Rể quý trời cho
Chapter
0096
Nghe thấy lời nói của Trác Nhã, Lâm Thanh Diện lộ ra gương mặt kinh ngạc, thiếu chút nữa đã đá cô gái nói ra lời nói kinh người này bay ra bên ngoài.
Cô nói cái gì hả? Lâm Thanh Diện hỏi lại một lần nữa.
Khụ khụ, ai nha, người ta muốn anh làm bạn trai của người ta mấy ngày đó mà.
Khuôn mặt của Trác Nhã đỏ bừng lặp lại một lần.
Lâm Thanh Diện trực tiếp nắm lấy cánh tay của Trác Nhã đi ra bên ngoài, mở miệng nói: Đi thong thả, không tiễn.
Trác Nhã nhìn thấy Lâm Thanh Diện có tính này thì lập tức ngây người, cái thằng cha này, tại sao nghe thấy mình muốn để anh ta làm bạn trai của mình thì lại có phản ứng lớn như vậy.
Chẳng lẽ là anh ta cảm thấy nhan sắc của mình không xinh đẹp? Hay là cảm thấy mình không tốt, không xứng với anh ta?Cái tên khốn nạn này cũng dám ghét bỏ mình nữa, dù sao mình cũng là một cành hoa tốt trong quân, thật sự không thể chịu nổi như vậy đó à?Trác Nhã tức giận, không khỏi siết chặt nắm đấm nhỏ của mình.
Nè, con người của anh tại sao lại như vậy hả? Tôi cũng chỉ là để anh giả vờ làm bạn trai của tôi mà thôi, cũng không phải là thật sự để anh làm bạn trai, cho dù anh có muốn làm thì tôi cũng không có thèm anh đâu.
Trác Nhã nghiến răng nghiến lợi nói.
Vậy thì cô nói chuyện cho rõ ràng ra đi, tại sao lại muốn tôi giả làm bạn trai của cô.
Lâm Thanh Diện nói.
Trác Nhã kìm nén sự khó chịu ở trong lòng, nói nguyên nhân cho Lâm Thanh Diện nghe.
Lúc này Lâm Thanh Diện biết được hóa ra Trác Nhã là cháu gái của một tướng lĩnh có công lao hiển hách ở Bắc Cảnh, uy danh vang dội, bởi vì tuổi tác của vị tướng lĩnh này đã cao, cho nên đã sớm từ chức trong quân đội, hiện tại đang dưỡng lão ở thành phố Đông Cát cách Bắc Cảnh một khoảng cách không xa.
Sở dĩ Trác Nhã trở về quân đội chính là vì ông nội của cô ta.
Bây giờ Trác Nhã đã đến tuổi tác lấy chồng, mặc dù là còn rất trẻ tuổi, nhưng mà người đời trước cứ luôn cảm thấy Trác Nhã đã đến lúc lấy chồng, cho nên vô cùng tích cực tìm đối tượng tác hợp cho cô ta.
Mà là một vị tướng kỳ cựu với những chiến công xuất chúng, lại có địa vị tương đối cao ở thành phố Đông Cát, điều kiện của ông nội Trác Nhã tìm đối tượng cho Trác Nhã đương nhiên sẽ bắt đầu từ phương diện thực lực và tính cách.
Mỗi lần Trác Nhã bị gọi về xem mắt, đi xem mắt toàn là những người đàn ông cao lớn thô kệch, là người không biết giữ lễ tiết, thậm chí còn trực tiếp xưng huynh gọi đệ với cô ta.
Trác Nhã là một cô gái văn nhã, đương nhiên không thể tiếp nhận được đối tượng như thế này.
Lần này ông nội của Trác Nhã lại sắp xếp cho Trác Nhã đi xem mắt một lần nữa, kêu Trác Nhã tranh thủ trở về thành phố Đông Cát.
Nghe nói đối tượng hẹn hò lần này được ông nội của cô ta phí rất nhiều sức lực mới có thể tác hợp được, dựa theo cách nói của ông nội Trác Nhã, đối phương là cháu trai của một Hóa Cảnh Tông Sư trong giới võ học, trong giới võ học có thiên phú tương đối mạnh, năm nay cũng chỉ mới có hai mươi bốn tuổi mà đã đạt được trình độ nửa bước Tông Sư, vô cùng có hy vọng trước ba mươi tuổi sẽ đạt được Tông Sư cảnh.
Ngày đó Trác Nhã đã nghe Nhậm Thu Hùng nói Tông Sư cảnh là vô cùng lợi hại, bọn họ nghi ngờ Lâm Thanh Diện chính là một cao thủ Tông Sư cảnh.
Mà Hóa Cảnh Tông Sư là sự tồn tại còn lợi hại hơn so với Tông Sư cảnh, mặc dù là Trác Nhã vẫn còn chưa được chứng kiến nhưng mà cô ta cũng biết được cảnh giới đó có ý nghĩa gì.
Đó là sự tồn tại mà ông nội của Trác Nhã phải đối xử rất khách khí.
Nếu đổi lại là người khác, Trác Nhã có thể tùy hứng không trở về, nhưng mà lần này nếu như cô ta không quay về vậy thì coi như trực tiếp đắc tội với Hóa Cảnh Tông Sư, chuyện này đối với nhà họ Trác mà nói tuyệt đối không phải là một chuyện tốt.
Cho nên việc để có thể từ chối lần xem mắt này mà lại không đắc tội với cao thủ Hóa Cảnh, Trác Nhã nói dối là mình đã có bạn trai, chính là tổng quản giáo vừa mới đến Thần Long Vệ.
Trác an nghe nói như vậy thì liền kêu Trác Nhã dẫn người bạn trai này về, đến lúc đó vừa vặn có thể so sánh một chút, để tìm một người tốt cho Trác Nhã.
Trác Nhã còn đang sầu não phải ứng phó với lần xem mắt này như thế nào, liền thấy khả năng khác thường của Lâm Thanh Diện, cảm thấy Lâm Thanh Diện chắc chắn có thể hơn người cháu trai của cao thủ Hóa Cảnh đó.
Lúc này mới đưa ra yêu cầu như vậy với Lâm Thanh Diện.
Sau khi Lâm Thanh Diện nghe xong thì đau hết cả đầu, cô nhóc này lại lấy mình ra làm lá chắn dưới tình huống mình không biết rõ tình huống, bây giờ lại còn tiền trảm hậu tấu để anh đi cùng tới thành phố Đông Cát, cái này khiến cho Lâm Thanh Diện có một loại cảm giác bị gài bẫy.
Đây là chuyện của một mình cô, cho đến bây giờ tôi cũng chưa từng nói là tôi sẽ đồng ý làm lá chắn của cô, cho nên cô vẫn là nên tự nghĩ cách đi.
Lâm Thanh Diện nói.
Trác Nhã lập tức tủi thân nói: tổng quản giáo à, anh nhẫn tâm nhìn tôi gả cho một người tôi không thích được ư? Bây giờ đã là thế kỷ hai mươi mốt rồi, tôi không muốn ngay cả chuyện mình gả cho ai cũng đều bị ông nội của tôi quyết định, anh giúp tôi một lần đi.
Hóa Cảnh Tông Sư thực sự rất lợi hại, cháu trai của ông ta chỉ mới có hai mươi bốn tuổi đã đạt đến cảnh giới nửa bước Tông Sư, đúng là thiên tài hiếm thấy, kết hợp với cô dư sức luôn đó.
Cho nên tôi nghĩ cô vẫn nên trở về xem mắt đi, nói không chừng vừa thấy đã yêu.
Lâm Thanh Diện nói.
Trác Nhã thấy Lâm Thanh Diện có bộ dạng sống chết không chịu giúp đỡ, lập tức cắn răng mở miệng nói: tổng quản giáo, nếu như anh không chịu giúp tôi thì ngày nào tôi cũng sẽ quấn lấy anh, mỗi lúc trời tối sẽ đi vào phòng của anh.
Con gái ở trong quân ít ỏi, anh là một người đàn ông, tôi cũng không tin là anh có thể nhịn được trong lúc nhất thời còn có thể nhịn được vĩnh viễn.
Đến lúc đó tôi sẽ nói với huấn luyện viên Nhậm của tôi là tôi yêu đương với anh, huấn luyện viên Nhậm chính là một người thích nhiều chuyện nổi tiếng ở Thần Long Vệ, nếu như ông ta biết rồi thì chẳng khác nào toàn bộ Thần Long Vệ đều biết đến lúc đó cho dù anh có một trăm cái miệng cũng không thể giải thích rõ ràng được.
Nghe thấy lời nói của Trác Nhã, Lâm Thanh Diện lập tức cảm thấy đau hết cả đầu, không ngờ đến cô gái này vì ép mình giả vờ làm bạn trai của cô ta mà thậm chí ngay cả loại thủ đoạn này cũng vận dụng.
Im lặng một lúc lâu, Trác Nhã lại nhìn chằm chằm vào Lâm Thanh Diện một lần nữa rồi hỏi: Anh nói đi, anh có giúp tôi hay là không?Lâm Thanh Diện bất đắc dĩ thở dài, lên tiếng nói: Tôi có thể giúp cô, nhưng mà sau đó cô nhất định phải giải thích với mọi người cho rõ ràng, nếu không thì tôi trực tiếp tìm thống soái nói chuyện này.
Trác Nhã thấy Lâm Thanh Diện đã đồng ý, trên mặt lập tức lộ ra một biểu cảm vui mừng, nói: Anh yên tâm đi, chỉ cần lần này anh giúp tôi thoát khỏi buổi xem mắt, tôi nhất định sẽ giải thích rõ ràng với bọn họ, sẽ không nói xấu sự trong sạch của anh đâu.
Nghe thấy lời nói của Trác Nhã, Lâm Thanh Diện luôn cảm thấy có chỗ nào đó không thích hợp, nhưng mà lại không nói ra được lạ ở chỗ nào.
Có điều là bây giờ việc huấn luyện của Thần Long Vệ đã đi vào nề nếp, thời gian tiếp theo cứ kiên trì ngày qua ngày là được rồi, những lúc cần dùng Lâm Thanh Diện cũng không còn nhiều lắm.
Lâm Thanh Diện có tiếp tục ở lại đây cũng chỉ là mỗi ngày tu luyện ở trong phòng, có chút buồn chán, chẳng bằng đi theo Trác Nhã ra ngoài giải sầu một chuyến.
Buổi tối Lâm Thanh Diện nói chuyện mình muốn đến thành phố Đông Cát với Trác Nhã mấy ngày cho một đám quản lý cấp cao của Thần Long Vệ nghe, đồng thời sắp xếp những chuyện mà bọn họ cần phải làm.
Vì để cho mọi người không nghi ngờ, Lâm Thanh Diện nói là mình với Trác Nhã đến thành phố Đông Cát vì một nhiệm vụ bí mật, đám người cũng không hề nghi ngờ chút nào.
Ngày hôm sau, Lâm Thanh Diện và Trác Nhã ngồi máy bay trực thăng bay về phía thành phố Đông Cát.
Trên đường đi, Trác Nhã nhìn chằm chằm vào Lâm Thanh Diện mà cười ngây ngô.
Lâm Thanh Diện cảm thấy kỳ quái, lên tiếng hỏi: Cô cười cái gì vậy?Thật ra thì nếu như anh nói thẳng với mọi người là muốn giả vờ làm bạn trai của tôi, tôi cảm thấy cũng không có cái gì đâu.
Nhưng mà anh lại nói chúng ta phải đi thực hiện nhiệm vụ bí mật, tôi cứ cảm thấy là chúng ta đang yêu đương thầm kín đó.
Trác Nhã cười hì hì nói.
Lâm Thanh Diện im lặng, trực tiếp xoay người lại không thèm để ý tới Trác Nhã nữa.
Thành phố Đông Cát, trong khu biệt thự trung tâm ở thành phố.
Trong một căn biệt thự được trang hoàng lộng lẫy.
Lúc này Trác Viễn Thần, ông nội của Trác Nhã đang ngồi trên cái ghế bạch đàn ở trong phòng khách, ngồi ở bên cạnh ông ta là một người đã có tuổi, trên người mặc áo gai, có vẻ như là một ông già tiên phong đạo cốt.
Người đang đứng ở bên cạnh ông già là một cậu trai trông vô cùng trẻ tuổi, mày kiếm mắt sáng, khí chất siêu phàm.
Ông già đó chính là cao thủ Hóa Cảnh mà Trác Nhã đã nhắc đến, người này tên là Tần Tu, là một cao thủ ẩn thế, bình thường sống trong rừng núi, rất ít khi lộ diện ở bên ngoài.
Đứng bên cạnh ông ta là Tần Tử Hàng, cháu trai của Tần Tu, là đối tượng xem mắt lần này của Trác Nhã.
Ngoại trừ mấy người bọn họ, lúc này trong phòng khách còn có không ít người của nhà họ Trác cùng với những người bạn cũ của Trác Viễn Thần.
Lần này có thể mời Tần Tu xuống núi đương nhiên là Trác Viễn Thần muốn giới thiệu cho những người bạn cũ của mình cho Tần Tu quen biết, dù sao thì ông ta cũng đã nhận định Tần Tử Hàng là cháu rể tương lai của ông ta, đương nhiên việc đầu tiên cần làm là giới thiệu với bạn bè của mình.
Cái con nhóc ấy đối với chuyện xem mắt tương đối có chống đỡ, cũng có thể là do mấy lần trước đối tượng mà tôi giới thiệu cho con bé đều không phù hợp, cho nên con bé không muốn trở về nhà.
Có điều là tôi tin chắc lần này con bé gặp Tử Hàng này thì chắc chắn sẽ không nói mấy lời này nữa đâu.
