Linh vũ thiên hà
Chapter
0051
̣nh mẽ đánh bại.
Đồng thời thi triển hai loại vũ kỹ thuộc tính khác nhau, cũng tương đương với bị hai người vây công a.
Sắc mặt Đại hộ pháp biến đổi nhìn về phía võ đài.
Phanh Phanh.
Lúc này hỏa cầu không ngừng bành trướng, không gian trực tiếp bị xé rách tạo thành một đường vòng cung nóng bỏng, một cỗ uy áp kinh khủng mà nóng bỏng, bài sơn hải đảo khuếch tán ra.
Kình khí nóng bỏng đáng sợ này lập tức đánh vào tầng vũ kỹ phòng ngự của Phách Đao Long Tam.
Hỏa diễm nóng bỏng vô cùng trên bầu trời ập xuống, dưới nhiệt độ đáng sợ, bằng mắt thường có thể thấy được tầng vũ kỹ phòng ngự của Phách Đao Long Tam bắt đầu nứt nẻ.
Lúc này, một đạo lực lượng lớn trút xuống giống như là một cơn lốc mang theo vô số phong nhận tàn sát bữa bãi, trong nháy mắt bao phủ Phách Đao Long Tam bên trong.
Một cơn lốc nhanh chóng khuếc tán, dưới kình khí kinh khủng bao phủ toàn bộ võ đài.
Ánh mắt phía dưới chăm chú nhìn về phía võ đài, một màn này khiến cho mọi người không ngừng sợ hãi than, Phi Ưng Lăng Phong nhìn thấy một màn này cũng không khỏi âm thầm hít sâu một hơi.
Phanh.
Một thân ảnh từ trong kình khí cuồng bạo bị đánh bay ra ngoài hơn mười thước.
Trường đao trong tay cắm vào mắt đất trên võ đài, lực lượng cuồng bạo khiến cho trường đao phải cắm vào mặt đất tạo thành một cái rãnh mấy chục thước mới có thể đứng vững thân thể.
Thân thể chật vật của Phách Đao Long Tam xuất hiện trước mặt mọi người, hắn đang vô cùng chật vật, sắc mặt trắng bệch, y phục trên người non nửa đã bị hỏa diễm đốt cháy thành màu đen, đầu tóc mất trật tự, khóe miệng tràn ra máu tươi.
Sưu.
Lúc kình phong tiêu tán trong không gian, thân ảnh Lục Thiếu Du lúc này mới xuất hiện, dưới tầng áo giáp bằng lân phiến tỏa ra quang mang màu vàng, toàn thân không có một chút tổn hại nào.
Rốt cuộc là vũ kỹ phòng ngự gì?Trên khán đài, Đại hộ pháp nhìn về phía Lục Thiếu Du, vẻ mặt có chút nghi hoặc, vũ kỹ phòng ngự của Lục Thiếu Du hắn vẫn không thể nhìn thấy, lực phòng ngự cũng khiến cho ngay cả hắn cũng phải sợ hãi than.
Phách Đao Long Tam thua rồi.
Dưới tình huống dùng toàn lực, Phách Đao Long Tam chỉ cần một chiêu đã thua, Lục Thiếu Du này quả thực quá kinh khủng.
Trong các đệ tử vây xem lúc này truyền đến tiếng than sợ hãi.
Lục Thiếu Du, ta thua.
Nhìn Lục Thiếu Du, Phách Đao Long Tam giơ tay lau vết máu nơi khóe miệng nói.
Ánh mắt nhìn Lục Thiếu Du lúc này vô cùng kinh ngạc.
Hắn không hiểu vì sao, một kích toàn lực của hắn vốn sẽ đánh bại Lục Thiếu Du, thế nhưng thật không ngờ một chiêu của đối phương hắn cũng không tiếp được.
Ngươi rất mạnh, nếu không phải vũ kỹ phòng ngự của ta có chút hơn người, ta muốn thắng ngươi cũng không dễ dàng như vậy.
Lục Thiếu Du nói, có thể thắng được Long Tam này đều là do công lao của Thanh Linh Khải Giáp, nếu không phải có lực phòng ngự cường hãn của nó hắn cũng không dám xuất thủ như vậy.
Thắng là thắng, ngươi cũng không cần giữ mặt mũi cho ta.
Sau này Phách Đao Long Tam ta tùy ý để ngươi sai khiến, ta nói chuyện cực kỳ giữ lời.
Phách Đao Long Tam cắn răng nói.
Nói quá lời rồi, sai khiến thì không dám.
Ngươi thua, dưới chân núi có một tiểu điếm trong đó có chút rượu nhạt uống cũng không tệ lắm, hôm nay ngươi mười ta uống rượu là được.
Lục Thiếu Du lạnh nhạt nói, đặt cược hoàn toàn là vui đùa mà thôi.
Nếu như hắn thực sự sai bảo Phách Đao Long Tam này sẽ không biết đắc tội với bao nhiêu người, người thứ nhất chính là sư phụ của Phách Đao Long Tam.
Được, chiều hôm nay không say không về.
Long Tam ta ban đầu nhìn ngươi kiêu ngạo có chút không vừa mắt, hiện tại ngươi cũng khiến ta cảm thấy thuận mắt.
So với tên Lăng Phong thối kia còn thuận mắt hơn.
Phách Đao Long Tam nhìn Lục Thiếu Du nói: Long Tam ta quyết định rồi.
Ngươi là bằng hữu của ta, sau này nếu có việc gì cần giúp, không nói những lời vô ích như lên núi đao xuống biển lửa, thế nhưng ta có thể cùng liều mạng với ngươi.
Long Tam, ta có trêu chọc đến ngươi sao? Sao lại đổ lên đầu ta? Chưa thấy ai thua còn hài lòng như ngươi.
Phi Ưng Lăng Phong lớn tiếng nói.
Hắc hắc.
Lục Thiếu Du vuốt mũi cười hắc hắc.
Loại hán tử như Phách Đao Long Tam này quả thực xứng đáng làm bằng hữu của hắn, đáng để kết giao.
Long Tam, ngươi lui xuống đi, uống rượu cũng chừa cho ta một phần, thế nhưng phải chờ ta động thủ xong đã.
Thanh âm vừa dứt, một thân ảnh màu trắng rơi xuống bên người Phách Đao Long Tam.
Khi đáp xuống đất không khiến cho hạt bụi nào bay lên, thế nhưng uy áp trong nháy mắt bắt đầu khuếch tán ra toàn bộ võ đài, khiến cho không gian dường như muốn đọng lại.
Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt rốt cuộc cũng sắp xuất thủ.
Đám người vây xem chung quanh lúc này lặng ngắt như tờ.
Tốt, vậy giao cho ngươi, ta nghĩ cũng chỉ có ngươi mới có thể đối phó với hắn.
Phách Đao Long Tam nói với Khuất Đao Tuyệt một tiếng rồi lập tức thả người đáp xuống bên cạnh Phi Ưng Lăng Phong.
Vốn ta tưởng rằng phải chờ vài năm sau, ngươi mới có đủ tư cách giao thủ cùng ta.
Thế nhưng hiện tại quả thực ngươi khiến cho ta cảm thấy ngoài ý muốn.
Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt nhìn Lục Thiếu Du nói.
Ta cũng đã sớm muốn đánh cùng ngươi một trận.
Hiện giờ rốt cuộc cũng có cơ hội.
Lục Thiếu Du nhìn Khuất Đao Tuyệt trước mặt, chiến ý bạo tăng.
Trước mặt đối thủ trước đây trong mắt Lục Thiếu Du đều là sát ý, sát khí, hàn ý.
Mà hiện giờ là chiến ý, chiến ý nóng bỏng bắn ra.
Trong khoảnh khắc chiến ý của hai người đều bạo tăng.
Trong lòng Lục Thiếu Du lúc này cũng vô cùng chờ mong, bằng vào thực lực Vũ Phách cửu trọng của hắn, có thể dưới tình huống bình thường chống lại được Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt có thực lực Vũ Tướng tam trọng hay không.
Trận này, Lục Thiếu Du còn có thể thắng sao? Người hắn đối mặt chính là Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt đấy.
Những ánh mắt đều đổ dồn vào giữa sân, cái tên Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt trong đám đệ tử thân truyền không ai không biết, đứng ở vị trí thứ ba không ai có thể lay động.
Trong mật địa lần thứ hai đột phá tới Vũ Tướng tam trọng, không ít người đều không ngừng suy đoán trong lòng, thực lực của Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt có thể đánh bại được Hàn Phong, thậm chí là Triệu Kình Hải.
Dù sao lúc ở Vũ Tướng nhị trọng, thực lực Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt đã không kém bao nhiêu so với Hàn Phong cùng Triệu Kình Hải.
Mà Lục Thiếu Du, sau khi tiến vào Vân Dương Tông vẫn là một nhân vật phong vân, trên Địa Long đỉnh chưa bao giờ bại.
Vừa rồi lại liên tục đánh bại Phi Ưng Lăng Phong, Phách Đao Long Tam, hai đại cường giả, càng khiến cho danh tiếng hắn nổi lên.
Thế nên lúc này cũng không có chuyện gì có thể so với trận đấu hấp dẫn của hai người này.
Hai người trong sân không có bất kỳ một động tác nào, bốn mắt nhìn nhau bắn ra chiến ý cuồn cuộn, một cỗ khí thế hùng hồn từ trong cơ thể chậm rãi tràn ra khiến cho một ít đệ tử có tu vi thấp có cảm giác hô hấp khó khăn.
Đại hộ pháp, người nghĩ Lục Thiếu Du và Khuất Đao Tuyệt, ai sẽ chiến thắng?Trong khí tức vô cùng áp lực này, một hộ pháp không nhịn được mà hỏi.
́t đấu cường hãn.
(1) Hai người này đều là người trong vạn người chọn một, cả hai đều là cường giả tuyệt đối trong đám đồng lứa, thành tựu vô lượng, hiện tại ngay cả ta cũng khó có thể nhìn ra là ai sẽ giành chiến thắng.
Thế nhưng mặc kệ như thế nào, coi như là Lục Thiếu Du thua, từ tuổi tác và thiên phú mà xem, có thể nói đã thắng Khuất Đao Tuyệt một bậc.
Đại hộ pháp do dự một chút rồi nói.
Thúy Ngọc, ngươi thấy thế nào.
Nghe thấy đại hộ pháp nói vậy, Vân Hồng Lăng hỏi Thúy Ngọc ở bên cạnh.
Lục Thiếu Du nếu như không lưu thủ, thì Khuất Đao Tuyệt này sẽ bại, hơn nữa còn bại rất thảm.
Thúy Ngọc nói, trong đôi mắt xinh đẹp hiện lên tự tin tuyệt đối.
Linh Vũ song tu, vũ giả toàn hệ, loại thực lực này, Khuất Đao Tuyệt cho dù mạnh, thế nhưng cũng không thể chống lại.
Mấy người hộ pháp bên cạnh nghe Thúy Ngọc nói vậy cũng có chút nghi hoặc.
Lúc này hai người dưới đài bốn mắt nhìn nhau, mặt đất phía dưới hai người không biết từ khi nào xuất hiện vô số vết nứt nẻ, bắt đầu lấy một tốc độ thần tốc lan tràn về phía trước.
Khí thế quanh thân hai người vô cùng bá đạo khiến cho không ít đệ tử đứng xem khẽ run lên.
Ngay khi vết rạn nứt phía dưới chân hai người lan tràn tiếp xúc với nhau, trong lúc đó đột nhiên trên mặt đất có hai cỗ lực lượng va chạm với nhau, trong trống rỗng, một tiếng vang vọng đột nhiên hiện lên.
Phanh.
Tiếng bạo liệt như bom quanh quẩn trên Địa Long đỉnh, giữa hai người lúc này đột nhiên đá vụn trên mặt đất trong nháy mắt tung bay.
Lực lượng cuồng bạo tàn sát bừa bãi.
Sưu Sưu.
Ngay trong sát na này, hai đạo thân ảnh không lui về phía sau mà ngược lại đồng thời nhảy lên, chân khí bạo phát, hai đạo thân ảnh dưới kình khí cuồng bạo phóng lên cao giao thủ cùng nhau.
Từng đạo chưởng ấn được đánh ra, tiếng nổ vang lên liên tục, hai người sau khi đối chưởng thân thể từ giữa không trung đáp xuống.
