Độc tôn tam giới
Chapter
0128
Cũng nói là một ức hai ngàn vạn này, hai thành chính là hai ngàn bốn trăm vạn.
Cũng tương đương với việc Vương Đình đại phiệt vừa mới tung Vạn Thọ đan ra, thu hoạch còn chưa có, đã trực tiếp tổn thất tới hai ngàn bốn trăm vạn.
Đồ vật là đồ vật trong túi nhà bọn họ, thế nhưng lại là bọn họ xuất tiền ra mua.
Trừ việc tuyên truyền được Vạn Thọ đan một chút ra, không công lại tổn thất hai ngàn bốn trăm vạn, còn bị Cơ Tam công tử hung hăng đùa bỡn một hồi, mất mặt xấu hổ.
Vương Đằng thực sự có cảm giác khóc không ra nước mắt, không cam lòng a.
VỐn hắn cảm thấy đã đem Cơ Tam công tử mắc vào trong lưỡi câu, hơn nữa vô cùng chắc.
Thế nhưng đột nhiên tình thế đảo chiều, Cơ Tam công tử kia không ngờ lại buông tha.
Thoáng cái màn kịch do Vương Đằng hắn đạo diễn lại trở thành hành động tự mua dây buộc mình.
Cơ Tam công tử, Vương Đằng rất hiểu, tiểu tử này tuy rằng giả vờ ngưu bức, tuy rằng rất thích cao điệu, thế nhưng dù chơi thế nào thì tâm cơ cũng không có mạnh như hắn, cũng không suy nghĩ được nhiều như vậy.
Vừa rồi Cơ Tam công tử muốn cạnh tranh Vạn Thọ đan, loại tâm lý bức thiết như vậy tuyệt đối không phải là giả vờ.
Thế nhưng mà sao bỗng nhiên Cơ Tam công tử lại đột nhiên buông tay?Đây cũng là chỗ mà Vương Đằng nghĩ trăm mối vẫn không có lý giải.
Đấu giá Vạn Thọ đan một hồi, trải qua vô số cao trào, một màn kích thích ùn ùn kéo tới khiến cho người ta không theo kịp, hô giá tới đã nghiền.
Sau khi Ti Khấu Nam vẻ mặt đau khổ giao tiền, lấy hàng đi, trò khôi hài này mới coi như chấm dứt.
Người thắng lớn nhất chính là Liên Sơn trai.
Trong lòng thiếu chủ Liên Sơn trai kia như nở hoa, đơn hàng này rút được hai thành, quả thực chính là hơn hai ngàn vạn Thánh linh thạch a.
Đây quả thực so với đoạt tiền còn điên cuồng hơn.
Kế tiếp lại xuất hiện hai kiện vật phẩm đấu giá, hai kiện vật phẩm này đều không phải là bình thường.
Giá khởi điểm đều là sáu trăm vạn trở lên.
Chỉ là hai kiện vật phẩm đấu giá này cũng không có loại tranh giành khí phách như trước đó, cũng không có tính toán, mưu mô, cho nên khi tranh đoạt cũng không có cảnh tượng mùi đao kiếm khắp nơi như trước.
Tuy rằng cũng rất kịch liệt, thế nhưng xét tổng thể mà nói, vô cùng bình tĩnh.
Mặc kệ thiếu chủ Liên Sơn trai kích động như thế nào, bầu không khí này vẫn không náo nhiệt lên nổi như trước.
Hiển nhiên phong ba của Vạn Thọ đan khi trước đã phá hư khẩu vị của mọi người, khiến cho người ta chết lặng.
Vật đấu giá thứ năm bất đồng với vật đấu giá trước đó.
Là một đan đỉnh luyện đan.
Cái đan đỉnh này gọi là Thâu Thiên, có cấp bậc Hoàng cảnh, phi thường hiếm thấy.
Nghe nói đã từng là vật tùy thân của một Đan Vương cấp cao.
Giá khởi điểm, hai ngàn Thánh Linh thạch.
Thiếu chủ Liên Sơn trai nói một phen, lại lần nữa nhen nhóm sự cuồng nhiệt của mọi người.
Đan đỉnh Hoàng cảnh.
Đây chính là vật hi hữu a.
Phải biết rằng đan dược dễ cầu, đan đỉnh khó cầu.
Nhất là loại bảo đỉnh luyện đan, càng là vật khan hiếm.
Đỉnh vừa xuất hiện, tức thì đấu giá hội xôn xao, trong mắt không ít đệ tử xuất hiện tinh quang.
Vi Kiệt không khỏi cảm thấy tự tin, lúc trước hắn mở miệng bảo đảm cho Giang Trầη một trăm vạn Thánh linh thạch làm thành ý, lại có thể mua sắm đồ trong khoảng năm trăm vạn Thánh linh thạc.
Thế nhưng mà đẳng cấp của hội đấu giá lần này hiển nhiên đã cao hơn dự đoán của Vi gia.
Năm trăm vạn, ở chỗ này chỉ có thể mua được thứ khai vị.
Đan đỉnh Hoàng cảnh này giá khởi điểm đã là hai ngàn vạn Thánh linh thạch.
Cái giá trên trời như vậy, quả thực khiến cho người ta sợ hãi than.
Nhưng mà cân nhắc là đan đỉnh Hoàng cảnh, tuy rằng giá tiền cao nhưu vậy thế nhưng cũng không phải là không hợp thói thường.
Từ biểu hiện rục rịch của những người ở chung quanh là có thể nhìn thấy được, mọi người đang vô cùng chờ mong ra sao.
Ngay cả Giang Trầη tim cũng đập thình thịch.
Hắn luyện đan nhiều năm như vậy, đan đỉnh tốt cũng chỉ có Thiên Toa đỉnh, một trong năm đại bảo đỉnh của Đan Kiền Cung.
Thiên Toa đỉnh hiện tại ở trong Vạn Tượng Cương Vực quả thực là đan đỉnh nhất đẳng.
Thế nhưng tới Lưu Ly vương thành này, trên phương diện cấp độ hiển nhiên còn không theo kịp.
Giờ phút này nhìn thấy bảo đỉnh Hoàng cảnh, di vật của Đan Vương cấp cao, chỉ nhìn thoáng qua đã biết rõ ít nhất cũng gấp đôi Thiên Toa đỉnh.
Đỉnh này nhất định phải tranh.
Mãi tới khi vật đấu giá thứ năm Giang Trầη mới chính thức động tâm.
Hai ngàn vạn Thánh linh thạch, nếu như là lúc còn ở Vạn Tượng Cương Vực, đối với Giang Trầη quả thực là một con số thiên văn, căn bản không cần ra.
Thế nhưng mà sau trận chiến ở Anh Khấp cốc, thu hết nhẫn trữ vật của ba bốn ngàn người, linh thạch trên người hắn nếu đổi thành Thánh linh thạch, ước chừng hơn một ức.
Hai ngàn vạn tự nhiên đối với hắn cũng không phải là quá cao.
Ta ra hai ngàn một trăm vạn.
Hai ngàn ba trăm vạn.
Ta ra giá hai ngàn năm trăm vạn.
Ta ra giá ba ngàn vạn.
Đám thổ hào ở Lưu Ly vương thành lần nữa biểu hiện khí thế của bọn họ cho Giang Trầη thấy.
Giống như thứ mà bọn họ báo giá căn bản không phải là Thánh linh thạch mà là đá có thể thấy được đầy đường.
Khí phách bực này quả thực khiến cho Giang Trầη không nhìn thấy cơ hội báo giá.
Lúc hắn định báo giá ba ngàn hai trăm vạn thì lập tức có ba bốn người liên tục báo giá, chỉ trong nháy mắt đã nâng tới bốn ngàn vạn.
Điên rồi, một đám người điên.
Giang Trầη thầm mắng, cũng không phải hắn không có tiền.
Thế nhưng mà dùng thân phận của hắn, nếu như báo cái giá cao, khó tránh khỏi sẽ hấp dẫn ánh mắt.
Tranh giành cùng với đám đệ tử đại phiệt? Đừng nói hiện tại hắn chỉ là một Đan Vương nhị cấp của Vi gia, coi như là Vi Kiệt đại biểu Vi gia sợ rằng cũng không gánh được.
Giang Trầη cũng bất đắc dĩ, những người kêu giá trên cơ bản đều là đệ tử đại phiệt.
Mà Lưu Ly vương thành to lớn như vậy, địa bàn trên dưới mấy trăm vạn dặm, tài nguyên vô số.
Nhưng tuyệt đại bộ phận người nắm giữ tài nguyên vẫn là hai mươi tám phiệt, cũng chỉ có hai mươi tám phiệt mới có thực lực này.
Bởi vậy có thể thấy được, mỗi một đại phiệt hoàn toàn xứng đáng được coi là thổ hào.
Những đệ tử đại phiệt này chỉ cần là thứ bọn họ cảm thấy phù hợp, dùng bao nhiêu tiền cũng đều nguyện ý thu tới tay.
Bằng không mà nói, lúc trước ba khỏa Vạn Thọ đan kia cũng không có khả năng tăng tới một ức hai ngàn vạn.
Tuy rằng sau đó là Vương Đình đại phiệt và Bàn Long đại phiệt đấu nhanh, thế nhưng rất nhiều người ra giá lúc trước quả thực là đệ tử đại phiệt cạnh tranh với nhau.
Thâu Thiên đỉnh hiện tại cũng vậy, bởi vì ưa thích, bởi vì cảm thấy phù hợp, những người này cũng báo giá cực kỳ điên cuồng, hoàn toàn không giống như việc phải suy nghĩ thật lâu mới báo giá một lần.
Giang Trầη âm thầm phiền muộn, cũng không phải hắn không ra giá nổi.
Chỉ là liều tài lực với đám đệ tử thổ hào này, quả thực là một chuyện không khôn ngoan.
Mấu chốt nhất chính là, hắn chỉ là một đan sư từ bên ngoài tới, nếu như biểu hiện quá chói mắt, chỉ sợ từng phút từng giây đều bị người ta nhìn chằm chằm vào, quá nhiều cừu hận a.
Trong lòng Giang Trầη khẽ động, ánh mắt dừng lại trên người Cơ Tam công tử.
Đúng vậy, đã có sẵn người tình nguyện giúp, tại sao lại không dùng cơ chứ?Hắn lập tức truyền âm nói: Cơ Tam công tử, Thâu Thiên Đỉnh này ta nhất định phải có.
Cho nên mượn tên tuổi công tử thu dùm ta một chút, linh thạch tổn hao ta sẽ trả đủ cho ngươi.
Vạn Thọ đan thượng phẩm vẫn giữ giá như trước, không thay đổi.
Để cho Cơ Tam công tử hỗ trợ tranh đoạt, như vậy cũng không tới mức bạo lộ tài lực của hắn.
Không đến mức chọc tới quá nhiều cừu hận, suy nghĩ chợt thoáng hiện lên của Giang Trầη lại là một lựa chọn tốt.
Hơn nữa khiến cho Giang Trầη thật không ngờ là, vốn Cơ Tam công tử còn chút bán tín bán nghi, giờ phút này nghe yêu cầu của Giang Trầη như vậy, thoáng cái hắn đã tin toàn bộ.
Nếu không phải có Vạn Thọ đan thực sự, một Đan Vương khách khanh của Vi gia cũng không dám tới sai bảo hắn.
Trong lúc nhất thời khí phách quần là áo lượt của Cơ Tam công tử phát huy toàn bộ, lớn tiếng nói: Tâm tình của ta hôm nay tốt, đỉnh kia Cơ mỗ muốn, năm ngàn vạn.
Ai đoạt cùng ta, lão tử sẽ theo hắn tới cùng.
Không nói Cơ Tam công tử đột nhiên ra trận phá bĩnh không ít người.
Vừa rồi Cơ Tam công tử và Ti Khấu Nam ra giá, khí thế kia tất cả mọi người đều nhìn thấy, ai cũng không muốn dây vào một ôn thần như vậy.
Vạn nhất Cơ Tam công tử này giận dữ, giá cả điên cuồng kéo lên, cuối cùng lại rơi xuống đầu mình, chẳng phải sẽ trở thành kẻ coi tiền như rác giống như Ti Khấu Nam hay sao?Trong lúc nhất thời những người ra giá trước đó đều ỉu xìu.
