
Sưu.
Bốn đạo thân ảnh trong nháy mắt lăng không lao tới, chính là đám người Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh.
Ánh mắt Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nhanh chóng đảo qua trên người Lục Thiếu Du rồi chuyển sang người Thiên Độc Yêu Long.
Khí tức cường hãn kia là từ trên người THiên Độc Yêu Long tràn ra, người có tu vi thấp không thể cảm nhận được thực lực của nó.
Thế nhưng đạt tới cấp bậc như Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh thì không thể giấu được cảm giác của nàng.
Mà Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đánh giá Thiên Độc Yêu Long dường như đã cảm nhận được cái gì đó, ánh mắt có chút nghi hoặc.
Tham kiến trưởng môn.
Phía dưới, đám người Hoa Mãn Ngọc cùng chúng đệ tử nhanh chóng hành lễ.
Oánh tỷ, Đông lão, ta trở về các ngươi cũng không cần long trọng như vậy đâu.
Lục Thiếu Du khẽ cười, trong lòng đương nhiên biết đám người Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh là vì Thiên Độc Yêu Long mới xuất hiện.
Tuy rằng Thiên Độc Yêu Long đã thu liễm khí tức.
Thế nhưng còn chưa thu liễm hết được.
Người có thực lực thấp không thể cảm nhận ra.
Thế nhưng nó nhất định không thể giấu được cảm giác của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh và Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh tuy rằng không đạt tới Linh Vương, thế nhưng linh giả thường có linh hồn lực mạnh hơn một chút, đương nhiên có thể cảm nhận được một ít.
Thiếu Du, vị này chính là?Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh không để ý tới lời bông đùa của Lục Thiếu Du, ánh mắt không rời khỏi Thiên Độc Yêu Long.
Thiên Độc Yêu Long nhìn Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, cường giả Vũ Vương nó cũng không dám làm cao, nói: Mấy người này gọi ta là Độc Long, sau này các ngươi cũng gọi ta là Độc Long đi, ha ha.
Sư phụ.
Lục Tâm Đồng không quan tâm tới mọi người, nhanh chóng lao thẳng về phía Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh rồi lăng không mà đứng.
Mấy tháng này không gặp sư phụ, trong lòng nàng cũng vô cùng nhớ.
Sư phụ đối với nàng vô cùng tốt, nàng cũng biết được điều này cho nên trong lòng vô cùng ỷ lại với vị sư phụ này.
Thế nhưng Lục Tâm Đồng lăng không mà đứng khiến cho Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, Lộc Sơn lão nhân và Thanh Hỏa lão quỷ nhíu mày rồi há hốc mồm.
Tâm Đồng, con đột phá tới Linh Suất rồi sao?Đông Vô Mệnh trợn mắt nhìn đồ đệ bảo bối trước mặt mình.
Vốn hắn đang muốn nhìn xem đồ đệ bảo bối của mình mấy tháng nay có gầy đi không, ai ngờ nhìn thấy cảnh tượng này khiến cho hắn trợn mắt, trái tim không khỏi đập nhanh hơn vài phần.
Vâng, con cũng không biết vì sao mà đột phá được tới Linh Suất nữa.
Lục Tâm Đồng mỉm cười, dựa vào người Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh rồi làm nũng nói: Sư phụ, con nhớ người muốn chết.
Nghe Lục Tâm Đồng nói vậy, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thanh Hỏa lão quỷ, Lộc Sơn lão nhân, còn có Hoa Mãn Lâu, Hoa Mãn Ngọc phía dưới dùng ánh mắt như gặp quỷ nhìn Lục Tâm Đồng.
Một người chưa tới mười lăm tuổi đã là Linh Suất, loại thiên phú này so với yêu nghiệt còn yêu nghiệt hơn.
Ha ha ha.
Đông Vô Mệnh hít sâu một hơi, lập tức hưng phấn cười ha hả nói: Ha ha, ta xem từ sau có ai dám so đồ đệ với ta.
Ta chà đạp chết hắn.
Lục Thiếu Du khẽ cười.
Một Linh Suất chưa tới mười lăm tuổi chỉ sợ sẽ không có ai dám so sánh đồ đệ với lão độc vật.
Huống chi bây giờ không chỉ là như vậy, còn có Xích Kim Độc Chu, thực lực của Lục Tâm Đồng tuyệt đối không phải Linh Suất nhất trọng bình thường.
Một lát sau, Tiểu Long mang theo Thiên Độc Yêu Long đi tới hậu sơn.
Trong đình viện phía sau núi cũng đã không còn chỗ ở, chỉ có thể kiến tạo một lần nữa mà thôi.
Lúc này trong đình viện phía sau núi, Lục Thiếu Du, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, còn có Lục Tâm Đồng và Bạch Linh đang ngồi đó.
Oánh tỷ, Lữ Chính Cường của Linh Thiên môn nói Phi Linh môn ta có phiền phức, rốt cuộc là có chuyện gì?Trong đình viện, Lục Thiếu Du nhanh chóng hỏi.
Dọc đường đi hắn luôn lo lắng chuyện này, sau khi về tới Phi Linh môn thì cũng an tâm một chút.
Bên trong Phi Linh môn dường như cũng không có bộ dáng gặp phải phiền phức.
Hóa ra là ngươi đã biết, chúng ta đang chờ ngươi trở về đây.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói, lập tức đem sự tình đại khái thuật lại cho Lục Thiếu Du một lần.
̀ng có chủ ý.
(2)Từ trong miệng Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh Lục Thiếu Du đã biết, hóa ra không phải Phi Linh môn có phiền phức mà là sát biên giới địa bàn của Quỷ Vũ Tông xuất hiện một đạo cấm chế.
Có lẽ bên trong là động phủ của một cường giả.
Mà địa phương kia lại giáp với Thanh Phong môn của Lan Lăng sơn trang.
Thanh Phong môn đương nhiên sẽ không bỏ qua.
Bọn chúng lại nhận đó là địa bàn của mình.
Sự việc này đã kéo dài mấy tháng, song phương đã giao thủ mấy lần, nhân số tử thương cũng không ít.
Trong cấm chế kia liệu có bảo vật hay không?Lục Thiếu Du hỏi.
Việc đầu tiên Lục Thiếu Du muốn biết chính là việc này.
Ta đã tự mình đi xem qua, có thể là cấm chế do Vũ Vương lưu lại, có lẽ là Vũ Vương bát trọng, có khi còn hơn.
Thời gian cũng không ngắn, có lẽ đã được mấy nghìn năm.