Chân khí cường hãn lan tràn ở trên không trung bắt đầu khởi động rồi khuếch tán, giống như song lớn đang cuộn sóng khiến cho không gian gợn sóng khuếch tán về bốn phía.
Phanh.
Trong tay Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt đột nhiên hiện lên một thanh trường đao, đây là một thanh chiến đao, dài chừng một thước mang theo vẻ óng ánh, giống như hoàng kim chế tạo thành.
Dài một thước, thân đao lưu loát, sống đao dày rộng, lưỡi đao tỏa ra hàn mang.
Chiến Đao dựng đứng trên mặt đất, khiến cho mặt đất lập tức xuất hiện vết nứt lan tràn ra bốn phía.
Đao tốt.
Lục Thiếu Du nhìn vào chiến đao của Khuất Đao Tuyệt, cây đao này so với đại đao của Phách Đao Long Tam còn tốt hơn không ít, xem ra ít nhất cũng phải do cường giả Linh Suất luyện chế.
Lục Thiếu Du, chiến đao của ta xuất ra muốn thu tay lại rất khó, ngươi phải cẩn thận.
Nói xong, đồng thời thân ảnh Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt nhảy lên, trường đao kia vung lên khiến cho không gian trước mặt gợn sóng.
Giờ phút này, khí thế của Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt đã lên tới đỉnh điểm.
Trong nháy mắt đó, đao mang nhanh chóng cắt ngang không gian mang theo chân khí thổ hệ cuồng bạo khuếch tán.
Thân ảnh của Khuất Đao Tuyệt cũng xuất hiện trong tầm mắt của Lục Thiếu Du, trên đao mang mang theo uy thế cực hạn.
Đến đây đi, để ta nhìn xem thực lực vị trí thứ ba trên Long bảng rốt cuộc mạnh như thế nào.
Lục Thiếu Du hét lớn một tiếng, chân khí dưới chân chấp động, thân ảnh nhanh chóng biến mất tại chỗ.
Chiến Đao thức thứ nhất Lạc Địa Đao.
Chiến Đao thức thứ hai, Tuyệt Diệu Ảnh Đao.
Chiến Đao thức thứ ba, Thiên La Địa Võng Đao.
Từng tiếng quát của Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt truyền ra, dưới đao mang lúc này không gian giống như bị xé mở, trên võ đài lúc này chỉ có đao mang lóe lên lưu quang.
Thiên THủ Liệt Cương Ấn.
Phong Quyển Tàn Vân.
Hỏa Viêm Bạo.
Trong lúc này, một tiếng quát nhẹ của Lục Thiếu Du vang lên, thân ảnh màu vàng xuyên qua đao mang, trong khí tức cuồng bạo lúc này vang lên âm thanh bạo liệt không dứt.
Thực lực thật mạnh mẽ.
Mọi người đều há hốc mồm, thực lực như vậy cách bọn họ quá xa, cản bản không cùng một trình tự.
Đệ tử trong sân có thể tham dự loại chiến đấu này tuyệt đối không có nổi mấy người.
Chiến Đao thức thứ tư, Đại Địa Lưu Đao.
Đại Địa Cương Thuẫn.
Phanh Phanh Phanh.
Dưới tiếng bạo liệt vô cùng lớn, kình khí nhanh chóng khuếch tán ra chung quanh tới một phạm vi nhất định rồi mới tiêu tán trong không trung.
Thân ảnh hai người nhanh như thiểm điện giao thủ với nhau, mỗi một cái giơ tay nhấc chân đều mang theo lực lượng cuồng bạo va chạm vào cùng một chỗ.
Chỉ có một số ít bộ phận người ở đây mới có thể nhìn thấy hai đạo thân ảnh đang giao thủ giữa đài, năng lượng kinh khủng tràn ngập chung quanh, toàn bộ võ đài lúc này giống như đang nghiêng ngả, tùy thời bị cuốn lên.
Lực công kích của hai người va chạm với nhau, vô số quang mang bắn ra, từng đạo năng lượng nổ vang trong không trung rồi nhanh chóng tiêu tán.
Phanh Phanh.
Khí tức kinh khủng cuồng bạo phóng lên cao, cuối cùng tạo lên tiếng bạo liệt.
Hai đạo thân ảnh lúc này đều lảo đảo lui lại.
Trên hai đạo thân ảnh lúc này quang mang đã có chút lờ mờ, sắc mặt tái nhợt.
Thân ảnh hai người đứng thẳng, trong không trung, kình khí cuồng bạo lúc này đang chậm rãi tiêu tán.
Sưu Sưu.
Chân khí quanh thân Lục Thiếu Du lúc này bắt đầu cuồng bạo, thủ ấn nhanh chóng tạo thành từng đường vòng cung huyền ảo, toàn thân lập tức được bao phủ bởi một mảnh quang mang chói mắt.
Theo những thủ ấn huyền ảo này đánh ra, trước người Lục Thiếu Du lập tức được bao phủ bởi một vòng quang mang kỳ dị, khí tức trên người lúc này cũng phát ra một loại biến hóa quỷ dị, khí tức kinh khủng từ trên người hắn tràn ra, gần trở nên cuồng bạo.
Nhìn khí tức quanh người Lục Thiếu Du đang biến hóa lúc này, sắc mặt Khuất Đao Tuyệt có chút biến hóa.
Trước người Lục Thiếu Du, trong nháy mắt được thất sắc quang mang thay thế, năng lượng kinh khủng phát ra bắt đầu khiến cho không gian gấp khúc.
Được rồi.
Ta thua.
Lúc này thanh âm nhàn nhạt của Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt đột nhiên từ miệng hắn vang lên.
Nghe thấy thanh âm này toàn bộ Địa Long đỉnh lúc này vô cùng tĩnh lặng, mọi người đều nhìn kỹ về phía Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt.
Sưu.
Thủ ấn trong tay Lục Thiếu Du được thu lại, năng lượng kinh khủng bắt đầu hội tụ kinh từ từ tiến vào trong cơ thể, nhìn Khuất Đao Tuyệt trước mặt, Lục Thiếu Du mở miệng nói: Ngươi còn chưa thua mà, ngươi vẫn luôn áp chế ta.
Đạo công kích này của ngươi, trực giác nói cho ta biết, nếu như kế tiếp phải đón nhận đạo công kích này chí ít ta cũng phải bị thương nặng cho nên ta trực tiếp nhận thua.
Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt bình tĩnh nói.
Lục Thiếu Du mỉm cười không nói gì, thực lực của mình nếu như không thể hiện hết cũng chỉ miễn cưỡng chống lại Khuất Đao Tuyệt, không xuất ra con bài chưa lật căn bản không thể thắng được hắn.
Mà đối với thực lực của mình Lục Thiếu Du cũng có lý giải nhất định, dưới tình huống bình thường có thể chống lại Vũ Tướng tam trọng.
́t đấu cường hãn.
(2)Nghe Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt nói vậy, những đệ tử phía dưới không khỏi hít sâu một hơi.
Lúc trước mọi người đều nhìn thấy Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt vẫn còn chiếm chút thượng phong, thế nhưng thật không ngờ Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt lại trực tiếp nhận thua, tính khí của Khuất Đao Tuyệt này tuyệt đối không phải là một người dễ dàng nhận thua tới như vậy.
Vũ kỹ vừa rồi tiểu tặc thi triển quá kinh khủng.
Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt nhận thua là cử chỉ sáng suốt, không nghĩ tới thực lực của tiểu tặc đã tới một bước này rồi.
Vân Hồng Lăng nói, nhìn vào vũ kỹ vừa rồi Lục Thiếu Du thi triển ra, nàng lại nhớ tới lần trước ở sơn mạch Vụ Đô Lục Thiếu Du từng dùng vũ kỹ quỷ dị này khiến nàng bị thương không nhẹ.
Không nghĩ tới Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt lại chịu thua, Lục Thiếu Du này quả thực chưa từng chiến bại trận nào.
Mấy người hộ pháp sau khi nhìn nhau đều vô cùng kinh ngạc, nếu như chính thức khiêu chiến thì bài danh trên Long bảng lúc này đã biến hóa ba lần rồi.
Chúng ta đi uống rượu.
Nhìn Lục Thiếu Du, Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt nói.
Ha Ha! Tốt! Long Tam, Lăng Phong, chúng ta đi.
Lục Thiếu Du cười lớn một tiếng, tâm niệm khẽ động, tâm thần lúc này đã thông tri cho THiên Sí Tuyết Sư trên bầu trời.
Ha ha, ngay cả Khuất Đao Tuyệt cũng thua, hôm nay ta thua cũng không oan, uống rượu.
Phi Ưng Lăng Phong cười lớn, lập tức nhảy lên lưng yêu thú phi hành tọa kỵ tứ giai của hắn trên bầu trời.
Sưu Sưu.
Bốn đầu yêu thú phi hành xoay quanh bầu trời, mà Thiên Sí Tuyết Sư tuyệt đối là đầu yêu thú gây chú ý nhất, bốn đạo thân ảnh đều thả người lên tọa kỵ của mình.
Lão đại, chờ đệ một chút, đệ cũng muốn đi.
Tiểu Long vừa nói xong, thân ảnh hóa thành lưu quang từ trên vai Thúy Ngọc bắn lên không trung.
Rống.
Nhìn thấy chủ nhân thắng lợi, Thiên Sí Tuyết Sư cực kỳ hưng phấn khẽ rống lên một tiếng.
Hai cánh khẽ vỗ một cái, trong nháy mắt rời đi, tọa kỵ của ba người còn lại cũng nhanh chóng đuổi theo.
Tiểu tặc uống rượu cũng không gọi ta, đáng trách, ta cũng muốn đi.
Vân Hồng Lăng nhìn lên bầu trời khẽ gắt một tiếng, cũng lập tức gọi ra Thiểm Điện Phi Báo của mình.
Thúy Ngọc tỷ, chúng ta cùng đi.
Tay lôi kéo Thúy Ngọc, hai đạo thân ảnh tuyệt mỹ nhanh chóng rơi vào trên lưng Thiêm Điện Phi Báo, rồi lập tức biến mất trên Địa Long Đỉnh.
Nhìn sáu người rời đi, các đệ tử lúc này vẫn còn tán thán.
Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt sao lại thua được, hắn vẫn đang chiếm thế thượng phong mà, lẽ nào hắn cố ý thua Lục Thiếu Du? Hừ.
Bằng vào chút thực lực này của ngươi cũng có thể nhìn ra được sao? Lúc cuối cùng Lục Thiếu Du thi triển tuyệt chiêu vô cùng kinh khủng, Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt biết mình sẽ thua cho nên mới chịu thua.
Thực lực của Lục Thiếu Du hiện tại đã là vị trí thứ ba trên Long bảng rồi.
Một chiêu đánh bại Phi Ưng Lăng Phong cùng Phách Đao Long Tam, lại khiến cho Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt chịu thua, loại thực lực này quá mức mạnh mẽ.
Trong tiếng nghị luận không ngừng, các đệ tử nhìn vào võ đài hỗn động kia trong lòng vô cùng khiếp sợ.
Cái tên Lục Thiếu Du lúc này đã chôn sâu vào trong lòng bọn họ, vốn còn có một bộ phận cực nhỏ người đến xem Lục Thiếu Du bị thua, lúc này cũng chỉ có thể sợ hãi than mà thôi.
Kết quả của ba trận đấu này trong nháy mắt truyền khắp Vân Dương Tông, không ít chúng trưởng lão và hộ pháp cũng nhận được tin tức, trong lòng vô cùng kinh ngạc.
Dưới chân núi Vân Dương Tông, trong khu vực đệ tử mới, bên ngoài một gian tửu điếm lúc này có hơn một ngàn người vây quanh, còn có không ít đệ tử nhảy lên cố nhìn vào trong tửu điếm.
Bởi vì lúc này trong tửu điếm có mấy nhân vật trẻ tuổi phong vân nhất của Vân Dương Tông đang ở đó, còn có hai nữ tử tuyệt sắc nữa.
Đó là Chiến Đao Khuất Đao Tuyệt, còn có Phách Đao Long Tam, Phi Ưng Lăng Phong.
Đó là Lục THiếu Du, khi trước là tân sinh đệ tử mạnh nhất.
Hai nữ tử tuyệt sắc kia là ai? Đẹp quá.
Ngươi nhìn là được thế nhưng ngàn vạn lần đừng suy nghĩ lung tung.
