con-mat-ao-thi

Lão giả này do dự một chút rồi nói: Cường giả Nguyệt Long các đi tìm sư phụ, bọn họ đưa tới điều kiện cho sư phụ tiến vào trong Thiên Địa tháp a.

Theo con được biết, lúc này vì lôi kéo một ít tán tu siêu cấp, Nguyệt Long các, Thần Kim các, Khôn Dương đảo đều nói ra điều kiện tiến vào Thiên Địa tháp.

Vài siêu cấp tán tu bởi vậy đều tiến vào trong Thiên Địa tháp.

Nếu như sư phụ cũng có thể tiến vào Thiên Địa tháp, một ngày kia sư phụ cũng có thể thành Đế.

Đến lúc đó Kim Xà môn chúng ta có thể phát dương quang đại, coi như sư phụ gia nhập Nguyệt Long các thì cũng là tồn tại đỉnh phong.

Kim Xà môn chúng ta tiến vào trong Nguyệt Long các cũng coi như có một chỗ cắm dùi.

Phanh.

Lão giả này vừa mới dứt lời, một thanh âm thanh thúy vang vọng, trên mặt xuất hiện dấu tay đỏ ửng.

Sư phụ, sao người lại đánh con?Lão giả này lập tức quỳ gối xuống trước mặt Kim Xà Tôn giả, trong mắt không có một chút sợ hãi nào.

Ta cũng muốn hỏi ngươi, ngươi có biết vì sao ta phải đánh ngươi hay không?Kim Xà Tôn giả nhìn lão giả trước mặt, ánh mắt bắt đầu lạnh lẽo.

Đệ tử thực sự không biết.

Lão giả ngẩng đầu, một bên má đỏ bừng.

Ngươi coi sư phụ ngươi là người như thế nào? Bán người khác cầu vinh hay là gia nô của ba họ? Hay là cỏ đầu tường?Kim Xà Tôn giả nhìn lão giả nổi giận nói.

Ánh mắt lão giả kia thoáng run rẩy một chút, nói: Có thể đệ tử sai, đệ tử chỉ thay mười vạn đệ tử Kim Xà môn cân nhắc mà thôi.

Không muốn đệ tử Kim Xà môn ta trở thành pháo hôi.

Đệ tử cũng không phải là người ham hưởng lạc, bằng không khi Nguyệt Long các tìm con, đưa ra điều kiện cực lớn để con phải bội sư phụ, đệ tử lại cự tuyệt.

Đệ tử chỉ vì cả Kim Xà môn, gần đây có không ít đệ tử bắt đầu oán hận.

Gió càng lúc càng lớn, đệ tử chỉ không muốn Kim Xà môn bị hủy hoại trong chốc lát mà thôi.

Ánh mắt Kim Xà Tôn giả trầm xuống, vẻ mặt hòa hoãn hơn đôi chút, nói: Yên tâm đi, ta biết rõ ngươi không phải là người hưởng lạc, bằng không cũng không nói với ngươi những lời này.

Mấy ngày trước sư đệ ngươi mất tích chính là ví dụ.

hắn không giống như ngươi, hắn đáp ứng điều kiện của Nguyệt Long các.

Sư phụ, hóa ra.

Lão giả đứng dậy, trong mắt tràn ngập vẻ kinh ngạc.

Ngươi cho rằng có một ít chuyện ta thực sự không biết sao?Kim Xà Tôn giả nhíu mày nói: Kỳ thật không chỉ là Nguyệt Long các đi tìm ta, còn có Thần Kim các, Khôn Dương đảo cũng tìm qua ta.

Điều kiện là tiến vào trong Thiên Địa tháp, ta cũng động tâm, thế nhưng ta đều cự tuyệt bọn họ.

Tại sao? Chẳng lẽ sư phụ không nghĩ cho Kim Xà môn hay sao?Lão giả kia hỏi.

Nhớ kỹ, đã không còn Kim Xà môn, chỉ có phân đà ở Đông Hải.

Kim Xà Tôn giả nghiêm túc nhìn lão giả trước mắt nói: Ta làm như vậy là bảo toàn mấy chục vạn đệ tử Kim Xà môn, cũng là vì chính mình.

Tại sao sư phụ không đáp ứng điều kiện của đám người Nguyệt Long các.

Lão giả này nghi hoặc hỏi.

Bởi vì ta không tin bọn chúng.

Bọn chúng đưa ra điều kiện như vậy chính là e ngại Đế Đạo minh.

Mà lúc đầu ta rời khỏi Thiên Địa minh là cũng bởi vì bảo toàn Kim Xà môn.

Gia nhập Phi Linh môn cũng là bảo toàn mấy chục vạn đệ tử của Kim Xà môn.

Sự thật chứng minh ta đã đúng.

Cơ hồ tất cả các thế lực nhất lưu hiện tại chỉ có chúng ta tồn tại ở dưới Phi Linh môn.

Kim Xà Tôn giả nói.

Con thấy sư phụ không cần phải làm như vậy.

Con nghe nói danh ngạch đi Thiên Địa tháp của Phi Linh môn vô số.

Ngay cả thực lực như Thiên Thủ Quỷ Tôn và không ít yêu thú cũng đi.

Duy chỉ có sư phụ là không được đi.

Lão giả này trầm giọng nói, sư phụ hắn không cần phải làm như vậy.

Bởi vì bọn họ không tín nhiệm ta, mà thời gian ta gia nhập cũng ngắn.

Kim Xà Tôn giả nói, nói trong lòng hắn không có ý kiến là giả, thế nhưng sau đó hắn cũng nghĩ tới vấn đề của mình.

Nếu như bọn họ không tín nhiệm chúng ta, vậy sao chúng ta không.

Lão giả này còn chưa nói xong, ánh mắt Kim Xà Tôn giả lần nữa trầm xuống, ngắt lời lão giả này, nói: Những lời này ta hy vọng con không nói một lần nữa, mọi chuyện không thể có lần thứ ba.

Vâng.

Lão giả khúm núm nói, trong mắt rõ ràng có chút không phục.

Kim Xà Tôn giả khẽ than nói: Có lẽ con không rõ, con phải biết rằng chúng ta không phải gia nô của ba họ, cũng không phải là người bội bạc.

Lúc trước rời khỏi Thiên Địa minh cũng là bởi vì ta đã nhìn ra Thiên Địa minh khó có thể thành công.

Ta đồng ý gia nhập Phi Linh môn thì sẽ không phản bội.

Ta tin tưởng ánh mắt của mình.

Lục Thiếu Du lành ít dữ nhiều là đúng.

Thế nhưng Phi Linh môn bây giờ còn có Dương Quá, Lục Tâm Đồng, trong đám người trẻ tuổi còn có Đoan Mộc Hồng Chí, Niếp Phong, còn có Lục Kinh Vân.

Thánh Linh cốc, Thánh Linh giáo cùng với Phi Linh môn ta thấy chính là người một nhà.

