Thần đạo đan tôn
Chapter
0211
Không nói Tử Thành đại sư chính là Vương giả trong Đan Sư tứ tinh.
Đông Tiên Vực không người nào có thể so sánh được với hắn.
Địa vị của hắn vô cùng cao thượng.
Hắn là cường giả Thăng Nguyên Cảnh.
Một ánh mắt uy nghiêm như vậy, Phân Hồn nho nhỏ làm sao có khả năng chịu được.
Bành Hóa Niên cúi đầu, chỉ cảm thấy toàn thân đều đang run rẩy.
Hắn khó chịu không có cách nào hình dung nổi, thiếu chút nữa hai chân mềm nhũn quỳ xuống.
Ngươi thu thập một chút, đi đi.
Tử Thành đại sư mỉm cười nói với Lăng Hàη.
Đối với tiểu đồ đệ này, hắn yêu thích nói không nên lời.
Lần này hắn bảo Lăng Hàη đại biểu hắn đi tới chúc mừng Chư Phong bước vào lục luyện, cũng là một loại tuyên bố, để Lăng Hàη trở thành đệ tử y bát của hắn, có thể toàn quyền đại diện hắn.
Lăng Hàη gật đầu, nhìn về phía Bành Hóa Niên nói: Khi nào xuất phát? Lần đi lộ trình không gần.
Tốt nhất là ngay hôm nay liền lên đường.
Bành Hóa Niên nói.
Tử Thành đại sư ngắt lời, nói: Thay vi sư giao bình Phong Nguyên Đan này cho lão tam.
Thuận tiện làm quà mừng của vi sư cho hắn.
Hắn lấy ra một bình đan dược giao cho Lăng Hàη.
Lăng Hàη gật đầu, tiếp nhận bình đan dược, thu vào.
Bành Hóa Niên không khỏi thoáng lộ ra một sự hâm mộ.
Phong Nguyên Đan lại là cực phẩm trong đan dược tứ tinh.
Thăng Nguyên Cảnh dùng nó để tăng lực Thăng Nguyên.
Đó là đan dược vô cùng trân quý.
Một viên đã vô giá.
Ta chuẩn bị một chút.
Sáng sớm ngày mai xuất phát.
Lăng Hàη nói với Bành Hóa Niên.
Hắn cũng không trưng cầu ý kiến của đối phương, mà là trực tiếp thông báo.
Hắn là sư thúc, quyết định như vậy tất nhiên trực tiếp quyết định là được.
Không cần phải cùng đối phương thương lượng.
Bành Hóa Niên tỏ vẻ vô cùng bất mãn.
Chỉ có điều hắn e ngại Tử Thành đại sư đang ở bên cạnh.
Hắn không dám hé răng, nhưng trong lòng lại thầm nói.
Đợi sau khi xuất phát, nhất định phải từ từ chỉnh sư thúc này một trận, giảm hết nhuệ khí của hắn.
Bằng không đi tới Quan Hóa Thành, tiểu tử này không phải sẽ làm mưa làm gió sao?Lăng Hàη nhìn thấy tất cả, nhưng chỉ cười nhạt, cũng không để ở trong lòng.
Hai người đều nói với Tử Thành đại sư một tiếng, sau đó rời đi.
Lăng Hàη vừa nói với các nàng nữ hoàng, Hổ Nữu, mọi người tất nhiên ý kiến thống nhất, cùng đi tới chúc mừng Chư Phong đại sư.
Thật may, Quan Hóa Thành cách Tam Hoa Quan, chỗ giao hẹn cùng Nghiêm Tiên Lộ không phải quá xa.
Hành trình cũng chỉ khoảng một tháng.
Hoàn toàn tới kịp.
Sau khi Lăng Hàη tính toán một chút, gật đầu.
Hai bên đều có thể đi lại rất ung dung.
Cha nuôi, chúng ta cũng muốn đi!Huynh muội Thạch Lỗi nói.
Hai người này thật ra cũng không biết người nào lớn tuổi hơn.
Bởi vì hai người này một mực tranh làm lão đại tới mức mặt đỏ tới mang tai, ra tay độc ác.
Hiện nay là Thạch Lỗi có chiếm chút thượng phong.
Được, cùng đi.
Lăng Hàη cười nói.
Cuối cùng hắn vẫn không thu hai tiểu gia hỏa này làm đồ đệ, mà là thu làm nghĩa tử nghĩa nữ.
Đối với hai tiểu gia hỏa kia, hắn cũng dốc lòng bồi dưỡng.
Mặc dù mới qua vài chục năm, nhưng hai huynh muội này đã bước vào Tinh Thần Cảnh.
Một là tài nguyên của Tiên Vực rất phong phú.
Hai là có cây luân hồi, rút ngắn thời gian tìm hiểu vô tận.
Ba là thể chất của hai huynh muội này quá tốt, có chứa một tia thiên địa bản nguyên.
Tu luyện có tác dụng gấp bội.
Sau một ngày chuẩn bị, bọn họ liền xuất phát, chạy tới Quan Hóa Thành.
Lúc này bọn họ cũng không ngồi Long Ưng, mà đi xuôi theo dòng nước.
Có một chiếc Lưu Toa chở đi.
Lưu Toa không lớn, dài năm trượng, chiều rộng một trượng, gia tăng thêm trận pháp nào đó, tốc độ tiến lên phía trước nhanh kinh người.
Chỉ có điều, vừa lên Lưu Toa, Bành Hóa Niên lại lập tức đổi một biểu tình khác, lộ ra vẻ vô cùng ngạo nghễ.
Trên thuyền có ba gian phòng.
Sau khi hắn chiếm một gian lớn nhất, liền không hỏi không để ý tới tới đám người Lăng Hàη nữa.
Lưu Toa có thể tự động di chuyển, không cần người điều khiển, thời khắc nhìn chằm chằm vào.
Lăng Hàη, ta tới đánh hắn một trận.
Hổ Nữu không vui nói.
Thôi đi.
Xem như nể tình Tam sư huynh, không cần tính toán cùng loại người như hắn làm gì.
Lăng Hàη nói.
Dù sao hắn cũng là trưởng bối.
Huống hồ ngay cả mặt Tam sư huynh hắn còn chưa có nhìn thấy, lại đánh đệ tử này của người ta một trận, vậy sẽ không tốt lắm.
Hổ Nữu chu miệng, tròng mắt lại chuyển động xoay tròn.
Hiển nhiên nàng không có khả năng từ bỏ ý định.
Một đường không nói chuyện.
Sau khoảng gần ba tháng, bọn họ ra khỏi Thái An Thiên, tiến vào Quảng Long Thiên.
Sau khi tiến vào Quảng Long Thiên, lại đi thêm khoảng nửa tháng nữa, bọn họ mới đi tới Quan Hóa Thành.
Đây là một tòa Tiên Vương Đại Thành!Chúa Tể của Quan Hóa Thành là Phổ Vân Tiên Vương, đã ở trên Tiên Lộ đi ra tứ trọng thiên.
Quan Hóa Thành chính là bản doanh Phổ Vân Giáo Đại do Phổ Vân Tiên Vương sáng lập ra.
Toàn bộ Phổ Vân Giáo bao trùm khu vực đạt hơn mấy vạn đại thành.
Cương vực lớn đến kinh người.
Sau khi đoàn người xuống khỏi Lưu Toa, liền tiến vào Quan Hóa Thành.
Bành Đan Sư!Sau khi vừa nhìn thấy Bành Hóa Niên, thủ vệ nơi cửa thành đều chủ động tiến lên tiếp đón, bộ dạng lấy lòng.
Đan Sư chính là có địa vị cao cả như thế.
Bành Hóa Niên lộ ra vẻ ngạo nghễ.
Hắn còn cố ý liếc mắt về phía Lăng Hàη một cái.
Ý tứ thị uy vô cùng rõ ràng.
Nhìn xem, đây là phong thái của Đan Sư tam tinh, lợi hại tới mức nào.
Ngươi cũng xứng để cho ta gọi ngươi là sư thúc sao?Đủ tư cách sao?Sắc mặt Lăng Hàη trầm xuống, nói: Bành Hóa Niên, xem như nể tình Tam sư huynh nể tình, ta không tính toán cùng với ngươi.
Nhưng ngươi cũng phải tự hiểu lấy mình, không nên tự tìm khó dễ cho mình! Ha ha!Bành Hóa Niên cười lạnh.
Lăng Hàη, ngươi cho rằng bái làm môn hạ của Tử Thành đại sư, liền có tư cách cưỡi đến trên đầu của ta sao? Ta đã nhịn ngươi rất lâu.
Chỉ có điều một tên tiểu tử còn chưa mọc hết lông, giả vờ giả vịt cái gì!Hắn đố kị với Lăng Hàη.
Đối phương có chỗ nào mạnh hơn hắn, lại có thể bái làm môn hạ của Tử Thành đan sư, hơn nữa còn là đệ tử y bát! Không chỉ vậy, bên cạnh tiểu tử này còn có bốn mỹ nhân.
Mỗi người đều là xinh đẹp tuyệt thế, mỗi người đều có nét đặc sắc riêng.
Luận về thực lực võ đạo, hắn là Phân Hồn Cảnh.
Luận tiêu chuẩn đan đạo, hắn lại là Đan Sư tam tinh.
Có điểm nào không mạnh bằng được Lăng Hàη?Hắn thật sự không phục.
Dựa vào cái gì? Lăng Hàη, ta muốn đánh hắn!Hổ Nữu là người đầu tiên không nhịn được, liền muốn tiến lên đánh nhau.
Nữ hoàng cũng lộ ra vẻ mặt lạnh lẽo.
Nàng cũng chịu không nổi người khác vô lễ đối với Lăng Hàη, khiến cho nàng cảm giác như mình bị vô lễ vậy.
Bành Hóa Niên hoàn toàn không khiếp sợ.
Những người này cũng chỉ là Trảm Trần mà thôi.
Hắn lại là cường giả Dương Hồn.
Lẽ nào mỗi người đối phương đều là yêu nghiệt nghịch thiên cấp bậc Ngũ Trảm, có thể đánh mới mình một trận?Đây không phải là chuyện nực cười sao? Sư tổ!Đúng lúc này, chỉ thấy một người trẻ tuổi từ trong thành bước nhanh ra ngoài.
Toàn thân hắn mặc cẩm y màu đỏ thẫm, bộ dạng vô cùng chói mắt.
Tướng mạo của hắn ngược lại không tệ.
Dáng người thon dài, là mỹ nam tử mười phần mười.
Thời điểm nhìn thấy người trẻ tuổi này, thủ vệ liền vội vàng hành lễ.
Vị này thật sự không đơn giản.
Chẳng những là đồ tôn của Bành Hóa Niên, hơn nữa còn là thiếu gia Mạc gia hào môn trong thành, thuộc về loại nhân vật giậm chân một cái là có thể khiến cho mặt đất rung chuyển.
Hắn tên gọi là Mạc Sương.
Mạc Sương.
Bành Hóa Niên mỉm cười gật đầu, hình như rất coi trọng đồ tôn này.
Đây là điều tất nhiên.
Mạc gia lại là thế lực Thăng Nguyên Cảnh, có thể xem như là mạnh nhất ở dưới Tiên Vương.
Hắn chỉ là Đan Sư tam tinh, ở trước mặt Mạc gia chỉ có thể nói là có chút địa vị, còn chưa đủ tư cách sĩ diện.
Đan Sư quả thực có địa vị cao cả.
Nhưng địa vị này lại do võ giả cho.
