con-mat-ao-thi

́m chế quỷ dị.

(1)Nhìn khôi lỗi trước mắt này, Lục Thiếu Du phỏng đoán nhiều nhất chỉ đối phó được với Vũ Tướng lục trọng mà thôi.

Mà khôi lỗi này là do thi thể luyện chế ra, không có linh trí, cũng không nhớ vũ kỹ trước đây, so với khôi lỗi do người sống luyện chế ra kém hơn không ít.

Những khôi lỗi này có một uy điểm duy nhất chính là do thi thể của Vũ Suất cửu trọng luyện chế ra, lực phòng ngự của bản thân vô cùng mạnh mẽ.

Sau khi được luyện hóa thì lực phòng ngự so với cấp sáu sơ giai còn mạnh hơn một chút.

Thu hồi khôi lỗi cùng với Địa Long đỉnh vào trong nhẫn trữ vật của mình.

Lục Thiếu Du lập tức nổi lên tâm tư muốn kiểm tra đám nhẫn trữ vật gần đây thu được.

Tức thì hắn móc ra không ít nhẫn trữ vật, kiểm tra từng cái một.

Có một ít nhẫn trữ vật cũng không dễ dàng mở ra, Lục Thiếu Du cũng tốn không ít khí lực.

Trong đó nhẫn trữ vật của Đới lão quỷ là khó mở nhất.

Lục Thiếu Du tìm đủ mọi cách lại tốn mất hai canh giờ mới mở ra.

Mà nhẫn trữ vật của trưởng lão họ Đoạn bị Lục Thiếu Du liên thủ với Tiểu Long đánh chết cũng mất gần hai canh giờ của Lục Thiếu Du.

Nói chung sau khi mở đám nhẫn trữ vật này Lục Thiếu Du mất sáu canh giờ mới kiểm kê được đám lộn xộn này.

Thu hoạch bên trong nhẫn trữ vật khiến cho Lục Thiếu Du vô cùng thỏa mãn.

Đặc biệt là nhẫn trữ vật của Đới lão quỷ kia có không ít thứ tốt, vũ kỹ, binh khí, đan dược đều có, giá trị không thể đo lường.

Đới lão quỷ mới chân chính là người nắm trong tay Quỷ Vũ Tông cho nên của cải trong nhẫn trữ vật vô cùng phong phú.

Mà trong nhẫn trữ vật của tên trưởng lão họ Đoạn Linh Tướng cửu trọng kia thu hoạch cũng khiến cho Lục Thiếu Du thỏa mãn.

Đan dược ngũ phẩm có không ít, còn có hai bộ linh kỹ Hoàng cấp sơ giai, một bộ linh kỹ Hoàng cấp trung giai, dược liệu các loại cũng không ít, còn có một dược đỉnh không tồi.

Thế nhưng thứ khiến cho Lục Thiếu Du cảm thấy ngoài ý muốn chính là một ngọc giản nói về việc luyện chế trận pháp và tài liệu luyện khí.

Sau khi tìm hiểu một phen Lục Thiếu Du cũng không đặt vào trong lòng.

Những thứ này so ra vẫn kém Thiên Linh lục sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn giao cho hắn, thế nhưng nếu như giao cho Khang Tử Vân thì cũng không tồi.

Sau khi xem xét những nhẫn trữ vật khác, thu hoạch này cũng khiến cho Lục Thiếu Du nở nụ cười.

Di?Lục Thiếu Du thu hồi mọi thứ, lúc này lại vô ý nhìn thấy một chiếc nhẫn trữ vật quen mắt, lập tức Lục Thiếu Du móc ra chiếc nhẫn trữ vật này ra.

Chiếc nhẫn trữ vật này Lục Thiếu Du cũng không xa lạ, chính là chiếc nhẫn trữ vật trong tay Lăng Thanh khi trước ở trong sơn mạch Vụ Đô hắn vẫn không thể mở ra được cho nên mới ném vào một góc.

Lần trước ở Lục gia Lục Thiếu Du cũng nghe thấy Lăng Thanh nhắc tới, mà hắn cũng không có thời gian kiểm tra qua cho nên lại quên.

Lục Thiếu Du định thử mở chiếc nhẫn trữ vật này, không biết có thể mở được hay không.

Khoanh chân ngồi xuống, hai mắt Lục Thiếu Du lóe lên, trên nhẫn trữ vật này có một đạo cấm chế quỷ dị, lần trước hắn mất không ít công phu cũng không thể mở ra được.

Bản thân cũng không dám trực tiếp hủy chiếc nhẫn trữ vật này, nếu như bên trong có bảo vật thì hắn thảm rồi.

Khoanh chân ngồi xuống, một cỗ linh hỏa hiện lên trong tay Lục Thiếu Du.

Một đoàn linh hỏa nhỏ như bàn tay không ngừng nhảy nhót, hỏa diễm tuy rằng nhỏ thế nhưng nhiệt độ cực cao khiến cho không gian chung quanh gợn sóng.

Linh hỏa bao phủ nhẫn trữ vật, lập tức bắt đầu thiêu đốt.

Tâm thần Lục Thiếu Du khống chế linh hỏa bao phủ đạo cấm chế quỷ dị kia.

Hỏa diễm quanh quẩn, thế nhưng đạo cấm chế kia trên nhẫn trữ vật cũng không có biến hóa quá lớn.

Thời gian chậm rãi trôi qua, mãi đến một canh giờ sau, lúc này Lục Thiếu Du cũng phải buông tha.

Mất một canh giờ mà không thể làm lay động đạo cấm chế kia mảy may, chỉ khiến cho đạo cấm chế kia đỏ hơn một chút mà thôi.

Linh hỏa thu lại, Lục Thiếu Du nhìn vào chiếc nhẫn trữ vật trong tay, trong lòng cảm thấy vô cùng kỳ quái.

Trong chiếc nhẫn trữ vật này rốt cuộc có bảo vật gì.

Không ngờ lại khó mở ra như vậy.

Xem ra thực lực hiện tại của hắn còn chưa phá hủy được đạo cấm chế này.

Có lẽ phải chờ thực lực của hắn mạnh thêm một chút, khi đó chắc hẳn không thành vấn đề.

Lục Thiếu Du nghĩ tới nếu như mạnh mẽ phá hủy cấm chế trên chiếc nhân trữ vật này vậy thì chiếc nhẫn trữ vật sẽ bị hủy.

Đến lúc đó vật bên trong cũng bị phá hủy, đây chính là điều Lục Thiếu Du không muốn nhất.

Thu hồi chiếc nhẫn trữ vật, Lục Thiếu Du cũng chỉ có thể thầm than một tiếng mà thôi.

Lúc này ánh mắt của hắn nhìn vào bốn trưởng lão Quỷ Vũ Tông, bốn người lúc này đang hấp hối cũng may còn có một hơi thở.

Bốn người này bị cấm chế vốn đã hấp hối, cũng vô pháp điều tức cho nên thương thế lúc này càng thêm nặng.

Bốn người vẫn luôn nắm trên mặt đất.

Lúc này nhìn thấy Lục Thiếu Du nhìn mình trong lòng không khỏi cảm thấy tê dại.

Thế nhưng bốn người này nghĩ gì cũng không ảnh hưởng tới Lục Thiếu Du, thủ ấn trong tay biến hóa.

Năm ngón tay khẽ chụp một cái, Lục Thiếu Du nhanh chóng thôn phệ một Vũ Tướng lục trọng.

Trong bốn người Đỗ Vân Sơn có thực lực Vũ Tướng bát trọng, hai Vũ Tướng thất trọng, một Vũ Tướng lục trọng.

Lúc này chân khí thôn phệ được từ Vũ Tướng lục trọng còn xa mới giúp chân khí trong cơ thể Lục Thiếu Du đạt tới tình trạng no đủ.

Lục Thiếu Du đã là Vũ Tướng thất trọng, đan điền trong cơ thể so với người bình thường gấp mấy lần.

Bình thường thôn phệ Vũ Tướng lục trọng cũng đã không thể đạt tới tình trạng no đủ chứ đừng nói là lúc này.

Sau khi thôn phệ Vũ Tướng lục trọng hoàn tất, thi thể nhanh chóng hóa thành tro tàn, Lục Thiếu Du nở nụ cười lạnh lùng, lập tức liên tiếp thôn phệ hai Vũ Tướng thất trọng, để lại một mình Đỗ Vân Sơn.

Khoanh chân ngồi xuống, Lục Thiếu Du cũng không rời khỏi mật thất mà tiếp tục vận chuyển Âm Dương Linh Vũ quyết luyện hóa.

Phi Linh môn tạm thời không có chuyện gì, cho dù có cũng có đám người lão độc vật, Lộc Sơn lão nhân trấn thủ, Lục Thiếu Du cũng không cần lo lắng tới Phi Linh môn.

Lúc này có vật đại bổ đối với tu vi của bản thân đương nhiên Lục Thiếu Du sẽ không bỏ qua.

Chỉ sau một lát, quanh thân Lục Thiếu Du được bao phủ bởi một mảnh quang mang, khí tức chậm rãi kéo lên.

Đồng thời thôn phệ hai Vũ Tướng thất trọng và một Vũ Tướng lục trọng khiến cho Lục Thiếu Du cảm thấy no đủ, không thể thôn phệ được Vũ Tướng bát trọng được nữa.

Cứ như vậy luyện hóa, thời gian chậm rãi trôi qua.

Mà trong khoảng thời gian này đã xảy ra một ít chuyện vô cùng thú vị.

Trên trấn Hoa môn, giá cả dược liệu liên tục thấp đi, càng lúc càng thấp, khi trước mấy thế lực mua dược liệu giá cao lúc này cũng không còn kiên trì được nữa, cả đám đều âm thầm bán tháo, giá cả so với cửa hàng Phi Linh môn hiện tại còn thấp hơn một chút.

Tức thì dược liệu bị thương nhân tranh nhau mua, giống như cung không đủ cầu vậy.

Vốn dược liệu khi trước bọn họ mua hơn hai mươi ức kim tệ lúc này bán ra chỉ thu lại được năm ức kim tệ.

́m chế quỷ dị.

(2)Mà ngay khi các thế lực lớn thầm nghi hoặc thì thật không ngờ đám dược liệu trong tay họ không tới nửa canh giờ sau trước cửa hàng Phi Linh môn dán thông cáo, trên thông cáo viết, dược liệu trong sơn mạch Vụ Đô gần đây cung cấp không đủ cho nên giá dược liệu sẽ được điều chỉnh.

Kết quả là trong ba canh giờ ngắn ngủi, giá cả dược liệu lập tức tăng gấp bốn lần khiến cho các thế lực lớn há hốc mồm, có người còn trực tiếp phun ra một ngụm máu.

Kế hoạch kiến tạo thành trì đã tiến hành được một đoạn thời gian không ngắn.

Lúc này trấn Hoa Môn đã được mở rộng gấp ba lần, còn đang tiếp tục xây thêm.

Mơ hồ trấn Hoa Môn lúc này đã có dáng dấp một thành trì lớn.

Dòng người và thương gia trên trấn Hoa Môn càng lúc càng nhiều.

Trấn Hoa Môn cũng càng lúc càng phồn vinh, danh khí Phi Linh môn ở chung quanh sơn mạch Vụ Đô lúc này cũng tăng cao.

Bốn ngày sau, trong mật thất ở hậu sơn Phi Linh môn, Lục Thiếu Du từ trong cơ thể thở ra một ngụm trọc khí, trong mắt bắn ra tinh quang.

Cảm nhận chân khí trong cơ thể lúc này đã là Vũ Tướng thất trọng trung kỳ khiến cho Lục Thiếu Du không khỏi mỉm cười.

Thôn phệ một Vũ Tướng lục trọng, hai Vũ Tướng thất trọng khiến cho hắn từ Vũ Tướng thất trọng đột phá tới Vũ Tướng thất trọng trung kỳ, thực lực của hắn lại tiến triển cực nhanh đồng thời cũng khiến cho hắn kinh ngạc.

Càng về sau số chân khí cần để đột phá càng thêm khổng lồ.

Đỗ trưởng lão, tới phiên ngươi rồi.

Lục Thiếu Du đi tới trước người Đỗ Vân Sơn.

