con-mat-ao-thi

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Diệp Οản Οản chém gió trên trời dưới đất, tự bịa ra một trận đại chiến, xoay Bắc Đẩu lắc la lắc lư.

Mặc dù Thất Tinh cảm thấy có chỗ nào đó sai sai, nhưng hiện tại quả thật là không nghĩ ra được nàng làm bằng cách nào.

Như vậy, giáo bia làm sao bây giờ? Để chỗ nào đây? Bắc Đẩu hỏi.

Diệp Οản Οản nhất thời dùng tấm lụa đỏ phủ kín tấm giáo bia cao khoảng chừng một người lại, ôm lấy, Đương nhiên là mang theo bên người rồi.

Bắc Đẩu: Mang theo bên người? Cái này.

có chút lớn?Diệp Οản Οản không yên tâm để cho người đưa trở về, đã quyết định chủ ý sẽ đích thân mang đến học viện đổi lấy điểm cống hiến, Đây chính là 15 ngàn điểm cống hiến đó!Thất Tinh: Phong tỷ, để đệ mang cho.

Diệp Οản Οản: Không cần, để tự tôi mang!Thất Tinh: .

Bắc Đẩu: Đúng rồi Phong tỷ, mới vừa rồi tỷ chạy đi không còn thấy bóng dáng chính là đi lấy thứ đồ chơi này hả?Diệp Οản Οản: Đúng vậy, thì sao?Bắc Đẩu cẩn thận dò xét từng li từng tí: Không hề.

làm một vài chuyện khác?Bận bịu cướp giáo bia, khẳng định là không có thời gian làm chuyện khác, phải không?Diệp Οản Οản: Có chứ, còn hẹn hò.

Bắc Đẩu: .

Rất nhanh, thủ lĩnh các thế lực lớn lần lượt đến.

Chạng vạng, hội nghị chính thức bắt đầu.

Bên trong phòng họp tiếng người huyên náo.

Về căn bản mọi người cũng đang thảo luận chuyện gần đây thủ lĩnh của nhiều thế lực tại Độc Lập Châu không hiểu vì sao lại mất tích.

Nghe nói ngay cả Kỷ Hoàng cũng bị dính độc thủ.

Rốt cuộc là người nào, lại có bản lĩnh lớn như vậy?Ai biết được!Đúng lúc này, nơi cửa, hai thân ảnh một trước một sau đi vào.

Tạ Thiên Xuyên đi đầu, mặc âu phục màu gỉ đồng, sắc mặt nghiêm túc lạnh giá.

Đằng sau là Giang Ly Hận lững thững đi theo, nhìn qua dường như tâm tình có chút không tốt, biểu cảm vô cùng dọa người.

Bên trong phòng hội nghị, mọi người đang ngồi ở đây nhất thời tất cả đều á khẩu, ánh mắt đồng loạt hướng về phương hướng cánh cửa nhìn lại.

Lúc này, Diệp Οản Οản ngồi ở vị trí tương đối gần chót của phòng họp, nhưng lại ôm trong ngực một vật khổng lồ cao bằng một người lớn, phía trên còn phủ vải lụa màu đỏ sậm, có thể nói là tương đối nổi bật.

Giang Ly Hận bỗng dừng bước lại, nhìn chòng chọc giáo bia trong ngực Diệp Οản Οản, quả thật là tức giận đến hộc máu.

Diệp Οản Οản thấy ánh mắt Giang Ly Hận bất thiện, lập tức ôm giáo bia chặt thêm một chút.

Làm gì, làm gì đó? Đây chính là cục cưng của ta!Đã không còn là tiểu bảo bối của ngươi nữa rồi!Khục.

Mãi đến khi Tạ Thiên Xuyên ho nhẹ một tiếng nhắc nhở, Giang Ly Hận mới không cam lòng miễn cưỡng thu tầm mắt khỏi giáo bia, lần nữa cất bước, ngồi xuống ghế chủ tọa.

Không lâu sau khi Tạ Thiên Xuyên và Giang Ly Hận ngồi xuống, vị thủ lĩnh cuối cùng của Tội Ngục cuối cùng cũng đã đến rồi.

Tóc bạch kim, quần áo đen, dung mạo đẹp mê người, như một Bá tước Ma cà rồng cao quý của màn đêm.

A, đây.

đây chính là Tu La Chủ đúng không?Chậc chậc, A Tu La quay trở lại, Tội Ngục đây là như hổ thêm cánh!Nghe nói, trên mặt nổi, người quản lý Tội Ngục là Tạ Thiên Xuyên và Giang Ly Hận.

Trên thực tế, vị Tu La Chủ này mới là đầu não và nhân vật trọng yếu.

Nếu không phải là năm đó Tu La Chủ đột nhiên mất tích, bây giờ sợ rằng ngay cả Võ Đạo Liên Minh cũng đều không trấn áp được Tội Ngục, chậc chậc.

Thấy Tư Dạ Hàn xuất hiện, tinh thần Diệp Οản Οản nhất thời hưng phấn hơn, ánh mắt sáng lấp lánh nhìn về phía chàng trai.

Ánh mắt của cô gái thật sự là quá nóng bỏng, dù cho Tư Dạ Hàn có muốn xem nhẹ cũng không được.

Ánh mắt trong vắt lạnh lùng của anh không tự chủ được liền rơi vào trên người nàng.

Bất quá, chỉ một cái chớp mắt đã lập tức được cưỡng chế thu hồi lại.

Diệp Οản Οản thấy tầm mắt của người ta chỉ nhìn nàng có một giây đồng hồ, đã lập tức dời đi, nhất thời sắc mặt tối sầm lại, buồn bực không thôi.

Không phải chỉ hôn anh ta có một cái, chẳng lẽ nhỏ mọn như vậy sao?Đây rõ ràng là phúc lợi dành riêng cho nàng mà!!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Diệp Οản Οản giận khôn nguôi, sờ sờ tấm giáo bia trong tay, tâm tình mới khá hơn một chút.

Tính kỹ một chút, dầu gì anh cũng giúp nàng kiếm được nhiều điểm cống hiến như thế.

Hết lần này tới lần khác, lúc này Bắc Đẩu còn ở bên cạnh xỏ tiền mẻ: Phong tỷ, đừng nhìn nữa, người ta là nhân vật mà tỷ có thể mộng tưởng hay sao?Diệp Οản Οản lườm Bắc Đẩu một cái, lười nói nhảm với cậu ta.

Rất nhanh, đám người Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão của Không Sợ Minh, cũng ở trong thời gian đã hẹn đi tới đại sảnh hội nghị, trực tiếp đi về phương hướng Diệp Οản Οản đang ngồi.

Minh chủ, đây là.

Đại trưởng lão ngạc nhiên nhìn vật thể khôngxácđịnh cực lớn được phủ vải đỏ ở trong tay Diệp Οản Οản.

Nhị trưởng lão trầm ngâm: Chẳng lẽ là lễ ra mắt minh chủ chuẩn bị cho Tội Ngục?Bắc Đẩu bĩu môi một cái: Cái gì chứ, đây là vật mà Phong tỷ mới từ trong tay Tội Ngục đoạt lại đấy!Đại trưởng lão: .

Nhị trưởng lão: .

Hội nghị lần này, trừ thủ lĩnh các thế lực lớn nổi tiếng tại Độc Lập Châu ra, còn có các vị cao tầng của những thế lực này cũng sẽ không vắng mặt.

