con-mat-ao-thi

Khâu Mục Kiệt vẻ mặt mỉa mai, căn bản không tin, chỉ nhìn chung quanh, nói:Vô Pháp Thiên nơi biên thùy Tây Vực, nơi này là chủ thành Đông Vực, có lẽ có khóa vực đại trận trực tiếp truyền tống đến Tây Vực, sao ngươi không đi mau đi, còn nhàn rỗi ngồi đây uống trà thế?Hai người giờ phút này đang ở trong một quán trà, Lý Vân Tiêυ kêu lên vài loại trà ngon, bày ra trước mặt, nhấm nháp từng chén một, Khâu Mục Kiệt căn bản chưa từng động lấy một chút, tựa hồ cực kỳ khinh thường những vật phàm tục này.

Lý Vân Tiêυ nói:Đợi người.

Khâu Mục Kiệt nhướng mày, nói:Ai?Lý Vân Tiêυ nói:Trước kia ngươi đã gặp, đợi lát nữa sẽ biết.

Lúc này, hai gã nam tử ở một gốc trà lâu đã khiến Lý Vân Tiêυ chú ý.

Hai người đều khoảng bốn mươi tuổi, ăn mặc mộc mạc, nhưng lại có vẻ dư dả.

Một người trong đó thở dài:Nữ hài tử tốt như Tử Lăng cô nương, lại phải gả cho Suất Minh Lãng lalàm vợ lẽ, thật khiến cho người ta thương sót a.

Người kia mỉa mai:Không phải sao, rõ ràng đã nói là lấy làm vợ cả, thoáng cái liền biến thành vợ lẽ, cũng không biết Kỷ phu nhân nghĩ như thế nào nữa.

Dùng thực lực thương hội Mặc Vũ giờ phút này, Tử Lăng đã được phu nhân nhận làm con gái nuôi, tùy tiện tìm đệ tử nhà giàu làm chính thất cũng rất dễ dàng a.

Người trước kia liên tục lắc đầu:Ngươi không rõ, tuy rằng trong lòng ta cũng buồn bực, nhưng lại biết đây là chuyện bất đắc dĩ.

Suất Minh Lãng kia chính là người thừa kế Suất gia, hơn nữa thực lực cao cường, trong toàn bộ lớp trẻ thành Trường Cốc cũng là nhân tài kiệt xuất, gả cho hắn mặc dù là vợ lẽ cũng hơn xa gả người khác, chỉ là trước kia rõ ràng đã nói là chính thất, lại đột nhiên thay đổi như vậy, toàn bộ cao thấp thương hội Mặc Vũ đều bị tức giận a!Hắn nói có chút kích động, uống một hơi cạn sạch chén rượu, hung hăng đập vào trên mặt bàn.

Người đối diện kia nói:Đúng vậy a, Tử Lăng tiểu thư ngày bình thường đối với ai cũng hòa ái dễ gần, toàn bộ cao thấp thương hội không biết bao nhiêu người chịu ân nàng.

Nhưng đừng quên, nàng trước kia chỉ là một nữ tỳ mà thôi, là Kỷ phu nhân cho nàng thân phận con gái nuôi mới được như hôm nay, có thể gả cho Suất Minh Lãng cũng đã là phúc phận cực lớn rồi.

Còn nữa, hiện giờ chính thất Suất gia chính là nữ nhi Đỗ gia bá chủ thành Địa Long, Tử Lăng dựa vào cái gì tranh giành với người ta? Coi như là thân nữ nhi của Kỷ phu nhân, cũng phải làm thiếp thất thôi.

Người trước kia nghe thế rầu rĩ không vui, liên tục gọi rượu cuồng ẩm, cuối cùng ném một ít tiền, vung chén mà đi.

Khâu Mục Kiệt nói:Thế lực Suất gia thành Trường Cốc càng lúc càng lớn rồi, trước kia vẫn là cục diện mấy nhà tranh phách, hiện giờ hoàn toàn là một nhà độc đại, hiện giờ lại thông gian với Đỗ gia thành Địa Long, xem ra cũng muốn phát triển trở thành một cổ thế lực không thể khinh thường rồi.

Nhưng bất kể phát triển như thế nào, nếu không có cường giả đỉnh phong tọa trấn thì thủy chung không thể lọt vào cục diện thiên hạ được.

Lý Vân Tiêυ im lặng không nói, chỉ dụng tâm phẩm trà thơm.

Đột nhiên một đạo nhân ảnh xuất hiện trước mặt hai người, ôm quyền nói:Khiến Vân thiếu đợi lâu rồi.

Đồng tử Khâu Mục Kiệt đột nhiên co lại, hồ nghi nói:Thì ra là Trần Thiến Vũ, ta còn tưởng rằng đang chờ thần thánh phương nào nữa chứ.

Trần Thiến Vũ nhíu mày, nói:Thì ra Mục Kiệt đại nhân cũng ở đây, chỉ là…Hắn nhíu mày lộ ra nghi hoặc.

Lý Vân Tiêυ nói:Yên tâm, Phong Tử Kiệt hiện giờ cùng đường với ta, chỉ sẽ hỗ trợ, sẽ không hư chuyện đâu.

Trần Thiến Vũ tựa hồ vẫn không yên lòng, nói:Cũng không phải là ta không tin Vân thiếu, chỉ là việc này quan hệ quá nhiều, không cho phép nửa điểm sai lầm.

Lý Vân Tiêυ không mặn không nhạt nói:Nếu ngươi đã tin ta, vậy cũng đừng có lải nhải nữa, nếu là không tin thì ngươi tự mình đi đi.

Trần Thiến Vũ khẽ giật mình, tuy rằng nội tâm mơ hồ có lửa giận, nhưng không dám phát tác, chỉ đành nói:Tốt! Trước khi đến, đại nhân từng có dặn dò, tất cả lấy Vân thiếu làm chủ.

Lý Vân Tiêυ nói:Đã như vậy, vậy thì đi thôi.

Ba người lóe lên, liền trực tiếp biến mất trong trà lâu, tất cả mọi người hoàn toàn không phát giác, một lát sau mới cảm thấy có chút cổ quái, tựa hồ như thiếu đi người nào đó.

Trước một tòa kiến trúc hùng vĩ, thân ảnh ba người thoáng cái hiện ra.

Trần Thiến Vũ khó hiểu nói:Không phải truyền tống đi Tây Vực sao? Vì sao đi vào phủ thành chủ?Lý Vân Tiêυ nói:Tạm thời có việc, hai người các ngươi chờ ta một lát.

Trần Thiến Vũ cau mày lại, đang muốn nói chút gì đó, lại phát hiện Lý Vân Tiêυ đã biến mất không thấy.

Khâu Mục Kiệt thì ôm ngực mà đứng, một tay nâng cằm rơi vào trầm tư.

Trong phủ thành chủ, một mảnh lâm viên, u tĩnh chỉ có tiếng chim rừng côn trùng kêu vang, rất thanh nhãChủ nhân thành Trường Cốc hiện giờ chính là Suất gia, Suất Quân Uy đang tại nhàn nhã nằm, bên người đứng mấy người, tựa hồ đang thương nghị gì đó.

Một gã nam tử tướng mạo thanh tú, cử chỉ ưu nhã nói:Cha, tất cả đều an bài thỏa đáng, bảy ngày sau liền phái người đi Địa Long thành cưới Đỗ Thương Hàn, mấy ngày sau liền cưới Tử Lăng thương hội Mặc Vũ, từng khâu ta đều cẩn thận xét duyệt vài lần, tuyệt sẽ không phân biệt.

Suất Quân Uy lười biếng nằm, trong tay nắm một quả ngọc giản, nửa híp mắt, tựa hồ ngủ rồi.

Nhưng ghế nằm có chút lay động kia liền có thể chứng minh hắn không ngủ, sau một lúc liền mở miệng nói:Minh Lãng, ngươi đối với chuyện thành Hồng Nguyệt cảm thấy thế nào?Thành Hồng Nguyệt?Trong lòng Suất Minh Lãng có chút kỳ quái, rõ ràng nói hôn sự của mình, vì sao phải kéo đến đại sử xảy ra ở thành Hồng Nguyệt?Nhưng hắn không dám ngỗ nghịch ý Suất Quân Uy, thầm nghĩ đây nhất định là phụ thân đại nhân đang thử ta, sau một hồi suy nghĩ cẩn thận nhân tiện nói:Thành Hồng Nguyệt biến đổi lớn, nhiều cự đầu nhúng tay vào, hiện giờ nhảy ra hai vị thành chủ tạm thời chế trụ cục diện, có Thánh Vực ở sau lưng ủng hộ, hơn phân nửa không loạn được.

Hắn suy nghĩ một lúc lại nói:Nhưng thành Hồng Nguyệt đã xưa đâu bằng nay, thực lực không lớn bằng lúc trước, thành chủ mới cũng không cách nào phục chúng, đừng nói chúng cường giả thành Hồng Nguyệt không phục, coi như là thế lực khác tại Đông Vực cũng đều không phục.

Suất Quân Uy nói:Thành Hồng Nguyệt chính là đầu sỏ Đông Vực, bất luận biến hóa gì của nó tất nhiên cũng sẽ ảnh hưởng đến lợi ích các thế lực, ví dụ như thành Trường Cốc chúng ta, thành Địa Long ở phụ cận.

Suất Minh Lãng cả kinh, có loại cảm giác giật mình, nói:Chẳng lẽ chính là nguyên nhân này, cho nên Đỗ gia thành Địa Long muốn thông gia với chúng ta sao?Suất Quân Uy gật đầu nói:Đúng vậy, tuy rằng thành Hồng Nguyệt dưới sự tiếp quản của Thánh Vực đã trở nên vững vàng, nhưng đừng nói bên trong thành Hồng Nguyệt, coi như là chư thành chung quanh cũng bắt đầu không phục, lúc này tất cả thế lực lớn liên thủ cũng là lựa chọn không tệ, cho nên ta liên tục do dự, mới bảo ngươi đè chuyện cưới Tử Lăng xuống, trước cưới Đỗ Thương Hàn.

Suất Minh Lãng khẽ cười nói:Phải nên như thế, Tử Lăng thập phần nhận biết đại thế, đã đồng ý rồi.

Aizz, ta đang lo lắng đúng là việc này a!Suất Quân Uy đột nhiên thở dài, trên gương mặt tràn đầy uy nghiêm và cơ trí kia lộ ra ngưng trọng thật sâu.

Đại quản gia bên cạnh nói:Đại lão gia thở dài cái gì? Nàng vốn là tỳ nữ, nếu không phải Kỷ phu nhân thu làm con gái nuôi, nào có tư cách gả cho thiếu gia, có danh phận thiếp thất nàng nên cười trộm rồi.

Suất Minh Lãng gật đầu nói:Đại quản gia nói có lý, bất quá Tử Lăng đích thật là nữ tử khó được.

Suất Quân Uy lắc đầu, nói:Đây chính là vấn đề ta vẫn luôn suy nghĩ, có lẽ ta thật sự qua loa rồi.

Để Đỗ Thương Hàn làm chính thất, Tử Lăng làm thiếp vốn là an bài tốt nhất, nhưng cử động lần này chỉ sợ sẽ chônxuống mối họa, đưa tới tai hoạ ngập đầu!Cái gì?!Suất Minh Lãng và đại quản gia đều chấn động, kinh hãi không thôi.

Suất Minh Lãng cả kinh nói:Cha, ngươi nói quá mức khoa trương a? Tai hoạ ngập đầu gì chứ?Suất Quân Uy nói:Các ngươi có biết những năm gần đây Suất gia ta vì sao phải đại lực đến đỡ thương hội Mặc Vũ, để bọn hắn phát triển quy mô không chỉ gấp mười lần không?Suất Minh Lãng nói:Việc này ta cũng suy đoán qua, một là thương hội Mặc Vũ đối với chúng ta cũng luôn cúi đầu nghe lời, những năm này cũng cho không ít chỗ tốt, hai là năm đó lúc Suất gia ta nhất thống thành Trường Cốc đã xuất không ít lực.

Đại quản gia đột nhiên biến sắc, cả kinh nói:Đại lão gia lo lắng người nọ sao?Suất Quân Uy mặt sắc mặt ngưng trọng, nói:Đúng vậy.

