Linh vũ thiên hà
Chapter
0092
Nhìn đống Mã Tiễn Tử đó, trong lòng Lục Thiếu Du liền cảm thấy vui vẻ, nhìn tuổi của đám Mã Tiễn Tử này, cũng phải hơn năm trăm năm rồi, Đông lão bây giờ đang ở ngưỡng đột phá, xem ra không bao lâu nữa, trong phi Linh môn sẽ có thêm một vị cường giả Linh vương nữa.
Ngay lúc Lục Thiếu Du nhanh chóng thu hồi vài gốc Mã Tiễn Tử, thân ảnh nho nhỏ của Lục Tâm Đồng cũng nhanh chóng thu thập tất cả các độc dược khác vào bên trong trữ vật giới chỉ của mình, đối với nàng mà nói thì những thứ này đều là bảo vật.
Ai, sắp đi rồi, đúng là có chút không nỡ rời đi.
Thiên Độc Yêu Long nhìn động phủ của mình rồi nói.
Độc long huynh, không phải ngươi tính cứ như vậy mà theo chúng ta ra ngoài đấy chứ.
Lục Thiếu Du nhìn bản thể khổng lồ của Thiên Độc Yêu Long rồi nói,:Xuy!Thiên Độc Yêu Long nghe vậy, trên người lập tức loé lên một đạo lưu quang, thân thể cao lớn lập tức thu hồi, chỉ nháy mắt, thân thể cao lớn đã hoá thành một đạo thân ảnh hùng tráng.
Thân ảnh ấy cũng to lớn như Hoa Mãn Lâu vậy, toàn thân tản ra một cỗ khí phách, một thân hắc y, mày rậm mắt to, trong vô hình lại toả ra một cỗ khí thế áp người, đặc biệt là một đống râu ria dưới cằm kia, chính là do râu rồng biến thành, trên chòm râu này cũng tản ra một cỗ khí tức khổng lồ, khiến cho yêu thú bình thường mà cảm giác được thì toàn thân cũng phải phát run lên.
Đột phá thất giai xong thì ta đã có thể hoá hình rồi.
Đối với hình dạng của mình hiện tại, Thiên Độc Yêu Long có vẻ rất hài lòng, lập tức tự mình thưởng thức, xoay quanh một vòng.
Chúc mừng độc long huynh thuận lợi đột phá thất giai.
Lục Thiếu Du mỉm cười nói, từ nay về sau thực lực của phe mình lại mạnh hơn không ít, ánh mắt của Lục Thiếu Du lại chuyển về phía Lục Tâm Đồng, biết rõ hôm nay Thiên Độc Yêu Long đồng ý đi cùng với mình, có một phần công lao rất lớn của Lục Tâm Đồng.
Lục Tâm Đồng chớp chớp mắt to với Lục Thiếu Du, cười tinh nghịch, sau đó lập tức nhét một viên đan dược vào trong miệng, thúc dục thú hồn của Xích Kim Độc Chu, tiêu hao quá lớn đối với nàng, bất quá đối với thực lực của Xích Kim Độc Chu của mình, trong lòng nàng lại hiểu thêm được rất nhiều.
Đột phá thất giai, vài trăm năm.
Thiên Độc Yêu Long nói.
Độc long huynh, những yêu vương khác ở đây ngươi có biết rõ hay không, cách nhau có xa hay không?Lục Thiếu Du chuyển tầm mắt, nhìn Thiên Độc Yêu Long hỏi.
Trong Vụ Tinh Hải có hơn mười vị yêu vương, có vài kẻ có thù oán với ta, mấy kẻ ở xung quanh đây cũng không xa lắm, cũng đều có thù oán với ta cả, vốn ta định sau khi đột phá sẽ tới đó báo thù, nhưng hiện tại chúng ta ra ngoài trước đi đã, bằng không đợi Vụ Tinh Hải đóng cửa thì phải đợi ba mươi năm nữa nó mới mở ra.
Thiên Độc Yêu Long nói.
Không vội không vội, Độc long huynh, chúng ta đi báo thù cho ngươi trước đã, cũng không mất bao lâu, vẫn đủ thời gian để ra ngoài mà.
Lục Thiếu Du mỉm cười nói, một tia sáng khác thường loé lên trong đáy mắt, xem ra mấy tên yêu vương khác cũng không có thù hằn quá lớn với Thiên Độc Yêu Long bằng không trước khi ra ngoài Thiên Độc Yêu Long cũng sẽ không bỏ qua cho bọn họ.
Vậy cũng được, sẵn tiện báo thù cũng chẳng trễ nãi gì.
Thiên Độc Yêu Long nói.
Đúng rồi Độc long huynh, mấy tên thủ hạ lục giai yêu thú dưới trướng huynh có thể đi ra cùng huynh hay không?Lục Thiếu Du hỏi.
Ta bảo chúng nó đi cùng ra ngoài đương nhiên sẽ không thành vấn đề, chỉ là bên ngoài là địa bàn của nhân loại, cho nên đám yêu thú bên trong Vụ Tinh Hải này đều không thích ra ngoài.
Thiên Độc Yêu Long nói.
Trên địa bàn của nhân loại đã sớm có yêu thú rồi.
Lục Thiếu Du nói nhỏ, trong mắt ánh lên vẻ khác thường.
Bên trong sơn mạch Vụ Hải, phía ngoài của Vụ Tinh Hải, thời gian dần trôi, cũng tác động lên tâm trí của không ít người, không ít người không cách nào đi vào Vụ Tinh Hải nhưng cũng tề tựu lại ở bên ngoài.
Không ít người đều là muốn chờ xem đám người kia có tìm và đi vào được đại điện Vụ Tinh gặp được cơ duyên hay không, đây cũng là một việc trọng đại của Cổ Vực, lại thêm việc có không ít tai mắt của các thế lực khác xen lẫn bên trong, kể cả thế lực của thành Ma Vân và đại lục Linh vũ, mấy tin tức thế này, bọn họ đương nhiên phải thu thập được sớm nhất.
Phía trên mấy ngọn núi cao vút ẩn mình trong mây, không ít tai mắt đều đang chờ mong, thỉnh thoảng lại nhìn về phía bức màn sương trắng kia.
Lúc này đây, bên trong phân đà của Phi Linh Môn kề bên sơn mạch Vụ Đô, Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử, Lộc Sơn lão nhân, Thanh Hỏa lão quỷ, và chúng đường chủ đều ngồi đầy đủ.
Bạch cung phụng, lần này Thanh Phong môn kia đúng là quá lớn mật, ngang nhiên dám động thủ, chúng ta cứ dứt khoát tiêu diệt Thanh Phong môn đi.
Hoàng Phủ Kỳ Tùng nói với vẻ tức giận, nếu là trước kia thì hắn cũng không dám nói ra những lời thế này, thực lực của hắn còn chưa đủ đê trêu chọc thế lực nhị lưu như Thanh Phong môn.
Nhưng hiện tại thì không giống lúc trước nữa, thực lực của Phi Linh Môn hiện tại đã không còn như xưa nữa, hắn thân là đường chủ của Vũ đường, tỳ khí đương nhiên là cũng lớn hơn lúc trước.
Thanh Phong môn chính là thế lực bên ngoài của Lan Lăng sơn trang, muốn tiêu diệt Thanh Phong môn thì không khó, chỉ là trong chuyện này có liên luỵ quá lớn, lại thêm chuyện xảy ra ngay lúc này, ta hoài nghi có kẻ đang châm ngòi thổi gió, tất cả vẫn nên đợi chưởng môn trở về rồi hãy quyết định.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.
Tính thời gian thì chưởng môn hẳn là cũng sắp rời khỏi Vụ Tinh Hải rồi, không biết lần này chưởng môn đi vào đó có thể đạt được cơ duyên gì hay không, ta có nghe nói, nếu lấy được cơ duyên bên trong Vụ Tinh Hải thì đều là đại cơ duyên, thậm chí còn có thể lấy được Linh khí nữa.
Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi nói, mắt đẹp ánh lên vẻ ngưỡng mộ.
Linh khí, chính là thứ mà mỗi Vũ giả Linh giả đều mong đạt được, Vũ giả có và không có Linh khí, hoàn toàn là hai khái niệm khác nhau, so ra địa vị cũng không giống.
Vận khí của hắn gần đây không tệ, phỏng chừng có thể gặp được cơ duyên đấy.
Đông Vô Mệnh nói, trong lòng của hắn, từ lúc hắn quen biết Lục Thiếu Du tới giờ, vận khí của tên tiểu tử kia chính là tốt tới mức khiến cho người ta hâm mộ ghen tị không thôi.
Bên trong Vụ Tinh Hải bao la, trời nước liền nhau, giữa không trung có không ít người đang ra sức chạy như bay, tiến vào Vụ Tinh Hải vốn là một chuyện khiến cho biết bao người mong chờ không thôi, nguyên một đám đều vô cùng hưng phấn, nhưng bây giờ con đường trở về, cũng khiến cho không ít kẻ thất vọng mà về, thậm chí không ít người còn than thở, tiếc cho năm mươi vạn tệ dùng để mua ngọc giản thông quan, phần lớn người thậm chí còn mua giá cao ngoài chợ đêm, kết quả không được gì hết.
Cho nên đoạn trường trở về này, vì để lấy lại vốn, không ít người không khỏi liên thủ cùng với nhau, một đường vây giết yêu thú để kiếm yêu đan, đồng thời còn kiếm dược liệu, vận khí tốt thì có thể thu hoạch không ít, vận khí không tốt thì cũng có thể bị yêu thú giết chết, bên trong Vụ Tinh Hải này, chính là thiên hạ của đám yêu thú trong nước, khắp nơi đều có yêu thú, trong đó có không ít đám yêu thú lục giai, số lượng yêu thú lục giai hậu kỳ cũng không ít, loại yêu thú tu vi này, người bình thường gặp phải cũng chỉ có thể tự trách vận khí của mình không tốt mà thôi.
Trên đường quay trở về, đám người chằng chịt thi thoảng lại nhìn thấy phía xa có yêu thú và nhân loại đang đại chiến với nhau, nhìn thấy cũng không cảm thấy kỳ quái.
Người nào thực lực hơi yếu đã sớm lảng cho xa, miễn bị cuốn vào, thực lực bình thường thì có thể đi xem trò hay, cũng có thể mon men tới gần để ngư ông đắc lợi, đục nước béo cò.
Tóm lại lúc này trên đoạn đường trở về, khắp nơi đều là một mảnh hỗn loạn.
còn có kẻ thù ở bên ngoài Vụ Tinh Hải, vào đây gặp phải nhau tự nhiên là không tránh khỏi đánh nhau một trận, cho nên cũng có thể thường xuyên nhìn thấy đại chiến không ngừng.
Nhưng trong đám này, có một vài người mà không ai dám động vào, đó đương nhiên chính là đệ tử của Nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang, đám người này đi cùng với nhau, chỉ có người khác tới nịnh nọt lấy lòng, trong Vụ Tinh Hải này vẫn chưa có kẻ nào dám lớn mật đến mức đi trêu chọc tới đệ tử của Nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang.
Tìm kiếm đại điện Vụ Tinh, lúc đầu có đám người không có lộ tuyến đồ thì đi lạc là đương nhiên, lại thêm nơi này trời nước liền nhau, trong hải vực bao la vô bờ, chỉ chệch một tí cũng đủ để đi xa vạn dặm.
Nhưng sau nửa tháng không tìm được đại điện Vụ Tinh, đám người này đều lập tức trở về theo lộ tuyết lúc ban đầu, nửa tháng vẫn chưa tìm được đại điện Vụ Tinh, đủ để chứng tỏ mình đã bị lạc đường, chỉ có thể mang theo niềm hối hận mà quay về, chuyện này cũng chẳng trách đám người bên ngoài, ngay cả lộ tuyến cũng sai, vận khí không phải kém chút ít đâu.
