Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Chapter
0204
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Lăng gia?Diệp Οản Οản hơi sững sờ: Lăng gia nào cơ?Một trong tứ đại thế gia Độc Lập Châu, Lăng gia.
Đại trưởng lão đáp.
Diệp Οản Οản tỏ vẻ nghi ngờ, một trong tứ đại thế gia Độc Lập Châu, Lăng gia.
Chính mình và Không Sợ Minh, không hề có quen biết gì với Lăng gia.
Lúc này, người của Lăng gia, tại sao lại muốn gặp nàng?Minh chủ, vẫn là nên gặp mặt một lần đi, dù sao cũng là một trong tứ đại thế gia.
Đại trưởng lão đưa ra lời góp ý.
Diệp Οản Οản trầm tư chốc lát, chợt gật đầu một cái rồi nói: Được, trước hết ông cứ dẫn người đến phòng họp, chúng tôi sẽ đến ngay.
Mười mấy phút sau, Diệp Οản Οản đẩy cửa chính phòng họp đi vào.
Bên trong phòng họp, một người đàn ông trung niên đã đợi được một lúc.
Diệp Οản Οản ngồi ở vị trí chủ tọa, nhìn về phía người đàn ông trung niên Lăng gia, khẽ mỉm cười: Lăng gia tới Không Sợ Minh chúng tôi, thật là làm cho Không Sợ Minh nở mày nở mặt, chỉ là không biết, có chuyện khẩn cấp gì?Người đàn ông trung niên này, Diệp Οản Οản cảm thấy có chút quen mặt.
Cẩn thận suy nghĩ một chút, ban đầu ở buổi đấu giá từ thiện do tứ đại thế gia tổ chức, dường như đã gặp được ông ta, hai người còn nhìn nhau một cái.
Bạch minh chủ, vẫn khỏe chứ? Lần trước chúng ta đã gặp mặt trong buổi đấu giá.
Người đàn ông nọ nhìn Diệp Οản Οản, khẽ cười đáp lễ.
Không sai.
Diệp Οản Οản vuốt cằm.
Được, ta cũng không thích vòng vo, đi vào chủ đề chính đi.
Người đàn ông nói.
Chủ đề chính?Diệp Οản Οản có chút nghi ngờ.
Cách nói chuyện của người đàn ông này, dường như nàng nghe có chút không hiểu mấy.
Vô Ưu, lúc nào định trở về Lăng gia, lão gia tử nhớ con.
Ông ta nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, hạ giọng đầy trìu mến.
Diệp Οản Οản: .
Trong nháy mắt, Diệp Οản Οản sững sờ cả người, lượng tin tức câu nói này đem lại, có phải là hơi quá lớn một chút rồi hay không?Lúc này, Diệp Οản Οản nhanh chóng điều chỉnh lại trạng thái, nhìn về phía người đàn ông: Vô Ưu? Tôi không hiểu ý ông nói là gì?Ha ha.
Vô Ưu, năm đó tiền vốn giúp con sáng lập Không Sợ Minh, vẫn là do lão gia tử đưa cho con.
Người đàn ông cười nói.
Thời khắc này, Diệp Οản Οản hoàn toàn lâm vào trạng thái bị động.
Tiền vốn sáng lập Không Sợ Minh là lão gia tử cho nàng?Lão gia tử Lăng gia.
cho nàng tiền vốn, tại sao? Lão gia tử Lăng gia, có quan hệ như thế nào với nàng? Sao vậy, Vô Ưu, chẳng lẽ con cũng muốn học theo cha của mình sao, hoàn toàn đoạn tuyệt quan hệ cùng Lăng gia sao? Sắc mặt ông ta có chút không vui.
Nhiếp Vô Ưu mà ông nói, chắc là người của Nhiếp gia đi? Diệp Οản Οản giả lả hỏi dò.
Ngại quá, con hàng kia là đồ giả! Người đàn ông cười lạnh một tiếng.
Còn không đợi Diệp Οản Οản tiếp tục mở miệng nói gì, cửa phòng họp đã được mở ra, Phong Huyền Diệc đi vào bên trong.
Lăng Bá, ký ức của Vô Ưu tiểu thư, từ sớm đã bị mất khi còn ở Hoa quốc rồi, phần lớn trí nhớ đã không còn.
Phong Huyền Diệc thở dài.
* Lăng Bá: bác Lăng; hoặc cũng có thể là tên riêng.
Cái gì? Lại có chuyện như thế! Thần sắc người đàn ông nọ đầy kinh ngạc.
Khó trách! Khó trách sau khi Vô Ưu trở về, vẫn không hề tới Lăng gia gặp lão gia tử, ngay cả thứ hàng giả tại Nhiếp gia kia cũng không xử lý.
Ngày đó ở tại phòng đấu giá, tôi còn tưởng rằng cô ấy cố ý làm bộ như không quen biết tôi.
Người đàn ông kia như có điều suy nghĩ.
Bất quá, Vô Ưu à, mấy năm nay, tướng mạo của con đã thay đổi, thật sự thay đổi rất nhiều, xinh đẹp hơn trước kia.
Nếu như không phải là con lấy lại thân phận của Không Sợ Minh Chủ, ta thật rất có thể không nhất định có thể nhận ra được con.
Người đàn ông nhìn về phía Diệp Οản Οản, khẽ than thở một tiếng.
Chuyện này rốt cuộc là.
? Ánh mắt Diệp Οản Οản rơi vào trên người Phong Huyền Diệc.
Nghe tiếng, Phong Huyền Diệc khẽ mỉm cười, hướng về Diệp Οản Οản nói: Vô Ưu tiểu thư, tôi cũng là người của Lăng gia, chỉ bất quá lão gia tử không yên tâm về đội trưởng, cho nên nhiều năm trước đã để cho tôi cùng ở bên cạnh đội trưởng.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Anh là người của Lăng gia? Diệp Οản Οản nhìn chằm chằm Phong Huyền Diệc: Không đúng, không phải anh họ Phong sao?Nghe tiếng, người đàn ông và Phong Huyền Diệc hai mắt nhìn nhau một cái.
Hai người đều có chút bất đắc dĩ.
Vô Ưu tiểu thư, trí nhớ của cô thiếu sót, cho nên, chuyện giữa Nhiếp gia và Lăng gia, có khả năng không nhớ được.
Phong Huyền Diệc thở dài, chợt hướng về phía Diệp Οản Οản, bắt đầu giải thích.
Vô Ưu tiểu thư, lão gia tử Lăng gia, thật ra chính là ông nội của cô, là cha của gia chủ Nhiếp gia đương nhiệm.
Phong Huyền Diệc giải thích.
Diệp Οản Οản mặt đầy mộng bức, gia chủ Nhiếp gia.
Con mịa nó, gia chủ Nhiếp gia không phải là họ Nhiếp sao, có quan hệ gì với Lăng gia?Năm đó, ông ngoại của cô, cũng là gia chủ một đời trước của Nhiếp gia, sau khi trở thành Hội trưởng Võ Đạo Liên Minh Công Hội, liền giao lại quyền hành Nhiếp gia cho mẹ của cô, Nhiếp gia và Lăng gia, vốn là đối thủ một mất một còn lớn nhất Độc Lập Châu của nhau.
Lão gia tử Lăng gia và ông ngoại của cô, như nước với lửa.
Lăng gia và Nhiếp gia, từng xảy ra va chạm lớn nhỏ, đánh nhau rất nhiều lần.