Một mặt Bàn Long đại phiệt bọn họ không đắc tội nổi, một mặt khác, vết xe đổ của Ti Khấu Nam còn đó, cũng khiến cho trong lòng mọi người sợ hãi.
Bên trong đấu giá hội thoáng cái lặng ngắt như tờ, hai người còn lại muốn mở miệng lên giá, thế nhưng lúc này cũng do dự.
Hiển nhiên, tình cảnh tranh giá của Ti Khấu Nam và Cơ Tam công tử còn đó, đã lưu lại bóng mờ trong lòng mọi người.
Không thể không nói, Cơ Tam công tử trước đó lật ngược thế cờ, làm Vương Đằng mất mặt, cảnh này khiến cho trong lòng rất nhiều đệ tử đại phiệt còn sợ hãi.
Cho nên hắn vừa mới ra mặt tăng giá, bầu không khí nóng bỏng thoáng cái hạ thấp xuống.
Mà Vương Đằng bên kia tuy rằng muốn phân cao thấp với Cơ Tam công tử, thế nhưng một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng, bọn họ cũng lo lắng sẽ một lần nữa bị Cơ Tam công tử chơi xỏ.
Quan trọng nhất chính là, linh thạch bọn họ mang theo hôm nay đã trở thành vật thế thân trong trò khôi hài Vạn Thọ đan, căn bản không có khả năng xuất ra hơn ngàn vạn cạnh tranh Thâu Thiên đỉnh này nữa.
Cơ Tam công tử ra mặt, đệ tử hai đại phiệt kia tính báo giá thăm dò một hai lần, thế nhưng đều bị Cơ Tam công tử dùng tư thế giống như muốn ăn thịt người ngăn chặn lại.
Cuối cùng Cơ Tam công tử dùng cái giá năm ngàn sáu trăm vạn, đem Thâu Thiên đỉnh này thành công thu tới tay.
Mặc dù thiếu chủ Liên Sơn trai đối với cái giá này cũng không đặc biệt thỏa mãn, thế nhưng mà đã tới mục tiêu định trước.
Mấu chốt nhất là, bị Cơ Tam công tử cướp lấy, hắn cũng không có cách nào trách cứ Cơ Tam công tử.
Dù sao Vạn Thọ đan lúc trước không có Cơ Tam công tử đấu giá, căn bản không thể nào kéo lên tới cái giá cao như vậy.
Nhìn thấy Cơ Tam công tử thu được Thâu Thiên đỉnh, trong lòng Giang Trầη cũng thở dài một hơi.
Hắn muốn dừng chân ở Lưu Ly vương thành đương nhiên phải cải thiện một chút phương diện.
Đan đỉnh chính là một trong những phương diện cần phải cải thiện.
Tuy rằng cái giá năm ngàn sáu trăm vạn có hơi cao một chút, thế nhưng dùng tài lực hiện tại của Giang Trầη, cũng không phải có áp lực rất lớn.
Hơn nữa Thâu Thiên đỉnh này tới tay, giá trị sau này nó phát huy tuyệt đối sẽ gấp trăm lần cái giá này, thậm chí ngay cả nghìn lần cũng có thể.
Sau khi thu được Thâu Thiên đỉnh, đồ vật đấu giá thứ sáu lại là một trận bạn thượng cổ.
Trận bàn này vừa mới xuất hiện đã khiến cho mọi người điên cuồng tranh nhauTuy rằng loại trận bàn rất tốt, thế nhưng Giang Trầη lại thờ ơ.
Nếu nói tới trận bàn, hắn ở cấm địa Đan Tiêu cổ phái cũng đã có được mấy cái.
Trận bàn đấu giá này phẩm chất không sai biệt lắm với trận bàn Tiểu Vô tương trận, đối với Giang Trầη mà nói, cũng là một cái gân gà, có cũng được mà không có cũng không sao.
Dù sao trên người Giang Trầη còn có đan tiêu trận bàn cao quý nhất, có thể mô phỏng ra mười loại trận pháp cường đại nhất của Đan Tiêu cổ phái.
Cho tới bây giờ Giang Trầη mới chỉ miễn cưỡng dùng qua một lần, hơn nữa mới chỉ mô phỏng ra một hai phần mười uy lực, dù vậy cũng đã có uy lực kinh người.
Nhưng mà đối với những người khác mà nói, trận bàn này lại không thể nghi ngờ chính là một kiện trọng bảo.
Rất nhanh giá cả đã vot tới sáu bảy ngàn vạn.
Cuối cùng lại bị một đệ tử đại phiệt nào đó dùng cái giá tám ngàn vạn thu lấy.
Loại trận bàn như thế này, ưu thế lớn nhất là có thể lập tức bày trận, không cần giống như trận pháp bình thường cần dùng trận kỳ, cần dựng trận cơ.
Nói trắng ra là trận pháp thuấn phát, tiết kiệm thời gian.
Trong lúc mấu chốt mặc dù không thể giết địch, thế nhưng kéo dài thời gian được một chút có đôi khi cũng tương đương với việc cứu lại một cái mạng cho mình.
Dù sao đột nhiên xuất hiện một cái trận pháp, cho dù cường giả mạnh mẽ tới đâu thì cũng phải kinh ngạc.
Mà chiến đấu tới thời khắc mấu chốt, kinh ngạc trong chốc lát cũng đã đủ để cứu mạng.
Sau trận bàn thượng cổ này lại xuất hiện hai vật phẩm đấu giá, đều là thứ mà Giang Trầη không có chút hứng thú gì.
Đấu giá hội sắp chấm dứt, hiển nhiên cũng không có thứ gì mà Giang Trầη chờ mong.
Chỉ là khi thiếu chủ Liên Sơn trai nói ra vật đấu giá thứ chín, trong lòng Giang Trầη lại chấn động.
Vật đấu giá thứ chín, một đầu Kim Quan Vân Hạc.
Kim Quan Vân Hạc?Giang Trầη nghe thấy bốn chữ này, nhịn không được nhìn về phía Cơ Tam công tử.
Đây mới là thứ mà có lẽ Cơ Tam công tử nên liều cái mạng mình thu về.
Giang Trầη tuyệt đối không ngờ tới, vậy mà lại có chuyện trùng hợp như vậy.
Lúc trước khi hắn luyện chế Vạn Thọ đan còn từng nghĩ qua Tùng Hạc đan.
Thế nhưng không ngờ tới, đấu giá hội này dĩ nhiên lại xuất hiện loại linh thú như Kim Quan Vân Hạc.
Kim Quan Vân Hạc này không tính là có đẳng cấp quá cao, sức chiến đấu cũng bình thường.
Thế nhưng lại vô cùng hi hữu.
Nó thuộc về một loại Vân Hạc, nhưng mà loại có Kim Quan lại cực kỳ hi hữu.
Kim Quan vân hạc, toàn thân là bảo vật.
Từng có thổ hào dùng cánh của Kim Quan Vân Hạc luyện chế ra một kiện pháp bảo.
Thủy hỏa bất xâm, bất luận một công kích thuộc tính kim nào cũng phải giảm đi một nửa, vô cùng trân quý.
Mà thịt Vân Hạc, cũng vô cùng ngon, đây là điều mà thế giới võ đạo phải công nhân.
Về phầm tim của Kim Quan Vân Hạc càng là tài liệu đan dược nổi danh.
Trong hai loại tài liệu chủ yếu luyện chế Tùng Hạc đan, một loại là quả của Thiên Huyễn Ẩn Vân Tùng, một loại khác chính là tim của Kim Quan Vân Hạc này.
Cũng bởi vì vậy mà Giang Trầη nghe thấy Kim Quan Vân Hạc mới giật mình.
Kim Quan Vân Hạc này xuất hiện cuối cùng, hiển nhiên không rẻ.
Giá khởi điểm là ba ngàn vạn, mà đám người tăng giá lại vô cùng điên cuồng.
Cơ Tam công tử kia dường như không có bao nhiêu hứng thú với thứ này, biểu hiện trên mặt tương đối lạnh nhạt, thậm chí có thể thấy được lòng của hắn hiện tại không ở trên đấu giá hội.
Giang Trầη thấy cảnh này, cũng âm thầm bất đắc dĩ.
Kim Quan Vân Hạc này mới chính là thứ mà tiểu tử này nên điên cuồng tranh đoạt.
Thế nhưng hết lần này tới lần khác tiểu tử này lại một chút phản ứng cũng không có.
Giang Trầη cũng do dự, rốt cuộc có nên nhắc nhở tiểu tử này một chút hay không?Dù sao thứ như Kim Quan Vân Hạc, cũng là thứ chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu.
Bỏ qua cơ hội lần này, có lẽ mười năm, hai mươi năm chưa hẳn đã xuất hiện một đầu khác.
Chỉ là, nếu như nhắc nhở, dùng phương thức gì nhắc nhở? Vô duyên vô cớ để cho Cơ Tam công tử đi tranh đoạt linh cầm mà hắn ta không có hứng thú? Hắn ta sẽ nghe theo sao?Nếu như Cơ Tam công tử hỏi nguyen nhân, hắn không biết mình nên trả lời thế nào.
Dù sao, Giang Trầη cũng không có khả năng nói ra chuyện của Tùng Hạc đan.
Thứ này cuối cùng liên quan quá lớn, một khi nói ra, chính bản thân Giang Trầη cũng không dám tưởng tượng sẽ có hậu quả thế nào.
Ngẫm lại vừa rồi Cơ Tam công tử không hỏi một tiếng đã giúp hắn đấu giá lấy được Thâu Thiên đỉnh, khí phách và cam đảm bực này, ít nhiều Giang Trầη cũng có chút bội phục.
Do dự một chút, Giang Trầη vẫn quyết định nhắc nhở Cơ Tam công tử này một chút.
Cơ Tam công tử, Kim Quan Vân Hạc này rất quan trọng với ngươi.
Tranh đoạt lấy nó, nếu như tài lực ngươi sung túc, tốt nhất là không tiếc bất kỳ giá nào thu lấy nó.
Giang Trầη nhắc nhở khiến cho Cơ Tam công tử nao nao.
Trước đó giúp Giang Trầη thu Thâu Thiên đỉnh, Cơ Tam công tử không có chút do dự gì.
Nhưng mà lúc này Cơ Tam công tử lại có chút ngạc nhiên, khó hiểu.
HIển nhiên lúc này hắn không nghĩ ra được Kim Quan Vân Hạc này có lợi gì với hắn.
Bằng hữu, không phải Cơ mỗ không tin ngươi.
Kim Quan Vân Hạc này bất quá chỉ có thể làm ra một kiện pháp bảo cánh chim, đối với ta mà nói, tác dụng không lớn.
Hơn nữa chỉ là một đầu Kim Quan Vân Hạc, cũng không nhất định có thể luyện chế ra một kiện pháp bảo nguyên vẹn.
Cơ Tam công tử khó hiểu vô cùng.
Cơ Tam công tử, vừa rồi ngươi cạnh tranh Vạn Thọ đan, lại cam lòng xuất ra cái giá hơn ức.
Kim Quan Vân Hạc này càng đáng để cho ngươi ra giá.
Nếu như tin ta thì đấu giá, không tin ta thì coi như ta chưa nói gì.
Ta cũng chỉ xuất phát từ lòng tốt mà nhắc nhở một chút mà thôi.
Giang Trầη cũng chỉ có thể nói tới mức này.
Nếu như Cơ Tam công tử có thể tín nhiệm hắn, như vậy có lẽ có thể cân nhắc lại lộ ra một chút.
Nếu như Cơ Tam công tử không tin thì hắn cũng coi như đã hoàn thành nghĩa vụ.
Trên phương diện đạo nghĩa cũng không có gì để nói.
Dù sao theo đạo nghĩa, hắn vốn không nên nhiều miệng như vậy.
Hắn giúp mình đấu giá Thâu Thiên đỉnh, mình cũng giải vây chuyện Vạn Thọ đan giúp hắn, nhân tình đổi lại nhân tình, nhiều lắm chỉ là ngang nhau, mình cũng không nợ đối phương cái gì.
