Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Chapter
0215
Biên
soạn: Đức Uy truyenfull.
vnTrên một con phố ăn vặt nào đó.
Nhiếp Vô Danh dẫn theo Diệp Οản Οản đi dạo đông dạo tây, thỉnh thoảng mua chút đồ
ăn vặt, bỏ vào trong miệng, hoặc cầm trong tay.
Em nói này anh ruột, ăn đủ chưa, chúng ta vẫn là nên trước tiên lấy điều
tra tung tích của cha mẹ làm trọng.
Diệp Οản Οản nhìn về phía Nhiếp Vô
Danh nói.
Nghe tiếng, Nhiếp Vô Danh liếc Diệp Οản Οản một cái: Nói nhảm, anh không
biết sao? Nhưng mà người là sắt, cơm là thép, không ăn một bữa đói bụng lấy đâu
ra sức mà làm? Không phải là trước tiên nên ăn no đã rồi lại đi điều tra sao?Vậy anh ăn nhanh lên một chút.
Diệp Οản Οản thở dài.
Chờ đó đi, anh đi góc đường xếp hàng.
Bánh bao nhân thịt của tiệm đó ngon
lắm, anh sẽ lấy cho em một cái.
Nhiếp Vô Danh nói xong, quay người lại biến
mất tung mất ảnh.
Nhìn theo bóng lưng Nhiếp Vô Danh rời đi, khóe miệng Diệp Οản Οản thoáng co
giật.
Cha mẹ không giao vị trí gia chủ Nhiếp gia cho anh ấy, thật đúng là quyết
định sáng suốt nhất.
Diệp Οản Οản vừa mới chuẩn bị gọi điện thoại cho Tư Dạ Hàn, nói rõ một chút
tình hình hiện tại cho anh nghe, bốn phía lại xuất hiện một đám cao thủ được
huấn luyện nghiêm chỉnh, trong nháy mắt bao vây lấy Diệp Οản Οản.
Người cầm đầu, chính là Nhiếp Linh Lung.
Tỷ tỷ, ngươi đi đâu vậy, thật là khiến cho em gái dễ tìm.
Nhiếp Linh Lung nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, mặt không đổi sắc nói.
Ồ, em gái tìm ta có chuyện gì gấp sao? Diệp Οản Οản ung dung thản
nhiên.
Ngược lại không có chuyện gì gấp.
Bất quá, tỷ tỷ cũng biết, ta mới vừa
trở thành Nhiếp gia chủ, cần phải có chiến công, mà nhiều năm trước Không Sợ
Minh Chủ từng ăn trộm đi số lượng lớn thông tin mật và đồ vật trân quý của
Nhiếp gia ta.
Cao tầng Nhiếp gia quyết định tiến hành trừng trị đối với Không
Sợ Minh Chủ.
Tỷ tỷ có từng thấy Minh chủ Không Sợ Minh sao? Nhiếp Linh
Lung nhìn Diệp Οản Οản, khóe miệng nhếch lên một nụ cười đầy lạnh giá.
Thật trùng hợp! Diệp Οản Οản nhìn Nhiếp Linh Lung chằm chằm:
Tỷ tỷ đây chính là Không Sợ Minh Chủ ngươi muốn tìm.
Nghe Diệp Οản Οản nói vậy, Nhiếp Linh Lung khẽ vuốt cằm: Tỷ tỷ, ngươi xem
trí nhớ của em gái này, đều đã quên mất thân phận của tỷ tỷ là Không Sợ Minh
Chủ.
Bất quá, một con ngựa thì vẫn là một con ngựa, tình tỷ muội vẫn là tình
tỷ muội, công ra công, tư ra tư!Công cái con mẹ mày!Bỗng nhiên, một tiếng quát lạnh từ phía sau đám người truyền tới.
Cũng không
kịp thấy Nhiếp Vô Danh dùng động tác như thế nào, đã đạp cho 7, 8 người bao
vây bay ngang ra ngoài.
Giờ phút này, Nhiếp Vô Danh đi tới bên cạnh Diệp Οản Οản, trong miệng còn đang cắn
một miếng bánh bao nhân thịt.
Diệp Οản Οản: .
Đều đến loại thời điểm này rồi, có thể tạm hoãn giờ
ăn lại không?Nhiếp Vô Danh, chuyện này vốn là không có quan hệ gì với ngươi! Nhưng
ngươi bất kính đối với Nhiếp gia chủ, bao che Không Sợ Minh Chủ, quy vào cùng
tội.
Còn không mau thúc thủ chịu trói?Nhiếp Linh Lung nhìn về phía Nhiếp Vô Danh, lạnh lùng nói.
Nhiếp Linh Lung.
Ánh mắt lạnh giá thấu xương của Nhiếp Vô Danh,
chậm rãi rơi vào trên người Nhiếp Linh Lung: Ngươi.
có phải là lầm cái
gì rồi hay không.
Ngươi có biết ta là ai không?Ta đây ngược lại có chút ít hứng thú, nói cho ta biết, ngươi là ai?
Nhiếp Linh Lung cười lạnh.
Ta đây chính là.
Nhiếp Vô Danh đó nha!Nhiếp Vô Danh vừa dứt tiếng, hời hợt đánh ra một quyền.
Trong chớp mắt, mấy tên
cao thủ bên người Nhiếp Linh Lung, bay ngang ra ngoài như diều đứt dây.
Nhìn Nhiếp Vô Danh trước mắt, Diệp Οản Οản khẽ động trong lòng.
Hiện tại, cảm
giác Nhiếp Vô Danh đem lại cho nàng.
Hoàn toàn khác biệt.
!!Đây mới là đại ca khi nghiêm túc sao.
Cùng với Nhiếp Vô Danh trong trí nhớ Diệp Οản Οản, tưởng như hai người.
Hừ, bắt lại!Nhiếp Linh Lung ra lệnh một tiếng.
Trong phút chốc, vô số cao thủ vây Nhiếp Vô Danh vào giữa.
Nhiếp Vô Danh đứng tại chỗ cũng không hề nhúc nhích nửa bước, cũng không kịp
thấy anh ra tay như thế nào.
Chẳng qua chỉ trong thời gian mấy hơi thở, đã ngược mười mấy người.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Sắc mặt của Nhiếp Linh Lung âm trầm dị thường.
Cũng còn may là đầu óc Nhiếp Vô Danh ngu xuẩn, nếu không, thật là một cơn ác mộng! Hiện tại ngược lại cô muốn nhìn một chút, xem Nhiếp Vô Danh còn có thể nhảy nhót được bao lâu?Tại loại địa phương như Độc Lập Châu này, sức mạnh chính là hết thảy!Bắt giặc phải bắt vua trước, sau khi Nhiếp Vô Danh giải quyết hết một đám tôm tép nhỏ bé xong, lập tức nhanh chân lướt về phía Nhiếp Linh Lung.
Mạng của ngươi, ta muốn rồi! Nhiếp Vô Danh lạnh lùng nói.
Ta thấy chưa chắc đi!? Nhiếp Linh Lung lãnh đạm thờ ơ đáp trả.
Thử xem!Nghe Nhiếp Vô Danh nói vậy, khóe miệng Nhiếp Linh Lung hơi hơi nhếch lên, nở rộ một nụ cười lạnh giá, nhìn vào trong mắt của Nhiếp Vô Danh, tràn đầy hàn quang: Được à nha, ngươi cứ tới thử một chút.