Đại quản gia cũng trở nên khó nhìn, nói:Đã qua lâu vậy rồi, huống hồ Tử Lăng chẳng qua chỉ là nha hoàn có duyên gặp mặt hắn một lần mà thôi, đoán chừng người nọ đã sớm quên mất rồi.

Suất Quân Uy thở dài:Đã quên thì không còn gì tốt hơn, nếu không quên, biết rõ chúng ta để hảo hữu hắn làm thiếp thất, hắc hắc…Nụ cười trên mặt hắn trở nên đắng chát, thậm chí sắc mặt hơi tái, trên trán còn có thể trông thấy mồ hôi rậm rạp chằng chịt.

Suất Minh Lãng kinh hãi nói:Đại quản gia, người các ngươi nói là ai thế?Đại quản gia nói:Năm đó Suất gia nhất thống thành Trường Cốc, cũng không phải là thương hội Mặc Vũ xuất lực, mà có một người cư công chí vĩ, thậm chí Đỗ gia thành Địa Long có thể độc đại, cũng là công người này.

Chỉ có điều chuyện này cực ít người biết, mà người hai nhà cũng cực kỳ kiêng kị nên rất ít nói tới.

Suất Minh Lãng cả kinh nói:Lại có loại chuyện này sao? Chẳng lẽ người nọ là bằng hữu của Tử Lăng sao?Đại quản gia nói:Người nọ năm đó trọng thương, lưu lạc ở thành Trường Cốc, vừa lúc được Tử Lăng tiểu thư cứu được.

Cho nên phi thường cảm ơn, trước khi rời đi bảo đại lão gia chiếu cố tốt Tử Lăng tiểu thư.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao Kỷ phu nhân lại thu Tử Lăng tiểu thư làm con gái nuôi, cũng là nguyên do Suất gia qua nhiều năm như vậy vẫn ủng hộ thương hội Mặc Vũ.

Thế nhân chỉ nói Tử Lăng là sau khi được Kỷ phu nhân thu làm nghĩa nữ mới nước lên thì thuyền lên, thật tình không biết toàn bộ thương hội Mặc Vũ đều là nhờ vào phúc của Tử Lăng tiểu thư.

Suất Minh Lãng mặt mũi tràn đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi, nói:Cha, cái này có thật không vậy? Vì sao đại sự như thế ta lại không biết?Suất Quân Uy gật đầu nói:Thật sự.

Chỉ có điều người nọ những năm gần đây đều bị thành Hồng Nguyệt truy nã, chúng ta không thể nói là có biết hắn, hơn nữa còn quen biết sâu.

Suất Minh Lãng nói:Người nọ rốt cuộc là ai?Đại quản gia nói:Lý Vân Tiêυ.

Ah!!Suất Minh Lãng quá sợ hãi, thân hình nhịn không được run thoáng một phát, cả kinh nói:Lý Vân Tiêυ?! Đầu sỏ quấy thành Hồng Nguyệt đến long trời lỡ đất lần này sao?!Suất Quân Uy nói:Đúng vậy.

Hiện giờ thành Hồng Nguyệt biến đổi lớn, lệnh truy nã kia tự nhiên cũng hết hiệu lực, hơn nữa Lý Vân Tiêυ sau khi đánh một trận xong danh chấn thiên hạ, mấy ngày nay khiến trong lòng vi phụ càng ngày càng bất an ah.

Khiếp sợ trong lòng Suất Minh Lãng chậm rãi bình phục lại, cười lớn nói:Cha quá lo lắng, Lý Vân Tiêυ kia hiện giờ danh tiếng đang thịnh, sao có thể nhớ rõ một tiểu nữ tử cửu hắn năm đó.

Huống hồ người này tuy là người khởi xướng chuyện thành Hồng Nguyệt, nhưng quấy thành Hồng Nguyệt đến long trời lỡ đất chính là vô số cường giả, thực lực bản thân hắn dù cường hoành như thế nào cũng có hạn, dù sao tuổi vẫn bày ở đó.

Sắc mặt Suất Quân Uy biến hóa, khiển trách quát mắng:Ngươi ngàn vạn không nên có suy nghĩ này, sự khủng bố của Lý Vân Tiêυ không phải ngươi có thể hiểu được đâu! Ngày sau tuy rằng cưới Đỗ Thương Hàn và Tử Lăng, nhưng nhất định không thể lạnh nhạt Tử Lăng, nếu không ta định không buông tha ngươi!Sẽ không đâu, cha.

Suất Minh Lãng hứa hẹn nói:Ta cùng với Tử Lăng vốn quan hệ vô cùng tốt, nếu không phải đột nhiên có chuyện này, ta đã trực tiếpđể Tử Lăng làm chính thất rồi.

Suất Quân Uy nói:Ân, như thế là tốt rồi.

Các ngươi đều đi xuống đi, việc này ta lại suy nghĩ thật kỹ, hi vọng không có chỗ sơ suất.

Đột nhiên một đạo thanh âm nhàn nhạt truyền đến, nói:Ta đã không có thời gian chờ ngươi suy nghĩ thật tốt đâu, hiện giờ liền cho ta một câu trả lời thuyết phục đi.

Thanh âm này bình thản như nước, lại lộ ra một cổ lạnh lùng khiến ngươi như rơi vào hầm băng.

Suất Quân Uy nhịn không được toàn thân run lên, vội vàng xoay người lại, hoảng sợ nói:Lý Vân Tiêυ!Cái gì?!Suất Minh Lãng và đại quản gia đều biến sắc, vội vàng cảnh giác, đại quản gia càng l trực tiếp lấy ra một cây ám tiễn, bắn lên bầu trời, BA~ một tiếng nổ bung.

Lập tức từ bốn phương tám hướng có vô số hào quang bay lên trời, thoáng cái hội tụ tới.

Trần Thiến Vũ đứng bên ngoài đồng tử đột nhiên co lại, lo lắng nói:Hắn sẽ không náo ra chuyện gì chứ? Chúng ta có cần gì viện trợ không?Dừng!Khâu Mục Kiệt cười lạnh nói:Chuyện chính hắn gây nên, thì để tự hắn xử lý.

Huống chi đây là thành Trường Cốc, nào có cao thủ gì, ai có thể đối phó được hắn chứ?Trần Thiến Vũ ngẫm lại cũng thế, dùng thần trí của hắn cũng phát hiện trong phủ căn bản cũng không có cao thủ, cũng lạnh nhạt lại.

Suất Quân Uy nhìn bóng người ở một góc cách đó không xa, đã chấn kinh nói không ra lời, chỉ cảm thấy lòng không ngừng chìm xuống, mồ hôi lạnh chảy xuống.

Lý Vân Tiêυ lạnh lùng nhìn lướt qua trên bầu trời, lạnh giọng nói:Đã lâu không gặp, Quân Uy đại nhân hoan nghênh ta như vậy sao?Ọt ọt.

Suất Quân Uy chỉ cảm thấy yết hầu như bị chế trụ, ọt ọt vài tiếng, toàn bộ gương mặt trướng đến đỏ bừng.

Ngươi chính là Lý Vân Tiêυ?Sắc mặt Suất Minh Lãng trầm xuống, quát:Chuyện gì phải cho ngươi câu trả lời thuyết phục gì? Chuyện Suất gia ta có liên quan gì tới ngươi?Hắn tuy rằng ngoài mạnh trong yếu, nhưng lại vạn phần cẩn thận kiêng kị.

Dù sao người trước mắt này danh tiếng quá lớn, hơn nữa thần thức hắn quét tới giống như là bùn chìm biển cả, có thể thấy tu vị đối phương hơn xa hắn.

Bất quá nghé con mới đẻ không sợ cọp, Suất Minh Lãng cũng không quá sợ hãi, dù sao đầy trời đều là cường giả Suất gia, đã vây Lý Vân Tiêυ chật như nêm cối, không lý nào không thắng được.

Ánh mắt Lý Vân Tiêυ lạnh lẽo, nhìn chằm chằm hắn, nói:Chuyện Suất gia ngươi tự nhiên không quan hệ với ta, các ngươi cho dù bị diệt môn ta cũng chẳng muốn quản, nhưng Tử Lăng là bằng hữu ta, bởi vậy phải qua cửa của ta đã.

Suất Minh Lãng cười lạnh nói:Tử Lăng sau khi gả cho ta chính là người Suất gia, không quan hệ với ngươi.

Lý Vân Tiêυ nói:Vậy bây giờ nàng gả cho ngươi rồi sao?Suất Minh Lãng khẽ nói:Không đến nửa tháng liền gả.

Lý Vân Tiêυ nói:Chuyện sau nửa tháng, vậy ngươi bây giờ hô cái lông à?Ngươi…!Suất Minh Lãng thoáng cái liền nghẹn lời.

Đại quản gia nói:Vân Tiêu công tử, chúng ta biết rõ Tử Lăng là hảo hữu công tử, nhưng Tử Lăng dù sao thân phận thấp kém, sao có thể sánh bằng Đỗ gia đại tiểu thư? Nếu để nàng làm chính thất, chúng ta làm sao ăn nói với Đỗ gia đây?Lý Vân Tiêυ ánh mắt phát lạnh, cười lạnh nói:Hừ hừ, vậy chính là nói, các ngươi lựa chọn muốn cho ta một cái công đạo sao?Trên người hắn tản ra sát khí, đại quản gia lập tức cảm thấy toàn thân mát lạnh, vội vàng bạo lui.

Không được làm càn!Suất Minh Lãng nộ quát một tiếng, nói:Bắt lấy hắn!Phần đông võ giả trên bầutrời lập tức sắc mặt trầm xuống, đều nhìn Lý Vân Tiêυ tựa như người chết, không biết tên ngốc từ đâu đến, lại dám giương oai ở Suất gia, thật không biết sống chết.

Dừng tay!!Đột nhiên một tiếng rống to kinh thiên vang lên̉, toàn bộ phủ đệ đều đung đưa, một cổ sóng âm chi lực rất mạnh khuếch tán ở trên không, chấn cho mọi người hoảng sợ lui về phía sau.

Suất Quân Uy rốt cục hồi thần lại, sau khi hét lớn một tiếng liền tức giận nói:Đều cút xuống cho ta!Suất Minh Lãng cả kinh nói:Cha, ta không cần sợ Lý Vân Tiêυ này, vì sao phải để hắn làm càn chứ.

BA~! Suất Quân Uy trực tiếp vung tay lên, một tát tát bay hắn, sau đó cả giận nói với bầu trời:Còn không mau cút đi, chẳng lẻ muốn ta nói lần thứ hai?!Võ giả trên bầu trời đều hít một hơi lạnh, lửa giận của đại lão gia bọn hắn cũng không dám thừa nhận, vội vàng quay người cực nhanh, nháy mắt đã biết mất không còn ai.

Suất Quân Uy nói:Đại quản gia, mau lấy linh tương linh quả trân tàng tốt nhất trong phủ tới đây!Không cần.

Lý Vân Tiêυ lạnh lùng nói:Bản thiếu gia rất bận rộn, không rảnh ăn linh tương linh quả của ngươi.

Suất Quân Uy, ta không hi vọng nói chuyện với một kẻ ngốc, ngươi trực tiếp nói rõ ràng với ta đi.

Suất Quân Uy chỉ cảm thấy một cổ lãnh ý dọc theo xương sống, toàn thân lạnh cả người, hắn nuốt vài ngụm nước bọt, ngượng ngùng nói:Vân thiếu, chuyện này là như thế này… Kỳ thật… Kỳ thật ta cũng không muốn để Tử Lăng làm thiếp thất đâu… Thật sự… Thật sự…Hắn thoáng cái cũng không biết nói gì cho phải, chỉ cảm thấy trong đầu đều quay cuồng, không rõ Lý Vân Tiêυ làm sao biết được, mình dù có giải thích thế nào cũng đều vô dụng…Lý Vân Tiêυ nói:Nói không nên lời? Vậy coi như xong, không cần phải nói nữa, trực tiếp nói cho ta biết ngươi kế tiếp định thế nào đi.

Kế tiếp… Kế tiếp…Suất Quân Uy toát mồ hôi lạnh, nói:Để… Để cho ta và người Đỗ gia lại châm chước xem sao.

