con-mat-ao-thi

́c đêm đấu giá.

Trở lại đình viện, Lục Thiếu Du nói tất cả mọi chuyện trong sơn mạch Vụ Đô mấy ngày qua cho Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nghe.

Tiêu diệt mấy nghìn dong binh, thu phục hơn hai nghìn dong binh, còn có mấy Linh giả, quả thực làm cho thực lực Phi Linh môn lớn mạnh không ít.

Nghe xong chuyện này, hai người Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh dường như kinh ngạc, thế nhưng cũng không có kinh ngạc quá lớn.

Lục Thiếu Du đã khiến cho bọn họ kinh ngạc quá nhiều lần, cho nên lúc này hai người chỉ có chút chết lặng mà thôi.

Quỷ Vũ Tông quả thực có người ở trong sơn mạch Vụ Đô.

Ngươi đánh chết ba Vũ Tướng, thực lực của Quỷ Vũ Tông cũng yếu bớt một chút, vậy kế tiếp ngươi định làm thế nào?Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói.

Hiện tại kẻ địch đầu tiên chúng ta phải đối mặt chính là Quỷ Vũ Tông.

Nếu như tính cường giả thì thực lực Phi Linh môn chúng ta hiện tại hơn Quỷ Vũ Tông.

Thế nhưng nếu như ngạnh kháng thì quả thực sẽ lưỡng bại câu thương, đến lúc đó không chừng những thế lực khác sẽ nhân lúc cháy nhà đi hôi của.

Nếu như có thể khiến cho Quỷ Vũ Tông trực tiếp tan rã thì không thể nghi ngờ là tốt nhất.

Lục Thiếu Du nói.

Quỷ Vũ Tông tự tan rã? Điểm này có chút khó khăn.

Trong Quỷ Vũ Tông này, thực lực của lão quỷ kia cũng không yếu.

Cho dù là ta nếu như muốn đánh chết hắn cũng rất khó.

Muốn tiêu diệt Quỷ Vũ Tông của hắn, nếu như hắn điên lên thì đối với Phi Linh môn chúng ta cũng vô cùng bất lợi.

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói.

Phiền phức như vậy đến lúc đó tính tiếp.

Diệt Quỷ Vũ Tông trước.

Lục Thiếu Du nói, một cỗ hàn ý tràn ngập.

Lời lão độc vật nói, Lục Thiếu Du đương nhiên hiểu rõ.

Người mạnh nhất trong Quỷ Vũ Tông cũng là Vũ Suất cửu trọng, choi dù là lão độc vật xuất thủ có thể thắng hắn cũng không thể đánh chết hắn.

Tu vi đồng cấp với nhau, trừ phi phải có thực lực áp đảo, bằng không muốn giết đối phương vô cùng khó.

Diệt Quỷ Vũ Tông, đến lúc đó lão quỷ kia và Phi Linh môn sẽ không chết không ngớt, lúc đó không cần nói cũng biết phiền phức mà Phi Linh môn sẽ gặp phải như thế nào.

Mà lúc này Lục Thiếu Du còn một mối bận tâm khác.

Linh Thiên môn và Quỷ Vũ Tông dường như quan hệ không cạn, nếu như hắn diệt Quỷ Vũ Tông liệu có khiến cho Linh Thiên môn kia nổi điên lên không.

Nghĩ tới Thiên Linh môn, Lục Thiếu Du không khỏi nhớ tới Tiểu Linh kia.

Lần trước sau khi hắn thoát thân, cô nàng này phỏng chừng cũng nổi trận lôi đình.

Lần này nhìn thấy cô nàng này hắn phải cẩn thận một chút mới được.

Thực lực của Linh Thiên môn tuy rằng có thể không mạnh như Vân Dương Tông, thế nhưng có lẽ cũng không kém nhiều lắm, hiện tại hắn cũng không thể trêu chọc.

Lúc chạng vạng, Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ đã lập tức tiến vào cung điện.

Công tử.

Chưởng môn.

Hai người lập tức hành lễ rồi cung kính đứng ở một bên.

Lập tức từ trong miệng hai người Lục Thiếu Du cũng biết được biến hóa trong chín ngày qua trên trấn Hoa Môn.

Trong thời gian chín ngày này, Hoàng Phủ Kỳ của Vũ đường quả thực đã mang người tới tạo ra một phòng đấu giá khổng lồ.

Hôm nay vừa mới xây dựng xong, ngay cả lắp đặt thiết bị cũng đã hoàn thành, đủ để dung nạp hơn hai vạn người.

Lúc này trên trấn Hoa môn, dòng người tấp nập so với nhân số bình thường còn hơn hai mươi lần.

Các con đường trên trấn Hoa môn đông nghịt.

Phân nửa mọi người trong Phi Linh môn hiện tại đều lui tới trấn Hoa môn.

Mà khiến cho Lục Thiếu Du ngoài ý muốn chính là Lục Tiểu Bạch đã xây hơn hai trăm khách điếm bình dân trên trấn Hoa Môn, vừa mới hoàn thành.

Thế nhưng cung không đủ cầu, có mấy vạn người tiến vào trấn Hoa Môn nho nhỏ, hai trăm khách điếm bình dân cũng vẫn thiếu.

Hai trăm khách điếm bình dân, tính sơ qua cũng chỉ có bốn năm nghìn phòng mà thôi.

Phương tiện đơn sơ, vội vã xây dựng, thế nhưng phí dừng chân một đêm hiện tại cũng đã lên tới hai mươi kim tệ.

Thu nhập cả đêm đã tới mười vạn, quả thực là một con số vô cùng khả quan.

Điều này làm cho Lục Thiếu Du nhìn Lục Tiểu Bạch với con mắt khác.

Tuy rằng lớn lên nhìn qua có chút hèn mọn không ngờ lại có thiên phú buôn bán, sau này có hắn và Lưu Nhất Thủ, Lục Thiếu Du cũng yên tâm hơn.

Vị trí của Kim đường, Lục Thiếu Du cũng đã tính từ lâu, hắn định cho Lục Tiểu Bạch một vị trí trong đó, tuy rằng bản thân có chút tư tâm, thế nhưng đối với Lục Tiểu Bạch này hắn đương nhiên không thể bạc đãi được.

Ngoài trừ một chút tư tâm ra, Lục Thiếu Du cũng không phải loại người chỉ thích dùng người thân.

Lục Tiểu Bạch nhanh nhẹn, cơ linh, Lục Thiếu Du vô cùng hiểu rõ.

Lại thêm mấy năm nay Lục Tiểu Bạch được Nam thúc dạy dỗ, các phương diện đều học được không ít.

Thế nhưng chỉ thiếu chưa trải qua tôi luyện, chỉ cần tôi luyện một phen, đến lúc đó nhất định sẽ giúp được hắn không ít.

Về phần đường chủ Kim đường, hiện tại tuy rằng chỉ cần một câu nói của hắn là có thể sắp xếp.

Thế nhưng Lục Thiếu Du hiểu rõ, nếu như trực tiếp để Lục Tiểu Bạch ngồi vào vị trí này, đầu tiên không nói tới danh vọng của Lưu Nhất Thủ tại Kim đường có một vị trí nhất định.

Chỉ sợ là mấy đường chủ khác cũng không dễ dàng tiếp nhận Lục Tiểu Bạch, dù sao cũng là người mới, mọi người thường hay có tính bài xích trong lòng.

Huống chi mấy đường chủ kia cũng không phải là người bình thường, nếu nhưng không có sự tán thành của bọn họ, Lục Tiểu Bạch trong sáu đường cũng không có địa vị.

Vì vậy hiện tại Lục Thiếu Du muốn Lục Tiểu Bạch làm quen hoàn cảnh một chút, trước tiên là thành lập uy vọng của mình.

Thứ hai, Lục Tiểu Bạch có thế ngồi vào chức Đường chủ hay không thì phải nhìn vào chính hắn.

Lưu Nhất Thủ, dược liệu của hộ pháp Trương Khiếu ngươi thu thập được bao nhiêu rồi?Lục Thiếu Du hỏi, từ trong miệng Thạch Vượn Yêu Vương Lục Thiếu Du đã biết được, đám yêu thú phi hành đã hộ tống Trương khiếu và Trương Minh Đào rời khỏi sơn mạch Vụ Đô.

Lục Thiếu Du phỏng đoán, lúc này dược liệu có thể đã vào tay Lưu Nhất Thủ rồi.

Chưởng môn, hôm qua ta đã nhận được dược liệu, số lượng rất nhiều.

Nhắc tới dược liệu, Lưu Nhất Thủ mới nhớ tới, sắc mặt hắn lập tức kinh hãi.

Hôm qua từ trong tay hộ pháp Trương Khiếu hắn đã thu được một đống dược liệu như một tòa núi nhỏ.

Sau khi nhận được đống dược liệu này thiếu chút nữa hắn đã ngất xỉuLục Thiếu Du mỉm cười, lập tức nói: Dựa vào giá trị của đống dược liệu kia, Kim đường các ngươi có thể duy trì bao lâu? Hồi bẩm chưởng môn, những dược liệu này đều là dược liệu luyện chế đan dược cao cấp, thuộc hạ đã tìm đường chủ Linh đường kiểm tra qua.

Trong đó có không ít dược liệu luyện chế đan dược ngũ phẩm và lục phẩm.

Đại bộ phận dược liệu là để luyện chế đan dược tam phẩm và tứ phẩm.

Có lẽ giá trị chừng hơn hai ức kim tệ.

Chờ sau khi chúng ta bán ra ngoài, có lẽ cái giá thu được sẽ phải gấp đôi.

̀i Quỷ Vũ Tông.

(1)Lưu Nhất Thủ hưng phấn nói.

Ba năm trước đây Lưu Nhất Thủ hắn chưa từng nghĩ tới có một ngày hắn lại triển khai kế hoạch lớn như vậy.

Kim tệ qua lại trong tay hắn ít thì mười vạn, nhiều thì hơn nghìn vạn, điều này khiến cho hắn vô cùng hưng phấn.

Ở đây ta còn một chút, có lẽ giá trị cũng tới hai ức kim tệ.

Ngươi sớm bán ra một chút.

Hai tháng này, trong sơn mạch Vụ Đô sẽ không có dược liệu nào được bán ra.

Giá sẽ do ngươi định đoạt, trong vòng hai ngày bán ra phân nửa, Vũ đường và Ám đường hiện tại đều đang cần tới kim tệ.

Lục Thiếu Du nói xong giao cho Lưu Nhất Thủ một đống túi trữ vật và nhẫn trữ vật.

Vâng, chưởng môn.

Sau khi tiếp nhận một đống túi trữ vật và nhẫn trữ vật, Lưu Nhất Thủ ngạc nhiên tới há hốc mồm, lập tức nói tiếp: Chưởng môn, có thực là trong hai tháng này dược liệu trong sơn mạch Vụ Đô sẽ không chảy ra ngoài sao? Không sai.

Sau này sơn mạch Vụ Đô đều nằm trong khống chế của Phi Linh môn ta.

Về phần đám thế lực trữ dược liệu kia, ngươi có thể báo thù báo oán được rồi.

Lục Thiếu Du mở miệng cười nói.

Sơn mạch Vụ Đô đều nằm trong khống chế của chúng ta?Lưu Nhất Thủ không khỏi hít sâu một hơi.

Nắm giữ toàn bộ sơn mạch Vụ Đô, hắn đương nhiên hiểu điều này đại biểu cho cái gì.

Nếu như thực sự là như vậy thì sau này Phi Linh môn sẽ nắm trong tay thị trường phân phối dược liệu của toàn bộ biên giới sát Cổ Vực.

Yên tâm đi làm đi, sau này dược liệu trong sơn mạch Vụ Đô đều giao cho ngươi là Lục Tiểu Bạch cùng nhau phân phối.

Lục Thiếu Du nói xong, ánh mắt rơi vào trên người Lục Tiểu Bạch rồi nói: Lục Tiểu Bạch, phương diện dược liệu ngươi phải nhanh chóng quen thuộc, sau này còn chuyện khác giao cho ngươi làm.

