Linh vũ thiên hà
Chapter
0074
́ng cửu trọng.
Phanh Phanh.
Tiếp theo, không gian như nứt ra, từng tiếng nổ giống như tiếng sấm sét vang lên.
Không gian chung quanh trực tiếp bị xé mở, từng khối băng nhỏ bị vỡ, hỏa diễm tràn ngập, khí tức nóng bỏng và hàn khí tràn ngập không gian.
Dưới lực lượng cuồng bạo, không gian dao động mạnh mẽ, kình khí tàn sát bữa bãi, dư âm năng lượng khuếch tán ra bốn phía chung quanh.
Phanh Phanh Phanh.
Lực lượng cường hãn như vậy ảnh hưởng, mặt đất chung quanh ngọn núi bị san bằng, đất đá đổ nát, đá vụn bay tứ tung giống như sơn băng địa liệt.
Khục khục.
Dưới kình khí đáng sợ này, trưởng lão họ Đoạn kia đột nhiên bị đẩy lùi về phía sau, sắc mặt tái nhơt, miệng phun ra một ngụm máu, ánh mắt vô cùng kinh ngạc nhìn về phía trước.
Vũ kỹ Huyền cấp.
Sau khi lùi lại hơn mười bước, lúc này ánh mắt trưởng lão họ Đoạn trầm xuống, thanh thế công kích vừa rồi không phải vũ kỹ bình thường có thể có, ít nhất cũng phải đạt tới Huyền cấp sơ giai mới làm được.
Khục khục.
Lúc này Lục Thiếu Du cũng lảo đảo lùi về phía sau mấy bước, quanh thân không biết từ khi nào đã bố trí Thanh Linh Khải Giáp, chống lại Linh Tướng cửu trọng thế nhưng huyết khí trong cơ thể hắn cũng chỉ nhộn nhạo, không có trở ngại quá lớn.
Lục Thiếu Du dám một mình đuổi theo đương nhiên cũng có nắm chắc.
Linh Tướng cửu trọng vậy thì thực lực cũng tương đương với Vũ Tướng cửu trọng.
Lúc này bằng vào thực lực Vũ Tướng thất trọng của hắn, lại thêm đan điền khổng lồ, còn có Thanh Linh Khải Giáp, vũ kỹ Huyền cấp, Lục Thiếu Du cũng không quá đặt trưởng lão họ Đoạn này vào trong lòng.
Điều duy nhất hắn lo lắng chính là linh hồn công kích.
Sưu Sưu.
Chuyện Lục Thiếu Du lo lắng đã xảy ra, trưởng lão họ Đoạn kia không có bất cứ một chút do dự nào lập tức thi triển linh hồn công kích.
Trong chốc lát, thủ ấn trong tay trưởng lão họ Đoạn mạnh mẽ biết hóa, quanh thân xuất hiện một cỗ năng lượng kinh khủng khiến cho tim đập nhanh.
Bị năng lượng kinh khủng này công kích, Lục Thiếu Du cảm thấy trong đầu vô cùng khó chịu, một cỗ lực lượng áp chế vô hình đang đè nén linh hồn của hắn.
Trong mi tâm trưởng lão họ Đoạn kia đột nhiên có một đạo bạch quang bắn ra, tốc độ giống như thiểm điện, vô cùng nhanh chóng khiến cho người ta khó có thể tưởng tượng được.
Đạo bạch quang này xuất hiện khiến cho toàn bộ không gian đột nhiên bị đình trệ, bạch quang chói mắt này bắn tới trước người Lục Thiếu Du.
Lão đại, để đệ đối phó với hắn.
Ngay khi đạo bạch quang chói mắt kia tới vị trí cách Lục Thiếu Du mười thước thì trong lòng Lục Thiếu Du có một đạo quang mang màu vàng trong nháy mắt bắn ra.
Ngao.
Một tiếng rít gào lớn đột nhiên vang lên.
Đồng thời thân ảnh Tiểu Long xuất hiện, trên đầu nó, con mắt thứ ba hiện lên, một cỗ kim quang trong mắt bắn ra.
Đạo bạch quang kia đột nhiên dừng lại, dường như trong kim quang này có một cỗ uy nghiêm không thể xâm phạm.
Đạo bạch quang chói mắt vô hình bị đạo kim quang này ngăn cản không cho tiến tới phía trước.
Tiếp theo, một màn vô cùng quỷ dị xuất hiện, đạo bạch quang chói mắt chừng trăm thước kia bị Tiểu Long thôn phệ vào bên trong con mắt thứ ba.
Đồng thời thân thể Tiểu Long nhanh chóng bành trướng.
Trong con mắt thứ ba kim quang quanh quẩn hóa thành một đạo lưu quang màu vàng trực tiếp công kích trưởng lão họ Đoạn.
Sưu.
Lưu quang bắn về phía trước mang theo cỗ khí tức đáng sợ nhanh chóng khuếch tán.
Khí tức này khiến tim người ta đập nhanh, phảng phất như ngay cả linh hồn cũng kinh hãi xuất hiện.
Khiến sắc mặt trưởng lão họ Đoạn kia đại biến.
Tốc độ của lưu quang này thực sự quá nhanh, khi đạo lưu quang bắn tới trước người trưởng lão họ Đoạn, vị trưởng lão này căn bản chưa kịp thối lui thì một cỗ lực lượng vô hình bao phủ chung quanh khiến cho hắn không thể nhúc nhích.
Bị lưu quang bao phủ làm cho ánh mắt hắn cũng dại ra.
Trong đầu hắn lúc này chỉ có hắn mới biết được, một cỗ lực lượng kinh khủng đang đè ép linh hồn hắn, không ngừng phá hủy linh hồn lực của hắn, mà lúc này linh hồn lực của hắn đang nhanh chóng bại trận.
Tới lúc này Lục Thiếu Du đã sớm hồi phục tinh thần lại.
Vừa rồi cũng không phải hắn không có biện pháp đối phó.
Chỉ là Tiểu Long đã muốn động thủ thì hắn cũng không phải xuất thủ nữa.
Lục Thiếu Du cũng muốn biết thực lực Tiểu Long đã tới bước nào rồi.
Đặc biệt là từ đạo công kích bằng kim quang trong con mắt thứ ba của Tiểu Long, Lục Thiếu Du đã nhìn ra được vài thứ, dường như đây là công kích thiên phú của Tiểu Long, uy lực vô cùng cường hãn.
Trong đầu trưởng lão họ Đoạn lúc này vô cùng nặng nề.
Hắn tuy rằng là Linh Tướng cửu trọng, lúc này linh hồn lực của hắn căn bản không thể chống lại sự xâm nhập của lưu quang kia, một cỗ lưu quang này quá mức quỷ dị, áp chế khiến cho hắn không thể nhúc nhích rồi nhanh chóng đánh tới hồn đan của hắn.
Trên hồn đan lúc này nhanh chóng xoay tròn, một cỗ lực lượng nhanh chóng khuếch tán ra bên ngoài, ngăn cản thế như chẻ tre của đạo lưu quang kia.
Nhìn thấy trưởng lão họ Đoạn dại ra, Lục Thiếu Du khẽ cau mày, ánh mắt nhíu lại.
Vòng xoáy dưới chân chợt lóe, thân ảnh biến mất tại chỗ.
Khi thân ảnh Lục Thiếu Du như quỷ mị xuất hiện thì đã tới trước người vị trưởng lão họ Đoạn đang dại ra kia.
Thủ ấn trong tay được kết, một cỗ linh lực trong nháy mắt tụ tập, năng lượng kinh khủng khiến cho không gian gấp khúc xuất hiện.
Trong sát na trong tay Lục Thiếu Du có một đạo quang mang màu đỏ được ngưng tụ, không gian lắc lư, tiếng gió rít gào vang lên không ngưng.
Đao Hồn Quang Nhận.
Quang mang trong tay Lục Thiếu Du nhanh chóng được đánh về phía trước, như một đường vong cung hoa mỹ tạo thành từng đạo tàn ảnh, lại giống như trăng tàn cắt ngang qua hư không trực tiếp khiến cho không gian rung động.
Đao mang mang theo một đám tàn ảnh như lưu tinh trực tiếp chém vào trong mi tâm vị trưởng lão họ Đoạn.
Lúc này hai mắt vị trưởng lão họ Đoạn vẫn còn dại ra, hoàn toàn mặc kệ công kích của Lục Thiếu Du.
Đạo mang mang theo lực lượng kinh khủng, cùng với khí thế sắc bén cắt ngang không gian rồi trực tiếp biến mất trong mi tâm vị trưởng lão họ Đoạn.
Hồn đan trong đầu vị trưởng lão họ Đoạn kia vô pháp ngăn cản lưu quang trong đầu.
Đột nhiên lúc này có một đạo quang mang đỏ rực đột nhiên xuất hiện trong đầu hắn, trực tiếp bổ vào hồn đan.
Phanh Phanh.
Tiếng nổ vang như sấm sét vang lên trong đầu vị trưởng lão họ Đoạn này.
Hồn đan bị nghiền nát, kình khí đáng sợ giống như thủy triều lan tràn ra.
Khiến cho không gian trong đầu hoàn toàn bị phá hủy.
Khục khục.
Bên ngoài, trong miệng trưởng lão họ Đoạn đột nhiên phun ra một ngụm máu, sắc mặt trắng bệch vô cùng đáng sợ.
Ánh mắt hắn kinh hãi nhìn Lục Thiếu Du và Tiểu Long rồi biến mất, thân thể uể oải ngã xuống đất, sinh cơ hoàn toàn bị diệt.
Lão đại, không cần huynh xuất thủ đệ cũng có thể đánh chết hắn rồi.
Thân thể to lớn của Tiểu Long thu nhỏ lại, lập tức đáp xuống vai Lục Thiếu Du.
Chúng ta cần thời gian, tốc chiến tốc thắng, chỉ là.
Đáng tiếc.
́t Đới Đường.
(1)Lục Thiếu Du nhìn vào thi thể trưởng lão họ Đoạn này, quả thực vô cùng đáng tiếc, nếu như có thể để cho hắn thôn phệ vậy thì hiệu quả sẽ vô cùng lớn, quả thực vô cùng đáng tiếc a.
Gỡ xuống chiếc nhẫn trữ vật trên tay Linh Tướng cửu trọng này, thân ảnh Lục Thiếu Du biến mất tại chỗ.
Trên sân rộng, tiếng giết chóc từ bốn phía vang lên.
Thanh âm bạo liệt không dứt bên tai, người vốn trước đó là đồng môn đệ tử thì lúc này cũng hạ thủ không có chút lưu tình nào, có thể đây chính là bản tính của con người.
Ở một chỗ trên sân rộng, dưới một cỗ khí tức cuồng bạo có hai đạo thân ảnh đang bị bảy đạo thân ảnh bao vây.
Trong vòng công kích này, không gian quanh người Lộc Sơn lão nhân lắc lư.
Một đạo công kích trong tay khiến cho không gian trong nháy mắt như đọng lại, cuối cùng nhanh chóng đánh về phía Đới Đường.
Phanh Phanh.
Trước người Đới Đường, một cỗ chân khí phô thiên cái địa bạo phát ra, trong nháy mắt chống lại một quyền của Lộc SƠn lão nhân.
Dưới một quyền này không gian bốn phía không ngừng lắc lư.
Bước tiến của bảy người cũng dừng lại một chút, thế nhưng thủy chung vẫn không thể đột phá được.
Ha ha, tàn trận này quả thực có chút quỷ dị nha.
Lộc Sơn lão nhân khẽ cười nói.
Hai vị cung phụng, tốc chiến tốc thắng đi, chúng ta vẫn còn có chuyện khác cần làm.
Thanh âm của Lục Thiếu Du nhanh chóng vang lên, rồi thân ảnh của Lục Thiếu Du xuất hiện ở trên sân rộng.
Ánh mắt hắn nhìn đám người Đới Đường tạo thành trận pháp cũng có chút kinh ngạc.
Trận pháp này dưới sự phối hợp của bảy người uy lực tăng cường gấp mấy lần, quả thực có chút kỳ diệu.
