Linh vũ thiên hà
Chapter
0315
Trong linh hồn phân thân, không có cách nào hình dung sự đau đớn kịch liệt này, loại đau đớn này không có cách nào diễn tả.
Nếu như Đế giả bình thường gặp phải chuyện này, trong khoảnh khắc sẽ tan thành mây khói, sao có thể giống như Lục Thiếu Du hiện tại, còn có thể kiên trì, quả thực giống như đang nằm mơ.
Tiếng quát vừa dứt, trên linh hồn phân thân của Lục Thiếu Du hình thành một cỗ năng lượng thần dị dường như có thể chuyên môn xóa bỏ linh hồn, cưỡng ép lan tràn ra, bao phủ cự long nhỏ màu xanh da trời.
Dưới loại năng lượng quỷ dị này lan tràn, Thái Cổ U Minh Viêm dường như cũng cảm giác được cái gì đó, cỗ năng lượng này khiến cho hắn phải kiêng kỵ, thân hình lần nữa giãy dụa, nhiệt độ đồng thời kéo lên, nhiệt độ đáng sợ càng cao, linh hồn phân thân Lục Thiếu Du lúc này đã bị héo rút một phần ba, cả linh hồn phân thân biến dạng.
Không xong.
Nhìn cảnh này, trong mắt bản thể Lục Thiếu Du ngưng trọng tới tận cùng, cứ đà này, linh hồn phân thân của hắn sẽ không chịu đựng được bao lâu nữa, một lát nữa sẽ tan thành mây khói.
Giờ phút này Lục Thiếu Du mới ý thức ra được mình quá coi thường Thái Cổ U Minh Viêm tồn tại từ viễn cổ này, cho dù lúc này nó tiêu hao tới tận cùng cũng không phải là tồn tại mà hắn tùy tiện có thể đối phó.
Tuy rằng hắn đột phá tới Đế cấp, thế nhưng trước mặt Thái Cổ U Minh Viêm vẫn còn quá nhỏ bé.
Khặc khặc, nhân loại, ngươi quá yếu, ngươi muốn đoạt xá ta là ngươi tự mình muốn chết.
Lúc này ta đã phá bỏ gần hết phong ấn, chờ khi ta hoàn toàn phá bỏ phong ấn, các ngươi đều phải chết.
Tiếng cười của Thái Cổ U Minh Viêm vang vọng trong thế giới này.
Linh hồn phân thân tiếp tục héo rút, càng ngày càng khó có thể duy trì, bản thể Lục Thiếu Du rõ ràng cũng cảm giác được hậu quả, linh hồn phân thân nếu như bị diệt, ít nhất linh hồn của hắn cũng bị trọng thương.
Lần lượt tôi luyện tăng trưởng tu vi, bất luận trắc trở gì hắn đều có thể chịu đựng được, người khác chỉ biết hắn có thiên phú cùng với tốc độ tu luyện cực cao, thế nhưng cũng không có ai biết, để có được tu vi thực lực như ngày hôm nay, hắn phải trả giá bao nhiêu.
Mỗi một lần đều đi qua quỷ môn quan.
Còn lần này lại khác, trước kia bất luận lần tôi luyện nào, Lục Thiếu Du cảm giác hắn cũng có thể cắn răng chịu đựng.
Trong lòng còn một tia hy vọng, thế nhưng lúc này trong lòng Lục Thiếu Du lại có cảm giác vô vọng, vô lực.
Cho dù lúc này linh hồn phân thân giãy dụa thế nào, linh hồn phân thân dưới cỗ nhiệt độ khủng bố này căn bản không có cách nào chống lại, Thái Cổ U Minh Viêm này thực sự quá đáng sợ.
Nhiệt độ khủng bố dường như thẩm thấu vào mỗi một tấc trên linh hồn phân thân.
Nhiệt độ khủng bố này ngay cả Địa hồn biến cũng không có cách nào ngăn cản, sớm muộn gì linh hồn phân thân của hắn cũng sẽ tan thành mây khói.
Nhân loại, không kiên trì nổi sao? Luyện hóa một đạo linh hồn phân thân của ngươi có lẽ phong ấn cũng gần bị phá bỏ.
Ta còn phải cảm ơn ngươi.
Vô số năm nay, phong ấn đáng hận này giam cầm ta, diệt linh hồn ta, tiêu hao thực lực của ta, hiện tại rốt cuộc ta có thể thoát khốn.
Thái Cổ U Minh Viêm cao hứng cười ha hả, dường như hưng phấn và kích động, vô số năm, rốt cuộc hắn có thể thoát khốn.
Đúng rồi, phong ấn, Vô Tự Thiên Thư phong ấn, nếu như gia cố phong ấn, nói không chừng có thể đối phó được với Thái Cổ U Minh Viêm.
Ánh mắt bản thể Lục Thiếu Du bỗng nhiên sáng ngời, Vô Tự Thiên Thư có thể phong ấn Thái Cổ U Minh Viêm này.
Tuy rằng không biết thủ đoạn bố trí như thế nào, thế nhưng Lục Thiếu Du phỏng đoán, dùng sự thần bí của Vô Tự Thiên Thư, trong lúc nhất thời hắn cũng khó có thể đoán được.
Nếu như lúc này gia cố phong ấn, đối với Thái Cổ U Minh Viêm tuyệt đối là chuyện xấu, mà trái lại đối với hắn là chuyện tốt.
Sưu.
Lục Thiếu Du không có chút do dự nào, lúc này chuyện gì cũng phải thử, hắn phất tay, trong nhẫn trữ vật ẩn giấu trên tay có ba đạo lưu quang xuất hiện.
Ba quyển Vô Tự Thiên Thư xuất hiện trong tay Lục Thiếu Du.
Ban quyển Vô Tự Thiên Thư vừa mới xuất hiện, dường như đã bị khí tức mênh mông của quyển Vô Tự Thiên Thư kia làm ảnh hưởng, vừa mới xuất hiện trong tay Lục Thiếu Du đã nhảy ra, bên trên lan tràn ra không ít bí văn.
Ba chữ Tề, Thiên, Linh hiện lên.
Ba quyển Vô Tự Thiên Thư lập tức lơ lửng với một quyển Vô Tự Thiên Thư trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm, lại là ba cỗ khí tức mênh mông lan tràn ra, dưới ba cỗ khí tức mênh mông, linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ U Minh Viêm đột nhiên phát run.
Vô Tự Thiên Thư, ba quyển Vô Tự Thiên Thư, nhân loại, sao ngươi có thể có ba quyển Vô Tự Thiên Thư?Nhìn thấy ba quyển Vô Tự Thiên Thư, hai mắt linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ U Minh Viêm phát run, dường như nhìn thấy vật vô cùng kiêng kỵ.
Sưu Sưu.
Bốn quyển Vô Tự Thiên Thư lơ lửng trên không tủng, quang mang huyền ảo tương liên với nhau, bốn cỗ quang mang huyền ảo tương liên tạo thành một cỗ quang mang huyền ảo.
Uy năng nhanh chóng tăng vọt, khiến cho linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ U Minh Viêm không có cách nào nhúc nhích, nhiệt độ khủng bố bắt đầu giảm xuống.
Cùng một thời gian, phía trên bốn quyển Vô Tự Thiên Thư, đột nhiên bốn chữ lớn Tề, Thiên, Linh, Liệt dường như đang muốn thoát ra, uy năng càng thêm cường hãn.
Không được, không.
Linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ U Minh Viêm lúc này cực lực kháng cự, toàn thân bắt đầu run rẩy, trong mắt tràn ngập vẻ kinh hãi và sợ hãi.
Ầm ầm.
Nhưng mà mặc kệ Thái Cổ U Minh Viêm cầu khẩn như thế nào, trên bốn quyển Vô Tự Thiên Thư, bốn chữ lớn kia giống như bốn đạo sấm sét, mang theo âm thanh hung hãn giống như tiếng sấm vang vọng, ầm ầm đánh vào trên mi tâm của cự long nhỏ màu xanh da trời, dường như bốn đạo quang trụ sáng chói, đánh tới phía trước.
Phanh Phanh.
Âm thanh bạo liệt trầm thấp vang vọng, năng lượng hủy diệt lan tràn rồi khuếch tán, trong chớp mắt cự long nhỏ màu xanh da trời bị nghiền nát, ở trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm, dung nham màu xanh da trời vô tận nổ tung trong hư không, từng khe nứt đen kịt xuất hiện.
Dưới cỗ năng lượng hủy diệt khủng bố này, bản thể Lục Thiếu Du không thể không nhanh chóng lùi lại, cỗ năng lượng khủng bố này ngay cả quang mang của kim đao màu vàng cũng bị lay động.
Năng lượng khủng bố giống như hủy thiên diệt địa, không gian chung quanh hóa thành hư vô.
Ngao.
Ngoài thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm, trong hư không mênh mông, cự long bằng hỏa diễm màu xanh da trời rít gào, ngay khi đang giao thủ với bốn người Nam thúc, Tiểu Long, Bạch Linh, Mẫu Đơn lập tức rít lên một tiếng, thân thể khổng lồ tán loạn, hóa thành dung nham màu xanh ngập trời rơi xuống biển lửa màu xanh da trời phía dưới.
Tại sao lại như vậy?Ba người Nam thúc, Bạch Linh, Tiểu Long lơ lửng trên bầu trời, ánh mắt bắt đầu kinh ngạc.
Là bên trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm xảy ra biến cố, nếu ta đoán không sai, Lục Thiếu Du đã bắt đầu có hành động.
Mẫu Đơn nói.
Chẳng lẽ Thiếu Du thành công sao?Quang mang quanh thân Bạch Linh lóe lên, lập tức hóa thành hình người, ánh mắt mang theo sự ngưng trọng, lo lắng nhìn Mẫu Đơn hỏi.
Con mắt màu đỏ của Mẫu Đơn nhìn xuống biển lửa màu xanh da trời phía dưới, khẽ nói: Muốn thành công nói dễ vậy sao? Hiện tại còn chưa biết được, chúng ta cũng không thể đi xuống, chỉ có thể chờ đợi, thế nhưng lúc này nhất định Thái Cổ U Minh Viêm đang xảy ra biến cố cực lớn.
Lão đại nhất định sẽ không có vấn đề.
Tiểu Long thu hồi bản thể, trong đôi mắt đen nhánh hiện lên sự tin tưởng tuyệt đối đối với lão đại của mình.
Mẫu Đơn, ngươi cảm thấy Thiếu Du có mấy thành cơ hội?Nam thúc hỏi Mẫu Đơn.
Cửu tử nhất sinh.
Mẫu Đơn nhìn Nam thúc, trầm giọng nói: Đây không phải chuyện mà người bình thường có thể làm được.
Lục Thiếu Du quả thực đủ điên cuồng, biết rõ nguy hiểm mà còn dám đi làm chuyện như thế này, cho dù chưa từng có kẻ nào giống hắn.
Cửu tử nhất sinh a.
Nam thúc nhíu mày, vẻ mặt ngưng trọng tới cực điểm.
Có thể thành công hay không thì phải xem vận khí, nếu như thành công, về sau trong thiên địa này sợ rằng cũng không có mấy ai là đối thủ của hắn.
Nếu như thất bại, hậu quả không cần phải nói.
Đến lúc đó chúng ta cũng lâm vào trong hiểm cảnh.
Hy vọng hắn có thể thành công a.
Nếu như có thể thành công, ta ở lại bên cạnh hắn một ngàn năm cũng không ủy khuất, hắn có tư cách này.
Mẫu Đơn khẽ cắn cặp môi đỏ mọng, ánh mắt nhìn vào trong biển dung nham màu xanh da trời, cho dù có tu vi Đế giả lúc này tâm thần của nàng cũng không có cách nào dò xét vào bên trong, tâm thần một khi đụng vào hỏa diễm màu xanh da trời, linh hồn lập tức bị hủy diệt.
