con-mat-ao-thi

́nh chết Vũ Suất.

(1)Sưu Sưu.

Trường kiếm trong tay trưởng lão Vũ Tướng ngũ trọng của Triệu gia nhanh chóng tạo ra mấy đạo kiếm ảnh sắc bén, không ngờ lại ngạnh kháng trực tiếp với trảo ấn này, kình khí cường hãn khuếch tán khiến cho không trung gợn sóng.

Hàn Băng Ấn.

Đột nhiên, có một tiếng quát trầm thấp vang lên, ngay khi thân ảnh của vị trưởng lão Vũ Tướng ngũ trọng Triệu gia kia thối lui, thân ảnh Lục Thiếu Du như quỷ mị xuất hiện ở phía sau, đồng thời trong tay hắn ngưng tụ một đạo thủ ấn.

Mà khi đạo thủ ấn này hiện ra, nhiệt độ trong không gian đột nhiên giảm xuống nhanh chóng, một cỗ khí tức lạnh lẽo khuếch tán, sóng gợn trong không gian cũng đột nhiên bị đông lại, hàn khí nhanh chóng tỏa ra khắp không gian.

Trong khoảnh khắc này, vị trưởng lão Vũ Tướng ngũ trọng của Triệu gia xoay người lại, thế nhưng lúc này cỗ hàn băng chi khí kia giống như cơn sóng cuồn cuộn, bắn tới trước mặt hắn.

Vũ kỹ Huyền cấp.

Vũ Tướng ngũ trọng kia kinh hãi, cảm nhận được uy thế này, không phải là thứ mà vũ kỹ bình thường có thể tạo ra.

Tất cả cực kỳ nhanh chóng, thủ ấn bằng năng lượng khổng lồ này, dưới ánh mắt khiếp sợ của Vũ Tướng ngũ trọng kia không có một chút đình trệ nào, mang theo hàn ý tuyệt đối, cùng với năng lượng khổng lồ đánh về phía trưởng lão Vũ Tướng ngũ trọng của Triệu gia.

Sưu Sưu.

Trường kiếm trong tay trưởng lão Vũ Tướng ngũ trọng của Triệu gia lúc này xuất ra kiếm ảnh phô thiên cái địa, trong mấy tức lập tức lấp đầy không gian trước người mình, cánh tay vung lên, lập tức đem kiếm ảnh ngập trời đẩy đi, vô số tàn ảnh giống như một cơn đại hồng thủy bạo phát, lập tức chắc trước không gian trước người hắn.

Hàn Băng Ấn do Lục Thiếu Du ngưng tụ trong nháy mắt bùng phát, nơi chưởng ấn đi qua, không gian chung quanh lập tức rơi vào trạng thái vô cùng quỷ dị, trong nháy mắt liền bị đóng băng, rồi khi toàn bộ không gian đóng băng, hàn khí lạnh thấu xương tràn ra, khiến cho đám người đang giao thủ bốn phía đột nhiên cảm thấy lạnh lẽo.

Sưu.

Kiếm quang sắc bén kia đóng băng lại rồi lập tức vỡ nát, từng đạo kiếm ảnh đều cực kỳ cuồng bạo, thế nhưng dưới hàn khí lạnh lẽo ngập tràn không gian lúc này, kể cả kiếm quang bốn phía trưởng lão Vũ Tướng ngũ trọng của Triệu ra rốt cuộc cũng bị đóng băng.

Phá.

Lục Thiếu Du khẽ quát một tiếng, giơ tay lên khẽ nắm một cái.

Phanh Phanh.

Hàn khí lạnh thấu xương kia khuếch tán, lập tức toàn bộ không gian đóng băng bị tan vỡ, từng âm hưởng kinh thiên động địa vang lên, ầm ầm vang vọng trong không gian, một cỗ kình khí cuồng bạo khuếch tán trong không trung rồi hóa thành năng lượng tiêu tán trong thiên địa.

Khục Khục.

Vũ Tướng ngũ trọng của Triệu gia phun ra một ngụm máu, sắc mặt trắng bệch, toàn thân đổ ập xuống mặt đất.

Lúc này Lục Thiếu Du có tu vi Vũ Tướng tam trọng đỉnh phong, lại toàn lực thi triển Hàn Băng Ấn, cho nên một kích hắn thi triển toàn lực muốn đánh chết Vũ Tướng ngũ trọng thì vô cùng dễ dàng.

Chết đi.

Một tiếng thú hô truyền tới, ở phía xa xa, khí tức quỷ dị đột nhiên từ trong người Nghịch Lân Yêu Bằng tràn ra, cỗ khí tức quỷ dị lại thêm phần cuồng bạo nhanh chóng hội tụ, thân thể cao lớn của nó mang theo uy áp khủng khiếp khiến cho toàn bộ không gian run rẩy.

Bỗng nhiên, trên cái đầu to lớn của Nghịch Lân Yêu Bằng xuất hiện một bông hoa sen, vị trí của nó chính là cái vảy nghịch lân kia.

Bông hoa sen nhanh chóng nở bung ra, kèm theo nó là khí tức khủng bố khuếch tán, làm cho không gian xung quanh vặn vẹo, cuối cùng tạo ra một vòng xoáy không gian tràn đầy năng lượng cuồng bạo, hung hăng bao phủ lấy cả thân mình Triệu Huy.

Sưu.

Trong không gian gấp khúc có vô số phong nhận quét qua, Triệu Huy dưới sự liên thủ của Nghịch Lân Yêu Bằng và Khôi Nhị đã bị thương nặng.

Tuy rằng bản thân có tu vi Vũ Tướng bát trọng, thế nhưng Nghịch Lân Yêu Bằng đã là yêu thú ngũ giai hậu kỳ đỉnh phong, chống lại Vũ Suất nhất trọng cũng được, lúc này Triệu Huy đã không còn lực để chống cự, vẻ kinh hãi bắt đầu hiện lên trong mắt, trong lúc đó, mấy đạo phong nhận đã xuyên qua người hắn.

Không gian lúc này giống như đang bị nghiền nát, không khí hóa thành những mảnh nhỏ, trên thân thể Triệu Huy lúc này máu tươi không ngừng chảy ra.

Rống.

Tiếng thú rống vang lên, lực lượng cuồng bạo tràn ngập, dưới sự liên thủ của Thái Âm Yêu Thỏ và Huyết Ngọc Yêu Hổ, một trưởng lão có tu vi Vũ Tướng ngũ trọng còn lại của Triệu gia lúc này cũng trực tiếp ngã xuống.

Hai yêu thú ngũ giai trung kỳ vây công, hắn ngay cả cơ hội đào tẩu cũng không có.

Rống Rống.

Một đám âm thanh cuồng bạo chấm dứt, lúc này, hơn một trăm người Triệu gia tới đây ngoài Triệu Vô Quang, Triệu Vô Cực ra đều bị đánh chết.

Thi thể trải rộng khắp nơi, vết máu nhiễm đỏ mặt đất.

Mà trên mặt đất, chỉ có Lục Thiếu Hổ toàn thân là máu đang ngốc nghếch liếm máu trên mặt đất, giống như món ăn ngon vậy.

Lục gia lúc này cũng có ba trưởng lão Lục gia ngã xuống, mấy người bị thương nặng, Lục Đông, Lục Tây cũng bị thương nhẹ, Lục Vô Song sau khi đánh chết một Vũ Phách tam trọng thì lập tức trở về bảo vệ mẫu thân Hoàng thị của nàng.

Lục gia, ta sẽ không bỏ qua cho toàn bộ Lục gia các ngươi, Lục Thiếu Du, ta nhất định sẽ đem tiểu súc sinh ngươi lột da rút xương.

Hai mắt Triệu Vô Cực đỏ rực, tiếng rống giận dữ vang lên.

Lúc này sự tức giận của hắn đã lên tới đỉnh điểm, trên khuôn mặt âm trầm kia, các cơ không ngừng giật giật.

Phanh Phanh.

Âm thanh bạo liệt vang lên liên tục, Triệu Vô Cực bị Vũ chấp sự trước người ngăn cản cũng không thể dứt ra cứu người Triệu gia bị tàn sát.

Triệu gia lão cẩu, đây mới chỉ là bắt đầu mà thôi.

Sau đó ta sẽ tự mình đi tới Triệu gia các ngươi một chuyến, nhất định phải đem Triệu gia các ngươi chó gà không tha.

Lục Thiếu Du lạnh lùng nói một tiếng, hắn thi triển Phong chi dực, thân thể lăng không đứng trên bầu trời, phía sau hắn Nghịch Lân Yêu Bằng và Thiên Sí Tuyết Sư không ngừng vỗ cánh xoay quanh.

Ánh mắt Lục Thiếu Du lúc này tập trung vào hai người Triệu Vô Quang và Lục Vũ.

Triệu Vô Quang dường như đã bị thương nhẹ một chút, thực lực của Lục Vũ so với Triệu Vô Quang thì mạnh hơn một trọng, cho nên thực lực mạnh hơn không ít.

Mạnh quá.

Công kích của hai Vũ Suất, Lục Thiếu Du có thể cảm nhận được một cỗ áp bách mạnh mẽ, loại áp chế này còn đem theo một cỗ uy áp bên trong.

Khiến cho chân khí dồi dào trong cơ thể hắn đột nhiên có chút đình trệ.

Đối với loại uy áp này, Lục Thiếu Du cũng không cảm thấy kỳ quái.

Trong đám yêu thú có huyết mạch áp chế.

Trong nhân loại, người thực lực mạnh hơn sẽ vô hình trung tỏa ra uy áp với người có thực lực yếu hơn, mà loại uy áp này có thể gọi là uy áp đẳng cấp.

Tàn sát phía dưới đã kết thúc, ánh mắt mọi người đều nhìn về phía bốn cường giả Vũ Suất đang giao thủ trong bầu trời.

Công kích, thực lực như vậy khiến cho đám người Triệu gia và những người xem náo nhiệt trong trấn Thanh Vân phía xa chỉ có cách há hốc mồm kinh ngạc, trong lòng chấn động mà thôi.

́nh chết Vũ Suất.

(2)Trên bầu trời, chân khí của Lục Vũ giống như mây mù, đem toàn bộ thân thể bao vây, không gian chung quanh khẽ chấn động.

Khí thế đó khiến cho Lục Thiếu Du nhíu mày.

Lục Vũ có thực lực như vậy, cũng coi như đã rất mạnh rồi.

Từ trước tới nay Lục gia luôn ẩn giấu thực lực, Lục Thiếu Du phỏng đoán có lẽ là không muốn người khác biết được.

Bảo vật của Lục gia có lẽ là vô cùng không đơn giản.

Ánh mắt Triệu Vô Quang hiện giờ tràn đầy vẻ lo lắng, người của Triệu gia đều bị tàn sát, khiến cho đầu hắn nóng lên, tất cả chuyện này vượt quá sự tưởng tượng ban đầu của hắn.

Sưu.

Một kích vừa chấm dứt, thân hình Lục Vũ bỗng nhiên khẽ động, một đạo tàn ảnh xuất hiện.

Mà thân hình của hắn cũng như quỷ mị đột nhiên xuất hiện trước mặt Triệu Vô Quang.

Lục Thiếu Du đứng xa nhìn mà cũng có chút hoa mắt.

Hắn biết vị gia gia trên danh nghĩa này là vũ giả hệ mộc, công kích vốn vô cùng quỷ dị, tốc độ cực nhanh, lại thêm cường giả Vũ Suất đã nắm giữ một ít lực lượng không gian cho nên tốc độ đều đã nhanh lại càng nhanh hơn.

Thấy Lục Vũ đột nhiên xuất hiện, ánh mắt Triệu Vô Quang hơi co lại, cánh tay cũng không dám chậm trễ một chút nào, một đạo chưởng ấn trong nháy mắt được đánh ra.

Sưu một tiếng, cắt ngang sự cách trở của không khí mang theo kình khí cường hãn hung hăng đập về phía Lục Vũ.

Lúc này Lục Vũ cũng không tránh được, vẻ mặt trầm xuống, khẽ vung ống tay áo lên, một đạo chưởng ấn màu xanh đột nhiên bắn về phía trước va chạm với chưởng ấn của Triệu Vô Quang.

Phanh Phanh.

Hai người đều có thực lực mạnh mẽ, hai đạo công kích đều ẩn chứa kình khí kinh khủng tới cực điểm.