Vâng, công tử.

Lục Tiểu Bạch đáp.

Đêm đến, Lục Thiếu Du tự cho phép mình nghỉ chốc lát.

Nghĩ tới ngày mai là hội đấu giá, Lục Thiếu Du lập tức tiến vào trạng thái tu luyện.

Âm Dương Linh Vũ Quyết trong cơ thể vận chuyển, một tia chân khí sau khi bị luyện hóa lập tức tiến vào trong đan điền, khí tức lúc này chậm rãi được đề thăng.

Một lát sau, quanh thân Lục Thiếu Du đã được một vòng quang mang màu vàng bao phủ.

Sáng sớm hôm sau, bên ngoài Phi Linh sơn, dưới sự che phủ cùng rừng cây dày đặc, chỉ có một ít tia sáng xuyên qua tầng lá cây dày đặc chiếu xuống mặt đất.

Từ phía xa nhìn lại thoại nhìn một mảnh xanh ngắt, trên đám lá cây giọt sương không ngừng chảy xuống phía dưới, vang lên tiếng tí tách.

Ca ca xấu, không mang muội ra ngoài chơi.

Phía trong Phi Linh sơn lúc này có một yêu thú màu trắng phóng lên cao rồi lập tức biến mất trong bầu trời.

Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Thiếu Du, Lục Tâm Đồng, Lục Tiểu Bạch, Lưu Nhất Thủ còn có Bạch Toa Toa, Nhan Kỳ, Phương Hiểu Kỳ đều ngồi trên đó.

Lục Thiếu Du dự định ngày hôm nay đi tới trấn Hoa Môn, phải tự mình xem xét hắn mới có thể yên tâm.

Mà đương nhiên Lục Tâm Đồng muốn đi theo, Bạch Toa Toa vừa tới cũng lập tức yêu cầu đi theo.

Nhìn thấy tam nữ đều muốn đi tới trấn Hoa Môn nhìn một chút, Lục Thiếu Du cũng không tiện từ chối mà mang tam nữ đi theo.

Trong tam nữ Lục Thiếu Du biết Bạch Toa Toa lá gan lớn nhất, cũng là người không sợ hắn nhất.

Phương Hiểu Kỳ đối với hắn thì có kính nể, mà Nhan Kỳ lá gan nhỏ nhất, đối với tam nữ sống cùng một mái hiên này, trong lòng Lục Thiếu Du cũng không coi các nàng là người ngoài.

Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư.

Lục Tâm Đồng hưng phấn không ngừng nói líu ríu.

Tuy rằng lúc này Lục Tâm Đồng là Linh Tướng tam trọng, cũng được coi là một cường giả.

Thế nhưng dù sao cũng chỉ là một tiểu cô nương mười ba tuổi mà thôi, tâm tính ham chơi không thể tránh được.

Dùng tốc độ của Thiên Sí Tuyết Sư, chỉ cần một canh giờ đã tới trên trấn Hoa Môn, Thiên Sí Tuyết Sư đáp xuống ở một khoảng cách xa, Lục Thiếu Du tự mình chạy vào hoa môn trấn.

Đánh giá trấn Hoa Môn lúc này, Lục Thiếu Du cũng vô cùng kinh ngạc, trấn Hoa Môn nho nhỏ so với ba năm trước đây đã mở rộng gấp đôi, so với trấn Thanh Vân còn lớn hơn mấy lần.

Diện tích trên trấn chừng hơn mười vạn thước, kiến trúc san sát nhau.

Trên đường đông đúc người đi lại, còn chưa tới trấn đã nghe thấy tiếng ầm ĩ trên đường vang vọng ra chung quanh.

Nơi nơi tấp nập, cảnh tượng náo nhiệt vô cùng.

Sao lại náo nhiệt như vậy, hôm nay thật nhiều người nha.

Phương Hiểu Kỳ kinh ngạc nói, bình thường nàng cũng tới trấn Hoa Môn này, thế nhưng cũng chưa từng nhìn thấy trên trấn có nhiều người như vậy.

Ca ca, muội muốn đi chơi.

Lục Tâm Đồng càng thêm hưng phấn kéo tay Lục Thiếu Du chạy vào trong đoàn người.

Con đường tấp nập hiện tại không biết từ khi nào đã lớn hơn so với trước đây, đám người nhộn nhịp, liếc mắt nhìn không hết người, nhân số vượt qua dự liệu của Lục Thiếu Du.

Các con đường đan xen với nhau so với trước đây cũng nhiều hơn không ít.

Trong đoàn người, Lục Thiếu Du cũng âm thầm đánh giá mọi người, đám người trên đường hiện tại toàn bộ đều là vũ giả, thi thoảng còn có không ít linh giả trong đó.

Cuối cùng Lục Thiếu Du đi tới phòng đấu giá được kiến tạo trong vòng mười ngày kia, kiến trúc khổng lồ trên mặt đất này chừng mấy vạn thước, cao hai mươi thước, cả vật thể hình tròn, bên ngoài được từng lớp nham thạch bao vây tạo thành, khí thế vô cùng bất phàm.

Linh Phi tông.

Trên kiến trúc khổng lồ này có viết ba chữ Phi Linh tông.

Lục Thiếu Du ngạc nhiên, Phi Linh mông, Linh Phi tông, quả thực chí có nhân tài như Hoàng Phủ Kỳ Tùng kia mới có thể nghĩ ra được, dù sao tùy tiện kiếm một cái tên nào khác cũng được, cũng không quan trọng lắm.

Thời gian mười ngày có thể hoàn thành được như vậy, Lục Thiếu Du cũng vô cùng thỏa mãn.

Lúc này bên ngoài kiến trúc có không ít đại hán trang phục chỉnh tề đang đứng ở ngoài.

Người trấn Hoa Môn dường như cũng biết đây là chỗ đấu giá ngày mai, cả đám đều hiếu kỳ đánh giá, người vây xem chung quanh đương nhiên không ít.

Nhìn đám đại hán kia, Lục Thiếu Du không khó phát hiện ra toàn bộ đều là Vũ Sư, đầu lĩnh là hai Vũ Phách, phỏng chừng là người của Vũ Đường.

Người của Vũ đường so với đệ tử Phi Linh môn bình thường mạnh hơn không ít.

Khí tức còn sắc bén nhiều hơn.

Khí tức và thực lực không quan hệ, mà là một loại hơi thở vô hình tỏa ra quanh người.

Từ trên người những người này Lục Thiếu Du cũng có một chút lý giải về Hoàng Phủ Kỳ Tùng.

Người này tuy rằng đối với hắn có chút cuồng ngạo, thế nhưng từ những đệ tử Vũ đường này hắn cũng có thể nhìn ra được, hắn huấn luyện ra những người này không tồi chút nào, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh chọn người quả thực không sai.

Tham kiến chưởng môn.

Một lát sau, tại một cửa hàng của Phi Linh môn trên trấn Hoa Môn, các đệ tử Phi Linh môn lập tức hành lễ.

Lục Thiếu Du đánh giá cửa hàng này của Phi Linh môn, diện tích mở rộng thêm chừng mười lần, có ba tầng, quả thực có thể nói là một hiệu buôn bán đan dược lớn nhất trên trấn Hoa môn, dược liệu, binh khí tất cả đều bán.

̀i Quỷ Vũ Tông.

(2)Quan sát một lát, Lục Thiếu Du vô cùng thỏa mãn.

Từ biến hóa trên trấn Hoa Môn, Lục Thiếu Du cũng có thể nhìn ra mấy năm nay Lưu Nhất Thủ đã phí không ít khí lực.

Sáng sớm tới trấn Hoa Môn, cuối cùng mấy nữ nhân Bạch Toa Toa tới trưa mới tạm thỏa mãn rời đi.

Phía xa trấn Hoa Môn, mọi người lại cưỡi lên lưng Thiên Sí Tuyết Sư rời đi.

Mà lúc này Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ thì ở lại trong cửa hàng của Phi Linh môn.

Trong cửa hàng còn có không ít chuyện tình cần xử lý.

Hai người hiện tại cũng không còn thời gian mà chạy loạn.

Thế nhưng Lục Thiếu Du lại nhắc Lưu Nhất Thủ buổi tối thông báo cho những đường khẩu khác tập hợp ở phân đà.

Sáu đường của Phi Linh môn hiện tại chỉ có Ngoại đường là không có ai cầm lái, Lục Thiếu Du cũng chỉ có thể tạm thời gác lại, hiện tại cũng không có ai thích hợp.

Trương Minh Đào, Hoàng Bác Nhiên, hai người này rõ ràng thực lực hơi thiếu một chút.

Muốn phụ trách ngoại đường, trong lòng Lục Thiếu Du thầm nghĩ, người được chọn thực lực cũng không thể yếu hơn đám người Âu Dương Lãnh Tật mới dược.

Theo sự phát triển của trấn Hoa Môn, người thực lực quá yếu căn bản không thể trấn thủ ngoại đường.

Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, mấy nữ nhân đều vô cùng hưng phấn xem đám son phấn, y phục vừa mới mua khiến cho Lục Thiếu Du cũng chỉ có thể lắc đầu cười khổ.

Ngay khi Lục Thiếu Du trở lại Phi Linh môn thì lập tức nhận được tin tức, tông chủ Quỷ Vũ Tông tự mình tới Phi Linh môn.

Chưởng môn, người của Quỷ Vũ Tông hiện tại đang trong đại điện, Trịnh Anh chưởng lão đang bồi tiếp hắn.

Trương Minh Đào nói.

Lục Thiếu Du nhướng mày, mục đích của Quỷ Vũ Tông tới lần này có lẽ có liên quan tới hội đấu giá, về phần có mục đích khác hay không thì hắn tạm thời không đoán ra được.

Người Quỷ Vũ Tông, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đương nhiên sẽ không xuất hiện.

Chuyện hai người ở trong Phi Linh môn cũng không có bị người ngoài biết được.

Coi như là đệ tử Phi Linh môn, người biết thân phận chân chính của hai người cũng chỉ có trưởng lão và hộ pháp.

Không nghĩ tới gần đây Phi Linh môn phát triển cực nhanh như vậy.

Ba năm ngắn ngủi thực sự phải khiến ta nhìn với con mắt khác xưa.

Trong đại điện Phi Linh môn, một tiếng cười sang sảng vang lên.

Đới tông chủ quá khen, cho dù phát triển thế nào cũng không thể so sánh được với Quỷ Vũ Tông.

Thanh âm của Trịnh Anh truyền ra.

Biết được Đới tông chủ tới đây đón tiếp chậm trễ quả thực có lỗi, mong Đới tông chủ thứ tội.

Ngoài đại điện, thân ảnh Lục Thiếu Du đã xuất hiện trong tầm mắt mọi người, tiếu ý nhàn nhạt hiện lên trên mặt, cũng không có vẻ gì là bồi tội.

Tham kiến chưởng môn.

Trong đại điện lúc này có Trịnh Anh, Trần Tân Kiệt, Đinh Thành, ba vị trưởng lão.

Còn có hai vị hộ pháp Lâm Phong, Tôn Hiểu Minh.

Đám người này nhìn thấy Lục Thiếu Du xuất hiện lập tức đứng dậy hành lễ.

Lục Thiếu Du phất tay ý bảo mọi người miễn lễ rồi lập tức đi vào trong đại điện.

Thiếu Du tiểu huynh đệ có tội gì đâu.

Là do ta không mời mà tới, quấy rầy tiểu huynh đệ rồi.

Trong đại điện, một thanh âm sang sảng vang lên.

Người nói chính là tông chủ Quỷ Vũ Tông Đới Đường tuổi tác chừng hơn bốn mươi, thân hình cao ngất, mắt sáng như đuốc, mái tóc ngắn, một cỗ khí tức vô hình lan tràn ra, quanh thân còn có một cỗ sát khí như có như không.

Tham kiến Đái tông chủ.

Lục Thiếu Du hơi thi lễ, khi trước trên Quỷ Vũ Tông Đới Đường này có thực lực Vũ Suất tam trọng đã có thể áp chế được hắn.