Quỷ Vũ Tông chung quy cũng không phải thế lực bình thường, thủ đoạn trong tông cũng không ít.
Ha ha, không thành vấn đề, phá trận thôi.
Lộc Sơn lão nhân hét lớn một tiếng, trong nháy mắt thủ ấn được kết, một đạo chưởng ấn mang theo lực lượng khổng lồ, giống như phô thiên cái địa trong nháy mắt đánh về phía Đới Đường.
Dưới lực lượng cường hãn, không gian trong nháy mắt bị đè nén.
Phá cho ta.
Lúc này Thanh Hỏa lão quỷ cũng hét lên một tiếng, vẻ mặt bừng bừng, chân khí bạo phát.
Đồng thời một cỗ năng lượng nóng bỏng khuếch tán ra không trung.
Một đạo quang trụ bằng hỏa diễm chừng vài trăm thước mang theo lực lượng kinh khủng đánh xuống.
Hai cỗ lực lượng này đều vô cùng kinh khủng tức thì đánh vào Thất tinh thất sát trận của bảy người Đới Đường.
Phanh Phanh.
Hai đạo lực lượng công kích đồng thời đánh vào trong trận.
Kình phong kinh khủng giống như phô thiên cái địa bạo phát ra.
Lực lượng kinh khủng này vượt qua sự tưởng tượng của mọi người.
Bước tiến của bảy người trong trận dừng lại, không gian xung quanh vặn vẹo kịch liệt.
Két két.
Không gian bao phủ bảy người xuất hiện hiện tượng rạn nứt.
Đây hoàn toàn là bị Lộc Sơn lão nhân và Thanh Hỏa lão quỷ lấy một phương thức mạnh mẽ mà phá trận, dưới lực lượng tuyệt đối, bất luận một trận pháp nào cũng khó có thể chống đỡ.
Khục khục.
Bảy người hầu như cùng một lúc phun ra một ngụm máu tươi.
Trên sân rộng, lúc này mảnh sân rộng sớn bị kình khí dư ba phá hủy, giống như sơn băng địa liệt.
Trên mặt đất có những cái khe không ngừng kéo dài.
Khắp mặt đất lúc này bỗng nhiên run rẩy.
Chu vi mấy nghìn thước chung quanh quảng trường, và ngay cả những tảng đá phía xa xa đều nổ vang một tiếng rồi biến thành bụi phấn.
Đất đã bay tứ tung, bụi mù tràn ngập thiên địa.
Còn có không ít đệ tử Quỷ Vũ Tông dưới dư ba lực lượng này bị ảnh hưởng tới, trực tiếp bị đánh chết.
Một kích do hai người Lộc Sơn lão nhân và Thanh Hỏa lão quỷ, những người ở đây không có ai có thể chống lại.
Phanh Phanh.
Bảy đạo thân ảnh trực tiếp bị đánh văng về phía sau vài trăm thước, thân thể nặng nề rơi xuống mặt đất, máu tươi chảy ra, vô cùng thê thảm.
Khục khục.
Bảy người này rơi xuống mặt đất lại tiếp tục phun ra một ngụm máu.
May mà còn có chút hơi thở.
Trong nháy mắt Lục Thiếu Du đi tới bên người Linh Tướng lục trọng và Linh Tướng tứ trọng kia.
Cả đám người hấp hối, cũng may mà còn một hơi thở cuối cùng.
Vừa rồi đánh chết một Linh Tướng cửu trọng, Lục Thiếu Du đã rất tiếc nuối cho nên lần này hắn cũng không muốn Lộc Sơn lão nhân và Thanh Hỏa lão quỷ đánh chết hết, hiện tại hắn thiếu nhất đó chính là Linh Tướng để thôn phệ.
Sưu Sưu.
Lục Thiếu Du đánh ra mấy đạo chỉ ấn trên người hai tên Linh Tướng ngay lập tức, chỉ cần hai người tạm thời không chết là hắn có thể thôn phệ.
Khục khục.
Cách Lục Thiếu Du không xa, Đới Đường khẽ nhúc nhích, cố gắng đứng lên.
Đới Đường, ngươi cũng có ngày hôm nay sao?Một thanh âm lạnh lẽo vang lên, thân ảnh Đới Cương Tử xuất hiện trước mặt Đới Đường.
Đới Cương Tử, ngươi muốn gì? Muốn giết ta sao? Cha sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Sắc mặt Đới Đường trắng bệch, ánh mắt nhìn vào Đới Cương Tử rồi nói.
Điều này không cần ngươi lo.
Lão bất tử kia luôn xem thường ta, vậy thì ngay cả hắn ta cũng giết.
Hai người các ngươi đều đáng chết, ta sẽ giết hết các ngươi.
Đới Cương Tử nói.
Đới Cương Tử, tên ngu xuẩn nhà ngươi.
Ta biết ngươi mơ ước chức vị tông chủ từ lâu, ngươi không cần phải làm vậy.
Đới Đường nhìn Đới Cương Tử, trong mắt hiện lên sự thê lương.
Ánh mắt bất đắc dĩ kia lại nhìn sang Lục Thiếu Du cách đó không xa.
Tuy rằng hắn không biết Đới Cương Tử đã xảy ra chuyện gì, thế nhưng tới lúc này hắn mơ hồ có thể cảm giác được việc này tuyệt đối có quan hệ tới Phi Linh môn, hắn lạnh nhạt nói: Lục Thiếu Du tất cả chuyện này có liên quan tới ngươi đúng không? Ta đã quá coi thường ngươi, không ngờ cuối cùng ta lại thua trong tay một tiểu bối.
Ha ha.
Đới Đường, ngại quá, ta không nên nói chuyện của ngươi cho Đới phó tông chủ, thế nhưng điều kiện của Đới phó tông chủ so với ngươi còn cao hơn.
Lục Thiếu Du mỉm cười nhìn Đới Đường, trong lòng lúc này ít nhiều cũng có chút chột dạ.
Đới Đường cũng coi như là bá chủ một phương.
Không ngờ lại thua trong tay đệ đệ mình, chỉ sợ chính hắn cũng không nghĩ tới việc này.
Đới tông chủ, hiện tại là lúc ngươi nên động thủ, giết Đới Đường sau này ngươi chính là tông chủ duy nhất trên Quỷ Vũ Tông, toàn bộ Quỷ Vũ Tông là của ngươi.
Lục Thiếu Du nhìn về phía Đới Cương Tử rồi nói.
Sau này Quỷ Vũ Tông là của ta.
Đới Cương Tử lẩm bẩm nói, ánh mắt mang theo sát ý chậm rãi nhìn vào trên người Đới Đường.
Đới tông chủ, ngươi nghĩ lại mà xem, nếu như không phải vận khí của ngươi tốt thì hiện tại ngươi đã chết.
Những dằn vặt mà ngươi phải chịu, sự áp chế mấy năm nay ngươi phải nhận, hiện tại đã tới lúc báo thù rồi.
Lục Thiếu Du nhàn nhạt châm thêm dầu.
Nghe Lục Thiếu Du nói vậy, sát ý trong mắt Đới Cương Tử càng đậm, chân khí quanh người bùng ra.
Lúc này Đới Đường đã không còn sức phản kháng nữa.
Đới Cương Tử, tên ngu ngốc này, một tên ngu ngốc chân chính a.
Không sợ đối thủ như thần, chỉ sợ huynh đệ ngu như heo.
Phanh.
Lời còn chưa dứt, một chưởng của Đới Cương Tử chụp tới, không gian co rút rồi trong nháy mắt nổ tung.
Đới Đường bị đánh chết ngay lập tức, thân thể mềm oặt nằm ở trên mặt đất.
́t Đới Đường.
(2) Mọi người dừng tay, Đới Đường đã chết, kẻ nào còn phản kháng nữa giết không tha.
Đới Cương Tử lăng không mà đứng ở trên bầu trời, trong tay xách lấy thi thể của Đới Đường.
Phanh Phanh.
Trên ngọn núi, đám người của Đới Đường nhìn nhau lập tức ngừng cuộc chiến và hạ binh khí xuống.
Đới Đường đã chết, cho dù bọn họ chiếm được thế thượng phong, và cho dù liều mạng hơn nữa cũng là vô ích.
Đới tông chủ, ở đây giao cho ngươi.
Nhìn thấy cảnh này sắc mặt Lục Thiếu Du hiện lên vẻ vui mừng.
Ánh mắt ý bảo Lộc Sơn lão nhân và Thanh Hỏa lão quỷ, ngay lập tức ba người đi về phía sau hậu sơn.
Phanh Phanh.
Dưới sườn núi, thanh âm bạo liệt vang lên không dứt khiến cho toàn bộ ngọn núi rung động.
Trong hắc mang khắp bầu trời kia, không gian liên tục rung động, giống như tùy thời sẽ nổ tung vậy.
Đông Vô Mệnh, lão phu sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Bên trong hắc vụ, âm thanh già nua rít gào.
Đột nhiên toàn bộ hắc vụ bành trướng, một cỗ lực lượng mạnh mẽ khiến cho không gian vặn vẹo xuất hiện.
Đám khói độc màu đen đậm đặc lúc này đang dãn ra, tỏa ra mùi vị khó ngửi.
Năng lượng ba động kịch liệt khiến cho tim người ta đập nhanh không ngớt, dường như người ở bên trong đang ngưng tụ một đạo công kích mạnh mẽ gì đó.
Cảm nhận được chuyện này, sắc mặt Đông Vô Mệnh trầm xuống.
Hắn đương nhiên có thể biết được những thứ xảy ra trong khói độc của mình.
Đới lão quỷ bên trong đã dùng toàn lực, khói độc của hắn không thể vây khốn Đới lão quỷ được bao lâu nữa.
Phanh Phanh.
Từ phía bên trong khói độc đột nhiên có một tiếng nổ tung vang lên, tức thì khói độc giống như sóng lớn bắn ra chung quanh.
Không gian rung động kịch liệt.
Năng lượng kinh khủng như một cơn lốc bắn ra bốn phía.
Toàn bộ ngọn núi theo đó mà lắc lư, giống như có một cơn địa chấn vừa quét qua vậy.
Sưu.
Khói độc lan tỏa, theo đó có một đạo thân ảnh phóng lên cao.
Quanh thân được bao phủ bởi một vòng quang mang nóng rực.
Vóc người cao gầy, tuổi tác chừng thất tuần.
Nếp nhăn trên mặt khá nhiều.
Sắc mặt người này lúc này cực kỳ xấu xí, hàn ý từ trong đôi mắt bắn ra khiến cho người đối diện với hắn phải cảm thấy lạnh lẽo cả người.
Đới Hổ Huy.
Đã lâu không gặp.
Nhìn thấy người này, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh ngẩng đầu nói.
Đông Vô Mệnh, lão phu và ngươi không thù không oán, ngươi lại tới Quỷ Vũ Tông ta gây sự, rốt cuộc ngươi có ý gì?Lão giả này nhìn Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói, ánh mắt vô cùng tức giận.
Là nhi tử của ngươi muốn ta tới đối phó với ngươi, chuyện này cũng không liên quan tới ngươi a.
Chỉ có thể trách ngươi sinh ra một người con tốt mà thôi.
Linh lực quanh người Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh run lên, áo choàng trên người bị chấn nát lộ ra ánh mắt âm trầm kia.
Tốt.
Hay cho một Đông Vô Mệnh, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Ánh mắt Đới lão quỷ tỏa ra sát ý lành lạnh, không gian quanh người lắc lư, lúc này có thể thấy được hắn đã vô cùng tức giận.
Ánh mắt Đông Vô Mệnh nhìn về phía trước, trong lòng thầm mắng Lục Thiếu Du.
Một mình hắn căn bản rất khó đánh chết Đới lão quỷ này, nếu đối phương muốn chạy trốn, hắn căn bản là khó có thể ngăn lại được.
Nữ cường giả theo lời Lục Thiếu Du cũng không có hiện thân, bốn phía trong tâm thần của hắn cũng không có cường giả nào ẩn dấu.
Chỉ là lúc này Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh lại cảm thấy có chút kỳ quái.
Bởi lão thấy con chuột nhỏ màu trắng trên vai Lục Thiếu Du lại đang lười biến ngồi trên một tảng đá gần đó.
