Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Chapter
0205
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Diệp Οản Οản cúi đầu xuống, nhìn về phía Đường Đường, cưng chìu nói: Trừ mẹ ra, còn có ai có thể làm mẹ của Đường Đường bảo bối nhà ta, có đúng hay không?Vâng ạ.
Đường Đường dùng một ánh mắt kiên định gật đầu một cái.
Mẹ nói cái gì cũng đúng!.
Con bà nó, lão tử không phải là đang nằm mơ chứ?Nhiếp Vô Danh nhìn video trên màn hình máy chiếu, sau đó lại hướng về Diệp Οản Οản quan sát: Sao không chịu nói sớm! Em lại có thể là em gái ruột của anh.
Cái thế giới này quá điên cuồng!Giờ phút này, Nhiếp Linh Lung hung ác trợn mắt lườm Nhiếp Vô Ưu.
Cái con ngu này, lại có thể tự tiện chủ trương bắt trói Diệp Οản Οản, thậm chí còn bị Diệp Οản Οản ghi lại video!Tức nhất là, cái đứa thiểu năng này, từ đầu đến cuối chưa từng nói chuyện này với cô.
Nếu như cô sớm biết, sự tình làm sao có thể diễn biến đến bộ dáng như bây giờ!Ngươi là kẻ giả mạo!Ánh mắt lạnh như băng của Nhiếp chủ mẫu, rơi vào trên ngườiNhiếp Vô Ưu.
Mãi đến giờ phút này, trên mặt Nhiếp Vô Ưu, mới hiện ra vẻ bối rối.
Không thể nào.
Trong địa lao có thiết bị dò xét kim loại, sẽ không có khả năng có máy ghi âm hay thiết bị theo dõi!Nhiếp Vô Ưu nhìn về phía Diệp Οản Οản.
Đúng vậy, nhưng những thứ này, cũng không phải là do ta quay.
Diệp Οản Οản cười lạnh một tiếng.
Là ta quay.
Nhất Chi Hoa nhìn về phía Nhiếp Vô Ưu, thờ ơ không đếm xỉa tới, nói: Lúc vào địa lao, ta đã tắt toàn bộ các thiết bị giám sát, nên đương nhiên là không dò ra! Đợi sau khi ta rời khỏi phạm vi kiểm soát, mới mở lại các thiết bị kia lên.
Ngươi thấy sao? Cái đồ ngu này!Nghe tiếng, Diệp Οản Οản liếc xéo Nhất Chi Hoa một cái.
Người khác nói Nhiếp Vô Ưu là đồ ngu xuẩn, vậy thì coi như xong đi.
Về phần Nhất Chi Hoa.
hắn rốt cuộc có tư cách gì để đi nói người khác là ngu xuẩn?Ngược lại, không phải là Nhiếp Vô Ưu ngu xuẩn, chẳng qua là do cô ta bị sự tự tin của mình làm cho mù quáng, mà Phong Huyền Diệc lại quá thông minh.
Trong địa lao, có trang bị thiết bị phát hiện máy ghi âm và ghi hình, cho nên, Nhiếp Vô Ưu mới có thể không chút sợ hãi.
Nhưng cô ta lại không nghĩ tới, Nhất Chi Hoa lại sẽ bị kêu gọi đầu hàng.
Đây là nguyên nhân thất bại của ả ta, cũng là nguyên nhân trí mạng nhất.
Cha.
Mẹ.
Lúc này, Nhiếp Vô Ưu có chút bối rối nhìn về phía Nhiếp chủ mẫu và Nhiếp gia chủ.
Ngươi, cái thứ hàng giả này, lừa chúng ta lâu như vậy, ngươi còn dám gọi ta là cha?Nhiếp gia chủ lạnh giọng quát lên.
Ngươi con mịa nó, lại dám đánh cháu ta! Chỉ vậy thôi thì coi như xong đi, thời gian dài như vậy, dùng nhiều tiền của Nhiếp gia chúng ta như vậy, ngươi muốn chết!Nhiếp Vô Danh quát to một tiếng, chợt, tung một quyền đánh thẳng lên trên mặt của Nhiếp Vô Ưu.
Chỉ nghe một tiếng Bốp thật lớn vang lên, cả người Nhiếp Vô Ưu như diều đứt dây bay ngang ra ngoài, chợt nặng nề ngã uỵch trên mặt đất.
Chỉ thấy, sau khi Nhiếp Vô Ưu rơi xuống đất, thân thể co giật chốc lát, liền hoàn toàn không còn bất kỳ cử động nào.
Sẽ không chết đấy chứ?Chân mày Diệp Οản Οản nhíu lại, theo bản năng che kín cặp mắt của Đường Đường.
Rất nhanh, Diệp Οản Οản đi tới bên cạnh hàng giả, kiểm tra một phen, nhưng lại phát hiện.
Cái ông anh Nhiếp Vô Danh này, con mịa nó, thật sự chỉ một quyền đã đánh chết tươi ả ta!Chỉ vậy liền tắt thở? Chỉ như vậy, làm sao sẽ có thể là em gái Vô Ưu của ta, phi! Nhiếp Vô Danh nói.
Diệp Οản Οản: .
Cái tên óc heo này.
Một bên, khóe miệng Nhiếp Linh Lung không khỏi khẽ nhếch lên.
Nhiếp Vô Danh, thật đúng là quá sức ngu xuẩn rồi! Bất quá, hắn lại giúp cô một tay, nếu như hàng giả này không chết, chỉ sợ thân phận của cô cũng sẽ bị điều tra ra, nhưng bây giờ cũng không có chứng cứ.
Thấy hàng giả bị Nhiếp Vô Danh tung một quyền đấm chết, mọi người tại đây không khỏi thán phục.
Lại còn có loại chuyển biến như thế này?Con bà nó, Phong tỷ, tỷ là người của Nhiếp gia, tỷ lại là Nhiếp Vô Ưu? Đầu óc của đệ không đủ dùng rồi.
Không tốt, não của đệ sắp nổ mất! Bắc Đẩu mặt đầy rung động nhìn về phía Diệp Οản Οản.
Lời tác giả Quẫn Quẫn: Các bảo bảo năm mới vui vẻ, lại trải qua một năm nữa có mọi người đồng hành bên cạnh rồi ~Năm 2019, ra lò một đợt thức ăn cho chó nóng hổi tặng cho mọi người!Anh không phải là hoa cỏ qua đường, mà là biển khơi trăng sáng, khiến cho em nhớ mãi không quên, trước nay chưa từng có.
—— Diệp Οản Οản 《 Giống Như Hàn Quang Gặp Ánh Nắng Chói Chang 》(tên gốc của bộ Vợ mới bất lương có chút ngọt)Em nói anh điên đảo chúng sinh, mà anh.
chỉ muốn làm.
điên đảo em! —— Tư Dạ Hàn 《 Giống Như Hàn Quang Gặp Ánh Nắng Chói Chang 》Anh trao cho em tình yêu và sức mạnh, từ bụi trần rơi xuống đến vạn trượng hào quang.
—— Ninh Tịch 《 Hứa Nhĩ Vạn Trượng Quang Mang Hảo 》(dịch: Cho em vạn trượng hào quang; tên gốc của bộ Chọc tức vợ yêu: Mua 1 tặng 1)Em là định mệnh của cuộc đời anh, số kiếp đã định.
Mà anh cũng không muốn trốn.
—— Lục Đình Kiêu 《 Hứa Nhĩ Vạn Trượng Quang Mang Hảo 》Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Tất cả các thuộc hạ Không Sợ Minh đi theo Diệp Οản Οản cùng đến, giờ phút này đều đã sợ ngây người.