Trong cấm chế này có lẽ là động phủ, một ít bảo vật hẳn là có, thế nhưng cụ thể là thứ gì ta lại không biết được.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.
Một động phủ của Vũ Vương cao giai, lại tồn tại mấy nghìn năm chung quy cũng có chút thứ tốt.
Lục Thiếu Du nhíu mày rồi nói: Nếu như có lợi thì Phi Linh môn chúng ta cũng muốn.
Ngày mai ta thử đi tới đó xem sao.
Cường giả của Thanh Phong môn dường như cũng đã từ Vụ Tinh Hải trở về, cũng không thể để bọn chúng nhanh chân đến trước.
Cho dù bọn chúng tới trước cũng vô dụng.
Ta đã xem xét kỹ, cấm chế này tuy rằng đã buông lỏng một chút.
Thế nhưng chí ít cũng cần thực lực Vũ Vương tam trọng, tứ trọng mới có thể mạnh mẽ mở ra.
Trong Thanh Phong môn căn bản không có loại cường giả như vậy cho nên cũng không thể mở ra cấm chế.
Bằng không lần trước ta tới đó đã trực tiếp tiến vào rồi.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.
Như thế có chút phiền phức.
Lục Thiếu Du nhíu mày, chỉ có Vũ Vương tam trọng, tứ trọng mới có thể mạnh mẽ mở ra, điều này quả thực có chút phiền phức.
Cũng không phiền phức cho lắm, nếu như ta đi, có lẽ chỉ cần cho ta thời gian nửa tháng là có thể đem cấm chế luyện hóa.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói.
Đông lão, ngươi còn chuyện quan trọng khác cần làm, chuyện này giao cho ta là được ồi.
Thời gian nửa tháng là có thể luyện hóa cấm chế.
Trong lòng Lục Thiếu Du đã có dự định.
Thiếu Du, chuyện này chỉ sợ không phải bình thường.
Ta đã phân phó Quỷ Vũ Tông tạm thời không nên có động tác.
Thế nhưng mấy trường giao thủ đoạn thời gian vừa rồi cũng đã tử thương không ít.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.
Rất đơn giản, phía sau có người giở trò.
Khóe miệng Lục Thiếu Du nhếch lên khẽ nở nụ cười.
Đương nhiên là có người phía sau giở trò.
Nhưng tạm thời lại không tra ra được là người phương nào gây nên.
Đây mới là trọng điểm, địch trong tối ta ngoài sáng.
Điều này đối với chúng ta không có lợi một chút nào.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.
Người Thanh Phong môn trong Vụ Tinh hải ta đã thấy.
Cường giả đều tiến vào trong Vụ Tinh Hải, người còn lại trong môn phái trốn phiền phức không kịp đương nhiên sẽ không cố tình khơi mào gây chiến.
Chỉ biết chờ cường giả trong môn trở về.
Mà Vụ TInh Hải mở ra, những thế lực bình thường đều tiến vào Vụ Tinh Hải, những chuyện tình khác, các sơn môn bình thường cũng không có thời gian nhúng tay vào.
Những sơn môn có thực lực nhàn rỗi chỉ sợ chỉ có Nhất tông Nhất giáo Nhất trang Nhất môn mà thôi.
Lục Thiếu Du khẽ nói: Linh Thiên môn hẳn sẽ không.
Hắc Sát giáo hẳn còn đang điều tra chuyện Linh Vũ giới trong địa bàn của mình, còn lại cũng chỉ có Lan Lăng sơn trang và Hóa Vũ Tông.
Thanh Phong môn là thế lực ngoại vi của Lan Lăng sơn trang.
Lan Lăng sơn trang giúp Thanh Phong môn cũng là chuyện danh chính ngôn thuận, thế nhưng sẽ phải chờ cường giả Thanh Phong môn trở về thì mới có động tác.
Lục Thiếu Du nói xong, trong mắt hiện lên một đạo hàn ý, nói tiếp: Cho nên người đứng phía sau giở trò cũng chỉ còn lại Hóa Vũ Tông mà thôi.
Nghe Lục Thiếu Du nói vậy, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nhíu mày, ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Lục Thiếu Du rồi nói: Ngươi nói như vậy dường như cũng chỉ có Hóa Vũ Tông, thế nhưng Hóa Vũ Tông làm vậy dường như cũng không chiếm được chỗ tốt nào.
Đông lão, thực lực hiện tại của Phi Linh môn và quan hệ với Quỷ Vũ Tông chỉ sợ Hóa Vũ Tông đã tra ra.
Thế nhưng Hóa Vũ Tông lại không hề có động tác nào, lẽ nào bọn hắn thực sự sẽ yên tâm sao? Đổi lại là ta ta cũng không an tâm.
Ta vẫn luôn bội phục sự nhẫn nại của Công Tôn Hóa Nhai, hiện tại xem ra, mượn cơ hội này bọn hắn đã không nhẫn nổi nữa rồi.
Lục Thiếu Du nói.
Chuyện này vốn là việc nhỏ, hiện tại bởi vì Phi Linh môn chúng ta mà khiến cho không ít thế lực rung động, chỉ cần chúng ta khẽ động một chút, rút dây động rừng là sẽ tạo thành ba động lớn phía sau.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.
Lục Thiếu Du cúi đầu trầm tư một lát, lập tức trên khóe miệng hiện lên nụ cười quỷ dị nói: Oánh tỷ, Đông lão, chuyện này ta đã có chủ ý.
Các người cứ chờ xem náo nhiệt là được rồi.
Hóa Vũ Tông chỉ đơn giản muốn đem thế lực của Phi Linh môn ta ra ngoài sáng, vậy thì ta đây trước tiên sẽ làm cho địa bàn của hắn xảy ra chuyện trước vậy.
Hắc hắc.
Được rồi, tiểu tử ngươi xảo trá, đương nhiên sẽ không bị thiệt thòi.
Nhìn thấy tiếu ý trên mặt Lục Thiếu Du, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh mở miệng cười, rốt cuộc cũng an tâm.
Được rồi, Thiếu Du, Độc Long kia rốt cuộc là người phương nào? Khí tức trên người hắn dường như là yêu khí.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh hỏi Lục Thiếu Du.
Oánh tỷ, Độc Long ca ca chính là yêu thú, hắn chính là Thiên Độc Yêu Long thất giai sơ kỳ.
Lục Tâm Đồng nói.
Thiên Độc Yêu Long thất giai?Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh tức thì sắc mặt đại biến.
Khó trách ta cảm nhận được độc khí, hóa ra là độc thú cường hãn.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh hít sâu một hơi.