Diệp Οản Οản cũng không hề nói gì, chỉ lắng nghe Phong Huyền Diệc giải thích.
Mẹ của cô sau khi kế thừa Nhiếp gia, lại cùng một người con trai của lão gia tử Lăng gia yêu nhau.
Sau khi ông ngoại của cô biết được, nổi trận lôi đình, dùng đủ loại thủ đoạn ngăn cản Lăng gia và Nhiếp gia thông gia, nhưng.
lại không có hiệu quả gì.
Mà cha của cô vì để tỏ lòng thành ý của mình, chủ động thoát ly khỏi Lăng gia, thậm chí còn đổi họ của mình từ Lăng thành Nhiếp.
Phong Huyền Diệc thấp giọng nói.
Diệp Οản Οản: .
Vạn vạn không ngờ tới, cha mẹ lại còn có một đoạn chuyện tình xưa kinh thiên động địa như vậy.
Ông ngoại của cô thấy gạo sống nấu thành cơm chín, trong cơn nóng giận, hoàn toàn đoạn tuyệt tất cả quan hệ cùng Nhiếp gia, hơn nữa không cho phép bất luận kẻ nào nhắc đến quan hệ của ông ta và Nhiếp gia.
Phong Huyền Diệc tiếp tục nói.
Vào giờ phút này, một đoạn hồi ức chợt hiện ra ở trong đầu của Diệp Οản Οản.
Ông lão ôm lấy một cô bé đang khóc thút thít, nói với cô bé, cha mẹ cô không xứng làm người.
Đến lúc này, Diệp Οản Οản mới hiểu được, vì sao ông ngoại lại tức giận đến như vậy.
Nghĩ cũng đúng, địch nhân cả đời mình, con trai của hắn lại cưới con gái của mình, còn giao lại Nhiếp gia của mình cho người ngoài.
Chuyện này nếu đổi lại là ai, chỉ sợ cũng không chịu nổi.
Ngày xưa khi Vô Ưu tiểu thư còn bé, ông ngoại của cô vì trừng phạt cha mẹ cô, đã mang cô đi ra ngoài nuôi dưỡng, không cho phép cô trở về Nhiếp gia, gặp cha mẹ.
Mãi cho đến khi Vô Ưu tiểu thư lớn lên, mới trở về Nhiếp gia mấy lần, từng ở lại đó một đoạn thời gian.
Phong Huyền Diệc nói.
Tôi hiểu rồi.
Diệp Οản Οản khẽ vuốt cằm.
Khó trách, cái anh chàng Phong Huyền Diệc này rõ ràng là người của Lăng gia, sau khi đến Nhiếp gia, lại đổi họ Lăng thành họ Phong.
Đây hoàn toàn là bởi vì, quan hệ giữa hai nhà này, quá sức đặc thù rồi.
Bây giờ, Lăng gia cũng không nhìn nhận gia chủ Nhiếp gia, cũng tương đương với hoàn toàn đoạn tuyệt quan hệ cùng với gia chủ Nhiếp gia.
Nhưng Lăng gia đối xử với nàng và Nhiếp Vô Danh, lại vô cùng nhớ mong.
Nếu không, lão gia tử cũng sẽ không để cho Phong Huyền Diệc ở cùng bên cạnh Nhiếp Vô Danh.
Vô Ưu, ông ngoại của con.
Hiện tại có tin tức không?Chỉ chốc lát sau, người đàn ông nhìn về phía Diệp Οản Οản, mở miệng hỏi.
Nghe tiếng, Diệp Οản Οản lắc đầu một cái: Đoạn ký ức này, con đã hoàn toàn quên mất.
Ngay cả việc ông ngoại mất tích như thế nào cũng không rõ ràng.
Được, những chuyện này tạm lại không đề cập tới nữa.
Sau khi lão gia tử biết con trở lại Độc Lập Châu, kích động hưng phấn vô cùng, vẫn đều đang luôn mong ngóng, đợi con trở về Lăng gia.
Người đàn ông nói.
Lăng Bá.
Chờ khi con có thời gian, nhất định sẽ trở về.
Diệp Οản Οản suy nghĩ một chút, mở miệng đáp.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Sau khi nhận được cam kết của Diệp Οản Οản, lúc này người đàn ông kia mới có chút vui vẻ yên tâm.
Vô Ưu, vậy trí nhớ của con, có thể có biện pháp khôi phục? Ông ta đứng dậy, nhìn Diệp Οản Οản và hỏi.
Đang trong quá trình khôi phục, hẳn là cũng không mất thời gian quá lâu.
Diệp Οản Οản đáp sau một thoáng trầm tư.
Được, nếu như có bất kỳ vấn đề khó khăn nào, hoặc là cần giúp đỡ, trực tiếp tới Lăng gia.
Người đàn ông gật đầu một cái.
Cảm ơn.
Diệp Οản Οản hướng về ông ta, khẽ mỉm cười.
Mặc dù nói, mình cũng không hề có chút ký ức nào liên quan đến Lăng gia, nhưng.
Lăng gia có ông nội của mình, và có rất nhiều người thân.
Chuyện này không thể nào thay đổi, cũng khiến có nàng có chút ngoài dự kiến.
Chờ sau khi người đàn ông nọ rời đi, lúc này Diệp Οản Οản mới bắt đầu quan sát kỹ Phong Huyền Diệc một lần nữa.
Khó trách anh chàng Phong Huyền Diệc này là một thiên tài, thì ra là người từ Lăng gia do ông nội phái qua để giúp đỡ vị đại ca không đáng tin cậy đó của mình.
Bất quá, có người như vậy ở bên cạnh Nhiếp Vô Danh, có lẽ, Nhiếp Vô Danh cũng sẽ không gây ra sai lầm lớn gì.
Mặc dù giờ phút này Diệp Οản Οản thật sự muốn đi Lăng gia gặp ông nội của mình và người thân tại đây, nhưng bây giờ lại không có thời gian.
Rất nhanh, Diệp Οản Οản và Phong Huyền Diệc trở lại phòng làm việc, đánh thức Nhất Chi Hoa.
Ở dưới sự chỉ thị của Phong Huyền Diệc, Nhất Chi Hoa lặng lẽ không một tiếng động dẫn theo Diệp Οản Οản rời khỏi Không Sợ Minh.
Chỉ bất quá, Nhất Chi Hoa cũng không dẫn Diệp Οản Οản quay trở lại Nhiếp gia, mà lại đi đến một hầm giam ở khu vực phụ cận Nhiếp gia.
Trong hầm giam, rất nhiều thành viên tinh anh Không Sợ Minh đã sớm được bố trí ẩn nấp, chủ yếu để phòng ngừa các loại chuyện ngoài ý muốn.
Sau khi xử lý thỏa đáng xong hết thảy, Nhất Chi Hoa ngó lơ Nhiếp Linh Lung, trực tiếp gọi điện thoại cho hàng giả.
Vô Ưu tiểu thư.
Tôi đã bắt người kia tới hầm giam rồi.
Sau khi nối điện thoại, Nhất Chi Hoa liền báo cáo.
Chỉ chốc lát sau, Nhiếp Vô Ưu dẫn theo mấy người tâm phúc chạy tới hầm giam.
Lại là ngươi?Sau khi Diệp Οản Οản nhìn thấy hàng giả, sắc mặt hiện ra một vẻ đầy kinh ngạc.
Vào giờ phút này, Nhiếp Vô Ưu nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, trong mắt hiện ra vẻ lạnh lùng, khóe miệng khẽ nhếch lên: A.
