con-mat-ao-thi

Lăng Hàη cười ha ha một tiếng.

Quả nhiên, đây chỉ là một món bảo khí mà thôi.

Tuy rằng không tầm thường, lại chỉ có thể bắt chước được hình dáng của hắn, không có khả năng mô phỏng ra thần thông.

Hắn dẫn dắt động lực của Hắc Tháp.

Ầm.

Quy tắc giết chóc phát động, phối hợp Diệt Thiên Cửu Kiếm, điên cuồng chém về phía Thư Nhã Dung.

Dẫn động Hắc Tháp, uy lực của một kiếm này tất nhiên cường đại đến mức không có cách nào hình dung.

Hiện tại lực mạnh nhất của Hắc Tháp chính là thời gian dừng lại.

Nếu như có thể phát sinh tác dụng đối với cả Tiên Vương, vậy hiện tại Lăng Hàη có thể tàn sát Tiên Vương.

Dĩ nhiên, cái này cũng phát sinh tác dụng, nhưng thời gian có khả năng ngắn đến mức, ngay cả Thăng Nguyên Cảnh cũng không cảm thấy được.

Thoáng cái đã trôi qua.

Nhưng tiếp theo, hai đại quy tắc không gian, giết chóc cũng cường đại không gì sánh được.

Mấu chốt là, quy tắc giết chóc cùng Diệt Thiên Cửu Kiếm chính là đồng nguyên.

Bởi vậy uy lực của một kiếm này liền được tăng cường vô hạn.

Xoạt.

Một sóng kiếm lướt qua, giống như có thể hủy thiên diệt địa.

Thư Nhã Dung không khỏi biến sắc.

Uy lực của một kiếm này khiến cho nàng cũng cảm nhận được tim đập nhanh.

Nàng triển khai toàn lực, va chạm cùng Lăng Hàη.

Ầm! Ầm! Ầm!Hai đại Đế giả đỉnh cấp triển khai va chạm kịch liệt.

Trong khoảng thời gian ngắn khó phân cao thấp.

Trong lòng Lăng Hàη đã vô cùng chắc chắn.

Nếu như còn đánh như vậy nữa, cuối cùng người giành chiến thắng nhất định là hắn.

Bởi vì khí lực của hắn quá mạnh mẽ.

Một trận chiến cũng đã đứng ở thế bất bại.

Thư Nhã Dung cũng điều tra được, ở trong trận chiến đấu kịch liệt như vậy, nàng không ngừng bị thương.

Nhưng Lăng Hàη tuy rằng cũng bị nàng đánh trúng, bị bóng người biến ảo ra đánh trúng, nhưng hoàn toàn không có chút ảnh hưởng nào.

Hắn chỉ nhận chút tổn thương ngoài da, căn bản không có vấn đề gì.

Tuy rằng khoảng cách này còn cách thời điểm khiến cho nàng mất đi chiến lực vẫn rất xa xôi.

Nhưng trong lòng nàng biết rất rõ, tiếp tục như vậy nàng nhất định sẽ hỏng bét.

Khả năng là nửa năm sau, có thể là năm sáu năm sau.

Nàng cắn răng, đột nhiên xoay người rời đi.

Không đánh nữa.

Chẳng có chút ý nghĩa nào.

Nàng muốn đợi tới khi bước vào Phân Hồn, sau đó sẽ giết chết Lăng Hàη.

Đối với điểm ấy, trong lòng nàng tràn ngập niềm tin.

Bởi vì kiếp trước của nàng chính là Tiên Vương.

Vừa vào Phân Hồn, nàng có thể nắm giữ chiến lực kinh người.

Cũng không một kẻ nào mới tiến vào Phân Hồn có thể sánh bằng.

Để người này sống lâu thêm mấy ngày.

Nàng quyết đoán vô cùng, nói đi là đi, hoàn toàn không dây dưa.

Không cần Liệt Diễm Lôi Kích Mộc sao?Đương nhiên nàng muốn.

Nhưng không cần phải ở chỗ này.

Gốc cây tổ thụ này lớn vô cùng.

Ở chỗ nào không thể nhận được.

Lúc trước, bọn họ đi tới hoàn toàn là trùng hợp.

Chỉ có điều cũng cắt ngang mấy người Lăng Hàη.

Bằng không gốc cây tổ thụ này thật sự có thể bị bọn họ thu được.

Lăng Hàη đuổi theo vài bước sau đó liền ngừng lại.

Lực phòng ngự của hắn tuyệt đối là vô địch trong cùng giai.

Nhưng nói đến chiến lực lại chưa chắc.

Nhất là tốc độ.

Đối phương kiếp trước chính là Tiên Vương, nắm giữ tiên pháp nhiều tới mức dọa người.

Chí ít ở trên phương diện chạy trốn mạnh phi thường.

Suy nghĩ một chút cũng bình thường.

Tiên Vương thành đạo không dễ dàng gì.

Điều quan trọng nhất, nhất định là bảo vệ mình, lại một lần nữa khổ công trên thân pháp là chuyện có thể hiểu được.

Nào, chúng ta tiếp tục.

Lăng Hàη cười nói.

Trong ánh mắt của Nhu Yêu Nữ đều là vẻ ngưỡng mộ.

Nam nhân này thực sự quá bất phàm.

Ban đầu chỉ có thể xưng hùng ở trong Vương giả.

Nhưng rất nhanh hắn đã trở thành vô địch ở Hoàng giả.

Ngay cả Nghiêm Tiên Lộ, người được công nhận đứng đầu trong thế hệ trẻ của Thái An Thiên cũng ko bằng hắn.

Hiện tại hắn lại càng thêm lợi hại.

Đệ nhị thiên kiêu của Quảng Long Thiên đối mặt với Lăng Hàη cũng chỉ có thể thất bại bỏ chạy.

Nam nhân như vậy, hơn nữa còn đối xử tốt với nàng, cho nàng thần vật Thiên Đạo Ngọc có thứ hạng cực cao, khiến nàng cứng rắn từ Vương giả tăng lên tới cấp bậc Hoàng giả.

Còn có người nào có thể lấy ra được một khoản lớn như vậy hay không? Đại yêu tinh, không cần có ý tưởng quá phận.

Lăng Hàη là của Nữu!Hổ Nữu nghiến răng nghiến lợi.

Tại sao những nữ nhân này cứ không biết xấu hổ như vậy? Nàng mới rời khỏi mấy năm ngắn ngủi mà thôi, lại có kẻ nhân cơ hội, dinh vào trên người Lăng Hàη.

Đáng giận, thật sự đáng giận.

Tiếp tục.

Lăng Hàη nói.

Hắn đoán được Thư Nhã Dung tất nhiên sẽ không dễ dàng bỏ qua, nhất định sẽ đổi chỗ khác thử thu Liệt Diễm Lôi Kích Mộc.

Đối phương.

.

.

Rất có khả năng thành công.

Bởi vì đối phương chính là Tiên Vương chuyển thế, cũng không kém gì Liệt Diễm Lôi Kích Mộc, thậm chí cao hơn ra một đoạn cũng không phải là không có khả năng.

Cho nên bọn họ tuyệt đối không thể lơ là thiếu cảnh giác.

Phải mau chóng thu Liệt Diễm Lôi Kích Mộc đi.

Bảo vật này một ngày nào còn chưa vào túi của mình, vậy một khắc không thể thả lỏng được.

Bốn người lại ngồi xuống khoanh chân, vận chuyển công pháp của bản thân, hoàn toàn phóng ra năng lực, huyết mạch của mình, nỗ lực thu hút Liệt Diễm Lôi Kích Mộc.

Một ngày lại một ngày, nhưng lần này Liệt Diễm Lôi Kích Mộc lại không có chút phản ứng nào.

Hình như sau khi bị trêu chọc một lần, khẩu vị cũng bị treo cao, không phải hai ba cái là có thể mắc câu.

Bốn người Lăng Hàη cũng không tức không vội.

Nếu đã có một lần kinh nghiệm gần thành công, vậy dĩ nhiên không có khả năng sau đó lại buông tha.

Mười ngày, một tháng, ba tháng.

Thời gian trôi qua nhanh chóng.

Thời điểm sắp tới một trăm ngày, trên thân cây Liệt Diễm Lôi Kích Mộc cuối cùng một lần nữa xuất hiện từng mạch văn.

Là ai dẫn động?Trên người bốn người Lăng Hàη đều có tiên quang lượn lờ.

Bọn họ đều là Tiên Thai, nhưng thuộc tính khác nhau, hơn nữa còn vô cùng cường đại.

Ở dưới toàn lực kích phát ra, bọn họ đều triệt để phóng ra lực tiên thai, để thu hút đạo thiên địa bản nguyên này.

Có thể làm cho thiên địa bản nguyên công nhận, vậy dù sao cũng phải là cấp bậc Tiên Vương.

Tiên Thai, chính là huyết mạch Tiên Vương phản tổ.

Chỉ có Lăng Hàη là khác.

Tuy rằng hắn cũng dẫn động lực tiên thai.

Nhưng đòn sát thủ thật sự lại là Bất Diệt Thiên Kinh.

Đây là công pháp cấp bậc Thiên Tôn, vượt lên trên Tiên Vương.

Mạch văn trên thân cây Liệt Diễm Lôi Kích Mộc càng lúc càng sáng.

Còn có từng đạo tiên quang quấn quanh, khiến cho cả gốc cây trở nên mỹ lệ vô cùng, ở trong sương mù dày đặc hiển hóa ra.

Rốt cuộc là ai dẫn động Tổ Thụ?Oong, Liệt Diễm Lôi Kích Mộc run rẩy.

Đột nhiên thân cây bắt đầu co lại.

Tốc độ này ngay từ đầu rất chậm.

Nhưng chỉ sau một hồi, tốc độ lại trở nên nhanh chóng, gần như dùng mắt thường có thể thấy thấy được.

Gốc cây Tổ Thụ cực lớn này thu nhỏ lại, thu nhỏ lại, thu nhỏ lại.

Từ một gốc cây mới bắt đầu dõi mắt nhìn về phía xa cũng không thể nhìn thấy cả thân cây.

Đến hiện tại, nó đã hiện ra rõ ràng ở trước mắt, rồi đến biến thành một gốc cây lửa nhỏ.

Gỗ hóa thành ngọn lửa.

Điều này đại biểu cho cái gì?Tổ Thụ đã đưa ra quyết định, muón nhận người kia là chủ.

Là ai?Vèo.

Liệt Diễm Lôi Kích Mộc đột nhiên từ mặt đất nhô lên, chỉ cao khoảng ba tấc, lại là vô cùng trong suốt.

Mỗi cái lá cây đều chịu lực lửa cháy mạnh và lôi điện, cảnh tượng kinh người.

Điều khiến cho trên mặt bốn người Lăng Hàη biến sắc chính là, Liệt Diễm Lôi Kích Mộc đúng là đang chậm rãi bay về phía xa bọn họ.

Thư Nhã Dung sao?Nữ nhân này quả nhiên không thể coi thường.

Cho nàng cơ hội xuất thủ, nàng lại có thể dẫn động Tổ Thụ thiên địa!Chỉ có điều, Liệt Diễm Lôi Kích Mộc hiển nhiên vẫn đang do dự.

Bằng không nó đã trực tiếp phá không bay về phía Thư Nhã Dung, mà không phải ở chỗ này do do dự dự.

Vẫn có hi vọng.

Thậm chí, đây mới thật sự là cuộc chiến tranh đoạt.

Bốn người Lăng Hàη đều tiếp tục dẫn động Liệt Diễm Lôi Kích Mộc.

Dù thế nào bọn họ cũng muốn lừa gạt nó trở về.

