Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Chapter
0228
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Quản lý Tư! Tần Hi Viện lập tức lên tiếng gọi anh lại.
Tư Dạ Hàn dừng chân lại, Tần tiểu thư.
Nghe nói gần đây quản lý Tư vẫn đang luôn sửa sang dự luật, còn đưa ra cách tân rất lớn, trước đó cũng rất muốn tham khảo cùng anh một phen, không biết tối nay anh có rảnh hay không? Tần Hi Viện khéo léo dùng một nụ cười thật đẹp đưa ra lời mời, trên mặt là thần sắc tự tin.
Rất hiển nhiên, đề nghị này của Tần Hi Viện có sức hấp dẫn vô cùng! Nói bóng gió, nếu như anh muốn dự thảo luật quan trọng này được thông qua, vô luận từ phương diện nào mà nói, cô ta cũng sẽ là trợ lực rất lớn.
Không có! Tư Dạ Hàn cơ hồ một giây đồng hồ để xem xét cũng đều không dùng.
Vậy tối mai thì sao? Tần Hi Viện kiên nhẫn không bỏ.
So sánh với thời điểm đối mặt với Diệp Οản Οản phải cân nhắc từng chữ một, đối mặt với Tần Hi Viện, hiển nhiên Tư Dạ Hàn ngay cả lý do đều lười tìm.
Vì vậy, Tư Dạ Hàn quay thẳng sang phía Lâm Khuyết nhìn một cái.
Lâm Khuyết chỉ có thể thu thập cục diện rối rắm, ho nhẹ một tiếng nói, Quả thực xin lỗi Tần tiểu thư, gần đây quản lý trưởng của chúng tôi đều đang bận rộn chuẩn bị cho đại hội, thật sự là không thể có thời gian rảnh rỗi.
Nhiều lần bị cự tuyệt, nụ cười trên mặt Tần Hi Viện rốt cuộc cũng thu lại một chút, Có lẽ quản lý Tư không biết, em trai nuôi của anh, Ân Hành, gần đây vẫn đang muốn hẹn gặp tôi.
Quản lý Tư là một người thông minh, hẳn phải biết chuyện này có ý vị như thế nào?Nếu như là cưới cô ta, chính là một bước lên mây! Huống chi bản thân cô ta lại còn là đệ nhất mỹ nhân Thiên Thủy thành.
Toàn bộ Độc Lập 12 Châu này còn không có người đàn ông nào không muốn kết hôn với cô ta!Cho nên, nếu như là cô ta lựa chọn Ân Hành, như thế, Tư Dạ Hàn sẽ mất đi quyền thừa kế gia tộc, thậm chí bị mất đi con đường thăng tiến sau này đấy!!.
Cùng lúc đó, Ân gia.
Như thế nào rồi? Ân Duyệt Dung bưng ly trà.
Bẩm báo phu nhân, Tần tiểu thư rất có hảo cảm đối với thiếu chủ.
Chỉ tiếc, thiếu chủ cậu ấy.
Hừ! Ta biết ngay mà, nó cũng đã sớm bị nha đầu quê mùa kia mê hoặc không còn lý trí! Chỉ vì một người đàn bà, ngay cả tiền đồ và gia tộc cũng không cần!Nữ quản gia nghe vậy, sau khi do dự mãi, vẫn đành thử thăm dò, Phu nhân, thật ra thì, gia thế của vị Nhiếp tiểu thư kia cũng xem như là tốt, nghe nói thời điểm tại học viện Xích Diễm, thành tích vô cùng ưu tú.
Mặc dù tính tình có chút ít nhảy nhót, nhưng tính tình thiếu chủ trầm mặc, vừa vặn có thể trung hòa.
Nếu thiếu chủ và Nhiếp tiểu thư yêu thật lòng, ngài cần gì nhất định phải ngăn trở? Đang không có lý do gì, lại chọc khiến cho hiểu lầm của thiếu chủ đối với ngài càng sâu hơn.
Ân Duyệt Dung nghe nói như vậy, giống như là nghe được chuyện cười lớn gì đó, Yêu thật lòng? Tình yêu là thứ đồ vật nực cười nhất, dối trá nhất trên thế gian này! Ta đã sớm nói với nó ngàn vạn lần, nó lại càng cố ý dẫm lên vết xe đổ của ta ngày xưa!Phu nhân à, có mấy lời, coi như là ngài trách phạt, lão nô cũng không thể không nói một câu.
Ý tưởng của ngài, thật sự là quá khiên cưỡng rồi.
Thiếu chủ không phải là ngài, không nhất định sẽ dẫm vào vết xe đổ.
Ân Duyệt Dung cười lạnh một tiếng: A, được à nha, ta ngược lại muốn nhìn một chút, bọn chúng rốt cuộc yêu nhau thật lòng đến mức nào, có thể trải qua được bao nhiêu khảo nghiệm!.
Đêm khuya, biệt thự ngoại ô Thiên Thủy thành, Tư Dạ Hàn làm việc trắng đêm.
Rạng sáng ngày hôm sau, Lâm Khuyết đột nhiên mang theo vẻ mặt như thể trời sập xuống một dạng, vọt vào thư phòng của Tư Dạ Hàn.
Cửu ca! Cửu ca! Xong đời rồi! Lần này thật sự toi thật rồi! Lâm Khuyết thở hồng hộc, cầm một chồng báo giấy trong tay.
Bởi vì thức đêm làm việc, mí mắt dưới của Tư Dạ Hàn có một vết thâm quầng mờ mờ, nghe vậy cũng không ngẩng đầu lên, tiếp tục xem tài liệu.
Lâm Khuyết gấp đến độ không thôi, chỉ có thể trực tiếp mở miệng nói, Cửu ca, anh trước tiên chớ có gấp, trời cũng đã sắp sập xuống tới nơi rồi! Anh mau nhìn tờ báo này xem!Lúc này Tư Dạ Hàn mới ngẩng đầu lên, ánh mắt dừng một chút, nhìn trên tờ báo Lâm Khuyết đưa tới.
Một giây kế tiếp, Tư Dạ Hàn liền đổi sắc mặt.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Tiêu đề nhật báo Thiên Thủy thành, đăng một bộ ảnh chụp to rõ ngay trang đầu.
Trong hình là ảnh chụp thời điểm Tư Dạ Hàn, Tần Tung cùng với Tần Hi Viện ba người đêm hôm đó ăn cơm cùng nhau.
Tiêu đề viết: Đệ nhất mỹ nhân Thiên Thủy thành cùng với quản lý trưởng mới lên cấp đi gặp phụ huynh, có lẽ là hôn sự sắp tới!Mịa nó, mịa nó! Thảm hại hơn nữa là, hiện tại chuyện bát quái này đã truyền khắp toàn bộ Độc Lập 12 Châu rồi! Lâm Khuyết mặt đầy kinh hoảng nuốt nước miếng, Cho nên nói cách khác.
Cửu tẩu, khẳng định là cô ấy cũng đã biết cô ấy bị xanh biếc!!!Nhìn chằm chằm tiêu đề trên tờ báo, thần sắc lãnh đạm của Tư Dạ Hàn rốt cuộc cũng có chút tan vỡ.
Hết lần này tới lần khác, lại là tấm hình này, hơn nữa nội dung bài báo, ngay cả thời gian và ngày tháng đều đã đánh dấu rõ ràng rồi.
Đêm hôm đó, Oản Oản vừa vặn gọi điện thoại qua, mà anh vì không muốn để cho nàng hiểu lầm lo lắng, cũng không có nói thật.