Cho nên hiện tại lại có năm Đế giả tọa trấn, lo gì Phi Linh môn không hưng thịnh.

Trái lại Thiên Địa minh, người trẻ tuổi có bao nhiêu người có thể so sánh với Phi Linh môn.

Sớm muộn gì cũng có ngày chúng ta được Phi Linh môn tín nhiệm.

Khi đó chính là ngày các ngươi nổi danh.

Mà ta, không sao cả, cho dù có thể tiến vào trong Thiên Địa tháp cũng không phải tuyệt đối có thể xưng Đế, chỉ là có cơ hội mà thôi.

Ta không cần cơ hội hư vô đó mà bám vào Phi Linh môn.

Kim Xà Tôn giả nói xong, khẽ thở dài.

Lão giả này nhìn qua Kim Xà Tôn giả, ánh mắt biến đổi, lập tức quỳ trên mặt đất nói: Đệ tử ngu muội, không nhìn ra sư phụ nhìn xa trông rộng như vậy.

Sư phụ nói làm cho đệ tử hiểu ra, sau này đệ tử sẽ không nhắc những lời này nữa.

Hy vọng con hiểu rõ thật sự.

Kim Xà Tôn giả nhìn lão giả này nói: Con phải nhớ kỹ, muốn người khác tin tưởng con, trước tiên con phải để cho người khác tin tưởng con đã.

Chúng ta đã chọn thì phải tin tưởng ánh mắt của mình.

Cho dù thua thì cũng chỉ mất mạng, ít nhất cũng không hối hận.

Nếu không tương lai cũng chỉ biết hối hận mà thôi.

Trong tầng thứ nhất của Thiên Trụ giới lúc này đã qua hơn bảy năm bên ngoài, ở bên trong tầng thứ nhất đã hơn bảy mươi năm.

Hơn bảy mươi năm đối với người bình thường mà nói đã là cả đời.

Mà đối với cường giả mà nói, cũng không tính là cái gì.

Trong Thiên Trụ giới yên tĩnh, Bách Biến Tôn giả Khiên Bách Biến, Nam thúc đã sớm quen tu luyện trong không gian yên tĩnh này rồi.

Mà Tiểu Long thì càng không cần phải nói, đối với Thiên Trụ giới hắn vô cùng quen thuộc.

Cũng không biết từ khi nào, quanh thân Tiểu Long có năng lượng thiên địa bàng bạc hội tụ.

Nhìn qua động tĩnh trong thiên địa, dường như thời gian năng lượng hội tụ đã không ngắn.

Ầm ầm.

Trong không gian yên tĩnh đột nhiên gió nổi mây phun, không gian giống như bị nghiền nát.

Nam thúc và Bách Biến Tôn giả đang tĩnh tu lập tức bị động tĩnh cực lớn này làm bừng tỉnh.

Sưu Sưu.

Khi thân ảnh hai người đáp xuống không gian có động tĩnh cực lớn kia thì lập tức kinh ngạc.

Lúc này trong không gian gió nổi mây phun, tiếng sấm vang vọng không ngừng, năng lượng thiên địa bàng bạc tràn ngập, không gian lờ mờ.

Ngao.

Trong không igan lờ mờ này, bên trong năng lượng thiên địa bàng bạc có một tiếng long ngâm vang vọng.

Tiếng long ngâm này cũng không tính là to, cực kỳ trầm thấp, thế nhưng trong sát na này khiến cho linh hồn Nam thúc và Bách Biến Tôn giả thoáng run rẩy.

Trong ánh mắt kinh ngạc của hai người, Tiểu Long phóng lên trời, hóa thành bản thể khổng lồ, trảo của Thanh Long, thân Huyền Vũ.

Dưới bụng ngũ trảo như ẩn như hiện, Huyền Vũ thần xác trên lưng lan tràn ra năng lượng kinh người.

Đây là yêu thú gì?Bách Biến Tôn giả há hốc mồm, giờ phút này trong lòng hắn cảm thấy tim mình đập nhanh, dưới cỗ uy áp bực này, thân là nhân loại thế nhưng hắn cũng bị áp chế.

Hắn chưa từng thấy yêu thú nào có uy năng khủng ố như vậy.

Bên trên thân thể khổng lồ kia có long lân, tràn ngập hỏa diễm màu vàng.

Dưới bụng là ngũ trảo, tiếng sấm nổ mạnh vang vọng, chấn động nhân tâm, một cỗ khí tức cường hãn không có cách nào che dấu lan tràn ra.

Trên người tiểu gia hỏa này có huyết mạch của Thanh Long Hoàng tộc và Huyền Vũ Hoàng tộc.

Nam thúc nói.

Cái gì?Khiên Bách Biến càng thêm há hốc mồm.

Khí tức thật mạnh.

Ánh mắt mang theo sự kinh ngạc chuyển động, ánh mắt kinh ngạc của Khiên Bách Biến lần nữa nhìn vào trong không gian gió nổi mây phun trước mắt.

Trên bản thể khổng lồ của Tiểu Long, nhìn năng lượng thiên địa tràn ngập kéo tới, khí tức khủng bố này khiến cho lòng người run sợ.

Giờ phút này thân thể khổng lồ của Tiểu Long chiếm giữ trên không trung.

Trong không gian có một cỗ năng lượng thiên địa cường hãn nhanh chóng ngưng tụ, tạo thành một vòng xoáy chung quanh thân thể Tiểu Long, năng lượng thiên địa đều bị Tiểu Long hút vào trong cơ thể.

Năng lượng thiên địa cường hãn rót vào, khí tức trên người Tiểu Long lập tức kéo lên.

Lân phiến rậm rạp chằng chịt toàn thân lúc này dường như đều đang hấp thu năng lượng trong thiên địa.

Gợn sóng trong không gian nổi lên sóng to gió lớn, giống như sóng nước cuồn cuộn.

Cùng một thời gian, trong mi tâm Tiểu Long, quang mang chói mắt cùng với khí thế cường hãn đột nhiên từ trong cơ thể phô thiên cái địa tuôn ra.

Khí tức giống như quang trụ bắn thẳng lên trời cao, đánh bay gợn sóng trong không gian.

Sưu.

Trong đạo quang trụ, lúc này có một hư ảnh hình rồng xuất hiện, đang tiếp nhận sự rèn giũa của năng lượng thiên địa.

Năng lượng thiên địa rèn thú hồn, tiểu gia hỏa này sắp thành Đế.

Nam thúc kinh ngạc nhìn một màn trước mát, tỏng mắt hiện lên sự kinh ngạc tuyệt đối.

Tuổi tác của Tiểu Long hắn biết rõ, tăng thêm lại là thú tộc, tốc độ tu luyện so với nhân loại chậm hơn nhiều.

Mà tốc độ của Tiểu Long, lúc này ở trong thú tộc tuyệt đối chính là kỳ tích.

Loại tốc độ tu luyện này quả thực chính là siêu việt.

Thành Đế a.

Khiên Bách Biến nuốt một ngụm nước bọt.