Cơ Tam công tử trầm ngâm một lát, trong lòng mặc dù có chút do dự, thế nhưng hắn lập tức quyết định lựa chọn tin lời đối phương.
Dùng người thì không nghi ngờ người, nghi ngờ thì không dùng người.
Chuyện Vạn Thọ đan đối phương đã từng mở miệng, như vậy tin thêm một lần thì cũng có sao?Nếu thua thì thua triệt để, nếu thắng, nhất định cũng sẽ thắng to.
Nghĩ tới đây Cơ Tam công tử lại một lần nữa bày ra sự hào hùng khí thế của quần là áo lượt: Sáu ngàn vạn.
Trước khi báo giá mọi người đã tăng giá lên được hơn bốn ngàn vạn, hắn bỗng nhiên nhảy ra trực tiếp nâng tới sáu ngàn vạn.
Báo xong còn giống như khiêu khích nhìn qua phía Vương Đằng.
Ý tứ kia hiển nhiên vô cùng rõ ràng, ca ca ta lại báo giá, có gan thì lại chơi một lần nữa.
Vương Đằng xanh mặt, lần này xem như hắn thua triệt để.
Cơ hồ tất cả tiền bạc đều dùng vào Vạn Thọ đan, đâu còn có thể chơi đùa theo Cơ Tam công tử cơ chứ?Hơn nữa hắn cũng hoài nghi, Cơ Tam công tử này có nhiều khả năng lại một lần nữa kéo hắn xuống nước.
Đã có chuyện lần trước, Vương Đằng thà rằng nghẹn khuất một chút cũng không muốn gây khó dễ cho đối phương.
Hơn nữa, hiện tại bảo hắn cầm mấy ngàn vạn đi ra, quả thực hắn không cầm ra được.
Giang Trầη nhìn thấy Cơ Tam công tử như vậy, trong lòng vui vẻ, đồng thời còn bội phục Cơ Tam công tử này.
Quả nhiên đệ tử đại phiệt không có một ai là đèn cạn dầu.
Cơ Tam công tử hư hư thực thực, hiển nhiên đang dùng thủ đoạn lạt mềm buộc chặt.
Rất rõ ràng hắn muốn mua Kim Quan Vân Hạc này lại bày ra bộ dáng muốn khiêu khích Vương Đằng.
Khi đó Vương Đằng cũng khoogn dám đứng ra phân cao thấp với hắn.
Dù sao Vương Đằng đã nếm qua một lần thiệt thòi, trong lòng sẽ có tâm chột dạ.
Nhưng mà không có Vương Đằng phân cao thấp, lúc này có mấy đệ tử đại phiệt khác vẫn cảm thấy vô cùng hứng thú với Kim Quan Vân Hạc này.
Vẻ mặt Cơ Tam công tử bình tĩnh tự nhiên, mày cũng không nhăn lấy một cái, cuối cùng dùng cái giá cao tới tám ngàn vạn, đem cơ hồ tất cả đối thủ báo giá đuổi đi, nắm được Kim Quan Vân Hạc vào tay.
Cảnh này khiến cho những người khác trợn mắt há hốc mồm.
Đệ nhất đại phiệt quả nhiên là đệ nhất đại phiệt, vung tay quá trớn như vậy quả thực khiến cho người ta giật mình a.
Vạn Thọ đan, tùy tiện chơi tới hơn một ức.
Tuy rằng không có mua, thế nhưng phách lực bực này cũng đủ kinh người.
Một đỉnh, một đầu linh cầm, cả hai cộng lại cũng hơn một ức.
Đổi lại là đệ tử đại phiệt bình thường, chỉ sợ thoáng cái cũng không cầm ra được.
Mà Cơ Tam công tử hiển nhiên đã chuẩn bị tài lực sung túc, phi thường nhẹ nhõm thu lấy.
Không thể không nói, Cơ Tam công tử trở thành tâm điểm của lần đấu giá hội này, cũng trở thành người được Liên Sơn trai hoan nghênh nhất.
Không nói tới hai sinh ý của bản thân Cơ Tam công tử, mà chỉ riêng Vạn Thọ đan được nâng tới cái giá một ức hai ngàn vạn kia Cơ Tam công tử cũng là một công thần.
Khách nhân quần là áo lượt như vậy quả thực là người mà Liên Sơn trai hoan nghênh nhất.
Một hồi đấu giá đặc sắc tuyệt luân dưới vẻ mặt tươi cười của thiếu chủ Liên Sơn trai rốt cuộc cũng tuyên cáo chấm dứt.
Người thắng lớn nhất hiển nhiên là Liên Sơn trai.
Người buồn bực nhất đương nhiên không thoát khỏi đám người Vương Đằng này.
Người khác đấu giá tuy rằng tốn rất nhiều tiền, thế nhưng ít ra cũng thu được ít đồ vật mình thích.
Hắn đi đấu giá, lại đấu được vật vốn là của mình, không công mà lại đưa cho Liên Sơn trai hai thành phí thủ tục, đây chính là hai ngàn bốn trăm Thánh linh thạch a.
Nhìn thấy vẻ mặt vui vẻ tươi cười của Cơ Tam công tử, trong lòng Vương Đằng âm thầm giận dữ: Cơ lão tam, chờ phiệt chủ Bàn Long đại phiệt các ngươi tán công, nhìn xem lúc đó ngươi còn cười được hay không.
Trong Vương Đằng cảm thấy mình rất oan khuất, hắn mang theo một đám thủ hạ, mặt đen lên rồi rời khỏi Liên Sơn trai.
Mà Cơ Tam công tử lại chậm rì rì, thong thả đi ra ngoài cửa.
Ở bên ngoài đình viện chờ Vi Kiệt và Giang Trầη.
Cơ Tam công tử, tìm địa phương yên tĩnh nói chuyện đi.
Giang Trầη nhìn thấy Cơ Tam công tử đợi ngoài cửa, hắn cũng không có tới gần mà truyền âm nói.
Cơ Tam công tử đong đưa quạt giấy, nghe được Giang Trầη truyefn âm, trên mặt không có bất kỳ biến hóa nào, một lát sau hắn mới truyền âm nói: Vi Kiệt, ta ở Nhàn Vân tiểu trúc thuê một bàn, sau đó các ngươi tới đó đi.
Nhàn Vân tiểu trúc chính là một tửu điếm vô cùng cao cấp trong Lưu Ly vương thành.
Vô cùng tinh xảo, địa điểm đẹp đẽ, tĩnh mịch, quy cách tiếp đãi vô cùng cao, người bình thường căn bản không ngồi được ở đó.
Trừ đệ tử đại phiệt ra, cho dù là đệ tử thế gia cửu cấp ra mặt, cũng không nhất định có thể đi vào thuê được một bàn.
Giang Trầη đi theo Vi Kiệt vào trong Nhàn Vân tiểu trúc, trong lòng cũng hơi chút giật mình.
Không thể tưởng tượng được ở nơi tấc đất tấc vàng như Lưu Ly vương thành lại có một tửu điếm lịch sự tao nhã như vậy, dung hợp sơn thủy, khiến cho người ta có một cảm giác vô cùng thích thú.
Nhìn bộ dáng Vi Kiệt hiện tại, hiển nhiên số lần tới Nhàn Vân tiểu trúc này cũng không nhiều lắm.
Hai người vừa đi tới cửa đã có một gã dường như là quản sự, vẻ mặt mỉm cười nói: Nhị vị thiếu gia liệu có phải là bằng hữu của Cơ Tam công tử hay không?Vi Kiệt gật đầu: Cơ Tam công tử tới chưa? Tam công tử đã tới bên trên.
.
.
Nhị vị, mời đi theo ta.
Người quản sự này hiển nhiên có địa vị không thấp ở Nhàn Vân tiểu trúc, tự mình nghênh đón cũng đã rất nể tình rồi.
Nhưng mà Vi Kiệt lại biết, đây không phải là cho hắn mặt mũi mà là cho Cơ Tam công tử mặt mũi.
Đệ nhất phiệt của Lưu Ly vương thành, còn có sức thuyết phục vô cùng lớn.
Trong một căn phòng trang nhã trên cao, rượu và thức ăn đã chuẩn bị đầy đủ.
Cơ Tam công tử đứng đó, trên mặt hơi có chút lo lắng.
Hiển nhiên đối với Vạn Thọ đan kia, Cơ Tam công tử vô cùng để tâm.
Nhìn thấy Vi Kiệt và Giang Trầη sóng vai mà tới, Cơ Tam công tử lập tức phân phó người của Nhàn Vân tiểu trúc: Nơi này không cần phục vụ, tự chúng ta sẽ gọi.
Quản sự kia vô cùng biết điều, biết rõ đây là người ta muốn luận đàm bí mật, không cần bọn họ tham dự, hắn lập tức cười nói: Mấy vị ăn ngon, từ từ dùng bữa.
Sau khi người của Nhàn Vân tiểu trúc lui ra ngoài toàn bộ, Cơ Tam công tử khoát tay nói: Vi Kiệt, vị bằng hữu này gọi là thế nào?Trước mặt Cơ Tam công tử, ít nhiều Vi Kiệt vẫn còn có chút câu nệ.
Nghe thấy đối phương hỏi, hắn vội trả lời: Đây là Đan Vương mà Vi gia chúng ta mới mời, Tam công tử có thể gọi hắn là Chân Đan Vương.
Cơ Tam công tử gật gật đầu, ánh mắt phức tạp dò xét Giang Trầη vài lần, nói với Giang Trầη: Cơ mỗ có chút mù tin tức, đại danh của Chân Đan Vương vẫn là lần đầu nghe thấy, không biết Chân Đan Vương là người từ đâu tới?Ngữ khí của Cơ Tam công tử hoặc ít hoặc nhiều cũng có ý dò xét.
Nhưng mà Giang Trầη cũng không ngại, như vậy ít nhất cũng chứng minh Cơ Tam công tử này cũng không phải là người dối trá nói cái gì mà cửu ngưỡng, cửu ngưỡng.
Từ góc độ này có thể thấy được ít nhất Cơ Tam công tử là người ngay thẳng, quang minh chính đại, không có quanh co lòng vòng nhiều như vậy.
Tam công tử, ở đây không có người ngoài.
Giang Trầη cười cười: Chúng ta cũng không cần phải thăm dò tới thăm dò lui.
Sư thừa của ta, cho dù nói ra nhất định Tam công tử cũng chưa từng nghe qua.
Nói xong Giang Trầη cũng không khách khí, ngồi phịch xuống ghế, đem khỏa Vạn Thọ đan thượng phẩm hắn đã chuẩn bị từ trước lấy ra.
Nhẹ nhàng đẩy bình ngọc về phía Cơ Tam công tử trước mặt hắn.
Bất luận lời nói nào đều không có tính thuyết phục bằng sự thật.
Cơ Tam công tử thăm dò một lát, chỉ đơn giản là hoài nghi hắn thực sự có Vạn Thọ đan hay không mà thôi.
Đã như vậy hắn trực tiếp lấy Vạn Thọ đan ra, so với bất luận lời nào còn có sức thuyết phục hơn.
Quả nhiên Cơ Tam công tử khẽ nhíu mày, có chút rung động, tay cầm bình ngọc, khẽ ngửi một cái, trên mặt lập tức hiện lên vẻ vui mwufng.
Ít nhất khí tức này đúng, hơn nữa, khỏa đan dược này quả thực còn có phẩm chất cao hơn khỏa Vạn Thọ đan mà Liên Sơn trai đấu giá.
Không thể chờ đợi được, Cơ Tam công tử liền đổ khỏa Vạn Thọ đan kia ra, đặt lên lòng bàn tay rồi vuốt vuốt, không nhịn được mà dùng thần thức xem xét.
Càng xem xét, vẻ mặt vốn ngưng trọng càng ngày càng buông lỏng, vẻ vui mừng trên mặt càng ngày càng nhiều.
Tốt, tốt, tốt.
Khỏa đan dược này không giả, thực sự là Vạn Thọ đan.
So với Vạn Thọ đan mà Liên Sơn trai đấu giá còn có tư chất cao hơn không ít.
Chân Đan Vương, quả nhiên ngươi không có thất tín.
