con-mat-ao-thi

̣t phá Vũ Tướng.

(1)Lục Thiếu Du vỗ đầu Tiểu Long rồi nói: Tiểu Long, giúp ta hộ pháp, ta muốn bế quan vài ngày.

Được, không thành vấn đề.

Tiểu Long nói.

Trong phòng, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi xuống, trong lòng nghĩ tới lão giả tóc đen trong mắt bắn ra một cỗ hàn mang, không có thực lực cũng chỉ có thể bị người ta lăng nhục, hắn phải mau chóng tăng cường thực lực mới được.

Chuẩn bị đột phá.

Một lát sau, Lục Thiếu Du bình tĩnh lại.

Nhiệm vụ hàng đầu của hắn hiện tại chính là đột phá tới Vũ Tướng.

Phải tiến vào top ba của đại hội Tam tông Tứ môn thu được Vạn Niên Xích Đồng, sau đó rời khỏi Vân Dương Tôn trở lại Cổ Vực.

Rời khỏi Vân Dương Tông, hắn có thể nghĩ biện pháp thôn phệ Linh giả và Vũ giả, thực lực của hắn mới nhanh chóng tăng trưởng được.

Thủ ấn khẽ kết, một viên yêu đan tứ giai hậu kỳ xuất hiện trong tay Lục Thiếu Du.

Đây là một viên yêu đan tràn ngập khí tức thổ hệ, không chút chần chờ, Lục Thiếu Du nhét yêu đan vào miệng.

Từ mật địa đi ra đã được hai mươi mấy ngày, đột phá tới cửu trọng đã được gần bốn tháng, lúc này Lục Thiếu Du dự định cấp tốc đột phá.

Lúc này đột phá là trùng kích Vũ Tướng và Linh Tướng.

Sắp tới là đại hội Tam tông Tứ môn, Lục Thiếu Du cũng đã tính tới chuyện này, sau khi đột phá tới Vũ Tướng và Linh Tướng thực lực của hắn sẽ đại tăng, đến lúc đó trên đại hội Tam tông Tứ môn cũng có thêm chút nắm chắc.

Mà đây cũng là nguyên nhân Lục Thiếu Du đáp ứng với Vân Khiếu Thiên.

Sau khi hắn đột phá tới Vũ Tướng, dựa theo phỏng đoán của bản thân Lục Thiếu Du, thực lực hiện tại của hắn là Vũ Phách cửu trọng là có thể chống lại Vũ Tướng tam trọng như Khuất Đao Tuyệt.

Vậy thì sau khi đột phá Vũ Tướng tuyệt đối có thể chống lại Vũ Tướng ngũ trọng, nếu như thi triển con bài chưa lật nữa thì càng không cần phải nói.

Về phần đại hội Tam tông Tứ môn, Lục Thiếu Du cũng có một ít nắm chắc.

Con bài chưa lật của hắn hiện tại có Chu Tước Quyết, Hư Linh Huyễn Ấn phối hợp với vũ kỹ, còn có hai bộ vũ kỹ công kích Huyền cấp sơ giai, lại thêm thân pháp Phù Quang Lược Ảnh, thực lực của hắn sau khi đạt tới Vũ Tướng, nếu như dựa theo thực lực của đệ tử thân truyền Vân Dương Tông mà tính, bản thân hắn muốn tiến vào top ba không phải là không có nắm chắc.

Vù Vù.

Yêu đan tiến vào cơ thể lập tức hóa thành năng lượng khổng lồ khuếch tán ra chung quanh.

Có lẽ là bởi vì Lục Thiếu Du hiện tại đã là Vũ Phách cửu trọng cho nên năng lượng yêu đan tứ giai hậu kỳ cũng không tạo thành trùng kích quá lớn trong cơ thể Lục Thiếu Du, thế nhưng cũng không quá nhỏ.

Tay đánh ra từng đạo thủ ấn, Lục Thiếu Du nhanh chóng tiến vào trạng thái tu luyện, vận chuyển Âm Dương Linh Vũ Quyết bắt đầu luyện hóa cỗ năng lượng khổng lồ do yêu đan biến thành.

Năng lượng sau khi vận chuyển mấy vòng trong kinh mạch là có thể hóa thành chân khí tinh thuần tiến vào trong đan điền.

Theo những chân khí cuồn cuộn không ngừng tiến vào trong đan điều, ngũ sắc vũ đan trong đan điền cũng nhanh chóng xoay tròn, chân khí càng lúc càng no đủ, khí tức quanh người Lục Thiếu Du bắt đầu càng mạnh.

Ăn vào một viên yêu đan tứ giai hậu kỳ, Lục Thiếu Du cũng có chút nắm chắc đột phá tới Vũ Tướng, mà tu vi linh lực của hắn cũng đã tới Linh Phách cửu trọng đỉnh phong, đến lúc đó tu vi Vũ giả đột phá, tu vi Linh giả cũng sẽ đột phá theo.

Vũ Tướng nhất trọng và Linh Tướng nhất trọng, đến lúc đó thực lực của hắn tuyệt đối tăng lên mạnh mẽ.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Lục Thiếu Du tiến vào trạng thái tu luyện, bên ngoài có Tiểu Long, Thiên Sí Tuyết Sư, Huyết Tích Dịch ở ngoài hộ pháp.

Trong phòng, Lục Thiếu Du nhắm chặt hai mắt khoanh chân ngồi đó, quanh thân không biết từ lúc nào xuất hiện một vòng quang mang màu vàng bao phủ lấy cơ thể hắn.

Nếu nhìn kỹ vào vòng quang mang có thể thấy tỏng cơ thể Lục Thiếu Du lúc này có một tia chân khí tiết ra ngoài, không ngừng tràn ra bên ngoài cơ thể, lập tức lại bị một cỗ hấp lực thu vào trong cơ thể, giống như một vòng tuần hoàn, một thả một thu, có vẻ cực kỳ huyền ảo.

Trong trạng thái này, nếu như có người ngoài ở đây nhất định có thể nhận ra, trạng thái của Lục Thiếu Du hiện tại đã sát tới biên giới đột phá, trong trạng thái này không thể bị người khác quấy rầy.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Lục Thiếu Du đã ở trong phòng bảy ngày, thế nhưng lại không có động tĩnh quá lớn.

Trước đây thời gian Lục Thiếu Du đột phá, ngoại trừ lúc đột phá Vũ Phách có chút phiền phức ra, trên cơ bản đột phá đều vô cùng thuận lợi, rất nhanh có thể đột phá xong.

Mà lúc này dường như chậm chạp hơn một chút.

Theo tu vi ngày càng cao, coi như là tới cửu trọng đỉnh phong, muốn đột phá lên cũng cần không ít thời gian.

Thời gian lại tiếp tục trôi qua, Lục Thiếu Du giống như một lão tăng đang đả tọa, quanh thân được bao phủ bởi một vòng quang mang.

Trên ngọn núi, không biết khi nào đã được bao phủ bởi một mảnh trắng xóa, dãy núi nguy nga lúc này toàn bộ đều bị tuyết bao phủ.

Ngày thứ chín, một thân ảnh xinh đẹp đáng xuống ngọn núi, y phục màu đỏ, dung nhan tinh xảo, khí chất ưu nhã cao quý, chính là Lục Vô Song.

Vô Song tỷ.

Một đạo hoàng quang bắn ra, Tiểu Long đáp xuống vai Lục Vô Song.

Tiểu Long, sao đệ lại ở ngoài này?Lục Vô Song nói, sau đó đặt Tiểu Long vào lòng bàn tay, nở nụ cười khẽ.

Lão đại đang bế quang đột phá cho nên đệ ở ngoài này hộ pháp.

TIểu Long ngẩng đầu nói.

Bế quan đột phá sao?Lục Vô Song nhìn về phía đình viện rồi nói: Tiểu Long, hắn bế quan được bao lâu rồi? Đã qua tám ngày.

Tiểu Long nhanh chóng đáp.

Ồ.

Ngay lúc này Tiểu Long ngẩng đầu nhìn về phía đình viện, lúc này có một cỗ khí tức đang nhanh chóng kéo lên.

Lão đại đang bắt đầu đột phá.

Tiểu Long trong nháy mắt bắn về phía sau, đôi mắt nhỏ hưng phấn nhìn vào trong phòng.

Trong đình viện, mơ hồ có một cỗ năng lượng vô hình đang hội tụ, nhanh chóng tiến vào trong phòng.

Trong phòng, lúc này quanh thân Lục Thiếu Du được bao phủ bởi một vòng quang mang, một cỗ năng lượng vô hình xuyên qua quang mang tiến vào trong cơ thể, khí tức quanh thân đột nhiên tăng vọt.

Người này, lần này đột phá hẳn là Vũ Tướng.

Nhìn vào trong đình viện, trong đôi mắt xinh đẹp của Lục Vô Song hiện lên vẻ vui mừng.

Cảm giác khí tức bên trong phòng vẫn đang kéo lên, Lục Vô Song kiên nhẫn đứng ở bên ngoài đình viện.

Một lát sau, khí tức đã càng ngày càng mạnh.

Sưu.

Trên ngọn núi lúc này đột nhiên bộc phát ra âm hưởng bạo liệt, trong nháy mắt, năng lượng chung quanh không gian không ngờ đột nhiên kịch liệt.

Trên đình viện, năng lượng cuồng bạo dường như bị một thứ gì đó dẫn dắt, nhanh chóng hội tụ tiến vào trong phòng.

Năng lượng bàng bạc trút xuống, khí lưu chung quanh liên tục lắc lư, một cỗ năng lượng ba động nhanh chóng khuếch tán, lúc này trong đình viện, một cỗ khí tức mạnh mẽ bắt đầu trong nháy mắt kéo lên.

Tên này, đột phá Vũ Tướng không ngờ lại khiến có thanh thế lớn như vậy.

̣t phá Vũ Tướng.

(2)Cảm nhận được khí tức này, trong đôi mắt xinh đẹp của Lục Vô Song hiện lên sự vui vẻ.

Khí tức kéo lên, năng lượng phát ra ngày càng cuồng bạo, năng lượng này vừa mới bắt đầu bình ổn thì trong nháy mắt có một cỗ khí thế được kéo lên.

Lẽ nào Linh lực cũng đột phá sao?Hai cỗ khí tức xuất hiện khiến cho Lục Vô Song cảm nhận được rõ ràng, hai hàng lông mi nhíu lại, nhanh chóng nghĩ tới một việc, Lục Thiếu Du là Linh Vũ song tu, lúc này nhất định là linh lực cũng đã đột phá.

Năng lượng thiên địa vô hình lúc này nhanh chóng hội tụ trên ngọn núi, một cỗ năng lượng đậm đặc tiến vào trong đình viện.

Mà theo sự tiến nhập của cỗ năng lượng này, không đến một phút sau bắt đầu tiêu tán, năng lượng hội tụ trong bầu trời cũng tiêu tán trong không trung.

Vù Vù.

Trong đình viện, Lục Thiếu Du nhắm chặt hai mắt lúc này bỗng nhiên mở ra.

Trong nháy mắt này tinh quang trong mắt bắn ra, một cỗ khí thế cường hãn đột nhiên từ trong cơ thể giống như phô thiên cái địa bạo phát.

Khí thế như vậy, đã đạt chân tới cánh cửa của cường giả, thực lực Vũ Tướng, trên toàn bộ đại lục cũng có thể được coi là cường giả.

Trong khí thế bạo phát, không gian chung quanh chấn động, lập tức khí thế vừa rồi của Lục Thiếu Du thu lại, bàn tay nắm chặt, một cỗ khí tức thuộc tính thổ tuôn ra, bao chung quanh nắm tay, không gian chung quanh gợn sóng, giống như là gấp khúc vậy.

Đây là thực lực Vũ Tướng sao?Khóe miệng Lục Thiếu Du hiện lên nụ cười hứng phấn, cảm giác được chân khí và linh lực trong cơ thể hiện tại, Lục Thiếu Du biết, rốt cuộc hắn cũng đã đặt chân tới Vũ Tướng và Linh Tướng.

Lục Thiếu Du còn nhớ rõ khi trước, khi hắn nhìn thấy một người có tu vi Vũ Tướng cũng chỉ có thể dùng ánh mắt ao ước mà thôi.

