con-mat-ao-thi

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Nghe tiếng, Kỷ phu nhân cùng gia chủ, đồng loạt lắc đầu.

Nhiếp Linh Lung nói như vậy cũng không sai.

Từ trước đó vài ngày, Nhiếp Vô Ưu sau khi được phát hiện ra, quay trở lại Nhiếp gia, chưa từng bao giờ đi tới Kỷ gia một bước, lại càng chưa bao giờ tìm Kỷ Tu Nhiễm ôn lại chuyện cũ.

Nếu đổi lại là ngày trước, Nhiếp Vô Ưu hận không thể mỗi ngày ở lại Kỷ phủ.

Nhất là lúc ăn cơm, đôi mắt vẫn luôn đặt ở trên người Kỷ Tu Nhiễm, chưa bao giờ dời đi nơi khác.

Khóe miệng Kỷ Tu Nhiễm treo một nụ cười khó hiểu, khẽ nhìn Nhiếp Linh Lung một cái, lại cũng không mở miệng nói chuyện.

Lúc này, Diệp Οản Οản ngồi ở một bên cắn răng nghiến lợi.

Cái gã Kỷ Tu Nhiễm này, tuyệt đối chính là một tên cặn bã nam!Chính mình trước mắt còn đang ngồi ở chỗ này, hắn lại còn có thể cùng chị em nhà Nhiếp gia dây dưa không rõ.

Cũng thật may, mình không phải là Không Sợ Minh Chủ Bạch Phong! Nếu không, trên đầu cỏ thực sự đã mọc thành một đại thảo nguyên Siberia xanh ngát…Hic, Đường Đường cũng đúng là một đứa bé đáng thương, sau khi được tỷ tỷ sinh ra liền quẳng lại ở nhà.

Từ nhỏ đến lớn, chưa từng cảm thụ được tình thương của cha và mẹ.

Nếu vậy thì cũng thôi đi, đến bây giờ, ngay cả cha ruột của Đường Đường là ai cũng không biết.

Nhiếp Linh Lung đôi mắt đầy sầu bi, thật giống như vô cùng thương xót cho Đường Đường.

Các cô thật là chị em tình thâm.

Kỷ Tu Nhiễm cười nói.

Nghe tiếng, Nhiếp Linh Lung nhẹ nhàng gật đầu: Ở trên đời này, người tôi biết ơn nhất chính là Vô Ưu tỷ tỷ.

Nếu như không có Vô Ưu tỷ tỷ, có khả năng tôi sớm đã chết rồi.

Dĩ nhiên là từ đáy lòng hy vọng Vô Ưu tỷ tỷ có thể được hạnh phúc.

Hiện tại thì tốt rồi, Vô Ưu tỷ tỷ đã về nhà, cũng có Đường Đường làm bạn.

Linh Lung, mấy năm nay, Vô Ưu tỷ tỷ của con không ở nhà, đều là con một tay chăm sóc Đường Đường.

Đến bây giờ ngay cả thời gian tìm bạn trai cũng không có, thật là ủy khuất cho con rồi.

Kỷ phu nhân nhìn Nhiếp Linh Lung, mặt đầy thương tiếc.

Vì tỷ tỷ, coi như là độc thân cả đời, cũng không có vấn đề gì.

Nhiếp Linh Lung bộ dáng đầy khôn khéo.

Vô Ưu tỷ tỷ của con, có một muội muội khôn khéo hiểu chuyện như con, cũng là phúc khí của con bé.

Kỷ gia chủ cười nói.

Kỷ bá bá, con chẳng qua chỉ là làm tốt chuyện mà một người em gái nên làm mà thôi.

Hơn nữa, nếu như không có tỷ tỷ, Linh Lung có khả năng sớm đã chết rồi.

Có thể là muội muội của tỷ tỷ, mới là phúc khí của con.

Nhiếp Linh Lung nói.

Trò chuyện về vấn đề khác một chút đi.

Ngón tay dài nhọn của Kỷ Tu Nhiễm nhẹ nhàng gõ trên mặt bàn.

Được, nghe Tu Nhiễm ca ca.

Nhiếp Linh Lung gật đầu, nhưng mà khóe mắt liếc qua, lại nhìn thấy Diệp Οản Οản ngồi ở một bên, chân mày lúc này khẽ nhíu một chút.

Cô gái này là ai, vì sao lại đến Kỷ gia.

Tiểu thư.

Giờ phút này, một nha hoàn mặc áo đỏ khẽ thì thầm ở bên tai Nhiếp Linh Lung: Tôi trước đó có nghe người nhà họ Kỷ nói, là Kỷ Hoàng dẫn cô ta tới.

Nghe nha hoàn nói xong, sắc mặt Nhiếp Linh Lung nhất thời âm trầm xuống, trong mắt hiện ra một vệt hàn quang kinh người.

Kỷ Tu Nhiễm lại có thể dẫn theo một cô gái đến Kỷ gia? Còn để cho nữ nhân này, cùng ăn cơm với Kỷ gia chủ và chủ mẫu?Lại nói, tướng mạo của cô gái này, dường như có chút quen mắt, thật giống như là đã gặp qua ở nơi nào.

Chỉ bất quá, Nhiếp Linh Lung cũng không suy nghĩ nhiều, xoay người lại, vẻ u buồn trên mặt biến mất không thấy gì nữa, thay vào đó chính là vẻ nhu thuận.

Lăng Phi tỷ tỷ, vị tỷ tỷ này là…? Nhiếp Linh Lung hướng về Kỷ Lăng Phi mở miệng hỏi.

Bằng hữu của Tu Nhiễm.

Kỷ Lăng Phi mở miệng giải thích.

Bằng hữu.

Nhiếp Linh Lung ngoài mặt không biểu lộ cảm xúc, nhưng trong mắt lại là một mảnh khói mù.

Kỷ Tu Nhiễm cho tới bây giờ đều không kết giao với bạn khác giới.

Mấy năm nay, nữ nhân muốn tiếp cận Kỷ Tu Nhiễm cũng rất nhiều, nhưng lại chưa từng có một người nào có thể đến gần được người của Kỷ Tu Nhiễm nữa là.

Đừng nói người bên cạnh, thậm chí ngay cả nàng, Kỷ Tu Nhiễm cũng thường xuyên tránh không gặp, thái độ đối với nàng cũng là vô cùng bình thản.

Dựa vào cái gì, nữ nhân này có thể được Kỷ Tu Nhiễm dẫn tới Kỷ gia, cùng cha mẹ và người thân ăn cơm?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Chúng ta có phải là đã gặp qua ở nơi nào hay không? Bỗng nhiên, Nhiếp Linh Lung hướng về Diệp Οản Οản hỏi.

Lúc này, sắc mặt Diệp Οản Οản khẽ biến.

Mịa nó, thật là sợ điều gì sẽ gặp điều đó.

 !!Nhiếp tiểu thư, chúng ta hẳn là cũng chưa bao giờ gặp nhau! Diệp Οản Οản nhìn Nhiếp Linh Lung một cái, lạnh nhạt mở miệng nói.

Thấy thái độ Diệp Οản Οản như thế, thần sắc hai ả hầu gái của Nhiếp Linh Lung nhất thời giận dữ.

Cô gái tính là cái thứ gì, lại dám có thái độ cùng thần sắc như vậy đối với Tam tiểu thư Nhiếp gia!Nếu như cô ta không phải là bạn của Kỷ Tu Nhiễm, và nơi đây cũng không phải là Kỷ phủ, nhất định sẽ khiến cho cô ta hối hận vì đã nói như vậy.

