con-mat-ao-thi

Nhắc tới cũng kỳ quái, trước kia hắn từng có ý đồ ở Cổ Thánh Đế Đạo tìm kiếm tung tích của Trái Đất, nhưng không có tìm kiếm được, không nghĩ tới cùng Cực Đế chiến một trận, lại ở trong luân hồi tìm được Dựa theo tin tức hắn từ chỗ Ma Cảnh Thương biết được, Cổ Thánh Đế Đạo không chỉ một đầu Đông Tây Nam Bắc Hồng Mông đều kết nối vô số Cổ Thánh Đế Đạo, mà ở trong Hồng Mông, cũng có Cổ Thánh Đế Đạo, tựa hồ tất cả Cổ Thánh Đế Đạo đều nối liền nhau, không có người biết điểm cuối cùng của Cổ Thánh Đế Đạo, cũng không có người biết địa vị của Cổ Thánh Đế Đạo, nghĩ đến địa cầu ở trong Hồng Mông Cổ Thánh Đế Đạo khác.

Thân hình Tần Quân thoắt một cái, tiến vào trong địa cầu.

Đinh! Hoàn thành nhiệm vụ chi nhánh.

.

.

về tới Địa Cầu! Thu hoạch được một cơ hội cực hạn giác tỉnh, một cơ hội triệu hoán Thần Ma, một cơ hội Thần Ma đỉnh phong, một cơ hội Thần Ma phó bản! Qua lại trong đám mây, thanh âm hệ thống nhắc nhở vang lên ở trong đầu Tần Quân Đại biểu cho hết thảy trước mắt đều không phải mộng.

Lúc trước Tần Quân đã dùng thần thức hiểu rõ tình hình gần đây của Địa Cầu.

Bây giờ đã là năm 2094! Hắn xuyên việt là năm 2031, nói cách khác đã qua 63 năm.

Trái Đất đã tiến vào thời đại văn minh liên hành tinh, tuy bước chân còn ở trong Thái Dương Hệ, nhưng phát đạt hơn xa lúc hắn xuyên việt.

Tần Quân cũng không có nản lòng thoái chí, bởi vì hắn cảm giác được cha của mình ở trên Trái Đất còn sống.

Dựa theo thời gian tính toán, cha hắn đã 116 tuổi, xem như trường thọ, mà mẹ của hắn đã không còn tại thế.

Rất nhanh, hắn đi vào trên đường phố của một thành thị, Vô Cực Hồng Mông bào hóa thành áo sơ mi quần dài, trang phục không khác biệt người Địa Cầu Hai bên đường phố, cao ốc san sát, xe hơi đếm không hết ghé qua ở trên đầu Tần Quân, không có lốp xe, đều đang phi hành Cao ốc cao vút trong mây, cao nhất có thể đạt tới ngàn mét.

Hắn dạo bước đi thẳng về phía trước, căn cứ thần thức lấy được tin tức, cha hắn đang ngồi trong một công viên, bên cạnh còn có một bé gái đẩy xe lăn.

Cùng lúc đó, trong công viên.

Cỏ xanh thơm ngát, người lui tới đại bộ phận đều là trung lão niên, ở trong công viên có một gốc cây ngàn năm, một bé gái mặc quần trắng đang đẩy một lão nhân tóc trắng xoá, ánh mắt lão nhân đục ngầu, khắp khuôn mặt là da đồi mồi, nghe bé gái sau lưng nói chuyện, trên mặt hắn không khỏi hiện ra nụ cười Tằng Gia Gia, ta thi lên đại học, sau đó sẽ đi Tối Cao Học Phủ ở Mặt Trăng, về sau ta sẽ trở thành một Phi Công vũ trụ vĩ đại Bé gái cười nói, đang khi nói chuyện, nhẹ nhàng vén mái tóc bên tai, lộ ra gương mặt trắng nõn.

Nàng chỉ khoảng mười bảy mười tám tuổi, ăn mặc thanh xuân hoạt bát, chính là bộ dáng của thiếu nữ hoa quý.

Lúc này, Tần Quân xuất hiện ở bên ngoài mười mét.

Vừa nhìn thấy Tần Quân, đồng tử của lão nhân khẽ nhúc nhích, nhưng không có lộ ra biểu lộ dị dạng.

Bé gái cũng chú ý tới Tần Quân, lập tức ngẩn người, bởi vì khuôn mặt của Tần Quân vô cùng anh tuấn, có thể xưng hoàn mỹ, lại thêm tu vi Tạo Hóa Thái Hư Tôn, cho dù là minh tinh điện ảnh cũng không thể so sánh, để cho nàng hơi thất thần Tần Quân đi thẳng tới trước mặt lão nhân ngồi xuống, nhìn lão nhân, hắn lộ ra mỉm cười nói: Đã lâu không gặp.

Đã lâu không gặp? Bé gái giật mình bừng tỉnh, vội vàng hỏi: Ngươi là ai? Lão giả nhìn chằm chằm con mắt của Tần Quân, phảng phất như nghĩ tới điều gì, càng kích động, gian nan há mồm, run giọng nói: Ngươi… ngươi là … Là con, con về thăm ngài.

Tần Quân nắm lấy tay đối phương, nhẹ giọng nói.

Uy, ngươi đến cùng là ai, thả Tằng Gia Gia của ta ra! Bé gái vội vàng cảnh cáo nói, nàng ở trong các thân nhân, là chưa từng gặp qua Tần Quân Hắn là Tằng Gia Gia của ngươi? Tần Quân hiếu kỳ hỏi.

Xem ra sau khi hắn biến mất, cha mẹ lại sinh hài tử, hắn có thể cảm giác được bé gái cùng cha hắn có quan hệ huyết mạch.

Đương nhiên, không phải vậy chẳng lẽ là Tằng Gia Gia của ngươi? Nữ hài trừng Tần Quân một chút, cảm thấy hắn có bệnh.

Không, hắn là cha ta.

Tần Quân lắc đầu cười.

… Nữ hài trán nổi gân xanh, bỗng nhiên rất muốn đạp Tần Quân một cước.

Lúc này, Lão nhân nâng một cái tay khác lên, cầm tay Tần Quân, kích động nói: Tiểu Quân, ngươi trở về.

Tiểu Quân? Nữ hài ngẩn người, nàng còn là lần đầu tiên nhìn thấy Tằng Gia Gia kích động như thế.

Thật xin lỗi, là con bất hiếu.

Tần Quân thở dài nói, đối với lão nhân mà nói có lẽ mới mấy chục năm, nhưng đối với hắn mà nói, hắn đã sống vô số năm.

Nhìn thấy cha của mình đã già nua như thế, tuy tâm lý hắn không dễ chịu, nhưng hắn bi ai phát hiện mình ngay cả muốn khóc cũng khóc không được.

Vô số năm ma luyện, để tim của hắn đã cứng như bàn thạch, cảm tình cũng đi theo đạm mạc.