Nếu như bị nàng nhìn thấy tờ báo này, để cho nàng biết chính mình lừa nàng, hậu quả.
thiết tưởng không chịu nổi!.
Cùng lúc đó.
Vân Thành, Diệp Οản Οản đang ở ven hồ bồi ông ngoại câu cá.
Vô Ưu, hay là con đi chỗ khác chơi đi! Nhích tới nhích lui, dọa cho cá của ta đều sợ chạy hết!Híc, vậy thì con không động, không động nữa!Được rồi, lòng con không tĩnh, làm sao có thể câu được cá.
Ông ngoại ý vị thâm trường nhìn cô gái một cái, Nhớ A Cửu rồi hả?Hả.
nhớ! Diệp Οản Οản cắn cọng cỏ đuôi chó, không một chút dè dặt nào gật đầu.
Càng nhiều hơn chính là lo lắng, lo lắng mẹ anh sẽ làm khó anh.
Bất đắc dĩ, trước khi đi, nàng đã thề son thề sắt đáp ứng phải ngoan ngoãn chờ đợi, cho nên bây giờ việc có thể làm cũng chỉ có chờ đợi tin tức của anh bên kia.
Ngay lúc Diệp Οản Οản đang nói chuyện với ông ngoại, cách đó không xa, Bắc Đẩu, Thất Tinh, Đại trưởng lão, Tam trưởng lão, và đám người Phó Minh Hi đầy ám mụi mà tụ ở chung một chỗ, đang anh đẩy tôi, tôi đẩy anh, đùn qua đẩy lại lẫn nhau, thậm chí thiếu chút nữa đã ra tay đánh nhau.
Tam trưởng lão: Bắc Đẩu, tin tức này là cậu nghe được trước tiên, dĩ nhiên là cậu đi thông báo cho Minh chủ rồi!Bắc Đẩu: Cái lão già chết tiệt này, ông để cho tôi đi chịu chết đúng không! Chuyện nguy hiểm như vậy, đương nhiên hẳn là nên để cho.
để cho người có võ công tốt nhất trong chúng ta đi nói rồi!Bắc Đẩu nói xong, ánh mắt của mọi người đều rơi vào trên người Đại trưởng lão.
Đại trưởng lão ngay lập tức bác bỏ: Tôi cho là, Tam trưởng lão đa mưu túc trí, ăn nói khéo léo! Do Tam trưởng lão tới truyền đạt là ổn thỏa nhất.
Tam trưởng lão lập tức chỉ mặt Đại trưởng lão, tức giận mắng: Đừng mở mắt nói bừa, lần trước tôi đi kiểm tra sức khỏe, bác sĩ còn nói tôi có triệu chứng bị bệnh mất trí của tuổi già! Tôi thấy là Thất Tinh thích hợp nhất, Thất Tinh là đàn em được minh chủ tín nhiệm nhất!Bắc Đẩu phì một tiếng phỉ nhổ Tam trưởng lão: Lão Thất nói chuyện thẳng thắn như vậy, không một chút quanh co nào, ông để cho cậu ta đi nói, là muốn thiên hạ đại loạn sao? Tôi thấy là như vậy đi, vẫn là chớ nói thì hơn! Dù sao mọi người cũng không muốn chết, đúng không?Thuyết pháp này của Bắc Đẩu, thật hiếm thấy vậy mà nhận được sự đồng ý nhất trí của mọi người.
Trừ.
Phó Minh Hi!Như vậy sao được! Như vậy há chẳng phải là sẽ để cho minh chủ bị động, chẳng hay biết gì! Không được, nhất định phải nói cho minh chủ, để cho minh chủ biết bộ mặt thật của tên cặn bã nam đó! Phó Minh Hi kích động mở miệng nói.
Bắc Đẩu: Vậy cậu đi nha! Đi nói nha!Phó Minh Hi: Tôi không đi.
Tôi còn muốn giữ lấy mạng, để sớm ngày đi theo minh chủ!Mấy người các người, ồn ào ở chỗ này nói gì thế? Thật xa đều nghe được âm thanh của các người! Diệp Οản Οản cũng không biết đã đi qua từ lúc nào.
Mấy người nghe được âm thanh của Diệp Οản Οản, đều bị dọa cho sợ hết hồn.
Sau đó một tên hai tên đều mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, cũng không một ai dám lên tiếng.
Rốt cuộc có chuyện gì? Diệp Οản Οản hỏi.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Thấy bọn họ đều không nói lời nào, Diệp Οản Οản không thể làm gì khác hơn là chỉ đích danh, Bắc Đẩu, cậu nói!Bắc Đẩu bị điểm danh rồi, chỉ có thể đứng dậy với vẻ mặt đưa đám, vò đầu bứt tai xoắn xuýt cả nửa ngày, cuối cùng chỉ vào cỏ xanh dưới chân Diệp Οản Οản, Chuyện đó.
Phong tỷ, tỷ nhìn, dưới chân tỷ giẫm đạp, đây là cái gì? Diệp Οản Οản mặt đầy mộng bức: Dưới chân tôi đang đạp.
Cỏ?Bắc Đẩu lại chỉ lá cây ở một bên, Phong tỷ, tỷ lại dời ánh mắt nhìn lá cây này, có phải là đặc biệt.
đặc biệt.
đặc biệt.
Diệp Οản Οản: Xanh biếc.
?Bắc Đẩu gật đầu liên tục, Đúng đúng đúng! Là cọng cỏ nhỏ, là lá cây này! Thật là xanh biết bao nhiêu! Thật là xanh!Trên trán Diệp Οản Οản nổi gân xanh lên, một cước đạp thẳng, Nói tiếng người cho tôi!Bắc Đẩu nhất thời kêu gào một tiếng: Phong tỷ! Tỷ bị xanh biếc, gào ——!!Diệp Οản Οản: .
Sau ba giây yên lặng, Diệp Οản Οản không khỏi quay mặt nhìn về phía Bắc Đẩu, dường như trong lúc nhất thời không thể hiểu được ý tứ của cậu ta, Cậu nói cái gì?Lúc này, Phó Minh Hi cẩn thận từng li từng tí tiến lên, đem điện thoại di động đưa tới, Minh chủ, tự cô xem đi!Diệp Οản Οản nhanh chóng mở ra, nhìn lướt qua, sau đó liền thấy được dòng tiêu đề to tướng ở dòng đầu, cùng với nội dung của bài báo lá cải.
Đám người Bắc Đẩu, Phó Minh Hi ở một bên nín thở đưa mắt nhìn, cẩn thận quan sát phản ứng của Diệp Οản Οản, vừa đồng loạt không tự chủ được lui về sau một bước.
Sau đó Diệp Οản Οản tiếp tục xem kỹ nội dung tin tức kia, lập tức nhớ lại, vào thời gian trong bản tin này, Diệp Οản Οản đã gọi điện thoại cho Tư Dạ Hàn.
Khi đó, Tư Dạ Hàn rõ ràng đã nói, người phụ nữ trong bữa cơm kia, tuổi gần 40.
Nhưng bây giờ có lại có chân tướng, cũng chính là nói, Tư Dạ Hàn cố ý che giấu nàng.
Vútt.
!! Diệp Οản Οản giơ tay lên ——A a a! Phong tỷ, tỷ tỉnh táo lại đi!!! Bắc Đẩu sợ đến nhảy cỡn lên.
Diệp Οản Οản lườm cậu ta một cái, giơ tay lên đem bài viết kia nhét lại vào trong tay cậu ta, Rêu rao bậy bạ cái gì đó? Không phải chỉ là một tin tức bát quái sao?Ặc.
