Nhất niệm vĩnh hằng
Chapter
0094
Thanh trường mâu thứ hai được huyễn hóa ra, sau đó là ngón út, ngón áp út, ngón cái, bốn thanh trường mâu như những sao băng rơi xuống.
Dù đã đã bị Công Tôn Uyển Nhi dùng tốc độ quỷ né hết nhưng sau đó lại đam xuống đất, hình thành một nửa vòng tròn.
Nửa vòng tròn giống như là ranh giới, làm cho Công Tôn Uyển Nhi biến sắc, đang muốn lao ra thì thanh mâu thứ sáu, thứ bảy,.
rồi thanh thứ mười từ những giọt pháp huyết trên ngón tay trái của Hồng Trần Nữ xuất hiện, nổ vang một tiếng, lao đi với tốc độ cực nhanh đi tới phía trước Công Tôn Uyển Nhi, đồng loạt đâm xuống, lại hình thành một nửa vòng tròn, cùng với năm cái trước kết hợp thành một vòng tròn đầy đủ.
Làm xong tất cả, hơi thở của Hồng Trần Nữ trở nên dồn dập, lồng ngực phập phồng, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt, hiển nhiên thi triển ra pháp thuật sử dụng Pháp Huyết này làm nàng hao tổn không ít.
Thế nhưng tác dụng cũng vô cùng kinh người, Công Tôn Uyển Nhi biến sắc, đang muốn lao ra thế nhưng vừa mới tới gần một trường mâu thì toàn thân nàng tràn ra hắc khí, giống như cơ thể bị ăn mòn buộc nàng phải lui ra sau.
Mà một màn này cũng làm người của Cự Quỷ Quân Đoàn mừng rỡ, toàn bộ tiến lên để hỗ trợ.
Bạch Tiểu Thuầη cũng thấy phấn chấn mà bước tới.
Công Tôn Uyển Nhi bị nhốt ở trong vòng tròn kia, lúc này ngẩng mạnh đầu lên trừng trừng nhìn Hồng Trần Nữ, rống lớn, tiếng rống đầy chói tai, lực xuyên thấu cực mạnh, khiến cho những kẻ tới gần như bị đánh mạnh vào trong óc, ôm đầu mà kêu đau.
Mười trường mâu kia chỉ trong nháy mắt truyền ra tiếng nứt vỡ, trên thân xuất hiện những cái khe.
Hồng Trần Nữ biến sắc nhưng không hề kinh hoảng, mắt phượng lóe lên sát khí, hai tay nhanh chóng bấm niệm pháp quyết, ấn tay về phía vòng tròn kia.
Liệt, sát!Lời vừa ra khỏi miệng lập tức mười thanh trường mâu kia liền phát ra huyết quang ngập trời, tất cả từ mặt đất bay lên thật nhanh, hướng về phía Công Tôn Uyển Nhi đâm tới, tốc độ cực nhanh.
Chỉ trong khoảnh khắc liền đâm xuyên qua cơ thể nàng!Bạch Tiểu Thuầη nhìn thấy vô số hồng mang từ trên người Công Tôn Uyển Nhi tràn ra, hợp thành một Huyết sắc đại võng dường như phải nghiền Công Tôn Uyển Nhi thành tro bụi, hình thần câu diệt!Công Tôn Uyển Nhi ở bên trong đó truyền ra tiếng rống thê thảm.
Những chuyện trước mắt làm cho Bạch Tiểu Thuầη trở nên hơi nghiêm nghị một chút, hắn thấy được Hồng Trần Nữ dường như đã cường đại hơn, cũng cho rằng trận chiến này đã định ra người thắng rồi, mọi người ở xung quanh, thậm chí cả Hồng Trần Nữ cũng đều nghĩ như vậy, bọn hộ đều thở nhẹ một hơi.
Chỉ có Bạch Tiểu Thuầη lại thấy, làm như vậy dường như có chút tàn nhẫn.
Dù sao, Công Tôn Uyển Nhi này cũng chưa từng làm hại ta.
Bạch Tiểu Thuầη còn chần chờ thì Công Tôn Uyển Nhi đang bị mười cái trường mâu kia đâm xuyên qua mấy trăm lần, toàn thân đều là máu, dường như sắp tan vỡ, ngay lúc này thanh âm thê lương từ miệng nàng cũng trở nên vô cùng mãnh liệt, thậm chí một loại chấn động kinh người từ trên người nàng như sắp bộc phát ra.
Thấy vậy, mọi người xung quanh lập tức tâm thần chấn động.
Bạch Tiểu Thuầη, chết đi!Hồng Trần Nữ ở giữa không trung cũng thất kinh, nàng nghiến chặt răng, cắn mạnh đầu lưỡi phun ra một ngụm máu tươi, bấm niệm pháp quyết chỉ tay một cái, lập tức mười thanh Huyết Mâu kia, tốc độ gia tăng, đồng thời toàn bộ bốc cháy.
Giống như nhúng thép nung đỏ vào nước lạnh, uy lực của Huyết Mâu cũng tăng mạnh, nổ vang một tiếng, mười Huyết Mâu kia có ngừng lại một chút rồi đồng loạt đánh lên thân thể đang run rẩy như sắp vỡ tan của Công Tôn Uyển Nhi.
Ngay lúc va chạm, toàn bộ mười Huyết Mâu đều nổ tung, bộc phát ra sức hủy diệt cực lớn bao phủ Công Tôn Uyển Nhi ở bên trong.
Dùng mắt thường có thể thấy được, thân thể Công Tôn Uyển Nhi đã chia năm xẻ bảy.
Lần bùng nổ cuối cùng này uy lực thực sự quá lớn dù là Hồng Trần Nữ cũng vì thao tác hơi không chính xác làm cho Thiên Nhân Lực không ngừng khuếch tán ra bốn phương, gây ra gió lốc, ngay cả Hồn tu của Cự Quỷ Quân Đoàn cũng bị dư chấn đánh bay.
Nhiều người phun ra máu tươi, thân thể lui lại, một ít người còn bị bay ra, Bạch Tiểu Thuầη thì không sao cả, nhưng cũng không muốn làm cho mình trở nên khác người nên cũng kêu thảm một tiếng, thân thể bay ngược về phía sau, bộ dáng lảo đảo như thể suýt nữa thì đứng không vững.
Khi nhìn về nơi thân thể của Công Tôn Uyển Nhi đã vỡ tan ra, ánh mắt hắn có khi vui sướng, lại có khi là phức tạp.
Chẳng lẽ cứ như vậy mà chết? Sao có thể chỉ đơn giản như vậy.
Bạch Tiểu Thuầη trái tim đập nhanh, chuyện này dường như không hợp lý cho lắm, mà hiện tại xung quanh cũng truyền ra những tiếng reo vui sướng.
Hồng Trần Nữ sắc mặt tái nhợt, miễn cưỡng nở nụ cười, thở sâu, đang muốn đi xem bên người tên Bạch Tiểu Thuầη đã chết kia có di vật gì không thì đột nhiên, sắc mặt nàng đại biến, nhanh chóng lui lại.
Ngươi.
Nàng vừa mở miệng thì trong chớp mắt từ chỗ Công Tôn Uyển Nhi trào ra một đạo trùng thiên huyết mang, hồng mang này mang theo khí tức đầy đầy tà ác và huyết tinh, thậm chí còn có băng hàn cùng với lửa giận ngập trời.
Cả bầu trời chỉ trong nháy mắt bị màu đỏ bao phủ, mặt đất biến thành màu máu, dường như nơi đây đã biến thành một cái Huyết Trì vô cùng tà ác.
Hồng Trần Nữ lui lại hơi chậm, bị huyết quang chạm tới, lập tức toàn thân run rẩy, sắc mặt đỏ hồng, phun ra máu tươi.
Mọi người xung quanh đều vô cùng sợ hãi, Bạch Tiểu Thuầη cũng suýt nữa thì rơi con mắt ra ngoài.
Vốn là hắn đang giả vờ bước đi lảo đảo, lúc này trực tiếp trở thành đứng không vững, trong lúc chạy nhanh bị ngã xuống đất, kêu thảm một tiếng, khống chế tim đập đồng thời, kích phát mặt nạ, làm cho bản thân nhìn như đã chết.
Gần như ngay khi Bạch Tiểu Thuầη giả chết, đạo huyết mang kia bỗng co rút lại hình thành một huyết ảnh mơ hồ ở phía trước nơi thân thể Công Tôn Uyển Nhi vỡ ra.
Tốc độ huyết ảnh này cực nhanh, hơn nhiều so với Công Tôn Uyển Nhi lúc trước, trong nháy mắt đã tới chỗ một Hồn tu của Cự Quỷ Quân Đoàn.
Nó trực tiếp đi xuyên qua cơ thể kẻ này, thân thể gã run rẩy, tóc hoa râm, răng tróc ra, nếp nhăn đầy mặt rồi cuối cùng là thành thây khô.
Chỉ trong chốc lát, linh hồn, sinh cơ, khí huyết, tu vi, toàn bộ đều đã bị huyết ảnh kia hút sạch.
Mà đây mới chỉ là bắt đầu, huyết ảnh này tốc độ cực nhanh, hóa thành một đạo huyết tuyến, không ngừng xuyên qua cơ thể của gần vạn Hồn tu của Cự Quỷ Quân Đoàn.
Nơi nó đi qua, những Hồn tu kia còn không kịp kêu thảm một tiếng thì đã trở thành thây khô.
Diễn biến nơi đây nói thì dài, thực ra chỉ xảy ra trong chớp mắt, từ lúc Công Tôn Uyển Nhi biến thân huyết ảnh cho đến khi hóa thành một đạo huyết tuyến bay xuyên qua cơ thể những Hồn tu kia gần như là ngay lập tức.
Một ngàn, hai ngàn, ba ngàn.
Năm ngàn, sáu ngàn, bảy ngàn.
Tốc độ quá nhanh, từ xa nhìn lại, chỉ thấy đạo huyết tuyến này giống như một cây tú hoa châm, gần như xuyên qua toàn bộ Hồn tu nơi đây, tiễn đưa bọn họ cùng nhau lên đường.
Bạch Tiểu Thuầη giả chết nằm trên đất, chứng kiến như vậy, da đầu hắn như sắp nổ tung, cảm xúc phức tạp lúc hắn nhìn thấy Công Tôn Uyển Nhi sắp chết hiện tại đã biến mất sạch sẽ.
Đừng nhìn thấy ta, đừng nhìn thấy ta.
Ta đã chết rồi.
Bạch Tiểu trong lòng không ngừng cầu nguyện, càng kích phát mặt nạ, lúc này hắn đã nhìn ra, Hồng Trần Nữ hoàn toàn không thể đối phó được với Hồng Trần Nữ.
Chết hết rồi, hơn một vạn người, giờ đây chỉ còn một ít, mà một ít người kia lúc này.
cũng đã chết rồi! Lúc trước ta đã nhắc nhở mà lại không nghe.
Bạch Tiểu Thuầη vô cùng lo lắng, nhìn thấy Công Tôn Uyển Nhi nãy giờ giết người làm hắn run rẩy cả tâm can, nội tâm bất an, lúc này sinh tử nguy cơ đã rất gần, hắn nằm dưới đất, không dám cử động một chút, chỉ hy vọng Công Tôn Uyển Nhi nghĩ mình là thi thể mà không để ý tới.
Không biết có phải nhờ mặt nạ hiệu quả rất cao hay là hắn diễn quá thật, đạo huyết tuyếndo huyết ảnh Công Tôn Uyển Nhi hóa thành sau khi thôn phệ khí huyết của gần vạn người xong cũng không để ý đến chỗ Bạch Tiểu Thuầη cùng với hơn mười thây khô bên cạnh.