Không gian chấn động, kình khí cường hãn lan tỏa ra xung quanh.

Thân thể hai người chưa kịp thối lui thì trong nháy mắt đã xuất ra công kích lần thứ hai.

Hai người này đã giao thủ hơn mười hiệp, công kích của song phương đều vô cùng sắc bén, mỗi một cái giơ tay nhấc chân đều khiến thanh âm bạo liệt vang lên trong không trung, giống như là tiếng sấm sét vậy.

Thế nhưng chung quy, công kích có cường hãn tới mấy thì rõ ràng là Lục Vũ vẫn chiếm thế thượng phong, mà Triệu Vô Quang kia cũng chỉ có thể miễn cưỡng chống đỡ.

Tu vi một khi tới Vũ Suất, kém một trọng thì thực lực sẽ cách xa nhau.

Phanh.

Hai người tiếp tục giao thủ, Triệu Vô Quang tiếp tục bị đánh văng ra, khí huyết trong cơ thể sôi trào, sắc mặt tái nhợt.

Nhưng ngay sau đó sắc mặt hắn chuyển sang âm trầm, thủ ấn biến hóa, chân khí trong cơ thể cấp tốc vận chuyển, cuối cùng giống như thủy triều tuôn ra ngoài.

Chân khí bàng bạc tuôn ra nhanh chóng hội tụ thành một đạo chưởng ấn khổng lồ trước người Triệu Vô Quang, không gian chung quanh chưởng ấn lúc này giao động mạnh mẽ tạo thành gợn sóng mắt nhìn thấy rõ.

Muốn liều mạng sao?Lục Thiếu Du ở xa nhìn vào cảnh này, khóe miệng hiện lên nụ cười quỷ dị.

Lúc này, trên khuôn mặt già nua của Lục Vũ cũng khẽ biến đổi, thủ ấn nhanh chóng biến hóa, chân khí màu xanh nhanh chóng ngưng tụ trong lòng bàn tay.

Phá Vân Chưởng.

Triệu Vô Quang hét lớn một tiếng, thanh âm vang vọng bốn phía, đạo chưởng ẩn to chừng trăm thước đột nhiên bắn mạnh ra, cắt ngang không gian lao về phía Lục Vũ, trên đường đi chưởng ấn không ngừng bành trướng.

Khô Mộc Chưởng.

Nhìn vào công kích của Triệu Vô Quang, con mắt Lục Vũ lập tức co rụt, miệng cũng khẽ quát lên một tiếng.

TIếng quát vừa dứt, chân khí trong tay nhanh chóng ngưng tụ thành một chưởng ấn khổng lồ.

Năng lượng quỷ di xuất hiện, cuối cùng mang theo kình phong hung hãn đánh về phía Triệu Vô Quang.

Đều là vũ kỹ Huyền cấp.

Lục Thiếu Du nhìn vào nhanh chóng nhận ra vũ kỹ hai người thi triển đều đạt tới Huyền cấp.

Dưới không ít ánh mắt kinh hãi, hai đạo công kích ẩn chứa lực lượng kinh khủng rốt cuộc va chạm với nhau.

Giờ phút này, thanh âm chói tai vang lên, giống như tiếng sấm ì ùng vang vọng phía chân trời.

Người có tu vi thấp, thanh âm này đủ để khiến cho màng nhĩ bọn họ tê dại.

Phanh Phanh Phanh.

Hai đạo chưởng ấn va chạm, năng lượng phô thiên cái địa rung động lòng người nhanh chóng khuếch tán, không gian chung quanh lúc này gấp khúc.

Sưu Sưu.

Trong không gian gấp khúc lúc này có một đạo thân ảnh màu vàng bị đẩy lui ra, thân ảnh có chút chật vật.

Thế nhưng lúc này một thân ảnh màu xanh trong nháy mắt xuất hiện ở một chỗ cách không xa thân ảnh màu vàng.

Triệu Vô Quang, hiện tại đến phiên ngươi.

Thanh âm nhàn nhạt mang theo hàn ý từ trong miệng Lục Thiếu Du truyền ra.

Thân ảnh Lục Thiếu Du trong nháy mắt xuất hiện phía sau lưng Triệu Vô Quang, bàn tay đột nhiên khẽ động, một đạo quang mang tức thì bắn ra.

Đi.

Bàn tay đẩy ra, Lục Thiếu Du đột nhiên quát lên một tiếng, thanh âm vô cùng chói tai.

Thanh âm vừa dứt, đạo quang mang màu vàng trong tay đột nhiên hóa thành một đám tàn ảnh bắn về phía trước, tốc độ nhanh như thiểm điện.

Trong lúc này, ai cũng có thể cảm giác được bên trong quang mang màu vàng ẩn chứa năng lượng cuồng bạo vô cùng đáng sợ.

Cảm nhận sự đáng sợ của năng lượng này, trong lòng mọi người không khỏi cảm thấy lạnh lẽo.

Đây là.

Lúc này Lục Trung ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, trong đạo quang mang màu vàng này, ẩn chứa năng lượng vô cùng khinh khủng, hắn cũng có thể cảm nhận được vô cùng rõ ràng, sắc mặt hắn lập tức kinh ngạc và khiếp sợ, khẽ lẩm bẩm nói: Không ngờ lại là Thổ Sát Huyền Lôi.

Cảm nhận được khí tức vô cùng đáng sợ đang tiến đến, Triệu Vô Quang kinh hãi, ánh mắt hiện lên sự bất an, lo sợ.

Cỗ khí thế này khiến cho đáy lòng hắn phát lạnh.

Thổ Sát Huyền Lôi, tam đệ, chạy mau.

Phía xa, Triệu Vô Cực nhanh chóng hô to.

Thổ Sát Huyền Lôi của Vân Dương Tông hắn cũng biết.

Khi vừa nhìn thấy nó hắn lập tức nhận ra ngay.

Quả thực hắn không ngờ tới, Vân Dương Tông lại giao Thổ Sát Huyền Lôi cho Lục Thiếu Du.

Thế nhưng lúc này Triệu Vô Quang đã không kịp chạy trốn nữa rồi.

Đạo quang mang kia trong nháy mắt bắn về phía chân trời, nơi nó đi qua, mặt đất nứt nẻ, đá vụn bay tứ tung, giống như là một mảnh đất khô cằn vậy.

Cuối cùng, quang mang đại thịnh, giống như một đạo lưu tinh ầm ầm đánh về phía Triệu Vô Quang.

Mà sau khi va chạm, đạo quang mang kia giống như nổ tung, thanh âm bạo liệt giống như tiếng sấm ỳ ùng vang vọng trong không trung.

Quang mang nổ tung, năng lượng thổ hệ nồng nặc quanh quẩn trong phương viên ngàn thước trong không gian, cỗ năng lượng thổ hệ này giống như một cơn lốc trong nháy mắt khiến cho không gian gấp khúc.

Dưới cỗ năng lượng thổ hệ khổng lồ kinh khủng này, mặc dù là Vũ chấp sự và Triệu Vô Cực đang giao chiến ở phía xa, lúc này cũng không khỏi sợ hãi.

Sắc mặt Triệu Vô Cực lúc này càng thêm xấu xí.

Phanh Phanh Phanh.

Cũng không biết là năng lượng thổ hệ kia bạo liệt hay là không gian bạo liệt.

Thanh âm bạo liệt liên tục vang vọng trong không gian chỗ Triệu Vô Quang vừa đứng, năng lượng cuồng bạo khiến cho ngay cả Vũ Suất cũng kinh sợ.

Lục Vũ ngay khi thấy Lục Thiếu Du xuất thủ đã sớm thối lui ra xa.

Cảm nhận được đạo công kích cường hãn này, tim hắn cũng không khỏi đập nhanh hơn vài phần.

́nh chết Vũ Suất.

(3)Lục Bắc ở phía xa không hề động thủ lúc này cũng không nhịn được nhíu mày, ánh mắt kinh hãi nhìn về phía bên này.

Kình khí khuếch tán, năng lượng kinh khủng khiến cho mọi người kinh hãi rốt cuộc trong ánh mắt của mọi người chậm rãi tán đi.

Phanh.

Không gian gấp khúc khôi phục lại bình thường, lúc này có một thân thể từ không trung rơi xuống mặt đất, máu tươi ướt đẫm khắp cơ thể, vô cùng thê thảm.

Cánh tay bị nát, hoàng bào trên người nát bấy, khắp người đều là máu, người này chính là Triệu Vô Quang của Triệu gia.

Mà lúc này, sinh cơ trong người Triệu Vô Quang đã mất đi, chính thức đi đời nhà ma.

Vũ Suất ngũ trọng Triệu Vô Quang đã chết.

Đám người Lục gia lúc này vô cùng kinh hãi, thực lực của Triệu Vô Quang mọi người đều đã chứng kiến, thế nhưng không ai có thể nghĩ tới, Triệu Vô Quang lại bị một kích của Lục Thiếu Du giết chết.

Lục Vũ lúc này cũng vô cùng kinh hãi, năng lượng kinh khủng vừa rồi, cho dù là hắn đối mặt với nó cũng không có hy vọng còn sống.

Trên bầu trời, Triệu Vô Cực ngạnh kháng một chiêu của Vũ chấp sự rồi nhanh chóng lùi lại, dường như thực lực của hai người cũng không hơn kém nhau là mấy.

Lăng không đứng đó, ánh mắt Triệu Vô Cực nhìn Lục Thiếu Du, Lục Vũ, Vũ Chấp Sự, Lục Trung, Lục Bắc, cuối cùng ánh mắt tập trung trên người Lục Thiếu Du, hận ý và tức giận rốt cuộc đã lên tới đỉnh điểm.

Tiểu súc sinh, Triệu Vô Cực ta thề, nhất định sẽ không bỏ qua ngươi.

Ta nhất định phải rút xương rọc da ngươi, san bằng Lục gia, mới có thể giải nỗi hận trong lòng ta.

Triệu Vô Cực giận dữ rống lên, khuôn mặt vô cùng dữ tợn.

Lão cẩu, ta còn một khối Thổ Sát Huyền Lôi, ngươi có muốn ta ném vào trong Triệu gia các ngươi không?Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói, trong mắt hiện lên vẻ châm chọc.

Triệu Vô Cực rất mạnh, thế nhưng bằng vào thực lực bên người hắn hiện tại cũng không phải là thứ mà Triệu Vô Cực có thể đơn giản đối phó được.

Tiểu súc sinh, ngươi sẽ hối hận.

Triệu Vô Cực giận dữ nói, cả người đang không ngừng run rẩy.

Triệu lão cẩu, bản công tử sợ ngươi chắc? Triệu gia làm những gì với ta, trả thù ngày hôm nay chỉ mới bắt đầu mà thôi.

Ngày sau, Triệu gia ngươi tuyệt đối chó gà cũng không được yên.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói, sát khí toàn thân tràn ra, cỗ khí thế này khiến cho mọi người không khỏi động dung.

Lục Đông, Lục Tây lúc này mới biết thực lực của Lục Thiếu Du không ngờ đã kinh khủng như vậy.

Nhớ tới Lục Thiếu Du ẩn nhẫn vài chục năm trong Lục gia khi trước, trong lòng đám người Lục gia không khỏi phát lạnh.

Một phế vật ai trong Lục gia cũng có thể bắt nạt, giờ này đã trở thành tồn tại cao cao tại thượng, trước mặt Vũ Suất cửu trọng cũng có khí thế như vậy.

Điều này khiến cho tất cả mọi người trong Lục gia chấn động, loại thay đổi này có thể nói là ba mươi năm hà đông, ba mươi năm hà tây, đừng khinh thiếu niên nghèo a.

Hơn ba năm, không đến bốn năm.

Tính cả thời gian Lục Thiếu Du rời khỏi Lục gia đi tới Vân Dương Tông, trong Lục gia có ai có thể nghĩ tới lúc Lục Thiếu Du trở về lại có thể mạnh mẽ tới như vậy.

Thiếu gia khi trước mà ai trong Lục gia cũng có thể gọi là phế vật, khi dễ, lúc này đã có thực lực tuyệt đối đủ để phá hủy Lục gia.

Lục Trung, Lục Vũ lúc này không khỏi thở dài, tất cả chuyện này khiến cho bọn họ vô cùng kinh ngạc, nếu như hôm nay Lục gia không có Lục Thiếu Du ở đây, bọn họ sẽ phải đối mặt với tai ương diệt tộc.

