Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Chapter
0142
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Phong tỷ, cũng không sai biệt lắm.
Chúng ta chạy đi!! Bắc Đẩu hướng về Diệp Οản Οản nói.
Nghe tiếng, con ngươi của Diệp Οản Οản đánh giá chung quanh một vòng.
Từ khi Tu La Chủ bắt đầu xuất hiện, trang viên cũng đã bị thế lực A Tu La phong tỏa.
Muốn chạy đi, cũng không dễ dàng! Không cần lo lắng, có chúng tôi ở đây.
Tóc Quăn lộ ra nụ cười mê người.
Nghe vậy, Bắc Đẩu hướng về Tóc Quăn giơ ngón tay cái lên: Má nó trâu!Đó là tất nhiên, chúng tôi rất chuyên nghiệp.
Tóc Quăn gật đầu cười nói.
Cao tầng Yến gia bên kia, sau khi nói xong liền đem cô gái Yến giá trước đó bị chọt mù một mắt mang ra.
Giờ phút này, ánh mắt của cô gái kia được băng bó và xử lý chuyên nghiệp, thoạt nhìn hơi lộ ra vẻ dữ tợn và chật vật.
Tu La Chủ.
Đây chính là chuyện tốt mà con tiện nhân Không Sợ Minh Chủ kia làm! Một vị cao tầng Yến gia lạnh lùng nói.
Không Sợ Minh Chủ.
Nghe được lời nói này, Tư Dạ Hàn hướng về Diệp Οản Οản nhìn lại, trong mắt lộ ra vẻ khó hiểu.
Tư Dạ Hàn cũng không biết, tại sao Diệp Οản Οản lại từ Hoa quốc đi tới Độc Lập Châu.
Thời điểm Tư Dạ Hàn rời khỏi Hoa quốc, đã từng lưu lại một vài người có năng lực ở lại, để cho bọn họ âm thầm bảo vệ Diệp Οản Οản.
Như sự việc Tư gia, còn có chuyện của Diệp gia, Tư Dạ Hàn đương nhiên đều biết được.
Chỉ bất quá, Tư Dạ Hàn cũng không mấy lo âu.
Với năng lực của Diệp Οản Οản, xử lý những chuyện này, cũng sẽ không quá mức khó khăn.
Hơn nữa, để Diệp Οản Οản ở lại Hoa quốc, trừ bảo vệ an toàn cho nàng ra, Tư Dạ Hàn lại càng muốn giúp cho bản thân Diệp Οản Οản tự mình phát triển.
Nhưng cho dù là thần cũng có lúc tính sai, huống chi là người.
Diệp Οản Οản không thể một mực ở dưới cánh chim che chở của anh mà trưởng thành.
Nếu không, một khi chính anh xuất hiện bất kỳ sai lầm nào, Diệp Οản Οản cũng giống như một viên thủy tinh dễ vỡ.
Kết quả, tất nhiên không cần nói nhiều nữa…Thủy tinh sẽ vỡ, nhưng sắt thì lại khác.
Chỉ có chính bản thân cường đại, mới có thể càng thêm an toàn.
Tư Dạ Hàn đem ánh mắt thu hồi lại, anh cũng không biết được tin tức Diệp Οản Οản đến Độc Lập Châu.
Hơn nữa, nhìn bộ dáng của Diệp Οản Οản, dường như không hề giống như đã khôi phục lại ký ức trước đây.
Ngài nhất định phải đòi lại công đạo cho Yến gia chúng ta.
Cao tầng Yến gia nhìn về phía Tư Dạ Hàn, chợt, vừa cười lạnh, vừa hướng về Diệp Οản Οản quan sát.
Ngươi là đang dạy ta cách làm việc à? Tư Dạ Hàn ánh mắt lạnh như băng sương, nhìn về phía gã cao tầng Yến gia kia.
Nghe được lời nói này, cao tầng Yến gia hơi sững sờ, vội vàng nói: Không không không.
Cũng không phải là như vậy!!Rất nhanh, Tư Dạ Hàn nhìn về phía Phúc Bá, nói: Tường thuật lại!Lão quản gia nghe lệnh gật đầu, thấp giọng ở bên tai Tư Dạ Hàn mở miệng giải thích đầu đuôi sự tình.
Chợt, Tư Dạ Hàn lạnh giọng mở miệng: Bạch Minh chủ là khách quý ta mời, môn đồ Yến gia ở nơi này sinh sự, giết!Tư Dạ Hàn vừa dứt lời, nam tử tóc đỏ ở bên cạnh không do dự chút nào, nhanh chân đi tới bên người nữ nhân kia.
Còn không đợi đám người Yến gia phục hồi lại tinh thần, cổ của nữ nhân kia, cũng đã bị nam tử tóc đỏ bóp nát.
Tình cảnh này, quả thật là khiến cho mọi người tại đây khó mà tin nổi, nhất là đám người Yến gia gia chủ cùng Yến Vân.
Lợi hại!! Không hổ là A Tu La chí cao.
Bắc Đẩu chậc chậc mở miệng: Cái gã Tu La Chủ kia, là đang muốn lập uy với mọi người đây! Đây là nói cho mọi người biết, ở trên địa bàn của hắn ta gây chuyện, không cần biết ngươi là ai, đều phải chết! Phỏng chừng, chờ chút nữa liền đến phiên chúng ta ngay thôi! Diệp Οản Οản hơi nhíu mày, luôn cảm thấy có chỗ nào đó sai sai…Nam nhân kia, tất nhiên là Tư Dạ Hàn!Từng sống hai kiếp người, nàng không đến nỗi ngay cả người bên gối của mình đều không nhận ra.
Không Sợ Minh Chủ.
Bỗng nhiên, Tư Dạ Hàn nhìn về phía Diệp Οản Οản, lạnh lùng mở miệng.
Ánh mắt nhỏ của Diệp Οản Οản dương lên, nhìn về phía chàng trai của mình, trực tiếp mở miệng: Tu La Chủ, cống phẩm, Không Sợ Minh chúng ta sẽ không giao.
Giống như trước đó ta từng nói, A Tu La ngươi mỗi tháng cống nạp cho Không Sợ Minh bọn ta, có lẽ ta sẽ còn xem xét!Vì sao không giao? Tư Dạ Hàn nói.
Diệp Οản Οản: Vì sao?Không giao chính là không giao, sao lại còn sao với trăng gì?Gần đây kinh tế Không Sợ Minh chúng ta sa sút, chính mình còn chưa có tiền lời, ngươi còn bảo ta cống nạp cho ngươi? Diệp Οản Οản cười lạnh, tùy tiện tìm một cái cớ.
Nàng hôm nay liền muốn thử một chút, người đàn ông này, rốt cục có phải là Tư Dạ Hàn hay không? Nếu như không phải là Tư Dạ Hàn, chính mình tỏ thái độ như vậy, Tu La Chủ sẽ buông tay như thế nào?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Từ lúc Diệp Οản Οản nhận lời mời dự hội nghị của Tu La Chủ, liền chưa bao giờ có ý tưởng tiến cống…Nhất là sau khi nhìn thấy tướng mạo Tu La Chủ giống Tư Dạ Hàn như đúc xong, lập tức trong lòng nàng dường như đang kìm nén một cơn tức giận không cách nào phát tiết được.
