Linh vũ thiên hà
Chapter
0068
̀n.
(2)Năm linh giả này dọc đường đi cũng không dám có chút cao ngạo nào.
Cũng không dám chạy trốn, trước tiên không nói mấy đầu yêu thú kinh khủng kia, hai người có khí tức âm lệ bên cạnh họ đã cảnh cáo bọn họ, nếu như chạy trốn thì sẽ biến hy vọng cầu sinh đó thành bọt nước, bằng vào thực lực của bọn họ, bọn họ tự biết không thể chống lại đám yêu thú và hai người này.
Trên một bờ sông, chu vi chung quanh có không ít cây cối, lúc này trong bầu trời không biết từ khi nào đã có mấy đầu yêu thú phi hành xoay quanh.
Mà lúc này, bên cạnh bờ sông có mấy trăm đạo thân ảnh xuất hiện, từ y phục trên người và đội hình có thể thấy mấy trăm người này dường như đến từ hai cỗ thế lực khác nhau.
Từ khí thế hiện tại cũng có thể cảm giác được không khí giương cung bạt kiếm giữa hai bên.
Trong hai đoàn người, một bên có ba trăm năm mươi sáu người, trang phục vừa nhìn đã biết là dong binh đoàn.
Bên còn lại đều mặc trường sam, trường bào, còn có mấy nữ tử, nhân số cực ít, chỉ có sáu mươi mấy người.
Thế nhưng sáu mươi người này lại đang đem ba trăm năm mươi sáu người kia vây vào giữa.
Bị mấy trăm người vây quanh, sắc mặt mấy tên đại hán đứng đầu vô cùng ngưng trọng, cả đám móc binh khí của bản thân ra, ánh mắt nhìn về bốn phía.
Các hạ, các hạ rốt cuộc là ai.
Trong dong binh đoàn, một người trung niên chừng hơn bốn mươi tuổi bước lên nhìn hơn sáu mươi người này hỏi, vẻ mặt cực kỳ ngưng trọng.
Mà từ khí tức trên người hắn không ngờ đã tới Vũ Tướng lục trọng, quả thực không tồi.
Đừng hỏi chúng ta là ai, đem toàn bộ dược liệu trên người các ngươi giao ra đây, chúng ta sẽ thu mua, bằng không các ngươi cũng chỉ có thể chết mà thôi.
Trong đám người kia lúc này có một lão giả chừng năm mươi tuổi chậm rãi nói.
Khí tức của lão giả này hoàn toàn áp chế Vũ Tướng lục trọng kia, khí tức của lão giả đã tới Vũ Tướng bát trọng.
Các hạ, thu mua cũng được.
Thế nhưng các ngươi lại ra giá so với Phi Linh môn bên ngoài không bằng một phần ba.
Đám người chúng ta cũng phải sống, còn gia đình, không thể bán cho các ngươi với cái giá đó được.
Cơ mặt đại hán đứng đầu dong binh đoàn kia co quắp vài cái rồi nói.
Hơn ba trăm người bọn họ khổ cực trong sơn mạch Vụ Đô mấy tháng, cũng vì muốn kiếm một vố lớn.
Thế nhưng lại bị đám người này chặn đường mua dược liệu.
Thực lực chỉnh thể của đối phương vô cùng mạnh, bọn họ căn bản không thể chống lại.
Nếu như giao ra dược liệu thì thiệt thòi lớn.
Hơn ba trăm người mấy tháng cực khổ thu thập, giá trị đám dược liệu cũng hơn một nghìn vạn kim tệ thế mà số tiền thu được lại thiếu tới sáu bảy trăm vạn, đây chính là con số vô cùng khổng lồ nha.
Hừ, bằng vào các ngươi sao? Nếu như không giao ra vậy thì chỉ có chết.
Trong sáu mươi người kia lúc này lại có thêm một đại hán chừng hơn bốn mươi tuổi hừ lạnh một tiếng, chân khí quanh người bùng ra, thực lực không ngờ cũng tới Vũ Tướng thất trọng.
Nhân số đám người này tuy rằng cực ít, đều dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn dong binh đoàn hơn ba trăm người, dường như bọn họ căn bản không để đám người dong binh đoàn này vào trong mắt.
Các ngươi rốt cuộc là ai.
Đừng có quá đáng, nếu như chúng ta hợp lại các ngươi cũng phải tổn thất thảm trọng.
Chúng ta cũng không phải là người dễ chọc.
Đại hán đầu lĩnh Vũ Tướng lục trọng của dong binh đoàn lạnh nhạt nói.
Lúc này ánh mắt đám dong binh cũng trở nên lạnh lùng.
Đám người lăn lộn trong sơn mạch Vụ Đô cũng không phải là người dễ chọc.
Cả đám đều kiếm sống trên lưỡi đao, sát khí được ma luyện ra cũng vô cùng sắc bén, cho dù chết cũng phải liều mạng.
Hà tất phải như vậy, thế này đi, giá ta sẽ tăng lên cho ngươi thành nửa thành, giao ra túi trữ vật ta sẽ không động thủ với các ngươi, bằng không ngươi cũng biết hậu quả đấy.
Lão giả Vũ Tướng bát trọng kia nói với đầu linh dong binh đoàn.
Lúc này hắn cũng cảm giác được khí tức của đám dong binh, nếu như mạnh mẽ lao vào bọn họ đương nhiên không sợ, thế nhưng người của hắn có lẽ sẽ thương vong khá lớn.
Đó mới chỉ là nửa giá của Phi Linh môn mà thôi, nếu như các ngươi có thể tăng giá bằng chín thành của Phi Linh môn chúng ta cũng không làm khó ngươi nữa, cái giá hiện tại chúng ta không tiếp nhận được.
Đại hán đầu lĩnh của dong binh đoàn ngẩng đầu nói, con số chênh lệch quá lớn, hắn phải liều mạng một chút.
Hừ, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt.
Muốn chết.
Lão giả Vũ Tướng bát trọng kia rốt cuộc đã không nhịn được nữa, hừ lạnh một tiếng.
Chân khí màu lam vô cùng âm trầm từ trong cơ thể bạo phát ra, ánh mắt dữ tợn nhìn Vũ Tướng lục trọng của dong binh đoàn đông người, tay trực tiếp đánh ra một đạo chưởng ấn, một cỗ lực lượng cuồng bạo lập tức tuôn ra.
Các huynh đệ, liều mạng.
Trường kiếm trên tay Vũ Tướng lục trọng kia run lên, sắc mặt ngưng trọng.
Bây giờ hắn chỉ có thể liều mạng, chân khí hoàng sắc từ trong cơ thể tuôn ra.
Hắn gầm lên một tiếng, thân hình tạo thành một đạo tàn ảnh trực tiếp đánh về phía Vũ Tướng bát trọng kia, quả thực tu vi Vũ Tướng lục trọng của hắn cũng không thấp.
Liều mạng.
Đám dong binh phía sau đầu lĩnh dong binh đoàn này cũng đồng thanh hét lên một tiếng, chân khí từ trong cơ thể tràn ra.
Tuy rằng đại bộ phận thực lực của bọn họ cũng không quá mạnh mẽ.
Thế nhưng lúc này tụ tập cùng một cỗ cũng tạo thành thanh thế không nhỏ.
Hắc hắc, muốn liều mạng sao?Hơn sáu mươi người kia lúc này có một Vũ Tướng nhất trọng quát lên một tiếng, nói với đám người chung quanh: Các đệ tử, động thủ, giết hết không tha.
Tiếng quát vang lên, đám người đang dùng ánh mắt lạnh lùng nhìn đám dong binh đều phóng lên, tay cầm binh khí nhảy về phía đám dong binh đang xung phong liều chết.
Mà lúc này, Vũ Tướng thất trọng kia đang dẫn đầu lao thẳng tới.
Thủ ấn trong tay được kết, một đạo chưởng ấn hung hăng bổ ra, một đạo quang mang mấy chục thước này khiến cho mấy Vũ Sư dẫn đầu trong dong binh đoàn đông người trực tiếp bị đánh bay mấy chục thước, miệng phun máu bất tỉnh nhân sự.
Giết.
Thấy mấy người trong đội bị giết, máu tươi phun ra cũng không làm cho đám dong binh sợ hãi, ngược lại càng thêm hưng phấn.
Đám dong binh lăn lộn trong sơn mạch Vụ Đô đều hiểu rõ, nếu như gặp phải tình huống này, nhu nhược sẽ bị người khác giết mà thôi.
Đám người trong đội ngũ sáu mươi người kia bắn ra, nhanh chóng bao quanh đám người dong binh đoàn, binh khí nắm chặt, trực tiếp giết vào trong đoàn người.
Tuy rằng nhân số ít hơn rất nhiều, thế nhưng khí thế cũng mạnh hơn không ít.
Thực lực chỉnh thể cũng cao hơn.
Trong sáu mươi người này có hơn mười người đều là Vũ Phách từ ngũ trọng tới lục trọng.
Thực lực thấp nhất cũng đã là Vũ Sư bát trọng.
Mà trong đám dong binh đoàn kia, đội ngũ hơn ba trăm người, Vũ Sư nhất nhị trọng chiếm đa số, cũng không ít người vẫn còn là Vũ Sĩ bát trọng.
Hai đoàn người lao vào nhau, chân khí sắc bén tức thì bạo phát.
Song phương giết đến đã ghiền.
Tuy nói đám người dong binh thực lực yếu hơn thế nhưng kinh nghiệm chiến đấu cũng mạnh hơn không ít, phối hợp cực kỳ ăn ý.
́ mục đích khác.
Mà đội ngũ sáu mươi người kia dường như kinh nghiệm chiến đấu không bằng đám người dong binh đoàn, thế nhưng thực lực lại mạnh hơn không ít, cho nên người của hai bên tạm thời ngang bằng nhau.
Tuy nhiên vẫn có thể thấy đám dong binh này đang ở thế hạ phong, dù sao trước mặt thực lực tuyệt đối, cái gì cũng là hư vô.
Hai vị đường chủ, các ngươi có nhìn ra điểm gì không?Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Thiếu Du chắp tay đứng nhìn xuống bờ sông phía dưới, sau khi nhìn một lát lập tức nói với Âu Dương Lãnh Tật và Tương Viễn ở phía sau.
Chưởng môn, tiểu đội kia rõ ràng không phải là người của dong binh đoàn.
Căn cứ vào tin tức của Ám đường có thể thấy, đây là người các thế lực lớn trong Cổ Vực phái tới tranh giành mua dược liệu.
Ánh mắt Âu Dương Lãnh Tật liếc xuống phía dưới rồi nói.
Lúc này trải qua hai ngày ở chung, Âu Dương Lãnh Tật và Tương Viễn vô hình trung đã cung kính hơn với Lục Thiếu Du.
Chờ sau khi bọn hắn lưỡng bại câu thương, chúng ta mới xuống thu thập tàn cục.
Tương Viễn nói, khí tức trên người vĩnh viễn luôn âm nhu như vậy.
Không, hiện tại chúng ta đi xem.
Khóe miệng Lục Thiếu Du hiện lên nụ cười quỷ dị.
Phanh Phanh.
Trên khe sâu, từng âm thanh bạo liệt vang lên trong không gian, tiếng thảm thiết của người ngã xuống vang lên không ngừng.
Trong dong binh đoàn, sắc mặt đại hán đầu lĩnh kia lúc này vô cùng ngưng trọng, sát khí tỏa ra, kiếm quang trong tay quét ngang.
Hắn đang giao thủ cùng với Vũ Tướng bát trọng kia.
Ta liều mạng với các ngươi.
Chân khí trong người đại hán Vũ Tướng lục trọng kia bộc phát, bóng người bắn về phía trước, một chiêu bị đối phương đẩy lui lại lập tức công kích về phía Vũ Tướng bát trọng kia.
Một kích này dường như đã dùng tới toàn lực, kiếm quang bao phủ không gian, chân khí mãnh liệt.
Kiếm quang sắc bén khiến cho đất đá trên mặt đất tung bay.
Chỉ là Vũ Tướng lục trọng, ngươi không phải là đối thủ của ta.