Đỗ Vân Sơn không thể nói, thanh âm đã bị cấm chế, lúc này ánh mắt nhìn Lục Thiếu Du hiện lên sự cầu khẩn, dường như muốn nói cái gì đó.

Ngươi muốn nói gì thì nói đi.

Lục Thiếu Du giải cấm chế thanh âm trên người Đỗ Vân Sơn.

Lục chưởng môn, nể tình chúng ta quen biết ngươi cho ta một con đường sống.

Chuyện của ngươi ta sẽ không nói cho bất kỳ ai.

Ta có thể gia nhập Phi Linh môn, ngươi muốn ta làm chuyện gì cũng được.

Đỗ Vân Sơn nhanh chóng nói với Lục Thiếu Du.

Đỗ trưởng lão, ngươi rất thông minh, chúng ta cũng tính là quen biết, cũng có thể tha cho ngươi một mạng.

Thế nhưng, thực xin lỗi, chỉ có người chết mới bảo đảm được bí mật này mà thôi.

Lục Thiếu Du nói xong, chưởng ấn trong tay chụp xuống thiên linh cái của Đỗ Vân Sơn.

Lục Thiếu Du còn không muốn ai biết bí mật của mình, mà người có thể bảo đảm bí mật tốt nhất chỉ có người chết mà thôi.

Lại bốn ngày sau.

Trong mật thất ở hậu sơn Phi Linh môn, một thân ảnh màu xanh xuất hiện.

Hai tay giương lên khẽ vặn thắt lưng mình một cái, tức thì xương cốt toàn thân vang lên tiếng canh cách, một cỗ cảm giác sảng khoái tràn ngập cơ thể.

Lục Thiếu Du mở miệng cười, thôn phệ chân khí của Đỗ Vân Sơn, lúc này tu vi của hắn đã là Vũ Tướng thất trọng hậu kỳ, thế nhưng vẫn chưa đạt tới hậu kỳ đỉnh phong, nhưng loại thực lực này quả thực cũng không tồi.

Lão đại, cuối cùng huynh cũng xuất quan.

Lần bế quan này của huynh quá dài nha.

Một đạo quang mang xẹt qua rồi lập tức dừng lại trên vai Lục Thiếu Du.

Cái lưỡi vô cùng thân thiết liếm gương mặt Lục Thiếu Du, chính là Tiểu Long.

Tham kiến chủ nhân.

Huyết Ngọc Yêu Hổ, Nghịch Lân Yêu Bằng cùng đám yêu thú đi tới bên người Lục Thiếu Du.

Lúc Lục Thiếu Du bế quan chúng thú đều chờ hắn ở phía sau núi.

Lục Thiếu Du trở lại đình viện, Lục Tâm Đồng nhanh chóng đi tới.

Lần bế quan này của Lục Thiếu Du mất một tháng khiến cho Lục Tâm Đồng vô cùng lo lắng.

Ca ca, lần này huynh bế quan sao lại dài như vậy, khiến cho muội vô cùng lo lắng.

Lục Tâm Đồng nói.

Ca ca chỉ bế quan thôi, không có việc gì đâu, nha đầu ngốc.

Vuốt tóc Lục Tâm Đồng, Lục Thiếu Du khẽ mỉm cười, trong lòng vô cùng ấm áp.

Thực lực của ngươi lại đột phá?Đông Vô mệnh cảm giác khí tức trên người Lục Thiếu Du rồi nhướng mày.

Hắn mơ hồ có cảm giác khí tức trên người Lục Thiếu Du lại được tăng cường một chút.

Chỉ tăng cường một chút mà thôi.

Lục Thiếu Du mở miệng cười, tu vi vũ giả từ Vũ Tướng thất trọng tới Vũ Tướng thất trọng hậu giai, tuy rằng không đột phá tới Vũ Tướng bát trọng thế nhưng thực lực vô hình trung cũng được đề thăng không ít.

Về phần tu vi linh giả của mình, Lục Thiếu Du luôn luôn thu liễm.

Người ngoài muốn biết hầu như là chuyện không có khả năng.

Trừ khi là siêu cấp cường giả có thực lực vô cùng kinh khủng.

Ài, không biết tiểu tử ngươi tu luyện như thế nào.

Đông Vô Mệnh thở dài, đối với tốc độ tu luyện của Lục Thiếu Du không biết nói gì hơn.

Được rồi, ngươi xuất quan vừa lúc, Ám đường truyền tới tin tức, gần đây có đại sự phát sinh, đêm nay phải qua đó xem xét.

Đông Vô Mệnh nói với Lục Thiếu Du.

Có đại sự phát sinh sao?Lục Thiếu Du nhíu mày, đại sự trong lời Ám đường có lẽ không phải là chuyện bình thường.

Đông lão, Oánh tỷ bế quan đột phá cũng có một đoạn thời gian dài rồi đúng không?Lục Thiếu Du nói.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh lần này bế quan đã là hơn một tháng, không có chút động tĩnh nào.

Điều này khiến cho Lục Thiếu Du có chút khẩn trương.

Nếu như Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh có thể đột phá, Phi Linh môn có một Vũ Vương, như vậy hoàn toàn không giống như trước nữa.

Ngươi cho rằng Vũ Vương dễ đột phá như vậy sao? Coi như là thuận lợi, ngắn thì mấy tháng, lâu thì một năm rưỡi cũng là chuyện bình thường.

Đông Vô Mệnh nói.

Lục Thiếu Du mỉm cười, vũ giả đạt tới Vũ Suất cửu trọng đột phá tới Vũ Vương đương nhiên không phải dễ dàng, bản thân hắn đã quá sốt ruột.

Đêm đến, khi màn đêm xuất hiện, ánh trăng chiếu xuống mặt đất.

Trên bầu trời xuất hiện những ngôi sao le lói tỏa sáng.

Lúc này Thiên Sí Tuyết Sư đang nhanh chóng phi hành, trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư lúc này còn có Lục Thiếu Du, Tiểu Long, Bạch Linh, Đông Vô Mệnh, Lộc Sơn lão nhân và Thanh Hỏa lão quỷ.

Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn về phía trước.

Dưới màn đêm này Lục Thiếu Du không khỏi nghĩ tới cuộc sống trước khi xuyên qua nơi này.

Có đánh chết hắn cũng không tin được trong dị thế này hắn lại có ngày hôm nay.

Gió còn đang nhẹ nhàng thổi, toàn thân vô cùng thoải mái.

Khó có được loại tâm tình này, Lục Thiếu Du không khỏi mỉm cười.

Tới dị thế này hắn luôn một đường phấn đấu, rốt cuộc ngày hôm nay cũng có được một chút thành tích.

Trong lòng Lục Thiếu Du vô cùng thỏa mãn, một đường xuyên tới vô cùng bất đắc dĩ.

Sau này nhất định hắn sẽ có cuộc sống tốt hơn trước kia.

Lão đại, huynh đang nghĩ gì mà nhập tâm như vậy?Tiểu Long lắc lư cái đầu hỏi.

Không có gì, ta chỉ suy nghĩ linh tinh một chút mà thôi.

Lục Thiếu Du mỉm cười nói.

Lộc Sơn lão nhân và Thanh Hỏa lão quỷ lúc này nhìn chăm chú vào thân thể thu nhỏ lại của Bạch Linh, ánh mắt vô cùng nghi hoặc, lại không dám quan sát nhiều.

Một lát sau, mọi người tới đại bản doanh của Ám đường.

Trong đại điện, các đường chủ đã sớm có mặt, sau khi thi lễ rồi lập tức ngồi xuống.

Đám người Âu Dương Lãnh Tật, Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi, Thiết Quyết Hoàng Phủ Kỳ Tùng đều vô cùng bội phục.

Chuyện Quỷ Vũ Tông các đường đã biết kết quả.

̣t tin tức.

Có thể nói Quỷ Vũ Tông hiện tại đã thuộc về Phi Linh môn, chỉ là Phi Linh môn còn chưa đi ký nhận mà thôi.

Hơn nữa hiện tại Phi Linh môn vẫn còn đang phát triển, một loạt động thái của Lục Thiếu Du khiến cho mọi người triệt để bội phục.

Sau khi mọi người ngồi vào chỗ của mình, Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ lập tức nói sơ qua sự phát triển của Kim đường và Ngoại đường.

Chuyện Ngoại đường hiện tại cũng do Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ phụ trách.

Về phần chúng trưởng lão và hộ pháp hiện tại vẫn không biết sự tồn tại của các đường.

Kim đường phát triển, đặc biệt là nắm trong tay dược liệu đã chèn ép các thế lực khác triệt để.

Hiện tại tốc độ kiến tiền cũng khiến cho các đường khác kinh ngạc không ngớt.

Tuy rằng Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ có thực lực thấp, so với đường chủ các đường khác thấp hơn rất nhiều, thế nhưng người các đường khác lúc này cũng không dám xem thường Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ, chí ít tại phương diện kiếm tiền so với hai người này bọn họ vẫn còn kém xa.

Có thể hai tỷ muội Diệp Phi có lẽ có năng lực này.

Thế nhưng không thể không phủ nhận hai người Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ có tác dụng quan trọng với Kim đường.

Đối với hai người Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ các đường khác cũng không dám xem thường.

Dù sao chi tiêu của bọn họ toàn bộ đều do Kim đường cung cấp, đường duy nhất có thể không quan tâm tới Kim đường đó chính là Linh đường.

Sau khi Kim đường báo cáo hoàn tất thì Linh đường, Vũ đường, Ám đường đều có tin tức tốt, các đường gần đây đều phát triển không tồi.

Mạng lưới tin tức của Ám dường đã được mở rộng không ít.

Chuyện quan trọng nhất kết tiếp chính là xếp người vào các thế lực lớn.

Trên điểm này Ám đường và Hình đường có sự hợp tác chặt chẽ với nhau.

Những thám tử do Phi Linh môn phái ra không ai dám đảm bảo trăm phần trăm những người này sẽ trung tâm với Phi Linh môn, cho nên cần Hình đường làm cho mọi người kinh sợ.

Xếp thám tử vào các thế lực lớn không phải là chuyện dễ dàng.

Cũng không phải trong khoảng thời gian ngắn là có thể thực hiện.

Thế nhưng tương lai hiệu quả của nó vô cùng kinh người, vì vậy Lục Thiếu Du vẫn cực kỳ ủng hộ.

Hoàng Phủ Kỳ Tùng báo cáo, gần đây Vũ đường phát triển không tồi, vẫn luôn phát triển trong bí mật.

Lại có sự ủng hộ mạnh mẽ của Kim đường, nhân số Vũ đường hiện tại đã tới tám trăm người, Vũ Phách, Vũ Sư cũng càng ngày càng nhiều, Vũ Tướng cũng xuất hiện thêm vài người.

Hình đường hiện tại không có phát triển quá lớn.

Thế nhưng gần đây Hình Đường cũng không nhàn nhã.

Quản lý sự trung tâm của các đường đối với Phi Linh môn, việc của Hình đường quả thực vô cùng nhiều.

Chưởng môn, dược liệu được nuôi trồng trong tông đã có phát triển vượt bậc.

Có lẽ không cần bao lâu nữa đã có tác dụng.

Còn Yêu linh đan kia có vài loại dược liệu vô cùng khó tìm.

Ta đã phái người đi tìm dược liệu, sau khi tìm được là có thể luyện chế ra.

Khang Tử Vân nói.

Khổ cực Khang đường chủ rồi.

Lục Thiếu Du thỏa mãn nói.

Chuyện nuôi trồng dược liệu và luyện chế Yêu Linh đan, Lục Thiếu Du vẫn rất coi trọng, trong tông môn có thể tự nuôi trồng dược liệu đối với sự phát triển của Phi Linh môn có tác dụng vô cùng quan trọng.

Còn có yêu linh đan, đến lúc đó có thể sản xuất Yêu linh đan quy mô lớn là có thể khiến cho yêu thú nhanh chóng đột phá, hình thành một đại quân yêu thú.

Đây chính là một cỗ lực lượng vô cùng kinh khủng, trên phương diện khí thế cũng chiếm hết tiện nghi.

