Thần đạo đan tôn
Chapter
0361
Lăng Hàη mỉm cười hỏi: Vui không?Không vui chút nào!Giờ Chung Dương Tất mới biết mình bị hố.
Một đan sư sơ cấp nho nhỏ khiêu khích đan sư cao cấp trước cửa Hiệp Hội Đan Sư là hành vi tìm đường chết nặng cỡ nào.
Lăng Hàη cố ý không cho người ta vạch thân phận ra là cố ý đào hố để gã nhảy vào.
Ngốc nhất là gã thật sự nhảy.
Chung Dương Tất quỳ xuống liên tục dập đầu: Cầu Lăng đại sư làm ơn tha cho ta một lần!Lăng Hàη lắc đầu nói: Ngươi nói chuyện không giữ chữ tín, mới rồi muốn kích thích ta giết ngươi, nếu ta không giết thì uổng phí cố gắng lúc trước của ngươi rồi.
Ta thà uổng công!Chung Dương Tất mếu máo, gã làm sao ngờ một người trẻ tuổi hơn gã mà có thể trở thành đan sư cao cấp? Đổi lại là ai cũng không tin được.
Lăng Hàη hỏi: Hối hận không?Chung Dương Tất gật đầu nói: Hối hận.
Lăng Hàη lắc đầu nói: Đáng tiếc, hối hận cũng không thể thay đổi tội ác ngươi đã phạm.
Nếu ngươi chỉ ghen tỵ thì ta lười so đo, nhưng ngươi dùng cách độc ác như vậy hại người, ta không tha cho ngươi được.
Chung Dương Tất nhận ra không đúng, co cẳng chạy: Không!Gã không cần gì hết, chỉ muốn chạy ra Hùng Cứ thành.
Bùm! Sức mạnh to lớn ập đến, Chung Dương Tất bị hất té sấp xuống.
Chung Dương Tất cảm giác người như bị xẻ ra, không thể nhúc nhích một ngón tay.
Chung Dương Tất nhìn quanh, trên mặt của mỗi người đều giữ biểu tình vừa tội nghiệp vừa hờ hững, rất nhanh không thèm nhìn gã nữa.
Không cần quan tâm người chết.
Chung Dương Tất cảm giác hít thở ngày càng nặng nhọc, gã cố ngẩng dầu nhìn hướng Lăng Hàη, trong tầm mắt một mảnh mơ hồ.
Chung Dương Tất cúi đầu tắt thở.
Lăng Hàη nhìn xung quanh: Báo việc này cho bộ nội vụ, nên xử lý thế nào thì làm thế nấy.
Đám người kêu lên: Rõ!Xử lý thế nào?Đừng nói chuyện này vốn là Chung Dương Tất tìm đường chết, dù Lăng Hàη khi không giết gã thì Hiệp Hội Đan Sư làm gì hắn?Đan đạo đại sư trẻ tuổi như vậy tương lai tươi sáng, chỉ một điểm này cùng lắm trói buộc phạm vi hoạt động của Lăng Hàη, tuyệt đối sẽ không phạt nặng.
Tức là Chung Dương Tất chết uổng.
Ai kêu gã cứ muốn chọc vào đan sư cao cấp, ngẫm lại xem ngươi muốn hại đan sư cao cấp đội nón xanh, ngươi không chết thì ai chết?Lăng Hàη nghênh ngang rời đi, hắn không ngờ ân oán với Chung Dương Tất chấm dứt như vậy.
Lăng Hàη đi Huyền Thanh kỳ trước, nói cho Liên Tuyết Dung biết trong Hùng Cứ thành rất có thể xảy ra biến cố lớn.
Sau đó hắn tìm Tôn Kiếm Phương, đưa tặng Bổ Huyết đan.
Tôn Kiếm Phương xúc động vạn phần.
Trước đây hắn chỉ luyến tiếc tài năng, cũng vì tương lai của Cổ Đạo Tông, cho nên mới quyết định bồi dưỡng Lăng Hàη.
Thật không nghĩ tới, một ý niệm tốt đẹp này lại mang đến cho hắn lợi ích cực lớn.
Trước kia, Tôn Kiếm Phương cũng chỉ ăn hết bảy viên Bổ Huyết Đan, lại khiến cho hắn phải thiếu Hổ Cứ Thành nhân tình cực lớn.
Bởi vì chỉ có đan sư trung cấp mới có khả năng chế luyện Bổ Huyết Đan, hơn nữa nguyên liệu trân quý, xác xuất thành công cực thấp.
Bảy viên Bổ Huyết Đan, có thể nói là vô giá, có tiền cũng không mua được, vô cùng trân quý.
Có vài người bởi vì trùng kích Hoán Huyết Cảnh, nhận phải tổn thương nặng nề, không có Bổ Huyết Đan đi khôi phục, cả đời cũng mất đi khả năng trùng kích Hoán Huyết Cảnh, hay là tiến thêm một bước.
Hiện tại thế nào?Có Bổ Huyết Đan ở trong tay, như vậy Tôn Kiếm Phương lại có sức lực đi trùng kích hai lần, ba lần, làm sao phải sợ thất bại.
Cũng không phải là không có một lần cơ hội nữa.
Lăng Hàη, ngươi có lòng!Hắn vỗ nhẹ vào vai của Lăng Hàη.
Lăng Hàη mỉm cười.
Tính cách hắn chính là như vậy.
Ai đối xử tốt với hắn một phần, hắn lại báo đáp lại mười phần.
Người nào nếu có ác ý đối với hắn một phần, như vậy hắn cũng sẽ hoàn trả lại gấp mười lần, thậm chí gấp trăm lần.
Hắn cùng với Tôn Kiếm Phương hàn huyên một hồi, liền từ biệt rời đi.
Sau khi giải quyết xong Chung Dương Tất, trong lòng của hắn hình như rộng mở trong sáng hơn.
Hắn mơ hồ cảm ứng được ẩn mạch thứ bảy tồn tại.
Hắn muốn lập tức bế quan, nắm lấy cơ hội khó có được này, mau chóng đả thông ẩn mạch thứ bảy.
Không thành Hoán Huyết, không quan tâm lực lượng của hắn cường đại tới mức nào, bao giờ cũng bị quản chế bởi cảnh giới, có chút năng lực không có cách nào dùng được.
Hắn không có đi tới Từ Tâm Dược Đường, mà trở lại hiệp hội Đan Sư.
Theo hắn mà nói, hiện tại đây mới là chỗ an toàn nhất.
Quả nhiên, hắn cảm ứng không có sai.
Lại qua ba giờ, hắn đã tinh tường mò được ẩn mạch thứ bảy.
Mượn Tụ Linh Trận, hắn bắt đầu mở kinh mạch này.
Hiện tại trợ giúp củaTụ Linh Trận đối với hắn nhỏ đến mức đáng thương.
Nhưng Lăng Hàη cũng không muốn lãng phí cảm ngộ khó có được này.
Nếu chẳng may ngủ một giấc, sáng sớm ngày mai rốt cuộc cũng không cảm ứng được thì sao?Hắn tốn thời gian gần như cả đêm, cuối cùng đả thông sơ bộ ẩn mạch thứ bảy.
Xem thế này, cho dù hắn mê man mấy ngày mấy đêm, cũng không cần lo lắng tỉnh lại sẽ không cảm ứng được ẩn mạch thứ bảy.
Vừa rạng sáng ngày hôm sau, Lăng Hàη lợi dụng thời gian mặt trời buổi sớm tu luyện nửa giờ.
Sau đó hắn đi nhận lấy tiểu thị nữ.
Hắn cần trận thế cường hào, có thể có chút tràn ra, cũng không thể lãng phí.
Hắn kinh ngạc phát hiện, tiểu thị nữ lại có thể thăng cấp.
Thập Mạch!Cho dù ở Huyền Bắc Quốc, tốc độ tiến cảnh như vậy cũng vô cùng kinh người.
Nhưng ai bảo nàng có một chủ nhân tốt, vừa là chuyên gia, còn là đế vương đan đạo?Hai người tới hiệp hội Đan Sư.
Lăng Hàη bày ra trận thế cường hào, sau đó bắt đầu tu luyện.
Nửa ngày sau, hắn đã là Thập Cửu Mạch đỉnh phong.
Lại đả thông một mạch nữa, ta sẽ có tư cách trùng kích Hoán Huyết Cảnh.
Lăng Hàη lấy ra Phượng Vương Bích Quả nhận được trước đó.
Lúc ở trên cành, nó đỏ hoàn toàn, hiện tại lại biến thành màu xanh đậm, giống như sử dụng ngọc thạch khắc thành.
Lập tức có thể ăn.
Hắn thu hồi bảo quả, trong lòng bắt đầu suy nghĩ.
Giết chết Chung Dương Tất, khiến cho trong lòng hắn sảng khoái vô cùng, thoáng cái lại trở nên thông suốt, cảm ứng được ẩn mạch thứ bảy.
Vậy có phải còn có thể giết chết Nghiêm Tuấn hay không? Nói không chừng hắn có thể thông suốt thêm một chút, thuận tiện cũng cảm ứng được đường ẩn mạch thứ tám.
Tim hắn không khỏi đập thình thịch, thực sự không chống cự nổi.
Chỉ có điều còn không có chờ hắn đưa ra quyết định, Mạc Quốc Hào đột nhiên tới bái phỏng.
Lăng Hàη để cho tiểu thị nữ mời đối phương tới.
Sau khi Mạc Quốc Hào thấy hắn, lập tức đi lên hành đại lễ.
Nghiệt đồ đắc tội Lăng đại sư, ta không biết cách quản giáo, đặc biệt tới thỉnh tội.
Lăng Hàη khoát tay áo, nói: Chuyện này không có quan hệ gì với ngươi, không cần mạnh mẽ kéo đến trên người mình.
Cảm ơn đại sư.
Mạc Quốc Hào vội vàng cảm ơn.
Sau khi hắn biết Chung Dương Tất làm ra chuyện ngu xuẩn, lúc đó lại sợ tới mức toàn thân toát mồ hôi lạnh.
Hắn rất sợ Lăng Hàη cũng sẽ ghi hận cả hắn.
Thật may, Lăng Hàη là một loại người rất hiểu đạo lý.
Hắn lại biểu đạt áy náy, sau đó cuối cùng rời đi.
Lăng Hàη lại một lần nữa nhớ tới chuyện của Nghiêm Tuấn.
Không có một cơ hội thật tốt, hắn giết Nghiêm Tuấn thế nào?Cho dù hắn là đại sư đan đạo, nhưng vô duyên vô cớ giết chết một trận sư, cho dù sẽ không bị xử tử, khẳng định cũng sẽ bị hạn chế tự do, đóng cửa một tới nhiều năm, liều mạng luyện đan để bồi thường sao?Lăng Hàη thích chính là đan đạo, thăm dò những lĩnh vực đan đạo không biết.
Nếu để cho hắn một mực khô khan chế luyện đan dược đã sớm học được, hắn sẽ điên mất.
Cho nên, hắn vẫn tìm một cơ hội tốt, tốt nhất là Nghiêm Tuấn giống như Chung Dương Tất, tự mình tìm đường chết.
Lại nói tiếp, thật ra vẫn là thực lực của ta không đủ mạnh.
Bằng không cho dù ta giết chết Nghiêm Tuấn thì đã có sao? Ai có thể, lại dám làm gì đối với ta?Lăng Hàη thấy rất rõ ràng, thế giới này, thực lực quyết định tất cả.
Đan sư, trận sư rất lợi hại, nhưng địa vị cũng là do võ giả cho.
Dĩ nhiên, trận sư phải khá hơn một chút.