Thế nhưng hiện tại chính hắn rốt cuộc cũng đã tới bước này.

Đại hội Tam tông Tứ môn.

Lục Thiếu Du buông nắm tay, trong lòng thầm nghĩ tới đại hội Tam tộng Tứ môn, vì Vạn Niên Xích Đồng hắn nhất định phải tiến vào top ba.

Ánh mắt thu lại, trong con ngươi đen kịt của Lục Thiếu Du bắn ra hàn ý, Vũ Tướng cũng còn chưa đủ, đây không phải là mục tiêu mà hắn truy cầu, chí ít cách mục tiêu mà hắn truy cầu còn kém rất xa.

Lão thất phu, có một ngày ta sẽ cho ngươi giống như con kiến trước mặt ta.

Hàn ý tăng lên, trong đầu Lục Thiếu Du hiện lên thân ảnh lão giả tóc đen mang theo Độc Cô Cảnh Văn đi.

Độc Cô Cảnh Văn luôn miệng gọi hắn là Cửu trưởng lão, Cửu trưởng lão này, khi ở trên chủ phong Vân Dương Tông đã coi thường và lăng nhục hắn.

Vũ Vương thì làm sao? Sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn của hắn chính là Linh Tôn cửu trọng đỉnh phong.

Có một ngày nhất định hắn cũng có thể đi tới một bước này.

Ngày đó là ngày hắn dùng ánh mắt bao quát thiên địa.

Ba mươi năm hà đông, ba mươi năm hà tây, đừng khinh thiếu niên nghèo.

Hít sâu một hơi, Lục Thiếu Du dẹp loạn tâm tình của mình.

Hắn đã không phải là Lục Thiếu Du ba năm về trước, ai trong Lục gia cũng có thể lăng nhục.

Hắn của hiện tại đã có năng lực bảo vệ mình, có căn cơ của chính mình.

Ngày sau hắn cũng có thể sừng sững đứng trên đại lục Linh Vũ, chiếm được một chỗ nhỏ nhoi thuộc về mình.

Nha đầu kia đột phá cũng không ít nha.

Tâm thần tỏa ra, Lục Thiếu Du nhanh chóng cảm giác được có một người khác đang đứng ngoài đình viện, lúc này đã là Vũ Phách bát trọng, ăn vào một khỏa thánh quả Linh Vũ đột phá không ít nha.

Mỉm cười, Lục Thiếu Du rời khỏi phòng.

Bên ngoài đình viện, thân ảnh xinh đẹp kia đã xuất hiện trong tầm mắt của Lục Thiếu Du.

Đột phá rồi?Nhìn Lục Thiếu Du, Lục Vô Song khẽ hỏi.

Nàng mỉm cười, dáng vẻ tươi cười này chỉ có nam tử áo xanh trước mặt nàng mới có may mắn nhìn thấy.

Đúng vậy.

Nhìn nữ tử tuyệt mỹ trước mặt, Lục Thiếu Du nhẹ nhàng ôm nàng vàng lòng.

Không có lúc nào đứng đắn.

Hỡn dỗi nói một tiếng, Lục Vô Song cũng nhẹ nhàng tựa vào bờ vai rộng kia.

Hì hì, ta thấy rồi.

Một tiếng vui cười truyền tới, tiếng nói vừa dứt một thân ảnh xinh đẹp từ trên lưng yêu thú phi hành đáp xuống ngọn núi, chính là Vân Hồng Lăng chứ không phải là ai khác.

Lục Vô Song có chút e thẹn từ trong lòng Lục Thiếu Du đi ra, nói: Nha đầu nhà muội sao cũng tới đây? Tu vi dường như tăng lên không ít nha.

Lục Thiếu Du nhìn khí tức trên người Vân Hồng Lăng cũng rất là kinh ngạc.

Lúc này mới trải qua một tháng, vốn Vân Hồng Lăng chỉ có tu vi Vũ Tướng nhị trọng mà hiện tại từ khí tức trên người nàng có thể thấy được đã tới Vũ Tướng nhị trọng đỉnh phong, tiến bộ vô cùng nhanh chóng.

Cha muội bảo muội tới nói cho tiểu tặc, ngày mai sẽ xuất phát đi thành Thiên Kiếm, bảo tiểu tặc chuẩn bị một chút.

Vân Hồng Lăng nói với Lục Thiếu Du.

Ta biết rồi.

Lục Thiếu Du nói, tính toán thời gian cũng không sai lệch lắm.

Hai nàng ở trên ngọn núi của Lục Thiếu Du mấy canh giờ, ở giữa hai người lúc này Lục Thiếu Du rốt cuộc cũng yên tâm, hai nàng dường như không tồi, cũng không có ý tứ ghen tuông, ngay cả nữ nhân điêu ngoa như Vân Hồng Lăng cũng có vẻ khác hẳn.

Lục Thiếu Du có cảm giác giữa hai nàng dường như có sự ăn ý.

Sau khi hai nàng rời đi đã là lúc chạng vạng, vầng thái dương lặn xuống, thay vào đó là vầng trăng tỏa ra ánh sáng lờ mờ trên sơn mạch Vân Dương.

Lục Thiếu Du, ba nữ nhân bên cạnh ngươi đều vô cùng xinh đẹp.

Trong đình biện, Cửu Vĩ Yêu Hồ Bạch Linh biến ảo thành hình người dùng đôi mắt mê hoặc kia nhìn Lục Thiếu Du.

Lục Thiếu Du cười hắc hắc nhìn chăm chú vào Bạch Linh nói: Nàng còn đẹp hơn, trong thiên địa này chỉ sợ cũng không có ai đẹp như nàng.

Thật không?Bạch Linh thản nhiên cười, càng làm cho nàng thêm động lòng người, nghe Lục Thiếu Du nói như vậy trong lòng nàng cũng cực kỳ vui vẻ.

Bạch Linh ngày mai chúng ta có thể rời khỏi nơi này.

Lục Thiếu Du nói: Không biết khí tức của bản thể ngươi sau khi thu liễm có bị cường giả khác cảm nhận được không? Tâm cảnh ta đã tới bát giai, ta thu liễm khí tức trừ khi là Vũ Tôn và Linh Tôn bằng không hẳn sẽ không nhận ra khí tức của ta.

Đôi mắt xinh đẹp của Bạch Linh sáng ngời nói: Ta rốt cuộc có thể đi thăm thú mọi nơi rồi.

Vậy thì tốt, vậy cũng chỉ có thể ủy khuất nàng, đến lúc đó khôi phục bản thể hình người đi theo bên người ta.

Lục Thiếu Du nói.

Không sao.

Dù sao đi nữa ta cũng muốn đi theo bên cạnh ngươi năm năm.

còn nữa, còn có Tiểu Long đi với ta nữa mà.

Bạch Linh mỉm cười, Tiểu Long lúc này đã nhanh chóng đi tới bên người Bạch Linh.

Trong phòng, Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi xuống, ngày mai xuất phát, đại hộ Tam tông Tứ môn này, hắn phải nhất định thu được Vạn Niên Xích Đồng, sau khi thu được nó là có thể rời khỏi Vân Dương Tông rồi.

Ồ?Ngay khi Lục Thiếu Du muốn thu thập một chút yêu đan trong túi trữ vật thì đột nhiên kinh ngạc.

̣t biến.

Trong túi trữ vật, khi trước vốn có hơn mười khỏa yêu đan chiếm được trong mật địa, Lục Thiếu Du còn chưa kịp dùng đều ném vào trong túi trữ vật, hắn muốn dùng đám yêu đan này đột phá tới Vũ Tướng thế như hiện tại hắn đã đột phá tới Vũ Tướng rồi, mà những yêu đan trong mật địa này phần lớn đều là tứ giai, hiệu quả dùng hiện tại cũng không quá lớn.

Mà thứ khiến cho Lục Thiếu Du kinh ngạc nhất là lúc thu thập túi không gian hắn lại nhìn thấy tiểu đao màu vàng lấy trong di chỉ ở mật địa kia.

Tiểu đao này vốn chỉ như ngón tay cái, cả vật thể um ám, thế nhưng lúc này cũng không biết vì sao lại tràn ngập vẻ đỏ sậm, màu sắc này có chút giống màu máu tươi khiến cho người ta nhìn vào cảm thấy tim đập nhanh hơn.

Tại sao lại có thể như vậy?Lục Thiếu Du cầm lấy tiểu đao đặt vào trong tay mình, trên tiểu đao lúc này không ngờ là mơ hồ tỏa ra năng lượng.

Khẽ nhướng mày, Lục Thiếu Du cảm giác được tiểu đao này dường như không tầm thường, lập tức dùng tâm thần quét ra.

Xuy!Ngay trong nháy mắt tâm thần quét qua, trên tiểu đao màu vàng này, màu đỏ sậm trên thân đao khẽ lưu chuyển rồi đột nhiên hóa thành một đạo hồng quang nhanh như thiểm điện bắn vào mi tâm Lục Thiếu Du.

Không tốt.

Lục Thiếu Du thầm nghĩ một tiếng không tốt, thế nhưng lúc này đã không còn kịp rồi.

Tiểu đao này hóa thành một đạo hồng quang giống như là phá vỡ mi tâm Lục Thiếu Du tiến vào trong đầu hắn.

Tại sao lại có thể như vậy?Sắc mặt Lục Thiếu Du đại biến, lúc này Lục Thiếu Du có thể cảm giác được rõ ràng trong đầu hắn, cái tiểu đao màu vàng kia lúc này lại ngưng tụ thành hình, trực tiếp nhắm vào hồn đan trong người hắn mà bắn tới.

Hồn đan, chính là thứ trọng yếu nhất của hắn, nếu như bị bất cứ một tổn hại nào, đều có thể tạo thành thương tổn trí mạng với hắn.

Ngăn cản nó.

Trong lòng Lục Thiếu Du kinh hãi, thầm hít sâu một hơi.

Thủ ấn được kết, linh lực bàng bạc trong đầu đột nhiên cuồn cuộn, linh lực trong người hóa thành một vòng xoáy lớn, trong nháy mắt ngăn cản trước tiểu đao màu vàng kia.

Sưu Sưu.

Mà đúng lúc này, điều khiến cho Lục Thiếu Du không ngờ tới chính là trên tiểu đao màu vàng này đột nhiên phát ra một mảnh đao mang to lớn, đao mang giờ lên cao rồi ầm ầm hạ xuống, trong nháy mắt đem linh lực đang hóa thành vòng xoáy của Lục Thiếu Du chém thành hai nửa.

Khục Khục.

Trong miệng Lục Thiếu Du phun ra một ngụm máu, linh lực bị tổn thương nặng, trong đầu truyền tới cảm giác đau đớn.

Chết tiệt.

Lúc này Lục Thiếu Du căn bản không có thời gian mà để ý tới thương thế của bản thân, thủ ấn lần thứ hai tiếp tục biến hóa, hồn đan trong đầu nhanh chóng xoay tròn, trên hồn đan, linh hồn lực bạo phát ra.

Linh Hồn ngưng vật.

Lục Thiếu Du khẽ quát lên một tiếng, linh hồn lực trong đầu đột nhiên ngưng tụ thành một đầu cự hổ bạch sắc, một cỗ uy áp vô hình nhanh chóng khuếch tán ra.

Cự hổ bạch sắc trong nháy mắt đánh về phía đao mang màu vàng kia, trên lợi trảo lúc này không gian dường như bị xé rách tạo ra một mảnh quang mang chói mắt.

Linh hồn ngưng vật, Lục Thiếu Du vốn lúc còn ở Linh Phách không thể làm được, thế nhưng sau khi linh hồn lực được Vũ Linh Thánh Quả tẩm bổ và đột phá tới Vũ Tướng đã có thể thành công dùng linh hồn ngưng vật.

Mà hiện tại, đầu bạch hổ trong người hắn hiện tại chính là do linh hồn lực của Lục Thiếu Du ngưng tụ thành một vật thể thực chất hóa, đối với linh hồn lực mà nói tuyệt đối là một loại khảo nghiệm trình độ cường hản của bản thân.

Linh Tướng có thể ngưng tụ thành binh khí, hoặc là một số con vật nhỏ, thế nhưng có thể ngưng tụ thành một con hổ lớn như vậy, không phải là thứ mà Linh Tướng nhất trọng có thể làm được.

