Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Chapter
0133
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn A.
Chính là một con hổ, là một con hổ thật sự! Tôi nghe 5 người lính đánh thuê kia nói, đó là sủng vật tại Hoa quốc của Vô Ưu tiểu thư.
Đoạn Phi gật đầu liên tục.
Kỷ Tu Nhiễm cũng không nhiều lời, chẳng qua chỉ hướng về Tư Minh Lễ ngoắc ngoắc ngón tay.
Thấy vậy, Tư Minh Lễ run rẩy toàn thân, chậm rãi đi về phía đại điện.
Thời khắc này Tư Minh Lễ, căn bản cũng không hiểu được đã xảy ra chuyện gì, càng không hiểu được, Kỷ Hoàng đại danh đỉnh đỉnh, tại sao lại bắt hắn trói đến đây.
Ta nghe nói, ngươi đã từng phái người, đuổi giết Vô Ưu? Chờ sau khi Tư Minh Lễ đến gần, Kỷ Tu Nhiễm nhẹ giọng cười nói.
Hả, Vô Ưu!? Nghe được lời này của Kỷ Hoàng, Tư Minh Lễ hơi sững sờ, mặt đầy vẻ ngơ ngác: Vô.
Vô Ưu là ai vậy? Tôi.
Tôi căn bản không quen biết, làm sao có thể phái người giết!!Tư Minh Lễ ngược cũng không phải là đang nói dối, thật sự là hắn không biết Vô Ưu trong miệng Kỷ Tu Nhiễm là ai.
Không biết sao? Kỷ Tu Nhiễm cười khẽ, gật đầu: Nàng còn có một cái tên, gọi là Diệp Οản Οản.
Diệp.
Diệp Οản Οản? Nghe vậy, Tư Minh Lễ mặt đầy vẻ kinh ngạc, cái con ả Diệp Οản Οản kia, có quan hệ gì với Kỷ Hoàng của Độc Lập Châu này? Hai người này căn bản là cách nhau cực kỳ xa!Kỷ.
Kỷ Hoàng, ngài và Diệp Οản Οản kia là…? Tư Minh Lễ cẩn thận từng li từng tí hỏi.
Nàng là em gái.
Ta! Nụ cười trong mắt Kỷ Hoàng, bỗng nhiên hóa thành hàn băng lạnh lẽo, còn không đợi Tư Minh Lễ kịp phản ứng, đã bị siết chặt lấy cổ họng.
Trong phút chốc, tiếng xương nát vang lên, cổ của Tư Minh Lễ, trong nháy mắt bị Kỷ Hoàng bóp vỡ.
Ầm!Chỉ thấy cánh tay phải của Kỷ Hoàng khẽ nhích, đem thi thể của Tư Minh Lễ tùy ý ném sang một bên, nhẹ giọng nói: Đoạn Phi, đem bọn họ toàn bộ dẫn tới đi!Vâng! Đoạn Phi gật đầu một cái, xoay người rời đi.
Bất quá trong chốc lát, nhóm 5 người lính đánh thuê cùng một nam tử trẻ tuổi bị đưa đến đại điện.
Nếu như Diệp Οản Οản ở chỗ này, nhất định có thể nhận ra được, vị nam tử trẻ tuổi kia, chính là cựu đội trưởng đội Ám Vệ Tư gia, Lưu Ảnh.
Các ngươi là ai?Trong mắt Lưu Ảnh vô cùng bình tĩnh, đảo mắt qua nhìn mọi người, lạnh giọng quát lên.
Ngươi không cần phải biết nhiều như thế, hỏi ngươi cái gì, thành thật trả lời là được! Một người đàn ông trung niên dưới trướng Kỷ Hoàng, nhìn Lưu Ảnh, lạnh giọng mở miệng.
Tìm chết!Nghe vậy, Lưu Ảnh nhất thời giận dữ, tay phải giơ lên, biến quyền thành chưởng, lập tức hướng về phía người đàn ông trung niên vừa mở miệng kia đánh tới.
Thấy vậy, người đàn ông trung niên cười lạnh một tiếng, lấy cùi chỏ để tấn công.
Còn không đợi Lưu Ảnh tiếp cận, một chiếc khuỷu tay đã hung hăng đập thẳng vào bụng Lưu Ảnh.
Trong chốc lát, Lưu Ảnh vô lực tê liệt ngã xuống đất.
Diệp Οản Οản và Tư gia gia chủ tiền nhiệm của các ngươi là có chuyện gì xảy ra? Người đàn ông trung niên nhìn chằm chằm Lưu Ảnh, lạnh giọng quát lên.
Không biết! Lưu Ảnh mở miệng.
Không biết? Ngươi thân là Ám Vệ tiền nhiệm của Tư gia tại Hoa quốc, làm sao lại không biết! Hàn quang trong mắt người đàn ông trung niên lóe lên.
Hừ, bớt nói nhảm đi, ta cái gì cũng không biết! Lưu Ảnh cười lạnh.
Ha ha!! Ngươi ngược lại quả là có cốt khí, ngươi không nói, tự nhiên sẽ có người khác nói! Con ngươi của người đàn ông trung niên, chậm rãi rơi vào trên người nhóm 5 người cách đó không xa, chợt thu hồi lại ánh mắt.
Kỷ Hoàng, người này giữ lại vô dụng, giết hắn đi cho rồi! Rất nhanh, người đàn ông trung niên nhìn về phía Kỷ Hoàng.
Nhưng mà, Kỷ Hoàng lại cười nói: Không cần!Kỷ Hoàng đã quyết định, người đàn ông trung niên đương nhiên sẽ không lại nhiều lời gì, mà chỉ nhìn về nhóm 5 người lính đánh thuê.
Tiểu Loli bị nhìn chăm chú như vậy, thân thể khẽ run lên.
Kỷ Hoàng, người thống trị thế giới ngầm của Châu Âu, bá chủ chân chính…Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Tiểu Loli mặc dù chưa từng gặp qua Kỷ Hoàng, nhưng đại danh của Kỷ Hoàng, làm sao có thể không rõ ràng được.
Kỷ Hoàng, kính chào ngài.
Không đợi Kỷ Hoàng mở miệng, Tiểu Loli chủ động cười nói.
Nghe vậy, Kỷ Hoàng gật đầu một cái: Chủ nhân của các ngươi là ai?Chủ nhân của chúng tôi.
Tiểu Loli len lén quan sát Kỷ Hoàng mấy lần, suy nghĩ chốc lát, chỉ có thể nói đúng sự thật: Chủ nhân của chúng tôi là Tử Vong Hoa Hồng.
Nghe Tiểu Loli nói như vậy, mọi người trong đại điện lại khẽ mỉm cười.
Làm gì có cái nào gọi là Tử Vong Hoa Hồng?!Tử Vong Hoa Hồng, phải không? Khóe miệng Kỷ Hoàng hơi hơi dương lên, nở một nụ cười tươi tựa như gió xuân.
Xem ra, sau khi Vô Ưu mất tích, sinh hoạt ngược lại cũng là muôn màu muôn vẻ.
Thời điểm nàng ở tại Hoa quốc, thậm chí đã từng giả mạo qua Tử Vong Hoa Hồng.
Dám hỏi Kỷ Hoàng, quan hệ giữa ngài và chủ nhân nhà chúng tôi là…như thế nào? Tiểu Loli hơi có chút dè dặt nhìn về phía Kỷ Hoàng.
Trước đó, thời điểm Diệp Οản Οản vẫn còn đang ở tại Hoa quốc, cũng báo cho đám người Tiểu Loli, nàng sẽ đi Độc Lập Châu.
Cho nên, trong lòng nhóm 5 người lính đánh thuê này vốn biết, Diệp Οản Οản trước mắt đang ở tại Độc Lập Châu.