Ở trước mặt nhân vật lớn chân chính, Đan Sư và người qua đường giáp có cái gì khác biệt đâu?Ví dụ như Mạc gia, chính là đối tượng Bành Hóa Niên cần cố gắng hết sức nịnh bợ.
Ngoài mặt Mạc Sương cung kính, nhưng trong ánh mắt lại có một tia ngạo nghễ.
Tuy rằng hắn bái nhập môn hạ của Chư Phong đại sư, nhưng chỗ lợi hại chân chính lại là ở trên võ đạo.
Luyện đan chỉ là chơi một chút mà thôi.
Hơn nữa, Quan Hóa Thành có phong trào như vậy.
Thiên kiêu võ đạo đều sẽ có chút quan hệ với đan đạo, để cho trên mặt mình có thêm một chút hào quang.
Sư tổ, người này là.
.
.
Hắn nhìn Lăng Hàη, lộ ra ba phần nghi ngờ bảy phần khinh miệt.
A, đây chỉ là nhân vật nhỏ tới chút mức tổ sư gia ngươi đột phá lục luyện.
Bành Hóa Niên thản nhiên nói.
Có người ngoài ở đây, hắn tuyệt đối không có khả năng xưng hô Lăng Hàη là sư thúc.
Thái An Thiên.
Hắn lại bổ sung một câu.
Thái An Thiên?Trên mặt Mạc Sương lộ ra vẻ châm biếm rất rõ ràng.
Có người nào không biết Thái An Thiên là thực lực yếu nhất trong ba mươi ba thiên Đông Tiên Vực.
Lúc trước còn có Quảng Long Thiên và Viễn Nam Thiên cùng hàng ngũ.
Nhưng mấy mươi vạn năm gần đây, võ đạo Quảng Long Thiên và Viễn Nam Thiên xuất hiện sự phát triển mang tính chất bay vọt, đã ném Thái An Thiên ở lại rất xa phía sau.
Ở trong lòng võ giả Quảng Long Thiên, Thái An Thiên chính là danh từ thay thế cho con gà yếu.
Bởi vậy, mọi người cảnh giới tương đồng, dĩ nhiên là võ giả Quảng Long Thiên có thể dễ dàng thắng được.
Chỉ có điều, Thái An Thiên yếu thì yếu, nhưng hình như thừa mỹ nữ cực phẩm!Hắn nhìn Hổ Nữu, lại nhìn về phía nữ hoàng, rồi đảo mắt qua Nhu Yêu Nữ.
Hắn chỉ cảm thấy ba nàng mỗi người đều có một vẻ đẹp riêng.
Một người xinh đẹp lại thuần khiết.
Một người diện mạo không hiện, nhưng phong hoa tuyệt đại.
Một quyến rũ tận xương, mọi cử chỉ hành động đều khiến cho người ta cảm thấy tâm can ngứa ngáy.
Sư tổ, hình như người này có chút thất kính đối với ngài.
Mạc Sương nói.
Trong lòng hắn mừng thầm, đây là một cơ hội phát tác khó có được.
Hắn trực tiếp sỉ nhục Lăng Hàη một trận, xem những mỹ nữ này sẽ nghĩ như thế nào.
Thái An Thiên thực sự suy yếu lâu ngày.
Ba mỹ nữ cực phẩm lại có thể đi theo một kẻ bất lực như thế.
Bành Hóa Niên thản nhiên nói: Chỉ là một người trẻ tuổi không biết trời cao đất rộng.
Ở trước mặt tiểu bối này, hắn tất nhiên phải duy trì được sự tự cao tự đại của một Đan Sư cao giai.
Chỉ có điều, thứ nhất đúng là hắn coi trọng thân phận.
Thứ hai Lăng Hàη còn là đệ tử của Tử Thành đại sư, chính là sư thúc của hắn.
Nếu như hắn tự mình ra tay với Lăng Hàη, Chư Phong đại sư tuyệt đối không tha cho hắn.
Nhưng Mạc Sương lại không giống.
Thứ nhất không biết không có tội.
Thứ hai Mạc gia cũng là thế lực lớn.
Lẽ nào Chư Phong còn có thể trở mặt với Mạc gia được sao?Cho nên, nếu như Mạc Sương đánh cho Lăng Hàη một trận, vậy Lăng Hàη này nhất định chỉ có thể nuốt vào sự khó chịu này.
Mạc Sương vừa nghe, trong lòng nhất thời có quyết đoán.
Bành Hóa Niên vô cùng không thích Lăng Hàη, nhưng bởi vì để ý thân phận, không thể xuất thủ.
Bởi vậy, hắn chỉ khinh miệt nói một tiếng, lại mơ hồ đang khích lệ Mạc Sương ra tay.
Đúng là hợp với ý của Mạc Sương.
Tiểu tử, còn không mau mau quỳ xuống nhận tội với sư tổ ta!Mạc Sương đưa tay chỉ về phía Lăng Hàη, giọng điều tràn ngập mệnh lệnh của kẻ từ trên cao nhìn xuống.
Hắn thực sự quá khinh thường người của Thái An Thiên.
Nghe nói ngay cả Đế giả cũng chỉ có hai ba người.
Số lượng này đối với Quảng Long Thiên bọn họ, chính là trong Quan Hóa Thành lại có một vị đế quân vô thượng.
Lăng Hàη khoát tay, ra hiệu đám người nữ hoàng đều không nên kích động.
Chuyện này cứ giao cho hắn tới xử lý là được rồi.
Hắn cười khanh khách nhìn Mạc Sương, nói: Tiểu tử, không có ai dạy ngươi, đừng nên để cho người ta biến thành thương sai khiến sao?Tiểu tử?Ngươi cho rằng mình là trưởng bối của ta sao?Mạc Sương nhất thời tức giận đến mức sôi trào.
Nhìn khí huyết và sinh mệnh chi hỏa của Lăng Hàη, ai cũng hiểu đối phương hẳn phải trẻ tuổi hơn so với mình.
Hơn nữa còn là rất nhiều rất nhiều.
Nhưng gia hỏa này lại dám gọi mình là tiểu tử?Dựa vào.
Thực sự là miệng tiện.
Trước hết thu thập cái miệng thối này của ngươi một chút!Mạc Sương hung hãn ra tay.
Thực lực của hắn thực sự không tầm thường.
Thiếu gia gia tộc Thăng Nguyên Cảnh, đủ để chen vào hàng ngũ Hoàng giả.
Lăng Hàη âm thầm gật đầu.
Thảo nào nói Quảng Long Thiên nhận được khí vận thiên địa gia tăng.
Nay hắn tùy tiện gặp phải một Trảm Trần chính là Hoàng giả.
Điều đó có thể thấy được toàn bộ võ đạo Quảng Long Thiên có trình độ cao tới mức nào.
Chỉ có điều, chỉ là một Tứ Trảm ở trước mặt hắn lại tính là cái gì?Lăng Hàη chắp hai tay ở phía sau lưng, dưới chân tùy ý di chuyển, dễ dàng tránh thoát được công kích của Mạc Sương.
Xem như nể tình cùng từ một môn đi ra, mình lại là trưởng bối, Lăng Hàη quyết định không khiến cho đối phương thua quá mức khó coi.
Hơn nữa, Mạc Sương trẻ tuổi khí thịnh, chỉ là bị Bành Hóa Niên biến thành thương sai khiến.
Ầm! Ầm! Ầm!Mạc Sương liên tục đánh ra hơn mười chiêu, nhưng ngay cả một góc áo Lăng Hàη cũng không đụng tới.
Gương mặt không khỏi đỏ bừng, trong ánh mắt có ngọn lửa giận vô tận bùng cháy.
Hắn tự cảm thấy vừa ra tay là có thể trấn áp Lăng Hàη, làm cho đối phương mất mặt.
Như vậy đám mỹ nữ của nữ hoàng vừa so sánh hai bên, là có thể nhìn ra ai hơn ai kém.
Nhưng sau khi đánh ra mấy chiêu, hắn lại tốn công vô ích.
Ngược lại, thân hình Lăng Hàη tung bay, ung dung vô cùng.
Vừa so sánh hai ben, hiển nhiên Lăng Hàη càng tốt hơn.
Hắn cảm thấy trên mặt không có ánh sáng, sau đó lửa giận bốc lên hừng hực.
A, Mạc lão thất, gặp phải đối thủ rồi sao?Có một tiếng cười dài vang lên.
Chỉ thấy từ phía ngoài thành có một nhóm bảy người đi tới.
Theo thứ tự là năm nam hai nữ.
Tất cả đều là long phượng trong loài người.
Nam tử anh tuấn dũng cảm.
Nữ tử lại là xinh đẹp như hoa.
Người vừa nói chuyện chính là một nam tử, trên lưng đeo một cung lớn màu tím còn cao hơn so với người của hắn một ít.
Dáng vẻ long hành hổ bộ, tản ra anh khí đoạt người.
Mạc Sương lập tức thu tay lại, lui về phía sau vài bước, kéo dài khoảng cách cùng Lăng Hàη một chút.
Lúc này hắn mới nhìn lại về phía bảy người kia, lộ ra vẻ buồn bực xấu hổ, nói: Hàn Đào, không cần ngươi nhiều chuyện!Hắn là nói với nam tử trẻ tuổi trên lưng đeo cung lớn này.
Hàn Đào cười ha ha, ánh mắt đảo qua đoàn người Lăng Hàη.
Ngay lập tức hắn lộ ra vẻ kinh diễm.
Vẻ đẹp của nữ hoàng, Hổ Nữu, Nhu Yêu Nữ đều có thể nói là độc nhất vô nhị.
Nhưng trong lúc đó lại xuất hiện tới ba người.
Tuy rằng Thiên Phượng Thần Nữ sẽ kém hơn một chút, nhưng có thể nói là mỹ nhân cực phẩm.
Cho dù là ở trong Quan Hóa Thành cũng không có bao nhiêu người có thể sánh ngang được với nàng.
Mạc thất thiếu ngươi không phải tự cho rằng mình bất phàm.
Cho rằng dưới Liễu Thánh Tử, ngươi chính là thiên kiêu mạnh nhất sao? Tại sao đánh lâu như vậy thậm chí ngay cả một góc áo của người ta cũng không có sờ được vậy?Một thanh niên y phục màu xanh lục cười nói, khóe miệng lộ ra vẻ cười nhạo hết sức rõ ràng.
Hắn tên Lô Hạo Danh, cùng Mạc Sương có thể nói là oan gia đối đầu.
Bởi vì hai người này đều đang đeo đuổi một nữ tử.
Đó chính là thiếu nữ mặc y phục màu đỏ đang đứng ở trong bảy người này.
Nàng được gọi là Đỗ Tiên Tử, tên là Đỗ Tú Vân.
Có cơ hội lớn tốt như vậy diễn ra ở ngay trước mặt, hắn tự nhiên không có đạo lý nào lại bỏ lỡ.
Lô Hạo Danh, ngươi muốn chết sao?Mạc Sương Chính đang nổi nóng, lại nghe Lô Hạo Danh châm chọc khiêu khích, không khỏi càng không vui.
A, Trác Thiên Công của ngươi nếu như không có thể tu luyện đến đệ thất trọng, căn bản không xứng làm đối thủ của ta!Lô Hạo Danh ngạo nghễ nói.
Ánh mắt Mạc Sương trở nên nghiêm nghị: Đại Diễn Công của ngươi đã tu luyện đến mức Thiên Linh rồi sao? Ha hả.
Lô Hạo Danh càng tỏ ra cao ngạo hơn.
Trên thực tế, mấy ngày hôm trước hắn cuối cùng mới đẩy Đại Diễn Công lên đến trình độ Thiên Kinh.
