con-mat-ao-thi

̣c lực của Lục Trung.

Đám người Triệu gia phái tới đây, Lục Thiếu Du cũng không đặt vào trong mắt, mạnh nhất chỉ là Triệu Vô Quang mà thôi, cũng chỉ có thực lực Vũ Suất ngũ trọng, mà chỉ cần một khối Thổ Sát Huyền Lôi của hắn là có thể giải quyết.

Thù Triệu gia này Lục Thiếu Du sẽ không bao giờ từ bỏ, thế nhưng hiện tại, Lục Thiếu Du cũng chỉ muốn nhìn xem náo nhiệt một chút, sau đó mới báo thù.

Đám người Triệu gia nhìn bốn người Lục Thiếu Du, đều vô cùng nghi hoặc, lúc này bọn họ quả thực không biết làm gì.

Không biết chư vị tìm ta có chuyện gì?Một thanh âm chậm rãi từ đại môn Lục gia truyền ra, lúc mọi người đều vô cùng nghi hoặc với bốn người Lục Thiếu Du thì một thân ảnh màu trắng xuất hiện.

Người này mặc áo bào trắng, mày kiếm mắt sáng, vô hình trung toát lên một cỗ anh khí, nhưng ánh mắt dường như có chút tâm sự, người này chính là gia chủ hiện tại của Lục gia, lão tam Lục Trung.

Khẽ liếc nhìn Lục Trung một cái, ánh mắt Lục Thiếu Du trầm xuống, cũng không có bao nhiêu biến hóa.

Lục Trung, ngươi cuối cùng cũng đi ra.

Trong đám người Triệu gia, Triệu Huy nhìn chằm chằm vào Lục Trung rồi nói.

Cuối cùng ngày này cũng đến.

Lục Trung thầm nói, hắn đi qua đám người Lục gia rồi đứng trước người Lục Đông.

Ánh mắt khẽ đảo qua đám người Lục Thiếu Du một chút rồi lập tức nói với đám người Triệu gia: Chư vị đến Lục gia ta, nhìn bộ dáng này dường như có chút hơi quá, không biết Lục gia ta đã làm gì sai? Lục Trung, nể tình quan hệ thông gia giữa hai nhà Triệu Lục, ta cũng không nói nhảm với ngươi, ta biết Lục gia có một kiện bảo vật, ngươi mau giao ra đây, chúng ta lập tức rời đi.

Nếu không ngươi sẽ biết hậu quả.

Triệu Huy tiếp tục nói.

Bảo vật? Lục gia từ trước tới nay không có một bảo vật gì.

Lời này quả thực có chút kỳ quái.

Lục Trung nói: Nếu các ngươi không tin, các ngươi có thể tùy ý lục soát Lục gia.

Ha Ha.

Triệu Huy cười to, một cỗ hàn khí nhàn nhạt tỏa ra, nói: Lục Trung, ngươi đừng giả bộ nữa, chuyện này trong lòng ai cũng biết rõ, hà tất phải giả bộ? Lục Trung, dù sao chúng ta cũng là phu thê, giao ra bảo vật kia đi.

Chúng ta vẫn là phu thê, Lục gia và Triệu gia là thông gia, chuyện này đối với mọi người đều vui vẻ.

Triệu Tuệ nhìn Lục Trung rồi nói.

Triệu Tuệ, dù sao chúng ta cũng từng là phu thê, không nghĩ tới hôm nay lại tới một bước này.

Ánh mắt Lục Trung nhìn vào Triệu Tuệ và Lục Thiếu Hổ, nói: Hai mươi năm trước ngươi tới Lục gia hẳn là có mục đích riêng, đúng không? Hừ, ta đến Lục gia các ngươi, các ngươi từng giây từng phút đề phòng ta, ngươi có coi ta là thê tử của ngươi không?Triệu Tuệ nhìn Lục Trung, trong mắt bắn ra sự oán hận.

Ha ha, náo nhiệt, quá náo nhiệt, dâu của Lục gia phản rồi, quả thực là đáng đời cho một Lục gia.

Một tiếng cười to từ một góc truyền ra, thanh âm đủ để khiến cho toàn bộ mọi người nghe được, mà kẻ cười to chính là Lục Thiếu Du.

Những ánh mắt ở đây lập tức nhìn về bốn người Lục Thiếu Du, La Lan thị lúc này vô cùng bất đắc dĩ, rồi thì thầm vào tai Lục Thiếu Du cái gì đó.

Ánh mắt Lục Trung cũng nhìn về phía Lục Thiếu Du, trong mắt hiện lên sự bất đắc dĩ.

Các ngươi nhìn ta làm gì? Tiếp tục đi? Ta xem náo nhiệt một chút mà thôi.

Lục Thiếu Du nhìn vào mọi người rồi nói, khóe miệng khẽ mỉm cười.

Đại ca, Kình Thiên và Kinh Hải, hai đứa bọn nó nửa tháng trước đã biến mất trong Lục gia, muội hoài nghi chính là tên tiểu tử Lục Thiếu Du kia gây ra chuyện này.

Nhìn Lục Thiếu Du, sắc mặt Triệu Tuệ lập tức trầm xuống, nói với Triệu Huy.

Kình Hải và Kình Thiên sao lại không thấy đâu? Rốt cuộc là có chuyện gì?Nghe thấy Triệu Tuệ nói vậy, đám người Triệu ra lập tức có phản ứng kịch liệt.

Hai người Triệu Kình Thiên, Triệu Kình Hải chính là tương lai của Triệu gia, cũng không thể xảy ra chuyện gì được.

Kình Hải, Kình Thiên nửa tháng trước không biết vì nguyên do gì mà thất tung.

Ta hoài nghi là tiểu tử kia làm.

Ánh mắt đám người Triệu gia lập tức đổ dồn vào người Triệu Tuệ.

Cơ mặt Triệu Tuệ co lại, cánh tay chỉ về phía Lục Thiếu Du, ánh mắt hiện lên sự oán hận.

Ngươi chính là Lục Thiếu Du.

Lúc này, ánh mắt Triệu Huy nhìn về phía Lục Thiếu Du, tất cả mọi sự việc xảy ra trong Vân Dương Tông, đám người Triệu gia đêu biết rõ ràng, cho nên hắn cũng biết Lục Thiếu Du.

Mẫu thân, lần trước con mua cho người vài bộ xiêm y người có thích không? Ngày mai nhi tử lại mua cho người thêm mấy bộ.

Lục Thiếu Du nói với Lan Lan thị bên cạnh, đối với câu hỏi của Triệu Huy hắn căn bản không thèm để ý tới.

Sắc mặt Triệu Huy lập tức xấu xí, lạnh nhạt nói: Tiểu tử, đừng tưởng làm nữ tế Vân Dương Tông thì không ai dám động tới ngươi.

Mau giao con ta ra đây, bằng không ta sẽ không khách khí với ngươi.

Lão cẩu Triệu gia, nhi tử ngươi biến mất liên quan gì tới ta.

Lục Thiếu Du quay đầu lại, hàn ý từ trong mắt bắn ra.

Bằng vào thực lực Vũ Tướng bát trọng của Triệu Huy Lục Thiếu Du cũng không đặt vào trong mắt.

Cho dù là Triệu Vô Quang Vũ Suất ngũ trọng kia, Lục Thiếu Du cũng không sợ, một khối Thổ Sát Huyền Lôi là có thể đánh chết, huống chi bên người hắn còn có Bạch Linh.

Tiểu tử, muốn chết.

Nghe thấy Lục Thiếu Du gọi mình là lão cẩu, Triệu Huy đột nhiên nổi giận, từ trước tới nay chưa có ai dám gọi hắn như thế, chân khí dưới chân tức thì tuôn ra, thân ảnh tạo thành một đám tàn ảnh lao thẳng về phía Lục Thiếu Du.

Hừ.

Trong mắt Lục Thiếu Du hiện lên một đạo hàn ý.

Dù sao nó cũng là người Lục gia ta, còn chưa tới phiên Triệu gia làm càn.

Thân ảnh Lục Trung trong nháy mắt chớp động xuất hiện trước người Triệu Huy.

Ẩn tàng thực lực sao?Lục Thiếu Du nhíu mày, cảm nhận khí tức của Lục Trung dường như không giống Vũ Phách, lần trước trong đại điện Lục gia, Lục Trung không bày ra phòng ngự mà chịu một chưởng của hắn, điều này không phải Vũ Phách có thể làm được.

Lục Trung, ngươi không ngăn được ta.

Triệu Huy lạnh lùng quát lên một tiếng, dường như quyết định sẽ đối phó với Lục Thiếu Du.

Trong tay hắn xuất hiện một đạo quang mang xuyên thấu không gian, hóa thành một đạo lưu quang trong nháy mắt đánh về phía Lục Thiếu Du.

Nhìn thấy một màn này, La Lan thị tức thì kinh hãi, từ trước tới giờ nàng chưa gặp cảnh tượng này bao giờ.

Triệu Huy có thực lực Vũ Tướng bát trọng tuyệt đối mạnh mẽ, đạo quang mang này trong nháy mắt xuyên qua không khí, khiến cho không gian gợn sóng.

Ta cũng muốn biết ta có thể ngăn cản được ngươi hay không.

Thanh âm của Lục Trung truyền ra, thủ ấn trong tay được kết, hắn khẽ bắn tay một cái, một đạo hỏa diễm hiện lên trong lòng bàn tay rồi lập tức ngưng tụ thành một mảnh hỏa diễm, trong nháy mắt bao vây đạo quang mang kia.

Xuy Xuy.

Một cỗ năng lượng khuếch tán, quang mang trong khoảnh khắc bị đốt cháy thành những đám khói màu trắng.

Lục Trung không ngờ ngươi lại ẩn tàng thực lực, còn đỡ được một kích của ta.

̣t đao cắt đứt.

(1)Triệu Huy hét lớn một tiếng, thủ ấn trong tay biến hóa, thân ảnh tức thì như quỷ mị nhanh chóng bắn về phía Lục Thiếu Du, một đạo trảo ấn đột nhiên từ trong trống rỗng chộp về phía Lục Thiếu Du.

Ngăn cản ngươi cũng không khó, Triệu gia các người rốt cuộc cũng không nhịn được, nếu muộn động thủ thì hôm nay kết thúc mọi chuyện cũng tốt.

Lục Trung than nhẹ một tiếng, dưới áo bào trắng, một vòng xoáy đột nhiên tuôn ra, thân ảnh thả người thành một đạo bóng trắng, tốc độ giống như thiểm điện, đột nhiên tiếp cận Triệu Huy, tốc độ cực nhanh, mà lúc này không gian chung quanh giống như là gấp khúc, mang theo một ít lực lượng không gian.

Phù Quang Lược Ảnh.

Lục Thiếu Du kinh ngạc, Lục Trung thi triển Phù Quang Lược Ảnh, tốc độ so với hắn hiện tại còn nhanh hơn vài phần.

Ẩn tàng không ít.

Lục Thiếu Du nhướng mày, Lục Trung thi triển vũ kỹ khiến cho không gian biến hóa, Lục Thiếu Du đột nhiên nghĩ tới Vũ Suất, chỉ có Vũ Suất mới có thể làm được một bước này.

Lục Trung, ngươi là Vũ Suất?Trong lúc đó, không gian truyền ra tiếng kinh ngạc của Triệu Huy.

Sưu.

Một đạo quyền ấn bằng hỏa diễm nhanh chóng ngưng tụ, hung hăng nện vào trảo ấn của Triệu Huy, chân khí va chạm khiến cho quang mang chói mắt khuếch tán.

Khục khục.

Triệu Huy trực tiếp lùi lại mấy bước, sắc mặt trong nháy mắt tái nhợt, ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Lục Trung.

Không ngờ đúng là Vũ Suất.

Trong lòng Lục Thiếu Du ngạc nhiên, Lục Trung quả thực đã tới Vũ Suất, hẳn là Vũ Suất nhất trọng.

Hắn khẽ nhướng mày, quả thực Lục Thiếu Du có chút kinh ngạc, xem ra Lục gia quả nhiên là ẩn nhẫn bao năm qua.

Đối với Lục Trung, Lục gia bao đời chỉ đạt tới Vũ Phách, Lục Thiếu Du cũng vô cùng hoài nghi, Lục Trung tốt xấu gì cũng là đệ tử thân truyền của Vân Dương Tông, có người nói thiên phú hắn bất phàm, thế nhưng sau đó lại rời khỏi Vân Dương Tông.

