Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Chapter
0196
Biên soạn: Tiểu Gia Bối Beta: Đức Uy truyenfull.
vn Gần như trong tích tắc, trong đầu Diệp Οản Οản loé lên vô số ý tưởng, nhưng đều bị nàng bác bỏ.
Vốn Diệp Οản Οản muốn báo cho Tư Dạ Hàn biết.
Nhưng nghĩ lại, nếu làm thế, không khác nào chính mình kéo A Tu La cùng xuống nước cả.
Coi như Không Sợ Minh và A Tu La hợp lại, cũng không có khả năng là đối thủ của Võ Đạo Liên Minh Công Hội.
Võ Đạo Liên Minh Công Hội tới rồi à? Diệp Οản Οản cau mày nhìn về phía Thất Tinh và Bắc Đẩu hỏi Không có.
Thất Tinh lắc đầu một cái.
Diệp Οản Οản bình tĩnh ngồi trên ghế salon.
Không cần nghĩ nhiều, Võ Đạo Liên Minh Công Hội nhất định là quay về tập hợp nhân lực, để đến lúc đó dễ bề tiêu diệt Không Sợ Minh.
Cùng Võ Đạo Liên Minh Công Hội khai chiến, hiển nhiên là không thực tế! Trong giờ phút quan trọng này, chính mình phải suy nghĩ lý do hợp lý, khiến cho việc cướp tài nguyên, bắt cóc trưởng lão đều không có chút liên quan nào đến Không Sợ Minh bọn họ mới được!Kim trưởng lão được bọn họ cứu về rồi sao? Diệp Οản Οản tiếp tục hỏi.
Phong tỷ, không có! Kim trưởng lão chết rồi! Bắc Đẩu nhanh chóng đáp.
Chết? Trong mắt Diệp Οản Οản tức thì hiện ra vẻ mừng như điên.
Nếu chết thì quả thật là quá tốt rồi! Chết vào lúc này cũng có ý nghĩa không khác nào giúp người đang gặp nạn cả!Chỉ cần Kim trưởng lão chết đi, không bằng không chứng, ai có thể nói chỗ kia là cứ điểm của Không Sợ Minh? Không Sợ Minh biết Kim trưởng lão bị bắt cóc, vì lo lắng cho sự an toàn của ông ta, nên đã điều động phần lớn nhân lực đi tìm tung tích của Kim trưởng lão.
Nhưng mới vừa tìm được Kim trưởng lão, lại vô tình gặp được người của Võ Đạo Liên Minh Công Hội, chẳng lẽ không được sao? Chỉ cần mình và Không Sợ Minh có chết cũng không thừa nhận có liên quan đến chuyện này, thân là thế lực cầm quyền tại Độc Lập Châu, Võ Đạo Liên Minh Công Hội dưới tình huống không có chứng cứ xác thật, dám khai chiến với Không Sợ Minh sao? Chết có chút thảm! Bắc Đẩu thở dài.
Là ai đánh chết Kim trưởng lão? Diệp Οản Οản mặt đầy hiếu kỳ.
Loại nhân tài này, nhất định phải bồi dưỡng thật tốt.
Phong tỷ, đệ có nói tỷ cũng không tin, mà đệ cũng không biết diễn đạt thế nào.
Hay là để đệ diễn lại cho tỷ xem nhé! Bắc Đẩu xoay người nói với Thất Tinh: Bây giờ tôi là người của Võ Đạo Liên Minh Công Hội, cậu là Kim trưởng lão, chúng ta tái dựng lại hiện trường.
Thất Tinh: .
Phong tỷ, sau khi Võ Đạo Liên Minh Công Hội tìm tới cứ điểm, liền hỏi tình hình Kim trưởng lão.
Lão ta nói Phong tỷ hỏi hắn là ai muốn giết Nhiếp Vô Ưu.
Sau đó, Kim trưởng lão còn cam đoan mình không hề tiết lộ chút nào, kết quả là bị người của Võ Đạo Liên Minh Công Hội tung một chưởng đánh chết.
Thất Tinh có sao nói vậy.
Thất Tinh vừa dứt lời, Diệp Οản Οản sững sờ tại chỗ, mặt đầy mộng bức.
Đây là tình tiết kiểu gì vậy? Kim trưởng lão bị người của Võ Đạo Liên Minh Công Hội đánh chết? Người đánh chết Kim trưởng lão, là gián điệp của Không Sợ Minh chúng ta? Diệp Οản Οản nghi ngờ hỏi.
Diệp Οản Οản hoài nghi, nếu không phải người của Không Sợ Minh, thì cũng là người của A Tu La!Phong tỷ, là Phó hội trưởng của Võ Đạo Liên Minh Công Hội.
Thất Tinh mở miệng nói.
Diệp Οản Οản: .
Quang minh chính đại mà đánh chết Kim trưởng lão, loại chuyện này tuyệt đối không thể là gián điệp làm.
Hơn nữa người làm còn là Phó hội trưởng, lại càng không thể nào.
Nhưng.
tại sao Võ Đạo Liên Minh Công Hội lại phải giết chết Kim trưởng lão?Trong đầu Diệp Οản Οản hiện lên cả ngàn giả thiết.
Chuyện này hoàn toàn vô lý! Người của chúng ta thế nào rồi? Diệp Οản Οản tiếp tục hỏi.
Mấy vị đường chủ bỏ chạy, cũng không có gì đáng ngại.
Thất Tinh trả lời.
Diệp Οản Οản suy tư một lát, sau đó hạ lệnh: Lập tức đi đến khu vực phụ cận Võ Đạo Liên Minh Công Hội, giám sát nhất cử nhất động của bọn họ! Chỉ cần có chút động tĩnh nào, lập tức báo cáo lại cho tôi! Nghe lệnh, Bắc Đẩu và Thất Tinh lập tức xoay người rời đi.
Biên soạn: Tiểu Gia BốiBeta: Đức Uy truyenfull.
vnMấy ngày trôi qua, Diệp Οản Οản vô cùng cẩn thận.
Nhưng mà, trong vài ngày này, Võ Đạo Liên Minh Công Hội lại không có bất kỳ hành động dị thường gì, căn bản không giống như Diệp Οản Οản dự đoán, sẽ điều động số lượng lớn nhân lực tới tiêu diệt Không Sợ Minh, cứ như thể chưa từng có chuyện gì xảy ra.
Võ Đạo Liên Minh Công Hội không có chút dị thường nào, đối với Diệp Οản Οản mà nói, chính là điểm khác thường lớn nhất.
Bọn họ đánh chết Kim trưởng lão, sau đó đối với Không Sợ Minh bỏ mặc không quan tâm.
Dựa theo logic bình thường, làm sao lại có thể như vậy được! Đối với tác phong làm việc của Võ Đạo Liên Minh Công Hội, Diệp Οản Οản hoàn toàn không đoán ra.
Nhưng bất luận như thế nào, lần này Võ Đạo Liên Minh Công Hội không tới gây sự với Không Sợ Minh, chính là điều không thể nào tốt hơn.
Diệp Οản Οản cũng không hoàn toàn buông lỏng, tăng cường phòng bị cho Không Sợ Minh, hơn nữa cũng để lại nhiều tai mắt ở khu vực xung quanh Võ Đạo Liên Minh Công Hội.
Chỉ cần Võ Đạo Liên Minh Công Hội muốn ra tay với Không Sợ Minh, bọn họ sẽ biết được ngay lập tức.