Rõ ràng từ đâu lại mọc ra một khuôn mặt của Tư Dạ Hàn, nhưng lại từ đầu đến cuối đều xem nàng như người lạ, không hề có chút sơ hở nào để bắt bẻ, thật giống như chưa từng quen biết nhau…A Tu La các ngươi có tài đức gì, mà đòi từ trong tay Không Sợ Minh bọn ta lấy được cống phẩm? Giờ phút này, Diệp Οản Οản nhìn chằm chằm Tu La Chủ, cười lạnh một tiếng.
Nghe được lời này, nam tử tóc đỏ bên cạnh Tư Dạ Hàn, hàn quang trong mắt chợt lóe lên.
Chẳng qua là, Tu La Chủ không mở miệng, hắn cũng không dám vọng động chút nào.
Vào giờ phút này, thủ lĩnh các thế lực ở đây, nhìn Diệp Οản Οản, cả đám đều cười lạnh không thôi.
Đi tới địa bàn của Tu La Chủ, cô nàng Không Sợ Minh Chủ này còn xuất khẩu cuồng ngôn như thế, chỉ sợ là đang nóng lòng muốn nhanh đi đầu thai.
Phe Yến gia cũng âm thầm cười lạnh.
Tu La Chủ còn chưa động thủ với cô ta, Không Sợ Minh Chủ lại chủ động muốn tìm chết.
Nói tiếp! Tư Dạ Hàn nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, nhẹ giọng nói, dường như cũng không tức giận.
Ngay từ năm đó, Không Sợ Minh bọn ta cũng đã cùng A Tu La các ngươi đánh nhau một trận quang minh chính đại.
Bọn ngươi là bại tướng dưới tay Không Sợ Minh ta, các ngươi là một đám bại tướng, còn vọng tưởng từ trên người Không Sợ Minh lấy được lợi ích? Ai cho A Tu La các ngươi dũng khí này? Diệp Οản Οản mặt đầy vẻ khinh thường, tiếp tục mở miệng nói.
Lời này vừa nói ra, mọi người tại đây trố mắt nhìn nhau.
Cô nàng Không Sợ Minh Chủ này lại thật sẽ tự dát vàng lên mặt mình? Nhiều năm trước, rất nhiều thế lực của Độc Lập Châu liên thủ tiến hành vây công đối với A Tu La, cũng không phải chỉ riêng một mình Không Sợ Minh của cô ta.
Huống chi, A Tu La cũng chưa bao giờ thảm bại.
Nhưng mà Không Sợ Minh Chủ lại nói kiểu đó, giống như là Không Sợ Minh và A Tu La đơn đả độc đấu, cũng đem A Tu La đánh bại triệt để.
Đây rõ ràng là có ý muốn chọc giận Tu La Chủ đi.
Tu La Chủ! Không Sợ Minh Chủ càn rỡ như thế, không biết khép miệng, hôm nay nếu như thả ả ta rời đi, hẳn là thả cọp về núi, há có thể lưu ả ta lại! Yến Vân của Yến gia tiến lên một bước, nhìn về phía Tư Dạ Hàn, vội vã mở miệng.
Nghe được lời nói này, ánh mắt lạnh giá thấu xương của Tư Dạ Hàn, chậm rãi rơi vào trên người Yến Vân, lãnh đạm nói: Ngươi là ai? Nơi này, có chỗ cho ngươi nói chuyện sao?Lời Tư Dạ Hàn vừa nói ra, Yến Vân sững sờ tại chỗ, mặt không cách nào tin tưởng được.
Cha không phải đã từng nói với nàng, Tu La Chủ sẽ lấy nàng sao? Huống chi, mấy năm nay khi Tu La Chủ rời đi, nàng tự xưng là phu nhân Tu La Chủ, cũng có thể điều động một phần thế lực của A Tu La…Lúc này, Yến gia gia chủ đi lên trước, cười nói: Tu La Chủ, ngài quên rồi sao? Đây là con gái ta, Yến Vân.
Nghe tiếng, Tư Dạ Hàn lườm Yến gia gia chủ một cái: Con gái của ngươi, có quan hệ gì với ta đâu?Tư Dạ Hàn vừa dứt tiếng, toàn trường đều xôn xao hẳn lên.
Cái đám Yến gia này, cho tới nay, không phải đều nói bọn họ cùng A Tu La là thông gia sao? Nhưng mà Tu La Chủ.
Tu La Chủ… Năm đó, cha của ta, gia chủ một đời trước, không phải là đã từng nói với ngài, để cho ngài cưới Yến Vân sao? Không lâu sau, ngài liền rời đi.
Bây giờ quay trở lại, chuyện hôn sự này… Yến gia gia chủ mở miệng.
Nhưng mà, Yến gia gia chủ vẫn chưa kịp nói xong, đã bị Tư Dạ Hàn cắt ngang, lạnh lùng nói: Ngươi nói là cha ngươi cùng ta đàm luận qua?Đúng thế.
Yến gia gia chủ gật đầu một cái.
Nếu như thế, bảo cha ngươi qua đây nói với ta! Tư Dạ Hàn nói.
A.
Yến gia gia chủ cùng đám người Yến gia nhất thời sững sờ tại chỗ.
Gia chủ đời trước này, ngay từ mấy năm trước cũng đã rời khỏi nhân thế, hiện tại làm sao có thể hiện thân cùng trò chuyện với Tu La Chủ?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Khương Viêm.
Tư Dạ Hàn nhìn về phía nam tử tóc đỏ.
Nghe tiếng, nam tử tóc đỏ đi tới bên người Tư Dạ Hàn.
Ta rời đi mấy năm nay, một phần thế lực A Tu La, nghe nói bị Yến gia sai bảo, có chuyện này không? Thanh âm Tư Dạ Hàn đầy lạnh lùng, phảng phất như hàn băng vạn năm, làm cho người khác khẽ run rẩy trong lòng.
Vâng, Yến Vân vẫn luôn tự cho mình là phu nhân của ngài, hơn nữa, Yến gia còn lấy việc ngài và gia chủ một đời trước của bọn họ đã thống nhất để giải thích.
Một số thành viên của A Tu La, quả thực đã tin là thật, Yến Vân có thể điều động và thao túng.
Nam tử tóc đỏ kể lại đúng sự thật.
Ừm.
Tư Dạ Hàn thờ ơ đáp một tiếng, chợt lại nói: Đem nhóm người kia nghiêm khắc trừng phạt!Đã hiểu.
Nam tử tóc đỏ gật đầu.
Vào giờ phút này, Yến gia gia chủ cùng đám người Yến Vân, toàn bộ đều sững sờ tại chỗ.
Chuyện này, cùng với những gì bọn họ nghĩ trước đó, hoàn toàn không phù hợp…Tư Dạ Hàn cũng không nhìn Yến gia bằng nửa con mắt, ngược lại lại nhìn về phía Diệp Οản Οản, vừa muốn mở miệng, một vị thủ lĩnh thế lực nọ bỗng đứng dậy, ôm quyền nói: Tu La Chủ, Không Sợ Minh Chủ ăn nói càn rỡ, bất kính đối với ngài, nên tru diệt!Nhưng mà, Tư Dạ Hàn lại lơ đễnh, lạnh nhạt nói: Thắng bại là chuyện thường của nhà binh, năm đó ta quả thật đã thất bại.
Không Sợ Minh Chủ nói lời thật lòng, chỉ như vậy mà thôi!Ơ.