Quả nhiên, bọn họ tích cực kích phát.

Liệt Diễm Lôi Kích Mộc rất nhanh liền dừng lại, sau đó bay về phía đám người Lăng Hàη.

Đến đây đi, đến đây đi.

Nhưng tiệc vui chóng tàn.

Chỉ một hồi Liệt Diễm Lôi Kích Mộc liền dừng lại, sau đó lảo đảo bay ngược lại về phía trái.

Thư Nhã Dung hiển nhiên cũng phát hiện ra có điểm không thích hợp, lại tăng lên mức độ câu dẫn lên.

Không hổ danh đã từng là Tiên Vương, lấy sức một mình liền có thể đối đầu với bốn người bọn họ.

Lăng Hàη phóng ra tâm linh.

Ầm.

Ý cảnh của Bất Diệt Thiên Kinh hoàn toàn mở ra, hóa thành một biển lớn, bao vây xung quanh Liệt Diễm Lôi Kích Mộc lại.

Liệt Diễm Lôi Kích Mộc run rẩy mạnh, sau đó vèo một cái, bay về phía Lăng Hàη.

Thời điểm đi tới trước người hắn, gốc cây Tổ Thụ này hóa thành một đạo lưu tinh, tiến vào trong mi tâm của Lăng Hàη, sau đó ở trên thiên linh cái của hắn hiển hóa ra ký hiệu một gốc cây lửa.

Nhưng ngay lập tức ký hiệu lại biến mất.

Cuộc tranh đoạt đến lúc này cuối cùng đã tuyên bố kết thúc.

Lăng Hàη là người giành phần thắng sau cùng.

Không có cách nào.

Bất Diệt Thiên Kinh quá cường đại.

Đây chính là công pháp cấp bậc Thiên Tôn.

Xét về chất mà nói, thiên hạ hiếm thấy được địch thủ.

Nếu không phải Thư Nhã Dung đã từng là Tiên Vương, thủ đoạn vô số, còn có các loại dấu vết Tiên Vương, bằng không căn bản không có khả năng giằng co cùng Lăng Hàη.

Ngay cả cơ hội nhúng tay vào cũng không có.

Phía xa truyền đến một tiếng gầm lên giận dữ tràn ngập phẫn uất.

Đó là Thư Nhã Dung.

Nàng vốn tưởng rằng có thể nhận được Liệt Diễm Lôi Kích Mộc, lại bị thất bại trong gang tấc.

Nàng quả thật có lý do không cam lòng.

Bởi vì chỉ cần không có Lăng Hàη tồn tại, nàng thu gốc cây Tổ Thụ này hoàn toàn không có vấn đề gì.

Ở trong đan điền Lăng Hàη, xuất hiện đạo thiên địa bản nguyên thứ 3, cũng khiến cho chúng mạnh mẽ tranh bá.

Bản tính đứng ngoài cục diện xem trò vui của bản nguyên hệ lôi đã biến hóa.

Thiên Địa Tổ Thụ, đương nhiên không kém gì Huyền Âm Mẫu Thủy, Cửu Thiên Hỏa, đương nhiên là muốn chiếm một chỗ.

Nhưng hai đại bản nguyên làm sao có thể cam tâm dễ dàng nhường ra vị trí?Vậy dĩ nhiên sẽ tránh không được một phen tranh đoạt.

Ba đạo lực bản nguyên tranh kịch liệt, cuối cùng, ba phần thiên hạ, mỗi bên chiếm một.

Bản nguyên Lôi ở trong kẽ hở tìm được một tia cảm giác tồn tại, chiếm cứ thế giới đan điền chưa đủ ba bốn phần trăm địa bàn.

Tình cảnh không tránh khỏi thê thảm.

Như vậy còn chưa phải là thảm nhất.

Càng ngày Lăng Hàη đang nắm giữ sâu hơn các phương diện quy tắc giết chóc, thời gian, không gian.

Chúng sau đó dần dần hình thành lực bản nguyên.

Không gian bản nguyên Lôi chiếm cứ còn có thể bị ép lại thêm một bước.

Lăng Hàη đưa tay trái ra.

Trong tâm niệm thoáng động, trên trán hắn lập tức hiện ra ký hiệu cái cây kia.

Sau đó một lực lượng thần dị trào lên.

Trên tay của hắn quấn từng ánh sáng màu xanh lục, sức sống vô cùng lan tràn.

Đây là Liệt Diễm Lôi Kích Mộc hóa thành lực bản nguyên, giao cho hắn lực hồi phục cường đại.

Đừng thấy gốc cây này Tổ Thụ bao giờ cũng bị sét đánh, bị lửa thiêu.

Nhưng cho dù là như vậy, nó vẫn có thể không chết.

Lực sinh mạng lại tràn đầy tới mức nào?Nó không chỉ có thể trị khỏi thương thế cho mình, mà còn có thể sử dụng ở trên người người khác.

Lăng Hàη còn có hiểu ra được một điều.

Đây không phải là tác dụng một mình, còn có thể tham khảo cùng Bất Diệt Thiên Kinh, nâng cao năng lực tự lành vết thương của hắn thêm một bước.

Bất Diệt Thiên Kinh cũng tham khảo các loại công pháp tiên thú, lại dung hợp với lĩnh ngộ của một vị Thiên Tôn, cuối cùng chế tạo ra.

Bởi vậy, thiên địa bản nguyên đương nhiên cũng có thể nâng cao uy lực của nó.

Bộ thiên kinh này có khuynh hướng phòng ngự và khôi phục.

Bởi vậy, bây giờ được bản nguyên Mộc liền có thể tạo được hiệu quả ngoài dự đoán.

Nếu như sau này Lăng Hàη lại nhận được bản nguyên Thổ, như vậy tất nhiên cũng có thể nâng cao lực phòng ngự của hắn.

Lăng Hàη, ngươi thật là lợi hại.

Mới Ngũ Trảm liền nắm giữ ba đạo thiên địa bản nguyên!Hổ Nữu hưng phấn nói, hoàn toàn không cảm thấy mất mát khi mình không có thể nhận được thiên địa bản nguyên.

Ở bên cạnh, nữ hoàng cũng nở nụ cười dịu dàng, chỉ có ý mừng thay cho Lăng Hàη.

Đổi lại thành nữ hoàng hoặc là Hổ Nữu nhận được đạo thiên địa bản nguyên này, như vậy Lăng Hàη cũng sẽ cảm thấy cao hứng thay các nàng, hoàn toàn không có đố kị.

Đây là người một nhà.

Dĩ nhiên, nữ hoàng và Hổ Nữu có thể thay đối phương cảm thấy cao hứng hay không chính là một chuyện khác.

Chắc hẳn quá sức.

Tuy rằng Nhu Yêu Nữ cảm thấy có chút đáng tiếc, lại thần kỳ phát hiện ra, mình rốt cuộc không có bao nhiêu lòng ganh tỵ.

Khiến cho trái tim thiếu nữ của nàng thầm thở dài.

Sợ là nàng đã thật sự thích oan gia này.

Nếu không, nàng thế nào cũng sẽ đỏ mắt? Cuối cùng có thể đi về.

Ý niệm này chợt dâng lên.

Bọn họ lại trở nên vô cùng được khát vọng, bắt đầu chạy về phía bên ngoài sơn cốc.

Tuy rằng bọn họ tốn hết tám mươi năm sau đó mới đi đến nơi đây.

Nhưng phần lớn thời gian bọn họ đều sử dụng để lĩnh ngộ đại đạo chân giải và Diệt Thiên Cửu Kiếm.

Bởi vậy rời đi, chỉ cần thời gian ngắn.

Chỉ hơn ba tháng, bọn họ đã đi đến được chỗ lối vào sơn cốc.

Lần này chết nhiều thiên kiêu như vậy, tin tức truyền ra, sợ rằng sẽ gây ra sóng to gió lớn.

Lăng Hàη có chút cảm khái nói.

Trước đó bị Kỷ Vô Danh diệt một đám lớn.

Sau đó lại sẽ bị Lăng Hàη giết chết sáu người.

Hiện tại Đế giả của Quảng Long Thiên chắc hẳn là chỉ có năm sáu người.

So với Thái An Thiên cũng không mạnh mẽ hơn là mấy.

Hơn nữa, còn phải suy nghĩ đến trong số Đế giả của Quảng Long Thiên còn có mấy người là Tiên Vương chuyển thế.

Thiên kiêu thật sự dựa vào chính mình đạt được cấp bậc Đế giả thật ra rất ít ỏi.

Đây là một đả kích khổng lồ.

Quảng Long Thiên không biết phải mất bao nhiêu năm mới có khả năng khôi phục lại đượcChỗ lối vào sơn cốc cũng không có Tiên Vương trấn thủ.

Lần này hành trình tiến vào bí cảnh có liên lụy rất rộng.

Ngay cả Tiên Vương bát trọng cũng có vài vị hậu nhân tiến vào nơi đây.

Ví dụ như Nghiêm Tiên Lộ v.

v.

.

.

Bởi vậy, ngược lại thật ra không có một Tiên Vương nào từng tới nơi này.

Hình như bọn họ nhận định truyền nhân của mình có đầy đủ thủ đoạn hộ thân.

Trên thực tế cũng vậy, mỗi Đế giả, Hoàng giả đều có bí thuật bảo toàn tính mạng do Tiên Vương ban cho.

Đáng tiếc, bọn họ gặp phải tên biến thái Kỷ Vô Danh này.

Thủ đoạn như vậy căn bản không dùng được đã trực tiếp bị giết chết.

Đây cũng là rèn luyện của các Tiên Vương đối với truyền nhân.

Nói như vậy cho dù không địch lại đối thủ, vẫn phải nể tình Tiên Vương ở phía sau mỗi người, cũng cực ít người sẽ hạ tử thủ.

Ngoại trừ Kỷ Vô Danh.

Cho nên, lần này bất kể Quảng Long Thiên hay Thái An Thiên, đều bị tổn thất vô cùng nghiêm trọng.

Chỉ là tình hình Quảng Long Thiên gặp tai hoạ càng nghiêm trọng hơn mà thôi.

Bốn người Lăng Hàη ra khỏi sơn cốc, lắc đầu, kiên định lên đường về nhà.

Bọn họ đương nhiên là đi tới Đan Đạo Thành.

Lần đi Đan Đạo Thành này đã tốn thời gian rất lâu.

Bọn họ cũng không thèm để ý cần phải tốn bao lâu thời gian, một đường đi một chút dừng một chút.

Bọn họ thường xuyên tiến vào bên trong Hắc Tháp bế quan, ở dưới cây luân hồi tìm hiểu.

Hiệu quả tất nhiên là tăng lên.

Thời gian cũng trôi qua rất nhanh.

Thời điểm khi bọn họ trở lại Đan Đạo Thành, đã mười năm trôi qua.

Bốn người Lăng Hàη đều có tiến bộ rất lớn.

Lăng Hàη, nữ hoàng, Hổ Nữu đều tu luyện cảnh giới Ngũ Trảm này đến trình độ hoàn mỹ.

Ở trên phương diện quy tắc giết chóc, bộn họ cũng có tiến bộ kinh người.

Chí ít bọn họ đã hoàn toàn hấp thu được đại đạo chân giải ngày đó.

Mỗi giờ mỗi khắc nó đều đang tăng thực lực của bọn họ lên.

Về phần Diệt Thiên Cửu Kiếm lại thật sự nắm giữ.

Bọn họ ở trên phương diện quy tắc giết chóc đã nắm giữ càng cao hơn, uy lực của kiếm pháp lại này càng mạnh mẽ, không bị giới hạn.