Ngay lúc tất cả mọi người vội vã trở về thì cũng có vài kẻ không sốt ruột chút nào, một chỗ nào đó bên trong hải vực, đột nhiên, trong hải vực bộc phát ra một tiếng nổ kinh thiên, một cỗ sóng nước khổng lồ văng thẳng lên trời, kích khởi từng trận sóng gầm.
Ầm ầm!Sóng nước từ trên cao nện xuống, lực tựa ngàn cân, khiến cho mặt nước kịch liệt dâng khởi.
Ngao!Đúng vào lúc này, một tiếng gầm thật lớn phóng thẳng lên trời, cũng cùng lúc đó, một đạo lưu quang loé lên, một con yêu thú khổng lồ từ dưới đáy biển nhảy ra khỏi mặt nước.
Thân hình khổng lồ của con yêu thú này cũng phải dài gần bảy trăm thước, tựa như một con cự long, toàn thân có lân phiến màu xanh, khiến cho người ta sợ hãi nhất chính là cái đầu khổng lồ của nó, cũng phải to chừng hơn trăm thước, miệng dài như cá sấu, răng nanh bén nhọn như lợi kiếm, một cỗ khí tức vô cùng hung hãn lan tràn, con yêu thú này không ngờ lại là yêu thú lục giai hậu kỳ.
Ngao ngao ngao!Theo con yêu thú này phóng lên trời, trong thuỷ vực bao la lúc này nháy mắt cũng xuất hiện mười con yêu thú khổng lồ trong nước, một cỗ khí tức cường hãn lập tức khuếch tán ra, cả đám yêu thú đều có tu vi lục giai, có vài con đã tới tu vi lục giai trung kỳ, hơn mười con yêu thú này phóng thẳng lên trời, khí thế lăng không hung hẵn như sét đánh, uy thế kinh người thế này, đủ để doạ cho mấy tên thực lực thấp sợ tới run chân.
Lão đại, đây là con Cự Đầu Yêu Giao mà con tiểu trùng tử kia nói tới sao, lục giai hậu kỳ, thực lực hình như cũng không tệ.
Ở khoảng không phía xa, trên lưng của Thiên Sí Tuyết Sư, Tiểu Long đứng trên vai Lục Thiếu Du nói.
Lục giai yêu thú hậu kỳ, thực lực đương nhiên là không tệ.
Lục Thiếu Du mỉm cười nói.
Cự Đầu Yêu Giao, ta xem ngươi chạy đi đường nào! Ngao!Đúng lúc này, đột nhiên có một tiếng gầm vang vọng khắp đất trời, bên trong sóng nước cuồn cuộn lại có một đạo quang trụ màu đen phóng thẳng lên trời, mang theo một cột nước cao vài trăm thước, sau đó nện xuống ầm ầm như đạn nổ.
Ầm ầm!Sóng nước vỗ mạnh, cả không gian lắc lư, trên không của hải vực cũng xuất hiện một con quái vật khổng lồ.
Đây là một con hắc long khổng lồ, toàn thân đen kịt, từ xa nhìn lại, quanh thân tràn ngập một loại hắc vụ dày đặc, ngay cả không gian gợn sóng chung quanh của nó cũng bị phủ thành một màu đen.
Con hắc long này có bộ dạng dữ tợn uy mãnh, trên đầu có một cặp sừng to, lông mi hình răng cưa, toàn thân được lân phiến màu đen bao trùm, trên người có nhiều sợi lưu quang màu đen quanh quẩn.
Con cự long màu đen này mang theo uy thế cuồn cuộn kinh người trực tiếp nhảy ra, thân thể cao lớn tạo ra từng đợt sóng to gió lớn, khí thế của nó đã khiến không ít yêu thú lục giai sơ kỳ và lục giai trung kỳ phải khiếp sợ run rẩy.
Con hắc long màu đen khổng lồ này đương nhiên chính là Độc Long Yêu Giao, trong Vụ Tinh Hải này, cũng chí có Độc Long Yêu Giao mới có uy thế như vậy.
Hống Hống! Ngao Ngao! Ô ô!Theo sự xuất hiện của Độc Long Yêu Giao lúc này, từ dưới đáy biển lại xuất hiện tiếng yêu thú kêu gào liên tục, mặt dưới xung quanh mấy trăm dặm của hải vực lập tức có sóng lớn cuồn cuộn như biển gầm.
Ầm ầm!Trong nháy mắt tiếp theo, từ bốn phương tám hướng lập tức xuất hiện một đám lớn yêu thú, nếu như nhìn kỹ, số lượng cũng phải gần bốn mươi con nữa, kinh khủng nhất chính là bốn mươi con yêu thú đó đều lăng không mà đứng, toàn bộ đều là yêu thú có tu vi lục giai, còn lục giai trung kỳ chắc cũng phải tầm mười con.
Bốn mươi con yêu thú lục giai khổng lồ rất đỗi kinh người kia vừa mới xuất hiện lần nữa, lúc này phân ra bao vây Cửu Đầu Yêu Giao cùng hơn mười con yêu thú còn lại, lúc này trở thành hơn năm mươi con yêu thú tụ lại, sóng nước ngàn dặm cuồn cuộn không ngớt, uy thế kinh người làm cho Lục Thiếu Du lúc này đang đứng ở đằng xa cũng cảm thấy tim mình run lên, nhưng sau đó lại lộ ra nụ cười tuyệt đối.
Bạch Linh nhìn chằm chằm vào mấy chục con lục giai yêu thú trước mặt, mắt đẹp chớp chớp, sau đó nhìn vào Lục Thiếu Du, cũng chỉ cười nhẹ không nói gì.
Trong đàn yêu thú khổng lồ, lúc này ngoại trừ Độc Long Yêu Giao ra thì còn có bốn con yêu thú có cơ thể khổng lồ nhất lăng không mà đứng, đứng xếp vòng chung quanh Cự Đầu Yêu Giao.
Khí tức trên người của bốn con yêu thú này thậm chí không kém gì con Cự Đầu Yêu Giao kia.
Bốn con yêu thú khổng lồ này, một con là một con yêu giải khổng lồ, trên tất cả đống chân của nó toàn là lông tơ bù xù, ngao trảo bén nhọn vô cùng, kinh khủng nhất chính là một đôi càng khổng lồ, dài cũng phải ba trăm thước, so với toàn bộ thân hình thì còn muốn to hơn một chút.
Con yêu thú khổng lồ thứ hai cũng là một con hải quỷ khổng lồ, thân hình cũng phải to chừng bảy trăm thước, tựa như một mảng mây đen khổng lồ vần vũ trên không, phía trên cái mai khổng lồ che kín hổ văn, đầu như cự mãng, vô cùng dữ tợn.
Con yêu thú thứ ba nhìn như một con cự ngạc, thân hình khổng lồ không hề thua kém cừ đầu yêu giao, răng nanh làm cho người ta nhìn thôi cũng phát lạnh, trong con mắt to lớn của nó, mục quang bắn ra vô cùng hung hãn.
Con yêu thú khổng lồ thứ tư thì lại là một con cá mập trắng, toàn thân thuần một màu trắng tựa hàn băng, thân thể cao lớn mang theo uy thế cường hãn, nhưng kỳ lạ là con cá mập khổng lồ này lại giống như con cự mãng vậy, có cái đầu giống rắn.
Trường Ngao Yêu Giải, Hổ Bối Yêu Quy, Thiết Xỉ Yêu Ngạc, Xà Cảnh Bạch Sa, các ngươi cũng muốn đối phó với ta sao, chúng ta là minh hữu cơ mà.
Toàn thân của Cự Đầu Yêu Giao lúc này lấm tấm vết máu, dường như vừa trải qua một trận đại chiến, trong con mắt khổng lồ mang theo vẻ kinh hoàng nhìn vào đám yêu thú khổng lồ kia, đám này trước đây đều là mình hữu của nó, Cự Đầu Yêu Giao, chúng ta cũng không muốn đối phó với ngươi, chỉ cần ngươi thần phục Độc Long yêu vương là được rồi.
Hổ văn cự giải khổng lồ nói.
Ngao!Độc Long Yêu Giao rít gào một tiếng, uy áp khổng lồ giáng xuống, nói: Cự Đầu Yêu Giao, chuyện trước kia ta sẽ không so đo với ngươi, hiện tại ngươi thần phục ta thì ta sẽ tha cho ngươi, bằng không ta sẽ xé xác ngươi ra.
Gào gào!Hơn mười con yêu thú trên không rít gào, mang theo uy áp khổng lồ đè xuống, tiếng gầm khổng lồ hung hãn tựa như sấm nổ quanh quẩn trên không trung.
Độc Long yêu vương, ta thần phục.
Ánh mắt loé lên chút do dự, nhưng Cự Đầu Yêu Giao vẫn lựa chọn thần phục, một trận vừa rồi, hắn đã biết mình không phải đối thủ của Độc Long Yêu Giao, nếu mình không chịu tuân theo thì chỉ còn con đường chết.
Độc Long Yêu Giao thì bản thân hắn vốn đã chẳng làm gì được, phải liên thủ mới có thể đối phó với Độc Long Yêu Giao được, lúc này Độc Long Yêu Giao đã đột phá tới đại quan thất giai, hắn càng không phải là đối thủ.
Chúng ta cũng thần phục.
Nhìn thấy Cự Đầu Yêu Giao thần phục, mười con lục giai yêu thú đi theo Cự Đầu Yêu Giao cũng lập tức thần phục, chúng nó đã sớm sợ tới mức run rẩy rồi, bị mấy chục con yêu thú vây quanh, chúng nó liền biết mình tuyệt đối không phải đối thủ.
Nếu như Cự Đầu Yêu Giao không chịu thần phục, chúng nó biết rõ không thể địch lại, nhưng cũng sẽ phải phản kháng lại chứ không thể chủ động thần phục, yêu thú chỉ biết thần phục một con yêu vương, có yêu vương ở đó, chúng nó cũng không dám đầu hàng, mỗi con yêu thú đều trung thành tuyệt đối với yêu vương mà nó đã thần phục.
Không trung phía xa, nhìn thấy hết thảy, Lục Thiếu Du cười tà, lẩm bẩm: Xem ra nếu nếu có rãnh thì phải luyện chế thêm vài cái không gian thú nang rồi.
Bên trong Vụ Tinh Hải, cả hải vực rộng lớn vô cùng, sương trắng lượn lờ, lúc này trên vài hòn đảo, không ít người đang đáp xuống, nhân số cũng ngày càng nhiều hơn.
Mọi người hạ xuống, đều thở phào ra một hơi, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía trước, một bức màn trời được tạo nên từ sương trắng bao la.
Trong số mấy hòn đảo này, có một hòn đảo nhỏ, lúc này ánh mắt của Lục Tiểu Linh vẫn cứ quét khắp chung quanh đầy lo lắng, cẩn thận tìm kiếm, nhưng vẫn không tìm được thân ảnh quen thuộc kia.
Chẳng lẽ tên hỗn đản lừa đảo kia gặp phải chuyện gì bất trắc hay sao.
Nghĩ tới đây, trên gương mặt xinh đẹp của Lục Tiểu Linh lập tức càng thêm lo lắng.
Tiểu thư, cửa ra hẳn là sắp mở rồi, lần này tiểu thư có thể gặp được cơ duyên bên trong đại điện Vụ Tinh, tin chắc là chưởng môn nhất định sẽ rất vui mừng.
Trong Linh Thiên Môn, Vương Hiểu trưởng lão nói.
Ân!Lục Tiểu Linh nôn nao trong lòng nhưng vẫn đáp một tiếng, ánh mắt thì vẫn cứ nhìn về phía trời xa nơi hải vực.
Tiểu Linh tiểu thư, nghe nói Linh Thiên Môn đầu xuân sẽ gặp được cảnh đẹp hiếm có là bách sơn hoa đào nở rộ, phỏng chừng cũng không bao lâu nữa, vậy không bằng mở đào hoa yến ở Linh Thiên Môn đi, đến lúc đó ta nhất định sẽ tới Linh Thiên Môn xem hoa đào nở, phẩm đào hoa yến, kính xin Tiểu Linh tiểu thư hướng dẫn cho ta một phen.