Chủ nhân nhà các người là vị hôn thê của Kỷ Hoàng.
Bỗng nhiên, Đoạn Phi ở một bên đột ngột mở miệng nói.
Cái gì.
!!Vị hôn thê?Ta phiiii.
!! Còn có loại chuyện này, không hổ là chủ nhân nhà chúng ta!Ngay cả Kỷ Hoàng cũng có thể gom vào tay, hơn nữa lại còn có hôn ước!Lúc này, đám người Tiểu Loli và Hải Địch, đều hơi biến sắc mặt.
Nam râu mặt đầy kinh ngạc: Chuyện này.
Không đúng sao? Chủ nhân chúng ta tại Hoa quốc, không phải là cùng vị gia chủ Tư gia kia.
Nhưng mà, nam râu vừa mới nói được một nửa, đã bị Tiểu Loli dùng ánh mắt hung ác lườm cho một cái.
Chỉ một cái liếc mắt, nam râu lập tức phản ứng lại, liền vội vàng ngậm miệng lại.
Chủ nhân nhà bọn họ có thể tại Hoa quốc tìm trai tơ, dám cho Kỷ Hoàng đội nón xanh.
Giời ạ, chuyện này nếu như để cho Kỷ Hoàng biết, vậy còn đi đến đâu!!Thời điểm chủ nhân các ngươi ở tại Hoa quốc, trải qua như thế nào? Kỷ Hoàng lại nói.
Tốt, rất tốt, tốt vô cùng! Tiêu dao tự tại, vui vẻ cởi mở! Hải Địch vội vàng trả lời.
Ừ.
Kỷ Hoàng gật đầu, đảo mắt nhìn qua nhóm 5 người lính đánh thuê: Như vậy, các ngươi nếu đã tới, vậy cứ ở lại Độc Lập Châu là được rồi.
Trước mắt, chủ nhân của các ngươi, đang ở tại Không Sợ Minh của Độc Lập Châu, tới đó tìm nàng đi!Hả.
Không Sợ Minh?Nhắc tới Không Sợ Minh, sắc mặt nhóm 5 người lính đánh thuê nọ, bỗng đột nhiên tái mét.
Nói giỡn chơi hay sao!! Cái Không Sợ Minh kia hung tàn biết bao nhiêu, lại để cho bọn họ đi đến Không Sợ Minh tìm chủ nhân.
Chỉ bất quá, nếu như Kỷ Hoàng đã nói như vậy, vậy chỉ sợ là, Diệp Οản Οản nhất định là đang ở Không Sợ Minh.
Bọn họ cơ hồ là bị trói tới, bây giờ muốn trở về, khó như lên trời, cũng chỉ có thể làm theo Kỷ Hoàng nói, trước tiên đi thử vận khí, tìm lại chủ nhân của mình.
Vậy.
Kỷ Hoàng, chúng tôi liền đi trước được rồi à? Tiểu Loli thận trọng hỏi.
Đem hắn mang đi cùng! Kỷ Hoàng chỉ về phía Lưu Ảnh trong đại điện.
Dạ dạ dạ.
Lúc này, Hải Địch một tay nắm lấy Lưu Ảnh, dẫn hắn từ trong đại điện mang ra ngoài.
Chờ sau khi nhóm 5 người lính đánh thuê và Lưu Ảnh rời đi, Đoạn Phi tiến lên, nhẹ giọng nói: Kỷ Hoàng, ngài rốt cuộc là nghĩ như thế nào, bây giờ Vô Ưu tiểu thư mất đi ký ức, ở lại Không Sợ Minh, sợ là vô cùng nguy hiểm.
Tại sao lại không thông báo cho Nhiếp gia?Nghe được lời nói này, Kỷ Hoàng khẽ mỉm cười, như có thâm ý khác: Trở lại Nhiếp gia, có lẽ sẽ càng thêm nguy hiểm.
Nàng nhất định phải trưởng thành, vô luận có thể khôi phục được ký ức hay không.
Ở lại Không Sợ Minh, tuy có nguy hiểm, nhưng có lẽ sẽ có thể trợ giúp nàng khôi phục lại ký ức.
Mà thân phận của Vô Ưu Không Sợ Minh Chủ Bạch Phong, ở trên thế giới này, chỉ có một mình ta biết được.
Ta đã đáp ứng nàng, không nói cho bất luận kẻ nào.
Hiện tại đi thông báo cho Nhiếp gia, há chẳng phải là vi phạm lời thề của ta với Vô Ưu? Huống chi, Không Sợ Minh, nguyên bản chính là thuộc về nàng.
Kỷ Hoàng lại nói.
Đoạn Phi như có điều gì suy nghĩ: Cũng đúng, bây giờ, tứ đại thế gia quan hệ mập mờ, Kỷ Hoàng ngài đại biểu cho Kỷ gia, tốt nhất không nên nhúng tay vào chuyện của Nhiếp gia.
Còn nữa, Kỷ Hoàng ngài để cho năm người kia rời đi, chắc là dự định để cho bọn họ trợ giúp Vô Ưu tiểu thư đi?Không sai! Kỷ Hoàng gật đầu, nói: Những gã mắt sói đang nhìn chằm chằm nàng cũng không ít, bên cạnh nàng, dù sao phải có một vài người một nhà.
Đúng rồi Kỷ Hoàng, tôi đã điều tra xong.
Mấy năm nay, Vô Ưu tiểu thư và gia chủ một Tư gia nọ tại Hoa quốc, hình như có quan hệ tình nhân.
Bất quá, gã Tư gia gia chủ đó đã mất tích.
Vô Ưu tiểu thư lần này đến Độc Lập Châu, chắc là muốn tìm hắn?Nghe được lời nói này, hàn quang trong mắt Kỷ Tu Nhiễm chợt lóe lên: Tên?Tư Dạ Hàn.
Đoạn Phi nói.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Tư Dạ Hàn.
Kỷ Tu Nhiễm như có điều gì suy nghĩ, lẩm bẩm trong miệng.
Tên của Tư Dạ Hàn, Kỷ Tu Nhiễm thực sự không có ấn tượng gì, nhưng họ Tư này.
Tư gia có người nào tên là Tư Dạ Hàn à? Kỷ Tu Nhiễm hướng về phía Đoạn Phi hỏi.
Nghe vậy, Đoạn Phi hơi sững sờ, kinh ngạc nói: Kỷ Hoàng, chỉ bất quá là có họ giống nhau mà thôi! Hoa quốc họ Tư cũng không thiếu, hẳn là cũng không có quan hệ gì với Tư tộc.
Kỷ Tu Nhiễm còn muốn nói gì, một vị lão giả nào đó bỗng nhiên tiến lên, nhìn về phía Kỷ Tu Nhiễm mở miệng nói: Kỷ Hoàng, Nhiếp Vô Danh tới rồi!Ồ, anh ta hôm nay thật là nhàn rỗi! Nghe được lời nói này, Kỷ Tu Nhiễm khẽ mỉm cười.
Một giây kế tiếp, Nhiếp Vô Danh đã phong phong hỏa hỏa đi vào đại điện.
Nhiếp huynh hôm nay tựa hồ có chút thời gian rảnh rỗi, lại đến chỗ của tôi? Kỷ Tu Nhiễm nhìn về phía Nhiếp Vô Danh ở bên cạnh, nhẹ giọng cười nói.
Em rể, lời này của cậu…Tôi trở lại lâu như vậy, cũng không thấy cậu đến tìm tôi, tôi đành phải tới gặp cậu.
Nhiếp Vô Danh mở miệng nói như đúng rồi.
Nhiếp huynh hôm nay tới, không biết là có chuyện gì? Kỷ Tu Nhiễm ngồi xuống, uống một hớp trà thanh nhiệt.