Hai chữ này giống như một ngọn núi lớn đè trên đỉnh đầu hắn, thành Đế, đó là mộng tưởng từ trước tới nay của hắn.

Độc Cô huynh, thú tộc đến Đế giả, có phải so với Đế giả nhân loại sẽ mạnh hơn hay không?Khiên Bách Biến hỏi Nam thúc, dường như đã biết rõ thân phận của Nam thúc.

Quan hệ giữa Khiên Bách Biến và Lục Thiếu Du, Nam thúc cũng từ trong miệng người này biết được.

Đó là đương nhiên, đặc biệt là Tiểu Long.

Một khi đột phá thành Đế, sợ rằng ngay cả Đế giả bình thường căn bản không phải là đối thủ.

Sự khủng bố của nó so với Thiếu Du cũng không kém bao nhiêu.

Nam thúc nói.

Mạnh như vậy sao?Khiên Bách Biến kinh ngạc không thôi, nhưng mà hắn cũng không nghi ngờ lời nói của Nam thúc.

Năng lượng thiên địa bao phủ, linh hồn thể hình rồng kia dần dần hóa thành hình người, đúng là bộ dáng của Tiểu Long.

Bộ dáng tôn quý, khiến cho trong lòng mọi người sinh ra sự kính sợ, kính sợ từ tận đáy lòng.

Mà trên đầu bản thể Tiểu Long, năng lượng thiên địa vô hình không ngừng bị con mắt thứ ba trên đầu hấp thu vào trong cơ thể.

Giờ phút này cơ hồ tất cả lân phiến màu vàng trên bản thể Tiểu Long đều dựng đứng lên.

Từng mảnh lân phiến lan tràn ra kình phong xuyên thấu không gian, khiến cho không gian chung quanh nó không ngừng run lên.

Sưu Sưu.

Thân thể khổng lồ của Tiểu Long lan tràn ra khí tức nóng bỏng vô cùng, đốt cháy gợn sóng trong không gian, khí tức cường hãn đánh văng gợn sóng trong không gian.

Một cỗ uy thế mạnh mẽ càng thêm cường hãn, chấn động nhân tâm.

Một lát sau, ngay khi hư ảnh của Tiểu Long trở lại trong con mắt thứ ba, thân thể khổng lồ của Tiểu Long đột nhiên run lên, giống như trong lúc vô hình phá tan một tấm bình chướng vô hình.

Uy thế kinh người lan tràn, trong lúc mơ hồ hiện ra uy năng khiến cho không gian vỡ vụn.

Ầm ầm.

Trong khoảnh khắc, cả không gian vang vọng tiếng sấm, gió nổi mây phun, càng thêm lờ mờ.

Chỉ có điện mang khiến cho tim đập nhanh không ngừng lập lòe trên không trung.

Khí thế như vậy, chấn động nhân tâm, càng có một cỗ khí tức khiến cho linh hồn người ta rung động.

Đế cấp, đột phá Đế cấp, cửu giai.

Ánh mắt Nam thúc sáng ngời, giờ phút này linh hồn hắn cũng đang run rẩy.

Uy áp thật mạnh.

Lúc này Khiên Bách Biến càng bị uy áp mạnh hơn, toàn thân run rẩy, dưới cỗ uy năng khủng bố này hắn có cảm giác mình không có lực chống lại.

Ngao.

Tiểu Long lại một lần nữa ngẩng đầu rống lên một tiếng giống như long ngâm, thanh âm hóa thành sóng âm lan tràn ra chung quanh, khiến cho không gian chung quanh run rẩy không ngớt.

Sưu.

Trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm, Thái Cổ U Minh Viêm bị ép vào đường cùng.

Suốt bảy năm qua, hắn không thể không phòng bị, không thể không tiêu hao không ngừng.

Suốt hơn bảy năm này hắn khóc không ra nước mắt.

Lục Thiếu Du yên lặng bảy năm, không có một chút động tĩnh nào, quanh thân được quang mang năm loại thuộc tính bao phủ, quang mang ngày càng chói mắt khiến cho Thái Cổ U Minh Viêm ngày càng sợ hãi.

Lục Thiếu Du giống như lão tăng nhập định, vững như bàn thạch.

Trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm, nếu không phải quanh người có khí tức quang mang thuộc tính phóng ra, nhất định sẽ khiến cho người ta tưởng rằng vẫn lạc.

Mà lúc này nhìn Lục Thiếu Du không nhúc nhích, không biết có phải bởi vì động tĩnh trong Thiên Trụ giới hay không mà khí tức thoáng chấn động, rồi lập tức lâm vào trong yên lặng.

Nhân loại, coi như ta sợ ngươi có được hay không? Ngươi đi ra ngoài được không? Nhân loại, dù sao ngươi cũng không làm gì được ta.

Ta đồng ý với ngươi, chỉ cần ngươi đi ra ngoài, ta sẽ tặng cho ngươi một bảo khố.

Trong này đều là thứ do cường giả viễn cổ của nhân loại các ngươi lưu lại trong Hư không bí cảnh a.

Mỗi một thứ đều là trọng bảo, đạt được bảo khó này, sau khi ngươi ra ngoài đủ để quét ngang đại lục, trở thành tồn tại cường đại nhất.

Nhân loại, ngươi nói một câu đi.

Ta cầu ngươi, ngươi nói một câu thôi cũng được mà? Bằng không như vậy đi, ta nhận thua có được không.

Chỉ cần ngươi có thể dẫn ta ra ngoài, ta sẽ bảo hộ ngươi một ngàn năm.

Có ta bảo vệ ngươi một ngàn năm, cho dù là mấy Hoàng tộc chó má kia cũng phải nhìn sắc mặt của ngươi.

Ngươi có thể chà đạp bọn chúng, ngươi thấy thế nào? Nhân loại, ngươi có nghe thấy ta nói chuyện hay không?Từng đạo thanh âm vang lên trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm, Thái Cổ U Minh Viêm giống như sắp sụp đổ.

Suốt hơn bảy năm, thế nhưng nhân loại trước mắt lại làm ngơ hắn, căn bản không để ý tới hắn, mà ngay cả thời gian khôi phục hắn cũng không có.

Lúc này Thái Cổ U Minh Viêm đã hối hận thật sâu, hắn hối hận vì đã đem nhân loại này nhốt vào trong thế giới của hắn.

Mời thần tới thì dễ đưa thần đi thì khó, hiện tại hắn đang khóc không ra nước mắt.

Trong Hư không bí cảnh, trong không gian bao la, giờ phút này không có ai nhìn thấy, trong không gian tràn ngập kim quang rực rỡ, khí tức sắc bén.

Đông Hải, tại một hải đảo cực lớn, bốn phía bị nước bao phủ chung quanh, lọt vào trong tầm mắt của mọi người, từng đoàn thuyền không ngừng tới lui vào hải đảo.

Không ít thân ảnh bận rộn, phía xa có rất nhiều kiến trúc kéo dài không ngớt.