Hoặc nói, giới hạn chính là cấp bậc Tiên Vương.

Hơn nữa còn là độ cao như Tiên Vương bát trọng, cửu trọng vậy.

Nhu Yêu Nữ kém lực hơn một chút.

Nhưng Tứ Trảm đỉnh phong Hoàng giả đỉnh cấp, chỉ cần vừa đột phá Phân Hồn, so sánh cùng với những Đế giả như Lăng Hàη vẫn có khoảng cách nhất định.

Nhưng khoảng cách này đã rút ngắn xuống vô số lần.

Chí ít không còn là bị hoàn toàn nghiền ép.

Dù thế nào cũng có thể đỡ được mấy chiêu.

Thiên Phượng Thần Nữ lại vẫn dậm chân tại chỗ.

Thật may tuổi thọ của Sáng Thế Cảnh cũng đủ dài, hoàn toàn không cần lo lắng vấn đề sẽ phải chết.

Bọn họ lúc đi vô cùng lặng lẽ, lúc này tới cũng vô cùng lặng lẽ.

Năm người im ắng tiến vào Đan Đạo Thành.

Gần như không có người nào biết.

Thật giống như từ trước tới nay bọn họ chưa từng rời đi.

Lăng Hàη đi trước thỉnh anh Tử Thành đại sư, nói sơ qua một lượt về tình hình xuất hành lần này.

Sau đó hắn lại khiến cho Tử Thành đại sư cả kinh nói không ra lời.

Trời ạ, tên đồ đệ này cũng thật có khả năng gây họa?Giết Đế giả, dù thế nào cũng phải là truyền nhân Tiên Vương ngũ trọng.

lục trọng.

Điều này có thể dễ dàng hóa giải sao?Trước đây chỉ là giết Lôi Vân Điện, truyền nhân của hai gia tộc Vân Tử thôi, liền khiến cho Lăng Hàη chọc tới đại họa.

Hắn phí hết sức già mới có thể đối phó được chuyện này.

Thế lực Tiên Vương nhất trọng đã khó xử lý như vậy.

Vậy thế lực Tiên Vương ngũ trọng, lục trọng, thậm chí bát trọng lại khó xử lý tới mức nào?Thật may chính là, phía sau Lăng Hàη có một Côn Bằng Cung.

Đây cũng không phải là ngồi không.

Người ta lại có Tiên Vương cửu trọng trấn thủ, Tiên Vực mạnh nhất!Họa đều gây ra, có hối hận cũng không làm nên chuyện gì.

Tử Thành đại sư cũng không đi trách mắng Lăng Hàη, chỉ bảo hắn cố gắng luyện đan.

Nếu như Lăng Hàη có thể bước vào nhóm đan sư ngũ tinh, như vậy hắn thật sự có thể có địa vị ngang hàng cùng Tiên Vương.

Cho dù là Tiên Vương cao giai cũng phải nhường hắn vài phần.

Giết mấy truyền nhân dĩ nhiên chính là chuyện nhỏ.

Lăng Hàη trở lại, bắt đầu chuyên tâm nghiên cứu đan thuật.

Hắn ở trên võ đạo đã gặp phải bình cảnh, không đột phá Phân Hồn liền không có cách nào tiến thêm.

Nhưng đột phá Phân Hồn nhất định phải đi tới những địa phương đặc biệt.

Giống như hắn và đám người nữ hoàng đều muốn đột phá Dương Hồn, như vậy thì phải đi tới một nơi có tên là Dương Hồn Hải.

Đông Tiên Vực cũng không chỉ có một Dương Hồn Hải, mà có tới mấy nơi.

Ví dụ như Dương Hồn Hải cách Thái An Thiên gần nhất chính là nơi có bảy thiên vực dùng chung.

Thời điểm mỗi lần mở ra liền có tu giả Trảm Trần đỉnh phong đi tới nơi này, cố gắng trùng kích Dương Hồn.

Trong này có thiên kiêu nhuệ khí phân phát, cũng có người đã tới rất nhiều lần vẫn thất bại.

Còn có lão già tuổi xế chiều bị ách thiên nhân lăn qua lăn lại đến sắp hấp hối.

Không thể nghi ngờ, tập trung Trảm Trần đỉnh phong của bảy thiên vực, mỗi lần Dương Hồn Hải mở ra tất nhiên náo nhiệt vô cùng.

Chỉ có điều số lượng lão tổ Trảm Trần vẫn hết sức thưa thớt.

Bởi vậy số lượng này cũng sẽ không vượt qua so với người Trảm Trần trong sơn cốc là bao nhiêu.

Vấn đề là, Dương Hồn Hải cứ cách ức năm mới có thể mở ra một lần.

Vận khí của Lăng Hàη vẫn tính là tốt.

Chỉ phải chờ thêm ba trăm năm là được.

Bằng không hắn nhất định sẽ rời khỏi Thái An Thiên, đi tìm Dương Hồn Hải sắp mở ra.

Bằng không phải chờ thêm mấy nghìn vạn năm, hắn cũng không có kiên trì như vậy.

Hoàn toàn chính là đang lãng phí tính mạng.

Nhưng bây giờ, ba trăm năm hắn vẫn chờ nổi.

Hắn không ngừng ở dưới cây luân hồi tìm hiểu, ở trong Hắc Tháp luyện đan.

Tiêu chuẩn đan đạo một ngày đi ngàn dặm.

Hiện thực thời gian trôi qua chín mươi bảy năm.

Trong Hắc Tháp đã qua hơn chín vạn năm.

Thời gian tìm hiểu dưới cây luân hồi càng dài dằng dặc đến mức khiến người ta giận sôi gan.

Cuối cùng Lăng Hàη bước ra một bước mấu chốt, trở thành Đan Sư tam tinh.

Đây là một thành tích vô cùng kinh người, tuyệt đối sẽ làm cho mỗi đan sư đều hâm mộ đỏ mắt!Lăng Hàη hết sức giấu mình.

Thậm chí ngay cả Hắc Tháp hắn cũng không có ra, mà tiếp tục nghiên cứu luyện linh.

Tiêu chuẩn luyện linh, quyết định độ cao luyện đan.

Thông thường, mỗi đại sư tứ tinh đều ít nhất là cấp bậc ngũ luyện.

Có thể nói, đây là yêu cầu thấp nhất trở thành đại sư tứ tinh.

Bởi vậy, hiện tại Lăng Hàη đi nâng cao tiêu chuẩn luyện linh trước.

Bước vào ngũ luyện, dĩ nhiên là có thể đẩy ra cánh cửa lớn Đan Sư tứ tinh, cũng có thể được tôn trọng gọi là đại sư.

Lăng Hàη liền luyện đan trong một ngày một đêm, nâng cao tiêu chuẩn luyện linh.

Luyện đan như vậy, cần tiêu hao tiên dược kinh người.

Tiên dược là thứ hiếm có thế nào?Cũng may, Lăng Hàη là người chưởng quản Đan Đạo Thành sau này, còn có một thương nhân lòng dạ hiểm độ.

Không, một sư phụ chuyên gia kiếm tiền, không biết bao nhiêu ức năm tích lũy lượng tài phú kinh người tới mức nào.

Không quan tâm Lăng Hàη cần nguyên liệu gì đều có thể lập tức đưa qua, bảo đảm Lăng Hàη sẽ luôn có đủ nguyên liệu để luyện đan.

Lại là một trăm ba mươi năm sau, Lăng Hàη ở trên phương diện luyện linh lấy được tiến bước đột nhiên tăng mạnh, thành công bước vào cấp bậc tứ luyện.

Hắn chỉ còn cách đại sư thật sự có một bước xa.

Có thể tưởng tượng muốn bước ra một bước này, khó khăn thế nào.

Đan Đạo Thành có bao nhiêu Đan Sư tam tinh?Không nhiều, khoảng một ngàn người.

Trong đó cấp bậc tam luyện chiếm khoảng bảy phần.

Tứ luyện cũng có ba phần.

Vậy dù sao cũng có hơn ba trăm người có thực lực tương đương với Lăng Hàη.

Nhưng đột phá làm Đan Sư tứ tinh?Xa chỉ có ba đồ đệ của Tử Thành đại sư.

Gần lại là đang trên đường tiến tới.

Như thế có ba người thành công.

Đủ thấy độ khó cao tới mức nào?Mặc dù Lăng Hàη là thiên tài siêu cấp trên đan đạo, có thể tưởng tượng được muốn đột phá Đan Sư tứ tinh, vậy cho dù có Hắc Tháp và cây luân hồi, số thời gian cần thiết vẫn là lớn kinh người.

Hắn ở trong Hắc Tháp khổ luyện, không để ý đến chuyện bên ngoài.

Chớp mắt một cái, bên ngoài lại hơn năm mươi năm trôi qua.

Khoảng cách Dương Hồn Hải mở ra chỉ có ba năm ngắn ngủi.

Lăng Hàη đang định xuất phát, lại đột nhiên nhận được Tử Thành đại sư truyền lời, muốn hắn đi qua một chuyến.

Vi sư dự định mở luyện Tam Sinh Đan.

Ngươi có thể ở một bên quan sát.

Tử Thành đại sư nói như vậy.

Tam Sinh Đan, đan dược tứ tinh.

Hơn nữa còn là một trong ba loại đan dược tứ tinh khó luyện nhất trong đan dược tứ tinh.

Thế nào đột nhiên muốn luyện cái này? Sư phụ, Tam Sinh Đan không phải đã thất truyền rồi sao?Lăng Hàη hỏi.

Đây mới là vấn đề lớn nhất.

Nếu phương thuốc đã thất truyền, vậy làm như thế nào nghiên cứu tập luyện, càng sao để chế luyện thành đan.

Quả thực đúng vậy.

Tử Thành đan sư gật đầu.

Phương thuốc đã thất truyền rất lâu.

Chỉ có điều vi sư gần đây lại nhận được, ha ha ha ha.

Lão đầu cười rất vui vẻ.

Đối với một đại đan sư mà nói, lấy lại được phương thuốc thất truyền, thật giống như buôn bán lời mấy ức tinh thạch.

Vậy chúc mừng sư phụ.

Lăng Hàη cũng cười nói, mừng thay cho lão sư.

Tử Thành đan sư lại nói: Chỉ có điều, đây cũng không phải là công lao của vi sư.

Mà là đồng đạo Tây Tiên Vực tới, đưa lễ vật cho Đan Đạo Thành.

A, Tây Tiên Vực?Lăng Hàη có vẻ có chút kinh ngạc.

Ngoại trừ Hổ Nữu ra, đây là lần đầu tiên hắn nghe nói về người của Tây Tiên Vực.

Không hổ danh là Tây Tiên Vực.

Không chỉ trình độ võ đạo muốn vượt quá Đông Tiên Vực.

Cho dù ở trên đan đạo cũng giỏi hơn chúng ta.

Tử Thành đan sư có chút cảm giác bùi ngùi.

Bọn họ vừa ra tay chính là ba loại phương thuốc thất truyền, khiến cho vi sư thật sự không có cách nào từ chối.

Từ chối cái gì?Lăng Hàη hỏi.

Người ta không có khả năng cho không, mà là muốn trao đổi một phương thuốc.

Tử Thành đan sư cười nói.

Ba đổi một, kinh doanh như vậy không thể nào không làm.

Quả nhiên, trong xương tủy của lão đầu chính là một thương nhân.

Phương thuốc sư phụ đã hiểu rõ sao?Lăng Hàη có chút kỳ quái.

Đừng nói phương thuốc tứ tinh.

Cho dù là nắm giữ một phương thuốc nhất tinh cũng cần thời gian dài dằng dặc.