Tiểu tiện nhân, ngươi không phải cũng rơi vào trong tay của ta rồi sao?Không cho Diệp Οản Οản có cơ hội mở miệng, Nhiếp Vô Ưu nhìn về phía Nhất Chi Hoa ở bên cạnh, cười nói: Lần này cậu làm rất tốt, chỉ bất quá, tại sao không giết chết cô ta, giam cô ta vào địa lao để làm gì?Nghe tiếng, Nhất Chi Hoa thông qua tai nghe ẩn, nghe thấy lời của Phong Huyền Diệc, lặp lại: Vô Ưu tiểu thư, là do tôi trực tiếp bắt về từ Không Sợ Minh, căn bản không có bất kỳ cơ hội nào để tôi giết cô ta, có thể trói mang đi đã coi như là kỳ tích.
Hơn nữa, tôi muốn hỏi ý kiến của Linh Lung tiểu thư một chút.
Nghe lời nói này, Nhiếp Vô Ưu khẽ nhíu mày: Hỏi ý kiến của Linh Lung muội muội? Nhất Chi Hoa, tôi mới là người sắp trở thành gia chủ Nhiếp gia!Nhưng.
Không nhưng nhị gì cả! Sau này, tôi bảo cậu làm thế nào, cậu cứ làm thế nấy là được!Nhiếp Vô Ưu lườm Nhất Chi Hoa một cái.
Nhất Chi Hoa, không ngờ ngươi lại là phản đồ! Ngươi không thấy phụ lòng Nhiếp Vô Danh sao? Diệp Οản Οản nhìn về phía Nhất Chi Hoa, lạnh giọng quát lên.
Im miệng! Nhất Chi Hoa cũng lạnh lùng nạt lại: Ngươi là người của dòng chính, tiếp cận đội trưởng, chính là muốn khống chế Nhiếp gia, thậm chí định khiến cho Nhiếp gia bị huỷ diệt! Đừng cho là ta không biết, cho tới nay, người đều đang lợi dụng đội trưởng!Nhất Chi Hoa nói xong, không cho Diệp Οản Οản có cơ hội đáp trả, hướng về Nhiếp Vô Ưu nói: Vô Ưu tiểu thư, tôi phải đi về trước! Nếu không, để cho đội trưởng phát hiện.
Được, cậu đi về trước đi, không cần có bất kỳ áp lực gì trong lòng.
Chúng ta cũng là vì muốn tốt cho đại ca, biết chưa?Nhiếp Vô Ưu nói đầy chân thành.
Tôi hiểu rồi.
Nhất Chi Hoa gật đầu một cái, chợt xoay người rời đi.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Các người cũng đều đi về trước đi!Chờ sau khi Nhất Chi Hoa rời đi, Nhiếp Vô Ưu hướng về mấy vị tâm phúc, xua xua tay.
Chỉ chốc lát sau, toàn bộ hầm giam, chỉ còn lại mỗi mình Diệp Οản Οản và Nhiếp Vô Ưu hai người.
Tiểu tiện nhân, lần này ngươi rơi vào trong tay ta, ta sẽ khiến cho ngươi, muốn sống cũng không được, muốn chết cũng không xong!Nhiếp Vô Ưu nhìn trừng trừng Diệp Οản Οản, khóe miệng hơi hơi dương lên, lạnh giọng cười nói.
Ngươi dám không? Diệp Οản Οản không sợ chút nào, bốn mắt nhìn nhau cùng Nhiếp Vô Ưu: Ngươi dám động đến ta, chính là muốn cùng Không Sợ Minh không chết không thôi! Ta e là ngươi không có thực lực này.
Không Sợ Minh?Diệp Οản Οản vừa dứt lời, Nhiếp Vô Ưu chợt cười to không dứt: Đáng tiếc, đồ ngu! Chỉ bằng vào đám người Không Sợ Minh kia, ta không tin là bọn chúng sẽ tra được là ai làm.
Lui 10 ngàn bước mà nói, cho dù tra được, cũng chỉ có thể tra ra được Nhất Chi Hoa.
Hèn hạ vô sỉ! Diệp Οản Οản quát lên.
Hèn hạ? Vô sỉ?Trong miệng Nhiếp Vô Ưu phát ra âm thanh chậc chậc: Nếu như ngươi quỳ xuống cầu xin ta, có lẽ, ta còn có thể để cho ngươi chết một cách thống khoái.
Tới đây, quỳ ở dưới chân của ta, đau khổ cầu khẩn ta.
Ngại quá, cái con hàng giả này, kẻ nên quỳ xuống chính là ngươi! Diệp Οản Οản lạnh giọng đáp trả.
Diệp Οản Οản dứt tiếng, sắc mặt Nhiếp Vô Ưu nhất thời biến sắc: Xem ra, thật sự là cái gì ngươi cũng biết.
Đương nhiên là biết! Ngươi giả mạo ta, trà trộn vào Nhiếp gia.
Diệp Οản Οản nhìn Nhiếp Vô Ưu, cắn răng nghiến lợi.
A.
Quả thực, ta giả mạo thân phận của ngươi, vậy thì đã sao? Hai lão bất tử Nhiếp gia kia tin tưởng, còn không được sao?Nhiếp Vô Ưu cười lạnh không thôi: Lại nói, ngược lại cũng thật mắc cười! Thật ra thì, Lăng gia, học viện Xích Diễm, và cả Kỷ Hoàng, đều có nghi ngờ đối với thân phận của ta.
Nhưng hai vị cha mẹ ngu xuẩn kia của ngươi, bởi vì áy náy và cưng chiều, lại hoàn toàn tin tưởng rằng ta chính là Nhiếp Vô Ưu.
Ngươi nói xem, chuyện này có thể trách ai?Bất quá, cũng là ý trời! Lăng gia và Nhiếp gia cả đời không qua lại với nhau, học viện Xích Diễm lại càng không có chút giao tình gì với Nhiếp gia.
Về phần Kỷ Hoàng, hắn cũng không có chứng cớ gì.
Chẳng một ai có biện pháp nào vạch trần thân phận của ta.
Chờ sau khi ngươi chết, ta sẽ hoàn toàn kế thừa Nhiếp gia.
Con của ngươi, tất cả hết thảy thuộc về ngươi, đều sẽ là của ta.
Ha ha, có tức không?Nhiếp Vô Ưu cười nói.
Ngươi sẽ chết không được tử tế! Diệp Οản Οản lạnh giọng quát.
Đáng tiếc, ngươi sẽ phải chết trước ta.
Nhiếp Vô Ưu chẳng hề để ý.
Không cho Diệp Οản Οản có cơ hội nói tiếp, Nhiếp Vô Ưu đã gọi vài tên tâm phúc tới.
Buổi lễ kế nhiệm đã sắp sửa lập tức bắt đầu, đáng tiếc là ta không có thời gian để tiếp tục chơi đùa cùng ngươi.
Nhiếp Vô Ưu khẽ mỉm cười, chợt hướng về phía vài tên tâm phúc ra lệnh: Hành hạ cô ta thật nhiều vào, sau đó.
Nói đến đây, Nhiếp Vô Ưu làm ra động tác cắt cổ.
Cô yên tâm, chúng tôi biết phải làm thế nào.
Một gã tâm phúc trong đó, hướng về Nhiếp Vô Ưu nói.
Làm gọn gàng một chút.