Phong tỷ.
Tỷ không tức giận sao.
Bắc Đẩu yếu ớt mở miệng hỏi.
Phó Minh Hi: Minh chủ, có phải là cô tức đến chập mạch rồi hay không?Diệp Οản Οản nghiêng người dựa vào gốc đại thụ sau lưng, phong khinh vân đạm đưa tay sờ thân cây một cái, mở miệng nói, Có gì phải tức giận? Thứ này nhìn một cái chính là tin đồn thất thiệt, là tin tức giả cố ý tung ra che mắt người ta!Tam trưởng lão và Đại trưởng lão hai mắt nhìn nhau một cái, hiển nhiên cũng không ngờ tới, minh chủ nhà mình lại bình tĩnh như vậy.
Minh chủ anh minh! Nói cực phải! Tam trưởng lão lập tức nịnh nọt.
Đại trưởng lão cũng mặt đầy vui mừng, cảm khái không thôi mà nói, Thật sự là càng ngày Minh chủ càng có phong phạm thủ lĩnh một bang phái!Phó Minh Hi thấy vậy, lập tức không dám tin tưởng mở miệng nói, Nhưng mà, minh chủ, hình này đều đã được phát hành ra, loan truyền khắp nơi! Nếu như chẳng qua chỉ là một bữa cơm bình thường, Tần hội phó mang theo con gái của ông ta làm cái gì? Hơn nữa còn đơn độc chỉ có ba người bọn họ! Đây hoàn toàn chính là tiết tấu đi gặp phụ huynh đấy! Minh chủ, cô thật sự không hề để ý chút nào sao?Diệp Οản Οản khẽ xì một tiếng, nói với sự lãnh đạm bình tĩnh đúng chuẩn chính thất, Đàn ông ở bên ngoài xã giao, sẽ gặp phải những chuyện này là điều khó tránh khỏi, có cái gì phải ngại? Ở trong mắt các người, minh chủ các người như tôi đây, chính là cái loại người này, vì một chút chuyện nhỏ liền huyên náo không buông, náo đến trời long đất lở sao?Phó Minh Hi: .
Bắc Đẩu: .
Đại trưởng lão: .
Tam trưởng lão: .
Chẳng lẽ không đúng sao?Diệp Οản Οản xua xua tay, Được rồi, được rồi, tất cả giải tán đi! Chẳng qua chỉ là một chút scandal mà thôi, tôi cũng không hề thích ghen bậy ghen bạ như thế!Đám người Bắc Đẩu xác nhận nhiều lần, phát hiện thực sự là Diệp Οản Οản không có ý tứ gây chuyện, lúc này mới rốt cục yên lòng.
Chỉ có Thất Tinh, thoáng có chút giật mình, chuyển hướng nhìn về cái gốc cây minh chủ nhà mình mới sờ vào lúc nãy.
Chỉ thấy mặt bên gốc cây khô kia, hằn rõ mấy lỗ sâu hoắm do năm ngón tay bấu chặt vào.
Thất Tinh: .
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Minh chủ, cô thật sự không tức giận à? Phó Minh Hi vẫn có chút không cam lòng hỏi.
Diệp Οản Οản không nhịn được xua xua tay, Đừng làm ồn ồn ào, đi sang một bên chơi! Bổn minh chủ và cái đám nữ nhân ngang ngược không biết lý lẽ, càn quấy, một khóc hai nháo ba treo ngược kia, có thể là cùng một dạng sao? Các người có phải là có hiểu lầm gì đó đối với tôi rồi hay không? Khục, minh chủ, cô nói đúng lắm.
Thiên Thủy thành.
Tư Dạ Hàn bên này nhìn thấy tin tức, đang muốn gọi điện thoại cho Diệp Οản Οản.
Kết quả, bên này mới vừa cầm điện thoại di động lên, điện thoại liền reo vang, Diệp Οản Οản đã gọi tới trước.
Tóc của Lâm Khuyết đều muốn dựng hết lên, Xong! Xong rồi.
Tư Dạ Hàn gắng bình ổn lại tinh thần, ngay sau đó nhấn nút nghe máy: Oản Oản.
Kết quả, bên này còn không đợi Tư Dạ Hàn nói chuyện, đã nghe được âm thanh đặc biệt ôn nhu của Diệp Οản Οản vang lên, Bảo Bảo, anh đừng lo lắng, cũng không cần giải thích cho em, em sẽ không làm loạn, hiểu lầm hay ghen bậy bạ! Anh an tâm làm chuyện của anh, không cần lo lắng cho em!Tư Dạ Hàn: .
Vì vậy, lời giải thích của Tư Dạ Hàn, cứ như vậy tất cả đều bị nghẹn trở về.
Em không tức giận? Đêm hôm đó anh.
Không tức giận! Nhất định là bọn họ lừa bịp anh nha, mục đích hẳn là muốn tạo ra mâu thuẫn giữa hai chúng ta, cuối cùng đạt được mục đích không thể cho người biết.
Em mới sẽ không mắc lừa đấy! Được rồi, không thèm nghe anh nói nữa, em bồi ông ngoại câu cá đây! Đầu kia điện thoại di động, Diệp Οản Οản nhấc một cước giẫm nát tảng đá, ngay sau đó cười híp mắt cất tiếng.
Nàng không tức giận, không có chút tức giận nào!Tư Dạ Hàn: .
Sau khi cúp điện thoại, đứng hóng ở bên cạnh nghe được toàn bộ nội dung điện thoại, Lâm Khuyết mặt đầy mộng bức: Cửu ca! Cửu tẩu.
cô ấy có phải là uống lộn thuốc rồi hay không? Làm sao lại đột nhiên thông tình đạt lý như vậy?Tư Dạ Hàn không nói gì, hiển nhiên cũng không ngờ tới Diệp Οản Οản sẽ yên tĩnh như vậy, thậm chí giống như không có việc gì xảy ra, bồi ông ngoại câu cá.
Lúc này, Du Thiệu cất bước đi vào, Tôi đã sớm nói Nhiếp tiểu thư cũng không phải là người không nói phải trái như vậy.
Lâm Khuyết đầu óc mơ hồ lầm bầm, Thật chẳng lẽ là đổi tính rồi sao?Diệp Οản Οản hoàn toàn không hề tức giận, Tư Dạ Hàn rũ con ngươi, lại không khỏi cảm thấy trong lòng có chút trống vắng.
Ngay sau đó, anh phục hồi lại tinh thần, nhìn về phía Du Thiệu, Có chuyện?Du Thiệu vội vàng báo cáo: Mới vừa nhận được tin tức, Dịch hội trưởng trở về rồi.
Tư Dạ Hàn: Chuẩn bị xe.
Du Thiệu: Vâng!.
Cùng lúc đó.
Diệp Οản Οản trở lại biệt thự, giao phó công việc trong liên minh cho đám người Thất Tinh, thu thập một vài đồ vật, ngay sau đó đi xuống lầu giao phó với bọn họ, Tôi muốn đi Thiên Thủy thành một chuyến, có chuyện gì điện thoại liên lạc.
Diệp Οản Οản vừa dứt lời, cơ hồ thần kinh của tất cả mọi người đều căng thẳng.
Bắc Đẩu yếu ớt hỏi: Phong tỷ, tỷ muốn đi Thiên Thủy thành?Diệp Οản Οản nhíu mày: Đúng vậy, làm sao? Tôi không thể đi?Một bên, Đại trưởng lão và Tam trưởng lão hai mắt nhìn nhau một cái, ngay sau đó nuốt nước miếng, Minh chủ, cô đi Thiên Thủy thành làm cái gì? Là.
