Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Chapter
0096
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnNam nhân mở ra bức ảnh đầu tiên, mới vừa nhìn thấy ảnh chụp liền ngây ngẩn, Phu nhân! Nàng mau nhìn, mau nhìn xem!Phu nhân vốn căn bản là không có tâm tình đi nhìn ảnh nhìn ẻo gì cả, nhưng sau khi liếc xéo mắt sang nhìn một cái, sắc mặt lại trong nháy mắt thay đổi, lập tức đoạt lấy điện thoại di động trong tay nàng, Chuyện này.
Đây là Đường Đường của chúng ta?Chỉ thấy trong hình, tiểu bảo bối nhà bọn họ mặc bộ quần áo ngủ hoạt họa lông xù, tay nhỏ làm thành hình quả tim hướng về phía ống kính, quả thật là mềm mại nhu mì đáng yêu khỏi phải nói.
Nàng chưa từng thấy bảo bối nhà bọn họ đáng yêu như thế, nhìn thật giống như hình ảnh mà một đứa bé nên có.
Nam nhân áo xám cũng kích động nói, Là Đường Đường, không sai!Nữ nhân cầm điện thoại di động giống như cầm bảo bối.
Xem đi xem lại, mặt đầy vẻ biểu tình không cách nào tin được, Thật sự là Đường Đường.
Phu nhân, lần này nàng có thể yên tâm rồi, nhìn dáng dấp Đường Đường ở bên kia cũng không tệ lắm.
Tiểu tử thúi lần này tìm ra người, hẳn cũng coi như là đáng tin.
Nam nhân trấn an nói.
Ánh mắt phu nhân không nỡ dời đi khỏi tấm hình, ngữ khí gấp gáp hỏi, Có còn ảnh chụp khác hay không?Phía sau hình như còn có một tấm.
Nữ nhân nghe vậy, vội vàng đem tấm hình khác cũng mở ra.
Chỉ thấy còn có một tấm hình, chẳng qua chỉ là chụp chung, trong hình trừ Đường Đường ra, còn có một cô gái trẻ tuổi.
Cô gái và Đường Đường ngồi chung ở trên ghế sa lon, một lớn một nhỏ vui vẻ nhìn vào ống kính, làm ra một hình trái tim.
Chuyện này.
Phu nhân trong nháy mắt khi nhìn đến tấm hình này, thần sắc đầu tiên là ngẩn ngơ, sau đó hốc mắt nhất thời đỏ lên, Vô Ưu.
Đây là Vô Ưu sao?Nam nhân sắc mặt cũng có chút khiếp sợ, bất quá, rất nhanh liền bình tĩnh lại, Đây chắc là người mà trước đó con trai nói, là cô bé mà hắn tìm đến để giả trang Vô Ưu.
Tìm con gái nhiều năm như vậy, bọn họ đã thất vọng qua nhiều lần lắm! Bây giờ đều đã không dám lại ôm hy vọng một lần nữaPhu nhân nhìn chòng chọc cô gái trong hình, Nhưng tại sao lần đầu tiên em nhìn thấy cô bé này, liền cảm thấy nàng là Vô Ưu của em, lúc trước em chưa bao giờ có loại cảm giác này.
Nam nhân ôm thê tử vào trong ngực, vỗ bả vai của nàng một cái, Nếu như vậy, không có khả năng không tra được.
Phu nhân, là do nàng quá nhớ nhung đấy thôi!Phu nhân nhắm mắt lại một cái, che giấu vẻ tuyệt vọng nơi đáy mắt.
Nam nhân áo xám thở dài, bỗng chốc lóe lên ánh sáng lạnh lẽo trong khóe mắt, Thật ra thì, Vô Ưu không có tin tức gì cũng tốt.
Nếu như Vô Ưu trở lại, biết tình huống bây giờ của bên kia, chắc chắn sẽ không có lý nào ngồi yên không quan tâm.
Đến lúc đó, ngược lại sẽ lâm vào nguy hiểm.
Hoa quốc, Hồng Hoa Tiểu LâuSáng sớm hôm sau.
Sau khi trải qua chuyện tối ngày hôm qua, Diệp Οản Οản vốn là đang muốn ở nhà bồi Đường Đường nhiều hơn một chút, nhưng hôm nay là nghi thức mở máy của《 Sinh Tử Một Đường 》, nàng nhất định phải có mặt.
Nhưng nàng hiện tại quả là không đành lòng lại tiếp tục để Đường Đường ở nhà một mình.
Nghĩ tới nghĩ lui, nàng quyết định mang theo Đường Đường đi cùng đoàn làm phim.
Còn về sự tình khi nàng làm việc phải cải nam trang, ngày hôm qua nàng đã cùng Đường Đường giải thích qua rồi.
Nguyên bản nàng cho là phải tốn miệng lưỡi một phen, bất quá Đường Đường lại dễ chấp nhận vô cùng, nàng chẳng qua chỉ hơi hơi giải thích một chút, chú nhóc liền hiểu, còn biết tại thời điểm nàng cải nam trang, phải phối hợp với nàng, không thể gọi nàng là mẹ.
Thật ra là đáng tin hơn rất nhiều so với cậu hắn rồi!Cho nên Diệp Οản Οản hoàn toàn không hề lo lắng việc dẫn theo Đường Đường sẽ bất tiện.
Vì vậy, Diệp Οản Οản cuối cùng vẫn quyết định mang theo Đường Đường cùng đi.
Cục cưng, ở trên xe chờ mẹ một cái, mẹ có đồ quên chưa cầm!Vâng ạ.
Cậu bé nhu thuận gật đầu.
Diệp Οản Οản mới vừa rời đi không bao lâu, điện thoại di động nàng để ở trên xe đột nhiên vang lên.
Nhiếp Đường Tiêu hướng về điện thoại di động nhìn một cái, chỉ thấy hiển thị trên điện thoại di động, tên người gọi đến là Bảo Bảo yêu thích nhất.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnBảo Bảo yêu thích nhất.
Nhiếp Đường Tiêu nhìn thấy 5 chữ này, khuôn mặt nhỏ nhắn phấn điêu ngọc trác dường như muốn kết băng.
Điện thoại di động vẫn đang rung.
Tên người gọi đến vẫn cứ sáng hoài ở trên màn hình.
Nước ngoài, ở trong một căn phòng khách sạn xa hoa nào đó.
Trong tay Tư Dạ Hàn cầm điện thoại di động, hơi nhíu mày.
Hắn mỗi lần gọi điện thoại cho Diệp Οản Οản đều là canh đúng thời gian, thời điểm xác nhận là hắn gọi tới liền lập tức bắt máy, tất cả đều chỉ mất mấy giây thôi.
Nhưng lần này, lại mãi vẫn không có người nghe.
Một bên Hứa Dịch ôm lấy một tập tài liệu chờ ở một bên, Cửu gia, thế nào? Oản Oản tiểu thư không nghe điện thoại sao?Tư Dạ Hàn không mở miệng, đưa tay nhéo mi tâm một cái.
Hắn cảm thấy gần đây mình dường như có chút suy nghĩ quá độ, luôn có cảm giác tâm thần có chút không tập trung.
Đại khái là bởi vì, nàng không ở trong tầm mắt.
Hứa Dịch thấy vậy mở miệng nói, Oản Oản tiểu thư bên kia hôm nay cử hành nghi thức mở máy, có lẽ đã sớm đi đến chỗ đoàn làm phim, vào lúc này có khả năng đang bận.
