Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Chapter
0152
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Nhiếp gia chủ mẫu nhìn cô ta một cái, thấp giọng nói: Vô Ưu, Oản Oản tiểu thư là khách, càng là bằng hữu đại ca con!Mẹ! Con cũng không phải là nhằm vào vị Oản Oản tiểu thư này, chỉ bất quá, tình huống vốn có chút đặc thù.
Con nghĩ, Đường Đường cũng cũng không muốn gặp lại cô ta.
Cô gái hướng về Nhiếp gia chủ mẫu mở miệng nói.
Được rồi, Vô Ưu, đừng không hiểu chuyện như vậy! Nhiếp gia chủ mẫu nhìn cô gái, hơi nhíu mày lại.
Thấy Nhiếp gia chủ mẫu đều đã nói như vậy, cô ta chỉ có thể gật đầu một cái, thấp giọng nói: Mẹ, con cũng không có ý tứ gì khác.
Giờ phút này, trong mắt cô ả hiện ra một vẻ chán ghét không hề che giấu chút nào.
Nhớ lần trước thời điểm gọi video, Nhiếp gia chủ mẫu còn vô cùng ghét nữ nhân này, làm sao hôm nay lại thay đổi thái độ như vậy…Còn nữa, nữ nhân này không phải là đang ở tại Hoa quốc sao, làm sao lại bỗng nhiên chạy đến Độc Lập Châu rồi? Hơn nữa còn xuất hiện tại Nhiếp gia?Oản Oản, Vô Ưu cũng không phải cố ý nhằm vào con, đừng để trong lòng.
Nhiếp gia chủ mẫu hướng về Diệp Οản Οản cười nói.
Nghe tiếng, Diệp Οản Οản mỉm cười gật đầu: A di, không sao ạ, con có thể hiểu được mà.
Nhiếp Vô Danh đứng ở một bên, không khỏi lắc đầu.
Nhìn một chút mà xem, Nhiếp Vô Ưu và Hữu Danh lão bản người ta, chênh lệch cũng quá lớn rồi!Còn không đợi Nhiếp gia chủ mẫu tiếp tục mở miệng, Nhiếp Linh Lung chậm rãi đi vào phòng khách, đi theo phía sau là hai thanh niên, một nam một nữ.
Tham kiến Nhiếp phu nhân.
Hai người trẻ tuổi nhìn về phía Nhiếp gia chủ mẫu, đồng thời mở miệng nói.
Nghe tiếng, Nhiếp gia chủ mẫu gật đầu một cái, nhìn về phía Nhiếp Linh Lung: Linh Lung, hai vị này là.
Mẹ, hai vị này là học viên học viện lính đánh thuê Xích Diễm, cũng coi như là sư đệ sư muội của con.
Hôm nay đi ngang qua Nhiếp khu, vừa vặn tới thăm một chút Nhiếp Linh Lung mở miệng cười nói.
Nhiếp gia chủ mẫu gật đầu một cái.
Nhiếp Vô Ưu và Nhiếp Linh Lung, vốn đều là học viên truyền kỳ của học viện lính đánh thuê Xích Diễm, có học viên khác tới thăm cũng là bình thường.
Cô nhất định chính là Nhiếp Vô Ưu sư tỷ.
Nữ học viên đứng ở sau lưng Nhiếp Linh Lung nhìn Nhiếp Vô Ưu, mở miệng cười nói.
Nhiếp Vô Ưu gật đầu một cái, cười nói: Đúng vậy.
Vô Ưu sư tỷ là truyền kỳ của học viện lính đánh thuê Xích Diễm chúng ta, từng tạo ra rất nhiều kỷ lục tại học viện Xích Diễm.
Hôm nay có thể gặp được Vô Ưu sư tỷ, thật là vinh hạnh lớn lao.
Nữ học viên mở miệng.
Lúc này, Nhiếp Vô Ưu lại lắc đầu một cái: Làm gì có, kỷ lục do tôi tạo ra, đều bị muội muội Linh Lung phá rồi.
Phải nói là truyền kỳ của học viện lính đánh thuê Xích Diễm, Linh Lung muội muội mới là danh xứng với thực.
Tôi so với Linh Lung, kém quá nhiều.
Đối với việc Nhiếp Linh Lung phá vỡ kỷ lục của Nhiếp Vô Ưu, chuyện này, học viên của học viện lính đánh thuê Xích Diễm đương nhiên là biết được.
Cũng đúng như Nhiếp Vô Ưu nói, cô và Nhiếp Linh Lung so sánh với nhau, đích xác có chút cách biệt.
Yo, không nhìn ra nha, ngươi chừng nào lại thay đổi, biết khiêm tốn khiêm nhường như vậy rồi hả? Nhiếp Vô Danh lườm cô ta một cái.
Tuy nói, số lần Nhiếp Vô Ưu trở lại Nhiếp gia có thể đếm được trên đầu ngón tay, nhưng đối với tính cách của Nhiếp Vô Ưu, Nhiếp Vô Danh lại không thể nào quên.
Cô nàng kia thật là hận trời hận đất hận không khí, chỉ có thể là nàng mạnh hơn người khác, người khác tuyệt đối không thể mạnh mẽ hơn so với nàng.
Năm đó, Nhiếp Vô Ưu trở lại Nhiếp gia, đúng lúc gặp được Nhiếp Vô Danh, nhất định đòi phải cùng với Nhiếp Vô Danh luận bàn tỷ thí.
Vẻn vẹn ba chiêu, Nhiếp Vô Ưu liền bị Nhiếp Vô Danh đánh bại.
Nhưng mà, Nhiếp Vô Ưu lại không phục, nhiều lần khiêu chiến, tuy chưa bao giờ giữ vững quá ba chiêu.
Cuối cùng, thừa dịp Nhiếp Vô Danh đi ngủ, Nhiếp Vô Ưu lẻn vào phòng ngủ của Nhiếp Vô Danh, dùng sợi dây trói gô cổ Nhiếp Vô Danh lại, bắt Nhiếp Vô Danh nhận thua, nếu không sẽ không thả hắn ta ra.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Bất đắc dĩ, Nhiếp Vô Danh chỉ có thể đầu hàng nhận thua, lúc này mới lấy lại được tự do.
Với tính cách của Nhiếp Vô Ưu, lại có thể thừa nhận mình không bằng Nhiếp Linh Lung, chuyện này đúng thật là đổi tính.
Nhiếp Vô Ưu láo liên nhìn Nhiếp Vô Danh một cái, chợt hờ hững nói: Đại ca, vốn chính là người một nhà, Linh Lung muội muội mạnh hơn em, chính là mạnh hơn, vì sao em nhất định phải tranh cao thấp.
Lại nói, mạnh hơn em chính là sự thật, em so với Linh Lung muội muội kém hơn rất nhiều.
Coi như là không thừa nhận, lại cũng không có cách nào.
Đối với việc này, Nhiếp Vô Danh cũng lười nhiều lời.
Hai người này ai mạnh ai yếu, cũng chẳng hề có chút quan hệ gì với hắn.
Nhiếp Linh Lung ý cười đầy mặt, khóe mắt liếc qua, bỗng nhiên đảo qua Diệp Οản Οản, lúc này sững sờ.
Nữ nhân này, tại sao lại có mặt ở Nhiếp gia?Cô tại sao lại ở chỗ này? Nhiếp Linh Lung nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, cau mày nói.