Đối với độc thú cường hãn như Thiên Độc Yêu Long này hắn cũng có chút lý giải.
Đông lão, ngươi cần máu của độc thú lục giai hậu kỳ để đoán thể mà ta lại không tìm được.
Thế nhưng Thiên Độc Yêu Long đã đáp ứng có thể cung cấp máu tươi cho ngươi đoán thể, không biết Đông lão có thể dùng tạm không?Lục Thiếu Du nói.
Nói nhảm, có máu tươi của Thiên Độc Yêu Long đoán thể thì sẽ mạnh hơn nhiều.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh tức thì kích động nói.
Hắc hắc.
Lục Thiếu Du mỉm cười nói: Đông lão, cây Mã Tiền năm trăm năm ta cũng không tìm được.
Thế nhưng trong động thủ của Thiên Độc Yêu Long lại có Mã Tiền ngàn năm, không biết Đông lão có dùng được không?Nói xong, trong tay Lục Thiếu Du nhanh chóng xuất hiện một đoàn quang mang.
Trong đoàn quang mang có vài cây Mã Tiền, hắn cũng không dám dùng tay trực tiếp động vào.
Đám độc khí này cũng khiến cho Lục Thiếu Du có chút kiêng kỵ.
Mã Tiền ngàn năm lại có bốn cây, tiểu tử ngươi thật tốt số a.
̀nh lập yêu đường.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh vừa thấy mấy cây Mã Tiền trong tay Lục Thiếu Du tức thì hai mắt tỏa sáng, nhanh chóng đưa tay qua lấy, toàn thân vô cùng kích động nói: Mã Tiền ngàn năm, máu của Thiên Độc Yêu Long thất giai, có hai vật này độc thể của ta tuy rằng kém tiên thiên độc thể, thế nhưng cũng không kém quá xa.
Vậy thì Đông lão ngày mai chuẩn bị bế quan đột phá đi thôi.
Chờ sau khi Đông lão đột phá Linh Vương thì thực lực của Phi Linh môn chúng ta sẽ lại tăng lên một bước lớn.
Lục Thiếu Du nói: Hiện tại trong Phi Linh môn cường giả không ít, ta cũng có thể yên tâm bế quan.
Được rồi, lần này các ngươi đi Vụ Tinh Hải có nhận được cơ duyên gì không?Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh hỏi.
Điều này.
Ha ha.
Lục Thiếu Du mỉm cười nói: Lần này vận khí không tồi chiếm được một ít cơ duyên.
Tiểu Long và Bạch Linh cũng có thu hoạch.
Cả bốn người các ngươi đều có thu hoạch?Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh tức thì kinh ngạc rồi lập tức hứng thú.
Hắn muốn biết cơ duyên của mọi người thế nào cho nên lập tức hỏi: Nói nhanh lên, các ngươi chiếm được cơ duyên gì.
Tâm Đồng, muội nói với sư phụ muội về cơ duyên của muội đi.
Lục Thiếu Du khẽ cười rồi nói với Lục Tâm Đồng.
Sư phụ, con lấy được Thiên Độc Kinh của sư tổ lưu lại.
Lục Tâm Đồng nói với Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh.
Thiên Độc Kinh, sư tổ?Chuyện này khiến cho Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh sững sờ, hắn cũng không biết cái gì là Thiên Độc Kinh, hắn chỉ biết thứ mình tu luyện là Địa Độc Kinh mà thôi.
Sư phụ, Địa Độc Kinh người tu luyện chính là một nửa trên Thiên Độc Kinh, đều do sư tổ sáng chế ra.
Trong một nơi thần bí ở Vụ Tinh Hải con đã gặp được sư tổ đã chết, đồng thời nhận được thú hồn Xích Kim Độc Chu bát giai.
Bởi vì năng lượng trên Xích Kim Độc Chu quá lớn cho nên đã giúp con trực tiếp đột phá tới Linh Suất.
Lục Tâm Đồng nói xong lập tức kể lại tất cả mọi chuyện mình đã trải qua một lần.
Nghe Lục Tâm Đồng nói, Lục Thiếu Du cũng nhướng mày.
Chuyện Lục Tâm Đồng trải qua Lục Thiếu Du lần đầu nghe thấy, điều này càng khiến cho Lục Thiếu Du nhận định, địa phương quỷ quái kia tuyệt đối không đơn giản.
Xích Kim Độc Chu bát giai?Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nhìn vào mi tâm của đồ đệ bảo bối, ấn ký màu vàng kia khiến cho linh hồn hắn run động.
Thú hồn Xích Kim Độc Chu bát giai, nếu như có thể toàn lực thi triển mà nói uy lực tuyệt đối sẽ tương đương với cường giả Vũ Tôn.
Đây là thứ vô cùng kinh khủng.
Đại cơ duyên a.
Ta cũng không biết có sự tồn tại của Thiên Độc Kinh.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh cảm thán nói.
Khi trước trong đại điện Vụ Tinh hắn cũng chỉ vô ý chiếm được một quyền Địa Độc Kinh mà thôi, những chuyện khác hắn căn bản không biết được.
Bạch Linh, ngươi chiếm được cơ duyên gì, ta có cảm giác dường như ngươi lại đột phá.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh dường như đối với cơ duyên của Bạch Linh cũng cực kỳ hứng thú.
Trong Vụ Tinh Hải ta đã đột phá tới thất giai trung kỳ, mặt khác còn nhận được một ít cơ duyên.
Bạch Linh dường nhu cũng không muốn kể lại tỷ mỉ quá trình, ngay cả Lục Thiếu Du cũng không có nhiều lời.
Đã đột phá thất giai trung kỳ rồi sao?Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh không khỏi kinh ngạc, thực lực Bạch Linh đột phá quá nhanh.
Thiếu Du, ngươi thì sao?Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh lập tức hỏi Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du vuốt mũi, chuyện Vô Tự Thiên Thư đương nhiên không thể tiết lộ, hiện tại, Lục Thiếu Du cảm thấy Vô Tự Thiên Thư chính là cơ duyên tốt nhất của mình.
Oánh tỷ, ta chiếm được một ít cơ duyên, thế nhưng đêm nay với nói cho các ngươi.
Ta đã thông tri cho đường chủ sáu đường đêm nay tới đây.
Đến lúc đó còn có chuyện ta muốn tuyên bố một chút.
Lục Thiếu Du nhanh chóng nói.
Sau đó, Lục Thiếu Du đem chuyện xảy ra trên trấn Hoa Môn nói với hai người Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh một chút, sắc mặt hai người không biến đổi, chỉ thở dài một chuyến.
