con-mat-ao-thi

Tám cỗ thi thể lập tức bị sức mạnh to lớn chấn động, tuy rằng không đến mức trọng thương, nhưng hành động trở nên chậm chạp, lực lượng và da thịt trên thi thể cũng bắt đầu bị ăn mòn từng chút một, hóa thành hư vô biến mất.

Lý Vân Tiêυ thử mấy lần muốn kéo những thi khôi này vào trong Giới Thần Bi, lại phát hiện ý chí của bọn hắn đã sớm bị quái lực khống chế, căn bản không bị tinh thần lực của mình ảnh hưởng.

Hoặc là nói những thi khôi này đã không có ý thức tự chủ của bản thân nữa, trừ phi đánh chết người điều khiển là Dương Nguyên Thư.

Quyền Chấn Thiên Hạ.

Một cỗ thi khôi chủ tướng đánh ra quyền ý vô biên, phá vỡ lấy thế giới chi lực, vọt ra ngoài.

Lý Vân Tiêυ hóa ra ba đầu sáu tay, trong đó một cánh tay giơ Mộ Vân Kính lên cao, kính quang chiếu xuống dưới chấn nhiếp tên chủ tướng kia.

Sau đó một cánh tay cầm lấy cái búa, nện mạnh xuống dưới.

Ầm ầmMột tia sét chợt phá không mà đi.

Tên chủ tướng kia dưới kính quang hành động trở nên chậm chạp, một quyền đánh tới tia chớp, vừa mới đánh ra một nửa, đạo lôi đình kia trong chốc lát đã hóa thành lôi hải, gào thét mà rơi xuốngOanhThi khôi bị đẩy lui lại dưới trấn áp của thế giới chi lực, hơn nữa làn da trên người cũng bị đốt thành một mảnh cháy đen.

Thi khôi còn lại cũng nhao nhao thi triển ra tuyệt kỹ, liên thủ tản ra một cổ khí tức kinh khủng, thay đổi liên tục như đám mây.

Sức mạnh to lớn mênh mông của Giới Thần Bi bị cổ lực lượng này chấn khai, hào quang trên đó lập lòe, hai đạo thân ảnh bay ra, đúng là Tân Thần và Ác Linh, hai cỗ khí tức cường đại lan tràn ra, áp tới những thi khôi kia.

À? Đây là?Dương Nguyên Thư thoáng cái choáng váng, không rõ sao lại đột nhiên nhiều ra hai người, hơn nữa thực lực còn vọt thẳng đến Võ Đế cửu tinh, chỉ riêng khí tức đã ép thi khôi đang xao động về.

Ah, cổ lực lượng này.

.

.

Ha ha.

Ác Linh trong giây lát trở nên đại hỉ, dưới Tỏa Long Đại Trận, bộ thân thể này của Nghiễm Quyền không chỉ không còn bị gông cùm xiềng xích nữa, mà ngược lại còn dùng tốc độ cực nhanh chữa trị lấy.

Hừ, thi khôi?Trên mặt Tân Thần hiện lên một vòng sát khí, vô luận là ai thấy loại tràng cảnh này, sắc mặt đều sẽ không tốt được.

A là.

.

Tân ThầnDương Nguyên Thư kinh hô lên, ánh mắt lộ ra vẻ kinh hãi, phảng phất không thể tin đượcĐồng tử Tân Thần đột nhiên co lại, hai mắt như điện, quát:Ngươi là ai?Dương Nguyên Thư bị tiếng hét lớn của hắn chấn trụ, lập tức phục hồi tinh thần lại, đột nhiên nhìn qua Lý Vân Tiêυ, cả kinh nói:Ngươi chính là người ngày đó thông qua lạc ấn liên hệ, trực tiếp nhìn xem ta và sư tôn sao?Lý Vân Tiêυ cười lạnh nói:Có phải cảm thấy thiên hạ này rất nhỏ không?Tân Thần cũng là người cực kỳ thông minh, trong đầu liền lóe lên linh quang, lập tức tức giận nói:Ngươi chính là người gieo xuống lạc ấn trong cơ thể ta sao?Sắc mặt Dương Nguyên Thư trầm xuống, sau giật mình ngắn ngủi chợt dần dần khôi phục lại bình tĩnh, lạnh lùng nói:Phải thì đã sao? Ta còn tưởng rằng hàng mẫu đã trốn mất rồi, nếu tự ngươi đã đưa trở về, vậy thì không còn gì tốt hơn rồi.

Trong tay hắn giương lên sáo ngọc, đặt ở bên miệng thổi lên.

Một đạo thanh âm Ô ô lập tức vòng qua vòng lại, hai mắt trống rỗng vô thần của tám cỗ thi khôi thoáng cái co lại, phát ra ánh sáng yêu dị, thi khí mục nát rất mạnh tản ra, khiến cho người một hồi buồn nôn.

ĐùngSắc mặt Tân Thần cực kỳ tái nhợt, hai tay nắm chặt năm ngón, đạo đạo kim quang từ bay lên trên người, bốn phía hiển hiện dị tượng, liền lăng không đi tới chỗ thi khôi kia.

Địch nhân âm thầm cho tới nay cũng không rõ ràng cho lắm lại xuất hiện trước mắt hắn kiêu ngạo như vậy.

Khóe miệng Tân Thần nhếch lên một tia cười lạnh tàn nhẫn, giơ nắm đấm lên trực tiếp lăng không đánh tới.

Một gã thi khôi chủ tướng cũng nổi lên quyền phong, một chiêu Quyền Chấn Thiên Hạ đối oanh lấy.

Hai cổ quyền ý ở trên không trung hóa thành Tinh Vân, đè ép lấy nhau, như là hai khỏa Hằng Tinh va chạm, linh áp bắn ra, tản khắp đầy trời.

Trong đôi mắt Tân Thần hiện lên lãnh sắc, trên quyền phong càng thêm vài phần khí lực, lập tức ép quyền uy đối phương xuống.

Lực đè ép kinh khủng kia chậm rãi dời xuống dưới, như một vòng Lạc Nhật, ánh chiều tà chiếu rọi khiến đại địa một mảnh đìu hiu.

Thi khôi dù sao không có thực lực như khi còn sống, mặc dù dưới tiếng sáo của Dương Nguyên Thư được phát huy đến cực hạn, nhưng vẫn không ngăn được một quyền phẫn nộ của Tân Thần, chỉ là nhãn quang tà ác dừng ở Tinh Vân chi lực tranh nhau kia, không có chút tình cảm nào cả.

Sắc mặt Dương Nguyên Thư đại biến, vội vàng đổi tiếng sáo, từ đơn âm tiết thổi thành uốn lượn gập ghềnh, khiến người nghe mà trong lòng cảm thấy một hồi bực bộiMà những thi khôi còn lại cũng trở nên sinh động hơn, nhao nhao xuất thủ với Tân Thần.

Một gã thi khôi chủ tướng trong tay ngưng kiếm, xông đến, một chiêu kiếm quyết phá vân mà đi.

Đột nhiên thân ảnh Ác Linh khẽ động, hiển hiện ở trước người Tân Thần, trong tay lấy ra cái búa của Nghiễm Quyền, giơ lên cao đánh xuống dưới.

PhanhBúa quang trực tiếp chém tan kiếm mang, hai cổ lực lượng chạm vào nhau trên không trung, dư âm còn lại đánh tới bốn phía, càng chấn nhiếp lấy hai người.

Nhưng thân thể Nghiễm Quyền rất mạnh, ngạnh kháng lông tóc ít bị tổn thương.

Thi khôi kia tuy rằng bị lợi mang cắt ra vô số miệng vết thương, nhưng căn bản không biết đau nhức, trốn, trốn, hai mắt nó vẫn tản ra tà quang, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Ác Linh.

Ác Linh cười to nói:Ha ha, thoải mái, cổ lực lượng này quá thoải mái, nhưng ta hiện giờ chưa thể khống chế tốt, vừa vặn lấy đầu khôi lỗi này để luyện tập vậy.

Thân thể Võ Đế cửu tinh, còn có thân thể cường đại của Long tộc khiến hắn cảm thấy hưng phấn dị thường, rống to mấy tiếng liền vọt tới cỗ thi khôi kia.

Hơn nữa trong toàn bộ Vũ địa tràn ngập lực lượng, tựa hồ một cái lực lượng chi tuyền vô cùng cuồn cuộn, sau khi bổ ra một búa đã lập tức được bổ sung lại, đủ để khiến hắn dựng ở thế bất bạiThi khôi còn lại cũng đều ra tay với Tân Thần, đặc biệt là chủ tướng quan viêm chém ra một kiếm ngang trời, kiếm quang bắn vào trong quyền chi tinh vân, rốt cục đã đánh vỡ thế cân đối yếu ớt.

Ầm ầmQuyền uy khủng bố nổ bung, lực lượng khổng lồ phóng lên trời, nuốt hết tất cả mọi người vào trong đó.

Tân Thần đón lấy lực lượng trùng kích đến kia, ngược lại giẫm chận tại chỗ tiến lên, kim quang bay lên, ngăn lại tất cả lực lượng, lạnh lùng chộp tới tên chủ tướng kia.

Nội tâm càng phẫn nộ, trên mặt lại càng bình tĩnh.

Bảy cỗ thi khôi nhao nhao vọt lên, từng người thi triển ra tuyệt chiêu, đánh tới trên người Tân Thần.

Hai má Dương Nguyên Thư bắt đầu chảy xuống mồ hôi lạnh, tình thế tựa hồ có chút không đúng, đặc biệt là sau khi Tân Thần bước vào Võ Đế cửu tinh, lực lượng còn hơn xa Võ Đế cửu tinh bình thường.

Mà ba bộ chủ tướng của hắn liên thủ cũng chỉ khó khăn lắm có lực Võ Đế cửu tinh, giờ phút này bảy cỗ thi khôi cũng chỉ đánh ngang tay với Tân Thần thôi.

Thần Thể chi uy, đã gắt gao áp chế lấy đối phương.

Huống chi còn có Lý Vân Tiêυ ở một bên lạnh lẽo nhìn lấy, ắn im im lặng lặng đứng trên Giới Thần Bi, ngọc thụ lâm phong, bộ dạng không chút sợ hãi cho hắn một loại cảm giác thập phần bất an.

Hừ, hôm nay thả các ngươi một con ngựa, ngày sau tất lấy mạng các ngươiDương Nguyên Thư thấy tình thế có chút không đúng, liền bắt đầu sinh thoái ý, định bỏ chạy.

Ah? Ngươi quá khách khí, cải lương không bằng bạo lực, vẫn nên lấy mạng ta đi a!Lý Vân Tiêυ cả người cùng thuấn di với Giới Thần Bi, sau một khắc đã xuất hiện trên không Dương Nguyên Thư, thế giới chi lực tản ra, phong tỏa lấy toàn bộ một phương không gian.

Dương Nguyên Thư kinh hãi, cổ lực lượng màu trắng kinh khủng kia khiến hắn cảm thấy một hồi run sợ, hắn cũng là Đại Thuật Luyện Sư, nhưng chưa từng thấy qua huyền khí như vậy, sợ nói:Chuyện gì cũng từ từ, tất cả mọi người d dều là Thuật Luyện Sư, nên từ từ nói chuyện, cần gì chém chém giết giết chứ?Lý Vân Tiêυ giương mắt, nói:Từ từ nói chuyện không phải không thể, ngươi trước buông ra thần niệm của mình, để cho ta khống chế thân thể ngươi liền có thể hảo hảo nói chuyện rồi.

Sắc mặt Dương Nguyên Thư đại biến, nói:Cái này sao có thể? Đều là Thuật Luyện Sư, đổi lại là ngươi, ngươi chịu không?Vậy thì không thể nói chuyện rồi.

Lý Vân Tiêυ giương một tay lên, Giới Thần Bi đã bay ra ngoài, hóa thành một tòa núi nhỏ, lăng không rơi xuống dưới.

Dương Nguyên Thư vội vàng thổi sáo, triệu tám cỗ thi khôi kia, nhưng toàn bộ đều bị Tân Thần và Ác Linh ngăn chặn, hơn nữa liên tiếp bại lui, căn bản không rảnh phân thân.

Hắn lập tức hiểu rõ hiện giờ phải dựa vào mình rồi, sáo ngọc vội vàng vẽ ra một đạo ấn phù trên không trung, sau đó bắn đi, muốn phá vỡ thế giới chi lực.