Bởi vì trận sư thật sự lợi hại cũng nắm giữ chiến lực cường đại.
Sát trận vừa ra, có thể tàn sát hàng loạt dân chúng trong thành, có thể diệt quốc.
Trên ý nghĩa nào đó mà nói, trận sư có thể mạnh hơn so với võ giả.
Còn có một điểm, Hổ Cứ Thành rốt cuộc sẽ gặp phải cái gì? Nhìn biểu tình của Tra Đức Nguyên khi nói câu nói kia, hiển nhiên không phải đang hù dọa ta.
Ai, gia hỏa này bị chết quá nhanh, cũng không nói ra được tin tức gì hữu dụng.
Lăng Hàη tạm thời để xuống, đi cảm ứng một ẩn mạch cuối cùng.
Hắn khát vọng thực lực.
Có thể không cần cúi đầu trước người khác, cũng có thể khiến cho nữ hoàng bọn họ sớm đi ra một chút.
Chuyện Chung Dương Tất bị đánh chết cũng không truyền ra.
Bởi vì đây là việc xấu trong nhà của hiệp hội Đan Sư, đương nhiên không nhất thiết phải truyền ra sôi sục.
Chuyện Lăng Hàη mới tiến vào đan sư cao cấp cũng không truyền ra.
Bởi vì huy hiệu thân phận của hắn cần phải được tổng hội đế giả đan sư tạo ra cũng như xác định.
Nhất thời không có khả năng hoàn thành.
Cho nên, hiệp hội Đan Sư phải đợi sau khi tổng hội bên kia xác nhận, mới tuyên bố ra thân phận của Lăng Hàη.
Lăng Hàη tu luyện vài ngày, lại hoàn toàn không có tiến triển.
Vượt qua một bước cuối cùng này, không thể là chuyện dễ dàng như vậy.
Không được, không thể nóng vội.
Khi tu luyện tối kỵ là nóng vội.
Cần phải biết dục tốc tắc bất đạt.
Ừ?Một hàn ý đáng sợ đột nhiên sinh sôi ở trong lòng.
Lăng Hàη chợt xoay người lại.
Hắn đã thấy không biết từ lúc nào trong phòng có thêm một tiểu lão đầu, bề ngoài miệng nhọn, tai khỉ, đang hết nhìn đông lại tới nhìn tây.
Cao thủ, vô cùng cường đại, quả thực đáng sợ.
Trong lòng Lăng Hàη chấn động kinh ngạc.
Hiệp hội đan đạo lại có trận pháp bảo vệ, người bình thường tuyệt đối không thể tự tiện xông tới.
Nếu như đối phương chính là khách, vậy cũng có thể có người bẩm báo cho hắn biết mới phải.
A, như vậy đã bị phát hiện sao?Ánh mắt tiểu lão đầu cùng Lăng Hàη gặp nhau.
Hắn không khỏi nhếch miệng, thoáng lộ ra một vẻ tươi cười.
Lăng Hàη cũng lộ ra vẻ tươi cười, nói: Tiền bối đột nhiên quang lâm, tại hạ không tiếp đón từ xa, vẫn mong thứ tội.
Tiểu lão đầu kinh ngạc, nói: Đột nhiên nhìn thấy được lão phu xuất hiện ở trong phòng, ngươi lại có thể không cảm thấy kỳ quái sao? Vậy thứ cho tại hạ tò mò hỏi một chút, tiền bối vì sao lại tới?Lăng Hàη nói.
Ha ha ha, tiểu bằng hữu có chút thú vị!Tiểu lão đầu cười to.
Tiểu lão đầu bắt chéo hai tay ở sau lưng, đi dạo vòng quanh Lăng Hàη một vòng, nói: Lão phu lần này tới đây, một là muốn thu hồi Huyết Thần Tinh, hai là muốn giết ngươi.
Tim Lăng Hàη chợt đập thình thịch.
Lại là thế lực thần bí kia.
Phản ứng này thật nhanh.
Tra Đức Nguyên chết còn không được bao lâu.
Hắn dám khẳng định, lão đầu có bộ dạng giống như khỉ đang đứng ở trước mặt mình có thực lực sâu không lường được.
Cũng không phải Hoán Huyết Cảnh.
Chí ít cũng là Cực Cốt Cảnh.
Liều mạng đánh, hắn chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.
Chỉ có điều, lão đầu cũng không có lập tức ra tay, cho hắn một đường hi vọng.
Ừ, sau này nhất định phải chuẩn bị chút phù binh lợi hại.
Có giá đắt đi nữa cũng không quan tâm.
Loại cảm giác hiện tại, mặc cho người ta làm thịt, thật sự quá tệ.
A, ngươi không lớn tiếng kêu cứu mạng sao?Tiểu lão đầu hỏi thăm.
Lăng Hàη lắc đầu, nói: Lấy thực lực của tiền bối, giết ta chỉ là một ý niệm.
Ta kêu lên thì có ích lợi gì? Ha ha ha, tiểu gia hỏa quả nhiên rất thú vị.
Tiểu lão đầu cười nói.
Ban đầu, lão phu quả thực muốn giết ngươi, sau đó phủi mông một cái rời đi.
Giết một Thông Mạch Cảnh nho nhỏ lại muốn để cho lão phu tự mình ra tay, đây không phải là tìm việc cho lão phu sao? Cho nên, lão phu đặc biệt đáng ghét ngươi.
Thời điểm ở trên đường đi tới đây, lão phu đã vì ngươi nghĩ xong các loại kiểu chết.
Chỉ có điều, khi có thể tìm được ngươi ở bên trong hiệp hội đan đạo, lại khiến cho lão phu cảm thấy có chút lạ lùng.
Cho nên, lão phu đi hỏi thăm một chút, mới phát hiện ngươi lại còn là đan sư cao cấp.
Đan sư trong đế quốc, cho dù là có thiên tài hơn người đi nữa, cũng phải qua sáu mươi tuổi, mới có hi vọng bước vào cánh cửa đan sư cao cấp này.
Nhân tài như vậy, giết chết chẳng phải là rất đáng tiếc sao?Lăng Hàη mỉm cười, nói: Đa tạ tiền bối tinh mắt nhận ra châu ngọc.
Tiểu lão đầu cười hắc hắc: Gia chủ ta có tài kinh thiên, tương lai sẽ hóa rồng bay lên trời, nắm giữ thiên hạ! Lão phu luyến tiếc tài, chủ nhân cũng yêu tài.
Cho nên, lão phu liền quyết định cho ngươi một cơ hội.
Cơ hội gì?Lăng Hàη cười hỏi.
Quy thuận gia chủ của ta.
Tiểu lão đầu nói.
Lão phu có thể làm chủ, đa viên Huyết Thần Tinh cho ngươi.
Lăng Hàη suy nghĩ một chút, nói: Vậy ta phải làm những gì? Ha hả, tạm thời ngươi cứ đợi ở nơi này.
Tiểu lão đầu lấy từ trong người ra một cái bình nhỏ, ném về phía Lăng Hàη.
Ăn viên thuốc ở bên trong.
Lăng Hàη mở cái bình ra, đổ ra một đan dược màu vàng màu.
Chỉ có một viên, mùi có chút thơm ngọt.
Cái này gọi là Ly Hồn Đan.
Tiểu lão đầu nói.
Sau khi ăn vào, dược lực sau một năm mới phát tác.
Chỉ có điều không cần lo lắng.
Chỉ cần ngươi dụng tâm thay gia chủ làm việc, hàng năm tất nhiên sẽ có giải dược cho ngươi.
Ngươi chỉ cần trung thành và tận tâm, muốn nhận được giải dược mang tính vĩnh cửu cũng không phải là chuyện khó.
Đương nhiên, nếu như ngươi không ngoan.
.
.
Hắc hắc, sẽ cho ngươi chết rất thảm, đặc biệt thảm!Lăng Hàη không một chút do dự màp, lập tức nuốt đan dược xuống.
Hắn không có lựa chọn nào khác.
Nếu như hắn không uống thuốc, kết quả sẽ bị tiểu lão đầu lập tức giết chết.
Độc dược, Lăng Hàη thật sự không sợ.
Thân là đế vương đan đạo, hắn chẳng lẽ còn không thể ở trong vòng một năm tìm ra được giải dược sao? Rất quyết đoán.
Lão phu rất thưởng thức ngươi.
Tiểu lão đầu lộ ra vẻ tươi cười.
Ngươi tạm thời đợi lệnh.
Trong khoảng thời gian ngắn cũng không có việc gì cho ngươi làm.
Đúng rồi.
Trong vòng nửa tháng rời khỏi Hổ Cứ Thành.
Tim của Lăng Hàη lại đập mạnh.
Sau nửa tháng, Hổ Cứ Thành sẽ xảy ra chuyện gì?Trước đó Tra Đức Nguyên đã nói qua.
Hắn trở về Hổ Cứ Thành cũng khó thoát khỏi cái chết.
Hiện tại tiểu lão đầu lại lộ ra ý tứ tương đồng.
Rốt cuộc có tai họa gì sẽ giáng xuống Hổ Cứ Thành, đến nỗi bất kể trốn ở chỗ nào trong thành cũng sẽ không an toàn.
Hắn không hỏi.
Hiển nhiên đối phương không có khả năng nói cho hắn biết.
Hắn còn xa mới có được sự tín nhiệm.
Được rồi, lão phu phải đi.
Ngươi tốt nhất cố gắng, tranh thủ ở trước ba mươi tuổi trở thành tông sư đan đạo.
Như vậy, ngươi có thể trở thành cánh tay trái bờ vai phải của gia chủ, tiền đồ tương lai sẽ không thể đo lường được!Tiểu lão đầu nhìn về phía Lăng Hàη gật đầu, sau đó mở cửa đi ra ngoài.
Đúng rồi.
Lúc nửa đêm mỗi ngày, ngươi sẽ có chút đau đớn.
Đây là tác dụng bình thường của dược lực, sẽ không lấy mạng của ngươi.
Lăng Hàη vội vàng cất bước đuổi theo.
Chẳng qua là khi hắn xông ra cửa, lại hoàn toàn không nhìn thấy được bóng dáng của tiểu lão đầu.
Lão nhân này ít nhất là cao thủ Cực Cốt Cảnh, cho ta cảm giác hoàn toàn không thể địch nổi, vượt xa so với Tra Đức Nguyên.
Lăng Hàη thì thào.
Vậy ta coi như là may mắn hay không may mắn?Nếu nói là hắn bất hạnh, vậy hắn đã sớm bị tiểu lão đầu giết chết.
Cho nên, hắn vẫn là may mắn, tâm huyết dâng trào tới nhận chứng thực đan sư cao cấp, lúc này mới khiến cho tiểu lão đầu thấy được giá trị lợi dụng của hắn.
Việc cấp bách, giải độc trước.
Lăng Hàη giơ tay lên, trong khe móng tay có một chút thuốc.
Đây là hắn cào được trước khi uống thuốc.
Hắn không dám lấy quá nhiều, sợ bị tiểu lão đầu này phát hiện.
Còn nữa, ta phải đi nhắc nhở Liên Tuyết Dung một chút.
Vừa chịu thiệt lớn như vậy, vẫn là bởi vì thực lực không đủ.
Nếu không, ta có thể dạy lão đầu này làm người như thế nào.
A?Lăng Hàη ngẩn ra, hắn đột nhiên phát hiện, mình cảm ứng được đường ẩn mạch thứ tám.
Như vậy cũng được sao?Hắn thật sự không biết nên cảm ơn tiểu lão đầu kia, hay là vẽ vòng tròn nguyền rủa đối phương.