Phì!Mà ngay khi một trảo của đầu bạch hổ lớn này lăng không đánh xuống thì trên tiểu đao màu vàng kia đột nhiên bộc phát ra một mảnh đao mang khổng lồ, đao mang như thiểm điện đánh xuống, vô thanh vô tức cắt đứt hư không trong nháy mắt bổ vào thân thể đầu bạch hổ khổng lồ.

Phanh.

Lục Thiếu Du đột nhiên cảm giác được đầu mình mê muội, đầu bạch hổ do linh hồn lực của hắn ngưng tụ thành trong khoảnh khắc bị chém thành hai nữa.

Hưu.

Đao mang lúc này cũng không tiêu tán, ngược lại còn tiếp tục hung bạo hơn, đột nhiên nhanh chóng bổ vào viên hồn đan đang xoay tròn kia.

Phanh phanh.

Viên hồn đan tỏa ra quang mang kia trong nháy mắt bị nghiền nát, hóa thành từng tia linh hồn lực khuếch tán.

Khục khục.

Lục Thiếu Du ôm đầu miệng phun ra một ngụm máu lớn, lập tức ngã xuống giường.

Trong đầu hắn lúc này hồn đan bị nghiền nạt, hình ảnh cuối cùng hiện lên trong đầu Lục Thiếu Du là mẫu thân, Lục Vô Song, Độc Cô Cảnh Văn, Vân Hồng Lăng đột nhiên xẹt qua rồi hắn bất tỉnh nhân sự.

Lão đại.

Tiểu Long lớn tiếng rít lên, một đạo quang mang trong nháy mắt bắn vào trong gian phòng, đồng thời một thân ảnh tuyệt mỹ màu trắng cũng tới bên người Lục Thiếu Du.

Bạch Linh tỷ tỷ, đệ có cảm giác lão đại dường như đã bị thương nặng, tỷ mau nhìn xem.

Tiểu Long quay lại vội vàng nói với Bạch Linh.

Đôi mắt xinh đẹp của Bạch Linh trầm xuống, lúc này nàng cẩn thận đánh giá Lục Thiếu Du, thủ ấn khẽ biến hóa, từ trong mi tâm có một đạo quang mang tiến vào mi tâm Lục Thiếu Du.

Sưu.

Trong sát na, không gian kịch liệt ba động, quang mang từ trong mi tâm Bạch Linh vừa mới tiếp xúc với mi tâm của Lục Thiếu Du thì đột nhiên có một cỗ lực lượng mạnh mẽ đánh tới.

Khục khục.

Bằng vào thực lực hiện tại của Bạch Linh cũng trực tiếp lùi về sau mấy bước, thân thể chạm vào bức tường mới có thể đứng vững lại, sắc mặt vô cùng kinh hãi.

Sát khí thật nồng đậm.

Sắc mặt Bạch Linh tái nhợt, ánh mắt nhìn về phía Lục Thiếu Du vô cùng kinh hãi.

Bạch Linh tỷ tỷ, thế nào rồi.

Tiểu Long sốt ruột hỏi.

Trong cơ thể hắn có một cỗ lực lượng vô cùng lớn, lực lượng này ngăn cản khiến cho ngay cả ta cũng không thể tiến vào.

Bạch Linh cả kinh nói: Lực lượng này dường như ta đã gặp ở đâu rồi, nhưng mà hiện tại lại không nhớ.

Vậy làm sao bây giờ? Lão đại bị thương rồi, lão đại, huynh không thể bị làm sao nha.

Tiểu Long ở bên cạnh Lục Thiếu Du lớn tiếng nói, trong đôi mắt nho nhỏ bắn ra sự lo lắng, sốt ruột.

Hắn không sao, ta vừa mới cảm giác được, khí tức của hắn cũng không có biến hóa gì, chúng ta chờ một chút nhìn xem rồi lại tính.

Đôi mắt xinh đẹp của Bạch Linh trầm xuống, nói với Tiểu Long.

Lúc này, Lục Thiếu Du ngất đi cũng không biết mọi việc phát sinh trong đầu hắn hiện tại.

Ngay khi Lục Thiếu Du ngất đi, Lục Thiếu Du chỉ thấy hồn đan trong đầu mình bị nghiền nát, hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Vì vậy Lục Thiếu Du tuyệt vọng ngất đi, không có gì quan trọng hơn hồn đan, hồn đan bị nghiền nát khiến cho hắn tuyệt vọng.

Mà trong nháy mắt đó Lục Thiếu Du cũng không nhìn rõ, ngay khi hồn đan bị nghiền nát, đầu bạch hổ bằng linh hồn lực cũng hóa thành vô số mảnh nhỏ tiêu tán, thế nhưng trong vô hình, trên tiểu đao màu vàng kia xuất hiện một cỗ lực lượng thật lớn như một chiếc lưới ẩn hình, đem hồn đan bị vỡ nát và những mảnh nhỏ linh hồn kia tụ tập lại với nhau.

́t khí ngập trời.

(1)Những mảnh nhỏ linh hồn này chậm rãi bị tiểu đao màu vàng kéo tới gần, trên tiểu đao màu vàng này dường như có một cỗ năng lượng vô hình, năng lượng này khiến cho những mảnh vỡ linh hồn lần thứ hai ngưng tụ thành hồn đan.

Hồn đan lại vẹn toàn như lúc ban đầu, trên mặt còn có quang mang lưu động, bằng mắt thường cũng thể thấy được, lúc này trên hồn đan có một tia năng lượng nhỏ liên tiếp tiến vào tiểu đao màu vàng.

Một tia năng lượng linh hồn nhỏ này lập tức được thôn phệ vào trong thân đao, trên thân đao lúc này bắt đầu tràn ngập quang mang, dường như là tia linh hồn này chính là vật đại bổ của nó vậy.

Sưu.

Linh lực tán loạn chung quanh lần thứ hai bị kéo tới, hồn đan chậm rãi xoay tròn, lúc này tiểu đao màu vàng kia cũng ở trên hồn đan, chậm rãi xoay tròn theo hồn đan.

Từ hồn đan hấp thu năng lượng linh hồn, chậm rãi tăng cường, mà tiểu đao màu vàng lúc này cũng hấp thu năng lượng trên hồn đan, biến hóa tuần hoàn như vậy, trong đầu Lục Thiếu Du đã khôi phục lại bộ dáng ban đầu, điều duy nhất không giống ban đầu chính là thanh tiểu đao màu vàng này đang ở trên hồn đan.

Lúc này trong đầu Lục Thiếu Du vô cùng hỗn loạn, hắn loáng thoáng cảm giác được trong đầu hắn xuất hiện một hình ảnh kinh khủng.

Trong một núi non vô biên, một bóng lưng hùng vĩ tay cầm đại đao màu vàng, dưới chân là thi cốt chất như núi, những thi cốt này dường như có người còn có yêu thú lớn.

Một màn này khiến cho phong vân biến sắc, có thể nó là quỷ khốc thần sầu, máu tanh đầy rẫy, sát khí ngập trời, máu chảy thành sông.

Khí tức này khiến cho Lục Thiếu Du có cảm giác bản thân mình chỉ là tồn tại bé nhỏ như con kiến, màn máu tanh trước mặt này khiến cho tim hắn đập nhanh hơn gấp mấy lần.

Khí tức thật mạnh.

Lục Thiếu Du hô to một tiếng, dưới khí tức cực mạnh này, trái tim hắn như bị nghiền nát, trong nháy mắt nhảy dựng lên.

Lão đại, huynh tỉnh rồi sao?Thanh âm của Tiểu Long vang lên bên tai Lục Thiếu Du, Lục Thiếu Du mở mắt ra nhìn thì thấy bên người mình lúc này có Cửu Vĩ Yêu Hồ Bạch Linh và Tiểu Long.

Ta làm sao vậy? Ta không chết sao?Phản ứng đầu tiên của Lục Thiếu Du khi tỉnh dậy là bản thân hắn không chết, rõ ràng hồn đan trong dầu hắn đã bị nghiền nát, sao lại không chết.

Tâm thần tỏa ra, trong nháy mắt Lục Thiếu Du vô cùng kinh ngạc.

Rõ ràng hồn đan hắn đã bị nghiền nát lúc này lại hoàn hảo vô khuyết ở trong đầu.

Linh hồn hắn bị thương cực kỳ nghiêm trọng lúc này cũng được khôi phục, mà ở bên cạnh hồn đan lúc này có thêm thanh tiểu đao màu vàng ở đó, vô cùng quỷ dị.

Tại sao lại có thể như vậy?Trong nháy mắt Lục Thiếu Du vô cùng nghi hoặc, lại nghĩ tới tiểu đao màu vàng kia, còn có một màn hắn nhìn thấy trong mơ, thanh tiểu đao màu vàng trong tay bóng lưng to lớn kia cũng là tiểu đao bên cạnh hồn đan trong đầu hắn, thể tích tuy rằng không tương đồng, thế nhưng dáng vẻ lại vô cùng giống.

Nhất định không phải là phàm vật.

Lục Thiếu Du thầm nghĩ, hắn không chết khẳng định là có liên quan tới tiểu đao màu vàng này.

Mặc kệ như thế nào, hắn không chết cũng coi như kiếm về được cái mạng.

Tâm thần điều động, Lục Thiếu Du thử xem có thể điều động thanh tiểu đao màu vàng kia hay không.

Thế nhưng hắn nhanh chóng phát hiện ra căn bản không thể lay động tới tiểu đao màu vàng kia một chút nào, tiểu đao màu vàng này đang liên tục xoay tròn với hồn đan.

Lão đại, sao huynh lại cả kinh như vậy, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Không có gì.

Lục Thiếu Du hồi phục tinh thần lại, nhìn vết máu quanh ngươi mình cũng kinh hãi không ngớt, vừa nãy thiếu chút nữa là đi đời rồi.

Không có việc gì là tốt rồi, ta có cảm giác trong cơ thể ngươi có một cỗ lực lượng quỷ dị, ngay cả ta cũng không có cách nào tiến vào, xem ra, bí mật trên người ngươi quả thực không đơn giản.

Bạch Linh nói: Hẳn là không có việc gì.

Lục Thiếu Du cảm giác cơ thể hắn hiện tại tất cả đều bình thường, lại nhìn về phía ngoài cửa sổ, không nghĩ tới sắc trời đã sáng, chuyện này trôi qua quá nhanh.

Ngươi nhìn thử xem ta hiện tại, có ai có thể nhận ra không?Thân thể Bạch Linh lập tức hóa thành một con chuột, toàn thân trắng nõn, nếu không nhìn kỹ có khi sẽ tưởng đây là một con chuột nhỏ thật.

Mà trên người này không có bất kỳ khí tức nào tiết ra ngoài, chỉ có một mùi hương nhàn nhạt tỏa ra.

Không nhận ra được.

Lục Thiếu Du rất là kinh ngạc, khí tức của Bạch Linh không ngờ lại có thể thu liễm sâu tới như vậy.

Một tia khí tức cũng không tiết ra ngoài, nếu như hắn nhìn thấy lần đầu, cũng tuyệt đối không nhìn ra đây là Cửu Vĩ Yêu Hồ đại danh lừng lẫy.

Chỉ cần không phải gặp phải cường giả Linh Tôn hoặc và Vũ Tôn là không ai có thể nhìn ra ta được.

Bạch Linh nói.

Hôm nay dường như là ngày xuất phát.

Lục Thiếu Du nói.

Trong sơn mạch Vân Dương, trên ngọn núi chủ phong sáng sớm hôm nay đã có không ít người tụ tập trên sân.

Mà người có thể đứng ở trên sân này ngoại trừ hộ pháp ra cũng chỉ có các đệ tử thân truyền và trưởng lão mà thôi.

Thiếu Du, hôm nay sư phụ sẽ đi theo cổ vũ cho con, con nhất định phải tiến vào top ba, giúp Vân Dương Tông ta kiếm lại chút mặt mũi.

Trên lưng Lam Ngọc Lang Ưng, Vũ Ngọc Tiền nói.