Nhiếp Vô Danh mặt không cảm xúc, cả người như sấm sét trong nháy mắt biến mất ngay tại chỗ.
Bất quá chỉ trong vài hơi thở, thân người đã đi tới bên cạnh Nhiếp Linh Lung.
Một chưởng tung ra, với một tốc độ nhanh đến cực hạn, khiến người ta không cách nào thở dốc.
Chính cả Nhiếp Linh Lung, thần sắc cũng không khỏi đầy kinh ngạc.
Nhưng mà, trong nháy mắt ngay khi một chưởng của Nhiếp Vô Danh đánh về phía Nhiếp Linh Lung, sắc mặt anh đột nhiên tái nhợt, bước chân lảo đảo lắc lư, bưng kín bụng mình.
Thấy vậy, thần sắc Diệp Οản Οản hơi có chút cổ quái.
Ca ca? Diệp Οản Οản nhẹ giọng hỏi.
Nhiếp Vô Danh cũng không đáp lời.
Ca ca, sao vậy? Phát hiện có chỗ không đúng, Diệp Οản Οản vội vàng nghênh đón, trong lòng dâng lên một dự cảm chẳng lành.
Đứng lại, đừng tới đây! Nhiếp Vô Danh liếc nhìn Diệp Οản Οản một cái.
Còn không đợi Diệp Οản Οản mở miệng.
Phụtt.
!!! Một giây kế tiếp, Nhiếp Vô Danh đã há mồm phun ra một ngụm máu tươi.
Máu phun trên mặt đất, là màu đen.
Diệp Οản Οản nhìn chằm chằm vũng máu đen kia, nhất thời đổi sắc mặt, Anh trúng độc?Nhiếp Vô Danh lau vết máu ở khóe miệng, nhíu chặt lông mày, Trúng độc.
từ khi nào.
?Diệp Οản Οản mặt đầy rung động: Ngay cả lúc nào trúng độc anh cũng không biết?Nhiếp Vô Danh cắn răng, hồi tưởng lại một hồi, Sẽ không phải là ly đá bào đường phèn kia đấy chứ? Không thể nào.
tại sao sẽ như vậy?Diệp Οản Οản vội vàng hỏi: Cái gì mà đá bào đường phèn?Nhiếp Vô Danh: Trên đường có một em gái xinh đẹp tặng miễn phí một ly đá bào đường phèn không lấy tiền, anh uống một ly.
Diệp Οản Οản: .
Nghe Nhiếp Vô Danh nói vậy, khóe miệng Diệp Οản Οản co quắp, nhìn chằm chằm Nhiếp Vô Danh, cả nửa ngày cũng nói không nên lời.
Nàng còn có thể nói cái gì? Biết rõ Nhiếp Linh Lung dã tâm bừng bừng, còn không biết đề phòng, đầu óc của anh ta rốt cuộc trưởng thành kiểu gì vậy hả?Chỉ bất quá, hiện tại Diệp Οản Οản hoàn toàn không có tâm tư trách cứ Nhiếp Vô Danh, trong lòng tràn đầy lo âu.
Không cần suy nghĩ nhiều, nhất định là thủ đoạn của Nhiếp Linh Lung! Khó trách Nhiếp Linh Lung dám đến vây quét chính mình và Nhiếp Vô Danh.
Nhìn sắc mặt Nhiếp Vô Danh càng lúc càng tái nhợt, Diệp Οản Οản lòng như lửa đốt, Đây rốt cuộc là loại độc gì?Lúc này, Nhiếp Linh Lung cười khẽ: Khô điệp, trong vòng nửa giờ, chắc chắn phải chết.
Nửa giờ.
Sắc mặt của Diệp Οản Οản nhất thời trầm xuống.
Cơ hồ ngay trong nháy mắt khi Nhiếp Linh Lung dứt tiếng, khóe miệng Nhiếp Vô Danh, lại có máu đen tràn ra, thân hình lảo đảo muốn ngã.
Ca ca! Diệp Οản Οản một tay đỡ lấy Nhiếp Vô Danh.
Không có việc gì, tố chất cơ thể anh rất tốt, chút độc này không là gì.
Em đi trước, để anh tới xử lý.
Nhiếp Vô Danh liếc mắt nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, chợt mở miệng nói với nàng.
Nói bậy!Diệp Οản Οản đỡ một cánh tay của Nhiếp Vô Danh.
Coi như tố chất thân thể anh tốt hơn nữa, cũng không có khả năng kháng trụ chất kịch độc như vậy.
Đừng để ý anh, anh.
không có chuyện gì!Nhiếp Vô Danh nhìn Diệp Οản Οản, chân mày nhíu chặt lại: Tin tưởng anh, em đi trước đi!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Nếu đi cùng đi, nếu ở cùng ở!Ánh mắt Diệp Οản Οản rơi vào trên người Nhiếp Vô Danh, không chút do dự nói.
Nàng và Nhiếp Vô Danh là anh em ruột, lại là người thân nhất ở trên thế giới này.
Diệp Οản Οản làm sao sẽ có thể bỏ lại Nhiếp Vô Danh, tự mình rời đi.
Cho dù là chết, Diệp Οản Οản cũng không làm được.
A, thật hay cho huynh muội tình thâm, suýt nữa ta đều đã bị các ngươi làm cho cảm động.
Nhiếp Linh Lung nhìn Diệp Οản Οản, lạnh giọng cười đểu.
Vào giờ phút này, Diệp Οản Οản cũng không có tâm tư phản ứng lại Nhiếp Linh Lung, đỡ lấy Nhiếp Vô Danh, vội vàng nói: Anh, chúng ta đi.
Em dẫn anh đi bệnh viện, anh nhất định sẽ không sao!Đi?Nhiếp Linh Lung nhìn hai người chằm chằm: Chuyện cho tới bây giờ, còn muốn chạy đi đâu đây? Không bằng, ta đưa các ngươi đi xuống dưới đất, cũng không cô phụ các ngươi huynh muội tình thâm.
Trên đường xuống Hoàng Tuyền cũng có bạn.
Lúc này, người đi đường trên phố ăn vặt đã sớm né tránh, bốn phía không người, lộ ra khung cảnh có chút trống vắng.
Từ sớm lúc trước, Diệp Οản Οản cũng đã ung dung thản nhiên nhắn tin cầu viện cho Đại trưởng lão, để cho bọn họ tìm đến.
Nhưng khoảng cách từ Không Sợ Minh đến nơi này, cũng không tính là gần.
Coi như Đại trưởng lão lập tức chạy tới đầu tiên, cũng còn cần có ít nhất nửa giờ.
Mà tình huống thân thể của Nhiếp Vô Danh, tuyệt đối không cho phép kéo dài thời gian như vậy.
Lần đầu tiên, Diệp Οản Οản cảm thấy, nửa giờ đối với nàng lại quan trọng như thế, thời gian sao trôi thật mau.
Sợ rằng Nhiếp Vô Danh không có cách nào chống nổi nửa giờ, anh nhất định phải trong thời gian ngắn nhất đến bệnh viện.
Diệp Οản Οản nhìn về phía Nhiếp Vô Danh.
Nhiếp Vô Danh sắc mặt trắng bệch, trên trán cũng không ngừng có mồ hôi lạnh tràn ra, hô hấp cũng càng lúc dồn dập.
Anh, thừa dịp hiện tại.
Anh đi trước! Nghe em một lần, đến bệnh viện, mọi chuyện, để em lo!Bỗng nhiên, Diệp Οản Οản đứng chắn ở trước mặt Nhiếp Vô Danh.