Vẻ mặt ngưng trọng của Cơ Tam công tử thoáng cái biến mất, bắt đầu trở nên khách khí: Vi Kiệt, Vi gia các ngươi lần này rốt cuộc cũng tìm được Đan Vương tốt, phải chúc mừng các ngươi a.
Câu nói này khiến cho quan hệ vốn căng thẳng, đóng băng giữa song phương thoáng cái giống như thuyết bị tan một ít.
Vi Kiệt vội nói: Chân Đan Vương cũng chính là đại công thần bình định nội loạn trong nội bộ Vi gia chúng ta lần này.
Thiên phú đan đạo của bản thân thâm bất khả trắc.
Cơ Tam công tử mỉm cười gật đầu, yêu thích không ngừng vuốt ve Vạn Thọ đan trong tay.
Vẻ mặt vui sướng, giống như đứa trẻ lần đầu tiên được cho kẹo vậy.
Chân Đan Vương, ba khỏa Vạn Thọ đan kia đã bán được cái giá một ức hai ngàn vạn.
Một khỏa có giá chừng bốn ngàn vạn, như vậy khỏa Vạn Thọ đan thượng phẩm của ngươi như thế nào cũng đáng giá năm ngàn vạn.
Đây là Thâu Thiên đỉnh của ngươi.
Cầm đi đi, giao dịch công bằng, cũng tránh khỏi tị hiềm lẫn nhau, tránh mất hòa khí.
Cơ Tam công tử này rất sảng khoái, đem Thâu Thiên đỉnh lấy ra, đẩy thẳng về phía Giang Trầη.
Giang Trầη nhìn Thâu Thiên đỉnh, đối với hào khí của Cơ Tam công tử cũng có chút bội phục.
Thâu Thiên đỉnh này khi đấu giá hắn ta dùng cái giá năm ngàn sáu trăm vạn linh thạch mua được.
Mà giá trị của một khỏa Vạn Thọ đan thượng phẩm kỳ thực cũng chỉ có hai ngàn ba trăm vạn Thánh linh thạch mà thôi.
Trước đó báo giá cao như vậy thuần túy là bởi vì Vương Đình đại phiệt cố ý lợi dụng tâm lý bức thiết của Cơ Tam công tử, khi phân cao thấp mới có tình huống nâng giá cao như vậy.
Nếu như là một khỏa Vạn Thọ đan thượng phẩm đổi lấy một Thâu THiên đỉnh, không thể nghi ngờ là Giang Trầη chiếm được tiện nghi lớn.
Chỉ là Giang Trầη biết, tiện nghi này không dễ thu như vậy, ít nhất cũng không thể thu như vậy.
Hắn cũng không vội vã mà thu hồi Thâu Thiên đỉnh, ánh mắt thành khẩn nhìn qua Cơ Tam công tử rồi nói: Hào khí của Cơ Tam công tử khiến cho tại hạ vô cùng bội phục.
Chỉ là nếu như trao đổi như vậy, Cơ Tam công tử lại thiệt thòi lớn.
Tại hạ cũng không có cách nào dày mặt mà nhận.
Cơ Tam công tử chau mày: Tiền tài đối với Cơ mỗ mà nói, không thành vấn đề.
Nếu như phương diện giá cả không cân bằng, Chân Đan Vương không cần lo.
Bằng hữu mà Cơ mỗ nhận định, chỉ cần hợp khẩu vị, ném một lần ngàn vạn cũng là chuyện thường tình.
Giang Trầη cười nhạt nói: Đây không chỉ đơn thuần là vấn đề giá cả chênh lệch.
Vậy thì là vấn đề gì.
Giang Trầη nghiêm túc nói: Chính là bởi vì hào khí của Cơ Tam công tử ngươi cho nên tại hạ không muốn chiếm tiện nghi của ngươi.
Nếu như là tên tiểu nhân Vương Đằng, tiện nghi này ta sẽ chiếm ngay lập tức, thậm chí trong lòng còn cười trộm.
Nghe Giang Trầη nói Vương Đằng như vậy, Cơ Tam công tử cũng cười to: Nói rất đúng, tiểu tử Vương Đằng này quả thực giống như tiểu nhân đắc chí.
Ta thấy Tam công nhất định muốn lấy Vạn Thọ đan, bị đám người Vương Đằng châm ngòi, tính kế không tiếc dùng cái giá hơn một ức thu mua.
Tại hạ cả gan hỏi nguyên nhân một chút được không?Kỳ thực Giang Trầη đã biết rõ nguyên nhân, nhưng mà nguyên nhân này là do Vi Kiệt nói cho hắn biết.
Tự nhiên hắn không thể để cho Cơ Tam công tử cảm thấy Vi Kiệt là kẻ lắm miệng, cho nên mới cố ý hỏi câu như vừa rồi.
Giả vờ hồ đồ không hiểu chuyện.
Quả nhiên Cơ Tam công tử kia nao nao, như có điều suy nghĩ liếc nhìn Vi Kiệt, hắn gật gật đầu chậm rãi nói: Trước khi tới hội đấu giá, Vương Đằng kia nhiều lần nói tới.
Hiện tại trong Lưu Ly vương thành cũng có nhiều tin đồn.
Chuyện cho tới hiện tại, đoán chừng cũng sắp không giấu được.
Đúng vậy, phiệt chủ của Bàn Long đại phiệt chúng ta sắp tới đại nạn.
Trong ba năm sẽ tán công.
Ta nghe thấy công hiệu của Vạn Thọ đan, cho nên.
.
.
Nói tới đây, Cơ Tam công tử dừng lại, cũng không cần nói nữa, chỉ như vậy đã đủ hiểu.
Tam công tử, đây cũng là nguyên nhân mà lúc ấy ta ngăn cản ngươi cạnh tranh Vạn Thọ đan cùng với đám người Vương Đằng.
Nếu như ngươi dùng cái giá một ức hai ngàn vạn canh tranh Vạn Thọ đan này, kết quả, khi phát hiện Vạn Thọ đan không có tác dụng gì với cường giả Hoàng cảnh, đến lúc đó tất sẽ trở thành trò cười cho cả Lưu Ly vương thành.
Giang Trầη cũng biết lời này nói ra có chút tàn khốc, nhưng mà hắn cũng không muốn lừa bịp Cơ Tam công tử này.
Lời vừa nói ra, Cơ Tam công tử đột nhiên biến sắc, nụ cười trên mặt tan biến, sắc mặt trở nên trắng bệch.
Chân Đan Vương, lời nói của ngươi có căn cứ hay không?Ngay cả mí mắt Giang Trầη cũng không nháy lấy một cái: Ta có thể dùng tính mạng mình ra đảm bảo, Vạn Thọ đan đối với cường giả Hoàng cảnh cơ hồ không có tác dụng.
Nhưng mà có khả năng còn có tác dụng phụ lớn hơn.
Nói không chừng còn biến khéo thành vụng.
Cơ Tam công tử gắt gao nhìn chằm chằm vào Giang Trầη, hiển nhiên cũng đang tính toán xem lời nói của Giang Trầη là thật hay giả.
Giang Trầη than nhẹ một tiếng, ánh mắt không né tránh Cơ Tam công tử mà trấn định nhìn qua hắn.
Biểu lộ của Cơ Tam công tử từ vui sướng tới kinh ngạc, lại tới thất vọng, lại biến thành tuyệt vọng.
Thân thể sụp xuống.
Tại sao lại có thể như vậy? Tại sao lại có thể như vậy? Chẳng lẽ đây là vận mệnh của Bàn Long đại phiệt chúng ta hay sao?Cơ Tam công tử miệng đắng chát, thì thào nói.
Vi Kiệt rất muốn an ủi Cơ Tam công tử này một chút, thế nhưng lại cảm thấy mình không nói nên lời, bờ môi động đậy, nhưng không biết nên nói gì cho phải.
Cơ Tam công tử mặc dù có chút thất thố, nhưng cũng là người trấn định, rất nhanh đã khôi phục lại vẻ bình tĩnh.
Đem Thâu Thiên đỉnh đẩy về phía Giang Trầη.
Chân Đan Vương, tuy rằng việc này quả thực có chút tàn khốc, thế nhưng Cơ mỗ rất thưởng thức sự thẳng thắn của ngươi.
Thâu Thiên đỉnh này ngươi cầm lấy đi, Vạn Thọ đan ta sẽ lấy đi.
Giá chênh lệch tới mấy ngàn vạn, đối với Cơ Tam công tử mà nói quả thực không tính là chuyện lớn gì.
Giang Trầη có chút kinh ngạc, hắn đã nói rõ quan hệ lợi hại trong chuyện này, như vậy Vạn Thọ đan này đối với phiệt chủ Bàn Long đại phiệt cũng không có bất kỳ ý nghĩa nào nữa.
Tam công tử, ngàn vạn lần đừng cầm Vạn Thọ đan đi mạo hiểm.
Đây là lời khuyên cũng là lời cảnh báo.
Giang Trầη khuyên nhủ.
Cơ Tam công tử bất đắc dĩ lắc đầu thở dài: Chân Đan Vương, chuyện Bàn Long đại phiệt, người ngoài cuộc như ngươi không rõ đâu.
Phiệt chủ chỉ còn thời gian ba năm, mặc dù không mạo hiểm thì cũng chỉ ngồi chờ chết.
Còn không bằng bản thân tự đi mạo hiểm một chút.
Thế giới võ đạo, đừng nói là thời gian ba năm, coi như là ba ngày cũng có khả năng tồn tại chuyện xấu.
Tuy rằng Vạn Thọ đan không có tác dụng gì, thế nhưng trên người Cơ Tam công tử kỳ thực đã nắm giữ một đường sinh cơ.
Giang Trầη nghĩ lại, vẫn cảm thấy nên lộ ra một ít.
Hắn cũng nhìn ra được, Cơ Tam công tử này là người quang minh lỗi lạc.
Bằng vào phần hào phóng này của hắn, Giang Trầη nguyện ý nhắc nhở đối phương một chút.
Quả nhiên, lời vừa mới nói ra, trong đôi mắt đen kịt của Cơ Tam công tử lại một lần nữa như được chiếu sáng: Chân Đan Vương, xin chỉ giáo cho.
Nghe thấy một đường sinh cơ, thân thể Cơ Tam công tử thoáng cái trở nên cứng cáp hơn rất nhiều.
Ngươi còn nhớ rõ vật cuối cùng ngươi đấu giá hay không?Giang Trầη cười hỏi.
Kim Quan Vân Hạc?Cơ Tam công tử rung động, hắn vừa rồi còn muốn hỏi Giang Trầη, vì sao lại bảo hắn dùng tám ngàn vạn Thánh linh thạch đi cạnh tranh một đầu Kim Quan Vân Hạc.
Nhưng khi nhìn thấy Vạn Thọ đan, Cơ Tam công tử cuối cùng cũng không mở miệng hỏi.
Đúng vậy, chính là Kim Quan Vân Hạc.
Giang Trầη gạt gật đầu nói: Khi còn bé ta từng được một dị nhân truyền thụ đan đạo.
Lão nhân gia người từng nói qua các loại đan dược kéo dài tuổi thọ.
Người từng đề cập tới chuyện Vạn Thọ đan này.
Nói Vạn Thọ đan có thể kéo dài tuổi thọ cho cường giả Thánh Cảnh từ năm tới tám trăm năm.
Mà còn có một loại đan dược có thể khiến cho cường giả phong Hoàng xưng Đế cũng có thể kéo dài tuổi thọ từ năm tới tám trăm năm.
Cái gì?Cơ Tam công tử thoáng cái bật dậy, trong mắt hiện lên vẻ mừng rỡ như điên, đồng thời còn tràn ngập vẻ kinh ngạc, khó có thể tưởng tượng nổi, miệng hỏi: Thế gian còn loại đan dược thần kỳ như vậy sao?Ngay cả Vi Kiệt kia cũng biến sắc, giật mình nhìn qua Giang Trầη.
Hiển nhiên, Giang Trầη bỗng nhiên nói ra tin tức như vậy khiến cho hai người ở đây giật mình không thôi.
Vạn Thọ đan xuất hiện, đã làm cho giới đan dược có chút khiếp sợ.
Thế nhưng Vạn Thọ đan dù sao cũng là loại đan dược kéo dài tuổi thọ cho cường giả Thánh Cảnh.