Khang đường chủ, ngọc giản này ngươi cầm đi, có một ít tư liệu về trận pháp, có lẽ có tác dụng với ngươi, còn có hai bộ linh kỹ Hoàng cấp, cũng cho ngươi.

Lục Thiếu Du nhanh chóng giao ba ngọc giản cho Khang Tử Vân, đây đều là vật trên người Linh Tướng cửu trọng của Quỷ Vũ Tông.

Đa tạ chưởng môn.

Khang Tử Vân nhanh chóng cảm tạ.

Tuy rằng hắn là cường giả Linh Suất thế nhưng lại là tán tu.

Những vật có tác dụng với hắn như trận pháp này đối với hắn mà nói vô cùng quan trọng, mà linh kỹ Hoàng cấp không phải nơi nào cũng có.

Lộc Sơn cung phụng, Thanh Hỏa cung phụng.

Lục Thiếu Du nhìn về phía Thanh Hỏa lão quái và Lộc Sơn lão quái bên cạnh mình rồi nói: Ta là người có công tất thưởng, có tội tất phạt.

Hành trình Quỷ Vũ Tông lần này hai vị đã xuất lực không ít đương nhiên là có công.

Mỗi người một bộ vũ kỹ, cũng chính là phần thường cho công lao của hai vị.

Nói xong, trong tay Lục Thiếu Du xuất hiện hai khối ngọc giản.

Quang mang trên tay chợt lóe, hai khối ngọc giản phân biệt rơi vào trong tay Thanh Hỏa lão quỷ và Lộc Sơn lão quái.

Hai khối ngọc giản này tràn ngập thuộc tính hỏa và thuộc tính thổ.

Là vũ kỹ Huyền cấp sơ giai.

Hai người tiếp nhận ngọc giản, sắc mặt tức thì đại biến.

Lập tức trên khuôn mặt đầy nếp nhăn của Thanh Hỏa lão quỷ và Lộc Sơn lão nhân hiện lên nụ cười vui vẻ.

Đa tạ chưởng môn.

Hai người nói lời cảm tạ.

Lời cảm tạ này là từ đáy lòng, vũ kỹ Huyền cấp sơ giai a.

Tuy rằng bọn họ là Vũ Suất bát trọng thế nhưng thân là tán tu cũng không giàu có lắm.

Tuy rằng có hung danh trong cổ vực thế nhưng so về gia tài còn kém hơn cả Khang Tử Vân.

Vũ kỹ Huyền cấp đều bị các đại môn đại phái cấm lưu truyền ra bên ngoài.

Vũ kỹ tốt nhất của bọn họ cũng chỉ là vũ kỹ Hoàng cấp cao giai mà thôi.

Muốn lấy được vũ kỹ Huyền cấp vô cùng khó khăn.

Bằng vào thực lực của bọn họ nếu như gia nhập một môn phái nào đó, muốn lấy một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai không phải là rất khó, thế nhưng vì một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai mà bán mình bọn họ cũng không muốn.

Mà còn một vấn đề, hai người là hung nhân trong Cổ Vực, kẻ địch cũng không thiếu.

Những môn phái thu bọn họ tương đương với việc có không ít phiền phức.

Trước đây hai người tự do tự tại, có người muốn trả thù cũng rất khó.

Nếu như biết được hai người gia nhập môn phái nào đó, vậy thì chuyện cừu gia đi tới môn phái cũng là chuyện bình thường.

Vì vậy những sơn môn bình thường nói thật cũng không dám lưu hai người lại, có người như vậy gia nhập thực lực trong môn tăng cường không ít.

Thế nhưng đồng thời cũng đưa tới không ít cường giả là cừu gia của hai người.

Chuyện không có lời như vậy đương nhiên các sơn môn này sẽ không làm.

Hiện tại hai vị là cung phụng của Phi Linh môn, đây là thứ nên được.

Lục Thiếu Du nói.

Cho hai người hai bộ vũ kỹ Huyền cấp, lúc này trên người hắn vũ kỹ Huyền cấp cũng không còn.

Lần trước trên đại hội Tam tông Tứ môn hắn thu được mười một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, hắn đã tu luyện Đại Địa Nộ Hống, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh tu luyện Thiên Âm Trấn Hồn Khúc, Lục Tiểu Bạch lại tu luyện một bộ khác.

Tám bộ còn lại thì đám người Âu Dương Lãnh Tật chiếm sáu bộ.

Lúc này lại đưa cho hai người Lộc Sơn lão nhân và Thanh Hỏa lão quỷ hai bộ cho nên đã dùng hết.

Đối với những vũ kỹ Huyền cấp này Lục Thiếu Du cũng không cảm thấy đau lòng, tất cả đều là hắn dùng tính mạng đổi lấy, thế nhưng đề thăng thực lực mọi người chính là đề thăng thực lực của Quỷ Vũ Tông.

̣ch Vụ Hải.

(1) Diệp đường chủ, Ám đường ngươi thu được tin tức gì mà lại triệu tập mọi người tới đây?Lục Thiếu Du nhìn hai tỷ muội Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi hỏi.

Hay tỷ muội này càng nhìn càng cảm thấy có một cỗ cảm giác khác thường, một người quyến rũ mê người, một người thanh nhã, tính cách khác nhau thế nhưng tâm trí lại cực kỳ kinh người, có thể khiến cho hai người này gia nhập Phi Linh môn đều là công lao của Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh.

Chưởng môn, Ám đường nhận được tin tức Bách Thú Cốc đột nhiên bị diệt, hiện tại chung quanh đã bị phong tỏa.

Đôi mắt xinh đẹp của Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi nhìn về phía Lục Thiếu Du, ánh mắt thành thục quyến rũ kia tuyệt đối vô cùng mê hoặc.

Dường như nàng cố ý khiêu khích Lục Thiếu Du.

Tiểu chưởng môn này từ trước tới giờ chỉ nhìn nàng một cái rồi không để ý khiến cho nàng cực kỳ tức giận, chưa có một nam nhân nào dám không để ý tới nàng như vậy cả.

Bách Thú Cốc.

Lục Thiếu Du nhíu mày, lập tức xoay người nói với Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh.

Đông lão, Bách Thú Cốc này có phải là Bách Thú Cốc mà người từng nói qua với ta không?Bách Thú Cốc này so sánh với Quỷ Vũ Tông mà nói thì càng khó dây vào hơn.

Bởi vì Bách Thú Cốc này bên trong có không ít yêu thú, Bách Thú Cốc khai sơn lập phái đã lâu, trong môn có không ít phương thức khống thú kỳ lạ, trong Cổ Vực này cũng có chút danh khí.

Trong Cổ Vực này lẽ nào còn có Bách Thú Cốc thứ hai sao?Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói xong lập tức hỏi Diệp Phi: Bách Thú Cốc này rốt cuộc bị thế lực phương nào tiêu diệt? Điều này vẫn chưa tra ra được.

Ám đường hiện tại chỉ biết là do một cỗ thế lực thần bí tạo nên.

Trong vòng một đêm Bách Thú Cốc bị diệt, hiện tại đã tạo thành không ít phong ba.

Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi nói.

Thực lực của Bách Thú Cốc cũng không yếu, có thể đơn giản tiêu diệt Bách Thú Cốc thì cỗ thực lực này không đơn giản, chẳng lẽ là một trong Nhất tông Nhất môn Nhất giáo gây ra sao?Lộc Sơn lão nhân nhướng mày nói.

Chuyện này không phải do Nhất tông Nhất môn Nhất giáo gây ra.

Diệp Mỹ lắc đầu nói: Bách Thú Cốc chính là một trong những thế lực của Lan Lãng sơn trang.

Mà Lan Lãng sơn trang lại chính là một trong những thế lực của Nhất tông Nhất môn Nhất giáo, cho dù là những thế lực khác muốn tiêu diệt Bách Thú Cốc thì Lan Lãng sơn trang cũng không thể mặc kệ như vậy được.

Nhất tông Nhất giáo Nhất trang.

Lục Thiếu Du nhíu mày, Nhất tông Nhất giáo Nhất trang này cũng không phải là thế lực bình thường.

Trên đại lục Linh Vũ có Tam tông Tứ môn thì trong Cổ Vực có Nhất tông Nhất giáo Nhất trang.

Nhất Tông Nhất giáo Nhất trang, bốn thế lực lớn này Lục Thiếu Du đã sớm nghe nói qua.

Phân biệt là Hóa Vũ Tông, Linh Thiên môn, Hắc Sát giáo, Lan Lăng sơn trang.

Bốn thế lực có thể nói là những thế lực nhất lưu trong Cổ Vực.

Sự tồn tại của Nhất tông Nhất giáo Nhất trang này tương đương với Tam tông Tứ môn trên đại lục Linh Vũ.

Thế nhưng cũng có chút không giống.

Trên đại lục Linh Vũ, Tam tông Tứ môn đã hoàn toàn khống chế toàn bộ đại lục.

Mà trong Cổ Vực, tuy rằng bốn thế lực này được công nhận là cực mạnh, thế nhưng ở giữa cũng có không ít thế lực khác giống như Quỷ Vũ Tông và Bách Thú Cốc.

Bách Thú Cốc này sao lại bị diệt? Chẳng lẽ là đắc tội với cường giả siêu cấp nào đó.

Lục Thiếu Du nhíu mày hỏi Diệp Phi.

Việc này chắc chắn có nguyên nhân gì đó.

Thực lực của Bách Thú Cốc không dưới Quỷ Vũ Tông, cường giả có thể diệt toàn bộ Bách Thú Cốc tuyệt đối không đơn giản chút nào.

Mà loại cường giả như vậy tuyệt đối không rỗi hơi đi diệt Bách Thú Cốc, nhất định là có nguyên nhân gì đó.

Theo tin tức của Ám đường nhận được, lại thêm sự hiểu biết của ta về Bạch Thú Cốc.

Bách Thú Cốc này vốn là một thế lực không tranh với đời, cho nên việc đắc tội với cường giả siêu cấp là điều không có khả năng.

Diệp Phi khẽ lắc đầu, sắc mặt trầm xuống nói: Ta đoán có lẽ bởi vì bên trong Bách Thú Cốc có bảo vật gì đó.

Bảo vật?Tất cả mọi người đều kinh ngạc, phàm là bảo vật sẽ dẫn tới sự chú ý của mọi người.

Diệp Phi lại nói: Trước kia hai tỷ muội chúng ta có chút giao tình với Phó cốc chủ, trước đây cũng từng nghe nói qua sở dĩ Bách Thú Cốc có thể hàng phục yêu thú là bởi vì bên trong Bách Thú Cốc có một kiện bảo vật.

Người biết chuyện này có lẽ không có bao nhiêu người.

Mà lần này, địa bàn của Bách Thú Cốc cũng không có người nào động qua.

Chỉ có bên trong Bách Thú Cốc bị cường giả san bằng.

Vì vậy ta hoài nghi chuyện này có liên quan tới bảo vật của Bách Thú Cốc, không giống như là chuyện do các thế lực khác gây nên.

Ánh mắt mọi người nhíu lại, nếu như quả thực Bách Thú Cốc có loại bảo vật kia như Diệp Mỹ nói chỉ sợ cũng khó mà giữ được.

Bảo vật có thể thu phục yêu thú, quả thực khiến cho bao người động tâm.

Nếu như tin tức này bị người ngoài biết được, chuyện đưa tới họa sát thân cũng không có gì kỳ quái, đây chính là mang ngọc có tội.

Vậy tình huống hiện tại của Bách Thú Cốc như thế nào?Lục Thiếu Du hỏi, Bách Thú Cốc có bảo vật, Lục Thiếu Du cũng không nhịn được nhíu mày.

Từ tin tức nhận được thì một đầu yêu thú lục giai hậu kỳ trong Bách Thú Cốc bị đánh chết.

Cốc chủ Hoa Mãn Thiên và Phó cốc chủ Hoa Mãn Ngọc của Bách Thú Cốc biến mất.

Người ta đồn rằng hai người này đã đi vào trong sơn mạch Vụ Hải, cũng không biết là ai nói Bách Thú Cốc có bảo vật cho nên hiện tại các thế lực của Nhất tông Nhất giáo nhất Trang đã bắt đầu hành động.

Dường như đều muốn đi vào trong sơn mạch Vụ Hải.

Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi nói.

Lẽ nào bảo vật được hai người kia mang vào trong sơn mạch Vụ Hải sao?Lục Thiếu Du hỏi.

Rất có thể.

Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi nói.

Chưởng môn, người cũng muốn đi giúp vui sao?Diệp Mỹ nhìn Lục Thiếu Du hỏi.

Gần đây ta ở lại trong môn cũng không có chuyện gì, nếu như có bảo vật thì ta cũng muốn đi xem một chuyến.

Lục Thiếu Du mỉm cười nói.

Thế lực của Nhất tông Nhất giáo Nhất trang đều ở bên trong.

Còn có không ít thế lực nhị lưu và tam lưu có lẽ cũng sẽ tiến vào trong đó.

Ngươi phải cẩn thận một chút.

Đông Vô Mệnh nói với Lục Thiếu Du.

Biết bên người Lục Thiếu Du có Bạch Linh cho nên hắn cũng không lo lắng.

Được, ta sẽ chú ý nhiều hơn.

Lục Thiếu Du mở miệng cười.

Dù có hay không hắn sẽ đi.

Bảo vật của Bách Thú Cốc tuy rằng Lục Thiếu Du cảm thấy vô cùng hứng thú.

Thế nhưng thế lực của Nhất tông Nhất giáo Nhất trang đều tập trung ở trong đó.

Hơn nữa thế lực diệt Bách Thú Cốc kia chỉ sợ sẽ càng không bỏ qua bảo vật, cho dù hắn có muốn bảo vật này chỉ sợ cũng khó có được.

Vì vậy tuy rằng Lục Thiếu Du có hứng thú với bảo vật, thế nhưng mục đích lớn nhất của Lục Thiếu Du chuyến này chính là thôn phệ.

Các thế lực lớn đều hội tụ, đương nhiên sẽ cực kỳ hỗn loạn, và nó cũng tạo cho hắn cơ hội tìm người thôn phệ dễ dàng hơn.

̣ch Vụ Hải.

(2) Chưởng môn, không bằng để ta đi cùng người.

Ta có một tổ sào huyệt ở trong sơn mạch Vụ Hải không xa, tuy rằng không có thứ gì, thế nhưng ta cũng muốn đi thu thập một chút.

Thanh Hỏa lão quỷ nói.

Thanh Hỏa, không phải ngươi muốn đi thăm nhân tình của ngươi đó chứ? Ha ha.

Lộc Sơn lão nhân cười ha hả nói.

Lộc Sơn, lão bất tử nhà ngươi không nói lời nào không ai bảo ngươi câm đâu.

Thanh Hỏa lão quỷ trừng mắt nhìn Lộc Sơn lão nhân, thế nhưng cũng không phản bác lời của Lộc Sơn lão nhân, dường như chuyện này là thật.

Vậy thì, chưởng môn, ta cũng muốn đi thu thập một chút.

Nơi ở của ta cũng cách sơn mạch Vụ Hải không xa, thuận tiện trở về xem sao.

Ta còn ít đồ tử đồ tôn không nên thân, ta muốn nói với chúng vài câu.

Lộc Sơn lão nhân nói với Lục Thiếu Du.

Hai vị cung phụng muốn đi đương nhiên không thành vấn đề.

Hai vị cung phụng có thể về trước, sau đó đi sơn mạch Vụ Hải tìm ta.

Nếu như có người nào đó không buông được thì có thể dẫn tới Phi Linh môn, các ngươi cũng tiện chiếu cố.

Lục Thiếu Du nói với hai người.

Tạ ơn chưởng môn.

Hai người Thanh Hỏa lão quỷ đáp.

Diệp đường chủ, các ngươi vừa nói có giao tình với Phó cốc chủ Bách Thú Cốc, lần này đi sơn mạch Vụ Hải, một trong hai vị ai đi cùng với ta đây?Lục Thiếu Du hỏi hai tỷ muội Diệp Mỹ.

Nếu như quả thực vị Phó cốc chủ kia của Bách Thú Cốc có chút giao tình với hai tỷ muội này, nếu như gặp phải người của Bách Thú Cốc thì cơ hội đoạt được bảo vật của hắn cũng lớn hơn một chút.

Hai tỷ muội liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt chớp động.

Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi nói: Chưởng môn, xá muội và phó cốc chủ Hoa Mãn Ngọc có chút giao tình vậy thì xá muội sẽ đi cùng người, tới bên đó cũng có thể giúp được chưởng môn không ít việc.

Vậy thì làm phiền Diệp phó đường chủ rồi.

Lục Thiếu Du nói.

Hắn đối với sơn mạch Vụ Hải quả thực không quen cho lắm, mang một người quen thuộc địa phương này đi theo, đối với bản thân cũng tiện lợi hơn một chút.

Không sao, chưởng môn khách khí rồi, đây chính là việc mà ta phải làm.

Diệp Mỹ nói.

Chưởng môn, ta đã giao xá muội cho người, người nhất định phải chiếu cố nó cho tốt.

Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi dịu dàng cười, ánh mắt quyến rũ nhìn về phía Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du nghe vậy không khỏi sửng sốt, sao những lời này nghe qua khiến cho hắn cảm thấy không được tự nhiên vậy.

Lục Thiếu Du lại tiếp tục nói chuyện với mọi người một lát, dặn dò các đường toàn lực phát triển rồi mới rời khỏi Ám đường.

Thanh Hỏa lão quỷ và Lộc Sơn lão nhân không cần thu thập gì, trực tiếp rời khỏi Ám đường rời đi.

Thừa dịp đêm tối nhanh chóng quay về hang ổ của mình.

Hai người cũng đã ước định với Lục Thiếu Du, sau đó tụ hợp ở bên trong sơn mạch Vụ Hải.

Lục Thiếu Du rời đi cũng đã ước định với Diệp Mỹ sáng mai chờ ở cửa Phi Linh môn, đến lúc đó hai người sẽ nhanh chóng đi sơn mạch Vụ Hải.

Trở lại Phi Linh môn đã là hừng đông, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi xuống, ánh mắt nhìn ra ngoài cửa sổ mà không khỏi nghĩ tới Bách Thú Cốc kia.

Mà lúc này, ngoài cửa sổ có một thân ảnh tuyệt mỹ động lòng người, giống như tiên giáng trần đang ngồi ngắm trăng.

Lão đại, chúng ta rốt cuộc cũng được đi chơi rồi.

Mỗi ngày ở trong Phi Linh môn này khiến đệ khó chịu muốn chết.

Tiểu Long lắc lư cái đầu rồi nói.

Đệ tu luyện cho tốt đi, mau chóng đột phá tới ngũ giai, bằng không không đuổi kịp được ta đâu.

Lục Thiếu Du mở miệng cười rồi nói với Tiểu Long.

Được, Được.

Đệ đi tu luyện.

Tiểu Long lắc đầu, lập tức đi tới bên cạnh, thân thể cuộn tròn lại, bắt đầu tu luyện.

Còn có mấy canh giờ nữa mới tới hừng đông, một lát sau, Lục Thiếu Du đã tiến vào trạng thái tu luyện.

Gần đây tốc độ đột phá quá nhanh, Lục Thiếu Du phải củng cố tu vi của bản thân.

Sáng sớm, làn khó thổ qua đám sương mỏng trên mặt đất.

Ánh nắng xuất hiện, gió lẽ thổi qua những tán lá vang lên thanh âm xào xạc.

Vô số con chim nhỏ từ trong Phi Linh môn bay lên lưu lại vài tiếng líu ríu.

Mặt trời xuất hiện như nói cho mọi người biết một ngày mới đã bắt đầu.

Phù.

Lúc này, Lục Thiếu Du đình chỉ tu luyện, từ trong cơ thể thở ra một ngụm trọc khí.

Hai mắt mở ra, ánh mắt ngày càng thâm thúy.

Nhìn ra ngoài cửa sổ, Lục Thiếu Du khẽ nở nụ cười.

Lão đại, chúng ta nên xuất phát thôi.

Tiểu Long đình chỉ tu luyện, hưng phấn đáp xuống vai Lục Thiếu Du.

Ngoài tiểu thính, Lục Tâm Đồng biết tin ca ca lại đi xa, cái miệng nhỏ nhắn chu lên nói: Ca ca, huynh dẫn muội đi, muội cũng muốn đi.

Tâm Đồng, lần này không đi được.

Tu luyện cho tốt chờ sau khi muội đột phá Linh Suất rồi muốn đi nơi nào ca ca sẽ dẫn muội đi nơi đó.

Lục Thiếu Du nói.

Tuy rằng Lục Tâm Đồng đã là Linh Tướng tứ trọng, miễn cưỡng được coi là cường giả.

Thế nhưng Lục Thiếu Du cũng vẫn lo lắng cho nàng.

Lần này đi sơn mạch Vụ Hải Lục Thiếu Du cũng biết không phải là chuyện vô cùng an toàn gì cho lắm.

Được, chờ sau khi muội đột phá Linh Suất, ca ca nhất định phải giữ lời, đi đâu cũng phải mang theo muội.

Lục Tâm Đồng nhanh chóng nói.

Tiểu nha đầu, ca ca đã lúc nào lừa gạt muội chưa?Lục Thiếu Du mỉm cười nói, sau đó vô cùng thương yêu hôn lên khuôn mặt của Lục Tâm Đồng.

Tiểu tử, tất cả phải cẩn thận, có lẽ lần này bên trong sơn mạch Vụ Hải sẽ có không ít cường giả, ngươi phải chú ý một chút.

Đông Vô Mệnh nói với Lục Thiếu Du.

Phi Linh môn giao cho Đông lão vậy.

Lục Thiếu Du khẽ mỉm cười.

Cách đó không xa, một thân ảnh xinh đẹp, tuổi chừng hai mươi lăm hai mươi sáu, khuôn mặt trái xoan, đôi mắt như ngập nước đang đứng đó.

Đó chính là Diệp Mỹ phó đường chủ Ám đường.

Diệp phó đường chủ đợi lâu chưa? Chúng ta xuất phát thôi.

Lúc này trên không trung, Thiên Sí Tuyết Sư đã có mặt.

Lục Thiếu Du nói xong lập tức nhảy lên lưng Thiên Sí Tuyết Sư.

Ngẩng đầu nhìn Thiên Sí Tuyết Sư, ánh mắt Diệp Mỹ có chút kinh ngạc, lập tức thả người nhảy lên lưng Thiên Sí Tuyết Sư rồi nói: Tham kiến chưởng môn.

Diệp phó đường chủ không cần đa lễ.

Lục Thiếu Du nói.

Sưu.

Hai cánh Thiên Sí Tuyết Sư dựng lên, hai cánh đánh ra một mảnh khí lưu trong nháy mắt bay lên không.

Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, lúc này Diệp Mỹ nhìn vào đám yêu thú nhỏ phía sau Lục Thiếu Du vẻ mặt cũng vô cùng kinh ngạc.

Chưởng môn, có Thiên Sí Tuyết Sư của người, có lẽ chúng ta chỉ cần mười ngày là có thể tới sơn mạch Vụ Hải.

Diệp Mỹ thu hồi ánh mắt rồi lập tức nói với Lục Thiếu Du.

Chúng ta mau chóng chạy tới đó, cơ hội sẽ lớn hơn một chút.

Lục Thiếu Du nói.

Diệp Mỹ nháy mắt nói: Hiện giờ chắc các thế lực lớn đã xuất phát, chúng ta cũng không nhanh hơn là bao nhiêu.

Thế nhưng không biết huynh muội Hoa gia có thể chạy trốn được không.

Diệp phó đường chủ, ngươi và phó cốc chủ của Bách Thú Cốc kia quen biết như thế nào?Lục Thiếu Du hỏi.

̃nh ngộ thuộc tính.

Chúng ta từ nhỏ lớn lên cùng nhau.

Sáu đó cùng tập võ.

Vẫn bình thường gặp nhau nói chuyện, mãi cho tới khi ta gia nhập Phi Linh môn.

Ba năm nay chưa từng gặp lại nàng, hi vọng nàng sẽ không có việc gì.

Diệp Mỹ nói.

Diệp Phó đường chủ, ngươi có thể nói tình huống của Bách Thú Cốc này cho ta nghe được không?Lục Thiếu Du nhíu mày hỏi.