Tôi nói này em rể, Vô Ưu đều đã tìm trở về, cậu làm sao nhiều ngày như vậy cũng đều không có động tĩnh? Không tính cùng em gái tôi kết hôn sao? Có tin là tôi đánh chết cậu hay không?! Nhiếp Vô Danh nhìn chằm chằm Kỷ Tu Nhiễm, lời nói mang theo sự uy hiếp.
Ồ? Kỷ Tu Nhiễm cười nói: Nhiếp huynh coi như là thật sự xác định, Nhiếp Vô Ưu ở Nhiếp gia hiện tại là thật?Có ý gì? Ho khan, mặc dù lão tử đã sớm hoài nghi cô ta là giả, mất tích nhiều năm như vậy, sau khi trở về, tính cách có chút bất đồng so với thường ngày.
Nhưng tạm thời, tôi cũng không tìm ra được chứng cớ gì cả.
Cậu có phải là có tin tức gì hay không? Nhiếp Vô Danh vội vàng hỏi.
Nghe Nhiếp Vô Danh nói như vậy, Kỷ Tu Nhiễm trầm tư chốc lát, chợt lắc đầu một cái, nói: Ngay cả người anh ruột như anh còn không có tin tức gì, làm sao tôi lại có thể có được?Một bên, Đoạn Phi len lén nhìn về phía Nhiếp Vô Danh, trong đầu nghĩ, người anh ruột này quả thực có chút không đáng tin cậy! Nếu như Kỷ Hoàng đem chân tướng nói ra, chỉ sợ, tình cảnh của Nhị tiểu thư Nhiếp gia chân chính, sẽ càng nguy hiểm hơn.
À! Đúng rồi, cậu có nghe nói hay không? Gã Cẩu Tạp Chủng gần đây có qua lại tại Độc Lập Châu.
Nhiếp Vô Danh hỏi.
Có nghe nói một chút.
Kỷ Tu Nhiễm nói.
Em rể, làm phiền cậu giúp một chuyện, đem Cẩu Tạp Chủng tìm ra cho tôi! Tôi muốn cùng hắn phân thắng bại.
Nhiếp Vô Danh cười lạnh một tiếng.
Nhiếp huynh, huynh vẫn nên tự mình đi tìm đi! Tôi cũng không muốn đi chọc giận cậu ta! Kỷ Tu Nhiễm nhẹ giọng cười nói.
Cậu cảm thấy, tôi đánh không lại hắn? Nhiếp Vô Danh cau mày nói.
Còn không đợi Kỷ Tu Nhiễm khui rượu, Nhiếp Vô Danh lại nói: Đúng rồi, đoạn thời gian gần đây, tro tàn của A Tu La lại cháy rồi.
A Tu La à?Nhắc tới A Tu La, sắc mặt Kỷ Tu Nhiễm hơi có chút ngưng trọng, lâm vào trong trầm tư.
A Tu La, năm đó ở Độc Lập Châu tạo nên bao nhiêu gió tanh mưa máu, thế lực vô cùng mạnh mẽ, đã từng có lần được đặt ngang hàng với Võ Đạo Liên Minh Công Hội.
Thậm chí, tại thời điểm Võ Đạo Liên Minh Công Hội tiến hành chèn ép bọn họ, cũng nhanh chóng bị phản kích, thành công xé tan vây cánh của Võ Đạo Liên Minh Công Hội.
Chỉ tiếc, A Tu La tại Độc Lập Châu có quá nhiều kẻ địch, trừ Võ Đạo Liên Minh Công Hội ra, còn đắc tội với rất nhiều thế lực.
Nhiều năm trước, A Tu La bị các thế lực lớn vây công.
Những thế lực này, đứng mũi chịu sào chính là Không Sợ Minh.
Sau đó, A Tu La và các đại thế lực đối chiến, vị A Tu La Chủ kia bỗng mất tích.
Theo A Tu La Chủ mất tích, thế lực đáng sợ A Tu La này, rốt cục mới tan rã.
Tôi nghe nói, A Tu La Chủ thật giống như đã trở về rồi.
Nhiếp Vô Danh nói.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Tu La Chủ à? Kỷ Hoàng khẽ mỉm cười: Có cơ hội, ngược lại thật sự muốn gặp hắn một lần.
Một bên, Đoạn Phi nghe vậy, trán thấm ra một giọt mồ hôi lạnh.
Một thế lực lớn như A Tu La, quả thực là có khả năng một tay che trời tại Độc Lập Châu.
Năm đó, nếu không phải là do Tu La Chủ mất tích, chỉ sợ, Độc Lập Châu hiện nay, đã sớm nát bấy như tương, hoang vu tàn phế.
Nếu như, Tu La Chủ trở lại, chỉ sợ, thứ đầu tiên muốn tiêu diệt, chính là Không Sợ Minh rồi.
Khi đó Không Sợ Minh đứng mũi chịu sào, cùng các thế lực lớn của Độc Lập Châu vây quét A Tu La, thù này cũng lớn.
Nếu muốn nói tới hai đại cừu địch của A Tu La, thứ nhất chính là Võ Đạo Liên Minh; thứ nhì, Không Sợ Minh chạy không thoát!.
Trụ sở chính của Không Sợ Minh, trong phòng làm việc của Diệp Οản Οản, Bắc Đẩu lại là đứng ngồi không yên.
Vậy phải làm sao bây giờ? Bắc Đẩu ở trước mặt Diệp Οản Οản đã đi qua đi lại mười mấy vòng.
Mẹ cậu lại bị xe đụng? Diệp Οản Οản liếc mắt nhìn Bắc Đẩu.
Nghe được lời ấy của Diệp Οản Οản, Bắc Đẩu hơi sững sờ, sắc mặt hơi có chút lúng túng.
Chưa từng nghĩ, Phong tỷ lại còn nhớ chuyện này.
Phong tỷ, không phải là mẹ đệ bị xe đụng! Là xảy ra đại sự! Bắc Đẩu lập tức ngồi ở bên cạnh Diệp Οản Οản, mặt đầy thần bí, nói: Phong tỷ, chẳng lẽ, tỷ quên A Tu La rồi sao?A Tu La.
Nghe vậy, Diệp Οản Οản như có điều gì đó suy nghĩ.
Đi tới Độc Lập Châu thời gian dài như vậy, nhất là sau khi giả mạo Không Sợ Minh Chủ, Diệp Οản Οản đã đem sự tích những năm gần đây của Độc Lập Châu hỏi thăm hết một lần.
Liên quan tới A Tu La, cũng biết được một chút.
Nghe đồn, năm đó ở Độc Lập Châu, A Tu La là thế lực duy nhất dám cùng Võ Đạo Liên Minh Công Hội cứng đối cứng.
Mà theo tin đồn, Tu La Chủ khát máu tàn bạo, là một vị siêu cấp đại bạo quân nổi danh nhất Độc Lập Châu!Chỉ tiếc, mãi đến nay, hình dáng cùng tên họ của Tu La Chủ, không một ai biết.
Lâu ngày, Tu La Chủ trở thành biểu tượng của sự tàn bạo không một thứ gì có thể thay thế được.
A Tu La không phải là rất nhiều năm cũng không hề xuất hiện rồi sao? Diệp Οản Οản nhìn về phía Bắc Đẩu.
Đúng vậy! Chính là rất nhiều năm không hề xuất hiện.
Bắc Đẩu gật đầu liên tục: Chỉ bất quá, gần đây tro tàn A Tu La lại cháy! Nghe đồn, Tu La Chủ đã trở về.
Trở về thì trở về chứ sao! Diệp Οản Οản thần sắc bình thản nói.