Xin chào, tôi gọi là Nhiếp Linh Lung, nếu như cô là bạn của Tu Nhiễm ca ca, vậy thì cũng là bạn của tôi, không biết nên xưng hô như thế nào? Nhiếp Linh Lung hướng về Diệp Οản Οản cười nói.

Bạch Phong.

Diệp Οản Οản bình tĩnh nói.

Bạch Phong à.

? Danh tự này dường như đã ở nơi nào nghe qua? Nhiếp Linh Lung như có điều suy nghĩ, nhưng nhất thời hồi lâu, cũng không thể nhớ ra được.

Đúng rồi, Bạch tiểu thư quen biết Tu Nhiễm ca ca từ lúc nào, trước đó chưa bao giờ nghe Tu Nhiễm ca ca nhắc qua.

Nhiếp Linh Lung mở miệng hỏi.

Nghe Nhiếp Linh Lung nói như vậy, trong lòng Diệp Οản Οản có chút nghi ngờ.

Mình là Không Sợ Minh Chủ, vị hôn thê của Kỷ Tu Nhiễm.

Cái cô nàng Tam tiểu thư Nhiếp gia này, chẳng lẽ không biết sao?Xuất phát từ trực giác của nữ nhân, cơ hồ theo bản năng, Diệp Οản Οản cảm nhận được địch ý của Nhiếp Linh Lung đối với mình.

Mỗi một câu nói, tựa hồ cũng như là đang tuyên bố chủ quyền của cô ta, thật giống như là Kỷ Tu Nhiễm thuộc về riêng mỗi mình cô ta.

Tu Nhiễm ca ca bình thường luôn bận rộn, không thể chiếu cố cho bản thân thật tốt.

Bất quá tôi thấy Tu Nhiễm ca ca gần đây, tinh thần có vẻ tốt hơn rất nhiều, nhất định là Bạch Phong tỷ tỷ chăm sóc rất tốt cho Tu Nhiễm ca ca! Tôi ở chỗ này trước tiên thay Tu Nhiễm ca ca cám ơn Bạch Phong tỷ tỷ trước.

Nhiếp Linh Lung nhìn Diệp Οản Οản, khóe miệng hơi hơi dương lên.

Giờ phút này, trong lòng Diệp Οản Οản lại dâng lên một luồng hỏa khí.

Tuy rằng nàng cũng không phải là Bạch Phong chân chính, lại càng không phải là vị hôn thê của Kỷ Tu Nhiễm, nhưng bất kể nói thế nào, chính mình trước mắt đang mượn dùng thân phận của Bạch Phong.

Không Sợ Minh Chủ Bạch Phong, từ phương diện nào đó mà nói, đối với nàng cũng có ân tình nhất định.

Chính mình dùng thân phận của Bạch Phong, há có thể để cho nữ nhân này cướp nam nhân của Bạch Phong sao?Hơn nữa, với tính tình của Bạch Phong, gặp phải loại tình huống này mà nói, chắc chắn sẽ không mặc cho người ta khi dễ mới đúng.

Diệp Οản Οản cũng không phản ứng lại Nhiếp Linh Lung, ngược lại nhìn về phía Kỷ Tu Nhiễm, nói: Tu Nhiễm, cô ta là ai? Cô ta và anh thật giống như có vẻ rất quen thuộc?Không đợi Kỷ Tu Nhiễm mở miệng nói chuyện, thần sắc Nhiếp Linh Lung khẽ biến, sắc mặt âm trầm đến mức có thể chảy ra nước.

Mỗi một câu của nàng, đều là đang âm thầm tuyên cáo chủ quyền, mà nữ nhân này, quả thật là rất dứt khoát, trực tiếp mở miệng khiêu khích.

Bằng hữu.

Kỷ Tu Nhiễm nhìn về phía Diệp Οản Οản, mở miệng nói.

 Bằng hữu? Nghe vậy, Diệp Οản Οản tựa như cười mà không phải cười: Ồ.

Bằng hữu sao? Nếu đã là bằng hữu, vậy hẳn là nên sớm giới thiệu cho tôi biết một chút.

Giờ phút này, hai ả hầu gái bên cạnh Nhiếp Linh Lung, hai quả đấm siết chặt, trong con ngươi tràn đầy tức giận.

Được rồi.

Kỷ Tu Nhiễm vuốt cằm nói.

Đang nói, người làm của Kỷ gia tiến vào phòng khách, đặt đồ ăn lên trên bàn.

Ăn cơm đi! Kỷ Tu Nhiễm nói.

Vâng.

Nhiếp Linh Lung khôn khéo ngồi ở bên cạnh Kỷ Tu Nhiễm, cũng gắp một miếng thịt bỏ vào trong chén của Kỷ Tu Nhiễm.

Diệp Οản Οản ý cười đầy mặt, không đợi Kỷ Tu Nhiễm động đũa, Diệp Οản Οản lại đem miếng thịt trong chén của Kỷ Tu Nhiễm gắp bỏ ra ngoài.

Thấy vậy, Nhiếp Linh Lung mặt không cảm xúc nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản.

Tu Nhiễm, anh gần đây xã giao nhiều như thế, ăn ít thịt một chút! Tới đây, ăn chút rau.

Diệp Οản Οản dứt lời, gắp một miếng hành tây đặt ở trong chén Kỷ Tu Nhiễm.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Tu Nhiễm ca ca không ăn hành! Nhiếp Linh Lung mở miệng nói.

Nhưng mà, Nhiếp Linh Lung vừa dứt lời, Kỷ Tu Nhiễm đã đem miếng hành Diệp Οản Οản gắp cho mình bỏ vào trong miệng.

Mùi vị không tệ.

Kỷ Tu Nhiễm nói.

Vào giờ phút này, trên trán Nhiếp Linh Lung đã bắt đầu nổi gân xanh.

Nữ nhân này rốt cuộc là ai, có thể khiến cho Kỷ Tu Nhiễm làm như thế?Nhưng mà, rất nhanh, Nhiếp Linh Lung đem tâm trạng thu liễm lại, đầy khôn khéo nhìn Kỷ Tu Nhiễm, ôn nhu nói: Tu Nhiễm ca ca, không phải là cho tới nay anh đều không ăn hành sao?Hiện tại ăn rồi.

Kỷ Tu Nhiễm nói.

Nghe được lời này, khóe miệng Diệp Οản Οản hơi hơi dương lên.

Xem ra, khát vọng cầu sinh của gã Kỷ Tu Nhiễm này rất mạnh à nha…Kỷ bá bá, con mời ngài uống một ly.

Bỗng nhiên, Nhiếp Linh Lung đứng dậy, mặt đầy vẻ tươi cười ngọt ngào, hướng về Kỷ gia chủ nâng ly.

Kỷ gia chủ gật đầu một cái, đem rượu trong ly uống một hơi cạn sạch.

Thấy vậy, Diệp Οản Οản cũng đem ly rượu ra, rót đầy, đứng dậy, hướng về Kỷ gia chủ nói: Thúc thúc, tôi mời ngài một ly.

Kỷ gia chủ thờ ơ liếc mắt nhìn Diệp Οản Οản một cái, như là xuất phát từ sự lễ độ, cuối cùng vẫn cùng Diệp Οản Οản cụng ly, hai người uống một hơi cạn sạch.

Kỷ bá bá, Võ Đạo Hội lần này sắp bắt đầu, danh ngạch được phân phối cho Kỷ gia, hẳn là cũng đã đầy đủ, hy vọng Kỷ bá bá có thể đem một vài danh ngạch thừa nhường lại cho con.