Các ngươi, cái trò huynh muội tình thâm này, ta đã nhìn chán rồi!Nhiếp Linh Lung thần sắc lạnh lùng, chợt phất phất tay.
Theo chỉ thị của Nhiếp Linh Lung, mấy tên sát thủ nhanh chóng tiến lên tấn công Diệp Οản Οản.
Từng chiêu từng thức, ác độc vô cùng, chuyên môn nhắm vào chỗ yếu hại, là kỹ thuật giết người thuần túy nhất, chỉ nhắm vào tính mạng của con người, không nhằm vào bất kỳ thứ khác.
Thấy vậy, Diệp Οản Οản cắn răng.
Bất kể như thế nào, hôm nay, nàng nhất định phải bảo vệ Nhiếp Vô Danh, cho dù là liều mạng!Nhưng mà, tốc độ của mấy người kia, thật sự là quá nhanh, đã sắp đến nơi mà Diệp Οản Οản cũng chỉ miễn cưỡng thấy rõ.
Những người này, cơ hồ đều là cao thủ thuộc đội ám sát hàng đầu của Nhiếp gia.
Bây giờ Nhiếp Linh Lung trở thành Nhiếp gia chủ, tự nhiên là có tư cách điều động bọn họ.
Đội ám sát của Nhiếp gia, chỉ nghe theo mệnh lệnh gia chủ, không lo chuyện khác.
Đúng vào lúc này, một đôi bàn tay ấm áp, nhẹ nhàng đặt lên vai trái Diệp Οản Οản.
Chợt, Nhiếp Vô Danh tiến lên một bước.
Ai dám đả thương em gái ta!?Tiếng gầm lạnh giá thấu xương của Nhiếp Vô Danh vang lên, cùng với đó là một khí thế kinh người như dã thú.
Một tên sát thủ đội ám sát, vì bất ngờ không kịp đề phòng, bị Nhiếp Vô Danh tung cùi chỏ, hung hăng đập thẳng vào mặt.
Một giây kế tiếp, tên sát thủ đội ám sát kia, cả người bay ngang ra ngoài như diều đứt dây.
Ầm!!Một tiếng vang thật lớn, chỉ thấy người kia đụng lõm cả bức tường bằng đá tảng, cả người dính chặt vào trong vách tường, khí tuyệt bỏ mình tại chỗ.
Nhìn thấy Nhiếp Vô Danh đã trúng độc sắp chết chắc, lại vẫn có thể bộc phát ra chiến lực mạnh mẽ như vậy, những tên sát thủ còn lại trong đội ám sát trố mắt nhìn nhau, trong mắt hiện ra vẻ chấn động.
Không cần sợ hãi, Nhiếp Vô Danh đã là nỏ hết đà!Nhiếp Linh Lung lạnh giọng quát lên.
Nhiếp Linh Lung dứt tiếng, trong mắt vài tên sát thủ còn lại lại hiện ra vẻ băng lãnh, cũng không chuyển đổi mục tiêu, tiếp tục hướng về phía Diệp Οản Οản ở sau lưng Nhiếp Vô Danh lướt tới.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Qua đây!Một tên sát thủ trong đội ám sát, vừa muốn tiếp cận Diệp Οản Οản, nhưng đã bị Nhiếp Vô Danh túm lấy tóc, kéo ngược hắn trở lại.
Chợt, anh tung một cước tựa như giao long quẫy đuôi, quật cho người kia bắn ngược về sau mười mấy mét.
Nhiếp Vô Danh ra tay, thật sự là quá nặng, nặng đến mức làm cho người ta khó tin.
Chỉ cần bị Nhiếp Vô Danh đánh trúng, cơ hồ chắc chắn phải chết! Trong chớp mắt, 2 gã sát thủ đội ám sát toi mạng tại chỗ.
Nhưng mà, dường như đúng như Nhiếp Linh Lung nói, Nhiếp Vô Danh đã là nỏ hết đà.
Hô hấp của anh càng lúc càng gấp gáp, thân hình cũng lảo đảo muốn ngã, phảng phất như đang dùng một ý chí mà người thường không cách nào tưởng tượng được gắng gượng chống đỡ.
Nhưng mà, lạc đà gầy còn tốt hơn ngựa béo.
Đây là chân lý trước giờ không đổi.
Đừng.
lãng phí thời gian, cùng lên đi!Nhiếp Vô Danh há mồm thở dốc, khí thế mạnh mẽ không giảm chút nào.
Ca ca.
Nhìn Nhiếp Vô Danh, Diệp Οản Οản cắn răng.
Gia chủ.
Vô Danh dù sao không hề làm gì sai.
!! Như vậy có phải hay không là có chút.
Mấy vị trưởng lão Nhiếp gia sau đó đã tìm đến.
Một vị cao tầng Nhiếp gia trong số đó hơi có chút lo lắng nói.
Làm sao lại không sai? Ta đã cho hắn cơ hội, nhưng hắn không nghe.
Nhiếp Linh Lung lạnh lùng nói: Bao che Không Sợ Minh Chủ, giết chết mấy vị cao thủ đội ám sát Nhiếp gia ta, đã là sai lầm lớn ngút trời.
Coi như là cha mẹ trở lại, cũng sẽ không tha thứ cho bọn họ.
Nghe Nhiếp Linh Lung nói vậy, đám cao tầng Nhiếp gia âm thầm lắc đầu, trong lòng tràn đầy bất đắc dĩ.
Thật ra thì, Nhiếp chủ mẫu và gia chủ, đã sớm cảm thấy Nhiếp Linh Lung có vấn đề, rất sớm từ trước liền đã bắt đầu âm thầm điều tra cô ta.
Chỉ bất quá, thế lực của Nhiếp Linh Lung tại Nhiếp gia đã vững chắc.
Nếu như không có chứng cớ, trực tiếp ra tay với cô ta, sẽ dẫn tới Nhiếp gia hỗn loạn.
Nhưng mà hiện nay, Nhiếp gia chủ và chủ mẫu mất tích, Nhiếp gia đã hoàn toàn trở thành thiên hạ của Nhiếp Linh Lung.
Nhiếp Linh Lung cấu kết với những tên trưởng lão, cao tầng có quyền thế trong gia tộc, hiện tại có ai dám không nghe theo cô ta?Còn ngớ ra đó làm gì, trước tiên giết Nhiếp Vô Danh, sau lại chém Không Sợ Minh Chủ!Nhiếp Linh Lung lạnh giọng quát lên.
Lúc này, hơn chục người như sóng cuộn mãnh liệt, không ngừng tấn công Nhiếp Vô Danh.
Ha ha ha ha ha.
Thấy vậy, Nhiếp Vô Danh cười to một tiếng: Được được được, tới hay lắm!Cho dù thân trúng kịch độc, đối mặt với hơn chục vị cường giả Nhiếp gia, thậm chí còn có cả mấy vị trưởng lão đánh hội đồng, Nhiếp Vô Danh lại không hề sợ hãi chút nào, cười to nghênh chiến.
Trong phút chốc, Nhiếp Vô Danh và mấy chục vị cường giả đánh nhau tại một chỗ, cứ như thể có hai ngôi sao trời, đi lệch khỏi quỹ đạo vốn có, va chạm kịch liệt vào nhau.