Nghe vậy, Bắc Đẩu lập tức tặng cho Diệp Οản Οản một ngón tay cái hướng lên trên: Tuyệt vời! Không hổ là Phong tỷ của đệ, dũng khí vô song, quả thật rồng phượng trong loài người!Nói tiếng người! Diệp Οản Οản nói.
Phong tỷ, trước mắt Không Sợ Minh chúng ta, lại đã từng tham dự kế hoạch tiêu diệt A Tu La!! Tỷ là người phải đứng mũi chịu sào đấy! Gã Tu La Chủ này trở về, sợ rằng người đầu tiên muốn giết chết chính là tỷ.
Nhưng Phong tỷ lại không sợ hãi, đệ thật sự bội phục! Bắc Đẩu mặt đầy vẻ sùng bái.
Diệp Οản Οản: ……Má, bao phê!!Không Sợ Minh năm đó lại có thể tham dự kế hoạch tiêu diệt A Tu La.
Tóc Húi Cua ca lại còn có thể đắc tội với Tu La Chủ.
Cái này con mịa nó, thật sự là muốn chết sao!?Một gã Cẩu Tạp Chủng thôi còn chưa đủ, vậy mà con mịa nó lại xuất hiện thêm một gã Tu La Chủ, chờ qua mấy ngày nữa có phải là hội trưởng Võ Đạo Liên Minh Công Hội cũng đều bị Tóc Húi Cua ca đắc tội qua hay không?Phong tỷ, đừng nói tới tứ đại thế gia Độc Lập Châu, Nhiếp, Kỷ, Lăng, Thẩm, đều bị tỷ quậy tưng bừng, nhưng tứ đại thế gia đó lại ngại cục đá thối như chúng ta, không muốn chọc vào chúng ta.
Nhưng gã Tu La Chủ kia, chính là bạo quân tàn nhẫn đại danh đỉnh đỉnh tại Độc Lâp Châu! Chỉ sợ lần này.
Bắc Đẩu có chút chột dạ nói.
Cậu đúng là một đứa chẳng có chút tiền đồ nào! Chỉ là một gã Tu La Chủ, tôi cũng không sợ, cậu sợ cái gì! Diệp Οản Οản lườm Bắc Đẩu.
Trời má!! Quả nhiên đúng như nàng phỏng đoán vậy, tứ đại thế gia cũng bị Tóc Húi Cua ca đắc tội qua.
Hì hì.
Phong tỷ, đệ đời này bội phục nhất chính là tỷ.
Đánh nhau với sát thủ của Nhiếp gia, tiêu diệt chi nhánh Kỷ gia, đoạt sạch tiền của Thẩm gia.
Bắc Đẩu nhẹ giọng cười nói.
Diệp Οản Οản: .
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Chuyện tiêu diệt chi nhánh hay đánh nhau với sát thủ, Diệp Οản Οản đều có thể hiểu được.
Nhưng việc cướp tiền của Thẩm gia này lại là chuyện gì xảy ra?Bất quá, tác phong làm việc của Tóc Húi Cua ca như thế, quả thật rất phù hợp với phong cách tổng thể của Không Sợ Minh.
Trước đó, không phải là Không Sợ Minh còn muốn diệt Chu gia, cướp đi địa bàn của Chu gia hay sao?Phong tỷ, với phong cách làm việc của Tu La Chủ, phỏng chừng đối với những thứ tôm tép nhỏ bé như tụi đệ sẽ không để vào trong mắt, sợ rằng sẽ bắt tỷ để khai đao.
Bắc Đẩu nhìn về phía Diệp Οản Οản, mở miệng nói.
Diệp Οản Οản: .
Nàng kết quả đã tạo ra cái nghiệt gì, chính mình chỉ muốn an ổn sống qua ngày thôi mà, lại thuận tiện mượn dùng thế lực của Không Sợ Minh để tìm Tư Dạ Hàn.
Bây giờ ngược lại thì hay rồi!! Bên trái một gã Cẩu Tạp Chủng, bên phải một gã Kỷ Hoàng, giờ lại còn xuất hiện thêm một gã đồ tể Tu La Chủ!! Ai ơi mau mau tới cứu tui đi, huhu…Có tôi ở đây, không cần hốt hoảng! Cậu cũng là cao tầng trong Không Sợ Minh, hốt hoảng như vậy, còn ra thể thống gì! Diệp Οản Οản ngoài mặt lãnh khốc, lườm Bắc Đẩu, nhưng mà, đến lúc đó sợ rằng người đầu tiên chạy trốn chính là…Phong tỷ nói đúng lắm!! Bắc Đẩu gật đầu liên tục.
Còn không đợi Diệp Οản Οản tiếp tục mở miệng, cửa phòng làm việc đã bị gõ cốc cốc cốc.
Vào đi! Diệp Οản Οản nói.
Phong tỷ! Thất Tinh nhìn về phía Diệp Οản Οản.
Thế nào? Diệp oản hỏi.
Tôi đem Beerus chở về rồi! Thất Tinh nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, mở miệng nói.
Beerus.
Nghe vậy, Diệp Οản Οản nhất thời sững sờ, cái thứ gọi là Beerus này là vật gì.
Lúc này, một dự cảm bất an từ trong lòng Diệp Οản Οản dâng lên.
Chỉ sợ, cái gã Thất Tinh này lại muốn xò xét chính mình.
Nhưng mà, khiến cho Diệp Οản Οản vô cùng nhức đầu chính là, nàng ngay cả Beerus trong miệng Thất Tinh là cái gì cũng không biết.
A, Beerus bị chở về? Lúc này, Bắc Đẩu thần sắc kinh ngạc, nhìn về phía Diệp Οản Οản: Phong tỷ, Thất Tinh thật sự quá có tâm! Thú cưng Beerus tỷ nuôi trước khi rời đi, đệ còn nhớ Phong tỷ rất thương yêu nó!Theo tiếng nói của Bắc Đẩu rơi xuống, ánh mắt lạnh như băng của Thất Tinh, chậm rãi rơi vào trên người Bắc Đẩu.
Nghe được lời này của Bắc Đẩu, khóe miệng Diệp Οản Οản hơi hơi dương lên: Thất Tinh, dẫn tôi tới!Vâng!Thất Tinh xoay người rời đi.
Diệp Οản Οản cùng Bắc Đẩu đi theo sau lưng Thất Tinh, đi thẳng về phía trước.
Giờ phút này, trong lòng Diệp Οản Οản hơi có chút thấp thỏm, cái gã Tóc Húi Cua ca kia rốt cuộc nuôi loại thú cưng gì?Nếu như là mèo mèo chó chó, mọi việc đại cát, nhưng nếu như.
Chỉ chốc lát sau, Thất Tinh dẫn theo Diệp Οản Οản đi tới một gian phòng trống, còn chưa đến gần, từ bên trong căn phòng này, đã truyền tới một loạt âm thanh mãnh thú gào thét làm cho lòng người sợ hãi.
Diệp Οản Οản: .
Hơ hơ, các bạn có biết cái gì gọi là tuyệt vọng không?Là thứ tôi đang phải trải qua.
Chỉ nghe tiếng, đôi chân Diệp Οản Οản như muốn nhũn ra, nhưng nàng có thể lựa chọn không đi vào được sao?Quả nhiên trưởng thành, tiếng kêu đều thay đổi đến đáng sợ như vậy.
Bắc Đẩu gật đầu tán thưởng liên tục.
Rất nhanh, Thất Tinh đem cửa phòng mở ra.
Diệp Οản Οản liếc nhìn lại, chỉ thấy, bên trong phòng trên ghế sa lon, một con mãnh thú toàn thân đen tuyền đang nằm đó.
Cao quý, đen nhánh, yêu dị, đây là ấn tượng đầu tiên hiện ra trong đầu Diệp Οản Οản.
