con-mat-ao-thi

Cho dù là như vậy, thân hình Hổ Tứ Hải vẫn bị đánh cho lảo đảo, công kích hoàn toàn không thành hình.

A a a!Hổ Tứ Hải ngửa mặt lên trời rống to hơn.

Từ trước tới nay hắn chưa từng bị đánh cho ủy khuất như vậy.

Rõ ràng chiếm ưu thế về lực lượng, lại bị người đánh ép.

Trong mắt hắn hiện lên một tia hung quang: Nhân tộc, đây chính là ngươi ép ta!Ầm.

Hắn tản ra uy lực mạnh mẽ dữ dội đáng sợ.

Vốn người đang đứng thẳng, nhưng bây giờ hắn lại phủ phục đến trên mặt đất, giống như một con mãnh hổ.

Vút vút vút.

Trang phục trên người hắn tách ra, thật sự được hiện ra một con hổ cực lớn.

Hắn hóa về nguyên hình.

Những yêu tộc này đều ăn quả hóa hình, lúc này mới biến thành hình thái nhân loại.

Nhưng chỉ cần bọn họ nguyện ý, bất cứ lúc nào cũng có thể trở về nguyên hình.

Thật ra, đây mới là hình thái chiến đấu cường đại nhất của bọn họ.

Nhưng Hổ Tứ Hải rõ ràng là một con hổ vằn, vừa vặn phía trên phát ra ánh sáng màu trắng, khiến cho hắn nhìn qua giống như một con hổ trắng.

Hóa ra lời đồn đại là thật.

Hổ Tứ Hải nắm giữ một tia huyết mạch của thần thú bạch hổ! Mặc dù chỉ là một tia, nhưng bạch hổ là tồn tại khủng khiếp tới mức nào.

Một tia huyết mạch phát huy ra, cũng đủ để khiến cho chiến lực của hắn trở nên vô cùng khủng khiếp.

Rất nhiều yêu tộc đều kinh ngạc kêu lên thành tiếng.

Vốn tưởng rằng Hổ Tứ Hải nắm giữ huyết mạch bạch hổ chỉ là một lời đồn.

Thật không nghĩ tới đúng là sự thật.

Huyết mạch của bạch hổ này quá mỏng manh.

Sử dụng một lần ít nhất phải nhiều năm sau có khả năng khôi phục lại.

Có người mắt độc, rất nhanh lại nhìn ra.

Thảo nào Hổ Tứ Hải ở trong chiến đấu cũng không kích hoạt huyết mạch.

Bbởi vì đây là con át chủ bài trong con át chủ bài.

Sử dụng một lần sẽ phải ngừng nhiều năm.

Mấy năm mới có khả năng sử dụng một lần, Hổ Tứ Hải bạo phát tuyệt đối khủng khiếp.

Vì tôn nghiêm của yêu tộc, hắn phải cố gắng đánh một trận! Đúng, đây là vì tôn nghiêm của yêu tộc chúng ta!Ở trong những tiếng bàn luận của yêu tộc, Hổ Tứ Hải bất chợt phát ra một tiếng rít gào, âm thanh cuồn cuộn như sấm.

Thật ra rất nhiều người chỉ cảm thấy trong lỗ tai vang lên những tiếng ầm ầm ầm, lại trực tiếp mất đi ý thức, ngã quỵ xuống đã hôn mê.

Đây chính là một vị cường giả Minh Văn Cảnh đang phát uy, còn kích hoạt ra huyết mạch của thần thú viễn cổ.

Uy lực của một tiếng gầm, cho dù là Cực Cốt Cảnh cũng khó có thể chịu đựng được.

Lăng Hàη kinh ngạc, không nghĩ tới Hổ Tứ Hải còn có chiêu này.

Trước đây, thời điểm đánh với Hồng Thiên Bộ, tại sao hắn lại không có sử dụng qua?Ừ, thời điểm đánh với Hồng Thiên Bộ, Hổ Tứ Hải thực lực kém hơn quá nhiều.

Sợ rằng sử dụng ra một chiêu này cũng chỉ là vô dụng.

Hơn nữa, lúc đó cũng không có bay lên đến vấn đề tôn nghiêm của hai chủng tộc, cho nên hắn không cần bất chấp mọi giá.

Lần này lại khác.

Cảnh giới của hắn chiếm ưu thế, hơn nữa còn là đang xuất chiến vì tôn nghiêm của yêu tộc.

Nếu như bại bởi Lăng Hàη, nói hắn là tội nhân của yêu tộc cũng không quá đáng.

.

.

Có tuyệt chiêu còn không sử dụng, sau này bị người biết, hắn càng bị nghìn người chỉ trích.

Cho nên, Hổ Tứ Hải nhất định phải liều mạng, sử dụng ra tất cả.

Vậy xem thử, huyết mạch bạch hổ có chỗ nào thần kỳ.

Hổ Tứ Hải rít gào liên tục.

Mỗi lần rít gào một tiếng, hắn phát ra khí tức lại cuồng bạo hơn một phần.

Dần dần, phía sau hắn hiện ra ảo ảnh của một con bạch hổ, nhìn không được rõ lắm, lại khiến người ta một loại cảm giác dài khoảng chừng mười vạn vạn trượng.

Lăng Hàη, ở trước mặt hào quang chói lọi của tổ tiên ta, ngươi căn bản ngay cả một cọng hành cũng không phải!Hổ Tứ Hải nói.

Hắn quay về Lăng Hàη vung trảo lên.

Vù.

Chỉ thấy ảo ảnh con bạch hổ kia liền lao về phía Lăng Hàη.

Thật đáng sợ.

Bạch hổ lại là thần thú trong truyền thuyết.

Cho dù chỉ là một đạo ảo ảnh mơ hồ cũng vô cùng cường đại.

Lăng Hàη không dám khinh thường.

Hắn khẽ quát một tiếng, vận chuyển ra Yêu Hầu Quyền.

Sát khí lưu chuyển, một con yêu hầu viễn cổ cũng hiện lên.

Một cảnh tượng quỷ dị xuất hiện.

Con yêu hầu này tuy rằng vốn lệ khí trùng thiên, nhưng thiếu linh động.

Chỉ có điều khi nhìn thấy được con bạch hổ này, nó bỗng nhiên trở nên sinh động.

Trên người nó hiện ra một bộ chiến giáp màu vàng lóng lánh, trong tay cũng xuất hiện thêm một cây gậy.

Không nhìn thấy rõ nó làm bằng chất liệu gì, chỉ có thể nhìn đến phía trên có vô số ký hiệu phiền phức.

Nó đứng ở đó, chân đạp mặt đất, đầu đội trời cao.

Cây côn sắt này hình như chỉ cần nhẹ nhàng thoáng động, là có thể quấy đảo thiên địa!Không chỉ như vậy, ảo ảnh con bạch hổ này cũng biến thành chân thật.

Thân thể thật sự có kích thước dài mười vạn vạn trượng, so với mặt trời còn muốn khổng lồ hơn, che khuất cả bầu trời.

Hai ảo ảnh một hổ, một khỉ này lại giằng co như vậy, dường như xuyên qua thời không.

Đây là.

.

.

Đây là.

.

.

Bích Tiêu công chúa lập tức trở nên vô cùng kích động.

Nàng vốn đang ngồi, hiện tại lại đứng phắt dậy, hai tay nắm nắm, thân thể mềm mại cũng đang run rẩy.

A, lại có một tia liên hệ vượt qua thời không?Lục Oa kinh ngạc nói.

Tuy rằng tu vi của nàng không cao, lại có thiên phú thần thông thông hiểu bí thuật không gian, đối với không gian cảm ứng vô cùng linh mẫn.

Ta cảm ứng được, một ý chí chí cao từ thời không xa xăm vô tận xuất hiện ở nơi này.

Không đúng, là hai! Đừng nói với ta, hầu tử và bạch hổ viễn cổ sáng tạo ra môn quyền pháp này còn sống! Thời gian đã qua mấy nghìn vạn năm, không có tồn tại nào còn có thể sống được! Ừ, hai ý chí này tuy rằng chí cao vô thượng, lại đều yếu ớt vô cùng.

Chắc là trước đây bạch hổ và yêu hầu đều quá cường đại, được thiên địa chạm khắc ra đạo ấn.

Hiện tại huyết mạch va chạm phải bí thuật, khiến cho thiên địa phản ứng.

Nhất định là như vậy.

Lục Oa gật đầu nói, hình như muốn thuyết phục mình.

Yêu hầu đột nhiên hành động.

Nó vung mạnh côn sắt liền đánh về phía bạch hổ.

Bạch hổ đón đỡ, vung trảo đánh về phía côn sắt.

Rõ ràng chỉ là ảo ảnh, nhưng khi móng vuốt hổ và côn sắt va chạm vào nhau, một sát khí đáng sợ trùng kích.

Ầm ầm ầm ầm, tất cả mọi người đều ngã xuống đất.

Ngoại trừ ba người.

Lăng Hàη, Bích Tiêu công chúa, còn có.

.

.

Lục Oa!Trên người Bích Tiêu công chúa hiện ra một quầng sáng màu vàng nhạt, ngưng tụ thành hình thái một con khỉ.

Nhìn qua có vài phần tương tự với con yêu hầu ở trên bầu trời kia.

Nàng có thể chống đỡ được luồng sát khí này trùng kích, cũng không bởi vì nàng là tu vi Tầm Bí Cảnh, là bởi vì quầng sáng này.

Lăng Hàη lại hoàn toàn khác.

Trong cơ thể hắn có mười vạn vạn vị diện.

Mỗi một sinh linh đều nắm giữ ý chí của mình.

Một ý chí này tất nhiên không tính là gì cả.

Nhưng vô số sinh linh bên trong mười vạn vạn vị diện này công lại, như vậy đủ cường đại, để đối kháng với sát khí trùng kích.

Lục Oa thì sao?Nàng căn bản không ở trong thời không này, lại làm sao có thể chịu ảnh hưởng?Trên bầu trời, yêu hầu lại không có để ý tới đám người phía dưới.

Lệ khí của nó trùng thiên, vung vẩy côn sắt không ngừng đập về phía bạch hổ.

Ngươi là thần thú lại như thế nào, đánh cho ngươi phục.

Đây là một loại ngạo khí, chính là bá đạo như vậy.

Ầm! Ầm! Ầm!Côn sắt không ngừng hạ xuống.

Bạch hổ tất nhiên chỉ còn lại có khả năng chống đỡ.

Sau mấy trăm côn xuống, bạch hổ mặc dù không có nhận một chút tổn thương nào, nhưng ảo ảnh lại dần dần trở nên hư ảo.

Nó không phản kháng nữa, mà nhìn chằm chằm vào con yêu hầu.

Ầm.

Một côn đánh lại, thân hình của nó nhất thời tiêu tan.

Yêu hầu chống côn, đứng ngạo nghễ ở trong thiên địa, hình như trời sập xuống, nó cũng có thể dốc hết sức nâng lên.

Nhưng thân ảnh của nó đã trở nên mơ hồ, bỗng nhiên biến mất.

Cuộc chiến đấu kết thúc với một loại phương thức chấn động lại có tính hí kịch.

Lăng Hàη đứng, Hổ Tứ Hải ngã xuống.

Ai có thể nghĩ tới, cuộc chiến đấu của hai người này tự nhiên sẽ triệu hồi ra yêu thánh thời kỳ viễn cổ, cách dòng sông dài lịch sử tiến hành một hồi loại chiến đấu khác.

Là yêu hầu mạnh hơn sao?Có lẽ là vậy.