Lý Vân Tiêυ vung tay lên, lạnh giọng nói:Xem ra ngươi hoàn toàn không để ta vào mắt, không cần châm chước nữa, hôm nay Suất gia liền xóa tên khỏi đại lục đi.

Suất Quân Uy kinh hãi, chỉ cảm thấy một cổ sát khí đập vào mặt, trong khoảnh khắc bản thân như rớt vào hầm băng.

Lãnh ý xuyên vào linh hồn kia khiến hắn lập tức thanh tỉnh lại, ở trước mặt lực lượng tuyệt đối, nào có chỗ cho mình lựa chọn, nào có phần để mình châm chước chứ?Vân Tiêu công tử chuyện gì cũng từ từ, việc này ta nhất định sẽ xử lý thỏa đáng, tiểu thư Đỗ gia làm thiếp thất.

Suất Quân Uy vội vàng quát to lên.

Cổ sát ý kia giống như nước đã dìm ngập lỗ mũi mình vậy, nếu lại thêm một chút nữa thì phải bỏ mạng ngay.

Toàn thân Suất Quân Uy đều ướt đẫm, hơn nữa trong lòng kinh hãi đến tột đỉnh, năm đó tu vị Lý Vân Tiêυ xa không bằng hắn, nhưng chiến lực lại trên cả hắn.

Hắn mấy năm gần đây coi như cũng chăm chỉ khổ tu, thực lực đã sớm xưa đâu bằng nay, nhưng lại đột nhiên phát hiện chênh lệch giữa hai người lại càng lớn.

Lý Vân Tiêυ lạnh lùng nói:Quân Uy đại nhân, ngươi vừa nói gì ta nghe không rõ, hình như là để cho hảo hữu của ta chung chồng với nữ nhân khác thì phải?Toàn thân Suất Quân Uy run lên, vội vàng nói:Sai rồi sai rồi, ta nói sai rồi, cái miệng này thật không nghe sai sử!BA~! Hắn tát cho mình một bạt tai không chút lưu tình, khóe miệng còn chảy ra máu tươi, vội hỏi:Ta sẽ thối hôn ngay! Bản thân ở đây thề, khuyển tử và Tử Lăng tiểu thư là thật tình yêu nhau, tuyệt sẽ không còn người thứ ba chen vào đâu!Cha!Suất Minh Lãng cực kỳ bất mãn, cả giận nói:Ta không phản đối thối hôn Đỗ gia, nhưng tiểu tử này quá mức càn rỡ, quá xem mình…Câm miệng!Suất Quân Uy tức giận không thôi, BA~ một tiếng lần nữa đánh tới một đánh, đánh cho Suất Minh Lãng thất điên bát đảo:Không cho phép nói bậy!Suất Minh Lãng bụm mặt tức đến phát điên lên, chỉ cảm thấy tức giận cả đời này cộng lại cũng không nhiều như hiện giờ.

Nhưng nhìn ahs mắt cơ hồ như muốn ăn người kia của Suất Quân Uy, khí thế lập tức yếu lại, bụm mặt không dám nói lời nào, chỉ tràn ngập oán hận nhìn chằm chằm vào Lý Vân Tiêυ.

Suất Quân Uy ngượng ngùng cười làm lành nói:Vân Tiêu công tử chớ trách, khuyển tử thật sự không hiểu chuyện.

Lý Vân Tiêυ nói:Trong nhà không hiểu chuyện nhiều lắm chỉ ăn vài tát, ở bên ngoài không hiểu chuyện thì ngay cả mạng cũng ném đi đấy.

Dạ dạ, Vân Tiêu công tử nói rất đúng.

Suất Quân Uy vội vàng phụ họa nói, hung hăng trừng mắt nhìn Suất Minh Lãng.

Lý Vân Tiêυ nói:Ngày đó ta giao Tử Lăng cho Quân Uy đại nhân chiếu cố, là tín nhiệm đối với đại nhân, hôm nay thấy chuyện thế này thật khiến ta thất vọng.

Ta hi vọng đây là một lần cuối cùng, sẽ không còn lần sau nữa đâu.

Thanh âm của hắn rất nhẹ, nhưng lọt vào tai Suất Quân Uy lại như sóng to gió lớn, vội nói:Ta cam đoan, tuyệt sẽ không còn có lần sau đâu!Lý Vân Tiêυ nói:Vậy là tốt rồi.

Nếu có lần sau, ta tuyệt sẽ không nói nhảm với ngươi câu nào nữa đâu.

Suất Quân Uy vội vàng cúi đầu nói không dám, hắn đột nhiên cảm thấy áp lực trên người giảm đi, lần nữa ngẩng đầu lên, phát hiện trong sân sớm đã trống trơn, Lý Vân Tiêυ đã không thấy đâu nữa rồi.

Toàn bộ trong tiểu viện một mảnh im ắng, chỉ còn lại Suất Minh Lãng bụm mặt oán giận đứng ở đó, khóe miệng còn có chút đâu, nếu không tất cả vừa rồi quả thật giống như đang nằm mơ vậy.

Đã đi chưa…Suất Quân Uy thì thào tự nói, trên mặt lúc trắng lúc xanh, thật lâu không thể hồi thần lại.

Suất Minh Lãng bụm mặt, tức giận nói:Cha ngày bình thường oai phong lẫm liệt, ra lệnh một tiếng trong thành không ai dám không theo, chính là nhân vật như một đời kiêu hùng, nơi đây lại là thành Trường Cốc địa bàn của chúng ta, vì sao phải sợ Lý Vân Tiêυ kia chứ!Suất Quân Uy quay mặt lại, lạnh lùng nhìn hắn, nói:Lý Vân Tiêυ nói không sai, trong nhà không hiểu chuyện nhiều lắm chỉ bị tát mấy cái, ở bên ngoài không hiểu chuyện rất có thể sẽ mất mạng.

Suất gia sở dĩ có thể nhất thống thành Trường Cốc, chính là vì công tử Tân gia ở bên ngoài không hiểu chuyện, đắc tội hắn.

Suất Minh Lãng cả kinh, nói:Mặc dù như vậy, Suất gia hôm nay vượt xa Tân gia ngày xưa có thể so sánh, chẳng lẽ lại sợ hắn sao?Sắc mặt Suất Quân Uy trầm xuống, cả giận nói:Ngươi tên ngu xuẩn này, cút đi bế quan cho ta! Trước khi suy nghĩ thông thì không được đi ra.

Suất Minh Lãng giật mình nói:Vậy, vậy hôn sự…Suất Quân Uy nói:Đợi lấy Tử Lăng là được, Đỗ gia tiểu thư ta sẽ sai người đi nói chuyệnSuất Minh Lãng cả kinh nói:Vậy chẳng phải sẽ đắc tội Đỗ gia sao?Đắc tội? Hắc hắc…Suất Quân Uy cười lạnh nói:Nếu người Đỗ gia biết Lý Vân Tiêυ xuất hiện, sợ rằng dù lá gan lớn như trời cũng không dám gả con gái đến đâuSuất Minh Lãng vẻ mặt không tin, nói:Cha đừng quá đề cao Lý Vân Tiêυ nhưthế, ngươi sợ hắn, người khác chưa chắc sợ đâu.

Cút! Cút đi bế quan!Suất Quân Uy tức giận hung hăng đá tới một cước, trực tiếp đá bay Minh Lãng, cả giận nói:Hảo hảo tỉnh lại cho ta! Cò nữa, về sau nếu dám khi dễ Tử Lăng, lão tử là người đầu tiên muốn mạng của ngươi! Chính ngươi chết cũng được, chớ liên lụy toàn bộ Suất gia!Mấy ngày sau, chuyện Suất gia từ hôn khiếp sợ hai thành, thậm chí toàn bộ Đông Vực đều rất kinh ngạc, trong lúc nhất thời thế lực khắp nơi đều hội tụ ánh mắt đến thành Trường Cốc và thành Địa Long.

Loại chuyện công nhiên từ hôn này chính là vũ nhục lớn lao, bất kỳ gia tộc nào cũng khó có thể tiếp nhận, huống chi là Đỗ gia bá chủ thành Địa Long chứ.

Ngay khi mọi người cho rằng thế lực hai bên tất nhiên sẽ xúc động, thậm chí dẫn phát sống mái quy mô lớn với nhau thì hai ttòa thành trì vẫn bình an vô sự, thậm chí liên hệ còn càng thêm liên hệ chặt chẽ, khiến tất cả mọi người đều mở rộng tầm mắt.

Sau đó không lâu Suất gia liền có hai nữ tử trực tiếp gả vào Đỗ gia, tựa hồ là đền bù tổn thất nào đó.

Mà giờ khắc này, ba người Lý Vân Tiêυ đã thông qua khóa vực truyền tống đại trận, tiến vào một trong chủ thành của Tây Vực, thành Giang Quái.

Thành Giang Quái, một trong các chủ thành ở biên thùy Tây Vực, toàn bộ trong thành tràn ngập sương mù đầy trời, khiến xiêm y người ướt sũng.

Lý Vân Tiêυ ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua bầu trời, xuyên thấu tầng hơi nước kia, ánh mặt trời bắn thẳng xuống, có chút chói mắt nói:Lại đến lúc ngưng tụ Bắc Thủy Nguyên Mộc Tinh Hoa sao?Khâu Mục Kiệt nói:Không thể tưởng được truyền thuyết dĩ nhiên là thật.

Hắn nhìn thoáng qua xiêm y của mình, trên đó ngưng tụ ra bọt nước như mồ hôi thật nhỏ, dưới ánh mặt trời chiếu sáng lộ ra màu xanh lá nhàn nhạt, tràn ngập sinh cơ.

Truyền thuyết? Truyền thuyết gì?Trần Thiến Vũ nhướng mày, cũng cảm nhận được sự bất thường của sương mù đầy trời, không khí khô hạn lúc trước đã hoàn toàn thay đổi.

Lý Vân Tiêυ nói:Thành Giang Quái chính là nơi biên thùy Tây Vực, hoàn cảnh vô cùng ác liệt, quanh năm tràn ngập tử khí, thường nhân khó có thể sinh tồn, mặc dù là võ giả bình thường sống lâu cũng bị trôi mất sinh cơ, cực kỳ nguy hiểm.

Vì vậy rất nhiều năm trước có vị tiền bối thiên tài, bố trí dưới tòa thành này một Đại Ngũ Hành Chuyển Hoán Trận, mỗi ngày đều có một canh giờ chuyển đổi khí tức kia thành Bắc Thủy Nguyên Mộc Tinh Hoa, duy trì sinh cơ mọi người trong thành, lúc này mới khiến cho thành Giang Quái liên tục không dứt, tồn tại trong thời gian dài như thế.

Trần Thiến Vũ cả kinh nói:Đại Ngũ Hành Chuyến Hoán Trận? Cái này cũng có thể?!Khâu Mục Kiệt mỉa mai nói:Ngũ Hành tương sinh tương khắc, có thể chuyển đổi lẫn nhau cũng không có gì kỳ quí cả, chỉ cần có đầy đủ nguyên thạch để khu động trận pháp.

Trần Thiến Vũ thoáng cái giật mình, nói:Khó trách vừa rồi lúc vào thành thu chúng ta nhiều nguyên thạch như vậy, nếu không có vân thiểu ngăn cản ta, ta sợ rằng đã trở mặt tại chỗ rồi.

Lý Vân Tiêυ nói:Thu thuế cực cao chính là nguồn chủ yếu để duy trì trận pháp vận chuyển, năng lượng mỗi lần Ngũ Hành biến hóa cực kỳ kinh người, hơn xa thường nhân tưởng tượng.

Trần Thiến Vũ nói:Nếu hoàn cảnh đã ác liệt như thế, hơn nữa chỗ biên thuỳ, sao lại có người ở đây? Hơn nữa ta thấy rất nhiều võ giả kết bầy với nhau, bộ dáng đều rất hung ác.

Khâu Mục Kiệt nhướng mày, lộ ra vẻ mong mỏi, nói:Người Thánh Vực đều vô tri như thế sao? Cùng một chỗ với ngươi thật mất mặt, lăn xa một chút đi.