Là đi tìm Tu La Chủ đại nhân sao?Đại trưởng lão cũng không dám nói chính là: Quả nhiên vẫn là muốn đi đập phá quán sao.
Diệp Οản Οản: Ai nói đi Thiên Thủy thành thì nhất định là phải đi tìm hắn, tôi đây đi du lịch!Tam trưởng lão nơm nớp lo sợ nhìn chằm chằm thanh đường đao Diệp Οản Οản tùy thân mang theo kia, Ặc.
Cô đi du lịch còn mang theo Yên Lặng?Yên Lặng là tên của thanh đường đao này.
Thanh đường đao này là đồ của ông ngoại Diệp Οản Οản từng dùng, khi đó bị đấu giá ở trong dạ tiệc từ thiện, bị Kỷ Tu Nhiễm đoạt được.
Sau đó Kỷ Tu Nhiễm phái Thu Thủy đem cây đao này đưa cho Diệp Οản Οản.
Diệp Οản Οản vỗ thân đao một cái, Phòng thân một chút mà thôi!Lúc này, Phó Minh Hi lại tinh mắt phát hiện chai rượu trong ba lô Diệp Οản Οản, Minh chủ, như vậy rượu.
?Diệp Οản Οản: Tôi cũng không uống, tôi tặng cho người ta, không được sao?Phó Minh Hi: .
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Phó Minh Hi nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, như là muốn nói gì, nhưng cuối cùng rất thức thời ngậm miệng lại.
Thế này nhìn kiểu nào, cũng không giống như là đi du lịch, dường như có một loại tư thế như muốn đi bắt gian tại trận, sau đó đem gian phu dâm phụ tháo thành tám khối.
Nghĩ đến đây, ánh mắt Phó Minh Hi nhất thời lóe lên, vội vàng nói: Minh chủ làm quá đúng, đem cặp gian phu dâm phụ kia dầm nát cho chó ăn!Cậu nói cái gì?Nghe Phó Minh Hi nói vậy, chân mày Diệp Οản Οản hơi hơi nhíu lại.
Không có gì, cậu ta nói là Phong tỷ đi xa, có muốn mang theo một con chó lớn hay không? Giờ phút này, Bắc Đẩu đưa một tay bịt miệng Phó Minh Hi.
Cái thằng này, chính mình không muốn sống, nhưng bọn họ còn muốn sống có được không? Tự vạch áo cho người xem lưng!Mang chó theo làm cái gì? Diệp Οản Οản liếc nhìn Bắc Đẩu một cái.
Bắc Đẩu suy nghĩ hồi lâu, quả thực không nghĩ được trả lời ra làm sao, ý cười đầy mặt: Phong tỷ, dẫn đệ đi đi, gâu gâu gâu!Diệp Οản Οản: .
Giống chó Alaska* thuần chủng Độc Lập Châu, quả nhiên là danh bất hư truyền.
* Tạm dịch (hư cấu): Chó BắcĐẩu.
Ngày đó, Diệp Οản Οản mang theo cả đám Không Sợ Minh, nhanh như một cơn gió, chạy tới Thiên Thủy thành.
Mới vừa đến được Thiên Thủy thành, Diệp Οản Οản liền không khỏi chậc chậc lắc đầu.
Độc Lập 12 Châu, châu mạnh nhất, thành phố trọng yếu, quả nhiên rất phi phàm.
Chỉ sợ là có thể sánh bằng với Đế Đô phồn hoa nhất của Hoa quốc, khắp nơi tràn ngập phong vị đầy xa hoa.
Siêu xe trên đường, thoáng liếc nhìn, Diệp Οản Οản vậy mà lại không gọi ra nổi tên, nơi nơi đều có.
Thậm chí, Diệp Οản Οản đã thoáng chốc quên rằng bản thân mình đang ở Độc Lập Châu.
Con bà nó! Một châu có Thiên Thủy thành này, thật không phải là thứ mà một châu kia của chúng ta có thể so sánh.
Thành trì nào cũng so ra kém người ta cả! Phong tỷ, đệ không muốn quay trở về, đệ muốn trở nên mục nát ở trong thành phố tràn đầy hào hoa đô hội này.
Bắc Đẩu quan sát bốn phía, mặt đầy thán phục.
Nghe tiếng, Diệp Οản Οản lườm Bắc Đẩu một cái: Mục nát cũng không dễ dàng đâu, không bằng biến thành xác thối đi, tôi hiện tại có thể thỏa mãn cậu ngay lập tức.
Nhìn thấy thanh đường đao trên người Diệp Οản Οản, Bắc Đẩu yên lặng mấy giây, bỗng nhiên cười một tiếng nói: Phong tỷ, cái chỗ chết tiệt này có gì tốt, ở tại cái thành phố này thời gian dài, chỉ sợ ngay cả kỹ năng võ thuật đều sẽ hoang phế! So sánh với Vân Thành chúng ta, kém cả 10 vạn 8 nghìn dặm.
Nói đùa à! Phó Minh Hi lườm Bắc Đẩu một cái: Ông nội tôi nói, Thiên Thủy thành cũng không phải là thứ mà Vân Thành có thể so sánh.
Trụ sở chính Trọng Tài Hội nằm ở chỗ này, cái vị đang đảm nhiệm hội trưởng của bọn họ, hình như có tên là Dịch Linh Quân thì phải, là gia chủ Dịch gia.
Dịch gia các người có biết không.
chính là võ đạo thế gia mạnh nhất và cũng là lâu đời nhất của Độc Lập 12 Châu đấy!Dịch gia, ở Độc Lập 12 Châu nơi này, chính là thế gia mà aicũngbiếtlàcáigìđấy!! Một bên, Tam trưởng lão gật đầu một cái: Nhất là gia chủ một đời này của Dịch gia, quả thực rất phi phàm.
Vũ lực rất mạnh sao? Diệp Οản Οản nghiêng đầu, nhìn về phía Tam trưởng lão.
Đối với Dịch gia, chẳng qua là Diệp Οản Οản từng nghe nói qua, nhưng cũng không biết, tại Độc Lập 12 Châu, danh vọng của Dịch gia, nếu như nói là thứ hai, vậy thì sẽ không ai thứ nhất! Chính là võ đạo thế gia thứ thiệt.
Minh chủ, đây không phải là vấn đề về vũ lực hay không vũ lực.
Lý luận của họ rất vững vàng, hiểu biết sâu rộng.
Cái vị gia chủ Dịch gia một đời này, là một vị tông sư chân chính, cơ hồ mỗi một đoạn thời gian đều sẽ đi ra ngoài diễn thuyết.
Tam trưởng lão nói.
Ý của ông là, Dịch gia chính là giỏi múa mép khua môi.
? Diệp Οản Οản như có điều suy nghĩ.
Nghe kết luận này, sắc mặt Tam trưởng lão nhất thời biến đổi, lắc đầu liên tục: Minh chủ, cũng không phải là tôi có ý đó! Hơn nữa, gia chủ Dịch gia đương nhiệm, cũng không chỉ là giỏi mỗi lý luận, thực lực cũng cực kỳ thâm sâu! Lão già Hách Liên Giác kia, tôi nghĩ là mọi người đều không xa lạ gì đi.
??Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Nhắc đến Hách Liên Giác, khóe miệng Diệp Οản Οản hơi hơi co rúm lại.