Cũng có lẽ bởi vì huyết mạch bạch hổ của Hổ Tứ Hải thật sự quá mỏng manh, dẫn đến triệu hồi ra lực chiến đấu ảo ảnh bạch hổ lại chưa đủ.

Ai biết được?Tồn tại như vậy nếu như xuất thế, thật không biết kinh khủng tới mức nào.

Không nói gì khác, cá thể bạch hổ so với Thiên Hải Tinh còn muốn lớn hơn rất nhiều.

Vậy chỉ cần đánh ra một chưởng đập nát Thiên Hải Tinh, còn có ai có thể sống sót được nữa? Lăng Hàη, ngươi thật đúng là đặc biệt!Bích Tiêu công chúa nói.

Có thể chống lại khí thế yêu thánh viễn cổ trùng kích, ngươi rốt cuộc có lai lịch như thế nào?Nàng đương nhiên có phần khoa trương.

Bạch hổ, yêu hầu trước đó cũng chỉ là một ảo ảnh mà thôi.

Nếu như bản thể xuất hiện, vậy khí thế phát ra bọn họ cũng không thể chống lại.

Lăng Hàη cười nhạt: Công chúa cũng vô cùng không tầm thường.

Tại hạ bội phục.

Trong ánh mắt của Bích Tiêu công chúa tản ra sát ý.

Hiện tại tất cả mọi người bị chấn động hôn mê.

Nếu như giết chết Lăng Hàη, chết không có đối chứng, nàng có thể hoàn mỹ thoát thân, ném cái tội này cho hai yêu thánh viễn cổ.

.

.

.

Lăng Hàη giống như là một đương sự trong đó, bị bạch hổ gạt bỏ.

Vì sao Hổ Tứ Hải không treo? Rất đơn giản a, bởi vì bạch hổ đánh thắng yêu hầu.

Nàng trước sau suy tính một chút, cảm thấy điều này có thể thực hiện được.

Quang não sao?Ha hả, ở dưới trùng kích của hai đại yêu thánh viễn cổ, quang não của mỗi người đều bị phá hỏng.

.

.

Mặt ngoài không tổn hao gì, nhưng linh kiện mang tính mấu chốt đã bị thiêu hủy.

Cho nên, tuyệt đối sẽ không lưu lại chứng cứ.

Trong lòng Lăng Hàη dâng lên sự cảnh giác.

Hắn biết công chúa yêu tộc này đã có vài lần muốn giết hắn.

Mà lần này, đối phương thật sự có khả năng nắm giữ một cơ hội tuyệt đối tốt.

Chỉ có điều…Lăng Hàη mỉm cười, nói: Lục Oa, cầm một trái cây cho ta.

Được, phụ thân.

Lục Oa giòn giã đáp ứng.

Con ngươi của Bích Tiêu công chúa không khỏi căng thẳng.

Chỉ thấy một quả từ trong không trung hiện ra, nhẹ nhàng di chuyển về phía Lăng Hàη.

Điều này rất giống với niệm lực gây ra.

Nhưng Bích Tiêu công chúa có thể khẳng định, đây tuyệt đối không phải niệm lực.

Bởi vì nàng cũng phát ra niệm lực, cũng không phát hiện trái cây còn có niệm lực khác.

Còn nữa, nàng cũng nghe được giọng nói của Lục Oa.

A, một tồn tại có thể ẩn thân!Bích Tiêu công chúa lập tức bỏ đi dự định giết người, không thể diệt khẩu.

Điều này có nguy hiểm quá lớn.

Một khi bị Trần Phong Viêm biết, vậy nàng nhất định phải chôn cùng.

Hóa ra, Lăng đại sư còn có chiêu này chuẩn bị ở phía sau.

Thật sự là vượt ra ngoài dự đoán của Bích Tiêu.

Bích Tiêu công chúa thản nhiên nói.

Đột nhiên, mặt nàng biến sắc, nổi lên một tầng đỏ ửng.

Ngươi là tên trộm kia!Nàng bị trộm mất một pháp khí không gian.

Cho tới bây giờ còn không có phát hiện ra là mất như thế nào.

Hơn nữa, bởi vì bên trong còn có nội y của nàng, nàng thậm chí không dám để lộ ra.

Cho tới bây giờ, nàng mới phát hiện tên trộm thần bí này là ai!Vừa nghĩ tới Lăng Hàη có khả năng đã từng sử dụng hai tay chạm qua nội y của mình, nàng nhất thời nổi giận không có cách nào hình dung.

Lăng Hàη a một cái.

Thật không nghĩ tới vì chấn áp công chúa yêu tộc này, lại không cẩn thận lộ ra sự thực mình đã từng đi trộm đồ.

Chỉ có điều, hắn tất nhiên là thề thốt phủ nhận, hiên ngang lẫm liệt lắc đầu: Không biết công chúa đang nói cái gì.

Ngươi giả vờ, tiếp tục giả vờ đi!Bích Tiêu công chúa hừ một tiếng.

Nàng đã kết luận Lăng Hàη chính là tên trộm kia.

Dĩ nhiên, kẻ ra tay lại là Lục Oa.

Nàng thật sự muốn nhìn xem Lục Oa này có bộ dạng thế nào.

Lăng Hàη buông thõng hai tay, nói: Thực sự muốn tội thì thêm tôi.

Ta nói này công chúa điện hạ, nàng cũng không thể oan uổng cho người tốt như vậy.

Lục Oa thè lưỡi, thầm nghĩ phụ thân này thật đúng là đủ vô sỉ.

Chỉ có điều nàng thích.

Nếu như có quy có củ vậy cũng quá nhàm chán.

Lăng Hàη đi tới trước người Hổ Tứ Hải, dừng bước.

Ngươi muốn làm cái gì?Bích Tiêu công chúa hỏi, giọng nói có chút lạnh.

Nếu như Lăng Hàη dám nhân cơ hội tổn thương Hổ Tứ Hải, nàng tuyệt đối sẽ không ngồi nhìn.

Yêu tộc tuy rằng xưng thần, nhưng tuyệt đối không thể mặc cho nhân tộc xâm lược.

Lăng Hàη cười, lấy ra một cây viết, vẽ vài nét ở trên đầu của Hổ Tứ Hải, nói: Không cần lo lắng.

Ta không có khả năng nhân cơ hội lấy đi tính mạng của hắn.

Bích Tiêu công chúa vừa thấy, không khỏi vừa tức giận vừa buồn cười.

Ừ! A? À.

.

.

Lúc này mọi người vừa tỉnh lại.

Người tu vi cao, thiên phú cao tỉnh lại sớm.

Người tu vi thấp, thiên phú kém tỉnh lại muộn.

Nhưng sớm, muộn cũng không có chênh lệch nhau quá nhiều, cũng chỉ là mấy phút mà thôi.

Vừa mới xảy ra chuyện gì? Ta hình như thấy được một con bạch hổ khổng lồ, còn muốn lớn hơn so với tinh thể.

Còn có một con yêu hầu, hình như chống cả vòm trời.

Yêu hầu và bạch hổ đánh nhau.

Sau đó chúng ta lại hôn mê.

Mọi người mồm năm miệng mười, dần dần liên kết ra chuyện lúc trước.

Ngươi hôn mê? Ngươi cũng hôn mê?Lăng Hàη lại vẫy vẫy tay về phía Bích Tiêu công chúa, nói: Tới đi, tiền đặt cược của ta.

Ta lại không có thua!Hổ Tứ Hải hét lớn.

Lăng Hàη cười ha hả, chỉ vào trán của Hổ Tứ Hải.

Hổ Tứ Hải sửng sốt, nhìn lại về phía bên người, chỉ thấy đối phương cười khúc khích.

Ngươi nói vậy là có ý gì? Ta có gì đáng cười? Hổ ca, trán của Hồ ca lên.

.

.

Người kia muốn nói lại thôi.

Ha ha ha!Mọi người vốn vẫn đang khiếp sợ vì bạch hổ và yêu hầu trước đó.

Nhưng vừa nghe nhắc nhở như thế, rất nhiều ánh mắt đều rơi vào Hổ trên mặt Tứ Hải.

Nhất thời mọi người đều bật cười.

Hổ Tứ Hải không biết tình hình, vội vàng đi tìm cái gương.

Vừa nhìn tới, hắn thiếu chút nữa tức tới hôn mê bất tỉnh.

Hóa ra, trên trán của hắn đúng là bị vẽ một chữ vương.

Không cần phải nói, nhất định là Lăng Hàη làm.

Điều này có nghĩa là, đối phương muốn lấy tính mạng của hắn cũng là chuyện dễ dàng.

Nhưng ngươi vẽ một chữ vương là có ý gì? Coi ta là thành lão hổ sao?Ta tuy rằng đúng là hổ, nhưng trên mặt bị vẽ một chữ vương, bao giờ cũng cảm giác hết sức không được tự nhiên.

Hắn không còn mặt mũi nào gặp người, vội vàng bay đi.

Bích Tiêu công chúa bất đắc dĩ, không thể làm gì khác hơn là ném Lục Tảo Kim cho Lăng Hàη.

Lăng Hàη ho khan một tiếng, nói: Nếu muốn khiêu chiến với ta, có thể tìm Hiên Viên Định Quốc đăng ký.

Ở trong vòng 3 ngày, ta sẽ đáp lại có chiến đấu hay không.

Chỉ có điều các ngươi cũng đừng quên quy củ của ta.

Nhớ phải nói rõ ràng là lấy cái gì để đặt cược.

Nói xong, Lăng Hàη liền nghênh ngang rời đi.

Lại phải đợi nữa, chắc hẳn tồn tại cường đại như giống Vũ Văn Hống, Cô Nhị đều sẽ tới tìm hắn khiêu chiến.

Cùng giai đánh một trận, Lăng Hàη không sợ bất kỳ kẻ nào.

Nhưng những người này sẽ áp chế cảnh giới đánh với hắn một trận sao?Vũ Văn Hống tuy rằng cũng là Minh Văn Cảnh, nhưng thiên tài này nắm giữ năng lực chiến đấu vượt cấp.

Chiến lực có thể đạt tới Khai Khiếu.

Bằng không trước đây hắn cũng không có khả năng đi khiêu chiến Hồng Thiên Bộ.

Mặc dù không có thực sự giao đấu, nhưng đã có thể chứng minh sự cường đại của hắn.

Lăng Hàη hiện tại cũng không có thực lực địch nổi Khai Khiếu.

Cho dù là hắn đạt được ngũ cốt chắc hẳn cũng không có khả năng.

.

.

.

Trừ khi hắn có thể bước vào độ cao như lục cốt, thậm chí thất cốt vậy.

Cho nên, không đi nữa chính là tìm đánh.

Lăng Hàη cũng không có khuynh hướng nhận ngược.

Hắn trở lại học viện, liền đề xuất với phía học viện, hắn đã bước vào Cực Cốt Cảnh, yêu cầu tốt nghiệp.

Hắn lại có hai danh hiệu đại sư, đưa ra yêu cầu như vậy, học viện tất nhiên sẽ lập tức tiến hành phúc đáp ý kiến, đồng ý với đề nghị của hắn.

Mấy đại lão của học viện còn đích thân tới, tiễn hắn rời đi.

Lăng Hàη mặc dù rời khỏi học viện, nhưng Hoán Tuyết vẫn ở lại trong này.

Hắn thật sự không rảnh đi chỉ điểm cho tiểu thị nữ.

Nhiệm vụ này vẫn giao cho học viện.

Hắn ở bên ngoài tìm một chỗ, vô cùng thanh tĩnh.

Dù sao có tiền, liền mua được chỗ này.