Nhiếp Linh Lung hướng về Kỷ gia chủ cười nói.

Sao vậy, danh ngạch của Nhiếp gia không đủ sao? Kỷ gia chủ sửng sốt một chút.

Nghe câu hỏi, Nhiếp Linh Lung lắc đầu một cái: Kỷ bá bá, đại ca bên ngoài, bằng hữu đông đảo.

Lần này rất nhiều danh ngạch của Nhiếp gia, cũng đã bị đại ca lấy đưa cho đám bạn bên ngoài kia rồi.

Nghe được lời nói này, Kỷ gia chủ mẫu mặt đầy bất đắc dĩ.

Nếu như chuyện này là nói về người khác, bọn họ có lẽ sẽ không tin, nhưng nếu như là Nhiếp Vô Danh.

Loại chuyện thế này, hắn ta nhất định làm được!Được, a di đem danh ngạch cho con.

Kỷ gia chủ mẫu cười nói.

Nghe Kỷ gia chủ mẫu nói như vậy, Nhiếp Linh Lung mặt đầy kinh hỉ, liền vội vàng đứng dậy, bưng rượu lên kính Kỷ phu nhân.

Mãi đến khi bữa cơm này kết thúc, Diệp Οản Οản cũng không hề mở miệng, chẳng qua chỉ xem Nhiếp Linh Lung diễn trò.

Sau khi cùng Kỷ gia chủ và Kỷ phu nhân nói chuyện phiếm một lát, Nhiếp Linh Lung lúc này mới đứng dậy, dẫn theo hai ả hầu gái rời đi.

Trước khi chuẩn bị đi, Nhiếp Linh Lung lãnh đạm đảo qua toàn thân Diệp Οản Οản, chợt cũng không quay đầu lại, rời khỏi cửa chính Kỷ gia.

Linh Lung thật là một đứa bé không tầm thường.

Kỷ phu nhân mặt đầy vẻ yêu thích, mở miệng nói: Năm đó, Vô Ưu là truyền kỳ của học viện lính đánh thuê Xích Diễm.

Tại công hội lính đánh thuê Xích Diễm, con bé đã sáng lập ra rất nhiều loại kỷ lục.

Mà những kỷ lục do Vô Ưu tạo ra, toàn bộ đều bị Linh Lung phá vỡ.

Nghe được lời nói này, Diệp Οản Οản hơi sững sờ.

Tại Độc Lập Châu, học viện lính đánh thuê Xích Diễm, Diệp Οản Οản đương nhiên là biết được; lại càng từ trong miệng của Bắc Đẩu nghe được không ít tin tức về học viện lính đánh thuê Xích Diễm.

Nghe nói, vị Nhị tiểu thư Nhiếp gia đại danh đỉnh đỉnh kia, Nhiếp Vô Ưu, cũng chính là nhị muội của Nhiếp Vô Danh, đã từng theo học tại Xích Diễm học viện, lại còn sáng lập ra rất nhiều kỷ lục tại công hội lính đánh thuê Xích Diễm.

Tại Độc Lập Châu, học viện lính đánh thuê có vô số, nhưng danh tiếng lớn nhất, cũng chỉ có ba chỗ.

Mà học viện lính đánh thuê Xích Diễm, chính là một trong số đó.

Trước đó mấy năm, tam đại học viện lính đánh thuê bất hòa, rất nhiều đội lính đánh thuê thuộc Xích Diễm ra ngoài làm nhiệm vụ, đều bị hai đại công hội lính đánh thuê kia ám sát.

Cuối cùng Nhiếp Vô Ưu đứng ra, treo các thiên tài hàng đầu của hai học viện lính đánh thuê kia lên đánh cho một trận dằn mặt, trở thành thần tượng của toàn bộ học viện lính đánh thuê Xích Diễm.

Sau đó, nàng còn trở thành truyền kỳ của Xích Diễm học viện, được ca tụng là học viên vĩ đại nhất trong lịch sử của học viện Xích Diễm từ xưa tới nay.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnChỉ bất quá, tất cả các kỷ lục và vinh quang của Nhiếp Vô Ưu, sau khi Nhiếp Linh Lung gia nhập học viện Xích Diễm, toàn bộ đều bị phá vỡ.

Hiện nay, nhân vật truyền kỳ của học viện Xích Diễm, từ Nhiếp Vô Ưu đã biến thành Nhiếp Linh Lung.

Mãi đến hiện tại, những kỷ lục mà Nhiếp Linh Lung lập nên tại học viện lính đánh thuê Xích Diễm, không một ai có thể phá được.

 Học viện lính đánh thuê Xích Diễm.

Diệp Οản Οản lẩm bẩm trong miệng.

Không rõ vì sao, đầu hơi hơi nhức nhức, một cảm giác đau đớn tê liệt dường như truyền khắp toàn thân.

Dường như là mượn nhờ men rượu, trong đầu không hiểu vì sao bỗng hiện lên một số những mảnh vụn ký ức mơ hồ.

Mà từ trong hình ảnh của những mẩu ký ức này, Diệp Οản Οản lại rõ ràng nhìn thấy được bảng hiệu chữ vàng của học viện lính đánh thuê Xích Diễm, và một số cảnh tượng của học viện.

Không sao chứ?Thấy thần sắc Diệp Οản Οản tựa hồ có chút không đúng, Kỷ Tu Nhiễm vỗ bả vai của Diệp Οản Οản một cái, mở miệng hỏi.

Nghe tiếng, Diệp Οản Οản nhíu chặt chân mày, ký ức vẫn còn đang hỗn loạn, cơ hồ theo bản năng bật thốt lên: Tôi thật giống như, đã từng đến học viện lính đánh thuê Xích Diễm.

Nghe được lời này của Diệp Οản Οản, trong mắt của Kỷ Tu Nhiễm lóe lên một tia sáng.

Giờ phút này, ánh mắt của Kỷ Tu Nhiễm, từ trên người Diệp Οản Οản một khắc không rời.

Đây là triệu chứng của hồi phục ký ức.

Nhiếp Vô Ưu năm đó, đã từng tiến vào học viện lính đánh thuê Xích Diễm hai lần.

Lần đầu tiên, là lấy thân phận của Nhiếp Vô Ưu tiến vào học viện lính đánh thuê Xích Diễm, trở thành truyền kỳ Xích Diễm học viện.

Lần thứ hai, chính là lấy thân phận của Demon, tiến vào học viện lính đánh thuê Xích Diễm, từ thân phận học viên biến thành huấn luyện viên trưởng của học viện.

Chỉ bất quá, thân phận huấn luyện viên trưởng Demon, độ nổi tiếng cũng không vang dội như thân phận Nhiếp Vô Ưu.

Hơn nữa, có rất ít người biết được, Demon chính là Nhiếp Vô Ưu.

Tất nhiên, lần thứ hai tiến vào Xích Diễm như phù dung sớm nở tối tàn.

Nhiếp Vô Ưu chỉ treo danh xưng lên mà thôi, rất ít khi lộ diện tại Xích Diễm học viện.

Hiện nay, Diệp Οản Οản lại đột nhiên từ trong miệng nói ra, nàng thật giống như đã từng đến học viện lính đánh thuê Xích Diễm, chuyện này cũng khiến cho Kỷ Tu Nhiễm có chút ngoài ý muốn.

Mọi người đều biết, sau khi bị Ký Ức Bao Trùm, ký ức ngày trước tương đương với bị xóa sạch, rất khó khôi phục.