Sau khi Nhiếp Vô Ưu nói xong, xoay người rời khỏi nơi này.
Chốc lát, ánh mắt vài tên tâm phúc lạnh như băng rơi vào trên người Diệp Οản Οản.
Vào giờ phút này, Nhiếp gia đã đầy ắp toàn người là người, quan khách đông nghịt.
Nhiếp gia chủ mẫu và gia chủ ngồi ở vị trí chủ tọa, trên mặt mang theo nụ cười khẽ.
Nhiếp Vô Danh mặt đầy khó chịu đứng ở một bên, bất ngờ hướng về chung quanh quan sát.
Đội trưởng, Hữu Danh lão bản cũng không đáng tin cậy chút nào, nói cái gì mà có thể giúp cho đội trưởng anh kế thừa Nhiếp gia, hic.
Thần Hư Đạo Nhân nhìn về phía Nhiếp Vô Danh, thở dài.
Nhiếp Vô Danh lườm Thần Hư Đạo Nhân một cái: Ngươi nghĩ rằng ta thèm vị trí gia chủ này sao? Đùa, năng lực của ta, tùy tiện tạo ra thêm mấy chục cái Nhiếp gia, còn không dễ dàng sao?Nghe tiếng, Thần Hư Đạo Nhân và Ngoại Quốc Dời Gạch hai mắt nhìn nhau một cái, hai người hết sức ăn ý cùng cúi đầu che mặt.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Đội trưởng, thật ra thì cũng không cần chán nản như thế.
Nhiếp gia thân là một trong tứ đại thế gia Độc Lập Châu, lượng công việc mỗi ngày lớn như vậy, còn phải duy trì quan hệ cùng với các thế lực lớn bên ngoài, mệt mỏi chết đi được.
Tôi cho là, đội trưởng không kế thừa Nhiếp gia, cũng là một việc tốt.
Thần Hư Đạo Nhân ngẩng đầu lên, hướng về Nhiếp Vô Danh, cười cười.
Nghe Thần Hư Đạo Nhân nói vậy, Nhiếp Vô Danh hừ lạnh một tiếng: Ai nói lão tử chán nản rồi, lão tử chính là một cánh chim tự do, mời ta làm ta còn không thèm làm!Ngoại Quốc Dời Gạch quay người nhìn về phía đội trưởng nhà mình, cười nói: Đội trưởng, tôi mới vừa học được một cụm từ, gọi là.
‘lực bất tòng tâm’.
Đội trưởng xem, dùng từ này để mô tả anh có thích hợp không?Nhiếp Vô Danh hung ác trợn mắt trừng Ngoại Quốc Dời Gạch một cái: Con mịa nó có biết nói chuyện hay không, không biết nói chuyện thì ngậm miệng cho ta!Ngoại Quốc Dời Gạch mặt đầy mộng bức, chẳng lẽ mình lại bị gài hàng?Vào giờ phút này, càng ngày càng nhiều vị cao tầng của các thế lực tiến vào Nhiếp gia, trên mặt mọi người đều nở nụ cười toe toét, cùng chúc mừng chủ mẫu và gia chủ Nhiếp gia.
Đường Đường, đợi đến khi mẹ của con kế nhiệm, sau đó con sẽ chính là người thừa kế Nhiếp gia rồi, nhất định phải nghe lời hiểu chuyện, biết chưa?Nhiếp gia chủ mẫu nhìn về phía Đường Đường mặt không cảm xúc ở bên cạnh, nhẹ nhàng dặn dò.
Nghe tiếng, Đường Đường nhìn Nhiếp gia chủ mẫu một cái, sau một thoáng trầm tư, đáp: Bà ngoại, con không muốn làm người thừa kế Nhiếp gia.
Nghịch ngợm, lời như vậy không thể nói bậy bạ! Một bên, Nhiếp gia chủ nghe nói như vậy, biến sắc, cau mày nói.
Còn không đợi Đường Đường nói tiếp, Nhiếp gia vốn đang huyên náo, chợt an tĩnh trở lại.
Chỉ thấy, Nhiếp Vô Ưu mặc một thân váy dài, trên khuôn mặt nặn ra một nụ cười nhu hòa có phần giả tạo, từng bước từng bước một đi về phía trung ương.
Bên cạnh Nhiếp Vô Ưu, là Nhiếp Linh Lung nối gót theo sau.
Ha ha ha, Vô Ưu tiểu thư, chúc mừng, chúc mừng!Nhìn thấy Nhiếp Vô Ưu, không ít cao tầng các thế lực, đồng loạt hướng về Nhiếp Vô Ưu cười nói.
Đối với điều này, Nhiếp Vô Ưu gật đầu đáp lễ từng người một.
Đều nói, Nhiếp Vô Ưu tiểu thư của Nhiếp gia, là người nổi bật nhất nhì trong thế hệ sau của Độc Lập Châu.
Bây giờ, có thể kế thừa cơ nghiệp Nhiếp gia.
Đối với Nhiếp gia, thậm chí còn là cả Độc Lập Châu, đều coi như là một chuyện tốt.
Một vị lão giả nào đó nhìn về phía Nhiếp Vô Ưu, đứng dậy cười nói.
Cảm ơn chư vị tiền bối đã cổ vũ, năng lực của tôi còn có thật nhiều chỗ thiếu sót, sau khi kế thừa Nhiếp gia, còn cần học hỏi các vị nhiều nhiều.
Nhiếp Vô Ưu mỉm cười, mở miệng đáp.
Vô Ưu tiểu thư thật là quá khiêm nhường.
Đúng vậy! Ngày sau, có Vô Ưu tiểu thư lãnh đạo Nhiếp gia, lại có Linh Lung tiểu thư và đại thiếu gia phụ trợ, tin rằng, Nhiếp gia ngày sau định có thể tiến xa hơn một bước.
Với năng lực của tỷ tỷ, trông coi Nhiếp gia, cũng không thành vấn đề.
Nhiếp Linh Lung nhẹ giọng cười nói.
Khóe môi Nhiếp Linh Lung nhếch lên một nụ cười khẽ.
Sau khi Nhiếp Vô Ưu kế thừa Nhiếp gia, cũng tương đương là con rối nằm trong sự khống chế của mình.
Đến lúc đó, dùng danh nghĩa của Nhiếp gia, từng bước một làm tan rã tam đại thế gia còn lại.
Đúng rồi, Vô Ưu tiểu thư, vị hôn phu của cô, Kỷ Hoàng, trước mắt có tin tức không?Giờ phút này, một người đàn ông trung niên trong đám người nhìn về phía Nhiếp Vô Ưu, lên tiếng hỏi.
Nghe câu hỏi này, Nhiếp Vô Ưu như có điều suy nghĩ.
Sau một lát yên lặng, lúc này mới trả lời: Tu Nhiễm mất tích, tôi vô cùng khổ sở.
Hơn nữa, cũng vẫn đang luôn truy xét, nhưng thông tin chúng tôi điều tra ra, những người mất tích trước đó, cơ hồ đều có liên quan không nhỏ tới Không Sợ Minh.
Có liên quan tới Không Sợ Minh?Nhiếp Vô Ưu vừa dứt tiếng, mọi người tại đây đều cả kinh.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Chuyện này, hẳn là sẽ không chứ?Một vị cao tầng thế lực nào đó nhìn về phía Nhiếp Vô Ưu, cau mày mở miệng nói: Tuy rằng Không Sợ Minh tội ác chồng chất, thực lực bản thân cũng cực kỳ mạnh mẽ, dù bọn họ có làm ra loại chuyện này cũng không có gì ly kỳ.