Tạ Thiên Xuyên nhìn chung quanh, trong mắt không khỏi hiện ra vẻ bất mãn.

Bọn họ nhân danh Tội Ngục mời rất nhiều người, nhưng mà số lượng có mặt, lại không đủ một nửa.

A, được Tội Ngục mời, thật là có phúc khí.

Bỗng nhiên, cửa chính phòng họp bị mở ra, một vị nữ nhân tướng mạo không tầm thường, đi ở phía trước nhất, mặc một bộ váy dài, thần sắc vạn phần cao ngạo.

Nhiếp gia!Một số đại lão các thế lực Độc Lập Châu nhìn về phía cô ta, thần sắc không khỏi hơi kinh ngạc.

Không nghĩ tới, Tội Ngục lại còn mời cả tứ đại thế gia của Độc Lập Châu.

Cho tới nay, tứ đại thế gia đều là nước sông không phạm nước giếng đối với tổ chức như Tội Ngục, cơ hồ không hề có gì dính líu.

Mà lần này, Nhiếp gia trình diện, lại khiến cho người ta có chút ngoài dự liệu.

Nhiếp Linh Lung.

Nhìn thấy nữ nhân dẫn đầu Nhiếp gia, hàn quang trong mắt Diệp Οản Οản chợt lóe lên.

Nhiếp Linh Lung đúng là đại diện của Nhiếp gia, tham dự hội nghị lần này.

Nữ nhân sau lưng Nhiếp Linh Lung là ai.

Một vị cao tầng của thế lực nọ, nhìn về phía nữ nhân sau lưng Nhiếp Linh Lung, thần sắc hiếu kỳ.

Điều này mà cũng không biết! Chị của Nhiếp Linh Lung, em gái của Nhiếp Vô Danh, Nhiếp Vô Ưu.

Cô ấy chính là kỳ tài Nhiếp Vô Ưu của Nhiếp gia, nghe đồn mất tích nhiều năm, lại còn có hôn ước với Kỷ Hoàng? Không sai, chính là cô ấy.

Sau khi biết được thân phận của Nhiếp Vô Ưu, một số cao tầng hoặc thủ lĩnh của Độc Lập Châu, trên mặt đầy nụ cười lấy lòng, chủ động chào hỏi Nhiếp Vô Ưu.

Mọi người đều biết, Nhiếp gia có ba đứa con, lão đại Nhiếp Vô Danh, thứ hai là Nhiếp Vô Ưu, thứ ba mới là Nhiếp Linh Lung.

Bây giờ, Nhiếp gia chủ mẫu tuổi tác đã lớn, dựa theo quy củ và tập tục của Nhiếp gia, đoán chừng, cũng đã gần tới lúc thế hệ kế tiếp tiếp quản Nhiếp gia.

Mà lão đại Nhiếp Vô Danh, tính cách tương đối thoáng đạt, không câu nệ tiểu tiết, thậm chí là có chút kỳ lạ, nhưng cũng vô cùng thẳng thắn, độ nhạy cảm không đủ, lại còn thường xuyên đắc tội với người khác.

Có lẽ, Nhiếp gia tuyệt đối sẽ không có khả năng được giao cho Nhiếp Vô Danh.

Mà Nhiếp Linh Lung đứng hàng thứ ba, là do Nhiếp Vô Ưu năm đó từ bên ngoài nhặt về, chính là con gái nuôi của Nhiếp gia.

Tuy nói bây giờ còn có vẻ xuất sắc hơn so với Nhiếp Vô Ưu, cũng thích hợp tiếp quản Nhiếp gia hơn, nhưng bản thân lại không có huyết mạch của Nhiếp gia, cho nên, phỏng chừng cũng không làm nên trò trống gì.

Mà trong ba huynh muội này, người duy nhất có khả năng tiếp quản Nhiếp gia, cũng chỉ có cái vị Nhiếp Vô Ưu đã mất tích nhiều năm này.

Hiện tại nếu như có quan hệ tốt với Nhiếp Vô Ưu, sau này, cũng tương đương với giữ được quan hệ tốt với Nhiếp gia.

Nhiếp gia thân là một trong tứ đại thế gia của Độc Lập Châu, không có bất kỳ một thế lực nào muốn có xung đột hay xích mích gì.

Ha ha, đều nói Nhiếp Vô Ưu của Nhiếp gia lớn lên xinh đẹp, thực lực cũng thuộc hàng nhất đẳng, hôm nay gặp mặt, quả nhiên là danh bất hư truyền.

Một vị lão giả nào đó nhìn về phía Nhiếp Vô Ưu, luôn miệng cười nói.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Lúc này, Nhiếp Vô Ưu hướng về phía lão giả gật đầu cười một tiếng, coi như là đáp lễ.

Chỉ chốc lát sau, ánh mắt Nhiếp Linh Lung, chợt rơi vào trên người Diệp Οản Οản cách đó không xa, trong mắt hiện ra một vẻ khinh thường không hề che giấu chút nào.

 Theo ánh mắt Nhiếp Linh Lung, Nhiếp Vô Ưu cũng nhìn về phía Diệp Οản Οản, sau đó mở miệng cười nói: Thì ra là Bạch minh chủ.

Đúng rồi, Bạch minh chủ lấy thân phận gì tới? Bỗng nhiên, Nhiếp Vô Ưu vừa cười vừa nói.

Diệp Οản Οản quay đầu nhìn về phía ả ta, mặt không chút thay đổi đáp: Có ý gì?Nói chung cũng không có ý gì, chỉ là tôi tò mò, Bạch minh chủ lấy thân phận Không Sợ Minh Chủ tới tham gia hội nghị lần này, hay là lấy thân phận nghĩa nữ của Nhiếp gia chúng ta để tới dự hội nghị?Nhiếp Vô Ưu nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, cười lạnh.

Sợ là các vị chưa biết, đường đường Minh chủ Không Sợ Minh, Tóc Húi Cua ca của Độc Lập Châu, sinh tử coi nhẹ, không phục thì chiến.

Bây giờ Bạch minh chủ lại quấn lấy Nhiếp gia chúng ta, giả mạo thân phận của nữ nhân bình thường, trà trộn vào Nhiếp gia chúng ta, lừa gạt mẹ ta thu nhận cô ta làm nghĩa nữ.

Khóe miệng Nhiếp Vô Ưu khẽ nhếch lên.

Nhiếp Vô Ưu vừa dứt tiếng, bên trong phòng hội nghị, thần sắc không ít cao tầng và đại lão các thế lực đầy kinh ngạc.

Không Sợ Minh lại còn có thể làm ra được loại chuyện này? Sớm mấy năm, Không Sợ Minh không phải vẫn còn có chút ân oán với Nhiếp gia hay sao? Hiện nay, Bạch Phong của Không Sợ Minh, lại có thể giả mạo nữ nhân bình thường, lừa Nhiếp chủ mẫu thu nhận cô ta làm con gái nuôi? Chuyện này không khỏi.

Ha ha, Vô Ưu, cô nói xem, vị này là minh chủ Không Sợ Minh đấy! Không Sợ Minh tại Độc Lập Châu có phong cách hành sự gì, mọi người đều biết.

Giả mạo một cô gái bình thường, lừa gạt Nhiếp gia chủ mẫu thu nhận cô ta làm nghĩa nữ, đây không phải là chuyện rất bình thường sao? Không Sợ Minh từ trước đến giờ chính là da mặt dày như vậy.