Chỉ bất quá mấy hơi thở, trên người của Nhiếp Vô Danh, đã xuất hiện mấy vết cắt do vũ khí lưu lại, máu tươi thấm ướt cả người, nhuộm quần áo trên người Nhiếp Vô Danh thành một màu đỏ quặp.
Em gái, đi mau!Bỗng nhiên trong lúc đó, Nhiếp Vô Danh xoay người, hướng về Diệp Οản Οản tức giận quát lên.
Giờ phút này, Diệp Οản Οản nắm chặt hai quả đấm.
Nàng không thể đi.
Nàng.
làm sao có thể đi!?Nhiếp Vô Danh gấp rút thở hổn hển, đột nhiên nâng một tay đẩy Diệp Οản Οản ra xa khỏi vòng chiến, Vô Ưu, đi.
Nhanh, nghe lời anh!Ca ca.
Anh không sao, đi nhanh! Nhiếp Vô Danh âm thanh lạnh giá.
Ánh mắt Diệp Οản Οản nhìn Nhiếp Vô Danh, đáy mắt đột nhiên lộ ra vẻ kinh hoảng khủng khiếp.
Anh ấy muốn làm cái gì.
?Một giây kế tiếp, Nhiếp Vô Danh đột nhiên liều mạng tấn công đám sát thủ kia giống như đã nổi điên rồi vậy.
Diệp Οản Οản biết, anh muốn liều mạng giành giật một chút thời gian cuối cùng, để cho mình có thể chạy trốn.
Nhiếp Linh Lung lạnh lùng hai tay ôm ngực đứng ở một bên, Loại độc khô điệp này, ngươi càng vận động, chất độc sẽ phát tác càng nhanh, ha ha.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Ca ca! Diệp Οản Οản vừa gắng sức đánh dây dưa với đám hộ vệ ở hai bên, vừa muốn đột phá vòng vây, mang Nhiếp Vô Danh rời đi.
Nhưng mà, lần này Nhiếp Linh Lung đến là có chuẩn bị.
Hiện tại tất cả mọi người ở đây đều là cao thủ, thực lực không tầm thường.
Cho dù khoảng thời gian này nàng đã trải qua đợt huấn luyện cường độ cao, thời điểm tỉnh táo thực lực đã có thể tương đương với khi uống say lúc trước, nhưng mà.
vẫn còn kém quá xa, quá xa.
Anh bảo em chạy đi! Không nghe được sao? Nhiếp Vô Danh gầm lên giận dữ, một chưởng vỗ bể nát đầu một tên sát thủ, cơ hồ dùng hết khí lực toàn thân, hướng về Diệp Οản Οản hét lên.
Đúng lúc này, một tên sát thủ nào đó đánh lén từ phía sau, khí lực Nhiếp Vô Danh sắp hao hết, không tránh kịp, bị một chưởng đánh vào giữa lưng, trực tiếp bị đánh bay, nặng nề đụng vào tường.
Anh!Thấy vậy, Diệp Οản Οản lập tức dùng chưởng đao đánh lui một vị cường giả, vội vàng lao lên, đỡ Nhiếp Vô Danh đứng lên.
Nhưng mà, thời khắc này, Nhiếp Vô Danh đã nhắm nghiền hai mắt lại, không có bất kỳ cử động nào.
A, ta đã nói với hắn, trúng loại độc này, càng vận động dữ dội, độc sẽ phát tác càng nhanh! Chính hắn đầu óc ngu xuẩn, không nghe lọt, tự làm tự chịu! Cách đó không xa, Nhiếp Linh Lung lạnh giọng cười nói.
Ngậm cái miệng chó của mày lại!Diệp Οản Οản hung ác trợn mắt trừng Nhiếp Linh Lung một cái.
Cái nhìn này, là băng hàn tới từ trong xương tủy.
Chính cả Nhiếp Linh Lung, trong nháy mắt này, cũng không khỏi lạnh buốt từ đầu đến chân.
Loại ánh mắt này.
giống như đã từng quen biết.
Nhiếp Vô Danh đã hôn mê, không cần quan tâm nữa, giết chết Không Sợ Minh Chủ!Nhiếp Linh Lung hạ lệnh.
Nhiếp Linh Lung vừa ra lệnh một tiếng, mấy vị cao tầng, trưởng lão và sát thủ đội ám sát Nhiếp gia, lập tức tấn công Diệp Οản Οản.
Anh.
Nhìn Nhiếp Vô Danh đã chết ngất, mặt Diệp Οản Οản đầy bi thương.
Tiếp đó, một vị trưởng lão Nhiếp gia đã tới, một quyền bổ thẳng vào gáy Diệp Οản Οản.
Tốc độ một chưởng này quá nhanh, thực lực của tên trưởng lão Nhiếp gia này, tuyệt đối không phải là thứ Diệp Οản Οản hiện nay có thể chống lại.
Nhưng mà, vào thời khắc này, sự tình làm cho mọi người tại đây khó tin phát sinh.
Ầm.
!!Một tiếng vang thật lớn, vị trưởng lão kia hét thảm trong miệng, bỗng nhiên bị Nhiếp Vô Danh vốn được Diệp Οản Οản nâng đỡ, tung một quyền đánh bay.
Ca ca?Thấy vậy, sắc mặt Diệp Οản Οản thoáng vui lên.
Nhưng mà, một giây kế tiếp, Diệp Οản Οản lại hoàn toàn đờ đẫn tại chỗ, hai tay che miệng, một đôi mắt đã ướt đẫm.
Cặp mắt Nhiếp Vô Danh vẫn đóng chặt, cũng không mở ra.
Anh ấy còn đang hôn mê.
Chuyện này.
Một vị cao tầng Nhiếp gia, nhìn Nhiếp Vô Danh chằm chằm, thần sắc rung động: Rõ ràng đã chết ngất.
Lại còn có thể động thủ.
Đây ý chí gì vậy? Chắc là bản năng và chấp niệm sau cùng! Cho dù đã hoàn toàn chết ngất, còn có thể dựa vào ý chí còn sót lại, bảo vệ cho em gái của chính mình.
Một vị cao tầng Nhiếp gia cắn răng, trong lòng đối với Nhiếp Vô Danh, cảm thấy kính nể.
Lúc này, Nhiếp Vô Danh bằng vào bản năng một tay kéo lấy Diệp Οản Οản, che ở sau lưng.
Anh còn có ý thức, còn có thể phân rõ, ai là em gái của anh, ai lại đang muốn hại em gái mình.
Anh.
Trên trán Diệp Οản Οản, gân xanh hiện lên, móng tay lún sâu vào lòng bàn tay, mặc cho máu tươi nhỏ xuống.
Nàng.
Tại sao lại vô dụng như vậy.
Nàng không có mưu trí tuyệt thế vô song.
Cũng không có vũ lực uy chấn thiên hạ.
Nàng rốt cuộc có ích lợi gì?Nàng ngay cả anh trai của mình, đều không cách nào bảo vệ.
Nàng chính là một thứ phế vật!Một hận ý to lớn ngút trời, từ trong lòng Diệp Οản Οản trào dâng.
Hận sự vô năng của mình, hận chính mình vô lực!Muốn chết!Trong lúc đó, Nhiếp Linh Lung nắm lấy một con dao găm trong tay, cả người tốc độ nhanh đến cực hạn, vô cùng bén nhạy.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Vút!Con dao găm sắc bén xuất hiện, trong nháy mắt đâm hướng vào người Nhiếp Vô Danh đã hoàn toàn hôn mê.