Lão giả Vũ Tướng bát trọng kia quát lên một tiếng, chưởng ấn trong tay tung bay, năng lượng thủy hệ cuồng bạo nhanh chóng hội tụ, dường như có vô số đạo chưởng ấn phóng lên cao rồi ầm ầm hội tụ.
Phanh Phanh Phanh.
Chưởng ấn, kiếm quang va chạm với nhau vang lên tiếng kim loại, cùng với ánh lửa bắn ra khắp nơi.
Kình khí cuồng bạo sắc bén bắn ra khiến cho không gian gợn sóng.
Khục khục.
Trong kình khí sắc bén này, khóe miệng đại hán đầu lĩnh Vũ Tướng lục trọng của dong binh đoàn hiện lên tia máu.
Mà khí thế lúc này càng thêm lạnh lẽo.
Thân thể bị đẩy lùi hơn mười bước.
Tay lau vết máu nơi khóe miệng mình, ánh mắt hung hăng nhìn về phia Vũ Tướng bát trọng.
Vũ Tướng bát trọng lúc này nhìn vào chiến trường, sắc mặt biến đổi.
Tuy rằng người của hắn chiếm được thượng phong, thế nhưng lúc này cũng có người ngã xuống, bị thương cũng không ít.
Hiện tại ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng.
Lão giả Vũ Tướng bát trọng cau mày nhìn đại hán Vũ Tướng lục trọng nói.
Ánh mắt quét qua chiến trường, trong lòng hắn biết lúc này không thể kéo dài, lưỡng bại câu thương không phải là kết quả hắn muốn.
Chân khí trong cơ thể hắn bùng ra, chân khí màu lam giống như hơi nước lượn lờ quanh thân, dường như muốn toàn lực động thủ.
Hừ, cho dù chết ta cũng không để cho ngươi sống tốt lành gì.
Đại hán Vũ Tướng lục trọng quát lên một tiếng, trong mắt bắn ra sự kiên nghị.
Hừ, vậy thì chết đi.
Lão giả Vũ Tướng bát trọng kia tức thì nổi giận, chuẩn bị động thủ.
Ha ha, không nghĩ tới trong sơn mạch Vụ Đô này lại có thể gặp được người Quỷ Vũ Tông, quả thực không hề dễ dàng nha.
Nhưng vào lúc này một nụ cười nhàn nhạt vang lên trong từ cuối chân trời, cuối cùng quanh quẩn trong hư không.
Thanh âm vừa dứt, trong bầu trời có một cỗ khí lưu mạnh mẽ tiến tới.
Trên lưng yêu thú màu trắng khổng lồ có ba đạo thân ảnh từ trên hảy xuống.
Người đứng đầu mặc y phục màu xanh.
Trên vai trái còn một con rắn nhỏ màu vàng không ngừng phun ra nuốt vào.
Trong mắt con rắn lúc này bắn ra một cỗ sát ý tràn ngập.
Mà phía sau người này có hai đại hán, khí tức vô cùng âm nhu, trong lúc vô hình khiến cho lòng người lạnh lẽo.
Phía sau ba người còn có một đám yêu thú, trong đó một yêu thú giống như con vượn, cao bằng đầu người, trên người có một tầng thịt giày như lân giáp, những yêu thú khác thì nhỏ bé hơn.
Theo sự xuất hiện của đám người này, mấy trăm người đang hỗn chiến lúc này cũng lập tức ngừng giao thủ, ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía ba người này.
Ngươi là chưởng môn Lục Thiếu Du của Phi Linh môn.
Lúc này, trong đám người sáu mươi người kia, sắc mặt lão giả tu vi Vũ Tướng bát trọng lập tức đại biến rồi thay vào đó là vẻ kinh ngạc.
Vị trưởng lão này trí nhớ không tồi.
Còn nhận ra ta nha.
Lục Thiếu Du mở miệng cười, lão giả này Lục Thiếu Du cũng biết, khi trước ở đại hội tại Quỷ Vũ Tông hắn đã gặp người này, là một trưởng lão của Quỷ Vũ TÔng.
Lục chưởng môn tới vừa lúc, đám dong binh đoàn này dám đối địch với Quỷ Vũ Tông ta, chư vị cùng chúng ta đánh chết đám người này.
Lúc này đại hán Vũ Tướng thất trọng kia tiến lên nói.
Ánh mắt âm trầm không để Lục Thiếu Du vào trong mắt.
Phi Linh môn là thế lực ngoại vi của Quỷ Vũ Tông, nghe lệnh của Quỷ Vũ Tông, hắn làm sao lại đặt Phi Linh môn vào trong mắt cơ chứ.
Quỷ Vũ Tông, Phi Linh môn.
Mà lúc này đám dong binh đoàn đã tụ tập lại với nhau.
Thực lực mạnh nhất cũng có ba Vũ Tướng, người mạnh nhất là Vũ Tướng lục trọng thế nhưng đã bị thương.
Còn có một Vũ Tướng ngũ trọng và Vũ Tướng nhất trọng.
Đủ thấy dong binh đoàn này tuyệt đối không kém.
Trong đám dong binh đoàn hay tiến vào sơn mạch Vụ Đô cũng được coi là dong binh đoàn nhất lưu.
Lúc này nghe thấy người thần bí và lão giả Vũ Tướng bát trọng nói chuyện, sắc mặt đám người dong binih đoàn lập tức ngưng trọng.
Hóa ra đám người kia là người của QUỷ Vũ Tông, sau lại tới chưởng môn của Phi Linh môn tới.
Hai người phía sau chưởng môn Phi Linh môn kia từ khí tức có thể nhận ra, thực lực cũng không thấp.
Mà ánh mắt tên đầu lĩnh của dong binh đoàn lại càng thêm ngưng trọng.
Quan hệ của Quỷ Vũ Tông và Phi Linh môn trong khu vực này chỉ sợ không ai không biết.
Phi Linh môn chính là thế lực ngoại vi của Quỷ Vũ Tông.
Khu vực này là do Phi Linh môn quản thế nhưng trên thực tế là Quỷ Vũ Tông quản.
Lúc này chỉ sợ Phi Linh môn cũng không do dự giúp đỡ đám ngưởi Quỷ Vũ Tông đối phó với bọn họ.
Lục Thiếu Du mở miệng cười, không để ý tới đại hán Vũ Tướng thất trọng kia.
Người này khi Lục Thiếu Du ở Quỷ Vũ Tông cũng đã gặp, cũng là một trong những trưởng lão của Quỷ Vũ TÔng.
Lục Thiếu Du quay đầu lại nhìn về phía đám dong binh đoàn đã có không ít người bỏ mạng kia.
Vốn dong binh đoàn này ban đầu có hơn ba trăm người, lúc này chỉ còn lại hai trăm mười người, còn có không ít người có thương thế.
Thế nhưng những người còn lại trên cơ bản thực lực cao hơn một chút.
Ba Vũ Tướng, bảy Vũ Phách.
Lục Thiếu Du nhìn đám dong binh đoàn này.
Loại thực lực này so với Phi Linh môn khi trước còn mạnh hơn rất nhiều, quả thực không tồi.
̀ng đặt vào mắt.
(1) Các ngươi muốn chết hay muốn sống, cho ta một câu trả lời.
Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn đại hán Vũ Tướng lục trọng kia.
Muốn chết thì sao? Muốn sống thì sao?Đại hán Vũ Tướng lục trọng nhìn Âu Dương Lãnh Tật và Tương Viễn nói.
Bằng vào thực lực của hắn cũng vô hình trung cảm giác được hai người này bất phàm.
Muốn chết ta không ngại giết các ngươi, muốn sống, vậy thì có điều kiện.
Lục Thiếu Du nói.
Lúc này mấy đại hán đầu lĩnh dong binh đoàn đều nhìn Lục Thiếu Du, trong đó đại hán có tu vi Vũ Tướng ngũ trọng kia, trên y phục của hắn cũng có không ít vết máu, không biết là của mình hay của địch nhân.
Ánh mắt hắn mang theo chút nghi hoặc hỏi Lục Thiếu Du: Có điều kiện gì? Không là người của ta, ta cũng không chú ý xem là giết bao nhiêu người, vì vậy nếu như các ngươi gia nhập Phi Linh môn ta, ta có thể bảo đảm các ngươi không chết, đồng thời, người của Quỷ Vũ Tông ta sẽ giúp các ngươi giết chết.
Lục Thiếu Du mở miệng cười, nụ cười vô cùng lạnh nhạt.
Nghe thấy Lục Thiếu Du nói vậy, đám dong binh đoàn lập tức nhìn nhau, dường như cảm thấy ngoài ý muốn.
Hừ.
Phi Linh môn thật to gan, đừng quên thân phận của các ngươi.
Đại hán có tu vi Vũ Tướng thất trọng của Quỷ Vũ Tông lúc này đã không còn kiên nhẫn, lạnh lùng nhìn Lục Thiếu Du nói to.
Lục Thiếu Du trong nháy mắt liếc nhìn đại hán Vũ Tướng thất trọng kia, một cỗ hàn ý bắn ra, lại nhìn vào đầu linh của đám dong binh nói: Ta hỏi các ngươi một lần nữa, gia nhập Phi Linh môn ta hay là chết?Mấy người đầu lĩnh dong bình đoàn sau khi hội ý một chút, đại hán Vũ Tướng lục trọng tiến lên nói: Không biết chúng ta gia nhập Phi Linh môn sẽ có đãi ngộ gì? Nếu như làm khó chúng ta, chúng ta tình nguyện chết cũng phải liều mạng.
Cũng có chút cốt khí.
Lục Thiếu Du nhìn vào đầu lĩnh dong binh đoàn nói: Gia nhập Phi Linh môn ta tuyệt đối sẽ không làm khó dễ các ngươi, cũng bảo đảm các ngươi sẽ không hối hận.
Nếu như vậy, các ngươi có thể giết đám người của Quỷ Vũ Tông, chúng ta nguyện gia nhập Phi Linh môn các ngươi.
Mấy đại hán đầu lĩnh dường như đã nhất trí với nhau, cuối cùng đại hán Vũ Tướng lục trọng kia cắn răng nói.
Tốt, ta tin rằng ngươi sẽ không hối hận.
Lục Thiếu Du mở miệng cười, thu phục đám dong binh đoàn này, dựa vào thực lực chỉnh thể của đám người này, thực lực Phi Linh môn cũng đã được tăng cường khá lớn.
Âu Dương Lãnh Tật, Tương Viễn nhìn nhau, nhìn vị chưởng môn không ngờ lại đơn giản thu phục được đám dong binh đoàn này cũng khiến cho hai người bọn họ có chút ngoài ý muốn.
Thầm nghĩ trong lòng, tiểu chưởng môn này quả thực không phải đơn giản.
Hắc hắc, khá lắm Phi Linh môn, các ngươi muốn diệt môn sao? Các ngươi chỉ là thế lực ngoại vi của Quỷ Vũ Tông mà thôi, lá gan cũng không nhỏ.
Trong Quỷ Vũ Tông, đại hán Vũ Tướng thất trọng nhìn thấy Lục Thiếu Du không để ý tới hắn liền lập tức nổi giận nói.
Diệt môn? Chỉ bằng Quỷ Vũ Tông các ngươi sao? Mục đích Quỷ Vũ Tông các ngươi tiến vào sơn mạch Vụ Đô chẳng lẽ ta không biết.
Lẽ nào các ngươi không coi Phi Linh môn chúng ta tồn tại sao?Lúc này ánh mắt Lục Thiếu Du rơi vào đám người Quỷ Vũ Tông, hàn ý trong mắt lập tức bắn ra.
Cảm nhận được hàn ý trong lời nói của Lục Thiếu Du, Vũ Tướng thất trọng của Quỷ Vũ Tông không khỏi căng thẳng, cơ mặt co quắp một chút rồi nói: Quỷ Vũ Tông ta tiến vào sơn mạch Vụ Đô có quan hệ gì với Phi Linh môn ngươi? Đừng quên Quỷ Vũ Tông ta mới là chủ nhân của sơn mạch Vụ Đô, Phi Linh môn các ngươi đừng quên thân phận của mình.
Lẽ nào Phi Linh môn các ngươi muốn tạo phản? Sau này toàn bộ sơn mạch Vụ Đô là của Phi Linh môn ta.
Không có bất kỳ quan hệ nào với Quỷ Vũ Tông các ngươi.
