con-mat-ao-thi

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnPhong tỷ, nhất định là lai giả bất thiện, thiện giả bất lai *! Thẩm gia đây là tới tính sổ! Bắc Đẩu liền vội mở miệng nói.

* Người tới không có ý tốt, người tốt thì không tới làm gì.

Thẩm gia tới bao nhiêu người? Diệp Οản Οản nhìn về phía Tam trưởng lão.

 Không có bao nhiêu người, chỉ 7, 8 tên.

Tam trưởng lão trả lời.

7, 8 người, vậy cũng không đến nỗi là đến tìm mình tính sổ.

Nếu quả thật là muốn tính sổ, vậy thì trực tiếp tấn công là được.

Huống chi, gã thần tài của Thẩm gia, gặp mặt sẽ tặng vàng thỏi, chắc là cũng không đến nỗi tính toán chi li đến như vậy.

Được rồi, tôi biết rồi.

Diệp Οản Οản gật đầu: Sau 5 phút, mang Thẩm gia đại công tử tới phòng làm việc của tôi.

Đã hiểu.

Lý Tư gật đầu một cái, chợt lui ra ngoài.

Từ sau lần trước Diệp Οản Οản say rượu, Lý Tư đối với Diệp Οản Οản đã sớm không còn bất kỳ hoài nghi nào, từ đáy lòng đem Diệp Οản Οản xem như Không Sợ Minh Chủ, tin phục vô điều kiện.

Chờ sau khi Lý Tư rời đi, Diệp Οản Οản thay một bộ quần áo đen, đội một chiếc nón đen kiểu quý tộc Pháp, khóe miệng che một mảnh lụa đen.

Trước đó Thẩm đại công tử từng gặp mình ở Nhiếp gia, cho nên, Diệp Οản Οản không thể để cho hắn ta nhận ra mình, cũng để cho Đường Đường tránh ở một bên, không nên xuất hiện.

Sau 5 phút, Thẩm gia đại công tử mang theo 7, 8 người đàn ông tiến vào phòng làm việc của Diệp Οản Οản.

Cô chính là Không Sợ Minh Chủ?Thẩm gia đại công tử núp ở sau lưng mấy vị cường giả đi theo, ló đầu ra, nhìn về phía Diệp Οản Οản.

Thẩm đại công tử tới cửa viếng thăm, không biết có chuyện gì? Thanh âm Diệp Οản Οản hơi lộ ra vẻ lạnh lùng.

Hừ, Không Sợ Minh Chủ, năm đó các người cướp đoạt tiền tài của Thẩm gia bọn tôi, hôm nay nhìn thấy tôi, nhất định là trong lòng suy nhược, vô cùng sợ hãi đi! Thẩm gia đại công tử núp ở sau đám người, lớn tiếng quát.

Diệp Οản Οản: .

Con mịa nó, cũng không biết là ai sợ! Mang nhiều cường giả tới như vậy, hẳn là phụ trách bảo vệ ngươi đi.

Chính mình tránh ở sau lưng người khác, còn nói nàng sợ?Thẩm đại công tử hôm nay tới, chẳng lẽ chỉ là muốn hỏi tôi, có sợ hay không sao? Diệp Οản Οản mở miệng nói.

Hừ, Bạch Minh chủ… Thật ra thì, cô cũng không cần quá mức sợ hãi, Thẩm gia tôi không thiếu thứ gì, đặc biệt là tiền.

Chuyện các người cướp tiền của Thẩm gia tôi, Thẩm gia chúng tôi từ trên xuống dưới căn bản không một ai nhớ đến.

Thẩm gia đại công tử nói.

Bắc Đẩu: Không một ai nhớ đến mà anh lại đi nói là bọn tôi cướp tiền, tôi thấy là trí nhớ của anh so với những người khác tốt hơn đi!Thẩm đại công tử, rốt cuộc là có chuyện gì, không ngại nói thẳng, không cần phải vòng vo.

Trong lòng Diệp Οản Οản rất là bất đắc dĩ.

Gã công tử con nhà giàu này, rốt cuộc đến để làm gì?Lúc này, Thẩm gia đại công tử xua xua tay, để cho các cường giả đi theo tránh ra.

Ha ha, Thẩm gia bọn tôi coi trọng nhất là lễ nghĩa, hôm nay tới cửa viếng thăm, lần đầu tiên gặp các vị, lễ ra mắt là không thể thiếu.

Lúc này, Thẩm gia đại công tử lấy vàng thỏi ra, hướng về Thất Tinh chuyển tới: Tới đây, cầm lấy, không nên khách khí.

Thất Tinh: .

Lúc này, Thất Tinh hướng về Diệp Οản Οản nhìn lại, sau khi thấy Diệp Οản Οản gật đầu, lúc này mới nhận lấy thỏi vàng: Đa tạ Thẩm công tử.

Tới đây, cậu cũng có.

Thẩm gia đại công tử nhét vào trong tay Bắc Đẩu một miếng vàng thỏi.

Thẩm ca!! Bắc Đẩu nhìn về phía Thẩm gia đại công tử: Thẩm ca, anh khách khí như vậy làm cái gì, từ nay về sau.

chúng ta chính là huynh đệ.

Anh là đại ca, tôi là tiểu đệ.

Có chuyện gì, Thẩm ca xin anh cứ việc phân phó tiểu đệ.

Thẩm ca, số điện thoại của anh là bao nhiêu? Đây là điện thoại của tôi.

Diệp Οản Οản nhìn chằm chằm Bắc Đẩu, không khỏi che trán, mất mặt quá.

Tới đây, Bạch Minh chủ, cái này là của cô.

Chợt, Thẩm gia đại công tử tiến lên trước, hướng về Diệp Οản Οản chuyển tới một miếng vàng thỏi.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnDiệp Οản Οản ý cười đầy mặt nhận lấy thỏi vàng: Thẩm công tử, anh thật là quá khách khí.

Đúng rồi, tôi còn có hai người bạn tốt cũng ở đây.

Nghe tiếng, Thẩm gia đại công tử sửng sốt một chút: Ở đâu, để cho bọn họ đi ra đi.

Đại Bạch, Tiểu Hắc!Diệp Οản Οản liền vội vàng hướng về một góc phòng làm việc kêu gọi.

Nghe tiếng, Beerus cùng Đại Bạch ngáp một cái, chậm rãi đi tới.

Thẩm gia đại công tử: .

Phong tỷ.

Tỷ thật là quá đáng! Đại Bạch và Beerus muốn lễ ra mắt gì chứ! Chợt, Bắc Đẩu xoay người, nhìn về phía Thẩm gia đại công tử: Thẩm ca, mẹ tôi trước đó bị xe đụng, mẹ vẫn còn đang ở tại bệnh viện.

Hay là anh chờ một lát, tôi đi bệnh viện một chuyến, đem mẹ tôi cõng qua có được không.

Cút! Diệp Οản Οản hướng về Bắc Đẩu mắng.

Nghe tiếng, Bắc Đẩu mặt đầy lúng túng, không dám nhiều lời nữa.

Lý Tư.

Diệp Οản Οản gọi.

Diệp Οản Οản vừa dứt tiếng, Tam trưởng lão đẩy cửa phòng ra: Minh chủ, có gì phân phó?Thẩm đại công tử muốn tặng ông lễ ra mắt.

Diệp Οản Οản nói.

Ồ? Lý Tư hơi sững sờ.

Chính mình và Thẩm đại công tử chưa từng xuất hiện đồng thời bao giờ, lễ ra mắt là có ý gì.