Loại cảm giác này để hắn có loại khó chịu hít thở không thông, hắn chính là Tạo Hóa Thái Hư Tôn, lại không cách nào khống chế mình cải biến.

Thời gian, vĩnh viễn là đại biểu của vô tình.

Nó vô tình, nó cũng sẽ để vạn sự vạn vật vô tình theo.

Trước khi đến Hồng Mông, hắn ảo tưởng qua vô số tràng cảnh về lại Địa Cầu, nhưng ở Nguyên Sơ kỳ, ảo tưởng của hắn dần dần bị ma diệt.

Trong thực chất của hắn đã sinh ra một loại tịch mịch, một loại tịch mịch hướng tới mạnh nhất.

Ngươi thật trở về rồi.

Lão nhân run rẩy, chật vật nói, hai mắt đục ngầu trở nên ướt át.

Nữ hài giật nảy mình, nàng tự nhiên không có khả năng tin tưởng Tần Quân là con trai của Tằng Gia Gia mình, bởi vì tuổi của Tần Quân còn rất trẻ, nhìn so với nàng không lớn hơn mấy tuổi.

Cho nên tâm lý nàng cho rằng Tần Quân là lừa đảo.

Tần Quân yên lặng rót pháp lực vào thân thể lão nhân, ngay sau đó da thịt của lão nhân lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được trơn bóng đầy đặn, hai mắt cũng dần dần có thần, ở dưới ánh mắt của nữ hài, lưng của lão nhân chậm rãi thẳng tắp.

Nhất là hai tay kia, như bóng da thổi phồng, để nữ hài trừng to mắt.

Ta đây là… Lão nhân ngạc nhiên hỏi, âm thanh so với lúc trước, tưởng như hai người, trung khí mười phần.

Tần Quân nói: Ngài muốn mẹ phục sinh không? Hắn có thể báo đáp cha mẹ cũng chỉ có như thế, hắn không có khả năng dừng lại làm bạn bên cha, hắn còn có con đường của mình, hắn đồng thời cũng là một vị cha, có thân nhân không thể dứt bỏ.

Ngươi… ngươi là Thần tiên? Nữ hài kinh ngạc hỏi, cảnh tượng trước mắt vượt ra khỏi nàng nhận biết.

Tần Quân nhìn nàng mỉm cười, nói: Thần tiên là Thần Tử của ta.

… Nữ hài im lặng, cảm giác kích động trong nháy mắt trở nên buồn cười.

Thần tiên đến cùng là chuyện gì xảy ra? Lão nhân hỏi, hắn tên là Tần Quốc Khôn, người Hoa phổ thông, lúc tuổi còn trẻ đã từng ảo tưởng qua Thần Tiên Quỷ Quái, cho nên con trai mang đến cho hắn một cảm giác, để hắn đồng dạng liên tưởng đến Thần tiên Năm đó bởi vì một trận ngoài ý muốn, ta rời khỏi nơi này, như trước kia ngài cùng ta giảng những Tiên Hiệp tiểu thuyết kia, ta đi thế giới tu tiên.

Tần Quân cười nói, thời đại của Tần Quốc Khôn, đúng lúc là thời kỳ ineternet tiểu thuyết của Hoa Hạ quật khởi, lúc Tần Quốc Khôn tuổi còn trẻ rất thích xem tiểu thuyết, ở lúc Tần Quân tuổi nhỏ, thường thường đọc truyện cho Tần Quân nghe.

Những tiểu thuyết cố sự kia, sau khi Tần Quân lớn lên liền quên, nhớ mang máng mấy cái tên sách, tỷ như trò chơi tuyệt mệnh … là tiểu thuyết Tần Quốc Khôn yêu thích nhất Vậy có phải luân hồi thật tồn tại hay không? Mẹ ngươi đã chuyển thế? Tần Quốc Khôn thận trọng hỏi, cùng thái độ Tần Quân dự đoán hoàn toàn khác biệt.

Không nghĩ tới cha hắn nghĩ nhiều như vậy.

Đúng vậy, nhưng cho dù chuyển thế, ta cũng có thể tìm nàng trở về.

Tần Quân gật đầu nói, Ngân Hà Hệ cũng có Âm Gian Luân Hồi, mẹ của hắn đã chuyển thế đến Thời Không song song, hiện tại vừa vặn thành hôn sinh con.

Luân hồi, đúng là tàn nhẫn như vậy, không có chuyện cũ kiếp trước, chỉ có kiếp này.

Tần Quân có thể làm cho mẹ hắn khôi phục trí nhớ kiếp trước, lại mang về.

Vậy quên đi, mẹ ngươi có thể chuyển thế, ta đã thả lỏng trong lòng, chí ít nàng cũng không có chân chính biến mất, hiện tại nàng cũng có người chiếu cố, không có ta có lẽ còn tốt hơn.

Tần Quốc Khôn cười nói, không có chút bi thương nào, cũng không vui sướng, phảng phất như nói việc nhỏ Nữ hài nghe mà trầm mặc không nói, mười năm một sự khác nhau, nàng cùng Tằng Gia Gia của nàng không biết cách bao nhiêu đời, nhưng vẫn bị ái tình của Tằng Gia Gia làm rung động.

Tần Quân im lặng không nói, Tần Quốc Khôn nói để hắn có chút hiểu được.

Ta tuy cả đời bình thường, nhưng cũng coi như đi qua một đời hoàn chỉnh, người đầu bạc tiễn người đầu xanh đã trải qua, sinh ly tử biệt cũng trải qua, hiện tại càng là con cháu cả sảnh đường, ta đã không cầu gì khác.

Tần Quốc Khôn chậm rãi đứng dậy, uốn éo người, cảm giác lực lượng đã lâu để hắn thở dài ra một hơi.

Hắn ngồi ở trên xe lăn mấy chục năm, thật lâu không có đứng lên như vậy.

Lất nữa ngươi thu hồi lại lực lượng đi, ta cảm thấy ta phải đi, các con cháu cũng không cần ta, ta cũng không muốn trở thành gánh vác của bọn hắn, một thế này, ta đã không còn lưu luyến Tần Quốc Khôn nhìn Tần Quân, cười nói, vô cùng thoải mái.

Sống 116 năm, hắn đã hưởng qua ngọt bùi cay đắng, cái gì cũng nghĩ thoáng.

Trước khi chết có thể gặp lại Tần Quân, tâm nguyện đạt thành.

Tằng Gia Gia, ngươi nói cái gì đó, chúng ta làm sao không cần ngươi? Nữ hài lập tức gấp, con mắt đỏ hồng.

Tần Quốc Khôn quay người nhìn về phía nữ hài, khuôn mặt đã khôi phục bộ dáng trung niên, để nữ hài sửng sốt Giờ phút này dáng dấp của Tằng Gia Gia cùng cha nàng thật giống.