Hứa Dịch âm thầm than thở, ông chủ nhà mình nhìn có vẻ đáng sợ lại lạnh lẻo, không có có bất cứ chuyện gì có thể tạo thành ảnh hưởng đối với hắn, trừ, chuyện có liên quan tới Oản Oản tiểu thư…Đợi thật lâu, điện thoại di động đầu kia một mực không có người nghe, mắt thấy đã sắp tự động cúp.
Tư Dạ Hàn làm bộ muốn thu điện thoại di động về, nhưng ngay vào lúc này, điện thoại di động bỗng kết nối.
Nhưng mặc dù điện thoại di động đã kết nối, thế nhưng đầu kia lại không có ai mở miệng nói chuyện.
Màn hình giờ phút này đã chuyển sang hình ảnh đồng hồ tính giờ, thời gian nói chuyện trên điện thoại từng giây, từng giây một nhảy chuyển.
Rất nhanh 5 giây trôi qua, đầu kia vẫn hoàn toàn yên tĩnh.
Theo thời gian lại từng giây từng giây một trôi qua, con ngươi sâu thẳm của Tư Dạ Hàn híp lại.
Ở một bên, Hứa Dịch yên lặng đứng chờ, thấy sắc mặt của ông chủ nhà mình dường như có cái gì đó không đúng, thần sắc hoài nghi.
Tình huống này là…?Tại sao lại không nói chuyện?Lại qua mấy giây, đầu kia điện thoại di động vẫn không có người mở miệng.
Ánh mắt Tư Dạ Hàn đảo qua phương hướng màn hình điện thoại di động nhìn một cái, sau đó, mặt không thay đổi mà mở miệng: Ngươi là ai? Sau khi nghe được ông chủ nhà mình nói ra 3 chữ kia, Hứa Dịch nhất thời sợ hết hồn.
Đệt! Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?Người nghe điện thoại không phải là Oản Oản tiểu thư sao?Nhưng hắn ở cách đó rất gần, mới vừa rồi rõ ràng căn bản đều không nghe được đầu kia của điện thoại di động có người nói chuyện! Ông chủ làm sao lại biết người nghe điện thoại không phải là Oản Oản tiểu thư?Tư Dạ Hàn nói xong 3 chữ kia, lại không thấy đầu kia của điện thoại di động đáp lại.
Tút tút tút.
Rất nhanh, đầu kia truyền đến âm thanh ngắt máy.
Hứa Dịch liếc mắt nhìn điện thoại bị ngắt, thở mạnh cũng không dám thở ra một tiếng.
Điện thoại di động của Oản Oản tiểu thư làm sao lại sẽ ở trong tay người khác?Ngay vào lúc này, điện thoại di động của Tư Dạ Hàn vang lên một cái, là số điện thoại của Diệp Οản Οản gửi tới một tin nhắn.
Tư Dạ Hàn liếc mắt nhìn thông báo có tin nhắn, ánh mắt hơi dừng lại một chút, sau đó, ngón tay thon dài mở tin nhắn kia ra.
[ Ngươi lại là ai? ]Cái tin này chính là thừa nhận hắn ta không phải là Diệp Οản Οản rồi!Bầu không khí trong phòng nhất thời ngưng trệ lại mấy phần.
Tư Dạ Hàn trực tiếp trả lời một câu:[ Tên ta nàng lưu trong điện thoại, có thể trả lời câu hỏi của ngươi! ]Lời này!Tương đương với trong nháy mắt giết địch rồi!Tên Oản Oản lưu, là Bảo Bảo yêu thích nhất!Hắn là ai, chẳng lẽ còn có thể tiếp tục hỏi sao?Khẳng định có quan hệ không bình thường, thậm chí có thể nói là người thân mật nhất nữa à nha!Sau khi Tư Dạ Hàn gửi tin nhắn này đi, điện thoại di động của Diệp Οản Οản ở đầu kia thật lâu đều không hề trả lời.
Không biết qua bao lâu, rốt cuộc mới có một tin nhắn gửi qua, bất ngờ lại xuất hiện trên bảng thông báo…[ Tối hôm qua nàng và ta ngủ chung một chỗ.
]Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnPhanh …!!! một tiếng, căn phòng của khách sạn xa hoa đột nhiên truyền tới một trận động tĩnh huyên náo, tập tài liệu của Hứa Dịch không cầm chắc trong tay, rầm rầm tất cả đều rơi xuống, tán loạn đầy đất.
Sau khi vô tình đảo mắt nhìn qua tin nhắn trên màn hình điện thoại di động của Tư Dạ Hàn xong, cả người Hứa Dịch đều đã bị dọa đến tiểu ra quần.
Mịa nó!Con mịa nó, chính hắn thấy được cái gì!!!Cho nên bây giờ là, người đang cầm điện thoại di động của Oản Oản tiểu thư chính là một người khác! Người kia còn dùng điện thoại của Oản Oản tiểu thư nhắn cho ông chủ một tin nhắn, nói Tối hôm qua nàng và ta ngủ chung một chỗ.
Ngủ chung một chỗ!?Uy lực của 10 chữ dính liền nhau này, quả thật chính là một quả bom nguyên tử cấp độ sử thi!Hứa Dịch hồn phi phách tán, quay cái cổ cứng đơ của mình về phía ông chủ nhìn lại.
Thật vậy, khí tức trên người của ông chủ nhà mình, cơ hồ là trong nháy mắt bao phủ toàn bộ trong hàn ý, khuôn mặt trong trẻo lạnh lùng từng khúc đóng băng, hai con ngươi đỏ ngầu… Vốn ông chủ được Oản Oản tiểu thư vuốt lông điều dưỡng đã sắp hóa thành tiên nhân, không kiêu không giận không buồn, lần này thì được rồi, một buổi sáng liền quay trở lại thời kỳ trước giải phóng, cánh cửa địa ngục lại một lần nữa mở ra…Cửu.
Cửu gia.
Trong lúc này.
Nhất.
Nhất định là có hiểu lầm gì đó.
! Hứa Dịch đã sợ đến mức cà lăm.
Nhưng giờ mới là sáng sớm, điện thoại di động của Oản Oản tiểu thư lại ở trong tay người khác, người kia còn dùng điện thoại di động của nàng nhắn đi tin nhắn như vậy, thế nào cũng không thể thanh minh hộ cho nàng được!Làm bậy!Oản Oản tiểu thư tại sao mỗi lần đều làm ra những thứ khiến người ta sợ đứng tim như vậy cơ chứ?Tư Dạ Hàn nhìn chăm chú vào tin nhắn trên điện thoại di động, cơ hồ là trong nháy mắt liền nhớ lại thái độ tối hôm qua Diệp Οản Οản nói chuyện với mình.
Khi đó hắn nói muốn ngày mai quay trở về…Vậy mà thái độ của nàng, lại dường như cũng không muốn hắn trở về sớm như vậy…Hắn cũng không phải là muốn hoài nghi nàng, nhưng trực giác nói cho hắn biết, lần này, không giống nhau!Hứa Dịch, đặt vé máy bay trở về nước chuyến tiếp theo.
Vâng.
Hứa Dịch còn muốn khuyên nhủ một câu, nhìn thấy sắc mặt của ông chủ nhà mình, nhất thời đã bỏ đi ý niệm này, Vâng! Tôi đi ngay! .
Ngoài cửa Hồng Hoa Tiểu Lâu.