Trác Viễn Thần cười nói với Tần Tu ở bên cạnh.
Tần Tu cũng nở nụ cười, mở miệng nói: Chỉ sợ là lần này vẫn không vừa mắt, vậy thì lần này chúng tôi coi như đi không công rồi.
Chuyện này thì Tần huynh cứ yên tâm đi, Tử Hàng ưu tú như vậy, chỉ sợ là không có cô bé nào không thích, hai đứa gặp mặt nhau rồi, con nhóc Trác Nhã đó liền hiểu ngay thôi.
Chỉ có điều từ nhỏ con nhóc Trác Nhã đã có tính tình kỳ quái, lần này kêu con bé trở về vậy mà con bé lại nói với tôi là con bé đã tìm được bạn trai, còn là tổng quản giáo của Thần Long Vệ, con bé này cũng không chịu suy nghĩ một chút, người có thể ngồi được vị trí tổng quản giáo Thần Long Vệ ít nhất cũng phải bốn mươi năm mươi, tuổi con bé lại yêu đương với người ta, người ta có muốn nó hay không cũng là một chuyện nữa kìa.
Tần Tu cũng nở nụ cười, mở miệng nói: Tôi nghe nói Thần Long Vệ là đệ nhất thần quân của nước C, nếu như Trác Nhã có thể ở cùng với tổng quản giáo Thần Long Vệ, đấy cũng là chuyện tốt mà.
Tần huynh, đừng có nói đùa tôi mà, đây chỉ là do con nhóc Trác Nhã tìm cớ mà thôi.
Tôi đã kêu con bé dẫn theo tổng quản giáo Thần Long Vệ trở về, đến lúc đó so tài với Tử Hàng, chờ nó trở lại đây xem xem nó sẽ che lấp chuyện này như thế nào Trác Viễn Thần nói.
Tần Tu nhẹ gật đầu, cũng không nói cái gì nữa.
Trên mặt của Tần Tử Hàng đang đứng ở bên cạnh cũng lộ ra vẻ kiêu ngạo, là một thiên tài võ học, cho dù Trác Nhã thật sự dẫn người được gọi là tổng quản giáo Thần Long Vệ về anh ta cũng không hề sợ chút nào.
Đám người ngồi trong phòng khách nói chuyện phiếm với nhau, có không ít ánh mắt tập trung trên người của Tần Tử Hàng, không ngừng tán dương sự ưu tú của Tần Tử Hàng.
Cùng lúc đó ở bên ngoài biệt thự, hai người Trác Nhã và Lâm Thanh Diện đang đi về phía ngôi biệt thự của nhà họ Trác.
Trác Nhã liếc nhìn Lâm Thanh Diện, sau đó vươn tay ra nắm lấy tay của Lâm Thanh Diện.
Lâm Thanh Diện lập tức hât tay cô ta ra, nhìn chằm chằm vào Trác Nhã rồi hỏi: Cô làm cái gì vậy?Trác Nhã dừng lại, thở phì phò nhìn Lâm Thanh Diện, mở miệng nói: Bây giờ tôi với anh có mối quan hệ người yêu với nhau, đương nhiên là phải biểu hiện giống một chút, tôi thấy mấy đôi yêu nhau ở bên nhau đều là như thế này mà.
Chúng ta thì không cần đâu.
Lâm Thanh Diện nói.
Vậy không được đâu, đã muốn giả rồi thì phải giả cho giống một chút, nếu không thì ông nội của tôi chắc chắn sẽ nghi ngờ.
Nói xong, Trác Nhã lại đi đến bên cạnh Lâm Thanh Diện một lần nữa, đưa tay khoác lên trên cánh tay của Lâm Thanh Diện.
Lâm Thanh Diện hết cách, nghĩ thầm cũng chỉ là một lát thôi, cho nên cũng không tính toán nữa.
Ngày hôm nay Trác Nhã đã cởi bỏ bộ đồng phục trên người, đổi lại là một bộ quần áo tươi trẻ mà mấy cô gái nên mặc.
Mặc dù là tóc của cô ta ngắn, nhưng mà sau khi vén tóc ra đằng sau vẫn có thể tản mát ra một loại khí chất thanh thuần đáng yêu.
Ngay cả Lâm Thanh Diện cũng không thể không thừa nhận nhan sắc của Trác Nhã tuyệt đối được xếp vào hàng đầu.
Hai người bọn họ đi đến cổng chính của biệt thự, sau khi đẩy cửa ra thì đi vào trong phòng khách.
Những người đang nói chuyện trong phòng khách đều lập tức im lặng.
Tất cả mọi người đều nhìn về phía của Lâm Thanh Diện và Trác Nhã, Tần Tử Hàng nhìn thấy Trác Nhã hai mắt lập tức sáng lên, cô gái xinh đẹp này đã hấp dẫn sự chú ý của anh ta ngay lập tức.
Chỉ có điều là khi nhìn thấy lúc này Trác Nhã đang kéo tay của Lâm Thanh Diện, sắc mặt của Tần Tử Hàng liền trở nên âm trầm.
Dựa theo cách nói của Trác Viễn Thần, ông ta nhất định phải tác hợp Trác Nhã và Tần Tử Hàng thành một đôi, bây giờ nhìn thấy Trác Nhã là một cô gái xinh đẹp đáng yêu như vậy, anh ta lập tức rung động, trong lòng đã có suy nghĩ xem Trác Nhã trở thành vật phẩm riêng tư của mình.
Bây giờ vật phẩm riêng tư của mình đang kéo tay của người khác, nhìn bộ dạng khá là thân mật, sao anh ta có thể không tức giận được chứ?Trác Viễn Thần cũng không ngờ đến Trác Nhã thật sự sẽ dẫn theo một người đàn ông trở về, hơn nữa còn lộ ra vẻ thân mật như thế, đây quả thật là đang đánh vào mặt của ông ta trước mặt nhiều người!Lúc đầu ông ta cho rằng Trác Nhã chỉ tìm một cái cớ, lại không ngờ rằng con nhóc này lại làm đùa thành thật.
Tần Tu cũng không lường được là cháu gái của Trác Viễn Thần lại dẫn theo một người đàn ông trở về, dù lúc nãy ông ta đã nói nếu như Trác Nhã có thể ở cùng với tổng quản giáo Thần Long Vệ cũng chính là một chuyện tốt, nhưng mà đó cũng chỉ là lời nói khách sáo mà thôi.
Bây giờ nhìn thấy Trác Nhã kéo tay của người đàn ông khác, trong lòng của ông ta đương nhiên cũng thấy khó chịu.
Ông nội, cháu trở về rồi.
Trác Nhã nở nụ cười nói một câu với Trác Viễn Thần, dẫn Lâm Thanh Diện đi vào bên trong.
Để cháu giới thiệu cho ông, đây là bạn trai của cháu, Lâm Thanh Diện, là tổng quản giáo Thần Long Vệ.
Như thế nào, đẹp trai lắm đúng không ạ.
Trác Nhã cười cười giới thiệu Lâm Thanh Diện.
Lâm Thanh Diện chắp tay với Trác Viễn Thần, nói: Chào ông Trác.
Trên gương mặt của Trác Viễn Thần tràn đầy lửa giận nhìn Trác Nhã, lớn tiếng quát: Cháu mau lấy cái tay của cháu trên người thằng nhóc này xuống cho ông, có nhiều người nhìn như vậy, cái này còn ra thể thống gì nữa hả!Trác Nhã cũng không làm theo lời của Trác Viễn Thần, mà là không phục: Ông nội, đây là bạn trai của cháu mà, cháu kéo anh ấy thì sao không ra thể thống gì được chứ, trước khi trở về cháu nói cho ông biết cháu đã có bạn trai rồi, anh ấy là tổng quản giáo của Thần Long Vệ, khá lợi hại, nếu làm cháu rể của ông còn dư sức nữa đó.
Trác Viễn Thần bị tức bỗng nhiên vỗ bàn một cái, quát lên: Trác Nhã, cháu nghĩ ông già nên hồ đồ rồi có đúng không! Thằng nhóc này cũng không lớn hơn cháu bao nhiêu, cậu ta có thể trở thành tổng thống luyện viên của Thần Long Vệ à? Ông ở trong quân đội nhiều năm như vậy, cháu cảm thấy là ông sẽ tin vào loại lời nói này?Nói xong, ông ta lại nhìn về phía Lâm Thanh Diện, giọng nói lạnh lùng: Này thằng nhóc, cậu có biết tổng quản giáo Thần Long Vệ là một người có thân phận như thế nào không? Cậu còn dám giả mạo thân phận, tội này đánh cho cậu một gậy chết tươi cũng không quá đáng.
Trác Nhã không ngờ đến là Trác Viễn Thần sẽ không tin thân phận của Lâm Thanh Diện, trong lúc nhất thời không biết nên làm sao bây giờ, liền nhẹ nhàng bóp lấy tay của Lâm Thanh Diện một chút.
Với tinh thần là một người diễn kịch thì phải diễn cho trọn vẹn, Lâm Thanh Diện bất đắc dĩ thở dài, sau đó nói với Trác Viễn Thần: Mong là ông Trác tôn trọng một chút, chuyện giả mạo như thế này tôi kinh thường làm, nếu như không tin thì có thể đi điều tra.
Trác Viễn Thần thấy Lâm Thanh Diện vậy mà lại có bộ dạng không kiêu ngạo không tự ti, còn nói là mình không phải giả mạo, trong lòng lập tức sinh ra một ngọn lửa giận.
Thằng nhóc này, cậu thật sự cho rằng tôi không có cách nào điều tra ra thân phận của cậu à? Tôi đã ở trong quân đội nhiều năm như vậy rồi, muốn điều tra chút chuyện cho rõ ràng còn không có khó như vậy đâu.
Nói xong, Trác Viễn Thần nhìn về phía một người ở bên cạnh, mở miệng nói: Lấy điện thoại di động của tôi đến đây.
Người kia lập tức gật đầu đi lấy điện thoại di động.
Tất cả mọi người đều mang theo vẻ mặt tò mò nhìn Lâm Thanh Diện và Trác Nhã, nghị luận ầm ĩ.
Không ngờ là cô cả thật sự dẫn theo một người đàn ông trở về nha, vốn dĩ cho rằng cô ta cũng chỉ nói đùa với ông cụ mà thôi, ông cụ cũng không xem như thật, xem ra là lần này làm thật rồi.
Quan trọng là người mà cô cả tìm quá kém cỏi, bộ dạng bình thường thì không nói tới, vậy mà còn có dáng vẻ không biết trời cao đất rộng.
Thần Long Vệ chính là đệ nhất cường quân của nước C, có thể làm tổng quản giáo của Thần Long Vệ, có ai không phải là đại nhân vật với thủ đoạn ngập trời.
Cậu ta cũng không nhìn lại chính mình, nói tới nói lui vậy mà cũng không đỏ mặt cái nào.
Thấy sắc mặt của hai ông cháu nhà họ Tần cũng không phải là tốt lắm, một lát nữa nếu như thật sự điều tra ra cái thằng nhóc này là giả mạo, vậy thì ông cụ sẽ không bỏ qua cho cậu ta đâu, hai ông cháu nhà họ Tần chắc chắn cũng sẽ làm khó cậu ta.
.
.
.
Rất nhanh, người kia cầm điện thoại đi đến trước mặt của Trác Viễn Thần, lúc này Trác Viễn Thần bấm một số điện thoại, sau khi nói gì đó rồi mới cúp điện thoại.
Không qua hai phút, Trác Viễn Thần liền nhận được một phần tài liệu trong quân gửi tới, chính là một vài tư liệu cơ bản liên quan đến tổng quản giáo vừa mới nhậm chức của Thần Long Vệ.
Thằng nhóc này, bây giờ tôi đang tầm tài liệu của tổng quản giáo Thần Long Vệ, nếu như cậu biết điều thì mau nhận sai đi, giải thích chuyện này cho rõ ràng, tôi có thể xem như là Trác Nhã tìm cậu đến đây để diễn kịch mà không truy cứu trách nhiệm với cậu.
Nhưng mà nếu như cậu còn không chịu thừa nhận, chờ đến lúc tôi xem xong phần tài liệu này cậu có muốn bình yên bước ra khỏi cửa nhà họ Trác thì cũng coi như là khó khăn đó.
Trác Viễn Thần nhìn chằm chằm vào Lâm Thanh Diện, lạnh lùng nói.
Lâm Thanh Diện nhún vai, lên tiếng: Tùy ông.
Thấy thái độ của Lâm Thanh Diện xem thường như thế, hai mắt của Trác Viễn Thần lập tức nhíu lại, sau đó mở phần tài liệu trên điện thoại di động của mình ra, suy nghĩ là sau khi vạch trần rồi thì nhất định phải cho thằng nhóc không biết trời cao đất rộng này chút sắc mặt.
Đám người trong phòng khách cũng cảm thấy Lâm Thanh Diện quá kiêu căng, nghĩ chắc có lẽ là anh không biết rõ rằng ông cụ nhà họ Trác trong quá khứ từng là nhân vật lớn trong quân đội, cho nên mới không sợ hãi như vậy.
Trác Viễn Thần nhìn chằm chằm vào phần tài liệu đó, nhìn thấy tên của tổng quản giáo mới nhậm chức được viết ở phía trên là Lâm Thanh Diện.
Phía dưới tên là ảnh chụp của Lâm Thanh Diện, lúc Trác Viễn Thần nhìn thấy tấm ảnh đó thì hai mắt lập tức mở lớn, sau đó ngẩng đầu lên so sánh với Lâm Thanh Diện một chút, phát hiện bộ dạng của hai người giống nhau như đúc.