Một đám thủ lĩnh các thế lực, quả thật là không thể tin nổi, như vậy.
cũng quá là hư cấu rồi đi!A Tu La chưa từng thất bại! Coi như là bại, cũng là thất bại dưới sự vây công của rất nhiều thế lực, cũng không phải là bại bởi chỉ riêng mỗi mình Không Sợ Minh!Diệp Οản Οản như có điều muốn nói quan sát nam nhân trên thượng vị, vừa tức vừa cạn mịa nó não! Nếu như anh ta không phải là Tư Dạ Hàn, làm sao lại sẽ khoan dung như thế? Nhưng nếu như là Tư Dạ Hàn, vì sao lại không nhận chính mình?Nếu như là không tiện tại chỗ này nhận nhau với mình, với chỉ số thông minh của Tư Dạ Hàn, nhất định sẽ nhắc nhở nàng một chút, cho dù là một ánh mắt nhìn cũng được! Không nên giống như đối đãi với người xa lạ, một chút phản ứng cũng không có.
Trừ phi.
Anh ta căn bản chính là cố ý làm bộ như không quen biết nàng!!Không Sợ Minh Chủ.
Bỗng nhiên, Tư Dạ Hàn hướng về Diệp Οản Οản nói.
Có lời liền nói! Diệp Οản Οản lạnh lùng mở miệng.
Nếu ngươi lần này đã tới rồi, số lượng tiến cống hàng tháng, một phần cũng không thể thiếu! Tư Dạ Hàn mở miệng.
Muốn để cho Không Sợ Minh bọn ta tiến cống với A Tu La của ngươi, trừ phi ta chết! Diệp Οản Οản tức giận mở miệng.
Một bên, thần sắc Thất Tinh và Bắc Đẩu hơi có chút kinh ngạc.
Thế này có hơi quá rồi đi.
Quấy rối cũng phải có mức độ mà thôi, cứ tiếp tục như vậy nữa, cũng không phải là chuyện đùa đâu nha!!Nhưng mà, Diệp Οản Οản lại không quan tâm những chuyện đó, nàng nhìn chằm chằm Tư Dạ Hàn, lành lạnh mở miệng: Thế nào? Không Sợ Minh bọn ta xưa nay đều như vậy, liền chưa từng sợ ai! Đừng nói là ngươi, coi như là Ngọc Hoàng Thượng Đế hay Lão Tử tới đi nữa, cũng giống như vậy!Nghe tiếng, Tư Dạ Hàn yên lặng chốc lát, ngay sau đó mở miệng nói: Cho ta một cái lý do để Không Sợ Minh không tiến cống.
Diệp Οản Οản bật thốt lên: Trước đó liền đã nói qua, Không Sợ Minh rất nghèo, không có tiền!Nghe được lời này của Diệp Οản Οản, không ít thủ lĩnh các thế lực cười lạnh không dứt.
Một người trong đó chỉ vào Diệp Οản Οản, nói: Quả thật là nói bậy nói bạ, Không Sợ Minh các ngươi là thế lực không có quy củ nhất tại Độc Lập Châu, trộm cướp phá rối, giết đốt cướp đoạt, không có chuyện gì không làm được! Không Sợ Minh các ngươi nếu như nghèo, chỉ sợ Độc Lập Châu liền không có ai giàu rồi!Thả chó rắm thối của ngươi! Bắc Đẩu chỉ người kia mắng: Không biết gì về Không Sợ Minh bọn ta cũng đừng đánh rắm! Không Sợ Minh ta cái khác đều làm, nhưng cho tới bây giờ đều chưa từng ăn trộm bao giờ.
Giết đốt cướp đoạt ngược lại là thứ mà Không Sợ Minh ta am hiểu.
Diệp Οản Οản hoàn toàn không còn gì để nói, hận không thể một cái tát tát chết Bắc Đẩu.
Lại còn mặt dày nói ra, vinh quang lắm hay sao?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Đã như vậy… Tư Dạ Hàn nhìn về phía Diệp Οản Οản, lại chỉ vào Yến gia gia chủ, nói: Từ nay về sau, số lượng tiến cống hàng tháng của Không Sợ Minh, sẽ do Yến gia thay Không Sợ Minh các ngươi gánh vác.
Lời này của Tư Dạ Hàn vừa nói ra, không nói đến đám người Yến gia cũng như thủ lĩnh các thế lực ở đây, ngay cả đám người Diệp Οản Οản cùng Thất Tinh Bắc Đẩu cũng sững sờ tại chỗ, mặt đầy mộng bức.
Chuyện này mắc mớ gì đến Yến gia?Yến gia gia chủ kinh ngạc nhìn chằm chằm Tư Dạ Hàn, còn cho là mình nghe lầm.
Nhưng nhìn thấy thần sắc của đám người Yến Vân cũng tương tự, lúc này mới vội vàng hướng về Tư Dạ Hàn nói: Tu La Chủ.
Chuyện này.
Chuyện này là có ý gì? Số lượng tiến cống của Không Sợ Minh, vì sao Yến gia chúng ta lại phải gánh?Trên trời dưới đất, trong sơn hà này, sao lại có loại đạo lý này?Bọn họ cùng Không Sợ Minh không quen không biết, dựa vào cái gì phải gánh giúp Không Sợ Minh việc tiến cống hàng tháng?Nhưng mà, Tư Dạ Hàn lại hờ hững mở miệng nói: Nhiều năm trước, Yến gia cùng Không Sợ Minh từng có mấy lần hợp tác kinh tế.
Yến gia thiếu nợ Không Sợ Minh một khoản tiền lớn, có đúng không?Nghe được lời nói này, chân mày Thất Tinh hơi hơi nhíu lại.
Nếu không phải là Tu La Chủ nhắc tới, chuyện này, ngay cả hắn cũng đã sắp quên bẵng đi mất rồi.
Trước khi Không Sợ Minh Chủ mất tích, quả thực có từng cùng với Yến gia hợp tác kinh tế.
Lần hợp tác cuối cùng, Yến gia thiếu nợ Không Sợ Minh một khoản tiền lớn không trả.
Mà sau đó, Không Sợ Minh Chủ mất tích, Yến gia lại lơ đẹp món nợ này, cũng chưa từng nhắc lại lấy một lần.
Cho dù Không Sợ Minh ba lần bốn lượt thúc giục, Yến gia lại lấy đủ loại lý do để từ chối, không muốn đem tiền nợ trả lại cho Không Sợ Minh.
Năm đó chuyện này gây nhốn nháo, Tu La Chủ đương nhiên cũng biết được.
Lão bất tử không biết xấu hổ nhà ngươi, thiếu Không Sợ Minh chúng ta nhiều tiền như vậy, đến bây giờ cũng không hề đề cập tới một câu.
Tu La Chủ không nhắc, ta cũng đã sắp quên rồi! Bắc Đẩu chỉ vào Yến gia gia chủ, mở miệng chửi ầm lên.
Giờ phút này, Yến gia gia chủ mặt già đỏ lên, bỗng nhiên vạn phần nổi nóng.
Cái gã Tu La Chủ này rốt cuộc là có ý gì, tiền nợ bọn họ thiếu Không Sợ Minh, đó là chuyện nhiều năm trước rồi, cho tới bây giờ lại lôi ra là có ý gì?Huống chi, đây là chuyện giữa bọn họ và Không Sợ Minh, cùng A Tu La lại có quan hệ gì? Cái gã Tu La Chủ này không thu được tiền tiến cống của Không Sợ Minh, cũng không thể đè đầu bọn họ mà thu bù như vậy chứ?Yến gia gia chủ tràn đầy vẻ không phục, hướng về Tư Dạ Hàn nói: Tu La Chủ.
Quyết định lần này của ngài, có phải là không công bằng hay không? Lại nói, chuyện này, là chuyện riêng của Yến gia chúng ta cùng Không Sợ Minh…Ngụ ý của Yến gia gia chủ đã rất rõ ràng.