Huyết tuyến lóe lên một cái, đi tới giữa không trung ngưng tụ lại, Công Tôn Uyển Nhi tiếp tục lấy bộ dáng Bạch Tiểu Thuầη mà hiện ra.
Ngay khi xuất hiện, khí tức dao động trên người nàng mạnh mẽ tăng lên, tu vi từ Nguyên Anh trực tiếp trở thành Thiên Nhân!Bầu trời biến sắc, gió nổi mây bay, một nửa không trung hóa thành màu đỏ tím hướng về phía bên đỏ tươi mà cắn nuốt, gây ra tiếng nổ kinh thiên động địa.
Vốn là ý chí của Hồng Trần Nữ xâm nhập vào mảnh thiên địa này, thế nhưng bây giờ lại giống như bị đuổi, bị đánh bật ra khỏi thiên địa này.
Bạch Tiểu Thuầη!Hồng Trần Nữ toàn thân run rẩy, ngay khi ý chí bị đánh bật ra, nàng đã bị phản phệ, phun ra máu tươi, ánh mắt đầy sát khí, vừa rồi không phải nàng không định cứu mọi người thế nhưng đối phương quá nhanh, hơn nữa nàng lại bị huyết quang đánh vào, huyết khí trong cơ thể cuộn trào, giống như sắp rời khỏi cơ thể khiến nàng không kịp đi cứu người, chỉ có thể phải áp chế khí huyết của mình.
Nghe thấy Hồng Trần Nữ gọi tên mình, Bạch Tiểu Thuầη không khỏi thở dài chua xót, hắn biết mối oan này phải do mình chịu rồi.
Chỉ cần chạy khỏi nơi, bà nội nó chứ, lão tử lập tức luyện linh Nguyên Anh, nhất cổ tác khí lập tức lên Nguyên Anh Hậu Kì.
Chỉ có như vậy mới có thể giữ được mạng nhỏ trong hoàn cảnh nguy hiểm này.
Bạch Tiểu Thuầη tim đập mạnh, Công Tôn Uyển Nhi xuất hiện tuy không phải chuyện tốt nhưng cũng có mặt lợi.
Hắn có thể luyện linh Nguyên Anh mà không có ai hoài nghi hắn, bởi vì đã có cái bia ngắm khác rồi.
Nhưng giờ có nghĩ điều này cũng vô dụng, điều quan trọng là phải làm sao để chạy trốn.
Bạch Tiểu Thuầη có chút buồn bực, lúc này, xung quanh đều là người chết, nếu hắn mà bỏ chạy thì quá lộ liễu.
Lúc này hắn chỉ có thể giả chết, cầu mong trận chiến kết thúc thật nhanh, Công Tôn Uyển Nhi rời đi rồi mình mới có thể chạy đi, hoặc là xuất hiện sự tình ngoài ý muốn để hắn có cơ hội trốn thoát.
Khi Bạch Tiểu Thuầη đang lo phiền thì Công Tôn Uyển Nhi ngẩng đầu, cười tủm tỉm nhìn Hồng Trần Nữ đang run rẩy, nhẹ giọng nói.
Thực sự cảm ta ngươi, giúp ta cũng gần như hơi no rồi, ăn nốt ngươi.
Hẳn là sẽ hơi no.
Nói xong, Công Tôn Uyển Nhi cười một tiếng, lóe lên đi tới chỗ Hồng Trần Nữ.
Tốc độ nàng cực nhanh, tuy có hơi chậm so với lúc hóa thành huyết tuyến, nhưng vẫn là nhanh như chớp, gần như ngay lập tức liện xuất hiện trước mặt Hồng Trần Nữ.
Hồng Trần Nữ hai tay bấm niệm pháp quyết, lập tức Hồng Liên bay ra, Công Tôn Uyển Nhi nâng tay phải lên, nhẹ nhàng ấn xuống, nổ vang một tiếng, Hồng Trần Nữ phun ra máu tươi, thân thể lui lại hơn mười trượng.
Khí huyết hao tổn quá nhiều, như vậy không được, ăn ngươi sẽ không còn vị ngon nữa!Công Tôn Uyển Nhi âm thanh phiêu hốt, đi tới gần, Bạch Tiểu Thuầη ở dưới đất nhìn trộm, lập tức nội tâm run rẩy.
Hồng Trần Nữ hoàn toàn không phải đối thủ của Công Tôn Uyển Nhi, tiếng nổ không ngừng vang lên, nàng liên tục lui lại, máu tươi phun ra, chật vật vô cùng.
Thậm chí pháp bảo Hồng Liên của nàng cũng bị Công Tôn Uyển Nhi đánh vào, từng tầng từng tầng nổ tung, cuối cùng ầm một tiếng, tan thành tro bụi, còn Hồng Trần Nữ sắc mặt trắng bệch, thân thể lung lay như sắp đổ.
Nàng muốn chạy trốn thế nhưng dưới tốc độ quỷ dị của Công Tôn Uyển Nhi, điều đó căn bản là không thể.
Thấy được nguy cơ, Bạch Tiểu Thuầη cũng lo lắng thế nhưng hắn hiểu, lúc này dù mình có xuất hiện cũng vô dụng, chẳng những không cứu được Hồng Trần Nữ, ngay đến chính hắn chỉ sợ cũng phải bỏ mạng.
Thế nhưng trơ mắt nhìn Hồng Trần Nữ bị Công Tôn Uyển Nhi đánh cho không ngừng bại lui, hơi thở dần trở nên suy yếu dường như lúc nào cũng có thể mất mạng lòng hắn cũng vô cùng xoắn xuýt.
Trong lúc Bạch Tiểu Thuầη còn đang đấu tranh thì Công Tôn Uyển Nhi từng bước đến gần Hồng Trần Nữ, nâng tay phải lên đang định xuất thủ thì cặp mắt bỗng lóe lên, thân thể nhanh chóng lui về phía sau.
Ngay lúc nàng định lui lại đó, Hồng Trần Nữ nãy giờ vẫn bị nghiền áp, ở thế hạ phong bỗng ngẩng đầu lên, trên gương mặt tái nhợt lộ vẻ âm lãnh, hai mắt ảm đạm lại lóe lên hàn ý.
Rốt cuộc ngươi cũng đã tới đủ gần rồi.
Hồng Trần Nữ mở miệng, hai bàn tay dang ra, ở trong hai mắt nàng bỗng xuất hiện hư ảnh, đó không phải là hình ảnh của một người mà là một tòa thành trì!Một tòa thành trì có thể so với Cự Quỷ Thành, những thành trì như vậy cũng không có nhiều.
Tất cả kiến trúc trong đây cũng rất hoàn thiện, có đủ bốn bức tường thành, nhìn vào bên trong có thể thấy được rất nhiều người, vô cùng nhộn nhịp và náo nhiệt.
Hồng Trần.
Hồng Trần Nữ khẽ nhếch môi, mở miệng nói ra hai chữ này.
ngay khi đó, bầu trời nổ vang, mặt đất chấn động, một khí thế có thể rung chuyển bát phương từ đôi mắt của nàng bộc phát.
Ngay lập tức, không trung dưới chân Công Tôn Uyển Nhi bỗng biến đổi, xuất hiện một tòa thành trì to bằng bàn tay.
Từ đó bay ra vô số xiềng xích, trong nháy mắt liền trói nàng lại.
Thành trì cùng với những xiềng xích kia đều không phải thực chất mà đều là hư ảo, kích thước, bộ dáng đều giống y như đúc hình ảnh phản chiếu ở trong mắt Hồng Trần Nữ!Ngay khi tòa thành trì xuất hiện, Công Tôn Uyển Nhi liền biến sắc, nàng đã bị nó định vị, thân thể lại bị xiềng xích trói lại chẳng thể giãy dụa.
Lúc này tòa thành trì hạ xuống đất mà nàng bị nó trói buộc, cũng theo đó mà rơi xuống.
Có thể dùng mắt thường thấy được, trong khi rơi xuống, thân thể Công Tôn Uyển Nhi đang bị thu nhỏ lại!Cho đến khi mức độ thu nhỏ đã đến cực hạn Công Tôn Uyển Nhi trở thành một người tí hon bị cho vào trong thành trì kia.
Vĩnh hằng phong ấn, thuật pháp này chính là đòn sát thủ của Hồng Trần Nữ!Lúc này nàng mới chỉ khai triển ra một nửa, vẫn còn cần phối hợp nốt một nửa còn lại mới có thể thi triển ra toàn bộ uy lực của nó.
Đòn sát thủ này còn khủng bố hơn so với Pháp huyết thuật pháp lúc trước.
Thế nhưng cái giá phải trả cũng rất lớn, muốn khải triển ra thì phải tiêu hao thọ nguyên.
Mà Hồng Trần Nữ còn đang trọng thương, lúc này lại miễn cưỡng sử dụng thuật pháp đó, nàng phun máu tươi, toàn thân suy nhược, hô hấp đứt đoạn, thân thể lảo đảo.
Nàng cắn đầu lưỡi cố gắng làm cho bản thân tỉnh táo, hai tay bấm niệm pháp quyết, muốn hoàn toàn triển khai đòn sát thủ này.
Bạch Tiểu Thuầη thấy được chiến cuộc có thể xoay chuyển, ánh mắt nhìn vô cùng chăm chú.
Công Tôn Uyển Nhi lúc này đang không ngừng rơi xuống, không ngừng thu nhỏ lại, đến khi chỉ bằng một nửa so với ban đầu thì nàng bỗng nở nụ cười.
Hay cho một Cự Quỷ thuật pháp, Hồng Trần Tử Mạch.
Ngươi muốn liều mạng sao.
Cũng được, ta muốn xem xem, cái mạng của ngươi còn được bao nhiêu, có đủ để triển khai hoàn toàn nó ra không!Vừa nói, Công Tôn Uyển Nhi vừa nâng tay phải lên, thân thể dường như lại thu nhỏ một chút, ngón tay nàng bỗng chuyển thành màu đen, chỉ về hướng Hồng Trần Nữ.
Dưới cái chỉ tay này, thiên địa nổ vang, trời đất quay cuồng, xung quanh Hồng Trần Nữ lại xuất hiện một quầng sáng màu đen.
Nó vừa xuất hiện thì Hồng Trần Nữ toàn thân chấn động mạnh mẽ, từ thất khiếu của nàng, từ vô số lỗ chân lông ở da đầu tràn ra rất nhiều sinh cơ, hóa thành khí trắng chỉ trong chốc lát liền bị quầng sáng kia hấp thu.
Hồng Trần Nữ hơi thở hỗn loạn, mặt cắt không còn hột máu.
Nàng dùng một tay bấm niệm pháp quyết, hồng mang trên toàn thân lóe ra, đụng vào quầng sáng màu đen ở quanh người.
Nó chấn động, dường như suy yếu đi, thế nhưng vẫn còn tồn tại, tiếp tục hấp thu.
Lực hút của quầng sáng quá mạnh dù Hồng Trần Nữ có giãy dụa thế nào cũng không được.
Quầng sáng bị nàng liên tục đánh vào, càng lúc càng suy yếu thể nhưng nó giống như không thể bị tiêu diệt mà vẫn cứ tồn tại.
Thương thế Hồng Trần Nữ đã nghiêm trọng đến cực hạn, mà đòn sát thủ lúc trước cũng tiêu hao rất lớn.
Nàng vốn đã suy yếu vô cùng lại bị giảm bớt thọ nguyên.
Thành ra lúc này Hồng Trần Nữ đã gần như ở trạng thái dầu hết đèn tắt.
Nàng cười thảm một tiếng, lần này nàng đã quá chủ quan.
Vốn nghĩ đối phương có mai phục thế nên mới mang theo hơn vạn binh lính Cự Quỷ Quân Đoàn, cho rằng bắt buộc phải như vậy.