Nhưng trực tiếp đi tìm Mạc Sương khiêu chiến có vẻ quá mức cố ý.
Lúc này chính là cơ hội tốt nhất.
Ở trước mặt Đỗ Tú Vân hung hăng đánh vào mặt Mạc Sương.
Mạc Sương muốn thốt ra vài lời độc ác.
Nhưng hắn cùng với Lô Hạo Danh đấu lâu như vậy, hai bên có thể nói là hiểu rõ nhau.
Hắn chỉ tu luyện Trác Thiên Công tới tầng thứ bảy, không có khả năng địch nổi Thiên Kinh của đối phươngNếu chỉ chết vì sĩ diện, đi đấu với đối phương, vậy mặt mũi nhất định chỉ có thể quét ra rác, còn khó xử hơn nhiều so với không tiếp chiến.
Lô Hạo Danh chiếm thượng phong, không khỏi cười ha ha.
Hắn nhìn về phía Lăng Hàη, nói: Mạc lão thất, để ta tới giúp ngươi giải quyết đối thủ này đi!Đây coi như là tiến một bước sỉ nhục ngươi.
Ngươi không giải quyết được, ta có thể đối phó được.
Tất nhiên ngươi không bằng ta.
Lăng Hàη đang xem cuộc vui, đột nhiên thấy lửa thiêu đến trên đầu mình, phải từ khán giả biến thành diễn viên chính.
Điều này khiến cho hắn có chút kinh ngạc.
Hắn vừa rồi.
.
.
hình như không nói gì đi? Phu quân quả nhiên là thể chất trêu chọc phiền phức.
Bất luận ở dưới tình hình thế nào cũng có thể trêu chọc ra thù hận được.
Thiên Phượng Thần Nữ vô cùng khẳng định gật đầu.
Lăng Hàη, đánh nát bọn họ đi!Hổ Nữu lạià hưng phấn kêu lên.
Lăng Hàη sờ sờ cằm, nói: Ta làm gì ngươi.
Không cẩn thận lỡ miệng nói ra chuyện ngươi ra vào thanh lâu, hay là chuyện ngươi thích nam nhân?Nhìn bộ dạng như vậy, trận đánh này không thiếu được.
Hắn cũng lười khuyên đối phương thu tay lại, để tránh bản thân chuốc lấy cực khổ.
Tự nhiên lại muốn đòi đánh, hắn có biện pháp nào?Đám người Hàn Đào nhất thời cười to.
Hai nữ tử lại che miệng, nhìn như ngượng ngùng.
Nhưng chỉ cần nhìn một chút vào ánh mắt của các nàng sẽ biết, loại chuyện nực cười tới như vậy lại hoàn toàn không thể khiến cho các nàng e thẹn không thôi.
Lô Hạo Danh lại giận dữ.
Hắn lạnh lùng nhìn Lăng Hàη, nói: Ban đầu ta chỉ muốn cùng ngươi chơi đùa một chút.
Nhưng ngươi không giữ được cái miệng tiện.
Xem ra không đánh cho ngươi một trận, ngươi chắc chắn sẽ không học ngoan.
Lăng Hàη lắc đầu, nói: Ta không muốn chơ đùa với ngươi.
Ngươi là kẻ biến thái thích nam nhân!Lô Hạo Danh tức giận đến mức tay run rẩy.
Miệng người này tại sao lại độc như vậy? Ngươi không nên tự mình chuốc lấy cực khổ!Hắn ra tay.
Ầm.
Một đạo cầu vồng từ trong cơ thể hắn tuôn ra, hóa thành một thanh liêm đao khổng lồ chém về phía Lăng Hàη.
Trên thân đao có bảy ký hiệu đại đạo chớp động.
Tất cả đều là vô cùng huyền diệu.
Sắc mặt Mạc Sương nhất thời trở nên trang nghiêm.
Bảy ký hiệu đại đạo, đây là dấu hiệu Đại Diễn Công tu luyện đến trình độ Thiên Kinh.
Tuy rằng bảy ký hiệu này cũng không hoàn chỉnh, nhưng số lượng bày ra ở đó.
Như vậy ở bên trong Hoàng giả Tứ Trảm cũng có thể xếp vào vị trí đứng đầu.
Đi lên nữa.
.
.
Chỉ có Đế giả mới có khả năng nghiền ép.
Hắn nhất định phải cố gắng nhiều hơn nữa.
Nếu không sẽ thật sự bị Lô Hạo Danh giẫm xuống dưới chân.
Lăng Hàη vươn một ngón tay, điểm về phía Lô Hạo Danh.
Đối với Mạc Sương, hắn nể mặt của tam sư huynh, nhường một chút.
Dù sao hắn cũng là trưởng bối.
Nhưng đối với Lô Hạo Danh, hắn lại không cần.
Cứ trực tiếp ra tay là được.
Oong.
Một chỉ điểm ra, nhất thời khí thế đáng sợ giống như trời xanh trấn áp xuống.
Tất cả đều biến mất.
Chỉ còn lại có có một chỉ của Lăng Hàη cắt phá trường không kéo tới.
Rõ ràng đang ở trước mắt, lại có một loại cảm giác nồng động xuyên qua vĩnh hằng.
Trong một chỉ này, Lăng Hàη dung nhập một chút xíu quy tắc thời gian.
Không phải năm tháng thiên thu, mà là tìm hiểu ra được từ trong Hắc Tháp.
Sắc mặt Lô Hạo Danh nhất thời đại biến.
Tuy rằng còn không có thực tế giao phong, hắn lại có cảm giác, một chỉ.
.
.
Hắn không tiếp nổi.
Làm sao có thể như vậy được.
Đối phương cũng chỉ là Tứ Trảm mà thôi.
Phụt!Hắn chỉ cảm thấy trong lòng vô cùng buồn bực.
Một búng máu điên cuồng phun tới.
Vừa nhìn thấy cảnh tượng như vậy, tất cả mọi người chấn động kinh sợ đến mức da đầu tê dại.
Phải biết rằng công kích của Lăng Hàη căn bản còn chưa có va chạm tới.
Cũng chỉ là khí thế mà thôi, lại khiến cho Lô Hạo Danh không chịu nổi.
Cái này… chính là thực lực chênh lệch quá xa.
Đây không phải là Tứ Trảm đấu với Tứ Trảm.
Rõ ràng là Phân Hồn nghiền ép đối với Trảm Trần!Phịch.
Lô Hạo Danh đặt mông ngồi trên đất.
Hắn chỉ có thể trơ mắt nhìn một chỉ này kéo tới.
Toàn thân hắn tuôn ra vô số mồ hôi, trong nháy mắt khiến trang phục của hắn đều ướt đẫm.
Chỉ có điều, một chỉ này dừng ở trước trán của Lô Hạo Danh, chỉ kém một tia sẽ điểm tới.
Ngũ Trảm!Đám người Mạc Sương đều dùng khẩu hình im lặng nói ra hai chữ này, trên mặt đầy vẻ chấn động kinh sợ.
Cho dù là ở Quảng Long Thiên, số lượng Đế giả Ngũ Trảm cũng thật sự quá ít ỏi.
Đó thật sự là thiên kiêu đạt được trình độ cao nhất ở Tiên Vực.
Có thể khiến cho vô số Vương giả, Hoàng giả hâm mộ đến chết.
Lăng Hàη cười nhạt, nói: Chơi rất vui sao?Lô Hạo Danh hoàn toàn nói không ra lời.
Hắn đã bị nỗi sợ hãi làm cho bối rối.
Thật lâu sau, hắn mới khôi phục được vài phần.
Trong lòng hắn không khỏi tràn ngập hận ý đối với Lăng Hàη.
Không phải vậy sao?Ngươi mạnh như vậy, hoàn toàn có thể dễ dàng đánh bại Mạc Sương.
Vì sao ngươi lại bày ra một bộ dạng không chênh lệch lắm so với đối phương.
Làm hại hắn khinh địch ra tay, kết quả ra một chuyện tệ hại như vậy.
Người giống như hắn tuyệt đối sẽ không hối lỗi.
Rõ ràng là hắn chủ động khiêu khích về phía Lăng Hàη, ra tay trước.
Nhưng hắn lại có thể cho rằng Lăng Hàη đang cố ý tỏ ra yếu kém, dụ dỗ hắn ra tay.
Đây thật là kẻ ác cáo trạng trước.
Mạc Sương cũng chấn động kinh sợ.
Hắn tất nhiên hiểu rõ thực lực của Lô Hạo Danh như lòng bàn tay.
Đối phương lại có thể không phải là đối thủ của Lăng Hàη.
Vậy hắn khẳng định cũng giống như vậy.
Nhưng vừa Lăng Hàη lại có thể nhường hắn nhiều chiêu như vậy.
Bây giờ nhìn lại, cũng chính là cho hắn mặt mũi.
Con người chính là như vậy.
Trước đó không biết thực lực của Lăng Hàη, Mạc Sương cho rằng Lăng Hàη có thể tùy ý vuốt ve.
Nhưng bây giờ, sau khi biết được Lăng Hàη cường đại, hắn ngược lại cảm kích Lăng Hàη.
Người này rốt cuộc là ai?Sau khi rút đi sự ngạo mạn, Mạc Sương lập tức khôi phục lại trí tuệ nên có của một thiên tài.
Tuy rằng Bành Hóa Niên rất xem thường đối với Lăng Hàη, nhưng suy nghĩ kỹ một chút, đối phương chắc là cùng Lăng Hàη đi qua đây.
Có thể làm cho một vị Đan Sư tam tinh tự mình tiếp đón, điều này có nghĩa như thế nào?Lăng Hàη cũng không phải giống như Bành Hóa Niên hời hợt miêu tả vài câu như vậy.
Chỉ là một vô danh tiểu tốt ở Thái An Thiên thôi sao? Ngược lại, hắn khẳng định có lai lịch lớn.
Hắn nhất thời hiểu được, mình bị Bành Hóa Niên trở thành thương khiến, đối phương không có phương tiện đối Lăng Hàη ra tay, lại đem hắn đẩy đi ra, thiếu chút nữa hại hắn thất bại thảm hại xấu mặt.
Suy nghĩ một chút, hắn tràn ngập cảm kích đối với Lăng Hàη, lại nảy sinh oán hận đối với Bành Hóa Niên.
Lăng huynh, ngươi rốt cuộc có lai lịch thế nào?Hắn hỏi.
Ta sao?Lăng Hàη mỉm cười, nói.
Ta không phải đã nói rồi sao? Ta là trưởng bối của ngươi.
Lời nói này khiến cho Mạc Sương cảm thấy vô cùng khó chịu.
Hắn thầm nghĩ mình đã điều chỉnh thái độ đủ tốt.
Tại sao ngươi vẫn theo ta đùa giỡn, chiếm tiện nghi của ta? Ta không có nói sai đâu.
Bành sư điệt.
Lăng Hàη cười nói, ánh mắt lại là nhìn Bành Hóa Niên.
Cái gì!Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn Bành Hóa Niên.
Tuy rằng thực lực Phân Hồn Cảnh cũng không được mấy Hoàng giả trẻ tuổi này coi trọng lắm.
Dù sao bọn họ rất nhanh có thể bước vào trình độ này.
Bọn họ để ý, đương nhiên chính là thân phận Đan Sư tam tinh của đối phương.
Đan Sư siêu nhiên, Đan Sư tam tinh miễn cưỡng có thể coi như là Thăng Nguyên Cảnh.
Bởi vậy, Bành Hóa Niên đương nhiên là rất lợi hại.