Ngọc nhi, Tằng Gia Gia không phải là người các ngươi cần, không nên đau buồn, ngươi phải học cho giỏi, sớm ngày trở thành Phi Công vũ trụ Đang khi nói chuyện, Tần Quốc Khôn sờ lên mái tóc của Tằng Tôn Nữ, mặt mũi tràn đầy cảm khái.

Tần Quân trầm mặt nói: Ta có thể để ngài trường sinh bất lão, có thể bắt đầu lại từ đầu.

Trường sinh bất lão có ý nghĩa gì, sau khi mẹ ngươi rời đi, ta nhàm chán chết rồi, muốn chết cũng không xong, các con cháu nỗ lực để cho ta sống, kỳ thực ta cũng không có cách nào.

Tần Quốc Khôn khoát tay nói, nụ cười trên mặt là sáng lạn như vậy Nữ hài tên Ngọc nhi cũng trầm mặc xuống, những năm gần đây, các nàng nỗ lực trị liệu Tần Quốc Khôn, kéo dài thọ mệnh, nhưng lại chưa bao giờ nghĩ tới Tần Quốc Khôn rốt cuộc muốn cái gì.

Trước khi thu hồi lực lượng này, ngươi có thể mang ta đi nhà cũ của chúng ta trước kia không? Tần Quốc Khôn quay đầu, nhìn Tần Quân cười hỏi.

Tần Quân ngẩn người, vung tay áo, ba người bỗng dưng biến mất ở trong công viên Lại xuất hiện lần nữa, bọn hắn đi vào một cư xá cũ kỹ, lá khô phủ kín, trên bầu trời không có xe hơi bay tới bay lui, ven đường đỗ xe chạy bằng điện, xe đạp, ven đường phía trước còn có một lão phụ nhân ngồi ở trên ghế ngẩn người, không biết nghĩ cái gì.

Từng cảnh tượng ấy để Tần Quốc Khôn ngẩn người, ngạc nhiên hỏi: Nơi này là… Thời không tám mươi năm trước, nơi ở chúng ta ban đầu đã phá dỡ, ta chỉ có thể mang ngươi tới nơi này, nhớ kỹ, không thể để cho ngươi ở thời không này thấy ngươi, nếu không thời không sẽ hỗn loạn.

Tần Quân giải thích nói, nơi này chính là năm 2014 Ngọc nhi nghe mà trừng to mắt, che lại cái miệng nhỏ nhắn, mặt mũi tràn đầy vẻ không thể tin được.

Nàng vậy mà Xuyên Toa Thời Không! Chỉ biết đánh bài, chút tiền lương ấy của ngươi còn không đủ chúng ta ăn cơm! Nào có, ta chỉ là tùy tiện chơi đùa, lần sau không đánh nữa.

Hừ, có thể tin ngươi sao? Con trai muốn ăn thịt nướng, lúc nào dẫn con đi? Cuối tuần a.

Phía trước truyền tới tiếng mắng đùa của một đôi vợ chồng trẻ tuổi, Tần Quân phất tay, ba người trở nên vô hình, phàm nhân không cách nào nhìn thấy.

Theo phương hướng âm thanh truyền tới, chỉ thấy một đôi vợ chồng tuổi trẻ tay kéo tay đi tới Nam tử cực kỳ tương tự Tần Quốc Khôn, chính là Tần Quốc Khôn thời kỳ tuổi trẻ, nữ tử có chút giống Tần Quân, chính là mẹ của hắn.

Hai vợ chồng một bên cãi nhau, vừa đi vào trong hành lang.

Tần Quốc Khôn cảm thán nói: Trước kia tuy khổ, nhưng thật tốt đẹp.

Tần Quân không có mở miệng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào khu chung cư phía trước, không biết suy nghĩ cái gì.

Trước kia, chính sách nơi ở còn không có rõ ràng, không giống vùng này của các ngươi, không cần cân nhắc phòng ở, khi đó chúng ta đều thuê nhà, tiền lương một tháng miễn cưỡng đủ một nhà ba người ăn cơm, chỉ biết cắm đầu làm thuê, không có náo nhiệt như vậy hiện tại, cả nhà tề tụ.

Tần Quốc Khôn bắt đầu cảm thán, nhìn Ngọc nhi giảng giải sinh hoạt của bọn hắn.

Trước kia Ngọc nhi không thể nào tin, không thể nào hiểu được phòng ở sao có thể trở thành áp lực lớn nhất của mọi người, bởi vì ở thời đại của nàng, mỗi người vừa ra đời liền sẽ được quốc gia tặng một căn phòng, bước chân của nhân loại đã đi ra Trái Đất, phần lớn người sẽ không thỏa mãn đợi ở địa cầu Tần Quân nghe được cũng hơi xúc động, hôm nay hắn là Thiên Đế chí cao vô thượng, cũng sẽ không có phiền não như vậy Trước kia là đếm lấy thời gian màsống, hiện tại còn sống không hỏi thời gian, truy cầu giấc mộng hư vô phiêu miểu.

Trước kia ta và bà cố của ngươi rất khổ, nhưng rất ngọt ngào, cho dù khi đó ta không giỏi giang, nhưng không có bỏ ta, người cả đời này, rất khó gặp được bạn đời như vậy, ta không biết nàng có tính toán bỏ ta không, nhưng nàng chưa bao giờ rời đi, cho đến chết Đồng cam cộng khổ, một lòng thủy chung, hi vọng kiếp sau không còn ăn chút đau khổ nữa.

Tần Quốc Khôn cười nói, hắn đã 116 tuổi, dù chua xót cũng có thể cười nói, tuy hốc mắt có chút ướt át Ngọc nhi cái hiểu cái không, lòng nàng tràn đầy lo lắng việc học, đối với tình yêu, tuy có ảo tưởng, nhưng không có trải qua, không hiểu trong lời nói bình thản của ông cố có khắc khổ ghi sâu trong lòng Tần Quân yên lặng nghe, trong đầu cũng đang nhớ lại cả đời này của mình Hắn luân hồi nhìn như phức tạp, nhưng ở trong trí nhớ của hắn chỉ có một đầu dây, từ Trái Đất đến Huyền Đương đại thế giới, đến Hỗn Độn, đến Hồng Mông, sau cùng trở về, hắn đã nhìn qua quá nhiều thương hải tang điền, sinh ly tử biệt đối với hắn mà nói, đã rất bình thản Thật lâu sau, sắc trời chậm rãi tối lại.

Tần Quốc Khôn cũng không còn tự thuật, hắn quay đầu nhìn Tần Quân nói: Chúng ta trở về đi.

Trong màn đêm, trên cửa sổ khu chung cư đều sáng đèn, bình thường mà ấm áp.

Tần Quân gật đầu, liếc qua ngôi nhà cũ kia, chợt phất tay Ba người lần nữa trở lại trong công viên, bọn hắn chỉ rời đi một giây.

Thu hồi lực lượng này đi.