Thế nhưng lúc này Lục Thiếu Du có thể cảm nhận được rõ ràng, Đới Đường này đã không thể áp chế được nữa.

Thực lực của Đới Đường này chỉ là Vũ Suất tam trọng giống như đám người Hoàng Phủ Kỳ Tùng, Lý Trì Chính, Âu Dương Lãnh Tật mà thôi.

Sau mấy năm phát triển của Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh thì Phi Linh môn lúc này đã có thực lực chống lại Quỷ Vũ Tông.

Ồ Đỗ trưởng lão cũng tới sao, hân hạnh, hân hạnh.

Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn vào Đỗ Vân Sơn bên người Đới Đường.

Ánh mắt khẽ đảo qua một chút, người Quỷ Vũ Tông tới đây có bốn Vũ Tướng, còn có hơn mười Vũ Phách.

Chỉ có Đỗ Vân Sơn này đã từng cùng Lục Thiếu Du giao thiệp vài lần, còn những người còn lại, bằng vào thực lực của Lục Thiếu Du lúc này đương nhiên sẽ không cần để ý tới.

Lục chưởng môn khách khí rồi.

Đỗ Vân Sơn hoàn lễ, trong Phi Linh môn, trước mặt Lục Thiếu Du mặc kệ có thực lực như thế nào dù sao cũng là môn chủ một môn.

Hơn nữa hắn cũng biết quan hệ giữa Lục Thiếu Du và tiểu thư Linh Thiên môn không tồi, đương nhiên không dám đắc tội.

Lục Thiếu Du trực tiếp ngồi xuống chủ vị trong đại điện, ánh mắt đảo qua đám người Quỷ Vũ Tông rồi nói với Đới Đường: Đới tông chủ tới đây không biết là có chuyện quan trọng gì? Ta nghe nói trên trấn Hoa Môn có một hội đấu giá náo nhiệt cho nên tới giúp vui một chút.

Ai biết trên trấn Hoa Môn hiện tại đã không còn nơi đặt chân vô cùng náo nhiệt, Phi Linh môn lại ở ngay gần cho nên mới tới quấy rầy một phen.

Cho nên hôm nay làm phiền Thiếu Du huynh đệ vậy.

Đới Đường nói.

Đây chính là vinh hạnh của Phi Linh môn ta.

Đới tông chủ muốn ở đâu để ta sai đệ tử sắp xếp chỗ ở cho Đới tông chủ.

Lục Thiếu Du nói.

Trong lòng âm thầm suy nghĩ, bằng vào thân phận tông chủ Quỷ Vũ Tông, nếu như muốn vào khách điếm bình dân mà nói, tuyệt đối không quá khó khăn.

Cho dù là không bại lộ thân phận, muốn tìm một địa phương đặt chân cũng không làm khó được đám cường giả của Quỷ Vũ Tông.

Chỉ sợ đám người Đới Đường này mượn cơ hội này tới Phi Linh môn âm thầm thám thính một phen.

Nhưng không thể phủ nhận Quỷ Vũ Tông đối với lần đấu giá hội này vô cùng có hứng thú.

Vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, đan dược lục phẩm đối với Quỷ Vũ Tông mà nói cũng có lực hấp dẫn vô cùng mạnh mẽ.

Vậy quấy rầy rồi.

Sắc mặt Đới Đường không chút biến đổi, lập tức nói: Thiếu Du tiểu huynh đệ, lần đấu giá này tổ chức trên trấn Hoa Môn của các ngươi, không biết các ngươi có biết là do thế lực nào tổ chức không? Chuyện này ta cũng không biết.

Mấy ngày trước một người thần bí tới Phi Linh môn ta, lại cống nạp khiến cho ta thỏa mãn, nói là muốn tổ chức một hội đấu giá trên trấn Hoa Môn cho nên ta cũng chỉ biết vậy, không hơn.

Lục Thiếu Du nói.

Xem ra kẻ đứng sau hội đấu giá này không đơn giản ra.

Đới Đường nói.

Có người nói lần đấu giá này còn có vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, ta định ngày mai cũng đi tới đó xem một chuyến.

Thế nhưng hiện tại có Đới tông chủ xuất hiện, có lẽ ta sẽ không có hy vọng đó rồi.

Lục Thiếu Du mỉm cười nói.

Thiếu Du huynh đệ nói đùa, nếu như Thiếu Du huynh đệ có hứng thú, chỉ cần ra giá cao hơn là có thể thu vào trong túi.

Đới Đường nói.

Trong Quỷ Vũ Tông, trên mặt đám người Vũ Tướng, Vũ Phách đều nở nụ cười.

́p xếp đấu giá.

Trong lòng thầm nghĩ, vũ kỹ Huyền cấp sơ giai mà Phi Linh môn cũng muốn với tới, có lẽ mười Phi Linh môn cũng không mua nổi một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai nha.

Thế nhưng, dù sao đây cũng là Phi Linh môn, đám người Quỷ Vũ Tông bọn họ cũng không tiện mở miệng cười lớn.

Lục Thiếu Du hàn huyên có lệ với Đới Đường vài câu, sau đó mệnh lệnh cho Trịnh Anh mang theo đám người Quỷ Vũ Tông sắp xếp chỗ nghỉ cho bọn họ, còn hắn thì về lại nơi ở.

Thiếu Du, người Quỷ Vũ Tông tới Phi Linh môn chỉ sợ mục đích không đơn giản.

Đấu giá hội này đương nhiên Quỷ Vũ Tông bọn chúng sẽ có hứng thú.

Mặt khác đối với Phi Linh môn ta có lẽ bọn chúng muốn thủ một chút.

Vừa rồi Đới Đường kia dùng tâm thần âm thầm tra xét, thế nhưng lại không thể tra xét ra ta và lão bất tử.

Sau khi tới nơi ở, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đã chờ hắn ở trong đại sảnh.

Bọn họ thích điều tra thì cho bọn họ điều tra.

Chúng ta kệ bọn họ.

Đấu giá hội ngày mai quan trọng hơn, tới lúc đó phải mời Đông lão và Oánh tỷ âm thầm tọa trấn mới được.

Lục Thiếu Du nói.

Yên tâm đi, có chúng ta ở đây sẽ không xảy ra chuyện gì.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.

Ban đêm, bóng đêm bao phủ mặt đất.

Ánh trăng chiếu xuống rừng trúc nhìn qua vô cùng vắng vẻ, cùng với gió đêm thổi qua khiến cho rừng trúc này tăng thêm phần quỷ dị.

Tham kiến chưởng môn.

Một thân ảnh từ trong rừng trúc hiện ra, hai đệ tử Phi Linh môn lập tức hành lễ.

Các đại đường chủ tới chưa?Người tới chính là Lục Thiếu Du, lúc này tới phân đà, Lục Thiếu Du không đi cùng hai người Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh tới đây, có Đới Đường ở trong Phi Linh môn, Lục Thiếu Du cũng không muốn làm bại lộ một cái gì.

Hồi bẩm chưởng môn, các đại đường chủ đều đã tới.

Một đệ tử Phi Linh môn đáp.

Trong phân đà, trong đại điện lúc này đã có chín đạo thân ảnh.

Ngoại trừ Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi, Diệp Mỹ, hai tỷ muội này ra thì còn có Hoàng Phủ Kỳ Tùng, Lý Trì Chính, Âu Dương Lãnh Tật, Tương Viễn Quan, Lưu Nhất Thủ, Khang Tử Vân, cuối cùng là Lục Tiểu Bạch.

Khi Lục Tiểu Bạch tới phân đà, nhìn thấy đám người Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi, cảm nhận thực lực đám người này lại càng thêm kinh hãi.

Lúc này hắn mới biết hóa ra Phi Linh môn lại có thực lực mạnh mẽ như vậy, hầu như khiến hắn há hốc mồm.

Mà mọi người nhìn thấy Lưu Nhất Thủ mang theo Lục Tiểu Bạch đều có chút kinh ngạc.

Cuối cùng từ trong miệng Lưu Nhất Thủ mọi người mới biết được, Lục Tiểu Bạch là tâm phúc của chưởng môn.

Âu Dương Lãnh Tật, lần này ngươi đã tìm không ít người cho Linh đường chúng ta.

Linh đường ta nợ ngươi một lần, trước tiên ta tạ ơn ngươi.

Sau này nếu như có đan dược tốt ta sẽ lưu lại cho ngươi một viên.

Trong đại điện, Khang Tử Vân nói với Âu Dương Lãnh Tật.

Khang Tử Vân, đây là người chưởng môn tìm không có quan hệ với ta.

Hình đường ta chỉ phụng lệnh đưa cho các ngươi mà thôi.

Âu Dương Lãnh Tật nói.

Âu Dương đường chủ, ta nghe nói ngươi và chưởng môn tiến vào sơn mạch Vụ Đô mấy ngày, dường như thái độ đối với chưởng môn chuyển biến không ít nha.

Ha ha.

Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi cười khúc khích, nụ cười hiện lên trên khuôn mặt tuyệt mỹ khiến cho người ta nhìn vào cũng cảm thấy vui vẻ.

Chư vị, chưởng môn không đơn giản như trong tưởng tượng của các ngươi.

Ta khuyên chư vị sau này không nên tự mình chuốc lấy cực khổ.

Âu Dương Lãnh Tật nhàn nhạt nói, khuôn mặt vẫn lạnh lùng như vậy.

Chưởng môn tới.

Khang Tử Vân nói.

Ngay khi Khang Tử Vân nói xong, một đạo thân ảnh màu xanh đã tiến vào đại điện.

Tham kiến chưởng môn (Công tử).

Lưu Nhất Thủ, Lục Tiểu Bạch dẫn đầu hành lễ, lập tức hai người Âu Dương Lãnh Tật và Tương Viễn Quan cũng đứng dậy hành lễ.

Nhìn thấy hai người Âu Dương Lãnh Tật và Tương Viễn Quan như vậy, dường như khiến cho đám người Quỷ Ảnh La Sát, Thiết Quyền Hoàng Phủ Kỳ Tùng vô cùng nghi hoặc, sắc mặt khẽ biến rồi cũng đứng dậy thi lễ.

Chư vị ngồi đi.

Lục Thiếu Du đảo qua đám người, lập tức ngồi xuống.

Âu Dương đường chủ, Vũ đường của ngươi lần này biểu hiện không tệ, ngày mai cũng phải dựa vào các ngươi, nếu như làm tốt, một ức kim tệ ngươi muốn ngày mai có thể đưa cho ngươi.

Lục Thiếu Du nói.

Chưởng môn, đấu giá hội này có thể không giao cho Vũ đường chúng ta được không? Dù sao cũng không phải công việc quen thuộc của Vũ Đương chúng ta.

Hoàng Phủ Kỳ Tùng nói.

Đương nhiên không phải do các ngươi phụ trách toàn bộ, Vũ đường các ngươi chỉ cần phụ trách bên ngoài là được.

Hôm nay ta đã tới trấn Hoa Môn xem xét một chút, nhân số không ít.

Ngày mai những người muốn đi vào hội đấu giá, Vũ đường các ngươi thu thấp nhất hai mươi kim tệ một người.

Về phần một trăm vị trí đầu tiên mỗi người thu một nghìn kim tệ.

Thứ hai thu tám trăm kim tệ, hàng thứ ba thu sáu trăm kim tệ một người.

Cứ như vậy, phí vào hội cũng đủ cho Vũ đường các ngươi năm mươi vạn kim tệ.

Lục Thiếu Du nói.

Thu nhiều như vậy sao.

Âu Dương Lãnh Tật cũng có chút kinh ngạc, quả thực vô cùng tiện nghi.

Người có hứng thú tham gia hội đấu giá sẽ không quan tâm tới một chút kim tệ đó, hiện tại nhân số trên trấn Hoa Môn lên tới hơn ba vạn, cho dù cao tới đâu cũng có người tham gia.

Lục Thiếu Du mỉm cười nói.

Hai vị Diệp đường chủ, chuyện quan trọng nhất ngày mai sẽ giao cho các ngươi.