Nếu không phải như thế, Chư Phong lại làm sao có thể phái hắn đi mời Tử Thành đại sư?Nhưng còn bây giờ thì sao? Lăng Hàη có thể gọi Bành Hóa Niên là sư điệt.
Sư điệt.
.
.
Tuyệt không có khả năng này là luận trên bối phận võ đạo.
Bởi vì Bành Hóa Niên là Đan Sư.
Võ đạo chỉ là hắn học thêm, sẽ không đi tận lực bái một danh sư, do đó khiến mình có thêm một người sư thúc tuổi còn trẻ.
Đan đạo?Ai cũng biết, sư phụ của Bành Hóa Niên là Chư Phong.
Nếu như Bành Hóa Niên thực sự là sự điệt của Lăng Hàη, như vậy Lăng Hàη chính là cùng bối phận với Chư Phong.
A, điều này có thể sao?Thoáng cái, ánh mắt mọi người đều tập trung ở trên người Bành Hóa Niên, muốn xem hắn trả lời như thế nào.
Bành Hóa Niên không khỏi cảm thấy xấu hổ vô cùng.
Trên khuôn mặt cũng hiện lên một tầng đỏ ửng.
Hắn dám nói láo trước mặt nhiều người như vậy sao? Vậy nếu chẳng may để cho Chư Phong biết, không đánh chết hắn cũng không được!Ngay cả tổ sư gia ngươi cũng không muốn nhận hay sao?Hắn có thể hàm hồ cho qua thân phận của Lăng Hàη.
Nhưng Lăng Hàη thật sự muốn ở trước mặt mọi người hỏi hắn, hắn có thể làm sao? Phủ nhận là chuyện tuyệt đối không thể.
Nhưng cố ý nói chuyện cho qua đề tài này, loại cách làm giấu đầu hở đuôi như vậy, có ai sẽ không nhìn ra được?Không có cách nào.
Bành Hóa Niên khẽ cắn môi, nói: Tiểu sư thúc nói không sai.
Ầm!Mọi người chỉ cảm thấy trong đầu chấn động.
Lăng Hàη thật sự đúng là sư thúc của Bành Hóa Niên.
Tin tức này cũng quá kinh bạo.
Bọn họ tiếp tục nhìn về phía Lăng Hàη, nhất thời chỉ cảm thấy Lăng Hàη đâu còn có một tia ngạo mạn nào.
Có thể cùng Đan Sư tứ tinh xưng huynh gọi đệ, vậy khẳng định ngạo khí vô cùng.
Không không không.
Thái độ của Lăng Hàη vừa rồi quả thực chính là cực kỳ khiêm tốn.
Phải biết rằng, Mạc Sương, Lô Hạo Danh thật sự khiêu khích trước.
Mạc Sương vừa cảm kích lại vừa phẫn nộ.
Cảm kích đương nhiên là hướng về phía Lăng Hàη.
Đây chính là Thái sư thúc tổ của hắn, ở dưới sự khiêu khích của hắn cũng không buồn không giận.
Thậm chí Lăng Hàη còn là Đế giả Ngũ Trảm, hoàn toàn có thể một chiêu đánh bại hắn.
Cho dù đánh hắn thành ra trọng thương, bảo đảm Mạc gia cũng không thể nổi giận được.
Ai bảo con cháu trong gia tộc của ngươi vô lễ đối với sư đệ của Chư Phong đại sư trước? Nếu thật sự nghiêm khắc, đánh chết cũng là đáng đời.
Mà ngoài cảm kích đối với Lăng Hàη, vậy còn sót lại đương nhiên là phẫn nộ đối với Bành Hóa Niên.
Lão quỷ, ngươi biết rất rõ ràng thân phận của Lăng Hàη, lại còn đẩy hắn đi vào trong hố lửa?Không thể đi theo cái dạng người như ngươi được!Trong lòng Lô Hạo Danh cũng căng thẳng.
Hắn biết mình đá phải một khối thiết bản.
Nhưng nói đến phải làm thế nào để xóa bỏ mâu thuẫn cùng Lăng Hàη, dù thế nào hắn cũng có không cách nào làm được.
Hắn đánh không lại Lăng Hàη, không có vấn đề gì.
Ở trong Quan Hóa Thành này có dạng người như vậy.
Chỉ cần hắn gây xích mích vài câu là được.
Không ai có thể khi dễ hắn như thế! Thái sư thúc tổ, ta dẫn ngươi vào trong thành đi dạo.
Mạc Sương lập tức nói, ngay cả liếc mắt cũng không nhìn Bành Hóa Niên.
Dù sao hắn ở thân phận đan đạo chỉ là lăn lộn một chút hào quang mà thôi.
Sau đó hắn tuyệt đối không thể chăm chú đi luyện đan.
Hơn nữa, cả đời hắn cũng không nhất định có thể bước vào Đan Sư nhất tinh.
Vậy cần gì phải đi lãng phí thời gian.
Cho nên, hắn cung kính đối với Bành Hóa Niên chỉ là bởi vì thân phận đối phương là Đan Sư tam tinh.
Không phải hắn thật sự muốn học được cái gì từ trên người đối phương.
Bị Bành Hóa Niên hãm hại một hồi như thế, hắn tất nhiên tức giận.
Lăng Hàη nhìn về phía Bành Hóa Niên một chút, bỏ ý nghĩ đánh đối phương một trận, nói: Được, vậy làm phiền ngươi.
Yên tâm, ta nhất định sẽ khiến cho Thái sư thúc tổ thoả mãn!Mạc Sương cười nói.
Nhìn ra được, hắn đang tận lực lấy lòng Lăng Hàη.
Đây cũng không phải là bởi vì hắn cảm kích Lăng Hàη.
Cũng bởi vì Lăng Hàη chính là sư đệ của Chư Phong đại sư.
Quan hệ này quá kinh người.
Nếu như lão tổ tông Mạc gia ở đây, cũng nhất định sẽ tán thành hắn kết giao với Lăng Hàη.
Lăng Hàη gật đầu, nói: Không cần gọi ta là Thái sư thúc tổ.
Gọi tên ta là được.
Hắn nhìn ra được, đối phương không phải là Đan Sư thật sự.
Mạc Sương thật ra cũng không muốn gọi Lăng Hàη bằng danh hiệu dọa người như vậy.
Vừa nghe vậy hắn tất nhiên mừng rỡ, nói: Vậy ta gọi là Lăng ca.
Có thể.
Lăng ca, chúng ta cũng đi dạo với ngươi.
Đám người Hàn Đào cũng đều nói.
Bọn họ lại không phải là người ngu.
Bọn họ không nhìn ra lợi ích cực lớn của Lăng Hàη sao? Làm sao có thể để cho Mạc Sương một mình chiếm tiện nghi cho được.
Đoàn người dẫn Lăng Hàη đi.
Chỉ còn lại có Bành Hóa Niên và Lô Hạo Danh sắc mặt đều thâm trầm, dường như muốn nhỏ ra nước tới.
Hừ!Bành Hóa Niên rũ áo rời đi.
Hai bàn taythu ở trong tay áo nắm lại thật chặt.
Hắn phẫn nộ đến cực hạn.
Chỉ là một kẻ đê tiện ở Thái An Thiên, lại dám khiến cho hắn khó xử.
Hắn tuyệt đối không thể lại bỏ qua cho Lăng Hàη như thế được.
Chờ đấy.
Đây chính là Quan Hóa Thành.
Một mình ngươi là người hoàn toàn không có căn cơ, đi tới nơi này, nhất định sẽ bị hắn chơi cho xoay quanh.
Lễ mừng còn phải nửa tháng nữa mới diễn ra.
Hắn còn có thời gian chơi Lăng Hàη tới tàn phế.
Nhìn thấy Bành Hóa Niên rời đi, Lô Hạo Danh cũng nhấc chân, đi tới một hướng khác.
Hắn đương nhiên cũng không có khả năng bỏ qua cho Lăng Hàη.
Hắn không cần xin người giúp đỡ.
Lô gia lại có nhiều cường giả Phân Hồn Cảnh.
Cho dù ngươi chính là Đế giả Ngũ Trảm, nhưng tối đa cũng chỉ có thể địch nổi Dương Hồn.
Ta mời ra một vị cường giả Âm Hồn, chẳng lẽ còn không thể trấn áp được ngươi sao?Chờ xem.
.
.
.
Có đám người Mạc Sương cùng đi, Lăng Hàη đi dạo ở trong Quan Hóa Thành.
Không giống với Đan Đạo Thành, Quan Hóa Thành cũng chỉ có một tầng, nhưng cực kỳ lớn.
Đừng nói mười ngày nửa tháng, cho dù là trăm năm nghìn năm qua cũng không nhất định có thể đi dạo hết toàn bộ thành.
Nơi này tương đương với một hành tinh lớn siêu cấp, cương vực vô cùng lớn, nhân khẩu phải tính tới mười ngàn vạn.
Bởi vậy, đám người Lăng Hàη cũng chỉ có thể cưỡi ngựa xem hoa.
Thật may, trong thành đương nhiên là có truyền tống trận.
Chỉ cần nộp lên tinh thạch, là ngươi có thể tùy ý ngao du.
Sau một ngày đi dạo, Lăng Hàη ở dưới lời mời tha thiết của Mạc Sương, tiến vào Mạc gia, hưởng dụng đương nhiên là phòng khách xa hoa nhất.
Không chỉ tinh thạch chất đầy, tùy ý sử dụng, hơn nữa còn có phòng tu luyện thời gian với tốc độ tăng nhanh gấp trăm lần.
Phòng khách như vậy, Mạc gia chỉ dành để tiếp đón vị khách trân trọng nhất.
Ví dụ như truyền nhân của Tiên Vương, cường giả Thăng Nguyên Cảnh.
Lăng Hàη có thể hưởng thụ được đãi ngộ như vậy, có thể thấy được Mạc gia đối với hắn có bao nhiêu coi trọng.
Lại ở một ngày như vậy, Mạc Sương đột nhiên chạy tới, nói: Lăng ca, Lăng ca! Làm sao vậy?Lăng Hàη đang cùng đám người nữ hoàng thưởng thức trà.
Cuộc sống cũng không chỉ có tu luyện.
Thời gian nên nghỉ ngơi thì chắc hẳn phải nghỉ ngơi thư giãn một chút.
Tối hôm nay có một bữa tiệc, do Liễu Thánh Tử tổ chức.
Thế nào, Lăng ca có hứng thú đi xem hay không?Mạc Sương có chút hưng phấn nói.
Liễu Kiệt, Phổ Vân Giáo Thánh Tử, đệ tử chân truyền của Phổ Vân Tiên Vương, đã sớm bước vào Ngũ Trảm, nhất định phải trở thành nam nhân Tiên Vương.
Tuy rằng Phổ Vân Giáo còn có mười ba Thánh Tử Thánh Nữ khác, so với Liễu Kiệt đều buồn bã thất sắc.
Không ai cho rằng còn có Thánh Tử Thánh Nữ nào có thể cùng Liễu Kiệt tranh đoạt vị trí Chưởng giáo sau này.
Trong lòng Lăng Hàη thoáng động.
Trình độ võ đạo của Quảng Long Thiên vốn không khác biệt so với Thái An Thiên.
Nhưng mười vạn năm gần đây, phong thuỷ hai bên xuất hiện biến hóa rõ ràng.
Phải nói rằng, Thái An Thiên không có thay đổi gì, nhưng Quảng Long Thiên lại đột nhiên tăng mạnh.
Nghiêm Tiên Lộ rất mạnh mẽ.
Nhưng hắn vẫn tự thừa nhận mình không bằng thiên kiêu xếp hạng thứ chín Quảng Long Thiên.