Bằng vào thiên phú của đệ tử thân truyền, sao có khả năng cho tới bây giờ còn là Vũ Phách.

Lục gia không phải là thứ mà Triệu gia các ngươi có thể tùy ý nắn bóp, Lục gia cũng không có bảo vật nào hết, các ngươi về đi.

Thân ảnh Lục Trung xuất hiện giữa sân, y phục trên người khẽ bay, ánh mắt nhìn chăm chú vào đám người Triệu gia rồi nói.

Vũ Suất?Lúc này đám người Lục gia vô cùng kinh ngạc, gia chủ không ngờ lại là cường giả Vũ Suất, điều này khiến cho không ít người trong Lục gia vô cùng hưng phấn.

Lúc này Lục Thiếu Hổ nhìn phụ thân mình, dường như cũng vô cùng kinh ngạc.

Hừ.

Một tiếng từ hừ lạnh từ trong miệng Triệu Vô Quang truyền ra, thân ảnh hắn tiến lên rồi nói: Vũ Suất nhất trọng mà thôi.

Lục Trung, mau giao ra bảo vật, giao ra hai người Triệu gia ta, bằng không ta huyết tẩy Lục gia ngươi.

Huyết tẩy Lục gia sao? Triệu gia các ngươi còn không làm được, nếu có, ta bảo đảm Triệu gia ngươi cũng phải trả một cái giá lớn, hơn nữa Lục gia ta cũng không giữ người Triệu gia các ngươi, cũng không có bảo vật gì hết.

Vẻ mặt Lục Trung trầm xuống, trong người tràn ra một cỗ uy thế.

Chỉ bằng vào thực lực Vũ Suất nhất trọng của ngươi sao? Ngươi vẫn còn quá yếu.

Triệu Vô Quang lạnh nhạt nói.

Vậy thì thử xem, chí ít ta cũng khiến cho Triệu gia ngươi phải trả một cái giá thảm trọng.

Lục Trung âm trầm nói, chân khí quanh thân run lên, khí thế lúc này so với khi trước không hoàn toàn giống nhau, giống như một con hổ tỉnh dậy sau giấc ngủ dài.

Ha ha, Lục Trung, xem ra hôm nay không động thủ ngươi không biết nặng nhẹ.

Triệu Vô Quang lạnh nhạt nói, một cỗ hàn ý nhanh chóng khuếch tán.

Lục Trung, giao ra bảo vật của Lục gia đi, dù sao chúng ta cũng từng là phu thê, ta không muốn nhìn Triệu gia huyết tẩy Lục gia.

Triệu Tuệ nhìn Lục Trung rồi nói.

Ha ha, phu thê sao? Khi trước Triệu gia gả ngươi cho ta hẳn là vì Triệu gia các ngươi muốn thăm dò bảo vật, chúng ta là phu thê, sự tình tới một bước này, ta tuyên bố, tình cảm phu thê giữa ta và ngươi giống như vạt áo này, một đao cắt đứt.

Tiếng cười to của Lục Trung truyền ra, tiếng cười khiến cho lòng người có chút chua xót.

Xoẹt.

Nói xong, Lục Trung nắm lấy một thanh trường kiếm màu đỏ, vạt áo trên người run lên, một góc vạt áo lập tức bị cắt đứt.

Lục Trung, hai mươi năm, ngươi làm rất tuyệt.

Ta đến Lục gia hai mươi năm, ngươi liền bế quan hai mươi năm, trong mắt ngươi có ta sao? Tốt xấu gì ta cũng sinh cho ngươi một nhi tử, ngươi.

quả thực làm cho ta thất vọng.

Triệu Tuệ lớn tiếng rít gào, ánh mắt nhìn Lục Trung hiện lên sự oán hận, dữ tợn.

Phía trong góc, La Lan thị khẽ run lên, trong lòng dường như lúc này đang dao động.

Ta không nợ ngươi cái gì, cũng không thiếu Triệu gia ngươi cái gì, ngươi chỉ là quân cờ của Triệu gia mà thôi.

Lục Trung nhìn Triệu Tuệ, vẻ mặt vô cùng bất đắc dĩ nói: Cho nên hôm nay ta cũng không bận tâm nhiều lắm.

Hai mươi năm trước, trên Vân Dương Tông, lẽ nào ngươi nghĩ rằng ta không biết, chính Triệu gia các ngươi âm thầm để ta ăn vào thôi tình dược khiến ta làm chuyện sai lầm? Triệu gia các ngươi trăm phương ngàn kế chính là muốn ta lấy ngươi về Lục gia, đồng thời muốn ta ra khỏi Vân Dương Tông.

Ngươi là quân cờ của Triệu gia, mà ta thành người bị hại, Lục gia cũng thành người bị hại của Triệu gia các người.

Hóa ra là như vậy.

Nghe Lục Trung nói, Lục Thiếu Du mới bừng tỉnh, hóa ra chuyện tình của Lục Trung trong Vân Dương Tông, sư phụ Vũ Ngọc Tiền cũng không nguyện nói ra.

Hóa ra quan hệ trong đó còn một đoạn cố sự như vậy, phỏng chừng lúc đó ý đồ của Triệu gia chính là để Lục Trung cưới Triệu Tuệ.

Nghe thấy nguyên do như thế, dường như oán hận của Lục Thiếu Du đối với Lục Trung trong lòng giảm đi một chút, hai hàng lông mày không khỏi nhíu lại.

Thiếu Du, ta biết con hận cha con, chuyện này ta cũng sớm biết, thế nhưng cha con không cho ta nói cho con, cha con cũng là bị ép buộc, con không nên hận cha.

La Lan thị khẽ thở dài, nhẹ giọng nói với Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du không nói gì, ánh mắt tiếp tục nhìn kỹ về phía trước.

Không ngờ ngươi lại có thể biết tất cả, hay cho một Lục Trung, trong mắt ngươi cũng chỉ có tiện tỳ La Lan kia.

Nếu như ngươi vô tình vậy đừng trách ta vô nghĩa.

Sắc mặt Triệu Tuệ vô cùng dữ tợn, hai mắt nhìn chằm chằm vào Lục Trung, ánh mắt phức tạp, có hận ý, có yêu thương, còn có đố kỵ, đau lòng.

Triệu Tuệ, tiện nhân nhà ngươi, ta đã sớm muốn xé nát cái miệng của ngươi ra rồi.

Một thanh âm trầm thấp từ trong miệng Lục Thiếu Du vang lên, nhìn thấy mẫu thân mình bị Triệu Tuệ nhục mạ, ánh mắt Lục Thiếu Du lập tức lạnh lùng.

Còn có tiểu tạp chủng nhà ngươi, tất cả đều do ngươi, ngươi không nên sống, tam thúc, người mau giết tiểu tạp chủng này đi, Kình Thiên, Kình Hải có khả năng đang ở trong tay tạp chủng này.

Triệu Tuệ lạnh lùng nhìn Lục Thiếu Du, dường như tìm được một người phát tiết, một cỗ hàn ý bắn về phía Lục Thiếu Du.

Khá lắm Lục gia, hôm nay ta sẽ huyết tẩy Lục gia các ngươi.

Vẻ mặt Triệu Vô Quang lạnh lùng, chân khí quanh thân chớp động, thân ảnh trong nháy mắt đánh về phía Lục Thiếu Du.

̣t đao cắt đứt.

(2) Huyết Tẩy Lục gia? Triệu gia các người cũng phải trả một cái giá lớn.

Lục Trung quát lên một tiếng, vòng xoáy dưới chân chợt lóe, thân ảnh như thiểm điện đánh về phía Triệu Vô Quang.

Hai đạo thân ảnh đều vô cùng nhanh chóng, không gian xung quanh chấn động, thân ảnh hai người biến mất tại chỗ, chỉ có rất ít người có thể nhìn thấy một mảnh tàn ảnh bỗng nhiên va chạm với nhau.

Lục Trung, Vũ Suất nhất trọng như ngươi vậy mà cũng không biết tự lượng sức mình.

Triệu Vô Quang lạnh lùng quát lên một tiếng, không gian trước người đột nhiên gấp khúc, một mảnh hơi nước phô thiên cái địa đánh về phía Lục Trung.

Trong đám hơi nước này, không gian trong nháy mắt gấp khúc, một cỗ lực lượng cực đoan trong nháy mắt khuếch tán ra chugn quanh.

Toàn bộ bầu trời lúc này giống như phong vân biến sắc, lực công kích cường hãn như vậy khiến cho đám người Lục gia hoảng sợ.

Tiểu Bạch, dẫn phu nhân lùi ra phía sua.

Lục Thiếu Du nhanh chóng nói, trước người nhanh chóng bố trí một đạo quang tráo, mẫu thân hắn chính là người thường, căn bản không thể chịu được một chút kình khí lan tới.

Phu nhân, chúng ta lùi lại phía sau thôi.

Lục Tiểu Bạch nhanh chóng nâng La Lan thị lùi lại phía sau, trước người Lục Thiếu Du một vòng quang tráo được đánh ra, lập tức hắn cũng lùi về phía sau.

Phanh.

Trước không trung, Lục Trung cùng Triệu Vô Quang giao thủ tạo thành âm thanh bạo liệt, một cỗ lực lượng rung động không gian nhanh chóng khuếch tán.

Lục Trung, ngươi không phải là đối thủ của ta.

Trước không trung, thủ ấn trong tay Triệu Vô Quang biến hóa, một cột nước bắn ra, cột nước này đường kính mấy thước, từ trong trống rỗng hiện ra, mang theo tiếng gió rít gào, không gian chung quanh gấp khúc.

Không phải là đối thủ thì làm sao? Lục Trung ta không phải là hạng người sợ chết.

Lục Trung ở giữa không trung hét lớn một tiếng, bàn chân bỗng nhiên điểm một cái, một tiếng ầm vang vang lên, thân thể nhanh chóng vọt lên, quanh thân nhanh chóng được bao phủ bởi một vòng quang mang đỏ rực mang theo khí tức nóng bỏng.

Trường kiếm màu đỏ xuất hiện trong tay, lập tức một đạo kiếm quyết được đánh ra tạo thành mấy đạo kiếm ảnh.

Kiếm quang bắn ra, sau đó ở trên không trung hóa thành hơn một nghìn đạo quang mang, kiếm quang xé rách không khí khiến cho không gian gấp khúc.

Một cỗ uy thế lớn lao khuếch tán, mỗi một đạo kiếm quang đều mang theo tiếng gió rít gào.

Hưu Hưu Hưu.

Trong bầu trời, kiếm ảnh và cột nước này va chạm với nhau, không gian chung quanh lắc lư, vô số hơi nước và kiêm ảnh đều biến mất trong bầu trời.

Lục Trung, cho dù ngươi ẩn tàng thực lực hai mươi năm, thế nhưng Vũ Suất nhất trọng cũng quá yếu.

Tiếng cười nhạt của Triệu Vô Quang truyền ra, thủ ấn trong tay biến hóa, chưởng ấn trong tay đan xen, trong bầu trời lúc này có một cỗ năng lượng thủy hệ nhanh chóng kéo tới, toàn bộ không gian lập tức bao trùm dưới áp lực đáng sợ này.

Trong lúc bất tri bất giác, không ngờ có một đám mây đen phủ kín bầu trời kéo tới.

Lực lượng cường hãn như vậy, cuối cùng ngưng tụ thành một mảnh thủy tiễn, thủy tiễn xuyên thủng không gian, không gian trên mũi tiễn gấp khúc, phô thiên cái địa phóng về phía Lục Trung.

Lực lượng cường hãn như vậy, không gian một nghìn thước chung quanh đều bị bao phủ bên trong, uy thế bàng bạc khiến cho không gian chấn động.

Chết tiệt.

Lục Thiếu Du thầm mắng một tiếng, công kích này quá kinh khủng, diện tích bao phủ rộng lớn, bản thân hắn và mẫu thân đều bị bao phủ bên trong, tuy rằng không phải công kích về phía hắn, thế nhưng dư ba lực lượng cũng cực kỳ cường hãn, trong nháy mắt một tầng quang tráo lại bao phủ chung quanh bốn người.