.

.

Có người nói bất động sản Đế Đô năm gần đây vẫn luôn tăng cao.

Mua lại đầu tư cũng không tệ.

Tuy rằng Lăng Hàη không thiếu chút tiền ấy.

Sau khi thu xếp xong xuôi, Lăng Hàη liền lại bắt đầu cân nhắc tới Phong Vân Phiêu.

Tuy rằng ở trong khoảng thời gian ngắn hắn đã nắm giữ được môn thân pháp này, nhưng vẫn không thể đủ để đẩy mạnh đến mức tận cùng.

Bởi vậy, hiện tại hắn chỉ có thể tăng lên gấp một lần vận tốc âm thanh, mà không phải là gấp hai.

Thời gian đột phá thất biến, ta mở ra một môn thần thông.

Như vậy nếu như có thể đột phá thất cốt, có thể khiến cho ta lại nắm giữ một môn thần thông hay không?Lăng Hàη thì thào nói, mười phần mong đợi.

Thần thông hậu thiên không thể so sánh cùng với tiên thiên.

Nhưng có vài thần thông hậu thiên cũng cường đại không gì sánh được.

Đồng thuật đang là một trong số đó.

Chỉ là hiện tại đồng thuật của Lăng Hàη quá yếu, còn xa mới đạt được độ cao của Nhị Oa.

Không sao, hắn tin tưởng theo tu vi nâng cao, đồng thuật nhất định có thể trở nên mạnh hơn.

Chỗ tốt lớn nhất của đồng thuật, chính là có thể sử dụng ở trên phương diện phá trận.

Lăng Hàη lộ ra vẻ tươi cười.

Đồng thuật lại phối hợp với trận sư siêu cấp như hắn, sau này muốn phá giải cấm chế khẳng định càng dễ dàng hơn, không cần cứ phải dựa vào con heo kia.

A, con heo béo, ngươi thế nào lại theo tới đây?Hắn nhìn về phía con heo nhỏ háo sắc này.

Heo háo sắc đang nằm ngủ, nghe vậy về phía hắn liếc mắt thoáng nhìn, càng làm đầu rũ xuống, bộ dạng heo đại gia mặc kệ bộ dáng của ngươi.

Kỳ quái, con heo này không phải thích mỹ nữ sao? Thế nào tự nhiên không ở bên cạnh Hoán Tuyết, ngược lại theo hắn qua đây.

Chẳng lẽ là mục tiêu nhắm ngay bảy đứa trẻ hồ lô?Ách, vậy ngươi lại tự cầu nhiều phúc đi.

Đây chính là bảy hài tử bạo lực, không quay ngươi thành heo sữa quay đã là không tệ.

Trên thực tế, bảy nữ hài tử không phải không muốn ăn heo sữa quay.

Tứ Oa thậm chí phun lửa vào con heo háo sắc.

muốn trực tiếp nướng chín, không nghĩ tới năng lượng cấp độ cao như vậy tất nhiên cũng không thể tổn thương được heo háo sắc.

Heo háo sắc, ngươi rốt cuộc là lai lịch gì?Con lợn nhỏ sử dụng một loại ánh mắt hài hước nhìn Lăng Hàη, phát ra âm thanh òm ọp òm ọp, hình như đang xem thường hắn.

Còn như vậy, cẩn thận ngày hôm nay không có cơm ăn!Lăng Hàη uy hiếp nói.

Heo háo sắc lập tức kinh sợ, một chút khí phách cũng không có.

Lăng Hàη ở tại nơi ở mới hai ngày, dần dần liền có người biết địa chỉ mới của hắn.

Rất nhanh lại có người đến thăm.

Yêu tộc quả nhiên chưa từ bỏ ý định, lại đề nghị khiêu chiến về phía hắn.

Trực tiếp tìm tới cửa khiêu chiến, Lăng Hàη hờ hững, nói phải giữ lời có đúng hay không?Thấy Lăng Hàη không để ý, yêu tộc chỉ có thể đưa khiêu chiến thư đến chỗ Hiên Viên Định Quốc.

Hiên Viên Định Quốc liền lắc mông chạy tới chạy lui.

Ở trong học viện hắn là nhân vật phong vân.

Nhưng sau khi rời khỏi đó, hắn cũng chỉ là một trong những hậu đại của Hiên Viên đại soái, thật sự không tính là xuất sắc.

Nhưng sau khi hợp tác với Lăng Hàη, ở trên phương diện kinh tế hắn đã thành một tồn tại siêu quần xuất chúng.

Mà bây giờ lại ở trước mặt rất nhiều nhân vật lớn liên tiếp mặt mày rạng rỡ, quét cảm giác tồn tại, địa vị thoáng cái lại tăng lên.

Đương nhiên toàn bộ điều này là bởi vì có Lăng Hàη.

Cho nên Hiên Viên Định Quốc làm chân chạy cho Lăng Hàη cũng cam tâm tình nguyện.

Ta nói này Lăng đại sư, ngươi biết cách chọc cho người ta hận tới mức nào.

Hiên Viên Định Quốc đi đến, bỏ lại vài phần chiến thư.

Có người nói, Bích Tiêu công chúa cũng đặc biệt bất mãn đối với ngươi.

Đã từng có thị nữ nhìn thấy được, ở thời điểm không có người nàng đọc tên của ngươi, nghiến răng nghiến lợi, hận không thể băm thịt của ngươi ra.

Lăng Hàη nhe răng nhếch miệng.

Về phần tại sao?Không phải là trộm chút bảo quả thôi sao? Yêu tộc các ngươi có rất nhiều mà.

Ách, mấu chốt chắc hẳn là tại mấy cái nội y đi?Lăng Hàη quyết định, vậy kiên tuyệt đối không thể nhận.

Đều là những ai khiêu chiến với ta?Lăng Hàη hỏi.

Hiện tại tổng cộng nhận được bảy lá chiến thư.

Chỉ có điều sáu lá đều không cần để ý tới.

Chỉ là vài tồn tại Cực Cốt Cảnh, phần đặt cược lấy ra cũng hoàn toàn không đủ nhìn.

Chỉ có điều, ngươi xem cái này một chút.

.

.

Hiên Viên Định Quốc đẩy một lá chiến thư tới.

Lăng Hàη cầm lấy vừa nhìn, chỉ thấy đây là Vũ Văn Hống gởi tới.

Lần này lại muốn chừng mười giây sao?Lăng Hàη cười nói.

Sau khi xem xong chiến thư, hắn lại hừ một tiếng.

Hóa ra Vũ Văn Hống căn bản không nhắc chút nào tới chuyện áp chế tu vi, thuần túy đưa ra khiêu chiến về phía hắn.

Hắn có ưu thế lớn hơn một cảnh giới, hơn nữa còn lớn hơn ngươi sáu bảy tuổi.

Cho nên cho dù thắng cũng không có khả năng thay yêu tộc cứu vãn tôn nghiêm.

Hiên Viên Định Quốc ở một bên phân tích nói.

Cho nên, ta cho rằng đây là Vũ Văn Hống muốn báo thù riêng.

Hắn dừng một chút, nói: Kết hợp với hận ý của Bích Tiêu công chúa đối với ngươi trước đó, ta cho rằng, Vũ Văn Hống đây là đang ra mặt vì Bích Tiêu công chúa!Bích Tiêu công chúa là tu vi Tầm Bí Cảnh, đây là sự thực.

Chắc hẳn ở trong yêu tộc cũng không có mấy người biết.

Cho nên, một công chúa đẹp như thiên tiên lại nhu nhược không có lực bị Lăng Hàη khi dễ, người theo đuổi nàng sẽ trơ mắt ngồi nhìn sao?Chắc chắn sẽ không.

Cho nên, Vũ Văn Hống lại tới khiêu chiến Lăng Hàη.

Lăng Hàη tiếp tục nhìn.

Vũ Văn Hống đặt cược thật ra có giá trị xa xỉ.

Đó là một cây Thanh Bích trúc.

Thanh Bích trúc mềm mại vô cùng, lại bền vững kiên cố vô cùng, là một loại nguyên liệu rất tốt, ở rất nhiều chỗ đều có thể sử dụng được.

Lăng Hàη cười.

Hắn đương nhiên sẽ không đồng ý cùng Vũ Văn Hống đánh công bằng một trận.

Điều này hoàn toàn chính là chịu ngược.

Thôi đi, chỉ xem như không nhìn thấy được.

Tên tiểu tử thối nhà ngươi, có phải có quan hệ gì với Bích Tiêu công chúa mà không có ai biết hay không?Hiên Viên Định Quốc đột nhiên nói, vẻ mặt cũng đầy khinh thường.

Lăng Hàη kinh ngạc.

Ngươi thế nào lại đột nhiên thay đổi vậy?Nhớ trước đây ngươi không phải là phong cách đáng khinh.

Đại Hắc Cẩu còn không có xuất thế, căn bản không có ảnh hưởng tới ngươi.

Ngươi thế nào đột nhiên thật giống như thay đổi thành một người khác vậy? Nhất định là vậy.

Nếu không Bích Tiêu công chúa làm sao có thể nghiến răng nghiến lợi đối với ngươi!Hiên Viên Định Quốc tự mình bổ não.

Đáng giận a, vô thanh vô tức lại tán được công chúa yêu tộc! Ta đố kị ngươi.

Khốn kiếp, đây chính là nữ thần của ta!Khóe miệng Lăng Hàη co quắp một chút.

Hắn tin tưởng, Hiên Viên Định Quốc nhất định là uống nhầm thuốc.

Hiên Viên Định Quốc rất nhanh lại rời đi.

Nhưng hắn chân trước mới vừa đi, chân sau lại có một người tới.

Đây là một lão nhân mặc trang phục thái giám, tới lặng lẽ không một tiếng động, giống như quỷ mị, lại lặng lẽ xuất hiện như vậy, khiến cho bảy đứa trẻ hồ lô giống như gặp phải kẻ địch lớn, đều chuẩn bị xong tình thần ra tay.

Hóa ra là Chu tiền bối.

Lăng Hàη chắp tay.

Đây là lão thái giám Chu Kỳ, cường giả Tầm Bí Cảnh.

Không có một ai biết hắn ở trong hoàng cung đợi bao nhiêu năm.

Thậm chí trước đó căn bản không có ai biết tới sự hiện hữu của hắn.

Tầm Bí Cảnh, hiện tại có thể nói là người mạnh nhất dưới Trần Phong Viêm, tự nhiên lại đồng ý tự phế cái kia đi làm thái giám?Không thể tưởng tượng nổi.

Chu Kỳ đầu tiên nhìn về phía bảy hài tử.

Thật ra hắn nhìn thấy được chính là sáu đứa trẻ hồ lô, cười nói: Người trẻ tuổi, ngươi thực sự phúc trạch thâm hậu, ngay cả phúc vận trời sinh đất dưỡng cũng bị ngươi gặp được.

Lăng Hàη chỉ là cười ha hả.

Ngươi không nuôi hài tử không biết nuôi hài tử phiền lắm.

Bảy tên tiểu quỷ đều cần người hầu hạ, quả thực chính là Tiểu Ma Vương.

Nhưng thật muốn nói ra, chẳng phải là chọc tới nỗi đau không căn của đối phương sao?Cho nên Lăng Hàη rất thức thời chỉ mỉm cười, nếu không chắc sẽ phải bị hành hung.

Lão nô tuân lệnh của bệ hạ đến, cho ngươi một món đồ khác.

Chu Kỳ mở miệng.

Hắn đưa tay ra bàn xoa một cái.

Từ trong không trung có thêm một phần ngọc giản.