Lúc này Lục Thiếu Du cũng đã ngồi ở trên lưng Lam Ngọc Lang Ưng đang cùng với Vũ Ngọc Tiền đi tới chủ phong Vân Dương Tông.

Sư phụ, đệ tử sẽ tận lực.

Lục Thiếu Du nói, mà trên vai Lục Thiếu Du lúc này bên trái có Tiểu Long đang xoay quanh, bên phái thì có Bạch Linh Cửu Vĩ Yêu Hồ đang thu nhỏ lại thân thể.

Dáng vẻ như vậy đương nhiên Vũ Ngọc Tiền sẽ không nhìn ra thân phận Cửu Vĩ Yêu Hồ của Bạch Linh.

Mà Thiên Sí Tuyết Sư và Huyết Tích Dịch, Lục Thiếu Du chỉ có thể thu vào Không gian thú nang.

Trên ngọn núi cao nhất, Lam Ngọc Lang Ưng xoay quanh bầu trời, hai người Lục Thiếu Du và Vũ Ngọc Tiền đã đáp xuống sân rộng.

Tham kiến Vũ trưởng lão.

Chúng hộ pháp hành lễ, Vũ Ngọc Tiền khẽ gật đầu, tiếu ý trên mặt dạt dào, gần đây đệ tử hắn chính là danh nhân trong Vân Dương Tông, người làm sư phụ như hắn vô hình trung mặt mũi cũng tăng lớn, hiện tại trong toàn bộ Vân Dương Tông không ai dám bảo hắn làm hư đồ đệ nữa.

Lục Thiếu Du, lúc này để xem trong chúng ta ai đạt được thành tích cao hơn.

Một thân ảnh cao ngất xuất hiện bên người Lục Thiếu Du, y phục trắng toát, khí đột bất phàm, chính là Khuất Đao Tuyệt.

Tốt, chúng ta lại so một lần.

Lục Thiếu Du mỉm cười, sau khi đột phá Vũ Tướng Lục Thiếu Du cũng không còn sợ Khuất Đao Tuyệt nữa.

Lục Thiếu Du, lần này phải biểu hiện thật tốt, Vân Dương Tông phải dựa vào năm người các ngươi rồi.

Một đạo thanh âm truyền tới, đó chính là sư phụ của Khuất Đao Tuyệt, tu vi đã đạt tới trình tự Vũ Vương, Dương trưởng lão.

Lục Thiếu Du, ta xem trọng ngươi, cố gắng lên.

Một đạo thân ảnh khác cũng xuất hiện bên người Lục Thiếu Du, chính là Tạ trưởng lão, sư phụ của Lục Vô Song.

́m Thành.

(1) Đệ tử ra mắt Tạ trưởng lão, Dương trưởng lão, đệ tử nhất định sẽ cố gắng.

Lục Thiếu Du nói, trong tầm mắt hắn lúc này vô cùng ngoài ý muốn khi nhìn thấy Lục Vô Song.

Vũ trưởng lão, đệ tử của ngươi gần đây càng ngày càng mạnh, ngươi dạy dỗ đệ tử quả thật mát tay nha.

Nhìn thấy Vũ trưởng lão, mấy trưởng lão khác mỉm cười đi tới.

Đâu có, đều do Thiếu Du nhà ta tự mình nỗ lực.

Vũ Ngọc Tiền hiếm khi khiêm tốn nở nụ cười, trong lòng vô cùng hưởng thụ.

Sưu.

Một đầu yêu thú cực lớn xoay quanh mà tới, lập tức ba đạo thân ảnh đáp xuống, Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn lại, trong nháy mắt bắn ra hàn ý.

Người tới không phải là ai khác mà chính là Triệu Vô Cực của Triệu gia, còn có Triệu Kình Hải và Triệu Kình Thiên.

Lục Thiếu Du cũng biết Triệu Kình Hải này cũng là một trong năm đệ tử tham gia đại hội Tam tông Tứ môn.

Nhìn Lục Thiếu Du sắc mặt ba người Triệu gia lúc này có chút bất định.

Rống.

Một tiếng rống lớn truyền đến, lúc này một đầu yêu thú lớn xuất hiện, thân thể của nó chừng trăm thước khiến cho người ta kinh ngạc, quanh thân được bao phủ bởi một lớp lông màu vàng, tỏa ra quang mang chói mắt giống như hoàng kim vậy.

Khí tức của đầu yêu thú này vô cùng cường hãn, dưới cánh, không gian trực tiếp tạo ra kình phong cường hãn, hình thể như chim ưng, có lợi trảo, mỏ nhọn sắc bén, cặp mắt giống như đao mang.

Kim Sí Yêu Ưng.

Nhìn đầu yêu thú phi hành khổng lồ trên bầu trời này, trong lòng Lục Thiếu Du vô cùng khiếp sợ.

Kim Sí Yêu Ưng không giống như những yêu thú phi hành bình thường khác.

Ngoài trình độ huyết mạch không dưới Nghịch Lân Yêu Bằng ra, mà điều khiến cho Lục Thiếu Du khiếp sợ chính là đẳng cấp của Kim Sí Yêu Ưng này so với Nghịch Lân Yêu Bằng còn mạnh hơn không ít, tuyệt đối đã đạt tới lục giai.

Yêu thú tọa kỵ đạt tới Lục giai, đây là điều khó mà có được, chỉ là tọa kỵ mà có thực lực Vũ Suất.

Lục Thiếu Du đưa mắt nhìn về phía sau lưng Kim Sí Yêu Ưng, lúc này còn có hai đầu yêu thú phi hành tứ giai khác, khí tức cũng không kém.

Trên lưng hai đầu yêu thú phi hành tứ giai này có hơn mười đệ tử đạt tới Vũ Phách của Vân Dương Tông.

Tham kiến tông chủ.

Đạo thân ảnh trên lưng Kim Sí Yêu Ưng nhảy xuống, chúng trưởng lão, hộ pháp, đệ tử nhanh chóng hành lễ.

Người tới chính là Vân Khiếu Thiên và Vân Hồng Lăng, cuối cùng chính là Hàn Phong và Đổng Phàn.

Chư vị trưởng lão, hộ pháp, chúng ta cũng nên xuất phát thôi.

Đại hội Tam tông Tứ môn lần này chúng ta không thể có một chút sai lầm nào cả.

Ánh mắt Vân Khiếu Thiên quét qua đám người.

Tông chủ sư đệ, lần này Vân Dương Tông ta không phải là không có cơ hội, nhất định có thể tiến vào top ba.

Vũ Ngọc Tiền trưởng lão cường hắc hắc, đối với đồ đệ bảo bối của mình hắn vô cùng tự tin.

Sư huynh, chỉ mong như lời huynh nói.

Vân Khiếu Thiên mỉm cười nói, ánh mắt dường như vô ý rơi vào trên người Lục Thiếu Du, chỉ có Lục Thiếu Du biết, tông chủ Vân Khiếu Thiên đang nhắc nhở hắn về điều kiện của hai người.

Được rồi, những trưởng lão và hộ pháp tham dự đại hội Tam tông Tứ môn nhanh chóng xuất phát thôi.

Chúng ta phải đi tới thành Thiên Kiếm, những trưởng lão và hộ pháp còn lại, gần đây phải chú ý công việc trong tông nhiều hơn một chút.

Vân Khiếu Thiên nói xong, thân ảnh khẽ nhảy lên, chân khí quanh người run run, không gian dường như gấp khúc, trong nháy mắt đáp xuống lưng Kim Sí Yêu Ưng trên bầu trời.

Sưu.

Mấy đạo thân ảnh khác lập tức nhảy lên cao, trong bầu trời xuất hiện vô số yêu thú phi hành, từng đạo thân ảnh đáp xuống lưng yêu thú phi hành của mình.

Lục Thiếu Du đưa mắt quét qua thì thấy, Dương trưởng lão, Tạ trưởng lão, Tống trưởng lão lúc này đều ngồi trên lưng yêu thú phi hành của mình.

Đó đều là yêu thú đạt tới ngũ giai, huyết mạch cũng không kém đầu Lam Ngọc Yêu Ưng của sư phụ Vũ Ngọc Tiền.

Mà mấy người hộ pháp và bốn người Triệu Kình Thiên, Triệu Kình Hải, Hàn Phong, Đổng Phàn cũng đáp xuống lưng Kim Sí Yêu Ưng, cũng không nhìn thấy thân ảnh của Đại hộ pháp và Triệu Vô Cực.

Vũ trưởng lão, đệ tử có thể ngồi trên tọa kỵ của ngài được không?Một bóng hình xinh đẹp xuất hiện bên người Vũ Ngọc Tiền chính là Lục Vô Song.

Đôi mắt xinh đẹp của Lục Vô Song nhìn Lục Thiếu Du mỉm cười, xem ra nàng cũng muốn đi tới thành Thiên Kiếm.

Đương nhiên không thành vấn đề.

Vũ Ngọc Tiền cười hắc hắc, quan hệ giữa Lục Vô Song và đệ tử của hắn, hắn cũng đã nghe nói qua, yêu ai yêu cả đường đi, hắn cũng đối với Lục Vô Song không tồi, lần trước gặp nàng hắn còn len lén đưa cho nàng một bộ vũ kỹ Hoàng cấp cao giai, còn dặn nàng không được nói cho ai biết.

Tạ ơn Vũ trưởng lão.

Lục Vô Song khẽ cười nói.

Sư thúc, con cũng muốn ngồi trên Lam Ngọc Lang Ưng của người.

Một thanh âm nũng nịu truyền tới, một thân ảnh xinh đẹp xuất hiện bên người Vũ Ngọc Tiền, không phải là Vân Hồng Lăng thì còn có thể là ai.

Cái này, hắc hắc, được rồi, ba người các ngươi ngồi trên Lam Ngọc Lang Ưng đi, ta sang ngồi bên Kim Sí Yêu Ưng.

Vũ Ngọc Tiền cười hắc hắc, nhìn Lục Thiếu Du và Lục Vô Song, lại nhìn Vân Hồng Lăng, sau khi nói xong liền rời khỏi lưng Lam Ngọc Lang Ưng rồi thả người đáp xuống lưng Kim Sí Yêu Ưng, cái bóng đèn này hắn không làm nổi.

Vô Song tỷ, muội muốn ngồi cùng hai người.

Hì hì.

Vân Hồng Lăng cười hì hì, nhanh chóng đi tới bên người Lục Vô Song.

Đi thôi.

Lục Vô Song nhẹ nhàng cười nói.

Lục Thiếu Du cười khổ một chút, cũng lập tức ngồi xuống lưng Lam Ngọc Lang Ưng, hai nàng nhìn nhau cười, chân khí khẽ run rồi lập tức nhảy lên lưng Lam Ngọc Lang Ưng.

Xuất phát.

Thanh âm Vân Khiếu Thiên quanh quẩn trong không trung, đủ để rơi vào trong tai mỗi người, tổng cộng có bảy đầu yêu thú, lúc này tất cả đều giương cánh lên rồi phóng đi, Kim Sí Yêu Ưng đi đầu, tốc độ cũng là nhanh nhất.

Lúc này nhất định có thể nhìn thấy không ít cường giả.

Ánh mắt Lục Thiếu Du đảo qua những người đi tham dự đại hội Tam tông Tứ môn, trong lòng không khỏi cảm thán một chút.

Sơn môn như Vân Dương Tông, tông chủ Vân Khiếu Thiên tự mình đi trước, còn có trưởng lão tu vi Vũ Vương đi theo, lại còn Tạ trưởng lão, Tạ trưởng lão, còn có sư phụ Vũ Ngọc Tiền, tổng cộng là bốn vị trưởng lão.

Hai người tu vi Vũ Vương, hai cường giả Vũ Suất, hơn nữa còn sáu vị hộ pháp đều có tu vi Vũ Tướng, còn có hai mươi mốt đệ tử Vũ Phách, cỗ thực lực này tuyệt đối rất mạnh, chủ yếu chính là hai cường giả Vũ Suất và hai cường giả Vũ Vương.

Thực lực Vân Dương Tông mạnh như vậy, Lục Thiếu Du suy đoán những sơn môn khác trong tam tông Tứ môn cũng tuyệt không thấp, đại hội Tam tông Tứ môn này được coi là nơi hội tụ của những cường giả chân chính.