Khi Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn về phía trước, hắn biết Lục Trung lúc này gặp phải phiền toái lớn, thực lực của Triệu Vô Quang so với Lục Trung mạnh hơn nhiều.

Ngay khi Lục Thiếu Du thất thần, sắc mặt Lục Trung trầm xuống, thủ ấn biến hóa, nhiệt độ quanh người trong nháy mắt tăng vọt, đồng thời một mảnh hỏa diễm bao phủ quanh thân.

Toàn bộ hỏa diễm bao phủ không gian chung quanh, hỏa diễm cuồn cuộn, đem những thủy tiễn chung quanh đốt thành hư vô Hừ, phá cho ta.

Triệu Vô Quang hét lớn một tiếng, vô số thủy tiễn hội tụ trong bầu trời, trong nháy mắt ngưng tụ thành một quả cầu bằng năng lượng, trong nháy mắt đánh xuống.

Sưu Sưu.

Quả cầu bằng năng lượng thủy hệ khổng lồ do chân khí hội tụ lúc này mang theo uy thế kinh người khiến cho không gian gấp khúc, hung hăng nện vào mảnh hỏa diễm cuồn cuộn kia.

Phanh Phanh Phanh.

Âm hưởng bạo liệt trầm thấp vang lên trong không gian, lúc này hỏa diễm và quả cầu kia va chạm với nhau, trong nháy mắt hóa ra thành một đạo quang mang màu đỏ nóng bỏng và một đạo quang mang màu lam.

Hai cỗ lực lượng va chạm, âm hưởng bạo liệt vang lên không ngừng trong không gian, toàn bộ không gian lúc này có một lượng lớn kình khí rung rộng rồi khuếch tán, lực lượng cuồng bạo bắn ra tứ phía giống như là một cơn bão quét qua vậy.

Kình khí khuếch tán, trong nháy mắt bao phủ không gian, chu vi chung quanh lúc này có không ít đệ tử Lục gia tránh không kịp bị kình khí lan đến, có hơn mười người trực tiếp bị thương nặng, căn bản không thể chống lại cỗ kình khí này.

Một thân ảnh màu trắng dưới không gian run động này cũng bị đánh bay ra.

Khục khục.

Một ngụm máu tươi từ trong miệng Lục Trung được phun ra, thân thể bị đánh bay về phía sau chừng trăm thước, nặng nề rơi xuống mặt đất, thân thể toàn là vết máu.

Bằng vào thực lực hiện tại của hắn còn không đủ để chống lại Triệu Vô Quang.

Giờ phút này, trong lòng Lục Thiếu Du đột nhiên run lên, dường như có chút đau xót.

Trung ca.

Sắc mặt La Lan thị lúc này đại biến, thân ảnh lập tức lao về phía Lục Trung.

Tiện tỳ.

Vẻ mặt Triệu Tuệ lạnh lùng, chân khí dưới chân chợt lóe, thân ảnh cũng lao về phía trước, ánh mắt lạnh lùng nhìn vào La Lan thị.

Tốc độ của Triệu Tuệ cực nhanh, chân khí bùng phát, lao thẳng về phía La Lan thị.

Hừ.

Lúc này, trong mắt Lục Thiếu Du hiện lên sự lạnh lùng, thế nhưng cũng không có động tác.

Vân Hồng Lăng, Lục Vô Song cũng nhìn thấy cảnh tượng này chỉ có thể biến sắc, cũng không xuất thủ.

La Lan, đi mau.

Sắc mặt Lục Trung đại biến, cố gắng đứng lên từ mặt đất, trước người hắn đột nhiên có một thân ảnh màu vàng hiện lên, một chưởng được đánh ra, trong nháy mắt Lục Trung không thể nhúc nhích được nữa.

La Lan.

Lục Đông, Hoàng Thị cùng với một số ít người trong Lục gia lúc này đại biến, trong nháy mắt, Triệu Tuệ đã tới bên cạnh La Lan thị.

Tiện tỳ, chết đi cho ta.

Triệu Tuệ lạnh nhạt nói một tiếng, chân khí thuộc tính hỏa bùng ra, trong tay xuất hiện một đạo chưởng ấn trong nháy mắt đánh về phía La Lan.

La Lan lo lắng không suy nghĩ gì, lúc này mới phát hiện ra Triệu Tuệ ở trước người mình, nàng bất lực, nàng dù sao cũng chỉ là người thường, cảm nhận khí tức nóng bỏng đang tới gần, nàng kinh hãi tới mức choáng váng, toàn thân không thể nhúc nhích.

Một con thỏ nhỏ mà thôi, muốn chết.

Trong lúc đám người khẩn trương, một con thỏ nhỏ màu xanh trong lòng La Lan thị trong nháy mắt hóa thành một đạo quang mang màu lam, tốc độ nhanh như thiểm điện, thanh âm của Triệu Tuệ vừa dứt thì đạo quang mang này đã xuất hiện trước mặt Triệu Tuệ.

Sưu Sưu.

Lam quang trong nháy mắt khuếch tán, một con thỏ màu xanh to lớn, bộ lông giống như con nhím xuất hiện trước mặt Triệu Tuệ, một cỗ khí tức của yêu thú ngũ giai trung kỳ đỉnh phong nhanh chóng khuếch tán.

Chưởng ấn của Triệu Tuệ đánh tới, Thái Âm Yêu Thỏ không thèm để ý, chân trước của nó giống như cánh tay của nhân lại trực tiếp vẩy một cái hung hăng đánh vào trên người Triệu Tuệ.

Tam muội, cẩn thận.

Triệu Huy, Triệu Du cùng đám người Triệu gia tức thì đại biến kinh hô.

Thế nhưng lúc này rõ ràng đã không còn kịp nữa, Thái Âm Yêu Thỏ trực tiếp không để ý tới công kích của Triệu Tuệ mà đánh vào trên người Triệu Tuệ.

Lưu lại mạng tiện tỳ này, bắt nàng ta lại.

Thanh âm của Lục Thiếu Du vang lên.

Phanh.

Một cỗ cự lực trút xuống, thân thể Triệu Tuệ giống như là con diều đứt dây trong nháy mắt phun ra một ngụm máu.

Mà khi thân thể Triệu Tuệ bị đánh bay ra ngoài, lợi trảo của Thái Âm Yêu Thỏ trực tiếp kéo dài trong không khí trong nháy mắt bắt Triệu Tuệ lại.

Nhìn thấy một màn này, mọi người không khỏi sợ hãi than, vừa rồi cả đám đều thay La Lan thị lau mồ hôi lạnh, cũng không có ai nghĩ tới trên người La Lan thị lại còn có một đầu yêu thú kinh khủng như vậy.

La Lan lúc này cũng vô cùng choáng váng, nhìn con thỏ màu xanh trước mặt, lúc này nàng mới hiểu được đầu yêu thú nhỏ mấy ngày nay nàng luôn ôm vào trong lòng không phải là yêu thú bình thường.

Là Thái Âm Yêu Thỏ ngũ giai trung kỳ.

Sắc mặt Triệu Huy đại biến, chúng cường giả Triệu gia lúc này cũng hoảng sợ.

Mẫu thân, người không sao chứ.

Lục Thiếu Du, Vân Hồng Lăng, Lục Tiểu Bạch đi tới bên người La Lan thị.

Thiếu Du, nhanh cứu cha con.

La Lan thị phục hồi tinh thần lại, người đầu tiên nàng lo lắng chính là Lục Trung.

Lục Thiếu Du khe khẽ thở dài, hai mươi năm đau khổ, dằn vặt, coi thường, thế nhưng thâm tình của mẫu thân hắn với Lục Trung vô cùng sâu đậm.

Chủ nhân, nên xử trí nàng ta thế nào?Thái Âm Yêu Thỏ lúc này thu nhỏ thân thể xuống còn hai thước, chi trước giống như cánh tay nhân loại trực tiếp bắt Triệu Tuệ trở về.

Mau thả Tam muội ta ra.

Triệu Huy hét lớn một tiếng, ánh mắt kinh ngạc nhìn về phía Lục Thiếu Du.

Lúc này đám người Triệu gia, còn Lục gia bắt đầu có xu thế giương cung bạt kiếm.

Lục Trung bị Triệu Vô Quang bắt đi, Triệu Tuệ bị yêu thú ngũ giai bắt, trong lúc nhất thời, ánh mắt mọi người đều nhìn vào Lục Thiếu Du và Triệu Vô Quang.

Lục Thiếu Du nhàn nhạt nhìn đám người chung quanh, xem ra chuyện này sớm hay muộn hắn cũng bị cuốn vào.

Hay cho một Triệu gia, các ngươi càng lúc càng lớn mật.

Chờ sau khi ta trở về nhất định phải bảo cha ta thu thập đám Triệu gia các ngươi.

Vân Hồng Lăng quát lên một tiếng, ánh mắt tức giận đảo qua đám người Triệu gia.

Hồng Lăng, để ta giải quyết chuyện này.

Lục Thiếu Du bảo Vân Hồng Lăng lui ra, Triệu gia lần này vì bảo vật của Lục gia mà tới, sao có thể vì Vân Hồng Lăng mà rời đi.

Ngươi chính là vũ giả ngũ hệ Lục Thiếu Du sao? Mau thả người Triệu gia ta ra, bằng không phụ thân ngươi sẽ phải chết.

Triệu Vô Quang nhìn về phía Lục Thiếu Du nói.

Ngươi muốn làm thế nào thì làm, chuyện đó không liên quan gì tới ta.

Lục Thiếu Du nhàn nhạt nói.

Triệu Vô Quang nhất thời sửng sốt, không nghĩ tới dùng Lục Trung lại không uy hiếp được Lục Thiếu Du.

Thiếu Du, nhanh cứu cha con, mẫu thân cầu con.

Nghe Lục Thiếu Du nói vậy, La Lan thị tức thì sốt ruột nói.

Nhìn thấy Lục Trung đang nằm trong tay Triệu Vô Quang, trong lòng vô cùng lo lắng.

Ha ha, Lục Thiếu Du, ngươi cho rằng chỉ bằng một đầu yêu thú ngũ giai là có thể chống lại ta sao, giết các ngươi đối với ta mà nói vô cùng dễ dàng.

Triệu Vô Quang lạnh nhạt nói.

Vậy thử xem, thế nhưng Triệu Tuệ sẽ làm người thứ nhất chết.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói, đối với uy hiếp của Triệu Vô Quang Lục Thiếu Du không đặt vào trong mắt, thủ ấn trong tay chợt kết, chân khí khẽ bùng ra, Triệu Tuệ trước mặt Thái Âm Yêu Thỏ đã xuất hiện trong tay hắn.

Lúc này vẻ mặt Triệu Tuệ vô cùng kinh hãi, vẻ mặt mờ mịt, sắc mặt trắng bệch, máu loang lổ trứơc ngực, Thái Âm Yêu Thỏ lưu lại tính mạng cho nàng, thế nhưng cũng thu đi của nàng nửa cái mệnh.

Bị Lục Thiếu Du nắm trong tay, Triệu Tuệ chỉ có sợ hãi, nàng thực sự không ngờ, trên người La Lan lại có một đầu yêu thú ngũ giai, nàng căn bản không thể chống lại.

Tiểu tử, dám uy hiếp ta, đến lúc đó ta sẽ cho ngươi thịt nát xương tan.

Triệu Vô Quang nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du rồi nói.

Thương lượng một chút đi, ngươi buông người trong tay ngươi ra, ta cũng buông Triệu Tuệ ra.

Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn về phía Triệu Vô Quang.

Ngươi có tư cách gì mà đàm phán với ta?Vẻ mặt Triệu Vô Quang ngày càng lạnh lẽo.

Vậy ngươi giết người trong tay ngươi đi, ta cũng giết Triệu Tuệ.

Lục Thiếu Du nói.

Tam thúc, cứu con, Tam thúc công, cứu con.

Lúc này thanh âm run rẩy của Triệu Tuệ vang lên, miệng lại phun ra một ngụm máu.

Cơ mặt Triệu Vô Quang co quắp lại, dường như rất không thích bị Lục Thiếu Du uy hiếp, hắn lạnh nhạt nói: Ta đếm từ một tới ba, hai chúng ta đồng thời thả người.

Ngươi thả trước, bằng không ngươi có thể giết người trong tay ngươi.

Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn kỹ, trên mặt không có một chút ba động nào.

Tiểu tử, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi.