Trong xe, Nhiếp Đường Tiêu nhìn chằm chằm câu: Tên ta nàng lưu trong điện thoại, có thể trả lời câu hỏi của ngươi!, khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy sự căng thẳng, trong con ngươi đen nhánh lửa giận bốc lên.
Mãi đến sau khi nhắn xong cái tin Tối hôm qua nàng và ta ngủ chung, sắc mặt lạnh giá của cậu bé mới thoáng hòa hoãn đi mấy phần.
Nhưng vừa nhìn vào tên của hắn ta được lưu trong điện thoại, nhất thời lại mím thật chặt môi.
Cục cưng, mẹ đã trở lại rồi! Chúng ta lên đường thôi!Bên tai truyền tới thanh âm ôn nhu của Diệp Οản Οản, Nhiếp Đường Tiêu vội đem điện thoại di động bỏ vào vị trí cũ.
Diệp Οản Οản mở cửa xe, ngồi vào ghế lái xe, không hề phát hiện ra điện thoại di động của mình thoáng thay đổi vị trí.
Bởi vì lo lắng mình sẽ rất bận rộn không thể chăm sóc tốt cho Đường Đường, Diệp Οản Οản đem Đường Bân và Tống Cường cùng đi chung.
Giờ phút này, cậu bé nhu thuận an tĩnh ngồi ở trên ghế sau, không hề có bất kỳ chỗ khác nhau nào so với thường ngày, cho nên Diệp Οản Οản cũng không phát hiện cậu nhóc có cái gì đó không đúng.
Con ngươi cậu bé thu liễm lại, vẫn như cũ có một ngọn lửa bừng cháy trong đáy mắt, lóe ra một tia ảo não.
Nhóc biết là mình không nên làm như thế…Nhưng là, tức giận!Rõ ràng hắn mới là Bảo Bảo mẹ yêu thích nhất!Xe bon bon chạy trên đường cái.
Diệp Οản Οản ở phía trước chuyên tâm lái xe, chỗ ngồi phía sau, Nhiếp Đường Tiêu một mực luôn trầm mặc đột nhiên mở miệng, Hai vị ca ca, có thể hỏi các người một chuyện không?Đường Bân cùng Tống Cường lập tức thẳng tắp sống lưng,Đường Bân: Dĩ nhiên có thể!Tống Cường: Ngài hỏi, ngài hỏi đi!Nhiếp Đường Tiêu: Người mẹ yêu thích nhất là ai?Nghe được câu hỏi này, hai người hoảng sợ hai mắt nhìn nhau một cái, nhất thời lông mao cả người đều đã dựng thẳng lên rồi.
Cái này sợ là câu hỏi đòi mạng đó!!!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnSớm biết vậy còn không bằng đợi ở tham gia huấn luyện ma quỷ còn hơn!Tại sao bọn họ phải đối mặt với một vấn đề đáng sợ như vậy!Người chủ nhân yêu thích nhất là ai?Cái vấn đề này còn cần phải nói sao?Mặc dù bọn họ ở bên cạnh chủ nhân thời gian cũng không được tính là lâu, nhưng cũng biết người mà chủ nhân thích nhất, nhất định là vị mỹ nhân gia chủ của Tư gia kia!Chủ nhân của bọn họ là nhân vật nào?Đây chính là Hắc Quả Phụ chuyên tuyển chọn mỹ nhân, dưới váy nam sủng vô số, hiện tại lại vì gia chủ Tư gia mà buông tha cả cánh rừng, chạy thật xa tới Hoa quốc, mỗi ngày đều cùng hắn ngọt ngào hạnh phúc nói lời yêu thương! Nam nhân khác ở trước mặt nàng cởi hết, cũng không thèm nhìn một cái!Đây chính là chân ái trong truyền thuyết đấy!Câu trả lời đã rất rõ ràng.
Nhưng cảm giác nguy hiểm theo bản năng đã nói cho bọn họ biết, tuyệt đối không thể nói thật!Đường Bân quả quyết mở miệng, Người chủ nhân thích nhất.
Vậy.
Vậy đương nhiên là tiểu chủ nhân ngài!Tống Cường liên tục phụ họa, Không sai không sai, trừ tiểu chủ nhân ngài ra, lại còn có thể là ai!Chỉ tiếc, tiểu ma vương rõ ràng không phải là dễ gạt như vậy, Thật sao?Đường Bân: Vâng.
Tống Cường: Phải phải.
Ngay tại thời điểm 2 người còn đang nơm nớp lo sợ, câu hỏi đòi mạng thứ hai đã đến rồi.
Nhiếp Đường Tiêu: Người mà mẹ gọi là Bảo Bảo, là ai?Mịa nó.
Bảo Bảo? Cái danh xưng chán ngán như vậy, đây tuyệt đối là xưng hô chủ nhân dành cho mỹ nhân gia chủ, không chạy đường nào!Hai người trố mắt nhìn nhau, trong đầu nghĩ, người kia chẳng lẽ không phải là cha ruột của ngươi sao?Sau khi tiểu chủ nhân xuất hiện, vấn đề cha ruột của hắn là ai, bọn họ lúc không có ai đã từng bát quái qua rất nhiều lần.
Nghĩ tới nghĩ lui, vẫn cảm thấy gia chủ Tư gia có độ khả thi lớn nhất.
Nhưng lỡ vạn nhất không phải thì sao?Vấn đề này cũng không thể trả lời đại nha!Chủ nhân! Cứu mạng…Trong lúc hai người còn đang lẳng lặng làm ra ám hiệu cầu cứu, xe cuối cùng đã lái đến đoàn làm phim rồi.
Đến rồi, xuống xe đi! Diệp Οản Οản cho xe ngừng lại.
Hai người quả thực là như được đại xá, vội vàng che chở cậu bé xuống xe.
Nhờ có Diệp Y Y cùng Diệp Thiệu An bỏ ra vốn liếng rất lớn để tuyền truyền hộ, nghi thức mở máy 《 Sinh Tử Một Đường 》 của bọn họ đã gây được chú ý rất lớn.
Chuyện tối ngày hôm qua, sáng sớm hôm nay cũng đã lên trang bìa của các báo và tạp chí lớn, nghi thức mở máy ngày hôm nay, tất cả cánh truyền thông tất cả đều đã không mời mà tới.
Lại có thêm những fan hâm mộ hưởng ứng, hiện trường là một mảnh náo nhiệt.
A a a a a! Cung Húc, Cung Húc!Lạc Thần em yêu anh!Thời điểm khi Diệp Οản Οản đến, hai vai chính là Cung Húc và Lạc Thần cũng vừa mới đến, đang bị một đám phóng viên cùng fan hâm mộ vây quanh mà đi vào bên trong.
Tiếp đó Hàn Thiên Vũ cũng đã đến rồi, hắn ở trong bộ phim cũng hữu tình diễn xuất một vai phụ.
Hàn Thiên Vũ đến, khiến cho tiếng hét chói tai tại hiện trường vang lên liên tiếp.
Diệp Οản Οản bọn họ đi chính là vào cổng phụ, cho nên cũng không đem lại sự chú ý của fan cùng cánh truyền thông.
Đường Đường tới đây, chúng ta đi bên này! Diệp Οản Οản dắt tay nhỏ của Đường Đường.
Cậu bé gật đầu một cái, ánh mắt ung dung thản nhiên hướng về phương hướng mà vô số người đang vây quanh nhìn lại.
Chẳng qua là hiện trường quá nhiều người, quá hỗn loạn rồi, hoàn toàn không thể thấy rõ được 3 người đang bị vây kín bên trong.