Phập!!Là âm thanh hung khí đâm vào trong xương thịt.
Tí tách Tí tách Máu tươi thuận theo bàn tay của Diệp Οản Οản, chậm rãi nhỏ xuống đất.
Giữa mọi người, ngay tại một khắc cuối cùng khi Nhiếp Linh Lung huy động dao găm, sắp xuyên qua lồng ngực Nhiếp Vô Danh, Diệp Οản Οản đã ra tay rồi.
Nàng canh giữ ở bên người Nhiếp Vô Danh, dùng bàn tay của mình, đón lấy con dao găm của Nhiếp Linh Lung.
Con dao găm vạn phần sắc bén kia, xuyên qua bàn tay của Diệp Οản Οản.
Vào giờ phút này, Diệp Οản Οản cúi đầu, yên lặng không nói.
A.
Ta thật sự tò mò, cái vở kịch huynh muội tình thâm này của các ngươi, rốt cuộc muốn diễn tới khi nào?Nhiếp Linh Lung nhìn Diệp Οản Οản, có chút hăng hái cười mỉa.
Nhiếp Linh Lung vừa dứt tiếng, Diệp Οản Οản chậm rãi ngẩng đầu lên.
Một cơn gió nhẹ thổi qua, khiến sợi tóc nàng bay lất phất.
Ta.
muốn ngươi chết!Diệp Οản Οản mặt không đổi sắc nói.
Muốn ta chết thì ta phải chết? Khóe miệng Nhiếp Linh Lung nhếch lên: Ngươi.
làm được sao? Đúng rồi, ta thay đổi chủ ý, ta liền ở ngay trước mặt ngươi, dùng con dao găm này, xuyên thấu lồng ngực của anh ngươi.
Ta muốn cho ngươi tận mắt nhìn thấu sự bất lực của mình! Ngươi xuất hiện trên cái thế giới này, chính là sai lầm lớn nhất.
Ôi thật đáng thương làm sao, phải quỳ xuống cầu xin ta.
Nhưng mà, Nhiếp Linh Lung vẫn chưa thể nói xong, sắc mặt lại đột nhiên biến đổi.
Diệp Οản Οản tung ra một quyền.
Tốc độ của cú đấm này, căn bản là làm cho Nhiếp Linh Lung không có cách nào phản ứng.
Thậm chí giống như đã đột phá cực hạn của con người, đạt tới một giới hạn khủng bố nào đó.
Ở ngay dưới con mắt mọi người, Nhiếp Linh Lung bị một quyền của Diệp Οản Οản đánh trúng, cả người giống như một trang giấy mỏng manh giữa cuồng phong bão táp, bay ngang ra ngoài.
Vút!!Mọi người chỉ thấy, tốc độ của Diệp Οản Οản nhanh đến cực hạn, còn không đợi Nhiếp Linh Lung giữa không trung rơi xuống đất, Diệp Οản Οản cũng đã đuổi kịp ả ta, hung hăng túm lấy tóc của Nhiếp Linh Lung quật ngược xuống dưới đất.
Ầm!Nhiếp Linh Lung bị quăng mạnh xuống đất, trong lúc nhất thời, bụi đất tung bay.
Uỳnh!Vẫn không đợi Nhiếp Linh Lung làm ra bất kỳ phản ứng nào, Diệp Οản Οản đã đấm thẳng một cú vào giữa mặt ả ta.
Ta muốn.
ngươi chết!Nàng cắn răng nghiến lợi giận dữ, là phẫn hận sâu tận trong xương tủy.
Nhìn loại ánh mắt đáng sợ giống như đã từng quen biết này của Diệp Οản Οản, trong lòng Nhiếp Linh Lung không khỏi run lên.
Là loại ánh mắt của năm đó.
Là ánh mắt thời điểm khi Nhiếp Vô Ưu đã từng huấn luyện cho cô.
Là ánh mắt khiến cô kinh hoàng nhưng lại ghi hận trong lòng!Tìm chết!Nhiếp Linh Lung gầm lên một tiếng, song chưởng đưa lên, nhặt lấy con dao găm, đâm thẳng vào giữa mi tâm Diệp Οản Οản.
Keng!Vào giờ phút này, khiến cho Nhiếp Linh Lung không cách nào tin chính là, Diệp Οản Οản chỉ dùng hai ngón tay, đã có thể cản lại con dao găm mà cô đang đâm tới.
Nhiếp Linh Lung.
Ngươi thật là đáng chết.
!!Thời khắc này, Diệp Οản Οản phảng phất như đã hoàn toàn bị sự tức giận bao trùm, hóa thành ác ma từ trong tu la luyện ngục bò ra ngoài.
Diệp Οản Οản dứt tiếng, một sức mạnh người thường khó có thể tưởng tượng được, theo đầu ngón tay của Diệp Οản Οản tuôn ra.
Con dao găm bị Diệp Οản Οản chặn lại, vậy mà bị gãy gập.
Giờ phút này, con dao găm bị hai ngón tay Diệp Οản Οản chặn lại, gãy lìa một đầu.
Tay phải nàng nhúc nhích, hung hăng quạt thẳng về cái cổ của Nhiếp Linh Lung, như là muốn trực tiếp cắt đứt cổ ả ta.
Nhưng mà, phản ứng của Nhiếp Linh Lung cũng cực nhanh, lập tức thối lui về phía sau.
Tuy là tránh thoát được một kích trí mạng của Diệp Οản Οản, nhưng trên mặt của Nhiếp Linh Lung, lại bị dao găm vạch ra một vết máu thật dài, nhìn thấy mà giật mình.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Tiến lên!Thấy vậy, một vị trưởng lão Nhiếp gia trong số đó, lập tức quát lên.
Một giây kế tiếp, hơn chục người đồng thời tiến lên định đánh hội đồng Diệp Οản Οản.
Các ngươi.
Đều đáng chết!Đối mặt hơn chục người, Diệp Οản Οản không lùi mà tiến tới, dùng đoạn dao găm gãy kẹp nơi hai ngón tay xem như sát khí.
Ngắn ngủi vài tích tắc, kẻ chết, người bị thương.
Cuối cùng, không một ai dám tiếp cận Diệp Οản Οản.
Chuyện này.
Làm sao có thể.
Một vị trưởng lão Nhiếp gia trong đám, nhìn Diệp Οản Οản chằm chằm, thần sắc vạn phần kinh ngạc.
Cô ta đã khôi phục? Sức mạnh thời kỳ đỉnh phong!Không đúng.
Coi như là thời kỳ đỉnh cao của Nhiếp Vô Ưu, cũng không có khả năng kinh khủng như vậy? Cô ta đã vượt qua chính mình ngày trước, hay là nói.
Những thứ cô ta từng nắm giữ, đã trở về?Chúng ta cùng tiến lên, giết chết ả ta!Nhiếp Linh Lung lạnh giọng quát lên.
Còn không đợi đám người Nhiếp gia kịp đáp lại, một âm thanh lạnh giá thấu xương, phảng phất như từ trong màn đêm đen thăm thẳm truyền đến, làm cho sống lưng người ta phát rét.
Muốn cùng tiến lên sao?Trong lúc nói chuyện, mấy trăm người từ góc đường chậm rãi đi tới.
Người đàn ông cầm đầu, cứ như thể hòa vào làm một cùng màn đêm đen, toàn thân trên dưới tràn đầy sát khí làm cho người ta run như cầy sấy, là một vẻ hung ác xưa nay chưa từng có.