Bên trái là tiểu thư Vân Hồng Lăng, bên phải là Thúy Ngọc, nghe nói là cường giả tiến vào mật địa lần này.
Trong tiếng nghị luận của mọi người, trong tiểu điếm cũng náo nhiệt không ngớt, thi thoảng còn có vài tiếng cười to truyền ra.
Trong một đình viện của Vân Dương Tông, thân ảnh Đại hộ pháp và Vân Khiếu Thiên ở trong đó.
Nói như vậy thực lực của Lục Thiếu Du đã đủ để xếp ở top ba Long bảng sao?Vân Khiếu Thiên nhìn ra ngoài cửa sổ, trong mắt hiện lên sự tán thưởng cùng kinh hãi.
Tốc độ không dưới Lăng Phong, một chiêu đánh bại Long Tam, đánh bại Khuất Đao Tuyệt, thực lực Lục Thiếu Du tăng trưởng quá nhanh.
Đại hộ pháp nói: Mà ta còn mơ hồ cảm giác được, dường như Lục Thiếu Du còn ẩn tàng thực lực.
Ngươi mới nhận ra sao? Tiểu tử Lục Thiếu Du kia tuổi còn trẻ mà lại vô cùng cẩn thận, người như thế ngươi cho rằng hắn sẽ bộc lộ ra toàn bộ thực lực sao?Vân Khiếu Thiên liếc mắt nhìn Đại hộ pháp nói: Hiện giờ ta mới hiểu được, vì sao Lục Thiếu Du lại chọn sư huynh ta làm sư phụ trong khi đó những trưởng lão khác lại hơn sư huynh ta rất nhiều.
Tông chủ, tại sao vậy?Đại hộ pháp hiếu kỳ hỏi.
Trong chúng trưởng lão, ai là người khó dây nhất?Vân Khiếu Thiên mỉm cười nói.
Vũ trưởng lão.
Đại hộ pháp không chút do dự nói: Vũ trưởng lão trong những trưởng lão là người khó dây nhất, nếu như động vào hắn, ngay cả tông chủ ngươi cũng phải cấp vài phần mặt mũi.
Không phải là cấp vài phần mặt mũi, nếu như không phải sư huynh ta thiên phú không tốt lắm, hơn nữa cũng không có hoài bão lớn lao gì, nói cách khác, vị trí tông chủ này của ta chính là của sư huynh ta rồi.
Vân Khiếu Thiên cười khổ nói: Hơn nữa vị sư huynh này của ta cực độ bao che khuyết điểm, nếu như chọc phải đệ tử của huynh ấy, chỉ cần không quá nghiêm trọng, ta đoán những trưởng lão khác cũng không nói thêm cái gì.
Đại hộ pháp ngạc nhiên rồi lập tức phục rồi tinh thần lại nói: Ý tứ của tông chủ chính là Lục Thiếu Du cố ý đầu nhập vào làm môn hạ của Vũ trưởng lão là lo lắng hắn ở Vân Dương Tông nháo sự, đến lúc đó không có chỗ dựa vững chắc sao? Không sai, ngay từ đầu ta còn tưởng rằng Lục Thiếu Du có điểm hồ đồ, hoặc là bởi vì nguyên nhân Lục Trung mới đầu nhập vào làm môn hạ của sư huynh ta, thế nhưng hiện tại xem ra hoàn toàn là có mưu đồ từ trước, tâm cơ của tiểu tử này không đơn giản chút nào.
Vân Khiếu Thiên nói.
Tông chủ nói như vậy ta cũng có cảm giác đúng như vậy.
Tiểu tử Lục Thiếu Du này tuổi còn trẻ mà lại giống như lão giả, ẩn giấu rất tốt.
Đại hộ pháp cảm thán nói.
Hắn còn chưa tới mười chín tuổi, lại có thực lực như vậy không đơn giản một chút nào.
Vân Khiếu Thiên than thở nói: Hiện tại ta lại cảm thấy hứng thú với vị cường giả đứng sau hắn, không biết là vị cường giả nào có thể giáo dục ra một đệ tử như vậy.
Những đệ tử thân truyền của Vân Dương Tông ta chỉ sợ không có ai được như Lục Thiếu Du.
Nếu như cường giả kia có thể gia nhập Vân Dương Tông ta, chỉ sợ sẽ như hổ thêm cánh nha.
̀m ngươi.
Tông chủ, đại hội Tam tông Tứ môn có phải là để Lục Thiếu Du tham gia hay không?Đại hộ pháp nói.
Đại hội Tam tông Tứ môn sao? Tiểu tử kia không ngờ lại không muốn đi.
Vân Khiếu Thiên nói.
Không muốn đi sao?Đại hộ pháp vô cùng ngạc nhiên.
Hồng Lăng đến nói cho ta biết, tiểu tử Lục Thiếu Du kia dường như không có ý tứ muốn tham gia đại hội Tam tông Tứ môn.
Vân Khiếu Thiên nhíu mày nói.
Bằng vào thực lực của Lục Thiếu Du, nếu như tham gia thì Vân Dương Tông ta lại thêm phần nắm chắc, thực lực của hắn đã nằm trong top ba Long bảng rồi.
Đại hộ pháp nói.
Lấy thực lực của hắn nhất định có ẩn giấu, nói không chừng lúc này mặt mũi của Vân Dương Tông ta toàn bộ phải nhờ vào tiểu tử này.
Vân Khiếu Thiên than thở.
Thế nhưng Lục Thiếu Du không phải có ý không muốn tham gia đại hội Tam tông Tứ môn sao? Nếu như hắn tham gia, chỉ sợ cũng không cố gắng hết sức.
Đại hộ pháp nói.
Tuy rằng ta không biết tiểu tử kia suy nghĩ gì trong đầu, thế nhưng ta có cảm giác, tiểu tử kia không tham gia đại hội Tam tông Tứ môn nhất định là có nguyên nhân khác.
Xem ra, ta nên tìm hắn nói chuyện một hồi.
Vân Khiếu Thiên mỉm cười nói.
Sắc mặt Đại hộ pháp biến đổi, nhìn tiếu ý kia của tông chủ, Đại hộ pháp nhìn lại thấy có chút gian trá, thầm nghĩ trong lòng, Lục Thiếu Du này chỉ sợ sắp gặp phiền phức lớn rồi.
Tông chủ chủ yếu hay dùng mánh khóe, không đứng đắn như vẻ bề ngoài nha.
Gần đây hướng đi của Phi Linh môn kia thế nào?Vân Khiếu Thiên hỏi.
Phi Linh môn không biết chuyện gì xảy ra, thời gian một năm đã lớn mạnh hơn mấy lần.
Căn cứ vào tin tức mà thám tử tông môn ta phí không ít lực mới điều tra ra được thì gần đây có không ít cường giả âm thầm gia nhập Phi Linh môn.
Tất cả chuyện này dường như Quỷ Vũ Tông cũng cảm thấy khó chịu.
Đồng thời toàn bộ biên giới sát sơn mạch Vụ Đô, chỉ cần là có lợi nhuận đều bị Phi Linh môn thâu tóm, dược liệu trong Vụ Đô sơn mạch hiện tại chín thành đều nắm giữ trong tay Phi Linh môn, điều kỳ quái nhất chính là những thế lực khác lại không dám hỏi đến chuyện này.
Đại hộ pháp nói.
Vân Khiếu Thiên không nói gì, hắn khẽ cau mày, lại thở ra một hơi nói: Như vậy xem ra trong Phi Linh môn có cường giả tọa trấn.
Chỉ không biết thực lực người này tới tình trạng gì rồi.
Vốn tưởng rằng Phi Linh môn chỉ nháo sự nhỏ mà thôi, thế nhưng hiện tại xem ra dường như không chỉ có thế a.
Ta cũng nghĩ vậy, Phi Linh môn này không đơn giản, sáu thám tử của Vân Dương Tông chúng ta đi vào chỉ một người còn sống đi ra.
Đại hộ pháp nói: Nếu như không phải là chúng ta điều tra Lục Thiếu Du thì cũng vô pháp nhìn thấy Phi Linh môn này đang âm thầm quật khởi.
Sau này trong địa bàn Phi Linh môn không cần phái người tiến vào nữa.
Vân Khiếu Thiên nói, trong mắt bắn ra một chút gian xảo nói: Tam tông Tứ môn vẫn muốn tiến vào trong Cổ Vực, cũng không có một chút cơ hội nào, lúc này nếu như có thể nắm giữ cơ hội này, có lẽ chúng ta sẽ có một cơ hội.
Ý tông chủ là?Sắc mặt Đại hộ pháp biến đổi, lập tức nói: Thế nhưng Phi Linh môn này quá yếu, dù thế nào hiện tại cũng chỉ là thế lực tam lưu mà thôi.
Thế lực tam lưu sao?Vân Khiếu Thiên nhíu mày: Nếu như là thế lực tam lưu, một Phi Linh môn nho nhỏ lại dám lũng đoạn dược liệu trong Vụ Đô sơn mạch, chỉ sợ là muốn chết.
Thế nhưng hiện tại một chút chuyện cũng không có, ngươi không nhìn ra vấn đề sao? Xem ra, ta lại thấy tiểu tử Lục Thiếu Du kia vô cùng đáng giá.
Sáng hôm sau, Lục Thiếu Du tỉnh lại, đầu óc có chút hỗn loạn, ngày hôm qua hắn và đám người Khuất Đao Tuyệt, Lăng Phong, Long Tam uống không ít rượu, uống rượu cũng không dùng chân khí bức ra ngoài cơ thể, uốn như vậy cũng không có cảm giác uống rượu cho nên giờ đầu óc có chút quay cuồng.
Phù.
Thở ra mùi rượu trong bụng Lục Thiếu Du mỉm cười lập tức rời khỏi phòng.
Ngươi đã thức chưa? Tối hôm qua ngươi ngủ ồn ào quá.
Trong sảnh, một thân ảnh tuyệt mỹ xuất hiện trước mặt, chính là Bạch Linh hóa thành hình người.
Hôm qua uống không ít rượu, ngươi ở chỗ này quen chưa?Lục Thiếu Du nói, cũng không dám nhìn Bạch Linh nhiều, ánh mắt chỉ cần nhìn vào nàng không tự chủ được mà bị mê hoặc.
Cũng tốt, chí ít so với nơi đó tốt hơn nhiều, chỉ là ta muốn đi mọi nơi một chút, thăm quan chung quanh.
Bạch Linh nói.
Không cần bao lâu nữa ta có thể dẫn ngươi đi dạo chung quanh.
Có người tới tìm ngươi.
Thân ảnh Bạch Linh trong nháy mắt biến mất.
Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn ra phía ngoài thì thấy một thân ảnh xinh đẹp đã xuất hiện.
Tiểu tặc, ngươi sao rồi?Nói xong, một thân ảnh xinh đẹp đã xuất hiện trong sảnh, ngoại trừ Vân Hồng Lăng ra không có ai khác gọi hắn là tiểu tặc.
Ta còn tưởng rằng ngươi không ở đây.
Nhìn thấy Lục Thiếu Du đứng trong sảnh, Vân Hồng Lăng lập tức đi tới bên người Lục Thiếu Du, không có một chút e lệ nào tựa vào lòng Lục Thiếu Du, đầu áp vào bờ vai Lục Thiếu Du rồi nói: Đều tại ngươi khiến ta hôm qua uống nhiều rượu như vậy, khiến cho tới bây giờ đầu ta vẫn còn choáng váng.
Sau lại trách ta? Hôm qua tự nàng muốn theo tới, cũng chính là nàng muốn uống mà.
Lục Thiếu Du bất đắc dĩ nhìn Vân Hồng Lăng nói: Ta còn bảo nàng không được uống nhiều, thế nhưng chính nàng lại cướp lấy rượu mà uống.
Ngươi ta không biết uống rượu sẽ là đầu choáng váng mà.
Nhìn Lục Thiếu Du, Vân Hồng Lăng vô cùng ủy khuất, lúc này dường như nhớ tới cái gì đó lập tức nói: Được rồi, ta tới tìm ngươi là có chuyện quan trọng.
Chuyện gì?Lục Thiếu Du hỏi, đối với nha đầu này dường như không có chuyện gì được coi là đại sự nha.
Cha ta bảo ta tới tim người, nói rằng người muốn gặp ngươi.