Bạch Linh liếc nhìn qua Mẫu Đơn, không nói gì nữa.
Ánh mắt tiếp tục nhìn vào trong biển dung nham màu xanh da trời phía dưới.
Chúng ta lên trước chờ đợi đi, nhiệt độ ở dưới này, cho dù chúng ta ở lại cũng không chịu nổi.
Mẫu Đơn nói.
Trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm, tất cả yên tĩnh trở lại, mà lúc này linh hồn phân thân của Lục Thiếu Du lại không bị ảnh hưởng mộ chút nào, nhiệt độ cao khủng bố lập tức yếu bớt không ít, nhưng mà quanh thân vẫn bị một cỗ nhiệt độ cao bao phủ.
Linh hồn bổn nguyên đâu rồi? Không phải bị hủy diệt rồi chứ?Bản thể Lục Thiếu Du lập tức lùi về phía sau, ánh mắt chăm chú nhìn về phía trước.
Cự long nhỏ màu xanh da trời bị phá hủy không thấy đâu, Lục Thiếu Du lo lắng linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ U Minh Viêm cũng bị phá hủy, khi đó quả thực chính là kiếm củi ba năm thiêu một giờ.
Ánh mắt tìm kiếm chung quanh, ánh mắt Lục Thiếu Du lập tức nhìn về phía trước, lúc này trong hư không phía trước xuất hiện một quả cầu bằng hỏa diễm màu xanh da trời.
Quả cầu bằng hỏa diễm màu xanh da trời này lớn chừng hai thước, tựa như một ngôi sao thu nhỏ, năng lượng hỏa diễm màu xanh da trời trong hư không đang liên tục tiến vào trong quả cầu màu xanh da trời này.
Trên quả cầu màu xanh da trời bằng hỏa diễm có chút chấn động, dường như nhịp tim của trẻ con vậy, loại chấn động này khiến cho tim của Lục Thiếu Du cũng nhảy lên.
Linh hồn bổn nguyên, linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ U Minh Viêm.
Thân thể Lục Thiếu Du kích động mà run rẩy, cảm nhận chấn động khủng bố trên quả cầu bằng hỏa diễm màu xanh da trời, đây chính là linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ U Minh Viêm.
Mà lúc này trên linh hồn bổn nguyên không còn bất kỳ dấu vết nào của Thái Cổ U Minh Viêm, nhưng mà linh hồn bổn nguyên tinh khiết, giống như là trẻ con vừa mới sinh ra, linh hồn vô cùng tinh khiết.
Lục Thiếu Du giật mình, linh hồn của Thái Cổ U Minh Viêm không ngờ lại bị phá hủy, dường như là bốn quyển Vô Tự Thiên Thư ra tay.
Bốn quyển Vô Tự Thiên Thư có thể diệt trừ linh hồn trên linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ U Minh Viêm, không triệt để hủy diệt Thái Cổ U Minh Viêm.
Tuy rằng biết rõ Vô Tự Thiên Thư bất phàm, thế nhưng Lục Thiếu Du cũng không nghĩ tới Vô Tự Thiên Thư lại có tác dụng như vậy.
Vận khí không tệ a.
Khóe miệng Lục Thiếu Du nhếch lên nở nụ, lúc này quả cầu trước mặt linh hồn phân thân cũng chính là linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ U Minh Viêm.
Không có dấu vết linh hồn của Thái Cổ U Minh Viêm, hắn muốn dung hợp với Thái Cổ U Minh Viêm không hề nghi ngờ sẽ đơn giản hơn rất nhiều.
Dung hợp Thái Cổ U Minh Viêm.
Tâm niệm khẽ động, linh hồn phân thân của Lục Thiếu Du chuẩn bị dung hợp, quá trình dung hợp với Thái Cổ U Minh Viêm cũng không phải có thể dung hợp.
Dựa theo biện pháp của Mẫu Đơn xóa bỏ đi ấn ký linh hồn của Thái Cổ U Minh Viêm, Thái Cổ U Minh Viêm sẽ giống như trẻ con vừa mới sinh ra.
Chỉ có một tia linh trí bản năng, linh hồn cực kỳ thuần khiết.
Thế nhưng lại không có nghĩa là lúc này Thái Cổ U Minh Viêm dễ trêu vào.
Thời điểm này tuy rằng linh hồn của Thái Cổ U Minh Viêm đã bị diệt trừ, thế nhưng nhiệt độ cao trong linh hồn bổn nguyên vẫn còn, chỉ cần chọc phải nó, ngay sau đó sẽ có động tĩnh khủng bố.
Mà lúc này nếu như muốn dung hợp với Thái Cổ U Minh Viêm thì bước đầu tiên phải bồi dưỡng cảm tình với Thái Cổ U Minh Viêm, khiến cho nó thân thiết với mình, giống như là thân nhân vậy, nó mới không cự tuyệt luyện hóa.
Lúc này linh hồn của Thái Cổ U Minh Viêm bị xóa bỏ, chỉ còn lại linh hồn bổn nguyên tinh khiết giống như lúc mới sinh, cũng là lúc bồi dưỡng cảm tình tốt nhất, chỉ cần nó không cự tuyệt, tất cả mọi chuyện sau này sẽ dễ làm hơn.
Linh hồn phân thân của Lục Thiếu Du lúc này dùng khí tức linh hồn, từ từ thẩm thấu về phía linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ U Minh Viêm.
Theo bản năng, linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ U Minh Viêm có chút cự tuyệt, linh hồn phân thân của Lục Thiếu Du có thể cảm giác được rõ ràng, lúc này có một cỗ khí tức linh hồn nhàn nhạt đang hiếu kỳ nhìn hắn, giống như hiếu kỳ nhìn một sinh vật lạ vậy.
Lục Thiếu Du biết rõ đây là linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ U Minh Viêm, nó đang dùng linh hồn dò xét hắn, đồng thời còn đề phòng và tò mò, lúc này linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ U Minh Viêm giống như một đứa trẻ mới sinh, vô cùng đáng yêu.
Lục Thiếu Du không dám qua loa, tránh chọc giận phải đứa trẻ cái gì cũng không hiểu này, đến lúc đó sẽ khó mà xong việc được.
Mà trên linh hồn phân thân từ từ phóng thích ra thiện ý, không có ác ý gì.
Dường như cảm nhận Lục Thiếu Du không có ác ý, khí tức của linh hồn bổn nguyên Thái Cổ U Minh Viêm có chút buông lỏng, chậm rãi tới gần Lục Thiếu Du, trong giây lát dường như còn cảm giác được cái gì, không ngờ lại mang theo khí tức thân thiết vọt tới, dường như nhìn thấy thân nhân.
Chẳng lẽ.
Lục Thiếu Du sững sờ, chuyện bồi dưỡng cảm tình cũng không phải nhanh như vậy, nghĩ một lát, Lục Thiếu Du lập tức phán đoán ra đại khái, Địa hồn biến của hắn được Thái Cổ U Minh Viêm rèn giũa, lúc này trên linh hồn phân thân đương nhiên có khí tức của Thái Cổ U Minh Viêm, linh hồn bổn nguyên Thái Cổ U Minh Viêm cảm nhận khí tức trên người hắn đặc biệt thân thiết, giống như là nhìn thấy thân nhân vậy.
Trong lòng tuôn ra kinh hỉ, không ngờ lại còn có chuyện tốt như vậy, Lục Thiếu Du lập tức thử tiếp xúc với linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ U Minh Viêm, phát hiện ra linh hồn bổn nguyên cảm nhận khí tức linh hồn của hắn đã triệt để buông lỏng sự cảnh giác.
Đây là do ngươi tự mình đưa tới miệng a.
Trong lòng Lục Thiếu Du mừng rỡ, còn một bước nữa là hắn có thể thành công, thế nhưng thực sự muốn bồi dưỡng cảm tình cũng không phải là chuyện dễ dàng, huống chi còn có nhiệt độ đáng sợ đối với linh hồn ở bên trong.
Nếu như dây dưa quá lâu, linh hồn phân thân của hắn sẽ không có cách nào chống đỡ.
Bước kế tiếp cũng nhưng mà vấn đề thời gian, dựa theo phương pháp của Mẫu Đơn, bước cuối cùng này cũng vô cùng đơn giản, cũng không quá khó khăn.
Bắt đầu dung hợp.
Thủ ấn trong tay linh hồn phân thân của Lục Thiếu Du biến hóa, mang theo từng đường vòng cung huyền ảo.
Một cỗ năng lượng nhanh như thiểm điện bắt đầu dựa theo phương pháp mà Mẫu Đơn từng nói, bắt đầu dung hợp với linh hồn bổn nguyên Thái Cổ U Minh Viêm.
Linh hồn phân thân dung hợp với Thái Cổ U Minh Viêm, tương đương sau này linh hồn phân thân chính là Thái Cổ U Minh Viêm khủng bố.
Chuyện này khiến cho bản thân Lục Thiếu Du không nhịn được mà kích động.
Đợi đến lúc thành công, không thể nghi ngờ thực lực của hắn sẽ gián tiếp tăng lên một mảng lớn.
Về sau gặp phải cường địch, bằng vào thân thể Thái Cổ U Minh Viêm của linh hồn phân thân, tương đương với bất tử bất diệt, muốn chính thức đánh chết Thái Cổ U Minh Viêm, Lục Thiếu Du biết rõ cần phải có thực lực kinh khủng tới bực nào, cơ hồ không có ai làm được chuyện này.
Thế nhưng hắn cũng không cho rằng Thái Cổ U Minh Viêm chính là tồn tại vô địch thiên hạ, ít nhất Vô Tự Thiên Thư thần bí vẫn có thể muốn làm gì Thái Cổ U Minh Viêm thì làm cái đó.
Linh hồn phân thân đã thử dung hợp với Thái Cổ U Minh Viêm, bản thể Lục Thiếu Du cũng không có cách nào hỗ trợ, cũng không có biện pháp gì, nghĩ tới Vô Tự Thiên Thư, ánh mắt hắn chăm chú nhìn lên phía trên, lúc này bốn quyển Vô Tự Thiên Thư đang lơ lửng trên không trung, nhưng mà quang mang và bí văn huyển ảo đã biến mất không thấy.
Sưu Sưu.
Lục Thiếu Du vung tay lên, một đạo quang mang từ trong tay phóng lên, tiếp đó thu bốn quyển Vô Tự Thiên Thư vào trong tay.
Lại được một quyển Vô Tự Thiên Thư, bốn bản.
Bốn quyển Vô Tự Thiên Thư nằm trong tay, Lục Thiếu Du có chút kích động nho nhỏ, dường như ngay cả Hoàng tộc cũng đang tìm kiếm Vô Tự Thiên Thư, chín quyển Vô Tự Thiên Thư hiện tại có bốn quyển nằm trong tay hắn.
Trên đại lục này có một lời đồn, sau khi hội tụ chín quyển Vô Tự Thiên Thư là có thể tìm được bí mật phá toái hư không.
Lục Thiếu Du đã sớm cảm thấy vô cùng hứng thú với Vô Tự Thiên Thư, nhưng mà hiện tại hắn mới chỉ có bốn bản Vô Tự Thiên Thư, năm quyển Vô Tự Thiên Thư còn lại vẫn không rõ ở nơi nào.
Cầm bốn quyển Vô Tự Thiên Thư trong tay, mặc dù đối với bí mật phá toái hư không, trong lòng Lục Thiếu Du vô cùng hiếu kỳ, thế nhưng lúc này đối với Lục Thiếu Du mà nói, thứ trước mắt hắn cảm thấy hứng thú nhất chính là bên trong Vô Tự Thiên Thư, tác dụng kỳ lạ khiến cho người ta có thể lĩnh ngộ thuộc tính.
Trong ba quyển Vô Tự Thiên Thư dường như tồn tại ba không gian kỳ diệu, đều có tác dụng cực lớn với lĩnh ngộ, sau khi tiến vào, về sau lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính sẽ dễ dàng hơn không ít.