Lục Thiếu Du nói: Nếu như các ngươi đã tới vậy thì lưu lại đi, cũng không cần rời khỏi sơn mạch Vụ Đô này nữa.
Chỉ bằng ngươi? Tiểu tử, chỉ sợ thực lực của ngươi còn chưa đủ.
Vũ Tướng thất trọng kia lạnh nhạt nói một tiếng, ba năm trước đây trên đại hội tông môn, người Quỷ Vũ Tông đều có chút lý giải về Lục Thiếu Du, hắn cũng không ngoại lệ.
Ba năm trước đây Lục Thiếu Du chỉ là Vũ Sư, lúc này đương nhiên hắn sẽ không đặt vào trong mắt.
Đám người dong binh đoàn lúc này đã túm lại với nhau.
Mấy đại hán đầu lĩnh vô cùng nghi hoặc.
Thanh niên áo xanh này dường như là chưởng môn Phi Linh môn, thế nhưng lại chỉ có ba người, lẽ nào thực lực có thể chống lại đám người Quỷ Vũ Tông sao? Vũ Tướng thất trọng, ta còn không đặt ngươi vào trong mắt.
Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói.
Tiểu tử, khẩu khí không nhỏ, để ta xem ngươi có tiền vốn để kiêu ngạo không.
Vũ Tướng thất trọng của Quỷ Vũ Tông đã không nhịn được nữa.
Khi thanh âm vừa dứt, ánh mắt lạnh lẽo, bàn chân đạp mặt đất một cái, chân khí quanh người bùng ra, thân ảnh lao thẳng về phía Lục Thiếu Du.
Lớn mật.
Tương Viễn lạnh nhạt nói một tiếng, cơ mặt co quắp.
Dọc đường đi hai người bọn họ vẫn chưa từng xuất thủ qua.
Lúc này hắn đang định xuất thủ thì trong tai đã vang lên thanh âm của Lục Thiếu Du: Người này để ta đối phó là được.
Nói xong, thân ảnh Lục Thiếu Du trong nháy mắt biến mất tại chỗ, giống như là quỷ mị vậy.
Sắc mặt hai người Âu Dương Lãnh Tật và Tương Viễn biến đổi, cũng không xuất thủ, thế nhưng ánh mắt lại nhìn kỹ về phía trước.
Sưu.
Vũ Tướng thất trọng của Quỷ Vũ Tông đang đánh về phía Lục Thiếu Du thì thấy thân ảnh Lục Thiếu Du đột nhiên biến mất, sắc mặt lập tức đại biến.
Chân khí nhanh chóng thu lại, thân hình dừng lại tại chỗ.
Hôm nay ta sẽ cho ngươi biết Phi Linh môn ta có tư cách này hay không.
Khi thân ảnh Vũ Tướng thất trọng của Quỷ Vũ Tông dừng lại, thân ảnh Lục Thiếu Du cũng trong nháy mắt xuất hiện ở trước người hắn chừng hai mươi thước.
Khặc khặc.
Tiểu tử chưa dứt sữa, khẩu khí thật lớn lối.
Vũ Tướng thất trọng của Quỷ Vũ TÔng âm trầm nhìn Lục Thiếu Du, cười lạnh nói.
Đối với người này, Lục Thiếu Du cũng không để ý, khẽ liếc hắn một chút rồi nói: Ngươi có thể xuất thủ, nếu như ta xuất thủ ngươi ngay cả cơ hội xuất thủ cũng không có.
Thật cuồng ngạo.
Âu Dương Lãnh Tật và Tương Viễn trong nháy mắt run lên, chưởng môn của bọn hắn mới có tu vi Vũ Tướng tứ trọng, đối phương lại là Vũ Tướng thất trọng, không ngờ lại có khẩu khí lớn như vậy.
Sắc mặt hai cường giả Vũ Tướng bát trọng và Vũ Tướng ngũ trọng của Quỷ Vũ Tông hơi đổi, thế nhưng cũng không ngăn cản Vũ Tướng thất trong đi đối phó Lục Thiếu Du.
Bọn hắn cũng muốn thử một chút thực lực của ba người trong Phi Linh môn.
Bằng vào thực lực của bọn họ cũng vô cùng lo lắng hai người phía sau Lục Thiếu Du.
Từ khí tức bọn họ có thể cảm nhận ra, hai người này khiến cho bọn họ có chút khó chịu.
Tiểu tử, ngươi quá cuồng vọng, vô tri.
Hôm nay để ta cho ngươi biết xem Phi Linh môn các ngươi có thể chống lại Quỷ Vũ Tông chúng ta hay không, ngươi cũng không thể chống lại được ta.
̀ng đặt vào mắt.
(2)Nghe Lục Thiếu Du nói vậy, thanh âm Vũ Tướng thất trọng Quỷ Vũ Tông lại càng thêm lạnh lẽo.
Tuy rằng hắn vẫn không thể nhìn ra thực lực của Lục Thiếu Du.
Thế nhưng ba năm trước Lục Thiếu Du chỉ có thực lực Vũ Sư mà thôi.
Thời gian ba năm hiện tại đạt tới Vũ Phách, nhiều nhất chỉ là Vũ Phách ngũ trọng, tiểu tử chưa dứt sữa này làm sao có thể là đối thủ của hắn được.
Lời còn chưa dứt, đồng thời chân khí trong người Vũ Tướng thất trọng của Quỷ Vũ Tông bùng ra rồi nhanh chóng tỏa trước người.
Thủ ấn trong tay biến hóa.
Một cỗ chân khí thủy hệ nhanh chóng ngưng tụ thành một đạo chưởng ấn hơn mười thước.
Không gian chung quanh chưởng ấn gợn sóng kịch liệt rồi nhanh chóng khuếch tán.
Chưởng ấn cũng không lớn thế nhưng lại mang theo kình phong sắc bén ầm ầm đánh về phía Lục Thiếu Du.
Sưu.
Lục Thiếu Du lạnh nhạt cười, vòng xoáy dưới chân chợt lóe, thân ảnh nhanh như thiểm điện biến mất tại chỗ.
Đạo chưởng ấn kia xẹt qua người hắn.
Sưu.
Thủ ấn của Vũ Tướng thất trọng Quỷ Vũ Tông nhanh chóng biến đổi, chưởng ấn trong nháy mắt được thu hồi, không gian tức thì tĩnh lặng.
Một kích thất bại, ánh mắt cũng khẽ biến đổi.
Hiển nhiên hắn đối với việc tốc độ của Lục Thiếu Du có thể tránh thoát công kích vô cùng kinh ngạc.
Thế nhưng sự thất thần này chỉ trong nháy mắt mà thôi.
Đột nhiên, ánh mắt Vũ Tướng thất trọng đột nhiên lạnh lẽo, thủ ấn nhanh chóng biến hóa.
Một đạo thủ ấn được đẩy đi, quanh thân hắn có một cỗ chân khí phô thiên cái địa bạo phát.
Uy thế cuồng bạo nhanh chóng khuếch tán.
Đồng thời một cỗ năng lượng thủy hệ đang dần hội tụ, thuộc tính thủy giống như từng dòng nước liên tục tụ lại.
Khi hội tụ thành một vòng xoáy thì đám năng lượng không ngừng rít gào trước mặt hắn, khiến cho không gian chung quanh lúc này run rẩy.
Hiển nhiên, Vũ Tướng thất trọng kia một kích thất bại cho nên cảm thấy vô cùng mất mặt.
Nên một chiêu này muốn đánh chết Lục Thiếu Du.
Tiểu tử, chết đi.
Lạnh lùng quát lên một tiếng.
Sát khí Vũ Tướng thất trọng tỏa ra, vòng xoáy trước mặt nhanh chóng xoay tròn mang theo tiếng xé gió đinh tai nhức óc rồi bất ngờ bành trướng.
Khí tức đáng sợ và uy áp sắc bén từ trong tràn ra ngoài khiến cho không gian chung quanh gấp khúc, giống như một cơn lốc quét ngang qua không gian, hung hăng bao phủ về phía Lục Thiếu Du.
Công kích quả thực có ba phần tương tự với Nộ Hải Cuồng Khiếu của Lục Thiếu Du.
Thế nhưng rõ ràng đẳng cấp của vũ kỹ này so với Nộ Hải Cuồng Khiếu của Lục Thiếu Du thì mạnh hơn nhiều, dường như đã tới đẳng cấp Hoàng cấp trung giai.
Quỷ Vũ Tông này là thế lực nhị lưu, trưởng lão trong môn phái cũng không thể nào so sánh với đệ tử thân truyền trong đại môn đại phái, cũng không phải ai cũng đều có vũ kỹ Hoàng cấp cao giai.
Cho nên có vũ kỹ Hoàng cấp trung giai cũng đã cực kỳ không tồi rồi.
Vũ kỹ Hoàng cấp cao giai, trong thế lực nhị lưu cũng chỉ có một ít trưởng lão mạnh mẽ mới có thể tu luyện.
Lực lượng mạnh mẽ này trong nháy mắt bao phủ về phía Lục Thiếu Du, tiếng xé gió vang vọng không gian, kình khí kinh khủng giống như cơn lốc tràn ra, trong khoảnh khắc bao phủ chu vi chừng trăm mét, uy thế cường hãn khiến cho ánh mắt Âu Dương Lãnh Tật và Tương Viễn không khỏi biến đổi.
Sưu Sưu.
Tiểu Long đã sớm nhảy lên lưng Huyết Ngọc Yêu Hổ, ánh mắt nhìn chăm chú vào lão đại, thế nhưng trong mắt nó lại không có chút lo lắng nào, ngược lại trong ánh mắt còn hiện lên chút tiếu ýNgay khi vòng xoáy năng lượng thuộc tính thủy cuốn tới, đám dong binh cũng không khỏi vì Lục Thiếu Du hít sâu một hơi.
Người thanh niên tuổi còn trẻ này lẽ nào có thể chống lại Vũ Tướng thất trọng sao?Sưu.
Lúc này Lục Thiếu Du rốt cuộc cũng đã động, quanh thân trong nháy mắt xuất hiện một cỗ quang mang hoàng sắc.
Trước không ít ánh mắt kinh ngạc của mọi người, quanh thân hắn lập tức được bao phủ bởi một tầng áo giáp bằng lân phiến.
Hư Linh Huyễn Ấn.
Hàn ý trong mắt Lục Thiếu Du bắn ra, miệng khẽ quát lên một tiếng, trong đôi mắt hắn đột nhiên bắn ra một đạo quang mang quỷ dị, rồi một cỗ lực lượng quỷ dị đột nhiên bao phủ không trung.
Cỗ lực lượng này khuếch tán trong không khí xuyên qua vòng xoáy thủy hệ cuồng bạo kia, rồi bao phủ không trung xung quanh Vũ Tướng thất trọng.
Tiếp theo, ánh mắt Vũ Tướng thất trọng kia run lên, cỗ lực lượng quỷ dị này vô thanh vô tức tiến vào trong đầu hắn, khiến ánh mắt hắn dại ra.
Lúc này công kích kinh khủng trong không trung trong nháy mắt đình trệ, khí tức cuồng bạo đột nhiên ảm đạm.
Vũ Tướng thất trọng sao, chết đi.
Lúc này, Lục Thiếu Du phối hợp linh vũ công kích càng thêm hoàn mỹ.
Thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du nhanh chóng hoàn thành, một chưởng lập tức được đánh ra: Hàn Bằng Ấn.
Tiếng quát to tràn ngập sát ý, lạnh lẽo vang vọng không gian.
Trong nháy mắt một thủ ấn bằng năng lượng khổng lồ chừng trăm thước hiện lên trong không trung.
Mà khi thủ ấn này hiện lên, nhiệt độ trong không gian đột nhiên kịch liệt giảm xuống, một cỗ khí tức lạnh lẽo tới cực hạn nhanh chóng khuếch tán khiến cho không gian cuồn cuộn.
Hàn khí bắn tứ tung, đồng thời một cỗ khí tức khiến cho lòng người lạnh lẽo nhanh chóng lan ra chung quanh.
Giờ phút này, dưới vô số ánh mắt kinh ngạc của mọi người, một đạo chưởng ấn lam sắc trong tay Lục Thiếu Du mang theo hàn ý cùng với năng lượng khổng lồ đánh về phía Vũ Tướng thất trọng của Quỷ Vũ TÔng.