Triệu Vô Quang hung hăng nói, cánh tay giơ lên rồi ném Lục Trung xuống đất.

Khục Khục.

Lần này dường như cú ném có ẩn chứa ám kình tức thì khiến cho Lục Trung phun ra một ngụm máu.

Tam đệ Tam ca.

Tam thúc.

Vẻ mặt đám người Lục Đông, Lục Tây, Lục Vô Song trầm xuống, nhanh chóng đi tới nâng Lục Trung lên.

Tiểu tử, mau thả người cho ta, bằng không, kết cục của ngươi sẽ rất thảm.

Triệu Huy nhìn về phía Lục Thiếu Du quát lên.

Vô Song, nàng mau cho những người tu vi dưới Vũ Sư lùi lại trong đình viện đi.

Lục Thiếu Du không để ý tới Triệu Huy, cũng không có thả người mà nói với Lục Vô Song.

Lục Vô Song gật đầu, lập tức nói với Lục Đông cái gì đó, vẻ mặt Lục Đông trầm xuống, quay lại nói với đám người Lục gia: Những đệ tử Lục gia, tu vi dưới Vũ Sư lập tức lui vào trong.

Mau lui lại.

Không ít Vũ Sĩ, Vũ Đồ của Lục gia đã sớm bị dọa cho tay chân nhũn ra, vừa rồi cường giả Vũ Suất giao thủ, mỗi một cái giơ tay nhấc chân đều mang theo lực lượng kinh khủng, xé rách không gian khiến cho không gian biến sắc, bọn họ căn bản không thể chống lại.

Một lát sau, hơn bốn trăm người vừa rồi của Lục gia hiện tại cũng chỉ còn không tới bốn mươi người, Lục Tây, Lục Đông, Hoàng Thị, Trần thị, Lục Vô Song, còn có con nuôi của Lục gia Lục Bắc, về phần Lục Nam của Lục gia đã sớm rời khỏi Lục gia về Chu gia rồi.

Lục Thiếu Du, nhanh thả người trong tay ngươi.

Triệu Vô Quang chậm rãi đi về phía Lục Thiếu Du rồi nói.

Lục Thiếu Du mau thả người trong tay ngươi ra.

Triệu Vô Quang chậm rãi đi về phía Lục Thiếu Du.

́nh chết Triệu Tuệ.

(1) Lão cẩu Triệu gia, ngươi tiến lên một bước thì chính là tử kỷ của nàng ta.

Lục Thiếu Du lạnh nhạt nhìn Triệu Tuệ trong tay rồi nói, trên mặt còn khẽ mỉm cười.

Lục Thiếu Du mau thả mẫu thân ta ra.

Cơ mặt Lục Thiếu Hổ co quắp lại tiến lên bên người đám người Triệu Huy, ánh mắt nhìn Lục Thiếu Du lúc này không dám nhìn thẳng nữa.

Tiểu tử, ngươi dám lật lọng sao?Triệu Vô Quang cả giận nói, một cỗ hàn ý nhanh chóng khuếch tán.

Thì sao? Dù sao đi nữa hôm nay đám người Triệu gia các ngươi tới đây đều phải chết.

Lục Thiếu Du nói xong, một cỗ sát ý không hề che dấu tuôn ra.

Khặc khặc.

Triệu Vô Quang âm lệ cười phá lên một tiếng, lạnh nhạt nói: Chỉ bằng ngươi sao? Ngươi thì tính là thứ gì.

Thật không? Vậy để ta giúp ngươi kiến thức một chút.

Khóe miệng Lục Thiếu Du hiện lên một đạo sát ý, ánh mắt nhìn về phía Triệu Tuệ trong tay nói: Tiện tỳ nhà ngươi, không phải ngươi luôn muốn giết ta sao? Lục Thiếu Du, ngươi muốn làm gì?Trong mắt Triệu Tuệ lúc này mang theo sự sợ hãi cùng cực, hàn ý tràn ngập quanh thân Lục Thiếu Du khiến cho lòng nàng phát lạnh, thế nhưng Triệu Tuệ còn chưa nói xong thì đã vĩnh viễn không nói ra lời.

Tiểu tử ngươi dám.

Triệu Vô Quang hét lớn một tiếng.

Sưu.

Một đạo hỏa ảnh chỉ trong tay Lục Thiếu Du trực tiếp bắn vào trong miệng Triệu Tuệ.

Ta nói rồi, ta muốn xé nát cái miệng thối của ngươi ra.

Lục Thiếu Du thu tay lại, ném thi thể Triệu Tuệ xuống đất.

Sắc mặt đám người Lục gia lúc này có chút biến hóa, Lục Trung dường như muốn nói gì đó, thế nhưng hắn chỉ khẽ thở dài, cũng không nói ra.

Ánh mắt nhìn vào thi thể Triệu Tuệ trên mặt đất lúc này cũng ảm đạm đi vài phần.

Sưu.

Giờ phút này, thân ảnh của Triệu Vô Quang cũng trong nháy mắt tới bên người Lục Thiếu Du, mang theo một cỗ khí tức cường hãn ba động.

Vũ Suất ngũ trọng, thực lực tuyệt đối là bất phàm.

Lục gia ta tuy nhỏ, thế nhưng người Lục gia ta không phải là thứ mà ngươi muốn làm gì thì làm.

Một thanh âm già nua trong nháy mắt xuyên thấu không gian, một đạo thân ảnh màu tím nhanh như thiểm điện xuất hiện.

Một cỗ chân khí hùng hậu tuôn ra khiến cho không gian gợn sóng.

Chỉ trong chớp mắt đã tới phía sau Triệu Vô Quang, một đạo chưởng ấn cường hãn trong nháy mắt đánh ra.

Phanh.

Cảm nhận được khí thế phía sau mình, Triệu Vô Quang phải ngừng đánh về phía Lục Thiếu Du, một đạo thủ ấn được đánh ra, những năng lượng thủy hệ như hóa thành thực chất kia nhanh chóng ngưng tụ tạo thành một màn chắn trước người.

Phanh Phanh.

Hai đạo lực lượng va chạm với nhau, một cỗ kình phong sắc bén từ chỗ hai cỗ lực lượng va chạm khuếch tán ra khiến cho không gian xuất hiện gợn sóng.

Kình phong cường hãn khuếch tán trong không trung, Lục Thiếu Du lại tiếp tục trở lại bảo vệ mẫu thân mình, kình phong cường hãn như vậy cũng khiến cho mặt đất nhanh chóng nứt ra một vết dài.

Khục khục.

Khi kình phong tiêu tán, thân ảnh Triệu Vô Quang lùi lại mấy bước.

Trong bầu trời, lúc này có một đạo thân ảnh xuất hiện, người này tuổi tác chừng bảy mươi, mặc đạo bào màu tím, tóc trắng, nếp nhăn trên mặt có thể nhìn thấy được rõ ràng, trên đôi mắt tang thương kia lại có một chút tinh quang.

Lục Vũ.

Nhìn thấy lão giả trên bầu trời, Lục Thiếu Du khẽ nhíu mày.

Người này trong trí nhớ của Lục Thiếu Du có một chút ấn tượng, chính là lão gia chủ Lục gia, Lục Vũ, đồn rằng có tu vi Vũ Tướng, thế nhưng vừa mới xuất thủ, lại thêm cảm giác khí tức ba động lúc này Lục Thiếu Du không khó nhìn ra, thực lực Lục Vũ đã tới Vũ Suất lục trọng.

Lục gia không ngờ lại ẩn dấu sâu như vậy.

Suy nghĩ này hiện lên trong đầu Lục Thiếu Du, Lục gia có hai Vũ Suất, theo đạo lý mà nói thế lực của Lục gia sẽ được mở rộng không ít, thế nhưng Lục gia vẫn ẩn dấu thực lực của mình, không phát triển lớn mạnh, phỏng chừng trong này có không ít chuyện.

Tham kiến phụ thân.

Tham kiến gia gia.

Tham kiến lão tộc trưởng.

Lục Trung, Lục Đông, Lục Tây, Lục Bắc, Lục Vô Song, còn có Lục Mị và chúng trưởng lão Lục gia lập tức hành lễ.

Đây mới là người có uy quyền lớn nhất Lục gia, mà lúc này chỉ sợ ngoại trừ Lục Trung ra những người còn lại sau khi cảm nhận được thực lực của Lục Vũ đều vô cùng kinh ngạc, đám người Lục Đông cũng không ngoại lệ.

Đám người Lục Đông thân là nhi tử cũng không biết phụ thân mình là Vũ Suất.

Lục Vũ, rốt cuộc ngươi cũng đi ra rồi.

Triệu Vô Quang nhìn Lục Vũ trên bầu trời, cơ mặt co quắp lại một chút, đối với thực lực của Lục Vũ hắn cũng cực kỳ chấn động.

Vũ Suất lục trọng, so với hắn còn mạnh hơn một trọng.

Triệu Vô Cực, ngươi hẳn là cũng tới rồi đúng không? Sao còn không đi ra.

Ánh mắt Lục Vũ nhìn về phía trước, dường như đã nhận ra cái gì đó.

Lục Thiếu Du cũng không cảm thấy ngoài ý muốn lắm, Bạch Linh trên vai hắn đã sớm nhận ra có người ẩn thân ở phụ cận, thế nhưng cũng không chỉ có một người.

Vì vậy Lục Thiếu Du mới biết ngày hôm nay Lục gia sẽ rất náo nhiệt.

Khặc khặc.

Lục Vũ, Lục Trung, Lục Thiếu Du ngày hôm nay Triệu gia ta sẽ huyết tẩy Lục gia.

Một thanh âm âm lệ truyền tới, thanh âm vừa dứt có một đạo thân ảnh đã xuất hiện trong bầu trời.

Người này thân hình cao to, tuổi tác chừng sáu mươi, khóe miệng mang theo hàn ý nhàn nhạt, ánh mắt cực kỳ âm lệ nhìn về phía Triệu Tuệ nằm trên mặt đất, trong mắt có chút thống khổ, vừa rồi hắn cũng muốn ra tay cứu nó nhưng cũng không kịp nữa.

Triệu Vô Cực.

Lục Thiếu Du nhìn thân ảnh xuất hiện giữa không trung, Triệu Vô Cực không ngờ lại từ Vân Dương Tông tới đây.

Triệu Vô Cực, huyết tẩy Lục gia, lão phu cũng tuyệt không bỏ qua cho Triệu gia các ngươi.

Lục Vũ lăng không mà đứng nói.

Lục Vũ, bằng sao thực lực của ngươi sao? Giao ra bảo vật, có lẽ ta sẽ lưu lại một chút huyết mạch cho Lục gia các ngươi.

Triệu Vô Cực lạnh nhạt nói.

Trong Lục gia căn bản không có bảo vật gì.

Lục Vũ nói.

Ha ha, loại bảo vật kia há là thứ mà Lục gia các ngươi có thể giấu được? Nếu không giao ra ta sẽ làm cho ngươi hối hận cũng không kịp.

Triệu Vô Cực cười lạnh nói, ánh mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du: Tiểu tử, mạng của nữ nhi ta ta muốn ngươi chôn cùng nó.

Lão cẩu, chỉ sợ ngươi còn chưa có được cái thực lực đó.

Ánh mắt Lục Thiếu Du đầy hàn ý, thế nhưng trong lòng cũng có chút ngưng trọng.

Thực lực của Triệu Vô Cực, một khối Thổ Sát Huyền Lôi không thể đánh chết, ngay cả Bạch Linh cũng khó chống lại hắn, bản thân mình nhất định phải cẩn thận.

Triệu Vô Cực, ngươi.

Vân Hồng Lăng đang muốn nói gì đó đột nhiên lại bị Lục Thiếu Du cản trở.

Ý bảo Vân Hồng Lăng không cần xen vào, hắn đã sớm nói trước, sự tình giữa hắn và Triệu gia Vân Dương Tông không được nhúng tay vào.

Lục Vũ, ta hỏi ngươi một lần cuối cùng, có giao ra bảo vật không? Nếu như không giao ra, ta sẽ huyết tẩy Lục gia các ngươi.

Triệu Vô Cực lạnh nhạt nói một tiếng, khí thế bắn ra.

́nh chết Triệu Tuệ.

(2) Lục gia không có bảo vật gì, Triệu Vô Cực, ngươi đi phí công một chuyến rồi.