Tiểu tặc, sao ngươi lại mang theo một đầu yêu thú nhỏ này, không phải lại là một yêu thú kinh khủng như Tiểu Long đó chứ?Trên lưng Lam Ngọc Lang Ưng, nhìn thấy bản thể của Bạch Linh trên vai Lục Thiếu Du, Vân Hồng Lăng vô cùng hiếu kỳ hỏi.

́m Thành.

(2) Hắc hắc.

Lục Thiếu Du mỉm cười, cũng không nghĩ tới Vân Hồng Lăng lại chú ý tới Bạch Linh như vậy, hắn nói: Vô Song, sao tỷ cũng tới đây? Sao nào? Không muốn ta đi sao?Lục Vô Song mở miệng cười khẽ, đôi mắt đẹp nhìn Lục Thiếu Du nói: Đại hội Tam tông Tứ môn, tuy rằng chỉ có năm đệ tử tham gia, thế nhưng đề phòng vạn nhất có đệ tử không thể tham gia, cho nên mới mang theo nhiều đệ tử như vậy.

Thực lực của ta so với mấy người yếu hơn, thế nhưng ta cầu xin sư phụ cho đi theo muốn mở mang kiến thức một phen, sư phụ luôn sủng ái ta, cho nên ta mới có thể tham gia.

Thì ra là thế.

Lục Thiếu Du mỉm cười nói: Tỷ có thể đi là được rồi, miễn cho Hồng Lăng khi dễ đệ.

Tiểu tặc, ta khi dễ ngươi lúc nào?Vân Hồng Lăng lập tức phản bác, cái miệng nhỏ nhắn không phục chu lên.

Được rồi Hồng Lăng, tông chủ và chư vị trưởng lão đều ở đây.

Lục Vô Song nhẹ nhàng cười nói.

Hồng Lăng, lần đại hội Tam tông Tứ môn lần này tổ chứ ở thành Thiên Kiếm sao.

Lục Thiếu Du hỏi: Đúng vậy.

Vân Hồng Lăng gật đầu nói: Đại hội Tam tông Tứ môn mỗi năm đều thay phiên tổ chức tại một sơn môn khác nhau, năm trước là Địa Linh môn, lần này là Thiên Kiếm môn.

Thành Thiên Kiếm chính là sơn môn của Thiên Kiếm môn, từ Vân Dương Tông chúng ta đi qua cũng mất hơn một tháng, khoảng cách cũng không gần.

Lục Thiếu Du nhíu mày, Thiên Kiếm môn, đây cũng là một trong những quái vật lớn trong Tam tông Tứ môn nha.

Đoán chừng thực lực cũng tuyệt đối không kém Vân Dương Tông là bao, quái vật lớn như vậy, không biết khi nào Phi Linh môn mới có thể đạt được tới bước này.

Lam Ngọc Lang Ưng nhanh chóng phi hành khiến cho không gian gợn sóng, hai mắt Bạch Linh vẫn hiếu kỳ nhìn về phía trước, có vẻ cực kỳ hưng phấn.

Sau khi rời khỏi mật địa, đây là lần đầu tiên nàng rời khỏi ngọn núi của Lục Thiếu Du, bình thường nhiều nhất cũng chỉ di chuyển chung quanh ngọn núi mà thôi.

Trên lưng những yêu thú phi hành khác, mọi người sau một lát tiến vào trạng thái tu luyện, một tháng sau mới tới thành Thiên Kiếm, đây cũng không phải là thời gian ngắn, cho nên mọi người chỉ có thể tu luyện mới không cảm giác được thời gian dài như vậy.

Nhìn chăm chú vào dãy núi nguy nga trước mắt, trên đỉnh núi có tuyết bao phủ, lúc này cũng đã vào đầu mùa xuân, đám tuyết này đã bắt đầu hòa tan.

Cảnh tượng trước mặt nhanh chóng trôi qua, một lát sau Lục Thiếu Du cũng khoanh chân ngồi trên lưng Lam Ngọc Lang Ưng bắt đất tu luyện, tuy rằng bình thường tốc độ tu luyện của hắn chậm rãi, thế nhưng cũng có tác dụng củng cố tu vi.

Sau một lần đột phá Lục Thiếu Du đều củng cố tu vi một phen mới dám tiếp tục đột phá.

Một lát sau, hai mắt của Lục Thiếu Du nhắm chặt, cũng tiến vào trong trạng thái tu luyện.

Thành Thiên Kiếm ở phương bắc của đại lục Linh Vũ, mà nhắc tới thành Thiên Kiếm, trên cơ bản không có bao nhiêu Linh giả và Vũ giả trên đại lục Linh Vũ không biết, bởi vì thành Thiên Kiếm là nơi đặt chân của Thiên Kiếm môn, bốn phía chung quanh thành Thiên Kiếm đều là địa bàn của Thiên Kiếm môn.

Trên địa bàn của Thiên Kiếm môn có không ít thế lực, những thế lực này đều dựa vào Thiên Kiếm môn mà sinh tồn.

Những thế lực này đều đưa con em mình vào Thiên Kiếm Tông, nếu như có thể làm đệ tử cũng đã làm cho gia tộc vẻ vang rồi, còn nếu như có thể trở thành đệ tử thân truyền thì càng không phải nói.

Thiên Kiếm môn, quái vật lớn như vậy đứng sừng sững, đệ tử trong môn cũng là hạng người có thiên phú cực cao, đặc biệt là đệ tử thân truyền, cả đám đều là tồn tại giống như long phượng trong loài người.

Lần này, đại hội Tam tông Tứ môn tổ chức tại thành Thiên Kiếm, mấy tháng trước đã có không ít Vũ giả, Linh giả tiến vào.

Càng gần thời gian diễn ra đại hội Tam tông Tứ môn thì nhân số tiến vào thành Thiên Kiếm càng thêm nhiều.

Mà bởi vì đại hội Tam tông Tứ môn lần này diễn ra ở thành Thiên Kiếm, nên thành Thiên Kiếm một năm trước đó đã bắt đầu chuẩn bị.

Đầu tiên là kiến tạo một vũ đài lớn trong thành Thiên Kiếm, chu vi xây thêm không ít kiến trúc.

Thời gian chậm rãi trôi qua, tại một chỗ khác, trên bầu trời có bảy đầu yêu thú khổng lồ đang nhanh chóng bay đi, bằng vào mắt thường cũng có thể thấy được khí lưu chung quanh đôi cánh của chúng, trên lưng yêu thú cón hơn mười người đang nhắm mắt tu luyện.

Phù.

Lục Thiếu Du thở ra một ngụm trọc khí trong cơ thể rồi đình chỉ tu luyện, hai mắt mở ra, ánh mắt thâm thúy mà sáng sủa giống như ngôi sao.

Còn sớm sao?Nhìn không trung, Lục Thiếu Du lại lấy ra một viên yêu đan nhét vào trong miệng, lại bắt đầu tu luyện.

Thân thể to lớn của Lam Ngọc Lang Ưng trong nháy mắt lướt qua giữa không trung.

Mà trong bảy đầu yêu thú phi hành, tốc độ của Kim Sí Yêu Ưng không thể nghi ngờ là nhanh nhất.

Trong lúc tu luyện, thời gian qua cực kỳ nhanh chóng.

Cách mấy ngày Lục Thiếu Du lại bỏ vào trong miệng một viên yêu đan.

Dù sao đi nữa yêu đan trên người hắn cũng nhiều, Lục Thiếu Du cũng không sợ lãng phí.

Bốn viên yêu đan đối với tu vi Vũ Tướng mà nói, khả năng cung cấp năng lượng nói theo cách tương đối thì không nhỏ cũng không ít.

Liên tiếp dùng hai khỏa yêu đan tứ giai, Lục Thiếu Du không ngừng luyện hóa chuyển thành chân khí tinh thuần, thế nhưng tu vi cũng chỉ kéo lên từ Vũ Tướng nhất trọng sơ kỳ lên trung kỳ mà thôi.

Cũng không biết qua bao lâu, đôi mắt nhắm chặt của Lục Thiếu Du lần thứ hai mở ra, trong tai vang lên thanh âm của Vân Khiếu Thiên: Mọi người chú ý, chúng ta sắp tới thành Thiên Kiếm, đây đã là địa bàn của Thiên Kiếm môn rồi.

Sắp tới rồi sao?Lục Thiếu Du thở ra một hơi, trong lòng cũng xuất hiện lửa nóng, đại hội Tam tông Tứ môn, nơi cường giả tập hợp.

Nếu như có thể tiến vào top ba có lẽ cũng được coi là người nổi bật trong lớp trẻ của toàn bộ đại lục.

Tiểu tặc, chúng ta sắp tới rồi.

Đại hội Tam tông Tứ môn lần này không biết thực lực đệ tử trẻ tuổi của những sơn môn khác ra sao.

Ta rất muốn tìm hiểu một phen.

Trên mặt Vân Hồng Lăng có chút hưng phấn.

Lục Thiếu Du nhìn về phía trước, phía sau, chỉ thấy một dãy núi liên miên, ở giữa có kiến trúc vô bờ, trong lúc bất tri bất giác mùa đông đã qua, trên dãy núi phía trước hiện lên màu xanh tươi tốt, tỏa ra sinh cơ nồng đậm, cây cối đã bắt đầu nảy mầm phát triển.

Thiếu Du, lần đại hội Tam tông Tứ môn này đệ phải cẩn thận một chút, trong những sơn môn khác không có ai là kẻ yếu cả.

Lục Vô Song nhìn Lục Thiếu Du nói.

Đệ sẽ chú ý, đệ cũng không phải là dạng người lỗ mãng.

Lục Thiếu Du đáp, ánh mắt thâm tình nhìn Lục Vô Song, đại hội Tam tông Tứ môn này hắn phải chú ý cẩn thận mới được.

Mau nhìn, hẳn là chúng ta tới rồi.

Vân Hồng Lăng nhanh chóng nói.

Phía xa xa, lúc này xuất hiện một mảnh kiến trúc liên miên, diện tích vô cùng lớn.

̉ Phong trưởng lão.

(1)Bằng vào mắt thường cũng có thể thấy được, trong kiến trúc mênh mông này cũng có khoảng cách vô cùng xa, cũng có thể thấy được một vũ đài nguy nga xuất hiện phía xa, trên đó dường như có một vật chỉ thẳng trời cao giống như cột tụ vậy.

Sưu Sưu.

Trong lúc Lục Thiếu Du không ngừng đánh giá phía trước thì chung quanh cũng có không ít yêu thú đang bay về phía trước.

Từ khí tức có thể nhìn thấy, dường như cũng không yếu, hẳn là đang đi về phía thành Thiên Kiếm.

Trong chốc lát một thành thị như ẩn như hiện xuất hiện trong mắt Lục Thiếu Du.

Sưu sưu.

Một đám khí tức cường hãn phóng lên cao, đồng thời mấy đạo thanh âm quanh quẩn giữa không trung.

Vân Dương Tông đại giá quang lâm, đón tiếp chậm trễ mong Vân tông chủ thứ tội.

Cổ Phong trưởng lão khách khí rồi, đã lâu không gặp, ngươi vẫn mạnh khỏe chứ?Thanh âm của Vân Khiếu Thiên quanh quẩn trong không trung.

Thanh âm vừa dứt, phía trước xuất hiện mấy điểm đen vọt tới, vô số yêu thú phi hành xuất hiện, trên lưng đầu yêu thú phi hành đầu tiên, có một thân ảnh màu xám đang đứng đó.

Người này tuổi chừng lục tuần, mái tóc trên đầu trắng xóa, khuôn mặt mang đến cho người nhìn vào cảm giác tang thương, trên mặt có nhiều nếp nhăn giống như vết kiếm vậy.

Mà phía sau lão giả này còn còn một thanh kiếm.

Trên thanh kiếm không có bất kỳ vật trang trí nào, chỉ dùng một khối vải màu xám trắng bao chung quanh khiến cho người ta có cảm giác cổ xưa.

Phía sau lão giả lúc này còn có ba đầu yêu thú khổng lồ, trên lưng có hơn mười thanh niên, sau lưng bọn họ đều có trường kiếm khí tức đều đạt tới Vũ Phách và Vũ Tướng.