Khuôn mặt Vân Hồng Lăng ửng đỏ nói: Ta hoài nghi cha ta muốn tìm ngươi nói chuyện của chúng ta.
Không thể nào.
Lục Thiếu Du nhướng mày, nếu là như vậy thì đây là lần đầu tiên coi như là nhạc phụ gặp mặt con rể nha.
Ta cũng đoán vậy, bằng không cha ta làm sao lại bảo chúng ta cùng nhau đi gặp người chứ.
Vân Hồng Lăng nói.
Thật không?Lục Thiếu Du khẽ cau mày, trong lòng không ngừng suy đoán.
Mùa đông tới, Vân Dương sơn mạch thỉnh thoảng có tuyết rơi.
Trong đình viện, Lục Thiếu Du cũng với Vân Hồng Lăng cưỡi Thiên Sí Tuyết Sư đi tới nơi này, đình viện không lớn thế nhưng lại cực kỳ tinh xảo, bốn phía lúc này đã vào đông, thế nhưng vẫn có không ít cây cối xanh tươi.
Lục Thiếu Du từ trong miệng Vân Hồng Lăng mà biết được, đây chính là địa phương mà Vân Khiếu Thiên thường ở lại.
Tham kiến tiểu thư.
Ngoài đình viện có không ít đệ tử Vân Dương Tông hành lễ, từ khí tức có thể thấy hầu như đều đạt tới Vũ Phách, đi vào trong đình viện, đồ trang trí bên trong vô cùng giản dị, cũng toát ra khí phách khác lạ.
Cha, con tới rồi.
Trong sảnh, thân ảnh Vân Khiếu Thiên đang ngồi đó, Vân Hồng Lăng lập tức đi tới bên người Vân Khiếu Thiên rồi ngồi xuống.
̣n bị vạch trần.
(1) Tham kiến tông chủ.
Lục Thiếu Du hành lễ, trong lòng lúc này đã cảm giác được một cỗ áp lực vô hình đang hướng về phía hắn vọt tới.
Thực lực của Vân Khiếu Thiên quá mạnh mẽ, không biết lúc nào hắn mới có thể đạt được tới trình độ này.
Lục Thiếu Du, ngồi đi, hôm nay ta muốn gặp ngươi nói chuyện một chút, không cần câu thúc.
Vân Khiếu Thiên nói.
Tạ ơn tông chủ.
Lục Thiếu Du cũng không khách khí, nhanh chóng ngồi xuống một bên.
Cha, người bảo chúng con đến đây là có chuyện gì?Trên khuôn mặt Vân Hồng Lăng lúc này mang theo vẻ đỏ ửng, nhẹ nhàng hỏi, trong ngữ khí lúc này có một chút dáng dấp thiếu nữ hoài xuân.
Nhìn dáng dấp của nữ nhi mình, Vân Khiếu Thiên ngẩn ra, nữ nhi của mình suy nghĩ gì, hắn đương nhiên hiểu, liếc mắt nhìn Lục Thiếu Du, lại nhìn nữ nhi bên cạnh, trong mắt có chút dị dạng.
Cũng không có chuyện gì.
Vân Khiếu Thiên nói, rồi quay sang phía Lục Thiếu Du: Thiếu Du, hôm nay chúng ta trò chuyện chút việc nhà, phụ thân ngươi Lục Trung, tính trong tuổi cũng xấp xỉ chúng ta, chỉ là trong môn phái bối phận của ta cao hơn chút, nhưng năm đó trong Vân Dương Tông chúng ta cũng có chút giao tình, không biết hắn hiện giờ thế nào rồi? Chuyện này đệ tử cũng không rõ lắm, có lẽ rất khỏe.
Lục Thiếu Du nói, quả thực hắn không nghĩ tới Lục Trung và Vân Khiếu Thiên lại có chút giao tình, xem ra Lục Trung khi trước ở trong Vân Dương Tông cũng không tồi chút nào.
Cha, người còn biết cả cha của tiểu.
Cha củad Thiếu Du sao?Vân Hồng Lăng nhất thời hứng thú hỏi.
Không sai, phụ thân Lục Trung của Lục THiếu Du khi trước cũng là một trong những đệ tử thiên tài của Vân Dương Tông ta, chỉ tiếc sau này có chuyện nên rời khỏi Vân Dương Tông.
Vân Khiếu THiên đáp: Sau này khi trở về Lục gia, nhờ ngươi hỏi thăm hắn một chút hộ ta.
Tạ ơn tông chủ quan tâm, nếu như đệ tử có thể gặp ông ta thì nhất định sẽ chuyển lời.
Lục Thiếu Du nói.
Vân Khiếu Thiên liếc mắt nhìn Lục Thiếu Du, rồi sau đó quay sang nhìn nữ nhi mình nói: Kỳ thực, hôm nay ta gọi hai đứa đến đây là có một số việc muốn nói với hai đứa.
Tông chủ có chuyện gì muốn nói đệ tử xin rửa tai lắng nghe.
Lục Thiếu Du nói, hắn đã sớm nhìn ra Vân Khiếu Thiên gọi hắn đến đây nhất định là có chuyện khác, vừa rồi chỉ là nói quanh co một chút mà thôi.
Vậy ta cũng nói thẳng, theo đạo lý mà nói, chuyện của vãn bối, những lão già như chúng ta không nên xen vào.
Thế nhưng ta cũng chỉ có đứa con là Hồng Lăng, mẫu thân của Hồng Lăng bạc mệnh đi sớm.
Vì vậy có một số việc ta phải quản, ngươi có hiểu ý ta không?Vân Khiếu Thiên nhìn Lục Thiếu Du nói.
Cha.
Lúc này Vân Hồng Lăng e thẹn cúi đầu, con mắt len lén nhìn về phía Lục Thiếu Du.
Đệ tử không rõ.
Lục Thiếu Du đáp, sắc mặt bình tĩnh, trong lòng lại nghĩ, Vân Khiếu Thiên không ngờ lại không nói rõ ra ý tứ, vậy thì hắn giả ngu một chút vậy.
Tiểu tặc.
Vân Hồng Lăng khẽ kêu lên một tiếng, trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du, ý tứ này đến ta còn hiểu, tiểu tặc đáng trách này không ngờ lại không hiểu.
Cái này.
Vân Khiếu Thiên không nghĩ tới Lục THiếu Du vẫn còn đang giả ngu, hắn nhướng mày nói: Hồng Lăng là nữ nhi duy nhất của ta, cũng là tiểu thư của Vân Dương Tông, cho nên vị hôn phu sau này của nó, cho dù không phải anh hùng hào kiệt cũng phải là nhân trung chi long.
Đây là chuyện đương nhiên, tiểu thư đương nhiên không phải là kẻ tầm thường có thể xứng đôi.
Lục Thiếu Du lại tiếp tục bình tĩnh, trong lòng trầm xuống, chuyện của hắn và Vân Hồng Lăng có không ít người trong Vân Dương Tông đều biết một chút.
Vân Khiếu Thiên này lại cố ý không biết, lẽ nào Vân Khiếu Thiên không thích hắn.
Lục gia không xứng với Vân Dương Tông sao? Trong lời này tuyệt đối có ý khác, chỉ là ý tứ của Vân Khiếu Thiên đến bây giờ hắn vẫn chưa được biết mà thôi.
Cha, hôm qua Thiếu Du mới đánh bại Khuất Đao Tuyệt đó.
Vân Hồng Lăng trừng mắt nhìn Lục Thiếu Du rồi nói với Vân Khiếu Thiên.
Hồng Lăng, con im lặng cho ta.
Vân Khiếu Thiên nhìn nữ nhi một cái rồi lập tức nói với Lục Thiếu Du: Lần này đại hội Tam tông Tứ môn tới gần, phụ thân ngươi Lục Trung có chút giao tình với ta, ta chỉ muốn hỏi ý kiến của ngươi một chút, lần này ta có ý phái các đệ tử trên Long bảng đi tham dự đại hội tam tông tứ môn, tiện thể lựa chọn cho Hồng Lăng một vị hôn phu, ngươi nghĩ sao?Lục Thiếu Du vô cùng nghi hoặc, Vân Khiếu Thiên này rốt cuộc có ý tứ gì? Tông chủ, chung thân đại sự của Hồng Lăng sư muội, đệ tử không dám bàn luận, tất cả đều nghe theo ý tứ của tông chủ.
Lục Thiếu Du nói.
Lẽ nào ngươi không có ý kiến gì khác sao?Vân Khiếu Thiên lạnh nhạt nói.
Lẽ nào tông chủ sẽ nghe ý kiến của người khác sao?Lục Thiếu Du nói, trong lòng cũng không suy đoán ra ý tứ thực sự của Vân Khiếu Thiên là gì.
Cha, con.
Sắc mặt Vân Hồng Lăng lúc này đại biến, lúc vừa mở miệng ra nói thì đã bị Vân Khiếu Thiên cắt ngang.
Hồng Lăng, con có chuyện gì thì nói sau, ta đang hỏi Lục Thiếu Du.
Nghe Vân Khiếu Thiên nói vậy, những lời chuẩn bị nói ra của Vân Hồng Lăng cũng chỉ có thể nuốt ngược vào.
Lục Thiếu Du, chuyện của ngươi và Hồng Lăng ta cũng nghe nói qua.
Ta cũng nói rõ vậy, nếu như lần đại hội Tam tông Tứ môn này nếu ngươi có thể đạt được thành tích không tồi thì chuyện của ngươi và Hồng Lăng ta sẽ suy nghĩ.
Bằng không, coi như là ta đồng ý, Vân gia ta còn có một ít lão nhân gia, cũng sẽ không đồng ý chuyện này.
Vân Khiếu Thiên nói với Lục Thiếu Du.
Không ngờ ý của hắn lại là để ta đi tham gia đại hội Tam tông Tứ môn.
Lục Thiếu Du phục hồi tinh thần lại, vòng vo một hồi chỉ sợ ý tứ thực sự của Vân Khiếu Thiên chính là để hắn đi tham gia đại hội Tam tông Tứ môn này.
Chuyện tình của đại hội Tam tông Tứ môn, hắn cũng đã nghe nói tới tình huống hiện tại của Vân Dương Tông từ trong miệng sư phụ Vũ Ngọc TIền.
Gian trá, nhất định có gian trá.
Vẻ mặt Lục Thiếu Du không có chút biến đối, thế nhưng trong lòng thầm nghĩ, hắn đã nói qua với Vân Hồng Lăng không tham gia đại hội Tam tông Tứ môn, phỏng chừng Vân Khiếu Thiên cũng đã biết.
Lần này lại bảo hắn tham gia, thế nhưng lại đem nữ nhi ra làm mồi, phương diện này quả thực đủ gian trá.
Ý tứ của tông chủ, đệ tử cũng hiểu, chỉ là thực lực của đệ tử quá thấp, không thể đảm đương trọng trách.
Lục Thiếu Du nói, cố ý uyển chuyển cự tuyệt.
Lục Thiếu Du cũng muốn thử xem, Vân Khiếu Thiên này rốt cuộc có bao nhiêu hi vọng hắn tham dự đại hội Tam tông Tứ môn này.
Về phần muốn bắt Hồng Lăng áp chế hắn, Lục Thiếu Du cũng không sợ, kiếp trước loại chuyện tình như gạo nấu thành cơm, bỏ trốn theo trai cũng khá nhiều, Vân Dương Tông cũng không làm gì được hắn.
Cho nên không phải dựa vào Vân Hồng Lăng mà Vân Khiếu Thiên lại có thể áp chế được hắn.
Trong lòng Lục Thiếu Du khẽ nở nụ cười, nhất định hắn phải để điều này không thực hiện được.
̣n bị vạch trần.
(2) Ý của ngươi là không muốn tham gia?Sắc mặt Vân Khiếu Thiên lúc này khẽ biến đổi.
Không phải là không muốn tham gia, chỉ là không dám đảm đương trọng trách mà thôi.
Thực lực đệ tử còn thấp, cũng nghe sư phụ nói qua tầm quan trọng của lần đại hội này với Vân Dương Tông chúng ta.
Lục Thiếu Du nói, cũng không dám nói quá tuyệt.
Ít nhất, cũng không thể chọc giận vị chuẩn nhạc phụ này.
Sau khi để Thúy Ngọc nhìn thấy một màn giữa hắn và Vân Hồng Lăng, Lục Thiếu Du cũng đã chấp nhận rằng Vân Hồng Lăng là nữ nhân của mình.
