con-mat-ao-thi

Phốc … Hồng Mông Phá Mệnh Chỉ xuyên thủng bụng của Bạch Đế, nhưng không có huyết nhục vẩy ra.

Bạch Đế như tờ giấy, bề ngoài giống như người, trong cơ thể vắng vẻ.

Cái này khiến Tần Quân nhíu mày, chẳng lẽ Bạch Đế chỉ là hư ảnh? Lúc này, bụng của Bạch Đế cấp tốc phục hồi như cũ, tay phải nắm lấy Vận Mệnh Liêm Đao chém ngang đến, muốn cắt xuống đầu lâu của Tần Quân.

Tần Quân cũng không né tránh, mặc cho Vận Mệnh Liêm Đao rơi xuống, Vô Cực Hồng Mông bào cấp tốc ngăn cản, hình thành màn sáng hơi mờ, nhẹ nhõm đỡ được Vận Mệnh Liêm Đao, mà thân thể Tần Quân thậm chí không run rẩy một chút.

Dựa vào Vô Cực Hồng Mông bào, Tần Quân chiến đến bây giờ cũng không có chịu một chút xíu thương thế.

Bạch Đế hơi sững sờ, nhưng không có đa tưởng, tiếp tục chiến đấu.

Hắn chính là Vận Mệnh hiển hóa, không có ý thức độc lập mà rõ ràng, dù sao Vận Mệnh cũng là một trong những quy tắc của Đại Đạo.

Hắn chỉ có một mục đích, diệt trừ đối lập! Đối lập này, chính là Tần Quân.

Vận Mệnh chi tử đại biểu Vận Mệnh, hành tẩu thế giới, chỉ bất quá Sơ Đại Vận Mệnh chi tử còn chưa kịp bị Vận Mệnh chưởng khống, cầm lấy tu vi của mình, hoành hành bá đạo.

Tần Quân cầm tù Vận Mệnh chi tử, trở ngại Vận Mệnh, cũng tương đương với trở ngại Đại Đạo.

Nếu không phải lúc trước hắn vì chúng sinh giảng đạo, từng thu được Đại Đạo công đức, sớm đã bị Đại Đạo diệt trừ, nhưng Vận Mệnh không giống, tương đương với hệ thống cố định, Tần Quân không chỉ trấn áp Vận Mệnh chi tử, còn phá hư Mệnh thành, đơn giản không thể nhịn.

Tay trái của Bạch Đế huy động Vận Mệnh Liêm Đao, tay phải bóp ra từng thanh từng thanh Cốt Mâu, tiện tay vung lên, như mưa to bắn về phía Tần Quân.

Trong lúc giao thủ, hai người vượt ngang mấy chục tỉ dặm, bị vô số sinh linh nhìn thấy.

Đương! Đương! Đương Vô Cực Hồng Mông bào cản lại tất cả Cốt Mâu của Bạch Đế, Tần Quân chiến ý ngập trời, các loại Thần thông liên tiếp thi triển, Đại Chu Thiên chưởng hoành phách thiên khung, Đại Đạo Sinh Thiên Hoàn giam cầm Bạch Đế.

Nhưng Bạch Đế cũng không đơn giản, luôn có thể hóa thành khói xanh, chạy ra Đại Đạo Sinh Thiên Hoàn.

Trên mặt Tần Quân dần dần lộ ra nụ cười, hắn đã có thể khẳng định, Bạch Đế này không phải là Bạch Đế hắn nhận biết, chí ít phong cách chiến đấu của hai vị Bạch Đế hoàn toàn khác biệt, Thần thông cũng như thế.

Nếu không phải bọn hắn có cùng khuôn mặt, Tần Quân làm sao có thể coi đối phương là Bạch Đế? Vận Mệnh Liêm Đao cùng Hồng Mông Đế Kiếm tấn công âm thanh thanh thúy điếc tai, không ngừng quanh quẩn ở trên Hỗn Độn đại địa.

Tay phải của Bạch Đế tìm tòi, Tần Quân chỉ cảm thấy không gian chung quanh trong nháy mắt đè ép đến, hắn hừ lạnh một tiếng, bước chân nhoáng một cái, liền tới sau lưng Bạch Đế.

Đạp Tiêu Tử Khí Ngoa chính là Hỗn Độn Chí Bảo, chất chứa năng lực xuyên toa không gian.

Tần Quân phun ra Cực Đạo Viêm Hỏa cuồn cuộn, bao phủ Bạch Đế, Viêm Hỏa này ngay cả Thánh Nhân cảnh viên mãn bình thường cũng ngăn không được.

Bị Cực Đạo Viêm Hỏa bao quanh, Bạch Đế tựa như một mặt trời, treo cao ở trên không Hỗn Độn đại địa, để vô số sinh linh nghẹn họng nhìn trân trối.

Cái này là lực lượng như thế nào? Thiên Đế thật mạnh! Người kia là ai? Cũng dám khiêu khích Thiên Đế? Còn đánh như vậy, Hỗn Độn đại địa thật xong! Linh khí thật nồng nặc, xảy ra chuyện gì? Các sinh linh nghị luận ầm ĩ, nhìn thấy linh khí lấy tốc độ cực nhanh lan tràn tất cả đại lục.

Hỗn Độn đại địa còn đang không ngừng phân liệt, rất nhiều Bán Thánh, Hiển Thánh muốn dựa vào lực lượng của mình gom đại lục lại, đáng tiếc căn bản ngăn không được.

Ma Cảnh Thương cũng như thế, Thánh Nhân lực có thể tụ tập đại địa phân liệt, đáng tiếc cũng không lâu lắm, lại bắt đầu phân liệt.

Chẳng lẽ đây chính là mệnh số hắn nói? Ma Cảnh Thương hãi hùng khiếp vía nghĩ, Ma tộc thống nhất Hỗn Độn đại địa mới trăm vạn năm, Hỗn Độn đại địa liền bắt đầu phân liệt? Chẳng lẽ là Đại Đạo bất mãn Ma tộc chúa tể Hỗn Độn? Nghĩ đến đây, trong lòng của hắn bất an.

Khổng Tử cùng Chuẩn Đề cấp tốc bay tới, muốn giúp Tần Quân, nhưng bị Tần Quân cản lại nói: Các ngươi đừng tới đây, đây là trận chiến của trẫm cùng Vận Mệnh, các ngươi chuẩn bị nghênh đón thời đại chư thiên vũ trụ giáng lâm đi! Cùng Vận Mệnh đánh một trận? Khổng Tử cùng Chuẩn Đề giật mình kêu lên, chư thiên vũ trụ giáng lâm?Thanh âm của Tần Quân cũng không nhỏ, để rất nhiều sinh linh nghe được.

Cùng Thiên Đế chiến một trận chính là Vận Mệnh? Vận Mệnh thật tồn tại! Sóng to gió lớn lập tức sinh ra, tin tức cấp tốc truyền đi.

Hiện tại mỗi một khối đại lục cách nhau không xa, các sinh linh còn có thể mặc toa phi hành.

Oanh một tiếng! Bạch Đế chấn bay Cực Đạo Viêm Hỏa, giờ phút này cả người hắn vòng quanh bạch khí quỷ dị, áo đen không tổn hại, tựa hồ Cực Đạo Viêm Hỏa hoàn toàn không đả thương được hắn.