Còn không đợi Lý Tư suy nghĩ nhiều, một miếng vàng thỏi liền được chuyển tới trước mặt hắn.

Cơ hồ theo bản năng, Lý Tư cầm lấy thỏi vàng, mân mê trong tay.

Ha ha, Thẩm đại công tử, ngài quá khách khí rồi! Tới thì tới thôi, còn tặng lễ vật làm gì.

Thẩm đại công tử, Không Sợ Minh còn rất nhiều huynh đệ.

Lý Tư hướng về Thẩm đại công tử cười nói.

Tam trưởng lão, ông làm sao có thể như vậy? Thẩm ca của tôi mặc dù có tiền, nhưng cũng không phải dùng theo kiểu này.

Bắc Đẩu mặt đầy tươi cười, nhìn về phía Thẩm đại công tử lúc này có chút mộng bức: Thẩm ca, mẹ của tôi vẫn còn đang ở tại bệnh viện đây.

Đủ rồi! Diệp Οản Οản hơi không kiên nhẫn phất phất tay.

Chuyện này nếu như truyền ra ngoài, mặt mũi của Không Sợ Minh bọn họ biết để nơi nào!Không Sợ Minh bọn họ thiếu tiền sao?Mặc dù gần đây, kinh tế của Không Sợ Minh có chút eo hẹp, nhưng mà khí chất vẫn phải giữ.

Thẩm công tử không cần gấp gáp, mới vừa rồi chẳng qua là cùng Thẩm công tử đùa vui một chút mà thôi.

Không Sợ Minh chúng tôi, cũng không phải là tham tiền.

Diệp Οản Οản cười nói.

Nghe được lời này của Diệp Οản Οản, Thẩm đại công tử nhất thời giận dữ: Bạch Minh chủ, cô đây là có ý gì, Thẩm gia tôi thiếu tiền sao? Tôi thiếu tiền sao? Thẩm gia thứ gì cũng có, đặc biệt là có tiền.

Cô như vậy là xem thường tôi!Được rồi.

Diệp Οản Οản có chút bất đắc dĩ, nhìn về phía Lý Tư: Tới đây, đem tất cả huynh đệ tỷ muội Không Sợ Minh toàn bộ triệu tập, Thẩm đại công tử có phần lễ ra mắt muốn tặng.

Còn không đợi Lý Tư mở miệng, Thẩm đại công tử lại bỗng nhiên cười nói: Hic, ngại quá, lần này không mang nhiều vàng thỏi như thế.

Lần sau.

Lần sau nha.

Được rồi, vậy Thẩm công tử hôm nay là đặc biệt tới tặng lễ ra mắt sao? Diệp Οản Οản hỏi.

Bạch Minh chủ, ba ngày sau, Thẩm gia tôi có tổ chức một buổi yến hội.

Đến lúc đó, những người có mặt mũi tại Độc Lập Châu đều sẽ tới, xin mời Bạch Minh chủ nhất định phải có mặt.

Thẩm đại công tử nói xong, lấy ra mấy tờ thiệp mời, đưa cho đám người Diệp Οản Οản.

Tiệc chia tay.

Khóe miệng Diệp Οản Οản hơi hơi co giật.

Tiệc chia tay của gã Thẩm gia đại công tử này, nhất định phải để cho toàn bộ Độc Lập Châu đều biết.

Chẳng lẽ có gì vinh quang sao?Chỉ cần tham gia yến hội của Thẩm gia, đến lúc đó sẽ còn có lễ vật tặng kèm.

Thẩm gia đại công tử cười nói.

Nghe tiếng, con ngươi Bắc Đẩu sáng lên, bắt lấy tay Thẩm gia đại công tử: Thẩm ca, anh cho tôi hai tấm thiệp được chứ.

Tôi cũng muốn tham gia.

Ặc.

Thẩm gia đại công tử nhìn chằm chằm Bắc Đẩu quan sát, hắn chỉ muốn mời những đại nhân vật có mặt mũi tại Độc Lập Châu mà thôi…Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnChống không được khẩn cầu đầy đau khổ của Bắc Đẩu, cuối cùng, Thẩm gia đại công tử thập phần bất đắc dĩ, đưa cho Bắc Đẩu hai tấm thiệp mời dự tiệc chia tay.

Thẩm ca, anh đi thong thả, có chuyện gì cứ gọi điện thoại cho tôi.

Bắc Đẩu đứng ở trước cửa, hướng về bóng lưng của Thẩm gia đại công tử cười nói.

 Thấy bộ dáng này của Bắc Đẩu, lòng Diệp Οản Οản tràn đầy bất đắc dĩ.

Bắc Đẩu sợ rằng chính là anh em ruột thất lạc nhiều năm của Nhiếp Vô Danh đấy…Cậu một tấm, tôi một tấm.

Lúc này, Bắc Đẩu rút ra một tấm thiệp mời, chuyển sang cho Thất Tinh.

Thất Tinh: .

Phong tỷ, cái anh chàng Thẩm gia đại công tử kia thật là một đại tài chủ mà! Sau này chúng ta nên thường xuyên liên lạc cùng Thẩm ca.

Bắc Đẩu hướng về Diệp Οản Οản nói.

Diệp Οản Οản liếc mắt lườm Bắc Đẩu một cái, cũng không trả lời.

Phong tỷ, yến hội Thẩm gia, tỷ có đi không? Thất Tinh nhìn về phía Diệp Οản Οản, mở miệng hỏi.

Nghe tiếng, Diệp Οản Οản trầm tư chốc lát, sau đó nói: Nếu đã cầm thiệp mời, dĩ nhiên là phải đi.

Nói nhảm! Yến hội Thẩm gia, đi liền có quà, cậu mới vừa rồi không nghe thấy Thẩm ca nói sao, tới mới có quà! Ai không muốn đi, đem thiệp mời cho tôi.

Bắc Đẩu vội vàng mở miệng.

Chờ sau khi Bắc Đẩu và Thất Tinh rời đi, Đường Đường lúc này mới đi ra, vô cùng khôn khéo ngồi ở bên cạnh Diệp Οản Οản.

Giờ phút này, Diệp Οản Οản đang xử lý một số tài liệu của Không Sợ Minh.

Mẹ.

Đường Đường nhìn chằm chằm tài liệu trong tay Diệp Οản Οản, thấp giọng mở miệng.

Nghe tiếng, Diệp Οản Οản ngẩng đầu lên: Đường Đường, sao vậy?Mấy phần tài liệu mới vừa rồi mẹ xử lý, có một vài vấn đề.

Đường Đường nói.

Hả? Nghe được câu này của Đường Đường, Diệp Οản Οản hơi sững sờ, xử lý có vấn đề? Nàng không cảm thấy có vấn đề gì cả mà.

Lúc này, Đường Đường đem một phần văn kiện trong số đó lật ra, nói: Mẹ.

Lăng gia thuộc địa bàn Liên Minh Tội Vực, nếu như Không Sợ Minh muốn tấn công Lăng gia, là nhất định phải được Tội Vực đồng ý.

Nếu không, sẽ gây ra nhiễu loạn lớn.

Diệp Οản Οản: .

Đường Đường thật lợi hại, mẹ cũng không phát hiện ra.

Diệp Οản Οản không nhịn được bẹo bẹo khuôn mặt nhỏ nhắn phấn điêu ngọc trác của Đường Đường một cái.

Bây giờ một số chuyện thường ngày của Không Sợ Minh, phần lớn đều là những loại chuyện như tấn công, chiếm đất của thế lực này kia.

Diệp Οản Οản đối với loại chuyện này cũng không mấy tinh thông.