Thanh âm ầm ĩ, náo nhiệt bất phàm.

Một con thuyền xa hoa nhanh chóng đi tới hải đảo.

Chung quanh đã sớm được thu dọn, trên bến tàu có không ít tàu ngừng dừng chân quan sát.

Có thể khiến cho Đoan Mộc gia tộc làm như vậy tuyệt đối không phải là người bình thường.

Đặc biệt là hộ vệ đội đo Đoan Mộc gia tộc điều đến.

Những người này trên Lưu Tô đảo đều là Cường giả.

Coi như là người Thiên Vân đảo tới, Đoan Mộc gia tộc cũng không long trọng như vậy.

Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, trên con thuyền lớn xa hoa có mấy đạo thân ảnh bất phàm, cao ngất đi xuống, trong đó còn có mấy nữ tử xinh đẹp.

Bái kiến Nhị thiếu gia, bái kiến chư vị thiếu gia, tiểu thư Phi Linh môn.

Nhìn thấy những người này, trên bến tàu có mấy trăm người mặc áo giáp của Độc Cô gia nhảy xuống chiến mã, cung kính hành lễ, khí thế bất phàm.

Tất cả đứng lên đi.

Đoan Mộc Hồng Chí phất tay, ý bảo tất cả mọi người đứng dậy.

Đại sư huynh, ngươi quá long trọng rồi.

Hoàng Tĩnh Ngọc khẽ cười, khiến cho không ít người phía xa bỗng nhiên giống như thất hồn lạc phách.

Tiểu Hồng Chí, ngươi quá long trọng rồi.

Bạch Toa Toa mỉm cười, bây giờ ở trong Phi Linh môn, người dám xưng hô với Đoan Mộc Hồng Chí như vậy cũng không có nhiều lắm, mà Bạch Toa Toa chính là một người như vậy.

Có lẽ là tỷ tỷ của ta sắp xếp, cũng không phải ta a.

Đoan Mộc Hồng Chi nhún nhún vai, bất đắc dĩ nói.

Đại sư huynh, Lưu Tô đảo rất náo nhiệt nha.

Một thiếu niên mặc trường bào, nhìn chung quanh, khóe miệng nở nụ cười vui vẻ, ánh mắt sợ rằng bất luận thiếu nữ nào liếc nhìn trong lòng không tránh khỏi rung động.

Dưới ánh mắt này quả thực có không ít thiếu nữ chung quanh bến tàu lập tức nhìn về phía hắn.

Tiểu tử Kinh Vân, ngươi đừng có gây tai họa.

Không nên hái hoa ngắt cỏ giống như sư phụ ngươi.

Bạch Toa Toa nhìn những nữ tử xa xa, bất đắc dĩ nói với Lục Kinh Vân Toa Toa a di, ta rất thuần khiết, vẫn còn là xử nam a.

Lục Kinh Vân khẽ mỉm cười nói.

Lục Kinh Vân nói xong, mấy nữ đệ tử Phi Linh môn chung quanh cùng với những nữ đệ tử của Đoan Mộc gia lập tức cười rộ lên, ánh mắt nhìn về phía Lục Kinh Vân có chút kỳ quái.

Ngươi có thể nói nhỏ hơn được không?Bối Nhi không nhịn được mà liếc nhìn Lục Kinh Vân.

Lục Kinh Vân có chút ủy khuất nói: Ta thực sự còn là xử nam a.

Xử nam giống như nội y, ngươi là xử nam thì cũng không cần gặp ai cũng phải chứng minh.

Nói nhiều sẽ không có ai tin tưởng.

Bảo Nhi không nhanh không chậm liếc nhìn Lục Kinh Vân.

Mà Niếp Phong mỉm cười, loại đề tài hắn sẽ không bao giờ xen vào.

Thế nhưng ta còn chưa phá, vẫn là xử ta, là điều kiêu ngạo của ta.

Lục Kinh Vân dứt lời, lập tức nhảy xuống bến tàu trước, mặc kệ Bảo Nhi, từ trước tới nay Bảo Nhi luôn đấu võ mồm với hắn, hắn đã sớm quen rồi.

Sư phụ thế nào đồ nhi như vậy, đều vô sỉ như nhau.

Bạch Toa Toa bất đắc dĩ thở dài, đám người Hoàng Tĩnh Ngọc thì nhát gan hơn một chút, nghe mấy lời này hai tai đỏ ửng, vẻ mặt bắt đầu ửng đỏ.

Đi thôi, chúng ta từ trên Vạn Đảo nhai trở về, vốn định trở về Phi Linh môn.

Không ngờ tỷ tỷ của ta sau khi biết được lại mời chúng ta tới Lưu Tô đảo mấy ngày.

Mời mọi người, trên Lưu Tô đảo có mấy địa phương thú vị.

Đến nơi này rồi chư vị sư đệ sư muội không nên khách khí.

Đoan Mộc Hồng Chí bảo mọi người rời thuyền.

Đã rất lâu rồi ta chưa gặp Y Y cô nương, ta đi trước tìm nàng.

Nhan Kỳ nói, sau khi sư phụ vẫn lạc, đã lâu nàng chưa từng đi ra ngoài.

Mọi người ngồi lên xe ngựa mà Đoan Mộc gia tộc đã chuẩn bị từ trước, lập tức rời khỏi bến tàu.

Trên Lưu Tô đảo vốn có hơn hai ba vạn người, cực kỳ phồn hoa.

Đủ để so sánh với đại thành phồn hoa nhất trên đại lục Linh Vũ và Cổ Vực.

Sau khi Đoan Mộc gia tộc không ngừng phát triển, tăng thêm xác nhập không ít đảo nhỏ chung quanh, chung quanh còn có rất đông người tụ tập tới, số lượng đã hơn ức, ngày càng phồn vinh.

Đương nhiên không có người nào dám khiêu khích Đoan Mộc gia trên Lưu Tô đảo.

Có thể khống chế Lưu Tô đảo cũng đại biểu cho địa vị của Đoan Mộc gia trên Lưu Tô đảo.

Càng quan trọng hơn chính là hiện tại không có kẻ ngốc nào đi khiêu khích Đoan Mộc gia tộc.

Trừ phi là muốn tìm cái chết.

Lão tổ của Đoan Mộc gia tộc là Thánh Thủ Linh Tôn hiện tại đã đột phá thành Thánh Thủ Linh Đế.

Lão tổ còn tại thế, tăng thêm Thánh Linh giáo và Phi Linh môn, còn ai dám chống lại Đoan Mộc gia tộc.

Thì ra là Đại thiếu gia của Đoan mộc gia tộc trở về, còn có người Phi Linh môn, khó trách lại long trọng như vậy.

Đoan Mộc gia tộc hiện tại không giống như trước đây, có Thánh Linh giáo và Phi Linh môn ở đó, Đoan Mộc gia tộc vĩnh viễn không sụp đổ.

Nghe nói thiếu gia của Đoan Mộc gia tộc còn chưa thành thân, nếu như người ta có thể vừa ý nha đầu của ta thì tốt rồi.