Hôm đó, Diệp Οản Οản để người thông báo đến Kỷ Tu Nhiễm, hẹn Kỷ Tu Nhiễm ăn cơm.
Hẹn Kỷ Tu Nhiễm dĩ nhiên là không có ý tứ gì khác, chẳng qua Diệp Οản Οản cho là, Kỷ Tu Nhiễm tất nhiên biết được sự thật mình là Nhiếp Vô Ưu.
Cho nên, nàng muốn từ trong miệng của Kỷ Tu Nhiễm, biết được chút gì đó, hoặc ít nhất cũng hỏi cho rõ ràng.
Lần ăn cơm cùng Kỷ Tu Nhiễm này, Diệp Οản Οản có thể nói là đã cẩn thận lại càng thêm cẩn thận.
Vạn nhất bị Tư Dạ Hàn biết.
thì sẽ không biết phải giải thích thế nào.
Tối đó, trong căn phòng riêng sang trọng của một quán rượu nào đó.
Bắc Đẩu và Thất Tinh canh ở bên ngoài, trong phòng chỉ có Kỷ Tu Nhiễm và Diệp Οản Οản.
Trên mặt chàng trai từ đầu đến cuối vẫn là nụ cười như gió xuân kia, con ngươi thâm thúy nhìn ra ngoài cửa sổ.
Sau một hồi lâu mới nhìn về phía Diệp Οản Οản, khẽ mỉm cười nói: Nghe nói, em đi nhổ tóc của Tu La Chủ, hơn nữa cũng đã hoàn thành nhiệm vụ cấp S+ của học viện Xích Diễm? Diệp Οản Οản: .
Làm sao lại cảm giác bị thẩm vấn? Nàng biết ngay mà! Cung lão nhất định sẽ đi khắp nơi khoe khoang, mà đối tượng để khoe chắc chắn sẽ không thể thiếu Kỷ Tu Nhiễm được! Híc, nhờ vận khí mà thôi… Diệp Οản Οản nói.
Chỉ là nhờ vận khí thôi sao? Kỷ Tu Nhiễm nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản: Tóc kia, hẳn là chính Tu La Chủ tự nhổ cho em.
Còn hàng hóa, chỉ sợ cũng do chính Tu La Chủ vận chuyển giúp? Diệp Οản Οản bị hỏi tới cứng họng, trong khi Kỷ Tu Nhiễm ngược lại cũng không có ý tứ đào sâu thêm, cười nhạt nói, Tạm thời khoan đề cập đến chuyện đó, trước tiên nói một chút, tối nay em tìm anh là có chuyện gì? Cuối cùng cũng trở về vấn đề chính.
Thật ra thì anh đã biết Nhiếp Vô Ưu tại Nhiếp Gia đó là giả, đúng không? Diệp Οản Οản nhìn chằm chằm Kỷ Tu Nhiễm, chậm rãi nói.
Ồ? Nghe thấy câu hỏi của Diệp Οản Οản, Kỷ Tu Nhiễm nhất thời cảm thấy hứng thú, không ngừng đánh giá Diệp Οản Οản.
Có thể nói một chút, anh đã biết được những gì hay không? Diệp Οản Οản cau mày lên tiếng.
Ví dụ như.
? Kỷ Tu Nhiễm cười khẽ.
Thân phận của tôi! Diệp Οản Οản đi thẳng vào vấn đề.
Diệp Οản Οản vừa dứt tiếng, Kỷ Tu Nhiễm lại trầm mặc trong chốc lát.
Bây giờ, hẳn anh nên gọi em là Tiểu Phong, hay là Vô Ưu? Rất nhanh, Kỷ Tu Nhiễm nói một câu đầy thâm ý.
Quả nhiên anh đã biết tôi là Nhiếp Vô Ưu.
Diệp Οản Οản hít sâu một hơi.
Nữ lớn mười tám biến! Quả thực, so với Vô Ưu năm đó, tính cách, mặt mũi và dáng người của em, khác nhau một trời một vực.
Ngay cả anh, cũng suýt nữa không thể nhận ra.
Kỷ Tu Nhiễm nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản: Bất quá, hôm nay em hẹn anh ra đây hỏi những thứ này, có thể thấy, trí nhớ của em vẫn còn chưa khôi phục! Nếu anh đã sớm biết thân phận của tôi, tại sao không nói rõ? Diệp Οản Οản có chút khó hiểu.
Thứ nhất, trí nhớ của em đã bị ký ức bao trùm xóa sạch, coi như là anh có nói, em sẽ tin sao? Thứ hai, là anh nói rõ sẽ tốt hơn, hay là để em tự mình nhớ lại sẽ tốt hơn? Kỷ Tu Nhiễm lại nói.
Nói cách khác, anh để cho tôi tới học tại học viện Xích Diễm, là vì biết năng lực của viện trưởng Xích Diễm, căn bản không phải là muốn để cho tôi đi rèn luyện, mà là muốn giúp tôi khôi phục ký ức.
Diệp Οản Οản kết luận sau một hồi trầm tư.
Lúc này, khóe miệng Kỷ Tu Nhiễm khẽ mỉm cười: Em năm đó, đúng là không được thông minh như vậy.
Tuy rằng bị Kỷ Tu Nhiễm trêu chọc, Diệp Οản Οản cũng không ngại.
Nếu như không có Kỷ Tu Nhiễm, sau khi mình tới Độc Lập Châu, chỉ sợ rất khó ứng phó.
Quả thực, bây giờ suy nghĩ lại một chút, tại Độc Lập Châu, Kỷ Tu Nhiễm đã giúp nàng quá nhiều.
Biên soạn: Tiểu Gia BốiBeta: Đức Uy truyenfull.
vn Hiện tại, Diệp Οản Οản có chút không biết nên đối mặt với Kỷ Tu Nhiễm như thế nào.
Ngày trước, Diệp Οản Οản chẳng qua cho là, chính mình giả mạo Không Sợ Minh Chủ, thay thế thân phận của Bạch Phong.
Mà Bạch Phong coi như là vị hôn thê của Kỷ Tu Nhiễm, mình chỉ cần diễn xuất một chút là được.
Nhưng đến giờ phút này, Diệp Οản Οản mới hoàn toàn ý thức được, nàng là Nhiếp Vô Ưu.
Như thế, hôn ước giữa nàng và Kỷ Tu Nhiễm cũng là thật, mà không phải hư cấu.
Thật ra thì, nói cho cùng, từ trên một loại logic nào đó mà nói, vị trước mắt này, mới là chính chủ.
Cẩn thận mà suy nghĩ, luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng lắm.
Chẳng lẽ năm đó mình lại ăn chơi trác táng như thế!? Sau khi có hôn ước cùng Kỷ Tu Nhiễm, lại còn đi trêu chọc Tư Dạ Hàn? Đây hoàn toàn không phải là phong cách làm việc của nàng nha!!Vậy… anh có biết, năm đó đã xảy ra chuyện gì không? Giờ phút này, Diệp Οản Οản nhìn chằm chằm Kỷ Tu Nhiễm, mở miệng hỏi.
Chuyện năm đó? Em muốn ám chỉ chuyện gì? Kỷ Tu Nhiễm cười như không cười.
Tại sao em lại rời khỏi Độc Lập Châu? Diệp Οản Οản đáp sau một hồi trầm tư.
Chuyện này, chẳng lẽ không phải nên là anh hỏi em mới đúng sao? Làm sao em lại hỏi ngược lại anh? Kỷ Tu Nhiễm nhìn Diệp Οản Οản, chậm rãi nói.