Hôm nay còn đỡ là có Đường Đường nhắc nhở, nếu không có lẽ thật sẽ dẫn tới nhiễu loạn lớn.

Mẹ, xem ra nghiệp vụ của mẹ vẫn chưa được thuần thục lắm.

Đường Đường sau này đều theo mẹ tới Không Sợ Minh làm việc, có được không? Đường Đường nhìn về phía Diệp Οản Οản, mở miệng hỏi.

A.

Diệp Οản Οản trong lúc nhất thời không biết trả lời như thế nào.

Nàng quả thật là rất mong có thể mỗi ngày đều mang Đường Đường tới Không Sợ Minh làm việc, nhưng mà Nhiếp gia chắc chắn sẽ không cho phép.

Sau khi đem một chút chuyện vặt vãnh của Không Sợ Minh xử lý xong, Diệp Οản Οản lái xe dẫn theo Đường Đường rời đi, trở lại Nhiếp khu.

Đêm đó, Diệp Οản Οản ở lại căn phòng của Đường Đường.

Mấy ngày tiếp đó, Diệp Οản Οản ban ngày trở về Không Sợ Minh, chạng vạng tối mới trở lại Nhiếp gia phụng bồi Đường Đường.

Mà đối với chuyện mà Cẩu Tạp Chủng Dịch Thủy Hàn giao phó, Diệp Οản Οản cũng không hề quên.

Chỉ bất quá, việc điều tra này, quả là có chút khó khăn.

Diệp Οản Οản căn bản là không biết bắt đầu từ đâu, cũng không biết điều tra chỗ nào.

Thật ra thì, biện pháp đơn giản nhất, chính là xét nghiệm ADN là được rồi.

Chỉ bất quá, Diệp Οản Οản hỏi dò ra được tin tức là, Nhiếp Vô Ưu đã xét nghiệm ADN, rất phù hợp với Nhiếp gia chủ mẫu và gia chủ, hơn nữa còn là mẹ đẻ của Đường Đường.

Nếu từ khía cạnh này mà xem, vị Nhiếp Vô Ưu kia cũng không phải là hàng giả.

Chỉ bất quá, Dịch Thủy Hàn hẳn không ngốc, cũng biết được bọn họ đã xét nghiệm qua ADN.

Đã như vậy, vì sao còn phải nhờ mình hỗ trợ điều tra?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnĐường Đường.

Lúc đêm khuya, Diệp Οản Οản ôm lấy Đường Đường nằm ở trên giường, khẽ thì thầm.

Mẹ, con còn chưa ngủ đâu.

Rất nhanh, Đường Đường đáp lại.

Đường Đường, con không yêu mẹ sao.

Diệp Οản Οản có chút nghi ngờ hỏi.

Nghe được câu này của Diệp Οản Οản, Đường Đường ôm lấy Diệp Οản Οản: Đường Đường rất yêu mẹ.

Ý của mẹ là, mẹ ruột của con.

Diệp Οản Οản cười nói.

Nghe vậy, Đường Đường bỗng lâm vào một hồi trầm mặc, mãi một chốc lát sau mới mở miệng nói: Cũng không hẳn là không thích mẹ ruột, chẳng qua con yêu mẹ hơn mà thôi.

Diệp Οản Οản chụt một cái, liền là một nụ hôn trên khuôn mặt nhỏ bé của Đường Đường.

Còn không đợi Diệp Οản Οản mở miệng nói chuyện, Đường Đường cũng hướng về trên mặt của Diệp Οản Οản hôn một cái.

Đường Đường, mẹ của con trước đó là như thế nào vậy? Diệp Οản Οản lại hỏi.

Khi con mới sinh ra, mẹ rời đi.

Đường Đường nói.

Nhìn Đường Đường, Diệp Οản Οản chợt có cảm giác vô cùng thương xót.

Ôi Đường Đường Bảo Bảo đáng thương, từ khi sinh ra liền không có cha mẹ.

Tình thương của cha cùng tình thương của mẹ đối với cậu bé mà nói, hẳn là vô cùng xa lạ đi.

Nhưng cũng chẳng biết tại sao, Diệp Οản Οản thậm chí còn muốn đem tất cả mọi thứ mà mình nắm giữ cho Đường Đường.

Đáng tiếc, nàng không có thứ gì.

Tuy nói, chính mình cũng không phải là mẹ ruột của Đường Đường, nhưng.

từ lần đầu tiên nhìn thấy Đường Đường, luôn có một loại tình cảm không nói rõ được, cũng không tả rõ được xuất hiện ở sâu trong nội tâm nàng.

Thậm chí ngay cả chính Diệp Οản Οản cũng không hiểu tại sao, chẳng qua là vô thức đem Đường Đường xem như con trai của mình.

Thậm chí, Diệp Οản Οản thường xuyên sẽ có một suy nghĩ kỳ lạ, nếu như Đường Đường thật sự là cốt nhục của mình, thì thật là tốt biết bao.

Đường Đường, con và mẹ ruột từng xác nghiệm qua AND bao giờ chưa? Diệp Οản Οản lại hỏi.

Trước khi cô ấy chưa về nhà, cũng đã xét nghiệm qua, cũng không có bất cứ vấn đề gì.

Đường Đường mở miệng nói.

Nghe vậy, Diệp Οản Οản khẽ vuốt cằm.

Chuyện này lại có chút kỳ quái.

Có lẽ nào, Nhiếp Vô Ưu cũng không phải là hàng giả, hay là Dịch Thủy Hàn quá mức cẩn thận rồi?Nếu ngay cả AND cũng đều đã thông qua, vậy mình còn điều tra cái gì? Đây không phải là ở không đi gây sự sao?Bất quá, nếu như có người dám giả mạo tiểu thư Nhiếp gia, vậy tất nhiên cũng phải chuẩn bị đầy đủ.

Kết quả AND kia có thể nào bị lỗi, hoặc là bị làm giả hay không? Diệp Οản Οản âm thầm suy tính trong lòng.

Nhưng nếu như, ý nghĩ của mình là đúng, ngay cả một trong tứ đại thế gia Độc Lập Châu như Nhiếp gia cũng bị lừa rồi, chuyện này, tất nhiên sẽ không đơn giản như vậy.

Nếu như cô ả Nhiếp Vô Ưu kia thật sự là giả mạo, chính mình cứ khăng khăng truy cứu, sợ rằng sẽ gặp nguy hiểm đến tính mạng.

Nghĩ tới đây, Diệp Οản Οản bỗng vô thức ngẩn ra một chút.

 Nàng bây giờ là ai?Minh chủ Không Sợ Minh đó nha!Một trong những đại nhân vật tiếng xấu rền vang nhất Độc Lập Châu, Tóc Húi Cua ca Bạch Phong! Đó giờ đều là người khác sợ chính mình, nào có đạo lý chính mình lại đi sợ người khác?Hơn nữa, Không Sợ Minh bây giờ, hết thảy đều đã ở trong sự khống chế của nàng, tất cả trận doanh đều đã thần phục chính mình.

Chỉ cần Tóc Húi Cua ca chân chính không trở lại, vậy nàng chính là Bạch Phong!Cho dù chính mình kiên quyết truy cứu không buông tha, thậm chí là trắng trợn đi điều tra, chẳng lẽ, còn có người dám gây sự với Không Sợ Minh Chủ như nàng hay sao?Đúng rồi, Đường Đường.

Mẹ có thể nhờ cậy con một chuyện hay không? Diệp Οản Οản nhìn chằm chằm Đường Đường, nhỏ giọng mở miệng nói.

Được ạ, mẹ nói đi.

Đường Đường gật đầu.

