Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Chapter
0227
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Ông lão hừ một tiếng, Không đúng chỗ nào? Ông ngoại còn có thể không biết tính tình của con như thế nào sao?Vốn là không đúng! Dưới tình huống bình thường, những câu mới vừa rồi, hẳn là ngoại nên đi nói với gã đàn ông đã ‘bắt cóc’ cháu gái của ngoại mới đúng chứ.
Diệp Οản Οản không phục thấp giọng thầm thì.
Ông lão: Con cũng biết, đó là dướitìnhhuốngbìnhthường?.
Cái gì Diệp Οản Οản cũng không muốn nói nữa rồi.
Sau khi nhận mệnh mà thở dài một tiếng, Diệp Οản Οản ôm lấy cánh tay của Tư Dạ Hàn, cười híp mắt mở miệng nói, Chịu trách nhiệm, đương nhiên là chịu trách nhiệm rồi! Làm sao có thể không chịu trách nhiệm cơ chứ! Nhất định phải kết hôn!! Khoảng thời gian này không phải là có nhiều chuyện xảy ra lắm rồi sao? Hết chuyện này tới chuyện kia, nếu không con đã sớm dụ anh ấy đi cử hành hôn lễ!Nghe thấy lời của cô gái, trái tim Tư Dạ Hàn bỗng nhiên nhảy lên một cái, giống như bị điện giật vậy.
Ông ngoại nghe được lời của Diệp Οản Οản, lúc này sắc mặt mới hơi hòa hoãn lại, ngay sau đó không biết nghĩ tới cái gì, tựa hồ có chút hoảng hốt.
Nếu không phải là năm đó ông quá cố chấp, cố ý muốn ngăn cản hôn sự của con gái, cuối cùng còn bỏ nhà ra đi, có lẽ cũng sẽ không tới mức ra nông nỗi như hiện tại.
Bây giờ, đối với ông mà nói, không có gì quan trọng hơn so với hạnh phúc gia đình.
Nhưng mà, ông ngoại à, bây giờ còn có một vấn đề lớn! Cha mẹ con bên kia, có chút ý kiến nho nhỏ đối với A Cửu, một mực không đồng ý cho bọn con ở chung một chỗ.
Ngoại cũng biết, A Cửu là thủ lĩnh của A Tu La, lại còn là một trong những lãnh đạo của tổ chức Tội Ngục, cho nên cha mẹ con cảm thấy thanh danh của anh ấy không tốt lắm, luôn cảm thấy anh không phải là người tốt, cảm thấy anh ấy sẽ khi dễ con.
Thật ra thì, sự thật không phải như vậy, những thứ bên ngoài kia toàn là đồn bậy đồn bạ mà thôi.
Cho nên, đến lúc đó có khả năng còn cần ông ngoại giúp con khuyên nhủ cha mẹ! Diệp Οản Οản thừa cơ thỏ thẻ thỉnh cầu.
Hiện tại, chuyện của mẹ A Cửu bên kia lại đột nhiên nhô ra, nàng sợ cha mẹ sẽ càng thêm không đồng ý rồi!Ông lão nhìn cháu gái nhà mình một cái, lãnh đạm nói tỉnh queo, Nói ra nghe cứ như thể danh tiếng của mình tốt lắm ấy! Chút danh tiếng này của con, còn không bằng A Cửu! Bọn họ dựa vào cái gì mà ghét bỏ người ta?Diệp Οản Οản: .
Ha ha, thật sự là ông ngoại ruột sao.
Một bên, Tư Dạ Hàn vuốt ve mái đầu ủ rũ của thiếu nữ: Ông ngoại, Vô Ưu rất tốt, là con không xứng với cô ấy, con có thể hiểu được sự lo lắng của hai người bọn họ.
Diệp Οản Οản không nhịn được lại nhìn Tư Dạ Hàn nhiều thêm một cái, cùng với sự cảm động là sự giật mình thảng thốt.
Trình độ nói chuyện của Tư Dạ Hàn đã dần dần tiến bộ từ lúc nào rồi vậy hả!?Ông lão rõ ràng cũng rất hài lòng đối với Tư Dạ Hàn, sau đó, đại khái là cuối cùng cũng ý thức được cháu gái nhà mình đã lớn, đã là một cô gái rồi, mới ho nhẹ một tiếng, nhìn về phía Tư Dạ Hàn nói, A Cửu, ta cũng phải nhắc nhở cậu một câu! Cháu gái của ta, nếu ta giao cho cậu, liền không thể để cho con bé chịu bất kỳ ủy khuất gì.
Vô luận là bởi vì bất kỳ người nào, chuyện gì! Cậu có hiểu ý của ta không?Tư Dạ Hàn hiểu rất rõ ông ngoại đang lo lắng điều gì, Vâng, con hiểu rồi, con sẽ xử lý tốt hết thảy.
Sau khi trò chuyện xong, Đường Đường bảo bối vô cùng thân thiết chủ động yêu cầu lưu lại chơi cùng ông ngoại.
Đi ra khỏi phòng.
Diệp Οản Οản lập tức không nhịn được nhìn Tư Dạ Hàn chằm chằm, chất vấn, Thật không vậy! Tư! Dạ! Hàn! Anh rốt cuộc đã làm gì, ông ngoại em làm sao lại thích anh như vậy? Còn cháu gái ngoại ruột như em đây lại bị giáo huấn một trận!Tư Dạ Hàn mặt không đổi sắc: Có không?Diệp Οản Οản giận: Đương nhiên là có!! Anh phải biết ông ngoại em ôm thái độ gì đối với cha em! Thái độ đó khi đem đi so sánh với anh, anh sẽ biết ngay cái gì gọi là không có so sánh liền không bị tổn thương!Nếu như cha em biết ông ngoại đối tốt với anh như vậy, phỏng chừng sẽ bị tức chết! Quả thật là kỳ quái! Tại sao ông ngoại em lại nhìn anh thuận mắt như vậy?Tư Dạ Hàn: Đại khái là.
phụ bằng tử quý *.
Diệp Οản Οản thấy Tư Dạ Hàn nghiêm trang nói ra bốn chữ Phụbằngtửquý, thiếu chút nữa trực tiếp phun ra.
Trời má, thật con mịa nó sao? Phụ!! Bằng!! Tử!! Quý!! Thần thánh! * Phụ bằng tử quý: cha được hưởng ké phúc của con.
Nguyên gốc là Mẫu bằng tử quý – mẹ phú quý nhờ vào con trai.
Ý chỉ trong xã hội phong kiến xưa, vốn trọng nam khinh nữ, thì người phụ nữ nào sinh được con trai thường sẽ được coi trọng và có đãi ngộ tốt hơn.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Tư Dạ Hàn nhìn về phía xa xa, lòng có chút không yên mở lời: Oản Oản, sắp tới sẽ có đại hội mỗi năm một lần của Trọng Tài Hội, anh cần phải đi Thiên Thủy thành một đoạn thời gian.
Tới đại hội thường niên, Trọng Tài Hội đều sẽ xử lý một số công việc trọng đại, và sẽ tiến hành rà soát sửa chữa một lần đối với quy tắc của Độc Lập 12 Châu.
Diệp Οản Οản nghe vậy, không khỏi hơi nhíu mày, Họp nữa sao.
Đại hội Trọng Tài Hội, khẳng định là Ân Duyệt Dung cũng có mặt, hơn nữa mẹ của Tư Dạ Hàn, Ân Duyệt Dung, cũng chính là người của Thiên Thủy thành.