Minh chủ nhà bọn họ lại là thiên kim đại tiểu thư của thế gia đứng đầu tứ đại gia tộc, Nhiếp gia! Khoảng cách thân phận này, có phải là quá lớn một chút rồi hay không?Không một ai ngờ đến, đại điển kế nhiệm Nhiếp gia ngày hôm nay sẽ trở thành cái bộ dáng này.
Nhiếp Vô Ưu kia lại là một con hàng giả.
Giờ phút này, ánh mắt của mọi người ở đây, đồng loạt rơi vào trên người của Diệp Οản Οản.
Không thể nào.
Không Sợ Minh Chủ, lại là Nhiếp Vô Ưu.
Chuyện này làm sao có thể?Đúng vậy! Tại Độc Lập Châu, Không Sợ Minh tiếng xấu vang dội nhiều năm như vậy, Không Sợ Minh Chủ Bạch Phong, làm sao sẽ có thể là Vô Ưu tiểu thư của Nhiếp gia!?Lúc này, một vị cao tầng thế lực khác nhìn về phía Nhiếp chủ mẫu và Nhiếp gia chủ, ôm quyền nói: Gia chủ, chủ mẫu.
Chuyện này có phải là cạm bẫy hay không.
Nghe tiếng, Nhiếp chủ mẫu lườm người vừa nói một cái, lãnh đạm đáp: Có bẫy hay không, chúng tôi tự biết phán đoán, các người không cần nhiều lời.
Vậy.
Được rồi.
Nếu Nhiếp chủ mẫu đều đã nói như vậy, nếu như còn tiếp tục nghi ngờ, sẽ là không biết điều.
Đến lúc đó đồng thời đắc tội Nhiếp gia và Không Sợ Minh, đây cũng không phải là chuyện hay ho gì.
Giờ phút này, Đại trưởng lão như có điều suy nghĩ nhìn về phía Diệp Οản Οản.
Cuối cùng ông cũng hiểu ra được, đoạn thời gian trước vì sao minh chủ lại không ngừng yêu cầu mình giám định thân nhân.
Mẫu thử để giám định này, chắc là đến từ Nhiếp gia.
Con bà nó! Phong tỷ, tỷ lại là Nhiếp Vô Ưu.
Nhị tiểu thư Nhiếp gia, huấn luyện viên ma quỷ của học viện Xích Diễm! Bắc Đẩu mặt đầy mộng bức nhìn Diệp Οản Οản.
Thế giới này cũng quá điên cuồng rồi đi?Em lại là em gái ruột của anh?Nhiếp Vô Danh cũng đồng dạng là một gương mặt mộng bức nhìn Diệp Οản Οản: Em gái nuôi lại biến thành em gái ruột rồi hả?Diệp Οản Οản: .
Mẹ.
Đường Đường nhìn Diệp Οản Οản chằm chằm, bàn tay nhỏ nhắn ấm áp ôm lấy Diệp Οản Οản không muốn buông ra.
Lập tức, Diệp Οản Οản một tay đem Đường Đường ôm vào trong ngực.
Gia chủ, chủ mẫu.
Đại hội kế nhiệm ngày hôm nay, không bằng trước hết cứ hủy bỏ, về nhà bàn lại, như thế nào?Phong Huyền Diệc nhẹ giọng đề xuất.
Giờ phút này, Nhiếp gia chủ và Nhiếp chủ mẫu hai người, ngơ ngẩn ngắm nhìn Diệp Οản Οản, có chút xuất thần.
Mãi đến khi Phong Huyền Diệc lặp lại một lần nữa, lúc này mới hồi phục lại tinh thần, tuyên bố hủy bỏ đại hội kế nhiệm này.
Đợi sau khi mọi người rời đi, phản ứng đầu tiên của Nhiếp gia chủ là nhìn về phía Nhiếp Linh Lung.
Còn không đợi Nhiếp gia chủ mẫu lên tiếng, Nhiếp Linh Lung đã lập tức chủ động tiến lên, mặt đầy áy náy xin lỗi: Không nghĩ tới.
Con cũng bị hàng giả đó che mắt.
Mẹ, Vô Ưu tỷ tỷ, đều tại con không tốt.
Diệp Οản Οản lạnh nhạt liếc nhìn Nhiếp Linh Lung một cái.
Kỹ năng diễn của cô ta quả thực là không tồi, một bộ dáng áy náy ủy khuất kia, thiếu chút nữa ngay cả nàng cũng đều tin tưởng.
Chỉ bất quá, bây giờ không phải là thời điểm đối phó Nhiếp Linh Lung.
Hơn nữa, căn bản là bọn họ không có bất kỳ chứng cớ nào.
Tuy rằng Nhiếp Linh Lung tìm hàng giả đưa về, nhưng một câu chính mình cũng là bị lừa gạt, lại khiến cho người ta không thể bắt bẻ vào đâu được.
Nữ nhân này, khó trách lại có thể ẩn núp lâu như vậy tại Nhiếp gia.
Nhiếp phu nhân và Nhiếp gia chủ nghe vậy, mặc dù sắc mặt khó coi, nhưng quả nhiên cũng không thể nói gì.
Giờ phút này, tất cả sự chú ý của hai người đều ở trên người Diệp Οản Οản.
Con gái.
Con.
Con thực sự là.
là Vô Ưu.
Nhiếp phu nhân nắm tay Diệp Οản Οản, khẽ run.
Lúc này, Phong Huyền Diệc tiến lên một bước, lên tiếng giải thích, Phu nhân, gia chủ, thật xin lỗi vì đã không báo trước chân tướng cho các người.
Khi đó, vị tiểu thư giả kia đã thông qua Nhiếp Linh Lung thu được sự tín nhiệm của hai vị.
Hơn nữa, hiển nhiên khi đó Nhiếp gia có nội ứng của cô ta, nếu không kết quả giám định thân nhân của cô ta đã không thể nào thuận lợi thông qua như vậy.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn .
Cho nên, vì muốn cho hai vị biết được chân tướng, tôi mới cùng Vô Ưu tiểu thư bày ra bố cục này, khiến cho ả ta tự nói ra ngọn nguồn, công bố đoạn ghi hình thu lại được, vạch trần bộ mặt thật của thứ hàng giả kia.
Một bên, Nhiếp gia chủ nghe nói như vậy, sắc mặt đột nhiên trở nên ngưng trọng, Người nào, có thể ngay dưới mí mắt của Nhiếp gia ta làm ra loại thủ đoạn này? Ánh mắt Nhiếp Linh Lung khẽ biến, Cha, mẹ, đều tại con không đủ cẩn thận, khiến cho kẻ khác có thể thừa dịp! Chuyện này con nhất định sẽ điều tra rõ ràng!Chuyện này, ta sẽ tự tra rõ.
Nhiếp gia chủ nói.
Hiện tại, bất kỳ một ai ông cũng không tin.
Ông muốn tự mình đi thăm dò.
Huyền Diệc, làm sao cậu tìm được Vô Ưu? Nhiếp phu nhân hỏi.
Bẩm phu nhân, là tôi phát hiện ra Vô Ưu tiểu thư tại Hoa quốc.
Khi đó, cô ấy lưu lạc đến Đế Đô của Hoa quốc, hơn nữa dường như đã mất đi ký ức, cho nên tôi mãi vẫn không thể tiến lên nhận nhau.
Cũng mất một thời gian rất lâu mới xác định được thân phận của Vô Ưu tiểu thư.
