con-mat-ao-thi

Tất cả lực lượng cuồng bạo và ấn phù màu vàng đột nhiên biến mất không thấy gì nữa, gương mặt Ngạc Ngư cũng lộ ra một mảnh ngốc trệ, giống như thoáng cái đã mất đi linh tính, cuối cùng chậm rãi nhắm hai mắt lại, không bị khống chế rơi xuống từ trong không gian vô tận kia.

Nguyệt Đồng chậm rãi khép lại, Thiên Địa biến đổi, lần nữa trở lại trong mật thất.

PhanhThân hình Ngạc Ngư màu đen trực tiếp ngã trên mặt đất, đập ra một cái hố cực to.

Hiện giờ trong đầu nó có một ký hiệu màu vàng không ngừng thoáng hiện, giống như trận pháp lạc ấn trong đó vậy.

Đây là một loại ấn ký nô dịch đối với linh hồn, trực tiếp đánh vào linh đài thức hải, một khi sinh ra lòng phản loạn thì lập tức sẽ bị áp chế ngay.

Ánh mắt Yêu Long lộ ra vẻ thuơng hại, nói:Rốt cục vẫn phải bức bách ngươi thi triển ra lạc ấn nô dịch ahLý Vân Tiêυ lạnh nhạt nói:Loại lạc ấn này, chỉ cần nó không sinh ra lòng phản bội thì sẽ không ảnh hưởng gì cả.

Huống hồ chỉ cần ta khôi phục thực lực đỉnh phong kiếp trước thì sẽ giải trừ cho no, đến lúc đó cũng không cần sợ nó đâm lén sau lưng nữa.

Yêu Long gật đầu nói:Ta tin tưởng chờ đến lúc ngươi khôi phục đến Võ Đế cửu tinh đỉnh phong thì mặc dù là Ngạo Trường Không cũng không còn là đối thủ của ngươi nữa, ngày đó cũng không còn quá lâu đâu.

Chỉ mong vậy.

Lý Vân Tiêυ tùy ý nói, mi tâm lóe lên hào quang liền trực tiếp thu Ngạc Ngư vào trong Giới Thần Bi.

Hiện giờ toàn bộ mật thất đã rối tung cả rồi, vậy mà lại không sụp đổ, xem như đã kiên cố dị thường rồi.

Yêu Long trầm giọng nói:Ngươi thật định rút ra Hải Hoàng chi huyết từ trên người cô nàng kia sao?Ánh mắt Lý Vân Tiêυ ngưng tụ, sắc mặt biến hóa, chậm rãi nói:Ngươi cứ nói đi?Yêu Long trầm mặc một lát, nói:Hải Hoàng chi huyết tuy tốt, nhưng ngươi quên chuyện năm đó rồi sao? Khi đó thực lực của ngươi mạnh gấp trăm lần hiện giờ cũng suýt nữa bỏ mạng tại Đông Hải, ta sợ một khi ngươi đụngvòa cô nàng kia thì sẽ không thể quay về đại lục được nữa đâu.

Lý Vân Tiêυ chắp tay trầm tư, đi qua đi lại trong mật thất, trên mặt không ngừng lóe ra vẻ giãy dụa.

Yêu Long lần nữa nói:Năm đó ngươi có lý do phải cướp lấy Hải Hoàng chi huyết, nhưng giờ đã không còn nữa rồi.

ta đề nghị ngươi không nên vọng động.

Đồng tử Lý Vân Tiêυ hơi co lại, tựa hồ nhớ lại chuyện cũ gì đó, vẻ mê mang trong mắt liền mất sạch, kiên quyết nói:Hiện giờ ta cũng có lý do phải cướp lấy Hải Hoàng chi huyết!Yêu Long khẽ giật mình, nói:Năm đó ngươi là vì cứu người, hiện giờ thì sao? Nếu chỉ vì tăng cường thực lực thì hoàn toàn không cần thiết, dùng trạng thái và tốc độ tu luyện của ngươi hiện giờ, nhiều nhất chỉ mười năm là có thể quay về đỉnh phong ròi.

Trong mắt Lý Vân Tiêυ hiện lên một đạo hàn mang, nói từng chữ:Lý do của ta hiện giờ là vì giết người.

Giết người?Trong mắt Yêu Long lộ ra nghi hoặc, bỗng nhiên nó tựa hồ như nghĩ đến gì đó, thân hình đại chấn, thất thanh nói:Chẳng lẽ ngươi là vì.

.

.

Không sai.

Sát ý trên mặt Lý Vân Tiêυ càng ngày càng đậm, lạnh giọng nói:Trong huyết mạch Hải Hoàng có chứa thần thông chi lực nhìn thấu vạn vật — Chân Thực Chi Nhãn, có thể nhìn thấu tất cả hư ảo, nếu ta có thể có được Chân Thực Chi Nhãn, vậy liền nắm chắc giết được Thiên TưYêu Long trầm mặc.

Trong thiên hạ, nếu bàn về tinh thần công kích và ảo thuật chi lực, có thể khiến nam tử trước mắt này sinh ra kiêng kị và sợ ahĩ, vậy thì cũng chỉ có Thiên Tư đi ra từ Địa Lão Thiên Hoang thôiMà Thiên Tư giết liền hai vị hảo hữu của hắn, đó chính là tử thù bất cộng đái thiên, giữa hai người sớm muộn gì cũng có một hồi quyết đấu sinh tử, chỉ có thể có một người sống sót.

Trong mật thất thoáng cái yên lặng lại, Lý Vân Tiêυ tựa hồ lâm vào hồi ức, thần sắc trên mặt không ngừng biến hóa giãy dụa.

Yêu Long cực lực ngăn lại nói:Nhưng lấy thực lực của ngươi hiện giờ, cướp đoạt Hải Hoàng chi huyết chính là muốn chết.

Trong mắt Lý Vân Tiêυ cũn không ngừng giãy dụa, có chút bực bội nói:Nhưng không thừa cơ hội hiện giờ đoạt lấy trên người nàng, chẳng lẽ phải đợi khi huyết mạch chi lực của nàng đại thành lại đoạt, hay là chạy đến Hải Hoàng điện đoạt đây?Yêu Long nói:Huyết mạch của nàng hiện giờ cách đại thành còn rất xa, không phải huyết mạch đại thành ngươi phải tốn hao một cái giá thật lớn để bồi dưỡng.

Không bằng chờ ngươi khôi phục lại thực lực kiếp trước lại đi tìm nàng, kiếp trước ngươi có thể lấy được, bây giờ có được nhiều át chủ bài như vậy thì sợ gì nữa.

Lý Vân Tiêυ cười khổ nói:Kiếp trước là nhờ cơ duyên xảo hợp, ngươi cũng không phải không biết, dù vậy cũng thiếu chút mất mạng.

Nếu bỏ qua cơ hội lần này thì ta sợ cả đời cũng không còn cơ hội nữa đâu.

Yêu Long trầm tư nói:Đúng rồi, cô gái nhỏ kia tựa hồ phải tìm được người có thần thông hỏa hệ, người mà Đoan Mộc Hữu Ngọc xem bói được có lẽ chính là ngươi đi? Có lẽ đây cũng là một cách để lấy Hải Hoàng chi huyết.

Lý Vân Tiêυ nhíu mày, nghi ngờ nói:Chưa nói đến cô gái kia muốn tìm hỏa hệ thần thông làm gì, ngươi đối với chuyện xem bói cảm thấy thế nào? Nếu có thể suy tính ra chuyện đã xảy ra thì ta còn tin, nhưng loại chuyện chưa xảy ra cũng có thể đoán được, không khỏi quá mức mơ hồ đi?Yêu Long nói:Việc này ngươi cũng không nên làm quá phức tạp, Chiêm Bặc chi lực cũng là quy tắc chi lực của thế giới này thôi, quá khứ hiện tại tương lai đều ở trong thời gian, nếu Đoan Mộc Hữu Ngọc thật sự có thể tiến vào Thời Gian Hồng Lưu, vậy thì nhìn thấy tương lai cũng không có gì lạ cả.

Lý Vân Tiêυ gật đầu nói:Thuận theo mệnh quỹ số trời, nhưng mệnh ta do ta không phải do trời.

Chuyện huyết mạch Hải Hoàng ta phải cẩn thận suy tính, xem thử cô gái nhỏ kia cần thần hỏa để làm gì đã.

.

Hắn sau khi trầm tư, đột nhiên thần niệm khẽ động, tiện tay chụp một cái, một khối ngọc bài trực tiếp bay vào lòng bàn tay hắn.

Đúng là tin tức mà Liêu Dương Băng phát, thần thức quét qua, phát hiện đã ba ngày trôi qua rồi.

Ân? Liêu Dương Băng vậy mà nhận ra Triệu Văn Chiến, như thế có ý tứ rồi.

Yêu Long và Lý Vân Tiêυ song hồn hợp nhất, thoáng cái cũng đọc được tin tức trong ngọc bài.

Lý Vân Tiêυ trầm ngâm:Triệu Văn Chiến chính là là Nhân tộc, nếu trước kia ra biển, có lẽ đúng là đi từ trấn Hải Thiên, bị Liêu Dương Băng nhận biết cũng không có gì lạ cả.

Hắn trầm ngâm một lát, liền mở ra cửa mật thất đi ra ngoài.

Thần thức Lý Vân Tiêυ đảo qua trong huyền khí không gian, không ít võ giả đều tiến nhập bế quan, nhưng cũng chỉ có rải rác hai ba mươi người, còn lại đều không còn trong không gian này nữaHắn lập tức rời khỏi huyền khí không gian, bắt đầu đi dạo trên đảo Hãm Không.

Toàn bộ hòn đảo là một hình chữ Tâm (心), các kiến trúc đều được xây dựng ở trung tâm đảo, nơi anỳ thoáng liền trở nên náo nhiệt, người đến người đi, giống như một khu chợ sầm uất vậy.

Vân Tiêu công tử.

Đột nhiên một tiếng gọi vang lên, không gian có một đạo quang mang chớp động, Triệu Văn Chiến lập tức xuất hiện trước mắt hắn, trong mắt lại cười nói:Công tử xuất quan rồi sao?Lý Vân Tiêυ cười nói:Vừa đi ra đã gặp được Văn Chiến tiên sinh, thật là trùng hợp a!Triệu Văn Chiến đỏ mặt lên, biết rõ đối phương đã khám phá ra mình giám thị hắn, nhưng cũng lơ đễnh, thuận miệng nói:Ha ha, hòn đảo này chỉ có chút chừng đó, có gì mà khéo hay không chứ.

Ngược lại Vân Tiêu công tử bế quan ba ngày, chắc hẳn thu hoạch không nhỏ a?Hắn nháy nhá mắt, tựa hồ có ý gì đó.

Lý Vân Tiêυ cười ha ha, cười nói:Coi như cũng được.

Không biết Ma Sa kia hiện giờ thế nào rồi?Triệu Văn Chiến cười khổ nói:Vân Tiêu công tử ngược lại thật thoải mái, lấy đi bổn mạng huyền khí của người ta.

Hiện giờ thương thế Ma Sa đã ổn định lại rồi, nhưng vẫn còn hôn mê bất tỉnh.

Trí mạng nhất chính là tu vị ngã đi mấy tiểu cảnh giới, sợ rằng sau này khó có thể tiến thêm được nữa.

Thủy Tiên công chúa sau khi biết rõ tình huống đã mấy lần muốn tới giết ngươi, nhưng lại bị chúng ta ngăn lại.

Lý Vân Tiêυ cười lạnh nói:Văn Chiến tiên sinh đừng cản thì tốt hơn, cứ để cô gái nhỏ kia tới, ta thứ nhất có thể lấy máu, thứ hai nha.

.

.

Hắc hắc.

.

.

Ngươi hiểu chứ.

Triệu Văn Chiến sợ tới mức toàn thân run rẩy, mặt mũi trắng bệch, hoảng sợ nói:Vân Tiêu công tử đừng nói đùa, lúc trước ngươi nói muốn lấy Hải Hoàng huyết đã là tội lớn rồi, nếu còn tiếp tục hồ ngôn như vậy thì sợ rằng khó có thể trở về đại lục đấy.