Một vị thủ lĩnh cười nói.

Chu Thái, chuyện này có liên quan gì tới ngươi? Tam trưởng lão sậm mặt lại nhìn về phía vị thủ lĩnh kia: Chu Thái, ta còn nhớ các ngươi gần đây lại có một nhóm tài nguyên muốn đưa ra bên ngoài, không sai chứ.

Cũng được, Không Sợ Minh chúng ta rất lâu rồi chưa thực hiện phi vụ nào, ngươi chờ đó!Tam trưởng lão dứt tiếng, sắc mặt lão thủ lĩnh kia nhất thời biến đổi, nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, lạnh giọng quát lên: Bạch minh chủ, đây chính là cách làm việc của Không Sợ Minh các ngươi?Nghe tiếng, Diệp Οản Οản ngoẹo đầu liếc lão ta một cái, lãnh đạm thờ ơ mở miệng đáp: Giống như Chu lão ngươi mới vừa nói, Không Sợ Minh chúng ta cho tới bây giờ chính là không biết xấu hổ như vậy đấy!Ngươi.

Trên trán lão ta hiện ra một lằn gân xanh, con ả này đúng là không biết xấu hổ!Còn không đợi lão ta tiếp tục mở miệng nói chuyện, cửa chính phòng hội nghị lần nữa được mở ra.

Mười mấy vị lão giả chậm rãi đi vào đại sảnh, cầm đầu là một vị nam nhân mang theo mặt nạ màu bạc.

 Nhìn thấy đoàn người đi tới, sắc mặt mọi người tại đây đều khẽ biến.

Ngay cả Diệp Οản Οản, cũng không nhịn được thoáng kinh ngạc.

Võ Đạo Liên Minh Công Hội?Lần này, thậm chí ngay cả Võ Đạo Liên Minh Công Hội, Tội Ngục cũng đều mời?Giờ phút này, ánh mắt Tạ Thiên Xuyên, rơi vào trên người gã đàn ông đeo mặt nạ, lên tiếng nói: Phó hội trưởng, lần này là hội nghị Tội Ngục bọn ta triệu tập, Tạ mỗ này lại không nhớ, có khi nào từng mời Võ Đạo Liên Minh Công Hội?Trong lúc nói chuyện, phó hội trưởng tìm một chỗ trống ngồi xuống, nhẹ nhàng đáp: Sao chứ, Võ Đạo Liên Minh Công Hội chúng ta muốn tới, còn cần phải được mời sao?Nghe phó hội trưởng của Võ Đạo Liên Minh Công Hội nói, sắc mặt của Tạ Thiên Xuyên, trong nháy mắt lạnh xuống.

Ngay cả thế lực khác, mặc dù khó chịu trong lòng, nhưng cũng không ai dám nói thêm cái gì, để tránh lên trước làm bia hứng đạn.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Lời của vị phó hội trưởng này, cuồng vọng đến cực hạn, nhưng nào ai dám phản bác gì? Một vị phó hội trưởng xuất hiện, đại biểu cho cả Võ Đạo Liên Minh Công Hội.

Gần đây, rất nhiều đại nhân vật có máu mặt của Độc Lập Châu mất tích, khiến cho tâm lý của mọi người tại Độc Lập Châu hoang mang.

Võ Đạo Liên Minh Công Hội chúng ta coi như là người giám sát, có quyền đến bất kỳ địa phương nào điều tra.

Lần này Tội Ngục mở hội nghị, mời nhiều người như vậy, chúng ta tới xem tình hình một chút, nghe xem các ngươi nói cái gì, hoàn toàn không có bất cứ vấn đề gì.

Ai biết được các ngươi đang mưu tính cái gì, có lẽ, những người mất tích đó, là do các ngươi làm, chuyện này cũng chưa biết chừng.

Rất nhanh, phó hội trưởng của Võ Đạo Liên Minh Công Hội đưa ra lời cáo buộc.

Chuyện này.

Dường như cũng có chút đạo lý.

Có đạo lý cái rắm, đám người Kỷ Hoàng mất tích ly kỳ, thì có liên quan gì tới chúng ta?Đúng vậy, trói trời trói đất, ai dám trói Kỷ Hoàng chứ? Nói đường đường chính chính như thế, ai biết có phải là do Võ Đạo Liên Minh Công Hội bọn hắn làm hay không!Giờ phút này, một số vị cao tầng và thủ lĩnh khe khẽ bàn luận.

Được, nếu Võ Đạo Liên Minh Công Hội hoài nghi là do chúng ta làm, vậy thì cứ tùy tiện điều tra.

Ta còn thực sự hy vọng phó hội trưởng không phải về tay không, tốt nhất là điều tra ra được một ít gì.

Một bên, Giang Ly Hận cười lạnh một tiếng.

Võ Đạo Liên Minh Công Hội, tại Độc Lập Châu, đúng là có quyền giám sát.

Đây cũng là do năm xưa tất cả các thế lực của Độc Lập Châu bỏ phiếu bầu ra.

Bây giờ, Võ Đạo Công Hội muốn giám sát, vậy thì hãy để cho bọn họ giám sát là được rồi.

Võ Đạo Liên Minh Công Hội có thời gian rảnh rỗi như vậy, bọn họ cũng không tổn thất gì.

Nếu không, nếu như đuổi Võ Đạo Liên Minh Công Hội đi, chuyện này truyền đi, Độc Lập Châu, làm không khéo có khi sẽ bị cho là bọn họ chột dạ.

Võ Đạo Liên Minh Công Hội bên này mới vừa ngồi vững vàng, thời điểm hội nghị chuẩn bị bắt đầu, đột nhiên, từ bên ngoài lại có một nhóm người đông đảo đi vào.

 Người cầm đầu, ước chừng 28 29 tuổi, tướng mạo tuấn tú, mặc quần áo phổ thông, nhưng chẳng biết tại sao, cả người thoạt nhìn lại hết sức âm nhu.

Ha ha, quả nhiên là náo nhiệt.

Người đàn ông cầm đầu, đảo mắt qua toàn trường một cái, nhẹ giọng cười nói.

Là hắn?Người xếp thứ hai trong số Bát Đại Thần dưới trướng Kỷ Hoàng, Cổ Ngự?Cổ Ngự lại có thể chẳng qua chỉ xếp hàng thứ hai? Nghe nói bản lãnh của hắn cực lớn, là kiện tướng đắc lực nhất của Kỷ Hoàng, tài năng của bản thân, cũng không kém gì Kỷ Hoàng rồi.

Đứng đầu là ai?Cũng không rõ nữa, nhóm Bát Đại Thần dưới trướng Kỷ Hoàng gồm 8 người, nhưng tổng cộng chỉ có 7 người ra mặt, người cuối cùng thập phần thần bí, căn bản là chưa từng có ai gặp được.

Thậm chí có người nói, vị cuối cùng trong số Bát Đại Thần, căn bản chính là bản thân Kỷ Hoàng.

Người bên cạnh Cổ Ngự, Diệp Οản Οản đương nhiên nhận biết, là người thường xuyên ở bên cạnh Kỷ Hoàng, Khô Cốt, cũng thuộc nhóm Bát Đại Thần.

Ngồi đi.

Tạ Thiên Xuyên nói.