Nhất Chi Hoa thần sắc đầy áy náy tiếp lời, Khi đó tôi vẫn một lòng cho rằng cái vị trong nhà này mới là Vô Ưu tiểu thư thật, liền đem chuyện Phong Huyền Diệc trong lúc mơ mơ hồ hồ tìm được một vị Vô Ưu tiểu thư khác, nói cho con hàng giả đó.
Hàng giả kia lừa gạt tôi rằng, Vô Ưu tiểu thư là giả mạo, là người của dòng chính, vì vậy từng nhiều lần phái người ám sát Vô Ưu tiểu thư.
Nhất Chi Hoa đem chuyện phát sinh sau đó, lần lượt khai báo từng chuyện một.
Nhiếp phu nhân và Nhiếp gia chủ nghe mà chấn động trong lòng.
Nhiếp phu nhân kéo lấy tay của Diệp Οản Οản, vành mắt đỏ ửng, mặt đầy xót xa.
Khó trách! Khó lần đầu tiên nhìn thấy con bé liền cảm thấy đặc biệt thân thiết, có cảm giác thân cận vô hình.
Vạn vạn không ngờ tới, bà đã dẫn sói vào nhà, suýt chút nữa đã hại chết con gái ruột của chính mình.
Nhiếp phu nhân khóc thút thít, ôm Diệp Οản Οản vào trong ngực, Vô Ưu.
Mẹ có lỗi với con.
khiến cho con phải chịu khổ.
Đối với sự thân thiết của Nhiếp phu nhân, Diệp Οản Οản hơi có chút không quen lắm, Mẹ không cần tự trách, là do những người đó quá mức giảo hoạt.
Nhiếp Linh Lung nhìn cảnh người một nhà ôm nhau khóc lóc, còn mình lẻ loi đứng ở một bên, giống như một người ngoài, nơi đáy mắt vốn bình tĩnh trấn định bỗng lóe lên một tia âm lãnh.
Bàn tay cô ta siết chặt, móng tay vô thức đâm vào trong lòng bàn tay lúc nào không hay.
Cô ta vốn biết, chỉ cần Nhiếp Vô Ưu chân chính trở về, vậy thì cái Nhiếp gia này.
e rằng sẽ không còn chỗ đứng cho cô ta!Cái vị trí Nhị tiểu thư Nhiếp gia này, thậm chí là vị trí Nhiếp gia chủ, vốn chỉ thiếu chút nữa, chỉ thiếu chút nữa đã chính là của cô rồi! Ngờ đâu vào lúc này, con tiện nhân kia lại có thể quay trở lại.
Phong Huyền Diệc! Người do Lăng gia phái tới! Cô lại sơ suất bỏ sót người này.
Con gái, mấy năm nay con có khỏe không? Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, làm sao con lại mất đi ký ức? Khó trách.
Khó trách nhiều năm như vậy con cũng chưa hề về nhà! Nhiếp phu nhân hỏi.
Diệp Οản Οản che giấu chuyện Tư Dạ Hàn bao trùm trí nhớ của nàng, Con cũng không rõ nữa, có thể là bị thương không nhẹ, tổn thương đến đầu.
Mãi đến gần đây con mới khôi phục lại một phần trí nhớ, còn rất nhiều chuyện vẫn chưa.
Nhiếp phu nhân lườm Nhiếp Vô Danh một cái, mở miệng nói, Cái gã anh trai không đáng tin cậy của con, mẹ cũng không biết nên nói nó không có đầu óc tốt, hay là nên nói nó có vận khí tốt!? Tùy tiện tìm người giả mạo mẹ của Đường Đường, lại tìm ra được con.
Nhiếp gia chủ hừ lạnh một tiếng, Tìm nhiều năm như vậy, em gái ruột ở ngay bên cạnh cũng không phát hiện, em thấy não của nó tốt hay sao?Diệp Οản Οản: .
Chính quyền địa phương ói hỏng bét, đúng là trí mạng mà!Nhiếp Vô Danh lầu bầu, Cha à, cha còn không thấy ngại mà đi nói con sao, chính cha cũng có nhận ra được đâu!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Ngươi.
Nhiếp gia chủ suýt chút nữa bị tức chết, Nhiếp Vô Danh vội vàng trốn sang một bên trước khi bị đánh cho một trận.
Nhiếp phu nhân và Nhiếp gia chủ giờ phút này đều áy náy không thôi.
Ngay cả con gái ruột mà cũng không nhận ra được, suýt chút nữa đã khiến con bé bị một kẻ giả mạo hại chết.
Bọn họ thật sự không xứng làm cha mẹ, lại để cho con của mình chịu nhiều khổ đau như vậy.
Vô Ưu tỷ tỷ, cũng còn may là tỷ đã trở về rồi, nếu không thì muội dù có chết thì cũng không bù nổi tội lỗi của mình! Nhiếp Linh Lung cũng không ngừng nói xin lỗi, ngay sau đó chuyển đề tài, giả lả nói, Chẳng qua là, thật không ngờ Vô Ưu tỷ tỷ lại sẽ là Không Sợ Minh Chủ, cũng khó trách mọi người tìm kiểu nào cũng không tìm ra được.
Ánh mắt Diệp Οản Οản đầy lạnh lùng nhìn Nhiếp Linh Lung một cái.
Lời nói của con ả này, thoạt nghe thì như không có vấn đề gì, nhưng rõ ràng là đang dùng một thủ đoạn mềm dẻo, cố ý xoáy mạnh vào chuyện nàng là Minh chủ Không Sợ Minh, muốn ly gián quan hệ giữa nàng và cha mẹ.
Cha, mẹ, chuyện con là Không Sợ Minh Chủ, có gây ảnh hưởng gì đến Nhiếp gia hay không? Diệp Οản Οản chần chờ hỏi.
Nhiếp gia chủ nghe vậy liền lập tức đáp lời, Có thể có ảnh hưởng gì chứ? Con gái của Nhiếp Hoài Lễ này, muốn làm cái gì thì làm cái đó, ai dám nói này nói kia?Diệp Οản Οản: .
Cha của nàng nói ra ba chữ Nhiếp Hoài Lễ thật là rất thuận mồm à nha! Nếu như không phải là nàng đã từ chỗ Phong Huyền Diệc biết được chuyện cha đến Nhiếp gia ở rể, còn đổi họ Lăng của mình thành Nhiếp, thật đúng là nàng nhìn không ra.
Bất quá, từ chuyện này cũng có thể thấy, cha thực sự rất yêu mẹ.
Nhiếp phu nhân cũng lập tức phụ họa theo, Khi đó cha mẹ cũng đã nói, tùy ý con muốn làm cái gì cũng đều được! Con muốn làm cái gì, thích cái gì, thích người nào, chỉ cần con vui vẻ là được, không cần để ý đến ánh mắt của người ngoài! Hiện tại con đã trở về rồi, mặc kệ đã xảy ra chuyện gì, đều có cha mẹ ở đây!Diệp Οản Οản: .
Bình thường, thấy thái độ đối đãi với Nhiếp Vô Danh của bọn họ rất nghiêm khắc, nàng còn tưởng rằng mình sẽ bị mắng cơ đấy, thật không ngờ.