Ông ta tưởng là mình bị hoa mắt, lại xem thêm nhiều lần, xác định Lâm Thanh Diện được nhắc tới trong tư liệu đã chính là người đang đứng trong phòng khách.
Ông ta thậm chí cũng nghi ngờ phần tài liệu này là giả, nhưng mà phần tài liệu này là của một người bạn cũ trong quân của ông ta gửi tới, tài liệu của người kia sao có thể là giả được.
Cho nên cũng chỉ có thể nói rõ Lâm Thanh Diện thật sự là tổng quản giáo của Thần Long Vệ.
Lâm Thanh Diện nhìn thấy biểu cảm trên gương mặt của Trác Viễn Thần thay đổi liền biết rõ là đã xảy ra chuyện gì, anh cười cười mở miệng nói: Ông cụ, không biết là bây giờ ông có còn nghi ngờ thân phận của tôi nữa không vậy?Trác Viễn Thần ngẩng đầu lên, sắc mặt âm trầm, bởi vì ấn tượng đầu tiên nên cho dù có biết Lâm Thanh Diện là tổng quản giáo của Thần Long Vệ, ông ta vẫn không hề hài lòng đối với Lâm Thanh Diện.
Thật sự không biết là những người trong quân đội đang làm cái gì, vậy mà để một người trẻ tuổi không biết phép tắc lên làm tổng quản giáo, chẳng lẽ là toàn bộ nước C tìm không ra một người nào phù hợp để làm tổng quản giáo của Thần Long Vệ à? Thật sự khiến cho người ta thất vọng đến cực điểm.
Trác Viễn Thần tự lẩm bẩm.
Sau đó ông ta lại nhìn về phía Lâm Thanh Diện, gương mặt lạnh lùng nói: Cho dù cậu có thật sự là tổng quản giáo của nước C thì cũng đừng hòng ngấp nghé cháu gái của Trác Viễn Thần tôi, không có ai biết được cậu dựa vào cái gì mà ngồi lên vị trí tổng quản giáo, nhưng tôi không chấp nhận thân phận này của cậu.
Sau khi đám người nghe thấy lời nói của Trác Viễn Thần thì trên mặt đều tràn đầy vẻ kinh ngạc, không ngờ đến Lâm Thanh Diện lại thật sự là tổng quản giáo của Thần Long Vệ, cái này đã hoàn toàn vượt qua dự liệu của bọn họ.
Đương nhiên là trong lòng bọn họ cũng đều sinh ra suy nghĩ giống như Trác Viễn Thần, Lâm Thanh Diện có thể ngồi lên vị trí tổng quản giáo của Thần Long Vệ, chắc chắn là đã dùng thủ đoạn xấu xa không thể cho người khác biết được.
Hai mắt của Tần Tử Hàng cũng híp lại, người giống như Lâm Thanh Diện mà cũng có thể làm tổng quản giáo của Thần Long Vệ, xem ra cái được gọi là Thần Long Vệ chắc chắn cũng không thể xem như là quân đội lợi hại gì.
Là một người luyện võ, cùng với một cao thủ nửa bước Tông Sư chân chính, Tần Tử Hàng cảm thấy là mình xuất sắc hơn nhiều so với tổng quản giáo của Thần Long Vệ.
Trác Nhã thấy Trác Viễn Thần đã xác nhận thân phận của Lâm Thanh Diện, nhưng mà thái độ đối với anh vẫn khó chịu như cũ, nhất thời gấp gáp nói: Ông nội, ông là người hiểu rõ ràng nhất tổng quản giáo của Thần Long Vệ có ý nghĩa gì, tại sao ông cứ nhất định phải xúc phạm Lâm Thanh Diện như vậy?Cái con nhóc này cháu thì biết cái gì hả, ông đã sắp xếp ổn thỏa việc hôn nhân cho cháu rồi.
Người này chính là Tần Tu, là Hóa Cảnh Tông Sư trong giới võ đạo, đây là cháu trai của ông ấy, Tần Tử Hàng, là thiên tài võ học hiếm có, chỉ mới có hai mươi bốn tuổi đã đạt đến tiêu chuẩn nửa bước Tông Sư, cháu với thằng bé mới là xứng đôi vừa lứa.
Trác Viễn Thần giới thiệu hai người Tần Tu và Tần Tử Hàng.
Trác Nhã nhìn Tần Tử Hàng một chút, phát hiện Tần Tử Hàng đang dùng một ánh mắt kiêu ngạo nhìn mình, thấy ánh mắt của mình ném qua anh ta còn đứng thẳng người lên.
Gương mặt của Tần Tử Hàng cũng coi như là xuất chúng, hơn nữa khí chất siêu phàm, thiên phú tuyệt vời, đúng là thiên tài ngàn dặm mới có thể tìm được.
Nhưng mà ấn tượng đầu tiên của Trác Nhã đối với Tần Tử Hàng liền cảm thấy Tần Tử Hàng không phải là gu của mình, cô ta đối với loại thiên tài giống như là Tần Tử Hàng cũng chẳng thấy hứng thú là bao.
Sau này cháu muốn gả cho người nào đó chính là quyết định của cháu, ông cảm thấy xứng, cháu cảm thấy không hợp, đời cháu chỉ nhận một mình Lâm Thanh Diện, cho dù có ai nói cái gì cũng vô dụng cả thôi.
Trác Nhã táo bạo nói một câu.
Trác Viễn Thần cũng tức giận, không nghĩ ra là đứa cháu gái của mình lại không hiểu chuyện như thế.
Ông ta đang muốn răng dạy Trác Nhã một phen, lúc này Tần Tu vẫn im lặng không lên tiếng đột nhiên lại mở miệng cười nói: Trác Nhã có thể tìm được người mình thích, đó là một chuyện đáng để chúc mừng.
Chỉ có đều là chưa chắc cháu trai của tôi thua tổng quản giáo của Thần Long Vệ, cháu còn chưa kịp tìm hiểu Tử Hàng thì sao biết thằng bé không xứng với cháu, cho nên ông đề nghị không bằng để cho Tử Hàng và cậu trai này so tài với nhau một trận, lúc đó suy nghĩ lại có được không?Hai mắt của Trác Viễn Thần lập tức sáng lên, phụ họa nói: Không tệ, nếu như cháu đã nhận định Lâm Thanh Diện rồi, vậy thì phải để cho ông thấy cậu ta có bản lĩnh gì, để cậu ta với Tử Hàng đánh nhau một trận đi, vậy thì cháu sẽ biết rốt cuộc ai thích hợp với cháu hơn.
Trác Nhã im lặng, trong suy nghĩ của cô ta có thích hợp hay không không phải là đánh nhau một trận liền có thể nhìn ra được, có điều là tư tưởng của ông cụ Trác lạc hậu, cô ta cũng không thay đổi được.
Cô ta quay đầu nhìn về phía Lâm Thanh Diện, bây giờ cũng chỉ có thể gửi gắm hi vọng trên người của Lâm Thanh Diện.
Lâm Thanh Diện cũng rất biết điều bước ra phía trước một bước, đã có thể dùng nắm đấm để giải quyết, vậy thì đơn giản hơn nhiều.
Nói thật thì có mười anh ta cũng chưa chắc là đối thủ của tôi.
Tần Tử Hàng nghe thấy lời nói của Lâm Thanh Diện, trên mặt lập tức lộ ra một nụ cười khinh miệt, sau đó đi ra từ đằng sau lưng của Tần Tu, trên mặt tràn đầy biểu cảm kích động.
Ăn nói hùng hồn lắm, bản lĩnh khác thì nhìn không ra, chỉ có bản lĩnh nói phét đúng là không có ai địch nổi.
Tất cả những người ở đây đều bật cười, người nào cũng trào phúng nhìn Lâm Thanh Diện, rõ ràng là không có ai cảm thấy Lâm Thanh Diện lợi hại giống như anh đã nói.
Đúng là một thằng nhóc thiếu hiểu biết cuồng vọng, cho dù Tử Hàng mới là nửa bước Tông Sư, nhưng mà có thể bước vào cánh cửa Tông Sư thì cũng đã mang ý nghĩa có thực lực tuyệt vời.
Mặc dù Thần Long Vệ có lớn mạnh nhưng mà bọn họ mạnh trên tác chiến, tổng quản giáo các đời của Thần Long Vệ là cao thủ nội kình, thằng nhóc này lại còn mơ tưởng đáng được Hóa Cảnh Tông Sư, thời sự buồn cười quá đi.
Trác Viễn Thần hừ lạnh nói.
Tần Tu cũng khinh bỉ nhìn Lâm Thanh Diện, thấy tuổi tác của Lâm Thanh Diện cũng không lớn hơn Tần Tử Hàng mấy tuổi, cho dùng Lâm Thanh Diện có là thiên tài thì thật lực cùng lắm cũng tương đương với Tần Tử Hàng, ông ta chưa từng nhìn thấy ai có tài năng cao hơn Tần Tử Hàng, không biết là anh lấy sức lực từ nơi nào mà nói ra những lời này.
Chỉ sợ là ở đây cũng chỉ có Trác Nhã tin Lâm Thanh Diện có thể đánh bại Tần Tử Hàng, nhưng mà cô ta cũng cảm thấy lời nói của Lâm Thanh Diện có chút khoa trương, dù sao thì có thể được Trác Viễn Thần vừa ý, vậy thì chắc chắn là thực lực không tầm thường.
Không gian ở nơi này quá nhỏ, không bằng chúng ta đi ra bên ngoài giao thủ với nhau? Tần Tử Hàng nhìn Lâm Thanh Diện rồi hỏi một câu.
Được.
Lâm Thanh Diện nói.
Tiếp theo đó đám người lần lượt đi ra ngoài từ trong biệt thự, đến cái sân ở trước cửa biệt thự, diện tích của cái sân này không coi là nhỏ, ở giữa có một mảnh đất trống rất sạch sẽ, đúng lúc có thể được dùng để chiến đấu.
Tất cả mọi người đều đứng xung quanh bãi đất trống, hai người Lâm Thanh Diện và Tần Tử Hàng đi đến giữa bãi đất trống đứng đối mặt với nhau.
Nếu ngày hôm nay tôi thắng anh thì từ nay về sau anh không được xuất hiện ở bên cạnh của Trác Nhã, anh có đồng ý không? Trác Nhã thành thật hỏi một câu.
Lâm Thanh Diện nhếch miệng nói: Chỉ cần anh có thể thắng tôi, anh nói cái gì thì chính là cái đó.
Tần Tử Hàng nhìn thấy thái độ của Lâm Thanh Diện đối với anh ta đã xem thường như thế, giống như là mình căn bản cũng không có khả năng thắng anh, trong lòng cũng nổi nóng một trận.
Nhưng mà Lâm Thanh Diện nói cũng không sai, chỉ cần là mình thắng anh ta vậy thì anh ta còn có thể khoe khoang như thế nào được nữa, cũng chỉ có thể bị chê cười.
Tiếp chiêu đi.
Không nói nhảm nữa, Tần Tử Hàng bước một bước dài vọt về phía của Lâm Thanh Diện, nội kình trong người chuyển động, khí thế trên người đã đạt đến đỉnh phong.
Đã lâu lắm rồi Lâm Thanh Diện không chiến đấu với người dưới Tông Sư cảnh, bây giờ nhìn thấy Tần Tử Hàng, trong lòng cũng hơi xúc động, đồng thời còn có một loại cảm giác khi dễ người.
Dù sao thì thật lâu trước đó một mình anh đánh bại được mười vị cao thủ Tông Sư cảnh, bây giờ nửa bước Tông Sư ở trước mặt của anh thật là không đáng chú ý tới.
Anh cũng không muốn quá lãng phí thời gian, dự định tốc chiến tốc thắng, để Tần Tử Hàng biết thực lực của mình, như thế này thì đám người cũng sẽ không tiếp tục dây dưa nữa.
Tần Tử Hàng đã chuẩn bị tốt một trận đại chiến, trong đầu của anh ta xuất hiện ra rất nhiều chiêu thức, dường như là đang nhìn thấy cảnh tượng Lâm Thanh Diện bị mình đánh bay lên trên không trung, còn không có tay.
Trong khoảnh khoắc mà anh ta vọt đến trước mặt Lâm Thanh Diện, anh ta ra chiêu mà mình đã nghĩ thật kĩ ở trong lòng về phía Lâm Thanh Diện.
Chỉ cần Lâm Thanh Diện tiếp chiêu thì anh ta có hơn mười mấy loại lựa chọn phản kích đánh Lâm Thanh Diện không còn sức để chống đỡ.
Nhưng mà để anh ta không ngờ đến đó chính là Lâm Thanh Diện không thèm nhìn thẳng vào công kích của anh ta, dưới chiêu thức đánh vào chỗ hiểm của Lâm Thanh Diện, Lâm Thanh Diện đã giơ chân lên đá vào bụng của Tần Tử Hàng.
Tốc độ nhanh chóng, ở đây cũng chỉ có Tần Tu phản ứng lại.
Thân thể của Tần Tử Hàng trong nháy mắt lui ra phía sau, sau đó lại ngã xuống đất.
Cân nhắc đến việc đây chỉ là trau dồi, cho nên Lâm Thanh Diện cũng không dùng bao nhiêu sức lực.
Trong sân xuất hiện sự yên tĩnh ngắn ngủi.
Những người vốn dĩ còn đang chờ nhìn trò cười của Lâm Thanh Diện đều im lặng, có không ít người mở to hai mắt mà nhìn.
Trác Viễn Thần cũng không thể tin nổi, không ngờ đến Tần Tử Hàng bị một chiêu của Lâm Thanh Diện đạp cho bay đi.