Rất nhanh, Diệp Οản Οản phục hồi lại tinh thần.

Bởi vì mới vừa rồi đầu đau đớn kịch liệt, làm cho nàng bây giờ càng thêm thanh tỉnh.

Kỷ Tu Nhiễm nhìn về phía Kỷ Lăng Phi cách đó không xa, trực tiếp mở miệng nói: Đem lệnh mời của Võ Đạo Hội đưa cho em!Không được! Kỷ Lăng Phi nhíu chặt chân mày.

Lệnh mời Võ Đạo Hội Kỷ gia, tất cả đều là do Kỷ Lăng Phi bảo quản.

Nhưng mà, Kỷ Tu Nhiễm hướng về Kỷ Lăng Phi đưa tay ra, ngữ khí đầy khẳng định: Đưa đây!Rất hiếm thấy Kỷ Tu Nhiễm lại khăng khăng như vậy, Kỷ Lăng Phi hơi sững sờ.

Đừng nói là Kỷ Lăng Phi, ngay chính Kỷ gia chủ và phu nhân cũng vô cùng kinh ngạc.

Kỷ Tu Nhiễm chưa bao giờ dùng loại thái độ này nói với chị ruột hắn Kỷ Lăng Phi.

Đây là lần đầu tiên!Thấy vậy, thần sắc Diệp Οản Οản hơi có chút lúng túng.

Võ Đạo Hội này, đi hay không cũng được! Nếu như vì lệnh mời của Võ Đạo Hội, mà khiến cho Kỷ Tu Nhiễm và người nhà huyên náo không vui, nàng thà tình nguyện không đi.

Nhưng thời khắc này, Diệp Οản Οản cũng không dám nói thêm cái gì, rất sợ mâu thuẫn tiếp tục trở nên ác liệt hơn.

Hơn nữa nàng dù sao cũng là hàng giả, nói nhiều dễ hớ, nhất là ở trước mặt loại đại nhân vật như Kỷ Hoàng.

Cuối cùng, Kỷ Lăng Phi đành thỏa hiệp, xoay người rời đi.

Sau khi quay lại, đem một khối lệnh bài màu bạc ném cho Kỷ Tu Nhiễm.

Kỷ gia chủ và Kỷ phu nhân, mặc dù đều không hy vọng đem tấm lệnh mời Võ Đạo Hội này tặng cho Không Sợ Minh Chủ.

Chỉ bất quá, nếu Kỷ Tu Nhiễm đã kiên quyết như vậy, vậy hẳn là tất có dụng ý của anh ta.

Cho dù có không vui, cũng chỉ đành để mặc như thế.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnSau khi cầm được lệnh mời, Kỷ Tu Nhiễm cũng không ở trong nhà ở lâu, dẫn theo Diệp Οản Οản ung dung rời khỏi Kỷ gia.

Rất nhanh, Kỷ Tu Nhiễm để cho Khô Cốt lái xe tới phụ cận trụ sở chính Không Sợ Minh, đem lệnh bài Võ Đạo Hội đưa cho Diệp Οản Οản.

Đem vật này giữ lấy, ngày mà Võ Đạo Hội được tổ chức, tôi sẽ báo cho cô.

Đến lúc đó, cô cầm lấy tấm lệnh bài này, sẽ là đại biểu cho Không Sợ Minh tham gia Võ Đạo Hội.

Kỷ Tu Nhiễm mở miệng nói.

Cảm ơn.

Diệp Οản Οản khẽ vuốt cằm, đem lệnh bài màu bạc cẩn thận cất đi.

Đợi sau khi Diệp Οản Οản quay về trụ sở chính Không Sợ Minh, Khô Cốt nhìn về phía Kỷ Tu Nhiễm, mở miệng nói: Kỷ Hoàng để cho Vô Ưu tiểu thư tham gia Võ Đạo Hội lần này, hẳn là mong muốn Không Sợ Minh được tẩy trắng, trở thành một thành viên của Liên Minh Công Hội?Nghe được lời này của Khô Cốt, Kỷ Tu Nhiễm gật đầu, nói: Không sai, bây giờ tình cảnh của Không Sợ Minh vô bất không ổn.

Không nói đến thế lực A Tu La, Không Sợ Minh từng đắc tội quá nhiều thế lực.

Nhưng mà hiện tại Vô Ưu cũng chưa khôi phục lại ký ức, rất nhiều chuyện không cách nào ứng đối được, quá mức nguy hiểm.

Nghe tiếng, Khô Cốt như có điều suy nghĩ.

Nếu như Nhiếp Vô Ưu có thể thông qua khảo hạch, trở thành một thành viên của Liên Minh, những thế lực kia nếu như muốn động vào Nhiếp Vô Ưu hay Không Sợ Minh, cũng phải cân nhắc lại chính bản thân mình một chút.

Giờ phút này, bên trong phòng làm việc, Diệp Οản Οản nhìn Beerus cùng Đại Bạch đang khò khò ngủ say, một mình ngồi ở trên ghế, quan sát lệnh bài màu bạc trong tay, trong đầu lại lần nữa hiện ra những mẩu ký ức về Công Hội Lính Đánh Thuê Xích Diễm.

Hiện tại, Diệp Οản Οản không khỏi hoài nghi, vì những hình ảnh trong ký ức này cực kỳ chân thật.

Nhưng nếu như, chính mình cũng không phải là là người của Độc Lập Châu, làm sao lại có thể hiện ra những mẩu ký ức như vậy?Chẳng lẽ, nàng thật sự là người Độc Lập Châu? Hoặc cũng có thể…đã từng đi tới Độc Lập Châu?Giả sử, chính mình quả thật là người Độc Lập Châu, có thể nào, nàng thật sự chính là Không Sợ Minh Chủ Tóc Húi Cua ca hay không?Hết thảy những thứ này, cũng không phải là trùng hợp.

Nhưng Không Sợ Minh Chủ Bạch Phong, rõ ràng có cha mẹ! Nhưng ông ngoại lại nói với nàng, cha mẹ mình đều đã qua đời…Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?Trong lúc Diệp Οản Οản còn đang miên man trong dòng suy nghĩ hỗn loạn, Bắc Đẩu lại đẩy cửa ra, nghênh ngang tiến vào phòng làm việc.

Má ơi!Bắc Đẩu đến gần bên người Diệp Οản Οản, sau khi nhìn thấy trong tay Diệp Οản Οản đang vuốt vuốt lệnh bài màu bạc xong, sắc mặt nhất thời biến đổi.

Bắc Đẩu bật thốt lên một tiếng này, lại làm cho dòng suy nghĩ hỗn loạn của Diệp Οản Οản bị cắt ngang.

Lúc này, Diệp Οản Οản ngẩng đầu lên, liếc mắt lườm Bắc Đẩu, mặt đầy vẻ không vui: Tôi ngày trước có phải là đã nói với cậu rồi hay không!? Vào phòng làm việc nhớ phải gõ cửa, còn nữa, sau này đừng có mà la toáng lên đột ngột như vậy!Nhưng mà, Bắc Đẩu một chữ cũng không nói, chỉ nhìn chằm chằm vào lệnh bài màu bạc trong tay Diệp Οản Οản.

Chỉ chốc lát sau, Bắc Đẩu bỗng nhiên nói: Con bà nó! Phong tỷ, tỷ sẽ không thật sự làm ra chuyện như vậy đi.

?? Nghe Bắc Đẩu nói như vậy, Diệp Οản Οản hơi nhíu mày, hoàn toàn không cách nào hiểu được Bắc Đẩu đang nói gì.