Gia Cát Tử Vân không biết từ lúc nào đã đi tới bên cạnh Lục Tiểu Linh, ánh mắt thì lộ vẻ mập mờ khiến cho Lục Tiểu Linh tức giận liếc mắt trừng hắn một cái.
Ngươi….
Lục Tiểu Linh hờ hững nhìn tên Gia Cát Tử Vân kia, đúng lúc đang muốn nói gì, nhưng đột nhiên nhìn thấy phía trời xa xuất hiện hai đạo thân ảnh rất quen thuộc, trong màn sương trắng nhàn nhạt, hai đạo thân ảnh mặc dù nhìn không rõ lắm, nhưng nhất định không thể lầm được.
Sắc mặt của Lục Tiểu Linh lập tức trở nên vui vẻ, mà lúc này, hai đạo thân ảnh kia đã đi đến trên không, đang nghĩ xem nên xuống hòn đảo nào.
Tâm Đồng, ta ở đây nè, mau tới đây đi.
Thanh âm của Lục Tiểu Linh lúc này không hề kiêng kỵ gì, hô lên rất lớn, thanh âm vang vọng khắp nơi, khiến cho không ít kẻ chú ý tới.
Giữa không trung, Lục Thiếu Du thi triển phong chi dực, trên vai mang theo Tiểu Long, lôi kéo Lục Tâm Đồng vỗ cánh bay tới, nhìn qua đám thân ảnh chằng chịt bên dưới, xem ra vừa đúng lúc, cửa ra vẫn còn chưa mở.
Ca ca, là Tiểu Linh tỷ, chúng ta xuống chỗ đó đi.
Nghe được thanh âm kêu gọi ở bên dưới, Lục Tâm Đồng chớp mắt to tìm kiếm, sau đó liền dễ dàng bắt gặp Lục Tiểu Linh đang đứng phất tay ra hiệu.
Ánh mắt của Lục Thiếu Du đã sớm đảo qua, trên đảo nhỏ hình như cũng là đệ tử của Nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang, có chút do dự rồi hạ xướng, hai cánh trên lưng vỗ mạnh, lập tức bay về phía hòn đảo.
Mặc dù đã đột phá Vũ Suất, ngay cả Lục Tâm Đồng lúc này cũng đã là Linh Suất rồi, nhưng Lục Thiếu Du cũng dặn Lục Tâm Đồng nhất định phải tận lực thu liễm khí tức, không cần phải để lộ thực lực của mình, phải giữ bí mật thực lực mới tốt, đối với bản thân càng có lợi.
Mà bản thân Lục Thiếu Du lúc này cũng không muốn bộc lộ thực lực của mình ra, có thể giấu được bao lâu thì hay bấy lâu, để lộ thực lực của mình bây giờ mà nói thì không có lợi chút nào.
Xuy!Dưới ánh nhìn của đám đệ tử Nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang và không ít kẻ đang dòm ngó từ xa, Lục Thiếu Du lập tức thu nhỏ phong chi dực ở sau lưng lại rồi đáp xuống đảo.
Nhìn thấy một màn này, lập tức khiến cho không ít đệ tử của Nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang lộ ra vẻ hèn mọn, còn thi triển phong hệ vũ kỹ để chứng minh mình không phải Vũ Suất, không có thực lực Vũ Suất, đám đệ tử Nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang này ở Cổ Vực luôn mắt cao hơn đầu, đương nhiên sẽ không thèm để vào mắt.
Lục Thiếu Du vừa mới hạ xuống, đều thu hết vẻ mặt của đám người chung quanh vào trong đáy mắt, nhưng hắn cũng chẳng buồn để ý, chỉ có vài đạo khí tức mờ ảo từ xa bắn tới khiến cho Lục Thiếu Du dùng dư quang khoé mắt liếc nhìn một cái mà thôi, giống như cường giả trong sơn môn đang đánh giá chính mình, trong đó có Bảo Thai Môn, Nam Hải Môn và Tầm Vũ Động sơn môn.
Tiểu Linh tỷ, trên đường đi muội tìm không thấy tỷ.
Lục Tâm Đồng vừa hạ xuống đất liền chạy tới bên người Lục Tiểu Linh, bộ dạng đáng yêu nhường ấy, càng thêm để lộ ra đường cong lung linh tràn đầy sức sống, cũng làm cho không ít người ghé mắt nhìn thêm một hồi.
Ta cũng đang đi tìm các ngươi.
Lục Tiểu Linh nói, hai người quấn quít lấy nhau một hồi mới buông ra, ánh mắt của Lục Tiểu Linh lại quét về phía Lục Thiếu Du, chu miệng nói: Ngươi thì sao, có gặp phải nguy hiểm gì không? Cũng may, không gặp phải nguy hiểm gì.
Lục Thiếu Du nói nhỏ, cũng không biết nên nói gì, lúc này đưa mắt nhìn về phía Lục Tiểu Linh, trong lòng cũng cảm thấy có chút hổ thẹn.
Hừ, chết thì mới tốt, ai kêu ngươi không đi tìm ta.
Lục Tiểu Linh trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du một cái, môi mọng chu ra, không rõ là có tức giận hay không.
Tham kiến Vương trưởng lão.
Lục Thiếu Du có chút xấu hổ và bất đắc dĩ, vừa gặp Vương Hiểu liền lập tức hành lễ, cũng là để che giấu vẻ xấu hổ của mình.
Lục chưởng môn hữu lễ.
Vương Hiểu cũng mỉm cười thi lễ, không dám sơ xuất, biết rõ tên tiểu tử Lục Thiếu Du này được môn chủ tán dương, đồng thời bên trong Phi Linh Môn cũng có không ít cường giả, người ta là chưởng môn một môn phái, dù nàng có là trưởng lão của Linh Thiên Môn đi nữa nhưng cũng phải chừa chút mặt mũi.
Vương trưởng lão, chẳng lẽ vị này chính là Lục chưởng môn của Phi Linh Môn gần đây hay được nhắc tới sao?Trong Linh Thiên Môn, có một vị lão giả vận trường sam nhạt màu nhìn và đánh giá Lục Thiếu Du.
Lục chưởng môn, vị này chính là Văn trưởng lão của Linh Thiên Môn chúng ta.
Vương trưởng lão lập tức nghiêng người giới thiệu vị lão giả đứng bên cạnh cho Lục Thiếu Du.
Tiểu tử Lục Thiếu Du, tham kiến Văn trưởng lão.
Lục Thiếu Du mỉm cười thi lễ, âm thầm đánh giá khí tức của vị lão giả này, hơi cảm thấy kinh ngạc, theo khí tức nhìn lại, cư nhiên là một vị cường giả Vũ Suất cửu trọng.
Lục chưởng môn hữu lễ, ta nghe nói Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh đang ở tại Phi Linh Môn, ngày khác nhất định sẽ tới bái phỏng.
Vị lão giả này cũng mỉm cười đáp lễ, thần sắc không thay đổi chút nào, ánh mắt cũng đang đánh giá Lục Thiếu Du.
Hoan nghênh, nếu Văn trưởng lão có tới Phi Linh Môn, thì chính là cho Phi Linh Môn chút mặt mũi rồi.
Lục Thiếu Du khách sáo đáp lễ, nhưng trong lòng thì lại nghĩ, xem ra tình địch của Đông lão lại có thêm một người rồi, vị Văn trưởng lão này của Linh Thiên Môn chỉ sợ hơn phân nửa là người theo đuổi Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh rồi, không ngờ lúc Quỷ Tiên Tử còn trẻ lại có nhiều người ái mộ như vậy.
Đang nói chuyện với Văn trưởng lão, Lục Thiếu Du lại cảm thấy có không ít mục quang đang dòm ngó mình, dường như là của đám người Hắc Sát giáo, Lan Lăng sơn trang và Hoá Vũ tông ở cách đó không xa.
Trong ba đội nhân mã này, Lục Thiếu Du cũng có thể nhận ra một vài ké, ban đầu ở bên trọng sơn mạch Vụ Hải cũng đã nhìn thấy một ít đệ tử của Nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang.
Mà trong số này, Lục Thiếu Du cảm nhận được một đạo ánh mắt khác thường nhất, khoé mắt dư quang đảo qua, chính là một thanh niên vận cẩm bào tuổi chừng hai mươi bốn hai mươi lăm, bộ dạng hơi gầy, vóc người cao ngất, gương mặt góc cạnh rõ ràng, cũng xem như phong độ nhẹ nhàng.
Linh Suất Ngũ trọng.
Nhìn khí tức tản mát như có như không trên người thanh niên này, Lục Thiếu Du nhíu mày, khí tức của thanh niên này so với Khang Tử Vân thì mạnh hơn một chút, dường như đã đạt tới tình trạng Linh Suất ngũ trọng.
Dựa theo tuổi tác của thanh niên này mà xem, có được tu vi thực lực cỡ này, đủ để người ta sợ hãi cảm than rồi.
Bất quá Lục Thiếu Du cũng không biết, tên Gia Cát Tử Vân này vốn chỉ là Linh Suất tứ trọng, bởi vì gặp được cơ duyên bên trong đại điện Vụ Tinh cho nên mới đột phá lên tới Linh Suất ngũ trọng.
Tiểu tử, ngươi chính là Lục Thiếu Du của Phi Linh Môn sao, nghe nói cái Phi Linh Môn nho nhỏ của ngươi gần đây rất càn quấy.
Ngay lúc Lục Thiếu Du âm thầm đánh giá tên Gia Cát Tử Vân này thì ánh mắt của Gia Cát Tử Vân cũng nhìn vào Lục Thiếu Du, vừa rồi thấy Lục Thiếu Du và Lục Tiểu Linh trò truyện, hắn liền cảm thấy dường như quan hệ của hai người bọn họ có vẻ không tầm thường chút nào.
Gia Cát Tử Vân, ngươi muốn làm gì hả.
Lục Tiểu Linh nhìn thấy Gia Cát Tử Vân đang nhìn Lục Thiếu Du thì lập tức quát khẽ với Gia Cát Tử Vân.
Tiểu Linh tiểu thư, ta chỉ chào hỏi với tiểu tử này mà thôi, Phi Linh Môn mang theo người của Bách Thú cốc, Lan Lăng sơn trang ta còn chưa tìm hắn tính sổ.
Gia Cát Tử Vân nói với Lục Tiểu Linh, ánh mắt lại nhìn về phía Lục Thiếu Du lần nữa.
Gia Cát Tử Vân, đại thiếu gia của Lan Lăng sơn trang, chẳng trách lại có thiên phú bực này.
Lục Thiếu Du nghe xưng hô của Lục Tiểu Linh với thanh niên kia cũng lập tức nhớ ra thân phận của kẻ này, đối với một vài người và việc đặc biệt trong Cổ Vực này thì trước khi lên đường lần này, Lục Thiếu Du đã sớm nghe Diệp Mỹ nói tới kẻ này rồi.
Gia Cát Tử Vân, thiên tài Linh giả nổi tiếng khắp Cổ Vực, đại thiếu gia của Lan Lăng sơn trang, luôn là nhân vật phong vân trong Cổ Vực.
Những điều Lục Thiếu Du biết về Gia Cát Tử Vân chỉ có như vậy, còn thêm nữa thì chẳng biết gì.
Nhìn tên Gia Cát Tử Vân này một cái, Lục Thiếu Du nhướng mày, coi như không hề để ý tới, sau đó thu hồi ành mắt nhìn khắp xung quanh, thực lực của đám Nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang ở đây, Lục Thiếu Du lập tức đều thu vào đáy mắt.