Không đợi Diệp Οản Οản mở miệng, Kỷ Tu Nhiễm tiếp tục nói: Xem ra, trí nhớ của em, đúng là chưa khôi phục hoàn toàn.
Em hỏi tại sao em lại rời khỏi Độc Lập Châu? Anh cho là, chuyện này, em không cần thiết phải hỏi anh.
Lúc em ở Hoa quốc, em ở chung cùng với ai, thì nên đi hỏi người đó, có đúng không?Diệp Οản Οản: .
Lần này, sau khi nghe Kỷ Tu Nhiễm nói, Diệp Οản Οản đã đoán được một chút về suy nghĩ trong lòng Kỷ Tu Nhiễm.
Nhất định anh ta cho rằng Tư Dạ Hàn đã dẫn mình rời khỏi Độc Lập Châu.
Nhưng điều này cũng không có chỗ nào sai cả, đúng thực là Tư Dạ Hàn đã làm chuyện này.
Nếu như, anh đoán không sai, là Tu La Chủ dẫn em đến Hoa quốc.
Đến khi quay lại Độc Lập Châu lần này, em đã mất đi ký ức ban đầu, sống bằng ký ức của người khác.
Cho nên, em đoán thử xem, là ai hại em, năm đó lại đã xảy ra chuyện gì? Con ngươi Kỷ Tu Nhiễm không chút dao động nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản: Trước đó anh đã nói với em, cách xa Tu La Chủ ra một chút!Vào giờ phút này, Diệp Οản Οản bỗng nhiên tỉnh ngộ, khó trách Kỷ Tu Nhiễm lại có địch ý lớn như vậy đối với Tư Dạ Hàn! Chuyện này tựa hồ là có hiểu lầm gì đó…Từ lời dặn của Kỷ Tu Nhiễm có thể thấy được, dường như, ở trong nhận thức của Kỷ Tu Nhiễm, hết thảy tất cả mọi chuyện, đều là do Tư Dạ Hàn tạo thành.
Tư Dạ Hàn mưu mô bất lương, thay đổi tất cả ký ức của nàng, khiến cho nàng sống như một người khác.
Hôm nay, là lần cuối cùng anh nhắc lại với em.
Sau này, cách Tu La Chủ xa một chút! Về phần chuyện hắn đã làm với em, tự anh sẽ cho hắn một câu trả lời.
Kỷ Tu Nhiễm nói.
Diệp Οản Οản: .
Quả nhiên là hiểu lầm, hiểu lầm to rồi!Không đúng, không đúng! Diệp Οản Οản liền vội vàng lắc đầu.
Phải không? Nghe tiếng, Kỷ Tu Nhiễm liếc Diệp Οản Οản một cái.
Có khả năng là có hiểu lầm.
Diệp Οản Οản vội mở miệng.
Diệp Οản Οản đã hiểu ra, ở trong mắt Kỷ Tu Nhiễm, năm đó là Tư Dạ Hàn mang nàng đi Hoa quốc, hãm hại nàng.
Nhưng sau khi khôi phục lại một phần ký ức, Diệp Οản Οản hiểu rõ, Tư Dạ Hàn cũng không hề hại nàng, mà ngược lại còn cứu nàng từ trong tay của Võ Đạo Công Hội.
Hơn nữa, ký ức bao trùm, cũng là do ban đầu nàng lấy cái chết để bức bách Tư Dạ Hàn, thật ra thì căn bản không liên quan đến anh ta.
Nếu như đem những thứ này, toàn bộ đều tính lên đầu của Tư Dạ Hàn, thì cũng quá oan uổng cho anh ấy rồi.
Quả thật chính là oan Đậu Nga đời thứ hai.
Biên soạn: Tiểu Gia Bối Beta: Đức Uy truyenfull.
vn Đương nhiên, nếu như Diệp Οản Οản không giải thích, hiểu lầm giữa Kỷ Tu Nhiễm và Tư Dạ Hàn, cũng sẽ vĩnh viễn không được giải trừ.
Đầu tiên, với tính cách của Kỷ Tu Nhiễm, chỉ sợ căn bản sẽ không truy hỏi Tư Dạ Hàn những thứ này.
Lui 10 ngàn bước mà nói, cho dù Kỷ Tu Nhiễm chất vấn ngay trước mặt Tư Dạ Hàn, thì với tính cách của Tư Dạ Hàn, căn bản cũng sẽ không đưa ra bất kỳ lời giải thích nào.
Chưa kể, đối phương lại còn là Kỷ Tu Nhiễm.
Nếu em đã biết mình là Nhiếp Vô Ưu, thì hẳn cũng rõ, giữa em và anh, đúng là có hôn ước trong người.
Nhưng em lại đi theo Tư Dạ Hàn đến Hoa quốc, quên đi tất cả! Em nói xem, còn có hiểu lầm gì có thể giải thích? Kỷ Tu Nhiễm nhẹ nhàng cười khẽ.
Diệp Οản Οản nhìn chằm chằm Kỷ Tu Nhiễm, chân mày hơi hơi nhíu lại.
Nếu theo cách nói của Kỷ Tu Nhiễm, dường như quả thực là không có chỗ nào sai.
Nhưng bên cạnh đó cũng chứng minh, đối với chuyện năm đó, hẳn là Kỷ Tu Nhiễm không biết gì cả.
Nếu như Kỷ Tu Nhiễm biết rõ đã xảy ra chuyện gì, tuyệt đối sẽ không có địch ý lớn như vậy đối với Tư Dạ Hàn.
Đúng là tôi đã khôi phục lại một phần ký ức.
Trong đó, có việc Võ Đạo Liên Minh Công Hội truy sát tôi, Tư Dạ Hàn năm đó đã cứu tôi, hơn nữa, cũng là tôi yêu cầu Tư Dạ Hàn, thay đổi trí nhớ của mình.
Diệp Οản Οản sau một hồi trầm tư, mở miệng nói.
Đối với Kỷ Tu Nhiễm, vẫn là nên trước tiên đem chân tướng nói cho anh ta biết.
Nếu không, vạn nhất ngày nào đó bởi vì hiểu lầm, mà thế lực của Kỷ Hoàng khai chiến với A Tu La, sẽ rất khó mà ăn nói…Em bị Võ Đạo Liên Minh Công Hội truy sát.
?Sau khi nghe Diệp Οản Οản giải thích, trong mắt Kỷ Tu Nhiễm hiện ra một vẻ quái dị.
Ngoại trừ việc bị Võ Đạo Liên Minh Công Hội truy sát ra, lại là Tu La Chủ cứu nàng, thậm chí vấn đề về trí nhớ cũng do chính Nhiếp Vô Ưu yêu cầu.
Giờ phút này, Kỷ Tu Nhiễm lâm vào trong trầm tư.
Hôm nay tôi hẹn anh tới, thật ra thì, chỉ là muốn hỏi một chút, anh có biết năm đó đã xảy ra chuyện gì hay không? Võ Đạo Liên Minh Công Hội vì sao lại phải truy sát tôi? Bởi vì tôi chỉ khôi phục lại một phần nhỏ ký ức, rất nhiều vấn đề, chính mình cũng không nắm được rõ ràng.
Diệp Οản Οản nhìn Kỷ Tu Nhiễm, chậm rãi nói.
Em xác định đúng là Võ Đạo Liên Minh Công Hội đuổi giết em sao? Chuyện này, đúng là anh không biết.