Cái này đủ để nhìn ra sự chênh lệch thực lực giữa hai người bọn họ không phải là một ít, mà là cực lớn!Vẻ khinh thường trên mặt Tần Tu nhanh chóng biến mất, ánh mắt nhìn về phía Lâm Thanh Diện cũng hiện lên nét ngưng trọng.
Lúc nãy một đá của Lâm Thanh Diện nhìn như đơn giản, hơn nữa cũng có thể nhìn ra được không sử dụng bao nhiêu sức lực.
Nhưng mà cái này lại vừa vặn nói rõ thực lực cường đại của Lâm Thanh Diện.
Cho dù là Tần Tu, sau khi đạt đến Hóa Cảnh thì mới có thể làm được tới loại trình độ này.
Cái này đã nói rõ thực lực của Lâm Thanh Diện rất có thể cũng đã đạt đến Hóa Cảnh.
Là một cao thủ Hóa Cảnh hơn hai mươi tuổi.
Nếu như mà chuyện này bị truyền đi, chỉ sợ là sẽ trở thành một chuyện làm cho người đời kinh hãi.
Tần Tu cũng không biết là truyền thuyết về Lâm Thanh Diện đã lan rộng.
Chỉ là ông ta sinh sống lâu dài trong núi sâu, không biết thế sự cho nên mới không rõ.
Chuyện này sao có thể được chứ, Hóa Cảnh chỉ hơn hai mươi tuổi, loại thiên phú võ học này đã không thể dùng từ thiên tài để hình dung được.
Cũng khó trách Trác Nhã coi trọng anh ta, lần này thật sự là mắt của tôi bị mờ rồi, là một cao thủ như thế, vậy mà tôi lại nhìn không ra.
Trên gương mặt của Tần Tử Hàng bị ngã ở dưới đất đều là biểu cảm không tin, anh ta lập tức ngồi dậy từ dưới đất.
Đá một phát liền bị người ta đạp bay, chuyện này thật sự quá mất mặt.
Lúc nãy là do tôi sơ sót thôi, tiếp tục đi.
Tần Tử Hàng lại vọt về phía Lâm Thanh Diện lần nữa.
Mặc dù là kinh ngạc về thực lực của Lâm Thanh Diện, nhưng mà anh ta vẫn cảm thấy lúc này chỉ là do sơ sót của mình.
Nếu như dốc hết toàn lực, anh ta vẫn có cơ hội chiến thắng.
Thế là Lâm Thanh Diện lại tiếp tục đạp một phát nữa.
Tần Tử Hàng lại bay trở ngược ra ngoài, rơi xuống vị trí lúc nãy vừa mới ngã sấp xuống.
Cả trường lại hốt hoảng một lần.
Lần này Tần Tử Hàng đỏ bừng cả khuôn mặt, anh ta không nghĩ ra được hai lần mình đều bị Lâm Thanh Diện dùng một chiêu giống nhau đạp ra bên ngoài.
Hơn nữa anh ta căn bản vẫn còn chưa nhìn thấy rõ ràng Lâm Thanh Diện ra chiêu như thế nào.
Chỉ sợ là bây giờ nhóm người đang vây xem đã bắt đầu xem anh ta như là trò cười.
Trong lòng của anh ta rất giận, cắn răng đứng lên một lần nữa.
Lại nhanh chóng tiến về phía của Lâm Thanh Diện, Tần Tử Hàng đã thay đổi con đường tiến công của mình, anh ta cũng không còn sử dụng quyền nữa mà là đổi thành dùng chân.
Đáng tiếc là kết quả vẫn không thay đổi như cũ, anh ta vẫn bị rơi vào cùng một vị trí.
Có thể để cho một người rơi vào cùng một vị trí đến ba lần.
Có thể cảm nhận rất rõ ràng, đối với chuyện khống chế sức mạnh, Lâm Thanh Diện đã đạt đến loại trình độ kinh khủng biết bao nhiêu.
Anh đánh không lại tôi, có tiếp tục nữa thì cũng chỉ uổng phí sức lực mà thôi.
Lâm Thanh Diện nhìn chằm chằm vào Tần Tử Hàng rồi nói một câu.
Lúc này Tần Tử Hàng cũng đã ý thức được thực lực của Lâm Thanh Diện rất khủng bố.
Ba lần cũng có thể làm cho anh ta không hề có lực hoàn thủ mà bay ra ngoài, đây không phải là chuyện có thể dùng vận may để giải thích.
Nhưng mà có nhiều người nhìn như vậy, nhất là Trác Nhã đang đứng ở bên cạnh anh ta, từ bỏ như vậy thì thật sự sẽ bị trở thành trò cười.
Anh đừng có đắc ý, tôi cũng không tin là chiêu thức của tôi sẽ không đụng đến anh.
Tần Tử Hàng muốn tiếp tục tiến về phía của Lâm Thanh Diện.
Đúng lúc này một bóng dáng xuất hiện trước mặt của Tần Tử Hàng, ngăn cản anh ta lại.
Tần Tử Hàng tập trung nhìn vào, là ông nội của mình.
Ông nội, ông buông cháu ra, cháu muốn đánh một cuộc chiến sinh tử với anh ta.
Tần Tu bất đắc dĩ thở dài, nói: Từ bỏ đi, cháu không phải là đối thủ của cậu ta.
Lúc nãy.
.
.
Lúc nãy là do cháu sơ sót thôi, lần này rất tuyệt đối sẽ không để anh ta đạt được đâu.
Sắc mặt của Tần Tử Hàng kiềm nén đến đỏ bừng, trông có vẻ như là ngay cả bản thân cũng không tin mình.
Chỉ là hiện tại có nhiều người nhìn như vậy, hơn nữa trận chiến này của anh ta với Lâm Thanh Diện còn là bởi vì Trác Nhã, anh ta không muốn từ bỏ như vậy.
Tần Tu bất lực nhìn Tần Tử Hàng, lên tiếng nói: Sự chênh lệch giữa cháu với cậu ta quá xa, cho dù có đánh bao nhiêu lần đi nữa thì cũng đều là kết quả giống nhau thôi.
Tần Tử Hàng lập tức liền ngây dại khó tin nhìn ông nội của mình, hỏi: Ông nội, ông có ý gì chứ? Chẳng lẽ là thực lực của anh ta đã đạt đến Tông Sư cảnh?Ánh mắt của Tần Tu nheo lại, mở miệng nói: Có lẽ là vậy, còn vượt qua Tông Sư cảnh.
Khuôn mặt của Tần Tử Hàng lập tức cứng đờ, máy móc quay đầu nhìn về phía Lâm Thanh Diện, trong ánh mắt lộ ra một cảm xúc phức tạp.
Ngay cả Tần Tu đều đã nói thực lực của Lâm Thanh Diện có lẽ còn vượt qua Tông Sư cảnh, vậy thì đã nói rõ Lâm Thanh Diện đã đạt đến Hóa Cảnh.
Tuổi của Lâm Thanh Diện cùng chỉ lớn hơn anh ta có vài tuổi, so ra thì hai người chỉ là hai người có độ tuổi bằng nhau.
Trước đó Tần Tử Hàng vẫn luôn được người khác gọi là một thiên tài ngàn dặm khó tìm được, bởi vì ở độ tuổi của anh ta gần như là không có người nào bước vào cánh cửa Tông Sư cảnh.
Mà bây giờ người đàn ông mà Trác Nhã mang về lại có thể là cao thủ Hóa Cảnh.
Tần Tử Hàng cảm thấy thế giới quan của anh ta cũng bắt đầu lung lay sắp sụp đổ.
Từ trước đến nay anh ta chưa từng gặp một người đàn ông nào ưu tú hơn so với anh ta, trong những người đồng trang lứa anh ta vẫn luôn là nhân tài kiệt xuất, bây giờ đột nhiên lại xuất hiện một người mạnh hơn anh ta rất nhiều, đương nhiên là anh ta không thể tiếp nhận được.
Chuyện này.
.
.
Chuyện này sao có thể được chứ? Ông nội, ông bước tới Hóa Cảnh cũng chưa được nhiều năm, sao anh ta vào độ tuổi này mà cũng là Hóa Cảnh? Giọng nói của Tần Tử Hàng có chút run rẩy.
Đương nhiên là Tần Tu cũng không có cách nào giải thích vấn đề này với Tần Tử Hàng, quay đầu nhìn về phía Lâm Thanh Diện.
Lúc này Trác Viễn Thần cũng tràn đầy kinh ngạc nhìn về phía Lâm Thanh Diện, không ngờ đến Lâm Thanh Diện lại thật sự lợi hại như thế.
Ông ta coi trọng cháu trai của Tần Tu như vậy, thế mà ở trước mặt của Lâm Thanh Diện lại không có sức lực để chống đỡ.
Liên tiếp ba lần Lâm Thanh Diện đều đạp một phát, đạp cho Tần Tử Hàng bay đi, dưới tình huống như thế này chỉ có nghiền ép tuyệt đối mới có thể xuất hiện.
Biểu cảm của ông ta phức tạp nhìn Lâm Thanh Diện, sau đó lại nhìn Trác Nhã, nhìn thấy trên mặt của Trác Nhã tràn đầy biểu cảm hưng phấn, dáng vẻ vô cùng si mê đối với Lâm Thanh Diện, không khỏi thở dài.
Lần này chỉ sợ là ông ta đã thật sự nhìn lầm rồi.
Trác Nhã vui vẻ chạy về phía của Lâm Thanh Diện, sau đó kéo cánh tay của Lâm Thanh Diện, cười nói: Lúc nãy anh thật là tuyệt quá đi.
Lâm Thanh Diện lập tức nhíu mày, nhỏ giọng nói Trác Nhã: Buông tay ra.
Trên mặt của Trác Nhã vẫn mang theo nụ cười như cũ, cùng lúc đó cũng dùng một giọng nói cực kỳ nhỏ mà trả lời lại Lâm Thanh Diện: Bây giờ anh đang là bạn trai của tôi đó, tôi làm như vậy mới có thể để cho bọn họ nhìn ra được mối quan hệ của chúng ta thân mật, tôi không buông ra.
Lâm Thanh Diện bất đắc dĩ, chỉ có thể mặc cho Trác Nhã làm ẩu.
Tần Tử Hàng nhìn thấy cảnh tượng này thì trong lòng lại đau buồn một trận, anh ta biết mình đã hoàn toàn mất đi tư cách tranh giành Trác Nhã với Lâm Thanh Diện.
Tần Tu nhìn chằm chằm Lâm Thanh Diện một hồi lâu, lên tiếng nói: Thực lực của cậu đã đạt đến Hóa Cảnh?Vẫn còn chưa, nửa bước Hóa Cảnh mà thôi.
Lâm Thanh Diện cũng không giấu giếm, trả lời Tần Tu.
Mặc dù là suy đoán của mình sai lầm, nhưng mà cảm giác giữa nửa bước Hóa Cảnh và Hóa Cảnh cũng không khác nhau là bao.
Ở cái tuổi của Lâm Thanh Diện mà đã có thể bước chân đến cánh cửa Hóa Cảnh, vậy cũng có thể dùng từ kinh khủng để hình dung.
Hơn nữa, Tần Tu rõ ràng cảm thấy là có thể chấp nhận câu trả lời này của Lâm Thanh Diện.
Nếu như Lâm Thanh Diện đã chính thức bước vào Hóa Cảnh, vậy thì một ông già vừa mới bước vào Hóa Cảnh hồi mấy năm trước như ông ta chỉ sợ là không còn mặt mũi tiếp tục sống trên đời này nữa.
Nửa bước Hóa Cảnh, vậy cũng là trong long trong phượng, cậu trai trẻ, thực lực của cậu đã vượt qua tài năng của Tử Hàng rất nhiều, là do trước đó chúng tôi đã thất lễ, chúng tôi đứng đây nhận lỗi với cậu.
Trên mặt của Tần Tu tràn đầy vẻ thành khẩn.
Lâm Thanh Diện chỉ nhẹ gật đầu, cũng không nói cái gì.
Tất cả mọi người ở đây lúc này mới khôi phục lại tinh thần, so sánh với trước đó bây giờ trong ánh mắt nhìn về phía Lâm Thanh Diện đã tràn đầy kính nể.
Thật sự không ngờ đến cậu trai trẻ này lại lợi hại như thế, tôi còn tưởng rằng cậu ta là một tên nói phét, là do tôi tự cho mình là đúng.
Khó trách còn trẻ như vậy, đã có thể làm tổng quản giáo của Thần Long Vệ, quả nhiên không phải là không có nguyên nhân, trước đó chúng ta còn tự suy diễn, nghĩ lại cảm thấy thật là mất mặt.
Chậc chậc, xem ra chúng ta đều đã hiểu lầm Trác Nhã hết rồi, khó trách là cô ta không hề xem trọng đối tượng xem mắt nào của ông cụ tìm cho, hóa ra là tự mình kiếm được một người tốt như vậy, không thể không nói Trác Nhã cũng là một cô gái có bản lĩnh đó nha.
.
.
.
Trác Viễn Thần nhìn thấy tất cả mọi người đều bắt đầu khen Lâm Thanh Diện, trên mặt cũng không kiềm chế được nữa, dù sao thì ngay từ đầu ông ta đã nghi ngờ Lâm Thanh Diện.
Bây giờ Lâm Thanh Diện đã chứng minh thực lực của mình, đương nhiên là ông ta cũng không thể nói cái gì được nữa.
Ông nội, bây giờ ông có còn muốn đuổi Lâm Thanh Diện đi nữa không, anh ấy chính là tổng quản giáo của Thần Long Vệ đó, hơn nữa thức lực còn mạnh như vậy, một đứa cháu rể như thế, nếu như ông đuổi đi thì đời này rốt cuộc cũng không chạm được nữa rồi.