Đương nhiên không thành vấn đề.

Diệp Mỹ nói.

Dưới sự kể lại của Diệp Mỹ, đối với Bách Thú Cốc này Lục Thiếu Du cũng có sự lý giải nhất định.

Thực lực của Bách Thú Cốc trong Cổ Vực cũng được coi là thế lực nhị lưu, so với Quỷ Vũ Tông không kém hơn là bao.

Địa bàn to lớn, nhân khẩu trong cốc cũng không thiếu.

Còn có không ít thế lực tam lưu dựa vào Bách Thú Cốc.

Thứ khiến cho Bách Thú Cốc có như ngày hôm nay là bởi vì bên trong cốc có không ít yêu thú.

Có thể thu phục được yêu thú hay không mà nói, đây không phải là chuyện dễ dàng.

Đây cũng là việc khiến cho không ít thế lực hiếu kỳ.

Thế nhưng cũng không ai biết được bí mật thu phục yêu thú của Bách Thú Cốc.

Có người suy đoán Bách Thú Cốc giống như Vạn Thú tông trên đại lục Linh Vũ, có công pháp thu phục yêu thú.

Mà trong Bách Thú Cốc, vật khiến cho người ta kiêng kỵ nhất chính là yêu thú lục giai hậu kỳ.

Lúc này từ tin tức của Ám đường mà nói thì đầu yêu thú lục giai hậu kỳ kia đã bị người ta đánh chết.

Cốc chủ và Phó cốc chủ thì biến mất, cũng có người nói là bọn họ chạy vào trong sơn mạch Vụ Hải.

Cốc chủ Hoa Mãn Lâu có tu vi Vũ Suất ngũ trọng cũng được coi là một cường giả.

Phó cốc chủ Hoa Mãn Ngọc là muội muội của hắn, có tu vi Linh Suất nhị trọng, cũng không phải kẻ yếu.

Hai người tiến vào trong sơn mạch Vụ Hải, Lục Thiếu Du lập tức suy đoán nhất định phía sau bọn họ có cường giả truy sát.

Mà thực lực người truy sát hai người này nhất định không phải tầm thường.

Diệp phó đường chủ, Bách Thú Cốc này sao lại ở gần sơn mạch Vụ Hải như vậy?Lục Thiếu Du hỏi.

Chưởng môn, điều này người không biết, yêu thú của Bách Thú Cốc khá nhiều, mà từ Bách Thú Cốc tới sơn mạch Vụ Hải cũng không xa.

Sơn mạch Vụ Hải giống như sơn mạch của chúng ta vậy, cũng có yêu thú tồn tại.

Có lẽ hai huynh muội Hoa gia cảm thấy chạy trốn vào trong sơn mạch Vụ Hải sẽ dễ dàng hơn.

Diệp Mỹ nói.

Lục Thiếu Du cũng biết một ít về sơn mạch Vụ Hải.

Có người nói sơn mạch Vụ Hải này lớn hơn sơn mạch Vụ Đô gấp mấy lần.

Diện tích vô cùng lớn, bên trong cũng có không ít dược liệu, so với sơn mạch Vụ Đô còn hơn nhiều.

Chương môn, người cũng cảm thấy hứng thú đối với bảo vật kia của Hoa gia sao?Diệp Mỹ nhìn Lục Thiếu Du rồi hỏi, từ trong ánh mắt có thể thấy được dường như nàng còn muốn nói gì đó.

Bảo vật tốt ai mà không có hứng thú.

Ta cũng không ngoại lệ.

Thế nhưng có giành được hay không thì đành phải dựa vào vận khí của mình mà thôi.

Lục Thiếu Du nói.

Thế nhưng từ tin tức của Ám đường mà phán đoán dường như không ít người đã biết Bách Thú Cốc có bảo vật.

Hầu như hơn phân nửa thế lực trong Cổ Vực đối với chuyện này đều có hứng thú.

Linh Thiên môn, Hóa Vũ tông, Lan Lăng sơn trang, Hắc Sát giáo đều có động tác.

Nếu như chúng ta muốn lấy được kiện bảo vật này cũng không phải là chuyện dễ dàng.

Diệp Mỹ nói.

Không sao, bất luận một chuyện gì cũng không thể cưỡng cầu.

Lục Thiếu Du mở miệng cười nói, cho dù là không thể lấy được kiện bảo vật kia thì mục tiêu lớn nhất của Lục Thiếu Du chính là đến sơn mạch Vụ Hải tìm người thôn phệ mà thôi.

Có thể tăng cường thực lực của bản thân cũng là chuyện không tồi rồi.

Diệp Mỹ nhìn Lục Thiếu Du không nói gì, ánh mắt khẽ nhíu một cái rồi khôi phục bình thường.

Diệp phó đường chủ có chuyện gì muốn nói sao? Cứ nói thẳng đi, không cần câu nệ.

Lục Thiếu Du nói.

Chưởng môn, ta nghe nói quán quân đại hội Tam tông Tứ môn lần trước trên đại lục Linh Vũ là đệ tử Vân Dương Tông, vũ giả ngũ hệ, dùng thực lực Vũ Tướng nhất trọng đánh bại Vũ Suất nhất trọng, vừa vặn hắn cũng có tên giống như chưởng môn là Lục Thiếu Du.

Từ tin tức kia có nói Lục Thiếu Du và tiểu thư Vân Dương Tông đính hôn, chẳng lẽ chưởng môn chính là người nọ.

Diệp Mỹ do dự một chút rồi hỏi.

Ha ha.

Lục Thiếu Du khẽ cười một tiếng rồi nói: Có khác gì nhau đâu.

Nhìn Lục Thiếu Du, Diệp Mỹ không hỏi nhiều, bằng tài trí của nàng sao lại không thể đoán ra.

Nghe câu trả lời ba phải của Lục Thiếu Du cũng không làm nàng phật lòng, bởi vì trong lòng nàng đã có đáp án.

Chưởng môn, tiểu thư của Vân Dương Tông có lẽ rất đẹp đúng không? Tin tức kia cũng có nói vị tiểu thư này trên đại hội Tam tông Tứ môn cũng tiến vào top năm.

Diệp Mỹ mở miệng cười nói.

Ha ha.

Lục Thiếu Du khẽ cười, cũng không trả lời.

Trong lòng thầm nghĩ, mạng lưới tin tức của Ám đường quả thực không tồi.

Một lát sau, trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi xuống, quanh thân được bao phủ bởi một vòng quang mang.

Lúc này Lục Thiếu Du không tu luyện mà lĩnh ngộ chủ thuộc tính của mình.

Lần trước lúc hắn lĩnh ngộ thuộc tính phong đã tiến vào cảnh giới huyền ảo khiến cho hắn có thể miễn cưỡng thôi động ra vũ kỹ Huyền cấp trung giai, mỗi lần nhớ lại điều này làm cho Lục Thiếu Du vô cùng chờ mong.

Nếu như lúc lĩnh ngộ thuộc tính thổ có thể tiến vào trạng thái huyền ảo này vậy thì Liệt Thiên Cửu Kích của hắn cũng có thể tu luyện thành công.

Lục Thiếu Du tu luyện, chậm rãi cảm ứng thuộc tính thổ trong cơ thể.

Khí lưu chung quanh xẹt qua.

Lục Thiếu Du nhắm chặt hai mắt, lẳng lặng cảm ngộ năng lượng thuộc tính, sắc mặt thỉnh thoảng có chút biến hóa.

Từ lần trước lĩnh ngộ thuộc tính phong, Lục Thiếu Du mơ hồ nhớ được, khi đó hắn đã ở vào một thế giới vô cùng huyền ảo.

Bản thân hắn ở trong trạng thái đó có cảm giác như đứa trẻ trong bụng mẹ, khiến cho hắn có cảm giác bản thân mình vô cùng nhỏ bé.

Lúc này lĩnh ngộ thuộc tính thổ, Lục Thiếu Du không biết từ khi nào đã cảm nhận được cảm giác nặng nề, cảm giác kiểu này luôn luôn xuất hiện.

Cảm giác của Lục Thiếu Du lúc này nếu như bị Vũ Suất lục trọng, ngũ trọng biết được sẽ khiến cho bọn họ vô cùng giât mình.

Bởi vì trình độ lĩnh ngộ thuộc tính của Lục Thiếu Du đã không kém bọn họ là bao.

Đương nhiên lúc này trạng thái lĩnh ngộ của Lục Thiếu Du đã tới giai đoạn nhập môn.

Vũ Suất lục trọng cũng mới chỉ bắt đầu nhập môn mà thôi.

Thế nhưng Lục Thiếu Du đã sớm bước một bước.

Từ tu vi Vũ Tướng đã bắt đầu đặt chân tới giai đoạn nhập môn.

Là vũ giả, đồng thời Lục Thiếu Du cũng là linh giả.

Linh hồn lực so với vũ giả mạnh rất nhiều.

Huống chi trong đám linh giả thì linh hồn lực của Lục Thiếu Du so với linh giả đồng cấp cũng mạnh hơn.

Vì vậy chỉ cần đánh bậy đánh bạ đã lĩnh ngộ tới giai đoạn nhập môn này rồi.

Kỳ thực cũng không thể nói là Lục Thiếu Du đánh bậy đánh bạ, nguyên nhân chủ yếu trong đó chính là do thiên phú hắn hơn người và sự khắc khổ tu luyện của bản thân.

́i cửa.

(1)Chỉ sợ khi trước Nam thúc nói một câu muốn tu luyện vũ kỹ Huyền cấp trung giai thì phải lĩnh ngộ thuộc tính cũng không ngờ tới Lục Thiếu Du lại đặt chân vào giai đoạn nhập môn lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính ở tu vi Vũ Tướng.

Đây chính là việc đi sớm hơn người khác tròn một cấp bậc.

Mà Vũ Tướng bình thường nếu như muốn lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính trên cơ bản là điều không có khả năng.

Vũ Tướng căn bản không đạt được tới độ cao kia.

Mà lúc này Lục Thiếu Du lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính, bằng vào ưu thế là linh giả trên phương diện lĩnh ngộ cũng nhanh hơn bình thường một chút.

Linh hồn lực trong chuyện này có tác dụng cực lớn.

Có linh hồn lực mạnh mẽ chống đỡ quả thực chiếm không ít ưu thế.

Tuy rằng Lục Thiếu Du là vũ giả ngũ hệ, nhưng trên phương diện vũ kỹ vẫn tu luyện bình thường.

Thế nhưng trên phương diện lĩnh ngộ lại không giống như tu luyện vũ kỹ.

Việc lĩnh ngộ thuộc tính này suy một ra ba, lúc lĩnh ngộ thuộc tính phong đã tiến vào loại cảnh giới huyền ảo kia khiến cho Lục Thiếu Du lúc lĩnh ngộ thuộc tính thổ cũng có thể nhanh chóng tìm được cảm giác không nói nên lời, nhanh chóng tiến vào trong trạng thái đó.

Trên phương diện lĩnh ngộ, Lục Thiếu Du thân là vũ giải ngũ hệ cho nên phải lĩnh ngộ năm loại thuộc tính.

Tuy rằng so với việc lĩnh ngộ một loại thuộc tính khó hơn một ít.

Thế nhưng cũng không khó hơn là bao.

Trên phương diện lĩnh ngộ thường là suy một ra ba, cuối cùng đều là một đại đạo.

Giống như lúc này Lục Thiếu Du đang lĩnh ngộ thuộc tính thổ vậy.

Bởi vì có kinh nghiệm việc lĩnh ngộ thuộc tính phong, còn có cảm giác không thể miêu tả bằng lời kia khiến cho hắn nhanh chóng tiến vào trong trạng thái đó.

Loại lĩnh ngộ này, dường như Lục Thiếu Du hiểu ra một chút, thế nhưng dường như cũng càng thêm phức tạp.

Giống như là một người đi theo dòng nước, đi tới tận cùng của dòng suối nhỏ, vừa rồi mới cho rằng mình đã thành công thì đột nhiên lại phát hiện ra nối tiếp dòng suối nhỏ này chính là một con sông.

Con sông này so với dòng suối nhỏ kia còn lớn hơn không ít.