Là vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, chưởng môn là Vũ giả tam hệ.
Sắc mặt hai người Âu Dương Lãnh Tật, Tương Viễn lập tức đại biến.
Trong thời gian mấy ngày này, chưởng môn của bọn họ đã bộc lộ phong thuộc tính và thổ thuộc tính bọn họ cũng cảm giác ra được, khiến cho bọn họ vô cùng kinh ngạc.
Thế nhưng bây giờ nhìn thấy thủy thuộc tính, bọn họ đã không trấn tĩnh được nữa rồi.
Cạch Cạch.
Hàn Băng Ấn được đẩy đi không vang lên âm thanh bạo liệt, thế những nơi chưởng ấn đi qua không gian ở trong một trạng thái vô cùng quỷ dị, trong nháy mắt đóng băng.
Giờ phút này, vòng xoáy năng lượng của Vũ Tướng thất trọng Quỷ Vũ tông trong nháy mắt dưới hàn ý này đông lạnh thằnh băng, toàn bộ không gian đóng băng, hàn ý tràn ngập, con sông gần đó dưới hàn khí này cũng đóng băng, dòng nước ngừng chảy.
Một cỗ năng lượng lam sắc giống như thực chất đang không ngừng nhộn nhạo, không gian dưới cỗ năng lượng đáng sợ này hoàn toàn trở nên gấp khúc.
Hàn khí lạnh thấu xương tỏa ra chung quanh, lúc này đám người có mặt không khỏi cảm thấy lạnh lẽo.
Loại hàn ý này là từ lỗ chân lông bọn họ mà thẩm thấu vào.
Theo thực lực Lục Thiếu Du tăng lên Vũ Tướng tứ trọng, khi thi triển Hàn Băng Ấn thực lực so với khi trước đã mạnh hơn mấy lần.
Không xong.
Một chưởng này khiến cho ngay cả Vũ Tướng bát trọng của Quỷ Vũ Tông cũng cảm thấy lạnh lẽo trong lòng.
Thế nhưng trong nháy mắt này, Vũ Tướng thất trọng kia còn chưa kịp phục hồi tinh thần lại.
Toàn bộ không gian đã đóng băng, chân khí thủy hệ của Vũ Tướng thất trọng bao quanh thân thể hắn đã bị đóng băng, trực tiếp bao phủ thân thể hắn.
Chết đi, bạo.
Lục Thiếu Du đưa bàn tay về phía trước, năm ngón tay nắm chặt lại, đánh ra một đạo thủ ấn.
̣c lực phi đao.
Phanh Phanh.
Không gian như nứt ra, từng tiếng nổ như tiếng sấm bạo tạc.
Không khí chung quanh trực tiếp bị mở ra, từng tiếng bạo tạc vang lên.
Hàn khí tràn ngập không gian.
Dưới loại lực lượng này đám người chung quanh cũng phải nhanh chóng thối lui.
Lực lượng cuồng bạo trong không gian khiến cho không gian gấp khúc.
Lúc này trong không gian tràn ngập lực lượng hủy diệt.
Cỗ lực lượng cũng khiến cho sắc mặt hai người Âu Dương Lãnh Tật và Tương Viễn đứng nhìn phía xa cũng không khỏi co quắp.
Khi khối băng tan vỡ trong không gian, dưới ánh mắt kinh hãi của mọi người thì Vũ Tướng thất trọng kia vẫn đứng tại chỗ, ánh mắt vẫn đang trì trệ, giống như không có cảm xúc vậy.
Cạch Cạch.
Thể Vũ Tướng thất trọng kia đột nhiên nứt nẻ giống như tảng đá rồi trực tiếp tứ chi phân liệt, máu cũng bị đông lạnh thành khối băng.
Một chiêu, chỉ một chiêu đã đánh chết Vũ Tướng thất trọng, một Vũ Tướng thất trọng vừa rồi còn vô cùng kiêu ngạo một chiêu đã chết.
Cảnh tượng kinh hãi như vậy khiến cho đại bộ phận người có mặt ở đây không khỏi lạnh lẽo trong lòng.
Một chiêu đánh chết Vũ Tướng thất trọng, điều này cần thực lực rất mạnh.
Việc này làm đám dong binh đoàn kia không khỏi líu lưỡi, ai có thể nghĩ tới thanh niên còn trẻ tuổi này không ngờ lại có thực lực kinh khủng như vậy.
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, bốn Linh Sư, một Linh Phách lúc này cũng không khỏi hít sâu một hơi.
Vị chưởng môn của Phi Linh môn này không chỉ có một đám yêu thú đáng sợ mà thực lực của hắn không ngờ cũng đáng sợ như vậy.
Âu Dương Lãnh Tật, Tương Viễn nhìn nhau.
Lúc này hai người đã không còn dám xem nhẹ vị chưởng môn này nữa.
Tuổi tác như vậy mà đã có thực lực như thế, Vũ giả tam hệ, thảo nào Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh và Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh lại gia nhập Phi Linh môn.
Vị chưởng môn này tuyệt không phải kẻ tầm thường.
Lục Thiếu Du, giỏi lắm, dám đánh chết trưởng lão Quỷ Vũ Tông ta, Quỷ Vũ Tông ta sẽ không bỏ qua cho Phi Linh môn các ngươi.
Vị trưởng lão Vũ Tướng bát trọng của Quỷ Vũ Tông lập tức kinh hãi, ánh mắt hiện lên sự kinh hoàng, thực lực của Lục Thiếu Du đã vượt quá sự tưởng tượng của hắn.
Âu Dương đường chủ, Vũ Tướng bát trọng này là của ngươi.
Thanh âm của Lục Thiếu Du vang lên trong tai Âu Dương Lãnh Tật.
Vâng, chưởng môn.
Thanh âm của Địa Linh Tông vừa dứt thì không gian quanh thân hắn đột nhiên gấp khúc.
Thân ảnh trong nháy mắt biến mất tại chỗ.
Lúc xuất hiện thì đã ở trước người Vũ Tướng bát trọng Quỷ Vũ Tông.
Một cỗ khí tức chỉ cường giả Vũ Suất mới có nhanh chóng khuếch tán.
Là Vũ Suất.
Sắc mặt Vũ Tướng bát trọng Quỷ Vũ Tông lập tức đại biến.
Hắn đã sớm cảm nhận được người này bất phàm, cũng không nghĩ tới người này lại là cường giả Vũ Suất.
Cảm giác lạnh lẽo xuất hiện trong lòng hắn.
Không có một chút do dự nào, tên Vũ Tướng bát trọng này lập tức bố trí hộ thân cương khí rồi lắc mình chạy chốn.
Trước mặt cường giả Vũ Suất, hắn biết mình tuyệt đối không thể chống lại.
Chết đi.
Âu Dương Lãnh Tật không có một chút chậm trễ nào, ngay khi Vũ Tướng bát trọng của Quỷ Vũ Tông thối lui, thân hình lập tức chuyển động.
Ánh mắt lạnh lùng, trong tay xuất hiện mấy đạo lưu quang nhanh như thiểm điện đánh tới.
Mấy đạo lưu quang này trực tiếp cắt ngang không gian, tiếng xé gió vang lên, tốc độ nhanh như thiểm điện xẹt qua phía chân trời, cuối cùng xuyên qua không gian, một cỗ khí tức quỷ dị khuếch tán, khiến cho trong lòng mọi người không khỏi cảm thấy mát mẻ.
Bằng mắt thường cũng có thể cảm giác được, trước mấy đạo lưu quang này, không gian tức thì gấp khúc, cuối cùng lưu quang hung hăng đánh vào hộ thân cương khí của Vũ Tướng bát trọng kia.
Sưu Sưu.
Mấy đạo lưu quang quỷ dị đánh vào hộ thân cương khí của Vũ Tướng bát trọng kia, tầng hộ thân cương khí này lập tức nứt nẻ.
Khi mấy đạo lưu quang này đánh vào thân thể Vũ Tướng bát trọng, thì cỗ lực lượng mạnh mẽ này lập tức bạo phát.
Phanh Phanh.
Âm hưởng như tiếng kim loại va chạm vang lên.
Thân hình của Vũ Tướng bát trọng Quỷ Vũ Tông trong nháy mắt thối lui.
Miệng phun ra một ngụm máu, tạo thành một vết máu dài trên mặt đất.
Thân thể run rẩy không ngừng.
Từng giọt máu nhỏ xuống, con ngươi trong mắt cuối cùng ngừng chuyển động, đổ ập xuống mặt đất.
Sưu Sưu.
Trong lúc đó, mấy đạo lưu quang kia đã trở về trong tay Âu Dương Lãnh Tật.
Đánh chết một Vũ Tướng bát trọng, trong mắt Âu Dương Lãnh Tật cũng không có một chút ba động nào, khí tức quanh người càng thêm lạnh lùng.
Là cường giả Vũ Suất.
Mấy Vũ Tướng của dong binh đoàn tức thì há hốc mồm.
Đám người này lúc này không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, ánh mắt kinh khủng nhìn Lục Thiếu Du và Âu Dương Lãnh Tật cách đó không xa.
Thực lực hai người này quá mạnh.
Mọi người chạy mau!Đám người còn lại của Quỷ Vũ Tông nhìn nhau, lập tức không hẹn mà cùng lựa chọn chạy trốn.
Đối mặt với Lục Thiếu Du và Âu Dương Lãnh Tật đã bộc lộ ra thực lực mạnh mẽ, bọn họ tự biết bản thân không thể chống lại, chỉ có thể chạy trối chết mà thôi.
Chưởng môn, những kẻ còn lại giao cho ta đi.
Âu Dương Lãnh Tật dùng ánh mắt lạnh nhạt nhìn đám người Quỷ Vũ Tông đang chạy trốn rồi nói với Lục Thiếu Du.
Lưu lại tên Vũ Tướng ngũ trọng kia cho ta.
Lục Thiếu Du nói.
Sưu Sưu.
Trong tay Âu Dương Lãnh Tật bỗng nhiên có một cỗ quang mang khuếch tán.
Quang mang này hiện lên rồi nhanh chóng lấy một tốc độ vô cùng kinh khủng bao phủ không gian chung quanh.
Tiếng gió rít lần thứ hai vang vọng.
Lúc này Âu Dương Lãnh Tật nhanh chóng đánh ra đám quang mang kia.
Quang mang vô cùng quỷ dị một phân thành hai, hai phân thành bốn, trong nháy mắt hóa thánh hơn mười đạo quang mang.
Tiếng gió rít gào sắc bén quanh quẩn, không gian gấp khúc.
Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người ở đây, hơn mười đạo quang mang kia nhanh như thiểm điện bắn vào trên người đám đệ tử Quỷ Vũ Tông đang chạy trốn.
Phanh Phanh Phanh.
Âm thanh bạo liệt liên tiếp vang lên.
Hơn mười đệ tử Quỷ Vũ Tông, từ kẻ thực lực thấp nhất cho đên cao nhất, bao gồm cả đệ tử có tu vi Vũ Phách, thân thể trực tiếp nổ tung.
Đoàn quang mang này bỗng nhiên phóng lên cao rồi biến mất trong không trung.
Âm thanh bạo liệt kia khiến cho mọi người chung quanh há hốc mồm, kinh hãi nhìn vào.
Trong một chiêu đánh chết hơn mười ngươi khiến cho từ sâu trong linh hồn bọn họ không khỏi cảm thấy lạnh lẽo.
Phương thức giết người như vậy làm cho bọn họ mở rộng tầm mắt, đồng thời cũng bị thực lực của đối phương làm cho chấn động.
Phanh Phanh Phanh.
Âm thanh bạo liệt này liên tục vang lên, chỉ trong mấy cái chớp mắt, khi thân thể của đám người Quỷ Vũ Tông lần thứ hai nổ tung thì quang mang quanh người Âu Dương Lãnh Tật cũng chậm rãi tiêu tán, cỗ năng lượng quỷ dị kia đồng thời cũng biến mất.
Mà hiện giờ, trong Quỷ Vũ Tông cũng chỉ còn lại một Vũ Tướng ngũ trọng, hắn lúc này đang run rẩy, trong ánh mắt tràn ngập sự kinh hãi.
