con-mat-ao-thi

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnBắc Đẩu trầm tư chốc lát, đầy thành khẩn mở miệng nói: Phong tỷ, đệ vừa mới nghe nói, Võ Đạo Liên Minh Công Hội đang chuẩn bị định làm phiền tỷ.

Ồ? Nghe vậy, Diệp Οản Οản bỗng sững sờ.

Chính mình đang êm đẹp, Võ Đạo Liên Minh Công Hội vì sao phải tới gây phiền toái cho mình?Về phần tại sao, hiện tại vẫn chưa rõ ràng lắm.

Bất quá, bị Võ Đạo Liên Minh để mắt tới, tuyệt đối không phải là chuyện gì tốt!! Quy củ của Độc Lập Châu chúng ta, là cấm người ngoại lai.

Nếu như Phong tỷ nhận mấy người kia, chỉ sợ là không tốt lắm! Bắc Đẩu lại nói.

Quy củ của Độc Lập Châu, Diệp Οản Οản dĩ nhiên là biết được.

Chỉ bất quá, Không Sợ Minh Chủ Tóc Húi Cua ca, cho tới nay, không phải đều là làm việc không theo một quy củ nào hay sao?Còn nữa… Phong tỷ, sáu người kia tuy thả ở bên ngoài cũng coi như không tệ, nhưng ở tại Độc Lập Châu, chính là phế vật! Nói gì tới việc gia nhập Không Sợ Minh chúng ta, bọn họ có thể làm gì? Nuôi chỉ phí cơm phí gạo! Bắc Đẩu không ngừng khuyên Diệp Οản Οản.

Đối với những lời này của Bắc Đẩu, Diệp Οản Οản lại không hề phản bác.

Sau khi đi tới Độc Lập Châu, Diệp Οản Οản lúc này mới biết cái gì gọi là nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên.

Loại giống như Lưu Ảnh mà nói, ngày trước là Tổng đội trưởng Ám Vệ Tư gia tại Hoa quốc, thực lực đương nhiên là không tầm thường.

Nhưng chỉ là tại Hoa quốc mà thôi! Nếu như đặt ở Độc Lập Châu, căn bản là không đáng nhắc tới.

Cậu đi ra ngoài trước, để cho bọn họ đi vào! Diệp Οản Οản nhìn về phía Bắc Đẩu, mở miệng nói.

Chờ đã! Phong tỷ, còn có chuyện, Ôn Tử Nhiên sắp quay trở lại.

Bắc Đẩu ngập ngừng mở miệng nói.

Ôn Tử Nhiên.

Nghe vậy, trong lòng Diệp Οản Οản vô cùng kinh ngạc.

Mấy ngày nay đi tới Không Sợ Minh, Diệp Οản Οản cũng đã tìm hiểu rất nhiều về các mối quan hệ của Tóc Húi Cua ca, đối với gã Ôn Tử Nhiên này cũng đã từng nghe nói qua.

Là ca ca kết nghĩa của Tóc Húi Cua ca…Nghe nói, hắn ta là một gã điên điên khùng khùng, có hung danh cực lớn tại Độc Lập Châu.

Diệp Οản Οản biết được, Ôn Tử Nhiên và Tóc Húi Cua ca Bạch Phong có quan hệ cực tốt, giống như là anh em ruột.

Mà sau khi Tóc Húi Cua ca mất tích, dù hắn đã làm một loạt đại động tác, nhưng vẫn không thể tìm ra được tin tức của Tóc Húi Cua ca.

Tôi biết rồi! Diệp Οản Οản gật đầu.

Lại là một người quen cũ của Tóc Húi Cua ca, hơn nữa còn rất khó dây vào.

Diệp Οản Οản âm thầm thở dài trong lòng.

Thật là nhân sinh như trò đùa, toàn dựa vào kỹ thuật diễn xuất! Lại tiếp tục như thế, nàng hẳn là xứng đáng được nhận bức tượng Oscar tí hon màu vàng kia!Nhưng mà hiện nay, cũng chỉ có thể là binh đến tướng ngăn, nước đến đất chặn! Cần chi quản hắn là ai, vai này nhất định phải diễn cho trọn! Nàng cũng không có chút biện pháp nào.

Rất nhanh, Bắc Đẩu xoay người rời khỏi phòng làm việc.

Một lát sau, đám người Lưu Ảnh và 5 người lính đánh thuê, lúc này mới chậm rãi đi vào bên trong phòng làm việc.

Đem cửa khóa lại.

Diệp Οản Οản hướng về nam râu nói.

Nghe vậy, nam râu vội vàng xoay người đem cửa phòng làm việc khóa trái.

Chủ nhân, đây rốt cuộc là chuyện gì? Tiểu Loli nhìn về phía Diệp Οản Οản, mặt đầy vẻ ngơ ngác.

Mới vừa rồi, chủ nhân vì sao lại làm bộ như không quen biết bọn họ? Mà chủ nhân như thế nào lại trở thành Không Sợ Minh Chủ rồi?Tôi muốn hỏi các người trước.

Diệp Οản Οản hướng về đám người Tiểu Loli và Khương lão, mở miệng hỏi: Các người vì sao lại đến Độc Lập Châu, và làm sao lại biết tôi đang ở tại Không Sợ Minh?Hả? Là Kỷ Hoàng nói đó! Tiểu Loli vô cùng thành thực trả lời.

Kỷ Tu Nhiễm? Nghe Tiểu Loli nói như vậy, Diệp Οản Οản bỗng sững sờ.

Chúng tôi ở tại Hoa quốc, bị người của Kỷ Hoàng bắt tới đây… Khương lão hướng về Diệp Οản Οản giải thích.

Kỷ Hoàng còn nói cho chúng tôi biết, chủ nhân ngài đang ở tại Không Sợ Minh.

Cho nên, chúng tôi lúc này mới tìm tới.

Tiểu Loli nói.

Giờ phút này, chân mày Diệp Οản Οản nhíu chặt, lâm vào trầm tư.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnKỷ Tu Nhiễm để cho người đi đến Hoa quốc, đem nhóm 5 người lính đánh thuê mang tới Độc Lập Châu, chuyện này đã đủ để chứng minh, Kỷ Tu Nhiễm đã biết thân phận của nàng.

Lại liên tưởng tới hôm đó Kỷ Tu Nhiễm tự giới thiệu mình với nàng…Bây giờ, Diệp Οản Οản đã có thể khẳng định, Kỷ Tu Nhiễm tất nhiên đã biết nàng cũng không phải là Không Sợ Minh Chủ Tóc Húi Cua ca.

 Nhưng khiến cho Diệp Οản Οản không nghĩ ra được là, nếu như Kỷ Tu Nhiễm thật sự biết thân phận của nàng, vì sao lại không vạch trần nàng?Hắn ta làm sao cũng theo tới rồi? Giờ phút này, Diệp Οản Οản nhìn về phía Lưu Ảnh.

Không biết.

Khương lão lắc đầu một cái, bọn họ đối với Lưu Ảnh, cũng không hề quen thuộc như vậy.

Về phần Lưu Ảnh là như thế nào bị mang tới Độc Lập Châu, trong lòng bọn họ cũng không rõ ràng.

Đã lâu không gặp.

Lúc này, Lưu Ảnh nhìn về phía Diệp Οản Οản, trên mặt hiện ra một nụ cười đầy khổ sở.

Ban đầu, sau khi Tư Minh Lễ và Tần Nhược Hi khống chế được Tư gia, Lưu Ảnh cho là Tần Nhược Hi phản bội Tư Dạ Hàn, vì vậy đêm khuya lẻn vào trong phòng Tần Nhược Hi, vốn là muốn ám sát Tần Nhược Hi.