Đông Vô Mệnh, để ta nhìn xem độc công của ngươi đã tới mức nào rồi.
Ánh mắt Đới lão quỷ bắn ra hàn ý.
Lúc này đối với Đông Vô Mệnh hắn đã hận thấu xương.
Chỉ trong nháy mắt bàn tay khẽ động, một đạo hỏa mãng bỗng nhiên hiện ra.
Cánh tay run lên đạo hỏa mãng này hóa thành một đạo quang mang màu đỏ nóng bỏng cắt ngang không gian bắn về phía Đông Vô Mệnh.
Đới lão quỷ động thủ, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh cũng không thấy nữ tử cường giả kia xuất hiện cho nên cũng chỉ có xuất thủ mà thôi.
Ánh mắt bắn ra hàn ý, thủ ấn trong nháy mắt biến hóa.
Trong sát na, một cỗ năng lượng vô hình trong bầu trời nhanh chóng hội tụ, toàn bộ không trung đột nhiên run rẩy.
Không trung lúc này đầy rẫy công kích linh hồn, một mảnh khói độc bao phủ quanh người Đông Vô Mệnh.
Năng lượng ngập trời và mùi gai mũi kia khiến cho người ta vô cùng khó chịu xuất hiện.
Chỉ trong nháy mắt, thủ ấn trong tay Đông Vô Mệnh được kết.
Một đạo hắc mang quỷ dị phân thành hai lao về phía Đới lão quỷ.
Hắc mang trực tiếp xé rách không gian, một đạo năng cản hỏa quang của Đới lão quỷ, một đạo trực tiếp đánh về phía Đới lão quỷ.
Vẻ mặt âm lệ của Đới lão quỷ càng thêm âm u, không gian quanh thân run rẩy, trong tay lại xuất hiện một đạo hỏa quang.
Khi hai đạo hỏa quang và hai đạo hắc quang hung hăng va chạm với nhau.
Một cỗ năng lượng rung động nhanh chóng khuếch tán ra chung quanh.
Sưu.
Một tiếng xé gió vang lên.
Trong tay Đông Vô Mệnh lúc này có một đạo hắc mang giống như độc xà bắn về phía trước rồi đột nhiên hóa thành một đạo hắc tuyến tiếp tục tiến về phía Đới lão quỷ.
Khói độc quanh quẩn mang theo mùi gai mũi.
Chỉ bằng cảm giác cũng không khó phát hiện ra bên trong khói độc mơ hồ có công kích bằng linh hồn lực.
Đới lão quỷ không dám có chút sơ ý nào, thực lực của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh hắn biết.
Người này tuyệt đối cực kỳ khó chơi.
Thủ ấn trong tay trong nháy mắt biến hóa, chân khí thuộc tính hỏa nóng bỏng trong nháy mắt hội tụ rồi hóa thành một đạo hỏa tiễn bắn ra, cuối cùng hung hăng va chạm với đạo hắc mang bằng khói độc kia.
Sưu Sưu.
Hai đạo lực lượng va chạm với nhau, thanh âm trầm thấp vang lên.
Thế nhưng lại không có tiếng năng lượng bạo tạc quá mức kịch liệt như trong dự đoán.
Chỉ có một cỗ kình khí lặng lẽ khuếch tán ra chung quanh.
Mà nơi kình khí khuếch tán qua, cả không gian lập tức rung động.
Kình khí tan dần, thân thể Đới lão quỷ bị đẩy lùi.
Sắc mặt đại biến, hỏa diễm quanh thân chợt lóe lên rồi biến mất.
Lúc này chỉ có bản thân hắn mới biết, đạo công kích của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, có lực lượng quỷ dị lặng lẽ ăn mòn tầng phòng ngự của hắn.
Trong đầu hắn lúc này mơ hồ có công kích bằng linh hồn xuyên qua khiến cho trong đầu hắn ong lên, mồ hôi lạnh không ngừng chảy ra.
Thân thể đứng vững lại, sắc mặt Đới lão quỷ vô cùng xấu xí.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh này so với trong tưởng tượng của hắn còn khó đối khó hơn nhiều.
Ánh mắt nhìn về phía đỉnh núi lại càng thêm lo lắng.
Đới lão quỷ, có lẽ sự tình bên trên đã xong hết rồi.
Thanh âm ầm ầm mơ hồ truyền ra từ bên trên đã biến mất cho nên Đông Vô Mệnh đoán có lẽ bên trên đã giải quyết xong tất cả.
Đông Vô Mệnh, Quỷ Vũ Tông ta và ngươi rốt cuộc là có thù hận gì, là ai muốn đối phó với Quỷ Vũ Tông ta?Lúc này Đới lão quỷ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh rồi nói.
Là Quỷ Vũ Tông ngươi muốn đối phó với người khác mà thôi, thế nhưng lại chọc vào ngươi không dây được.
̉ công kích.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói.
Lẽ nào.
Sắc mặt Đới lão quỷ trầm xuống nói: Phi Linh môn, Đông Vô Mệnh, người chính là Linh Suất bên trong Phi Linh môn, chính là ngươi? Không sai, ta đã sớm cảnh cáo Quỷ Vũ Tông ngươi không nên trêu chọc vào Phi Linh môn thế nhưng Quỷ Vũ Tông ngươi hết lần này tới lần khác lại không nghe, tất cả cũng chỉ có thể trách Quỷ Vũ Tông ngươi mà thôi.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói.
Phi Linh môn nho nhỏ kia tại sao ngươi lại gia nhập.
Đới lão quỷ lập tức thở dài.
Đây là chuyện của ta, không liên quan tới ngươi.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói.
Đông Vô Mệnh, mặc kệ ra sao, chuyện hôm nay tương lai chúng ta sẽ tính tiếp, lão phu nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Đới lão quỷ lạnh nhạt nói.
Hừ, Đới lão quỷ, ngươi muốn chạy sao?Nghe vậy, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh khẽ cười nhạt một tiếng, ánh mắt lạnh lùng.
Ta muốn đi ngươi không ngăn được.
Đới lão quỷ phẫn nộ nói một tiếng.
Ánh mắt oán độc nhìn về phía Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, thân thể lao thẳng về phía sau.
Chạy đi đâu.
Đông Vô Mệnh hét lớn một tiếng, thân ảnh lao thẳng về phía trước đuổi theo.
Cánh tay khẽ run lên, một đạo hắc mang nhanh chóng hội tụ.
Khói độc tràn ngập không gian, ngay khi Đới lão quỷ chạy trốn, thân ảnh Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đột nhiên thuấn di xuất hiện phía sau hắn, một đạo trảo ấn được ngưng tụ từ trong độc vụ, trực tiếp chộp về phía Đới lão quỷ.
Trảo ấn xé toạc không gian bắn về phía trước mang theo kình khí bàng bạc.
Một đường cắt ngang qua hư không khiến cho trong không trung liên tiếp vang lên thanh âm bạo liệt.
Bằng vào một tốc độ nhanh như thiểm điện bao phủ ở phía sau Đới lão quỷ, không gian to lớn lúc này trực tiếp bị rung lắc vặn vẹo.
Đông Vô Mệnh, ta muốn nhìn xem ngươi làm thế nào mà ngăn cản ta.
Đới lão quỷ quay đầu lạnh lùng quát một tiếng.
Trong mắt hiện lên vẻ âm ngoan.
Chân khí nóng hừng hực phát, một cỗ năng lượng nóng bỏng tỏa ra không trung, hóa thành một chưởng ấn khổng lồ bằng hỏa diễm.
Chu vi chung quanh chưởng ấn không gian như lắc lư rồi đột nhiên run rẩy.
Chỉ trong nháy mắt, trảo ấn, chưởng ấn mang theo tiếng xé gió va chạm với nhau.
Mau động thủ.
Sưu Sưu.
Phía sau núi lúc này có ba đạo thân ảnh trong nháy mắt hạ xuống chính là ba người Lục Thiếu Du, Thanh Hỏa lão quỷ, Lộc Sơn lão nhân.
Ba người nhìn thấy Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh và một lão quỷ đang giao thủ trên bầu trời, hai hàng lông mày đều không khỏi nhíu lại.
Ba người vừa đáp xuống đúng lúc hai đạo lực lượng trên không trung ầm ầm va chạm với nhau.
Phanh Phanh.
Trảo ấn hắc mang và chưởng ấn bằng hỏa diễm va chạm tạo ra thanh âm bạo liệt, tiếng xé gió cùng với quang hoa bắn ra bốn phía.
Kình khí cuồng bạo tỏa ra chung quanh.
Không gian giống như sắp bị nghiền nát.
Trong kình khí ngập trời, thân thể Đới lão quỷ lập tức lùi về phía sau.
Thế nhưng cho dù hắn có lùi nhanh tới mấy vẫn bị hắc vụ do Đông Vô Mệnh thi triển ra bao phủ.
Dường như Đông Vô Mệnh đã sớm tính ra phương hướng hắn định chạy trốn.
Chỉ bằng điểm này cũng không khó nhìn ra thực lực của Đông Vô Mệnh hơn Đới lão quỷ một bậc.
Đặc biệt là trong đạo công kích này Đông Vô Mệnh đã dùng công kích linh hồn khiến cho Đới lão quỷ cảm thấy khó chịu.
Thế nhưng lúc này quanh người Đới lão quỷ còn có hỏa diễm nóng bỏng bao phủ, nếu như Đông Vô Mệnh muốn bắt hắn cũng không phải là chuyện dễ dàng tí nào.
Đới lão quỷ, chúng ta cũng tới giúp vui.
Thanh Hỏa lão quỷ lạnh lùng cười to một tiếng, áo choàng trên người lập tức bị chấn vỡ.
Bàn chân khẽ điểm một cái vào mặt đất, chân khí bùng ra, thân thể tức thì bạo phát, cuối cùng nhanh như thiểm điện, khí tức nóng bỏng từ bàn tay tuôn ra.
Thủ ấn biến đổi, một đạo chưởng ấn nóng bỏng đánh về phía Đới lão quỷ đang bị Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh dây dưa.
Trước chưởng ấn nóng bỏng này, không gian như gấp khúc kèm theo tiếng xé gió bắn về phái trước.
Ha ha, Đới lão quỷ, Lộc Sơn ta cũng tới.
Áo choàng trên đầu Lộc Sơn lão nhân cũng bị vứt xuống, một cỗ khí tức vô hình xuất hiện.
Ngay sau đó, thủ ấn trong tay Lộc Sơn lão nhân biến hóa, một đạo công kích bắn về phía Đới lão quỷ, so với công kích của Thanh Hỏa lão quỷ có thể nói là cùng một lúc, không phân trước sau.
Lúc này, ba người vô hình trung tạo thành thế tam giác, trực tiếp vây Đới lão quỷ vào trong, phong tỏa tất cả đường lui.
Thanh Hỏa lão quỷ, Lộc Sơn lão nhân, là các ngươi.
Nhìn thấy Thanh Hỏa lão quỷ, Lộc Sơn lão nhân một trái một phải công kích mình, sắc mặt Đới lão quỷ hiện lên vẻ lo lắng, công kích của hai người này hắn cũng không dám sơ ý, huống chi trước mặt còn có Đông Vô mệnh.
Đới lão quỷ nhanh chóng xuất thủ, hai tay đều kết thủ ấn đánh ra hai đạo quyền ấn.
Trong chốc lát bốn đạo lực lượng hung hăng va chạm với nhau.
Phanh Phanh.
Âm thanh đinh tai nhức óc vang lên trong bầu trời.
Kình phong kinh khủng quét khắp nơi trong thiên địa.
Có một phần của ngọn núi trực tiếp bị dư ba năng lượng này phá hủy, giống như là sơn băng địa liệt vậy.
Kình phong kinh khủng chỉ lướt qua, thân thể hai người Thanh Hỏa lão quỷ và Lộc Sơn lão nhân không ngờ lại bị đẩy lùi về phía sau, sắc mặt tái nhợt, dường như đã dính ám kình.
Mà lúc này, hắc vụ đột nhiên xuất hiện trong không gian.