Nàng đã làm cái gì?Phong tỷ, chúng ta cướp bóc mặc dù không sai.

nhưng đây là lệnh mời của Võ Đạo Hội đấy! Vật này mà tỷ cũng dám cướp! Bắc Đẩu nhìn Diệp Οản Οản, chợt giơ ngón cái lên tặng cho Diệp Οản Οản, mặt đầy bội phục.

Không phải là cướp.

Diệp Οản Οản xạm mặt lại, mở miệng nói.

Nàng dù thế nào đi nữa, cũng không đến nỗi đi cướp một cái lệnh mời đấy chứ!! Lại nói, đồ chơi này trừ phi là người bên cạnh tặng cho, còn có giành được cũng vô dụng.

Phong tỷ, tỷ đây không phải là cướp? Bắc Đẩu không hề tin tưởng chút nào.

Đồ chơi này, trừ thời điểm Không Sợ Minh mới vừa được thành lập còn được mời một lần, sau này mỗi một lần Võ Đạo Hội được tổ chức, cũng chưa từng mời qua Không Sợ Minh.

Huống chi, Không Sợ Minh bọn họ không chuyện ác nào không làm, nói kiểu nào đi nữa, ai mà dám mời cơ chứ…Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnBắc Đẩu không tin, Diệp Οản Οản cũng lười tiếp tục giải thích.

Thấy Diệp Οản Οản bày ra vẻ mặt này, Bắc Đẩu mặt đầy nghi ngờ: Phong tỷ, thật không phải là cướp sao? Chẳng lẽ, là Liên Minh mời chúng ta? Kỷ Tu Nhiễm đưa.

Diệp Οản Οản nói.

Con bà nó! Kỷ Hoàng đưa? Bắc Đẩu nhất thời sững sờ, mặt đầy vẻ kinh ngạc: Đây là muốn làm nhục Không Sợ Minh chúng ta sao?Làm nhục Không Sợ Minh? Diệp Οản Οản nhìn chằm chằm Bắc Đẩu: Lời này có ý gì?Phong tỷ, tỷ nghĩ xem! Không Sợ Minh chúng ta từ trước đến giờ đều là độc hành hiệp, cho tới bây giờ đều không tham dự thị phi giữa Liên Minh và Tội Ngục.

Hơn nữa, ngày trước Không Sợ Minh chúng ta đã tham gia Võ Đạo Hội một lần, nhưng cuối cùng bị đá ra khỏi.

Kỷ Hoàng hiện tại cho chúng ta một cái lệnh mời, đệ thấy chúng ta vẫn là nên đừng tham gia thì tốt hơn! Bắc Đẩu nói.

Đối với Tội Ngục và Liên Minh, Diệp Οản Οản cũng có hiểu biết.

Nhiều năm trước, Độc Lập Châu có một thế lực gọi là Tội Ngục một tay che trời, tại Độc Lập Châu hô phong hoán vũ, không có bất kỳ một thế lực nào dám can đảm trêu chọc.

Sau đó, rất nhiều thế lực lớn liên hợp lại cùng nhau, cùng Tội Ngục khai chiến.

Trận chiến này, là một trong những chiến dịch cỡ lớn vốn không nhiều tại Độc Lập Châu.

Mà người phát động của Liên Minh, cũng chính là hội trưởng đời trước của Võ Đạo Liên Minh Công Hội.

Trải qua mấy năm tranh đấu, phe Tội Ngục bị đánh lui.

Từ đó, Võ Đạo Liên Minh Công Hội hoàn toàn quật khởi.

Mà Võ Đạo Liên Minh Công Hội, cũng chính là do rất nhiều thế lực lớn tạo thành.

Tỷ như, tứ đại thế gia, cũng như rất nhiều thế lực cỡ lớn, đều đã từng là một thành viên của Liên Minh.

Chỉ bất quá sau khi giải quyết xong Tội Ngục, tứ đại thế gia thoát ly khỏi Liên Minh mà thôi, bây giờ chẳng qua chỉ bài danh cho có.

Nhưng cũng có thật nhiều thế lực không rời khỏi Liên Minh, mà lại tạo thành Võ Đạo Liên Minh Công Hội có quy mô như ngày hôm nay.

Mà Tội Ngục, chính là do ba thế lực lớn tạo thành một tổ hợp thống nhất đối trọng với Liên Minh.

Ba thế lực lớn này chia ra làm: Đồ Môn, Thiên Hận, A Tu La.

Ba thế lực lớn này được ngoại giới thống nhất gọi là Tội Ngục, thậm chí còn được xưng là thế lực liên minh tà ác nhất Độc Lập Châu.

Năm đó A Tu La bị Võ Đạo Liên Minh Công Hội nhằm vào, cũng chính là một cuộc tập kích của hội trưởng đời trước của Công Hội đối với Tội Ngục.

Sau khi A Tu La bị bao vây, hai đại siêu cấp thế lực Đồ Môn cùng Thiên Hận rối rít ra tay, sai số lượng lớn cường giả đỉnh cấp, cùng Võ Đạo Liên Minh Công Hội liều chết đánh giết.

Mà kết quả sau cùng, chính là lưỡng bại câu thương.

Sau đó, Tu La Chủ mất tích, Tội Ngục thiếu đi một vị đồng minh, nhiều năm trước cho tới nay đều ẩn núp trong hang ổ, cũng không có động tác lớn gì.

 Mà bất kỳ một phe nào gia nhập Võ Đạo Hội, là cho thấy có hứng thú gia nhập phe Liên Minh, củng cố thế lực Liên Minh, để ngừa Tội Ngục phát động chiến tranh lần thứ hai.

Phong tỷ, gia nhập Liên Minh đệ không có hứng thú! Nhưng nếu như chúng ta muốn cũng có thể gia nhập Tội Ngục.

Phe đấy thực sự rất trâu bò, rất uy phong đó nha! Bắc Đẩu mặt đầy kích động.

Còn không đợi Diệp Οản Οản mở miệng, Bắc Đẩu lại thở dài một tiếng: Bất quá, Không Sợ Minh chúng ta tại thời kỳ hoàng kim, cũng không có tư cách gia nhập Tội Ngục.

Mặc dù Phong tỷ ngoan độc, đủ độc ác, cũng đủ âm tàn, nhưng so với ba thế lực lớn nòng cốt của Tội Ngục: Đồ Môn, Thiên Hận, và A Tu La.

vẫn còn kém quá nhiều, chúng ta và người ta cũng không cùng một đẳng cấp.

Huống chi, Không Sợ Minh năm đó từng đánh lén chi nhánh của A Tu La, cũng tương đương đã ngả theo hướng đối nghịch với Tội Ngục.

Người ta không thèm diệt chúng ta, chính là căn bản xem thường chúng ta.

Diệp Οản Οản lườm Bắc Đẩu một cái, hận không thể một cái tát đánh chết hắn.

Ai ngoan độc? Ai âm tàn? Ai độc ác? Con mịa nó có thể nói tiếng người hay không?Một đao thấu tim nhất chính là A Tu La không thèm làm thịt Không Sợ Minh, là bởi vì về cơ bản xem thường bọn họ.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnNhưng mà, chính Diệp Οản Οản cũng không nghĩ tới, hôm nay Bắc Đẩu nói như vậy, sau này sẽ trở thành sự thật.