Cơ mặt Triệu Vô Cực co quắp lại, ánh mắt nhìn vào Vũ chấp sự, Lục Vũ, Lục Bắc trên bầu trời vô cùng giận dữ.

Hắn biết cho tới hiện tại hắn đã không chiếm được một chút tiện nghi nào nữa, chỉ cần bằng vào một Vũ chấp sự thần bí này hắn cũng không thể thắng nổi.

Cho dù không có Vũ chấp sự, chỉ cần có Lục Vũ này, hắn cũng khó mà đạt được ý nguyện của mình.

Xem ra cũng đã tới lúc xuất hiện dọn dẹp tàn cuộc rồi.

Ngay lúc này, đột nhiên hai đạo thân ảnh đột nhiên hiện ra từ giữa một cái khe trong không trung, một cỗ khí tức khiến cho tim người khác đập nhanh khuếch tán.

Cảm giác cỗ khí tức này, nhất thời trong lúc vô hình mọi người có mặt đều bị áp chế, người thực lực thấp, trong lòng vô cùng lạnh lẽo.

Trong sát na, hai đạo thân ảnh lắc mình đi tới.

Một người mặc hắc bào, ánh mắt âm trầm, toàn thân tỏa ra khí tức âm lệ.

Không gian chung quanh hắn nhẹ nhàng rung lên.

Cường giả Vũ Vương, là Hắc Quỷ Thiên Vương.

Ánh mắt chuyển về phía người này, Lục Thiếu Du nhanh chóng nhận ra, đây chính là cường Vũ Vương cuối cùng xuất hiện trên đại hội Tam tông Tứ môn kia.

Là nàng ta.

Đồng thời Lục Thiếu Du cũng nhanh chóng nhìn thấy một thanh niên xinh đẹp bên cạnh Hắc Quỷ Thiên Vương, thanh niên này mi thanh mục tú, hai mắt sáng sủa.

Đối với người này Lục Thiếu Du cũng không xa lạ, chính là nữ tử tuyệt mỹ giả trang nam trong sơn mạch Vụ Đô, cũng là Lăng Thanh trên đại hội Tam tông Tứ môn.

Lúc này Lăng Thanh cũng đang nhìn về phía Lục Thiếu Du, hai mắt lóe lên, không biết nàng đang suy nghĩ gì.

Vũ Vương.

Sắc mặt đám người Lục Vũ, Lục Bắc, Lục Trung, Vũ chấp sự, Triệu Vô Cực nhanh chóng đại biến.

Trong nháy mắt hai người này xuất hiện, khí tức từ trên người hán tử trung niên mặc hắc y kia đã làm cho bọn họ nhanh chóng nhận ra, đây chính là cường giả Vũ Vương.

Không nghĩ tới Lục gia lại ở một cái trấn nho nhỏ này, rốt cuộc ta cũng tìm được rồi.

Ánh mắt Hắc Quỷ Thiên Vương trong nháy mắt đảo qua mọi người, ánh mắt nhìn về phía Lục Vũ mang theo một chút âm lệ nói: Ngươi chính là người đứng đầu Lục gia sao? Mau giao bảo vật ra, ta tha cho ngươi một mạng, bằng không sẽ chết.

Ngữ khí của người này vô cùng lạnh lẽo, dường như không cho người khác một cơ hội mặc cả nào.

Ngươi là người phương nào?Lục Vũ sửng sốt, lập tức hỏi Hắc Quỷ Thiên Vương.

Chuyện này ngươi còn chưa có tư cách biết, ngươi chỉ cần giao ra bảo vật là được, bằng không sẽ chết.

Hắc Quỷ Thiên Vương lạnh nhạt nói.

Các ngươi đều muốn bảo vật kia, thế nhưng ta biết giao cho ai bây giờ đây.

Lục Vũ nhìn Hắc Quỷ Thiên Vương, ánh mắt lại khẽ đảo qua hai người Triệu Vô Cực cùng với Vũ chấp sự.

Đương nhiên giao cho ta là được rồi, nếu như bọn chúng dám động, ta sẽ thu lấy tính mệnh bọn chúng.

Hắc Quỷ Thiên Vương nói, không để đám người Triệu Vô Cực và Vũ chấp sự vào trong mắt.

Các hạ, bảo vật của Lục gia không phải thứ mà người bình thường có thể thu lấy, đừng tự tìm phiền phức cho bản thân mình.

Cơ mặt Vũ chấp sự co quắp một chút rồi nói.

Đừng cho rằng ta không biết các ngươi là ai.

Các ngươi lánh đời sao không lánh hẳn luôn đi, lại còn chạy ra đây làm gì? Nhanh cút một chút cho ta.

Hắc Quỷ Thiên Vương nhìn Vũ chấp sự lạnh nhạt nói.

Các hạ rốt cuộc là ai?Lúc này Vũ chấp sự vô cùng khiếp sợ nhìn Hắc Quỷ Thiên Vương hỏi.

Các hạ chẳng lẽ là Hắc Quỷ Thiên Vương của thành Ma Vân?Triệu Vô Cực nhìn Hắc Quỷ Thiên Vương, vẻ mặt vô cùng kinh hãi hỏi.

̣ch Linh xuất thủ.

Hừ, Vân Dương Tông cũng tới đây sao?Ánh mắt của Hắc Quỷ Thiên Vương hiện lên sự âm lệ, hắc khẽ nói: Hai Vũ Suất cũng tới giúp vui, chết cho ta.

Nói xong, thân ảnh của Hắc Quỷ Thiên Vương trong nháy mắt biến mất tại chỗ, giống như là thuấn di, không xuất hiện một đạo tàn ảnh nào, thuần túy giống như là tiêu thất trong hư không vậy.

Lần xuất hiện tiếp theo, thân ảnh Hắc Quỷ Thiên Vương đột nhiên xuất hiện trước không trung trên đầu Triệu Vô Cực, tay phải hắn đánh ra một đạo chưởng ấn, chưởng ấn phá vỡ không gian khiến cho không gian đột nhiên xuất hiện một khe nứt, trong nháy mắt đánh về phía Triệu Vô Cực.

Trong không trung đột nhiên vang lên âm thanh bạo liệt, quang tráo hộ thân quanh người Triệu Vô Cực dưới một kích của Hắc Quỷ Thiên Vương kia đột nhiên vỡ nát, dưới cỗ lực lượng mạnh mẽ này, thân thể Triệu Vô Cực bị đánh bay về phía sau, miệng phun ra một ngụm máu.

Phanh.

Không gian trước người Vũ chấp sự, hai đạo chưởng ấn ầm ầm va chạm với nhau khiến cho không gian xuất hiện khe nứt, dưới khí tức cuồng bạo này, đình viện Lục gia phía dưới chân bọn họ, trực tiếp hóa thành phế tích, mặt đất nứt nẻ, kình phong tàn sát bừa bãi, mãi một lúc lâu sau mới tiêu tán.

Khục khục.

Vũ chấp sự cũng cùng một lúc miệng phun ra một ngụm máu, sắc mặt tái nhợt.

Phanh Phanh.

Thân thể của hai cường giả Vũ Suất cửu trọng trước sau như một bị đánh bay xuống mặt đất, một lát sau hai người mới đứng dậy được.

Khục Khục.

Hai người hầu như cùng lúc phun ra một ngụm máu, thực lực của Hắc Quỷ Thiên Vương này cách bọn họ quá xa, không phả là thứ mà bọn họ có thể chống lại.

Sưu.

Trong lúc mọi người vẫn chưa hết ngạc nhiên, thân ảnh của Triệu Vô Cực trong nháy mắt bắn về phía xa, chỉ trong mấy lần lắc mình đã không thấy bóng dáng.

Giờ phút này hắn tự biết bản thân mình có nhiều kẻ địch ở đây, bản thân lại bị thương nặng, không bằng thừa dịp còn có một chút khí lực chạy trốn, cho nên hắn không chút do dự lập tức đào tẩu.

Vẻ mặt Lục Thiếu Du trầm xuống, Triệu Vô Cực bị thương nặng, nếu như hắn đuổi theo, hơn phân nửa sẽ có cơ hội đánh chết Triệu Vô Cực.

Thế nhưng hiện giờ Lục Thiếu Du cũng không có biện pháp nào rời đi.

Hắc Quỷ Thiên Vương cũng vì kiện bảo vật thần bí kia mà tới, hắn cũng muốn, mẫu thân ở đây, hắn cũng không có cách nào bỏ người mà đuổi theo Triệu Vô Cực được.

Lục Bắc nhanh chóng đi tới bên người Vũ chấp sự, thương thế của Vũ chấp sự so với Triệu Vô Cực cũng không kém là bao, lúc này dường như hắn cũng không còn lực tái chiến nữa.

Thật mạnh mẽ.

Nhìn thấy màn này, không ai là không kinh hãi, điều này quả thực vô cùng chấn động.

Hai cường giả vừa rồi vô cùng mạnh mẽ, mỗi một cái giơ tay nhấc chân đều khiến cho không gian gấp khúc, cường giả Vũ Suất, không ngờ chỉ trong một chiêu đồng thời bị hắc y nhân kia nhẹ nhàng đánh cho bị thương nặng.

Loại thực lực này vô cùng đáng sợ.

Hiện tại ngươi có thể đem bảo vật của Lục gia giao cho ta chứ?Hắc Quỷ Thiên Vương không để ý tới Vũ chấp sự, cũng không có ý đuổi theo Triệu Vô Cực, tiếp tục đi tới trước mặt Lục Vũ rồi nói.

Thực lực các hạ rất mạnh, thế nhưng đáng tiếc Lục gia không có bảo vật gì, tất cả chỉ là tin đồn nhảm mà thôi.

Cơ mặt Lục Vũ giật giật, nhìn Hắc Quỷ Thiên Vương nói.

Đừng tưởng rằng không ai biết chuyện này, rượu mời không uống thích uống rượu phạt.

Sắc mặt Hắc Quỷ Thiên Vương đầy lạnh lẽo, thủ ấn trong tay chợt kết, tiếp theo nhanh chóng đánh ra một đạo trảo ấn về phía Lục Vũ.

Trong ánh mắt kinh hãi của đám người Lục gia, thân ảnh Lục Vũ liên tiếp thôi lui, thế nhưng lúc này cũng không thoát khỏi sự bao vây.

Sắc mặt Lục Thiếu Du biến đổi, Lục Vũ này tốt xấu gì cũng được coi như người thân trong thế giới này của hắn, tuy rằng không có cảm tình, thế nhưng lúc này nhìn thấy Lục Vũ bị Hắc Quỷ Thiên Vương bắt lấy trong lòng hắn vô cùng khó chịu.

Nhưng Lục Thiếu Du cũng biết, nếu như là Triệu Vô Cực thì hắn còn có thể bảo Bạch Linh liều mạng, thế nhưng đây là Hắc Quỷ Thiên Vương, Bạch Linh cũng không phải là đối thủ của hắn.

Nói, bảo vật kia ở đâu.

Sắc mặt Hắc Quỷ Thiên Vương âm trầm, trảo ấn chụp vào trên người Lục Vũ, nói.

Lục gia ta quả thực không có bảo vật gì.

Khuôn mặt Lục Vũ đỏ lên, dường như đang có một cỗ lực lượng mạnh mẽ đặt trên người hắn vậy.

Hừ.

Hắc Quỷ Thiên Vương hừ lạnh một tiếng, trảo ấn vung lên, lập tức đánh xuống.

Phanh.

Lục Vũ dưới sự bao vây của trảo ấn, lúc này xuyên qua không gian, nhanh chóng đập vào mặt đất.

Khục khục.

Lục Vũ phun ra một ngụm máu, khuôn mặt già nua lúc này tái nhượt, thương thế này so với Vũ chấp sự còn nghiêm trọng hơn không ít.

Cha.

Đám người Lục gia kinh hãi, nhanh chóng đi tới bên người Lục Vũ.

Không giao ra bảo vật kia, người của Lục gia hôm nay ai cũng đừng mong chạy trốn, ta giết hết.

Lăng không đứng đó, Hắc Quỷ Thiên Vương lạnh lẽo nói.

Ánh mắt đảo qua đám người có mặt, cuối cùng rơi vào trên người Lục Thiếu Du, hắn cười khặc khặc nói: Quán quân đại hội Tam tông Tứ môn, khăc khặc, hóa ra là người Lục gia, vậy thì trước tiên bắt ngươi khai đao vậy.

Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, trong lòng cả kinh, phiền phức lớn rồi, Hắc Quỷ Thiên Vương, hắn không phải là đối thủ của người này.

Sưu.

Trong nháy mắt, Hắc Quỷ Thiên Vương đã tới trước không trung trên đầu Lục Thiếu Du, tốc độ so với quỷ mị còn nhanh hơn, hoàn toàn có thể coi là thuấn di.

Tiểu tử, lần trước có Vân Khiếu Thiên cứu ngươi, lần này không còn ai có thể cứu ngươi được nữa rồi.

Nhìn Lục Thiếu Du, sắc mặt Hắc Quỷ Thiên Vương càng thêm âm lãnh.

Hắc Quỷ Thiên Vương, ngươi dám giết chàng, cha ta và toàn bộ Vân Dương Tông sẽ không bỏ qua cho ngươi.

Một thanh âm vang lên, lập tức một đạo quang mang bắn tới bên người Lục Thiếu Du, người này chính là Vân Hồng Lăng, mà lúc này trên vai Vân Hồng Lăng có thêm Bạch Linh đang lười biếng nằm đó.

Thiếu Du.

Một thân ảnh xinh đẹp khác cũng nhanh chóng đi tới bên người Lục Thiếu Du, chính là Lục Vô Song, khuôn mặt nàng lúc này vô cùng lo lắng.

Nữ nhi của Vân Khiếu Thiên sao? Ha ha, không cần phải đem Vân Dương Tông ra dọa ta, Vân Dương Tông còn chưa đủ sức để dọa ta.

Hắc Quỷ Thiên Vương lạnh nhạt nói một tiếng, cũng không thèm để ý tới Vân Hồng Lăng, ánh mắt một lần rơi vào trên người Lục Vũ, lạnh nhạt nói: Rốt cuộc bảo vật Lục gia các ngươi có giao ra không? Nếu như không giao, vậy thì quán quân đại hội Tam tông Tứ môn của các ngươi sẽ là người thứ nhất chết.

Đám người Lục gia lúc này nhìn nhau, trên khuôn mặt tái nhợt già nua của Lục Vũ lúc này không ngừng giật giật, ánh mắt không ngừng biến ảo.

Hừ.

Hắc Quỷ Thiên Vương hừ lạnh một tiếng, trong tay đột nhiên xuất hiện một đạo quang mang được đánh ra, một đạo trảo ấn xé rách không gian lập tức bao phủ về phía Lục Thiếu Du.

Để hắn sống cho ta, ta muốn lưu lại cái mạng của hắn.

Trong nháy mắt này, miệng nữ tử giả trang nam kia mở ra, một thanh âm trầm thấp vang lên.

́c xuất thủ.

(1)Trảo ấn trực tiếp chộp về phía Lục Thiếu Du, nơi không gian trảo ấn bao phủ lúc này trực tiếp gấp khúc.

Lúc này Lục Thiếu Du nhanh chóng xuất ra Thanh Linh Khải giáp, trong lòng vô cùng hoảng hốt, vòng xoáy dưới chân trong nháy mắt hiện lên, thân thể nhanh chóng thối lui.

Đồng thời Lục Thiếu Du cũng cảm giác trong không gian này, tốc độ của hắn đã bị áp chế tuyệt đối, trảo ấn bàng bạc trong bầu trời kia lúc này đã nhanh chóng đánh xuống.

Ngao.

Một tiếng gầm gừ giống như tiếng sói tru phóng lên cao, lập tức một đạo bạch quang hiện lên, một cỗ khí tức cường hãn nhanh chóng khuếch tán.

Quang mang bàng bạc đại thịnh.

Trong nháy mắt này, một cái đuôi màu trắng xuyên thấu không gian hung hăng bắn về phía trảo ấn trong không gian kia.

Cửu Vĩ Yêu Hồ lục giai trung kỳ sao?Một tiếng kinh ngạc từ trong miệng Hắc Quỷ Thiên Vương truyền ra.

Hai mắt Hắc Quỷ Thiên Vương lúc này cũng có chút kinh ngạc, trảo ấn trong tay biến đổi, năm ngón tay khẽ co lại, trảo ấn nhanh như thiểm điện bắn về phía Bạch Linh.

Phì Phì.

Trong nháy mắt, thân thể to lớn của Bạch Linh bao phủ bầu trời, sáu cái đuôi như cuộn sóng mang theo kình khí xé gió bắn về phía Hắc Quỷ Thiên Vương.

Đây là.

Mọi người lúc này kinh hãi, sắc mặt đám người Vũ chấp sự, Lục Vũ, Lục Bắc, Lục Trung đại biến.

Là Cửu Vĩ Thiên Hồ, Cửu Vĩ Thiên Hồ lục giai trung kỳ.

Ánh mắt kinh ngạc của mọi người nhìn lên bầu trời, lập tức lại quay sang phía Lục Thiếu Du.

Mọi người không hiểu được, vì sao trên người Lục Thiếu Du lại có nhiều yêu thú mạnh mẽ tới như vậy, rốt cuộc hắn còn bao nhiêu yêu thú nữ.

aSưu Sưu.

Trong nháy mắt này, trảo ấn của Hắc Quỷ Thiên Vương trong bầu trời xoay tròn rồi bỗng nhiên mở rộng ra.

Năm đạo trảo ấn mở rộng tới nghìn thước giống như một tấm lưới lớn, ầm ầm bao phủ lấy Bạch Linh.

Sáu cái đuôi của Bạch Linh tung bay, lực lượng cuồng bạo khiến cho không gian rung động, từng gợn sóng trong không trung giống như là những cơn sóng lớn cuồn cuộn khuếch tán ra bốn phía.

Bạch Linh, cẩn thận.

Lục Thiếu Du khẽ hô một tiếng, không có một chút do dự nào, tay hắn bắn ra, một đạo quang mang màu vàng hóa thành một đám tàn ảnh nhanh chóng bắn về phía trước.

Quang mang màu vàng ẩn chứa năng lượng đáng sợ đi tới đâu thì năng lượng cuồng bạo trong không gian khuếch tán tới đó, chính là khối Thổ Sát Huyền Lôi thứ hai của Lục Thiếu Du.

Phanh.

Trảo ấn xuyên qua đuôi, trong sát na đánh vào thân thể to lớn của Bạch Linh, thân thể to lớn của nàng cũng nhanh chóng rơi xuống mặt đất.

Mà lúc này, đạo quang mang màu vàng kia cũng nhanh chóng bắn về phía Hắc Quỷ Thiên Vương.

Hừ, chỉ dựa vào thứ này sao? Vẫn còn kém một chút.

Cảm nhận được khí tức mạnh mẽ này, sắc mặt Hắc Quỷ Thiên Vương hơi biến sắc, thủ ấn nhanh như thiểm điện không ngừng biến hóa, một vòng quang tráo nhanh chóng xuất hiện bao phủ quang người hắn.

Trong sát na, Thổ Sát Huyền Lôi mang theo mặt đất nứt nẻ, đá vụn bay tứ tung, cuối cùng quang mang đại thịnh, giống như một đạo lưu tinh ầm ầm đánh vào không gian trước mặt Hắc Quỷ Thiên Vương, lập tức đạo quang mang kia nổ tung, âm thanh bạo liệt giống như tiếng sấm vang vọng trong không trung.

Quang mang nổ tung, năng lượng thổ hệ nồng nặng mà kinh khủng bắn ra tứ phía, không gian chung quanh gấp khúc mãnh liệt, năng lượng thổ hệ khổng lồ giống như một cơn lốc quét ngang không gian.

Mà lúc này, thân thể to lớn của Bạch Linh bị rơi xuống đất, thân thể nàng trực tiếp đập tan đình viện của Lục gia, rồi lập tức được thu nhỏ lại, miệng phun ra một ngụm máu.

Phanh Phanh.

Tiếng nổ quanh quẩn trong không gian, dưới tiếng nổ này, kình khí nhanh chóng khuếch tán, khi kình khí khuếch tán, một đạo quang tráo màu xanh nhanh chóng xuất hiện trong không trung.

Quang tráo này không có một chút tổn hại nào, thân ảnh Hắc Quỷ Thiên Vương xuất hiện trong đó, vẻ mặt âm lệ nhìn về phía Lục Thiếu Du.

Tiểu tử, để ta cho ngươi biết một chút lợi hại.

Đạo Thổ Sát Huyền Lôi này dường như đã khiến cho Hắc Quỷ Thiên Vương nổi giận, hắn lạnh lùng nói một tiếng.

Quang tráo màu xanh trong nháy mắt được thu hồi.

Vẻ mặt trầm xuống, trong khi vẻ mặt biến đổi thì có một cỗ năng lượng nhanh chóng từ trong cơ thể hắn khuếch tán ra, lập tức nhanh như thiểm điện lao thẳng về phía Lục Thiếu Du.

Thiếu Du, chạy mau.

Trong Lục gia lúc này vang lên thanh âm hoảng hốt, cũng không biết là của Lục Vũ hay Lục Trung, thế nhưng lúc này dường như đã quá muộn.

Tốc độ của Hắc Quỷ Thiên Vương quá nhanh, trong nháy mắt đã xuất hiện trước người Lục Thiếu Du, một đạo chưởng ấn nhanh chóng được đánh ra, khí tức cường hãn khiến cho không gian gấp khúc.

Lão già, người nhìn náo nhiệt đủ chưa? Người không ra tay là con mất mạng đó.

Nhưng vào lúc này, Lục Thiếu Du cũng không vội vã chạy mà hét lớn một tiếng.

Tiểu tử hỗn đản, toàn gây chuyện cho ta.

Trong lúc này, một thanh âm già nua như ẩn như hiện truyền ra.

Ngay khi mọi người vì Lục Thiếu Du mà hít sâu một hơi, một đạo chưởng ấn nóng bỏng trong nháy mắt xuất hiện phía sau Hắc Quỷ Thiên Vương.

Chu vi chung quanh chưởng ấn này, không gian bị đốt cháy thành màu đen, một cỗ khí tức khiến tim người ta đập nhanh khuếch tán trong không trung.

Cảm nhận được khí tức cường hãn nóng bỏng sau lưng mình, sắc mặt Hắc Quỷ Thiên Vương lập tức đại biến, trong nháy mắt chưởng ấn biến đổi, bàn tay nhanh chóng đánh một đạo chưởng ấn về phía sau, đồng thời thân thể nhanh chóng xoay lại.

Phanh.

Trong nháy mắt, hai đạo chưởng ấn nhanh chóng va chạm với nhau, hai đạo năng lượng va chạm thế nhưng không tạo ra tiếng nổ kinh thiên như mọi người dự đoán.

Trong nháy mắt khi hai đạo năng lượng va chạm với nhau, tại không trung nơi hai đạo chưởng ấn va chạm đột nhiên bộc phát ra quang mang chói mắt.

Quang mang chói mắt này khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.

Trên không gian đột nhiên xuất hiện một khe nứt, một đám hỏa diễm và hơi nước lập tức biến mất trong cái khe nứt không gian kia.

Sưu Sưu.

Trên bầu trời, thân thể Hắc Quỷ Thiên Vương trong nháy mắt bị đẩy lùi về phía sau mấy chục thước, chân khí run run, quanh thân được bao phủ bởi một đám khí lưu, lúc này mới ổn định lại được thân thể.

Trong mắt Hắc Quỷ Thiên Vương hiện lên sự kinh ngạc.

Lúc này trước mắt hắn đột nhiên xuất hiện một thân ảnh già nua.

Điều hắn kinh ngạc chính là bản thân mình lại không phát hiện ra trong Lục gia lại còn ẩn dấu một cường giả như vậy, thực lực của đối phương ngay cả hắn cũng không thể nhìn thấy, chỉ dưới một chiêu này, hắn đã biết đối phương là Linh giả.

Là ai có thể chống lại được cường giả Vũ Vương như Hắc Quỷ Thiên Vương này.

Ngay khi ý niệm này hiện lên trong đầu mọi người thì ánh mắt bọn họ đã lập tức nhìn lên thân ảnh già nua trên bầu trời kia.

Là Nam thúc.

Khi mọi người trong Lục gia nhìn thấy thân ảnh trên bầu trời này đều vô cùng kinh ngạc và khiếp sợ.