Nàng nào ngờ, hơn vạn binh lính đó lại chính là nguyên nhân khiến nàng tử vong!Đối phương khi chưa cắn nuốt bọn họ thì tu vi chỉ là Nguyên Anh, cắn nuốt xong rồi, tu vi bỗng biến thành Thiên Nhân một cách quỷ dị.
Sau đó nàng ta chẳng những có thể nghiền áp mình mà còn làm cho mình lâm vào thế tử cục đã định.
Lúc trước, Hồng Trần Nữ cũng không nghĩ tới, ngày hôm nay lại chính là ngày chết của mình.
Hồng Trần Tử Mạch kia chính là đòn sát thủ của nàng, vốn là nàng định dù mình có chết cũng phải phong ấn đối phương lại, nhưng chẳng ngờ được mình chỉ có thể triển khai có một nửa.
Quầng sáng lực hút quá lớn, sinh cơ của nàng không ngừng bị hút ra, lúc này mái tóc đã bạc trắng, dung nhan tuyệt đẹp dần xuất hiện nếp nhăn, nàng đã sắp trở thành bà lão rồi.
Sinh mệnh, hồn phách tu vi của nàng, toàn bộ đều bị hút ra.
Ý thức của nàng cũng dần trở nên mơ hồ, sắp hấp hối.
Nàng không cam lòng, chỉ là không cam cũng vô dụng, lúc này nàng chẳng còn cách nào để triển khai nửa còn lại của đòn sát thủ nữa.
Sắp chết rồi sao.
Hồng Trần Nữ chua xót than thở, dần dần mí mắt nàng nặng trĩu, ngay đến chút sức lực để mở ra cũng không có.
Công Tôn Uyển Nhi vẫn còn đang bị thu nhỏ lại, thế nhưng tiếng cười của nàng lại truyền ra khắp bát phương.
Xung quanh đều lặng im, mặt đất chỉ còn sót lại dưới mười người, toàn bộ đều đã tuyệt vọng.
Bạch Tiểu Thuầη thì hơi thở trở nên dồn dập, nội tâm hắn vô cùng mất bình tĩnh.
Hắn giả chết chứng kiến tất cả, nhìn thấy Hồng Trần Nữ đang già đi, lúc này dù là vì mình hay vì Hồng Trần Nữ thì hắn cũng biết mình không thể tiếp tục giả chết.
Dù cho thân phận bại lộ hắn cũng phải ra tay, nếu không thì Hồng Trần Nữ sẽ chết mà Công Tôn Uyển Nhi khi thoát vây cũng sẽ không bỏ qua bản thân hắn cùng với đám người kia.
Chết tiệt, chết tiệt, chết tiệt!Đôi mắt Bạch Tiểu Thuầη đã tràn ngập tơ máu, thân thể run rẩy, từ dưới đất bay lên.
Tiếng gào thét từ miệng hắn phát ra, trán nổi gân xanh, tốc độ của hắn trong phút chốc liền bùng nổ tới cực hạn.
Dưới sự sửng sốt của Công Tôn Uyển Nhi, hắn nhanh chống lao ra.
Ngay khi đó, hắn nâng tay phải lên rồi nắm chặt lại.
Ở phía trước nắm đấm xuất hiện một cơn lốc màu đen dường như hút hết sinh cơ và thể lực của hắn vào đó.
Đồng thời ở phía sau hắn cũng xuất hiện một thân ảnh Chí tôn mặc đế bào, đội đế quan!Vô thượng khí phách từ trên người hắn ầm ầm bộc phát, Bạch Tiểu Thuầη rống lên, tốc độ của hắn cực nhanh, nhanh chóng phóng tới gần Hồng Trần Nữ, đấm thật mạnh về phía quầng sáng màu đen kia!Bất Diệt Đế Quyền!Một quyền gấp đôi thể lực điên cuống đánh ra.
Bầu trời nổ vang, mây cuốn kịch liệt, mặt đất nổi lên cơn lốc, gió lớn rít gào, cát bay đá chạy, không trung xung quanh quay nhanh hình thành lốc xoáy.
Nhất là Đế ảnh ở sau lưng Bạch Tiểu Thuầη khí thế bá đạo vô cùng, cũng đánh mạnh xuống một quyền.
Mà bá ý của y giống như ý chí trực tiếp xâm nhập mảnh thiên địa này, trở thành ý chí thứ ba của nơi đây! Vỡ cho ta!Rầm rầm rầm.
Dưới sự ngạc nhiên của Công Tôn Uyển Nhi, thiên địa chấn động, tiếng nổ vang vọng.
Quầng sáng màu đen kia vốn bị Hồng Trần Nữ giãy dụa, đã suy yếu vô cùng, lúc này lại nhận thêm một quyền kinh thiên động địa, mạnh ngang Thiên Nhân của Bạch Tiểu Thuầη, nó liền ầm ầm vỡ vụn ra!Ngay khi đó, sinh cơ của Hồng Trần Nữ lúc trước bị hấp thu cũng tản ra.
Chúng là của Hồng Trần Nữ, lúc này lại quay về với nàng giống như con cái phụng dưỡng cha mẹ vậy.
Còn một phần nhỏ cũng dung nhập vào trong cơ thể Bạch Tiểu Thuầη, giúp cho Bất Tử Cốt của hắn đột phá Lực Cốt Cảnh Nhất trọng thiên, Nhị trọng thiên rồi đạt đến Tam trọng thiên!Mái tóc Hồng Trần Nữ cũng trở lại màu đen, nếp nhăn trên trán cũng biến mất, dung nhan tuyệt đẹp được khôi phục.
Hơi thở nàng lộ ra sự kích động hiểm tử cầu sinh, tinh thần mạnh mẽ chấn động.
Sau khi mở mắt ra, ánh mắt Hồng Trần Nữ lộ ra kì mang, hai tay nâng lên, bấm niệm pháp quyết, ấn tay xuống mặt đất, hướng về phía Công Tôn Uyển Nhi, lúc này đã bị thu nhỏ chỉ bằng một bàn tay.
Tử Mạch!Đánh ra một chỉ xong, Hồng Trần Nữ cũng phun ra một ngụm máu tươi, rơi vào hôn mê.
Hồng Trần Tử Mạch!Đây mới là đòn sát thủ cuối cùng của Hồng Trần Nữ, dùng tu vi Thiên Nhân cùng tiêu hao thọ nguyên mới có thể thi triển.
Hai tiếng Tử Mạch vừa dứt, ngay khi tay phải nàng chỉ về phía Công Tôn Uyển Nhi, một màn sương đỏ từ trên người nàng tràn ra, bao phủ toàn bộ cơ thể Công Tôn Uyển Nhi.
Thân thể Công Tôn Uyển Nhi thu nhỏ càng lúc càng nhanh, trong chớp mắt đã trở thành người tí hon, bị vô số khóa sắt trực tiếp lôi vào trong tòa thành nhỏ như lòng bàn tay!Tòa thành kích cỡ như lòng bàn tay, nhưng trong mắt Công Tôn Uyển Nhi lúc này vô cùng sống động, chân thực.
Bốn phía người qua lại tấp nập, một chiếc xe ngựa cuốn theo bụi đường lao nhanh qua người Công Tôn Uyển Nhi, như muốn che đi tầm nhìn của nàng.
Đây chính là.
Hồng Trần Tử Mạch!Thành trì này nửa hư nửa thực, dường như là huyễn thành, kì thực lại là một cái.
Động Thiên phong ấn!Thần thông này khiến cho người bị phong ấn trong thành rơi vào trầm mê, không thể tự chủ, rất khó tìm đường thoát ra, thậm chí nếu thi triển đến mức cao nhất thì có thể hóa thành một thế giới hư ảo!Công Tôn Uyển Nhi trầm lặng, ngước lên nhìn hai người khổng lồ Bạch Tiểu Thuầη cùng Hồng Trần Nữ, bỗng nàng nở nụ cười.
Dù cho Bạch Tiểu Thuầη đã lợi dụng mặt nạ che đậy, nhưng ngay khi hắn ra tay, nàng đã nhận ra khí tức của hắn! Tiểu ca ca.
Công Tôn Uyển Nhi dáng cười tươi đầy quỷ dị, phát ra thanh âm khanh khách, tiếng cười từ trong huyễn thành truyền ra bốn phương tám hướng.
Bạch Tiểu Thuầη nội tâm hoảng hốt, tiếng cười kia làm cho hắn tê cả da đầu, hô hấp dồn dập, hắn hiểu được, thần thông này chỉ sợ là không phong ấn Công Tôn Uyển Nhi được quá lâu.
Về mặt chiến lực, hắn thật sự không thể đối mặt Công Tôn Uyển Nhi vô cùng quỷ dị này.
Ngay lập tức Bạch Tiểu Thuầη ôm cổ Hồng Trần Nữ đang hôn mê, quay người, bộc phát ra tốc độ cực hạn, hóa thành cầu vồng, nhanh chóng bỏ chạy về phía xa.
Ở sau lưng Bạch Tiểu Thuầη, tòa huyễn thành kia rơi xuống đất.
Ở trong đó tiếng cười của Công Tôn Uyển Nhi vẫn vang vọng, nàng nhân lúc ý thức của mình còn tỉnh táo, nâng tay phải lên, bấm niệm pháp quyết, chỉ một cái vào thi thể Lôi Sơn, lồng ngực thủng một cái lỗ khổng lồ, vốn đang nằm bất động trong hố sâu ở phía đằng xa.
Ngay lập tức thi thể gã mở mắt ra, đôi mắt vốn không có chút thần thái nào lại bắt đầu có một vệt hắc mang lập loè, thân thể khôi ngô như núi của gã đột ngột từ dưới hố sâu đứng lên!Lôi Sơn lao ra, mặt đất chấn động, tiếng nổ vang lên.
Máu thịt trên lồng ngực của hắn nhúc nhích, chỗ đó vốn bị đánh thủng một lỗ lớn nhưng trong chớp mắt đã khôi phục như thường.
Lôi Sơn mặt vẫn không chút biểu tình nhìn về hướng Bạch Tiểu Thuầη bỏ chạy.
Bắt hắn.
về cho ta!Bên trong Huyễn thành, khuôn mặt Công Tôn Uyển Nhi đang từ từ bị bụi đất che kín, thanh âm cũng đứt quãng, đến lúc hoàn toàn biến mất.
Tới khi xuất hiện ở đầu đường Huyễn Thành, lúc này đôi mắt nàng lần đầu xuất hiện vẻ mờ mịt.
Đắm chìm trong Hồng Trần Tử Mạch phong ấn!Bên ngoài, hắc mang trong mắt Lôi Sơn càng đậm hơn, không chút chần chờ, bạo xuất toàn lực, như hóa thành tia chớp, nhanh chóng đuổi theo hướng Bạch Tiểu Thuầη bỏ chạy!Tốc độ gã cực nhanh, âm thanh phá không đầy chói, đến hư vô ở xung quanh cũng trở nên vặn vẹo! Phía trước hắn mấy ngàn dặm, Bạch Tiểu Thuầη đang thở hổn hển, cõng theo Hồng Trần Nữ hôn mê, tốc độ cũng là triển khai đến cực hạn.
Hình thành tàn ảnh, xuyên thẳng qua hư vô.
Bạch Tiểu Thuầη lấy ra ngọc giản truyền âm, không ngừng liên hệ Cự Quỷ Vương, nhưng tin tức thủy chung không truyền ra được, hiển nhiên phạm vi xung quanh đây đều bị Công Tôn Uyển Nhi dùng thủ đoạn nào đó phong ấn hết thảy.
Bạch Tiểu Thuầη đang lo lắng ảo não thì bỗng cảm nhận được thân thể mềm mại của Hồng Trần Nữ sau lưng chợt run lên cứng ngắc.