Ha ha, muội muội, vị Oản Oản tiểu thư này, trong lòng không bỏ được Đường Đường, đặc biệt từ Hoa quốc tìm đến Độc Lập Châu, chính là muốn gặp Đường Đường.
Một bên, Nhiếp Vô Ưu cười lạnh nói.
Nghe được lời nói này, Nhiếp Linh Lung nhất thời sững sờ.
Nữ nhân này, lần trước tại Kỷ gia đã gặp qua, không phải gọi là Bạch Phong sao? Quan hệ với Kỷ Tu Nhiễm cũng không tệ, làm sao hiện tại lại gọi là Oản Oản gì gì rồi.
Bỗng nhiên, Nhiếp Linh Lung thật giống như ý thức được điều gì, con ngươi trong mắt đột nhiên lay động một trận.
Oản Oản.
Hoa quốc.
Đã từng chăm sóc Đường Đường.
Vào giờ phút này, Nhiếp Linh Lung nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, hai quả đấm siết chặt, hàn quang trong mắt chợt lóe lên.
Nói như vậy, nữ nhân trước mắt này, chính là Nhiếp Vô Ưu chân chính rồi.
Ban đầu, Nhiếp Linh Lung từ trong miệng Nhất Chi Hoa biết được, Phong Huyền Diệc đã từng nói với bọn họ, nữ nhân này, mới thật sự là Nhiếp Vô Ưu.
Sau đó, Nhiếp Linh Lung tại Độc Lập Châu mời không ít sát thủ, muốn diệt trừ đi cô ta.
Chỉ tiếc, đều không thể được như ý.
Người nào có thể nghĩ đến, nữ nhân đáng chết này, lại có thể từ Hoa quốc đi tới Độc Lập Châu!Khó trách.
Khó trách Kỷ Tu Nhiễm đối xử với con ả ngu ngốc này như thế…Chỉ sợ, Kỷ Tu Nhiễm đã biết thân phận chân chính của cô ta! Nếu không, làm sao lại có thể thân mật như vậy? Cho dù Kỷ Tu Nhiễm còn chưa biết rõ tình hình, vậy nhất định cũng đã bị bản tính của cô ta hấp dẫn!Bất quá, điều duy nhất đáng để ăn mừng chính là, Nhiếp Vô Ưu thật giống như đã bị mất đi ký ức.
Chuyện này đối với Nhiếp Linh Lung mà nói, cũng đã đủ rồi.
Thân phận của cô ta, sẽ vĩnh viễn bị người khác thay thế!Ha ha, nguyên lai là Oản Oản tiểu thư, chúng ta lại gặp mặt rồi.
Nhiếp Linh Lung hướng về Diệp Οản Οản nhẹ giọng cười nói.
Nghe tiếng, Diệp Οản Οản ung dung thản nhiên gật đầu một cái.
Trong lúc nhất thời, Diệp Οản Οản đầu to như cái đấu, trước đó lại đem cái cô nàng Nhiếp Linh Lung này quên sạch không còn một mống.
Trước đó vài ngày, nàng lấy thân phận của Bạch Phong đi Kỷ gia, vừa vặn cũng đụng phải cái vị tên Nhiếp Linh Lung này.
Hôm nay chính mình lấy thân phận của Diệp Οản Οản đi tới Nhiếp gia, lại bắt gặp Nhiếp Linh Lung.
Đã như vậy, thân phận của mình, nếu như bị Nhiếp Linh Lung nói ra, Không Sợ Minh bên kia, sợ rằng.
Chính mình nhất định phải sớm tính toán một chút mới được.
Đúng rồi, Oản Oản tiểu thư thích trẻ con như thế, tại sao chính mình lại không sinh một đứa? Dù sao cứ nhìn chằm chằm con của tỷ tỷ tôi không buông, Oản Oản tiểu thư, như vậy sợ rằng không hay lắm.
Khóe môi Nhiếp Linh Lung nhếch lên một nụ cười, hướng về Diệp Οản Οản nói.
Nghe được lời nói này, ánh mắt hai vị lính đánh thuê bên cạnh Nhiếp Linh Lung cũng rơi vào trên người Diệp Οản Οản, quan sát từ trên xuống dưới.
Không đợi Diệp Οản Οản mở miệng, từ ngoài cửa có một vị nam tử trẻ tuổi đi vào.
Nam tử chợt đi tới bên cạnh Nhiếp Linh Lung, kê vào lỗ tai nói chuyện gì đó.
Sau khi nhìn thấy vị nam tử trẻ tuổi này xong, Diệp Οản Οản nhất thời sững sờ, trong mắt hiện ra vẻ kinh ngạc.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Người đàn ông này, vô cùng quen mặt, thật giống như đã gặp qua ở nơi nào.
Bỗng nhiên, Diệp Οản Οản đột nhiên nhớ tới, thời điểm ban đầu ở Hoa quốc, chính mình từng gặp phải sự truy sát không hiểu vì sao.
Mà trong nhóm người truy sát mình, liền có người đàn ông này.
Lúc này, trong lòng Diệp Οản Οản, dâng lên một cơn sóng thần.
Nhìn lại người đàn ông này, dường như là người của Nhiếp Linh Lung.
Chẳng lẽ, năm đó người chủ mưu truy sát mình, chính là Nhiếp Linh Lung?Nhưng mà, chính mình khi đó cùng với Nhiếp Linh Lung không quen không biết.
Mà đã không quen biết, cô ta vì sao phải đuổi giết chính mình? Lại có mục đích như thế nào?Chỉ trong nháy mắt, trong đầu Diệp Οản Οản hiện ra rất nhiều chi tiết.
Nhiếp Vô Danh năm đó đi đến Hoa quốc, là muốn tìm em gái của mình, Nhiếp Vô Ưu.
Thậm chí có một lần từng nói, chính mình rất giống em gái của anh ta…Sau đó, Đường Đường đi tới Hoa quốc tìm mẹ, cũng thân thiết với mình.
Sau đó, Nhiếp Vô Ưu được tìm thấy tại Độc Lập Châu, nhưng Nhiếp Vô Danh lại hoài nghi Nhiếp Vô Ưu là giả mạo.
Thậm chí ngay cả Cẩu Tạp Chủng Dịch Thủy Hàn, cũng nhờ cậy mình hỗ trợ điều tra một phen.
Thật vừa đúng lúc, thời điểm tại Hoa quốc kia, Nhiếp Linh Lung đã từng điều phái sát thủ tới truy sát chính mình…Chẳng lẽ.
Trong lòng Diệp Οản Οản vạn phần kinh ngạc, thậm chí là khó tin.
Như thế, nếu giả sử như, mình là Nhiếp Vô Ưu.
Nhưng Diệp Οản Οản nghĩ tới nghĩ lui, vẫn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.
Nếu như mình thật sự là Nhiếp Vô Ưu, Nhiếp Linh Lung chính là em gái của mình… Em gái của mình vì sao lại phải đuổi giết chính mình?Còn nữa, Nhiếp Vô Danh nếu như là anh của mình, Nhiếp gia chủ mẫu này là mẹ của mình.
Chẳng lẽ, anh ruột và mẹ ruột đều không nhận ra được mình?Chuyện này cũng quá khó để có thể tưởng tượng ra nổi…Nhưng bất kể như thế nào, con ả Nhiếp Linh Lung và gã đàn ông từng đuổi giết mình này, tuyệt đối có quan hệ không cách nào chối bỏ được!Vào giờ phút này, Diệp Οản Οản liếc mắt nhìn Nhiếp Linh Lung một cái, chợt cười nhạt: Cảm tình của cô và chị cô thật không tệ! Tôi nghe Vô Danh ca ca nói, cô là đứa con nuôi do Nhiếp Vô Ưu cưu mang từ nhỏ.