Vẻ mặt Lục Vũ trầm xuống, nói.

Lục Vũ, lẽ nào Lục gia ngươi không biết, khi trước tổ tiên Lục gia các ngươi đi tới đây có hai người, một người chính là tổ tiên của Triệu gia ta.

Kiện bảo vật kia vốn là thứ của hai nhà chúng ta, đặt ở Lục gia các người đã lâu như vậy, hiện tại cũng nên trả về Triệu gia chúng ta chứ?Triệu Vô Cực lạnh nhạt nói.

Triệu Vô Cực ta không biết ngươi nói gì, có thể ngươi tìm nhầm người rồi.

Lục Vũ nói.

Mặc kệ ngươi có thừa nhận hay không, huyết tẩy Lục gia các người xong cũng sẽ biết thôi.

Triệu Vô Cực lạnh lùng nói.

Từ hai mươi năm trước đã bắt đầu, Triệu gia các ngươi đã có mưu đồ với Lục gia, hiện tại chân chính trở mặt cũng tốt.

Triệu Vô Cực lẽ nào ngươi nghĩ bằng vào tu vi Vũ Suất cửu trọng của ngươi có thể thắng ta sao?Lục Vũ nói.

Lục Vũ, ta sớm biết Lục gia các người không chỉ có Vũ Tướng đơn giản như vậy.

Vũ Suất lục trọng, đáng tiếc còn chưa đủ, ẩn tàng lâu như vậy, Triệu gia ta cũng tìm lâu như vậy, rốt cuộc cùng tìm được.

Triệu Vô Cực nói.

Muốn chiến thì chiến, còn có một ít bằng hữu không ngờ tới đây, vậy thì cùng nhau xuất hiện đi.

Ánh mắt Lục Vũ quét qua chung quanh, thanh âm quanh quẩn trong không gian.

Ha ha, lão tộc trưởng Lục gia quả thực là lợi hại.

Một tiếng cười to vang lên, lập tức trong không trung có một đạo thân ảnh hiện ra.

Người này tuổi tác chừng năm ngươi, mặc trường bào màu xám, lăng không mà đứng.

Cước bộ không có một chút biến hóa gì mà không gian giống như co rút lại, trong nháy mắt tới bầu trời trước mặt mọi người.

Vũ chấp sự.

Vẻ mặt Lục Thiếu Du cả kinh, Bạch Linh nói chung quanh còn có người, Lục Thiếu Du cũng thật không ngờ là Vũ chấp sự của Thiên Bảo môn, càng kinh ngạc hơn chính là trước đây ở trong Thiên Bảo môn vì Vũ chấp sự này nhìn qua vô cùng bình thường, không ngờ lại là cường giả Vũ Suất, khí tức này cũng không kém, so với Triệu Vô Cực thì tương đương, hẳn cũng là Vũ Suất cửu trọng.

Hóa ra trấn Thanh Vân còn có một cường giả như vậy, quả thực khiến ta ngoài ý muốn.

Nhìn Vũ chấp sự, Lục Vũ khẽ nói, nếp nhăn trên mặt lúc này khẽ nhúc nhích.

Lão tộc trưởng Lục gia cũng ẩn dấu đủ sâu nha.

Vũ chấp sự khẽ cười nói.

Lục Bắc, ngươi tới Lục gia hơn hai mươi năm, hôm nay náo nhiệt như vậy ngươi không tới giúp vui sao?Lúc này trong bầu trời, Lục Vũ nhìn về phía Lục Bắc mỉm cười nói: Hài tử này, nhịn lâu như vậy quả thực cực khổ con rồi.

Nghĩa phụ, hóa ra cái gì người cũng biết sao?Lão ngũ Lục gia Lục Bắc lúc này khẽ thở dài chậm rãi tiến lên, quanh thân có một cỗ chân khí quanh quẩn, không gian gấp khúc, thân ảnh trong nháy mắt lăng không mà đứng.

Vũ Suất.

Đám người Lục gia kinh ngạc, chỉ có cường giả Vũ Suất mới có thể làm được điều này, Lục Đông, Lục Tây, ngay cả Lục Trung cũng có chút kinh ngạc.

Thực sự là náo nhiệt nha.

Lục Thiếu Du nhíu mày, đối với Lục Bắc này Lục Thiếu Du cũng không có bao nhiêu ấn tượng, lão ngũ Lục gia này luôn bôn tẩu lo sinh ý cho Lục gia không nghĩ tới Lục Bắc lại có tu vi Vũ Suất, thực lực so với Lục Trung còn mạnh hơn một chút, dường như đã tới Vũ Suất tam trọng.

Hai năm trước ta mới biết được, ngươi ẩn tàng lâu như vậy lẽ nào cũng vì bảo vật của Lục gia?Nhìn vào người con nuôi của mình, vẻ mặt Lục Vũ có chút biến hóa.

Không sai, mấy năm nay cảm ơn nghĩa phụ chiếu cố, chỉ là đây là ý tứ trong tộc, con không thể làm trái.

Lục Bắc thi lễ nói với Lục Vũ nói: Lục gia cũng là nhà của của con, chỉ cần nghĩa phụ đem bảo vật kia giao ra, chúng ta sẽ giữ gìn Lục gia chu toàn.

Lục Bắc nói xong, ánh mắt nhìn về phía thân ảnh bên cạnh nói: Vũ chấp sự, nếu như hôm nay Lục gia đem bảo vật kia giao cho chúng ta, mong Vũ chấp sự xuất thủ bảo vệ Lục gia chu toàn.

Đương nhiên không thành vấn đề, lão tộc trưởng, mau giao bảo vật kia cho chúng ta, ta và Lục Bắc sẽ bảo vệ Lục gia.

Vũ chấp sự nói, thân thể cũng tới bên người Lục Bắc.

Lục Bắc là người Độc Cô gia?Vẻ mặt Lục Thiếu Du vô cùng nghi hoặc, không nghĩ tới Lục Bắc này lại là người Lục gia, xem ra hắn với Vũ chấp sự kia đều là người trong gia tộc của Độc Cô Cảnh Văn.

Bảo vật của Lục gia đang giữ rốt cuộc là cái gì?Vẻ mặt Lục Thiếu Du vô cùng nghi hoặc, bối cảnh của Độc Cô gia Lục Thiếu Du không biết, thế nhưng cũng biết một chút.

Tuyệt đối không dưới Vân Dương Tông, hoặc là có thể nói nói còn mạnh hơn một chút.

Mà Độc Cô gia này cũng quan tâm tới bảo vật của Lục gia.

Bảo vật này chỉ sợ không phải là tầm thường.

Các ngươi rốt cuộc là ai? Sao cũng biết bảo vật của Lục gia?Nhìn thấy hai người Vũ chấp sự và Lục bắc, Triệu Vô Cực, Triệu Vô Quang vô cùng kinh ngạc.

Việc Lục gia có bảo vật bọn họ xác định không còn ai khác biết, lúc này quả thực bọn họ không ngờ còn có những kẻ khác đến đây nhúng tay vào chuyện này.

Một Triệu gia nho nhỏ cũng dám có chủ ý tới bảo vật này quả thực là không muốn sống.

Coi như là tổ tiên Triệu gia các ngươi khi trước trốn đi cũng không có tư cách.

Ta khuyên các ngươi mau cút đi, Triệu gia nho nhỏ như các ngươi có một số việc không nên tham dự vào.

Vẻ mặt Vũ chấp sự trầm xuống, ánh mắt nhìn về phía Triệu Vô Cực, đối với Triệu Vô Cực này dường như cũng không để vào trong mắt.

Các hạ rốt cuộc là người phương nào, khẩu khí quả thực không nhỏ.

Triệu gia chúng ta cũng không phải là thứ mà ai muốn động vào cũng được.

Chỗ dựa của các ngươi chính là vị Linh Vương trưởng lão kia của Vân Dương Tông đúng không? Cho dù là Vân Dương Tông thì đã làm sao? Ếch ngồi đáy giếng.

Vũ chấp sự kia lạnh lùng quát một tiếng.

Vẻ mặt Triệu Vô Cực trầm xuống, dường như đang kinh ngạc vì Vũ chấp sự này lại hiểu rõ Triệu gia tới như vậy.

Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào Vũ chấp sự, có chút khó đoán.

Lan nhi, Thiếu Du, Hồng Lăng, Vô Song, chuyện này không liên quan tới mọi người, mau đi nhanh đi.

Lục Trung sau khi ăn vào một ít đan dược mới tốt hơn một chút, lúc này hắn nhìn Lục Vô Song bên cạnh rồi nói với La Lan, Lục Thiếu Du và Vân Hồng Lăng.

Ta không đi, ta có thể đi đâu được chứ? Phải nói là, nếu đi thì ta đã đi từ lâu rồi, hà tất phải lưu lại tới bây giờ.

La Lan than nhẹ, lúc này trải qua kinh ngạc và khiếp sợ liên tục dường như nàng cũng đã quen rồi, ánh mắt nhìn Lục Trung vô cùng phức tạp.

Thiếu Du, ta không phải là một người phụ thân tốt, thế nhưng con phải nghe ta, mang mẫu thân con rời đi, đi càng xa càng tốt.

Lục Trung nhìn Lục Thiếu Du nói.

Hừ, hôm nay một người cũng đừng mong trốn.

Triệu Vô Cực lạnh nhạt nói một tiếng.

Triệu gia lão cẩu, ta còn không định đi, ngươi không cần phải giữ.

̉ trừ Triệu.

Lục Thiếu Du hừ lạnh một tiếng, hai hàng lông mày nhíu lại, ánh mắt nhìn về phía Vũ chấp sự nói: Vũ chấp sự, đã lâu không gặp, tiểu tử trước đây quả thực có mắt như mù rồi.

Lục thiếu gia quả thực gần đây không tầm thường nha, quán quân đại hội Tam tông Tứ môn, nhân vật phong vân của Vân Dương Tông a, tiểu thư nhà ta cũng đã nhắc qua Lục thiếu gia với ta, chuyện tình hôm nay với Lục gia mong Lục thiếu gia thứ lỗi.

Vũ chấp sự mỉm cười nói.

Thấy Vũ chấp sự và Lục Thiếu Du nói chuyện, mấy người trong Lục gia vô cùng nghi hoặc, Lục Thiếu Du không ngờ lại có chút quan hệ với cường giả này.

Vũ chấp sự, ngươi muốn bảo vật của Lục gia ta, đối với ta không có vấn đề gì, thế nhưng Triệu gia kia, phỏng chừng Vũ chấp sự muốn lấy nó cũng không hề dễ dàng đâu.

Lục Thiếu Du nói.

Chẳng lẽ Lục thiếu gia có ý kiến gì?Lông mày Vũ chấp sự nhíu lại mỉm cười nói.

Không bằng chúng ta trước tiên liên thủ đánh chết người Triệu gia, về phần bảo vật Lục gia sau đó Vũ chấp sự tự dùng bản lĩnh của mình đi lấy, không biết có được không?Lục Thiếu Du nói.

Thực lực của Triệu Vô Cực, Lục Thiếu Du không có một chút nắm chắc nào, chỉ có Vũ chấp sự này có thể ngăn cản.

Mà người Triệu gia Lục Thiếu Du cũng không có dự định buông tha.

Vì vậy Lục Thiếu Du muốn liên thủ với Vũ chấp sự này, dù sao Vũ chấp sự cũng là người quen biết, trên phương diện này có thể tin tưởng một chút.

Ý kiến của Lục thiếu gia quả nhiên cao minh, thế nhưng ta và ngươi liên thủ, dường như người chịu thiệt là ta rồi.

Vũ chấp sự mỉm cười nói, ánh mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du, Vân Hồng Lăng, Lục Tiểu Bạch.

Thực lực của ba người trong mắt hắn tự nhiên là thiếu.

Lục Thiếu Du mỉm cười, suy nghĩ trong lòng Vũ chấp sự đương nhiên hắn hiểu, thực lực của hắn quá yếu, cũng không có tư cách liên thủ với người khác, hắn nói: Yên tâm, chỉ cần Vũ chấp sự đồng ý liên thủ, ta nhất định sẽ xuất ra thực lực khiến cho Vũ chấp sự thỏa mãn, chỉ cần Vũ chấp sự ngăn cả Triệu gia lão cẩu kia là được.