Chỉ tiếc, ngày đó bản thân Tần Nhược Hi cũng không có ở tại Tư gia, mà chính mình thì lại bị Đoạn Phi nhận lệnh của Kỷ Hoàng bắt đi, dẫn tới đây.

Nghe Lưu Ảnh giải thích, Diệp Οản Οản như có điều gì đó suy nghĩ.

Nếu đã nói như vậy, ban đầu cái gã Đoạn Phi đó dự định bắt Tần Nhược Hi mang tới Độc Lập Châu.

Chẳng qua là Tần Nhược Hi lại không ở trong phòng, trùng hợp gặp được Lưu Ảnh đang đi ám sát Tần Nhược Hi.

Cuối cùng, đánh bậy đánh bạ lại đem Lưu Ảnh mang trở về.

Diệp Οản Οản từ đầu đến cuối không cách nào hiểu được, Kỷ Tu Nhiễm rốt cuộc là có ý gì, vì sao lại đem những người có liên quan đến mình đều dẫn tới Độc Lập Châu? Anh ta rốt cuộc muốn làm cái gì?Khương lão, ông trước tiên dẫn bọn họ đi ra cửa chờ trước, tôi có việc muốn nói với Lưu Ảnh.

Diệp Οản Οản nhìn về phía Khương lão.

Nghe vậy, Khương lão gật đầu một cái, dẫn theo đám người Tiểu Loli lui ra ngoài.

Giờ phút này, bên trong phòng làm việc chỉ còn lại Diệp Οản Οản và Lưu Ảnh hai người.

Tư Dạ Hàn, có tin tức không? Diệp Οản Οản nhìn về phía Lưu Ảnh nói.

Nghe tiếng, Lưu Ảnh lắc đầu một cái: Cửu gia mất tích không bao lâu, Tư gia bị Tần Nhược Hi và Tư Minh Lễ khống chế, tôi đành rời khỏi Tư gia tránh cơn phong ba.

Chẳng qua là, Cửu gia đối với tôi có ân tình, Tần Nhược Hi như thế, tôi chỉ muốn giết ả ta!! Cũng coi như là lần trả ơn cuối cùng của tôi dành cho Cửu gia, dành cho Tư gia! Sau đó, Tư gia có chuyện gì, cũng không liên quan đến tôi!Sự trung thành của Lưu Ảnh đối với Tư Dạ Hàn và Tư gia, một điểm này, Diệp Οản Οản cũng không phản bác.

Chỉ bất quá, người này thực sự là có chút ngu trung mà thôi.

 Oản Oản tiểu thư, chuyện trước kia.

Hết sức xin lỗi!! Lưu Ảnh nhìn về phía Diệp Οản Οản, tự giễu cười một tiếng: Tôi vẫn cho rằng, cô lưu lại ở bên cạnh Cửu gia là có mưu đồ.

Không nghĩ tới, thực sự là tôi quá ngu, người có mưu đồ, không phải là Oản Oản tiểu thư, mà là Tần Nhược Hi!Đối với Diệp Οản Οản, trong lòng Lưu Ảnh từ đầu đến cuối đều có một chút áy náy.

Từ sau khi Tần Nhược Hi cầm quyền Tư gia, anh ta không chỉ nhận thức được rõ bộ mặt thật của Tần Nhược Hi, lại càng hiểu được sự ngu xuẩn của chính mình.

Những chuyện ngày trước tạm thời không đề cập tới, cậu mới vừa rồi.

Diệp Οản Οản nhìn Lưu Ảnh, thần sắc hơi nghi hoặc một chút.

Lưu Ảnh cười nhạt: Cô muốn nói đến việc cô giả mạo Không Sợ Minh Chủ sao?Diệp Οản Οản: .

Tôi từ trong miệng Khương lão biết được, cô tự xưng là thủ lĩnh của Tử Vong Hoa Hồng, Hắc Quả Phụ.

Nhưng Tử Vong Hoa Hồng, nhiều năm cũng không xuất hiện, thủ lĩnh, chỉ sợ cũng không phải là Oản Oản tiểu thư chỉ mới ở độ tuổi này.

Tôi liền suy nghĩ, có thể là Oản Oản tiểu thư giả mạo.

Mãi đến khi ở tại Không Sợ Minh gặp lại Oản Oản tiểu thư, mà mấy người kia gọi Oản Oản tiểu thư là Minh chủ, tôi lại nghĩ, có thể là Oản Oản tiểu thư lần này lại giả mạo Minh chủ Không Sợ Minh…Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnMà gã Thất Tinh kia, hiển nhiên là đối với thân phận của Oản Oản tiểu thư cũng không mấy tín nhiệm, tôi tự nhiên biết phải nói như thế nào.

Lưu Ảnh giải thích.

Diệp Οản Οản nghe xong gật đầu một cái.

Lại nói, anh chàng Lưu Ảnh này lúc còn ở Tư gia mặc dù là ngu trung, thường xuyên không phân được đúng sai phải trái, nhưng trừ đi một điểm này, Lưu Ảnh kỳ thực cũng là một người thông minh.

Lần này, nếu như không có Lưu Ảnh, nàng và nhóm 5 người lính đánh thuê kia, chỉ sợ đã gặp phiền phức lớn rồi!Oản Oản tiểu thư, cô bây giờ là Không Sợ Minh Chủ, xin cho tôi một cơ hội! Tôi không muốn trở về Hoa quốc nữa! Lưu Ảnh bỗng nhiên nửa quỳ ở bên người Diệp Οản Οản.

Nghe vậy, Diệp Οản Οản lâm vào trầm tư.

Nếu như giữ lại Lưu Ảnh, nàng cũng không mấy lo lắng Lưu Ảnh sẽ đem thân phận của mình tiết lộ ra ngoài.

Với lý giải của nàng về Lưu Ảnh, nếu như Lưu Ảnh đã tuyên thệ thành tâm ra sức, liền nhất định sẽ không phản bội.

Nếu như Lưu Ảnh muốn hại nàng, trước đó căn bản cũng không cần phải thay nàng giải vây.

Nếu như là đem Lưu Ảnh lưu lại, phụ trách tại Độc Lập Châu tìm kiếm Tư Dạ Hàn, ngược lại cũng không hẳn là một sự lựa chọn tốt.

Trầm tư chốc lát, Diệp Οản Οản rốt cuộc cũng quyết định xong, vuốt cằm nói: Cậu trước tiên dẫn theo đám người Khương lão tìm một chỗ nghỉ ngơi.

Chuyện này, tôi sẽ có sắp xếp.

Nhớ kỹ, không nên để cho đám người Khương lão nhắc lại việc Tử Vong Hoa Hồng, càng không nên để cho bọn họ gọi tôi là chủ nhân.

Đa tạ Oản Oản tiểu thư! Tôi hiểu được phải làm gì.

Lưu Ảnh nhìn về phía Diệp Οản Οản, trong mắt hiện ra một tia cảm kích.

Chợt, Lưu Ảnh đứng dậy rời đi.

Mà sau khi Lưu Ảnh rời đi, báo đen Beerus lại chậm rãi đi vào phòng làm việc, an tĩnh ngồi ở bên cạnh Diệp Οản Οản.

Một đôi con ngươi giống như màu chuông đồng, bất ngờ nhìn về phía Diệp Οản Οản.

Diệp Οản Οản đối với Beerus, giờ phút này đã không còn bất kỳ sợ hãi gì.

