Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Chapter
0143
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnNgười nào ở chỗ này càn rỡ!Bỗng nhiên, nam tử tóc đỏ từ bên trong trang viên đi ra.
Không có quan hệ gì tới ngươi!Khô Cốt cũng lập tức tiến lên một bước.
Tìm chết! Cơ hồ trong chốc lát, nam tử tóc đỏ Khương Viêm lập tức hướng về Khô Cốt sải bước tiến tới.
Ầm m m….
!!!Tiếng nổ tung vang lên, một chưởng của Khô Cốt và nam tử tóc đỏ đụng vào nhau, thân thể hai người đồng thời lùi về sau mấy bước.
Khô Cốt và nam tử tóc đỏ hai mắt nhìn nhau một cái, con ngươi của hai người, đều hiện ra vẻ đầy kinh ngạc.
Khô Cốt, lui ra! Kỷ Tu Nhiễm nhìn về phía Khô Cốt, nhẹ nhàng mở miệng nói.
Vâng.
Khô Cốt đáp một tiếng, ngay sau đó lui xuống.
Khương Viêm.
Cùng lúc đó, bên cạnh Diệp Οản Οản, Tu La Chủ cũng lãnh đạm mở miệng.
Nghe tiếng, Khương Viêm gật đầu, cũng lui sang một bên.
Khóe miệng Kỷ Tu Nhiễm từ đầu đến cuối đều treo một nụ cười đầy hiền hòa như có như không.
Anh ta đầu tiên nhìn Diệp Οản Οản một cái, chợt lại nhìn vào người đàn ông bên cạnh nàng: Có lẽ, các hạ chính là Tu La Chủ danh chấn Độc Lập Châu rồi.
Kỷ Tu Nhiễm.
Ánh mắt của người đàn ông kia cũng đồng dạng rơi ở trên người Kỷ Tu Nhiễm.
Khí trời tựa hồ như muốn đổ mưa, đỉnh bầu trời đầy u ám, gió cuốn cát bay mù mịt, bầu không khí bỗng nhiên như lạnh đi vài phần, khiến cho Diệp Οản Οản theo bản năng xoa xoa cánh tay run cầm cập.
Ha.
Kỷ Tu Nhiễm khẽ cười một tiếng: Chưa từng nghĩ, tên của kẻ hèn này, ngay cả Tu La Chủ cũng từng nghe được, vô cùng vinh hạnh.
Gương mặt điển trai ngời ngời tựa như trích tiên của Tư Dạ Hàn lúc này lại như một khối băng ngàn năm không tan, con ngươi đen nhánh không hề có một chút nhiệt độ nào: Kỷ Hoàng hôm nay tới đây, không biết có gì chỉ giáo?Kỷ Tu Nhiễm nghe vậy, ánh mắt hướng về thiếu nữ ở bên cạnh nhìn lại, khẽ mở miệng cười nói, Chỉ giáo thì không dám, chẳng qua là.
Thuận đường tới đón vị hôn thê của ta.
Diệp Οản Οản: .
!!!Diệp Οản Οản cũng không biết có phải là do ảo giác của mình hay không, trong nháy mắt khi Kỷ Hoàng dứt tiếng, khuôn mặt như băng tuyết của Tư Dạ Hàn, bỗng nhiên như đột ngột tan vỡ, từng tảng băng một như muốn đổ ập xuống!?Thời điểm Diệp Οản Οản còn đang hoài nghi có phải là mình hoa mắt hay không, trong đầu đột nhiên lóe lên linh quang.
Cơ hội tốt à nha!Kỷ Hoàng đột nhiên qua tới nơi này, nói không chừng có thể lợi dụng cơ hội này một chút.
Tư Dạ Hàn, ý niệm muốn chiếm nàng làm của riêng của anh ta cường đại đến đáng sợ, lượng giấm mà anh ăn có thể nhấn chìm cả toàn bộ Độc Lập Châu.
Nàng cũng không tin, nếu như nàng ngay tại đây cho anh đội nón xanh, anh còn có thể diễn kịch diễn trò với nàng nữa sao?Vì vậy, Diệp Οản Οản lúc này lộc cà lộc cộc đi về phía đối diện, đến bên người của Kỷ Tu Nhiễm, hơn nữa thân mật khoác lên cánh tay của anh ta, Không sai không sai, anh ấy là vị hôn phu của ta, là tới đón ta đấy!Kỷ Tu Nhiễm thấy cô nàng hiếm khi nào lại chủ động thân cận với chính mình, ánh mắt như có như không hướng về phía cánh tay bị khoác lên nhìn một cái.
Diệp Οản Οản vừa nói vừa ung dung thản nhiên quan sát phản ứng của Tu La Chủ.
Đối diện, người đàn ông thân hình cao lớn, một mình đứng ở trước cánh cửa sắt chạm trổ hoa văn tinh xảo bên ngoài trang viên, hơi hơi cúi đầu.
Cộng thêm sắc trời có chút âm u, khiến cho người ta trong lúc nhất thời không có cách nào thấy rõ được biểu cảm của anh.
Không biết qua bao lâu, ngay tại thời điểm trái tim Diệp Οản Οản như muốn thót lên đến cổ họng, chỉ thấy nam nhân chậm rãi nâng con ngươi lên, chân mày lại như càng thêm mấy phần tà mị, khóe miệng vẽ ra một đường cong vô hình khiến cho người ta cảm thấy nguy hiểm.
Anh ta đầu tiên hướng về Diệp Οản Οản nhìn một cái, ngay sau đó nhìn về phía Kỷ Tu Nhiễm, chậm rãi mở miệng nói, Thật sao? Vậy không biết Kỷ Hoàng có biết hay không? Vị hôn thê của ngươi.
Tùy ý cho một người đàn ông xa lạ số điện thoại di động riêng, thậm chí còn thả thính đối với ta.
Mịa nó!!!Ánh mắt của Diệp Οản Οản đột nhiên trợn to, trong lòng như có 10 ngàn con chiến mã đang lao nhanh qua giày xéo.
Cái tên này lại có thể bán đứng nàng!!!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnDiệp Οản Οản theo bản năng hướng về Kỷ Tu Nhiễm ở bên cạnh nhìn lại, chỉ thấy Kỷ Tu Nhiễm nghe nói như vậy, ý cười nơi đáy mắt dường như rõ ràng lãnh đạm đi mấy phần.
Coi!! Như!! Ngươi!! Ác!!Diệp Οản Οản hung hăng hướng về phía người đàn ông đối diện trừng mắt một cái, ngay sau đó vội vàng giải thích cùng với Kỷ Tu Nhiễm: Cái đó.
là hợp tác kinh tế! Lưu lại số điện thoại đơn thuần là vì hợp tác kinh tế! Tôi cái gì cũng không làm! Cái gì cũng chưa hề làm đối với anh ta!Làm bậy rồi, cái này không giải thích cũng còn đỡ, vừa giải thích xong sao lại cứ có cảm giác đã sai càng thêm sai.
Vấn đề là, nàng thật sự là cái gì cũng không làm cơ mà, đơn thuần chỉ là vì dò xét mà thôi, vì sao nàng lại phải chột dạ như vậy?Hợp tác kinh tế? Tư Dạ Hàn nhìn thấy bộ dáng khẩn trương giải thích này của cô gái, trong con ngươi thoáng qua vẻ mỉa mai đầy nguy hiểm, sự lạnh giá thấu xương ùn ùn kéo đến.
Có một con quái vật nào đó, dường như muốn từ trong lồng giam nổ tung thoát ra ngoài…Diệp Οản Οản thấy vẻ mặt của Tu La Chủ có vẻ bất thiện, nhất thời cảm thấy tràn đầy nguy cơ.