Đây là chuyện riêng, không tới phiên A Tu La, thậm chí còn là Tu La Chủ quan tâm! Bọn họ cũng không phải là thế lực chi nhánh của A Tu La.
Trong mắt Tư Dạ Hàn hiện ra một tia hàn quang khó hiểu, đôi con ngươi như muốn hấp nhiếp linh hồn người khác, chậm rãi nhìn về phía Yến gia gia chủ, lãnh đạm thờ ơ mở miệng: Nói như vậy, ngươi là đang chất vấn ta?Nghe được lời này của Tư Dạ Hàn, cộng thêm ánh mắt lạnh giá thấu xương kia, lại khiến cho thân thể Yến gia gia chủ khẽ run lên, trên trán thấm ra một giọt mồ hôi lạnh.
Mãi đến giờ phút này, Yến gia gia chủ lúc này mới ý thức được, chính mình đến tột cùng là đang nói chuyện cùng với người nào.
Đầu óc bị cơn tức giận làm cho mê muội dần dần hồi tỉnh, Yến gia gia chủ lắc đầu liên tục, hướng về Tư Dạ Hàn nói: Không không không.
Tu La Chủ, ta không phải là có ý này! Cũng không hề hoài nghi chút nào về ý của Tu La Chủ ngài.
Ta chẳng qua là.
quyết định vậy đi!!Cuối cùng, Yến gia gia chủ thở dài một tiếng, chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt.
Nếu Yến gia không có ý kiến, vậy cứ theo lời ta nói, thay Không Sợ Minh tiến cống hàng tháng, mãi đến khi nào bàn giao xong đủ số tiền nợ.
Tư Dạ Hàn đem ánh mắt thu hồi, mở miệng nói.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Đám người Yến gia hận đến nghiến răng, nhưng lại không có một ai dám nghi ngờ quyết định của Tu La Chủ.
Cuối cùng, phẫn hận nhìn về phía đám người Diệp Οản Οản cùng Thất Tinh Bắc Đẩu, chỉ có thể đem món nợ này tính vào trên người Không Sợ Minh.
Lúc này, trong một xó xỉnh của trang viên cách đó không xa, Lâm Khuyết dáo dác mà ló đầu ra, đang đánh giá nhất cử nhất động tại khuôn viên.
Mắt thấy Tư Dạ Hàn thiên vị đến mức nghiêng ngả hẳn sang một bên rồi, Lâm Khuyết xạm mặt lại, đồng thời trong lòng không khỏi thay Yến gia mặc niệm.
Cái Yến gia này đắc tội ai không được, lại nhất định phải đắc tội Diệp Οản Οản.
Như vậy, Cửu ca nhà mình, có thể không bắt bọn họ khai đao sao?Đáng chết nhất chính là, cái con ả Yến Vân kia lại còn dám tự xưng mình là phu nhân Tu La Chủ.
Trong trang viên, Bắc Đẩu kinh ngạc nhìn về phía Diệp Οản Οản, thấp giọng nói: Phong tỷ.
Tỷ cùng gã Tu La Chủ kia.
chẳng lẽ cũng có một chân sao? Nếu không, hắn ta làm sao lại giúp chúng ta như vậy?Nghe vậy, khóe miệng Diệp Οản Οản khẽ co giật, hận không thể một cái tát tát chết Bắc Đẩu.
Chỉ bất quá, giờ phút này mà nói, Diệp Οản Οản cũng không rảnh nói nhảm với Bắc Đẩu, tinh thần tập trung toàn bộ trên người Tu La Chủ kia.
Chỉ chốc lát sau, Tư Dạ Hàn nhìn về phía Diệp Οản Οản, mở miệng nói: Không Sợ Minh Chủ, xử lý như vậy, ngươi có dị nghị gì không?Diệp Οản Οản há miệng, như là muốn nói gì, nhưng cuối cùng chỉ có thể nói: Không có!Cái gã Tu La Chủ này đều đã đem sự tình xử lý đến mức này, tuy nói là để cho Không Sợ Minh tiến cống hàng tháng, nhưng trên thực tế, lại chẳng hề có liên quan gì đến ngay cả một xu một cắc của Không Sợ Minh nữa là….
Lượng tiền tiến cống hàng tháng kia, là Yến gia chi ra, không hề quan hệ gì với Không Sợ Minh.
Được! Tư Dạ Hàn lại hướng về mọi người trên khuôn viên nhìn lại, lãnh đạm nói: Các vị, có gì dị nghị không?Nghe được lời này của Tư Dạ Hàn, mọi người trố mắt nhìn nhau, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, nào dám có dị nghị gì.
Nguyên bản, mọi người vốn muốn nhìn một chút kết quả của cái cô nàng Không Sợ Minh Chủ này sẽ thảm đến mức nào, nhưng lại không một ai có thể nghĩ đến, Không Sợ Minh ngay cả một chút thua thiệt cũng chưa hề ăn, mà Yến gia đã gặp vận rủi lớn.
Thấy không có ai mở miệng, Tư Dạ Hàn lúc này mới thu hồi ánh mắt, lãnh đạm nói: Nếu sự việc số lượng tiến cống hàng tháng đã xử lý xong, vậy nói một chút về chuyện của Yến gia.
Chuyện của Yến gia.
Nghe tiếng, mọi người thần sắc quái dị.
Cái Yến gia này, còn có chuyện gì.
Sau khi ta rời đi, Yến Vân của Yến gia, giả mạo phu nhân của ta, nhiều lần điều động thành viên thuộc thế lực A Tu La, giúp Yến gia tiêu diệt chướng ngại.
Tư Dạ Hàn hờ hững mở miệng, trong thanh âm, dù chưa hề lộ ra mảy may tức giận, nhưng lại làm người ta kinh hãi.
Khương Viêm.
Tư Dạ Hàn nhìn về phía nam tử tóc đỏ bên cạnh.
Nghe gọi, nam tử tóc đỏ tiến lên một bước.
Chuyện này, phải xử lý như thế nào? Tư Dạ Hàn nói.
Yến Vân của Yến gia giả mạo phu nhân Tu La Chủ, to gan lớn mật điều động thế lực A Tu La, dựa theo quy củ của A Tu La chúng ta, phải đem Yến gia diệt trừ.
Chỉ bất quá, chuyện này là do Yến Vân một người gây nên, cũng không có quan hệ gì với người của Yến gia bên cạnh, nên chỉ tru diệt Yến Vân.
Nam tử tóc đỏ nói.
Nam tử tóc đỏ vừa dứt tiếng, sắc mặt Yến Vân trắng bệch hoàn toàn, không cách nào tin nổi.
Ừm.
Tư Dạ Hàn nhàn nhạt đáp ứng: Vậy sẽ do cậu xử lý.
Dứt lời, Tư Dạ Hàn đứng dậy, được đông đảo thành viên A Tu La hộ tống, rời khỏi nơi này.
Chuyện này.
Tu La Chủ.
Đây là hiểu lầm!! Yến gia gia chủ tê liệt ngã xuống đất như bùn nát.
Rất nhanh, nam tử tóc đỏ ở trước mặt của mọi người, đang lúc mọi người còn chưa kịp lấy lại tinh thần, chỉ một chưởng, liền đã đánh cho Yến Vân đang đứng cạnh Yến gia gia chủ ngã gục tại chỗ.
Đối với Yến gia, A Tu La căn bản không để ở trong mắt.