Tần Quốc Khôn chậm rãi ngồi vào trên xe lăn, rõ ràng đã khôi phục trung niên, nhưng thân thể của hắn còn hơi run rẩy.

Thật phải như vậy sao? Bắt đầu lại từ đầu rất khó sao? Tần Quân nhíu mày hỏi.

Quá khứ cho tới bây giờ đều không cách nào quay lại, ngươi có thể bắt đầu lại từ đầu sao? Tần Quốc Khôn cười hỏi.

Ngọc nhi nghe không rõ, nhưng tâm lý vô cùng khó chịu Nàng không rõ vì sao Tần Quốc Khôn một lòng muốn chết, đối với tuổi trẻ như nàng nà nói, nàng sợ hãi cái chết.

Ngươi có thể bắt đầu lại từ đầu sao?Đối mặt câu nói này, tâm thần của Tần Quân chấn động, từ nơi sâu xa, linh hồn của hắn phảng phất như bị trọng chùy đánh trúng.

Trong chốc lát, hắn bừng tỉnh đại ngộ.

Hắn nhìn như đã trở thành Thiên Đế, tâm như bàn thạch, nhưng hắn tổng không bỏ xuống được quá khứ.

Tiểu Quân, ngươi có con đường của ngươi, cha mẹ không phải là toàn bộ của ngươi, cũng không thể là toàn bộ của ngươi, dù sao ta cũng có qua cha mẹ.

Tần Quốc Khôn nhìn chằm chằm Tần Quân, hiền hòa cười nói, chỉ là trong mắt lộ ra một tia không bỏ Trong một thế này, ngoại trừ mẹ của Tần Quân, Tần Quân chính là người trọng yếu nhất của hắn, hắn áy náy mấy chục năm, rốt cục nhìn thấy Tần Quân bình yên vô sự, còn trở thành Thần Tiên trường sinh bất tử, hắn thật cao hứng, cũng hiểu mình thật nên buông tay Chỉ là đáng tiếc, đời sau, ta không cách nào lại làm cha của ngươi, ngươi cũng tuyệt đối đừng cho ta cơ hội, cố gắng sống thật tốt.

Nụ cười của Tần Quốc Khôn khắc sâu vào trong đầu Tần Quân thật sâu, Ngọc nhi lại nhịn không được khóc thành tiếng, vội vàng che miệng.

Tần Quân vung tay phải lên, giọng nói và dáng điệu của Tần Lăng Mệnh, Tần Tuyết Nhi, Tần Thiên Võ, Nhược Tâm bỗng dưng xuất hiện ở trước mặt hắn, như là hình chiếu.

Gia gia tốt, ta gọi Tần Lăng Mệnh.

Gia gia tốt, ta gọi Tần Nhược Tâm.

Gia gia tốt, ta gọi Tần Tuyết Nhi.

Gia gia tốt, ta gọi Tần Thiên Võ.

Bốn đứa bé nhìn Tần Quốc Khôn cười nói, như là chúc tết.

Tần Quốc Khôn đầu tiên là ngẩn người, sau thoải mái cười to nói: Hảo hài tử! Đều là hảo hài tử! Giờ khắc này, trong mắt của hắn không bỏ cũng tiêu tán.

Bởi vì hắn triệt để buông xuống, Tần Quân đã có hài tử, tin tưởng về sau Tần Quân cũng có thể vì con của mình mà sống thật tốt.

Tần Quân có thể bắt được tâm tình của hắn, không khỏi thở dài, tay phải vung lên, hư ảnh bốn đứa bé tiêu tán, Tần Quốc Khôn cũng cấp tốc già nua, rất nhanh lại biến thành dáng dấp ban đầu, nằm dựa vào ở trên xe lăn, rất khó động đậy, ngay cả hai mắt cũng biến thành đục ngầu, phảng phất như tùy thời sẽ ngủ say Bà nó ơi… Tần Quốc Khôn chật vật nói, âm thanh vô cùng thấp, nhưng Tần Quân có thể nghe được rõ rõ ràng ràng.

Oanh! Tử Vi Đế Tinh Đạo Quả cùng Vận Mệnh Chi Luân trong cơ thể Tần Quân điên cuồng vận chuyển, giờ khắc này, hắn rốt cuộc hiểu hết thảy Hắn lật tay lấy ra một cái Trữ Vật Giới Chỉ, ném cho Ngọc nhi nói: Gặp được nguy hiểm không thể kháng cự, nhỏ máu ở trên mặt nhẫn.

Nhớ kỹ, chiếc nhẫn này tuyệt đối đừng nói, chỉ có thể chính ngươi biết, nếu không hậu hoạn vô cùng.

Nói xong, Tần Quân quay người, chuẩn bị rời đi.

Bước ra năm bước, hắn quay đầu, vừa hay nhìn thấy Tần Quốc Khôn nỗ lực mở mắt nhìn về phía hắn, trong mắt tràn ngập vẻ vui mừng.

Tần Quân quay người, cười một tiếng, hết thảy đều là thoải mái.

Kiếp sau, ta sẽ để cho ngươi áo cơm không lo, quang mang vạn trượng Tần Quân nỉ non một câu, hắn chính là Thiên Đế, có thể thao túng Luân Hồi chuyển thế, đã không cách nào cải biến ý chí của Tần Quốc Khôn, vậy hắn sẽ để cho đời sau của Tần Quốc Khôn qua vô cùng hạnh phúc Nói xong, hắn biến mất tại nguyên chỗ.

Ban đêm ngày đó, Tần Quốc Khôn an tường rời đi, ngoại trừ Ngọc nhi, người nhà còn lại đều nhìn rất thoáng, dù sao Tần Quốc Khôn có thể sống đến hôm nay, đã coi như là trường thọ, chí ít lúc hắn rời đi không có thống khổ Mười năm sau, Liên Minh Địa Cầu bỗng nhiên tiếp nhận một đoạn tin tức thần bí, trải qua kỹ thuật chữa trị, bọn hắn đạt được một đoạn ghi hình.

Trong hình ảnh có sáu bóng người bỗng nhiên xuất hiện trong tinh không, một bóng người kim quang diệu nhãn, năm bóng người khác toàn thân quấn quanh lấy hắc khí quỷ dị, như là Thần Minh đang đối kháng với tà ác, đằng sau bóng người vàng óng biến thành 1000 phân thân, vây công năm thân ảnh màu đen, ngay sau đó ghi hình gián đoạn.

Đoạn ghi hình này dẫn tới toàn bộ Liên Minh Địa Cầu chấn động, thời đại hoàn toàn mới cũng theo đó tiến đến.

Trong luân hồi, Tần Quân cũng không có lập tức trở về Hồng Mông, mà bắt đầu đốn ngộ.