Bởi vì đối phương tạo áp lực cho hắn khiến cho hắn thu được minh ngộ.
Trước đột phá đã.
Hắn bày ra Tụ Linh Trận, đi mở một đường kinh mạch cuối cùng.
Gần nửa ngày sau, đường ẩn mạch thứ tám cũng trở nên thông suốt.
Tiếp theo, trận thế cường hào.
Lăng Hàη gọi tiểu thị nữ.
Hắn cũng không muốn lãng phí.
Lại qua nửa ngày sau, đường ẩn mạch thứ tám đã mở rộng đến cực hạn.
Hắn cuối cùng đi tới điểm cuối của Thông Mạch Cảnh.
Chỉ có điều, Nhị Thập Mạch thực sự là cực hạn thông mạch sao?Lăng Hàη thì thào.
Hiển nhiên Thác Bạt Thiên Hoang cũng sẽ đạt tới Nhị Thập Mạch.
Nói vậy, cho dù ta có kinh mạch rộng, tốc độ bí lực lưu chuyển chiếm ưu thế, theo lời của hắn, ưu thế của ta cũng không phải quá lớn.
Hơn nữa, thiên tài giống như Thác Bạt Thiên Hoang cũng sẽ không ít.
Nói không chừng có người có thể giống như ta.
Như vậy đỉnh phong của thông mạch, ta cũng không cho là cực hạn, là điểm cuối.
Lăng Hàη nắm thật chặt nắm đấm: Ta muốn trở thành mạnh nhất! Ngoại trừ mười hai chính kinh, tám kinh mạch ra, cơ thể người có còn kinh mạch khác hay không? Từ kinh nghiệm ta ở thế giới nguyên có thể thấy, cơ thể người còn có vô số kinh mạch rất nhỏ, tuy rằng có thể tích trữ bí lực có hạn, nhưng tích tiểu thành đại, cộng lại cũng không thể không để mắt đến.
Được, đây là phương hướng của ta.
Lăng Hàη để cho tiểu thị nữ tiếp tục ở trận pháp tu luyện, hắn lại đi tới Huyền Thanh Kỳ, lại cảnh cáo đối phương.
Hắn cũng không nói gì quá cụ thể.
Nếu như tiểu lão đầu có lòng tin tràn đầy như vậy, tin tưởng độc tính Ly Hồn Đan này cũng không có mấy người hiểu được.
Cho nên hắn có nói cho Liên Tuyết Dung cũng vô dụng.
Nửa tháng?Liên Tuyết Dung gật đầu.
Ta sẽ thông báo cho ba kỳ khác, lưu ý xem có bất kỳ động tĩnh nhỏ nào hay không.
Lăng Hàη không mấy xem trọng.
Giọng điệu của tiểu lão đầu quá khẳng định, cũng không phải là tự cao tự đại, mà là đã tính trước kỹ càng.
Nhìn tình hình rồi hãy nói.
Ta tạm thời chú ý chính mình, làm tốt chuẩn bị.
Nếu thật sự không thể làm được, ta bảo Tôn tông chủ và Hoán Tuyết cùng nhau rời khỏi đây.
Lăng Hàη trở lại hiệp hội đan đạo, bắt đầu nghiên cứu Ly Hồn Đan.
Trong tay hắn chỉ có một chút xíu thuốc, nhưng đối với đế vương đan đạo mà nói, vậy đã đủ rồi.
Hắn chuyên tâm nghiên cứu, điều tra nhiều tư liệu, dần dần có chút manh mối.
Nhưng còn cách hoàn thành phá giải độc tính một đoạn.
Cùng lúc đó, hắn cũng không có buông tha chuyện tu luyện.
Nếu như nói, mở ra tám kinh mạch tính là thiên tài, như vậy thiên tài cũng có phân chia ra làm ba bảy loại, như vậy hai mươi mạch chính là thiên tài siêu cấp.
Lăng Hàη muốn theo đuổi, lại là vô địch.
Hắn muốn mở ra càng nhiều kinh mạch hơn, vượt qua tất cả mọi người.
Hiện tại, hắn có tư cách như vậy.
Nhưng chính kinh chí ít còn có bản đồ, kinh còn có truyền thuyết.
Hiện tại điều Lăng Hàη muốn đi, lại chân chính đều là trống rỗng.
Hắn vận chuyển hai mươi đường kinh mạch, khiến cho bí lực ở bên trong thân thể lưu chuyển hết lần này tới lần khác.
Ừ?Sau khi không biết vận chuyển bao nhiêu lần, Lăng Hàη đột nhiên có cảm ngộ.
Hiện tại hắn muốn phát lực, cần phải điều động tất cả kinh mạch, sau đó tập trung lực lượng lại, giống như hai mươi người lần lượt sử dụng một dây thừng đang kéo một con bò lớn lại.
Nói như vậy, tính phối hợp tóm lại có chút vấn đề.
Rõ ràng là hai mươi phần lực lượng, nhưng sau khi kết hợp lại với nhau, nói không chừng liền tương đương với mười chín phần thậm chí là mười tám phần.
Nếu như có thể liến kết những kinh mạch này lại là một mạch, sẽ không có lực lượng lãng phí nữa.
Cần phải làm thế nào để liên kết những kinh mạch này lại với nhau? Càng nhiều kinh mạch hơn.
Này, này, này, này, còn có này này này này.
Lăng Hàη không ngừng hiểu ra.
Tinh thần lực cường đại có lợi ích ở chỗ có thể tự điều tra thân thể, khiến cho hắn rất nhanh vẽ phách họa ra phần bên trong thân thể.
Ở đây không có kinh mạch, vậy ta mạnh mẽ đánh ra một cái.
Bắt đầu!Lăng Hàη bày ra Tụ Linh Trận, sau đó bắt đầu trùng kích mạch.
Cơ thể con người còn có nhiều kinh mạch hơn sao?Cái này không nhất định.
Hơn nữa cho dù là có, nhưng có khả năng ở vị trí Lăng Hàη muốn sao? Khả năng như vậy tất nhiên thấp hơn.
Lăng Hàη hết lần này tới lần khác đánh thẳng vào.
Hắn có một niềm tin, nếu không có đường, vậy hắn mở ra một đường đi.
Tê, mạnh mẽ mở ra một kinh mạch ở trong thân thể, như vậy thật là đau.
Lăng Hàη nhe răng.
Bí lực đụng loạn, khiến cho hắn khó chịu nổi.
Phụt!Hắn phun ra một ngụm máu tươi.
Hắn chỉ cảm thấy tinh khí thần đều rơi xuống đến đáy cốc.
Khí huyết giảm nhiều? Ta cũng không phải đang trùng kích Hoán Huyết Cảnh, tại sao có thể như vậy được? Như vậy cũng sẽ thương tổn đến bản nguyên sinh mạng sao? Vậy phải nhanh chóng dùng Bổ Huyết Đan.
Lăng Hàη lấy ra đan dược ăn vào.
Hắn cũng không giao tất cả Bổ Huyết Đan cho Tôn Kiếm Phương, mà để lại cho mình hai viên.
Loại bảo đan bổ khí huyết này có thể dùng để phòng thân.
Thật không nghĩ tới nhanh như vậy đã phát huy công dụng.
Có một viên đan dược lót bụng, Lăng Hàη nhất thời cảm thấy thân thể ấm áp, tinh khí thần đang khôi phục.
Trở lại!Lăng Hàη đối với sự cường đại có một loại bướng bỉnh không có cách nào hình dung.
Hắn lại bắt đầu khai thác kinh mạch hoặc nói là, sáng tạo ra một kinh mạch.
Hết lần này tới lần khác, hắn đêu thất bại.
Sau khi khi Bổ Huyết Đan xong, hắn không thể không dừng lại.
Hắn lại đi chế luyện viên đan dược mới.
Bổ Huyết Đan đối với người khác trân quý không gì sánh bằng.
Nhưng đến chỗ hắn lại giống như viên đường, tùy tiện ăn vào.
Cũng không biết đã thất bại bao nhiêu lần, Lăng Hàη đột nhiên cảm thấy thân thể chấn động, có một loại cảm giác khoan khoái thông suốt.
A!Hắn kinh ngạc phát hiện, Túc Dương Minh Vị Kinh lại có thể nối liền với Thủ Thiếu Dương Tam Tiêu Kinh.
Ở phần đầu bị một kinh mạch rất nhỏ nối liền lại với nhau.
Kinh mạch mới này rất ngắn, cho dù đả thông, nhưng đối với số lượng bí lực Lăng Hàη dự trữ chung quy cũng sẽ không có nhiều ảnh hưởng.
Nhưng trên phương diện ý nghĩa lại không tầm thường.
Bởi vì hai đường chính kinh đã nối liền với nhau.
Có thể!Lòng tin Lăng Hàη tăng lên rất nhiều, hắn không ngừng mở rộng kinh mạch mới.
Bởi vì quá ngắn nhỏ, rất nhanh đạt tới cực hạn.
Hắn đi thử một chút lực lượng.
Hiệp hội Đan Sư cũng không có máy đo khí lực.
Có đan sư nào không phải tự cho mình là thanh cao, sẽ có người dùng hai bàn tay quý báu đi luyện võ, bắn bia sao?Cho nên, Lăng Hàη không thể làm gì khác hơn là để người ta đi mua một máy trở về.
Loại cấp bậc cao này, có thể nhận một công kích trăm vạn cân.
Hắn đi thử nghiệm một chút, lực lượng cao tới sáu mươi hai vạn cân.
Sau khi đả thông hai mươi mạch, lực lượng của hắn dường như ngừng lại sáu mươi vạn cân.
Hiện tại chỉ là đả thông một kinh mạch rất ngắn, lại có thể tăng thêm hai vạn cân lực? Không phải bản thân kinh mạch này phát huy tác dụng, mà là nó trao đổi hai đường chính kính, tương đương với biến thành một mạch, bí lực hoàn toàn giao hòa.
Quả nhiên, hai mươi mạch còn không phải là cực hạn.
Hoặc nói, còn chưa đủ hoàn mỹ.
Trở lại!Sau khi có một lần kinh nghiệm thành công, lòng tin của Lăng Hàη tất nhiên tràn đầy.
Thành công như vậy đối với tâm tính ổn định, lòng tin nâng cao có ý nghĩa vô cùng trọng đại.
Mấy giờ sau, hắn lại tìm được một kinh mạch nhỏ ngắn, kinh mạch mới nối liền hai đường chính kinh.
Mà sau khi hoàn toàn mở rộng ra, lực lượng của hắn lại có tiến bước.
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Từng kinh mạch rất nhỏ được phát hiện ra, bị mở rộng, phát triển đến cực hạn.
Nếu như nói, mười hai kinh chính, tám kinh mạch là thân cây, vậy những thứ kinh mạch nhỏ này là chi tiết, không ngừng nối liền các kinh mạch lớn với nhau.
Bảy ngày sau, Lăng Hàη chợt mở hai mắt ra.
Oong.
Hai mắt của hắn hiện lên một đạo ánh sáng sáng ngời, làm cho cả gian nhà đều nhất thời sáng lên.
Khóe miệng của hắn thoáng lộ ra một dáng vẻ tươi cười: Hai mươi đường lớn kinh mạch đều được xâu chuỗi lại, hình thành một vòng tròn.
Bí lực điên cuồng phun ra bây giờ đã hoàn toàn đồng bộ, không tồn tại một điểm xung đột nào, không lãng phí một chút nào.
Nói như vậy, lực lượng của ta có thể đạt tới trình độ nào?Lăng Hàη lại đi thử nghiệm một chút.
Kết quả khiến cho hắn chấn động kinh ngạc.