Đứng dậy đứng ở bên cạnh Beerus, nàng dùng tay gãi gãi cằm Beerus.

Beerus vô cùng hưởng thụ đem đầu dựa vào trên cánh tay của Diệp Οản Οản.

Cánh tay của Diệp Οản Οản nhất thời chìm xuống.

Ho khan, không thể không nói, cái đầu này cũng không nhẹ nha.

Minh chủ!Vào thời khắc này, một vị lão giả nào đó vội vàng xông vào phòng làm việc.

Gràoooo…!!!!Một đôi con ngươi làm người ta hoảng sợ của Beerus, trong nháy mắt nhìn về phía lão già, trong miệng phát ra một tiếng gầm.

Tiểu Hắc ngoan nào! Diệp Οản Οản vội vàng trấn an Beerus.

Beerus nhất thời híp mắt lại.

Có Diệp Οản Οản trấn an, hiển nhiên là vô cùng hưởng thụ.

Lão già lúc này mới nhìn về phía Diệp Οản Οản mở miệng: Minh chủ, Kỷ Hoàng tìm tới cửa, chỉ mặt gọi tên muốn tìm ngài, muốn cho anh ta đi vào sao?Tại Không Sợ Minh, biết Không Sợ Minh Chủ là vị hôn thê của Kỷ Hoàng, cũng chỉ có mỗi mình Thu Thủy mà thôi, người bên cạnh cũng không nắm rõ được tình hình.

 Lão giả này thấy Kỷ Hoàng tới đây, sẽ cảnh giác phòng bị cũng là chuyện bình thường.

Không cần kinh hoảng, dẫn Kỷ Hoàng qua đây.

Diệp Οản Οản cau mày nói.

Vừa vặn, nàng cũng đang muốn hỏi Kỷ Tu Nhiễm một chút, vì sao phải đem nhóm 5 người lính đánh thuê bọn họ dẫn tới Độc Lập Châu.

Nếu Minh chủ cũng đều đã nói như vậy, lão giả đương nhiên sẽ không tiếp tục nhiều lời, xoay người rời đi.

Chỉ chốc lát sau, Kỷ Tu Nhiễm khóe môi còn mang theo nụ cười lạnh nhạt, xuất hiện ở trước mặt của Diệp Οản Οản.

Còn không đợi Diệp Οản Οản mở miệng, nàng bỗng nhìn thấy, ở sau lưng Kỷ Hoàng, lại là một con Đại Bạch Hổ thân hình to lớn.

Chuyện này!! Con Đại Bạch Hổ này, Diệp Οản Οản tự nhiên cũng không xa lạ gì, không phải là Đại Bạch của nàng hay sao?Đại Bạch trực tiếp đi tới trước người Diệp Οản Οản, đôi mắt nó quan sát Diệp Οản Οản trong chốc lát, như có chút ít tâm tình phức tạp ở bên trong.

Beerus đứng dậy, nhìn thấy Đại Bạch ngồi ở bên cạnh Diệp Οản Οản, trong mắt hiện ra hung quang khó hiểu.

Con Bạch Hổ này, hẳn cũng là thú cưng của cô? Kỷ Tu Nhiễm nhìn về phía Diệp Οản Οản, nhẹ giọng cười nói.

Anh cũng biết.

Diệp Οản Οản nhất thời cau mày nói.

Diệp Οản Οản suy nghĩ, Kỷ Tu Nhiễm nhất định là đã đem hết thảy về nàng điều tra rõ ràng.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnBiết.

Biết cái gì? Kỷ Tu Nhiễm cười nhạt nói: Những ngày cô rời khỏi Độc Lập Châu này, thì ra là đi đến Hoa quốc.

Chỗ đó cũng không tệ!! Sợ cô cô độc, lúc này mới đưa một vài người bằng hữu Hoa quốc của cô cũng mang tới, hẳn là cũng sẽ không tức giận đấy chứ?Nghe được lời này của Kỷ Hoàng, Diệp Οản Οản nhất thời sửng sốt một chút.

Chẳng lẽ nói, Kỷ Tu Nhiễm cũng không điều tra thân phận của mình, mà chẳng qua chỉ là điều tra mình đi đến nơi nào, gặp những ai, đơn giản như vậy?Nói như vậy, Kỷ Hoàng đem nhóm 5 người lính đánh thuê đó dẫn đến Độc Lập Châu, chỉ là vì muốn cho mình đỡ buồn một chút? Đây là cái logic quỷ thần gì vậy chứ?Dĩ nhiên, Diệp Οản Οản cũng không ngốc, nếu như Kỷ Hoàng cũng không hề nghi ngờ gì về thân phận của nàng, Diệp Οản Οản cũng sẽ không ở không đi gây sự, chủ động nói chuyện giấu đầu lòi đuôi.

Đúng rồi.

Kỷ Hoàng nhìn về phía Diệp Οản Οản: Cô và Tư gia ở Hoa quốc, qua lại rất gần thì phải?Diệp Οản Οản: Ặc!! Cũng còn khá, thời điểm ở tại Hoa quốc, có tiếp xúc ‘một chút’ cùng với Tư gia.

Ồ? Chỉ là tiếp xúc ‘một chút’ thôi sao? Khóe miệng Kỷ Hoàng hơi hơi dương lên, treo lên một nụ cười đầy khó hiểu.

Đúng vậy!! Diệp Οản Οản vô cùng chắc chắc gật đầu một cái.

Không sao, tôi cũng chỉ tùy tiện hỏi một chút thôi! Tôi nghe nói, cái gã Tư gia gia chủ mất tích đó, hẳn cũng là bạn của cô đi? Có muốn tôi giúp cô tìm ra hay không?Hả? Tìm ra? Diệp Οản Οản chợt đổ mồ hôi lạnh.

Cái này con mịa nó, thật sự muốn tìm ra hay sao!?Không cần! Đã hết sức làm phiền anh rồi! Tự tôi tìm là được rồi! Diệp Οản Οản cố giả bộ trấn định, cười nhạt nói.

Tôi cũng chỉ là đùa với cô một chút mà thôi.

Kỷ Tu Nhiễm khẽ mỉm cười: Mấy năm nay cô rời đi, Không Sợ Minh đã không còn như xưa, chia bè kéo cánh.

[T R U Y E N F U L L.

V N] Mấy người tôi mang về Độc Lập Châu này, cô hẳn là có thể dùng được! Bên người có một ít tâm phúc, chung quy sẽ cảm thấy an tâm hơn một chút.

Lần này thật sự là làm phiền anh quá.

Diệp Οản Οản nhìn về phía Kỷ Hoàng, mở miệng nói.

Chỉ cần Kỷ Hoàng không hoài nghi thân phận của mình, hết thảy đều dễ nói.

Cô mỗi lần nhìn thấy tôi, tựa hồ cũng đều sẽ khẩn trương? Kỷ Tu Nhiễm đi tới bên cạnh Diệp Οản Οản, khóe miệng từ đầu đến cuối là một nụ cười không bao giờ tắt, làm cho người ta như tắm gió xuân.

Nhưng mà, Diệp Οản Οản lại không có tâm tư đi tán thưởng khuôn mặt đẹp của người đàn ông này.

Nàng làm sao có thể không khẩn trương? Giả mạo vị hôn thê của Kỷ Hoàng, nếu như bị phát hiện ra sơ hở, làm sao còn có thể…Tôi là vị hôn thê của anh, đối mặt với anh, vì sao phải khẩn trương? Diệp Οản Οản thu liễm tâm trạng, đón lấy đôi con ngươi hẹp dài đầy linh động của Kỷ Tu Nhiễm, nhẹ giọng cười nói.