Xong rồi, xong rồi!! Thân phận của nàng bây giờ là Tóc Húi Cua ca, là vị hôn thê của Kỷ Tu Nhiễm đó! Nếu như nam nhân này nói cái không nên nói, để cho Kỷ Hoàng biết nàng nhân lúc không có ai chạy đi cấu kết với Tu La Chủ, nàng bên mặt trận này liền muốn bể tè le tét lét rồi!!Diệp Οản Οản có cảm giác kiếp sống đóng vai Tóc Húi Cua ca của nàng đang gặp phải một nguy cơ trước giờ chưa từng có!Chuyện này thật là.
Trộm gà không được còn ném mất nắm gạo!!Diệp Οản Οản gấp đến độ xoay mòng mòng, cuối cùng bị bức đến kết luận là không có biện pháp nào, chỉ có thể bán thảm, mặt đầy đáng thương mà hướng về người đàn ông đối diện mình với một ánh mắt đầy cầu xin.
Đại ca à! Em sai rồi! Cầu xin anh đừng vạch trần em! Hu hu…Vào giờ phút này, tâm tình kiềm nén mãnh liệt nơi ngực của chàng trai hầu như đã sắp nổ tung, nhưng mà sau khi nhìn thấy gương mặt nhỏ đáng thương đầy cầu khẩn của cô gái xong, con dã thú đang gào thét trong lồng giam trong nháy mắt như dịu lại…Ngón tay để ở bên người chàng trai như siết chặt lại mấy phần, ánh mắt cuối cùng dừng lại ở trên mặt của cô gái, liếc mắt nhìn nàng một cái.
Vậy liền không tiễn! Cuối cùng, sau khi nói xong một câu này, chàng trai liền trực tiếp xoay người, hướng về phía chỗ sâu trong trang viên rời khỏi.
Nhìn lấy bóng lưng rời đi của nam nhân, Diệp Οản Οản lúc này mới chợt thở phào nhẹ nhõm.
Rõ ràng là vì muốn buộc anh ta lộ ra sơ hở, làm sao cuối cùng lại thành cuối cùng nàng suýt chút nữa đã bị chôn sống…Quá ngược rồi!!Bất quá cũng còn may, tránh thoát được một kiếp.
Ặc.
Mặc dù mới vừa rồi lời nói kia của Tu La Chủ thoạt nghe tựa hồ như không có vấn đề gì, nhiều nhất có khả năng chỉ là muốn cho nàng một chút khó chịu, nhưng lại ngược lại khiến cho Diệp Οản Οản càng thêm cảm thấy cổ quái.
Thấy ánh mắt của Diệp Οản Οản vẫn nhìn chằm chằm về phương hướng người đàn ông kia rời đi, Kỷ Tu Nhiễm như có điều gì suy nghĩ, hướng về nàng nhìn một cái, Tiểu Phong, đi thôi! Ồ, vâng.
Diệp Οản Οản vội vàng gật đầu, thực sự muốn sớm quay trở về một chút.
Nàng phải tranh thủ tìm cách lăn lộn vào Tư thị cổ tộc.
Sau lưng cách đó không xa, chàng trai mắt thấy cô gái leo lên xe của Kỷ Tu Nhiễm, nhìn thấy chiếc xe kia rất nhanh liền biến mất ở trong tầm mắt, sắc mặt là nét âm trầm xưa nay chưa từng có.
Sau một hồi gió thổi mây bay, phong ba bão tố trôi qua, Lâm Khuyết từ phía sau bụi cây xem trộm toàn bộ quá trình ló cái đầu ra, khiếp đảm mở miệng nói, Ho khan, cái đó.
Cửu.
Cửu ca.
Anh không sao chứ?Trong nháy mắt ngay khi Lâm Khuyết vừa dứt tiếng, khóe miệng chàng trai đột nhiên tràn ra một vệt máu tươi, càng làm thêm nổi bật sắc mặt âm trầm lạnh lẽo đến kinh người…Cửu ca!!!Lâm Khuyết quả thật là sợ đến hồn phi phách tán, chuyện này.
chuyện này.
chuyện này là tức đến hộc máu thật sao?Được rồi! Xem ra đây là.
Thực sự không có khả năng là không sao…Giờ phút này, trong trang viên, Lâm Khuyết đứng ở bên cạnh Tư Dạ Hàn, nhìn ánh mắt làm cho người ta phát rét của anh, không nhịn được rùng mình một cái.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnCũng khó trách, Cửu ca nhà mình tận mắt nhìn bảo bối của anh ta leo lên xe của một người đàn ông khác.
Cửu ca, còn không bằng anh nên dứt khoát một chút, liền như vậy thừa nhận thân phận của mình.
Lâm Khuyết có chút không nhìn nổi, hướng về phía Tư Dạ Hàn, lầu bầu mở miệng nói.
Tư Dạ Hàn sau khi yên lặng một lát, mở miệng nói: Thừa nhận thân phận, nàng sẽ không rời khỏi Độc Lập Châu.
Diệp Οản Οản ở lại Độc Lập Châu, nguy hiểm biết bao nhiêu! Huống hồ mới vừa rồi, anh đã xác nhận được, Oản Oản cũng không hề khôi phục lại ký ức.
Ở dưới loại tình huống như thế này, tình cảnh của nàng sẽ càng thêm nguy hiểm.
Cửu ca.
Vậy trước kia anh còn nói với Diệp Οản Οản việc Tư Dạ Hàn ở tại cổ tộc Tư thị.
Đây là có ý gì? Lâm Khuyết có chút không cách nào hiểu được tại sao Tư Dạ Hàn lại tự tiết lộ thông tin của mình.
Nói cho nàng biết đến Tư thị cổ tộc, là vì muốn cho nàng không tiếp tục hoài nghi tôi.
Tư Dạ Hàn nói.
Huống chi nàng tra ra được thân phận này của anh vốn chính là chuyện sớm hay muộn, thậm chí rất có thể tầng thân phận tại cổ tộc Tư thị, nàng đã sớm tra ra được.
Anh báo cho Diệp Οản Οản biết, Tư thị cổ tộc có người có tướng mạo giống như anh, tên gọi là Tư Dạ Hàn.
Diệp Οản Οản tất nhiên sẽ cho rằng, Tư Dạ Hàn tại Tư thị cổ tộc, mới thực sự là anh.
Hơn nữa, Tư thị cổ tộc và Tư Dạ Hàn, thật sự có tồn tại, cho dù Diệp Οản Οản điều tra, cũng không thành vấn đề.
Lâm Khuyết nghe vậy, như có điều suy nghĩ nói: Cửu ca, mục đích của anh là.
Để cho Diệp Οản Οản cho rằng Tư Dạ Hàn của Tư thị cổ tộc mới thật sự là anh…Đến lúc đó, Cửu ca chỉ cần yêu cầu cho Tư tộc, thông báo một tiếng, nếu như có ai đó điều tra về Tư Dạ Hàn, anh liền để cho người của Tư tộc nói, Tư Dạ Hàn đã đi đến Hoa quốc.
Diệp Οản Οản sau khi biết được tin tức này, tất nhiên sẽ tin là thật, thật sự cho rằng anh đã trở về Hoa quốc.
Đến lúc đó, nàng liền sẽ rời khỏi Độc Lập Châu, trở lại Hoa quốc.
Lâm Khuyết hướng về Tư Dạ Hàn giơ ngón tay cái lên: Cửu ca, cao tay! Thật sự là cao tay nha! Thậm chí ngay cả cao tầng Tư tộc, cũng không biết được Tu La Chủ chính là Tư Dạ Hàn.
Như vậy, màn diễn này, kín như áo trời, không tìm được bất kỳ lỗ hổng nào.
Hic, Cửu ca cũng thật là nhọc lòng rồi.