Kỷ Tu Nhiễm nói.
Xác định! Diệp Οản Οản gật đầu một cái.
Không nên tùy tiện trêu chọc Võ Đạo Liên Minh Công Hội, trước hãy chờ anh đem chuyện này điều tra rõ.
Hồi lâu sau, Kỷ Tu Nhiễm nhìn về phía Diệp Οản Οản, nói với một vẻ mặt đầy nghiêm túc.
Võ Đạo Liên Minh Công Hội, tại Độc Lập Châu có địa vị vô cùng quan trọng, thực lực cũng mạnh mẽ dị thường.
Một Không Sợ Minh nho nhỏ, nếu như muốn đối đầu với Võ Đạo Liên Minh Công Hội, cũng tương đương với lấy trứng chọi đá, tự tìm đường chết.
Ừm, tôi hiểu rồi.
Diệp Οản Οản nói.
Nếu nàng muốn đi báo thù, thì cũng đã sớm có hành động, như thế nào sẽ chờ đến ngày hôm nay.
Diệp Οản Οản cũng không ngốc! Sự cường đại của Võ Đạo Liên Minh, trong lòng nàng đương nhiên hiểu rõ.
Trước tiên tạm quên chuyện này sang một bên, em phải cố gắng khôi phục lại tất cả ký ức, biết được năm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Võ Đạo Liên Minh Công Hội vì sao lại đuổi giết em, biết chưa? Kỷ Tu Nhiễm nói.
Còn có một việc!Sau một hồi trầm tư, lúc này Diệp Οản Οản mới quyết định đem chuyện của Kim trưởng lão nói cho Kỷ Tu Nhiễm biết.
Ồ.
Quả là thú vị!Sau khi biết được Kim trưởng lão chết ở trên tay của Võ Đạo Liên Minh Công Hội, Kỷ Tu Nhiễm như có điều suy nghĩ.
Thật ra thì, anh cho là có hai khả năng.
Ngón tay của Kỷ Tu Nhiễm, nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn: Thứ nhất, Võ Đạo Liên Minh Công Hội, giết Kim trưởng lão diệt khẩu, chính là không hy vọng em từ trong miệng Kim trưởng lão biết được năm đó đã có chuyện gì xảy ra.
Thứ hai thì sao? Diệp Οản Οản vội vàng hỏi.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Thứ hai.
Có lẽ, Võ Đạo Liên Minh Công Hội muốn để cho em tự khôi phục ký ức, mà không phải từ trong miệng của người ngoài biết được chân tướng.
Đương nhiên, chuyện này chỉ là suy đoán của anh, còn cần phải điều tra.
Kỷ Tu Nhiễm nói.
Còn nữa… Không cho Diệp Οản Οản có cơ hội mở miệng, Kỷ Tu Nhiễm lại nói: Thật ra thì, anh cũng không tin Võ Đạo Liên Minh Công Hội truy sát em, là bởi vì ông ngoại của em.
Ông ngoại.
Diệp Οản Οản hơi nhíu mày.
Nhắc đến ông ngoại, trong đầu của Diệp Οản Οản trong nháy mắt hiện ra hình ảnh ông lão đối xử với bé gái năm đó cực kỳ nghiêm khắc.
Không sai! Kỷ Tu Nhiễm khẽ vuốt cằm, mỉm cười: Có lẽ em còn chưa nhớ lại những thứ này.
Ông ngoại của em, là hội trưởng tiền nhiệm của Võ Đạo Liên Minh Công Hội.
Kỷ Tu Nhiễm vừa dứt tiếng, Diệp Οản Οản mặt đầy rung động.
Hội trưởng tiền nhiệm của Võ Đạo Liên Minh Công Hội, là ông ngoại của nàng?Quan hệ giữa ông ngoại và cha mẹ em cực kỳ xấu, từ khi em còn nhỏ đã dẫn em rời khỏi Nhiếp gia.
Nhiếp a di vẫn cho rằng bà còn thiếu nợ Nhiếp Vô Ưu, vô cùng thương yêu thứ hàng giả đó, cũng là do tầng quan hệ này.
Vậy thì hiện tại ông ngoại của tôi đang ở đâu? Diệp Οản Οản hiếu kỳ hỏi.
Ông ngoại của mình là hội trưởng một đời trước, Võ Đạo Liên Minh Công Hội còn dám đuổi giết chính mình? Dựa vào cái gì?Nhiều năm trước đã mất tích.
Về phần tung tích, không một ai biết.
Kỷ Tu Nhiễm mở miệng nói.
Diệp Οản Οản: .
Có một ngọn núi lớn như ông ngoại chống lưng, lại có thể mất tích.
Có phải là do tranh đấu nội bộ của Võ Đạo Liên Minh Công Hội hay không? Sau một thoáng trầm tư, Diệp Οản Οản cau mày hỏi.
Rất có thể! Hội trưởng đương nhiệm của Võ Đạo Liên Minh Công Hội, thập phần thần bí, có rất ít người từng thấy được khuôn mặt thật của hắn ta.
Tác phong làm việc và thủ đoạn độc ác, nhưng lại không có chứng cớ trực tiếp gì.
Kỷ Tu Nhiễm lắc đầu một cái.
Có một số việc, có lẽ cần phải chờ em hoàn toàn nhớ lại hết thảy mới có thể biết được.
Hiện nay, em không cần phải làm bất cứ chuyện gì, cũng đừng tiếp tục chọc giận Võ Đạo Liên Minh Công Hội nữa.
Sau khi thảo luận về Võ Đạo Liên Minh Công Hội xong, Diệp Οản Οản vốn định đem chuyện hôn ước giữa hai người nói cho rõ ràng, nhưng Kỷ Tu Nhiễm cũng đã xoay người rời đi.
Sau khi rời khỏi quán rượu, Diệp Οản Οản để cho Bắc Đẩu và Thất Tinh về Không Sợ Minh trước, còn nàng thì lại tự lái xe chạy về hướng biệt thự của mình.
Biệt thự kia có chút âm u, Diệp Οản Οản rất ít khi ở lại biệt thự, phần lớn thời gian đều ở tại Không Sợ Minh.
Lần quay trở về nhà này, chủ yếu là muốn quan sát kỹ một chút, xem mình năm đó, có lưu lại đầu mối gì ở tại biệt thự này hay không?Nhưng mà, sau khi lật tung cả nóc biệt thự lên, lại cũng không tìm được vật gì có giá trị.
Diệp Οản Οản mới vừa từ trong biệt thự đi ra, vừa đi tới bên cạnh xe, chân mày bỗng nhíu lại một cái.
Qua gương chiếu hậu, Diệp Οản Οản nhìn thấy rõ ràng, gã đàn ông lần trước xuất hiện tại Hoa quốc, muốn cướp đoạt chiếc nhẫn của mình đang đi đến.
Diệp Οản Οản làm bộ như không có bất cứ chuyện gì xảy ra, cũng không lên xe, trực tiếp hướng về nơi ở của Dịch Thủy Hàn mà đi.
Cảm giác được có người đến gần, Diệp Οản Οản không nói hai lời, trực tiếp móc chìa khóa ra, mở cửa phòng nhà Dịch Thủy Hàn ra.
Mới vừa vào trong phòng, một vị nam nhân ăn mặc quần áo ngủ hoạt hình, ánh mắt lạnh như băng, trong nháy mắt nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản.
Cánh.
Cánh cửa này không tệ! Sau khi cảm nhận được ánh mắt bất thiện của Dịch Thủy Hàn, Diệp Οản Οản cười nói.