Điều đó khiến cho Lăng Hàη cảm thấy hứng thú vô cùng.
Hắn muốn tìm hiểu một chút, xem Đế giả của Quảng Long Thiên rốt cuộc nắm giữ chiến lực thế nào.
Phu quân, ngươi đi đi.
Chúng ta không đi được.
Thiên Phượng Thần Nữ nói.
Nàng ngược lại không phải là chán ghét trường hợp như vậy.
Mà phải biết rằng nữ hoàng, Hổ Nữu, Nhu Yêu Nữ họa thủy tới mức nào.
Bởi vậy, các nàng vừa đi nhất định sẽ thay Lăng Hàη đưa tới thù hận.
Như vậy hay là thôi đi.
Bọn họ chỉ tới tham gia lễ mừng của Chư Phong đại sư.
Đi là phải đi, nhưng không cần thiết sinh ra phiền phức gì khác.
Nữ hoàng không nói gì.
Nàng chỉ quan tâm Lăng Hàη.
Đối với tất cả những thứ khác, nàng lại không hề có hứng thú.
Hổ Nữu và Nhu Yêu Nữ ngược lại đều muốn đi.
Một người muốn ở bên cạnh Lăng Hàη.
Một người khác lại muốn khai mở nhãn giới.
Thật ngại quá, các vị tẩu tử.
Ta cũng chỉ có thể dẫn theo một người đi.
Cho nên, các vị muốn đi cũng không có cách nào đi được.
Mạc Sương nói xong, lộ ra một dáng vẻ rất bất đắc dĩ.
Hắn vừa nói như vậy, Hổ Nữu và Nhu Yêu Nữ cũng không có biện pháp.
Ta cũng muốn đi!Hai tay Hổ Nữu chống nạnh, tức giận nói.
Mạc Sương lôi kéo Lăng Hàη rời đi: Các vị tẩu tử, ta nhất định sẽ để ý Lăng ca thật kỹ, tuyệt đối sẽ không để cho hắn trêu hoa ghẹo nguyệt.
Các vị cứ yên tâm đi.
Thời điểm hắn nói đến một chữ cuối cùng, hắn và Lăng Hàη đã đi ra tới ngoài cửa.
Vội vàng như thế làm gì?Lăng Hàη cười nói.
Lăng ca, tin tức lớn!Mạc Sương ghé vào bên tai Lăng Hàη nói.
Lăng ca biết tại sao ngày hôm nay Liễu Thánh Tử lại muốn mời yến tiệc hay không? Hắc hắc, đó là bởi vì Liễu Hàm Tiên Tử tới! Sao?Lăng Hàη có chút mờ mịt.
Liễu Hàm là ai? A, không phải chứ? Lăng ca ngay cả Liễu Hàm Tiên Tử cũng không biết hay sao?Mạc Sương lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Vì sao ta nhất định phải biết?Lăng Hàη cười hỏi.
Ta thực sự bị bại bởi Lăng ca!Mạc Sương lấy tay đỡ trán.
Liễu Hàm Tiên Tử chính là muội muội ruột của Liễu Thánh Tử, cũng là thiên tài võ đạo.
Chỉ có điều nàng bái nhập chính là môn hạ của Huyền Băng Giáo.
Liễu Hàm Tiên Tử chẳng những là thiên tài võ đạo, hơn nữa còn xinh đẹp thiên tiên, được gọi là mỹ nữ đứng thứ hai trong Quảng Long Thiên.
Thứ hai?Lăng Hàη cười nói, thế nào có nhiều người nhàm chám như vậy, còn chấm điểm cho mỹ nữ.
Mỹ nữ đứng đầu là Thư Nhã Dung, Thánh Nữ của Hắc Viêm Giáo.
Chà chà chà, thực sự đẹp.
Chi có điều không Hổ tẩu, nhưng so với Nhu tẩu tử chắc hẳn là không sai biệt lắm.
Mạc Sương vô cùng thích buôn chuyện, trong ánh mắt tràn ngập vẻ hướng tới.
Thiên kiều tuyệt sắc như vậy, không có một nam nhân nào lại không thích.
Lăng ca, Lăng ca là Đế giả, lại là tiểu sư đệ của Chư Phong đại sư.
Chỉ cần Lăng ca bỏ ra chút công phu, nhất định có thể theo đuổi được Liễu Hàm Tiên Tử.
Lăng Hàη không khỏi cảm thấy bất đắc dĩ.
Hiện tại không chỉ nữ hoàng và tiểu tháp cổ vũ hắn tán nữ nhân.
Ngay cả tiểu đệ cũng là tính tình như vậy? Ngươi nói vậy không phải muốn nói ta trêu hoa ghẹo nguyệt hay sao?Hắn lắc đầu: Ta thì miễn đi.
Không có phúc tiêu thụ.
Bản thân ngươi tự mình cố gắng, theo đuổi người ta đi.
Vậy cũng cần người ta để ý tới ta chứ!Mạc Sương thở dài.
Liễu Hàm cũng là Đế giả.
Chàng rể trong mắt của nàng, dù thế nào cũng phải là thiên kiêu mạnh nhất giống như Lăng Hàη, Liễu Kiệt vậy.
Chỉ cần bỏ công phu sâu, gậy sắt cũng có thể mài thành kim.
Ai quy định nữ nhân nhất định không thể gả cho người yếu hơn mình?Lăng Hàη cổ vũ hắn Ta tới làm chỗ dựa cho ngươi.
.
.
Ừ, võ đạo thua, vậy bắt tay từ trên phương diện đan đạo đi.
Lăng ca, ngươi muốn dạy ta luyện đan sao?Hai mắt Mạc Sương lập lòe.
Vị này lại chính là sư đệ của Đan Sư tứ tinh.
Vậy nhất định là nhân vật đan đạo cấp đại sư.
Lăng Hàη cười ha ha một tiếng, nói: Không phải ta đả kích ngươi.
Chỉ có điều ngươi ở trên phương diện đan đạo tối đa đạt được học đồ cao giai.
Mạc Sương nhất thời ủ rũ.
Lăng Hàη nói không sai.
Thời gian hắn ở trên đan đạo tìm hiểu tương đối dài.
Dù sao tạm thời không thể đột phá Phân Hồn, liền đặt sự chú ý ở trên đan đạo.
Nhưng từ học đồ hạ giai đến trung giai, hắn không tốn bao nhiêu thời gian.
Từ trung giai đến cao giai, hắn lại bỏ ra cố gắng cực lớn.
Sau khi đạt tới cao giai, hắn lại không thể tiến thêm được nữa.
Chỉ có điều, không quy định học đồ cao giai thì không thể luyện ra tiên đan.
Lăng Hàη lo lắng nói.
Mạc Sương lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Nếu có thể luyện ra tiên đan, không phải là Đan Sư nhất tinh sao? Đây là đường phân cách giữa Đan Sư và học đồ.
Tại sao nói học đồ cao giai thì không thể luyện tiên đan.
Đây không phải là cực kỳ mâu thuẫn sao?Lăng Hàη mỉm cười, nói: Ta có thể làm Đan Sư chuyên dụng cho ngươi mấy ngày.
Mạc Sương nhất thời bừng tỉnh.
Hắn không biết luyện đan không có vấn đề gì.
Huynh đệ sẽ không biết sao? Đi một chút đi.
Hắn nhất thời trở nên hưng phấn, thúc giục Lăng Hàη đi.
Hai người vừa ra cửa, ngồi trên truyền tống trận, thoáng một cái, liền xuất hiện ở địa phương xa vô cùng.
Tiên Vương Đại Thành này quá lớn.
Không sử dụng truyền tống trận chạy một đường cũng phải mất mấy ngày thậm chí hơn mười ngày.
Đó thật sự là quá chán.
Thánh Tử Phủ của Liễu Kiệt vô cùng to lớn.
Chính là một tòa đại điện kim bích huy hoàng, trang trí hoa mỹ vô cùng.
Hơn nữa còn lộ ra một đại khí không có cách nào hình dung.
Đứng ở phía xa nhìn lại làm cho lòng người sinh ra kính sợ.
Cho dù Mạc Sương là một người không sợ trời không sợ đất như vậy, sau khi đi tới nơi này cũng không nhịn được bước chân chậm lại, lộ vẻ cẩn thận từng li từng tí.
Người nơi này đối với Liễu Kiệt tràn ngập sự kính nể.
Thật giống như thế hệ trẻ Thái An Thiên tôn sùng Nghiêm Tiên Lộ.
Lúc này, ở đây đã tập hợp số lượng khách tương đối đông.
Bên ngoài lại có rất nhiều đang đứng.
Có nhóm hai người, có nhóm túm năm tụm ba, đều đang thầm thương lượng cái gì đó.
Mạc Thất.
Chỉ thấy một người trẻ tuổi bước nhanh tới.
Đã lâu không gặp.
Mạc Sương lập tức lộ ra vẻ giận dữ, nắm đấm xiết chặt, cắn răng nói: Dương Đại!Người trẻ tuổi kia là đại thiếu của Dương gia, ở trong thế hệ trẻ đứng hàng lão đại, bởi vậy được người khác gọi là Dương Đại.
Hắn tên thật gọi là Dương Gia.
Dương gia cùng Mạc gia chính là kẻ thù truyền kiếp.
Bởi vậy kéo dài đến trên người thế hệ trẻ tuổi như bọn họ, tất nhiên cũng đối lập với nhau.
Nhưng điều này không giống như Mạc Sương cùng Lô Hạo Danh tranh giành tình nhân, mà là một loại thế đối đầu.
Thế hệ trước đối đầu, thế hệ trẻ tuổi đã đối chọi gay gắt.
Bởi vì hai người này đều là người xuất sắc trong thế hệ trẻ tuổi của mỗi một gia tộc.
Từ nhỏ bọn họ đã triển khai các loại cạnh tranh.
Xem tốc độ tu luyện của ai nhanh hơn.
Xem ai sẽ tài nghệ nhiều hơn.
Lớn lên một chút, vậy sẽ so sánh xem ai tán mỹ nữ đẹp hơn, càng cay độc hơn.
Sở dĩ Mạc Sương tiến vào đan đạo, làm một học đồ nho nhỏ, đó là bởi vì Dương Gia tiên tiến vào đan đạo.
Hắn muốn so sánh với đối phương.
Kết quả hai người đều gà mờ.
Ai cũng không đè ép được ai.
Đúng rồi, giới thiệu cho ngươi một người.
Dương Gia dương dương đắc ý.
Đây là huynh đệ ta kết bạn gần đây, gọi là Yến Vĩ.
Hắn chỉ vào một người trẻ tuổi đang từ phía sau đi tới.
Người này vô cùng trẻ tuổi, nhưng vẻ mặt đầy ngạo khí, giống như tất cả mọi người đều thiếu nợ hắn mấy trăm vạn tinh thạch.
Đừng nhìn Yến huynh đệ ta trẻ tuổi.
Hắn đã là Đan Sư nhị tinh.
Hơn nữa ở trên phương diện luyện linh, còn đạt tới nhị luyện!Dương Gia tiếp tục giới thiệu, trong ánh mắt đều là vẻ khiêu khích.
Thế nào? Ta có bằng hữu như vậy, ngươi có sao?Mạc Sương đâu chịu tỏ ra yếu kém, vội vàng nói: Đây là Lăng ca của ta.
Cũng là một Đan Sư.
Hắn dừng một chút, nhỏ giọng hỏi Lăng Hàη.
Lăng ca, ngươi là Đan Sư mấy tinh?Phụt!Dương Gia lập tức cười phun ra.