Ngươi! Phải chết! Bạch Đế tràn ngập sát ý gầm nhẹ nói, Tần Quân chú ý tới cặp mắt của hắn sản sinh biến hóa, cực kỳ tương tự Vận Mệnh lúc trước tiếp đi Liễu Nhược Lai, lạnh lùng lại cảm giác cực kỳ áp bách.

Tần Quân thấy mà trong lòng tức giận khó đè nén, Đế Viêm Long khí bạo phát, hóa thành mấy trăm Hỏa Long đánh tới Bạch Đế.

Không gian bị đánh rách tả tơi, hô hô! Toàn bộ sinh linh ngẩng đầu nhìn lại, đều có thể nhìn thấy biển mây trên bầu trời như sóng to gió lớn cuồn cuộn.

Oanh! Oanh! Oanh Đế Viêm Long khí điên cuồng va chạm Bạch Đế, biển lửa lan tràn, bao phủ Bạch Đế, phạm vi nghìn vạn dặm, bị nhiệt độ cao thiêu đốt vặn vẹo.

Khổng Tử cùng Chuẩn Đề vội vàng thối lui, mặt mũi bọn hắn tràn đầy mồ hôi lạnh.

Lực lượng bực này.

Chuẩn Đề nuốt nước miếng, may mắn hắn ở trăm vạn năm trước kịp thời thần phục Tần Quân, nếu không tuyệt đối sẽ hồn phi phách tán, không thể siêu sinh.

Hiện tại luân hồi chưa lập, sau khi các sinh linh chết cũng sẽ không siêu sinh chuyển thế.

Nhiều nhất là nguyên thần đoạt xá.

Nhưng sinh linh ở Hỗn Độn đại địa đều mạnh mẽ, không phải phàm nhân a.

Nhục thân diệt, liền cơ hồ có thể phán định vẫn lạc, đương nhiên, Đại Năng lại không tính.

Cút cho trẫm! Tần Quân vỗ tới, Đại Chu Thiên Na Nhật Chưởng! Hỏa Chưởng cao mười vạn trượng mang theo khí thế phá diệt Hỗn Độn đánh tới, trong biển lửa đụng bay Bạch Đế ra ngoài, trong chớp mắt liền bay ra Hỗn Độn đại địa.

Thân hình của Tần Quân thoắt một cái, biến mất tại nguyên chỗ, truy sát mà đi.

Hai cường giả tuyệt thế cấp tốc lái vào sâu trong tinh không.

Bệ Hạ.

Hi Linh nhìn ánh lửa sâu trong tinh không, mặt mũi tràn đầy lo lắng.

Bách Lý Thủ Ước thì sùng bái nói: Bệ Hạ vậy mà có thể chiến Vận Mệnh, quá lợi hại! Nguyên Sơ có chút hiểu được, Tần Quân cùng Vận Mệnh giao chiến, để hắn tựa hồ bắt được cái gì, nhưng lại rất mơ hồ.

Vận Mệnh.

Nguyên Sơ lẩm bẩm, phảng phất như lâm vào Ma Chướng.

Một bên khác.

Trên một ngọn núi cao, Tù Mệnh cùng một đám sinh linh ở chỗ này, các sinh linh nghị luận Thiên Đế cùng Vận Mệnh đại chiến, Tù Mệnh thì mặt mũi tràn đầy cừu hận.

Lại là Vận Mệnh.

Tù Mệnh nắm chặt song quyền, diện mục trở nên dữ tợn.

Hắn không khỏi nhớ lại thời gian hắc ám bị Vận Mệnh chi tử cầm tù, đó là sỉ nhục cả đời hắn.

Bây giờ nghe Vận Mệnh xuất hiện, lửa giận của hắn khó mà ngăn chặn.

Một bên khác, Tần Quân cùng Bạch Đế ở trong vũ trụ hư vô đại chiến, từ chỗ bọn hắn nhìn lại, Hỗn Độn đại địa như trứng ngỗng, có thể thấy được cách nhau xa xôi bao nhiêu.

Hồng Mông Đế Kiếm cùng Vận Mệnh Liêm Đao không ngừng chặt chém, tốc độ song phương công kích đã siêu việt ánh sáng.

Tay phải của Tần Quân thôi động Đại Chu Thiên Na Nhật Chưởng vỗ tới, Bạch Đế không cam lòng yếu thế, bàn tay trái quấn quanh lấy Vận Mệnh lực, song chưởng tấn công, cường quang tóe ra, chiếu sáng cả vũ trụ hư vô.

Oanh.

.

.

Song chưởng tấn công, trong vũ trụ hư vô tràn ngập linh khí hóa thành ngọn núi khổng lồ, liên miên mấy tỷ dặm, không ngừng lay động.

Tần Quân nheo mắt lại, hắn có thể cảm nhận được trong bàn tay Bạch Đế ẩn chứa lực lượng cường đại.

Đây là lực lượng gì? Vận Mệnh lực? Tần Quân âm thầm nghĩ, một giây sau, song phương bắn ra, hắn cấp tốc ngưng tụ ra bốn Đại Đạo Sinh Thiên Hoàn, từ phương hướng khác nhau xoay tròn lấy, đánh tới Bạch Đế.

Bạch Đế nắm lấy Vận Mệnh Liêm Đao, tay phải cao cao nâng lên, sau lưng trống rỗng xuất hiện từng cái lỗ đen, ngay sau đó từng thanh pháp bảo đen nhánh từ trong lỗ đen toát ra, các loại phẩm giai pháp bảo đều có, thậm chí có Hỗn Độn Linh bảo, lít nha lít nhít, chừng hơn vạn lỗ đen.

Tay phải của hắn nhấn một cái, tất cả pháp bảo oanh sát về phía Đại Đạo Sinh Thiên Hoàn của Tần Quân.

Đại Đạo Sinh Thiên Hoàn bị dìm ngập, pháp bảo hồng lưu vọt về phía Tần Quân, khí thế không thể ngăn cản.

Tần Quân cười lạnh một tiếng, lúc này thôi động Đấu Đạo chữ Bí, chiến lực lật gấp ba lần! Ngón trỏ trái nâng lên, hắn vận đủ pháp lực, thi triển Hồng Mông Phá Mệnh Chỉ.

Oanh một tiếng! Hồng Mông Phá Mệnh Chỉ hình thành liệt diễm tách ra pháp bảo hồng lưu, đường kính đạt tới vạn mét, ngang qua vũ trụ, thậm chí đánh tan Bạch Đế.

Bá đạo vô song! Tần Quân cũng không nhẹ nhõm, ở trong lòng hỏi: Làm sao hàng phục Vận Mệnh? Vận Mệnh biến thành Bạch Đế, hoàn toàn là Bất Tử Bất Diệt, không có huyết nhục, nhục thân diệt cấp tốc trọng sinh, về phần nguyên thần, tên này căn bản không có.

Thừa dịp Vận Mệnh yếu ớt, dùng Vận Mệnh Chi Luân hàng phục! Hệ thống cấp tốc trả lời: Vận Mệnh Chi Luân sinh ra vốn là biến số, Quy Tắc lực của Vận Mệnh quá mạnh, Đại Đạo vì thăng bằng, lại sinh ra Vận Mệnh Chi Luân, cho chúng sinh một chút hi vọng sống.