Lục Thiếu Du nhìn vào hai tỷ muội Diệp Phi, Diệp Mỹ.

Dung nhan tuyệt mỹ kia khiến cho Lục Thiếu Du có chút kinh ngạc, thế nhưng cũng không có biểu hiện gì trên mặt.

Tư sắc của Lục Vô Song, Vân Hồng Lăng đều hơn hai nàng không chỉ một bậc.

Thế nhưng hai nàng này, đặc biệt là Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi lại có thêm vài phần mị lực thành thục, điều này Lục Vô Song và Vân Hồng Lăng hiện tại không thể so sánh được.

Không biết chưởng môn muốn tỷ muội chúng ta làm gì?Đôi mắt xinh đẹp của Diệp Phi nhìn về phía Lục Thiếu Du, trong ánh mắt, mỗi một cử động đều vô cùng tuyệt mỹ, dường như đang khiêu khích Lục Thiếu Du vậy.

Đấu giá hội ngày mai cần hai vị Diệp đường chủ tự thân xuất mã.

Trong mọi người cũng chỉ có hai vị đường chủ mới có thể đảm đương trọng trách.

Lục Thiếu Du nói.

Ánh mắt nhìn vào Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi, trong lòng không khỏi trầm xuống, nữ nhân này dường như đang thử định lực của hắn a.

Chưởng môn, ngày mai có khôi lỗi cấp năm, đan dược lục phẩm cao giai, còn có vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, vậy thì có phải chưởng môn trước tiên nên giao những thứ này cho tỷ muội chúng ta không? Bằng không ngày mai tỷ muội chúng ta cũng không thể chủ trì rồi.

Diệp Mỹ nói, ánh mắt thanh nhã không có chút ba động, tuy rằng không có khí chất quyến rũ thành thục như Diệp Phi, thế nhưng lại hơn ba phần thanh nhã, hai tỷ muội này có thể nói là mỗi người mỗi vẻ.

Lục Thiếu Du nhíu mày thầm nghĩ Diệp Mỹ này quả thực không bình thường.

̉o ở đại điện.

(1)Hắn mỉm cười, thủ ấn trong tay chợt kết, một đạo lưu quang từ nhẫn trữ vật trên tay bắn tới trước người hai nàng, hắn nói: Đây là khôi lỗi cấp năm trung giai, ta đã xóa đi ấn ký linh hồn, chỉ cần bố trí linh hồn ấn ký là có thể thôi động, thực lực có thể đánh chết Vũ Tướng lục trọng không có vấn đề.

Một khôi lỗi màu đen xuất hiện trước mặt mọi người.

Trên người khôi lỗi này bề mặt vô cùng trơn bóng, tràn ngập lực lượng cường hãn.

Trong cơ thể mơ hồ có lực lượng ba động.

Thực sự là khôi lỗi cấp năm trung giai.

Mọi người tuy rằng trên cơ bản đều là Vũ Suất thế nhưng vật như khôi lỗi cực kỳ hiếm gặp, cho nên lúc này gặp được cả đám không nhịn được mà kinh ngạc.

Mà khôi lỗi này chính là Khôi nhị Lục Thiếu Du luyện chế.

Thực lực của hắn hiện tại đã sớm vượt qua thực lực của Khôi nhị, Lục Thiếu Du cũng không còn dùng khôi lỗi này nữa.

Vừa vặn nhân cơ hội lần này đem nó bán ra, chí ít cũng có thể khiến thêm bầu không khí trên trấn Hoa Môn nóng bỏng hơn.

Chưởng môn, khôi lỗi cấp năm trung giai trên cơ bản cũng không có ai nguyện lấy ra bán đấu giá, đây là bảo vật khó có được.

Nếu như định giá thì ít nhất cũng phải hơn hai nghìn vạn kim tệ.

Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi nói.

Đây là hai khỏa đan dược lục phẩm cao giai, Dưỡng Thần Hóa Vương Đan, là đan dược lục phẩm cao giai gần tới thất phẩm nhất.

Đối với việc tăng cường đột phá Linh Vương và Vũ Vương có không ít tác dụng.

Giá trị thấp nhất có lẽ là tám nghìn vạn kim tệ, ngày mai cũng đem chúng ra đấu giá.

Lục Thiếu Du cười khẽ, trong tay xuất hiện một hộp ngọc giao cho Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi.

Hai khỏa đan dược lục phẩm cao giai này chính là đan dược trong bảo tàng của Phi Linh môn khi trước.

Số lượng cũng không nhiều lắm.

Vì đấu giá hội lần này Lục Thiếu Du cũng chỉ có thể cắn răng đem ra.

Đan dược này tuy rằng trân quý thế nhưng chỉ cần có đủ dược liệu, sau này cũng không phải không thể luyện chế được.

Dưỡng Thần Hóa Vương Đan?Lúc này, Diệp Phi, Diệp Mỹ vươn tay ra mở hộp ngọc.

Một cỗ năng lượng khiến cho người ta chấn động khuếch tán ra khiến cho tâm thần hai nàng rung động.

Chính là đan dược lục phẩm cao giai.

Hai nàng kinh hô.

Cảm nhận khí tức đan dược này, sắc mặt Khang Tử Vân cũng đại biến.

Đan dược lục phẩm cao giai, bằng vào thực lực của hắn lúc này cũng chỉ có thể luyện chế đan dược lục phẩm sơ giai mà thôi.

Dưỡng Thần Hóa Vương Đan này là đan dược trong lục phẩm cao giai gần với đan dược thất phẩm nhất.

Khôi lỗi cấp năm trung giai và hai khỏa đan dược lục phẩm Dưỡng Thần Hóa Vương Đan này, toàn bộ số kim tệ đấu giá được sẽ chia đều cho Vũ đường và Ám đường, ta tin số kim tệ này cũng đủ cho Ám đường và Vũ đường chi tiêu.

Lục Thiếu Du nói.

Chưởng môn, Dưỡng Thần Hóa Vương Đan này thực sự muốn đem ra đấu giá sao?Sắc mặt Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi biến đổi, đan dược như vậy lại đem đi đấu giá thì vô cùng đáng tiếc, các nàng đều cực kỳ không nỡ.

Bán đấu giá đi, còn có vũ kỹ Huyền cấp sơ giai hỏa hệ Hồng Liên Xích Viêm, và vũ kỹ Huyền cấp sơ giai thổ hệ Liệt Sơn Quyết này nữa.

Lục Thiếu Du lại đem hai ngọc giản tràn ngập năng lượng đưa cho Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi.

Chưởng môn, người thực sự muốn bán vũ kỹ Huyền cấp sơ giai sao?Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi tiếp nhận ngọc giản.

Từ năng lượng thuộc tính ba động trên ngọc giản nàng cũng biết được đây là vũ kỹ Huyền cấp sơ giai.

Vũ kỹ cấp bậc này cũng khiến cho trong lòng hai nàng nóng bỏng.

Nếu như đây là vũ kỹ phong thuộc tính, chỉ sợ nàng sẽ tìm mọi biện pháp mua vào.

Ừng ực.

Mà lúc này cảm nhận thuộc tính của hai bộ vũ kỹ này tức thì khiến cho Hoàng Phủ Kỳ Tùng và Lý Trì Chính, hai người tức thí nuốt nước bọt, hai vũ kỹ này vừa vặn thích hợp cho bọn họ tu luyện.

Vũ kỹ Huyền cấp sơ giai là thứ bọn họ vẫn luôn mộng tưởng.

Bằng vào tu vi Vũ Suất tam trọng của bọn họ, bởi vì là tán tu cho nên cũng chỉ tu luyện một bộ vũ kỹ Hoàng cấp cao giai mà thôi, mà vũ kỹ Hoàng cấp cao giai cũng mất không ít khí lực mới lấy được tới tay.

Về phần vũ kỹ Huyền cấp, đại môn đại phái tuyệt đối sẽ không bán ra ngoài.

Vì vậy bọn họ cũng vô pháp có được.

Vũ kỹ Huyền cấp sơ giai và vũ kỹ Hoàng cấp cao giai, hơn kém vô cùng lớn, có thể coi là một cái rãnh, uy lực lớn hơn không chỉ một chút.

Nhìn thấy Lục Thiếu Du có thể thực sự xuất ra vũ kỹ Huyền cấp đấu giá, sắc mặt Khang Tử Vân có chút biến hóa.

Giá trị của vũ kỹ Huyền cấp sơ giai không hề đơn giản, người có được vũ kỹ Huyền cấp sơ giai trong người đều không phải là người bình thường.

Huống chi còn là hai bộ.

Lúc này sắc mặt hai người Âu Dương Lãnh Tật và Tương Viễn Quan cũng biến hóa theo.

Bọn họ trong sơn mạch Vụ Đô đều đã thấy chưởng môn thi triển vũ kỹ Huyền cấp sơ giai.

Lúc này thấy trên người chưởng môn không ngờ còn có vũ kỹ Huyền cấp sơ giai khác, khiến cho bọn họ lại cảm thấy ngoài ý muốn.

Không sai, hai bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai này mang đi bán đấu giá.

Lục Thiếu Du mở miệng cười nói.

Chưởng môn, thế nhưng đây là vũ kỹ Huyền cấp sơ giai nha, sao lại có thể đem nó đi bán đấu giá được chứ.

Hoàng Phủ Kỳ Tùng rốt cuộc cũng không nhịn được nữa, hắn dùng ánh mắt như nhìn một bại gia tử nhìn Lục Thiếu Du.

Cuối cùng ánh mắt nóng bỏng nhìn vào vũ kỹ Huyền cấp sơ giai trong tay Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi.

Hoàng Phủ đường chủ, nếu như ngươi có hứng thú vậy thì cũng có thể tham gia đấu giá.

Tới lúc đó hai bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai này là của các ngươi.

Lục Thiếu Du nói.

Chưởng môn, vũ kỹ Huyền cấp sơ giai này nếu như mang đi đấu giá thì ước chừng được bao nhiêu kim tệ.

Hoàng Phủ Kỳ Tùng lập tức hỏi luôn, dường như hắn cảm thấy vô cùng hứng thú với việc này.

Nếu như đổi thành kim tệ có lẽ là ba ức.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói.

Trong lòng hắn cũng vô cùng rõ ràng.

Ba ức kim tệ chỉ là giới hạn thấp nhất của vũ kỹ Huyền cấp sơ giai mà thôi.

Mà không phải giá trị thực của vũ kỹ Huyền cấp sơ giai.

Vũ kỹ Huyền Cấp sơ giai ai cũng không muốn bán đi.

Cho nên mới nói giá chỉ là tượng trưng.

Mà giá trị thực sự còn hơn xa như thế.

Mà vũ kỹ Huyền cấp lại là vật chỉ có thể nghe chứ không thể nhìn thấy.

Cho nên lúc này tin tức truyền ra trên đấu giá hội có vũ kỹ Huyền cấp, cho nên mới mang đến quang cảnh náo nhiệt như hiện tại.

Ừng ực.

Hoàng Phủ Kỳ Tùng lại nuốt nước miếng, cho dù hắn cũng không có ba ức kim tệ mua vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, dù sao hắn chỉ là một tán tu.

Tuy rằng có thực lực Vũ Suất tam trọng, thế nhưng của cải của hắn cũng không có bao nhiêu.

Chưởng môn, có thể giảm một chút được không.

Hoàng Phủ Kỳ Tùng nói.

Lúc này ánh mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du có thể nói đã hiền lành không ít, trong ánh mắt tràn ngập sự cầu khẩn cùng khát vọng.

Vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, mê hoặc đối với hắn quá lớn.

̉o ở đại điện.

(2)Mà nghe thấy Hoàng Phủ Kỳ Tùng nói vậy, mọi người đều vô cùng kinh ngạc.

Hoàng Phủ Kỳ Tùng này vì vũ kỹ Huyền cấp sơ giai không ngờ ngay cả mặt mũi cũng bỏ xuống.

, Hoàng Phủ Đường chủ, Lý đường chủ, lần này các ngươi kiến tạo phòng đấu giá và âm thầm khiến cho đám dong binh kinh sợ cũng coi như có công.