 Nghe tiếng, Cổ Ngự khẽ mỉm cười, cũng không nói nhiều, ngồi ở một bên.

A.

Ánh mắt Diệp Οản Οản, đúng lúc rơi vào trên người một gã đàn ông trong đám người thuộc thế lực của Kỷ Hoàng.

Giờ phút này, anh ta đang tò mò hướng về chung quanh quan sát.

Diệp Οản Οản hơi có chút cạn lời.

Cái con hàng Nhiếp Vô Danh này làm sao lại đi theo thế lực của Kỷ Hoàng chạy tới tham gia náo nhiệt?Diệp Οản Οản theo bản năng quay đầu đi, cũng không hy vọng Nhiếp Vô Danh nhìn thấy chính mình.

Ha ha, em gái ngoan, em cũng có mặt sao!?Nói sợ cái gì gặp cái đó! Nhiếp Vô Danh liếc mắt đã thấy Diệp Οản Οản, chợt, nhanh chân đi tới bên cạnh nàng.

Diệp Οản Οản: .

Làm gì vậy, cương thi sao? Còn không đi lấy ghế cho tôi! Nhiếp Vô Danh liếc nhìn Bắc Đẩu một cái.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Bắc Đẩu mặt đầy mộng bức, hoàn toàn không biết là có chuyện gì xảy ra?Nhưng mà thấy Diệp Οản Οản cũng không nói gì, nên cậu ta chỉ có thể nghe lời dời cái ghế, đặt ở bên cạnh Diệp Οản Οản.

Sau khi Nhiếp Vô Danh ngồi xuống, Diệp Οản Οản lập tức mở miệng hỏi: Anh không đi theo người của Nhiếp gia tới, lại theo người của Kỷ Tu Nhiễm tới làm gì?Quả thực Diệp Οản Οản không cách nào hiểu được, Nhiếp Vô Danh dầu gì cũng là lão đại Nhiếp gia, đến mức đó sao?Cắt, bọn họ không dẫn anh tới, anh có biện pháp gì? Vì vậy chỉ còn cách đi theo người của Kỷ lão đệ tới đây mà thôi.

Nhiếp Vô Danh nói.

Anh tới làm gì? Diệp Οản Οản có chút hiếu kỳ.

Đương nhiên là đến điều tra về tung tích Kỷ lão đệ rồi, thuận tiện xem thử có cơ hội làm ăn nào không, kiếm ít tiền! Nhiếp Vô Danh cười nói.

Diệp Οản Οản: .

Điều tra tung tích của Kỷ Tu Nhiễm là giả, muốn tìm cơ hội làm ăn, kiếm tiền mới là thật đi.

Thời khắc này, Diệp Οản Οản vạn phần thương xót cho Kỷ Tu Nhiễm, anh ta sao lại kết giao với một bằng hữu như vậy hả?Đúng rồi, em gái ngoan.

Nhiếp Vô Danh vô cùng tự nhiên, trong nháy mắt ôm cổ của Diệp Οản Οản, kê vào lỗ tai nàng nói: Chuyện thuốc giải suy tính thế nào rồi? Anh là thực sự lo lắng cho em, thương xót cho em.

Tử Quỷ nói với anh, thời gian của em không còn nhiều lắm.

Diệp Οản Οản: .

Thời gian không còn nhiều lắm là cái quỷ gì, có biết nói chuyện hay không?Thấy Nhiếp Vô Danh ôm cổ của Diệp Οản Οản, một ánh mắt lạnh giá thấu xương, từ trong mắt chàng trai nào đó nổi lên, rơi vào trên người Nhiếp Vô Danh.

Cảm nhận được một luồng hàn ý lạnh như băng này, ngay chính cả Diệp Οản Οản cũng không nhịn được khẽ run lên.

Xong rồi! Ông chủ xưởng giấm lại bắt đầu sản xuất cả tấn giấm rồi! Nhưng đây chính là anh ruột của mình cơ mà.

Bất đắc dĩ, Diệp Οản Οản chỉ có thể vô cùng tự nhiên, trong lúc lơ đãng, đem tay của Nhiếp Vô Danh gạt ra, lúc này mới khiến cho người nào đó đình chỉ tạo giấm.

Cũng không biết có phải là ảo giác của mình hay không, thật ra thì hôm nay từ lúc bắt đầu ra ngoài, Diệp Οản Οản cũng đã cảm thấy thân thể của mình có chút gì đó không đúng, lẩm bẩm Cái chỗ chết tiệt này không mở máy lạnh sao? Làm sao mình lại có cảm giác nóng như vậy nhỉ?Nhiếp Vô Danh mặt đầy ngơ ngác, Trời đang lạnh, mở điều hòa làm gì?Diệp Οản Οản: .

Vậy sao nàng lại có cảm giác như đang bị thiêu đốt dưới cái nóng giữa trưa hè, nhất là khi.

khi đón lấy ánh mắt của Tư Dạ Hàn.

Rõ ràng khuôn mặt tên kia vẫn luôn lạnh lùng như vậy, lạnh đến đóng băng.

 Lúc đó, Diệp Οản Οản cũng không hề chú ý tới, trên cổ của nàng mơ hồ xuất hiện từng đường lằn nhỏ màu đỏ nhạt, cứ như một tấm mạng nhện chậm rãi lan tràn.

Một khắc cuối cùng trước khi hội nghị bắt đầu, người của Thẩm gia cũng rốt cuộc cũng chạy tới.

Trừ Thẩm gia ra, ngay cả thế lực được cho là có địa vị thấp nhất trong tứ đại thế gia, Lăng gia, cũng phái ra đại biểu tới dự.

Đại biểu Lăng gia, là một người đàn ông trung niên.

Sau khi ông ta xuất hiện, không khỏi hướng về Diệp Οản Οản quan sát nhiều thêm mấy lần.

Cảm nhận được ánh mắt của người đàn ông nọ, Diệp Οản Οản cũng lập tức nhìn lại, nhưng mà, ông ta đã thu hồi ánh mắt, không nhúc nhích ngồi yên tại chỗ.

Nhìn thấy mọi người đều đã đến đông đủ, Tạ Thiên Xuyên và Giang Ly Hận hai mắt nhìn nhau một cái, sau đó tuyên bố hội nghị bắt đầu.

Các vị có thể tới, Tội Ngục chúng tôi vô cùng cảm ơn.

Tạ Thiên Xuyên mở lời.

Cân nhắc những chuyện phát sinh gần đây, đề tài hội nghị lần này, cần phải có một chút điều chỉnh.

Mọi người hẳn là đều đã biết, đoạn thời gian gần đây, Độc Lập Châu xảy ra một ít chuyện, kể cả Kỷ Hoàng và mười mấy vị hảo bằng hữu khác, ly kỳ mất tích, chúng tôi tin rằng, chuyện này tuyệt đối không đơn giản.

Giang Ly Hận nói.

Nghe tiếng, Diệp Οản Οản lườm Giang Ly Hận một cái.

Lại nói, cái tên Giang Ly Hận này đúng thật là khéo ăn nói.

Cái gì mà hảo bằng hữu, có một số người phỏng chừng hắn ta còn chưa từng bao giờ gặp nữa là.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Ha ha, người khác ta bất kể, nhưng mà Kỷ Hoàng nhà ta lại cũng mất tích.