Nghi thức mở máy được cử hành tại một bãi đất trống phía trước Studios, phía sau cách đó không xa chính là khách sạn nghỉ chân của diễn viên và nhân viên làm việc.
Diệp Οản Οản trước tiên thu xếp phòng nghỉ cho Đường Đường, sau đó mới đi sắp xếp các công việc của mình.
Nhân vật chính của hôm nay là các diễn viên và biên kịch, đại biểu công ty do Diệp Mộ Phàm phụ trách tham dự, Diệp Οản Οản chỉ hơi hơi lộ mặt ra một chút, cùng mọi người cùng nhau cắt băng, lên nén hương, sau đó liền rời đi, trở về phòng nghỉ ngơi ở đằng sau rồi.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnCùng lúc đó, trong căn phòng nghỉ tầng cao nhất của khách sạn.
Tra hỏi từ địa ngục vẫn còn đang tiếp diễn.
Ánh mắt Nhiếp Đường Tiêu nhìn xuyên qua cửa sổ, rơi ở mảnh nhỏ đông nghịt người ở dưới lầu, Trong ba người kia, mẹ thích nhất là ai?Rất rõ ràng, Ba người này ám chỉ chắc chắn là Lạc Thần, Cung Húc, còn có Hàn Thiên Vũ.
Đường Bân và Tống Cường rất đoàn kết, cùng nhau run lẩy bẩy.
Xin đừng hỏi nữa!Đại vương cầu bỏ qua cho, chúng tôi vẫn còn nhỏ mà, hu hu!Chúng tôi cái gì cũng không biết.
Hai người các ngươi làm sao vậy?Lúc này, Diệp Οản Οản làm xong việc, đẩy cửa đi vào, kết quả lại nhìn thấy vẻ mặt đầy kinh hoảng của Đường Bân và Tống Cường.
Không có.
Không có việc gì.
Hai người dĩ nhiên là không dám tố cáo, chỉ có thể ngoan ngoãn lui sang một bên.
Mẹ! Tiểu nãi oa nhìn thấy Diệp Οản Οản, lập tức nhảy xuống ghế nghênh đón, trên mặt lộ ra một nụ cười mềm mại nhu thuận, mắt to long lanh nước sáng lấp lánh, trên gò má phúng phính còn có hai quả lúm đồng tiền nho nhỏ xinh xinh.
Đường Bân, Tống Cường: .
Đại vương.
Ngài như vậy.
Trái tim nhỏ của chúng tôi không chịu nổi.
Ca ca.
Cậu bé dường như ý thức được chính mình gọi sai, vội vàng sửa lại.
Diệp Οản Οản sờ sờ khuôn mặt nhỏ bé phấn điêu ngọc trác của cậu bé, Không sao, khi không có ai có thể kêu!Nghe được tiếng mẹ này, coi như là nhóc muốn bầu trời sao, nàng cũng muốn bay đi hái nha!Đại khái hơn nửa canh giờ, ngoài cửa là một trận tiếng bước chân nhốn nháo truyền tới, đoán chừng là nghi thức cũng đã kết thúc, những người khác cũng lần lượt trở về tới nơi rồi.
Chỉ thấy trợ lý Tiểu Tình cùng hai người hộ vệ đem một vô số bó hoa tươi cùng quà tặng của fan hâm mộ đi vào, đi phía sau là Lạc Thần, vì để tuyên truyền, vẫn còn đang mặc trang phục diễn như một quân nhân.
Lạc Thần vốn là phong cách cấm dục, giờ phút này thần sắc thanh lãnh, trên người mặc một thân đồng phục sĩ quan thẳng tắp, trên tay còn mang bao tay màu trắng, dưới chân là giày bốt đen, nịt da đeo bên hông, có hình phi ưng ở giữa nịt thực sự rạng ngời rực rỡ.
Tạo hình này thực sự là phi thường thích hợp với khí chất của hắn, cũng khó trách các fan bên ngoài mới vừa rồi kích động đến mức cổ họng cũng muốn lòi ra bên ngoài rồi.
Diệp ca! Sau khi đi vào, Lạc Thần trực tiếp đi thẳng hướng chỗ Diệp Οản Οản, lấy một cái hộp cầm trên tay trợ lý đưa cho Diệp Οản Οản, Diệp ca, cái này anh cầm thử một chút đi!Đây là…? Diệp Οản Οản tỏ vẻ không hiểu.
Là máy matxa, trước đó anh không phải nói là vận động quá độ sẽ khiến cơ bắp đau nhức sao? Fan của em tặng em một cái máy matxa, chính em đã dùng thử một cái, hiệu quả không tệ, nên cũng giúp anh mua một chiếc.
Lạc Thần mở miệng nói.
Ai, dẫn dắt một nghệ sĩ vừa thân thiết lại còn hiểu chuyện, thật sự là quá hạnh phúc.
Được, để tôi thử xem, cám ơn! Diệp Οản Οản cũng không khách khí với hắn, tiếp nhận tâm ý của hắn, ngay sau đó vỗ bả vai của Lạc Thần một cái, cười tán dương, Hôm nay rất tuấn tú nha!Lạc Thần nhất thời có chút ngượng ngùng, Cảm ơn.
Bên cạnh Diệp Οản Οản, Nhiếp Đường Tiêu một mực đang lẳng lặng quan sát Lạc Thần, nghe được câu Hôm nay rất tuấn tú nha xong, khuôn mặt nhỏ nhắn nãy giờ không đổi sắc, chân mày khẽ cau lại một chútDiệp ca, đây là…? Lúc này, Lạc Thần cũng chú ý tới bên người Diệp Οản Οản còn có một bé trai.
Ồ, con của nhà bằng hữu, bọn họ không rảnh chăm sóc, nên theo tôi đi lăn lộn mấy ngày! Diệp Οản Οản thuận miệng giải thích một chút, sau đó cúi đầu xuống, ôn nhu mở miệng nói với cậu bé, Đường Đường, lại đây!Cậu bé ngẩng đầu lên, Chào ca ca!Chào tiểu đệ đệ! Lạc Thần cũng cười cười lên tiếng chào hỏi.
Hắn còn chưa từng thấy hài tử xinh đẹp tinh xảo như vậy, cứ như là người mẫu nhí chuyên chụp cho các tạp chí vậy!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vn Nhiếp Đường Tiêu nghiêng đầu nhỏ, đánh giá thanh niên trước mắt này.
Bảo Bảo…yêu thích nhất? Là người này à.
?Chẳng lẽ là mẹ cùng hắn sinh ra mình?Dù sao người do Diệp Οản Οản tự mình chọn, hơn nữa tự tay dẫn dắt, tư chất đương nhiên sẽ không kém, tính tình cũng tốt vô cùng.
Mặc dù bây giờ đã bước vào một đường tiểu sinh, có lượng fan vô số, nhưng lại không hề làm giá chút nào.
Biết đây là con của huynh đệ trong nhà Diệp Οản Οản, liền thân thiết cùng cậu bé nói chuyện phiếm, còn bóc kẹo cho nhóc ăn.
Nhiếp Đường Tiêu cầm lấy kẹo, nhìn mẫu thân, lại nhìn Lạc Thần một chút, thấy thái độ hai người quen biết, ngôn ngữ ăn ý, đang tại thảo luận về công việc cùng kịch bản, không khỏi rơi vào trầm tư.
Ngay vào lúc này, nơi cánh cửa lại là một loạt tiếng bước chân truyền tới.