Ồ! Phải vậy không? Kỷ Tu Nhiễm nói.

Nếu không thì sao? Diệp Οản Οản ra vẻ bình tĩnh.

Ừ.

Nói cũng có đạo lý! Kỷ Tu Nhiễm gật đầu: Đã như vậy, tôi thấy, chúng ta cũng không tệ, hẳn là nên kết hôn đi, cô thấy thế nào?Diệp Οản Οản: .

 Vẫn làm hôn phu và hôn thê không tốt sao, kết hôn cái cọng lông á!!Tôi mới vừa trở về Độc Lập Châu không bao lâu, tình huống của Không Sợ Minh, anh hẳn là cũng biết, còn có rất nhiều chuyện cần tôi xử lý.

Trong Không Sợ Minh cũng cần có tôi điều hành, trước tiên việc đó chậm lại một chút đi.

Diệp Οản Οản ra vẻ cân nhắc tình hình, sau đó bình tĩnh nói.

Nghe vậy, Kỷ Tu Nhiễm khẽ cười một tiếng: Cũng chỉ là đùa một chút với cô mà thôi, tôi cũng không có ý định kết hôn.

Nghe được lời nói này, Diệp Οản Οản ánh mắt sáng lên.

Cái gã Kỷ Tu Nhiễm này, không tính kết hôn?Chuyện này con mịa nó quá tốt rồi!!Nếu như đã là như vậy, chính mình còn có thể diễn càng giống thật một chút!Anh nói cái gì? Diệp Οản Οản nhìn lấy Kỷ Tu Nhiễm, sắc mặt nhất thời trở nên lạnh lẽo: Không tính kết hôn? Anh có ý gì? Chúng ta chính là hôn phu, hôn thê, chẳng lẽ anh dự định một mực làm vị hôn phu của tôi? Làm cả đời?Đây chính là do Kỷ Tu Nhiễm không muốn kết hôn, cũng không có liên quan tới nàng à nha!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vn Kỷ Tu Nhiễm nghe nói như vậy, tựa như cười mà không phải cười mà nhìn về phía Diệp Οản Οản, trong mắt hiện ra một vẻ cưng chìu vô hình: Lúc này mới giống cô.

Diệp Οản Οản: .

Tiểu Phong, tôi muốn hỏi cô một vấn đề.

Kỷ Tu Nhiễm nhìn về phía Diệp Οản Οản, nhẹ giọng mở miệng nói.

Vấn đề gì? Diệp Οản Οản nói.

Mấy năm nay, cô có vui không? Kỷ Tu Nhiễm nói.

Nghe được lời nói này, Diệp Οản Οản yên lặng không đáp, lời này của Kỷ Tu Nhiễm là có ý gì?Cũng còn khá.

Diệp Οản Οản suy nghĩ một chút, mở miệng trả lời.

Những lời này, hiện tại không cần phải trả lời tôi, chờ sau này lại nói cho tôi.

Tôi còn có chút chuyện cần phải làm, đi trước! Kỷ Tu Nhiễm nói xong, xoay người rời đi.

Chờ sau khi Kỷ Tu Nhiễm rời đi, Diệp Οản Οản hoàn toàn ngơ ngơ ngác ngác, cái gã Kỷ Tu Nhiễm này làm sao lại vui buồn thất thường như vậy?Tóm lại tuy quằn quại nhưng tránh thoát khỏi kiếp nạn này là tốt rồi!Lúc này, Diệp Οản Οản xoay người, nhìn về phía Đại Bạch ở bên cạnh, mặt đầy vẻ mừng rỡ.

Nàng vô luận như thế nào cũng không thể nghĩ đến, chính mình lại có thể gặp lại Đại Bạch ở Không Sợ Minh tại Độc Lập Châu.

Còn không đợi Diệp Οản Οản đi về phía Đại Bạch, Beerus lại chen ngang vào, ngăn ở bên người Diệp Οản Οản.

Giờ phút này, Beerus tựa hồ như có chút phiền não, mặt hướng về phía Đại Bạch bất ngờ thấp giọng gừ gừ, giống như đang cảnh cáo.

Nhưng mà, Đại Bạch chỉ liếc xéo Beerus, thật giống như không thèm để ý đến nó.

Gràooo…!!Còn không đợi Diệp Οản Οản kịp phản ứng, trong miệng Beerus truyền ra một tiếng gầm âm trầm có lực, trong nháy mắt đi tới bên cạnh Đại Bạch, dùng móng vuốt chọt chọt mấy cái ở trên đầu Đại Bạch, thật giống như đang thử thăm dò cái gì.

Diệp Οản Οản mặt đầy mộng bức, cái con Beerus này, cũng không phải là muốn công kích Đại Bạch đấy chứ?Cũng đừng tự rước lấy nhục, báo dù sao cũng chỉ là báo, làm sao có thể đủ sức sánh cùng với loài hổ? Huống chi lại còn là một con hổ đầy kiêu hùng như Đại Bạch!Đại Bạch bị Beerus liên tiếp khiêu khích, cuối cùng cũng chậm rãi đứng lên, ánh mắt lạnh giá thấu xương nhìn về phía Beerus, trong miệng phát ra tiếng gầm gừ cảnh cáo trầm thấp.

Chửi thề một tiếng!! Diệp Οản Οản cả người đổ mồ hôi lạnh, hai tên tổ tông này, sẽ không phải là dự định động thủ đấy chứ.

?Nếu đây là cuộc chiến giữa người với người, Diệp Οản Οản ngược lại cũng không có vấn đề.

Nhưng mà, đây lại là mãnh thú, nếu quả như hai mãnh thú này thật sự đánh nhau, vậy phải cản lại như thế nào, ai lại dám đi can ngăn?Đại Bạch, ngoan nào, đừng nóng giận!! Diệp Οản Οản nhìn về phía Đại Bạch, liền vội vàng khuyên nhủ.

Chỉ bất quá, khiến cho Diệp Οản Οản không nghĩ tới chính là, lời khuyên nhủ này của nàng, đúng là trong nháy mắt đốt lên lửa giận của Beerus.

Còn chưa chờ Diệp Οản Οản phục hồi lại tinh thần, đã thấy Beerus hóa thành một bóng đen, trong nháy mắt nhào thẳng tới Đại Bạch.

Chỉ trong nháy mắt, Beerus và Đại Bạch đánh nhau ở ngay tại chỗ.

Bên trong phòng làm việc, thanh âm gào rống đầy giận dữ của mãnh thú vang lên bên tai không dứt.

Diệp Οản Οản đứng tại chỗ, nhìn Beerus và Đại Bạch chiến đấu, không khỏi nâng trán, nàng đây đều đã tạo ra cái nghiệt gì?Phong tỷ, sao vậy?Giờ phút này, Bắc Đẩu bỗng nhiên từ bên ngoài vọt vào.

Không cần thiết Diệp Οản Οản phải trả lời, Bắc Đẩu mới vừa vào phòng làm việc, tự nhiên cũng có thể nhìn thấy là đã xảy ra chuyện gì.

Yo! Cái con Bạch Hổ này cũng khá thật, có thể cùng với Beerus chiến đấu không phân cao thấp!! Bắc Đẩu đứng ở một bên, nhìn hai con mãnh thú quần ẩu lẫn nhau, không khỏi gật gù tán thưởng.

Đem chúng nó tách ra! Diệp Οản Οản nhìn về phía Bắc Đẩu nói.