PhanhSáo ngọc chi quang không khác gì bọ ngựa đấu xe, lập tức đã bị thế giới chi lực bao phủ, toàn bộ Giới Thần Bi ầm ầm rơi xuống.

Ầm ầmTrên người Dương Nguyên Thư lóe lên hào quang, một bộ chiến y hiện ra lại tự động bảo vệ, bất quá chỉ ngăn cản được một lượt hô hấp đã đột nhiên nghiền nát.

Rầm rầmGiới Thần Bi chấn xuống, toàn bộ đại địa lắc lư một hồi.

Dương Nguyên Thư phun ra một búng máu, bị đánh bay ra ngoài như diều đứt dâyLý Vân Tiêυ cười lạnh một tiếng, thuấn di một cái vọt tới, trên không trung hóa ra bàn tay lớn, lăng không chụp xuốngMặt mũi Dương Nguyên Thư tràn đầy vẻ hoảng sợ, nhưng hiện giờ đã thân bất do kỷ, chỉ có thể mặc cho cự trảo kia bắt lấy, dưới giãy dụa cực lực bị ném vào trong Giới Thần Bi.

Quyết ấn trong tay Lý Vân Tiêυ hợp lại, Giới Thần Bi lần nữa thả ra hào quang vạn trượng, áp tới chiến trường ở xa xa.

Thế giới chi lực như thụy quang phổ chiếu đại địa, huy sái mà xuống.

Thi khôi và hai người Tân Thần đang đánh nhau túi bụi, đều bị hút vào trong đó.

Sau đó Lý Vân Tiêυ biến đổi quyết ấn, Giới Thần Bi lần nữa bay trở về trong cơ thể hắn.

Toàn bộ cả vùng đất trải qua trận đại chiến vừa rồi đã trở nên gồ ghề đủ chỗ rồiTrong lòng Lý Vân Tiêυ không khỏi sinh nghi, trước khi kia đánh một trận với Dương Nguyên Thư trong địa huyệt, trình độ kịch liệt thua xa hiện giờ cũng đưa tới Long vệ.

Nhưng hiện giờ lại không thấy bóng dáng một Long vệ nào cả, toàn bộ Vũ địa đều hình như một mảnh bầu trời tĩnh mịch, không có bất kỳ tánh mạng.

Hắn trầm tư thoáng một phát, liền hóa thành một đạo lôi quang lao đi xa xa.

.

Trong trí nhớ của Nghiễm Quyền, có phương vị của Tỏa Long Đại Trận trong Vũ địa.

Chỗ kia ở vào một khối không gian độc lập, chính là đầu mối then chốt khiến lực lượng toàn Vũ địa vận chuyểnTỏa Long Đại Trận tựa hồ không chỉ trấn áp Long tộc đến từ bên ngoài, cùng với cung cấp lực lượng cho Long vệ, tựa hồ còn có huyền bí khác nữa.

Chỉ là Nghiễm Quyền cấp bậc quá thấp, việc biết được cũng rất có hạnVề phần Thiên chi tẫn đầu, Vô Thủy chi địa, chính là nơi Chân Long chi tử, chỗ đặt Thủy Long chân thân, Nghiễm Quyền đối với cái này càng không rõ.

Nếu Xa Vưu thật sự muốn đi Vô Thủy chi địa, vậy thì chỉ có một cách.

Đồng tử Lý Vân Tiêυ hơi co lại, nhẹ giọng lẩm bẩm:Đó chính là đi tìm Long Thủ.

Điện mang phi tốc xuyên thẳng qua trên không Vũ địa, hắn tựa hồ đã hiểu rõ vì sao không thấy bóng dáng Long vệ, rất có khả năng là vì bọn họ đã đi vây giết Xa Vưu rồi.

Như vậy vào lúc này phụ cận Tỏa Long Đại Trận có lẽ phòng ngự cũng không chặt chẽ lắm, cũng là thời cơ tốt nhất để đoạt lấy Hám Long Chùy.

Lý Vân Tiêυ suy đoán không sai chút nào, trong toàn bộ Long vệ, chỉ có một mình Long Thủ là biết rõ cái gọi là Thiên chi tẫn đầu ở đâu.

Cho nên Xa Vưu liền trực tiếp tìm tới chỗ mà Long vệ chỗ tu luyện — đảo Tụ LongXa Vưu nhìn vào vô số thủy lưu trên bầu trời, vạn lưu không biết từ nơi nào hội tụ đến, tạo thành cảnh quan tráng lệ thác nước hình tròn trên bầu trời, tiếng nước róc rách không dứt bên tai.

Vạn thiên thủy khí từ trong đó bốc hơi i ra, ngoại trừ ẩn chứa Thiên Địa thủy nguyên ra, cơ hồ chính là linh khí trạng thái dịch, khiến người cảm thấy cực kỳ thoải mái.

Mà thác nước Thiên Địa thủy nguyên mà trước kia Lý Vân Tiêυ thu chỉ là một góc nhỏ của Vạn thủy hội tụ này tôi.

Mà đảo Tụ Long chính là một tòa phù đảo treo trên bầu trời, im im lặng lặng lơ lửng trên không thác nước, trở thành điểm chí cao của toàn bộ Vũ địa, quan sát lấy kỳ quan dị cảnh vạn thủy tụ lưuHừ, thật to gan, vậy mà tự mình tìm tới cửa.

Trên đảo Tụ Long truyền đến một thanh âm lạnh như băng, nói:Nếu đã đến, vậy chứng minh ngươi cực kỳ tự tin với thực lực của mình, sao không hào phóng đi lên, để bổn tọa đánh giá xem là thần thánh phương nào?Trong mắt Xa Vưu một mảnh lạnh như băng, mặt không biểu tình hóa thành một đạo quang mang, trực tiếp đáp xuống trên đảo Tụ Long.

Toàn bộ hòn đảo một mảnh thanh sơn lục thủy, linh khí phiêu đãng, rất tương tự với chỗ Vương cung Đông Hải.

Nhưng ở trung ương đảo lại sừng sững lấy một tòa điêu khắc Cự Long to lớn nối tiếp nhau.

Long chi hình thái kia trông rất sống động, không giận tự uy, Xa Vưu liếc nhìn lại, lập tức tâm thần đại chấn, chỉ riêng cặp Long nhãn giả kia đã phảng phất như có lực lượng dị thường, trực tiếp xuyên thấu linh hồn của hắn, khiến hắn sợ tới mức vội vàng thu liễm tâm thần, không dám nhìn nữaĐiêu khắc kia ở đó sừng sững vô số thời đại, rốt cuộc được dựng lên từ khi nào thf mặc dù là Nghiễm Quyền cũng không biết được.

Ân? Ngươi cũng là Long duệ?Âm thanh lạnh như băng kia truyền đến, trong chốc lát mấy đạo nhân ảnh đã trực tiếp xuất hiện ở bốn phía Xa Vưu, người đi đầu đúng là Long Thủ, ánh mắt lộ ra khiếp sợ và hàn ý.

Xa Vưu bình tĩnh tâm thần, nhìn tới Long Thủ nhìn lại, trực tiếp mở miệng nói:Đều là Long duệ, ta không muốn làm khó dễ các ngươi, nói cho ta biết Thiên chi tẫn đầu, Vô Thủy chi địa ở nơi nào?Cái gì?Tất cả Long vệ đều kinh hãi, sau đó tức giận dị thường, trong mắt từng người đều tuôn ra lửa giận, tựa hồ như bị sờ vào nghịch lân vậy.

Sắc mặt Long Thủ cũng phát lạnh, trong mắt bắn · ra sát khí vô biên, lạnh giọng nói:Mục đích của ngươi là Thủy Long tổ tiên?Xa Vưu lạnh nhạt nói:Đúng vậy.

Trong mắt Long Thủ tuôn ra tinh mang, lạnh giọng nói:Vậy không cần nói chuyện nữa.

Hắn vung tay lên, lạnh lùng nói:Giết.

Vài tên Long vệ ở một bên đã sớm giận dữ, nghe xong mệnh lệnh lập tức vọt lên, tổng cộng năm đạo khí tức tuyệt cường tản ra, phong Thiên tỏa Địa.

Từng đạo Long lực bay lên không, giống như sóng biển một lớp tiếp lấy một lớp, thế muốn hoàn toàn cắn nuốt sạch Xa Vưu.

Xa Vưu sắc mặt bình tĩnh, cục diện này hoàn toàn nằm trong dự liệu của hắn, hắn không chút hoang mang giơ tay lên, trong mắt lóng lánh lấy ánh sáng màu xanh.

Chân Long chi lệ xuyên thấu qua trong hai tròng mắt, tuyệt kỹ năm người trong mắt hắn vừa nhìn đã thấy rõ, hoàn toàn giống như đang diễn võ vói động tác chậm vậyLong Thủ nhìn thanh lệ trong mắt hắn, tựa hồ ý thức được gì đó, đột nhiên thân hình run lên, lộ ra vẻ kinh hãi.

Trong tay Xa Vưu nổi lên một mảnh màu vàng, dẫn đầu đánh tới mọi người.

Dưới quyền phong có vòng xoáy chuyển động, phát ra vô số tiếng xé gió Hízkhà zz Hízzz, vô cùng tinh chuẩn đánh lên trên quyền phong của Long vệ kia.

Đùng đùngMột hồi thanh âm nứt xương vang lên, xương cốt cánh tay đều đã triệt để nứt mất.

Nhưng trên mặt tên Long vệ kia vẫn vô cùng phẫn nộ, thậm chí còn không cảm nhận được đau đớn từ nắm tay truyền đến Xa Vưu liền giẫm mạnh dưới chân, lướt qua bên cạnh hắn.

Toàn bộ trên cánh tay phải đều nổi lên một mảnh kim mang, chém xuống như đại đao, đánh vào ngực một gã Long vệ, đánh tan hộ thể Long khí của hắn, chấn nhập vào trong cơ thể hắn.

Bang bangHai người đều lập tức bị đánh bay ra ngoài, công kích của ba người còn lại cũng vọt tới, gần trong gang tấc.

Xa Vưu thu hồi hai tay, nắm tay đối oanh qua.

Ầm ầmQuyền kình chi lực đánh lên công kích của hai gã Long vệ, kình khí xoáy lên, phản chấn tới trên thân ba người.

Bang bangHai gã Long vệ lập tức bị đánh bay ra ngoài.

Trên thân thể Xa Vưu bỗng nhiên nổi lên kim mang, da thịt như ngọc chẳng biết lúc nào đã kim quang xán lạn, giống như người mặc kim giáp, uy phong lẫm lẫm.

PhanhLực phản chấn chấn khiến kim quang trên tay hắn không ngừng bắn · ra, lại không thể phá thể mà vào được.

Xa Vưu tuy rằng ngăn bốn người lại, nhưng một gã Long vệ cuối cùng lại ra quyền như lưu tinh, rốt cục đánh vào lồng ngực hắn, phát ra thanh âm bạo phá.

PhanhLồng ngực Xa Vưu bị đánh cho lõm xuống, tên Long vệ kia trợn mắt tròn xoe, Long Kình vô tận rót vào trong quyền, dốc sức liều mạng đè xuống, muốn phá vỡ nhục thể hắn.

YAA.

A.

A.

.

NhaGương mặt Xa Vưu bởi vì đau nhức kịch liệt nên bắt đầu vặn vẹo, phát ra tiếng gầm lên nổi giận, hai đấm nắm chặt lại.

Một đạo kim quang lóe lên trên quyền, dọc theo cánh tay lan tràn đến toàn thân, cả thân thể trở nên trong suốt, hiện ra một mảnh kim cốtTrong lồng ngực lõm xuống dưới kia mơ hồ có thể thấy được, nắm đấm Long vệ trực tiếp đánh lên kim cốt, nhưng không cách nào tiến thêm được chút nào nữa.

Một mảnh kim quang kia lưu chuyển giữa cốt cách, đều hội tụ đến trước ngực, một đạo kim quang phá thể mà ra, chấn khai quyền kình kiaPhanhTên Long vệ kia cảm thấy trên quyền cốt truyền đến đau nhức kịch liệt, giống như bị dao găm cắt đứt ra vậy, hắn liền thống khổ quát to một tiếng lập tức thu hồi cánh tay.