Vận Mệnh Chi Luân chính là Đại Đạo sở sinh? Chuyên khắc Vận Mệnh? Ánh mắt của Tần Quân sáng lên, Vận Mệnh Chi Luân có thể Xuyên Toa Thời Không, đúng là nghịch chuyển Vận Mệnh.

Thế nhưng… Làm sao dùng Vận Mệnh Chi Luân hàng phục Vận Mệnh đây? Hồng Mông Phá Mệnh Chỉ hình thành liệt diễm tiêu tán, Bạch Đế đã không thấy tăm hơi, nhưng Tần Quân không cho rằng mình diệt trừ được Bạch Đế.

Một giây sau, hắn chợt xoay người, chém tới một kiếm.

Chỉ thấy Bạch Đế trống rỗng xuất hiện ở phía sau hắn, tốc độ so với lúc trước càng nhanh, một cước đá vào lồng ngực của Tần Quân, cho dù Tần Quân có Hồng Mông bào, cũng bị đạp bay ra ngoài.

A? Hắn mạnh lên rồi? Tần Quân kinh nghi nghĩ, có Hồng Mông bào, hắn căn bản không lo lắng thụ thương, chỉ là hiếu kỳ vì sao lực lượng của Vận Mệnh đột nhiên tăng lớn? Nghĩ xong, Tần Quân lần nữa xông lên, cùng Bạch Đế đại chiến.

Cùng lúc đó, tốc độ Hỗn Độn đại địa phân liệt cũng bắt đầu tăng tốc, các sinh linh sợ hãi, đồng thời còn có thể nghe được tiếng oanh minh chiến đấu trong vũ trụ.

Cái kia chính là Vận Mệnh sao? Vậy mà có thể cùng Thiên Đế chiến thành cục diện như vậy.

Các ngươi phát hiện không? Tuy Hỗn Độn đại địa phân liệt, nhưng linh khí ngược lại càng thêm nồng đậm? Đúng vậy! Đến cùng xảy ra chuyện gì? Thiên Đế mới vừa nói thời đại chư thiên vũ trụ sắp giáng lâm, là có ý gì? Chẳng lẽ Đại Đạo đang diễn hóa? Trước kia Thiên Đế giảng đạo từng đề cập qua, Hỗn Độn đại địa không phải đã hình thành thì không thay đổi, cũng không có chủng tộc nào có thể vĩnh viễn xưng bá Hỗn Độn đại địa.

Các sinh linh kinh nghị liên tục, hôm nay phát sinh sự tình thật sự là quá quỷ dị.

Đầu tiên là Thiên Đế cùng Vận Mệnh đại chiến, sau đó Hỗn Độn đại địa phân liệt, linh khí tăng vọt.

Bọn hắn không khỏi hoảng sợ, đằng sau còn sẽ phát sinh cái gì?Ma Cảnh Thương, Chuẩn Đề, Khổng Tử đều lơ lửng ở trên không trung, nhìn Tần Quân cùng Bạch Đế đại chiến, trên mặt của bọn hắn không khỏi chấn động.

Vô luận là Tần Quân, hay Bạch Đế, đều mạnh hơn bọn hắn quá nhiều, đổi lại bọn họ đi lên tham chiến, đoán chừng chẳng mấy chốc sẽ thân tử đạo tiêu.

Đồng dạng là Thánh Nhân, vì sao chênh lệch lớn như vậy? Ma Cảnh Thương nắm chặt song quyền, trong lòng không cam lòng gào thét nói.

Hắn đột nhiên cảm giác được thân phận Hỗn Độn chi chủ của mình là một chuyện cười.

Không chỉ có ba vị Thánh Nhân, tu vi phàm là đạt tới Bán Thánh, đều có thể nhìn thấy Tần Quân cùng Bạch Đế chiến đấu, để bọn hắn mở rộng tầm mắt, phảng phất như đẩy ra một thế giới mới.

Nếu để cho Tần Quân cùng Bạch Đế ở trong Hỗn Độn đại địa chiến đấu, trong khoảnh khắc, Hỗn Độn đại địa không còn sót lại chút gì.

Hai vị cường giả tuyệt thế lâm vào trong chiến đấu.

Thời gian cũng bắt đầu chuyển dời.

Bạch Đế càng chiến càng mạnh, Tần Quân không làm gì được hắn, nhưng dựa vào Vô Cực Hồng Mông bào, cũng không có thụ một chút xíu thương thế.

Trăm năm sau.

Bọn hắn còn đang chiến đấu, Hỗn Độn đại địa đã chia làm hơn triệu khối, sau khi phân liệt, mỗi một khối đại lục vậy mà còn đang tăng trưởng, địa bàn mở rộng, linh khí tăng nhiều, vô cùng thần kỳ.

Các sinh linh trải qua trăm năm run sợ, rốt cục bình tĩnh trở lại.

Hỗn Độn đại địa phân liệt so với trước kia càng thích hợp tu luyện hơn, đối với Ma tộc thống trị tạo thành trùng kích trí mạng, khiến cho càng ngày càng nhiều sinh linh bắt đầu ưa thích dạng Hỗn Độn đại địa này.

Thời gian tiếp tục trôi qua.

Một ngàn năm sau, trong vũ trụ bắt đầu xuất hiện thiên thạch, đây đều là đá vụn từ Hỗn Độn đại địa bay ra, sau khi biến lớn liền tạo thành thiên thạch.

Năm ngàn năm sau, vô số thiên thạch trải rộng vũ trụ.

Năm mươi ngàn năm sau, một chút thiên thạch bắt đầu chuyển hóa thành sao trời.

Tần Quân cùng Bạch Đế chiến đấu còn đang tiếp tục.

Chiến 50 ngàn năm, bọn hắn cơ hồ đều không có dừng lại, để chúng sinh nhìn mà than thở.

Trong 50 ngàn năm, Tần Quân cũng thu hoạch được không ít cảm ngộ, tu vi trùng kích Thánh Nhân cảnh viên mãn.

Đối với Cực Viêm Ma Thần mà nói, tu luyện kém xa chiến đấu tăng trưởng thực lực càng nhanh.

Thực lực của Bạch Đế càng siêu việt Thánh Nhân, dựa theo Tần Quân tính toán, xem chừng đã đạt tới Thiên Đạo Chí Thánh cảnh sơ kỳ, cũng may hắn có Vô Cực Hồng Mông bào, cho dù Bạch Đế đạt tới Thiên Đạo Chí Thánh cảnh viên mãn cũng không sợ.

Thời gian tiếp tục chuyển dời.

Lại qua 100 ngàn năm.

Hỗn Độn đại địa không còn tồn tại, mỗi đại lục bắt đầu lấy Đại thế giới xưng tên, gọi chung chư thiên vũ trụ.

Nguyên bản vũ trụ hư vô tối tăm, trải rộng sao trời cùng Đại thế giới, mà Tần Quân cùng Bạch Đế thì đã chiến đến sâu trong vũ trụ, không phải Bán Thánh không thể nghe thấy.

Thiên Đế Đại thế giới.

Trung ương của Đại thế giới này chính là Thiên Đế Thạch Điện, các sinh linh năm đó đi theo Thiên Đế đều không rời đi, ngược lại càng ngày càng nhiều, đương nhiên, đại bộ phận đều là sinh linh lúc đầu sinh sôi ra.