Nghe được lời ấy của Diệp Οản Οản, Bắc Đẩu nhất thời sững sờ tại chỗ, khó tin nhìn về phía Diệp Οản Οản: Phong tỷ, tỷ hẳn không phải là đang nghiêm túc đúng không? Tỷ bảo đệ tách hai con mãnh thú này ra?Hắn nếu thật sự dám làm theo, chỉ sợ Beerus và cái con Bạch Hổ kia, sẽ xé xác hắn ăn sống.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnLúc này, Diệp Οản Οản cũng không suy nghĩ nhiều, nhanh chóng đi lên phía trước, ôm lấy Beerus đang hăng say chiến đấu.

Beerus gầm lên một tiếng trong miệng, thời điểm con ngươi hung ác ngang ngược nhìn về phía Diệp Οản Οản, chợt im lặng lại.

 Đại Bạch!Diệp Οản Οản một tay ôm lấy Beerus, một tay khác ôm lấy Đại Bạch.

Tình cảnh này, khiến cho Bắc Đẩu ở một bên trợn mắt há hốc mồm, theo bản năng hướng về Diệp Οản Οản giơ ngón tay cái lên: Trâu.

Quá trâu!! Phong tỷ, đệ trên đời này chẳng phục ai, chỉ phục mình tỷ!Diệp Οản Οản lại cũng không thèm để ý đến Bắc Đẩu, đứng ở bên cạnh hai con mãnh thú, không ngừng an ủi Đại Bạch và Beerus.

Hai vị này tổ tông thật sự là không hợp nhau, gặp mặt ngay cả bắt chuyện cũng không thèm, liền lao vào cắn xé nhau.

Tiểu Hắc, ngươi ngoan ngoãn một chút, Đại Bạch mới vừa tới nơi này, ngươi không được khi dễ Đại Bạch! Diệp Οản Οản không ngừng vuốt ve bộ lông bóng mượt của Beerus, thành khẩn nói.

Ha ha! Phong tỷ, ngữ điệu này của tỷ, sao lại nghe như đang dạy dỗ con trai vậy hả? Bắc Đẩu cười lớn tiếng nói: Beerus từ nhỏ đã đi theo tỷ đến Không Sợ Minh, nơi này cũng tương đương với lãnh địa của Beerus.

Loại mãnh thú này, vô cùng có linh tính, ý thức về lãnh thổ cũng vô cùng mãnh liệt, nếu đánh nhau đệ thấy cũng là chuyện bình thường!Tôi còn cần cậu nhắc nhở sao? Diệp Οản Οản liếc mắt nhìn Bắc Đẩu.

Cái tên này bị đần sao, loại thường thức này mà cũng lấy ra khoe khoang!Ý thức về lãnh thổ của mãnh thú vốn là vô cùng mãnh liệt có được không, người ta cũng có kinh nghiệm nuôi mãnh thú rồi đó nha!!Phong tỷ, đệ nghe nói, con Bạch Hổ này là do Kỷ Hoàng mang tới? Rốt cuộc là có chuyện gì vậy? Bắc Đẩu lòng tràn đầy tò mò nhìn về phía Diệp Οản Οản hỏi.

Sau khi rời khỏi Không Sợ Minh, tôi có nuôi một con Bạch Hổ, lần trước có nhờ Kỷ Hoàng giúp tôi tìm trở về.

Diệp Οản Οản tùy tiện tìm một cái cớ.

Nghe được lời này của Diệp Οản Οản, Bắc Đẩu hơi sững sờ, lòng tràn đầy bội phục nói: Thật không hổ là Phong tỷ của đệ, đến chỗ nào cũng đều thu nuôi mãnh thú! Đúng rồi, Phong tỷ, bằng hữu của đệ có nuôi một con gấu, tỷ có hứng thú hay không? Phong tỷ nếu như có hứng thú, đệ lập tức gọi bằng hữu kia tặng nó cho tỷ ngay!Diệp Οản Οản: .

Không có hứng thú, cảm ơn!Nếu cậu quả thực là rảnh rỗi đến phát chán, vậy lăn qua đây trông chúng nó giúp tôi đi! Diệp Οản Οản lạnh lùng nói.

Ặc!! Phong tỷ, đệ bỗng nhiên nhớ ra, đệ còn có chút việc cần xử lý, khi nào có thời gian rảnh trò chuyện sau nha! Bắc Đẩu nói xong, xoay người chạy cách phòng làm việc của Diệp Οản Οản càng xa càng tốt.

Qua rất lâu, Đại Bạch và Beerus vẫn cứ lườm nhau, từ trong mắt nhau hiện lên địch ý mãnh liệt, nếu không phải là do Diệp Οản Οản một mực trấn an, chỉ sợ Đại Bạch và Beerus hẳn là sẽ không chết không thôi.

Không thể không nói, chiến lực của Beerus, quả thực làm cho Diệp Οản Οản nhìn với cặp mắt khác xưa.

Đại Bạch thuộc về mãnh thú họ mèo lớn, Beerus lại thuộc về họ mèo cỡ trung.

Một bên là loài hổ, một bên là loài báo, lại có thể đánh đến bất phân thắng bại.

 Tiểu Hắc ngoan ngoãn, Đại Bạch ngoan ngoãn.

Tới đây, bắt tay, sau này sẽ là bạn tốt! Diệp Οản Οản nắm lấy móng vuốt của Beerus và móng vuốt của Đại Bạch đặt vào nhau.

Nhưng mà, trong cổ họng Beerus lại là tiếng gầm gừ đầy đe dọa, Đại Bạch thì lạnh lùng nhìn về phía Beerus.

Diệp Οản Οản: .

Quả nhiên là cực kỳ không hợp nhau mà!Minh chủ!Nhưng vào lúc này, một người đàn ông trung niên mặc âu phục, nhanh chân đi vào phòng làm việc của Diệp Οản Οản.

Nói! Diệp Οản Οản nói.

Minh chủ.

Võ Đạo Liên Minh Công Hội bên kia phái người đến, nói phải gặp Minh chủ ngài.

Người đàn ông trung niên tiến vào, vội vã mở miệng nói.

Võ Đạo Liên Minh Công Hội.

Nghe được lời này của người đàn ông trung niên, chân mày Diệp Οản Οản hơi hơi nhíu lại.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnDiệp Οản Οản trước đó đã nghe Bắc Đẩu nói qua, Võ Đạo Liên Minh Công Hội muốn tìm chính mình gây phiền toái.

Chỉ bất quá, tự mình tiến vào Độc Lập Châu, trà trộn vào Không Sợ Minh, cũng coi như là theo quy củ, cũng không làm ra sự việc gì thất thường.

Võ Đạo Liên Minh Công Hội là thế lực chấp chính tại Độc Lập Châu, tại sao lại muốn tới gây phiền toái cho mình? Chẳng lẽ, là do trước kia Tóc Húi Cua ca làm chuyện gì đắc tội với Võ Đạo Liên Minh? Hiện tại Võ Đạo Liên Minh lại đem món nợ này, tính ở trên đầu của mình? Diệp Οản Οản trong lòng âm thầm nghĩ ngợi.

Nếu thật sự là như thế, chính mình quả thật là thành hứng bom đại hiệp!Biết rồi, ông giúp tôi trông hai đứa tụi nó! Diệp Οản Οản chậm rãi đứng dậy, nhưng ánh mắt từ đầu đến cuối không rời khỏi người Beerus và Đại Bạch, rất sợ hai vị tổ tông này thừa dịp nàng không trông chừng lại lao vào cắn xé nhau.

Beerus hoàn toàn theo kiểu đánh nhau liều mạng, mà Đại Bạch mặc dù không thích gây chuyện, nhưng cũng không sợ phiền phức.