Thời khắc này Diệp Οản Οản, tuyệt đối sẽ không nghĩ đến, trong tương lai, nàng sẽ suất lĩnh Không Sợ Minh, lại thật sự cùng A Tu La, Thiên Hận, Đồ Môn ký kết hiệp nghị liên minh, để cho Không Sợ Minh trở thành thành viên nòng cốt thứ 4 của Tội Ngục sau Thiên Hận, Đồ Môn, và A Tu La.

Tất nhiên, những thứ này đều là chuyện của sau này.

Thời khắc này Diệp Οản Οản, đem lệnh mời trong tay thu vào, nhìn về phía Bắc Đẩu: Người của đội lính đánh thuê Tru Tinh đâu?Nghe tiếng, Bắc Đẩu nhún vai một cái mở miệng nói: Sau khi rời khỏi trang viên, 3 người đuổi theo đệ đòi tiền.

Đệ chạy rồi, nên không biết bọn họ ở đâu.

Diệp Οản Οản: .

Tuy nói 3 người kia yêu tiền như mạng, nhưng mình và bọn họ là quan hệ thuê dịch vụ, nên tiền vẫn phải trả đầy đủ.

Làm sao lại chơi kiểu chạy làng thế này được!Đi đem 100.

000 tệ gửi cho bọn họ.

Lần trước cậu hố tiền của Cẩu Tạp Chủng, số này vừa đủ.

Diệp Οản Οản nhìn Bắc Đẩu nói.

Nghe được lời này của Diệp Οản Οản, Bắc Đẩu đột nhiên biến sắc, liền vội vàng nói lảng sang chuyện khác: Đúng rồi Phong tỷ, đệ tìm tỷ là có chính sự cần nói đấy!Nói.

Diệp Οản Οản nói.

Những lão già kia bảo tỷ hãy tổ chức một buổi họp, bàn về việc một thế lực chi nhánh của A Tu La, đã diệt một chi nhánh thuộc địa bàn của chúng ta.

Thế lực chi nhánh của A Tu La? Nghe vậy, Diệp Οản Οản nhất thời sửng sốt một chút.

Thế lực chi nhánh của A Tu La, diệt một chi nhánh của Không Sợ Minh?Lúc này, Diệp Οản Οản nhanh chóng đứng dậy, hướng về phía phòng hội nghị đi tới.

Giờ phút này, bên trong phòng họp, đã ồn ào đến mức không thể can được.

Có cao tầng đề nghị phát động một cuộc chiến trả thù.

A Tu La mặc dù là thành viên nòng cốt của Tội Ngục, nhưng Không Sợ Minh bọn họ cũng không phải là dễ trêu, cùng lắm thì mọi người ôm nhau cùng chết.

Có một số cao tầng lại kiên quyết phản đối việc đánh trả, vì tổn thất e rằng sẽ không cách nào tả nổi.

A Tu La mặc dù cường đại, cũng là một thành viên của Tội Ngục, nhưng kẻ dám huỷ diệt chi nhánh chúng ta chính là chi nhánh thuộc thế lực A Tu La, cũng không phải là do A Tu La làm.

Chúng ta đi đem cái chi nhánh phụ thuộc này tiêu diệt, vậy thì đã làm sao?Nực cười! Tam trưởng lão Lý Tư cười lạnh một tiếng: Các ngươi cũng biết, cái gì gọi là thế lực chi nhánh? Nếu như chúng ta đả kích chi nhánh lệ thuộc A Tu La, A Tu La làm sao lại có thể nhắm mắt làm lơ cho được?Trong phòng hội nghị, cơ hồ tất cả đều là cao tầng Không Sợ Minh, hơn nữa từng người đều thuộc những trận doanh khác nhau, ý kiến tất nhiên bất đồng.

Mà sau khi Diệp Οản Οản tiến vào phòng họp, nguyên bản âm thanh cãi vã không ngừng lại trong nháy mắt biến mất, bên trong phòng hội nghị hoàn toàn yên tĩnh.

Diệp Οản Οản đi vào phòng hội nghị, đảo mắt nhìn qua mọi người một cái, chợt vô cùng tự nhiên ngồi vào vị trí chủ tọa.

Nhìn mọi người yên lặng như tờ, Diệp Οản Οản cũng không bị mặt ngoài làm cho mê hoặc.

Mỗi một người ở đây, đều trong bóng tối có động tác của riêng họ, tất cả mọi người đều hy vọng tìm ra được nhược điểm nàng không phải là Không Sợ Minh Chủ, sau đó giết chết nàng.

Từ trong miệng Thất Tinh, Diệp Οản Οản đã biết được một chút nội tình.

Vì để cho nội bộ Không Sợ Minh không bị chia rẽ, bọn họ đem chính mình xem thành một con cờ, từng người ký kết hiệp nghị.

Người nào chứng minh được nàng không phải là Không Sợ Minh Chủ đầu tiên, liền có thể ngồi lên trên bảo tọa Không Sợ Minh Chủ.

Bây giờ, mỗi một quyết định, mỗi một bước đi của Diệp Οản Οản đều phải thật cẩn thận.

Nếu không, hơi không cẩn thận một chút, nghênh đón nàng chính là vực sâu không đáy, là cái chết vạn kiếp bất phục.

Những cao tầng này đều xem nàng là quân cờ, muốn lợi dụng nàng để thượng vị.

Nhưng ai có thể ngờ được, nàng cũng đem những cao tầng này, đem toàn bộ Không Sợ Minh coi như là quân cờ của mình.

Muốn xác nhận được nàng có phải là Không Sợ Minh Chủ hay không, nào có dễ dàng như vậy!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnNói một chút đi!Trên chủ tọa, ánh mắt lãnh đạm của Diệp Οản Οản đảo qua đám người Tam trưởng lão.

Ha ha!! Minh Chủ, cô mới từ trong hội nghị của A Tu La trở lại.

Chẳng lẽ ở trong hội nghị, không xảy ra chuyện gì sao?Một lão già nào đó nhìn về phía Diệp Οản Οản, như có thâm ý khác mở miệng nói.

Trước đó biết được Diệp Οản Οản ở tại hội nghị A Tu La hoàn toàn không hao tổn quay trở về, đích xác khiến cho những cao tầng này vạn phần giật mình.

Với tính cách của Tu La Chủ, lại không động thủ với nữ nhân này…Bất quá, như vậy cũng tốt! Nếu như Diệp Οản Οản thật sự chết ở trong tay Tu La Chủ, như vậy vở kịch mà bọn họ đang diễn này, chỉ sợ cũng phải kết thúc.

Diệp Οản Οản chưa chết, bọn họ mới có thể tiếp tục đi tìm chứng cứ Diệp Οản Οản giả mạo Không Sợ Minh Chủ.

Thế nào, ngươi cảm thấy trong hội nghị hẳn là phải nên phát sinh một chút chuyện sao? Diệp Οản Οản nhìn chằm chằm lão già, lạnh giọng hỏi.

Lúc này, lão già thấp giọng cười một tiếng, lắc đầu một cái, cũng không tiếp tục nhiều lời.

Mới vừa rồi ta nghe Bắc Đẩu nói, một chi nhánh khu Bắc của Không Sợ Minh, bị chi nhánh thuộc A Tu La huỷ diệt? Diệp Οản Οản đi thẳng vào vấn đề.

Nghe được lời này của Diệp Οản Οản, trên mặt Tam trưởng lão Lý Tư treo lên một nụ cười khó hiểu, vuốt cằm nói: Minh Chủ, chi nhánh khu Bắc, trước đó từng xảy ra chanh chấp về lợi ích với chi nhánh A Tu La.