Chưởng môn, đã để lại một người.
Âu Dương Lãnh Tật về tới bên người Lục Thiếu Du rồi nói.
Không hổ cái tên phi đao.
̣i một người.
(1)Lục Thiếu Du nói, phi đao của Âu Dương Lãnh Tật quả thực vô cùng xảo diệu, độc ác, người Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh chọn quả thực đúng là bất phàm.
Chưởng môn quá khen.
Âu Dương Lãnh Tật nói, trước sau vẫn luôn duy trì bộ dáng âm trầm như vậy.
Ngươi muốn làm gì, Quỷ Vũ Tông chúng ta sẽ không bỏ qua cho các ngươi.
Thả ta ra, những chuyện này hôm nay ta cũng sẽ không để cho ai biết.
Vũ Tướng ngũ trọng cuối cùng của Quỷ Vũ Tông nhìn Lục Thiếu Du nói, vẻ mặt càng lúc càng kinh hoàng.
Ngay cả dũng khí chống trả cũng không có, có lẽ hắn biết cho dù mình làm gì cũng phí công.
Quỷ Vũ Tông? Ta vốn không đặt vào trong mắt.
Lục Thiếu Du nói xong, vòng xoáy chân khí dưới chân chượt lóe, đồng thời, thân ảnh trực tiếp bắn về phía Vũ Tướng ngũ trọng kia.
Ta liều mạng với ngươi.
Thanh âm Vũ Tướng ngũ trọng này mang theo sự kinh hoảng vang lên.
Chân khí thuộc tính hỏa nóng bỏng quanh người trong nháy mắt bạo phát ra rồi ngưng tụ thành một quyền ấn bằng hỏa diễm trước người khiến cho không gian gợn sóng mang theo tiếng xé gió, hung hăng đập về phía Lục Thiếu Du.
Quyền ấn đón gió rồi hóa to.
Trong nháy mắt đã to hơn trăm thước, hỏa diễm nóng bỏng nhanh chóng khuếch tán, trực tiếp bao phủ không gian quanh người Lục Thiếu Du, hoàn toàn đem Lục Thiếu Du bao phủ vào bên trong.
Mặc dù mọi người đã biết thực lực của Lục Thiếu Du qua một chiêu đánh bại Vũ Tướng thất trọng kia, thế nhưng lúc nhìn thấy công kích của Vũ Tướng ngũ trọng cũng không khỏi có chút lo lắng.
Trong ánh mắt lo lắng của mọi người, hỏa diễm lập tức hóa thành kình khí khuếch tán, không gian lúc này chuyển thành màu đỏ, chỉ là, một màn khiến cho mọi người kinh hãi lại xuất hiện.
Sau khi hỏa diễm tiêu tán, trong ánh mắt của mọi người, một quyền của Vũ Tướng ngũ trọng kia lại đánh vào trong ngực Lục Thiếu Du.
Tại sao lại có thể như vậy?Mọi người kinh ngạc.
Lục Thiếu Du sao lại bị Vũ Tướng ngũ trọng kia đánh trúng.
Thế nhưng sắc mặt Vũ Tướng ngũ trọng Quỷ Vũ Tông trong nháy mắt tái nhợt.
Chỉ có bản thân hắn biết, một quyền của hắn đánh vào đối phương giống như là đánh vào sắt thép khiến cho cảm giác đau đớn từ trên tay hắn truyền lại.
Hừ.
Ánh mắt Lục Thiếu Du lạnh lùng, trong tay bắn ra mấy đạo chỉ ấn trực tiếp đánh vào trên người Vũ Tướng ngũ trọng kia.
Ngay lập tức Vũ Tướng ngũ trọng kia đã không thể nhúc nhích.
Tu vi Vũ Tướng ngũ trọng, bây giờ Lục Thiếu Du bằng vào Thanh Linh Khải Giáp cũng có thể chống lại một kích của Vũ Tướng ngũ trọng.
Tuy rằng trong cơ thể hiện tại khí huyết nhộn nhạo, thế nhưng tuyệt đối không có vấn đề gì.
Lực phòng ngự thật mạnh mẽ.
Âu Dương Lãnh Tật, Tương Viễn, còn có ba Vũ Tướng của dong binh đoàn kia lúc này khẽ biến sắc.
Trực tiếp ngạnh kháng một kích của Vũ Tướng ngũ trọng, lực phòng ngự này quả thực quá kinh khủng.
Tiểu Long, thu hồi nhẫn trữ vật và túi trữ vật.
Nói xong, Lục Thiếu Du đã mang theo Vũ Tướng ngũ trọng kia biến mất tại chỗ.
Nhìn vào đám người Quỷ Vũ Tông nằm trên mặt đất, chỉ trong chốc lát, không trải qua một trận đại chiến nào, toàn bộ người của Quỷ Vũ Tông đã bị đánh chết.
Mấy trăm dong binh kia dường như lúc này còn chưa hồi phục tinh thần lại.
Ba Vũ Tướng của Quỷ Vũ Tông cũng đều bị một chiêu đánh bại, người của Phi Linh môn thực lực quá mạnh mẽ.
Thái Âm Yêu Thỏ, Thạch Vượn Yêu Vương, Huyết Ngọc Yêu Hổ cùng với Tiểu Long lúc này lập tức đi thu thập túi trữ vật và nhẫn trữ vật trên người hai Vũ Tướng bị đánh chết kia.
Mà khi Lục Thiếu Du xuất hiện trước mặt mọi người thì Vũ Tướng ngũ trọng kia đã không thấy hình bóng, mà trên khóe miệng Lục Thiếu Du lại hiện lên chút tiếu ý.
Chủ nhân.
Thái Âm Yêu Thỏ tiến lên phía trước, trên chân trước nho nhỏ của nó hiện tại đã thu thập xong hai cái nhẫn trữ vật là túi trữ vật đưa cho Lục Thiếu Du.
Nhận lấy nhẫn trữ vật là túi trữ vật, tâm thần tỏa ra, khóe miệng Lục Thiếu Du không khỏi mỉm cười.
Xem ra Quỷ Vũ Tông trong khoảng thời gian này thu hoạch được không ít trong sơn mạch Vụ Đô, thậm chí còn vượt quá dự đoán ban đầu của Lục Thiếu Du.
Đây là phệ huyết hóa cốt đan, một năm sau nếu như không có giải dược toàn thân sẽ hư thối rồi chết.
Ba người các ngươi mỗi người ăn một viên, một năm sau ta sẽ cho các ngươi giải dược.
Lục Thiếu Du đi tới trước mặt ba Vũ Tướng của dong binh đoàn kia, tay móc ra ba khỏa phệ huyết hóa cốt đan của Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh luyện chế ra.
Nhìn thấy phệ huyết hóa cốt đan này, sắc mặt hai người Âu Dương Lãnh Tật và Tương Viễn phía xa cũng lập tức biến đổi.
Khi hai người gia nhập Phi Linh môn cũng bị dùng phệ huyết hóa cốt đan này, bây giờ nhìn thấy trong lòng hai người cũng không khỏi có chút bồi hồi.
Sao nào? Các ngươi không muốn ăn vào sao? Nếu như thật tâm gia nhập Phi Linh môn chúng ta, một năm sau tự nhiên ta sẽ cấp thuốc giải cho các ngươi.
Lục Thiếu Du nói, ánh mắt nhìn vào ba người trước mặt, hàn ý tràn ngập.
Ba người nhìn nhau lập tức không còn lựa chọn nào khác, từ trên tay Lục Thiếu Du nhận lấy một viên phệ huyết hóa cốt đan.
Lục Thiếu Du cười thỏa mãn nói với ba người: Lựa chọn của các ngươi vô cùng sáng suốt.
Ta tin rằng các ngươi sẽ không phải hối hận.
Sau khi các ngươi rời khỏi đây trực tiếp đi tìm trưởng lão của Phi Linh môn, hiện tại yêu thú trong sơn mạch Vụ Đô cũng sẽ không công kích các ngươi ngươi, các ngươi đi đi.
Vâng, chưởng môn.
Ba người đáp.
Dát Dát.
Trong bầu trời lúc này vang lên tiếng yêu thú phi hành kêu.
Chủ nhân, phía trước lại phát hiện ra có dong binh đoàn lớn, có năm trăm người.
Thạch Vượn Yêu Vương nói với Lục Thiếu Du.
Hai vị đường chủ, chúng ta đi thôi.
Lục Thiếu Du nói xong lắc người nhảy lên lưng Thiên Sí Tuyết Sư.
Khi Thiên Sí Tuyết Sư biến mất trong bầu trời, gần ba trăm người còn lại của dong binh đoàn cũng có chút bất đắc dĩ nhìn lên bầu trời, đầu lĩnh Vũ Tướng lục trọng kia nói: Tất cả mọi người đi thôi, gia nhập Phi Linh môn ít ra cũng còn mạng, chúng ta cũng coi như lời rồi.
Thời gian trôi qua, trên trấn Hoa Môn trong một đêm đột nhiên xuất hiện hơn hai nghìn vũ giả, từ khí tức của đám người này có thể nhận thấy đều có có thực lực không tồi.
Thế nhưng hơn hai ngàn người này lại đang xây dựng một kiến trúc khổng lồ.
Diện tích của kiến trúc này chừng mấy vạn thước, đột ngột từ mặt đất mọc lên, hai ngàn người này vẫn ngày đêm đẩy nhanh tốc độ.
Mà hiện giờ, toàn bộ biên giới sát trấn Hoa Môn cũng có một đám người khác đang xây dựng không ít kiến trúc loại nhỏ, người trên trấn Hoa Môn đương nhiên đều rất quen thuộc với đám người này, bởi vì bọn họ là đệ tử của Phi Linh Môn.
Nhanh lên một chút, trong vòng bảy ngày toàn bộ phải làm xong.
Hai đạo thân ảnh xuyên qua đám người, một người mập mạp dáng vẻ hèn mọn, một người mặt mũi lấm la lấm lét, chính là hai người Lưu Nhất Thủ và Lục Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch huynh đệ, ngươi xem chúng ta có nên đuổi hai trăm khách điếm bình dân trong trấn không?̣i một người.
(2)Lưu Nhất Thủ hỏi Lục Tiểu Bạch.
Từ trong miệng Lục Tiểu Bạch biết được chưởng môn và Lục Tiểu Bạch từ nhỏ lớn lên cùng nhau, lập tức Lưu Nhất Thủ sửa lại xưng hô với Lục Tiểu Bạch.
Lần này người tới hội đấu giá khẳng định sẽ vô cùng nhiều, hai trăm khách điếm kia tuyệt đối không đủ, không đủ cũng tốt, đến lúc đó giá mới cao, cung không đủ cầu thì chúng ta mới có thể kiếm được tiền.
Lục TIểu Bạch nói.
Nhanh, đẩy nhanh tiến độ.
Lưu Nhất Thủ lại lớn tiếng nói với mọi người.
Sau khi tin tức hội đấu giá trên trấn Hoa Môn truyền đi, lúc này có không ít người ở phụ cận trấn Hoa Môn đã xuất hiện, cũng có không ít người đang tiến vào trấn Hoa Môn.
Mà tin tức đấu giá hội truyền đi cũng khiến cho không ít thế lực chung quanh kinh ngạc.
Khôi lỗi cấp năm, đan dược cao giai lục phẩm, vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, những thứ này tuyệt đối là bảo vật.
Vì thế mấy thế lực phụ cận lập tức đi tới trấn Hoa Môn, loại bảo vật này quả thực khó có được mang ra ngoài đấu giá một lần, chỉ cần một ít thế lực hơi có chút tài phú sẽ không bỏ qua.
Đương nhiên những thế lực nhỏ, tự biết thực lực bản thân không thể tranh giành nhưng vẫn cứ tiến tới xem náo nhiệt.
Trên Quỷ Vũ Tông, trong đại điện trên ngọn núi cao vút kia có không ít thân ảnh đang ngồi đó, ngồi ở trên cùng là Đới Đường và Đới Cương Tử.
Chưởng môn, hội đâu giá trên trấn Hoa Môn không biết là thật hay giả, hiện tại chúng ta phải làm gì bây giờ?Trong đại điện, một người có vẻ như là trưởng lão của Quỷ Vũ Tông chừng năm mươi tuổi đứng lên hỏi Đới Đường.