Nhiếp Linh Lung thấy hai người hoàn toàn không quan tâm tới mưu hèn kế bẩn của mình, khóe miệng hơi có chút cứng đờ, hồi lâu sau mới khôi phục lại nụ cười mỉm giả tạo, Cha mẹ nói đúng lắm!Một bên, Nhiếp Vô Danh nghe thấy cha mẹ nói những lời này, quả thật là trố mắt nghẹn họng, Cha, mẹ, hai người đối với con cũng chưa bao giờ nói những lời như vậy đấy! Đối xử thế này cũng quá là thiên vị rồi đi! Hai người nói thật cho con biết đi, thật ra thì con được hai người nhặt từ ngoài đường về, có đúng hay không?Tiểu tử thúi, ngươi muốn chết có phải không?!Nhiếp phu nhân và Nhiếp gia chủ vẫn đang luôn vây quanh Diệp Οản Οản ân cần hỏi han, Diệp Οản Οản tốt khoe xấu che, chỉ đơn giản kể cho bọn họ nghe những chuyện sinh hoạt thường ngày ở Hoa quốc mấy năm gần đây.
Lúc này, ở một bên, Đường Đường bảo bối nhìn bà ngoại ở bên trái của mẹ, lại nhìn sang ông ngoại đứng bên phải của mẹ, rồi lại nhìn đến chỗ ông cậu đang đứng trước mặt mẹ mình, rốt cuộc không chịu nổi, Mẹ! Có thể trả lại mẹ cho nhóc được hay không!Lúc này Diệp Οản Οản mới phát hiện ra mình đã trót quên mất Đường Đường bảo bối, vội vàng một tay ôm lấy cậu bé, Bảo bối ngoan, mau tới đây mẹ ôm một cái!Đường Đường bảo bối lúc này mới ủy ủy khuất khuất đẩy Nhiếp Vô Danh ra, nhào vào trong ngực của mẹ.
Một bên, Nhiếp phu nhân nhìn con gái và cháu ngoại, mặt đầy vẻ yêu thương, hiền từ, vui vẻ và yên tâm, Khó trách.
Khó trách Đường Đường lại thích con như thế, thân cận với con như thế.
Dù sao cũng là huyết mạch tương liên.
Nhiếp gia chủ thở dài, Chỉ tiếc, Tu Nhiễm mất tích, nếu không một nhà ba người cũng có thể đoàn tụ!Diệp Οản Οản đang vui vẻ ôm lấy Đường Đường, nghe đến đó, nhất thời ngây ngẩn, Hả?Nhiếp gia chủ vội lên tiếng an ủi, Vô Ưu, con đừng lo lắng, cha nhất định sẽ tìm được Tu Nhiễm, tuyệt đối sẽ không để cho Đường Đường không có cha!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Phụt! Khục khục khục.
Diệp Οản Οản suýt chút nữa đã tự sặc nước miếng của chính mình, Không phải.
Cha, mẹ.
các người hiểu lầm rồi!Nhiếp gia chủ và Nhiếp phu nhân trố mắt nhìn nhau, Hiểu lầm rồi sao? Có ý gì? Diệp Οản Οản xoa xoa cái đầu nhỏ của Đường Đường, thần sắc bất đắc dĩ mở miệng nói, Cha, mẹ, ai nói cho hai người biết cha của Đường Đường là Kỷ Hoàng?Nhiếp phu nhân: Chẳng lẽ lại không phải.
?Diệp Οản Οản ho nhẹ một tiếng đáp, Đúng thật là không phải.
Lần này, Nhiếp phu nhân và Nhiếp gia chủ đều trợn tròn mắt.
Hai người hiểu rất rõ ban đầu con gái mình thích Kỷ Tu Nhiễm đến dường nào, cộng thêm Kỷ Tu Nhiễm vẫn luôn đối xử với Đường Đường rất tốt, tình cảm giữa hai người rất thân thiết.
Mặc dù Kỷ Tu Nhiễm chưa từng nói qua, nhưng bọn họ đều đã thầm chấp nhận Đường Đường nhất định là do con gái và Kỷ Tu Nhiễm sinh.
Ai ngờ đâu, lại có thể là không phải!Hả! Cha của Đường Đường không phải là Kỷ Tu Nhiễm? Nhiếp Vô Danh cũng tỏ vẻ đầy kinh ngạc, Vậy thì Đường Đường là do em và ai sinh?Diệp Οản Οản: .
Nàng suy tính một chút, nếu như tự mình nói là Tu La Chủ, cha mẹ và cả Nhiếp Vô Danh sẽ có phản ứng gì.
Nếu đã vậy, hay là, cứ tạm thời hoãn lại trước đã.
Diệp Οản Οản ngắm gương mặt nhỏ nhắn cực kỳ giống với người nào đó của Đường Đường bảo bối, mở miệng đáp, Tóm lại không phải là Kỷ Tu Nhiễm, mọi người chớ hiểu lầm! Đợi có thời gian, con sẽ dẫn cha của Đường Đường tới gặp mọi người!Nhiếp phu nhân cân nhắc chọn lời một chút, kéo lấy tay của Diệp Οản Οản, ngữ điệu có chút trầm trọng, Vô Ưu à, mặc dù con và Tu Nhiễm không thể ở chung một chỗ, nhưng mà, con cũng tuyệt đối không thể tự ngược đãi mình, tùy tùy tiện tiện tìm đại một gã đàn ông để chung sống cùng, biết không?Không sai, con gái của Nhiếp Hoài Lễ này, chẳng lẽ còn lo không tìm được đàn ông tốt! Tiểu tử Kỷ gia kia coi thường con, đó là do mắt nó bị mù!Diệp Οản Οản dở khóc dở cười đáp, Cha, mẹ, hai người yên tâm đi, con làm sao có thể tùy tiện tìm một gã đàn ông được chứ! Hai người xem, Đường Đường có tổ hợp gien hoàn mỹ như vậy, cũng có thể thấy được cha của nhóc rất ưu tú nha, hơn nữa còn đặc biệt đẹp trai! Quan trọng nhất là, hai bên tâm đầu ý hợp, yêu nhau thật lòng.
Cho nên hai người hãy yên tâm đi!Nghe nói như vậy, hai người cuối cùng mới hơi thở phào nhẹ nhõm.
Bất quá, trái tim Diệp Οản Οản lại chợt nảy lên.
Xong rồi, hiện tại tất cả mọi người đều biết nàng là Nhiếp Vô Ưu rồi, vậy thì khẳng định là Tư Dạ Hàn cũng biết.
Biết nàng là Nhiếp Vô Ưu, biết Nhiếp Vô Ưu có hôn ước với Kỷ Tu Nhiễm, biết nàng còn có một đứa con trai, nghe đồn là một đứa con riêng sinh cùng Kỷ Tu Nhiễm.
Cùng lúc đó, ở trong một ôn tuyền sơn trang nào đó tại Độc Lập Châu.
Tư Dạ Hàn, Giang Ly Hận, Tạ Thiên Xuyên đang ngồi dưới tàng cây bên cạnh một chiếc bàn đá đàm luận, đột nhiên có một loạt tiếng bước chân dồn dập truyền tới.
Lâm Khuyết thở hồng hộc vọt tới trước mặt của Tư Dạ Hàn, Cửu ca! Xảy.
Xảy ra chuyện rồi.
Xảy ra chuyện lớn rồi!Tư Dạ Hàn hơi nhíu mày, Chuyện gì?Giang Ly Hận và Tạ Thiên Xuyên cũng theo bản năng nhìn về phía Lâm Khuyết.
Giang Ly Hận mặt đầy ghét bỏ nhìn tướng mạo tầm thường của Lâm Khuyết sau khi dịch dung, Chậc chậc, tôi nói này Lâm nhị, tính tình hấp tấp nôn nóng này của cậu, lúc nào có thể thay đổi?Lần này thật sự là chuyện trời sập đấy, có được không! Lâm Khuyết không thèm phản ứng lại Giang Ly Hận, thở hồng hộc, nhanh chóng mở miệng nói, Cửu ca, hiện tại tất cả mọi người tại Độc Lập Châu đều đang đồn.