Cho dù Yến gia ghi hận trong lòng, đối với A Tu La mà nói, cũng chẳng hề quan trọng gì.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnMắt thấy Tu La Chủ sắp rời khỏi trang viên, mà nàng vẫn còn chưa dò xét ra được bất kỳ kết quả gì, Diệp Οản Οản nhất thời nôn nóng.
Bắc Đẩu, tôi bên này có chuyện quan trọng cần xử lý, còn lại giao cho các cậu! Diệp Οản Οản nói xong, lập tức đi theo hướng Tu La Chủ đang rời khỏi.
Hả? Phong tỷ.
Phong tỷ!! Tỷ đi đâu vậy? Bắc Đẩu mới vừa kêu một tiếng, Diệp Οản Οản bên kia đã chạy biến, không còn thấy bóng dáng.
Phong tỷ không phải là muốn một mình đi gây chuyện đấy chứ? Bắc Đẩu hoài nghi gãi đầu một cái.
Với tính tình của Phong tỷ, khẳng định là vẫn chưa quậy đủ….
Chủ thượng, Yến gia bên kia, có cần phải tiến hành xử lý hay không? Nam tử tóc đỏ Khương Viêm hơi nhíu mày, nhìn về phía Tư Dạ Hàn, thần sắc kính sợ mở miệng dò hỏi.
Hôm nay, Tu La Chủ đối xử với Yến gia ác như vậy, chỉ sợ sẽ tạo ra hận ý bên phía Yến gia.
Tuy nói, Yến gia đối với A Tu La mà nói, giống như một con kiến hôi, nhưng theo nam tử tóc đỏ, nhổ cỏ tận gốc vẫn hơn.
Giờ phút này, Tư Dạ Hàn lông mi âm trầm, nghe vậy thần sắc hơi có chút mất kiên nhẫn kéo cổ áo một cái, phất phất tay nói: Không cần, lui xuống trước đi! Chuyện này.
Nam tử tóc đỏ nghe vậy vốn còn muốn nói thêm gì nữa, nhưng lại nhạy cảm mà phát giác ra giờ phút này trạng thái của chủ thượng thoạt nhìn tựa hồ có chút nguy hiểm và cáu kỉnh, vì vậy không dám tiếp tục nhiều lời, hơi hơi gật đầu một cái, ngay sau đó liền lĩnh mệnh dẫn theo mọi người rời khỏi nơi này.
Mà cùng lúc đó, Diệp Οản Οản cũng đã lặng lẽ mò theo sau, đang núp ở cách đoàn người Tu La Chủ không xa.
Đáng tiếc không nghe rõ bọn họ đang nói gì, chỉ thấy Tu La Chủ khoát tay một cái, ngay sau đó những người khác liền lui xuống.
Thấy chỉ còn lại chỉ có một mình Tu La Chủ, ánh mắt của Diệp Οản Οản sáng lên một cái, cơ hội tốt!Vào lúc này, Tư Dạ Hàn giống như là một cây cung đang bị kéo căng đến cực hạn đột nhiên buông ra, chỉ trong thời gian ngắn ngủi, lại dường như đã hút khô tất cả sinh khí của anh ta.
Lông mi đẹp mắt của chàng trai giờ phút này nhíu chặt lại, giống như bị bao phủ trong một tầng mây mù dày đến mức không nhìn thấy rõ bên trong.
Không biết qua bao lâu, tầng sương mù dày đặc kia mới thoáng dịu đi một chút.
Tư Dạ Hàn xoay người, đang muốn cất bước hướng về phía dinh thự ở sâu trong trang viên đi tới.
Nhưng mà, trong nháy mắt khi anh xoay người lại, tựa hồ là phát hiện ra cái gì, trên mặt chàng trai đột nhiên lóe lên một thoáng ngạc nhiên, sống lưng từng chút một trở nên cứng đờ, thần sắc mới vừa hòa hoãn được một tí lại đột nhiên căng thẳng lên.
Một loạt tiếng bước chân giẫm lên lá rụng vang lên xào xạc, Diệp Οản Οản nắm chặt lấy cơ hội Tu La Chủ đang ở một mình, từ phía sau bụi hoa đi ra.
Trong nháy mắt khi nhìn thấy cô gái xuất hiện trước mặt mình, đôi mắt to tròn tuyệt đẹp của chàng trai đột nhiên co rúc lại một phần.
Diệp Οản Οản ho nhẹ một tiếng, bắt đầu mở lời, E hèm, Tu La Chủ đại nhân.
Lại gặp mặt!Tầm mắt của chàng trai khóa chặt trên khuôn mặt của cô gái, đôi mắt sâu thăm thẳm như đáy biển, âm trầm dập dềnh, ẩn giấu tất cả tình cảm của mình ở dưới đại dương mênh mông kia.
Khuôn mặt nam nhân bình tĩnh giống như mặt hồ không lay động, hết thảy tâm tình mãnh liệt đều bị vững vàng đè xuống, hờ hững nhìn cô gái, Bạch Minh chủ có chuyện gì?Diệp Οản Οản cũng không dài dòng, trực tiếp mở miệng: Tu La Chủ, không biết có thể tìm một chỗ để nói chuyện một chút, có được hay không?Tới Độc Lập Châu đã lâu như vậy rồi, không nghĩ tới sẽ dưới tình huống này, tận mắt nhìn thấy một người đàn ông nhìn giống với Tư Dạ Hàn như đúc.
Mà người đàn ông này lại chính là vị Tu La Chủ trong truyền thuyết.
Vô luận như thế nào, chuyện này hôm nay nàng phải tìm hiểu cho rõ ràng.
Người đàn ông cũng không lên tiếng, không nói một lời, tùy tiện hướng về phía trước đi tới.
Đây coi như là ngầm thừa nhận đồng ý có phải không?Diệp Οản Οản thấy vậy vội vàng đi theo.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnLâm Khuyết núp trong bóng tối nhìn thấy Tư Dạ Hàn rời đi, vốn đang muốn tiến lên đi tìm anh ta nói chuyện.
Không nghĩ tới vừa mới chuẩn bị đi qua, liền thấy Diệp Οản Οản cùng Tư Dạ Hàn gặp nhau, vì vậy vội vàng thắng gấp xe một cái, núp sang một bên, sau đó cẩn thận từng li từng tí đi theo sau.
Rất nhanh, Diệp Οản Οản theo chàng trai tiến vào bên trong một gian thư phòng.
Lâm Khuyết theo sát núp ở bên cạnh cửa, đẩy khe cửa ra.
Tư Dạ Hàn sau khi vào nhà, ngồi xuống trên chiếc ghế da trước bàn đọc sách, ngay sau đó giương mắt lên, thần sắc hờ hững hướng về cô gái trước mặt nhìn lại: Bạch Minh chủ có chuyện gì mời nói thẳng.
Diệp Οản Οản đón lấy ánh mắt hờ hững của chàng trai, cảm giác co rút đau đớn quen thuộc trong lòng lại hiện ra.
Nếu như nói mới vừa rồi là do có quá nhiều người không thuận tiện nói, hiện tại anh ta chung quy cũng không còn bất kỳ lý do nào phải làm bộ làm tịch, không nhận biết nàng mới đúng chứ?Diệp Οản Οản hít sâu một hơi, cố làm cho mình tỉnh táo lại, ngay sau đó khẽ cười một tiếng, mở miệng nói, Tu La Chủ lớn lên vóc người rất giống một người bạn cũ của ta, thật là làm ta hết sức tò mò.
Nam nhân mặt không đổi sắc mở miệng nói: Trên đời, người giống nhau vốn là rất nhiều.