Lý Vân Tiêυ nở nụ cười, chuyển chủ đề nói:Văn Chiến tiên sinh là người tộc ta, sao lại dừng trên hòn đảo không chút danh tiếng này thế?Triệu Văn Chiến mỉm cười nói:Người đều có đường riêng, một lời khó nói hết.

Để ta mang Vân Tiêu công tử đi dạo phường thị ở đảo Hãm Không a, năm năm mới có thể mở ra một lần, rất khó được đấy.

Lý Vân Tiêυ thấy hắn không chịu nói, cũng không miễn cưỡng, gật đầu nói:Cũng tốt, ta cũng rất muốn biết cái gọi là Huyễn Bảo đại hội đến cùng thế nào.

Triệu Văn Chiến cười nói:Huyễn Bảo đại hội kỳ thật cũng giống với đấu giá hội cao cấp trên đại lục, ngoại trừ đảo Hãm Không chúng ta lấy ra một ít bảo vật ra, phần lớn đều là do mọi người mang theo trọng bảo đến đấu giá.

Bây giờ cách đại hội còn mười ngày, tất cả người tham dự đều đã hình thành phường thị tự phát, lén tiến hành các loại mua bán.

Phải biết rằng biển cả tài nguyên phong phú, nhưng huyền khí rất ít, coi như là một cái trữ vật nhẫn cũng có thể bán với cái giá không tệ, Vân Tiêu công tử đừng bỏ lỡ cơ hội phát tài đấy!Lý Vân Tiêυ lạnh nhạt nói:Đáng tiếc ah, bổn công tử mệnh nghèo, nếu không Văn Chiến tiên sinh tặng ta vài món huyền khí để ta phát tài đi?Triệu Văn Chiến cười to nói:Ha ha, Vân Tiêu công tử nói đùa.

Hai người dắt tay nhau từ không trung bay thấp xuống, đi tới chỗ phường thị náo nhiệt kia.

Quy cách không khác gì với phường thị bình thường của Nhân tộc cả, chỉ có điều người trao đổi biến thành những Hải tộc tướng mạo kỳ lạ cổ quái, hơn nữa thực lực mỗi người đều không thấp, trong mơ hồ truyền ra lực lượng bành trướng.

Mà hai Nhân tộc bọn họ cũng khiến những Hải tộc kia chú ý đến, nguyên một đám đều lộ vẻ tò mò, có ít Hải tộc cả đời cũng chưa từng tới đại lục, cũng chưa bao giờ thấy qua Nhân tộc.

Bất quá cũng may rất nhiều võ giả cùng ra biển cũng lẫn trong đó, những Hải tộc này dù sao cũng đã quen với sự xuất hiện của Nhân loại.

Này, Nhân loại.

Chỗ ta có thứ tốt, qua đây xem đi.

Bên đường một gã Hải tộc to lớn cường tráng toàn thân màu xanh da trời dùng tiếng nói trầm thấp rống lên một cái, hai tròng mắt như quả quít, con ngươi như hạt đậu tỏa ra lục quang nhìn qua.

Hắn chỉ chỉ sạp hàng của mình, thấy đã hấp dẫn đượcánh mắt hai người liền vội vàng cầm lấy một khỏa tinh thể như dưa hấu, ôm trong tay nói:Đây chính là Bích Tinh Qua vạn năm, bên trong ẩn chứa tinh hoa Đông Hải, nếu tu luyện thần thông thủy hệ thì mang bên người sẽ có được kỳ hiệu khó mà tưởng tượng nổi.

Bích Tinh Qua vạn năm toàn thân trong suốt, không ngừng chiết xạ ra hào quang bích lục.

Thật sự giống như dưa hấu vậy, bên trong có một tia tinh hoa chi khí vườn quanh.

Lý Vân Tiêυ lộ ra thần sắc giật mình nói:Tinh qua do linh mạch dưới đáy biển kết xuất sao?Hắn biết rõ trong tứ hải có một ít nơi linh mạch cực kỳ dồi dào, có thể giống như thổ nhưỡng phì nhiêu kết xuất ra quả dại trên lục địa vậy, nó ở dưới đáy biển hấp thu linh mạch chi khí kết thành tinh qua tràn ngập các loại năng lượng, là một loại thiên tài địa bảo cực kỳ khó được.

Đương nhiên, là loại vạn năm a, bên trong ẩn chứa tinh hoa Đông Hải a!Hải tộc kia thấy bộ dạng giật mình của Lý Vân Tiêυ lập tức liền nổi lên hứng thú, nước bọt bay tứ tung giải thích, nói:Tinh qua này toàn bộ Đông Hải tuyệt đối không quá mười cái, chính là chí bảo của võ tu thủy hệ a!Lý Vân Tiêυ cũng chưa bao giờ thấy qua kỳ vật bực này, cẩn thận xem xét sau nói:Ta lần đầu tiên tới đảo Hãm Không, không biết thứ này giao dịch thế nào?Đôi mắt lớn của Hải tộc kia bắn ra hào quang, mở miệng nói:Ngươi là Nhân tộc a? Hai tộc hữu nghị lâu dài, ngươi lấy ra một kiện huyền khí bát giai đỉnh cấp là được.

Lý Vân Tiêυ đầu đổ mồ hôi, thầm nghĩ trong Hải tộc loại mồm miệng lanh lợi thế này cũng không nhiều.

Loại vật nếu đặt ở đại lục tuyệt đối có giá huyền khí cửu giai, nhưng hắn mới tới nơi đây, sợ bị lừa gạt, cho nên phải cẩn thận một chút, nhìn về phía Triệu Văn ChiếnTriệu Văn Chiến lại mỉm cười, hào quang trong mắt có chút lắc lư thoáng một chút.

Lý Vân Tiêυ lập tức hiểu rõ, thu hồi lòng hiếu kỳ, xoay người rời đi.

Này, uy, chớ đi ah, huyền khí bát giai trung cấp là được, không cần đỉnh giai.

Hải tộc kia thấy Lý Vân Tiêυ không mua, lập tức trở nên khẩn trương, ôm tinh qua đuổi theo.

Lý Vân Tiêυ cười nói:Vật ấy quả thật thần kỳ, nhưng ta cũng không phải là võ tu thủy hệ, mua lấy cũng không có tác dụng lớn lắm.

Trên mặt Hải tộc kia lộ ra vẻ thất vọng, vội hỏi:Thứ này trên đại lục các ngươi khẳng định khan hiếm, ngươi lấy về qua tay bán cho võ giả thủy hệ nhất định có thể kiếm được không ít tiền đâu.

Hắn thấy Lý Vân Tiêυ vẫn còn do dự, cắn răng nói:Huyền khí bát giai sơ cấp là được, chỉ cần là bát giai liền bán, tuyệt đối không thể thấp hơn giá đó đâu.

Lý Vân Tiêυ lại nhìn về phía Triệu Văn Chiến, cường giả Hải tộc kia vội vàng trừng mắt nhìn Triệu Văn Chiến, sợ hắn nói gì đó.

Triệu Văn Chiến mỉm cười, ngậm miệng không nói.

Lý Vân Tiêυ lúc này mới nói:Được rồi, ta mua.

Hải tộc kia đại hỉ, tựa như sợ Lý Vân Tiêυ đổi ý vậy, trực tiếp nhét tinh qua vào trong tay hắn, kích động nói:Ta hy vọng có thể có một kiện huyền khí bát giai kiểu công kích hạng nặng.

Triệu Văn Chiến mở miệng nói:Vân Tiêu công tử, giao dịch chỉ nói là huyền khí bát giai sơ cấp, ngươi tùy ý cho là được.

Coi như là nhẫn trữ vật bát giai cũng phù hợp yêu cầu.

Ngươi câm miệng.

Hải tộc trợn mắt liếc qua, giơ lên nắm đấm giận dữ hét:Quy củ đảo Hãm Không, lúc giao dịch người bên ngoài không được xen miệng vào.

Triệu Văn Chiến lạnh lùng nói:Các ngươi giao dịch ta xen vào khi nào? Ta chỉ nhắc nhở bằng hữu của ta, nội dung giao dịch chỉ là huyền khí bát giai sơ cấp mà thôi.

Lý Vân Tiêυ tiện tay lấy ra một thanh bảo kiếm bát giai đưa tới, nói:Chỗ ta chỉ có một thanh trường kiếm thôi, ngươi xem có được không?Hải tộc kia nhìn hằm hằm lấy Triệu Văn Chiến, tựa hồ muốn nhớ kỹ hình dạng hắn để tính xổ, đảo mắt thấy được bảo kiếm kia, trong mắt liền tuông ra một đoàn lục mang, lập tức chụp lấy, cuồng hỉ nói:Huyền khí bát giai trung cấp? Có thể, thành giao!Tuy rằng đều là huyền khí bát giai, nhưng sơ cấp và trung cấp là hai khái niệm, giá cả cũng kém cả vạn dặm.

Hải tộc kia kích động thử một chút, sau khi xác định trường kiếm không tổn hao gì liền vội vàng thu vào, ánh mắt lộ ra vẻ cực kỳ hiền hòa, chỉ vào quầy hàng của mình nói:Hai vị, tới xem một chút đi, còn không ít thứ tốt đấy!Lúc này người chung quanh cũng đều lộ ra thần sắc hâm mộ ghen ghét, nhao nhao kêu lên:Nhân loại, đến chỗ ta đi, đến chỗ ta xem này.

Hải tộc kia sợ Lý Vân Tiêυ bị đoạt mất, vội kéo hắn đến trước quầy của mình giới thiệu từng món một.

Chút hàng hóa trên quầy của hắn Lý Vân Tiêυ đã sớm quét một lần, tuy rằng không ít thứ quý trọng, nhưng khó lọt được vào mắt hắn.

Dù sao những Hải tộc này đều hi vọng đổi được huyền khí, huyền khí trong tay hắn cũng thập phần có hạn, muốn giữ lại giao dịch một ít thứ giá trị hơn.

Hải tộc kia thấy Lý Vân Tiêυ không ngừng lắc đầu, không khỏi có chút thất vọng, nhưng có thể đổi được một kiện huyền khí bát giai trung cấp cũng đã cực kỳ vui vẻ rồi.

Lý Vân Tiêυ và Triệu Văn Chiến chậm rãi đi dạo, thoáng cái đã đổi không ít đồ, một ít huyền khí đê giai mang theo trên người đã không còn lại gì nữa rồi.

Triệu Văn Chiến lại rất ít ra tay, tổng cộng cũng mới thu mua hai kiện hải vật, hơn nữa còn ép giá xuống cực thấp.

Hiển nhiên những hải vật này hắn đa số đã thấy qua, không có cảm giác mới lạ và ngạc nhiên như Lý Vân Tiêυ, trong mắt hắn cũng không có giá trị gì lớn.

Lý Vân Tiêυ đi ngang qua mấy quầy hàng, đều ngừng một lát, trên mặt biến hóa bất định, cuối cùng vẫn thở dài bỏ đi.

Triệu Văn Chiến thấy thế buồn cười, nói:Vân Tiêu công tử nhất định ảo não không mang theo nhiều huyền khí trên người đúng không? Ở đây nguyên thạch căn bản vô dụng, coi như là Nguyên Đan cũng không đáng tiền, chỉ có huyền khí mới là đồng tiền mạnh thôi.

Lý Vân Tiêυ cười khổ lắc đầu nói:Quả thật, uổng ta thân là Thuật Luyện Sư cửu giai, rất nhiều thiên tài địa bảo vậy mà chưa từng nghe qua, lần này thật sự mở rộng tầm mắt rồi.

Bất quá may mà còn có thời gian, đợi lát nữa quay lại mật thất lại luyện chế ra một ít.

Hắn đã sớm truyền âm Cố Nguyệt Sinh bắt đầu luyện chế huyền khí bát giai, hắn dốc hết toàn bộ tài liệu vào đó, huyết khí mà Hải tộc cần cơ hồ đều là loại có uy lực lớn, thô ráp chút cũng không sao, chỉ cần đẳng cấp cao là được.

Triệu Văn Chiến cười nói:Sống trên biển lâu rồi, rất nhiều thứ cũng tập mãi thành thói quen.

Như Bích Ngọc Tinh Qua, Sơ Dương Triêu Lộ, Ngân Quang Viêm, Lục Diệp Ngưng Trùng v… v … mà Vân Tiêu công tử vừa rồi mua sắm, những thứ này trên đại dương bao la tuy rằng coi như là thứ không tệ, nhưng còn không được coi là đỉnh cấp.