Khí tức thật mạnh mẽ.

Lục Thiếu Du nhất thời cảm thán.

Vị lão giả tóc trắng kia tuy rằng khí tức đã được thu liễm lại, thế nhưng vô hình trung lại tỏa ra chung quanh khiến cho Lục Thiếu Du không khó phát hiện ra, người này cũng giống như Vân Khiếu Thiên, Dương trưởng lão đều là cường giả Vũ Vương.

Mà đầu yêu thú dưới chân vị trưởng lão tóc trắng này cũng khiến cho Lục Thiếu Du không khỏi kinh ngạc.

Đây cũng là một đầu yêu thú phi hành lục giai, cả người màu xanh, bộ lông không nhiễm lấy một hạt bụi, dáng vẻ giống sói, thế nhưng trên đỉnh đầu lại có một cái sừng.

Ngọc Bích yêu Lang.

Tuy rằng Lục Thiếu Du chưa từng gặp loại yêu thú này thế nhưng cũng nhận ra được.

Yêu thú hệ mộc, huyết mạch cực mạnh không dưới Kim Sí Yêu Ưng.

Tham kiến vân tông chủ và chư vị trưởng lão.

Phía sau lão giả tóc trắng, hơn mười Vũ Tướng và Vũ Phách đồng thanh nói, tiếng nói quanh quẩn giữa không trung.

Mời Vân tông chủ đi theo ta.

Lão giả tóc trắng nói, yêu thú phi hành dưới chân lập tức quay đầu rời đi.

Làm phiền Cổ Phong trưởng lão rồi.

Vân Khiếu Thiên nói, mọi người nhanh chóng tiến về phía trước.

Khí tức thật mạnh.

Lục Vô Song cũng cảm giác được khí tức của lão giả kia, hai hàng lông mi nhíu lại.

Vô Song, sau này tỷ cũng có thể đạt được tới đẳng cấp kia.

Lục Thiếu Du nói, trong lòng cũng thầm nghĩ, có một ngày bản thân hắn cũng sẽ đạt được tới Vũ Vương.

Vô số yêu thú phi hành khổng lồ hóa thành từng đạo tàn ảnh nhanh như thiểm điện quay về phía thành Thiên Kiếm lao đi.

Trong chốc lát, kiến trúc phía dưới tạo thành từng đạo tàn ảnh, một kiến trúc to lớn xuất hiện trước mắt mọi người.

Vân Tông chủ, chúng ta tới rồi, chưởng môn Vi Bang Ngạn của Quy Nguyên Môn, Chu Hoành Viên của Huyền Sơn Môn hôm qua đã tới thành Thiên Kiếm.

Trên bầu trời, lão giả tóc trắng giới thiệu, đầu Ngọc Bích Yêu Lang dẫn đầu đáp xuống phía dưới khiến không khí xung quanh gợn sóng.

Xem ra ta cũng không tính là tới muộn nha.

Vân Khiếu Thiên nói, Kim Sí Yêu Ưng cũng hạ xuống phía dưới.

Dưới không trung có một sân rộng thật lớn, yêu thú hạ xuống, mọi người lập tức đáp xuống mặt đất.

Khi Lục Thiếu Du, Lục Vô Song, Vân Hồng Lăng nhìn về phía trước cũng không khỏi kinh ngạc.

Trên mảnh sân rộng trước mắt này diện tích vô cùng lớn, đất đá hợp thành một thể vô cùng nhẵn bóng, thậm chí ngay cả một cái khe cũng không thể nhìn thấy.

Mà phía trước sân rộng có một thanh trường kiếm bằng đá cắm xuống.

Nhìn qua, thanh kiếm đá này vô cùng dọa người, cao chừng nghìn thước, rộng vài trăm thước.

Từ xa nhìn lại giống như một cái trụ sừng sững chọc trời, khiến cho người ta có cảm giác đồ sộ và nguy nga.

Thanh trường kiếm bằng đá này chỉ thẳng trời cao, trên thâm kiếm còn khắc ba chữ rồng bay phượng múa Thiên Kiếm môn.

Ba chữ cứng cáp có lực khiến cho người ta có cảm giác cổ xưa trong đó, cũng tỏa ra khí phách sắc bén.

Tham kiến Vân tông chủ, tham kiến chư vị trưởng lão Vân Dương Tông.

Trên sân rộng, lúc này có mấy trăm thanh niên nhanh chóng hành lễ.

Cả đám đều mặc khôi giáp, sau lưng cũng có một thanh trường kiếm.

Mấy trăm người này đều là Vũ Phách từ nhất trọng đến nhị trọng, một ít người đã tới Vũ Phách tứ trọng.

Thiên Kiến môn quả nhiên nhân tài đông đúc.

Vân Khiếu Thiên mỉm cười nói.

Vân tông chủ nói đùa rồi, mấy đệ tử phía sau tông chủ cũng không kém nha.

Thế hệ trẻ của Vân Dương Tông cũng toàn là nhân tài.

Ánh mắt vị Cổ Phong trưởng lão kia đã sớm đảo qua đám người Khuất Đao Tuyệt, Triệu Kình Hải, Hàn Phong, Lục Thiếu Du, ánh mắt cũng rơi vào người Vân Hồng Lăng rồi nói: Chẳng lẽ tiểu nha đầu này là Hồng Lăng sao? Ba loại thuộc tính, hẳn là không còn ai khác.

Hồng Lăng, mau ra mắt Cổ Phong trưởng lão.

Khi con còn bé Cổ Phong trưởng lão từng bế con.

Vân Khiếu Thiên mỉm cười, quay đầu lại nói với Vân Hồng Lăng.

Vân Hồng Lăng liếc mắt nhìn Lục Thiếu Du rồi giống như con chim nhỏ tiến tới bên cạnh Vân Khiếu Thiên rồi thi lễ với Cổ Phong trưởng lão.

Đệ tử tham kiến Cổ Phong trưởng lão.

Không cần đa lễ, không nghĩ tới chớp mắt đã lớn như vậy rồi.

Vũ giả ba hệ, Vũ Tướng nhị trọng, ta nhớ kỹ con còn chưa tới hai mươi tuổi, thiên phú như vậy quả trong ngàn vạn ngươi mới có một.

Cổ Phong trưởng lão kinh ngạc nói.

Cổ Phong trưởng lão quá khen, trong Thiên Kiếm môn, người có thiên phú như vậy cũng không phải là ít.

Vân Khiếu Thiên nói.

Cổ Phong trưởng lão không trả lời mà khẽ cười nói.

Vân tông chủ, đây là nơi trung tâm của Thiên Kiếm môn ta, mời đến thành nghỉ ngơi, chúng ta đã sớm sắp xếp chỗ nghỉ ngơi cho các vị rồi.

Mời Cổ Phong trưởng lão dẫn đường.

Vân Khiếu Thiên nói.

Mời.

Vị Cổ Phong trưởng lão lập tức đưa tay ra làm thủ thế rồi lập tức mang theo đám người Vân Dương Tông đi về phía trước.

Lục Thiếu Du chậm rãi đi theo mọi người, đi qua sân rộng này rồi qua thanh trường kiếm bằng đá rốt cuộc một cửa thành cao mười thước xuất hiện trước mặt mọi người.

Ánh mắt khẽ đảo qua, trước cửa thành này có tới trăm người mặc khôi giáp, sau lưng đeo trường kiếm đang đứng ở đó.

Ánh mắt những người này nhìn về phía trước, quanh thân tỏa ra khí tức cường hãn.

Tu vi đều đạt tới Vũ Sư bát trọng, mà lúc này lại phải đi giữ cổng thành.

Đi vào cửa thành, lúc này Lục Thiếu Du mới phát hiện ra đây là trong thành có thành.

Bên ngoài là thành lớn vô biên, mà bên trong thì yên tĩnh hơn nhiều.

Trên phương diện kiến trúc thì bên trong đều là đình viện tráng lệ cổ xưa, liếc mắt nhìn qua cũng không biết có bao nhiêu đình viện như vậy.

̉ Phong trưởng lão.

(2) Đây là nội thành của Thiên Kiếm môn chúng ta, chỉ có đệ tử xuất chúng trong môn mới có thể tiến vào.

Chờ sau khi sắp xếp xong xuôi mọi người có thể đi ra ngoại thành mua sắm, ngoại thành vô cùng náo nhiệt.

Cổ Phong trưởng lão nói, dường như đang quảng cáo với mọi người.

Vân tông chủ, chư vị Vân Dương Tông, mọi người sẽ ở lại nơi này.

Nơi này gần đây mới sửa chữa xong, nếu như có yêu cầu khác, hoặc là có chỗ không chu toàn xin mọi người thông cảm.

Một lát sau, trước một đình viện khổng lồ, Cổ Phong trưởng lão nói với Vân Khiếu Thiên.

Đình viện này không nhỏ, từ bên ngoài nhìn vào, chỉ là sân bên ngoài đình viện cũng chừng vài trăm thước, vừa nhìn là biết mới sửa chưa không lâu, trang trí cực kỳ tinh xảo khiến cho nhìn vào lòng người cũng cảm thấy thoải mái.

Cổ Phong trưởng lão khách khí rồi, ở đây rất tốt.

Vân Khiếu Thiên nói.

Chư vị một đường ăn gió nằm sương tới đây, vậy thì trước tiên nghỉ ngơi một lát.

Ngày mai chính là đại hội Tam tông Tứ môn, hai ngày nay chưởng môn chúng ta đều bận rộn về chuyện sắp xếp đại hội Tam tông Tứ môn cho nên không thể tự mình tới đây nghênh tiếp Vân tông chủ, mong Vân tông chủ thứ lỗi.

Cổ Phong trưởng lão nói.

Cổ Phong trưởng lão khách khí rồi, thay ta chuyển lời cho chưởng môn các vị.

Ngay mai chúng ta gặp lại, nếu như có quấy rầy, mong các vị thông cảm.

Vân Khiếu Thiên nói.

Vậy thì ta xin cáo từ, trong đình viện có nha hoàn, mọi việc chư vị có thể phân phó cho bọn họ.

Vị trưởng lão Cổ Phong kia sau khi thi lễ với Vân Khiếu Thiên rồi lập tức rời đi.

Mọi người vào đi.

Vân Khiếu Thiên nói rồi dẫn đầu đoàn người tiên vào trong đình viện.

Bên trong đình viện mọi thứ đều vô cùng tao nhã, cửa vào có không ít cây xanh còn có hoa tươi, vừa nhìn đã biết Thiên Kiếm môn đã phí không ít tâm tư vào chuyện này.

Trong đình viện, sau hành lang dài chính là phòng khách, bốn phía có thêm hơn mười gian phòng, hơn mười nha hoàn đã đi ra hành lễ với mọi người.

Một lát sau, Lục Thiếu Du dưới sự dẫn đường của một nha hoàn đã đi vào một gian phòng.

Trong gian phòng này bố trí vô cùng tao nhã, tuy rằng không tráng lệ thế nhưng vô cùng thoải mái.

Đối với căn phòng này, Lục Thiếu Du vô cùng thỏa mãn.

Hôm nay trong thành Thiên Kiếm này có không ít cường giả nhỉ.

Đóng cửa phòng, Cửu Vĩ Yêu Hồ Bạch Linh lập tức nhảy lên trên giường rồi nói.

Đây chính là Thiên Kiếm môn, là một trong Tam tông Tứ môn, cường giả đương nhiên rất nhiều.

Không nghĩ tới trong nhân loại lại có nhiều cường giả tới như vậy.

Bạch Linh nói.

Tiểu tặc, cha ta gọi ngươi ra đại sảnh một chuyến.

Ngay lúc này thanh âm của Vân Hồng Lăng vang lên bên ngoài căn phòng.

Bạch Linh, nàng và Tiểu Long nghỉ ngơi trong phòng đi.

Ta đi một chút sẽ trở lại.

Lục Thiếu Du nói xong, đóng cửa phòng rồi lập tức rời đi.

Trước căn phòng, thân ảnh màu đen hiện lên đường cong linh lung đã dứng chờ hắn.

Mà lúc này Lục Vô Song cũng ở bên cạnh Vân Hồng Lăng.

Hồng Lăng.

Tông chủ gọi ta có chuyện gì vậy?Lục Thiếu Du hỏi.