Về tới Địa Cầu, hóa giải khúc mắc, hắn phảng phất như bắt được cái gì Thủy Nguyên khí ẩn chứa Tạo Hóa Đại Đạo, sáng tạo hết thảy, vô số năm đến nay, nhân loại xem như tạo hóa hoàn mỹ nhất Cái gọi là hoàn mỹ không phải chỉ tu vi hoặc cường đại, mà là đến nơi đến chốn Như là luân hồi nhân quả, người từ khi sinh đến già chết, chính là hoàn mỹ thủy chung, mà Tu Hành giả là muốn đánh vỡ cái hoàn mỹ này, mới có Tam Tai Cửu Kiếp, các loại thiên số.

Tuy Tần Quốc Khôn là phàm nhân, nhưng hắn giác ngộ lại làm Tần Quân xúc động thật sâu Thiên Đế hẳn nên tùy tâm sở dục! Mà không thể bị vạn sự vạn vật ràng buộc, trước kia hắn luôn bị chấp niệm ở quá khứ ràng buộc, trên tâm cảnh dù sao cũng kém một chút Hiện tại hắn nghĩ thoáng, hiểu hết thảy! Hắn thành toàn Tần Quốc Khôn chết già, là tôn trọng với từ phụ.

Hắn điều khiển luân hồi, để Tần Quốc Khôn kiếp sau trôi qua hạnh phúc không lo, chính là ý nghĩ của hắn, hắn muốn làm như thế, mà luân hồi lại chỉ có thể mặc cho hắn bài bố Oanh.

.

.

Thủy Nguyên khí trong cơ thể Tần Quân bắt đầu bạo động, điên cuồng tái sinh.

Trong chốc lát, hắn trực tiếp đột phá tới Tạo Hóa Thái Hư Tôn trung kỳ, Thủy Nguyên khí bắt đầu tăng cường nhục thể của hắn, khiến cho hắn càng mạnh Bây giờ Tần Quân chỉ dựa vào linh khí hoặc Hồng Mông nguyên khí tu luyện, tu vi căn bản không cách nào tăng trưởng Mà Thủy Nguyên khí ẩn chứa Tạo Hóa Đại Đạo, có thể tái sinh, tương đương với nhục thể của hắn biến thành tu luyện tràng tuyệt diệu.

Chung quanh nổi lơ lửng các ảnh thu nhỏ thời không, như là hình chiếu, lít nha lít nhít, Tần Quân không hề bị lay động, lẳng lặng thể ngộ hết thảy.

Cũng không lâu lắm.

Hắn lần nữa đột phá, đạt tới Tạo Hóa Thái Hư Tôn hậu kỳ, đồng thời hắn còn ngộ được Luân Hồi Đại Đạo.

Tần Quốc Khôn nói mặc dù đơn giản, nhưng lại ẩn chứa vô thượng chí lý của Luân Hồi Đại Đạo Luân hồi, đúng là thủy chung! (* thủy chung ở đây không phải chỉ tình yêu chung thủy, thủy trong từ nguyên thủy, ý mở đầu, chung là cuối cùng, là ý mở đầu cùng kết thúc.

) Hiểu được thủy chung, lại ngộ được luân hồi.

Tuy Tần Quân là Thiên Đế, hiểu thủy chung, nhưng sẽ không khuất phục thủy chung.

Chúng sinh khả năng đều có thủy chung, nhưng hắn theo đuổi là một con đường không có điểm cuối cùng Con đường này đã trở thành chấp niệm của hắn, cũng có thể nói là con đường của Thiên Đế.

Tần Quân không có giống nhân vật chính trong các tiểu thuyết, mang theo người nhà, thân bằng hảo hữu ở trên người, sau đó vượt qua sinh hoạt hạnh phúc mỹ mãn, đó là suy nghĩ không thành thục, tiêu chuẩn hạnh phúc của mỗi người không có khả năng hoàn toàn tương tự, bởi vì người rất đặc thù, có Thất Tình Lục Dục Tần Quân muốn làm chính là điều khiển hết thảy, thậm chí điều khiển Thất Tình Lục Dục của mình Nghe có chút điên cuồng, nhưng trong lúc bất tri bất giác, hắn đã ngộ được cảnh giới này.

Hắn theo đuổi không chỉ là tên Thiên Đế, mà là Thiên Đế vô địch! Như thế nào vô địch? Là không có bất kỳ vật gì có thể đánh bại hắn! Cảm tình, địch nhân, Vận Mệnh… hết thảy không thể! Thậm chí ngay cả chính hắn cũng không thể đánh bại mình! Thật lâu sau… Hắn chậm rãi mở mắt, tu vi vẫn như cũ dừng bước ở Tạo Hóa Thái Hư Tôn hậu kỳ, nhưng đã đủ rồi, bởi vì chiến lực chân thực của hắn đã lật ra gấp trăm lần.

Một khi đốn ngộ, thoát thai hoán cốt! Hiện tại hắn thoải mái hơn, hắn mở ra tay trái, trong lòng bàn tay là linh hồn của Tần Quốc Khôn, hắn thì thào nói: Trước kia ngươi ưa thích Tiên Hiệp, ta thành toàn ngươi, để ngươi cả đời không lo, áp đảo chúng sinh, nhưng ngày sau ta sẽ tự chủ trương, ta sẽ để Linh Hồn của mẹ chuyển thế đến chỗ ngươi.

Đang khi nói chuyện, hắn đánh vào linh hồn của Tần Quốc Khôn một đạo pháp lực, sau đó thả vào một thời không Tu Tiên.

Yên lặng nhìn Tần Quốc Khôn chuyển thế, Tần Quân nhếch miệng lên, không còn âm trầm như lúc trước, mà trở nên hăng hái Điều khiển Thất Tình Lục Dục không phải là vì trở nên lạnh lùng! Mà là vô luận thân ở loại tình cảnh gì, đều có thể tiếu ngạo! Mặc ta cười! Luân hồi vô tận, chỉ có trẫm trường tồn! Chư thiên 3000 đại đạo, ngại gì tiêu dao! Tần Quân bẻ bẻ cổ, chợt xé mở luân hồi, tiến về Hồng Mông.

Sau này, con đường của hắn còn sớm, ít nhất cũng phải chưởng khống Hồng Mông lần nữa.

Nam Hồng Mông, tin tức liên quan tới Lăng Đế xuất thế truyền ra, dẫn bạo toàn bộ Hồng Mông Tin tức cấp tốc truyền đến Bắc Hồng Mông, Tây Hồng Mông, Đông Hồng Mông Vô số sinh linh sôi trào.