Ta đã trở về, ta sẽ ở bên cạnh thác nước kia.
Hiện tại cạnh thác nước có một động phủ nhỏ, ta tùy tiện vận lộn một hồi là có thể tạo thành động phủ lớn hơn.
Khi mọi người đang nói chuyện thì thanh âm của Thiên Độc Yêu Long truyền tới.
Lúc này Thiên Độc Yêu Long và Tiểu Long đã đi tới đình viện.
Độc Long huynh, để ta phái người kiến tạo một động phủ cho huynh là được.
Sao huynh lại tự mình động thủ như vậy chứ.
Lục Thiếu Du mỉm cười nói.
Ta tự mình làm là được rồi, đỡ phiền phức.
Thiên Độc Yêu Long nhanh chóng đặt mông ngồi xuống một cái ghế trống.
Đã biết thân phận của Thiên Độc Yêu Long, ánh mắt Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh và Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh không khỏi nhìn về phía Thiên Độc Yêu Long.
Thiên Độc Yêu Long thất giai, cho dù là vừa đột phá, thế nhưng thực lực của nó lúc này cũng đủ để chống lại Vũ Vương nhất trọng đỉnh phong.
Hơn nữa bằng vào độc khí với lực phòng ngự cường hãn của bản thân lại càng thêm khó dây vào.
Tiểu Long, ngươi chiếm được cơ duyên gì?Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh sau khi thở dài vì cơ duyên của đồ đệ mình, lập tức nhìn Lục Thiếu Du rồi hỏi.
Ta.
Tiểu Long chớp chớp mắt rồi nói: Không nói, ta kiên quyết không nói.
Tránh cho các người chê cười ta.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh lập tức ngạc nhiên.
Đông lão, Oánh tỷ, đừng hỏi nữa.
Cơ duyên của Tiểu Long chúng ta hỏi nửa ngày nó cũng không nói.
Lục Thiếu Du cười nói.
Trong lòng đối với cơ duyên của Tiểu Long cũng vô cùng hiếu kỳ, thế nhưng hiện tại hắn cũng không hỏi ra được.
Được rồi, Độc Long huynh.
dù sao đi nữa ngươi cũng nhàn rỗi, Phi Linh môn ta đang muốn thành lập một Yêu đường, thế nhưng lại chưa tìm thấy người thích hợp tọa trấn, không bằng ngươi cố làm giúp ta một chút, được không?Sắc mặt Lục Thiếu Du giấu diếm vết tích rồi nói với Thiên Độc Yêu Long.
Thiên Độc Yêu Long cũng không ngốc, nó chớp mắt một cái nhìn Lục Thiếu Du rồi cầm một trái cây cắn một cái rồi nói: Ta cũng không nghĩ tới chuyện gia nhập Phi Linh môn, hay là thôi đi.
Không phải là gia nhập Phi Linh môn, ta chỉ muốn thành lập Yêu đường lại không tìm được người tọa trấn.
Nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có Độc Long huynh là người có đủ thực lực và quyết đoán.
Nếu như ngươi không tọa trấn vậy thì không có ai có thể giúp ta rồi.
Sắc mặt Lục Thiếu Du không biến đổi, khẽ thở dài nói.
Thiên Độc Yêu Long nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt khẽ xoay chuyển rồi nói: Ít vỗ mông ngựa đi, chiêu này với ta vô dụng, ta không dễ bị lừa đâu.
Hắc hắc, Độc Long huynh, ta muốn vỗ thì cũng là vỗ mông rồng nha.
Ngươi cố gắng đi, không gia nhập Phi Linh môn, chỉ giúp ta trấn thủ một đoạn thời gian là được.
Ánh mắt Lục Thiếu Du khẽ đảo rồi hắc hắc nói.
Độc Long ca ca, nể mặt ta ngươi đáp ứng đi.
Lục Tâm Đồng kéo tay Thiên Độc Yêu Long rồi nói.
̀i làm cung phụng.
(1) Đại trùng tử, lão đại ta nói mà ngươi dám không nghe, cẩn thận lúc thực lực ta mạnh ta sẽ đánh ngươi.
Tiểu Long trừng mắt nhìn Thiên Độc Yêu Long nói.
Nhìn Lục Tâm Đồng và Tiểu Long, Thiên Độc Yêu Long bất đắc dĩ nói với Lục Thiếu Du: Được rồi, ta sợ các ngươi, vậy thì ta sẽ giúp ngươi tọa trấn yêu đường một thời gian.
Thế nhưng ta không gia nhập Phi Linh môn, tới lúc đó cũng không được ra lệnh cho ta.
Bảng long vương muốn tự do tự tại.
Ngươi còn cho rằng mình ra long vương sao? Ngươi không sợ hoàng tộc long tộc giết ngươi sao?Bạch Linh liếc mắt nhìn Thiên Độc Yêu Long, hàm răng khẽ mở rồi nói một tiếng.
Hắc hắc, tốt xấu gì ta cũng là yêu tộc, so với tiểu bất điểm này còn tốt hơn, lớn lên lại rõ giống rắn.
Thiên Độc Yêu Long cười hắc hắc, cũng không dám to tiếng với Bạch Linh.
Đại trùng tử, ngươi dám chọc ta, sớm muộn ta cũng không để yên cho ngươi.
Tiểu Long ngẩng đầu trừng mắt nhìn Thiên Độc Yêu Long rồi cả giận nói.
Dù sao đi nữa hiện tại ta cũng không sợ ngươi, trước tiên ngươi nên tăng cường thực lực đi.
Thiên Độc Yêu Long quay đầu nhìn Tiểu Long rồi lại tiếp tục cắn một miếng.
Dường như mình nói không sai vậy.
Hai người Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh bất đắc dĩ nhìn nhau.
Ánh mắt nhìn vào Bạch Linh, Thiên Độc Yêu Long cùng với Tiểu Long, ba đầu yêu thú này không hề dễ chọc.
Cuối cùng mùa đông cũng tới, gió đêm mang theo chút lạnh lẽo thổi qua.
Quần sơn Phi Linh môn bao phủ dưới bóng đêm, ánh trăng mông lung lá khô bay tứ tung giống như trong đêm đen vắng vẻ đột nhiên có vô số bàn tay quỷ xuất hiện.
Trong đại điện Phi Linh môn lúc này đèn sáng trưng.
Những đệ tử bình thường đã được phân phó không tới gần.