Từ trước tới nay ta đều thưởng phạt phân minh.

Như vậy đi, hai bộ vũ kỹ Huyền cấp này sẽ do các ngươi tự mình ra giá, cuối cùng thuộc về các ngươi.

Lục Thiếu Du nói với Hoàng Phủ Kỳ Tùng và Lý Trì Chính.

Chưởng môn, chúng ta thực sự không có tiền mà đi đấu giá a.

Lý Trì Chính nói.

Chúng mừng Hoàng Phủ đường chủ và Lý đường chủ.

Lúc này, Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi biến sắc, lập tức mỉm cười nói với hai người Hoàng Phủ Kỳ Tùng và Lý Trì Chính.

Diệp đường chủ nói vậy là có ý gì?Hai người này nghi hoặc hỏi.

Hai người các ngươi quả thực đầu bị vô nước rồi.

Ý tứ của chưởng môn chính là hai bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai này ngày mai các ngươi có thể tự do đấu giá trong đấu giá hội.

Giá các ngươi có thể tùy tiện định đoạt, đến lúc đó hai bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai này là của các ngươi.

Ý tứ của chưởng môn không phải là thực sự bán đi vũ kỹ Huyền cấp sơ giai mà chỉ dùng vũ kỹ Huyền cấp sơ giai khiến cho nhân khí trên trấn Hoa Môn tăng lên mà thôi.

Quỷ Ảnh La Sát mỉm cười, lập tức nói với Lục Thiếu Du: Chưởng môn, ta nói không sai chứ.

Không hổ là Quỷ Ảnh La Sát phụ trách Ám đường.

Lục Thiếu Du gật đầu nói.

Chưởng môn, người muốn đem hai bộ vũ kỹ Huyền cấp này cấp cho chúng ta?Hoàng Phủ Kỳ Tùng dường như còn chưa tin được điều này.

Hoàng Phủ Đường chủ và Lý đường chủ gần đây đều có công cho nên sẽ có thưởng.

Lục Thiếu Du gật đầu nói.

Một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai tuy rằng giá trị xa xỉ, thế nhưng hắn cũng muốn đem vũ kỹ Huyền cấp sơ giai phát triển thực lực Phi Linh môn.

Lúc này cấp cho đám người Hoàng Phủ Kỳ Tùng không thể nghi ngờ là thích hợp nhất.

Đa tạ chưởng môn.

Hai người Hoàng Phủ Kỳ Tùng, Lý Trì Chính nhìn nhau rồi lập tức cung kính hành lễ.

Một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai khiến cho ấn tượng của bọn họ với tiểu chưởng môn này đã tốt lên một chút.

Nhìn thấy Hoàng Phủ Kỳ Tùng và Lý Trì Chính ngày mai có thể kiếm được một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, tất cả đám người còn lại đều vô cùng ao ước.

Ngay cả Âu Dương Lãnh Tật và Tương Viễn Quan cũng không ngoại lệ, ánh mắt lạnh lùng, bình tĩnh kia bắt đầu có chút ba động.

Âu Dương đường chủ, Tương đường chủ, vũ kỹ Huyền cấp sơ giai mộc hệ và thủy hệ này giao cho các ngươi, mấy ngày vừa qua trong sơn mạch Vụ Đô các ngươi cũng đã khổ cực rồi.

Lục Thiếu Du nói xong, hai ngọc giản xuất hiện trước mặt hai người Âu Dương Lãnh Tật.

Là vũ kỹ Huyền cấp sơ giai.

Hai người tiếp nhận ngọc giản.

Từ khí tức tràn ngập trên ngọc giản bọn họ cũng có thể biết được đây đều là vũ kỹ Huyền cấp sơ giai.

Hai vị Diệp đường chủ, đây là hai bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai phong hệ, các ngươi cầm đi, đấu giá hội ngày mai phải dựa vào các ngươi.

Trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, Lục Thiếu Du lại bắn ra hai đạo quang mang, hai bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai phong hệ xuất hiện trước mặt hai người Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi và Diệp Mỹ.

Khang đường chủ, ta không có linh kỹ Huyền cấp sơ giai, thế nhưng ta có vài thứ này ngươi xem có hợp hay không.

Cuối cùng, Lục Thiếu Du đem một ngọc giản trong người giao cho Khang Tử Vân.

Khang Tử Vân tiếp nhận ngọc giản, cảm giác năng lượng tràn ngập trên ngọc giản, tức thì một giọt máu được nhỏ xuống.

Hai mắt hắn nhắm nghiền, lập tức một cỗ quang mang rót vào trong mi tâm Khang Tử Vân rồi biến mất không thấy.

Một lát sau, Khang Tử Vân mới mở mắt ra, trong mắt vô cùng kinh ngạc, thân thể có chút run rẩy nói: Đa tạ chưởng môn, thứ này so với linh kỹ Huyền cấp còn mạnh hơn một ít.

Vậy là tốt rồi, trên đó có phương pháp nuôi trồng linh dược, còn có một loại yêu linh đan, ta sẽ giao cho Linh đường các ngươi, phải nhanh tay sắp xếp mọi thứ một chút.

Lục Thiếu Du nói.

Vâng, chưởng môn.

Lúc này trước mặt Lục Thiếu Du Khang Tử Vân đã không còn sự cao ngạo như trước nữa, vẻ mặt hiện lên sự cảm kích và cung kính.

Thứ Lục Thiếu Du giao cho hắn không phải thứ gì khác mà là một tia linh hồn lực từ trong đầu Lục Thiếu Du tách ra.

Trên tia linh hồn lực này có một vài phương pháp luyện chế đan dược có thể truyền thụ từ ngọc giản khi trước Nam thúc giao cho hắn.

Còn có một ít phương pháp luyện chế trận pháp, khôi lỗi, binh khí trên Thiên Linh lục, đều là thứ Lục Thiếu Du cho rằng có thể truyền thụ.

Tách ra một tia linh hồn lực đối với Lục Thiếu Du vô cùng đơn giản, nhưng cũng không tốn bao nhiêu linh hồn lực, thế nhưng tới tay Khang Tử Vân thì lại là trọng bảo.

Những ghi chép của Thánh Thủ Linh Tôn trên Thiên Linh lục và một ít tâm đắc khi luyện chế đan dược của linh giả như Nam thúc, đặc biệt là phương pháp luyện chế khôi lỗi, trận pháp đối với Linh giả mà nói tuyệt đối không thua kém gì linh kỹ Huyền cấp sơ giai.

Mà lúc này Lục Thiếu Du cũng có ý nghĩ của chính mình, hắn muốn đào tạo dược liệu, dựa vào dược liệu trong sơn mạch Vụ Đô tuy rằng có thể chống đỡ Phi Linh môn hiện tại, thế nhưng so ra vẫn kém dược liệu cho chính mình tự nuôi trồng, sau này Phi Linh môn phát triển còn cần tiêu hao lớn hơn nữa.

Chuyện này giao cho Linh đường là hợp lý nhất, Linh đường đều là Linh giả, nếu như tất cả thuận lợi chỉ sợ không cần bao lâu Phi Linh môn đã có thể tự mình nuôi trồng dược liệu.

Mặt khác, sau khi Thiên Sí Tuyết Sư đột phá tới tứ giai vẫn không tiến triển được bao nhiêu.

Kỳ thực yêu thú đều như vậy sau khi đột phá tứ giai tốc độ tu luyện sẽ giảm đi.

Cho nên Lục Thiếu Du cũng phải chuẩn bị luyện chế một loại yêu linh đan trên Thiên Linh lục, loại linh đan này khi yêu thú ăn vào có thể tăng thêm tu vi.

Chuyện này giao cho Linh đường phụ trách cũng khiến cho hắn bớt đi không ít công phu.

Sau này hắn cũng có thể bồi dưỡng ra một đại quân yêu thú cũng là chuyện nằm trong khả năng.

Trong đại điện lúc này mọi người đều chiếm được một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, cả đám vô cùng kích động không ngớt.

Đối với Lục Thiếu Du bọn họ đã nhìn với ánh mắt khác xưa.

Người có thể một lần xuất ra sáu bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, chí ít bọn họ ai cũng không làm được điều này.

Mọi người kích động nhanh chóng hành lễ lần thứ hai.

Lúc này đám người đã cung kính hơn trước không ít.

Mà Lục Thiếu Du trước mặt mọi người giao cho Lưu Nhất Thủ Khôi nhất, khi trước Khôi lỗi lang nhân giao cho Lưu Nhất Thủ hiện tại đã quá yếu, thực lực Lưu Nhất Thủ cũng yếu cho nên để bảo vệ an toàn cho Lưu Nhất Thủ, Khôi nhất cũng đã không còn tác dụng quá lớn với hắn.

Lục Thiếu Du liền quyết định đem Khôi nhất giao cho Lưu Nhất Thủ, cũng có thể bảo đảm an toàn cho Lưu Nhất Thủ một chút.

̀y tiện đột phá.

Chuyện này khiến cho mọi người lần thứ hai kinh ngạc.

Vị chưởng môn này quả thực vô cùng bí hiểm.

Vũ kỹ Huyền cấp, khôi lỗi cũng không biết có bao nhiêu.

Lục Thiếu Du lại nói chuyện hội đấu giá ngày mai với mọi người một lúc rồi mới mang Lục Tiểu Bạch rời đi.

Đám người kia thì vẫn còn đang chìm đắm trong kích động ở đại điện một lúc sau mới rời đi.

Trở lại đình viện bên trong Phi Linh môn, Lục Thiếu Du từ xa đã cảm nhận được một cỗ khí tức mịt mờ từ trong sơn môn Phi Linh hiện lên, khí tức chỉ chợt lóe lên rồi biến mất.

Hai hàng lông mày nhíu lại, Lục Thiếu Du biết đó là Đới Đường, thế nhưng hắn cũng không thèm để ý.

Hiện tại hắn đã không đặt Quỷ Vũ Tông vào trong lòng, mà chỉ lo lắng Linh Thiên môn có thể tương trợ Quỷ Vũ Tông hay không mà thôi.

Cố ý tạo ra tiếng động Lục Thiếu Du mới cùng với Lục Tiểu Bạch đi vào trong đình viện.

Khoanh chân ngồi xuống, Lục Thiếu Du bắt đầu tiếp tục luyện hóa đám chân khí còn chưa luyện hóa hoàn tất trong cơ thể.

Sau khi vận chuyển Âm Dương Linh Vũ Quyết, chỉ trong chốc lát, năng lượng bằng chân khí trong cơ thể dưới tác dụng của Âm Dương Linh Vũ Quyết đã bị luyện hóa thành chân chí tinh thuần nhanh chóng tiến vào trong đan điền của Lục Thiếu Du.

Một lát sau, quanh thân Lục Thiếu Du đã được một vòng quanh mang bao phủ.

Mỗi một hô hấp đều khiến quang mang ba động, có vẻ cực kỳ quỷ dị.

Sáng sớm hôm sau, từng cơn gió thổi qua Phi Linh môn mang theo sự hương thơm thoang thoảng từ cây cối ở núi non chung quanh.

Ngoài đình viện lúc này đã có mấy đạo thân ảnh xuất hiện.

Đó chính là Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Lục Tâm Đồng, Phương Tân Kỳ, Bạch Toa Toa, Nhan Kỳ, Lục Tiểu Bạch.

Đã trễ thế này tiểu tử kia không ngờ lại còn đang tu luyện.

Hôm nay là này đấu giá, hắn cũng không biết đường ra sớm một chút.

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nhìn đình viện to tiếng nói.

Bằng không chúng ta đi trước một chút.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.

Ngay khi Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói xong, lúc này từ bên trong đình viện bỗng nhiên truyền ra năng lượng bạo động.

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh và Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh lập tức nhìn vào trong đình viện.

Trên mặt hai người xuất hiện vẻ kinh ngạc.

Bằng vào thực lực của bọn họ đương nhiên biết được trong đình viện có người đột phát.