Một trăm vạn cân! Hắn đạt tới trình độ khủng khiếp một trăm vạn cân.
Hoàn toàn có thể khẳng định được, hắn đã vượt qua biến đổi Hoán Huyết bình thường.
Hoán Huyết biến đổi tuyệt đối là không thể đạt được lực trăm vạn cân.
Nhị biến cũng quá sức.
Rõ ràng chỉ là Thông Mạch Cảnh, nhưng ở lực lượng nguyên thủy, hắn đủ để sánh ngang với Hoán Huyết nhị biến.
Điều này nếu nói ra, bảo đảm sẽ không có ai tin tưởng.
Chỉ có điều, hồ lực lượng của ta cũng không có tăng lên là bao nhiêu.
Những kinh mạch mới đều quá ngắn, không chứa được bao nhiêu lực lượng.
Cho nên, ta nâng cao chỉ là lực bạo phát.
Nếu thật sự muốn toàn lực chiến đấu kịch liệt, đại khái chỉ có thể duy trì liên tục một giờ.
Nếu như lại cần đến lực lượng chồng lên nhau, lấy lực lượng của hai mươi tầng chồng lên mà nói, vậy ta nhiều lắm cũng chỉ chiến đấu từ ba đến năm phút.
Cái này.
.
.
Điều này cũng có thể xem như là huyết khí sôi trào, chỉ là tương đối đặc biệt.
Quả thực đặc biệt.
Người ta huyết khí sôi trào một hồi, ít nhất phải năm sáu giờ mới có khả năng khôi phục lại.
Nhưng hắn, chỉ cần lực lượng trong cơ thể nhận được sự bổ sung, có thể vẫn tiếp tục bạo phát xuống.
Chờ ta bước vào Hoán Huyết Cảnh, có thể khiến huyết khí sôi trào, lực lượng này có thể đạt được độ cao thế nào? Thật chờ mong.
Chỉ có điều, Lăng Hàη lại bỏ quên một vấn đề.
Đó là máy đo lực khí này cao nhất cũng có thể đoán ra lực trăm vạn cân.
Vượt quá trăm vạn cân, vậy hiện ra cũng chỉ là một trăm vạn cân.
Lực lượng của hắn thực sự chỉ trăm vạn cân sao? Cách điều chế giải độc, ta cũng nắm chắc được mấy phần.
Hiện tại, ta cần phải thu thập dược liệu, luyện ra đan dược.
Chỉ có dùng mới biết được nó có hữu dụng hay không.
Buổi tối mỗi ngày dược lực phát tác, đều sẽ có một loại đau đớn giống như cắt tim vậy.
Thật đúng là khó chịu.
Lăng Hàη bắt tay vào chuẩn bị điều chế.
Nhưng cho dù khố phòng của hiệp hội Đan Sư có mở rộng cửa đối với hắn, cũng không có gom đủ tất cả nguyên liệu hắn cần.
Tổng cộng thiếu tám loại, hoặc là vô cùng trân quý, có tiền cũng không bán, hoặc là rất khó lấy được, vừa không có công dụng quá lớn, so sánh với giá cả quá cao, không có người hái thuốc nào nguyện ý đi tới hiểm địa ngắt lấy.
Không thể làm gì khác hơn là mình tới.
Cách ta gần nhất.
.
.
Ừ, trong Đại Thanh Sơn có khả năng có Cửu Viêm Thảo.
Cửu Viêm Thảo chính là thứ hắn thiếu.
Cách kỳ hạn nửa tháng mà tiểu lão đầu nói tới còn có tám ngày nữa.
Ta có thể đi tới Đại Thanh Sơn xem thử trước.
Lăng Hàη suy nghĩ một chút, quyết định đi Đại Thanh Sơn.
Bởi vì tiểu đội thứ bảy người thì chết, kẻ lại bị thương, thành viên còn lại không có phân phối, cho nên tạm thời cũng sẽ không nhận nhiệm vụ gì.
Toàn thể đều đang nghỉ phép.
Vì vậy Lăng Hàη vẫn tương đối rảnh rỗi.
Hắn cũng quyết định, bất kể nguy cơ của Hổ Cứ Thành lần này là cái gì, chờ sau khi nó qua đi, hắn lại từ chức phó đội trưởng, chuyên tâm tu luyện.
Suy nghĩ một chút, Lăng Hàη quyết định mang theo Hoán Tuyết.
Nói không chừng Hồ Cầu vẫn chưa từ bỏ ý định.
Tiểu thị nữ tuy rằng cứ ở bên trong hiệp hội Đan Sư rất an toàn, nhưng cũng không thể luôn ở nơi đó không ra khỏi cửa.
Bởi vậy hắn đơn giản, dẫn theo Hoán Tuyết đi dạo một chút.
Lăng Hàη bảo Hoán Tuyết chuẩn bị một chút, sau đó liền nhìn thấy được tiểu thị nữ cõng một bọc hành lý cực lớn, giống như tên trộm nhỏ thắng lợi trở về.
Trước đây.
.
.
Mình cũng là hình tượng này.
Lăng Hàη không khỏi thầm mắng nhiếc trong lòng.
Hắn cũng cảm thấy xấu hổ.
Hai người xuất phát.
Sau khi ra khỏi thành, bọn họ lại đi về phía đông.
Đại Thanh Sơn cách Hổ Cứ Thành rất gần.
Tính khoảng cách lại gần hai trăm dặm.
Nhưng đoạn đường này lại thật sự đặc biệt không dễ đi, quá mức gồ ghề.
Còn thường xuyên có sông lớn xuất hiện, căn bản không có khả năng lái xe đi.
Thật may, đó là Hoán Tuyết cũng đạt tới mười mạch, cõng một bọc hành lý cực lớn vẫn còn dễ dàng.
Mấy giờ sau, bọn họ đến Đại Thanh Sơn.
Đại Thanh Sơn nguyên thủy, quê mùa.
Nhưng ở đây cũng không có yêu thú cường đại.
Bởi vì bốn đại kỳ sẽ thường xuyên tới càn quét một chút.
Cơ bản không có khả năng có tồn tại yêu thú ngoài mười mạch.
Dĩ nhiên, trong Đại Thanh Sơn cũng có nơi cực kỳ nguy hiểm.
Ngay cả Cực Cốt Cảnh cũng chắc chắn sẽ không tiến vào sâu bên trong.
Nhưng chỉ cần đừng đi vào trong đó, tất nhiên cũng sẽ không có nguy hiểm gì.
Đi.
Lăng Hàη nói.
A.
Tiểu thị nữ gật đầu, liền vội vàng đi theo.
Cửu Viêm Thảo ở chỗ giữa sườn núi Đại Thanh Sơn.
Từ độ cao này mà nói, nơi nào đã vô cùng nguy hiểm.
Lăng Hàη đương nhiên đi thẳng tới mục đích.
Chỉ có điều, Đại Thanh Sơn rất lớn, thật sự quá lớn.
Hơn nữa đường núi đặc biệt khó đi.
Ít nhất phải đi mất một ngày một đêm mới có khả năng đến được.
A?Lăng Hàη dừng lại.
Thế nào, thiếu gia?Hoán Tuyết mờ mịt hỏi.
Có tiếng đánh nhau.
Lăng Hàη nói.
Đi, chúng ta đi xem thử.
A.
Hoán Tuyết gật đầu.
Dù sao Lăng Hàη nói làm gì lại làm cái đó.
Lăng Hàη đi ở phía trước dẫn đường.
Rất nhanh Hoán Tuyết cũng nghe được âm thanh.
Nàng không cần Lăng Hàη dẫn đường nữa, cũng có thể tìm đúng phương hướng.
Bọn họ đi qua rừng rậm.
Phía trước xuất hiện một mảnh đất trống.
Mà ở trong bãi đất trống lại đang tiến hành một trận chiến đấu.
Năm tên nam nữ trẻ tuổi đang bao vây tấn công một con yêu thú.
Con yêu thú này là con sói chín ngón chân, thực lực hoàn toàn viết ở trên người.
Chính là mỗi lần nâng cao lực lượng một mạch, sẽ có thêm một ngón chân.
Hiện tại con yêu lang này nắm giữ chín ngón, nói rõ nó là cảnh giới chín mạch.
Dưới tình huống bình thường, yêu thú mạnh mẽ hơn so với nhân loại võ giả cùng cảnh giới.
Bởi vì bọn họ có trên ưu thế tiên thiên.
Ví dụ như tốc độ nhanh hơn, lực lượng mạnh hơn, hơn nữa cơ bản có lực phòng ngự cường đại.
Cho nên, thông thường phải hai ba người hợp lại chiến đấu với một con yêu thú mới có khả năng thắng được.
Nhưng lần này, trong năm tên nam nữ này chỉ có hai người đạt tới chín mạch.
Ba người khác lại là tám mạch.
Bởi vậy, năm người liên thủ cùng con yêu lang này chiến đấu lại có khó hoà giải.
Cục diện đặc biệt nguy hiểm đáng sợ.
Vững tâm, không nên hốt hoảng.
Chúng ta chiếm thượng phong, nhất định có thể thắng.
Trong năm người, một nam tử lớn tuổi hơn nói, ổn định quân tâm.
Hắn thật ra cũng không lớn.
Nhiều lắm chỉ khoang mười sáu mười bảy tuổi.
Quả thực.
Bọn họ chỉ cần có thể khiến cho cục diện ổn xuống, phần thắng có ít nhất tám phần mười.
Bốn gã nam nữ khác đều gật đầu.
Ở dưới sự chỉ duy của người thiếu niên kia, cục diện dần dần ổn định lại.
Nhưng mà, đúng lúc này, biến đổi khác thường đột ngột phát sinh.
Toàn thân của con yêu lang kia phát ra ánh sáng trắng, tản ra khí tức cường đại.
Không tốt, con yêu thú này biến đổi khác thường.
Hẳn sắp bước vào mười mạch!Một thiếu niên lớn tuổi hơn kinh ngạc kêu lên, vội vàng nói.
Mọi người mau bỏ đi!Yêu thú chín mạch bọn họ không sợ.
Chỉ khi nào bước vào mười mạch, vậy có thể kình lực phóng ra ngoài, chiến lực nâng cao không có khả năng nhỏ tẹo nào.
Bọn họ muốn rút lui, nhưng con yêu thú kia bị bao vây tấn công lâu như vậy, bị thương không nhẹ.
Lấy hung tính của dã thú, làm sao có thể để cho bọn họ rời đi như vậy được?Nó nhúc nhích, thân hình giống như bay.
Sự biến đổi khác thường vẫn còn tiếp tục.
trên bốn ngón chân của nó, ngón chân thứ mười đang sinh ra.
Cho dù nó trở thành mười mạch, lực lượng cũng sẽ không có lập tức liền nâng cao cực lớn.
Nhưng lực lượng có thể phóng ra ngoài.
Đây mới là thay đổi lớn nhất.
Năm tên nam nữ đều có kinh hoàng thất sắc.
Dù thế nào bọn họ cũng không thể ngờ được, con yêu thú chín mạch lại có thể sẽ đột phá ở thời điểm mấu chốt như vậy?Vận khí thực sự quá tệ.
Hoán Tuyết, đi hỗ trợ.
Lăng Hàη nói.
Chí ít hắn bây giờ còn là đội phó của Huyền Thanh Kỳ, đương nhiên không thể thấy chết mà không cứu được.
Vâng.
Tiểu thị nữ đáp ứng một tiếng, lập tức lại vọt ra ngoài.
Lăng Hàη không khỏi cảm thấy bất đắc dĩ.
Nha đầu kia thật là có chút ngây ngô.