Ngươi cũng thật biết đùa.
Ngay cả người ta là Đan Sư mấy tinh cũng không biết, lại dám lấy ra khoe.
Ngu ngốc! Ha ha ha, thực sự nực cười.
Đừng tưởng rằng cứ sờ qua lò luyện đan là có thể tự xưng Đan Sư!Yến Vĩ sử dụng ánh mắt khinh bỉ đảo qua Lăng Hàη.
Sau này, không cho phép lại ở trước mặt ta tự xưng là Đan Sư nữa!Mạc Sương giận tím mặt.
Ngươi mới là nực cười.
Không biết Lăng Hàη chính là sư đệ của Chư Phong đại sư sao? Cho dù Lăng Hàη thật sự không biết luyện đan, chỉ riêng điểm ấy hắn cũng có tư cách được gọi là Đan Sư.
Con mẹ nó ngươi mới là một kẻ nực cười!Hắn trả lời lại một cách mỉa mai.
Yến Vĩ cũng lộ ra vẻ giận dữ.
Hắn thiếu niên đắc chí.
Từ trước đến nay đều chỉ có người ta nịnh hót lấy lòng hắn.
Đã bao giờ hắn từng bị người khác chỉ vào mũi mắng qua? Ngay cả Đan Sư nhất tinh cũng không phải, cũng dám tự xưng là Đan Sư.
Không phải khiến cho người ta chê cười là cái gì?Yến Vĩ cười giễu cợt nói.
Đan Sư có huy hiệu chuyên môn.
Liếc mắt liền có thể nhận ra là Đan Sư mấy tinh.
Thời điểm Lăng Hàη còn đang ở Đan Đạo Thành, bởi vì Tử Thành đại sư, hắn vẫn đeo vào ngực.
Nhưng thời điểm ra khỏi Đan Đạo Thành, hắn tất nhiên là lấy xuống.
Cho nên, trước đây Bành Hóa Niên liếc mắt liền nhìn ra Lăng Hàη chính là Đan Sư nhị tinh.
Mà bây giờ Yến Vĩ lại vạn phần khinh thường Lăng Hàη.
Cái quần thể Đan Sư này cũng giống như võ giả, đẳng cấp nghiêm ngặt.
Hơn nữa, bởi vì Đan Sư ít hơn, đi lên càng cao lại càng khó.
Bởi vậy kém một tinh cấp lại là khái niệm hoàn toàn bất đồng.
Địa vị chênh lệch quá cách xa.
Mạc Sương cố tình phản bác.
Nhưng hắn lại thật sự không biết được Lăng Hàη rốt cuộc là tiêu chuẩn gì.
Hắn cũng không biết nên nói từ đâu.
Hắn chỉ có thể nói: Lăng ca ta cho dù một tay luyện đan, cũng muốn mạnh mẽ hơn so với gia hỏa nhà ngươi gấp mấy trăm lần! Mạc lão thất, nói nói như vậy sẽ không thú vị đâu.
Dương Gia ngắt lời.
Đối phương căn bản là càn quấy.
Có bản lĩnh, chúng ta tới thử vài lần.
Sợ ngươi sao?Mạc Sương tất nhiên sẽ không tỏ ra yếu kém.
So kiếm pháp, đao pháp, tiễn thuật, hay trà đạo, kỳ đạo, ta đều theo tới cùng.
Ha ha, những thứ này đã so đấu rất nhiều lần, không có ý nghĩa gì cả.
Dương Gia lắc đầu.
Sau đó hắn dừng lại một chút, nói.
Chúng ta đấu về phương diện luyện đan! Liền do Yến huynh tới đánh với Lăng ca này của ngươi.
Hắn cố ý nhấn mạnh âm ở hai chữ Lăng ca, ý giễu cợt rất rõ ràng.
Lăng Hàη sờ mũi một cái.
Hắn thật sự khiến người ta hận như vậy sao? Vì sao chỉ là đi cùng người khác qua dự một bữa tiệc, ngay cả một câu cũng không có nói, vậy mà cũng bị xem thành mục tiêu nhằm vào?Chẳng lẽ không nhưng hắn có hào quang tự dẫn phiền phức vào thân, hơn nữa còn có thể truyền nhiễm cho người khác? Hừ, để cho người khác đấu thì có ý gì.
Nếu như có đấu, chúng ta lại tự mình đấu!Mạc Sương đối với Lăng Hàη không có một chút lòng tin.
Mặc dù người này là sư đệ của một vị đại sư tứ tinh, nhưng ngay cả huy hiệu Đan Sư cũng không có.
Nếu như Lăng Hàη bước vào trình độ Đan Sư, vì sao không đeo huy hiệu Đan Sư.
Đây không phải là tượng trưng cho thân phận địa vị hay sao? Mạc lão thất, không dám sao?Dương Gia khiêu khích nói.
Ta nghe nói ngươi có một chén nhỏ Địa Linh Thiên Tuyền, định dùng để chế luyện Tiên Binh.
Vừa vặn, ta đây có một khối chuẩn tiên kim tứ tinh.
Để cho Yến huynh và Lăng ca của ngươi đấu một trận.
Nếu như ngươi thắng, ta lại tặng khối chuẩn tiên kim tứ tinh này cho ngươi, để ngươi chế tạo một thanh Tiên Binh.
Nhưng nếu như ngươi bị thua.
.
.
Lại giao Địa Linh Thiên Tuyền cho ta!Mạc Sương không khỏi giận dữ.
Ngươi thật quá đáng!Chỉ là một khối chuẩn tiên kim tứ tinh có thể so sánh được với Địa Linh Thiên Tuyền sao? Thời điểm đang chế luyện Tiên Binh, thêm thứ này vào, có thể nâng cao gần nửa trình độ tinh cấp cho Tiên Binh.
Hơn nữa cực hạn có thể đạt tới chuẩn tiên kim thất tinh.
Như vậy sao có thể sử dụng khi đang chế luyện tứ tinh chuẩn tiên khí.
Cũng quá lãng phí.
Cho dù Dương Gia thật sự giành được chiến thắng, cũng không có khả năng sử dụng Địa Linh Thiên Tuyền ở trên khối chuẩn tiên kim.
Mà là sẽ tạm để lại đó dùng sau.
Có người tặng quà sao?Trong lòng Lăng Hàη thoáng động, trên mặt cố ý lộ ra vẻ mặt vui mừng: Lão thất, chuẩn tiên kim tứ tinh đấy!Nhìn biểu tình khiếp sợ của hắn, hình như nói tới không phải là chuẩn tiên kim tứ tinh, mà là tiên kim tốt thật sự.
A, có phần của ngươi sao? Tuy rằng chuẩn tiên kim tứ tinh cũng vô giá, nhưng ở trong thế lực Thăng Nguyên Cảnh, cũng không phải là cao không thể leo tới.
Nhiều lắm chính là trân quý một chút.
Ngươi cần như vậy sao?Dương Gia và Yến Vĩ đều lộ ra vẻ khinh thường.
Người này thật sự là một kẻ nhà quê.
Cũng không biết hắn làm sao lại di cùng với Mạc Sương tới đây.
Trong lòng Mạc Sương lại thoáng động.
Hắn đương nhiên sẽ không cho rằng trình độ nhãn giới của Lăng Hàη sẽ thấp như vậy.
Người ta là Đế giả, sư đệ của Đan Sư tứ tinh.
Lẽ nào có thể chưa từng nhìn thấy qua chuẩn tiên kim tứ tinh?Hắn không phải là người ngốc, lập tức phản ứng lại.
Lăng Hàη muốn hãm hại Dương Gia và Yến Vĩ!Vậy hắn tất nhiên sẽ không phản đối.
Hơn nữa hắn còn hớn hở phối hợp.
Hắn vội vàng nói: Lăng ca, chuẩn tiên kim tứ tinh căn bản không thể so sánh được với Địa Linh Thiên Tuyền, giá trị kém hơn quá nhiều.
Đánh cược như vậy căn bản không có lời! Ngươi không có lòng tin đối với ta sao?Lăng Hàη giả vờ bị sỉ nhục, có vẻ rất tức giận.
Không phải, Lăng ca, ngươi hãy nghe ta nóiMạc Sương hết sức phối hợp, có vẻ cũng rất sốt ruột.
Dương Gia liền vội vàng cắt lời, nói: Mạc lão thất, Lăng ca của ngươi có lòng tin lớn như vậy, sao người không để cho người ta thử xem? Dương Đại, ngươi còn có mặt mũi nói sao?Mạc Sương hừ một tiếng.
Chỉ là chuẩn tiên kim tứ tinh, làm sao có thể so sánh được với Địa Linh Thiên Tuyền? Được.
Vậy ta lại thêm lá của một gốc cây Tiên Dược.
Dương Gia ngạo nghễ nói.
Lục La Thần Hoàng Thảo, dược linh có chín trăm chín mươi năm, chứa mảnh nhỏ của quy tắc hệ hỏa.
Mạc Sương không khỏi đặc biệt động tâm.
Bất kể là Tiên Dược gì, đều là chí bảo.
Coi như mình không tu luyện quy tắc như vậy, cũng hoàn toàn có thể lấy ra, để tiến hành trao đổi.
Hơn nữa, chín trăm chín mươi năm, thời gian cũng đủ dài.
Nói như vậy, chỉ có thế lực Tiên Vương mới có khả năng trồng Tiên Dược loại ngũ hành.
Các loại như Hư Không Hoa, Lôi Đình Thảo, bởi vì sinh trưởng trong điều kiện quá mức hà khắc.
Cho dù là Tiên Vương cũng rất khó sáng tạo.
Chỉ có thể dựa vào trời sinh đất dưỡng, giá trị đương nhiên cao hơn.
Đánh cược!Lăng Hàη giải quyết dứt khoát.
Được!Dương Gia sợ Mạc Sương đổi ý, lập tức lên tiếng quyết định.
Mạc Sương không khỏi lộ ra vẻ lo âu.
Đối phương quả thực đã cắn câu.
Nhưng vấn đề là, hắn căn bản không biết thực lực đan đạo của Lăng Hàη như thế nào.
Nếu chẳng may bị thua thì phải làm sao bây giờ?Nhưng Lăng Hàη đã đáp ứng, hắn làm sao có thể đổi ý được đây?Nhận đi.
Cùng lắm thì hi sinh một phần Địa Linh Thiên Tuyền, củng cố quan hệ cùng Lăng Hàη càng vững chắc hơn.
Khoan đã!Yến Vĩ mở miệng.
Lăng Hàη không khỏi nhìn lại về phía người này.
Lẽ nào chỉ số thông minh của đối phương đột nhiên tăng lên, khám phá ra thủ đoạn của hắn? Lại thêm một bình Cố Hồn Đan.
Yến Vĩ nói xong, lấy ra một bình đan dược và một bàn đá.
Bình đan dược liền được đặt ở trên bàn đá.
Có dám hay không?Hóa ra là bỏ vào thêm.
Trong lòng Lăng Hàη buông lỏng.
Cố Hồn Đan này là để cho Phân Hồn.
cảnh giới này tu luyện lần nữa, phân ra thần hồn.
Cố Hồn Đan liền có thể tạo được hiệu quả trợ giúp.
Đây là đan dược Phân Hồn Cảnh thường dùng nhất.
Chỉ có điều giá trị quả thực xa xỉ.
Tiên đan không rẻ, bởi vì đều cần dùng đến một chút Tiên Dược.
Sợ ngươi rồi sao?Lăng Hàη giả vờ trẻ tuổi lỗ mãng.