Diệp Οản Οản khó tránh khỏi có chút lo lắng.
Mặc dù đối với Ân Duyệt Dung cũng không hiểu mấy, nhưng mà, chỉ từ sự kiêng kỵ của Tư Dạ Hàn đối với mẹ của anh mà xem, liền biết được khẳng định là không đơn giản.
Cộng thêm trước khi đi, Ân Duyệt Dung dùng gương mặt mỉm cười nói câu nói kia, thật sự là khiến cho người ta có chút rợn cả tóc gáy.
Tư Dạ Hàn hơi khựng lại, đáy mắt dường như thật nhanh thoáng qua một sự khẩn trương đầy đè nén, nhưng sắc mặt thoạt nhìn lại có vẻ lãnh đạm thờ ơ trước sau như một, nói một câu bằng một giọng vô cùng bình tĩnh: Chờ anh trở lại, chúng ta liền kết hôn.
Đang suy nghĩ viển vông, Diệp Οản Οản nghe nói như vậy, lập tức rột một cái ngẩng đầu lên, ngước đầu nhỏ, gật đầu thật nhanh: Được, được, được à nha!Nhìn thấy con ngươi sáng lấp lánh của thiếu nữ, trái tim Tư Dạ Hàn trở về chỗ cũ, khóe miệng vốn căng thẳng cũng nở rộ một đường cong làm cho người ta động lòng.
Anh ôm cô gái của mình vào trong lồng ngực, nhẹ nhàng đặt một nụ hôn ngọt ngào lên cánh môi của cô.
Diệp Οản Οản nháy con mắt, cảm thấy rất là khó hiểu đối với phản ứng của Tư Dạ Hàn, Em nói này bảo bối, anh làm gì lại kích động như vậy hả? Em đáp ứng với anh, không phải đã là chuyện đương nhiên rồi sao?!Lúc này, phía sau hai người đột nhiên truyền tới thanh âm sâu kín của Lâm Khuyết, Khục.
quấy rầy một chút.
Nơi này còn có người.
Diệp Οản Οản nghiêng đầu nhìn bóngđènnhãnhiệuLâmKhuyết một cái, Ờ một tiếng, Tôi biết mà, anh sáng sặc sỡ lóa mắt như vậy, làm sao tôi lại có thể không nhìn thấy cơ chứ!Lâm Khuyết: .
Nếu thấy rồi, không thể cân nhắc tới cảm nhận của giống cẩu độc thân quý hiếm này một chút sao? Lâm Khuyết yên lặng đứng tại chỗ, tỏ vẻ tôicạnlờirồi.
Không biết Lâm Khuyết nghĩ đến cái gì, muốn nói rồi lại thôi, hướng về Tư Dạ Hàn nhìn lại, cuối cùng cũng không nhịn được mở miệng nói, Cửu ca, chúng ta thật sự phải trở về Thiên Thủy thành sao? Chỗ đó chính là địa bàn của dì Dung! Lỡ như.
một đi không trở lại.
Lâm Khuyết còn chưa dứt lời, lập tức bị một ánh mắt sắc bén của Tư Dạ Hàn dọa sợ đến nghẹn trở về.
Diệp Οản Οản vốn là không muốn hỏi nhiều, nhưng đều đã đến loại thời điểm thế này rồi, thật sự là không hỏi không được, A Cửu, anh và mẹ của anh.
Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Tư Dạ Hàn quả nhiên là rất kiêng kỵ Ân Duyệt Dung, vừa nghe nhắc đến người này, biến sắc.
Sau một hồi lâu yên lặng, Tư Dạ Hàn mở miệng nói: Oản Oản, anh cũng không muốn lừa gạt em, mẹ anh rất nguy hiểm! Khoảng thời gian này, em tận lực không nên đơn độc đi ra ngoài.
Còn Đường Đường nữa, tạm thời không nên đi đến trường học, anh sẽ để cho Khương Viêm đích thân bảo vệ bọn em 24/24.
Sở dĩ anh nhất định phải trở về Thiên Thủy thành, cũng là vì muốn đàm phán cùng mẹ.
Diệp Οản Οản cau mày: Nghiêm trọng như thế.
Anh nhất định phải trở về sao?Tư Dạ Hàn: Hội nghị lần này không thể vắng mặt!Diệp Οản Οản: Em sẽ cùng đi với anh!Không được! Tư Dạ Hàn lập tức cự tuyệt.
Lâm Khuyết thấy được được ánh mắt ra hiệu của Cửu ca nhà mình, chỉ có thể phối hợp khuyên nhủ, Này này, Cửu tẩu, thật ra thì dì Dung cũng không đáng sợ như vậy, dì ấy không đem chồng mình tháo thành tám khối, cũng không đem tình nhân của chồng rút gân lột da, càng không luộc sống con trai.
Cô nhìn Cửu ca đi, không phải là còn sống sờ sờ đó sao.
Lời đồn đãi đều là giả.
Cô đừng tin.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Ha ha ha.
Diệp Οản Οản nghe được xạm mặt lại.
Lâm Khuyết không giải thích cũng còn đỡ, vừa giải thích trong nội tâm nàng càng cảm thấy tồi tệ thêm.
Tư Dạ Hàn sắc mặt nghiêm túc nói, Ngoan ngoãn ở lại đây chờ anh trở về.
Nếu như em đi cùng anh, anh sẽ phải chiếu cố em, làm việc ngược lại cũng không tiện lắm.
Nhìn thái độ Tư Dạ Hàn, nhất định là sẽ không để cho nàng đi rồi! Diệp Οản Οản suy nghĩ, chính mình đối với loại sinh vật như mẹ chồng này, dường như thật đúng là không có biện pháp giải quyết triệt để nào, càng cố gắng càng phản tác dụng, vì vậy chỉ có thể gật đầu, Vậy cũng tốt, nếu có chuyện gì, nhất định anh phải lập tức nói cho em biết.
Tư Dạ Hàn: Được.
Diệp Οản Οản nhíu mày, Vậy ngày cưới của chúng ta liền quyết định là sau khi đại hội kết thúc nhé! Nếu như đến lúc đó mà anh vẫn chưa trở lại, vậy cũng đừng trách em cướp tài sản, phóng hỏa, kéo 500 anh em đi cướp rể đấy!Tư Dạ Hàn nghe vậy bật cười, Không có khả năng này.
Mặc dù, anh rất chờ mong.
Bắc Đẩu cầm lấy cái túi giấy màu nâu chạy tới, Phong tỷ, thứ tỷ muốn đệ đã để cho người viết xong! Còn nữa, đệ đã phân phó, một khi có tin tức của Kỷ Hoàng liền thông báo cho tỷ! Tỷ hãy yên tâm!Biểu cảm của Tư Dạ Hàn dường như không có thay đổi gì, chẳng qua chỉ thản nhiên nhìn Bắc Đẩu một cái.
Diệp Οản Οản thì ngược lại, sống lưng cứng đờ, nhất thời đổi sắc mặt, trừng Bắc Đẩu một cái, Được rồi, được rồi, lỗ tai tôi không có điếc, cậu nhỏ tiếng một chút.
Nói xong, ho nhẹ một tiếng, vội vàng nhìn về phía Tư Dạ Hàn, cẩn thận từng li từng tí mà giải thích, Bởi vì sau khi đi hải đảo, Kỷ Tu Nhiễm vẫn không có tin tức, cho nên em liền để người lưu ý một chút, anh đừng suy nghĩ nhiều nha!Tư Dạ Hàn phong khinh vân đạm đáp, Trong mắt em, anh là người không biết phải trái như vậy?Diệp Οản Οản: Ha ha, không phải đâu, anh không phải như vậy một chút nào! Anh có thể nhận biết phải trái, cho tới bây giờ em chưa bao giờ bị biển giấm dìm chết bao giờ!Tư Dạ Hàn: .