Nàng đi đánh nhau còn vác theo hành lý làm cái gì?Ầm!Hoán Tuyết đã ra tay, một quyền đánh ra.
Khi kình lực phóng ra ngoài, nàng đánh ra một quyền đáng sợ.
Nàng chịu sự ảnh hưởng của Lăng Hàη, cũng lúc càng có khuynh hướng sử dụng nắm đấm.
Năm tên nam nữ này đều là trợn mắt há hốc mồm.
Bọn họ nhìn thấy gì?Một mỹ nữ trên lưng mang theo một bọc hành lý cực lớn xuất hiện, sau đó một quyền đánh về phía con yêu thú kia.
Không chờ đầu óc bọn họ hoạt động trở lại, đã thấy ầm một tiếng, con yêu thú kia liền bị chấn động bay ra ngoài.
Kình lực phóng ra ngoài, cao thủ mười mạch.
À à à!Hoán Tuyết liên tục ra tay, hung hăng đánh về phía con yêu lang.
Yêu lang chỉ mới vừa bước vào mười mạch, so với chín mạch cũng chỉ khác ở một điểm có thể phóng kình lực ra ngoài, làm sao có thể là đối thủ của Hoán Tuyết đã bước vào mười mạch nhiều ngày?Rất nhanh, nó đã bị một quyền đánh gãy xương cột sống, thành một con sói chết.
Đa tạ cô nương tương trợ!Năm người vội vàng nói cảm ơn.
Hoán Tuyết tuy rằng đã là mười mạch, lại không thay đổi được tâm tính tiểu thị nữ của nàng.
Nàng vội vàng khom lưng hoàn lễ.
Nhất thời, bọc hành lý cực lớn lại hoàn toàn che khuất nàng.
Bộ dáng này có chút buồn cười.
Lăng Hàη đi ra, nói: Đi.
Ngươi là người nào?Lập tức có một thiếu niên nhảy ra ngoài, chỉ vào Lăng Hàη, nói: Ngươi dựa vào cái gì ra lệnh cho nàng? Đó là thiếu gia của ta.
Hoán Tuyết yếu ớt nói.
A!Năm người đều nhìn về phía Lăng Hàη, sau đó lại nhìn Hoán Tuyết.
Tất cả đều lắc đầu, dù thế nào cũng không tin.
Lăng Hàη mỉm cười: Ta cứu tính mạng của các ngươi, các ngươi chính là báo đáp ta như vậy sao? Phi, chúng ta là do vị cô nương này cứu.
Một thiếu niên lập tức nói.
Ừ!Bốn người khác đều gật đầu.
Tuổi tác của bọn họ cũng không lớn.
Thiếu niên lớn tuổi nhất cũng chỉ có mười sáu mười bảy tuổi.
Bốn người khác lại càng nhỏ tuổi hơn, nhiều lắm là mười lăm mười sáu tuổi.
Ở tuổi này, bọn họ sùng bái nhất là anh hùng.
Hoán Tuyết cứu bọn họ từ trong miệng sói ra, ở trong cảm nhận của bọn họ thật giống như thiên thần.
Bọn họ làm sao có thể tiếp nhận, thiên thần như vậy còn có một vị chủ nhân?Nhất là ba người thiếu niên lang, ánh mắt nhìn về phía Hoán Tuyết càng tràn ngập sự ái mộ.
Vậy thì càng không có khả năng tiếp nhận thực tế.
Nhưng ta thực sự là thị nữ của thiếu gia mà!Hoán Tuyết dùng sức gật đầu.
Những người này thật kỳ quái.
Nàng hết lần này đến lần khác nhấn mạnh.
Những người này cuối cùng cũng tiếp nhận hiện thực.
Nhưng bọn họ lại càng thêm tức giận.
Ngươi thật đáng ghét.
Lại có thể để cho Hoán Tuyết tiểu thư làm việc nặng như vậy!Bọn họ chỉ trích nói.
Xem Hoán Tuyết cõng bao nhiêu đồ? Ngươi đây là đang ngược đãi người! Ngươi nói cái giá đi.
Phải bao nhiêu tiền mới bằng lòng để cho Hoán Tuyết cô nương chuộc thân?Hoán Tuyết vội vàng lắc đầu giống như trống bỏi: Thiếu gia mới không có ngược đãi ta.
Ta cũng không cần rời khỏi thiếu gia!Nàng thực sự sợ những thiếu niên tự cho mình là chính nghĩa, vội vàng nhìn về phía Lăng Hàη nói: Thiếu gia, chúng ta chạy mau.
Lăng Hàη không khỏi bật cười, lại gật đầu, nói: Được.
Hai người nhanh chân bỏ chạy, tốc độ nhanh như bay.
Năm tên thiếu niên này làm sao có thể đuổi kịp.
Bọn họ chỉ chạy vài bước liền ngừng lại.
Chúng ta nhất định không thể trơ mắt nhìn Hoán Tuyết tiểu thư bị vùi lấp ở trong miệng cọp! Bọn họ nhất định là người của Hổ Cứ Thành.
Trở về thì điều tra.
Nhất định phải điều tra cho ra nội tình của tên nam nhân kia.
Cứu giúp Hoán Tuyết tiểu thư!Năm người này bốc lên ý chí chiến đấu hừng hực.
Trong cuộc sống buồn chán của bọn họ lập tức có thêm một mục tiêu phấn đấu.
Sau khi Lăng Hàη chạy ra một đoạn, nói: Được, không cần chạy nữa.
Những người này không có đuổi theo.
Hoán Tuyết thở phù phù: Thiếu gia, những người đó thực sự thật đáng sợ!Lại muốn để cho nàng rời khỏi thiếu gia.
Tất cả đều là người xấu!Lăng Hàη cười ha ha một tiếng: Nghỉ ngơi một chút, chúng ta tiếp tục ra đi.
Rất nhanh, bọn họ tiếp tục ra đi.
Đường trên núi đặc biệt không dễ đi.
Khi bầu trời biến thành đen, bọn họ cách mục đích còn có gần một nửa lộ trình.
Bởi vì đại thụ che trời, đến buổi tối, nơi này chính là tối đen một mảnh.
Nói đưa tay không thấy được năm ngón có chút khoa trương, nhưng quả thực cũng không có tốt hơn chút nào.
Hai người dừng lại, chuẩn bị ăn một chút gì đó, đợi sáng sớm ngày hôm sau lại chạy đi.
May mắn chính là, bọn họ lại có thể lại ở bên cạnh một ổ thỏ.
Hoán Tuyết bắt được hai con thỏ vừa béo vừa lớn.
Tiểu thị nữ sung sướng nhóm lửa, lại dùng nước sạch rửa sạch thỏ, chuẩn bị làm bữa tối.
Rất nhanh, thỏ nướng lại phát ra mùi thơm.
Thịt biến thành màu vàng óng ánh, mỡ béo nổ lốp đốp.
Lăng Hàη cũng cảm thấy ngón tay động mạnh.
Tay nghề của Hoán Tuyết quả thật không tệ.
Rắc rắc rắc.
Đúng lúc này, bụi cỏ phía trước đột nhiên có chút động tĩnh.
Lăng Hàη đứng lên.
Có dã thú gì đó sắp xuất hiện sao?Nhưng đợi một hồi, lại không có chút phản ứng nào.
Hắn lại ngồi xuống.
Xào xạc xào xạc.
Bụi cỏ lại lay động.
Đùa giỡn người ta sao?Lăng Hàη chợt bạo phát ra lực lượng, hướng về phía bụi cỏ này, một quyền vung lên.
Ầm.
Hắn đánh ra ngoài.
Hiện tại hắn lại nắm giữ lực lớn trăm vạn cân.
Một quyền này đánh ra, giống như có cơn lốc thổi lên, khiến khu vực một trượng nơi bị quyền rơi xuống cũng thành vùng đất bằng phẳng.
A, cái gì cũng không có.
Lăng Hàη kinh ngạc.
Hắn chỉ thấy cỏ xanh tung bay.
Cái khác.
.
.
cái gì cũng không có.
Đây tình huống gì? Thiếu gia.
Hoán Tuyết vội vàng cũng nhảy qua.
Lăng Hàη lắc đầu, xoay người, muốn trở về đi.
Nhưng ánh mắt hắn chợt ngây ra.
Con thỏ nướng đặt ở trên đống lửa đã không thấy.
Không thấy!Thịt đương nhiên sẽ không vô duyên vô cớ tự mình chạy đi.
Cho nên, nó hoặc là bị người cầm đi, hoặc là yêu thú.
Nhưng bất kể là người hay là thú, thực lực này thật sự không tầm thường.
A, thật là con heo đáng yêu!Tiểu thị nữ đột nhiên kêu lên.
Ừ?Lăng Hàη nhìn theo ánh mắt của tiểu thị nữ.
Hắn chỉ thấy một con heo nhỏ màu hồng có kích thước giống như con mèo đang uốn éo cái mông đi tới.
Con lợn nhỏ này thực sự mập, tròn vo tròn vo, toàn thân màu hồng, đuôi lại vừa nhỏ vừa ngắn.
Nếu như là heo lớn béo, có lẽ sẽ khiến người ta cảm thấy buồn nôn.
Nhưng con heo nhỏ màu hồng này lại sẽ chỉ làm cho người ta cảm thấy khả ái.
Chí ít Hoán Tuyết đã rơi vào tay giặc.
Nàng lập tức bế con heo nhỏ màu hồng lên, hai mắt cũng hóa thành sao.
Lăng Hàη nhìn tới, lại có nước bọt đang sinh sôi.
Mình đang đói bụng, một con heo nhỏ màu hồng lại tự mình đưa lên cửa.
Đây là thiên ý.
Con heo nhỏ màu hồng kia hình như cảm ứng được ánh mắt của Lăng Hàη.
Nó ngẩng đầu quay về phía Lăng Hàη khẽ kêu lên vài tiếng, sau đó nhét đầu vào trong ngực của Hoán Tuyết, bộ dạng dường như bị sợ hãi.
Dựa vào, con này thành tinh rồi sao?Sau khi giễu cợt mình một hồi, lại có thể nhân cơ hội ăn sạch đậu hũ của Hoán Tuyết đậu.
Ngươi giỏi lắm.
Lăng Hàη càng muốn giết con heo con màu hồng này.
Ừ, liền làm thành heo sữa quay cũng được.
Thiếu gia, không nên ăn nó có được hay không? Con lợn nhỏ thật đáng thương.
Hoán Tuyết nhìn về phía Lăng Hàη cầu khẩn nói, lệ quang ánh lên đầy vẻ dịu dàng.
Lăng Hàη thở dài, nói: Được rồi, không ăn.
Hoán Tuyết nhất thời lộ ra vẻ mặt tươi cười, ôm con heo nhỏ màu hồng, mẫu tính tràn lan đã càng không thể cứu vãn được nữa.
Lăng Hàη nhìn con lợn nhỏ.
Con heo nhỏ màu hồng thỉnh thoảng cũng sẽ liếc mắt về phía hắn, bộ dạng thật đắc ý.
Dựa vào, một con heo lại có thể sẽ được nhân tính hóa như vậy?Lăng Hàη lại không có quên hai con thỏ nướng trước đó vô duyên vô cớ biến mất.
Hiện tại xem ra, hung thủ đó chính là nó!Gia hỏa này trước dương đông kích tây, điệu hổ ly sơn, sau đó nhân cơ hội thuận tiến lấy đi hai con thỏ nướng.
Sau khi ăn xong, nó lại lấy bộ dạng khiến người ta thương xót xuất hiện, khiến cho mẫu tính của tiểu thị nữ tràn lan.