Beerus nếu muốn cùng nó liều mạng, chỉ sợ Đại Bạch cũng sẽ cùng chiều tới bến…Hả, Beerus? Minh chủ, chuyện này.

Nghe Diệp Οản Οản nói như vậy, sắc mặt âu phục nam tử nhất thời trắng bệch, trên trán thấm ra một giọt mồ hôi lạnh: Minh chủ, tính cách của Beerus ngài hiểu rõ nhất mà, khả năng công kích quá mạnh mẽ.

Tại Không Sợ Minh nó cũng chỉ nhận một mình ngài, tôi làm sao có thể trông chừng được.

Khiến cho âu phục nam tử cạn lời chính là, Minh chủ của ông ta không chỉ nuôi Beerus, tại sao lại còn nuôi thêm một con Bạch Hổ? Hai mãnh thú này nếu như đánh, ai có thể chế ngự được?Lui 10 ngàn bước mà nói, nếu như hai con mãnh thú này không đánh nhau, mà lại qua xé xác ông ta thì biết làm thế nào?Bảo ông trông thì trông đi, làm sao lại nói nhảm nhiều như vậy! Diệp Οản Οản lạnh lùng nói.

Vâng.

Bất đắc dĩ, âu phục nam tử chỉ có thể gật đầu đáp ứng, đứng ở một bên cách xa xa.

Đừng để cho chúng nó đánh nhau, nếu như xảy ra chuyện gì, ông chịu trách nhiệm! Diệp Οản Οản bổ sung thêm.

Vậy.

Minh chủ, nếu quả thật đánh nhau, tôi lại cản không được thì làm sao bây giờ? Mắt thấy Diệp Οản Οản dự định rời đi, âu phục nam tử như khóc không ra nước mắt.

Vậy thì lập tức tới tìm tôi!Diệp Οản Οản quẳng lại những lời này, xoay người rời khỏi phòng làm việc.

Chỉ chốc lát sau, trong phòng hội nghị lầu 5.

Một ông lão và mấy người nam nữ trẻ tuổi đã ở phòng hội nghị chờ khá lâu.

Người cầm đầu, tuổi chừng trên dưới 60.

Tuổi tác tuy là không nhỏ, nhưng thoạt nhìn tinh thần lại rất sung mãn, hoàn toàn không thấy chút vẻ già yếu nào.

Bên người lão già là mấy người nam nữ trẻ tuổi, từng người một đứng chắp tay, thần sắc lạnh lùng, khí thế không tầm thường.

Rất nhanh, cùng đi với đám người Bắc Đẩu và Thất Tinh, Diệp Οản Οản tiến vào phòng hội nghị.

 Diệp Οản Οản đi ở phía trước nhất, Bắc Đẩu và Thất Tinh hai người theo sau hai bên trái phải của Diệp Οản Οản.

Kim trưởng lão, Minh chủ của chúng ta tới rồi!Bắc Đẩu nhìn về phía lão già, mở miệng nói.

Nghe vậy, lão già được Bắc Đẩu gọi là Kim trưởng lão khẽ vuốt cằm, chỉ nhìn Diệp Οản Οản một cái, cũng không có bất kỳ ý định lên tiếng nào.

Ở dưới sự ra hiệu của Kim trưởng lão, một thanh niên trẻ tuổi mặc áo đen ở sau lưng hắn ta cười lạnh nói: Nghe đại danh Không Sợ Minh Chủ đã lâu, hôm nay được gặp, thật là vinh hạnh nha! Chỉ tiếc, gặp mặt cũng không được như danh tiếng!Nghe tiếng, chân mày Bắc Đẩu hơi hơi nhíu lại, nhưng Diệp Οản Οản đang ở chỗ này, nơi này không đến lượt cậu ta nói chuyện.

Giờ phút này, khóe miệng Diệp Οản Οản hơi hơi dương lên, treo lên một nụ cười tà mị.

Cái Võ Đạo Liên Minh Công Hội này chơi bài ngửa kiểu này, dĩ nhiên là muốn cho mình một cái hạ mã uy đây!Tự nhiên, đối với Võ Đạo Liên Minh Công Hội, Diệp Οản Οản cũng không hề sợ hãi chút nào.

Lại nói, chính mình cũng không phải là Không Sợ Minh Chủ…Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnDiệp Οản Οản lạnh lùng nhìn về phía thanh niên áo đen: Ngươi là cái thứ gì, nơi này cũng có phần của ngươi nói chuyện?Ngươi.

Nghe được lời này của Diệp Οản Οản, thần sắc thanh niên áo đen nhất thời biến đổi.

 A.

Cái gì mà Võ Đạo Liên Minh Công Hội, thật là không biết phép tắc! Diệp Οản Οản nhìn chằm chằm vị Kim trưởng lão kia nói: Võ Đạo Liên Minh Công Hội của ngươi, dầu gì cũng đại diện cho thế lực chấp chính Độc Lập Châu chúng ta, đừng chỉ chăm chăm đối ngoại, việc dạy dỗ phép tắc cho nội bộ cũng nên chú tâm hơn một chút! A miêu a cẩu của Võ Đạo Liên Minh các ngươi, cũng quá thiếu lễ phép!Bên ngoài thì độc mồm độc miệng, nhưng trong lòng Diệp Οản Οản lại vô cùng bất đắc dĩ.

Nàng cũng không muốn gây hấn với Võ Đạo Liên Minh Công Hội như vậy, có được hay không?Bắc Đẩu thì coi như xong đi, nhưng có Thất Tinh ở bên người, nhất cử nhất động của mình đều bị Thất Tinh nhìn chăm chú, không muốn độc mồm cũng không được…Đến lúc đó, Võ Đạo Liên Minh Công Hội muốn trách cứ, vậy hãy đi mà tìm vị Không Sợ Minh Chủ chân chính đi nhé.

Bạch Phong, ngươi tính là thứ gì? Dám to mồm với Võ Đạo Liên Minh Công Hội chúng ta? Đừng nói là ngươi, coi như là A Tu La năm đó thì như thế nào? Bạch Phong, ta khuyên ngươi thu hồi cái kiểu đối ngoại kia của ngươi, phách lối và không biết sợ ai! Đối với chúng ta mà nói, chỉ là một trò hề không hơn không kém! Bỗng nhiên, một cô gái tướng mạo khá bốc lửa nhìn về phía Diệp Οản Οản, lạnh giọng quát lên.

Ta tính là thứ gì? Diệp Οản Οản cười lạnh một tiếng, nhàn nhạt nói: Thất Tinh, cậu nói cho ả ta biết, ta là ai?Minh chủ Không Sợ Minh.

Thất Tinh nói.

Thất Tinh nói xong, Diệp Οản Οản gật đầu một cái, chậm rãi đi tới bên người cô gái nọ, đang lúc mọi người còn chưa kịp phản ứng tỉnh hồn lại, nàng phất tay một cái.

Chính là một bạt tai, hung hăng đánh vào trên mặt của nữ nhân kia.

Bép!!Một tiếng bép thanh thúy mang đầy tính nghệ thuật, ra ngoài dự liệu của tất cả mọi người.

Bên trong phòng họp, có không ít trung tầng và cao tầng của Không Sợ Minh, nhìn thấy Minh chủ của bọn họ không nói hai lời, đi lên chính là cho thành viên của Võ Đạo Liên Minh Công Hội một bạt tai, quả thực là sợ hết hồn.

Chỉ bất quá, chuyện này cũng coi như là nằm trong dự liệu.