Tuy rằng thần kỳ, thế nhưng ít ra còn không phá vỡ bố cục của sinh ý đan dược.
Thế nhưng mà cường giả phong hoàng xưng đế cũng có thể kéo dài tuổi thọ?Nếu như thực sự có loại đan dược này, trật tự đan đạo chẳng phải sẽ lập tức bị đánh vỡ hay sao?Cơ Tam công tử là người có kiến thức rộng rãi, cũng cảm thấy buổi nói chuyện ngày hôm nay giống như là nghe thiên thư, có chút bán tín bán nghi.
Chân Đan Vương, không phải là Cơ mỗ không tin, thế gian thực sự có loại đan dược thần kỳ như vậy sao? Nếu muốn nói có hay không, ta thực sự không rõ.
Nhưng mà vị tiền bối dị nhân kia quả thực đã nói cho ta biết.
Hơn nữa Vạn Thọ đan mà ta đưa cho ngươi cũng là lão nhân gia luyện chế tại chỗ cho ta xem.
Người chỉ nói qua tám chữ, thiên hạ to lớn, không thiếu cái lạ.
Nghe Giang Trầη nói vậy, Cơ Tam công tử cùng Vi Kiệt nhìn nhau, trong lúc nhất thời đã tin bảy tám phần.
Vạn Thọ đan là bằng chứng.
Trước khi Vạn Thọ đan xuất hiện, ai có thể tin rằng lại có đan dược kéo dài năm tới tám trăm năm tuổi thọ cho cường giả Thánh Cảnh cơ chứ?Đã có đan dược kéo dài tuổi thọ cho Thánh Cảnh, vì sao cường giả Hoàng cảnh lại không thể có loại đan dược như vậy? Chân Đan Vương, không biết vị tiền bối dị nhân kia có lưu lại đan phương kéo dài tuổi thọ của cường giả Hoàng cảnh cho ngươi biết hay không?Cơ Tam công tử đã động tâm.
Giang Trầη cười khổ: Lúc ấy ta cũng nói, Vạn Thọ đan dùng cho Thánh Cảnh ta tin, nhưng mà đan dược kéo dài tuổi thọ cho cường giả Hoàng cảnh, người luyện chế cho ta xem một chút.
Lúc ấy lão nhân gia từng nói, luyện chế loại đan dược kia, tuy rằng rất khó.
Thế nhưng cũng không phải không có khả năng luyện chế được, chỉ là lúc đó không có tài liệu, cho nên cũng không thể làm gì được.
Tự nhiên Giang Trầη không thể giải thích loại chuyện liên quan tới trí nhớ kiếp trước của hắn cho Vi Kiệt và Cơ Tam công tử, cho nên chuyện này hắn quy cho một vị tiền bối, dị nhân.
Dù sao thế giới võ đạo to lớn, dù là ai cũng không có cách nào chứng thực được rốt cuộc có một vị tiền bối dị nhân như vậy tồn tại hay không.
Cơ Tam công tử nghe vậy cũng không thất vọng mà tiếp tục hỏi: Không biết loại đan dược kéo dài tuổi thọ của cường giả Hoàng cảnh có tên là gì? Tiền bối kia nói, loại đan dược kia có tên là Tùng Hạc đan.
Đối với tên đan dược Giang Trầη cũng không cần phải dấu diếm.
Cơ Tam công tử nghe vậy, vỗ đùi, vẻ vui mừng hiện rõ lên trên mặt, nói: Tốt, tên rất hay.
Tùng Hạc duyên niên, cái tên quả nhiên có ngụ ý, xem ra loại đan dược này hơn phân nửa là có thực.
Vi Kiệt đột nhiên nghĩ tới cái gì đó, hỏi: Chân huynh, Tùng Hạc đan kia.
.
.
Ngươi để cho Cơ Tam công tử cạnh tranh Kim Quan Vân Hạc phải chăng là có liên quan tới tài liệu luyện chế Tùng Hạc đan?Dưới sự kích động, Cơ Tam công tử còn chưa nghĩ tới chuyện này, bị Vi Kiệt nhắc như vậy, hắn ta cũng bừng tỉnh, dùng ánh mắt trông mong nhìn qua Giang Trầη, chờ mong đáp án của hắn.
Giang Trầη gật gật đầu: Lúc đó vị tiền bối kai mặc dù không có nói phương pháp luyện chế cho ta biết.
Thế nhưng lại từng nói qua, chủ tài liệu của Tùng Hạc đan có hai loại.
Một loại là quả của Thiên Huyễn Ẩn Vân Tùng, một loại là tim của Kim Quan Vân Hạc.
Hai loại này thiếu một thứ cũng không được.
Thiên Huyễn Ẩn Vân Tùng, Thiên Huyễn Ẩn Vân Tùng.
.
.
Cơ Tam công tử vui mừng quá đỗi, nói: Tốt, tốt, tốt.
Bàn Long đại phiệt ta lập tức vận dụng tất cả thủ đoạn, lục hết các vực trong Thần Uyên đại lục, nhất định phải tìm ra được Thiên Huyễn Ẩn Vân Tùng.
Nói tới đó, Cơ Tam công tử đột nhiên nhớ tới cái gì đó, hỏi: Chân Đan Vương, lão sư truyền thụ đan đạo này cho ngươi đích thị là một siêu cấp cường giả lánh đời.
Quả nhiên là tạo hóa a.
Không biết ngươi có thể liên lạc với lão nhân gia người, mời lão nhân gia ra tay luyện chế một lần được không?Giang Trầη cười khổ: Từ lúc cáo biệt ngày đó, ta không có thấy hành tung của lão nhân gia người.
Người giống như thần long thấy đầu không thấy đuôi.
Muốn tìm được người quả thực không dễ.
Nhưng mà chuyện trên thế gian chung quy vẫn nói tới một chữ cơ duyên.
Đã để cho Cơ Tam công tử gặp được Kim Quan Vân Hạc ở Lưu Ly vương thành này thì có thể thượng thiên cũng không có quay đầu với Bàn Long đại phiệt.
Trogn thời gian ba năm, tất cả đều có khả năng.
Đúng, đúng.
Vành mắt Cơ Tam công tử đỏ lên, vẻ mặt kích động.
Những lời này của Giang Trầη quả thực nói đúng tâm khảm của hắn.
Tất cả cũng có thể xảy ra.
Thượng thiên không quay đầu, nghoảnh mặt với Bàn Long đại phiệt.
Cơ Tam công tử không ngừng lặp lại lời của Giang Trầη.
Chân Đan Vương, ngươi nói qua hay.
Trước kia Cơ mỗ ở Lưu Ly vương thành tại sao lại không gặp được người như Chân Đan Vương cơ chứ?Sau khi Cơ Tam công tử nhận được những tin tức này, tâm tình thoáng cái trở nên vô cùng tốt, tự mình rót rượu cho Giang Trầη: Nào nào, Cơ mỗ tự mình kính Chân Đan Vương ba chín, ta làm trước.
Đừng nhìn vị công tử này phong độ nhẹ nhàng, khi uống rượu lại vô cùng nghiêm túc, ngửa đầu một cái ba chén rượu đã vào bụng.
Giang Trầη cũng uống ba chén.
Cơ Tam công tử nhìn Vi Kiệt, trong mắt không có vẻ lạnh lùng, lạnh nhạt như trước kia mà nói với Vi Kiệt: Vi Kiệt, trước kia từ trên xuống dưới Bàn Long đại phiệt đối với Vi gia các ngươi có thành kiến rất lớn.
Chúng ta cũng không có cách nào đoán ra được VI gia các ngươi rốt cuộc có phải đã bị Vương Đình đại phiệt thu mua rồi hay không Từ chuyện hôm nay xem ra sự thật đã thắng mọi lời nói.
Chuyện trước kia Cơ mỗ cũng không muốn nói lời xin lỗi gì gì đó.
Từ nay về sau Vi Kiệt ngươi chính là người mà Cơ Tam ta tín nhiệm nhất.
Mỗi một lời nói của Cơ Tam công tử đều có một loại khí độ, loại chân thành thẳng thắn, chân thật này khiến cho Vi Kiệt có cảm giác dược sủng ái mà lo sợ.
Tam công tử, chuyện trước kia Vi gia ta quả thực đã sai lầm khi dùng người mà không xem xét kỹ.
Làm cho tình huống của phiệt chủ lão nhân gia xấu đi.
Vi gia ta cũng luôn tự trách mình.
Chỉ là qua nhiều năm như vậy, tuy rằng Vi Thiên Tiếu lại luôn đi lại với Vương Đình đại phiệt.
Thế nhưng thế lực chủ chốt của Vi gia ta vẫn nhớ sự chiếu cố của Bàn Long đại phiệt với Vi gia.
Tuyệt đối không dám đứng núi này trông núi nọ.
Những lời này của Vi Kiệt cũng vô cùng chân thành.
Tuy rằng có tầng ngăn cách trong thời gian dài như vậy, cũng không phải trong dăm ba câu là có thể làm biến mất.
Thế nhưng ít ra đây cũng là một bước ngoặt.
Sau khi giải quyết vấn đề hiểu lầm, dưới sự trợ giúp của rượu, bầu không khí thoáng cái trở nên vô cùng hòa hợp.
Chân Đan Vương, đại ân không lời nào nói cảm tạ hết được.
Việc này mặc kệ cuối cùng có thể thành công hay không, Cơ Tam ta đều nợ ngươi một nhân tình.
Một nhân tình vô cùng lớn.
Tam công tử không cần phải làm như vậy, nếu như việc này có thể thành, đối với thế cục trong Lưu Ly vương thành cũng rất có lợi.
Đây là chuyện mà chúng ta muốn thấy.
Cũng không phải Giang Trầη thích nịnh bợ.
nếu như Bàn Long đại phiệt có thể củng cố vị trí, đối với Vi gia, đối với Giang Trầη muốn đặt chân ở Lưu Ly vương thành mà nói, hiển nhiên càng thêm có lợi.
Nếu như để cho Vương Đình đại phiệt trở thành đệ nhất phiệt của Lưu Ly vương thành, mà Bàn Long đại phiệt lại bị đá xuống, đoán chừng kẻ không may kế tiếp chính là Vi gia.
Vi gia gặp nạn, kế hoạch đặt chân ở Lưu Ly vương thành của Giang Trầη hắn cũng tan vỡ.
Cho nên về tình về lý, hắn đều phải ủng hộ Bàn Long đại phiệt.
Tùng Hạc đan, chỉ cần hắn tốn một chút thời gian là có thể luyện chế ra.
Dù sao đan phương hắn đều nhớ kỹ trong đầu.
Tuy rằng Tùng Hạc đan cao minh, thế nhưng cũng chỉ là đan dược Hoàng cảnh mà thôi, còn chưa đạt tới cấp bậc Chư Thiên.
Đan dược cấp bậc Chư Thiên, dùng thực lực của Giang Trầη bây giờ, có lẽ rất khó luyện chế.
Cho dù có thử, chỉ sợ cũng phải cố hết sức.
Thế nhưng mà đan dược Hoàng cảnh, Giang Trầη tự biết mình ít nhất cũng có chín thành nắm chắc.
Lúc quan trọng, cho dù hắn mượn tên tuổi tiền bối dị nhân kia, tự mình luyện chế một khỏa Tùng Hạc đan, đó cũng là chuyện không thành vấn đề.
Chỉ là thứ như Tùng Hạc đan, Giang Trầη cũng biết liên quan quá lớn.
Loại đan dược này một khi bị tiết lộ ra ngoài, tuyệt đối sẽ khiến cho giới đan dược chấn động, tuyệt đối không phải là chuyện giật gân.
Dù sao cường giả phong hoàng xưng đế mới chính thức là chưởng khống giả của tất cả các vực.
Nhu cầu của nhóm người này đối với Tùng Hạc đan mà nói, vô cùng lớn, sẽ khiến cho loại đan dược này trở thành truyền kỳ trong giới đan dược.
Tam công tử, tin tức về loại đan dược này tuyệt đối phải giữ bí mật.
Một khi bạo lộ, hậu hoạn vô cùng.
Giang Trầη nghĩ lại, quyết định vẫn nên nhắc nhở thì hơn.