Mạc Sương lại làm ra bộ khuyên bảo, nhưng vẫn không lay chuyển được Lăng Hàη.
Cuối cùng chỉ có thể tăng thêm, bỏ thêm mười bình Thanh Sương Đan.
Đây là đan dược dành cho Trảm Trần sử dụng.
Bởi vì kém một cấp bậc, cho nên số lượng cũng tăng gấp mười lần.
Vậy liền bắt đầu đi!Yến Vĩ ngạo nghễ nói.
Hắn thấy, chỉ cần mình duỗi tay ra, Lăng Hàη sẽ biết khó mà lui, tự mình nhận thua.
Được.
Đi tới phòng tu luyện thời gian.
Bốn người đồng thời rời đi.
Tất nhiên có rất nhiều quần chúng đi theo.
Chuyện náo nhiệt như vậy không xem cũng uổng.
Thánh Tử Phủ đương nhiên có phòng tu luyện thời gian, còn có ba loại hình.
Loại thứ nhất, tăng nhanh hiệu quả gấp năm mươi lần.
Đây chính là dành cho tôi tớ bên trong Thánh Tử Phủ tu luyện, hiệu quả yếu nhất.
Nhưng như vậy phúc lợi cũng tương đối tốt.
Dù sao cũng là miễn phí.
Nếu đi bên ngoài, chí thời gian một ngày cũng có thể khiến cho người ta trố mắt.
Loại thứ hai tăng nhanh hiệu quả gấp trăm lần, dành cho khách tới Thánh Tử Phủ sử dụng, đương nhiên cũng miễn phí.
Loại thứ ba tăng nhanh hiệu quả gấp hai trăm lần.
Đây là chỗ chuyên dụng của Thánh Tử, cũng chỉ có một gian.
Ngoại trừ Liễu Kiệt ra, chỉ có người nhận được sự cho phép đặc biệt của hắn mới có thể mượn dùng.
Bởi vậy, đoàn người Lăng Hàη đương nhiên không có khả năng đi phòng tu luyện gấp hai trăm lần để luyện đan.
Mà bọn họ lựa chọn phòng tu luyện tăng nhanh gấp trăm lần.
Chỉ cần có thể tiến vào Thánh Tử Phủ, liền có thể miễn phí sử dụng.
Hơn nữa số lượng cũng nhiều.
Nếu không hai người còn phải chen chúc ở trong một gian phòng.
Lăng Hàη và Yến Vĩ tiến vào phòng tu luyện.
Mỗi người lấy ra một lò luyện đan, làm công tác chuẩn bị.
Bọn họ ở bên trong tắt đi trận pháp che đậy.
Như vậy, những người bên ngoài liền có thể nhìn thấy rõ ràng tình huống bên trong.
Nhưng chỉ giới hạn ở phạm vi tầm nhìn.
Âm thanh và mùi vị lại không truyền ra được.
Nếu là so tài, đương nhiên phải duy trì sự công bằng.
Nếu không ngươi trực tiếp lấy từ bên trong thần khí không gian ra một viên tiên đan cao giai, vậy làm sao tính toán?Vừa nghe được ở nơi này có đánh cược về luyện đan, người vây xem tất nhiên càng lúc càng nhiều.
Ta làm nhà cái.
Không quan tâm mua ai thắng, đều một bồi thường hai.
Mạc Sương đột nhiên kêu lên.
Đây là điều trước khi Lăng Hàη tiến vào phòng tu luyện đã nói với hắn.
Phải kiếm, lại kiếm một khoản lớn.
Không ít người còn không biết được rõ ràng tình hình.
Sau khi hỏi thăm một chút, ai cũng đặt cược ở trên người Yến Vĩ.
Thật dễ kiếm!Mạc lão thất khẳng định đầu bị lừa đá, lại còn tin tưởng Lăng Hàη sẽ thắng.
Nghĩ như thế nào cũng không có khả năng.
Trong lòng Dương Gia lại là thoáng chấn động.
Ngay từ đầu Mạc Sương cự tuyệt.
Nhưng bây giờ hắn lại có thể chủ động mở nhà cái.
Hắn làm vậy là bởi vì nắm chắc sao? Nhưng từ tỷ số bồi thường có thể thấy, Mạc Sương không có thiên về phía người nào.
Điều này khiến cho hắn lại không biết được rõ ràng.
Nhưng mặc kệ như thế nào, trận đánh cược này đã ở thế phải làm.
Trên bàn đá, từng món thần khí không gian được đặt lên.
Phần lớn đều là tinh thạch.
Cũng có rất ít người lấy ra chuẩn tiên kim trân quý.
Những người này là muốn nhân cơ hội kiếm một khoản lớn.
Thấy đồ trên bàn đá càng lúc càng nhiều, Mạc Sương cũng bắt đầu lau mồ hôi lạnh.
Bởi vì phần lớn đều đặt cược Lăng Hàη thua.
Mà một khi Lăng Hàη thật sự thua, hắn sẽ bồi thường tới quần cũng bị mất.
Nhưng nếu chẳng may thắng, lần thu hoạch này cũng vô cùng kinh người.
Chuyện gì náo nhiệt vậy?Chỉ thấy Hàn Đào đi nhanh đến.
Vừa nghe thấy người khác nói ra chân tướng sự tình, hắn không khỏi lộ ra sắc mặt cổ quái.
Hắn biết rất rõ địa vị của Lăng Hàη, ít nhất là một chút xíu.
Chỉ có điều, sư đệ của Đan Sư tứ tinh, như vậy còn chưa đủ lợi hại sao?Yến Vĩ này thật đúng là có dũng khí kinh người.
Lại có thể cùng Lăng Hàη so tài về luyện đan.
Làm vậy không phải là tự tìm khó dễ cho mình sao? Ha ha, ta cũng chơi một chút.
Hắn cười to.
Cơ hội kiếm tốt như vậy hắn làm sao có thể bỏ qua được.
Phong Bàn! Phong Bàn!Mạc Sương không đợi Hàn Đào mở miệng nói muốn đặt bao nhiêu, liền vội vàng kêu lên.
Mạc lão thất, ngươi làm vậy là không phúc hậu.
Hàn Đào cười nói.
Ngươi ăn thịt, cũng phải để cho ta uống chút canh chứ, có đúng hay không?Vừa nghe hắn nói như thế, mọi người xung quanh đều cảm thấy kỳ quái.
Nghe khẩu khí này của Hàn Đào, hình như Lăng Hàη chắc chắn sẽ thắng.
Ngươi làm sao có lòng tin như vậy? Hàn huynh, ngươi làm vậy là có ý gì?Có người hỏi.
Hàn Đào cười ha hả, nói: Không có ý gì.
Chỉ là cho rằng Lăng huynh chắc chắn sẽ thắng mà thôi.
Hắn nói cho có lệ.
Ai tin chứ!Tất cả mọi người đều lắc đầu.
Có người tính tình nôn nóng nhân tiện nói: Hàn huynh, lẽ nào Lăng Hàη này còn là Đan Sư tam tinh hay sao? Không biết rõ ràng.
Hàn Đào lắc đầu.
Ta quả thực không biết Lăng huynh là Đan Sư mấy tinh.
Thậm chí có phải là Đan Sư hay không, ta cũng không biết được rõ ràng.
Vậy sao ngươi có lòng tin như vậy?Hàn Đào thoáng lộ ra một dáng vẻ cao thâm khó dò.
Thấy ánh mắt của mọi người đều tập trung ở trên người của mình, hắn mới lại mở miệng, nói: Chỉ có điều, ta thật ra biết một chút tư liệu, có thể cùng mọi người chia xẻ một chút.
Bành Hóa Niên, Bành Đan Sư, mọi người đều biết đi?Đương nhiên biết.
Bành Hóa Niên chính là đệ tử đắc ý của Chư Phong đại sư.
Sau này có thể sẽ trở thành Đan Sư tứ tinh.
Nhưng.
.
.
Đột nhiên nhắc tới trên người Bành Hóa Niên làm cái gì? A, lẽ nào Lăng Hàη là đệ tử của Bành Hóa Niên?Có người kinh ngạc kêu lên, tự cho là mình nghĩ đúng.
Giống như Mạc Sương, Dương Gia thậm chí là đám người Hàn Đào, đều bái một Đan Sư làm sư phụ, học tập thuật luyện đan.
Trên danh nghĩa đều là môn hạ của Chư Phong đại sư.
Nhưng bọn họ đều thuộc về dạng chỉ chơi một chút.
Bởi vậy, người như Bành Hóa Niên đương nhiên cũng không có khả năng thu nhận bọn họ làm đồ đệ, mà là phái Đan Sư nhất tinh tới giáo dục bọn họ.
Giữa hai bên không phải là quan hệ sư đồ nghiêm ngặt.
Sau này cho dù có trở mặt thành thù, cũng sẽ không có người nào chụp mũ, nói tới trọng tội phản bội sư môn.
Dĩ nhiên, cho dù không nghiêm trọng như vậy, có thể không trở mặt thì không nên trở mặt.
Dù sao cũng tổn thương tới danh dự.
Cần phải là đồ đệ do Bành Hóa Niên tự mình thu nhận, điều này lại có ý nghĩa hoàn toàn khác nhau.
Chứng minh Lăng Hàη quả thật có thiên phú trên phương diện đan đạo.
Không thể nào đâu.
Nếu như là đệ tử của Bành Đan Sư, chúng ta làm sao có thể không nghe nói qua?Có người nghi vấn.
Bành Hóa Niên vẫn luôn ở bên trong Quan Hóa Thành, đi theo Chư Phong đại sư, theo đuổi đan đạo.
Bởi vậy, hắn muốn thu đệ tử, vậy khẳng định cũng ở bên trong Quan Hóa Thành.
Đừng thấy Quan Hóa Thành lớn như vậy.
Nhưng Bành Hóa Niên cũng có thể tính là một nhân vật lớn.
Hắn thu mấy đệ tử lẽ nào không có ai biết? Có thể là thời gian Bành Đan Sư ở bên ngoài du lịch, thấy được hạt giống tốt?Lại có người nói.
Điều này hình như.
.
.
Có chút đạo lý.
Hàn huynh, không bằng ngươi tới nói tiếp đi.
Có người tính tình nôn nóng lại lười đoán, trực tiếp hỏi đáp án.
Hàn Đào mỉm cười, nhìn về phía Mạc Sương, nói: Vẫn là do Mạc lão thất tới công bố đáp án đi.
Hiển nhiên, mình không nói, Hàn Đào cũng sẽ nói.
Mạc Sương không thể làm gì khác hơn nói: Bành Hóa Niên.
.
.
Là sư điệt của Lăng ca!Phụt!Nhất thời lại có khoảng gần một nửa số người trực tiếp phun ra.
Phân nửa người còn lại cứng họng, đôi mắt trợn trờn.
Phản ứng đầu tiên của mọi người tất nhiên là chấn động kinh sợ.
Điều này cũng quá kinh người.
Sau đó, mọi người xuất hiện phản ứng thứ hai.
Chính là Mạc Sương đang nói đùa.
Đầu ngươi bị lừa đá rồi sao?Tại sao ngươi không nói Lăng Hàη là sư thúc của Chư Phong đại sư.
Đây không phải là càng lợi hại hơn sao?Cái này cũng gọi là khoác lác.
Dựa vào, khoác lác tới tận trời rồi.
Ha ha ha ha!Dương Gia là người đầu tiên cười ha hả.
Mạc lão thất, thực sự thiếu chút nữa bị ngươi hù dọa.
Hiện tại ta mới phát hiện ra, sức tưởng tượng của ngươi lại phong phú như vậy.