Nhưng.
Không Sợ Minh có bản lãnh bực này? Kỷ Hoàng tạm không nói đến, dù có là Thiên Kiêu, Không Sợ Minh cũng không đánh lại! Các người có chỗ không biết!Nhiếp Vô Ưu nhìn về phía mọi người, giải thích: Thủ lĩnh Thiên Kiêu, có quan hệ cực tốt cùng với Minh chủ Không Sợ Minh Bạch Phong.
Nếu như hai người quen nhau, thủ lĩnh Thiên Kiêu cũng không có lòng phòng bị, vậy thì đã là chuyện khác rồi.
Lần này, lời Nhiếp Vô Ưu nói, ngược lại, lại không có một người nào đi phản bác.
Người quen ra tay, quả thực là vô cùng dễ dàng.
Mặc cho anh có mạnh hơn nữa, nhưng không có lòng phòng bị, cũng là thịt cá nằm trên thớt.
Quan hệ giữa Không Sợ Minh và Thiên Kiêu, mọi người tại đây cũng biết được.
Nếu như Không Sợ Minh Chủ muốn trói thủ lĩnh Thiên Kiêu, quả thực là vô cùng đơn giản.
Thật ra thì, trước đó có một số cao tầng của Thiên Kiêu cũng từng nghi ngờ.
Chỉ bất quá, bọn họ không có chứng cớ chân thật gì, cho nên cũng không tiện hành động.
Nhiếp Vô Ưu mở miệng nói.
Đúng là như vậy.
Nhưng.
Kỷ Hoàng bên kia, sợ là không dễ giải thích.
Có người nghi ngờ lên tiếng.
Thiên Kiêu thì cũng coi như xong đi, nhưng Kỷ Tu Nhiễm có lai lịch gì? Hơn nữa, anh ta lại không hề qua lại gì cùng với Không Sợ Minh.
Dù Không Sợ Minh có lợi hại hơn nữa, cũng không có khả năng tại trụ sở chính của Kỷ Hoàng, bắt cóc Kỷ Hoàng mang đi.
Chuyện này nhắc tới, có chút lời khó mà nói ra khỏi miệng.
Nhiếp Vô Ưu than khẽ trong miệng, trên mặt mang theo thần sắc hơi bất đắc dĩ: Mọi người đều biết, Kỷ Tu Nhiễm là vị hôn phu của tôi.
Chỉ bất quá.
đoạn thời gian trước, Không Sợ Minh Chủ lại chặn ngang một cước.
Nhiếp Vô Ưu vừa dứt tiếng, mọi người tại đây trố mắt nhìn nhau, từng người một thần sắc đầy kinh ngạc.
Kỷ Tu Nhiễm, lại có thể cùng với Không Sợ Minh Chủ.
Mà sau đó không bao lâu, Kỷ Tu Nhiễm liền mất tích! Tôi có thể khẳng định, nhất định là do Không Sợ Minh làm.
Nhiếp Vô Ưu thề son thề sắt.
Đúng rồi, trừ Kỷ Hoàng ra, Bạch Phong dường như còn có chút quan hệ mập mờ không rõ ràng cùng với Tu La Chủ của A Tu La.
Nào chỉ là Tu La Chủ, còn có đại công tử Thẩm gia!Nhìn thấy mọi người bàn tán ầm ĩ, trong mắt Nhiếp Vô Ưu hiện ra một vệt ý cười, tiếp tục nói: Trừ chuyện đó ra, đoạn thời gian trước đó một chút, Bạch Phong còn lấy thân phận của người bình thường, trà trộn vào Nhiếp gia chúng tôi, để cho cha mẹ tôi thu nhận ả ta làm con nuôi, lại có quan hệ không tệ cùng với anh trai tôi! Tôi hoài nghi, Bạch Phong vốn căn bản chính là người của dòng chính, muốn kéo nhau trở lại, nhiễu loạn Độc Lập Châu.
Khi Nhiếp Vô Ưu nhắc đến hai chữ ‘dòng chính’, thân thể mọi người tại đây đều run lên.
Năm đó, dòng chính và dòng thứ đánh nhau tại Độc Lập Châu đến long trời lở đất.
Sau khi dòng chính bị đuổi đi, từng tuyên bố, cuối cùng sẽ có một ngày quay trở về chiến tiếp.
Con bà nó! Ngươi xem phim chưởng nhiều quá rồi đấy! Giờ phút này, Nhiếp Vô Danh đảo mắt trừng Nhiếp Vô Ưu.
Đại ca, anh đã bị người của Không Sợ Minh tẩy não.
Nhiếp Vô Ưu mặt không đổi sắc.
Còn không đợi Nhiếp Vô Ưu tiếp tục nói gì, Đường Đường lại bỗng nhiên lạnh lùng nói: Đừng bêu xấu mẹ ta!Thấy vậy, mọi người tại đây thần sắc quỷ dị.
Cái vị tiểu thiếu gia Nhiếp gia, lại có thể đi gọi Không Sợ Minh Chủ là mẹ.
Đường Đường, ta mới là mẹ của con!Nhiếp Vô Ưu nhìn về phía Đường Đường, chân mày nhăn lại.
Mẹ của ta, không phải là ngươi! Đường Đường lạnh lùng đáp.
Lúc này, Nhiếp Vô Ưu mặt đầy vẻ lo lắng, nhìn về phía mọi người: Tôi tin rằng các vị cũng nhìn thấy rồi đấy! Nhiếp gia chúng tôi bị mối quan hệ với Không Sợ Minh làm ảnh hưởng như thế nào! Thậm chí, ngay cả con trai ruột của tôi, đều xem Không Sợ Minh Chủ là mẹ của mình, lại có thái độ ác liệt như vậy đối với người mẹ ruột là tôi!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Lập tức, mọi người bắt đầu xì xào bàn tán.
Không ít các thế lực ở đây, đều ít nhiều có chút thù oán cùng với Không Sợ Minh.
Nhất là sau khi nghe Nhiếp Vô Ưu nói như vậy, rốt cuộc giờ phút này thái độ đối với Không Sợ Minh là vừa sợ vừa giận.
Nếu như điều Nhiếp Vô Ưu nói tới là thật, vậy thì sự tồn tại của Không Sợ Minh, quả thực là quá mức đáng sợ.
Nhiếp gia chủ mẫu hơi có chút không vui nhìn về phía Nhiếp Vô Ưu.
Đối với Diệp Οản Οản, Nhiếp gia chủ mẫu cảm thấy yêu thích thật lòng, hơn nữa, những gì hôm nay Nhiếp Vô Ưu nói, ngày trước cũng chưa từng trao đổi qua với bà.
Chỉ bất quá, bắt đầu từ hôm nay Nhiếp Vô Ưu liền cầm quyền Nhiếp gia, là gia chủ Nhiếp gia! Tự nhiên, bà cũng không có cách nào ở nơi công cộng như thế này đưa ra bất kỳ lời hoài nghi nào đối với Nhiếp Vô Ưu.
Vì Nhiếp gia chúng tôi, cũng vì vị hôn phu của tôi, sau khi tôi tiếp quản Nhiếp gia, liền muốn tuyên chiến cùng Không Sợ Minh!Rất nhanh, Nhiếp Vô Ưu lạnh giọng tuyên bố.