Hẳn là chuyện liên quan tới đại hội Tam tông Tứ môn ngày mai.

Vân Hồng Lăng nói.

Ba người lập tức đi tới đại sảnh, trên đường đi gặp phải Triệu Kình Hải và Triệu Kình Thiên, hai huynh đệ này nhìn về phía Lục Thiếu Du, trong mắt bắn ra hàn mang.

Đối với hai người này, Lục Thiếu Du hiện tại hoàn toàn không để trong lòng.

Muốn giết hai người này, nói thật cũng không phải rất khó, nếu như có cơ hội, hắn hạ thủ cũng không muộn.

Mà hiện giờ cũng không tiện.

Lục Thiếu Du vẫn vô cùng nghi hoặc câu nói cuối cùng của Độc Cô Cảnh Văn trước khi rời đi.

Nàng nói Lục gia và Triệu gia không đơn giản như vẻ bề ngoài, còn nói bảo vật trong Lục gia hắn nhất định phải thu lấy.

Bảo vật của Lục gia, Lục Thiếu Du cũng không biết nó là cái gì, dường như trong trí nhớ của hắn Lục gia cho tới bây giờ dường như cũng không có bảo vật gì, lẽ nào trong này còn có bí mật gì đó mà hắn không biết? Mà hết thảy, hiện tại hắn cũng không biết đáp án.

Lục Thiếu Du, ngày mai chính là đại hội Tam tông Tứ môn, đến lúc đó chúng ta nhìn xem ai có thành tích cao hơn.

Trên hành lang, thân ảnh Khuất Đao Tuyệt xuất hiện, thân hình cao ngất kia bắn ra sự tự tin.

Hắc hắc, nếu như ngươi thua vậy thì phải mời ta uống rượu.

Lục Thiếu Du nói.

Tốt, không say không về.

Khuất Đao Tuyệt cười nói.

Không uống rượu có được không? Ta uống vào choáng váng hết đầu.

Vân Hồng Lăng nói.

Ha ha.

Khuất Đao Tuyệt cười ha hả nói: Lần trước không phải muội uống vô cùng hăng hái sao? Hừ.

Nghe thấy đám người Lục Thiếu Du và Khuất Đao tuyệt cười nói với nhau, hai huynh đệ Triệu Kình Thiên và Triệu Kình Hải không khỏi hừ nhẹ một tiếng.

Mọi người đi vào đại điện, trong đại điện lúc này có hơn mười cái ghế.

Lúc này đã có bốn vị trưởng lão còn có tông chủ Vân Khiếu Thiên, số hộ pháp còn lại đều ở đó.

Hàn Phong, Đổng Phàn cũng có trong đó, về phần những đệ tử khác thì không có mặt.

Tham kiến tông chủ, chư vị trưởng lão.

Mọi người hành lễ.

Đều ngồi xuống đi.

Vân Khiếu Thiên nói, sau khi mọi người ngồi vào chỗ của mình, thủ ấn trong tay Vân Khiếu Thiên biến đổi, lập tức bày ra một đạo quang tráo bao phủ trong đại điện.

Được rồi, gọi mọi người tới đây là muốn nói với những đệ tử tham dự đại hội Tam tông Tứ môn một chút.

Ánh mắt Vân Khiếu Thiên nhìn vào mọi người nói: Vân Hồng Lăng, Triệu Kình Hải, Hàn Phong, Khuất Đao Tuyệt, Lục Thiếu Du, năm người các ngươi lần này nhất định phải đem toàn lực, nếu như lần này Vân Dương Tông ta không tiến vào top ba, hậu quả như thế nào hẳn các ngươi cũng đã biết.

Vì vậy, các ngươi nhất định phải dốc toàn lực.

Đệ tử biết rồi.

Năm người đáp.

Dương trưởng lão, ngươi nói với bọn chúng một chút quy củ của đại hội Tam tông Tứ môn đi.

Vân Khiếu Thiên nói với Dương trưởng lão bên người.

Năm người các ngươi nghe ta nói là được rồi, dựa theo quy củ những năm trước, đại hội Tam tông Tứ môn mỗi một tông môn sẽ phái ra năm người tham dự.

Vì vậy những đệ tử Tam tông Tứ môn tham gia đại hội cũng có ba mươi lăm người, thế nhưng cũng không phải là toàn bộ.

Dương trưởng lão nói tiếp: Dựa theo quy củ, đại hội Tam tông Tứ môn là chuyện tình của Tam tông Tứ môn chúng ta.

Nhưng từ lâu trước kia, trên đại hội Tam tông Tứ môn cho phép đệ tử trẻ tuổi thế lực khác tới tham gia, mà năm trước cũng không ít đệ tử thế lực khác tới tham gia đại hội Tam tông Tứ môn.

Lại có việc này sao?Lục Thiếu Du nhíu mày, như thế thì khó khăn hơn nhiều, hắn còn tưởng rằng chỉ có đệ tử của Tam tông Tứ môn tham gia thôi.

Vì vậy, các ngươi nhất định không thể sơ ý, năm trước, cũng có không ít đệ tử thế lực khác đạt được thành tích xa xỉ.

Dương trưởng lão nói.

Nhìn năm đệ tử tham dự đại hội Tam tông Tứ môn, Dương trưởng lão lại tiếp tục nói: Nhân số tham dự đại hội Tam tông Tứ môn không ít, để công bằng cho nên tổng cộng có thời gian sáu ngày, nếu như không có người bị loại trực tiếp mỗi ngày đều có trận đấu, đánh bại đối thủ của mình là thắng lợi.

Nếu thua thì trước top năm, đại hội sẽ ban thưởng cho các ngươi một bộ vũ kỹ Huyền cấp.

̃ tốt của quán quân.

Chẳng lẽ còn có đặt cược sao?Lục Thiếu Du không nhịn được mà mở miệng hỏi.

Không sai.

Dương trưởng lão mỉm cười nói: Những đệ tử từng tham dự đại hội Tam tông tứ môn, nếu như thua trong năm vò̀ng đầu sẽ mất cho đối phương một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, nếu như vận khí của ngươi không tốt thua trong tay một Linh giả vậy thì trong tông sẽ trả thay cho ngươi một bộ Linh kỹ Huyền cấp sơ giai.

Đây cũng là quy củ do đại hội Tam tông Tứ môn truyền xuống.

Mà những thế lực bên ngoài, nếu như muốn báo danh tham dự đại hội Tam tông Tứ môn cũng vậy, đều phải giao ra một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai là có thể tham gia.

Nếu như bị thua vũ kỹ sẽ không còn, nếu như thắng thì có thể lấy được một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai.

Hắc hắc, Dương trưởng lão, vậy thì những vũ kỹ Huyền cấp sơ giai thắng được này sẽ quy về trong tông hay cho chính mình?Lục Thiếu Du lập tức cười hắc hắc hỏi.

Cái này liên quan tới thân gia nha, vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, quả thực vô cùng tiện nghi.

Về các ngươi, trong tông sẽ không thu vũ kỹ các ngươi thắng được.

Nếu như các ngươi có bản lĩnh tiến vào top năm thì có thể thắng được ba bộ vũ kỹ Huyền cấp, nếu như các ngươi không có bản lĩnh thì sẽ liên lụy tông môn phải trả cho các ngươi một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai.

Vân Khiếu Thiên mở miệng nói, ánh mắt dường như vô ý nhìn về phía Lục Thiếu Du rồi lập tức nói tiếp: Căn cứ vào quy củ đại hội Tam tông Tứ môn, nếu như các ngươi có thể đoạt được quán quân thì mỗi một sơn môn khác trong Tam tông Tứ môn sẽ ban cho ngươi một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, còn có ba khỏa đan dược ngũ phẩm cao giai.

Nói cách khác, nếu như trong các ngươi ai có thể đoạt được quán quân thì tổng cộng thu được mười bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, lại thêm mười tám khỏa đan dược ngũ phẩm cao giia.

Mười bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai, mười tám khỏa đan dược ngũ phẩm cao giai.

Lúc này Lục Thiếu Du không nhịn được hít sâu một hơi, vô cùng kinh người, một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai cũng đã là vô giá, về phần đan dược ngũ phẩm cao giai, giá trị của nó cũng đã trên nghìn vạn kim tệ một viên, gia thân của những tông môn này quả thực không phải là bình thường.

Tông chủ, vậy thì thứ hai và thứ ba thì sao?Lục Thiếu Du nhanh chóng hỏi.

Không có, chỉ có quán quân mới có.

Đây chỉ là thưởng cho đệ tử đạt quán quân mà thôi, mà Tam tông Tứ môn chúng ta cũng có tiền đặt cược khác đó chính là vô luận một tông nào, nếu như năm lần liên tục không có đệ tử tiến vào top ba, vậy thì phải giao cho mỗi môn phái khác ba bộ vũ kỹ Huyền cấp cao giai, đồng thời cũng mất cho mỗi môn phái năm khỏa đan dược thất phẩm, mà Vân Dương Tông chúng ta bốn lần trước cũng không có đệ tử tiến vào top ba.

Ánh mắt Vân Khiếu Thiên đảo qua năm đệ tử tham dự đại hội Tam tông Tứ môn rồi nói.

Nghe Vân Khiếu Thiên nói vậy, sắc mặt bốn vị trưởng lão và mấy vị hộ pháp không khỏi trầm trọng.

Nếu như Vân Dương Tông thua nữa, bọn họ thân là trưởng lão và hộ pháp của Vân Dương Tông trên mặt cũng không có ánh sáng.

Nếu như có thể chiếm được quán quân thì giàu to rồi.

Lúc này Lục Thiếu Du cũng nghĩ tới chỗ tốt mà quán quân có thể đạt được.

Trong lòng không khỏi thầm nghĩ, vị trí quán quân này chỉ sợ cũng không dễ dàng đạt được, dù sao hiện tại hắn cũng chỉ là Vũ Tướng nhất trọng mà thôi.

Lục Thiếu Du thầm nghĩ trong lòng, nếu như hắn tu luyện sớm ba năm, cho dù là hai năm, thực lực hiện tại của hắn cũng không chỉ dừng lại ở Vũ Tướng nhất trọng.

Thế nhưng đổ thừa mình cất bước quá muộn thì không được.

Đám đệ tử trong Tam tông Tứ môn này đều được bồi dưỡng từ nhỏ, hắn mới tu luyện ba năm, bảo hắn lấy được quán quân quả thực vô cùng khó khăn.

Được rồi, ta tiếp tục nói chút quy tắc của đại hội Tam tông Tứ môn cho các ngươi nghe một chút.

Ngày mai bắt đầu rồi cho nên các ngươi chú ý một chút.

Dương trưởng lão dưới sự đồng ý của Vân Khiếu Thiên lập tức nói tiếp: Đại hội tổng cộng có sáu ngày, dựa theo nhân số năm trước mà đoán, tổng cộng sẽ có năm mươi đến sáu mươi người tham gia.

Ngoại trừ đệ tử Tam tông Tứ môn chúng ta ra những thế lực khác khác sẽ phái người tham dự.

Mười mấy người còn lại này thậm chí sẽ có người đến từ thành Ma Vân và Cổ Vực, thiên phú và thực lực không dưới các ngươi, cho nên ngàn vạn lần không thể sơ ý.

Dưới sự giảng giải của Dương trưởng lão, Lục Thiếu Du hiểu được đại hội Tam tông Tứ môn này diễn ra trong vòng sáu ngày.

Ngày đầu tiên tiến hành rút thăm đấu, đến lúc đó nhân số sẽ giảm đi cũng chỉ có hai mươi mấy người thắng mà thôi.

Mà ngày thứ hai lại tiếp tục rút thăm đấu, đến lúc đó chỉ còn lại mười mấy người.

Ngày thứ ba cũng như vậy, đến lúc đó không còn đủ mười người.

Ngày thứ tư tiếp tục rút thăm đấu, mặc kệ có bao nhiêu người, đến lúc đó cũng chỉ cón ba người khi tới ngày thứu năm.

Mà ba người này cũng là ba người tỏng top ba đại hội.

Mà trong bốn ngày này, mỗi người trên cơ bản đều đấu một trận, đủ công bằng.