Ừ, bắt đầu từ chỉ số thông minh mà nói, con heo này lại tuyệt đối không ngu xuẩn.
Lăng Hàη để ý là, tốc độ của con heo này làm sao có thể nhanh như vậy được? Hoán Tuyết, đưa con heo này cho ta xem.
Hắn nói.
A.
Hoán Tuyết có chút lưu luyến không rời, nhưng vẫn đưa con heo nhỏ màu hồng về phía Lăng Hàη.
Éc éc! Éc éc!Con heo nhỏ lại là phát ra tiếng kêu giống như bị chọc tiết, ra sức trốn ở trong lòng của Hoán Tuyết.
Lăng Hàη một tay lại nắm lấy con heo nhỏ màu hồng tới, trái nhìn phải nhìn.
Hắn cũng không phát hiện ra con heo này có chỗ gì thần kỳ.
Đây căn bản không phải là một con yêu thú, hoàn toàn không có cảm giác lực lượng.
Điều này rất quỷ dị.
Nếu như quả thật là một con heo đực bình thường, lại làm thế nào sống sót được ở Đại Thanh Sơn? Gặp phải động vật hoặc là yêu thú ăn thịt cường đại, chẳng lẽ còn có thể dựa vào bán manh cầu sinh sao?Nếu như không có lời của tiểu thị nữ, Lăng Hàη thật sự muốn lấy chút máu của con heo béo nhỏ này các loại, cố gắng nghiên cứu một chút.
Nhưng Hoán Tuyết lại ở bên cạnh sử dụng ánh mắt đầy tội nghiệp nhìn hắn, khiến cho Lăng Hàη giống như đứng ngồi không yên.
Thôi đi.
Tạm thời không động thủ.
Lăng Hàη trả lại con heo nhỏ màu hồng cho Hoán Tuyết.
Con heo béo nhỏ lại lập tức chui vào trong lòng Hoán Tuyết, bộ dạng con lợn nhỏ thật đáng sợ.
Thực sự thấy quỷ.
Lăng Hàη đi một vòng, rất nhanh lại săn được một con sơn dương, giao cho Hoán Tuyết đi xử lý.
Không bao lâu, mùi thơm lại xông vào mũi.
Ngón trỏ của Lăng Hàη vội động, lập tức kéo xuống một miếng ăn.
Con heo nhỏ màu hồng cũng ô ô ô kêu lên, há miệng ra, bộ dạng ta muốn ăn.
Hoán Tuyết ôn nhu đút thức ăn cho con heo nhỏ màu hồng.
Đừng thấy con heo này không lớn, nhưng ăn uống lại vô cùng kinh người.
Từng miếng từng miếng ăn vào, hình như không biết ăn no, vùi đầu ăn.
Bụng của nó rất mập rất tròn, có thể ăn được nhiều thịt hơn nữa, cũng không có thấy bụng nó nhô lên, giống như đó là một cái động không đáy.
Ăn ngon, háo sắc.
Trong khoảng thời gian ngắn, Lăng Hàη đã phát hiện hai đặc điểm của con heo này này.
Tổng kết lại, chính là phế vật.
Một con dê rất nhanh đã bị chia sạch sẽ.
Lăng Hàη ăn gần một nửa.
Con heo nhỏ màu hồng cũng ăn gần phân nửa.
Số còn lại mới bị tiểu thị nữ tiêu diệt.
Con heo này quả nhiên là một ăn kẻ hàng.
Buổi tối, Hoán Tuyết rất sợ con heo nhỏ màu hồng bị lạnh, nhét con heo nhỏ béo này vào ngực ở, khiến con heo béo này hạnh phúc, hai mắt cũng đang phát ra ánh sáng.
Tới thời gian nửa đêm, con heo này quả nhiên cố gắng nâng cao tiếng khò khè.
Thật là muốn giết nó à.
Ngày hôm sau, Lăng Hàη cùng Hoán Tuyết tiếp tục đi, bước về phía giữa sườn núi.
Ở đây thật ra không có trận pháp áp chế, nhưng thiên nhiên núi hiểm nước ác, đồng thời khó có thể tiến lên phía trước, tràn ngập nguy hiểm.
Hơn nữa, ở đây còn có yêu thú cường đại.
Phần nhiều chính là ngoài mười mạch.
Cho dù là Hoán Huyết Cảnh cũng không phải là không có.
Không có cách nào.
Địa hình nơi này quá mức hiểm ác đáng sợ.
Bốn đại kỳ rất khó xuất phát tiến vào đây.
Cao thủ chân chính, lại làm sao có thể chạy đến nơi đây?Cho nên, ở đây hoàn toàn không có vết tích của con người.
Chỉ có điều nơi này có Cửu Viêm Thảo cũng chỉ là lời đồn đại.
Từ hơn hai mươi năm trước, Hổ Cứ Thành vừa thành lập, đã từng xuất động rất nhiều cao thủ quét sạch khu vực bốn phía xung quanh, liền có người phát hiện ra ở đây có Cửu Viêm Thảo.
Chuyện này cũng đã qua hơn hai mươi năm.
Ai biết Cửu Viêm Thảo có còn hay không? Nói không chừng ở trong hoàn cảnh đại biến, nó đã bị diệt sạch.
Địa phương quá lớn.
Lăng Hàη và Hoán Tuyết tuy rằng cố gắng tìm kiếm, nhưng muốn di chuyển hết một vòng ở khu vực này, nếu không phải mười ngày nửa tháng vậy cũng đừng hòng mơ tưởng.
Thời gian quá dài.
Éc éc! Éc éc!Con heo nhỏ màu hồng kêu lên.
Làm gì?Lăng Hàη trừng mắt nhìn, loại heo háo sắc này chắc hẳn phải giết làm heo sữa quay.
Nó đói bụng.
Hoán Tuyết nhỏ giọng nói.
Cứ như thế một ngày hai ngày, nàng và con lợn sữa nhỏ.
.
.
à không, con heo nhỏ màu hồng đã đặc biệt quen thuộc.
Ăn ăn ăn, chỉ có biết ăn thôi.
Lăng Hàη mím miệng.
Không bằng giết làm heo sữa quay ăn.
Không nên, không nên!Hoán Tuyết liền vội vàng lắc đầu.
Con heo nhỏ màu hồng cũng căm tức nhìn Lăng Hàη, gào khóc, bộ dạng giống như đối mặt với giai cấp quân địch.
Chỉ biết ăn, chỉ biết háo sắc, không ăn nó thì để làm gì?Lăng Hàη nói.
Ô! Ô!Con heo nhỏ màu hồng nhìn thẳng về phía Lăng Hàη kêu lên, giống như nghe hiểu được tiếng người.
Con heo này quả thật có chút thú vị.
Heo con, ngươi nhất định phải chứng minh mình có tác dụng.
Thiếu gia cũng không thích đồ vô dụng.
Tiểu thị nữ xoa đầu của con heo nhỏ màu hồng, lời nặng ý dài nói.
Con heo nhỏ màu hồng biểu thị rất đáng thương, nó là kẻ không có năng lực.
Nó kiêu ngạo ngẩng đầu lên, bộ dạng ta cái gì cũng có thể làm được.
A, heo con, ngươi thật có thể làm việc sao?Hoán Tuyết ngạc nhiên nói.
Éc éc, éc éc!Con heo nhỏ màu hồng dùng sức gật đầu.
Dựa vào, con heo này thật sự thành tinh.
Heo con, thiếu gia muốn tìm Cửu Viêm Thảo, ngươi biết nơi nào có hay không?Hoán Tuyết hỏi.
Con heo nhỏ màu hồng lộ ra vẻ suy nghĩ.
Một lúc sau, nó kêu éc một tiếng, từ trong lòng Hoán Tuyết nhảy ra ngoài, chạy về phía một chỗ.
A, gia hỏa này thật đúng là biết Cửu Viêm Thảo ở đâu sao?Lăng Hàη và Hoán Tuyết đi theo.
Nhưng đi chưa được mấy bước, liền thấy con heo nhỏ màu hồng kia bất động, hai tay, hai chân giang ra, nằm trên mặt đất.
Nó sao vừa đi đã vậy?Lăng Hàη hỏi.
Mệt mỏi.
Hoán Tuyết giải thích.
Cái này là mệt mỏi sao?Lăng Hàη nhìn lại một chút khoảng cách con lợn này vừa đi qua.
Nhiều lắm cũng không vượt quá một trăm trượng.
Dựa vào, chỉ vậy đã mệt gục xuống?Thực sự là một con heo lười biếng.
Ta tới ôm ngươi.
Hoán Tuyết ôm con heo nhỏ màu hồng lên.
Éc éc.
Con heo béo nhỏ phát ra tiếng kêu thoải mái, sử dụng cái đầu heo béo ủi ủi vào ngực Hoán Tuyết, dáng vẻ đắm đuối khiến cho Lăng Hàη quả thực cũng muốn đánh người.
Chỉ có điều, con heo lười biếng này cuối cùng cũng không tới mức vô trách nhiệm.
Nó vươn cái chân mập của nó chỉ về phía trước.
Hoán Tuyết ôm nó đi.
Lăng Hàη lại đi theo ở phía sau.
Con heo đáng chết không phải mù quáng mà chỉ về phía trước.
Có đôi khi nó chỉ về phía bên trái, có đôi khi lại chỉ về phía bên phải.
Đường đặc biệt khó đi.
Sau khoảng gần hai giờ, con heo béo kia cuối cùng không lên tiếng nữa.
A?Lăng Hàη sửng sốt.
Phía trước xuất hiện một gốc cỏ, dài chừng một thước, toàn thân màu đỏ thẫm.
Mà ở trong một khu vực rất lớn gần nó, không mọc lấy một cọng cỏ dại nào.
Cửu Viêm Thảo!Cửu Viêm Thảo có một đặc điểm rất lớn.
Đó chính là nó lớn lên rất cao, như vậy ở trong khu vực nó sinh trưởng, liền sẽ không có cọng cỏ nào khác sống được.
Bởi vì ở trong khu vực như vậy, đất đai đều là lửa đỏ, những vật khác không sống được lâu.
Con heo béo đáng chết này thật sự tìm được Cửu Viêm Thảo?Ngoại trừ có thể ăn, có thể ngủ, sẽ lười biếng, lại còn có thể làm được chút chuyện thật sự.
Vẫn tính là có chút tác dụng, không ăn chực cơm của ta.
Lăng Hàη gật đầu.
Hắn hái Cửu Viêm Thảo lên, thu vào trong bọc hành lý.
Đi thôi, trở lại.
Hắn mỉm cười.
Lần hành động này thuận lợi một cách thần kỳ.
Mới đi lên một hồi như vậy, lại hái được Cửu Viêm Thảo.
Con heo này là giống gì, còn thật sự có năng lực như vậy.
Lăng Hàη cười nói, hắn đưa tay ra nắm lấy con heo béo kia.
Éc.
Con heo háo sắc kia phát ra tiếng thét chói tai, chui về phía ngực của Hoán Tuyết.
Nhưng ngực mới rộng bao nhiêu, nó trốn thế nào?Hắn bị một tay của Lăng Hàη nắm lấy.
Con heo háo sắc hướng về phía Lăng Hàη không ngừng phun nước miếng.
Đừng xem nó chỉ hơi lớn như vậy, nhưng lượng nước bọt phun ra ngoài lại đặc biệt kinh người, giống như một trận mưa to trút xuống.
Lăng Hàη không đề phòng, nhất thời bị văng đầy mặt và cổ.
Dựa vào, con lợn chết nhà ngươi, ta phải đánh chết ngươi!Lăng Hàη giận dữ, một đấm lại đập tới.