Lúc này, Diệp Οản Οản khẽ ghé sát vào tai nhỏ của Đường Đường nói gì đó.

Sau khi nghe Diệp Οản Οản nói xong, thần sắc Đường Đường có chút kinh ngạc: Mẹ.

Mẹ, muốn cái kia để làm cái gì?Đường Đường ngoan ngoãn, mẹ hiện tại không tiện nói cho con biết.

Đường Đường có thể làm được không? Diệp Οản Οản khẽ mỉm cười.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Đường Đường trầm tư chốc lát, chợt đáp ứng: Vâng.

Có thể làm được.

Đường Đường nhất định phải nhớ kỹ, chuyện này là bí mật của Đường Đường và mẹ, ai cũng không thể nói, biết không? Diệp Οản Οản lại nói.

Dạ vâng, con hiểu rồi.

Đường Đường trả lời.

Đến đây, Diệp Οản Οản lúc này mới giải quyết xong được phần nào tâm sự.

Bất kể như thế nào, chuyện có quan hệ đến Đường Đường, mình tuyệt đối không thể thiếu cảnh giác.

Nếu như cái vị Nhiếp Vô Ưu đó là thật cũng còn khá, nhưng nếu như là giả, suy nghĩ tỉ mỉ thì vô cùng đáng sợ!Chỉ cần Đường Đường làm theo điều mình nói, đến lúc đó, thật giả sẽ được phân biệt ra ngay.

Cho dù cái người gọi là Nhiếp Vô Ưu đó là thứ thiệt, chính mình cũng có thể cho Dịch Thủy Hàn một câu trả lời thật xác đáng.

Hôm sau, sau khi Diệp Οản Οản phê duyệt một số tài liệu của Không Sợ Minh xong, cũng không trở lại Nhiếp gia, mà lại lái xe tiến về Thẩm khu.

Một trong tứ đại thế gia Độc Lập Châu, Thẩm gia, tọa lạc tại nơi này.

Diệp Οản Οản nhìn tấm thiệp mời trong tay, thuận theo địa chỉ trên thiếp mời, đem xe đậu sát ở phụ cận Thẩm gia.

Diệp Οản Οản mới vừa đi xuống xe, một đội nam nhân mặc âu phục gọn gàng liền lập tức tiến đến, nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản: Gần Thẩm gia, không thể ngừng xe!Nhưng mà, còn không đợi Diệp Οản Οản mở miệng, một người đàn ông trong số đó lại nhìn thấy tấm thiệp mời trong tay Diệp Οản Οản.

Ngại quá.

Cô là tới tham gia yến hội sao? Vẻ phách lối trên mặt người đàn ông này biến mất không thấy đâu nữa.

Nghe vậy, Diệp Οản Οản gật đầu một cái: Tiệc chia tay của Thẩm đại công tử.

Ồ.

Hiểu lầm, mời cô đi theo tôi!Trên mặt nam nhân tràn đầy nụ cười, khom người, làm ra một tư thế xin mời.

Khu vực phụ cận Thẩm gia này, nhất là trong lúc yến hội diễn ra, có rất nhiều thiếu nữ có chút nhan sắc của Độc Lập Châu cũng sẽ quanh quẩn bốn phía.

Có thể tới tham gia yến hội Thẩm gia, cơ hồ tất cả đều là đại nhân vật có mặt mũi của Độc Lập Châu.

Nếu có thể tán đổ được một hai người, vậy thì cả đời sẽ vô ưu vô lo.

Mới vừa tới phụ cận Thẩm gia, điện thoại của nam nhân bỗng vang lên.

Ngại quá.

Nam nhân nhìn về phía Diệp Οản Οản, hơi có chút lúng túng.

Không sao.

Diệp Οản Οản nói.

Sau khi được Diệp Οản Οản cho phép, lúc này anh ta mới nhận điện thoại.

Đại thiếu gia ngài nói sao? Cái gì, để cho tôi đi đón Tu La Chủ? Tôi mới vừa đón một vị khách nữ xong.

Sắc mặt anh ta khẽ biến.

Sau khi nghe được mấy chữ Tu La Chủ trong miệng anh ta xong, Diệp Οản Οản cũng trong nháy mắt cảm thấy hứng thú.

 Chẳng lẽ, tiệc chia tay của gã Thẩm đại công tử này, liền ngay cả Tu La Chủ cũng đều mời tới?Cái gì, còn có Kỷ Hoàng? Cũng để tôi đi đón?Diệp Οản Οản: .

Giờ phút này, khóe miệng Diệp Οản Οản hơi hơi co rúm lại.

Chính mình chỉ sợ là đã đánh giá thấp địa vị của gã công tử con nhà giàu này.

Không chỉ mời được Không Sợ Minh Chủ là mình, mà còn có Tu La Chủ, thậm chí là Kỷ Tu Nhiễm cũng đều được anh ta mời đến.

Đây là bữa tiệc lớn cỡ nào vậy chứ!Thưa quý khách tôn kính, thật là ngại quá, cô có thể ở đây chờ tôi một chút hay không? Đại công tử bên này phân phó, có hai vị khách nhân trọng yếu, tôi trước đem bọn họ dẫn tới, có được hay không? Sau khi anh ta cúp điện thoại, hướng về Diệp Οản Οản dò hỏi.

Được, không sao, cậu cứ đi làm việc trước đi.

Diệp Οản Οản gật đầu đáp ứng.

Nữ sĩ tôn quý, cô cứ ở chỗ này, không nên tùy ý đi đi lại lại, càng đừng tự mình đi đến Thẩm gia.

Bởi vì Thẩm gia quá lớn, nếu như không có tôi dẫn đi, nhất định sẽ bị lạc đường.

Nam nhân nói xong, cũng không quay đầu lại rời đi.

Diệp Οản Οản: .

Làm sao lại nghe.

có chút chói tai vậy trời? Thẩm gia quá lớn sẽ lạc đường, gáy gì mà vang quá vậy?!Sau khi đoàn người Thẩm gia này rời đi, Diệp Οản Οản liền đứng ở cạnh đường xe chạy an tâm chờ đợi.

Một lát nữa chẳng lẽ bọn họ sẽ đem Tu La Chủ và Kỷ Tu Nhiễm toàn bộ đều dẫn tới sao?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnCòn không đợi Diệp Οản Οản suy nghĩ nhiều, chính mình đã bị người nào đó đẩy cho một cái từ phía sau.

Lúc này, Diệp Οản Οản xoay người lại, nhìn chằm chằm mấy vị thiếu nữ trẻ tuổi trang điểm lộng lẫy.

Chuyện gì? Chân mày Diệp Οản Οản hơi hơi nhíu lại, nàng cũng không nhận ra mấy cô gái này, thậm chí chưa từng thấy qua.

Ha ha, có hiểu quy củ hay không? Một người thiếu nữ tướng mạo không tầm thường trong số đó, liếc mắt lườm Diệp Οản Οản một cái: Ăn mặc thanh thuần đáng yêu như vậy, là dự định câu dẫn đàn ông ở phụ cận Thẩm gia đúng hay không?Ngươi là con gà rừng nhô ra từ nơi nào, có hiểu tới trước tới sau hay không? Ai cho phép ngươi đứng ở chỗ này?Nghe được câu này, Diệp Οản Οản như có điều gì suy nghĩ.

Trước đó từng nghe Nhiếp Vô Danh nói qua, thời điểm mỗi lần Thẩm gia có yến hội, không ít thiếu nữ có tướng mạo coi như không tệ, đều sẽ ăn mặc trang điểm tỉ mỉ, sau đó quanh quẩn ở phụ cận Thẩm gia.