Lăng Đế rốt cục xuất thế! Lăng Đế muốn khiêu chiến Nạp Lan Tôn Vương, Khánh Đế nói Nạp Lan Tôn Vương mạnh nhất, Lăng Đế sẽ bỏ qua? Ha ha, Cực Đế cũng quay về rồi, nghe nói hắn muốn khiêu chiến Lăng Đế, cái này thú vị, các Bất Bại Đại Đế đều muốn chiến đến cùng một chỗ? Nghe nói Minh Trùng tộc bắt được thân ảnh của Chính Hoa Tà Phật, xem ra Hồng Mông tai kiếp thật muốn giáng lâm, Viễn Cổ Đại Năng nhao nhao xuất thế Nạp Lan Tôn Vương phiền toái! Lăng Đế là Bất Bại Đại Đế thứ nhất a! Bốn Đại Hồng Mông đều đang nghị luận việc này, Lăng Đế như một que diêm, trong nháy mắt nhóm lửa toàn bộ Hồng Mông Cùng lúc đó, trong một tinh không, bọn người Ma Cảnh Thương, Tôn Ngộ Không đang đợi Mấy trăm vạn sinh linh đều không có rời đi, lơ lửng ở chung quanh, không có sinh linh dám lớn tiếng ồn ào, nhiều nhất khe khẽ bàn luận Lúc này, Cực Đế bỗng nhiên xé mở không gian, xuất hiện ở trên bọn hắn Vừa nhìn thấy Cực Đế xuất hiện, Ma Cảnh Thương, Tôn Ngộ Không, Bạch Khởi nhao nhao đứng dậy, cảnh giác nhìn hắn.

Sư tôn ta đâu? Ma Cảnh Thương cắn răng hỏi, lúc trước hắn chỉ có thể nhìn tới cái đuôi của Cực Đế, hiện tại Cực Đế cường đại để hắn khó mà nhìn theo bóng lưng.

Mấy trăm vạn sinh linh cũng khẩn trương lên.

Thiên Đế cùng Cực Đế đại chiến, kết quả Cực Đế về trước, chẳng lẽ Thiên Đế bị Cực Đế giết? Một cảm giác bất an cấp tốc lan tràn, ngay cả các Thần Ma cũng nghĩ đến khả năng này, sắc mặt đều thảm đạm.

Hắn ở trong luân hồi, rất nhanh liền trở về.

Cực Đế đạm mạc nhìn xuống bọn hắn, trả lời.

Trong luân hồi? Các Thần Ma lập tức thở dài một hơi, mấy trăm vạn sinh linh cũng như thế, Thiên Đế còn sống, nói rõ Cực Đế không cách nào đánh giết hắn, xem ra Thiên Đế đồng dạng mạnh đến đáng sợ.

Ngươi cùng Bệ Hạ nhà ta, người nào thắng? Tôn Ngộ Không nhịn không được hiếu kỳ, hỏi.

Cực Đế mạnh như thế, nếu như Tần Quân có thể chiến thắng hắn, phóng tầm mắt nhìn Hồng Mông, bọn hắn còn cần e ngại ai? Thiên Đế thắng.

Cực Đế vứt xuống câu nói này liền biến mất, chiến bại cũng không có để hắn nhụt chí, hiện tại hắn chỉ muốn nỗ lực mạnh lên, tái chiến Tần Quân.

Oanh! Tinh không lập tức sôi trào, các Thần Ma cùng mấy trăm vạn sinh linh đều phấn chấn.

Thiên Đế thắng! Thiên Đế quá lợi hại, ngay cả Bất Bại Đại Đế đều có thể chiến thắng? Xem ra hắn cũng có thể trở thành Bất Bại Đại Đế! Cực Đế lần thứ nhất chịu thua! Tin tức này nếu truyền đi, địa vị của Thiên Đế tất nhiên nước lên thì thuyền lên! Từ nay về sau, ta muốn đi theo Thiên Đế! Các sinh linh hưng phấn thảo luận, thậm chí có rất nhiều sinh linh bắt đầu suy nghĩ, làm sao ôm đùi của Tần Quân Đại khái đi qua năm canh giờ.

Tần Quân bỗng nhiên xé mở không gian trở về, nhìn qua Tần Quân lông tóc không hư hại, các Thần Ma vội vàng vây tới.

Sau một phen hàn huyên, Tần Quân quyết định trước tiên phản hồi Cổ Thánh Đế Đạo, một năm sau trở lại, tham gia Lăng Đế yến hội.

Các ngươi dừng lại! Đúng lúc này, một tiếng quát bá đạo truyền đến, chấn động đến hồn phách của các sinh linh run rẩy.

Người tới là một nam tử áo bào xanh, đầu dài tai sư, khuôn mặt lạnh lùng, thân cao tám trượng, mọc ra sáu tai, đều nắm một Thanh Đồng Loan Đao Hắn nhìn hằm hằm đám người Tần Quân, phảng phất như có thù không đội trời chung, dọa đến mấy trăm vạn sinh linh run lẩy bẩy.

Ngươi là ai? Tôn Ngộ Không tức giận hỏi, đối phương rõ ràng lai giả bất thiện, nhưng bọn hắn căn bản không biết, cho nên để Tôn Ngộ Không không hiểu thấu đồng thời lại có chút phát điên Nghe vậy, nam tử kia gầm thét nói: Ta chính là bằng hữu của Hỗn Độn Thần Tôn, Lục Đao thần tôn, các ngươi dám giết hắn, còn muốn đi? Thời điểm Hỗn Độn Thần Tôn vẫn lạc, hắn liền lập tức khởi hành, nhưng vì khoảng cách quá xa, hắn ở Bắc Hồng Mông, hao tốn không ít thời gian mới chạy đến.

Cũng may đám người Tần Quân chưa rời đi! Lục Đao thần tôn! Một số sinh linh đến từ Hồng Mông lập tức xôn xao, nhưng cũng không hoảng hốt Nói đùa, ngay cả Cực Đế cũng không phải đối thủ của Thiên Đế, Lục Đao thần tôn tính là thứ gì? Trong lúc nhất thời, các sinh linh đều lấy ánh mắt châm biếm nhìn Lục Đao thần tôn, ngay cả Tôn Ngộ Không cũng trêu tức nhìn hắn.

Lục Đao thần tôn bị loại ánh mắt này của bọn hắn chọc giận dữ, hắn khi nào bị nhiều sinh linh xem thường qua như vậy? Một bầy kiến hôi! Coi là giết Hỗn Độn Thần Tôn liền có thể thắng được ta? Lục Đao thần tôn giận mắng, Lục Tí thôi động pháp lực, chuẩn bị một chiêu diệt sát đám người Tần Quân.

Sắc mặt của Ma Cảnh Thương có chút ngưng trọng nói: Sau lưng Lục Đao thần tôn là Nạp Lan Tôn Vương, cho dù sư tôn đánh giết hắn, chỉ sợ cũng sẽ rước lấy phiền toái càng lớn.

Chỉ có sinh linh ở Hồng Mông một đoạn thời gian, mới có thể hiểu Nạp Lan Tôn Vương đáng sợ.

Nạp Lan Tôn Vương ở Bắc Hồng Mông có thể nói là một tay che trời, thậm chí ở toàn bộ Hồng Mông cũng có thế lực rất lớn, Khánh Đế so sánh với hắn, kém không chỉ một chút.

Hưu.

.

.