Chỉ thấy một người ăn mặc một bộ đồ âu phục kiểu dáng ưu nhã cổ màu trắng hiệu Calvin Klein, trong tay đang cầm một bó hoa lớn tuyệt đẹp màu tím, trang trí lấp lánh như sao trời, chầm chậm đi vào, đi theo phía sau là trợ lý cùng một nam nhân có vẻ như là người đại diện.
Trong tay người trợ lý cùng người đại diện cũng đồng dạng cầm rất nhiều hoa tươi và lễ vật.
Làm cho người ta có cảm giác bất đồng rất lớn đối với Lạc Thần, người này cả người từ trên xuống dưới đều tản ra khí tức để người ta cảm thấy thân thiết ấm áp, tựa như gió xuân.
Thấy người tới, Diệp Οản Οản có chút kinh ngạc lên tiếng chào hỏi, Thiên Vũ, bên cậu kết thúc rồi à? Nhanh như vậy?Phóng viên lại có thể nhanh như vậy đã thả hắn đi rồi hả?Hàn Thiên Vũ mỉm cười đi tới, Ừ, đã kết thúc, cũng còn may có Cung Húc gánh team.
Nói xong, liền cầm bó hoa trong tay kia chuyển đến trước mặt nàng.
Diệp Οản Οản nhìn bó hoa được đưa đến mặt mình, nháy mắt một cái, Híc, toàn sao đầy trời.
Fan tặng cho cậu sao?Hàn Thiên Vũ cười nói, Không phải, là của tôi tặng cậu, khoảng thời gian này đã cực khổ rồi!Diệp Οản Οản nhất thời che trái tim, vội vàng trả lời mà không hề suy nghĩ, Nam thần đại nhân của tôi ơi! Nếu như bị Fan nhà cậu biết, phỏng chừng cũng muốn ghen tị với tôi đến chết mất!Nam thần đại nhân! Lỗ tai Nhiếp Đường Tiêu thoáng dựng lên.
Hàn Thiên Vũ lẳng lặng nhìn thanh niên ở đối diện, mở miệng nói: Fan chỉ có thể thấy được những thứ chúng tôi làm, nhưng không liên quan, sự khổ cực của các cậu, chúng tôi đều biết.
Sự tình của Từ Lâm, hắn vốn cho là lần này nhất định không có cách nào cứu vãn, đều đã làm xong dự tính xấu nhất.
Lại không nghĩ rằng, người này, một lần nữa chỉ huy bọn họ, cải tử hồi sinh.
Từ lúc hắn bắt đầu nhận biết người này, hắn vẫn luôn sáng tạo kỳ tích.
Vô luận bọn họ đối ngoại gọn gàng sạch sẽ đến mức nào, anh ta mới là linh hồn của nhóm bọn họ.
Diệp Οản Οản đầy trân trọng nhận lấy bó hoa kia, Khó trách các fan đều gọi cậu là thiên sứ.
Hàn Thiên Vũ thật sự là quá ấm áp rồi!Nghĩ đến người lúc nào cũng đặc biệt chu đáo, luôn có thể chiếu cố đến cảm thụ của tất cả mọi người xung quanh, sau đó đem lại cho bọn họ sự quan tâm nhẹ nhàng.
Hàn Thiên Vũ nhìn thanh niên ở đối diện ôm bó hoa màu tím nhạt trong tay, cúi đầu khẽ ngửi.
Trong nháy mắt khi cúi đầu đó, khóe mắt người thanh niên kia ôn nhu, càng khiến cho trái tim của hắn không hiểu vì sao đánh rơi mất nửa nhịp.
Rõ ràng là một nam nhân quả quyết sát phạt, giờ phút này lại khiến hắn cảm thấy còn ôn nhu hơn cả nữ hài tử…Hàn Thiên Vũ vẫn còn đang thất thần, đột nhiên phát hiện dường như có một ánh mắt sắc bén rơi vào trên người mình, ánh mắt nghiêng một cái, thấy được một cậu bé phấn điêu ngọc trác ở sau lưng Diệp Bạch.
Hàn Tiện Vũ: Diệp Bạch, đây là.
Hài tử từ đâu tới?Ồ, đây là Đường Đường, con của bằng hữu của tôi.
Diệp Οản Οản giới thiệu tương tự như mới rồi.
Nhiếp Đường Tiêu đứng ở một bên mẹ, ánh mắt mang theo hiếu kỳ nhìn về phía Hàn Thiên Vũ, sự kiêng kỵ nơi đáy mắt so với thời điểm vừa nãy nhìn thấy Lạc Thần ít nhất sâu gấp 10 lần!Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnHàn Thiên Vũ thân thiết cúi người lên tiếng chào cậu bé, Đường Đường? Chào tiểu đệ đệ!Chào ca ca! Cậu bé cũng lễ phép đáp lại một tiếng.
Hàn Thiên Vũ nhìn về phía người đại diện Phí Dương ở bên cạnh, Dương ca, nhắn giúp khách sạn bên kia chuẩn bị thêm một phần ăn cho trẻ em.
Ok! Phí Dương gật đầu, rất nhanh liền an bài xong.
Diệp Οản Οản: Cám ơn!Chính nàng cũng không nghĩ tới chuẩn bị cái này.
Sau khi nghi thức kết thúc, đoàn phim bên này còn có ăn chung.
Rất nhanh những người khác phỏng vấn cùng phóng viên cũng đều kết thúc, Diệp Mộ Phàm vừa cùng mấy nhân viên bên cạnh nói chuyện, vừa đi vào.
Vừa mới vào nhà, Diệp Mộ Phàm liền nhìn thấy bé trai vô cùng nổi bật ở bên cạnh Diệp Οản Οản.
Mịa nó.
Diệp Mộ Phàm lập tức đem Diệp Οản Οản kéo sang một bên, Đây chính là.
đứa bé mà trước kia em nói?Đúng vậy!Mịa! Tại sao em lại dẫn nó đến chỗ đoàn làm phim thế? Diệp Mộ Phàm bực tức nói.
Diệp Οản Οản mở miệng, Nó vừa tới quốc nội, hết thảy đều chưa quen, để nó ở nhà một mình em không yên tâm.
Trước hết dẫn theo bên người mấy ngày, thằng bé rất hiểu chuyện, sẽ không ảnh hưởng đến em làm việc!Diệp Mộ Phàm nhức đầu không thôi, Trọng điểm không phải là cái này có được không? Em thật đúng là xem mình là mẹ thật của nó rồi hả? Quá chuyên nghiệp đi mà!Diệp Οản Οản: Nhận ủy thác của người, phải hết lòng vì việc của người khác!Diệp Mộ Phàm nói qua nói lại, lộ ra thần sắc hồ nghi, Đứa nhỏ này.
Diệp Οản Οản: Làm sao?Diệp Mộ Phàm trầm ngâm, đứa nhỏ này nhìn khí chất hẳn là không phải tiểu hài tử con nhà bình thường.
Hơn nữa hắn làm sao lại có cảm giác đứa bé ngũ quan xinh xắn này, lại có mấy phần giống với muội muội của hắn như vậy chứ?Diệp Mộ Phàm không nhịn được mở miệng, Anh thế nào lại có cảm giác đứa nhỏ thật có dáng dấp giống với em nha? Diệp Οản Οản tỏ vẻ đólàđươngnhiên, Nói nhảm, bởi vì em và mẹ ruột của nhóc vốn là có chút giống nhau, nếu không người ta cũng sẽ không tới tìm em giúp giả mạo.