Nếu như có thể tình cờ gặp gỡ một đoạn tình duyên, có lẽ sẽ được một bước lên trời.

Xem ra, những người trước mắt này chính là những thiếu nữ có tướng mạo coi như không tệ trong miệng Nhiếp Vô Danh.

Hơn nữa nghe ngữ khí của những người này, quả thật là đem chính mình xem như đồng loại…Ha ha, tướng mạo cũng không tệ nha, chỉ tiếc, nếu như đã không hiểu quy củ cho lắm, khuôn mặt nhỏ nhắn bị rạch cho thương tổn, vậy coi như là không được hay cho lắm.

Thiếu nữ cầm đầu nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, lạnh giọng cười nói.

Diệp Οản Οản đảo mắt qua đám người này một cái, nhưng ngay cả hứng thú phản ứng lại cũng không hề có chút mảy may nào.

Tiện nhân, Chu tỷ nói chuyện với ngươi đấy, ngươi bị điếc hay sao? Chu gia Vân Thành chưa nghe nói qua à? Chu gia đại tiểu thư cũng không nhận ra? Một đứa con gái trong đám trợn mắt nhìn Diệp Οản Οản, mở miệng quát lên.

Những cô gái như thế này, cơ hồ đều là tới từ các thế gia, cũng coi như danh viện.

tr uy en fu ll.

v n Chỉ bất quá, so với những đại thế gia chân chính có mặt mũi mà nói, chính là khác nhau một trời một vực, cũng không có tư cách tham gia yến hội của Thẩm gia, cho nên phần lớn chỉ có thể lẩn quẩn ở bên ngoài.

Mà bạn gái trước đây của Thẩm gia đại công tử, nghe nói cũng là một thiếu nữ nào đó giống như những người này, thả thính thành công.

Tiểu muội muội, mục tiêu của ngươi, hẳn sẽ không phải là Thẩm đại công tử đi? Thiếu nữ cầm đầu nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, lạnh lùng nói.

Chỉ bất quá, Diệp Οản Οản vẫn đứng yên tại chỗ, không nói lấy một lời, cũng không hề có phản ứng gì.

Ha ha!! Nếu như ngươi dự định câu dẫn Thẩm gia đại công tử, ta khuyên ngươi vẫn là nên dẹp ý niệm này đi.

Thẩm đại công tử, là của ta, biết chưa!? Thiếu nữ cầm đầu cười lạnh một tiếng.

Giờ phút này, Diệp Οản Οản hoàn toàn không hề chú ý mấy nữ nhân này rốt cuộc đang nói cái gì, ánh mắt lại rơi vào xa xa.

Kỷ Tu Nhiễm thân mặc hưu nhàn sam, trên mặt mang theo nụ cười lạnh nhạt, mà nam nhân bên trái Kỷ Tu Nhiễm, thần sắc lạnh lùng, trong mắt phảng phất như ẩn giấu hàn băng vạn năm không thay đổi.

Hai người này vừa xuất hiện, tất cả các thiếu nữ ở bốn phía, đồng loạt phát ra tiếng trầm trồ.

Đó là.

Kỷ.

Kỷ Tu Nhiễm, Kỷ Hoàng!Nam nhân bên cạnh Kỷ Hoàng là ai? Thật là đẹp trai.

Nghe nói, tối hôm nay Tu La Chủ cũng tới.

Có thể cùng Kỷ Hoàng đi sóng vai.

Anh ta không phải chính là Tu La Chủ trong truyền thuyết đấy chứ!Tu La Chủ? Chính là.

chủ nhân của một trong tam đại thế lực hạch tâm của Tội Vực, A Tu La, Tu La Chủ?Chu tỷ.

Cô xem, Kỷ Hoàng cùng Tu La Chủ, đang đi về phía chúng ta này!Chu tỷ, Kỷ Hoàng đang nhìn cô kìa! Trời ạ.

Nghe vậy, cô gái cầm đầu khẽ mỉm cười, tận lực để cho mình bảo trì vẻ ưu nhã: Nếu như là Kỷ Hoàng mà nói, Thẩm gia đại công tử, tôi cũng không cần.

Chu tỷ, Kỷ Hoàng thật sự đang nhìn cô kìa! Còn hướng về chúng ta đi tới.

Mấy cô gái mặt đầy kích động.

Nhưng mà, khiến cho mọi người khó tin chính là, một đoàn người này, lại trực tiếp đi tới bên cạnh nữ nhân không hiểu quy củ nọ.

Nữ sĩ tôn quý, để cho cô đợi lâu, hết sức xin lỗi! Người nam nhân Thẩm gia mặc âu phục thẳng tắp đi tới bên cạnh Diệp Οản Οản, vội vàng xin lỗi.

Không sao.

Diệp Οản Οản nói.

Tiểu Phong, cô tới rồi.

Kỷ Tu Nhiễm nhìn về phía Diệp Οản Οản, nhẹ giọng cười nói.

Vào giờ phút này, danh viện bốn phía đồng loạt sững sờ tại chỗ, khó mà tin nổi.

Ừ.

Diệp Οản Οản gật đầu.

Chợt, ánh mắt của Diệp Οản Οản, rơi vào trên người Tư Dạ Hàn: Ha ha! Tu La Chủ ngược lại là có nhã hứng.

Chưa từng nghĩ, hôm nay sẽ ở tại buổi tiệc chia tay của Thẩm đại công tử gặp mặt.

Nghe tiếng, Tư Dạ Hàn nhìn về phía Diệp Οản Οản: Bạch Phong Minh chủ hẳn là càng có nhã hứng hơn.

Tư Dạ Hàn vừa dứt lời, mấy vị nữ tử bên cạnh Diệp Οản Οản, hoàn toàn đờ đẫn tại chỗ.

Đám người Chu tỷ, lặng lẽ lén lút nhìn về phía Diệp Οản Οản.

Bạch.

Bạch Phong?Không Sợ Minh Chủ.

Bạch Phong?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnMấy cô gái bên cạnh Diệp Οản Οản hoàn toàn đờ đẫn tại chỗ, ánh mắt khó tin hướng về Diệp Οản Οản nhìn lại.

Vốn cho là, nữ nhân này, giống như các cô.

Ai có thể ngờ đâu, cô ta lại là khách quý được Thẩm gia mời.

Thậm chí, còn quen biết với Kỷ Hoàng, Tu La Chủ lại còn gọi cô ta là Bạch Phong Minh Chủ.

Bạch Phong, thủ lĩnh Không Sợ Minh của Độc Lập Châu!Vào giờ phút này, Chu tỷ mặt đầy kinh hoàng, sắc mặt trắng bệch.

Cô đã làm cái gì đối với Không Sợ Minh Chủ Tóc Húi Cua ca…Bạch.

Bạch minh chủ.

Tôi.

Tôi mới vừa rồi.

Chu tỷ nhìn về phía Diệp Οản Οản, âm thanh phát ra trong miệng tràn ngập bất an cùng kinh hoảng.

Nhưng mà, còn chưa đợi Chu tỷ nói xong, Diệp Οản Οản liền cùng đám người Thẩm gia đi thẳng về phía trước, đầu cũng không thèm quay trở lại, dường như căn bản không hề nghe thấy thanh âm của cô.

Thấy đám người Diệp Οản Οản đi xa, bốn phía lúc này mới ồ lên một loạt xôn xao.