Trác Nhã quay đầu lại trêu tức nói với Trác Viễn Thần một câu.
Trác Viễn Thần tức giận nhìn cô ta, thầm nói: Đúng là không có cách nào đối với con nhóc này nữa mà.
Có thể nhận ra được trong lòng của ông ta cũng đã chấp nhận Lâm Thanh Diện.
Anh ta quay đầu lại nhìn về phía Lâm Thanh Diện, mở miệng nói: Thực lực của cậu quả thật không tệ, xem ra bọn họ tìm cậu làm tổng quản giáo của Thần Long Vệ cũng là có chút đạo lý, nhưng mà cậu đừng tưởng rằng như thế này thì tôi nhất định sẽ thay đổi cách nhìn đối với cậu.
Tôi tìm bạn trai cho Trác Nhã chính là xem xem người đó có thể đối xử tốt với Trác Nhã không, có thể yêu thương con bé hay không, nếu như không làm được những chuyện này thì cho dù cậu có ưu tú hơn nữa tôi cũng sẽ không để Trác Nhã đi theo cậu.
Trác Nhã lập tức liếc mắt nhìn Trác Viễn Thần, trong lòng tự nhủ lúc đó ông cũng đâu có nói như vậy đâu.
Ai nha ông nội à, Lâm Thanh Diện đối xử với cháu tốt lắm, anh ấy sợ sức khỏe của cháu không tốt còn tập hít đất với cháu nữa đó, chuyện này ông cứ yên tâm đi.
Trác Nhã nói một câu.
Trác Viễn Thần cũng không còn cố ý gây chuyện với Lâm Thanh Diện nữa, mà là mở miệng nói: Cuộc so tài đã kết thúc, vậy thì chúng ta đi vào trong đi, đây cũng chỉ là một cuộc so tài trau dồi kinh nghiệm mà thôi, hi vọng là Tần huynh và Tử Hàng không để ở trong lòng.
Mặc dù là Trác Viễn Thần vô cùng khách khí, nhưng mà hai người Tần Tu và Tần Tử Hàng đều đã biết nhân vật chính của ngày hôm nay đã không phải là bọn họ nữa.
Lúc mọi người đang dự định trở vào trong biệt thự, có một âm thanh xé gió truyền đến, ngay sau đó một bóng người uy nghiêm xuất hiện ở giữa sân.
Tất cả mọi người đều bị giật nảy cả mình, không biết người này đột nhiên xuất hiện là định làm cái gì.
Sau khi người kia xuất hiện, ánh mắt trực tiếp rơi ở trên người của Tần Tu, sau đó lại dùng một chất giọng âm trầm khủng bố mà quát lên: Lão tặc Tần Tu, cuối cùng ông cũng đã xuống núi rồi.
Tôi tìm ông đã lâu như vậy, ngày hôm nay bị tôi bắt được, ông cũng đừng hòng còn sống sót mà trở về!Tần Tu nhìn thoáng qua người đột ngột xuất hiện ở giữa sân, sắc mặt đột nhiên thay đổi, sau đó kinh nhạc hô lên một tiếng: Mạnh Trường Vân, lại là ông.
Người được gọi là Mạnh Trường Vân chính là một người mặc trường bào, có râu dài, hốc mắt hõm sâu, mũi nhọn, nhìn cứ như là một ông già gầy gò quái dị.
Mạnh Trường Vân nhìn vào Tần Tu, cười lạnh một tiếng, mở miệng nói: Ha ha, chính là tổ tông của ông đây, năm đó ông phá hoại chuyện tốt của tôi, nếu như không phải ông thì lúc trước mỹ nhân đó đã sớm là của tôi rồi, cả đời này tôi cũng sẽ không quên chuyện đó đâu.
Ngày hôm nay tôi sẽ tính ân oán vào năm đó với ông, cũng để cho ông biết rằng phá hoại chuyện tốt của người khác sẽ có kết cục như thế nào.
Ánh mắt của Tần Tu di chuyển vòng vòng, sau đó nhanh chóng nói với Trác Viễn Thần: Người này là một kẻ thù sâu nặng với tôi vào nhiều năm trước, không ngờ đến là sẽ tìm đến cửa vào ngày hôm nay, thực lực của người này rất khó lường, chuyện này không có liên quan gì với mọi người, ông nhanh chóng cho bọn họ cách xa ra một chút.
Sắc mặt của Trác Viễn Thần cũng đông cứng, ông ta có thể cảm nhận được khí thế phát ra từ trên người của Mạnh Trường Vân, vậy mà còn mạnh hơn mấy lần so với Tần Tu.
Cuộc chiến giữa cao thủ Hóa Cảnh tuyệt đối không phải là thứ mà bọn họ có thể xen lẫn vào.
Lúc này ông ta mới lên tiếng nói với những người nhà họ Trác và những người bạn của ông ta: Tất cả mọi người vào biệt thự cùng với tôi, Tần huynh sẽ tự xử lý chuyện này.
Tất cả mọi người đều biết rằng người đột ngột xuất hiện không dễ trêu chọc, cho nên lập tức đi theo Trác Viễn Thần bước vào trong biệt thự.
Mục đích ngày hôm nay của Mạnh Trường Vân chủ yếu là Tần Tu, cho nên sẽ không để ý đến những người khác.
Tần Tu quay đầu nhìn Tần Tử Hàng, mở miệng nói: Mạnh Trường Vân vô cùng khó chơi, có lẽ là ngày hôm nay sẽ đi không được rồi, chờ một lúc nữa ông với ông ta chiến đấu với nhau, nếu như ông không đấu lại ông ta thì cháu nhanh chóng trốn đi, sau này thực lực có tiến triển thì lại báo thù cho ông.
Tần Tử Hàng biết là Tần Tu cũng không nói đùa, nghiêm túc nhẹ gật đầu.
Lúc này anh ta cũng chỉ có thể nghe lời Tần Tu, dù sao thì một nửa bước Tông Sư ở trong mắt của cao thủ Hóa Cảnh cũng không khác gì so với sâu bọ.
Lâm Thanh Diện thì lại hứng thú nhìn Mạnh Trường Vân, dựa vào khí thế từ trên người của ông ta, chỉ sợ là thực truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! như là cao thủ Lâm Thanh Diện từng được chứng kiến, ngang với hai người Quý Trường Thanh và truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! và Mạnh Trường Vân, anh cũng không tùy ý nhúng tay vào, nên anh trước mắt vẫn là im lặng theo dõi mới tốt.
Tất cả mọi người đều theo chân Trác Viễn Thần đi vào trong biệt thự, nhìn tình huống ở bên ngoài xuyên qua cửa sổ trong suốt trong biệt thự.
Tần Tu thấy mọi người đều đã đi vào trong biệt thự, trong lòng cũng bớt lo hơn, sắc mặt âm trầm nhìn về phía Mạnh Trường truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! cướp mất sự trong sạch của con gái nhà người ta, đồng thời lại dùng người ta làm công cụ luyện công cho ông.
Loại chuyện tán tận lương tâm như thế này tôi gặp phải đương nhiên là không có khả năng ngồi yên không quan tâm tới, bây giờ ông còn có mặt mũi mà đến đây tìm tôi, thật sự buồn cười Tần Tu hừ lạnh một tiếng.
Mạnh Trường Vân cười nhạo một tiếng rồi nói: truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! tốt của tôi thì tôi cũng sẽ không dùng nhiều năm như vậy mới có thể đột phá một lần nữa.
Mạnh Trường Vân, nói cho ông biết, bây giờ tôi đã đột phá đến Hóa Cảnh trung kỳ, con người của tôi có thù tất báo, ân oán năm đó, ngày hôm nay nên chấm dứt!Sắc mặt của Tần Tu bỗng nhiên thay đổi, nhưng mà rất nhanh liền bình tĩnh lại, mặc dù là thực lực của ông truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! mà thật sự đánh nhau thì chưa chắc là nhất định sẽ thua Mạnh Trường Vân.
Hóa Cảnh trung kỳ thì có như thế nào chứ? Dựa vào bộ dạng túng dục vô độ của ông, cho dù thực lực có mạnh hơn đi nữa thì cũng sớm kiệt sức vì thận hư.
Tần Tu kêu lên một tiếng, cũng không nói nhảm nữa liền vọt về phía của Mạnh Trường Vân.
Ánh mắt của Mạnh Trường Vân nheo lại, người mà truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! thận hư, không thể nghi ngờ gì, Tần Tu đã chạm đến ranh giới cuối cùng của ông ta.
Trên bàn tay của ông ta có một tia sáng thoáng hiện ra, tiếp theo đó là một cây đao được hình thành từ nội kình xuất hiện ở trong tay của ông ta.
Sau khi Tần Tu vọt đến trước mặt của Mạnh Trường Vân thì trong tay cũng đột nhiên xuất hiện một cái roi dài nhanh chóng quất về truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! tay ngăn cản cái roi của Tần Tu lại, sau đó bỗng nhiên vung lên, một tia sáng chém về phía của Tần Tu.
Tần Tu không dám trực tiếp nhận một chiêu này của Mạnh Trường Vân, mà là nhanh chóng quay người lại tránh sang một bên.
Tia sáng chém thẳng vào cổng hàng rào của biệt thự, trực tiếp làm hàng rào bằng sắt của biệt thự gãy ngang, sau đó ngã ra bên ngoài.
Tất cả những người truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! to hai mắt mà nhìn, không ngờ đến đến sức công phá của cao thủ Hóa Cảnh lại kinh khủng vậy.
Ánh sáng lúc nãy nếu như đi về phía của bọn họ thì chỉ sợ là ở đây có hơn một nửa người sẽ bị mất mạng.
Đây chính là sức lực của cao thủ Hóa Cảnh, cái này cũng quá kinh khủng đó chứ? Trác Nhã tự lẩm bẩm.
Sau đó cô ta quay đầu lại nhìn về phía Lâm Thanh truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! Lâm Thanh Diện cô ta cũng nhìn thấy cảnh tượng khác thường, hơn nữa cảm giác còn thần kỳ truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! đấu với nhau.
Chắc là do mình đã suy nghĩ nhiều rồi, cho dù tài năng của Lâm Thanh Diện có mạnh hơn đi nữa thì cũng không thể nào lợi hại hơn so với bọn họ được, chính anh ta cũng đã nói anh ta chỉ mới có nửa bước Hóa Cảnh, chắc chắn không thể lợi hại hơn hai người ở bên ngoài.
Trác Nhã lẩm bẩm nói ở trong lòng.
Sắc mặt của Tần Tử Hàng ngưng trọng, truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! trước mặt của Mạnh Trường Vân, mặc dù đánh nhau khó phân cao thấp nhưng mà thật sự đã rơi vào thế hạ phong.
Ông nội, ông nhất định phải đánh bại ông ta.
Tần Tử Hàng siết chặt nắm đấm của mình, trong đầu đã suy nghĩ đến kết quả xấu nhất.
Trước cửa biệt thự nhà họ Trác có một rừng cây công cộng nhỏ, vì không để cuộc chiến liên lụy đến những người ở bên trong biệt truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! người ở trong biệt thự không có cách nào nhìn thấy rõ cuộc chiến đấu ở trong rừng cây nhỏ, nhưng mà sợ bị tác động cho nên cũng không dám đi ra ngoài.
Tuy nhiên là bọn họ cũng có thể cảm nhận được sự chuyển động kinh khủng ở bên ngoài thông qua sức mạnh đang dao động, chỉ là những cái này cũng đã đủ để bọn họ run sợ.
Trôi qua không bao lâu, số lượng cây truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! đám người cũng có thể mơ hồ nhìn thấy tình huống ở bên trong.
Rất nhanh, một bóng dáng liền lao về phía biệt thự, chính là Tần Tu.
Lúc này cả đầu của Tần Tu đều là máu tươi, bộ dạng chật vật, quần áo trên người cũng trở nên rách bươm, lúc vọt đến sân của biệt thự thì trực tiếp ngã xuống.
Ông ta phất tay với Tần Tử Hàng ở trong biệt thự, ra hiệu cho anh ta truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! hại của ông nội mình, anh ta nào có còn muốn chạy nữa, lúc này chỉ muốn lao ra cứu ông ta.
Lúc này Mạnh Trường Vân đã đuổi theo ở phía sau ông ta, đứng ở sau lưng của Tần Tu, mang trên mặt một nụ cười lạnh, mở miệng nói: Lão tặc, chạy trốn ở trước mặt của tôi cũng không dễ dàng như vậy đâu.
Nếu như tôi không đoán sai thì cháu trai của ông đang ở truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! đời sau của ông, tôi sẽ không bỏ qua cho một người nào.
Nói xong, Mạnh Trường Vân liền nhìn về phía cửa sổ.
Cháu trai của Tần lão tặc, tranh thủ cút ra đây cho tôi, còn có cô gái xinh đẹp kia nữa, cô cũng ra đây luôn đi, chỉ cần là hai người ngoan ngoãn nghe lời của tôi thì ngày hôm nay tôi sẽ không động vào những người khác, nếu không thì tất cả những người truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! ông tay giơ tay lên chỉ về phía cửa sổ, nơi mà ánh mắt của ông ta dừng lại chính là dung mạo tuyệt đẹp của Trác Nhã.
Xinh đẹp như thế, sao cái tên dâm tặc Mạnh Trường Vân có thể bỏ lỡ được.
Trác Nhã vẫn còn đang hốt hoảng bởi vì Tần Tu bị đánh bại, tiếp theo đó là nhìn thấy Mạnh Trường Vân đưa tay chỉ về phía mình, muốn mình và Tần Tử Hàng đi ra ngoài.