Diệp Οản Οản cười khan, sau đó từ trong tay Bắc Đẩu cầm lấy túi văn kiện, Bảo Bảo, nếu anh muốn đi họp, vậy thì thuận tiện giúp em mang cái này theo luôn đi.
Cái gì? Tư Dạ Hàn hỏi.
Diệp Οản Οản cười híp mắt trả lời, Đương nhiên là công văn kiện dòng chính vi phạm hiệp ước! Đúng rồi, nếu như bọn họ không nguyện ý chịu phạt, vậy thì bồi thường tiền cũng được! Em không ngại đâu hàaa.
!Tư Dạ Hàn hướng về tiểu hồ ly nhìn một cái, xoa xoa đầu của nàng, Được rồi, giúp em tranh thủ đòi khoản bồi thường lớn nhất.
Diệp Οản Οản nhất thời nhảy cỡn lên hôn Tư Dạ Hàn một cái, Yêu anh nhất rồi!Một bên, Bắc Đẩu trố mắt nghẹn họng, chậc chậc thở dài, Trước đó sao tôi lại sẽ có thể cảm thấy Tu La Chủ làm việc quá chính trực, không xứng với Phong tỷ của mình, bây giờ nhìn một chút, thật là quá xứng đôi.
Lâm Khuyết: Vậy có thể là cậu có hiểu lầm gì đó với Cửu ca nhà chúng tôi rồi!.
Đại hội thường niên quan trọng nhất của Độc Lập 12 Châu sắp tới, rất nhanh, Tư Dạ Hàn đã lên đường đi đến Thiên Thủy thành.
Sắc trời dần dần tối xuống, trước cửa Thiên Thủy thành.
Một chiếc xe màu đen vừa mới đậu, còn chưa kịp trình giấy tờ qua cửa, đã lập tức bị một đội nhân mã bao bọc vây quanh.
Mờ tối, một gã thanh niên trẻ tuổi mang giày lính cầm đầu, nhanh chân đi tới trước mặt chiếc xe màu đen, lạnh giọng hỏi: Thiếu chủ xin dừng bước, phu nhân có lời mời.
Khuôn mặt gã thanh niên trẻ tuổi kia giống như máy móc lạnh giá, không có bất kỳ cảm xúc nào, cả người thật giống như một lưỡi đao dính đầy máu tanh, chỉ đứng ở nơi đó thôi cũng đã đủ để cho người ta sinh ra hàn ý trong lòng.
Bên trong xe, Lâm Khuyết thò đầu nhìn ra bên ngoài một cái, thiếu chút nữa khóc lên, Má ơi, là Ngụy Tử Khiên! Thôi xong rồi Cửu ca, dì Dung ngay cả Thiết Vệ Quân đều phái ra! Tôi đã nói không nên quay lại rồi mà, dì Dung khẳng định đang chờ bắt anh đấy! Đây không phải là đưa dê vào miệng cọp sao.
Vừa nghĩ tới gương mặt xinh đẹp đến tột độ kia của dì Dung, chân của hắn đều run lập cập.
Thế cho nên, ngay cả gương mặt tương tự kia của Cửu ca, hắn cũng không dám nhìn thẳng.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Trong màn đêm, trang viên tối om om giống như mõm thú cực lớn.
Trong khu vườn lớn như vậy, cơ hồ là không có một ngọn cỏ, nghe nói là bởi vì Ân Duyệt Dung mở phòng thí nghiệm độc dược trong trang viên này, nên mới không có nổi một ngọn cỏ.
Bên trong trang viên, tất cả mọi người cũng giống như con rối vậy, cúi thấp đầu đứng yên tại chỗ, trên khuôn mặt là vẻ thờ ơ mà lạnh giá, chẳng khác nào những con rối không có sinh mạng.
Toàn bộ trang viên, giống như là một mộ phần tĩnh mịch, không hề có một chút âm thanh.
Lâm Khuyết nơm nớp lo sợ đi ở phía sau Tư Dạ Hàn, Cửu ca, hay là tôi chờ anh ở bên ngoài nhé!Tư Dạ Hàn: Cũng được, nhưng rời khỏi phạm vi tầm mắt của tôi, tôi không bảo đảm an toàn của cậu.
Lâm Khuyết: Tính lại một chút, vẫn là để tôi theo chân anh, đi theo anh đi vậy! Cửu ca anh chậm một chút, đừng bỏ rơi tôi lại.
Bên trong đại sảnh.
Người hầu dâng nước trà, Lâm Khuyết xuất phát từ khẩn trương, vội vã bưng cốc trà trên bàn lên ực một hớp, nhưng mà một giây kế tiếp ngay lập tức liền phun toàn bộ ra ngoài, Khục khục khục.
Hắn đúng là điên! Ngay cả những thứ kia mà cũng dám uống.
Lỡ như bị hạ độc mà tèo mất, biết đi đâu mà nói lí lẽ bây giờ!Chờ trong chốc lát, Ân Duyệt Dung còn chưa xuất hiện, vậy mà có một người khác tới trước.
Ân Hành.
Thấy là ai tới, nhất thời mặt Lâm Khuyết đầy cảnh giác.
Chỉ thấy người nọ mặc một bộ đồ thường nhàn nhã, từ bước chân nhịp nhàng có thể nhìn ra là một cao thủ võ đạo.
Đi theo phía sau hắn là một người hầu trẻ, tuổi không lớn lắm.
Ân Hành mặt đầy thân thiết ra đón, Đại ca, đã lâu không gặp.
So sánh với sự nhiệt tình của Ân Hành, Tư Dạ Hàn thần sắc lãnh đạm nhìn người nọ một cái, không coi ra gì.
Ân Hành dường như đã quen với cái phản ứng này của Tư Dạ Hàn, cũng không nói gì, nhưng mà khuôn mặt người hầu phía sau hắn lại đầy tức giận, Thiếu chủ cuối cùng cũng trở lại rồi! Không ngờ tới, thiếu chủ lại sẽ vì một con đàn bà mà làm tới mức này, thật là khiến người ngoài ý muốn! Năm đó kỳ vọng của phu nhân đối với thiếu chủ lại là cao nhất.
Nếu như là ngày trước, chỉ là một gã người hầu, làm sao dám có thái độ này đối với Tư Dạ Hàn.
Bất quá ai cũng biết, hiện tại Ân gia trời đã trở gió, cái gã con nuôi Ân Hành này, mới là chủ nhân tương lai của Ân gia! Tư Dạ Hàn đã sớm bị ném bỏ.
Tư Dạ Hàn không lên tiếng, nhưng Lâm Khuyết thì lại lườm người hầu kia một cái, Nếu không phải như vậy, ngươi cho rằng là dì Dung sẽ liếc mắt nhìn thẳng ông chủ của nhà ngươi sao? Bớt được tiện nghi còn ra vẻ! Thật giống như là có ai đó thèm quay trở lại!Ân Hành nghe nói như vậy, ánh mắt lóe lên, nhưng trên mặt lại không lộ ra chút bất thường nào.