Trong tiếng nghi luận của mọi người, một đạo thân ảnh nhìn qua đội xe ngựa kia, trong mắt hiện lên chút hàn ý, thân ảnh lập tức biến mất tại chỗ.

Trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm, Thái Cổ U Minh Viêm khóc vô cùng hối hận, miệng lưỡi bắt đầu có cảm giác khô khốc.

Bảy năm nay, nhân loại này không thèm để ý tới hắn, mà hắn cũng không có biện pháp nào.

Hắn đành phải buông tha, trong lòng không ngừng suy nghĩ mình nên làm thế nào.

Luận trí tuệ, hắn đã sớm là tồn tại độc nhất vô nhị, không có một chút khác biệt nào với nhân loại.

Thân là linh vật trời sinh, trí tuệ thậm chí còn cao hơn chứ không thấp hơn.

Luận tâm trí, lúc hắn xuất hiện còn sớm hơn nhân loại.

Từ viễn cổ tới nay có thể tưởng tượng tâm trí hắn như thế nào, người bình thường khó có thể so sánh được.

Sưu.

Nhưng vào lúc này thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm đột nhiên thoáng chấn động.

Trên thân thể Lục Thiếu Du, quang mang bốn loại thộc tính mộc, thủy, hỏa, thổ biến mất lúc nào không hay.

Giờ phút này chỉ còn có quang mang màu vàng không ngừng tản mát ra kim quang chói mắt.

Bên trong kim quang có t cỗ khí tức bắt đầu có dấu hiệu lan tràn.

Nhân loại, rốt cuộc ngươi tỉnh rồi sao?Dưới cỗ khí tức này trong lòng Thái Cổ U Minh Viêm cũng run lên, lập tức kinh hỉ lên tiếng, ít nhất nhân loại này dường như đã có phản ứng.

Chỉ tiếc Lục Thiếu Du không có trả lời hắn, cũng không có dấu hiệu thức tỉnh, dường như vẫn đang chìm đắm trong trạng thái nào đó, căn bản không có cách nào tỉnh lại.

Trong Hư không bí cảnh, giờ phút này cả không gian tràn ngập kim quang, kim quang tụ tập tới tình trạng khủng bố.

Trong kim quang, khí tức sắc bén khuếch tán, chậm rãi lan tràn ra.

Lan tràn về chung quanh trong Hư không bí cảnh to lớn.

Kim quang lan tràn như vậy, trên không trung bắt đầu có biến hóa không rõ.

Trên không trung dường như đang bị một cỗ quang mang màu đen bao phủ, không gian bắt đầu có dấu hiệu bị ăn mòn, giống như nhật thực vậy.

Chỉ có kim quang không ngừng hội tụ trong không gian.

Thời gian bảy năm, trong bảy năm này Lục gia không có phát triển quá lớn.

Lục gia thiếu đi Lục Thiếu Du, tuy rằng còn có Phi Linh môn.

Thế nhưng sự phát triển của Lục gia giống như gặp phải nút thắt vô hình, trong lòng người Lục gia dường như đều có cảm giác thiếu một chút gì đó.

So với trước kia có cảm giác không giống.

Những năm gần đây Lục gia phát triển, có tài nguyên chống đỡ, Lục gia mở rộng không ít.

Trong gia tộc cũng xuất hiện không ít người trẻ tuổi bất phàm đi tới các sơn môn lớn, tuyệt đối có thể liều mạng với những người cùng thế hệ.

Nhưng mà trong đám người trẻ tuổi so sánh với Lục Thiếu Du, tự nhiên còn kém xa.

Mấy người chủ yếu của Lục gia mấy năm này buồn bực không thôi, thế nhưng cũng không có cách nào.

Muốn đi tìm Hư không bí cảnh, thế nhưng chỉ có tâm mà không có lực.

Thực lực của bọn họ kém qúa xa, có một ít chuyện căn bản không thể tham dự được.

Ồ? Sắc trời dường như không quá bình thường.

Tại một đình viện trong Lục gia, Lục Trung nhìn lên trên không trung.

Bầu trời sáng rõ kia trong lúc mơ hồ khiến cho người ta có cảm giác áp lực, rõ ràng tầm mắt không giống như bình thường.

Đúng là có chút không giống bình thường, dường như trên trời bị thứ gì đó bao phủ.

Lục Đông kinh ngạc.

Đại ca, Tam ca, các ngươi có cảm giác được cái gì hay không? Tại sao ta có cảm giác trên người ta có chút không ổn.

Lục Tây nhìn Lục Đông và Lục Trung hỏi, trong cơ thể hắn dường như có biến hóa bất thường, thân là tu luyện giả, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng loại cảm giác này, đây dường như không phải là biến hóa bình thường.

Biến hóa cái gì?Ánh mắt Lục Trung sáng ngời, lập tức hỏi Lục Tây.

Linh hồn cảm thấy rất áp lực, máu tươi trong cơ thể có cảm giác sôi trào.

Lục Tây do dự một chút, cảm nhận cảm giác trong cơ thể, lập tức miêu tả với hai người Lục Trung, Lục Đông.

Ngươi cũng cảm giác như vậy sao? Ta cho rằng chỉ ta có biến hóa này, vừa rồi ta còn đang muốn hỏi hai người.

Lục Đông lập tức nói, hắn cũng có loại cảm giác này.

Ta cũng có loại cảm giác này.

Lục Trung nhìn hai người, vẻ mặt có chút ngưng trọng: Cảm giác của ta so với hai người còn ngưng trọng hơn một chút.

Trong thiên địa lúc này lặng lẽ biến hóa, giống như vô thanh vô tức, thế nhưng lại cực kỳ rõ ràng.

Trên đại lục Linh Vũ, sắc trời biến hóa, mặt đất ngẫu nhiên thoáng run rẩy, vô số dã thú kinh hãi trở lại hang ổ, chim bay không dám đáp xuống đất.

Cổ Vực, từng ngọn núi ngẫu nhiên lay động, vô số chuột từ trong khe đất lao ra, di chuyển thành từng đàn.

Đông Hải, mặt nước cuồn cuộn, chấn động bất thường.

Vô số đàn cá dày đặc giống như che đậy hải vực, xoay quanh, tụ tập trên mặt nước.

Trong phía nam Tổ Yêu Lâm, trong lòng yêu thú tự nhiên run rẩy.

Phía bắc, Linh Hoàng nhai, linh hồn của linh thú rung rung, tim tự dưng đập nhanh.

Biến hóa như vậy, trong thiên địa có từng đạo thân ảnh xuất hiện trong mây, trên ngọn núi không có ai có thể nhận ra, tất cả đều đang bấm đốt ngón tay tính toán cái gì đó, thế nhưng căn bản không thể cảm ứng ra được cái gì.

Chỉ có thể đoán được trong thiên địa nhất định sẽ có biến cố lớn.

Biến cố bực này cũng khiến cho bọn họ run sợ, giờ phút này, trời cao dường như đã bắt đầu có biến hóa.