Làm sao cô lại có chìa khóa nhà tôi? Dịch Thủy Hàn nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, âm thanh hơi có chút khàn khàn, càng lộ ra vẻ nam tính.
Diệp Οản Οản: .
Dịch đại hiệp, đây là dịch vụ hậu mãi.
Cửa là do tôi bán cho anh, tôi khẳng định phải có chìa khóa dự phòng.
Lỡ như ngày nào đó chìa khóa nhà anh mất rồi, thì chỗ của tôi vẫn còn.
Đúng không? Diệp Οản Οản nói.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Diệp Οản Οản nghĩ thầm, dù có lúng túng cũng được! Dù sao cũng tốt hơn là bị người bên ngoài bắt.
Trước lạ sau quen, dầu gì cũng không phải là lần đầu tiên.
Diệp Οản Οản vừa dứt lời, còn không đợi Dịch Thủy Hàn mở miệng, một thân ảnh nhỏ gầy, cũng mặc trang phục phim hoạt hình, lại chậm rãi từ trong nhà bước ra ngoài.
Sau khi nhìn thấy thân ảnh nhỏ gầy kia, Diệp Οản Οản nhất thời sửng sốt một chút.
Đường Đường?Diệp Οản Οản nhìn chằm chằm Đường Đường, lúc này cũng hơi kinh ngạc, liền vội vàng hô lên.
Mẹ.
Sao mẹ lại tới đây? Đường Đường nhìn Diệp Οản Οản, trong mắt hiện ra vẻ ngạc nhiên mừng rỡ.
Đường Đường, không phải là con đang đi học sao? Diệp Οản Οản hỏi theo bản năng.
Rõ ràng trước đó Nhiếp chủ mẫu đã nói với nàng, Đường Đường đang đi học kia mà? Làm sao chỉ chớp mắt đã chạy đến trong nhà của Dịch Thủy Hàn?Đường Đường: Sư phụ nói học võ quan trọng hơn một chút.
Đường Đường vừa dứt tiếng, Diệp Οản Οản đã trợn trừng mắt lườm Dịch Thủy Hàn một cái: Thằng bé còn nhỏ như vậy, học võ cái gì! Anh còn xúi bậy Đường Đường Bảo Bảo của tôi, không để cho nó đi học!Dịch Thủy Hàn lườm Diệp Οản Οản một cái: Nói vậy…rốt cuộc cô là ai?Diệp Οản Οản: .
Sư phụ, cô ấy là mẹ con! Đường Đường buớc nhanh tới trước người Diệp Οản Οản, đem nàng che chở ở sau lưng: Sư phụ, ngài không được khi dễ mẹ con!Ta lúc nào lại khi dễ mẹ con rồi!? Dịch Thủy Hàn lạnh nhạt nói.
Anh không được khi dễ con trai tôi! Diệp Οản Οản cau mày.
Nghe tiếng, ánh mắt của Dịch Thủy Hàn dời tới trên người Diệp Οản Οản: Tôi lúc nào lại khi dễ con cô rồi!?Anh không cho con trai tôi đi học, chính là khi dễ con trai tôi! Diệp Οản Οản chẳng sợ đuối lý.
Diệp Οản Οản vừa dứt tiếng, Đường Đường hơi có chút chột dạ nhìn Diệp Οản Οản một cái: Mẹ.
Chuyện này không thể trách sư phụ! Là con gọi điện thoại cho sư phụ, nhờ sư phụ dẫn con rời khỏi trường học.
Bảo bối, ở độ tuổi hiện tại của con, nhất định phải đi học cho giỏi, biết không? Diệp Οản Οản khuyên nhủ.
Mẹ, nhưng các thầy cô và bạn bè ở trường, ai cũng đều có phần quá ngu rồi.
Giọng nói của Đường Đường hơi có chút bất đắc dĩ: Con không muốn ở cùng một chỗ với bọn ngu!Diệp Οản Οản: .
Suy nghĩ kỹ một chút, đối với Đường Đường mà nói, đặt bạn đồng lứa ở bên cạnh cậu bé, đúng là có phần quá khập khiễng.
Diệp Οản Οản vốn cũng không hề hoài nghi chuyện này.
Bảo bối do nàng và Tư Dạ Hàn sinh ra, đương nhiên là một thiên tài rồi!Còn không đợi Diệp Οản Οản mở miệng nói chuyện, cửa chính đã bị gõ.
Đường Đường, đi mở cửa! Dịch Thủy Hàn lên tiếng.
Đừng mở! Diệp Οản Οản liền vội vàng ngăn cản Đường Đường.
Mẹ, sao vậy? Thấy thần sắc Diệp Οản Οản không đúng, chân mày Đường Đường khẽ nhíu lại.
Một giây kế tiếp, rầm một tiếng, cửa chống trộm bị người ta từ bên ngoài đá văng.
Mấy người nam nữ trẻ tuổi, nhanh chóng đi vào.
Lại gặp mặt rồi! Gã đàn ông cầm đầu vóc người gầy gò, thời điểm nhìn thấy Diệp Οản Οản, mặt không đổi sắc nói.
Diệp Οản Οản: Ngươi đúng là thuốc cao bôi trên da chó, muốn bỏ cũng bỏ không được, đúng không?Đem chiếc nhẫn giao cho ta, tha cho ngươi khỏi chết! Một cô gái trong số đó nhìn về phía Diệp Οản Οản.
Các ngươi là ai? Đứng ở bên cạnh Diệp Οản Οản, ánh mắt Đường Đường bỗng trở nên hoàn toàn lạnh lẽo, nhìn về phía mấy tên nam nữ trẻ tuổi xông vào trong phòng, mở miệng nói: Nói chuyện với mẹ ta như vậy, cũng có phần quá cuồng vọng!Nhóc con, nơi này không có chuyện của ngươi! Nữ nhân nọ có chút mất kiên nhẫn, lạnh giọng quát lên.
Nghe vậy, Đường Đường nhìn về phía ả ta giống như đang nhìn một đứa ngu: Ta đã nói, cô ấy là mẹ của ta, ngươi nói xem có chuyện của ta hay không? Xem ra, ngươi cũng ngu giống y như đám bạn học và thầy cô của ta ở trường!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Đường Đường vừa dứt tiếng, nữ nhân kia nhất thời giận dữ: Thằng nhãi, ngươi.
Các ngươi, xem nhà ta là nơi nào rồi hả?Trong âm thanh khàn khàn ẩn chứa một chút mất kiên nhẫn, Dịch Thủy Hàn mặc quần áo ngủ phim hoạt hình, chậm rãi tiến lên.
Dịch huynh, tại sao lại là anh?Sau khi nhìn thấy Dịch Thủy Hàn, gã đàn ông gầy gò cầm đầu nhất thời thoáng sửng sốt.
Ồ.
Ta tưởng là ai, thì ra là người của dòng chính.
Dịch Thủy Hàn lạnh lùng nói.
Dịch huynh, vô cùng xin lỗi, chúng tôi không biết nơi này là nhà của anh.
Nam nhân gầy gò hướng về Dịch Thủy Hàn cúi người chào.
Bồi thường cánh cửa, sau đó cút đi! Dịch Thủy Hàn nói.
Giờ phút này, Diệp Οản Οản nhìn về phía Dịch Thủy Hàn, thần sắc cổ quái.
Dịch Thủy Hàn có quen biết những người này? Còn nữa.