Người hầu ỷ vào chỗ dựa là Ân Hành, lại thêm nôn nóng muốn nịnh bợ vị gia chủ tương lai Ân Hành này, lập tức hừ một tiếng, không hề sợ hãi mở miệng nói, Nếu không coi ra gì, hiện tại lại trở về tới Thiên Thủy thành này làm cái gì? Thứ cho ta nhắc nhở một câu, lần này lửa giận của phu nhân sợ là không dễ dập tắt như vậy đâu!Lâm Khuyết, ta thấy là ngươi vẫn nên khuyên nhủ thiếu chủ một câu! Nếu thiếu chủ muốn biểu thị thành ý nhận sai, làm sao có thể hai tay trống trơn, ít nhất phải mang theo đầu của hồ ly tinh và nghiệt chủng ở ngoài kia.
Cạch.
một tiếng nhẹ nhàng, là âm thanh Tư Dạ Hàn để lại ly trà trên mặt bàn.
Cùng lúc đó, khí áp trong phòng khách cũng trong nháy mắt lạnh xuống.
Bốp —— Một giây kế tiếp, trong nháy mắt khi người hầu nhỏ kia dứt tiếng, không đợi Tư Dạ Hàn phát tác, Ân Hành đã tung một chưởng quạt thằng vào trên mặt người hầu.
Mặt của người hầu nhất thời sưng vù lên, răng cửa cũng đều rớt mất một chiếc.
Càn rỡ, cút xuống cho ta! Ai cho phép ngươi vô lễ đối với đại ca như thế? Ân Hành nổi giận.
Vâng.
Người hầu ủy khuất không thôi mà lui xuống.
Lâm Khuyết đứng ở một bên bĩu môi một cái, Làm bộ làm tịch.
Dì Dung cũng không có ở chỗ này, ngươi làm màu vậy cho ai nhìn đây?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Sau lưng truyền tới một loạt tiếng bước chân, Ân Duyệt Dung toàn thân áo đen không nhanh không chậm đi ra, Rốt cuộc bò về được rồi!?Thế nào, đã nghĩ rõ chưa? Ân Duyệt Dung nhấp một ngụm trà, nhẹ nhàng cất tiếng.
Tư Dạ Hàn nhìn bà ta một cái, mặt không cảm xúc mà mở miệng: Chẳng qua là tới thông báo cho bà một tiếng, tháng sau, là ngày cưới của tôi với Vô Ưu.
Một giây kế tiếp, Loảng xoảng một tiếng vỡ vang lên, Ân Duyệt Dung trực tiếp đập bể cái ly trong tay ở trên mặt đất.
Mảnh vỡ bay lên trực tiếp hướng thẳng về phía Tư Dạ Hàn bay đi, rạch ra một đường máu ở trên cổ của anh.
Cho nên, con là cố ý muốn không vâng lời mẹ rồi hả? Vì người phụ nữ kia và một đứa nghiệt chủng? Khuôn mặt Ân Duyệt Dung dần dần dữ tợn.
Trong nháy mắt khi hai tiếng nghiệt chủng vang lên, ánh mắt Tư Dạ Hàn như băng nhũ nổ tung, Chú ý lựa lời!Ân Duyệt Dung khẽ cười một tiếng, khuôn mặt xinh đẹp bởi vì tức giận đến cực hạn mà vặn vẹo, A Cửu, mẹ từng nói, đừng ép mẹ! Mẹ cũng không muốn để cho con và một cỗ thi thể thành thân.
Lâm Khuyết bén nhạy chú ý tới, mặt Tư Dạ Hàn nhìn như không đổi sắc, nhưng cái ly trong tay đã xuất hiện một vết nứt thấy rõ.
Tư Dạ Hàn mặt đầy lạnh giá: Bà có thể thử xem!Ân Duyệt Dung khẽ cười một tiếng, A, quả nhiên là cánh cứng cáp rồi.
A Cửu, từ trước cho tới bây giờ con vẫn không dám đi ngược lại lời của mẹ.
Lúc ấy con nhỏ như vậy, ngoan ngoãn như vậy, coi như là mẹ để cho con uống độc dược đau thấu gan thấu ruột, con cũng sẽ ngoan ngoãn nghe theo.
Nhưng mà, bắt đầu từ khi người phụ nữ kia xuất hiện, đứa con trai này liền từng bước từng bước thoát khỏi sự khống chế của bà.
Bây giờ còn lén sau lưng bà, trà trộn vào Trọng Tài Hội, làm ra bảo đảm thay cho cô ta, thậm chí còn ở sau lưng làm dao động thế lực của bà.
Một bên, Lâm Khuyết vốn đang tận lực giảm bớt cảm giác tồn tại, nghe đến đó, không nhịn được âm thầm thấp giọng oán thầm.
Nhìn cách bà ta nói mà xem, bình thường mẹ của người ta, ai sẽ để cho con ruột đi uống độc dược, đau đến thấu gan thấu ruột vậy hả?Hết lần này tới lần khác, Cửu ca cũng thật là kỳ lạ, tín nhiệm đối với Ân Duyệt Dung không hiểu là cao đến mức nào cơ chứ!! Coi như là phát hiện ra độc dược uống vào sẽ đau đến chết đi sống lại, lần thứ hai, lần thứ ba, lần thứ tư để cho anh uống, anh vẫn như cũ, sẽ ngoan ngoãn uống hết.
Chỉ vì bà ta là mẹ của anh!! Một bên, Ân Hành ung dung thản nhiên mà nhìn bộ dáng hai mẹ con giương cung bạt kiếm, Đại ca, mẹ cũng là vì tốt cho anh.
Không đợi Ân Hành tiếp tục nói thêm, một ánh mắt lạnh giá thấu xương, buốt đến tận cốt tủy bắn qua, khiến cho hắn giống như ăn phải phân giữa cổ họng, nghẹn cứng không nói ra được một chữ.
Tư Dạ Hàn thu hồi ánh mắt từ trên người Ân Hành, Bà đã có người thừa kế, cần gì phải tìm tôi trở về?Ân Duyệt Dung cười ôn nhu: Tự nhiên không giống nhau! Con là tác phẩm hoàn mỹ nhất của mẹ.
Nghe nói như vậy, đứng ở một bên, ánh mắt Ân Hành không dễ dàng phát giác lấp lóe.
Khóe miệng Tư Dạ Hàn xẹt qua một tia lãnh ý đầy giễu cợt, Thật sao? Quá khen.
A Cửu, con trai ngoan của mẹ, kinh nghiệm tình cảm của con quá ít, ở trong chuyện nam nữ quá đơn thuần! Chẳng qua chỉ là bị nữ nhân kia lừa gạt! Con mới gặp được bao nhiêu cô gái, mà đã thề không phải là cô ta thì không được? Ân Duyệt Dung cười lạnh một tiếng, Hừ, Nhiếp Vô Ưu đó, lại có thể không tiếc lợi dụng con trai trói buộc con! Con làm sao lại rơi vào trong bẫy rập vụng về như vậy?Đại khái là muốn dùng chính sách dụ dỗ, Ân Duyệt Dung đầy ôn nhu mở miệng nói, A Cửu, Tần hội phó và mẹ tương giao rất tốt, có ý định muốn thông gia cùng nhà chúng ta.
Con gái của Tần hội phó Tần Hi Viện thiên phú võ đạo trác tuyệt, hơn nữa còn là đệ nhất mỹ nhân Thiên Thủy thành, gia tộc nhiều đời đảm nhận vị trí cao tầng Trọng Tài Hội, chỗ nào lại không thể so được với con tiểu nhà đầu quê mùa kia chứ?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Chỉ cần con cưới Tần tiểu thư, liền có thể một bước lên mây, đứng ở đỉnh cao nhất của Độc Lập Châu.