Cách đó không xa, Nhiếp Đường Tiêu bị mấy nhân viên vây lấy nhét kẹo, hướng về phương hướng của Diệp Mộ Phàm nhìn một cái, thần sắc thoáng hòa hoãn đi mấy phần.
Nhưng mà, ngay vào lúc này, cánh cửa truyền tới một âm thanh đầy phấn khởi: Good morning! Tôi đã về rồi! Nương theo âm thanh tràn đầy máu chó, chỉ thấy một bóng người mặt đồ vàng tươi đang vui sướng nhảy nhót đi vào.
Tạo hình hôm nay của Cung Húc, thật sự là một lời khó nói hết.
Hạ thân của tên này là quần Jean lủng lổ chỗ ở trên đùi, phần trên khoác một cái áo khoác nhung màu vàng, áo khoác kia là một loại hàng đỉnh cấp xa xỉ phẩm.
Mặc dù rất thời trang, nhưng rất khó phối đồ, nên rất hiếm có minh tinh nào dám mặc.
Bởi vì mặc lên người liền nhìn y như hoàng kê, lại có vẻ lôi thôi cồng kềnh, nhìn sẽ y như là hiện trường tai nạn xe cộ.
Đã từng có một ca sĩ rock and roll rất có cá tính mặc qua một lần, kết quả bị người người bầy đàn chế giễu.
Cung Húc tên kia bên trong còn mặc một cái lưới đánh cá màu đen nhìn càng lôi thôi, bên ngoài mặc cái áo khoác màu lông gà nhỏ.
Nhưng chính là như vậy, lại có hiệu quả làm lộ ra một cơ thể đầy mê người của hắn, có thể nói biến thứ tầm thường trở thành thần kỳ.
Ha ha ha Diệp ca ca, ngày hôm nay tôi có phải là đẹp trai như ‘bad boy’ hay không!!! Cung Húc đầy đắc ý vẩy vẩy cằm đi tới trước mặt trợ lý, sau đó tựa như một con hoàng tước con nhào thẳng về hướng của Diệp Οản Οản.
Trước khi tên kia nhào qua, Diệp Οản Οản kịp thời đưa ra một cánh tay cản trở đường tiến của hắn, Ngươi tỉnh táo một chút.
!Cái tên này, cả ngày đều y như là hít thuốc lắc.
Lạc Thần lại quá trầm mặc rồi, hai người này có thể cộng lại chia nhau một chút có được hay không?Gào! Diệp ca ca, anh có phải là đã yêu tôi rồi hay không? Tôi có phải là Bảo Bảo yêu thích nhất của anh hay không? Người nào đó lại bắt đầu trò làm nũng thường ngày.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnĐối với cái tên tiểu yêu tinh thích đùa giỡn như Cung Húc, thường ngày đều tranh sủng, Diệp Οản Οản đã thành thói quen.
Nàng hoàn toàn tin tưởng, nếu như nàng dám nói Không phải, người nào đó sẽ tuyệt đối suốt ngày lảm nhảm bên tai nàng suốt cả ngày không thôi.
Cho nên Diệp Οản Οản đã sớm nắm giữ cách đối phó với chiêu trò của hắn.
Diệp Οản Οản than thở, Vâng vâng vâng.
Ngươi đương nhiên là Bảo Bảo! Húc Bảo Bảo à, lớp trang điểm bị lem kìa, nhanh nhanh ngoan ngoan đi chỉnh trang nào!Trong nháy mắt khi lời nói của Diệp Οản Οản rơi xuống, con ngươi của Nhiếp Đường Tiêu nhất thời co rút lại một chút, khuôn mặt nhỏ nhắn mơ hồ trở nên trắng bệch.
À? Có thật không, có thật không? Đâu cơ? Quả nhiên, Cung Húc lập tức ngừng, hơn nữa sự chú ý bị dời đi.
Diệp Οản Οản thở phào nhẹ nhõm.
Cung Húc móc gương nhỏ ra, thấy chính mình vẫn đẹp trai, đột nhiên nhìn về phía đối diện cách đó không xa kêu lên một tiếng, Ai nha, cái tiểu nãi oa này là.
Ai?Làm sao lại thấy bên trong ánh mắt có sát khí?Bất quá, với trí thông mình của Cung Húc rất nhanh liền bỏ quên một điểm này, kích động không thôi mở miệng nói, Gào! Dáng dấp cũng quá đẹp đẽ rồi đi! Thật là đáng yêu! Diệp ca Diệp ca, đây là con cái nhà ai?Diệp Οản Οản: Là con nhà bằng hữu của tôi.
Cung Húc nghe xong, nhất thời mặt đầy vẻ hâm mộ, Diệp ca, bằng hữu của anh thực sự là.
Diễm phúc không cạn!Có ý gì? Diệp Οản Οản nhíu mày.
Cung Húc lập tức nói, Đều nói con trai giống mẹ, tiểu nãi oa này nhỏ như vậy đã có dáng dấp xinh đẹp như thế, vậy mẹ hắn tuyệt đối là một siêu cấp đại mỹ nhân nha!Diệp Οản Οản gật đầu một cái, Ngược lại cũng có đạo lý.
Cung Húc vừa nói vừa hừ một tiếng nói, Sau này con do tôi cùng mứt hoa nhỏ sinh ra, khẳng định là sẽ còn đáng yêu hơn so với hắn!Diệp Οản Οản: .
Thiếu niên à ngươi suy nghĩ quá nhiều rồi.
Ánh mắt Diệp Οản Οản liếc xéo qua sau lưng Cung Húc, thấy tiểu trợ lý Đông Tử cùng bảo vệ đang dời những đồ vật xanh xanh đỏ đỏ kia, thuận miệng hỏi một câu, Những thứ này là cái gì?Cung Húc lập tức bay nhào qua phía bảo vệ: Là bột.
Fan tặng cho tôi! Anh không thể đối với bọn chúng hạ độc thủ!Người ta Lạc Thần và Hàn Thiên Vũ nhận được đều là hoa tươi cùng thiệp tỏ tình, còn Cung Húc ngược lại hay rồi, tất cả những thứ nhận được đều là đồ ăn vặt!Diệp Οản Οản sậm mặt lại, Tịch thu!Không g g g g g.
!!!!!!Trong góc, Nhiếp Đường Tiêu nhìn con gà vàng nhỏ vẻ mặt đầy đau khổ ôm lấy một đống quà vặt gào thét điên cuồng, tâm tình tỏ vẻ phi thường phức tạp.
Đây không phải là thật.
Rất nhanh đã tới thời gian ăn chung.
Bởi vì đều là người mình, cho nên mọi người đều rất buông lỏng, đều đang khoái trá ăn cơm, nói chuyện phiếm, mời rượu.
Đường Đường sau khi ăn no lại nói có chút mệt rã rời, Diệp Οản Οản liền để cho người dẫn nhóc đưa trở về phòng nghỉ ngơi trước.
Sau khi ăn chung, Diệp Οản Οản trở lại trong phòng, thấy cậu bé đang nằm ở trên bệ cửa sổ ngẩn người.
Thân ảnh nho nhỏ tịch mịch nằm ở chỗ này, sắc mặt nhìn qua có vẻ như bị đả kích.
Đây là thế nào? Không phải mới vừa rồi còn chơi đùa rất tốt sao?Diệp Οản Οản vội vàng đi tới, Đường Đường!Cậu bé lập tức xoay đầu lại, khuôn mặt nhỏ nhắn thờ ơ vô tình, Mẹ.