Lý Vân Tiêυ nói:Nhưng nếu mang về đại lục, những vật này thậm chí còn hơn cả nguyên liệu đỉnh cấp.

Hắn xoay chuyển ánh mắt, đột nhiên thấy trên một quầy hàng đặt nửa vỏ sò lớn, bên trong là một ít hạt châu sáng loáng.

Đồng tử Lý Vân Tiêυ đột nhiên co lại, vội vàng bước tới, lấy ra một viên cầm trên tay quan sát.

Tên chủ quan Hải tộc kia trng lòng vui vẻ, hắn từ xa đã thấy cường giả Nhân tộc này ra tay bất phàm, huyền khí bát giai hắn lấy ra ít nhất đã mười kiện rồi, hắn lập tức vội vàng đứng dậy giới thiệu nói:Đại nhân, thứ này gọi Đông Hải Nguyệt Minh Châu, tuy rằng không phải chí bảo, nhưng ở Đông Hải cũng là thứ cực kỳ khó được.

Lúc tu luyện nếu có những hạt châu này làm bạn có thể tĩnh tâm ngưng thần, đề cao hiệu quả rất nhiều.

Quả nhiên là Đông Hải Nguyệt Minh ChâuLý Vân Tiêυ mừng rỡ trong lòng, trong vỏ sò kia đựng mười tám hạt, thật sự là đi mòn gót sắt không thấy, được đến hoàn toàn không phí chút công phu.

Hắn bình tĩnh cảm xúc một chút, mở miệng nói:Hạt châu này giao dịch thế nào?Hải tộc kia cũng đại hỉ, kích động nói:Đại nhân ngươi muốn một hay là mấy hạt?Lý Vân Tiêυ nói:Muốn toàn bộ!Toàn bộ?Hải tộc kia sững sờ một chút, Triệu Văn Chiến cũng có chút giật mình, những hạt châu này tuy rằng tác dụng không lớn, nhưng đích thật là vật quý trọng, tổng cộng mười tám hạt chỉ sợ giá trị không nhỏ.

Nhưng mỗi một gã Thuật Luyện Sư đều có ý nghĩ của mình, hắn cũng không tiện hỏi nhiều.

Hải tộc kia suy nghĩ một chút, nói:Những hạt châu này là ta thay người giao dịch, mỗi ba miếng đổi lấy một kiện huyền khí bát giai.

Hắn có chút khẩn trương nhìn qua Lý Vân Tiêυ, sợ mình ra giá quá cao khiến cho đối phương phản cảm.

Lý Vân Tiêυ thở một hơi thật dài, ban đầu ở thành Hồng Nguyệt vì những hạt châu này mà làm ra không ít phong ba, không thể tưởng được chỉ dùng huyền khí bát giai là có thể đổi được ba hạt.

Hải tộc kia cho rằng Lý Vân Tiêυ bất mãn, vội nói:Huyền khí bát giai gì cũng được, chỉ cần là bát giai là được.

Nếu ngươi đổi nhiều còn có thể bớt nữaLý Vân Tiêυ nói:Ta đổi toàn bộ.

Nhưng trên người không có nhiều huyền khí bát giai như vậy, ta dùng một kiện huyền khí cửu giai đổi toàn bộ hạt châu của ngươi, sao hả?Cái gì?Hải tộc kia cả kinh, sắc mặt lộ ra thần sắc giật mình, nói:Ngươi nói cái gì? Huyền khí cửu giai? Ngươi thật sự định dùng huyền khí cửu giai đổi những hạt châu này sao?Hắn lộ vẻ hoảng sợ, hiển nhiên không quá tin tưởng.

Toàn bộ tứ hải cũng không có mấy Thuật Luyện Sư cửu giai, cơ hồ tất cả huyền khí cửu giai đều bị những thế lực cấp độ B kia tàng trữ, căn bản không có khả năng tuồn ra ngoài.

Tên Hải tộc kia thét lên kinh hãi, lập tức khiến người bốn phía cảnh giác, nguyên một đám cũng đều kinh hãi túm lại.

Lý Vân Tiêυ nhướng mày, không thể tưởng được một câu huyền khí cửu giai có thể gây ra phản ứng như vậy.

Sắc mặt Triệu Văn Chiến biến hóa, truyền âm nói:Trong Hải tộc huyền khí khan hiếm, huyền khí cửu giai đủ gây ra oanh động rồi.

Hắn dừng một chút, lại nói:Vân Tiêu thiếu gia thật sự định dùng huyền khí cửu giai đổi những hạt châu này sao?Hắn hiển nhiên có chút không tin, cho rằng giá trị những hạt châu này căn bản không đáng một kiện huyền khí cửu giai.

Dù sao Thuật Luyện Sư cửu giai muốn luyện chế huyền khí cửu giai cũng thập phần vất vả.

Lý Vân Tiêυ gật đầu nói:Những hạt châu này đối với ta có trọng dụng.

Sao những Hải tộc này đều chằm chằm vào ta, như muốn ăn tươi ta thế?Triệu Văn Chiến cười khổ không thôi, đứng ra cao giọng quát:Đều vây qua làm gì? Chẳng lẽ đã quên quy củ đảo Hãm Không không cho phép bất luận kẻ nào dùng bất luận hình thức nào tham dự vào giao dịch đang diễn ra sao?Những Hải tộc kia tựa hồ hết sức kiêng kị đói với quy củ đảo Hãm Không, sau khi nhìn Lý Vân Tiêυ và chủ quán kia thêm vài lần, lúc này mới rời đi, nhưng ánh mắt vẫn luôn nhìn qua bên này.

Thần sắc trên mặt chủ quán kia âm trầm bất định, lúc này mới giảm thấp thanh âm nói:Vị bằng hữu kia, ngươi thật sự có huyền khí cửu giai, hơn nữa còn chịu đổi sao?Lý Vân Tiêυ nhẹ gật đầu, hắn đã giết không ít cường giả Võ Đế, trên người quả thật góp nhặt vài món, nhưng đối với hắn mà nói đều là loại cửu giai sơ cấp thấp kém, vốn chỉ định dùng để đối lấy tiền xài.

Trong tay hắn lóe lên hào quang, hiện ra một thanh dao găm, đẩy tới.

Chủ quán kia kinh hoảng hai tay tiếp nhận, thần thức cẩn thận quét qua, xác định là huyền khí cửu giai không thể nghi ngờ.

Mặc dù có chút tổn hại rất nhỏ.

nhưng cũng không hề ảnh hưởng đến việc sử dụng.

Quả nhiên, quả nhiên.

Hắn hô lên hai tiếng liên tiếp, tựa hồ muốn chứng minh mình không phải đang nằm mơ.

Sau đó trong tay giương lên, chuôi dao găm kia lập tức bị hắn thu vào, hai tay bưng bưng lấy nửa vỏ sò kia giao cho Lý Vân Tiêυ.

Lý Vân Tiêυ cũng cực kỳ cao hứng, thu lấy mười tám miếng Đông Hải Nguyệt Minh Châu kia, trên mặt tràn đầy dị sắc.

Chủ quán kia sau khi giao dịch xong, trực tiếp thu lại hết hàng hóa, sau khi cáo từ Lý Vân Tiêυ, không nói hai lời liền hóa thành một đạo quang mang bỏ chạy đi.

Lý Vân Tiêυ kinh ngạc nói:Không cần cẩn thận vậy chứ?Triệu Văn Chiến cười khổ nói:Ngươi không hiểu rõ ý nghĩa huyền khí cửu giai đối với Hải tộc đâui, một kiện huyền khí cửu giai đủ khiến hai thế lực Hải tộc sống mái với nhau.

Vừa rồi người nọ sợ rằng sẽ có phiền toái, nhưng hắn đã dám đối với ngươi, đoán chừng cũng thật sự có tài.

Quả nhiên, Lý Vân Tiêυ rất nhanh đã phát hiện không ít Hải tộc đuổi theo hướng chủ quán kia bỏ chạy.

Triệu Văn Chiến nói:Trừ phi ở trên Huyễn Bảo đại hội, nếu không Vân Tiêu công tử đừng nên xuất ra huyền khí cửu giai nữa.

Lý Vân Tiêυ cười khổ một tiếng, hắn nào biết nhiều như vậy, hơn nữa trên người không có nhiều huyền khí bát giai lắm, mười tám miếng Đông Hải Nguyệt Minh Châu này hắn là vào thế bắt buộc rồi.

Sự xuất hiện của huyền khí cửu giai dẫn đến bạo động không nhỏ, nhưng rất nhanh đã yên lặng lại.

Sau khi Lý Vân Tiêυ đạt được hạt châu cũng không còn muốn đi dạo nữa, đang muốn rời đi thì đột nhiên xa xa truyền đến một hồi cãi lộn, tựa hồ có thanh âm quen thuộc lọt vào tai.

Rất nhiều Hải tộc đều lần lượt vây tới, hai người cũng cảm thấy hiếu kỳ, sau khi liếc mắt nhìn lẫn nhau cũng đi theo đến.

Thì ra là một gã Nhân tộc cùng một gã Hải tộc đồng thời nhìn trúng một ít tài liệu, lúc này mới dẫn đến tranh chấp, mà tên Nhân tộc kia không phải người khác, đúng là Yên lão của tiểu đội Chiến Nhận bọn hắn.

Lý Vân Tiêυ cũng cảm thấy kỳ quái, Yên lão kia rất khéo đối nhân xử thế, rất ít khi có xung đột với người khác.

Yên lão ngậm lấy điếu thuốc, thôn vân thổ vụ nói:Những Tử Tuyết San Hô này lão phu đã định rồi, ngươi chặn ngang một cước, trong mắt có còn quy củ đảo Hãm Không nữa không?Lý Vân Tiêυ âm thầm buồn cười, Yên lão này quả nhiên là một lão hồ ly, trong lúc tranh chấp không hề nói đến mình, trước tiên đã lấy quy củ đảo Hãm Không ra để dọa đối phương.

Đối diện là một gã võ giả Hải tộc toàn thân màu trắng, kinh mạch và cốt cách đều có thể thấy rõ, cơ hồ như trong suốt, sắc mặt hắn thay đổi, nghiêm nghị quát:Ta cũng không phá quy củ, ngươi chẳng qua chỉ đang quan sát Tử Tuyết San Hô thôi, chẳng lẽ ta không thể mua?Yên lão cười lạnh nói:Mua cũng phải chú ý thứ tự trước và sau, là ngươi tới trước hay là ta tới trước?Hải tộc kia hiển nhiên miệng lưỡi không lanh lợi bằng Yên lão, thoáng cái đã rơi xuống hạ phong, thấy người càng vây càng nhiều, hắn vội la lên:Tóm lại ta không phá hư quy củ, Tử Tuyết San Hô ngươi có thể mua, ta cũng có thể mua, người trả giá cao được.

Đúng vậy, đúng là người trả giá cao đượcTên chủ quán kia hai mắt tỏa sáng, vội vàng hưởng ứng nói:Hai vị đều đúng, không cần tranh cãi c nữa.

Như vậy đi, ai ra giá cao hơn sẽ thuộc về người đó.

Tên Hải tộc trong suốt kia đắc ý thoáng một phát, lấy ra một khối đất như bùn cầm trong tay, nói:Ta nguyện ý dùng mười cân Hải Ba Thạch Thổ, lại thêm một kiện huyền khí thất giai, đổi những Tử Tuyết San Hô này.

Thần sắc chủ quán kia bất động, hiển nhiên không hài lòng lắm với hai thứ này, quay đầu nói với Yên lão:Nhân loại ngươi thì sao? Nếu ngươi có thể xuất ra một kiện huyền khí bát giai trung cấp, khối Tử Tuyết San Hô này chính là của ngươi.

Gương mặt Yên lão ẩn trong sương khói, không thấy rõ biểu lộNhưng Lý Vân Tiêυ lại thấy rõ ràng, đó là vẻ mặt đau khổLý Vân Tiêυ cười thầm không thôi, Yêu lão vốn là một cùng tu, bổn mạng huyền khí bản thân chỉ là một kiện huyền khí bát giai trung cấp mà thôi, làm gì có đồ để đổi chứ?Chủ quán kia tựa hồ cũng phát hiện khác thường của hắn, không thoải mái nói:Thì ra là một tên nghèo kiết xác, không có tiền thì mau cút đi, còn tranh chấp với người làm gì, lãng phí thời gian mọi người.