Tất cả đám người Lục gia đều vô cùng kinh ngạc, người này chính là Nam thúc đã ở trong Lục gia ba mươi năm nay, nam thúc bình thường nhìn qua có chút ốm yếu kia lúc này đang lăng không đứng đó.

Một chưởng vừa rồi đẩy lùi Hắc Quỷ Thiên Vương, đây là Nam thúc ở trong Lục gia ba mươi năm sao?́c xuất thủ.

(2)Lục Vô Song, còn có La Lan thị phía xa lúc này vô cùng kinh hãi, hai nàng quả thực không ngờ tới, Nam thúc bình thường nhìn như già nua, ốm yếu, bước đi cũng phí không ít công sức lúc này lại đang lăng không đứng đó.

Trong không trung, nữ tử giả trang nam kia lúc này nhìn về phía Nam thúc cũng vô cùng kinh ngạc.

Trong bầu trời, Nam thúc nhìn thoáng qua Lục Thiếu Du phía dưới rồi nói: Không có việc gì chứ? Nam thúc, nếu người không xuất hiện thì con thực sự có chuyện rồi.

Lục Thiếu Du cười hắc hắc, nhìn tư thế Nam thúc xuất hiện này, có lẽ đối phó với Hắc Quỷ Thiên Vương tuyệt đối không thành vấn đề.

Các hạ là người phương nào?Hắc Quỷ Thiên Vương nhìn chằm chằm vào Nam thúc trong bầu trời, ánh mắt kinh hãi nói.

Trong không trung, Nam thúc quay đầu lại, lạnh nhạt nhìn Hắc Quỷ Thiên Vương một chút, vẻ mặt trầm xuống, ánh mắt mờ đục kia lúc này bắn ra một đạo tinh quang nói: Tiểu tử này mặc dù không tính là đồ đệ của ta, thế nhưng lại là người của ta.

Người của ta há có thể để cho ngươi động thủ.

Một Vũ Vương ngũ trọng nho nhỏ mà thôi, nếu như năm đó, một ngón tay của lão phu cũng có thể bóp chết ngươi.

Nghe Nam thúc nói như vậy, cơ mặt mọi người không khỏi giật giật, khẩu khí này quá lớn, không phải lớn bình thường.

Một cường giả Vũ Vương ngũ trọng không ngờ lại chỉ cần dùng một ngón tay là có thể bóp chết, điều này cần có thực lực rất mạnh mới làm được.

Hắc hắc.

Lúc này chỉ có Lục Thiếu Du cười hắc hắc, hắn tuyệt đối không hoài nghi lời Nam thúc nói, thực lực của Nam thúc tuyệt đối sẽ không kém.

Lúc này sắc mặt đám người Lục Vũ, Lục Trung cũng vô cùng kinh ngạc.

Không ngờ trong Lục gia bọn họ lại có cường giả như vậy, mà không ngờ bọn họ lại không phát hiện ra.

Khi nghe Lục Thiếu Du và Nam thúc đối thoại, bọn họ cũng đoán ra, phía sau Lục Thiếu Du chỉ sợ có cường giả như Nam thúc này dạy dỗ, cho nên mới có thể ẩn nhẫn vài chục năm như vậy.

Người Lục gia không ngừng suy đoán, suy đoán này cũng có chút đạo lý, bằng không Lục Thiếu Du tại sao lại vô thanh vô tức tu luyện được.

Bọn hắn cũng không biết, bọn họ chỉ đoán gần đúng mà thôi.

Lục Thiếu Du được Nam thúc dạy dỗ không sai, thế nhưng không phải mấy chục năm mà chỉ có ba năm.

Đương nhiên điều này chỉ có Lục Thiếu Du và Nam thúc biết mà thôi, những người khác cũng không biết được.

Mà lúc này Vũ chấp sự, Lục Bắc, Lục Mị cũng vô cùng kinh ngạc.

Đặc biệt là Vũ chấp sự, ánh mắt hắn lúc này không ngừng biến đổi.

Khẩu khí của các hạ thật lớn, vừa rồi nhìn các hạ xuất thủ dường như có một chút ám tật trong người, mặc kệ ngươi ta ai, ta khuyên ngươi không nên đắc tội với Linh Vũ giới chúng ta.

Sắc mặt Hắc Quỷ Thiên Vương trầm xuống nhìn Nam thúc nói.

Các ngươi đến từ Linh Vũ giới?Tinh quang trong mắt Nam thúc chợt lóe, ánh mắt nhìn vào trên người Hắc Quỷ Thiên Vương, dường như vẻ mặt có thêm chút biến hóa.

Không sai, xem ra các hạ cũng biết Linh Vũ giới, nếu biết tới chúng ta, vậy thì các hạ nên biết chúng ta không phải là người dễ chọc.

Hắc Quỷ Thiên Vương nhìn thấy ba động trên mặt Nam thúc lại còn tưởng rằng Nam thúc đã có chút kiêng kị.

Ha ha.

Một tiếng cười to từ trong miệng Nam thúc truyền ra, tiếng cười xuyên thấu không gian, khiến cho không gian tức thì gợn sóng.

Khi tiếng cười ngừng lại, ánh mắt Nam thúc lúc này đã trở nên vô cùng lạnh lẽo, ánh mắt lạnh lùng nhìn Hắc Quỷ Thiên Vương nói: Linh Vũ giới, ngươi đã là người của Linh Vũ giới thì ở lại đi.

Thanh âm của Nam thúc lúc này tràn ngập sự giận dữ, dáng vẻ già nua, ốm yếu kia lúc này đã biến mất triệt để, một cỗ hàn khí tràn ngập không gian.

Người của Linh Vũ giới?Lục Thiếu Du nhíu mày, trên đại hội Tam tông Tứ môn dường như đã nhắc tới Linh Vũ Giới này, xem ra Hắc Quỷ Thiên Vương là người của Linh Vũ giới.

Hừ, xem ra các hạ uống rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, để ta nhìn xem một chút các hạ có thực lực gì mà muốn giữ ta lại?Vẻ mặt Hắc Quỷ Thiên Vương lúc này cũng biến đổi, đường đường hắn là cường giả Vũ Vương ngũ trọng, sao lại bị một câu nói của đối phương dọa cho chạy mất.

Nói xong, Hắc Quỷ Thiên Vương cũng không dám có chút sơ ý, thủ ấn không ngừng biến hóa, một cỗ quang mang màu xanh nhanh chóng bao phủ toàn thân, không gian chung quanh hắn lúc này gợn sóng.

Trước người hắn lập tức có một dòng nước đang không ngừng di chuyển, giống như một con sông nhỏ, vô cùng quỷ dị.

Hừ, chút tài mọn.

Nam thúc khẽ quát một tiếng, thủ ấn biến hóa, quanh thân được bao phủ bởi một đạo quang tráo vô hình, sóng gợn không gian nhanh chóng khuếch tán, một cỗ khí tức cường hãn khiến cho linh hồn sợ hãi hiện ra.

Lúc này đám người bốn phía, phàm là người có linh hồn lực hơi yếu một chút đã bắt đầu thấy đau đớn trong đầu.

Linh giả.

Cảm nhận khí tức khiến cho linh hồn sợ hãi này, Vũ chấp sự, Lục Bắc, Lục Vũ, Lục Trung đều vô cùng kinh ngạc.

Vừa rồi Nam thúc chống lại Hắc Quỷ Thiên Vương kia, chỉ bằng một kích đó cũng có thể suy đoán thực lực Nam thúc ít nhất cũng tới Linh Vương, mà sau khi nghe thấy lời Nam thúc nói thì ít nhất cũng phải trên Linh Vương, thế nhưng cường giả như vậy sao lại ở trong Lục gia mấy chục năm, điều này khiến cho bọn họ vẫn không thể nào hiểu nổi.

Để ta nhìn xem các hạ là thần thánh phương nào.

Sắc mặt Hắc Quỷ Thiên Vương khó coi, thủ ấn biến đổi, cánh tay run lên, chung quanh thân thể hắn, năng lượng hệ thủy nhanh chóng hóa thành thủy tiễn bắn về phía trước.

Đạo thủy tiễn này trực tiếp xé rát không gian phát ra tiếng gió rít gào.

Vẻ mặt Nam thúc vẫn không đổi nhưng hàn ý quanh người tràn ra, một cỗ linh hỏa đột nhiên xuất hiện trong tay, hỏa diễm bốc lên, nhiệt độ nóng bỏng khiến cho không gian như muốn chảy ra.

Linh hỏa này trực tiếp bắn về phía Hắc Quỷ Thiên Vương.

Sưu.

Trong nháy mắt đạo thủy tiễn kia bắn tới, linh hỏa giữa không trung lúc này đã cuồn cuộn, hai cỗ lực lượng tức thì va chạm, thế nhưng đạo thủy tiễn kia không kiên trì được bao lâu, lập tức tan chảy dưới thủy tiễn nóng bỏng này.

Hừ.

Sắc mặt Hắc Quỷ Thiên Vương sa sầm, đồng tử co lại, một cỗ khí thế âm lệ nhanh chóng khuếch tán, lam quang trong tay chợt lóe, nhanh chóng tung ra một quyền mang theo năng lượng thủy hệ đánh về phía Nam thúc.

Tinh quang trong mắt Nam thúc chợt lóe, thủ ấn không ngừng biến hóa, năm ngón tay nắm lại, linh hỏa trước mắt lập tức ngưng tụ thành một quyền ấn, quyền ấn khẽ động, linh lực quanh người tràn ra, quyền ấn dưới sự bao vây của linh hỏa lúc này khiến cho không gian chấn động, kình khí nóng bỏng, hỗn loạn, kình phong cường hãn nhanh chóng nghênh đón quyền ấn của Hắc Quỷ Thiên Vương.

Linh hồn lực thực mạnh mẽ.

Ánh mắt chăm chú nhìn về phía Nam thúc, Lục Thiếu Du không khỏi có chút kinh ngạc.

Trong công kích của Nam thúc, linh hồn lực đã đạt tới mức cô đọng, chỉ một chút dư ba lực lượng cũng khiến cho hắn cảm thấy khó chịu.

̣i chiến kịch liệt.

Bạch Linh, nàng không sao chứ?Lúc này Bạch Linh đã thu nhỏ lại thân thể, nhanh chóng xuất hiện bên người Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du nhìn thấy vết máu nơi khóe miệng của nàng không khỏi lo lắng hỏi.

Vết thương nhỏ mà thôi, cần một đoạn thời gian để chữa thương, thực lực của ta hiện tại vẫn chưa thể chống lại Vũ Vương, hiện tại đã mất đi thực lực tái chiến.

Phanh Phanh.

Tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, chỉ trong nháy mắt, hai đạo quyền ấn va chạm với nhau, tức thì hỏa diễm cùng với hơi nước trong nháy mắt bắn ra bốn phía, sóng gợn trong không gian lúc này như hóa thành thực chất mang theo kình khí cuồng bạo khuếch tán ra bốn phía.

Sưu Sưu.

Trong bầu trời, hai người không dừng lại một chút nào, thân thể nhanh như thiểm điện giao thủ với nhau.

Tốc độ hai người đều như thuấn di, trong chớp mắt hai đạo thân ảnh biến mất tại chỗ, lần xuất hiện tiếp theo đã cách đó vài trăm thước đang quấn vào nhau, tốc độ như vậy, ngay cả đám người Vũ chấp sự, Lục Vũ cũng không thể thấy rõ.

Âm thanh đì đùng không ngừng vang lên trong không trung, hai đạo thân ảnh lóe lên, mỗi một lần va chạm cùng một chỗ đều tạo ra âm thanh nổ vang vô cùng lớn.

Lục Thiếu Du cảm thấy khiếp sợ nhìn hai cường giả giao chiến, thực lực của hai người tuyệt đối đã đạt tới trình độ kinh khủng, so sánh với bọn họ hắn còn kém xa.

Để chứng kiến hai người giao thủ, Lục Thiếu Du nhanh chóng dùng tâm thần của mình tỏa ra, thực lực của Hắc Quỷ Thiên Vương quả thực không tồi, phỏng chừng trong lúc nhất thời Nam thúc muốn chiến thắng hắn cũng không dễ.

Lục Thiếu Du, chúng ta lại gặp mặt.