Thật khiến cho ta phải nhìn với cặp mắt khác xưa.
Nói là nhìn với cặp mắt khác xưa, nhưng trên mặt hắn lại mang theo sự xem thường mãnh liệt.
Hiển nhiên, điều này thay đổi triệt để cách nhìn.
Có thể là tốt, lại có thể là xấu.
Mạc Sương cũng không nổi giận.
Nếu không có tận mắt nhìn thấy, chính tai nghe được, hắn cũng không có khả năng tin tưởng Lăng Hàη người trẻ tuổi này lại là sư thúc của Bành Hóa Niên.
Nhưng người ta chính là lợi hại như thế.
Mạc thiếu, ta muốn ngươi thu hồi lại lời mới vừa nói.
Còn phải nói lời xin lỗi đối với sư phụ ta!Chỉ thấy một người trẻ tuổi khí tức giận nói.
Trong ánh mắt hắn cũng muốn phun ra lửa.
Hắn tên là Quế Đức Thủy, chính là đồ đệ của Bành Hóa Niên.
Bởi vậy, khi nghe được Mạc Sương dám bôi nhọ ân sư của hắn, hắn tất nhiên vô cùng phẫn nộ.
Luận về bối cảnh, hắn hoàn toàn không thể so sánh được với Mạc Sương.
Cho nên rõ ràng Mạc Sương chắc hẳn phải gọi hắn là sư thúc, nhưng hắn lại hoàn toàn không dám bày ra bộ dạng đó.
Dù sao hắn chỉ là một Đan Sư nhất tinh nho nhỏ.
Tại sao ta lại phải xin lỗi?Mạc Sương thản nhiên nói.
Đừng nói những lời hắn nói trước đó đều là lời nói thật.
Cho dù hắn thật sự nói bậy, một Đan Sư nhất tinh nho nhỏ cũng không có khả năng chỉ trích hắn.
Hắn lại là Hoàng giả! Ngươi sỉ nhục sư phụ ta!Quế Đức Thủy lớn tiếng kêu lên, có vẻ vô cùng tức giận.
Ta sỉ nhục chỗ nào?Mạc Sương thu hồi lại dáng vẻ tươi cười, gương mặt rất nghiêm túc.
Hiện tại hắn vô cùng khó chịu về Bành Hóa Niên.
Còn sư tổ cái gì chứ? Lại có thể đẩy hắn vào bên trong hố lửa.
Thực sự sư đức đều không có! Đối với đan đạo, hắn vốn chỉ là vui đùa một chút mà thôi.
Bây giờ hắn bất mãn đối với Bành Hóa Niên, tất nhiên càng không có hứng thú đối với đan đạo.
Quế Đức Thủy tức giận đến mức mặt đỏ bừng.
Lồng ngực không ngừng lên xuống.
Như thế mà còn nói là không sỉ nhục nữa sao?Ngươi đã nói sư phụ ta thành sư điệt của một kẻ trẻ tuổi vô danh tiểu tốt, còn có gì sỉ nhục người khác hơn thế nữa sao? Ngươi không chỉ nhục sư phụ ta, còn sỉ nhục cả Chư Phong đại sư!Hắn lớn tiếng kêu lên, hai mắt phun lửa, hóa thành hai đường hỏa diễm dài cả thước.
Đan Sư, tu luyện nhất định là quy tắc hệ hỏa, là cao thủ người người đùa với lửa.
Mọi người vừa nghe, cũng đều gật đầu theo.
Cái mũ này nếu thật sự muốn chụp đến trên đầu Mạc Sương, vậy dù thế nào Mạc lão thất cũng muốn rơi lớp da.
Không phải vậy sao?Sư thúc của Bành Hóa Niên, đó không phải là sư đệ của Chư Phong đại sư sao?Đúng là trò đùa quá lớn.
Một người trẻ tuổi như vậy, làm sao có thể là sư đệ của Chư Phong đại sư được?Cho dù ngươi muốn khoác lác, cũng phải khoác lác cho nó đáng tin chứ.
Cút sang một bên.
Ta lười nói nhiều cùng loại nhân vật nhỏ như ngươi!Mạc Sương lạnh lùng nói.
Hắn đường đường là Hoàng giả, tất nhiên xem thường khi dễ loại gà yếu ớt này.
Đánh một Đan Sư, truyền đi hắn cũng thấy mất mặt.
Gần như không có ai sẽ đặt Đan Sư cùng võ giả ngang hàng với nhau.
Cái gọi là Đan Sư, chính là không có cảnh giới.
Chiến lực chỉ là cặn bã.
Ngươi… ngươi… ngươi…Quế Đức Thủy chỉ vào Mạc Sương, tay cũng đang run rẩy.
Hắn giận dữ xoay người.
Hắn khẳng định đấu không lại Mạc Sương.
Nhưng môn hạ Bành Hóa Niên lại có đủ Đan Sư nhị tinh, cường giả Phân Hồn.
Mời nhân vật như vậy đứng ra, chí ít trong lúc giao phong cùng Mạc Sương sẽ không rơi xuống hạ phong.
Trong lòng Mạc Sương kiên định.
Đừng nói là mời mấy đệ tự môn hạ lớn tuổi của Bành Hóa Niên, cho dù là Bành Hóa Niên đích thân đến thì như thế nào.
Nhìn thấy Lăng Hàη cũng chỉ có thể ngoan ngoãn gọi một tiếng sư thúc.
Mạc lão thất, ngươi lại chơi lớn!Dương Gia cười nhạo nói.
Hắn lại hoàn toàn không có đồng tình gì với đối phương.
Hắn chỉ ước gì đối phương rơi càng nặng càng tốt.
Ha hả, ai chơi ai còn chưa chắc đâu.
Mạc Sương thản nhiên nói.
Lần đánh cược này, hắn thắng chắc.
Nếu Bành Hóa Niên thật sự tới gặp mặt, hắn cũng quyết định làm vậy.
Lão gia hỏa này lại dám hãm hại hắn?Dựa vào muội hắn! Mau nhìn kìa.
Hai người này đã bắt đầu luyện đan.
Có người đột nhiên nói.
Điều này làm cho lực chú ý của mọi người đều chuyển qua, tập trung vào trong hai gian phòng tu luyện.
Chỉ có điều, người thường cũng chỉ có thể xem náo nhiệt.
Bọn họ đều rất mờ mịt.
Bọn họ chỉ cảm thấy thủ pháp của Lăng Hàη và Yến Vĩ đều khiến người ta hoa cả mắt.
Nhưng căn bản bọn họ không thể nói rõ được người nào có ưu thế hơn.
Nếu bảo bọn họ đi đánh nhau, được thôi.
Nhưng luyện đan lại là phương diện lĩnh vực hoàn toàn khác.
A, Chư Tử Quân tới!Có người đột nhiên kêu lên, sau đó nhìn về phía xa kêu lên.
Chư thiếu, tới đây đi.
Chỉ một hồi, liền thấy một người trẻ tuổi thân cao chân dài đã đi tới.
Trên khóe miệng hắn mang theo nụ cười nhạt, có vẻ đầy sự tự tin.
Chư Tử Quân, cháu ruột của Chư Phong đại sư, có thiên phú đan đạo kinh người, hơn nữa còn là đan võ song tu.
Bởi vậy, đừng thấy hắn tuổi còn trẻ, nhưng ở trong Quan Hóa Thành lại có danh vọng rất cao.
Chư thiếu!Tất cả mọi người đều tới chào hỏi.
Làm sao vậy?Chư Tử Quân hỏi.
Hắn cảm thấy có chút buồn bực.
Những người này gọi mình qua làm gì? Hai người này đang so tài luyện đan.
Chư thiếu cho chút lời bình đi?Có người nói.
Chư Tử Quân khẽ nhíu mày.
Hắn là thiên tài đan đạo.
Mặc dù bây giờ chỉ là Đan Sư nhị tinh.
Nhưng ở trên luyện linh lại bước vào tam luyện.
Thiên phú như vậy, cho dù là Chư Phong đại sư năm đó, chẳng qua cũng chỉ như vậy.
Lại muốn hắn qua đưa ra lời bình sao?Ai xứng!Chỉ có điều, nơi này có rất nhiều Vương giả.
Thậm chí là Hoàng giả.
Hắn cũng không muốn đắc tội.
Bởi vậy hắn đành miễn cưỡng, nói: Hai người này đều đang chế luyện đan dược nhị tinh.
Đúng rồi, sắp thành công.
Chế luyện tiên đan bình thường cần một tháng.
Chế luyện tiên dược, có người nói cần hơn mấy ngàn vạn thậm chí hơn trăm ngàn vạn năm.
Mà ở dưới tốc độ tăng nhanh gấp trăm lần, một tháng cũng chì là hơn ba canh giờ.
Hiện tại đã qua khoảng gần hai canh giờ.
Tất nhiên tiến trình đã quá nửa, sắp kết thúc công việc.
Đan dược nhị tinh!Bốn chữ này vừa lọt vào tai, tất cả mọi người là thoáng kinh hãi.
Yến Vĩ có thể chế tạo ra đan dược nhị tinh.
Điều này không phải là điều ngạc nhiên.
Đối phương chính là Đan Sư nhị tinh, luyện không ra đan dược nhị tinh mới là chuyện lạ.
Bọn họ kinh ngạc chính là, Lăng Hàη lại có thể luyện ra đan dược nhị tinh.
Gia hỏa kia.
.
.
Không chỉ thực sự là Đan Sư, hơn nữa còn là cấp bậc nhị tinh.
A!Khi nhìn thấy biểu tình trên mặt mọi người, Chư Tử Quân thoáng lộ ra một vẻ khinh thường.
Thật sự là một đám thường dân.
Hắn nói tiếp.
Đan Sư nhị tinh cũng không có gì đặc biệt hơn người.
Điều cuối cùng quyết định một Đan Sư có thể đạt được độ cao nào đó, thật ra là luyện linh.
Sau khi luyện đan, luyện linh mới là mấu chốt.
Tất cả mọi người liền a một tiếng.
Ở trên đan đạo, bọn họ quả thực không có quyền phát ngôn gì.
Đây mới là quyền uy của người ta.
Đúng rồi.
Chư thiếu, xin hỏi lệnh tổ Chư đại sư có thể có một vị sư đệ hay không?Có người hỏi.
Những lời này vừa được thốt ra khỏi miệng, nhất thời khiến cho không ít người dựng lỗ tai lên.
Mọi người cảm thấy thật sự rất hiếu kỳ.
Lăng Hàη đến tột cùng có lai lịch thế nào? Danh hiệu sư thúc Bành Hóa Niên này có chút dọa người.
Chư Tử Quân quân lại nhíu mày.
Những người này có vấn đề gì sao? Theo ta được biết.
.
.
Không có!Hắn lắc đầu, cho một câu trả lời phủ định.
Quả nhiên không có.
Trong lòng tất cả mọi người thầm a lên một tiếng.
Thật ra điều này mới phù hợp với nhận thức của bọn họ.
Chư Phong đại sư làm sao có thể có sư đệ còn trẻ như vậy được?Hắc hắc, thế này Mạc Sương sẽ thảm rồi.
Trong lòng Dương Gia càng trấn tĩnh.
Sau khi hắn biết được Lăng Hàη chính là Đan Sư nhị tinh, trong lòng thật sự có chút hoảng hốt.
Hiện tại, ha hả.
.
Xem tiếp...thần đạo đan tôn
truyện tranh thần đạo đan tôn
truyện thần đạo đan tôn
thần đạo đan tôn truyện chữ
đọc truyện thần đạo đan tôn
thần đạo đan tôn chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License