Mà một bên khác, là Đại trưởng lão Không Sợ Minh dẫn theo mấy vị trưởng lão, mười mấy vị đường chủ, và cả đám người Thất Tinh Bắc Đẩu.
Nhìn thấy chàng trai, trong ánh mắt tràn đầy khát máu và tàn nhẫn của Diệp Οản Οản, lúc này mới có chút hòa hoãn.
Tu La Chủ!Sau khi nhìn thấy Tu La Chủ, mấy vị trưởng lão Nhiếp gia thất kinh.
Làm sao tốc độ lại nhanh như vậy.
Đúng vậy, bọn họ tính sai.
Kế hoạch ban đầu, Nhiếp Vô Danh trúng độc, có thể giải quyết trong thời gian ngắn nhất.
Mà Nhiếp Vô Ưu lại càng không đáng nhắc tới! Giết chết 2 người, coi như đến lúc đó Tu La Chủ tìm tới cửa, Nhiếp gia cũng không sợ chút nào.
Nhưng mà, ai có thể nghĩ tới, cái tên Nhiếp Vô Danh đó, căn bản chính là một con quái vật! Người đã trúng kịch độc, vẫn còn có thể bộc phát ra chiến lực cường đại.
Thậm chí là sau khi đã hoàn toàn chết ngất, lại còn có thể dựa vào một ý chí không cách nào hiểu được để bảo vệ em gái của hắn.
Thật vất vả mới giải quyết được Nhiếp Vô Danh, nhưng con ả Nhiếp Vô Ưu này lại khôi phục chiến lực đỉnh phong, lại có thể kéo dài thời gian đủ cho đám người Tu La Chủ kéo tới!Giờ phút này, chàng trai đi tới bên cạnh Diệp Οản Οản, cởi áo của mình ra, khoác ở trên người Diệp Οản Οản.
Một đôi mắt lạnh lẽo, nhìn về phía bàn tay bị thương của nàng.
Lúc này, người đàn ông nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay của Diệp Οản Οản: Đau không?Cơ hồ theo bản năng, Diệp Οản Οản lắc đầu một cái.
Nhanh.
Đưa anh trai em đi bệnh viện!Giựt mình tỉnh lại, Diệp Οản Οản vội hoảng hốt nói.
Đã đưa đi rồi! Chàng trai đáp.
Diệp Οản Οản xoay người quan sát, quả nhiên, Nhiếp Vô Danh đã được đưa đi.
Chàng trai xoay người, lần lượt hướng về Nhiếp Linh Lung và đám người Nhiếp gia quan sát.
Giết chết toàn bộ!Anh lạnh giọng ra lệnh.
Một câu nói thật lạnh lùng! Toàn bộ nhân lực A Tu La tạo thành thiên la địa võng, đem tất cả mọi người bao vây.
Cho dù ngươi là ai, chắp cánh cũng khó thoát!Chờ chút!Diệp Οản Οản nhìn về phía chàng trai: Là bởi vì ‘nhân’ năm đó em gieo xuống.
vì vậy ‘quả’ này, liền để cho em tới phụ trách, được không?Mối hận trong lòng Diệp Οản Οản không cách nào lắng xuống.
Trong đầu, chỉ còn lại hình ảnh Nhiếp Vô Danh đem hết toàn lực tranh thủ cho chính mình một chút hi vọng sống.
Nàng là em gái.
Mối thù của anh trai, để nàng tới báo!Nếu như không phải là nàng năm đó, đem Nhiếp Linh Lung nhặt về Nhiếp gia, làm sao lại sẽ nuôi hổ gây họa.
Con hổ cái tàn bạo này, do nàng một tay nuôi lớn.
Coi như là kết thúc, hẳn cũng là để cho nàng tới, tự tay kết thúc.
Nhân quả.
nhân quả.
!!Bởi vì là nàng trồng, cũng phải do nàng kết!Tư Dạ Hàn nhìn cô gái trước mắt, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dài của nàng.
Được!Cuối cùng, chàng trai gật đầu một cái, cũng nhìn về phía đám người A Tu La.
Một giây kế tiếp, đám người A Tu La lui về phía sau một chút, nhường lại vị trí.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Nhiếp Vô Ưu chậm rãi đi về khu vực trống trải phía trước, nhìn chằm chằm Nhiếp Linh Lung.
Sự phẫn hận vốn có cũng biến thành lạnh lùng đến lạ thường.
Chỉ bằng ngươi sao?Nhiếp Linh Lung lau đi vết máu trên mặt bị Diệp Οản Οản dùng dao găm gây thương tích, nhìn Diệp Οản Οản trừng trừng, lạnh lùng nói.
Vút!!Tiếng nói của Nhiếp Linh Lung mới vừa cất lên, chỉ thấy tay phải Diệp Οản Οản khẽ nhấc, hai ngón tay lắc một cái, nhẹ nhàng phóng nửa đoạn dao găm, trong nháy mắt bay ra ngoài, nhanh như cuồng phong điện chớp.
Một giây kế tiếp, má phải Nhiếp Linh Lung bị nửa đoạn dao găm rạch nát, máu tươi phun ra như suối.
Nhiếp Linh Lung.
Ngươi là đứa con nuôi ta đã từng nhận vào Nhiếp gia.
Ta thấy ngươi đáng thương.
nhưng ngươi lại không cảm tạ ân đức, lòng muông dạ thú, vọng tưởng ngự trị ở trên đầu của ta.
Diệp Οản Οản nhìn Nhiếp Linh Lung, lạnh nhạt mở miệng nói.
Con nuôi.
Nghe lời nói này, Nhiếp Linh Lung lại bỗng nhiên cười lạnh: Ngươi coi như là cái thá gì.
Ngươi vì Nhiếp gia làm cái gì? Hai ông bà già đáng chết kia, nhiều năm như vậy, vẫn luôn bịn rịn nhớ nhung ngươi.
Ngươi dựa vào cái gì? Ngươi chẳng qua chỉ là đồ phế vật, mà ta.
đã định trước sẽ đứng ở đỉnh cao! Các ngươi, đều phải bị ta giẫm ở dưới chân.
Phải không?Hàn quang trong mắt Diệp Οản Οản lóe lên, trong lúc nói chuyện, cả thân người nàng thoắt ẩn thoắt hiện.
Ta muốn ngươi chết!Nhiếp Linh Lung lạnh giọng quát lên, thân hình nhanh chóng nhào tới Diệp Οản Οản.
Giờ phút này, Diệp Οản Οản đứng tại chỗ, lạnh nhạt liếc nhìn Nhiếp Linh Lung một cái: Ta là Nhiếp Vô Ưu.
Mà ngươi, vĩnh viễn chẳng qua là được ta bố thí cho một chút thương hại, đem ngươi về Nhiếp gia, cũng ban cho ngươi cái tên Nhiếp Linh Lung.
Mà bắt đầu từ giờ phút này, ta thu hồi lại danh hiệu Nhiếp Linh Lung.
Ngươi, không xứng gọi là Nhiếp Linh Lung.
Diệp Οản Οản dứt tiếng, cùi chỏ tung ra, hung hăng đập thẳng vào bụng Nhiếp Linh Lung vừa mới tiếp cận.
Ầm!Một tiếng vang thật lớn, Nhiếp Linh Lung bị cùi chỏ Diệp Οản Οản đầy tàn bạo đánh ngã sóng xoài trên mặt đất.
Chiêu thức của Nhiếp Vô Danh.