Hơn nữa trên mặt của Mạnh Trường Vân còn mang theo một nụ cười bỉ ổi, nhìn nhìn làm cho thân thể của Trác Nhã đều run rẩy.
Sau khi nghe thấy lời nói của Mạnh Trường Vân, sắc mặt của Trác Viễn Thần cũng bỗng nhiên thay đổi, sau đó nhanh chóng bảo vệ Trác Nhã đằng sau lưng của mình.
Các người chạy nhanh đi, đừng nghe lời của ông ta, để tôi ở đây cản ông ta lại.
Tần Tu hô một tiếng với người ở bên trong biệt thự.
Tiếp theo đó lại muốn đứng dậy tiếp tục chiến đấu với Mạnh Trường Vân.
Mạnh Trường Vân trực tiếp đạt một đạp lên trên lưng của Tần Tu, Tần Tu vừa muốn đứng dậy trong nháy mắt lại nằm xuống, phun một ngụm máu tươi ra ngoài.
Lão tặc, chỉ dựa vào chút thực lực đó của ông còn muốn ngăn cản tôi nữa à? Đúng là nói mơ nói mộng.
Mạnh Trường Vân khinh thường nói một câu.
Trên mặt của Tần Tu tràn đầy lo lắng, nếu như biết thực lực của Mạnh Trường Vân lợi hại như vậy từ sớm, vậy thì lúc đó ông ta nên trực tiếp dẫn theo Tần Tử Hàng trốn thoát.
Bây giờ không chỉ Tần Tử Hàng không trốn thoát được, ngay cả người nhà họ Trác đều bị liên lụy.
Trác Viễn Thần cũng biết rằng ngày hôm nay có muốn phản kháng cũng là chuyện không thể nào, một bàn tay của cao thủ Hóa Cảnh cũng có thể chụp chết bọn họ.
Chuyện cho đến bây giờ cũng chỉ có thể cầu xin Mạnh Trường Vân hạ thủ lưu tình, bỏ qua cho Trác Nhã một con đường.
Ông ta đi đến trước cửa, trực tiếp mở cửa ra, lên tiếng nói: Vị cao nhân này, nhà họ Trác của chúng tôi với ông không cừu không oán, cầu xin ông bỏ qua đừng xử tội cháu gái của tôi, con bé chỉ là một đứa nhỏ, nếu như ông muốn bắt thì ông cứ bắt tôi đi, tôi có thể cho ông tất cả những thứ của nhà họ Trác.
Mạnh Trường Vân nhìn chằm chằm vào Trác Viễn Thần, không nói hai lời liền đá Trác Viễn Thần bay đi.
Trác Viễn Thần bị ngã xuống mặt đất, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi.
Một đá lúc nãy của Mạnh Trường Vân cũng không dùng bao nhiêu sức lực, nếu không thì hiện tại Trác Viễn Thần cũng đã tắt thở rồi.
Ông già, tôi bắt ông thì có làm được cái gì đâu chứ, cái tôi cần là cô truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! dễ chịu, ông có thể làm cho tôi dễ chịu được không? Mạnh Trường Vân không hề khách khí truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! Viễn Thần, đỡ Trác Viễn Thần dậy, trên mặt tràn đầy nét lo lắng, mở miệng hỏi: Ông nội, ông có sao không?Trác Viễn Thần cắn răng bò dậy từ dưới đất, lau máu bên khóe miệng của mình, mở miệng nói: Còn chưa chết, Tiểu Nhã, ông nội không có bản lĩnh, không thể bảo vệ tốt cho cháu.
Trong ánh mắt của Trác Nhã lộ ra một tia quyết tuyệt, lên tiếng nói: Ông nội, ông không cần truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! thì cũng tuyệt đối không để loại ông già buồn nôn như thế này chạm vào cháu.
Trác Viễn Thần nhất thời lo lắng nói: Tiểu Nhã, cháu đừng xúc động.
Sau đó ông ta lại nhìn về phía Mạnh Trường Vân, mở miệng nói: Cao nhân, cầu xin ông đừng đánh chủ ý lên cháu gái của tôi, nhà họ Trác của chúng tôi đảm nhiệm chức vị quan trọng trong quân đội, những năm gần đây trong nhà của truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! đồng ý không chạm vào cháu gái của tôi thì tôi có thể tặng hết tất cả những thứ của nhà họ Trác cho ông.
Mạnh Trường Vân nhếch miệng: Xin lỗi nha, tôi không cảm thấy hứng thú với những thứ đó đâu, tôi chỉ muốn cháu gái của ông thôi.
Nói xong, ông ta liền đi vào trong biệt thự.
Cô nhóc này, cô thành thật đi theo tôi đi, tôi đảm bảo sẽ không bạc đãi cô, hơn nữa truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! hắc hắc hắc.
Mạnh Trường Vân nở nụ cười bỉ ổi, vươn một tay ra về phía Trác Nhã, chụp lên trên người của cô ta.
Trác Nhã thấy vậy, lúc này muốn lấy con dao giấu trong quần áo của mình ra, trực tiếp tự sát để tránh mình bị ông già buồn nôn này làm dơ bẩn.
Nhưng mà lúc này một bóng dáng ngăn ở trước mặt của Mạnh Trường Vân.
Trác Nhã cũng cảm nhận được một cơn gió truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! Thanh DiệnTrác Nhã không dám tin nhìn Lâm Thanh Diện đang ngăn cản ở trước mặt của mình, kinh ngạc há to miệng.
Lâm.
.
.
Lâm Thanh Diện, anh làm cái gì vậy? Trác Nhã lên tiếng hỏi.
Lâm Thanh Diện quay đầu lại nhìn Trác Nhã, trên mặt lộ ra một nụ cười bình tĩnh, mở miệng nói: Cô yên tâm đi, tôi sẽ không để cho cô có việc gì đâu.
Mặc dù là Trác Nhã cảm thấy cảm động bởi vì Lâm Thanh Diện đột nhiên ngăn cản, nhưng mà ngay cả Tần Tu cũng không phải là cao thủ của Mạnh Trường Vân, sao Lâm Thanh Diện có khả năng đối phó được.
Anh đừng có ngốc, chẳng lẽ là lúc nãy anh không nhìn thấy thực lực của ông truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! nửa bước Hóa Cảnh, anh mau tránh qua một bên đi, tôi không cần anh cứu đâu!Trên mặt của truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! vì mình mà liên lụy đến Lâm Thanh Diện.
Lâm Thanh Diện cũng không để ý đến cô ta mà là nhìn về phía Mạnh Trường Vân ở trước mặt.
Mạnh Trường Vân cũng không ngờ đến lúc này còn có người đứng ra ngăn cản, cộng thêm Lâm Thanh Diện có vẻ chỉ mới hơn hai mươi tuổi, ông ta căn bản cũng không cần gì phải sợ.
Thằng nhóc này cậu muốn chết à, ngay cả chuyện của tôi mà truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! hỏi một câu.
Lâm Thanh Diện lạnh nhạt mở miệng nói: Cô ta là chỉ đạo viên của tôi, tôi cũng được xem như là cấp trên của cô ta, đương nhiên là tôi phải phụ trách an nguy của cô ta, tôi khuyên ông tốt nhất nên thu liễm lại một chút đi, nếu không thì ngày hôm nay ông sẽ phải hối hận vì đã đến đây.
Vừa rồi Lâm Thanh Diện đã nhớ lại người này là người truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! điện.
Cho nên cho dù Mạnh Trường Vân không có ý định ra tay với Trác Nhã, ngày hôm nay Lâm Thanh Diện cũng sẽ không dễ dàng thả Mạnh Trường Vân rời đi, dù sao thì ở trong mắt của Lâm Thanh Diện đây chính là một loại đóng góp công lao.
Đã gia nhập vào chúng thần điện, đương nhiên là phải cống hiến cho chúng thần điện.
Mạnh Trường Vân nghe thấy lời nói của Lâm Thanh Diện, lập truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! biết là cậu đang nói chuyện với ai không hả? Chắc là cậu cũng đã nhìn thấy kết cục của lão tặc Tần Tu rồi? Cậu cảm thấy là một thằng nhóc mới hơn hai mươi tuổi, nhưng cậu có thể lợi hại hơn Tần Tu được à?Tôi có lợi hại hơn ông ta hay không, đánh nhau liền biết thôi.
Lâm Thanh Diện thản nhiên nói.
Nói xong, anh cầm Thôn Chính ở trong tay, chậm rãi rút vỏ truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! cầm binh khí, trong lòng càng khinh miệt hơn nữa, động tác này của Lâm Thanh Diện có thể nói rõ rằng anh vẫn còn chưa đạt đến Hóa Cảnh, đương nhiên là Mạnh Trường Vân không có khả năng e ngại một thằng nhóc vẫn còn chưa là Hóa Cảnh.
Đám người ở bên trong biệt thự nhìn thấy bộ dạng tỉnh táo của Lâm Thanh Diện, trên mặt ai cũng là vẻ bất đắc dĩ, cảm thấy Lâm truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! cậu ta cũng không tính là yếu, nếu như cố hết sức muốn chạy thoát thì chưa chắc là bị giữ lại, đáng tiếc cậu ta vẫn quá lỗ mãng.
.
Lúc còn trẻ tôi cũng giống như cậu ta vậy đó, gặp lọai chuyện này thì chắc chắn sẽ không chịu thua, nhưng mà người đang đứng ở bên ngoài chính là cao thủ Hóa Cảnh đó, ngay cả ông Tần cũng bị đánh trọng thương, cậu ta lấy cái truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! rằng Trác Nhã tìm về được một chàng rể hiền, nhưng mà đảo mắt liền gặp phải chuyện này, ông trời thật là bất công quá đi.
.
.
.
Mạnh Trường Vân nhìn Lâm Thanh Diện ngay thẳng, nụ cười trên mặt càng ngày càng gia tăng, sau đó đột ngột đạp về phía Lâm Thanh Diện, muốn trực tiếp giải quyết phiền toái này.
Nhưng mà ông ta không ngờ đến đó chính là Lâm Thanh Diện nhẹ nhõm tránh được một truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! nhanh chóng đâm vào cổ của Mạnh Trường Vân.
Có ánh sáng xuất hiện trên lưỡi đao, Mạnh Trường Vân cảm nhận được một cảm giác nguy cơ, không thể không nhanh chóng lui ra phía sau.
Sau khi ổn định thân hình ở giữa sân, Mạnh Trường Vân nheo mắt lại nhìn về phía Lâm Thanh Diện, trong biểu cảm có mang theo một tia kinh ngạc.
Thằng nhóc, tại sao thực lực của cậu lại kỳ quái như vậy, rõ ràng là cầm binh khí nhưng mà lại có thể phát huy ra uy lực của Hóa Cảnh, cậu không hiểu cách biến hóa nội kình à? Mạnh Trường Vân mở miệng hỏi một câu.
Lâm Thanh Diện cười nói: Tôi chỉ là nửa bước Hóa Cảnh, cho nên còn mượn binh khí để phát huy thực lực.
Mạnh Trường Vân trừng mắt, lần đầu tiên Mạnh Trường Vân nghe thấy loại cảnh giới nửa bước Hóa Cảnh thế này.
Đồng thời trong lòng của ông ta cũng bởi vì tài năng của Lâm Thanh Diện mà cảm thấy kinh ngạc, thằng nhóc này trông có vẻ cũng mới hơn hai mươi tuổi, vậy mà đã đạt đến cái gọi là nửa bước Hóa Cảnh, quả thật kinh khủng.
Nhưng mà cho dù có lợi hại hơn nữa thì Lâm Thanh Diện cũng còn chưa đạt đến Hóa Cảnh chân chính, đối với Mạnh Trường Vân mà nói vậy thì không có bất cứ uy hiếp nào.
Chỉ cần bây giờ ông ta giết Lâm Thanh Diện chết đi, vậy thì tất cả tiềm lực và tài năng cũng chỉ là mây bay mà thôi.
Thằng nhóc, tài năng của cậu tốt như vậy, vậy mà cứ phải tìm cái chết, đúng là đầu óc bị lừa đá mà.
Cậu thật sự cho rằng tài năng của mình không tồi, vậy thì có thể thách đấu với một cao thủ Hóa Cảnh trung kỳ? Mạnh Trường Vân cười nhạo hỏi một câu.
Lâm Thanh Diện cười nói: Có lẽ là tôi thật sự có thể dựa vào tài năng này mà đánh bại ông.
Đúng là nằm mơ! Mạnh Trường Vân nói một câu không hề nể mặt chút nào.
Tần Tu ngã trên mặt đất, cũng bất đắc dĩ lắc đầu lẩm bẩm nói: Thật là đáng tiếc, dựa vào tài năng của cậu ta, muốn đạt được Hóa Cảnh chẳng qua là vấn đề thời gian, nếu như cậu ta có thể nhịn nhục thì nói không chừng sau này còn có thể tìm Mạnh Trường Vân báo thù, bây giờ đứng ra vậy là muốn chết rồi.
Lâm Thanh Diện không tiếp tục nói nhảm nữa, cầm Thôn Chính đi ra bên ngoài, thể nội huyền kình tuôn ra bao trùm trên thanh đao.
Mạnh Trường Vân thấy thế cũng không nói gì nữa, bàn tay vung lên, cây đao xuất hiện trong tay của ông ta một lần nữa.
Bây giờ tôi sẽ cho cậu biết chân chính cao thủ Hóa Cảnh có sức mạnh như thế nào.
Vừa mới nói xong, một lưỡi dao đã nhanh chóng bổ về phía của Lâm Thanh Diện, uy thế cực lớn làm lay động trời đất.
Lâm Thanh Diện không dám thờ ơ chút nào, lúc này anh cũng tung ra hết toàn truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! ra phía trước.