Trong mắt Xa Vưu hiện lên một đạo lãnh sắc, lập tức lấn người tới, cũng đánh ra một quyền.

Chân Võ Long Quyền.

PhanhTên Long vệ kia vội vàng dùng tay trái ngăn trở, quyền trái cũng lập tức nổ bung, Long lực đối phương nổ nát phòng ngự của hắn, hắn phun ra một ngụm máu tươi bị đánh bay ra ngoài.

Toàn tụ Long đảo trở nên một mảnh yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng nước róc rách lưu chuyển bốn phía.

Năm tên Long vệ liên thủ, vậy mà đều bại luiCòn đối phương chỉ đánh ra vài chiêu võ kỹ bình thường.

Vẻ phẫn nộ của tất cả mọi người hoàn toàn biến mất, hóa thành kinh hãi vô biên, còn có chút xấu hổ và giận dữ trong mắt, nguyên một đám đếu muốn xống lên, rất có bộ dạng như muốn liều mạng.

Xa Vưu lạnh nhạt nói:Tiếp tục còn ý nghĩa sao?Sắc mặt Long Thủ vô cùng ngưng trọng, quát lui năm ngườiÁnh mắt của hắn cẩn thận dò xét Xa Vưu.

Thật lâu, mới mở miệng nói:Ngươi đã luyện hóa được bao nhiêu món Long chi bí bảo? Kim cốt tổ tiên là do ngươi trộm sao?Xa Vưu nói:Vấn đề thứ nhất ta không cần phải trả lời.

Vấn đề thứ hai, không phải.

Hừ, nói dốiLong Thủ lạnh lùng tay giơ lên chỉ vào hắn, quát:Vừa rồi trong cơ thể ngươi rõ ràng chính là vô thượng kim cốt.

Xa Vưu dần phun ra nuốt vào linh khí bốn phía, bổ sung tiêu hao và vết thương nhỏ trước ngực lúc trước, không nhanh không chậm nói:Kim cốt này đích thật là từ Vũ địa, nhưng cũng không phải là ta trộm.

Hắn phát hiện sau khi sử dụng bộ pháp quyết đặc thù kia, Tỏa Long Đại Trận vốn có thuộc tính áp chế trong khoảnh khắc chợt biến thành suối nguồn lực lượng.

Không chỉ thân thể hắn nhanh chóng khôi phục, mà ngay cả năm tên Long vệ bị thương lúc trước cũng khôi phục cực nhanh, không bao lâu nữa là có thể phục hồi như cũ rồi.

Trận pháp này quá mức quái dị khiến hắn cực kỳ tò mò, nhưng hắn đối với trận đạo chỉ nghiên cứu có hạn, cũng không nghĩ ra nguyên cớ gì, trừ phi là Lý Vân Tiêυ ở đây.

Vừa nghĩ tới Lý Vân Tiêυ, trên mặt của hắn lộ ra thần sắc cổ quái mà phức tạp, nhưng rất nhanh liền hóa đi.

Long Thủ nhìn chằm chằm biến hóa trên mặt hắn, phát hiện hắn xuất hiện chấn động cảm xúc, còn tưởng rằng đã bóc trần đối phương, khiến hắn cảm thấy thẹn với lương tâm, lập tức cười lạnh nói:Ngươi cho rằng ta sẽ tin ngươi sao?Xa Vưu lạnh nhạt nói:Ta cần lừa ngươi sao?Long Thủ sững sờ, nhíu mày lại, dùng thực lực của đối phương, quả thật không cần thiết phải gạt hắn.

Hắn lập tức nghĩ tới mấu chốt trong đó, sắc mặt trầm xuống, nói:Ý ngươi là còn có những người khác? Ta hiểu rồi, đánh nahu lúc trước là ngươi tạo thành sao? Mà trong khoảng thời gian ngươi biến mất, chính là đi tìm chỗ dung hợp kim cốt đi.

Sắc mặt Long Thủ trở nên cực kỳ khó coi, người trước mắt này thực lực khó lường, khiến hắn đau đầu vạn phần, nếu còn một người thực lực tương đương nữa, vậy thì phiền toái lớn rồi.

Xa Vưu nói:Tuy không phải đoán đúng toàn bộ, nhưng chung quy cũng có điều đúng.

Không cần nhiều lời, ta biết rõ toàn bộ Vũ địa chỉ có ngươi biết chỗ Vô Thủy chi địa, là thống khoái nói cho ta biết, hay là thống khoái đánh một trận đây?Trong mắt của hắn lóe ra hàn mang, thần thái tự nhiên, bộ dạng như mặc ngươi lựa chọn.

Ha ha, cuồng vọng.

Long Thủ cười dài không thôi, lạnh lùng nói:Chẳng qua chỉ dung hợp một ít Long chi bí bảo mà thôi, thực cho rằng mình vô địch thiên hạ rồi sao? Hôm nay ta muốn lĩnh giáo một chút, xem Long chi bí bảo có thể tăng một đầu tạp ngư lên đến trình độ nào.

Một tiếng quát chói tai vang lên, khiến cho màng tai ngươi đau đớn.

Long Thủ ôm hai tay trước ngực, cả người lập tức lấn tới.

Bởi vì tốc độ quá nhanh, trực tiếp ép nổ cả không khí.

Dưới uy áp như sóng lớn kia vậy mà bốc lên khói xanh lượn lờ, sinh sinh đốt cháy cả không khí.

Đồng tử Xa Vưu đột nhiên co lại, trong mắt hiện lên một tia kiêng kị, dưới sự quan sát của Chân Long chi lệ cũng chỉ có thể khó khăn lắm mới bắt được tốc độ đối phươngSắc mặt hắn lạnh lẽo, đánh ra một chiêu Chân Võ Long Quyền nghênh đón.

HừLong Thủ cười lạnh một tiếng, vung tay lên, hóa quyền đánh tới.

PhanhCũng không có hám thiên liệt địa như trong tưởng tượng, chỉ có một tiếng trầm đục rất nhỏ, lại chấn vang trong lòng mỗi người, giống như muốn chấn nát nội tạng hắn vây.

Hai đấm giao kích, nắm đấm của Xa Vưu hơi rụt về sau một chút, cơ bắp toàn bộ cánh tay co rút lại kịch liệt…, kim cốt trong cánh tay truyền đến tiếng kim loại ma sát, giống như dùng đá sỏi chà sát lên vậy.

Sắc mặt Xa Vưu rốt cục đại biếnLực lượng thân thể đối phương lại trên cả hắn.

Điều này sao có thể?Trong mắt Xa Vưu tuôn ra vẻ kinh ngạc, còn đối phương lại lộ nụ cười lạnh.

Khóe miệng Long Thủ chứa đựng mỉa mai, đùa cợt nói:Ha ha, thân thể dung hợp Long chi bí bảo cũng chỉ có trình độ này sao? Quá khiến ta thất vọng rồi.

Xa Vưu trong cơn tức giận, nửa người liền bắt đầu Long hóa, sau lưng hiện ra một cái Long vĩ, quét ngang tới.

Không gian trực tiếp Vù vù thiêu đốt, không khí nổ vang, đánh úp về phía đầu đối phương.

HừLong Thủ lần nữa hừ lạnh một tiếng, nâng tay trái lên, dùng cánh tay trực tiếp ngăn cản trước người.

BA~Long vỹ quét lên tay trái đối phương, chấn lên thanh sắc quang mang, không gian chung quanh đều hiện ra vô số khe hở đen.

Long Thủ biến sắc, lực lượng một đuôi kia chấn khiến tay hắn run lên, kình lực như một cây kích đâm qua, cứ thế đẩy hắn lui lại mấy trượng.

Trên toàn bộ tay trái đều cháy đen và run lên, tuy chỉ là ngoại thương ngoài da nhưng lại khiến hắn tức giận dị thường.

Vài tên Long vệ chung quanh cũng hoảng hốt không thôi, ngay cả bọn hắn cũng không biết thực lực Long Thủ mạnh như thế nào, giống như một vùng biển rộng̉, khó có thể đánh giá nổi.

Trong khi tu luyện bình thường, cũng sẽ có huấn luyện mọi người cùng nhau liên thủ đối địch, nhưng chưa từng thấy qua Long Thủ bị chút thương thế nhỏ nào cả, đây là lần đầu bọn hắn thấy được.

Trong lòng Xa Vưu càng thấy kinh ngạc, lực lượng một đuôi vừa rồi đã hơn tám phần lực lượng của hắn, vốn đoán rằng nó đủ để đánh bay đối phương, không ngờ cũng chỉ đẩy lui được mấy trượng thôi.

Thực lực Long Thủ này còn hơn xa hắn dự đoánCửu tinh đỉnh phong sao?Sắc mặt Xa Vưu ngưng trọng chưa bao giờ có, trở nên cảnh giác vạn phần.

Loại lực lượng cường đại này, chỉ có một loại giải thích, đó chính là người trước mắt đã đạt đến võ đạo cực hạnHơn nữa tựa hồ không chỉ có thế.

.

.

Ha ha, ngươi có thể tổn thương được ta, quá khiến ta ngoài ý muốn rồi.

Trong mắt Long Thủ chớp động hàn khí, lạnh lùng nói:Ta muốn nghiền xương đầu tạp ngư như ngươi thành tro.

Trong lòng Xa Vưu đột nhiên chấn động, một cổ cảm giác nguy cơ vô biên bao phủ đến, tóc gáy toàn thân hắn đều lập tức mở ra, Long tức chi lực tự động hộ thể, vọt lên tới cực hạnẦm ầmLong Thủ tựa hồ cũng không động, một cổ lực lượng như Thiên Uy buông xuống, cơ hồ như muốn hủy diệt hết tất cả mọi thứ.

Dưới nguy cơ cực độ này, xuyên thấu qua Chân Long chi lệ, Xa Vưu rốt cục phát hiện nơi phát ra lực lượng đúng từ trong pho tượng Thủy Long trên đảo Tụ Long kia.

Chân Long pháp thânVõ kỹ pháp thể của Nhuận Tường trực tiếp thi triển ra, hóa thành Long hình, cuồng bạo chi ý vô biên tuôn ra, bay lên trời.

Long Thủ bước ra một bước, duỗi tay lên.

Một đạo lợi mang nát bấy tất cả lăng không rơi xuống, chém tới Xa Vưu.

Xa Vưu chỉ cảm thấy tử vong lập tức buông xuống, đối phương liên tiếp hai chiêu đã hoàn toàn áp chế lấy hắn rồi.

Trong mắt của hắn lóe lên hàn ý, lập tức hóa thành hình người, hai tay kết xuất một đạo ấn phù cổ quái, kim sắc quang mang nổi lên trong lòng bàn tay hắn, ngưng tụ thành một kết giới màu vàng.

Đồng thời một cổ hào quang chói mắt từ trong cơ thể hắn phóng đi, trước người hóa ra một đạo Long hình.

Cổ lực lượng này vừa ra, lập tức biển mây quay cuồng, thiên áp tuôn raSắc mặt Long Thủ lập tức trở nên vô cùng kinh hãi, thất thanh nói:Chân Long Quyết.

Ầm ầmĐạo hào quang lăng lệ ác liệt kia chém xuống, trực tiếp đâm vào Long hình chi lực kia, đánh cho nó tán loạn.

Xa Vưu cũng phun ra một ngụm máu tươi, bay ngược tầm hơn mười trượng mới dừng thân hình lại, sợ hãi ngẩng đầu lên, cảnh giác nhìn chằm chằm vào Long Thủ.

Đạo quang mang trước kia rơi xuống, trực tiếp cắm vào trên đất, đúng là một thanh lợi kiếm, tản mát ra hào quang khiến người sợ hãi.

Ngươi vậy mà biết Chân Long Quyết, ngươi rốt cuộc là người phương nào?Sắc mặt Long Thủ trở nên dữ tợn, nghiêm nghị quát lớn.

Xa Vưu lau đi máu tươi nơi khóe miệng, hồ nghi nói:Ngươi cũng biết Chân Long Quyết? Ngươi từ đâu biết được?Sắ mặt Long Thủ thay đổi mấy lần, cuối cùng lạnh lùng nói:Hừ, ngươi không nói cũng không sao.

Ta nói chung có thể đoán được lai lịch của ngươi rồi.

Mặc kệ ngươi là người phương nào, dám đánh chủ ý vào Thủy Long tổ tiên, thì phải chết.