Mà lúc này trong đình viện cũng chỉ có Lục Thiếu Du ở bên trong cho nên cũng chỉ có thể là Lục Thiếu Du đột phá mà thôi.

Ngoài đình viện, một cỗ năng lượng thiên địa vô hình khiến cho không gian lắc lư gợn sóng lập tức mạnh mẽ tiến vào trong đình viện, một cỗ khí tức bắt đầu mạnh mẽ kéo lên.

Năng lượng này ba động không bao lâu, khí tức đang tăng lên cũng lập tức biến mất không thấy.

Hình như là Vũ Tướng ngũ trọng.

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nhíu mày nói.

Tốc độ tu luyện của Thiếu Du quả nhiên không thể tưởng tượng được.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh thở dài, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.

Trong gian phòng, quang mang màu vàng quanh cơ thể Lục Thiếu Du lúc này đều bị hút vào bên trong cơ thể.

Hai mắt mở ra, một cỗ tinh quang từ trong mắt bắn ra.

Lúc này một cỗ khí thế cường hãn đột nhiên từ trong cơ thể bạo phát.

Khí tức này chỉ trong nháy mắt bị thu liễm không thấy, trên người không có một chút khí tức nào ba động.

Vũ Tướng ngũ trọng, tốc độ tăng trưởng tu vi Vũ giả cũng không tệ lắm.

Lục Thiếu Du cảm nhận chân khí bàng bạc trong cơ thể mình, lúc này hắn đã có tu vi Vũ Tướng ngũ trọng, có đan điền khổng lồ này, chỉ cần tu vi Vũ Tướng ngũ trọng, dưới tình huống thực lực bình thường chỉ cần hơi liều mạng một chút cũng đánh chết được Vũ Tướng thất trọng.

Nếu như dung hợp Chu Tước Quyết bình thường phỏng chừng có thể khiến cho Vũ Suất nhất trọng bị thương nặng, Vũ Tướng ngũ trọng và Vũ Tướng nhất trọng thực lực so sánh với nhau hơn kém không chỉ là một chút.

Nghĩ tới tu vi linh lực của bản thân, Lục Thiếu Du không khỏi nhíu mày, nếu so sánh thôn phệ Linh giả và Vũ giả thì thôn phệ Linh giả khó hơn nhiều.

Linh giả vốn đã rất thưa thớt.

Khắp nơi đều có vũ giả để thôn phệ, linh giả thì lại là chuyện khác, rất khó tìm.

Hôm nay là ngày đấu giá hội diễn ra, trước tiên đi xem náo nhiệt một chút.

Lục Thiếu Du nói, sau khi thu thập một phen liền lập tức rời khỏi đình viện.

Tiểu tư ngươi lại đột phá sao?Lục Thiếu Du vừa mới đi ra đình viện, thanh âm của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đã vang lên trong tai Lục Thiếu Du.

Vừa vặn mà thôi, tùy tiện tu luyện một chút không nghĩ tới lại đột phá.

Lục Thiếu Du khẽ vuốt cái mũi mình rồi mỉm cười trả lời.

Yêu nghiệt.

Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du.

Thế nhưng hắn cũng không thể làm gì được, tùy tiện tu luyện một chút là độ phá, đương nhiên hắn không tin.

Trên người Lục Thiếu Du khẳng định còn có bí mật gì đó, bởi vì tốc độ tu luyện của Lục Thiếu Du cực kỳ nhanh khiến cho hắn cũng phải líu lưỡi.

Ca ca, muội không đuổi kịp được huynh nữa rồi.

Hôm nay Lục Tâm Đồng tỉ mỉ ăn mặc một phen, giống như một con bướm bên người Lục Thiếu Du vậy.

Ngũ quan tinh xảo khiến cho người nhìn vào cũng không khỏi sợ hãi than.

Sau khi lớn lên nhất định tiểu cô nương này sẽ trở thành một nữ tử hồng nhan họa thủy.

Tâm Đồng đã rất mạnh rồi, ca ca muội tuổi lớn hơn muội, lại là vũ giả nữa.

Lục Thiếu Du mỉm cười nói, khi trước Lục Thiếu Du còn mười ba tuổi chỉ là một thiếu gia uất ức trong Lục gia mà thôi.

Thiếu Du, đi tới phòng đấu giá thôi, đám người Đới Đường đang chờ ngươi.

Ta và lão bất tử đi trước một bước, đến lúc đó sẽ âm thầm quan sát.

Hôm nay có lẽ cũng có không ít cường giả, cũng khó tránh khỏi có người nhân cơ hội nháo sự, tất cả phải chú ý một chút.

Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.

Oánh tỷ, Đông lão, vậy hai người đi trước một bước đi.

Ta đi sau.

Lục Thiếu Du nói.

Sưu Sưu.

Không gian quanh người Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh lập tức gấp khúc, thân ảnh biến mất tại chỗ.

Nhìn thực lực hai người, Lục Thiếu Du cũng chỉ có thể ước ao mà thôi.

Cường giả Vũ Suất, đặc biệt là cường giả Vũ Suất tới cửu trọng Vũ Suất và Linh Suất cửu trọng như Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, lực lượng không gian đã hiểu tới một trình độ nhất định.

Nếu như sau khi hắn đạt tới Vũ Suất, lại phối hợp với thuộc tính phong và Phù Quang Lược Ảnh, có lẽ khi đó tốc độ sẽ còn nhanh hơn.

Đới tông chủ dậy thật sớm nha, tối hôm qua nghỉ ngơi có tốt không?Ngoài Phi Linh môn, thân ảnh Lục Thiếu Du xuất hiện.

Lúc này đám người Đới Đường và Đỗ Vân Sơn đã đi ra bên ngoài Phi Linh môn.

Tham kiến chưởng môn.

Lúc này, đám người Trình Anh cũng có mặt ở đó.

Quấy rầy Thiếu Du tiểu huynh đệ rồi, chúng ta nghỉ ngơi rất tốt.

Đới Đường cười nói.

Tốt cái rắm.

Lục Thiếu Du thầm nghĩ trong lòng, tối hôm qua chỉ sợ Đới Đường này đã âm thầm dò xét thực lực Phi Linh môn rồi.

Lục Thiếu Du nói: Đới tông chủ, hôm nay đấu giá hội bắt đầu, Phi Linh môn thân là địa chủ, chúng ta đã sắp xếp chỗ cho chư vị xong rồi, chúng ta cùng nhau đi thôi.

̀n toái nhỏ.

(1) Khiến cho Thiếu Du tiểu huynh đệ tốn tâm tư rồi.

Đới Đường nói, ánh mắt không có chút biến hóa nào.

Sưu Sưu.

Ngoài Phi Linh môn, đầu Yêu thú hắc ưng khổng lồ đang vỗ cánh bay tới.

Đầu yêu thú này thân thể chừng trăm thước, từ khí tức cũng có thể nhận ra đã tới tứ giai sơ kỳ, thân thể không ngừng rút nhỏ lại.

Rống.

Trong bầu trời, Thiên Sí Tuyết Sư dường như đang cố ý bắt nạt đầu hắc ưng kia.

Nó rống lên một tiếng rồi bay tới, khí tức vương giả phát tán ra.

Trên phương diện đẳng cấp, Thiên Sí Tuyết Sư so với đầu hắc ưng này cao hơn, lại thêm uy áp huyết mạch khiến cho đầu hắc ưng này toàn thân mềm nhũn, hai cánh vô lực giống như quỳ xuống vậy.

Thiên Sí Tuyết Sư tứ giai trung kỳ.

Trong nháy mắt, Thiên Sí Tuyết Sư khổng lồ thu nhỏ thân thể tới trăm thước mang theo một cỗ uy áp xoay quanh bầu trời khiến cho sắc mặt đám người Quỷ Vũ Tông không khỏi biến đổi.

Thiên Sí Tuyết Sư tứ giai trung kỳ so với đầu hắc ưng của Quỷ Vũ Tông bọn họ còn mạnh hơn, hoàn toàn không cùng một đẳng cấp.

Đới tông chủ, chúng ta đi thôi.

Lục Thiếu Du mỉm cười, trong lòng đương nhiên hiểu rõ Thiên Sí Tuyết Sư coi thường đầu hắc ưng kia cho nên lúc này mới khiến cho nó xấu mặt.

Nói xong, Lục Thiếu Du lập tức nhảy lên lưng Thiên Sí Tuyết Sư đang bay quanh dưới tầng trời thấp.

Lục Tâm Đồng, Phương Hiểu Kỳ, Nhan Kỳ, Bạch Toa Toa, Lục Tiểu Bạch lập tức theo sau.

Khó có được một lần đấu giá hội, cho nên tứ nữ Bạch Toa Toa hôm qua đã mở miệng nói với Lục Thiếu Du muốn đi, mà Lục Thiếu Du cũng không cự tuyệt các nàng.

Nhìn Thiên Sí Tuyết Sư của Lục Thiếu Du, sắc mặt Đới Đường hiện lên sự bất đắc dĩ.

Chân khí quanh thân chợt lóe, lập tức nhảy lên lưng yêu thú hắc ưng kia.

Trên phương diện yêu thú, tọa kỵ của Quỷ Vũ Tông hắn so với Phi Linh môn thì yếu hơn.

Lập tức đám người của Quỷ Vũ Tông nhảy lên lưng hắc ưng.

Hai cánh yêu thú dựng lên lập tức rời khỏi Phi Linh môn.

Đám người Quỷ Vũ Tông không biết nói gì hơn nữa, bởi vì trên đường đi đầu hắc ưng của bọn họ không dám tới gần Thiên Sí Tuyết Sư, chỉ dám đi phía sau Thiên Sí Tuyết Sư.

Khí tức vương giả trên người Thiên Sí Tuyết Sư khiến cho nó không dám vượt lên.

Điều này khiến cho đám người Quỷ Vũ Tông oán hận không ngớt.

Chỉ có thể đi theo phía sau Thiên Sí Tuyết Sư mà thôi.

Hôm nay chính là ngày đấu giá hội trên trấn Hoa Môn.

Trong Cổ Vực, hội đấu giá cũng không ít, thế nhưng đều tổ chức ở những thành lớn.

Hội đấu giá tổ chức trên trấn nhỏ như trấn Hoa Môn quả thực là hiếm thấy.

Đặc biệt là khôi lỗi cấp năm, đan dược lục phẩm cao giai, vũ kỹ Huyền cấp.

Những bảo vật dạng này cho dù là một ít đấu giá hội trong các thành lớn cũng không có.

Cho nên sau khi tin tức về đại hội từ trấn Hoa Môn truyền ra, trong thời gian ngắn ngủi mười ngày đã hấp dẫn vô số ánh mắt.

Những thế lực gần đó hầu hết đều tiến vào trấn Hoa Môn.

Đương nhiên, không ngoại trừ một ít người tham lam lấn át lý trí.

Cổ Vực là nơi nào? Hoàn toàn là nơi thực lực vi tôn, người có chủ ý với hội đấu giá đương nhiên có.

Chuyện mạnh mẽ đoạt các mặt hàng đấu giá trong Cổ Vực cũng không phải chưa từng xuất hiện qua.

Mà khi tin tức đấu giá hội truyền ra cũng không ít người đang suy đoán, rốt cuộc là thế lực nào lại tổ chức hội đấu giá ở trấn Hoa Môn này.

Không ít người lập tức nghĩ tới Phi Linh môn, thế nhưng sau ngẫm lại, đừng nói là Phi Linh môn, mà Quỷ Vũ Tông đứng sau Phi Linh môn cũng không thể làm ra động tĩnh lớn như vậy.

Sau lại thấy tấm biển trên phòng đấu giá ghi Phi Linh tông, mọi người cũng không có chú ý tới Phi Linh môn nữa.

Thực lực của Phi Linh môn, ai cũng không nguyện ý tin tưởng người của Phi Linh môn có thể làm ra động tĩnh lớn như vậy.

Thời gian mười ngày không lâu lắm.

Thế nhưng tin tức đấu giá hội trên trấn Hoa Môn truyền đi cực nhanh.

Những thế lực có thực lực đều đã tới.