Năm đó, chính mình cũng không biết như thế nào trêu chọc phải Hách Liên Giác, dù có tránh có né kiểu nào, lão cũng nhất định phải thu nhận mình làm đệ tử thân truyền.
Bất quá, cho tới bây giờ nàng vẫn không chịu đáp ứng mà thôi.
Dù sao, nàng cũng đã có ông ngoại rồi, không có khả năng lại sẽ đi nhận người khác làm sư phụ.
Hách Liên Giác, ai mà không biết cơ chứ.
!! Chính là một lão quái vật, thích nhất là đập phá quán.
Không cần biết thế lực nhà nào chọc giận lão hay không, chỉ cần có kẻ mạnh, lão ta liền đi gây chuyện, phá rối.
Làm cho người ta tức giận nhất chính là, sau khi đánh bại người ta xong, còn nhất định phải sỉ nhục người ta là thứ đồ rác rưởi.
!! Nhưng còn đáng giận hơn, vậy mà lại không có một ai đánh thắng lại lão ta.
Dĩ nhiên, chửi lộn lại càng chửi không lại! Tại Độc Lập 12 Châu, Hách Liên Giác quả thực là kẻ thù chung của toàn dân.
Bắc Đẩu nói.
Diệp Οản Οản: .
Bắc Đẩu nói ra điểm này, Diệp Οản Οản vô cùng đồng ý.
Tưởng tượng năm đó, chính mình không hề trêu chọc Hách Liên Giác, lại bị Hách Liên Giác đánh cho nằm bẹp ra đất, chửi nàng là một thứ đồ rác rưởi.
Khi đó, Diệp Οản Οản hận không thể lột da Hách Liên Giác, nhưng mà rất tiếc, chính mình lại không phải là đối thủ của lão ta, cách biệt quá mức to lớn.
Về sau nữa, Hách Liên Giác nói tiềm lực của nàng không tệ, bám lấy nàng muốn nhận nàng làm đồ đệ.
Mấy năm trước, Dịch Linh Quân còn chưa trở thành Hội trưởng Trọng Tài Hội khóa này.
Trọng Tài Hội tìm tới Dịch Linh Quân, hy vọng Dịch Linh Quân có thể trừng trị Hách Liên Giác, sau đó, nghe nói hai người đánh 3 ngày 3 đêm, nhưng vẫn bất phân thắng bại.
Có thể đánh ngang tay với Hách Liên Giác, thực lực của vị gia chủ Dịch gia này, có thể thấy được phần nào.
Tam trưởng lão bổ sung thêm.
Đối với thực lực của Hách Liên Giác, Diệp Οản Οản hiểu rất rõ.
Cho dù năm đó lúc nàng và Cẩu Tạp Chủng đánh nhau, cũng không bị đánh thảm như vậy.
Hơn nữa, toàn bộ Độc Lập 12 Châu, căn bản không một ai thấy được tướng mạo của Hách Liên Giác.
Mỗi lần lão ta hiện thân đều đeo mặt nạ.
Đến nay vẫn là một trong những bí ẩn lớn nhất của Độc Lập Châu.
Hách Liên Giác rốt cuộc có hình dạng thế nào? Bắc Đẩu nói.
Diệp Οản Οản vô cùng tán đồng gật đầu một cái.
Đừng nói bọn họ, thậm chí ngay cả nàng cũng đều chưa từng thấy qua bộ dáng chân thật của Hách Liên Giác.
Mỗi lần gặp mặt, Hách Liên Giác đều mang theo chiếc mặt nạ dọa người kia.
Chỉ bất quá, tuy nói Hách Liên Giác là lão ma đầu, nhưng Diệp Οản Οản lại vẫn hết sức tán thưởng.
Mặc dù hai người không có danh phận thầy trò, nhưng Hách Liên Giác lại dạy cho nàng cũng không hề ít.
Các người nói xem, Dịch Thủy Hàn và Dịch gia có quan hệ hay không.
? Diệp Οản Οản như có điều suy nghĩ.
Nghe tiếng, Đại trưởng lão khẽ mỉm cười: Không có bất cứ quan hệ nào, họ Dịch của Dịch Thủy Hàn, chỉ là một chi nhánh dòng chính của châu chúng ta.
Mà họ Dịch của Dịch Linh Quân, chính là đại thế gia chân chính, hoàn toàn không thể nào là một được!Tam trưởng lão, Đại trưởng lão.
Diệp Οản Οản nghiêm mặt.
Lúc này, hai vị trưởng lão đi lên trước.
Hai người các người, trước tiên đi thăm dò cặn kẽ tình hình Ân gia cho tôi! Diệp Οản Οản nói.
Ân gia.
Tam trưởng lão sửng sốt một chút: Minh chủ.
Ân gia nào vậy?Ân Duyệt Dung.
Diệp Οản Οản đáp.
Diệp Οản Οản vừa dứt tiếng, sắc mặt Đại trưởng lão và Tam trưởng lão đồng thời trắng bệch.
Minh chủ, loại chuyện này, thuộc hạ cho rằng, một người làm là đủ rồi.
Đại trưởng lão nhìn về phía Diệp Οản Οản: Tam trưởng lão chính là người tài cao gan lớn, linh hoạt đa dạng! Cho nên, thuộc hạ cho là, một mình Tam trưởng lão đi là đủ rồi.
Còn không đợi Diệp Οản Οản lên tiếng, Tam trưởng lão vội vàng nói: Không không không, minh chủ, trong chúng tôi, có thể thấy thực lực của Đại trưởng lão mạnh nhất! Ông ta lại là Đại trưởng lão, thuộc hạ cảm thấy, trách nhiệm này rất nặng nề, trừ Đại trưởng lão ra, không còn có thể là ai khác!Diệp Οản Οản mặt đầy mộng bức, không phải chỉ là đi thăm dò tình hình của Ân gia rốt cuộc là như thế nào thôi sao? Hai người kia ông đẩy tôi, tôi đẩy ông, tại sao vậy hả.
??Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Tam trưởng lão, ông cần phải tự tin vào bản thân mình! Chuyện này, ông có thể hoàn thành một cách nhẹ nhàng.
Đại trưởng lão cổ vũ Tam trưởng lão.
Ha ha, Đại trưởng lão, giết gà sao lại cần dùng đao mổ trâu.
Không đúng, không có kim cương đừng lấy đồ sứ thế mạng! Tôi cũng không có kim cương, ông có, chuyện này cần ông đi làm! Tam trưởng lão lạnh giọng cười đểu.
Nói đùa kiểu gì vậy hả!! Ai mà lại không biết Ân Duyệt Dung là đại tông sư dùng độc, trong nhà khắp nơi đều là độc, hắn cũng không muốn chết không rõ ràng! Người nào thích người đó đi, hắn không đi!!Tôi thấy hai lão già các ông.
Diệp Οản Οản mặt không cảm xúc: Đều đổi tên thành Thân Công Báo đi cho rồi!Minh chủ, có ý gì? Tam trưởng lão không hiểu.
Có ý gì? Diệp Οản Οản bĩu môi: Còn phải hỏi sao! Chết đạo hữu không chết bần đạo chứ gì! Tam trưởng lão vẫn còn có chút không hiểu lắm, thần sắc nghi ngờ.
Ha ha ha, chưa từng xem Phong Thần Diễn Nghĩa sao.
Chính là cái gã Thân Công Báo đó, mỗi lần đều để cho người khác đi chịu chết thay.
Bắc Đẩu cười lớn.
Tam trưởng lão: .
Đại trưởng lão: .