Trước kia lĩnh ngộ năng lượng thuộc tính cũng rất dễ dàng tiến vào trong trạng thái lĩnh ngộ khiến cho người ta càng cảm nhận rõ ràng hơn sự tồn tại của năng lượng thuộc tính, đây cũng là bởi vì có Vô Tự Thiên Thư.
Do dự một lát Lục Thiếu Du khoanh chân ngồi, thủ ấn được kết, thuần thục đưa một cỗ chân khí vào bên trong quyển Vô Tự Thiên Thư thứ tư.
Chân khí tiến vào trong Vô Tự Thiên Thư, bên ngoài quyển Vô Tự Thiên Thư thứ tư này bắt đầu vặn vẹo, xuất hiện vô số bí văn.
Một cỗ khí tức mênh mông lập tức lan tràn, cỗ khí tức này dường như có chút giống với mấy quyển Vô Tự Thiên Thư khác, thế nhưng lại có chút bất đồng.
Bí văn trên quyển Vô Tự Thiên Thư thứ tư này xuất hiện, tiếp đó một chữ Liệt, bằng vào tu vi hiện tại của Lục Thiếu Du dường như có thể làm cho thời gian xuất hiện của chữ Liệt dài hơn một hồi.
Nhìn bí văn trên Vô Tự Thiên Thư, tâm thần Lục Thiếu Du thử tiến vào bên trong, khí tức mênh mông lóe lên rồi biến mất, chữ Liệt trên Vô Tự Thiên Thư lóe lên, tâm thần của Lục Thiếu Du cũng chui vào trong đó rồi biến mất không thấy.
Trong lúc bất tri bất giác, con mắt Lục Thiếu Du bỗng nhiên trợn lên, giống như có chút mệt mỏi.
Mà trong chớp mắt này, Lục Thiếu Du rốt cuộc tiến vào trong trạng thái mà hắn không biết, mà ngay cả khí tức trên người cũng bắt đầu yên tĩnh trở lại.
Khí tức quanh thân không có, ngay cả một tia chấn động cũng không.
Ý thức của Lục Thiếu Du trong lúc bất tri bất giác đã tiến vào trong trạng thái kỳ diệu, trong trạng thái này, Lục Thiếu Du cảm giác mình giống như một đứa trẻ vừa mới sinh ra, giống như là thiên địa sơ khai, không có một thứ gì, không có vạn vật.
Mà trong cỗ khí tức này, Lục Thiếu Du lại cảm nhận được một cỗ khí tức quen thuộc, khí tức này có chút không giống, thế nhưng lại giống như bình thường, khiến cho Lục Thiếu Du có cảm giác quen thuộc kinh người.
Phía trên quả cầu bằng hỏa diễm màu xanh da trời, linh hồn phân thân của Lục Thiếu Du đã bắt đầu dung hợp với linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ U Minh Viêm, tất cả mọi chuyện không phải trong thời gian ngắn có thể hoàn thành.
Bản thể Lục Thiếu Du lúc này tay cầm Vô Tự Thiên Thư giống như lão tăng nhập định, cũng được một trạng thái kỳ diệu bao phủ, sợ rằng trong khoảng thời gian ngắn cũng không có cách nào đi ra.
Trong Hư Không Bí Cảnh, cách đó không xa trên không trung, Bạch Linh, Tiểu Long, Nam thúc, Mẫu Đơn, Khiên Bách Biến lơ lửng trên không trung, ánh mắt đều chăm chú nhìn vào trong hố sâu nóng bỏng dưới lòng đất.
Tất cả chờ ở nơi này, tin rằng nhất định sẽ thành công.
Mẫu Đơn nói.
Lúc này đã tới mùa đông, trong Phi Linh sơn mạch trắng xóa, bông tuyết rơi lả tả, giống như bay múa, giống như bay lượn.
Cả thiên địa lúc này hoàn toàn là màu trắng nõn giống như ngọc.
Trong đình viện ở hậu sơn Phi Linh môn, giờ phút này Hàn Băng Đại Đế, Thánh Thủ Linh Đế, Thánh Linh Lão tổ, Bạch Long Đại Đế, Kim Lang Đại Đế, còn có Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, Kim Huyền đang dùng ánh mắt kinh ngạc và nghi hoặc nhìn về phía Lục Kinh Vân.
Bởi vì vừa rồi Lục Kinh Vân cùng Niếp Phong và đám người Đoan Mộc Hồng chí đem tất cả mọi chuyện xảy ra trên Đông Hải nói với mọi người, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh lập tức mang theo Lục Kinh Vân đi tới đình viện ở hậu sơn, vừa vặn Thánh Linh lão tổ cùng với Kim Lang Đại Đế, Bạch Long Đại Đế vẫn ở trong Phi Linh môn.
Nghe Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói, đám người Thánh Thủ Linh Đế, Hàn Băng Đại Đế cười cười, trong mắt hiện lên sự kinh ngạc và nghi hoặc.
Kinh Vân, ngươi nói ngươi đã là Vũ Tôn cửu trọng, Linh Tôn cửu trọng? Lại là vũ giả sáu hệ?Thánh Thủ Linh Tôn nuốt một ngụm nước bọt, ánh mắt chớp động nhìn về phía Lục Kinh Vân.
Hình như là vậy, con cũng không biết tại sao lại như vậy, dường như trên người con xuất hiện một chút biến hóa khác.
Vừa vặn có mấy vị Sư tổ nhìn hộ con xem.
Lục Kinh Vân nói xong, quanh thân lập tức có một cỗ quang mang màu vàng lan tràn ra.
Khí tức Vũ Tôn cửu trọng lan tràn, kim quang đại thịnh, khí tức sắc bén mà lạnh lẽo.
Ầm ầm.
Khí tức trên người Lục Kinh Vân phóng ra, cả đình viện run rẩy, dưới cỗ khí tức khủng bố này ngay cả Đế giả cũng bị ảnh hưởng tuyệt đối, khí tức này không phải cường hãn bình thường.
Vũ Tôn cửu trọng, Kim Hoàng khí, điều này làm sao có thể?Thánh Thủ Linh Đế, Hàn Băng Đại Đế, Bạch Long Đại Đế, Thánh Linh Lão Tổ, Kim Lang Đại Đế cùng với Kim Huyền há hốc mồm nhìn Lục Kinh Vân, con mắt giống như muốn rớt ra.
Mọi người nhìn nhau, không hiểu rõ kích động hay là kinh ngạc.
Tại sao có thể như vậy?Thánh Thủ Linh Đế nhìn Lục Kinh Vân, ánh mắt biến ảo bất định, mấy Đế giả cũng dùng ánh mắt giống như nhìn quái vật nhìn về phía Lục Kinh Vân, mười lăm tuổi đã là Vũ Tôn cửu trọng, chuyện này cũng quá dọa người.
Mà mọi người lại đang nghĩ tới một chuyện khác.
Mấy vị sư tổ, con không nghĩ ra a.
Lục Kinh Vân nhìn khuôn mặt kinh ngạc của mọi người, hỏi mọi người, thực lực đột nhiên tăng lên cao như vậy, còn có thêm một loại thuộc tính dường như giống như thuộc tính trên người sư phụ, chuyện, chuyện này khiến cho trong lòng Lục Kinh Vân nghĩ mãi mà không ra.
Chuyện này.
Cơ hồ tất cả Đế giả cùng với Kim Huyền nhìn Lục Kinh Vân, cũng không biết lúc này nên nói cái gì mới tốt.
Kinh Vân, việc này chúng ta còn phải cân nhắc, thế nhưng ngươi có thể yên tâm, trước mắt ngươi không có vấn đề gì, ngược lại tu vi của ngươi tăng tiến quá nhanh, lĩnh ngộ còn khuyết thiếu rất nhiều.
Tạm thời nên bế quan một đoạn thời gian ngắn, nhất định phải ổn định căn cơ, mấy khỏa đan dược này có không ít trợ giúp với ngươi, mau phục dụng đan dược bế quan một đoạn thời gian ngắn đi.
Thánh Thủ Linh Đế do dự một lát, nghiêm túc nói với Lục Kinh Vân, dứt lời, đưa mấy khỏa đan dược màu đỏ cho Lục Kinh Vân.
Vâng, sư tổ.
Lục Kinh Vân gật đầu, hắn biết rõ sư tổ làm như vậy là muốn tốt cho hắn, tu vi đột phá nhanh như vậy, hắn cũng cảm giác được căn cơ và lĩnh ngộ bất ổn.
Kinh Vân, thời gian này tạm thời ngươi cố gắng không được lơ là, đi bế quan đi.
Thánh Thủ Linh Đế dường như nghĩ tới cái gì đó, lập tức nói với Lục Kinh Vân lần nữa.
Lục Kinh Vân gật đầu, sau khi nói với Thánh Thủ Linh Đế và Hàn Băng Đại Đế vài câu, Lục Kinh Vân rời khỏi đình viện.
Mười lăm tuổi, Vũ Tôn cửu trọng, Linh Tôn cửu trọng, còn để cho chúng ta sống hay không.
Đám người Bạch Long Đại Đế, Thánh Linh Lão tổ nhìn qua bóng lưng Lục Kinh Vân, ngạc nhiên, đả kích không nhỏ.
Mọi người không khỏi cảm thán, bọn họ muốn đạt tới cấp độ Đế giả như hiện tại cũng mất bảy tám ngàn năm a.
Mà bây giờ Lục Kinh Vân mới có mười lăm tuổi đã có tu vi Linh Tôn cửu trọng, Vũ Tôn cửu trọng.
Đây quả thực chính là đả kích với bọn họ, người so với người giận điên người, lại không có vận khí như vậy.
Mười lăm tuổi đã là Vũ Tôn cửu trọng cùng với Linh Tôn cửu trọng, còn có để cho người khác sống hay không.
Kim Hoàng khí a, giống Lục gia như đúc, cấp độ dường như so với Lục Trung còn mạnh hơn.
Thánh Thủ Linh Đế và Hàn Băng Tôn giả nhìn nhau, dường như đều nghĩ tới cái gì đó.
Nhìn bóng lưng Lục Kinh Vân rời đi, nhìn khuôn mặt kinh ngạc của mấy người Thánh Thủ Linh Đế, Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nói với mọi người: Chư vị tiền bối, rốt cuộc Kinh Vân bị làm sao?Mọi người nhìn nhau, một lúc lâu sau mới bình tĩnh một ít.
Ánh mắt Hàn Băng Tôn giả biến ảo, lại nhìn mọi người rồi nhìn qua Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, nói: Bạch Oánh, nếu như chúng ta đoán không sai, đứa nhỏ Kinh Vân này hẳn là người của Lục gia.
Lục gia, ý của chư vị là đứa nhỏ này là cốt nhục của Lục gia?Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh khẽ giật mình, Lục gia trở thành Hoàng tộc, nàng cũng đã biết được chuyện này, cho dù có tu vi cùng với kiến thức như hiện tại, có rất nhiều chuyện nàng cũng không rõ.
Đúng vậy, đứa nhỏ Kinh Vân này tuyệt đối là người Lục gia.
Thuộc tính của Thiếu Du đại thành, Lục gia được thiên địa chiếu cố mới trở thành Hoàng tộc.
Mà người có được Kim Hoàng khí cũng chỉ có huyết mạch chung với Lục Thiếu Du, là đệ tử Lục gia.
Huyết mạch càng gần, Kim Hoàng khí cùng với tu vi tăng lên càng cao.
Kim Hoàng khí trên người Kinh Vân dường như so với Lục Trung còn mạnh hơn.
Thánh Thủ Linh Đế dứt lời, ánh mắt do dự một lát rồi nói: Hiện tại ta có thể chắc chắn đoán chính thành Kinh Vân chính là cốt nhục của Thiếu Du.