Cái thế lực chi nhánh kia ỷ có A Tu La che chở, tiến hành công kích hủy diệt chi nhánh chúng ta.

Nghe nói, thậm chí có một vài thành viên A Tu La cũng ở trong đó.

Diệp Οản Οản như có điều gì suy nghĩ.

Dựa theo tác phong làm việc của Không Sợ Minh mà nói, nhất là Không Sợ Minh Chủ, bị người ta hung hăng đập cho một bạt tai đến bực này, nhục nhã đến bực này, làm sao có thể chịu đựng được?Không cần biết A Tu La các ngươi là cái cóc khô gì, không cần biết ngươi thuộc Tội Ngục cái cóc khô gì, chọc tới Không Sợ Minh, cùng lắm là ôm nhau chết chùm.

Dù cho đẳng cấp chênh lệch, không cách nào cùng bọn họ dùng mạng đổi mạng, tối thiểu cũng phải làm cho bọn họ sứt đầu bể trán.

Chúng tôi bây giờ tranh luận không thôi.

Có cao tầng cho rằng, chi nhánh phụ thuộc, huỷ diệt cũng không sao; nhưng cũng có cao tầng cho rằng, nỗi nhục lần này, nên phản kích.

T R U Y E N F u l l.

v n Tất nhiên, rốt cuộc làm thế nào, hẳn là nên do Minh chủ cô quyết định.

Tam trưởng lão nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, cười như không cười nói.

Giờ phút này, ánh mắt các cao tầng ở đây, rối rít rơi vào trên người Diệp Οản Οản.

Vô luận nàng làm ra quyết định loại nào, đối với nàng mà nói, đều hết sức trí mạng.

Nếu như Diệp Οản Οản lựa chọn buông tay, tương đương với vi phạm vào tín ngưỡng cùng định hướng của Không Sợ Minh, hơn nữa tuyệt đối không phải là phong cách của Không Sợ Minh Chủ.

Nhưng nếu như nàng quyết định tiến hành phản kích, A Tu La nhất định sẽ xuất thủ can thiệp, sẽ đổ thêm dầu vào lửa, chuyện bé xé ra to, rất có thể dẫn đến thất bại của Không Sợ Minh…Lần này, vô luận chọn như thế nào, số kiếp nàng đều đã định! Vào giờ phút này, Diệp Οản Οản yên lặng không nói.

Không biết qua bao lâu, cuối cùng, Diệp Οản Οản vẫn quyết định, thù này nhất định phải báo!Còn phải đích thân dẫn đội!Một mặt, thành lập uy thế của chính mình, mặt khác có một điểm rất trọng yếu là, cũng có thể dò xét thử cái gã Tu La Chủ có tướng mạo giống Tư Dạ Hàn như đúc.

Chính mình dẫn theo Không Sợ Minh đi huỷ diệt thế lực chi nhánh của A Tu La, nàng ngược lại muốn nhìn một chút xem, Tu La Chủ rốt cục có xuất thủ hay không?Thất Tinh, Bắc Đẩu, ý của các cậu thế nào? Diệp Οản Οản nhìn về phía hai người cách đó không xa.

Phong tỷ, chuyện đó còn cần phải nói sao, nhất định phải đánh chứ! Đánh chết cái đám chó chết kia, dám đụng đến chi nhánh Không Sợ Minh chúng ta! Bắc Đẩu mặt đầy kích động, bộ dáng chỉ sợ thiên hạ không loạn, câu trả lời cũng không sai biệt lắm với dự đoán của Diệp Οản Οản.

Phải nói, cũng khó trách Bắc Đẩu óc bã đậu như vậy lại có thể được Tóc Húi Cua ca trọng dụng, phỏng chừng cũng là bởi vì tính cách cá mè một lứa.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnNgay sau đó, Diệp Οản Οản nhìn về phía Thất Tinh, Thất Tinh, cậu cho là thế nào?Không đánh.

Thất Tinh lạnh lùng mở miệng nói: Thế lực chi nhánh A Tu La, thực lực cũng không yếu, hơn nữa quan hệ cùng A Tu La cũng không tệ.

Nghe nói, bọn họ thậm chí từng xuất hiện cùng lúc với Tu La Chủ.

Một khi khai chiến, A Tu La nhất định sẽ xuất thủ, tình cảnh của chúng ta sẽ vô cùng nguy hiểm.

Chỉ một chi nhánh, buông tha cũng không sao.

 Đợi sau khi Thất Tinh nói xong, Diệp Οản Οản khẽ vuốt cằm, chợt nhìn lướt qua mọi người, trực tiếp tuyên bố: Lập tức triệu tập đội ngũ, do ta tự mình dẫn đội, huỷ diệt thế lực chi nhánh kia của A Tu La!Nghe Diệp Οản Οản nói như vậy, trong phòng họp lặng yên không một tiếng động.

Trừ Bắc Đẩu, những người khác tất cả đều kinh ngạc nhìn Diệp Οản Οản, Thất Tinh cũng nhíu chặt chân mày.

Cho dù là các cao tầng trước đó la hét muốn báo thù, cũng là như vậy.

Gáy vang như dế ở ngoài miệng, ai không làm được? Nhưng nếu như thực sự hành động, lại là một chuyện khác!Minh chủ, quả thật là quá sức tùy tiện! Một khi A Tu La ra tay, chúng ta biết làm thế nào bây giờ? Một vị cao tầng, thần sắc kích động nhìn Diệp Οản Οản.

Không sai, với thực lực của Không Sợ Minh chúng ta mà nói, khu Bắc cách chúng ta khá xa, điều động nhân lực quy mô lớn thật sự là bất lợi! Minh chủ ngàn vạn lần xin nghĩ lại, đừng nôn nóng kích động nhất thời.

Vào giờ phút này, đông đảo cao tầng tại phòng hội nghị rối rít mở miệng, cho rằng Diệp Οản Οản là chó má vô dụng, đem tiền đồ của Không Sợ Minh ra đùa giỡn.

Làm sao? Diệp Οản Οản cười lạnh một tiếng: Mới vừa rồi ta nghe các ngươi ồn ào náo nhiệt như vậy, không ít người nói muốn báo thù, khai chiến, hiện tại ngược lại đều phản đối rồi sao? Nói muốn báo thù, chẳng qua chỉ là một đám to mồm, giờ đơn giản bảo các ngươi làm một chút chuyện, mỗi một người đều kinh sợ như một đám chó chết rồi hả?Lời này của Diệp Οản Οản vừa nói ra, sắc mặt của không ít cao tầng đều biến đổi.

Nữ nhân này, lại có thế đáng trống lảng, mắng bọn họ là một đám chó chết?Không, đâu chỉ là đánh trống lảng, đây chính là đang chửi thẳng vào mặt bọn họ.

Hừ.

!! Minh chủ, từ nơi này đi đến khu Bắc, không thích hợp để hưng sư động chúng.

Nếu không, há chẳng phải là sẽ khiến cho dư luận xôn xao, chi nhánh thế lực A Tu La kia, tất nhiên cũng có đề phòng.

Nếu như bọn họ liên hiệp với A Tu La, bố trí một trận mai phục, há chẳng phải là tự chui đầu vào lưới sao? Một vị cao tầng cười lạnh nói.

Cái con ả đáng chết này, thật đúng là tự xem mình thành Không Sợ Minh Chủ?Nếu như trước đây không ký kết hiệp nghị, không thể tìm được chứng cứ ả ta giả mạo Minh chủ.