Vừa nhìn liền biết đã rất nhiều năm, lộ ra một khí tức cổ kính.

Bệ hạ ban cho?Lăng Hàη kinh ngạc.

Vị thánh hoàng này không phải đang bế quan sao? Ha hả, bệ hạ có công tham dự tạo hóa.

Tuy rằng người đang bế quan, nhưng ý nghĩ không chỗ nào không thể tới.

Chu Kỳ nói, trên mặt tràn ngập vẻ tôn sùng.

Ngươi không biết có phải là mê luyến Trần Phong Viêm, cho nên tự cam tâm cắt đi của quý, tiến vào trong cung, để có thể ở bên cạnh Trần Phong Viêm trong thời gian dài?Lăng Hàη không khỏi rùng mình một cái.

Hình ảnh này thật đẹp, hắn không dám nhớ lại nữa.

Đây là cái gì?Hắn hỏi.

Một môn trận pháp.

Chu Kỳ nói.

Bệ hạ nói, ngươi tự mình tìm hiểu, không ai có thể giúp ngươi.

Chỉ có điều, ở đây còn có chút nguyên liệu tạo ra trận cơ, còn có một chút máu.

Chỉ cần ngươi có thể hiểu rõ môn trận pháp này, liền có thể chế tạo ra.

Hắn lại lấy ra một khối kim loại có kích cỡ đầu người, còn có một cái hộp ngọc, cho dù đang đóng nắp, vẫn có thể nhìn thấy được có huyết khí khủng khiếp đang bốc hơi.

Tạo ra trận pháp, nguyên liệu trận cơ kia, mực nước đều cần.

Trận pháp càng cao cấp, vậy càng cần nguyên liệu cao cấp hơn.

Mực nước cũng phải sử dụng máu tồn tại cấp độ cao.

Có thể nói, bản thân trận cơ chính là vô cùng đắt giá.

Trận pháp chỉ cần chế tác thất bại một lần, vậy sẽ lãng phí cực lớn.

Cảm ơn bệ hạ, cảm ơn Chu tiền bối.

Lăng Hàη vội vàng nói.

Chu Kỳ gật đầu, nói: Bệ hạ quả thực có vài phần coi trọng đối với ngươi.

Trong bình này chính là chứa bảo huyết của Yêu Hoàng.

Nếu như dùng, đủ để cho trình độ sinh mạng của ngươi nâng cao cực lớn.

Bệ hạ không ban cho cho con trai con gái của hắn, lại tặng cho ngươi chế luyện trận cơ, hiển nhiên đối với ngươi tràn ngập chờ mong.

Lăng Hàη kinh ngạc.

Đây lại là máu của Yêu Hoàng?Xem ra, Yêu Hoàng không có khả năng đơn giản chỉ là cùng Trần Phong Viêm luận bàn một chút, bị đánh cho một trận như vậy, mà là bị đánh thảm, đến mức còn bị lấy cả máu.

Cũng đúng.

Nếu không đường đường là Yêu Hoàng làm sao có thể hàng phục? Ta biết.

Lăng Hàη gật đầu.

Chu Kỳ nhìn thật sâu vào Lăng Hàη.

Hắn thật ra không rõ, vì sao Trần Phong Viêm lại coi trọng Lăng Hàη như vậy.

Rõ ràng Hồng Thiên Bộ ở trên phương diện võ đạo càng ưu tú hơn.

Hơn nữa cảnh giới càng cao hơn.

Không phải nên cố gắng bồi dưỡng Hồng Thiên Bộ sao? Bệ hạ nói, hành sự có thể không xấu hổ với bản tâm, thì buông tay ra làm.

Hắn lại thuật lại một câu.

Lăng Hàη cười.

Tính cách của Trần Phong Viêm thật đúng là hợp tâm ý của hắn.

Ừ.

Hắn lại gật đầu một cái.

Chu Kỳ ho khan một chút, nói: Lão nô đi, không cần tiễn.

.

.

Hắn không cho Lăng Hàη tiễn, thân hình thoáng động, đã đi ra cửa.

Lão thái giám đứng ở trên ngọn cây, ánh mắt nhìn lướt qua, lẩm bẩm nói: Kỳ quái, thần thể tiên thiên kia đến cùng là ở chỗ nào.

Rõ ràng đã tra xét lâu như vậy, lại vẫn không thể nào tìm được.

Hắn tuyệt đối sẽ không nghĩ đến, thần thể tiên thiên hắn tâm tâm niệm niệm thật ra lại ở dưới con mắt của hắn.

Chỉ là căn bản không phải đứa trẻ vừa mới sinh ra, mà là một nam tử trưởng thành!Đánh chết hắn cũng sẽ không nghĩ tới trên người Lăng Hàη.

.

.

.

Sau khi Chu Kỳ rời khỏi đó, Lăng Hàη liền bắt đầu nghiên cứu phần ngọc giản này.

Phụ thân, máu này thơm quá!Bảy đứa trẻ hồ lô lại leo đến trên bàn, mỗi người đều sử dụng cái mũi ngửi.

Dựa vào, máu cũng có thể ngửi thơm sao? Các ngươi là quỷ hút máu sao?Lăng Hàη vội vàng cầm cái bình lên.

Nếu Trần Phong Viêm coi trọng hắn như vậy, hắn đương nhiên cũng phải chế tạo ra trận pháp này, không làm thất vọng người ta thưởng thức, cũng không thể để cho bảy nữ hài tử này uống được.

Tất nhiên là đã bước lên tiên đồ.

Nếu không máu không có khả năng loại bỏ tất cả mùi, giống như đại đạo quỳnh tửu.

Đại Oa đưa ra lời bình nói.

Nhị Oa lại phát động đồng thuật, nhìn một hồi, nói: Ừ, trong máu sức sống rất nhiều, chứa một tia khí tức tiên đạo, quả thực đã bước qua tiên môn.

Ta ngã.

Ở trước mặt những nữ hài tử này, còn có bí mật gì có thể che nấp?Lăng Hàη thở dài, nói: Đây là nguyên liệu tạo ra trận cơ, các ngươi cũng không thể nghĩ cách.

A, phụ thân.

Bảy nữ hài tử đều ủ rũ.

Lăng Hàη rất yên tâm.

Tuy rằng bảy hài tử đặc biệt bướng bỉnh, nhưng nói một là một, không cần lo lắng các nàng dùng tới âm mưu, dương mưu.

Còn nữa, không quan tâm huyết dịch này quý tới mức nào, dù sao cũng là máu.

Sau này cũng không cần nhớ thương.

Hắn nghiêm nghị cảnh cáo nói.

Biết, phụ thân.

Bảy đứa trẻ hồ lô lại gật đầu.

Lăng Hàη lúc này mới yên tâm, thế gian mỹ vị rất là nhiều nhìn chằm chằm vào máu làm gì?Hắn bảo bảy nữ hài tử tự mình đi chơi, sau đó bắt đầu nghiên cứu ngọc giản.

Phía trên này ghi chép một trận pháp, gọi Tuyệt Đối Công Bằng.

Rất đơn giản, sau trận pháp phát động, cảnh giới của tất cả mọi người trong trận pháp sẽ kéo đến cùng một cấp bậc.

Trận pháp như vậy cũng không có gì kỳ lạ.

Đạo tông tiền cổ liền có trận pháp cổ như vậy, nhưng hiện hữu cũng chỉ là trận cơ, không có ai biết nên chết tạo thế nào.

Hơn nữa, trận pháp này đặc biệt khổng lồ.

Chỉ có điều, cái ngọc giản này ghi lại tuyệt đối công bằng lại khác hẳn.

Tuy rằng tổng cộng cần có bốn mươi chín trận cơ, nhưng trận cơ rất nhỏ.

Hơn nữa có thể bố trí ở trên trang phục hàng ngày.

Một khi phát động, liền có thể kéo tất cả sinh linh trong phạm vi mười trượng xuống một cảnh giới đồng nhất.

.

.

.

Lấy cảnh giới thấp làm tiêu chuẩn.

Cho nên, đây là tuyệt đối công bằng, hoàn toàn đánh một trận được trong cùng giai.

Trận pháp đương nhiên là có giới hạn cao nhất, nhưng cao tới Tầm Bí Cảnh.

Hơn nữa còn hạn chế thời gian sử dụng, chỉ có thể duy trì liên tục trong mười phút.

Sau khi dùng qua một lần, cần phải co thời gian dài đến một ngày để bổ sung năng lượng.

Mười phút.

.

.

Trong cùng giai có người nào không công bằng?Lăng Hàη lộ ra vẻ tươi cười.

Chỉ cần ta chế tạo ra trận pháp này, là có thể đánh cùng Vũ Văn Hống đánh một trận.

Hắn tập trung ý chí nghiên cứu trận pháp.

Cái này hết sức phức tạp, chẳng những có vượt qua hiệu quả cực hạn của trận văn, còn cần các loại trận văn tổ hợp vô cùng phức tạp với nhau.

Người bình thường căn bản không có khả năng ghi nhớ.

Điều này đối với lực tinh thần có yêu cầu rất cao.

Lăng Hàη lại siêng năng.

Hứng thú của hắn trái lại bị treo lên, hoàn toàn tập trung vào đó.

Mãi đến khi Lăng Hàη cảm giác được mình đã cực kỳ đói bụng, lúc này mới tỉnh lại, chợt cảm thấy thân thể trống rỗng một hồi.

Hắn đi ra ngoài tìm đồ ăn.

Hắn phát hiện đã hai ngày trôi qua.

Khó trách hắn đói như thế.

Dựa vào, hắn lãng phí hai lần thời gian tu luyện quý báu.

Lăng Hàη ở trên quang não thiết lập một chút, mỗi ngày khi mặt trời vừa lên, đều sẽ có nhắc nhở, tuyệt đối không thể bỏ qua thời gian tu luyện.

Sau khi ăn xong, hắn lại đi nghiên cứu trận pháp.

Hắn không hổ danh là thiên tài trận pháp.

Mười ngày trôi qua, hắn đã nắm giữ sơ bộ trận pháp tuyệt đối công bằng.

Lăng Hàη bắt đầu thử vẽ.

Nhưng hắn không phải vẽ ở trên khối kim loại, cũng không có dùng bảo huyết của yêu hoàng, chính là vẽ trên giấy bình thường.

Ba ngày trôi qua, hắn đã vẽ hỏng rất nhiều giấu, nhưng lòng tin cũng càng lúc càng caoNgày thứ năm, Lăng Hàη quyết định chính thức vẽ.

Hắn đã mời Hiên Viên Định Quốc tới hỗ trợ, mởi khối kim loại kia ra, chế tạo thành bốn mươi chín khối có kích thước giống như ngọc bội.

Lăng Hàη mở bình ra.

Nhất thời, một làn khí bay lên dung hòa cùng thiên địa.

Đó chính là hình dáng của một con linh hầu hóa thành, rất sống động, đồng thời cũng có một mùi thơm ngát thoảng bay tới.

Thật sự đúng là có chút thơm.

Bây giờ Lăng Hàη mới hiểu được vì sao bảy nữ hài tử lại thèm nó như thế.

Bởi vì ngay cả hắn cũng có phần muốn uống.

Đáng tiếc, đây là máu.

Lăng Hàη lắc đầu.

Hắn tuyệt đối không làm dã nhân, không làm cầm thú.

Hắn dùng bút lông chấm vào máu, bắt đầu vẽ.

Trận văn cần hoàn thành liền một mạch.

Nếu cắt ngang khi chưa hoàn thành, sẽ ảnh hưởng đối với việc liên kết đại thế của trời đất, do đó ảnh hưởng tới uy lực của trận pháp.

