Linh vũ thiên hà
Chapter
0070
́u giá bắt đầu.
(1) Thực lực thật mạnh mẽ, Tỉnh Văn Khôn kia cũng là cường giả không ngờ bị giết trong một chiêu.
Đáng đời hắn.
Phi Linh môn này ba năm trước đây đã tiêu diệt Cửu Hoa môn và La Sát môn, hiện tại Thiên Nhất môn lại trêu chọc vào hắn, sắp có thêm một môn bị tiêu diệt rồi.
Trong tiếng nghị luận của mọi người, Lục Thiếu Du được Vũ Tướng bát trọng kia dẫn vào bên trong đấu giá hội.
Lúc này trước mặt Lục Thiếu Du xuất hiện một phòng khách vô cùng lớn, diện tích to lớn, tổng cộng có hai tầng.
Tầng thứ nhất cao mười thước, chung quanh có một bãi đá lớn, có ba mươi chỗ ngồi xếp đều kéo dài tới tầng thứ hai.
Thế nhưng tầng thứ nhất này Lục Thiếu Du phỏng đoán có lẽ có thể chứa một vạn năm một vạn sáu người.
Lục chưởng môn, vị trí các người ở tầng hai.
Vũ Tướng bát trong kia dẫn Lục Thiếu Du đi tới tầng hai.
Tầng thứ hai này chỉ có thể chứa được bốn năm nghìn người.
Trước mắt được sắp xếp theo cùng một cách, được phân thành các khu vực quy định, mỗi khu vực có thể chứa hai mươi người.
Lục chưởng môn, đây là phòng của các ngươi, tất cả những phòng này đều chuẩn bị cho một ít môn phái có thực lực.
Mỗi một môn phái chúng ta thu năm vạn kim tệ.
Vũ Tướng bát trọng kia dẫn Lục Thiếu Du vào một căn phòng, sau khi thi lễ một chút rồi rời đi.
Năm vạn kim tệ?Lục Thiếu Du ngạc nhiên, tối hôm qua hắn bảo Hoàng Phủ Kỳ Tùng thu một nghìn kim tệ một người là tốt rồi, không nghĩ tới Hoàng Phủ Kỳ Tùng này lại thu nhiều như vậy.
Một phòng này cũng có thể chứa được hai mươi người.
Vốn giá ban đầu định đoạt là hai vạn kim tệ lại bị đổi thành năm vạn, hơn gấp đôi.
Phí vào bên ngoài vốn là hai mươi kim tệ lúc này cũng đã trở thành bốn mươi.
Lục Thiếu Du cười khổ một cái, xem ra quả thực bản thân hắn chưa đủ ác.
Mà lúc này Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn chung quanh một lát, lúc này trên tầng thứ hai đã có chừng ba nghìn người ngồi đó, phía dưới còn có không ít người đang đi lên.
Cúi đầu nhìn xuống khán phòng, khán phòng to lớn như vậy lúc này đã có vô số người.
Thân ảnh đông nghịt, giống như là một đàn kiến hội tụ lại cùng một chỗ, tiếng động lớn, tiếng xôn xao hội tụ lại khiến cho cả đấu giá hội vô cùng ồn ào.
Thiếu Du, vừa rồi ngươi hơi khinh suất một chút.
Quỷ Vũ Tông có khả năng sẽ sớm chú ý tới Phi Linh môn chúng ta.
Lục Thiếu Du vừa mới cùng với đám người Lục Tâm Đồng, Lục Tiểu Bạch ngồi vào chỗ của mình thì thanh âm của Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh đã truyền vào trong tai Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du ngẩng đầu nhìn chung quanh, lúc này cũng không nhìn thấy thân ảnh của Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh.
Tiểu tử, đừng tìm.
Ta ở ngay lầu hai, ở nơi này không thiếu một ít lão quỷ thực lực cực mạnh đã bị ngươi hấp dẫn tới.
Xem ra hôm nay quả thực vô cùng náo nhiệt.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh truyền âm vào trong tai Lục Thiếu Du.
Trong lòng Lục Thiếu Du nao nao, ánh mắt nhìn về chung quanh, lúc này trên lầu hai hắn mơ hồ có thể cảm giác được có không ít khí tức mờ mịt đang thu liễm lại.
Xem ra lần đấu giá này đã thu hút không ít cường giả tới tham gia.
Trong quan sát của Lục Thiếu Du, lầu hai có không ít người tự động hợp lại với nhau.
Liếc mắt nhìn qua cũng có người của không ít các thế lực.
Trong đó người có tu vi Vũ Tướng khắp nơi đều có, trong đó có vài đại hán và nữ tử cũng khiến cho Lục Thiếu Du chú ý, không ngờ đều là Linh Tướng.
Vũ Tướng và Linh Tướng, bình thường muốn gặp trên trấn Hoa Môn đều không dề dễ dàng, thế nhưng không nghĩ tới lần đấu giá này lại có không ít.
Lục Thiếu Du thầm than, trong Cổ Vực đúng là không đơn giản, ngọa hổ tàng long, số lượng cường giả cũng không ít.
Một đấu giá hội không ngờ lại thu hút nhiều tới như vậy.
Thiên Sơn môn.
Bên trái, Lục Thiếu Du nhanh chóng nhận ra mấy thân ảnh quen thuộc, đó chính là người của Thiên Sơn môn.
Cửu Hoa môn, Thiên Sơn môn, Thiên Nhất môn đều là thế lực ngoại vi của Quỷ Vũ Tông.
Lúc này chưởng môn của Thiên Sơn môn đang ngồi cùng với mấy vị trưởng lão trong môn một chỗ.
Lúc này mấy người Thiên Sơn môn không ngừng bàn luận, không biết đang nói cái gì đó.
Tham kiến Đới tông chủ.
Ngay lúc đó, Lục Thiếu Du thấy đám người Đới Đường cũng đã đi vào lầu hai.
Lục Thiếu Du cũng đã sớm an bài một vị trí trên lầu hai cho đám người Đới Đường.
Đám người Thiên Sơn môn khi nhìn thấy đám người Đới Đường tức thì tiến lên nghênh tiếp.
Song phương sau khi hàn huyên một phen lúc này mới cáo từ.
Mà đám người Đới Đường được an bài ở một chỗ cách Lục Thiếu Du không xa.
Đới tông chủ, vị trí này có vừa ý với tông chủ không? Ta cố ý tìm Linh Phi tông nói cho Đới tông chủ đó.
Lục Thiếu Du mở miệng cười.
Vừa rồi đánh chết Tỉnh Văn Không hoàn toàn không để ý tới Quỷ Vũ Tông, dường như Lục Thiếu Du đã quên chuyện này vậy.
Đa tạ Thiếu Du tiểu huynh đệ sắp xếp.
Đới Đường cười nói, dường như chuyện kia hắn cũng không để ý tới.
Thế nhưng có phải thực sự không để ý tới hay không thì chỉ sợ ai cũng có thể nhìn ra.
Đây là điều nên làm, Phi Linh môn ta vẫn nên tận tình địa chủ thì hơn.
Lục Thiếu Du nói.
Lúc này thời gian nhanh chóng trôi qua.
Lầu hai lúc này đã chật người.
Trong tâm thần Lục Thiếu Du, dường như lúc này trên lầu đã có vài người có tu vi Vũ Suất, về phần Vũ Tướng thì nhiều hơn.
Trong phòng đấu giá giờ đã đầy ắp người ngồi.
Đông.
Trong tiếng ồn ào đột nhiên vang lên một tiếng chuông du dương, khi tiếng chuông này vang lên thì tiếng ồn ào trong phòng đấu giá cũng đột nhiên im lặng.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều không tự chủ mà nhìn về phía trung tâm, tất cả đều đang chờ đợi hội đấu giá bắt đầu.
Dưới hơn vạn ánh mắt đang nhìn, hơn mười người chậm rãi xuất hiện, sau đó lại có thêm tám mươi người từ trong cánh cửa phòng đấu giá đi ra.
Tám mươi người này khí tức cường hãn, mỗi một người đều đã tới Vũ Phách, lập tức phân biệt đứng ở bốn phía bãi đá.
Tám mươi Vũ Phách, loại thực lực này cũng khiến cho không ít thế lực trong đấu giá hội phải lau mắt nhìn.
Lục Thiếu Du khẽ gật đầu, thực lực Vũ đường không tồi, đây chính là một thanh đao sắc bén trong tay hắn.
Từ trong cánh cửa phòng đấu giá có hai bóng hình xinh đẹp chậm rãi đi ra, cước bộ nhẹ nhàng, dưới vô số ánh mắt nhìn vào, hai nàng chậm rãi tiến lên bãi đá.
Hai nàng đều là hạng người tuyệt mỹ, dáng vẻ có sáu phần tương tự nhau.
Một người mê hoặc, thiên kiều bá mị, một người uyển chuyển, thanh thoát, người như hai nàng không thể nghi ngờ đều là hạng người tuyệt mỹ.
Đó không phải là hai tỷ muội Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi sao? Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi không ngờ lại là người của Linh Phi tông, thảo nào từ ba năm trước không có tin tức gì của Quỷ Ảnh La Sát, hóa ra là gia nhập Linh Phi tông.
Trong tiếng nghị luận của mọi người, hai nàng khẽ nở nụ cười, ánh mắt đảo qua bốn phía, cuối cùng ánh mắt hai nàng dường như vô ý đảo qua phía Lục Thiếu Du.
́u giá bắt đầu.
(2) Chư vị, cảm ơn các vị tới đấu giá hội do Linh Phi tông tổ chức.
Ta tin rằng những vật bán đấu giá ngày hôm nay sẽ làm chư vị thỏa mãn.
Thứ tốt đều ở phía sau, hiện tại tỷ muội chúng ta trước tiên sẽ bán đấu giá một ít đồ vật làm bầu không khí náo nhiệt một chút.
Chư vị cần phải nhiệt tình ra giá, đừng khiến cho hai tỷ muội chúng ta khó xử là được.
Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi cười nhợt nhạt, dung nhan tuyệt mỹ kia khiến cho vô số người nhìn vào không nỡ lòng dời mắt.
Nói xong, trong tay Diệp Mỹ hiện ra một hộp gấm.
Hộp gấm mở ra, một viên đan dược xuất hiện trong mắt mọi người.
Đây là Hộ Mạch đan sơ giai, đối với việc tăng cường kinh mạch có tác dụng vô cùng tốt.
Có lẽ tất cả mọi người đều là người biết hàng, ta cũng không giới thiệu thêm nữa.
Một trăm vạn kim tệ khởi điểm, một lần lên giá không thấp hơn mười vạn kim tệ, mọi người hiện tại có thể bắt đầu đấu giá.
Diệp Phi mỉm cười, ánh mắt quét qua toàn trường khiến cho không ít người hồn bay điên đảo.
Một trăm mười vạn kim tệ.
Một trăm hai mươi vạn kim tệ.
Thanh âm của Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi vừa dứt, tức thì đã có không ít người bắt đầu ra giá, vừa mở màn đã xuất hiện đan dược ngũ phẩm điều này khiến cho đám người ở đây có chút chờ mong, không biết phía sau còn cái gì, đan dược ngũ phẩm đã cực kỳ bất phàm rồi.
Một trăm bảy mươi vạn kim tệ, có ai ra giá cao hơn nữa không?Quỷ Ảnh La Sát nhỏ nhẹ nói.
Một trăm bảy mươi vạn kim tệ, thành giao!Thanh âm vang lên, một viên đan dược ngũ phẩm này cuối cùng đã bán ra một trăm bảy mươi vạn kim tệ.
Lục Thiếu Du cũng có chút kinh ngạc.
Bình thường mà nói, một viên Hộ Mạch Đan bình thường chỉ có một trăm hai mươi vạn kim tệ mà thôi.
Xem ra nếu như muốn bán đan dược với giá cao thì tốt nhất nên bán ở đấu giá hội.