Truyền thuyết, ở sâu trong vũ trụ, Thiên Đế Bệ Hạ đang cùng Vận Mệnh đấu tranh, bởi vì Thiên Đế, chúng sinh thu hoạch được phương pháp tu luyện, bởi vì Thiên Đế, Hỗn Độn đại địa mới phá nát, thời kỳ Ma tộc thống trị cũng đi theo phá diệt.

Trong một đình viện, một lão giả chỉ thiên khung, nhìn một đám hài đồng cười nói, những hài đồng này đại bộ phận đều giữ lại bộ phận đặc thù của bản thể, tỷ như sừng, cái đuôi, lỗ tai… nhưng nhìn đều như là thiếu niên thiếu nữ.

Oa! Thiên Đế lợi hại như vậy sao? Phải a, ta nghe cha nói, Nguyên Sơ Đại Đế, Viêm Tuyên Đế Quân, Ly Võ Ma Tôn cùng Cực Viêm Ma Thần Cơ Hạo Dạ đều là đồ đệ của Thiên Đế! Quá lợi hại, nghe nói Nguyên Sơ Đại Đế gần thành Thánh, cũng không biết là thật hay giả.

Năm đó Ma Tổ cái thế như thế nào, ở trước mặt Thiên Đế, thở mạnh cũng không dám! Thiên Đế còn đang chiến đấu với Vận Mệnh sao? Bọn tiểu sinh linh này hiếu kỳ thảo luận, ước mơ lấy phong thái của Thiên Đế.

Thái gia gia của ta nói, Thiên Đế là tồn tại trong vũ trụ mạnh nhất, dưới Đại Đạo, là vị Thánh Nhân thứ nhất.

Một tiểu hài tử hai tay chống nạnh cười nói, khuôn mặt tinh xảo, tràn đầy ngạo ý, lộ ra cực kỳ đáng yêu.

Hắn tên là Cơ Càn Khôn, chính là con nối dõi của Cơ Hạo Dạ.

Bây giờ Cơ Hạo Dạ cũng thành tựu Bán Thánh, Cực Viêm Ma Thần tộc đã sinh ra, địa vị tương đương Huyết Phệ Ma Thần.

Tuy Huyết Phệ Ma Thần có thể dựa vào ăn sinh linh mạnh lên, nhưng đạt tới Bán Thánh, tu vi sửng sốt không có chút tăng trưởng nào, bất đắc dĩ, Ma Cảnh Thương để hắn truyền thừa huyết mạch xuống dưới, bây giờ, Huyết Phệ Ma Thần tộc chính là chủng tộc cực kỳ đáng sợ trong vũ trụ.

Trừ cái này ra, Hỗn Độn sinh linh còn lại cũng nhao nhao Giác Tỉnh huyết mạch, làm nhóm sinh linh có linh trí đầu tiên của Hỗn Độn sơ khai, Hỗn Độn sinh linh được trời ưu ái, mỗi một vị đều được Đại Đạo giao phó huyết mạch thiên phú siêu việt chúng sinh.

Đi qua hơn mấy trăm ngàn năm, Hỗn Độn sinh linh cũng riêng phần mình hình thành chủng tộc, phát triển thế lực.

Ma Cảnh Thương mắt thấy Thiên Đế cùng Vận Mệnh đại chiến, liền bế quan tu luyện, Thương Xá Khôi nắm đại quyền của Ma tộc, do Ly Võ Ma Tôn phụ tá.

Tuy vũ trụ vẫn lấy Ma tộc vi tôn, nhưng so với thời kỳ Hỗn Độn đại địa, lực khống chế của Ma tộc hạ xuống trên diện rộng, các lộ thế lực như nấm mọc sau mưa toát ra.

Xác thực như thế, Càn Khôn nói đúng, Thiên Đế chính là vị Thánh Nhân thứ nhất.

Lão giả cười ha hả nói, mặt mũi hắn hiền lành, chính là viện trưởng trong Thiên Đế thư viện, cũng là một Hỗn Độn sinh linh.

Thiên Đế Thư Viện là một kế hoạch trước đó Tần Quân liền chuẩn bị xong, do Hoắc Khứ Bệnh, Hi Linh Nữ Đế, Khổng Thánh Nhân cộng đồng thôi động, trong Thiên Đế thư viện có không ít đệ tử Nho Gia làm đạo sư, mà viện trưởng chính là sinh linh năm đó nghe Tần Quân giảng đạo, tên là Tần Cung Thiên! Trong vũ trụ, dưới Thánh Nhân, cường giả hạng nhất, Bán Thánh đỉnh phong! Viện trưởng, khi nào Thiên Đế trở về? Một thiếu nữ chống cằm hiếu kỳ hỏi, bọn họ đều là thiên tài đến từ các gia tộc đỉnh cấp trong Thiên Đế Đại thế giới, nếu không vì sao có tư cách tiếp nhận viện trưởng dạy bảo.

Cơ Càn Khôn hừ nói: Cuối cùng sẽ có một ngày, ta sẽ đích thân đi đón Bệ Hạ! Làm đời sau của Cơ Hạo Dạ, Cực Viêm Ma Thần tộc truyền thừa một lý niệm, khắc sâu vào huyết mạch.

Đời đời kiếp kiếp tôn kính Thiên Đế, Thiên Đế lớn nhất! Chỉ giỏi ba hoa, còn không mau ngồi xuống! Tần Cung Thiên nhịn không được trừng Cơ Càn Khôn một cái, tức giận nói: Cũng không cân nhắc mình một chút, Thiên Đế Bệ Hạ còn cần ngươi đi đón? Cơ Càn Khôn vò đầu cười hắc hắc, sau đó ngồi đàng hoàng.

Thiếu niên thiếu nữ còn lại thì bắt đầu truy vấn Thiên Đế có phong thái như thế nào, khiến cho Tần Cung Thiên cũng lâm vào trong nhớ lại.

Năm đó thời điểm nghe Thiên Đế giảng đạo, tuy dài dằng dặc, nhưng bây giờ mỗi lần hồi tưởng lại, hắn cũng không khỏi tách ra mỉm cười.

Ồ! Viện trưởng! Trên trời có ánh sáng! Lúc này, một thiếu niên bỗng nhiên đứng dậy, chỉ thiên khung sợ hãi nói.

Sau khi Đại thế giới hình thành, mặt ngoài có linh khí bao trùm, hình thành thiên không, nhưng quang mang trong vũ trụ vẫn thỉnh thoảng sẽ hiển hiện ra.

Tần Cung Thiên quay đầu nhìn lại, đồng tử lập tức phóng đại.

Sâu trong vũ trụ.

Thân hình của Tần Quân cùng Bạch Đế còn giao thoa, nhưng khí thế của Bạch Đế bắt đầu yếu bớt, trái lại Tần Quân, hóa thành Cực Viêm Ma Thần Chân Thân, Hồng Mông Đế Kiếm bắn ra huyết quang, khí thế như hồng, dài đến trăm trượng.

Chiến đấu hơn mấy trăm ngàn năm, Tần Quân không có chết lặng, ngược lại lâm vào loại cảm giác huyền ảo khó giải thích nào đó.

Tuy cách Thánh Nhân cảnh viên mãn còn rất xa, nhưng thực lực của hắn lại mạnh hơn rất nhiều, tuyệt không phải tu luyện vài chục vạn năm có thể đạt tới.