Cách ngày đấu giá càng gần, càng có nhiều người tới từ các nơi trong Cổ Vực chạy tới.

Đối với đan dược lục phẩm cao giai, còn có vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, hầu như mỗi người đều có hứng thú.

Hơn nữa loại đấu giá hội thế này, cho dù là đấu giá hội trong các thành lớn cũng khó mà nhìn thấy được.

Vì vậy những người bị nó thu hút cũng càng ngày càng nhiều.

Hôm nay là ngày hội đấu giá bắt đầu, số người trên trấn Hoa Môn vào sáng hôm nay đã đạt tới mức độ vô cùng kinh khủng, đoàn người chằng chịt từ sáng sớm đã đi tới ngoài phòng đấu giá, mấy con đường cái xung quanh phòng đấu giá này đã chật như nêm, dường nhu không còn có chỗ để xoay người nữa.

Dòng người trên trấn Hoa Môn đông nghịt, tính sơ sơ nhân số có lẽ không thua hai mươi vạn chút nào.

Lúc đám người Lục Thiếu Du tới trấn Hoa Môn cũng vô cùng giật mình.

So với ngày hôm qua thì số lượng ngày hôm nay nhiều hơn gấp đôi.

Chừng hai mươi vạn người trong trấn Hoa Môn.

Bình thường số người ở trong trấn Hoa Môn cũng chỉ có mười vạn mà thôi.

Mà hiện tại lại hơn phân nửa.

Phân nửa số người này hẳn đều là vì hội đấu giá mà tới.

Một màn náo nhiệt như vậy, trong lòng Lục Thiếu Du cũng không có quá kinh ngạc.

Số lượng người trên trấn Hoa Môn này nếu như so với số người trong thành Thiên Kiếm còn kém xa.

Lần trước trên đại hội Tam tông Tứ môn, nhân số trong thành Thiên Kiếm có thể tính bằng ức.

Trấn Hoa Môn nếu như muốn so sánh với thành Thiên Kiêm mà nói, còn kém xa lắc.

Lúc này ở ngoài Linh Phi tông, từ sáng sớm đã xuất hiện một đám đại hán đứng thẳng, mặc trang phục như nhau.

Khí tức trên người mỗi người đều vô cùng bưu hãn, toàn thân tỏa ra khí tức mạnh mẽ.

Lúc này có trên năm trăm người lần lượt đứng ở cửa vào Linh Phi tông.

Cảm nhận khí thế này khiến cho đám người đang xếp hàng tiến vào đấu giá hội không dám lớn tiếng.

Trong đoàn người, Lục Thiếu Du cũng khẽ gật đầu.

Người của Vũ đường chỉ bằng một cỗ khí thế này cũng có thể nhìn ra không phải là kẻ yếu.

Vũ đường do Hoàng Phủ Kỳ Tùng chưởng quản, tuy rằng hắn chưa được nhìn qua, thế nhưng cũng đủ để hắn thỏa mãn.

Bên người Lục Thiếu Du, Đới Đường cùng đám người Quỷ Vũ Tông sau khi đánh giá những đại hán mặc trang phục Linh Phi tông này cũng vô cùng kinh ngạc.

Dựa vào cái gì? Phí vào bốn mươi kim tệ, Linh Phi tông các ngươi từ đâu tới, thu thế này khác gì cắt cổ?Bỗng nhiên, trong đoàn người có một tiếng hét lớn truyền tới.

Ánh mắt mọi người đều nhìn vào một người trung niên áo lam đang quát lớn phía trước.

Phí vào bốn mươi kim tệ, nộp thì mời vào, không thì cút ngay.

Trước cửa Linh Phi tông, một đại hán tức thì quát lớn.

Chê cười, các ngươi đây là đang cướp đoạt.

Trấn Hoa Môn này là địa bàn của Phi Linh tông các ngươi sao? Hôm nay ta muốn nhìn xem, rốt cuộc ai dám cản đường ta.

Trung niên áo lam này quát lớn.

Hừ, muốn chết.

Đại hán của Phi Linh tông quát một tiếng, lập tức trước Phi Linh tông, mấy trăm đại hán kia lập tức có hành động, khí tức bạo phát ra, xoay người, ánh mắt nhìn về phía trung niên áo lam kia.

̀n toái nhỏ.

(2) Ai dám làm càn?Trung niên áo lam cũng không cam lòng tỏ ra yếu thế.

Sau khi quát lạnh một tiếng, phía sau hắn cũng nhảy ra hơn hai mươi đạo thân ảnh, một cỗ khí tức không kém cũng xuất hiện.

Ha ha, Tỉnh chưởng môn, tất cả mọi chuyện nên bình tĩnh.

Lúc này, có mười mấy thân ảnh xuất hiện ở dưới cửa vào, chính là đám người Quỷ Vũ Tông.

Lục Thiếu Du cũng ở trong đó, ánh mắt hắn khi nãy đảo qua đã biết trung niên áo lam này chính là chưởng môn Tỉnh Văn Khôn của Thiên Nhất môn, bên người có hai Vũ Tướng, sáu Vũ Phách, còn lại đều là Vũ Sư.

Mấy ngày trước đây trong sơn mạch Vụ Đô thì có một thế lực của Thiên Nhất Môn tiến vào trong đó, cuối cùng bị hắn tiêu diệt.

Tham kiến Đới tông chủ.

Đám người Tỉnh Văn Khôn đột nhiên gặp được đám người Đới Đường, sắc mặt cả đám vô cùng vui vẻ, lập tức nói: Đới tông chủ, ngài tới vừa lúc.

Trấn Hoa Môn này là địa bàn của Quỷ Vũ Tông, Linh Phi tông này thực sự quá làm càn.

Nói tới chuyện này, Đới Đường đã sớm chú ý, sắc mặt hắn hơi biến đổi một chút, ánh mắt lập tức rơi vào đám người đại hán kia.

Ai dám làm càn tại Linh Phi tông ta?Một tiếng quát nhẹ truyền tới, ngoài đại môn của Phi Linh tông, mấy đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện.

Nói xong, lúc này tổng cộng có năm người đáp xuống mắt đất, khí tức trên người tràn ra, đám người này đều có thực lực Vũ Tướng.

Thực lực cao nhất cũng đã là Vũ Tướng bát trọng.

Lục Thiếu Du nhìn tất cả chuyện này, năm người này cũng có thể là người của Vũ đường.

Năm Vũ Tướng, cao nhất là Vũ Tướng bát trọng, thực lực cũng coi như là cường giả.

Linh Phi tông tính là vật gì, ở đây không phải là địa bàn của Linh Phi tông các ngươi.

Tỉnh Văn Khôn có Đới Đường bên người, nhất thời khí thế lại càng tăng, năm Vũ Tướng trước mặt, hắn cũng không có đặt vào mắt.

Linh Phi tông ta ở nơi nào thì nơi đó chính là địa bàn của Linh Phi tông ta.

Mặc kệ ngươi là ai lập tức cút cho ta, bằng không giết không tha.

Đầu lĩnh Vũ Tướng bát trọng kia lập tức hừ lạnh một tiếng nói.

Thế nhưng khi ánh mắt đảo qua Đới Đường rõ ràng đã hơi sửng sốt một chút, dường như hắn đã cảm nhận được tu vi của Đới Đường.

Thiếu Du tiểu huynh đệ, đây là địa phương Linh Phi môn ngươi làm chủ, ngươi xem xử lý như thế nào đi.

Sắc mặt Đới Đường hơi đổi, ánh mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du.

Tỉnh Văn Khôn cũng đã sớm thấy Lục Thiếu Du, cũng không có để tâm lắm.

Tuy rằng ba năm trước đây hắn đã biết, Phi Linh môn tiêu diệt Cửu Hoa môn cho nên hắn với Phi Linh môn có chút cố kỵ, thế nhưng đối với bản thân Lục Thiếu Du cũng không có để ý.

Ba năm trước đây Lục Thiếu Du tuy rằng trên đại hội tông môn tỏa sáng, cũng là chỉ trong đám đệ tử trẻ tuổi mà thôi.

Hắn có thực lực Vũ Tướng lục trọng, đương nhiên sẽ không để Lục Thiếu Du vào mắt.

Vì vậy khi vừa nhìn thấy Lục Thiếu Du bên cạnh Đới Đường, hắn cũng không thèm bắt chuyện.

Lục Thiếu Du nhíu mày rồi chậm rãi tiến lên, động tĩnh này cũng khiến cho vô số người vây quanh, khiến cho dòng người vốn đã chật kín lúc này lập tức ùn tắc.

Tỉnh chưởng môn, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?Lục Thiếu Du nhàn nhạt tiến lên hỏi.

Hóa ra là Lục chưởng môn.

Ngươi tới thực đúng lúc, ta nhớ trấn Hoa môn này là nơi Phi Linh môn các ngươi quản lý, tất cả đều là người một nhà.

Trên trấn Hoa Môn các ngươi có đấu giá hội không ngờ lại muốn thu phí vào của Thiên Nhất môn ta.

Đây có phải là không để Thiên Nhất môn ta vào mắt hay không? Phi Linh môn các ngươi cũng quản lý trấn Hoa Môn không tốt, bằng không giao cho Thiên Nhất môn chúng ta quản lý là được.

Tỉnh Văn Khôn nói với Lục Thiếu Du vô cùng tùy ý.

Thiên Nhất môn ngươi xứng sao?Đột nhiên vẻ mặt Lục Thiếu Du trầm xuống nói: Linh Phi tông ở trong địa bàn Phi Linh môn ta tổ chức đấu giá đã giao cho Phi Linh môn chúng ta thành ý.

Phi Linh môn ta và Thiên Nhất tông các ngươi cũng không phải người một nhà, Thiên Nhất môn các ngươi cũng không xứng, muốn đi vào thì giao phí, bằng không thì cút.

Dám nháo sự trên địa bàn của Phi Linh môn ta, Tỉnh Văn Khôn ngươi còn chưa đủ tư cách.

Thanh âm của Lục Thiếu Du vừa dứt, Tỉnh Văn Khôn, Đới Đường liền biến sắc mặt.

Đới Đường vốn muốn để Lục Thiếu Du giải quyết Linh Phi tông phiền phức này, Thiên Nhất môn chính là một thế lực ngoại vi của Quỷ Vũ Tông, đương nhiên hắn sẽ muốn che chở.

Lục Thiếu Du, ngươi nói gì, ta cho ngươi nói lại lần nữa.

Tỉnh Văn Khôn tốt xấu gì cũng là nhất môn chi chủ.

Lúc này bị Lục Thiếu Du nói như vậy tương đương với việc mất hết mặt mũi, hắn dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn Lục Thiếu Du.

Tỉnh Văn Khôn, ngươi tốt nhất nên cút khỏi trấn Hoa Môn cho ta.

Bằng không, ngày mai ta sẽ diệt Thiên Nhất môn các ngươi.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói.

Vẻ mặt lạnh lùng, thế nhưng ánh mắt cũng không có bao nhiêu biến hóa.

Vũ Tướng lục trọng bằng vào thực lực hiện tại của hắn không phải không giết được.

Ha ha ha.

Tỉnh Văn Khôn lập tức cười rộ lên, tiếng cười vô cùng âm lệ.

Rốt cuộc hắn cũng đã không nhịn được nữa, nói: Lục Thiếu Du, lá gan của Phi Linh môn các ngươi có phải càng ngày càng lớn rồi không? Hôm nay ta muốn nhìn xem ngươi có thực lực gì mà mạnh miệng như vậy.

Nói xong, Tỉnh Văn Khôn cười lạnh một tiếng, bàn chân bỗng khẽ đạp mặt đất một cái, chân khí hỏa hệ trong tay giống như một đầu hỏa mãng xuất động bắn về phía Lục Thiếu Du, không giáo huấn tiểu tử này một chút, mặt mũi của hắn sao lấy lại được.

Đối với việc Tỉnh Văn Khôn xuất thủ, Đới Đường không có ý tứ ngăn cản chút nào, trong lòng có dự định gì không cần nghĩ cũng biết, hắn muốn thừa cơ tìm hiểu Phi Linh môn một phen.