Ngươi…!Trần Thiến Vũ giận dữ nói:Khâu Mục Kiệt, đừng quên thân phận của ngươi, ngươi chính là tội phạm mà Hóa Thần Hải truy nã đấy, nếu không phải ngươi đi cùng Vân thiếu, bổn tọa giờ đã động thủ với ngươi rồi.

Hắc hắc, đến đây.

Trong mắt Khâu Mục Kiệt hiện lên dị sắc, đầu lưỡi màu đỏ tươi phun ra, thè lưỡi ra liếm đôi môi.

Ánh mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng kia giống như dã thú nguy hiểm nhìn chằm chằm vào Trần Thiến Vũ.

Trần Thiến Vũ trong lòng run lên, đối với bộ dạng quỷ dị kia của hắn cảm thấy kiêng kị vạn phần, mặt âm trầm ngẩng đầu lên, nguyên lực chậm rãi hóa thành tinh vân lưu chuyển nơi lòng bàn tay, khí tức dần dần tản ra.

BA~! Lý Vân Tiêυ bắt lấy tay hắn đè xuống, nói:Đừng hồ đồ, đừng quên mục đích tới đây.

Trần Thiến Vũ nhướng mày, lúc này mới tán đi nguyên lực trong tay, lạnh hừ lạnh một tiếng, nói:Khâu Mục Kiệt, đợi chuyện này chấm dứt, ta nhất định phải giáo huấn ngươi!Ha ha, người không biết không sợ!Khâu Mục Kiệt khinh thường cười rộ lên, không chút che dấu khinh miệt trên mặt.

Trần Thiến Vũ tức đến sắc mặt tái nhợt, lại không thể làm gì.

Lý Vân Tiêυ nói:Chớ đấu khí với hắn, cũng đã là Võ Đế cửu tinh đỉnh phong rồi, vì sao còn ngây thơ thế chứ?Trần Thiến Vũ sững sờ, trong lòng dâng lên một loại cảm giác cổ quái, mình lại bị một gã thiếu niên giáo huấn, càng cổ quái chính là sau khi bị giáo huận, mình vậy mà không hề cảm thấy không khỏe…Lý Vân Tiêυ tiếp tục nói:Ngươi cũng không phải là Thuật Luyện Sư, cho nên đối với thành Giang Quái không hiểu nhiều lắm.

Nơi này là đường phải qua thông đến Vô Pháp Thiên, mà Vô Pháp Thiên thừa thải một loại tài nguyên thuật luyện cực kỳ trọng yếu — Thổ Hoàng Châu.

Trần Thiến Vũ cả kinh nói:Thổ Hoàng Châu là sinh ra từ Vô Pháp Thiên sao?Hắn quanh năm đi theo bên người Viên Cao Hàn, đối với các loại tài nguyên thuật luyện cũng có hiểu biết chút ít.

Thổ Hoàng Châu chính là hạt châu thổ hệ hội tụ đại địa chi lực, công dụng rất nhiều, đẳng cấp cũng chênh lệch thật lớn, rẻ thì không đáng một đồng, đắt thì giá trị thiên kim.

Mấu chốt là công dụng và tiêu hao vật ấy đều thập phần cực lớn, đặc biệt là luyện chế huyền khí cỡ lớn, ví dụ như các loại chiến hạm, lượng cần thật sự hết sức kinh người.

Lý Vân Tiêυ nói:Đúng vậy.

Hoàn cảnh ác liệt của Vô Pháp Thiên khiến cho võ giả bình thường căn bản không cách nào ở lâu, cho nên phải có một khu vực giảm xóc, chính là thành Giang Quái này.

Thì ra là thế.

Trần Thiến Vũ chợt nói:Vậy đám võ giả kia chính là đội ngũ chuyên môn tìm kiếm Thổ Hoàng Châu sao? Chỉ là thực lực kém không khỏi quá lớn đi.

Lý Vân Tiêυ cười nói:Có bao nhiêu bổn sự thì sống bấy nhiêu.

Những thế lực kia kém một chút thì lưu ở ngoại vi, thực lực cường hoành có thể trực tiếp xâm nhập vào trong Vô Pháp Thiên.

Hơn nữa hoàn cảnh Vô Pháp Thiên thập phần thích hợp võ giả thổ hệ tu luyện, có đại lượng võ giả tán tu ẩn cư trong đó.

Nói tóm lại, nơi này tuy rằng hiểm ác nguy hiểm, nhưng vẫn có thể xem là một khối phong thuỷ bảo địa.

Trần Thiến Vũ nói: Lựa chọn nơi đây làm chuyện kia ngược lại cũng là một quyết định tốt!Khâu Mục Kiệt trầm giọng nói: Các ngươi rốt cuộc đang thương lượng chuyện gì?Trần Thiến Vũ cười lạnh nói: Đây không phải là chuyện àm một ngoại nhân như ngươi nên biết, ngươi thành thật đi theo là được.

Khâu Mục Kiệt hơi biến sắc mặt, ngược lại hiện ra một tia châm chọc, cười lạnh nói: Đậu ép, ngươi nghĩ rằng ta có hứng thú muốn biết không? Ha ha ha.

Trần Thiến Vũ giận dữ, quát dẹp đường: Câm miệng cho bản tọa!Lý Vân Tiêυ thở dài, Trần Thiến Vũ tuy rằng thực lực bất phàm, nhưng vẫn là kinh lịch quá ít, sao có thể cùng với Khâu Mục Kiệt so đấu, hoàn toàn là cấp bậc thái điểu.

Khâu Mục Kiệt cười lạnh nói: Không phải là Viên Cao Hàn và Lý Vân Tiêυ lưng Thánh Vực làm một ít chuyện nhận không ra người mà thôi.

Trần Thiến Vũ giận dữ, nói: Vân thiếu, ngươi dẫn theo một người như vậy bên cạnh, thực sự đáng tin sao? Đại sự như vậy, không được xảy ra nửa điểm sai lầm, vạn nhất có.

.

.

Lý Vân Tiêυ trực tiếp ngắt lời nói: Được rồi, ngươi lại nổi giận, phải học được khống chế tâm tình của mình.

Viên Cao Hàn vì sao còn chưa tới?Trần Thiến Vũ sửng sốt một chút, trong lòng khẽ kinh hãi, hừ lạnh một tiếng, nói: Viên Cao Hàn đại nhân có lẽ là có việc trì hoãn.

Lý Vân Tiêυ thầm mắng một tiếng chính mình ngu xuẩn, hỏi một chút Giới Thần Bi bên trong Viên Cao Hàn hồn thể chẳng phải sẽ biết ma, còn nhiều hơn thứ nhất cử hỏi hắn.

Bên trong Giới Thần Bi, Phương Thốn Sơn.

Sắc mặt của Viên Cao Hàn ngưng trọng, nói: Ta khả năng bị người theo dõi, chính đang nghĩ biện pháp bỏ rơi bọn họ.

Lý Vân Tiêυ nói: Cũng biết là ai?Viên Cao Hàn nói: Không có đầu mối, nhưng hơn phân nửa là người của Vi Thanh.

Vi Thanh cũng bởi vì chuyện Trần Thiến Vũ tìm tới ta, bị ta cản trở lại, hắn một bụng lửa giận.

Còn nữa, là ai cũng không trọng yếu, quan trọng là … Ngươi bên này có thể bảo đảm an toàn.

Lý Vân Tiêυ nói: Yên tâm đi, bất luận kẻ nào cũng không biết đệ nhị hồn thể của ngươi ở chỗ này của ta, cho dù Vi Thanh tự mình xuất thủ, ta cũng có thể để hắn có đến mà không có về.

Viên Cao Hàn kinh ngạc một chút, tùy tiện nói: Việc Hồng Nguyệt thành ta đã đã biết, Thánh Vực tuy rằng còn chưa chính thức hạ lệnh phát lệnh truy nã ngươi, nhưng đã đem ngươi xếp vào nhân vật số một phải phát lệnh truy nã, thứ nhì đó là Diệp Phàm còn có Xa Vưu, chỉ bất quá lệnh truy nã ban bố nói, ảnh hưởng quá lớn, chỉ có thể hiểu lòng không hết.

Lý Vân Tiêυ cười nói: Bọn họ muốn bất quá là thánh khí mà thôi, kiện Luân Hồi Đại Chuyển Bàn Thánh Vực kia xử lý như thế nào rồi?Luân Hồi Đại Chuyển Bàn?Viên Cao Hàn sửng sốt một chút, vẻ mặt nghi hoặc.

Lý Vân Tiêυ nói: Nghĩ không ra bọn họ đem chuyện này đều che giấu đối với ngươi, chẳng qua là lúc đó người ở tại tràng đông đảo, loại sự tình này có thể che giấu được sao?Hắn lập tức đem chuyện Luân Hồi Đại Chuyển Bàn giản lược nói một lần.

Viên Cao Hàn hơi biến sắc mặt, tuy rằng nhìn như bình tĩnh, nhưng trong mắt lóe lên một tia vẻ tức giận, lạnh lùng nói: Cứ để cho bọn họ trước tiên nghiên cứu đi thôi.

Lý Vân Tiêυ cười nói: Nếu là nghiên cứu không nổi manh mối, cuối cùng vẫn phải tìm ngươi cùng nhau nghiên cứu, đặc biệt sau khi ngươi song hồn hợp nhất, thành tựu đỉnh phong.

Viên Cao Hàn nói: Trước không nói chuyện việc này, đều là nói sau.

Ta bỏ rơi đám người theo dõi ta, dẫn bọn hắn đến Bắc Vực đi dạo, có tin tức ta liền lập tức thông tri ngươi.

Lý Vân Tiêυ gật đầu, liền biến mất ở trong Giới Thần Bi.

Bên trong Giang Quái Thành, Lý Vân Tiêυ nói: Sợ là Viên Cao Hàn nhất thời nửa khắc tới không được, chúng ta trước tiên ở nơi này đi, hơn nữa ta đối với hoàn cảnh chỗ này cũng phi thường có hứng thú.

Hoàn cảnh? Ngươi chỉ là Đại Ngũ Hành Chuyển Hoán Trận này?Khâu Mục Kiệt trầm tư nói.

Lý Vân Tiêυ cười nói: Năm xưa ta đã từng tới một lần ở đây, lúc đó chính là vì tìm kiếm nghiên cứu Đại Ngũ Hành Chuyển Hoán Trận, đã không có gì hứng thú.

Khâu Mục Kiệt nói: Vậy lần này hứng thú chẳng lẽ là loại tử hôi chi khí này?Lý Vân Tiêυ nghiêm mặt nói: Không sai, nếu là ta không đoán sai, vật này là một loại biến dị thổ hệ nguyên tố chi lực cực mạnh.

Năm xưa ta liền phát giác được, chỉ bất quá chưa từng có ý ở lâu mà thôi.

Trong mắt hắn phóng xuất quang mang tới, hiện tại lại không phải bình thường, nếu là có thể tìm được một loại thổ hệ nguyên tố rất mạnh, luyện hóa đến trong Đâu Suất Thiên, uy lực kia to lớn ai có thể địch nổi!Khâu Mục Kiệt cũng không biết cái này, chỉ nói là nói: Thổ hệ nguyên tố chi lực cường đại như vậy, nếu là có thể luyện hóa cho mình sử dụng tất nhiên hết sức lợi hại, chỉ là thứ này ở vô pháp thiên tồn tại lâu như thế, cũng không thấy có người đến thu, ngươi muốn thu sợ là rất khó.

Lý Vân Tiêυ nói: Ngươi nói có lý, nhưng không thử một chút làm sao biết được đây? Thuật đạo hoặc giả võ đạo, đến tầng thứ này của chúng ta rồi, muốn tiến thêm một bước đều là rất khó.

Trong mắt của Khâu Mục Kiệt lóe lên kinh ngạc, nói: Do đó ngươi đoạt xá trùng tu?Trần Thiến Vũ trong lòng chấn động, có chút hoảng sợ nhìn Lý Vân Tiêυ.

Lý Vân Tiêυ nói: Ngươi chuyện này không cần phải để ý đến.