Trên hải vực rộng lớn, sóng nước cuồn cuộn, gợn sóng không ngừng lan tràn ra mấy hải đảo phía xa.

Sóng nước va chạm vào đá ngầm, tạo thành bọt nước cao mấy chục thước, phát ra tiếng ào ào đinh tai nhức óc cực lớn.

Một chiếc thuyền lớn xa hoa lúc này bị va chạm, lập tức bị nghiền nát, chìm xuống hải vực đang cuồn cuộn không ngừng.

Trong ánh mắt của mọi người, trên hải vực xuất hiện cơn sóng cực lớn.

Sóng biển lan tràn, một mảng lớn yêu thú xuất hiện.

Cả phạm vi hải vực to lớn có vô số yêu thú trong nước xuất hiện, một cỗ khí tức bắt đầu phóng lên trời.

Trong đó có không ít yêu thú lục giai.

Trong đàn yêu thú khủng bố trong nước này có vài đầu yêu thú thất giai.

Bằng không bọn họ cũng không chật vật trốn như vậy.

Một hai đầu yêu thú thất giai bình thường bọn họ không cần phải để ý.

Rống Rống.

Ô Ô.

Từng tiếng thú rống phóng lên trời, vô số yêu thú rậm rạp chằng chịt trọn vẹn tới ngàn vạn đầu.

Ít nhất cũng có bảy tám ngàn đầu.

Thậm chí còn có không ít yêu thú khổng lồ.

Thân thể khổng lồ giống như một hải đảo xuất hiện trong mắt mọi người.

Hỗn đản, không ngờ đám yêu thú trong nước này dám công kích chúng ta.

Trên đầu thuyền, giờ phút này có vô số thân ảnh lung la lung lay đứng trên con thuyền xoa hoa sắp chìm.

Dẫn đầu là mấy thân ảnh vững như thái sơn, chính là đám người Lục Kinh Vân, Đoan Mộc Hồng Chí, Niếp Phong, Hoàng Tĩnh Ngọc.

Những yêu thú này không phải muốn công kích chúng ta, hẳn là bị người khác xúi giục hoặc là khống chế.

Đona Mộc Hồng Chí nhìn qua đàn yêu thú kinh khủng, đàn yêu thú này quá nhiều.

Đệ tử có tu vi thấp trên thuyền cũng không ít.

Bọn họ có thể trốn, thế nhưng đệ tử có tu vi thấp thì phiền phức lớn.

Sắc trời dường như cũng không quá bình thường.

Bạch Toa Toa nhìn sắc trời trên không trung, cả không trung lúc này dường như có biến hóa mơ hồ gì đó.

Bên kia có một hải đảo, thuyền này sắp chìm rồi.

Chúng ta tới đảo đó rồi lại nghĩ biện pháp.

Lục Kinh Vân nói xong, toàn thân run lên, máu trong cơ thể không biết vì sao đột nhiên cảm thấy nóng bỏng.

Kinh Vân sư đệ, đệ không sao chứ?Niếp Phong dường như đã nhìn ra Lục Kinh Vân có chút không ổn cho nên lập tức hỏi Lục Kinh Vân.

Đệ không sao.

Lục Kinh Vân lập tức khôi phục lại, cũng không có ảnh hưởng quá nghiêm trọng, hắn nhìn đàn yêu thú chung quanh, vội vàng nói: Niếp Phong sư huynh, huynh và Bảo Nhi theo đệ và Bối Nhi ngăn cản đám yêu thú trong nước này một lát.

Toa Toa a di, Đại sư huynh, Tứ sư tỷ, các người mau chóng dẫn đệ tử tới hải đảo trước.

Không thành vấn đề, vậy các ngươi cẩn thận một chút.

Bạch Toa Toa, Đoan Mộc Hồng Chí, Hoàng Tĩnh Ngọc gật đầu nói.

Bối Nhi chúng ta đi.

Lục Kinh Vân nói xong lập tức lăng không nhảy lên, cùng một lúc, bàn chân Niếp Phong khẽ điểm mặt đất, thân hình phóng lên trời, đứng ở bên cạnh Lục Kinh Vân.

Bối Nhi cùng với ca ca Bảo Nhi nhìn nhau, thân thể hai người lan tràn ra quang mang, nhanh như thiểm điện phóng lên trời.

Ngao.

Hai tiếng long ngâm vang vọng, thanh âm tựa như chuông đồng khiến cho không ít yêu thú trong nước run sợ.

Trong chớp mắt ngắn ngủi, hai đạo thanh âm vừa dứt, Bối Nhi và Bảo Nhi nhanh chóng hóa thành bản thể khổng lồ chừng bảy trăm thước, lăng không đứng trên không trung.

Toàn thân bản thể của Bối Nhi và Bối Nhi trà ngập long lân màu vàng, khí tức bàng bạc không ngừng phóng ra, bộ dáng dữ tợn, uy mãnh, trên đầu có hai chiếc sừng.

Hai chiếc sừng tráng kiện, dưới bụng là ngũ trảo xé rách gợn sóng trong không gian.

Lưu quang màu vàng quanh quẩn, gợn sóng quanh thân vặn vẹo.

Rống.

Ô.

Bản thể hai người Bối Nhi, Bảo Nhi hiện lên, đàn yêu thú phía dưới run sợ, từng đầu yêu thú run sợ rít gào.

Bản thể Bảo Nhi và Bối Nhi đều là Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ, trong đám yêu thú viễn cổ, Hoàng Kim Yêu Long tuyệt đối là yêu thú long tộc.

Tuy rằng không phải yêu thú long tộc có huyết mạch chính thống nhất.

Thế nhưng huyết mạch so với Quỳ Long Như Hoa cao hơn không ít.

Huyết mạch chỉ dưới Thanh Long mà thôi.

Đối với yêu thú khác tuyệt đối có uy áp.

Giờ phút này trên bản thể Bảo Nhi, Bối Nhi lan tràn ra kim quang rực rỡ, trên thân thể khổng lồ lan tràn ra một cỗ uy áp bàng bạc, khiến những đầu yêu thú thất giai trong đàn yêu thú không nhịn được bắt đầu run rẩy.

Nhưng mà tu vi của mấy đầu yêu thú thất giai kia không thấp, có hai đầu tới thất giai hậu kỳ, huyết mạch dường như cũng không kém, có thể chống lại uy áp của Bảo Nhi và Bối Nhi.

Ngao Ngao.

Hai tiếng gầm gừ trong nước phóng lên cao, hai đạo thú ảnh khổng lồ từ trong nước nhảy ra, một đầu Hổ Yêu Sa cùng với một đầu Yêu Vưu trăm trảo lập tức công kích Bảo Nhi và Bối Nhi.

Bản thể khổng lồ của Bảo Nhi và Bối Nhi lơ lửng trên không trung, thân thể vặn vẹo, uy áp nồng đậm lan tràn ra, cả không trung lúc này dường như cũng run rẩy.