Nếu như không phải là nhờ Nhiếp Vô Ưu, cô sớm đã chết ở bên ngoài, làm sao có thể được như bây giờ, sẽ trở thành Nhiếp gia tiểu thư, sở hữu vinh hoa phú quý, vừa có thể đi đến cái gì mà viện lính đánh thuê Xích Diễm, làm học viên truyền kỳ gì gì đó.
Diệp Οản Οản vừa dứt tiếng, nhất là sau khi nghe hai chữ con nuôi trong miệng Diệp Οản Οản, sắc mặt Nhiếp Linh Lung trong nháy mắt âm trầm xuống, nhưng lại rất nhanh thu liễm lại.
Ha ha, đúng vậy! Xem ra, quan hệ của cô với đại ca tôi, đích xác rất tốt.
Ngay cả loại chuyện này, đại ca cũng đã nói với cô.
Không sai, tôi là một đứa con nuôi được tỷ tỷ cưu mang, nếu như không phải là nhờ tỷ tỷ, tôi sợ rằng đã chết rồi.
Nhiếp Linh Lung cười nói: Đối với Vô Ưu tỷ tỷ, tôi vô cùng cảm kích.
Đã như vậy, kỷ lục của Nhiếp Vô Ưu tại học viện lính đánh thuê Xích Diễm, cô thân là muội muội, vì sao phải đi cố ý phá hỏng chứ? Diệp Οản Οản mặt đầy vẻ hiếu kỳ, cố ý hỏi.
Nhiếp Linh Lung híp mắt, hướng về Diệp Οản Οản quan sát.
Còn không đợi Nhiếp Linh Lung mở miệng, học viên nữ sau lưng Nhiếp Linh Lung, lại lạnh giọng cười một tiếng, nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản: Chuyện này có quan hệ gì với ngươi, chuyện của học viện lính đánh thuê Xích Diễm chúng ta, há là một tiểu nhân vật gà mờ, không có danh tiếng như ngươi có thể nghị luận?Nghe tiếng, học viên lính đánh thuê nam cũng lạnh giọng mở miệng: Đến bên nhà người ta làm khách, cũng phải phân rõ ra ai chủ, ai khách.
Chủ khách cái con mẹ mày!Bỗng nhiên, Nhiếp Vô Danh tung một bạt tai, hung hăng vả thẳng vào mồm gã nam học viên kia.
Một giây kế tiếp, chỉ thấy thân hình gã nam học viên bật ngửa, văng ra sau mấy thước.
Chợt, rầm một tiếng, ngã vật ra đất.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Nhiếp Vô Danh bỗng nhiên tức giận, khiến cho mọi người tại đây không kịp chuẩn bị.
Ngay chính Diệp Οản Οản cũng sững sờ tại chỗ.
Hai đứa chó chết tụi bay tính là cái thứ gì? Anh em kết nghĩa của Nhiếp Vô Danh ta cũng là người mà các ngươi có thể giễu cợt? Nhiếp Vô Danh chỉ vào hai tên học viên kia, lạnh giọng quát lên.
Ta cho các ngươi thời gian ba giây, ta đếm tới ba, nếu như các ngươi còn ở trước mặt ta, ta liền đánh chết các ngươi! Nhiếp Vô Danh nhìn chằm chằm hai người.
Đại ca, anh làm cái gì vậy! Nhiếp Linh Lung tiến lên, nhìn về phía Nhiếp Vô Danh.
Cái đám sư đệ sư muội chó má này của ngươi, dám cùng bằng hữu của ta nói chuyện kiểu đó? Nhiếp Vô Danh nói.
Đại ca, hai vị này tính cách thẳng thắn, có sao nói vậy, có hai nói hai.
Mới vừa rồi là không che đậy miệng một chút, sao anh lại đi đánh người ta như vậy! Nhiếp Linh Lung nói.
Đại ca, anh thật sự thật là quá đáng! Một bên Nhiếp Vô Ưu cũng luôn miệng nói: Chuyện này nếu như truyền ra ngoài, mặt mũi của Nhiếp gia ta để vào đâu!Thế nào, các ngươi muốn tạo phản? Nhiếp Vô Danh đảo qua Nhiếp Vô Ưu cùng Nhiếp Linh Lung: Cái nhà này, ta là đại ca, lời nói của ta có giá trị! Bằng hữu ta mang về, các ngươi không nể mặt mũi, chính là đánh mặt của Nhiếp Vô Danh ta, đừng trách ta lột da hai người các ngươi! Nhiếp Vô Danh lạnh giọng quát lên.
Vào giờ phút này, Diệp Οản Οản nhìn chằm chằm Nhiếp Vô Danh, không khỏi sửng sốt một chút.
Ôi cảm giác này!! Đây thật sự là tràn đầy cảm giác an toàn nha.
Lúc trước làm sao lại không phát hiện ra chứ… Sau này mình có phải là nên đối tốt với anh ta hơn một chút hay không?Nhiếp Vô Danh, càn rỡ! Bỗng nhiên, Nhiếp gia chủ mẫu quát lên.
Mẹ, bằng hữu của con tùy tiện trò chuyện chuyện nhà một chút, chuyện này có làm sao.
Nhiếp Vô Danh nhìn về phía Nhiếp gia chủ mẫu nói.
Mẹ nói là con càn rỡ, không nói Oản Oản.
Nhiếp gia chủ mẫu nhíu chặt chân mày.
Hừ! Con càn rỡ từ nhỏ đến lớn! Nhiếp Vô Danh lạnh giọng một tiếng.
Tuy mạnh mồm như vậy, nhưng anh ta lại không nói thêm gì nữa.
Chúng tôi đi trước vậy…Giờ phút này, hai tên học viên lính đánh thuê, hướng về Nhiếp Linh Lung cùng Nhiếp gia chủ mẫu nói.
Trước khi rời đi, hai người hung hăng lườm Diệp Οản Οản một cái, sau khi hoàn toàn nhớ kỹ bộ dáng của Diệp Οản Οản, lúc này mới rời khỏi Nhiếp gia, cũng không hề quay đầu lại.
Oản Oản tiểu thư, hôm nay trong nhà của tôi có chuyện, xin cô hãy trở về đi, chúng tôi không tiễn! Lúc này, Nhiếp Vô Ưu nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, lạnh lùng nói.
Nhưng mà, còn không đợi Diệp Οản Οản mở miệng, Nhiếp gia chủ mẫu lại nói: Tới đều đã tới, lưu lại ăn cơm đi, đợi lát nữa Đường Đường sắp trở về rồi.
Mẹ.
Nhiếp Linh Lung có chút không cách nào hiểu được, nhìn về phía Nhiếp gia chủ mẫu.
Đây là bằng hữu của đại ca con, đừng càn rỡ như vậy! Nhiếp gia chủ mẫu chân mày sâu súc.
Liền chính cả Nhiếp gia chủ mẫu cũng đều chẳng biết tại sao, càng nhìn cô nàng Diệp Οản Οản này, trong lòng càng cảm thấy ưa thích, thậm chí hy vọng cô có thể ở lại lâu hơn một chút.
Đa tạ a di.
Diệp Οản Οản hướng về Nhiếp gia chủ mẫu mỉm cười đầy ngọt ngào.