Bây giờ, Diệp Οản Οản rốt cuộc đã thấy rõ, Beerus trong miệng Thất Tinh, thì ra là một con báo đen.
Giờ phút này, đôi con ngươi sắc bén của báo đen lóe lên, chậm rãi quét qua Bắc Đẩu và Thất Tinh, cuối cùng rơi vào trên người Diệp Οản Οản.
Phong tỷ, tỷ không nhớ Beerus sao? Thất Tinh nhìn chằm chằm Diệp Οản Οản, mở miệng hỏi.
Cũng còn khá.
Diệp Οản Οản miễn cưỡng cười vui, khá cái lông á!Còn không đợi Thất Tinh tiếp tục nói gì, báo đen Beerus chậm rãi từ trên ghế sa lon nhảy xuống, rũ cái đuôi lớn, từng bước một đi về phía ba người.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnTrên mặt Diệp Οản Οản lộ ra nụ cười, cố giả vờ trấn định, làm sao bây giờ?Mãnh thú và nhân loại cũng không giống nhau, bọn chúng không phải là xem mặt, mà là nghe mùi!Mình có thể ở trước mặt của người ngoài cố tình giả bộ mình là Không Sợ Minh Chủ Tóc Húi Cua ca, nhưng…ở trước mặt mãnh thú thì sao?Hiện nay, ở trước mặt Thất Tinh, Diệp Οản Οản không thể để lộ ra những suy nghĩ lo lắng trong lòng, chỉ có thể thầm cầu nguyện mà thôi.
Bất kể Beerus như thế nào, Diệp Οản Οản đã có sẵn dự tính, chuẩn bị tốt một lời giải thích hợp lý.
Mãnh thú dù sao cũng là mãnh thú! Huống chi, căn cứ theo Bắc Đẩu từng nói, thời điểm Tóc Húi Cua ca nuôi Beerus, nó bất quá vẫn còn là con non, nuôi đến một tuổi thì Tóc Húi Cua ca liền mất tích.
Đã nhiều năm như vậy, nếu như Beerus không nhận biết Tóc Húi Cua ca, nghe không ra hoặc là quên mất khí tức trên người của Tóc Húi Cua ca, vậy cũng không phải là vô cùng bình thường sao?Dĩ nhiên, Diệp Οản Οản đã chuẩn bị xong lời giải thích hợp lý, Bắc Đẩu nhất định sẽ tin tưởng, nhưng Thất Tinh có tin hay không, chuyện này liền….
khó nói rồi!!Gràoooo…!!!Báo đen Beerus đi tới bên cạnh Diệp Οản Οản, đột nhiên từ trong miệng phát ra một tiếng rống to.
Bây giờ ở khoảng cách gần nghe được mãnh thú gào thét, Diệp Οản Οản chỉ cảm thấy màng nhĩ rêm rêm, tiếng gào thét như cuồng phong vũ bão, làm cho người ta không rét mà run.
Xong rồi! Xong rồi.
Sắc mặt Diệp Οản Οản hơi có chút trắng bệch.
Chính mình nỗ lực lâu như vậy, nào ngờ đâu…có thể bị một con báo đen phơi bày thân phận, con mịa nó!!Thấy báo đen Beerus đột nhiên gầm lên một tiếng, ánh mắt lạnh giá thấu xương của Thất Tinh, trong nháy mắt rơi vào trên người Diệp Οản Οản, khóe miệng treo lên một nụ cười lạnh kinh người.
Thậm chí, Diệp Οản Οản có thể cảm thụ ra được sát ý như ẩn như hiện của Thất Tinh…Thật ra thì.
Diệp Οản Οản mới vừa định đem một loạt lời biện hộ mình đã chuẩn bị sẵn nói ra, nhưng mà, một đám lông đen bóng mượt, lại đột nhiên dụi dụi, rúc vào trong bụng mình cọ tới cọ lui.
Cơ hồ theo bản năng, Diệp Οản Οản cúi đầu xuống quan sát.
Giờ phút này, chỉ thấy chú báo đen Beerus trước đó còn vô cùng cao lãnh khát máu, bây giờ lại dùng cái đầu to lớn của nó, làm nũng cọ cọ dụi dụi chính mình.
Diệp Οản Οản: .
Đây là cái tình huống gì?Ha ha, Phong tỷ, năm đó đệ đã nói Beerus rất có linh tính mà! Tỷ xem, đã nhiều năm như vậy, nó vẫn có thể nhận ra được tỷ.
Bắc Đẩu cười một tiếng, tay phải sờ loạn một hồi ở trên người của Beerus.
Rống!!Còn không đợi Diệp Οản Οản mở miệng nói chuyện, Beerus gầm lên đầy giận dữ, bộ lông màu đen toàn thân dựng đứng lên, trong mắt là sự hung tàn hoang dã nguyên thủy của mãnh thú, trân trân nhìn chòng chọc Bắc Đẩu.
Gần như trong nháy mắt, Bắc Đẩu cứng đờ tại chỗ, tay phải vẫn còn đang bẹo gò má trái của Beerus.
Phong.
Phong tỷ!! Tỷ nhanh nhanh khuyên nhủ nó! Beerus, năm đó ta còn từng cho ngươi đùi gà để ăn đấy, ngươi quên rồi sao? Bắc Đẩu vội vàng nói.
Trong nháy mắt, Diệp Οản Οản đem tay của Bắc Đẩu gỡ ra.
Cái tay này làm vậy có phải là quá khinh thường báo đen rồi hay không? Lại túm lấy mặt báo đen nặn tới nặn lui, có bị cắn đứt cũng không oan à nha!!Beerus ngoan ngoãn, không được tức giận.
Diệp Οản Οản dùng kỹ năng ban đầu thu phục Đại Bạch, áp dụng ở trên người của Beerus.
Mắt thấy Beerus không có phản ứng, Diệp Οản Οản đánh bạo, dùng tay phải gãi gãi nhẹ ở nơi cằm của Beerus.
Nhưng mà, kết quả lại khiến cho Diệp Οản Οản vô cùng mừng rỡ.
Nhìn cái bộ dáng này của báo đen Beerus, tựa hồ có chút hưởng thụ.
Phong tỷ, cái con báo Beerus này chỉ nhận tỷ, ai cũng không nhận! Quá nguy hiểm, phải để cho nó cút ngay! Bắc Đẩu nhìn về phía Diệp Οản Οản nói.
Để cho cậu cút đi ngay không phải hay hơn sao? Diệp Οản Οản liếc mắt nhìn Bắc Đẩu.
Nghe vậy, Bắc Đẩu liền vội vàng nặn ra một vẻ mặt tươi vui nhìn về phía Beerus: Bé ngoan à, cả đời chỉ nhận một người chủ nhân, ta rất tán thưởng ngươi đó nha.
Diệp Οản Οản: .
Tiết tháo ở đâu?Thất Tinh đứng ở một bên, nhìn thấy báo đen Beerus vô cùng gần gũi với Diệp Οản Οản, thần sắc lộ ra vẻ nghi ngờ.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Beerus từ nhỏ đã được Không Sợ Minh Chủ nuôi dưỡng, hơn nữa chỉ nhận mỗi mình Không Sợ Minh Chủ, bất luận kẻ nào cũng đều khó tiếp cận.
Giờ phút này, Thất Tinh nhìn thấy Diệp Οản Οản và Beerus thân mật như thế, trong lòng lộ ra sự kinh ngạc.
Từ lúc bắt đầu gặp phải Diệp Οản Οản, Thất Tinh liền vô cùng hoài nghi thân phận Không Sợ Minh Chủ của Diệp Οản Οản, mà phần nghi ngờ này, càng ngày càng tăng dần theo thời gian…Nhưng mà, chính mình mỗi một lần dò xét, Diệp Οản Οản lại có thể ứng đối lại được, tuy rằng cũng không được hoàn mỹ cho lắm.