Năm Đại Đạo Sinh Thiên Hoàn ở trong vũ trụ xoay tròn, Bạch Đế nắm Vận Mệnh Liêm Đao, một bên cùng Tần Quân chiến đấu, một bên phòng ngự Đại Đạo Sinh Thiên Hoàn.

Rõ ràng hôm nay hắn đã không có cường thế như trước kia, trước kia còn có thể đụng tới Vô Cực Hồng Mông bào của Tần Quân, hiện tại ngay cả đụng cũng không đụng tới, so sánh với Tần Quân, phảng phất như kiệt lực.

Vận Mệnh Chi Luân bao trùm Vận Mệnh.

Hai mắt Tần Quân nhắm chặt, nội thị lấy Vận Mệnh Chi Luân như La Bàn kim sắc.

Lơ lửng ở bên cạnh Tử Vi Đế Tinh Đạo Quả, Vận Mệnh Chi Luân phóng hào quang nhỏ yếu.

Ngươi đến cùng là ai.

Bạch Đế cắn răng hỏi, Hồng Mông Phá Mệnh Chỉ của Tần Quân có thể suy yếu Vận Mệnh lực của hắn, mấu chốt nhất là trong cơ thể Tần Quân tựa hồ cất giấu cái gì, để hắn càng kinh hãi.

Tần Quân cũng không trả lời, chiến lâu như vậy, hắn cuối cùng nhìn thấy cơ hội hàng phục Bạch Đế, sao có thể nói nhảm với Bạch Đế nhiều.

Hồng Mông Đế Kiếm chém ra, kiếm khí nghìn vạn dặm, quét ngang mà đi, ánh sáng chiếu rọi vũ trụ tinh không.

Bạch Đế vô ý thức nâng Vận Mệnh Liêm Đao lên ngăn cản, nhưng vẫn chậm một bước, bị oanh thành tro bụi.

Nhưng một giây sau, Bạch Đế lần nữa khôi phục, huy động Vận Mệnh Chi Luân bổ về phía Tần Quân.

Phương thức chiến đấu của hắn, Tần Quân sớm đã mò thấy, nhắm mắt cũng có thể nhẹ nhõm tránh né.

Theo thời đại chư thiên vũ trụ giáng lâm, đại bộ phận lực chú ý của Vận Mệnh tập trung ở trên người Tần Quân, làm trễ nải hành trình mà mình nên làm, khiến cho Vận Mệnh dần dần yếu bớt, ẩn ẩn có tư thế bị Đại Đạo bài xích.

Đại Đạo tương đương với chủ hệ thống, Vận Mệnh là hệ thống con, nếu hệ thống này không đủ ưu hóa, Đại Đạo sẽ đổi một Vận Mệnh mới.

Đây chính là kết cục Vận Mệnh không muốn nhìn thấy.

Giờ phút này Bạch Đế đã có thoái ý, nhưng hắn cách Mệnh thành quá xa, không cách nào trở lại bên người Vận Mệnh.

Bạch Đế như một phân thân của Vận Mệnh, hơn nữa quan hệ mật thiết, nếu hắn vẫn lạc, Vận Mệnh sẽ bị thương nặng.

Thừa dịp Bạch Đế phân thần, Tần Quân lần nữa thi triển Hồng Mông Phá Mệnh Chỉ, chôn vùi.

Trong điện quang hỏa thạch, Tần Quân đột nhiên mở mắt, thân hình xê dịch, đi ra ngoài vạn dặm, tay phải lật ra, Vận Mệnh Chi Luân xuất hiện ở trong lòng bàn tay.

Cùng Vận Mệnh chiến đấu thời gian dài như vậy, Tần Quân chưởng khống Vận Mệnh Chi Luân đã xưa đâu bằng nay.

Hiện nay, đã có thể nhẹ nhõm thôi động Vận Mệnh Chi Luân, chỉ bất quá khoảng cách dùng Vận Mệnh Chi Luân tiến hành Thời Không Xuyên Toa, còn kém một chút.

Ông.

.

.

Vận Mệnh Chi Luân rung động kịch liệt, bỗng nhiên bắn ra cường quang, Bạch Đế xuất hiện ở trước mặt Tần Quân, vừa khôi phục thân hình, liền bị cường quang bao lại.

Đây là cái gì? Bạch Đế hoảng sợ nói, hắn ngạc nhiên phát hiện mình không thể động đậy.

Vận Mệnh Chi Luân tựa hồ có một cỗ lực lượng thần kỳ, có thể khắc chế Vận Mệnh, để Bạch Đế ngưng kết ở trong Vận Mệnh Chi Luân.

Hệ thống, tiếp xuống nên làm cái gì? Trong lòng Tần Quân hỏi, dựa vào Vận Mệnh Chi Luân giam cầm Bạch Đế, đã là cực hạn của hắn.

Hệ thống sẽ trợ giúp ký chủ.

Hệ thống cấp tốc trả lời, đang khi nói chuyện, Tần Quân chỉ cảm thấy một cỗ năng lượng kỳ dị chảy qua gân cốt bách hải, sau cùng theo lòng bàn tay trái toát ra, rót vào trong Vận Mệnh Chi Luân.

Sắc mặt của Bạch Đế đột nhiên biến đổi.

A a a.

.

.

Tiếng kêu thảm thiết thê lương từ trong miệng hắn truyền ra, vang vọng toàn bộ tinh không, thậm chí để không ít sinh linh ở Đại thế giới phương xa nghe được.

Không có khả năng, ngươi làm sao có vật kia, không có khả năng! Tuyệt đối không thể! Bạch Đế điên cuồng nói, thống khổ cực hạn để hắn không dừng kêu thảm thiết.

Từ nơi sâu xa, một ký ức lẫm mà quen thuộc bỗng nhiên từ trong óc Tần Quân nổi lên, vô cùng kỳ dị.

Ký ức liên quan tới Vận Mệnh! Tần Quân đóng chặt đôi mắt, tiêu hóa ký ức hiện ra trong đầu, những ký ức này chính xác mà nói là ký ức của Vận Mệnh chi tử.

Còn có bộ phận là ký ức của Vận Mệnh, chính là lúc Vận Mệnh sơ hiển nhìn thấy Hỗn Độn đại địa.

Bạch Đế còn đang không ngừng kêu thảm, thân hình dần dần trở nên trong suốt, phảng phất như hư ảnh, tùy thời phá diệt.

Vì cái gì vì cái gì.

Bạch Đế kêu thảm, diện mục dữ tợn, ngay sau đó bỗng nhiên biến thành một đạo hắc ảnh, hoàn toàn thay đổi, chỉ có hình người.

Không qua bao lâu, Bạch Đế liền bị Vận Mệnh Chi Luân hút vào, tiếng kêu thảm thiết cũng theo đó biến mất.

Đinh! Hoàn thành nhiệm vụ cưỡng chế.

.

.

Nô Dịch Vận Mệnh! Thu hoạch được một cơ hội Đại Đạo Truyền Thừa, một lần cực hạn giác tỉnh, một cơ hội triệu hoán Thần Ma, ba cơ hội rút thưởng ngẫu nhiên, cũng đạt được hệ thống trợ giúp, tăng cường ký chủ chưởng khống Vận Mệnh Chi Luân! Thanh âm hệ thống nhắc nhở bỗng nhiên vang lên, Tần Quân thu suy nghĩ lại.