Tiểu tặc, ngươi không tham gia sao?Lúc này Vân Hồng Lăng đã không nhịn được nữa, quát lớn với Lục Thiếu Du.
Ngay từ đầu nàng còn tưởng rằng không đồng ý, thế nhưng hiện tại nghe ý tứ của phụ thân dường như đã ngầm đồng ý, không ngờ tiểu tặc này lại ấp úng không nghe.
Ta sợ không thể đảm đương trọng trách.
Lục Thiếu Du nói.
Lục Thiếu Du, nếu như ta phái ngươi tham gia thì sao?Sắc mặt Vân Khiếu Thiên trầm xuống, ánh mắt rơi vào trên người Lục Thiếu Du.
Tông chủ có lệnh, đệ tử đương nhiên sẽ tham gia.
Nếu như đệ tử không gánh nổi trọng trách đến lúc đó tông chủ đừng trách đệ tử là được.
Lục Thiếu Du đáp, ý tứ trong đó rất rõ ràng, ra bao nhiêu lực đó lại là chuyện của hắn.
Nhìn Lục Thiếu Du, trong mắt Vân Khiếu Thiên có chút biến hóa, dưới ánh mắt này, Lục Thiếu Du nhanh chóng cảm giác được có một cỗ lực lượng vô hình đang áp chế trên người hắn.
Ha ha.
Một lát sau, Vân Khiếu Thiên cười ha hả nói: Nói thật đi, sao lại không muốn tham gia đại hội Tam tông Tứ môn, ta cần nghe lời nói thật.
Những lời đệ tử nói vẫn là thật, không dám nói lung tung trước mặt tông chủ.
Lục Thiếu Du nói, vừa rồi dưới áp lực kia toàn thân Lục Thiếu Du cũng cảm thấy vô cùng khó chịu.
Lẽ nào ngươi chưa từng nói dối trước mặt ta?Vân Khiếu Thiên mỉm cười, nhìn Lục Thiếu Du rồi nói.
Dưới dáng tươi cười này toàn thân Lục Thiếu Du đột nhiên cảm thấy mát lạnh, dường như bản thân mình đã bị nhìn thấu vậy.
Đệ tử đương nhiên không dám nói điêu trước mặt tông chủ.
Lục Thiếu Du nói.
Thật không?Vân Khiếu Thiên cười rồi nói: Vậy không biết ta nên gọi ngươi là Lục chưởng môn hay Lục Thiếu Du đây? Phi Linh môn kia tuy rằng chỉ là một môn phái tam lưu, thế nhưng tốt xấu gì cũng là môn sơn môn diệt Cửu Hoa Môn, La Sát Môn, Hắc Kiếm Môn, Lục chưởng môn trên Quỷ Vũ Tông cũng tỏa sáng, thanh danh không nhỏ mà.
Nghe Vân Khiếu Thiên nói vậy, trong nháy mắt Lục Thiếu Du ngẩn ra, trong lòng run lên, không nói thành lời.
Trong đầu hiện giờ chỉ có một ý niệm đó là: Vân Dương Tông có người trong Cổ Vực, thậm chí là có người trong Phi Linh môn, bằng không vì sao lại biết tất cả mọi thứ về hắn, hoặc là nói Vân Dương Tông đã điều tra hắn.
Lục Thiếu Du không nghĩ tới mình vẫn bị người khác tìm hiểu được, thế nhưng bản thân hắn lại nghĩ rằng còn chưa có ai biết, quả thực giống như một vở hài kịch vậy.
Cái gì mà Phi Linh môn? Cha rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?Vân Hồng Lăng lúc này vô cùng ngạc nhiên hỏi.
Không nghĩ tới tông chủ đều đã biết.
Đệ tử còn đang muốn tìm một cơ hội nói cho tông chủ, nếu như trong tông quy của Vân Dương Tông có quy định đệ tử Vân Dương Tông không thể đảm nhiệm chưởng môn phái khác bên ngoài thì đệ tử sẽ lập tức xin rút khỏi.
Sắc mặt Lục Thiếu Du vô cùng bình tĩnh nói.
Chỉ là trong lòng từ trong kinh ngạc bình tĩnh lại.
Hắn là chưởng môn Phi Linh Môn thì làm sao? Chuyện này cũng không liên quan tới Vân Dương Tông.
Hơn nữa Phi Linh môn và Vân Dương Tông lại không có bất kỳ xung đột nào.
Sắc mặt Vân Khiếu Thiên lúc này ngẩn ra, ánh mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du.
Phản ứng của tiểu tử Lục Thiếu Du này quả thực khiến cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn.
Vốn hắn đang đắc ý vì mình bắt được điểm yếu của Lục Thiếu Du, thế nào cũng khiến cho Lục Thiếu Du bối rối một trận.
Ai ngờ Lục Thiếu Du căn bản không có phản ứng gì, ngược lại còn đem tông quy Vân Dương Tông ra mà nói.
Trên tông quy Vân Dương Tông không có quy định về việc đệ tử trong tông không được phép đầu nhập vào sơn môn khác, cũng không có quy định không cho phép đệ tử làm chưởng môn phái khác.
Cho nên việc này quả thực Vân Dương Tông không xen vào.
(Đoạn này kỳ kỳ, môn phái gì mà môn quy lại thả cho đệ tử có thể gia nhập môn phái khác.
)Mà ngay từ đầu Vân Khiếu Thiên cho rằng dùng nữ nhi mình làm mồi là có thể khiến cho Lục Thiếu Du tận tâm tận lực tham gia đại hội Tam tông Tứ môn.
Thế nhưng Lục Thiếu Du cũng không có phản ứng gì, ngược lại khiến cho hắn có cảm giác nhưu cố ý muốn đem nữ nhi gả cho tên tiểu tử Lục Thiếu Du này vậy.
Vân Khiếu THiên biết nếu muốn để cho tên tiểu tử Lục Thiếu Du này tham gia đại hội Tam tông Tứ môn cũng không khó, chỉ cần hắn hạ lệnh Lục Thiếu Du còn không dám làm trái, thế nhưng Lục Thiếu Du cũng đã biểu hiện, tham gia và đem hết toàn lực xuất trận là hai chuyện hoàn toàn khác nhau.
Hiện tại Vân Khiếu Thiên tính toán, nếu như muốn Lục Thiếu Du dùng hết toàn lực tham gia đại hội Tam tông Tứ môn mà không phải chỉ biểu hiện ra chút thực lực bên ngoài đó.
Đại hội Tam tông Tứ môn lần này đối với Vân Dương Tông mà nói, đã tới trình độ vô cùng quan trọng, Vân Dương Tông phải có một đệ tử tiến vào top ba.
Đệ tử trên Long bảng, Triệu Kình Hải, Hàn Phong, Khuất Đao Tuyệt, Đổng Phàn, Triệu Kình Thiên.
Thực lực đám người này Vân Khiếu Thiên đều hiểu rõ, bao gồm cả nữ nhi Vân Hồng Lăng của mình, thực lực tuy rằng đều là nhân tài kiệt xuất trong thế hệ trẻ thế nhưng để tiến vào top ba trong đại hội Tam tông Tứ môn tuyệt đối không phải là chuyện dễ dàng.
Mà Lục Thiếu Du, ngày hôm qua trên Địa Long đỉnh đã biểu hiện ra thực lực càng khiến cho Vân Khiếu Thiên coi trọng hắn.
Mà điều quang trọng nhất chính là Lục Thiếu Du ẩn giấu thực lực của hắn, ngay từ đầu Vân Khiếu Thiên có thể cảm giác được Lục Thiếu Du ẩn tàng thực lực, ẩn tàng cực sâu.
Nếu như có thể khiến cho Lục Thiếu Du toàn tâm toàn ý tham gia đại hội Tam tông Tứ môn, vậy thì trong Vân Dương Tông có lẽ sẽ thực sự xuất hiện một đầu hắc mã.
Nhìn vẻ mặt không biến đổi của Lục Thiếu Du kia, Vân khiếu Thiên cũng chỉ có thể than nhẹ, trước mặt hắn mà có thể làm được một bước này, định lực với khí độ của tên tiểu tử này tuyệt đối không phải là kẻ bình thường có thể làm được.
Lúc này thậm chí Vân Khiếu Thiên còn nghĩ, vốn hắn cảm thấy vô cùng kỳ quái, một người tâm khí cao ngạo như Hồng Lăng nhà hắn tại sao lại coi trọng tiểu tử Lục Thiếu Du này.
Hiện giờ xem ra, nữ nhi hắn nhìn người tuyệt đối chuẩn xác, không hổ là nữ nhi hắn, ánh mắt thật độc.
Như thế không cần.
Ngươi là chưởng môn Phi Linh môn, nhưng vẫn là đệ tử Vân Dương Tông ta, coi như làm vẻ vang cho Vân Dương Tông ta.
Nhìn Lục Thiếu Du, Vân Khiếu Thiên nói.
Vậy là tốt rồi, đệ tử còn lo lắng tông quy lại không cho phép điều này chứ.
Lục Thiếu Du nói.
Hồng Lăng, con về trước đi.
Ta và Lục Thiếu Du nói chuyện một chút.
Vân Khiếu Thiên nói với Vân Hồng Lăng.
Cha, chuyện gì mà ngay cả con cũng không thể nghe vậy?́i chuyện về chỗ tốt.
Vân Hồng Lăng có chút không cam lòng hỏi, cũng không có ý tứ muốn rời đi.
Về trước đi, có một số việc sau này nói với con.
Vân Khiếu Thiên nói.
Vâng.
Vân Hồng Lăng có chút không tình nguyện lên tiếng nói: Cha, người không được khi dễ Thiếu Du nha.
Nói xong, nàng liếc mắt nhìn Lục Thiếu Du rồi mới chậm rãi đi ra khỏi đại sảnh.
Nữ nhân tới tuổi gả chồng rôi a.
Nhìn nữ nhi mình Vân Khiếu Thiên không khỏi thầm than một tiếng.
Được rồi, Lục Thiếu Du, hiện giờ cũng chỉ có hai người chúng ta, cũng không có người thứ ba nghe được cuộc nói chuyện này, hiện giờ ngươi có thể nói thật với ta chứ?Vân Khiếu Thiên nhìn chằm chằm vào Lục Thiếu Du nói.
Tông chủ muốn nói thật cái gì? Đệ tử quả thực có chút không rõ.
Lục Thiếu Du nói.
Lục Thiếu Du, bằng vào sự hiểu biết của ta với ngươi, ngươi không giống như người không dám nói thật.
Nói đi, vì sao không có hứng thú tham dự đại hội Tam tông Tứ môn? Những đệ tử khác đều muốn đi mà không có cơ hội.
Ngươi phải biết rằng đây chính là một việc náo nhiệt nhất trên Linh Vũ đại lục chúng ta.
Người có thể tham gia chỉ cần đạt được thành tích không tồi là có thể một đêm dương danh.
Ta rất ngạc nhiên vì sao ngươi lại không muốn tham gia.
Vân Khiếu Thiên nghiêm túc nói.
Tông chủ muốn nghe lời nói thật sao?Lục Thiếu Du nói.
Nói đi.
Vân Khiếu Thiên nhìn Lục Thiếu Du nói.
Đệ tử có một cái tật đó là chuyện không có lợi đệ tử không có hứng thú cho nên mới lo lắng phụ trọng trách của tông chủ.
Lục Thiếu Du cười hắc hắc nói, ý niệm trong đầu không ngừng chuyển động.
Chuyện Phi Linh môn cũng bị Vân Dương Tông biết, nếu như hắn không nói thật chỉ sợ sẽ thực sự chọc giận Vân Khiếu Thiên.
Ha Ha ha.
Nghe Lục THiếu Du nói vậy Vân Khiếu Thiên tức thì cười to nói: Tham gia đại hội Tam tông Tứ mông chỉ cần đạt được thành tích không tồi là có thể dương danh thiên hạ, đây chẳng lẽ không phải là chỗ tốt sao?Lục Thiếu Du khẽ lắc đầu nói: Đệ tử đối với danh tiếng này không cảm thấy hứng thú, nói cách khác, có đôi khi danh tiếng sẽ hại người.