Các vị ở đây, hi vọng các ngươi đều sạch sẽ không chút tạp chất, không nên để cho ta biết là ai làm! Nếu không.

chuyện ngọc đá cùng vỡ, chúng ta cũng có thể làm được.

Tin rằng mọi người cũng đều biết tác phong làm việc của Cổ Ngự này, đúng không?Cổ Ngự khẽ mỉm cười, đảo mắt qua toàn trường một cái, chợt hướng về Võ Đạo Liên Minh Công Hội nhìn nhiều thêm mấy lần.

Ha ha, chuyện đó là tất nhiên, Võ Đạo Liên Minh Công Hội chúng ta, gần đây cũng đều đang tích cực điều tra chuyện này, tin rằng, không bao lâu, sẽ có kết luận.

Phó hội trưởng Võ Đạo Công Hội mở miệng cười nói.

Đây cũng coi như là chuyện lớn.

Các vị, lão đại nhà các người mất tích, dựa hết vào chính các người điều tra, vậy cần điều tra tới khi nào?Bỗng nhiên, Nhiếp Vô Danh đứng dậy, mở miệng nói: Các vị hãy liên hệ với chúng tôi! Tôi và đoàn đội của tôi, chính là lính đánh thuê ưu tú nhất của Độc Lập Châu.

Chỉ cần các vị đưa tiền, lão đại của các vị chính là cha mẹ ruột của chúng tôi.

Chúng tôi dù có đào sâu ba thước, ba mươi thước, cũng sẽ tìm ra người giúp cho các vị.

Chỉ cần có tiền, không có chuyện gì là chúng tôi không làm được.

Diệp Οản Οản: .

Đây không phải là anh ruột tôi, tôi con mịa nó không nhận biết hắn.

Tuyệt đối không nhận biết!Nhiếp Vô Danh vừa dứt tiếng, mọi người đồng loạt quay đầu nhìn về phía anh ta.

Thôi đi, ai mà không biết đoàn đội của Nhiếp Vô Danh ngươi chính là đoàn đội lừa đảo, nổi danh lấy tiền không làm việc.

Một vị đại lão lên tiếng nói.

Diệp Οản Οản: .

Ai? Ai nói ta lấy tiền không làm việc? Có gan thì đi ra, nói ngay trước mặt ta! Lão tử lúc nào lấy tiền không làm việc rồi hả? Trừ phi.

số tiền chưa đủ! Nhiếp Vô Danh nhất thời tức giận quát lên.

Lần này, Diệp Οản Οản có thể làm chứng cho vị đại lão nọ.

Đám người Nhiếp Vô Danh, đúng là chuyên lấy tiền nhưng làm việc chẳng ra sao.

Trông cậy vào đám người Nhiếp Vô Danh bọn họ đi tìm người, chỉ sợ là có chờ đến hóa đá, cũng sẽ không có gì tiến triển.

Bất quá, đoàn đội của Nhiếp Vô Danh, thỉnh thoảng cũng sẽ tương đối đáng tin.

Nhưng chuyện này con mịa nó hoàn toàn là hên xui, có được hay không!Tới đây, các người hỏi Bạch minh chủ của Không Sợ Minh một chút đi, cách làm việc của đoàn đội chúng tôi, rốt cuộc có hiệu quả hay không, có phải là nhanh nhất, chuyên nghiệp nhất hay không?!Trong lúc Diệp Οản Οản còn đang xem náo nhiệt, Nhiếp Vô Danh trong nháy mắt bán cái cho nàng.

Một màn này, khiến cho Diệp Οản Οản vạn vạn không ngờ tới.

Diệp Οản Οản: .

Anh!! Con mịa nó chứ!!Ặc.

Thấy ánh mắt không ít người rơi vào trên người mình, giờ phút này, Diệp Οản Οản thần sắc lúng túng, cũng không biết nên nói gì.

Thật ra thì, vẫn tương đối đáng tin.

Chúng tôi từng hợp tác rất nhiều lần, đoàn đội của Vô Danh, nói chung là tương đối đáng tin.

Dù sao cũng là anh ruột của mình, lần này Diệp Οản Οản chỉ có thể làm trái lương tâm.

 Lại hỏi Cổ Ngự và Khô Cốt đi, bọn họ là người của Kỷ Hoàng.

Nhiếp Vô Danh lại nói.

Chuyện này.

Cổ Ngự hơi nhíu mày, một lát sau gật đầu một cái: Vô cùng đáng tin.

Nhưng mà, có nói lời hoa mỹ đến mấy, lại cũng không có một ai tin tưởng.

Mộng phát tài của Nhiếp Vô Danh, dường như cũng không thành công.

Ngày hôm qua lấy được một tin tức, tộc trưởng của Khương thị Cổ tộc, trong lúc đi ra ngoài đã mất tích, cho tới bây giờ cũng không có tin tức gì.

Rất nhanh, Tạ Thiên Xuyên tiếp tục nói.

Tộc trưởng.

Cổ tộc.

Khương thị.

?Nghe câu này, thần sắc mọi người tại đây đại biến.

Tộc trưởng Cổ tộc, đó là khái niệm gì? Lại cũng có thể mất tích!Mà vào giờ khắc này, tất cả mọi người đều lâm vào trầm tư.

Đoạn thời gian này, Độc Lập Châu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?Trong lúc mọi người đang bàn tán xôn xao, cửa chính phòng hội nghị bỗng vang lên một tiếng rầm thật lớn, chợt bị ai đó từ bên ngoài tung một cước đá văng.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Vào giờ phút này, tất cả mọi người có mặt đều nhất thời giận dữ.

Hội nghị hôm nay là do Tội Ngục tổ chức, tất cả những người tới dự đều là đại nhân vật có máu mặt tại Độc Lập Châu.

Người nào lại dám làm càn như thế!?Hàn quang trong mắt Tạ Thiên Xuyên chợt lóe lên, mặt Giang Ly Hận thì lại đầy vẻ hứng thú.

Ngược lại rất muốn biết, đến tột cùng là vị nào vội chạy đi đầu thai như vậy?Ngoài cửa, người đàn ông nọ mặt không cảm xúc, ăn mặc tùy ý, một mái tóc dài như tiên nhân, dài tới tận bên hông.

Anh ta chậm rãi bước đi, nhưng mà, uy áp kinh người, lại khiến cho hô hấp của người khác có chút dồn dập.

Ôi.

đệt.

Nhìn thấy là ai tới, Bắc Đẩu run lên thấy rõ: Cẩu.

Cẩu Tạp.

Cẩu ca!Dịch Thủy Hàn đi tới đại sảnh của phòng họp, không coi ai ra gì đi tới chính giữa, nhìn quanh toàn người là người, chợt đi tới bên cạnh một vị trưởng lão của Võ Đạo Liên Minh Công Hội.

Thấy ánh mắt Cẩu Tạp Chủng nhìn mình, vị trưởng lão Võ Đạo Liên Minh Công Hội kia nhíu chặt lông mày, trong lúc nhất thời, trên trán có mồ hôi lạnh thấm ra.

Tránh ra!Dịch Thủy Hàn lãnh đạm thờ ơ ra lệnh.

Dưới ánh mắt của mọi người, vị trưởng lão Võ Đạo Liên Minh Công Hội kia cắn răng, chỉ có thể nhường lại chỗ ngồi.

Giờ phút này, vẻ đăm chiêu trên mặt Giang Ly Hận kia, hoàn toàn biến mất không thấy đâu, thay vào đó, là vẻ ngưng trọng chưa bao giờ có.