Tương lai, đứa bé do con và Tần tiểu thư sinh ra cũng sẽ là đời sau nắm giữ gien hoàn mỹ nhất! Chỉ có đứa bé của con và Tần tiểu thư, mới có tư cách nắm giữ gien của con!A Cửu, làm sao con lại không hiểu nỗi lo lắng vất vả của mẹ! Tình yêu là thứ trói buộc nhất vô dụng nhất! Chỉ có quyền lực, mới là thứ con nên theo đuổi đấy! Ân Duyệt Dung nói đến phần sau, trong con ngươi mang theo sự cuồng nhiệt gần như điên cuồng, làm cho người ta không rét mà run.
Tư Dạ Hàn nhìn vẻ điên cuồng đến tột độ đầy quen thuộc kia trên mặt Ân Duyệt Dung, tất cả ký ức đè nén ở chỗ tăm tối nhất trong đầu giống như dã thú lao ra khỏi miệng cống, cứ thế tuôn ra ngoài, trong nháy mắt khiến cho đầu anh đau đớn muốn nứt ra.
Cửu ca.
Cửu ca anh không sao chứ!? Thấy biểu cảm của Tư Dạ Hàn không đúng, Lâm Khuyết mặt đầy lo lắng.
Tư Dạ Hàn khẽ giơ tay lên một cái biểu thị không có việc gì, ngay sau đó ung dung thản nhiên mở màn hình điện thoại di động ra.
Hình nền điện thoại di động, là hình anh, Diệp Οản Οản và cả Đường Đường, một nhà ba người chụp chung.
Tâm tình cơ hồ muốn xé toạc anh thành muôn mảnh kia chậm rãi lắng xuống, Tư Dạ Hàn cất điện thoại di động, chậm rãi nói, Cô ấy là tốt nhất, không cần thiết so sánh cùng bất luận kẻ nào, con của tôi, cũng sẽ chỉ có thể là con của cô ấy.
Mày.
Không đợi Ân Duyệt Dung mở miệng, đáy mắt Tư Dạ Hàn xẹt qua một tia lãnh ý đầy máu tanh, trực tiếp cắt ngang lời bà ta, Quản lý Ân, đừng mưu toan động đến mẹ con bọn họ, nếu không tôi không bảo đảm tôi sẽ làm ra cái gì.
Sau khi Tư Dạ Hàn rời đi, toàn bộ Ân gia hỗn độn một mảnh.
Nó lại dám.
Lại dám đối xử với ta như vậy! Cả người Ân Duyệt Dung cơ hồ đều chìm vào trong điên cuồng.
Mẹ xin bớt giận, chắc hẳn chẳng qua là đại ca nhất thời hồ đồ mà thôi.
Ân Hành ở một bên trấn an, Huống chi, mẹ, mẹ còn có con! A Hành vĩnh viễn cũng sẽ không phản bội lại mẹ!Ân Duyệt Dung tiện tay ném một khối ngọc bài cho hắn, âm thanh lạnh lùng phân phó, Từ hôm nay trở đi, Thiết Vệ Quân do con trực tiếp quản lý.
Ánh mắt Ân Hành lóe sáng, Cảm ơn mẹ tín nhiệm.
Đừng để cho ta thất vọng! Nếu không, hết thảy bây giờ con có được, ta tùy thời đều có thể thu hồi lại.
Mẹ yên tâm, con tuyệt đối sẽ không! Con sẽ thay thế đại ca, hoàn thành tâm nguyện của mẹ! Ân Hành sắc mặt nghiêm túc nói.
Ân Duyệt Dung lẩm bẩm, Con trai ngoan, đây mới là con trai ngoan của mẹ.
Sau khi rời khỏi trang viên Ân gia, Ân Hành lập tức lên một chiếc xe sang trọng.
Ngồi ở phía sau, Ân Hành mở miệng nói với tay trợ lý, Lịch trình của Tần tiểu thư đã lấy được rồi sao?Lấy được rồi, đã chuyển đến địa chỉ mail của ngài.
Rất tốt!Nghe nói, thiếu chủ trở đã trở về rồi.
Vậy thì thế nào? Ngươi cho rằng là hiện tại Ân gia còn có chỗ đứng của hắn? Ngài nói đúng!.
Ân gia, trong phòng ngủ.
Nữ quản gia cao tuổi ngữ khí đầy nghiêm trọng mà ở bên cạnh trấn an khuyên nhủ, Phu nhân, bà đừng để bị chọc tức ảnh hưởng thân thể.
Ân Duyệt Dung xoa trán một cái, sắc mặt âm trầm đáp, Bà đi an bài một chút, tạo ra một chút cơ hội cho A Cửu và Tần tiểu thư! Ta cũng không tin, phẩm vị con trai ta sẽ thật sự thấp như vậy, không phân rõ cái nào là mắt cá, cái nào là trân châu!Phu nhân nói đúng lắm! Tôi liền đi sắp xếp, chẳng qua là thiếu chủ còn chưa từng gặp Tần tiểu thư mà thôi! Nếu như là gặp rồi, với tướng mạo của Tần tiểu thư, nhất định thiếu chủ sẽ động tâm.
Nữ quản gia nói xong, tiếp tục báo cáo, Đúng rồi, phu nhân, tôi có tra ra được Ân Hành bên kia từ trong bóng tối tiếp cận Tần tiểu thư, có cần tôi.
Ân Duyệt Dung dường như không ngạc nhiên chút nào, Không cần, để cho nó làm đi, ta ngược lại muốn nhìn một chút, nó có thể làm đến mức nào? Nếu như là nó thật sự có thể khiến cho ta hài lòng, ta không ngại đổi con trai.
( Oản Oản đại lão: Quá nông cạn! Dáng dấp đẹp xuất sắc sao? Đệ nhất mỹ nhân Thiên Thủy thành liền có thể đánh bại ta sao? Ta cũng không phải là dựa vào mặt ăn cơm!)Lời tác giả: Yên tâm, phía sau không ngược, không ngược he he ~ cảm ơn các bảo bảo kiên nhẫn chờ đợi!!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Nữ quản gia chần chờ nói, Phu nhân, hay là chớ hành động theo cảm tính thì hơn! Dù sao bà cũng chỉ có một đứa con trai là thiếu chủ này.
Vậy thì đã sao? Ha, đứa nhỏ này, quả nhiên y như cha của nó! Ban đầu đáng lẽ ra ta không nên sinh nó ra.
Thấy tâm tình chủ nhân kích động, không nghe lọt lời khuyên, nữ quản gia không có cách nào, chỉ có thể không khuyên nữa.
Đang muốn lui ra, Ân Duyệt Dung đột nhiên lại gọi bà ta lại, Chờ một chút, cái tên người hầu không biết trời cao đất rộng kia, xử lý gọn vào cho ta!Con trai của bà, còn chưa tới phiên một người làm tới nói này nói kia.
Nữ quản gia vội đáp, Vâng.
Ui chao, phu nhân chung quy vẫn là bao che người nhà đi.
Đúng rồi phu nhân, còn có một việc.
Nữ quản gia muốn nói lại thôi.
Ân Duyệt Dung thần sắc không kiên nhẫn, Muốn nói cái gì cứ nói!Tôi nghe nói.
Vị Nhiếp tiểu thư kia ở chung với thiếu chủ có sinh một đứa bé, cũng đã lớn tận 45 tuổi rồi! Đứa bé kia dù sao cũng là cốt nhục của thiếu chủ, có cần đi nhận về không? Nữ quản gia hỏi dò.