Đối với lời Lâm Khuyết nói, Tư Dạ Hàn cũng không hề đáp lại.
Chẳng qua là anh không hy vọng Diệp Οản Οản ở lại một nơi thị phi như Độc Lập Châu này.
Hơn nữa, anh mới vừa trở lại Độc Lập Châu, gây dựng lại A Tu La mà thôi.
Ở giai đoạn hiện tại mà nói, anh còn không có đầy đủ thực lực để có thể đảm bảo cho nàng bình an vô sự.
Ngay cả chính bản thân anh, cũng đang ở trong hoàn cảnh có thể gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào.
Nhưng Hoa quốc thì lại khác! Hoa quốc là một quốc gia cực kỳ mạnh mẽ, thế lực của Độc Lập Châu, xa xa không cách nào dài tay đến tận Hoa quốc, tương đối an toàn hơn rất nhiều.
Cửu ca.
Anh nói xem tại sao Diệp Οản Οản lại trở thành Không Sợ Minh Chủ? Chuyện này cũng thật là quỷ dị!! Lâm Khuyết nhíu chặt chân mày, không cách nào hiểu được.
Đối với chuyện này, đừng nói là Lâm Khuyết, ngay cả chính Tư Dạ Hàn cũng có chút không cách nào hiểu được.
Tư Dạ Hàn biết được, Diệp Οản Οản trước đó nhiều năm, đích xác là thành viên thuộc thế lực Không Sợ Minh.
Nhưng ngờ đâu hôm nay lại lắc mình một cái, trở thành Không Sợ Minh Chủ Bạch Phong.
Hơn nữa, Diệp Οản Οản căn bản là chưa hề khôi phục lại ký ức.
Tư Dạ Hàn như có điều gì suy nghĩ.
Năm đó, thời điểm Diệp Οản Οản gặp được anh, cũng chưa từng tiết lộ thân phận của mình, cho nên, anh theo bản năng cho rằng, Diệp Οản Οản là một thành viên phổ thông của Không Sợ Minh.
Kết hợp với thời gian Không Sợ Minh Chủ Bạch Phong mất tích để suy đoán…Cũng có thể là, Diệp Οản Οản nguyên bản chính là Minh chủ Không Sợ Minh, Bạch Phong?Năm đó, Diệp Οản Οản cho rằng anh là tiểu đầu mục A Tu La, mà anh cũng cho rằng Diệp Οản Οản là tiểu đầu mục Không Sợ Minh.
Nói cách khác, hai vị thủ lĩnh của A Tu La và Không Sợ Minh, lần lượt đem đối phương xem thành tiểu nhân vật không có danh tiếng gì…Nghe xong suy đoán của Tư Dạ Hàn, Lâm Khuyết mặt đầy kinh ngạc, khó tin nói: Con bà nó!! Cửu ca, quá cẩu huyết rồi đi.
……… Oản Oản: Anh không cần ghé qua đón tôi! Tôi đã là tiểu bảo bối của rất nhiều người rồi, hừ!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnNghe tiếng, Tư Dạ Hàn lắc đầu một cái: Chẳng qua chỉ là suy đoán, sự thật không biết thế nào?Trừ phi Diệp Οản Οản khôi phục lại ký ức, nếu không, hết thảy những điều này chỉ là phỏng đoán mà thôi.
Cửu ca, vậy làm sao bây giờ? Diệp Οản Οản theo Kỷ Hoàng đi rồi.
Lâm Khuyết vuốt vuốt cằm, như có điều gì suy tư.
Phái người theo dõi bọn họ chằm chằm.
Tư Dạ Hàn nói xong, xoay người rời đi.
Lâm Khuyết gật đầu một cái, còn không phải là nhìn chằm chằm sao!? Gã kia thừa cơ hội tiến vào, đâm cho một dao trí mạng!Xem ra cái gã Kỷ Hoàng kia liền không phải là một chiếc đèn đã cạn dầu! Hoàng giả thế giới ngầm Châu Âu, khống chế toàn bộ các thế lực ngầm ở đây, lại còn là người thừa kế một trong tứ đại thế gia, Kỷ gia.
Về tướng mạo nha, cũng tạm được không có gì trở ngại, quả thực cũng rất có sức hút đối với các cô gái.
Hic, Cửu ca, anh chờ một chút! Lâm Khuyết còn đang lải nhải, thấy Tư Dạ Hàn đã rời đi, lập tức đuổi theo.
Cùng lúc đó, tại trụ sở chính của Võ Đạo Liên Minh Công Hội.
Trong đại điện, mấy vị trưởng lão liên minh ngồi ở một bên, nhìn về phía nam nhân trên thượng tọa.
Hội trưởng, Không Sợ Minh Chủ đã cùng Tu La Chủ chạm mặt, nhưng dường như cũng không có chuyện gì phát sinh.
Một vị trưởng lão trong đám nhìn về phía bóng lưng của người đàn ông, mở miệng nói.
Chỉ chốc lát sau, người đàn ông chậm rãi xoay người lại, trong tay bưng một ly rượu vang đỏ như màu máu tươi.
Ngón tay đang cầm ly rượu khẽ lay động, trong mắt hắn ta, hiện ra một nét bệnh hoạn điên cuồng: Phải không? Rốt cuộc cũng gặp mặt, vậy.
trò chơi.
cũng đã chính thức bắt đầu!!Nếu như Diệp Οản Οản ở chỗ này, nhìn thấy được Hội trưởng của Võ Đạo Liên Minh Công Hội, nhất định sẽ khiếp sợ đến tột độ.
Nàng tuyệt đối sẽ không cách nào tưởng tượng, gương mặt của Hội trưởng Võ Đạo Liên Minh Công Hội, nàng lại sẽ quen thuộc đến như vậy…Mấy vị cao tầng trưởng lão của Võ Đạo Liên Minh Công Hội, nhìn người đàn ông, mặt lộ ra một nụ cười…Người đàn ông trước mặt này, chính là hội trưởng đương nhiệm của Võ Đạo Liên Minh Công Hội.
Hội trưởng, tôi có một chuyện không hiểu! Một vị trưởng lão nhìn về phía hắn ta, mở miệng nói: A Tu La cùng Không Sợ Minh, đối với Võ Đạo Liên Minh Công Hội chúng ta mà nói, vô cùng nhỏ yếu không đáng quan tâm.
Nhưng mà Hội trưởng vì sao lại phải để cho Không Sợ Minh đi tiếp xúc với A Tu La? Lần này là thực sự muốn nhìn một chút xem thái độ của Không Sợ Minh đối với A Tu La, hay là còn có ý gì khác?Nghe câu hỏi của trưởng lão, nam nhân cười như không cười, nói: Ta có mục đích của ta.
Nếu Hội trưởng đã nói như vậy, mấy vị trưởng lão gật đầu một cái, cũng không tiếp tục nhiều lời.
Giờ phút này, Diệp Οản Οản ngồi ở trong xe của Kỷ Hoàng, tâm trạng rối bời.
Tình hình hôm nay, nàng chưa bao giờ nghĩ đến…Một bên là Tu La Chủ, một bên khác chính là Tư Dạ Hàn của Tư thị cổ tộc.
Vô luận là tin tức do Tu La Chủ tiết lộ, hay là tin tức do Nhiếp Vô Danh và Thần Hư đạo nhân tiết lộ mà xem, Tư Dạ Hàn của Tư thị cổ tộc, mới có khả năng cao nhất chính là A Cửu.
Tất nhiên, Diệp Οản Οản cũng không ngốc, nếu như Tu La Chủ thật sự là Tư Dạ Hàn, lại không muốn cùng nàng thừa nhận, nhất định có rất nhiều lý do để kiếm cớ.