Lập tức hắn biết rằng, đối phương đã tỉnh dậy.
Thả ta xuống, ta tự đi!Hồng Trần Nữ yếu ớt lên tiếng, nàng phát hiện mình tỉnh lại trên lưng của Bạch Tiểu Thuầη thì vô cùng khó chịu.
Câm miệng, đều tại ngươi không chịu nghe lời ta, hiện tại đừng có làm lãng phí thời gian của lão tử.
Còn muốn tự đi? Ngươi bây giờ đứng còn không vững!!Bạch Tiểu Thuầη nội tâm tức giận, tay phải vỗ một cái thật mạnh Chu Tử Mạch ở sau lưng.
Cảm giác mềm mại làm cho Bạch Tiểu Thuầη đang uể oải lo lắng, cũng không khỏi rung động.
Ngươi!!Hơi thở của Chu Tử Mạch vốn đang suy yếu liền trở nên dồn dập.
Nàng vừa bị Bạch Tiểu Thuầη quát tháo, giờ lại bị hắn vỗ mông, tâm tình nàng phản ứng kịch liệt.
Thế nhưng nàng vốn đang suy yếu, tâm thần mơ hồ, hơi thở đứt quãng, lại rơi vào hôn mê lần nữa trên lưng Bạch Tiểu Thuầη.
Hừ, nếu không phải nể mặt Cự Quỷ lão ca, ngươi cho rằng ta muốn cứu ngươi sao.
Cứ mỗi lần thấy ta là lại nghiêm mặt, đằng đằng sát khí, giống như ta thiếu nợ tiền của ngươi ấy.
Bạch Tiểu Thuầη hừ lạnh một tiếng, không có thời gian để ý tới Hồng Trần Nữ, tăng thêm tốc độ, hướng về xa xa bay nhanh.
Hắn đã nhận ra, Lôi Sơn ở sau lưng mình mấy ngàn dặm cũng đang lấy tốc độ cực nhanh truy kích đến.
Đối với Lôi Sơn, Bạch Tiểu Thuầη nội tâm cũng rất phức tạp, hắn biết đối phương đã chết, giờ chỉ tồn tại như một thi khôi mà thôi.
Hắn càng hiểu rõ loại thi khôi này căn bản là đánh không chết!!Trừ phi lực lượng hơn xa đối phương, trực tiếp đánh cho thân thể gã chia năm xẻ bảy, cho tan thành mây khói, ngoài ra không còn biện pháp khác.
Lôi Sơn à, khi ngươi còn sống hai ta từng đánh một trận, bây giờ ngươi chết rồi mà vẫn còn dây dưa với ta không dứt.
Phải dùng tốc độ nhanh hơn mới có thể bỏ hắn lại!Bạch Tiểu Thuầη thở dài, trong lúc đang bay nhanh về phía Cự Quỷ Thành, hắn nhanh chóng vỗ túi trữ vật, lấy ra Thiên Chu!Bạch Tiểu Thuầη cõng Hồng Trần Nữ nhảy lên Thiên Chu.
Sau khi ném nàng sang một bên, hắn tản ra tu vi, dũng mãnh nhập vào Thiên Chu, lập tức hào quang tỏa ra tứ tán.
Oanh một tiếng, Thiên Chu bộc phát ra tốc độ còn nhanh hơn nhiều so với Bạch Tiểu Thuầη, thắng tiến về phía trước.
Nhưng lúc này Lôi Sơn ở đằng xa lại phát ra một tiếng gào thét rung trời, toàn thân của hắn như rực cháy, tốc độ rõ ràng cũng liên tục tăng lên, trong chớp mắt đã vượt qua tốc độ Thiên Chu, hóa thành một vệt cầu vồng, hướng về Bạch Tiểu Thuầη điên cuồng truy kích!Khoảng cách ngày càng gần!Hai nghìn dặm, một nghìn năm trăm dặm, một nghìn dặm, năm trăm dặm, loé lên một cái, lại đuổi tới trăm dặm!!Bạch Tiểu Thuầη trừng mắt, hít thở dồn dập, yết hầu khô khan.
Gã này uống thuốc gì mà sao đột nhiên lại nhanh như vậy!Lúc Bạch Tiểu Thuầη còn đang khẩn trương, Hồng Trần Nữ lần nữa tỉnh dậy, nàng phức tạp nhìn Bạch Tiểu Thuầη, cũng chú ý tới từ xa xa Lôi Sơn đang đuổi đến, thở sâu, ánh mắt lộ vẻ quyết đoán.
Bạch Hạo, ngươi còn không mau tăng tốc Thiên Chu! Tranh thủ duy trì tốc độ, về phần hắn, ngươi không cần chú ý! Ngươi câm miệng cho ta!Bạch Tiểu Thuầη hét lớn một tiếng, đáy lòng rất là bực bội.
Hồng Trần Nữ quả thật quá vênh váo rồi, lúc trước như vậy, đến giờ cũng thế.
Rõ ràng là hắn đã cứu tính mạng nàng, mà nàng vẫn thích ra lệnh với hắn.
Điều này làm cho Bạch Tiểu Thuầη rất không thoải mái.
Ngươi!!Hồng Trần Nữ ánh mắt gườm gườm, lồng ngực phập phồng.
Dường như nàng cũng đã nhận ra ngữ khí vừa rồi của mình có chút vô lí, nhưng nàng tâm cao khí ngạo, coi như biết mình có chút sai trái cũng không muốn thừa nhận.
Không đợi Hồng Trần Nữ tiếp tục mở miệng, từ hư vô phía xa bỗng truyền đến tiếng nổ khủng khiếp, thân ảnh Lôi Sơn lóe lên, lập tức xuất hiện ngay phía trên con thuyền!Gã nhấc tay phải lên, hướng về Thiên Chu phía dưới, mãnh liệt nhấn một cái!Cú nhấn này mang theo một lực lượng cực lớn ầm ầm bộc phát, tạo thành bão táp đánh thẳng đến con thuyền.
Cút!Tròng mắt Bạch Tiểu Thuầη co rút lại, lộ ra sát khí thiết huyết, hét lớn một tiếng rồi nhảy lên, nắm chặt tay phải trực tiếp đấm mạnh một quyền tới cơn bão kia!Trong chớp mắt, tiếng nổ vang kinh thiên động địa liền khuếch tán bát phương, cơn bão lập tức tan vỡ tứ tán.
Thân thể Bạch Tiểu Thuầη không chút dừng lại tiếp tục lao thẳng đến chỗ Lôi Sơn!Hắc mang trong mắt Lôi Sơn cũng lóe lên, thân thể gã giống như một tia sét từ trên trời giáng xuống, đánh thẳng về hướng Bạch Tiểu Thuầη!Trong nháy mắt hai người liền đụng vào nhau tạo thành vụ nổ, khuếch tán ra làm cho bầu trời xuất hiện những gợn sóng như vẩy cá.
Bach Tiểu Thuần biến sắc mặt, ở dưới lực lượng kinh người của Lôi Sơn, thân thể hắn lập tức rơi xuống bên trên Thiên Chu.
Cả con thuyền chấn động, hơi thở của Bạch Tiểu Thuầη có chút hỗn loạn.
Khi hắn ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện Lôi Sơn chỉ lùi lại có vài bước, hai con ngươi của hắn liền co rụt lại.
Thân thể hắn lóe lên, lại lao ra đánh thẳng tới Lôi Sơn, hai người ở giữa không trung không ngừng giao thủ.
Cứ như vậy một lúc, con thuyền cũng dần rời xa chỗ của họ.
Hồng Trần Nữ biến sắc, nàng miễn cưỡng đứng dậy, điều khiển cho thuyền tạm dừng.
Làm xong thì nàng cũng suy yếu mà thở dốc.
Rồi nàng nhanh chóng nhìn lại cuộc chiến giữa hai người kia trên không mà đáy lòng không ngừng lo lắng.
Những tiếng rầm rầm không ngừng vang lên trên bâu trời.
Lôi Sơn không sử dụng được bất kì thuật pháp gì mà chỉ dựa vào thân thể.
Mà thân thể của gã mạnh mẽ vô cùng, cũng là kình địch hiếm có trong đời của Bạch Tiểu Thuầη.
Thân thể Thiên Nhân sao!Bạch Tiểu Thuầη cặp mắt lóe ra sát khí, không ngừng lui lại.
Mỗi lần hắn đánh một quyền lên người Lôi Sơn gần như không gây ra sát thương gì cho gã, mà mỗi một quyền của đối phương đều làm cho toàn thân hắn chấn động không thôi.
Lôi Sơn này có một thân quái lực thật mạnh mẽ.
Trận này không thể kéo dài, phải tốc chiến tốc thắng, dù không giết được cũng phải làm hắn trọng thương, khó mà đuổi theo được.
Bạch Tiểu Thuầη chỉ sợ nếu cứ kéo dài thời gian, một khi Công Tôn Uyển Nhi thoát vây thì toàn bộ lợi thế của hắn sẽ không còn một chút.
Đến khi đó chỉ e là cửu tử nhất sinh.
Bạch Tiểu Thuầη hai mắt đỏ ngầu, lúc này hắn cũng không quan tâm chuyện thân phạn có bị bại lộ hay không.
Chỉ cần giữ được một mạng thôi, cùng lắm cũng chỉ là bại lộ thân phận mà thôi!Hơn nữa Công Tôn Uyển Nhi còn cải trang bộ dáng của hắn nên bây giờ dù rằng lộ ra chút sơ hở cũng không có ai nghi ngờ hắn trong một đoạn thời gian nữa.
Nghĩ tới đây, Bạch Tiểu Thuầη ngửa mặt lên trời rống lớn, hai tay bấm niệm pháp quyết.
Ấn quyết này khác với cái mà ngày thường hắn vẫn dùng.
Thiên Đạo Nguyên Anh trong người lưu chuyển một tia sáng kì dị, trong cơ thể hắn những gợn sóng linh lực hội tụ lại hình thành biển rộng chạy khắp toàn thân, rồi từ đó ầm ầm khuếch tán ra bên ngoài.
Ngay khi linh lực này tràn ra ngoài liền hóa thành băng hàn, gây ra âm thanh răng rắc.
Lấy Bạch Tiểu Thuầη làm trung tâm, phạm vi quanh đó lập tức đóng băng.
Băng hàn lực thực sự là kinh thiên động địa, nó có thể đóng băng cả hư vô, làm cho xung quanh Bạch Tiểu Thuầη lập tức biến thành một Hàn Trì.
Hàn Môn Dưỡng Niệm Quyết!Thần thông này lúc trước hắn không dám dùng, dù cho có mặt nạ che đậy khí tức cũng không.
Thế nhưng lúc này thì hắn cũng bất chấp tất cả, ánh mắt lộ vẻ điên cuồng.
Hàn khí khuếch tán ra, Lôi Sơn vốn đang bay nhanh tới chỗ Bạch Tiểu Thuầη cũng bị Hàn khí này làm chậm lại, ngay lúc đó hắn nâng tay phải lên chỉ tay về phía Lôi Sơn.
Phong!Bạch Tiểu Thuầη rống to một tiếng, lập tức tất cả Hàn khí ở quanh đó bùng nổ, từ bốn phương tám hướng cuồn cuộn cuốn về phía Lôi Sơn, chỉ trong chớp mắt liền bao phủ cả người gã.
Thân thể Lôi Sơn nhanh chóng hiện ra sương lạnh rồi ngay sau đó biến thành một tầng băng!Tiếng răng rắc càng lúc càng lớn, cũng chỉ trong vài cái hô hấp, xung quanh Lôi Sơn đã xuất hiện một tầng băng thật dày, dù cho gã có giãy dụa thế nào cũng không thể đánh nát tầng băng này.