Hắn lăng không một trảo, chuôi lợi kiếm kia Loong coong một tiếng bay vào trong tay hắn, người đầy sát khí đi tới chỗ Xa Vưu.

Nội tâm Xa Vưu có chút phát khổ, lực lượng Long Thủ còn cường đại hơn trí nhớ Nghiễm Quyền phán đoán rất nhiều rồi, hơn nữa pho tượng Thủy Long ở trung ương cũng cực kỳ có vấn đề, cả hai kết hợp lại khiến hắn không chỉ không có phần thắng, mà tựa hồ ngay cả bảo vệ tánh mạng cũng là vấn đềVừa rồi nếu không thi triển ra tuyệt kỹ ẩn giấu của bản thân, sợ rằng đầu thân đã hai chỗ rồi.

Trong lòng của hắn quét ngang, trong mắt hiện lên vẻ hung ác, tựa hồ đã hạ quyết định nào đó, thân thể thẳng tắp, liền một tay kháp ra một đạo quyết ấn.

Toàn bộ linh khí bốn phía đột nhiên tuôn tới hắn, trong phạm vi vài trăm mét giống như bị rút lấy không còn.

Long Thủ sững sờ, sắc mặt trầm xuống.

Hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Xa Vưu, một cổ tâm tính nắm chắc thắng lợi trong tay, khiến hắn muốn xem thử đối phương còn thủ đoạn gì nữa, thoáng cái ngược lại thả chậm bộ pháp.

Ngay lúc này, ở Nam Vực vô cùng xa xôi, trong thành Viêm Vũ.

Người đến người đi, hối hả.

Từ sau khi Tu Di Sơn nghiền nát, linh khí tiết ra ngoài, toàn bộ thành Viêm Vũ đã phát triển thành một trong các thánh địa tu luyện mà thiên hạ đều biết.

Không chỉ có Hỏa Ô quốc, mà cường giả các nơi khắp toàn bộ Nam Vực đều từ bốn phương tám hướng tề tụ đến, đã sớm phát triển thành đệ nhất đại thành toàn bộ Nam Vực rồi.

Cơ hồ tất cả tông môn đều đặt phân bộ ở thành Viêm Vũ, thành lập hội trường tu luyện.

Đương nhiên, tất cả phải tiến cống đủ nguyên thạch cho phủ thành chủ để đổi lấy tư cách.

Trong Nam Vực vốn không thiếu người thiên tư tung hoành, chỉ là vì linh khí thiếu thốn mới khiến thực lực cả một vực đều hạ thấp, Võ Tôn trở nên cực kỳ hiếm hoi.

Trong vài năm Tu Di Sơn cung cấp linh khí, đã có đại lượng đích thế hệ thiên tài nhao nhao đột phá đến Bát Hoang cảnh Võ Tôn, càng có không ít cường giả đỉnh tiêm bắt đầu trùng kích Cửu Thiên Võ Đế.

Tháng này lại dời tới chín môn phái nhỏ, cứ tiếp tục phat triển như vyậ, thành Viêm Vũ sợ rằng sẽ lọt được vào thế lực đỉnh tiêm trên đại lục rồi.

Trong phủ thành chủ, Lý Trường Phong cầm trong tay lấy một phần báo cáo, vẻ mặt đắc ý.

.

Toàn bộ trong đại sảnh chính có hắn và Lý Thuần Dương, Lý Vân Tiêυ đi rồi, thành Viêm Vũ liền được phụ tử bọn hắn tiếp nhận lấy, dốc lòng quản lý.

Hơn nữa thực lực hai người cũng có đột phá cực lớn, Lý Thuần Dương trực tiếp tiến nhập Võ Hoàng chi cảnh, nhưng giới hạn tuổi tác và thiên phú nên đây là mức cao nhất hắn có thể đạt được rồi, cho nên hắn đã có chút nản lòng thoái chí, bắt đầu đặt lực chú ý vào quản lý và phát triển thành Viêm Vũ.

Lý Thuần Dương tựa hồ đã tập mãi thành quen, nhẹ gật đầu, nói:Hiện giờ toàn bộ Nam Vực đều ở vào trong kỳ ngộ phát triển chưa từng có, tất cả đều nhờ vào Tu Di Sơn kia, cũng không biết trong Tu Di Sơn còn có thể chảy ra bao nhiêu linh khí nữa.

Lý Trường Phong cười nói:Trong đó có vô cùng vô tận, ta cho rằng rót đầy trọn Nam Vực này cũng không thành vấn đề.

Đột nhiên đại sảnh truyền đến đến thanh âm lo lắng của phủ đinh:Không tốt rồi, không tốt rồi.

Cửa đại sảnh thoáng cái bị mở ra, một gã phủ đinh vội vội vàng vàng xông vào.

Sắc mặt Lý Trường Phong trầm xuống, quát:Vội vàng hấp tấp, còn thể thống gì nữa.

Tên phủ đinh kia bị giáo huấn khiển trách càng thêm hoảng loạn, nói lắp bắp:Không, không tốt rồi, việc lớn không tốt rồiLý Thuần Dương nhíu mày, tên phủ đinh trước mắt này hắn cũng biết, biết rõ cũng không phải là người liều lĩnh, không khỏi cảm thấy sinh nghi, nói:Có chuyện gì từ từ nói, không cần phải gấp gáp.

Tên phủ đinh kia liên tục nuốt vài ngụm nước miếng, mới nói:Tu Di Sơn.

.

.

Tu Di Sơn đã xảy ra chuyện.

Cái gì? Đã xảy ra chuyện gì?Lý Trường Phong nhảy dựng lên, vừa mới nói đến Tu Di Sơn, thì Tu Di Sơn đã xảy ra chuyện? Hơn nữa Tu Di Sơn có thể xảy ra chuyện gì?Hắn lập tức nghĩ tới một loại khả năng, cả kinh nói:Chẳng lẽ là linh khí rốt cục đã chảy hết?Tên phủ đinh kia vội vàng lắc đầu, nói:Không phải, không phảiCon em ngươi không thể nói rõ một lần được à?Lý Trường Phong bão nổi rồi, ôm đồm lấy phủ đinh kia, cơ hồ khiến hắn hít thở không thông.

Trên mặt phủ đinh kia trướng đến đỏ bừng, chỉ chỉ bên ngoài, vừa chỉ chỉ bầu trời, không ngừng dùng tay khoa tay múa chân.

Ngươi đến cùng đang nói gì hả?Lý Trường Phong nổi giận rồi, vứt tên kia lên mặt đất, hận không thể chụp chết hắn.

Lý Thuần Dương cũng đã có chút phập phồng không yên, dù sao Tu Di Sơn quan hệ trọng đại, trầm giọng nói:Ra xem thử.

Hai người trước sau bay ra đại sảnh, chỉ nghe thấy toàn bộ thành Viêm Vũ đều bắt đầu chuyển động, không ít người bay lên không trung, đều hoảng sợ nhìn lên trời.

À? Đây là.

.

.

Phụ tử Lý Thuần Dương cũng choáng váng, chỉ thấy chỗ khe hở phía chân trời, vốn là lổ hổng của Tu Di Sơn, không ngừng có linh khí trút xuống, nhưng hiện giờ lại phát sinh biến hóa cực lực.

Linh khí đã khô, ở chỗ lỗ hổng từng đạo vầng sáng khuếch tán ra, giống như mặt trời tản mát ra từng đợt lực lượng nặng nề, chiếu rọi mà xuống.

Ở trong vầng sáng kia, có thể mơ hồ thấy được một tòa núi nhỏ, lúc ẩn lúc hiện, tản mát ra hào quang lưu ly óng ánh.

Toàn bộ phía chân trời dưới dị tượng kia bị chiếu rọi ra ngũ quang thập sắc, thành Viêm Vũ đều bị bao phủ dưới một mảnh điềm lành.

Quá trình này giằng co được một lát, hào quang bắt đầu đều thu nạp lại, thoáng cái đều bị thu vào trong lỗ hổng, tòa Lưu Ly Sơn sơn ngũ quang thập sắc kia hiển hóa ra, ầm ầm một tiếng liền biến mất ở phía chân trời.

À?Lý Trường Phong nhịn không được kinh hô lên, sau khi tất cả hào quang thối lui, toàn bộ bầu trời chỉ còn lại một lỗ thủng màu đen cự đại.

Cảnh tượng linh khí bay thấp Cửu Thiên trước kia cũng không còn nữa, thành Viêm Vũ lập tức liền mờ nhạt đi rất nhiều.

.

Người toàn thành đều trợn mắt há hốc mồm, loại tình huống này khiến tất cả mọi người không kịp trở tay, thoáng cái trong thành vậy mà lặng ngắt như tờ, đều kinh ngạc nhìn qua trời cao.

thành Viêm Vũ toàn bộ đều nhờ vào Tu Di Sơn một trong Tứ đại Tiên Cảnh, mới có thể trở thành thánh địa tu luyện trong thiên hạ, nếu không có Tu Di Sơn.

.

.

Cái này.

.

.

phải xử lý thế nào đây?Lý Trường Phong là người đầu tiên há lớn miệng, la hoảng lên.

Lý Thuần Dương nhìn chăm chú lên lỗ thủng màu đen đang chậm rãi khép lại trên bầu trời, thở dài một tiếng nói:Có lẽ phúc duyên của thành Viêm Vũ đến đây là dừng rồi.

Lý Trường Phong không cam lòng nói:Không thể nào? Cái này đã xong? Trong đó chính là không gian vô cùng vô tận ah, cho dù có chảy trăm năm ngàn nằm cũng không thành vấn đề mới đúng chứ.

Lý Thuần Dương nói:Làm người không thể quá tham lam được, thành Viêm Vũ hiện giờ đã có thể so với các thánh địa tu luyện, đã dẫn tới các hương nhìn chằm chằm rồi.

Hiện giờ Tu Di Sơn biến mất, chưa hẳn không phải việc tốt.

Về phần thành Viêm Vũ sau này đi con đường nào, ta tin tưởng Vân Tiêu sẽ có an bài, không cần ta và ngươi quan tâm.

Lập tức quản lý cho tốt thành trì, đợi hắn trở về liền giao cho hắn một cái thành Viêm Vũ hoàn toàn mới.

Lý Trường Phong thổn thức không thôi, nhưng việc đã đến nước này, dùng năng lực của bọn hắn cũng không cách nào vãn hồi được gì, thậm chí bọn hắn ngay cả Tu Di Sơn đến cùng xảy ra chuyện gì không rõ ràng lắm.

Mà ở Đông Hải phía xa vạn dặm, Vũ địa, trên đảo Tụ Long.

Quyết ấn trong tay Xa Vưu dị thường phức tạp cổ quái, hoàn toàn không phải thần thông thời đại này, trên người không ngừng dâng lên kim quang, lực lượng cường đại phá thể mà ra, khiến cả người hắn thoạt nhìn tựa hồ không hề ở trong một phương không gian này, giống như tùy thời có thể phá không rời đi vậy.

Long Thủ cấm lấy trường kiếm, lạnh lùng theo dõi hắn.

Ở trong Vũ địa, hắn chính là tồn tại mạnh nhất, bộ dạng nắm chắc thắng lợi trong tay, muốn xem một chút xem đối phương có thể làm ra trò bịp bợm gì.

Trên mặt Xa Vưu ngưng trọng vạn phần, bỗng nhiên trong đôi mắt hiện lên vẻ vui mừng, hừ lạnh nói:Ngươi quả thật rất mạnh, trong Long tộc hiện giờ, dù nói là đệ nhất cũng không đủ.

Nhưng dù có cường đại thế nào thì cũng chỉ là cửu tinh đỉnh phong mà thôi, có thể khiến ngươi miệt thị đối thủ vậy sao?Cửu tinh đỉnh phong mà thôi?Long Thủ tức cười, mỉa mai nói:Vậy là đủ rồi.

Vừa dứt lời, sắc mặt của hắn bỗng nhiên đại biến, lộ ra vẻ khiếp sợ nhìn lên trời cao.

Trong thác nước đột nhiên bắn · ra một đạo ngũ quang thập sắc.

Sắc thái kia thập phần óng ánh, giống như lưu ly vậy, biểu tượng cho điềm lạnh quang minh.