Yên lão bị chửi xấu hổ và giận dữ không thôi, khói thuốc trong miệng càng phả ra nhiều hơn để che dấu đi vẻ bối rối của mình.

Thôi đi, quả nhiên là một tên nghèo kiết xác, còn tưởng rằng có trò hay để xem chứ.

Ở nơi thầm sơn cùng cốc như đại lục Thiên Võ có thể trông cậy bọn hắn xuất ra bảo vật gì chứ!Giàu nhất trong nhân loại bọn ắn một khi đi vào Đông Hải, đoán chừng cũng chỉ có trình độ trung hạ thôi.

Hải tộc vây xem cũng nhao nhao lộ ra vẻ khinh thường, bắt đầu tán đi, tất cả đều lộ ra vẻ khinh bỉ.

Tên Hải tộc toàn thân trong suốt kia lộ ra vẻ đắc ý, lần nữa lấy ra một kiện huyền khí thất giai, là một cây trường thương, đẩy tới.

Ánh mắt Lý Vân Tiêυ rời vào trên Tử Tuyết San Hô trên quầy hàng, đồng tử có chút co rút lại.

Cái gọi là Tử Tuyết San Hô, kỳ thật không khác lắm với nguyên tinh thông dụng của Hải tộc, cũng là một thứ chứa đựng nguyên lực.

Thiên địa tạo vạn vật, quỷ phủ thần công, thần kỳ khó mà tưởng được.

Tử Tuyết San Hô kia tuy là thứ chứa đựng nguyên lực, nhưng lại không phải tử vật, mà là vật sống như san hô bình thường vậy, còn có thể di động dưới đáy biển.

Nguyên lực trong thân chúng cũng không phải do Thiên Địa tạo ra, mà là hậu thiên không ngừng hấp thu vào.

Mà Tử Tuyết San Hô đối với năng lượng có cảm giác cực kỳ nhạy cảm, sẽ tự động phán đoán cấp bậc năng lượng, thôn phệ tồn trữ một ít năng lượng cường đại có tính lựa chọn.

Đợi sau khi chúng chết, những năng lượng này liền trầm tích xuống, biến thành tồn tại giống như nguyên tinh vậy.

Nhưng bất luận năng lượng ẩn chứa trong khối Tử Tuyết San Hô nào khẳng định đều cao hơn nguyên tinh nhiều, đây cũng là chỗ giá trị của bọn nóTử Tuyết San Hô trên quầy hàng Hải tộc kia cao chừng nửa người, toàn thân tuyết trắng, trên dó có một ít đốm tím xinh đẹp, im im lặng lặng nằm ở kia, người bình thường căn bản không thể phát hiện được năng lượng chấn động bên trong.

Nhưng Lý Vân Tiêυ lại lộp bộp một cú, lực lượng bên trong khối Tử Tuyết San Hô này mang đến cho hắn cảm giác thập phần quen thuộc.

Không chỉ có Lý Vân Tiêυ, Triệu Văn Chiến thân là Thuật Luyện Sư cửu giai cũng cảm thấy khối Tử Tuyết San Hô này có chút khác với bình thường, chợt lộ ra vẻ kinh ngạc.

Chậm đã, khối Tử Tuyết San Hô này ta muốn.

Lý Vân Tiêυ rốt cục đứng dậy, đi đến trước quầy hàng kia, vươn tay ra sờ sờ lên thân san hô kia.

Dừng tayTên Hải tộc toàn thân trong suốt kia nộ quát một tiếng, trợn mắt nói:Ta đã mua, ngươi không thấy sao?Vân thiếu.

Yên lão thấy rõ người tới, vội vàng xua tán đi khói trên người, tiến lên hành lễ.

Hắn có chút không bỏ liếc nhìn Tử Tuyết San Hô kia, thấp giọng nói:Lực lượng bên trong san hô này không đơn giản, mua lại giá trị tuyệt đối không kém.

Lý Vân Tiêυ kinh ngạc nhìn Yên lão, không biết hắn sao cũng cảm giác được, khẽ gật đầu, cười nói với Hải tộc toàn thân trong suốt kia:Ta vừa rồi ở một bên nghe ngươi nói người trả giá cao được, có việc này không?Tên bán kia ngạo nghễ nói:Đương nhiên, mua bán nha, đương nhiên là người trả giá cao được rồi.

Triệu Văn Chiến thở dài, thầm nghĩ những Hải tộc này so sánh với Lý Vân Tiêυ chỉ số thông minh thật sự kém không ít, hắn tiếp tục dời lực chú ý vào khối Tử Tuyết San Hô kia, cẩn thận quan sát.

Lý Vân Tiêυ cười nói:Như vậy là được rồi nha, ta ra giá cao hơn, chẳng phải thuộc về ta sao?À? Cái này, cái này.

.

.

Hải tộc toàn thân trong suốt kia thoáng cái không kịp phản ứng, ngốc trệ sửng sờ ở đó.

Đúng đúng đúng, người trả giá cao được, người trả giá cao được.

Chủ quán đại hỉ, híp mắt cười không ngậm miệng được, khen:Vị đại nhân này, ngươi quả thực thật tinh mắt.

Tử Tuyết San Hô này của ta chính là hóa thạch mấy chục vạn năm, năng lượng ẩn chứa bên trong không thể khinh thường nha.

Mấy chục vạn năm?Trong lòng Lý Vân Tiêυ và Triệu Văn Chiến đều cả kinh, trong mắt lóe ra dị sắc.

Hắc hắc.

Chủ quán kia dùng tay vuốt ve mặt ngoài Tử Tuyết San Hô, chỉ vào một ít đường vân như bông tuyết trên đó, nói:Các ngươi xem những dấu vết này, đều là hóa thạch chôn sâu trong biển tạo thành, thông qua những đường vân bên ngoài này ta có thể phán đoán ít nhất là 30 vạn năm trở lên rồiYên lão hút thuốc, bẹp bẹp nói:Nhưng thời gian càng lâu, năng lượng bên trong cũng sói mòn đi càng nhiều a!Hừ, ngươi biết cái gìChủ quán kia không thoải mái cả giận nói:Tuy rằng sẽ có chút xói mòn, nhưng cái này cũng tương đương với đánh bạc, bên trong có lẽ ẩn chứa lực lượng bên trong cũng không chừng a.

Lý Vân Tiêυ nói:Ta ra một kiện huyền khí bát giai trung cấp.

Lời vừa nói ra, Hải tộc toàn thân trong suốt kia lập tức biến sắc, trong đôi mắt phun ra hung quang.

Chủ quán hai mắt tỏa sáng, nói:Là hình thức gì?Lý Vân Tiêυ nói:Tùy ngươi.

Tùy ta?Chủ quán kia lộ ra một tia nghi hoặc, không rõ hàm nghĩa trong đó.

Hải tộc toàn thân trong suốt cười lạnh nói:Huyền khí bát giai trung cấp mặc dù tốt, nhưng nếu không hợp tay thì cầm làm gì chứ?Trong tay lóe lên hào quang, một thanh dao bầu đại khai đại hợp hiển hiện, hắn cầm trong tay nói:Chuôi Ngân Mộc Đao bát giai sơ cấp này, tăng thêm Hải Ba Thạch Thổ nữa.

Chủ quán kia hai mắt tỏa sáng, lộ ra vẻ đại hỉ, nhìn chằm chằm vào Ngân Mộc Đao, tựa hồ yêu thích không buông tay.

Lý Vân Tiêυ nói:Huyền khí bát giai đỉnh phong, kiểu dáng tùy ngươi chọn.

Ngươi.

.

.

Hải tộc toàn thân trong suốt cả giận nói:Cái gì gọi là kiểu dáng tùy chọn, có bản lĩnh lấy ra xem thử.

Lý Vân Tiêυ lạnh nhạt nói:Nói đi, có yêu cầu gì, chỉ cần là huyền khí bát giai đỉnh phong, ta đều có thể lấy ra đượcTrên mặt chủ quán kia lộ vẻ nghi hoặc, nhưng vẫn nói:Tốt nhất là loại hình chiến đao, dài ba thước, rộng hai thốn, thuộc tính kim.

Lý Vân Tiêυ nói:Còn gì nữa không?Chủ quán lắc đầu nói:Không có.

Chỉ cần ngươi có thể xuất ra huyền khí như vậy thì Tử Tuyết San Hô này chính là của ngươi.

Lý Vân Tiêυ gật đầu, vươn tay ra, kim mang hiện ra, sau đó một cổ lực lượng mênh mông bành trướng ra.

Sơn Hà Đỉnh bay ra khỏi lòng bàn tay hắn, hóa thành như cái đồng lô, lơ lửng ở trên không.

Trong kim quang linh khí bắn ra bốn phía, trên thân đỉnh có khắc rừng núi sông ngòi, hoa cỏ chim thú, tất cả đều rất sống động.

À? Đỉnh kia…Triệu Văn Chiến chấn động, hoảng sợ nhìn qua, hắn liếc mắt đã nhận ra đỉnh này tuyệt vật phi phàm, không chỉ là đại đỉnh cửu giai, hơn nữa còn không phải cửu giai bình thường.

Hạo nhiên đỉnh khí buông xuông từ đại đỉnh đã khiến trong lòng của hắn trào lên một hồi nhiệt huyết.

Hải tộc bốn phía cũng bị khiếp sợ, bọn hắn nào thấy qua loại bảo vật này, chỉ có điều đại đỉnh không phải bọn loại hình bọn hắn thích, tuy rằng khiếp sợ, nhưng cũng không có ý kiến gì.

Mà Triệu Văn Chiến lại kahcs, đối với đỉnh khí hắn có cố chấp cuồng nhiệt, đỉnh này vừa ra, hai mắt hắn liền tỏa ra tinh quang, khiếp sợ trong lòng đều lộ ra mặt không chút che dấu.

Đây là.

.

.

tất cả Hải tộc đều là nghi hoặc khó hiểu, tên chủ quán kia cau mày nói:Đỉnh kia mặc dù không tệ, nhưng không đổi Tử Tuyết San Hô, nhất định phải là chiến đao bát giai đỉnh phong mới được.

Lý Vân Tiêυ vẻ mặt hắc tuyến, mắng thầm: đỉnh kia của lão tử có thể đổi 100 cái Tử Tuyết San Hô, ngươi còn không đổi, ngươi có giết ta ta cũng không đổiHắn mặc kệ tên Hải tộc này, trực tiếp lấy ra một ít tài liệu ném vào trong đỉnh, mi tâm lóe lên Phượng Hoàng Hỏa Ảnh, toàn bộ đại đỉnh lập tức Vù vù bốc cháy lên, không ngừng xoay tròn trên không trung.

Lúc này mọi người mới hiểu được, hắn chính là một đương trường luyện chế, nguyên một đám cả kinh há to mồm, trở nên hoảng sợ.

Thuật Luyện Sư trong Hải tộc trong vạn không c một, bọn hắn chưa từng tận mắt tháy qua luyện chế, nguyên một đám mở to hai mắt, ngay cả sinh ý cũng đã quên mất, toàn bộ đều tập trung qua.

Giờ phút này ở mặt khác trên đảo, hai người Thủy Tiên và Phi Minh đang quan sát hơn mười tên Hải tộc trước người biểu diễn.

Đúng là những võ tu hỏa hệ nàng lần nữa tìm được, Nhuận Tường mới không rảnh hồ đồ với nàng, chỉ có Phi Minh đáng thương, nào dám phản kháng mệnh lệnh của nàng, chỉ có thể thành thành thật thật đi theo làm tay chân thôi.

Cái kia hơn mười tên Hải tộc võ giả tại Phi Minh uy áp xuống, nguyên một đám thành thành thật thật đem chính mình ẩn giấu công phu thi triển đi ra.

Sắc mặt Thủy Tiên càng ngày càng khó coi, đặc biệt là sau khi người cuối cùng biểu diễn xong, trong mắt nàng càng băng hàn như nước, lóe ra vẻ tàn khốc.