Hai vị Thân đạo trưởng, tôi thấy là hai vị vẫn nên đi cùng nhau thì hơn, cũng có thể chiếu cố lẫn nhau.
Không cần các người lẻn vào Ân gia, chỉ cần dò la tình hình Ân gia giai đoạn hiện tại là được rồi.
Diệp Οản Οản nói.
Bất đắc dĩ, Đại trưởng lão và Tam trưởng lão chỉ có thể nhận lệnh.
Bắc Đẩu lặng lẽ quay sang nói với Phó Minh Hi: Con bà nó, cái vị tên Ân Duyệt Dung đó, không phải là mẹ chồng tương lai của Phong tỷ sao.
Phong tỷ còn nói chính mình không quan tâm, vậy mà cũng đều đã mở rộng tình báo tới nhà của mẹ chồng mình rồi!Tôi thấy với tính cách của Ân Duyệt Dung, đoán chừng không dễ sống chung.
Hic.
cái quan hệ mẹ chồng nàng dâu này, hẳn là sau này sẽ thập phần khắc nghiệt.
Phó Minh Hi nhỏ giọng nói.
Nói cái gì vậy? Diệp Οản Οản hỏi.
Không có, bọn đệ chỉ đang thảo luận xem buổi tối ăn gì.
Bắc Đẩu cười đầy gượng gạo.
Đợi sau khi Đại trưởng lão và Tam trưởng lão rời đi, Diệp Οản Οản vừa định mang mọi người cũng đi khỏi, bỗng dưng chân mày lại khẽ nhíu một cái.
Không chỉ riêng Diệp Οản Οản, ngay cả Bắc Đẩu ở ngay bên cạnh nàng, thần sắc cũng khẽ biến.
Phong tỷ, có người đi theo chúng ta.
Thất Tinh nói.
Là người hay quỷ, đi ra xem xem! Diệp Οản Οản sắc mặt lãnh đạm thờ ơ, lạnh giọng quát.
Đúng lúc này, một nam một nữ từ trong góc tối đi ra, trên mặt hai cười lộ ra nụ cười đầy bí hiểm, nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản: Nhiếp tiểu thư, đi tới Thiên Thủy thành, không tận tình chủ nhà, vô cùng xấu hổ.
Các người là ai? Diệp Οản Οản nhìn hai người nam nữ trẻ tuổi nọ.
Nhiếp tiểu thư, chúng tôi là ai không quan trọng.
Chẳng qua là, có người muốn gặp Nhiếp tiểu thư một lần.
Gã thanh niên trẻ tuổi cười nói.
Chân mày Diệp Οản Οản nhăn lại.
Chính mình hôm nay mới vừa đến Thiên Thủy thành, ngay lập tức đã bị người khác phát giác theo dõi.
Kẻ muốn gặp mình, nhất định quyền thế ngút trời.
Sẽ không phải là.
mẹ của A Cửu, Ân Duyệt Dung đấy chứ.
Các người là, người Ân gia?Diệp Οản Οản nhìn hai người, thử hỏi dò.
Diệp Οản Οản vừa dứt tiếng, sắc mặt đám người Bắc Đẩu và Phó Minh Hi nhất thời biến đổi, theo bản năng thối lui về phía sau.
Nếu như con mịa nó đám người này thật sự là Ân gia, vậy thì chính là thuốc độc di động đấy!! Trên người đều có chứa kịch độc.
Hai người nam nữ trẻ tuổi hai mắt nhìn nhau một cái, chợt hướng về Diệp Οản Οản lắc đầu.
Gã thanh niên nói: Nhiếp tiểu thư hiểu lầm rồi, chúng tôi và Ân gia không có bất cứ quan hệ nào.
Chúng tôi trực thuộc Trọng Tài Hội, là Dịch hội trưởng có lời mời.
Dịch Linh Quân? Vẻ mặt Diệp Οản Οản đầy hoài nghi.
Chính mình cũng không quen biết Dịch Linh Quân, ông ta tự nhiên tìm mình làm cái gì?Các người nói các người thuộc Trọng Tài Hội, có chứng cớ không? Diệp Οản Οản hỏi.
Nghe vậy, gã thanh niên trẻ tuổi liền lấy chứng chỉ hành nghề từ trong người ra.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Đúng là Trọng Tài Hội.
Thất Tinh hướng về Diệp Οản Οản thấp giọng nói.
Thậm chí, loại chứng chỉ hành nghề này, không cần thiết phải đi phân phân biệt thật giả.
Bởi vì tại Độc Lập 12 Châu, căn bản không có khả năng có người nào dám đi giả mạo người của Trọng Tài Hội.
Chưa kể, nơi này là đại bản doanh của tổ chức này, Thiên Thủy thành.
Nếu Dịch hội trưởng muốn gặp tôi, tôi đây dĩ nhiên là không thể cự tuyệt.
Bất quá, tôi cùng với Dịch hội trưởng không quen biết.
Xin hỏi.
Dịch hội trưởng muốn gặp tôi là bởi vì cái gì? Diệp Οản Οản hiếu kỳ hỏi.
Nhiếp tiểu thư, chuyện này chúng tôi cũng không rõ lắm.
Hội trưởng muốn gặp cô, dĩ nhiên là có mục đích của ngài ấy.
Nếu như Nhiếp tiểu thư muốn hỏi, cũng chỉ có thể đi hỏi hội trưởng, chúng tôi không thể trả lời.
Thanh niên trẻ tuổi nói.
Diệp Οản Οản không khỏi âm thầm cười lạnh.
Cái gã Dịch Linh Quân kia, thật là quá tự đại!Bất quá suy nghĩ kỹ một chút.
Đây chính là Hội trưởng Trọng Tài Hội đấy! Độc Lập 12 Châu, tượng trưng cho quyền lực tối cao!Không phục.
Thật con mịa nó không được!Đừng nói một vị Không Sợ Minh Chủ nho nhỏ như nàng, Hội trưởng Trọng Tài Hội muốn gặp bất luận kẻ nào, chỉ sợ tất cả đều chỉ cần một câu nói.
Được rồi.
Cuối cùng, Diệp Οản Οản chỉ có thể gật đầu đáp ứng.
Dù sao cũng là Hội trưởng Trọng Tài Hội, coi như muốn cự tuyệt, cũng không thể nào làm được.
Vừa vặn, chính mình muốn đi tố cáo dòng chính một chút!Các vị, xin dừng bước.
Thiếu nữ trẻ tuổi ngăn đám người Bắc Đẩu và Thất Tinh lại, mặt không đổi sắc nói: Xin lỗi, Dịch hội trưởng chẳng qua chỉ muốn gặp một mình Nhiếp tiểu thư, cũng không mời các vị.
Cho nên, các vị không thể đi cùng được!Đệ nuốt không trôi cục tức này!Nghe tiếng, Bắc Đẩu nét mặt đầy giận dữ, xắn tay áo lên hướng về thiếu nữ: Xem thường ai đó? Hội trưởng Trọng Tài Hội các người thì thế nào? Trâu bò phải không, xuất sắc thật sao?Nhưng mà, thời điểm khi nhìn thấy sắc mặt thiếu nữ kia dần dần trở nên không vui, Bắc Đẩu bỗng nhiên cười một tiếng: Hội trưởng Trọng Tài Hội thật không tệ, đúng là trâu bò, đúng là rất xuất sắc.
Xin thay tôi vấn an Dịch hội trưởng, tôi yêu ngài ấy! Tôi rất quý mến ngài ấy, ngài ấy là thần tượng của tôi.