Bởi vì tốc độ phá băng cũng không theo kịp theo kịp tốc độ băng hàn ngưng tụ.
Chỉ trong một thời gian ngắn, Lôi Sơn đã trở thành một khối băng lớn!Khối băng này trôi nổi giữa không trung, lớn chừng trăm trượng.
Lôi Sơn trong đó không hề nhúc nhích, thế nhưng có thể thấy được trên đó xuất hiện một nết vứt nhỏ đang không ngừng lan ra cả tảng băng.
Dường như phong ấn này cũng không thể duy trì được quá lâu.
Thấy được diễn biến nơi đây, Hồng Trân Nữ cũng sửng sốt, nàng còn chưa kịp suy tưởng gì thì Bạch Tiểu Thuầη đã ngửa mặt lên trời rống lớn một tiếng.
Sức mạnh thân thể của hắn chỉ trong khoảnh khắc liền bùng nổ, không ngừng mà tăng lên.
Cho đến khi da thịt trên người hắn cũng bắt đầu dao động, khí thế kinh khủng từ trên người hắn bùng phát ra.
Ngay lúc đó, mặt đất rung chuyển, vô số những hòn đá nhỏ bay lên, ngay đến một tảng đá to cạnh đấy cũng như vậy, thậm chí, một ngọn đồi gần đó lúc này cũng nứt ra thành vô số đá vụn, có điều chúng không rơi xuống đất mà lại bay lên không!Đây chỉ là một phần, lúc này vô số đất đá, núi đồi ở bốn phía đều bay lên không rồi lao thẳng về phía Bạch Tiểu Thuầη.
Thân thể hắn dường như đã trở thành lỗ đen ở trong lốc xoáy hút hết chỗ đất đá đó lại.
Ầm ầm ầm!Tất cả đất đá đều ngưng tụ lại một chỗ thành từng tầng một dính lên người Bạch Tiểu Thuầη.
Ngay sau đó, một người khổng lồ kinh thiên động địa, cao lớn chừng trăm trượng liền đáp xuống Man Hoang nơi đây.
Đây đúng là, Nhân Sơn Quyết!Thần thông này trước nay Bạch Tiểu Thuầη cũng không dám dùng.
Thế nhưng lúc này không sử dụng Thông Thiên Hà thuật pháp thì không được nữa rồi.
Giờ phút này, lấy tu vi của hắn thi triển thần thông này, uy lực so với khi trước còn mạnh hơn nhiều.
Chỉ sau một lúc nhờ rất nhiều tảng đá bay tới, hóa thân khổng lồ này của hắn đã biến từ một trăm trượng thành hơn bảy trăm trượng!Tuy không đến mức có thể rung chuyển thiên địa nhưng cũng không kém là mấy.
Sức mạnh thân thể của hắn vốn đang toàn lực bộc phát, lúc này lại kết hợp với Nhân Sơn Quyết, lập tức đột phá cực hạn!Đây là biện pháp duy nhất hắn có thể nghĩ ra để giảm bớt sự chênh lệch giữa mình và Lôi Sơn tron trường hợp không thể sử dụng Bất Diệt Đế Quyền! Đi chết đi!Bạch Tiểu Thuầη hét lớn, miệng của người khổng lồ cũng theo đó mà truyền ra âm thanh như tiếng sấm.
Ngay lúc này, người khổng lồ nhanh chóng bước lại, thân thể đụng thật mạnh vào gã Lôi Sơn đang bị đóng băng phía trước.
Hám Sơn Chàng!Lúc này, hắn không hề che dấu nữa mà toàn lực bộc phát ra chiêu Hám Sơn Chàng này.
Từ xa nhìn lại, hắn giống như một pho tượng hung thần thạch thú đang điên cuồng lao đi!Đồng thời lúc này trên khối băng kia càng lúc càng xuất hiện nhiều vết nứt.
Thậm chí khi Bạch Tiểu Thuầη tới gần đó, hắn liền hạ thần niệm khiến cho toàn bộ tảng băng còn chưa kịp nứt ra hết, lúc này đã lập tức tự bạo!Ầm một tiếng, khối băng tự bạo thân thể Lôi Sơn có ngừng lại một chút.
Ngay lúc đó, hóa thân khổng lồ tạo thành từ Nhân Sơn Quyết của Bạch Tiểu Thuầη liền đánh tới gã.
Trong nháy mắt, tiếng nổ vang lên chấn động thiên địa, nhật nguyệt vô quang, dù có mạnh mẽ như Lôi Sơn cũng run rẩy, toàn thân truyền ra những tiếng nổ vang, cả người bị đánh bay đi.
Thế nhưng đây chưa phải là tất cả, nhờ có lực bộc phát của Nhân Sơn Quyết, lại phối hợp thần thông Hám Sơn Chàng, Bạch Tiểu Thuầη lao nhanh tới gã Lôi Sơn vừa bị đánh bay đi, tay phải mạnh mẽ giơ lên, từ ngón cái với ngón trỏ tỏa ra hắc mang.
Toái Hầu Tỏa!Mọi chuyện nói thì dài chứ trên thực tế chỉ diễn ra trong chớp mắt, từ lúc Bạch Tiểu Thuầη thi triển Hàn Môn Dưỡng Niệm Quyết cho đến những thần thông khác đều là nối liền không dứt, lưu loát nhanh gọn, vô cùng quyết.
Lúc này hắn lại sử dụn Toái Hầu Tỏa, nắm lấy cổ Lôi Sơn.
Tiếng nổ vang lên, Lôi Sơn rít gào, hắc quang từ trên cơ thể gã bộc phát ra, hai tay giơ lên, gắng gượng chống đỡ ngón cái và ngón trỏ của hóa thân Bạch Tiểu Thuầη.
Những tiếng răng rắc không ngừng vang lên trong cơ thể Lôi Sơn, hắc mang trong mắt gã vô cùng mãnh liệt.
Dưới sự chống cự của gã, Bạch Tiểu Thuầη không cách nào triển khai Toái Hầu Tỏa một cách thuận lợi được.
Không chút chần chờ, người đá Bạch Tiểu Thuầη lập tức vung bàn tay ra, ném mạnh Lôi Sơn xuống đất.
Ầm một tiếng, mặt đất xuất hiện một cái hố sâu, ngay khi Lôi Sơn bị đánh xuống đó, người đá Bạch Tiểu Thuầη liền nắm bàn tay lại, trực tiếp đánh hơn mười quyền vào trong cái hố kia.
Mỗi một quyền đều làm cho mặt đất chấn động, làm cho cái hố kia càng sâu, thậm chí xung quanh đó còn xuất hiện vô số vết nứt.
Ngay lúc này, từ bên trong cái hố phát ra một tiếng gào, bầu trời lần nữa lại nổ vang lên.
Quyền cuối cùng của Bạch Tiểu Thuầη bị cản lại, thậm chí còn bị một lực lớn đánh bật ra.
Lôi Sơn ở bên trong hố sâu, toàn thân bị đánh rách ra vô số vết thương, tóc tai bù xù, thậm chí còn có nhiều chỗ chảy ra máu đen.
Có điều hắc mang trong mắt lại làm thể lực gã bùng phát, thân thể cũng từ dưới hố bay lên.
Thế nhưng ngay lúc này, ở mi tâm của người đá bỗng nứt ra, đồng thời ở trong người đá, bản thân Bạch Tiểu Thuầη cũng xuất hiện một khe hở từ giữa mi tâm phía dưới mặt nạ.
Từ đó lộ ra con mắt thứ ba!Thông Thiên Pháp Nhãn!Con mắt ở mi tâm người đá liếc quanh rồi dừng ánh mắt ở trên thân thể đang bùng nổ của Lôi Sơn!Ngay lập tức, toàn thân Lôi Sơn chấn động, dường như gã đã bị một sức mạnh vô hình bao trùm gã, điều khiển thân thể gã, làm gã vốn đang giãy dụa, bỗng đứng yên trên không!Ngay lúc đó, Bạch Tiểu Thuầη điều khiển người đá nhảy lên, hét lớn một tiếng, nâng tay phải lên rồi đánh mạnh một chưởng xuống thân thể đang bị dính Định Thân Thuật của Lôi Sơn!Ngay khi chưởng đó đánh xuống, Bạch Tiểu Thuầη cũng đồng thời sử dụng Bất Tử Cấm! Bất Tử Cấm này hóa thành vô số hắc ti dung nhập vào bàn tay.
Lôi Sơn bị đánh trúng chưởng này, toàn thân run rẩy, gã lại một lần nữa bị đánh vào trong hố sâu dưới đất.
Mà lúc này người đá của Bạch Tiểu Thuầη cũng tự tan rã, từng khối đất đá ầm ầm rơi xuống.
Chỉ trong có vài giây mà tại nơi đây, một ngọn núi cao tới mấy trăm trượng được chồng ra!Mà trong ngọn núi này còn có vô số hắc ti di chuyển hình thành phong ấn, hết sức phong ấn Lôi Sơn.
Làm xong tất cả những chuyện này, thân thể Bạch Tiểu Thuầη cũng lảo đảo, nhanh chóng lui về sau, đi tới Thiên Chu.
Mặc kệ Hồng Trần Nữ đang há mồm trợn mắt, Bạch Tiểu Thuầη lại điều khiển Thiên Chu.
Cả con thuyền giống như một cự thú đang rít gào, nhanh chóng bùng nổ tốc độ, nổ vang một tiếng, xuyên qua hư vô mà bay thật nhanh, chỉ trong chớp mắt đã đi thật xa.
Một đường bay đi, tốc độ Thiên Chu cực nhanh.
Hồng Trần Nữ nội tâm phức tạp, thỉnh thoảng lại nhìn Bạch Tiểu Thuầη.
Chiến lực cùng với thần thông thuật pháp lúc trước hắn thi triển làm cho sự phức tạp trong mắt nàng càng nhiều.
Có điều cuối cùng nàng cũng không nói gì cả mà chỉ nhắm mắt lại, tranh thủ điều dưỡng vết thương của mình.
Có điều nàng tiêu hao quá nghiêm trọng, hơn nữa thương thế này thật quỷ dị, không thể nào khôi phục, dù có thể trấn áp một chút nhưng nàng cũng hiểu, nếu cứ miễn cưỡng trấn áp như thế này thì sau một thời gian ngắn, vết thương lại càng cắn trả kịch liệt.
Hồng Trần Nữ nội tâm chua xót mà thở dài.
Ngay lúc này, Bạch Tiểu Thuầη vốn đang toàn lực điều khiển Thiên Chu bỗng biến sắc, quay đầu lại nhìn về nơi lúc trước hắn trấn áp Lôi Sơn.
Ngay lập tức, một tiếng nổ rung trời vang lên, đại địa run rẩy, một cơn bão lốc xuất hiện ở phía đằng xa, khuếch tán ra bốn phương.
Cách đó mấy ngàn dặm, một ngọn núi cao mấy trăm trượng bỗng ầm ầm sụp đổ, vô số đá vụn rơi lả tả ra xung quanh, Bất Tử Cấm cũng tan ra.
Từ trong hố sâu đi ra một thân ảnh cao lớn khôi ngô!Lôi Sơn!Khuôn mặt gã không chút biểu tình, tuy rằng thương tích trên người rất nặng, thậm chí nhiều chỗ còn bị đâm xuyên qua tạo thành lỗ thủng.
Thế nhưng thương thế của gã lại đang dần khôi phục, dù rằng cứ mỗi lần như vậy thì hắc mang trong mắt hắn dường như lại ảm đạm đi một chút.
Lúc này gã lại bay lên không, đuổi theo Bạch Tiểu Thuầη.
Không thể nào, một loạt thần thông vừa rồi của ngươi không hề kém một kích ta đã dùng để đánh trọng thương thi khôi này, làm sao hắn vẫn đuổi theo được!Hồng Trần Nữ cả kinh.