Nhiếp Linh Lung lau vết máu trên mép, một lần nữa đứng dậy.
Liền dùng chiêu thức mà đại ca đã từng dạy cho ta, kết thúc cuộc đời ngươi! Đây là vinh hạnh của ngươi! Diệp Οản Οản mặt không chút thay đổi nói.
Trong lúc nói chuyện, Diệp Οản Οản tung một cước đá thẳng vào bụng Nhiếp Linh Lung.
Ngươi quá chậm!Nhiếp Linh Lung cười lạnh, thân hình hơi nghiêng.
Nhưng mà, một cước này của Diệp Οản Οản, lại đột nhiên biến đổi ở giữa đường, dùng một góc độ cực kỳ xảo quyệt, hung hăng lắc một cái đập vào cằm Nhiếp Linh Lung.
Lại là một tiếng vang thật lớn, Nhiếp Linh Lung lần nữa bị Diệp Οản Οản đánh ngã xuống đất.
Còn chậm không? Diệp Οản Οản nhìn Nhiếp Linh Lung, lạnh nhạt hỏi.
Năm đó.
hết thảy đều là ngươi dạy ta.
Không có khả năng! Ta đã sớm trò giỏi hơn thầy, ngươi không có khả năng là đối thủ của ta! Nhiếp Linh Lung nhìn Diệp Οản Οản chằm chằm, lạnh giọng quát lên.
Nghe câu này, khóe miệng Diệp Οản Οản khẽ nhếch lên: Hổ dạy cho một con chó kỹ năng săn mồi.
Chó có học tốt hơn nữa, vĩnh viễn đều chỉ có thể là một con chó.
Mà hổ, vĩnh viễn vẫn luôn là hổ.
Ngươi năm đó.
Có chút giấu giếm!Nhiếp Linh Lung cắn răng nghiến lợi.
Nhiếp Vô Ưu, không hề dạy cho chính mình hết thảy mọi thứ của cô ta!Tiếng nói Nhiếp Linh Lung mới vừa dứt, Diệp Οản Οản đã có hành động.
Chỉ thấy Diệp Οản Οản tung một chưởng vỗ vào Nhiếp Linh Lung, mà Nhiếp Linh Lung thì lập tức phòng thủ, giơ hai cánh tay lên đưa về phía trước.
Nhưng mà, Diệp Οản Οản lại bỗng nhiên tăng nhanh tốc độ ở giữa đường, trong nháy mắt đã vòng ra sau lưng Nhiếp Linh Lung, túm lấy mái tóc dài của cô ta.
Cuối cùng, lại dạy cho ngươi một chút! Lúc đánh nhau, nhớ cột mái tóc lại.
Diệp Οản Οản nói xong, hai tay quật về phía trước, Nhiếp Linh Lung mất thăng bằng, té ngã trên mặt đất.
Một đôi tay này của ngươi, dính đầy bao nhiêu tội ác.
Hàn quang trong mắt Diệp Οản Οản lấp lóe, tung một cước giẫm ở trên cánh tay của Nhiếp Linh Lung.
Một giây kế tiếp, tiếng xương nứt vang lên, Nhiếp Linh Lung đầu đầy mồ hôi, cũng không còn sức để hét thảm thành tiếng.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Nhiếp Vô Ưu.
Ha ha.
Ngươi mới là một tên ác ma triệt đầu triệt đuôi.
Máu tươi dính trên tay ta, đều là do ngươi ban tặng, là kỹ năng giết người ngươi dạy cho ta.
Ngươi có tư cách gì ngự trị ở trên đầu của ta? Mưu lược và tâm trí, ngươi có điểm nào có thể so với ta? Ngươi mới hẳn là cái đồ con nuôi!Mồ hôi lạnh trên trán Nhiếp Linh Lung thấm ra, lại vẫn như cũ cười lạnh không dứt.
Ta dạy cho ngươi, là muốn sau này ngươi có năng lực tự vệ, không phải là để cho ngươi dùng để đối phó Nhiếp gia hay làm xằng làm bậy!Diệp Οản Οản mặt không đổi sắc nói.
Năm đó, ông ngoại dạy mình như thế nào, Diệp Οản Οản liền dạy cho Nhiếp Linh Lung như thế đấy.
Dự tính ban đầu, là tốt! Nhưng mà lý giải như thế nào, toàn bộ đều dựa vào bản thân.
Nhiếp Vô Ưu, người của Nhiếp gia đều đáng chết.
!! Các ngươi còn có bao nhiêu tháng ngày sống dễ chịu.
Nhiếp Linh Lung hung hăng nhìn Diệp Οản Οản.
Đúng rồi, ngươi nói ta suýt chút nữa quên rồi, ngươi vẫn không thể chết.
Trong khi nói chuyện, Diệp Οản Οản một tay tóm lấy Nhiếp Linh Lung, trực tiếp vứt xuống bên người của Lâm Khuyết cách đó không xa.
Hic.
Tôi nói này.
Cô ném con hàng này cho tôi làm gì, tôi không có hứng thú đối với ả ta!Nhìn Nhiếp Linh Lung dưới bàn chân mình, Lâm Khuyết vội vàng mở miệng nói.
Mang về, nghiêm ngặt thẩm vấn, nhất định phải hỏi ra hết thảy cô ta biết.
Mặc kệ dùng thủ đoạn gì.
Diệp Οản Οản nói.
Khương Viêm, cậu am hiểu, giao cho cậu đấy!Lâm Khuyết nhìn về phía Khương Viêm ở bên cạnh.
Hiểu rồi.
Khương Viêm gật đầu một cái, nắm lấy Nhiếp Linh Lung, liền định tự mình rời đi.
Mang thêm vài người cùng nhau trở về.
Diệp Οản Οản cau mày nói.
Nữ nhân này đều đã thành như vậy rồi, còn có thể uy hiếp được tôi hay sao? Trong lòng Khương Viêm có chút không phục, nhưng ngoài miệng vẫn phải khách khí.
Vạn nhất có người cướp thì sao? Diệp Οản Οản hỏi.
Khương Viêm: .
Bất đắc dĩ, Khương Viêm chỉ có thể mang theo một nửa số người A Tu La quay trở về.
Sau đó, Diệp Οản Οản hướng về đám trưởng lão và cao tầng Nhiếp gia ở đây, lạnh lùng nói: Hiện nay, ta có tư cách, trở thành gia chủ Nhiếp gia sao?Nghe Diệp Οản Οản nói vậy, chúng cao tầng trố mắt nhìn nhau.
Có có có! Vô Ưu, thật ra thì, trước đó chúng tôi cũng là bị Nhiếp Linh Lung che mắt.
Ai có thể ngờ được ả ta lòng muông dạ thú, cũng may cô đâm thủng bộ mặt giả dối, bóc trần bộ mặt thật của ả ta, nếu không hậu quả khó mà lường được!Một vị trưởng lão cao tầng vội vàng nói.
Đúng đúng đúng.
Chúng tôi cũng là bị che đậy đấy!Khóe miệng Diệp Οản Οản hơi hơi dương lên, trong lòng cười lạnh không dứt.
Chỉ tiếc, những trưởng lão cao tầng này, trước mắt vẫn không thể động đến được.
Chỉ có khi chính mình phối hợp với Nhị thúc công, trước tiên hoàn toàn phân hóa quyền lợi Nhiếp gia trong tay bọn họ xong, mới có thể tiến hành trừng trị đối với bọn họ.