Ồ, thế nhưng ta có chút lo lắng, sau khi chúng ta đánh chết đám người Triệu gia, Lục gia các ngươi có thể sẽ tập trung quây chúng ta mất, tới lúc đó ta muốn phản kháng thì sức cùng lực kiệt rồi.

Ánh mắt Vũ chấp sự đảo qua trên người Lục Vũ, lập tức nói với Lục Thiếu Du.

Sau khi đám người Triệu gia chết hết, dù sao Lục Vũ cũng có tu vi Vũ Suất lục trọng, không còn Triệu gia, Lục gia cũng dễ thở hơn một chút.

Vũ chấp sự cũng yên tâm, ta và Lục gia cũng không có quan hệ quá lớn, ngươi muốn bảo vật Lục gia xin cứ tự nhiên, ta chỉ muốn giết đám người Triệu gia mà thôi, đến lúc đó ngươi thu bảo vật Lục gia, chúng ta ai cũng vui vẻ.

Lục Thiếu Du cười nói.

Tốt, nếu như Lục thiếu gia có thể xuất ra thực lực khiến ta thỏa mãn, ta sẽ giúp ngươi ngăn cản Triệu Vô Cực, thế nhưng những người khác ta cũng sẽ không giúp ngươi đối phó.

Vũ chấp sự nhíu mày, hắn cũng biết quan hệ giữa Lục gia và Lục Thiếu Du, lập tức đồng ý.

Chỉ là nếu như Lục Thiếu Du không xuất ra thực lực làm hắn thỏa mãn, hắn cũng không xuất thủ, đây chính là việc làm tay chân cho người khác nha, để người khác làm ngư ông đắc lợi, việc này hắn không làm được.

Ha ha, Vũ chấp sự quả nhiên đủ cẩn thận.

Lục Thiếu Du mở miệng cười nói.

Hừ lẽ nào Triệu gia ta mặc cho các ngươi tùy ý khi dễ sao? Tiểu tử, ta thực muốn nhìn xem, ngươi có thể xuất ra thực lực gì.

Sắc mặt Triệu Vô Cực vô cùng khó coi, ánh mắt quét qua Lục Vũ, Lục Bắc còn có Vũ chấp sự.

Mỗi một người thực lực đều không kém hắn, một người Vũ Suất lục trọng, một người Vũ Suất tam trọng.

Mà Triệu Vô Quang chỉ là Vũ Suất ngũ trọng, nếu so sánh với những người mà Lục gia liên thủ, Triệu gia hắn không thể nghi ngờ đang rơi vào thế hạ phong.

Lão cẩu Triệu Vô Cực, hôm nay đám người Triệu gia các ngươi tới đây một người cũng không được đi, tiếp theo ta sẽ tự mình đến Triệu gia các người hỏi thăm.

Lục Thiếu Du cười lạnh một tiếng.

Phì.

Lúc này Tiểu Long trên vai Lục Thiếu Du trong nháy mắt nhảy xuống mặt đất, quang mang chợt lóe, thân thể nhanh chóng bành trướng thành năm trăm thước, một cỗ khí tức mạnh mẽ ngập trời khuếch tán.

Cạc cạc.

Trong bầu trời, bảy đầu yêu thú do Triệu gia mang tới lúc này nhất thời hoảng sợ, đặc biệt là bảy đầu yêu thú tam giai kia trong nháy mắt run rẩy.

Rống.

Trên đỉnh đình viện Lục gia lúc này có bốn đạo lưu quang mang trong nháy mắt phóng lên cao, bốn cỗ khí tức ngập trời tỏa ra.

Chỉ trong nháy mắt hai đạo quang mang rơi vào trên mặt đất hóa thành hai đầu yêu thú khổng lồ, một con là cự mãng hai đầu, thân thể không dưới con rắn của Lục Thiếu Du kia, cả người được lân phiến bao trùm.

Trên mỗi đầu có một con mắt lớn, trong mắt bắn qua hung quang.

Đầu yêu thú thứ hai chính là một đầu cự hổ, cả người nó tỏa ra quang mang như ngọc, mang theo một chút tia máu, trong miệng thở ra giống như là đang rít gào, hai mắt bắn ra hung quang.

Cái miệng lớn như bồn máu mơ hồ có thể nhìn thấy hai cái răng nanh bén nhọn, móng vuốt vào một cái đuôi sắc bén vô cùng hung mãnh, quanh thân có một cỗ uy thế vô cùng lớn.

Trong bầu trời, đầu yêu thú thứ ba dựng cánh lên, thân thể chừng hơn trăm thước, cả người đen kịt, lợi trảo bén nhọn, toàn thân được lân phiến đen kịt bao phủ.

Trên đầu có một cái mào giống như ngịch lân, khí tức vô cùng cường hãn.

Rống.

Đầu yêu thú thứ tư cả người trắng như tuyết, giống như được tuyết trắng bao phủ, dưới cái đầu thật lớn là một màu trắng nõn kéo từ vai tới ngực, phía sau có cái đuôi cuộn lại.

Hai con mắt như mặt trời, không ngừng rít gào.

Miệng lớn mở ra, răng nanh bên trong tỏa ra hàn mang, mà trên lưng đầu yêu thú này cũng có hai cánh trắng nõn, trên người tràn ngập một cỗ yêu vương chi khí.

Đồng thời lúc này Thái Âm Yêu Thỏ cũng rít lên một tiếng, thân thể chừng hai thước lập tức hóa thành khổng lồ, bộ lông toàn thân màu lam, trên đầu có hai cái tai dài, tơ máu hiện lên rõ mồm một.

Hai con mắt to lớn, khí thế quanh thân tuyệt đối không dưới Huyết Ngọc Yêu Hổ, còn mạnh hơn một chút.

Sáu đầu yêu thú khổng lồ xuất hiện, nhân loại chung quanh lập tức giống như con kiến, bản thể cường hãn chính là ưu điểm lớn nhất của yêu thú, là thứ mà nhân loại không thể có được.

Tham kiến yêu vương.

Nghịch Lân Yêu Bằng, Thái Âm Yêu Thỏ,Huyết Ngọc Yêu Hổ, Thủy Hỏa Yêu Giao quay chunh quanh Tiểu Long, lại thêm Thiên Sí Tuyết Sư.

Sáu đạo khí tức cường hãn tỏa ra, người thực lực thấp lúc này hô hấp bắt đầu khó khăn.

Trong bầu trời, lúc này đám yêu thú mà Triệu gia mang tới, một đầu yêu thú ngũ giai sơ kỳ, hai yêu thú tứ giai, ba đầu yêu thú tam giai lúc này đã sớm bị dọa cho sợ hãy.

Đầu yêu thú ngũ giai của Triệu gia lúc này không khỏi run rẩy, huyết mạch của sáu đầu yêu thú phía dưới, mỗi một đầu đều hơn xa nó.

Tính về phương diện thực lực, Nghịch Lân Yêu Bằng là ngũ giai hậu kỳ đỉnh phong, cũng không phải là thứ mà ngũ giai sơ kỳ như nó có thể chống lại.

̉ trừ Triệu.

Lục Thiếu Du hừ lạnh một tiếng, hai hàng lông mày nhíu lại, ánh mắt nhìn về phía Vũ chấp sự nói: Vũ chấp sự, đã lâu không gặp, tiểu tử trước đây quả thực có mắt như mù rồi.

Lục thiếu gia quả thực gần đây không tầm thường nha, quán quân đại hội Tam tông Tứ môn, nhân vật phong vân của Vân Dương Tông a, tiểu thư nhà ta cũng đã nhắc qua Lục thiếu gia với ta, chuyện tình hôm nay với Lục gia mong Lục thiếu gia thứ lỗi.

Vũ chấp sự mỉm cười nói.

Thấy Vũ chấp sự và Lục Thiếu Du nói chuyện, mấy người trong Lục gia vô cùng nghi hoặc, Lục Thiếu Du không ngờ lại có chút quan hệ với cường giả này.

Vũ chấp sự, ngươi muốn bảo vật của Lục gia ta, đối với ta không có vấn đề gì, thế nhưng Triệu gia kia, phỏng chừng Vũ chấp sự muốn lấy nó cũng không hề dễ dàng đâu.

Lục Thiếu Du nói.

Chẳng lẽ Lục thiếu gia có ý kiến gì?Lông mày Vũ chấp sự nhíu lại mỉm cười nói.

Không bằng chúng ta trước tiên liên thủ đánh chết người Triệu gia, về phần bảo vật Lục gia sau đó Vũ chấp sự tự dùng bản lĩnh của mình đi lấy, không biết có được không?Lục Thiếu Du nói.

Thực lực của Triệu Vô Cực, Lục Thiếu Du không có một chút nắm chắc nào, chỉ có Vũ chấp sự này có thể ngăn cản.

Mà người Triệu gia Lục Thiếu Du cũng không có dự định buông tha.

Vì vậy Lục Thiếu Du muốn liên thủ với Vũ chấp sự này, dù sao Vũ chấp sự cũng là người quen biết, trên phương diện này có thể tin tưởng một chút.

Ý kiến của Lục thiếu gia quả nhiên cao minh, thế nhưng ta và ngươi liên thủ, dường như người chịu thiệt là ta rồi.

Vũ chấp sự mỉm cười nói, ánh mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du, Vân Hồng Lăng, Lục Tiểu Bạch.

Thực lực của ba người trong mắt hắn tự nhiên là thiếu.

Lục Thiếu Du mỉm cười, suy nghĩ trong lòng Vũ chấp sự đương nhiên hắn hiểu, thực lực của hắn quá yếu, cũng không có tư cách liên thủ với người khác, hắn nói: Yên tâm, chỉ cần Vũ chấp sự đồng ý liên thủ, ta nhất định sẽ xuất ra thực lực khiến cho Vũ chấp sự thỏa mãn, chỉ cần Vũ chấp sự ngăn cả Triệu gia lão cẩu kia là được.

Ồ, thế nhưng ta có chút lo lắng, sau khi chúng ta đánh chết đám người Triệu gia, Lục gia các ngươi có thể sẽ tập trung quây chúng ta mất, tới lúc đó ta muốn phản kháng thì sức cùng lực kiệt rồi.

Ánh mắt Vũ chấp sự đảo qua trên người Lục Vũ, lập tức nói với Lục Thiếu Du.

Sau khi đám người Triệu gia chết hết, dù sao Lục Vũ cũng có tu vi Vũ Suất lục trọng, không còn Triệu gia, Lục gia cũng dễ thở hơn một chút.

Vũ chấp sự cũng yên tâm, ta và Lục gia cũng không có quan hệ quá lớn, ngươi muốn bảo vật Lục gia xin cứ tự nhiên, ta chỉ muốn giết đám người Triệu gia mà thôi, đến lúc đó ngươi thu bảo vật Lục gia, chúng ta ai cũng vui vẻ.

Lục Thiếu Du cười nói.

Tốt, nếu như Lục thiếu gia có thể xuất ra thực lực khiến ta thỏa mãn, ta sẽ giúp ngươi ngăn cản Triệu Vô Cực, thế nhưng những người khác ta cũng sẽ không giúp ngươi đối phó.

Vũ chấp sự nhíu mày, hắn cũng biết quan hệ giữa Lục gia và Lục Thiếu Du, lập tức đồng ý.

Chỉ là nếu như Lục Thiếu Du không xuất ra thực lực làm hắn thỏa mãn, hắn cũng không xuất thủ, đây chính là việc làm tay chân cho người khác nha, để người khác làm ngư ông đắc lợi, việc này hắn không làm được.

Ha ha, Vũ chấp sự quả nhiên đủ cẩn thận.

Lục Thiếu Du mở miệng cười nói.

Hừ lẽ nào Triệu gia ta mặc cho các ngươi tùy ý khi dễ sao? Tiểu tử, ta thực muốn nhìn xem, ngươi có thể xuất ra thực lực gì.

Sắc mặt Triệu Vô Cực vô cùng khó coi, ánh mắt quét qua Lục Vũ, Lục Bắc còn có Vũ chấp sự.

Mỗi một người thực lực đều không kém hắn, một người Vũ Suất lục trọng, một người Vũ Suất tam trọng.

Mà Triệu Vô Quang chỉ là Vũ Suất ngũ trọng, nếu so sánh với những người mà Lục gia liên thủ, Triệu gia hắn không thể nghi ngờ đang rơi vào thế hạ phong.