Hiện tại hắn đã tích lũy hai cơ hội Đại Đạo Truyền Thừa, bốn lần cực hạn giác tỉnh! Đắc ý a! Tâm tình của Tần Quân thư sướng, hắn giơ Vận Mệnh Chi Luân lên, quan sát tỉ mỉ.

Giờ phút này, hắn bỗng nhiên cảm giác được Vận Mệnh Chi Luân triệt để biến thành bảo bối của hắn, hắn có thể thấy rõ không gian trong Vận Mệnh Chi Luân, sương mù mông lung, như vũ trụ hư vô, Bạch Đế ở bên trong điên cuồng gầm thét, đương nhiên, âm thanh truyền không ra.

Có lẽ là ở dưới hệ thống trợ giúp, Tần Quân rõ ràng cảm giác được Vận Mệnh Chi Luân cùng hắn dung hợp.

Hắn thậm chí có thể dung nhập pháp lực vào trong Vận Mệnh Chi Luân.

Từ nơi sâu xa, hắn còn cảm giác được chung quanh có đồ vật gì đang lưu động.

Đại khái qua một nén nhang thời gian, hắn mới hiểu được, chung quanh lưu động chính là Thời Gian cùng Không Gian pháp tắc, vô hình vô sắc.

Vận Mệnh Chi Luân có được năng lực Xuyên Toa Thời Không, Tần Quân muốn nắm giữ loại năng lực này, cần biết phân biệt thời gian cùng không gian, nhất là hắn phải xuyên qua vô số kỷ nguyên, chưa bao giờ có sinh linh dựa vào Vận Mệnh Chi Luân làm được như thế.

Sau đó Tần Quân nắm Vận Mệnh Chi Luân hỏi: Vận Mệnh, nói chuyện đi! Sau đó nên hàng phục Vận Mệnh, để Vận Mệnh bị hắn chưởng khống.

Chưởng khống Vận Mệnh, dưới Đại Đạo Chí Tôn, Tần Quân muốn ai chết, người đó liền phải chết.

Vận Mệnh sẽ không trực tiếp giết chóc, mà mang đến vận rủi cho các sinh linh, để đối phương không hiểu thấu đột tử.

Giờ phút này, Vận Mệnh không còn là bộ dáng của Bạch Đế, mà là một hắc ảnh.

Vì sao ngươi muốn cản trở Vận Mệnh! Nó tức giận rống lên.

Bởi vì trẫm không muốn bị Vận Mệnh khống chế.

Tần Quân đạm mạc trả lời.

Vận Mệnh giận dữ mà cười, nói: Nếu không có Vận Mệnh, chúng sinh làm sao bình đẳng? Cái gọi là Vận Mệnh, tức là Nhân Quả Báo Ứng! Con kiến hôi làm sao xoay người, nếu không có Vận Mệnh chiếu cố, vĩnh thế làm kiến, cường giả thị sát làm sao bị trừng phạt? Nếu không có Vận Mệnh, bọn hắn sẽ tiếp tục càn rỡ! Ngươi uổng là Thiên Đế, không những không giúp đỡ Vận Mệnh, còn khăng khăng chống lại Vận Mệnh! Tần Quân mỉa mai cười rộ lên, nói đường hoàng như thế.

Trẫm nhìn thấy chính là, càng nhiều con kiến hôi không cách nào xoay người, vĩnh viễn chịu khổ, càng nhiều người thị sát càn rỡ tiêu dao, cái gọi là Vận Mệnh, vốn không có công bằng đáng nói, ngươi có thể bảo chứng toàn bộ sinh linh đều có thể đạt được Vận Mệnh vốn có? Vận Mệnh chi tử cầm tù rất nhiều sinh linh, không oán không cừu, chẳng lẽ đây chính là Vận Mệnh của bọn nó? Trẫm không muốn ngăn trở Vận Mệnh, nhưng trẫm không muốn bị Vận Mệnh chưởng khống, Vận Mệnh lặp đi lặp lại nhiều lần quấy nhiễu trẫm, trẫm làm sao có thể tâm phục khẩu phục? Tần Quân trầm giọng nói, tiếng nói như sấm, quanh quẩn ở trong Vận Mệnh Chi Luân.

Nếu ngươi không thần phục, hiện tại trẫm liền diệt ngươi! Ở trong Vận Mệnh Chi Luân, Tần Quân muốn diệt Vận Mệnh, chỉ cần một ý niệm.

Nghe vậy, Vận Mệnh thất kinh, tuy nó chỉ là Vận Mệnh hiện hình, nếu bị diệt, sẽ tạo thành trùng kích to lớn đối với Vận Mệnh, ở trước mắt Đại Đạo diễn hóa vũ trụ, rất dễ dàng bị Đại Đạo bài trừ, thành lập Vận Mệnh mới, đây cũng không phải là Vận Mệnh muốn nhìn thấy.

Nhất định phải như thế sao? Âm thanh của Vận Mệnh tựa hồ nghiến răng nghiến lợi.

Tần Quân lơ lửng ở trong vụ trụ, cười lạnh nói: Chẳng lẽ Vận Mệnh là kẻ ngu? Vận Mệnh cũng không bị chọc giận, ngược lại trầm mặc, lâm vào trong thiên nhân giao chiến.

Tần Quân tạm thời không vội, quay đầu nhìn về phía sâu trong vũ trụ, nơi đó linh khí phồn vinh mạnh mẽ, sinh khí tập trung, mơ hồ có thể nhìn thấy rất nhiều ánh sao yếu ớt.

Hỗn Độn đại địa đã phân liệt kết thúc rồi sao? Hắn rất ngạc nhiên hiện tại Hỗn Độn đại địa biến thành bộ dáng gì, các đồ đệ của hắn lại như thế nào.

Cùng lúc đó, trên Nho Giáo đại thế giới bay ra hai bóng người, chính là Khổng Tử cùng Chuẩn Đề.

Chiến đấu đã kết thúc? Khổng Tử nhíu mày hỏi.

Chuẩn Đề cao hơn hắn một tiểu cảnh giới gật đầu nói: Xác thực đã kết thúc, khí tức của Bệ Hạ đã yếu bớt, nhưng vẫn bình thản, giống như không có trải qua chiến đấu.

Trong mắt của hắn tràn đầy vẻ phức tạp, còn có một chuyện hắn không nói.

Đó chính là hắn cảm giác Tần Quân lại mạnh lên! Chiến đấu hơn mấy trăm ngàn năm, còn có thể mạnh lên, hắn không dám tưởng tượng.

Đổi lại là hắn, sớm đã bị Vận Mệnh hao tổn chết rồi.

Chúng ta đi đón Bệ Hạ không? Chuẩn Đề tiếp tục hỏi.

Có Vạn Kiếp ngự trùng, dã tâm của hắn lớn hơn nữa cũng phải kìm nén.

Khổng Tử suy nghĩ một lát, trầm ngâm nói: Chờ một chút đi, nếu Bệ Hạ bình an vô sự, tự nhiên sẽ trở về, chúng ta tùy tiện tiến đến, có thể sẽ liên lụy Bệ Hạ.

Đến nay, hắn cũng không thể tin được Vận Mệnh thật tồn tại, còn có thể cùng người chiến đấu.

Lúc trước Vận Mệnh phát ra uy áp để hắn đến nay khó quên.

Chuẩn Đề gật đầu, hắn cũng không dám đi trêu chọc Vận Mệnh.