Khôi lỗi cấp năm, đan dược lục phẩm cao giai, vũ kỹ Huyền cấp, những bảo vật này nếu như thực sự có thì Quỷ Vũ Tông chúng ta cũng không thể buông tha.
Dù sao đây cũng là địa bàn của Quỷ Vũ Tông ta.
Đan dược lục phẩm cao giai, vũ kỹ Huyền cấp sơ giai đối với Quỷ Vũ Tông chúng ta đều là thứ khó có được.
Rốt cuộc là ai đem những bảo vật như thế này ra đấu giá?Một trưởng lão mặc áo bào trắng, tuổi chừng hơn bốn mươi nói.
Trấn Hoa Môn là địa bàn của Phi Linh môn, chẳng lẽ là Phi Linh môn sao? Theo thám tử của chúng ta tại trấn Hoa Môn báo lại, là một thế lực thần bí, không phải Phi Linh môn tạo ra, ta nghĩ Phi Linh Môn cũng không cầm được loại bảo vật này.
Đới Đường nhìn mọi người, nhướng mày nói: Chư vị, đấu giá hội lần này vô cùng kỳ quặc, chúng ta cũng nên chú ý một phen.
Tới ngày đó ta sẽ tự mình đi một chuyến nhìn xem liệu thực sự có đan dược lục phẩm cao giai, vũ kỹ Huyền cấp sơ giai hay không.
Nếu như có thì Quỷ Vũ Tông chúng ta phải tận lúc nắm bắt cơ hội này.
Đại ca, huynh tự mình đi tới chỉ sợ có chút không thích hợp.
Quỷ Vũ Tông không thể không có tông chủ tọa trấn.
Huống chi mấy năm nay Phi Linh môn vô cùng quỷ dị, chúng ta và Phi Linh môn đã âm thầm giao phong mấy lần, nếu như đại ca đi, đến lúc đó lại xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn thì quả thực không tốt chút nào, để đệ đi đi.
Đới Cương Tử nói.
Nghe Đới Cương Tử nói vậy mấy trưởng lão cũng không ngạc nhiên, mấy người này đều biết tông chủ và phó tông chủ bất hòa, lần này đi hội đấu giá nếu như quả thực có vũ kỹ Huyền cấp và đan dược lục phẩm cao giai mà nói, đương nhiên sẽ vào tay người đó, hai người chỉ sợ đều không muốn bỏ qua.
Nghe Đới Cương Tử nói vậy, sắc mặt Đới Đường không chút biến đổi nói: Nhị đệ, chính là bởi vì chúng ta âm thầm giao phong với Phi Linh môn mấy lần cho nên mượn cơ hội lần này ta cũng muốn tự mình tới Phi Linh môn xem rốt cuộc cường giả Linh Suất ở Phi Linh môn là ai.
Mấy năm này động tĩnh của Phi Linh môn có chút không bình thường.
Đại ca, không bằng để đệ đi Phi Linh môn, huynh tọa trấn trong tông môn, đệ sẽ đi Phi Linh môn trước.
Sắc mặt Đới Cương Tử trầm xuống nói.
Nhị đệ không cần nhiều lời, đệ tự mình tọa trấn tông môn, ta đi Phi Linh môn một chuyến là được.
Đới Đường nói.
Suy nghĩ trong lòng Đới Cương Tử này sao hắn không biết, nếu như thực sự có đan dược lục phẩm cao giai và vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, đương nhiên Đới Cương Tử này sẽ thu vào trong tay hắn.
Nghe thấy Đới Đường quyết định như vậy, sắc mặt Đới Cương Tử thoạt nhìn không được tốt cho lắm, cơ mặt co quắp một chút sau đó không nói thêm gì nữa.
Tông chủ, Hoàng trưởng lão và Bạch trưởng lão cùng Tần trưởng lão tiến vào trong sơn mạch Vụ Đô đã hơn bốn tháng, có lẽ cũng sắp trở về.
Một trưởng lão lên tiếng.
Đúng vậy, có lẽ lần này ba vị chưởng lão cũng có thu hoạch không ít, Phi Linh môn muốn đấu với chúng ta, bọn chúng chưa đủ tư cách.
Một trưởng lão mặc lam bào đắc ý cười nói.
Thời gian tiếp tục trôi qua.
Trong không trung tại một nơi nào đó trong sơn mạch Vụ Đô, trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư Lục Thiếu Du chậm rãi thở ra một ngụm trọc khí trong cơ thể, cảm nhận chân khí trong cơ thể lúc này đã tới Vũ Tướng tứ trọng trung kỳ, trong mấy ngày nay luyện hóa Vũ Tướng ngũ trọng của Quỷ Vũ Tông lại thôn phệ một Vũ Tướng ngũ trọng của một dong binh lớn hôm qua, thế nhưng cũng chỉ khiến cho tu vi của hắn tăng lên Vũ Tướng trung kỳ mà thôi.
Chỉ trong mấy ngày hôm nay hắn đã thôn phệ hai Linh Phách, tu vi linh lực cũng có chút đề thăng, mặt khác cũng kéo thêm mấy Linh Sư, hai Linh Phách vào Phi Linh môn.
Chủ nhân, chúng ta tới rồi.
Dong binh đoàn kia ở ngay phía dưới, ước chừng có ba trăm người.
Thạch Vượn Yêu Vương nói.
Ba trăm người, hẳn là có Vũ Tướng đi.
Lục Thiếu Du nói nhỏ, dong binh đoàn chừng ba trăm người cũng được coi là khá lớn, đầu lĩnh của dong binh đoàn này có lẽ sẽ có Vũ Tướng nhất trọng hoặc là Vũ Tướng nhị trọng.
Mà tu vi hiện tại của hắn thôn phệ vũ giả Vũ Tướng dưới ngũ trọng không có hiệu quả gì cao lắm.
Chưởng môn, dong binh đoàn này chúng ta định thu phục hay đánh chết.
Tương Viễn quay lại nói với Lục Thiếu Du.
Trải qua nhiều ngày ở chung, giờ phút này, Tương Viễn cũng không dám xem thường vị tiểu chưởng môn này, trong lúc bất tri bất giác trong lòng đã cung kính hơn không ít.
Mấy ngày nay chúng ta thu phục được bao nhiêu dong binh đoàn rồi?Lục Thiếu Du hỏi.
Chưởng môn, năm ngày gần đây đã có bảy dong binh đoàn bị chúng ta thu phục, nhân số tổng cộng chừng một nghìn tám trăm người, tiêu diệt mười một dong binh đoàn, nhân số chừng hơn hai nghìn.
Tương Viễn nói.
Chúng ta đi xuống phía dưới thôi, có thể thu phục thì lưu lại, không thể thu phục thì trực tiếp tiêu diệt.
Lục Thiếu Du nói.
Nghe Lục Thiếu Du nói vậy, đám Linh giả phía sau Lục Thiếu Du không khỏi trầm xuống, mấy ngày nay bọn họ rốt cuộc đã hiểu như thế nào là sát tinh, người thanh niên trước mặt bọn họ một khi đã động thủ thì tuyệt không lưu tình.
Sưu Sưu.
Ba người cùng chúng thú từng tầng trời thấp nhảy xuống mặt đất, chỉ trong chốc lát trong không gian vang lên tiếng thú rống, lập tức tiếng kêu thảm thiết vang vọng.
̃ Suất kinh sợ.
Trên bầu trời đám Linh giả nhìn xuống phía dưới, cả đám nhìn nhau cũng chỉ có thể bất đắc dĩ, đồng thời cũng âm thầm cảm thấy bản thân mình may mắn, nếu như không thức thời thuận theo người thanh niên phía dưới thì kết cục của bọn họ cũng lẽ như đám người phía dưới mà thôi.
Chỉ trong chốc lát Lục Thiếu Du lại nhảy lên lưng Thiên Sí Tuyết Sư.
Trong cơ thể lại có thêm chân khí của Vũ Tướng nhất trọng đã bị thôn phệ, đồng thời cũng thu không ít túi trữ vật, thu hoạch quả thực không tồi.
Chủ nhân, phía trước còn một dong binh đoàn lớn, nhân số chừng năm trăm.
Thạch Vượn Yêu Vương nói.
Chúng ta qua đó.
Lục Thiếu Du nói, khóe miệng khẽ cười.
Dong binh đoàn năm trăm người, nếu như không thể thu phục vậy thì tới lúc đó có lẽ hắn sẽ được thôn phệ không ít Vũ Tướng, dong binh đoàn năm trăm người nói không chừng cũng có hai ba Vũ Tướng.
Sưu Sưu.
Hai cánh Thiên Sí Tuyết Sư rung lên, thân thể to lớn trong nháy mắt biến mất tại chỗ.
Trong khoảng thời gian này, toàn bộ dong binh đoàn trong khu vực nguy hiểm ở sơn mạch Vụ Đô hầu như đều gặp đả kích mang tính hủy diệt.
Đương nhiên nếu như quy hàng Phi Linh môn thì sẽ không có chuyện gì.
Mà hết thảy những chuyện này đám người bên ngoài sơn mạch Vụ Đô còn chưa biết tới, tin tức còn chưa truyền nhanh tới như vậy.
Sát biên giới sơn mạch Vụ Đô, theo sự phong tỏa cửa xuất nhập của Phi Linh môn, lúc này đám dong binh đoàn đội và dong binh tiểu đội đã tụ tập ngày càng nhiều.
Nhân số trong ngày thứ chín đã gần ba ngàn người, nhân số của đám dong binh đã sớm hơn người của Phi Linh môn.
Sơn mạch Vụ Đô luôn là địa bàn kiếm ăn của đám dong binh, cho nên trong sơn mạch Vụ Đô này có chừng trên vạn người, hơn nữa cũng còn có không ít đoàn đội nhỏ, như thế mới có thể tạo nên sự phồn vinh của dược liệu ở khu vực sát biên giới sơn mạch Vụ Đô này.
Mà lúc này Phi Linh môn phong tỏa biên giới sơn mạch Vụ Đô khiến cho đám dong binh đoàn bất mãn.
Loại chuyện như thế này coi như là Quỷ Vũ Tông trước đây cũng không dám làm.
Đắc tội với tất cả đám dong binh đoàn không phải là chuyện tốt lành gì.
Vì trong đám dong binh, người có tu vi Vũ Tướng cũng không ý.
Phi Linh môn quá mức quá phận, bắt chúng ta tiến cống bây giờ lại muốn chiếm lấy sơn mạch Vụ Đô, các ngươi phải cho tất cả dong binh đoàn chúng ta một cái công đạo.
Phi Linh môn không có câu trả lời thỏa đáng thì đừng trách chúng ta không khách khí.
Phi Linh môn thực sự nghĩ mình là chủ nhân sơn mạch Vụ Đô sao? Chủ nhân chân chính của sơn mạch Vụ Đô chính là đám dong binh đoàn chúng ta.
Theo sự xuất hiện ngày càng nhiều của Dong binh, ngay cả đám dong binh đoàn trên trấn Thiên Tinh nghe được tin tức này trong hai ngày cũng chạy tới đây không ít.
Nhân số càng nhiều, ngay từ đầu Phi Linh môn có thể trấn trụ, thế nhưng nhân số ngày càng nhiều, Phi Linh môn đã sắp không thể trấn trụ được nữa.
Ta hạ cho Phi Linh môn các ngươi trong nửa canh giờ rút đi, bằng không tất cả dong binh đoàn chúng ta sẽ động thủ với Phi Linh môn.
Lúc này tại lối vào sơn mạch Vụ Đô có mười mấy Vũ Tướng vây quanh chúng hộ pháp và chưởng lão Phi Linh môn, những dong binh đoàn khác thì có Vũ Phách cũng vây quanh đám người Phi Linh môn.
Ở đây có mấy dong binh đoàn lớn, đầu lĩnh của bọn chúng trong khu vực biên giới sơn mạch Vụ Đô cũng được coi là người nổi danh, thực lực đám dong binh đoàn này không giống như dong binh đoàn bình thực, thực lực không thua gì một sơn môn.