Khối thứ nhất, thành công!Khối thứ hai, thành công!Khối thứ ba.

.

.

khối thứ chín, thất bại.

Lăng Hàη không khỏi đau lòng.

Thất bại một lần tuy rằng không sẽ phá hỏng bản thân trận cơ, nhưng lãng phí mực.

Đây chính là bảo huyết.

Lăng Hàη rửa khối trận cơ này, lau khô sau đó một lần nữa bắt đầu vẽ.

Đầu tiên phải rửa đi vết máu.

Bằng không một khi khô sẽ rửa không sạch, vậy sẽ trở thành tỳ vết nào đó, ảnh hưởng tới uy lực của trận cơ.

Trở lại, trở lại.

Lăng Hàη lại tiến vào trạng thái mất ăn mất ngủ.

Mặc dù có quang não nhắc nhở, hắn vẫn không có chú ý tới, lại bỏ lỡ một lần mặt trời lên.

Thật may, bốn mươi chín khối trận cơ đã tạo thành.

Hắn đặt trận vách đá dựng đứng lên những nguyên liệu đặc biệt này, cứng rắn vô cùng, không sợ trọng lực đả kích.

Bằng không cho dù kéo đối thủ đến Cực Cốt Cảnh, vậy đối phương đánh nổ vài cái trên trang phục của hắn, trận pháp không phải sẽ bị phá sao?Đi thử một chút, Lăng Hàη đi học viện gọi tiểu thị nữ trở về, bắt đầu kiểm tra trận pháp.

Oong.

Hắn phát động trận pháp.

Một lực lượng vận chuyển, trao đổi với thiên địa, lập tức hình thành một loại áp chế vượt qua tất cả.

Tu vi của Lăng Hàη lập tức bị cứng rắn giảm rơi, biến thành thất biến, Hoán Huyết Cảnh, tương đương cùng tiểu thị nữ.

Chỉ có điều, tiểu thị nữ chỉ có nhị biến, hắn lại là thất biến.

Điều này nói rõ thật ra cũng không phải là tuyệt đối công bằng, chỉ là công bằng trên đại cảnh giới.

Đủ rồi.

Tâm niệm Lăng Hàη thoáng động, bắt heo béo qua.

Hắn muốn biết tu vi của con heo béo.

Chí ít cũng biết là cao hay thấp.

Cổ quái chính là, loại áp chế này rơi vào trên người con heo béo, cũng không có chút hiệu quả nào.

Nói cách khác, nó coi như là không tồn tại, trận pháp không nhìn thấy nó.

Cổ quái, quỷ dị.

Trên người con heo này, rốt cuộc che dấu bí mật gì? Lợn chết, ngươi nếu có thể mở miệng nói thì tốt rồi.

Lăng Hàη thở dài, trong lòng thoáng động, có thể từ chỗ yêu tộc chuẩn bị một quả hóa hình để cho con heo này ăn hay không.

Có thể hóa thành hình người hay không cũng không có vấn đề gì.

Mấu chốt là có thể mở miệng nói.

Hắn tìm được Hiên Viên Định Quốc, bảo đối phương truyền lời về phía Yêu tộc, nói là hắn đã đáp ứng thư khiêu chiến của Vũ Văn Hống, ở chính ngọ ngày thứ ba khai chiến.

Tin tức truyền ra, đế đô lại dấy lên một chấn động không nhỏ.

Vũ Văn Hống là ai?Thiên tài yêu tộc, tu vi Minh Văn Cảnh, nhưng chiến lực có thể đạt tới Khai Khiếu cảnh, được yêu tộc cho là tuyển thủ có thể đánh ngã Hồng Thiên Bộ.

Nhưng còn bây giờ thì sao? Lăng Hàη tiểu gia hỏa này vừa rảo bước tiến lên Cực Cốt Cảnh lại muốn khiêu chiến với quái vật khổng lồ như vậy.

Đây không phải là tìm đánh sao?Nhìn trong lịch sử, cho dù từ văn hiến cổ đại, cũng không có thiên tài nào nắm giữ chiến lực vượt qua hai cảnh giới lớn.

Cho nên, Lăng Hàη chắc chắn phải bại.

Nhưng đã chắc chắn bại còn muốn ứng chiến, đây là đầu óc hồ đồ sao?Đám người giống như Liên Tuyết Dung, Ân Tú Tinh đã chạy tới tìm hắn, bảo hắn không nên ứng chiến, làm vậy dù sao cũng sẽ không có khả năng có phần thắng.

Nhưng Lăng Hàη làm sao có thể nghe theo?Rất nhanh, Vũ Văn Hống liền đưa ra lời đáp lại, chiến.

Một ngày trôi qua, tuyệt đối công bằng đã có thể một lần nữa sử dụng.

Lăng Hàη cười.

Tất cả mọi người cứ chờ giật mình kinh ngạc đi.

Đêm đó trôi qua.

Lăng Hàη tu luyện trước một lần, sau đó xuất phát, đi tới phủ đệ của Bích Tiêu công chúa.

Đúng vậy, quyết chiến ở chỗ này tiến hành.

Lúc Lăng Hàη đến, chỉ thấy ở đây người người tấp nập.

Ngoại trừ thế hệ trẻ yêu tộc ra, cũng không ít nhân vật lớn nhân tộc tới đây.

Thậm chí Lăng Hàη còn thấy được đám người thất hoàng tử, tam hoàng tử.

Hắn từng giao tiếp tương đối nhiều với thất hoàng tử, biết đây là một nhân vật có bản chất kiêu hùng.

Nhưng thất hoàng tử lại có thể chạy đến đây.

Thời điểm hắn nhìn về phía Bích Tiêu công chúa còn lộ ra vẻ mặt ái mộ.

Điều này làm cho Lăng Hàη giật mình.

Dựa vào, mị lực của công chúa yêu tộc này cũng quá lớn.

Khiến cho thất hoàng tử một kiêu hùng dã tâm bừng bừng này cũng hóa mềm?Bích Tiêu công chúa khẽ cười khanh khách, mị lực vô cùng, dẫn dắt trọng tâm câu chuyện, trở thành trung tâm của mọi người, khiến mỗi người đều cảm thấy được liếc mắt nhìn nàng thêm một cái cũng là quang vinh, mị lực quả thực lớn.

Lăng Hàη đến.

Không biết là ai nói ra một câu.

Lúc này ánh mắt của mọi người mới từ trên người Bích Tiêu công chúa thu hồi lại, chuyển sang nhìn Lăng Hàη.

Vũ Văn Hống lớn bước ra ngoài, nói: Nào, tốc chiến tốc thắng.

Lăng Hàη cười, nói: Mười giây sao?Nhất thời, sắc mặt Vũ Văn Hống trở nên được ửng hồng.

Trước đó hắn và Lăng Hàη ước chiến, muốn ở trong vòng mười giây giết chết Lăng Hàη.

Nhưng đầu tiên là con heo sữa.

Tiếp đó lại là Tam Oa, đều có thể dễ dàng chống đỡ hắn được mười giây.

Thời điểm tới lượt Lăng Hàη, đối phương nhiều lần lấy ra thủ đoạn, trận pháp gì đó, bảo giáp gì đó, dùng nhiều cách thức mấy lần chống đỡ mười giây của hắn.

Hiện tại Lăng Hàη nhắc tới mười giây này, hiển nhiên là đang chê cười hắn.

Ngươi sẽ hối hận!Vũ Văn Hống lạnh lùng nói.

Theo trực giác hắn cho rằng, Lăng Hàη làm chuyện gì đó khiến cho Bích Tiêu công chúa phải nổi giận.

Điều này làm cho hắn người ái mộ trung thành trong lòng khó chịu tới cực độ.

Lăng Hàη.

.

.

phải chết.

Tiền đặt cược?Lăng Hàη hỏi.

Vũ Văn Hống lấy ra một cây trúc màu xanh lục.

tổng cộng chỉ có ba đoạn, dài chừng ba thước.

Hắn đặt gậy trúc để ở trên bàn đá bên cạnh, cười lạnh nói: Ngươi cầm được đi sao? Không đủ, còn phải thêm một quả hóa hình.

Lăng Hàη nói.

Vũ Văn Hống nhất thời tức giận.

Tiểu tử ngươi cũng quá tham đi.

Hơn nữa, quả hóa hình ở trong yêu tộc cũng là vật rất trân quý.

Bởi vì yêu tộc có trăm vạn chiến sĩ.

Có khả năng biến hóa cũng chỉ có nghìn người.

Bên trong yêu tộc còn phân không đủ, ngươi cũng muốn chia một chén súp? Nhỏ mọn như vậy a? Vậy thì thôi, đừng đánh nữa.

Lăng Hàη lắc đầu, xoay người muốn đi.

Ngươi đứng lại!Vũ Văn Hống liền vội vàng kêu lên.

Lăng Hàη có thể không biết xấu hổ như vậy, hắn lại làm sao có thể cam tâm?Vũ Văn Hống lại bỏ thêm một quả hóa hình.

Cũng may hắn là thiên tài Yêu tộc, nếu không cũng không có khả năng ở dưới điều kiện bản thân đã biến hóa còn có một quả hóa hình.

Hắn tuy rằng vô cùng phẫn nộ, nhưng lại suy nghĩ một chút, dù sao hắn nhất định thắng, cần phải lưu ý sao?Vũ Văn Hống cũng không quan tâm Lăng Hàη đặt cược cái gì.

Dù sao mục tiêu của hắn chính là đánh Lăng Hàη, tốt nhất là có thể phế bỏ nhân tộc này.

Có thể?Hắn trầm giọng hỏi.

Lăng Hàη nhe răng cười, dùng ngón tay móc một cái: Đến đây đi.

Vũ Văn Hống đi nhanh về phía Lăng Hàη.

Ầm.

Hắn hoàn toàn phóng ra khí thế của bản thân, từ Hoán Huyết, Cực Cốt đi thẳng đến Minh Văn.

Hắn đã từng trải qua ba lần trình độ sinh mạng nhảy vọt cực lớn, ở trên bản chất vượt xa so với Lăng Hàη.

Nhất là Minh Văn Cảnh, cơ quan nội tạng ở bên trong thân thể có khắc bức tranh đạo văn thiên địa, có thể thu nạp, dẫn động lực lượng thiên địa, chiến lực nhảy vọt vô cùng khủng khiếp.

Hắn thoả thích đẩy mạnh chiến lực của bản thân.

Như vậy một khi ra tay, hắn sẽ lấy thế lôi đình vạn quân đánh bại Lăng Hàη, sẽ không cho đối phương một chút cơ hội nào.

Chẳng qua là nhân tộc mà thôi.

Hắn khinh thường nói.

Những lời này khiến cho đám người nhân tộc đều biến sắc, lộ ra một sự buồn bực.

Ngươi chỉ là một thần tử của hàng quốc còn dám mở miệng nói ra những lời ngông cuồng như vậy?Nhưng dựa vào bản tâm mà nói, bên trong Minh Văn Cảnh, ngoại trừ Hồng Thiên Bộ ra, còn có ai có thể cùng hắn chống đỡ?Yêu tộc ở dưới tiên đồ quả thực mạnh mẽ.

Về điểm ấy phải thừa nhận.

Lăng Hàη mỉm cười: Chỉ riêng lời này của ngươi, ta nhất định đánh cho ngươi khóc mới thôi.

Mơ mộng hão huyền!Vũ Văn Hống đi càng lúc càng gần.