Diệp Οản Οản sờ trán của tiểu gia hỏa một cái, Thế nào? Khó chịu chỗ nào sao?Cậu bé muốn nói lại thôi, một hồi lâu sau rốt cuộc mở miệng hỏi, Mẹ, mẹ thích cái vị ca ca mặc áo vàng sao?Diệp Οản Οản: Con nói Cung Húc?Diệp Οản Οản suy nghĩ một chút, nghệ sĩ dưới tay mình, nàng đương nhiên sẽ ưa thích.
Mặc dù Cung Húc có hơi trật tủ một chút, nhưng đúng là minh tinh trời sinh, thời điểm nên đáng tin cũng rất đáng tin.
Diệp Οản Οản trả lời: Vị ca ca kia là nghệ sĩ mẹ dẫn dắt, mẹ dĩ nhiên là thưởng thức và ưa thích rồi! Còn có Lạc Thần ca ca, Thiên Vũ ca ca, cũng đều như nhau!Cậu bé đại khái cũng không ngờ tới Diệp Οản Οản lại dùng loại câu trả lời công thức hóa này, con ngươi thu liễm lại không nói gì.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnĐường Đường làm sao lại đột nhiên hỏi nàng cái này?Diệp Οản Οản có chút kỳ quái, suy tư hỏi, Thế nào Đường Đường, con.
không thích vị ca ca áo vàng đó à? Tiểu nãi oa biến đổi sắc mặt rất nhiều lần, cuối cùng rốt cuộc hít sâu một hơi mở miệng: Không có, Đường Đường rất thích.
Chỉ cần là mẹ yêu thích, hắn cũng sẽ thích.
Diệp Οản Οản mặt lộ ra vẻ nghi ngờ, biểu tình của Đường Đường làm sao lại cứ như thể.
nhẫn nhục phụ trọng *?*nhẫn nhục lấy đại cục làm trọng.
Sau khi cơm nước xong, Cung Húc không nhịn được nhất định phải đi quầy rượu tiếp tục quẩy, Diệp Οản Οản còn mang theo con nhỏ, không tiện đi uống rượu, liền để cho bọn họ tự chơi đùa, còn mình thì không đi.
Cung Húc dĩ nhiên là không nguyện ý, lại đem địa điểm đổi lại là quán Karaoke.
Diệp Οản Οản thấy Đường Đường dường như cũng muốn đi, nên liền đi cùng với mọi người.
Tầng cao nhất của quán Karaoke.
Tầng trên cùng này chỉ có một bao sương, ngăn cách với bên dưới, tính tư mật rất tốt, sẽ không có ai quấy rầy.
Trong phòng VIP, tên yêu tinh Cung Húc trước sau như một rống như quỷ khóc sói tru.
Diệp Οản Οản đang ngồi bóc hạt dưa cùng hạnh nhân cho Đường Đường ăn, cậu bé một mực ngoan ngoãn ngồi bên cạnh nàng.
Vô luận mọi người trong phòng cười đùa như thế nào, nhóc cũng không náo không loạn chạy quanh.
Hoàn toàn lật đổ nhận thức của Diệp Οản Οản đối với loại sinh vật được gọi là trẻ con.
Một bên Hàn Thiên Vũ thuận miệng hỏi, Cha mẹ của đứa bé này rất bận rộn phải không?Diệp Οản Οản nghe vậy, khóe miệng co lại, đâu chỉ là bận rộn, còn rất biết chơi khăm con mình nữa cơ…Làm gì lại có loại cha mẹ không đáng tin cậy như vậy, một hai không biết trốn đi đâu, bỏ lại con của mình, tên lại còn đặt tùy đặt tiện.
Cùng lúc đó, cửa chính tiệm Karaoke.
Một chiếc Caien màu đen lặng yên không một tiếng động ngừng lại.
Hứa Dịch vội vàng xuống xe, đi vòng qua chỗ ngồi phía sau chuẩn bị mở cửa, kết quả lúc xuống xe bởi vì lòng không bình tĩnh, lảo đảo một cái suýt chút nữa ngã xuống.
Hứa trợ lý, ngài không sao chứ? Bác tài trên ghế lái vội vàng hỏi thăm.
Không có việc gì, không có việc gì.
Hứa Dịch vừa lau mồ hôi vừa nhanh chóng đi mở cửa xe cho ông chủ nhà mình.
Làm sao có thể không có việc gì!!!Không được!Chuyện này quá nghiêm trọng!Coi như là sau chuyện này sẽ chịu phạt, hắn cũng nhất định phải nói một chút cho Oản Oản tiểu thư biết….
Trong phòng khách, Diệp Οản Οản đang cùng Hàn Thiên Vũ nói chuyện phiếm, lúc này, điện thoại di động của nàng đột nhiên vang lên.
Tên người gọi đến là Hứa Dịch.
Hứa Dịch làm sao lại vào lúc này gọi điện thoại cho nàng?Diệp Οản Οản cầm điện thoại di động, dặn dò đối với Đường Đường, Đường Đường, ca ca đi ra ngoài nhận một cú điện thoại, ngươi ngoan ngoãn, không nên chạy loạn!Nhiếp Đường Tiêu, Vâng ạ.
Đi thôi, tôi trông giúp cậu.
Hàn Thiên Vũ mở miệng.
Cảm ơn!Vì vậy, Diệp Οản Οản liền cầm điện thoại di động lên, đi ra bên ngoài nghe điện thoại.
Mới vừa rời khỏi bao sương, Cung Húc lập tức ném micro về phía Diệp Οản Οản quấn lấy, Diệp ca ca, Diệp ca ca, anh đi vệ sinh sao? Tôi cũng muốn cùng đi!Diệp Οản Οản vẻ mặt không biết nói gì: Tôi đi nghe điện thoại!Bất quá, Cung Húc vẫn đi theo.
Cung Húc theo sau, lầu bầu hỏi, Diệp ca, tôi làm sao lại chưa từng nhìn thấy anh đi vệ sinh vậy?Diệp Οản Οản: .
Cái tên này, có cần phải vậy không?Cung Húc khoác cánh tay của Diệp Οản Οản, Diệp ca ca, cùng đi, cùng đi thôi!Diệp Οản Οản nhức đầu không thôi, Tôi đi ra nghe điện thoại, cậu tự đi đi, ok? Diệp Οản Οản đang lầm bầm, đột nhiên cảm thấy có cái gì không đúng.
Kết quả, một giây kế tiếp, ngẩng đầu một cái, liền thấy một người vốn căn bản không có khả năng xuất hiện, lại xuất hiện ở nơi này.
Nam nhân mặc một bộ áo gió màu đen, phong trần tiến tới, quanh thân như mang theo cực hàn phong bạo.
Hành lang an tĩnh trong nháy mắt giống như bị băng tuyết phủ lấy, trời đất tối sầm.
* Nhẫn nhục phụ trọng: (maxreading) Ý của câu thành ngữ này là chỉ người nhịn nhục gánh vác trọng trách.
Câu thành ngữ này có xuất xứ từ Tam Quốc chí Ngô chí Truyện Lục Tốn.
Năm 221 công nguyên, Lưu Bị kéo quân sang đánh nước Ngô để chiếm lại Kinh Châu, báo thù cho Quan Vũ.
Vua Ngô Tôn Quyền đã cử Lục Tốn làm đại đô đốc dẫn 50 nghìn quân ra nghênh chiến.