Ánh mắt đảo qua, làm cho Lục Thiếu Du cũng cảm thấy có chút xúc động, đám người tới Vụ Tinh Hải lần này hẳn đều là những kẻ nổi bật nhất trong đám đệ tử trẻ tuổi của Nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang, thực lực quả nhiên bất phàm, có không ít Vũ Suất và Linh Suất, trong đó ngay cả Vũ tướng cửu trọng và Linh tướng cửu trọng cũng có không ít.
Nhìn hết thảy ở đây, Lục Thiếu Du không khỏi âm thầm so sánh với đám đệ tử thân truyền của Tam tông tứ môn, tổng thể mà nói, đệ tử của Nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang này không hề thua kém Tam tông tứ môn, không biết hiện tại thực lực của đám thân truyền đệ tử của Tam tông tứ môn đã tới tu vi nào, có vẻ như là thực lực tổng thể trong đám trẻ tuổi nhất còn thua một chút.
Trong lòng thầm than, Nam Thúc cũng từng bảo mình không thể xem thường Nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang và những thế lực khác ở Cổ Vực.
Hiện tại xem ra, chỉ bằng thực lực của đám đệ tử trẻ tuổi của Nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang thì cũng không kém hơn Tam tông tứ môn, cho dù nội tình có kém hơn một chút thì cũng không kém quá nhiều.
Sợ là chết không ít người rồi.
Tâm thần của Lục Thiếu Du lập tức dò về phía đám người rậm rạp chằng chịt kia, lúc mới vào thì nhân số đông hơn rất nhiều, lúc này Lục Thiếu Du phỏng chừng ít đi khoảng ba bốn ngàn người, những người này chắc là đã chết cả rồi, có kẻ chết trong bụng yêu thú, có kẻ hẳn là bị đánh chết, cụ thể thì không nói chắc được.
Thiếu tông chủ, là tên tiểu tử đó, tiểu tử đó sao lại ở cùng một chỗ với người của Nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang?Trên một hòn đảo gần đó, bốn đạo thân ảnh đứng tụm lại một chỗ, ánh mắt của bốn người đang nhìn chằm chằm về phía hòn đảo nhỏ đằng xa kia.
Hừ, xem ra tiểu tử kia cũng không phải người của Nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang, mặc kệ hắn là ai, sau khi ra ngoài, không được để cho hắn chạy nữa.
Một thanh niên âm lệ nói.
Tiểu tử, chẳng lẽ ngươi không nghe ta nói gì à?Trên hòn đảo lúc này, Gia Cát Tử Vân thấy Lục Thiếu Du không để ý gì tới hắn thì thần sắc lập tức trầm xuống.
Xuy xuy!Lục Thiếu Du không nói gì, nhưng tỳ khí của Tiểu Long thì không được tốt, cái lưỡi nhỏ phun ra nuốt vào, nếu không phải Lục Thiếu Du có lệnh, chỉ sợ Tiểu Long đã sớm nhào qua rồi.
Ngươi là ai chứ, lấy tư cách gì hô to gọi nhỏ với ca ca của ta.
Lục Tâm Đồng hai tay chống nhanh, cảm thấy vô cùng tức giận, nghe có kẻ hung dữ với ca ca của mình liền không nhịn được.
Hừ, một tiểu cô nương miệng còn hôi sữa cũng dám vào Vụ Tinh Hải, tuổi còn nhỏ mà đã hung dữ như vậy, ta xem như nể mặt Tiểu Linh tiểu thư nên không so đo với ngươi, nếu không, chỉ bằng ngữ khí của ngươi khi nói chuyện với ta ban nãy thì ta nhất định sẽ không khách khí với ngươi.
Gia Cát Tử Vân nhìn Lục Tâm Đồng rồi nói.
Chẳng lẽ ngươi cũng chỉ có thể bắt nạt một tiểu cô nương hay sao, cho dù không phải trước mặt Tiểu Linh, ta cũng muốn xem kẻ nào dám không khách khí với muội muội của ta.
Mục quang của Lục Thiếu Du loé lên, mình có thể không để ý tới tên Gia Cát Tử Vân này, cũng không phải lúc để gây chuyện, chính là bất kể ra sao, cũng không thể để cho Tâm Đồng bị nửa điểm uỷ khuất.
Tiểu tử, ngươi đúng là rất kiêu ngạo!Gia Cát Tử Vân lạnh giọng nói, ánh mắt loé lên, mang theo lãnh ý nhìn chằm chặp vào Lục Thiếu Du.
Lúc này, đám đệ tử của các đại sơn môn đứng chung quanh đều dồn mắt nhìn về phía này, kể cả các trưởng lão của các đại sơn môn, mỗi người đều mang suy nghĩ riêng, bốn vị Linh Suất trẻ tuổi của Linh Thiên Môn lần trước đã tới Phi Linh Môn cũng dõi mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du.
Cũng không kiêu ngạo bằng các hạ.
Lục Thiếu Du nói.
Tên Gia Cát Tử Vân kia, ta cảnh cáo ngươi, nếu ngươi dám làm gì Lục Thiếu Du thì ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu.
Lúc này Lục Tiểu Linh cũng lập tức bước lên nói.
Cũng cùng lúc đó, một đạo truyền âm lập tức vang bên tai Lục Thiếu Du: Tên lừa đảo, ngươi đừng để ý tới hắn, Lan Lăng sơn trang không phải thế lực mà bây giờ ngươi có thể đối phó đâu, đừng trêu chọc Lan Lăng sơn trang.
Xuy xuy!Đúng lúc này, ở giữa không trung đột nhiên phát ra một trận ba động rất nhỏ, ánh mắt của tất cả mọi người lập tức chuyển về nhìn chằm chằm vào màn sương trắng phía trên.
Chỉ thấy trên nền sương trắng dày đặc bên trên, lúc này bắt đầu xuất hiện từng đợt ba động, một cỗ khí tức khiến người ta cảm thấy áp lực và run sợ lan tràn, sương mù dày đặc bắt đầu vặn vẹo kịch liệt, phát ra tiếng vù vù vang dội tựa như vòi rồng.
Cửa ra sắp mở rồi.
Nhìn thấy động tĩnh thế này, tất cả mọi người đều lập tức chuẩn bị kỹ càng để ra ngoài.
Ầm ầm!Chỉ sau một lát, khoảng sương mù dày đặc phía trên toả ra một cỗ năng lượng ba động, sương trắng lập tức vặn vẹo, sau đó đột nhiên phát ra ba động kì lạ, đúng lúc này, từng tiếng vang ầm ầm truyền ra, một dòng nước chảy thẳng xuống, tựa như chảy xuống từ trên trời vậy, sương mù dày đặc đột nhiên bị vây bên trong dòng nước chảy.
Không gian run lên, trước dòng nước chảy, không gian gợn sóng trực tiếp rung động rồi mở ra, phía chân không đều là một dòng thác nước chảy liên miên, cao như chọc trời, to lớn đồ sộ, sóng nước chập trùng, không ngừng đổ xuống hải vực, khiến cho từng con sóng dữ nối nhau ập tới một cách dũng mảnh, mang theo từng đợt sóng vỗ cuồn cuộn, phát ra âm thanh ‘ầm ầm’ đinh tai nhức óc.
Hừ, coi như vận khí của tên tiểu tử nhà ngươi tốt, lần sau ta sẽ tiếp tục tính sổ với ngươi.
Gia Cát Tử Vân nhìn Lục Thiếu Du một cái, cửa ra đã mở, vốn muốn nhân cơ hội này để ra tay một phen, nhưng lúc này đi ra ngoài vẫn quan trọng hơn.
Chúng ta đi thôi!Lúc này, đám đệ tử của Hoá Vũ tông và hắc sát giáo ở xung quanh đều phóng lên trời đầu tiên, toàn thân được bao quanh dưới một tầng hào quang, mang theo tiếng xé gió, trực tiếp nhảy vào trong dòng nước.
Tiểu thư, chúng ta cũng đi thôi.
Văn trưởng lão nói.
Cái tên lừa gạt chết dẫm kia, ngươi cũng đi cùng ta đi.
Lục Tiểu Linh nhìn Lục Thiếu Du, liếc Gia Cát Tử Vân một cái rồi nói, sau đó kéo tay Lục Thiếu Du và Lục Tâm Đồng nhảy lên lưng một con yêu thú phi hành ngũ giai hậu kỳ trên không.
Đám người Linh Thiên Môn từ Vũ Suất trở xuống đều leo lên lưng của yêu thú phi hành, đám yêu thú phi hành vỗ cánh bay đi, nhanh chóng chui vào trong dòng chảy.
Hừ!Nhìn Lục Tiểu Linh kéo Lục Thiếu Du lên phi hành thú, sắc mặt của tên Gia Cát Tử Vân lập tức trở nên vô cùng khó coi, lãnh ý tản ra bốn phía.
Thiếu gia, chúng ta nên đi ra thôi.
Một vị trưởng lão trong Lan Lăng sơn trang nói.
Chúng ta đi.
Gia Cát Tử Vân quát lạnh một tiếng, nháy mắt cũng trực tiếp nhảy vào bên trong dòng chảy kia.
Vèo vèo…Giữa không trung, tiếng xé gió phô thiên cái địa vang lên không ngừng, từng đạo thân ảnh lướt nhanh về phía dòng chảy dữ dội của khe hở không gian phía trước.
Bên ngoài Vụ Tinh Hải, trong sơn mạch Vụ Hải, lúc này bên trên dòng nước chảy khổng lồ kia, có mấy đạo cột sáng khổng lồ không biết từ đâu đến xuyên thấu qua, tỏa ra một cỗ khí tức chấn tâm động phách, mấy kẻ có thực lực thấp đã sớm run rẩy cả người, cỗ uy áp này vô cùng khổng lồ.
Ba tháng, rốt cuộc cũng ra khỏi đây được rồi, không biết bây giờ Linh Thiên Môn của chúng ta có ai tìm được đại cơ duyên trong truyền thuyết hay không.
Trên một ngọn núi khổng lồ, Lục Chính Cường đang đứng chắp tay, ánh mắt có chút khẩn trương lẫn chờ mong.
Chưởng môn, đại cơ duyên là gì?Trong Linh Thiên Môn, mấy vị trưởng lão đứng bên cạnh Lục Chính Cường, lam y lão giả trong số đó hỏi.
Có một số việc, sau này các ngươi sẽ biết, bây giờ vẫn chưa phải lúc.
Lục Chính Cường quay đầu lại nhìn vào chúng trưởng lão rồi nói.
Đúng lúc này, trên vài ngọn núi khổng lồ chung quanh, cũng có rất nhiều người mang theo vẻ mặt cực kỳ khẩn trường, hồi hợp lẫn chờ mong nhìn về phía trước, loại mong chờ này, dường như không phải mong chờ bình thường.
Vèo vèo…Bên trong thác nước kia lúc này rốt cuộc cũng có thân ảnh phóng ra ngoài, sau đó liền có từng đạo từng đạo thân ảnh nối đuôi nhau bay ra.
Ra rồi.
Khắp các dãy núi chung quanh, lúc này có không ít ánh mắt nhìn về phía mấy đạo thân ảnh trên không đang tuôn ra ào ào từ bên trong Vụ Tinh Hải.
Tâm Đồng, muội tới chỗ ta trước một chuyến có được không, đợi lát nữa rồi hãy đi.
Trên lưng của con yêu thú khổng lồ vừa nhảy ra khỏi dòng nước, Lục Tiểu Linh ngồi trên đó, quay sang hỏi Lục Tâm Đồng.
Ca ca, chúng ta….
Lục Tâm Đồng quay đầu lại nhìn Lục Thiếu Du, mấy chuyện này nàng thật không dám làm chủ.
Cứ mặc kệ hắn, muốn về thì cứ để hắn về trước đi.
Lục Tiểu Linh trực tiếp cắt lời của Lục Tâm Đồng.
Lục Thiếu Du khẽ gật đầu với Lục Tâm Đồng, nhưng trong lòng thì biết rõ, Lục Tiểu Linh không để cho mình đi, sợ là vì tên Gia Cát Tử Vân ban nãy, sợ mình gặp phải phiền phức cho nên mới lôi kéo mình đi cùng.