Nhìn Lục Thiếu Du, vẻ mặt Vân Khiếu Thiên có chút nghi hoặc biến ảo bất định, một lát sau hắn nghiêm túc nói: Lần đại hội Tam tông Tứ môn lần này, tầm quan trọng của nó đối với Vân Dương Tông ta ngươi có biết không? Sư phụ đệ tử đã nói qua với đệ tử cho nên có biết một chút.
Lục Thiếu Du đáp.
Nếu cho ngươi đủ chỗ tốt, ngươi sẽ dùng toàn lực chứ?Vân Khiếu Thiên nhìn Lục Thiếu Du nghi hoặc hỏi.
Hắc hắc, nếu như tông chủ chiếu cố đệ tử như vậy, đệ tử vô cùng cảm kích.
Lục Thiếu Du cười hắc hắc, nếu như có đủ chỗ tốt, không đi mới là kẻ ngu.
Nếu như ngươi đi tham gia đại hội Tam tông Tứ môn, có thể đạt được thành tích không tồi thì ta sẽ cho ngươi một bộ vũ kỹ Huyền cấp trung giai.
Vân Khiếu Thiên nói.
Vũ kỹ Huyền cấp trung giai?Lục Thiếu Du không có chút cảm xúc nào, trong lòng thầm nghĩ, lần này nếu như Vân Dương Tông bị thua thì sẽ mất bao mươi khỏa đan dược thất phẩm, mười tám bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai mà chỉ cho hắn một bộ vũ kỹ Huyền cấp trung giai, quá keo kiệt.
Tuy rằng vũ kỹ Huyền cấp trung giai tuyệt đối được coi là kỳ bảo, thế nhưng so với đám vũ kỹ Huyền cấp cao giai kia chỉ là chín trâu mất một sợi lông nha.
Vũ kỹ Huyền cấp trung giai, đệ tử chỉ sợ lúc đó không đủ thực lực phụ sự tin tưởng của tông chủ.
Lục Thiếu Du nói.
Ý tứ trong lời nói của Lục Thiếu Du ra sao Vân Khiếu Thiên là ai sao lại không hiểu, Lục Thiếu Du này rõ ràng đang cảm thấy chỗ tốt hắn cấp cho tiểu tử này còn ít.
Lá gan ngươi quả thực không nhỏ, dám cùng ta cò kè mặc cả.
Vẻ mặt Vân Khiếu Thiên trầm xuống, trong lòng có chút bực tức.
Theo đạo lý mà nói, hắn đường đường là tông chủ Vân Dương Tông một trong Tam tông Tứ môn, hiện giờ tìm một đệ tử tham gia đại hội Tam tông Tứ môn, đã hạ thấp tư thế rồi, thế nhưng tên đệ tử trước mắt này được một tấc lại muốn tiến thêm một tấc.
Đệ tử không dám, vừa rồi tông chủ quả thực cấp cho đệ tử đủ chỗ tốt, bằng không đệ tử sao dám mở miệng với tông chủ.
Chỉ cần tông chủ hạ lệnh đệ tử sẽ đi tham gia đại hội Tam tông Tứ môn.
Lục THiếu Du nói, trong lòng cũng nhận ra Vân Khiếu Thiên lúc này cũng có chút mất kiên nhẫn.
Tốt, vậy thì ta cho ngươi đủ chỗ tốt, chỉ cần ngươi có thể tiến vào top ba thì ngươi muốn cái gì ta có thể cho ngươi cái đó.
Thế nhưng nếu như ngươi không vào được top ba ta cũng sẽ thu thập ngươi.
Đến lúc đó cho dù có sư phụ ngươi là hậu trường cũng vô dụng.
Vân Khiếu Thiên nhìn Lục Thiếu Du rồi nói.
Tông chủ nói phải giữ lời, đệ tử muốn cái gì tông chủ sẽ cấp thứ đó chứ?Lục THiếu Du do dự một chút rồi cắn răng nói.
Không sai, thế nhưng tiền đề là ngươi phải tiến vào top ba, bằng không, ngươi dám cò kè mặc cả với ta, ta cũng sẽ thu thập ngươi.
Sắc mặt Lục Thiếu Du biến hóa, một lát sau, ánh mắt khẽ đổi rồi nói: Nếu như đệ tử có thể tiến vào top ba, đến lúc đó tông chủ đáp ứng đệ tử ba chuyện là được.
Ba chuyện? Khẩu vị của ngươi quả thực không nhỏ.
Vân Khiếu Thiên nhìn Lục Thiếu Du nói: Ngươi tiến vào top ba, ta đáp ứng ngươi một chuyện, nếu như ngươi có thể tiến vào top hai ta đáp ứng với ngươi hai việc.
Nếu như ngươi đạt được quán quân ta đáp ứng với ngươi ba việc.
Ngươi muốn bao nhiêu chỗ tốt vậy thì phải dựa vào thực lực của mình mà đi lấy.
Quán quân sao?Lục Thiếu Du nhíu mày, tiến vào top ba, hắn phải cắn răng đáp ứng.
Đại hội Tam tông Tứ môn này quy tụ những đệ tử nổi bật trong đám đệ tử thân truyền Tam tông Tứ môn, muốn lấy được quán quân quá khó.
Ta nói đến lúc đó ngươi có bao nhiêu bản lĩnh thì sẽ có bấy nhiêu chỗ tốt.
Vân Khiếu Thiên nhìn Lục Thiếu Du mỉm cười nói.
Trong mắt có chút tiếu ý cùng gian xảo.
Tông chủ chỉ cần giữ lời là được, đệ tử đáp ứng.
Lục Thiếu Du cắn răng nói.
Chẳng lẽ ta lại nuốt lời với ngươi sao?Vân Khiếu Thiên nói.
Tông chủ đương nhiên sẽ không làm như vậy, lần đại hội Tam tông Tứ môn này đệ tử nhất định sẽ dùng hết sức.
Khóe miệng Lục Thiếu Du hiện lên nụ cười.
Được rồi, ngươi lui đi, còn năm mươi ba ngày nữa chính là đại hội Tam tông Tứ môn, không còn xa nữa, một tháng sau chúng ta xuất phát.
Thời gian còn có một tháng, nhanh chóng đi chuẩn bị đi.
Vân Khiếu Thiên nói.
Đệ tử xin cáo lui.
Lục Thiếu Du nói rồi lập tức rời khỏi đình viện.
Trong sảnh, Vân Khiếu Thiên sau khi Lục Thiếu Du rời đi khẽ mỉm cười.
Tông chủ, người thực sự đáp ứng ba điều kiện của Lục Thiếu Du sao? Vạn nhất đến lúc đó tiểu tử này sử dụng công phu sư tử ngoạm thì làm sao bây giờ?Trong đại sảnh một đạo thân ảnh lóe lên chính là vị Đại hộ pháp mặc y phục màu đen.
̣n Hàn Băng Ấn.
(1) Nếu như quả thực hắn có thể tiến vào top ba, để hắn ngoạm một chút cũng tốt hơn so với việc mặt mũi Vân Dương Tông ta bị mất hết trên đại hội Tam tông Tứ môn.
Vân Khiếu Thiên khẽ cươi nói: HIện tại ta muốn nhìn một chút, tiểu tử này rốt cuộc ẩn tàng bao nhiêu thực lực.
Tiểu tử này vô cùng giảo hoạt, cũng chỉ có việc đem cho hắn chỗ tốt mới khiến cho hắn xuất toàn lực cho Vân Dương Tông ta.
Ngoài đình viện, Lục Thiếu Du vừa mới đi ra ngoài thì gặp được Vân Hồng Lăng, xem ra nha đầu Vân Hồng Lăng này vẫn đứng ở bên ngoài chờ.
Tiểu tặc, cha ta nói với ngươi chuyện gì đó? Có khi dễ ngươi không?Vân Hồng Lăng vội vàng hỏi.
Không có, tông chủ nói, chỉ cần ta tham gia đại hội Tam tông Tứ môn là sẽ gả nàng cho ta.
Lục Thiếu Du cười hắc hắc nói.
Vậy ngươi đáp ứng chưa?Vân Hồng Lăng lập tức nhìn Lục THiếu Du hỏi, trên khuôn mặt lúc này hiện lên vẻ đỏ ửng, có chút e thẹn.
Đương nhiên là đáp ứng rồi.
Lục Thiếu Du vuốt mũi, khẽ cười nói.
Coi như ngươi thức thời, hừ.
Vân Hồng Lăng yêu kiều hừ một tiếng, chu miệng, bộ dáng vô cùng vui vẻ.
Lục Thiếu Du trở lại ngọn núi của mình, Vũ Ngọc Tiền bị kích động cũng đã tới ngọn núi.
Sau khi biết được đồ đệ bảo bối của mình liên tiếp đánh bại ba đệ tử top mười trên Long bảng, đánh bại cả Khuất Đao Tuyệt, hắn vô cùng hưng phấn, hiện tại trên Vân Dương Tông, mặt mũi hắn vô cùng lớn.
Lục Thiếu Du cũng báo cho sư phụ mình biết, mình sẽ tham dự đại hội Tam tông Tứ môn, đồng thời cũng nói việc Vân Khiếu Thiên đáp ứng với hắn ba điều kiện, có sư phụ làm chứng, đến lúc đó vạn nhất Vân Khiếu Thiên có muốn nuốt lời cũng không được.
Tuy rằng Lục Thiếu Du cũng hiểu được mình lo lắng quá mức, Vân Khiếu Thiên đã đáp ứng hắn rồi, còn chưa tới mức sẽ đổi ý.
Chỉ là cũng không thể không đề phòng, bởi vì trong những điều kiện kia, có một điều kiện là muốn Vạn Niên Xích Đồng, là một trong trấn sơn chi bảo của Vân Dương Tông, sợ rằng đến lúc đó có lẽ Vân Khiếu Thiên sẽ đổi ý.
Biết đồ đệ của bản thân sẽ tham dự đại hội Tam tông Tứ môn, Vũ Ngọc Tiền tâm tình vô cùng tốt, cuối cùng dưới nước bọt văng tứ tung nửa ngày lại lấy ra ba bộ vũ kỹ Hoàng cấp cao giai và mấy khỏa đan dược tứ phẩm giao cho Lục Thiếu Du.
Có người nói ra nói vào thế nhưng Vũ Ngọc Tiền vẫn mạnh mẽ trực tiếp lấy từ trong kho của Vân Dương Tông ra đưa cho đồ đệ của mình.
Sau khi Vũ Ngọc Tiền vui vẻ rời đi, Lục Thiếu Du đứng trên ngọn núi, lúc này trong đầu có không ít chuyện để suy nghĩ.
Chuyện Phi Linh môn của hắn không nghĩ tới Vân Dương Tông lại biết vô cùng rõ ràng, không biết lão độc vật và Quỷ tiên tử, hai người này có bị Vân Dương Tông điều tra ra hay không.
Chuyện Phi Linh môn, Vân Dương Tông đã biết được, cũng không có ý kiến gì, Lục Thiếu Du cũng mơ hồi cảm giác được, dường như trong chuyện này có chút không bình thường.
Từ chuyện Phi Linh môn mà đoán, Lục Thiếu Du hơn phân nửa đã có thể xác định, Vân Dương Tông đã điều tra về hắn, thế nhưng vì nguyên nhân gì, hiện tại Lục Thiếu Du cũng không biết.
Dưới mái hiên người khác, quả thực không có cảm giác an toàn a.
Nhìn dãy núi liên miên, Lục Thiếu Du khẽ than.
Vẻ mặt trầm xuống, trong lòng Lục Thiếu Du lúc này cũng có quyết định.
Chí ít chuyện thứ nhất là hắn phải lấy được Vạn Niên Xích Đồng, vậy thì đầu tiên phải tiến vào top ba đại hội Tam tông Tứ môn kia, điều này không hề đơn giản một chút nào.
Trong mắt Lục Thiếu Du có tinh mang bắn ra, thời gian còn có một tháng, trong một tháng này thực lực của hắn phải được đề thăng.
Đến lúc đó cũng không phải là không có cơ hội, vì Vạn Niên Xích Đồng hắn cũng chỉ có thể liều mạng mà thôi.
Vào đêm, khi trời cao bị màn đêm bao phủ, trong phòng, lúc này Lục Thiếu Du đang cầm trong tay một ngọc giản, một cỗ khí tức thuộc tính thủy nồng nặc đang lưu động, đây chính là một bộ vũ kỹ thuộc tính thủy Huyền cấp sơ giai mà hắn đã lấy được trong mật địa.