Trong khi Lục Thiếu Du đang nhìn Nam thúc và Hắc Quỷ Thiên Vương giao chiến, một thanh âm trầm thấp vang lên trong tai hắn, Lăng Thanh kia đã tới trước người Lục Thiếu Du.

Lại gặp mặt.

Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn lại, trong lòng cũng có một chút đề phòng, nữ nhân này dường như không có một chút thiện ý nào với hắn.

Thực lực của ngươi quả thực vượt qua dự tính của ta.

Lại thêm một lần để cho ngươi chiếm tiện nghi, thế nhưng lúc này ngươi không gặp may mắn như vậy nữa đâu.

Lăng Thanh nhìn Lục Thiếu Du, trong đôi mắt trong veo kia có một cỗ hàn ý nhanh chóng tản ra, cỗ hàn ý này khiến cho Lục Thiếu Du không khỏi rùng mình.

Ngươi còn muốn đánh sao? Chỉ sợ ngươi không chiếm được tiện nghi gì đâu.

Lục Thiếu Du nhìn Lăng Thanh rồi nói.

Lần trước là ta sơ ý, bằng không ngươi cho rằng chỉ vào ngươi có thể đánh bại được ta sao?Ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, trong lòng hắn cũng vô cùng rõ ràng, lần trước quả thực hắn chiếm được một ít tiện nghi, mà cuối cùng hắn và nàng cũng chỉ có thể tính là lưỡng bại câu thương mà thôi.

Nếu không phải cơ thể của hắn cường hãn thì hắn đã ngã xuống trước nàng rồi.

Lần này ngươi không có cơ hội đó đâu.

Lục Thiếu Du nhàn nhạt nói, lúc này hắn đã là Vũ Tướng tam trọng đỉnh phong, so với khi trước chỉ có thực lực Vũ Tướng nhất trọng đã mạnh hơn gấp mấy lần, không phải không có thực lực liều mạng.

Vậy thì thử một chút, lần này ta sẽ không cho ngươi một cơ hội nào.

Lăng Thanh lạnh nhạt nói.

Nói thế nào đi nữa dù sao ta cũng là ân nhân cứu mạng của ngươi, sao lúc nào ngươi cũng muốn mạng của ta vậy?Lục Thiếu Du thầm nói một tiếng, nữ nhân này quả thực không muốn buông tha cho hắn.

Hừ, đồ vô sỉ nhà ngươi, ta không thể không giết ngươi.

Nhắc tới từ ân nhân cứu mạng này, Lăng Thanh dường như càng lạnh lùng thêm vài phần nói: Mau đem nhẫn trữ vật trả lại cho ta, ta sẽ cho ngươi chết một cách thoải mái.

Nhẫn trữ vật?Lục Thiếu Du chớp mắt, lúc này hắn mới nhớ tới nhẫn trữ vật của Lăng Thanh còn đang ở trên người mình.

Lúc còn ở trong Cổ Vực, hắn đã thử qua vài lần, thế nhưng bên trong lại có vài đạo cấm chế nên không thể mở ra được, sau khi tới Vân Dương Tông thì hắn liền quên đi chuyện này.

Vậy thì phải xem bản lĩnh của ngươi.

Lục Thiếu Du nói, ánh mắt nhìn Lăng Thanh trước mắt khẽ cười tà nói: Kỳ thực vóc người ngươi không tồi, thế nhưng sát ý lại quá nặng.

Vô sỉ.

Nghe Lục Thiếu Du nói vậy, Lăng Thanh đột nhiên nổi giận, thủ ấn trong nháy mắt biến hóa, một cỗ năng lượng kinh khủng nhanh chóng hội tụ.

Ánh mắt Lục Thiếu Du biến đổi, nữ nhân này không ngờ định động thủ thật.

Ngươi rõ ràng là một nữ nhân mà suốt ngày giả trang nam nhân, còn giả bộ cái gì nữa, ngươi động thủ cho ta xem.

Đột nhiên, một tiếng quát vang lên.

Vân Hồng Lăng phía sau Lục Thiếu Du lắc mình đi tới, trong tay xuất hiện một ngọc giản màu vàng hừ lạnh nói: Ngươi hẳn cũng đã thấy được uy lực của Thổ Sát Huyền Lôi đúng không? Ngươi động thủ thử xem, ta sẽ cho ngươi thử uy lực của nó một chút.

Nhìn thấy ngọc giản màu vàng trong tay Vân Hồng Lăng, sắc mặt Lăng Thanh đại biến, nàng đã được chứng kiến uy lực của nó, lập tức không có chút do dự nào, thân ảnh nhanh chóng thối lui.

Lục Thiếu Du, lẽ nào ngươi chỉ biết trốn sau lưng nữ nhân thôi sao?Sau khi thối lui ra cách đó vài trăm thước, ánh mắt Lăng Thanh mang theo hàn ý nhìn vào Lục Thiếu Du nói.

Hừ, thôi câu dẫn nam nhân của ta đi, ngươi dám đi lên thử xem, ta sẽ cho ngươi nếm thử uy lực của Thổ Sát Huyền Lôi.

Vân Hồng Lăng quát lên một tiếng, nàng cũng biết Lăng Thanh là nữ giả trang nam, dáng người cũng vô cùng tuyệt mỹ, ánh mắt nàng lập tức nhìn về phía Lục Thiếu Du, cả giận nói: Tiểu tặc, vừa rồi chàng nói cái gì mà vóc dáng không tồi, có phải chàng với nàng ta có quan hệ gì đó không?Nghe Vân Hồng Lăng nói vậy, sắc mặt Lăng Thanh lập tức đỏ ửng.

Không có, tuyệt đối không có.

Trán Lục Thiếu Du đổ mồ hôi lạnh, cô nàng này quả thực không biết phân biệt trường hợp nào mà ghen a, thảo nào Độc Cô Cảnh Văn lại phân phó nàng trông mình.

Chàng nói thật chứ?Vân Hồng Lăng còn lo lắng, dường như không quá tin lời Lục Thiếu Du nói.

Quả thực không có mà.

Mồ hôi lạnh của Lục Thiếu Du đã chảy tới thái dương.

Vậy thì được.

Vân Hồng Lăng chu miệng nói, nàng ném khối Thổ Sát Huyền Lôi trong tay cho Lục Thiếu Du nói: Hai khối Thổ Sát Huyền Lôi của chàng dùng hết rồi, khối này cho chàng, nữ nhân thích giả dạng nam nhân kia sẽ không dám quấn lấy chàng nữa.

Nàng cầm đi, cầm để phòng thân.

Lục Thiếu Du nói, thực lực Vân Hồng Lăng còn chưa đủ mạnh, trên người vẫn cần một ít đòn sát thủ hơn hắn.

Trên người thiếp còn một khối, mỗi người một khối là được.

Vân Hồng Lăng đem khối Thổ Sát Huyền Lôi trong tay mình nhét vào tay Lục Thiếu Du rồi nói.

Lục Thiếu Du cũng chỉ có thể cầm lấy khối Thổ Sát Huyền Lôi này, bằng không cô nàng này tức giận thì phiền to.

Đáng tiếc trên người hắn vừa rồi vốn còn một khối, nhưng khối Thổ Sát Huyền Lôi này ngay cả một cọng lông tóc của Hắc Quỷ Thiên Vương cũng không động tới được, quả thực đáng tiếc.

Hừ.

Nhìn thấy Vân Hồng Lăng và Lục Thiếu Du như vậy, sắc mặt Lăng Thanh lại càng thêm lạnh lẽo, ánh mắt lạnh lùng nhìn vào hai người, thế nhưng cũng không dám làm gì.

Nàng biết sự lợi hại của Thổ Sát Huyền Lôi, nàng cũng không thể chống lại được nó.

̃ toái không.

(1)Mà lúc này, Lục Thiếu Du cầm khối Thổ Sát Huyền Lôi này cũng không có ý định đối phó với Lăng Thanh.

Đầu tiên tốc độ của hắn không nhanh bằng Lăng Thanh, thứ hai Thổ Sát Huyền Lôi tuy rằng lợi hại thế nhưng cũng chỉ có dưới trường hợp bất ngờ mới có hiệu quả lớn nhất, nếu như đối phương có ý đề phòng vậy thì hiệu quả sẽ thấp hơn.

Dù sao phạm vi công kích của Thổ Sát Huyền Lôi cũng có hạn, lại chỉ có thể công kích một lần.

Vân Hồng Lăng trừng mắt nhìn Lăng Thanh vô cùng kiêu ngạo, có Thổ Sát Huyền Lôi trong tay, tuy rằng nàng biết thực lực Lăng Thanh cường hãn, thế nhưng lúc này cũng không sợ.

Ba người cứ như vậy giằng co, khóe miệng Lục Thiếu Du khẽ mỉm cười, hiện tại hắn cũng lười đi gây phiền phức với Lăng Thanh này.

Lục Thiếu Du lập tức đi tới bên người mẫu thân, bây giờ chỉ có Lục Tiểu Bạch bên người mẫu thân hắn, Lục Thiếu Du vẫn chưa yên tâm lắm.

Mà lúc này ánh mắt mọi người chủ yếu nhìn vào Nam thúc và Hắc Quỷ Thiên Vương giao thủ trong không trung.

Lục Thiếu Du cũng không nhìn Lăng Thanh bao lâu, trận chiến của Nam thúc trên bầu trời mới là thứ hắn quan tâm nhất.

Thanh âm bạo liệt không ngừng vang lên trong bầu trời, thân ảnh hai người nhanh như thiểm điện, mỗi một lần giao thủ lực lượng cường hãn va chạm lại tạo ra thanh âm bạo liệt giống như sấm sét.

Một màn này khiến cho vô số người trong trấn Thanh Vân đang đứng xem phía xa vô cùng kinh hãi, cường giả như vậy đại chiến, trấn Thanh Vân nho nhỏ này đã từng có ai được chứng kiến cơ chứ.

Nhìn hai người đại chiến, Lục Thiếu Du không khỏi nhướng mày, trước đây Nam thúc từng nói qua với hắn, Nam thúc đã tu luyện Âm Dương Linh Vũ quyết cho nên bị phản phệ mà bị thương nặng, ảnh hưởng tới tu vi, thế nhưng hiện tại xem ra nếu cứ đại chiến như vậy đối với Nam thúc mà nói tuyệt đối sẽ bất lợi.

Thiếu Du, thực lực của Nam thúc có thể đánh bại được Hắc Quỷ Thiên Vương kia không?Lục Vô Song bên người Lục Thiếu Du khẽ hỏi.

Ta cũng không biết.

Lục Thiếu Du nói.

Hắn nghĩ trên người Nam thúc còn có Địa cấp hồn khí như Cửu Long Xích Viêm đỉnh, uy lực tuyệt đối cường hãn, hẳn là không tới mức bị thua.

Lục Thiếu Du cũng rất muốn tới trợ giúp Nam thúc, thế nhưng thực lực của hắn hiện tại còn xa mới có thể tham dự vào đại chiến bực này, cũng không có cách nào trợ giúp Nam thúc.

Coi như là xuất ra hết đòn sát thủ của mình, trong mắt của Hắc Quỷ Thiên Vương, có lẽ cũng giống như một khối Thổ Sát Huyền Lôi mà thôi, ngay cả một cọng tóc của đối phương cũng không động tới được.

Thực lực của cường giả Vũ Vương so với Vũ Tướng như mình quả thực có thể nói là voi với kiến.

Thực lực các hạ không tồi, tiếp tục.

Hắc Quỷ Thiên Vương cười to nói.

Một Vũ Vương nho nhỏ không ngờ lại dám kiêu ngạo trước mặt ta.

Thanh âm nhàn nhạt của Nam thúc từ trên bầu trời truyền ra, linh lực bàng bạc lập tức bao phủ trước người khiến cho không gian gợn sóng, gợn sóng lúc này cuồn cuộn trong không trung giống như một cơn sóng lớn ngoài biển khơi.

Trong khí thế cuồng bạo này, kình phong bắn ra tứ phía, mơ hồ có thêm hỏa diễm ngập tràn, còn có một cỗ áp lực linh hồn, lực lượng kinh khủng như vậy khiến cho tim đám người Lục Thiếu Du phía dưới không khỏi đập nhanh hơn.

Đi.