Đừng nói là một bạt tai, coi như Minh chủ bỗng nhiên rút dao ra chém chết nữ nhân kia, dường như cũng đều hợp tình hợp lí.

Đây chính là tác phong của Không Sợ Minh Chủ không sai!Ngươi.

Ngươi!! Giờ phút này, nữ nhân tướng mạo hấp dẫn kia che lấy má trái của mình, trong mắt hiện ra vẻ hung độc kinh người.

Ngươi tính là cái thứ gì? Lại đem A Tu La cùng Tu La Chủ năm đó tới dọa ta sợ? Năm đó thời điểm ta đi vây quét A Tu La và Tu La Chủ, ngươi còn không biết đang nghịch bùn ở nơi nào, cút cho ta! Diệp Οản Οản lạnh giọng quát lên.

Không cho nữ tử có cơ hội mở miệng, Diệp Οản Οản xoay người nhìn về phía Thất Tinh: Ném ra ngoài!Nghe lệnh, Thất Tinh ngược lại cũng rất dứt khoát, một chữ cũng không nói, trong nháy mắt hướng về phía nữ nhân kia lướt người tới, túm lấy cổ áo của ả ta, cưỡng chế đem ả ta ném ra khỏi phòng họp.

Chỉ nghe Oạch một tiếng, chính là âm thanh cô gái kia bị ném xuống sàn nhà.

Bạch Minh chủ, ngươi quá càn rỡ!Lúc này, mấy tên thành viên của Võ Đạo Liên Minh Công Hội, lạnh giọng quát lên.

Càn rỡ? Diệp Οản Οản lạnh giọng cười một tiếng: Nơi này là trụ sở chính của Không Sợ Minh! Đừng nói là cái đám ngang ngược tàn ác các ngươi, coi như là gia chủ tứ đại thế gia tới đây, cũng phải nói chuyện cẩn thận cho ta!Nhớ kỹ cho ta, ta bất kể các ngươi ở tại Độc Lập Châu có thể hô phong hoán vũ hay không!! Nhưng ở tại Không Sợ Minh của ta, là rồng, ngươi cuộn lại cho ta, là hổ, nằm im cho ta!Nói xong, Diệp Οản Οản không thèm tiếp tục đếm xỉa đến mấy gã thành viên Võ Đạo Liên Minh Công Hội kia, ánh mắt rơi vào trên người Kim trưởng lão, cười nhạt nói: Kim trưởng lão, ngài hôm nay đến chỗ của ta tìm ta, không biết là có chuyện gì, không ngại thì nói ta nghe chơi một chút!Giờ phút này, Kim trưởng lão chậm rãi ngẩng đầu lên, trên mặt mang theo một nụ cười như có như không: Nghe đồn, Không Sợ Minh Chủ không sợ trời không sợ đất, ngay cả tứ đại thế gia cũng đều không muốn trêu chọc.

Xem ra, lời đồn đãi này quả thật là không giả.

Lúc nhìn rõ khuôn mặt của vị Kim trưởng lão này, chân mày Diệp Οản Οản bỗng hơi nhíu lại.

Trong nháy mắt, đầu như nổ tung hiện ra mấy mẩu ký ức mơ hồ không rõ.

Không biết tại sao, nàng thật giống như đã gặp qua người này ở nơi nào.

Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnGiờ phút này, trong đầu của Diệp Οản Οản, trong chốc lát lóe lên mấy mẩu ký ức, nhưng lại vô cùng mơ hồ.

Trong trí nhớ, trừ vị Kim trưởng lão của Võ Đạo Liên Minh này ra, dường như còn hiện ra mấy khuôn mặt làm cho nàng hoảng sợ.

Cơ hồ theo bản năng, đầu nàng vô cùng bài xích những ký ức này, một cảm giác đầu đau như muốn nổ tung truyền đến.

Phong tỷ! Thấy thần sắc Diệp Οản Οản không đúng, Thất Tinh mở miệng gọi.

Nghe vậy, Diệp Οản Οản hít sâu một hơi, nhanh chóng đem tâm trạng thu liễm.

Mẩu ký ức vừa rồi quá mức mơ hồ, chẳng qua là bản năng có chút sợ hãi.

Chỉ bất quá, rốt cuộc là chuyện gì mới khiến cho nàng hoảng sợ như thế? Thậm chí căn bản là không có cách nào hồi tưởng lại được.

Một điểm này, chính cả bản thân Diệp Οản Οản cũng không hiểu được.

Nhìn thấy Kim trưởng lão của Võ Đạo Liên Minh, Diệp Οản Οản cười lạnh nói: Kim trưởng lão, hôm nay ngươi đi tới Không Sợ Minh, dựa theo đạo lý mà nói, Bạch Phong ta vốn nên tận tình chủ nhà để chiêu đãi.

Chỉ bất quá, đoạn thời gian gần đây, sự việc của Không Sợ Minh ta quá nhiều.

Kim trưởng lão nếu đã tới, vậy có gì muốn nói liền nói thẳng, không nên lãng phí thời gian quý giá của ngươi và ta.

Được.

Ánh mắt của Kim trưởng lão rơi vào trên người Diệp Οản Οản, sau khi quan sát một lát, trong mắt lại hiện ra một vẻ nghi hoặc.

Hắn mặc dù đã từng nghe nói qua danh hiệu Bạch Phong của Không Sợ Minh Chủ, nhưng hôm nay lại cũng chỉ là lần đầu gặp mặt.

Chẳng biết tại sao, nữ nhân này, trong mắt hắn ta lại có chút quen thuộc.

Thật giống như đã từng quen biết, đã từng gặp qua ở nơi nào?Chỉ bất quá, Kim trưởng lão cũng không suy nghĩ nhiều.

Dù sao nữ nhân này là Không Sợ Minh Chủ Bạch Phong, có lẽ, trước khi Bạch Phong rời khỏi Độc Lập Châu, đã từng gặp qua ở nơi nào đó cũng chưa biết chừng.

Bạch Minh chủ, đã như vậy, ta liền nói rõ ràng.

Kim trưởng lão nhàn nhạt nhìn về phía Diệp Οản Οản: Chu gia, không biết Bạch Minh chủ có quen biết hay không?Coi như là có quen biết! Diệp Οản Οản nói.

Ban đầu đi tới Độc Lập Châu, nếu không phải là có Chu gia, chính mình chỉ sợ là sẽ còn đang lưu lạc đầu đường xó chợ.

Chu gia đối với nàng, có một phần ân tình nhất định.

Được.

Kim trưởng lão khẽ vuốt cằm, nhìn về phía Diệp Οản Οản: Ta nghe nói, Bạch Minh chủ ngày đó ở tại Chu gia, đã sử dụng súng ống.

Theo tiếng nói của Kim trưởng lão rơi xuống, Bắc Đẩu và một đám cao tầng của Không Sợ Minh đều là cả kinh.

 Tại Độc Lập Châu, súng ống là thứ bị nghiêm cấm gắt gao nhất! Mà quy củ này, cũng không phải là do Võ Đạo Liên Minh Công Hội quyết định, mà là do tứ đại thế gia, thậm chí còn là toàn bộ Độc Lập Châu định ra.

Cho đến ngày nay không một ai dám mạo phạm.

Độc Lập Châu có thể phát triển đến nay nhưng vẫn không có quốc gia nào khác can thiệp hay quấy rầy, chính là bởi vì nguyên nhân các thế lực Độc Lập Châu khinh thường sử dụng, và cũng chưa bao giờ lại đi sử dụng súng ống.