Diệp Οản Οản nghe vậy hai con ngươi híp lại, Ồ? Thật sao? Vậy dám hỏi Tu La Chủ một câu, mới vừa rồi bên trong trang viên, ngài vì sao lại phải bảo vệ Không Sợ Minh bọn ta? Cái logic này, đều đã bị bẻ cong đến muốn biến thành hình chữ U rồi đi?Nam nhân thản nhiên liếc nàng một cái: Ta chỉ cần đạt được mục đích của ta, mà quá trình cũng không quan trọng.
Chờ Yến gia trả hết nợ, số tiền tiến cống của Không Sợ Minh, vẫn như cũ phải nộp lên hàng tháng.
Ý bóng gió của câu này chính là, mục đích hôm nay của hắn chính là tới thu tiền cống nạp, chỉ cần có thể nhận được tiền là được.
Nhìn thấy vẻ mặt không hề sơ hở chút nào của anh ta, ngọn lửa giận trong lòng Diệp Οản Οản thiêu đốt phần phật.
Cái tên này, con mịa nó là đang cùng nàng bão kỹ thuật diễn xuất sao?Dáng dấp giống nhau như đúc, trừ phi nàng mù mới đi tin tưởng câu chuyện hoang đường của anh ta, có được không?Diệp Οản Οản dĩ nhiên là sẽ không đơn giản tin tưởng như vậy.
Được, muốn bão kỹ thuật diễn xuất đúng không?Bàn về kỹ thuật diễn xuất, nàng còn chưa từng ngán ai đâu nha!Ồ? Diệp Οản Οản từng bước từng bước một chậm rãi hướng về phía bàn đọc sách mà tiếp cận, Vậy.
Nếu như ta chính là không có tiền, chính là không giao thì sao đây?Trong nháy mắt khi nàng dứt tiếng, Diệp Οản Οản đi tới trước bàn đọc sách, hai tay chống ở trên mặt bàn, cơ thể hơi nghiêng về trước, ép tới gần.
Tư Dạ Hàn ngước mắt lên, nhìn thấy cô gái cách mình chỉ một cánh tay, chỉ cần anh đưa tay ra, liền có thể ôm ấp được nàng.
Bạch Minh chủ có thể thử xem! Nam nhân lạnh như băng mở miệng khiêu khích.
Nghe giọng nói đầy uy hiếp cảnh cáo của đối phương, Diệp Οản Οản cúi thấp đầu, ngón tay khẽ siết chặt, một giây kế tiếp, cô gái lại đột nhiên nâng con ngươi lên, một đôi con ngươi sáng rỡ trong vắt tràn đầy nụ cười mê người, thanh âm thong thả, từng chữ từng chữ một mở miệng nói, Ồ? Thật sao?Trong nháy mắt khi Diệp Οản Οản nói xong, lại đột nhiên nghiêng người, xít lại gần đến bên tai chàng trai, hai người nhất thời chỉ còn cách nhau một khoảng cách ngắn ngủi, thậm chí có thể nghe được hơi thở của nhau.
Giọng của cô gái mang theo hương thơm ôn nhuyễn vang lên ở bên tai của anh, Tu La Chủ đại nhân, tiền này nhất định là không có! Không bằng.
Ta đem mình dâng cho ngươi thì sao?Trong nháy mắt khi thiếu nữ vừa dứt tiếng, sống lưng của nam nhân bỗng căng thẳng đến cực hạn, đáy mắt u ám đến mức không còn một tia sáng nào.
Lâm Khuyết núp ở cửa thấy một màn như vậy thiếu chút nữa kinh hô thành tiếng, vội vàng bưng kín miệng của mình.
Đệt đệt đệt! Nha đầu này âm hiểm, quá âm hiểm à nha!Chơi chiêu này!Cửu ca cũng không biết có thể chống đỡ nổi hay không?Không hiểu tại sao, đột nhiên thật đồng cảm với Cửu ca quá đi…Diệp Οản Οản khẽ cười một tiếng, liền như vậy cười khanh khách, mang theo mấy phần khiêu khích, hướng về nam nhân nhìn lại.
Nàng liền muốn ép anh ta lộ ra sơ hở!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Nụ cười khiêu khích đầy giảo hoạt của cô gái, quả thật giống như là độc dược, ăn mòn lớp tường thành đang bao phủ trái tim của anh, cơ hồ trong nháy mắt suýt chút nữa đã làm cho anh toàn quân tan rã.
Trái tim Tư Dạ Hàn tê dại một trận, không biết mình rốt cuộc phải làm cách nào để có thể kiềm chế dục vọng muốn ôm ấp và hôn nàng…Mấy giây ngắn ngủi, lại giống như là mấy thế kỷ đã trôi qua…Như thế nào? Diệp Οản Οản mở miệng.
Ánh mắt của Tư Dạ Hàn thanh lãnh bình tĩnh, không nhanh không chậm hướng về phía cô gái nhìn một cái: Ta không bao giờ làm ăn lỗ vốn.
Diệp Οản Οản nghe được câu này, đầu tiên sửng sốt ba giây, ngay sau đó quả thật là không cách nào tin tưởng nổi.
Mịa nó!!!Nàng muốn dâng hiến, cái tên này lại còn nói hắn bị thua thiệt!Coi như.
Coi như dung mạo của ngươi đẹp mắt! Coi như nàng cũng cảm thấy là chính mình kiếm lời! Nhưng mà lúc này, mặt nàng không cách nào dễ nhìn nổi!Ngươi.
Diệp Οản Οản trợn to hai mắt, quả thực là đã muốn tức điên rồi, Ngươi cả nửa ngày cũng đều không nói ra lời.
Mãi hồi lâu mới đứng dậy, cắn răng nghiến lợi nói, Vậy cũng được, Tu La Chủ đại nhân ngài, phong thái tuyệt đại này, dù sao cũng là ta tương đối có lời.
Lâm Khuyết núp ở bên cửa vừa xem, vừa xuýt xoa, vừa nuốt nước miếng.
Còn tưởng rằng sẽ hỏng việc rồi chứ, năng lực tự kiềm chế này của Cửu ca, hắn coi như là phục rồi.
Diệp Οản Οản làm sao cũng nghĩ không thông, Tu La Chủ cùng Tư Dạ Hàn lớn lên giống nhau như đúc, rõ ràng cho thấy là cùng một người, nhưng tại sao lại không để ý tới mình? Cũng không hề có ý tứ nhận nhau cùng mình! Điều này thật sự khiến cho nàng không cách nào tiếp nhận được.
Đồng dạng khiến cho nàng nghi ngờ là, nếu như Tư Dạ Hàn quả thật là Tu La Chủ, tại Độc Lập Châu nắm giữ thế lực đáng sợ như vậy, vì sao lại phải trở về Hoa quốc, làm cái gì mà Tư gia gia chủ?Dường như cũng không được hợp với lẽ thường cho lắm…Hơn nữa, sau khi Tư Dạ Hàn trở lại Độc Lập Châu, chẳng lẽ không biết được biến cố tại Tư gia? Anh ta cứ như vậy mặc kệ Tư gia sao?Thật ra thì, coi như là thời điểm ban đầu nàng phát hiện ra hết thảy, hay là thời điểm anh ta chuồn đi mất, nội tâm của nàng từ đầu đến cuối vẫn luôn còn sót lại một ý niệm, nàng nhất định phải tin tưởng anh ta.