Cơ Tam công tử trịnh trọng nói: Cơ mỗ tuyệt đối không tiết lộ.
Cho dù sau này có luyện chế ra Tùng Hạc đan, ta cũng không gióng trống khua chiêng tiết lộ ra ngoài.
Đúng vậy, việc này liên quan quá lớn.
Tiết lộ ra ngoài, ta và ngươi tuyệt đối sẽ trở thành đích ngắm cho mọi người.
Viễn cảnh này tuyệt không phải là Giang Trầη khoa trương.
Cơ Tam công tử cũng biết Giang Trầη nói không sai, săc mặt bắt đầu ngưng trọng.
Sau đó ba người còn nói tới chuyện Vi gia, nói về hai ngày sau sẽ khai trương Thái Uyên các.
Cơ Tam công tử cũng vô cùng có hứng thú, vỗ ngực cam đoan đến lúc đó sẽ kéo một đám người tới cổ vũ Vi gia.
Nghe thấy Cơ Tam công tử hứa hẹn như vậy, Vi Kiệt cũng vô cùng cao hứng.
Trong lúc vô tình lại giúp Vi gia hoàn thành một chuyện lớn.
Đương nhiên Vi Kiệt cũng biết, hắn chỉ dính ánh sáng của Giang Trầη.
Nếu như không phải có Giang Trầη, Cơ Tam công tử căn bản sẽ không giải trừ hiểu lầm với Vi gia hắn.
Chứ đừng nói là sau khi phá bỏ hiểu lầm còn đi chúc mừng Vi gia hắn.
Rời khỏi Nhàn Vân tiểu trúc, ba người tận hứng mà về, trong lòng đều cảm thấy có thu hoạch.
Cơ Tam công tử thì không cần phải nói, sau khi đạt được tin tức về Tùng Hạc đan, tinh thần hắn phấn chấn vô cùng, cảm thấy ý chí chiến đấu tăng lên gấp đôi.
Không sợ khó, chỉ sợ không có hy vọng.
Có hy vọng, cho dù khó hơn nữa thì cũng vẫn luôn có một đường hy vọng.
Vi Kiệt thì càng phải nói, có thể xóa tan hiềm khích lúc trước với Bàn Long đại phiệt, xóa đi tâm tình của Vi gia, đây tuyệt đối là tin tức, thu hoạch lớn nhất trong những năm gần đây của Vi gia.
Thu hoạc hcrua Giang Trầη cũng không nhỏ, kết bạn với Cơ Tam công tử, cũng có lợi cho việc hắn từng bước mở rộng nhân mạch trong Lưu Ly vương thành này.
Chỉ cần hắn hữu dụng với Bàn Long đại phiệt, địa vị của hắn ở Lưu Ly vương thành ngày càng được củng cố.
Dù một ngày kia thân phận có bạo lộ cũng không sao.
Có Bàn Long đại phiệt làm minh hữu, ở Lưu Ly vương thành có thể đứng vững, không cần lo lắng Bất Diệt Thiên Đô và Cửu Dương Thiên Tông tới giương oai.
Mấu chốt nhất chính là kế hoạch dừng chân ở Lưu Ly vương thành của Giang Trầη, có được Bàn Long đại phiệt ủng hộ, cũng sẽ trở nên thuận lợi hơn rất nhiều.
Trên đường trở về, tâm tình Giang Trầη mặc dù không tệ, thế nhưng cũng không có đắc ý quên mình.
Trái lại hắn còn có tâm sự.
Đó chính là Vạn Thọ đan.
Dùng trực giác cường đại của Giang Trầη, trên đấu giá hội ngày hôm nay xuất hiện ba khỏa Vạn Thọ đan, tuyệt đối sẽ không đơn giản như bề ngoài.
Ba khỏa Vạn Thọ đan này xuất hiện, ít nhất đã chứng minh Bất Diệt Thiên Đô đã nhúng tay vào trong Lưu Ly vương thành.
Mà ba khỏa Vạn Thọ đan này có thể thuận lợi xuất hiện trong Lưu Ly vương thành.
Cũng nói rõ Bất Diệt Thiên Đô có người trong Lưu Ly vương thành, thậm chí Giang Trầη còn hoài nghi, có lẽ Bất Diệt Thiên Đô đã tìm được chỗ dựa trong Lưu Ly vương thành.
Chân huynh, hôm nay nhiều việc vui như vậy sao mặt mày huynh còn ủ dột như vậy?Vi Kiệt hiếu kỳ hỏi.
Vi thiếu gia, chuyện Vạn Thọ đan hôm nay ngươi cũng nhìn thấy.
Ta đoán, ba khỏa Vạn Thọ đan chỉ là hành động ban đầu, kế tiếp Vạn Thọ đan sẽ được tung vào trong thị trường đan dược của Lưu Ly vương thành.
Chỉ sợ thị trường đan dược trong phố Thần Nông sau này sẽ càng trở nên náo nhiệt.
Hy vọng chuyện sẽ không phát triển tới phương hướng xấu nhất.
Giang Trầη thở dài một hơi.
Lời này là có ý gì?Nghe ngữ khí nặng nề của Giang Trầη, trong lòng Vi Kiệt khẽ động.
Trên đường đi Giang Trầη cũng cẩn thận cân nhắc qua việc này, phân tích đi phân tích lại, kết hợp với biểu hiện của đám người Vương Đằng trong đấu giá hội lần này, hắn cảm giác, cảm thấy việc này giống như một âm mưu, hơn nữa cái âm mưu này dường như còn có quan hệ với bản thân hắn.
Vi thiếu gia, hành động của Vương Đằng ngày hôm nay dường như có chút khác thường đúng không?Giang Trầη nói.
Vi Kiệt sững sờ, nghĩ một lát, thế nhưng cũng không biết Giang Trầη nói vậy là có ý gì.
Vương Đằng vì sao lại để cho Ti Khấu Nam cạnh tranh Vạn Thọ đan kia với Cơ Tam công tử? Hơn nữa ta thấy Vương Đằng làm như vậy không chỉ đơn thuần là kích thích vtct.
Cũng không đơn thuần là âm Cơ Tam công tử một vố.
Ta cảm thấy, cảm giác hẳn là hắn cố ý làm như vậy, muốn tạo thế cho Vạn Thọ đan.
Ngữ khí của Giang Trầη vô cùng ngưng trọng.
Lời này khiến cho Vi Kiệt biến sắc, ngộ tính của hắn rất cao, thoáng cái đã hiểu rõ ý trong lẫn ý ngoài của Giang Trầη.
Chân huynh, ý của huynh là.
.
.
Vạn Thọ đan này căn bản chính là do Vương Đằng kia bày ra?Vi Kiệt cả kinh, tin tức này quả thực không nhỏ.
Giang Trầη híp hai mắt lại, ngữ khí rét lạnh: Hy vọng đây là ảo giác của ta.
Thế nhưng mà ta thấy biểu hiện của Vương Đằng, lại cảm giác, cảm thấy việc này không phải là không có khả năng.
Chỉ là bố trí của hắn cuối cùng lại bị ta âm thầm phá hư.
Tuy rằng hắn không âm được Cơ Tam công tử một lần, thế nhưng bố trí của hắn kỳ thực đã đạt tới.
Chân huynh, chuyện này liệu có quá ly kỳ hay không?Vi Kiệt vẫn còn bán tín bán nghi.
Giang Trầη gật gật đầu.
Đây chỉ là suy đoán của ta.
Nhưng mà ngươi cứ thử nghĩ xem.
Bất Diệt Thiên Đô luyện chế ra Vạn Thọ đan, Lưu Ly vương thành sẽ cho phép thế lực của Bất Diệt Thiên Đô gióng chống khua chiêng mang Vạn Thọ đan tới chiếm lĩnh thị trường đan dược trong Lưu Ly vương thành sao? Nhất định là không cho phép.
Bất Diệt Thiên Đô cũng không dám làm như thế.
Nếu như bọn họ muốn mở thị trường ở trong Lưu Ly vương thành, ngươi nghĩ xem bọn chúng sẽ làm thế nào?Nói tới mức này, vẻ hoài nghi trên mặt Vi Kiệt dần dần biến mất, mà chuyển thành vẻ ngưng trọng.
Tìm đại lý, tìm thế lực cường đại trong Lưu Ly vương thành để hợp tác.
Không sai.
Giang Trầη gật gật đầu: Hiện tại Vạn Thọ đan thành công tiến vào hội đấu giá của Liên Sơn trai.
Nếu như không có người trong Lưu Ly vương thành, trong khoảng thời gian ngắn bọn chúng có thể tạo ra thanh thế lớn như vậy sao? Nếu như bọn chúng muốn tìm đạo lý, vậy thì nhà nào trong Lưu Ly vương thành là thích hợp nhất? Bàn Long đại phiệt? Quả thực Bàn Long đại phiệt có lẽ là thích hợp nhất, thế nhưng hiện tại Bàn Long đại phiệt còn ốc không mang nổi mình ốc.
Bên trong hỗn loạn như vậy, như vậy đại phiệt có dã tâm cạnh tranh ngôi vị đại phiệt đệ nhất không thể nghi ngờ là người chọn lựa thích hợp nhất.
Nói tới đây, hình ảnh Vương Đình đại phiệt hiện lên vô cùng sống động.
Kết hợp với biểu hiện của đám người vd hôm nay, Vi Kiệt thoáng cái đã tin tám phần.
Vương Đình đại phiệt.
.
.
Vạn Thọ đan.
.
.
Vi Kiệt thì thào thở dài: Nếu như thực sự là như vậy, lúc này Vương Đình đại phiệt thực sự phát tài a.
Nếu như việc này là đúng, việc này cũng trở thành trụ cột để tương lai Vương Đình đại phiệt khiêu chiến Bàn Long đại phiệt.
Giang Trầη nói tới đây, trong lòng có chút giận dữ.
Đồ vật của hắn lại bị Bất Diệt Thiên Đô cùng Vương Đình đại phiệt lợi dụng, trong lòng hắn không bốc hỏa mới là lạ.
Sau khi tách ra với Vi Kiệt, Giang Trầη cũng trở về nơi ở của mình.
Còn có hai ngày nữa là ngày Thái Uyên các kia khai trương.
Các mặt đều đã chuẩn bị sẵn sàng, tất cả mọi người trả qua huấn luyện nghiêm ngặt, cũng đều có thân phận mới, chỉ chờ Thái Uyên các khai trương mà thôi.
Nhìn thấy Giang Trầη sắp xếp mọi việc đâu ra đấy, Hoàng Nhi cũng thầm cảm thấy cao hứng thay cho Giang Trầη.
Hai ngày cuối cùng này, biển hiệu của Thái Uyên các đã sớm treo lên, cũng có dán một tờ giấy tuyển người cực lớn.
Mà tất cả những chuyện này đương nhiên là dọn đường sẵn cho đám thủ hạ, để cho bọn họ có thể dùng thân phận mới, danh chính ngôn thuận tiến vào Thái Uyên các.
Mà không tới mức bị Ti Khấu thế gia phát hiện.
Những đồng môn của Đan Kiền Cung này đều ở phía sau màn, làm một ít chuyện sau màn cũng với chuyện tài vụ.
Quyền hành tài vụ, Giang Trầη giao cho Nhung Tử Phong toàn quyền quản lý.
Đây cũng là sự tín nhiệm vô cùng lớn với Nhung Tử Phong.
Hiển nhiên Nhung Tử Phong cũng không ngờ mình được tín nhiệm như vậy, trong lúc nhất thời cảm thấy kiêu ngạo, lại kích động, tràn ngập cảm kích đối với Giang Trầη.
Kỳ thực người Giang Trầη tín nhiệm nhất là Thân Tam Hỏa, nhưng mà Thân Tam Hỏa Giang Trầη lại kỳ vọng sớm trở thành Đan Vương, những chuyện này không cần để cho Thân Tam Hỏa để ý tới.
Mà mười cường giả Thánh Cảnh kia đều là người Giang Trầη lựa chọn ra, làm hộ vệ, cũng coi như là có chỗ dùng tới.
Một cửa hàng đan dược vừa mới khai trương mà đã dùng mười cường giả Thánh Cảnh tới làm hộ vệ, thủ bút kỳ thực cũng không nhỏ.