Ha ha ha, Vô Ưu tiểu thư là trừ hại vì Độc Lập Châu.
Vô luận việc Kỷ Hoàng và những cao tầng kia mất tích, có phải là do Không Sợ Minh gây nên hay không, thì mấy năm nay, Không Sợ Minh coi trời bằng vung tại Độc Lập Châu, sát thương cướp bóc, căn bản chính là một khối ung nhọt! Nếu như Nhiếp gia tuyên chiến cùng Không Sợ Minh, tôi toàn lực ủng hộ!Chúng tôi cũng toàn lực ủng hộ!Trong lúc nhất thời, không ít các thế lực hướng về Nhiếp Vô Ưu bày tỏ thái độ.
Đối với bọn họ mà nói, chỉ cần la liếm được chút quan hệ cùng Nhiếp gia là được.
Nhiếp gia muốn tấn công Không Sợ Minh, vậy thì nhất định Nhiếp gia sẽ là quân chủ lực.
Bọn họ ra sức góp người, thêm gấm thêm hoa, sẽ có thể khiến cho Nhiếp gia nhớ chút tình nghĩa của bọn họ.
Mẹ ta chưa bao giờ làm những loại chuyện này!Đường Đường nhìn chằm chằm Nhiếp Vô Ưu, gằn giọng nói.
Đường Đường, không thể nói chuyện với mẹ con như vậy! Nhiếp Linh Lung nhìn về phía Đường Đường.
Không nói chuyện như vậy, vậy phải nói chuyện như thế nào? Đường Đường liếc Nhiếp Linh Lung một cái.
Đường Đường, ngày xưa ở trong nhà, con nói như thế nào với ta đều được, nhưng hôm nay là ngày gì, mẹ đã tuyên bố khai chiến cùng Không Sợ Minh, con lại đi nói giúp Không Sợ Minh!Nhiếp Vô Ưu nhìn về phía Đường Đường, lạnh giọng quát lên.
Vậy thì đã sao? Những gì ta nói, là nói thật! Đường Đường thản nhiên đáp.
Sau khi ta kế thừa Nhiếp gia, con chính là người thừa kế kế tiếp của Nhiếp gia.
Nhưng mà.
con làm cho ta quá thất vọng!Lúc này, Nhiếp Vô Ưu tiến lên, một tay đem kéo lấy tay phải của Đường Đường, lôi cậu bé đi thẳng về phía trước.
Nhưng mà, Đường Đường dường như có chút không quá tình nguyện, cũng không động đậy hai chân.
Đường Đường tiểu thiếu gia, vị này mới là mẹ của cậu, làm sao cậu lại có thể xem Không Sợ Minh Chủ là mẹ được chứ?Giờ phút này, một người đàn ông trung niên nhìn về phía Đường Đường, mở miệng nói.
Không sai, Không Sợ Minh tiếng xấu lan xa! Đường Đường tiểu thiếu gia, ngàn vạn lần không nên có bất kỳ dính líu nào tới Không Sợ Minh.
Đường Đường đảo mắt nhìn qua mọi người một vòng, mặt không chút đổi sắc nói: Người yếu thích tụ tập chung một chỗ, chỉ chỉ trỏ trỏ nói xấu kẻ mạnh!Đường Đường vừa dứt tiếng, mọi người tại đây đều sững sờ.
Cách nói chuyện của vị tiểu thiếu gia Nhiếp gia này, cũng có phần thật quá khó nghe rồi đi?Bép!Bỗng nhiên trong lúc đó, Nhiếp Vô Ưu, đứng ở một bên bỗng nhiên giơ tay phải lên, bàn tay nặng nề, vả thẳng vào trên mặt Đường Đường.
Đường Đường, hôm nay ai cho phép mày làm càn như thế!Nhiếp Vô Ưu nhìn Đường Đường, nghiêm nghị quát lên.
Vô Ưu, con làm cái gì vậy!!Lúc này, Nhiếp gia chủ mẫu nhìn về phía Nhiếp Vô Ưu: Đường Đường còn nhỏ, không hiểu chuyện cũng bình thường, làm sao con có thể đánh nó?Mẹ, cũng là bởi vì Đường Đường còn nhỏ, còn có thể giáo dục! Chờ nó lớn hơn chút nữa, con còn giáo dục như thế nào? Năm đó con rời khỏi Độc Lập Châu, chưa làm hết trách nhiệm của một người mẹ.
Hiện tại con đã trở về, con trai của con, tự mình con tới dạy!Nhiếp Vô Ưu nhìn về phía Nhiếp gia chủ mẫu, đáp.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Nhiếp chủ mẫu còn muốn nói gì, một bên, Nhiếp gia chủ, lại nháy mắt đối với bà, không để cho bà tiếp tục nhiều lời.
Nhiếp chủ mẫu trầm tư chốc lát, cuối cùng cũng không lên tiếng.
Dù sao, từ nay về sau, người chủ trì Nhiếp gia sẽ là Nhiếp Vô Ưu.
Trước mặt mọi người, cũng không tiện nói thêm gì cả.
Ngươi làm gì đó!!Giờ phút này, Nhiếp Vô Danh nhìn về phía Nhiếp Vô Ưu, hết sức bất mãn mở miệng nói: Chính mình mất tích nhiều năm như vậy, bây giờ còn có mặt mũi đánh Đường Đường.
Anh, việc giáo dục con trai em, không có liên quan gì đến anh!Nhiếp Vô Ưu lạnh lùng đáp.
Nhiếp Vô Danh vừa định lên tiếng phản bác, nhưng cẩn thận suy nghĩ hồi lâu, lại không tìm được lý do nào thích hợp.
Đường Đường, nói xin lỗi ta!Nhiếp Vô Ưu nhìn về phía Đường Đường, ra lệnh.
Lập tức, đám người mới vừa rồi bị Đường Đường giễu cợt âm thầm cười lạnh.
Cũng còn đỡ, cái vị Nhiếp Vô Ưu của Nhiếp gia này không bao che cho con! Cái tên nhóc tiểu thiếu gia Nhiếp gia quả thực là coi trời bằng vung, quả thực là nên bị trừng phạt.
Đường Đường ngẩng cao đầu, một đôi ánh mắt lạnh như băng, nhìn Nhiếp Vô Ưu chòng chọc.
Thấy vậy, hàn quang trong mắt Nhiếp Vô Ưu lóe lên, bàn tay phải bỗng nhiên nâng lên, dường như lại dự định cho Đường Đường thêm một bạt tai.
Nhưng mà, còn không đợi bàn tay của Nhiếp Vô Ưu rơi xuống, từ đằng xa, lại truyền tới một tiếng cười lạnh: Con nhãi ranh còn chưa ngồi lên vị trí gia chủ Nhiếp gia, đã có khẩu khí lớn như vậy! Nếu quả thật để cho ngươi ngồi vào vị trí Nhiếp gia chủ, vậy thì còn đến đâu?Lời vừa dứt, mọi người đồng loạt hướng về phía âm thanh truyền đến nhìn lại.
Sau khi thấy rõ là ai đến, thần sắc mọi người khẽ biến.
Không Sợ Minh?Bạch.
Bạch Phong?Giờ phút này, lấy Diệp Οản Οản cầm đầu, mấy vị trưởng lão Không Sợ Minh, và mấy chục vị cao tầng, và cả trên trăm vị thành viên tinh anh Không Sợ Minh, đi tới chỗ này.
Nhìn thấy Diệp Οản Οản xuất hiện, thần sắc Nhiếp Vô Ưu có chút cổ quái.