‘dòng chính’ là có ý gì?Sau khi biết được người đàn ông mặc bộ quần áo ngủ, thoạt nhìn như có hội chứng ngủ nhiều, lại vô cùng dễ nóng giận, lại là Dịch Thủy Hàn, mấy người nam nữ trẻ tuổi do gã đàn ông gầy gò kia mang tới, đồng loạt hiện rõ vẻ mặt kinh ngạc.
Độc Lập Châu, từ trước tới nay.
anh ta chính là người đàn ông có thực lực võ đạo mạnh mẽ nhất, không ai sánh bằng!Thì ra ngài chính là Dịch đại ca, chúng tôi vẫn luôn nghe bên trên nhắc đến ngài.
Dòng chính có thể có sự ủng hộ của ngài, thật là như hổ thêm cánh! Nữ nhân mới vừa rồi, nhìn chằm chằm Dịch Thủy Hàn, mặt đầy vẻ sùng bái.
Ha ha, Dịch huynh chính là người của dòng chính chúng ta! Nam nhân gầy gò cười nói.
Diệp Οản Οản: .
Thế này con mịa nó, Dịch Thủy Hàn lại là người của bọn họ? Chính mình con mịa nó lại chạy trốn vào hang cọp rồi? Chuyện gì đang xảy ra vậy?Đúng vậy, mẹ của Dịch huynh là người của dòng chính chúng ta, vậy nên tự nhiên Dịch huynh cũng là người của dòng chính chúng ta rồi.
Cô gái kia cũng vội vàng gật đầu hùa theo.
Chợt, nam nhân gầy gò nhìn về phía Dịch Thủy Hàn: Dịch huynh, bên trên có giao nhiệm vụ, yêu cầu chúng tôi lấy chiếc nhẫn của cô gái này.
Còn không đợi Dịch Thủy Hàn mở miệng, Đường Đường cau mày nói: Sư phụ, ngài không thể khi dễ mẹ của con.
Dịch Thủy Hàn nhìn chằm chằm Đường Đường: Ta lúc nào từng khi dễ mẹ con rồi?Dịch Thủy Hàn nói xong, ánh mắt lần nữa rơi vào trên người mấy người kia: Ta nhớ rõ ta mới vừa nói qua! Bồi!! Thường!! Cánh!! Cửa!! Sau!! Đó!! Cút!!Dịch huynh.
Dịch Thủy Hàn dứt tiếng, thần sắc mấy người nam nữ trẻ tuổi kia run lên một cái.
Chuyện này.
Đây chính là mệnh lệnh của phía trên.
Nữ nhân vội vàng nói.
Người ở phía trên, có quan hệ gì tới ta đâu! Dịch Thủy Hàn dần dần hơi mất kiên nhẫn.
Sư phụ ta bảo các ngươi biến, còn không biến, chỉ có một con đường chết! Không có cơ hội lần hai! Đường Đường lạnh lùng nhìn mấy người.
Được.
Tiền đền cửa, chúng tôi sẽ sớm chuyển vào tài khoản của Dịch huynh.
Nam nhân gầy gò trong nháy mắt đưa ra quyết định.
Sau khi nhìn Diệp Οản Οản một cái, hắn ta mới xoay người rời khỏi nơi này.
Chờ sau khi mọi người rời đi, ánh mắt Dịch Thủy Hàn mới rơi vào trên người Diệp Οản Οản: Nói như vậy, cô có chìa khóa nhà tôi, là xem nhà tôi như một chỗ tị nạn?Diệp Οản Οản: .
Làm sao có thể chứ! Tôi xem Dịch đại hiệp như nơi tị nạn, chứ không quan tâm tới cái nhà…Tất nhiên, lời như vậy, Diệp Οản Οản cũng sẽ không nói ra tới.
Nàng đẹp chứ đâu có ngu!Cô đường đường là Minh chủ Không Sợ Minh, vậy mà những những người này cũng đều không đánh lại sao?Một câu nói kế tiếp của Dịch Thủy Hàn, lại khiến cho Diệp Οản Οản sợ hết hồn.
Anh.
Biết rồi hả? Diệp Οản Οản mặt đầy lúng túng.
Cô thật sự coi tôi như một đứa ngu sao? Người tới lắp cửa cho tôi, là người của Không Sợ Minh các người, tôi đã từng thấy cậu ta! Dịch Thủy Hàn thờ ơ bóc trần.
Diệp Οản Οản: .
Bắc!! Đẩu!! Cái tên đàn em không đáng tin cậy này! Bảo cậu ta ẩn giấu cho tốt một chút, vậy mà lại để bị nhìn ra rồi!Sao vậy, năm đó ngay cả tôi mà cô cũng dám khiêu chiến, hiện nay, cô lại trở thành cái bộ dáng này rồi? Dịch Thủy Hàn mặt không đổi sắc nói.
Diệp Οản Οản: Chính bởi vì.
Hảo hán không đề cập tới cái dũng năm đó.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Dịch đại hiệp, từ lúc nào anh đã biết được thân phận của tôi? Diệp Οản Οản mặt đầy hiếu kỳ.
Nhưng mà, Dịch Thủy Hàn căn bản không để ý tới sự nghi ngờ của Diệp Οản Οản, lạnh nhạt nói: Thân phận của cô, đúng là tôi không có hứng thú đi tìm hiểu.
Cô là ai, đối với tôi mà nói, cũng không quan trọng.
Diệp Οản Οản: .
Không thẹn là người mạnh nhất Độc Lập Châu từ trước tới nay, nói chuyện cũng bá đạo như vậy.
Thật là quá con mịa nó điên rồi đi, nhưng lại khiến cho mình không cách nào phản bác.
Nhưng ở trước mặt con trai bảo bối của nàng, có thể lưu lại cho nàng chút mặt mũi được không? Dịch Thủy Hàn rốt cuộc có biết câu lời nói chẳng mất tiền mua, lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau hay không?Dịch đại hiệp, mới vừa rồi mấy người kia, anh có quen biết? Diệp Οản Οản nhìn về phía Dịch Thủy Hàn, mặt đầy hiếu kỳ.
Đám người kia đối với chiếc nhẫn của nàng thèm khát như trân bảo, nếu như không cướp được tuyệt đối không bỏ qua.
Nhưng mà đối với bọn họ, nàng lại chẳng mảy may biết chút thông tin gì.
Diệp Οản Οản thực ra cũng không sợ bị người khác cướp đồ, nhưng nếu như ngay cả bất kỳ tin tức gì của đối phương cũng không biết, vậy mới thật sự là bi ai.
Người của dòng chính! Dịch Thủy Hàn mở miệng nói.
Dòng chính? Diệp Οản Οản có chút mộng bức.
Ý tứ của từ dòng chính thì nàng biết, nhưng.
ngườicủadòngchính thì lại có ý gì? Dòng chính là một thế lực? Cái này cần quay ngược lại điểm khởi nguyên của Độc Lập Châu.
Dịch Thủy Hàn không có chút nghi kị nào giải thích: Là đời sau của nhóm người đã khai sáng Độc Lập Châu.
Có ý gì? Diệp Οản Οản càng thêm mộng bức.
Những người này và nhóm người đã khai sáng Độc Lập Châu có quan hệ gì?Bây giờ, những Cổ tộc của Độc Lập Châu kia, là thuộc về dòng thứ.
Mà đám người lúc nãy, là thế lực thuộc về dòng chính.
Dịch Thủy Hàn nói.
Chờ một chút, Dịch đại hiệp.