Thế nhưng Lục Thiếu Du cũng biết, trong đó đương nhiên còn có công lao của tỷ muội Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi, nếu như đổi thành Âu Dương Lãnh Tật và Tương Viễn Quan kia thì có lẽ giá sẽ giảm lớn.
Sau đó hai tỷ muội Quỷ Ảnh La Sát lại xuất ra không ít vật bất phàm đấu giá, đan dược ngũ phẩm, binh khí, dược liệu khó kiếm còn có vũ kỹ Hoàng cấp, mấy thứ này Lục Thiếu Du đều đưa cho Lưu Nhất Thủ đưa cho Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi.
Một lần gọi giá từ một trăm vạn kim tệ tăng lên mười vạn điều này khiến cho Lục Thiếu Du thầm quyết định sau này phải tổ chức thêm vài lần đấu giá hội mới được.
Trong nháy mắt, lúc này đã đấu giá xong mười kiện đồ vật bất phàm, số lượng kim tệ đã tới hơn ba nghìn vạn, con số quả thực không ít.
Bầu không khí bên trong đấu giá hội lúc này cũng có chút nóng bỏng.
Chúng nữ Bạch Toa Toa cũng hưng phấn nhìn vào phía dưới, trong bầu không khí này dường như mấy nàng cũng muốn ra giá một lần.
Chư vị, phần thú vị hôm nay đã tới.
Một kiện khôi lỗi cấp năm trung giai, có thể thi triển ra vũ kỹ lúc sinh tiền, chỉ cần bố trí linh hồn ấn ký là có thể sử dụng.
Có thể nói là một bảo tiêu vô cùng trung thành, vĩnh viễn không phản bội chủ nhân.
Thực sự có thể đánh chết Vũ Tướng ngũ trọng.
Quỷ Ảnh La Sát nói xong, một kiện khôi lỗi màu đen xuất hiện trên bãi đá.
Trên thân khôi lỗi có năng lượng lưu chuyển, dường như ẩn chứa một cỗ lực lượng mạnh mẽ, người có thực lực thấp khi nhìn thấy khôi lỗi này sẽ cảm thấy vô cùng áp lực.
Thực sự là khôi lỗi cấp năm, người có thể luyện chế khôi lỗi cấp năm không phải là người bình thường đâu.
Đây không phải khôi lỗi bình thường, dùng người sống luyện chế, vô cùng tàn nhẫn, thế nhưng thực lực của khôi lỗi này cũng cực mạnh, chỉ sợ giá sẽ không rẻ.
Nhìn thấy khôi lỗi này, Lục Thiếu Du âm thầm nhìn qua toàn trường, dường như không ít cường giả lúc này cũng đã nhìn vào Khôi nhị.
Khôi lỗi cấp năm trung giai so với đan dược ngũ phẩm thì còn có giá trị cao hơn, tương đương với một cường giả Vũ Tướng ngũ trọng, lục trọng bên người, giá trị không cần phải nói.
Khôi lỗi cấp năm trung giai, giá khởi điệm hai nghìn vạn kim tệ, một lần tăng giá không thấp hơn ba mươi vạn kim tệ.
Thanh âm của Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi vang lên, tức thì toàn bộ đấu giá hội tức thì im lặng trong chốc lát.
Hai nghìn vạn kim tệ, giá này không phải là thứ mà người bình thường có thể mua được.
Hai nghìn một trăm vạn kim tệ.
Sau một lát, trên lầu hai cũng không biết là thế lực phương nào, một Vũ Tướng bát trọng bắt đầu tăng giá, Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn lại, có lẽ thế lực này cũng không kém.
Hai nghìn một trăm ba mươi vạn kim tệ.
Theo người thứ nhất tăng giá, rốt cuộc cũng có người thứ hai lên tiếng.
Mà lúc này đại bộ phận người trên lầu hai đều ra giá.
Giá như vậy không phải là thứ mà người bình thường có thể tiếp nhận được.
Trong mấy phút đồng hồ, kiện khôi lỗi cấp năm trung giai này đã bị nâng lên tới ba nghìn chín trăm vạn kim tệ.
Cái giá ba nghìn chín trăm vạn kim tệ cuối cùng này do một Vũ Tướng cửu trọng trên lầu hai ra giá.
Cuối cùng Khôi nhị được Vũ Tướng cửu trọng này thu vào trong túi.
Loại giá này, Lục Thiếu Du cũng vô cùng thỏa mãn, so với ý nghĩ ban đầu của hắn còn cao hơn mấy trăm vạn kim tệ.
Thứ kế tiếp đấu giá chính là đan dược lục phẩm cao giai Dưỡng Thần Hóa Vương Đan các vị đang chờ mong.
Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi nói xong, trong tay xuất hiện hai hộp gấm, ánh mắt nhìn qua mọi người, nụ cười vừa rồi thu lại, lập tức nói: Đan dược lục phẩm cao giai Dưỡng Thần Hóa Vương đan, đối với linh giả và vũ giả sắp đột phá Vũ Vương, Linh Vương có không ít chỗ tốt, tuyệt đối là một bảo bối.
Là thứ mà giá trị không phải chỉ kim tệ có thể so sánh được, thế nhưng hôm nay, Linh Phi tông chúng ta bán đấu giá hai khỏa Dưỡng Thần Hóa Vương đan.
Quỷ Ảnh La Sát nói xong, hộp gâm mở ra, một cỗ năng lượng nồng nặc từ trong hộp gấm truyền ra, khiến cho toàn bộ hội tường đều có thể cảm nhận được năng lượng bên trong hộp gấm.
Trong nháy mắt này, Lục Thiếu Du đột nhiên lại cảm nhận được trên lầu hai có không ít khí tức mịt mờ khẽ ba động, dường như có không ít người vì Dưỡng Thần Hóa Vương Đan này mà tới.
Hiện tại bắt đầu bán đấu giá khỏa đan dược lục phẩm cao giai Dưỡng Thần Hóa Vương Đan, giá khởi điểm bảy nghìn vạn kim tệ, một lần lên giá ít nhất năm mươi vạn kim tệ.
Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi nói xong, vô số ánh mắt đều nhìn chăm chú vào hộp gấm.
Đan dược lục phẩm cao giai, giá trị tuyệt đối không thể so sánh được.
Bây giờ có người lại lấy ra đấu giá, thậm chí còn có kẻ cho rằng Linh Phi tông này là kẻ ngu si.
Bảy ngàn năm trăm vạn kim tệ.
Trên lầu hai, Đới Đường cũng trực tiếp ra giá, một lần tăng năm trăm vạn kim tệ.
Lục Thiếu Du ghé mắt nhìn qua, không nghĩ tới Đới Đường này đối với Dưỡng Thần Hóa Vương Đan lại có hứng thú.
̀i ức kim tệ.
(1)Dưỡng Thần Hóa Vương Đan không tồi, đối với việc đột phá Vũ Vương và Linh Vương có chỗ tốt vô cùng lớn, thế nhưng Lục Thiếu Du biết hiệu quả của Dưỡng Thần Hóa Vương Đan không có tốt như thánh quả Vũ Linh, dù sao hắn cũng không cần dùng tới nó nữa.
Thế nhưng năng lượng to lớn bên trong Dưỡng Thần Hóa Vương Đan đối với hắn lại có tác dụng vô cùng lớn.
Bảy ngàn sáu trăm vạn kim tệ.
Đới Đường ra giá, tức thì trên lầu hai liên tiếp có thanh âm truyền đến, mấy cường giả vốn Lục Thiếu Du nghi là cường giả Vũ Suất lúc này đều bắt đầu ra giá.
Mà cái giá khổng lồ này cũng khiến cho cả đấu giá hội không có mấy người có thể ra giá, những người có thể tăng giá đều là những người trong các thế lực một phương.
Lục Thiếu Du mượn cơ hội tìm hiểu những thế lực này, dường như đều là thế lực ở sát biên giới Cổ Vực, cũng không cách quá xa trấn Hoa Môn.
Chín ngàn ba trăm vạn kim tệ.
Sau mười mấy phút, giá của Dưỡng Thần Hóa Vương Đan đã bị nâng lên tới chín ngàn ba trăm vạn kim tệ.
Cái giá này Lục Thiếu Du cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
Đối với người cần mà nói, giá của Dưỡng Thần Hóa Vương Đan há là thứ mà kim tệ có thể so sánh.
Nếu không phải hiện tại Phi Linh môn cần kim tệ để phát triển, Lục Thiếu Du cũng không đem đan dược lục phẩm cao giai ra bán, đây hoàn toàn là hành động phá sản.
Thế nhưng hiện tại vì sự phát triển của Phi Linh môn hắn cũng chỉ có thể phá sản một lần, chỉ mong qua một đoạn thời gian nữa sẽ tốt hơn.
Âm thầm đánh giá mấy cường giả Vũ Suất khí tức như có như không kia, Lục Thiếu Du thầm nhướng mày, nếu như có thể kéo bọn họ vào Phi Linh môn thì tốt rồi, thế nhưng hiển nhiên hắn biết điều này rất khó.
Cuối cùng trong cái giá khổng lồ này, khỏa Dưỡng Thần Hóa Vương Đan thứ nhất đã được bán với giá một ức ba trăm vạn kim tệ, dường như còn có mấy người đang tiếc nuối bởi vì trong người không đủ tiền, vẻ mặt buồn bã.
Khỏa Dưỡng Thần Hóa Vương Đan xuất hiện, điên cuồng tăng giá khiến cho Lục Thiếu Du vô cùng kinh ngạc, dường như là đám người kia biết Dưỡng Thần Hóa Vương Đan có hai khỏa cho nên mục tiêu đều đặt trên khỏa thứ hai, khỏa thứ nhất mọi người chỉ muốn tham gia trả giá mà thôi.
Lúc này, giá của khỏa Dưỡng Thần Hóa Vương Đan thứ hai lập tức tăng nhanh, nhanh chóng tăng lên tới một ức một nghìn vạn mà vẫn còn đang tăng thêm.
Điều này khiến cho Lục Thiếu Du không khỏi mỉm cười, cái giá này đã vượt qua dự tính của hắn.
Có những kim tệ này, đối với sự phát triển trước mắt của Phi Linh môn đã đủ rồi.
Có lẽ một ít dược liệu trong cửa hàng của Phi Linh môn cũng đã được Lưu Nhất Thủ bán ra.
Con số nghìn vạn, ức, này khiến cho Lục Tiểu Bạch tuy rằng gần đây đã được mở rộng tầm mắt, thế nhưng lúc này cũng có chút kinh ngạc.
Giá cả lại tiếp tục tăng lên khiến cho Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi dường như vô ý nhìn về phía Lục Thiếu Du khẽ mỉm cười.
Một ức năm nghìn vạn kim tệ.
Trên lầu hai, một lão giả trong đoàn người nói.
Một ức, năm nghìn năm mươi vạn kim tệ.
Đới Đường cũng cắn răng ra giá.
Một ức sáu nghìn vạn.
Một lão giả toàn thân không có một chút khí tức nào ba động lên giá.
Cái giá này khiến cho người vừa mua được Dưỡng Thần Hóa Vương Đan vui vẻ không ngớt, bởi vì giá cả của hai viên Dưỡng Thần Hóa Vương Đan hiện tại đã chênh lệch mấy nghìn vạn kim tệ.
Lúc này cái giá một ức sáu nghìn vạn kim tệ cũng vô cùng kinh người.
Tuy rằng Dưỡng Thần Hóa Vương Đan không thể dùng kim tệ so sánh, thế nhưng giá lại quá cao.
Đới Đường cũng vô pháp tăng giá lần nữa.
Huống chi đây cũng chỉ là đan dược lục phẩm, tuy rằng khó có được, thế nhưng chung quy cũng không thể nào chấp nhận được cái giá này.