Bạch Tiểu Thuầη im lặng, sắc mặt càng trở nên âm trầm, dù hắn không rõ cụ thể nhưng đáp án chắc chắn có liên quan tới Công Tôn Uyển Nhi.
Nghĩ đến đây Bạch Tiểu Thuầη nội tâm cũng vô cùng áp lực.
Công Tôn Uyển Nhi có lẽ còn chưa có thoát vây.
Có lẽ là vậy.
Bạch Tiểu Thuầη cũng không chắc chắn, nội tâm buồn bực.
Cặp mắt lại trở nên đỏ ngầu tràn ngập tơ máu, hắn buông tay không điều khiển Thiên Chu nữa mà chỉ để nó dựa vào dư lực bay về phía trước, tốc độ dần chậm lại.
Bạch Tiểu Thuầη quay người đứng tại phía sau con thuyền, lạnh lùng nhìn về phía xa chân trời, cách đấy hơn mấy ngàn dặm, tên Lôi Sơn kia đang đuổi tới nhanh như gió.
Nếu không tiêu diệt hắn chỉ sợ càng khó mà chạy trốn, cứ dây dưa như vậy thì thật nguy hiểm.
Bạch Tiểu Thuầη thầm nhủ.
Lập tức ngưng tụ khí tức, hai tay mạnh mẽ giơ lên, ánh mắt lóe ra kì mang, tu vi trong thân thể vận chuyển hết tốc lực, trong lòng thì thào.
Thủy Trạch!Dần dần hơi nước từ trên thân thể hắn khuếch tán ra, bao trùm Thiên Chu, bao trùm bát phương cho đến khi bao trùm phạm vi ngàn dặm xung quanh.
Cúng chính lúc này, bởi vì hắn giảm tốc độ mà Lôi Sơn đã đuổi tới, thân ảnh gã xuất hiện ở phía xa chân trời, giống như một tia sét ầm ầm phóng đến, trong nháy mắt liền vào trong phạm vi ngàn dặm, nơi bị hơi nước bao trùm.
Ngay khi gã tới, sát cơ trong mắt Bạch Tiểu Thuầη lóe lên, gần như hóa thành thực chất, hai tay vung mạnh lên, nội tâm nói khẽ.
Quốc Độ!Thủy Trạch Quốc Độ!Thần thông này vừa ra, lập tức trong phạm vi ngàn dặm nơi đây, hơi nước liền hóa thành đầm lầy, che khuất mặt đất, đồng thời có tiếng thú rống lên, giống như từ vô tận năm tháng truyền tới, vang vọng bát phương.
Tất cả những ai nghe được đều chấn động tâm thần, bầu trời cũng xuất hiện những gợn sóng!Hắc mang trong mắt Lôi Sơn lóe lên, gã lập tức dừng lại, đang muốn lui về phía sau.
Có điều ngay lúc này, tiếng thú rống kia càng thêm cuồng bạo, bất chợt có những cây gai sắc to như ngọn núi ở trong phạm vi ngàn dặm nơi đây phóng lên trời!Mỗi cây gai nhọn đều ẩn chứa một lực lượng kinh người, lúc này ầm ầm đâm thẳng lên trời, tạo thành sức hủy diệt kinh khủng, bài sơn đảo hải, đánh về phía Lôi Sơn.
Toàn thân gã chấn động mãnh liệt, thân thể nổ vang.
Những vết thương lúc trước đã khép miệng lại lần nữa bị xé rách, những giọt máu đen trào ra.
Gã không ngừng lui lại, thế nhưng sau khi từng cây gai to như ngọn núi đã đâm lên, lại xuất hiện thêm năm ngọn núi gấp khúc!Năm ngọn núi này không được sắp xếp bằng bặn mà là bất quy tắc.
Sau khi chúng va vào Lôi Sơn, năm cây gai sắc gấp khúc này cuối cùng dừng lại ở trên trời cao.
Từ xa nhìn lại sẽ thấy dường như có một mảnh đại lục đang bị nhấc lên trên bầu trời!Quan sát thật kĩ có thể thấy được, đây chính xác là một cái chân thú khổng lồ!Những ngọn núi là những gai sắc mọc ở lưng bàn chân, chúng to lớn như vậy còn bàn chân thì càng thêm khổng lồ!Mà năm ngọn núi gấp khúc kia chính là ngón chân!Về phần đại lục, chính là bàn chân của quái thú.
Thậm chí lúc này nó còn chưa hiện ra toàn bộ mà mới chỉ có một phần thôi.
Dù cho Bạch Tiểu Thuầη đã chứng kiến Thủy Trạch Quốc Độ Bản Mệnh Thú của mình đã nhiều lần, thế nhưng lần nào cũng vậy, sự rung động của hắn vẫn mạnh mẽ như trước.
Giờ phút này, bàn chân thú có thể che lấp bầu trời kia bỗng ầm ầm đánh tới Lôi Sơn!Cảnh tượng này chấn động đến khó có thể tưởng tượng được.
Mặc cho Lôi Sơn chống cự hay tránh né thế nào cũng vô dụng.
Cuối cùng gã rít gào một tiếng, hắc mang trong mắt lóe lên mãnh liệt, toàn thân tràn ra vô số hắc khí ngưng tụ thành đầu lâu của một tiểu cô nương giữa không trung.
Đầu lâu này phát ra một tiếng thét thê lương rồi mạnh mẽ đánh tới bàn chân thú kia!Tiếng nổ vang vọng bát phương, đinh tai nhức óc.
Bàn chân thú kia rơi xuống làm mặt đất chấn động, sụp xuống.
Bạch Tiểu Thuầη cũng phun ra máu tươi, thân thể lảo đảo, lúc trước sử dụng Bất Diệt Đế Quyền để cứu Hồng Trần Nữ, sau đó thi triển ra một loạt thần thông, đến giờ lại thêm Thủy Trạch Quốc Độ, làm cho hắn mệt mỏi đến cực hạn.
Mà bàn chân thú kia lúc này cũng đã dần mơ hồ rồi biến mất, chỉ còn lại trên mặt đất một cái hố rất sâu!Hố sâu này rộng khoảng trăm dặm, toàn bộ cây cỏ, núi đá trên mặt đất trước đều tan vỡ gần hết lúc này bên trong hố, chỉ còn có một cái thi thể, đó là Lôi Sơn!Thân thể gần như sắp vỡ vụn, gã nằm ở đó không nhúc nhích, hai chân đã vỡ, đầu lâu bẹp lại, không còn hình dạng của một con người nữa.
Thế nhưng hắc mang trong mắt đột nhiên lại lóe lên, dường như nó làm cho gã bị kích thích mãnh liệt, đồng thời nhanh chóng khôi phục thân thể của gã.
Ngay sau đó, Lôi Sơn lại một nữa.
phóng lên trời!Lúc này hắc mang trong mắt gã đã biến mất hơn phân nửa, mà khí tức cũng suy yếu hơn nhiều so với mới đầu.
Thế nhưng sau khi chứng kiến khả năng khôi phục của gã, trong lòng Bạch Tiểu Thuầη dần dần tuyệt vọng.
Đây là thứ khả năng khôi phục gì vậy!Cặp mắt Bạch Tiểu Thuầη trở nên diên cuồng, tên Lôi Sơn này không khó đánh bại thế nhưng nếu muốn giết hắn thì chỉ làm cho người ta tức đến lộn ruột.
Nếu đổi thành tu sĩ khác dù cho có là Thiên Nhân mà chịu thương thế như vậy cũng phải dầu hết đèn tắt.
Thế nhưng Lôi Sơn này vẫn có thể nhanh chóng khôi phục.
Hồng Trần Nữ ở bên cạnh cũng im lặng.
Nhìn Lôi Sơn đã khôi phục hơn phân nửa, hiện giờ đang lao ra, thở sâu một cái, nàng biết Lôi Sơn không chết thì hai người sẽ rất khó mà chạy trốn, hơn nữa tình hình bây giờ quá khẩn cấp, nàng lại không chắc Hồng Trần Tử Mạch có thể phong ấn đối phương bao lâu.
Một khi Bạch Tiểu Thuầη giả kia phá vây mà ra, chỉ sợ trong một thời gian cực ngắn hắn sẽ đuổi tới, đến lúc đó.
bọn họ chắc chắn phải chết!Nghĩ tới đây, Hồng Trần nữ liếc nhìn Bạch Tiểu Thuầη thật sâu.
Lúc trước nhìn thấy một loạt thuật pháp thần thông của hắn, nhất là Thủy Trạch Quốc Độ đã đủ để nàng đoán ra.
Nhưng dù nàng có muốn cũng không thể truy cứu chuyện này được, hiện tại mạng sống mới là quan trọng! Nàng nhắm đôi mắt lại rồi lập tức mở ra, ánh mắt đầy chiến ý cùng kiêu ngạo.
Không chút do dự, nàng lập tức trấn áp thương thế của mình rồi nhảy lên!Tu vi Thiên Nhân từ cơ thể Hồng Trần Nữ ầm bộc phát, khuếch tán ra bốn phương.
Lúc này dường như nàng lại trở về bộ dáng cao cao tại thượng dẫn đầu Cự Quỷ Quân Đoàn, hất tay áo lên, lạnh lùng mở miệng.
Bạch Hạo, mau rời khỏi đây, phạm vi của lớp cấm chế này chắc chắn phải có cực hạn, ngươi phải đem việc này báo cho cha ta Cự Quỷ Vương và Đại Thiên Sư, chủ nhân của khôi lỗi này có thể hút sinh cơ mà mạnh lên.
Đây chính là cái mầm đại họa cho Man Hoang chúng ta!Hồng Trần Nữ nói xong, không thèm để ý tới Bạch Tiểu Thuầη trả lời ra sao, lóe lên một cái, rời khỏi Thiên Chu, quyết đoán đi tới chỗ Lôi Sơn đang khôi phục.
Bạch Tiểu Thuầη toàn thân chấn động, sự việc trước mắt hắn thấy thật quen thuộc, thật giống như chuyện ở Lạc Trần sơn mạch năm đó.
Hắn nhìn bóng lưng Hồng Trần Nữ, hơi thở dồn dập, có điều hiện tại hắn đã không còn là tên tu sĩ Ngưng Khí nho nhỏ ngày nào nữa rồi! Chu Tử Mạch, ngươi chỉ cần cầm cự một nén nhang, sau một nén nhang.
mọi chuyện cứ để ta giải quyết!Bạch Tiểu Thuầη mở miệng, giọng nói lạnh lùng nghiêm nghị, đồng thời còn ẩn chứa ý chí thiết huyết.
Nói xong, hắn quay người lại, không điều khiển Thiên Chu mà bước vào bên trong một mật thất, mở trận pháp ra, phong tỏa bốn phía lại rồi khoanh chân ngồi xuống, lấy Quy Văn Nồi ra!Người Lúc trước, Bạch Tiểu Thuầη luyện linh Nguyên Anh của chính mình mười lăm lần, tu vi đột phát lên Nguyên Anh Trung kì liền thôi.
Hắn sợ rằng sẽ gây động tĩnh quá lớn, quá kinh người nên không dám tiếp tục.
Cũng vì cái bài danh trên Minh Hoàng bảng quá làm lộ hết mọi chuyện, khiến cho cả thiên hạ đều biết số lần luyện linh Nguyên Anh của hắn.
Vì vậy dù đã luyện thành lửa mười sáu màu, thậm chí là lửa mười chín màu, hắn cũng chỉ có thể trơ mắt nhìn nó mà không dám luyện Nguyên Anh, đành phải đợi thời cơ thích hợp rồi mới tiến hành.