Hắc mang trong tay Đông Vô Mệnh nhân cơ hội bao phủ quanh người Đới lão quỷ.
Hỏa diễm quanh người Đới lão quỷ giống như gặp phải khắc tinh nhanh chóng bị ăn mòn, hỏa diễm dân bị áp chế.
Khục khục.
Đới lão quỷ lảo đảo, khí tức trên người hỗn loạn, rõ ràng dưới công kích kia của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đã bị thương không nhẹ, nhưng bắt ngờ thân thể hắn mượn lực lao thẳng về phía Thanh Hỏa lão quỷ.
Thanh Hỏa lão quỷ, ngươi tránh ra cho ta.
Nói xong, Đới lão quỷ không có chút do dự, đánh ra một đạo hỏa diễm.
Một kích toàn lực đánh về phía Thanh Hỏa lão qủy.
Hỏa diễm nóng bỏng kinh khủng xuất hiện khiến cho toàn bộ không gian vặn vẹo, khí tức kinh khủng ngập trời tỏa ra chung quanh.
Thực lực của ba người này trong suy nghĩ của Đới lão quỷ thì Thanh Hỏa lão quỷ là người dễ đối phó nhất.
Bị ba người vây công, đại thế của Quỷ Vũ Tông hôm nay đã mất.
Cho nên hắn sinh ra tâm tư chạy trốn vì vậy không chút do dự phóng về phía Thanh Hỏa lão quỷ làm nơi đột phá.
Hừ, khinh thường ta sao?Thanh Hỏa lão quỷ giận dữ, tên Đới lão quỷ này chọn hắn làm nơi đột phá tương đương với việc cho rằng thực lực của hắn so với Lộc Sơn lão nhân yếu hơn, trong lòng hắn vô cùng giận dữ, một cỗ lực lượng ngập trời bạo phát.
Sưu Sưu.
Thanh Hỏa lão quỷ ngưng tụ một đạo chưởng ấn hơn nghìn thước trong không gian, khí tức nóng bỏng phóng lên cao, năng lượng ba động kịch liệt mang theo hỏa diễm khiến cho không gian rung động.
Bằng vào mắt thường có thể thấy được, công kích bằng hỏa diễm của hai người nhanh chóng va chạm với nhau, toàn bộ không gian lung lay như sắp sập.
̣ch Linh xuất thủ.
(1) Thực lực hai người này đều rất mạnh.
Ngẩng đầu nhìn vào hai người giao thủ trên bầu trời, trong lòng Lục Thiếu Du rung động.
Thực lực của hắn tuy rằng vẫn đang không ngừng tiến bộ, thế nhưng so với mấy người này rõ ràng vẫn vô cùng yếu, hắn vẫn còn kém qua xa.
Thanh Hỏa lão quỷ, ngươi đừng để hắn chạy.
Lộc Sơn lão nhân hét lớn một tiếng.
Đới lão quỷ, ngươi trốn không thoát đâu.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh lúc này cũng lao thẳng về phía Đới lão quỷ.
Phanh Phanh.
Mà lúc này công kích của hai người Đới lão quỷ và Thanh Hỏa lão quỷ va chạm với nhau khiến cho không gian ầm ầm rung động, gợn sóng khuếch tán ra bốn phía.
Không gian rung động kịch liệt tới mức biến dạng, tỏa ra khí tức nóng bỏng giống như một quả bom nổ tung.
Phanh Phanh.
Kình khí nóng bỏng ùa về bốn phía, hai cỗ lực lượng va chạm vào nhau, lúc này thân thể Thanh Hỏa lão quỷ trực tiếp bị đánh bay.
Khục khục.
Thanh Hỏa lão quỷ phun ra một ngụm máu.
Thân thể trực tiếp bị đánh bay về phía sau.
Thực lực của Đới lão quỷ hơn xa hắn.
Hắn và Lộc Sơn lão nhân liên thủ còn có thể miễn cưỡng chống đỡ một chút.
Thế nhưng lúc này Đới lão quỷ toàn lực công kích một mình hắn, thực lực của hắn không thể chống lại được.
Đới lão quỷ, ngươi trốn không thoát đâu.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh và Lộc Sơn lão nhân nhanh như thiểm điện phong tỏa trước người Đới lão quỷ.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh sao dám để cho Đới lão quỷ chạy trốn cơ chứ.
Sưu Sưu.
Sưu Sưu.
Trong nháy mắt, mười đạo trảo ấn trong tay Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh bắn ra, nhanh chóng phong tỏa không trung trước người Đới lão quỷ.
Khặc khặc.
Đông Vô Mệnh, ngươi nghĩ rằng ta muốn chạy sao? Trước tiên phế một người xem ngươi có thể làm gì được ta?Đới lão quỷ đột nhiên xoay người, không đột phá vòng vây như trong dự liệu của mọi người mà ánh mắt không biết khi nào đã nhìn vào Lục Thiếu Du phía dưới.
Ánh mắt lạnh lùng chợt lóe, tốc độ nhanh như thiểm điện.
Năm ngón tay uốn lượn thân thể lao thẳng về phía Lục Thiếu Du, đồng thời một đạo trảo ấn trực tiếp đánh xuống Lục Thiếu Du.
Tiểu tử, ngươi cẩn thận.
Đới lão quỷ, đối phó với một Vũ Tướng thì có bản lĩnh gì?Sắc mặt Đông Vô Mệnh đại biến, miệng hét lớn một tiếng, thân ảnh nhanh chóng lao thẳng về phía Đới lão quỷ.
Sắc mặt Lộc Sơn lão nhân, Thanh Hỏa lão quỷ cũng trầm xuống, chân khí trên người bạo phát, thân thể lập tức lao đi.
Sưu.
Thế nhưng lúc này ba người đã không kịp ngăn cản.
Tốc độ của Đới lão quỷ cũng tuyệt đối không chậm.
Lộc Sơn lão nhân vốn không bằng Đới lão quỷ, Thanh Hỏa lão quỷ đã thụ thương thì không cần phải nói.
Đông Vô Mệnh tuy rằng thực lực áp chế Đới lão quỷ một bậc, thế nhưng muốn đối phó với Đới lão quỷ cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Tiểu tử, xem ra ngươi đối với Đông Vô Mệnh rất quan trọng nha.
Qua đây cho ta.
Trảo ấn phá không mà tới, không gian chấn động.
Một cỗ lực lượng cuồng bạo mang theo tiếng xé gió trực tiếp bắn tới.
Trong nháy mắt bao phủ không gian chung quanh Lục Thiếu Du.
Không gian chung quanh Lục Thiếu Du lúc này đã bị phong tỏa, muốn chạy trốn cũng không có khả năng.
Cường giả Vũ Suất, đặc biệt là cường giả Vũ Suất đã đạt tới cửu trọng như Đới lão quỷ này đối với không gian đã nắm trong tay tới trình độ nhất định.
Phong tỏa không gian, Lục Thiếu Du tự biết bản thân hắn trừ khi cũng có thực lực này, bằng không căn bản không thể chạy ra.
Chỉ là lúc này Lục Thiếu Du cũng không có ý định chạy trốn, khóe miệng hắn khẽ mỉm cười, trong mắt có một cỗ hàn ý tràn ngập.
Trên vai Lục Thiếu Du lúc này Tiểu Long lắc lư cái đầu, đôi mắt nhỏ khẽ chớp một cái, căn bản cũng không có ý sẽ đối phó với Đới lão quỷ kia.
Nói thì chậm nhưng thực thế thì rất nhanh, trảo ấn phá không đánh xuống mang theo thanh âm bạo liệt trầm thấp.
Lục Thiếu Du đã có thể cảm giác được kình phong sắc bén trước người hắn.
Mà lúc này, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh và hai lão quỷ cũng cực kỳ lo lắng.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh thì lo lắng phát ra từ nội tâm.
Lộc Sơn lão nhân và Thanh Hỏa lão quỷ lo lắng đối với Lục Thiếu Du vì sự tình độc đan, vì vậy Lục Thiếu Du không thể gặp chuyện không may.
Có ta ở đây ngươi không thể làm thương tổn hắn cho dù chỉ là một sợi tóc.
Ngay lúc này, một đạo bạch quang đột nhiên vô cùng quỷ dị hiện lên trước người Lục Thiếu Du.
Bạch quang chợt lóe, một thân ảnh tuyệt mỹ xuất hiện trước mặt mọi người.
Thân ảnh màu trắng này yểu điệu vô song, quyến rũ, xinh đẹp, lạnh lùng, rồi lại tuyệt mỹ như vậy.
Phảng phất như cả thiên địa cũng vì nàng mà động lòng.
Vẻ mặt mang theo vẻ lạnh lùng như cự tuyệt ngoài ngàn dặm, vẻ lạnh lùng uy nghiêm này càng khiến cho người ta chú ý.
Thân ảnh xuất hiện không có một chút dừng lại nào, cánh tay giương lên khẽ đánh ra một đạo chưởng ấn.
Tốc độ ra chưởng nhìn như chậm chạm thế nhưng lại giống như một chiếc bánh xe đang xoay tròn, có cảm giác như bánh xe đang chuyển động chậm thế nhưng trên thực tế tốc độ của nó đã vô cùng kinh khủng.
Trong nháy mắt chưởng ấn phóng lên cao xuyên qua không trung kéo theo tiếng xé gió vang vọng, đồng thời chưởng ấn này trực tiếp đánh vào trảo ấn của Đới lão quỷ.
Tất cả chỉ trong nháy mắt, hai đạo lực lượng va chạm, đột nhiên có một cỗ lực lượng cuồng bạo ngập trời tăng vọt.
Hai đạo lực lượng va chạm khiến cho âm thanh bạo liệt vang vọng không trung, đồng thời lực lượng va chạm tạo ra từng đạo lưu quang chói mắt bắn ra bốn phía.
Sưu.
Lực lượng va chạm không tạo thành âm thanh quá lớn, thế nhưng kình khí cuồng bạo giống như một cốc lốc quét ngang bốn phía.
Một kích tùy ý của thân ảnh tuyệt mỹ kia không ngờ lại có thực lực đáng sợ tới như vậy.
Khục khục.
Giữa không trung, thân thể Đới lão quỷ trực tiếp bị đẩy lùi, bởi một cỗ lực lượng mạnh mẽ trút xuống thân thể, thực lực của đối phương hơn xa hắn.
Yêu khí, yêu thú thất giai.
Thân thể bị đẩy lui, đồng thời sắc mặt Đới lão quỷ trong nháy mắt kinh hãi.
Nữ tử tuyệt mỹ vừa rồi mới xuất thủ kia quanh thân có một cỗ khí tức cường hãn, đương nhiên hắn không khó để nhận ra đây là một cỗ yêu khí.
Đối phương cũng không phải là nhân loại mà là yêu thú, có thể biến ảo thành hình dạng nhân loại chỉ có yêu thú thất giai mới có thể làm được.
Không ngờ lại là yêu thú thất giai.
Biến cố vừa rồi Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, Thanh Hỏa lão quỷ và Lộc Sơn lão nhân cũng chú ý.
Con chuột trắng nhỏ thoạt nhìn không giống yêu thú trên mặt đất khi trước lúc này lại hóa thành hình người, điều này chỉ có yêu thú thất giai mới có thể làm được.
Lúc này, mặc kệ là Đới lão quỷ hay Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, đám người Lộc Sơn lão nhân đều vô cùng kinh hãi.
Thảo nào Lục Thiếu Du vẫn bình tĩnh như vậy.
Hóa ra bên người hắn có yêu thú thất giai.
Yêu thú thất giai thực lực giống như Vũ Vương, đối phó với Đới lão quỷ tự nhiên vô cùng dễ dàng.
Đông lão, nhanh liên thủ đánh chết Đới lão quỷ.
Lục Thiếu Du nói.
̣ch Linh xuất thủ.
(2) Biết rồi.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh thu hồi vẻ kinh ngạc trong mắt.
Nói xong thân thể lập tức bắn về phía trước, đồng thời một cỗ hắc vụ từ trong tay tuôn ra.
Trong hắc vụ có một mùi gai mũi tỏa ra bốn phía.