đồn rằng Không Sợ Minh Chủ Bạch Phong mới thật sự là Nhị tiểu thư Nhiếp gia, Nhiếp Vô Ưu!Hôm nay trong đại lễ kế nhiệm Nhiếp gia chủ, nha đầu kia trực tiếp đi đến tận cửa gây rối, nghe nói còn mở ra một đoạn thu hình làm bằng chứng.
Cái người ở Nhiếp gia kia là giả, cô ấy mới là thật! Kẻ giả mạo kia đã bị Nhiếp Vô Danh đánh chết tại chỗ rồi!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Sau khi Lâm Khuyết nói một hơi, bầu không khí liền rơi vào trong một mảnh tĩnh mịch yên lặng.
Diệp Οản Οản.
Không Sợ Minh Chủ Bạch Phong.
là Nhị tiểu thư Nhiếp gia, Nhiếp Vô Ưu? Tin tức này, vô luận đối với người nào mà nói, đều coi như là một quả bom tấn!Giang Ly Hận là người đầu tiên nhảy cỡn lên, Ôi chao, lần này thật đúng là chuyện lớn mà! A Dạ, vợ của cậu lại là thiên kim Nhiếp gia?Một bên, Tạ Thiên Xuyên chỉ hơi trầm ngâm, ngay sau đó chần chờ lên tiếng: Vậy chẳng phải là nói.
Nhiếp Vô Ưu và Kỷ Tu Nhiễm có hôn ước sao?Giang Ly Hận lập tức đổ thêm dầu vào lửa: Đâu chỉ vậy, nào chỉ là vị hôn phu, còn có một đứa con trai, lớn tận 4, 5 tuổi rồi, vẫn đều đang được nuôi dưỡng ở Nhiếp gia đấy!Tạ Thiên Xuyên nói: Nghe đồn đứa nhỏ này là do Nhiếp Vô Ưu và Kỷ Tu Nhiễm sinh?Giang Ly Hận chậc chậc chắt lưỡi, tiến tới trước mặt Tư Dạ Hàn, vỗ vai anh, nói: Cho nên, để cho tôi tổng kết một câu, A Dạ.
Đầu cậu cỏ mọc xanh biếc?Tư Dạ Hàn: .
Nhiếp gia.
Nhiếp phu nhân và Nhiếp gia chủ cứ mãi quấn lấy Diệp Οản Οản trò chuyện, lại bảo phòng bếp chuẩn bị một bàn đầy thức ăn.
Trong bữa tiệc, gã quản gia trẻ tuổi trước đó đã hạn chế sự tự do của Đường Đường, hơn nữa còn ngăn Diệp Οản Οản để cho nàng dẫn cậu bé ra khỏi cửa, giờ phút này thái độ đối đãi với Diệp Οản Οản đã hoàn toàn quay ngoắt 180 độ.
Gã quản gia trẻ tuổi này, hiển nhiên là người của Nhiếp Linh Lung.
Gia chủ, phu nhân, Vô Ưu tiểu thư có thể bình an trở về, một nhà đoàn viên, thật là đáng mừng! Quản gia trẻ tuổi nở nụ cười nịnh nọt, giờ phút này ngược lại không hề có dáng vẻ giống như đã từng lên tiếng bảo vệ Nhiếp Vô Ưu giả trước đây.
Quản gia trẻ tuổi mặc dù có chút kiêng kỵ đối với việc Diệp Οản Οản khôi phục lại thân phận, bất quá, hắn ỷ mình có chỗ dựa là Nhiếp Linh Lung, cho nên cũng không lo lắng Diệp Οản Οản sẽ tìm hắn để gây sự.
Đều tại tôi, bị thứ hàng giả kia lừa gạt, có mắt không thấy núi Thái Sơn, trước đó vậy mà lại không thể nào nhận ra cô! Bất quá, thật sự là bởi vì khi đó thân phận của cô quá đặc thù, quả thực tôi không cách nào hình dung ra được sự liên quan giữa cô và Vô Ưu tiểu thư.
Quản gia tỏ vẻ áy náy đầy giả tạo.
Nhiếp phu nhân và Nhiếp gia chủ giờ phút này tâm tình rất tốt, cứ mải miết không ngừng gắp thức ăn cho Diệp Οản Οản.
Nghe vậy, Nhiếp gia chủ mở miệng nói, Được rồi, hôm nay là ngày vui, đừng nhắc lại chuyện cũ nữa.
Nhận nhầm con gái ruột của mình, một người cha như ông mới là kẻ thất bại nhất.
Dạ dạ dạ.
Quản gia trẻ tuổi luôn miệng phụ họa, ngay sau đó mở miệng nói, Phu nhân, vậy thì tôi xin phép đi chuẩn bị cho Vô Ưu tiểu thư một căn phòng khác!Đường Đường nghe vậy, nhướng mày một cái, lập tức cất tiếng nói: Không cần đâu, mẹ và ta ngủ chung một chỗ.
Quản gia trẻ tuổi lập tức cười đáp, Tiểu thiếu gia, việc này không hợp quy củ, tôi thấy là nên chuẩn bị cho Vô Ưu tiểu thư một căn phòng khác thì hay hơn.
Đường Đường nghe vậy, khuôn mặt nhỏ nhắn nhất thời càng lạnh hơn.
Một bên, Diệp Οản Οản nhìn bộ dáng gã quản gia nọ tự mình làm chủ, coi thường con trai mình, khóe miệng bỗng nở một nụ cười lạnh.
Nàng vuốt ve cái đầu nhỏ của Đường Đường bảo bối, ngay sau đó mở miệng nói, Nếu ngay cả tiểu thiếu gia cũng không sai khiến được ngươi, vậy thì đổi một người khác biết nghe lời hơn đi!Quản gia trẻ tuổi nghe câu này, nhất thời sửng sốt, biểu cảm hơi có chút cứng đờ, Vô Ưu tiểu thư.
cô.
cô nói vậy là có ý gì?Diệp Οản Οản: Sao? Ta nói vậy mà không hiểu sao? Ta muốn đổi quản gia, nghe rõ không?Nơi đáy mắt gã quản gia nọ xẹt qua một tia âm độc, nhất thời hướng về bàn cơm đối diện, nhìn Nhiếp Linh Lung, Linh Lung tiểu thư, tôi không biết tôi đã làm sai điều gì, vì sao Vô Ưu tiểu thư lại muốn đuổi tôi đi?Nhiếp Linh Lung nhìn bộ dáng không nói đạo lý của Diệp Οản Οản, âm thầm khinh thường trong lòng.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Quả nhiên là quậy phá bên ngoài đã lâu, không hiểu quy củ chút nào! Coi như là quay trở về, sợ rằng cũng không chiếm được cảm tình của Nhiếp phu nhân và gia chủ.
Nhiếp Linh Lung tỏ ra phóng khoáng khéo léo đỡ lời, Vô Ưu tỷ tỷ, quản gia cũng là vì muốn tốt cho Đường Đường, cũng không làm gì sai! Nếu khiến cho Vô Ưu tỷ tỷ không vui, tỷ cứ trừng phạt một chút cũng được, quả thực không cần phải tức giận như vậy.
Diệp Οản Οản tựa như cười mà không phải cười, nhìn Nhiếp Linh Lung một cái, Ai nói ta là vì vậy mới muốn đuổi hắn đi?Nhiếp Linh Lung: Chuyện này.