Vốn định đợi đến khi đủ sức liền luyện một mạch lên Thiên Nhân, thế nhưng vào lúc này, dưới nguy cơ sống còn Bạch Tiểu Thuầη cũng không thể nghĩ nhiều đến vậy.
Chỉ cần giữ được mạng nhỏ thì có bại lộ hay không hắn cũng không để ý.
Hơn nữa điều quan trọng nhất là, việc Công Tôn Uyển Nhi cải trang thành hắn đã thu hút sự chú ý của người khác, Bạch Tiểu Thuầη nghĩ dù bây giờ hắn có luyện Nguyên Anh cũng không dễ dàng bị người ta nghi ngờ.
Không quản được nhiều chuyện như vậy!Đôi mắt Bạch Tiểu Thuầη đỏ thẫm, hắn cũng có suy nghĩ tới Hồng Trần Nữ.
Có điều trước mắt hai người chỉ có thể đồng tâm hiệp lực, chuyện khác thì để sau này tính.
Công Tôn Uyển Nhi quả thực đã mang đến cho hắn áp lực quá lớn, đối phương sợ rằng có thể sẽ thoát khốn rất nhanh.
Mà một khi nàng đuổi theo, hậu quả như thế nào thì hắn cũng không dám tưởng tượng.
Mà hiện tại, hắn chỉ có thể nâng cao chiến lực lên đến cực hạn mới dám chắc mình có thể hủy diệt được cái tên đánh nãy giờ không chết kia.
Chỉ như vậy, Bạch Tiểu Thuầη mới có thể chạy đi liền một mạch, không bị kẻ khác truy đuổi.
Mà lúc này thời gian rất cấp bách, Hồng Trần Nữ thương thế vốn rất nặng, bây giờ lại phải ở ngoài giao chiến với Lôi Sơn.
Cứ mỗi một giây qua đi là nguy cơ lại tăng lên, Bạch Tiểu Thuầη nghe từ bên ngoài truyền đến những tiếng nổ mà run sợ.
Hắn nghiến chặt răng, từ trong túi Trữ vật lấy ra lửa mười sáu màu, mười bảy màu, mười tám màu rồi đến mười chín màu!Bốn đám đa sắc hỏa này vừa xuất hiện, lập tức toàn bộ mất thất đều đỏ thẫm lên đồng thời phát ra nhiệt độ cực cao.
Bạch Tiểu Thuầη vỗ trán, ầm một tiếng, toàn thân chấn động, Nguyên Anh trực tiếp từ thiên linh của hắn bay ra.
Từ sau khi đạt tới Nguyên Anh Trung Kì, nhất là khi luyện linh tới mười lăm lần, Nguyên Anh của hắn đã trở nên vô cùng ngưng thực, thậm chí khi xuất hiện cũng không cảm thấy lạnh lẽo khi bị gió lạnh thổi qua.
Nó gần như không có gì quá chênh lệch với thân thể, nhưng Bạch Tiểu Thuầη không rảnh để cảm nhận sự khác biệt.
Nguyên Anh của hắn vào lúc này lóe lên, trực tiếp đi vào trong Quy Văn Nồi khoanh chân ngồi xuống.
Nó vô cùng thành thạo giơ tay ra ném đám lửa mười sáu màu đi.
Lập tức ngọn lửa mười sáu kia liền bay tới Quy Văn Nồi, ngay khi chạm tới liền dung nhập vào đó.
Vô số hoa văn phức tạp trên Quy Văn Nồi lóe lên kim mang, tỏa ra hào quang vô biên, bao trùm lấy Nguyên Anh của Bạch Tiểu Thuầη.
Ầm ầm, tiếng nổ rung trời mà người bên ngoài không thể nghe được, lập tức vang lên bên tai Bạch Tiểu Thuầη.
Trong khi đó, Hồng Trần Nữ cùng Lôi Sơn đang kịch liệt giao đấu.
Phía xa xa, bên trong Khôi Hoàng Thành, ở gần Minh Hoàng Bảng đã không còn nhiều Hồn Tu nữa rồi.
Nhìn thấy kẻ đứng thứ nhất, Bạch Tiểu Thuầη, đã luyện linh Nguyên Anh đến mười lăm lần thật sự đã làm cho mọi người tuyệt vọng, chẳng còn muốn tranh đoạt với hắn nữa.
Dù có thèm muốn đến mấy cũng đâu thể làm gì.
Trong con mắt của mọi người, luyện linh Nguyên Anh mười lăm lần xong mà chưa chết thì thật là kỳ tích.
Mà cũng không có kẻ nào đủ liều mạng, đủ dũng khí để tranh đấu với một người như vậy.
Tuy rằng nơi đây Hồn Tu không còn nhiều như trước những vẫn có ba năm người, họ vốn cũng không chú ý đến Minh Hoàng Bảng.
Nhưng vào lúc này, đột nhiên trên đó liền tuôn ra hắc sắc hào quang, hào quang này lập tức hấp dẫn sự chú ý của những người gần đó.
Sau khi kinh ngạc nhìn lại, thì con ngươi của họ cũng suýt chút nữa là rơi ra ngoài.
Bạch Tiểu Thuầη.
Hắn.
Số lần luyện linh của hắn lại thay đổi rồi! Chuyện này.
Chuyện này.
Những mười sáu lần, hắn dừng lại đã lâu, giờ lại luyện Nguyên Anh, có phải kẻ này điên rồi không!Mấy người kia hít thở dồn dập, thật sự thì bọn họ không hiểu được, Bạch Tiểu Thuầη đã đứng thứ nhất, mà kẻ đứng sau hắn mới luyện linh có bảy lần.
Chênh lệch lớn như vậy cần gì phải liều mạng nữa.
Mấy người này khó hiểu vô cùng, nhưng cũng lập tức truyền âm, báo tin tức này cho thật nhiều người biết, dần dần toàn bộ Khôi Hoàng Thành đều chấn động.
Mười sáu lần? Tên Bạch Tiểu Thuầη này chẳng phải đang bị Hồng Trần Tiên Tử đuổi giết sao, tại sao lúc này lại luyện linh được.
Ngay khi người trong Khôi Hoàng Thành đều giật mình thì trên Minh Hoàng Bảng, chỗ của Bạch Tiểu Thuầη lại phát ra hào quang một lần nữa.
Sau khi ánh sáng biến mất, ở đằng sau tên của hắn, vốn là từ số 15 trở thành số 16, lúc này lại thay đổi một lần nữa, trở thành số 17! Trời ạ, liên tục luyện linh hai lần! Bạch Tiểu Thuầη này chẳng lẽ bị Hồng Trần Tiên Tử bức bách đến cực hạn nên mới liều chết thử vận may?Trong khi bọn họ đang xôn xao, ở chỗ mật thất của Bạch Tiểu Thuầη, Nguyên Anh hắn luc này đã xuất hiện bảy đạo kim văn.
Khí tức của hắn cũng trở nên mạnh mẽ hơn nhiều, tu vi đạt tới Nguyên Anh trung kì đỉnh phong!Chỉ một chút nữa là có thể đột phá trở thành Nguyên Anh hậu kì.
Bạch Tiểu Thuầη không hề chần chờ, tay phải chỉ một cái, lập tức ngọn lửa mười tám màu kia cũng rít gào bay tới dung nhập vào Quy Văn Nồi.
Lúc này, kim mang được hình thành từ lửa mười tám màu vô cùng chói sáng, hơn bất cứ kim văn nào lúc trước.
Chỉ trong nháy mắt, hào quang đó liền bao trùm toàn thân Nguyên Anh Bạch Tiểu Thuầη, tiếng nổ lại lần nữa vang lên bên tai hắn.
Sau đó không lâu, khi kim mang tiêu tán, Nguyên Anh Bạch Tiểu Thuầη cũng bộc phát khí thế kinh thiên động địa, giống như một cơn lốc không ngừng bùng phát.
Nó chợt mở hai mắt ra, tu vi cũng theo đó mà đột phá!Từ Nguyên Anh trung kì tăng lên thành Nguyên Anh hậu kì!Thực ra, từ trước lúc rời khỏi Khôi Hoàng Thành, Bạch Tiểu Thuầη đã có thể đột phá, nhưng vẫn không làm điều này.
Cho đến bây giờ, tu vi của hắn đã lột xác, ánh mắt lộ ra tinh mang kinh người, khí tức trên thân giống như biển lớn, đồng thời chiến lực của hắn vào lúc này cũng tăng lên rất nhiều.
Không hề dừng lại, Bạch Tiểu hít một thật sâu, nếu đã muốn luyện linh Nguyên Anh thì dứt khoát liền luyện đến cực hạn đi.
Tay phải hắn nâng lên, chỉ một cái, lập tức ngọn lửa đa sắc cuối cùng, lửa mười chín màu, gào thét mà bay tới dung nhập vào Quy Văn Nồi, từ đó tỏa ra kim mang bao trùm lấy mọi vật xung quanh, nó thậm chí còn chấn động, còn kinh khủng, còn chói mắt hơn nhiều so với lúc trước.
Thậm chí ngay ở gian mật thất này cũng chỉ trong chớp mắt liền biến thành màu vàng!Hồng Trần Nữ cùng Lôi Sơn đang giao đấu ở bên ngoài thấy được ánh sáng phát từ đó, cũng sửng sốt ngẩng đầu nhìn lại.
Bọn họ không cảm nhận được dao động của luyện linh nhưng có thể cảm nhận được ở bên trong Thiên Chu kia đang có một lực lượng mạnh mẽ đến mức thậm chí có thể lay động cả thiên địa sắp bộc phá!Hắc mang trong mắt Lôi Sơn lóe lên, lách qua Hồng Trần Nữ, gã muốn đi ngăn cản chuyện này.
Lúc này, Hồng Trần Nữ cũng mặc kệ là do nguyên nhân nào gây ra sự tình vừa nãy, nàng biết, đây có lẽ là hi vọng sống của mình.
Vì thế dù khí tức đang bất ổn, nàng vẫn toàn lực chặn Lôi Sơn lại.
Những tiếng ầm ầm lập tức vang lên, thậm chí còn kịch liệt hơn vừa nãy.
Trong lúc đó, tại Khôi Hoàng Thành, vô số người đang bàn tán ầm ĩ, âm thanh kinh thiên động địa.
Chuyện Bạch Tiểu Thuầη vốn là luyện linh Nguyên Anh mười lăm lần, lúc này đã trở thành mười tám lần, gây lên chấn động cực kì to lớn, không thua kém gì lúc hắn giả trang Bạch Hạo mà tấn chức Địa Phẩm.
Lúc này, từ bốn phía Minh Hoàng Bảng bay tới vô số Hồn Tu, tất cả bọn họ như ngừng thở mà nhìn chằm chằm vào bảng danh sách.
Đột nhiên tên của Bạch Tiểu Thuầη lại lóe lên hắc mang.
Hắc quang vô chói mắt, sau một lúc mới từ từ biến mất, theo đó, con số luyện anh ở đằng sau tên của Bạch Tiểu Thuầη liền mờ đi rồi biến thành mười chín!Tất cả mọi người bốn phía lập tức yên tĩnh, nhưng chỉ trong chốc lát, tiếng ồn ào đinh tai nhức óc lại vang lên! Mười chín lần.
Điều này sao có thể! Đừng nói là luyện anh, dù là luyện bảo thì đến nay, toàn bộ Man Hoang lẫn Khôi Hoàng triều cũng chỉ có ba kiện pháp bảo luyện linh mười chín lần mà thôi! Bất cứ là cái nào trong đó cũng đều là Chí bảo được Khổi Hoàng Triều lưu giữ qua bao nhiêu năm rồi! Lửa mười tám màu, nhất là lửa mười chín màu kia, Bạch Tiểu Thuầη này từ đâu mà có được chứ? Toàn bộ Man Hoang người có thể luyện ra lửa mười chín màu chỉ có duy nhất Vạn Phẩm Địa Sư mà thôi.