Trên mặt Ân Duyệt Dung xẹt qua vẻ tức giận, mặt đầy vẻ chán ghét, Thu hồi ý tưởng hoang đường của bà lại! Bất quá chỉ là một đứa nghiệt chủng, còn vọng tưởng muốn vào cửa của Ân gia?Nữ quản gia, Là tôi nhiều lời.
.
Thiên Thủy thành, một căn biệt thự nào đó.
Tư Dạ Hàn vừa tới chỗ dừng chân, liền bắt đầu làm công việc.
Bên trong thư phòng.
Du Thiệu đẩy cửa đi vào báo cáo, Đại nhân, Tư Hạ đã bị bắt giữ, dự kiến sau khi kết thúc đại hội sẽ bắt đầu thẩm vấn.
Tư Dạ Hàn khẽ gật đầu một cái, từ giữa một chồng văn kiện thật dầy ngẩng đầu lên, Dịch hội trưởng trở về chưa?Du Thiệu lắc đầu, Dịch hội trưởng ở bên ngoài giảng bài, chưa trở về.
Trở về, lập tức báo cho tôi biết.
Tư Dạ Hàn dặn dò.
Vâng.
Du Thiệu mở miệng nói, Đại nhân, theo tôi được biết, quản lý Ân và Tần hội phó tương giao rất thân.
Nếu như ngài muốn tranh thủ thông qua dự luật mới, sợ rằng chỉ có thể tranh thủ sự ủng hộ của Dịch hội trưởng.
Dịch Linh Quân tại Độc Lập Châu có danh vọng cực cao, học trò khắp thiên hạ, chỉ riêng bên trong 12 người quản lý Trọng Tài Hội, đã có ba vị là đệ tử của ông ta.
Thậm chí ngay cả nữ quản lý Ân cũng đều cực kỳ kính ngưỡng và sùng bái đối với ông ta.
Nếu như là lấy được ủng hộ của ông, thì cũng đồng nghĩa với dự thảo điều luật mới, là chuyện ván đã đóng thuyền.
Chỉ tiếc.
Tần hội phó dầu gì còn có một đứa con gái rượu nâng niu như ngọc quý là xương sườn mềm của ông ta, nhưng Dịch hội trưởng lại một thân một mình, ngay cả tình nhân cũng không có, chứ đừng nói chi là vợ, con, cháu! Thậm chí ngay cả đệ tử thân truyền cũng không có, thật sự là không dễ lôi kéo! Nhất định phải nghĩ ra được phương pháp có thể làm cho Dịch hội trưởng đứng ở bên phía trận doanh chúng ta bên này, nếu không phần thắng của chúng ta quả thực là không lớn.
Tư Dạ Hàn nghe vậy, hơi nhíu mày.
Đây cũng chính là sự tình trước mắt khiến anh lo lắng.
Một bên, Lâm Khuyết bĩu môi nói, Thành tựu võ đạo của Dịch Linh Quân đã đạt tới đỉnh cao, môn đồ trải rộng toàn bộ Độc Lập Châu, cả đời hết sức dồn tâm huyết vào việc giảng dạy, đức cao vọng trọng, được ca tụng như một vị thánh nhân! Người như vậy, làm sao có thể lôi kéo được cơ chứ?Hơn nữa tôi thấy, với tính tình của Dịch Linh Quân, đoán chừng là tương đối cứng ngắc, rất có thể là cùng một kiểu người với đám người dì Dung, sẽ không dễ dàng thông qua dự thảo điều luật mới.
Sắc mặt Tư Dạ Hàn trở nên đăm chiêu: Vô luận như thế nào đều phải thử một chút, không tiếc bất cứ giá nào.
Ánh mắt Du Thiệu lóe lên, ngay sau đó mở miệng nói, Dịch hội trưởng làm người quá mức công chính, quả thật khả năng lôi kéo được không cao.
Thật ra thì, nếu như là đại nhân ngài có thể tranh thủ được sự ủng hộ của Tần hội phó, là phương pháp nhanh nhất! Nếu không, nếu như bị vị em trai nuôi kia của ngài giành được trước, chúng ta sẽ cực kỳ bị động.
Căn cứ theo tin tức của tôi, Ân Hành đã sớm từ trong bóng tối tiếp cận thiên kim Tần gia.
Lâm Khuyết thần sắc kinh sợ nhíu mày nói, Cho nên, ông định để cho Cửu ca tôi đi dùng mỹ nam kế? Ông cũng thật là dám đề xuất nhỉ! Cũng không sợ người nào đó ồn ào lên, chọt cho Độc Lập Châu thủng ra một cái lỗ lớn!.
Du Thiệu nghe vậy, ho nhẹ một tiếng, tựa hồ có chút không lời chống đỡ.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Du Thiệu mở miệng nói: Quy định mới chính là bước tiến vĩ đại thay đổi lịch sử Độc Lập Châu, người làm chuyện lớn không câu nệ tiểu tiết.
Hơn nữa, thuộc hạ cho là, Nhiếp tiểu thư làm việc trầm ổn lão luyện, biết giảng đạo lý, rất có chừng mực, cũng không phải là người không nói phải trái như vậy.
Huống chi đại nhân làm như vậy ở mức độ rất lớn cũng là vì cô ấy, nếu như có thể thương nghị tốt với cô ấy, chắc hẳn Nhiếp tiểu thư nhất định có thể thông cảm.
Lâm Khuyết ở một bên nghe mà trợn mắt há mồm, Trầm ổn, có chừng mực, giảng đạo lý? Làm sao ông lại có hiểu lầm đáng sợ đến vậy đối với nữ nhân kia vậy hả? Không đợi Du Thiệu nói thêm lần nữa, Tư Dạ Hàn đã lên tiếng cắt ngang: Cái phương pháp này không cần nhắc lại.
Du Thiệu: Nhưng mà, đại nhân.
Tư Dạ Hàn: Có lẽ cô ấy có thể lý giải, nhưng tôi không làm được.
Tư Dạ Hàn đều đã nói như vậy, Du Thiệu cũng không tiện nói thêm gì nữa.
Nghe Tư Dạ Hàn và Du Thiệu đối thoại, Lâm Khuyết đứng ở một bên yên lặng không nói gì.
Rốt cuộc là ai cho các người ảo giác, cảm thấy nữ ma đầu kia sẽ lý giải và thông cảm vậy hảảả???Ý nghĩ của các người, từ lúc vừa mới bắt đầu đã sai lầm rồi có được không!!Lúc này, chuông điện thoại di động của Tư Dạ Hàn vang lên, tên người gọi đến là Tần hội phó.
Lâm Khuyết nhìn màn hình điện thoại di động, có chút kinh ngạc, Tần Tung tìm Cửu ca làm cái gì?Tư Dạ Hàn nhìn thoáng qua cái tên hiển thị trên màn hình điện thoại, rất nhanh liền bắt máy, Alô, Tần hội phó.
Quản lý Tư à, hôm nay đến Thiên Thủy thành rồi hả?Ừm, vừa tới lúc chạng vạng tối.
Được được được, tôi đã đặt sẵn phòng ăn, ngày mai đón gió tẩy trần cho cậu!Ngài quá khách khí.
Ha ha, hiếm thấy Trọng Tài Hội có hậu sinh ưu tú như vậy, hơn nữa nữa tôi rất thích kết giao với những người trẻ giàu năng lực như Quản lý Tư.