Thánh Thủ tiền bối, tiền bối chắc chắn chứ?Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh nghe vậy, toàn thân run lên, cho tới bây giờ nàng còn không biết đây là con của Lục Thiếu Du, tin tức này khiến cho nàng kinh ngạc.
Chắc có lẽ không sai, trước kia ta đã cảm thấy kinh ngạc đứa nhỏ này cực kỳ giống Thiếu Du, đặc biệt là tính cách.
Kinh Vân cũng là Linh Vũ song tu, vũ giả toàn hệ, trên đời này tại sao lại có chuyện trùng hợp như vậy.
Hiện tại ta có thể khẳng định Kinh Vân là cốt nhục của Thiếu Du, không sai.
Thánh Thủ Linh Đế nói.
Ánh mắt Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh tràn ngập vẻ kinh ngạc, trong đầu nghĩ lại quả thực càng nghĩ càng thấy tương tự, thế nhưng trong lòng nàng còn có không ít nghi hoặc, lập tức nói: Tiền bối, nếu như Kinh Vân là con của Thiếu Du, vậy tại sao bản thân Thiếu Du cũng không biết? Nếu như Thiếu Du thực sự biết mà nói, tại sao lúc trước Kinh Vân lại trùng hợp tới Phi Linh môn như vậy? Huống chi Hồng Lăng, Vô Song, Tiểu Linh chưa có dấu hiệu có con a.
Đứa nhỏ này đương nhiên không phải con của Vô Song, Hồng Lăng và mấy nữ tử khác, nhất định tiểu tử Thiếu Du kia lại trêu hoa ghẹo nguyệt ở đâu, sau đó ma xui quỷ khiến hài tử này lại trở lại Phi Linh môn.
Tất cả mọi chuyện cụ thể chúng ta cũng không có cách nào phán đoán ra.
Nhưng mà nhất định Kinh Vân chính là cốt nhục của Lục gia, chuyện này không sai.
Kim Hoàng khí chính là bằng chứng, cũng chỉ là cốt nhục của Thiếu Du.
Về phần chuyện khác phải hỏi Thiếu Du mới có thể biết rõ.
Thánh Thủ Linh Đế nhíu mày, những chuyện phong lưu của Thiếu Du hắn cũng không biết a.
Xem ra Thiếu Du cũng không ngờ tới a.
Đợi Thiếu Du trở về nhất định sẽ chấn động, còn có La Lan và người Lục gia nữa.
Nếu như biết rõ nó là cốt nhục của Thiếu Du, sợ rằng sẽ mừng rỡ như điên a.
Sau khi Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh kinh ngạc lập tức cười cười nói.
Đã hơn bảy năm qua, nàng chưa từng nở nụ cười như vậy, giờ phút này trên khuôn mặt kia mới có nụ cười trước kia.
Bạch Oánh, Đông Vô Mệnh vẫn lạc, ngươi cũng đừng suy nghĩ nhiều, đừng tự giày vò chính mình.
Thánh Thủ Linh Đế nhìn Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh, nói: Thù của Đông Vô Mệnh, đợi sau khi Thiếu Du trở về nó sẽ làm chủ, Đông Vô Mệnh tuyệt đối sẽ không chết vô ích.
Ta đang đợi Thiếu Du trở về, lão gia hỏa đã lưu lại di ngôn cho Thiếu Du.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh khẽ nói.
Còn nữa, chuyện Kinh Vân tạm thời giữ bí mật, ta không muốn Kinh Vân xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Chuyện còn lại giao cho Thiếu Du trở về tự mình xử lý.
Thánh Thủ Linh Đế nói.
Vậy ta đi sắp xếp, phải để cho tất cả đệ tử giữ kín miệng, không thể nhắc tới việc này.
Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh gật đầu nói.
Lần này Vạn Thú Tông cùng với Khôn Dương đảo lại động thủ lần nữa, cũng không thể cứ như vậy mà tha cho bọn chúng được.
Trong mắt Thánh Thủ Linh Đế xuất hiện hàn ý, nói: Bạch Oánh, ngươi để người Ám đường tra cho ta một chút, gần đây trong Vạn Thú Tông và Khôn Dương đảo có người trẻ tuổi quan trọng nào ra ngoài hay không? Phải nhanh chóng biết rõ tin tức.
Có cần thông báo cho tất cả các sơn môn lớn trong Đế Đạo minh hay không?Quỷ Tiên Tử Bạch Oánh do dự một chút rồi hỏi Thánh Thủ Linh Đế.
Thông báo một chút đi, để cho tất cả các sơn môn lớn cẩn thận một chút.
Thế nhưng chuyện Phi Linh môn, tự chúng ta giải quyết là được.
Thánh Thủ Linh Đế nói.
Vâng, ta đi sắp xếp Ám đường tìm hiểu tin tức.
Bạch Oánh quay người rời đi, lần này Vạn Thú Tông và Khôn Dương đảo đánh lén, suýt nữa hốt gọn một mẻ đám người có thiên phú Kinh Vân, Niếp Phong, không thể không báo thù này.
Cường giả trong môn đều đi tới Thiên Địa tháp, ngươi muốn đích thân ra tay sao? Đừng quên ngươi là Đế giả, chịu lệnh cấm của Thiên Đế.
Thánh Linh Lão tổ nhìn Thánh Thủ Linh Đế nói.
Ta không thể ra tay chẳng lẽ ta không thể luyện chế khôi lỗi sao? Huống chi hiện tại Phi Linh môn cũng không phải không có Tôn giả.
Ánh mắt Thánh Thủ Linh Đế trầm xuống, nói: Lần này Vạn Thú Tông và Khôn Dương đảo có động tác, Thiên Địa minh tuyệt đối cũng biết.
Nhưng mà Vạn Thú Tông và Khôn Dương đảo xuất đầu mà thôi.
Phi Linh môn và Thánh Linh giáo không còn là khi trước nữa, há có thể để cho Thiên Địa minh làm càn.
Để cho ta ra ngoài một chuyến là được rồi, lão già ta nhàn rỗi không có việc gì làm, nên đi dạo một chút a.
Kim Huyền từ đầu không nói lúc này lên tiếng.
Ha ha, vậy là tốt nhất.
Ánh mắt Thánh Thủ Linh Đế nhảy lên, lập tức cười ha hả nói.
Có Kim Huyền ra tay, vậy thì đám người Vạn Thú Tông Khôn Dương đảo tuyệt đối sẽ hối hận.
Trên trấn Thanh Vân, tin tức Lục gia trở thành Hoàng tộc lan tràn, tin tức này khiến cho trấn Thanh Vân lập tức trở thành tiêu điểm của cả đại lục.
Tin tức có quan hệ với Hoàng tộc cũng bắt đầu lan tràn ra.
Tuyệt đại bộ phận người cũng không biết sự tồn tại của Hoàng tộc, lúc này mới biết được Hoàng tộc là vật gì.
Lục gia cả ngày đều có người các thế lực lớn, các đại gia tộc tới bái phỏng.
Xếp hàng tới bên ngoài trấn Thanh Vân, thế nhưng thủ lĩnh các thế lực và tộc trưởng các thế lực lớn nhỏ không có một chút không vui nào.
Chỉ cầu hiện tại có thể bám lên cây Lục gia này, ít nhất thì cũng có giao tình.
Người Lục gia đi ra ngoài vẫn vô cùng vui vẻ, cả ngày bận rộn không thôi.
Ngàn vạn người ở bên ngoài Lục gia, cũng không thể đuổi đi, đóng cửa cũng không phải là biện pháp tốt.
Không ít trưởng lão Lục gia đều mừng rỡ tiếp kiến thủ lĩnh các thế lực lớn nhỏ khắp nơi, đối với trưởng lão Lục gia mà nói, bọn họ vẫn còn đang đắm chìm trong sự kích động, bọn họ chưa từng nghĩ tới Lục gia lại có một ngày như vậy.
Địa vị của Lục gia trong lúc nhất thời vượt qua tất cả các sơn môn lớn, mà ngay cả người hầu Lục gia lúc này đi trên đường đều có cảm giác vượt trội hơn người.
Thân là người hầu của Lục gia, bên ngoài đều ngẩng đầu mà bước, giống như có Hoàng khí gia thân, vô cùng uy phong.
Thời gian từ từ trôi qua, rốt cuộc cũng qua ba tháng, mỗi ngày Lục gia đều có khách nhân bái phỏng, thế nhưng đám người Lục Đông, Lục Trung lại không lộ diện, tất cả đều đang củng cố tâm cảnh, loại tăng thực lực khủng bố này đúng là chỗ khiếm khuyết hiện tại của Lục gia.
Thật vất vả mới có tu vi như vậy, mọi người đương nhiên sẽ nắm lấy cơ hội khó có được này.
Lực lượng đệ tử trung kiên của Lục gia dựa theo sự phân phó của Lục Trung đều bế quan.
Về phần sự phát triển của Lục gia, lúc này Lục Trung cũng không coi trọng như trước.
Lục gia đặt chân vào Hoàng tộc, còn nói gì tới phát triển, chỉ có thực lực thật sự mới là phát triển.
Trong ba tháng này, trên đại lục yên tĩnh lần nữa xảy ra một ít đại sự.
Trên đại lục có tin đồn, nghe nói Vạn Thú Tông cùng với Khôn Dương đảo ở trong Đông Hải đánh lén Linh Vũ Tà Vương Lục Kinh Vân, nhân vật phong vân nhất trong thế hệ trẻ tuổi của Phi Linh môn.
Ngoài ra còn có Ngọc Diện Ưng Vương Đoan Mộc Hồng Chí, Đại Địa Vương Giả Niếp Phong cùng với những đệ tử khác khiến cho Phi Linh môn tức giận.
Dưới cơn giận Phi Linh môn đánh chết ngàn người trẻ tuổi tôi luyện bên ngoài của Vạn Thú Tông.
Ba đại thành lại bị Vân Dương Tông cùng với Phi Linh môn ra tay quét ngang, trong lúc nhất thời Vạn Thú Tông tử thương vô số, không biết vì nguyên nhân gì, đám sơn môn như Huyễn Hồn môn lại không nhúng tay vào, giống như là không biết vậy.
Mà trên Đông Hải, Khôn Dương đảo còn thảm hơn, vài Đại thành bị quét sạch, mà đệ tử trẻ tuổi, chỉ cần đi ra ngoài sẽ đụng phải sự chém giết của bốn sơn môn Thiên Vân đảo, Nhật Sát các, Tinh Ngục các, Kiền Hiên đỏa.
Động tĩnh bực này khiến cho đệ tử Khôn Dương đảo co đầu rụt cổ không đi ra.
Đông Hải, trên một hải đảo, trong đình viện một lão giả thân thể hùng vĩ nhìn về hải vực hùng vĩ phía xa, trên cổ lão giả này có một con rắn nhỏ màu vàng xoay quanh giống như một cái vòng đeo cổ, chính là người đứng đầu Kim Xà môn, hiện tại chính là đà chủ phân đà ở Đông Hải của Phi Linh môn Kim Xà Tôn giả.
Sư phụ, tra được rồi, người trẻ tuổi mạnh nhất trong Khôn Dương đảo gọi là Tố Phiền Thiết, đoạn thời gian trước về thăm nhà, gần đây sóng gió nổi lên, do đó Khôn Dương đảo xuất động cường giả cải trang hộ tống trở về Khôn Dương đảo, dường như sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Thời điển hiện tại Khôn Dương đảo đang thần hồn nát thần tính, đệ tử trẻ tuổi căn bản không dám đi ra ngoài.
Một lão giả có tu vi Tôn cấp vội vàng đi tới trước mặt Kim Xà Tôn giả.
Người mạnh nhất trong thế hệ trẻ tuổi sao? Còn tự thân xuất động cường giả đón trở về, cũng đủ phân lượng a.
Hàn ý trong mắt Kim Xà Tôn giả lóe lên.
Sư phụ, người định đích thân ra tay sao? Hay là người để cho chúng con ra tay là được rồi, dù sao cũng là đệ tử trẻ tuổi, có lẽ Khôn Dương đảo cũng không xuất động người quá mạnh mẽ.