Diệp Οản Οản: .
Chính mình rốt cuộc đã làm nên nghiệt gì, làm sao lại quyết định mang Bắc Đẩu theo vậy hả?.
Chỉ chốc lát sau, Diệp Οản Οản ngồi lên xe, đi hướng vào sâu trong nội thành Thiên Thủy thành.
Đi được nửa đường, Diệp Οản Οản hỏi: Cái phương hướng này, hẳn không phải là trụ sở chính của Trọng Tài Hội đi.
?Nghe tiếng, thanh niên kia khẽ mỉm cười: Nhiếp tiểu thư không cần khẩn trương, quả thực là chúng ta không phải đi Trọng Tài Hội.
Hiện tại, Dịch hội trưởng đang dạy học, chúng ta đang đi tới nơi ngài ấy giảng bài.
Mặc dù Diệp Οản Οản không tiếp tục nói thêm gì, nhưng đã sẵn sàng tâm thái phòng bị.
Chỉ cần hai người kia có bất kỳ cái gì không đúng, nàng sẽ lập tức làm ra hành động.
Nhưng mà, sự thật chứng minh, đúng là nàng đã suy nghĩ nhiều.
Không bao lâu, xe dừng lại tại một nơi nhìn giống giảng đường.
Diệp Οản Οản theo hai người đi vào đại sảnh.
Chỉ thấy, một người đàn ông tướng mạo anh tuấn, mái tóc dài màu đen bồng bềnh, sắc mặt trang nghiêm, đang đứng ở trên bục diễn thuyết.
Ồ.
Sau khi nhìn thấy người nọ, sắc mặt Diệp Οản Οản nhất thời biến đổi, mặt đầy nghi ngờ.
Người đàn ông này, không phải là người đàn ông tóc bạch kim, ban đầu nàng đã gặp phải khi còn ở Hoa quốc sao?Ban đầu Diệp Οản Οản đã từng suy đoán, người đàn ông tóc bạch kim kia hẳn chính là Hách Liên Giác, bởi vì nàng chưa từng thấy tướng mạo của ông ta.
Mỗi lần gặp mặt, Hách Liên Giác đều sẽ đeo mặt nạ! Nhưng lúc ở Hoa quốc, người đàn ông tóc bạch kim xuất hiện, hai người có quen biết.
Mà dòng trạng thái trên mạng xã hội của người này viết hết sức rõ ràng, nói Nhiếp Vô Ưu là đồ nhi của ông ta.
Cho nên, Diệp Οản Οản suy đoán, người đàn ông tóc bạch kim kia chính là Hách Liên Giác.
Chỉ bất quá, quan sát tỉ mỉ, người đàn ông trong giảng đường này, mặc dù có tướng mạo giống nhau như đúc với người đàn ông tóc bạch kim tại Hoa quốc, nhưng khí chất lại hoàn toàn bất đồng, hoàn toàn khác nhau một trời một vực.
Loại khí chất này, là từ trong xương tản ra, tuyệt đối không thể nào giả mạo được.
Mà Hách Liên Giác, hoàn toàn là một lão ma đầu, không thể so sánh cùng.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Diệp Οản Οản mặt đầy khiếp sợ, tự nhủ: Rốt cuộc có phải là một người hay không.
Hay là nói.
Hách Liên Giác và vị Dịch hội trưởng này là anh em sinh đôi.
Nếu không, cũng không có khả năng có dáng dấp giống nhau đến vậy? Diệp Οản Οản còn đang chìm trong dòng suy nghĩ, một bên, gã thanh niên trẻ tuổi mở miệng nói, Nhiếp tiểu thư, hội trưởng còn chưa kết thúc giảng bài, xin cô chờ trong chốc lát.
Được.
Vì vậy, Diệp Οản Οản tìm một vị trí ở phía sau ngồi xuống, nghe Dịch hội trưởng diễn thuyết.
Dù sao cũng là cơ hội hiếm có.
Dịch Linh Quân có danh vọng cực cao, Độc Lập Châu không ai không biết, đương nhiên Diệp Οản Οản cũng không ngoại lệ.
Chỉ thấy bộ dáng người đàn ông trên bục giảng ước chừng hơn 40 tuổi, mái tóc dài màu đen tùy ý cột ở sau ót, trên người mặc trường bào trắng khảm viền bạc, phong cách đầy tiên phong đạo cốt.
Không hổ là nhất đại tông sư của Độc Lập 12 Châu, quả nhiên là có phong phạm đại gia.
Con đường võ đạo, mặc dù thành tựu có cao có thấp, nhưng thứ duy nhất không thay đổi chính là một chữ ‘Đức’.
Cái gọi là thượng võ, lấy võ đức làm trọng.
Coi như là thành tựu võ đạo có cao hơn nữa, nhưng nếu đức hạnh có khiếm khuyết, cũng không tính là thượng thừa.
Người tập võ cũng phải luôn rèn luyện tâm tính, chuyện kiêng kỵ nhất chính là tranh cường háo thắng.
Trên bục, bài giảng của Dịch Linh Quân nhận được sự tôn sùng của tất cả, ngay cả Diệp Οản Οản đều cảm thấy linh hồn của mình như được thăng hoa, bất chợt cảm thấy xấu hổ vì sự tranh cường háo thắng đến quá đáng của chính mình.
Cùng lúc đó, Diệp Οản Οản cũng càng thêm xác định được một chuyện.
Người đàn ông trên bục giảng này, tuyệt đối không thể nào là Hách Liên Giác được! Cái lão già quái vật, Độc Lập Châu người người chán ghét đó!Mặc dù thành tựu võ đạo của Hách Liên Giác cực cao, nhưng về phần đức hạnh và tính tình thật sự là quá kém.
Ở trong trí nhớ Diệp Οản Οản, cái lão già kia quả thật là tồi tệ đến mức làm cho người người đều muốn đem lão ta đè xuống đất đấm cho mấy cái.
Chỉ tiếc, không một ai có bản lĩnh đấm lão ta.
Sau khi buổi diễn thuyết kết thúc, Diệp Οản Οản đi theo hai vị nam nữ trẻ tuổi đi tới hậu trường.
Chỉ chốc lát sau, Dịch Linh Quân chậm rãi đi vào bên trong.
Hội trưởng.
Nhìn thấy Dịch Linh Quân, hai người trẻ tuổi kia lập tức tiến lên.
Vị này chính là Nhiếp Vô Ưu tiểu thư của Vân Thành? Ánh mắt Dịch Linh Quân rơi vào trên người Diệp Οản Οản.
Mặc dù quanh thân người đàn ông này có khí chất uy nghiêm của bề trên, nhưng lại cũng không vênh váo hung hăng, sẽ không khiến người ta cảm thấy quá áp lực.
Vâng, chúng tôi đã mời Nhiếp tiểu thư qua đây.
Thanh niên trẻ tuổi gật đầu.
Giờ phút này, Diệp Οản Οản nhìn về phía Dịch Linh Quân, ung dung thản nhiên quan sát ông ta, ngay sau đó đứng dậy: Xin chào Dịch hội trưởng.
Có chuyện này.
có thể mạo muội hỏi ngài một câu hỏi hay không.
Dịch Linh Quân gật đầu, Đương nhiên, Nhiếp tiểu thư muốn hỏi cái gì? Diệp Οản Οản thật sự là quá hiếu kỳ rồi, vì vậy không nhịn được hỏi ra lời, Không biết.