Như Beerus lúc này mà nói, nếu như nữ nhân này thật sự không phải là Không Sợ Minh Chủ, Beerus tại sao lại thân cận đối với nàng như thế.
Không nói đến Thất Tinh, ngay cả chính bản thân Diệp Οản Οản, trong lòng cũng vạn phần kinh ngạc.
Nhìn thấy cái đầu to lớn của Beerus cọ tới cọ lui ở trên bụng mình, khóe miệng Diệp Οản Οản treo lên một nụ cười khó hiểu.
Huynh đài à, huynh bị ngứa da đầu sao?Đối với việc thú cưng của Tóc Húi Cua ca Beerus tại sao lại thân cận với mình như vậy, Diệp Οản Οản cũng không thể hiểu được.
Có thể là nàng cuối cùng cũng gặp may mắn được một lần! Có đôi khi những thứ như khí tràng thật sự rất huyền diệu, cũng giống như Đại Bạch lần đầu tiên nhìn thấy Đường Đường cũng rất yêu thích cậu bé.
Minh chủ! Đúng vào lúc này, một ông lão không biết từ chỗ nào xuất hiện, chạy vội đến đây.
Đây không phải là Beerus sao? Lại cũng có thể quay về rồi!? Lão già nhìn về phía báo đen bên cạnh Diệp Οản Οản, mặt đầy vẻ kinh ngạc.
Lão giả này Diệp Οản Οản cũng không tính là xa lạ.
Ngày đó, thời điểm lão già này và Thất Tinh dự định huỷ diệt Chu gia, Diệp Οản Οản cũng đã từng gặp qua.
Sao vậy? Diệp Οản Οản liếc mắt nhìn lão già.
Nghe tiếng, trên mặt ông lão là một nụ cười đầy nịnh nọt: Minh chủ, là như thế này, tôi mới vừa phát hiện, khu vực phụ cận trụ sở chính của chúng ta có một nhóm người lén lén lút lút.
Tôi thấy phỏng chừng cũng không có chuyện gì tốt, nói không chừng là người của phe đối phương phái tới, cho nên muốn tới hỏi thăm Minh chủ, nên xử lý như thế nào?Nếu như là thường ngày, ông ta làm sao sẽ dài dòng như vậy, trực tiếp giết chết là tốt rồi!Bất quá, từ sau khi Minh Chủ trở lại, cũng không giống như trong quá khứ, thường xuyên tìm ông ta luyện chiêu.
Thừa dịp cơ hội này, tới trước mặt Minh chủ gặp mặt, dường như cũng không tệ.
Loại chuyện này, chẳng lẽ còn muốn tôi dạy cho ông phải làm gì? Diệp Οản Οản lạnh lùng nói: Điều tra rõ là được rồi, nếu không có gì thì thả đi, nhưng nếu thật là thế lực đối nghịch phái tới, nhốt lại là được!Dạ dạ dạ.
Nghe lệnh, lão giả gật đầu liên tục, xoay người liền muốn rời đi.
Nhưng mà, còn chưa đi ra được mấy bước, lão giả bỗng xoay người lại, nhìn về phía Diệp Οản Οản, bổ sung thêm: Minh chủ, đúng rồi, mấy người kia nói chủ nhân của bọn họ là cái gì mà Tử Vong Hoa Hồng, bảo chúng ta cấp cho chút mặt mũi gì đó…Tử Vong Hoa Hồng?Nghe được lời nói này, ngay cả Bắc Đẩu và Thất Tinh cũng theo đó sửng sốt một chút.
Nghe đồn, Tử Vong Hoa Hồng rất có thể là thế lực siêu cấp khủng bố sánh ngang hàng cùng với A Tu La.
Chỉ bất quá, năm đó Nhiếp gia không phải là đã công bố, căn bản không có cái gọi là Tử Vong Hoa Hồng.
Cái gọi là Tử Vong Hoa Hồng, chẳng qua chỉ là bịa đặt mà ra, là do tam sao thất bản tạo thành mà thôi!Làm sao bây giờ còn lòi ra được một cái Tử Vong Hoa Hồng chứ?Phong tỷ, chuyện này có chút kỳ hoặc, chi bằng chúng ta đi xem một chút đi? Bắc Đẩu hướng về Diệp Οản Οản nói.
Vào giờ phút này, Diệp Οản Οản trong lòng kinh ngạc không thôi.
Thứ này nhất định là trùng hợp!! Trời má, khoảng cách từ Hoa quốc đến Độc Lập Châu xa như vậy, không thể nào là nhóm 5 người lính đánh thuê ở nhà nàng được!Nếu như là nhóm 5 người lính đánh thuê tìm tới, há chẳng phải là sẽ khiến thân phận của nàng hoàn toàn bại lộ sao!Từ đáy lòng của Diệp Οản Οản lẩm bẩm không có khả năng, ngoài mặt cũng bình tĩnh không lay động.
Suy nghĩ kỹ một chút, quả thực là không thể nào!! Đoán chừng là fan cuồng của thế lực Tử Vong Hoa Hồng vì sùng bái cuồng nhiệt thần tượng mà thôi! Loại chuyện này, mấy năm nay cũng vô cùng thường gặp đó nha!!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Minh chủ.
Vậy ngài xem, tôi trước tiên nhốt bọn họ lại để điều tra rõ ràng, hay là Minh chủ ngài tự mình đi thẩm tra? Lão già nhìn về phía Diệp Οản Οản, mở miệng hỏi.
Đi xem một chút đi! Ngữ khí Thất Tinh hơi lộ ra vẻ lãnh đạm thờ ơ.
Bất đắc dĩ, Diệp Οản Οản cũng chỉ có thể như thế, theo lão già đi xuống dưới lầu.
Lầu ba, trong phòng giam.
Đám người Tiểu Loli và Hải Địch trố mắt nhìn nhau.
Cái gã Kỷ Hoàng kia cũng quá biết đào hố đi, không phải là nói cho bọn họ biết chủ nhân đang ở tại Không Sợ Minh sao?Giờ thì hay rồi! Sau khi bọn họ lấy can đảm đi tới Không Sợ Minh, liền báo ra danh hiệu của Tử Vong Hoa Hồng.
Người của Không Sợ Minh ngược lại thật là dứt khoát, lại trực tiếp đem bọn họ nhốt lại.
Coi như là ở tại Độc Lập Châu, chủ nhân bọn họ Tử Vong Hoa Hồng, hẳn cũng là có danh tiếng vang dội mới đúng chứ!?Con bà nó!! Mấy người chúng ta không phải là sẽ chết tại Không Sợ Minh đấy chứ? Không Sợ Minh này là thế lực gì, mọi người ai cũng đều biết.
Hải Địch đánh giá chung quanh, muốn từ nơi này chạy đi, tựa hồ có chút không mấy thực tế.
Làm sao bây giờ, Cường ca? Tôi thật sự rất sợ.
Nam tóc dài kéo lấy cánh tay của nam râu, run lẩy bẩy.
Sợ cái gì! Có Cường ca ở chỗ này, Không Sợ Minh cũng phải cấp cho Cường ca mấy phần mặt mũi! Nam râu cười lạnh nói.
Cường ca, anh thật lợi hại!! Vậy chúng ta tại sao còn bị nhốt ở chỗ này? Nam tóc dài nhìn về phía nam râu.
Ho khan khục…!! Có khả năng là phương thức đón khách của Không Sợ Minh tương đối đặc thù.
Nam râu mở miệng nói.