Linh lực cuồn cuộn, uy thế quanh người tăng mạnh, đột nhiên trong mi tâm có một cỗ quang mang chói mắt bắn vào trong hắc mang.
Phì Phì.
Lúc này hắc vụ nồng nặc phía trước đột nhiên ngưng tụ hóa thành một đầu cự mãng hắc sắc chừng sáu trăm thước, giống như một đầu hắc long khổng lồ.
Không gian chung quanh đầu hắc mãng này lắc lư, quanh thân hắc mãng có ngàn vạn hắc ti, hắc ti xuyên thấu qua không gian, rồi một cỗ lực lượng chấn nhiếp tinh thần nhanh chóng hội tụ.
Linh hồn công kích.
Lục Thiếu Du nhíu mày.
Lúc này uy thế của linh hồn ngưng vật đã tuyệt đối vô cùng kinh khủng, trong linh hồn công kích này dường như còn chứa kịch độc.
Phì Phì.
Hắc mãng rít gào mang theo uy thế kinh người trong nháy mắt lao thẳng về phía Đới lão quỷ.
Linh hồn lực bàng bạc từ trong người Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh bạo phát ra, thủ ấn lập tức biến hóa, trực tiếp đem năng lượng linh hồn lực tiến vào trong đầu hắc mãng khổng lồ kia.
Hắc mãng rít gào, thân thể cao lớn bắn ra, tạo thành một chiếc lưới bằng linh hồn khổng lồ bao phủ không gian chừng hai nghìn thước.
Chiếc lưới bằng linh hồn này trực tiếp bao phủ không gian chung quanh Đới lão qủy.
Chiếc lưới này vừa mới bao phủ thân thể Đới lão quỷ thì gặp phải hỏa diễm chung quanh người Đới lão quỷ, tức thì từng âm hưởng vang vọng không trung.
Linh hồn công kích chính là công kích mạnh nhất của linh giả, bình thường sẽ không quản ngươi có thực lực mạnh bao nhiêu mà trực tiếp tạo thành công kích đối với linh hồn của ngươi.
Vì vậy những vũ giả bình thường cũng không dám trêu vào Linh giả, cho dù có trêu vào cũng trực tiếp dùng tốc độ nhanh nhất cận chiến chế phục Linh giả, không cho Linh giả có thời gian thi triển linh hồn công kích.
Dưới công kích linh hồn của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, vẻ mặt Đới lão quỷ mang theo sự ngưng trọng cùng với kinh hoàng, thân thể vội vàng lùi lại, thế nhưng cho dù hắn lùi thế nào chiếc lưới bằng linh hồn lực kia như hình với bóng luôn bao phủ không gian chung quanh hắn.
Dần dần trong đầu hắn đã có linh hồn lực vô thanh vô tức xâm nhập vào.
Sắc mặt Đới lão quỷ trầm xuống, thủ ấn trong tay nhanh chóng đánh ra.
Một cỗ khí tức nóng bỏng nhanh chóng được hình thành.
Chỉ trong nháy mắt năng lượng thuộc tính hỏa khổng lồ được ngưng tụ trong không trung.
Trực tiếp khiến cho không gian chung quanh vặn vẹo mãnh liệt.
Phá cho ta.
Đới lão quỷ lớn tiếng nói, thủ ấn đánh ra, năng lượng thuộc tính hỏa không lồ trong không gian đột nhiên khuếch tán.
Tốc độ giống như thiểm điện nhanh chóng bắn về tấm lưới bằng linh hồn lực của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh ngưng tụ ra.
Hai cỗ năng lượng kinh người trong nháy mắt va chạm, cỗ năng lượng thuộc tính hỏa kia hóa thành hỏa diễm ngập trời khuếch tán trong hư không tạo thành âm hưởng bạo liệt.
Toàn bộ không gian xuất hiện từng đám sương mù trắng, nhiệt độ kinh khủng này khiến cho người ta hoảng sợ.
Khi hai cỗ lực lượng bàng bạc đan xen với nhau, hắc mãng trong hỏa diễm ngập trời không ngừng rít gào, hỏa diễm dây dưa với hắc mãng.
Ngao.
Một tiếng thú rống vang lên, thanh âm này giống như sói rống.
Trong ánh mắt kinh ngạc không gì sánh được của Thanh Hỏa lão quỷ và Lộc Sơn lão nhân, thân thể Bạch Linh hóa thành một đầu yêu thú có thân thể khổng lồ xuất hiện trong không trung.
Thể tích của đầu yêu thú này chừng hơn một nghìn thước giống như một ngọn núi lớn, bộ lông trắng như tuyết, quanh thân có quang mang bạch sắc quanh quẩn, phía sau có sáu cái đuôi dài chừng vài trăm thước đang đánh ra từng đạo kình phong sắc bén.
Cửu vĩ yêu hồ, là cửu vĩ yêu hồ.
Ánh mắt Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh cũng không khỏi kinh ngạc nhìn vào bản thể của Bạch Linh.
Vẻ mặt lập tức hoảng hốt, sắc mặt Thanh Hỏa lão quỷ và Lộc Sơn lão nhân càng thêm kinh ngạc.
Loại yêu thú như cửu vĩ yêu hồ không phải nơi nào cũng có.
Bạch Linh khôi phục lại bản thể, kình phong vô tận từ trong cơ thể bạo phát ra khiến cho toàn bộ không gian run rẩy.
Thân thể mang theo uy thế tuyệt đối không có một chút đình trệ nào trực tiếp lao thẳng về phía Đới lão quỷ.
Thân ảnh khổng lồ nhanh như thiểm điện mơ hồ lộ ra uy năng khiến cho ngay cả không gian cũng phải vặn vẹo, không khí chung quanh không ngừng bạo động, thanh âm bạo liệt liên tiếp vang lên.
Chết đi.
Nói xong, hai mắt Bạch Linh bắn ra hàn ý, sáu cái đuôi phía sau giống như linh xà xuất động đánh về phía trước.
Sưu Sưu.
Sáu cái đuôi lớn trên bản thể Bạch Linh xuyên thấu qua hắc mang và hỏa diễm mang theo lực lượng sắc bén vây khốn Đới lão quỷ vào bên trong.
Không gian Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh và Đới lão quỷ giao chiến chỉ sợ cũng chỉ có Bạch Linh mới dám tới gần.
Là Cửu vĩ yêu hồ.
Sắc mặt Đới lão quỷ biến đổi, Cửu vĩ yêu hồ trong đám yêu thú được coi là vương giả, cho dù là mấy tộc đàn có huyết mạch đỉnh cấp kia so với cửu vĩ yêu hồ cũng không đáng tính đến.
Lúc này bản thân gặp phải cửu vĩ yêu hồ, Đới lão quỷ không khỏi hít sâu một hơi.
Chống lại Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, Đới lão quỷ đã miễn cưỡng rồi, trong đầu hắn đang phải thừa nhận linh hồn công kích khiến cho hắn càng thêm cật lực.
Giờ lại bị Bạch Linh công kích, sáu cái đuôi lớn xuyên qua hỏa diễm trực tiếp phong tỏa không gian xung quanh hắn, bạch quang trên sáu cái đuôi lóe lên khiến hắn cảm thấy lo lắng không thôi.
Sưu.
Một cái đuôi run lên, lực lượng bàng bạc xuyên qua không gian trực tiếp đánh vào trên người Đới lão quỷ.
Khục khục.
Dưới sự công kích của cỗ lực lượng mạnh mẽ này, hộ thân cương khí bằng hỏa diễm quanh người Đới lão quỷ nứt nẻ đồng thời miệng phun ra một ngụm máu.
Sưu.
Lại một cái đuôi khác trên bản thể của Bạch Linh giống như độc xà từ trong không trung trực tiếp quay lại, tiếp tục đánh vào trên người Đới lão quỷ.
Tốc độ quá nhanh, mà Đới lão quỷ lại bị linh hồn công kích của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh vây khốn, căn bản không thể né trách.
Cái đuôi cuổi Bạch Linh lần thứ hai xuyên qua không gian trong chớp mắt bạch quang run lên lập tức hung hăng đánh vào trên người Đới lão qủy.
Phanh.
Khục khục.
Thân thể Đới lão quỷ bị chấn động cực mạnh, miệng phun ra một ngụm máu.
Cỗ lực lượng khổng lồ này quá mức mạnh mẽ khiến cho hắn không thể chống lại được.
Sưu Sưu Sưu.
Bốn tiếng xé gió vang vọng, bốn cái đuôi còn lại của Bạch Linh bắn thẳng về phía Đới lão quỷ, lực lượng trên mỗi cái đuôi khiến cho Đới lão quỷ lúc này không khỏi sợ hãi.
Đây là loại cảm giác sợ hãi trước tử vong, giết một Vũ Suất cửu trọng tuyệt đối vô cùng khó khăn.
Thế nhưng lúc này bốn cái đuôi khổng lồ hung hăng đánh xuống, khí tức tử vong nhanh chóng bao phủ chung quanh thân thể Đới lão quỷ.
Phanh Phanh.
Bốn thanh âm bạo liệt vang lên bởi bốn cỗ lực lượng đánh vào trong cơ thể Đới lão quỷ.
Lúc này Đới lão quỷ hoàn toàn không có lực chống lại, đan điền trong cơ thể trực tiếp bị vỡ.
Cảm giác đau đớn tràn ngập.
Thân thể bị đánh bay về phía sau, miệng phun ra một ngụm máu.
́t Đới lão quỷ.
Khục khục.
Máu tươi phun ra mang theo nội tạng bị nghiền nát.
Thân thể Đới lão quỷ nhanh chóng rơi xuống từ không trung.
Mà lúc này hắc mãng do Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh hóa thành cũng lập tức chuyển thành một đạo lưu quang hắc sắc mang theo khí tức khiến tim đập nhanh bắn vào trong mi tâm Đới lão quỷ.
Phanh Phanh.
Cùng với linh hồn công kích, lúc này Đới lão quỷ căn bản không thể phản kháng, thân thể từ trên cao đập xuống một khối đá lớn trên mặt đất.
Khối đá chừng trăm thước trên mặt đất lập tức hóa thành tro tràn.
Lúc này Đới lão quỷ không muốn chết thì cũng phải chết, có thể chính hắn cũng không biết tại sao mình lại có kết cục này.
Lão đại, Đới lão quỷ này đã chết.
Thân thể Tiểu Long đứng thẳng, đôi mắt nho nhỏ nhìn vào trên người Đới lão quỷ rồi nói.
Lục Thiếu Du ngạc nhiên, một Vũ Suất cửu trọng cứ như vậy mà chết đi.
Mà đại chiến vừa rồi cũng khiến cho hắn kinh hãi.
Đông Vô Mệnh và Bạch Linh liên thủ tuyệt đối vô cùng kinh khủng, vô hình trung có hiệu quả hỗ trợ lẫn nhau.
Một người công kích cơ thể, một người công kích linh hồn khiến cho đối thủ khó lòng phòng bị, cũng vô pháp chống lại.
Thực lực hai người vốn cường hãn hơn đối phương, vừa rồi Lục Thiếu Du cũng cảm giác được, lão độc vật và Bạch Linh liên thủ, uy lực tạo ra tăng gấp mấy lần, cho nên Đới lão quỷ kia mới không kịp phản kháng mà đã bị đánh chết.
Trong đầu Lục Thiếu Du lúc này đang không ngừng suy nghĩ.
Không biết Linh Vũ phối hợp của hắn liệu có hiệu quả như vậy không? Đây cũng là một cách phối hợp khác, cách này lại không giống như cách hắn thường dùng ban đầu, điều này khiến cho Lục Thiếu Du không khỏi suy nghĩ lại.
Thân ảnh Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đáp xuống bên người thi thể của Đới lão quỷ, ánh mắt có chút biến đổi.
Muốn một Vũ Suất chết đi quả thực không hề dễ dàng gì.
Bên trên thế nào rồi?Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh tới bên người Lục Thiếu Du rồi hỏi.
Tất cả đã giải quyết, không có trở ngại gì.
Lục Thiếu Du nói.
Hai hàng lông mày lập tức nhíu lại rồi nói với Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, Thanh Hỏa lão quỷ, Lộc Sơn lão nhân: Đông lão, mọi người về trấn thủ Phi Linh môn đi.