Phi Minh vừa nhìn đã biết rõ nàng không hài lòng, cúi đầu ở một bên, cũng không dám đi, chờ mệnh lệnh.

Hải tộc cuối cùng kia hiển nhiên đối với biểu diễn của mình hết sức hài lòng, đắc ý nói:Thủy Tiên tiểu thư, chiêu Thiên Viêm Diễm kia của tại hạ có thể nói là thần hồ kỳ kỹ, thiên hạ hôm nay, trong tứ hải không tìm ra hỏa hệ thần thông qua ta được, Thủy Tiên tiểu thư có thoả mãn không?Sắc mặt Thủy Tiên càng thêm khó coi, đang muốn phát tác thì đột nhiên một đạo cảm ứng khiến trong nội tâm nàng có chút nhảy lên.

Sắc mặt của nàng cả kinh, vội vàng quay đầu đi, nhìn về phía một chỗ, đúng là hướng phường thị.

VèoNàng lúc này hóa thành một đạo quang lao tới phường thị kia.

Phi Minh cả kinh, không biết vì sao, nhưng cũng vội vàng đuổi kịp.

Chỉ lưu lại hơn mười tên võ giả hai mặt nhìn nhau, nhao nhao nhíu mày lại.

Một người trong đó nói:Thủy Tiên tiểu thư đây là thái độ gì? Cũng không nói thoả mãn, cũng không nói không hài lòng, thái độ gì cũng chưa nói đã bỏ đi rồi, quá không có lễ phép đi?Lễ phép? Ngươi không phát hiện sắc mặt kia của Thủy Tiên tiểu thư sao? Không một tát tát chết ngươi đã tốt lắm rồi.

Đúng đấy, tên Hải tộc bên người nàng thực lực quá kinh khủng, chỉ khí tức phóng ra ngoài thôi đã ép khiến ta không thở nổi, đi cũng tốt, lão tử cũng phải đi đây.

Mẹ nó, ta đã dùng hết công phú bú sữa mẹ ra thi triển thần thông, còn tưởng rằng có thể được mỹ nhân chiếu cố, nhưng ngay cả cái rắm cũng không có, thật là thất vọng.

Hừ, chỉ bằng chút thực lực kia của ngươi cũng muốn đánh chủ ý lên Thủy Tiên tiểu thư sao? Cũng không xem thử bộ dáng cóc thối của mình đi?Tên Hải tộc cuối cùng Xùy~~ cười rộ lên, trong mắt chớp động hàn quang, dừng ở hướng Thủy Tiên bay đi trầm tư không thôi.

Tiểu tử ngươi nói cái gì? Lão tử là Hải Cáp Mô nhất tộc, cũng không phải cóc trên lục địa đâu!Tên võ giả Hải Cáp Mô kia tức giận nói, cảm thấy cực kỳ khó chịu, một cổ khí tức cuồng bạo tràn ngập ra, tập trung vào tên cường giả Hải tộc cuối cùng thi triển thần thông koa, tựa hồ một lời không hợp liền tuyên chiến.

Tên Hải tộc kia sắc mặt phát lạnh, khóe miệng lộ ra một tia trào phúng, lạnh lùng nói:Thật sự mù mắt rồi, lại dám vô lễ đối với bổn quân.

Trong cặp mắt của hắn tuôn ra vẻ lạnh lẽo, hỏa diễm sâu kín bao trùm trên người, chỉ riêng khí tức đã phá vỡ uy áp của tên Hải Cáp Mô kia.

Hơn nữa gương mặt người này cũng bắt đầu biến hóa, khuôn mặt thanh tú trước kia dần dần hóa thành hình tam giác, lộ ra vẻ âm lãnh.

À, ngươi là.

.

.

Gương mặt Hải Cáp Mô đột nhiên vặn vẹo biến hình, lộ ra vẻ hoảng sợ.

Khí diễm hung hăng càn quấy trước kia thoáng cái không còn nữa, sợ tới mức cơ hồ muốn quỳ xuống.

Hơn mười tên Hải tộc khác cũng biến sắc, tựa hồ đã nhận ra lai lịch người này, mọi người liền cảm thấy hoảng sợ, trong đó một gã võ giả run rẩy nói:Huyết Xà, ngươi là cường giả Huyết Xà nhất tộc…Tên Hải tộc kia trong miệng phun ra nuốt vào ra một cái lưỡi màu đen, trong con ngươi tràn đầy lạnh như băng và khinh miệt, mỉa mai nói:Ngu xuẩn vô tri, giờ mới biết rõ thì chậm rồi.

Trên người hắn lóe lên hỏa diễm, một đạo hào quang cực kỳ diễm lệ màu đỏ tươi xẹt qua trời cao.

AhPhanhTên cường giả Hải Cáp Mô tộc kia giống như hỏa diễm lập tức nổ bung, hóa thành vô số đạo hỏa diễm tứ tán, bị đốt thành tro bụi.

Người còn lại đều tới mức liên tiếp lui về phía sau, trở nên cảnh giác vạn phần.

HừNgười trẻ tuổi Huyết Xà nhất tộc hừ lạnh một tiếng, gương mặt khôi phục hình người, lộ ra một tia dữ tợn, nói:Thủy Tiên, tốt một cho một cô nàng tuyệt sắc, ngươi là của bổn thiếu gia.

Hắn không hề để ý tới mọi người, lập tức hóa thành một đạo hồng quang, lướt tới chỗ phường thị.

Chút ít Hải tộc còn lại như sống sót sau tai nạn vậy, nguyên một đám sắc mặt trắng bệch, sau đó nhanh chóng rời khỏi chỗ thị phi nàyTốc độ Thủy Tiên cực nhanh, trong nháy mắt đã đi vào trong phường thị, hai mắt không ngừng nhìn qua bốn phía, tựa hồ đang tìm kiếm phương hướng.

Dung nhan nàng cực đẹp, vừa xuất hiện lập tức khiến mọi người liên tiếp quay đầu nhìn lại, phát sinh bạo động không nhỏ.

Ở bên kia.

Nàng đột nhiên nhẹ giọng hô một tiếng, thân ảnh lóe lên liền biến mất tại chỗ.

Phi Minh cũng đúng lúc vừa đáp xuống, xoay người một cái cũng theo đó biến mất.

Người Hải tộc bốn phía đều biến sắc, vừa rồi khi hai người thi triển độn thuật, cổ lực lượng lộ ra kia khiến mỗi người bọn hắn đều cảm thấy kinh hãi không thôi.

May mắn không đánh chủ ý vào cô gái nhỏ kia.

Những cái… kia trước khi sinh ra tâm tư Hải tộc cường giả trên mặt đều là toát ra mồ hôi lạnh ra, âm thầm may mắn không thôi.

Thủy Tiên thoáng cái đã xuất hiện bên ngoài đám người, lăng không bay lên, nàng lập tức thấy được một cảnh tượng cực kỳ xinh đẹp, dung nhan lạnh như băng kia thoáng cái ngốc trệ, cả kinh hơi mở miệng raTrong đám người, Sơn Hà Đỉnh bắn ra vạn đạo hoa quang, núi sông khắc trên đó phảng phất như đang lưu chuyển, từng đợt chim hót hoa nở truyền ra, giống như một mảnh thế giới chân thật vậy.

Mà một gã thiếu niên áo trắng nhẹ nhàng vẫy tay trước bức tranh tuyệt đẹp kia, từng đạo ấn phù màu vàng theo từ trong tư thái ưu mỹ kia bay ra, giống như như hồ điệp bay vào trong thân đỉnh, đi ngắt lấy đóa hoa kia.

Ánh sáng chiếu lên khuôn mặt hơi có vẻ non nớt của hắn, góc cạnh rõ ràng, mày kiếm đường hoàng, trong khuôn mặt trắng nõn lại là một mảnh nghiêm nghị, trong con ngươi như mặt nước kia hoàn toàn sâu không thấy đáy, cẩn thận ngưng mắt nhìn qua liền thấy được một mảnh bầu trời biển cả, phảng phất như trời xanh vũ trụ vậy.

AhThủy Tiên nhịn không được hơi kinh ngạc thoáng một phát, trên gương mặt ngốc trệ lộ ra dị sắc, một cổ cảm xúc khó hiểu nhộn nhạo trong lòng.

Kim mang kia ngưng tụ lại, từng chiêu từng thức lưu chuyển đều tao nhã tuyệt đạiThủy Tiên dừng ở thân ảnh đang không ngừng lập lòe kkia, vậy mà thoáng cái quên mất mục đích mình tới đây, cứ nhìn như si mê.

Lý Vân Tiêυ thi triển đúng là Thiên Kinh Huyễn Ba Quyết, một bộ luyện chế chi pháp hắn sở trường nhất, sau khi thực lực khôi đến Cửu Thiên Võ Đế thì hắn thi triển ra cùng càng thêm thuận buồm xuôi gió, mỗi một động tác đều cực kỳ tiêu chuẩn.

Bộ quyết ấn này chú ý vốn là thiên mã hành không, như mộng như ảo quyết ấn tùy tâm động, dùng tâm luyện khí.

Người thường xem náo nhiệt, Triệu Văn Chiến thì lại xem môn đạo, hiện giờ khiếp sợ trong lòng hắn đã không biết làm sao để hình dung được nữa, đã kinh hãi đến trình độ tột đỉnh rồi.

Mỗi một động tác của Lý Vân Tiêυ đều hành vân lưu thủy, không bàn mà hợp ý với Thiên Đạo, mỗi một đạo quyết ấn đánh ra, Triệu Văn Chiến đều có thể cảm nhận được một cổ lực lượng không hiểu nhộn nhạo ra, dẫn tới hồn lực trong cơ thể hắn kích động, nhiệt huyết bành trướng.

Sớm mai hiểu đạo, chiều có thể chết.

Hốc mắt hắn thoáng có chút ẩm ướt, bị cảnh tượng trước mắt lay động, đó chính là Đạo mà mỗi một Thuật Luyện Sư đều luôn truy cầu, giờ phút này lại hiện ra trước mặt hắn.

PhanhToàn bộ quá trình luyện chế quá ngắn, Lý Vân Tiêυ vỗ một đạo quyết ấn cuối cùng lên Sơn Hà Đỉnh, phát ra một tiếng chấn vang, lập tức đánh thức tất cả mọi người lại từ kinh hãi.

Một đạo quang mang từ trong đỉnh lao ra, chỉ lên trời vọt tới.

Chỗ mi tâm Lý Vân Tiêυ lóe lên, Sơn Hà Đỉnh thu hồi lại tất cả vầng sáng, phần phật xoay tròn, không ngừng nhỏ đi, cuối cùng về lại trên tay phải bị hắn thu vào.

Tất cả mọi người nuốt nước miếng, đều ngẩng đầu nhìn lại bầu trời.

Đạo cường quang chói mắt kia kích thích hai mắt mọi người, đại bộ phận người cũng đã nhìn rõ ràng trong đạo quang mang này là một thanh đại đao màu vàng, đang ngưng tụ Phong Vân chi lực trên bầu trời, sau đó kịch liệt rớt xuống.

Không khí bổ ra, một đạo kim quang rớt xuống, cắm vào khắp mặt đất, thẳng đến khi chỉ còn lại chuôi đaoToàn bộ phường thị không có chút thanh âm, yên tĩnh dị thường quỷ dị.

Ánh mắt chủ quán kia rơi vào trên chuôi đao, lúc này mới dần dấy lên hào quang, thân hình kích động đến phát run, run rẩy nói:Cái này, đao này là cho ta sao?Lý Vân Tiêυ gật đầu, nói:Tử Tuyết San Hô kia thuộc về ta rồi chứ?Chủ quán đột nhiên nuốt nước miếng, vội vàng ôm lấy khối Tử Tuyết San Hô kia, hai tay dâng lên, cung kính nói:Đại sư.

Lý Vân Tiêυ cười cười, liền tu san hổ vòa.

.

Triệu Văn Chiến cũng phục hồi tinh thần lại từ kinh hãi, phức tạp nhìn Lý Vân Tiêυ, ánh mắt cũng rơi vào trên khối san hồ kia, nội tâm thật lâu khó có thể bình tĩnh.