Một ức sáu nghìn vạn kim tệ, cuối cùng viên Dưỡng Thần Hóa Vương Đan này bị lão giả kia thu vào trong túi.
Lục Thiếu Du đánh giá lão giả này, tuyệt đối là cường giả Vũ Suất, cấp bậc Lục Thiếu Du không rõ lắm, thế nhưng không phải Vũ Suất bình thường.
Đó là Lộc Sơn lão nhân, Vũ Suất bát trọng, năm đó ta đã có duyên gặp mặt.
Dường như biết được Lục Thiếu Du đang âm thầm tra xét lão giả kia, thanh âm của Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh vang lên trong tai Lục Thiếu Du.
Vũ Suất bát trọng.
Lục Thiếu Du ngẩn ra, quả thực là cường giả đông đảo nha.
Cường giả Vũ Suất trên lầu hai không thiếu, thảo nào Nam thúc và Vân Khiếu Thiên lại nói hắn quá coi thường Cổ Vực.
Một ức sáu nghìn vạn kim tệ mua một khỏa Dưỡng Thần Hóa Vương Đan khiến cho không ít ánh mắt nhìn vào lão giả kia.
Thế nhưng lúc này lão giả này cũng không có một chút phản ứng nào, đối với ánh mắt của mọi người không hề để ý tới.
Ánh mắt Lục Thiếu Du dường như vô ý nhìn về phía Đới Đường, lúc này sắc mặt Đới Đường không tốt lắm, dường như đang thất vọng.
Hai vị nữ tử trên bãi đá lúc này nhìn thấy cái giá của Dưỡng Thần Hóa Vương Đan cao như vậy cũng không khỏi mỉm cười, ánh mắt của hai nàng không tự chủ được mà nhìn về phía Lục Thiếu Du trên lầu hai.
Ánh mắt Lục Thiếu Du cũng đảo qua, cũng không dừng lại trên người hai nàng.
Ánh mắt của Lục Thiếu Du khiến cho hai nàng có chút gợn sóng, đặc biệt là Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi, nàng thực sự không nghĩ ra, bất luận một nam nhân nào nhìn vào hai tỷ muội các nàng chỉ sợ sẽ nhìn thêm vài lần.
Thế nhưng chỉ có tiểu chưởng môn này, tuổi tác không lớn, dường như đối với hai nàng cũng không có bao nhiêu hứng thú.
Hai hàng lông mi không khỏi nhíu lại một chút, ánh mắt khẽ đảo qua toàn trường rồi nói: Chư vị, thứ kế tiếp muốn bán đấu giá chính là một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai Hồng Liên Xích Viêm.
Nói xong, cánh tay Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi khẽ giơ lên, tức thì một ngọn giản tràn ngập thuộc tính hỏa xuất hiện trong tay nàng.
Nhìn ngọc giản này, tức thì những ánh mắt trên đấu giá hội vô cùng nóng bỏng, không ít người nắm chặt tay, chuẩn bị đem vũ kỹ này thu vào trong túi.
Vũ kỹ Huyền cấp cơ giai, cho dù là đan dược lục phẩm cao giai cũng không thể so sánh với nó.
Đây tuyệt đối là vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, mọi người có thể yên tâm ra giá.
Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi nhẹ nhàng cười, vô cùng quyến rũ, lại mang theo một chút thành thục mê người khiến cho vô số nam nhân có mặt âm thầm nuốt nước bọt, thiếu chút nữa máu mũi chảy ròng.
Thế nhưng người biết Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi cũng không dám nhìn nhiều.
Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi trong Cổ Vực này cũng có một chút danh khí, dung nhan tuyệt mỹ, thế nhưng một khi động thủ lại vô cùng tàn nhẫn.
Vũ kỹ Huyền cấp sơ giai này hiện tại bắt đầu đấu giá, các vị phải biết rằng vũ kỹ Huyền cấp sơ giai được đấu giá là chuyện vô cùng khó thấy, cho nên chư vị đừng bỏ lỡ.
Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi nhẹ nhàng cười, lại nói: Giá khởi điểm ba ức kim tệ, một lần ra giá năm trăm vạn kim tệ, hiện tại bắt đầu.
Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi trực tiếp nhắc tới giá khởi điểm ba vạn kim tệ.
Dù sao đi nữa nàng cũng biết đây chỉ là làm màu mà thôi, vũ kỹ Huyền cấp sơ giai này đã sớm có chủ.
̀i ức kim tệ.
(2)Ba ức kim tệ, cái giá khởi điểm mà Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi báo ra khiến cho toàn bộ hội trường lập tức tĩnh lặng, lập tức có người ra giá.
Ba ức một nghìn vạn kim tệ.
Ba ức một nghìn năm trăm vạn.
Ba ức hai nghìn vạn.
Trong nháy mắt yên lặng rồi lập tức từng tiếng ra giá vang lên.
Lục Thiếu Du theo thanh âm nhìn lại, những người ra giá đều là những cường giả thu liễm khí tức, từ cảm giác có thể phán đoán ra đều là cường giả Vũ Suất.
Bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai này xuất hiện, lúc này Lục Thiếu Du mới phát hiện ra, hiện tại trên lầu hai chí ít có mười mấy khí tức Vũ Suất như có như không.
Mà khi nghe cái giá không ngừng tăng lên kia, Lục Thiếu Du cũng có chút kinh ngạc rồi sợ hãi than.
Mọi người ở đây đối với vũ kỹ Huyền cấp sơ giai lúc này đã tới một trình độ vô cùng nóng bỏng, hiển nhiên vượt quá dự liệu của Lục Thiếu Du.
Xem ra, lực mê hoặc của vũ kỹ Huyền cấp sơ giai quả thực vô cùng lớn.
Bốn ức năm nghìn vạn.
Lại một người nữa ra giá, tức thì toàn bộ hội trường im bặt.
Năm ức kim tệ.
Chỉ trong chốc lát, một thanh âm tục tằn từ trong lầu hai vang lên.
Lục Thiếu Du nhìn lại thì thấy người đó là Lý Trì Chính.
Năm ức năm trăm vạn.
Đới Đường cách Lục Thiếu Du không xa cắn răng ra giá.
Sáu ức kim tệ.
Trên lầu hai, Lý Trì Chính trừng mắt nhìn Đới Đường trực tiếp tăng lên sáu ức kim tệ.
Sáu ức năm trăm vạn kim tệ.
Đới Đường lại tiếp tục cắn răng lên giá.
Bảy ức kim tệ.
Lý Trì Chính cũng không sợ, vũ kỹ Huyền cấp sơ giai hỏa hệ này đã là của hắn, làm sao có thể rơi vào trong tay ngươi khác được.
Dù sao đi nữa cuối cùng kim tệ này hắn cũng không phải bỏ ra, cho nên tùy tiện ra giá.
Mà lúc này sắc mặt Đới Đường không thể nào đẹp hơn được nữa.
Mỗi lần hắn tăng lên năm trăm vạn đối phương trực tiếp tăng lên một ức.
Hoàn toàn không đặt hắn vào trong mắt, khiến cho mặt mũi hắn bị đả kích rất nhiều.
Trong đấu giá hội này, những người biết hắn cũng không ít, mặt mũi lần này đã mất hết, thế nhưng lại không thể tìm lại được.
Tám ức.
Lúc này trên lầu hai lại có người ra giá, chính là một hán tử hơn bốn mươi mà Lục Thiếu Du vẫn chưa từng chú ý tới.
Cái giá tám ức kim tệ khiến cho mí mắt Lục Thiếu Du cũng khẽ nhảy lên, cái giá này quá kinh khủng rồi.
Vũ kỹ Huyền cấp sơ giai quả thực không phải bình thường.
Mười ức kim tệ.
Lý Trì Chính dường như không sợ chuyện này lớn, trực tiếp ra giá mười ức kim tệ khiến cho toàn bộ hội trường yên tĩnh.
Mười ức kim tệ, còn có ai ra giá cao hơn không.
Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi mỉm cười nhìn toàn trường rồi nói: Mười ức kim tệ, thành giao.
Ánh mắt Đới Đường hung hăng nhìn về phía Lý Trì Chính, ánh mắt vô cùng âm trầm.
Mười ức kim tệ hắn cũng không xuất ra được, người nọ rõ ràng muốn đối đầu với hắn.
Trong lúc mọi người đang còn kinh ngạc vì mười ức kim tệ, lúc này trong tay Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi lại xuất hiện một ngọc giản tràn ngập năng lượng thổ hệ.
Nhìn ngọc giản kia, những ánh mắt trong hội trường lập tức nóng bỏng.
Bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai cuối cùng ngày hôm nay, giá khởi điểm ba ức kim tệ.
Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi cười khẽ rồi nói.
Toàn trường im lặng, lúc này tiếng ra giá vang lên không dứt, chỉ trong thời gian ngắn ngủi, giá cả của vũ kỹ Huyền cấp sơ giai thổ hệ này đã bị nâng lên tới chín ức kim tệ.
Mười ba ức kim tệ.
Một tiếng hét lớn truyền tới.
Trong đám người Thiết Quyền Hoàng Phủ Kỳ Tùng xen lẫn trong đám người trực tiếp ra giá mười ba ức kim tệ, lập tức không có ai ra giá nữa.
Mười ba ức kim tệ không phải là số lượng mà các thế lực bình thường có thể lấy ra được.
Đới Đường gần Lục Thiếu Du lúc này lại tức giận vô cùng, cái giá vượt quá khả năng thừa nhận của hắn.
Lần đấu giá hội này không thu được thứ gì, tâm tình của hắn vô cùng kém.
Từ vật thứ nhất xuất hiện cho đến lúc đấu giá hội kết thúc, thân ảnh hai tỷ muội Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi lập tức biến mất.
Mọi người đấu giá thành công các vật thì đã có an bài, chỉ cần thanh toán kim tệ là có thể lấy đi.
Lục Thiếu Du mở miệng cười, lần đấu giá hội này không thể nghi ngờ là vô cùng thành công, chỉ sợ kết quả của lần đấu giá hội này sau khi truyền ra ngoài, trấn Hoa Môn sẽ càng thêm náo nhiệt.
Thiếu Du tiểu huynh đệ, chúng ta đi trước một bước.
Quấy rầy tiểu huynh đệ nhiều rồi, lần sau nếu có thời gian thì tới Quỷ Vũ Tông ta chơi.
Đới Đường đứng dậy lập tức nói với Lục Thiếu Du.
Nhất định, nhất định, lần sau ta nhất định sẽ tới Quỷ Vũ Tông.
Lục Thiếu Du nói.
Sau khi Đới Đường cáo biệt lập tức vội vã mang người rời đi.
Khóe miệng Lục Thiếu Du mỉm cười, có lẽ đám người Đới Đường còn có chút chuyện muốn làm.
Tông chủ, Phi Linh môn muốn tiêu diệt Thiên Nhất môn, vậy thì chúng ta nên làm cái gì bây giờ?Ngoài đấu giá hội, doàn người vội vã ra đi, một trưởng lão Quỷ Vũ Tông tức thì hỏi Đới Đường.
Chúng ta trở về rồi thương nghị.
Sắc mặt Đới Đường trầm trọng nói.
Trong một căn phòng nhỏ ở đấu giá hội, chín đạo thân ảnh ngồi trong đó.
Trên đài có Lục Thiếu Du, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, còn lại là Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi, Diệp Mỹ, còn có Thiết Quyền Hoàng Phủ Kỳ Tùng, Lý Trì Chính, Âu Dương Lãnh Tật và Khang Tử Vân.
Chương môn, Thiên Nhất môn này thực sự phải tiêu diệt sao?Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh hỏi Lục Thiếu Du.
Đương nhiên phải tiêu diệt, dùng chiến nuôi chiến, bằng không chỉ bằng vào địa bàn của Phi Linh môn chúng ta cúng không thể chống đỡ cho Phi Linh môn tiếp tục phát triển.