Phương diện lĩnh ngộ này Lục Thiếu Du dường như càng ngày càng cảm giác hiểu rõ, thế nhưng cũng càng mơ hồ.

Cứ như vậy Lục Thiếu Du tiếp tục tiến vào trong trạng thái kỳ diệu kia.

Cũng không biết trôi qua bao lâu, Lục Thiếu Du ngồi khoanh chân trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư đột nhiên mở mắt.

Con mắt giống như ngôi sao trên bầu trời kia bắn ra sự thâm thúy.

Thuộc tính khác nhau cảm giác cũng không giống nhau.

Dường như ta đã hiểu rồi.

Lục Thiếu Du đã cảm ngộ được cái gì đó.

Thuộc tính thổ này có chút giống thuộc tính phong, thế nhưng cũng có chỗ khác Thuộc tính thổ, năng lượng thuộc tính thổ rất nặng, vô biên, còn cứng cỏi, trầm ổn.

Thuộc tính phong phiêu dật, nhanh chóng.

Lục Thiếu Du thì thào, trong tay đánh ra từng đạo thủ ấn.

Từng đạo thủ ấn nhìn qua thì bình tĩnh, không mang theo ba động gì, thế nhưng trong đó lại có chút cảm giác kỳ dị.

Dưới cảm giác này, khí thế quanh người Lục Thiếu Du đã không giống như ban đầu.

Rõ ràng là hắn đang khoanh chân ngồi đó, thế nhưng quanh người đột nhiên có một cỗ khí thế, dường như giống như là một khối đá ở trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư vậy.

Chậm rãi đánh ra vài đạo thủ ấn, không tạo thành bất kỳ ba động nào.

Lục Thiếu Du lại tiếp tục nhắm mắt lĩnh ngộ.

Có đôi khi trong nháy mắt hắn sẽ tiến vào trạng thái đặc thù kia, trên mặt đột nhiên hiện lên chút tiếu ý, có đôi khi ngây ngốc.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Lục Thiếu Du dường như đã quên mục đích hiện tại của mình.

Một lòng chìm đắc trong việc lình ngộ, trong đầu không có khái niệm thời gian.

Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Diệp Mỹ nhìn vào bóng lưng Lục Thiếu Du vô cùng nghi hoặc.

Bằng vào tu vi của nàng cũng không thể thấy rõ Lục Thiếu Du đang tu luyện cái gì, thế nhưng nàng cũng mơ hồ cảm giác được thứ gì đó, nhưng cũng chỉ có nghi hoặc mà thôi.

Ngay khi Lục Thiếu Du rời khỏi Phi Linh môn ngày thứ sáu.

Ngoài Phi Linh môn một ngàn dặm có một đầu yêu thú khổng lồ đang nhanh chóng bay tới, trên lưng yêu thú phi hành tổng cộng có ba đạo thân ảnh.

Mà trong lúc yêu thú phi hành khổng lồ này bay qua không có một yêu cầm, chim chóc gì dám tới gần.

Nếu như có cường giả ở phụ cận thì nhất định có thể nhận ra yêu thú này đã đạt tới trình độ ngũ giai hậu kỳ, khí tức kinh khủng khiến cho đám yêu cầm phi điểu đều tránh xa.

Trên lưng yêu thú phi hành là một nữ tử tuyệt mỹ, nữ tử này vô cùng xinh đẹp, ngũ quan tinh mỹ làn ra trắng nõn mái tóc đen dài, mặc một kiện y phục bó sát người.

Bờ mông rắn chắc vểnh cao, đôi chân dài thon thả phía dưới.

Đôi chân này có hơn phân nửa hiện ra bên ngoài.

Cái eo trên người nhỏ nhắn, lúc này có một thanh đoản kiếm chừng nửa thước được dắt vào đó.

Mà lúc này trên vai của nữ nhân này còn có một con chuột màu xám trắng đang nằm đó.

Nữ nhân này tuổi chừng hai mươi, khuôn mặt tuyệt mỹ mang theo vẻ cuồng dã, lại có chút khả ái.

Nói chung nữ tử này tuyệt đối là một vưu vật.

Chỉ là nếu như lúc này Lục Thiếu Du mà nhìn thấy nữ tử này nhất định sẽ nhanh chân bỏ chạy.

Bởi vì người này không phải là ai khác mà là người Lục Thiếu Du luôn cảm thấy hổ thẹn nhất, chính là Lữ Tiểu Linh của Linh Thiên môn.

Vương trưởng lão, Phi Linh môn còn xa không?Trên lưng yêu thú phi hành, Lữ Tiểu Linh nghiến răng hỏi, trong mắt hiện lên hận ý.

Tiểu thư Phi Linh môn đã ở phía trước không xa nữa, lẽ nào người không thể quên được tiểu tử Lục Thiếu Du kia sao?Phía sau Lữ Tiểu Linh, một mỹ phụ trung niên mở miệng nói.

Chính là Vương trưởng lão trong miệng Lữ Tiểu Linh.

Hừ, Tiểu tử đáng ghét này.

Nếu như lần này ta tìm được hắn ta phải băm hắn thành trăm mảnh.

Lữ TIểu Linh cả giận nói.

Tiểu thư, ta đã sớm nhìn ra Lục Thiếu Du là một tên không ra gì, loại nam nhân này hơn phân nửa không đáng tin cậy, lần này nhìn thấy hắn ta nhất định sẽ giúp tiểu thư xả giận.

Phía sau Lữ TIểu Linh có một hán tử trung niên mở miệng nói.

Người này nếu như Lục Thiếu Du có mặt ở dây cũng có thể nhận ra, đó chính là Lưu trưởng lão, tu vi Vũ Suất.

Tên lừa đảo này không ngờ ngay cả ta cũng dám gạt, lần này ta nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn.

Lữ Tiểu Linh thở phì phò hừ một tiếng.

Tiểu thư, chưởng môn muốn chúng ta chạy qua Quỷ Vũ Tông xem một chút, lại còn phải chạy đi sơn mạch Vụ Hải, cũng không nên dừng lại ở Phi Linh môn quá lâu.

Vương trưởng lão nhướng mày rồi nói với Lữ Tiểu Linh.

Chờ ta giết tên lừa đảo kia xong rồi lập tức rời đi.

Không giết tên lừa đảo này lòng ta không yên.

Lữ Tiểu Linh hừ một tiếng.

Chỉ mong là tiểu thư có thể hạ thủ được, ta lo lắng khi tiểu thư nhìn thấy hắn lại không hạ thủ được đó.

Vương trưởng lão mỉm cười nói.

Không hạ thủ được sao? Đối phó với tên tiểu tử này có gì mà không được? Tiểu thư hảo tâm muốn hắn gia nhập Linh Thiên môn, còn cầu chưởng môn thu hắn làm đồ đệ, còn cho hắn Hư Linh huyễn ấn, không ngờ hắn lại dám lừa tiểu thư, rõ ràng là muốn chết.

Lưu trưởng lão châm ngòi thổi gió nói.

́i cửa.

(2) Lưu trưởng lão, đến lúc đó ngươi bắt hắn cho ta, ta muốn đích thân giết hắn.

Lữ Tiểu Linh nói.

Tiểu thư, phía trước chính là Phi Linh môn.

Một lát sau, một ngọn núi khổng lồ xuất hiện ở phía dưới, một mảnh kiến trúc xuất hiện, Vương trưởng lão khẽ nhíu mày rồi nói.

Giờ phút này, trong đình viện phía sau núi có một đạo thân ảnh trong nháy mắt phóng lên cao rồi hóa thành một bóng đen biến mất.

Người tới là người phương nào, Phi Linh môn không phải là nơi các ngươi nên đến, nhanh rời đi cho ta.

Ngoài Phi Linh môn, một thanh âm từ phía chân trời vang lên.

Thanh âm mang theo kình khì hỗn loạn, một cỗ uy áp vô hình khuếch tán.

Là cường giả Linh Suất.

Trong nháy mắt, sắc mặt Vương trưởng lão và Lưu trưởng lão trầm xuống, yêu thú phi hành ngũ giai hậu kỳ lúc này cũng xoay quanh trong không trung, không dám đi tới nữa.

Chúng ta là người Linh Thiên môn, các hạ là ai?Sắc mặt Lưu trưởng lão cả kinh, trong nháy mắt nhìn về phía trước, thế nhưng lúc này cũng không nhìn thấy người vừa lên tiếng.

Linh Thiên môn? Các ngươi tới Phi Linh môn ta có chuyện gì?Một đạo thanh âm mang theo hàn ý vang lên.

Hừ, ta tới tìm tên đăng đồ tử Lục Thiếu Du kia.

Mau giao Lục Thiếu Du ra cho bản tiểu thư.

Lữ Tiểu Linh lạnh lùng quát lên một tiếng.

Tiểu oa nhi, ngươi tìm Lục Thiếu Du có chuyện gì.

Dừng lại một chút, thanh âm kia lần thứ hai truyền tới.

Không phải chuyện của ngươi, hắn không phải là chưởng môn của Phi Linh môn sao, gọi hắn ra đây cho ta nói chuyện.

Lữ Tiểu Linh kêu lên, tới Phi Linh môn khiến cho nàng càng thêm tức giận.

Ngươi tới chậm rồi, chưởng môn đã đi ra ngoài, trong thời gian ngắn sẽ không trở về.

Hừ.

Muốn lừa ta sao? Ta muốn đi vào tim.

Lữ Tiểu Linh lớn tiếng nói.

Tiểu thư.

Vương trưởng lão vội vàng kéo Lữ TIểu Linh lại, giương giọng nói về phía trước: Các hạ là người phương nào, tiểu thư nhà ta có quen biết với Lục Thiếu Du, mong các hạ nể mặt.

Ta nói chưởng môn không có ở đây thì là không ở đây.

Nếu ngươi dám dây dưa nữa, cho dù ngươi là người của Linh Thiên môn ta cũng sẽ không khách khí.

Lục Thiếu Du, tên đăng đồ tử nhà ngươi, ngươi nhanh ra đây cho bản tiểu thư.

Lúc này linh lực quanh người Lữ Tiểu Linh run lên, thanh âm hỗn loạn mang theo linh lực trong nháy mắt bao phủ bầu trời.

Ai có gan lớn như vậy, dám hô thẳng tên của chưởng môn, người này muốn chết sao?Tức thì bên trong Phi Linh môn có không ít đệ tử tràn ra.

Ánh mắt nhìn vào trên không trung, thế nhưng bằng vào tu vi của bọn họ cũng chỉ nhìn thấy mấy đạo thân ảnh lờ mờ trên lưng yêu thú phi hành mà thôi.

Lục Thiếu Du, tên đăng đồ tử nhà ngươi, nhanh lăn ra đây cho bản tiểu thư.

Lữ Tiểu Linh dường như không ngại phiền phức, thanh âm lần nữa quanh quẩn trên Phi Linh môn.

Tiểu oa nhi, nếu ngươi quấy rối lần nữa ta sẽ không khách khí.

Thanh âm nhàn nhạt kia lại vang lên.

Các hạ, người của Linh Thiên môn ta không phải dễ động tới như vậy, nhanh giao ra tiểu tử Lục Thiếu Du kia, bằng không ta cũng không khách khí.

Sắc mặt Lưu trưởng lão trầm xuống rồi nói.

Vũ Tướng thất trọng mà thôi, ngươi còn chưa đủ tư cách.

Nói xong, đột nhiên một đạo trảo ấn màu đen nhanh chóng xuất hiện.

Trong nháy mắt đánh về phía yêu thú ngũ giai hậu kỳ kia.

Không gian chung quanh trảo ấn gấp khúc mang theo thanh âm bạo liệt trầm thấp đột nhiên vang vọng trong khong trung.

Dát Dát.

Một đạo trảo ấn này đánh xuống, yêu thú phi hành kia trong nháy mắt thối lui.

Yêu thú ngũ giai hậu kỳ đã có thực lực không thua gì Vũ Tướng bát trọng.

Cảm giác cỗ thực lực này sắc mặt Lưu trưởng lão trầm xuống, chân khí lập tức bạo phát, thân ảnh lăng không nhảy lên, tay đánh ra một đạo chưởng ấn.