Nhưng mà nếu như không có cường giả Hoàng cảnh, cũng không có đáng chú ý bao nhiêu.
Về phần bố trí khi khai trương, nhân khí khi khai trương, làm sao hấp dẫn ánh mắt, những chuyện này Giang Trầη không có tốn tâm tư đi lo lắng.
Hắn ở Lưu Ly vương thành cơ hồ không có nhân mạch, cũng chưa nói tới con đường gì.
Những chuyện này hắn có muốn quan tâm cũng không quan tâm nổi mà toàn bộ giao cho người Vi gia tới làm.
Giang Trầη nhìn vào tình cảnh của VI gia hiện tại, có lẽ cục diện cũng không mấy lạc quan.
Dù sao, Vi gia hiện tại phương diện đan dược quả thực xuống dốc, không có chút phân lượng nào.
Bản thân Vi gia cũng đang xuống dốc, trong mắt rất nhiều người, vị trí thế gia cửu cấp của Vi gia tương lai nhất định rất khó bảo toàn.
Mà Vi gia lại ngu trung như thế, còn đi theo Bàn Long đại phiệt, trung thành như vậy.
THế nhưng trong mắt người ngoài, Bàn Long đại phiệt đối với Vi gia cũng không còn tín nhiệm.
Bởi vì như thế, thế lực nguyện ý giao hảo với Vi gia quả thực không nhiều lắm.
Nguyện ý đến cổ vũ, chỉ sợ lại càng không có bao nhiêu.
Dù sao, hiện tại ai cũng biết, Vi gia đã trở thành cái gia trong mắt của Vương Đình đại phiệt.
Lưu Ly vương thành là nơi tin tức truyền bá rất nhanh, Vi gia cự tuyệt đem cửa hàng cho Đồng gia thuê.
Cự tuyệt cành ô liu mà Vương Đằng ném ra.
Thậm chí còn diệt Đan Vương mà Vương Đình đại phiệt phái tới nằm vùng.
Một ngày trước khi khai trương, Giang Trầη mang theo nhóm nhân mã của hắn chính thức tiến vào trong phố Thần Nông.
Không thể không nói cửa hàng của Vi gia ở phố Thần Nông vô cùng ưu việt, diện tích vô cùng lớn, vị trí lại tốt.
Trình độ ưu việt của nó thậm chí còn vượt qua mong muốn của Giang Trầη.
Đêm trước khi khai trương, tâm tình Giang Trầη cũng có chút kích động.
Đến Lưu Ly vương thành lâu như ậy, thế lực thuộc về hắn rốt cuộc cũng đặt bước đầu tiên vào Lưu Ly vương thành.
Rạng sáng ngày thứ hai, Giang Trầη dậy thật sớm.
Mà đội ngũ hắn dẫn đầu hiện tại vô cùng bận rộn.
Một cửa hàng lớn như vậy, lại vừa vặn mới khai trương, tự nhiên có rất nhiều chuyện bận rộn.
Người Vi gia cũng lục tục đi tới, Vi Kiệt là người thứ nhất đi tới.
Chỉ là tin tức mà hắn mang tới lại không thể nào tốt hơn.
Chân huynh, Đồng gia kia thực sự là khinh người quá đáng.
Cửa hàng đối diện với Thái Uyên các của chúng ta cũng không biết bị hắn dùng thủ đoạn gì mà thu mua.
Bọn chúng cũng mở một cửa hàng đan dược ở đối diện chúng ta.
Cũng khai trương vào ngày hôm nay.
Đêm qua thiệp mời đã phát tới các thế lực có danh dự, uy tín trong Lưu Ly vương thành này rồi.
Giang Trầη nghe vậy khẽ giật mình.
Tin tức này thật sự quá mức ngoài ý muốn.
Đồng gia hôm nay cũng khai trương?Đây không phải rõ là muốn đấu, cố ý chèn ép Thái Uyên các hay sao?Giang Trầη nghe xong, một cỗ lửa giận thoáng cái chạy lên não.
Mặc dù hắn đã điệu thấp, đi vào Lưu Ly vương thành còn chưa chủ động trêu chọc qua ai.
Thế nhưng điệu thấp như vậy, vẫn gặp phải rất nhiều phiền toái.
Đồng gia này khai trương cửa hàng đan dược ở đối diện Thái Uyên các.
Điều này cũng thôi đi.
Thế nhưng lại khai trương cùng một ngày.
Hơn nữa lại phát thiếp mời suốt đêm, dụng ý vô cùng rõ ràng.
Tuyệt đối là cố ý gây khó dễ cho Thái Uyên các, là công khai đối phó.
Trong lòng giận dữ, Giang Trầη nhìn Vi Kiệt: Thiệp mời của chúng ta lúc nào phát ra ngoài? Thiệp mời của chúng ta đã phát ra toàn bộ vào ba ngày trước.
Vi Kiệt cười khổ: Nhưng mà hiện tại ta đã nghe được một ít tiếng gió.
Dường như cực kỳ bất lợi với Thái Uyên các chúng ta.
Chân huynh, việc này kỳ thực không trách huynh, lại nói, cũng là vì tình cảnh của Vi gia chúng ta những năm này.
.
.
Giang Trầη khoát tay nói: Hiện tại không cần phải nói những lời ủ rũ như vậy.
Đương nhiên Giang Trầη biết rõ, người ta làm như vậy không phải là cố ý gây khó dễ với Chân Đan Vương hắn.
Trong mắt những thế gia, đại phiệt kia.
Chân Đan Vương hắn còn không tính là đại nhân vật gì.
Người ta chưa hẳn đã đặt hắn vào trong mắt.
Đồng gia làm như vậy chủ yếu là nhằm vào Vi gia.
Mà người bày mưu đặt kế ở sau lưng nhất định là Vương Đình đại phiệt.
Đồng gia là thế lực tâm phúc của Vương Đình đại phiệt, là cánh tay đắc lực của Vương Đình đại phiệt.
Thoạt nhìn là Đồng gia anh dũng,t hế nhưng kỳ thực sau lưng chưa hẳn đã không có bóng dáng của Vương Đình đại phiệt điều khiển.
Chúng ta phải làm sao bây giờ?Vi Kiệt cũng có chút hoang mang, lo sợ.
Hiện tại chuyện hắn lo lắng nhất chính là cơ hồ tất cả những người nhận được thiệp mời, đại đa số đều chạy qua phía đối diện.
Khiến cho Thái Uyên các quạnh quẽ.
Bởi vì như vậy mặt mũi của Vi gia hắn sẽ mất hết.
Chuyện này đối với Thái Uyên các vừa mới khai trương mà nói, tuyệt đối là đả kích lớn nhất.
Giang Trầη cũng bị người Vương Đình đại phiệt làm cho tức giận, hắn cười lạnh nói: Làm sao bây giờ sao? Chuyện gì cũng không cần làm.
Vừa vặn mượn chuyện hôm nay nhìn xem người nào có thể tín nhiệm, người nào là cỏ đầu tường.
Mà người nào lại là người không thể kết giao.
Vi Kiệt cười khổ nói: Như thế việc ngày hôm nay chính là một cơ hội thử vàng tốt hay sao?Trong khi hai người nói chuyện, gia chủ Vi Thiên Tiếu của Vi gia cũng chạy tới.
Biểu hiện trên mặt Vi Thiên Tiếu trấn định, chỉ là dường như cũng cố giả bộ tươi cười.
Chờ khi hắn đi tới chỗ Giang Trầη và Vi Kiệt, biểu lộ của Vi Thiên Tiếu thoáng cái trở nên ngưng trọng vô cùng.
Chân Đan Vương, vừa rồi ta nhận được tin tức vô cùng xác thực.
Cửa hàng đan dược ở phía đối diện trên danh nghĩa là của Đồng gia, trên thực tế là do Vương Đình đại phiệt nắm giữ.
Đồng gia bất quá chỉ là đầy tớ mà thôi.
Mấu chốt nhất chính là, hôm nay bọn họ sẽ xuất ra một loại đan dược làm cho mọi người rung động.
Cái gì?Giang Trầη nhướng mày, trong lòng đã có một loại dự cảm không tốt.
Vạn Thọ đan.
Vi Thiên Tiếu nói tới chuyện này nhịn không được mà nhìn Giang Trầη.
Trong Vi gia, chỉ có phụ tử Vi Thiên Tiếu hắn biết rõ lai lịch Giang Trầη.
Tự nhiên cũng biết rõ lai lịch của Vạn Thọ đan.
Vạn Thọ đan này là từ Đan Kiền Cung truyền ra.
Hôm nay lại thành đồ vật của Vương Đình đại phiệt, chuyện này khiến cho phụ tử Vi gia cũng cảm thấy bất bình thay cho Giang Trầη.
Chỉ là Giang Trầη cũng không biểu lộ quá giật mình, ngược lại vẻ mặt hắn vô cùng thoải mái, liếc mắt nhìn Vi Kiệt.
Vi Kiệt thở dài một tiếng: Quả nhiên là thế, xem ra, chuyện xấu nhất cuối cùng cũng xảy ra.
Trước đó Giang Trầη đã hoài nghi Bất Diệt Thiên Đô cấu kết với Vương Đình đại phiệt, hiện tại xem ra tất cả mọi chuyện quả nhiên đã phát triển theo chiều hướng xấu nhất.
Vương Đình đại phiệt có được Vạn Thọ đan, đây tuyệt đối là thứ khiến cho bọn chúng như hổ thêm cánh.
Là thứ trợ giúp cực lớn cho việc lật đổ Bàn Long đại phiệt của bọn chúng.
Một khi Vạn Thọ đan chiếm cứ thị trường trong Lưu Ly vương thành, tiền lời mang tới sẽ là một con số thiên văn.
Trong lòng Giang Trầη tràn ngập lửa giậ, loại chuyện này đối với hắn mà nói, vô luận thế nào hắn cũng không chấp nhận nổi.
Diệt tông môn ta, đoạt đan phương của ta, hôm nay còn muốn đứng trước cửa nhà ta diễu võ dương oai sao? Coi như Giang Trầη là tượng bồ tát, cũng có vài phần tức giận.
Chén nước đắng này bảo làm sao hắn nuốt xuống được cơ chứ? Vương Đình đại phiệt.
.
.
.
Các ngươi đã thành công chọc giận Giang mỗ.
Giang Trầη giận quá hóa cười.
Nhìn phụ tử Vi gia, Giang Trầη thản nhiên nói: Nước tới đắp đất chặn, binh tới tướng ngăn.
Chúng ta cứ làm tốt chuyện của mình, chuyện khác hành sự tùy theo hoàn cảnh.
Giang Trầη nhìn như bình tĩnh, thế nhưng trong lòng lại giận dữ không thôi.
Âm thầm nghĩ kế sách phản kích lại.
Ngay lúc này, ngoài cửa lại truyền đến từng đợt thanh âm ầm ĩ, sau đó có không ít người đang lớn tiếng cãi lộn.
Đi ra xem.
Sắc mặt Giang Trầη trầm uống, dẫn đầu đi ra ngoài.
Phụ tử Vi gia cũng một bụng tức giận, nổi giận đùng đùng đi ra ngoài.
Ngoài cửa, người Thái Uyên các bên này đang giằng co với đám người của cửa hàng phía đối diện.
Bên Thái Uyên các, mười đại thánh giả do Giang Trầη chọn ra từ đám nô lệ, ai cũng không phải là đèn cạn dầu, cả đám xắn tay áo mắng to đám người ở phía đối diện.
Đám người bên kia cũng không cam lòng yếu thế, đội ngũ so với bên này còn nhiều hơn một ít.
Nước miếng cũng văng tung tóe, các loại từ ngũ thô tục không đếm xuể.
Loại tình hình này giống như hai người đàn bà chanh chua đụng phải nhau trên đường, chửi bới không dứt ra được.
Các loại từ ngữ ô uế, thô tục văng lên liên tục, càng mắng càng không dứt.
Người biết rõ, biết rõ bọn họ đều là cường giả Thánh Cảnh, người không biết còn tưởng rằng song phương đều là một đám người buôn bán nhỏ chửi bới nhau.