Kiệt kiệt kiệt kiệt!Khâu Mục Kiệt thoáng chút cười kỳ quái: Nguyên lai ngươi là so với ta càng thêm cực đoan, càng thêm đi cực đoan a, ha ha ha ha!Lý Vân Tiêυ lạnh lùng nói: Chuyện này cũng có thể khiến cho ngươi hưng phấn điểm?Khâu Mục Kiệt nhất thời ngậm miệng, khuôn mặt đầy vẻ giận dữ cùng thanh lãnh.

Trần Thiến Vũ tựa hồ thoáng chút chậm bất quá thần, kinh ngạc nói: Vân thiếu, ngươi, ngươi.

.

.

Lý Vân Tiêυ nói: An tâm làm tốt chuyện lần này, không nên phân tâm không chuyên tâm, không nên quản cũng đừng quản.

Trần Thiến Vũ trong lòng lần thứ hai cả kinh, Lý Vân Tiêυ mỗi lần nói đều có thể thức tỉnh người khác, nhất thời tin tưởng Khâu Mục Kiệt nói.

Lúc này khắp bầu trời sương mù bắt đầu dần dần tiêu tán, trong không khí từ từ trở nên khô ráo, lộ ra không ít người rất thưa thớt, hơn nữa đều là hai hàng lông mày nhăn lại.

Trần Thiến Vũ giơ tay lên tới, nhìn thoáng qua cánh tay mình, cả kinh nói: Tử hôi chi khí thật mạnh, mới vừa rồi còn tư nhuận da, trong khoảnh khắc mà bắt đầu trở nên khô cạn, mất nước thật lợi hại.

Lý Vân Tiêυ cũng là giơ cánh tay lên tới, thân thể của hắn mạnh mẽ xa ở trên Trần Thiến Vũ, mặt ngoài da tựa hồ bao trùm một tầng xám tro thật mỏng, nhẹ nhàng thổi một hơi, lớp bụi này vẫn không lay động.

Khâu Mục Kiệt vươn tay ra lăng không một trảo, không khí bốn phía tùy theo lưu động, chậm rãi ở lòng bàn tay hội tụ thành một đậu tằm lớn nhỏ bửng, thành tro sắc.

Hắn trực tiếp lấy tay nắm lại, đột nhiên nhíu mày tới, đưa bàn tay mở ra, chỉ thấy chỗ da tiếp xúc chợt bắt đầu nổi lên vết nhăn, thậm chí bóc ra đứng lên.

Làm sao có thể?Khâu Mục Kiệt kinh hãi, hắn lúc này mặc dù không có biến thân, nhưng cường độ thân thể cũng không phải võ giả phổ thông có thể so sánh:Liền thân thể của ta đều không chống đỡ được tử hôi chi khí, vậy võ giả phổ thông làm sao còn có thể ở trong hoàn cảnh này sinh tồn?Lý Vân Tiêυ nói: Lâu dài thành thói quen mà thôi, huống hồ chúng ta đều là thân thể trực tiếp bại lộ ở dưới bụi bặm này, những người khác đều dùng nguyên khí hộ thể, còn nữa ai có thể giống như ngươi vậy trực tiếp tay không đem bụi bậm trong không khí ngưng tụ, ngươi một miếng nhỏ bụi bặm sợ là bên trong phương viên trăm trượng thổ hệ chi lực đều hút hết đến.

Khâu Mục Kiệt cười nói: Điều này cũng đúng.

Trần Thiến Vũ nói: Quanh năm dùng nguyên lực hộ thể chống lại hoàn cảnh này, đích thật là phương pháp tu luyện tốt.

Hơn nữa phỏng chừng càng tới gần vô pháp thiên, loại tổn hại này sẽ càng lớn.

Lý Vân Tiêυ giơ tay lên tới, trên cánh tay đột nhiên tuôn ra vô số bọt nước, hội tụ thành dòng chảy nhỏ giọt, đem hôi sắc bụi bặm này chậm rãi tẩy đi.

Bụi bặm vừa gặp dòng nước liền tan ra, đảo mắt đã rửa sạch rồi.

Khâu Mục Kiệt cau mày nói: Biến dị chi thủy?Lý Vân Tiêυ nói: Ừ, nước này là thiên địa thủy nguyên, xem ra ở chỗ này có thể phát huy tác dụng.

Trong lúc bất chợt ba người đều là nhướng mày, cơ hồ cũng là động tác vô ý thức.

Chỉ thấy một đạo chưởng phong phá không mà đến, mạnh mẽ đánh về phía sau của Lý Vân Tiêυ.

Lý Vân Tiêυ đột nhiên xoay người, đưa tay ra nhẹ nhàng một trảo, ngũ chỉ liền đội lên cánh tay của người, trực tiếp đem nguyên khí của hắn cắt đoạn.

Phanh! Phanh! Phanh!Tuôn ra nguyên khí ở trong kinh mạch lưu sướng, trong nháy mắt bị cắt đứt, trong lúc nhất thời vô pháp quay ngược về, nhất thời xông vào các đại khiếu huyệt trong cánh tay, toàn bộ nổ lên!A!!Người nọ bi thảm quát to một tiếng, ánh mắt lộ ra vẻ kinh hãi, đồng thời có chút không cam lòng, tay trái lóe lên, một thanh lợi kiếm liền đâm về phía yết hầu Lý Vân Tiêυ.

Trên kiếm quang hàn quang chớp động, kiếm ý lăng liệt nuốt nhổ ra, tựa như trường xà lè lưỡi.

Lý Vân Tiêυ lần thứ hai giơ tay lên, trực tiếp bấm tay bắn ra.

Phanh!Đạo kiếm quang kia trong nháy mắt bị chôn vùi, cả thanh kiếm cũng tuột tay ra, chấn bay ra ngoài.

Người đánh lén hiện ra thần sắc không cam lòng, tràn đầy tất cả đều là khiếp sợ, nương theo một chỉ của Lý Vân Tiêυ đem chính mình đánh bay lực lượng, dưới chân mạnh mẽ giẫm lên một cái, xoay người liền trên không trung liên tục chớp động, thoáng chút tiêu thất ở trên đường phố.

Trần Thiến Vũ cau mày nói: Điểu nhân nào vậy?Lý Vân Tiêυ nhẹ nhàng cười, nói: Không biết, cùng đi xem.

Hắn hướng phía trước bước ra một bước, liền biến mất ở tại chỗ.

Còn lại hai người cũng là theo sát phía sau, thoáng chút liền biến mất.

Tên nam tử đánh lén kia vóc người ngắn nhỏ tinh luyện, tựa hồ hết sức quen thuộc địa đồ giang quái thành, mấy hơi thở liền xuyên qua có vài nhai đạo, đồng thời chuyên môn tìm một ít địa phương cổ quái hẻo lánh đi, sau một lúc mới xông vào trong một gian phòng nhỏ.

Một lát sau, tên nam tử kia mới từ bên trong đi ra, triệt để thay đổi một bộ y phục, thần thái và khí chất so với lúc trướchoàn toàn khác nhau.

Nam tử nghênh ngang ở trên đường đi dạo vài vòng, xác định chính mình không có bị theo dõi, lúc này mới hữu ý vô ý đi vào một gian nhà nhìn như sang trọng.

Diêm Hành, thế nào loại trang phục này, gặp phải phiền toái?Bên trong tòa nhà sang trọng, có hơn mười người vây quanh một chỗ, tựa hồ đang thương thảo cái gì.

Ai, đừng nói nữa, làm ta sợ muốn chết!Nam tử đem cái nón trên đầu gở xuống, lấy tay ở trên mặt lau mấy cái, nhất thời toàn bộ son phấn xóa hết, lộ ra hình dáng, trên mặt còn tràn đầy vẻ sợ hãi.

Rốt cuộc chuyện gì xảy ra, có thể để cho ngươi bị hù dọa thành cái bộ dáng này cũng không thấy nhiều.

Trong sảnh người cầm đầu trong mắt nổ bắn ra tinh mang, hắn một thân bố bào rộng lớn, đường hoàng ngồi ở vị trí đầu, một chân trực tiếp dẫm trên ghế, trên môi có chút vi tỳ, tóc vẫn là trắng bạc, hiển nhiên đã trải qua không ít tang thương.

Đại đội trưởng, nếu không phải ta chạy trốn mau, lần này sợ rằng thực sự cũng không thể trở về gặp chư vị huynh đệ!Diêm Hành trực tiếp đi ra phía trước, đem cái bình rượu trên bàn cầm lên đổ mấy ngụm lớn, mới thở hổn hển, sắc mặt dần dần trở nên có chút hồng nhuận.

Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Trong thành cao thủ người nào không biết ngươi là người của Thanh Câu Dong Binh Đoàn chúng ta, dĩ nhiên cũng dám trêu chọc?Thoáng cái mọi người tâm tình kích động, đều là trừng mắt lên, tỏ vẻ muốn báo thù cho Diêm Hành.

Chỉ có đại đội trưởng sắc mặt trầm ngưng, chậm rãi nói rằng: Là người từ bên ngoài tới hay là từ bên trong tới?Diêm Hành nói: Bên ngoài tới.

Bên ngoài?Trong đại sảnh một chút yên tĩnh lại, đều là nhìn Diêm Hành.

Tả Thừa sắc mặt trầm xuống, cả giận nói: Trong đoàn quy củ lẽ nào ngươi không rõ ràng lắm sao? Người bên ngoài tới nghìn vạn lần không nên tùy ý đắc tội.

Giang Quái Thành là địa phương nào, người thường sao lại tùy ý tới đây!Đúng vậy, Diêm Hành, ngươi trong ngày thường đều thật cơ trí, thế nào đột nhiên hồ đồ vậy.

Trong đoàn quy củ, toàn bộ người từ bên ngoài đến trước khi ch vị thăm dò để tế tiền giống nhau không được động thủ, ngươi thực sự là chính mình tìm đường chết.

Người không có việc gì là tốt rồi, sau đó nghìn vạn lần đừng tái phạm sai lầm này nữa, chọc đội trưởng đại nhân tức giận.

Mọi người vừa thấy Tả Thừa tức giận, đều là nói trách cứ.

Tả Thừa trầm giọng nói: Ngươi vững tin không bị người theo dõi?Diêm Hành hoảng hốt vội nói: Tuyệt không có khả năng, ta thế nhưng ở trong thành kéo dài cả ngày mới vừa về.

Diêm Hành thủ đoạn tiềm hành vẫn là vô cùng cao minh, đội trưởng đại nhân có thể yên tâm.

Một người mở miệng nói.

Tả Thừa gật đầu, nói: Đem tình hình kể lại nói một lần, hoàn cảnh Giang Quái Thành ác liệt như vậy, không có thực lực cường đại và mục đích là tuyệt không có không người nào tới đây du ngoạn, mà ngươi cũng là người thông minh, tại sao lại phạm sai lầm cấp thấp này.

Diêm Hành lau mồ hôi lạnh trên trán, tựa hồ lòng còn sợ hãi, cánh tay mơ hồ làm đau, để vùng xung quanh lông mày đều nhíu lên, nói: Cho nên ta đột nhiên xúc động xuất thủ, là bởi vì phát hiện trên thân người tới có chứa biến dị thủy hệ nguyên tố cực mạnh.

Biến dị thủy hệ nguyên tố?!Cái này để tất cả mọi người giật mình, toàn bộ lộ ra vẻ ngưng trọng, hơn mười người trong hai mắt càng toát ra tinh mang tới.

Ngay cả Tả Thừa cũng là sắc mặt đại biến, nói: Ngươi đã xác định? Diêm Hành gật đầu nói: Có thể xác định, do đó ta mới nhịn không được xuất thủ, hơn nữa người kia niên kỷ hết sức trẻ tuổi.

Lúc ta xuất thủ vốn tưởng rằng nắm chặt cực lớn, mặc dù rất có khó khăn cuối cũng có thể đắc thủ, cho dù đánh không lại thì chạy thoát sẽ không có vấn đề.

Dù sao ta không xuất thủ, hắn rất nhanh sẽ bị dong binh đoàn khấc phát hiện, đến lúc đó biến dị thủy nguyên tố khả năng sẽ không còn.

Tả Thừa nói: Thảo nào! Sau đó thì sao?Sau đó?Diêm Hành cả người run lên, sợ hãi nói: Sau đó ta bỏ chạy rồi.

Chạy? Ta chỉ là quá trình xuất thủ.