Lục Thiếu Du nói.
Trong lòng Lục Thiếu Du đã sớm nghĩ tới, Phi Linh môn tổng cộng chỉ có hai trấn nhỏ, dù sao vẫn vô cùng yếu, cho nên chỉ có thể tranh đoạt địa bàn mà thôi.
Chưởng môn, Thiên Nhất môn giao cho Vũ đường chúng ta đi.
Cũng nên để cho đám người Vũ đường chúng ta nở mày nở mặt một lần.
Đệ tử hiện tại của Vũ đường đều bị ta huấn luyện kêu khổ suốt ngày, diệt Thiên Nhất môn vô cùng dễ dàng.
Hoàng Phủ Kỳ Tùng nói, được một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, thái độ của hắn với Lục Thiếu Du đã khá hơn nhiều.
Hoàng Phủ đường chủ, Thiên Nhất môn ta sẽ tự mình diệt, Vũ đường các ngươi suốt đêm này mang theo một nghìn nhân mã tinh anh chạy tới Thiên Sơn môn, bình định Thiên Sơn môn cho ta.
Không được xuất hiện một chút sai lầm nào.
Lục Thiếu Du đột nhiên vô cùng nghiêm túc nhìn Hoàng Phủ Kỳ Tùng nói.
Lục Thiếu Du nghiêm túc, một cỗ uy áp chậm rãi khuếch tán.
Cỗ uy áp này không tới từ thực lực mà tới từ bản thân, cỗ uy áp này khiến cho Âu Dương Lãnh Tật, Hoàng Phủ Kỳ Tùng, Diệp Phi đều cảm thấy áp lực.
Cỗ uy áp này khiến cho đám người này không khỏi nghĩ tới hai chữ, đó là khí phách, loại khí phách này tồn tại trong vô hình, dường như là đến từ xương cốt vậy.
́t đầu hành động.
Lục Thiếu Du trước đây có khí phách thế nhưng lại không có uy áp như vừa rồi.
Uy áp và thực lực của bản thân có quan hệ trực tiếp.
Giống như là người thường xuyên nắm trong tay quyền thế, sát phạt quả quyết vô hình trung sẽ sản sinh ra một cỗ khí thế, một cỗ khí phách.
Có câu nói, ngươi mang hung khí, sát khí tự xuất hiện.
Cho nên thực lực có càng mạnh tương đương với hung khí càng lợi hại.
Đương nhiên tâm tính, khí thế cũng có chút khác nhau, làm cho cảm giác của mỗi người cũng khác nhau.
Lúc này thực lực của Lục Thiếu Du được đề thăng, hơn nữa thế lực của Phi Linh môn được mở rộng, loại khí phách này đã được hiện ra.
Trước đây là người cùng chí đoản, thế nhưng hiện tại Lục Thiếu Du đã không còn là một thiếu gia uất ức phế vật trong Lục gia khi trước.
Cho nên cỗ khí phách này đã dần dần xuất hiện.
Thế nhưng cỗ khí phách của Lục Thiếu Du lúc này vô cùng trầm ổn, không giống như người bình thường.
Một khi trở thành cường giả sẽ không có uy áp trầm ổn như vậy mà sẽ vô cùng kiêu ngạo.
Khí thế của Lục Thiếu Du hiện tại vô cùng trầm ổn khiến cho người khác không dám khinh thường.
Giống như một con hổ nhỏ đang bắt đầu lớn, một ngày nào đó nó sẽ trở thành yêu vương.
Chưởng môn, ở đây cách ra Thiên Sơn môn, nếu như chỉ có một mình thì trong một đêm ta có thể chạy tới Thiên Sơn môn, thế nhưng những đệ tử khác cho dù quất roi thúc ngựa chỉ sợ cũng phải mất ba ngày mới tới.
Hoàng Phủ Kỳ Tùng nói, bằng vào tu vi Vũ Suất của hắn chạy tới Thiên Sơn Môn không có vấn đề gì.
Thế nhưng đám đệ tử Vũ đường hiện tại lại không làm được.
Dù có thúc ngựa liên tục tới Thiên Sơn môn chỉ sợ từ sơn mạch Vụ Đô tới Thiên Sơn môn cũng mất ba ngày ba đêm.
Ai bảo ngươi cưỡi ngựa?Lục Thiếu Du mỉm cười nói: Từ hôm nay trở đi, Vũ đường các ngươi được phân phối ba trăm yêu thú phi hành nhị giai, ba mươi yêu thú phi hành tam giai, ngươi thấy sao? Ba trăm yêu thú phi hành, chưởng môn, người không phải đang nói giỡn đó chứ?Hoàng Phủ Kỳ Tùng, Lý Trì Chính kinh ngạc.
Ba trăm yêu thú phi hành, cho dù là sơn môn hơi lớn chút cũng không có.
Hơn nữa, bên trong Phi Linh môn cũng không có yêu thú phi hành nào.
Mang theo lệnh bài của ta, sau khi trời tối có lẽ Thạch Vượn sẽ mang đám yêu thú phi hành tới cho ngươi.
Trong tay Lục Thiếu Du lập tức xuất hiện một khối lệnh bài màu trắng rồi lập tức đưa cho Hoàng Phủ Kỳ Tùng.
Lệnh bài này mấy ngày trước Lục Thiếu Du mới chế tác ra.
Thạch Vượn?Vẻ mặt Hoàng Phủ Kỳ Tùng trầm xuống nói: Chưởng môn lẽ nào muốn nói tới đầu Thạch Vượn Yêu Vương trong sơn mạch Vụ Đô kia sao? Có người nói nó đã tới ngũ giai trung kỳ rồi.
Không sai, Thạch Vượn đã bị ta thu phục.
Ta đã thông tri cho nó buổi tối ngày hôm nay chờ ở sát biên giới sơn mạch Vụ Đô, còn đem theo ba trăm yêu thú phi hành, sau này giao cho đám người Vũ đường các ngươi phụ trách.
Lục Thiếu Du nói.
Hôm trước, trước khi rời khỏi sơn mạch Vụ Đô, Lục Thiếu Du đã nói với Thạch Vượn Yêu Vương chuyện này.
Chưởng môn, người thu phục được Thạch Vượn Yêu Vương?Hoàng Phủ Kỳ Tùng kinh hãi nói.
Có gì là kỳ quái, Cửu Đầu Yêu Giao đã thành tọa kỵ của Đông lão, sau này yêu thú trong sơn mạch Vụ Đô chính là thực lực của Phi Linh môn ta.
Lục Thiếu Du nói.
Nghe Lục Thiếu Du nói vậy, Khang Tử Vân, tỷ muội Quỷ Ảnh La Sát Diệp Phi, còn có Hoàng Phủ Kỳ Tùng, Lý Trì Chính đều vô cùng kinh ngạc.
Chưởng môn, nếu như có yêu thú phi hành thì chúng ta dùng một đêm là có thể chạy tới nơi.
Sáng ngày mai là có thể diệt Thiên Sơn môn.
Hoàng Phủ Kỳ Tùng hưng phấn đáp.
Có yêu thú phi hành, Vũ đường hắn quả thực giống như hổ thêm cánh.
Lý phó đường chủ, sào huyệt của Cửu Hoa môn khi trước hiện tại hẳn là một phân đà của Quỷ Vũ Tông đúng không?Lục Thiếu Du nhìn Lý Trì Chính hỏi.
Chưởng môn, không phải người muốn diệt cả phân đà của Quỷ Vũ Tông đấy chứ?Lý Trì Chính hỏi.
Ngươi dẫn theo năm trăm người cưỡi yêu thú phi hành, suốt đêm chạy tới phân đà của Quỷ Vũ Tông, triệt để nhổ tận gốc phân đà của Quỷ Vũ Tông.
Nếu như có Vũ Tướng và Linh Phách, Linh Tướng có thể bắt sống thì bắt sống.
Chuyện này đối với ta có tác dụng.
Vâng, chưởng môn.
Lục Thiếu Du đáp.
Chưởng môn, không phải người đã sắp xếp chuyện này đó chứ?Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.
Đúng vậy.
Lục Thiếu Du gật đầu, kế hoạch này hắn đã vạch ra từ trước cho nên mới để Thạch Vượn về sắp xếp đám yêu thú phi hành.
Tất cả đều nằm trong kế hoạch của hắn.
Nhưng Thiên Nhất môn lại là ngoài ý muốn.
Vốn Lục Thiếu Du chỉ muốn trên đấu giá hội, Thiên Nhất môn và Thiên Sơn môn có lẽ sẽ tới, đến lúc đó tìm một cơ hội gây phiền phức sau đó mượn cớ tiêu diệt một trong hai.
Mà Thiên Nhất môn ngày hôm nay cũng khiến cho Lục Thiếu Du thay đổi ý định ban đầu của mình.
Thực sự phải toàn lực đối phó với Quỷ Vũ Tông sao? Đến lúc đó Quỷ Vũ Tông sẽ đối phó với Phi Linh môn, tuy rằng chúng ta không sợ, thế nhưng giết địch một ngàn tổn hại tám trăm, đối với Phi Linh môn chúng ta mà nói vô cùng bất lợi.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói.
Không, Quỷ Vũ Tông có thể từ từ sẽ tới.
Thiên Sơn môn và phân đà Quỷ Vũ Tông bị Vũ đường tiêu diệt sẽ khiến cho Quỷ Vũ Tông lầm tưởng làm bị một thế lực thần bí nào đó nhúng tay vào.
Có lẽ Quỷ Vũ Tông sẽ vô cùng đau đầu một đoạn thời gian.
Mà ta trực tiếp diệt Thiên Nhất môn, phỏng chừng Quỷ Vũ Tông cũng không có thời gian mà bận tâm tới Phi Linh môn của chúng ta.
Lục Thiếu Du cười nhạt nói.
Âu Dương Lãnh Tật, Hoàng Phủ Kỳ Tùng, tỷ muội Diệp Phi nhìn nhau khẽ biến sắc.
Đối với vị chưởng môn này, mọi người lại phải nhìn bắng một con mắt khác.
Chưởng môn, vậy hiện tại chúng ta đi sắp xếp nhân thủ.
Hoàng Phủ Kỳ Tùng, Lý Trì Chính nói.
Hai người các ngươi đi đi, tốt nhất là để Đông lão và Oánh tỷ đưa các ngươi đi một đoạn.
Bằng không phiền phức của các ngươi cũng không ít.
Lục Thiếu Du nhìn hai người rồi nói.
Sau khi nói xong chính sự, khóe miệng hắn không khỏi nở nụ cười, so với dáng vẻ nghiêm túc vừa rồi dường như là hai người vậy.
Điều này làm cho mọi người trong phòng có chút nghi hoặc.
Vị chưởng môn này quả thực không hề đơn giản, cỗ khí thế vừa rồi kia không ngờ bằng vào thực lực của bọn họ cũng cảm thấy có một cỗ áp lực không nhỏ.
Lúc này hai người Hoàng Phủ Kỳ Tùng, Lý Trì Chính vô cùng nghi hoặc.
Hoàng Phủ Kỳ Tùng trực tiếp hỏi: Chưởng môn, chẳng lẽ còn có người ngăn các chúng ta sao? Không phải là ngăn các ngươi mà là đánh cướp các ngươi.
Hai người các ngươi tuy rằng chiếm được vũ kỹ Huyền cấp, thế nhưng các ngươi lại bị mấy cường giả Vũ Suất khác nhìn vào, chỉ sợ các ngươi vừa ra khỏi trấn Hoa Môn sẽ có người động thủ với các ngươi.
Lục Thiếu Du khẽ cười nói.
Vừa rồi trên đấu giá hội Lục Thiếu Du đã thấy không ít Vũ Suất nhìn vào Hoàng Phủ Kỳ Tùng và Lý Trì Chính, ánh mắt kia không có thiện ý gì.