Lão giả này nói với Kim Xà Tôn giả.
Ta muốn đích thân đi mới không xảy ra một chút sơ hở nào, Lục gia trở thành Hoàng tộc, chưởng môn còn chưa chết, thuộc tính còn đại thành.
Lựa chọn của ta cũng đúng.
Kim Xà Tôn giả nói, gần đây tin tức của Lục gia lan truyền, lúc này hắn cũng có thể xác định lựa chọn của hắn lúc trước không sai.
Tại một không gian khác, một ngọn tháp lớn đứng sừng sững, giống như trường tồn từ cổ chí kim, kết nối với thiên địa, khí tức mênh mông lan tràn, khiến cho người ta có cảm giác nhỏ bé.
Lúc này trên quảng trưởng lớn chung quanh ngọn tháp có không ít người mặc áo giáp cao ngất, toàn thân lan tràn khí tức sắc bén, tu vi đều bất phàm.
Oanh.
Trên ngọn tháp yên tĩnh này đột nhiên run lên, trên ngọn tháp ầm ầm lay động, ánh mắt mọi người lập tức nhìn về phía có động tĩnh.
Cùng lúc, trên ngọn tháp lớn, trên cái đỉnh cao vút trong mây kia có một cỗ khí tức bàng bạc dùng tốc độ nhanh chóng lan tràn.
Không biết ở trong không gian hư vô nào đó, cả thế giới dường như không có vật gì, một mảnh hỗn độn.
Một đạo thân ảnh màu xám khoanh chân ngồi đó, khuôn mặt tuấn lãng kiên nghị, hai mắt nhắm chặt.
Mái tóc đen nhanh, ở trong không gian chung quanh lúc này có một cỗ năng lượng thiên địa chấn động, chính là Dương Quá đã tiến vào trong Thiên Địa tháp hai năm chín tháng.
Lúc này bên người Dương Quá không biết từ khi nào đã có năng lượng thiên địa bàng bạc hội tụ.
Ầm Ầm.
Trong không gian tĩnh lặng giống như hỗn độn này đột nhiên gió nổi mây phun, năng lượng thiên địa bàng bạc tràn ngập, không gian lờ mờ.
Trong không gian, Dương Quá đột nhiên nhảy ra, hai tay mở rộng, quanh thân có một cỗ năng lượng thiên địa cường hãn cấp tốc ngưng tụ, giống như tạo thành một vòng xoáy cuồng bạo quanh thân thể, năng lượng thiên địa rót vào trong cơ thể.
Năng lượng thiên địa cường hãn rót vào, hai mắt Dương Quá nhắm chặt, khí tức lập tức kéo lên, vô số lỗ chân lông toàn thân dường như cũng đang tham lam hấp thu năng lượng thiên địa bàng bạc.
Ầm ầm.
Trên không trung, một đạo quang trụ màu vàng cực lớn bắn xuống, lập tức bao phủ Dương Quá.
Không gian chung quanh Dương Quá chấn động, gợn sóng xuất hiện, gợn sóng tựa như sóng nước cuồn cuộn, một cỗ khí thế cường hãn cùng với quang mang màu vàng đất từ trong cơ thể hắn phô thiên cái địa tuôn ra.
Dung hợp với năng lượng thiên địa.
Trong không gian ở ngọn tháp lớn, trên ngọn núi khổng lồ cách đó không xa có mấy đạo thân ảnh đang đứng trên ngọn núi, toàn thân lan tràn ra khí tức cường hãn, hùng hậu, tuyệt đối đều là cường giả.
Ba người dẫn đầu trong đó có Tử Đồng trưởng lão, bên cạnh còn có một lão giả áo xanh, tuổi chừng hơn bốn mươi, khí độ cực kỳ bất phàm.
Người cuối cùng trong ba người là một đại hán, đứng trước mặt tất cả mọi người, tất cả mọi người đều cung kính đứng chung quanh người này.
Người này cũng chừng hơn bốn mươi tuổi, gần năm mươi, trên người mặc một bộ trường bào màu xanh trắng, ánh mắt tựa như ngôi sao sáng.
Không ngờ người đột phá đầu tiên lại không phải là Tử Yên và Lam Thập Tam, lại là Dương Quá của Phi Linh môn.
Ánh mắt của Tử Đồng trưởng lão khẽ biến đổi, có chút kinh ngạc.
Chuyện này cũng không có gì là kỳ quái, lúc Dương Quá này tiến vào ta đã chú ý qua, thiên phú của hắn có lẽ không phải mạnh nhất, thế nhưng tâm cảnh của hắn lại ổn nhất, trong lòng thanh minh, cũng không có bao nhiêu chuyện có thể ảnh hưởng tới tâm trí của hắn, trong lòng thanh thản, tâm hư vô, tăng thêm tính cách của hắn, loại người này càng về sau tu vi sẽ càng đáng sợ.
Chỉ tiếc trong Thiên Địa các ta không có đệ tử như vậy.
Đại hán mặc trường bào màu xanh trắng đứng đầu nhìn ngọn tháp lớn phía trước, nói với đám người Tử Đồng trưởng lão.
Phó các chủ, chẳng lẽ Lam Thập Tam cũng không thể so sánh sao? Dù sao Dương Quá cũng chỉ là vũ giả song hệ mà thôi.
Tử Đồng trưởng lão hiếu kỳ hỏi.
Tử Đồng, trong lòng ngươi kỳ thực cũng biết, cần gì phải hỏi ta.
Đại hán này cười nhạt một tiếng, lập tức nói tiếp: Thiên phú của Lam Thập Tam không kém, chỉ tiếc tâm cảnh không bằng Dương Quá, không thanh thản bằng, thiên phú của Tử Yên càng mạnh hơn nữa, chỉ tiếc.
Phó các chủ, Tử Yên thì sao?Vẻ mặt Tử Đồng trưởng lão khẽ đổi, lập tức hỏi.
Trong lòng có ngàn mối ah, dù sao cũng là người trẻ tuổi, cũng sẽ động tình, chuyện này không thể tránh được.
Nhưng mà bản thân không có cách nào sắp xếp cho tốt, đối với tu luyện có sự ảnh hưởng cực lớn, loại chuyện như vậy người ngoài cũng không thể giúp được cái gì.
Đại hán trung niên nói.
Tử Đồng trưởng lão nhìn đại hán mặc trường bào màu xanh trắng nói: Ý của Phó các chủ là trong lòng Tử Yên đã động tâm vì một người nào đó rồi sao? Dùng tâm tính của Tử Yên, ta nghĩ người trên đời này có thể khiến cho nó động lòng cũng chỉ có Lục Thiếu Du kia, cho dù là người của Hoàng tộc cũng không nhất định nó sẽ để ý.
Đại hán trung niên nói.
Lục gia trở thành Nhân Hoàng tộc thứ bảy, Lục Thiếu Du ở trong Hư Không Bí Cảnh nhất định còn sống.
Thuộc tính mới lại đại thành, từ nay về sau khống chế thuộc tính mới, thiên phú của Lục Thiếu Du quả nhiên đủ khủng bố.
Tử Đồng trưởng lão nói.
Trước đó Các chủ đã nói cho ta, để cho chúng ta không được hỏi tới chuyện của Lục Thiếu Du, thật không biết Lục Thiếu Du này rốt cuộc có địa vị gì.
Trong ánh mắt đại hán trung niên tràn ngập vẻ nghi hoặc.
Nếu như hiện tại Lục Thiếu Du rời khỏi Hư Không Bí Cảnh, sợ rằng Thiên Địa minh sẽ có phiền phức vô cùng lớn.
Tử Đồng trưởng lão nói.
Chuyện này cũng còn không nhất định, những lão gia hỏa kia của Thiên Địa minh cũng không phải ăn chay, tuy rằng Thiên Vũ đã chết, thế nhưng trong tất cả các sơn môn thực lực Hóa Vũ tông vốn cho dù yếu nhất, bằng không bọn họ cũng sẽ không một lòng lôi kéo Vạn Thú Tông.
Tuy rằng Đế Đạo minh có nhiều Đế giả, thế nhưng đều vừa mới đột phá.
Nếu như hai minh thực sự giao thủ với nhau, chẳng biết hươu chết về tay ai.
Huống chi ta đoán, Thiên Địa minh há không có sắp xếp, sợ rằng bọn họ đã sớm âm thầm chuẩn bị rồi.
Đại hán trung niên nói xong, lại nói: Không quản bọn họ thế nào, Thiên Địa các chúng ta không giúp ai là được rồi.
Sự tồn tại của Thiên Địa các chúng ta cũng không phải là tranh đoạt cái gì trên đại lục này, bằng không làm sao có thể tới phiên bọn họ.
Vâng.
Tử Đồng trưởng lão cùng với chúng cường giả sau lưng khẽ gật đầu.
Dương Quá cũng sắp thành công, nhiều năm trôi qua như vậy, có thể đột phá thành Đế trong Thiên Địa tháp, ta nhớ tổng cộng cũng chỉ có ba người a.
Không biết lần này Dương Quá sẽ thế nào.
Đại hán trung niên nói.
Đột phá trong Thiên Địa tháp còn nhận được chỗ tốt cực lớn, không biết lúc này Dương Quá có thể nhận được chỗ tốt gì.
Tử Đồng trưởng lão dường như đối với chỗ tốt trong Thiên Địa tháp cảm thấy cực kỳ hứng thú.
Chỗ tốt trong Thiên Địa tháp đều là vật phi phàm, đáng tiếc cần phải đột phá trong Thiên Địa tháp mới nhận được.
Cho dù là ta cũng không có cách nào biết được rốt cuộc Dương Quá nhận được vật gì.
Đại hán trung niên nói.
Ầm ầm.
Trong không gian hư vô, khí tức quanh thân Dương Quá giống như một cơn sóng lan tràn ra không gian hư vô chung quanh, toàn thân được năng lượng thiên địa baop hủ, dường như thân thể đang tiếp nhận thiên địa rèn giũa.
Phanh.
Đột nhiên, một âm thanh trầm thấp bạo liệt vang vọng, giống như muốn phá tan một bức bình chướng vô hình, chỉ thấy khí tức cường hãn quanh thân Dương Quá đánh văng gợn sóng trong không gian, uy thế ngày càng cường hãn, chấn động nhân tâm.
Tiếp đó, trong nháy mắt một cỗ uy thế kinh người lan tràn ra, trong lúc mơ hồ mang theo một loại uy năng mà ngay cả không gian cũng bị đập vụn.
Ầm ầm.
Cùng lúc này cả không gian vang vọng tiếng sấm, gió nổi mây phun, trên không trung, điện mang không ngừng lóe lên.
Sưu.
Cùng một thời gian, trên không gian này có một đạo lưu quang giống như tia chớp đập vào trên người Dương Quá.
Lưu quang rớt xuống, trên thân thể Dương Quá lập tức xuất hiện một bộ khải giáp phong cách cổ xưa.
Trên khải giáp dường như có điện mang khiến cho tim đập nhanh không ngừng lóe lên, mang theo khí tức mênh mông vô cùng khuếch tán.
Khải giáp phong cách cổ xưa xuất hiện tựa như một đầu hung thú cực lớn thức tỉnh, khí tức ngút trời, khí thế chấn động nhâm tâm, bên trong còn có một cỗ khí tức khiến cho linh hồn người ta rung động.
Trong Độc Cô gia tộc, ở một nơi nào đó trong không gian đột nhiên gió nổi mây phun, dị tượng thiên địa xuất hiện.
Thần nữ đột phá thành Đế.
Chỉ một thoáng, cơ hồ tất cả người của Độc Cô gia tộc đều nhìn lên trên giữa không trung.
Một tháng sau, trong Bắc Cung gia tộc, cây cối cao ngất xum xuê, từng dãy núi liên miên, mây mù lượn lờ, tựa như tiên cảnh.