Sau đó không gian bắt đầu chấn động kịch liệt, trong lưu ly quang kia chợt có một cổ Thiên Uy cuồn cuộn ép xuống, như vô số thiên thạch rơi xuống mặt đất, khiến cho người hít thở không thôngNăm tên Long vệ lộ vẻ hoảng sợ thất sắc, gương mặt trong nháy mắt biến đổi, một người trong đó cả kinh nói:Là ai?Tất cả mọi người cho rằng đối phương có cường viện, nguyên một đám trở nên cảnh giác dị thường.

OanhThác nước trong giây lát bị một cổ sức mạnh to lớn đánh ra một vết rách, một tòa ngũ quang thập sắc lưu ly sơn hiển hiện, treo trên bầu trời đảo Tụ Long, gào thét ép xuống.

Toàn bộ sơn thể cơ hồ trong suốt thanh tịnh, lại có lưu quang lập lòe chớp động, không thể nhìn rõ ràng trong đó là gì.

Thậm chí ngay cả hình thái lưu ly sơn cũng hoảng hốt bất định, không cách nào nhìn rõ chân thânSắc mặt Long Thủ đại biến, kinh hãi nói:Cổ khí tức này.

.

.

Cổ khí tức này chẳng lẽ là.

.

.

Trên mặt Xa Vưu hiện ra một tia hồi tưởng phức tạp, cười lạnh nói:Long vệ nhất tộc lưu truyền từ thời Thượng Cổ Hồng Hoang tới nay, quả nhiên cũng nhận ra vật ấy sao?Toàn thân Long Thủ chấn động, khó mà bình tĩnh được.

Bảo kiếm trong tay hắn đột nhiên · đâm vào trong đại địa, một đạo thanh sắc Long tức từ sau lưng hắn phóng lên trời, hai tay của hắn bắt đầu phi tốc bấm niệm pháp quyết, từng đạo ấn phù từ trong tay bay ra, như Hồ Điệp nhẹ nhàng bay múa ở bốn phía.

Ngũ quang thập sắc lưu ly sơn áp chế xuống, một cổ sức mạnh to lớn mênh mông phi tốc ngưng tụ, gương mặt pho tượng Thủy Long tựa hồ trở nên có chút dữ tợn, tản mát ra khí tức Hồng Hoang cổ xưa.

Cổ lực lượng trước kia chấn nhiếp Xa Vưu lần nữa hàng lâm, cùng lực lượng Long Thủ hợp hai làm một, đều hội tụ trong chưởng quyết của hắn.

Một phương Điêu Long quyết ấn cực lớn hiện ra, toàn bộ thời không tựa hồ đều ngưng tụ, mà ngay cả thế rơi của Tu Di Lưu Ly Sơn cũng theo đó trì trệLong Thủ hét lớn một tiếng, hai tay đập lên trời, sức mạnh to lớn ngập trờì tràn ra, trong ấn quyết vọt ra một đạo Long ngâm, bay lượn Cửu Thiên, đánh tới Tu Di SơnẦm ầmDưới dưới hai cổ lực lượng xông tới, hào quang cực lớn tứ tánToàn bộ đảo Tụ Long đều không ngừng rung động lắc lư, thác nước dưới dư âm lực lượng còn lại khuếch tán xuống, như một khay bạc bị nghiền nát vậy, bị chấn tản khắp đầy trời.

Xa Vưu trong lòng đại chấn, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc, cả kinh nói:Làm có thể cường đại vậy được? Lực lượng của ngươi là từ đâu ra, vậy mà ngạnh kháng được vật ấy?Gương mặt Long Thủ dưới hai cổ lực lượng kia đè xuống, bắt đầu trở nên vặn vẹo cực độ, trong hai tròng mắt tuôn ra hàn mang.

Trong thân thể của hắn không ngừng dâng lên Long tức vô biên, tựa hồ vô cùng vô tận, vô thủy vô chung.

Tuy rằng gian khổ dị thường, nhưng quả thật đã chống được Tu Di Lưu Ly SơnXem ra ta vẫn xem nhẹ ngươi rồiThần sắc trên mặt Xa Vưu trở nên ngưng trọng chưa bao giờ có, quyết ấn trong tay buông ra, hai tay mở ra hai bên, giơ cao khỏi đỉnh đầu, lần nữa kết xuất một ấn quyết cổ quái.

Ấn này vừa ra, cả người hắn lập tức hóa thành cự nhân, trong thân thể bắn · ra vạn đạo quang mang, giống như Tu Di Lưu Ly kia vậy, một người một núi chiếu rọi lẫn nhauLong Thủ gian nan nuốt một cía, hai mắt trừng lớn, lộ ra kinh hãi cực độ, nhìn qua Tu Di Lưu Ly Sơn trên không trung biến hóa dưới ngũ quang thập sắc, trong mắt bắt đầu hiện ra thần sắc sợ hãi.

Sơn thể dần dần biến mất, hào quang thu liễm đến trung tâm, chậm rãi ngưng ra một thanh lợi kiếmKiếm Cương chấn động âm dương, Du Long đi đi lại lại, trông rất sống động.

Kiếm này vừa ra, hào quang vạn trượng, cổ sức mạnh Hồng Hoang trên đảo Tụ Long lập tức bại lui, thác nước vào thời khắc này lại ngược dòng trên xuốngQuả nhiên là kiếm này!Long Thủ hoảng hốt sợ hãi rống một tiếng, phảng phất như nhìn thấy chuyện gì đó không thể tưởng nổi vậy, cả người run rẩy, khó có thể bình tĩnh được.

Nhưng sau sợ hãi ngắn ngủi, sắc mặt của hắn bỗng nhiên trầm xuống, trong hai tròng mắt vô cùng ngưng trọng, hai tay phi tốc đánh ra quyết ấn, không trung xuất hiện đạo đạo tàn ảnh, lại hơi tương tự với quyết ấn mà Xa Vưu đánh ra.

Xa Vưu hiện giờ thân như lưu ly, như thần minh cúi đầu quan sát đại địaNếu ngươi đã nhận ra kiếm này, thì nên biết nguyên nhân ta đi Vô Thủy chi địa chứ? Trong thiên hạ, chỉ có Xa Vưu ta, mới có tư cách đi vào Thiên chi tẫn đầu, Vô Thủy chi địa thôi.

Long Thủ ở dưới kiếm cương âm dương, chống đỡ áp lực thật lớn, thân thể như không ngừng run rẩy, trên kiếm kia ngoại trừ có uy lực cực lớn ra, còn có uy áp vô thượng, đâm thẳng vào linh hồn hắn.

Nằm mơ.

Hắn cắn răng giận dữ hét:Sự tồn tại của Long vệ nhất tộc chính là để thủ hộ Vô Thủy chi địa, trừ phi chúng ta đều chết hết.

Hắn ngửa mặt lên trời rống to, thân thể thoáng cái Long hóa, ấn quyết trong tay biến đổi, trên đảo Tụ Long đều ầm ầm chấn độngMột đạo, hai đạo, ba đạo.

.

.

, vô số đạo hào quang từ trong đảo phóng lên trời, diễn biến đại trậnNăm tên Long vệ đều kinh hãi, ngay cả bọn hắn cũng không biết, toàn bộ đảo Tụ Long dĩ nhiên lại là một phương trận khíVô số hào quang chiếu rọi bốn phía, Long Thủ ở trong tâm trận pháp, thần sắc trở nên càng ngày càng tỉnh táo.

Năm tên Long vệ đều là Võ Đế cửu tinh, tồn tại đứng ở đỉnh phong đại lục, nhưng dưới sức mạnh to lớn mênh mông kia lại phát hiện mình lại nhỏ bé như vậy.

Thần sắc Xa Vưu cũng đại biến, vừa sải bước ra, thân ảnh liền xuất hiện ở bên cạnh lợi kiếm kia, lãnh đạm nói:Nếu ngươi đxa chấp mê bất ngộ, thì đừng có trách ta không niệm tìn đồng tông.

Tay trái hắn bấm niệm pháp quyết đánh ra, trong miệng thở khẽ bốn chữ, nói:Tu Di Vô NgãKiếm Cương xoay tròn, chậm rãi rơi xuống.

Rơi xuống phảng phất cũng không phải là một kiếm, mà là một phương thế giớiGương mặt dữ tợn của Long Thủ khủng bố dị thường, lạnh giọng nói:Thế giới chi kiếm của Chân Long tổ tiên chẳng lẽ chỉ có Tu Di Vô Ngã trong tay ngươi sao?Cái gì?Xa Vưu chấn động toàn thân, kinh hãi nhìn qua phía dưới, một cổ cảm giác xấu nổi lên trong lòng.

Trận pháp trên đảo Tụ Long mở rộng ra, lực lượng mạnh mẽ vô tận rót vào trong chuôi bảo kiếm trước người Long Thủ, một cổ uy nghiêm vô thượng phá phong mà ra, phát ra tiếng khí minh đâm vào linh hồn.

Năm tên Long vệ dưới tiếng kêu gào kia đều bị chấn khiến màng tai nghiền nát.

Xa Vưu khó có thể tin kinh hãi nói:Kiếp Lượng Vô ThủyTrên chuôi bảo kiếm này nhộn nhạo ra sức mạnh to lớn vô biên, cùng toàn bộ trận pháp đảo Tụ Long chiếu rọi lẫn nhau, lực lượng mênh mông phóng lên trời, cùng Tu Di Vô Ngã Kiếm đua tiếng với nhau.

Song kiếm chi huy trực tiếp phá tan đảo Tụ Long, như Liệt Dương vậy, tản mát ra hào quang vô biên, chiếu rọi toàn bộ Vũ chi đại địaLý Vân Tiêυ một người hóa lôi phi độn trên không Vũ địa, trong nháy mắt đã vượt qua nghìn dặm.

Rất nhanh, liền tới đến một nơi trong trí nhớ Nghiễm Quyền, đó là một mảnh bầu trời trống trải, không có bất kỳ khác thường nào cả.

Hai tay của hắn bấm niệm pháp quyết, đánh ra mấy đạo quang mang, bay vào không trung liền biến mất không thấy gì nữa.

Sau đó một hồi tiếng oanh minh vang lên, toàn bộ bầu trời trực tiếp vỡ ra, đại lượng linh khí kinh người từ trong đó tuôn ra, một mảnh sơn thủy hiển hóa ra.

Lý Vân Tiêυ thả người muốn bay vào trong đó, đột nhiên một đạo quang mang lóng lánh, lăng không chiếu xạ qua.

Hắn đột nhiên thi triển ra thuấn di, thoáng cái đã độn đi trăm mét, trực tiếp tránh thoát đạo quang mang kia.

Trên bầu trời hiện ra một phương mặt kính, lóe lên lại ẩn vào lại.

Chắc hẳn đây là Quan Thiên Kính kia rồi.

Ngoại trừ có thể chiếu rọi hiện hình ra, Lý Vân Tiêυ cũng không biết tấm gương này có thần thông gì nên không dám tùy tiện tiến lên.

Nơi mi tâm hắn lóe lên, Hồ Lô Tiểu Kim Cương liền bay vụt ·ra, đi đến mảnh sơn thủy thiên địa kia.

Trên bầu trời lần nữa xuất hiện chấn động, Quan Thiên Kính hiển hiện, kính quang chiếu xuốngThân thể Hồ Lô Tiểu Kim Cương trì trệ, tựa hồ cảm ứng được dị lực nơi thân, nó liền ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.

Tứ chi của nó trở nên ngây dại, hành động cực kỳ chậm chạp.

Hai mắt Lý Vân Tiêυ ngóng nhìn đi, chỉ thấy trên thân thể Hồ Lô Tiểu Kim Cương bao trùm một tầng ánh sáng nhạt hơi mỏng, như màn nước vậy, hơn nữa có chứa tính dính thật lớn, không ngừng trì trệ lấy động tác của Hồ Lô Tiểu Kim Cương.

Loong coongĐột nhiên một đạo quang mang theo Quan Thiên Kính · ra, chém tới trên người Hồ Lô Tiểu Kim Cương.

PhanhĐạo quang mang kia trực tiếp chém lên thân Hồ Lô Tiểu Kim Cương, bắn ra, chỉ có thể lưu lại trên người Hồ Lô Tiểu Kim Cương một dấu vết mờ nhạt.

Ồ?Trong hư không truyền đến một tiếng hoài nghi không thể tưởng nổi, phảng phất không thể tin được.