Nhìn Diệp Οản Οản mặt đầy tươi cười, khuôn mặt Nhiếp gia chủ mẫu cũng không khỏi hiện ra một nụ cười.
Đúng rồi.
Oản Oản, mới vừa rồi Vô Danh nói, con và nó là anh em kết nghĩa? Bỗng nhiên, Nhiếp gia chủ mẫu chuyển đề tài.
Nghe vậy, Diệp Οản Οản sững sờ, chính mình cùng Nhiếp Vô Danh, từ lúc nào thành anh em kết nghĩa, đó chính là Nhiếp Vô Danh nói bậy.
Chỉ bất quá, Nhiếp gia chủ mẫu đã hỏi tới như vậy, Diệp Οản Οản cũng không thể ném đi mặt mũi của Nhiếp Vô Danh, chỉ có thể gật đầu nói: Vâng ạ! Con và Vô Danh ca ca là anh em kết nghĩa.
Ừm.
Nhiếp gia chủ mẫu trầm tư chốc lát, lúc này mới nói: Oản Oản, đã như vậy, a di liền thu con làm nghĩa nữ, như thế nào?Lời của Nhiếp gia chủ mẫu vừa dứt tiếng, Nhiếp Linh Lung cùng Nhiếp Vô Ưu hai người, mặt đầy khó tin.
Nhiếp gia chủ mẫu, muốn thu nhận nữ nhân này làm nghĩa nữ? Đùa gì thế!Ngay chính cả Diệp Οản Οản, mặt cũng đầy vẻ kinh ngạc.
Sao mà mới chỉ vừa gặp mặt, mà Nhiếp gia chủ mẫu lại muốn thu nhận chính mình làm nghĩa nữ rồi? …… Theo ý của cả converter và editor thì dùng cụm thu làm nghĩa nữ hay hơn là nhận làm con gái nuôi, do phong cách của Độc Lập Châu thiên về thời xưa hơn là hiện đại.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Trong lúc nhất thời, Diệp Οản Οản cũng không kịp phục hồi lại tinh thần.
Nhiếp gia chủ mẫu muốn thu nhận mình làm nghĩa nữ, thực sự quá đột ngột, khiến cho nàng không hề mảy may chuẩn bị chút tâm lý nào.
Không đợi Diệp Οản Οản mở miệng, Nhiếp Vô Ưu nhìn về phía Nhiếp gia chủ mẫu, chân mày nhăn lại: Mẹ.
Mẹ là Nhiếp gia chủ mẫu, thu nhận nghĩa nữ không phải chuyện đùa.
Huống chi, mẹ mới gặp mặt lần đầu tiên cùng vị Oản Oản tiểu thư này, căn bản cũng không hiểu rõ gì về người ta, sao có thể dễ dàng thu nhận người ta làm nghĩa nữ như vậy được?Mẹ, Vô Ưu tỷ nói không sai, chuyện này, hay là chờ cha trở về, sau khi thương lượng kỹ lại quyết định cho thỏa đáng.
Nhiếp Linh Lung cũng vội vã mở miệng.
Hai người các ngươi nói nhảm gì đó! Nhiếp Vô Danh lườm Nhiếp Vô Ưu và Nhiếp Linh Lung một cái, lại nhìn về phía Nhiếp gia chủ mẫu, toét miệng cười một tiếng: Mẹ.
Con cảm thấy Oản Oản tốt vô cùng, với quan hệ của chúng con, nhận cô ấy làm nghĩa nữ, hoàn toàn không thành vấn đề nha.
Nhưng mà cha còn chưa về, như vậy hơi bị quá mức qua loa rồi! Nhiếp Linh Lung nhìn về phía Nhiếp Vô Danh, mở miệng nói.
Nghe được câu này, Nhiếp Vô Danh bĩu môi: Cha đều lâu như vậy cũng không trở về rồi, ta thấy là tám phần mười đã bị con hồ ly tinh ở bên ngoài kia làm cho mê mẩn.
Càn rỡ! Nói năng bậy bạ! Nhiếp gia chủ mẫu hung tợn trợn mắt nhìn Nhiếp Vô Danh.
Diệp Οản Οản: .
Nói về cha mình như vậy, Nhiếp Vô Danh bị thiếu thông minh sao?Thấy Nhiếp Vô Danh không lên tiếng nữa, Nhiếp gia chủ mẫu nhìn về phía Diệp Οản Οản, thấp giọng cười nói: Oản Oản, con cảm thấy thế nào?A di.
Diệp Οản Οản vừa muốn mở miệng, Nhiếp gia chủ mẫu lại ngắt lời nói: Đích xác có chút đường đột.
Như vậy đi, Oản Oản con trước tiên suy nghĩ vài ngày đã.
Vâng ạ.
Diệp Οản Οản khẽ vuốt cằm.
Một bên, Nhiếp Linh Lung mới vừa muốn mở miệng nói gì, quản gia Nhiếp gia bỗng đi vào bên trong đại sảnh, hướng về Nhiếp gia chủ mẫu cung kính mở miệng: Phu nhân, Thẩm gia đại công tử tới thăm.
Thẩm gia đại công tử? Nhiếp gia chủ mẫu như có điều gì suy nghĩ.
Thẩm gia là một trong tứ đại thế gia của Độc Lập Châu, tài lực hùng hậu.
Tại Độc Lập Châu, không có bất kỳ một thế lực nào có thể sánh bằng.
Độc Lập Châu tôn trọng võ học, các đại thế gia và thế lực lớn đều say mê võ học.
Nhưng mà, Thẩm gia lại là ngoại lệ, chỉ coi trọng việc làm ăn.
Toàn bộ Độc Lập Châu, từ những thứ nhỏ như các hàng quán ven đường, cho đến những thứ lớn như công trình xây dựng bất động sản, cơ hồ toàn bộ đều do Thẩm gia lũng đoạn.
Mà cái vị Thẩm gia đại công tử này, chính là người thừa kế của Thẩm gia.
Thần tài đến sao? Nhiếp Vô Danh mặt đầy vẻ kích động: Nhanh.
Nhanh mời vào đi!Nghe tiếng, quản gia gật đầu một cái, chợt lui ra ngoài.
Chỉ chốc lát sau, một vị nam nhân trẻ tuổi mặc áo quần màu xanh đầy cứng cáp nhanh chân đi vào phòng khách Nhiếp gia.
Ha ha ha, Thẩm lão đệ, đã lâu không gặp! Nhiếp Vô Danh sau khi nhìn thấy Thẩm gia đại công tử, liền vội vàng lao xẹt tới.
Nhiếp huynh, lại gặp rồi, lễ ra mắt.
Thẩm gia đại công tử lấy ra một thỏi vàng, đưa cho Nhiếp Vô Danh.
Thẩm lão đệ! Nhiếp Vô Danh mặt đầy vẻ không vui: Cậu xem cậu làm cái gì vậy! Chúng ta là quan hệ như thế nào, anh em kết nghĩa! Không có việc gì lại tặng tôi vàng thỏi, đây không phải là đánh mặt của Nhiếp Vô Danh tôi sao! Lần sau tuyệt đối đừng nên như vậy!Nhiếp Vô Danh nói xong, liền vội vàng đem thỏi vàng cất ngay lập tức.
Nhiếp huynh, huynh đệ biết rồi, lần sau sẽ không tặng huynh chút vàng thỏi này nữa! Thẩm gia đại công tử vội vàng nói.
Diệp Οản Οản: .