Bình thường tiến vào trong sơn mạch Vụ Đô đều là tiến vào khu vực nguy hiểm mà hoạt động, một năm đi vào một lần cũng đủ để bọn họ sinh hoạt một năm.
Bây giờ Phi Linh môn phong tỏa sơn mạch Vụ Đô đối với những dong binh đoàn lớn này mà nói, ảnh hưởng vô cùng lớn.
Các ngươi tốt nhất là lui ra, muốn đi vào sơn mạch Vụ Đô phải chờ có mệnh lệnh của chưởng môn chúng ta, ai dám xông vào sơn mạch Vụ Đô đều giết không tha.
Hồ Nam Sinh quát lên một tiếng, trước mặt đám dong binh đoàn lớn này, chúng trưởng lão và hộ pháp trong môn không thể trấn áp được.
Trong đám người chỉ có một mình Lưu Á Lôi là Vũ Tướng, mà chỉ là Vũ Tướng nhất trọng, căn bản không thể chống lại đám dong binh đông đảo này.
Hai vị cung phụng cũng không ở đây, cho nên trong lòng đám trưởng lão và hộ pháp lúc này vô cùng bối rối.
Hừ, chỉ bằng các ngươi? Ta thực sự muốn xem Phi Linh môn các ngươi có bao nhiêu thực lực lại dám phong tỏa sơn mạnh Vụ Đô.
Một Vũ Tướng ngũ trọng nhàn nhạt nói.
Ánh mắt lạnh lùng nhìn đám người Phi Linh môn.
Đối với loại dong binh đoàn lớn như bọn họ mà nói, có đôi khi căn bản sẽ không thèm để ý tới Phi Linh môn, cũng không nộp tiến cống, đương nhiên sẽ không đặt Phi Linh môn vào trong mắt.
Chúng trưởng lão Phi Linh môn nhìn nhau.
Chưởng môn không có mặt, bọn họ cũng không biết nên xử trí như thế nào.
Bọn họ muốn làm đám dong binh kia kinh sợ đương nhiên không thành vấn đề, thế nhưng lúc này lại có một đám dong binh đoàn lớn, đương nhiên không thể khiến cho bọn chúng kinh sợ.
Một Vũ Tướng nho nhỏ cũng dám nháo sự, chết đi.
Ngay khi chúng trưởng lão Phi Linh môn không biết làm sao, đột nhiên một tiếng quát nhẹ truyền tới, một đạo thân ảnh bắn ra.
Tốc độ của thân ảnh này vô cùng nhanh chóng, thân ảnh này vừa mới xuất hiện trước mặt một người thì trong nháy mắt thân ảnh này đã mang theo khí tức nóng bỏng xuất hiện trước người Vũ Tướng ngũ trọng kia.
Sưu.
Cỗ khí tức nóng bỏng khuếch tán, toàn bộ chu vi không gian chừng trăm thước tức thì gấp khúc, một cỗ hỏa diễm cuồng bạo đột nhiên hiện lên trong không gian.
Không gian giống như bị xoắn lại, cỗ hỏa diễm kia hóa thành một không gian hỏa diễm ngưng đọng như thực chất.
Phanh Phanh.
Trong chớp mắt, không gian bằng hỏa diễm trực tiếp bùng nổ, một tiếng nổ lớn vang lên kèm theo không gian ba động mạnh mẽ.
Khi hỏa diễm nổ tung, chu vi chung quanh gợn sóng, toàn bộ không gian lúc này tràn nập năng lượng nóng bỏng khiến cho người ta run sợ.
A.
Từng tiếng kêu thảm thiết truyền tới, trong không gian bằng hỏa diễm bị nổ này khiến cho mấy trăm dong binh bị vạ lây, hỏa diễm cuốn tới đốt cháy không khí chung quanh, dưới nhiệt độ kinh khủng này, hơn mười người trực tiếp bị đốt thành tro tàn, thực lực mạnh hơn một chút thì bị thương nặng.
Phanh.
Khi không gian bằng hỏa diễm nổ tung, hai đạo quyền ấn hiện ra, cuối cùng đánh vào trên người Vũ Tướng ngũ trọng và Vũ Tướng tứ trọng.
Khí tức nóng bỏng bàng bạc giống như một ngọn núi, trong nháy mắt bộc phát ra năng lượng kinh khủng, chân khí cuồng bạo trút xuống thân thể hai Vũ Tướng này.
Hai tên Vũ Tướng căn bản còn chưa kịp phản ứng, dưới cỗ uy áp này, hàn ý trong lòng xuất hiện, trong tích tắc có một cỗ lực lượng mạnh mẽ đánh vào trong cơ thể bọn hắn, lúc này bọn hắn mới biết, hóa là người kia là cường giả Vũ Suất.
Khục khục.
Một ngụm máu được phun ra, thân thể hai Vũ Tướng trực tiếp bị quyền ấn kia đánh đập xuống mặt đất.
Thân thể tạo thành một cái rãnh sâu.
Mặt đất trong nháy mắt nứt nẻ.
Mấy cây đại thụ trong sơn mạch Vụ Đô cũng nổ tung, mảnh vụn bắt ra tứ phía.
̣t phá lục giai.
(1)Kình khí tiêu tán trong hư không, một thân ảnh màu xanh hiện lên.
Lúc này khí tức trên người Vũ Tướng ngũ trọng và Vũ Tướng tứ trọng kia biến mất.
Thân thể đập vào trên mặt đất kia đã cháy đen, cơ thể hoàn toàn bị kình khí phá hủy.
Sau khi thối lui về phía sau, sắc mặt cường giả dong binh, còn có Hồ Nam Sinh, Chu Ngọc Hậu, Lưu Á Lôi trong Phi Linh môn đều kinh hãi.
Các người nghe rõ cho ta, nếu ai dám nháo sự lần nữa sẽ bị đánh chết giống hai tên kia, còn muốn tiến vào trong sơn mạch Vụ Đô thì phải chờ Phi Linh môn chúng ta sắp xếp.
Thân ảnh màu xanh đảo qua đám dong binh đoàn trước mắt.
Mà người này chính là phó đường chủ Lý Trì Chính của Vũ đường, phụng lệnh âm thầm trấn thủ biên giới sát sơn mạch Vụ Đô.
Nói xong, chân khí quanh thân Lý Trì Chính chợt lóe khiến cho không gian dao động rồi đột hiên biến mất không thấy.
Nhanh như thiểm điện đánh chết hai Vũ Tướng, lúc này hơn ba nghìn dong binh còn lại vô cùng yên tĩnh, không một tiếng động, không ai còn dám nháo sự, đột nhiên xuất hiện một cường giả Vũ Suất, đây là thứ mà bọn hắn không thể chống lại.
Trong Phi Linh môn, Hồ Nam Sinh, Chu Ngọc Hậu, Lưu Á Lôi, sắc mặt đám trưởng lão hộ pháp này cũng vô cùng nghi hoặc, người này rốt cuộc là ai, sao lại giúp đỡ Phi Linh môn, trong lòng cả đám đều nghi hoặc không thể giải thích được.
Sát biên giới sơn mạch Vụ Đô, trên một đỉnh núi có mười mấy thân ảnh đang đứng đó, chính là đám người Lục Thiếu Du, Âu Dương Lãnh Tật.
Sưu.
Một thân ảnh màu xanh trong nháy mắt hạ xuống đỉnh núi, khí tức khiến cho không gian gấp khúc.
Chưởng môn, người đã giết, có lẽ không ai còn dám nháo sự nữa.
Người tới là Lý Trì Chính.
Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn vào lối vào của sơn mạch Vụ Đô, tất cả đều nằm trong phán đoán của hắn.
Nếu phong tỏa sơn mạch Vụ Đô dễ dàng như vậy thì Quỷ Vũ Tông trước đây cũng không giao sơn mạch Vụ Đô này cho La Sát môn, sau này cũng sẽ không giao cho Phi Linh môn.
Phong tỏa sơn mạch Vụ Đô chính là đối địch với toàn bộ dong binh đoàn ở đây.
Đám người dong binh đoàn này đều là người sống trên lưỡi đao, liếm máu qua ngày, nếu như không có thực lực tuyệt đối thì không thể trêu vào bọn chúng.
Lý phó đường chủ, ở đây giao cho ngươi, nếu như có chút sai lầm, ta sẽ hỏi tội ngươi.
Lục Thiếu Du nói, lập tức lại nói với Âu Dương Lãnh Tật: Âu dương đường chủ, người ta giao cho ngươi.
Những người này ngươi giao cho Linh đường đi, trong khoảng thời gian này trên trấn Hoa Môn có lẽ sẽ không yên bình, hình đường các ngươi có lẽ sẽ tốn nhiều tâm tư hơn.
Tuân mệnh, Âu Dương Lãnh Tật đáp.
SưuKhi Lục Thiếu Du nhảy lên lưng Thiên Sí Tuyết Sư rời đi, thì trên đỉnh núi chỉ còn lại mười mấy Linh giả, thực lực mạnh nhất là bốn Linh Phách, trong đó có một Linh Phách lục trọng, mặt khác còn có Âu Dương Lãnh Tật, Tương Viễn Quan, Lý Trì Chính.
Ánh mắt Lý Trì Chính rơi vào trên người mười mấy Linh giả kia, ánh mắt có chút biến hóa nói: Âu Dương đường chủ, mấy ngày nay các ngươi đều ở trong sơn mạch Vụ Đô sao? Không sai.
Âu Dương Lãnh Tật lập tức trả lời.
Ánh mắt không có một chút ba động nào, xoay người nói với mười mấy Linh giả kia: Các ngươi đi theo ta, tuy rằng các ngươi hiện tại cũng là đệ tử Phi Linh môn, thế nhưng nếu như rơi vào trong tay Hình đường của ta thì sẽ không hề dễ chịu, cho nên ngàn vạn lần không nên nghĩ tới việc phản bội, bằng không các ngươi sẽ phải hối hận.
Vâng, Âu Dương đường chủ.
Mười mấy Linh giả đáp, không ai hoài nghi hậu quả của việc này.
Thân là Linh giả, tuy rằng bọn họ tự cho mình siêu phàm, thế nhưng trước mặt thực lực tuyệt đối, cũng tự biết không tới phiên bọn họ tự cho là mình siêu phàm.
Lão đại, đệ sắp đột phá rồi.
Sau khi về Phi Linh môn, đệ muốn bế quan vài ngày.
Trên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Tiểu Long không ngừng phun ra nuốt vào cái lưỡi của mình rồi vui vẻ nói với Lục Thiếu Du.
Được.
Sau khi đột phá, có lẽ thực lực của đệ sẽ tăng cường không ít.
Lục Thiếu Du nói.
Đó là đương nhiên.
Tiểu Long đắc ý nói.
Lục Thiếu Du mỉm cười, mỗi lần sau khi Tiểu Long đột phá thực lực đều tăng vọt.
Lần đột phá tiếp theo đã là tứ giai hậu kỳ, đến lúc đó thực lực tăng mạnh là chuyện hiển nhiên.
Bằng vào thực lực biến thái của Tiểu Long, tứ giai hậu kỳ chỉ sợ ngay cả Vũ Suất cũng có thể đối phó.
Muốn về Phi Linh môn còn một đoạn thời gian nữa, Lục Thiếu Du lại khoanh chân ngồi xuống tu luyện.
Trong cơ thể hắn bây giờ còn không ít chân khí được thôn phệ chưa luyện hóa.
Hai ngày vừa qua, Lục Thiếu Du lại thôn phệ một Vũ Tướng ngũ trọng, hai Vũ Tướng tứ trọng, hơn nữa sau khi luyện hóa, tu vi của hắn đã tiếp cận với Vũ Tướng tứ trọng hậu kỳ.
Dựa theo phỏng đoán của Lục Thiếu Du, sau khi luyện hóa chân khí trong cơ thể có lẽ cũng đủ để đột phá tới Vũ Tướng ngũ trọng.
Trong chín ngày này, đối với sự tiến bộ của mình, Lục Thiếu Du vô cùng thỏa mãn.
Sau khi luyện hóa năng lượng chân khí trong cơ thể, đám chân khí sau khi luyện hóa đủ để đột phá tới Vũ Tướng ngũ trọng.