Tử Thành đan sư hẳn được phương thuốc này không lâu mới đúng.

Gần được rồi.

Những cái khác, vừa chế luyện vừa trau dồi.

Tử Thành đan sư vung tay lên, có vẻ không để ý.

Thật ra, một lần thất bại này sẽ lãng phí rất nhiều nguyên liệu trân quý.

Đủ để khiến cho một vị Đan Sư tam tinh đau đớn đến tận xương cốt.

Nhưng lão đầu lại không thèm để ý chút nào.

Quả nhiên cường hào.

Lăng Hàη gật đầu.

Buôn bán có lời đương nhiên là tốt.

Bằng không chính là vắt cổ chày ra nước.

Vắt chày ra nước sống làm gì? Ngươi tới giúp việc cho vi sư.

Tử Thành đan sư nói.

Hai thầy trò liền bắt đầu luyện đan.

Lăng Hàη làm trợ thủ, chủ yếu là quan sát thủ pháp của Tử Thành đại sư.

Dù sao hiện tại hắn cũng là Đan Sư tam tinh, còn đạt tới tứ luyện.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao Tử Thành đại sư rõ ràng luyện đan mười phần không nắm chắc, lại cứ muốn bắt đầu.

Không phải hắn lên cơn sốt cường hào.

Chủ yếu chính là lấy thân làm mẫu, chỉ điểm cho Lăng Hàη.

Lăng Hàη không cần học tập thủ pháp của Tử Thành đại sư.

Điều hắn cần chính là linh cảm, cho mình tia lửa.

Một năm trôi qua.

Hai thầy trò cuối cùng dừng lại.

Ở dưới dòng thời gian tăng nhanh gấp trăm lần, đã trăm năm trôi qua.

Tử Thành đại sư vẫn không có thể chế luyện ra Tam Sinh Đan tới.

Chỉ có điều Lăng Hàη lại được ích lợi rất nhiều.

Điều này không khiến cho hắn bước vào trình độ ngũ luyện, nhưng ở trên tứ luyện thành tựu lại tăng lên rất nhiều, bước vào cấp bậc hoàn mỹ.

Điều này có nghĩa là hắn cách cánh cửa ngũ luyện rất gần.

Đúng rồi.

Còn có một việc.

Tử Thành đại sư nói.

Qua năm mươi năm nữa, Tây Tiên Vực liền muốn tiến hành một lần thịnh hội, thuộc về thịnh hội đan đạo.

Vi sư quyết định phái ngươi qua.

Thứ nhất, ngươi là đồ đệ của vi sư.

Thứ hai ngươi còn là người quản lý Đan Đạo Thành tương lai.

Cũng nên đi xem Tây Tiên Vực thế nào.

Lăng Hàη gật đầu, nói: Đúng lúc, trong thời gian này trước khi ta đột phá Phân Hồn.

Ừ, Dương Hồn Hải mở ra đã gần trong gang tấc.

Sứ giả Tây Tiên Vực kia cũng phải đi đột phá Phân Hồn.

Cho nên Tây Tiên Vực mới cố ý phái hắn chạy một chuyến.

Bằng không phải đợi Dương Hồn Hải gần Tây Tiên Vực mở ra, chí ít còn phải mất bảy mươi vạn năm.

Tử Thành đại sư nói.

Lăng Hàη A một chút, nói: Sư phụ, sứ giả là ai này? Một người trẻ tuổi tên là Mã Đồng Quang.

Chỉ có điều tu luyện chín mươi vạn năm, cũng đã là Đan Sư tam tinh.

Đặc biệt không tầm thường.

Tử Thành đại sư nói, trong mắt thoáng lộ ra một vẻ tán thưởng.

Không hổ danh là thiên tài được Tây Tiên Vực bồi dưỡng ra.

Lăng Hàη cũng không khỏi gật đầu.

Tính cả năm tháng vượt qua ở trong phòng tu luyện thời gian, tuổi tác của hắn cũng không nhỏ.

Chín mươi vạn năm đã là Đan Sư tam tinh, hơn nữa còn sắp đột phá Phân Hồn, quả thực kinh người.

Đi tới gặp mặt hắn một lần đi.

Tử Thành đại sư vui vẻ nhìn đồ đệ yêu mến.

Tên đồ đệ này thật là không có khiến cho hắn thất vọng.

Bất luận là võ đạo hay đan đạo, đều không thua gì thiên kiêu của Tây Tiên Vực.

Điều đó khiến cho hắn cảm thấy thật lòng vui mừng.

Lăng Hàη gật đầu, sau đó chia tay với Tử Thành đại sư, liền đi tới phủ khách quý ở tầng thứ tư.

Nơi này là nơi chuyên môn chiêu đãi nhân vật lớn cấp bậc Thăng Nguyên.

Cấp bậc Mã Đồng Quang quả thực không đủ.

Nhưng hiện tại hắn lại là đại biểu cho đan đạo Tây Tiên Vực.

Bởi vậy hắn liền có tư cách vào ở phủ khách quý ở tầng thứ tư.

Vừa vào cửa, Lăng Hàη liền phát hiện ở đây vô cùng náo nhiệt.

Người ta ra vào tấp nập, sắp chen hỏng cửa.

Thánh Tử, Thánh Tử đại nhân!Thời điểm vừa nhìn thấy Lăng Hàη, một người bên cạnh đầu tiên cả kinh, sau đó vội vàng cung kính hành lễ.

Tuy rằng Lăng Hàη đã xác định là người chưởng tọa Đan Đạo Thành sau này, nhưng Tử Thành đại sư còn một ngày không thoái vị, Lăng Hàη sẽ một ngày chỉ có thể làm Thánh Tử.

Chỉ có điều trước đó có mười Thánh Tử.

Hiện tại liền chỉ có một mình Lăng Hàη.

Nhìn thấy người nắm quyền tương lai, ai có thể không cung kính.

Trên thực tế, trong Đan Đạo Thành có thật nhiều người muốn nịnh bợ Lăng Hàη.

Nhưng Lăng Hàη không phải ở trong phòng luyện đan thì chính là đi ra ngoài lịch luyện.

Điều này khiến cho tất cả mọi người đều không có cơ hội.

Lăng Hàη gật đầu, cười nói: Mọi người đều đang đứng xếp hàng chờ vị Mã Đồng Quang kia triệu kiến sao? Cái này.

.

.

Người kia lập tức đỏ mặt lên, có vẻ ngại ngùng.

Giống như Lăng Hàη nói, mọi người tới nơi này thật sự là muốn được Mã Đồng Quang triệu kiến, tất nhiên là tìm cách làm quen với Mã Đồng Quang.

Vị này chính là sứ giả của Tây Tiên Vực, còn là thiên tài đan đạo.

Nếu như có thể nịnh bợ hắn, thông qua hắn, sau đó liền có thể đi Tây Tiên Vực phát triển.

Nếu so sánh trình độ võ đạo Tây Tiên Vực với Đông Tiên Vực, rõ ràng mạnh mẽ hơn.

Có thể nói như vậy, nếu như ngươi ở đây Đông Tiên Vực chỉ có thể tu luyện tới Trảm Trần, như vậy đi tới Tây Tiên Vực liền có thêm ba phần cơ hội đột phá Phân Hồn.

Cho nên, vì tiền đồ tốt hơn, tất cả mọi người chạy tới nơi này lôi kéo làm quen với Mã Đồng Quang.

Thánh Tử! Thánh Tử!Những người khác cũng nhìn thấy được Lăng Hàη.

Tất cả đều vội vàng hành lễ về phía Lăng Hàη.

Tất cả có chút ngượng ngùng.

Đây là điều tất nhiên.

Người chưởng tọa tương lai đang ở ngay trước mặt, nhưng bọn họ lại xum xoe với một người ngoài.

Trên mặt mọi người đều ửng đỏ.

Mặt trăng ở Tây Tiên Vực cũng tròn.

Lăng Hàη cười nói.

Những lời này nói ra, khiến rất nhiều người đều cúi đầu xuống.

Nhưng cũng có vài người xem thường.

Nước luôn chảy xuống chỗ trũng, người thường leo lên chỗ cao.

Đây không phải là chuyện rất bình thường sao?Sau khi Lăng Hàη nói xong câu đó, hắn liền đi về phía trước.

Đoàn người đều tránh ra.

Hiện tại ở trong Đan Đạo Thành, người có địa vị có thể cao hơn so với Lăng Hàη chỉ có ba vị đại sư tứ tinh mà thôi.

Lăng Thánh Tử!Khi hắn đi tới trước biệt viện của Mã Đồng Quang, ở cửa có người ngăn cản hắn lại.

Lỗ Tiên Minh!Hắn mỉm cười nhìn Lăng Hàη, nhưng trong ánh mắt lại mang theo một tia châm chọc: Muốn cầu kiến Mã thiếu sao? Mời ở chỗ này chờ, để cho ta thông truyền.

Sắc mặt rõ ràng là mười phần tiểu nhân.

Đây chính là Đan Đạo Thành.

Lăng Hàη lại là người chưởng tọa Đan Đạo Thành sau này.

Hắn lại phải đứng ở cửa chờ người thông truyền sao?Quả thật chính là trắng trợn khiêu khích.

Lăng Hàη lắc đầu.

Lỗ Tiên Minh người này vốn vẫn tính là một nhân tài.

Nhưng bây giờ lại có thể trở thành nô tài cho người khác.

Hơn nữa còn là ở cửa nhà mình.

Điều này thật sự là ném hết mặt mũi.

Lỗ Tiên Minh, xem ngươi thành đối thủ, chính là sai lầm của ta.

Hắn vừa cười vừa nói.

Sau đó sắc mặt hắn trầm xuống, nói.

Tất cả đều đứng ở chỗ này làm gì? Nên làm gì thì làm cái đó đi.

Chưởng tọa sau này đã lên tiếng, ai dám coi như gió bên tai?Nhất thời, mọi người xung quanh đều rời đi.

Lăng Hàη không truy cứu là tốt rồi.

Dĩ nhiên, bây giờ bọn họ rời khỏi, nhưng lúc nào trở lại, vậy thì không sao.

Dù sao Lăng Hàη không thể lúc nào cũng canh giữ ở chỗ này có đúng hay không?Lỗ Tiên Minh nhìn chằm chằm vào Lăng Hàη, ánh mắt uy nghiêm đáng sợ.

Hắn thấy, mình sẽ rơi xuống tình cảnh trước mắt, hoàn toàn đều là lỗi của Lăng Hàη.

Nếu không có Lăng Hàη xuất hiện, vị trí hiện tại đối phương ngồi chính là của hắn.

Hắn thấy, kế thừa đạo đan trở thành người chưởng tọa theo lý là chuyện đương nhiên.

Thậm chí hắn còn chưa muốn xé rách mặt cùng với các Thánh Tử khác, chỉ là bị động phòng ngự.

Hắn cho rằng chỉ cần thời gian lâu dài, hắn lên đỉnh đại thế đó là chuyện không thể ngăn cản được.

Thánh Tử Thánh Nữ ở các khu khác đều sẽ trở thành binh dưới tay hắn.

Bởi vậy cũng không muốn có một tổn thất xuất hiện.

Quyền lực là cần người có khả năng thể hiện.

Khống chế thiên tài thiên kiêu, thành tựu như vậy sẽ cho cảm giác mạnh hơn.

Nhưng tất cả đều bị Lăng Hàη phá hủy.

Hắn hận!Thật may, hiện tại đột nhiên xuất hiện một cơ hội tuyệt diệu.

Thánh địa đan đạo Tây Tiên Vực lại có thể phái người qua.

Hắn cũng gần như thuận lợi leo lên.