Đúng lúc này, một đạo liệt diễm tóe hiện, lấy tốc độ ngay cả Tạo Hóa Thái Hư Tôn cũng không kịp phản ứng bao phủ Lục Đao thần tôn Trong nháy mắt thân vẫn! Bao quát đám người Ma Cảnh Thương, Tôn Ngộ Không ở bên trong, đều không kịp phản ứng Tần Quân chậm rãi buông xuống tay trái, hừ lạnh nói: Nói thật nhiều.

Thanh âm của hắn vang vọng bên tai toàn bộ sinh linh, kinh đến bọn hắn quay đầu nhìn lại, khi thấy là Tần Quân, không khỏi trừng to mắt.

Đây chính là thực lực chiến thắng Cực Đế sao? Mạnh như Lục Đao thần tôn, nhất chỉ diệt sát? Sư tôn thật mạnh.

Ma Cảnh Thương nuốt nước miếng, giờ khắc này, hắn đột nhiên cảm giác được cho dù Tần Quân đối đầu Nạp Lan Tôn Vương, cũng sẽ không thua.

Không chỉ hắn, những người khác cũng nghĩ như thế, rõ ràng mới mấy canh giờ qua đi, vì sao cảm giác Tần Quân phảng phất như biến thành người khác, cỗ khí phách kia thật sự là quá bàng bạc, thậm chí còn mạnh hơn Cực Đế một chút.

Trước kia Tần Quân vẫn còn tương đối nội liễm, hiện tại hắn hoàn toàn phóng thích khí chất của mình, nên mạnh thì mạnh! Đi thôi! Tần Quân phất tay nói, lười nhiều lời, mọi người bị khí tràng của hắn hù sợ, cho dù lại hiếu kỳ, cũng không dám mở miệng Cứ như vậy, một đoàn người trùng trùng điệp điệp bay về phía Cổ Thánh Đế Đạo Trên đường đi, lúc tới gần Hồng Mông biên giới, lần lượt có sinh linh rời đi, bởi vì đến vùng này, nguy hiểm không có lớn như trước đó, một số sinh linh muốn rời khỏi đương nhiên sẽ không đợi thêm.

Càng nhiều sinh linh thì muốn đi theo Tần Quân, bọn hắn hiểu đây là cơ hội ngàn năm một thuở, bằng không coi như bọn hắn trở về, cũng cần vô số năm mới có thể cường đại lên, nhưng rất có thể mãi mãi không có cơ hội như vậy.

Nguyên Bá… Tần Quân ngồi ở trên Chí Tôn Cửu Long Ỷ, kêu một tiếng.

Lý Nguyên Bá nên mạnh lên! Đánh bại Cực Đế, tu vi tăng lên hai tiểu cảnh giới, hệ thống cũng thay đổi mạnh rất nhiều, hiện tại để Lý Nguyên Bá mạnh lên, cũng sẽ càng mạnh Huyết mạch của Lý Nguyên Bá đã bị hắn tăng đến cực hạn, sau khi Hồng Mông Độ Kiếp đột phá tới Tạo Hóa Thái Hư Tôn không khó lắm Để Lý Nguyên Bá Hồng Mông Độ Kiếp.

Tần Quân ở trong lòng phân phó nói, ngay sau đó giữa mi tâm xuất hiện lỗ đen, hút Lý Nguyên Bá vào trong đó.

Mười giây đi qua rất nhanh.

Đinh! Lý Nguyên Bá Hồng Mông Độ Kiếp thành công! Phải chăng phóng thích? Phóng thích, điều ra bảng thuộc tính.

Tần Quân cấp tốc đáp lại, kỳ thực hắn đã đại khái đoán được tu vi của Lý Nguyên Bá.

Lý Nguyên Bá, đến từ thần thoại truyền thuyết Chủng tộc: Kim Sí Đại Bằng Điểu! Tu vi: Tạo Hóa Thái Hư Tôn trung kỳ! Công pháp: Kim Bằng Thần Biến! Thần thông: Bằng Điểu Chân Thân! Kinh Thiên Động Địa! Che khuất bầu trời! Âm Dương Nhị khí! Chí cao nhất kích! Pháp bảo: Ma Lôi Song Chùy! Đại Đạo Truyền Thừa: Kim Cương Đại Đạo! Thuộc tính đặc thù: Kim Bằng bạo lệ (một khi gặp được nguy hiểm, rất có khả năng bạo tẩu, lúc bạo tẩu, chiến lực sẽ đề cao)! Độ trung thành: 100 (max trị số 100)! Tạo Hóa Thái Hư Tôn trung kỳ, cùng Bạch Khởi không sai biệt lắm.

Vẫn được! Bây giờ Tạo Hóa Thái Hư Tôn đã không vào mắt của hắn.

Một giây sau, Lý Nguyên Bá bay ra mi tâm của hắn, sau khi tu vi tăng vọt, hắn nhịn không được thét dài một tiếng.

Một màn này để Thần Ma còn lại âm thầm kinh hãi, mà trăm vạn sinh linh còn đi theo thì trợn mắt hốc mồm, mấy hơi thở, Thiên Đế liền để cho thủ hạ tu vi bay vọt? Những sinh linh vốn muốn rời đi kia lập tức không muốn đi nữa, đi theo Tần Quân, tuyệt đối là cơ duyên to lớn Lý Nguyên Bá thét dài một tiếng, thỏa thích thể hiện sự hưng phấn của mình.

Đinh! Phát động nhiệm vụ chính tuyến.

.

.

người mạnh nhất Bắc Hồng Mông phẫn nộ! Nhiệm vụ tường trình: Bởi vì ký chủ chém giết Lục Đao thần tôn, dẫn đến Nạp Lan Tôn Vương để mắt tới ký chủ, nếu như ký chủ đánh bại Nạp Lan Tôn Vương hoặc để Nạp Lan Tôn Vương bớt giận, thu hoạch được một cơ hội Hồng Mông Độ Kiếp, một cơ hội Thần Ma phục sinh, một cơ hội Thần Ma Chinh Triệu, hai cơ hội hệ thống ân huệ! Thanh âm hệ thống nhắc nhở bỗng nhiên vang lên ở trong đầu Tần Quân, để Tần Quân nheo mắt lại.

Không nghĩ tới Nạp Lan Tôn Vương nhanh như vậy liền chú ý tới hắn.

Xem ra Nạp Lan Tôn Vương ở trên thân Lục Đao thần tôn động một chút thủ đoạn nhỏ a.

Bất quá, Tần Quân cũng không thèm để ý, khen thưởng ít như thế, xem ra Nạp Lan Tôn Vương cũng bình thường, chí ít uy hiếp không lớn.