Hơn nữa, loại chiến thuật giương đông kích tây này, anh ta chính là một tay lão luyện…Tu La Chủ phải tiếp tục dò xét, Tư thị cổ tộc bên kia cũng nhất định phải điều tra!Nàng cũng không tin, còn không thể tra ra được một Tư Dạ Hàn hay sao?Lần sau, loại địa phương này, không nên tới nữa! Ngồi ở bên cạnh Diệp Οản Οản, Kỷ Tu Nhiễm mở miệng nói.
Nghe vậy, Diệp Οản Οản có chút cạn lời, có tới hay không cũng không phải là nàng muốn là được…Võ Đạo Liên Minh Công Hội nhìn mình chằm chằm không nói, Tu La Chủ bên này còn đích thân mời mình.
Nếu như không tới, chẳng phải là đã đắc tội với cả hai bên hay sao…Đương nhiên, trong lòng Diệp Οản Οản cũng rõ ràng, thân phận của nàng bây giờ, chính là vị hôn thê của người gọi là Kỷ Hoàng này.
Vẫn là nên nghe lời một chút…Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Không đợi Diệp Οản Οản mở miệng, Kỷ Tu Nhiễm lại nói: Năm đó, Không Sợ Minh của cô tấn công A Tu La, cừu hận kết xuống.
Bây giờ, cô lại dám một người một ngựa đi tới địa bàn của Tu La Chủ.
Diệp Οản Οản: .
Nàng ở đâu ra một người một ngựa! Không phải là có mang theo Thất Tinh Bắc Đẩu, còn có nhóm ba người Tru Tinh hay sao?Diệp Οản Οản theo bản năng hướng về bốn phía quan sát, bỗng nhiên nhất thời biến sắc…Thất Tinh Bắc Đẩu cùng nhóm ba người Tru Tinh, thật giống như.
bị nàng bỏ quên?Diệp Οản Οản cũng không kịp phản ứng lại Kỷ Tu Nhiễm, lập tức gọi điện thoại cho Bắc Đẩu.
Phong tỷ, tỷ cũng quá hố hàng rồi đi.
Tỷ tự mình chạy đi, làm sao lại bán đứng bọn đệ? Cũng còn may bọn đệ kịp chạy ra ngoài.
Hiện tại đám Tóc Quăn đang tìm bọn đệ đòi tiền đây! Đòi 100 ngàn phí bảo kê!Rất nhanh, trong điện thoại truyền tới tiếng cãi vã và mặc cả của Bắc Đẩu và Tóc Quăn.
Sau khi Diệp Οản Οản xác định mấy người bình an vô sự, lúc này mới cúp điện thoại.
Lúc này, ánh mắt của Kỷ Tu Nhiễm, rơi vào trên người Diệp Οản Οản, không khỏi lắc đầu một cái: Giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời.
Hả.
Nghe tiếng, Diệp Οản Οản hơi nhíu mày, lời này của Kỷ Tu Nhiễm là có ý gì.
Cô vẫn là cô, y hệt năm đó, tuy là tính tình quậy phá đã thu liễm đi rất nhiều, nhưng về bản chất, vẫn là không sợ trời không sợ đất.
Kỷ Tu Nhiễm nhẹ giọng nói.
Diệp Οản Οản nghe vậy, hơi nhíu mày.
Cái gã Kỷ Tu Nhiễm này, dường như trong lời nói có ẩn ý gì đó à nha…Còn không đợi Diệp Οản Οản mở miệng hỏi cho rõ ràng, Kỷ Tu Nhiễm lại hướng về phía Khô Cốt nói: Trở về Kỷ phủ.
Ặc ặc, chở tôi về Không Sợ Minh đi chứ.
Diệp Οản Οản nói.
Hôm nay theo tôi về nhà.
Giọng nói của Kỷ Tu Nhiễm, chắc như đinh đóng cột.
Hả? Sống lưng Diệp Οản Οản nhất thời thẳng băng.
Cùng anh ta về nhà?Đến thăm nhà của vị hôn phu dường như cũng là hợp tình hợp lý, Diệp Οản Οản thật sự không có lý do để cự tuyệt, cũng chỉ có thể đáp ứng, Ừm.
Diệp Οản Οản phát hiện, tựa hồ là hôm nay tùy tiện đi đến sự hội nghị Tu La Chủ, đã chọc cho Kỷ Tu Nhiễm không vui.
Bất quá cũng khó trách được, lần này quả thật rất nguy hiểm.
Nhưng mà sóng gió này hiển nhiên cũng không thua thiệt.
Nếu như nàng không tới, cũng không có khả năng sẽ phát hiện ra Tu La Chủ và Tư Dạ Hàn có tướng mạo giống nhau, lại sẽ càng không biết được cặn kẽ thông tin về Tư Dạ Hàn ở cổ tộc Tư thị như vậy.
Hồi lâu sau, chiếc xe lái vào Kỷ khu.
Kỷ khu được mệnh danh theo Kỷ gia, cũng như vị trí của Nhiếp gia, được gọi là Nhiếp khu của Độc Lập Châu.
Một điểm này, Diệp Οản Οản đã sớm biết được.
Không biết qua bao lâu, ngay tại thời điểm Diệp Οản Οản sắp buồn ngủ, chiếc xe rốt cục cũng ngừng lại.
Trong tầm mắt, là một phủ đệ to lớn đến mức làm cho người ta không thể thấy được hết toàn bộ.
Trước cửa phủ đệ, có hai con rồng đá trông rất sống động, mỗi một con dài đến mấy chục thước, khí phái siêu nhiên.
Nhìn thấy những gì trước mắt, Diệp Οản Οản không khỏi chắc lưỡi hít hà.
Cái Kỷ gia này.
trong nhà không phải là có mỏ vàng đấy chứ?Sau khi Khô Cốt đi xuống xe, liền giúp Diệp Οản Οản và Kỷ Tu Nhiễm đem cửa xe mở ra.
Đứng ở trước cửa Kỷ phủ, Diệp Οản Οản đầy tự ti mặc cảm.
Không so sánh thì thôi, đem so với cường hào giàu nứt đố đổ vách thế này, quả thật là vạn tiễn xuyên tâm.
Tu Nhiễm.
Lúc này, đột nhiên từ trong phủ Kỷ gia, đi ra một cô gái trẻ tuổi.
Cô gái tóc dài tới eo, tướng mạo duyên dáng, bộ dáng nhìn có vẻ vô cùng động lòng người.
Thời điểm nhìn thấy bên cạnh Kỷ Tu Nhiễm là Diệp Οản Οản, chân mày cô gái nọ hơi hơi nhíu lại, mở miệng hỏi: Tu Nhiễm, vị này là…?Một vị bằng hữu.
Kỷ Tu Nhiễm hờ hững trả lời.
Bằng hữu?Nghe vậy, cô gái kia sững sờ, thậm chí có chút khó tin.
Kỷ Tu Nhiễm từ nhỏ đến lớn, cho tới bây giờ không có bạn khác giới.
Trước kia còn có một người tên là Nhiếp Vô Ưu của Nhiếp gia khá là thân thiết từ nhỏ.
Nhưng từ sau khi Nhiếp Vô Ưu mất tích, bên người Kỷ Tu Nhiễm lại chưa bao giờ có một nữ nhân nào khác.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Coi như là cô nàng Nhiếp Linh Lung của Nhiếp gia kia, thường xuyên đến tìm Kỷ Tu Nhiễm, Kỷ Tu Nhiễm cũng không chào đón.
Không chỉ là cô gái nọ, chính Diệp Οản Οản cũng sững sờ tại chỗ.
Mình không phải là vị hôn thê của Kỷ Tu Nhiễm sao? Làm sao ở trong miệng của Kỷ Tu Nhiễm lại biến thành bằng hữu rồi? Cô gái này…chẳng lẽ cùng Kỷ Tu Nhiễm có quan hệ gì đó?Vị này là Kỷ Lăng Phi, tỷ tỷ của tôi.