Có lẽ ta sẽ về muộn một chút.
Hiện tại Phi Linh môn rất cần người trấn thủ, không thể lơ là một phút một giây nào.
Vậy ngươi cẩn thận một chút.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói.
Ánh mắt lúc này đã rơi vào trên người Bạch Linh, ánh mắt mơ hồ có chút nghi hoặc.
Thực lực Bạch Linh rất mạnh không dưới hắn.
Thế nhưng hắn cũng cảm giác được yêu thú thất giai Cửu Vĩ Yêu Hồ này dường như so với những yêu thú thất giai khác yếu hơn một chút.
Cũng chưa chân chính đạt được thực lực như thất giai bình thường.
Thầm than một tiếng, trong lòng Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh cho rằng Bạch Linh ẩn tàng thực lực, dù sao đi nữa, chỉ cần đánh chết Đới lão quỷ là được, cũng không cần xuất toàn lực.
Đông lão yên tâm đi.
Trên Quỷ Vũ Tông hiện tại cũng không xảy ra chuyện gì được.
Lục Thiếu Du nói.
Lúc này Quỷ Vũ Tông đã giải quyết xong Lục Thiếu Du cũng có thể thở dài một hơi.
Tất cả đều như trong kế hoạch, hơn nữa may mà có nội ứng như Đới Cương Tử này cho nên mới có kết quả như hiện tại.
Có Bạch Linh ở đây Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh cũng không lo lắng tới an toàn của Lục Thiếu Du.
Sau khi dặn dò vài câu liền lập tức mang theo Thanh Hỏa lão quỷ và Lộc Sơn lão nhân rời đi.
Lộc Sơn lão nhân và Thanh Hỏa lão quỷ lúc rời đi cũng không nhịn được mà liếc nhìn Bạch Linh một cái.
Hóa ra nữ tử tuyệt mỹ này lại là yêu thú thất giai Cửu Vĩ Yêu hồ, điều này khiến cho hai người vô cùng kinh ngạc.
Quả thực hai người chưa từng nghĩ tới bên người Lục Thiếu Du lại có con bài như vậy.
Thân thể thực mạnh mẽ.
Lục Thiếu Du đi tới bên người Đới lão quỷ, bị thương nặng như vậy, bên trong thân thể bị phá hủy, thế nhưng bên ngoài nhìn qua vẫn vô cùng hoàn hảo điều này khiến cho Lục Thiếu Du có chút kinh ngạc.
Thân thể của Vũ Suất cửu trọng quả nhiên không giống bình thường.
Khẽ thở dài một tiếng, Lục Thiếu Du từ trong miệng Đới Cương Tử cũng biết, Đới lão quỷ vốn có tên là Đới Hổ Huy là cường giả trong Cổ Vực cho nên người bình thường hay gọi hắn là Đới lão quỷ.
Sau khi gỡ nhẫn trữ vật trên tay Đới lão quỷ xuống, Lục Thiếu Du lập tức thu lấy thi thể Đới lão quỷ, thi thể Vũ Suất cửu trọng nếu như hắn có thể luyện chế thành khôi lỗi thì cũng tương đương với khôi lỗi cấp năm đỉnh giai, đến lúc đó thực lực tuyệt đối sẽ không thấp.
Cho dù luyện chế thành bán khôi lỗi thì cũng có cái giá cực cao.
Bạch Linh, vất vả cho nàng rồi.
Sau khi thu thập một phen Lục Thiếu Du đi tới trước ngươi Bạch Linh, nhìn vào nữ tử quyến rũ trước mặt này, Lục Thiếu Du mỗi lần nhìn vào đều không nhịn được mà ngẩn ra.
Vẻ lạnh lùng, uy nghiêm, quyến rũ này chỉ sợ ngoại trừ Bạch Linh ra cũng không có ai khác như vậy nữa.
Mà lần này Bạch Linh xuất thủ cũng khiến cho Lục Thiếu Du phải nói lời cảm ơn.
Lục Thiếu Du hiểu rõ Bạch Linh đáp ứng điều kiện đi theo bên người hắn năm năm chính là bảo hộ hắn chứ không phải là làm tay chân cho hắn.
Người này thực lực không kém, nếu như không có Linh Suất cửu trọng như Đông Vô Mệnh liên thủ muốn giết hắn cũng không dễ dàng như vậy.
Bạch Linh nói.
Thực lực của Bạch Linh tỷ quả thực cường hãn.
Lúc này thân thể Tiểu Long đã nhảy sang vai Bạch Linh.
Trên Quỷ Vũ Tông, lúc này trên sân rộng một mảnh hỗn độn giống như vừa rồi mới trải qua một trận địa chấn.
Lúc này có không ít đệ tử Quỷ Vũ Tông đang thu dọn.
Dưới chân Quỷ Vũ Tông, tiếng động kinh thiên trên Quỷ Vũ Tông đã hấp dẫn không ít người trong thành Quỷ Vũ chú ý, cả đám lập tức nhìn vào trên Quỷ Vũ Tông.
Thế nhưng khoảng cách quá xa, hơn nữa lại có cây cối, những tảng đá lớn che khuất cho nên cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.
Những đệ tử Quỷ Vũ Tông ở trong Thành Quỷ Vũ tụ tập dưới chân núi, bọn họ muốn lên núi, thế nhưng khi đi tới sườn núi thì lại có hộ pháp ngăn lại, các đệ tử không thể ra vào.
Khi Lục Thiếu Du lần thứ hai đi tới sân rộng, lúc này tất cả đã kết thúc, mà đệ tử Quỷ Vũ Tông lúc này cũng không còn ai dám ngăn cản Lục Thiếu Du.
Lục chưởng môn, thế nào rồi?Đới Cương Tử nhìn thấy Lục Thiếu Du, liền tiến lên phía trước rồi hỏi.
Sau này Đới tông chủ có thể yên tâm ngồi trên chức vị tông chủ Quỷ Vũ Tông rồi.
Lục Thiếu Du nói.
Sự lo lắng của Đới Cương Tử đương nhiên Lục Thiếu Du hiểu rõ.
Nếu như Đới lão quỷ không chết vậy thì vị tông chủ như hắn sẽ không yên tâm.
Đa tạ Lục chưởng môn.
Đới Cương Tử vui vẻ nói, sau này cũng không ai có thể làm lay động địa vị của hắn tại Quỷ Vũ Tông nữa.
Sau khi vui mừng, sắc mặt Đới Cương Tử lập tức biến đổi nói: Lục chưởng môn, thế nhưng vẫn còn có một chuyện phiền toái.
Chuyện gì.
Lục Thiếu Du nhíu mày, lập tức hỏi.
̀n thứ hai thôn phệ.
(1) Vừa rồi bạo loạn, trong lúc chúng ta không để ý thì mẫu tử Đới Trường An lập tức cưỡi yêu thú phi hành chạy thoát, chúng ta cũng không đuổi theo, không biết bọn chúng chạy đi đâu.
Sắc mặt Đới Cương Tử trầm xuống rồi nói.
Mẫu tử Đới Trường An sao?Lục Thiếu Du nhíu mày, trừ cỏ không trừ tận gốc, đây chính là chuyện phiền toái nhất, huống chi ở giữa còn liên lụy tới những việc khác.
Đới tông chủ, tìm một địa phương yên tĩnh chúng ta thương lượng một chuyện.
Lục Thiếu Du do dự một chút rồi nói với Đới Cương Tử.
Trong một mật thất của Quỷ Vũ Tông, lúc này hai người Lục Thiếu Du và Đới Cương Tử đang ngồi đó.
Trên vai Lục Thiếu Du còn có Tiểu Long và Bạch Linh đã thu nhỏ thân thể.
Lục chưởng môn, đại tẩu kia của ta có chút quan hệ với Linh Thiên môn, ta lo lắng mẫu tử Đới Trường An sau khi chạy thoát sẽ đi tới Linh Thiên môn, nếu như Linh Thiên môn xuất đầu, tới lúc đó ta.
Đới Cương Tử còn chưa nói hết, Lục Thiếu Du đã ngắt lời hắn rồi nói: Đới tông chủ, chẳng lẽ ngươi lo lắng Linh Thiên môn sẽ vì Đới Đường mà xuất đầu? Không sai, thực lực của Linh Thiên môn trong toàn bộ Cổ Vực cũng là thế lực nhất lưu, Quỷ Vũ Tông ta còn không tính là gì.
Nếu như Linh Thiên môn thực sự vì Đới Đạo Tử xuất đầu, vậy thì chúng ta phải làm thế nào.
Đới Cương Tử có chút hoảng hốt nói.
Lục Thiếu Du nhíu mày, đây cũng là vấn đề hắn lo lắng nhất.
Thực lực của Linh Thiên môn so sánh với Quỷ Vũ Tông mạnh hơn gấp bội.
Đối với thực lực của Linh Thiên môn Lục Thiếu Du cũng hiểu một chút, thực lực so với Tam tông Tứ môn cũng không kém là bao.
Đới tông chủ cũng không cần quá lo lắng, có lẽ cho dù thực lực của Linh Thiên môn mạnh mẽ như thế nào cũng không thể động vào Quỷ Vũ Tông, nếu như thực sự có ngày đó chúng ta lại thương lượng việc này cũng không muộn.
Lục Thiếu Du nói.
Linh Thiên môn vì Đới Đường xuất đầu, Lục Thiếu Du đã sớm nghĩ tới bằng không sao lại tới phiên Đới Cương Tử làm tông chủ.
Mặt khác, Lục Thiếu Du cũng có dự định, Quỷ Vũ Tông nằm trong tay Đới Cương Tử đối với Phi Linh môn mà nói không có ảnh hưởng gì nữa.
Sau này dưới sự bao phủ của Quỷ Vũ Tông Phi Linh môn có thể yên tâm phát triển, đây mới là điều quan trọng nhất.
Vậy cũng đúng, nơi này là biên giới sát Cổ Vực, Linh Thiên môn cũng không vươn xúc tu tới được.
Đới Cương Tử nói.
Đới tông chủ, chuyện của cha ngươi tạm thời đừng cho bất luận kẻ nào biết, ngay cả trưởng lão, hộ pháp trong tông cũng phải dấu.
Lục Thiếu Du nhíu mày rồi nói với Đới Cương Tử.
Chuyện này Lục Thiếu Du cũng phải lo lắng.
Quỷ Vũ Tông chỉ dựa vào Đới Cương Tử tuyệt đối không thể trấn áp, nếu như các thế lực chung quanh biết Đới lão quỷ đã ngã xuống, thì Quỷ Vũ Tông sẽ bị những thế lực khác chậm rãi ăn mòn.
Mà lúc này Quỷ Vũ Tông tuy rằng là của Đới Cương Tử thế nhưng trong lòng Lục Thiếu Du, từ sau khi đánh chết Đới lão quỷ kia, hắn đã cho rằng Quỷ Vũ Tông là của mình, thứ của mình đương nhiên không thể để cho người khác chạm vào.
Ta hiểu rồi, sau này Quỷ Vũ Tông và Phi Linh môn chính là người một nhà, chuyện của Phi Linh môn chính là chuyện của Quỷ Vũ Tông ta.
Đới Cương Tử vỗ ngực nói.
Sau này Phi Linh môn và Quỷ Vũ Tông chính là minh hữu, hi vọng chúng ta hợp tác vui vẻ.
Lục Thiếu Du mở miệng cười.
Đương nhiên.
Đới Cương Tử nói.
Lục chưởng môn, dựa theo ước định, sau này địa bàn của Thiên Sơn môn, Cửu Hoa sơn và Thiên Nhất môn đều là của Lục chưởng môn.
Đa tạ Đới tông chủ.
Lục Thiếu Du nói, có ba địa phương này, sau này hắn muốn phát triển đệ tử của Phi Linh môn sẽ dễ hơn nhiều.
Lục chưởng môn, chuyện này đã xong, Quỷ Vũ Tông chúng ta đã là người một nhà với Phi Linh môn, không biết Lục chưởng môn có thể đưa giải dược của viên độc đan kia cho ta hay không?Đới Cương Tử nói.