Ngài có anh em sinh đôi gì hay không?Dịch Linh Quân nghe được câu hỏi này, sắc mặt không thay đổi chút nào, Diệp Οản Οản hoàn toàn không nhìn ra bất kỳ sơ hở nào, Cũng không có, Nhiếp tiểu thư vì cớ gì lại hỏi vậy?Diệp Οản Οản lắc đầu, đè nghi vấn trong lòng xuống, Không có gì, không biết Dịch hội trưởng để cho người mời tôi tới đây, là có chuyện gì?Tôi nghe nói, cô tại Vân Thành gây nên sóng gió không nhỏ, còn tuyên bố muốn sửa đổi quy tắc và chế độ của Độc Lập Châu, phải không? Dịch Linh Quân nhìn Diệp Οản Οản chằm chằm, hỏi.
Nghe tiếng, Diệp Οản Οản nhất thời sửng sốt một chút.
Cuối cùng, Diệp Οản Οản gật đầu đáp: Không sai, chẳng lẽ Dịch hội trưởng không cho rằng, quy tắc chế độ Độc Lập Châu, đã quá mức mục nát?Một vài quy tắc và chế độ nơi này, là từ thời cổ lưu truyền đến nay, há các người nói muốn sửa đổi liền sửa đổi? Dịch Linh Quân lãnh đạm thờ ơ nói.
Tôi không cho là như vậy, chỉ riêng một điều này mà nói, Độc Lập Châu không được kết hôn cùng người ngoài, dựa vào cái gì? Hôn nhân đại sự, tự mình làm chủ, chẳng lẽ có gì sai sao? Diệp Οản Οản cau mày chất vấn.
Đây là quy củ lão tổ tông lưu lại, chúng ta cũng cần phải tuân theo, không có khả năng bởi vì một người mà thay đổi.
Dịch Linh Quân nói.
Bất chấp nó cũng không hợp lý sao?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Thế giới bây giờ đã hội nhập đến loại trình độ này, Độc Lập Châu lại giậm chân tại chỗ như thế, bế quan toả cảng, thậm chí diệt tuyệt nhân tính.
Tiếp tục như vậy nữa, sớm muộn sẽ đi về con đường diệt vong.
Tồn tại tức là hợp lý, huống chi Độc Lập Châu có tính chất đặc thù của nó, quy củ xưa của tổ tông đã áp dụng lâu như vậy, tự nhiên có đạo lý của nó.
Không hổ là nhất đại tông sư, khả năng tranh luận này cũng không phải người bình thường có thể địch nổi.
Huống chi, Diệp Οản Οản cũng không cho là mình tùy tiện nói mấy câu liền có thể thuyết phục Hội trưởng Trọng Tài Hội.
Vì vậy Diệp Οản Οản cũng sẽ không nói nhảm, Cho nên, Dịch hội trưởng hôm nay phái người dẫn tôi tới đây, chỉ là vì nói với tôi những đạo lý này?Tất nhiên không phải vậy, đi theo tôi! Dịch Linh Quân nói xong, liền đi thẳng về phía trước.
Diệp Οản Οản đầu óc mơ hồ, cũng không biết mục đích của Dịch Linh Quân rốt cuộc là cái gì? Bất quá, người ta đường đường là một vị Hội trưởng Trọng Tài Hội, người nắm quyền cao chức trọng nhất Độc Lập 12 Châu, nếu như là muốn gây bất lợi cho nàng mà nói, lúc không có ai tùy tiện động một ngón tay đã đủ rồi, cũng không cần tốn công tốn sức như vậy.
Cho nên, Diệp Οản Οản cũng không suy nghĩ nhiều, trực tiếp đi theo.
Sau đó, Diệp Οản Οản được Dịch Linh Quân đón xe chở đến một căn nhà riêng.
Vào đi.
Sau khi xuống xe, Diệp Οản Οản theo Dịch Linh Quân tiến vào nhà.
Sau khi vào bên trong, Dịch Linh Quân liền lập tức để cho hai người nam nữ trẻ tuổi kia rời đi.
Trong lúc nhất thời, trong phòng chỉ còn lại có mình Diệp Οản Οản và Dịch Linh Quân hai người.
Dịch hội trưởng, có chuyện gì cứ việc nói thẳng đi! Diệp Οản Οản nói ngay vào điểm chính.
Quả thực là nàng không nghĩ ra người có địa vị và thân phận như đối phương có việc gì cần phải gặp riêng nàng để thương lượng.
Dịch Linh Quân không nhanh không chậm rót cho Diệp Οản Οản một chén trà, ngay sau đó ý vị thâm trường nhìn nàng một cái, Nhiếp tiểu thư, mới vừa rồi cô hỏi tôi có anh em sinh đôi, chuyện này là vì sao?Diệp Οản Οản cũng không dám giấu diếm, nói thẳng, Bởi vì Dịch hội trưởng ông có vóc dáng rất giống với một người quen cũ của tôi.
Không.
là cực kỳ tương tự, cơ hồ là giống nhau như đúc, trừ màu tóc ra.
Cho nên tôi mới mạo muội hỏi ngài một câu.
Ồ? Thật sao? Là một người quen cũ như thế nào? Dịch Linh Quân hỏi giống như lơ đãng.
Diệp Οản Οản suy nghĩ một chút, Phải hình dung như thế nào đây? Lão ta là một người.
nói chung là rất cần ăn đòn! Nếu không phải là võ công lão ta quá cao không đánh lại, tôi phỏng chừng các cao thủ đại môn phái ở Độc Lập Châu đều muốn đánh lão ta một trận.
Tóm lại là hoàn toàn ngược lại với vị tông sư đức hạnh ngời ngời như Dịch Hội trưởng ngài đây!Dịch Linh Quân nhìn về phía nàng, lại hỏi, Là người rất quan trọng với Nhiếp tiểu thư cô sao?Cũng không biết có phải là ảo giác của Diệp Οản Οản hay không, thời điểm Dịch Linh Quân hỏi ra câu hỏi này dường như rất nghiêm túc, rất quan tâm câu trả lời.
Bất quá Diệp Οản Οản cũng không chú ý nhiều, thuận miệng trả lời một câu, Nói gì tới có quan trọng hay không, không quen!Ban đầu là lão quái nhân Hách Liên Giác kia nhất định quấn lấy nàng, đòi thu nhận nàng làm đệ tử thân truyền, dùng hết đủ mọi loại phương pháp, quả thật là nàng đã từng bị chỉnh đến bó tay toàn tập.
Sau đó, tựa hồ là Hách Liên Giác có chuyện gì, cũng sẽ không thường xuyên xuất hiện, chỉ thỉnh thoảng mới xuất hiện một lần.
Tất cả đều là dẫn nàng đi xem lão ta đánh nhau, còn muốn nghe nàng phê bình.
Không quen.
Dịch Linh Quân nghe câu trả lời của Diệp Οản Οản, biểu cảm trên mặt đột nhiên cứng đờ, tiếp đó ngón tay bưng ly trà khẽ run lên.
Ặc.
Dịch hội trưởng.
Ngài sao vậy? Diệp Οản Οản nhìn thấy phản ứng của Dịch Linh Quân, có chút kinh ngạc.
Nàng nói sai cái gì sao?Vào giờ phút này, Dịch Linh Quân trân trân nhìn chòng chọc nàng, ánh mắt tố cáo lại u oán kia, cứ như thể là nàng đã làm chuyện gì đó vô cùng thương thiên hại lý.
Có.
có chuyện gì vậy hả.
??
Xem tiếp...Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện tranh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương truyện chữ
đọc truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
yêu thần ký chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License