Sau này hắn sẽ theo Mã Đồng Quang rời khỏi Đông Tiên Vực.

Hắn tương tin với thiên phú của mình, chắc chắn năm sau tất nhiên có thể vượt qua Mã Đồng Quang, ở Tây Tiên Vực lăn lộn phong sinh thủy khởi.

Đến lúc đó, Lăng Hàη chỉ là nhân vật nhỏ ếch ngồi đáy giếng.

Tây Tiên Vực không chỉ trình độ võ đạo cao, tiêu chuẩn đan đạo cũng còn mạnh hơn Đông Tiên Vực rất nhiều.

Ít nhất là có tồn tại đại tinh ngũ tinh.

Thời điểm hắn lên làm đại sư tứ tinh, sẽ phong quang trở về, để cho những người của Đan Đạo Thành này biết mình đã sai lầm lớn tới mức nào, khi có thể không chọn hắn làm chưởng tọa tương lai!Bây giờ nhìn thấy Lăng Hàη, hắn không nhịn được sự ghen ghét trong lòng, cố ý khiêu khích.

Lăng Thánh Tử thật đúng là người biết hăm dọa!Lỗ Tiên Minh áp chế lửa giận trong lòng.

Đừng quên, ngươi còn chưa phải là chưởng tọa đại nhân đâu!Vút!Lăng Hàη một tát đánh tới.

Lấy thực lực Ngũ Trảm đỉnh phong của hắn, Lỗ Tiên Minh làm sao có thể chống đỡ được.

Lỗ Tiên Minh nhất thời bị một tát đánh cho đầu óc choáng váng.

Hắn thật vất vả mới đứng vững bước chân, khóe miệng lại tràn ra một tia máu tươi, tóc rơi ra, có vẻ vô cùng chật vật.

Lăng Hàη thu tay về, thản nhiên nói: Ngươi cũng đừng quên, ngươi đã không phải là Thánh Tử.

Bất kính đối với ta, đừng nói là tát ngươi một cái, cho dù là xử tử ngươi cũng không có ai nói cái gì.

Trong hai mắt Lỗ Tiên Minh dường như có thể phun ra lửa.

Nhưng giống như lời Lăng Hàη đã nói, hắn đã không còn là thánh tử cao cao tại thượng nữa.

Hắn chỉ là một Đan Sư nhị tinh bình thường.

Nhiều lắm chính là tiền đồ có chút sáng lạng.

Cơ bản có thể trở thành Đan Sư tam tinh.

Nhưng nếu muốn trở thành tứ tinh, đây gần như chính là chuyện không thể nào.

Làm sao có thể so sánh được với Lăng Hàη?Bị đánh cũng chỉ đành chấp nhận.

Có thể chạy tới nơi nào để nói lí lẽ.

Dám khiêu khích đối với chưởng tọa đại nhân tương lai, còn không nên đánh ngươi hay sao? Ha hả, Lăng thánh tử đại giá quang lâm, tại hạ không tiếp đón từ xa.

Thất lễ, thất lễ.

Đúng lúc này, chỉ nghe một tiếng cười dài vang lên.

Trong cửa một nam tử trẻ tuổi mặc y phục màu trắng tung bay đi tới.

Trông hắn thật sự vô cùng anh tuấn, mái đen đen bóng, đôi mắt giống như ánh trăng sáng, tản ra thần thái động lòng người.

Mã thiếu!Lỗ Tiên Minh liền vội vàng di chuyển tới, hành lễ với người trẻ tuổi mặc y phục màu trắng này.

Thái độ có thể nói là cung kính vô cùng.

Người này chính là Mã Đồng Quang, thiên tài đan đạo đến từ Tây Tiên Vực.

Con ngươi Lăng Hàη thoáng căng thẳng, cười nói: Ta mới là thất lễ.

Mã huynh cũng đã đến rất nhiều ngày, hiện tại ta mới tới thăm hỏi.

Đối phương là muốn giọng khách át giọng chủ.

Lăng Hàη tất nhiên không có khả năng cho hắn cơ hội.

Hai mắt Mã Đồng Quang nhìn chằm chằm vào Lăng Hàη, nụ cười trên mặt càng lúc càng lộ rõ, nói: Đan đạo của Đông Tiên Vực và Tây Tiên Vực vốn là một khối.

Sao có thể phân ra chủ và khách?Trong lời nói là những lời khách sáo.

Trong lòng Lăng Hàη hiểu rõ ràng, đối phương nói đan đạo của Đông Tiên Vực và Tây Tiên Vực là một nhà.

Như vậy một nhà khẳng định có một người đứng đầu trong nhà đi? Đông Tiên Vực có tư cách gì so sánh cùng Tây Tiên Vực.

Ngay cả một đại tinh ngũ tinh cũng không có!Như vậy, nếu như Lăng Hàη thừa nhận Đông Tiên Vực và Tây Tiên Vực là một nhà, vậy vị trí Thánh Tử của hắn, vị trí chưởng tọa tương lai của Đan Đạo Thành lại trở thành tên không hợp với thực.

Đơn giản, không được người đứng đầu trong nhà phê chuẩn, ngươi dựa vào cái gì ở chỗ này làm chưởng tòa?Chỉ là một câu nói mà thôi, liền chôn xuống thật sâu.

Người này không đơn giản!Lăng Hàη cười ha hả, nói: Đan sư thiên hạ đều là đồng đạo.

Đông Tiên Vực và Tây Tiên Vực giống như hai huynh đệ.

Đan đạo Đông Tiên Vực chúng ta nền tảng mỏng.

Vẫn mong huynh đệ Tây Tiên Vực giúp đỡ nhiều hơn.

Huynh đệ ruột cũng phải tính toán rõ ràng, huống gì là chuyện quản lý nhà đối phương.

Cho nên, vẫn là mỗi người quản chuyện của mình.

Sau khi Mã Đồng Quang thoáng dừng lại một chút, cất tiếng cười to, hình như rất vui thích.

Lăng Hàη chỉ mỉm cười.

Hắn mới lười cùng người này lá mặt lá trái.

Nói vậy Lăng huynh sẽ đại biểu cho Tử Thành đại sư đi vào Tây Tiên Vực tham gia thịnh hội đan đạo?Mã Đồng Quang đột nhiên đổi đề tài.

Không sai.

Lăng Hàη gật đầu.

Ta đến chính là vì chuyện này.

Lỗ Tiên Minh lập tức lộ ra vẻ đố kị.

Nếu như không có việc Lăng Hàη cản trở, bây giờ người có được vị trí này chính là hắn.

Thật phong cảnh.

Đại biểu cho toàn bộ đan đạo của Đông Tiên Vực.

Nhưng còn bây giờ thì sao? Hắn chỉ có thể lấy thân phận bằng hữu của Mã Đồng Quang tham gia.

Đây là nói dễ nghe một chút.

Nói khó nghe một chút, đó chính là một kẻ theo hầu, một tiểu đệ.

Có ai sẽ để ý tới một người như hắn?Ban đầu, hắn chính là thánh tử của Đan Đạo Thành.

Hắn đi tới chỗ nào cũng là bị người vây quanh.

Hiện tại hắn thoáng cái từ trên đám mây ngã rơi xuống.

Khiến cho hắn làm thế nào cũng không thể thích ứng cho được.

Điều này cũng làm cho hắn hiểu rõ, trước đây vì sao những khu khác bọn họ không nghĩ tới tình đồng đạo, không muốn diệt trừ hắn.

Sự mê hoặc của quyền lực thực sự quá lớn.

Hiện tại, nếu để cho hắn có một cơ hội diệt trừ Lăng Hàη, như vậy hắn sẽ không tiếc bất cứ giá nào để tranh thủ cho được.

Mã Đồng Quang nói: Lăng huynh, sau khi ngươi đến Tây Tiên Vực sẽ phát hiện ra, trình độ của Đông Tiên Vực thực sự quá thấp.

Không nói gì khác, chỉ là Đan Sư tứ tinh, trong hồ sơ đăng ký của Tây Tiên Vực chúng ta có ba nghìn sáu trăm năm mươi lăm người!So sánh giữa hai bên, chênh lệch cũng quá xa.

Đan Sư tứ tinh của Đông Tiên Vực, tính toán đâu ra đấy, chắc hẳn cũng chỉ có mười người.

Đây là đã tính cả mấy người đã sớm ẩn cư.

Cũng không biết bây giờ bọn họ còn đang tại thế hay không.

Dù sao không thành Tiên Vương chung quy sẽ có một ngày sẽ bị thiên nhân ách chém rơi.

Hơn ba nghìn sáu trăm một Đan Sư tứ tinh, con số này quá dọa người.

Lăng Hàη A một tiếng, nói: Thật đúng là không ít.

Lăng huynh, tuy rằng huynh được coi là tuổi trẻ tài cao, hi vọng sẽ trở thành Đan Sư tứ tinh lại không đủ một phần vạn.

Mã Đồng Quang thản nhiên nói.

Chỉ có điều, nếu như ngươi đầu nhập vào ta, có sự trợ giúp của ta, đừng nói là Đan Sư tứ tinh, cho dù là đại tinh ngũ tinh cũng không phải là không thể làm được!Đại tinh ngũ tinh, thật sự là tồn tại có địa vị ngang hàng cùng Tiên Vương!Ánh mắt Lỗ Tiên Minh lộ vẻ đố kị quá nồng đậm.

Đại tinh ngũ tinh đấy.

Hắn chỉ có thể suy nghĩ một chút mà thôi.

Hơn nữa, so sánh một chút, chênh lệch giữa hắn cùng với Lăng Hàη quả thực lớn đến mức thái quá.

Hắn chủ động tìm tới Mã Đồng Quang, hết sức nịnh bợ, người ta vẫn xa cách, cuối cùng mới thu nhận hắn, để cho hắn nhận một tiêu chuẩn cùng loại với đứa bé giữ cửa không hơn.

Tuy rằng điều này có chút mất mặt, nhưng cuối cùng hắn giành được một cơ hội đi Tây Tiên Vực.

Hơn nữa, người khác muốn cầu kiến Mã Đồng Quang cũng cần thông qua hắn, cũng phải nịnh nọt hắn.

Điều này khiến cho hắn tìm lại được sự ưu việt đã lâu ngày không gặp.

Nhưng Lăng Hàη thì sao?Mã Đồng Quang chủ động đưa ra lời mời.

Hơn nữa, còn đồng ý để đối phương chắc chắn trở thành đại sư tứ tinh.

Có một đường hi vọng nhảy vào ngũ tinh!Điều này làm cho hắn nắm thật chặt hai tay lại thành quyền.

Thậm chí móng tay đều cắm vào trong thịt.

Hắn không thể không cúi thấp đầu xuống.

Nếu không hắn sợ không khống chế được hỏa diễm trong ánh mắt, uổng công khiến cho người chê cười mà thôi.

Lăng Hàη lộ ra biểu tình hiểu rõ.

Đối phương đi vòng một vòng.

Thật ra còn muốn quay lại chủ đề ban đầu.

Mã Đồng Quang muốn thu được quyền nắm Đan Đạo Thành trong tay.

Về phần tại sao một người của Tây Tiên Vực sẽ có hứng thú đối với đan đạo của Đông Tiên Vực, điều này Lăng Hàη lại đoán không được.

Chỉ có điều, chỉ là một Đan Sư tam tinh lại có thể dám nói khoác không biết ngượng như vậy?Ha hả.

Lăng Hàη lắc đầu, nói: Ý tốt của huynh, ta xin nhận.

Chỉ có điều từ trước tới nay ta chưa từng có thói quen làm trợ thủ cho người khác.

Trước đây là như vậy, bây giờ, tương lai cũng sẽ không thay đổi.