Đầu năm sau, quân của Lưu Bị tiến vào Di Lăng (Tức Nghi Xương tỉnh Hà Bắc ngày nay) và đóng quân ở bờ nam sông Trường Giang.
Lục Tốn thấy quân Thục đã chiếm cứ địa hình có lợi, mới dàn quân ra để tiến hành phòng thủ.
Các tướng lĩnh thấy vậy đều cho Lục Tốn nhát gan.
Lục Tốn đã cho mời họ đến rồi nói rằng: Lưu Bị là anh hùng trong thiên hạ, ngay đến Tào Tháo cũng sợ khiếp vía.
Nay Lưu Bị tiến quân sang đánh ta.
Tôi tuy là một thư sinh tài hèn sức yếu, nhưng được chúa thượng phong chức đại đô đốc chỉ huy quân đội, nên tôi phải làm sao cho xứng đáng với trọng trách của mình.
Tôi biết các ông khó chịu khi phải nghe lệnh tôi, thậm trí có người còn chế nhạo tôi, tôi có thể nhẫn nhục vì trách nhiệm của mình.
Nhưng các ông cũng phải biết quân lệnh như sơn, ai làm trái lệnh sẽ bị trừng trị, mong các ông chớ có vi phạm .
Các tướng nghe vậy đều khiếp sợ.
Do đó, quân Ngô đã kiên trì cố thủ đến bảy tám tháng, khi thấy quân Thục tỏ ra mệt mỏi mới dùng kế hỏa công tiến đánh, cuối cùng giành được thắng lợi.
Biên soạn: Đức Uy truyenfull.
vnÁch.
Tư.
Dạ Hàn.
Diệp Οản Οản chớp mắt một cái, còn cho là mình nhìn lầm rồi!A Cửu.
?Thời gian này không phải là anh ấy đang ở nước ngoài sao? Tối hôm qua người ta còn nói phải ngày mai mới có thể trở về.
Ánh mắt Tư Dạ Hàn rơi vào trên cánh tay của Diệp Οản Οản, cái cánh tay đang bị con yêu tinh Cung Húc khoác ở trên.
Cung Húc sống lưng run lên, toàn thân mồ hôi chảy ròng ròng, lông tơ đều dựng đứng lên rồi.
Ai? Đây không phải là bạn trai của Diệp ca sao?Làm sao đột nhiên lại tới nơi này?Vì.
Vì sao nhìn giống như là hắn.
…Hắn đã làm sai điều gì.
Hắn chỉ kéo một cánh tay thôi mà.
Vì sao chỉ một cái liếc mắt, đã khiến hắn có cảm giác mình bị lăng trì một vạn lần.
Hắn chỉ là một Bảo Bảo, hắn chẳng hề làm gì cả nha.
Cung Húc nuốt nước miếng một cái ực, cơ hồ nhanh như chớp lập tức buông lỏng cánh tay của Diệp Οản Οản, sau đó vèo một cái lùi xa 5 bước khỏi Diệp Οản Οản, Híc, Diệp.
Diệp.
Diệp ca ca.
Bạn trai anh tới rồi.
Vậy cái kia…cái kia.
Tôi đây sẽ không quấy rầy nữa.
Sau khi nói xong, xuất phát từ ý niệm cầu sinh mãnh liệt, Cung Húc vô cùng thức thời mà chạy nhanh như một làn khói, thoắt cái đã không còn thấy bóng.
Má ơi! Thật là đáng sợ! Hù chết hắn!Diệp ca thích nam nhân thì cũng coi như xong đi, tại sao lại phải tìm một người đáng sợ như vậy cơ chứ!Khẩu vị này, không phải là quá nặng đấy chứ?Cùng lúc đó, Tư Dạ Hàn đang từng bước từng bước hướng về phía của Diệp Οản Οản đi tới.
Hứa Dịch che mắt, đã không dám nhìn nữa rồi.
Lúc hắn gọi điện thoại, vẫn là đã chậm một bước, không thể kịp thông báo trước cho Oản Oản tiểu thư.
Sống hai đời, Diệp Οản Οản còn chưa từng gặp qua bộ dáng đáng sợ nguy hiểm như vậy của Tư Dạ Hàn.
Thật.
Thật mê người.
Tại thời điểm Tư Dạ Hàn chỉ còn cách mình có 3 bước, Diệp Οản Οản liền chủ động bước một bước dài nhào tới, ôm lấy cổ của Tư Dạ Hàn, cực kỳ nhiệt tình thân thiết hôn lấy khóe môi của nam nhân một cái.
Cục cưng à, anh lại về nước sớm trước thời hạn nữa à? Người ta rất nhớ anh nha! Tư Dạ Hàn: .
Hứa Dịch: .
Ách.
Oản Oản tiểu thư, bây giờ không phải là thời điểm để mê luyến nam sắc như vậy đâu nha!Trước đây nếu như là ông chủ mất khống chế nổi giận, Oản Oản tiểu thư khẳng định đã sớm bị dọa cho sợ khóc thét rồi, nhưng bây giờ lại hoàn toàn ngược lại.
Nhìn thấy đôi mắt lấp lánh ánh sao của Diệp Οản Οản và khuôn mặt nhỏ đầy kích động kia, Hứa Dịch thật sự là không biết nên khuyên giải như thế nào, để cứu vãn tình thế hỏng bét này…Mà lớp băng sương trên mặt Tư Dạ Hàn cũng dường như nứt ra, sự kinh ngạc nơi đáy mắt dường như thoáng qua một vẻ ảo não.
Một hồi lâu sau, tầng băng sương kia mới một lần nữa tụ tập.
A.
Diệp Οản Οản mới vừa muốn tiếp tục mở miệng, thân thể đột nhiên xoay tròn một vòng.
Một giây kế tiếp, đã bị đẩy vào trên vách tường lạnh giá sau lưng.
Tư Dạ Hàn lạnh lùng nhìn nàng chằm chằm: Là hắn?A.
Ai vậy? Diệp Οản Οản mặt đầy mộng bức.
Hắn là cái khỉ gì?Tư Dạ Hàn cơ hồ dùng hết sức bình sinh cố gắng tự khắc chế tâm tình của mình: Anh hỏi em, tối hôm qua em ở nơi nào?Mặc dù như thế, nhưng cuồng phong gió lốc nơi đáy mắt của nam nhân vẫn làm cho người ta run sợ trong lòng.
Ánh mắt như vậy, làm cho Diệp Οản Οản không hiểu vì sao lại chột dạ, Tối hôm qua? Tối hôm qua.
Em ở nhà thôi, tại Hồng Hoa Tiểu Lâu.
Tư Dạ Hàn: Cùng ai ở chung một chỗ?Cùng ai ở chung một chỗ?Nghe được câu hỏi này, Diệp Οản Οản nhất thời càng thêm chột dạ.
Nàng đột nhiên nghĩ đến, Tư Dạ Hàn sẽ không phải là đã biết sự tình của Đường Đường, sau đó hiểu lầm gì rồi chứ?Làm bậy rồi! Nàng cho là Tư Dạ Hàn ngày mai mới trở lại, cho nên vẫn chưa có dự định nói hay sao?Híc, em ở nhà, còn có thể ở chung một chỗ với ai chứ.
Chỉ mình em thôi.
Biểu tình chột dạ của Diệp Οản Οản trong mắt Tư Dạ Hàn, đương nhiên là dấu hiệu của thay lòng đổi dạ.
Xem tiếp...Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện tranh Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương truyện chữ
đọc truyện Cô vợ ngọt ngào có chút bất lương
yêu thần ký chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License