Kỷ Tu Nhiễm tựa hồ như nhìn ra Diệp Οản Οản đang suy nghĩ gì, hướng về Diệp Οản Οản giải thích.
Diệp Οản Οản gật đầu, cái gã Kỷ Tu Nhiễm này, lại còn có tỷ tỷ.
Bất quá, quan hệ có phải là có chút hỗn loạn hay không? Chẳng lẽ tỷ tỷ của Kỷ Tu Nhiễm, không biết Kỷ Tu Nhiễm có một vị hôn thê là mình?Hay là, quan hệ giữa Không Sợ Minh Chủ Bạch Phong và Kỷ Tu Nhiễm, là quan hệ mờ ám, cũng không công khai?Vào đi thôi! Kỷ Tu Nhiễm trầm giọng nói, dẫn theo Diệp Οản Οản còn chưa kịp bắt chuyện, đi vào phủ đệ Kỷ gia.
Diệp Οản Οản và Kỷ Lăng Phi đi theo sau lưng Kỷ Tu Nhiễm, bước nhanh đi vào bên trong trang viên của Kỷ gia.
Tiến vào phủ đệ Kỷ gia, không ít người làm của Kỷ phủ hơi có chút kinh ngạc nhìn về phía Diệp Οản Οản.
Đây cũng là quá ly kỳ rồi! Kỷ Hoàng nổi danh là không màng nữ sắc, đây cũng là lần đầu tiên dẫn theo một cô gái đến Kỷ gia.
Rất nhanh, ở dưới sự dẫn dắt của Kỷ Tu Nhiễm, đám người Diệp Οản Οản đi vào phòng khách của Kỷ gia.
Vị muội muội này, không biết nên xưng hô như thế nào? Kỷ Lăng Phi nhìn Diệp Οản Οản từ trên xuống dưới.
Có thể được Kỷ Tu Nhiễm dẫn về nhà, chuyện này đủ để chứng minh, quan hệ giữa cô gái này và em trai nàng Kỷ Tu Nhiễm tuyệt đối không bình thường.
Bất quá, nhìn bộ dáng của Diệp Οản Οản, cũng thật là không tầm thường.
Khó trách, sau khi vị Nhị tiểu thư của Nhiếp gia Nhiếp Vô Ưu trở về, Kỷ Tu Nhiễm lại cũng không hề đi tìm nàng.
Hóa ra là có một vị mỹ nhân như vậy, coi như niềm vui mới.
Cơ hồ theo bản năng, trong lòng Kỷ Lăng Phi vô cùng bài xích đối với Diệp Οản Οản.
Kỷ Lăng Phi từ nhỏ đã có quan hệ khá tốt với Nhiếp Vô Ưu, mặc dù đã bao năm không gặp, nhưng tình nghĩa từ đầu đến cuối không hề thay đổi.
Toàn bộ Kỷ gia, thậm chí còn có Kỷ gia chủ và phu nhân, đều hy vọng Kỷ Tu Nhiễm có thể cùng với Nhiếp Vô Ưu ở chung một chỗ.
Nhất là sau khi Nhiếp Vô Ưu trở lại Nhiếp gia, Kỷ phu nhân vẫn nhiều lần thúc giục Kỷ Tu Nhiễm đi đến Nhiếp gia thăm Nhiếp Vô Ưu.
Nhưng mà, Kỷ Tu Nhiễm lại căn bản không công nhận.
Giờ phút này, Diệp Οản Οản nhìn về phía Kỷ Lăng Phi, chẳng biết tại sao, tựa hồ lại từ trong ánh mắt của tỷ tỷ Kỷ Tu Nhiễm, thấy được một vẻ không vui.
Tôi gọi là Bạch Phong.
Diệp Οản Οản mở miệng cười nói.
Bất kể như thế nào, Kỷ Lăng Phi này là chị ruột của Kỷ Tu Nhiễm, nhất là chính mình còn tới cửa ghé thăm nhà.
Cân nhắc đến lễ độ của một người khách, không thể không cấp thể diện.
Cô nói cái gì? Nghe được lời này của Diệp Οản Οản, Kỷ Lăng Phi trong nháy mắt đứng bật dậy, chân mày nhíu chặt lại, khó tin nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản.
Cô gọi là Bạch Phong? Chính là Minh chủ của Không Sợ Minh, Bạch Phong? Kỷ Lăng Phi hơi có chút kích động hỏi dò.
Lúc này, Diệp Οản Οản gật đầu thừa nhận.
Quá đáng!Đột nhiên, Kỷ Lăng Phi mặt đầy vẻ không vui, nhìn chằm chằm Kỷ Tu Nhiễm: Tu Nhiễm, em muốn làm ba mẹ tức chết?Không Sợ Minh là thế lực gì? Tại Độc Lập Châu, tiếng xấu vang xa, giết đốt cướp bóc, không chuyện ác nào không làm! Thậm chí cả các thế lực chi nhánh của Kỷ gia chúng ta, đều bị Không Sợ Minh tiêu diệt, em ngày hôm nay lại dẫn Không Sợ Minh Chủ về nhà? Kỷ Lăng Phi mặt đầy tức giận, nhìn về phía Diệp Οản Οản, trong mắt tràn đầy sự chán ghét và khinh thường.
Loại đầu lĩnh thế lực thổ phỉ này, bây giờ lại còn muốn nịnh bợ Kỷ gia bọn họ?Món nợ trước đó huỷ diệt mấy chi nhánh phụ thuộc Kỷ gia bọn họ, Kỷ gia bọn họ còn chưa kịp tính sổ đâu đấy!Chẳng lẽ là bởi vì cô gái này và Vô Ưu giống nhau đến mấy phần, nên em trai của nàng liền động tâm tư ư?Không đúng! Ban đầu không phải là vì chính Tu Nhiễm không thích Vô Ưu, vô luận như thế nào cũng không nguyện ý đáp ứng hôn sự này hay sao?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Lần này, em dẫn Tiểu Phong trở lại, là hy vọng ba mẹ đem danh ngạch của Võ Đạo Hội trao cho Tiểu Phong.
Kỷ Tu Nhiễm lãnh đạm mở miệng.
Em nói cái gì!! Vị trí của Võ Đạo Hội? Cho Không Sợ Minh Chủ? Kỷ Lăng Phi trong nháy mắt bật cười: Kỷ Tu Nhiễm, em không bị sao đấy chứ? Danh ngạch trân quý như vậy, Kỷ gia chúng ta bất quá cũng chỉ có mấy danh ngạch mà thôi, em lại muốn Kỷ gia phân một suất tham dự cho Không Sợ Minh Chủ? Vào giờ phút này, Diệp Οản Οản ngồi ở phía xa, chân mày nhướn lên, như có điều gì suy nghĩ.
Xem ra người của Kỷ gia quả thật là không biết được quan hệ của Kỷ Tu Nhiễm và Bạch Phong.
Đồng dạng khiến cho nàng không nghĩ tới chính là, Kỷ Tu Nhiễm dẫn mình về nhà, là bởi vì không lâu sau sẽ cử hành Võ Đạo Hội.
Cái gọi là Võ Đạo Hội, Diệp Οản Οản đã từng nghe Bắc Đẩu nói qua, cơ hồ mỗi ba năm, Độc Lập Châu đều sẽ cử hành Võ Đạo Hội.
Võ Đạo Hội này là do các đại cổ tộc liên thủ với Võ Đạo Liên Minh Công Hội tổ chức, quy tắc hàng năm đều bất đồng.
Nếu như ở tại Võ Đạo Hội có biểu hiện xuất sắc, sẽ có thể được các đại cổ tộc mời gọi, trở thành khách khanh.