Trên một quảng trường nguy nga, một ngọn tháp lớn sừng sừng đứng đó, giống như trụ chống trời, khiến cho người ta có cảm giác đồ sộ, nguy nga, lại lộ ra khí tức cổ xưa, bàng bạc.
Ầm ầm.
Trong Bắc Cung gia tộc, cũng không biết từ khi nào đã gió nổi mây phun, tiếng sấm minh vang vọng, uy áp kinh người lan tràn ra.
Trên không trung, năng lượng thiên địa ngưng tụ, tựa như hình thành một vòng xoáy, không gian chung qunah lắc lư, một cỗ khí tức khiến cho lòng người rung động, sợ hãi rít gào trong không gian, mang theo một đạo uy áp khủng ố.
Bên trong đạo quang trụ bằng năng lượng thiên địa là thân thể mềm mại, bay bổng của Bắc Cung Vô Song, trên người mặc y phục màu xanh, sợi tóc bay múc, một cỗ khí thế cường hãn đột nhiên từ trong cơ thể nàng phô thiên cái địa tuôn ra.
Khí thế đột nhiên phóng lên trời, khí tức tựa như một đạo quang trụ đánh văng gợn sóng trong không gian bắn thẳng về phía chân trời.
Khí thế chấn động nhân tâm, bên trong còn có một cỗ khí tức khiến cho linh hồn và huyết mạch của người ta rung động.
Khí tức này vô thanh vô tức lan tràn trên không trung, bao phủ trong không gian, thẩm thấu vào mỗi người, khiến cho trong lòng tất cả tộc nhân Bắc Cung gia đều run run.
Tộc trưởng, Thần nữ đột phá thành Đế, rốt cuộc cũng thành Đế rồi.
Rốt cuộc cũng có ngày hôm nay.
Cả đám trưởng lão Bắc Cung gia kích động run rẩy không thôi, Thần nữ thành Đế so với những người khác thành Đế không giống nhau.
Còn nguyên nhân bên trong, chỉ có người của các đại Hoàng tộc mới có thể biết được.
Cũng không có muộn, nhưng mà so với tiểu tử Lục Thiếu Du kia dường như lại yếu hơn.
Bắc Cung Kình Thương chắp tay đứng, khí thế mạnh mẽ, một cỗ khí thế hoàng giả, bễ nghễ thiên hạ lan tràn ra.
Giờ phút này trên khóe miệng hắn nở nụ cười vui vẻ.
Lục Thiếu Du này quả thực quá mạnh mẽ, thiên phú kinh khủng, so với lão tổ Bắc Cung gia tộc chúng ta cũng không kém.
Đem thuộc tính mới lĩnh ngộ tới đại thành, đây không phải là chuyện mà người bình thường có thể làm được.
Đại trưởng lão Bắc Cung Chi gật đầu nói.
Lúc này trong không gian chung quanh, một đám trưởng lão nghe thấy ba chữ Lục Thiếu Du, ánh mắt lập tức biến hóa không ít.
Bắc Cung Kình Thương cười nhạt một tiếng, nhìn mọi người rồi nói.
Chư vị trưởng lão, bây giờ có lẽ không còn có ai cảm thấy Lục Thiếu Du không xứng với Vô Song rồi đúng không?Chúng trưởng lão Bắc Cung gia tộc nhìn nhau, những trưởng lão vốn phản đối khi trước lúc này không khỏi cười khổ.
Tộc trưởng, người Thần nữ vừa ý đương nhiên không phải người thường, ánh mắt của chúng ta không đủ a.
Ha ha, nói đúng, ánh mắt chúng ta không đủ, già rồi, ánh mắt không còn dùng được.
Một trưởng lão cười làm lành, lúc này còn có ai dám cho rằng Lục Thiếu Du không có đủ tư cách.
Thuộc tính đại thành, bọn họ là người hiểu rõ nhất điều này đại biểu cho việc gì.
Huống chi ban đầu ở trong Bắc Cung gia tộc Lục Thiếu Du đã chứng minh bản thân mình.
Nhìn vẻ mặt chúng trưởng lão, Bắc Cung Kình Thương cười nhạt một tiếng, thu hồi ánh mắt tiếp tục nhìn lên không trung, không nói gì thêm nữa.
Một lát sau dị tượng trên không trung mới biến mất không thấy gì nữa, năng lượng thiên địa bàng bạc tiêu tán, dần dần bị thân thể mềm mại xinh đẹp kia hấp thu vào bên trong.
Khi tất cả yên tĩnh trở lại, trên không trung xuất hiện một thân ảnh mềm mại, xinh đẹp.
Trên người mặc một bộ váy dài, toàn thân tản ra khí chất thanh nhã, cao quý, dung nhan tuyệt mỹ, tựa như tiên tử.
Lúc này thân ảnh xinh đẹp này nhắm hai mắt, lơ lửng trên không trung, cơ hồ tất cả ánh mắt trên quảng trường lúc này đều nhìn lên giữa không trung.
Sưu.
Trong sự chờ mong của mọi người, hai con mắt nhắm chặt của Bắc Cung Vô Song mở ra, trong mắt có hai đạo tinh quang màu xanh từ trong hai con ngươi bắn về phía chân trời.
Một cỗ uy áp Đế giả cực kỳ cường hãn từ không gian quanh thân lan tràn ra.
Uy áp thật mạnh, không phải Đế giả bình thường có thể so sánh, Mộc Hoàng khí một lần nữa tăng lên, chẳng lẽ.
Ánh mắt vô số trưởng lão nhảy lên, cả đám kinh hãi phát hiện ra một việc, lúc này khí tức trên người Thần nữ không tầm thường, trong sát na chân khí trong cơ thể bọn họ ngừng vận chuyển, linh hồn cũng run rẩy, tâm thần kính sợ.
Bái kiến Thần nữ, chúc mừng Thần nữ.
Nhìn Bắc Cung Vô Song, lúc này cơ hồ tất cả người của Bắc Cung gia, trừ Bắc Cung Kình Thường ra đều quỳ một chân xuống hành lễ, trong mắt tất cả mọi người tràn ngập vẻ kính sợ.
Chư vị đứng lên đi.
Thân ảnh Bắc Cung Vô Song chậm rãi đáp, bộ váy phiêu đãn, toàn thân tản ra khí chất thanh nhã, cao quý.
Cánh tay khẽ phất lên ý bảo mọi người miễn lễ, lúc này có một cỗ uy áp từ trong khí chất thanh nhã, cao quý lan tràn ra khiến cho mọi người không dám nhìn thẳng.
Phụ thân.
Tiếp đó thân ảnh xinh đẹp của Bắc Cung Vô Song lóe lên, đi tới bên người Bắc Cung Kình Thương.
Đột phá tới bước này là tốt rồi, về sau gánh nặng của Bắc Cung gia tộc chúng ta đành nhờ vào con vậy.
Bắc Cung Kình Thương nhìn nữ minh, tuy rằng cao hứng, thế nhưng lại nghiêm túc nói.
Thân là Thần nữ Bắc Cung gia tộc, nữ nhi đương nhiên phải chịu trách nhiệm với Bắc Cung gia tộc chúng ta.
Bắc Cung Vô Song gật đầu, đôi mắt xinh đẹp biến ảo, nhìn Bắc Cung Kình Thương rồi hỏi: Phụ thân, hai năm qua có tin tức của Thiếu Du hay không.
Đã xác định được một chuyện.
Bắc Cung Kình Thương thu liễm vẻ mặt nghiêm túc, nhìn Bắc Cung Vô Song nói: Nó còn sống.
Con biết ngay huynh ấy không có việc gì.
Đôi mắt xinh đẹp trên dung nhan tuyệt mỹ của Bắc Cung Vô Song lập tức sáng lên, kinh hỉ nói: Phụ thân, con đi Cổ Vực một chuyến, con muốn đi gặp Thiếu Du.
Con đừng quá sốt ruột, nó còn chưa đi ra, con cần ổn định cảnh giới, việc này chậm rãi ta sẽ nói cho con biết.
Bắc Cung Kình Thương bất đắc dĩ nói, quả thực nữ nhi lớn không còn là người nhà mình nữa.
Trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm, quang mang của kim đao màu vàng quanh thân Lục Thiếu Du không biết từ khi nào đã biến mất không thấy gì nữa.
Trong trạng thái cực kỳ huyển ào kia, trong nháy mắt Lục Thiếu Du đã tiến vào bên trong không biết bao nhiêu ngày.
Lục Thiếu Du cũng không biết tại sao hắn lại đột nhiên tỉnh táo lại, hai mắt mở ra, ánh mắt trống rỗng trong giây lát.
Sưu.
Trong chớp mắt ngắn ngủi, trong ánh mắt trống rỗng kia của Lục Thiếu Du hiện lên tinh quang, giống như là khí tức mênh mông thức tỉnh vậy, khí tức cường hãn lập tức tuôn ra, thế nhưng so với khí tức trước kia, trong lúc vô hình lại có không ít khác biệt.
Ồ?Tinh quang trong hai mắt lóe lên rồi biến mất, Lục Thiếu Du khẽ kêu nhẹ một tiếng, trong lúc bất tri bất giác hắn tiến vào trong trạng thái của Vô Tự Thiên Thư, trong không gian kia, so với không gian ba chữ Linh, Thiên, Tề của ba quyển Vô Tự Thiên Thư trước lại không giống.
Chữ Liệt của Vô Tự Thiên Thư hiện lên mang hắn vào trong không gian kia, bên trong là hai cỗ năng lượng hội tụ tới tạo thành một không gian bằng năng lượng mênh mông.
Bên trong không gian năng lượng kia, Lục Thiếu Du có thể cảm nhận được rõ ràng sự tồn tại của lực lượng thời gian, lực lượng thời gian này so với lực lượng thời gian bên trong Thiên Trụ giới không có bất kỳ sự khác nhau nào.
Càng khiến cho Lục Thiếu Du kinh ngạc chính là, bên trong không gian bằng năng lượng mênh mông kia còn một cỗ năng lượng khác.
Cẩn thận cảm ngộ, tăng thêm kiến thức và sự tiếp xúc những năm này, Lục Thiếu Du có thể đoán ra được, đây chính là lực lượng không gian, giống như lực lượng không gian thiên phú của Chu Tước Hoàng tộc.
Lực lượng không gian đối với cơ hồ tất cả các linh giả, vũ giả mà nói cũng không phải quá lạ lẫm.
Sau khi tới Suất cấp, bởi vì có thể vận dụng lực lượng không gian cho nên mới có thể lăng không phi hành, có thể xé rách không gian.
Muốn làm những thứ này đều cần lực lượng không gian.
Nhưng mà muốn vận dụng được lực lượng không gian, bất kể là cấp độ gì kỳ thật đều mượn lực lượng không gian trong thế giới này, mà không phải là lực lượng mà mình thực sự lĩnh ngộ ra.
Một khi lĩnh ngộ ra được mới có thể chính thức khống chế và hiểu rõ nó.
Chữ Liệt trên quyển Vô Tự Thiên Thư dẫn hắn vào trong không gian tràn ngập năng lượng mênh mông, Lục Thiếu Du cảm giác được hai loại lực lượng không gian và thời gian.
Hai loại năng lượng này dung hợp vào một chỗ, dung hợp hoàn mỹ, giống như bẩm sinh đã cùng tồn tại vậy.
Ở trong không gian năng lượng kia, toàn thân Lục Thiếu Du có cảm giác nhẹ nhàng vô cùng, tâm thần thoải mái, trong thời gian mấy tháng này, Lục Thiếu Du phát hiện ra lực lượng thời gian của mình có không ít thu hoạch.
Lực lượng không gian mà hắn luôn cố gắng tìm hiểu dường như cũng tới giai đoạn nhập môn.
Sưu.
Tâm niệm khẽ động, Lục Thiếu Du kết thủ ấn, tay đánh ra từng đạo thủ ấn biến hóa, kéo theo từng đường vòng cung huyền ảo, gợn sóng trong không gian lắc lư bất định.