Mã Đồng Quang nhìn Lăng Hàη, khóe miệng cong lên, hiện ra một nụ cười nhạt, nói: Tin tưởng ngươi nhất định sẽ hối hận.

Ta chỉ là tới thông báo cho ngươi một tiếng, có thể xuất phát đi tới Dương Hồn Hải.

Về phần những điều khác.

.

.

Ngươi vẫn không nên suy nghĩ nhiều quá.

Lăng Hàη thản nhiên nói.

Trong giọng nói của hắn đã mang theo vài phần bất mãn.

Mã Đồng Quang chậm rãi gật đầu: Ta đã chuẩn bị xong.

Bất cứ lúc nào cũng có thể xuất phát.

Chỉ có điều, ta muốn đòi Lăng huynh một người.

Sao? Đó là vị Lỗ huynh này.

Mã Đồng Quang chỉ vào Lỗ Tiên Minh.

Ta cùng với Lỗ huynh mới quen đã thân.

Ta dự định mời Lỗ huynh đi Tây Tiên Vực làm khách.

Vẫn hi vọng Lăng huynh có thể cho đi.

Lăng Hàη không khỏi cười nói: Từ trước tới nay Đan Đạo Thành lại chưa từng trói buộc chân của một vị đan sư nào.

Mỗi người đều tự do, cần gì ta phê chuẩn? Có nguyện ý cùng Mã huynh rời đi hay không, đó là chuyện riêng của hắn, không có liên quan gì đến ta.

Lăng huynh không có ý kiến là tốt rồi.

Mã Đồng Quang cười nói.

Như vậy ta an tâm.

Mười ngày sau xuất phát.

Sau khi Lăng Hàη ném ra câu nói tiếp theo, liền nghênh ngang rời đi.

Mã thiếu, ta nói không sai chứ.

Lăng Hàη người này vô cùng cuồng ngạo, sẽ không tiếp nhận sự chiêu mộ của Mã thiếu.

Lỗ Tiên Minh xông tới, lộ ra dáng vẻ của một tiểu nhân.

Mã Đồng Quang thoáng lộ ra một dáng vẻ tươi cười tràn ngập sự ngạo nghễ: Tin tưởng ta.

Chỉ cần là người được ta nhìn trúng, không có người nào cuối cùng không thần phục ta!Lỗ Tiên Minh liền vội vàng gật đầu, nhưng trong lòng lại xem thường.

Hiểu biết của hắn đối với Lăng Hàη vượt xa Mã Đồng Quang.

Nếu như Lăng Hàη thực sự dễ dàng thu mua như vậy, hoặc là người khuất phục, vậy bây giờ Lăng Hàη cũng không có khả năng đứng ở trên địa vị cao như vậy.

Hắn không hề nhắc nhở.

Thứ nhất, hắn nói ra Mã Đồng Quang chưa chắc sẽ tin tưởng.

Thứ hai hắn càng hy vọng Lăng Hàη cùng Mã Đồng Quang xích mích với nhau, mà không phải bị bị thu làm thủ hạ.

Nếu vậy vị trí của hắn sẽ đặt ở đâu?.

.

.

Lăng Hàη trở lại chỗ ở của mình.

Hắn nói với đám người nữ hoàng về chuyện của Mã Đồng Quang.

Các nàng nghe xong, đều giận tím mặt.

Thứ gì chứ, lại dám muốn phu quân của các nàng làm thủ hạ.

Nữu muốn đi giết hắn!Hổ Nữu vén dưới tay áo, đằng đằng sát khí.

Lăng Hàη kéo tiểu nha đầu lại.

Tiểu nha đầu này hùng hùng hổ hổ, nói giết người cũng không phải là nói đùa.

Muốn giết người cũng không thể ở chỗ này.

Hắn nói.

Thật ra hắn cũng rất chán nản.

Hổ Nữu nhất thời đã hiểu: Chờ sau khi đi tới Dương Hồn Hải, sẽ giết chết gia hỏa này!Lăng Hàη chỉ mỉm cười.

Nếu như Mã Đồng Quang thật sự là nhân vật như vậy, cho dù không muốn tìm chết, hắn cũng không ngại tiễn đối phương ra đi.

Chỉ có điều, nếu như người khác không đến gây sự với hắn, hắn cũng sẽ không tự nhiên không có việc gì đi giết người.

Đây cũng không phải là một chuyện khiến cho người ta sung sướng.

Bọn họ nghỉ ngơiMười ngày sau, Lăng Hàη liền đi thông báo với Mã Đồng Quang có thể xuất phát.

Lần này cần đi Dương Hồn Hải cũng không chỉ có hai người Lăng Hàη và Mã Đồng Quang.

Vẫn có thật nhiều đám người trên ức năm.

Chính là vì lần này Dương Hồn Hải mở ra, quả thực địa phương khác cũng có Dương Hồn Hải.

Nhưng cơ bản không có người nào dám tự mình xông qua khoảng cách xa xôi như vậy.

Nói không chừng ở nửa đường sẽ bị giết chết.

Vậy cần gì phải làm như thế?Một ức năm, đối với cường giả Trảm Trần đỉnh phong mà nói thực sự chỉ là chuyện nhỏ.

Chỉ cần chịu đựng một chút, thời gian sẽ nhanh chóng đi qua.

Ai cũng chờ nổi.

Trừ phi là loại lão quái vật ở trong Trảm Trần Cảnh đã vượt qua mấy nghìn ức năm, thậm chí hơn vạn ức năm, chịu đủ nổi khổ thiên nhân ách, khẳng định thời khắc như vậy đều ngóng trông Dương Hồn Hải mở ra, dành cho bọn họ hi vọng kéo dài thọ nguyên.

Lăng huynh, lại gặp mặt.

Mã Đồng Quang chắp tay đi ra.

Phía sau lưng lại là Lỗ Tiên Minh.

Vị tiền thánh tử này hơi cúi đầu, bày ra phong thái cực thấp, cũng hoàn toàn thích ứng với thân phận của mình, chính là một người hầu.

Lăng Hàη gật đầu, nói: Lên đường đi.

Mã Đồng Quang thoáng lộ ra một nụ cười lạnh.

Vẫn ra lệnh sao? Thật sự cho rằng mình là thánh tử của Đan Đạo Thành, liền có gì đặc biệt hơn người sao?Có tin hay không, hắn một tay có thể trấn áp ngươi?Mã Đồng Quang vô cùng khinh thường người của Đông Tiên Vực, không chỉ là ở trên đan đạo, còn có võ đạo.

Bởi vì hắn chẳng những là thiên tài đan đạo, còn là thiên tài võ đạo, chém ra Ngũ Trảm, chính là Đế giả trong võ học.

Đế giả, đừng nói ở Đông Tiên Vực tuyệt đối rất ít ỏi, cho dù ở Tây Tiên Vực số lượng cũng có hạn.

Một thiên vực cũng chỉ có mười mấy người.

Thiên vực lớn hơn sẽ nhiều hơn một chút, nhưng nhiều lắm cũng chỉ một trăm mà thôi.

Phải biết rằng, đây là tích lũy qua bao nhiêu năm, bao nhiêu đời?Tiên Vực có bao nhiêu nhân khẩu.

Như vậy cũng chỉ có thể bồi dưỡng được tổng cộng không vượt quá nghìn Đế giả.

Đây là chỉ trong cùng một thời kì.

Bởi vì có vài Đế giả đã bước vào Phân Hồn, Tiên Phủ thậm chí Thăng Nguyên, Tiên Vương.

Ở địa phương nho nhỏ như Đan Đạo Thành này, Ngũ Trảm Đế giả như hắn đương nhiên là vô địch.

Có Trảm Trần Hoàng giả nào có thể chịu được uy lực một đòn của hắn?Sau này ngươi sẽ biết, ngươi cùng ta có bao nhiêu chênh lệch.

Mã Đồng Quang dời tầm mắt đi.

Thời điểm hắn đảo mắt nhìn qua nữ hoàng, Hổ Nữu, Nhu Yêu Nữ, đồng tử không khỏi co lại, thoáng lộ ra một vẻ kinh diễm.

Ba nữ tử này thật là xinh đẹp.

Cả đời hắn cũng ít thấy!Nhưng ba mỹ nữ yểu điệu như vậy lại có thể đều là nữ nhân của Lăng Hàη?Mã Đồng Quang khiếp sợ, đồng thời cũng tràn ngập đố kị đối với Lăng Hàη.

Cho dù hắn là đan võ song tu, bình thường không biết có bao nhiêu mỹ nữ đỉnh cấp yêu thương nhung nhớ.

Nhưng tất cả đều thua xa một trong ba nàng.

Xem ra.

.

.

Hắn nhất định phải thu phục Lăng Hàη.

Đến lúc đó hắn chỉ cần thoáng lộ ra một chút ý tứ, Lăng Hàη liền sẽ chủ động dâng ba nàng lên cho hắn.

Trong lòng hắn nghĩ tới đây, khóe miệng không khỏi hiện lên một nụ cười nhạt, rất đáng khinh.

Lăng Hàη thu hết biểu tình biến hóa của Mã Đồng Quang vào trong mắt.

Hắn khẽ hừ một tiếng.

Người khác nghĩ như thế nào hắn không quan tâm.

Nhưng nếu dám biến thành hành động, như vậy hắn tuyệt đối sẽ không khách khí.

Mã Đồng Quang thu hồi ánh mắt từ trên người ba nàng, nhìn về phía Lăng Hàη nói: Lăng huynh thực sự có phúc khí.

Bốn vị kiều thê một người đều xinh đẹp động lòng người.

Coi như ngươi thật tinh mắt!Hổ Nữu tùy tiện nói, dáng vẻ hồn nhiên.

Ánh mắt Mã Đồng Quang không khỏi nhìn đăm đăm.

Sự đơn thuần của Hổ Nữu chính là lừa gạt chết người không đền mạng, khiến cho tim hắn cũng đập thình thịch.

Chỉ có điều Đế giả dù sao cũng là Đế giả.

Tâm tính kiên định.

Hắn thoáng lộ ra một vẻ tươi cười, nói: Cô nương xưng hô như thế nào? Nữu là Hổ Nữu của Lăng Hàη!Hổ Nữu nói.

Đột nhiên nàng trừng mắt với Mã Đồng Quang.

Mắt tam giác, Nữu cảnh cáo ngươi không nên có ý đồ với Nữu.

Bằng không Nữu nhất định bạo hoa cúc của ngươi.

Nàng nhìn thấy Lăng Hàη sử dụng thương sắt bạo hoa cúc của một vị nhân huynh nào đó xong, trong lòng lại đặc biệt nóng lòng muốn thử.

Mã Đồng Quang cứng người lại.

Nhìn dáng vẻ Hổ Nữu này thanh thuần, quả thực giống như là tiên tử không dính khói bụi tràn gian.

Nhưng nàng vừa mở miệng lại là dũng mãnh đến mức dọa người.

Sự tương phản này cũng quá lớn.

Lăng Hàη cười nhạt, nói: Vậy lên đường đi.

Hắn tất nhiên không có hứng thú giới thiệu bốn người nữ hoàng cho Mã Đồng Quang.

Trong lòng Mã Đồng Quang thầm cười lạnh, hắn nhất định sẽ làm cho Lăng Hàη thần phục mình.

Đến lúc đó hắn sẽ có thêm dũng tướng đắc lực.

Ba nàng Hổ Nữu sẽ trốn không thoát lòng bàn tay hắn.

Dĩ nhiên, lấy hùng tài đại lược của hắn, thu một thủ hạ có năng lực lớn mới là mục đích chủ yếu của hắn.