Thân thể rõ ràng cao ráo không vạm vỡ, bên trong lại thật giống như ẩn giấu một con rồng lớn, tản ra khí tức hùng hồn vô cùng.

Hiện tại, nên tỉnh mộng rồi.

Hắn phóng tới, một quyền đánh về phía Lăng Hàη.

Lăng Hàη tâm niệm thoáng động, tuyệt đối công bằng lập tức phát động.

Oong.

Một lực lượng chí cao di chuyển.

Bên trong khu vực mười trượng, tất cả công bằng.

Cái gì?Vũ Văn Hống không khỏi kinh ngạc la lên thất thanh.

Bởi vì hắn phát hiện tu vi của mình tự nhiên giảm xuống thẳng tắp, đúng là rơi đến cấp bậc Cực Cốt Cảnh lục cốt.

Không sai, hắn ở Cực Cốt Cảnh cũng phá tan cực hạn.

Bằng không làm sao có thể đủ yêu nghiệt đến mức chiến đấu cùng với Hồng Thiên Bộ?Hắn lập tức trấn tĩnh lại.

Cực Cốt lục giai lại như thế nào.

Hắn vẫn chiếm ưu thế cực lớn, ở trên trình độ sinh mạng vượt xa so với Lăng Hàη.

Hắn hét lớn một tiếng, thế xông tới vẫn không ngừng, vẫn là một quyền đập tới.

Tình huống gì vậy? Tại sao khí thế của Vũ Văn Hống thoáng cái giảm xuống nhiều như vậy?Tất cả mọi người cảm thấy kỳ quái.

Loại cao thủ giống như như tam hoàng tử lại lập tức híp mắt lại.

Bọn họ thấy được nhiều thứ hơn.

Đôi mắt đẹp của Bích Tiêu công chúa trở nên căng thẳng.

Nàng đã đoán được nguyên nhân.

Cút cho ta!Lăng Hàη quát lớn một tiếng.

Hắn cũng ngưng tụ lại một quyền, nghênh đón về phía Vũ Văn Hống.

Hai lực lượng va chạm vào nhau, nhất thời dẫn phát sóng kịch liệt.

Lực quyền của Vũ Văn Hống lập tức vỡ nát.

Lực quyền cường thế Lăng Hàη đẩy mạnh nghiền ép qua.

Ầm một tiếng, Vũ Văn Hống lập tức bị chấn động bay ra ngoài.

Lăng Hàη cất bước liền đuổi theo.

Tuyệt đối công bằng có hạn chế khu vực bao phủ, hắn không thể để cho Vũ Văn Hống rời khỏi mình mười trượng.

Bằng không tu vi của đối phương sẽ khôi phục.

Vèo.

Dưới tốc độ nhanh chóng gấp ba lần vận tốc âm thanh, Lăng Hàη đã đuổi kịp Vũ Văn Hống, lại là một quyền đánh tới.

Vũ Văn Hống đón đỡ.

Nhưng ở dưới lực lượng năm mươi tầng Yêu Hầu Quyền chồng chất, hắn ngăn cản thế nào được?Ầm.

Hắn lại bị đánh bay ra.

Lăng Hàη đuổi theo, hai tay đánh ra không ngừng.

Ầm ầm ầm.

Vũ Văn Hống nhất thời chỉ còn lại kết cục bị đánh tơi bời.

Trong cùng giai đánh một trận, Lăng Hàη vô địch là không cần điều kiện.

Vũ Văn Hống lại như thế nào? Hãy còn cao năm cảnh giới nhỏ thì lại như thế nào?Đây chỉ là một bên tàn ngược.

Tất cả mọi người nghẹn họng nhìn trân trối.

Ai có thể nghĩ tới điều này?Lẽ nào Lăng Hàη mạnh đến mức đã nghịch thiên, có thể nhảy qua hai cảnh giới lớn vẫn là vô địch? Nhìn trên người của hắn, có ánh sáng huy di chuyển.

Có người lo lắng nói, nói ra chân tướng.

Đó là bảo giáp.

Phía trên bố trí một trận pháp, cứng rắn kéo tu vi của Vũ Văn Hống đến Cực Cốt Cảnh.

Nói cách khác, đây là Cực Cốt Cảnh đánh một trận công bằng.

Không, Vũ Văn Hống thật ra còn có ưu thế.

Hiện tại hắn cũng không nhất cốt, mà là ngũ cốt.

Cho dù như vậy, hắn vẫn không địch lại? Điều này.

.

.

không phải có thể nói rõ, Lăng Hàη mạnh đến mức nghịch thiên!Mọi người đưa mắt nhìn nhau, đều nói không ra lời.

Vũ Văn Hống lại muốn khiêu chiến Hồng Thiên Bộ.

Hai người đều là Minh Văn Cảnh.

Điều đó có thể thấy được Vũ Văn Hống có lòng tin tràn đầy tới mức nào.

Nhưng bây giờ?Lăng Hàη và Vũ Văn Hống đều là Cực Cốt Cảnh.

Hơn nữa Vũ Văn Hống còn chiếm ưu thế mấy cảnh giới nhỏ, lại hoàn toàn không phải là đối thủ của Lăng Hàη.

Đây là thiên tài thế nào?Không có ai biết, Lăng Hàη lại đột phá thất biến.

Điều này thậm chí dẫn động thiên địa dị tượng.

Ngay cả thiên địa cũng bị kinh động, có thể thấy được bước này vượt qua là kinh khủng tới mức nào.

Lúc này mới khiến cho Lăng Hàη nắm giữ tự tin tuyệt đối, đánh một trận cùng giai, không có bất kỳ điều kiện gì, hắn tuyệt đối vô địch.

Sự thực cũng quả thật là như vậy.

Lăng Hàη truy kích, trong lúc hai tay vung ra công kích, lực lượng khủng khiếp điên cuồng phun ra.

Cho dù là Vũ Văn Hống lại như thế nào? Cũng chỉ có thể chịu đòn.

Mười phút cũng đủ hắn đánh đối thủ này thành cặn bã.

Thật ra nhiều lắm năm phút mà thôi, Bích Tiêu công chúa đã hô ngừng chiến đấu, thay mặt Vũ Văn Hống chịu thua.

Thực sự không đành lòng nhìn.

Đây là hoàn toàn được đơn phương tàn ngược.

Lăng Hàη nhoẻn miệng cười, đưa mắt liếc nhìn đám người yêu tộc, thản nhiên nói: Còn có ai muốn đi gặp ta khiêu chiến?Lúc này hắn dễ dàng chiến thắng Vũ Văn Hống, khí thế ép ra, giống như một vị đại ma thần, ép tới trong lòng mỗi người đều cảm thấy nặng nề, hoàn toàn không thở nổi.

Ha hả.

Lăng Hàη cầm lấy gậy trúc và quả hóa hình trên bàn đá, nghênh ngang rời đi.

Không có ai biết, thời gian mười phút sắp đến, lại có cường giả khiêu chiến về phía Lăng Hàη, tuyệt đối công bằng sẽi không có tác dụng nữa.

Chỉ có điều, Lăng Hàη mặc dù rời đi, ném lại quả bom nặng ký này lại khiến cho mọi người đều sôi trào.

Người này lại có thể kéo cảnh giới của người khác đến cùng trình độ với hắn.

Hắn trong cùng giai chiến lực vô song, ai có thể địch nổi? Đây không phải là vô địch sao? Làm sao có thể có trận pháp như vậy? Chẳng phải là để cho người khác khổ luyện hóa thành bọt nước sao?Ngươi cực cực khổ khổ tu luyện tới cảnh giới tuyệt cao, nhưng một trận pháp của người ta lại đánh cho ngươi rơi xuống đáy cốc.

Bảo ai có thể tiếp nhận được điều này?Bích Tiêu công chúa trầm ngâm, nói: Đây là trận tuyệt đối công bằng, một loại trận pháp bản đơn giản hoá để áp chế cảnh giới.

Vốn là trận pháp cỡ lớn của tông môn cổ đại dùng để lựa chọn đệ tử ưu tú.

Nhưng có trận sư thiên tài tuyệt diễm đơn giản hoá, có thể vẽ vào ở trên trang phục và đồ dùng hàng ngày, ảnh hưởng những người đứng gần đó.

Chỉ có điều, khu vực ảnh hưởng có hạn, thời gian tác dụng cũng có hạn, cũng không quá nửa giờ.

Nàng mặc dù nói cũng không phải hoàn toàn tinh chuẩn, nhưng đã có thể xưng là uyên bác.

Không hổ danh là Bích Tiêu công chúa, thực sự quá uyên bác.

Hóa ra, thời gian trận pháp này kéo dài có hạn.

Thảo nào sau khi ném ra một câu liền chạy.

Bởi vì nếu lại có người khiêu chiến với hắn, trận pháp liền không có cách nào phát uy.

Dựa vào, tự nhiên bị gia hỏa kia hù dọa!Đám người yêu tộc đều hối hận không thôi.

Đám hoàng tử hùng tài đại lược giống như tam hoàng tử, thất hoàng tử lại nhìn về phía Bích Tiêu công chúa thêm mấy lần.

Bọn họ đều chưa từng nghe nói qua về loại trận pháp tuyệt đối công bằng này.

Nếu không phải đây là từ trong miệng của Bích Tiêu công chúa, bọn họ nhất định sẽ tưởng là chuyện bịa đặt.

Nữ tử này, thực sự uyên bác.

Lòng ái mộ của bọn họ lại sống lại.

Nữ tử bình thường lại đẹp vậy, nhiều lắm chỉ khiến cho bọn họ nhất thời nổi lên hứng thú, nhìn quen cũng lại bình thường.

Nhưng một mỹ nữ có suy nghĩ lại không giống vậy, sẽ hình thành mị lực đặc biệt của riêng mình, thời gian lâu dài, càng say lòng người.

Phải biết rằng, ý của yêu hoàng là gả Bích Tiêu công chúa cho một trong các hoàng tử.

Cho nên, bọn họ đều có tư cách trở thành vị hôn phu của Bích Tiêu công chúa.

Lúc này tâm tư của Bích Tiêu công chúa lại hoàn toàn không đặt ở trên người của bất kỳ một hoàng tử nào, mà là đang suy nghĩ Lăng Hàη lấy nhận được từ đâu ra trận pháp tuyệt đối công bằng này.

Đây là trận pháp cực cao giai, thậm chí có thể nói là trận pháp mạnh nhất dưới tiên đồ.

Lăng Hàη là vừa vặn nhận được bảo y có kèm theo trận pháp, vẫn là.

.

.

do chính hắn tạo ra?Không, đây cũng là điều thứ yếu.

Vì sao?Bởi vì vừa rồi, thời điểm trận pháp khởi động, nàng thoáng cảm ứng được, đây là trên huyết mạch.

Nhưng một nhân tộc vì sao có thể làm cho nàng phát ra cảm ứng huyết mạch?.

.

.

Trận pháp tạo ra cần phải có máu tươi.

Hiện nay muốn chế tác trận pháp cao cấp nhất dưới tiên đồ, người có thể cung cấp loại máu tươi này lại chỉ có thể là hai người.

Trần Phong Viêm, yêu hoàng.

Hết lần này tới lần khác nàng biết, yêu hoàng đã từng bị Trần Phong Viêm ép lấy máu.

Cho nên, những điều này tổng hợp lại, khiến cho nàng tin tưởng đây là trận pháp Lăng Hàη vừa chế luyện ra.

Nguyên liệu có được lại là máu tươi đến từ phụ thân của nàng.