Lục Kinh Vân và Niếp Phong liếc nhìn nhau, lập tức có động tác.

Trong tay Niếp Phong xuất hiện một cái bao tay Vũ linh khí, trong chớp mắt tay phải đánh ra một đạo trảo ấn xuyên tháu không gian, mang theo tàn ảnh hung hăng đánh vào cái râu cực lớn của Yêu Vưu trăm trảo.

Ken Két.

Trên không trung lập tức vang vọng thanh âm bạo liệt cực lớn, đồng thời lực lượng va chạm bắn ra quang mang chói mắt.

Một trảo này của Niếp Phong không thể bẻ gãy râu của Yêu Vưu trăm trảo, thân thể còn bị đẩy lùi về phía sau, bổ nhào mấy cái trên không trung mới có thể đứng vững được.

Huyết Hồn Ấn.

Trong chớp mắt một cỗ khí tức bàng bạc quanh thân Lục Kinh Vân tuôn ra, cả không gian dưới cỗ khí tức cường hãn này thoáng run rẩy, một đạo huyết sắc quang mang mang theo uy thế tuyệt đối từ trong tay hắn bắn ra.

Huyết Hồn Ấn là do Thánh Thủ Linh Đế truyền lại, trong Phi Linh môn, trình độ tu luyện của Lục Kinh Vân khắc khổ không kém sư phụ, lại được Thánh Thủ Linh Đế chỉ điểm từ rất sớm, cho nên đã tu luyện thành công Huyết Hồn Ấn.

Ngao.

Tiếp theo trong nháy mắt một tiếng thú minh giống như hổ gầm, phượng minh từ trong lòng bàn tay Lục Kinh Vân mơ hồ truyền ra.

Trong khoảnh khắc trong lòng bàn tay Lục Kinh Vân có một hư ảnh giống rồng mà không phải là rồng, giống hổ mà không phải là hổ lướt đi, một cỗ uy áp từ bên trên khuếch tán ra.

Tay Lục Kinh Vân đánh ra Huyết Hồn ấn, thanh âm thú minh vang vọng, lập tức hóa thành một đạo huyết sắc quang mang nho nhỏ, đánh vào trong đầu Hổ Yêu Sa.

Phanh.

Huyết Hồn Ấn đánh vào đầu, Đầu Hổ Yêu Sa chịu uy áp, cặp mắt đỏ vĩ đại trong nháy mắt ngốc trệ, thân thể khổng lồ bị đẩy lui.

Sư huynh, Bối Nhi, mau lui lại, chúng ta tới hải đảo phía trước rồi nói sau.

Lục Kinh Vân biết thực lực mình, Đầu Hổ Yêu Sa này chính là yêu thú thất giai hậu kỳ gần tới đỉnh phong.

Có Huyết Hồn Ấn cũng khó có thể chống lại yêu thú khủng bố này.

Trên hải vực lại là địa bàn của bọn chúng.

Đối với chúng càng có lợi, tốt nhất cứ lui về phía hải đảo rồi nói sau.

Sưu Sưu.

Lục Kinh Vân và Niếp Phong lập tức nhanh chóng lui lại, bản thể khổng lồ của Bảo Nhi và Bối Nhi cũng nhanh chóng lui lại.

Rống.

Từng đầu yêu thú trong nước đang muốn đuổi theo, thế nhưng lúc này trên hải vực đột nhiên chấn động kịch liệt, hải vực vô biên bắt đầu có sóng nước cuồn cuộn, cả không gian đột nhiên tràn ngập áp lực.

Đám yêu thú đang định đuổi theo run sợ, thân thể đình trệ một lát.

Sưu.

Thân thể Lục Kinh Vân đáp xuống hải đảo, lập tức lảo đảo lui về phía sau, thiếu chút nữa ngã xuống mặt đất.

Kinh Vân, dường như đệ có chút không ổn.

Niếp Phong đáp xuống bên người Lục Kinh Vân rồi nói.

Chỉ là ngoài ý muốn mà thôi, chúng ta nhanh nghĩ biện pháp đối phó với đám yêu thú trong nước này mới được.

Lục Kinh Vân vội vàng nói, hắn cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, hắn cảm thấy máu mình nóng lên, dường như sôi trào rồi lại lập tức khôi phục, hắn cũng không biết chuyện này là như thế nào.

Trong thiên địa, biến hóa vô hình càng ngày càng rõ ràng, cơ hồ bao phủ cả không gian.

Bao phủ không gian đương nhiên không phải không gian bên ngoài, dù sao bên ngoài không gian này còn tồn tại một không gian khác, sợ rằng còn chưa có ai trên đại lục này làm được một bước này.

Bao phủ không gian chỉ là bao phủ không gian trong thiên địa này, giống như mặt trăng và mặt trời vậy, chỉ là người bình thường không có cách nào nhìn thấy không gian này mà thôi.

Biến hóa trong thiên địa, cơ hồ bao phủ tất cả không gian, tất cả đều có biến hóa kinh người.

Ba ngày, trong vòng ba ngày, bầu trời xám trắng, không có mặt trăng hay mặt trời, trời xanh được một cỗ kim quang nhàn nhạt bao phủ.

Trong vòng ba ngày mặt đất lay động, mặt nước cuồn cuộn, không gian khẽ run rẩy, cơ hồ tất cả dấu hiệu đều cho thấy trong thiên địa dường như sắp xảy ra biến cố cực lớn nào đó.

Trong thiên địa, từng đạo thiên ảnh hiện lên trên không trung.

Không ít người đang trao đổi, thế nhưng không ai biết chuyện này là như thế nào, thiên địa đột nhiên rung động.

Thiên địa biến hóa khác thường, rốt cuộc có chuyện gì Đây cũng không giống như là dị tượng thiên địa a.

Trước nay chưa từng có hiện tượng này xuất hiện.

Chẳng lẽ trong thiên địa sắp xảy ra chuyện gì sao?Trong Thập đại Hoàng tộc, từng đạo thanh âm mang theo sự nghi hoặc vang vọng, thế nhưng cũng không thu hoạch được gì, không có ai biết rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra.

Trên trấn Thanh Vân, không ít người Lục gia đã bắt đầu tụ tập trong đại điện ở quảng trường ba ngày trước.

Đại ca, Tam ca, cơ hồ tất cả người của Lục gia, chỉ cần có huyết mạch của Lục gia đều có những biến hóa này.

Ngoài đại điện, Lục Tây nói với hai người Lục Trung và Lục Đông.

Chỉ có người có huyết mạch Lục gia mới có biến hóa này, chẳng lẽ chuyện này có liên quan tới thiên địa sao?Trong lòng Lục Trung nghi hoặc, ánh mắt cực kỳ ngưng trọng.

Đã ba ngày rồi.

Ba ngày này thiên địa vô cùng dị thường, chẳng lẽ trong thiên địa có biến hóa kinh người nào sao?Lục Đông vô cùng nghi hoặc, không có cách nào hiểu được những chuyện này.