Phanh Phanh.

Hai đạo lực lượng va chạm với nhau, kình khí cuồng bạo lập tức bạo phát, không gian nơi hai đạo lực lượng va chạm lúc này rung động mãnh liệt.

Sưu Sưu.

Lúc này thân thể Lưu trưởng lão trực tiếp bị đẩy lùi, sắc mặt tái nhợt hơn một chút.

Sưu.

Vương trưởng lão nhìn thấy một mình Lưu trưởng lão yếu thế, thân ảnh lập tức tới bên người Lưu trưởng lão, ánh mắt cảnh giác nhìn về phía trước.

Nể mặt các ngươi là người Linh Thiên môn ta cho các ngươi lần này, Phi Linh môn không phải là nơi các ngươi có thể tùy tiện ra vào, lập tức rời khỏi đây cho ta.

Trước không trung, một bóng đen mờ ảo xuất hiện.

Lúc này sắc mặt Lưu trưởng lão và Vưởng trưởng lão vô cùng ngưng trọng, thực lực của đối phương hơn xa bọn họ.

Hừ, ta không đi.

Ta không tìm được tên đăng đồ tử kia ta không đi.

Lữ Tiểu Linh vẫn không chịu buông tha.

Tiểu oa nhi, ta đã nói rồi, nếu như ngươi muốn tìm hắn thì một đoạn thời gian nữa hãy trở lại, nếu như còn hồ đồ nữa ta cũng sẽ không khách khí đâu.

Thân ảnh mờ ảo trong không trung nói xong lập tức biến mất.

Tiểu thư, chúng ta đi trước thôi, Phi Linh môn có cường giả, chúng ta không nên tự tiện xông vào.

Vương trưởng lão lập tức tới bên người Lữ Tiểu Linh, sắc mặt ngưng trọng.

Thế nhưng.

Lữ Tiểu Linh không muốn đơn giản buông tha như vậy.

Thật vất vả nàng mới đi tới Phi Linh môn được.

Tiểu thư, cường giả này rất mạnh, chỉ sợ đã tới Linh Suất cửu trọng, chúng ta không trêu nổi.

Hơn nũa còn chuyện Quỷ Vũ Tông, tốt hơn chúng ta đi sơn mạch Vụ Hải trước rồi sau đó trở về thương nghị với chưởng môn rồi tính tiếp.

Lưu trưởng lão lúc này không giống như vừa nãy nữa.

Thực lực đối phương hơn xa hắn.

Trong Phi Linh môn có chường giả như vậy khiến cho ngay cả hắn cũng phải lưu ý.

Ta không đi, không tìm được hỗn đản kia ta không đi.

Lữ Tiểu Linh không buông tha.

Tiểu thư, ta thấy Lục Thiếu Du cũng không ở trong Phi Linh môn.

Hiện tại có không ít người đều đi vào sơn mạch Vụ Hải, nói không chừng Lục Thiếu Du cũng đi tới đó.

Chúng ta đi tới sơn mạch Vụ Hải trước, nếu như quả thực hắn ở đó thì nhất định có thể gặp mặt.

Vương trưởng lão nói.

Thực sao?Lữ Tiểu Linh nhíu mày, dường như đã có chút tin tưởng.

Đương nhiên, trong sơn mạch Vụ Hải có bảo vật của Bách Thú Cốc mà nơi này cũng cách Bách Thú Cốc không xa.

Ta nghĩ Lục Thiếu Du không ở Phi Linh môn vậy thì có lẽ hắn đang trên đường tới sơn mạch Vụ Hải.

Vương trưởng lão nói, nàng biết tính tình của vị tiểu thư này.

Nếu như sơn môn bình thường thì có thể lật tung tìm tòi một phen.

Thế nhưng lúc này trong Phi Linh môn không ngờ lại có Linh Suất cửu trọng, bọn họ cũng không dám xông loạn cho nên chỉ có thể dẫn tiểu thư rời đi, chí ít cũng không để tiểu thư xảy ra chuyện gì.

Được rồi, chúng ta đi sơn mạch Vụ Hải trước, nếu như tìm không được thì chúng ta trở về.

Lữ Tiểu Linh do dự một chút rồi nói.

Vương trưởng lão và Lưu trưởng lão nhìn nhau, về phần Lục Thiếu Du ở trong sơn mạch Vụ Hải, hẳn sẽ không trùng hợp như vậy.

Sưu.

Hai cánh yêu thú phi hành dựng lên trong nháy mắt biến mất giữa không trung.

Nhìn Phi Linh môn phía sau, Lữ Tiểu Linh vô cùng tức giận.

̣n đường cướp bóc.

Tiểu tử này, không biết đã trêu chọc vào nữ nhi của Lữ Chính Cường từ lúc nào.

Chuyến đi sơn mạch Vụ Hải này ngươi phải cẩn thận rồi.

Tại một chỗ giữa không trung, thân hình Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh hiện lên, linh lực quanh người được thu lại, khẽ lẩm bẩm nói.

Lẽ nào Linh Thiên môn thực sự xuất đầu cho Đới Đường sao?Nói xong, thân ảnh Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh lập tức biến mất.

Trong bầu trời xanh thẳm, những đám mây trắng nhẹ nhàng trôi qua bầu trời, lúc này giữa không trung, Thiên Sí Tuyết Sư đang nhanh chóng bay đi.

Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Thiếu Du vẫn đang chìm đắm trong lĩnh ngộ, thủ ấn không ngừng biến hóa, thỉnh thoảng có một cỗ lực lượng khiến cho không gian vặn vẹo hiện ra.

Phù.

Không biết là bao lâu, Lục Thiếu Du thở ra một ngụm trọc khí trong cơ thể, dừng lĩnh ngộ.

Hai mắt mở ra, ánh mắt giống như ngôi sao bắn ra sự thâm thúy.

Ánh mắt thu liễm lại, Lục Thiếu Du nhìn chung quanh rồi nói.

Diệp phó đường chủ, còn bao lâu nữa chúng ta mới tới? Chưởng môn, có lẽ chừng nửa ngày nữa chúng ta sẽ tới.

Diệp Mỹ nói.

Nửa ngày?Lục Thiếu Du ngạc nhiên, không nghĩ tới thời gian lĩnh ngộ thuộc tính thổ lại dài như vậy khiến cho hắn quên cả thời gian, trong nháy mắt đã tới sơn mạch Vụ Hải.

Chưởng môn, trong sơn mạch Vụ Hải hiện tại có lẽ cũng có không ít thế lực tiến vào rồi.

Hơn nữa bên trong sơn mạch Vụ Hải cũng có không ít thế lực bản địa.

Có thể nói là bên trong cực kỳ hỗn loạn, chúng ta phải cẩn thận hơn một chút.

Diệp Mỹ nhìn Lục Thiếu Du rồi nói.

Được.

Lục Thiếu Du khẽ gật đầu.

Sơn mạch Vụ Hải này so với sơn mạch Vụ Đô còn lớn hơn một chút, dược liệu cũng nhiều hơn, không loạn mới là lạ.

Loạn, nếu như là trước đây thì Lục Thiếu Du sẽ lo lắng.

Thực lực của hắn khi đó còn thấp cho nên lúc nào cũng lo cho cái mạng nhỏ của mình.

Thế nhưng hiện tại Lục Thiếu Du cũng không lo lắng cho lắm.

Giờ đây hắn đã có thực lực nhất định, đủ để bảo vệ bản thân mình, coi như là gặp phải cường giả Vũ Suất hắn cũng không phải là không thể thoát thân.

Vì vậy chuyến này đối với hắn mà nói chỉ là một lần khiêu chiến mà thôi.

Sơn mạch Vụ Hải trong Cổ Vực là một dãy núi non vô cùng khổng lồ, diện tích vô cùng lớn, bốn phía có không ít thế lực.

Hơn nữa trong sơn mạch Vụ Hải cũng có không ít yêu thú, vì vậy trong sơn mạch Vụ Hải này tương đối hỗn loạn.

Từ phía xa nhìn lại, sơn mạch Vụ Hải là một mảnh núi non liên miên không thấy tận cùng, những cây đại thụ che trời trải rộng, giống như là rừng rậm nguyên thủy vậy.

Mà điều kỳ lạ nhất chính là trong sơn mạch Vụ Hải này quanh năm mây mù tràn ngập, giống như che trời.

Trong núi non cũng có không ít con sông sâu, hồ nước liên miên, yêu thú hoành hành.

Quả thực có không ít nguy hiểm.

Thế nhưng trong sơn mạch Vụ Hải này lại có không ít dược liệu mà tu luyện giả phải dùng tới.

Khi Lục Thiếu Du bay tới sơn mạch Vụ Hải, nhìn vào những dãy núi non liên miên cùng với một mảnh sương trắng tràn ngập, dường như là có liên quan tới địa hình, đám sương trắng này tràn ngập tầng trời thấp, suốt năm không tiêu tán khiến cho tầm nhìn cũng bị ảnh hưởng cực lớn.

Nhìn sơn mạch Vụ Hải này, lúc này Lục Thiếu Du cũng không khỏi kinh ngạc.

Chưởng môn, chúng ta tới rồi, đây chính là sơn mạch Vụ Hải.

Lúc này Diệp Mỹ nói với Lục Thiếu Du.

Chúng ta vào thôi.

Lục Thiếu Du liếc nhìn chung quanh, không có chút do dự nào lập tức đi vào trong sơn mạch Vụ Hải.

Tới sơn mạch này rồi có thể tìm được người Bách Thú Cốc và bảo vật hay không Lục Thiếu Du quả thực không đặt vào trong lòng, nói không chừng người Bách Thú Cốc kia đã bị cường giả đỉnh cấp kia đánh chết, muốn tìm sẽ vô cùng khó khăn.

Mục đích lớn hơn của Lục Thiếu Du chính là tới sơn mạch Vụ Hải thôn phệ linh giả và vũ giả.

Đặc biệt là linh giả, hiện tại trong sơn mạch Vụ Đô cũng không còn có bao nhiêu người để hắn thôn phệ nữa cho nên lần này hắn mới phải tìm tới sơn mạch Vụ Hải.

Trong tầng trời thấp, lúc này Thiên Sí Tuyết Sư và Nghịch Lân Yêu Bằng đang xoay quanh bầu trời.

Thủy Hỏa Yêu Giao, Thái Âm Yêu Thỏ, Huyết Ngọc Yêu Hổ, Huyết Tích Dịch đều đang ở trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư và Nghịch Lân Yêu Bằng, ở trên không chậm rãi theo hai người Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du cũng không muốn mang một đống lớn yêu thú bên người, như vậy không thể nghi ngờ sẽ khiến cho người khác chú ý.

Nhưng mà lúc này chỉ bằng vào Bạch Linh và Tiểu Long trên vai Lục Thiếu Du cũng đủ để khiến cho nhiều người chú ý rồi.

Trong sơn mạch Vụ Hải cũng không khác sơn mạch Vụ Đô quá lớn.

Thứ duy nhất khác biết chính là đám sương mù tràn ngập kia mà thôi.

Nó bao phủ toàn bộ không trung khiến cho ánh sáng khó có thể chiếu xuống thế nên tầm nhìn vô cùng hạn chế.

Những tia sáng lờ mờ này vô hình trung khiến cho người ta có cảm giác áp lực.

Trong sơn mạch có không ít dã thú lui tới.

Thế nhưng đây chỉ là những dã thú bình thường mà thôi.

Mãng xà, vượn, hổ báo cùng những loài thú khác cũng không ít.

Thế nhưng những dã thú này cũng không khiến cho đám người tiến vào sợ hãi.

Chưởng môn, chúng ta tìm thế nào bây giờ? Dường như cũng đã có không ít người tiến vào sơn mạch Vụ Hải.

Diệp Mỹ quang sát một chút rồi nói.

Từ từ sẽ tới, không vội.

Lục Thiếu Du nói nhỏ.

Nói xong, Lục Thiếu Du nhướng mày quay đầu lại nói với Diệp Mỹ: Chúng ta có chút phiền toái nhỏ.

Sưu Sưu.