Không có một chút do dự nào, một giọt máu được trích vào bề mặt ngọc giản, tâm thần bắn ra, tức thì có một cỗ quang mang chói mắt tiến vào trong đầu Lục Thiếu Du rồi hóa thành một cỗ tin tức khổng lồ.
Một lát sau, quang mang trên ngọc giản biến mất, ngọc giản cũng trở nên ảm đạm vốn nồng nặc năng lượng thuộc tính thủy lúc này cũng đã biến mất.
Hàn Băng Ấn.
Lục Thiếu Du lẩm bẩm nói, từ tin tức trong đầu hắn, vũ kỹ Huyền cấp sơ giải thuộc tính thủy này có tên là Hàn Băng Ấn, uy lực vô cùng lớn, khi thi triển tới mức tận cùng đóng băng ngàn dặm cũng không phải không thể làm được.
Tu luyện.
Ánh mắt Lục Thiếu Du bắn ra sự kiên nghị.
Dưới đêm tối, trong một đình viện tinh xảo, Thúy Ngọc lúc này đang mỉm cười.
Thúy Ngọc, ngươi thực sự và Lục Thiếu Du.
Độc Cô Băng Lan nhìn Thúy Ngọc nói.
Lúc này, ta muốn vì chính mình mà quyết định.
Thúy Ngọc nói.
Thế nhưng trong tộc, chỉ sợ sẽ không đồng ý, ngươi hẳn biết rõ, trong tộc đối với ngươi vô cùng coi trọng không gì sánh được.
Độc Cô Băng Lan nói.
Ta biết, thế nhưng ta tin Thiếu Du sẽ làm cho người trong tộc đồng ý.
Thúy Ngọc mở miệng cười nói.
Lẽ nào thân phận của ngươi đã nói cho Lục Thiếu Du rồi?Độc Cô Băng Lan hỏi.
Không.
Thúy Ngọc lắc đấu nói: Bây giờ còn chưa phải lúc nói cho hắn, ta không muốn gây ra ảnh hưởng không tốt cho hắn, đợi thời gian thích hợp nói cho hắn cũng không muộn.
Chỉ mong hắn có thể khiến cho đám người trong tộc thỏa mãn.
Ta lo lắng nếu như người trong tộc biết, chỉ sợ sẽ đưa tới không ít phong ba, thậm chí Lục Thiếu Du cũng sẽ gặp nguy hiểm, ngươi cũng biết tác phong của đám người trong tộc là như thế nào rồi đấy.
Độc Cô Băng Lan nói.
Hừ, nếu như trong tộc dám làm ra điều gì bất lợi với Lục Thiếu Du, ta sẽ khiến cho bọn họ hối hận.
Lúc này ta nhất định phải vì chính bản thân mình mà lựa chọn.
Trong đôi mắt xinh đẹp của Thúy Ngọc hiện lên sự kiên định.
Sáng sớm hôm sau, sắc trời vừa sáng, Lục Thiếu Du đã cưỡi Thiên Sí Tuyết Sư đi tới Vũ Linh ảo cảnh, lúc này Lục Thiếu Du trực tiếp tiếp vào nhất trọng của đệ ngũ trọng, mục đích là tu luyện Hàn Băng Ấn.
Thời gian cứ chậm rãi trôi qua, ban ngày Lục Thiếu Du tu luyện trong Vũ Linh ảo cảnh, ban đêm thì tu luyện trên ngọn núi của mình.
Đêm khuya, Vân Dương Tông lại tiếp tục vang lên tiếng ầm ầm.
Sau đó không lâu, trong Vân Dương Tông, tông chủ Vân Khiếu Thiên cũng tuyên bố danh sách năm đệ tử tham dự đại hội Tam tông Tứ môn.
Năm người phân biệt là, Vân Hồng Lăng, Triệu Kình Hải, Hàn Phong, Lục Thiếu Du, Khuất Đao Tuyệt.
Năm người này tham gia đại hội Tam tông Tứ môn cũng không khiến cho ai cảm thấy ngoài ý muốn, cũng đã nằm trong dự liệu của mọi người.
Dù sao đây đều là cường giả trong thế hệ trẻ tuổi của Vân Dương Tông.
Năm người sắp tham gia đại hội Tam tông Tứ môn đều tự bế quan tu luyện, ngay cả Vân Hồng Lăng cũng không đi tìm Lục Thiếu Du nữa.
̣n Hàn Băng Ấn.
(2)Trong đoạn thời gian kế tiếp, Vân Dương Tông vô cùng yên bình, đề tài nói chuyện của mọi người cũng chuyển tới đại hội Tam tông Tứ môn, có thể tham dự đại hội Tam tông Tứ môn, những đệ tử này cũng trở thành đối tượng ước ao của tất cả đệ tử.
Có thể dương danh trên đại hội Tam tông Tứ môn không phải là một chuyện bình thường.
Đại hội Tam tông tứ môn chính là sự kiện mà toàn bộ đại lục nhìn vào.
Nếu có thể đạt được thành tích nhất định trên đại hội Tam tông Tứ môn, vậy thì có thể nói là dương danh thiên hạ, đối với những đệ tử bình thường này mà nói là mê hoặc lớn lao.
Trong đoạn thời gian này Lục Thiếu Du đều tu luyện, mãi đến hai mươi ngày sau, lúc Lục Thiếu Du rời khỏi Vũ Linh ảo cảnh, khóe miệng hắn nở nụ cười.
Tuyết Sư, chúng ta trở về thôi.
Nhảy lên lưng Thiên Sí Tuyết Sư, Lục Thiếu Du nhanh chóng trở về ngọn núi của mình.
Vừa tới ngọn núi của mình, Lục Thiếu Du nhanh chóng gặp được Độc Cô Băng Lan, dường như nàng cũng đã đợi thời gian không ngắn, vẻ mặt có chút bối rối.
Thiếu Du, ta đang tìm ngươi.
Độc Cô Băng Lan nhìn thấy Lục Thiếu Du nhanh chóng nói.
Băng Lan, có việc gì thế?Lục Thiếu Du hỏi.
Có người muốn gặp ngươi, nhanh đi cùng ta, bằng không sẽ không còn cơ hội nữa.
Độc Cô Băng Lan nói.
Ai?Lục Thiếu Du vô cùng nghi hoặc hỏi.
Đi là biết.
Độc Cô Băng Lan dường như có chút sốt ruột.
Lục Thiếu Du vô cùng nghi hoặc, lập tức để Độc Cô Băng Lan ngồi lên trên lưng Thiên Sí TUyết Sư rồi dẫn đường.
Sau một lát, hai người tới chủ phong Vân Dương Tông, Lục Thiếu Du lại càng nghi hoặc.
Ngọn núi này không phải là một địa phương bình thượng, nếu như Vân Khiếu Thiên muốn gặp hắn cũng sẽ không để cho Độc Cô Băng Lan đi thông báo cho hắn nha.
Trên ngọc núi cao nhất, chu vi chung quanh lúc này được bao phủ bởi một lớp tuyết trắng, cái sân rộng trước đại điện cũng bị tuyết trắng bao trùm.
Băng Lan, rốt cuộc là ai muốn gặp ta?Tới sân rộng, Lục Thiếu Du hỏi.
Ngươi đợi thì sẽ biết, ngươi ở đây chờ một lát, ta đi vào trước.
Độc Cô Băng Lan nói xong lập tức tiến vào đại điện.
Lục Thiếu Du nghi hoặc, cũng không biết là ai muốn gặp bản thân hắn.
Thiếu Du.
Chỉ trong chốc lát, trong đại điện có một thân ảnh vội vã chạy tới, dáng người linh lung, đường cong mê hoặc, đó chính là Thúy Ngọc.
Thúy Ngọc, chẳng lẽ nàng muốn gặp ta sao?Lục Thiếu Du có chút nghi hoặc hỏi.
Nhìn nữ tử tuyệt mỹ trước mắt này không nhịn được mà nở nụ cười.
Đúng.
Nhìn Lục Thiếu Du, Thúy Ngọc mở miệng nói: Ta chuẩn bị phải trở về rồi.
Trở về nhà sao?Vẻ mặt Lục Thiếu Du trầm xuống, trong mật địa Thúy Ngọc cũng từng nói tới chuyện trở về nhà, thế nhưng không nghĩ tới lại nhanh tới như vậy.
Nhìn nữ tử tuyệt mỹ trước mặt, Lục Thiếu Du nói: Sau khi nàng trở về, ta có thể tới nhà gặp nàng hay không?Nhìn Lục Thiếu Du, Thúy Ngọc mỉm cười: Muốn gặp ta, chỉ sợ cũng không vào được nhà của ta.
Lần này đi cũng không biết bao giờ mới có thể gặp lại được ngươi.
Lẽ nào nhà nàng là long đầm hổ huyệt hay sao? Muốn gặp nàng lại khó như vậy?Lục Thiếu Du nghi hoặc nói.
Thiếu Du, có một số việc ta cũng nên nói cho ngươi biết, chỉ là ngươi phải đáp ứng ta, không được tức giận.
Thúy Ngọc nhìn Lục Thiếu Du nói.
Nói đi.
Lục Thiếu Du mỉm cười.
Ta không phải là Thúy Ngọc.
Tên của ta là Độc Cô Cảnh Văn.
Ta không phải là nha hoàn của Độc Cô Băng Lan, kỳ thực Băng Lan mới là nha hoàn của ta.
Nhìn Lục Thiếu Du, Thúy Ngọc nói.
Lục Thiếu Du rất khiếp sợ, thế nhưng cũng không cảm thấy ngoài ý muốn nhiều lắm.
Thân phận nha hoàn của Thúy Ngọc, Lục Thiếu Du đã sớm cảm thấy hoài nghi, lúc này chỉ có một chút kinh ngạc mà thôi.
Có lẽ ta phải sớm nghĩ tới chuyện này mới đúng.
Lục Thiếu Du cười nói: Vậy sau này có khi ta phải gọi nàng là Cảnh Văn tiểu thư nha.
Đừng ba hoa nữa, ta lập tức phải rời khỏi đây, không biết lúc nào mới có thể gặp ngươi.
Gia tộc của ta không giống như những gia tộc khác.
Vì vậy không có thực lực tuyệt đối căn bản ngươi sẽ không gặp được ta.
Chuyện này đối với ngươi cũng coi như một chuyện tốt, nhưng mà, ta vẫn sẽ tìm biện pháp đi gặp ngươi.
Độc Cô Cảnh Văn nói.
Sau khi trở về chăm sóc bản thân mình cho tốt.
Lục Thiếu Du nói.
Thiếu Du, hiện tại ta hỏi ngươi, ta chờ ngươi, thế nhưng ngươi có thể chờ ta một đoạn thời gian được không?Nhìn chăm chú vào Lục Thiếu Du, trên khuôn mặt tuyệt mỹ của Độc Cô Cảnh Văn cũng hiện lên vẻ không nỡ.
Sẽ như vậy.
Lục Thiếu Du khẳng định nói: Tuy rằng hiện tại ta không biết gia tộc nàng ở đâu.
Thế nhưng ta có thể đảm bảo, sau khi có đủ thực lực ta sẽ đi tìm nàng.
Có những lời này của ngươi là được rồi.
Độc Cô Cảnh Văn thản nhiên người, lập tức nhào tới trong lòng Lục Thiếu Du, một thanh âm khẽ lọt vào tai Lục Thiếu Du: Thiếu Du, trong Lục gia có một kiện bảo vật, ngươi phải nghĩ biện pháp lấy nó.
Về phần Triệu gia, thậm chí là Lục gia, chưa từng đơn giản như trong tưởng tượng của ngươi đâu, làm mọi việc phải chú ý một chút.
Nói xong, Độc Cô Cảnh Văn từ trong lòng Lục Thiếu Du lùi ra, vẻ mặt khôi phục vẻ lạnh lùng như cũ.
Tiểu thư, chúng ta phải đi rồi.
Cũng vào lúc này Lục Thiếu Du cảm nhận được từng đạo khí tức cường hãn từ trong đại điện đang đi ra, phóng mắt nhìn lại thì thấy chín đạo thân ảnh đang xuất hiện trong tầm mắt hắn.
Khí tức thật mạnh mẽ.