Trong Cổ Vực này, loại chuyện giết người đoạt bảo cũng không hiếm thấy.
̉a lão quỷ.
(1) Hừ, ta muốn nhìn xem là ai có lá gan lớn như vậy, cho hắn nếm thử thiết quyền của ta một lần.
Hoàng Phủ Kỳ Tùng lập tức lạnh nhạt nói, một cỗ hàn ý lập tức tràn ngập.
Hoàng phủ đường chủ, ngươi không nên sơ ý, lẽ nào ngươi nghĩ bằng vào thực lực của ngươi có thể chống lại Lộc Sơn lão nhân sao?Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.
Lộc Sơn lão nhân? Là lão quỷ này sao?Sắc mặt Hoàng Phủ Kỳ Tùng lập tức biến đổi, dường như hắn đối với Lộc Sơn lão nhân này vô cùng kiêng kỵ.
Sắc mặt hắn có chút ngưng trọng nói: Lão quỷ này sao cũng tới đây? Không chỉ là Lộc Sơn lão nhân còn có Thanh Hỏa lão quỷ cũng tới.
Mục tiêu của hắn hẳn là vũ kỹ Huyền cấp sơ giai hỏa hệ trong tay Lý phó đường chủ.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.
Cái gì, lão quỷ này cũng tới?Sắc mặt Lý Trì Chính tức thì trầm xuống.
Đây cũng là hai người có thực lực mạnh nhất, những người khác không nói tới.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói.
Ngoài đấu giá hội, lúc Lục Thiếu Du đi ra, Lục Tiểu Bạch đã mang theo đám người Lục Tâm Đồng chờ ở cửa hàng dược liệu của Linh Phi môn cách đó không xa.
Chưởng môn, dược liệu đã được xử lý non nửa, giá cả không tồi.
Sơn mạch Vụ Đô bị phong tỏa, hiện tại dược liệu khan hiếm, cho nên giá cả dược liệu mỗi ngày đều tăng.
Trong một gian phòng nhỏ trong cửa hàng, Lưu Nhất Thủ nói với Lục Thiếu Du.
Tất cả dựa heo kế hoạch mà tiến hành là được.
Lục Thiếu Du nói.
Một lát sau, sau khi Lục Thiếu Du nói với Lục Tiểu Bạch và Lưu Nhất Thủ vài câu liền lập tức mang theo đám người Lục Tâm Đồng, Bạch Toa Toa, Nhan Kỳ, Phương Tân Kỳ rời khỏi cửa hàng của Phi Linh môn.
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, tam nữ Bạch Toa Toa còn đang không ngừng bàn luận về chuyện trên đấu giá hội, có vẻ cực kỳ hứng thú.
Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn về phía trước, nhìn mảnh núi non liên miên trước mặt, Lục Thiếu Du khẽ mỉm cười rồi ra lệnh cho Thiên Sí Tuyết Sư tiến vào trong sơn mạch.
Một lát sau, trong tầm mắt của Lục Thiếu Du xuất hiện hai thân ảnh trong sơn mạch, đó chính là Thiết Quyền Hoàng Phủ Kỳ Tùng và Lý Trì Chính.
Sau khi ra lệnh cho Thiên Sí Tuyết Sư đứng tại chỗ, Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn về phía trước.
Lúc này hai người Hoàng Phủ Kỳ Tùng đã đưa tới không ít cường giả.
Dưới tình huống bình thường Lục Thiếu Du cũng không dám tới xem náo nhiệt.
Thế nhưng hiện tại Lục Thiếu Du biết rõ Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh và Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh ở ngay gần đây cho nên hắn cũng không có nguy hiểm quá lớn.
Cảnh đoạt bảo vật này hắn cũng có thể xem xét một phen.
Trong sơn mạch lúc này đã là buổi chiều.
Mặt trời nóng bỏng đang bắt đầu lui xuống, cây cối trong sơn mạch dưới ánh nắng lúc này đã có vẻ vô cùng ủ rũ.
Nếu đã tới thì ra đi.
Trong sơn mạch, tại một con đường nhỏ, Hoàng Phủ Kỳ Tùng đột nhiên dừng lại ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Lúc này, trong không trung đột nhiên có tiếng xé gió vang lên, trong nháy mắt không gian gợn sóng.
Năm đạo lưu quang nhanh như thiểm điện bắn tới.
Quang mang thu liễm, năm đạo thân ảnh tức thì xuất hiện trong không trung.
Năm người đều nhìn nhau, sắc mặt có chút biến hóa.
Lộc Sơn lão nhân.
Thanh Hỏa lão quỷ.
Năm người sau khi liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt ba người khác nhìn thấy hai người còn lại, đầu tiên là sửng sốt, sau đó lập tức kinh ngạc.
Vũ kỹ Huyền cấp sơ giai không phải ai cũng có thể động vào.
Nếu như thực lực yếu một chút thì lập tức cút cho ta, bằng không giết không tha.
Trong năm người, một lão giả mặc tốc y lập tức lạnh nhạt nói một tiếng, vẻ lạnh lẽo trong mắt xuất hiện.
Sắc mặt ba người khác biến đổi, dường như cũng cực kỳ kiêng kỵ người này, sau khi do dự một chút, ba người lập tức lắc mình rời đi.
Trong nháy mắt trong bầu trời chỉ còn lại hai đạo thân ảnh là lão giả mặc tố y vừa nói và một lão giả gầy gò mặc trường bào màu xanh.
Người này gầy gò, con mắt lồi lên, làn da dán vào xương cốt trên người, sắc mặt âm trầm khiến cho người ta có cảm giác hắn là một loại u linh lệ quỷ nào đó.
Lộc Sơn, ngươi còn chưa chết sao?Lão giả âm lệ kia nói với lão giả mặc tố ý, ngữ khí vô cùng lạnh lẽo, giống như là tới từ cửu u địa ngục vậy.
Thanh Hỏa lão quỷ, không phải ngươi cũng chưa chết sao? Ngươi tu luyện thuộc tính hỏa, ta tu luyện thuộc tính thổ, mỗi người một người, nước sông không phạm nước giếng, thế nào?Lão giả mặc tố y nhìn lão giả âm lệ kia rồi nói.
Cũng được, mỗi người một người, chúng ta nước sông không phạm nước giếng.
Lão giả âm lệ này dường như cũng không phản đối, tức thì đáp.
Mà lúc này hai người cũng không đặt hai người Thiết Quyền Hoàng Phủ Kỳ Tùng và Lý Trì Chính vào trong mắt.
Ha ha, Lộc Sơn lão nhân, Thanh Hỏa lão quỷ, các ngươi chậm rãi thương lượng đi, chúng ta không phụng bồi.
Phía dưới, Thiết Quyền Hoàng Phủ Kỳ Tùng cười lớn một tiếng, tiếng cười vừa vang lên thì hắn và Lý Trì Chính lập tức thả người bay lên không trung.
Hừ, chạy đi đâu.
Lão giả âm lệ quát lên một tiếng, chân khí quanh thân đột nhiên bạo phát.
Thanh Hỏa lão quỷ, ở đây còn chưa tới phiên ngươi kiêu ngạo.
Ngay lúc này, một tiếng quát đột nhiên vang lên.
Trong sát na đột nhiên có một nữ tử xuất hiện, trên người mặc một chiếc váy trắng, dung nhan tuyệt mỹ, mang theo sự thành thục, quyến rũ, mà khí tức từ trên cơ thể nàng tràn ra ngoài khiến cho Thanh Hỏa lão quỷ và Lộc Sơn lão nhân trong nháy mắt kinh ngạc.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, là ngươi.
Trong nháy mắt này, Lộc Sơn lão nhân vốn muốn đuổi Hoàng Phủ Kỳ Tùng đột nhiên dừng lại rồi dùng ánh mắt kinh hãi nhìn về phía Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh.
Ngươi là Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh.
Lúc này Thanh Hỏa lão quỷ cũng biến sắc, ánh mắt lập tức ngưng trọng.
Thanh Hỏa lão quỷ, hai người kia là người của ta, ngươi dám động vào một cọng lông của bọn họ ta sẽ lập tức san bằng tổ chim của ngươi.
Nhìn Thanh Hỏa lão quỷ, trong đôi mắt xinh đẹp của Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh mang theo sự cảnh cáo tuyệt đối.
Trên dung nhan tuyệt mỹ, hàn ý kia cũng khiến cho hai người trước mặt phát lạnh.
Hóa ra là người của Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, vậy thì bản soái đi trước một bước, sau này gặp lại.
Sắc mặt Thanh Hỏa lão quỷ co quắp lại, cắn răng nói.
Nói xong, thân ảnh trong nháy mắt chạy đi.
Ồ, Thiên Sí Tuyết Sư.
Lúc này, một tiếng kinh ngạc vang lên, lập tức thân ảnh của Thanh Hỏa lão quỷ xuất hiện trước mặt Thiên Sí Tuyết Sư.
Tiểu tử, Thiên Sí Tuyết Sư là của ta, các ngươi cút đi, ta sẽ tha cho các ngươi một mạng.
Ánh mắt Thanh Hỏa lão quỷ mừng rỡ nhìn vào Thiên Sí Tuyết Sư rồi nói, hắn không liếc mắt nhìn Lục Thiếu Du một chút nào.
Cảnh tượng vừa rồi Lục Thiếu Du cũng đã thấy, hắn thật không ngờ Thanh Hỏa lão quỷ lại coi trọng Thiên Sí Tuyết Sư của hắn.
Lục Thiếu Du nhìn Thanh Hỏa lão quỷ, sắc mặt trầm xuống rồi nói: Thanh Hỏa lão quỷ, ngươi đi đi, bằng không ngươi sẽ phải hối hận.
Tiểu tử miệng chưa dứt sữa, lắm lời.
̉a lão quỷ.
(2)Thanh Hỏa lão quỷ cũng không nói lời vô ích nào trực tiếp không nhìn Lục Thiếu Du mà bàn chân khẽ bước một bước, thân hình giống như quỷ mị trực tiếp đánh về phía Lục Thiếu Du.
Chân khí nóng bỏng bỗng nhiên từ trong cơ thể bạo phát ra, khiến cho không gian nóng bỏng.
Thanh Hỏa lão quỷ, ngươi muốn chết.
Một tiếng quát âm trầm chói tai vang lên trong không gian, đột nhiên có một thân ảnh màu đen khiến cho không gian gấp khúc xuất hiện.
Thủ ấn trong nháy mắt được đánh ra, quanh thân thể tràn ngập làn sương màu đen.
Trong sát na này, trong làn sương đen một đạo chưởng ấn được ngưng tụ khiến cho không gian gợn sóng mang theo âm hưởng bạo liệt trong bầu trời.
Một chưởng đánh ra khiến cho không gian trực tiếp gấp khúc, trong nháy mắt đánh về phía Thanh Hỏa lão quỷ.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh.
Biến cố đột nhiên xảy ra này khiến cho Thanh Hỏa lão quỷ biến sắc.
Sắc mặt so với nhìn thấy Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh còn xấu xí hơn nhiều.
Thế nhưng sau khi kinh ngạc, chân khí nóng bỏng trong người lập tức tràn ra, trong tay nhanh chóng đánh ra một đạo chưởng ấn.
Chưởng ấn này đánh ra khiến cho không gian rung động, chưởng ấn trực tiếp xuyên qua không gian ầm ầm đánh về phía trước.
Phanh Phanh.
Hai đạo chưởng ấn trực tiếp va chạm, kình khí ngập trời nhanh chóng khuếch tán khiến cho không gian chung quanh gấp khúc, trong kình khí khuếch tán này ẩn chứa kịch độc, đây mới là chỗ kinh khủng của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, đối chiến với hắn nếu không chú ý một chút thì đó chính là sai lầm trí mạng.