Một khi có thế lực sử dụng súng ống, không nghi ngờ chút nào, sẽ trở thành kẻ thù chung của toàn bộ Độc Lập Châu!Dù cho là tại thời kỳ hoàng kim của Không Sợ Minh năm đó, Không Sợ Minh Chủ cũng không dám sử dụng súng ống.

Đây cũng không phải là do Không Sợ Minh Chủ Tóc Húi Cua ca sợ ai, mà là vì tôn trọng Độc Lập Châu, cũng không muốn trở thành kẻ thù chung của toàn bộ Độc Lập Châu.

Bây giờ Diệp Οản Οản, dĩ nhiên là đã sớm hiểu rõ quy củ của Độc Lập Châu, sử dụng súng ống là khái niệm bậc nào.

Không cần người bên cạnh nhắc nhở, Diệp Οản Οản cũng hiểu được.

Đừng nói là thứ mạo nhận như nàng, coi như thật sự là Không Sợ Minh Chủ Tóc Húi Cua ca, chỉ sợ cũng không dám sử dụng súng ống.

Mà cũng đúng là như vậy, tội danh lớn như sử dụng súng ống, Diệp Οản Οản há lại sẽ dễ dàng thừa nhận sao?Ha ha.

Giờ phút này, Diệp Οản Οản nhìn Kim trưởng lão vẻ mặt không cảm xúc trước mặt mình, nhẹ giọng cười một tiếng, chợt mở miệng nói: Kim trưởng lão!! Đồ vật có thể ăn lung tung, nhưng không thể nói lung tung được, ngươi nói ta sử dụng súng ống, ngươi có chứng cớ gì?Biên soạn: Đức Uy truyenfull.

vnLúc này, Thất Tinh cách đó không xa, chậm rãi nhìn về phía Diệp Οản Οản.

Ban đầu Diệp Οản Οản tại Chu gia sử dụng súng ống, không ít người vây xem đều tận mắt nhìn thấy.

 Tuy nói, phần lớn người không dám tùy tiện bàn tán về Không Sợ Minh, nhưng loại chuyện này, chỉ sợ không cách nào phòng ngừa được, từ đầu đến cuối sẽ có người nói cho Võ Đạo Liên Minh Công Hội.

Bạch Minh chủ.

Kim trưởng lão nhìn Diệp Οản Οản: Ngươi khi đó tại Chu gia sử dụng súng, mấy trăm con mắt đều thấy rõ ràng! Tại Độc Lập Châu, không có gió thổi không lọt tường, ngươi làm cái gì, Võ Đạo Liên Minh Công Hội tự nhiên sẽ biết rõ.

Thời điểm ngươi tại Chu gia sử dụng súng, đúng lúc có mấy thành viên đội giám sát của Võ Đạo Liên Minh chúng ta tận mắt nhìn thấy.

Loại chuyện này, chẳng lẽ Võ Đạo Liên Minh Công Hội bọn ta, lại còn có thể đi vu khống cho ngươi hay sao?Kim trưởng lão nhắc tới chúng ta! Ngày đó, Bạch Minh chủ ngài sử dụng súng ống, cũng là chúng ta tận mắt nhìn thấy, sẽ không sai! Thậm chí, chúng ta còn có video của ngày hôm đó nữa cơ! Sau lưng Kim trưởng lão, một gã đàn ông nào đó lạnh nhạt mở miệng.

Nói xong, gã ta đem video trong điện thoại di động mở ra.

Nội dung trong video, mọi người đều thấy rõ ràng, tại trước cửa Chu gia, Diệp Οản Οản tay cầm súng lục…Hừ, Minh chủ nhà ta cầm súng chĩa vào ta thì thế nào? Ta cao hứng bị súng chĩa vào đầu, ta thích bị súng chĩa, ta cần các ngươi quản chút chuyện vớ vẩn này sao?Bỗng nhiên, lão giả ngày hôm đó tại Chu gia bị Diệp Οản Οản dùng súng chĩa vào đầu, bỗng nhiên tiến lên một bước, lạnh giọng quát lên.

Ồ? Một gã thành viên Võ Đạo Liên Minh Công Hội, nhìn về phía lão già, lạnh giọng cười nói: Lý Càn Trần, vậy ngươi ngược lại cũng rất đáng khinh, thích bị người ta cầm súng chĩa vào đầu!Nghe vậy, lão giả được gọi là Lý Càn Trần, khinh thường nói: Lão phu ưa thích bị Minh chủ dùng súng chĩa vào đầu, đây là chuyện trong nội bộ Không Sợ Minh chúng ta, có liên quan mịa gì tới các ngươi?Nếu đã nói như vậy, ngươi là thừa nhận Bạch Minh chủ sử dụng súng, hơn nữa còn dùng súng chĩa vào ngươi rồi? Kim trưởng lão nhìn về phía Lý Càn Trần, nhàn nhạt mở miệng.

Nghe được lời nói này, Lý Càn Trần hơi sững sờ, nhìn Diệp Οản Οản một chút, lại nhìn Kim trưởng lão một chút.

Tình cảnh này, Diệp Οản Οản âm thầm thở dài trong lòng.

Sao nàng lại có đồng đội ngu như heo thế này hả trời!!Nguyên bản, coi như là Võ Đạo Liên Minh Công Hội có video, Diệp Οản Οản cũng có thể kiên quyết không thừa nhận, nhưng bị Lý Càn Trần nói như thế, há chẳng phải là tự nhận vào người tội danh sử dụng súng ống!?Ta không thừa nhận! Lý Càn Trần bị Kim trưởng lão chất vấn, lắc đầu liên tục.

Ngươi nếu không thừa nhận, vậy thì giải thích một chút xem, ngươi mới vừa rồi vì sao nói Bạch Minh chủ cầm súng chĩa vào ngươi? Mà ngươi cũng vô cùng thích cảm giác bị người ta cầm súng chĩa vào đầu? Kim trưởng lão nói.

 Trong mắt Lý Càn Trần hiện ra vẻ vô cùng bực bội, siết chặt hai quả đấm, tức giận nói: Được rồi, đó là súng của ta, ta giao cho Minh chủ bảo quản.

Võ Đạo Liên Minh Công Hội các người, có chuyện gì, thì tìm ta là được rồi! Chuyện này không hề có chút quan hệ nào với Minh chủ!Được, Lý Càn Trần, ngươi thừa nhận cũng được.

Các anh em, bắt hắn mang đi!Sau lưng Kim trưởng lão, một vị nam tử trẻ tuổi nói.

Bọn họ lần này tới đây, cũng chưa từng nghĩ tới chuyện bắt đi Không Sợ Minh Chủ, bắt lấy một con dê thế tội, hoàn thành nhiệm vụ, là đủ rồi.

Nghe tiếng, mấy vị thành viên Võ Đạo Liên Minh nhanh chóng tiến lên, ra vẻ muốn cưỡng chế Lý Càn Trần dẫn đi.

Võ Đạo Liên Minh Công Hội các ngươi, khí phách thật là lớn à nha! Tại trụ sở chính của Không Sợ Minh chúng ta liền muốn bắt đi huynh đệ Không Sợ Minh của ta? Giờ phút này, khóe miệng Diệp Οản Οản hơi hơi dương lên, cùng với đó là một nụ cười đầy tà mị: Ta có thể để cho Võ Đạo Liên Minh Công Hội các ngươi đem Lý Càn Trần mang đi.

Nhưng mà, mấy chục vị huynh đệ đằng sau lưng ta này, có nguyện ý hay là không, ta đây không đảm bảo đâu nha!

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • truyện tranh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương truyện chữ

  • đọc truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương

  • yêu thần ký chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License