Ha ha.
Lục Thiếu Du mỉm cười, trong lòng khẽ trầm xuống.
Đới Cương Tử này quả thực cũng không thực tâm phục hắn, có lẽ trong lòng vẫn đang có ý nghĩ khác.
Khi trước không chút do dự ăn vào độc đan đó là bởi vì cầu sinh trong tuyệt vọng.
Lúc này nhìn thấy Quỷ Vũ Tông đã định lập tức muốn tự mình đứng lên, thoát khỏi khống chế.
Trong lòng Lục Thiếu Du thầm than, mọi người đều là vậy, đều có một vết sẹo trong tâm lý.
Khẽ mỉm cười, Lục Thiếu Du nói: Đới tông chủ, độc đan này có chút quỷ dị, phải mất một năm mới điều chế ra được.
Hiện tại giải dược cũng không có ở trên người ta, ngày khác nhất định ta sẽ đưa giải dược tới cho Đới tông chủ.
Hiện tại Quỷ Vũ Tông và Phi Linh môn đã là người một nhà, đương nhiên phải cấp giải dược cho Đới tông chủ rồi.
Vậy thì làm phiền Lục tông chủ rồi.
Ánh mắt Đới cương tử khẽ trầm xuống, thế nhưng cũng không dám có hành động gì, chỉ có thể cười làm lành nói.
Đới tông chủ, mấy Linh Tướng và Vũ Tướng Đới Đường lưu lại đối với ta có chút công dụng, ta mang chúng đi được không?Lục Thiếu Du nói.
Mấy người Linh Tướng và Đỗ Vân Sơn còn một hơi thở, Lục Thiếu Du cũng không muốn buông tha.
Sau khi thôn phệ có thể khiến cho hắn trực tiếp đề thăng tu vi.
Chuyện này.
Đới Cương Tử có chút do dự.
Dù sao đây cũng là cường giả của Quỷ Vũ Tông, trải qua bạo loạn lớn như vậy đương nhiên hắn biết thực lực của Quỷ Vũ Tông đã giảm đi.
Nếu nhưng có thể để cho mấy Linh Tướng và Vũ Tướng kia quy thuận hắn, thực của Quỷ Vũ Tông có thể giảm bớt sự tổn thất, cho nên hắn cũng không muốn giao cho người khác.
Đới tông chủ, lẽ nào ta muốn vài người ngươi cũng không đồng ý sao?Sắc mặt Lục Thiếu Du trầm xuống rồi nói.
Cảm nhận được biến hóa của Lục Thiếu Du, cơ mặt Đới Cương Tử co quắp một chút rồi nói: Mấy người kia đều là người của Đới Đường, đối với Lục chưởng môn có chút hữu dụng vậy thì mang đi cũng không sao.
Đới tông chủ, ta cũng muốn tốt cho ngươi, đây thủy chung vẫn là người Đới Đường, nếu như giữ lại sớm muộn cũng là một tai họa với ngươi.
Sắc mặt Lục Thiếu Du hòa hoãn một chút, ánh mắt khẽ đảo qua Đới Cương Tử.
Lục chưởng môn nói rất đúng.
Đới Cương Tử nói.
Đới tông chủ, ta đi trước.
Có lẽ sắp tới Quỷ Vũ Tông sẽ bận rộn cho nên ta cũng quấy rầy tông chủ nữa.
Lục Thiếu Du nói.
Quỷ Vũ Tông xảy ra chính biến.
Tuy rằng thế lực của Đới Đường đã bị khống chế, nhưng cũng có một ít việc không thể không làm.
Có lẽ Đới Cương Tử này sẽ bận rộn một trận nha.
Ta đưa Lục chưởng môn hạ sơn.
Đới Cương Tử nói.
Nửa canh giờ sau, trên không trung Thành Quỷ Vũ, Thiên Sí Tuyết Sư bay đi, trên lưng của nó còn có sáu người uể oải nằm đó, mỗi người chỉ còn một chút hơi thở, đó chính là những trưởng lão của Quỷ Vũ Tông.
Phía sau lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Nghịch Lân Yêu Bằng, Thủy Hỏa Yêu Giao, Huyết Ngọc Yêu Hổ, Thái Âm Yêu Thỏ, Huyết Tích Dịch đều ở trên.
Lúc trước chúng thú không xuất thủ vẫn ở trong Không gian thú nang, Lục Thiếu Du cũng coi như đó là một con bài chưa lật của mình, thế nhưng kết quả mọi chuyện lại thuận lợi, cũng không cần chúng thú xuất thủ.
̀n thứ hai thôn phệ.
(2) Trong lòng Đới Cương Tử kia dường như đối với ngươi không phục, ngươi có định giết hắn không?Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Bạch Linh nằm đó với dáng vẻ lười nhác, có chút hứng thú hỏi.
Không vội, Đới Cương Tử không đủ trình độ.
Lục Thiếu Du mở miệng cươi nói, chỉ là đáng tiếc cho Đới Đường, đúng như lời nói trước khi chết của Đới Đường, không sợ đối thủ như thần, chỉ sợ huynh đệ ngu như heo.
Bằng không, chính mình sao có thể dễ dàng giải quyết Quỷ Vũ Tông như vậy.
Nghĩ tới chuyện Quỷ Vũ Tông đã giải quyết, tuy rằng trong lòng Lục Thiếu Du có chút vui vẻ, thế nhưng cũng không vui vẻ quá mức.
Đây chỉ là bước đầu tiên của Phi Linh môn mà thôi, có thể loại bỏ trở ngại như Quỷ Vũ Tông.
Thế nhưng Quỷ Vũ Tông nhiều nhất chỉ là một thế lực nhị lưu bình thường mà thôi, còn có một ít thế lực nhị lưu cường hãn hơn Quỷ Vũ Tông nhiều.
Phi Linh môn muốn chân chính quật khởi cũng tuyệt đối không phải chuyện dễ dàng.
Vạn sự khởi đầu nan, đây chính là bước đầu tiên cần phải đi, Lục Thiếu Du cũng cảm thấy nhẹ lòng, dựa theo xu thế phát triển hiện tại, Phi Linh môn quật khởi là chuyện sớm muộn.
Tiếp tục tu luyện.
Sau khi suy nghĩ một lát, Lục Thiếu Du lập tức khoanh chân ngồi xuống, một tay chụp vào thiên linh cái của Linh Tướng tứ trọng đang hấp hối kia.
Bí mật tu luyện của Lục Thiếu Du Bạch Linh đã sớm phát hiện ra cho nên cũng không cảm thấy ngoài ý muốn, chỉ có chút hiếu kỳ mà thôi, một lát sau, Bạch Linh cũng bắt đầu chìm vào tu luyện.
Không bao lâu sau, tên Linh Tướng tứ trọng kia trong tay Lục Thiếu Du nhanh chóng hóa thành một cỗ thây khô.
Nhìn thấy một màn nào, năm người đang hấp hối còn lại đều vô cùng kinh hãi, thế nhưng cả người không thể nhúc nhích, một cỗ cảm giác lạnh lẽo đột nhiên hiện lên trong lòng năm người.
Âm Dương Linh Vũ quyết được vận chuyển, Lục Thiếu Du nhanh chóng luyện hóa cỗ linh lực vừa được thôn phệ vào bên trong cơ thể.
Một lát sau quanh thân đã được bao phủ bởi một tầng quang mang bạch sắc vô hình.
Tốc độ Thiên Sí Tuyết Sư không phải thứ mà yêu thú bình thường như Quỷ Vũ Tông có thể so sánh.
Sau một ngày một đêm Lục Thiếu Du đã trở về Phi Linh môn.
Nhanh chóng gọi Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ tới, còn có chúng trưởng lão, Lục Thiếu Du nói với mọi người tiếp thu địa bàn của Thiên Nhất môn, Thiên Sơn môn và Cửu Hơn sơn.
Biết được Phi Linh môn đơn giản chiếm được những địa bàn này, chúng trưởng lão Phi Linh môn đều kinh ngạc không ngớt, thế nhưng chỉ có Lưu Nhất Thủ và Lục Thiếu Du không có chút kinh ngạc nào.
Chúng trưởng lão Phi Linh môn đối với các đường trong Phi Linh môn cũng không biết tới, cũng không biết Quỷ Vũ Tông đã có chính biến.
Việc này Lục Thiếu Du cũng không định nói cho chúng trưởng lão nghe lúc này.
Sau khi nói xong, Lục Thiếu Du trực tiếp tiến vào trong mật thất ở hậu sơn, linh lực thôn phệ từ Linh Tướng tứ trọng kia còn chưa luyện hóa hoàn toàn.
Một Linh Tướng tứ trọng, một Linh Tướng lục trọng, Lục Thiếu Du phỏng đoán có lẽ cũng đủ để hắn luyện hóa trong đoạn thời gian không ngắn.
Lục Thiếu Du bế quan, chúng trưởng lão Phi Linh môn lập tức an bài đệ tử tiếp nhận địa bàn Thiên Nhất môn.
Các đường của Phi Linh môn lúc này cũng đã thu được tin tức từ Quỷ Vũ Tông.
Đối với các đường, Lục Thiếu Du cũng có an bài, dưới sự truyền lời của Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ, Ám đường và Vũ đường, Linh đường toàn lực phát triển, chỉ có Hình đường là nhẹ nhàng nhất.
Về phần Kim đường tạm thời nằm trong tay Lưu Nhất Thủ cũng không nhàn rỗi, lúc này càng thêm bận bịu, thế nhưng tốc độ phát triển cũng cực kỳ kinh người.
Phi Linh môn tiếp thu địa bàn to lớn của Thiên Nhất môn, cửa hàng Phi Linh môn lúc này cũng chuẩn bị mở một chi nhánh, nhưng đây không phải là chuyện dễ dàng.
Lại thêm việc kiến tạo thành trì và liên quan tới dược liệu, Lưu Nhất Thủ là Lục Tiểu Bạch liên tục chạy đi chạy lại, mặc dù bận rộn nhưng trong lòng hai người cực kỳ hưng phấn.
Lúc này số tiền tiến vào trong cửa hàng Phi Linh môn mỗi ngày tính bằng vạn, thu nhập từ các loại cũng khiến cho hai người vô cùng thỏa mãn.
Kiếm nhiều như vậy cho nên hai người tuy rằng bận bịu lại cực kỳ hưng phấn.
Hai người đều là dạng người giữ của, mỗi ngày nhìn thấy cửa hàng Phi Linh môn có thu hoạch như vậy đều vui vẻ cười không ngậm miệng được.
Ba ngày sau, Lục Thiếu Du thở ra một ngụm trọc khí từ trong cơ thể.
Lúc này linh lực trong người hắn đã tăng lên Linh Tướng tam trọng đỉnh phong, không chút do dự, Lục Thiếu Du tiếp tục thôn phệ Linh Tướng lục trọng kia.
Linh lực của Linh Tướng lục trọng vô cùng khổng lồ khiến cho Lục Thiếu Du hầu như khó có thể chấp nhận, cuối cùng mới miễn cưỡng chịu được.
Lần thứ hai bắt đầu tu luyện, dưới sự luyện hóa linh lực này, tốc độ tăng trưởng tu vi vô cùng nhanh chóng.
Thời gian trôi qua, trong Quỷ Vũ Tông lại trải qua một lần thanh trừng lớn, những đệ tử bình thường cũng không biết chuyện gì xảy ra, có người cũng suy đoán một chút, thế nhưng không ai dám nói ra miệng.
Mấy ngày này, trong Quỷ Vũ Tông có một số người không hiểu vì lý do gì đột nhiên biến mất khiến cho không ít người hoảng hốt lo sợ.
Thế nhưng việc này cũng không kéo dài, Quỷ Vũ Tông lại khôi phục như bình thường.
Thiên hạ không có bức tường nào không lọt gió.
Chuyện xảy ra trong Quỷ Vũ Tông chậm rãi truyền đi khiến cho không ít thế lực chú ý.
Buổi tối ngày thứ tư Lục Thiếu Du bế quan, lúc này toàn bộ thạch thất được bao phủ trong một tầng quang tráo trong suốt.