Trời má! Nữ nhân kia chính là người sáng lập ra Không Sợ Minh, Tóc Húi Cua ca Bạch Phong nức tiếng Độc Lập Châu!Nghe đồn, Tóc Húi Cua ca giết người không chớp mắt, bất kỳ thế lực nào cũng không muốn đi tùy tiện đắc tội với cô ta.

Không nghĩ tới, Bạch Phong trẻ tuổi như vậy.

Tôi vốn cho là Bạch Phong lớn lên hẳn là hung thần ác sát, khắp người cơ bắp cuồn cuộn.

Lời đồn này hoàn toàn không đúng.

Nữ nhân trước mặt nảy, mặc váy dạ hội ngắn màu trắng, chân đi giày cao gót, đẹp đến giống như hoa hải đường trong gió xuân, lại có thể.

lại có thể sẽ là Tóc Húi Cua ca!!Chỉ chốc lát sau, một vài danh viện ở gần đó, hướng về phía đám người Chu tỷ nhìn lại, không khỏi cười lạnh: Chu tiểu thư, sợ cái gì chứ! Không Sợ Minh Chủ Bạch Phong người ta có thân phận là tầng thứ gì, làm sao có thể sẽ nhớ đến chút thù oán này với cô.

Phỏng chừng Bạch Phong từ đầu đến cuối đều coi cô là không khí.

Đúng vậy, không muốn sống nữa sao! Chưa biết thân phận của người đối diện mà đã làm giá như thế! Đừng nói là cô ta, coi như là toàn bộ Chu gia, gặp phải bất kỳ một thành viên nào của Không Sợ Minh cũng phải cung kính cúi đầu chào.

Chu tiểu thư này lại dám khua môi múa mép đối với Không Sợ Minh Chủ như vậy, sống lâu thật đấy!Ha ha, Bạch Phong người ta là một đầu mãnh thú, là một con hổ đầy uy phong, làm sao có thể sẽ bị một con chó ghẻ hấp dẫn sự chú ý.

Chớ có tự mình đa tình, còn thật sự cho rằng Bạch Phong Minh chủ sẽ trả thù cô ta đấy! Quả thật là mắc cười!!Danh viện bốn phía mồm năm miệng mười, sắc mặt Chu tỷ thay đổi liên tục, nhưng ngay cả một câu nói cũng không dám nói ra miệng.

Lúc này, người của Thẩm gia dẫn theo Diệp Οản Οản, Kỷ Tu Nhiễm cùng Tư Dạ Hàn đi về phía Thẩm gia.

Dọc theo con đường này, mấy người cũng không nói gì nhiều.

Mấy người sóng vai đi tới, Diệp Οản Οản một cách tự nhiên đi ở bên kia của Kỷ Tu Nhiễm, ai thân thiết, ai bị ghẻ lạnh, có thể thấy được hết sức rõ ràng.

Tiểu Phong, có thời gian nhớ về nhà ăn cơm.

Kỷ Tu Nhiễm nhìn về phía Diệp Οản Οản, thấp giọng cười nói.

 Nghe tiếng, Diệp Οản Οản sững sờ, sau khi lấy lại tinh thần, dứt khoát hướng về Kỷ Tu Nhiễm gật đầu một cái: Được nha!Một bên, con ngươi như băng sương của Tư Dạ Hàn, đảo qua Kỷ Tu Nhiễm một vòng.

Kỷ Tu Nhiễm nói xong, con ngươi màu nhạt giống như gió nhẹ phả xuống mặt biển, nhìn về phía thiếu nữ hôm nay ăn mặc hoàn toàn bất đồng so với ngày trước.

Nhận ra được ánh mắt của Kỷ Tu Nhiễm, Diệp Οản Οản nghiêng đầu: Sao vậy?Kỷ Tu Nhiễm đánh giá người thiếu nữ bên mình: Trang phục hôm nay của cô.

Diệp Οản Οản nhíu mày, Làm sao, rất kỳ quái?Kỷ Tu Nhiễm: Rất đẹp.

Đúng không, tôi cũng thấy vậy! Diệp Οản Οản nghe vậy hài lòng gật đầu.

Nàng cũng không tin có người đàn ông nào lại không đổ trước bộ dáng liễu yếu đào tơ, hoa rủ bên hồ này.

Ít nhất Tư Dạ Hàn nàng nhất định là ăn chắc rồi! Ban đầu nàng chỉ muốn hơi hơi giả bộ nhu nhược một chút, nhưng mà lời vuốt lông nọ lại giúp hiệu quả tăng gấp đôi.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnKỷ Tu Nhiễm cười khẽ một tiếng, Chưa bao giờ từng thấy cô ăn mặc như vậy.

Diệp Οản Οản cố ý nhìn về phía Tu La Chủ ở bên cạnh, sau đó mở miệng nói như đúng rồi, Nữ nhân thay đổi vì người mình chấm đó nha! Kỷ Tu Nhiễm cười một tiếng, không nói gì.

Mà cành cây khô dưới chân người nào đó trong lúc lơ đãng đạp phải bỗng biến thành bụi phấn.

Diệp Οản Οản lặng lẽ lén lút nhìn gương mặt không cảm xúc như phủ băng của chàng trai, nhưng khí áp lại rõ ràng trầm thấp xuống, quả nhiên…Trực giác của nàng không sai, chỉ cần là thời điểm có mặt Kỷ Hoàng, người nào đó liền đặc biệt dễ dàng lộ ra sơ hở.

Chỉ chốc lát sau, đoàn người Diệp Οản Οản đi tới trước cửa Thẩm gia.

Nhìn Thẩm gia rộng đến vô biên vô tận, khóe miệng Diệp Οản Οản hơi co giật, bọn họ đây là một ngôi nhà sao?? Thế này chi bằng nói là một hoàng cung thì đúng hơn!Diệp Οản Οản rốt cuộc minh bạch, tại sao trước đó gã gia nhân Thẩm gia lại nói đi lung tung ở Thẩm gia sẽ lạc đường vậy.

Sau khi nhìn thấy Thẩm phủ, quả thật là không còn lời nào để nói.

Trước cửa Thẩm phủ là hai bức điêu khắc hình rồng, dài chừng trăm mét, cao chừng mấy chục mét, giống như rồng thật, trông rất sống động.

Ha ha ha, Kỷ Hoàng, khách quý! Đã lâu không gặp, hôm nay có thể tham gia yến hội Thẩm gia, thật là làm cho Thẩm gia chúng tôi nở mày nở mặt.

Thời điểm Diệp Οản Οản nhìn thấy hai bức điêu khắc hình rồng sống động đó, một người đàn ông trung niên vóc người hơi mập, mặt đầy vẻ phú quý, nhanh chân đi ra, hướng về Tư Dạ Hàn cùng Kỷ Tu Nhiễm cười nói.

Ha ha, Thẩm thúc thúc nói gì vậy, có thể tham gia được Yến hội Thẩm gia, là vinh hạnh của tôi mới đúng.

Kỷ Tu Nhiễm thấp giọng cười một tiếng.

Ha ha, Kỷ Hoàng thật là quá cho mặt mũi.

Thẩm gia chủ hào sảng cười một tiếng, chợt nhìn về phía Tư Dạ Hàn: Tu La Chủ, chúng ta hẳn là đã vài năm không gặp rồi đi.

Hôm nay chúng ta nhất định phải uống nhiều hơn hai chén, như thế nào?Nghe tiếng, Tư Dạ Hàn hướng về Thẩm gia chủ gật đầu, nói: Thẩm thúc khách khí rồi, nếu ngài đã có lời, tôi đương nhiên phụng bồi.

Tại Độc Lập Châu, vô luận thế lực lớn nhỏ, đều có quan hệ hợp tác kinh tế với Thẩm gia.