Làm sao cô ta lại có thể chưa bị giết chết? Chẳng lẽ, Không Sợ Minh trong thời gian cực ngắn, đã tìm được hầm giam, giải cứu cô ta ra.
?Sau một hồi trầm tư, khóe miệng Nhiếp Vô Ưu nở rộ một nụ cười lạnh như băng.
Chưa chết cũng không sao, không có gì phải vội.
Hừ, Không Sợ Minh Chủ, hôm nay là ngày vui của Nhiếp gia, ngươi tới làm gì?Một vị cao tầng thế lực nào đó nhìn về phía Diệp Οản Οản, lạnh lùng nói.
Mắc mớ gì tới ngươi, câm mồm! Bắc Đẩu chỉ thẳng mặt người vừa nói chuyện, không nhịn được quát lên.
Mẹ.
Sau khi nhìn thấy Diệp Οản Οản, trong mắt Đường Đường hiện ra vẻ vui mừng, dường như muốn lập tức nhào vào lòng của nàng.
Chỉ bất quá, Nhiếp Vô Ưu vẫn đang nắm chặt bàn tay cậu bé, khống chế Đường Đường ở bên cạnh mình.
A, Bạch minh chủ, ta có nhớ, Nhiếp gia chúng ta cũng không hề mời ngươi đi!?Lúc này, Nhiếp Vô Ưu hướng về Diệp Οản Οản cười lạnh.
Diệp Οản Οản cũng không nói gì, trực tiếp đi tới bên cạnh Đường Đường, dịu dàng hỏi cậu bé: Mới vừa rồi, con đàn bà này đánh con?Đường Đường nhìn Diệp Οản Οản, khẽ gật đầu.
Đánh như thế nào?Mặt Diệp Οản Οản phủ đầy băng sương.
Dùng bàn tay.
Đường Đường đáp.
Nhìn gò má trái Đường Đường hơi đỏ lên, trong nháy mắt Diệp Οản Οản đứng thẳng người lên, ở ngay trước con mắt mọi người, thừa dịp Nhiếp Vô Ưu vẫn chưa thể hồi phục lại tinh thần, tay phải nàng giơ lên.
Cơ hồ nhanh như chớp, nàng hung hăng quất một bạt tai vào trên mặt Nhiếp Vô Ưu.
Chỉ nghe một tiếng Bép thật lớn vang lên, phảng phất như có sấm sét nổ tung.
Đợi sau khi mọi người lấy lại tinh thần, khó tin nhìn về phía Nhiếp Vô Ưu, cùng với năm dấu tay đỏ tươi trên mặt ả ta.
Ta.
Đệt.
Nhiếp Vô Danh mặt đầy mộng bức, nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản.
Đội trưởng, chuyện này không đúng! Hữu Danh lão bản trước đó không phải nói, khiến cho cha mẹ anh đau lòng đối với Nhiếp Vô Ưu sao? Làm sao lại trực tiếp đến cửa phá rối rồi vậy hả?Thần Hư Đạo Nhân nhìn Nhiếp Vô Danh, kinh ngạc thốt lên.
Ngươi hỏi ta, làm sao ta biết! Nhiếp Vô Danh đáp lại theo bản năng.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Đừng nói đám người Nhiếp Vô Danh, ngay cả Nhiếp chủ mẫu và Nhiếp gia chủ, mặt cũng đầy vẻ kinh ngạc.
Nhất là Nhiếp chủ mẫu, dù như thế nào bà cũng không ngờ tới, Diệp Οản Οản lại sẽ làm ra loại chuyện này, ở một ngày như hôm nay.
Ngươi.
đánh ta?Sau khi Nhiếp Vô Ưu lấy lại tinh thần, lạnh lùng trợn mắt ngó về phía Diệp Οản Οản.
Bép!Nhiếp Vô Ưu vừa dứt tiếng, Diệp Οản Οản lại lật tay, tiếp tục hung hăng vả thẳng một bạt tai nữa vào trên mặt Nhiếp Vô Ưu.
Đánh ngươi, không quan trọng! Diệp Οản Οản nhìn Nhiếp Vô Ưu, lạnh giọng nói: Chẳng qua chỉ là một hành động nhỏ trong quá trình tiễn ngươi xuống suối vàng mà thôi! Ngươi đánh con trai ta, ngươi đáng chết!Bạch minh chủ, ngươi coi nơi này là nơi nào? Một bên, Nhiếp Linh Lung lạnh lùng nói.
Nghe Nhiếp Linh Lung nói, hơn mười vị võ sĩ Nhiếp gia, rối rít bao vây khu vực này lại.
Ta xem ai dám động thủ?Tam trưởng lão hét lớn một tiếng.
Phong tỷ, hay là chúng ta đừng làm loạn nữa, dù sao nơi này cũng là Nhiếp gia.
Một bên, Bắc Đẩu thấp giọng khuyên can Diệp Οản Οản.
Quân số Không Sợ Minh bọn họ đến đây chỉ có hơn 100 người, lỡ như thật sự làm Nhiếp gia nổi giận, bọn họ chưa chắc có thể rời đi.
Trời sập xuống, tôi gánh! Diệp Οản Οản nói.
Nhưng dù gì thì Phong tỷ cũng không thể nào đập thủng trời một lỗ.
Bắc Đẩu lẩm bẩm trong miệng.
Bạch minh chủ, các người đây là đang cố ý gây khó dễ cho Nhiếp gia sao?Vào giờ phút này, Nhiếp gia chủ đứng bật dậy, ánh mắt rơi vào trên người Diệp Οản Οản.
Lúc này, Diệp Οản Οản cũng nhìn Nhiếp gia chủ, lắc đầu một cái: Ngược lại, không phải là gây khó dễ cho Nhiếp gia.
Mà chỉ là, không muốn để cho Nhiếp gia bị một số người che đậy lừa gạt.
Ha ha! Nhiếp gia chủ cười lạnh một tiếng: Bạch minh chủ hôm nay tới đây, khiêu khích Nhiếp gia phách lối như vậy, còn nói ra những lời này, quả thực khiến cho người ta cảm thấy khó hiểu.
Chuyện này không liên quan gì đến hiểu hay không! Diệp Οản Οản nói.
Này.
!!Không cho Nhiếp gia chủ có cơ hội nói tiếp, Nhiếp Vô Danh buớc nhanh tới bên cạnh Diệp Οản Οản, thấp giọng nói: Anh nói này, em gái, em làm gì vậy? Chuyện này không phù hợp với kế hoạch của chúng ta! Em đập phá gây rối như vậy, bọn anh cũng không đỡ nổi giúp em đâu.
Nghe tiếng, Diệp Οản Οản liếc Nhiếp Vô Danh một cái: Anh xem anh kìa, chẳng có tiền đồ gì cả! Cháu ruột của mình bị đánh, anh lại có thể thờ ơ không động lòng?Nhiếp Vô Danh sửng sốt một chút: Nhưng người đánh chính là mẹ nó, anh đâu có cách nào! Anh biết cảm tình giữa em và Đường Đường rất tốt, nhưng.
nhưng mà em làm vậy cũng quá manh động rồi đi!Mẹ ruột cái rắm! Em mới là mẹ ruột của Đường Đường! Diệp Οản Οản lạnh lùng nói.
Hể? Nhiếp Vô Danh mặt đầy ngơ ngác: Có ý gì?Giờ phút này, mọi người tại đây đồng loạt nhìn về phía Diệp Οản Οản.