Trong đầu Lục Thiếu Du, hồn đan nhanh chóng chuyển động, linh lực trong đầu đã đạt tới trạng thái no đủ, quang tráo trong suốt quanh người lúc này càng thêm chói mắt.
Trong khoảnh khắc có một cỗ năng lượng vô hình trong thiên địa đột nhiên hội tụ tới, bắt đầu tiến vào trong cơ thể Lục Thiếu Du.
Khí tức trên người Lục Thiếu Du lúc này trong nháy mắt kéo lên.
Sau khi duy trì liên tục một canh giờ như vậy, khí tức trên người Lục Thiếu Du dường như gặp phải bình cảnh, không thể không đột phá.
Phanh.
Một tiếng trầm muộn từ trong đầu Lục Thiếu Du truyền ra, cỗ năng lượng ba động đột nhiên xuất hiện, khí tức trên người Lục Thiếu Du tiếp tục được kéo lên.
Linh lực trong đầu Lục Thiếu Du lúc này đột nhiên áp súc, không gian trong đầu được mở rộng.
Một cỗ năng lượng vô hình trong thiên địa nhanh chóng tiến vào trong cơ thể Lục Thiếu Du.
Tiểu đao màu vàng thần bí trong đầu Lục Thiếu Du cũng xoay tròn, tốc độ nhanh hơn không ít, cũng hấp thu không ít linh hồn lực.
Thế nhưng tiểu đao màu vàng này rõ ràng vô cùng nhỏ lại giống như một cái động không đáy, linh hồn lực bị nó hấp thu dường như mãi không đủ, còn xa mới đạt tới trạng thái no đủ.
Mấy canh giờ sau, khí tức trên người Lục Thiếu Du mới bình ổn trở lại.
Mà lúc này khí tức trên người Lục Thiếu Du đã là Linh Tướng tứ trọng.
Phù.
Thở ra một ngụm trọc khí, Lục Thiếu Du mở hai mắt ra, cảm nhận linh lực trong đầu lúc này khiến cho hắn không khỏi nở nụ cười.
Đột phá tới Linh Tướng tứ trọng, mà linh lực thôn phệ Linh Tướng lục trọng khi trước chỉ luyện hóa được một bộ phận nhỏ mà thôi.
̉m tra nhẫn trữ vật.
Tiếp tục luyện hóa.
Còn linh lực để luyện hóa, đối với Lục Thiếu Du mà nói đây là một chuyện vô cùng vui vẻ.
Thôn phệ vũ giả dễ thế nhưng muốn thôn phệ linh giả vô cùng khó.
Linh giả không thể dễ dàng gặp được như vậy, cho nên tu vi linh giả của hắn so với tu vi vũ giả yếu hơn không ít.
Điều này vẫn làm cho Lục Thiếu Du vô cùng bất đắc dĩ.
Hắn tu luyện Âm Dương Linh Vũ quyết chú trọng linh vũ đồng thời đột phá, bằng không hắn cũng không thể đột phá tu vi được, điều này làm cho Lục Thiếu Du không ngừng sốt ruột đối với tu vi linh giả của mình.
Một lát sau, Lục Thiếu Du tiếp tục tiến vào trạng thái tu luyện, quanh thân được bao phủ bởi một vòng quang tráo vô hình.
Hai ngày qua nhìn thấy Lục Thiếu Du thôn phệ linh giả, bốn trưởng lão Vũ Tướng còn lại của Quỷ Vũ Tông bao gồm cả Đỗ Vân Sơn kia ở bên trong ít nhiều cũng nhìn ra được cái gì đó, cả đám đều vô cùng kinh hãi.
Thời gian chậm rãi trôi qua, Phi Linh môn đang phát triển trong yên bình.
Thực lực Phi Linh môn càng lúc càng lớn, người tới gia nhập Phi Linh môn càng lúc càng nhiều.
Đương nhiên, loại chuyện như thế này không cần Lục Thiếu Du bận tâm.
Có chúng trưởng lão và hộ pháp bên ngoài, mà hiện tại yêu cầu tiến vào Phi Linh môn tuy rằng không phải cao lắm mà cũng không phải là thấp đủ để khiến cho nhiều người không thể tiến vào.
Mười ngày sau, lúc này Phi Linh môn đã khống chế được địa bàn của Thiên Nhất môn, Thiên Sơn môn còn có Cửu Hoa sơn.
Đương nhiên đây chỉ là khống chế mặt ngoài mà thôi.
Thực lực của Phi Linh môn khiến cho những thế lực nhỏ trên những địa bàn này không thể phản kháng, thế nhưng cũng sẽ không thuần phục một cách đơn giản như vậy.
Muốn chân chính khống chế cần phải mất khá nhiều thời gian.
Ba địa phương này bị Phi Linh môn nắm trong tay, cửa hàng của Phi Linh môn lập tức tiến vào thành lập chi nhánh ở đó.
Ngày thứ mười bốn, trong mật thất phía sau hậu sơn Phi Linh môn, một cỗ khí tức nóng bỏng nhanh chóng xuất hiện.
Trong mật thất, lúc này Hỏa Long đỉnh cũng xuất hiện trước người Lục Thiếu Du.
Linh hỏa gào thét, trong Hỏa Long đỉnh lúc này đang luyện hóa thi thể của Đới lão quỷ kia.
Tạp chất trong cơ thể đều bị luyện hóa, gân cốt cơ thể nhanh chóng bị co rút, dường như có thêm lực lượng ngưng tụ lại.
Luyện chế thi thể Vũ Suất cửu trọng không phải là chuyện dễ dàng chút nào.
Cũng may đây chỉ là một cỗ thi thể mà thôi, bằng không Lục Thiếu Du căn bản không thể luyện hóa.
Thế nhưng luyện chế như vậy cũng khiến cho Lục Thiếu Du ăn không tiêu.
Trải qua năm ngày luyện hóa, lúc này sắc mặt Lục Thiếu Du đã tái nhợt, tiêu hao không ít.
Năm ngày trước Lục Thiếu Du đã luyện hóa xong linh lực của Linh Tướng lục trọng kia.
Tu vi đã tăng lên Linh Tướng tứ trọng đỉnh phong, cũng không đột phá tới Linh Tướng ngũ trọng.
Linh Tướng lục trọng kia vốn đã bị thương nặng, tiêu hao cũng không ít cho nên không thể giúp Lục Thiếu Du đột phá tới Linh Tướng ngũ trọng.
Thế nhưng may mà Linh Tướng tứ trọng đỉnh phong cũng cách Linh Tướng ngũ trọng không xa.
Sau khi luyện hóa xong linh lực Lục Thiếu Du bắt đầu luyện chế khôi lỗi.
Thi thể Vũ Suất cửu trọng là một bảo vật, Lục Thiếu Du cũng không muốn lãng phí.
Dùng một Vũ Suất cửu trọng còn sống luyện chế thành khôi lôi, Lục Thiếu Du cũng không dám nghĩ tới.
Thực lực của hắn hiện tại còn xa mới đạt tới bước đó.
Thế nhưng luyện chế thi thể Vũ Suất cửu trọng thì hắn lại có thể miễn cưỡng làm được.
Thế nhưng luyện hóa thi thể thành khôi lỗi thì hiệu quả sẽ kém hơn rất nhiều.
Người sống luyện chế thành khôi lỗi thực lực còn có thể tăng cường.
Thế nhưng khôi lỗi được luyện chế thành thi thể thì thực lực sẽ giảm đi.
Một cỗ thi thể Vũ Suất cửu trọng cho dù dùng tài liệu tốt nhất, do một cường giả luyện chế ra thì nhiều nhất cũng chỉ là khôi lỗi cấp sáu sơ giai mà thôi.
Mà lúc này đối với thi thể Đới lão quỷ Lục Thiếu Du phỏng đoán luyện chế ra khôi lôi cấp năm hậu giai đã rất không tồi rồi.
Dù sao tài liệu luyện chế, thực lực bản thân có thể làm được bước này không còn chờ vào vận khí.
Thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du liên tục biến hóa, lúc này thân thể Đới lão quỷ đã chuyển thành màu đen.
Lục phủ ngũ tạng của Đới lão quỷ đã tổn thương vô cùng nghiêm trọng, vượt quá sự tưởng tượng của Lục Thiếu Du.
Lục phủ ngũ tạng đã bị Bạch Linh đánh nát, đối với việc luyện chế khôi lỗi cũng tạo thành ảnh hưởng cực lớn.
Khống hồn.
Một lát sau, thủ ấn Lục Thiếu Du tiếp tục biến hóa.
Trong mi tâm có một đạo năng lượng vô hình bắn ra, lập tức tiến vào trong mi tâm Đới lão quỷ đang ở trong Hỏa Long đỉnh.
Một đạo linh hồn lực của Lục Thiếu Du trong nháy mắt tiến vào không gian trong đầu Đới lão quỷ.
Lúc này Lục Thiếu Du mới phát hiện ra trong đầu Đới lão quỷ hiện tại một mảnh hỗn loạn.
Khắp nơi đều là hắc vụ, hoàn toàn bị Đông Vô Mệnh dùng linh hồn công kích ăn mòn, còn có một cỗ độc khí tồn tại.
Bởi vậy Lục Thiếu Du dễ dàng khống chế không gian trong đầu Đới lão quỷ.
Một đạo linh hồn lực trong nháy mắt dung nhập vào trong đó, cuối cùng đánh vào chỗ sâu trong đầu của cỗ thân thể này.
Khôi lỗi bí thuật, ngưng tụ cho ta.
Trong nháy mắt tinh quang trong mắt Lục Thiếu Du bắn ra, thủ ấn biến hóa, lúc này dung dịch bên trong Hỏa Long đỉnh sôi trào lên, lập tức rót vào trên thân thể Đới lão quỷ.
Két két.
Dung dịch nóng bỏng rót vào trên thân thể Đới lão quỷ tạo thành những thanh âm ken két.
Nhiệt độ lập tức được kéo lên, trên thân thể kia, từ đầu tới chân được đoàn dung dịch nóng bỏng bao phủ, lúc này dung dịch đã biến thành màu đen.
Từng đạo quang mang quỷ dị trong tay Lục Thiếu Du đánh vào trong thân thể Đới lão quỷ, những đạo quang mang kỳ dị này đánh vào khiến cho đôi mắt vốn đã nhắm chặt, không có chút sinh cơ nào của Đới lão quỷ bắt đầu mở ra.
Tụ cho ta.
Lục Thiếu Du hét lớn một tiếng, đánh ra một đạo thủ ấn cuối cùng.
Sắc mặt hắn lúc này đã trắng bệch.
Luyện chế khôi lỗi này, chỉ tính riêng tiêu hao về mặt linh lực cũng khiến cho Lục Thiếu Du ăn không tiêu.
Sưu Sưu.
Một lát sau, một đạo thân ảnh màu đen xuất hiện trước người Lục Thiếu Du.
Đó chính là Đới lão quỷ đã được luyện chế thành khôi lỗi.
Trên người khôi lỗi này làn da sáng bóng tràn ngập lực lượng.
Thế nhưng khi cảm nhận thực lực của khôi lỗi này, Lục Thiếu Du cũng có chút thất vọng.
Khôi lỗi cấp năm trung giai đỉnh phong.
Lục Thiếu Du thì thào nói.
Ánh mắt đánh giá khôi lỗi này.
Từ khí tức trên người khôi lỗi hiện giờ chỉ đạt tới cấp năm trung giai đỉnh phong, ngay cả cấp năm hậu giai cũng không đạt tới.
Thất vọng qua đi, Lục Thiếu Du cũng không để trong lòng chuyện này quá.
Thi thể Đới lão quỷ tổn thương quá mức nghiêm trọng.
Không gian trong đầu đã bị hao tổn phân nữa, hơn nữa những tài liệu phu trợ luyện chế khôi lỗi cũng chỉ là bình thường.
Thực lực của hắn cũng như vậy, có thể luyện chế tới khôi lỗi cấp năm trung giai đỉnh phong là cực kỳ khá rồi.
Xem tiếp...Linh vũ thiên hà
truyện tranh Linh vũ thiên hà
truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà truyện chữ
đọc truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License