Diệp Οản Οản cười nói, Bởi vì chị đây không thích!Nhiếp Linh Lung nhất thời sững sờ, sắc mặt có chút tức giận, nhưng rất nhanh liền che giấu tâm tình trên mặt, tỏ vẻ khó xử nhìn về phía Nhiếp gia chủ và phu nhân, Cha, mẹ! Lý quản gia từ khi vào Nhiếp gia tới nay vẫn luôn cẩn thận, chưa từng phạm sai lầm.
Nếu cứ như vậy đuổi cậu ta đi, sợ rằng không quá thỏa đáng.
Nhiếp gia chủ vừa gắp thức ăn cho Diệp Οản Οản, vừa tùy tiện nói, Nếu Vô Ưu không thích, vậy thì đổi đi, cũng không phải là chuyện gì to tát.
Nhiếp phu nhân ngay sau đó nói với gã quản gia trẻ tuổi kia: Đi tìm kế toán kết toán lương đi!Quản gia trẻ tuổi kia thấy mình lại có thể bị đuổi đi như một con chó, chỉ vì một câu Chịđâykhôngthích! của Diệp Οản Οản liền bị đuổi, quả thật là không cách nào tin nổi, mặt đầy vẻ cầu khẩn nhìn về phía Nhiếp Linh Lung.
Con ngươi của Nhiếp Linh Lung thoáng co rút nhanh lại.
Thời điểm trước đó khi Nhiếp phu nhân và gia chủ đối đãi với kẻ giả mạo kia, mặc dù là dung túng, nhưng vẫn có chừng mực.
Ai ngờ đâu khi đối mặt với Nhiếp Vô Ưu, thậm chí ngay cả một chút nguyên tắc cũng không có, quả thực là nói gì nghe nấy.
Dưới tình huống này, nếu cô tiếp tục ra mặt, sợ là căn bản liền vô dụng, còn có thể dẫn đến sự bất mãn của Nhiếp gia chủ và phu nhân.
Khúc nhạc dạo ngắn này rất nhanh đã kết thúc, Nhiếp Linh Lung không cách nào cầu tình, quản gia trẻ tuổi trực tiếp bị đuổi đi.
Nhiếp phu nhân trực tiếp nói với Diệp Οản Οản, Vô Ưu à, đừng nóng giận, nếu con không thích, ngày khác mẹ sẽ bảo người cho tuyển một nhóm khác tới, con tự mình chọn người nào con ưng ý là được.
Diệp Οản Οản mỉm cười, ôm lấy cánh tay của Nhiếp phu nhân, vui vẻ nói, Cảm ơn mẹ!Mặc dù hành động của Diệp Οản Οản có chèn một chút kỹ thuật diễn xuất vào, nhưng, đối với mẹ ruột của mình, phần tình cảm thân thiết này là thật.
Nàng ngay cả Tư Dạ Hàn đều vuốt lông tốt, chẳng lẽ còn không thể chiếm được cảm tình của cha mẹ ruột mình sao?Hôm nay là lần đầu tiên Diệp Οản Οản gọi bà là Mẹ, huống chi lại còn thân mật như vậy, Nhiếp phu nhân quả thật là tâm hoa nở rộ, mặt đầy ý cười, Đứa nhỏ ngốc, đối với mẹ mà còn phải nói cái gì mà cảm ơn sao, sau này còn có mong muốn gì, cứ việc nói với mẹ, nha!Diệp Οản Οản: Vâng, mẹ yêu, con biết rồi ạ!Bên cạnh, Nhiếp gia chủ đang xụ mặt cũng không nhịn được, vội nói, Nếu như ở bên ngoài bị kẻ khác khi dễ, thì quay về nói với cha, cha sẽ làm chỗ dựa cho con.
Một bên, bị bỏ rơi trong một góc bàn, trước mặt chỉ có một dĩa cải xanh, Nhiếp Vô Danh: Con ăn no rồi, bái bai! Cơm này còn có thể ăn nữa hay không!? Còn có thể ăn nữa không vậy hả?!Nhiếp gia chủ: Ngươi ngồi xuống cho ta! Em gái ngươi thật vất vả mới trở lại được! Ngươi còn muốn đi nơi nào quậy phá!Nhiếp Vô Danh: .
Đây là bạo hành gia đình! Bạo hành gia đình trắng trợn!.
Bởi vì cha mẹ ruột quá nhiệt tình, Diệp Οản Οản không thể có một phút rảnh rỗi nào, buổi tối còn phải bồi tiếp Đường Đường bảo bối.
Mãi đến sáng hôm sau, Diệp Οản Οản mới vội vã chạy tới A Tu La.
Kết quả, không gặp được Tư Dạ Hàn, ngược lại nhìn thấy Khương Viêm, cái gã vừa gặp phải nàng liền xù lông lên.
Đại khái là Tư Dạ Hàn biết nàng và Khương Viêm không hợp nhau, gần đây phần lớn thời gian đều để cho Lâm Khuyết theo bên người.
Khương Viêm thì lại bị bỏ rơi, cho đóng giữ trụ sở chính.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Vừa thấy được nàng, Khương Viêm liền tiến vào trạng thái chiến đấu bảo vệ trinh tiết của ông chủ, Yêu nữ! Ngươi lại tới làm gì!Diệp Οản Οản: .
Thật đúng là vạn năm không đổi lời thoại mà!Thông báo giúp ta một chút, ta có chuyện muốn bàn cùng với chủ thượng của các người! Diệp Οản Οản vốn là muốn đợi đến tối len lén đột nhập vào, nhưng thật sự là nàng không đợi được.
Chuyện này nhất định phải ngay lập tức nói rõ ràng mới được.
Chủ thượng chúng ta không có mặt! Ngươi đã sớm có hôn phu, thậm chí ngay cả con trai đều đã có, lại vẫn dây dưa không ngớt đối với chủ thượng! Quả thật là không biết xấu hổ! Ta khuyên ngươi vẫn là nên sớm bỏ ý nghĩ này đi! Khương Viêm mặt đầy tức giận, cứ như thể người bị đội nón xanh là hắn vậy.
Sắc mặt Diệp Οản Οản tối sầm lại.
Làm bậy rồi, quả nhiên đã truyền đi khắp nơi, mọi người đều biết cả rồi!Diệp Οản Οản khẽ mỉm cười, Ngươi quản ta! Chủ thượng nhà ngươi chính là thích ta không biết xấu hổ như vậy, chẳng lẽ ngươi không biết sao?Khương Viêm: Yêu nữ! Ngươi.
Ngươi.
Ngươi.
So sánh với Lưu Ảnh, vốn từ ngữ của Khương Viêm ít đến đáng thương, ngay cả mắng chửi người cũng không biết, cứ đứng đó ngươi.
ngươi.
cả nửa ngày cũng không nói tiếp được.
Không thể nhịn được nữa, lúc này hắn mới trực tiếp lao thẳng tới Diệp Οản Οản, tấn công.
Yêu nữ! Hôm nay ta nhất định phải giết ngươi!Diệp Οản Οản lắc mình tránh một cái, khẽ nhíu mày nói, Ôi chao, tiểu tử ngươi rất có dũng khí à nha! Ngươi có biết bây giờ ngươi đang đánh ai chăng? Ngươi đang đánh phu nhân bảo bối của chủ thương nhà ngươi đấy!Yêu nữ! Nhận lấy cái chết! Khương Viêm bị tức đến nghẹn họng, ngay cả chiêu thức đều rối loạn.
Diệp Οản Οản đang quần thảo với Khương Viêm, lúc này, điện thoại di động đột nhiên vang lên.
Là Thất Tinh bên kia gọi tới.
Thất Tinh: Phong tỷ, lão viện trưởng đã trở về rồi.