Nếu không, hiện tại lập tức động thủ đối với bọn họ, Nhiếp gia tất nhiên sẽ bị chia rẽ phân liệt, đây không phải là cục diện Diệp Οản Οản muốn thấy.
Ta biết, các ngươi cũng là bị che đậy.
Nhưng.
dù sao phạm sai lầm, liền phải tiếp nhận xử phạt.
Diệp Οản Οản nói.
Dạ dạ dạ, xin mời gia chủ tiến hành xử phạt đối với chúng tôi, chúng tôi nhất định sẽ nghe theo đấy!Đám cao tầng gật đầu liên tục.
Chỉ bất quá, thời khắc này, Diệp Οản Οản không có tâm tư nói nhảm cùng những người này.
Đợi ngày sau, nhất định sẽ tính toán rõ ràng món nợ này cùng bọn họ.
Thứ chờ đợi bọn họ, chỉ có kết cục khiến ta người sợ hãi.
A Cửu.
Anh trai em ở bệnh viện nào, chúng ta đi qua.
Nhanh.
!!Diệp Οản Οản xoay người nhìn về phía Tư Dạ Hàn.
Nghe tiếng, Tư Dạ Hàn gật đầu một cái, hướng về Lâm Khuyết nói: Trước tiên ‘hộ tống’ các vị trưởng lão Nhiếp gia trở về nhà.
Cửu ca, đã hiểu!Lâm Khuyết gật đầu một cái, nhìn về phía đông đảo cao tầng Nhiếp gia: Các vị, xin mời!Trên mặt nổi là hộ tống, thật ra thì nói trắng ra chính là.
giam lỏng!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Giờ phút này, đám người Nhiếp gia nhìn qua nhìn lại, nhất là một đám cao tầng Nhiếp gia, chân mày không khỏi nhăn lại.
Bọn họ là cao tầng Nhiếp gia, Tu La Chủ muốn giam cầm bọn họ, nói đùa sao?Gia chủ, đây là chuyện của Nhiếp gia chúng ta! Tu La Chủ dù sao cũng là một người ngoài! Ta cho rằng, không quá tiện can thiệp vào chuyện nhà Nhiếp gia chúng ta đi?Một vị trưởng lão Nhiếp gia, nhìn về phía Diệp Οản Οản, mở miệng nói.
Nghe vậy, Diệp Οản Οản lườm gã ta một cái: Giữa ta và Tu La Chủ mới gọi là chuyện nhà, giữa ngươi và ta chỉ có thể gọi là chuyện công, hiểu không?Diệp Οản Οản vừa dứt tiếng, cao tầng Nhiếp gia á khẩu không trả lời được.
Diệp Οản Οản nói xong, tiến đến chỗ chàng trai trước mặt, nhanh chóng chạy tới bệnh viện.
Hiện tại, lòng Diệp Οản Οản nóng như lửa đốt.
Đối với việc Nhiếp Vô Danh trúng độc và chịu vô vàn thương tích, nàng vạn phần lo lắng.
Thật ra thì, bằng vào tố chất thân thể của Nhiếp Vô Danh mà nói, những thứ kia hẳn cũng chỉ là vết thương ngoài da.
Nhưng loại độc Nhiếp Vô Danh trúng, lại có thể đoạt mạng đấy!Diệp Οản Οản thậm chí không dám nghĩ sâu, nếu như Nhiếp Vô Danh xuất hiện bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn.
Nhìn thấy thần sắc Diệp Οản Οản lo lắng như vậy, Tư Dạ Hàn chẳng qua chỉ yên lặng đi ở bên cạnh.
Đối với chuyện xảy ra ngày hôm nay, anh cũng không thể đoán trước, càng không thể cải tử hồi sinh.
Nhiếp Vô Danh rốt cục như thế nào, chỉ có thể nghe thầy thuốc, nhìn xem vận mệnh của anh ta mà thôi.
Chính là chỗ này sao? Hồi lâu sau, Diệp Οản Οản nhìn chằm chằm bệnh viện ở phía trước, quay sang hỏi Tư Dạ Hàn.
Ừm.
Chàng trai trả lời.
A Cửu, bệnh viện này tốt không.
Diệp Οản Οản tràn đầy lo âu.
Đây là bệnh viện tốt nhất của Độc Lập Châu.
Tư Dạ Hàn nhẹ giọng trấn an: Anh cũng đã để cho thầy thuốc giỏi nhất của A Tu La đến theo dõi ở bên cạnh anh trai em, thời thời khắc khắc trông nom.
Cảm ơn.
Diệp Οản Οản gật đầu.
Nhưng dù cho là như thế, Diệp Οản Οản vẫn như cũ lo lắng vạn phần, thậm chí đối với bệnh viện phía trước có một chút sợ hãi.
Nàng không biết, có tin tức như thế nào đang đợi mình.
Chỉ chốc lát sau, Diệp Οản Οản theo Tư Dạ Hàn đi vào bệnh viện, đi thẳng tới phòng chăm sóc đặc biệt.
Cô là Vô Ưu tiểu thư của Nhiếp gia?Ngoài cửa, một nhóm thầy thuốc đang thảo luận gì đó, sau khi nhìn thấy Diệp Οản Οản, lập tức nghênh đón.
Nhiếp gia cũng được, Không Sợ Minh cũng được, danh tiếng tại Độc Lập Châu tự nhiên không cần nói nhiều, không ai không biết, không ai không hiểu.
Đặc biệt là sau khi Không Sợ Minh Chủ khôi phục thân phận Nhị tiểu thư Nhiếp gia, danh tiếng càng tăng mạnh.
Thầy thuốc, anh tôi như thế nào?Nhìn mấy vị thầy thuốc trước mắt, Diệp Οản Οản vội vàng hỏi thăm.
Chuyện này.
Một vị thầy thuốc trong số đó nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, lắc đầu một cái, thở dài nói: Vô Ưu tiểu thư.
Anh trai của cô, trúng kịch độc.
Mặc dù chúng tôi đã tiến hành cấp cứu ngay lập tức, hơn nữa rửa dạ dày.
Nhưng thời gian đưa tới đây.
vẫn là đã quá muộn một chút.
Thầy thuốc vừa dứt tiếng, sắc mặt Diệp Οản Οản trong nháy mắt tái nhợt, thân thể hơi có chút lảo đảo lui về phía sau, nhưng đã được Tư Dạ Hàn đỡ lấy.
Sao lại thế.
? Thầy thuốc, có phải là có sai lầm gì rồi hay không.
Anh trai tôi, anh ấy.
tố chất cơ thể của anh ấy rất mạnh.
Diệp Οản Οản thần sắc hốt hoảng, lời nói đã có chút thiếu mạch lạc.
Vô Ưu tiểu thư, tố chất thân thể của anh trai cô, đúng là rất mạnh, nhưng.
kịch độc trúng phải, là thông qua huyết dịch truyền khắp cơ thể.
Tố chất cơ thể có mạnh hơn nữa đều không có tác dụng gì, trừ phi có thuốc giải.
Thầy thuốc hơi có chút bất đắc dĩ.
Tuy nói vậy, loại kịch độc gọi là Khô Điệp này, căn bản cũng không có thuốc giải.
Vô Ưu tiểu thư, thật vô cùng xin lỗi.
Chúng tôi thật sự đã tận lực.
Xem tiếp...Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện tranh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương truyện chữ
đọc truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
yêu thần ký chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License