Nhưng vào giờ phút này, sự lạnh lùng và ánh mắt như đang nhìn người xa lạ của chàng trai, lại làm cho trái tim ôm ấp chút hi vọng cuối cùng đã lâu như vậy của nàng, bỗng lạnh tê tái.
Lửa giận của Diệp Οản Οản rốt cuộc đã dồn nén đến cực hạn, không muốn vòng vo nữa, chỉ thẳng vào người đàn ông, trực tiếp mở miệng nói: Tư Dạ Hàn, anh tại sao khi đó tại Hoa quốc không nói tiếng nào liền rời đi? Hôm nay sau khi thấy em xong, lại còn làm bộ không quen biết em? Trên mặt người đàn ông như mang một chiếc mặt nạ bằng sắt không thể nào rạn nứt, nhàn nhạt mở miệng: Bạch Minh chủ, lời này nói ra, ta có chút không hiểu được!Không hiểu? Diệp Οản Οản cười lạnh nói: Tư Dạ Hàn, anh ở trước mặt em còn giả bộ cái gì? Anh dám nói anh không phải là Tư Dạ Hàn?Tư Dạ Hàn lắc đầu một cái, trên mặt khôi phục lại vẻ lãnh đạm thờ ơ: Là sao?Anh có nghe rõ không vậy? Chân mày Diệp Οản Οản hơi hơi nhíu lại.
Nam nhân gật đầu: Bạch Minh chủ là đem ta nhận lầm thành vị bằng hữu kia của ngươi, chỉ bất quá.
Ta từ nhỏ lớn lên ở Độc Lập Châu, chưa bao giờ đi đến Hoa quốc! Ngược lại cũng có mấy người bạn làm ăn tại Hoa quốc, Bạch Minh chủ sợ là nhận lầm người rồi.
Ngươi không hề đến Hoa quốc? Diệp Οản Οản nhìn vào con ngươi của Tư Dạ Hàn, muốn từ trong mắt anh ta tìm ra một chút kẽ hở.
Nhưng mà, một đôi con ngươi thâm thúy của Tư Dạ Hàn lại không hề đung đưa rung động chút nào, phảng phất bình tĩnh như mặt hồ không lay động.
Không sai.
Tư Dạ Hàn nói.
Vậy cũng thật trùng hợp, cõi đời này, lại còn có người tướng mạo giống nhau như đúc, hơn nữa, càng thêm trùng hợp chính là, vị bằng hữu kia của ta, bây giờ cũng đang ở tại Độc Lập Châu.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnDiệp Οản Οản kiềm chế cơn tức giận, lạnh lùng nói: Vị bằng hữu kia của ta, trong nhà hắn đều loạn cào cào cả lên rồi, chính mình thì lại đang ở Độc Lập Châu tiêu dao tự tại, ngay cả vợ cũng bỏ lại mặc kệ, quả thực là một gã đàn ông phụ lòng đáng chết.
Tu La Chủ, ngài nói có đúng không?Nghe được lời này của Diệp Οản Οản, Tư Dạ Hàn lại cũng không trả lời ngay.
Bạn của Bạch Minh chủ, tên là Tư Dạ Hàn? Chỉ chốc lát sau, Tư Dạ Hàn lúc này mới nói.
Không sai, chính là Tư Dạ Hàn.
Diệp Οản Οản nói.
Nếu như ta nhớ không lầm mà nói, tại Độc Lập Châu, có một thế lực nọ, gọi là cổ tộc Tư thị.
Ánh mắt thâm thúy của Tư Dạ Hàn, rơi vào trên người Diệp Οản Οản: Trong Tư thị, có một người, tên là Tư Dạ Hàn.
Nghe vậy, Diệp Οản Οản nhíu chặt lông mày, không hiểu anh ta nói lời này là có ý gì.
Ta nghe nói, Tư Dạ Hàn của Tư thị, có tướng mạo giống nhau y hệt với ta.
Người Bạch Minh chủ muốn tìm, hẳn là người của Tư thị nọ, mà không phải là ta! Tư Dạ Hàn lãnh đạm nói.
Tư Dạ Hàn vừa dứt tiếng, Diệp Οản Οản thần sắc hơi kinh ngạc.
Người đàn ông này nói, cùng Nhiếp Vô Danh và Thần Hư đạo nhân nói, giống nhau như đúc.
Dựa theo Thần Hư đạo nhân nói, cổ tộc Tư thị, quả thực có một người tên là Tư Dạ Hàn.
Ngay từ sớm, Diệp Οản Οản cũng đã hoài nghi, Tư Dạ Hàn của Tư thị chính là A Cửu.
Chỉ bất quá, hôm nay sau khi nhìn thấy Tu La Chủ, cũng không tiếp tục suy nghĩ nhiều.
Nhưng giờ phút này, vị Tu La Chủ này lại nói, Tư Dạ Hàn Tư thị, lại có tướng mạo giống hắn y hệt.
Chẳng lẽ, Tư Dạ Hàn của cổ tộc Tư thị mới là A Cửu? Còn cái gã Tu La Chủ này, thật chỉ là trùng hợp có tướng mạo rất giống với A Cứu sao?Nhưng Diệp Οản Οản nhìn kiểu nào, trừ màu tóc ra, chỗ nào cũng đều giống nhau.
Nam nhân thờ ơ không thèm đếm xỉa mà nói: Bạch Minh chủ nhận nhầm ta cũng có thể hiểu được, trước đó tại cổ tộcTư thị, đã từng có người nhận nhầm ta.
Lời ngươi nói là thật? Diệp Οản Οản thấy hắn nói có chút hợp lý, vẫn là nửa tin nửa ngờ.
Thật ra thì, ngược lại cũng đơn giản, nếu như những gì gã Tu La Chủ này nói là sự thực, nàng chỉ rất cần trước tiên hướng về phía cổ tộc Tư thị, tìm đến Tư Dạ Hàn là được.
Ta cũng không cần thiết phải lừa gạt ngươi! Tư Dạ Hàn nhàn nhạt mở miệng nói: Chỉ bất quá, nghe nói mấy ngày trước đây, Tư Dạ Hàn đã đi Hoa quốc.
Nếu như Bạch Minh chủ muốn tìm, hẳn là phải đến Hoa quốc mới được.
Nghe vậy, Diệp Οản Οản nhíu chặt chân mày.
Ngược lại thì hay rồi, nàng làm sao trở về Hoa quốc?Thứ nhất là không có giấy thông hành, thứ hai là không có thẻ căn cước, thế này thì còn chưa kịp tới Hoa quốc, chỉ sự liền bị thuế quan các nước khác giữ lại rồi.
Vả lại, bây giờ nếu như mình muốn trở về Hoa quốc, có cái đám lão bất tử kia của Không Sợ Minh nhìn chằm chằm, nàng cũng khó lòng mà rời đi.
Làm sao ngươi biết, Tư Dạ Hàn của cổ tộc Tư thị đã đi Hoa quốc? Diệp Οản Οản mở miệng hỏi.
Chẳng qua là nghe nói tới.
Nam nhân nhẹ giọng nói.
Ý này chính là ngươi không hề tận mắt nhìn thấy, cũng không cách nào xác định? Diệp Οản Οản nhìn chăm chú nam nhân trước mặt.
Cũng có thể nói như vậy.
Tư Dạ Hàn nói.
Được, ta đây liền trước tiên đi đến cổ tộc Tư thị tìm xem.
Nếu như Tư Dạ Hàn của cổ tộc Tư thị chính là người ta muốn tìm, đến lúc đó.
ta nhất định sẽ dẫn hắn qua đây, chính mình nói đa tạ ngươi.