Éc écCon heo nhỏ màu hồng vội vàng giãy dụa.
Nhưng nó làm sao giãy thoát được.
nó bị Lăng Hàη một quyền đánh tới vừa vặn.
Chỉ có điều, lá gan của con heo háo sắc này cũng không nhỏ, chẳng những không có kinh sợ, nước bọt phun ra trái lại càng mãnh liệt hơn.
Ầm ầm ầm.
Lăng Hàη liên tục ra quyền.
Phụt phụt phụt.
Con heo nhỏ màu hồng cũng phun nước bọt không ngừng.
Cuối cùng, Lăng Hàη dừng tay lại.
Hắn ném con héo háo sắc cho Hoán Tuyết, trên mặt lộ vẻ kinh ngạc.
Bởi vì ngay từ lúc đầu hắn cũng không sử dụng sức lực gì.
Nhưng mấy quyền sau, hắn lại tăng thêm một ít.
Chỉ có điều đánh vào trên thân của con heo béo đáng chết này lại thật sự giống như nện ở trên bông, mềm mà không chịu lực.
Hắn vẫn luôn tăng lực, nhưng trước sau không có cách nào thương tổn được con heo háo sắc này.
Cổ quái, đặc biệt cổ quái.
Thảo nào gia hỏa này mập tròn vo, nhưng ở trong Đại Thanh Sơn lại có thể lăn lộn thoải mái như vậy, không bị con dã thú nào ngậm đi đánh răng.
Cho dù là yêu thú cấp Hoán Huyết Cảnh khác tới, chắc hẳn cũng không làm gì được thể phách của nó.
Heo háo sắc, thật đúng là coi thường ngươi!Trong miệng con heo nhỏ màu hồng phát ra âm thanh khe khẽ, hình như đang mắng Lăng Hàη.
Heo háo sắc, ở đây còn có bảo dược gì, dẫn chúng ta đi tìm một chút.
Lăng Hàη nói.
Con heo này có chút năng lực thật khiến cho người ta không tưởng tượng được.
Con heo nhỏ màu hồng không để ý tới hắn, mà vùi đầu vào ngực của Hoán Tuyết ngực, chỉ lộ ra một cái mông tròn mập.
Nhìn thế này thật sự làm cho người ta không khống chế được, muốn bắt tới làm heo quay sữa ăn.
Heo con, thiếu gia là đại sư đan đạo.
Cho nên, ngươi biết nơi nào có bảo thuốc gì, vẫn là nói cho thiếu gia biết đi.
Hoán Tuyết vừa đi vừa nói.
Con heo nhỏ màu hồng xoay người lại, quan sát Lăng Hàη từ trên xuống dưới một hồi, nhất thời chổng bốn vó lên, phát ra những tiếng kêu khe khẽ, vẻ cười nhạo vô cùng rõ ràng.
Lăng Hàη không nhịn được cảm thấy bất đắc dĩ.
Hắn ở hiệp hội đan đạo, có người nào không phải cung cung kính kính gọi hắn một tiếng Lăng đại sư.
Nhưng còn bây giờ thì sao? Hắn lại có thể bị một con heo háo sắc lười biếng cười nhạo.
Lại nói tiếp, con heo này thực sự quỷ dị.
Thực lực yêu thú càng cao, trí tuệ lại càng được khai hóa.
Giông như Hầu ca có thể nói ngôn ngữ của nhân loại, nếu không phải là bộ dạng đầu khỉ não khỉ, so với người còn có cái gì khác biệt?Nhưng con heo này không có thực lực gì rõ ràng, nhưng thật giống như đánh không chết, hơn nữa trình độ trí tuệ cũng rất cao.
Đúng là kỳ quặc quái gở.
Có được hay không? Heo con, ngươi giúp thiếu gia một chút đi.
Hoán Tuyết lại nói.
Con heo nhỏ màu hồng nhất thời run rẩy cả người, hình như chịu không nổi mỹ nữ dùng lời lẽ ôn nhu, xương cốt toàn thân cũng mềm ra.
Nó vươn móng chân chỉ về phía một phương hướng.
Lăng Hàη và Hoán Tuyết liền lập tức đi tới.
Bọn họ đi được một hồi, lại có thể phát hiện ra một gốc cây sâm già.
Đây là một gốc cây sâm màu vàng, nhìnthế nào cũng có năm sáu trăm năm, tràn ngập sức sống dạt dào.
Vật đại bổ!Hai mắt Lăng Hàη tỏa ra ánh sáng.
Tuy rằng hắn đã có năm Phượng Vương Bích Quả, nhưng sau khi trùng kích Hoán Huyết Cảnh sau, còn có hai thay đổi, ba thay đổi các loại, bổ khí máu bảo vật, càng nhiều càng tốt.
Heo béo, ngươi đối nơi này vẫn rất quen thuộc đi!Lăng Hàη nói.
Nếu để cho hắn và Hoán Tuyết tìm kiếm, lấy gốc cây sâm già này sinh trưởng ở nơi hẻo lánh như vậy, không hai ba tháng đừng hòng mơ tưởng có thể phát hiện ra được.
Thật là nhìn không ra.
Con heo háo sắc này mới đi được vài bước đã lười biếng nằm rạp trên mặt đất, lại còn hiểu rõ đối với nơi này như thế? Sau đó, gọi ngươi là heo tìm bảo.
Lăng Hàη cười nói.
Con heo nhỏ màu hồng lộ ra vẻ cười giễu cợt.
Đối với cái danh hiệu này, nó có vẻ cực kỳ xem thường.
Vậy ngươi tên gì?Lăng Hàη hỏi.
Con heo nhỏ màu hồng quay đầu đi, phát ra tiếng éc éc, có vẻ hết sức cao ngạo.
Còn rất biết sĩ diện.
Vậy thôi được.
Vẫn là gọi ngươi là heo háo sắc, heo lười biếng là được.
Lăng Hàη buông tha dự định đặt tên cho con heo này.
Ở dưới lời lẽ ôn nhu của Hoán Tuyết, con heo nhỏ màu hồng lại chỉ điểm phương hướng vị trí.
Nhưng lần này, nó dẫn hai người đi về phía đỉnh Đại Thanh Sơn.
Sau khi đi qua giữa sườn núi, Lăng Hàη lại nhăn mày nhíu mặt.
Có áp lực đáng sợ bao phủ, khiến cho tâm linh hắn chấn g động.
Hoán Tuyết càng không chịu nổi, toàn thân có mồ hôi lạnh chảy ròng, không ngừng run rẩy.
Đúng lúc này, ở cổ Lăng Hàη đột nhiên có ánh sáng màu tím chớp động.
Nhất thời, áp lực này giảm bớt đi rất nhiều.
A, lại là cái vòng màu tím này.
Lý Trường Đan này thật đúng là có số mệnh kinh người, lấy được một bảo bối dạng này.
Nhưng số mệnh của đối phương gặp phải hắn, vận tốt hiển nhiên liền dừng lại.
Nếu không cũng sẽ không chết ở trong tay của hắn.
Lăng Hàη gãi gãi đầu.
Hắn đồng thời gồm hai thuộc tính siêu cấp may mắn và siêu cấp xui xẻo.
Bị người chọc tới đây tuyệt đối là do thuộc tính xui xẻo phát huy tác dụng.
Hoán Tuyết, không nên đi nữa.
Hắn nói.
Tiểu thị nữ căn bản không chống đỡ nổi áp lực như vậy.
Hoán Tuyết theo lời dừng lại.
Nàng quả thực không đi được.
Nàng có thể kiên trì đến bây giờ, cũng là bởi vì có Lăng Hàη ở bên cạnh.
Điều này hóa thành một niềm tin mãnh liệt.
Con heo nhỏ màu hồng lại nhìn chằm chằm vào Lăng Hàη.
Chính xác là cổ hắn.
Vèo.
Nó liền nhào tới Lăng Hàη.
Chỉ là.
.
.
Nó hiển nhiên đánh giá cao năng lực nhảy của mình.
Mới nhào qua được một nửa khoảng cách, nó lại từ trên không trung ngã rơi xuống.
Éc éc.
Nó phát ra tiếng kêu giống như bị chọc tiết, lại không có cách nào ngăn cản số phận nó nặng nề ngã trên mặt đất.
Hoán Tuyết đã mềm chân, căn bản không có khả năng ra tay.
Lăng Hàη lại làm sao có thể đúng lúc đỡ lấy con heo nhỏ lười biếng này.
Bị một con heo háo sắc nhào tới, hắn buồn nôn cũng buồn nôn chết được, làm sao có thể đi đỡ?Bộp.
Con heo nhỏ màu hồng ngã trên mặt đất, vẫn không nhúc nhích.
Heo con!Hoán Tuyết vội vàng gọi.
Yên tâm, chết không được.
Lăng Hàη cười nói.
Gia hỏa kia ngay cả quyền lực của hắn cũng có thể nhận, làm sao có thể bị ngã thương chết được?Nhưng con heo này lại có thể không có nhúc nhích chút nào.
Không nên giả vờ đáng thương.
Mau dậy làm chính sự.
Lăng Hàη dùng chân đẩy đẩy người nó.
Phù! Phù! Phù!Vừa lật thân nói lên, lại phát hiện con heo béo này thì ra đang ngủ, phát ra tiếng ngáy.
Ngã một cái cũng có thể ngủ?Ngươi nha, đúng là heo mà!Ách, nó đúng là heo.
Chỉ có điều, bị Lăng Hàη đẩy một cái như thế, con heo nhỏ màu hồng cũng tỉnh lại.
Nó lại nhìn chằm chằm vào.
.
.
cổ Lăng Hàη, mắt heo phát sáng.
Thế nào, mơ ước bảo bối của ta sao?Lăng Hàη cười nói.
Hắn còn muốn lấy cái vòng màu tím xuống.
Hắn cũng rất tò mò về lai lịch của thứ đồ chơi này.
Con heo nhỏ màu hồng lại gần nhìn.
Nó còn dùng mũi ngửi một cái, sau đó làm một động tác khiến cho Lăng Hàη phát điên.
Nó hướng về phía cái vòng màu tím, ra sức phun nước bọt lên.
Dựa vào!Lăng Hàη vội vàng thu hồi chiếc vòng lại: Heo béo, có tin ta đánh ngươi thành lợn chết hay không?Con heo nhỏ màu hồng nhất thời lộ ra vẻ khinh thường, bộ dạng heo đại gia căn bản không sợ ngươi.
Hình như ở trong mắt con heo này, chiếc vòng màu tím cũng không thể xem như là bảo vật gì.
Cho nên, nó chỉ là tò mò nhìn một chút, sau đó lại.
.
.
ghét bỏ phun nước bọt lên.
Con heo này, tuyệt đối cổ quái.
Hoán Tuyết, nàng chờ ở đây.
Ta mang theo con heo béo này đi tiếp.
Lăng Hàη nói.
Con heo nhỏ màu hồng vừa nghe, lập tức mở hai tay, hai chân ra bám ở trên đùi của Hoán Tuyết, rõ ràng không tính đi cùng Lăng Hàη.
Đây là ghét bỏ.
Lăng Hàη làm sao có thể quan tâm tới nó.
Hắn cứng rắn kéo con heo nhỏ màu hồng xuống.
Con heo có năng lực chịu đựng đánh rất giỏi, nhưng lực lượng lại cực yếu, làm sao địch nổi Lăng Hàη, khiến cho nó phát ra tiếng kêu thảm thiết.
Lăng Hàη mang theo con heo nhỏ màu hồng tiếp tục đi về phía trên núi đi.
Chiếc vòng màu tím ở cổ phát ra ánh sáng, đối kháng với áp lực ở ngọn núi này.