Ngay lúc này, hai hàng lông mày Lục Thiếu Du nhíu lại, trong chín đạo thân ảnh từ đại điện đi ra, ngoại trừ Vân Khiếu Thiên, Vân Hồng Lăng, Độc Cô Băng Lan ra, khí tức sáu người còn lại đều vô cùng cường hãn, thấp nhất cũng đã đạt tới Vũ Suất, mà sáu người này Lục Thiếu Du chưa gặp qua bao giờ.
Dẫn đầu sáu người này là một lão giả tóc dài màu đen, khí tức thu liễm lại, thế nhưng vô hình trung từ trên người hắn tỏa ra một cỗ khí tức không kém Vân Khiếu Thiên chút nào.
Cường giả Vũ Vương.
Lục Thiếu Du thầm nghĩ trong lòng, thực lực của lão giả tóc đen này tuyệt đối đã tới Vũ Vương.
Trong năm người còn lại, khí tức quanh người tuy rằng đã thu liễm, thế nhưng Lục Thiếu Du cũng không khó nhận ra tu vi thực lực của năm người này tuyệt đối đã đến Vũ Suất.
Chỉ sợ thực lực đã tới bát trọng, cửu trọng Vũ Suất rồi.
So với đám trưởng lão Vân Dương Tông không kém một chút nào.
Ta biết rồi.
Độc Cô Cảnh Văn đi tới trước mặt lão giả tóc đen kia nói.
Tiểu thư, bên ngoài có một số người tiểu thư cũng không nên quen biết.
Đó là một số người vô dụng và phế vật.
Lão giả tóc đen kia chăm chú nhìn vào Lục Thiếu Du, trong mắt hiện lên sự kinh thường, ý tứ trong lời nói này đương nhiên chỉ Lục Thiếu Du.
Cửu trưởng lão, vị này chính là Lục Thiếu Du, là bằng hữu của ta, ngươi nói chuyện phải chú ý một chút.
Độc Cô Cảnh Văn nhướng mày nói.
Tiểu thư, ta cũng chỉ có ý tốt như vậy thôi.
Tiểu thư còn trẻ, cũng không biết sự đáng sợ của thế gian hiểm ác, không phải ai cũng có thể trở thành bằng hữu với tiểu thư được.
̀ng giả Vũ Vương.
Ánh mắt lão giả tóc đen lại liếc về phía Lục Thiếu Du, không chút coi trọng, thản nhiên nói: Ngươi gọi là Lục Thiếu Du sao?Lục Thiếu Du đã sớm nhìn về phía lão giả này, trong lòng vô cùng tức giận, cũng không thể phát tác, người ta là cường giả Vũ Vương, hắn có thể làm gì bây giờ? Phỏng chừng người ta chỉ cần ho khan một tiếng là có thể đánh bay hắn.
Thế nhưng Lục Thiếu Du há là người can tâm tình nguyện bị người khác kinh bỉ, thế nhưng đây lại là cường giả Vũ Vương nha, hắn cũng không cần để ý tới, lập tức không nhìn cường giả Vũ Vương kia, hắn quay về phía Độc Cô Cảnh Văn nói: Cảnh Văn, trở về nhất định phải chiếu cố cho bản thân thật tốt, có một ngày nhất định ta sẽ đi tìm nàng.
Ta biết, nếu ta không đi tìm ngươi, ta nhất định sẽ chờ ngươi.
Độc Cô Băng Lan nói.
Tiểu tử thật to gan.
Lão giả tóc đen mặt mũi sầm xuống, tiểu tử này không ngờ lại không thèm để ý tới hắn, trong lòng vô cùng tức giận, lúc này một cỗ khí tức cường hãn, vô hình nhanh chóng khuếch tán về phía Lục Thiếu Du.
Tiểu thư há là người mà ngươi nói muốn tìm là có thể tìm được sao? Ngươi xứng sao? Cửu trưởng lão, ngươi đường đường là trưởng lão, thế nhưng lại đánh mất mặt mũi của tộc ta rồi.
Sắc mặt Độc Cô Cảnh Văn trầm xuống, vẻ mặt giận dữ, thân ảnh nhanh chóng đứng chắn trước người Lục Thiếu Du.
Xuy!Sắc mặt lão giả tóc đen tức thì nhăn nhó, cỗ khí tức vô hình bắn về phía Lục Thiếu Du trong nháy mắt được thu lại, nói: Tiểu thư, ta hoàn toàn suy nghĩ cho gia tộc, tiểu thư hẳn cũng biết thân phận của mình, nếu như tiểu thư xảy ra chuyện gì, ta cũng không có cách nào ăn nói với gia tộc.
Cửu trưởng lão, Lục Thiếu Du là đệ tử Vân Dương Tông, tiểu bối có chỗ nào đắc tội mong trưởng lão không nên tính toán.
Lúc này Vân Khiếu Thiên cũng tiến tới bên cạnh Lục Thiếu Du.
Hừ.
Trưởng lão tóc đen kia nhàn nhạt liếc nhìn Lục Thiếu Du rồi nói với Độc Cô Cảnh Văn: Tiểu thư, chúng ta cần phải đi rồi.
Vừa nói xong, xa trên không trung đột nhiên xuất hiện tiếng xé gió, trên ngọn núi một đám tuyết lớn bị đánh bay, giống như từ giữa không trung xuất hiện một cơn gió lớn.
Ngao.
Một tiếng gầm gừ xuyên thấu không gian, giữa không trung, một đầu yêu thú khổng lồ đang phá không lao tới.
Hàn Băng Thiên Lang, Hàn Băng Thiên Lang lục giai.
Nhìn đầu yêu thú khổng lồ trên không trung, Lục Thiếu Du cũng không nhịn được mà sợ hãi than, yêu thú khổng lồ này chừng trăm thước, có lẽ là kích thước lớn nhất của bản thể, tuy rằng lăng không trên trời, thế nhưng cũng không có hai cánh, cả người trắng như tuyết, quanh thân tỏa ra khí tức lạnh lẽ, hai mắt đỏ sậm, trên bốn chân có lợi trảo sắc bén, miệng mơ hồ còn có răng nanh bén nhọn.
Dượng, Cảnh Văn cáo từ, trong khoảng thời gian này làm phiền dượng rồi.
Độc Cô Cảnh Văn thi lễ với Vân Khiếu Thiên, lại nói với Vân Hồng Lăng: Hồng Lăng, tỷ về đây, có thời gian qua thăm ta.
Dượng?Nghe thấy Độc Cô Cảnh Văn nói vậy, Lục Thiếu Du tức thì cả kinh, trong lòng lại thầm cười khổ.
Lúc ở trấn Thanh Vân hắn từng hoài nghị, Độc Cô Băng Lan và Thúy Ngọc này sao lại có thể thuận lợi gia nhập Vân Dương Tông, mà Độc Cô Cảnh Văn còn dùng thân phận nha hoàn ở lại Vân Dương Tông, hóa ra Vân Khiếu Thiên là dượng của Độc Cô Cảnh Văn.
Cảnh Văn, sao lại phiền phức chứ, chỉ là con không nên ẩn dấu thân phận làm nha hoàn, quả thực ủy khuất cho con rồi.
Vân Khiếu Thiên mỉm cười nói.
Biểu tỷ, nếu không phải tham gia đại hội Tam tông Tứ môn, muội sẽ đi cùng với tỷ.
Vân Hồng Lăng lưu luyến không rời nói.
Nha đầu ngốc này.
Độc Cô Băng Lan đi tới bên người Vân Hồng Lăng rồi nói thầm: Có nhớ kỹ những gì ta dặn không? Biểu tỷ, muội nhớ rồi.
Khuôn mặt Vân Hồng Lăng đỏ lên, liếc mắt nhìn Lục Thiếu Du cách đó không xa liền chu miệng nói với Độc Cô Cảnh Văn.
Thiếu Du, ta đi đây.
Cuối cùng Độc Cô Cảnh Văn đi tới bên người Lục Thiếu Du rồi nói.
Ta nên tìm nàng thế nào?Lục Thiếu Du hỏi.
Chờ sau khi ngươi có thực lực nhất định, tự nhiên sẽ biết tìm ta thế nào.
Độc Cô Cảnh Văn nhìn Lục Thiếu Du, ánh mắt có chút giảo hoạt nói: Ta không ở đây ngươi phải thành thật một chút, ta đã bảo Hồng Lăng canh chừng ngươi rồi.
Chờ ta nhé, có một ngày ta nhất định sẽ tìm được nàng.
Nhìn nữ tử tuyệt mỹ trước mặt Lục Thiếu Du đột nhiên có cảm giác không nỡ.
Nhìn Lục Thiếu Du, Độc Cô Cảnh Văn thản nhiên cười, gật đầu nói: Ta sẽ chờ ngươi.
Nói xong, trong ánh mắt thâm tình Độc Cô Cảnh Văn đột nhiên hôn lên mặt Lục Thiếu Du.
Thân thể mềm mại khẽ động, quanh thân có một cỗ linh lực khẽ bùng ra, trong nháy mắt nhảy lên bầu trời, nhẹ nhàng đáp xuống lưng yêu thú Hàn Băng Thiên Lang lục giai trên bầu trời kia.
Tóc đen khẽ bay, cộng thêm khí chất dung nhan của bản thân khiến cho Lục Thiếu Du có chút đau lòng.
Thiếu Du, khi nào ngươi có thực lực cường hãn nhất định phải tới tìm tiểu thư, đừng làm cho tiểu thư phải chờ ngươi lâu quá.
Độc Cô Băng Lan chậm rãi đi tới bên người Lục Thiếu Du, nói xong, bóng hình xinh đẹp cũng đi tới trên lưng Hàn Băng Thiên Lang.
Chúng ta đi.
Lão giả tóc đen nói một tiếng, ánh mắt coi thường khẽ đảo qua trên người Lục Thiếu Du, sáu người trong nháy mắt nhảy lên không trung, không gian chung quanh khẽ chấn động, giống như là gấp khúc vậy.
Tiểu tử, ngươi đừng ảo tưởng cóc mà ăn thịt thiên nga, ngươi còn chưa đủ tư cách.
Lần này ta cảnh cáo ngươi, nếu như dám quấn lấy tiểu thư nhà ta, ta giết ngươi so với giết một con kiến không khác gì nhau.
Một thanh âm truyền tới trong tai Lục Thiếu Du, chính là của lão giả tóc đen kia.
Ngao.
Một tiếng rít gào vang lên, bốn chân Hàn Băng Thiên Lang khẽ nhún một cái, thân ảnh trong nháy mắt bay về phía trước.
Trên lưng Hàn Băng Thiên Lang, thân ảnh tuyệt mỹ nhìn chăm chú vào người thanh niên áo xanh đang đứng phía dưới, cánh tay ngọc vung lên, ánh mắt vô cùng không nỡ, thế nhưng cự ly càng ngày càng xa.
Thiếu Du, ta sẽ nhớ chàng.
Thanh âm ôn nhu truyền tới trong tai Lục Thiếu Du, thân ảnh đã không nhìn rõ, cuối cùng khi thân ảnh đầu Hàn Băng Thiên Lan kia biến mất cũng biến mất theo.
Cảnh Văn, nàng đối với ta như vậy ta sẽ không phụ nàng.
Nhìn vào thân ảnh tuyệt mỹ biến mất trên không trung, Lục Thiếu Du thầm nói, ánh mắt lạnh lùng lẩm bẩm: Lão thất phu, có một ngày Lục THiếu Du ta cũng sẽ giết ngươi như giết một con kiến.
Tiểu tặc, sau này còn có thể gặp được biểu tỷ mà.
Vân Hồng Lăng đi tới bên người Lục Thiếu Du nói.
Ánh mắt Vân Khiếu Thiên rơi vào trên người Lục Thiếu Du, lại nhìn chăm chú vào Vân Hồng Lăng, khẽ cười khổ.
Nhìn chăm chú vào phương hướng Độc Cô Cảnh Văn rời đi, Lục Thiếu Du đứng trên ngọn núi thật lâu rồi mới rời đi.
Lúc màn đêm buông xuống Lục Thiếu Du mới trở lại ngọn núi của mình.
Lão đại, huynh làm sao vậy? Dường như tâm tình của huynh không tốt lắm.
Trong đình viện, Tiểu Long đi tới trên vai Lục Thiếu Du rồi hỏi.
Không có gì.
Xem tiếp...Linh vũ thiên hà
truyện tranh Linh vũ thiên hà
truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà truyện chữ
đọc truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License