Đối với một chút tình huống cụ thể của Võ Đạo Hội, Diệp Οản Οản cũng không biết được rõ ràng cho lắm.
Chỉ bất quá, danh ngạch của Võ Đạo Hội, đối với loại thế lực không chịu tuân theo quy củ như Không Sợ Minh, rất khó có thể nhận được danh ngạch.
Nghe nói, lúc Không Sợ Minh mới vừa thành lập, đã từng có được một suất tham dự.
Chỉ bất quá, sau đó, Không Sợ Minh không hề nhận được thêm một danh ngạch nào của Võ Đạo Hội nữa.
Mức độ trân quý của danh ngạch này, có thể tưởng tượng được.
Diệp Οản Οản nào có hứng thú tham gia Võ Đạo Hội gì gì đó! Chỉ bất quá.
Suy nghĩ kỹ một chút, sau khi lấy được danh ngạch Võ Đạo Hội, có lẽ có thể tiến vào cổ tộc.
Có lẽ, có thể tìm được Tư Dạ Hàn tại Tư thị cổ tộc.
Nhưng, từ thái độ của Kỷ gia, dường như không mấy hoan nghênh mình, hẳn là cũng không có khả năng sẽ tặng cho mình một suất tham dự…Diệp Οản Οản vẫn cho rằng, người của Kỷ gia hẳn là đều biết Không Sợ Minh Chủ là hôn thê của Kỷ Tu Nhiễm, nhưng hôm nay đi tới Kỷ gia, lúc này mới biết, chính mình rõ ràng đã suy nghĩ nhiều rồi.
Đừng nói tới việc Kỷ gia thừa nhận Không Sợ Minh Chủ, ngay cả mặt mũi của Không Sợ Minh Chủ Bạch Phong, bọn họ đều chưa từng thấy qua, càng không thể biết được chuyện hôn thê hôn thẹo gì…Tu Nhiễm, em trước tiên chiêu đãi vị Bạch Minh chủ này đi, chị đi xem ba mẹ trở lại chưa! Kỷ Lăng Phi hướng về Kỷ Tu Nhiễm nói, sau đó rời khỏi phòng khách.
Giờ phút này, Kỷ Tu Nhiễm nhìn về phía Diệp Οản Οản, trên mặt mang theo một nụ cười lãnh đạm, nhẹ giọng mở miệng nói: Không cần khẩn trương, hôm nay dẫn cô về nhà, chẳng qua chỉ là ăn một bữa cơm đạm bạc mà thôi.
Diệp Οản Οản liếc mắt nhìn Kỷ Tu Nhiễm, nói năng có vẻ ung dung.
Thấy thái độ của Kỷ Lăng Phi đối với chính mình, Diệp Οản Οản cũng đã có thể đoán được thái độ của Kỷ gia nhị lão đối với mình chốc nữa…Hơn nữa, Kỷ Tu Nhiễm trước đó cũng không hề nói qua với mình chuyện về danh ngạch Võ Đạo Hội, do đó nàng cũng chưa hề có chút mảy may chuẩn bị nào.
Chỉ chốc lát sau, một vị lão giả vô cùng uy nghiêm, dẫn theo một vị phu nhân sang trọng duyên dáng chậm rãi đi vào phòng khách.
Kỷ Lăng Phi đi theo sau lưng hai người, cũng không hề mở miệng.
Lão giả và phu nhân sau khi tiến vào phòng khách, ánh mắt liền rơi vào trên người Diệp Οản Οản.
Thái độ lãnh đạm kia của phu nhân, không hề che giấu chút nào.
Cha, mẹ! Kỷ Tu Nhiễm đứng dậy, hướng về phu nhân và lão giả thỉnh an.
Nghe được lời này của Kỷ Tu Nhiễm, Diệp Οản Οản cũng nhanh chóng đứng dậy.
Hai vị này, chính là Kỷ gia chủ cùng Kỷ phu nhân của một trong tứ đại thế gia Độc Lập Châu, cha mẹ của Kỷ Tu Nhiễm.
Cũng chính là cha mẹ chồng tiện nghi của mình.
Kỷ gia chủ mẫu gật đầu, chợt cùng với lão giả ngồi ở chủ vị, ánh mắt quan sát đầy dò xét rơi vào trên người Diệp Οản Οản.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Ha ha, Tu Nhiễm ngược lại rất ít dẫn bạn khác giới về nhà.
Kỷ gia chủ mẫu nhìn Diệp Οản Οản, thấp giọng cười một tiếng.
Chợt, Kỷ gia chủ mẫu nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản: Tôi mới vừa nghe Lăng Phi nói, cô gọi là Bạch Phong, là Minh chủ Không Sợ Minh? A di, đúng vậy.
Diệp Οản Οản nhìn về phía phu nhân sang trọng duyên dáng, mở miệng nói.
Ồ.
đại danh của Không Sợ Minh, tôi thật ra đã từng nghe nói qua.
Năm đó, Không Sợ Minh còn tiêu diệt một chi nhánh thuộc thế lực Kỷ gia.
Kỷ gia chủ mẫu lãnh đạm thờ ơ lên tiếng.
Nghe được câu này, thần sắc Diệp Οản Οản hơi có chút lúng túng.
Cái cô nàng Không Sợ Minh Chủ Bạch Phong này rốt cục đã gây ra cái nghiệt gì vậy trời…Bạch Minh chủ, ngồi đi, không cần khách khí! Kỷ gia chủ nhìn Diệp Οản Οản, mở miệng nói.
Vâng.
Diệp Οản Οản ngồi xuống, lúc này mới ý thức được, chính mình lần đầu tiên đến nhà thăm, nhưng lại quên mua quà gặp mặt rồi…Tu Nhiễm, trước đây mẹ đã muốn nói với con rồi, Vô Ưu đã trở lại Nhiếp gia, mỗi lần muốn đến thăm con, con luôn tìm đủ loại lý do.
Con như vậy, quả thật là làm Vô Ưu thương tâm, có biết không? Kỷ gia chủ mẫu nhìn về phía Kỷ Tu Nhiễm, mở miệng nói.
Nhiếp Vô Ưu.
Nghe Kỷ gia chủ mẫu nói như vậy, thần sắc Diệp Οản Οản hơi có chút kinh ngạc.
Nhiếp Vô Ưu không phải là nhị muội đã mất tích của Nhiếp Vô Danh, mẹ ruột của Đường Đường sao…?Nhưng mà nghe ý này của Kỷ gia chủ mẫu, cái gã Kỷ Tu Nhiễm này chẳng lẽ cùng Nhiếp Vô Ưu có một chân?Nhưng mà.
Nhiếp Vô Ưu ngay cả con trai cũng đều đã sinh rồi đấy!Cha ruột của bảo bối Đường Đường, sẽ không phải là Kỷ Tu Nhiễm đấy chứ?Chỉ bất quá, Diệp Οản Οản lại cảm thấy không mấy hợp lý.
Nếu như Kỷ Tu Nhiễm là cha của bảo bối Đường Đường, Nhiếp Vô Danh chẳng lẽ lại không biết sao?Nhưng nghĩ lại, cái loại con hàng không đáng tin cậy như Nhiếp Vô Danh, quả thật có thể không biết lắm chứ! Còn có thể trông cậy vào một gã có chỉ số IQ còn chưa tới 20 hay sao?Hai đại ngốc tử của Độc Lập Châu này, Nhiếp Vô Danh và Bắc Đẩu, đã sớm ngu ngốc đến tận xương tủy.
Nhưng nếu như, Kỷ Tu Nhiễm và Nhiếp Vô Ưu có quan hệ, hơn nữa còn sinh ra Đường Đường.