Nếu như một ngày đấu mấy trận mà nói, tiêu hao cũng không theo kịp.

Nếu như trong trận đấu hai vũ giả cùng cấp với nhau, một người bị tiêu hao không còn, một người không bị tiêu hao đấu với nhau, vậy thì vô cùng bất lợi.

Trong ngày thứ năm từ ba người chọn ra hai người đấu với nhau.

Người thắng trong ngày thứ sau sẽ đấu với người còn lại tranh đoạt vị trí quán quân.

Quán quân thu được phần thưởng là một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai từ mỗi một môn phái khác, còn năm khỏa đan dược ngũ phẩm cao giai.

Sau khi giảng giải những điều này, Vân Khiếu Thiên lại nói năm người nên chú ý một chút.

Lúc này Vân Dương Tông không thể thua nữa, nếu như không có đệ tử tiến vào top ba, không chỉ là thua một chút vũ kỹ và đan dược, quan trọng là mặt mũi, danh tiếng của Vân Dương Tông cũng bị đả kích lớn, sau này đi ra ngoài cũng khó ngẩng mặt lên được.

Sau một canh giờ mọi người mới tản đi.

Mà năm người tham dự đại hội Tam tông Tứ môn lần này cả đám đều xoa tay không ngừng.

Mặc kệ thế nào, coi như là thắng một hồi cũng có thể nhận được một bộ vũ kỹ Huyền cấp sơ giai nha.

Vô Song tỷ, chúng ta đi ra ngoài mua sắm một chút.

Dù sao đi nữa thời gian cũng vẫn còn sớm.

Ra khỏi đại sảnh, Vân Hồng Lăng nhìn sắc trời lúc này cũng đã qua buổi trưa, nàng nhất thời nổi lên tâm tư muốn ra ngoài mua sắm.

Tốt, ta cũng muốn đi ra ngoài xem thành Thiên Kiếm này rốt cuộc náo nhiệt như thế nào.

Đôi mắt xinh đẹp của Lục Vô Song sáng ngờ, đối với việc đi dạo phố này, nữ nhân nào mà không có hứng thú.

Hì hì, tiểu tặc, ngươi đi cùng chúng ta.

Vân Hồng Lăng đi tới bên người Lục Thiếu Du rồi nói.

Ta.

Lục Thiếu Du nhướng mày nói: Ta không đi đâu.

Nữ nhân đi dạo phố, Lục Thiếu Du hắn không có hứng thú đi cùng, đây là đi làm khổ sai cho bọn họ mà.

̀ng đi gặp đùa giỡn.

(1) Không được, ngươi phải theo ta và Vô Song tỷ.

Vân Hồng Lăng tay phải lôi kéo Lục Thiếu Du tay trái lôi kéo Lục Vô Song, nhanh chóng đi ra bên ngoài.

Lục Thiếu Du bất đắc dĩ cũng chỉ có thể đi theo hai người tiến về ngoại thành thành Thiên Kiếm mua sắm.

Trong hành lang ngoài đại sảnh lúc này có hai đạo thân ảnh xuất hiện ở đó chính là Vân Khiếu Thiên và Tạ trưởng lão.

Tông chủ, Hồng Lăng và Vô Song đều có quan hệ không cạn với Lục Thiếu Du, lẽ nào người cũng đồng ý cho Hồng Lăng.

Tạ trưởng lão nhìn về phía Vân Khiếu Thiên, ý tứ rất rõ ràng, Hồng Lăng dù sao cũng là tiểu thư của Vân Dương Tông, nếu như cùng người khác thờ một chồng cũng không tốt lắm.

Ài.

Vân Khiếu Thiên thở dài nói: Lục Thiếu Du tiểu tử này đâu chỉ có Vô Song, tuy rằng trong lòng ta không muốn Hồng Lăng như vậy.

Thế nhưng chuyện của thanh niên ta cũng không quản nhiều.

Chỉ cần tiểu tử này sau này không khi dễ Hồng Lăng ta cũng không có ý kiến, tùy thanh niên bọn chúng đi thôi.

Nói vậy Tông chủ đồng ý rồi?Tạ trưởng lão ngạc nhiên hỏi.

Vậy không thì thế nào? Tiểu tử Lục Thiếu Du này ta muốn quản cũng không quản được.

Những đệ tử cùng lứa trong Vân Dương Tông Hồng Lăng nhà ta cũng không nhìn vào mắt, ta cũng không có biện pháp.

Vân Dương Tông lạnh nhạt nói, trong mắt hiện lên thâm ý mà thường nhân khó có thể thấy được.

Lục Thiếu Du theo hai nàng rời khỏi đình viện lập tức đi ra khỏi nội thành thành Thiên Kiếm, dưới sự dẫn đường của một đệ tử Thiên Kiếm Tông, đi thẳng vào trong thành.

Đi qua một con đường không ngắn, trong tai ba người lập tức xuất hiện âm thanh ầm ĩ, một con đường xuất hiện trong tầm mắt ba người.

Trên đường lúc này người người tấp nập, tiếng động lớn phô thiên cái địa từ trong đó truyền ra, quanh quẩn trong không gian.

Đó là thành Thiên Kiếm sao?Nhìn con đường lớn này, Lục Thiếu Du cũng có chút ngoài ý muốn, người trên đường quả thực nhiều nha, lúc này trên đường tràn ngập người đi lại.

Lục Thiếu Du cũng không biết, thành Thiên Kiếm hiện giờ càng gần ngày đại hội Tam tông Tứ môn lưu lượng người cũng ngày càng kinh khủng, không chỉ có ban ngày.

Coi như là buổi tối tiếng động lớn cũng xôn xao rung trời, nhân khẩu trong thành Thiên Kiếm hiện tại so với bình thường đã hơn gấp mười lần.

Mà theo dòng người tiến vào, trong thành Thiên Kiếm cũng có không ít hạng người hỗn tạp, coi như là thế lực của Thiên Kiếm môn khổng lồ thế nhưng cũng vô pháp quản lý được những người tam lưu cửu giáo này.

Đương nhiên đám người nãy cũng không dám đi trêu chọc Thiên Kiếm môn.

Mà lúc này Lục Thiếu Du cũng đã kiến thức được nhân khí của thành Thiên Kiếm này.

Nơi nơi đều là ngươi, trái phải con đường có vô số cửu hàng, bên ngoài còn có không ít thương nhân vỉa hè, vô cùng náo nhiệt.

Cũng có không ít người mặc y phục quái dị.

Từ trong miệng Lục Vô Song thì Lục Thiếu Du mới biết những người mặc y phục quái dị này đề là một ít người dị tộc, thậm chí là nửa dã nhân vô cùng khó chọc, nếu như chọc vào bọn chúng, bọn chúng sẽ liều mạng với ngươi.

Đi theo hai nàng, ba người tới đường cái, sau đó tốc độ chậm lại nhàn nhã dạo chơi trên đường.

Hai nàng đi vào trong đường, đặc biệt là Vân Hồng Lăng dường như cái gì cũng tò mò không ngừng chạy qua chạy lại giữa các cửa hàng và sạp vỉa hè, thỉnh thoảng thấy vật mới lạ cũng không quản là thứ gì liền lập tức mua.

Cùng hai nàng đi dạo phố, Lục Thiếu Du cũng đánh giá toàn bộ thành Thiên Kiếm, kiến trúc liên miên không ngừng, thành Thiên Kiếm này so với thành Quỷ Vũ trong Cổ Cực quả thực còn lớn hơn rất nhiều, giống như là mênh mông vô bờ.

Là một đại thành to lớn tới mức khiến cho Lục Thiếu Du không khỏi sợ hãi than.

Mà có lẽ bởi vì Thiên Kiếm môn cho nên Lục Thiếu Du thấy không ít cửa hàng buôn bán kiếm, mà trong dòng người vũ giả cầm kiếm cũng chiếm đại đa số.

Thỉnh thoảng trên đường cái còn có một ít đệ tử mặc khôi giáp của Thiên Kiếm môn đi tuần tra, cả đều đều thống nhất đeo kiếm sau lưng.

Trên đường cái, các con đường nhỏ cắt ngang nối với nhau giống như là một mạng nhện.

Quy mô rộng lớn khiến cho hắn không khỏi sợ hãi than.

Lục Thiếu Du tỉ mỉ quan sát mới phát hiện ra tài liệu Thiên Kiếm môn xây thành không ngờ đều là một loại nham thạch cực kỳ khó tìm kiếm, loại nham thạch này vô cùng cứng rắn, ngay cả Vũ Sư cũng khó có thể đánh nát.

Ngay cả con đường trên mặt đất cũng là do loại nham thạch này làm ra.

Loại nham thạch này tuy rằng không phải thứ trân quý gì, thế nhưng đây không phải là một số lượng nhỏ.

Tìm nhiều nham thạch như vậy để xây thành tuyệt đối không phải là một chuyện dễ dàng.

Lục Thiếu Du sợ hãi than đồng thời cũng nhìn kỹ trong đám người tấp nập này thực sự dạng người nào cũng có, có vẻ vô cùng hỗn loạn.

Có không ít người thực lực cũng không tệ lắm, xen lẫn trong đám người có không ít Vũ Phách và Linh giả.

Nhìn đám đệ tử Thiên Kiếm môn thi thoảng tuần tra trên đường, Lục Thiếu Du nhíu mày, dạng người nào cũng có, chỉ sợ gần đây trong thành Thiên Kiếm cũng không quá thái bình.

Tuy rằng thực lực của Thiên Kiếm môn rất mạnh, thế nhưng cũng không thể ngăn chặn hết được đám người tam lưu cửu giáo này.

Chỗ nào có người chỗ đó sẽ có hỗn loạn, giống như là địa phương có ánh sáng thì sẽ có bóng tối, nơi này có đủ loại người muốn không hỗn loạn cũng khó.

Chỉ là Lục Thiếu Du cũng không bất ngờ cho lắm.

Trong Cổ Vực vô cùng hỗn loạn.

Trong xương cốt của hắn cũng vô cùng thích sự hỗn loạn này, chỉ sợ rằng trong thành Thiên Kiếm này cho dù có hỗn loạn thế nào cũng bị Thiên Kiếm môn áp chế, cũng không thể hỗn loạn thêm được nữa.

Mà trong Cổ Vực kia mới thực sự là hỗn loạn, tất cả đều không có quy tắc, tất cả dùng thực lực nói chuyện.

Mục tiêu của bản thân hắn cũng chỉ có thể thích hợp với Cổ Vực mà thôi.

Trong đầu hai nàng lúc này đương nhiên sẽ không suy nghĩ giống Lục Thiếu Du, không ngừng xuyên qua các cửa hàng, các gì hiếu kỳ đều muốn đi nhìn một chút.

Lúc này hai nàng cũng đã hấp dẫn không ít ánh mắt nhìn vào mình, hai nàng đều là nữ tử tuyệt mỹ khuynh thành.

Lục Vô Song thanh nhã cao quý, Vân Hồng Lăng khả ái mang theo mê hoặc, nữ tử như vậy xuất hiện trên đường sẽ có mấy người nhịn được, hai nàng cũng không phải là thứ mà mấy nữ tử bình thường trên đường có thể so sánh.

Một lát sau, cảm giác có nhiều ánh mắt nhìn vào mình, Lục Vô Song có chút không được tự nhiên, sắc mặt sa sầm, ánh mắt mang theo hàn ý nhìn về phía trước, nhất thời khiến cho vô số ánh mắt không dám nhìn nữa.

Thiếu Du, Hồng Lăng, chúng ta đổi một con đường khác đi.

Lục Vô Song cảm giác chung quanh mình có vô số ánh mắt nhìn vào, đã bắt đầu không muốn đi dạo trên đường nữa.

Cũng được.

Lục Thiếu Du nói, hắn khẽ cười khổ một cái, hắn cũng cảm giác được chung quanh có không ít ánh mắt nhìn vào hai nàng.

Chuyện này cũng không có biện pháp, ai bảo hai nàng đều có dung mạo khuynh quốc khuynh thành, cái gì mà hồng nhan họa thủy rốt cuộc hắn đã hiểu.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Linh vũ thiên hà

  • truyện tranh Linh vũ thiên hà

  • truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà truyện chữ

  • đọc truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License