Từng đạo thủ ấn ngưng tụ, không gian lúc này có cảm giác như thác loạn, từng khe nứt đen kịt xuất hiện, giống như có thể xé rách không gian vậy.
Có thu hoạch lớn, lực lượng không gian, rốt cuộc cũng lĩnh ngộ ra lực lượng không gian.
Thu thủ ấn lại, Lục Thiếu Du lập tức kích động, không ngờ lần này hắn lại còn có thu hoạch giống như vậy.
Lực lượng thời gian dường như tiến bộ không ít, quan trọng nhất là không ngờ hắn lại lĩnh ngộ ra lực lượng không gian.
Lực lượng không gian, Lục Thiếu Du đã muốn lĩnh ngộ từ lâu, tác dụng của lực lượng không gian tuyệt đối không kém lực lượng thời gian.
Đặc biệt là sau khi nhìn thấy Chu Thần Hi lúc ở bên ngoài thành Cự Giang có thể xuyên thấu không gian rời khỏi đại trận kia, Lục Thiếu Du càng thèm muốn lĩnh ngộ lực lượng không gian.
Nhưng mà hắn không có cơ hội, cũng không phải nói lĩnh ngộ là có thể lĩnh ngộ.
Lúc này không ngờ lại lĩnh ngộ lực lượng không gian, chuyện này khiến cho Lục Thiếu Du mừng rỡ như điên.
Tăng thêm lực lượng không gian, về sau thực lực của hắn tuyệt đối sẽ tăng lên không ít.
Bốn quyển Vô tự Thiên Thư.
Bốn quyển Vô Tự Thiên Thư còn chưa được thu vào trong nhẫn trữ vật lần nữa xuất hiện trong tay Lục Thiếu Du, chín quyển Vô Tự Thiên Thư trong lúc bất tri bất giác đã có gần nửa nằm trong tay hắn.
Chuyện này khiến cho Lục Thiếu Du không nhịn được mà có chút kích động nho nhỏ.
Mà ngay khi Lục Thiếu Du đang muốn đem bốn quyển Vô Tự Thiên Thư thu vào trong nhẫn trữ vật thì đạo quang mang màu lam vốn phong ấn Thái Cổ U Minh Viêm lập tức bắn về phía trước, rồi chui vào trong mi tâm Lục Thiếu Du và biến mất.
Quang mang biến mất, quyển Vô Tự Thiên Thư này mới tiến vào trong nhẫn trữ vật của Lục Thiếu Du.
Mà đạo quang mang vừa rồi kia lúc này đã hóa thành một cỗ tin tức lớn trong đầu Lục Thiếu Du.
Hai mắt hắn nhắm chặt, cảm nhận cỗ tin tức này, trong lòng Lục Thiếu Du trong khoảnh khắc có cảm giác hiểu ra.
Sưu.
Ngay khi Lục Thiếu Du mừng rỡ, tâm thần khẽ động, ánh mắt nhìn về phía quả cầu bằng hỏa diễm màu xanh da trời.
Lúc này quả cầu bằng hỏa diễm màu xanh da trời khẽ run lên, xuất hiện một tia chấn động rất nhỏ.
Linh hồn tương liên, lúc này Lục Thiếu Du không cần dò xét là lập tức có thể cảm nhận được sự biến hóa bên trong quả cầu bằng hỏa diễm màu xanh da trời.
Trên mặt hắn xuất hiện sự sợ hãi cùng với vui mừng.
Trong Hư Không Bí Cảnh, trên ngọn núi ngoài cái hố sâu cực lớn dưới mặt đất có mấy đạo thân ảnh đang đứng.
Lúc này cả không gian liếc nhìn lại cũng chỉ có nơi này có thể đặt chân, những nơi khác đều là hư không, biển mây.
Vốn những nơi Thái Cổ U Minh Viêm từng đi qua, vạn vật hóa thành tro tàn, núi đã cũng không ngoại lệ, đều bị đốt thành tro bụi.
Thoáng cái đã nửa năm, Lục sư đệ không có việc gì đó chứ? Thái Cổ U Minh Viêm cũng không tầm thường.
Khiên Bách Biến nhíu mày, có chút lo lắng, hắn đã tận mắt nhìn thấy qua thực lực khủng bố của Thái Cổ U Minh Viêm, lúc này đã trôi qua nửa năm, hắn không thể không lo lắng.
Lão đại không có việc gì, ta có thể cảm giác được điều này.
Sợi tóc xoăn trên trán Tiểu Long rũ xuống, ánh mắt chăm chú nhìn vào trong hố sâu cực lớn dưới mặt đất, có huyết khế trong người, hắn tùy thời đều có thể cảm nhận được tình huống đại khái của lão đại, lúc này ít nhất lão đại cũng không có vấn đề gì.
Cho dù là có thể thuận lợi dung hợp U Minh kia thì cũng phải xóa bỏ linh hồn của U Minh, sau đó lại bồi dưỡng cảm tình với linh hồn bổn nguyên của bản thể U Minh.
Không có thời gian mười năm tám năm tuyệt đối không làm được.
Mới có nửa năm, các ngươi gấp gáp cái gì?Âm thanh như chuông bạc của Mẫu Đơn truyền ra, con mắt màu đỏ chớp động, nàng hiểu rõ quá trình khủng bố này mất bao nhiêu thời gian.
Lâu như vậy sao?Bạch Linh nhíu mày, y phục trắng như tuyết, giống như tiên tử đứng đó.
Sưu.
Trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm, ngay trong ánh mắt kinh hỉ của Lục Thiếu Du, phía trên quả cầu bằng hỏa diễm màu xanh da trời đã bắt đầu có biến hóa.
Chỉ thấy bên trên quả cầu bằng hỏa diễm màu xanh da trời cực kỳ nóng bỏng, thế nhưng sự nóng bỏng kia lúc này đã giảm bớt hơn rất nhiều.
Mà lúc này chỉ dựa vào bản thể, Lục Thiếu Du cũng có thể chống lại nhiệt độ ở nơi đây.
Đương nhiên, Lục Thiếu Du biết rõ nhiệt độ bên trong đó chỉ không bộc phát mà thôi, một khi bạo phát vẫn khủng bố như vậy.
Quả cầu bằng hỏa diễm màu xanh da trời xoay tròn, toả ra ánh sáng long lanh, hỏa diễm bên ngoài rõ ràng có chút khác biệt.
Quả cầu bằng hỏa diễm màu xanh da trời này tựa như tinh linh, dường như có chút linh tính.
Mà trong lúc mơ hồ có thể cảm giác được, quả cầu bằng hỏa diễm màu xanh da trời này là tồn tại kinh khủng nhất.
Ken két.
Quả cầu bằng hỏa diễm màu xanh da trời chậm rãi xoay tròn, lúc này mới xuất hiện một tia chấn động rất nhỏ, sau đó chậm rãi xuất hiện từng khe nứt, giống như phá kén thành bướm vậy.
Vô số hỏa diễm màu xanh da trời trên quả cầu bằng hỏa diễm rớt xuống phía dưới.
Sưu.
Cùng lúc này, dung nham hỏa diễm màu xanh da trời bên ngoài quả cầu màu xanh da trời rớt xuống, một đạo thân ảnh lập tức xuất hiện, giống như lưu quang, mang theo dung nham hỏa diễm màu xanh da trời rơi rớt.
Quả cầu bằng hỏa diễm màu xanh da trời triệt để biến mất không thấy gì nữa.
Giữa không trung chỉ còn một đạo thân ảnh.
Thân ảnh lúc này thân thể màu xanh lam, toàn thân óng ánh, như thực như hư, giống y như Lục Thiếu Du, đúng là linh hồn phân thân của Lục Thiếu Du.
Nhưng mà lúc này toàn thân nó trần trụi, kiện trường bào màu xanh được ngưng tụ trên người cũng biến mất không thấy gì nữa.
Hai mắt của linh hồn phân thân mở ra, nếu như cẩn thận nhìn kỹ, hai mắt đều hiện lên màu lam.
Trong lúc mơ hồ toàn thân có một cỗ khí tức tà mị lan tràn, khí tức này khiến cho người khác không dám tới gần.
Chỉ cần nhìn cũng khiến cho tim người ta đập rộn lên, có lúc lại giống như tim ngừng đập.
Thành công rồi, triệt để dung hợp thành công.
Đột nhiên Lục Thiếu Du cùng với linh hồn phân thân đều nở nụ cười vui vẻ.
Lúc này Lục Thiếu Du có thể cảm nhận được rõ ràng, linh hồn phân thân của hắn hiện gi ờ đã hòa tan vào thành một thể với Thái Cổ U Minh Viêm, linh hồn phân thân chính là Thái Cổ U Minh Viêm, mà Thái Cổ U Minh Viêm chính là linh hồn phân thân, cũng tương đương với hắn vậy.
Như vậy dường như có chút không tốt.
Lục Thiếu Du nhìn linh hồn phân thân đang lõa thể, linh hồn phân thân cũng nhìn xuống thân thể trần trụi miệng khẽ cười cười, lập tức vung tay lên, trên người lập tức có một kiện trường bào màu xanh được ngưng tụ.
Lúc này, đạo linh hồn phân thân nửa hư nửa thực kia đã bắt đầu nhìn giống như thực chất.
Đạo linh hồn phân thân này đã dung hợp với linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ U Minh Viêm, cũng không phải là linh hồn thể bình thường nữa.
Trạng thái này của linh hồn phân thân, trừ phi tu vi đạt tới tình trạng cực cao, bằng không cũng không có cách nào nhìn ra đây chỉ là một đạo linh hồn phân thân.
Cảm giác thỏa mãn lan tràn, rốt cuộc cũng hoàn toàn dung hợp với Thái Cổ U Minh Viêm, Lục Thiếu Du nhìn thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm, lúc này chẳng khác gì là thế giới của linh hồn phân thân.
Không gian tràn ngập hỏa diễm màu xanh da trời này vẫn không có gì khác ban đầu, nhưng mà bản thân hắn ở bên trong, không bao giờ phải chịu ảnh hưởng nữa.
Cũng nên đi ra ngoài rồi, có lẽ bọn họ đã chờ rất sốt ruột.
Lục Thiếu Du thì thào nói.
Ầm ầm.
Trong không gian của Thiên Địa tháp lần nữa run rẩy, trên Thiên Địa tháp khổng lồ lần nữa lan tràn ra năng lượng chấn động cực lớn.
Không ngờ người thứ hai đột phá lại là Lục Tâm Đồng, ba huynh muội Lục Thiếu Du này đi tới chỗ nào đều gây oanh động chỗ đó.
Cả ba đều có thiên phú khủng bố a.
Trên ngọn núi, đại hán trung niên mặc trường bào xanh trắng khẽ than một tiếng.
Phàm là người có thể đột phá thành Đế trong Thiên Địa tháp, hắn hiểu rõ điều này đại biểu cho điều gì, không phải là người có thiên phú tuyệt đỉnh, coi như là có cái thực lực kia, ở bên trong cũng chịu áp chế, không có cách nào đột phá, chỉ có người có thiên phú mạnh mẽ mới có thể thành công.
Mà một khi đột phá Đế giả trong Thiên Địa tháp sẽ được Thiên Địa tháp thừa nhận, đạt được chỗ tốt cực lớn.
Đồn rằng từ trước tới nay mới chỉ có tổng cộng ba người dưới cơ duyên xảo hợp mà đột phá thành công trong Thiên Địa tháp, Dương Quá là thứ tư mà Lục Tâm Đồng là người thứ năm.
Lần này không ít người có thiên phú bất phàm a.
Trong lòng Tử Đồng trưởng lão cũng rung động trong lòng.
Chuyện kia sắp tới, Thần điện của những Hoàng tộc đều đã mở ra, có lẽ đều sẽ có động tác lớn.
Thiên địa phong vân, yêu nghiệt xuất hiện thành đàn.