Cho dù là Võ Đạo Liên Minh Công Hội, đều cần cấp cho Thẩm gia mấy phần mặt mũi.

Nhìn người đàn ông trung niên mập mạp trước mặt này, Diệp Οản Οản không khỏi cảm thán.

Cái gã Thẩm gia chủ này, thật không hề làm giá, thật là mọi việc đều thuận lợi, bất kỳ thế lực nào cũng đều có thể kết giao, khó trách có thể nắm trong tay mạch máu kinh tế của Độc Lập Châu, có thể làm ăn được đến từng ngóc ngách xó xỉnh nào của Độc Lập Châu…Ha ha, Kỷ Hoàng, Tu La Chủ, hai vị khách quý, mau theo Thẩm mỗ, Thẩm mỗ sẽ chuẩn bị đại lễ cho hai vị.

Thẩm gia chủ nói xong, lập tức vô cùng nhiệt tình mà bắt lấy tay của Tư Dạ Hàn và Kỷ Tu Nhiễm, đi vào bên trong Thẩm gia.

Nhìn Thẩm gia chủ vừa dắt tay Tu La Chủ và Kỷ Tu Nhiễm vừa rời đi, cảm giác này làm sao lại có chút…sai sai…Vị nữ sĩ tôn quý này, làm phiền ngài trình thiệp mời của ngài ra.

Một người hầu gái của Thẩm gia hướng về Diệp Οản Οản cười nói.

Lúc này, Diệp Οản Οản đem thiệp mời giao cho cô ta.

Còn không đợi cô ta mở miệng, Thẩm gia đại công tử bỗng nhiên đi đến đây, cặp mắt sáng lên, chăm chú nhìn Diệp Οản Οản, chậc chậc lắc đầu.

Mỹ nữ, chúng ta lại gặp rồi, được gặp cô thật là cao hứng.

Nếu như cô không đến, yến hội của tôi, quả thật không có chút ý nghĩa nào.

Thẩm gia đại công tử hướng về Diệp Οản Οản, ngữ khí đầy khoa trương mở miệng nói.

Diệp Οản Οản: .

Con mịa nó, ngươi tổ chức tiệc chia tay thì có một đồng một cắc nào liên quan tới ta?Tới đây! Cầm lấy.

Còn không đợi Diệp Οản Οản mở miệng, Thẩm gia đại công tử không biết từ chỗ nào lấy ra một tấm thẻ ngân hàng, đưa cho Diệp Οản Οản.

Chuyện này.

Nhìn chằm chằm tấm thẻ ngân hàng bị Thẩm gia đại công tử nhét trong tay, Diệp Οản Οản hơi nghi hoặc một chút.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnKhông có mật mã! Thẩm gia đại công tử nói.

Không phải vậy, tôi nói là.

Tùy tiện quẹt! Thẩm gia đại công tử lại nói.

Diệp Οản Οản: .

Đây là quà tham gia yến hội? Diệp Οản Οản cau mày hỏi.

Dĩ nhiên! Mỗi một người đều có, nhưng có một số người được tặng vàng thỏi, có mấy người tặng châu báu, có mấy người tặng nhà xe, nhưng còn cô.

tặng thẻ ngân hàng! Thẩm gia đại công tử mặt đầy ngạo nghễ.

Diệp Οản Οản: .

Cho em xin quỳ trước thần tài đại gia một cái!Tới đây, mỹ nữ, tôi dẫn cô đi xem thần bảo vệ trước cửa nhà tôi.

Thẩm gia đại công tử giống như hướng dẫn viên cao cấp, ân cần đi theo Diệp Οản Οản, chỉ vào hai bức tượng rồng to lớn sống động trước cửa giới thiệu.

Lúc đó, Thẩm gia đại công tử cũng không hề phát giác ra là, bên trong yến hội, hai luồng ánh mắt như có như không vẫn luôn rơi về phương hướng của hắn ta cùng Diệp Οản Οản, chẳng hiểu vì sao bỗng cảm thấy sống lưng có chút phát rét.

Đây là cha tôi năm đó mời danh sư chế tạo, tài liệu này cũng không phải loại phổ thông, cô biết một con rồng bao nhiêu tiền không? Thẩm gia đại công tử nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản nói.

Bao nhiêu? Diệp Οản Οản có chút hiếu kỳ.

Một con rồng này, đoán chừng, ít gì cũng phải 2 triệu một con đi.

Thật là giàu có!Thẩm gia đại công tử hướng về Diệp Οản Οản đưa năm ngón tay ra.

5 triệu? Diệp Οản Οản sững sờ, thế này con mịa nó cũng quá xa xỉ!Cộng 10! Thẩm gia đại công tử cười nói.

5 triệu 10 ngàn? Diệp Οản Οản hỏi.

50 triệu! Thẩm gia đại công tử lắc đầu một cái.

Diệp Οản Οản: .

Vậy không gọi là cộng 10, mà phải nói mà nhân 10 mới đúng chứ!Nói cách khác, chỉ riêng hai bức điêu khắc hình rồng trước cửa Thẩm gia này, đã là 100 triệu.

Nếu không.

Anh đem hai pho tượng này tặng cho tôi đi.

Diệp Οản Οản nhìn Thẩm gia đại công tử nói.

Nghe vậy, Thẩm gia công tử hơi sững sờ, dường như không ngờ tới Diệp Οản Οản sẽ đưa ra loại yêu cầu này: Nếu cô muốn, tôi mời danh sư xây 2 cái cho cô là được rồi, thứ này đã cũ rồi, làm sao có thể tặng đồ cũ cho cô được chứ!Đừng, tôi chỉ đùa một chút, ngàn vạn lần chớ coi là thật.

Diệp Οản Οản vội vàng mở miệng.

Vạn nhất gã công tử ngốc nhà giàu này thật sự xây hai cái cho chính mình, mình cũng không có chỗ để trưng.

Huống chi, giá tiền này, đã là một con số trên trời, nàng cũng không có khả năng tiếp nhận.

Ha ha ha, Thẩm lão đệ! Còn không đợi Diệp Οản Οản mở miệng, Nhiếp Vô Danh chợt đi ra từ phía sau, hướng về Thẩm gia đại công tử ôm quyền cười nói.

Nhiếp ca, tới đây, cho anh! Một giây kế tiếp, Thẩm gia đại công tử lấy ra một thỏi vàng, đưa cho Nhiếp Vô Danh.

Cậu nhìn cậu xem, Thẩm lão đệ, loại quan hệ này của chúng ta, cậu còn khách khí như vậy! Nhiếp Vô Danh mặt đầy vẻ không vui, sau đó, đem thỏi vàng thu vào.

Hữu Danh muội muội, cô cũng tới rồi hả? Sau khi Nhiếp Vô Danh cất kỹ thỏi vàng, lúc này mới chú ý tới Diệp Οản Οản bên cạnh Thẩm gia đại công tử.

Mới tới.

Diệp Οản Οản nói.

Thời điểm Diệp Οản Οản vừa định hỏi thăm Nhiếp Vô Danh Đường Đường có ở nhà hay không, mấy đội nam thanh nữ tú sống lưng thẳng tắp, hướng về nơi này đi tới.

Học viện lính đánh thuê Xích Diễm.

Học viện lính đánh thuê Tinh Dương.

Học viện lính đánh thuê Triệu Vân.

Nhìn thấy đội nam nữ lính đánh thuê trẻ tuổi này, không ít người chung quanh phát ra từng tiếng thán phục.

Mấy đội nam nữ trẻ tuổi này, tất cả đều là học viên sát thủ cấp S hàng đầu của tam đại học viện.