Năng lượng cuồng bạo khuếch tán, trong đó có một cỗ năng lượng màu đen, lúc này trong không gian có một mùi gai mũi vô cùng khó chịu.
Khục khục.
Thanh âm bạo liệt vừa dứt, thân thể của Thanh Hỏa lão quỷ trực tiếp bị đánh bay về phía sau chừng trăm thước mới dừng lại được, khuôn mặt vốn đã giống quỷ lúc này lại càng thêm tái nhợt.
Sư phụ, giúp Tâm Đồng giết hắn, ai bảo hắn khi dễ ca ca.
Phía xa, Lục Tâm Đồng chu miệng nói.
Thanh Hỏa lão quỷ, đây chính là do ngươi tự mình muốn chết, đừng có trách ta.
Bóng đen chợt léo lên, thân thể Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh biến mất.
Đông Vô Mệnh, ta và ngươi không cừu không oán, ngươi đối phó với ta làm gì?Sắc mặt Thanh Hỏa lão quỷ trầm xuống, ánh mắt nhìn Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đã cực kỳ ngưng trọng.
Ngươi không nghe thấy sao, vừa rồi ngươi định đối phó với đồ đệ ta, ngươi nói xem ta có nên đối phó với ngươi hay không?Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh lạnh nhạt nói, hắc bào trên người lúc này không gió tự bay, hắc vụ quanh quẩn, ngay cả không gian chung quanh người cũng xuất hiện một tia màu đen.
Ta không biết đó là đồ đệ ngươi.
Sắc mặt Thanh Hỏa lão quỷ cực kỳ khó coi.
Đó là chuyện của ngươi, đồ đệ của ta há có thể để cho ngươi thích động thủ là động thủ.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh lạnh nhạt nói.
Vậy ngươi muốn thế nào?Sắc mặt Thanh Hỏa lão quỷ lúc này càng thêm khó nhìn.
Giết ngươi, như đồ đệ ta nói.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói.
Đông Vô Mệnh, ta muốn đi ngươi cũng không giữ ta lại được.
Thanh Hỏa Lão Quỷ cắn răng nói.
Thật không, vậy thêm ta thì sao?Một thanh âm nũng nịu truyền tới, thân ảnh xinh đẹp của Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh chợt lóe rồi lập tức phong tỏa đường lùi của Thanh Hỏa lão quỷ.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Đông Vô Mệnh, các ngươi cùng nhau tới?Sắc mặt Thanh Hỏa lão quỷ lúc này đã có chút kinh hoàng.
Hai người này bất luận là một người nào đều có tu vi hơn hắn, ngay cả một người hắn cũng không đối phó được.
Nếu như lúc này hai ngươi liên thủ, hắn đương nhiên sẽ khó mà sống sót.
Hừ.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh không trả lời chỉ hừ lạnh một tiếng.
Trong nháy mắt thủ ấn trong tay được kết, một cỗ năng lượng vô hình trong bầu trời nhanh chóng tụ tập, toàn bộ không trung lúc này tức thì run rẩy.
Trong sát na, toàn bộ không gian có một cỗ công kích linh hồn, mảnh khói độc bao phủ không gian chừng hai nghìn thước.
Dưới sự bao phủ của mảnh khói đối cũng với năng lượng ngập trời và mùi gai mũi kia, khiến cho không gian lúc này dường như bị đè nén.
Sắc mặt Thanh Hỏa lão quỷ hoảng hốt, thủ ấn nhanh chóng được kết, quanh thân thể trong nháy mắt có hỏa diễm màu xanh bao phủ thân thể giống như một quang tráo bằng hỏa diễm, khói đối dường như trong thời gian ngắn khó có thể tiến vào người hắn.
Thanh Hỏa lão quỷ, ngươi vẫn còn kém một chút.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh lạnh nhạt nói một tiếng, thủ ấn trong tay tiếp tục được ngưng tụ, hai đạo hắc mang quỷ dị một trái một phải nhanh chóng được đánh ra.
Hắc mang xuyên qua hư không đánh về phía Thanh Hỏa lão quỷ, hắc mang trực tiếp xé rách không gian giống như là linh xà xuất động.
Hai cỗ hắc mang này đánh vào vòng quang tráo bằng hỏa diễm quanh thân Thanh Hỏa lão quỷ, năng lượng khổng lồ tức thì tản ra, nhanh chóng khuếch tán về bốn phía.
Phanh Phanh.
Trong không gian đột nhiên vang lên âm thanh bạo liệt, năng lượng khổng lồ nổ tung, hỏa diễm màu xanh của Thanh Hỏa lão quỷ trong nháy mắt vỡ tan.
Toàn bộ không trung trong nháy mắt được bao phủ bởi một mảnh hắc vụ, mùi gai mũi tràn ngập không gian.
Hắc vụ này trực tiếp xuyên qua hỏa diễm màu xanh bao phủ Thanh Hỏa lão quỷ.
Sưu.
Thanh Hỏa lão quỷ không có chút do dự nào trực tiếp chạy trốn.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh toàn thân là độc, mỗi một đạo công kích đều ẩn chứa kịch động, đồng thời còn là công kích linh hồn cường hãn nhất, tuyệt đối là người khó nhằn nhất, cho nên hắn không dám chống lại.
Thanh Hỏa lão quỷ, ngươi còn chạy đi đâu?Ngay khi Thanh Hỏa lão quỷ chạy trốn, trong không gian tràn ngập khói độc đột nhiên xuất hiện thân ảnh Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh phía sau hắn.
Một đạo trảo ấn được ngưng tụ từ hắc vụ màu đen nhanh chóng hiện ra, trực tiếp chộp về phía Thanh Hỏa lão quỷ.
Trảo ấn xuyên qua không gian khiến cho không khí rung động, gợn sóng trực tiếp khuếch tán mang theo kình khí bàng bạc.
Trong nháy mắt khi bàn tay Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đánh xuống thì trong không trung vang lên âm thanh bạo liệt.
Đông Vô Mệnh, ta và ngươi liều mạng.
Thanh Hỏa lão quỷ hét lớn, không thể đào thoát, chỉ có thể cố gắng phản kháng mà thôi.
Vẻ mặt hắn sa sầm, trong mắt hiện lên vẻ âm ngoan rồi gầm lên một tiếng.
Chân khí bạo phát, một cỗ năng lượng nóng bỏng khuếch tán không trung sau đó hóa thành một đạo quang trụ khổng lồ bằng hỏa diễm, toàn bộ không gian dưới năng lượng nóng bỏng này bắt đầu run rẩy.
Thực lực thật mạnh mẽ.
Lục Thiếu Du đứng ở phía xa lúc này vô cùng kinh ngạc.
Thực lực của Thanh Hỏa lão quỷ tuy rằng không bằng Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, thế nhưng thực lực của hắn cũng là Vũ Suất bát trọng.
Loại thực lực này cũng tuyệt đối là cường giả.
Trong Cổ Vực quả thực đúng là cường giả đông đảo.
Trong khoảnh khắc, đạo quang trụ bằng hỏa diễm hung hăng va chạm với trảo ấn của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh.
Phanh phanh.
Hai cỗ năng lượng va chạm với nhau, kình phong kinh khủng khiến cho thiên địa rung động tức thì bạo phát.
Núi non phía dưới có vô số ngọn núi bị kình khí phá hủy, giống như sơn băng địa liệt.
̣c Thanh Hỏa lão quái.
Kình phong kinh khủng nhanh chóng khuếch tán, lúc này hắc vụ lại tràn ngập không gian.
Hộ thân quang tráo quanh người Thanh Hỏa lão quỷ lúc này trong nháy mắt biến thành làn khói trắng.
Khục khục.
Cước bộ Thanh Hỏa lão quỷ lảo đảo trên bầu trời, lúc này hắn khẽ ho vài tiếng, hiển nhiên đã bị thụ thương.
Thanh Hỏa lão quỷ, ta không cho ngươi đi ngươi có muốn cũng không đi được.
Bỗng nhiên lúc này khi thân thể Thanh Hỏa lão quỷ còn chưa đứng vững, một thanh âm nhẹ nhàng vang lên, đồng thời toàn bộ không gian tức thì nhộn nhạo.
Không gian chung quanh lập tức gấp khúc, một cỗ lực lượng ngập trời tức thì bạo phát.
Sưu Sưu.
Một đạo chưởng ấn màu trắng to chừng nghìn thước do Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh ngưng tụ ra trong nháy mắt cắt ngang khong gian trực tiếp khiến cho không gian gấp khúc, sau đó đánh về phía Thanh Hỏa lão quỷ.
Khí tức cuồng bạo tỏa ra, một cỗ năng lượng ba động kịch liệt xuất hiện khiến cho tim Lục Thiếu Du đập nhanh.
Trong lúc hoảng sợ Thanh Hỏa lão quỷ chỉ kịp bố trí một vòng hộ thân quang tráo, ánh mắt kinh hoàng.
Trong nháy mắt này, chưởng ấn trực tiếp đánh vào trên người Thanh Hảo lão quỷ, sóng gợn trong không gian lúc này giống như cơn sóng lớn khuếch tán.
Kình khí kinh khủng khiến cho không gian nhộn nhạo, biến hình.
Phanh Phanh.
Âm hưởng bạo liêt vang lên từ phía chân trời, năng lượng kinh khủng giống như một cơn lốc quét qua tất cả.
Toàn bộ không gian lắc lư giống như gặp địa chấn, núi non chung quanh tiếp tục bị kình khí tàn dư phá hủy.
Khục Khục.
Trong kình khí cuồng bạo có một thân ảnh bị đánh bay ra, đồng thời trong miệng phun ra một ngụm máu, sắc mặt trắng bệch.
Thanh Hỏa lão quỷ, chết đi.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh lạnh lùng quát một tiếng, thân thể giống như quỷ mị trực tiếp đánh về phía Thanh Hỏa lão quỷ.
Một cỗ hắc vụ từ trong tay hắn tuôn ra, trong hắc vụ tràn ngập mùi gay mũi khuếch tán ra bốn phía.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh ngạo nghễ lăng không đứng đó, linh lực quanh người cuồn cuộn.
Hắc vụ nồng nặc này đột nhiên hóa thành ngàn vạn hắc ti, mỗi một sợ hắc ti đều lớn bằng sợi tóc xuyên qua không gian, trong nháy mắt bao phủ không gian xung quanh Thanh Hỏa lão quỷ.
Chỉ trong chớp mắt, ngàn vạn hắc ti giống như một con nhộn trực tiếp bao phủ không gian mấy chục thước kể cả Thanh Hỏa lão quỷ cũng bị bao phủ ở trong đó.
Nhìn cảnh tượng này Lục Thiếu Du khẽ cười, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh và Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh trong Vũ Suất và Linh Suất cũng là cường giả đỉnh cấp.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh đã là Vũ Suất cửu trọng đỉnh phong, độc công và công kích linh hồn của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh cũng cực kỳ cường hãn.
Thực lực của Thanh Hỏa lão quỷ cũng tuyệt đối không kém.
Nếu như thả ra ngoài, những người dám trêu vào Thanh Hỏa lão quỷ này chỉ sợ không có bao nhiêu.
Thế nhưng hôm nay dường như vận khí của Thanh Hỏa lão quỷ không tốt lắm.
Gặp phải Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh vô cùng kinh khủng này, huống chi lại là hai người liên thủ, Thanh Hỏa lão quỷ cũng chỉ thầm than mình không may mà thôi.
Phía xa, Lục Thiếu Du cũng nghi hoặc nhìn thân ảnh đang lăng không đứng đó, chính là Lộc Sơn lão nhân.
Lúc này Lộc Sơn lão nhân cũng không có ý rời đi, vẫn đứng ở phía xa quan sát.
Trong bầu trời, lúc này đám độc ti càng ngày càng thu nhỏ lại, lúc này chỉ còn ba thước.