Dịch huynh, sao anh lại tới đây?Phó hội trưởng của Võ Đạo Liên Minh Công Hội, kinh ngạc quan sát Dịch Thủy Hàn.

Nhưng mà, Dịch Thủy Hàn cũng không hề đáp lại lấy một lời.

Cánh tay khẽ nhếch lên, đầu tiên là chỉ vào Giang Ly Hận, kế đó là Tạ Thiên Xuyên, lại tới Nhiếp gia, Lăng gia, và cả Thẩm gia các loại.

Là ai, trói tộc trưởng Cổ tộc?Hồi lâu sau, Dịch Thủy Hàn mặt không biểu cảm, lạnh lùng lên tiếng hỏi.

Nghe tiếng, mọi người tại đây trố mắt nhìn nhau.

Ai trói tộc trưởng Khương thị Cổ tộc.

bọn họ làm sao biết được?Coi như là trói, chắc cũng chính là Cẩu Tạp Chủng trói mới đúng! Độc Lập Châu làm gì có người nào không biết, Cẩu Tạp Chủng muốn tiêu diệt toàn bộ Cổ tộc.

Có phải là có hiểu lầm gì đó hay không?Diệp Οản Οản nhìn về phía Cẩu Tạp Chủng, hoài nghi trong lòng.

Trước đó, Diệp Οản Οản đã từng nghi ngờ, những người Độc Lập Châu mất tích nọ, có khả năng nào là do Cẩu Tạp Chủng làm hay không? Nhưng hôm nay Cẩu Tạp Chủng không mời mà tới, còn nói ra câu này.

Ai trói Cổ tộc, lập tức giao người cho ta, không nhắc chuyện cũ! Nếu không, ta diệt toàn tộc! Ánh mắt kinh người của Dịch Thủy Hàn đảo qua toàn trường, trong giọng nói lạnh như băng, bao hàm trong đó một áp lực khiến cho người khác không cách nào dám kháng cự hay phản bác lại.

Dịch Thủy Hàn nói vậy, khiến cho mọi người dù có giận cũng không dám nói.

Bọn họ nếu có bản lãnh như anh ta thì may ra mới có cửa đi trói tộc trưởng Cổ tộc được!Dịch huynh, chuyện này, người ngoài không biết, nhưng những việc này, quả thực là không hề có bất cứ quan hệ nào tới Nhiếp gia!Nhiếp Vô Ưu nhìn về phía Dịch Thủy Hàn, mở miệng giải thích.

Om sòm! Dịch Thủy Hàn lườm Nhiếp Vô Ưu một cái, lạnh giọng nạt.

Nhiếp Vô Ưu: Anh.

Chân mày Nhiếp Linh Lung cũng khẽ nhíu lại, nhưng cũng không mở miệng nói chuyện.

Ngươi chỉ được nghe ta nói! Dịch Thủy Hàn lần nữa cắt ngang.

Dịch huynh, hôm nay là hội nghị do Tội Ngục tổ chức, cho dù Dịch huynh thật sự muốn làm khó dễ, có thể chờ sau khi hội nghị của chúng ta kết thúc hay không?Tạ Thiên Xuyên nhìn về phía Dịch Thủy Hàn, mở miệng hỏi.

Không đợi Dịch Thủy Hàn nói chuyện, Diệp Οản Οản tựa như cười mà không phải cười, hướng về Võ Đạo Liên Minh nhìn một cái, đột nhiên lên tiếng nói: Dịch đại hiệp, anh có thể hỏi Võ Đạo Liên Minh Công Hội một chút.

Trói tộc trưởng Cổ tộc, cũng chỉ có Võ Đạo Liên Minh Công Hội mới có bản lãnh này đi?Diệp Οản Οản vừa dứt tiếng, ánh mắt Dịch Thủy Hàn liền rơi vào trên người phó hội trưởng.

Chê cười, Võ Đạo Liên Minh Công Hội chúng ta, làm sao sẽ có thể làm ra loại chuyện này? Phó hội trưởng hướng về phương hướng của Diệp Οản Οản trừng mắt một cái, ngay sau đó hừ lạnh.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Các ngươi, dẫn ta đi đến trụ sở chính của Võ Đạo Liên Minh Công Hội, để cho ta điều tra.

Dịch Thủy Hàn nói.

Dịch Thủy Hàn, người khác nói cái gì ngươi cũng đều tin? Thanh âm của Phó hội trưởng có vẻ không vui.

Không làm chuyện trái lương tâm, không sợ quỷ gõ cửa, các người sợ cái gì? Diệp Οản Οản cười lạnh nói.

Dịch Thủy Hàn nhìn Diệp Οản Οản một cái, phụ họa theo: Người bên cạnh ta bất kể, chuyện của Cổ tộc, cần phải điều tra rõ, các ngươi phái đại biểu đi điều tra, gặp phải khó khăn, ta có thể giúp một tay.

Nhiếp gia chúng tôi, nguyện ý điều tra chuyện này.

Đột nhiên, Nhiếp Linh Lung đứng dậy, nhìn về phía Dịch Thủy Hàn, khẽ mỉm cười nói, Tôi và Vô Ưu tỷ tỷ của tôi, có tự tin có thể điều tra rõ.

Mọi người tại đây, ai lại không muốn giao hảo cùng Cẩu Tạp Chủng?Nếu như có thể điều tra rõ chuyện này, chưa nói đến danh vọng tại Độc Lập Châu sẽ tăng cao, mà còn có thể khiến cho Cẩu Tạp Chủng thiếu một món nợ nhân tình.

Tôi, tôi, tôi!! Tôi đi!! Bỗng nhiên, Diệp Οản Οản cũng đứng dậy, tích cực giơ tay xung phong.

Tư Dạ Hàn nhìn về phía Diệp Οản Οản, khẽ nhíu mày, không khỏi có chút bất đắc dĩ.

Sớm nên biết, nàng chỉ cần xuất hiện, liền sẽ không có khả năng chỉ ngoan ngoãn ngồi yên.

A, vị này chính là Minh chủ Không Sợ Minh, Dịch đại ca hẳn là đã biết tác phong làm việc của Không Sợ Minh? Thứ người như vậy, làm sao có khả năng gánh nhiệm vụ lớn này? Hơn nữa, Không Sợ Minh so làm sao được với Nhiếp gia? Vô luận là mạng lưới giao thiệp hay thực lực! Một bên, Nhiếp Vô Ưu mở miệng nói.

Hai con ngươi Diệp Οản Οản híp lại, nhìn về phía Nhiếp Vô Ưu.

Với thân phận Không Sợ Minh Chủ hiện tại của nàng, mạng giao thiệp và thực lực quả thật là không bằng Nhiếp gia.

Nhưng vậy thì đã sao, hậu trường của nàng cứng rắn! Hơn nữa con trai của nàng còn là đồ nhi của Dịch Thủy Hàn! Mọi người chỉ thấy Dịch Thủy Hàn gật đầu một cái, nói với Nhiếp Vô Ưu: Ngươi nói rất có đạo lý.

Khóe miệng Nhiếp Vô Ưu chậm rãi giãn ra, nhưng mà, nụ cười còn chưa kịp hiện lên, liền đã nghe thấy Dịch Thủy Hàn mở miệng nói: Vậy thì chuyện này giao cho Bạch minh chủ đi!Nhiếp Vô Ưu: .