Chỉ có hộ pháp mới có thể tiến vào đại điện, những người khác nếu dám tiếp cận thì trực tiếp giết không tha.
Trong đại điện lúc này đã có ba mươi mấy người đang ngồi.
Ngồi gần chủ vị nhất chính là đường chủ sáu đường hiện tại của Phi Linh môn.
Tỷ muội Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi, Hoàng Phủ Kỳ Tùng, Âu Dương Lãnh Tật, Lý Trì Chính, còn có Khí Vương Úc Khánh của Linh Đường và Khang Tử Vân.
Mà phía sau thì còn không nhiều trưởng lão của Phi Linh môn hiện tại, sau đó là chúng hộ pháp, hộ pháp vốn cũng không nhiều.
Thế nhưng theo số lượng dong binh đoàn trong sơn mạch Vụ Đô gia nhập.
Đội trưởng các dong binh đoàn lúc này cũng đã được sắp xếp chức vị hộ pháp trong Phi Linh môn.
Lúc này Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ cũng đang ngồi đó.
Cái mông hai người rõ ràng so với bình thường lớn hơn không ít, ngồi ở trên ghế vô cùng khôi hài.
Không dám ngồi xuống toàn bộ, cơ mặt co quắp, có vẻ vô cùng đau đớn, thế nhưng cũng không dám kêu lên thành tiếng.
Trong đại điện, nhìn Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ như vậy, tất cả mọi người muốn cười thế nhưng người dám người cũng chỉ có đường chủ sáu đường mà thôi.
Chúng trưởng lão và hộ pháp tuy rằng biết sự tồn tại của đám người Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi, Hoàng Phủ Kỳ Tùng, Âu Dương Lãnh Tật trong Phi Linh môn, nhưng đối với thân phận của bọn họ lại không biết nhiều lắm, mọi người cũng không dám hỏi nhiều.
Đặc biệt là mấy người trưởng lão, bằng vào thực lực của Phi Linh môn hiện tại mà có thể để cho bọn họ yên vị ở chức vị trưởng lão là đủ biết chưởng môn coi trọng những lão nhân của Phi Linh môn như bọn họ.
Cho nên cả đám không dám hỏi cái gì, chỉ một mực làm tốt nhiệm vụ của mình là được rồi, những chuyện khác hiện tại đều do Hoa Mãn Ngọc, Hoa Mãn Lâu làm chủ.
Âu Dương đường chủ, ngươi hạ thủ thực độc a.
Cái mông của ta.
Ai ui.
Lục Tiểu Bạch trừng mắt nhìn Âu Dương Lãnh Tật, hình phạt này Âu Dương Lãnh Tật tự mình ra tay, một trăm trọng côn hắn không nhẹ tay một cái nào.
Tương phó đường chủ hạ thủ cũng độc, cái mông của ta nở hoa rồi.
Có lẽ một tháng tới phải nầm sấp mà ngủ, lần sau ngươi đừng mơ ta mời ngươi uống rượu.
Lưu Nhất Thủ cũng trừng mắt nhìn Tương Viễn Quan, cái mông của hắn là do Tương Viễn Quan động thủ, không có chút lưu tình nào.
Hình phạt của hai người vốn là do Hình đường phụ trách, thế nhưng nhìn thấy người thụ phạt là hai vị đường chủ Kim đường cho nên những người bình thường trong Kim đường không dám động thủ.
Cuối cùng đành phải do Âu Dương Lãnh Tật và Tương Viễn Quan tự mình hạ thủ.
Mãi đến khi Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ gào khóc thì mới thôi.
Không được dùng chân khí hộ thân, sự đau đớn này có thể nghĩ.
Lục đường chủ, chưởng môn đã từng nói qua, nếu như đánh nhẹ các ngươi lại bị đánh tiếp, mà ta còn bị trách phạt theo.
Kỳ thực ta đã hạ thủ lưu tình, nếu dùng chân khí thì xương cốt các ngươi đã sớm nát.
Âu Dương Lãnh Tật vẫn vô cùng lạnh lùng như vậy, nhưng ánh mắt lại có chút đồng tình với hai người Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ.
Sau khi đánh xong, cố ý chuẩn bị đan dược chữa thương cho hai người.
Lục Tiểu Bạch ít ra còn đỡ, dưới sự dạy bảo của Nam thúc, gân cốt toàn thân đều vô cùng rắn chắc, thế nhưng Lưu Nhất Thủ thì thảm rồi, cái mông trực tiếp nở hoa.
Rắm thí, ngươi không dùng chân khí ta cũng không dùng chân khí hộ thân nha.
Hình đường các ngươi mau chóng tìm ra những kẻ liên quan, ta muốn đánh toàn bộ đánh người kia thành đầu heo mới hả giận được.
Để xem sau này còn có kẻ nào trong Kim đường dám làm bậy nữa không.
Lưu Nhất Thủ hét lớn, lúc này hắn thực sự đã bị liên lụy tới khổ rồi.
Quên đi, người điều tra ra tự nhiên là giao cho Hình đường chúng ta.
Nể mặt các ngươi mời ta uống rượu, ta nhất định sẽ giúp các ngươi hết giận.
Âu Dương Lãnh Tật nói với Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ.
Khanh Khách.
Lục đường chủ, Lưu đường chủ, chưởng môn xử phạt quá nhẹ a.
Cái mông này đau đớn vài ngày thì tính gì.
Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi cười khanh khách nói: Chưởng môn vì quan tâm nên mới xử phạt các ngươi, ta quả thực ước ao với các ngươi a.
Ngươi tới thử xem.
Lưu Nhất Thủ bất đắc dĩ trừng mắt nhìn Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi rồi nói.
Quên đi, ta còn đang cảm thấy hứng thú đối với cơ duyên của chưởng môn trong Vụ Tinh Hải hơn.
Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi nháy mắt nói.
Được rồi, Chưởng môn tới.
Khang Tử Vân nói, mọi người lập tức nhìn về phía bên ngoài đại điện.
Ngoài đại điện lúc này có sáu đạo thân ảnh đi tới.
Chính là đám người Lục Thiếu Du, Đông VÔ Mệnh, Quỷ Tiên Tử, Thanh Hỏa lão quỷ, Lộc Sơn lão nhân, còn có Thiên Độc Yêu Long.
Tham kiến chưởng môn ( Công tử).
Tham kiến chư vị cung phụng.
Mọi người nhanh chóng đứng dậy hành lễ.
Ồ, còn có mấy Vũ Suất, Linh Suất, rốt cuộc cũng được coi là thế lực nhị lưu.