Nhưng cho dù là như vậy, càng đi lên trên núi, áp lực này lại càng đáng sợ.
Rất nhanh Lăng Hàη cũng bắt đầu chảy mồ hôi.
Rắc rắc rắc.
Khớp xương của hắn cũng phát ra tiếng động đáng sợ.
Đây chắc hẳn không phải là trận pháp gì.
Đây là khí tức cường giả lưu lại, không có tồn tại biện pháp nào phá giải.
Bản thân ngươi mạnh mẽ, là có thể địch nổi hoặc là không để ý tới áp lực như vậy.
Nếu không đủ mạnh, vậy cũng chỉ có thể nằm xuống.
Trái lại con heo nhỏ màu hồng giống như không có vấn đề gì.
Hình như nó có thể miễn dịch áp lực như vậy.
Con heo béo này thỉnh thoảng lại liếc nhìn Lăng Hàη một chút, trong ánh mắt tràn ngập sự cười nhạo và khinh bỉ.
Một ngày nào đó, sẽ biến ngươi thành heo quay!Lăng Hàη nói.
Éc éc éc éc!Con heo nhỏ màu hồng trả lời lại một cách mỉa mai, tuy rằng nó kêu tới kêu lui cũng chỉ sẽ kêu được như vậy.
Mặc kệ ngươi.
Lăng Hàη mang theo con heo nhỏ màu hồng tiếp tục đi tới.
Áp lực kinh khủng càng lúc càng lớn mạnh.
Tốc độ của hắn cũng càng lúc càng chậm.
Tiếng khớp xương kêu lên giống như vỏ đậu vỡ.
A!Lăng Hàη kinh ngạc.
Bởi vì ở phía trước hắn lại có thể xuất hiện một loạt bậc thang.
Hơn nữa còn sử dụng loại đá ngọc thượng hạng làm ra, tản ra ánh sáng nhu hòa.
Dưới chân núi này không có bậc thang, ngược lại là từ giữa sườn núi đi lên mới có?Dù nói thế nào cũng không thông.
Lăng Hàη ngẩng đầu nhìn lên phía trước, mơ hồ lại thấy phía trước có vài đường nét của các kiến trúc, nhưng cũng không thể nhìn thấy rõ ràng.
Đó là kiến trúc do văn minh đời trước lưu lại sao?Sau khi thiên địa biến hóa kịch liệt, mặt đất bị phá vỡ, khiến cho rất nhiều kiến trúc cổ đều xuất hiện dưới ánh mặt trời.
Bởi vậy, ngọn núi này trước kia là ở dưới đất, không chừng cũng vừa xuất hiện không lâu.
Nếu không, chắc hẳn rất khó xuất hiện linh dược nhân sâm năm sáu trăm năm.
Di ích cổ, thông thường đại biểu chính là cơ duyên!Lăng Hàη luôn cảm thấy hiện tại võ đạo mới chỉ là khởi bước mà thôi.
Điều phán đoán này đến từ đan dược.
Cho dù hắn là đế vương đan đạo, đối với đan đạo vô cùng nhạy bén.
Nhưng hắn cũng không phải liếc mắt nhìn phương pháp luyện đan là có thể chế luyện ra, hơn nữa còn một lần là được công.
Điều này chỉ có một giải thích, đó chính là phương pháp luyện đan quá cấp thấp, cho nên hắn có khả năng liếc mắt nhìn, còn có thể rất nhanh làm ra cải tiến.
Mà đan dược như vậy lại là phục vụ cho ai?Đương nhiên là võ giả hiện tại, bất luận là Thông Mạch Cảnh, Hoán Huyết Cảnh hay Cực Cốt Cảnh.
Cho nên, Lăng Hàη có thể cho ra suy luận, trình độ võ đạo hiện tại cũng rất thấp.
Cảnh giới võ đạo càng thấp, tốc độ nâng cao này lại càng nhanh hơn.
Giống như Lăng Hàη sử dụng trận thế cường hào nửa ngày là có thể hoàn thành tu luyện một mạch.
Điều này đặt ở cảnh giới cao là chuyện không có thể nào nghĩ tới.
Như vậy, nếu như có thể phát hiện một di tích cổ văn minh cao đẳng đời trước, nói không chừng có thể khiến cho hắn lập tức trở thành cường giả trên Cực Cốt Cảnh.
Quan trọng nhất chính là tinh thần lực nâng cao, khiến cho hắn có thể cùng người nhà đoàn tụ.
Tim hắn đập thình thịch, một chân bước ra, giẫm lên trên bậc thang.
Oong.
Một lực lượng khổng lồ phản chấn qua.
Ầm.
Cả người Lăng Hàη nhất thời ngã về phía sau.
Một cái ngã rất rất thật.
Éc éc éc éc!Con heo nhỏ màu hồng cười đến lật ngửa người, bốn cái chân nhỏ ngắn đạp loạn, quả thực giống như mất trí.
Quyết định, hiện tại lại ăn heo quay sữa!Lăng Hàη hung tợn nói.
Con heo nhỏ màu hồng căn bản không sợ hắn, đối diện với hắn.
Lăng Hàη cười hắc hắc: Ngươi cho rằng, ngươi chịu đựng đánh tốt, thì ta không làm gì được ngươi sao?Con heo nhỏ màu hồng thoáng lộ ra một vẻ không hiểu.
Vậy ngươi còn có thể làm như thế nào?Lăng Hàη một tay kéo cái đuôi ngắn của con heo nhỏ màu hồng lên, nhấc ngược nó lại.
Éc éc.
Con heo nhỏ màu hồng lập tức hét thảm lên.
Đầu dưới chân trên, rất dễ dàng sung huyết não đấy.
Khốn kiếp.
Lăng Hàη lại bước lên bậc thang.
Nhưng hắn vẫn bị bắn ngược trở lại.
Ngay cả người dẫn heo bị ném một cái rất thảm.
Thôi đi, không đi chính diện.
Lăng Hàη tránh bậc thang này, theo bên cạnh đi tới.
Nơi này không có đường, núi đá gồ ghề, hơn nữa áp lực cực lớn, cũng không dễ đi.
Nhưng ít ra không có lực lượng từ dưới chân bắn ngược lại, vẫn có thể đi lên.
Chỉ là tốc độ lại chậm hơn một ít.
Lăng Hàη chậm rãi đi về phía trên núi.
Đi được vài bước, hắn lại dừng lại thở lên một hồi.
Áp lực này thật sự đáng sợ.
Nhưng hắn từ thế giới nguyên một đường đi tới, áp lực lớn một chút lại tính là gì?Con heo nhỏ màu hồng cũng chấn động.
Trong mắt nó, nhân loại này ban đầu rất tầm thường, không ngờ lại có sự kiên trì như vậy.
Trùng kích võ đạo đỉnh phong, tất nhiên cần phải có thiên phú.
Nhưng trên thực tế, ý chí vững chắc quan trọng hơn.
Có khi là tin tức đứng đầu thiên tài ở trên đường trùng kích ngã xuống được truyền ra, hơn phân nửa nguyên nhân trong đó chính là không đủ bền bỉ, không có thể cắn răng chống đỡ đi tới.
Hình như có chút nhân loại khó coi như vậy.
Tốn thời gian nửa ngày, Lăng Hàη cuối cùng nhìn thấy được kiến trúc phía trước.
Hắn kinh ngạc.
Nơi đây đã từng là một khu nhà, thuộc về thế lực văn minh nào đó.
Nhưng bây giờ phần lớn nhà đều bị phá hủy.
Thậm chí, trên mặt đất còn có thể nhìn thấy được thi thể đã sớm bị nắng gió hóa thành xương trắng.
Nhưng vừa vặn trang phục trên người vẫn còn.
Điều này vô cùng cổ quái.
Đến nơi này, áp lực lớn hơn nữa.
Lăng Hàη thật sự được không có cách nào tiếp tục đi về phía trước.
Hắn cẩn thận quan sát, tìm kiếm nguồn gốc của áp lực.
Éc éc.
Con heo nhỏ màu hồng đột nhiên chỉ vào một phương hướng.
Lăng Hàη nhìn sang, nhưng cái gì cũng không có thấy: Con heo háo sắc, ngươi muốn cho ta nhìn cái gì?Bốp.
Con heo nhỏ màu hồng tát hắn một cái.
Mắt Lăng Hàη lập tức trở nên rõ ràng.
Hắn thấy được, ở địa phương vô cùng xa xôi, có một vết kiếm sâu.
Chính là vết kiếm này phát ra sát khí đáng sợ, hình thành áp lực, bao phủ toàn bộ đỉnh núi.
Chờ một chút, vì sao ta biết đây là vết kiếm?Trong lòng Lăng Hàη hiện lên một sự nghi ngờ.
Đây chẳng qua là một vết tích lớn, đao, thương, kiếm thậm chí bàn tay cũng có thể đánh ra được.
Vì sao hắn phải nhận định đó là vết kiếm?Hắn nhìn về phía con heo nhỏ màu hồng.
Cảnh tượng kia là do con heo nhỏ màu hồng khiến cho hắn nhìn thấy được.
Cho nên, cái này cũng rất có khả năng là do bản thân con heo nhỏ màu hồng phán đoán ra.
Con heo háo sắc, trên người ngươi cất giấu bao nhiêu bí mật?Lăng Hàη xách con heo nhỏ màu hồng lên.
Éc éc!Con heo nhỏ màu hồng căn bản không nhìn thẳng vào hắn.
Nhưng vì thế nó lập tức phải trả cái giá lớn.
Nó bị Lăng Hàη dùng một tay ném ra ngoài.
Lăng Hàη lại nhìn về phía trên núi, lẩm bẩm nói: Lên thì không có khả năng đi lên được.
Nhưng có thể ở xung quanh tìm được một vài thứ tốt hay không?Hắn không tiến vào khu nhà cực lớn này, chỉ có thể đi ở xung quanh.
Không lâu sau đó, hắn phát hiện ra một thanh kiếm gãy, cách hắn rất gần.
Đại khái là khoảng hai trượng.
Hơn nữa cũng không ở trên con đường lát ngọc thạch.
Có thể lấy được hay không?Hắn nỗ lực đi về phía trước.
Nhưng đi lên được hai bước, hắn cũng chỉ cảm thấy nơi cổ họng có vị mặn truyền đến.
Một ngụm máu tươi đã phun tới.
Không được không được.
Lại đi tiếp chính là phải chết.
Lăng Hàη lui trở lại.
Con heo nhỏ màu hồng lại sử dụng ánh mắt khinh thường liếc nhìn hắn, bộ dạng ngươi tới cầu heo đại gia đi.
Phi!Lăng Hàη nỗ lực sử dụng cành cây gẩy thanh kiếm kia trở về, nhưng cũng không có tác dụng.
Thứ gì chỉ cần tới gần thanh kiếm kia, lập tức liền bị vỡ nát.
Thật đúng là không có cách nào.
Chỉ có thể cầu con heo háo sắc kia thôi sao? Éc éc!Con heo nhỏ màu hồng lộ vẻ cao ngạo, bộ dạng ăn chắc Lăng Hàη.
Trong lòng Lăng Hàη thoáng động, hắn phát ra tinh thần lực.
Ở giai đoạn này, niệm lực của hắn cũng có thể khống chế trận văn.
Nói đến cường độ lực lượng, nhiều lắm chính là nâng mấy cuốn sách lên mà thôi.
Xem tiếp...thần đạo đan tôn
truyện tranh thần đạo đan tôn
truyện thần đạo đan tôn
thần đạo đan tôn truyện chữ
đọc truyện thần đạo đan tôn
thần đạo đan tôn chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License