Nữ nhân chỉ là công cụ chế thuốc mà thôi.

Đoàn người xuất phát, ngồi trên một chiếc không hạm, xuất phát về phía Dương Hồn Hải.

Chỗ Dương Hồn Hải này cũng không ở cảnh nội Thái An Thiên, mà là giữa Tam Đô Thiên.

Xét từ vị trí địa lý mà nói, còn có sáu thiên vực cách nơi này tương đối gần.

Bởi vậy, Trảm Trần của sáu thiên vực này đều sẽ chạy tới nơi đây đột phá Phân Hồn.

Thái An Thiên, Quảng Long Thiên đều ở bên trong.

Thực lực chỉnh thể của Tam Đô Thiên xếp hạng trung ở trong ba mươi ba thiên vực.

Thái An Thiên còn xa mới có thể so sánh được.

Chiếc không hạm này cũng không chỉ chở có bảy người Lăng Hàη.

Còn có rất nhiều Trảm Trần đỉnh phong trong Đan Đạo Thành.

Cả chiếc không hạm này gần như chật ních.

Năm người Lăng Hàη một gian phòng.

Nhưng bình thường bọn họ căn bản không đi ra, mà ở bên trong Hắc Tháp tu luyện.

Tuy rằng cảnh giới của bọn họ đều gặp phải bình cảnh, nhưng có thể tốn tinh lực nhiều hơn ở trên phương diện quy tắc.

Ví dụ như Lăng Hàη tu luyện chính hai loại quy tắc thủy và hỏa.

Bởi vì trong cơ thể hắn có hai loại quy tắc thiên địa bản nguyên này.

Hắn đã sớm tu luyện hai loại quy tắc đến Ngũ Trảm có khả năng đạt được cực hạn.

Nhưng bây giờ hắn lại mới có được bản nguyên hệ mộc, tất nhiên có thể bắt đầu đạo quy tắc này từ con số không, đẩy mạnh đến Trảm Trần cực hạn.

Còn có quy tắc thời gian, không gian, giết chóc, trong Hắc Tháp liền có thể tìm hiểu được, đồng dạng có thể đẩy mạnh đến Ngũ Trảm đỉnh phong.

Cho nên, thời gian chỉ biết là không đủ dùng, sẽ không ngại nhiều.

Mã Đồng Quang vốn muốn tìm Lăng Hàη hàn huyên một chút, toả ra một chút Vương Bá khí, chế phục Lăng Hàη.

Nhưng Lăng Hàη căn bản không cho hắn cơ hội gặp mặt, khiến cho hắn cũng chỉ có thể kêu gọi uổng công, nhưng chẳng biết làm thế nào.

Hắn chỉ có thể ở trong phòng rầu rĩ.

Chớp mắt một cái, thời gian hơn một năm đã trôi qua.

Không hạm cũng chở mấy trăm người tiến vào Tam Thiên Đô, cách vị trí bọn họ muốn tới khoảng chừng lộ trình một tháng, vẫn rất xa.

Lại một tháng sau, không hạm dừng lại.

Đây là Dương Hồn Hải sao?Lăng Hàη ra khỏi Hắc Tháp, đi tới trên boong thuyền, thăm dò quan sát, vẻ mặt đầy cổ quái.

Mặc dù nói từ chỗ cao nhìn xuống, tất cả vật thể đều sẽ thu nhỏ lại.

Nhưng vấn đề là, hiện tại Biển phía dưới cũng quá nhỏ đi.

Tối đa chỉ có thể gọi là một cái hồ nhỏ.

Đây chỉ là lối vào của Dương Hồn Hải.

Không biết từ lúc nào Mã Đồng Quang cũng đi tới trên boong thuyền.

Hình như nhìn thấu nghi ngờ của Lăng Hàη, hắn đưa ra lời giải thích: Dương Hồn Hải chân chính cón cách nơi đây tuyệt đối phải tới vạn dặm, bao la đến mức không có cách nào hình dung.

Hắn dừng một chút, lại nói: Có người nói, càng sớm tiến vào Dương Hồn Hải, thu hoạch cũng sẽ càng lớn hơn.

Mã Đồng Quang ngừng lại, nhìn Lăng Hàη, hình như đang chờ mong hắn hỏi thăm.

Lăng Hàη chỉ cười, làm như không có để ý tới.

Mã Đồng Quang đòi một lần mất mặt, không khỏi lộ ra một sự giận dữ.

Thời điểm ở Tây Tiên Vực, chỉ cần hắn mở miệng, Hoàng giả nào được sủng mà không kinh hãi lo sợ.

Nhưng một tiểu nhân vật ở Đông Tiên Vực lại dám xem như không nhìn thấy hắn.

Được lắm.

Chờ tới lúc ngươi thần phục, liền cho ngươi mỗi ngày khom lưng cúi đầu, lấy phong thái vô cùng khiêm tốn quỳ xuống nghênh đón mình.

Tất cả mọi người xuống khỏi không hạm.

Phía dưới thực sự chỉ là một cái hồ nhỏ mà thôi.

Gần đó đã có vô số người đang tập trung.

Phần lớn là người trẻ tuổi tư thế oai hùng.

Nhưng cũng có số ít lão già tóc trắng.

Có vài người tóc đều đã rụng hết.

Đó là những người bị thiên nhân ách sắp mài hết thọ nguyên.

Nếu không đột phá Phân Hồn, tính mạng còn thừa lại thực sự có thể đếm được trên đầu ngón tay.

Lăng huynh!Chỉ nghe có một người kêu lên.

Đó không phải Nghiêm Tiên Lộ thì còn là ai?Hắn đi nhanh tới, bộ dạng giống như rồng đi hổ nhảy.

A, tiểu tử này là ai, lại có thể khiến cho Nghiêm Tiên Lộ tự mình đi ra ngoài nghênh đón như vậy! Khẳng định không đơn giản.

Tuy rằng Thái An Thiên chỉ là một địa phương nhỏ, nhưng Nghiêm Tiên Lộ chính là thiên tài ra đời ở trên Tiên Lộ, thực lực không thể khinh thường.

Dừng.

Vậy thì tính sao? Thả tới Tinh Long Quận chúng ta, có khả năng ngay cả trước một trăm cũng không tiến vào được.

Ha ha, ngươi nói vậy cũng quá khoa trương đi.

Nghiêm Tiên Lộ người ta lại là Đế giả.

Tinh Long Quận các ngươi có thể có mấy Đế giả?Nhìn thấy một cảnh tượng như vậy, mọi người mồm năm miệng mười.

Dù sao Nghiêm Tiên Lộ chính là người đứng đầu trong thế hệ trẻ ở Thái An Thiên.

Cho dù trình độ võ đạo của Thái An Thiên có hơi thấp, nhưng có thể xưng hùng ở bên trong một thiên vực, đây là tồn tại rất kinh người.

Nghiêm huynh.

Lăng Hàη cũng nhìn về phía Nghiêm Tiên Lộ gật đầu ra hiệu.

Vị này chính là?Nghiêm Tiên Lộ nhìn về phía Mã Đồng Quang, thoáng lộ ra một vẻ kinh ngạc.

Bởi vì hắn phát hiện khí tức của Mã Đồng Quang đủ đặc biệt, khiến cho hắn nghiêm nghị.

Có thể làm cho hắn đều phát ra loại phản ứng này, người này tuyệt đối không tầm thường.

Tại hạ là Mã Đồng Quang, đến từ Tây Tiên Vực.

Mã Đồng Quang mỉm cười, có vẻ vô cùng ôn hòa.

Tây Tiên Vực!Nhưng ba chữ này thật ra giống như mang theo ma lực, thoáng cái khiến mọi người sôi trào.

Tuy rằng bên trong hai đại Đông Tiên Vực và Tây Tiên Vực đặt song song, nhưng từ trước đến nay là đông yếu tây mạnh.

Chuyện này đã được công nhận.

Nếu như có thể đi Tây Tiên Vực, như vậy ở dưới bối cảnh không quá tệ, giới hạn võ đạo của mọi người cũng có thể nâng cao hơn về phía trước, như vậy xác suất có ít nhất hơn những ba thành.

Mã huynh!Nghiêm Tiên Lộ cũng không dám chậm trễ, nhìn về phía Mã Đồng Quang chắp tay nói.

Nhưng Đế giả đương nhiên là có sự thận trọng của Đế giả.

Một tiếng bắt chuyện này cũng không phải vô cùng nhiệt tình.

Mã Đồng Quang thoáng lộ ra một vẻ kiêu ngạo.

Đây mới là Đông Tiên Vực trong sự tưởng tượng của hắn.

Chỉ cần biết được hắn là thiên kiêu của Tây Tiên Vực, mỗi người đều nghe giống như là con ruồi ngửi thấy được mùi, liều mạng bắt đầu lao tới.

A, lăng đại sư!Một tiếng gọi tràn ngập sự ngạc nhiên vang lên.

Chỉ thấy một người trẻ tuổi từ trong đám người chen lấn qua, nhìn về phía Lăng Hàη cung kính cúi đầu, giống như đệ tử gặp phải lão sư, thành kính vô cùng.

Ừ, đây là tình huống gì vậy?Mã Đồng Quang lộ ra biểu tình không thể tiếp nhận được.

Không nghe hắn nói, hắn đến từ Tây Tiên Vực sao? Nhưng ngươi có thể bày nịnh bợ ta.

Nếu đối với một người khác lại cung kính có thừa, quả thực không thể tưởng tượng nổi, không thể nói lý nổi!Nhất định là Lăng Hàη cố ý tìm người an bài.

Thực sự quá vô sỉ.

Vì biểu hiện ra cảm giác ưu việt ở trước mặt hắn, lại có thể để người ta giả trang làm người sùng bái hắn.

Quả thực không có giới hạn nào có thể nói nổi.

Mã Đồng Quang cười lạnh.

Cho rằng tìm một người giả trang, hắn lại có thể tin được sao?Quá ngốc quá ngây thơ rồi.

Hắn nhìn lướt qua vai diễn này.

Hhết sức trẻ tuổi, hơn nữa cũng chỉ là Đan Sư nhất tinh.

Căn bản không có phân lượng gì đáng nói.

Xì, ngươi không thể tìm một người có chút phân lượng đến diễn kịch sao? Lăng đại sư!Mã Đồng Quang còn chưa nghĩ xong, lại nhìn thấy có một người đã đi tới.

Người này cũng hết sức trẻ tuổi, nhưng trên ngực gắn huy hiệu lại đại biểu cho thân phận của hắn chính là Đan Sư nhị tinh.

Lăng Hàη mỉm cười gật đầu.

Trước đây hắn khai đàn luận đạo, giảng về cơ sở của đan đạo, không biết đã khiến cho bao nhiêu người được lợi ích.

Ngay cả Đan Sư tam tinh đối với hắn cũng vô cùng cảm kích, gọi hắn là đại sư, có thể thấy được uy vọng của Lăng Hàη.

Chỉ có điều, người khác nhớ Lăng Hàη thì dễ.

Nhưng muốn Lăng Hàη nhớ kỹ từng người sùng bái này ở trong lòng, vậy quá khó khăn.

Hơn nữa hắn cũng không có tận lực ghi nhớ.

Trước đây, sau khi giảng đạo xong hắn liền rời đi, cũng không lợi dụng cơ hội này để tạo uy vọng cho mình.

Ta là Tôn Phong.

Người trẻ tuổi này vội vàng tự giới thiệu.

Lúc đầu, sau khi nghe Lăng đại sư giảng đạo xong, ta liền tràn ngập cảm kích đối với lăng đại sư.

Chỉ là không có cơ hội biểu đạt sự tôn kính đối với Lăng đại sư.