Sao cái bài này nghe quen quen…Tới đây, quản gia vất vả rồi.
Thẩm gia đại công tử lấy ra một miếng vàng thỏi, đưa cho lão già quản gia.
Đa tạ Thẩm đại công tử.
Lão già hướng về nam nhân trẻ tuổi gật đầu.
Vị Thẩm gia đại công tử này, mỗi lần tới thăm đều sẽ tặng vàng thỏi hoặc là tiền mặt gì đó, quản gia cũng đã thành thói quen.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Tới đây, Vô Ưu, Linh Lung.
Đã lâu không gặp, nhận chút lễ ra mắt đi.
Thẩm gia đại công tử đi tới bên cạnh hai người.
Cảm ơn, chúng tôi không cần đâu.
Nhiếp Linh Lung nói.
Khách khí! Thẩm gia đại công tử liếc mắt nhìn hai người một cái, sau đó nhanh chân đi tới bên người Nhiếp gia chủ mẫu: Nhiếp a di, nhận lễ ra mắt nhé!Chuyện này.
Nhìn thấy Thẩm gia đại công tử đưa thỏi vàng tới, thần sắc Nhiếp phu nhân hơi có chút lúng túng, cuối cùng vẫn nhận lấy.
Tới đây, lễ ra mắt, nhận lấy! Một lát sau, Thẩm gia đại công tử đi tới bên người Diệp Οản Οản, tiền muôn bạc biển, quăng ra một miếng vàng thỏi.
Diệp Οản Οản: .
Từ đâu rơi xuống một gã công tử bột con nhà giàu thế này? Chính mình và hắn ta hoàn toàn không quen biết có được không? Hỏi cũng không thèm hỏi lấy một tiếng, lại đem vàng thỏi đập vô mặt như vậy…Cảm ơn! Diệp Οản Οản hướng về Thẩm gia đại công tử khẽ mỉm cười, vô cùng tự nhiên nhận lấy thỏi vàng.
Có ngu mới không lấy…Đúng rồi, vị mỹ nữ này là ai vậy? Lúc trước chưa từng gặp? Thẩm gia đại công tử hướng về Diệp Οản Οản quan sát từ trên xuống dướiDiệp Οản Οản: .
Con mịa nó, chưa từng gặp lại còn tặng vàng thỏi cho mình…Thẩm lão đệ, đây là anh em kết nghĩa của tôi! Nhiếp Vô Danh liền vội mở miệng.
Nghe tiếng, Thẩm gia đại công tử gật đầu một cái, chợt nhìn về phía Diệp Οản Οản: Mỹ nữ, cô có bạn trai chưa? Cô kết hôn rồi sao?Thẩm lão đệ, hôm nay cậu đến rốt cuộc có chuyện gì?Còn không đợi Diệp Οản Οản nói gì, Nhiếp Vô Danh hiếu kỳ hỏi.
Ừ.
Hỏi thật hay! Thẩm gia đại công tử ý cười đầy mặt: Tôi tới mời các người tham gia tiệc chia tay của tôi, mọi người đến lúc đó cùng đi nha!Thẩm gia đại công tử nói xong, lập tức lấy thiệp mời ra, đưa cho đám người Nhiếp Vô Danh.
Thẩm lão đệ, cậu yên tâm, ai không đi là con chó! Nhiếp Vô Danh mặt đầy kích động.
Rất nhanh, Thẩm gia đại công tử liền đem thiệp mời lần lượt phát cho đám người Nhiếp Linh Lung cùng Nhiếp Vô Ưu.
Mỹ nữ, cô cũng dự nha.
Thẩm gia đại công tử, đi tới bên cạnh Diệp Οản Οản, lại lấy ra một tấm thiệp mời, đưa cho Diệp Οản Οản.
Diệp Οản Οản: .
Tiệc chia tay…cái quỷ gì?Diệp Οản Οản vốn đang định cự tuyệt, Nhiếp Vô Danh lại kề sát vào tai Diệp Οản Οản nói: Hữu Danh muội muội, buổi yến hội của đại tài phiệt này, nếu tới dự, sẽ được tặng vàng thỏi hay gì đó tương tự…Nhất định sẽ đến.
Diệp Οản Οản vô cùng lễ phép nhận lấy thiệp mời.
Được, vậy cứ như thế nha! Thẩm gia đại công tử gật đầu một cái, chợt nhìn về phía chủ mẫu Nhiếp gia, mở miệng cười nói: Nhiếp a di, vậy tôi đây liền đi trước.
Sau khi Nhiếp phu nhân đáp lại, Thẩm gia đại công tử xoay người rời đi.
Nhìn bóng lưng gã công tử nhà giàu này rời đi, Diệp Οản Οản không khỏi cảm thán.
Đây mới đúng là điển hình của phá gia chi tử …Thẩm gia dù có tiền đi nữa, có thể chống đỡ được cái vị vung tiền như nước này sao? Gặp mặt tặng vàng thỏi, tham gia yến hội cũng tặng vàng.
Thẩm gia này giàu nhất Độc Lập Châu, có phần cũng quá mức khoa trương rồi.
Tính tới nay, trong một năm này tôi cũng đã nhận được hai thỏi vàng rồi! Nhiếp Vô Danh thấp giọng hướng về Diệp Οản Οản nói: Năm nay tôi đã tham gia buổi tiệc chia tay của cậu ta hai lần, đây là lần thứ ba.
Diệp Οản Οản: .
Còn không đợi Diệp Οản Οản tiếp tục mở miệng nói gì, bên ngoài phòng khách lại truyền tới một âm thanh khiến cho Diệp Οản Οản cảm thấy vô cùng quen thuộc.
Rất nhanh, Đường Đường mặc tiểu âu phục màu đen, đeo nơ, sắc mặt lãnh đạm thờ ơ, chậm rãi đi vào bên trong đại sảnh.
Bà ngoại, con đã trở về.
Đường Đường nhìn về Nhiếp gia chủ mẫu phía trên chủ tọa, mở miệng nói.
Cục cưng, chạy đi đâu chơi vậy? Nhiếp Vô Danh nhìn về phía Đường Đường, vội vàng hỏi.
Nghe Nhiếp Vô Danh nói vậy, Đường Đường mặt không biểu tình, liếc mắt lườm Nhiếp Vô Danh một cái: Cậu, xin chú ý chọn lời!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Đường Đường.
Diệp Οản Οản nhìn Đường Đường cách đó không xa, nhẹ giọng mở miệng.
Diệp Οản Οản vừa dứt lời, thần sắc Đường Đường rõ ràng có chút kinh ngạc, chợt, theo bản năng nhìn về phía Diệp Οản Οản.
Trong phút chốc, vẻ lạnh nhạt trong mắt Đường Đường lại hiện ra một vệt thần sắc khó tin, sau đó, sự kích động và kinh hỉ cùng nhau ùa về.
Mẹ.
?Đường Đường nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, lập tức đi tới bên cạnh Diệp Οản Οản, quan sát tỉ mỉ, rất sợ mình nhìn lầm rồi.
Nghe Đường Đường nói vậy, Nhiếp Vô Ưu sắc mặt âm trầm, mà trong mắt Nhiếp Linh Lung, lại thoáng qua vệt hàn quang.
Đây đúng thật là máu mủ tình thâm! Rõ ràng Nhiếp Vô Ưu chân chính đã mất đi ký ức, Đường Đường cũng không biết cô ta là mẹ của mình, nhưng vẫn có thể thân mật như vậy.