Nghĩ xong, Tần Quân nhìn Lý Nguyên Bá hỏi: Ngươi sáng tạo ra cái gì? Nghe vậy, Lý Nguyên Bá thu liễm nụ cười, nhìn Tần Quân trả lời nói: Kim Cương Âm Dương, đây là một loại Đại Đạo, một loại Đại Đạo hoàn chỉnh Rất nhiều sinh linh Hồng Mông Dung Đạo cảnh được vinh dự thành cường giả, chính là Thần thông tấn cấp làm Đại Đạo Thần Thông.

Đại Đạo Thần Thông, có được lực lượng Đại Đạo.

Mà sáng tạo Đại Đạo hoàn chỉnh, liền không chỉ là Thần thông đơn giản như vậy, cái này là một trật tự, một trật tự xuất hiện ở Hồng Mông hoặc là Hỗn Độn.

Rất không tệ! Tần Quân tán thưởng.

Tôn Ngộ Không, Bạch Khởi, Tiết Nhân Quý cũng không có sáng tạo ra Đại Đạo có thể xưng trật tự.

Đáng quý.

Tiểu tử này bình thường đần độn, không nghĩ tới sức sáng tạo còn rất không tệ Đối mặt Tần Quân tán dương, Lý Nguyên Bá vò đầu cười ngây ngô.

Bệ Hạ, khi nào cho ta cơ hội như vậy? Lữ Bố nhịn không được lên tiếng hỏi, hiện tại tu vi của hắn ngược lại biến thành đếm ngược trong đội ngũ, để hắn rất nghẹn khuất.

Còn có ta! Nhiễm Mẫn đi theo nói, thật vất vả có cơ hội mở miệng, hắn đương nhiên sẽ không bỏ lỡ.

Chuẩn Đề muốn nói lại thôi, cuối cùng lựa chọn trầm mặc, về phần Tiếp Dẫn, hắn càng không mở miệng được.

Thật muốn? Tần Quân mỉm cười, hững hờ.

Hắn còn có một cơ hội Hồng Mông Độ Kiếp, nhưng không muốn cho Lữ Bố cùng Nhiễm Mẫn, chí ít tạm thời không muốn Dù sao cũng phải theo công lao phân phối, đồng thời cũng làm cho hai vị Thần Ma lắng đọng tâm tính một chút Ngoại trừ cơ hội Hồng Mông Độ Kiếp, hiện tại hắn tích lũy bảy lần cực hạn giác tỉnh, sáu lần tử trung giác tỉnh, còn có một cơ hội Thần Ma Chinh Triệu cùng với khen thưởng khác Nhưng hắn tỉ mỉ nghĩ lại, cảm thấy vẫn có thể đề bạt một vị trong bọn hắn một chút Thật! Lữ Bố cố nén kích động nói, như gà con mổ thóc gật đầu.

Nhiễm Mẫn cũng đi theo gật đầu, đều muốn tiếp tục mạnh lên.

Để Lữ Bố tử trung giác tỉnh! Tần Quân ở trong lòng phân phó nói, về phần Nhiễm Mẫn, hắn đã cực hạn giác tỉnh qua, dựa vào Đại Đạo Truyền Thừa, đoán chừng không mạnh hơn bao nhiêu, nhưng cho hắn cơ hội Hồng Mông Độ Kiếp, lại có chút không thích hợp, công lao của Nhiễm Mẫn vẫn quá ít.

Chí ít ở trong Đại Tần thiên đình, có thật nhiều Thần Ma công lao siêu việt hắn.

Lúc này, đỉnh đầu hắn xuất hiện lỗ đen, hút Lữ Bố vào trong đó.

Bệ Hạ, ta thì sao? Nhiễm Mẫn lộ ra khát vọng hỏi, Thần Ma còn lại cùng trăm vạn sinh linh đều theo dõi hắn cùng Tần Quân.

Bọn hắn đều hiếu kỳ Lữ Bố sẽ trở nên mạnh cỡ nào.

Chờ một chút.

Tần Quân nói, để Nhiễm Mẫn lập tức mất mác.

Lúc này, Tần Quân bỗng nhiên nghĩ đến cái gì, khóe miệng khẽ cong nói: Cho ngươi một năm thời gian, ở trong Hồng Mông xông xáo, một năm sau, chúng ta ở Khánh Đế yến hội gặp nhau, trẫm yêu cầu không cao, chỉ cần ngươi kéo một thế lực có chút danh tiếng là được, cái kia chính là ván cầu để Đại Tần thiên đình tiến vào Hồng Mông, như thế nào? Thời gian một năm, nhìn như rất ngắn, nhưng đối với Nhiễm Mẫn mà nói tính là gì? Nhiễm Mẫn là Vũ Điệu Thiên Vương, lúc ở phàm trần đúng là tồn tại bật hack a.

Bản thân hắn liền am hiểu Đế Vương thuật, nếu không có thể nào xưng Đế? Nhiễm Mẫn nghe xong, lập tức trầm mặc.

Tần Quân nói là Hồng Mông, không phải Cổ Thánh Đế Đạo Đinh! Lữ Bố tử trung giác tỉnh thành công, phải chăng phóng thích? Phóng thích, điều ra bảng thuộc tính! Tần Quân ở trong lòng phân phó nói, không biết Lữ Bố có thể mạnh bao nhiêu.

Dù sao Lữ Bố còn có một thân phận, cái kia chính là La Hầu, cho nên Tần Quân đối với hắn ôm kỳ vọng rất lớn Lữ Bố, đến từ thần thoại truyền thuyết! Thân phận: Ám Thiên Ma Tổ! La Hầu chuyển thế! Tu vi: Tạo Hóa Thái Hư Tôn viên mãn! Công pháp: Đại Thiên Ma Thần Công! Thần thông: Ma tổ trảm! Đại Ma Ám Thiên! Hắc ám vô tận! Sát Mị Tâm! Pháp bảo: Phương Thiên Họa Kích! Đại Đạo Truyền Thừa: Hắc Ám Đại Đạo! Độ trung thành: 100 (max trị số 100)! Tạo Hóa Thái Hư Tôn viên mãn! Trở thành đệ nhất đại tướng của Đại Tần thiên đình! Mấu chốt nhất là hắn còn chưa Hồng Mông Độ Kiếp! Tần Quân rất vui mừng, lúc này, Lữ Bố từ trong lỗ đen bay ra, Ma khí lượn lờ, khí thế kinh người.

Hai mắt của Ma Cảnh Thương lập tức trừng lớn, đồng dạng thân là Ma Tổ, hắn cùng Lữ Bố bình thường không nói nhiều, bầu không khí vi diệu, hiện tại cảm giác được Lữ Bố vô cùng nguy hiểm, trong lòng của hắn khó tránh khỏi có một ít ý nghĩ dị dạng Hô hố.

.

.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Tối cường thần thoại đế hoàng

  • truyện tranh Tối cường thần thoại đế hoàng

  • truyện Tối cường thần thoại đế hoàng

  • Tối cường thần thoại đế hoàng truyện chữ

  • đọc truyện Tối cường thần thoại đế hoàng

  • Tối cường thần thoại đế hoàng chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License