Hải tộc toàn thân trong suốt kia cũng ngậm miệng không nói, không chỉ vì hắn không lấy ra được thứ tốt hơn huyền khí bát giai đỉnh phong, hơn nữa còn vì Lý Vân Tiêυ là Thuật Luyện Sư, Thuật Luyện Sư ở trong Hải tộc có được địa vị cực cao, được vạn người kính ngưỡng.

Chủ quán kia mang tâm tình kích động, hai tay nắm lấy chuôi đao kia, đột nhiên rút lên.

Một đạo hàn quang trực tiếp phá vỡ mặt đất, nhuệ khí trên đao càng phá không mà ra, khiến mọi người sợ tới mức phải vội vàng lui tránh.

Ha ha ha haChủ quán kia vuốt vuốt đao, yêu thích không buông tay, kích động khó nói nên lời, không ngừng cảm tạ Lý Vân Tiêυ.

Triệu Văn Chiến cũng mở miệng nói:Luyện khí chi thuật của Vân Tiêu công tử thần hồ kỳ kỹ, khiến cho Văn Chiến mở rộng tầm mắt, tâm phục khẩu phụcLý Vân Tiêυ cười nói:Mặc dù là thuật đạo cũng phân loại quá nhiều, ta chẳng qua chỉ chuyên tâm luyện khí thôi.

Triệu Văn Chiến im lặng không nói, biết rõ đây là đối phương khiêm tốn, thủ pháp thần hồ kỳ kỹ kia cũng không phải chuyên tấn công một đạo là có thể giải thích, đó là lĩnh ngộ đối với đạo trong thiên địa, là sự cường đại đã trải qua thiên chuy bách luyện.

Lòng của hắn cũng cực độ nghi hoặc, thiếu niên trẻ tuổi như vậy, làm sao có được loại thần hồ kỳ kỹ này chứ?Mà dưới thần trí của hắn, cũng có thể 100% xác định người trước mắt cũng không phải là cường giả phụ thể, mà là bản tôn không thể nghi ngờ.

Yên lão cũng tiến lên nói:Vân thiếu bày ra thần kỹ, khiến cho ta mở rộng tầm mắt ah, cũng chúc mừng Vân thiếu đạt được khối Tử Tuyết San Hô kia.

Lý Vân Tiêυ trong nội tâm khẽ động, nhân tiện nói:Văn Chiến tiên sinh, trên người của ta đã không còn thứ gì trao đổi nữa, nên quay về luyện chế thêm vài món rồi lại đi dạo a?Triệu Văn Chiến cũng biết hắn muốn nghiên cứu Tử Tuyết San Hô kia, mỉm cười nói:Như thế cũng tốt.

Vân Tiêu công tử có thể luyện chế một kiện huyền khí cửu giai là đủ để tham gia Huyễn Bảo đại hội mười ngày sau rồi, đến lúc đó nhất định sẽ có thứ khiến công tử động tâm.

Ngươi không thể đi!Lý Vân Tiêυ đang muốn rời đi, đột nhiên sau lưng truyền đến một đạo thanh âm thanh thúy.

Lý Vân Tiêυ xoay người sang chỗ khác, trong đám người dần dần tản ra, Thủy Tiên xuất hiện trước mắt mọi người, trong đôi mắt một mực nhạt như giếng cổ kia lại nổi lên gợn sóng, nàng vậy mà lộ ra rất khẩn trương.

Bởi vì sự xuất hiện của Thủy Tiên, dung nhan tuyệt sắc kia cũng khiến mọi người phải chút mục, mọi người đều dừng trên mặt nàng không muốn rời đi, lộ ra vẻ sợ hãi thán phục.

Có việc gì?Lý Vân Tiêυ cũng nhìn ra thần sắc khẩn trương của nàng, chợt cảm thấy có chút buồn cười.

Thủy Tiên hai tay cầm lấy góc áo, nói:Ngươi chính là người ta muốn tìm, lực lượng ngọn lửa vừa rồi mạnh phi thường.

Lý Vân Tiêυ cười nói:Ta chẳng qua chỉ là Thuật Luyện Sư mà thôi, phàm là Thuật Luyện Sư chung quy để sẽ điều khiến chút hỏa diễm lợi hại.

Hỏa hệ thần thông của Văn Chiến tiên sinh cũng chưa hẳn đã dưới ta.

Thủy Tiên lắc đầu, nghiêm mặt nói:Lửa của Văn Chiến tiên sinh ta đã thấy, còn kém xa ngươi.

Qua nhiều năm như vậy, ngươi là người duy nhất có thể dẫn động cảm ứng trong cơ thể ta.

Cảm ứng trong cơ thể?Lý Vân Tiêυ trong nội tâm sinh nghi, nói:Không biết Thủy Tiên công chúa chỉ gì?Thủy Tiên tiểu thư không nên bị người này che mắt!Thủy Tiên đang muốn giải đáp, đột nhiên trên bầu trời truyền đến một tiếng quát tháo, một gã nam tử mặt trắng nam tử lăng không mà xuống, trong mắt mang theo vẻ oán độc nhìn chằm chằm vào Lý Vân Tiêυ, giống như một đầu độc xà tùy thời muốn đả thương người vậy.

Chính là tên nam tử Huyết Xà Tộc trước kia, hắn vẻ mặt âm lãnh mỉa mai nói:Có ít người bổn sự không có vài phần, chỉ biết lừa gạt tiểu nữ hài tử.

Hắn liếc nhìn Lý Vân Tiêυ, sửng sốt một chút, nói:Nhân loại hèn mọn? Ha haHắn nhịn không được ôm bụng cười cười ha hả, cười đến ngã trái ngã phải nói:Ha ha, chết cười ta rồi.

Thủy Tiên tiểu thư, người ngươi muốn tìm, không phải là Nhân loại ti tiện này đấy chứ? Ha ha, ha ha.

.

.

Trên mặt Lý Vân Tiêυ lộ ra một tia lạnh lùng, nói:Là nhân loại, thỉnh bỏ đi mấy từ hèn mọn ti tiện kia đi.

Ta nhổ vào.

Huyết Xà Tộc nam tử mỉa mai nói:Ti tiện chính là ti tiện, còn sợ người nói sao?Thủy Tiên nhíu mày, nội tâm của nàng chẳng biết tại sao bỗng nhiên cảm thấy nam tử này đặc biệt đặc biệt chán ghét, chán ghét khiến nàng muốn trực tiếp ra tay giết mất.

Trước kia nàng chưa bao giờ có cảm xúc như vậy bao giờ cả.

Khóe miệng Phi Minh cũng nhếch lên nụ cười yếu ớt, nhìn bộ dạng muốn tìm đường chết của tên nam tử Huyết Xà Tộc kia, biết rõ hắn sắp xong đời rồi.

Nam tử Huyết Xà Tộc đi đến trước mặt Thủy Tiên cao giọng nói:Thủy Tiên tiểu thư, ta chính là Hải tộc, cường giả thiên tài của Huyết Xà nhất tộc, trong toàn bộ tứ hải tính về người sử dụng hỏa diễm tuyệt đối không có ai mạnh hơn ta, ta tất nhiên chính là người ngươi muốn tìm.

Hắn tràn đầy tự tin nói:Xin tin tưởng phán đoán của ta, chỉ có thực lực cường đại như ta, mới có thể hảo hảo bảo vệ ngươi.

Sắc mặt Thủy Tiên càng ngày càng khó coi, chán ghét trong lòng cũng dần tích tụ, tùy thời đều có thể bạo phát ra.

Phi Minh nhịn không được mỉa mai nói:Thật vậy chăng? Huyết Xà đại nhân, vừa rồi ta thấy hỏa diễm mà nhân loại kia thi triển cũng rất lợi hại đấy.

Nếu ngươi muốn chứng minh lời của mình, có nên làm chút gì đó không?Trên mặt nam tử Huyết Xà Tộc hiện lên một tia tinh mang, lập tức lộ ra bộ dáng đã hiểu, xoay người đi từng bước tới Lý Vân Tiêυ.

Lý Vân Tiêυlạnh nhạt nhìn qua Phi Minh, duỗi ra một ngón giữa khinh bỉ.

Nam tử Huyết Xà Tộc khinh miệt nhìn chằm chằm vào Lý Vân Tiêυ, âm lãnh nói:Ta không không cần biết ngươi là người nào, cho ngươi ba tức, lập tức biến mất khỏi mắt ra, nếu không hậu quả không phải ngươi có thể gánh nổi đâu.

Lý Vân Tiêυ đột nhiên cảm giác mình không biết nên nói gì cho phả, hắn luôn luôn là người mồm miệng lanh lợi, không thể tưởng được lại có lúc phải cứng họng thế này.

Hắn nói với Triệu Văn Chiến nói:Văn Chiến tiên sinh, quy củ đảo Hãm Không có cho phép chụp chết thằng ngu này không?Triệu Văn Chiến lộ ra dáng tươi cười nói:Thế này quả thật có chút phiền phức, trong phường thị quả thật không cần động thủ.

Nam tử Huyết Xà Tộc lạnh lùng nói:Muốn mượn quy củ để bảo vệ tánh mạng? Ta cũng không tin ngươi đời này đều dừng lại trong phường thị này, chỉ cần ngươi rời khỏi một bước chính là tử kỳ của ngươi rồi.

Triệu Văn Chiến suy nghĩ một hồi, nói:Quy củ đảo Hãm Không là phường thị không cho phép nháo sự động thủ, nhưng hai vị đều là tu luyện giả hỏa hệ thần thông, không bằng như vậy đi, hai vị thi triển ra hỏa hệ thần thông, nếu như ngộ thương hoặc là ngộ sát đó cũng là chuyện không có cách nào cả.

Tốt kế này rất hay.

Nam tử Huyết Xà Tộc cười to nói:Thủy Tiên tiểu thư chính là muốn tìm võ giả hỏa hệ thần thông, mà Huyết Xà nhất tộc ta chính là cường giả hỏa hệ trời sinh a!Thân thể của hắn bắt đầu hóa thú, hình thể tăng lớn gấp đôi, một cổ yêu hỏa bắt đầu thiếu đốt trong cơ thể, toàn bộ thân hình đều bị bao phủ dưới một cổ hỏa diễm màu đỏ tươi như máu, trong hai tròng mắt bắn ra vẻ lạnh như băng và ngoan độc.

Hải tộc mọi nơi vừa thấy có náo nhiệt để xem, toàn bộ đều vây qua, không ít người nhận ra thân phận nam tử Huyết Xà Tộc kia, đều là kinh hô không thôi.

Lý Vân Tiêυ nói:Văn Chiến huynh, xác định tỷ thí hỏa hệ thần thông ngộ sát không sao đúng không?Triệu Văn Chiến nói:Không có sao.

Lý Vân Tiêυ gật đầu, tay giơ lên, Phanh một tiếng, một đạo hỏa diễm màu đỏ nhạt xuất hiện trên ngón trỏ, thông thấu xinh đẹp.

Đồng tử Triệu Văn Chiến hơi co lại, sự cường đại của ngọn lửa trên ngón tay Lý Vân Tiêυ vượt quá tưởng tượng của hắn, trước kia đã bị Sơn Hà Đỉnh chấn nhiếp, không có cẩn thận quan sát, nhưng giờ hắn mới phát hiện ra sự trân quý của ngọn lửa này cũng không dưới đại đỉnh kia.

Trong mắt Thủy Tiên cũng chớp động lên hào quang, ánh mắt thoáng cái ngưng tụ, loại rung động trong cơ thể cũng càng ngày càng mạnh.

Nàng hiện giờ đã dám khẳng định 100%, Lý Vân Tiêυ chính là người mà nàng muốn tìm.

À? Lửa này.

.

.

Nam tử Huyết Xà Tộc cũng là cường giả hỏa hệ, thoáng cái đã cảm nhận được ngọn lửa kia cực kỳ không tầm thường.

Lực lượng thần thông bẩm sinh của hắn dưới ngọn lửa kia vậy mà bắt đầu trở nên run rẩy, một cổ sợ hãi và sợ run khó có thể ức chế lan tràn trong lòng.

Gương mặt nam tử Huyết Xà Tộc thoáng cái trở nên tái nhợt, lập tức hiểu rõ mình đã đá trúng thiết bảnHắn hoảng sợ quát to một tiếng, lập tức vọt người lên muốn chạy trốn.

Phong Hỏa Luân.

Một đạo thanh âm lạnh như băng vang lên.