Sau một hồi, khi tất cả mọi người đều đã rời khỏi màn nước, lúc đã không còn ai đi ra nữa, trên không trung, mấy đạo cột sáng chấn động không gian đó cũng biến mất, cửa vào lập tức đóng lại, màn nước khổng lồ kia lại khôi phục thành một màn sương trắng khổng lồ, chung quanh tràn ngập một cỗ uy áp khổng lồ, chấn động khiến không gian gợn sóng tản ra.
Đúng vào lúc này, không có bất kỳ kẻ nào nhìn thấy, ngay lúc cửa vào của Vụ Tinh Hải đóng lại, ở giữa đại dương mênh mông biển trời nối nhau nằm sâu bên trong Vụ Tinh Hải, một khối đại lục khổng lồ kiên quyết ngoi lên ngàn thước sừng sững, xuyên thẳng trời cao, còn bên ngoài đại điện Vụ Tinh thì lại có một đạo thân ảnh tập tễnh đột nhiên xuất hiện, thân ảnh ấy mặc dù khập khễnh, nhưng cũng vẫn lăng không mà đứng, không thể nhìn rõ bộ dạng, tựa như đã bị sương mù dày đặc che kín vậy, cả người cứ ẩn hiện mơ hồ.
Rốt cuộc cũng có một tên không qua khảo nghiệm rồi, còn có một người thì chỉ có thể thông qua phân nửa mà thôi, người tới lần này, đúng là có chút ý tứ.
Đạo thân ảnh tập tễnh kia thì thào, trong tay lập tức vung lên hướng về phía không trung, một cỗ không gian gợn sóng nhộn nhạo tạn ra từ trong tay của hắn.
Cũng ngay lúc đó, trên không trung, vốn đang có thể nhìn rõ trời xanh và vài ngôi sao muộn thoáng hiện, trong nháy mắt tiếp theo, cả không gian tựa như vật đổi sao dời, sương mù dày đặc đột nhiên nổi lên, cả không gian lập tức chỉ còn một mảnh mơ hồ mờ mịt, đại điện khổng lồ kia, cùng với cả đại lục to lớn này, đều lập tức bị bao phủ bên trong một màn sương dày, trông gần như biến mất.
Chỉ còn lại một cỗ khí tức thê lương quanh quẩn vô thanh vô tức trong không gian.
Tham kiến chưởng môn.
Tham kiến sư phụ.
Chỉ một lát sau, hơn mười đệ tử Linh Thiên Môn đã đến trên một ngọn núi khổng lồ, Lục Thiếu Du cũng đi theo, ánh mắt nhanh chóng nhìn thấy đám người Lục Chính Cường đứng ở phía trước.
Miễn lễ, lần này đi thế nào?Lục Chính Cường trước tiên là hỏi han Văn trưởng lão.
Chưởng môn, trong Linh Thiên Môn chúng ta, chỉ có tiểu thư là vào được bên trong đại điện Vụ Tinh.
Văn trưởng lão trả lời.
Ánh mắt của Lục Chính Cường cũng mang theo vẻ chờ mong nhìn về phía Lục Tiểu Linh, trong ánh mắt có chút vui mừng.
Tham kiến Lục chưởng môn.
Lục Thiếu Du chắp tay thi lễ, đối với chuyện bên trong đại điện Vụ Tinh hắn cũng không rõ lắm, vừa nghe tới đây, không ngờ Lục Tiểu Linh lại chiếm được cơ duyên bên trong đại điện Vụ Tinh.
Hoá ra là Lục chưởng môn cũng đã tới, Lục chưởng môn hẳn là cũng nhận được cơ duyên bên trong đại điện Vụ Tinh đúng không?Lục Chính Cường đã sớm nhìn thấy Lục Thiếu Du, lập tức hỏi han, ánh mắt lại mang theo một chút kinh ngạc và nghi hoặc nhìn vào Tiểu Long trên vai Lục Thiếu Du, con yêu thú hoàng xà này, luôn cho hắn một loại cảm giác rất khác thường.
Hổ thẹn quá, tiểu tử không đạt được cơ duyên bên trong đại điện Vụ Tinh.
Lục Thiếu Du đáp lời, nhưng trong lòng vẫn cảm thấy hoài nghi, vùng đất quỷ dị mà mình tiến vào có lẽ chính là đại điện Vụ Tinh, bằng không thì sao lại có nhiều bảo vật như vậy được, cho dù không phải đại điện Vụ Tinh đi nữa, Lục Thiếu Du cũng cảm thấy không quan trọng nữa, bởi vì hắn cũng đã đạt được không ít cơ duyên rồi.
Đối với việc lấy được cơ duyên ở cái nơi quỷ dị kia, lấy cái tính cách mãi không biết đủ của Lục Thiếu Du thì cũng đã cảm thấy vô cùng thoả mãn, mấy trăm bộ Vũ kỹ huyền cấp sơ giai, hơn một trăm bộ Linh kỹ huyền cấp sơ giai, chín mươi quả Vũ Linh thánh quả, còn có thuốc dẫn cho Đông lão đột phá mà hắn tìm dược lần này, hành trình vào Vụ Tinh Hải của hắn lần này có thể nói là thu hoạch phong phú.
Ánh mắt của Lục Thiếu Du cũng vô thức rơi vào Không gian thú nang, bên trong cái Không gian thú nang này còn một cỗ lực lượng khủng bố, nếu thả cỗ lực lượng này ra, đến lúc đó e là đủ để oanh động cả Cổ Vực.
Lục chưởng môn không phải đang đùa đấy chứ?Lục Chính Cường lập tức cảm thấy nghi hoặc, người bình thường thì không biết chứ hắn thì biết rõ, tiến vào Vụ Tinh Hải kỳ thực cũng không phải dựa vào vận khí mà là dựa vào thiên phú, chỉ có mười người có thiên phú mạnh nhất mới có thể đi vào bên trong đại điện Vụ Tinh, lấy thiên phú của Lục Thiếu Du, muốn vào bên trong đại điện Vụ Tinh, hẳn là không thành vấn đề mới đúng.
Thực không dám giấu gì, tiểu tử xấu hổ, không tìm được đại điện Vụ Tinh.
Lục Thiếu Du nói, mặc kệ cái nơi quái quỷ kia có phải là đại điện Vụ Tinh hay không, Lục Thiếu Du cũng không muốn để lộ ra ngoài, người mang ngọc có tội mà, người có bảo vật thì sợ nhất chính là bị kẻ khác nhớ thương, cứ an phận một chút là hơn.
Lục Chính Cường lập tức sững sờ, nhìn về phía đám đệ tử đã tiến vào Vụ Tinh Hải.
Vương trưởng lão và Văn trưởng lão đều âm thầm đáp lời, chứng minh Lục Thiếu Du không phải nói dối.
Lục chưởng môn, gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn hay sao.
Lục Chính Cường sau một hồi kinh ngạc và bất đắc dĩ cũng chẳng biết nên nói gì, vốn lấy thiên phú của Lục Thiếu Du, muốn vào trong đại điện Vụ Tinh, gặp được cơ duyên tốt nhất là chuyện hiển nhiên, thế nhưng lại xảy ra loại chuyện lạc đường này với hắn, cũng chỉ có thể trách vận khí của hắn quá kém mà thôi.
Không sao, chỉ có thể trách vận khí của tiểu tử không tốt mà thôi.
Lục Thiếu Du mỉm cười.
Lục chưởng môn, ta vốn còn muốn thuận tiện mời ngươi tới Linh Thiên Môn chơi một chuyến, bất quá theo như ta biết thì Phi Thiên Môn sợ là gặp phải một chút phiền toái nhỏ, e là ngươi phải trở về một chuyến để xử lý mới được, lần này không thể mời ngươi tới Linh Thiên Môn làm khách rồi.
Lục Chính Cường lập tức nói với Lục Thiếu Du.
Phi Thiên Môn của ta gặp phải phiền toái?Trong lòng của Lục Thiếu Du lập tức trầm xuống, sau đó nói với Lục Chính Cường: Lục chưởng môn, không biết Phi Thiên Môn của ta gặp phải chuyện gì, kính xin Lục chưởng môn cho biết? Ta cũng không biết rõ lắm, nhưng tuyệt đối không phải chuyện gì quá lớn, bất quá nếu như không xử lý tốt thì nói không chừng sẽ thành phiền toái lớn đó.
Lục Chính Cường nói.
Lục chưởng môn, vậy ta đây xin cáo từ.
Lục Thiếu Du nói, nghe thấy Phi Thiên Môn gặp phải phiền toái thì Lục Thiếu Du cũng không muốn ở đây nữa, Phi Thiên Môn là tâm huyết của mình, tuyệt đối không thể để nó xảy ra bất kỳ phiền toái hay tổn hại nào.
Ta cũng không giữ lại, Lục chưởng môn cứ việc yên tâm đi, hiện tại vẫn chưa phải phiền toái lớn gì đâu.
Lục Chính Cường nói.
Tên….
Lục Tiểu Linh thấy Lục Thiếu Du phải đi thì lập tức lên tiếng muốn gọi lại, nhưng vì có cha ở đây nên không tiện gọi là tên lừa gạt, nên lập tức sửa lời: Lục Thiếu Du, ngươi cẩn thận một chút, ba tháng sau, Linh Thiên Môn ta sẽ tổ chức một tràng đào hoa yến, ngươi nhớ phải tới đó, nếu như lúc đó ngươi dám không tới thì ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu, ta sẽ nói bí mật của ngươi cho tất cả mọi người biết.
Ta nhất định sẽ tới.
Lục Thiếu Du lập tức sững sờ, bí mật của mình mà Lục Tiểu Linh biết được, chỉ có bí mật quan trọng nhất là mình là Linh Vũ song tu, cái này tuyệt đối không thể để lộ, cũng chỉ đành im lặng chấp nhận, nha đầu kia lại biết cách uy hiếp người khác.
Vậy thì còn được.
Lục Tiểu Linh lúc này mới cảm thấy thoả mãn, lập tức nói: Ngươi trở về cẩn thận một chút.
Ta đi trước đây.
Lục Thiếu Du nói với Lục Tiểu Linh, nha đầu kia cũng toàn tâm toàn ý đối với mình, mình cũng có điểm có lỗi với nàng ta, sau đó lập tức chắp tay thi lễ với Lục Chính Cường, nói: Lục chưởng môn, tiểu từ cáo từ tại đây, cảm tạ Lục chưởng môn đã cho biết.
Đi thong thả.
Lục Chính Cường nói.
Tâm Đồng, chúng ta đi thôi.
Lục Thiếu Du kéo Lục Tâm Đồng, lập tức thi triển phong chi dực vội vàng đạp không mà đi, bí mật của Không gian thú nang, Lục Thiếu Du cũng không muốn để lộ, mãi cho tới một chỗ không người mới tiếp tục gọi Thiên Sí Tuyết Sư ra.
Tiểu thư, sao lúc nãy người lại mời Lục Thiếu Du tham gia đào hoa yến chứ, phải biết rằng những người có thể tham gia đào hoa yến đều là người có thế lực nhất lưu trong Cổ Vực, ngoại trừ ba cái sơn môn là Nhất tông nhất môn nhất giáo nhất trang ra, có thể tới tham gia, cũng chỉ có những thế lực cỡ Thiên Quỷ tông, Thiên Tinh tông miễn cưỡng đủ tư cách tham gia, Phi Linh Môn này có vẻ vẫn kém một chút.
Vương Hiểu trưởng lão nói nhỏ với Lục Tiểu Linh.
Hừ, ta mời một người tới tham gia đào hoa yến cũng không được hay sao?Lục Tiểu Linh lập tức cong môi hỏi lại.
Cái con bé này thật là.