Khóe miệng Lý Vân Tiêυ nhếch lên, một đạo chỉ mang bắn đi.

Xùy~~Trên bầu trời bị đốt ra một cái động, chỉ mang bị một đạo lực lượng ngăn lại, lập tức dập tắt.

Phá động kia trực tiếp vỡ ra, một đạo bóng hình xinh đẹp chậm rãi đi ra, trên mặt như phủ sương lạnh, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Lý Vân Tiêυ.

Lý Vân Tiêυ nói:Nghiễm Yên?Thân hình nữ tử Long tộc kia chấn động, cả kinh nói:Ngươi nhận thức ta? Ngươi là ai? Lý Vân Tiêυ nhẹ nhàng cười cười, trước kia trốn ở trong Phá Không Toa đã nghe được tên của nàng:Chỉ một mình ngươi? Long vệ còn lại đâu rồi?Nghiễm Yên trở nên cảnh giác, lạnh lùng nói:Ngươi rốt cuộc là ai?Hắc hắc, quả nhiên chỉ có một người.

Lý Vân Tiêυ cười xấu một tiếng, thuấn di một cái đã tiến vào trong không gian kia.

Nghiễm Yên muốn ngăn cản, nhưng vẫn ngừng một chút, trong ánh mắt lộ ra lãnh sắc, chỉ cần Lý Vân Tiêυ bị Quan Thiên Kính trói buộc thì nàng sẽ lập tức ra tay ngay.

Nhưng đối phương bước vào kính quang liền được một tầng hơi nước hơi mỏng bao trùm quanh thân, cả người giống như do hủy nguyên tố hóa thân vậy, đi lại trong kính quang không có chút trở ngại, vài bước đã đi xa vài trăm mét.

Nghiễm Yên kinh hãi, quát lên:Đứng lại.

Trong lòng nàng lo lắng một hồi, không rõ đối phương vì sao không bị Quan Thiên Kính ảnh hưởng, vội vàng đánh một đạo quyết ấn vào không trung, trong Quan Thiên Kính lập tức bay vụt · ra một đạo trảm kích, phá không tới.

Lý Vân Tiêυ cười khẽ một tiếng, ngẩng đầu lên, trong hai tròng mắt hiện ra Nguyệt Đồng chi lực.

Đạo trảm kích kia gào thét mà xuống, mắt thấy trực tiếp chém vào hai mắt hắn nhưng lại bị thu vào ngay.

Nghiễm Yên vốn đại hỉ, nhưng sau đó lại khiếp sợ dị thường, lộ ra vẻ không thể tin được, ngốc trệ nguyên tại chỗ có chút không biết làm sao.

Thẳng đến khi Lý Vân Tiêυ thu hồi Hồ Lô Tiểu Kim Cương, biến mất trong Quan Thiên Kính thì nàng mới kịp phản ứng lại, lập tức đuổi vào.

Bên trong một mảnh núi xanh nhạt, một cái trận pháp to lớn hiển hiện trên bầu trời, lóng lánh lấy hào quang.

Ân? Vậy mà xuất hiện dễ dàng như vậy, ta còn tưởng rằng phải phí một hôi công phu nữa đấy!Lý Vân Tiêυ sau khi kinh ngạc một thoáng liền cẩn thận quan sát lấy trận pháp này.

Đây là một tòa đại trận, sở dĩ nói là Đại, là vì trận này kéo dài không biết bao nhiêu ngàn mét, phảng phất trực tiếp dung nhập vào bầu trời, như toàn bộ vòm trời đều hóa thành đại trận vậy.

Trận pháp một khối, không có chút khe hở nào cả.

Đang lúc Lý Vân Tiêυ đang suy nghĩ nên làm sao tìm ra mắt trận thì mấy đạo quang mang đã chạy như bay đến, thoáng cái vây quanh lấy hắn.

Nghiễm Yên cũng lập lòe mấy cái bay tới, ôm Quan Thiên Kính ở trước người, vẻ mặt lạnh như băng và ngưng trọng.

Quảng Yên tỷ tỷ, người kia là ai?Một người mở miệng hỏi, gương mặt cực kỳ thanh tú và non nớt.

Lý Vân Tiêυ nhìn mấy người này, tăng thêm Nghiễm Yên tổng cộng năm người, đều là tồn tại Võ Đế cao giai, nhưng mạnh nhất cũng chỉ là Võ Đế bát tinh.

Trước mắt Long vệ nhất tộc có tất cả mười bảy người, Nghiễm Quyền đã chết, thật ứng với suy đoán của hắn, Long Thủ kia à mười tên Long vệ cấp bậc Võ Đế cửu tinh đã đi vây giết Xa Vưu rồi.

Trong mắt Lý Vân Tiêυ hiện lên một tia sầu lo, bắt đầu cảm thấy lo lắng thay Xa Vưu.

Nhưng nghĩ đễn cỗ thân hình kia, tuy rằng không phải Cửu bí thật sự, nhưng dung hợp bảy kiện Long chi bí bảo, còn có Chân Long Long xác, Hoàng Kim Long Cốt, Nhuận Tường chi huyết, sợ rằng cách Cửu bí Long khu cũng không còn xa nữa.

Cho dù đánh không lại đám người Long vệ, nhưng tự bảo vệ mình có lẽ không thành vấn đề, nghĩ đến đây lòng hắn mới yên tâm hơn một chút.

Nghiễm Yên mặt như băng sương, lạnh giọng nói:Ngươi chính là kể xông vào lúc trước đã tránh được Quan Thiên Kính sao, ngươi thật to gan, lại dám chủ động đến đây.

Nàng sắc lệ nội nhiễm, nhưng trong lòng lại vô cùng chấn độngNgười trước mắt không chỉ Quan Thiên Kính đối với hắn không có hiệu quả, hơn nữa hắn làm sao trốn ra Huyền Tương Tuyệt Sát Đại Trận, cùng với sự vây giết của năm vị Võ Đế cửu tinh chứ?Hơn nữa thần thức điều tra qua, đối phương quả thật chỉ có lực lượng Võ Đế tứ tinh ah.

Cái gì? Kẻ xông vào?Bốn người khác đều kinh hãi, nguyên một đám trợn tròn mất, đặc biệt là sau khi phát hiện Lý Vân Tiêυ chỉ có lực lượng Võ Đế tứ tinh thì càng tràn đầy sát khí.

Lý Vân Tiêυ cười nói:Nghiễm Yên tỷ tỷ, có thể nói cho ta biết trận nhãn của Tỏa Long Đại Trận này ở đâu không?Sắc mặt Nghiễm Yên đại biến, kinh sợ nói:GiếtQuan Thiên Kính trong tay nàng lần nữa chiếu lên, từ bên trong bắn · ra cũng không phải là kính quang, mà là từng đạo lợi mang, rơi xuống như mưa.

Bốn người khác cũng vận lấy Long tức, gào thét lớn xông tới.

Lý Vân Tiêυ tế ra Giới Thần Bi, thả Ác Linh và Tân Thần ra, nói:Toàn bộ lưu người sống.

Thân hình Nghiễm Yên chấn động, sợ hãi nói:Nghiễm Quyền đại nhân?Trên mặt Ác Linh lộ ra dáng tươi cười tà tà, cười quái dị lấy ra chiến phủ, chém tới bốn phía.

Ầm ầmHai gã Võ Đế cửu tinh vừa ra tay, xu thế liên thủ của năm người đã lập tức sụp đổ, bị Lý Vân Tiêυ lần lượt kéo vào trong Giới Thần Bi.

Hiện giờ có thể hảo hảo tâm sự rồi.

Lý Vân Tiêυ thoáng cái xuất hiện trước người năm người, cười cười nhìn qua.

Nghiễm Yên khiếp sợ hoảng sợ nhìn chung quanh, nàng có thể cảm giác được, nơi này cũng không phải Vũ địa, kinh sợ nói:Mau thả chúng ta ra ngoài, nếu không Long Thủ đại nhân bọn họ sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu.

Lý Vân Tiêυ cười nói:Tha các ngươi đi ra ngoài rồi, Long Thủ kia có thể buông tha cho ta sao?Nghiễm Yên sững sờ, trầm mặc, hiển nhiên cũng không thể.

Lý Vân Tiêυ cười to nói:Ha ha, còn không phải một kết quả sao, vậy ta vì sao phải thả các ngươi ra ngoài? Nói cho ta biết đi, Tỏa Long Đại Trận này đến cùng nên phá vỡ thế nào?Nghiễm Yên kiên quyết nói:Giết ta đi.

Lý Vân Tiêυ cười lạnh nói:Sinh tử toàn bộ do ta.

Hai mắt hắn hóa thành Huyết Nguyệt, Đồng Thuật chi lực điên cuồng tuôn ra, lập tức chấn nhiếp Nghiễm Yên:Nói cho ta biết, Tỏa Long Đại Trận này phá thế nào?Trên mặt Nghiễm Yên một mảnh ngốc trệ, nói:Phải tìm ra Hám Long Chùy.

Bốn gã Long vệ bên người nhao nhao kinh hãi, muốn xông lên, lại bị một cổ lực lượng gắt gao áp chế, ngay cả nói chuyện cũng không thể, chỉ có thể phẫn nộ dùng ánh mắt trừng hắn.

Lý Vân Tiêυ cau mày nói:Làm sao để tìm ra Hám Long Chùy?Nghiễm Yên nói:Tỏa Long Đại Trận vô thủy vô chung, bao phủ toàn bộ Vũ chi đại địa, chỉ có Quan Thiên Kính mới biết Hám Long Chùy ở chỗ nào.

Thì ra là thế.

Lý Vân Tiêυ mở ra năm ngón tay, liền chụp Quan Thiên Kính của Nghiễm Yên vào tay, thoáng cái biết mất trong Giới Thần Bi.

Nghiễm Yên trong khoảnh khắc liền phục hồi tinh thần lại, sắc mặt thoáng trắng bệch.

Thần thức Lý Vân Tiêυ dũng mãnh vào Quan Thiên Kính, bắt đầu phân tích huyền khí này.

Ồ?Trên mặt hắn lộ ra kinh ngạc, kết cấu của Quan Thiên Kính cũng không phức tạp, hơn nữa tế luyện thập phần đơn giản, nhưng trải qua tầng tầng trận pháp khảm bên trong chuyển hóa liền có được hiệu quả nhìn xem chân thật.

Công hiệu kín này, không biết có liên hệ gì với Chân Thực Chi Nhãn của Ba gia không?Trong đầu hắn đột nhiên hiển hiện ý nghĩ này, nhưng cũng chỉ thoáng qua liền biến mất.

Hắn lập tức liền xóa đi lạc ấn mà Nghiễm Yên lưu lại trong đó, tế ra Quan Thiên Kính, một đạo quang mang từ trên mặt kính chiếu xạ lên thiên khung.

Lập tức nháy mắt khi hào quang tiếp xúc đến trận pháp liền bắt đầu tản khắp bốn phương tám hướng, mở ra vô hạnToàn bộ trận đồ bắt đầu hiện ra trên không, vô số vòng tròn lớn nhỏ hoàn hoàn đan xen, tạo thành cự trận to lớn, hơn nữa tự hành diễn biến, sinh sinh bất tức.

Ánh mắt Lý Vân Tiêυ nhìn qua, một mắt ngàn dặm.

Rốt cục ở một chỗ trong trận pháp hắn phát giác được dị thường, một đầu Long hình chi vậ đang xuyên thẳng bất định trong đó, lúc ẩn lúc hiện.

Dĩ nhiên là trận nhãn có thể tự di động đổi chỗ.

Lý Vân Tiêυ cả kinh, thuấn di một cái xông tới, trực tiếp hóa thành lôi đình, dung nhập thân thể mình vào trong trận pháp kia, chộp tới Long hình chi vật.

Tiểu Long lập tức bị kinh động, Vèo thoáng một phát liền xuyên toa đi, biến mất ngay trước mắt.

HừLý Vân Tiêυ cười lạnh một tiếng, thi triển thuấn di trong trận pháp, nháy mắt đã đuổi theo, lôi quang chi thủ hóa thành mấy trượng trên không trung, lăng không chụp xuống.

Cái đuôi tiểu Long ki a không ngừng đong đưa, muốn lần nữa bỏ chạy, lại có một cổ tinh thần lực rất mạnh hóa thành núi cao, trấn trụ cả một phương không gian.