Chỉ nhìn thấy đám lửa nhỏ trên đầu ngón tay Lý Vân Tiêυ bị một cổ gió lốc thổi bay, lập tức hóa thành chừng cái cối xay trực tiếp bắn đi.

PhanhBông hoa hỏa diễm xoay tròn ra đuổi theo nam tử Huyết Xà Tộc, nổ tung trên người hắn, một đóa hoa lăng không nở rộ ra.

AhSau một tiếng kêu thảm thiết hoảng sợ, hỏa diễm tản ra trên không trung, bên trong không có một bóng người, chỉ có một chút bột phấn màu đen tản ra, bị gió thổi qua liền triệt để mất đi tung tích.

Tên nam tử Huyết Xà Tộc kia đã vĩnh viễn biến mất khỏi thiên địa, không để lại bất cứ dấu vết nào nữaÀ?Người đang quan chiến chung quanh đều há to mồm ra, toàn bộ ngốc trệ.

Bọn hắn vốn tưởng rằng có trò hay để xem, ai biết dĩ nhiên lại là miểu sát.

.

.

Trong ánh mắt tất cả mọi người nhìn Lý Vân Tiêυ đều toát ra vẻ sợ hãi.

Trước kia có người thấy hắn ra tay xa xỉ, lại là Thuật Luyện Sư, không ít người đã thầm có tính toán, nhưng giờ không ai dám có tâm tư gì nữa rồi.

Sắc mặt Thủy Tiên có chút hồng nhuận phơn phớt, tiến lên phía trước nói:Lý Vân Tiêυ, ngươi chính là người ta muốn tìm, ta xác định 100%.

Ánh mắt Lý Vân Tiêυ ngưng tụ, khẽ nói:Thực xin lỗi, ta không có hứng thú bị ngươi tìm.

Ngươi.

.

.

Thủy Tiên ngây ngốc một chút, trước kia người mà nàng tìm đều trăm phương ngàn kế biểu diễn trước mặt nàng, hi vọng được nàng chọn trúng, còn người chân chính chọn trúng lại khinh thường nàng như vậy.

Nàng thoáng cái không biết nên làm sao cho phải, vội dậm chân, quát:Đứng lại!Lý Vân Tiêυ cười lạnh nói:Sao hả, muốn đánh ta sao? Phường thị này cấm chém giết đấy, Văn Chiến đại nhân lại ở đây, ngươi muốn phá hư quy củ sao?Trên trán Triệu Văn Chiến tuôn ra mồ hôi lạnh, trong tứ hải, quy củ của ai dám quản Hải Hoàng chi nữ chứ?Hắn vội vàng ôm quyền nói:Vân Tiêu công tử, Thủy Tiên công chúa, ta đột nhiên nhớ ra có chuyện quan trọng phải làm, xin đi trước một bước vậy!Hắn lập tức hóa thành một đạo độn quang biến mất trong phường thị.

Lý Vân Tiêυ ngốc trệ, lập tức vẻ mặt hắc tuyến, Triệu Văn Chiến này cũng quá dối trá đi.

Ánh mắt Thủy Tiên lưu chuyển, trong con ngươi nhộn nhạo lấy từng mảnh rung động, từng bước một đi tới chỗ hắn.

Đúng rồi, ta cũng đột nhiên nhớ ra ta còn có chuyện rất quan trọng phải làm, đi trước một bước vậy.

Khóe miệng Lý Vân Tiêυ lộ ra vẻ tươi cười, không gian bốn phía nhoáng một cái, trực tiếp thi triển ra thuấn di biến mất tại chỗ.

Ah.

.

.

Lý Vân Tiêυ ngươi.

.

.

, tức chết ta rồi!Trên mặt Thủy Tiên dâng lên nộ khí, không ngừng vung vẩy lấy nắm đấm, dậm chân nhỏ, trong miệng lớn tiếng mắng:Ta nhất định sẽ tim ra ngươi, đánh cho ngươi một trận nên thân.

Nàng không hề biết mắng chửi người, mắng đi mắng lại cũng chỉ là mấy câu Đánh một trận, Giết chết gì đó.

Nhưng Lý Vân Tiêυ đã sớm biến mất không thấy gì nữa, nàng dù mắng thế nào đối phương cũng không nghe thấy được.

Thủy Tiên cũng ý thức được điểm này, lửa giận ngập trời không chỗ phát tiết, ánh mắt lạnh như băng trực tiếp nhìn chằm chằm vào Phi Minh ở sau lưng, lạnh giọng nói:Ngươi vì sao không ngăn cản hắn trốnCái này.

.

.

Ta.

.

.

Công chúa điện hạ chưa nói ah!Xương sống lưng Phi Minh lạnh run, cảm thụ được ánh mắt lạnh như băng kia của Thủy Tiên, một loại cảm giác xấu lan tràn trong lòng.

Thủy Tiên lạnh lùng nói:Cái này còn cần ta nói sao? Ta trăm phương ngàn kế chính là vì tìm hắn, hiện giờ thật vất vả tìm được lại chạy thoát, ngươi đây là tội chết.

À?Phi Minh lập tức mắt choáng váng, mình cái gì cũng không làm nhưng lại bị phán tử tội.

Thủy Tiên khẽ nói:Hiện giờ Ma Sa trọng thương tại thân, bên cạnh ta cũng không có hộ vệ, tội chết của ngươi có thể tạm giữ lại, về sau lại chết.

Phi Minh cảm giác mình còn oan hơn cả Đậu Nga, cúi đầu không dám lên tiếng.

Thủy Tiên lại nói:Hiện giờ ta tâm tình không tốt, ngươi đi theo ta, trước hết để để ta đánh một trận rồi nói sau.

Không cho phép hoàn thủ, không cho phép dùng nguyên lực ngăn cản.

Phi Minh:.

.

.

Hai đạo thân ảnh lúc này mới chạy như bay đến bờ biển, rất nhanh đã truyền đến tiếng sóng biển kinh thiên và tiếng kêu thảm thiết không ngừng của Phi Minh.

Lý Vân Tiêυ sau khi thuấn di rời khỏi phường thị, cũng không trở về huyền khí không gian, hắn sợ Thủy Tiên tìm tới cửa.

Chỗ ở trên đảo có rất nhiều, đại bộ phận đều là chuẩn bị vì Huyễn Bảo đại hội, hắn tùy tiện tìm một gian mật thất bế quan, đồng thời bố trí xuống kết giới, ngăn cách hết tất cả mọi dò xét.

Sau đó hắn lập tức lấy ra cái kia khối Tử Tuyết San Hô, trước người tường tận xem xét lên.

Tình huống Tử Tuyết San Hô hắn cũng biết một hai, nếu khối hóa thạch này là 50 vạn năm trươc thì lực lượng trong đó có lẽ đã xói mòn đi rất nhiều, nhưng vì sao còn có thể dẫn tới lực lượng trong cơ thể hắn rung động chứ?Lý Vân Tiêυ trước đem san hô bề ngoài thể quan sát một lần, lúc này mới lấy ra Lãnh Kiếm Băng Sương, nhẹ nhàng mổ dưới đi.

CKÍT.

.

T… T một tiếng, san hô kia dưới kiếm khí liền lên tiếng mà toái, một đạo ánh sáng nhu hòa màu vàng nhạt chậm rãi xuyên ra, vậy mà xua tan đi hàn khí của Lãnh Kiếm Băng Sương, khiến bốn phía trở nên ấm áp hơn.

Sắc mặt Lý Vân Tiêυ đại biến, sợ hãi nói:Quả nhiên là Thần Dịch Lực.

Tử Tuyết San Hô vừa vỡ, Thần Dịch Lực trực tiếp tràn ra, một đoàn lớn cỡ nắm tay chậm rãi bay lên.

Lý Vân Tiêυ mở ra bàn tay ra bắt lấy, cổ lực lượng kia cũng không có phản kháng gì cả, giống như kẹo đường bị hắn chụp trong tay.

Tay trái hắn kháp một đạo bí quyết ấn, vận chuyển Tạo Hóa Nhất Khí thần thông, lòng bàn tay giống như mở ra một đạo vòng xoáy, trực tiếp hấp đoàn Thần Dịch Lực kia vào trong cánh tay, dựa theo kỳ kinh bách mạch vận chuyển trong người.

Sau đó hắn trực tiếp ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu cảm thụ biến hóa của cổ lực lượng kia.

Đoàn Thần Dịch Lực này sau khi vận chuyển một Chu Thiên cũng không có tình huống gì, cuối cùng hợp nhập vào trong đan điền hắn.

Giờ phút này dị trạng nổi lên, đoàn Thần Dịch Lực trước kia trong cơ thể đột nhiên bộc phát ra lực lượng khủng bố, cuốn tới cổ Thần Dịch Lực mới kia.

Mà cổ lực lượng mới tới này cũng như cảm nhận được gì đó, cũng diễn sinh ra lực lượng khủng bố của bản thân xông tới phía trước.

Ầm ầmMột cổ lực lượng khổng lồ nổ bung trong đan điền Lý Vân Tiêυ.

PHỐCLý Vân Tiêυ phun ra một cổ máu tươi, sắc mặt đại biến, trong đan điền truyền đến một hồi thống khổ, hai cổ lực lượng thậm chí như có thần trí vậy, bắt đầu phân ra cao thấp.

Nếu cứ để cho chúng làm loạn như vậy thì hậu quả rất có thể sẽ khiến đan điền bạo toái, võ đạo hủy hết.

Lý Vân Tiêυ hoảng sợ, vội vàng hai tay kết ấn, muốn trấn áp Thần Dịch Lực kia xuống.

Trên thân thể của hắn bắn ra từng đạo kim mang, thi triển Luyện Thể thuật đến mức mạnh nhất, chậm rãi dẫn đạo lấy.

Triệu Văn Chiến sau khi rời khỏi phường thị cũng về lại trong một gian mật thất.

Bên trong u ám không ánh sáng, thậm chí không khí cũng mang theo hương vị mục nát, tựa hồ đã rất lâu chưa được mở ra.

Trong mật thất không có chỗ tu luyện, chỉ có từng dãy giá sách, khắp nơi đều phủ kín mạng nhện.

Triệu Văn Chiến trực tiếp đi đến hàng cuối cùng, bắt đầu cẩn thận tìm kiếm, những quyền sách phủ đầy bụi bậm kia bị hắn mở ra.

Cuối cùng hai mắt hắn tỏa ra, ôm một quyển điển tịch nhanh chóng lật qua lật lại, sau khi đảo qua mấy trăm trang liên tiếp liền đột nhiên ngừng lại.

Trong mắt Triệu Văn Chiến bắn ra tinh mang, thân hình bỗng nhiên run rẩy một cái, vẻ mặt kinh hãi và khó mà tin được.

Trên trang sách bộ điển tịch kia có vẽ một đồ án màu sắc rực rỡ, cẩn thận nhìn lại lại không khác gì với Sơn Hà Đỉnh kia cả.

Triệu Văn Chiến lộ ra vẻ hoảng sợ, nhịn không được đọc hàng chữ nhỏ bên cạnh:Sơn Hà Đỉnh, còn có tên Đỉnh Trấn Sơn Hà, đỉnh lô thuật luyện chung cực, ở trong chứa không gian thế giới, chính là huyền khí siêu phẩm.

.

.

Quả nhiên, quả nhiên là huyền khí siêu phẩm.

Triệu Văn Chiến lại càng hoảng sợ, sắc mặt cũng trắng bệch…, những bụi bậm bị chấn lên phả vào mặt hắn, khiến hắn liên tục ho khan.

Dĩ nhiên là huyền khí siêu phẩm xuất hiện, khó trách đại đảo chủ nói lần này đã đủ rồi.

.

.

Triệu Văn Chiến trong nội tâm trăm mối cảm xúc ngổn ngang, thoáng cái không biết nên làm sao mới phải.

Một lát sau, hắn bất chấp sửa sang lại điển tịch kia, trực tiếp rời khỏi mật thất, bay tới nơi ở của đại đảo chủ.

Lý Vân Tiêυ hiện giờ đang bị dày vò trong mật thất, trong đan điền hai cổ Thần Dịch Lực không ngừng xông tới, muốn thôn phệ đối phương, kinh mạch cốt cách trong cơ thể đều hóa thành màu vàng, chống lại lấy lực trùng kích kia,Nếu không có Bá Thiên Luyện Thể Quyết nơi thân, sợ rằng lần đầu tiên trùng kích đã khiến hắn bạo thể mà vong rồi.