Lục Chính Cường cười khổ một cái rồi lập tức nhìn qua Lục Tiểu Linh nói: Nếu Lục Thiếu Du có thể giải quyết phiền toái của Phi Linh Môn lần này khiến cha thoả mãn thì đào hoa yến này ta sẽ tự mình gửi thiếp mời cho hắn, chút tâm tư của nha đầu nhà con, sau này cha cũng sẽ ủng hộ tuyệt đối, hiện tại thì phải xem hắn có thật sự khiến cha hài lòng hay không, để xem lần này Vân Tiếu Thiên có nhìn lầm hay không.
Cha, con có tâm tư gì đâu chứ.
Gương mặt nhỏ nhắn của Lục Tiểu Linh lập tức đỏ lên, khó giấu vẻ ngượng ngùng.
Con gái lớn rồi đúng là không dùng được, cha thì không thành vấn đề, bất quá con cần phải được nương của con đồng ý mới được, con cũng biết đó, chuyện này thì cha con là ta đây cũng không làm chủ được.
Lục Chính Cường mỉm cười nói.
Cha, cha thật đáng ghét, cha nói bậy gì vậy.
Lục Tiểu Linh nhìn đám người của Linh Thiên Môn xung quanh, sau đó lập tức trốn tới bên cạnh Lục Chính Cường, gương mặt nhỏ nhắn hồng nộn mê người, giống như quả đào mật chín mọng vậy.
Linh Nhi, mau nói cho cha biết, ở bên trong đại điện Vụ Tinh con đã lấy được cơ duyên gì?Lục Chính Cường lập tức nhớ tới chuyện gì đó, vội vàng hỏi lại Lục Tiểu Linh với vẻ khẩn trương lẫn mong chờ.
Con được một kiện hồn Linh khí huyền cấp.
Lục Tiểu Linh nói.
Chỉ là một kiện hồn Linh khí huyền cấp thôi sao?Lục Chính Cường không cảm thấy hứng thú gì với kiện hồn Linh khí của Lục Tiểu Linh, hy vọng trong lòng đã nguội hơn phân nửa.
Còn có một Linh quả, sau khi con dùng thì thực lực đã đột phá một chút, cái khác thì không có.
Lục Tiểu Linh nói.
Cũng không tệ, hồn Linh khí huyền cấp cũng coi như bảo vật rồi.
Lục Chính Cường nói, nhưng trong mắt rõ ràng có chút thất vọng, có thể là do không được như mong muốn của mình.
Một chỗ bên trong sơn mạch Vụ Hải, sau khi xác định xung quanh không có ai, Lục Thiếu Du thủ ấn vừa kết, từ trong ngực lập tức nhảy ra mấy đạo lưu quang.
Rống!Sau một tiếng thú gầm trầm thấp truyền ra, Thiên Sí Tuyết Sư đã xoay quanh trên không trung, Lục Thiếu Du và Lục Tâm Đồng cũng trực tiếp nhảy lên lưng của Thiên Sí Tuyết Sư, kế tiếp một đạo thân ảnh xinh đẹp đã hạ xuống bên cạnh Lục Thiếu Du, mang theo một mùi hương nhàn nhạt, khiến cho ai nghe thấy cũng đều cảm thấy ý loạn tình mê.
Tuyết Sư, mau chạy về thôi.
Lục Thiếu Du nhìn Thiên Sí Tuyết Sư nói, liên quan với rắc rối mà Phi Linh Môn gặp phải, mặc dù Lục Chính Cường vẫn luôn khẳng định là không phải chuyện gì to tát, đồng thời Phi Linh Môn còn có Quỷ tiên tử toạ trấn, nhưng trong lòng của Lục Thiếu Du vẫn tránh không khỏi cảm thấy có phần lo lắng.
Rốt cuộc cũng ra rồi, mấy trăm năm đã qua, bên trong sơn mạch Vụ Hải này đúng là không thay đổi chút nào.
Một đạo thân ảnh màu đen xuất hiện, nói với chất giọng trầm thấp, trong lúc vô hình có một vỗ khí tức bất phàm liền ba động.
Xuy!Khoảng không phía sau, Nghịch Lân Yêu Bằng, Thái Âm Yêu Thỏ, Song Đầu Thuỷ Hoả Yêu Giao, Huyết Tích Dịch, Huyết Ngọc Yêu Hổ, Phi Thiên Ngô Công cũng đã xuất hiện, mỗi con đều thu liễm thân thể nhỏ lại đi theo đằng sau, chỉ có Phi Thiên Ngô Công là thu nhỏ lại tới nằm trên vai của Lục Tâm Đồng bất động, có Bạch Linh và Độc Long ở đây, Phi Thiên Ngô Công cũng không dám ngo ngoe.
Lúc này, trong Không gian thú nan của Lục Thiếu Du còn có không ít yêu thú, cũng không thể thả ra cùng một lúc hết được, nếu như thả cả bọn ra cùng một chỗ thì phỏng chừng sẽ chấn động nguyên cả sơn mạch Vụ Hải này luôn, cho nên Lục Thiếu Du cũng chỉ có thể trước tiên thu chúng vào bên trong Không gian thú nang, đợi về tới Phi Linh Môn rồi lại tiếp tục an bài.
Độc long huynh, thế giới bên ngoài có thoải mái hơn bên trong Vụ Tinh Hải hay không.
Lục Thiếu Du thấp giọng nói.
Đó là đương nhiên rồi.
Thiên Độc Yêu Long đã đáp lên lưng của Thiên Sí Tuyết Sư, ánh mắt lại nhìn về phía Lục Tâm Đồng nói: Tâm Đồng cô nương, chuyện ngươi đã hứa ta, xin đừng đổi ý đó, tới lúc ta muốn đột phá bát giai thì ngươi cần phải cho ta một chút tinh huyết của ngươi đó.
Đối với Lục Tâm Đồng, Thiên Độc Yêu Long dường như có chút kiêng kị, đồng thời cũng không dám đắc tội, nói chuyện đều mang theo ý cười lẫn chút nịnh nọt, râu rồng vung vít, có vẻ vô cùng khôi hài.
Ta đương nhiên sẽ không đổi ý rồi, bất quá ngươi cũng phải một mực đi theo bên cạnh ca ca của ta, mãi tới khi ngươi đột phá bát giai mới thôi.
Lục Tâm Đồng chớp mắt.
Nhanh trí nói.
Dù sao ta cũng không có chỗ nào để đi, chuyện này đương nhiên không thành vấn đề.
Thiên Độc Yêu Long lập tức nói.
Lục Thiếu Du mỉm cười, mặc dù không biết Thiên Độc Yêu Long muốn đột phá bát giai thì có liên quan gì tới Lục Tâm Đồng, nhưng nhất định là có liên quan tới tiên thiên độc thể của Lục Tâm Đồng rồi.
Tiểu Long, có phải đệ đã biết rõ thân thế của mình rồi không?Lục Thiếu Du quay đầu sang hỏi Tiểu Long, từ lúc còn ở trong Vụ Tinh Hải thì Lục Thiếu Du đã nhìn ra sau khi Tiểu Long đột phá lần nữa thì hẳn là trong đầu đã lấy được một ít tin tức, biết được một chút về thân thế của mình.
Vâng, lần này nghe được lời nhắn của mẫu thân để lại cho đệ, bảo đệ nhất định không được đi tìm nàng, còn bảo đệ phải trốn đi.
Hai mắt của Tiểu Long lại trở nên ướt át.
Nhìn thấy bộ dạng thế này của Tiểu Long, Lục Thiếu Du cũng cảm thấy vô cùng đau lòng, vỗ cái đầu nhỏ của hắn, nói: Tiểu Long, đệ có biết mẫu thân của đệ ở đâu hay không, còn có phụ thân của đệ nữa? Mẫu thân không nói rõ cho đệ biết, bất quá những thứ biết được ở Vụ Tinh Hải cũng giúp đệ biết được đại khái thân phận của mình.
Ánh mắt của Tiểu Long loé sáng, ngóc đâu nhỏ lên nói.
Thân phận của đệ là gì?Lục Thiếu Du lập tức hỏi, thân phận của Tiểu Long cũng là một bí ẩn mà Lục Thiếu Du luôn tìm kiếm.
Cha mẹ của tiểu bất điểm này hẳn là tộc Yêu hoàng và tộc Linh hoàng, bất quá không biết là tộc nào, Tiểu Long là hỗn huyết, cũng giống như ta, chỉ là hơi khác mà thôi.
Thiên Độc Yêu Long lập tức nói, sau đó cười hắc hắc, hỗn huyết là nói cho dễ nghe một chút thôi, trong lòng của hắn biết rõ, người thường đều gọi đó là lai tạp.
Con trùng lớn, hừ!Tiểu Long trừng mắt nhìn Thiên Độc Yêu Long một cái rồi lập tức quay đầu nói với Lục Thiếu Du: Con đại trùng tử này nói không sai, mẫu thân của đệ hẳn là Linh hoàng nhất tộc, phụ thân của đệ là Yêu hoàng nhất tộc.
Linh hoàng tộc và Yêu hoàng tộc?Lục Thiếu Du sững sờ, chẳng trách Tiểu Long rõ ràng là Linh thú nhưng vẫn có Yêu hoàng chi khí, ngay cả Thiên Độc Yêu Long cũng đã nhìn ra trên người của Tiểu Long có Linh hoàng chi khí.
Tiểu Long, phụ thân và mẫu thân của ngươi là người của hai tộc?Ánh mắt của Bạch Linh lúc này cũng loé lên, hỏi Tiểu Long.
Phụ thân của ta hẳn là Huyền Vũ Hoàng Tộc, còn mẫu thân của ta, hiện tại ta cũng khó mà xác định được.
Tiểu Long chớp mắt, nói.
Tiểu bất điểm, trên người của ngươi có khí tức hao hao như của ta, nhưng huyết mạch của ngươi mạnh hơn ta nhiều, cho nên mẫu thân của ngươi hẳn là Thanh Long Hoàng Tộc.
Thiên Độc Yêu Long nghiêm mặt nói với Tiểu Long.
Chắc là vậy, ta cũng cảm giác được khí tức của ta hẳn là Thanh Long Hoàng Tộc, cho nên mẫu thân hẳn là Thanh Long Hoàng Tộc.
Tiểu Long nói.
Thiên Độc Yêu Long, Thanh Long Hoàng Tộc là Linh hoàng tộc, ngươi là yêu thú, ngươi có quan hệ gì với Thanh Long Hoàng Tộc?Bạch Linh mang theo nghi hoặc hỏi Thiên Độc Yêu Long.
Cái này….
Thiên Độc Yêu Long có vẻ hơi lung túng ngại ngùng, râu rồng bay bay, lập tức nói: Cha của ta vốn cũng là một thành viên chính thức của Thanh Long Hoàng Tộc, chính là mẫu thân của ta chỉ là một con Giao, lại là yêu thú, không biết tại sao, ta sinh ra đã là yêu thú rồi.
Chẳng trách ngươi lại muốn đi vào Vụ Tinh Hải, hoá ra là vì không sống nổi ở Linh hoàng nhai, trong Linh hoàng nhất tộc, mặc dù có một chút yêu thú, nhưng địa vị đều rất thấp, chỉ có thể làm nô bộc của Linh thú khác trong Linh hoàng tộc mà thôi.
Bạch Linh nói.
Hừ, ta cũng không thèm cái Linh hoàng nhai đó, rời khỏi Linh hoàng nhai ta mới có thể đột phá thất giai đây này.
Thiên Độc Yêu Long nói vậy nhưng dường như vẫn mang theo oán khí.
Vậy rốt cuộc Yêu hoàng tộc và Linh hoàng tộc đó ở đâu vậy?Lục Thiếu Du càng nghe càng mơ hồ, không ngờ Thiên Độc Yêu Long, Bạch Linh, ngay cả Tiểu Long cũng đã biết mà mình lại hoàn toàn không biết chút nào.