Mà chỉ trong mấy này từ Vũ Tướng tam trọng đỉnh phong cho tới hiện tại, loại tốc độ tăng trưởng tu vi này cũng đã rất kinh khủng rồi.
Về phần thu hoạch lần này, Lục Thiếu Du cũng cực kỳ thỏa mãn.
Tổng cộng thu phục được mười dong binh đoàn.
Nhân số đạt tới hơn hai nghìn người.
Những người dẫn đầu trên cơ bản đều bị Phệ Huyết Hóa Cốt Đan khống chế, không có khả năng phản bội.
Cỗ lực lượng này sau khi ngưng tụ lại cũng không thấp chút nào.
Đám dong binh lăn lộn trong khu vực nguy hiểm này thực lực so với đám đệ tử sơn môn bình thường còn mạnh hơn nhiều.
Mà sau này sơn mạch Vụ Đô đều nằm trong sự khống chế của hắn cho nên cũng cần không ít người, Phi Linh môn cũng đang rất thiếu người.
Về phần đám dược liệu đoạt được trên người đám dong binh đoàn này, Lục Thiếu Du cũng cực kỳ thỏa mãn.
Những kẻ hắn tiêu diệt đại bộ phận đều là những dong binh đoàn lớn, còn có mấy dong binh đoàn là do mấy thế lực gần đó phái tới, cho nên những thứ trên người cũng vô cùng kinh người.
Đem thu hoạch sắp xếp lại một chỗ, Lục Thiếu Du phỏng chừng nếu như đổi thành kim tệ có thể đã gần tới hai ức kim tệ.
Trong mấy ngày nay, toàn bộ dong binh đoàn lớn trong sơn mạch Vụ Đô, dưới sự tìm kiếm của yêu thú phi hành trên cơ bản đều bị quét ngang không còn.
Dược liệu cung ứng trong vòng nửa năm từ sơn mạch Vụ Độ cũng đều tụ tập lại một cỗ, số lượng vô cùng lớn không cần phải nói.
Về phần hơn mười dong binh đoàn bị thu phục, dược liệu trên người bọn họ Lục Thiếu Du cũng không đoạt lại, dù sao đến lúc đó cũng sẽ rơi vào trong tay Phi Linh môn.
Một canh giờ sau, Phi Linh môn đã ở trước mặt, lúc Thiên Sí Tuyết Sư xoay quanh bầu trời thì đã có không ít đệ tử Phi Linh môn tiến lên hành lễ.
Khí tức thật mạnh mẽ.
Lúc này từ phía sau núi, Lục Thiếu Du đã cảm nhận được một cỗ khí tức cường hãn đang nhanh chóng kéo lên.
̣t phá lục giai.
(2) Lão đại, là Nghịch Lân Yêu Bằng bắt đầu đột phá.
Thân thể Tiểu Long dựng thẳng lên, cái đầu nhìn về phía sau núi.
Rốt cuộc cũng bắt đầu đột phá.
Khi Lục Thiếu Du chạy tới phía sau núi, lúc này đã có hai đạo thân ảnh một trắng một đen trong nháy mắt xuất hiện trên núi.
Chính là Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh và Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh.
Khí tức thật mạnh mẽ.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh và Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nhìn về phía trước, ánh mắt dường như cảm thấy có chút ngoài ý muốn.
Ánh mắt Lục Thiếu Du cũng nhìn kỹ vào người Nghịch Lân Yêu Bằng đang xoay quanh ở tầng trời thấp, mà lúc này năng lượng trong toàn bộ không gian đột nhiên bạo động.
Thân thể to lớn của Nghịch Lân Yêu Bằng đã bành trướng tới hơn năm trăm thước, giống như một đám mây đen che đậy bầu trời, khí tức trên người đã đạt tới trình độ vô cùng cường hãn.
Sưu.
Một thân ảnh xinh đẹp từ xa bắn tới rồi đáp xuống bên cạnh Lục Thiếu Du.
Ánh mắt của thân ảnh này cũng lập tức nhìn về phía Nghịch Lân Yêu Bằng đang ở trên không trung.
Ca ca, Nghịch Lân Yêu Bằng sắp đột phá sao?Đôi mắt xinh đẹp của Lục Tâm Đầu nhìn về cỗ năng lượng khổng lồ do Nghịch Lân Yêu Bằng phát ra, vô cùng kinh ngạc hỏi.
Đúng vậy, Nghịch Lân Yêu Bằng bắt đầu đột phá.
Lục Thiếu Du đáp.
Ngay khi Lục Thiếu Du vừa nói xong, năng lượng trong bầu trời đột nhiên cuộn trào mãnh liệt, một cỗ năng lượng cường hãn trong thiên địa nhanh chóng hội tụ rồi hình thành một vòng xoáy bao quanh thân thể khổng lồ của Nghịch Lân Yêu Bằng, cuối cùng tiến vào cái mào trên đầu giống bông hoa sen của Nghịch Lân Yêu Bằng.
Năng lượng thiên địa mạnh mẽ tiến vào, khí tức của Nghịch Lân Yêu Bằng trong nháy mắt được kéo lên, những cơn chấn động lan tỏa ra, không gian quanh người Nghịch Lân Yêu Bằng đã trực tiếp gấp khúc.
Khí tức phía sau núi thật mạnh mẽ.
Năng lượng thật mạnh.
Trong Phi Linh môn lúc này đã có không ít đệ tử kinh hãi chạy tới sân rộng, ánh mắt nhìn vào đám năng lượng phía sau núi, khí tức kinh khủng này khiến cho tim bọn họ không khỏi đập nhanh hơn.
Phía sau núi, năng lượng khổng lồ này hội tụ chỉ trong chốc lát mà thôi.
Khi đạo năng lượng cuối cùng tiến vào cái mào giống như bông hoa sen trên đầu Nghịch Lân Yêu Bằng thì hai mắt nhắm chặt của Nghịch Lân Yêu Bằng rốt cuộc cũng mở ra, ánh mắt như chuông đồng, một cỗ quang mang sắc bén được bắn ra.
Trong nháy mắt, một cỗ khí thế cường hãn bỗng nhiên từ trong cơ thể Nghịch Lân Yêu Bằng bạo phát ra.
Khí thế bạo phát ra bên ngoài, khí tức bành trướng đột nhiên phóng lên cao, khí tức này giống như một đạo quang trụ bắn thẳng lên trời khiến cho không gian gợn sóng.
Khí thế cường hãn như vậy khiến cho không ít ánh mắt kinh hãi nhìn về phía sau núi, tiếng kinh hô vang lên liên tục.
Một cỗ khí tức khổng lồ phóng lên cao, theo sự bạo phát của khí tức này, một cỗ uy áp tuyệt đối tỏa ra chung quanh.
Lúc này mắt đất phía dưới Nghịch Lân Yêu Bằng dường như đều đang run rẩy trước khí tức cường hãn này.
Dát Dát.
Đồng thời cùng lúc đó, hai cánh to lớn của Nghịch Lân Yêu Bằng rung lên, mang theo một cỗ uy thế mạnh mẽ, thân thể to lớn lúc này đột nhiên tăng vọt.
Năm trăm mười thước, năm trăm ba mươi thước, năm trăm sáu mươi thước.
Mãi cho đến khi thân thể bành trướng tới sáu trăm thước mới dừng lại.
Lân phiến màu đen trên người Nghịch Lân Yêu Bằng dựng đứng lên, tầng tầng lớp lớp kình phong xuyên thấu không gian hiện ra khiến cho không gian run rẩy.
Lân phiến khiến cho không gian chung quanh Nghịch Lân Yêu Bằng gợn sóng, một cỗ uy thế mạnh mẽ lan tràn ra chung quanh.
Nhìn Nghịch Lân Yêu Bằng trên bầu trời, Lục Thiếu Du cũng cảm nhận được uy thế kinh người kia.
Thân thể to lớn của Nghịch Lân Yêu Bằng đen kịt, mơ hồ hiện ra uy năng khiến cho cả không gian đều bị gấp khúc.
Khí thế nhưng vậy quả thực khiến cho người ta kinh hãi.
Từng đạo kình phong dường như vô tận trên đám lân phiến kia từ trong cơ thể bạo phát ra khiến cho không gian lắc lư.
Dát.
Nghịch Lân Yêu Bằng kêu lên một tiếng, tiếng kêu này vô cùng sắc bén giống như có thể cắt nát sắt đá, phảng phất như có thể phá vỡ không gian.
Tiếng kêu sắc bén thật lâu không tiêu tan khiến cho màng tai mọi người đau nhức.
Khi thanh âm sắc bén này tiêu tán thì năng lượng trong thiên địa cũng tiêu tán theo, giờ khắc này, khí tức trên người Nghịch Lân Yêu Bằng đã đạt tới lục giai sơ kỳ.
Khí tức thu liễm, thân thể to lớn của Nghịch Lân Yêu Bằng lập tức thu nhỏ còn nửa thước rồi bay tới trước mặt Lục Thiếu Du và Tiểu Long.
Tham kiến yêu vương.
Nghịch Lân Yêu Bằng hành lễ với Tiểu Long, khí tức quanh thân lúc này tuy rằng đã thu liễm, thế nhưng vô hình trung lại tỏa ra áp lực khiến cho người ta khó chịu.
Nhìn Nghịch Lân Yêu Bằng, sắc mặt hai người Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh và Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh hơi biến đổi.
Yêu thú lục giai sơ kỳ tương đương với vũ giả Vũ Suất, cho dù là Nghịch Lân Yêu Bằng vừa mới đột phá, chỉ sợ bằng vào bản thể của nó cũng có thể chống lại Vũ Suất nhị trọng.
Lão đại, đệ cũng chuẩn bị đột phá.
Tiểu Long nói xong, cái lưỡi khẽ liếm mặt Lục Thiếu Du một cái, lập tức thả người nhảy xuống đất.
Huyết Ngọc Yêu Hổ, Thái Âm Yêu Thỏ, Thủy Hỏa Yêu Giao còn có Nghịch Lân Yêu Bằng cũng theo sau nó tiến vào phía sau núi.
Oánh tỷ, khí tức của tỷ dường như lại mạnh hơn một chút.
Lúc này, Lục Thiếu Du mới cảm giác được, chỉ sau mười ngày khí tức trên người Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh không bình thường như có như không, khí tức dường như ba động.
Sau khi ta ăn vào Thánh quả Vũ Linh, hiệu quả của Thánh quả Vũ Linh quả nhiên danh bất hư truyền, chờ sau khi hội đấu giá này kết thúc, ta lập tức chuẩn bị đột phá.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói.
Được, chúc mừng Oánh tỷ trước.
Lục Thiếu Du nói, có lẽ ăn vào một quả Thánh quả Vũ Linh đối với Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh có không ít chỗ tốt.
Nếu như Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh đột phá tới Vũ Vương, tới lúc đó Phi Linh môn có Vũ Vương tọa trấn, vậy thì thực lực lại được tăng lên một mảng lớn.
Tuy rằng lúc này Lục Thiếu Du biết Nam thúc ở trong Phi Linh môn, thế nhưng Nam thúc không thể tùy tiện xuất thủ, không đến lúc cuối cùng tuyệt đối không thể quấy rầy Nam thúc đang chữa thương.
Trong một sơn môn nếu như không có cường giả Vũ Vương, cho dù có nhiều Vũ Suất, Vũ Tướng hơn nữa cũng không tính là gì.
Có Vũ Vương tọa trấn, đến lúc đó địa vị sẽ không giống như trước nữa.
Ngươi trở về thực đúng lúc.
Ngày mai chính là hội đấu giá, trên trấn Hoa Môn hiện tại vô cùng náo nhiệt.
Ngày hôm qua ta tới một chuyến cảm giác được không ít khí tức như có như không.
Có lẽ không ít Vũ Suất đã tới trấn Hoa Môn, xem ra sự mê hoặc của vũ kỹ Huyền cấp sơ giai quả thực không nhỏ.
Thôi Hồn Độc Suất Đông Vô Mệnh nói.
Đó là đương nhiên, người đến càng nhiều càng tốt.
Lục Thiếu Du mở miệng cười, càng nào nhiệt lại càng có lợi cho hắn.
Xem tiếp...Linh vũ thiên hà
truyện tranh Linh vũ thiên hà
truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà truyện chữ
đọc truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License