Vậy con mịa nó cái gã Kỷ Tu Nhiễm này cũng quá cặn bã rồi, lại còn trêu chọc Không Sợ Minh Chủ Bạch Phong, mười phần chính là cặn bã nam!Không cho Kỷ Tu Nhiễm có cơ hội mở miệng, Kỷ gia chủ lại tiếp lời: Tu Nhiễm, nếu như con đối với Vô Ưu không có hứng thú, cha thấy Nhiếp Linh Lung cũng không tệ.
Nói bậy nói bạ! Kỷ gia chủ mẫu hung ác trợn mắt lườm Kỷ gia chủ: Anh im đi, chuyện tình cảm của con trẻ, không cho phép anh quơ tay múa chân.
Em đời này, cũng chỉ thừa nhận Vô Ưu, Linh Lung đứa bé kia mặc dù cũng rất tốt.
nhưng vẫn là không bằng Vô Ưu!Nghe vậy, Kỷ gia chủ liếc mắt nhìn Kỷ gia chủ mẫu một cái, gật đầu nói: Được rồi, em nói cái gì cũng đúng!Tu Nhiễm, ở bên ngoài vui đùa một chút còn được, nhưng không phải là người nào cũng đều có thể mang đến Kỷ gia, con có hiểu không? Kỷ gia chủ mẫu đầy chân thành mở miệng nói.
Kỷ phu nhân tất nhiên cũng nhìn ra tướng mạo cô bé này và Vô Ưu có chút tương tự, nhưng so với Vô Ưu lại đẹp hơn gấp trăm lần.
Bà không hy vọng con trai của bà bị vẻ bề ngoài mê hoặc.
Dù sao người thật lòng, cũng rất khó mà tìm được.
Những lời này, mặc dù có vẻ là nói cho Kỷ Tu Nhiễm nghe, nhưng kì thực nói là cho Diệp Οản Οản nghe.
Để cho Diệp Οản Οản tự biết thân biết phận, không nên có tâm tư đùa bỡn con bà!Diệp Οản Οản kìm nén sự tức giận trong lòng, nhưng lại không tiện phát tác.
Lửa giận này, cũng không phải là vì chính bản thân nàng, mà là vì Không Sợ Minh Chủ Bạch Phong.
Quyết một lòng đi theo Kỷ Tu Nhiễm, nhưng hôm nay ngược lại thì hay rồi! Thân phận vị hôn thê không hề được công bố, Kỷ gia phụ mẫu còn không đồng ý.
Nhất là cái gã cặn bã nam Kỷ Tu Nhiễm này, lại có thể cùng nhiều cô gái khác có quan hệ mập mờ không rõ ràng như vậy.
Nói không chừng, ngay cả Đường Đường bảo bối cũng có thể là con của hắn ta!Diệp Οản Οản chỉ đơn thuần là thay Không Sợ Minh Chủ cảm thấy bất bình giùm! Phi, cặn bã nam!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Nhìn thấy Kỷ gia chủ mẫu cùng Kỷ gia chủ, rất nhanh, khuôn mặt Diệp Οản Οản lập tức lộ ra vẻ nghi hoặc.
Nhưng cũng chẳng biết tại sao, luôn cảm thấy Kỷ phu nhân và gia chủ, giống như đã từng gặp ở đâu, vô cùng quen mặt.
Thật giống như từng có thời gian, nàng đã từng ở nơi nào đó gặp qua hai người.
Nhưng nhất thời suy nghĩ hồi lâu, lại không nhớ nổi đã gặp ở nơi nào.
Sau khi đi tới Độc Lập Châu, Diệp Οản Οản liền dấy lên nghi ngờ.
Thật giống như rất nhiều người và cảnh tượng có vẻ như đã từng quen, nhưng nghĩ đi nghĩ lại, lại không hề có một chút ấn tượng nào.
Thậm chí, Diệp Οản Οản bắt đầu hoài nghi, trước khi chính mình bị trải qua Ký Ức Bao Trùm, có từng đến Độc Lập Châu hay chưa? Hoặc cũng có thể là, bản thân mình chính là người của Độc Lập Châu…Nhưng những mảnh ký ức vỡ vụn kia của mình, lại không hề có chút quan hệ nào với Độc Lập Châu.
Một phần ký ức có thể nhớ lại được, chỉ có thể tiết lộ việc ông ngoại mình đang ở Hoa quốc.
Hơn nữa, ông ngoại chính miệng nói với mình, cha mẹ của mình, đã sớm không còn ở nhân thế.
Mẹ, lần này con dẫn Tiểu Phong tới Kỷ gia, là hy vọng Kỷ gia sẽ chừa ra một danh ngạch tham dự Võ Đạo Hội nhường lại, tặng cho Tiểu Phong.
Kỷ Tu Nhiễm mở miệng nói.
Danh ngạch Võ Đạo Hội? Nghe được yêu cầu của Kỷ Tu Nhiễm, Kỷ gia chủ mẫu rõ ràng sửng sốt một chút.
Danh ngạch của Võ Đạo Hội, Kỷ gia thân là một trong tứ đại thế gia của Độc Lập Châu, quả thực có không ít, hơn nữa cũng có dư một số danh ngạch.
Chỉ bất quá, loại danh ngạch này vô cùng trân quý, há có thể tùy ý đưa cho người khác sao?Kỷ phu nhân cũng không mở miệng nói chuyện, chẳng qua chỉ lãnh đạm liếc mắt nhìn Diệp Οản Οản.
Tu Nhiễm, danh ngạch của Võ Đạo Hội, chính tôi sẽ nghĩ biện pháp! Diệp Οản Οản nhìn về phía Kỷ Tu Nhiễm, mở miệng nói.
Rất hiển nhiên, đám người Kỷ gia chủ mẫu và Kỷ gia chủ, cũng không hề thích mình.
Muốn từ trong tay bọn họ lấy được danh ngạch của Võ Đạo Hội, dường như không quá thực tế.
Ha ha!! Võ Đạo Thịnh Hội, cũng không phải là người nào cũng có thể tham gia.
Kỷ gia chủ mẫu cười nhạt nói.
Còn không đợi Diệp Οản Οản mở miệng, một người đàn ông trung niên nhanh chân tiến vào phòng khách, đầu tiên là hướng về phía Kỷ gia chủ và phu nhân hành lễ, sau đó nói: Gia chủ, phu nhân, Tam tiểu thư Nhiếp gia tới thăm.
Nghe được lời nói này, thần sắc Diệp Οản Οản hơi hơi kinh ngạc.
Tam tiểu thư Nhiếp gia, không phải là tam muội của Nhiếp Vô Danh sao? Thật giống như gọi là Nhiếp Linh Lung thì phải.
Diệp Οản Οản tỏ vẻ bình tĩnh, nhưng trong lòng lại đang dâng lên một cơn sóng thần.
Ban đầu, thời điểm mình ở Hoa quốc cùng gọi video cho Đường Đường ở Độc Lập Châu, đã từng gặp qua tam muội của Nhiếp Vô Danh, Nhiếp Linh Lung…Nếu như bị nhận ra…Há chẳng phải là bại lộ rồi sao?Nhưng mà, giờ phút này muốn rời khỏi, dường như đã không kịp.
Rốt cuộc, Diệp Οản Οản ngồi thẳng người lại.
Trước mắt, chỉ có thể binh đến tướng ngăn, nước đến đất chặn.
Coi như bị nhận ra, chính mình thà chết không thừa nhận là được!Người đàn ông trung niên vừa dứt tiếng, một cô gái vóc người cao gầy, mái tóc gợn sóng dài tới hông, tướng mạo động lòng người đến tột độ, dẫn theo hai thiếu nữ người hầu, chậm rãi đi vào trong phòng khách Kỷ gia.
Thúc thúc, a di!Nhiếp Linh Lung nhìn về phía Kỷ gia chủ cùng phu nhân, ngọt ngào mở miệng nói, bộ dáng đầy khôn khéo.