Thật không nghĩ tới lần này có thể cùng lăng đại sư đi tới Dương Hồn Hải.

Thật sự là vinh hạnh cho ta.

Tôn huynh.

Lăng Hàη nhìn về phía đối phương mỉm cười.

Không dám! Không dám!Tôn Phong vội vàng khiêm tốn vô cùng, nói.

Nhưng trong giọng nói của hắn lại lộ ra một sự hưng phấn.

Có thể có được thần tượng tán thành, khiến cho hắn rất vui mừng.

A, diễn trò làm cũng thật đủ!Mã Đồng Quang nhìn tất cả ở trong mắt, trong lòng không khỏi cười lạnh.

Mới vừa rồi còn nói hắn tìm tới vai diễn không đủ phân lượng.

Không nghĩ tới lập tức lại có người thứ hai đến.

Được, ngươi tiếp tục diễn cho tốt đi.

Lăng đại sư! Lăng đại sư! Lăng đại sư!.

.

.

Càng lúc càng có nhiều người phát hiện ra Lăng Hàη.

Bọn họ đều đi tới, nhiệt tình chào hỏi Lăng Hàη.

Có thể được Lăng Hàη gật đầu chào lại, ở trên mặt ai cũng lộ ra vẻ hưng phấn, có vẻ vô cùng hài lòng.

Từ lúc mới bắt đầu mười mấy người đến mười mấy người, rồi đến trên trăm, mấy trăm, Lăng Hàη bên cạnh gần như là người ta tấp nập, thậm chí đem Mã Đồng Quang, Lỗ Tiên Minh đều chen lấn ra ngoài.

Ta nhổ vào.

Đây là tình huống gì vậy?Mã Đồng Quang có chút ngây người.

Lấy trí nhớ của tiên nhân, trước có bao nhiêu người lên không hạm, hắn tất nhiên biết rõ ràng.

Hắn có thể khẳng định, ở đây không có ai là từ trên không hạm xuống.

Vậy muốn an bài một hai vai diễn thì dễ.

Nhưng hơn mấy trăm ngàn người lại rất khó khăn.

Hơn nữa, những người này mỗi người đều là Trảm Trần đỉnh phong.

Mã Đồng Quang đột nhiên phát hiện mình đã đánh giá thấp Lăng Hàη.

Thánh tử của Đan Đạo Thành này hình như không đơn giản.

Có lẽ, hắn cũng không phải đánh giá thấp Lăng Hàη, mà là khinh thường toàn bộ Đông Tiên Vực.

Cho nên cho rằng người từ chỗ này đi ra đều có năng lực thấp kém.

Chỉ cần hắn thoáng lộ ra khí Vương Bá là có thể thu phục.

Sự thực chứng minh, một địa phương luôn có thể xuất hiện ra mấy thiên tài.

Nhân vật cá biệt càng vô cùng kinh diễm.

Trong con ngươi của hắn hiện lên một đạo hung quang.

Hắn thích thu phục thiên tài.

Càng là người ngạo khí đối với hắn mà nói lại càng có tính khiêu chiến.

Mà khi người kia đạt được địa vị có thể uy hiếp hắn, hắn cũng không tiếp tục có ý định thu phục nữa, mà sẽ không chút lưu tình địa loại bỏ đối phương đi.

Lăng Hàη dường như có khuynh hướng này.

Khiến cho Mã Đồng Quang càng lúc càng không thoải mái là, người qua bái kiến Lăng Hàη càng lúc càng nhiều.

Thậm chí không chỉ là Đan Sư nhị tinh.

Ngay cả Đan Sư tam tinh cũng có vài vị tới.

Mỗi người đều tóc trắng xoá, chịu đủ thiên nhân ách hành hạ.

Nếu không đột phá Phân Hồn, đại nạn đang ở trước mắt.

Đan Sư tam tinh!Cuối cùng Mã Đồng Quang mất đi sự ung dung.

Hắn đúng là thiên tài đan đạo.

Luyện đan chưa đầy trăm vạn năm đã là Đan Sư tam tinh.

Thậm chí rất nhiều Đan Sư tứ tinh năm đó đều không thể theo kịp hắn.

Nhưng hắn muốn cho Đan Sư tam tinh quỳ bái đối với hắn?Xin lỗi, đây là chuyện hoàn toàn không có khả năng.

Mọi người đẳng cấp như nhau, ai sẽ đến bái hắn?Giới đan đạo cũng không có quy định, ngươi thiên tài hơn, sẽ bái ngươi.

Lăng Hàη lại làm được!Điều này làm cho đố kị trong lòng Mã Đồng Quang dâng trào, cùng với sát ý hừng hực thiêu đốt.

Chết!Trong lòng hắn thầm nói.

Hắn hoàn toàn bỏ đi dự định muốn thu phục Lăng Hàη làm thủ hạ.

Phải loại bỏ, hơn nữa càng nhanh càng tốt.

Hắn không tiếc trả giá lớn.

Nếu không chờ tới thời điểm Lăng Hàη đi tới Tây Tiên Vực, nói không chừng sẽ có nhân vật lớn trong đan đạo coi trọng Lăng Hàη, thu hắn làm đệ tử.

Như vậy hắn lại càng không thể nào loại bỏ Lăng Hàη được nữa.

Không ai có dũng khí.

Lỗ Tiên Minh thu hết biểu tình biến hóa của Mã Đồng Quang vào trong mắt.

Trong lòng hắn lại thầm cười lạnh.

Hắn đã sớm nghĩ rằng Mã Đồng Quang sẽ nhanh chóng hết vọng tưởng, đến cuối cùng vẫn là sẽ diễn ra xung đột với Lăng Hàη, giống như hắn lúc ban đầu.

Chẳng qua lúc đó hắn lòng dạ mềm yếu, không hạ sát thủ trước.

Kết quả khi hắn muốn làm khó dễ, thế của Lăng Hàη đã thành, quá muộn.

Hi vọng lần này Mã Đồng Quang tuyệt đối không nên dẫm vào vết xe đổ của hắn.

Lăng Hàη biến thành một trung tâm.

Chỉ cần là một đan sư liền sẽ tới bái kiến hắn.

Cho dù lúc ấy có người cũng không có đi tham gia lễ mừng, nhưng sau lại nghe được người khác thuật lại, đối với Lăng Hàη cũng vô cùng cảm kích.

Hơn nữa một truyền mười, mười truyền một trăm, khiến cho thanh danh của Lăng Hàη càng lúc càng đang thịnh.

Thật may, số lượng đan sư cuối cùng vẫn rất ít.

Người vừa mới tiến vào Trảm Trần đỉnh phong lại càng thêm ít.

Sau vài ngày, Lăng Hàη khôi phục lại sự thanh tĩnh.

Lăng huynh, ngươi lợi hại hơn ta.

Nghiêm Tiên Lộ thật lòng nói.

Trước đây tuy rằng ta được gọi là người đứng đầu trong thế hệ trẻ Thái An Thiên, có vô số người kính ngưỡng ta, nhưng cũng chỉ là giới hạn trong Thái An Thiên mà thôi.

Nhưng Lăng huynh ngươi lại đi về trong toàn bộ Đông Tiên Vực.

Lăng Hàη cười ha ha, nói: Chỉ là tương đối đúng dịp mà thôi.

Lăng Hàη của Nữu lợi hại nhất!Hổ Nữu lại không chút khách khí, ôm một cánh tay của Lăng Hàη, vui vẻ nói.

Lăng huynh quả thực lợi hại.

Chỉ có điều, Tam Đô Thiên ở trong Đông Tiên Vực lại là hạng trung bình, thiên tài vô số.

Nghiêm Tiên Lộ nghiêm nghị nói Thiên kiêu của bọn họ được gọi là Cuồng Nhân, tên là Lộ Hằng, chính là kẻ có tiếng võ đạo điên.

Một khi đánh nhau liền lục thân không nhận.

Có người nói Tam Đô Thiên không ai không sợ hắn.

Lăng Hàη không khỏi hăng hái dạt dào, nói: Vậy ta thật ra cũng muốn biết một chút về hắn.

Nghiêm Tiên Lộ đầu tiên là ngẩn ra, sau đó bật cười: Sớm nên nghĩ đến, Lăng huynh chính là một người như vậy.

Trên thực tế hắn cũng là người như vậy.

Chỉ là hắn đi một chuyến tới Quảng Long Thiên, mới biết mình là kẻ ếch ngồi đáy giếng.

Lại lấy một loại thân phận người cạnh tranh đi đối mặt, không còn là vương cao cao tại thượng, chờ người phía dưới tới khiêu chiến trước nữa.

Nhàn rỗi thì cũng nhàn rỗi, Nghiêm Tiên Lộ liền nói đến một ít chiến tích Rực rỡ của Lộ Hằng.

Sau khi Lăng Hàη nghe xong, liền xác định cái danh hiệu Cuồng Nhân của Lộ Hằng cũng không phải là tự nhiên có được.

Đúng là điên cuồng vô cùng.

Đây là một quái vật xem chiến đấu trở thành cơm ăn.

Uy uy uy, các ngươi có nghe nói không?Một người đột nhiên cất cao giọng.

Khi người kia nói ra những lời này, hắn nhất định chắc chắn những người khác đều không biết hắn muốn nói cái gì, để thỏa mãn cảm giác hư vinh khi mọi người nhìn về phía hắn.

Quả nhiên, khi mọi người đều nhìn sang, người kia lộ ra một nụ cười đắc ý, nói: Tin tức mới nhất, cuồng nhân vừa bị đánh bại.

Cái gì? Cuồng Nhân bị người đánh bại?Nhất thời đoàn người bắt đầu xôn xao.

Rất nhiều người đều lộ ra biểu tình không tin, cho rằng đây chỉ là một lời đồn nhảm mà thôi.

Ha hả, Cuồng Nhân cũng không phải là lần đầu tiên bị người đánh bại.

Có người lắc đầu.

Cuồng Nhân này ngay cả Thăng Nguyên Cảnh cũng dám khiêu chiến.

Bị người đánh bại không phải là chuyện rất bình thường sao? Ha ha ha ha!Rất nhiều người đều cười ha hả.

Trảm Trần đừng nói đi khiêu chiến cường giả Thăng Nguyên Cảnh, chính là Tiên Phủ cũng phải thất bại thảm hại.

Cho dù Ngũ Trảm Đế giả giống như Lăng Hàη, nhưng tối đa chỉ có thể đủ trấn áp Âm Hồn, địch nổi Địa Hồn, lại tuyệt đối không có khả năng đánh thắng được Thiên Hồn.

Chỉ là người bình thường làm sao có thể đi khiêu chiến Thăng Nguyên Cảnh.

Chỉ có tên biến thái Cuồng Nhân kia mới có thể làm chuyện như vậy.

Không không không.

Đánh bại Cuồng Nhân không phải là Thăng Nguyên Cảnh.

Người truyền ra tin tức lập tức lắc đầu.

Đó chính là Tiên Phủ Cảnh.

Có người tiếp lời nói.

Cũng không phải.

Người truyền ra tin tức tiếp tục lắc đầu.

Thiên Hồn? Không phải!Lúc này tiếng cười của mọi người lập tức nhỏ xuống.

Nếu như tin tức này là thật, vậy quả thực rất kinh người.

Là cường giả Đế giả cấp bậc Phân Hồn?Có người suy đoán nói.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • thần đạo đan tôn

  • truyện tranh thần đạo đan tôn

  • truyện thần đạo đan tôn

  • thần đạo đan tôn truyện chữ

  • đọc truyện thần đạo đan tôn

  • thần đạo đan tôn chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License