Thậm chí, còn phát hiện ra học viên là sát thủ cấp SSS!Thẩm sư huynh, chúng tôi tới rồi.

Chúc anh.

Chúc anh.

Chúc anh chia tay vui vẻ! Một vị học viên lính đánh thuê Xích Diễm cấp SSS trong số đó, nhìn về phía Thẩm gia đại công tử.

Vốn muốn nói một câu chúc phúc, nhưng suy nghĩ hồi lâu vẫn không tìm được từ thích hợp, chỉ có thể chúc phúc đúng sự thật, mặt đầy vẻ lúng túng.

Thẩm sư huynh?Diệp Οản Οản hơi sững sờ, hướng về Nhiếp Vô Danh nhỏ giọng nói: Cái gã Thẩm gia đại công tử này, cũng là học viên của học viện Xích Diễm.

??Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Nghe tiếng, Nhiếp Vô Danh gật đầu một cái: Còn không phải sao!? Chớ xem thường Thẩm lão đệ, hắn chính là một trong số ít lính đánh thuê cấp SSS của học viện Xích Diễm!Cấp SSS? Thần sắc Diệp Οản Οản hơi kinh ngạc, bắt đầu một lần nữa nhìn kỹ lại Thẩm gia đại công tử.

Cấp SSS đã coi như là giá trị vũ lực đỉnh phong.

Tại Độc Lập Châu, nếu không phải phải những loại Đại Boss hàng đầu, cơ bản có thể đi ngang.

Lại có một số sát thủ cấp SSS hàng đầu, thậm chí có thể một mình đấu ngang cơ hoặc đánh bại những vị Đại Boss hàng đầu Độc Lập Châu.

Dĩ nhiên, toàn bộ Độc Lập Châu, chỉ có Cẩu Tạp Chủng Dịch Thủy Hàn không thuộc nhóm này.

Trong lòng Diệp Οản Οản không khỏi nghi ngờ, trước đó không phải nói, Thẩm gia chỉ buôn bán, không đặt nặng võ thuật sao? Cái gã Thẩm gia đại công tử này, lại có thể sẽ là học viên cấp SSS hàng đầu của học viện Xích Diễm!Từ thời khắc này, đối với Thẩm gia đại công tử, Diệp Οản Οản thật đã nhìn với cặp mắt khác xưa.

Haizz, đã nói với các người rồi, không nên gọi tôi là Thẩm sư huynh, phải gọi danh hiệu lính đánh thuê của tôi! Thẩm gia đại công tử hơi nhíu mày.

Nghe tiếng, lính đánh thuê cấp SSS của học viện Xích Diễm sững sờ, chợt gật đầu liên tục: Đúng vậy! Tử Thần sư huynh, là tôi sai lầm rồi.

Mỗi một sát thủ, đến một cấp bậc nhất định, cũng sẽ không dùng tên của mình, mà là dùng danh hiệu.

Ví dụ như Nhiếp Vô Danh, tuy nói, tên của Nhiếp Vô Danh, tại Độc Lập Châu hiếm có người nào biết, nhưng nếu như nói ra danh hiệu Nhiếp Vô Danh, toàn bộ Độc Lập Châu đều sẽ như sấm nổ bên tai.

Chỉ bất quá, Diệp Οản Οản cũng không biết danh hiệu Nhiếp Vô Danh là cái gì mà thôi.

Tử.

Tử Thần? Giờ phút này, Diệp Οản Οản răng môi hé mở, có chút khó tin nhìn Thẩm gia đại công tử.

Trước đó, nghe trưởng lão Không Sợ Minh nhắc đến, sát thủ cấp SSS của học viện lính đánh thuê Xích Diễm, danh hiệu Tử Thần, từng tại Độc Lập Châu hoành hành không trở ngại, giá trị vũ lực ngút trời!Diệp Οản Οản vạn vạn không ngờ tới, cái gã Thẩm gia đại công tử này, lại có thể sẽ là sát thủ cấp SSS của học viện lính đánh thuê Xích Diễm, Tử Thần.

Anh chính là Tử Thần? Diệp Οản Οản mặt đầy sùng bái nhìn chằm chằm Thẩm gia đại công tử.

Không thể giả được.

Thẩm gia đại công tử khẽ mỉm cười.

Còn không đợi Diệp Οản Οản tiếp tục sùng bái, Nhiếp Vô Danh lại ghé vào tai Diệp Οản Οản thấp giọng nói: Đây là Thẩm lão đệ bỏ tiền mua.

Bỏ tiền mua? Diệp Οản Οản mặt đầy vẻ ngơ ngác, có ý gì?Ho khan khục.

Nhiếp Vô Danh có chút lúng túng, hướng về Diệp Οản Οản thấp giọng giải thích: Ặc… Hai năm trước Thẩm lão đệ tìm tới Tử Thần của học viện lính đánh thuê Xích Diễm, dùng một số tiền lớn mua danh hiệu của hắn.

Cho nên, theo ‘bản quyền’ mà nói, Tử Thần chính là Thẩm lão đệ rồi.

Diệp Οản Οản mặt đầy mộng bức, còn con mịa nó có loại thao tác này? Danh hiệu cũng có thể mua bán?Có tiền có thể khiến cho ma đẩy quỷ.

Đạo lý này, cô hiểu mà.

Nhiếp Vô Danh cười hô hô.

Vậy, cấp bậc lính đánh thuê SSS của Thẩm đại công tử, không thể nào là mua chứ? Diệp Οản Οản hỏi.

Ồ.

Vậy khẳng định không phải là mua! Nhiếp Vô Danh liền vội vàng lắc đầu: Cấp bậc lính đánh thuê là dựa theo điểm cống hiến mà tính.

Thẩm lão đệ cống hiến cho học viện lính đánh thuê Xích Diễm số lượng lớn vũ khí, còn đem toàn bộ học viện lính đánh thuê Xích Diễm đều tân trang qua một lần, hơn nữa còn tài trợ nâng cấp thêm cả trăm tòa ký túc xá hào hoa.

Cống hiến đối với học viện Xích Diễm cực lớn, cho nên, dùng điểm cống hiến mà tiến nhập vào hàng ngũ lính đánh thuê cấp SSS.

Diệp Οản Οản: .

Thế này còn không phải là mua sao!Cô cũng chớ xem thường Thẩm công tử.

Thẩm công tử hoàn toàn phù hợp với điều kiện lính đánh thuê cấp SSS, nhiều lần hoàn thành nhiệm vụ có độ khó cao nhất tại Xích Diễm! Nhiếp Vô Danh nói.

Ví dụ như là…? Diệp Οản Οản nghi hoặc.

Tôi nhớ được một nhiệm vụ trong số đó là, cướp đồ của thế lực A Tu La thuộc Tội Vực.

Cô nghĩ xem, lính đánh thuê cấp phổ thông, ai dám cướp đồ của A Tu La? Nhưng mà Thẩm lão đệ dám, một thân một mình đi cướp đồ của A Tu La.

Nhiếp Vô Danh giơ ngón tay cái lên.

 Sau đó thì sao? Diệp Οản Οản khó tin, A Tu La cứ để mặc như vậy sao?Sau đó, Thẩm lão đệ chuyển khoản cho thế lực A Tu La mấy triệu, chuyện này cuối cùng chốt lại như vậy.

Nhiếp Vô Danh trả lời.

Diệp Οản Οản: .

Khá lắm, thế này còn không phải là cường hào…

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • truyện tranh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương truyện chữ

  • đọc truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • yêu thần ký chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License