Thiên Độc Yêu Long nhìn thấy đám người trong đại điện lập tức nói với Lục Thiếu Du.
Ha ha.
Lục Thiếu Du mỉm cười rồi lập tức nói với mọi người: Tất cả miễn lễ đi.
Mọi người nghe thấy Thiên Độc Yêu Long nói vậy ngược lại có chút hiếu kỳ nhìn qua.
Hôm nay chưởng môn lại mang một người ngoài tới, chưởng môn còn đối với người này vô cùng khách khí, có lẽ người này không đơn giản chút nào.
̀i làm cung phụng.
(2)Lục Thiếu Du đảo qua đám người, ánh mắt lập tức nhìn vào Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ.
Nhìn thấy cái mông hai người sưng lên là biết hai người đã đi tiếp nhận hình phạt.
Hắn biến, hai người bọn họ cũng bị liên lụy, thế nhưng vì muốn làm kinh sợ mọi người cho nên cũng chỉ có thể nắm thân tín hắn tín nhiệm nhất ra làm gương, người ở địa vị cao có đôi khi thân bất do kỷ.
Nhìn hai người, Lục Thiếu Du chậm rãi tiến lên rồi nói: Lục Tiểu Bạch, Lưu Nhất Thủ, hai người các ngươi biết sai chưa? Công tử ( Chưởng môn), chúng ta biết sai rồi, không quản lý tốt người dưới.
Hai người cúi đầu, không dám có một câu oán hận.
Biết sai là tốt rồi, cầm lấy đan dược này, sau khi ăn vào là không có chuyện gì nữa.
Lần này chú ý hơn một chút.
Lục Thiếu Du móc ra mấy viên đan dược giao cho hai người.
Tạ ơn công tử (Chưởng môn).
Hai người nhìn thấy chưởng môn dường như không tức giận lập tức vui vẻ.
Trong lòng bọn họ khi trước chỉ sợ chưởng môn sau này không còn tín nhiệm bọn họ nữa, lúc này cảm giác cái mông dường như cũng không còn quá đau đớn nữa.
Hai tỷ muội Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi, Diệp Mỹ nhìn vào cảnh này, trong lòng hai nàng đều hiểu rõ.
Trong lòng chưởng môn đối với hai người Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ tuyệt đối tín nhiệm.
Tuy rằng là nghiêm phạt, thế nhưng chỉ sợ cũng là giết gà dọa khỉ, sau này nếu các đường khác xảy ra chuyện cũng dễ xử phạt hơn.
Hai nàng nhìn nhau, đối với tâm kế của chưởng môn đều cảm thán không ngớt.
Lập tức mọi người ngồi vào chỗ của mình.
Dưới sự an bài của Lục Thiếu Du, Thiên Độc Yêu Long an vị bên người Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, điều này khiến cho mấy đường chủ đối với thân phận của THiên Độc Yêu Long càng thêm hiếu kỳ.
Thế nhưng huynh muội Hoa gia đã biết một chút, người này dường như cũng có quan hệ với chưởng môn không tồi.
Chư vị, mấy tháng này ta không có mặt, khổ cực mọi người rồi.
Nhìn mọi người, Lục Thiếu Du nói.
Đây là chuyện chúng ta nên làm, chưởng môn khách khí rồi.
Mọi người sợ hãi lập tức trả lời.
Những lời khách khí ta cũng không nói ra nữa.
Hôm nay gọi chư vị tới đây là có ba chuyện cần nói.
Lục Thiếu Du dừng lại một chút rồi nói: Chuyện thứ nhất, hiện tại Phi Linh môn ngoài sáu đường, Ám đường, Hình đường, Kim đường, Vũ đường, Linh đường, Ngoại đường ra thì tăng thêm một đường nữa là Yêu đường.
Do Độc Long huynh tạm thời làm đường chủ.
Yêu đường?Tất cả mọi người có chút nghi hoặc.
Yêu đường quản lý tất cả yêu thú của Phi Linh môn, do Hoa Phó đường chủ hiệp trợ.
Lục Thiếu Du nói.
Vâng, chưởng môn.
Mọi người đáp, chưởng môn nói tự nhiên có dụng ý của mình, cho nên mọi người cũng không dám hỏi nhiều.
Mặt khác, sau này Độc LOng huynh chính là cung phụng của Phi Linh môn.
Lục Thiếu Du nói, ánh mắt khẽ nhìn về Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi rồi nháy một cái.
Ta.
Thiên Độc Yêu Long đang muốn nói gì, từ lúc nào mà hắn đã trở thành cung phụng của Phi Linh môn cơ chứ.
Thế nhưng lúc này Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi đã tiến lên hành lễ: Tham kiến Độc Long cung phụng.
Tham kiến Độc Long cung phụng.
Trong đại điện, mọi người lập tức đứng dậy hành lễ.
Độc Long cung phụng, chúng mừng, sau này chúng ta là người một nhà rồi.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nhìn qua Lục Thiếu Du dường như đã biết là chuyện gì, sắc mặt không chút biến đổi lập tức nói với Thiên Độc Yêu Long bên cạnh.
Thiên Độc Yêu Long vốn muốn nói cái gì đó, thế nhưng lúc này thấy mọi người cung kính hành lễ, trong lòng cũng có chút ngứa ngáy, lập tức trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du rồi nói với mọi người: Tất cả miễn lễ, sau này chính là người một nhà rồi.
Lục Thiếu Du khẽ cười, xem ra Thiên Độc Yêu Long vô cùng thích tâng bốc, sớm muộn gì hắn cũng kéo được Thiên Độc Yêu Long vào môn phái của mình.
Mọi người ngồi xuống, lúc này Lục Thiếu Du cũng ném ánh mắt tán thưởng về phía Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi.
Chuyện thứ nhất đã xong, Lục Thiếu Du lại tiếp tục nói: Chuyện thứ hai, chuyện Quỷ Vũ Tông và Thanh Phong môn gần đây có lẽ chư vị đều đã biết? Chưởng môn, Đới Trường An đã phái người tới cầu Phi Linh môn chúng ta hỗ trợ.
Dựa theo lời của Bạch cung phụng chúng ta đã ra lệnh cho đệ tử Quỷ Vũ Tông không được hành động thiếu suy nghĩ, tất cả chờ chưởng môn về rồi mới an bài.
Hoa Mãn Ngọc nói.
Diệp đường chủ, ngươi nhanh chóng sắp xếp, lấy danh nghĩa Đới Trường An trắng trợn cầu viện Hóa Vũ Tông, càng oanh động càng tốt, tốt nhất là làm cho toàn bộ Cổ Vực đều biết.