Chuyện kia cứ quyết định như vậy, ngày mai gặp, quản lý Tư nhất định phải đến đấy nhé!Tất nhiên.
Sau khi nói xong, Tư Dạ Hàn cúp điện thoại.
Du Thiệu nói, Không đợi chúng ta có hành động, Tần hội phó vậy mà đã tìm tới cửa trước.
Nhìn bộ dạng như vậy, so sánh với Ân Hành, Tần hội phó có vẻ nghiêng về phía đại nhân ngài.
Lâm Khuyết nói, Tần Tung cũng không phải là một kẻ ngu, dù sao Cửu ca là con ruột dì Dung, làm sao một đứa con nuôi có thể sánh bằng được cơ chứ!Cửu ca, anh định đi sao? Lâm Khuyết hỏi.
Tư Dạ Hàn không hề mở miệng, mà chỉ nhìn chằm chằm điện thoại di động, tựa hồ là đang suy tư gì đó.
Đi dĩ nhiên là phải đi, chẳng qua là.
Ngày hôm sau, tại phòng tiệc cao cấp nhất của Thiên Thủy thành.
Trên vị trí chủ tọa là Tần hội phó Tần Tung.
Tần Tung cũng không phải là thực sự đi tới đây một mình, bên tay trái của ông ta có một thiếu nữ chân dài, thân hình yểu điệu, tướng mạo cực kỳ xuất sắc đang ngồi cạnh.
Thời điểm Lâm Khuyết đi tới cửa, ánh mắt liếc xéo qua, vừa mới thấy được người ở bên trong liền trợn tròn mắt.
Mẹ nó! Làm sao Tần đại tiểu thư cũng có mặt? Ở nơi này là dạ tiệc tẩy trần sao? Sợ là dạ tiệc.
tiệc ra mắt mới đúng chứ? Lâm Khuyết tự nhủ, nhỏ giọng lầm bầm.
Tư Dạ Hàn cũng không ngờ tới Tần Tung sẽ mang theo Tần tiểu thư đi cùng, bước chân hơi khựng lại, chân mày không dễ dàng phát giác cau lại.
Tư hiền chất, cuối cùng là cậu cũng đến rồi! Mau vào, tôi giới thiệu cho cậu một người! Tần Tung nhìn thấy Tư Dạ Hàn, lập tức nhiệt tình ra đón anh vào, dẫn tới bên cạnh con gái mình, Hiền chất, giới thiệu với cậu một chút, đây là con gái tôi, Tần Hi Viện!Viện Viện, đây chính là vị quản lý mới nhận chức trước đó cha có giới thiệu với con, Tư Dạ Hàn, tuổi trẻ tài cao, là con trai của dì Ân!Tư tiên sinh, chào anh, nghe đại danh đã lâu, vẫn luôn muốn có cơ hội làm quen với anh.
Nghe cha nói anh đến Thiên Thủy thành, liền năn nỉ ông ấy dẫn theo tôi tới đây, anh sẽ không để tâm chứ? Tần Hi Viện mỉm cười, tự nhiên cởi mở bắt chuyện.
( Oản Oản đại lão: Ta nghe thấy giọt mưa rơi trên bãi cỏ xanh xanh.
)Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Trong bữa tiệc, Tần Tung và Tư Dạ Hàn trò chuyện một vài chuyện công không quan trọng, thấy bầu không khí không sai biệt lắm, liền cố ý dẫn dắt đề tài hướng về trên người Tần Hi Viện.
Viện Viện nhà tôi trước đó vẫn luôn đi du lịch khắp mọi nơi, gần đây mới về đến Thiên Thủy thành! Tần Tung nói.
Lúc này, Tần Hi Viện giống như lơ đãng hỏi thăm, Đúng rồi, Tư tiên sinh, nếu như anh là người của Thiên Thủy thành, tại sao lại vẫn cứ ở mãi tại Vân Thành?Ngón tay của Tư Dạ Hàn nhẹ nhàng ụp lên trên chiếc ly rượu men trắng, không nhanh không chậm đáp, Thân tôi ở nơi nào không quan trọng, quan trọng là vị hôn thê tôi ở tại Vân Thành.
Giờ phút này, Lâm Khuyết đang tò mò không thôi mà dán vào khe cửa hóng chuyện, nghe được câu này, nhất thời không khỏi sinh ra sự kính trọng trong lòng.
Cửu ca trâu bò!!Quả nhiên, nụ cười mỉm trên mặt Tần Hi Viện dường như cứng đi mấy phần, nhưng rất nhanh liền khôi phục lại sự tự nhiên, dời đi đề tài tiếp tục bắt chuyện, Thật sao? Tôi mới vừa trở về Thiên Thủy thành, các bạn bè quen thuộc không nhiều, bình thường sở thích giải trí lớn nhất chính là luyện võ, bắn tên một chút, cũng có chút nghiên cứu đối với y thuật.
Không biết Tư tiên sinh yêu thích cái gì? Dì Ân có y thuật lợi hại như vậy, chắc hẳn khẳng định Tư tiên sinh cũng là trò giỏi hơn thầy? Không biết lúc nào có thời gian rảnh rỗi cùng nhau nghiên cứu một chút không?Đang đứng ở góc tường nghe lén, Lâm Khuyết chậc chậc chắt lưỡi, lại bắt đầu chiêu bài hạ thủ từ sở thích chung rồi sao!?Sắc mặt Tư Dạ Hàn không thay đổi chút nào, Không có gì đặc biệt, bồi con trai luyện võ, bắn tên, đọc sách.
Tần Hi Viện: .
Tần Tung: .
K.
O ——!! (Knock out – nốc ao) Ngắn ngủi hai câu, Tư Dạ Hàn liền trực tiếp tiêu diệt gọn cuộc trò chuyện rồi.
Cuối cùng, một bữa cơm kết thúc ở bên trong bầu không khí đầy quỷ dị.
Tần Tung sắc mặt không vui, Tên nhóc này, không ngờ rằng không biết phải trái như vậy!Ông ta cũng không tin Tư Dạ Hàn có thể không biết hôm nay ông mời khách là có ý gì.
Tần Hi Viện vậy mà lại không có vẻ tức giận, cười cười, Thật ra con rất là yêu thích đó nha! Những thứ đàn ông kia cha giới thiệu, con gặp nhiều lắm rồi, nhìn thấy liền phát ngán! Cái người này ngược lại rất khác biệt!Nhưng mà tên nhóc này, ngay cả con riêng đều có rồi, nói chuyện lãnh đạm, nhìn tính tình này tương lai cũng tuyệt đối sẽ không biết dỗ người! Con xác định là vừa ý tên nhóc này sao?Tần Hi Viện gật đầu, Chẳng qua là, nghe nói vị hôn thê đó của anh ta cũng không dễ trêu chọc.
Tần Tung lộ ra vẻ khinh thường, Chỉ cần con gái bảo bối của cha thích, coi như là trăng sao trên bầu trời cha cũng hái xuống cho con.
Huống chi bất quá chỉ là một gia tộc nhỏ bé như hạt cát ở vùng xa xôi hẻo lánh mà thôi! Toàn bộ Độc Lập 12 Châu này, mặc kệ con thích tuýp đàn ông như thế nào, cha cũng có thể làm cho hắn ngoan ngoãn nghe lời!Dù sao cũng không có người nào dám cùng cái vị Phó hội trưởng Trọng Tài Hội như ông tranh cướp con rể.