Tăng thêm chuyện Đế Đạo minh và Thiên Địa minh hiện tại, trên đại lục hiện tại quả thực đủ loạn.
Đại hán trung niên kia nói.
Phó các chủ, trong chuyện này rốt cuộc có uẩn khúc gì, tại sao nhiều năm trôi qua như vậy bao nhiêu người có đi mà không có về?Tử Đồng hỏi đại hán trung niên kia.
Ta cũng không biết, ta cũng chưa từng đi, Thiên Địa các có tổ huấn, chuyện này cũng có quan hệ lớn lao với chúng ta.
Hy vọng lần này có thể giải mối tơ vò suốt bao nhiêu năm qua.
Đại hán trung niên nói.
Ầm ầm.
Trong một không gian hư vô của Thiên Địa tháp, dị tượng trong không gian nổi lên, tiếng sấm minh vang vọng không ngừng.
Giữa không trung, Lục Tâm Đồng được một đạo quang trụ bằng năng lượng bao phủ, quanh thân có một cỗ khí tức bàng bạc đang tiếp tục kéo lên.
Khí tức kéo lên, quanh thân là quang mang trắng đen quanh quẩn, khói độc lan tràn nhuộm đen gợn sóng trong không gian chung quanh.
Trong không gian tràn ngập khói độc ngập trời, hai mắt Lục Tâm Đồng nhắm chặt, sợi tóc tung bay, tràn ngập khí tức khiến cho trong lòng người ta run sợ.
Khí tức kéo lên ngày càng mạnh, gợn sóng quanh thân chấn động kịch liệt.
Phanh.
Âm thanh trầm thấp, bạo liệt vang lên, ở trong không gian gió nổi mây phun, thời gian chấn động kịch liệt cũng không dài, khí tức trên người Lục Tâm Đồng tăng vọt giống như trẻ che, một cỗ khí tức dùng xu thế mạnh mẽ như sấm sét phóng lên, đánh vỡ nút th ắt bình chướng vô hình.
Cùng lúc này khí tức trên người Lục Tâm Đồng biến đổi hoàn toàn, một cỗ khí tức khiến cho linh hồn người ta cảm thấy áp lực cũng nhanh chóng khuếch tán.
Cả không gian run rẩy, trong lúc mơ hồ lộ ra uy năng mà ngay cả không gian cũng bị chấn nát.
Sưu.
Trên không trung, một đạo lưu quang giống như tia chớp rơi vào trên người Lục T â m Đồng, tựa như một đạo lạc ấn huyền ảo xuyên qua mi tâm Lục Tâm Đồng tiến vào trong cơ thể.
Tiếp đó trong nháy mắt, trên người Lục Tâm Đồng xuất hiện một kiện khải giáp phong cách cổ xưa.
Phía trên khải giáp không ngừng có điện mang khiến cho tim đập nhanh lóe lên.
Khí tức mênh mông ngập trời khiến cho linh hồn run run.
Ồ, dường như phía dưới có động tĩnh.
Trong không gian yên tĩnh, thân thể linh lung của Mẫu Đơn khoanh chân ngồi đó, hai con mắt nhắm chặt đột nhiên mở ra, tinh quang màu đỏ lóe lên, ánh mắt ngưng tụ nhìn chăm chú về phía cái hố sâu thăm thẳm dưới mặt đất.
Dưới tâm thần dò xét, nàng có thể cảm nhận được một cỗ khí tức nóng bỏng chấn động.
Sự chấn động này khiến cho trong lòng nàng căng thẳng, dưới tình huống bình thường, dường như không nhanh như vậy, trừ phi là thất bại.
Thế nhưng Mẫu Đơn cũng nhanh chóng cảm nhận được một cỗ khí tức quen thuộc.
Là khí tức của lão đại, là lão đại đi ra.
Trường bào màu vàng trên người Tiểu Long tung bay, hai hàng lông mày dãn ra, thân ảnh hóa thành một đạo lưu quang màu vàng phóng về phía cái hố sâu dưới mặt đất.
Tiểu Long, cẩn thận.
Thân ảnh xinh đẹp của Bạch Linh lóe lên, thân thể hóa thành một đạo lưu quang màu trắng cũng lập tức tiến vào trong hố sâu dưới mặt đất.
Sưu Sưu.
Ba người còn lại cũng không có chút do dự nào, thân ảnh lần nữa tiếp vào trong hố sâu dưới lòng đất.
Trong hư không mênh mông, hỏa diễm màu xanh da trời vẫn còn tồn tại, khí tức nóng bỏng vẫn còn lan tràn, vô cùng vô tận, giống như vĩnh viễn không cạn kiệt.
Ngay khi năm người đáp xuống không gian tràn ngập hỏa diễm màu xanh da trời này, ánh mắt nhìn vè phía trước lập tức nghẹn họng, nhìn trân trối.
Trời ạ.
Mọi người nhìn nhau, nhịn không được mà hít sâu một ngụm khí lạnh.
Lúc này ở trong biển lửa màu xanh da trời kia nổi lên sóng to gió lớn, dung nham nóng bỏng cuồn cuộn tạo thành cột sóng hơn trăm thước.
Từng cơn sóng đang hội tụ về phía trung tâm.
Mà trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, một bóng người cực lớn chừng hơn ngàn thước xuất hiện ở giữa không trung.
Đạo thân ảnh này chính là một cự nhân bằng lửa khổng lồ.
Cự nhân bằng hỏa diễm màu xanh da trời khổng lồ này đang mở cái miệng rộng của mình, hít dung nham nóng bỏng trong không gian vào trong bụng, giống như cá voi hút nước vậy.
Hỏa diễm khủng bố mà ngay cả Đế giả cũng phải vẫn lạc lúc này lại bị cự nhân hút vào trong bụng.
Cảnh này khiến cho người ta há hốc mồm.
Đều xoa xoa mắt, căn bản không thể tin được.
Cùng lúc tất cả mọi người cảnh giác, ngược lại, Tiểu Long chăm chú nhìn vào trên người cự nhân bằng hỏa diễm khổng lồ kia.
Sưu Sưu.
Bên trong hỏa diễm màu xanh da trời, cự nhân bằng hỏa diễm khổng lồ không ngừng thôn phệ, không gian tràn ngập hỏa diễm màu xanh da trời bao la này bắt đầu giảm bớt, bị cắn nuốt cực nhanh.
Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, một lát sau đã bị thôn phệ sạch sẽ.
Biển lửa dung nham màu xanh da trời vô tận, vô biên đều bị nuốt vào trong cơ thể cự nhân bằng hỏa diễm lớn hơn ngàn thước.
Giống như được áp súc, khiến cho năm người nghẹn họng, không nói được lời nào.
Là hắn, làm sao có thể?Khi hỏa diễm màu xanh da trời gần biến mất, trước người cự nhân bằng hỏa diễm màu xanh da trời có một đạo thân ảnh màu xanh hiện ra, thân ảnh này đang đứng chắp tay, vẻ mặt lạnh nhạt, khóe miệng nhếch lên nở nụ cười tà.
Không phải là Lục Thiếu Du thì còn có thể là ai.
Hít.
Nhìn thấy thân ảnh mặc áo xanh kia, đôi mắt Bạch Linh khẽ đổi, sau đó hít sâu một hơi.
Lão đại, lão đại không có việc gì chứ.
Tiểu Long nhìn thân ảnh mặc áo xanh kia, lập tức bổ nhào qua, trên mặt tuôn ra vẻ mừng rỡ.
Ta biết ngay ngươi không có việc gì.
Bạch Linh, dường như ngươi rất quan tâm tới Lục Thiếu Du, đúng không?Mẫu Đơn đi tới bên người Bạch Linh, khẽ mở miệng cười nói.
Có vấn đề gì sao?Ánh mắt lạnh lùng uy nghiêm của Bạch Linh nhìn về phía Mẫu Đơn.
Xin ngươi, ngươi đừng nhìn ta bằng ánh mắt lạnh băng như vậy a.
Trong lòng ta thấy không thoải mái.
Ta chỉ tùy tiện hỏi một câu mà thôi.
Tuy rằng ngươi là Thú tộc, thế nhưng đã tới cấp độ Đế giả, dường như cũng không có vấn đề gì.
Mẫu Đơn nhìn Bạch Linh, đôi mắt xinh đẹp màu đỏ chuyển động, nói: Nhưng mà ta có chút kỳ quái, tại sao lại có nhiều nữ nhân thích hắn như vậy, trên đại lục có phải hắn rất nổi danh hay không? Lục sư đệ ở bên ngoài chính là nhân vật phong vân nhất, không có ai có thể so sánh được với đệ ấy.
Khiên Bách Biến bên người nhị nữ chen miệng vào nói.
Thật sao?Con mắt màu đỏ của Mẫu Đơn chuyển động, nhìn nam tử áo xanh giữa không trung phía xa, khẽ nói: Ta có chút chờ mong đối với thế giới bên ngoài a.
Ta muốn nhìn xem hắn phong vân như thế nào.
Đi theo bên người một nhân vật phong vân, chung quy đi theo một người lặng lẽ, vô danh thì tốt hơn nhiều.
Lão đại, đệ biết ngay huynh không có việc gì mà.
Thân ảnh màu vàng của Tiểu Long lóe lên, nhanh như thiểm điện phóng tới bên người Lục Thiếu Du.
Đương nhiên, lão đại ta làm sao có thể có chuyện gì được cơ chứ.
Bằng không tại sao lại làm lão đại của đệ được.
Lục Thiếu Du mỉm cười, theo thói quen vỗ gáy Tiểu Long.
Kháo, lão đại, huynh đừng lại đây.
Tiểu Long nhìn Lục Thiếu Du, tỏ vẻ phản kháng nói: Lần trước đệ đã nói huynh sẽ làm rối kiểu tóc của đệ.
Ta là lão đại của đệ mà còn sợ ta làm hỏng kiểu tóc của đệ sao?Lục Thiếu Du cười cười, ý nói phản kháng cũng vô dụng.
Cái miệng nhỏ của Tiểu Long nhếch lên, thế nhưng cũng không có vẻ gì là phản kháng nữa.
Thiếu Du, không có chuyện gì chứ?Nam thúc đi tới bên người Lục Thiếu Du, nhìn Lục Thiếu Du không có chuyện gì, tảng đá lớn đè nặng trong lòng rốt cuộc cũng biến mất.
Lục Thiếu Du lắc đầu, nói với Nam thúc: Nghĩa phụ, mọi người không sao chứ? Chúng ta thì có thể có chuyện gì được cơ chứ? Nhưng mà không có cách nào đi ra ngoài được mà thôi.
Nam thúc nói, hắn vừa mới nói xong, âm thanh kinh ngạc của Tiểu Long đã truyền tới.
Lão đại, chẳng lẽ đây là linh hồn phân thân của huynh hay sao?Tiểu Long đang dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn chăm chú vào cự nhân bằng hỏa diễm màu xanh da trời ở đằng xa.
Trên người cự nhân bằng hỏa diễm màu xanh da trời khổng lồ này Tiểu Long rõ ràng có thể cảm nhận được khí tức của lão đại.
Đúng vậy.
Cự nhân bằng hỏa diễm màu xanh da trời khổng lồ hơn ngàn thước cuối cùng cũng hút một tia dung nham cuối cùng vào trong cơ thể, há mồm nói với Tiểu Long một tiếng.
Trong âm thanh mang theo một cỗ khí tức nóng bỏng vô cùng.
Trên thân thể khổng lồ, có một cỗ khí tức hủy diệt tuyệt đối khiến cho người ta có cảm giác nhỏ bé.
Trong không gian lúc này lần nữa khôi phục lại hư không mênh mông, tất cả biến mất không thấy gì nữa, khí tức nóng bỏng kia cũng biến mất.
Xem tiếp...Linh vũ thiên hà
truyện tranh Linh vũ thiên hà
truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà truyện chữ
đọc truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License