Nghe vậy, Hải Địch lườm nam râu: Sắp chết đến nơi, lại còn ở đó chém gió sao?Càn rỡ! Cậu dám nghi ngờ Cường ca của tôi! Mập mạp chết bầm! Nam tóc dài hung ác trợn mắt lườm Hải Địch.
Hải Địch: .
Khương lão, làm sao bây giờ? Hải Địch không thèm để ý đến nam tóc dài, nhìn về phía Khương lão nãy giờ vẫn không hề mở miệng.
Nghe tiếng, Khương lão lại lắc đầu một cái.
Đối với thế cục của Độc Lập Châu, mấy người bọn họ hoàn toàn không nắm được.
Hiện nay, bị nhốt ở Không Sợ Minh, làm sao biết được nên làm thế nào cho phải?Thật là đói quá đi mà!! Tiểu Loli hai tay ôm bụng, ủ rũ ngồi ở một bên.
Còn không đợi Hải Địch mở miệng nói gì, ánh đèn bên trong buồng giam bỗng nhiên sáng lên.
Thất Tinh và Bắc Đẩu, cộng thêm lão già, ba người trước tiên tiến vào bên trong căn phòng.
Các người rốt cuộc muốn thế nào? Tại sao lại bắt chúng tôi? Nam tóc dài nhìn về phía lão già, tức giận gào lên.
Bọn họ căn bản cái gì cũng không làm, đi tới Không Sợ Minh, bất quá chỉ là muốn tìm chủ nhân mà thôi! Chẳng qua là thuận miệng nói ra một câu Tử Vong Hoa Hồng, lại bị bắt! Cái này còn có thiên lý sao, còn có vương pháp sao?Im miệng!Lão già hung ác trợn mắt lườm nam tóc dài.
Trong 5 người này, gã ta là kẻ nói nhiều nhất.
Im miệng? Nam tóc dài cười lạnh một tiếng: Im miệng thì im miệng!.
Một bên, Lưu Ảnh nhàn nhạt liếc mắt nhìn đám người Thất Tinh một cái, từ đầu đến cuối đều chưa từng mở miệng.
Mãi đến giờ phút này, Diệp Οản Οản lúc này mới lững thững tiến tới, đi vào bên trong căn phòng.
Nhưng mà, Diệp Οản Οản vừa mới đưa mắt nhìn sang, liền thấy bị giam ở bên trong phòng, không là nhóm 5 người lính đánh thuê, còn có thể là ai?Trong nháy mắt, Diệp Οản Οản cảm nhận được khí tức của ngày tận thế…Nhóm 5 người lính đánh thuê này, làm sao lại có thể từ Hoa quốc chạy đến Độc Lập Châu rồi vậy hả? Lại là làm cách nào tìm ra được Không Sợ Minh, còn biết chính mình đang ở chỗ này?Mấy người Tiểu Loli và Hải Địch, sau khi thấy Diệp Οản Οản xuất hiện, cả người nhất thời cả kinh! Kỷ Hoàng quả thực là không lừa bọn họ, chủ nhân thật sự đang ở tại Không Sợ Minh!Tiểu Loli bỗng nhiên đứng dậy, mặt đầy kích động nhìn về phía Diệp Οản Οản.
Chủ.
Tiểu Loli vừa muốn mở miệng, lại bị Diệp Οản Οản cắt ngang.
Các ngươi nói mình là thành viên của Tử Vong Hoa Hồng? Diệp Οản Οản nhìn về phía mấy người Tiểu Loli, lạnh giọng quát lên.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnNghe được lời nói này, đám người Khương lão và Tiểu Loli đều sững sờ.
Lời này của chủ nhân là có ý gì?Không chỉ như vậy, biểu hiện bây giờ của chủ nhân, thật giống như hoàn toàn không biết bọn họ, chuyện này là như thế nào?Mới vừa rồi, tôi nghe nói, các người tới Không Sợ Minh để tìm người, đúng không? Giờ phút này, Thất Tinh nhìn về phía đám người Hải Địch tra hỏi.
Đúng vậy! Tiểu Loli theo bản năng gật đầu một cái.
Cũng không phải là tìm người sao, hơn nữa người muốn tìm cũng đã xuất hiện rồi.
Vậy, các người muốn tìm ai? Thần sắc Thất Tinh như có thâm ý khác.
Một bên, Lưu Ảnh nhìn về phía Diệp Οản Οản, lại nhìn Thất Tinh một chút, chân mày hơi hơi nhíu lên, vẻ mặt như đang nghĩ tới cái gì.
Giờ phút này, Diệp Οản Οản thật là có nỗi khổ khó nói.
Nếu như lúc trước, nhóm 5 người lính đánh thuê này không đề cập bọn họ thuộc thế lực của Tử Vong Hoa Hồng, nàng hoàn toàn có thể thoải mái thừa nhận việc nhóm 5 người lính đánh thuê này là thủ hạ nàng thu sau khi rời khỏi Độc Lập Châu.
Nhưng mà, nhóm 5 người lính đánh thuê sau khi đi tới Không Sợ Minh liền kêu gào mình là người của Tử Vong Hoa Hồng, Diệp Οản Οản kiên quyết không thể thừa nhận!Tử Vong Hoa Hồng căn bản chính là một thế lực giả tạo, cũng không hề tồn tại.
Tóc Húi Cua ca thân là Không Sợ Minh Chủ, làm sao lại có thể đi giả mạo Hắc Quả Phụ.
Bây giờ, Diệp Οản Οản đã quyết định chủ ý trong lòng.
Vô luận như thế nào, chính mình cũng không thể thừa nhận! Nếu không, nàng và nhóm 5 người lính đánh thuê, hôm nay chỉ sợ toàn bộ đều sẽ phải chết tại đây!Ngươi nói các ngươi là người của Tử Vong Hoa Hồng, chẳng lẽ, các ngươi hôm nay tới chỗ này, là muốn tìm Hắc Quả Phụ sao? Diệp Οản Οản thấy Tiểu Loli lại muốn mở miệng, trong lòng nôn nao vạn phần, trên mặt lại bày ra vẻ lạnh lùng bình thản.
Chuyện này.
Tiểu Loli hơi sững sờ, nhìn Diệp Οản Οản, căn bản không biết chủ nhân của mình nói như vậy là có ý gì?Ha ha!! Dĩ nhiên không phải là đến tìm Hắc Quả Phụ! Lưu Ảnh ở một bên chưa bao giờ lên tiếng, bỗng nhiên mở miệng.
Lưu Ảnh?Cơ hồ theo bản năng, Diệp Οản Οản hướng về phía Lưu Ảnh nhìn lại.
Mới vừa tiến vào bên trong phòng giam, nàng cũng không chú ý tới Lưu Ảnh.
Mà sau khi Diệp Οản Οản nhìn thấy Lưu Ảnh, tim nàng bỗng như muốn ngừng đập!Gã Lưu Ảnh này làm sao lại sẽ cùng nhóm 5 người lính đánh thuê ở chung một chỗ?Nàng và Lưu Ảnh lại có thù oán…Nếu như Lưu Ảnh tùy tiện nói gì, nàng cũng sẽ chết không có chỗ chôn!Thật không nghĩ tới, chúng ta lại sẽ chạm mặt ở một nơi như thế này.
Lúc này, Lưu Ảnh nhìn Diệp Οản Οản, mở miệng nói.
Nghe vậy, Diệp Οản Οản thầm than không hay!!Ngươi biết Bạch Phong tỷ? Ánh mắt lạnh như băng của Thất Tinh rơi vào trên người Lưu Ảnh.
Bạch Phong? Lưu Ảnh nhìn về phía Thất Tinh: Cái gì Bạch Phong? Ngươi nói nàng là Bạch Phong?Làm sao? Ngươi cảm thấy, nàng không phải là Bạch Phong? Ánh mắt lạnh giá thấu xương của Thất Tinh, vô tình hay cố ý hướng về Diệp Οản Οản nhìn lại.