Cảm ơn cha, con biết là cha tốt nhất mà! Nhớ phải tạo cơ hội giúp con nha!Con đó nha, đừng có bạn trai quên mất người cha già này là được!Đương nhiên sẽ không! .
Sau khi rời khỏi nhà hàng, Tư Dạ Hàn mới vừa lên xe, còn chưa kịp ngồi vào chỗ của mình, chuông điện thoại di động đột nhiên vang lên, là điện thoại của Diệp Οản Οản.
Sắc mặt Tư Dạ Hàn hơi co giật, đầu tiên là khựng lại một chút, mấy giây sau, mới bắt điện thoại, ngữ khí như thường, Alô, Oản Oản!Bảo Bảo, Bảo Bảo, anh bên kia vẫn thuận lợi chứ? Đầu kia điện thoại di động truyền tới âm thanh tíu tít của Diệp Οản Οản.
Tư Dạ Hàn gật đầu, Hết thảy thuận lợi, không cần lo lắng.
Ngoài cửa xe là dòng xe chạy, lúc này truyền đến âm thanh mấy tiếng còi xe.
Diệp Οản Οản hoài nghi hỏi, Hic!! Đã trễ thế này, anh còn ở bên ngoài sao?Tư Dạ Hàn: Có một bữa cơm.
Bữa cơm sao? Cùng ai vậy? Diệp Οản Οản kéo dài âm thanh.
cố ý hỏi.
Tư Dạ Hàn: Người của Trọng Tài Hội.
Diệp Οản Οản: Nam hay nữ vậy?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Một bên, Lâm Khuyết nghe thấy câu hỏi này, trong lòng nhất thời hơi hồi hộp một chút, nhịp tim nhất thời tăng nhanh.
Cũng không biết báo cho vị tiểu tổ tông này biết, thế là tốt hay không nữa.
Tư Dạ Hàn: Nữ có nam có.
Diệp Οản Οản: Ôi chao, còn có nữ nhân sao, cô ta làm cái gì?Tư Dạ Hàn: Người nhà của Phó hội trưởng Trọng Tài Hội.
Diệp Οản Οản: Ồ, lớn tuổi không? Dáng dấp đẹp mắt sao?Tư Dạ Hàn: Sắp tới 40, tướng mạo cũng không chú ý!Dường như là cuối cùng Diệp Οản Οản cũng yên tâm, Được rồi ~ Không có cách nào, một mình anh ở tại Thiên Thủy thành thật sự là quá nguy hiểm! Vạn nhất bị người khác nhớ thương thì làm sao bây giờ!Tư Dạ Hàn: .
Lâm Khuyết: Đã bị nhớ thương rồi!!!Diệp Οản Οản: A Cửu, em nói với anh này, ngày hôm qua tiểu tử Cung Húc kia gửi tin nhắn cho em, bảo em giúp cậu ta chọn kịch bản, sau đó em liền chọn ra được một kịch bản đặc biệt cẩu huyết.
Mẹ của nhân vật nam chính không thích nhân vật nữ chính, không muốn nhân vật nam chính cùng với nhân vật nữ chính ở chung một chỗ.
Vì muốn giữ nhân vật nam chính lại, liền an bài vài cô gái càng xinh đẹp hơn đi cấu kết với nhân vật nam chính.
Kết quả.
chậc chậc, nhân vật nam chính vậy mà lại không thể chịu đựng được khảo nghiệm.
Vểnh tai, Lâm Khuyết nghe đến đó, trái tim đền đã muốn thót lên tới cổ họng rồi, khẩn trương nhìn về phía Tư Dạ Hàn.
Âm thanh Tư Dạ Hàn coi như là ổn định, Đây chẳng qua là kịch bản mà thôi, trên thực tế sẽ không có chuyện như vậy.
Diệp Οản Οản bỗng nhiên nói, Làm sao biết được không có chứ! Mặc dù cái này là kịch bản, nội dung cốt truyện cũng rất máu chó, nhưng bất quá cũng rất có thể sẽ phát sinh, có được hay không?Tư Dạ Hàn: Sẽ không có cô gái nào có thể xinh đẹp hơn em được đâu!Diệp Οản Οản: .
Lâm Khuyết: .
Diệp Οản Οản: Hi hi, Bảo Bảo, em rất thích cách anh nói ra những lời thật lòng như vậy!Sau khi Tư Dạ Hàn dứt tiếng, đầu kia điện thoại di động, Diệp Οản Οản hoàn toàn bị vuốt lông rồi, đầy đắc ý hướng về phía điện thoại di động hôn một cái, sau đó cúp điện thoại.
Lâm Khuyết nghe đoạn đối thoại của hai người, đã xem mà than thở.
Bản năng muốn sống của Cửu ca, quả thật là quá tuyệt rồi.
Mỗi câu trả lời cũng không có vấn đề, nhưng mỗi câu trả lời đều tránh nặng tìm nhẹ rồi.
Tuyệt nhất là nghe nói Tần Hi Viện đã sắp tới 40.
Nhưng Tư Dạ Hàn cũng nói, căn bản cũng không có chú ý người ta, cho nên tuổi tác không rõ ràng, cũng không ai có thể bảo rằng anh nói sai.
Một lời tỏ tình cuối cùng lại càng là nét bút đẹp, vẽ rồng điểm mắt.
Lâm Khuyết không khỏi xuýt xoa, từ sau khi nói chuyện yêu đương, phương diện nào đó của Cửu ca thật đúng là đã đột nhiên tăng mạnh.
Đợi sau khi cúp điện thoại, Tư Dạ Hàn nhéo mi tâm một cái, rõ ràng là đang thở phào nhẹ nhõm.
Bên này anh thật vất vả mới trấn an được Diệp Οản Οản, để cho nàng ngoan ngoãn ở bên kia chờ tin tức của anh, tự nhiên là không thể nói với nàng chuyện xảy ra tối nay.
Sóng gió nhỏ này rất nhanh đã kết thúc, tin tưởng rằng sau khi anh cho thấy thái độ, Tần Tung hẳn là sẽ tự biết đánh tan chút tâm tư kia.
Anh hiểu rõ, bản thân cái quyết định này sẽ khiến cho chuyện về sau của anh gia tăng độ khó, nhưng ngay từ đầu anh đã không có một chút dự định đi theo con đường Tần Tung này.
Nhưng mà.
Lần này, Tư Dạ Hàn không ngờ tới sau đó sẽ xuất hiện cục diện làm cho anh cảm thấy khó giải quyết.
Vừa rạng sáng hôm sau.
Cao ốc văn phòng Trọng Tài Hội, Tần Tung dẫn Tần Hi Viện đi qua thăm quan học tập.
Tần Hi Viện không chỉ nghiên cứu hệ thống pháp chế của Độc Lập 12 Châu, hơn nữa còn tinh thông luật pháp các nơi trên thế giới, cho nên lấy được danh hiệu Cố vấn cấp cao của Trọng Tài Hội.
Tần Tung rất hiển nhiên cũng rất muốn đem nàng đẩy lên vị trí quản lý viên.
Trên đường đi, Tần Hi Viện bị một đám nhân viên vây vào giữa như sao vây quanh trăng.
Bất quá, giờ phút này Tư Dạ Hàn đang ở phòng hồ sơ lầu chót, Tần Hi Viện đi một vòng cũng không gặp được anh.
Tới tận đêm khuya, Tần Hi Viện há miệng chờ sung rụng, rốt cuộc ở cửa chờ được anh.
Xem tiếp...Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện tranh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương truyện chữ
đọc truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
yêu thần ký chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License