Một tiếng hét lớn từ trong miệng Hắc Quỷ Thiên Vương truyền ra, tiếng hét vừa dứt, trước người Hắc Quỷ Thiên Vương đột nhiên ngưng tụ ra một đầu thủy giao màu lam, đầu thủy giao màu lam này giống như một đầu yêu thú còn sống, hơi nước quanh quẩn, ước chừng nghìn thước, bộc phát ra lam quang sắc bén, giống như rồng bay về phia chân trời.

Ngao.

Đầu thủy giao này rít lên một tiếng mang theo khí tức khiến tim người khác đập nhanh rồi bắn về phía Nam thúc.

Dát.

Một tiếng thú minh đột nhiên vang vọng không gian, trong ánh mắt kinh hãi của mọi người, hỏa diễm cuồn cuộn trước người Nam thúc đột nhiên ngưng tụ thành một đầu phượng hoàng nóng bỏng phóng lên cao, hai cánh mở ra, hỏa diễm quanh quẩn, thân thể khổng lồ tới một ngàn thước, giống như vật còn sống rít lên một tiếng.

Trong nháy mắt đầu phượng hoàng bằng hỏa diễm hóa thành một đạo hỏa ảnh mờ nhạt giống như một hỏa cầu lớn mang theo năng lượng cuồng bạo phóng về phía trước, nơi nó đi qua, không gian đang gợn sóng trực tiếp biến thành màu đỏ, một cỗ uy áp khủng khiếp nhanh chóng khuếch tán khiến cho mọi người không khỏi lạnh lẽo trong lòng, lập tức đầu phượng hoàng bằng hỏa diễm này nhanh như thiểm điện bắn về phía đầu thủy giao lam sắc kia.

Thật mạnh mẽ.

Công kích của Hắc Quỷ Thiên Vương và Nam thúc khiến cho Lục Thiếu Du không khỏi hít sâu một hơi, đây mới chính là cường giả.

Công kích của hai người đã tới trình độ ngưng vật, đầu thủy giao long từ năng lượng thủy hệ và đầu phượng hoàng từ năng lượng hỏa hệ kia đều giống như vật còn sống, mang theo thú uy khuếch tán, loại thực lực này, ngay cả cường giả Vũ Suất cũng không dám lên tiếng.

Cường giả Vũ Suất hậu kỳ có thể ngưng vật, thế nhưng công kích ngưng tụ ra và khí thế thì không thể nào so sánh với hai người bọn họ.

Trong vô số ánh mắt kinh ngạc của mọi người, hai đạo công kích mang theo lực lượng đáng sợ va chạm vào nhau, áp lực khiến cho không gian đột nhiên tĩnh lặng.

Phanh Phanh.

Ngay sau đó, không gian rung động, hai đầu yêu thú bằng năng lượng va chạm khiến cho không gian gợn sóng, rung động, cuối cùng toàn bộ không gian như run rẩy.

Phanh Phanh.

Kình khí khuếch tán, tiếng nổ vang đột nhiên bạo phát, âm thanh đủ để khiến cho màng tai người khác tê dại đột nhiên bạo phát phía chân trời.

Một cỗ năng lượng kinh khủng giống như một cơn lốc trong nháy mắt lan ra trong phương viên mấy nghìn thước.

Bằng vào mắt thường cũng có thể thấy được, đầu thủy giao và phượng hoàng kia lập tức nổ tung hóa thành quang mang tiêu tán trong không gian.

Tiếng nổ vang như sấm rền vang vọng không trung, nước và hỏa diễm nóng bỏng xung khắc với nhau không ngừng va chạm trên bầu trời khiến cho bầu trời tối sầm lại, cuối cùng giống như một cơn sóng lớn khuếch tán ra bốn phương tám hướng.

Phanh Phanh.

Lực lượng mạnh mẽ quét ngang không gian, khiến cho một đám kiến trúc phía dưới hóa thành tro tàn, không ít tiếng kêu thảm thiết vang lên.

Có lẽ không ít người đã bị tai bay vạ gió, đại chiến như vậy, bất luận một kẻ nào thực lực yếu một chút nằm trong tầm ảnh hưởng có thể mất mạng.

Hừ, tiếp tục.

Kình khí chưa tán, thân ảnh hai người giống như thiểm điện giao thủ với nhau, từng đạo công kích khiến cho không gian run rẩy.

Phanh phanh.

Hơi nước và hỏa diễm trên bầu trời tiếp tục va chạm, lực lượng nổ vang, khí thế giống như tiếng sấm rền, kình khí kinh khủng ba động, không gian thỉnh thoảng xuất hiện một khe nứt khiến cho tim người ta rung động.

Trong kình khí cuồng bạo, hai đạo thân thể trong nháy mắt văng ra, nhanh chóng lùi lại phía sau vài trăm thước, ánh mắt nhìn vào đối phương, lúc này sắc mặt hai người đều trắng bệch.

Trong bầu trời, không gian nơi hai người đứng kình khì cuồn cuộn, ngay cả ánh sáng cũng mờ đi, dường như ánh sáng trong không gian hai người đã bị ảnh hưởng.

̃ toái không.

(2) Thực lực của các hạ quả thực không tồi, thế nhưng ta có cảm giác các hạ dường như có chút vô lực, không biết các hạ có thể kiên trì được bao lâu.

Giữa không trung, Hắc Quỷ Thiên Vương nhìn Nam thúc nói.

Hừ, đối phó với ngươi cũng đủ rồi.

Vẻ mặt Nam thúc không có chút thay đổi, ánh mắt khôi phục lại vẻ bình tĩnh như cũ.

Khăc khặc, vậy để ta xem ngươi còn có thể kiên trì được bao lâu.

Trong Linh Vũ giới ta thiếu nhất chính là Linh giả như ngươi, nếu như đem ngươi mang về, cũng là một đại công rồi.

Hắc Quỷ Thiên Vương cười nói.

Nói xong, dòng nước bằng chân khí quanh thân đột nhiên vận chuyển nhanh hơn, vụ khí màu xanh từ trong cơ thể bạo phát ra.

Vụ khí màu xanh này giống như sương mù đậm đặc, thế nhưng lại không nhu hòa như sương mù, trái ngược lại ba động giống như cơn sóng lớn, bắn thẳng lên tận trời cao.

Lúc này khí thế từ trong cơ thể Hắc Quỷ Thiên Vương bạo phát ra dường như so với vừa rồi còn mạnh hơn một chút.

Cảm nhận khí thế từ trong cơ thể tuôn ra của Hắc Quỷ Thiên Vương, sắc mặt Nam thúc có một chút ngưng trọng, linh lực âm thầm vận chuyển, linh lực cường hãn nhanh chóng tuôn ra, khí thế tiếp tục tăng lên, cũng không yếu hơn so với Hắc Quỷ Thiên Vương kia.

Hừ.

Hắc Quỷ Thiên Vương hừ lạnh một tiếng, chưởng ấn trong tay biến hóa, năng lượng thủy hệ chugn quanh bắt đầu hội tụ, âm thanh ô ô vang lên.

Năng lượng thổ hệ khắp không gian lúc này đột nhiên hội tụ lại thành một đám mây đen ngập trời khiến cho không gian tối lại, mơ hồ xuất hiện tiếng sấm.

Uy áp cường hãn này khiến cho mọi người phía dưới đại biến, trong đám mây đen ngập trời này tỏa ra uy áp mạnh mẽ khiến cho trong lòng mọi người không khỏi cảm thấy lạnh lẽo.

Cơ mặt Nam thúc co quắp một chút, thủ ấn âm thầm biến hóa.

Trong bầu trời, năng lượng thủy hệ hội tụ càng ngày càng nhiều, toàn bộ không gian to lớn như vậy, chỉ sợ không gian trong vòng ba bốn nghìn thước lúc này đều bị áp lực bởi cỗ năng lượng thủy hệ cường hãn này.

Năng lượng hệ thủy nồng đậm hội tụ mang theo một đám mây đen ngập trời kéo đến.

Trong đám mây đen này dường như có tiếng sấm rền càng khiến cho tim người ta đập nhanh hơn.

Ha ha, để ta nhìn xem, ngươi làm thế nào chống lại được nữa.

Một thanh âm vang lên phía chân trời, thanh âm của Hắc Quỷ Thiên Vương vừa dứt thì thủ ấn lập tức được đẩy đi, phương viên mấy nghìn thước trong không gian tức thì run lên, mặt đất cũng run rẩy, giống như là long trời lở đất vậy.

Trong nháy mắt này, dưới vô số ánh mắt kinh hãi, chỉ thấy trong đám mây đen mang theo tiếng sấm rền trong bầu trời đột nhiên có một cỗ năng lượng vô hình nhanh chóng tràn ra, khiến cho không gian chấn động, áp lực tỏa ra chugn quanh.

Trong đám mây đen đó lúc này trong nháy mắt có một đám lam quang rậm rạp xuyên thủng không gian từ trong đám mây đen bắn ra.

Đây là từng đạo kiếm thể bằng năng lượng thủy hệ sắc bén, không có chuôi kiếm, vô cùng chằng chịt, từ trong tiếng sấm rền bên trong đám mây đen tạo ra, mỗi một đạo đều có lực lượng xuyên thủng không gian.

Chỉ trong nháy mắt, vô số đạo kiếm thể bằng năng lượng giống như bạo phát, bằng vào khí thế phô thiên cái địa trong nháy mắt bắn ra, chỉ trong chớp mắt năng lượng lam sắc đột nhiên khuếch tán, cuối cùng bao phủ toàn bộ thiên địa.

Thiên Vũ toái không kiếm.

Hắc Quỷ Thiên Vương quát lên một tiếng chói tai, cuối cùng đem thủ ấn đánh ra, những kiếm thể phô thiên cái địa bằng năng lượng này nhanh chóng đánh về phía Nam thúc.

Mây đen ngập trời, toàn bộ không gian lúc này ánh sáng dường như đã bị thôn phệ chỉ còn lại một mảnh tối tăm, chỉ có những đạo lam quang trong đám mây đen kia hiện lên, hơn nữa lại thêm kiếm thể bằng năng lượng lam sắc kia thì lúc này mới có thể mơ hồ nhìn rõ mọi vật trong không gian.

Đây là vũ kỹ gì, không ngờ lại cường hãn như vậy.

Công kích kinh khủng như vậy khiến cho mọi người kinh hãi, đám người đứng phía xa quan sát cũng hét lên tiếng thất thanh, trong lòng lạnh lẽo.

Thật mạnh mẽ, có lẽ là vũ kỹ Huyền cấp cao giai.

Lúc này Lục Thiếu Du cũng hít sâu một hơi, thực lực như vậy khiến cho hắn không khỏi lo lắng cho Nam thúc.

Nếu như là thời kỳ toàn thịnh, Lục Thiếu Du đương nhiên sẽ không lo lắng cho Nam thúc như vậy.

Thế nhưng Lục Thiếu Du biết, Nam thúc mạnh mẽ tu luyện Âm Dương Linh Vũ quyết thực lực tiến không bằng lùi, cho dù thực lực lúc toàn thịnh trước đây của Nam thúc Lục Thiếu Du cũng không biết.

Ài.

Ngay khi tiếng quát chói tai của Hắc Quỷ Thiên Vương vang lên, Nam thúc khẽ thở dài một tiếng, đồng thởi thủ ấn nhanh chóng đánh ra, trong mi tâm đột nhiên có một đạo quang mang bắn ra.

Lúc này trong đạo quang mang có một cỗ năng lượng vô cùng đang sợ trong nháy mắt xuất hiện.

Ngao Ngao.

Ngay khi mọi người cảm nhận được sự đáng sợ của năng lượng này là lúc từng tiếng kỳ dị giống như long ngâm vang lên trong bầu trời.

Thanh âm này cực kỳ vang vọng, rơi vào tai mỗi người đều khiến cho linh hồn mọi người đau đớn.

Từng thanh âm giống như long ngâm ẩn chứa kình khí kinh khủng khiến cho tất cả mọi người kinh hãi, giống như sâu trong linh hồn bọn họ có ai đã gõ một cái vậy Cửu Long Xích Viêm đỉnh.

Nhìn thấy cảnh tượng này, Lục Thiếu Du biết, hồn khí Địa cấp Cửu Long Xích Viêm đỉnh của Nam thúc rốt cuộc đã được Nam thúc thi triển ra.

Trước không trung, theo chín đạo long ngâm vang lên, khí tức nóng bỏng trước người Nam thúc lập tức khuếch tán, một đại đỉnh chín chân lập tức xuất hiện.