Nhóm 5 người lính đánh thuê đầu óc mơ hồ, không biết bọn họ rốt cuộc nên nói gì nữa.
Nàng dĩ nhiên không phải là Bạch Phong! Lưu Ảnh cười lạnh một tiếng.
Ồ.
Thất Tinh như có điều gì suy nghĩ: Nếu ngươi nói ngươi biết nàng? Vậy ngươi nói cho ta biết, nàng rốt cuộc là ai?Lúc này, ánh mắt Lưu Ảnh rơi vào trên người Diệp Οản Οản: Nàng không phải là Không Sợ Minh Chủ, Tóc Húi Cua ca à?Nguyên bản, Diệp Οản Οản đã chuẩn bị sẵn tâm lý cho việc thân phận bị phơi bày, nhưng mấy câu nói của Lưu Ảnh, lại khiến cho Diệp Οản Οản vô cùng kinh ngạc trong lòng.
Ha ha, cũng không kỳ quái! Tên của Phong tỷ, đa số mọi người đều không biết được, chỉ biết ngoại hiệu của Phong tỷ.
Bắc Đẩu cười lớn một tiếng.
Ồ! Nguyên lai Không Sợ Minh Chủ Tóc Húi Cua ca lại tên là Bạch Phong! Lưu Ảnh gật đầu một cái, chợt hướng về Diệp Οản Οản nói: Minh chủ, vẫn khỏe chứ? Đã lâu không gặp!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnỪ.
Mặc dù không biết cái tên Lưu Ảnh này rốt cuộc đang giở trò quỷ gì, nhưng tình huống hôm nay, Diệp Οản Οản lại cũng chỉ có thể gật đầu ứng đối.
Ha ha!! Thật khiến cho người ta hoài niệm nha.
Lưu Ảnh khẽ mỉm cười: Năm đó, Minh chủ một mình một ngựa, tại Hoa quốc diệt một nhóm thế lực đen tối.
Khi đó mấy người chúng tôi vừa vặn đắc tội cái thế lực đen tối kia.
Cũng coi như cơ duyên xảo hợp, được Minh chủ cứu vớt… Nghe vậy, nhóm 5 người lính đánh thuê ngẩn ra một chút.
Bọn họ khi nào lại bị thế lực đen tối uy hiếp bao giờ?Minh chủ, tôi tên là Lưu Ảnh, đã nhiều năm như vậy, ngài còn nhớ chúng tôi sao.
?? Lưu Ảnh cười nói.
Diệp Οản Οản giả vờ trầm tư chốc lát rồi mới trả lời: Nghe cậu nói như vậy, quả thật có chút ít ấn tượng.
Đáng tiếc, ban đầu mấy người chúng tôi muốn đi theo Minh chủ, Minh chủ lại cự tuyệt.
Cuối cùng nói cho chúng tôi biết, nếu như chúng tôi có thể đi tới Độc Lập Châu, liền có thể xem xét thu nhận chúng tôi.
Minh chủ, hành trình của chúng tôi gặp rất nhiều trắc trở, nhưng cũng rốt cuộc theo được dấu chân của ngài, đi tới Độc Lập Châu.
Lưu Ảnh nói.
Trong nhóm 5 người lính đánh thuê, Khương lão là người đầu tiên phục hồi lại tinh thần.
Mặc dù không hiểu được vì sao Lưu Ảnh lại nói như vậy với chủ nhân, nhưng trước tiên cứ theo lời Lưu Ảnh giải thích, tiếp tục giả vờ đã, tuyệt đối không sai!Minh chủ! Chúng tôi muốn đi theo ngài.
Khương lão liền vội vã mở miệng.
Yo, các ngươi thật là có nghị lực à nha! Bất quá, Không Sợ Minh chúng ta không phải là ai cũng có thể vào! Hơn nữa, các ngươi là người ngoại lai! Người ngoại lai, vốn là phải chết! Bắc Đẩu nhìn về phía đám người Lưu Ảnh, lạnh giọng cười nói.
Chờ một chút! Bỗng nhiên, Thất Tinh mở miệng: Trước đó, các ngươi không phải nói chính mình thuộc về thế lực Tử Vong Hoa Hồng sao? Tại sao so với lời giải thích hiện tại, lại có chút không khớp vậy? Chuyện này.
Khương lão hơi hơi nhíu mày.
Đây cũng chỉ là một chút tâm cơ nhỏ của chúng tôi mà thôi! Lưu Ảnh nói: Không Sợ Minh là quái vật khổng lồ đến bực nào, loại tôm tép như chúng tôi, nếu như đi tới Không Sợ Minh, nói muốn gặp Không Sợ Minh Chủ Tóc Húi Cua ca, các người không phải là sẽ trực tiếp đem chúng tôi đuổi đi sao?Nhưng nếu như chúng tôi nói mình là người của Tử Vong Hoa Hồng, với thế lực của Tử Vong Hoa Hồng, hẳn là sẽ kinh động được Minh chủ.
Kết quả rất hiển nhiên, mục đích của chúng tôi cũng đạt được, không phải sao? Lưu Ảnh nhìn về phía Thất Tinh.
Lưu Ảnh lâm vào trầm tư, ánh mắt dò xét đánh giá lấy Lưu Ảnh.
Các người vì muốn gia nhập Không Sợ Minh, quả thật là đã nhọc lòng! Diệp Οản Οản nhìn về phía đám người Lưu Ảnh nói.
Đúng vậy! Chủ.
Minh chủ, chúng tôi thật sự muốn đi theo ngài! Tiểu Loli ủy khuất líu lo mở miệng.
Phong tỷ, bọn họ là người ngoại lai, dựa theo quy củ truyền thống của Võ Đạo Liên Minh Công Hội ban bố.
Thất Tinh nhìn về phía Diệp Οản Οản.
Thế nào? Tôi làm chuyện gì, còn phải cần cậu nhắc sao? Diệp Οản Οản lạnh lùng nói.
Dĩ nhiên là Phong tỷ tự làm chủ! Thất Tinh lui sang một bên, không lên tiếng nữa.
Bắc Đẩu, dẫn bọn họ mang tới phòng làm việc của tôi! Diệp Οản Οản hướng về phía Bắc Đẩu dặn dò một phen, xoay người rời đi.
.
Sau khi trở lại phòng làm việc, Diệp Οản Οản sắc mặt trắng bệch, tim đập loạn lên.
Không thể không nói, hôm nay thật quá hung hiểm! Gã Lưu Ảnh đó, rốt cuộc đang có ý đồ xấu gì?Nàng vốn cho rằng, thân phận của mình, sẽ bị Lưu Ảnh vạch trần.
Ai ngờ đâu, Lưu Ảnh ngược lại còn giúp nàng một tay.
Chuyện này khiến cho nàng vô cùng bất ngờ.
Bất quá, khiến cho Diệp Οản Οản nghi ngờ là, nhóm 5 người lính đánh thuê tại sao lại ở chung một chỗ cùng với Lưu Ảnh, hơn nữa sáu người này toàn bộ đều đi tới Độc Lập Châu! Hơn nữa, bọn họ còn biết chính mình đang ở tại Không Sợ Minh.
Phong tỷ, mấy cái người ngoại lai này, tỷ không phải sẽ thật dự định thu rồi hả? Giờ phút này, Bắc Đẩu đẩy cửa đi vào.
Bọn họ đâu? Diệp Οản Οản hỏi.
Ngoài cửa đấy, nhưng vẫn chưa để cho bọn họ đi vào! Bắc Đẩu mở miệng nói.
Xem tiếp...Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện tranh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương truyện chữ
đọc truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
yêu thần ký chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License