Còn đối với người mẹ Nhiếp Vô Ưu giả mạo do chính mình tìm đến, lại lạnh lùng như thế.
Đường Đường, con gọi bậy bạ gì đó, con gọi ai là mẹ!Nhiếp Vô Ưu nhìn chằm chằm Đường Đường, chân mày nhíu chặt lại.
Nghe tiếng, Đường Đường liếc mắt lườm Nhiếp Vô Ưu một cái đầy lạnh lùng, nhưng rất nhanh liền thu hồi lại ánh mắt, dường như hoàn toàn không có hứng thú muốn phản ứng lại, tất cả tâm tư toàn bộ đều ở trên người Diệp Οản Οản.
Mẹ.
Làm sao mẹ lại đến Độc Lập Châu? Mẹ không phải là đang ở tại Hoa quốc sao? Đường Đường nhìn Diệp Οản Οản gần trong gang tấc, căn bản là không có cách nào lý giải được.
Khoảng cách giữa Hoa quốc và Độc Lập Châu quá mức xa xôi, người bình thường đối với Độc Lập Châu, căn bản là không quen thuộc.
Thậm chí nhiều người ngay cả nghe cũng chưa từng nghe nói qua.
Hơn nữa, muốn đi vào Độc Lập Châu, còn bị hạn chế bởi giấy thông hành…Đã đến được một khoảng thời gian, trước đó vẫn luôn muốn được gặp Đường Đường, nhưng mà không tiện lắm.
Diệp Οản Οản hướng về Đường Đường cười nói.
Nghe được câu này, Đường Đường lắc đầu một cái, nói: Mẹ, mẹ có thể coi Nhiếp gia như nhà của mình, tùy thời đều có thể đến tìm con.
Đường Đường nói xong, xoay người nhìn về phía Nhiếp Vô Danh: Cậu, cậu có ý kiến gì sao?Ồ.
Cậu còn chưa nói hết, cậu sợ là việc con chọn lời có vấn đề.
Nhiếp Vô Danh nói.
Nghe tiếng, Đường Đường mặt không cảm xúc: Cậu, cậu xác định sao? Nếu như bà ngoại biết.
Ha ha ha!! Không đợi Đường Đường nói xong, Nhiếp Vô Danh lập tức cười lớn một tiếng: Tiểu bảo bối, con nhìn con xem, nói cái gì vậy! Oản Oản tại Hoa quốc chiếu cố con lâu như vậy, bây giờ đi tới Độc Lập Châu, dĩ nhiên là nên coi Nhiếp gia như nhà của mình, chuyện này còn cần hỏi sao? Cái đứa nhỏ này.
Thật không hiểu chuyện!Diệp Οản Οản: .
Đường Đường, đừng không hiểu chuyện như vậy, cô ta không phải là mẹ ngươi, tiếng mẹ không thể kêu loạn.
Nhiếp Linh Lung nhìn về phía Đường Đường, mở miệng nói.
Ta cũng không ngại có nhiều hơn một người mẹ.
Đường Đường nói.
Ngươi không ngại, nhưng mà mẹ của ngươi lại để ý.
Nhiếp Linh Lung nói.
Linh Lung.
Chớ nói nữa! Chuyện này đều tại tỷ tỷ.
Cũng là bởi vì ban đầu tỷ có chút chuyện ngoài ý muốn, vạn bất đắc dĩ mới rời khỏi nhà, bỏ lại Đường Đường.
Nhiếp Vô Ưu mặt đầy đau lòng, cứ như thể ủy khuất đến tột độ.
Vô Ưu tỷ, tỷ đừng nói như vậy.
Tỷ có nỗi khổ tâm riêng.
Huống chi, không phải là tỷ đã trở về rồi sao.
Nhiếp Linh Lung nói.
Nói xong, Nhiếp Linh Lung nhìn về phía Đường Đường: Đường Đường, chính ngươi nhìn một chút đi! Ngươi làm cho mẹ rất đau lòng!Còn không đợi Nhiếp Linh Lung tiếp tục mở miệng nói gì, Nhiếp gia chủ mẫu bỗng nhíu mày lại: Được rồi, chấm dứt ở đây!Mẹ! Nhiếp Linh Lung nhìn về phía Nhiếp gia chủ mẫu.
Oản Oản tại Hoa quốc chăm sóc Đường Đường thời gian lâu như vậy, hai người có cảm tình là chuyện thường tình.
Chẳng lẽ, các ngươi hy vọng Đường Đường là một người máu lạnh? Nhiếp gia chủ mẫu nhìn về phía Nhiếp Vô Ưu và Nhiếp Linh Lung nói.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Nhiếp Linh Lung cùng Nhiếp Vô Ưu âm thầm hai mắt nhìn nhau một cái.
Xem ra, Nhiếp gia chủ mẫu này, hôm nay có chút thiên vị.
Bất quá, chuyện này cũng không sao, nữ nhân này không có khả năng cứ ở lại Nhiếp gia luôn như vậy.
Các nàng cũng có cả ngàn vạn loại thủ đoạn, để khiến cho Nhiếp gia chủ mẫu, khiến cho Đường Đường ghét nữ nhân này!Rất nhanh, Nhiếp gia chủ mẫu sai người mang thức ăn lên, bắt đầu bữa trưa.
Trên bàn cơm, Đường Đường không ngừng giúp Diệp Οản Οản giới thiệu các món ăn đặc sắc của Nhiếp gia, chính mình cũng không ăn bao nhiêu, cơ hồ đem toàn bộ các món ngon trên bàn gắp cho Diệp Οản Οản.
Trên mặt Nhiếp Linh Lung và Nhiếp Vô Ưu, âm trầm phảng phất như có thể chảy ra nước, nhưng giờ phút này cũng không tiện nói thêm cái gì.
Sau bữa trưa, Đường Đường đi tới bên cạnh Diệp Οản Οản, nắm bàn tay của cô, một khắc cũng không nguyện ý buông ra, như rất sợ Diệp Οản Οản biến mất vậy.
Mẹ, cứ ở luôn trong nhà đi.
Đường Đường nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản nói.
Không đợi Diệp Οản Οản mở miệng, Nhiếp Linh Lung lại nói: Đường Đường, không nên quậy phá như vậy, dì Oản Oản này của con cũng có chút chuyện riêng của mình cần xử lý.
Nghe vậy, Diệp Οản Οản lại khẽ mỉm cười: Đã nhiều ngày cũng không có chuyện gì, nếu như Nhiếp a di không phản đối, tôi có thể ở lại chơi với Đường Đường.
Nghe Diệp Οản Οản nói, Đường Đường lập tức xoay người lại, nhìn về phía Nhiếp gia chủ mẫu, dáng vẻ đầy đáng thương: Bà ngoại.
Đương nhiên là có thể.
Nhiếp gia chủ mẫu cười nói.
Trong nhà cũng không phòng nào trống.
Nhiếp Linh Lung cau mày nói.
Không sao, mẹ có thể ngủ chung cùng ta, phòng và giường của ta đều rất rộng.
Đường Đường lạnh lùng nói.
Nói xong, Đường Đường nhìn về phía Diệp Οản Οản: Mẹ, mẹ và con ngủ chung được không?Được.
Diệp Οản Οản gật đầu.
Thấy Diệp Οản Οản đáp ứng, trên mặt của Đường Đường lúc này mới hiện ra một nụ cười.