Lục Thiếu Du mỉm cười nói với Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi.
Chưởng môn, nếu như Hóa Vũ Tông tới thật, vậy thì bảo vật trong cấm chế chúng ta cũng không dễ dàng động tới.
Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi có chút lo lắng nói.
Diệp đường chủ, cứ yêu tâm đi.
Thứ Phi Linh môn ta đã biết, mặc kệ là bảo vật gì cũng không thể rơi vào trong tay người khác.
Không tới phiên Hóa Vũ Tông, chỉ là nếu như chuyện không lớn thì Hóa Vũ Tông cũng không ra mặt.
Lục Thiếu Du mở miệng cười, lại nói với Hoa Mãn Ngọc và Thiết Quyền Hoàng Phủ Kỳ Tùng: Hoa phó đường chủ, Hoàng Phủ đường chủ, hai người các ngươi sắp xếp năm trăm đệ tử suốt đêm cưỡi yêu thú đi trước cản.
Ngày mai ta lập tức đuổi theo, lần này ta tự mình đi vào.
Vâng, chưởng môn.
Diệp Phi, Hoa Mãn Ngọc, Hoàng Phủ Kỳ Tùng lập tức đáp.
Thấy Lục Thiếu Du sắp xếp, hai người Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh mà Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đều mỉm cười.
Lục Thiếu Du trở về bọn họ đã thoải mái hơn.
Hai người cũng biết tính tình của Lục Thiếu Du, đại bộ phận thời gian người chiếm tiện nghi là hắn.
Chuyện bất lợi cũng không tới phiên hắn.
Chuyện thứ ba.
Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn mọi người rồi nói: Chuyện thứ ba, ta hy vọng tất cả mọi người ở đây không tiết lộ ra ngoài, dù chỉ một chữ.
Bằng không giết không tha.
Nói xong Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn mọi người, mọi người có mặt lúc này tuyệt đối trung thành.
Đại bộ phận đều đã dùng Phệ Huyết Hóa Cốt đan của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, Lục Thiếu Du cũng chỉ cường điệu một phen mà thôi.
Dù sao kế tiếp thứ hắn lấy ra cũng không phải là bình thường.
Nếu như để người ngoài biết được thì sẽ dẫn tới vô số người tham lam tới đây.
Chúng ta không dám tiết lộ.
Mọi người biến sắc rồi đáp.
Nhìn thấy Lục Thiếu Du nghiêm túc như vậy lúc này đám người Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thanh Hỏa lão quỷ, Lộc Sơn lão nhân vô cùng nghi hoặc nhìn về phía Lục Thiếu Du.
Theo sự phát triển của Phi Linh môn, chư vị gia nhập Phi Linh môn khiến cho thực lực Phi Linh môn ta gia tăng không ít, ta cũng phải cảm ơn chư vị.
Ta có chút vũ kỹ, tất cả Vũ Suất có thể lựa chọn hai bộ, người còn lại đều có thể chọn một bộ.
Lục Thiếu Du nhàn nhạt nhìn mọi người, tâm thần rót vào trong nhẫn trữ vật.
Ầm.
Lục Thiếu Du nói xong, cánh tay khẽ phất một cái, tức thì một đám tiếng ầm ầm vang lên.
lập tức có một đám khí tức năng lượng thuộc tính tràn ra, đột nhiên từ trong nhẫn trữ vật của Lục Thiếu Du có từng đạo lưu quang hiện lên, lập tức trong đại điện xuất hiện một đống ngọc giản.
̀n thứ hai phân bảo.
Trên đống ngọc giản này đậm đặc năng lượng các thuộc tính.
Toàn bộ đại điện lúc này tràn ngập năng lượng thuộc tính.
Nhìn đống lớn ngọc giản trên mặt đất, ánh mắt mọi người lập tức nhìn chằm chằm vào.
Sắc mặt Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, Thanh Hỏa lão quỷ, Lộc Sơn lão nhân lập tức đại biến, sau đó đám người còn lại cũng biến sắc.
Là vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, toàn bộ đều là vũ kỹ Huyền cấp sơ giai.
Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi, Thiết Quyền Hoàng Phủ Kỳ Tùng lúc này cảm nhận của khí tức nhanh chóng đứng lên.
Cả đám lập tức ngồi xuống cầm một khối ngọc giản lên trên tay rồi kiểm tra.
Mấy trưởng lão và hộ pháp lúc này cũng đứng dậy thấp thỏm đi tới giữa đại điện.
Cầm lấy ngọc giản, khí tức nồng đậm trên ngọc giản lúc này tuyệt đối là vũ kỹ bọn họ chưa từng được tiếp xúc qua.
Vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, trong đại môn đại phái đều là vũ kỹ cấm truyền ra ngoài.
Mà lúc này một đống lớn trong đại điện đều là vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, chí ít cũng bốn năm trăm bộ.
Một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai đã là vật vô giá.
Thế nhưng hiện tại lại có bốn năm trăm bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai ở trước mặt, quang mang chói mắt, thuộc tính lan tràn ra chung quanh.
Hai người Thanh Hỏa lão quỷ Lộc Sơn lão nhân cũng nhịn không dám đi xuống.
Bởi vì lưu ý tới chức vị cung phụng của mình, hai người thu hồi vẻ kinh ngạc, nếu như là trước đây hai người bọn họ chỉ sợ đã sớm trợn mắt líu lưỡi, há hốc mồm rồi.
Thế nhưng lúc này hai người khi cầm một khối ngọc giản toàn thân không khỏi run rẩy một chút.
Chưởng môn, đây đều là vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, có.
Khang Tử Vân và mấy Linh giả lúc này tuy rằng kích động, thế nhưng sau khi tìm kiếm một hồi lại không nói gì.
Đám vũ kỹ Huyền cấp sơ giai này tuy rằng đều là thứ tốt.
Thế nhưng đối với Linh giả bọn hắn lại vô dụng a.
Khang đường chủ, tất cả linh giả đều có thể lựa chọn một bộ linh kỹ.
Trưởng lão có thể chọn hai bộ.
Lục Thiếu Du cắt đứt lời Khang Tử Vân, cánh tay vung lên.
Trong nhẫn trữ vật lại có một đống ngọc giản bay ra.
Một cỗ năng lượng tràn ngập không gian.
Sắc mặt đám người Khang Tử Vân, Úc Khánh đại biến.
Đây là linh kỹ Huyền cấp sơ giai, có trên trăm bộ linh kỹ Huyền cấp sơ giai.