Lão cẩu Triệu Vô Cực, hôm nay đám người Triệu gia các ngươi tới đây một người cũng không được đi, tiếp theo ta sẽ tự mình đến Triệu gia các người hỏi thăm.

Lục Thiếu Du cười lạnh một tiếng.

Phì.

Lúc này Tiểu Long trên vai Lục Thiếu Du trong nháy mắt nhảy xuống mặt đất, quang mang chợt lóe, thân thể nhanh chóng bành trướng thành năm trăm thước, một cỗ khí tức mạnh mẽ ngập trời khuếch tán.

Cạc cạc.

Trong bầu trời, bảy đầu yêu thú do Triệu gia mang tới lúc này nhất thời hoảng sợ, đặc biệt là bảy đầu yêu thú tam giai kia trong nháy mắt run rẩy.

Rống.

Trên đỉnh đình viện Lục gia lúc này có bốn đạo lưu quang mang trong nháy mắt phóng lên cao, bốn cỗ khí tức ngập trời tỏa ra.

Chỉ trong nháy mắt hai đạo quang mang rơi vào trên mặt đất hóa thành hai đầu yêu thú khổng lồ, một con là cự mãng hai đầu, thân thể không dưới con rắn của Lục Thiếu Du kia, cả người được lân phiến bao trùm.

Trên mỗi đầu có một con mắt lớn, trong mắt bắn qua hung quang.

Đầu yêu thú thứ hai chính là một đầu cự hổ, cả người nó tỏa ra quang mang như ngọc, mang theo một chút tia máu, trong miệng thở ra giống như là đang rít gào, hai mắt bắn ra hung quang.

Cái miệng lớn như bồn máu mơ hồ có thể nhìn thấy hai cái răng nanh bén nhọn, móng vuốt vào một cái đuôi sắc bén vô cùng hung mãnh, quanh thân có một cỗ uy thế vô cùng lớn.

Trong bầu trời, đầu yêu thú thứ ba dựng cánh lên, thân thể chừng hơn trăm thước, cả người đen kịt, lợi trảo bén nhọn, toàn thân được lân phiến đen kịt bao phủ.

Trên đầu có một cái mào giống như ngịch lân, khí tức vô cùng cường hãn.

Rống.

Đầu yêu thú thứ tư cả người trắng như tuyết, giống như được tuyết trắng bao phủ, dưới cái đầu thật lớn là một màu trắng nõn kéo từ vai tới ngực, phía sau có cái đuôi cuộn lại.

Hai con mắt như mặt trời, không ngừng rít gào.

Miệng lớn mở ra, răng nanh bên trong tỏa ra hàn mang, mà trên lưng đầu yêu thú này cũng có hai cánh trắng nõn, trên người tràn ngập một cỗ yêu vương chi khí.

Đồng thời lúc này Thái Âm Yêu Thỏ cũng rít lên một tiếng, thân thể chừng hai thước lập tức hóa thành khổng lồ, bộ lông toàn thân màu lam, trên đầu có hai cái tai dài, tơ máu hiện lên rõ mồm một.

Hai con mắt to lớn, khí thế quanh thân tuyệt đối không dưới Huyết Ngọc Yêu Hổ, còn mạnh hơn một chút.

Sáu đầu yêu thú khổng lồ xuất hiện, nhân loại chung quanh lập tức giống như con kiến, bản thể cường hãn chính là ưu điểm lớn nhất của yêu thú, là thứ mà nhân loại không thể có được.

Tham kiến yêu vương.

Nghịch Lân Yêu Bằng, Thái Âm Yêu Thỏ,Huyết Ngọc Yêu Hổ, Thủy Hỏa Yêu Giao quay chunh quanh Tiểu Long, lại thêm Thiên Sí Tuyết Sư.

Sáu đạo khí tức cường hãn tỏa ra, người thực lực thấp lúc này hô hấp bắt đầu khó khăn.

Trong bầu trời, lúc này đám yêu thú mà Triệu gia mang tới, một đầu yêu thú ngũ giai sơ kỳ, hai yêu thú tứ giai, ba đầu yêu thú tam giai lúc này đã sớm bị dọa cho sợ hãy.

Đầu yêu thú ngũ giai của Triệu gia lúc này không khỏi run rẩy, huyết mạch của sáu đầu yêu thú phía dưới, mỗi một đầu đều hơn xa nó.

Tính về phương diện thực lực, Nghịch Lân Yêu Bằng là ngũ giai hậu kỳ đỉnh phong, cũng không phải là thứ mà ngũ giai sơ kỳ như nó có thể chống lại.

̉ trừ Triệu.

Lục Thiếu Du hừ lạnh một tiếng, hai hàng lông mày nhíu lại, ánh mắt nhìn về phía Vũ chấp sự nói: Vũ chấp sự, đã lâu không gặp, tiểu tử trước đây quả thực có mắt như mù rồi.

Lục thiếu gia quả thực gần đây không tầm thường nha, quán quân đại hội Tam tông Tứ môn, nhân vật phong vân của Vân Dương Tông a, tiểu thư nhà ta cũng đã nhắc qua Lục thiếu gia với ta, chuyện tình hôm nay với Lục gia mong Lục thiếu gia thứ lỗi.

Vũ chấp sự mỉm cười nói.

Thấy Vũ chấp sự và Lục Thiếu Du nói chuyện, mấy người trong Lục gia vô cùng nghi hoặc, Lục Thiếu Du không ngờ lại có chút quan hệ với cường giả này.

Vũ chấp sự, ngươi muốn bảo vật của Lục gia ta, đối với ta không có vấn đề gì, thế nhưng Triệu gia kia, phỏng chừng Vũ chấp sự muốn lấy nó cũng không hề dễ dàng đâu.

Lục Thiếu Du nói.

Chẳng lẽ Lục thiếu gia có ý kiến gì?Lông mày Vũ chấp sự nhíu lại mỉm cười nói.

Không bằng chúng ta trước tiên liên thủ đánh chết người Triệu gia, về phần bảo vật Lục gia sau đó Vũ chấp sự tự dùng bản lĩnh của mình đi lấy, không biết có được không?Lục Thiếu Du nói.

Thực lực của Triệu Vô Cực, Lục Thiếu Du không có một chút nắm chắc nào, chỉ có Vũ chấp sự này có thể ngăn cản.

Mà người Triệu gia Lục Thiếu Du cũng không có dự định buông tha.

Vì vậy Lục Thiếu Du muốn liên thủ với Vũ chấp sự này, dù sao Vũ chấp sự cũng là người quen biết, trên phương diện này có thể tin tưởng một chút.

Ý kiến của Lục thiếu gia quả nhiên cao minh, thế nhưng ta và ngươi liên thủ, dường như người chịu thiệt là ta rồi.

Vũ chấp sự mỉm cười nói, ánh mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du, Vân Hồng Lăng, Lục Tiểu Bạch.

Thực lực của ba người trong mắt hắn tự nhiên là thiếu.

Lục Thiếu Du mỉm cười, suy nghĩ trong lòng Vũ chấp sự đương nhiên hắn hiểu, thực lực của hắn quá yếu, cũng không có tư cách liên thủ với người khác, hắn nói: Yên tâm, chỉ cần Vũ chấp sự đồng ý liên thủ, ta nhất định sẽ xuất ra thực lực khiến cho Vũ chấp sự thỏa mãn, chỉ cần Vũ chấp sự ngăn cả Triệu gia lão cẩu kia là được.

Ồ, thế nhưng ta có chút lo lắng, sau khi chúng ta đánh chết đám người Triệu gia, Lục gia các ngươi có thể sẽ tập trung quây chúng ta mất, tới lúc đó ta muốn phản kháng thì sức cùng lực kiệt rồi.

Ánh mắt Vũ chấp sự đảo qua trên người Lục Vũ, lập tức nói với Lục Thiếu Du.

Sau khi đám người Triệu gia chết hết, dù sao Lục Vũ cũng có tu vi Vũ Suất lục trọng, không còn Triệu gia, Lục gia cũng dễ thở hơn một chút.

Vũ chấp sự cũng yên tâm, ta và Lục gia cũng không có quan hệ quá lớn, ngươi muốn bảo vật Lục gia xin cứ tự nhiên, ta chỉ muốn giết đám người Triệu gia mà thôi, đến lúc đó ngươi thu bảo vật Lục gia, chúng ta ai cũng vui vẻ.

Lục Thiếu Du cười nói.

Tốt, nếu như Lục thiếu gia có thể xuất ra thực lực khiến ta thỏa mãn, ta sẽ giúp ngươi ngăn cản Triệu Vô Cực, thế nhưng những người khác ta cũng sẽ không giúp ngươi đối phó.

Vũ chấp sự nhíu mày, hắn cũng biết quan hệ giữa Lục gia và Lục Thiếu Du, lập tức đồng ý.

Chỉ là nếu như Lục Thiếu Du không xuất ra thực lực làm hắn thỏa mãn, hắn cũng không xuất thủ, đây chính là việc làm tay chân cho người khác nha, để người khác làm ngư ông đắc lợi, việc này hắn không làm được.

Ha ha, Vũ chấp sự quả nhiên đủ cẩn thận.

Lục Thiếu Du mở miệng cười nói.

Hừ lẽ nào Triệu gia ta mặc cho các ngươi tùy ý khi dễ sao? Tiểu tử, ta thực muốn nhìn xem, ngươi có thể xuất ra thực lực gì.

Sắc mặt Triệu Vô Cực vô cùng khó coi, ánh mắt quét qua Lục Vũ, Lục Bắc còn có Vũ chấp sự.

Mỗi một người thực lực đều không kém hắn, một người Vũ Suất lục trọng, một người Vũ Suất tam trọng.

Mà Triệu Vô Quang chỉ là Vũ Suất ngũ trọng, nếu so sánh với những người mà Lục gia liên thủ, Triệu gia hắn không thể nghi ngờ đang rơi vào thế hạ phong.

Lão cẩu Triệu Vô Cực, hôm nay đám người Triệu gia các ngươi tới đây một người cũng không được đi, tiếp theo ta sẽ tự mình đến Triệu gia các người hỏi thăm.

Lục Thiếu Du cười lạnh một tiếng.

Phì.

Lúc này Tiểu Long trên vai Lục Thiếu Du trong nháy mắt nhảy xuống mặt đất, quang mang chợt lóe, thân thể nhanh chóng bành trướng thành năm trăm thước, một cỗ khí tức mạnh mẽ ngập trời khuếch tán.

Cạc cạc.

Trong bầu trời, bảy đầu yêu thú do Triệu gia mang tới lúc này nhất thời hoảng sợ, đặc biệt là bảy đầu yêu thú tam giai kia trong nháy mắt run rẩy.

Rống.

Trên đỉnh đình viện Lục gia lúc này có bốn đạo lưu quang mang trong nháy mắt phóng lên cao, bốn cỗ khí tức ngập trời tỏa ra.

Chỉ trong nháy mắt hai đạo quang mang rơi vào trên mặt đất hóa thành hai đầu yêu thú khổng lồ, một con là cự mãng hai đầu, thân thể không dưới con rắn của Lục Thiếu Du kia, cả người được lân phiến bao trùm.

Trên mỗi đầu có một con mắt lớn, trong mắt bắn qua hung quang.

Đầu yêu thú thứ hai chính là một đầu cự hổ, cả người nó tỏa ra quang mang như ngọc, mang theo một chút tia máu, trong miệng thở ra giống như là đang rít gào, hai mắt bắn ra hung quang.

Cái miệng lớn như bồn máu mơ hồ có thể nhìn thấy hai cái răng nanh bén nhọn, móng vuốt vào một cái đuôi sắc bén vô cùng hung mãnh, quanh thân có một cỗ uy thế vô cùng lớn.

Trong bầu trời, đầu yêu thú thứ ba dựng cánh lên, thân thể chừng hơn trăm thước, cả người đen kịt, lợi trảo bén nhọn, toàn thân được lân phiến đen kịt bao phủ.

Trên đầu có một cái mào giống như ngịch lân, khí tức vô cùng cường hãn.

Rống.

Đầu yêu thú thứ tư cả người trắng như tuyết, giống như được tuyết trắng bao phủ, dưới cái đầu thật lớn là một màu trắng nõn kéo từ vai tới ngực, phía sau có cái đuôi cuộn lại.