Ý anh nói là, dòng chính và dòng thứ, đều là đời sau của nhóm người khai sáng Độc Lập Châu.
Nhưng dòng chính và dòng thứ sau đó lại sinh ra mâu thuẫn, từ đó tách ra? Diệp Οản Οản cau mày hỏi.
Không sai.
Dịch Thủy Hàn gật đầu: Nói đúng ra, là dòng thứ đuổi dòng chính ra khỏi Độc Lập Châu.
Mà dòng chính cũng lên kế hoạch tiêu diệt dòng thứ, một lần nữa cầm quyền.
Diệp Οản Οản: .
Chuyện này con mịa nó, quá cẩu huyết rồi đi! Thì ra còn có thể có một kịch bản như vậy?Theo lý thuyết mà nói, địa vị huyết thống của dòng chính cao hơn dòng thứ.
Nhưng hôm nay, tại Độc Lập Châu, tất cả đều là dòng thứ.
Dòng thứ đã đuổi dòng chính ra khỏi Độc Lập Châu.
Nếu như đổi lại là cô, cô có thể nhẫn nhịn hay không? Dịch Thủy Hàn hỏi.
Diệp Οản Οản: .
Không thể!Giờ phút này, chân mày Diệp Οản Οản đã nhíu chặt.
Nàng còn nhớ, Tư Dạ Hàn là người của Cổ tộc Tư thị.
Nói như vậy, Tư Dạ Hàn cũng là dòng thứ.
Dòng chính dự định diệt trừ tất cả dòng thứ, há chẳng phải là nói, đến lúc đó ngay cả người đàn ông của nàng cũng gặp nguy hiểm?Dịch đại hiệp, anh là người của dòng chính? Cho nên, anh mới muốn diệt trừ đám người Cổ tộc kia? Diệp Οản Οản nhìn Dịch Thủy Hàn, thử hỏi dò.
Chuyện này không liên quan đến cô! Dịch Thủy Hàn nói.
Nếu Dịch Thủy Hàn không nói, Diệp Οản Οản cũng sẽ không mặt dày truy hỏi đến cùng.
Cái vấn đề này đến đây thì dừng.
Bất quá, không thể không nói, cái anh chàng Dịch Thủy Hàn này, dường như biết rất nhiều chuyện.
Nếu có cơ hội nhất định mình phải đào hố anh ta mới được! Nếu như không dụ được Dịch Thủy Hàn, vậy thì hỏi Đường Đường.
Dù sao Đường Đường cũng là đồ đệ của Dịch Thủy Hàn, nói không chừng nhóc sẽ biết một ít gì đó.
A, đúng rồi, Đường Đường bảo bối, mẹ có chuyện muốn nói với con! Người đàn ông lúc trước chúng ta gặp có dung mạo rất giống với cha của con, con còn nhớ không? Diệp Οản Οản có chút khẩn trương hỏi dò.
Đường Đường thấy mẹ nãy giờ cứ chăm chăm nói chuyện với sư phụ không chú ý đến mình, hơi có chút ai oán.
Vào lúc này thấy mẹ rốt cuộc đã quan tâm đến mình rồi, ánh mắt nhất thời sáng lên, khẽ nghiêng đầu nhỏ: Ý mẹ nói là Tu La Chủ sao?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Gào! Bộ dáng nghiêng đầu của con trai mình quá moe!Diệp Οản Οản không kềm lòng được, xoa xoa đầu của cậu bé: Đúng đúng đúng, chính là người đó! Bảo bối, con cảm thấy người ấy như thế nào?Thành công dùng bộ dáng cute đổi được sự vuốt ve của mẹ, Đường Đường híp mắt lại, mặt đầy vui vẻ.
Nghe đến đó, cậu bé bỗng sững sờ, nghiêng đầu nhỏ hỏi: Mẹ, mẹ yêu người khác rồi hay sao?Diệp Οản Οản: Khục khục *ho khan*.
Diệp Οản Οản ho khan thật lâu mới ngừng lại được.
Nàng cảm thấy nhất định phải tạo nên một hình tượng tốt về cha trong mắt con nhỏ, nhất là bây giờ đã xác định Tư Dạ Hàn chính là cha ruột của Đường Đường bảo bối.
Tuyệt đối không thể để cậu bé cảm thấy quan hệ giữa mình và cha không tốt.
Vì vậy, Diệp Οản Οản vội vàng mở miệng nói: Khục khục, làm sao lại như vậy được! Mẹ vẫn yêu cha của con nhất đấy!Nhưng lần trước tại phố ăn vặt, con có cảm giác mẹ hơi hơi thích Tu La Chủ, mẹ vẫn luôn nhìn ông ấy.
Đường Đường nhận xét.
Diệp Οản Οản không khỏi lệ rơi đầy mặt.
Không hổ là con trai Tư Dạ Hàn sinh, quá thông minh rồi.
Không phải vậy đâu, mẹ không có như vậy mà, đừng nói nhảm! Làm sao có thể chứ! Thật ra thì.
Thật ra thì là như vầy, hiện tại không phải là cha của con đang ở tại Hoa quốc, không có biện pháp nào gặp mặt chúng ta được hay không? Mẹ nhìn Tu La Chủ nhiều hơn mấy lần chỉ là bởi vì, vì ừ.
Ngắm vườn mơ giải khát! Diệp Οản Οản rốt cuộc tìm ra được một cái lý do.
Ngắm vườn mơ giải khát?Nghe nói như vậy, vẻ mặt nhỏ của Đường Đường dường như rất là một lời khó nói hết.
Mới vừa rồi còn luôn miệng nói không chơi cùng kẻ ngu, bây giờ Đường Đường bảo bối lại gật đầu một cái: Thì ra là như vậy!Diệp Οản Οản: Đúng đúng, chính là như vậy!Mẹ con rõ ràng là đã vừa mắt người ta rồi đi? Một bên, Dịch Thủy Hàn nhíu mày nói một câu.
Đường Đường bảo bối nhất thời nghiêm túc nói: Không cho sư phụ nói mẹ con như vậy!Diệp Οản Οản: Không được ly gián tình cảm mẹ con chúng tôi!Dịch Thủy Hàn: Xem như tôi chưa nói, các người vui vẻ là được rồi.
Không ngờ tới đi tránh hiểm lại sẽ ngoài ý muốn gặp được Đường Đường, Diệp Οản Οản nắm chặt cơ hội trò chuyện cùng tiểu bảo bối thật lâu.
Mãi đến khi Dịch Thủy Hàn đã bắt đầu tiễn khách.
Đường Đường cũng không thể ở bên này chơi quá lâu, còn phải trở về Nhiếp gia.
Lúc này Diệp Οản Οản mới lưu luyến không thôi mà rời đi.
Trở lại biệt thự sát vách, Diệp Οản Οản tắm rửa một phen, sau đó nằm trên giường.
Không nghĩ tới những người đó thật đúng là chưa từ bỏ ý định, đều đã đuổi tới Độc Lập Châu rồi…Cũng còn may là bên này nàng có một cái bắp đùi để ôm, hữu kinh vô hiểm.
Khoảng thời gian này, lượng tin tức nàng lấy được thật sự là quá lớn.
Diệp Οản Οản đang nằm ở trên giường sửa sang lại dòng suy nghĩ, ngoài cửa sổ đột nhiên có một tia chớp xẹt qua, tiếp đó là sấm chớp rền vang, một cơn mưa lớn ào ào trút xuống.
Đệt.