Lục Thiếu Du nhíu mày, hàn ý trong mắt không biết từ khi nào đã xuất hiện.

Ngay khi đạo công kính nóng bỏng của Tỉnh Văn Khôn băn tới, quanh thân hắn đột nhiên có một cỗ chân khí hỏa hệ bắn ra khiến không gian gợn sóng, cuối cùng va chạm với công kích của Tỉnh Văn Khôn.

Phanh Phanh.

Tiếng nổ trầm đục vang lên, năng lượng mạnh mẽ khuếch tán, đám người chung quanh không kịp lui về phía sau, lập tức bị ảnh hưởng tới.

Hừ.

Một đạo công kích, Lục Thiếu Du trực tiếp chống lại Tỉnh Văn Khôn khiến cho Tỉnh Văn Khôn vô cùng kinh ngạc, đồng thời trong lòng cũng cảm thấy giận dữ.

Hắn không thèm nghĩ nhiều, ánh mắt lại càng lạnh lẽo, chân khí nóng bỏng bỗng nhiên bạo phát ra, bàn chân khẽ nhún một cái, thân thể trong chớp mắt xuất hiện trước mặt Lục Thiếu Du.

Hỏa diễm như thực chất quanh quẩn trong nắm tay mang theo tiếng xé gió hung hăng đánh về phía Lục Thiếu Du.

Hàn ý từ trong mắt Lục Thiếu Du tăng lên, vòng xoáy chân khí trong nháy mắt tuôn ra, thân thể tạo thành một đạo tàn ảnh biến mất tại chỗ, tốc độ giống như quỷ mị.

Sưu.

Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, thân ảnh Lục Thiếu Du tránh khỏi đạo công kích nóng bỏng của Tỉnh Văn Khôn, công kích khiến cho không gian rung động.

́t Tỉnh Văn Khôn.

Lần thứ hai không thể đánh trúng Lục Thiếu Du, Tỉnh Văn Khôn càng thêm âm trầm.

Một quyền thu về, hỏa diễm gào thét, rồi đột nhiên hắn có cảm giác Lục Thiếu Du phía sau mình, không có chút do dự nào lập tức đem quyền đánh về phía sau.

Quyền ấn làm không gian chung quanh rung động, gợn sóng không ngừng khuếch tán.

Một kích của Vũ Tướng lục trọng cũng vô cùng kinh khủng.

Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, thân ảnh Lục Thiếu Du vừa mới xuất hiện phía sau Tỉnh Văn Khôn, lúc này đạo quyền ấn nóng bỏng đập tới, quyền ấn to lớn trực tiếp đánh vào trên người Lục Thiếu Du, tốc độ cực kỳ nhanh chóng.

Phanh.

Một âm hưởng vang lên trong không gian, Lục Thiếu Du trực tiếp bị một đạo quyền ấn kia đánh cho tứ chi phân liệt.

Không ít người trong lòng cả kinh, đồng thời chờ đợi cảnh tượng xương cốt rơi trên mặt đất, máu me chảy xuống.

Thế nhưng lúc này cũng không có cảnh tượng trong dự liệu của mọi người.

Thân ảnh Lục Thiếu Du nổ tung rồi biến mất không thấy.

Là tàn ảnh.

Tỉnh Văn Khôn vừa mới cười thầm lúc này mới biết được thứ mà mình đánh trúng chỉ là một đạo tàn ảnh mà thôi, tốc độ đối phương quá nhanh.

Chỉ trong nháy mắt, Tỉnh Văn Khôn đã cảm giác được không khí phía sau lưng đọng lại, tức thì hắn thấy lạnh lẽo trong lòng.

Dám làm càn trong địa bàn Phi Linh môn ta, đáng chết.

Một thanh âm tràn ngập sát ý vang lên, trong ánh mắt của mọi người, thân ảnh Lục Thiếu Du xuất hiện phía sau tàn ảnh vừa nãy, cũng chính là sau lưng Tỉnh Văn Khôn.

Sưu.

Trong tay Lục Thiếu Du không biết từ khi nào đã được một cái bao tay màu trắng bao bọc, chân khí rót vào liền thấy chân khí thuộc tính hỏa nồng nặc bao phủ, hỏa diễm nhè nhẹ nhảy lên, giống như móng vuốt của quỷ u linh vậy.

Đột nhiên, trảo ấn cực kỳ sắc bén kia mang theo kình khí nóng bỏng đánh ra, ngay cả không khí cũng bị xé rách.

Trảo ấn lướt đi thành một đạo tàn ảnh hiện lên trong không trung.

Trong sát na này, trảo ấn trước mặt mọi người lấy một tốc độ nhanh như thiểm điện đánh vào đầu Tỉnh Văn Khôn.

Cạch Cạch.

Âm thanh xương cốt bị nghiền nát khiến tim người ta đập nhanh trong nháy mắt truyền ra.

Đột nhiên, xương cốt trên đầu Tỉnh Văn Khôn hoàn toàn bị đánh nát, não văng ra tứ tung.

Thậm chí ngay cả một tiếng kêu thảm thiết mà Tỉnh Văn Khôn cũng không kêu lên được, cũng đã lập tức ngã xuống đất chết đi.

Lục Thiếu Du thu hồi cái bao tay này, thân ảnh đáp xuống mặt đất, không liếc mắt nhìn thi thể này một chút nào, hắn nói: Tỉnh Văn Khôn của Thiên Nhất môn dám xuất thủ với ta, trong vòng ba ngày Phi Linh môn ta sẽ diệt Thiên Nhất môn.

Ai dám ở đây nháo sự.

Trong đám người, lúc này có một đội nhân mã của Phi Linh môn đi tới, đầu lĩnh chính là Hoàng Bác Nhiên và Trương Minh Đào.

Đệ tử bái kiến chưởng môn.

Hoàng Bác Nhiên, Trương Minh Đào lập tức chen qua đoàn người, nhìn thấy chưởng môn lập tức hành lễ.

Hơn mười đệ tử Phi Linh môn cũng cung kính hành lễ.

Trương Minh Đào, Hoàng Bác Nhiên, thông báo cho trưởng lão, hộ pháp trong môn, Thiên Nhất môn dám khiêu khích Phi Linh môn chúng ta, lập tức dẫn người diệt Thiên Nhất môn cho ta.

Lục Thiếu Du ra lệnh.

Vâng, chưởng môn.

Hai người Trương MInh Đào, Hoàng Bác Nhiên đáp.

Lúc này đám người chung quanh còn chưa phục hồi tinh thần lại.

Ngay cả mấy Vũ Tướng của Vũ đường cũng vô cùng ngạc nhiên, đệ tử Vũ đường bình thường cũng không biết Vũ đường chính là Phi Linh môn tạo ra, mấy Vũ Tướng như bọn họ đương nhiên biết quan hệ giữa Phi Linh môn và Vũ đường.

Để bảo mật, quan hệ giữa các đường, thậm chí là quan hệ với Phi Linh môn cũng chỉ có một số ít người trong các đường biết mà thôi.

Sắc mặt đám người Quỷ Vũ Tông và Đới Đường đại biến.

Lục Thiếu Du trong nháy mắt đánh chết Tỉnh Văn Khôn, đồng thời muốn tiêu diệt Thiên Nhất môn, đây chính là muốn đánh vào mặt tông chủ Quỷ Vũ Tông, hoàn toàn không có đặt Quỷ Vũ Tông vào trong mắt.

Vừa rồi Đới Đường thực sự định sẽ ra tay cứu Tỉnh Văn Khôn, thế nhưng hắn lại đang kinh ngạc thực lực của Lục Thiếu Du, đồng thời hắn cũng muốn biết Lục Thiếu Du có thực sự dám giết Tỉnh Văn Khôn, không đặt Quỷ Vũ Tông vào mắt hay không.

Tỉnh Văn Khôn bỏ mình, lúc này Đới Đường mới bừng tỉnh, Phi Linh môn không ngờ đã thực sự không đặt Quỷ Vũ Tông hắn vào trong mắt.

Ca ca, huynh không sao chứ? Người này dám xuất thủ với ca ca, chết là tiện nghi cho hắn.

Lục Tâm Đồng tới bên người Lục Thiếu Du, đôi mắt to tròn trong veo trừng mắt nhìn thi thể Tỉnh Văn Khôn, không cảm thấy có vấn đề gì.

Người tu luyện độc công, hơn nữa lại là người Lục Thiếu Du ba năm trước đây khi giết chóc mang theo bên người, Lục Tâm Đồng tuy rằng chỉ mới có mười ba tuổi, thế nhưng tâm chí đã tôi luyện tới trình độ nhất định.

Loại cảnh tượng máu tanh này đương nhiên không làm nàng cảm thấy kinh ngạc một chút nào.

Ngược lại, Nhan Kỳ và Bạch Toa Toa thì lại không dám nhìn kỹ.

Đới tông chủ, đấu giá hội sắp bắt đầu rồi, chúng ta đi thôi.

Lục Thiếu Du cũng có thể thấy sắc mặt của Đới Đường, có lẽ trong lòng hắn nhất định không dễ chịu chút nào.

Đây chính là kết quả mà hắn muốn, bằng không hắn làm sao lại mượn cớ xuất thủ như thế.

Nói xong, Lục Thiếu Du lập tức mang theo đám người Lục Tâm Đồng, Lục Tiểu Bạch đi vào bên trong Linh Phi tông.

Hóa ra là Lục chưởng môn, chúng ta đã để dành cho chư vị một chỗ ngồi rồi.

Đại hán mặc hắc ý Vũ Tướng bát trọng đi tới bên người Lục Thiếu Du rồi thi lễ.

Trong nháy mắt đánh chết chưởng môn Thiên Nhất Môn, trực tiếp muốn tiêu diệt Thiên Nhất môn, loại sát khí này cũng khiến cho mấy Vũ Tướng như bọn họ không khỏi giật mình.

Dẫn đường đi.

Lục Thiếu Du nói, cũng không để ý tới đám người Quỷ Vũ Tông, dưới sự dẫn đường của đại hán lập tức tiến vào đấu giá hội.

Tông chủ, Phi Linh môn này quá làm càn.

Nhìn bóng lưng Lục Thiếu Du đã đi vào trong Phi Linh môn, một trưởng lão Quỷ Vũ Tông oán hận nói.

Chúng ta đi thôi.

Đới Đường nói, ánh mắt khẽ thở dài, ý bảo trưởng lão Quỷ Vũ Tông kia không cần nói thêm gì nữa.

Vẻ mặt hắn lúc này vô cùng ngưng trọng.

Những việc vừa rồi của Lục Thiếu Du khiến cho hắn có cảm giác, Phi Linh môn dường như cố ý khiêu khích Quỷ Vũ Tông, cho dù là hắn xuất thủ, chỉ sợ sẽ dẫn tới phiền phức, nếu không có thực lực tuyệt đối Phi Linh môn tại sao sẽ khiêu khích trước mặt hắn như vậy.

Mấy người còn lại của Thiên Nhất môn đã sớm chạy trốn không biết từ bao giờ.

Trong đám người đứng xem, có nhiều người cũng không xa lạ gì với Thiên Nhất môn, lúc này nhìn thấy chuyện này không khỏi kinh ngạc.

Người muốn đi vào đấu giá hội mau tiến lên phía trước, đấu giá hội sắp bắt đầu.

Phí vào là bốn mươi kim tệ, nếu như không đủ tiền thì nên sớm rời đi một chút, người nào dám nháo sự vậy thì đừng trách ta.

Một đại hán mặc trang phục hắc y lớn tiếng nói.

Trên sân rộng kia tức thì lập tức yên tĩnh, vừa rồi có Vũ Tướng lục trọng bị đánh chết, bọn họ đâu còn dám nháo sự.

Thanh niên áo xanh kia là chưởng môn Phi Linh môn sao?

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Linh vũ thiên hà

  • truyện tranh Linh vũ thiên hà

  • truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà truyện chữ

  • đọc truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License