Tả Thừa bất mãn hỏi nói.

Diêm Hành sắc mặt trắng bệch, nhấp môi một cái, không biết là nguyên nhân hoàn cảnh hay là cái khác, lớp da trên môi bị nẻ ra, rỉ ra tia máu, lẩm bẩm nói: Kinh khủng, nam tử trẻ tuổi kia thực lực quá kinh khủng, chính là ta bình sinh chưa từng thấy qua cường đại.

Ta chỉ ra hai chiêu, đối phương đều hời hợt ngăn lại, chẳng lẽ đối phương không có ý giết ta, bằng không ta căn bản là trốn không thoát!Bình sinh chưa từng thấy qua? Ngươi xác định!Trên mặt Tả Thừa lộ ra ngưng trọng, chăm chú nhìn hắn hỏi: Người kia số tuổi thật sự bao nhiêu?Diêm Hành nói: Xác định, thật xác định! Tuy rằng ta cũng không thể tin được, nhưng thực lực của người kia khẳng định ở trên đội trưởng đại nhân! Niên kỷ nói.

.

.

Đánh giá chừng hai mươi tuổi đi.

Trong đại sảnh một trận an tĩnh, mọi người ngưng trọng và ánh mắt tham lam thoáng chút trở nên ngạc nhiên.

Ha ha ha!Sau đó bộc phát ra tiếng cười vang, tất cả mọi người đều cười đến ngã trái ngã phải, tràn đầy các loại nhãn thần khinh miệt và giễu cợt.

Khuôn mặt của Diêm Hành thoáng chút thẹn thùng đỏ bừng, phẫn nộ quát: Các ngươi cười cái gì! Ta nói hoàn toàn là thật!Tả Thừa không cười, chỉ là cau mày nói: Chừng hai mươi tuổi, hơn nữa thực lực còn ở trên ta?Diêm Hành kiên định nói: Đúng vậy, điểm ấy ta tuyệt đối sẽ không tính sai!Tả Thừa nói: Ta chính là thực lực bát tinh đỉnh phong Vũ Đế, nhiều năm ở vô pháp thiên trà trộn, thực lực chân chính hoàn toàn có thể cùng cửu tinh Vũ Đế đánh một trận, thực lực ở trên ta đó là cái khái niệm gì? Hai mươi tuổi cửu tinh trung giai Vũ Đế?Nói đến đây, chính hắn cũng nhịn không được bật cười.

Diêm Hành sửng sốt một chút, khuôn mặt đỏ hơn, ở đây xác thực không có cách nào khác phản bác, hai mươi tuổi cửu tinh trung giai Vũ Đế, phóng nhãn đại lục là tuyệt đối không tồn tại, nhưng hắn biết mình cảm giác tuyệt sẽ không sai, người nọ thực sự chỉ có hai mươi tuổi, cũng thực sự thực lực so với Tả Thừa mạnh hơn, chỉ là không có cách nào khác giải thích, bởi vì hắn chính mình tận mắt nhìn thấy đều rất khó tiếp thu, huống hồ là người khác.

Hắn bình tĩnh nói: Người nọ bây giờ còn đang bên trong thành, các ngươi sớm muộn sẽ biết.

Trong con ngươi của Tả Thừa bắn ra tinh mang nói: Người nọ hiện ở nơi nào? Nhóm mấy người?Diêm Hành nói: Ta ở chủ nhai phổ thông gặp thấy bọn họ, nhóm ba người, hai người khác nhìn qua cũng không phải dễ trêu chọc, sợ rằng đã có dong binh đoàn khác cũng để mắt tới bọn họ.

Đội trưởng đại nhân, chúng ta động thủ đi! Chỉ là ba người mà thôi, vì biến dị thủy hệ nguyên tố, đáng giá!Một người trong mắt phóng xuất tinh mang, đề nghị.

Người còn lại nói: Biến dị thủy hệ nguyên tố ở bên trong vô pháp thiên tác dụng cực lớn, quả thực chính là ở nhà lữ hành, giết người cướp của chuẩn bị thần vật a!Trên mặt của Tả Thừa thần sắc biến hóa bất định, tựa hồ không nắm được chủ ý.

Đội trưởng đại nhân, chuyện lần này chúng ta mưu hoa, nếu là có thể có cường đại biến dị thủy hệ nguyên tố phụ trợ, xác xuất thành công tất nhiên tăng nhiều!Đúng vậy! Địa phương quỷ quái này, có thể chống lại tử hôi chi lực liền tranh thủ được chủ động cực lớn, Bạch Nha Dong Binh Đoàn Tất Tư Bất cũng là bởi vì có La vương bảo thủy, lúc này mới có thể ở khắp nơi áp chúng ta một đầu sao.

Mọi người hô tiếng vang lên, đều là tán thành chém giết.

Tả Thừa nói: Diêm Hành ngươi thấy thế nào?Diêm Hành thở dài, nói: Đội trưởng đại nhân, nếu là mọi người cố ý muốn đi, ta tự nhiên cũng sẽ đi theo, cùng sinh cùng tử.

Nhưng ta thật không hy vọng mọi người đến, bởi vì thực sự muốn đi tìm chết a!Hừm, ta còn thật không tin! Chính là thiếu niên chừng hai mươi tuổi, đã đem ngươi dọa sợ đến như vậy!Một người bất mãn hừ lên.

Trên mặt Tả Thừa hiện lên cực độ giãy dụa, cắn răng nói: Trước tiên phóng mặc cho bọn hắn ở trong thành du đãng một đoạn thời gian, chúng ta gia tăng theo dõi là được, để dong binh đoàn khác đi thử một chút lực lượng của bọn họ.

Đội trưởng đại nhân, như vậy có thể bỏ lỡ liễu cơ hội hay không?Một người bất mãn nói.

Diêm Hành trong mắt sáng ngời, tựa hồ nặng nề thở phào nhẹ nhõm.

Tả Thừa nói: Diêm Hành nói như vậy tuy rằng ta cũng không quá tin tưởng, nhưng ta là đội trưởng, dù sao cũng phải vì an toàn của mọi người phụ trách, vẫn phải cẩn thận là hơn, huống hồ mặc dù người nọ không có kinh khủng như Diêm Hành nói, chí ít cũng là một ngạnh tra tử.

Ba! Ba! Ba!Một đạo tiếng vỗ tay thanh thúy truyền đến, Lý Vân Tiêυ cười nói: Không sai, có thể đảm nhiệm được đội trưởng chi chức, vừa rồi quyết định kia đã cho các ngươi từ quỷ môn quan đi một lượt.

Là ai?Mọi người bỗng nhiên choáng váng, một chút xung động, bóng người bay lên, trong nháy mắt đem ba người Lý Vân Tiêυ vây quanh.

Diêm Hành sắc mặt trắng bệch, hoảng sợ nói: Là hắn, chính là hắn! Các ngươi, các ngươi làm sao sẽ tìm tới nơi này? Hắn tuy rằng nghĩ tới đáp án, nhưng lại không thể tin được, có lẽ nói không thể tiếp thu.

Lý Vân Tiêυ cười nói: Chư vị không cần cảnh giác, bởi vì các ngươi đám cặn bả này thực lực cảnh giác cũng không cần, xin lỗi ta nói chuyện luôn luôn đều là trực tiếp như vậy.

Còn nữa, ta đối với các ngươi cũng không có ác ý gì.

Hắn nói cái gì? Dõng dạc nói chúng ta là đống cặn bả!Mọi người đều giận dữ, nhưng ba người Lý Vân Tiêυ đột nhiên xuất hiện cũng xác thực để cho bọn họ kinh hãi không ngớt, nội tâm cảnh giác vạn phần, không dám tự ý động thủ.

Tả Thừa cũng cảm thấy áp lực lớn lao, trên thân ba người dĩ nhiên không có nửa điểm nguyên lực ba động.

Nội tâm hắn kinh hãi không thôi, ba người này hiển nhiên không thể nào là phàm nhân, chỉ có thể nói rõ tu vi của mình nhìn không thấu bọn họ!Ba vị, nếu là Diêm Hành trước đó có chỗ nào đắc tội, hắn cũng đã đã bị trừng phạt cực lớn, xin hãy ba vị giơ cao đánh khẽ.

Tả Thừa cố gắng đè lại nội tâm kinh đào hãi lãng, thoáng chút đã chịu thua đứng lên.

Thanh Câu Dong Binh Đoàn tất cả mọi người quanh năm ở đường ranh sinh tử lăn lăn lộn tới được, vừa nghe đội trưởng nói chuyện và giọng nói kia nhất thời hiểu rõ ra, ba người trước mắt này tuyệt đối vô pháp dùng lực, không khỏi vạn phần giật mình.

Ha hả!Lý Vân Tiêυ cười nói:Đội trưởng rất thông minh!Tả Thừa khổ sở nói: Đại nhân tới đây không phải là để chê cười tại hạ đi.

Lý Vân Tiêυ nói: Ngươi cảm thấy thế nào?Tả Thừa trầm tư một trận nói: Đại nhân tới Giang Quái Thành nhất định là có chuyện khác, tại hạ Thanh Câu Dong Binh Đoàn đội trưởng Tả Thừa, đoàn chúng ta ở Giang Quái Thành coi như là danh tiếng không nhỏ, nếu có cần, nguyện ý vì đại nhân cống hiến sức lực!Trần Thiến Vũ nhịn không được hỏi nói: Ngươi giống như xác định chúng ta tới đây có việc?Tả Thừa cười nói: Vừa rồi vị đại nhân kia cũng nói, chúng ta đống cặn bả này thực lực ở đại trong mắt người không đến một phơi nắng, đại nhân đối với chúng ta cũng không ác ý.

Nếu là chỉ muốn nghiêm phạt Diêm Hành nói, lấy thực lực của ba vị đại nhân, chắc chắn sẽ không để cho hắn chạy thoát.

Lý Vân Tiêυ nói:Không sai, ta thích cùng người thông minh giao tiếp, ta tìm các ngươi đích xác có việc.

Hắn khai môn kiến sơn nói rằng: Các ngươi đối với vô pháp thiên hiểu được bao nhiêu?Hiểu bao nhiêu?Tả Thừa cười hắc hắc nói: Không dám nói rất nhiều, dù sao phương thiên địa này quá mức cổ quái, nhưng người trong Thiên Vũ Giới so với huynh đệ chúng ta hiểu rõ hơn phiến thiên địa này thật sự không nhiều.

Ta ở chỗ này lăn lộn sắp năm mươi năm!Trong mắt của Lý Vân Tiêυ sáng ngời, nói: Không sai, xem ra ta tìm đúng người.

Ngươi đem chuyện ngươi biết được về vô pháp thiên này toàn bộ nói ra.

Tả Thừa sửng sốt một chút, nói: Toàn bộ nói ra? Vậy làm sao nói? Sự tình quá nhiều, chuyện của ta đây năm mươi năm qua đều cùng với vô pháp thiên có liên quan.

Khâu Mục Kiệt nhướng mày, nói: Không cần phiền phức như vậy, ngươi trực tiếp đưa hắn sưu hồn không phải xong rồi?Chi!Tất cả mọi người đều hút một ngụm lãnh khí, sợ đến chợt lui ra tới.

Tả Thừa cũng là sắc mặt đại biến, mạnh mẽ vừa lui ra mười trượng xa, trực tiếp đem phòng khách đụng nát, trong tay một mảnh bạch mang sáng lên, đúng là một thanh chiến đao sáng loáng nắm trong tay, cảnh giác nhìn chằm chằm ba người.

Trần Thiến Vũ tức giận nhíu mày, lạnh lùng nói: Phong Tử Kiệt, thu hồi tâm địa ác độc của ngươi đi, đừng làm cho người khác đã cho ta với ngươi cũng là cùng một đường!Lý Vân Tiêυ nói: Ngươi xem ngươi đem mọi người dọa sợ rồi.

Hắn khẽ cười nói: Vẫn là để ta tới hỏi đi, đội trưởng đại nhân đối với vô pháp thiên này là hình thành như thế nào cũng biết?Vô pháp thiên hình thành?Tất cả mọi người đều sửng sốt, sau đó rơi vào trầm tư, Tả Thừa cũng suy nghĩ tỉ mỉ đứng lên, chậm rãi nói rằng: Vô pháp thiên tồn tại đã bao lâu không có ai biết, ta thật ra nghe qua một ít truyền thuyết.