Thôn Chính cùng với lưỡi dao chạm vào nhau, một làn sóng đáng sợ nổ ra giữa truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! chốc cánh cửa pha lê của biệt thự đằng sau lưng Lâm Thanh Diện vỡ vụn, những người đứng ở bên trong biệt thự đều bị làn sóng này đánh cho làm ngã xuống đất.
Một chiêu này của Lâm Thanh Diện mặc dù là phí sức nhưng mà đã thành công hóa giải lực lượng của Mạnh Trường Vân.
Mạnh Trường Vân nhìn thấy cảnh tượng này, lông mày cũng nhíu lại lần nữa, không ngờ đến Lâm Thanh Diện truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! thì một kích toàn lực của Hóa Cảnh trung kỳ cũng không phải là thứ mà một người chỉ vừa mới đặt chân đến Hóa Cảnh có thể so sánh được.
Thật ra thì Lâm Thanh Diện cũng cảm thấy hơi nghi hoặc đối với thực lực hiện tại của mình, mặc dù là anh vẫn dừng lại ở trình độ nửa bước Hóa Cảnh, nhưng mà theo thời gian trôi đi, huyền kình trong cơ thể của anh vẫn truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! Hóa Cảnh căn bản, vẫn còn chưa đạt đến huyền kình viên mãn, nhưng mà cho đến trước mắt, sức lực trong cơ thể của Lâm Thanh Diện dường như còn đã vượt qua cả sức lực của Hóa Cảnh sơ kỳ.
Sự khác biệt của Lâm Thanh Diện và Hóa Cảnh càng lại không có cách để huyền kình ly thể, ở phương diện khác Lâm Thanh Diện cũng không cảm thấy là mình với Hóa Cảnh khác nhau truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! cao cấp hơn nội kình, sự nâng cao cảnh giới giữa hai người hẳn là tương tự nhau, nhưng mà với việc nâng cao thực lực của bản thân, Lâm Thanh Diện từ từ phát hiện ra sự khác biệt giữ hai người.
Nội kình viên mãn là Tông Sư, mà khoảng cách của Lâm Thanh Diện với huyền kình viên mãn vẫn còn kém một bước cũng đã có thực lực Hóa Cảnh.
Giữa hai cái này, vẫn có sự truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! mình đạt đến trình độ huyền kình viên mãn, vậy thì chỉ sợ là thực lực sẽ không đơn giản như Hóa Cảnh sơ kỳ.
Không suy nghĩ nhiều nữa, sau khi Lâm Thanh Diện nhận lấy một kích của Mạnh Trường Vân, cơ thể nhanh chóng lao về phía rừng cây nhỏ ở bên kia, để tránh một lúc nữa chiến đấu với nhau sẽ làm liên lụy đến người ở trong biệt thự.
Mạnh Trường Vân thấy vậy cũng truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! lại có một lưỡi đao bay ra ngoài.
Lâm Thanh Diện nhanh chóng né tránh làm cho lưỡi đao đó bổ vào trong rừng cây ở phía trước, một mảng lớn cây cối trực tiếp bị ngã xuống.
Đám người trong biệt thự nhìn thấy hai người lại đánh ra phía trước, trong lòng cũng im lặng thở dài một hơi.
Biểu cảm của Trác Nhã đông cứng nhìn phương hướng Lâm Thanh Diện tiến lên, cả khuôn mặt đều là lo lắng.
Lâm Thanh Diện, anh nhất định đừng xảy ra chuyện gì.
Cảnh giới của Lâm Thanh Diện chênh lệch Mạnh Trường Vân một bậc, nhưng mà anh có thần niệm, có thể nhìn thấy rõ ràng mỗi một động tác của Mạnh Trường Vân, sớm phán đoán ra chiêu thức tiếp theo của Mạnh Trường Vân.
Bằng cách này, Lâm Thanh Diện truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! cũng có thể tránh khỏi hết tất cả.
Trong lòng của Mạnh Trường Vân cũng cảm thấy kỳ quái, không truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! đoán được đòn tấn công của ông ta.
Ông ta đường đường là một cao thủ Hóa Cảnh trung kỳ, chiến đấu với một thằng nhóc chỉ có thực lực nửa bước Hóa Cảnh, trong lúc nhất thời thậm chí ngay cả thắng bại cũng không thể phân ra được.
Mạnh Trường Vân tức giận hổn hển, lập tức nóng nảy, chiêu thức trên tay cũng bắt đầu trở nên tàn nhẫn hơn rất nhiều.
Nằm trong loại trạng thái này, cho truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! khó mà ứng phó được, dù sao thì sức lực giữa cả hai chênh lệch tương đối lớn.
Còn đang suy nghĩ nếu còn tiếp tục như vậy thì rất có thể sẽ bị Mạnh Trường Vân làm cho không có cách nào đáp trả lại, Lâm Thanh Diện quyết định nhanh chóng sử dụng bí pháp làm tăng sức lực.
Cho đến bây giờ cũng chỉ có cách này mới có thể để Lâm Thanh Diện tiếp tục chống lại truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! của Lâm Thanh Diện cũng đang nhanh chóng làm những dấu tay phức tạp, quanh người lại có ánh sáng màu vàng hiện lên, nhìn vô cùng thần bí.
Chỉ có điều là cảnh tượng này chỉ xuất hiện trong đầu của Lâm Thanh Diện, đương nhiên là Mạnh Trường Vân không nhìn thấy.
Sau khi sử dụng bí pháp, trong nháy mắt sức lực trên người của Lâm Thanh Diện tăng lên, cây cối xung quanh đều bởi vì cái truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! không ngờ đến Lâm Thanh Diện lại còn xuất hiện sự thay đổi như vậy, trong lòng lập tức cảnh giác.
Lâm Thanh Diện cầm lấy đao hướng về phía của Mạnh Trường Vân một lần nữa, lần này đòn tấn công của anh mạnh mẽ hoàn toàn không hề thua Mạnh Trường Vân.
Trong nháy mắt hai người giao thủ với nhau hơn mười chiêu, vậy là lại cảm thấy sự áp chế của mình đối với Lâm Thanh Diện truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! như một cao thủ Hóa Cảnh trung kỳ chân chính, không hề yếu hơn Mạnh Trường Vân bao nhiêu.
Thằng nhóc này, rốt cuộc cậu là như thế nào vậy hả? Tại sao sức lực của cậu lại đột nhiên trở nên mạnh như vậy? Mạnh Trường Vân nhìn Lâm Thanh Diện rồi hỏi một câu.
Lâm Thanh Diện nhếch miệng nở một nụ cười với ông ta, nói: Sao tôi phải nói cho ông biết?Nói xong, anh liền bổ một truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! sát trong biệt thự cũng lộ ra biểu cảm giật mình.
Từ góc độ của bọn họ xem xét, cuộc chiến giữa Lâm Thanh Diện và Mạnh Trường Vân dường như là thế lực ngang nhau.
Một người là nửa bước Hóa Cảnh, vậy mà lại đánh ngang tài ngang sức với một Hóa Cảnh trung kỳ, chuyện này thật sự vượt khỏi dự liệu của bọn họ.
Khó trách cậu ta lại dám ra mặt, hóa ra là có thủ đoạn truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! như cậu ta có thể sống sót vậy thì sau này cậu ta chính là nhân vật đỉnh phong trong giới võ đạo.
Mạnh Trường Vân tức giận nhìn Lâm Thanh Diện trước mặt mình, ngực đã bắt đầu có chút chập trùng, chiến đấu với một người có sức lực ngang nhau với mình đương nhiên là ông ta cũng không còn thong dong bình tĩnh như lúc nãy nữa.
Đồ đáng chết, đúng là cậu nằm ngoài dự liệu của tôi, còn tưởng rằng cậu chỉ là một thằng nhóc không biết sống chết, không ngờ đến cậu còn có năng lực như thế này.
Mạnh Trường Vân mở miệng nói một câu.
Nếu như ông đã biết thì tốt nhất nên ngoan ngoãn nhận thua đi, chủ động đưa cổ ra chứ đừng có làm phí thời gian ở đây nữa.
Lâm Thanh Diện lạnh nhạt mở miệng nói.
Mạnh Trường Vân lập tức hừ lạnh một tiếng: Chẳng lẽ cậu thật sự cho rằng là mình có nhiêu đó thủ đoạn thì có tư cách nói mấy lời này với tôi đó à?Thằng nhóc này, cách để tăng sức lực cũng không phải có một mình cậu có.
Nói xong, Mạnh Trường Vân lấy một cái bình ngọc từ trong quần áo của mình ra, đổ một viên đan dược từ bên trong ra.
Ban đầu đan dược này là tôi dùng để sử dụng vào thời khắc mấu chốt bảo toàn tính mạng, nhưng mà không ngờ đến cậu lại khó đối phó như vậy, đã như vậy rồi thì tôi cũng chỉ có thể nhịn đau mà dùng hết viên đan dược này.
Mạnh Trường Vân khoe khoang viên đan dược của mình ở trước mặt của Lâm Thanh Diện, tiếp theo đó lại bỏ vào trong miệng của mình.
Mắt của Lâm Thanh Diện híp lại, biết sau khi Mạnh Trường Vân uống viên đan dược này xong thì ông ta sẽ không có bất kỳ ưu thế nào.
Đúng lúc này con người nhỏ trong đầu của anh đã hoàn thành kết ấn, trên người của con người nhỏ tản ra ánh sáng chói lọi, sau đó phía trước của mình lại xuất hiện một tia pháp ấn thần dị.
Trên mặt của Lâm Thanh Diện lộ ra một nụ cười trêu tức, sau đó nhanh chóng bay về phía của Mạnh Trường Vân.
Chỉ sợ là bây giờ ông có ăn đan dược này rồi thì cũng đã chậm.
Mạnh Trường Vân hừ lạnh một tiếng, cũng không lo lắng lúc này Lâm Thanh Diện sẽ ra tay với ông ta.
Mặc dù là để đan dược phát huy hiệu quả cần có thời gian nhất định, nhưng mà hiện tại Mạnh Trường Vân vẫn còn chưa đến mức không có năng lực để đánh trả lại, cho nên cũng không lo lắng lúc này Lâm Thanh Diện lại ra tay với ông ta.
Mắt thấy Lâm Thanh Diện sắp đến trước mặt của mình, Mạnh Trường Vân nhếch miệng, sau đó vung cây đao ở trong tay của mình lên chuẩn bị nghênh đón chiêu thức của Lâm Thanh Diện.
Đúng lúc này trên một tay của Lâm Thanh Diện lại đột nhiên xuất hiện một thủ ấn kỳ quái, tiếp theo đó lại truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! màu vàng kim cất giấu trong não của anh liền bay ra trong nháy mắt, tiếp theo đó trấn áp lên người của Mạnh Trường Vân.
Mạnh Trường Vân vẫn còn đang chờ Lâm Thanh Diện ra chiêu, căn bản cũng không nghĩ đến lại đột nhiên xuất hiện thay đổi như thế, trong lúc nhất thời cũng không kịp phản ứng lại.
Từ trước đến nay ông ta chưa từng nhìn thấy công kích như vậy, cả khuôn mặt đều là nghi hoặc.
Nhưng mà dù thế nào đi nữa thì ông ta cũng là cao thủ Hóa Cảnh tay đã bổ về phía pháp ấn hư ảnh to lớn.
Mấy lưỡi dao bay về phía pháp ấn, Mạnh Trường Vân vốn dĩ cho rằng như thế này đã có thể ngăn cản được đòn tấn công của Lâm Thanh Diện, nhưng mà ông ta không ngờ đến đó chính là mấy lưỡi đao trực tiếp xuyên qua pháp ấn, dường như là không đụng phải cái gì, cứ bỏ qua như vậy.
Trên mặt của Mạnh Trường Vân lộ là tình huống như thế nào, trong lúc nhất thời không biết nên đối phó ra làm sao.
Ông ta muốn tiếp tục đưa ra đòn tấn công để chống lại pháp ấn của Lâm Thanh Diện vừa mới xuất ra.
Nhưng mà ông ta vẫn còn chưa ra tay thì pháp ấn đó đã đập lên trên người của ông ta.
Cơ thể của Mạnh Trường Vân chưa từng xuất hiện bất cứ tổn thương gì, chỉ có điều là Mạnh Trường Vân liền cảm giác có một loại cảm giác hồn xiêu phách tán, không khống chế được, ý thức của mình đã không còn cách nào tiếp tục điều khiển được thân thể của mình nữa.
Bàn tay đang nắm lấy thân đao của ông ta rũ xuống, cả người đều trở nên như đồ ngốc không còn ý thức, hai mắt trống rỗng nhìn Lâm Thanh Diện đang xông về phía ông ta, không có phản ứng truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! Trường Vân thì trực tiếp vung một đao ra chém lên trên cổ của Mạnh Trường Vân.
Dựa vào mức sắc bén của Thôn Chính, trên cổ của Mạnh Trường Vân chỉ xuất hiện một vệt máu, sau đó thì thân thể tách rời ra ngã xuống mặt đất.
Nhìn thấy Mạnh Trường Vân bị mình giải quyết, trong lòng Lâm Thanh Diện cũng thở dài một hơi.
Đồng thời anh cũng có một nhận thức mới đối với sự cường đại truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! triển Khống Hồn Ấn, là một loại phương pháp điều khiển linh hồn được ghi lại trong phương pháp tu luyện linh hồn mà anh có được từ nhà họ ngô.