Lão đại, Yêu hoàng tộc hiện tại có hai tộc lớn, theo thứ tự là Bạch Hổ hoàng tộc, Huyền Vũ Hoàng Tộc, Linh hoàng tộc cũng có hai tộc lớn, theo thứ tự là Thanh Long Hoàng Tộc và Chu Tước hoàng tộc.
Tiểu Long nói với Lục Thiếu Du.
Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ.
Lục Thiếu Du lập tức sững sờ, kiếp trước hắn biết rất rõ về tám chữ này, không ngờ tới dị giới này thì những thứ ấy lại tồn tại thật.
Bốn hoàng tộc Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ này phân biệt khống chế hai nơi là Tổ Yêu lâm và Linh hoàng nhai, nơi đó là đất của yêu tộc và Linh tộc, số lượng yêu thú và Linh thú ở hai nơi đó cũng phải tới vài ức vạn, không hề thua kém nhân loại chút nào, tất cả yêu thú, Linh thú đều phải nghe bốn tộc này hiệu lệnh.
Thiên Độc Yêu Long nói.
Mạnh tới như vậy sao.
Lục Thiếu Du lập tức cảm thấy kinh ngạc, trên Thiên Linh lục của sư phụ chỉ giới thiệu vài chủng loại và đặc tính của yêu thú mà thôi, không hề nói gì về tứ đại tộc đàn này, nghe Thiên Độc Yêu Long nói đến việc có hàng ức vạn yêu thú và Linh thú, thực lực của bốn hoàng tộc Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước, Huyền Vũ tuyệt đối khủng bố tới cực điểm.
Tiểu Long, tại sao mẫu thân của đệ lại bảo đệ đi trốn, không cho đệ đi tìm nàng?Lục Thiếu Du hỏi, dựa theo thân thế của Tiểu Long mà nói thì địa vị này nhất định là rất lớn, nhưng lúc xưa khi mình gặp được Tiểu Long thì đúng thật là có Linh thú đang đuổi giết nó.
Cái này, hiện tại đệ cũng không biết rõ lắm.
Tiểu Long lắc đầu nói nhỏ.
Có lẽ ta biết một chút.
Thiên Độc Yêu Long nói: Yêu hoàng tộc và Linh hoàng tộc luôn bất hoà với nhau, hai tộc hình như là có thâm cừu đại hận vậy, cứ qua một thời gian ngắn thì sẽ khai chiến một lần.
Trong bốn tộc này, tất cả yêu thú của Yêu hoàng tộc với Linh thú của Linh hoàng tộc đêu tự mình hôn phối, nhưng không thể chọn người ngoài tộc được, chính là vì muốn bảo trì huyết mạch thuần khiết.
Cha mẹ của ta sau khi bị phát hiện đã tới với nhau thì liền bị xử phạt, còn ta thì bị biến thành nô bộc rồi sống ở Linh hoàng nhai, sau đó mới chạy trốn với Vụ Tinh Hải, không muốn quay trở về nữa.
Thiên Độc Yêu Long dừng lại một chút, sau đó đưa mắt nhìn qua mọi người rồi nói tiếp: Cha mẹ của tiểu bất điểm theo thứ tự là Thanh Long Hoàng Tộc và Huyền Vũ Hoàng Tộc, cộng thêm Yêu hoàng tộc và Linh hoàng vốn thuỷ hoả bất dung, sau khi kết hợp thì sợ là sẽ bị xử phạt còn nặng hơn nữa, nếu như bây giờ Thanh Long Hoàng Tộc hay Huyền Vũ Hoàng Tộc mà biết tới sự tồn tại của tiểu bất điểm thì sẽ tới giết nó mất.
Hoá ra là vậy.
Lục Thiếu Du xem như đã hiểu một chút.
Vậy cha mẹ của ta có xảy ra chuyện gì không, bọn họ có gặp phải nguy hiểm gì không?Lúc này Tiểu Long nghe Thiên Độc Yêu Long nói vậy thì việc đầu tiên mà nó nghĩ tới chính là an nguy của cha mẹ, sốt ruột quẩy lên hỏi Thiên Độc Yêu Long.
Ta cũng không biết, đối với chuyện của hai tộc này ta cũng không rõ lắm, ta cũng không có tiếp xúc quá nhiều, bất quá từ Yêu hoàng chi khí và Linh hoàng chi khí trên người ngươi mà ra thì huyết mạch của cha mẹ ngươi trong tộc nhất định là rất cao, có thể xem như là hạch tâm hoàng tộc, bản thể chủ yếu của tiểu bất điểm ngươi là Linh thú, chứng minh huyết mạch của mẹ ngươi cao hơn phụ thân của ngươi rất nhiều, có địa vị không hề thấp trong Thanh Long Hoàng Tộc, theo như ta thấy thì sẽ không gặp nguy hiểm quá lớn, nhưng bị xử phạt thì tuyệt đối là sẽ có.
Thiên Độc Yêu Long nói.
Ta muốn đi tìm phụ thân và mẫu thân.
Đôi mắt của Tiểu Long liền ươn ướt.
Tiểu bất điểm, thực lực của ngươi hiện tại vẫn còn quá thấp, bất kể là tới Tổ Yêu lâm hay Linh Hoàng nhai đều sẽ gặp nguy hiểm, ngươi có muốn đi cũng vô dụng mà thôi.
Thiên Độc Yêu Long nhìn Tiểu Long rồi nói.
Ta mặc kệ, ta nhất định phải đi.
Tiểu Long nói với vẻ kiên quyết.
Tiểu bất điểm à, thực lực của ngươi căn bản có đi thì cũng vô dụng mà thôi, bất kể là Thanh Long Hoàng Tộc hay là Huyền Vũ Hoàng Tộc cũng sẽ không tha thứ cho sự tồn tại của ngươi, nếu như ngươi muốn đi, trừ phi là thực lực của ngươi đã cao tới mức không ai làm gì được ngươi mới được.
Thiên Độc Yêu Long nói.
Lục Thiếu Du vẫn đang trầm tư, hoá ra thân phận của Tiểu Long chính là như vậy, chẳng trách Nam thúc một mực không chịu nói ra thân phận của Tiểu Long, cũng chẳng trách lúc trước Tiểu Long lại bị Linh thú đuổi giết, xem ra, tình cảnh của Tiểu Long đúng là có chút nguy hiểm.
Ta không sợ, ta muốn đi tìm phụ thân và mẫu thân của ta.
Đôi mắt của Tiểu Long ửng đỏ lên, bộ dạng uỷ khuất như trẻ con, làm cho người ta nhìn thấy mà thấy trong lòng cũng chua xót theo.
Tiểu bất điểm ngươi không giống như ta, cha mẹ ta mặc dù là long giao, nhưng đều ở cùng một tộc, cho nên ta trở về, cùng lắm thì chính là trở thành nô bộc mà thôi, mà thực lực thất giai của ta hiện tại, sẽ thoát khỏi thân phận nô bộc, cùng lắm là trở về sẽ chẳng có địa vị gì mà thôi.
Còn ngươi thì lại có liên hệ tới mặt mũi của hai tộc Yêu hoàng tộc và Linh hoàng tộc và những chuyện khác nữa, ngươi trở về sẽ chỉ lành ít dữ nhiều mà thôi, huyết mạch của ngươi rất cao, thực lực sớm muộn gì cũng sẽ trở nên rất cường đại, chờ tới lúc thực lực của ngươi trở nên cường đại thì lại trở về cũng không muộn.
Thiên Độc Yêu Long nói, nhìn về phía Tiểu Long, trong ánh mắt mang theo sự quan tâm của trưởng bối dành cho vãn bối, dù huyết mạch của hai người không hoàn toàn giống nhau, nhưng cũng có chút liên hệ, đều có huyết mạch của Thanh Long Hoàng Tộc, thân phận của cả hai lại khá là giống nhau nữa.
Tiểu Long, Thiên Độc Yêu Long nói đúng lắm, ngươi vẫn chưa thể trở về được đâu, cho ta một chút thời gian, sau này ta sẽ trở về cùng ngươi, cho dù là Thanh Long Hoàng Tộc cũng chẳng có gì, đến lúc đó ta cũng chẳng sợ hắn.
Bạch Linh nhìn Tiểu Long rồi nói.
Lão đại, đệ nên làm gì bây giờ đây?Tiểu Long quay đầu lại hỏi Lục Thiếu Du, trong mắt chỉ toàn vẻ uỷ khuất không thôi.
Ta biết rõ đệ rất nhớ cha mẹ, bất quá bây giờ đệ thật sự không thể trở về được, tới lúc thích hợp, lão đại sẽ trở về cùng đệ, bây giờ đệ phải cố gắng tu luyện, chờ thực lực của đệ mạnh hơn thì lại trở về cũng không muộn mà.
Lục Thiếu Du vỗ nhẹ cái đầu nhỏ của Tiểu Long rồi nói.
Vâng.
Tiểu Long gật đầu.
Hô!Lục Thiếu Du hít sâu vào một hơi, thân phận địa vị của Tiểu Long quá lớn, cho nên nó cũng mang tới phiền toái rất lớn, Thanh Long Hoàng Tộc và Huyền Vũ Hoàng Tộc, thực lực của mấy loại tộc đàn như thế này, sợ là không có mấy cỗ thế lực dám chống lại.
Thiên Sí Tuyết Sư vội vàng vỗ cánh bay về, xuyên qua từng dãy núi bên trong sơn mạch Vụ Hải, tốc độ tuy bị ảnh hưởng đôi chút những vẫn vô cùng nhanh.
Sương mù bao phủ, bên trong lâm hải, đại thụ che trời vây kín, có bốn đạo thân ảnh đứng ở trong rừng, chính là đám người thiếu tông chủ Tùng Bách Đào và ba trưởng lão của Thiên Quỷ tông ngày đó.
Thiếu tông chủ, ta thấy tiểu tử kia hình như đang đi cùng với người của Linh Thiên Môn, vừa rồi người của Linh Thiên Môn vừa rời đi, nhưng không thấy tên tiểu tử kia đâu, hẳn là không có ý giữ lại, để hắn đi một mình.
Trong bốn người, tên Linh Suất tứ trọng kia nói với Tùng Bách Đào.
Hừ, tên tiểu tử kia dám động tới Thiên Quỷ tông ta, ta nhất định sẽ không tha cho hắn.
Ánh mắt của Tùng Bách Đào âm lệ nhìn về phía trước, ở bên trong Vụ Tinh Hải, Hồn Linh quả cũng bị thanh niên mặc áo xanh cướp đi, thù này đương nhiên là phải trả rồi.
Thiếu tông chủ, sau này chúng ta nhất định sẽ tìm được tiểu tử kia, lần này thiếu tông chủ ngươi vào đại điện Vụ Tinh gặp được cơ duyên, vẫn là nên trở về tông trước đi đã, tránh cho tông chủ lo lắng, nếu như tông chủ biết được thì nhất định sẽ vô cùng cao hứng.
Một vị trưởng lão ngũ trọng Vũ Suất có thân hình hơi mập nói.
Mau sai đệ tử trong tông đi dò la thân phận của tên tiểu tử kia, chúng ta về trước đi.
Ánh mắt của Tùng Bách Đào trầm xuống.
Vâng.
Ba người thấp giọng đáp, sau đó bốn người liền biến mất trong rừng.
Núi non trùng điệp, từng tảng quái thạch kỳ lạ thay nhau chồng chất trên đỉnh núi cao, bên trong dãy núi bao la, trên một ngọn núi khổng lồ bị sương mù dày đặc che đậy, trước ngọn núi, chính là một mảnh bao la khôn cùng, sương trắng phía trước dày đặc lại mờ ảo như có như không lơ lửng giữa trời, như thể đây là nơi tận cùng của thế giới.
Trong màn sương trắng dày đặc này, tựa như một thế giới do màn sương trời tạo thành, khiến cho người ta cảm thấy cực kỳ rung động.