Lời của Tu La Chủ đã nói đến nước này, Diệp Οản Οản cũng chỉ có thể nói như vậy, ngay sau đó đứng dậy.
Vô luận Diệp Οản Οản dò xét như thế nào, từ đầu đến cuối thần sắc anh ta vẫn bình tĩnh.
Cho dù Diệp Οản Οản thật sự đi đến Tư thị cổ tộc, cũng không có khả năng tìm được Tư Dạ Hàn.
Bởi vì, gần đây anh cũng không có dự định trở về Tư tộc.
Chỉ cần Diệp Οản Οản không tìm được Tư Dạ Hàn của Tư thị cổ tộc, tất nhiên sẽ tin lời anh nói, cho rằng Tư Dạ Hàn đã trở về Hoa quốc.
Như vậy quan trọng nhất, Diệp Οản Οản hẳn là sẽ trở lại Hoa quốc.
Như vậy, mục đích của anh ta, cũng đã đạt được.
Chẳng qua là, ta phải nhắc nhở Bạch Minh chủ một câu.
Nam nhân nhàn nhạt nói: Cửa của những cổ tộc Độc Lập Châu kia, cũng không phải là ai cũng có thể vào.
Điểm này, cũng không nhọc đến ngươi quan tâm.
Diệp Οản Οản nói xong, ánh mắt không hề chớp mắt, nhìn chằm chằm nam nhân trước mặt.
Nếu như nói Tư Dạ Hàn là đang diễn trò mà nói, vậy anh ta thật đúng là gần gần mực thì đen, gần đèn thì sáng! Trò giỏi hơn thầy.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Diệp Οản Οản sờ cằm một cái, âm thầm suy tư, nếu như cái gã Tu La Chủ này nói láo, đến lúc đó chính mình trở lại tìm anh ta là được.
Nếu như anh ta không có nói láo, cái người thuộc cổ tộc Tư Thị tên Tư Dạ Hàn, quả thật rất giống với anh ta, vậy liền đủ để chứng minh Tư Dạ Hàn thuộc cổ tộc Tư thị kia, mới là A Cửu.
Còn Tu La Chủ này, chính là một sự trùng hợp.
Bất quá, mặc dù người đàn ông này không hề có chút sơ hở nào, nhưng Diệp Οản Οản vẫn còn tồn tại một chút nghi ngờ.
Có đôi khi, giác quan thứ sáu của phụ nữ chính là không thể dùng lẽ thường để cân nhắc như vậy đấy!Nhưng tệ nhất chính là, trực giác trong trường hợp này cũng không có mấy tác dụng.
Người đàn ông trước mặt này căn bản chính là khó chơi, hơn nữa hoàn toàn không có một sơ hở nào để bắt bẻ.
Diệp Οản Οản nhìn chằm chằm gương mặt không cảm xúc của nam nhân, không hiểu sao lại có cảm giác Trường Giang sóng sau đè sóng trước, sóng trước đập vào bờ, nằm chết queo đầy bi thương.
Thiên lý ở đâu!!Gừng càng già càng cay, thực sự là gặp quỷ rồi sao?Diệp Οản Οản thu hồi suy nghĩ, từ trên bàn sách của nam nhân cầm giấy bút lên, xoẹt xoẹt xoẹt trên giấy, viết ra số điện thoại của mình.
Ngay sau đó, Diệp Οản Οản đưa tay ra, đem tờ giấy có ghi số điện thoại của mình chậm rãi nhét vào túi áo nơi ngực âu phục của người đàn ông, khẽ mở miệng cười, Đây là số di động của ta, về đề nghị tiến cống vừa rồi của ta, nếu như Tu La Chủ đại nhân ngài hối hận rồi.
Tùy thời có thể liên lạc với ta!Chàng trai theo bản năng hướng về tờ giấy dán vào ngực mình nhìn một cái, cạn lời, chỉ có mí mắt hơi hơi co giật, tiết lộ một chút tâm tình của chủ nhân.
Sau khi nhét xong số điện thoại di động, Diệp Οản Οản vỗ vỗ tay ngồi dậy, nháy mắt một cái đầy mê hoặc, nói Như thế nha, sau này gặp lại!Theo biểu hiện của hôm nay, có vẻ sẽ không có kết quả gì! Bất quá, tương lai còn dài, ngược lại hắn cũng không chạy thoát được, nàng trước tiên nghĩ biện pháp đi đến cái Tư thị cổ tộc kia tra hỏi rõ ràng rồi lại nói.
Diệp Οản Οản nói xong, xoay người liền định rời đi.
Chỉ bất quá, nam nhân lại cũng lập tức đứng dậy, đi theo sau lưng Diệp Οản Οản.
Tu La Chủ đại nhân, ngài đi theo ta để làm cái gì? Chẳng lẽ đã hối hận? Diệp Οản Οản xoay người lại, hơi nhíu mày nhìn về phía nam nhân đằng sau mình.
Nếu ta không tiễn Bạch Minh chủ, chỉ sợ Bạch Minh chủ rất khó có thể rời khỏi nơi này.
Nam nhân mở miệng nói.
Diệp Οản Οản nhún nhún vai, không lại tiếp tục nhiều lời, mặc cho chàng trai đuổi theo, hai người đi sóng vai nhau.
Tu La Chủ, cái người tên Tư Dạ Hàn của Tư thị cổ tộc, tướng mạo so với ngươi thật sự rất giống sao? Diệp Οản Οản vừa đi, vừa hỏi lại một lần.
Nam nhân bước đi rất chậm chạp, không nhanh không chậm tùy tùng nàng đi về phía trước, nghe vậy vẫn trả lời lại một câu như cũ: Ta không cần thiết phải lừa ngươi.
Nam nhân dừng lại một chút, ngay sau đó tiếp tục mở miệng, Bạch Minh chủ, Không Sợ Minh rắn mất đầu đã nhiều năm, bây giờ phe phái không ít, cần phải cẩn thận.
Tu La Chủ dường như rất quan tâm đến ta? Diệp Οản Οản nhìn về phía nam nhân trước mặt.
Nghe tiếng, nam nhân hờ hững nói: Chẳng qua chỉ là tán thưởng năng lực cùng sự can đảm của Bạch Minh chủ.
Diệp Οản Οản: .
Tán thưởng năng lực và sự can đảm của nàng khi đi gây rối với A Tu La sao?Lúc này, hai người đi ra trước cửa trang viên.
Diệp Οản Οản đang muốn mở miệng nói chuyện, một đoàn xe, nhanh chóng chạy tới, cơ hồ chỉ trong nháy mắt, mấy chục chiếc xe liền đem toàn bộ trang viên vây quanh.
Trong chốc lát, một chiếc xe cầm đầu sang trọng dừng ở cách Tư Dạ Hàn và Diệp Οản Οản không xa.
Rất nhanh, Khô Cốt mở cửa xe, nghênh đón Kỷ Tu Nhiễm.
Người đàn ông mặc một thân âu phục ưu nhã màu xám tro, khóe môi nhếch lên một nụ cười thản nhiên, từ trong xe đi ra, chậm rãi tới gần.
Hic, Kỷ Tu Nhiễm.
?Sau khi thấy rõ người đàn ông từ trong xe vừa xuống là ai, Diệp Οản Οản nhất thời có chút kinh ngạc.
Ta phi, đây không phải là Kỷ Hoàng sao?Hắn ta làm sao lại tới rồi.
Xem tiếp...Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện tranh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương truyện chữ
đọc truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
yêu thần ký chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License