Trọng điểm là, Lăng Hàη hiện tại có thể tạo ra trận pháp đẳng cấp cao như vậy?Nàng biết Lăng Hàη đã là trận sư cấp tông sư, cũng chính là trận sư cấp tứ tinh trong văn minh đời trước.

Nhưng muốn chế tạo ra trận pháp tuyệt đối công bằng này, này phải là trận sư cấp thất tinh.

A, thiên phú của nhân tộc này cũng thật đáng sợ.

Không được, nhân tài này nhất định phải chiêu mộ qua.

Nếu như không thể, vậy cũng phải giết chết, tuyệt đối không thể lưu lại cho nhân tộc.

Nếu không, một khi hắn nhảy vào tiên đồ, uy lực của trận sư sẽ hoàn toàn thể hiện ra.

Đến lúc đó sợ rằng có khả năng không có cách nào giết chết.

Tiên sư đã ngoài tiên đồ, thay đổi như chong chóng, che tay làm mưa, theo bọn họ sơn hà mặt đất chính là trận cơ.

Thậm chí, tinh thể trong vũ trụ cũng có thể trở thành đạo cụ của bọn họ.

Lấy tinh thể làm cơ sở, ngay cả mặt trời cũng có thể đập nát.

Trong nháy mắt mà thôi, Bích Tiêu công chúa đã quyết định ra được sách lược.

Lăng Hàη chỉ có hai lựa chọn.

Hoặc là quy thuận yêu tộc, hoặc là.

.

.

chết!.

.

.

Sau khi Lăng Hàη trở lại nơi ở, liền bắt con heo háo sắc qua, đưa quả hóa hình tới.

Nào, phần thưởng của ngươi.

Hắn cười nói.

Con heo béo cười giễu cợt.

Heo đại gia muốn ăn thì ăn, còn cần ngươi thưởng sao?Nó ngửi vài cái, sau đó cắn lên quả hóa hình lại ăn.

Sau khi ăn xong, nó chép chép miệng, nhìn về phía Lăng Hàη.

Một quả quá ít, có còn hay không? Đây là quả hóa hình, ngươi tưởng là quả đào sao?Lăng Hàη đập lên đầu con heo một cái.

Heo háo sắc làm trạng thái ôm đầu, cho dù không đau cũng phải giả vờ đáng thương một chút, sau đó dùng ánh mắt khổ lớn thù thâm nhìn chằm chằm vào Lăng Hàη.

Vẫn là không biết nói?Lăng Hàη thở dài.

Ngươi đây là ngu xuẩn đến trình độ nào? Ngay cả quả hóa hình đối với ngươi cũng vô hiệu?Con heo béo hừ hừ, rất cao ngạo.

Thôi đi.

Thật sự không nên mong đợi gì đối với ngươi nữa.

Lăng Hàη lắc đầu.

Hắn mở ra quang não, xem lướt qua tin tức.

Thiên tài yêu tộc xuất hiện rất nhiều.

Minh Văn Cảnh, Khai Khiếu Cảnh thậm chí Tầm Bí Cảnh đều có.

Hắn phải mau chóng nâng cao tu vi.

Nếu không bao giờ trong đầu cũng có cảm giác không an toàn.

Đúng vậy, có Trần Phong Viêm trấn thủ, yêu tộc không dám làm loạn.

Nhưng Trần Phong Viêm trước đó vẫn không ràng buộc yêu tộc, cũng dường như muốn nói, hắn chỉ có thể làm đến mức như vậy.

Người, chung quy phải dựa vào chính mình.

Cho nên, hắn ở lại Đế Đô nói là không có khả năng có nguy hiểm tới tính mạng, nhưng nếu thật sự bị yêu tộc khi dễ cũng chỉ có tự mình nuốt xuống, không có người nào thay hắn ra mặt.

Mà muốn tăng tu vi lên thật nhanh, vậy chỉ có đi di tích cổ mạo hiểm, tìm kiếm cơ duyên.

Hắn nhìn tư liệu.

Hiện tại có thật nhiều tin tức, nói trong các ngọn núi lớn có nhiều tầng địa chấn phát sinh.

Địa phương hiểm yếu còn có ánh sáng rực rỡ trùng thiên.

Nhưng các loại tin tức thật thật giả giả, cũng không biết tin nào là thật, tin nào là giả.

Lăng Hàη quyết định xuất động.

Theo cảnh giới nâng cao, hiện tại hắn muốn mua được bảo vật thích hợp cho mình tu luyện đã càng ngày càng ít, không phải vấn đề giá cao hay thấp, mà là không có ai sẽ bán ra.

Hắn tiến hành sàng lọc, muốn chọn một nơi để triển khai hành động.

Nhưng ngày hôm sau, Bích Tiêu công chúa lại tới đây thăm hỏi.

Nàng không có gì trọng điểm, chính là cùng Lăng Hàη nói lung tung.

Quả thực chính là mặt dày mày dạn, thật sự tốn của Lăng Hàη thời gian nửa ngày.

Mãi đến khi lúc nửa đêm, nàng mới giống như ở trong mộng bừng tỉnh, từ biệt rời đi.

Nữ nhân này bị quỷ nhập vào người sao?Lăng Hàη không có để ý tới.

Nhưng thời điểm sẩm tối ngày hôm sau, công chúa yêu tộc này tự nhiên lại tới, hơn nữa một lần tới liền ở lại rất lâu, cũng đến nửa đêm mới rời khỏi đó.

Đến ngày thứ ba, Hiên Viên Định Quốc tìm tới.

Tiểu tử ngươi thực sự không có suy nghĩ!Hắn đổ ập xuống một hồi.

Ngươi cùng Bích Tiêu công chúa cũng đã thành đôi thành cặp, lại còn gạt huynh đệ.

Chuyện gì vậy?Sau khi Lăng Hàη sửng sốt, cuối cùng mới biết được dụng ý của Bích Tiêu công chúa hai ngày nay tìm tới chỗ hắn nói lung tung.

Nữ nhân này là muốn để cho tất cả mọi người hiểu nhầm, quan hệ của nàng và mình đã vô cùng mật thiết.

Nếu không, làm sao có thể đợi cho tới khi khuya khoắt mới rời khỏi?Loại hiểu nhầm này có ý nghĩa thế nào?Rất đơn giản, khiến cho người khác đố kị.

Nhất là những hoàng tử kia.

Bởi vì yêu hoàng nói, muốn gả Bích Tiêu công chúa gả một vị hoàng tử nào đó.

Nhưng hiện tại hắn lại là giữa đường cầm đao xông tới cướp, những hoàng tử kia sẽ nghĩ như thế nào?Nếu như tướng mạo Bích Tiêu công chúa bình thường, các hoàng tử này có lẽ sẽ không để ý.

Nhưng hết lần này tới lần khác nàng lại đẹp như thiên tiên.

Ngay cả đám hoàng tử hùng tài đại lược giống như thất hoàng tử cũng phải động tâm tư.

Như vậy truyền ra lời đồn hắn và Bích Tiêu công chúa có quan hệ thân mật, lại sẽ mang đến nhiều phiền phức cho Lăng Hàη?Đúng vậy, Trần Phong Viêm trấn thủ, không có yêu tộc nào dám ở ngoài mặt động thủ đối với Lăng Hàη, nhưng nhân tộc thì sao? Giống như các vị hoàng tử cũng sẽ không có băn khoăn như vậy.

Lăng Hàη rất thiên tài, lại là hai tầng đại tông sư.

Chỉ cần là những hoàng tử có ý chí đặt ở đế vị chắc hẳn sẽ ưu tiên suy nghĩ thu hắn làm thủ hạ.

Nhưng bây giờ Bích Tiêu công chúa đã khiến cho những hoàng tử kia mê mẩn, thần hồn điên đảo, rốt cuộc là muốn thủ hạ hay mỹ nhân đây?Nếu như là đế vị, vậy người như thất hoàng tử nhất định sẽ buông tha mỹ nhân.

Nhưng Lăng Hàη chỉ là một lá bài giúp đỡ leo lên đế vị, như vậy có thể so sánh cùng mỹ nhân tuyệt thế sao?Dựa vào, nữ nhân này sử dụng mỹ nhân kế lại thêm kế ly gián, chỉ là đối tượng mê hoặc không phải là mình, mà là kéo thù hận.

Tiểu nương da dày, ngươi thật đúng là ngoan độc.

Lăng Hàη trầm ngâm.

Ngay cả Hiên Viên Định Quốc cũng nghĩ Bích Tiêu công chúa và hắn rất tốt.

Vậy lấy tốc độ thông tin nhanh nhạy của đám người thất hoàng tử, khẳng định còn biết được tin tức sớm hơn nữa.

Hiện tại hắn đứng ra giải thích cũng không có ý nghĩa gì.

Bởi vì ngươi nói không có ý tứ gì đối với người ta, vậy vì sao công chúa yêu tộc lại đợi tới lúc nửa đêm mới rời khỏi?Trên thực tế, một cường giả Tầm Bí Cảnh cứ ỳ ra không đi, Lăng Hàη có biện pháp nào?Nhưng ngoại trừ Lăng Hàη, ai biết được công chúa yểu điệu này lại là cường giả Tầm Bí Cảnh?Hiên Viên Định Quốc nói liên tục, Lăng Hàη cũng không để ý tới.

Gia hỏa này hiểu nhầm hay không hiểu nhầm, Lăng Hàη cũng không quá để ý.

Thật sự sẽ tạo thành ảnh hưởng đối với Lăng Hàη chính là đám thất hoàng tử trong tay nắm thực quyền, thực lực bản thân lại tồn tại sự khủng khiếp không thể so sánh.

Ở trong đế quốc, ngoại trừ bốn đại soái ra, cho dù là đám người nghị sự trưởng, Hồng thái sư cũng không được phép nắm giữ binh sĩ riêng.

Nhưng hạn chế như thế lại không áp đặt ở trên người các vị hoàng tử.

Chỉ cần ngươi có đầy đủ tài lực và mị lực, tùy ngươi lớn mạnh thực lực của mình thế nào cũng được.

Điều này giống như là Trần Phong Viêm có ý định thử thách những người con trai của mình, khiến cho bọn họ đi cạnh tranh, do đó tuyển chọn ra một người thích hợp nhất để kế thừa ngôi vị hoàng đế.

Các hoàng tử có thứ tự phía sau, thứ nhất thiên phú không tốt, thứ hai cũng bỏ lỡ điều kiện ở thời kỳ phát triển tốt nhất, hoàn toàn có thể không đáng kể tới.

Nhưng những hoàng tử có thứ tự sát đầu, nhất là mười người hoàng tử đứng đầu, người nào cũng có thực lực cường đại, thủ hạ cũng nhiều nhân tài.

Cho nên, nếu như bị thất hoàng tử bọn họ nhằm vào, Lăng Hàη sẽ rất phiền phức.

Thật may chính là, thực lực của hắn bây giờ đã có thể quét ngang Minh Văn.

Cho dù là thất hoàng tử bọn họ có thể nắm giữ thủ hạ Khai Khiếu Cảnh sao?Có lẽ cũng có, nhưng tuyệt đối là hiếm có như lông phượng và sừng lân.

Lăng Hàη có thể dựa vào tuyệt đối công bằng kéo thấp cảnh giới đối phương, dễ dàng tuyệt sát.

Nhưng nếu như mấy hoàng tử liên thủ ra chiêu về phía hắn, vậy thì phiền toái.

Dù sao tuyệt đối công bằng chỉ có thể sử dụng mười phút.

Cũng giống như huyết khí sôi trào, một khi mở ra lại không có cách nào bỏ dở.

Tiểu nương mặt dày này!Ở trong lòng Lăng Hàη thầm tính toán, rốt cuộc phải giải quyết vấn đề khó khăn này như thế nào.