Oản Oản, không phải buổi chiều nay cô còn có việc sao, đi nào, tôi lái xe chở cô đi.
Nhiếp Vô Danh lau miệng mình, đứng lên nói.
Diệp Οản Οản nhất thời sững sờ, nàng còn có chuyện gì?Giờ phút này, Nhiếp Vô Danh đi tới bên cạnh Diệp Οản Οản, hạ giọng nói: Không Sợ Minh không bận sao.
Nghe Nhiếp Vô Danh nói xong, Diệp Οản Οản lúc này mới ý thức được, bây giờ thân phận của mình, chính là Không Sợ Minh Chủ.
Coi như muốn ở lại Nhiếp gia, cũng ít nhất trước tiên phải đem các việc cần làm xử lý cho xong.
Mẹ.
Mẹ khi nào sẽ trở lại? Thấy Diệp Οản Οản phải rời khỏi, Đường Đường mặt đầy thổn thức.
Lưu luyến không rời cái gì chứ, cùng đi không được sao? Nhiếp Vô Danh nhìn về phía Đường Đường.
Nhiếp Vô Danh vừa dứt tiếng, đôi mắt Đường Đường sáng rỡ lên, liền vội vàng đứng lên, bắt lấy bàn tay của Diệp Οản Οản.
Nghịch ngợm! Bỗng nhiên Nhiếp Vô Ưu đứng dậy: Đại ca, anh làm sao lại có thể để cho Đường Đường cùng một nữ nhân xa lạ đi ra ngoài!Còn không đợi Nhiếp Vô Danh mở miệng, Đường Đường bỗng xoay người lại, lạnh lùng lườm Nhiếp Vô Ưu một cái: Xin cô chú ý chọn lời, người này là mẹ tại Hoa quốc của ta, không phải là nữ nhân xa lạ.
Đường Đường, mẹ là lo lắng cho con! Nhiếp Vô Ưu nói.
Phần lo lắng của cô, có phần hơi dư thừa một chút.
Đường Đường nói.
Được rồi, Đường Đường ở chung với ta, ngươi còn sợ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn? Nhiếp Vô Danh vô cùng bất mãn.
Đường Đường, nếu đi theo Oản Oản phải ở gần cậu của con, không nên chạy loạn, biết không? Rốt cuộc, Nhiếp gia chủ mẫu mở miệng.
Vâng ạ.
Đường Đường gật đầu liên tục: Bà ngoại, con biết rồi.
Mắt thấy Nhiếp gia chủ mẫu lên tiếng, Nhiếp Linh Lung cùng Nhiếp Vô Ưu do vậy mới không tiếp tục nói thêm cái gì.
Rất nhanh, Nhiếp Vô Danh dẫn theo Diệp Οản Οản cùng Đường Đường, xoay người rời khỏi Nhiếp gia.
Sau khi đi ra khỏi cửa chính của Nhiếp gia, Nhiếp Vô Danh hướng về Diệp Οản Οản nói: Hữu Danh lão bản, tôi diễn không tệ chứ? Tôi còn có chuyện riêng, cô liền dẫn theo Đường Đường đi chơi trước đi.
Là thế này, trên người tôi không có tiền, có thể cho tôi một ít không.
Diệp Οản Οản: .
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Diệp Οản Οản liếc nhìn Nhiếp Vô Danh một cái, nàng còn nhớ, gã con nhà giàu của Thẩm gia kia, mới đưa cho hắn ta một miếng vàng thỏi.
Trên người của anh không phải là có vàng thỏi sao.
Diệp Οản Οản mở miệng nói.
Nghe vậy, Nhiếp Vô Danh cười cười: Hữu Danh muội muội, nhìn cô nói kìa, vàng thỏi là vàng thỏi, tiền là tiền, rõ ràng là hai chuyện khác nhau.
Ồ.
Diệp Οản Οản gật đầu, nói: Vậy anh đem vàng thỏi cho tôi, tôi cho anh tiền.
Hữu Danh muội muội.
Nhiếp Vô Danh nhìn Diệp Οản Οản, dường như muốn nói gì, nhưng cuối cùng không nói ra khỏi miệng.
Mỗi một lát sau, ánh mắt của Nhiếp Vô Danh, nhất thời rơi vào trên người của Đường Đường, cười rạng rỡ: Tiểu bảo bối của cậu, cháu ngoại ngoan.
Không có.
Đường Đường nhàn nhạt mở miệng.
Đường Đường, ta là cậu của con! Nhiếp Vô Danh cau mày nói.
Không có.
Đường Đường nói.
Diệp Οản Οản hơi có chút bất đắc dĩ nhìn Nhiếp Vô Danh, cái tên này không phải là lúc trước từng thề độc, hắn nếu như dùng một đồng tiền nào của Nhiếp gia, cả nhà hắn liền chết sạch sao?Nhưng nếu tính cẩn thận, Đường Đường hẳn là cũng không phải họ Nhiếp.
Chỉ tiếc, không biết cha ruột của Đường Đường là ai.
Cuối cùng, bất đắc dĩ, Diệp Οản Οản lấy ra mấy tờ giấy bạc 500 tệ đưa cho Nhiếp Vô Danh.
Hữu Danh muội muội, tôi đã nói rồi, với quan hệ của chúng ta, một khi tôi lên tiếng, truy enfu ll.
vn cô không có khả năng không cho.
Sau khi nhận lấy mấy tờ tiền mặt của Diệp Οản Οản xong, Nhiếp Vô Danh hài lòng cười nói.
Nhiếp Vô Danh nói xong, cũng không quay đầu lại, lái xe rời đi.
Mẹ.
Chúng ta đi nơi nào? Đường Đường nhìn về phía Diệp Οản Οản, hỏi nhỏ.
Mẹ còn có chút việc phải làm, con và mẹ ở cùng nhau là được rồi, nhưng mà.
Đường Đường không nên nói lung tung nha! Diệp Οản Οản nói.
Mẹ, có ý gì? Đường Đường mặt đầy ngơ ngác, cũng không hiểu được nói lung tung trong miệng Diệp Οản Οản là có ý gì.
Diệp Οản Οản suy nghĩ một chút, lúc này mới nói: Đường Đường biết Không Sợ Minh không?Nghe vậy, Đường Đường nhẹ nhàng gật đầu: Biết, không phải là thứ tốt đẹp gì.
Diệp Οản Οản: .
Đường Đường, mẹ bây giờ là Minh chủ Không Sợ Minh.
Diệp Οản Οản có chút bất đắc dĩ mở miệng giải thích.
Mẹ là.
Tóc Húi Cua ca? Nghe Diệp Οản Οản nói như vậy, thần sắc Đường Đường hơi có chút kinh ngạc.
Ừ.
Mẹ dẫn Đường Đường đến Không Sợ Minh, nhưng mà Đường Đường không được nhắc đến chuyện ban đầu mẹ ở Hoa quốc, có được không? Diệp Οản Οản cười nói.
Được.
Đường Đường vô cùng khôn khéo gật đầu một cái, làm gì còn có chút bộ dáng Tiểu Ma Vương trước đó.
Lúc này, Diệp Οản Οản đón một chiếc taxi, mang theo Đường Đường ngồi lên xe, hướng về trụ sở chính Không Sợ Minh tiến đến.
Lúc xế chiều, Diệp Οản Οản dẫn theo Đường Đường, đi vào trụ sở chính Không Sợ Minh.
Tham kiến Minh chủ!Nhìn thấy Diệp Οản Οản xuất hiện, không ít thành viên Không Sợ Minh lập tức chào đón, cung kính mở miệng.