Không gian xung quanh hoàn toàn gấp khúc, năng lượng cuồng bạo hầu như xé mở không gian.
Đông lão, lưu cho hắn một mạng đi.
Lục Thiếu Du do dự một chút rồi mở miệng nói với Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh.
Ngươi nói với hắn đi, lưu cho hắn một mạng cũng không khó.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh mở miệng nói.
Thanh Hỏa lão quỷ, muốn chết hay muốn sống thì ngươi tự mình quyết định đi.
Thiên Sí Tuyết Sư tới gần, Lục Thiếu Du nhìn đám độc ti rồi mở miệng nói.
Tiểu tử, ngươi rốt cuộc là ai.
Thả ta ra, sau này chúng ta nước sông không phạm nước giếng.
Trong đám độc ti, thanh âm của Thanh Hỏa lão quỷ truyền ra, từ thanh âm của hắn không khó nhìn ra, lúc này Thanh Hỏa lão quỷ dường như cũng không khá cho lắm.
Đông lão, hắn không thức thời cho lắm.
Giết hắn đi, thi thể lưu lại cho ta luyện chế thành khôi lỗi, thi thể Vũ Suất bát trọng luyện chế thành khôi lỗi cũng coi như tạm được.
Lục Thiếu Du nói.
Tiểu tử, ngươi dám.
Trong đám độc ti như con nhộng, thanh âm của Thanh Hỏa lão quỷ vang lên.
Thanh Hỏa lão quỷ, ngươi xem ta dám hay không.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh lạnh lùng quát lên một tiếng, thủ ấn trong tay biến hóa, một đạo hắc vụ lập tức đánh vào bên trong đám độc ti.
Thanh Hỏa lão quỷ kêu thảm một tiếng, dường như bị dằn vặt.
Được rồi, tiểu tử, nói ra điều kiện của ngươi đi.
Trong đám độc ti, Thanh Hỏa lão quỷ lớn tiếng nói.
Gia nhập Phi Linh môn của ta, ta sẽ cầu Đông lão tha cho ngươi một mạng.
Lục Thiếu Du nói.
Phi Linh môn.
Ta còn chưa từng nghe nói qua.
Thanh Hỏa lão quỷ còn chưa nói hết câu đã lập tức kêu lên một tiếng thảm thiết, dường như lại bị Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh thăm hỏi một chút vậy.
Ta gia nhập, ta gia nhập Phi Linh môn gì đó của ngươi.
Thanh Hỏa lão quỷ lớn tiếng nói, thế nhưng trong giọng nói dường như có chút sợ hãi.
Sưu.
Thủ ấn trong tay Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh lại biến đổi, một đạo lưu quang nhanh chóng được đánh vào trong đám độc ti, hắn nói: Trước mặt ngươi có một viên phệ huyết hóa cốt đan, ngươi ăn vào đi.
Đông Vô Mệnh, ngươi đừng có quá đáng.
Thanh Hỏa lão quỷ quát lớn.
Có dùng hay không thì tùy ngươi, do ngươi tự mình lựa chọn.
Được, ta ăn.
Một lát sau thanh âm của Thanh Hỏa lão quỷ mới truyền ra, dường như có chút uể oải.
Ha ha, vậy thì ta tha cho ngươi một mạng.
Thủ ấn trong tay Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh biến hóa, độc ti khiến cho không gian gấp khúc đột nhiên xoay tròn, trong nháy mắt hóa thành hắc vụ khuếch tán trong không trung rồi sau đó chui vào trong cơ thể Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh.
Trong bầu trời, thân ảnh Thanh Hỏa lão quái xuất hiện, sắc mặt trắng bệch, lúc này trông hắn càng giống như một lão quỷ tới từ Cửu U, khóe miệng mang theo tia máu màu đen, ngay cả mắt cũng là một mảnh màu đen, hiển nhiên vừa rồi hắn đã ăn không ít quả đắng.
Thanh Hỏa lão quỷ, hoan nghênh gia nhập Phi Linh môn.
Lục Thiếu Du mở miệng cười, Thanh Hỏa lão quỷ cũng là một cường giả có hung danh trong Cổ Vực, hiện tại có hắn gia nhập Phi Linh môn thì thực lực Phi Linh môn trong lúc vô hình lại đại tăng.
Sắc mặt Thanh Hỏa lão quỷ trắng bệch, hai mắt mang theo sự tức giận nhìn về phía Lục Thiếu Du rồi nói: Tiểu tử, ngươi rốt cuộc là ai.
Chưởng môn của Phi Linh môn.
Nhìn thấy Thanh Hỏa lão quỷ tức giận, Lục Thiếu Du cũng không cảm thấy ngạc nhiên.
Tâm tình của Thanh Hỏa lão quỷ hiện tại Lục Thiếu Du cũng có thể lý giải.
Trộm gà không được mà còn mất nắm thóc, vũ kỹ Huyền cấp, Thiên Sí Tuyết Sư không cướp được mà còn phải ăn vào Phệ Huyết Hóa Cốt Đan, có lẽ trong lòng hắn hiện tại vô cùng oán giận.
̉i vì tình yêu.
(1) Lộc Sơn, ngươi xem lâu như vậy còn chưa đủ sao? Lẽ nào ngươi cũng muốn chết?Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh lập tức nhìn về phía Lộc Sơn lão nhân đang đứng ở trong không trung rồi nói.
Đông Vô Mệnh, ta biết thực lực của ta không bằng ngươi, chỉ là ta muốn tới nhìn Bạch Oánh một chút, có quan hệ gì tới ngươi không?Một đạo thân ảnh phá lao tới, chính là Lộc Sơn lão nhân áo xanh kia, vóc người cao gầy giống như một cây gậy trúc vậy.
Có cảm giác chỉ cần một cơn gió thổi qua là sẽ ngã xuống đất.
Thế nhưng lúc này chỉ bằng vào khí thế từ trên người Lộc Sơn lão nhân tản ra cũng khiến cho người khác không thể khinh thường.
Đặc biệt là đôi mắt âm trầm kia, vừa nhìn vào cũng biết hắn không phải là người lương thiện gì.
Lục Thiếu Du nhíu mày, lão giả này chính là lão giả mặc tố y đấu giá thành công một viên Dưỡng Thần Hóa Vương Đan, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh ra mặt hòa giải, xem ra chuyện này không chỉ đơn giản như vậy.
Lộc Sơn, ngươi đi đi.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nhíu mày nói với Lộc Sơn lão nhân.
Bạch Oánh, ta không đi.
Ta đã tìm nàng hai mươi năm rồi, ta còn tưởng rằng nàng đã mất tích trong Cổ Vực.
Hiện tại gặp được nàng, ta sẽ không đi đâu hết.
Lộc Sơn lão nhân nhìn chăm chú vào Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, trong ánh mắt không ngờ lại hiện lên vẻ thâm tình.
Lộc Sơn, nếu ngươi không đi, vậy thì ta sẽ cho ngươi vĩnh viễn ở lại đây.
Sắc mặt Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh trầm xuống.
Đông Vô Mệnh, vậy ngươi giết ta đi.
Dù sao đi nữa Bạch Oánh trốn tránh ta hai mươi năm, chết ở trước mặt Bạch Oánh ta cũng can tâm tình nguyện.
Lộc Sơn lão nhân khẽ thở dài rồi nói, hắn không sợ Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh chút nào.
Có tình yêu tay ba nha.
Lục Thiếu Du kinh ngạc.
Từ trong lời nói của Lộc Sơn lão nhân Lục Thiếu Du cũng có thể nghe ra được, Lộc Sơn lão nhân này một mực truy cầu Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, thế nhưng Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh lại có tình cảm với lão độc vật, đây chính là tình yêu tay ba.
Lộc Sơn, ngươi đi nhanh đi.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.
Dù sao đi nữa hôm nay ta cũng không đi, trừ phi nàng giết ta.
Lộc Sơn lão nhân dùng ánh mắt tràn ngập thâm tình nói.
Ngươi tội gì phải như vậy.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói, vẻ mặt vô cùng bất đắc dĩ.
Lục Thiếu Du cười trộm, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh đối với Lộc Sơn lão nhân này vô cùng bất đắc dĩ, thế nhưng Lộc Sơn lão nhân này lại chung tình với nàng bao nhiêu năm qua sao lại nhẫn tâm giết hắn cơ chứ.
Nữ nhân đều như vậy, cho dù là một người đáng ghét thế nào, thế nhưng khi biết đối phương thích mình cũng không có khả năng giết đối phương.
Nhìn thấy cảnh tượng này, Lục Thiếu Du không khỏi nhớ đến nha đầu Tiểu Linh kia.
Khi trước hắn bị bất đắc dĩ cho nên nghĩ một đằng nói một nẻo chứ không giống như Lộc Sơn lão nhân này là có tình cảm thật.
Lộc Sơn, ngươi cũng là người có danh tiếng, không ngờ lại vô liêm sỉ như vậy.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh.
Đông Vô Mệnh, ta biết lòng của Bạch Oánh có ngươi đã vài chục năm rồi chưa từng thay đổi.
Năm đó ngươi cũng bởi vì chuyện này mà khiến cho toàn bộ người Cổ Vực đều biết tới.
Dựa vào điểm này ta cũng có thể xứng đôi với Bạch Oánh như ngươi vậy.
Lộc Sơn lão nhân lớn tiếng nói.
Lộc Sơn, ngươi dám nhắc lại việc năm đó thì ta sẽ thực sự giết ngươi.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh tức thì quát lớn.
Ta sợ ngươi sao? Dù sao đi nữa hai mươi năm nay Bạch Oánh luôn lẩn trốn ta, ta cũng sống đủ rồi, ngươi giết ta đi.
Lộc Sơn lão nhân không chút sợ hãi nói.
Lộc Sơn lão nhân quả thực là thâm tình nha, khó có được, khó có được.
Thanh âm của Lục Thiếu Du vang lên.
Tiểu tử, ngươi cũng tới giúp vui sao?Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du.
Đông lão, tiểu tử chỉ thấy tình cảm của Lộc Sơn lão nhân quả thực hiếm thấy, vô cùng đáng qúy.
Nếu như Đông lão giết hắn thì quả thực có chút đáng tiếc.
Lục Thiếu Du mở miệng cười nói.
Tiểu tử, ta có chút thích ngươi.
Lộc Sơn lão nhân nhìn Lục Thiếu Du rồi nói.
Vậy thì phải đa tạ Lộc Sơn lão nhân rồi.
Lục Thiếu Du mỉm cười nói.
Được rồi, lão bất tử,chúng ta đi thôi.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.
Hừ.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh hừ nhẹ một tiếng rồi nói với Lục Thiếu Du: Tiểu tử ngươi còn không đi, tình cảm của hắn thì tính cái rắm gì.
Ha ha.
Lục Thiếu Du cười lớn, thầm nghĩ trong lòng, xem ra lão độc vật này đang ghen nha.
Sưu Sưu.
Thân ảnh của Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nhoáng lên khiến cho không gian gấp khúc rồi biến mất giữa không trung.
Trong bầu trời lúc này cũng chỉ còn lại Lục Thiếu Du, Thanh Hỏa lão quỷ, còn có Lộc Sơn lão nhân.
Hơn nữa còn đám người Nhan Kỳ, Phương Tân Kỳ, Bạch Toa Toa trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư còn chưa phục hồi tinh thần sau trận đại chiến vừa rồi.
Thanh Hỏa lão quỷ, chúng ta cũng đi thôi.
Lục Thiếu Du mở miệng nói với Thanh Hỏa lão quỷ phía trước.
Thanh Hỏa lão quỷ móc ra một viên đan dược nhét vào trong miệng, rõ ràng trong lòng hắn không phục.
Thế nhưng hắn cũng không thể nào tránh được.
Ăn vào Phệ Huyết Hóa Cốt Đan của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh, chỉ có thể bị hắn quản chết mà thôi.