Bàn tay khổng lồ theo đó rơi xuống, trực tiếp chộp nó trong lòng bàn tay.

Sắc mặt Lý Vân Tiêυ bỗng nhiên biến đổi, cảm nhận được một cổ lực lượng mênh mông lan tràn trong lòng bàn tay, muốn phá thể mà ra.

Tay tái hắn cầm lấy Mộ Vân Kính, kính quang chiếu tới bàn tay khổng lồ kia, dưới kính quang, phong thiên tỏa địa, chấn nhiếp lấy cổ Long lực mênh mông kia.

HừLý Vân Tiêυ lần nữa hừ lạnh t, chỗ mi tâm mở ra Thái Cổ Thiên Mục, Giới Thần Bi đã bay ra ngoài, trực tiếp thu tiểu Long kia vào.

Hắn có chút cảm giác, tiểu Long kia ở trong Giới Thần Bi, bị quy tắcvô tận trấn áp lấy, quả nhiên hóa thành một cây n chùy, bị ép vào trên đại địa không thể nhúc nhích.

Lý Vân Tiêυ vui vẻ, thu Giới Thần Bi, liền muốn rời đi.

Đột nhiên toàn bộ Thiên Địa đều âm trầm xuống, Tỏa Long Đại Trận kia mất đi trận nhãn liền bắt đầu trở nên cực kỳ không ổn định, thanh sắc quang mang như sóng biển lần lượt đẩy tới trên không trung.

Lý Vân Tiêυ trong nội tâm cả kinh, trận nhãn biến mất, toàn bộ đại trận tựa hồ như muốn sụp xuống vậy.

Trận pháp to lớn kinh người nhưthế, một khi tan vỡ thì kết quả thật khó mà tưởng được.

Hắn thuấn di một cái đến không gian bên ngoài trận pháp, suy tư bước tiếp theo nên làm thế nào mới phải.

Đột nhiên cả vùng đất chậm rãi bay lên Long tức chi lực, từng đạo âm thanh Long ngâm nặng nề chấn vang, loáng thoáng, giống như đến từ Viễn Cổ.

Lý Vân Tiêυ cả kinh, hoảng sợ nhìn lại mọi nơi, những Long tức chi lực này cùng với tiếng Long ngâm nặng nề kia đúng là từ trong từng đồi núi truyền ra, giống như Long mộ trong toàn bộ Vũ địa đều đang bạo động vậy.

Chuyện gì xảy ra?Lý Vân Tiêυ rất là kinh hãi, vô số đạo tiếng hô hoặc thấp hoặc cạn, hoặc xa hoặc gần, còn có tiếng rung nặng nề từ đại địa truyền tới kia, giống như chủ nhân trong những ngôi mộ này đều muốn sống dậy vậy.

Đến cùng xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ mục đích của Tỏa Long Đại Trận dĩ nhiên là là vì trấn áp những Long mộ này sao?Lý Vân Tiêυ thoáng cái phát mộng, cảm thụ được các loại khí tức vô biên, càng ngày càng mạnh kia, chợt có chút ngây dại.

Đột nhiên những Long tức xao động kia thoáng cái yên tĩnh lại, giống như lớp học tiếng động huyên náo, bị lão sư hét lớn lập tức yên lặng vậy.

Ngay khi Lý Vân Tiêυ khó hiểu thì đột nhiên cảm thấy một cổ khí tức khiến lòng người rung động từ xa xa truyền đếnHai đạo kiếm ý vô tận lăng không mà đến, giống như xỏ xuyên qua Thiên Địa, như Liệt Dương chiếu sáng lấy Vũ chi đại địa vô biên vậy.

Ngàn vạn Long mộ vừa rồi còn bạo động không thôi, dưới kiếm quang kia chiếu rọi nguyên một đám đều trở nên yên lặng, không dám phát ra bất kỳ thanh âm gì nữaGương mặt Lý Vân Tiêυ trở nên trắng bệch, hai đạo kiếm khí kia quá mạnh, thậm chí xuyên thấu Thần Thể của hắn, làm cho huyết dịch hắn ngưng kết, toàn thân trở nên lạnh như băng.

Sau khi hắn trầm ngâm một chút liền cắn chặt răng, hóa thành một đạo lôi điện ngay lập tức vạn dặm, phi độn tới chỗ phát ra kiếm khí kia.

Ở trên không đảo Tụ Long, Xa Vưu và Long Thủ xa xa tương đối, song kiếm chiếu rọi, diễn biến thế giớiTrên mặt Xa Vưu một mảnh tái nhợt, dưới ánh sáng của Kiếm Chi Thế Giới, tất cả đều trở nên mông lung hư vô, phảng phất như toàn bộ thiên địa chỉ còn lại hắn và Long Thủ đang nhìn lấy nhau thôi vậy.

Trong mắt Long Thủ lộ vẻ lạnh lùng, khẽ nói:Một kiếm ra, ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Xa Vưu cắn răng nói:Ta chính là Cửu bí dung hợp chi khu, Long thân mạnh nhất thiên hạ hiện giờ, người chết là ngươi.

Long Thủ giễu cợt nói:Cái gọi là Cửu bí Long khu chẳng qua chỉ là trò cười thôi, Tu Di Vô Ngã Kiếm ngươi có thể thi triển ra mấy phần uy lực đây? Mà ta có Kiếp Lượng Vô Thủy Kiếm, có cả tòa đảo Tụ Long với tư cách lực lượng chi nguyên.

Xa Vưu lạnh giọng nói:Đã như vậy, ngươi còn chờ cái gì? Vì sao không xuất kiếm giết ta?Đồng tử Long Thủ đột nhiên co lại, sắc mặt trở nên âm trầm.

Kỳ thật hai người đều thập phần rõ ràng, dưới hai thanh thế giới chi kiếm này, rất có khả năng chính là kết cục cả hai bỏ mạng, ai không ai dám dễ dàng xuất kiếm cả, chỉ tùy ý song kiếm chiếu rọi, diễn biến thế giới.

Đột nhiên Long Thủ biến sắc, giống như đã nhận ra chuyện gì đó, kinh sợ nói:Tỏa Long Đại Trận, Hám Long Chùy, đồng bạn của ngươi lại dám đánh chủ ý vào Hám Long Chùy?Xa Vưu nhíu mày, hắn cũng cảm nhận được trận lực mênh mông trong thiên địa đã trở nên cực kỳ bất ổn, Thiên Địa vốn có thể không ngừng liên tục bổ sung Long lực cũng lập tức mất đi công hiệu này.

Hắn biết rõ nhất định là Lý Vân Tiêυ đắc thủ Hám Long Chùy, trên mặt một mảnh đạm mạc, không có bất kỳ biểu lộ.

Đáng chếtTrong mắt Long Thủ tuôn ra tinh mang, lạnh giọng nói:Phá hư Tỏa Long Đại Trận, tất cả các ngươi đều phải chôn cùng cho ta!Hắn nổi giận gầm lên một tiếng, hai tay kết ấn đánh ra, Kiếp Lượng Vô Thủy Kiếm trước người loong coong một tiếng bị rút ra khỏi mặt đất, chậm rãi lăng không bay lên.

Toàn bộ lực lượng hôi tụ từ trận pháp trên đảo Tụ Long đều rót vào trong kiếm này, kiếm uy vô tận mênh mông cuồn cuộn, bắt đầu nghiền áp xuống.

Thần sắc Xa Vưu trở nên cảnh giác dị thường, lưu ly thân trong suốt thoáng cái hóa thành trạng thái bán long, hai tay nắm lấy Tu Di Vô Ngã Kiếm, cẩn thận khống chế lấy cổ lực lượng kia.

Lưu ly thế giới một mảnh óng ánh sáng Long lanh, phòng thủ kiên cố, cùng kiếm khí do kết giới đảo Tụ Long hội tụ tương trì không dưới.

Thần sắc hai người đều cực kỳ ngưng trọng, hiển nhiên đều không muốn ngạnh kháng một kiếm này.

Long Thủ sau nổi giận ngắn ngủi cũng dần bình tĩnh lại, nếu một kiếm này chém ra, hai người bọn họ mặc dù không chết thì tất cũng trọng thương.

Mà giờ khắc này Tỏa Long Đại Trận bị phá huỷ, lực lượng chữa trị Long thân biến mất, bị thương dưới thế giới chi kiếm đã không phải là vấn đề bao lâu có thể khôi phục nữa, mà là vấn đề có thể khôi phục hay không.

Một khi chiến lực của hắn bị phế bỏ, mười tên Long vệ còn lại có thể ngăn trở người xâm nhập còn lại không?Giờ phút này Tỏa Long Đại Trận đã hủy, Vô Thủy chi địa sợ rằng khó có thể bảo hộ chu toàn được, một khi để người này tiến vào trong đó, tiết độc Thủy Long tổ tiên, vậy phải làm thế nào đây?Nguyên một đám vấn đề đau đầu thoáng hiện trong đầu Long Thủ, thân kiếm run lên rất nhỏ, chậm chạp không dám chém ra một kiếm trong tay.

Bên ngoài, mười tên Long vệ toàn thân đều lạnh như băng, sợ hãi nhìn qua kiếm trung thế giới kia.

Năm tên Long vệ trước kia trấn thủ Huyền Tương Tuyệt Sát Trận cũng đã đến nơi đây, chỉ là khí tức của hai người trước kia quả mức khủng bố, bọn hắn hữu tâm vô lực, bằng vào lực lượng của bọn hắn hiện giờ, đảo Tụ Long căn bản không cách nào đặt chân được.

Xa Vưu sao có thểm muốn dùng thân thử hiểm chứm một khi kiếm này chém ra, trừ phi hắn thật sự có Cửu bí chi thân, hóa thân Chân Long, nếu không tuyệt đối dữ nhiều lành ít.

Mặc dù may mắn không chết, mười tên Võ Đế cửu tinh ở bên ngoài đảo Tụ Long đang nhìn chằm chằm há sẽ bỏ qua cho hắn?Nếu Long Thủ đại nhân đã không có ý liều chết, không bằng đều thu hồi kiếm, hảo hảo nói chuyện được không?Xa Vưu mở miệng nói trước.

Long Thủ sắc mặt vô cùng âm hàn, quyết ấn trong tay biến đổi, thế kiếm kia lập tức chậm rãi rơi xuống, loong coong một tiếng chọc vào trong mặt đất.

Xa Vưu cũng hai tay bấm niệm pháp quyết, lưu ly thế giới chậm rãi biến mất, Tu Di Vô Ngã Kiếm hóa thành một đạo quang mang bay vào trong mi tâm hắn, ngưng tụ thành một điểm kiếm quang đồ án.

Thân thể của hắn cũng khôi phục lại từ trạng thái lưu ly thấu triệt, hóa thành thân hình bình thường, lăng không mà đứng.

Long Thủ hừ lạnh một tiếng, lần nữa đánh ra một ấn, toàn bộ khí tức trên đảo Tụ Long dần dần tản mạn khắp nơi, khôi phục một mảnh trời quang sáng sủa.

Nhưng theo kiếm khí biến mất, khí tứ bấn an trong vô số Long mộ trên Vũ chi đại địa lần nữa bạo động, khiến thần sắc hắn và đám Long vệ đều vô cùng âm hàn.

Giao ra Hám Long Chùy, hơn nữa lập tức rời khỏi Vũ địa, đây là điểm mấu chốt thấp nhất mà ta có thể chấp nhận rồi.

Phóng kẻ xông vào rời đi, đã là khuất nhục lớn lao đối với Long vệ bọn hắn rồi.

Nhưng Tu Di Vô Ngã Kiếm trong tay Xa Vưu đã nói lên hắn có tư cách này, khuất nhục này bọn hắn nhất định phải nuốt.

Xa Vưu nói:Chuyện Hám Long Chùy ta cũng không rõ ràng lắm, muốn ta rời đi cũng được, phải để cho ta tiến vào Vô Thủy chi địa.

Long Thủ tức giận nói:Nơi tổ tiên nghỉ ngơi há có thể khinh nhờn, muốn vào Vô Thủy chi địa, nhất định phải giẫm lên thi thể chúng ta.

Cuộc nói chuyện giữa hai người thoáng cái cương lên, hào khí lần nữa trở nên vô cùng ngưng trọng.