Nhưng Hiên Viên Định Quốc mới vừa đi, thất hoàng tử lại chân sau đã đi tới.

Ra mắt điện hạ.

Lăng Hàη ôm quyền.

Thất hoàng tử gật đầu, vẻ mặt có chút nghiêm túc, nói: Lăng Hàη, cô vương đối với ngươi như thế nào?Đây tính là cái gì?Lăng Hàη cười: Điện hạ đối đãi không tệ.

Trước đó quả thật rất tốt, còn đưa mình một môn Lôi Quang Quyền.

Nhưng yêu tộc tiếp cận, hắn lại là làm ra lựa chọn bo bo giữ mình, khiến cho Lăng Hàη thấy rõ bản chất kiêu hùng hắn, theo bản năng cùng đối phương kéo ra khoảng cách.

Thất hoàng tử trầm ngâm một hồi, nói: Cô vương gần đây nghe được một ít lời đồn.

Không biết điện hạ nghe được lời đồn gì?Lăng Hàη hỏi, trong lòng có chút mệt mỏi.

Ngươi có vấn đề sao không nói thẳng ra đi, vòng tới vòng lui như vậy không cảm thấy mệt mỏi sao, sẽ gây nghi ngờ là kéo dài thời gian làm trò.

Thất hoàng tử liếc mắt nhìn hắn một cái: Nghe nói ngươi và Bích Tiêu công chúa qua lại rất gần? Không thể nào.

Lăng Hàη phủ định hoàn toàn.

Thất hoàng tử gật đầu: Tốt nhất như vậy.

Ngươi phải biết rằng, công chúa yêu tộc là tới hòa thân, chỉ có thể gả cho một vị hoàng tử.

Nếu như ngươi chặn ngang một bước, sẽ khiến cho người ta cười nhạo ngươi không biết lượng sức, còn làm cho tất cả hoàng tử đều xem ngươi là kẻ địch.

Đây là uy hiếp trắng trợn.

Trong lòng Lăng Hàη khó chịu, liền chỉ cười một cái, không trả lời.

Thiên hạ này là của Trần gia.

Bất kể mấy huynh đệ cô vương tranh thế nào, cũng sẽ không thay đổi.

Thất hoàng tử vỗ nhẹ vào vai của Lăng Hàη.

Cho nên, ngươi nhất định phải thể hiện ra vị trí của chính mình, điều chỉnh tâm tính.

Đây ý là, bất kể ngươi xuất sắc tới mức nào, vậy cũng chỉ là thần dân của Huyền Bắc Quốc, là một con chó của Trần gia.

Vốn lấy bản tính kiêu hùng của thất hoàng tử, hắn không nên nói ra những lời như vậy.

Nói như vậy nhất định sẽ tổn thương Lăng Hàη, do đó ảnh hưởng tới quan hệ giữa hai người.

Nhưng đại khái là vì quá mê Bích Tiêu công chúa, hắn lại không chú ý.

Mị lực của yêu nữ thật là lớn.

Tự giải quyết cho tốt!Thất hoàng tử không cho Lăng Hàη cơ hội biện bạch, xoay người lại rời đi.

Dựa vào!Trong ánh mắt của Lăng Hàη thoáng hiện ra lửa giận.

Hắn chưa bao giờ tiếp nhận uy hiếp.

Hơn nữa này thất hoàng tử tuy rằng nhìn trẻ tuổi, nhưng dù thế nào cũng đã tới chín mươi tuổi.

Đây không phải là trâu già gặm cỏ non sao? Phụ thân, chúng ta xông lên hại chết hắn!Đại Oa sát khí lẫm liệt.

Đúng, hại chết hắn.

Tứ Oa Ngũ Oa đồng thời gật đầu.

Lăng Hàη không khỏi cười: Chuyện này ta sẽ xử lý, đám tiểu hài tử các ngươi nhanh đi chơi đi.

Phụ thân, chúng ta không phải là tiểu hài tử!Đại Oa ra sức cãi lý, ưỡn cái ngực nhỏ.

Lăng Hàη bị chọc cười, xoa xoa đầu của Đại Oa.

Nhưng phiền phức còn chưa kết thúc.

Cũng không lâu lắm, người hầu của….

cửu hoàng tử tới, đưa tới một lá thư.

Nội dung bức thư đại thể chính là bảo Lăng Hàη thức thời một chút, cách xa Bích Tiêu công chúa một chút, không nên gây phiền toái cho mình.

Từ ngũ dùng đặc biệt cương quyết, hoàn toàn là dạng mệnh lệnh, tràn ngập uy hiếp.

Lại qua một hồi, Lăng Hàη nhận được thư của ngũ hoàng tử.

Nội dung không khác biệt lắm.

Từ ngũ dùng cũng rất cứng rắn.

Còn có tứ hoàng tử, lục hoàng tử, thập hoàng tử, tam hoàng tử.

.

.

Thư trên bàn của Lăng Hàη đã chất thành một đống cao.

Phàm là hoàng tử có chút thực lực, có chút thế lực đều đưa ra cảnh cáo về phía Lăng Hàη.

Chỉ có điều, Lăng Hàη liếc mắt thoáng nhìn.

Bây giờ không phải là có mấy hoàng tử phát ra uy hiếp về phía hắn, mà còn có mấy hoàng tử không phát ra uy hiếp về phía hắn.

Trần gia, trên đời này là gia tộc kinh khủng nhất.

Trần Phong Viêm đã bước lên tiên đồ, ở trên trình độ sinh mạng bao quát chúng sinh.

Chỉ có thể giải quyết từ nguồn cội.

Lăng Hàη thì thào.

Một đêm trôi qua, Lăng Hàη sáng sớm tu luyện, chỉ coi như không có gì phát sinh cả.

Sau đó hắn nghiên cứu trận pháp một chút, mở lò luyện đan dược.

Cực Cốt Cảnh đương nhiên là có phương pháp của Cực Cốt Cảnh áp dụng để luyện đan, tuy rằng số lượng ít hơn.

Rất nhanh lại đến buổi tối.

Kết quả Bích Tiêu công chúa lại hăng hái đi tới.

Nàng không có khả năng lặng lẽ đến.

Lấy thực lực cường giả Tầm Bí Cảnh của nàng, nếu không muốn cho người khác biết, tuyệt đối có thể khiến cho thần không biết, quỷ không hay.

Nhưng nàng lại sử dụng một chiếc xe ngựa sang trọng, không phải là nói toạc ra sao?Công chúa yêu tộc này giống như tiến vào trong nhà mình, quen việc dễ làm đi tới phòng khách, lấy phong thái ưu nhã ngồi xuống, cũng không cần Lăng Hàη dâng trà, tự bị chuẩn bị nước trà và điểm tâm, dường như sợ Lăng Hàη tính kế hại nàng vậy.

Điều này quả thật cũng cần phải cẩn thận một chút.

Bởi vì Lăng Hàη lại là đan sư tứ tinh, làm ra chút độc dược cũng không có gì ngạc nhiên.

Ánh mắt Bích Tiêu công chúa đảo qua sáu đứa trẻ hồ lô, trong mắt có một tia hiếu kỳ.

Nàng tự mình biết sự lợi hại của mấy hài tử này.

Đây cũng là điểm khiến cho nàng chấn động kinh ngạc.

Nhỏ như vậy lại mạnh như vậy, sau này sẽ còn thế nào? Lăng Hàη, nghe nói không ít hoàng tử đều tới tìm ngươi?Nàng thu hồi ánh mắt, thản nhiên nói.

Thư quả thật thu rất nhiều.

Lăng Hàη chỉ vào một đống thư trên bàn này.

Bích Tiêu công chúa thản nhiên cười, nàng rất có tự tin đối với mị lực của mình: Xem ra, tình cảnh của ngươi đặc biệt không ổn.

Tất cả đều là nhờ nàng ban tặng!Lăng Hàη nói, không giận không vội.

Bích Tiêu công chúa kinh ngạc.

Tâm tính của Lăng Hàη này thật đúng là vững vàng.

Đây là nền tàng nhất để trở thành một cường giả, nhưng cũng là tố chất đặc biệt khó có.

Trong lòng nàng càng coi trọng Lăng Hàη.

Trên mặt nàng lại ung dung thản nhiên.

Lăng Hàη, ngươi bây giờ chỉ có hai lựa chọn.

Một, ngươi bị những hoàng tử kia hại chết! Ta biết ngươi có tuyệt đối công bằng, nhưng tin tưởng thời gian sử dụng không có khả năng vượt quá nửa giờ.

Hơn nữa bổ thời gian sung năng lượng rất dài.

Ngươi ngăn cản một cao thủ, lại ngăn cản được người thứ hai, người thứ ba sao? Thứ hai, ngươi quy thuận bản công chúa.

Chỉ cần ngươi quy thuận bản công chúa, gia nhập yêu tộc, bản công chúa tự nhiên sẽ bảo vệ ngươi.

Lăng Hàη cười, nói: Quả thật, công chúa điện hạ chính là cường giả Tầm Bí Cảnh, đủ để bảo vệ ta an toàn.

Vậy ngươi đồng ý?Bích Tiêu công chúa thoáng lộ ra một vẻ chờ mong.

Bởi vì chỉ cần một khi Lăng Hàη quy thuận, có nghĩa là còn cố thể tặng kèm lên một môn Yêu Hầu Quyền.

Nàng từng tận mắt nhìn thấy uy lực của Yêu Hầu Quyền, thậm chí có thể dẫn động ra yêu thánh viễn cổ, khiến cho nàng tràn ngập mơ ước.

Lăng Hàη cười ha ha một tiếng, nói: Ta thật ra có lựa chọn thứ ba.

Cái gì?Bích Tiêu công chúa sửng sốt.

Không nên lựa chọn thứ ba chứ?Lăng Hàη ung dung nói: Lựa chọn thứ ba đó là ta thu nàng.

Nếu như nàng là người của ta, vậy dĩ nhiên sẽ bảo vệ an toàn của ta.

Ừ, một cường giả Tầm Bí Cảnh làm hộ vệ, ta vẫn tương đối yên tâm.

Ngươi đang làm mộng tưởng hão huyền gì vậy?Bích Tiêu công chúa thiếu chút nữa đánh tới một tát.

Ngươi cũng thật giỏi tưởng tượng.

Lại còn muốn thu mình?Ngươi thế nào không lên trời đi? Ngươi thật đúng là biết suy nghĩ!Nàng cắn răng nói.

Lăng Hàη cười: Thực sự là suy nghĩ nhiều sao?Hắn quay lại nhìn Bích Tiêu công chúa từ trên xuống dưới một hồi, không kiêng nể gì cả, nói: Dáng người cũng không tệ lắm.

Miễn cưỡng làm một nha hoàn thông phòng cho ta! Làm càn!Bích Tiêu công chúa bất chợt đứng phắt dậy, liền muốn ra tay.

Lăng Hàη lắc lắc ngón tay: Ta nói này công chúa điện hạ, vừa rồi nàng cũng tự mình nói, ta có tuyệt đối công bằng.

Một cường giả tới, ta có thể dễ dàng giải quyết.

Cho nên, nếu như ta bắt công chúa, gạo nấu thành cơm, vậy công chúa điện hạ lại sẽ lựa chọn thế nào?

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • thần đạo đan tôn

  • truyện tranh thần đạo đan tôn

  • truyện thần đạo đan tôn

  • thần đạo đan tôn truyện chữ

  • đọc truyện thần đạo đan tôn

  • thần đạo đan tôn chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License