Tất cả linh giả nhìn nhau đều kích động không ngớt mà cầm vào ngọc giản.
Bọn họ chưa từng nhìn thấy một đống lớn linh kỹ Huyền cấp như vậy.
Hoa Mãn Ngọc thực ra cũng đã được nhìn thấy linh kỹ Huyền cấp sơ giai.
Trong Bách Thú Cốc cũng có linh kỹ Huyền cấp sơ giai, thế nhưng không có nhiều như vậy.
Chỉ sợ ngay cả đại môn phái trong chốc lát cũng khó có thể lấy ra được nhiều như vậy.
Chưởng môn, chẳng lẽ là.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh há hốc mồm nhìn Lục Thiếu Du, dường như nhớ tới cái gì đó.
Không sai.
Lục Thiếu Du khẽ gật đầu, ý tứ của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh hắn hiểu, đây đều là thứ đoạt được trong Vụ Tinh Hải.
Hít.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh hít sâu một hơi, nhiều vũ kỹ Huyền cấp sơ giai như vậy, còn có linh kỹ Huyền cấp sơ giai, quả thực quá dọa người.
Trên người ngươi không ngờ lại có nhiều vũ kỹ Huyền cấp sơ giai tới như vậy.
Thiên Độc Yêu Long cũng mở to mắt, nhìn một đống vũ kỹ linh kỹ trên mặt đất cũng vô cùng kinh ngạc.
Thế nhưng những thứ này đối với hắn cũng vô ích.
Tất cả mọi người lựa chọn vũ kỹ và linh kỹ thích hợp với mình đi.
Lục Thiếu Du nói với đám người đang kích động, hưng phấn phía dưới.
Lúc này mọi ngươi đâu cần Lục Thiếu Du phân phó, đã sớm chọn lựa.
Một lát sau cả đám đều chọn được vũ kỹ và linh kỹ của bản thân mình.
Người có tu vi Vũ Suất đều có hai bộ vũ kỹ Huyền cấp trong tay.
Người khác thì đều có một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, Thế nhưng ánh mắt vẫn nhìn chăm chú vào đống vũ kỹ Huyền cấp sơ giai trên mặt đất.
Đám linh giả cùng với Khang Tử Vân đều chọn được linh kỹ của mình, tất cả mọi người đều vô cùng hưng phấn.
Đặc biệt là đám đội trưởng còn chưa gia nhập Phi Linh môn bao lâu.
Lúc này cầm trong tay vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, cả đám hận không thể gia nhập Phi Linh môn sớm một chút.
Phúc lợi của Phi Linh môn này vô cùng tốt.
Nếu như gian nhập thời gian càng dài nhất định sẽ càng được chưởng môn coi trọng.
Tới lúc đó chỗ tốt cũng càng lớn.
Ngay từ đầu đám đội trưởng dong binh này gian nhập Phi Linh môn là do uy hiếp, tuy rằng ít nhiều bọn hắn cũng không muốn, thế nhưng sau khi gia nhập Phi Linh môn ít nhiều bọn họ cũng cảm nhận được chỗ tốt.
Thế nhưng cũng có chút ít khúc mắc.
Lúc này đám đội trưởng dong binh đoàn sau khi nhìn thấy cảnh tượng này không còn chút khúc mắc gì nữa.
Hiện tại bọn họ lại sợ bị chưởng môn đuổi ra khỏi Phi Linh môn.
Nói giỡn sao, gia nhập Phi Linh môn là có thể nhận được đan dược xa xỉ, tài nguyên tu luyện, còn có thể nhận được vũ kỹ Huyền cấp sơ giai.
Đừng nói là bọn họ có tu vi Vũ Tướng, đám tán tu Vũ Suất trong Cổ Vực sau khi biết được chỉ sợ cũng sẽ lao đầu tới gia nhập Phi Linh môn, đâu còn tới phiên bọn họ.
Đa tạ chưởng môn trọng thưởng.
Mọi người thu hồi vũ kỹ và linh kỹ rồi lập tức hành lễ.
Lộc Sơn cung phụng, Thanh Hỏa cung phụng, hai vị cũng tìm lấy ba bộ đi.
Lục Thiếu Du nhìn Lộc Sơn lão nhân và Thanh Hỏa lão quỷ rồi nói.
Hai người này dường như ngại thân phận cung phụng của mình, muốn lấy thế nhưng lại sợ mất thân phận.
Vậy thì đa tạ chưởng môn, chỉ cần hai bộ là được rồi.
Còn lại chưởng môn để cho những đệ tử có công lao đi.
Lúc này nghe thấy Lục Thiếu Du nói vậy, hai người cười hắc hắc, cũng không chút khách khí, lập tức thu lấy hai bộ vũ kỹ, dường như đã sớm nhận định được mục tiêu của mình.
Lục Thiếu Du mỉm cười, lập tức đứng dậy rồi đem vũ kỹ linh kỹ trong đại điện thu lại, sau đó nói với Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh: Oánh tỷ, Đông lão, những thứ này giao cho hai vị trông coi.
Nhìn Lục Thiếu Du, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh không nói gì.
Tiếp nhận nhẫn trữ vật, ánh mắt có chút biến hóa.
Vật quan trọng như vậy lại giao cho bọn họ.
Đây là một loại tín nhiệm tuyệt đối, tất cả đều không đáng nhắc tới.
Nhìn mọi người, ánh mắt Lục Thiếu Du lại quét qua đám người rồi nói: Vũ kỹ này mọi người đều đã cầm.
Còn có một vật cũng nên chia cho mọi người.
Mỗi người một phần.
Tự mình tiến lên đây.
Lục Thiếu Du nói xong, nhìn nhân số rồi nhanh chóng móc ra ba mươi bốn hộp ngọc.
Mọi người nghi hoặc, tất cả đều tự mình tiến lên cầm hộp ngọc.
Lúc này Thanh Hỏa lão nhân và Lộc Sơn lão quỷ cũng lấy hai hộp ngọc trong tay Lục Thiếu Du, chỉ có Lục Tiểu Bạch là Lục Thiếu Du đánh mắt bảo không cần tiến lên.
Trong lúc mọi người nghi hoặc, lập tức mở hộp ngọc ra.
Tức thì có một cỗ năng lượng nồng nặc tràn ngập.
Trong đại điện lúc này tràn ngập năng lượng đậm đặc khiến cho cả cơ thể mọi người không khỏi cảm thấy thoải mái.
Xem tiếp...Linh vũ thiên hà
truyện tranh Linh vũ thiên hà
truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà truyện chữ
đọc truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License