Nói rằng phiến đại địa này đó là Tử Chi Minh Quốc, do khí tức của tử địa truyền ra, lúc này mới đưa đến thiên địa dị biến, thành hoàn cảnh hiện tại này.

Nga?Lý Vân Tiêυ sửng sốt một chút, cũng không ra vẻ, chỉ là hỏi nói: Truyền thuyết này ngươi tin không?Tả Thừa cười khổ nói: Nói thật đi, không quá tin tưởng.

Lý Vân Tiêυ nói: Vậy ngươi khẳng định có ý nghĩ của chính mình chứ?Tả Thừa nói: Tại hạ cho rằng khí hậu hình này thành nguyên nhân căn bản chắc là vô pháp thiên địa mạch tạo ra? Địa mạch sinh ra cùng loại nguyên tố biến dị biến hóa, vô số năm tháng tích lũy xuống tới đã tạo thành bộ dáng như bây giờ.

Lý Vân Tiêυ nói: Địa mạch biến dị? Mặc dù là địa mạch biến dị cũng có thể có nguyên nhân chứ?Khâu Mục Kiệt lạnh lùng nói: Ngươi trực tiếp hỏi hắn có khả năng là biến dị thổ hệ nguyên tố dẫn đến hay không?Biến dị thổ hệ nguyên tố?Tả Thừa cả kinh, vội hỏi: Ta cũng nghĩ tới loại tình huống này, nhưng muốn tạo thành đại quy mô hoàn cảnh biến dị như vậy, thổ hệ nguyên tố cần mạnh bao nhiêu? Sợ là đã đạt đến trình độ đại địa tức nhưỡng.

Khâu Mục Kiệt cau mày nói: Tương truyền tức nhưỡng chi thổ diễn biến đại địa, chính là tiếp cận thổ hệ bổn nguyên tồn tại nhất, ai cũng biết ở đây có đại địa tức nhưỡng?Lý Vân Tiêυ biết không có khả năng, đại địa tức nhưỡng có thể nói là thổ hệ nguyên tố mạnh nhất, sản sinh tỷ lệ biến dị cực kỳ bé nhỏ, hắn nói: Các ngươi có thể đi qua khu vực trung tâm của Vô Pháp Thiên này?Thanh Câu Dong Binh Đoàn mọi người tất cả đều sắc mặt đại biến, Tả Thừa cũng là trên trán chảy ra mồ hôi lạnh tới, ngượng ngùng nói: Đại nhân nói đùa rồi, chúng ta những người này thực lực thấp, đến đó không phải là chịu chết sao?Lý Vân Tiêυ kinh ngạc nói: Có kinh khủng như vậy sao? Ngươi đó là bát tinh đỉnh phong Vũ Đế, coi như là đại địa tức nhưỡng đập tới cũng khó mà đả thương ngươi a.

Tả Thừa nói: Phổ thông biến dị thổ hệ nguyên tố xác thực không có gì đáng sợ, nguyên tố chi lực bản thân có mạnh mẽ cỡ nào, cũng có thể dùng Cửu Thiên đế khí chống lại, nhưng Vô Pháp Thiên thổ hệ nguyên tố có ẩn hàm cái loại tử khí này, lại là khắc tinh của vạn vật sinh linh, trực tiếp hao tổn sinh cơ của người tới, thực sự kinh khủng!Lý Vân Tiêυ nói: Loại mang nguyên tố thương tổn hoàn cảnh này đích xác làm người đau đầu, khó trách các ngươi muốn cướp thủy hệ nguyên tố của ta.

Tả Thừa cười khổ nói: May mà gặp phải chính là đại nhân, khoan hồng độ lượng, nếu là những người khác mà nói, Diêm Hành sợ là đã sớm mất mạng.

Lý Vân Tiêυ hừ nói: Đừng tưởng rằng bản thiếu là hạng người hiền lành gì, ta nếu tới tìm các ngươi, tự nhiên là có chuyện.

Ta cần các ngươi phải dẫn đường, đi chỗ đó khu vực trung tâm.

Cái gì?Tất cả mọi người sắc mặt đại biến, Tả Thừa cả kinh nói: Đại nhân, nghìn vạn lần đi không được a! Nơi đó thật là có đến không quay về!Lý Vân Tiêυ cười nói: Nếu thật là có đến không về, các ngươi phải chôn cùng rồi.

Diêm Hành sắc mặt liên tục biến hóa, nói: Đội trưởng, họa là ta dẫn lấy, để ta dẫn bọn hắn đi!Sắc mặt của Tả Thừa âm trầm lợi hại, hắn đột nhiên chậm rãi nói rằng: Đại nhân, ở phụ cận khu vực trung tâm của Vô Pháp Thiên, có một tòa sơn mạch là Chiến Hồn Sơn.

.

.

Đội trưởng!Một người đột nhiên kinh hô lên, ánh mắt lộ ra kinh ngạc, những người khác cũng là sắc mặt đại biến, nhưng rất nhanh đã khôi phục như thường.

Tả Thừa nói: Nguyên bản chúng ta cũng không sao nắm chặt, hiện tại có ba vị đại nhân ở đây, nói không chừng càng có cơ hội.

Lý Vân Tiêυ kinh ngạc nói: Nga? Thế nhưng có chuyện tốt gì sao?Tả Thừa nói: Chiến Hồn Sơn chính là sinh tử giới hạn của Vô Pháp Thiên, một ngày lướt qua Chiến Hồn Sơn cơ hồ là hẳn phải chết không thể nghi ngờ, ta ở Giang Quái Thành năm mươi năm trong mấy tháng, chỉ gặp qua một người vượt qua Chiến Hồn Sơn vẫn toàn thân mà trở ra, mấy người còn lại đều không ngoại lệ chết ở bên trong.

Trần Thiến Vũ cả kinh nói: Là ai ngưu bức như vậy?Trên mặt của Tả Thừa hiện lên tinh mang, ngưng thanh nói: Phệ Hồn Tông tông chủ — Hoàng Phủ Bật đại nhân!Trần Thiến Vũ cả kinh, gật đầu nói: Nguyên lai là hắn, lấy thực lực của hắn, mặc dù là Thiên Đãng Sơn Mạch có hung hiểm cũng chưa chắc sẽ chết.

Khâu Mục Kiệt nói: Nếu lão thất phu kia có thể đi đến, chúng ta cũng không có vấn đề.

Trong đại sảnh trong nháy mắt tựu yên tĩnh lại, tĩnh thật giống như ngay cả quỷ cũng không có.

Tả Thừa lau một cái mồ hôi lạnh trên trán, ngượng ngùng nói: Vị đại nhân này xem ra cực độ tự tin, hơn nữa đối với Hoàng Phủ Bật đại nhân rất có bất mãn, Vô Pháp Thiên này mặc dù chỗ Tây Vực biên thuỳ, đó là ở trong phạm vi Phệ Hồn Tông, nói chuyện vẫn là phải cẩn thận một chút.

Trong mắt của Khâu Mục Kiệt lóe lên một đạo sát khí, lập tức sợ đến Tả Thừa trái tim kịch liệt co quắp một chút, sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch.

Đạo sát khí kia bất quá lóe lên rồi biến mất, lại dường như dao nhỏ vậy trực tiếp đâm vào buồng tim của hắn, đây cũng là đối phương võ ý mạnh mẽ, hầu như ngưng tụ thành thực chất, một đạo ánh mắt là có thể tánh mạng người ta!Nếu không phải mình thực lực cũng không yếu, sợ là vừa rồi dưới một đạo hàn quang kia, liền trực tiếp sợ đến tim gan bể nát.

Hắn trong lòng không khỏi kinh hoàng, ba người này rốt cuộc là ai a? Tuyệt không thể nào là hạng người vô danh trên đại lục yên lặng, bọn họ tự xưng là thực lực có thể so sánh với Phệ Hồn Tông tông chủ, chẳng lẽ là phong hào Vũ Đế tới?Sắc mặt của Tả Thừa lại trắng bệch biến thành xanh mét, qua một trận đều không thể khôi phục lại, thần thái kia trở nên cung kính trước nay chưa có, sợ nói: Xin hỏi danh hào của ba vị đại nhân?Lý Vân Tiêυ nói: Tên của chúng ta sẽ không cần hỏi, ngươi nói tiếp chuyện Chiến Hồn Sơn.

Dạ!Tả Thừa không dám vi phạm, đè nén nội tâm kinh hãi và hiếu kỳ, sửa sang lại ý nghĩ của, nhân tiện nói: Vô Pháp Thiên sản xuất nhiều đất hoàng châu, chính là thiên hạ đều biết, đồng thời càng tới gần khu vực trung tâm hạt châu phẩm chất càng tốt, cái loại cực phẩm Thổ Hoàng Châu đều không ngoại lệ đều là ở bên trong Chiến Hồn Sơn sinh ra, tồn thế số lượng cực nhỏ, mặc dù là Giang Quái Thành đều rất khó thu được.

Do đó cực phẩm Thổ Hoàng Châu giới cách cao khó có thể tưởng tượng, tre già măng mọc đám người vào núi mà chết cũng liền cuồn cuộn không ngừng.

Hắn ngừng vài cái, tựa hồ chạm đến tâm tư, trên mặt hiện lên một tia thống khổ không dễ phát giác, tiếp tục nói: Do đó Chiến Hồn Sơn tuy rằng nguy hiểm, nhưng vẫn là liên tục bị mọi người phát hiện không ít thứ.

Mà gần nhất có một tin tức truyền ra, tạm thời chỉ ở phạm vi nhỏ truyền bá, cũng không biết thật hay dả, lại làm cho toàn bộ dong binh đoàn đều có chút không kiềm chế được.

Bên trong Giang Quái Thành dong binh đoàn đếm không hết, hàng năm đều phải đoàn diệt mười mấy cái, qua nhiều năm như vậy lăn lộn ra một điểm danh hào có chừng tám cái, Thanh Câu Dong Binh Đoàn xem như một cái, nhưng ở trong bát đại dong binh đoàn bài danh cũng là phía sau.

Cái gọi là giang hồ càng già, lá gan càng nhỏ.

Bình thường tiến vào khu vực Chiến Hồn Sơn đều là đám dong binh đoàn cấp bậc tay mơ, chúng ta bát đại dong binh đoàn chưa bao giờ mạo muội bước vào cấm địa, nhưng chẳng biết tại sao, lần này Mộ Sắc Dong Binh Đoàn thực lực cực kỳ mạnh mẽ, thực lực ở trong bát đại dong binh đoàn có thể bài nhập trước hết, cũng đột nhiên tập thể tiến vào cấm địa, thâm nhập đến bên trong Chiến Hồn Sơn!Trong mắt Tả Thừa lóe lên một tia thần sắc khiếp sợ và phức tạp, nói: Kết quả đó là đoàn diệt!Toàn bộ trong đại sảnh an tĩnh lại, tản mát ra bầu không khí tầng tầng áp lực, tiếng hít thở của mỗi người đều rất nặng.

Lý Vân Tiêυ cau mày nói: Có thể làm cho bọn họ đi điên cuồng như vậy, tất nhiên là có lợi ích cực lớn khu động.

Có phải hiện tại lợi ích truyền ra, đã kích thích các ngươi hay không?Trên mặt của Tả Thừa lộ ra vẻ kinh dị, vội hỏi: Đại nhân quả nhiên cơ trí! Mộ Sắc Dong Binh Đoàn là từ đâu có được tin tức ai cũng không biết, nhưng bây giờ bát đại dong binh đoàn hầu như đều biết được.