Hai con mắt như mặt trời, không ngừng rít gào.

Miệng lớn mở ra, răng nanh bên trong tỏa ra hàn mang, mà trên lưng đầu yêu thú này cũng có hai cánh trắng nõn, trên người tràn ngập một cỗ yêu vương chi khí.

Đồng thời lúc này Thái Âm Yêu Thỏ cũng rít lên một tiếng, thân thể chừng hai thước lập tức hóa thành khổng lồ, bộ lông toàn thân màu lam, trên đầu có hai cái tai dài, tơ máu hiện lên rõ mồm một.

Hai con mắt to lớn, khí thế quanh thân tuyệt đối không dưới Huyết Ngọc Yêu Hổ, còn mạnh hơn một chút.

Sáu đầu yêu thú khổng lồ xuất hiện, nhân loại chung quanh lập tức giống như con kiến, bản thể cường hãn chính là ưu điểm lớn nhất của yêu thú, là thứ mà nhân loại không thể có được.

Tham kiến yêu vương.

Nghịch Lân Yêu Bằng, Thái Âm Yêu Thỏ,Huyết Ngọc Yêu Hổ, Thủy Hỏa Yêu Giao quay chunh quanh Tiểu Long, lại thêm Thiên Sí Tuyết Sư.

Sáu đạo khí tức cường hãn tỏa ra, người thực lực thấp lúc này hô hấp bắt đầu khó khăn.

Trong bầu trời, lúc này đám yêu thú mà Triệu gia mang tới, một đầu yêu thú ngũ giai sơ kỳ, hai yêu thú tứ giai, ba đầu yêu thú tam giai lúc này đã sớm bị dọa cho sợ hãy.

Đầu yêu thú ngũ giai của Triệu gia lúc này không khỏi run rẩy, huyết mạch của sáu đầu yêu thú phía dưới, mỗi một đầu đều hơn xa nó.

Tính về phương diện thực lực, Nghịch Lân Yêu Bằng là ngũ giai hậu kỳ đỉnh phong, cũng không phải là thứ mà ngũ giai sơ kỳ như nó có thể chống lại.

̉ lại tôn tử cho ngươi.

(3)Mắt thấy một đạo chưởng ấn của Lục Thiếu Du đánh tới, trong lúc hoảng hốt, trong tay Lục Thiếu Hổ đồng thời có một cỗ năng lượng thổ hệ hội tụ, một chiếc hộ thuẫn xuất hiện trước mắt Lục Thiếu Du, đây chính là vũ kỹ Hoàng cấp cao giai Đại Địa Cương Thuẫn của Vân Dương Tông.

Cạch.

Chưởng ấn của Lục Thiếu Du đánh xuống Đại Địa Cương Thuẫn của Lục Thiếu Hổ, trong nháy mắt bề mặt của Đại Địa Cương Thuẫn nứt nẻ, thực lực không cùng một đẳng cấp, Lục Thiếu Hổ căn bản không thể chống lại một kích này.

Bằng mắt thường có thể thấy được mắt đất trực tiếp nứt né, năng lượng thổ hệ tán loạn, một đạo chưởng ấn đi qua năng lượng thổ hệ tán loạn lập tức đánh vào trên người Lục Thiếu Hổ.

Khục khục.

Thân thể Lục Thiếu Hổ lảo đảo lùi lại, miệng phun ra một ngụm máu, giống như cánh diều đứt dây vậy.

Cha, cứu con, con không muốn chết.

Cứu con.

Lục Thiếu Hổ rơi xuống đất, cũng không quan tâm mình bị thương nặng lập tức gượng dậy hét lớn với Lục Trung.

Thiếu Du, dừng tay.

Lục Trung sớm đã chú ý toàn trường, Lục Thiếu Du xuất hiện bên cạnh Lục Thiếu Hổ hắn cũng đã sớm biết thế nhưng không kịp ngăn cản mà thôi, mà trong thời gian đó, thân ảnh Lục Trung trực tiếp bắn về phía Lục Thiếu Hổ.

Sưu.

Thế nhưng khoảng cách của Lục Thiếu Du so với hắn gần hơn nhiều, trong nháy mắt này Lục Thiếu Du đi tới trước người Lục Thiếu Hổ, không để ý tới Lục Trung, Lục Thiếu Du tiếp tục ngưng tụ chân khí.

Khục khục.

Lục Thiếu Hổ dẫy dụa nhưng cũng không đứng lên được, ánh mắt nhìn Lục Thiếu Hổ lúc này vô cùng sợ hãi, toàn thân run rẩy, miệng lại phun ra một ngụm máu.

Thiếu Du, nó là đệ đệ con, tốt xấu gì hai con cũng là huynh đệ.

Lục Trung cách đó không xa nhìn Lục Thiếu Du và Lục Thiếu Hổ vô cùng bất đắc dĩ, vẻ mặt biến ảo không ngừng, ánh mắt mang theo chút cầu khẩn nhìn về phía Lục Thiếu Du.

Đệ đệ sao? Từ nhỏ tới lớn hắn có bao giờ ngừng khi dễ ta không? Từ nhỏ tới lớn, hắn nhục mạ mẫu tử ta còn chưa đủ sao? Năm lần bảy lượt muốn giết ta, nếu không phải ta hóa nguy thành an, thì hiện tại kẻ chết đã là ta rồi.

Lục Thiếu Du nhìn Lục Trung nhàn nhạt nói, linh hồn của hắn đã sớm không phải là Lục Thiếu Du khi đó, Lục Thiếu Hổ này cũng không phải là đệ đệ hắn cho nên cũng không có chuyện không hạ thủ được.

Thiếu Du, dù sao trong người các con cũng chảy cùng một dòng máu.

Lục Trung khẩn cầu nhìn Lục Thiếu Du nói.

Chảy cùng một dòng máu sao? Sao lại khác biệt to lớn như vậy?Lục Thiếu Du nhàn nhạt nhìn Lục Trung nói.

Cha, cứu con, cứu con.

Lục Thiếu Hổ miệng đầu máu không ngừng cầu xin.

Thiếu Du, ta cầu con, hai huynh đệ các con không thể tàn sát lần nhau như vậy.

Lục Trung nói.

Huynh đệ tương tàn? Sai rồi, hắn không được tính là huynh đệ của ta.

Lục gia gặp nạn nhưng hắn lại đứng về phía Triệu gia, nếu như hiện giờ đổi lại là ta rơi vào tay hắn, ngươi nghĩ hắn có bỏ qua cho ta không?Lục Trung nhìn Lục Thiếu Du cũng không còn lời nào có thể nói.

Lục Thiếu Hổ, từ trước tới nay ngươi ở trước mặt ta chỉ là con kiến mà thôi.

Tùy thời có thể giết ngươi, vốn ta cũng không muốn giết ngươi, thế nhưng ngươi năm lần bảy lượt lại muốn dồn ta vào chỗ chết, hiện tại tới phiên ngươi.

Nói xong, một đạo chưởng ấn từ trong tay Lục Thiếu Du bắn ra.

Thiếu Du, không được.

Lục Trung hét lớn.

Sưu Sưu.

Chưởng ấn đánh vào tiểu phúc của Lục Thiếu Hổ, cũng không xuất hiện một vết máu nào, cũng không có tiếng xương cốt gãy vụn.

Thế nhưng ngay lập tức, trong tích tắc ánh mắt Lục Thiếu Du hiện lên một chút dị dạng.

Chỉ trong nháy mắt này, hai mắt vốn sợ hãi của Lục Thiếu Hổ lúc này biến thành vui vẻ, trên khuôn mặt khẽ nở nụ cười.

Lục Thiếu Du khẽ thở dài, hắn không biết vì sao, có thể là bởi vì Lục Trung khẩn cầu, cuối cùng hắn lại không hạ thủ được.

Thế nhưng Lục Thiếu Du cũng phá hủy đan điền của Lục Thiếu Hổ, hai khỏa vũ đan đã bị Lục Thiếu Du đánh nát, sau này Lục Thiếu Hổ sẽ là một người bình thường, đan điền một khi bị phá nát không có cách nào có thể chữa trị được.

Ta không giết hắn, ngươi vừa lòng chưa?Lục Thiếu Du liếc mắt nhìn Lục Trung, chân khí run lên, trong nháy mắt thân ảnh biến mất tại chỗ.

Vẻ mặt Lục Trung uể ỏa, vốn bản thân hắn cũng bị thương nặng, sắc mặt lúc này không khỏi tái nhợt thêm một chút.

Nhìn Lục Thiếu Hổ trên mặt đất, vẻ mặt dại ra, ánh mắt mờ mịt, cuối cùng nở nụ cười ngốc nghếch không ngừng liếm vết máu trên người mình.

Cảnh tượng này khiến cho Lục Trung không khỏi ngửa mặt lên trời thở dài một tiếng.

Thình Thịch.

Ngoài Lục gia liên tiếp vang lên âm thanh bạo liệt, tiếng giao thủ kịch liệt tức thì thu hút đám người trên trấn Thanh Vân quan sát.

Đại chiến cấp bậc này, người xuất thủ chính là Vũ Suất và Vũ Tướng, còn có yêu thú ngũ giai, cảnh tượng như vậy có thể nói là trăm năm khó gặp ở địa phương nhỏ như trấn Thanh Vân, có thể nói là mấy trăm năm cũng khó gặp.

Tất cả mọi người chấn động há hốc mồm, lúc này không ít đình viện phía bên ngoài của Lục gia đã bị kình khí phá hủy, người già, phụ nữ, trẻ em chỉ có thể đi vào những đình viện sâu bên trong, nhìn đại chiến bên ngoài xảy ra, lúc này đám người Lục gia không khỏi có chút kinh hãi, thấp thỏm.

Phanh Phanh.

Trên mặt đất, thi thể bảy đầu yêu thú khổng lồ rải rác rơi xuống trong hai mươi dặm.

Bảy đầu yêu thú của Triệu gia không mất bao nhiêu khí lực của Thiên Sí Tuyết Sư và Nghịch Lân Yêu Bằng đều bị đánh chết.

Dát.

Thân thể to lớn của Nghịch Lân Yêu Bằng lúc này phối hợp với Khôi nhị vây công Triệu Huy, lân phiến đen kịt trên thân thể cao lớn kia xuất ra từng đạo phong nhận phá vỡ không gian mang theo lực lượng cường hãn bao phủ Triệu Huy.

Phanh.

Thiên Sí Tuyết Sư thì gia nhập phái đoàn toàn sát đám người Triệu gia, hai cánh của nó giống như đại đao trực tiếp đem một Vũ Phách của Triệu gia cắt thành hai nửa.

Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn quanh, lúc này chỉ có Lục Bắc không hề động thủ, ánh mắt vẫn nhìn kỹ phía dưới.

Lục Thiếu Du nhướng mày, có lẽ Lục Bắc này đang đề phòng Lục gia.

Ánh mắt Lục Thiếu Du rơi vào một người đang giao thủ với Huyết Ngọc Yêu Hổ, người này mặc y phục trưởng lão Triệu gia, có thực lực Vũ Tướng ngũ trọng, khi nhìn thấy người này, hàn ý trong mắt Lục Thiếu Du tức thì tăng lên.

Rống.

Huyết Ngọc Yêu Hổ vô cùng hung mãnh, lợi trảo xé rách không gian, miệng khẽ mở ra gióng như một cơn lốc hung hăng đánh về phía Vũ Tướng ngũ trọng kia của Triệu gia.

Tên trưởng lão Vũ Tướng ngũ trọng của Triệu gia cũng không phải kẻ yếu, trường kiếm trong tay tạo thành từng đạo tàn ảnh, đủ để cắt vỡ không gian, đang kịch liệt giao thủ với Huyết Ngọc Yêu Hổ mà không rơi xuống thế hạ phong, nếu không phải Huyết Ngọc Yêu Hổ có bản thể cường hãn thì có lẽ Huyết Ngọc Yêu Hổ đã rơi vào thế hạ phong rồi.

Rống.

Thân thể to lớn của Huyết Ngọc Yêu Hổ đột nhiên tung ra một đạo trảo ấn, đạo trảo ấn này trong nháy mắt xé rách không gian khiến cho không gian gấp khúc, hung hăng đánh xuống.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Linh vũ thiên hà

  • truyện tranh Linh vũ thiên hà

  • truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà truyện chữ

  • đọc truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License