Nhìn thấy Giang Trầη và người Vi gia đi tới, khí thế của người Thái Uyên các bên này càng tăng thêm, tiếng mắng lại càng to hơn.
Vi Thất Hạ của Vi gia bên này cũng xắn tay áo, định tiến lên mở miệng mắng tiếp.
Chỉ là lại bị Vi Kiệt kéo lại: Thất Hạ, xảy ra chuyện gì vậy?Vi Thất Hạ thở phì phò nói: Thiếu gia xem xem, Đồng gia này thực sự là khinh người quá đáng, đối diện với Thái Uyên các chúng ta là Thái Uyên lâu, nói rõ là cố ý để cho chúng ta khó chịu nổi a.
Vi Kiệt nghe vậy chấn động nhìn về phía đối diện.
Quả nhiên, đối diện vừa mới phủ lên một cái bảng hiệu có khắc ba chữ lớn Thái Uyên lâu.
Lần này Giang Trầη triệt để giận dữ.
Ba chữ Thái Uyên các này là Giang Trầη lấy tục danh của phụ thân Thiên Đế kiếp trước, có địa vị thần thánh trong lòng hắn.
Nào biết được cửa hàng Đồng gia này lại dùng danh tự như vậy, hơn nữa hiển nhiên còn cố ý mở ở phía đối diện, rõ ràng là muốn gây khó dễ, chống đối.
Trong mắt Giang Trầη đột nhiên bắn ra sát ý nồng đậm, nhìn chằm chằm vào cái bảng hiệu kia, trong lòng tức giận ngập trời: Đồng gia.
Vương Đình đại phiệt, bằng vào các ngươi cũng xứng dùng hai chữ Thái Uyên? Khinh nhờn THiên Đế, khinh nhờn thần minh, Giang Trầη ta sẽ để cho các ngươi biết rõ cái gì gọi là trời phạt.
Trong lòng Giang Trầη vốn đã giận dữ, giờ phút này cảm xúc giận dữ trong lòng dâng tới tột đỉnh.
Trong lòng hắn hiện tại đã tuyên bố tử hình cho cửa hàng đan dược của Vương Đình đại phiệt.
CHo dù không tiếc cái giá lớn là bạo lộ bản thân, dù trở thành cái đích ngắm cho mọi người trong Lưu Ly vương thành, Giang Trầη cũng sẽ không tiếc.
Phụ thân, mặc kệ kiếp trước hay kiếp này, đều là một điểm mấu chốt bất khả xâm phạm trong lòng Giang Trầη, tuyệt không cho bất kỳ ai mạo phạm.
Ai vượt qua điểm mấu chốt này thì kẻ đó nhất định phải chết.
Giang Trầη lạnh lùng nhìn về phía đối diện, bên trong cửa hàng đối diện có mấy gia hỏa áo mũ chỉnh tề, đang từ tốn từ bên trong đi ra.
Phụ tử Đồng gia ở giữa, hai bên là mấy tộc lão có uy vọng trong Đồng gia.
Mấy gia hỏa này đều có vẻ mặt hung hăng càn quấy, vênh váo tự đắc.
Bất kể là ánh mắt hay là bước chân, đều tràn ngập ý tứ khiêu khích nồng đậm.
Nhốn nháo cái gì mà nhốn nháo?Một gã tộc lão Đồng gia cố ý quát lớn đám thủ hạ bên dưới, nói: Đừng quên thân phận của mình, cùng một đám chó mèo cãi nhau không phải là làm mất thể diện của Thái Uyên lâu chúng ta hay sao?Tên này chỉ cây dâu mắng cây hòe, hiển nhiên là muốn châm chọc phụ tử Vi gia và Thái Uyên các này, về phần Giang Trầη? Bọn họ bỏ qua, hoàn toàn không để ý tới.
HIển nhiên trong mắt của bọn họ, một Đan Vương đột nhiên xuất hiện trong Vi gia còn chưa lọt được vào trong mắt bọn họ.
Quả nhiên tiếng quát của tộc lão Đồng gia này khiến cho người Đồng gia bên kia đều dương dương đắc ý.
Thu tiếng mắng lại, bộ dáng khinh thường đấu mồm mép với các ngươi.
Nghiễm nhiên biểu lộ tư thái của người thắng.
Đứng ở sau lưng chủ tử.
Vi Thiên Tiếu cố nén giận dữ, nhìn chằm chằm vào gia chủ Đồng gia, nói: Lão Đồng, ngươi làm vậy là có ý gì? Chúng ta gọi là Thái Uyên các, các ngươi lại gọi là Thái Uyên lâu? Cố ý chặn đường làm ăn của người khác đúng không?Đồng gia chủ dùng ánh mắt khinh miệt nhìn qua Vi Thiên Tiếu, đĩnh đạc nói: Vi Thiên Tiếu, ngươi định làm ác nhân cáo trạng trước sao? Thái Uyên lâu là danh tự mà chúng ta định ra từ trước.
Lão Đồng ta còn chưa tìm ngươi tính sổ, ngươi lại định vu cáo ta trước hay sao?Lời này vừa mới nói ra, người Vi gia bên này đều giận tím mặt.
Đồng gia này thực là không biết xấu hổ a, loại lời ngang nhiên điên đảo trắng đen này cũng dám nói ra, lại nói có khí khái hào hùng như vậy.
Vi Thiên Tiếu giận quá hóa cười: Đồng Tiên Uy, tốt xấu gì ngươi cũng là gia chủ thế gia cửu cấp, định không cần mặt mũi nữa hay sao? Vài ngày trước Vi gia ta đã phát thiệp mời, Thái Uyên các khai trương.
Trong Lưu Ly vương thành mọi người đều biết chuyện này.
Đồng gia các ngươi đêm qua mới phát thiệp mời, cố ý chọn khai trương cùng ngày với chúng ta.
Cố ý chọn cửa hàng ở đối diện, danh tự còn cố ý lấy cái tên giống.
Đồng gia ngươi rốt cuộc có bao nhiêu ngưỡng mộ với Vi gia chúng ta vậy?Đồng Tiên Uy cười ha hả: Ngưỡng mộ VI gia các ngươi? Vi Thiên Tiếu, sao ngươi không tự mình soi mặt vào trong nước tiểu mà tự coi xem.
Vi gia ngươi ở phương diện đan dược được mọi người trong Lưu Ly vương thành công nhận là củi mục.
Đồng gia ta còn cần ngưỡng mộ Vi gia các ngươi sao? Ngươi không cảm thấy lời này của ngươi rất ngu sao?Thiếu chủ Đồng Côn của Đồng gia bên cạnh cười lạnh nói: Phụ thân, nói với gia tộc suy tàn này làm gì? Cho dù bọn chúng bắt chước Đồng gia chúng ta, không có thực lực, cuối cùng cũng chỉ có thể nhìn Đồng gia chúng tap hát tài.
Chúng ta không ngại ngồi xem cuộc vui, nhìn xem cái gọi là Thái Uyên các này liệu có thể kiên trì được vài ngày.
Ha ha, quả nhiên là con trai ta.
Đồng gia chúng ta đại nhân đại lượng.
Không so đo với đám củi mục này.
Tất cả mọi người chuẩn bị một chút, thời gian cũng sắp tới rồi.
Khách quý khắp nơi đều sắp tới đây, nhiệm vụ tiếp đãi hôm nay rất nặng.
Mọi người nên chuẩn bị sẵn sàng.
Đồng Tiên Uy như cười như không nhìn về phía Vi gia.
Quả nhiên đã có không ít khách mời lục tục đi tới.
Những khách mời này từ xa đã nhìn thấy Đồng gia và Vi gia không ngờ lại công khai mắng nhau trên đường, trong lúc nhất thời cũng không muốn tới gần.
Nhưng mà người Đồng gia mắt tinh, nhanh chóng tiến lên nghênh đón.
Nhưng khách mời này cũng không biết làm sao, có chút chột dạ, cũng không dám nhìn về phía Vi gia, cúi đầu đi tới phía Thái Uyên lâu.
Phụ tử Đồng gia đứng ở cửa vào, vẻ mặt hưng phấn, nghênh đón khách bốn phía.
Những khách nhân này trên cơ bản đều nhận thiệp mời của hai nhà, thế nhưng đa số khách đều lựa chọn tiến vào Thái Uyên lâu của Đồng gia.
Có một ít người trung lập, nhìn mọi người đều đi về phía Thái Uyên lâu, theo tâm lý mù quáng của đại đa số người cũng đi theo những người trước vào Thái Uyên lâu.
Kể từ đó tạo thành một bức tranh tương phản vô cùng rõ nét.
Thái Uyên các của Vi gia bên này trước cửa có thể nói là giăng lưới bắt chim.
Trừ một ít gia tộc có quan hệ đặc biệt thân thiết với Vi gia ra.
Trên cơ bản khách đều lựa chọn Thái Uyên lâu của Đồng gia.
Tính toán theo tỷ lệ, mười thành thì có chín thành lựa chọn tiến vào Thái Uyên lâu của Đồng gia.
Chỉ có một thành lựa chọn tiến vào Thái Uyên các.
Cảnh này quả thực cực kỳ khó chịu, phụ tử Vi gia không thể không đứng ở cửa để tiếp khách.
Rõ ràng trong lòng nhỏ máu, thế nhưng hết lần này tới lần khác lại giả vờ vô cùng nhiệt tình, khách khí, cố gắng nở nụ cười.
Như vậy hai cửa hàng đan dược đối diện tạo thành sự đối lập vô cùng rõ nét.
Một bên đông như trẩy hội, người tới người đi.
Một bên trước cửa có thể nói là giăng lưới bắt chim, xa ít ngựa hiếm.
Phụ tử Đồng gia một mặt tiếp khách, ngẫu nhiên còn quăng ánh mắt khiêu khích về phía phụ tử Vi gia, vẻ mặt tiểu nhân đắc chí.
Ngay lúc này đám người đầu phố bạo động.
Mọi người nhìn lại thì thấy thiếu chủ Vương Đình đại phiệt suất lĩnh một đám người nòng cốt trong Vương Đình đại phiệt đi tới.
Đệ tử đại phiệt đi tới, vô cùng phô trương.
Phụ tử Đồng gia vội vàng ra nghênh đón.
Thiếu phiệt chủ tự mình quang lâm quả thực là vẻ vang cho Thái Uyên lâu chúng ta.
Đồng Tiên Uy tiến lên vỗ mông ngựa, chỉ là cũng không hàm hồ một chút nào.
Vương ca, Thái Uyên lâu vô cùng náo nhiệt.
Tất cả mọi người rất nể tình.
Đây chính là phúc của Vương Đình đại phiệt a.
Thiếu chủ Đồng Côn của Đồng gia càng thêm nịnh nọt.
Thiếu chủ Vương Đằng của Vương Đình đại phiệt, Giang Trầη cũng không xa lạ gì, đây đã là lần thứ ba Giang Trầη nhìn thấy thiếu chủ Vương Đình đại phiệt này.
Vương Đằng này đứng ở cửa Thái Uyên lâu một lát, vẻ mặt vui vẻ, lạnh nhạt gật đầu nói: Đúng vậy, bố trí không tồi.
Thái Uyên lâu muốn làm lớn, muốn làm tới thế lực cấp bậc cự đầu đan đạo phải có mở đầu thật tốt.
Nói xong giống như hắn chợt phát hiện ra phụ tử Vi gia ở phía đối diện, hắn lạnh nhạt nhìn biển hiệu Thái Uyên các, trên mặt hiện lên vẻ nghi hoặc vô cùng giả dối, nói: Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Ồ? Là như thế này, Thái Uyên lâu chúng ta khai trương, có khả năng khiến cho người ta đỏ mắt.
Có một ít thế gia củi mục học phong cách chúng ta, cũng đòi mở một Thái Uyên các gì gì đó.
Quả thực khiến cho người ta vừa tức giận vừa buồn cười.
Đã khiến cho Thiếu phiệt chủ cười rồi.
Đồng Tiên Uy nhanh chóng giải thích.
Xem tiếp...Độc tôn tam giới
truyện tranh Độc tôn tam giới
truyện Độc tôn tam giới
Độc tôn tam giới truyện chữ
đọc truyện Độc tôn tam giới
yêu thần ký chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License