Ả ta làm sao có thể xuất hiện tại phòng họp này nói ẩu nói tả?Diệp Οản Οản lườm một đám lão già đang om xòm kia, cười lạnh nói: Ngươi nói tất nhiên là có lý! Trận chiến này, không thích hợp để gióng trống khua chiêng, ta chỉ yêu cầu 100 người.

100 người? Nghe Diệp Οản Οản cuồng ngôn, đừng nói là cao tầng bên trong phòng họp, ngay chính Bắc Đẩu và Thất Tinh đều sửng sốt một chút.

Chỉ là 100 người, lại dám đi trả thù thế lực chi nhánh phụ thuộc A Tu La?Chỉ riêng chi nhánh Không Sợ Minh khu Bắc bị tiêu diệt kia đã có hơn ngàn người.

Thậm chí chi nhánh hơn ngàn người đều bị diệt, cô ta lại đòi dẫn 100 người đi báo thù?Ha ha ha, được, Minh chủ quả nhiên chính là Minh chủ!! Dĩ nhiên là chúng tôi không cách nào sánh bằng.

Nếu Minh chủ đã có lời vàng lời ngọc, vậy xin mời Minh chủ dẫn 100 người đi báo thù đi!Lập tức, một vị trưởng lão luôn miệng cười nói.

Hắn ngược lại muốn nhìn một chút, nữ nhân này, sẽ vì sự dốt nát và cuồng vọng của mình, trả giá như thế nào! Nếu như cô ta thật sự là Không Sợ Minh Chủ Bạch Phong, có lẽ còn có thể làm được chuyện dẫn theo 100 người đi tiêu diệt thế lực chi nhánh của A Tu La…Nhưng mà, cô ta là thật sao?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Bên trong phòng hội nghị, Diệp Οản Οản ngồi ở trên chủ tọa, hướng về Thất Tinh và Bắc Đẩu nói: Các cậu đi chọn lựa ra 98 tinh anh hàng đầu Không Sợ Minh tới đây!Nghe được mệnh lệnh này, Bắc Đẩu hơi sững sờ, ngơ ngác hỏi ngược lại: Phong tỷ, không phải là chọn 100 người sao? Làm sao chỉ chọn có 98 người?Diệp Οản Οản lườm Bắc Đẩu một cái: Cậu không phải là người sao?Không đợi Bắc Đẩu mở miệng, Thất Tinh nói: Cậu cùng tôi, tính là 2 người.

Bắc Đẩu suy nghĩ một hồi, gật đầu một cái: Thì ra là như vậy.

Tan họp.

Diệp Οản Οản từ trên chủ tọa đứng dậy, đầu cũng không thèm quay lại, nhanh chân từ trong phòng hội nghị rời đi.

Bắc Đẩu cùng Thất Tinh đi theo sau lưng Diệp Οản Οản.

Phong tỷ, chúng ta thật sự sẽ động thủ đối với thế lực chi nhánh của A Tu La? Thất Tinh nhanh chân đi tới bên người Diệp Οản Οản, hơi nhíu mày.

Theo Thất Tinh, quyết định này, có phần quá mức lớn mật.

Vẻn vẹn chỉ 100 người, muốn báo thù thành công, căn bản là không quá thực tế.

Cử động này, vô cùng có khả năng sẽ dẫn đến việc tiểu đội 100 người của bọn họ, toàn quân bị diệt.

Tôi tự có tính toán.

Diệp Οản Οản nói.

Thất Tinh, lá gan của cậu càng ngày càng nhỏ? Bắc Đẩu lườm Thất Tinh một cái: Không Sợ Minh chúng ta từng sợ ai? Chuyện này cùng với có sợ hay không sợ cũng không liên quan! Thất Tinh nói.

Còn không đợi Bắc Đẩu tiếp tục mở miệng, Diệp Οản Οản ngắt lời nói: Trước tiên lựa người cho xong cái đã.

Nếu Diệp Οản Οản đã quyết định như thế, Thất Tinh đương nhiên sẽ không tiếp tục nói thêm cái gì, cùng Bắc Đẩu đi chọn.

Chạng vạng, việc chọn lựa 98 người cũng hoàn tất, mỗi một vị đều là thành viên tinh anh của Không Sợ Minh.

Sau khi biết được bọn họ sắp phải đi khu Bắc trả thù thế lực chi nhánh của A Tu La, mọi người ít nhiều đều có chút không mấy tình nguyện, cảm giác chuyến đi này chính là cửu tử nhất sinh.

Nhưng mà, đích thân Minh chủ đã hạ lệnh, bọn họ cũng chỉ có thể tuân theo.

Chạng vạng, trụ sở chính Không Sợ Minh, bên trong phòng làm việc.

Beerus ngáp một cái, đem đầu gác lên trên hai chân Diệp Οản Οản, đôi con ngươi dọa người nhìn về phía Diệp Οản Οản.

Giờ phút này, Diệp Οản Οản sau khi xác định bốn phía không có ai, lúc này mới đem điện thoại di động lấy ra, chợt nhìn một chút các tin nhắn gửi đến.

Cung Húc: Diệp ca, cô đi du lịch ở đâu vậy, ngoài không gian sao? Làm sao vẫn chưa trở lại?Lạc Thần: Diệp ca có ở đó không?Hàn Thiên Vũ: Diệp Bạch, gần đây đi đâu vậy? Một mực đều không có tin tức của cô, điện thoại cũng không gọi được, đọc được tin nhắn xin hãy gọi lại.

Diệp Οản Οản sau khi xem xong các tin nhắn, đột nhiên nhấn nhấn nhấn, đem toàn bộ các tin nhắn xóa bỏ sạch sẽ.

Những tin nhắn này, nếu như bị người bên cạnh nhìn thấy, hậu quả khó mà lường được.

Cho dù là mẹ Lương Uyển Quân, Diệp Οản Οản cũng rất ít khi liên lạc qua tin nhắn, chẳng qua chỉ thỉnh thoảng sẽ báo tin bình an, hỏi thăm tình hình Lương Uyển Quân gần đây như thế nào một chút, cũng nắm được một chút tình trạng gần đây của Diệp Mộ Phàm và cha.

Sau khi xóa xong các tin nhắn, Diệp Οản Οản gọi một cú điện thoại cho Nhiếp Vô Danh.

A lô? Âm thanh Nhiếp Vô Danh từ trong điện thoại truyền ra.

Đi ra gặp mặt, có chuyện tìm anh.

Diệp Οản Οản đi thẳng vào vấn đề.

Hữu Danh muội, gặp mặt không thành vấn đề, trước tiên đem tiền thuê đội lính đánh thuê Tru Tinh thanh toán cho xong đi đã.

Nhiếp Vô Danh vội la lên.

Địa chỉ đã nhắn cho anh rồi, đến lúc đó cùng nhau kết toán.

Diệp Οản Οản nói xong sau liền cúp điện thoại.

Chợt, Diệp Οản Οản đứng dậy, sau khi lại mần Beerus cùng Đại Bạch một hồi, xoay người rời khỏi Không Sợ Minh.

Một quán nước nào đó tại Vân Thành.

Diệp Οản Οản đợi tới hơn một tiếng, Nhiếp Vô Danh lúc này mới phong trần uể oải đi vào.

Ở đây! Diệp Οản Οản hướng về Nhiếp Vô Danh hô.

Nghe tiếng, Nhiếp Vô Danh nhìn chung quanh chốc lát, sau khi nhìn thấy Diệp Οản Οản, lúc này mới nhanh chân đi tới.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • truyện tranh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương truyện chữ

  • đọc truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • yêu thần ký chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License