Nhất thời sắc mặt Diệp Οản Οản đầy vui mừng: Cái gì? Quá tốt rồi! Cậu đem chiếc nhẫn và cả ‘cục cưng’ của tôi chuẩn bị cho cho tốt, tôi sẽ lập tức đi đến học viện Xích Diễm!Thất Tinh: Cục cưng?Diệp Οản Οản: Giáo bia, giáo bia đó!Thất Tinh: Vâng.
Nghe nói lão viện trưởng đã trở về rồi, Diệp Οản Οản nhất thời không thèm chơi đùa cùng với Khương Viêm nữa, Tính toán một chút, nếu như chủ thượng nhà ngươi không có mặt, ta liền không chơi với ngươi nữa, bái bai! Đợi lần tới khi ta quay trở lại, ngươi tuyệt đối phải ngoan ngoãn kêu ta một tiếng Tu La phu nhân!Khương Viêm: Ngươi!!!Diệp Οản Οản nói xong, liền chạy biến đi không còn thấy bóng.
Nàng vội vã chạy tới Không Sợ Minh, hóa trang một phen, sau đó mang theo nhẫn của Kỷ Hoàng và giáo bia Xích Diễm, lập tức hướng về học viện lính đánh thuê Xích Diễm mà chạy nhanh tới.
Nàng đã nghĩ kỹ rồi, hiện tại nàng có đi tìm Tư Dạ Hàn, sợ rằng vẫn sẽ rất khó nói rõ.
Bây giờ tốt nhất chính là khôi phục lại ký ức, chứng minh ban đầu tình cảm của mình đối với anh là thật tâm, sau đó sẽ dẫn theo kết tinh tình yêu của bọn họ, Đường Đường, cùng đi tìm anh, nói cho rõ ràng.
Rất tốt, hoàn mỹ!.
Diệp Οản Οản lấy thời gian nhanh nhất chạy tới học viện lính đánh thuê Xích Diễm, sau đó trả toàn bộ 2 nhiệm vụ đã làm.
Thời điểm Diệp Οản Οản giao chiếc nhẫn thiếp thân của Kỷ Hoàng, các học viên vây xem mặt đã đầy kinh ngạc.
Đợi đến khi nàng vén tấm lụa đỏ lên, vậy mà lại có thể đoạt giáo bia của học viện lính đánh thuê Xích Diễm trở về rồi, tất cả mọi người đều đã trợn tròn mắt.
Lần này, không có một ai dám âm dương quái khí nói ra lời châm chọc.
Từ trong tay Giang Ly Hận đoạt lại giáo bia của học viện Xích Diễm, đây là khái niệm gì?Đây chính là chuyện toàn bộ Độc Lập Châu đều không một ai có thể làm được! Huống chi giáo bia đại biểu cho học viện lính đánh thuê Xích Diễm! Diệp Οản Οản thông qua nhiệm vụ này, lấy được không chỉ là điểm cống hiến vinh dự, mà còn là vinh dự hàng thật giá thật!Mịa nó, quả thật là quá đỉnh!Giang Ly Hận vì muốn làm nhục viện trưởng, trông coi khối giáo bia này cực kỳ cẩn mật, rốt cuộc là làm sao cô ấy làm được?Lần này coi như là tôi phục thật rồi!Nữ nhân này, quả thực là ma quỷ!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Diệp Οản Οản không đếm xỉa tới sự bàn tán của những người chung quanh, như một làn khói nhận lấy điểm cống hiến mới ra lò, chạy thẳng đi tìm lão viện trưởng.
Cạch——!! một tiếng, Diệp Οản Οản đẩy cửa đi vào.
Lão viện trưởng tựa hồ là đã sớm biết nàng sẽ đến tìm mình, đã chờ đợi sẵn ở nơi đó.
Diệp Οản Οản đặt mông ngồi xuống trên ghế trước bàn đọc sách, Viện trưởng đại nhân, điểm cống hiến, tôi đã góp đủ rồi.
Không tệ, không tệ, quả nhiên là hậu sinh khả úy! Tâm tình lão viện trưởng dường như không tồi, mặt đầy hưng phấn.
Diệp Οản Οản cười hì hì, Viện trưởng đại nhân, ngài xem, lần này tôi đã đem giáo bia của học viện Xích Diễm đoạt lại rồi! Công lao lớn như vậy, có phải là ngài nên cho tôi thêm một lần thôi miên miễn phí?Tiểu hồ ly này, khẩu khí thật không nhỏ! Đáp ứng giúp ngươi thôi miên đã là phá lệ, một lần 50 ngàn điểm cống hiến, một điểm cũng không thể thiếu! Công lao của ngươi, cứ xem như là báo đáp lại sự ưu ái của ta dành cho ngươi đi! Lão viện trưởng sờ chòm râu đáp.
Diệp Οản Οản cắn chặt răng, quả thật là hết ý kiến.
Lão hồ ly này, lại có thể còn không biết xấu hổ hơn cả nàng.
Biết nàng nôn nóng muốn khôi phục ký ức, nên mới chèn ép, khiến nàng hoàn thành nhiều nhiệm vụ cho học viện!Lão viện trưởng: Nếu đã chuẩn bị xong, vậy thì chúng ta hãy bắt đầu đi!Diệp Οản Οản không chấp nhặt nhiều như vậy, gấp không kịp đợi liền nằm trên ghế dài, Bắt đầu đi!Lão viện trưởng như thường lệ, tiến hành thôi miên sâu đối với nàng.
Diệp Οản Οản nhắm mắt lại, thế giới dần dần trở thành một vùng tăm tối.
Nàng cảm giác chính mình giống như xuyên qua một đường hầm thời gian rất dài, không biết qua bao lâu, tầm mắt phía trước đột nhiên rộng rãi tươi sáng, vô số ánh sáng hiện lên chiếu rọi.
Trong khung cảnh xuất hiện một đám người cùng ngồi ăn chung với nhau.
Diệp Οản Οản nhìn thấy rất nhiều khuôn mặt quen thuộc, đều là người của Không Sợ Minh.
Minh chủ, mời cô xem, đây là cháu trai của tôi, Phó Minh Hi.
Tiểu tử này cái khác không được, nhưng tướng mạo lại rất không tệ, tính tình cũng rất là nhu thuận nghe lời, có lẽ sẽ có thể vừa mắt của Minh chủ! Người nói chuyện, từ tướng mạo mà xem, là Nhị trưởng lão.
Cháu trai của ông?Đúng đúng đúng, Minh chủ, cô thấy thế nào?Diệp Οản Οản tiện tay nhận lấy tấm ảnh nhìn một cái, thần sắc hơi ngẩn ra.
Tướng mạo anh chàng Phó Minh Hi này quả thật coi như là thượng thừa, nhưng mấy năm nay nàng vào nam ra bắc, dạng mỹ nam nào mà chưa từng thấy? Khiến cho nàng lưu ý chính là, phần lông mi của Phó Minh Hi, lại có chút tương tự so với người nào đó.
Dù chỉ là điểm tương đồng vô cùng nhỏ bé, lại khiến cho nàng nhất thời thất thần.
Nhị trưởng lão nhìn thấy có triển vọng, vội vàng hùa vào, Nếu như cô không ghét bỏ, đợi nó học xong, tốt nghiệp, liền để cho nó đi theo minh chủ! Dù sao biết gốc biết gác, tính tình đức hạnh cô hoàn toàn có thể yên tâm!Được đấy!Nhị trưởng lão nhất thời vui mừng quá đỗi, Quá tốt rồi! Vậy thì minh chủ à, cửa hôn sự này liền quyết định vậy đi!Hồi ức kéo dài tới đây.