Tông chủ, vừa rồi người của Thanh Phong môn vội vàng rời khỏi, xem ra là đã biết tới chuyện cấm chế rồi, phỏng chừng không bao lâu nữa sẽ có trò hay xảy ra.
Trên ngọn núi, một người cất tiếng, người này chính là trưởng lão Hà Dược Đông của Hoá Vũ tông, đứng trước hắn là một người mặc áo bào trắng, là một vị đại hán trung niên mang theo sát khí, chính là Công Tôn Hoá Nhai.
Chuyện này, phân phó cho người trong môn không được nhúng tay vào, lần này, ta muốn nhìn xem kẻ đứng sau lưng Phi Linh Môn rốt cuộc là ai, phải lôi hắn ra ánh sáng.
Ánh mắt của Công Tôn Hoá Nhai nhìn về phía màn sương trắng bao la trước mặt, nói: Người của Hắc sát giáo, Linh Thiên Môn, Lan Lăng sơn trang đã đi chưa? Người của ba sơn môn đều đi cả rồi.
Hà Dược Đông nói.
Lần này đại điện Vụ Tinh đúng là có chút quỷ dị, không ngờ chỉ có sáu người đi vào, đây rốt cuộc là tại sao chứ?Vết đao trên mặt Công Tôn Hoá Nhai run lên, trong mắt có chút nghi hoặc.
Dựa theo những lần trước mà nói thì mỗi lần mở ra, hẳn là có mười người có thể đi vào, lần này có lẽ chỉ là ngoài ý muốn mà thôi, dù sao đệ tử Hoá Vũ tông của chúng ta lần này cũng chiếm được một phần cơ duyên, xem như không thiệt thòi.
Hà Dược Đông nói.
Phần cơ duyên này mặc dù không tệ, bất quá ta sợ là đại cơ duyên thật sự sẽ bị người ta lấy được, lúc này chỉ có sáu người tiến vào, chỉ mong đại điện Vụ Tinh thật sự sẽ không xảy ra chuyện gì.
Công Tôn Hoá Nhai nói.
Trên lưng của Thiên Sí Tuyết Sư, mặc dù Thiên Sí Tuyết Sư đã đột phá tới ngũ giai, nhưng muốn về tới Phi Linh Môn thì cũng tốn khoảng thời gian không ngắn.
Tên gia hoả này rốt cuộc là Linh Suất hay là Vũ Suất?Trên lưng của Thiên Sí Tuyết Sư, Thiên Độc Yêu Long trừng to mắt ra nhìn, râu rồng run run, trợn mắt hoá mồm nhìn Lục Thiếu Du.
Lúc này chỉ thấy Lục Thiếu Du đang kết xuất thủ ấn trong tay, một đoàn Linh hoả đang bao vây lấy một cái trữ vật giới chỉ và đốt cháy cấm chế bên trên đó, xung quanh Linh hoả, không gian gợn sóng bắt đầu nhộn nhạo mở ra, nhiệt độ của nó thậm chí khiến cho không gian gợn sóng chung quanh cũng bị nhuộm thành một màu đỏ rực.
Độc long ca ca, ca ca của ta là Linh Vũ song tu, còn là Vũ giả toàn hệ, ngươi cũng không được tiết lộ ra ngoài đó, nếu ngươi dám nói ra ngoài thì ta sẽ không cho ngươi tinh huyết nữa.
Lục Tâm Đồng chớp mắt to nhìn Thiên Độc Yêu Long nói.
Cái gì, Linh Vũ song tu, còn là Vũ giả toàn hệ, trong nhân loại kia nào thì có loại người này vậy hả?Thiên Độc Yêu Long thiếu chút nữ là kinh ngạc tới té ngửa, lại càng thêm cứng họng đối với Lục Thiếu Du, tuy hắn là yêu thú, nhưng đối với chuyện Vũ giả và Linh giả ở nhân loại thì hắn cũng chả lạ lẫm gì.
Ngươi đúng là quái vật.
Thiên Độc Yêu Long đảo mắt, tay vuốt râu rồng, chỉ có thể chấp nhận sự thật này.
Trong lúc trầm thần tĩnh khí, tâm thần của Lục Thiếu Du phóng lên trên trữ vật giới chỉ này, cái trữ vật giới chỉ này là hắn đoạt được trên người của Lăng Thanh ở bên trong sơn mạch Vụ Đô, vẫn không cách nào mở được cái giới chỉ này ra, lần này đột phá tới Linh Suất, Lục Thiếu Du lại thử thêm lần nữa.
Linh hồn lực khống chế Linh hoả thẩm thấu vào bên trong trữ vật giới chỉ, đối với chuyện này, Lục Thiếu Du không dám chủ quan chút nào, chỉ cần sơ sẩy một cái là sẽ xúc động cấm chế này phản kích, rất có thể sẽ khiến cho trữ vật giới chỉ trực tiếp bị phá huỷ.
Lấy Linh hồn lực của Lục Thiếu Du lúc này, đúng là có thể khống chế Linh hoả một cách thuần thục, có kinh nghiệm giải trừ cấm chế trên trữ vật giới chỉ mấy lần trước, nên lúc này Lục Thiếu Du tiến hành vô cùng thuận lợi.
Đột phá tới tu vi Linh Suất, vô luận là ở Linh hồn lực hay Linh lực, Lục Thiếu Du đều cảm giác không phải lúc ở tu vi Linh tướng có thể so sánh được, Linh lực mênh mông tựa như trường giang vậy, so với tu vi Linh tướng thì khổng lồ hơn rất nhiều.
Thời gian chậm rãi trôi qua, Lục Thiếu Du thi thoảng sẽ lộ ra vẻ khó chịu, thủ ấn thi thoảng cũng sẽ biến hoá, có vẻ như đã gặp không ít khó khăn, thẳng đến mấy canh giờ sau, Lục Thiếu Du mới mỉm cười.
Két….
Như thế mãi tới mấy canh giờ sau, cái giới chỉ bị Linh hoả bao vây trong tay Lục Thiếu Du truyền tới một đạo thanh âm ken két rất khẽ.
Xuy!Thủ ấn của Lục Thiếu Du vừa thu lại, hít sâu vào một hơi, trên mặt lộ ra nụ cười thoả mãn, cái trữ vật giới chỉ vẫn luôn không thể mở ra được này rốt cuộc cũng mở được rồi.
Nắm cái trữ vật giới chỉ trong tay, Lục Thiếu Du lập tức dùng tâm thần thăm dò, không biết bên trong cái trữ vật giới chỉ này có gì mà lại bị hạ cấm chế như vậy.
Tâm thần xâm nhập vào bên trong không gian của trữ vật giới chỉ, thứ đầu tiên Lục Thiếu Du tìm được chinh là vài bộ y phục, đều là vật của nữ tử, trong đó còn có vài cái tiết y và tiết khố của nữ tử, điều này khiến cho Lục Thiếu Du hơi buồn bực, phỏng chừng đây đều là đồ của Lăng Thanh.
Sau đó Lục Thiếu Du lại tìm được hơn mười bộ vũ kỹ, trong đó có ba bộ vũ kỹ, xem từ năng lượng thuộc tính toả ra thì đều là vũ kỹ huyền cấp sơ giai, còn lại đều là vũ kỹ tu vi hoàng giai, cuối cùng còn có không ít kim tệ Linh tinh.
Cuối cùng bên trong cái trữ vật giới chỉ nay cũng chỉ còn lại một khối lệnh bài cùng một khối ngọc bài mà Lục Thiếu Du cảm thấy cực kỳ bình thường.
Xuy!Lục Thiếu Du cầm lệnh bài kia và ngọc bài trong tay, cẩn thận cảm nhận hai vật này, trên lệnh bài có từng tia năng lượng ngập tràn, phỏng chừng là một khối lệnh bài đơn thuần mà thôi, Lục Thiếu Du đoán đây có lẽ chính là lệnh bài trong Linh Vũ giới, thân phận ngũ hệ Vũ giả của Lăng Thanh, ở trong Linh Vũ giới, phỏng chừng là có địa vị không hề thấp.
Còn khối ngọc bội kia, bên trên có khắc đồ án tinh mỹ, chất lượng ngọc bài cũng thuộc hàng thượng thừa, trong suốt long lanh mang theo vẻ sáng bóng của phỉ thuý, có vẻ như giá trị rất xa xỉ.
Sau khi Lục Thiếu Du xem xét cẩn thận xong thì không thấy ngọc bài này có điểm nào bất phàm cả.
Lục Thiếu Du cảm thấy kinh ngạc, tốn không ít thời gian để mở cái không gian giới chỉ này, ngoại trừ ba bộ vũ kỹ huyền cấp sơ giai là có giá trị ra, những vật khác đối với mình mà nói thì không có tác dụng gì cả.
Thu cái trữ vật giới chỉ này vào, Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn xung quanh, phỏng chừng còn lâu mới trở về Phi Linh Môn được, mặc dù rất lo lắng cho Phi Linh Môn nhưng dù sao cũng còn yên tâm chút đỉnh là ở Phi Linh Môn vẫn còn có Quỷ Tiên tử toạ trấn, lùi một vạn bước mà nói thì Nam thúc vẫn còn ở Phi Linh Môn.
Sau khi yên tâm hơn một chút, Lục Thiếu Du bắt đầu ngồi kết thủ ấn, sau đó bắt đầu lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính, trên việc tu luyện, vừa mới đột phá tu vi Linh Suất và Vũ Suất, Lục Thiếu Du cũng không bắt đầu vội vàng thôn phệ để đột phá.
Từ Linh tướng Vũ tướng đột phá tới Linh Suất Vũ Suất, đây là một đại quan, khí tức ba động vẫn còn chưa hoàn toàn ổn định, vẫn là nên ổn định nó lại hẳn rồi hãy thôn phệ để đột phá tiếp, sẽ có lợi hơn nhiều cho việc tu luyện về sau.
Đối với lần đầu đột phá này, trong lòng của Lục Thiếu Du cũng biết rõ, lúc mình đột phá Vũ Suất bên trong hồ nước năng lượng, động tĩnh gây ra lớn hơn nhiều so với Vũ tướng bình thường khi đột phá tới Vũ Suất, năng lượng mà mình thu hoạch được cũng lớn hơn rất nhiều, đây là căn cơ, căn cơ càng kiên cố thì lực lượng mà cơ thể hắn có thể thừa nhận được lại càng lớn, con đường tu luyện trong tương lai của mình lại càng dài hơn.
Lục Thiếu Du cũng cảm thấy con đường tu luyện của mình vẫn nên đi từng bước cho thật vững chắc, từ nay về sau khi tu luyện nhất định đều phải như vậy mới được.
Sau một lát, Lục Thiếu Du cũng đắm chìm trong việc lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính, đối với việc lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính, hiện tại Lục Thiếu Du vẫn còn hơi mơ hồ, đang ở tình trạng nửa hiểu nửa không, mà kiểu lĩnh ngộ cũng khiến cho Lục Thiếu Du cảm thấy cực kỳ mê muội, giống như lúc trước chơi mê cung và cửu liên hoàn vậy, một khi đã rơi vào thì sẽ muốn mở được nó ra.
Bất quá việc lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính này khó hơn ngàn vạn lần so với cái kia, trong một mớ năng lượng thuộc tính dày đặc, Lục Thiếu Du ngao du bên trong, dường như cảm nhận được cái gì đó, nhưng vẫn không thể nhìn tới được nó.
Trên lưng của Thiên Sí Tuyết Sư, Tiểu Long, Bạch Linh, Lục Tâm Đồng và Thiên Độc Yêu Long đều đang tu luyện, trên người Thiên Độc Yêu Long vẫn còn mang thương thế, lúc này cũng đang trong trạng thái chữa thương.
Lúc này là cuối năm, không ít nơi đang giăng đèn kết hoa, khắp nơi cảnh tượng vô cùng náo nhiệt.
Xem tiếp...Linh vũ thiên hà
truyện tranh Linh vũ thiên hà
truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà truyện chữ
đọc truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License