Sau khi bắt đầu tu luyện thần hồn chi pháp, Lâm Thanh Diện vẫn luôn cố gắng nghiên cứu Khống Hồn Ấn, mặc dù là độ khó của Khống Hồn Ấn tương đối cao, nhưng mà từ hiệu quả lúc nãy mà quan sát, Lâm Thanh Diện nắm bắt truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! quả với Khống Hồn Ấn là bởi vì Khống Hồn Ấn là phương pháp tấn công vào linh hồn, hình thức sức lực giữa hai bên không giống nhau, đương nhiên cũng không có khả năng xuất hiện hiệu quả gì.
Cộng thêm việc trước đó Mạnh Trường Vân cũng chưa tiếp xúc với phương pháp tấn công thần hồn, cho nên Lâm Thanh Diện mới có thể giải quyết Mạnh Trường Vân nhẹ nhàng như vậy.
Cho dù Mạnh Trường Vân có ăn đan dược tăng sức lực, có tăng lên cũng là sức lực của cơ thể không có liên quan gì tới thần hồn, cho nên Lâm Thanh Diện căn bản cũng không quan tâm.
Chỉ tiếc là lúc Mạnh Trường Vân hiểu ra điểm này thì đầu cũng đã mất rồi.
Cho dù ông ta truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! diêm vương mà hối hận.
Lâm Thanh Diện có thể cảm nhận được Khống Hồn Ấn mà bản thân mình truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! chưa phát huy hết toàn bộ uy lực của nó.
Lần này đạt được hiệu quả tốt như vậy, còn là bởi vì Mạnh Trường Vân căn bản cũng không phòng bị Lâm Thanh Diện sẽ sử dụng phương pháp công kích thần hồn với ông ta.
Nếu như Mạnh Trường Vân có chỗ phòng bị, cho dù ông ta vẫn còn chưa thức tỉnh thần hồn, nhưng mà lấy lực ý chí của Hóa Cảnh trung kỳ muốn chống đối truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! cũng không phải là không có khả năng.
Đương nhiên là trong lúc chiến đấu, Lâm Thanh Diện chắc chắn sẽ không nói cho đối thủ biết anh muốn sử dụng phương pháp tấn công thần hồn.
Trước mắt, tác dụng lớn nhất của phương pháp tấn công thần hồn này là gây bất ngờ.
Đây được coi như là một trong những con át chủ bài của Lâm Thanh Diện, đương nhiên sẽ không nói cho bất cứ kẻ nào.
Nhìn thoáng truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! Diện lập tức lấy điện thoại di động của mình ra lưu lại chứng cứ mình đã giết Mạnh Trường Vân, để sau này nhận công lao với chúng thần điện, sau đó mới quay người đi về phía biệt thự.
Lúc này tất cả những người ở trong biệt thự đều mang theo gương mặt lo lắng, động tĩnh cuộc chiến ở bên rừng cây nhỏ hồi nãy có thể nói là kinh thiên động địa, chỉ là nghe truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! không ngừng run rẩy.
Đúng lúc này có một người đưa tay ra, lớn tiếng hét lên: Mau nhìn đi, Lâm Thanh Diện trở về rồi kìa!Đám người đồng loạt di chuyển tầm mắt nhìn qua, sau khi nhìn thấy Lâm Thanh Diện đang đi về phía bên này, ai nấy đều hưng phấn.
Rất nhanh, Lâm Thanh Diện đi đến trước mặt của mọi người, sau đó thản nhiên nói: Ông già kia đã bị tôi giết rồi, làm phiền truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh.
Lâm Thanh Diện lại giết chết Mạnh Trường Vân!Đây là một chuyện không thể tưởng tượng đến cỡ nào.
Nhưng mà lúc này cũng không có ai nghi ngờ, bởi vì nếu như không phải kết quả này thì Lâm Thanh Diện không có khả năng ung dung đứng trước mặt của bọn họ như vậy.
Trác Nhã nhanh chóng đi đến trước mặt Lâm Thanh Diện, cẩn thận quan sát cơ thể của Lâm Thanh Diện một lát, sau đó quan tâm mà hỏi: Anh không sao chứ? Hồi nãy chiến đấu có làm bị thương đến anh không?Lâm Thanh Diện lắc lắc đầu, mở miệng nói: Tôi không có bị thương, nhưng tôi giết Mạnh Trường Vân đã dùng một số cách có tác dụng phụ, bây giờ tôi cần một phòng yên tĩnh, tôi có thể phải hôn mê khoảng 3 ngày, tôi hy vọng trong ba ngày ngày không có ai đến làm phiền tôi.
Trác Nhã lập tức gật đầu, nói: Anh yên tâm, tôi sẽ không để bất kỳ ai đi làm phiền anh.
Anh có thể kiên trì thêm chút nữa không? Cái biệt thự này chắc chắn không thể ở nữa, nhà chúng tôi ở thành phố Đông Cát vẫn còn có vài bất động sản, tôi sẽ đưa anh đến cái an toàn nhất.
Lâm Thanh Diện gật gật đầu, tuy đã sử dụng bí pháp, nhưng anh bây giờ vẫn chưa đạt đến cực hạn, cho nên vẫn còn có thể kiên trì thêm một khoảng thời gian nữa.
Trác Nhã lập tức giải thích với Trác Viễn Thần một lát, cần chìa khoá của một chiếc xe, sau đó liền đưa Lâm Thanh Diện đi ra bên ngoài.
Lúc này Tần Tu đưa Tần Tử Hàng đến trước mặt Lâm Thanh Diện, hai người đều cúi người với Lâm Thanh Diện với vẻ mặt đầy trịnh trọng.
Người anh em Lâm Thanh Diện, hôm nay cũng may có cậu, tên Mạnh Trường Vân có ý định đen tối này mới không được thành công, cậu đã cứu tất cả mọi người có mặt, càng cứu được cái mạng già của tôi, cậu là ân nhân cứu mạng của nhà họ Tần tôi, phần ân tình này nhà họ Tần tôi mấy đời cũng sẽ không quên, chúng tôi sẽ cố gắng nhất có thể để báo đáp ân tình này của người anh em Lâm Thanh Diện.
Tần Tu nói với vẻ mặt thành khẩn.
Tần Tử Hàng cũng chắp tay với Lâm Thanh Diện, mở miệng nói: Lâm Thanh Diện, anh là người nghĩa hiệp, trước đây tôi vì Trác Nhã mà còn sinh ra địch ý với anh, bây giờ xem ra, tôi chính là một trò cười không hơn không kém.
Tôi trịnh trọng xin lỗi anh ở đây, hơn nữa đảm bảo sau này tuyệt đối sẽ không có bất kỳ suy nghĩ không nên có nào với Trác Nhã nữa, chúc hai người bạc đầu đến già, trăm năm hảo hợp.
Trác Nhã nghe thấy lời của Tần Tử Hàng thì lập tức đỏ mặt xấu hổ, không biết tại vì sao, cô ta vậy mà còn cảm thấy có chút vui vui nữa.
Lâm Thanh Diện thì cảm thấy có chút cạn lời, muốn giải thích với Tần Tử Hàng một chút, nhưng lúc này Trác Nhã lại trực tiếp giành nói: Ai ya, mấy lời này để sau này rồi nói cũng không muộn, Lâm Thanh Diện bây giờ phải nghỉ ngơi, tôi phải đưa anh ấy đi tìm chỗ an toàn, truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! Tử Hàng cũng đều vội vàng gật đầu, Tần Tu nói: Đúng đúng đúng, vẫn nên nhanh chóng đưa truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! Diện anh yên tâm, Trác Nhã là một cô gái tốt, cô ấy nhất định sẽ chăm sóc tốt cho anh.
Tần Tử Hàng nói.
Trong lòng Trác Nhã mừng thầm, căn bản không cho Lâm Thanh Diện cơ hội nói chuyện, liền kéo anh đi ra bên ngoài.
Đợi Lâm Thanh Diện và Trác Nhã rời khỏi, Tần Tu và Tần Tử Hàng cùng với Trác Viễn Thần và cả đám người nhà họ Trác đều đi về phía chiến truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! vô cùng hiếu kỳ, một trận chiến có thanh thế lớn như vậy rốt cuộc sẽ tạo ra phá hoại đến thế nào.
Khi bọn họ nhìn thấy những thứ bị chém đứt làm đôi, thậm chí là trực tiếp bị nổ thành bột vụn thì lập tức há hốc mồm.
Trên mặt đất, có rất nhiều cái hố lớn do sức mạnh của hai người toả ra tạo thành, bên trong khu rừng nhỏ, đã không còn một chỗ hoàn truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! Vân thân đầu ở 2 nơi khác nhau, càng hít ngược một hơi lạnh, tất cả mọi người đều không ngờ, vị cao thủ có thực lực đạt đến Hoá Cảnh trung kỳ vậy mà lại chết như thế này.
Thật quá chấn động rồi, tôi chưa từng nghĩ qua, một người lại có thể cường đại đến mức như thế, cái lực phá hoại này quả thực là có thể so với một đội quân nhỏ đó.
Đó là cao truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! bậc này, bất kể là đi đến đâu thì cũng là sự tồn tại hô mưa gọi gió, nhưng hắn bây giờ lại chết ở đây, nếu như không phải tận mắt nhìn thấy thì tôi cũng không dám tin đâu.
Lâm Thanh Diện thật đúng là nhân trung chân long, nhân vật như vậy, sau này chắc chắn sẽ trở thành sự tồn tại đỉnh cao của cả nước C đó.
…Ở một khu chung cư cao cấp nào đó truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! khu chung cư, ngừng lại trước một toà nhà tây năm tầng có vườn hoa.
Cả căn nhà tây này đều là của nhà họ Trác.
Sau khi ngừng xe, Trác Nhã vội vàng xuống xe, giúp Lâm Thanh Diện mở cửa xe, tiếp đó định vươn tay đỡ Lâm Thanh Diện ra ngoài.
Lâm Thanh Diện nhìn cô ta một cái, mở miệng nói: Tôi còn nhúc nhích được.
Trác Nhã lè lè lưỡi với Lâm Thanh Diện, nói: Người ta không phải là đang quan tâm truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! bên trong căn nhà tây, mở miệng hỏi: Không phải chúng ta đã nói cuối cùng cô phải giải truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! chúng ta sao? Tại sao cô không giải thích?Trác Nhã lập tức có chút chột dạ, nói: Ai ya, không phải thời gian khẩn cấp sao, tôi chỉ muốn nhanh chóng để anh nghỉ ngơi nên chả màng tới nữa.
Lâm Thanh Diện bất lực mà thở dài một hơi, anh biết lúc nãy Trác Nhã có thời gian để giải thích với mọi người một chút, chỉ là vì một nguyên nhân nào đó mà Trác Nhã dường như truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! nhân giả ra mà thôi.
Tôi không biết bên trong lòng cô nghĩ thế nào, nhưng tôi vẫn phải nhắc nhở cô một câu, tôi là người đã kết hôn, hơn nữa tôi vô cùng yêu bà xã tôi, cả đời này cũng chỉ yêu mình cô ấy.
Chuyện lần này cô có lẽ sẽ cảm kích tôi, nhưng bởi vì vấn đề nguyên tắc cá nhân, và cả một số nhiệm vụ mà bản thân tôi gánh vác mà thôi, truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! nghĩ đặc thù nào với tôi.
Sau khi nghe thấy lời của Lâm Thanh Diện, khuôn mặt xinh đẹp của Trác Nhã lập tức trở nên vô cùng uỷ khuất, sau đó trực tiếp hét lên với Lâm Thanh Diện một câu: Này, con người anh sao lại như thế, ai sinh ra suy nghĩ đặc thù gì với anh chứ, anh thật đúng là quá tự luyến mà!Vậy là tốt nhất.
Lâm Thanh Diện hoàn toàn không để tâm truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! một câu thì đi vào bên trong căn nhà tây.
Trác Nhã nhìn bóng lưng của Lâm Thanh Diện, nghiến răng nghiến lợi lẩm bẩm: Tên khốn, tôi không nên đưa anh đến đây, anh tự mình ở đây đi, bổn cô nương lười quan tâm đến anh!Nói xong, Trác Nhã đứng tại chỗ ba giây, cuối cùng vẫn chạy đến phía trước Lâm Thanh Diện, mở cửa ra, mất kiên nhẫn mà nói: Bậc cửa chỗ này có hơi truy cập Truyenhayonline.
com để cập nhật nội dung các bạn nhé! thật sự là tự làm tự chịu, rõ ràng cảm thấy lời của thằng cha này rất khiến người ta tức giận, nhưng vẫn nhịn không được muốn quan tâm anh.
Ngay cả bản thân cô ta cũng không biết tại sao mình lại trở thành bộ dạng như vậy nữa.
Trác Nhã đi dọn phòng cho Lâm Thanh Diện, chuẩn bị hết tất cả đồ cho Lâm Thanh Diện.
Lâm Thanh Diện trực tiếp nằm trên giường, lúc này anh đã khác nữa.
Trác Nhã nhìn Lâm Thanh Diện một cái, do dự một hồi, rồi nói: Tôi thừa nhận tôi quả thực có hảo cảm với anh, nhưng anh cũng không cần nói chuyện cứng nhắc như vậy, anh biết tôi không cách nào cướp được trái tim anh từ chỗ bà xã anh mà.
Lâm Thanh Diện không có bất kỳ trả lời nào, Trác Nhã lập tức cảm thấy có chút xấu hổ, qua một hồi, cô ta phát hiện, hoá ra Lâm Thanh Diện đã ngủ mê rồi.
Xem tiếp...Rể quý trời cho
truyện tranh Rể quý trời cho
truyện Rể quý trời cho
Rể quý trời cho truyện chữ
đọc truyện Rể quý trời cho
yêu thần ký chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License