Theo kiếm khí biến mất, thác nước Vạn Thủy không biết từ chỗ nào hội tụ đến lần nữa trút xuống.

Trên đảo Tụ Long một mảnh hoa râm, thác nước tuôn hướng bầu trời vô tậnÂn?Xa Vưu đột nhiên nhíu mày lại, nhìn lên bầu trời, thác nước vô tận kia vậy mà không trút xuống xuống, mà đều dũng mãnh vào một chỗ trên bầu trờiToàn bộ phía chân trời như lõm xuống một khối, như Thâm Uyên, vạn thủy đều chảy vào trong vực sâu.

Kỳ cảnh như thế ngay cả mười tên Long vệ kia cũng chưa từng thấy qua, nguyên một đám cả kinh trợn mắt há hốc mồm.

Thiên Không Thâm Uyên? Sao ngay cả bầu trời cũng sẽ có thâm uyên xuất hiện?Tất cả mọi người đều ngạc nhiên ở, duy chỉ có gương mặt hoa râm là thoáng bắt đầu vặn vẹo, toát ra hàn ý và lửa giận vô biên.

Xa Vưu ngơ ngác nhìn một hồi, đột nhiên tỉnh ngộ, đại hỉ nói:Thiên chi tẫn đầu, chỗ vạn thủy hội tụ chính là Thiên chi tẫn đầu ah, trong thâm uyên này chính là Vô Thủy chi địaHắn kinh hô lên khiến tất cả Long vệ lập tức hiểu được.

Sắc mặt Long Thủ càng trầm xuống, biết rõ chuyện hôm nay không thể điều hòa rồi, quyết ấn trong tay biến đổi, chộptới Kiếp Lượng Vô Thủy Kiếm trước người.

Trong lòng Xa Vưu cũng cả kinh, lập tức trở nên cảnh giác, chỗ mi tâm chớp động kiếm quang, Tu Di Vô Ngã Kiếm du động trong đó, tùy thời đều muốn phá không mà ra.

Đột nhiên một gã Long vệ hô lên, quát to:Là ai? Có người tiến vào Thiên chi tẫn đầu.

Mọi người hoảng hốt, nhao nhao ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một đạo lôi quang dùng xu thế sét đánh không kịp bưng tai, theo vạn thủy hội tụ, lập tức nhảy vào trong vực sâu.

Xa Vưu cả kinh, lập tức nhìn ra bóng người kia là Lý Vân Tiêυ, không nói hai lời, quyết ấn trong tay tản ra, đồng thời hóa thành Long hình phóng vào trong Thâm Uyên kia.

Đáng chết, đuổiLong Thủ giận dữ rống lên, rút kiếm nơi tay, hóa thành một đầu Thanh Long, gầm thét đuổi theo.

Mười tên Long vệ khác sau ngốc trệ ngắn ngủi, nguyên một đám cũng toàn thân rung mạnh, giận dữ đuổi vào.

Thủ vệ vô số năm qua, chưa bao giờ giống như hôm nay, bị người lấy đi Hám Long Chùy, càng xâm nhập vào chỗ thần thánh nhất trong Vũ địa.

Cảm giác sỉ nhục cực lớn tuôn ra trong lòng mỗi gã Long vệ, nếu lập tức đã có giác ngộ cái chết, nhất định phải gạt bỏ đối phươngSau khi Lý Vân Tiêυ bay vào Thiên chi thâm uyên, bốn phía đều là tiếng nước róc rách, cùng với không gian đen kịt vô cùng vô tận, như ở Vực Ngoại Tinh Không vậy, nhưng so với tinh không càng thêm hắc ám, không có một tia hào quang.

Hắn rất nhanh liền cảm giác được hơn mười đạo khí tức cường đại sau lưng đuổi theo, cười khổ một tiếng liền đẩy nhanh tốc độ.

Bất quá theo không ngừng xâm nhập, hắn lại càng thêm mừng thầm.

Thần thức đi vào càng sâu càng bị trở ngại lớn, dùng thần trí của hắn cũng chỉ có thể phóng ra ngoài phạm vi trăm mét, hơn nữa phạm vi này còn đang không ngừng thu nhỏ lại.

Kể từ đó, những người ở sau lưng muốn bắt được hắn, quả thật khó như lên trời rồi.

Hắn liền thả chậm tốc độ, bắt đầu cẩn thận che dấu thân hình mình.

Dù sao nơi này quá mức thần bí, ngàn vạn đừng chủ quan nhất thời mà vẫn lạc mất, vậy thì thật sự gặp quỷ rồi.

Hừ ngươi cho rằng có thể đục nước béo cò sao?Đột nhiên bên tai truyền đến âm thanh lạnh như băng của Long Thủ.

Lý Vân Tiêυ đột nhiên hoảng hốt, sợ hãi nhìn lại mọi nơi, chỉ thấy chỗ thần thức cảm giác được, một người rút kiếm chậm rãi đi tới, khí tức trực tiếp tập trung lây hắn.

Ngươi, làm sao có thể tập trung ta tinh chuẩn như thế hả?Tâm thần Lý Vân Tiêυ đại chấn, khó hiểu cực lớn hiển hiện trong đầu hắn.

Một đạo thanh mang sâu kín hiện lên trên không trung, con mắt lăng liệt kia của đúng là Long Thủ.

Long Thủ nhấc kiếm, lăng không chém xuốngMột cổ khí tức hủy diệt vô biên dâng lên trong lòng Lý Vân Tiêυ, cả người hoàn toàn đưa thân vào trong hủy diệt, đối mặt nguy cơ cực lớn, bản thân hắn giống như con kiến vậy, vậy mà hoàn toàn không có khả năng kháng cự.

Thời khắc sinh tử, dưới hào quangcủa Kiếp Lượng Vô Thủy Kiếm, khuôn mặt Xa Vưu thoáng hiện raMi tâm hắn lóe ra một điểm kiếm quang, một đạo lưu ly chi quang ngang trời mà đi, phá vỡ kiếm uy của đối phương.

Lực lượng mênh mông dâng lên, lan tràn trước người hai người, thoáng cái chiếu rọi khiến hắc ám trở nên vô cùng sáng ngời.

Long Thủ kinh sợ không thôi, nơi này chính là Vô Thủy không gian, nơi tổ tiên nghỉ ngơi, nếu thật sự đánh thì hậu quả không thể lường được.

Lý Vân Tiêυ nhặt lại được một mạng từ Quỷ Môn quan, liên tục nói:Đa tạ.

Hắn kinh nghi bất định nhìn mi tâm Xa Vưu, một cổ khí tức khủng bố khiến tim hắn đập nhanh lập loè bất định, cẩn thận nhìn lại, đúng là một thanh kiếm hình ẩn nấp trong đó.

Trong lòng của hắn cực kỳ nghi hoặc, ở cùng với Yêu Long lâu như vậy, có thể khẳng định lúc trước hắn cũng không có kiếm này, trong khoảng thời gian này cũng không biết là lấy được từ đâu nữa, cũng như kiếm trong tay Long Thủ, đều khủng bố dị thường.

HừXa Vưu hừ lạnh một tiếng, trên mặt như phủ sương lạnh, không biết trong lòng đang nghĩ gì nữa.

Ngay khi kiếm quang chiếu rọi một mảnh hắc ám, mang đến Quang Minh vô tận thì một cổ khí tức lặng yên hiển hiện, tâm thần tất cả mọi người đều đại chấn.

Ở phía trên kiếm quang, phảng phất có một con ngươi sâu như tinh không đang quan sát tất cả mọi người.

Mọi người nhao nhao ngẩng đầu nhìn lại, nhưng lại không có vật gì, nhưng loại cảm giác bị người nhìn chăm chú kia vẫn luôn theo sát ngay bên, cũng không phải hư ảoNhưng mặc cho mọi người tìm kiếm thế nào, đều không thể phát hiện ra chút nào cả dấu vết.

Xa Vưu nhìn về phía Lý Vân Tiêυ, trầm giọng nói:Cổ cảm giác này, đến cùng là thế nào?Thần thức Lý Vân Tiêυ cường đại nhất, cho nên cảm giác càng thêm rõ ràng, sắc mặt cũng tái nhợt dị thườngNguyệt Đồng của hắn hiển hiện, vô luận nhìn thế nào cũng không thấy một chút dấu hiệu, toàn bộ không gian ngoại trừ song kiếm kiếm huy ra thì chính là một mảnh hắc ámXa Vưu cả kinh nói:Ngay cả ngươi cũng nhìn không thấu?Long Thủ và một đám Long vệ cũng hoảng sợ không thôi, dưới cổ lực lượng này, tuy rằng không để lại dấu vết, nhưng lại khiến cho bọn họ nơm nớp lo sợ, một nỗi sợ hãi đến từ nơi sâu nhất trong linh hồn.

Thần sắc Lý Vân Tiêυ khẽ động, nói:Ta thử lại lần nữa.

Trong tay hắn lóe lên hào quang, Quan Thiên Kính hiện ra, trực tiếp bay lên caoKính quang quét ngang hư không, vạch phá hắc ám, như màn nước tản ra trên kiếm quang.

Dưới kính quang, một cái đầu rồng cực lớn hiển hiện trong đó, thần thái an tường, giống như đang ngủ say vậy.

Cổ khí tức mờ ảo vô tung kia đúng là từ trên người Cự Long truyền đến.

Tất cả mọi người ngay khi thấy cái đầu rồng này đều phảng phất như bị chạm điện, cả người như là bị sấm đánhLong Thủ sợ hãi rống nói:Thủy Long tổ tiên đại nhânMười tên Long vệ đều toàn thân đại chấn, cổ sợ hãi đến từ linh hồn kia khiến bọn hắn nhao nhao lăng không quỳ xuống, trực tiếp phủ phục lạnh run trong bóng đêm, không dám ngẩng đầu nhìn quanhXa Vưu cũng rung động tâm thần, cả người cũng khó khăn có thể bình tĩnh lại được, chỉ có ánh sáng lưu ly từ Tu Di Vô Ngã trong tay tản mát ra là có thể mang đến cho hắn một chút cảm giác ấm áp.

Tất cả mọi người đều là Võ Đế cửu tinh, đứng ở đỉnh phong đại lục này, vậy mà chỉ thoáng nhìn qua thôi đã sợ hãi nhao nhao thối lui.

Tồn tại trong kính chỉ có một giải thích.

.

.

Tổ tiên của Đông Hải Long chi nhất tộc.

.

.

Thượng Cổ Chân Linh.

.

.

Long tử Ngao Thủ.

Toàn thân Lý Vân Tiêυ cũng đại chấn, liên tục kinh sợ thối lui trong bóng đêm.

Cự Long chi tướng kia hoàn toàn là đang ngủ say ahBộ thần thái an tường kia, hắn chỉ là vừa nhìn qua thân thể đã lạnh run, trong lòng sinh ra sợ hãi khó có thể tự kiềm chế.

Còn sống a.

.

.

Đứng đầu Long tử, Thủy Long đại nhân thật sự còn sống a.

.

.

Xa Vưu cũng kinh nghi bất định, trở nên sợ hãi vạn phần.

Lý Vân Tiêυ gian nan nuốt nuốt nước miếng một cái, dưới phiến thiên không này đã sớm không có Chân Linh, tất cả cường giả Thập Phương Thần Cảnh đều tuyệt tích vô tung, sao có thể xuất hiện Chân Linh còn sống được chứ?Trong lòng hắn dâng lên dũng khí vô biên, hai con ngươi lập tức hóa ra Huyết Nguyệt, nhìn qua Long thể trong Quan Thiên Kính, muốn nhìn rõ hư thật.

Đột nhiên toàn thân hắn đại chấn, râu của Cự Long kia tựa hồ có chút run lên một cái.

Động, động, động sao?Lý Vân Tiêυ hoảng sợ nói lắp bắp.

Xa Vưu cũng tựa hồ nhận ra, cũng hít một hơi lạnh, kinh sợ thối lui ra.

Tu Di Vô Ngã trong tay bắt ngang mà đứng, cảnh giác vạn phần.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Vạn cổ chí tôn

  • truyện tranh Vạn cổ chí tôn

  • truyện Vạn cổ chí tôn

  • Vạn cổ chí tôn truyện chữ

  • đọc truyện Vạn cổ chí tôn

  • Vạn cổ chí tôn chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License