Nhiếp Linh Lung: .

Mặt Nhiếp Vô Ưu đầy vẻ không cách nào tin nổi, Dịch tiên sinh, có phải là ngài có hiểu lầm gì đó rồi hay không?Lời này của Dịch Thủy Hàn há không phải là đang nói, ở trong mắt hắn, mạng lưới quan hệ và thực lực của Nhiếp gia còn không bằng Không Sợ Minh sao?Không chỉ là Nhiếp Vô Ưu, ngay cả chính Diệp Οản Οản cũng đều mộng bức rồi.

Những người khác cũng trố mắt nhìn nhau.

Đều nghe nói phong cách làm việc của Dịch Thủy Hàn quỷ dị, xem ra là sự thật.

Đang lúc này, trong đám người đột nhiên vang lên một âm thanh vô cùng kích động —— Ha ha ha, cẩu tử, ngươi rốt cuộc cũng xuất hiện rồi!Giờ phút này, Nhiếp Vô Danh nhìn chằm chằm Dịch Thủy Hàn, cặp mắt sáng lên: Cẩu tử, tới đây đánh một trận!Dịch Thủy Hàn liếc Nhiếp Vô Danh một cái, cũng không mở miệng đáp lại, chẳng qua chỉ nhìn về phía phó hội trưởng của Võ Đạo Liên Minh Công Hội: Đi theo ta đến trụ sở chính các ngươi.

Dịch Thủy Hàn nói xong, xoay người rời đi.

 Hừ! Thật là rảnh háng! Phó hội trưởng hừ lạnh một tiếng: Ngươi nguyện ý lãng phí thời gian, vậy thì dẫn ngươi đi xem.

Sau khi Dịch Thủy Hàn và đám người Võ Đạo Liên Minh Công Hội rời đi, Nhiếp Vô Danh gãi gãi sau ót: Có phải là cẩu tử sợ anh hay không?Diệp Οản Οản hơi nhíu mày, nhìn về phía Nhiếp Vô Danh: Có cảm giác không giống như là sợ anh.

Vậy là.

? Nhiếp Vô Danh hơi nghi hoặc một chút.

Chắc là, cảm giác xem thường.

Diệp Οản Οản nói.

Em thì biết cái gì, hắn không nghe thấy anh tuyên chiến! Nhiếp Vô Danh trong nháy mắt tức giận.

Diệp Οản Οản: Híc, cũng có thể.

Nguyên bản, mục đích của hội nghị lần này, cũng là muốn chọn ra một đại biểu, đi điều tra một phen.

Xem ra, đã có kết quả.

Giang Ly Hận nói.

Vốn Tội Ngục bọn họ dự định làm chim đầu đàn đi thăm dò rõ ràng chuyện này, cũng có thể mở rộng sức ảnh hưởng và hiệu triệu của tổ chức.

Không nghĩ tới, lại bị Không Sợ Minh quấy nhiễu rồi.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Nếu đã có kết quả, vậy thì Nhiếp gia chúng ta sẽ không nhúng vào nữa.

Hôm nay tới, trừ tham gia hội nghị ra, Nhiếp gia còn có một chuyện muốn tuyên bố.

Nhiếp Linh Lung ung dung thản nhiên nhìn về phía Diệp Οản Οản một cái, ngay sau đó mở miệng nói.

Nhiếp gia có chuyện muốn tuyên bố?Nghe tiếng, ánh mắt của mọi người đồng loạt nhìn về phía đám người Nhiếp Linh Lung.

Nhiếp Linh Lung nghiêm túc mở miệng nói: Căn cứ theo quy củ của Nhiếp gia, sắp tới sẽ đến lúc phải thay người nắm quyền Nhiếp gia, mà người nắm quyền đã được chọn xong!Hả! Nhiếp gia sắp đổi gia chủ!Đây chính là tin tức lớn!Gia chủ kế nhiệm sẽ là ai?.

Trong một loạt tiếng bàn tán kinh ngạc, Nhiếp Linh Lung tiếp tục nói: Gia chủ đời tiếp theo của Nhiếp gia sẽ chính là, tỷ tỷ của tôi, Nhiếp Vô Ưu.

Hy vọng các vị ở tại đây đến lúc đó có thể đến góp vui! Thiệp mời ít ngày nữa sẽ được gửi tới.

Nghe lời tuyên bố này, Diệp Οản Οản suýt chút nữa tức ói máu, nhìn về phía cái anh chàng Nhiếp Vô Danh đứng cà nhỗng ở bên cạnh, hận không thể đánh cho hắn một roi.

Cái tên Nhiếp Vô Danh này làm ăn kiểu gì vậy? Có còn là người của Nhiếp gia hay không vậy hả?Lăn tới lăn lui, vậy mà cái vị trí người nắm quyền cũng không giành được?Anh là heo sao? Diệp Οản Οản hận rèn sắt không thành thép, nhìn Nhiếp Vô Danh.

Nghe tiếng, Nhiếp Vô Danh chép chép miệng: Anh nào có biện pháp gì, anh và mẹ bất hòa, bó tay rồi!Hic.

Diệp Οản Οản bất đắc dĩ thở dài.

Trông cậy vào Nhiếp Vô Danh đi tranh đoạt những thứ này, hay là thôi đi!Lúc này, Diệp Οản Οản hướng về Nhiếp Linh Lung và Nhiếp Vô Ưu giả nhìn lại.

Được lắm, nàng chờ ngày ấy! Muốn cầm quyền Nhiếp gia? Thích thì chiều!Màn đêm buông xuống, một buổi hội nghị như vậy là đã đi đến kết thúc trong cảnh gà bay chó sủa.

Thấy Tư Dạ Hàn sắp rời đi, Diệp Οản Οản có chút nôn nao, hôm nay vẫn chưa nói với anh được bao nhiêu câu.

Đệt.

Có chuyện gì vậy.

Trong nháy mắt lúc Diệp Οản Οản đứng lên, nhịp thở của nàng bỗng nhiên chậm lại, có cảm giác như huyết dịch đang chảy ngược.

Phong tỷ, tỷ bị làm sao vậy? Bắc Đẩu thấy vậy tiến lên đỡ lấy nàng.

Diệp Οản Οản day day trán: Không có việc gì.

Bắc Đẩu không nói gì, nhìn Diệp Οản Οản ôm tấm giáo bia, Nhất định là do giáo bia này quá nặng, đã nói để bọn đệ cầm giúp tỷ rồi mà không nghe.

Diệp Οản Οản nhất thời liếc xéo qua, nhìn chằm chằm tay của Bắc Đẩu, Tay, bỏ ra, không được đụng vào nó!Bắc Đẩu vội vàng rụt tay về, Được được được, đệ không đụng, đệ không đụng! Tự tỷ mang, để tự tỷ mang nó đi nha nha nha.

!Thất Tinh có chút bất an nhìn Diệp Οản Οản một cái, bén nhạy phát hiện ra thời khắc này trạng thái của nàng có gì đó không đúng.

Nhịp thở của Phong tỷ.

làm sao lại hỗn loạn như vậy?Phong tỷ, có phải là tỷ khó chịu chỗ nào hay không? Thất Tinh hỏi.