Lại nói Ma Cảnh Thương bế quan lâu như vậy, lần sau đi ra đoán chừng sẽ đột phá a? Chuẩn Đề hỏi.

Ma Cảnh Thương chính là bá chủ của Ma tộc, gần đây Ma tộc có chút trầm lắng, nhưng cường giả phương nào cũng kiêng kị hắn, cho nên không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Khổng Tử cười nói: Ngươi không bằng suy đoán Nguyên Sơ phải chăng có thể thành Thánh.

Chuẩn Đề lắc đầu bật cười nói: Hiện tại tiểu tử kia là Đại Đế tiếng tăm lừng lẫy, thiên phú so với Ma Cảnh Thương cũng không yếu bao nhiêu, nhất định có thể thành Thánh.

Không chỉ Nguyên Sơ, Viêm Tuyên cùng Ly Võ cũng sắp thành Thánh, đến lúc đó dưới tay Tần Quân lại thêm ra Thánh Nhân mới, để hắn ngẫm lại cũng sợ hãi.

Thời điểm hai Thánh đàm tiếu, Vận Mệnh rốt cục chịu thua.

Ta thần phục ngươi, ngươi nhanh thả ta ra ngoài! Vận Mệnh gào thét nói, lại dây dưa tiếp, Đại Đạo sẽ mạt sát nó.

Tần Quân mỉa mai cười một tiếng, không phải nói Vận Mệnh vô tình, chỉ là quy tắc sao? Nói bậy! Đinh! Hoàn thành chí cao nhiệm vụ.

.

.

bao trùm Vận Mệnh! Thu hoạch được một lần chỉ định triệu hoán Thần Ma, một cơ hội triệu hoán Thần Ma, một lần Thần Ma đỉnh phong, một lần Thần Ma phó bản, một cơ hội truyền thừa kỹ năng, một cơ hội rút thưởng ngẫu nhiên! Thanh âm hệ thống nhắc nhở bỗng nhiên vang lên, đây là nhiệm vụ trước kia Tần Quân phát động.

Đối với hắn mà nói, đã qua mấy trăm vạn năm, quả nhiên là thương hải tang điền.

Trong lòng Tần Quân cảm thán, giờ khắc này, hắn bỗng nhiên mãnh liệt tưởng niệm Đại Tần thiên đình, tưởng niệm vợ con của hắn.

Hi vọng lần sau trở về, những người kia còn đang chờ hắn.

Trẫm nên làm sao chưởng khống nó? Trong lòng Tần Quân hỏi, cũng không thể nghe một câu coi của nó liền coi như thu phục được a? Chỉ cần linh hồn của ký chủ lạc ấn vào trong cơ thể Vận Mệnh, hệ thống lại trợ giúp ký chủ cường hóa, sau đó Vận Mệnh bị ký chủ khống chế, chỉ cần một ý niệm của ký chủ, liền có thể để Vận Mệnh phân thân tan tành mây khói, từ đó trọng thương Vận Mệnh.

Hệ thống cấp tốc trả lời, nghe mà Tần Quân cảm thấy rất ngờ vực.

Nó chỉ là Vận Mệnh phân thân, trẫm có thể thông qua nó điều khiển toàn bộ Vận Mệnh? Đây chính là nhiệm vụ chí cao! Vậy mà hoàn thành qua loa như thế.

Khụ khụ! Cũng không tính qua loa, tốt xấu gì hắn cũng chiến đấu hơn mấy trăm ngàn năm.

Có thể, bây giờ Vận Mệnh cực kỳ yếu ớt, huống hồ ngày sau ký chủ sẽ còn mạnh lên, cuối cùng sẽ có một ngày, ký chủ hoàn toàn chưởng khống được Vận Mệnh! Hệ thống cấp tốc trả lời, để Tần Quân tỉ mỉ nghĩ lại, cũng có lý.

Vận Mệnh sẽ mạnh lên, hắn cũng sẽ như vậy! Nghĩ xong, hắn bắt đầu đánh Linh Hồn Ấn Ký vào trong Vận Mệnh Chi Luân, đối với Thánh Nhân cảnh hậu kỳ như hắn mà nói, thi triển Linh Hồn Ấn Ký như một bữa ăn sáng.

Cái gọi là Linh Hồn Ấn Ký, là linh hồn lực của mình rơi vào trên linh hồn đối phương, như thanh đao treo ở trên cổ địch nhân.

Vận Mệnh cảm nhận được Linh Hồn lực của Tần Quân dò tới, lập tức hoảng sợ kêu lên.

Ngươi muốn làm gì! Ngươi không thể làm như vậy! Đáng tiếc, mặc cho nó gào thét như thế nào, cũng không có cách nào ngăn cản Tần Quân.

Đại khái qua một nén nhang thời gian, Vận Mệnh phân thân bị Tần Quân đánh xuống Linh Hồn Ấn Ký, ở dưới hệ thống trợ giúp, Tần Quân như chưởng khống Vạn Kiếp ngự trùng, nắm sinh tử tồn vong của Vận Mệnh phân thân ở trong tay.

Đến tận đây, Vận Mệnh bị Tần Quân nô dịch.

Hắn rất chờ mong, cũng không biết hắn trở lại thời điểm ban đầu, Vận Mệnh phải chăng còn bị hắn khống chế.

Nghĩ xong, hắn chậm rãi quay người, bay về phía chư thiên Đại thế giới.

Hơn mấy trăm ngàn năm đại chiến, khiến cho Tần Quân ở sau chiến có chút tâm thần mỏi mệt, cho dù nắm Vận Mệnh trong tay, hắn cũng hơi mệt.

Chuẩn Đề cùng Khổng Tử lơ lửng ở trong tinh không, hai Thánh nói chuyện phiếm, từ Hỗn Độn sơ khai, nói tới các lộ Bán Thánh, ai sẽ thành Thánh? Trải qua thời gian dài như vậy, quan hệ của bọn hắn đã hữu hảo.

Tuy Phật Nho hai giáo có chút xích mích, nhưng ở một số phương diện quan điểm nhất trí, hai người thường thường luận đạo, ai cũng nói không phục ai, nhưng lại có thể làm cho đối phương có thu hoạch.

Như thế xem ra, sau này chính là thời đại Thánh Nhân.

Chuẩn Đề cười nói, chẳng biết tại sao, gần đây hắn luôn có thể mơ tới một số hình ảnh lạ lẫm mà quen thuộc.

Phảng phất như hắn đã từng có một bạn thân thường thường luận đạo, nhưng hắn lại không nhớ nổi đối phương đến cùng là ai.

Đúng lúc này, Tần Quân bỗng nhiên xuất hiện ở trước mặt bọn hắn, dọa bọn hắn kêu to một tiếng.

Bệ Hạ.

Chuẩn Đề run giọng nói, hắn thân là Thánh Nhân, vậy mà không có phát giác được Tần Quân tới gần, cái này khiến trong lòng của hắn bốc lên hơi lạnh.

Chẳng phải nói, nếu Tần Quân muốn giết hắn, dễ như trở bàn tay, thậm chí để hắn không rõ ràng mình bị ai giết chết.

Khổng Tử vội vàng chắp tay hành lễ, đáy lòng tràn đầy chấn kinh, chẳng biết tại sao, Tần Quân cho hắn một loại cảm giác uy áp trực diện linh hồn.