Diệp Οản Οản gật đầu đáp lại, chợt mang theo Đường Đường đi vào thang máy.
Đứa bé bên cạnh Minh chủ kia là ai vậy.
Một thành viên Không Sợ Minh trong số đó, mặt đầy vẻ hiếu kỳ.
Sẽ không phải là… con riêng của Minh chủ đi? Cậu xem, nhìn có chút giống với Minh chủ đấy!Chớ có nói bậy bạ, bị Minh chủ biết, chúng ta chịu không nổi đâu!Đúng đúng đúng, coi như có là con riêng, cũng không thể nói bậy bạ.
Diệp Οản Οản mới vừa tiến vào phòng làm việc, Beerus cùng Đại Bạch trong nháy mắt đứng lên, tiến lên đón Diệp Οản Οản.
Nhìn thấy Đại Bạch và Beerus, Diệp Οản Οản nhất thời sững sờ, thiếu chút nữa đã quên mất tiểu tổ tông Beerus còn ở trong phòng làm việc.
Đối với Đại Bạch, Diệp Οản Οản cũng không mấy lo lắng, quan hệ của Đường Đường và Đại Bạch không tệ, nhưng Beerus.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Nhưng mà, nhìn lại Đường Đường không hề có chút sợ hãi nào, nhất là sau khi thấy Đại Bạch, thậm chí có chút kinh hỉ vô hình.
Đại Bạch.
Đường Đường hướng về Đại Bạch đưa tay ra.
Đại Bạch chậm rãi đi tới bên cạnh Đường Đường, ngồi xuống.
Thấy vậy, Beerus cũng đi tới bên cạnh Đường Đường, cũng sử dụng mũi ngửi một cái.
Còn không đợi Diệp Οản Οản mở miệng nói gì, cửa phòng làm việc nhất thời bị đẩy ra, Bắc Đẩu và Thất Tinh hai người cùng đi vào.
Phong tỷ, tỷ đã về rồi! Bắc Đẩu đi vào bên trong phòng làm việc, hướng về Diệp Οản Οản nói.
Chợt, ánh mắt rơi vào trên người Đường Đường bên cạnh Diệp Οản Οản.
Chửi thề một tiếng, Phong tỷ, đứa bé này là ai? Nhìn thấy Đường Đường, Bắc Đẩu sửng sốt một chút.
Mẹ, hắn ta rất ồn ào! Đường Đường hướng về Diệp Οản Οản mở miệng nói.
Nghe được một chữ mẹ của Đường Đường, đừng nói là Bắc Đẩu, ngay cả Thất Tinh, cũng đầy vẻ kinh ngạc.
Mẹ.
Mẹ? Bắc Đẩu sững sờ tại chỗ, hắn vừa phát hiện ra bí mật lớn động trời gì thế này hả trời?Phong tỷ của bọn họ.
Minh chủ Không Sợ Minh Tóc Húi Cua ca, lại có thể có một đứa con trai lớn như vậy!!Thất Tinh, cậu có nghe không vậy? Mới vừa rồi đứa nhỏ này gọi Phong tỷ là mẹ? Má ơi, có phải là tôi nghe nhầm rồi hay không? Chẳng lẽ là mấy ngày nay tôi không gặp mẹ, quá nhớ nhung mẹ của tôi? Bắc Đẩu nhìn về phía Thất Tinh.
Lúc này, Thất Tinh liếc Bắc Đẩu một cái: Cậu hẳn là không được hiếu thuận như thế.
Bắc Đẩu: .
Cậu không nghe nhầm đâu! Thất Tinh lại bổ sung một câu.
Chửi thề một tiếng, Phong tỷ.
Tỷ.
Tỷ lại có thể.
có một đứa con trai lớn như vậy! Bắc Đẩu nhìn Đường Đường một cái, chợt lại nhìn về phía Diệp Οản Οản: Quả thật có chút tương tự.
Phong tỷ, đây là con trai của tỷ cùng ai vậy?Còn không đợi Diệp Οản Οản mở miệng, sắc mặt Bắc Đẩu bỗng nhiên biến đổi: Chẳng lẽ là của tỷ và Kỷ Hoàng?Tôi thấy là giống với Tu La Chủ hơn một chút.
Thất Tinh như có điều gì suy nghĩ.
Cái gì, là con trai của Phong tỷ lén sinh cùng với Tu La Chủ? Bắc Đẩu suýt nữa nghẹn ngào.
Khó trách, khó trách Phong tỷ và Tu La Chủ.
Bắc Đẩu chậc chậc nói.
Diệp Οản Οản liếc mắt lườm Bắc Đấu Thất Tinh một cái, căn bản lười đi giải thích gì với hai gã này.
Ha ha ha!! Bắc Đẩu đi tới bên cạnh Đường Đường, ngồi xổm người xuống, nhìn chằm chằm Đường Đường, mở miệng cười nói: Cục cưng lớn lên thật rất đặc biệt, tới đây, ca ca ôm một cái.
Nhưng mà, Đường Đường lại lườm Bắc Đẩu, chợt nhìn về phía Diệp Οản Οản: Mẹ, mẹ cực khổ rồi.
Nghe được câu này, Diệp Οản Οản nhất thời sững sờ, theo bản năng hỏi: Cực khổ cái gì?Mẹ mỗi ngày phải cùng với loại thiểu năng này làm việc với nhau.
Đường Đường mặt không đổi sắc nói.
Diệp Οản Οản: .
Bắc Đẩu: .
Thất Tinh: .
Phong tỷ, con của tỷ cũng quá kiêu ngạo, vô duyên vô cớ chửi Thất Tinh là thiểu năng! Bắc Đẩu nhìn về phía Diệp Οản Οản, hừ hừ nói.
Lúc này, Thất Tinh lườm Bắc Đẩu một cái: Người cậu nhóc nói là cậu!Con trai tôi cho tới bây giờ đều kiêu ngạo như vậy đấy! Diệp Οản Οản nhìn chằm chằm Bắc Đẩu nói.
Còn không đợi Bắc Đẩu tiếp tục tranh cãi, cửa phòng làm việc bỗng nhiên bị gõ.
Vào đi.
Diệp Οản Οản nói.
Diệp Οản Οản dứt tiếng, Tam trưởng lão Lý Tư đẩy cửa ra, nhanh chân đi vào phòng làm việc.
Minh chủ.
Lý Tư nhìn về phía Diệp Οản Οản, cung kính mở miệng.
Tam trưởng lão, có chuyện gì? Diệp Οản Οản nói.
Là như vầy… Thẩm gia đại công tử muốn gặp Minh chủ.
Tam trưởng lão thành thật trả lời.
Nghe được câu này, Diệp Οản Οản thần sắc kinh ngạc.
Thẩm gia đại công tử, muốn gặp Không Sợ Minh Chủ?Chuyện này cũng có chút kỳ quái, ông tiểu thần tài kia đến Nhiếp gia, Diệp Οản Οản có thể lý giải được.
Nhưng mà Không Sợ Minh trước đó còn đoạt lấy tiền tài của Thẩm gia, dựa theo logic mà nói, Không Sợ Minh cùng Thẩm gia hẳn là phải như nước với lửa.
Tiểu thần tài của Thẩm gia chạy đến Không Sợ Minh tìm mình để làm cái gì?
Xem tiếp...Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện tranh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương truyện chữ
đọc truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
yêu thần ký chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License