Một bên, Đại trưởng lão nhìn Diệp Οản Οản một cái, cũng có chút kinh ngạc mở miệng hỏi, Híc, minh chủ, tại sao nhịp thở của cô lại rối loạn như vậy chứ? Diệp Οản Οản lại day day mi tâm thêm một cái, Không có gì.

chỉ là cảm thấy.

thân thể.

dường như có chút kỳ quái.

Bắc Đẩu: Kỳ quái? Kỳ quái chỗ nào vậy?Diệp Οản Οản nhìn về phía Tư Dạ Hàn một cái.

Chỉ một ánh nhìn, tốc độ tim đập của nàng đột nhiên tăng nhanh, toàn bộ dòng máu trong người như muốn chảy ngược.

Mịa nó.

Nàng gặp chuyện gì vậy?Không đến nỗi ngay cả nhìn anh ấy một cái thôi mà tim đã chịu không nổi, chẳng lẽ không có tiền đồ như vậy sao?Đáng sợ hơn là, nàng không khỏi cảm thấy quần áo mà Tư Dạ Hàn đang mặc.

đặc biệt chướng mắt.

Phong tỷ, rốt cuộc là tỷ khó chịu chỗ nào? Đệ đi tìm thầy thuốc xem bệnh cho tỷ nhé? Bắc Đẩu vội vàng hỏi.

Diệp Οản Οản nhìn Bắc Đẩu một cái, mặt không đổi sắc: Đột nhiên tôi rất muốn xé quần áo của Tu La Chủ, bệnh này thầy thuốc có thể trị không?Bắc Đẩu: .

Thất Tinh: .

Đại trưởng lão: .

Tam trưởng lão: .

Một bên, mấy vị cao tầng Không Sợ Minh: .

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Bắc Đẩu đứng láng cháng ở bên cạnh, che cản tầm mắt của Diệp Οản Οản.

Diệp Οản Οản không nhịn được đẩy cậu ta sang một bên, ngay sau đó trực tiếp đi thẳng về hướng của Tư Dạ Hàn.

Mịa nó! Nhanh ngăn Phong tỷ lại! Tỷ ấy định làm gì vậy! Sẽ không phải thật sự định đi xé.

Bắc Đẩu cơ hồ đã không dám nói tiếp.

 Cả đám người Không Sợ Minh sợ đến hồn phi phách tán, lập tức lăn một vòng đuổi kịp Diệp Οản Οản.

Cũng còn may là trong ngực Diệp Οản Οản còn bận ôm theo tấm bia đá nên đi không nhanh.

Bên kia, Tư Dạ Hàn mới vừa đi ra khỏi phòng họp không bao lâu, Diệp Οản Οản đã nhanh chóng đuổi theo ngăn anh lại, À, Tu La Chủ đại nhân, em có đôi lời muốn nói với anh.

Bên này, lời Diệp Οản Οản mới vừa nói ra được phân nửa, phía sau một đám người tối sầm mặt vội vàng ba chân bốn cẳng lao lên kéo ngược nàng trở về.

Ánh mắt Tư Dạ Hàn hướng về Diệp Οản Οản quan sát: Có lời muốn nói với anh?Bắc Đẩu, Đại trưởng lão, Tam trưởng lão và đám người Không Sợ Minh vừa gắt gao giữ chặt Diệp Οản Οản, vừa trăm miệng một lời đáp: Không! Cô ấy không có!Diệp Οản Οản: Em muốn.

Bắc Đẩu, Đại trưởng lão, Tam trưởng lão và đám người Không Sợ Minh: Không! Cô ấy không muốn!Một đám người nói xong, chân giống như cưỡi cân đẩu vân, nhanh chóng lôi Diệp Οản Οản đi rồi.

Quả thật là chạy còn nhanh hơn thỏ, nhanh đến nỗi không kịp thấy bóng.

Tư Dạ Hàn: .

 .

Mãi đến khi cả đám chạy ra xa thật là xa, cuối cùng mới thở phào nhẹ nhõm.

Trời má, thật quá gay cấn rồi!Cũng còn may là kịp kéo minh chủ lại, suýt chút nữa đã gây ra họa lớn.

Bởi vì sau khi hội nghị kết thúc thì sắc trời đã tối, Tội Ngục đều đã an bài xong chỗ nghỉ ngơi cho các thế lực lớn.

Không Sợ Minh ở nơi xa nhất của khu phía Tây.

Thời điểm mọi người tới nơi, đã có người chuẩn bị xong rượu và thức ăn chiêu đãi từ sớm.

Đại trưởng lão đi tới bên bàn cơm, cẩn thận từng li từng tí rót một ly trà lạnh cho Diệp Οản Οản, tận tình khuyên nhủ, Minh chủ à, mặc dù là bất kể có xảy ra chuyện gì chúng ta đều không sợ, nhưng mà.

nhưng mà mọi việc đều có ngoại lệ, ngài nói có đúng hay không?Thật bất ngờ, lần này Tam trưởng lão lại gật đầu phụ họa: Không sai, không sai, Đại trưởng lão nói rất đúng! Vị đại nhân kia sâu không lường được, thật sự là không trêu chọc nổi! Huống chi nơi này còn là đại bản doanh của Tội Ngục!Diệp Οản Οản trước tiên đem bảo bối tiểu giáo bia của mình cẩn thận đặt ở bên cạnh, sau đó mới ngồi xuống, nâng cằm lên liếc thuộc hạ nhà mình một cái, Tôi chỉ định nói với anh ấy vài câu thôi, sao các người lại khẩn trương đến vậy! Các người nghĩ gì vậy? Từng người một, sao người nào cũng có tư tưởng thiếu trong sáng đến vậy?Bắc Đẩu: Mới vừa rồi rốt cuộc là ai nói ra câu muốn xé quần áo người ta? Lời nói đáng sợ như vậy.

Diệp Οản Οản: Coi như là vậy, mới vừa rồi làm sao tôi có thể làm cái gì với Tu La Chủ chứ? Coi như có làm gì, cũng phải tìm lúc nào không có người mới làm chứ! Bắc Đẩu: .

Lúc không có người, cũng không thể nào làm như vậy được đâu nha!!Cả đám người Không Sợ Minh đang tan vỡ, Nhiếp Vô Danh không biết từ nơi nào chen qua, đặt mông ngồi xuống bên cạnh Diệp Οản Οản, gân cổ lên hô vang: Phục vụ, thực đơn đâu, nhanh đem thực đơn ra!Lúc này Diệp Οản Οản mới chú ý tới Nhiếp Vô Danh không biết lủi lủi kiểu gì lại có thể đi theo bọn họ tới nơi này: Sao anh lại ở đây vậy?Nhiếp Vô Danh cười toe toét, Không phải là mọi người chuẩn bị ăn cơm sao? Thật trùng hợp, anh cũng định ăn cơm.

Mọi người ăn cùng nhau, há chẳng phải là vui vẻ sao?Diệp Οản Οản: .

Sao không nói thẳng là anh định ăn chực đi!Nhiếp Vô Danh: Em gái ngoan, em xem lại lời nói của mình đi! Quan hệ của hai chúng ta như thế nào, làm sao có thể gọi là ăn chực chứ! Người một nhà ăn cơm cùng nhau là chuyện vô cùng hợp với lẽ thường đó nha!Diệp Οản Οản: .

Cái tên này, cái từ em gái ngoan gọi càng lúc càng thuận miệng.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • truyện tranh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương truyện chữ

  • đọc truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • yêu thần ký chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License