Làm sao trời lại đột nhiên đổ mưa to rồi!Ngoài cửa sổ, cuồng phong gào thét, những bóng cây phản chiếu lên cửa sổ giống như những bóng ma, và cả tiếng gió rít như quỷ khóc sói tru vô cùng đáng sợ.
Diệp Οản Οản đã rợn hết cả da gà lên rồi.
Không những vậy, ngọn đèn ở trên đỉnh đầu nàng đột nhiên vụt tắt.
Vốn là nàng vẫn còn đang chửi rủa Bạch Phong là một đứa ngốc, thích ở tại loại địa phương quỷ quái này.
Vạn vạn không ngờ tới, Bạch Phong lại chính là nàng, và cũng chính là đứa ngốc kia.
Vốn là nàng đã sắp thích ứng với chỗ quỷ quái này rồi, nhưng trận sấm chớp rền vang này, thảm nhất là còn bị cúp điện, độ khủng bố trong nháy mắt tăng lên gấp trăm lần có được không!Diệp Οản Οản quả quyết lấy điện thoại di động ra cầu cứu.
Vốn định từ Không Sợ Minh gọi thêm mấy người qua để tiếp thêm một chút can đảm, nhưng nghĩ lại thì cũng huề vốn cả thôi! Con mịa nó, bình thường những người đó đều xem nơi này như núi đao biển lửa, không dám bước vào một bước!Không có lấy một người đáng tin cậy…Ngay vào lúc này, điện thoại di động của Diệp Οản Οản đột nhiên sáng lên, chuông reo.
Tiếng điện thoại di động đột nhiên vang lên khiến Diệp Οản Οản sợ đến suýt chút nữa đã ném điện thoại xuống đất.
Cũng may là kịp dừng lại, một giây kế tiếp liền thấy rõ tên người gọi đến —— Lão Bản Xưởng Giấm Độc Lập Châu!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Làm sao anh lại gọi em vào lúc này? Có chuyện gì xảy ra sao? Diệp Οản Οản có chút ngoài ý muốn.
Sau khi trao đổi số điện thoại, Tư Dạ Hàn chỉ chủ động gọi điện thoại cho nàng có một lần.
Dù vậy cũng đã coi như là đột phá rất lớn rồi, không nghĩ tới lại còn có lần thứ hai.
Tư Dạ Hàn: Không có việc gì, nhấn nhầm số.
Diệp Οản Οản: .
Nhấn…nhấn nhầm số?Lại có thể chẳng qua chỉ là nhấn nhầm số, khuôn mặt tràn đầy mong đợi của Diệp Οản Οản đều đã đen lại rồi.
Em đang làm gì? Đầu kia điện thoại di động, một giọng đàn ông nhu hòa truyền tới.
Thanh âm của chàng trai như có sức mạnh trấn an lòng người, hết thảy mọi thứ ngoài cửa sổ phảng phất như bị cách ly sang một thế giới khác, Diệp Οản Οản trong nháy mắt cảm thấy chúng không còn đáng sợ nữa.
Nằm trên giường ngủ mà thôi, ai ngờ đâu trời lại đột nhiên mưa như thác đổ.
Chỗ quỷ quái này, khiến mưa có chút dọa người hơn! Diệp Οản Οản ủy khuất không thôi, kêu gào đầy bi thương.
Tại sao lại không đổi chỗ ở? Tư Dạ Hàn hỏi.
Nghe nói ban đầu em và người ta đánh cược, em nói Tóc Húi Cua ca này có gì mà không dám mua căn nhà ma ám tại Độc Lập Châu chứ! Hiện tại không đổi được, em không có sĩ diện sao? Diệp Οản Οản lầu bầu.
Tư Dạ Hàn: .
Giọng nói của Tư Dạ Hàn lộ ra vẻ bất đắc dĩ sâu đậm: Đã đóng chặt cửa sổ chưa?Diệp Οản Οản: Đóng chặt rồi.
Tư Dạ Hàn: Vậy thì tốt, không có chuyện gì, anh cúp máy đây!Không được! Không được cúp! Điện bị cúp, A Cửu, em sợ lắm, anh bồi em nói chuyện được không.
Mặc dù thật ra thì đã không còn quá sợ nữa, nhưng bất quá giọng nói của Diệp Οản Οản lại càng thêm đáng thương.
Đầu kia điện thoại di động nhất thời yên lặng.
Tựa hồ là sợ cô gái không nghe được âm thanh của mình sẽ sợ hãi, nên chỉ trầm mặc ước chừng một hai giây, chàng trai liền lập tức đáp lời: Được.
Sau khi lấy được tiếng bảo đảm này, Diệp Οản Οản nhất thời giống như giao long vào biển lớn, bắt đầu…ghẹo trai ~ A, Tu La Chủ đại nhân, không phải là anh gọi nhầm số đúng không? Có phải là anh nhìn thấy trời mưa như thác đổ nên lo lắng em sẽ sợ hãi? Căn bản cũng không phải là gọi nhầm số, đúng chứ? Diệp Οản Οản cười híp mắt.
Tư Dạ Hàn: Em suy nghĩ nhiều rồi.
Diệp Οản Οản: Em suy nghĩ nhiều rồi? Vậy anh nói cho em biết, nửa đêm canh ba anh không phải là gọi cho em, thì đang gọi cho tiểu yêu tinh nào!Tư Dạ Hàn: .
Diệp Οản Οản: Khai mau!Đầu kia điện thoại, chàng trai bất đắc dĩ thở dài một tiếng: Hiện tại không còn sợ?Diệp Οản Οản rót mật ngọt vào tai: Bởi vì nghe được âm thanh của anh đấy!Sau khi trò chuyện mấy câu, Diệp Οản Οản đã hoàn toàn không còn sợ nữa, thậm chí còn cảm thấy bầu không khí nói chuyện phiếm lúc nửa đêm này thật thú vị, Đúng rồi, A Cửu, anh có biết chuyện của dòng chính và dòng thứ tại Độc Lập Châu hay không?Làm sao lại đột nhiên hỏi chuyện này? Âm thanh Tư Dạ Hàn dường như trầm thêm vài phần.
Diệp Οản Οản: Chỉ là tùy tiện hỏi một chút thôi, nghe nói dòng chính một lòng muốn diệt trừ dòng thứ kia mà.
Tư thị Cổ tộc của anh không phải là dòng thứ sao?Tại Độc Lập Châu, hai hệ phái này đã tranh đấu từ xưa đến nay, nội tình trong đó không phải là vài ba lời có thể nói rõ ràng.
Không nên dính vào những thứ này, không liên quan gì tới em.
Giọng nói của Tư Dạ Hàn có chút nghiêm túc.
Dính vào những thứ này? Em rảnh như vậy sao? Tất cả thời gian rảnh em đều dành để dỗ anh rồi có được hay không? Không nói thì không nói, hứ, ngược lại em cũng không muốn nghe những thứ này, thật vô vị! Vậy.
anh nói một vài câu êm tai đi! Diệp Οản Οản cười híp mắt yêu cầu.
Câu tất cả thời gian rảnh em đều dành để dỗ anh, đã thành công khiến cho giọng nói của chàng trai lại mềm nhũn ra: Nói cái gì?Diệp Οản Οản: Ví dụ như.
Anh đặc biệt yêu em, không có em không sống được, yêu em đến chết đi sống lại.
Tư Dạ Hàn: .
Xem tiếp...Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện tranh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương truyện chữ
đọc truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
yêu thần ký chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License