Chuyện này gây ra chấn động quá lớn, trước nay chưa từng có, thậm chí cả Đại Thiên Sư và Khôi Hoàng cũng bị kinh động, càng không phải nói đến Tứ Đại Thiên Vương.
Bọn họ không thể nào không động dung, Bạch Tiểu Thuầη dù có luyện linh mười lăm lần, bọn họ cũng không quan tâm.
Thế nhưng nếu là mười chín lần thì bọn họ lại không thể không quan tâm rồi.
Đặc biệt là Cự Quỷ Vương và Đại Thiên Sư khi nghe tin này, lập tức liên hệ với Hồng Trần Nữ để hỏi xem chuyện này rốt cuộc là như thế nào, dù sao lúc Bạch Tiểu Thuầη xuất hiện, chính Hồng Trần Nữ là người đi vây quét.
Thế nhưng sau khi thử liên lạc, Đại Thiên Sư liền nhíu mày, Cự Quỷ Vương thì sắc mặt đại biến, đứng bật dậy, hơi thở trở nên vô cùng dồn dập.
Bọn họ.
không liên lạc được với Hồng Trần Nữ! Có chuyện rồi!Ánh mắt Cự Quỷ Vương trở nên nghiêm nghị, nhanh chóng lao khỏi Cự Quỷ Thành, thần thức mạnh mẽ khuếch tán ra bát phương.
Thân thể lão đồng thời cũng toàn lực phóng nhanh, chỉ trong nháy mắt đã đi thật xa.
Lúc này, Cự Quỷ Vương đang vô cùng lo lắng và căng thẳng, lão phải đi tìm đứa con gái duy nhất của mình!Người Nếu là lúc khác, Bạch Tiểu Thuầη còn có thể nghĩ đến việc luyện linh Nguyên Anh của mình để gây ra chấn động, từ đó gián tiếp truyền đi tin tức hắn và Hồng Trần Nữ đang ở trong nguy hiểm.
Chỉ là lúc này đang phải đối mặt với nguy cơ sống còn, trong đầu Bạch Tiểu Thuầη chỉ nghĩ đến chuyện làm cách nào mà bỏ chạy, cũng không suy ra được loại biện pháp gián tiếp này.
Hiện tại, Nguyên Anh của hắn đang khoanh chân ngồi trong Quy Văn Nồi, đôi mắt bỗng mở ra.
Ngay khi đó, đôi mắt đó lóe ra tinh mang.
Ánh sáng trong mắt Bạch Tiểu Thuầη giống như mặt trời chói lọi, thậm chí nó dường như còn gây ra tiếng sấm vang vọng cả gian mật thất.
Những dao động mạnh mẽ từ trong Nguyên Anh của hắn không ngừng bộc phát ra, lực lượng Nguyên Anh hậu kì.
Luyện linh Nguyên Anh mười lăm lần có thể làm tu vi của bản thân đột phá, đạt tới Nguyên Anh trung kì, luyện tới mười tám lần là Nguyên Anh hậu kì, còn mười chín lần thì sẽ khiến tu vi vô cùng tiếp cận Đại viên mãn!Mà luyện linh hai mươi lần thì sẽ đột phá Nguyên Anh hậu kì, chân chính bước vào cảnh giới Đại viên mãi.
Còn sau đó, theo truyền thuyết, luyện linh hai mốt lần, tu vi đột phá lên Thiên Nhân!Chỉ có điều đây chỉ là truyền thuyết mà thôi, cho đến nay toàn bộ Khôi Hoàng Thành vẫn chưa có ai sử dụng biện pháp này để tấn chức Thiên Nhân.
Vi thế, liệu chuyện này có thực sự tồn tại, còn có manh mối hay trở ngại nào khác hay không thì không ai biết được.
Thậm chí, luyện anh mười chín lần được như Bạch Tiểu Thuầη, dù là trong lịch sử toàn bộ Khôi Hoàng Triều, kẻ làm được điều này, tuy không nói là gần như không có, thế nhưng cũng là lông phượng sừng lân!Mà Bạch Tiểu Thuầη sau khi luyện linh Nguyên Anh đến trình độ này, hắn cũng có thể mơ hồ cảm nhận được, Nguyên Anh của bản thân dường như có cảm giác muốn hòa làm một với trời đất nơi đây, thậm chí còn có chút trực giác với cõi u minh.
Hai mốt lần.
Có lẽ cũng không phải giống như trong truyền thuyết, làm cho người ta trực tiếp tấn chức lên Thiên Nhân, mà là làm tỉ lệ đột phá Thiên Nhân vượt xa người thường!Nguyên Anh Bạch Tiểu Thuầη nhảy lên một cái nhanh chóng quay trở lại thân thể, những suy tưởng này trong nháy mắt đã bị hắn quẳng ra sau đầu, hiện giờ không phải là lúc để cân nhắc những chuyện này.
Cũng chỉ trong ba lần hô hấp, thân thể Bạch Tiểu Thuầη lúc trước vốn đang ngồi khoanh chân chợt run lên, hai mắt mở ra, lập tức tu vi của hắn trở nên mạnh hơn rất nhiều, chấn động từ cơ thể bộc phát ra mãnh liệt.
Ầm ầm ầm!Tu vi mạnh mẽ đến mức thậm chí có thể rung chuyển thiên địa, đồng thời chiến lực của hắn cũng tăng lên rất nhanh.
Nếu là lúc trước, Bạch Tiểu Thuầη có thể lấy tu vi Nguyên Anh trung kì mà đánh với Thiên Nhân sơ kì một trận thì hiện tại, sau khi tu vi đột phá, thậm chí chỉ cách Nguyên Anh đại viên mãn có nửa bước, hắn đã có đầy đủ tự tin để nghiền ép Thiên Nhân sơ kì!Đây là điểm mạnh của Thiên Đạo Nguyên Anh, đồng thời cũng là trợ lực cực lớn mà Bất Tử Quyển mang lại cho hắn, cũng nhờ đó mà hắn, ở tu vi Nguyên Anh hậu kì đã có thể nghiềm ép Thiên Nhân sơ kì! Lôi Sơn!Bạch Tiểu Thuầη hít sâu một hơi, thu Quy Văn Nồi lại, thân thể nhanh chóng lao ra.
Ngay khi đó, toàn bộ mất thất bỗng vỡ tan, mà hắn giống như một tia sét lao ra thật nhanh.
Gần như ngay khi hắn lao khỏi mật thất, Lôi Sơn ở bên ngoài, toàn thân lóe lên hắc mang, đánh tới Hồng Trần Nữ một quyền, làm cho vết thương của nàng, vốn đang bị miễn cưỡng trấn áp, lúc này lập tức phát tác.
Hồng Trần Nữ phun ra máu tươi, thương thế cũng không thể khống chế được nữa mà toàn diện bùng phát.
Ánh mắt trở nên mơ hồ, nàng kêu một tiếng thê thảm, đang định liều mạng, một lần nữa áp chế vết thương, nhưng đúng lúc này, mật thất của Thiên Chu phía sau nàng bỗng tan vỡ, Bạch Tiểu Thuầη nhanh như chớp lao ra, lập tức đi tới ôm lấy Hồng Trần Nữ, tay áo phất một cái về phía Lôi Sơn.
Cút!Một cái hất nhìn như đơn giản này lại làm cho nhật nguyệt vô quang, gió nổi mây vần, một cơn bão giống như chạm tới trời cao bỗng xuất hiện lao ầm ầm về phía Lôi Sơn.
Hắc mang trong mắt Lôi Sơn lóe lên mấy cái, gã nhanh chóng lui về phía sau nhưng vẫn là chậm một bước, bị cơn bão kia trực tiếp đập lên người.
Trời đất nổ vang, Lôi Sơn há miệng phun ra rất nhiều máu đen.
Thân thể gã vang lên tiếng ken két, xuất hiện vô số vết nứt, cả người bị bắn ngược ra sau mấy trăm trượng, đâm thẳng vào mặt đất.
Hồng Trần Nữ dù đã nửa tỉnh nửa mê nhưng khuôn mặt cũng trở nên khiếp sợ, ngơ ngác nhìn Bạch Tiểu Thuầη, nàng đang định nói điều gì đó nhưng không kịp, miệng phun máu, rơi vào hôn mê.
Bạch Tiểu Thuầη hạ xuống đất, khẽ đặt Hồng Trần Nữ xuống, khi hắn ngẩng đầu lên, sắc mặt vô cùng âm trầm.
Cơ thể hắn dường như có sát khí kinh thiên, ầm ầm bộc phát, làm cho trời xanh cũng trở nên vặn vẹo, mây đen xuất hiện, mặt đất bốn phía run rẩy liên tục nứt vỡ.
Bạch Tiểu Thuầη bước từng bước lại gần Lôi Sơn, khí tức cuồng bạo đến đáng sợ từ trên người hắn theo đó không ngừng mà bạo phát.
Hắc mang trong mắt Lôi Sơn lóe lên thật nhanh.
Bạch Tiểu Thuầη bây giờ so với một nén nhang trước, chênh lệch quá lớn, làm cho một kẻ không sợ chết như gã cũng theo bản năng mà cảm thấy kính sợ.
Bất Tử Chi Thân?Bạch Tiểu Thuầη chậm rãi mở miệng, lời nói chưa dứt, hắn đã đạp xuống một cái, thân thể bay ra với tốc độ cực nhanh, chẳng kém Thuấn Di, ngay đến tàn ảnh còn nhìn không rõ.
Trong nháy mắt hắn liền xuất hiện trước mặt Lôi Sơn, tay phải nâng lên, đấm mạnh một quyền.
Lôi Sơn nâng hai tay lên đỡ, lần đầu tiên gã gầm một tiếng, giống như con thú bị nhốt đang cố hết sức chống cự.
Ầm ầm, trời đất rung chuyển, ngay khi Lôi Sơn đỡ một quyền kia của Bạch Tiểu Thuầη, từ đó tràn ra một lực lượng cực lớn, đến nỗi gã không thể nào ngăn cản, thậm chí là không thể nào khôi phục, làm đôi tay gã lập tức nổ nát!Từng đoạn từng đoạn tay của Lôi Sơn liên tục nổ tung, thân thể không ngừng bị chấn lui lại, nhưng gã còn không kịp phản ứng thì Bạch Tiểu Thuầη đã bước tới! Bất Tử Chi Thân?Vẫn là câu hỏi này, âm thanh còn đang vang vọng, chân phải hắn đã mạnh mẽ quét tới, đá vào chân trái của Lôi Sơn.
Dính một cước này, chân trái của gã giống như bị trời sập đè xuống, lập tức nổ tung, máu thịt be bét.
Lúc này Bạch Tiểu Thuầη lại trực tiếp đùng đầu đập mạnh tới.
Ầm ầm ầm!Toàn thân Lôi Sơn không ngừng tuôn ra máu đen, một nửa thân thể gã vào lúc này đã vỡ vụn hoàn toàn, nổ tung, hắc mang ở trong mắt dù có lóe lên nhưng đã vô cùng ảm đạm, chậm chạp.
Ta không tin người thật sự có Bất Tử Chi Thân!Bạch Tiểu Thuầη âm thanh như cơn gió rét của trời đông, tay phải của hắn nắm chặt thành quyền, thân thể cực kì quỷ dị, lập tức xuất hiện trước mặt Lôi Sơn, đấm mạnh một cái!
Xem tiếp...nhất niệm vĩnh hằng
truyện tranh nhất niệm vĩnh hằng
truyện nhất niệm vĩnh hằng
nhất niệm vĩnh hằng truyện chữ
đọc truyện nhất niệm vĩnh hằng
yêu thần ký chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License