Nhìn thấy Nhiếp Linh Lung, Kỷ gia chủ khẽ vuốt cằm, Kỷ gia chủ mẫu lại nhanh chóng đứng dậy,Linh Lung, làm sao lại lặng lẽ tới như vậy, cũng không nói trước với a di? Kỷ gia chủ mẫu kéo cánh tay nhỏ của Nhiếp Linh Lung, con ngươi tràn đầy vẻ ưa thích.
Đối với Nhiếp Vô Ưu và Nhiếp Linh Lung của Nhiếp gia, Kỷ gia chủ mẫu đều hết sức ưa thích.
Nhất là cái cô nàng Nhiếp Linh Lung, bà đã chứng kiến cô bé lớn lớn lên từng ngày.
Nghe tiếng, Nhiếp Linh Lung thấp giọng cười một tiếng, nói: Nhiều ngày không gặp, Linh Lung trong lòng vô cùng nhớ mong.
Đúng lúc hôm nay đi ngang qua Kỷ phủ, liền mua một vài thứ, sang đây thỉnh an thúc thúc a di.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Nói đến đây, Nhiếp Linh Lung bảo hai người hầu gái tiến lên, đem lễ vật Nhiếp Linh Lung mua được để ở một bên.
Linh Lung, chị của con Nhiếp Vô Ưu đoạn thời gian gần đây cũng không gặp, hôm nay làm sao cũng không tới cùng với con? Kỷ gia chủ nhìn về phía Nhiếp Vô Ưu, mở miệng hỏi.
Nghe Kỷ gia chủ hỏi như vậy, ánh mắt Nhiếp Linh Lung lóe lên, khẽ cười nói: Kỷ bá bá, tỷ tỷ gần đây không có nhiều thời gian, ở trong nhà lúc nào cũng phải phụng bồi Đường Đường, cũng không có quá nhiều lúc nhàn rỗi, cho nên không thể tới.
Lần sau nhớ nhắc Vô Ưu cùng đến chơi! Hôm nay Linh Lung con nếu như đã tới, liền theo Kỷ bá bá uống hai chén.
Kỷ gia chủ nhìn Nhiếp Linh Lung nói.
Nghe vậy, Nhiếp Linh Lung khẽ mỉm cười, gật đầu liên tục, vô cùng khôn khéo mở miệng: Vâng, đúng lúc cũng muốn cùng với Kỷ thúc thúc uống hai chén.
Giờ phút này, trong mắt Nhiếp Linh Lung, toát lên hàn quang.
Nhiếp Vô Ưu rốt cục có gì tốt, không những bị dã nam nhân khác làm cho lớn bụng, khiến cho Nhiếp gia hổ thẹn, tại Độc Lập Châu không ngóc đầu lên nổi, mà thậm chí còn mất tích nhiều năm, cùng cái gã dã nam nhân đó đi đến Hoa quốc.
Ở trong mắt Nhiếp Linh Lung, loại hàng phế phẩm này, thậm chí ngay cả một cọng lông tóc của Kỷ Tu Nhiễm cũng không xứng chấm mút!Bây giờ, đám người Kỷ gia chủ và chủ mẫu này, vẫn còn tâm trí nhớ tới cái đồ đê tiện Nhiếp Vô Ưu đó…Cũng thật may, nàng sớm đã có chuẩn bị, an bài người giả mạo Nhiếp Vô Ưu.
Đúng rồi, Đường Đường gần đây như thế nào? Kỷ phu nhân cười hỏi.
Nghe tiếng, Nhiếp Linh Lung mở miệng nói: A di, Đường Đường gần đây rất tốt, cùng tỷ tỷ ở chung một chỗ, càng ngày càng thông minh nhu thuận.
Chỉ bất quá, lại có chút không mấy giống với tỷ tỷ, cũng không biết là giống ai!Đường Đường đứa nhỏ này quả thật quá mức tinh xảo đẹp đẽ, nhưng tướng mạo của người mẹ như Nhiếp Vô Ưu lại tối đa chỉ có thể coi như thanh tú mà thôi.
Nghe được lời này của Nhiếp Linh Lung, Kỷ gia chủ cùng Kỷ phu nhân hai người, sắc mặt đều khẽ biến.
Năm đó Nhiếp Vô Ưu không lập gia đình mà đã mang thai sinh con, thậm chí ngay cả cha của đứa bé là ai cũng không rõ ràng…Chuyện này, không chỉ khiến cho riêng Nhiếp gia hổ thẹn, mà còn là một sự đả kích nặng nề, khiến cho mặt mũi của Kỷ gia cũng vô cùng khó coi.
Năm đó, là Nhiếp Vô Ưu chính miệng tuyên bố, không phải là Kỷ Tu Nhiễm không gả, công bố ra cho toàn bộ Độc Lập Châu biết, mình là vị hôn thê của Kỷ Tu Nhiễm.
Nhưng ngờ đâu, đứa bé cũng không phải là con của Kỷ Tu Nhiễm.
Nhưng mà, điều này cũng không thể trách được Vô Ưu.
Năm đó Vô Ưu nha đầu kia đối với Tu Nhiễm một tấm chân tình, nhưng chính đứa con trai này của bọn họ hết lần này tới lần khác không biết quý trọng, làm hại nha đầu kia rời nhà nhiều năm không về.
Đối với đứa bé Vô Ưu kia, đáy lòng bọn họ vẫn luôn tồn tại sự áy náy, càng không cách nào trách được nàng một điểm nào cả.
Thấy thần sắc của Kỷ gia chủ cùng Kỷ phu nhân có chút khó coi, Nhiếp Linh Lung âm thầm cười một tiếng.
Nhiếp gia không muốn nhắc lại tác phẩm đầy oan nghiệt của Nhiếp Vô Ưu năm đó, Kỷ gia cũng giống như vậy.
Nàng nói như vậy, chẳng qua chỉ là muốn cho Kỷ gia chủ cùng chủ mẫu hiểu rõ được, cái con hàng Nhiếp Vô Ưu kia rốt cục là loại hàng gì.
Sau đó, Nhiếp Linh Lung hướng về phía Kỷ Tu Nhiễm nhìn lại, lập tức đứng dậy, đi tới bên cạnh Kỷ Tu Nhiễm: Tu Nhiễm ca ca… Thật lâu không được gặp anh! Gần đây có khỏe không?Không biết cô hỏi về phương diện nào? Kỷ Tu Nhiễm lạnh lùng mở miệng nói.
Nghe tiếng, Nhiếp Linh Lung sững sờ.
Một câu nói này của Kỷ Tu Nhiễm, khiến cho nàng không biết tiếp theo nên nói cái gì.
Kỷ phu nhân như có điều suy nghĩ, nhìn Nhiếp Linh Lung, bất đắc dĩ lắc đầu.
Đối với tâm tư của Nhiếp Linh Lung, Kỷ phu nhân dĩ nhiên là biết được.
Tâm tư của cô bé Nhiếp Linh Lung này đối với của Kỷ Tu Nhiễm, chưa bao giờ được che giấu.
Nhất là sau khi Nhiếp Vô Ưu mất tích, lại càng rõ ràng hơn.
Tu Nhiễm ca ca…Anh vẫn còn nhung nhớ Vô Ưu tỷ tỷ sao? Nhưng mà, Tu Nhiễm ca ca, anh cũng biết đấy, Vô Ưu tỷ tỷ đã có Đường Đường, tâm tư đã sớm không còn ở trên người của anh! Nhiếp Linh Lung nhìn Kỷ Tu Nhiễm, bộ dáng đầy vẻ đáng thương.
Xem tiếp...Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện tranh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương truyện chữ
đọc truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
yêu thần ký chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License