Lúc này đột nhiên tiếng xé gió truyền tới, lập tức có bốn đạo thân ảnh xuất hiện trước mặt Lục Thiếu Du, bốn kẻ này chừng ba mươi tuổi, từ chân khí quanh người có thể nhận ra đều là Vũ Tướng tứ trọng.

Mà đáng chú ý nhất chính là bốn người này đều có một mắt, trong hai mắt chỉ có một con mắt là ổn mà thôi.

Bốn người này mặc trang phục màu xanh, vóc người tục tằn, bốn người trước tiên đảo qua người Lục Thiếu Du và Diệp Mỹ một chút.

Cuối cùng toàn bộ tập trung vào Diệp Mỹ, ánh mắt hiện lên vẻ dâm tà rồi cười rộ lên.

Lão đại, không có gì khó khăn quá lớn.

Thế nhưng tiểu nữu này quả thực không tồi.

Nếu như lột ra hết có lẽ sẽ rất tuyệt.

Trong bốn người, một đại hán bên trái Lục Thiếu Du chợt cười to nói.

Chưởng môn, bốn người này có tên là Độc Nhãn Tứ Quỷ, thanh danh không được tốt lắm, bốn người liên thủ tạo thành một trận pháp, sau khi liên thủ thực lực sẽ tăng cường không ít, người bình thường khó có thể đối phó với chúng.

Diệp Mỹ nói với Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn bốn người một lát, đương nhiên sẽ không đặt bốn người vào trong mắt, bốn Vũ Tướng tứ trọng, hắn cũng không để trong lòng.

Không ngờ cô nương lại biết tới chúng ta.

Vậy thì tốt rồi, theo huynh đệ chúng ta một chuyến, bốn người chúng ta hầu hạ cô nương, nhất định sẽ khiến cô nương sảng khoái.

Đại hán phía trước Diệp Mỹ lên tiếng, dường như là đầu lĩnh của đám người.

Ánh mắt không chút kiêng nể nhìn ngang dọc thân hình lồi lõm của Diệp Mỹ.

Các ngươi muốn chết.

̣ tập ở Vụ Hải.

(1)Khuôn mặt Diệp Mỹ trầm xuống, ánh mắt thanh nhã lúc này hiện lên một cỗ sát ý, khí thế trên người so với khi trước giống như là hai người khác nhau vậy.

Vũ Tướng cửu trọng.

Vừa rồi Diệp Mỹ vẫn thu liễm khí tức, lúc này khí tức của nàng hiện ra là Vũ Tướng cửu trọng khiến cho bốn người Độc Nhãn Tứ Quỷ lập tức há hốc mồm.

Mà ngay khi bốn người Độc Nhãn Tứ Quỷ kinh ngạc thì thân ảnh xinh đẹp của Diệp Mỹ đột nhiên run lên, chân khí tràn ra, thân ảnh tạo thành những đạo tàn ảnh liên tiếp.

Bày trận.

Một đại hán phía trước hét lớn.

Thực lực của bọn họ so với Vũ Tướng cửu trọng yếu hơn rất nhiều, căn bản không thể chống lại, lúc này bốn người chỉ có thể nhanh chóng bày trận mà thôi.

Các ngươi chậm rồi.

Diệp Mỹ nhìn như hiền thục lúc này xuất thủ lại mang theo sát khí lạnh lẽo.

Nàng khẽ quát lên một tiếng, chân khí rung lên, thân ảnh xinh đẹp như quỷ mỵ biến mất.

Khi thân ảnh xinh đẹp hiện lên, không biết từ khi nào trong tay nàng đã xuất hiện hai thanh đoản kiếm.

Hai tay huy động đoản kiếm tạo thành những đạo kiếm ảnh liên tiếp mang theo kình phong kinh khủng cùng với tiếng xé gió sắc bén nhanh chóng đâm về phía đại hán đẫu lĩnh của bốn người kia.

Chết đi.

Diệp Mỹ cười nhạt một tiếng.

Cánh tay bỗng nhiên run lên, đoản kiếm trong tay tạo thành một vòng tròn quỷ dị mang theo kình phong kinh khủng khiến cho không gian gấp khúc trực tiếp cắm vào trong ngực đại hán kia.

Phập.

Âm thanh vang lên, lúc này hộ thân cương khí của đại hán đầu lĩnh lập tức nứt nẻ, không có một chút lực lượng chống cực nào, đoản kiếm đâm vào trong ngực hắn.

Còn ngươi.

Đoàn kiếm được rút ra, ánh mắt Diệp Mỹ lạnh lùng, cánh tay lập tức vung lên, thân ảnh xinh đẹp nhanh chóng xoay ngược lại, tốc độ giống như thiểm điện hung hăng đâm vào người một đại hán khác.

Sưu.

Sắc mặt đại hán kia hoảng hốt lo sợ, thủ ấn trong tay nhanh chóng biến đổi.

Một cỗ hơi nước nhanh chóng bạo phát cuối cùng một tấm hộ thuẫn nhanh chóng hiện lên trước mặt hắn, ngăn cản công kích của Diệp Mỹ.

Sưu Sưu.

Thế nhưng lúc này Diệp Mỹ cũng không đặt phòng ngự của người này vào trong lòng.

Đoản kiếm trong tay run lên tức thì tạo thành vô số kiếm ảnh.

Từng đạo kiếm ảnh hư hư thực thực mang theo kình phong sắc bén giống như phô thiên cái địa bao vây thân thể đại hán kia.

Sưu Sưu.

Dưới kiếm quang kia, tấm chắn tức thì bị cắt thành vô số mảnh nhỏ, một đám kiếm quang bao phủ toàn thân người này, thân thể đại hán kia tan thành từng mảnh, nhìn qua vô cùng tàn nhẫn.

Lục Thiếu Du hơi nhíu mày, Diệp Mỹ bề ngoài nhu nhược thế nhưng một khi động thủ quả thực vô cùng độc ác, không chút lưu tình, nữ nhân quả thực là một loại động vật không thể phán đoán theo lẽ thường.

Muốn chạy sao? Lưu lại đi.

Trong nháy mắt này, Lục Thiếu Du khẽ quát một tiếng, vòng xoáy dưới chân chợt lóe, thân ảnh giống như thuấn di biến mất tại chỗ, tốc độ này so với Diệp Mỹ còn kinh khủng hơn nhiều.

Phía trước, hai đại hán còn lại nhanh chân chạy trốn, trước mặt Vũ Tướng cửu trọng hai đồng bạn đã bị đánh chết, bọn họ ngoại trừ việc chạy trốn ra cũng không còn cách nào khác.

Thế nhưng cho dù hai người này chạy như thế nào tốc độ không thể so được với Lục Thiếu Du.

Quang mang trên chân chợt lóe, cước bộ Lục Thiếu Du vô cùng nhanh chóng, thân thể vô cùng quỷ dị xuyên thấu không gian, trong tay không biết từ khi nào đã xuất hiện hai cái bao tay màu trắng giống như ngọc, trên mặt bao tay tràn ngập hỏa diễm.

Vũ Tướng tứ trọng nho nhỏ mà cũng dám làm càn, chết đi.

Thân ảnh Lục Thiếu Du lóe lên, lúc xuất hiện đã tới trước mặt hai đại hán còn lại.

Hàn ý trong mắt đại thịnh, một tiếng quát nhẹ từ trong miệng hắn truyền ra, hỏa diễm trên bao tay lập tức bắn về phía trước.

Dưới hai đạo trảo ấn mơ hồ có cảm giác không gian vặn vẹo.

Trảo ấn đánh xuống sát khí tràn ra, ngay cả không gian cũng đột nhiên lạnh lẽo.

Sưu Sưu.

Hai Vũ Tướng tứ trọng hoàn toàn không có lực chống lại, thậm chí còn chưa phản ứng, hai người chỉ thấy đằng sau nóng lên, da đầu tê lại, sau đó thân thể lập chia lìa với cái đầu.

Cạch Cạch.

Đầu hai người trực tiếp bị vặn gãy, máu tươi chảy ra, nhanh chóng bị mất mạng.

Phía xa, Diệp Mỹ nhìn vào Lục Thiếu Du, ánh mắt khẽ nhíu mày, lập tức đem hai chiếc nhẫn trữ vật trên người hai người nàng vừa đánh chết gỡ xuống.

Lục Thiếu Du cũng nhanh chóng lấy hai chiếc nhẫn trữ vật lên.

Sau khi thu hồi hai chiếc nhẫn trữ vật, lúc này Diệp Mỹ đi tới bên người Lục Thiếu Du nói: Thực lực của chưởng môn dường như đã tiến bộ không ít.

Đối phó với mấy Vũ Tướng tứ trọng này không thành vấn đề.

Lục Thiếu Du mở miệng cười, thực lực bản thân hắn hiện tại đã là Vũ Tướng thất trọng đỉnh phong.

Thực lực bình thường muốn đối phó với Vũ Tướng cửu trọng cũng tuyệt đối không thành vấn đề.

Cho nên đối phó với hai Vũ Tướng tứ trọng quả thực vô cùng dễ dàng.

Thậm chí Lục Thiếu Du còn không muốn thôn phệ bốn Vũ Tướng tứ trọng này.

Nếu muốn đột phá bát trọng thì có lẽ hắn phải thôn phệ một Vũ Tướng thất trọng.

Chúng ta đi thôi.

Lục Thiếu Du nói, hai người nhanh chóng rời đi.

Gặp đám người như Độc Nhãn Tứ Quỷ này hai người cũng không quá để ý, trong Cổ Vực loại chuyện như vậy quá mức bình thường.

Ba ngày sau, trong rừng rậm liên miên, có hai đạo thân ảnh đang chậm rãi di chuyển.

Lão đại, phía trước có chuyện.

Trên vai Lục Thiếu Du, Tiểu Long ngẩng đầu nhìn vào phía trước, vẻ mặt cảnh giác nói.

Chúng ta đi xem một chút.

Lục Thiếu Du do dự rồi lập tức tiến lên phía trước.

Tiến vào sơn mạch Vụ Hải ba ngày hắn đã gặp phải không ít phiền phức.

Lục Thiếu Du cũng không gặp phải đối tượng thôn phệ thích hợp.

Hôm qua không ngờ lại có một đội đầu lĩnh chỉ có tu vi Vũ Phách nho nhỏ mà thôi, điều này làm cho Lục Thiếu Du vô cùng bất đắc dĩ.

Tại một chỗ trong rừng cây, đại thụ che trời, sương mù tràn ngập, ngay cả cây cối cũng bị sương mù bao phủ.

Hai người đã đi sâu vào trong rừng rậm chừng hai nghìn thước.

Lúc này phía trước hai người xuất hiện mười đạo thân ảnh đang đứng đối đầu với nhau.

Dường như là người của hai cỗ thế lực.

Khí tức cường đại tỏa ra ngoài, trong đó người thấp nhất cũng là Vũ Suất, còn có một Vũ Suất và một Linh Suất ở bên trong.

Mà khi hai người xuất hiện, ánh mắt hơn mười người kia đều nhanh chóng nhìn vào hai người Lục Thiếu Du.

Trong đám người, có mấy người nhìn thấy Lục Thiếu Du sắc mặt lập tức biến hóa.

Lục chưởng môn, sao ngươi lại tới đây?Trong một đám người truyền ra một đạo thanh âm.

Đó chính là tông chủ Đới Cương Tử hiện tại của Quỷ Vũ Tông, sau người hắn còn có mấy trưởng lão Vũ Tướng và hộ pháp Vũ Phách của Quỷ Vũ Tông.

Đới tông chủ, hóa ra là ngươi nha.

Lục Thiếu Du mỉm cười, ánh mắt đảo qua mọi người, cuối cùng chậm rãi đi về phía Đới Cương Tử, ánh mắt ý bảo Diệp Mỹ đề phòng.

Nhìn Tiểu Long và Bạch Linh trên vai Lục Thiếu Du, lại cảm nhận tu vi của Diệp Mỹ chỉ là Vũ Tướng cửu trọng, thế lực đối lập với Đới Cương Tử không khỏi hừ lạnh một tiếng, sắc mặt mang theo vẻ khinh thường cũng không đặt Lục Thiếu Du vào trong mắt.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Linh vũ thiên hà

  • truyện tranh Linh vũ thiên hà

  • truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà truyện chữ

  • đọc truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License