Cô ấy là mẹ ruột của tiểu thiếu gia Nhiếp gia? Lời nói bậy nói bạ một phía!Mặt Nhiếp gia chủ đầy vẻ không vui.
Anh nói em nghe này, rốt cuộc là em có chuyện gì vậy.
Cái gì mà mẹ ruột? Em nói cho rõ ràng anh xem! Chẳng lẽ Đường Đường không phải là người của Nhiếp gia, mà là con của em? Nhiếp Vô Danh vội vàng hỏi.
Diệp Οản Οản: .
Các vị, thấy chưa, đây chính là sĩ diện của Không Sợ Minh!Nhiếp Vô Ưu mở miệng nói.
Mắc cười, ngươi chẳng qua chỉ là một con hàng giả, thật đúng là xem mình như Nhiếp Vô Ưu thật sự rồi hả? Diệp Οản Οản nói.
Ta là hàng giả?Nhiếp Vô Ưu cười lạnh không thôi: Bạch minh chủ, mặc dù không biết ngươi nổi điên cái quái gì, nhưng hôm nay.
ngươi đừng mong còn sống rời khỏi Nhiếp gia!Oản Oản, có phải là có người cố ý sai con làm như vậy hay không?Lúc này, Nhiếp chủ mẫu đứng dậy, nhìn Diệp Οản Οản, cau mày hỏi.
Gia chủ, chủ mẫu, tôi có thể làm chứng, cô ấy mới thật sự là Vô Ưu tiểu thư, về phần vị này, đích xác là đồ giả.
Rất nhanh, Phong Huyền Diệc từ trong đám người đi ra, nhẹ giọng cười nói.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Phong Huyền Diệc?Nhiếp Vô Danh nhìn về phía Phong Huyền Diệc: Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy, mau nhanh nói rõ ràng!Đội trưởng, không cần cuống cuồng, ngọn nguồn này, để từ từ tôi chậm rãi kể lại.
Phong Huyền Diệc nói.
Chậm cái rắm, nói tóm tắt! Nhiếp Vô Danh vội la lên.
Hừ, ngươi dựa vào cái gì để làm chứng cho người khác? Chẳng lẽ, ngươi bị Không Sợ Minh thu mua?Nhiếp Vô Ưu nhìn Phong Huyền Diệc chằm chằm, lạnh giọng quát lên.
A, thu mua cũng được, không thu mua cũng được, sự thật thắng giảo biện! Có chứng cớ, mới có thể làm chân tướng rõ ràng, không phải sao? Phong Huyền Diệc cười nói.
Đường Đường, mẹ mới là mẹ của con.
Giờ phút này, Diệp Οản Οản nhìn về phía Đường Đường ở bên cạnh, nhẹ nhàng nói: Con có tin mẹ không?Đường Đường nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, cơ hồ không có bất cứ một chút do dự nào, hướng về phía Diệp Οản Οản gật đầu lia lịa, chợt, một tay đem Nhiếp Vô Ưu hất ra, chầm chậm chạy về bên cạnh Diệp Οản Οản.
Mẹ.
Đường Đường ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Οản Οản, mở miệng gọi.
Ngoan ngoãn.
Đường Đường, thứ hàng giả này giả mạo mẹ, còn khi dễ con, mẹ nhất định giúp con làm chủ.
Nếu như mẹ không làm chủ được, sẽ để cho cha của con đến giúp con làm chủ! Diệp Οản Οản hướng về Đường Đường nói, chợt ngồi xổm xuống, hôn một cái lên mặt của cậu bé.
Mẹ.
Cha? Trong mắt Đường Đường lóe lên một vẻ kinh ngạc.
Con bà nó, tôi không nằm mơ đấy chứ? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Hữu Danh lão bản nói mình là Vô Ưu tiểu thư.
Thần Hư Đạo Nhân trợn mắt há mồm.
Không chỉ vậy, ngay cả Phong Huyền Diệc đều làm chứng cho Hữu Danh lão bản.
Người khác nói tôi không tin, nhưng Phong Huyền Diệc nói.
tôi không có lý do để không tin, phải không!? Biểu cảm của Ngoại Quốc Dời Gạch và Thần Hư Đạo Nhân giống nhau như đúc.
Các ngươi có chứng cớ gì?Nhiếp Linh Lung nhìn về phía mọi người, lãnh đạm thờ ơ hỏi.
Tôi chính là nhân chứng!Nhiếp Linh Lung dứt tiếng, Nhất Chi Hoa bước nhanh từ trong đám người đi ra.
Ngươi.
Nhiếp Linh Lung nhìn về phía Nhất Chi Hoa, cặp mắt híp lại.
Hàng giả, trước đó ở hầm giam, mấy tên tâm phúc kia của ngươi, cũng bị ta đánh chết, không ngờ phải không? Ngươi, con mịa nó, cái bọn chết bằm, lại dám đùa bỡn ta? Nhất Chi Hoa chỉ thẳng mặt Nhiếp Vô Ưu, lớn tiếng chửi.
Thật là ngại quá, ta căn bản không biết ngươi đang nói cái gì.
Ta chỉ biết, các ngươi nhất định là đã bị Không Sợ Minh thu mua.
Bất quá cũng không sao, nếu nói ta là hàng giả, thì lấy ra chứng cứ khác đi!Nhiếp Vô Ưu lạnh lùng nói.
Không nên nôn nóng! Phong Huyền Diệc hướng về Ngoại Quốc Dời Gạch nói: Tiểu Điềm Điềm, mở màn hình máy chiếu ra!Nghe tiếng, Ngoại Quốc Dời Gạch gật đầu một cái.
Mấy phút sau, khởi động màn hình máy chiếu lên.
Chợt, Phong Huyền Diệc tiến lên, đặt một thẻ nhớ vào bên trong thiết bị phát hình.
Một giây kế tiếp, trên màn hình hiện ra một đoạn video.
Trong địa lao, Nhiếp Vô Ưu nhìn Diệp Οản Οản, cười lạnh nói: .
Ngươi cũng biết?.
Quả thực, ta giả mạo thân phận của ngươi, vậy thì đã sao?.
Hai vị cha mẹ ngu xuẩn kia của ngươi,.
lại hoàn toàn tin tưởng rằng ta chính là Nhiếp Vô Ưu.
Ngươi nói xem, chuyện này có thể trách ai? Chờ sau khi ngươi chết, ta sẽ hoàn toàn kế thừa Nhiếp gia.
Con của ngươi, tất cả hết thảy thuộc về ngươi, đều sẽ là của ta.
Ha ha.
Vào giờ phút này, mọi người Nhiếp gia tại đây nhìn lên đoạn video này, cả đám trợn mắt há mồm.
Ngay chính cả đám người Không Sợ Minh, kể cả Bắc Đẩu và Tam trưởng lão, cũng hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người.
Gì chứ, minh chủ Không Sợ Minh của bọn họ.
lại còn là tiểu thư của Nhiếp gia?Nhiếp chủ mẫu và gia chủ, xem đoạn video trên màn ảnh, khó mà tin nổi.
Mẹ.
Mẹ là mẹ của con!Đường Đường nhìn Diệp Οản Οản chằm chằm, thần sắc đầy kích động, gắt gao ôm chặt lấy bắp chân của nàng, không muốn buông tay.
Xem tiếp...Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện tranh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương truyện chữ
đọc truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
yêu thần ký chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License