Nhưng Bất Diệt Kim Thân của hắn lại không trọn vẹn, sau khi chống lại mấy lần trùng kích liền bắt đầu có dấu hiệu tan vỡ.

Lý Vân Tiêυ bị dọa ra một thân hôi lạnh, hắn vội vàng lộn tay phải, mấy hạt Đông Hải Nguyệt Minh Châu bay ra, xếp đặt trước người, tản mát ra hào quang sáng ngời, giống như ánh trăng chiếu xuống vậy.

Hạt châu tổng cộng có 24 hạt, đúng là phương thức sắp xếp của Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ.

Hai tay của hắn biến hóa quyết ấn, mỗi một cái đều thật chậm, lực lượng hạt châu tựa hồ như bị dẫn dắt, khiến quyết ấn cũng theo đó biến hóa.

Đột nhiên, hào quang 24 miếng Đông Hải Nguyệt Minh Châu thoáng cái gia tăng thêm gấp bội, bay đến lượn một vòng trên đỉnh đầu hắn, giống như một vòng trăng sáng nhô lên cao chiếu xuống vậy.

Trong ánh trắng xuất hiện dị tượng, có hải thành đào đào, ba quang lăn tăn, một mảnh cảnh biển đểm triển khai trên không.

Trong đó ẩn ẩn có giao nhân thút thít nỉ non rơi lệ, hóa thành trân châu, một cây cầu dài như nghê hồng quan không, như ẩn như hiện dưới ánh trăng.

Lý Vân Tiêυ hoảng sợ mở hai mắt ra, Nguyệt Đồng hiển hóa ra nhìn vào trong dị tượng kia, tất cả trước mắt đều như mộng như ảo, nhưng lại mang đến cho hắn cảm giác cực kỳ chân thật.

Chuyện gì xảy ra? Hóa hư thành thật?Trong đầu Lý Vân Tiêυ tràn đầy dấu chấm hỏi, nhìn qua dị tượng do 24 miếng hạt châu kia lộ ra có chút ngây người.

Ầm ầmTrong đan điền lại một hồi đau nhức kịch liệt, hai cổ Thần Dịch Lực kia đè ép lẫn nhau, đụng ra vô số lôi minh nổ vang, không ngừng trùng kích nhục thể của hắn.

PHỐCHắn lại phun ra một búng máu, không có thời gian suy nghĩ về chuyện dị tượng nữa, Lý Vân Tiêυ vội điểm hai ngón vào hư không.

Dị tượng do Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ bày ra chậm rãi rơi xuống, hóa thành từng đạo minh nguyệt chi quang, dưới sự thổ nạp của Tạo Hóa Nhất Khí của hắn, toàn bộ đều bị hút vào trong cơ thểMột cổ lực lượng bành trướng bàng bạc rót vào trong kinh mạch, cả người Phanh một tiếng trướng lớn lên.

UốngTrong hai mắt Lý Vân Tiêυ tuôn ra một đạo hung ác, sau khi được Thái Nhất huyền khí cải tạo, trong cơ thể của hắn có thể trực tiếp chuyển đổi các loại lực lượng.

Dị tượng chi lực Nhị Thập Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ trực tiếp bị hắn hóa thành một cổ nguyên khí bành trướng dũng mãnh lao vào trong đan điền, như hải nạp bách xuyên, vạn lưu quy nhất, muốn trấn áp hai cổ Thần Dịch Lực kia xuống.

Ầm ầmNguyệt hoa chi lực tỏa ra, hai cổ Thần Dịch Lực bỗng nhiên sinh ra dị biến, không ngừng dung hợp với nhau.

Nhưng quá trình dung hợp này lại nương theo đại lượng năng lượng, giống như phản ứng nhiệt hạch phõng xuất ra năng lượng khủng bố tràn khắp bốn phương tám hướng.

Ầm ầmPHỐCLý Vân Tiêυ lần nữa phun ra một búng máu, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ, ba cổ lực lượng trong đan điền hợp nhất, vậy mà không bị hắn khống chế phóng xuất ra vạn đạo nước lũ, không ngừng trùng kích thân thể.

Rầm rầm rầmKhiếu huyệt kinh mạch trong cơ thể hắn vào thời khắc này bắt đầu tan vỡ, không ngừng có kim mang từ bên trong nổ tung, giống như kiếm khí trùng kích ra ngoài vậy.

Lý Vân Tiêυ vẻ mặt lộ vẻ sầu thảm, hậu quả này đã hoàn toàn vượt quá dự liệu của hắn, cứ như vậy thì chỉ sợ sẽ tiêu đời mất.

Lý Vân Tiêυ, nhanh mượn lực lượng của ta trấn ápYêu Long đột nhiên hét lớn một tiếng, cũng liều mạng bạo phát, nếu Lý Vân Tiêυ chết thì hắn cũng tiêu đời rồi.

Trên thân thể không ngừng sụp đổ bỗng nhiên Long hóa, từng đạo Long Lân hiện ra, nhưng vẫn không thể ngăn được tốc độ sụp đổ.

Ba mươi sáu chỗ đại huyệt quanh thân cơ hồ đều sụp đổ, Lý Vân Tiêυ lộ vẻ sầu thảm cười nói:Ta quá sơ ý rồi, không thể tưởng được võ đạo chi lộ lại kết thúc một cách hoang đường thế này.

Hắn đã không còn một tia lực lượng phản kháng bạo loạn từ đan điền nữa, ba cổ lực lượng hợp nhất liền xoay tròn như Tinh Vân, tự thành Ngân Hà vũ trụ, không ngừng phá hư lấy thân thể của hắn.

Đừng nên nhụt chí a!Yêu Long rống to nói:Nhiều lần kề cận tử vong nhưng người vẫn vượt qua được mà.

Lý Vân Tiêυ suy yếu lắc đầu nói:Ngươi vẫn chưa rõ sao? Trước kia đều là ngoại lực xâm nhập, ta có thể dốc sức liều mạng chống cự, nhưng lần này là đan điền không thể khống chế, ta đã mất đi lực lượng chi nguyên căn bản rồi, nói gì đến kháng cự? Đều tại ta sơ suất quá, không nghĩ đến Thần Dịch Lực còn có thể bài xích nhau.

Hiện giờ hắn lộ ra tĩnh táo dị thường, là người của hai thế giới, đối với tử vong hắn cũng không quá sợ hãi nữa, có thể thản nhiên đối mặt.

Bỗng nhiên, một đạo linh quang hiện lên trong đầu.

Dưới Tinh Vân lưu chuyển trong đan điền, một cây cầu chậm rãi hiển hiện, bắt ngang trong thân thể của hắn, như ẩn như hiện.

Đây là dị tượng Thần Thể, đến cùng là chuyện gì xảy ra?Cây cầu như hư như thực trong cơ thể, phảng phất ở trong tinh không xa không thể chạm kia lại như gần ngay trước mắt hắnBan đầu thi Minh Nguyệt Thần Thể xuất hiện dị tượng hắn đã cảm thấy cổ quái, chỉ là không có thời gian suy nghĩ, hiện giờ thân thể không ngừng tan vỡ hắn ngược lại bình tĩnh lại, cẩn thận quan sát.

Nếu là cầu, chắc hẳn đã không có bờ.

Lý Vân Tiêυ trầm tư, giơ chân lên bướt lên trên cây cầu kia.

Đạp.

Một chân dẫm lên, trong giây lát liền cảm thấy Thiên Địa biến đổi, một cổ sức mạnh Hồng Hoang khó có thể tưởng tượng từ bốn phương tám hướng hội tụ đến, trực tiếp rót vào trên đỉnh đầu hắn.

Ầm ầmHắn chỉ cảm thấy đầu lập tức như nổ tung, trong mi tâm bắn ra một đạo ánh sáng tim, vậy mà xuyên thấu mật thất, bắn tới bầu trời vô biển bên ngoài đảo.

AhMặc dù cứng cỏi cường đại như Lý Vân Tiêυ, cũng không nhịn được rống lớn lên, toàn bộ gương mặt thống khổ hoàn toàn biến hình.

Ầm ầmCổ sức mạnh Hồng Hoang kia như một trận phòng bạo, giằng co một thời gian ngắn mới chậm rãi biến mất.

Lý Vân Tiêυ cắn chặt răng đến ứa ra máu, toàn thân như run, nhưng hào quang trong đôi mắt hắn lại càng ngày càng sángCổ lực lượng nơi mi tâm đang không ngừng sinh sôi, lan tràn khắp tứ chi bách hài, những nơi đi qua liền không ngừng tu bổ thân thể đã tổn tại của hắn.

Thì ra Thần Thể chi mê, là như thế này ah.

.

.

Lý Vân Tiêυ tựa hồ đã hiểu rõ gì đó, trong mắt lộ ra vẻ vui mừng, sau đó dần bình tĩnh lại, hắn một tay bấm kháp quyết ấn, lần nữa co lại chân lại lẳng lặng ngồi xuống.

Thân thể sắp tử vong dưới cổ lực lượng tuôn ra từ mi tâm cũng bắt đầu dần được chữa trị lại.

Giờ phút này, trong một tiểu viện không chút thu hút trên đảo Hãm Không, đột nhiên đại đảo chủ nhẹ kêu một tiếng, ngẩng đầu nhìn lai hư không, đúng là chỗ ánh sáng màu tím nơi mi tâm Lý Vân Tiêυ bắn lên trời, tựa hồ như cảm ứng được gì đó.

Đại đảo chủ, làm sao vậy?Triệu Văn Chiến bên ngoài bình phong ngọc chất cẩn thận từng li từng tí hỏi, hắn vừa nói chuyện Lý Vân Tiêυ thân mang huyền khí siêu phẩm Sơn Hà Đỉnh nói ra, nhưng đại đảo chủ lại khôngcó chút phản ứng, sau khi trầm mặc một hồi, lúc này mới phát ra một tiếng kêu nhẹ.

Đại đảo chủ lần nữa trầm mặc, sau đó nói:Hắc hắc, không thể tưởng được trên đảo này còn có người mở ra Bát môn chi lực của thân thể, quả nhiên là càng ngày càng thú vị rồi.

Văn chiến, ngươi đi thăm dò xem đó là người phương nào?Bát môn chi lực?Triệu Văn Chiến lộ ra vẻ nghi hoặc, hiển nhiên không rõ.

Đại đảo chủ chậm rãi mở miệng nói:Cái gọi là Bát môn chi lực chính là bát đại khiếu huyệt chung cực trên thân thể vạn linh, một khi mở ra sẽ được lực lượng khó có thể tưởng tượng, quyền có thể nứt vỡ bầu trời, chân có thể giẫm sập đại địa.

Nhưng cái gọi là Thần Thể kia, kỳ thật đều là trời sinh có chứa Bát môn chi lực, hơn nữa diễn hóa ra thuộc tính bất đồng mà thôi.

Nhưng trăm sông đổ về một biển, trạng thái chung cực của thân thể chi lực chính là tám môn triển khai toàn bộ, Nhưng có thể trực tiếp thân thể thành thánh, đánh vỡ giới lực, nhìn xem Thần Cảnh.

Triệu Văn Chiến lại càng hoảng sợ, sợ hãi nói:Nhìn xem Thần Cảnh? Ch tu luyện thân thể cũng có thể đạt tới cực hạn võ đạo sao?Ha ha.

Đại đảo chủ nhịn cười không được cười nói:Vị được gọi là Võ Đế mạnh nhất kia của nhân loại các ngươi, không phải là thân thể thành thánh, một quyền có thể đánh tan giới lực, đã vô hạn tiếp cận Thần Cảnh sao.

Người vừa rồi hẳn là đã hoàn toàn mở ra một môn trong đó, người này nếu không phải là Thần Thể chi thân thì cũng có Luyện Thể thần quyết cực mạnh, thực lực không phải chuyện đùa.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Vạn cổ chí tôn

  • truyện tranh Vạn cổ chí tôn

  • truyện Vạn cổ chí tôn

  • Vạn cổ chí tôn truyện chữ

  • đọc truyện Vạn cổ chí tôn

  • Vạn cổ chí tôn chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License