Theo sự biến hóa thủ ấn của Nam thúc, đại đỉnh chín chân này trong nháy mắt mở rộng, bằng vào tốc độ chấn động nhân tâm đột nhiên bành trướng tới hơn một nghìn thước, trên mặt đại đỉnh nó những con vật xoay quanh, ở giữa còn có những bí văn chằng chịt, trên bí văn có năng lượng ba động, một cỗ hỏa diễm như thức chất không ngừng di chuyển, khí tức nóng bỏng từ đại đỉnh khuếch tán.

Trên đại đỉnh chín chân này, chín con rồng trông rất sống động, uy áp tỏa ra không gian đồng thời nhanh chóng ngưng tụ một cỗ lực lượng linh hồn đáng sợ.

Cỗ năng lượng linh hồn khổng lồ này khiến cho mọi người run rẩy, ngay cả Vũ chấp sự, Lục Vũ, Lục Trung, Lục Bắc cũng giống như vậy, ánh mắt đám người này đều vô cùng kinh hãi.

Hồn khí, chỉ sợ đã tới Địa cấp.

Vũ chấp sự kinh ngạc nói.

Hồn khí tới Địa cấp, trong tộc hắn cũng chỉ có rất ít người mới có, không nghĩ tới trên người này không ngờ lại có vật kinh khủng như vậy, địa vị người này tuyệt đối cực lớn.

Sưu Sưu.

Tất cả chuyện này chỉ trong chớp mắt mà thôi, đám kiếm thể bằng năng lượng trong đám mây đen trong bầu trời lúc này nhanh chóng đánh xuống, lực lượng xuyên thủng không gian, không gian trước mũi kiếm gợn sóng.

Đám kiếm ảnh không dừng lại một chút nào, nhanh chóng đánh về phía Nam thúc, cỗ năng lượng kinh khủng này ba động trực tiếp khiến cho không gian chung quanh nhộn nhạo.

Ngao.

Trong cự đỉnh, chín tiếng long ngâm vang vọng không gian.

Trong đại đỉnh đột nhiên có sáu đạo hỏa trụ phóng lên cao.

Chín đạo hỏa trụ này giống như chín đầu hỏa long, ở trong không trung hội tụ thành một hỏa cầu nóng bỏng chừng nghìn thước, tức thì soi sáng không gian chung quanh, hỏa cầu giống như mặt trời chói chang chiếu sáng không gian.

̣c của Linh khí.

Trên hỏa cầu khổng lồ mà kinh khủng này, hỏa diễm kinh khủng kia tràn ngập, đại đỉnh xoay tròn mang theo tiếng long ngâm, hỏa cầu khổng lồ trên bầu trời cũng lập tức xoay tròn.

Tốc độ nhanh như thiểm điện, mang theo khí tức nóng bỏng khuếch tán.

Sưu Sưu Sưu.

Kiếm ảnh bằng năng lượng lam sắc phô thiên cái địa kia nhanh chóng bạo phát về phía hỏa cầu, năng lượng bàng bạc tuôn ra, kiếm ảnh lam sắc khắp bầu trời giống như thủy triều bao phủ hỏa cầu.

Sưu Sưu.

Vô số kiếm ảnh lam sắc tới gần hỏa cầu lập tức bị hóa thành năng lượng.

Thế nhưng lúc này càng ngày càng có nhiều kiếm ảnh bằng năng lượng lam sắc xuyên thủng không gian mà tới.

Xích Viêm Đương Không, phá cho ta.

Nam thúc hét lớn một tiếng, một đạo thủ ấn hóa thành lưu quang đánh vào đại đỉnh.

Ngao.

Một tiếng long ngâm vang vọng không gian, lập tức trong bầu trời, khí tức hỏa cầu đột nhiên tăng vọt, tiếng rít gào không ngừng vang lên, năng lượng cuồng bạo bàng bạc vô cùng đáng sợ đánh tan không gian, mơ hồ có thể thấy được, không gian chung quanh hỏa cầu lúc này trực tiếp xuất hiện khe nứt không gian.

Hỏa cầu trong nháy mắt đánh về phía đám mây đen trong bầu trời.

Giờ phút này, vô hình chung tâm tình của mọi người đều vô cùng bất an.

Ai cũng biết, sau chiêu này, chỉ sợ sẽ có người thua.

Hỏa cầu khổng lồ phá hủy một đám kiếm ảnh bằng năng lượng bắn về phía chân trời, cuối cùng hỏa diễm giống như một viên đá, ầm ầm đánh vào trong đám mây đen kia.

Ngay khi hỏa cầu đánh vào đám mây đen kia, tiếng sấm ì ùng lập tức yên lặng, đồng thời kiếm ảnh lam sắc kia lập tức biến mất.

Sự yên tĩnh ngắng ngủi này khiến cho ngay cả tiếng tim đập cũng nghe rõ ràng, thế nhưng sự tĩnh lặng này lại khiến cho trong lòng mọi người kinh hãi.

Rốt cuộc, tiếng nổ kinh thiên vang lên trong không tủng.

Phanh Phanh.

Tiếng nổ vang vọng trong không trung, một cỗ năng lượng kinh khủng tới cực hạn như một cơn lốc trong nháy mắt bắt đầu từ trên trời khuếch tán xuống.

Trong bầu trời, hỏa diễm sau khi đánh vào đám mây đen kia lúc này đột nhiên khuếch tán ra, tràn ngập phương viên mấy nghìn thước chugn quanh.

Dưới hỏa diễm bao phủ, đám mây đen kia không chống đỡ được bao lâu trong nháy mắt hóa thành năng lượng tiêu tán trong không trung.

Dưới cơn lốc bằng năng lượng kinh khủng này, tất cả mọi người đều vô cùng sợ hãi, ánh mắt hiện lên sự kinh hãi, khiếp sợ, khủng hoảng.

Phanh Phanh Phanh.

Tiếng năng lượng bạo tạc kịch liệt vang lên, kình khí màu đỏ nóng bỏng lan tràn ra, toàn bộ không gian lập tức rung động.

Kình khí của hỏa diễm lúc này như một cơn sóng lớn khuếch tán ra bốn phía.

khục khục.

Trong không gian, lúc này sắc mặt Hắc Quỷ Thiên Vương vô cùng kinh hãi, một cỗ hỏa lãng nhanh chóng ập tới, ngực hắn giống như bị một cây búa tạ đập vào một cái, miệng phun ra một ngụm máu, thân ảnh trong nháy mắt bị đánh bay.

Ngao.

Trong đại đỉnh chín chân lúc này lại vang lên một tiếng long ngâm.

Bằng vào mắt thường có thể thấy được, đại đỉnh chín chân trên bầu trời lập tức xoay tròn, đồng thời hỏa lãng kinh khủng đang khuếch tán ra bốn phía lúc này giống như bị dẫn dắt, hỏa lãng trong không gian mấy nghìn thước lúc này đều hội tụ vào trong đại đỉnh chín chân rồi lập tức biến mất không thấy, toàn bộ không gian khôi phục lại vẻ sáng sủa.

Đám mây đen phía chân trời lúc này cũng chậm rãi tiêu tán, thế nhưng trong bầu trời lúc này, sóng gợn trong không gian lại mang theo nhiệt độ nóng bỏng, khiến cho toàn bộ không gian tràn ngập ánh đỏ, giống như đây là một không gian màu đỏ vậy.

Lúc này, đám người bốn phía đều trợn mắt líu lưỡi, mọi người không khỏi hít sâu một hơi.

Không ít người trực tiếp ứa ra mồ hôi lạnh.

Đây mới là lực lượng của cường giả, mỗi một cái giơ tay nhấc chân đều mang theo năng lượng thiên địa.

Dưới lực lượng này coi như là Vũ Suất cũng không chịu nổi một kích.

Mà Vũ Tướng và Vũ Phách thực lực thấp hơn cũng chỉ có thể cảm giác được mình nhỏ bé tới mức nào.

Phía dưới, mọi người đã sớm bố trí một tầng quang tráo phòng ngự, lúc này quang tráo tán đi, cả đám vô cùng kinh hãi, ánh mắt nhìn vào bầu trời lúc này không khỏi líu lưỡi.

Ông.

Lúc này, đại đỉnh chín chân khổng lồ kia trong nháy mắt chợt lóe thu lại thành quang mang nho nhỏ từ bên ngoài tiến vào trong mi tâm Nam thúc rồi biến mất không thấy.

Không ngờ lại là hồn khí, không ngờ ngươi lại có Hồn khí Địa cấp.

Phía xa, sắc mặt Hắc Quỷ Thiên Vương tái nhợt, khóe miệng vẫn còn vết máu, uy lực công kích đối phương vừa mới thi triển ra vượt qua sự tưởng tượng của hắn.

Lúc này chỉ có bản thân hắn biết, trong công kích vừa rồi, công kích của hỏa diễm chỉ là bề ngoài mà thôi, mà công kích chân chính chính là công kích bằng linh hồn.

Đây mới là công kích khiến cho hắn bị thương nặng như vậy.

Hồn khí cường hãn như vậy chắc chắn đã tới Địa cấp.

Hiện tại để ta xem ngươi có thể chống lại một kích tiếp theo của ta hay không.

Tinh quang trong mắt Nam thúc hiện lên, thủ ấn tiếp tục biến hóa, linh lực quanh người bắt đầu tràn ra.

Thiếu chủ, đi mau.

Thanh âm của Hắc Quỷ Thiên Vương trong nháy mắt vang vọng, tiếp theo đó thân ảnh của hắn thuấn di tới bên người Lăng Thanh, thân ảnh hai người như quỷ mị nhanh chóng biến mất.

Tốc độ như vậy, trong đám người này chỉ có năm người có thể nhìn thấy.

Trong bầu trời, ánh mắt Nam thúc hiện lên hàn ý nhìn về phía Hắc Quỷ Thiên Vương bỏ chạy.

Nam thúc.

Lục Thiếu Du nhướng mày, trong lòng đột nhiên có một cảm giác không tốt.

Khục.

Khóe miệng Nam thúc đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, khuôn mặt vốn đã tái nhợt lúc này đột nhiên trắng bệch.

Nam thúc, người không sao chứ? Mau ăn đan dược vào đi.

Trong nháy mắt Lục Thiếu Du thi triển Phong chi dực đi tới bên người Nam thúc, trong tay đã cầm hai khỏa đan dược lục phẩm hậu giai, đây chính là đan dược chữa thương, cũng là hai khỏa đan dược lục phẩm tốt nhất trên người Lục Thiếu Du hiện tại.

Đã thành như vậy ngươi còn hỏi ta có làm sao không à?Nam thúc tức giận trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du, cũng không khách khí nhận lấy hai khỏa đan dược lục phẩm cao giai trong tay Lục Thiếu Du rồi nhét vào miệng.

Nam thúc, người nhanh điều tức một chút đi.

Lục Thiếu Du lo lắng nói, Nam thúc không truy sát Hắc Quỷ Thiên Vương, Lục Thiếu Du cũng đã cảm giác Nam thúc có chút không thích hợp.

Đều do tiểu tử ngươi gây ra, phỏng chừng lần này không thể khôi phục lại được nữa.

Nam thúc nói với Lục Thiếu Du: Đáng tiếc, nếu là khi trước, một Vũ Vương ngũ trọng nho nhỏ ta chỉ cần nhấc tay là có thể tiêu diệt, không ngờ lúc này lại rơi vào tình trạng lưỡng bại câu thương.

Nam thúc, đám người Linh Vũ giới này người biết sao?Lục Thiếu Du hỏi.

Hừ, Linh Vũ giới.

Hàn ý trong mắt Nam thúc đại thịnh, nói: Ta đi mật thất chữa thương mấy ngày, ba ngày sau ngươi tới mật thất tìm ta.

Nói xong, thân ảnh Nam thúc như thuấn di biến mất không thấy.

Lục Thiếu Du nhíu mày, quay đầu nhìn xuống phía dưới.

Phía dưới lúc này đã là một mảnh hỗn độn, Lục gia to như vậy lúc này có hơn phân nửa đã hóa thành phế tích, mặt đất trước của Lục gia lúc này đã nứt nẻ giống như một dòng suối nhỏ chứng minh cho trận đại chiến kịch liệt vừa rồi.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Linh vũ thiên hà

  • truyện tranh Linh vũ thiên hà

  • truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà truyện chữ

  • đọc truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License