Lúc này hắn đang thầm hận Lục Thiếu Du.
Rống.
Thiên Sí Tuyết Sư rống lên một tiếng rồi lập tức vỗ cánh bay đi, vẻ quỷ dị trong mắt Lục Thiếu Du chợt lóe, cũng không để ý tới Lộc Sơn lão nhân kia nữa.
Tiểu tử, ta thương lượng với ngươi một việc được không?Phía sau Thiên Sí Tuyết Sư vang lên một tiếng, Lộc Sơn lão nhân trong nháy mắt lăng không đứng song song với Thiên Sí Tuyết Sư.
Vậy thì mời Lộc Sơn lão nhân cứ nói.
Lục Thiếu Du mở miệng thản nhiên nói, trong lòng hắn đã đoán ra được Lộc Sơn lão nhân này có chủ ý gì.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh có phải đều là người của Phi Linh môn kia không?Lộc Sơn lão nhân nhìn Lục Thiếu Du, tia sáng kỳ dị trong mắt bắn ra.
Không thể trả lời.
Lục Thiếu Du nói.
Tiểu tử, ngươi không nói ta cũng biết.
Như vậy đi, để ta gia nhập Phi Linh môn kia của ngươi, thế nào?Lộc Sơn lão nhân nhìn Lục Thiếu Du rồi nói.
Đây là một viên Phệ Huyết Hóa Cốt Đan, ngươi ăn vào là có thể gia nhập Phi Linh môn.
Lục Thiếu Du do dự một chút lập tức móc ra một viên Phệ Huyết Hóa Cốt Đan.
Tiểu tử, ngươi đừng quá đáng.
Bản soái muốn gia nhập Phi Linh môn không danh không tiếng của ngươi đã là phúc khí của ngươi rồi.
Sự nhẫn nại của bản soái có giới hạn, nếu như hiện tại ta giết ngươi, chỉ sợ sẽ không có ai tới cứu ngươi được đâu.
Ánh mắt Lộc Sơn lão nhân lóe lên sát ý, một cỗ hàn ý bắn ra.
Lục Thiếu Du lạnh nhạt.
Tình cảm của Lộc Sơn lão nhân với Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh không sai.
Thế nhưng bản thân hắn cũng không phải hạng người thiện lương gì.
Từ vẻ mặt của Thiết Quyền Hoàng Phủ Kỳ Tùng và Lý Trì Chính thì Lộc Sơn lão nhân này rõ ràng là hạng người độc ác, hung danh vang xa.
̉i vì tình yêu.
(2) Lộc Sơn lão nhân, nếu như ta sợ ngươi thì Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh cũng không để ta lại ở đây mà rời đi trước.
Ngươi uy hiếp ta cũng vô dụng, muốn giết ta sao? Ngươi thử xem.
Vẻ mặt Lục Thiếu Du không biến đổi, lạnh nhạt nói: Thế nhưng đừng trách ta không cảnh cáo ngươi.
Nếu như ngươi dám động thủ thì ta sẽ cho ngươi chết một cách rất khó chịu.
Nhìn vào hàn ý trong mắt Lục Thiếu Du, cơ mặt Lộc Sơn lão nhân co quắp một chút, ánh mắt có chút bất định.
Lập tức lại mỉm cười nói: Tiểu tử, ta không phải là người dễ bị dọa như vậy.
Vì ngươi là người của Bạch Oánh, ta không muốn động vào ngươi.
Thế nhưng ngươi nói cho ta biết, Bạch Oánh có phải là đã gia nhập Phi Linh môn của các ngươi không? Không thể phụng cáo, nếu ngươi muốn biết thì trước tiên phải ăn Phệ Huyết Hóa Cốt Đan vào rồi gia nhập Phi Linh môn của ta đã.
Lục Thiếu Du nói.
Cơ mặt Lộc Sơn lão nhân co quắp, dường như đang do dự, một lát sau hắn cắn răng nói: Tiểu tử, nếu như Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh ở trong Phi Linh môn thì ta gia nhập Phi Linh môn các ngươi cũng không sao.
Ta cảnh cáo ngươi, ngươi sai ta cũng không có chuyện gì lớn, không có chuyện gì lớn thì đừng tìm ta.
Ta chỉ vì Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh mà gia nhập Phi Linh môn mà thôi.
Nếu như tới lúc đó ngươi dùng Phệ Huyết Hóa Cốt Đan của Đông Vô Mệnh tới uy hiếp ta thì ta cũng sẽ cho ngươi đẹp mặt.
Ha ha, đương nhiên, Lộc Sơn lão nhân có thể gia nhập Phi Linh môn đó chính là thượng khách của Phi Linh môn ta,nếu không có đại sự ta sẽ không quấy rối.
Lục Thiếu Du mỉm cười nói.
Viên Phệ Huyết Hóa Cốt Đan lập tức bị rơi vào trong tay Lộc Sơn lão nhân.
Lộc Sơn, ta coi thường ngươi.
Thanh Hỏa lão quỷ nhìn Lộc Sơn lão nhân rồi lạnh nhạt nói.
Thanh Hỏa lão quỷ ngươi kêu gào cái rắm, ngươi nhìn lại bộ dáng mình xem? Bị người ta đánh cho chết khiếp rồi cũng phải gia nhập Phi Linh môn.
Ta không giống với ngươi, ta đây là bởi vì tình yêu, ngươi hiểu không?Lộc Sơn lão nhân trừng mắt nhìn Thanh Hỏa lão quỷ, không có chút do dự nào nuốt Phệ Huyết Hóa Cốt Đan vào bụng.
Hừ.
Nói tới chỗ đau của mình, Thanh Hỏa lão quỷ hung hăng trừng mắt nhìn Lộc Sơn lão nhân.
Một canh giờ sau, tại đình viện phía sau núi trong Phi Linh môn, lúc này hai người Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh và Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh đang ở đó.
Sư phụ, thực lực của người thật là lợi hại, Thanh Hỏa lão quỷ kia căn bản không phải là đối thủ của người.
Trong sảnh, Lục Tâm Đồng nháy mắt nói với Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh.
Đương nhiên, sự phụ còn chưa xuất toàn lực, Thanh Hỏa lão quỷ kia tất nhiên không phải là đối thủ của sư phụ con rồi.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh được đồ đệ bảo bối của mình khen tức thì cười rộ lên, trong lòng vô cùng hưởng thụ.
Sau này Tâm Đồng cũng muốn lợi hại như sư phụ.
Lục Tâm Đồng nói.
Chỉ cần Tâm Đồng nỗ lực tu luyện, vượt qua sư phụ là chuyện hiển nhiên mà thôi.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh cười nói.
Thiếu Du, sắp xếp cho Thanh Hỏa lão quỷ xong rồi sao?Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh hỏi Lục Thiếu Du.
Sắp xếp xong rồi, đang ở trong Phi Linh môn chữa thương.
Lục Thiếu Du nói.
Tiểu tử, Lộc Sơn lão nhân cũng đã tới Phi Linh môn rồi đúng không?Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nhìn Lục Thiếu Du cười nói.
Đông lão liệu sự như thần.
Lục Thiếu Du mở miệng cười nói.
Nói nhảm, tiểu tử ngươi là ai sao ta lại không biết.
Thực lực của Lộc Sơn lão nhân kia cũng không kém, so với Thanh Hỏa lão quỷ dường như còn mạnh hơn một chút.
Nếu như có cơ hội, đương nhiên ngươi sẽ không bỏ qua.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói.
Đông lão, nếu như ngươi không thích Lộc Sơn kia vậy thì tiểu tử sẽ đuổi hắn đi, tất cả nghe theo Đông lão.
Lục Thiếu Du nghiêm túc nói.
Lộc Sơn lão nhân này vì Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh mà tới.
Lục Thiếu Du cũng biết tình cảm của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh đối với Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh như thế nào, chuyện này dường như khiến cho lão độc vật có chút khó chịu.
Tiểu tử, ngươi cho rằng ta là người thế nào? Ngươi nghĩ nhiều rồi.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nhìn Lục Thiếu Du nói: Nếu như ta muốn giết Lộc Sơn lão nhân thì hắn cũng không sống được tới bây giờ.
Nếu hắn muốn gia nhập Phi Linh môn thì đối với Phi LInh môn mà nói tuyệt đối là một trợ lực vô cùng lớn.
Đông lão không có ý kiến là được rồi.
Trong lòng tiểu tử ít nhiều cũng có chút lo lắng cho Đông lão.
Lục Thiếu Du khẽ cười nói: Đông lão, chỉ là Lộc Sơn này đối với Oánh tỷ luôn luôn một lòng, có phải ngươi cũng nên có chút biểu thị hay không? Ha ha.
Tiểu tử ngươi bây giờ còn dám trêu ta sao?Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh tức giận trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du.
Lão bất tử, kệ Thiếu Du đi.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh trừng mắt nhìn Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh rồi kéo tay hắn.
Thế nhưng ánh mắt nàng cũng trừng mắt với Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du nhìn thấy cảnh này, xem ra trong mấy năm nay, cảm tình của hai người lão độc vật và Oánh tỷ cũng tiến bộ không ít.
Thiếu Du, lần đấu giá hội này có thể khiến cho Thanh Hỏa lão quỷ và Lộc Sơn lão nhân gia nhập Phi Linh môn quả thực đã vượt quá dự liệu của ta.
Thế nhưng như vậy cũng tốt, có hai người này tọa trấn Phi Linh môn ta cũng có thể yên tâm bế quan một đoạn thời gian.
Oánh tỷ dự định bế quan đột phá Vũ Vương sao?Lục Thiếu Du hỏi.
Ta ở Vũ Suất cửu trọng đỉnh phong đã nhiều năm.
Sau khi ăn vào Vũ Linh thánh quả lại có cảm giác có thể đột phá cho nên ta định bế quan trùng kích Vũ Vương một phen, hi vọng có thể thuận lợi đột phá.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.
Oánh tỷ cứ an tâm bế quan đi, mọi chuyện có tiểu tử lo liệu.
Chỉ cần Oánh tỷ thuận lợi đột phá tới Vũ Vương thì chính là thời gian mà Phi Linh môn ta quật khởi.
Lục Thiếu Du nói.
Trong lòng hắn cũng thầm nghĩ, nếu như Phi Linh môn có một Vũ Vương tọa trấn thì lúc đó không cần ẩn giấu như hiện tại nữa.
Lúc chạng vạng, trong đại điện Phi Linh môn, Trịnh Anh, Trần Tân Kiệt đứng trước người Lục Thiếu Du bẩm báo: Chưởng môn, một ngày trước người đi Thiên Nhất môn đã xuất phát, do trưởng lão Chu Ngọc Hậu và hộ pháp Lưu Á Lôi dẫn đội, tổng cộng có tám trăm đệ tử Phi Linh môn.
Trịnh Anh nói.
Ta đã biết rồi.
Lục Thiếu Du nhướng mày, nếu như bỏ qua sáu đường bên ngoài của Phi Linh môn thì thực lực của Phi Linh môn hiện tại quả thực vô cùng yếu.
Đám người đi Thiên Nhất môn chỉ có Chu Ngọc Hậu và Lưu Á Lôi dẫn đội.
Những trưởng lão và hộ pháp còn lại đều trấn thủ trong sơn mạch Vụ Đô.
Tuy rằng Tỉnh Văn Khôn đã bị hắn đánh chết, thế nhưng chỉ bằng vào thực lực của Chu Ngọc Hậu và Lưu Á Lôi căn bản không thể tiêu diệt được Thiên Nhất môn.
Chưởng môn, ta nghĩ Chu trưởng lão và Lưu hộ pháp khó có thể tiêu diệt được Thiên Nhất môn.
Trần Tân Kiệt nói.
Xem tiếp...Linh vũ thiên hà
truyện tranh Linh vũ thiên hà
truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà truyện chữ
đọc truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License