Ở trong Chiến Hồn Sơn kia tồn tại một con quái thú hình thể to lớn, nắm giữ thổ hệ chi lực cực mạnh, có thể thôn thiên thổ địa, mà người của Mộ Sắc Dong Binh Đoàn phát hiện phân và nước tiểu của quái thú kia đang thổ hóa, dĩ nhiên có thể hình thành Thổ Hoàng Châu so với cực phẩm đẳng cấp càng cao hơn nữa!Trần Thiến Vũ cũng không nhiều biểu tình, chỉ là kinh ngạc nói: Lại có loại sự tình này?Mà Lý Vân Tiêυ và Khâu Mục Kiệt còn lại là sắc mặt đại biến, Khâu Mục Kiệt ngưng thanh nói: Cực phẩm Thổ Hoàng Châu đẳng cấp đã là cửu giai, quái thú có thể sản sinh hiệu quả như thế cũng không phải là không có, nhưng đều là hết sức khó khăn gặp được, phượng tồn tại giống như phượng mao lân giác!Trong mắt hắn bắn ra quang mang tới, thậm chí liếm môi một cái.

Lý Vân Tiêυ nói: Các ngươi bây giờ là muốn làm cái gì? Sẽ không ngu xuẩn đáo đến săn giết con quái thú kia chứ?Tả Thừa nói: Con quái thú kia gần nhất tựa hồ lâm vào ngủ say, để lại mấy con ấu tể ở trong núi.

Lý Vân Tiêυ nhướng mày, rốt cuộc minh bạch ý nghĩ của bọn họ, nói: Nếu chỉ là ấu tể, Mộ Sắc Dong Binh Đoàn là thế nào đoàn diệt?Tả Thừa khổ sở nói: Đây cũng chính là ta lo lắng, hiện tại toàn bộ dong binh đoàn đều sóng ngầm bắt đầu khởi động, tựa hồ muốn đi tới Chiến Hồn Sơn.

Nhiều người lực lượng lớn, mọi người cùng nhau hành động cũng có thể bão đoàn sưởi ấm.

Lý Vân Tiêυ nói: Hiểu được, tiến nhập giải đất trung tâm nhất định phải vượt qua Chiến Hồn Sơn đúng không?Tả Thừa nói: Đúng thế, Chiến Hồn Sơn là sinh tử đường ranh giới của Vô Pháp Thiên, chính là nơi tất trải qua.

Lý Vân Tiêυ nói: Được rồi, vừa lúc cùng nhau tiến Chiến Hồn Sơn nhìn xem.

Nếu là thực sự nguy hiểm nói, các ngươi ở lại trên núi, không cần theo chúng ta đi đến.

Vả lại các ngươi cũng cho tới bây giờ chưa tiến vào qua, đi theo cũng là trói buộc.

Tả Thừa một chút đại hỉ đứng lên, nói: Nếu chỉ là đến Chiến Hồn Sơn mà nói, Thanh Câu Dong Binh Đoàn hết sức vui vẻ cống hiến sức lực!Có Lý Vân Tiêυ ba người ở đây, còn có thể cho bọn hắn hộ giá hộ tống, đến Chiến Hồn Sơn phiêu lưu rơi giảm xuống nhiều lắm.

Lý Vân Tiêυ nói: Đi thôi.

Tả Thừa sửng sốt, nói: Đã đi? Ta để mọi người chuẩn bị một chút!Lý Vân Tiêυ nói: Không cần, việc này không nên chậm trễ.

Hơn nữa các ngươi cũng không có gì hay chuẩn bị, dẫn đường là được.

Trong mắt hắn lóe lên một đạo vẻ kinh dị, cặp đồng tử kia hơi co rút lại, toàn bộ phòng khách không gian hơi bị xoay tròn, trong nháy mắt thiên địa biến hóa.

A? Đây là.

.

.

Mọi người đều là hoảng hốt, khiếp sợ tột đỉnh, mới vừa rồi còn ở trong đại sảnh, trong khoảnh khắc đã đặt mình trong một mảnh đất hoang.

Định nhãn nhìn lại, dĩ nhiên đã là bên ngoài Giang Quái Thành!Lần này trên trán tất cả mọi người toát ra mồ hôi lạnh, ở trong một mảnh hoàn cảnh tĩnh mịch, chỉ cảm thấy thân thể băng lãnh.

Loại đại thần thông na di thuật này, thoáng chút đã thần không biết quỷ không hay đem mọi người dời đi, đừng nói gặp qua, quả thực chính là chưa từng nghe thấy!Lúc này mọi người thấy biểu tình Lý Vân Tiêυ giống như thấy quỷ vậy, Diêm Hành càng trên mặt không có một tia huyết sắc, giờ mới hiểu được mình làm một chuyện ngu xuẩn cỡ nào.

Tả Thừa quát to: Tất cả mọi người lên tinh thần tới, hướng Chiến Hồn Sơn xuất phát!Nhất thời có vài đạo quang mang xông hướng thiên không, sau đó truyền đến một tiếng rống lên hung mãnh, cả vùng đất đột nhiên nhiều hơn ba con mãnh thú to lớn hôi sắc, tản mát ra tử hôi chi sắc cực mạnh.

Trên thân mãnh thú kia bộ sáo đầy đủ, đều từ phía sau lôi kéo một cỗ chiến xa.

Trần Thiến Vũ cau mày nói: Thú kéo xe? Vì sao nguyên thủy như thế?Tả Thừa cười khổ nói: Đại nhân có chỗ không biết, Vô Pháp Thiên này địa mạch chi lực rất mạnh, căn bản vô pháp dùng kim đồng hồ định vị, chỉ có thể dựa vào Địa Đồng Ngưu thú cảm ứng phương vị.

Trần Thiến Vũ chợt nói: Thì ra là thế, thứ này hình thái thân thể cùng khí tức cùng với hoàn cảnh chung quanh nhất trí, nghĩ đến đủ tốt thích ứng.

Lý Vân Tiêυ nói: Bất luận kẻ nào đến Chiến Hồn Sơn đều phải dùng Địa Đồng Ngưu thú kéo xe sao?Tả Thừa nói: Cái này cũng không nhất định, có chút tồn tại thực lực mạnh mẻ có thể trực tiếp ở trên Chiến Hồn Sơn lưu lại tọa độ, đi qua tự thân không gian thần thông mạnh mẽ phá không đi.

Nếu là những địa phương khác ta cũng có thể làm được, nhưng bên trong Chiến Hồn Sơn thổ hệ nguyên tố áp chế thật lợi hại, căn bản không thể thực hiện được.

Lý Vân Tiêυ gật đầu, cũng không nói chuyện.

Nói như vậy hắn liền có thể ở bên trong Chiến Hồn Sơn lưu lại tọa độ, đến lúc đó để Viên Cao Hàn trực tiếp xé trời mà đến, nhưng lại có thể bỏ rơi đại lượng nhân tố nguy hiểm, thật là chỗ tốt ngoài ý liệu.

Rống rống!Ba con Địa Đồng Ngưu thú kia không ngừng rống thấp, lập tức có người tiến lên cho bọn hắn đút đồ ăn, ăn no sau đó nhất thời ngẩng đầu rống to hơn, tinh thần mười phần.

Tả Thừa cau mày nói: Để chúng nó khiêm tốn một chút, chớ đưa tới quá nhiều chú ý.

Tất cả mọi người phân biệt lên chiến xa, nhất thời Địa Đồng Ngưu thú ở trong đất hoang chạy như điên, vung lên khắp bầu trời bụi bậm, đều bị trên chiến xa kích phát trận quang ngăn cản đi ra ngoài.

Bên trong Vô Pháp Thiên này bụi bậm đối với thân thể thương tổn cũng cực lớn, không ai nguyện ý cho tới trên người.

Chiến xa song song để mấy ngọn đèn đồng to lớn, bên trong thịnh phóng dịch thể màu sắc bất đồng, trải qua trận pháp trên ngọn đèn đồng huy phát ra ngoài, làm cho cả chiến xa tràn ngập hơi nước, tư nhuận thân thể.

Ba người Lý Vân Tiêυ đều ngồi một con, hạo hạo đãng đãng ở cả vùng đất bôn ba.

Trần Thiến Vũ cau mày nói: Vô Pháp Thiên đích xác hiểm ác đáng sợ, nơi đây thần thức bị áp chế lợi hại, đến Chiến Hồn Sơn hoặc giả khu vực trung tâm còn không biết sẽ là tình huống gì.

Lý Vân Tiêυ nhìn Khâu Mục Kiệt, nhìn hắn một bộ dáng trầm tư không ngớt, đột nhiên cười nói: Mục Kiệt huynh đang suy nghĩ việc cự thú hình lộc?Khâu Mục Kiệt nói: Ngươi cũng biết ta thích nghiên cứu mấy thứ này, căn cứ ta suy đoán vật kia có thể là yêu thú biến dị nào đó, nói không chừng còn có thể đề luyện ra thứ gì lợi hại đấy.

Trong mắt hắn bắn ra quang mang hưng phấn tới.

Lý Vân Tiêυ một trận không nói gì, nói: Nơi này phi thường không đơn giản, chớ đem mình đáp tiến vào.

Hừm!Khâu Mục Kiệt cười lạnh nói: Trong thiên hạ ngoại trừ mấy người đếm được trên đầu ngón tay ra, ai dám nói có thể đáp ta đi vào?Lý Vân Tiêυ cười nói: Cái này cũng chưa chắc, ta chỉ biết thế gian này có vài loại tồn tại cường đại, đủ để đem ngươi đáp đi vào.

Nga? Nguyện nghe tường tận.

Khâu Mục Kiệt trước mắt sáng ngời, nhiều hứng thú hỏi nói.

Lý Vân Tiêυ cười nói: Ngươi là muốn từng cái nhớ kỹ, sau đó từng cái một đi bắt nghiên cứu.

Khâu Mục Kiệt cười hắc hắc nói: Thuật đạo chi lộ vĩnh vô chỉ cảnh.

Trong lòng Lý Vân Tiêυ khẽ động, giá Khâu Mục Kiệt coi như là thuật đạo cao thủ đương đại đều biết, không khỏi trong lòng sinh ra kính ý, bắt đầu nói chuyện với nhau.

Hai người đều là bất thế kỳ tài, nói chuyện liền không thể vãn hồi, đều là hai mắt tỏa ánh sáng, một đường hăng hái cực cao, chưa phát giác ra trong lúc đó đã mấy ngày trôi qua.

Trần Thiến Vũ còn lại là đần độn vô vị, một người ngồi xếp bằng ở chiến xa nhắm mắt điều tức.

Đột nhiên Địa Đồng Ngưu thú phát sinh tiếng hô trầm thấp, ngừng lại.

Trước đó cũng ngừng mấy lần, đều là ngưu thú thể năng hao hết, một ngày đêm cần bổ thực một lần, nhưng vừa bổ thực xong không lâu sau, hiển nhiên cũng không phải không có nguyên do.

Ta nói là ai, dám đi ngang qua Vô Pháp Thiên đi tới cái chỗ này, nguyên lai là Thanh Câu Dong Binh Đoàn đám nhóc con.

Hắc hắc, chỉ bằng các ngươi với chút lực lượng nhỏ yếu này cũng muốn nhìn trộm cự lộc sao?Một đạo tiếng nhe răng cười từ phía trước truyền đến, thanh âm hùng hồn to lớn, cuồn cuộn nổi lên khắp bầu trời cát bụi hướng phía trên chiến xa xông tới, Địa Đồng Ngưu thú bị bụi bậm cuốn vào, không nhịn được gầm nhẹ không ngớt, không ngừng lui về phía sau ra.

Là Kha An!Hai tòa chiến xa vang lên tiếng kinh hoảng, thoáng cái ầm ĩ đứng lên, có vẻ có chút mất trật tự.

Lúc này thanh âm của Tả Thừa vang lên, quát to: Kha An, ngươi ở đây làm cái gì? Lẽ nào chỉ có thể ngươi tới, sẽ không cho phép chúng ta tới sao?Phía trước khắp bầu trời cát bụi, sáng lên một đạo quang mang màu vàng nhạt, quang mang bên trong mơ hồ có hai con Địa Đồng Ngưu thú hiện lên, cùng với Thanh Câu Thương Hội có chỗ bất đồng, thuộc về loại đơn kỵ, mặt trên ngồi ngay thẳng hai người, thân thể đều trốn ở trong áo bào tro rộng lớn.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Vạn cổ chí tôn

  • truyện tranh Vạn cổ chí tôn

  • truyện Vạn cổ chí tôn

  • Vạn cổ chí tôn truyện chữ

  • đọc truyện Vạn cổ chí tôn

  • Vạn cổ chí tôn chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License