Tần Quân nhẹ nhàng gật đầu, tử diễm ở giữa mi tâm không còn nhảy lên, hóa thành đồ văn, khắc ở mi tâm của hắn.

Hắn cười nói: Nói tình huống hiện tại của Hỗn Độn đại địa một chút đi.

Bọn hắn đều không phải phàm nhân, không cần phải ôn chuyện.

Khổng Tử bắt đầu thuật lại các sự tình sau khi Tần Quân rời đi.

Ngắn ngủi hơn mấy trăm ngàn năm, biến cố còn lớn hơn so với quá khứ trăm vạn năm, dù là Tần Quân cũng không khỏi sụt sịt.

Vẫn như cũ là Ma tộc xưng bá, nhưng so với trước kia, lực khống chế của Ma tộc hạ xuống trên diện rộng, nguyên nhân lớn nhất là Ma Cảnh Thương bế quan.

Đi thôi, mang trẫm đi Thiên Đế Đại thế giới nhìn xem, hiện tại cái thịnh thế này đến cùng dáng dấp như thế nào.

Tần Quân cười nói, không biết bắt đầu từ khi nào, hắn đã xem Hỗn Độn đại địa như nhà của mình.

Hỗn Độn đại địa phát sinh hết thảy đều bị hắn nhìn ở trong mắt, như trong nhà Đình viện trưởng có bao nhiêu Thụ Miêu, hắn cũng biết.

Ma Cảnh Thương bế quan, Yêu Tộc cũng bắt đầu hiển hiện, lại thêm Bán Thánh càng ngày càng nhiều, thời đại Thánh Nhân xác thực sắp giáng lâm.

Sau đó Khổng Tử cùng Chuẩn Đề mang Tần Quân bay về phía Thiên Đế Đại thế giới.

Bọn hắn đều có chút hưng phấn, Tần Quân trở nên mạnh hơn có lẽ sẽ vì bọn họ giảng đạo, chỉ dẫn bọn hắn nâng cao một bước.

Bắt đầu triệu hoán Thần Ma! Trong lòng Tần Quân phân phó nói, hiện tại hắn có hai cơ hội triệu hoán Thần Ma, một lần chỉ định triệu hoán Thần Ma, lại có thể triệu hoán ba tên Thần Ma.

Mỗi một vị Thần Ma đều có thể trở thành cự phách tương lai của vũ trụ, cho nên hắn tuyệt đối không tiếc rẻ cơ hội triệu hoán của mình.

Bởi vì vì thời gian quá dài, khả năng có Thần Ma sẽ phản bội hắn, cho nên hắn cần triệu hoán càng nhiều Thần Ma.

Nhiều Thần Ma như vậy, chắc chắn sẽ có mấy vị vẫn trung thành như cũ.

Đinh! Bắt đầu ngẫu nhiên triệu hoán Thần Ma! Đinh! Chúc mừng ký chủ triệu hoán được Quách Gia, đến từ dân gian truyền thuyết, phải chăng triệu hoán lần nữa? Quách Gia? Một trong các mưu sĩ đỉnh cấp của Tam Quốc, giai đoạn trước Tào Tháo dựa vào hắn, có thể nói là phong sinh thuỷ khởi, bình Lữ Bố, Định Hà bắc, nhưng hắn lại mất sớm.

Hắn mất sớm ngược lại rèn đúc truyền thuyết của hắn, để người đời sau thần hóa hắn, cho là hắn không gì làm không được, thậm chí có người thổi hắn còn lợi hại hơn Gia Cát Lượng, Tư Mã Ý.

Tần Quân vô ý thức muốn triệu hoán lần nữa, nhưng đột nhiên lại do dự.

Hắn rời đi, các thân tín như Hoắc Khứ Bệnh, Đông Vương Công, Xa Bỉ Thi, Cụ Lưu Tôn, Khổng Tử, Nguyên Sơ, Viêm Tuyên, Cơ Hạo Dạ, Hi Linh có thể đấu qua được Chuẩn Đề sao? Chuẩn Đề là Thánh Nhân, ở trong Hồng Hoang Thần Thoại càng là chủ đạo nhiều lần đại kiếp.

Cho dù đấu qua được Chuẩn Đề, đằng sau còn gặp được rất nhiều Đại Năng yêu nghiệt, Tù Mệnh Đế Tôn, Tô Đế, Hạ Thần Võ, Chí Tôn Vô Địch… nếu trong thế lực hắn lưu lại không có mưu sĩ yêu nghiệt, sẽ rất gian nguy.

Coi như Tần Quân giết Chuẩn Đề, thì đám người Nguyên Sơ, Hoắc Khứ Bệnh cũng gặp được rất nhiều người có dã tâm giống như Chuẩn Đề, lại liên tưởng đến hậu thế không có truyền thuyết của Thiên Đế, Tần Quân nhất định phải lưu thêm một cái tâm nhãn.

Có lẽ Quách Gia không có thiên phú tu luyện thiên tài, nhưng trí mưu mới là sở trường của hắn.

Ngày sau Tần Quân lại bồi dưỡng một phen, để hắn có sức tự vệ.

Triệu hoán Quách Gia, khôi phục trí nhớ kiếp trước, điều ra bảng thuộc tính! Trong lòng Tần Quân phân phó nói.

Quách Gia, đến từ dân gian truyền thuyết! Thân phận: Nhân tộc mưu sĩ! Tu vi: Nửa bước Luyện Khí cảnh! Độ trung thành: 90 (max trị số 100).

Nửa bước Luyện Khí cảnh? Biểu lộ của Tần Quân trong nháy mắt đặc sắc, chẳng phải nói Quách Gia chỉ là phàm nhân? Hệ thống, Quách Gia như vậy vừa ra sẽ rất dễ dàng treo a! Trong lòng Tần Quân đậu đen rau mnói, đám người Trương Giác, Lưu Bá Ôn đều có một ít tu vi, Quách Gia vậy mà không có! Có thể xưng Thần Ma yếu nhất trong lịch sử! Hệ thống lập tức triệu hoán Quách Gia đến bên cạnh ký chủ! Hệ thống vội vàng trả lời, Tần Quân mới yên tâm một chút.

Khổng Tử cùng Chuẩn Đề cũng dừng lại theo, kinh ngạc nhìn về phía Tần Quân.

Bệ Hạ, thế nào? Chuẩn Đề nghi hoặc hỏi.

Lúc này, bên cạnh Tần Quân đột nhiên xuất hiện một bóng người, dọa đến hai Thánh vội vàng cảnh giác.

Chỉ thấy người này mặc thanh sam, như thanh niên hai mươi tuổi, khuôn mặt trắng nõn, trong tay còn cầm quạt giấy, giờ phút này hắn nghẹn họng nhìn trân trối, mặt mũi tràn đầy hoảng sợ.

Tần Quân thấy mà khóe miệng co giật, Quách Phụng Hiếu trong truyền thuyết để Tào Tháo nhớ cả đời là bộ dáng như thế?

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Tối cường thần thoại đế hoàng

  • truyện tranh Tối cường thần thoại đế hoàng

  • truyện Tối cường thần thoại đế hoàng

  • Tối cường thần thoại đế hoàng truyện chữ

  • đọc truyện Tối cường thần thoại đế hoàng

  • Tối cường thần thoại đế hoàng chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License