Diệp Οản Οản đang được thôi miên, không hiểu lại có loại cảm giác kích động muốn trào máu họng.
Vì sao thật vất vả mới đạt được cơ hội thôi miên lần thứ ba, thứ đầu tiên nhớ lại, lại là lịch sử đen tối của nàng!Ban đầu, câu chuyện của Phó Minh Hi kia, lại có thể thật sự là do chính miệng nàng đáp ứng.
Mặc dù là dưới tình huống say khướt mà nói ra khỏi miệng, nhưng đúng là nàng đã chính miệng đáp ứng, không sai.
Thật là, làm bậy rồi.
Đoạn ký ức này, vẫn là nên để cho nàng quên quách đi cho xong, nàng cũng không muốn nhớ lại.
Cùng lúc đó, nàng chú ý tới, thời khắc khi mình nhập tâm đó, lúc nói chuyện với Nhị trưởng lão, tâm tình cả người đều trống rỗng, tựa hồ không có chút tinh thần đối với bất kỳ thứ gì.
Nàng phán đoán, rất có thể là khi đó nàng mới vừa bị Kỷ Tu Nhiễm cự tuyệt không lâu, hơn nữa rõ ràng nhất thời trong lòng còn chưa buông bỏ được, cho nên mới bởi vì Phó Minh Hi và Kỷ Tu Nhiễm có chút tương tự mà bối rối.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn (vẫn đang trong hồi ức) Không đợi Diệp Οản Οản nghĩ sâu, khung cảnh lại chuyển một cái, trước mắt chính là một tòa đại điện hùng vĩ trang nghiêm.
Vô Ưu, con dẫn theo người của Không Sợ Minh con, đi cùng đi!Nhưng mà, ông ngoại.
Sao vậy, hiện tại ngay cả lời của ông ngoại mà con cũng không nghe rồi hả?Vô Ưu không dám.
Sau đoạn đối thoại giữa nàng và ông ngoại, hình ảnh lại lần nữa hoán đổi.
Diệp Οản Οản phát hiện, chỗ này nàng rất là quen thuộc, đúng là trụ sở chính A Tu La.
Bọn họ thật giống như đang dẫn theo một đám người tấn công A Tu La, bốn phía xốc xếch một mảnh, âm thanh huyên náo.
Diệp Οản Οản kết hợp đoạn đối thoại với ông ngoại trước đó và chuyện này lại.
Cho nên nói, khi đó là bởi vì mệnh lệnh của ông ngoại, nên nàng mới giúp Võ Đạo Liên Minh Công Hội cùng tấn công Tội Ngục?Mà chính nàng, dường như cũng không muốn tham gia lần tấn công này do Võ Đạo Liên Minh tổ chức, chẳng qua là vì ngại mệnh lệnh của ông ngoại, mới không thể không nghe theo.
Nàng còn nhớ, 4 năm trước, Không Sợ Minh gia nhập đội ngũ chinh phạt Tội Ngục, nàng lấy thân phận Không Sợ Minh Chủ Bạch Phong suất lĩnh một đám bộ hạ đi đánh trận đầu, khởi xướng công kích đối với A Tu La đầu tiên.
Bởi vì việc tấn công tiến triển chậm chạp, vì vậy, nàng một thân một mình lẻn vào trụ sở chính A Tu La, muốn lấy trộm kế hoạch tác chiến của bọn họ.
Nhớ tới đây, Diệp Οản Οản không khỏi có chút kích động!A Tu La!Trong trí nhớ của nàng, rốt cuộc thứ có liên quan tới A Cửu cũng xuất hiện rồi!Không biết nàng và A Cửu rốt cuộc là quen nhau như thế nào đây?Chẳng lẽ là không đánh nhau thì không quen biết?Còn có một chuyện đáng lưu ý chính là, nhớ lại 2 lần thôi miên trước, ký ức đều là nặng nề đè nén, mông muội tối tăm.
Mà lần này lại bất đồng, khung cảnh xuất hiện trước mắt nàng chính là những hình ảnh vô cùng sinh động sáng ngời, làm trái tim nàng như muốn đánh rơi một nhịp.
Như là trân bảo quý giá được giấu kín dưới đáy của chiếc rương thủy tinh, bị nàng nhẹ nhàng mở ra.
Chỉ thấy nàng nhảy lên mái hiên, thoắt ẩn thoắt hiện, bất tri bất giác mò tới một cái sân bỏ hoang phía sau trụ sở chính.
Nơi này tựa hồ là cấm địa của A Tu La, đặc biệt nhốt những phạm nhân vì xúc phạm điều luật của A Tu La mà bị phạt.
Diệp Οản Οản càng thêm kích động.
Đây không phải là nơi thời điểm lần trước giải độc, Tư Dạ Hàn đã ẵm nàng đến hay sao?Khi đó nàng còn cảm thấy kỳ quái, không hiểu vì sao chỗ đó lại có chút quen thuộc.
Nàng suy đoán, 80% đây chính là nơi mà nàng và Tư Dạ Hàn đã gặp nhau lần đầu tiên!Diệp Οản Οản đang đầy thích thú mà tiếp tục nhớ lại, kết quả, một giây kế tiếp liền thấy được bi kịch.
Xoẹt xoẹt một tiếng, nàng rơi vào trong bẫy rập của A Tu La.
Trong phút chốc, cơ quan cạm bẫy bị khởi động, vô số lưỡi dao sắc bén bắn thẳng về phía nàng.
Bắp đùi của nàng, và cả bụng, toàn bộ đều bị thương.
Mặc dù nàng đang ở trong trạng thái bị thôi miên, hồi tưởng lại kỷ niệm, không cảm giác được đau đớn, nhưng cũng có thể tưởng tượng ra sự nguy hiểm khi đó mình suýt chút nữa bị đâm thành con nhím.
Diệp Οản Οản quả thật là muốn khiếu nại về dịch vụ của lão viện trưởng.
Tại sao thứ nàng nhớ lại, lại là những đồ vật ngược tâm đến vậy?Chỉ thấy Diệp Οản Οản lách bên trái, né bên phải, thật vất vả rốt cuộc mới trốn thoát khỏi bẫy rập, nhưng vết thương lại càng thêm chồng chất.
Sắc trời tối tăm, Diệp Οản Οản trong cơn hoảng loạn xông vào trong một tiểu viện.
Diệp Οản Οản nhảy vào trong sân.
Trong sân không một bóng người.
Lúc này tiết trời đang là mùa đông.
Đêm nay, những cơn gió nhẹ mang theo trận tuyết đầu mùa của Độc Lập Châu bay trong màn đêm, đỉnh đầu ánh trăng sáng chiếu rọi.
Trong chiếc sân tĩnh mịch vắng lặng, sau khi tuyết trắng phủ lấp, đêm đông nơi này, lại càng thêm đẹp đến mê người.
Mà giờ khắc này, Diệp Οản Οản lại nhìn thấy, một chàng trai đang khoác một chiếc áo khoác đơn bạc đứng ở ven hồ.
Bởi vì nghe được tiếng bước chân của Diệp Οản Οản, chàng trai chậm rãi xoay người, hướng về nàng nhìn lại.
Chỉ một ánh nhìn, Diệp Οản Οản liền ngây người, ngay cả những đau đớn trên người đều quên sạch trơn.
Vào giờ phút này.
Chính giữa ánh trăng đông dìu dịu và những bông hoa tuyết trắng bay lất phất.
Anh chính là loại cảnh đẹp thứ ba.
Xem tiếp...Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện tranh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương truyện chữ
đọc truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
yêu thần ký chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License