Trong hư không bí cảnh, trong cả không gian tràn ngập khí tức sắc bén, lạnh lẽo.

Sưu Sưu.

Trên không trung bắt đầu phong vân biến sắc, vô số mây đen dày đặc kéo tới.

Mây đen dày đặc bao phủ, không gian đột nhiên lờ mờ, trong không gian có một cỗ năng lượng vô hình chấn động.

Mặt đất lắc lư, trong sơn mạch, mặt nước nổi lên sóng to gió lớn.

Không gian lờ mờ, trong tầm mắt ngày càng có nhiều kim quang hội tụ, càng lúc càng chói mắt.

Dần dần kim quang giống như là mặt trời ban trưa không ngừng phóng ra quang mang chói mắt.

Thế nhưng lại không có bất kỳ một người nào nhìn thấy.

Sưu Sưu.

Biển mây bao la vốn bị Thái Cổ U Minh Viêm nóng bỏng lan tràn, lúc này dưới sự bao phủ của kim quang, hỏa diễm màu xanh da trời bắt đầu có dấu hiệu lui bước.

Trên không trung, từng đạo kim quang không ngừng trút xuống cửa vào kia, sau đó không ngừng lan tràn ra không gian chung quanh trong Hư không bí cảnh.

Tại sao có thể như vậy? Khí tức này sao lại khủng bố như thế?Trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm, lúc này một cỗ khí tức lạnh lẽo sắc bén xuyên qua bản thể là biển lửa màu xanh da trời của Thái Cổ U Minh Viêm tiến vào bên trong, căn bản không thèm để ý tới sự ngăn cản của Thái Cổ U Minh Viêm.

Quang mang màu vàng không ngừng rót vào, cơ hồ tất cả hành động ngăn cản của Thái Cổ U Minh Viêm đều không có hiệu lực.

Quang mang màu vàng chiếu rọi, Thái Cổ U Minh Viêm ngày càng run sợ.

Cỗ khí tức này khiến cho hắn có cảm giác giống như đã từng quen biết.

Hắn xác định khí tức này mình chưa bao giờ gặp, thế nhưng cảm giác lại rất giống.

Sưu.

Trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm, quang mang màu vàng xuyên thấu không gian kéo tới, lập tức trở thành một thông đạo bằng quang mang màu vàng cực lớn, xuyên thấu qua biển lửa nóng bỏng màu xanh da trời, lập tức bao phủ bên ngoài quang tráo của kim đao màu vàng đang bảo vệ Lục Thiếu Du.

Sưu.

Quang mang trên kim đao màu vàng sau khi bị quang mang màu vàng va chạm, đao mang lập tức biến mất không thấy gì nữa.

Mà kim đao màu vàng cũng chậm rãi hóa thành một đạo quang mang màu vàng tiến vào trong mi tâm của Lục Thiếu Du.

Kim đao màu vàng biến mất không thấy gì nữa, quang mang màu vàng tràn ngập khí tức sắc bén, lạnh lẽo bao phủ lấy người Lục Thiếu Du.

Dưới sự bao phủ của quang mang màu vàng, dung nham màu xanh da trời trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm không có cách nào xuyên thấu qua quang mang.

Thái Cổ U Minh Viêm thậm chí cực kỳ kiêng kỵ, toàn thân phát run, thế cho nên hỏa diễm trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm cuồn cuộn không ngớt, vô số bọt khí nóng bỏng nổ tung, dung nham khủng bố bắn tứ tung.

Sưu.

Dưới sự bao phủ của quang mang màu vàng tràn ngập khí tức sắc bén và lạnh lẽo, bên trong quang mang giống như có một cỗ lực lượng mạnh mẽ lập đem thân hình Lục Thiếu Du hút ra bên ngoài.

Mạnh mẽ hút thân thể Lục Thiếu Du trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm đi ra.

Thái Cổ U Minh Viêm không có một chút sức lực nào ngăn cản.

Giống như cỗ quang mang màu vàng này dường như có thể tự do ra vào trong thế giới của hắn vậy.

Sưu.

Hố sâu cực lớn giống như nối thẳng xuống lòng đất, trong hỏa diễm màu xanh da trời đột nhiên có một đạo quang mang màu vàng bao phủ một đạo thân ảnh đột nhiên phóng lên trời, sau đó lập tức lơ lửng trên không trung.

Đạo thân ảnh này xuất hiện, một đạo quang mang màu vàng từ trên chín tầng trời trút xuống.

Bên trong kim quang rực rỡ có khí tức sắc bén, lạnh lẽo vô cùng vô tận lan tràn.

Ầm Ầm.

Đồng thời mặt đất trong không gian này dường như có thứ gì đó tỉnh lại, mặt đất bao la vô tận run rẩy, sau đó lập tức rạn nứt tạo thành một cái khe lớn.

Khe nứt đen kịt, khủng bố, dưới sự chiếu sáng của kim quang, mặt đất vô tận bỗng nhiên vỡ ra từng khe nứt lớn.

Từng đạo quang mang màu vàng từ trong khe nứt bắn ra, hội tụ lại một chỗ, từng trong lòng đất lao ra tạo thành một đạo quang tụ màu vàng bao phủ lấy thân thể Lục Thiếu Du, khí tức hùng hậu bức nhân lan tràn.

Lập tức kim quang quanh thân Lục Thiếu Du kết nối giữa trời và đất, trong chốc lát cả không gian cuồng phong rít gào, kim quang đại thịnh.

Kim quang tràn ngập không gian, cùng với thiên địa vừa mới lờ mờ tạo thành một thể, kim quang rực rỡ, tựa như che khuất bầu trời, bao phủ không gian, vô cùng thần dị, huyền ảo không nói nên lời.

Lúc này cả thiên địa bỗng nhiên biến sắc.

Trên hải đảo, bốn phía xanh biếc, chung quanh ngẫu nhiên truyền đến tiếng thú rống, khiến cho không khí trở nên căng cứng.

Ở giữa có một quảng trường hình hạp cốc, bốn phía đều là vách núi đá, vách núi này đối với người có tu vi Vương cấp, Suất cấp mà nói không thành vấn đề.

Bất quá đối với người có tu vi Vũ Tướng, Vũ Phách mà nói, đường ra duy nhất chỉ có một chỗ, thế nhưng lại không thể chạy thoát.

Huống chi bốn phía lại là đàn yêu thú rậm rạp, chằng chịt.

Giờ phút này trong hạp cốc có hơn chục đạo thân ảnh, sắc mặt tái nhợt, có người trong lòng đã sinh ra sự sợ hãi.

Nhưng trong đó vẫn có mấy thanh niên nam nữ có thân thể cao ngất, trong mắt không có bao nhiêu sợ hãi.

Sắc trời như thế nào, không có mặt trăng, mặt trời, bao la mờ mịt, tại sao lại có thể như vậy? Thiên địa biến đổi sao?Một thanh niên nhìn lên bầu trời, trên khuôn mặt tràn ngập vẻ kinh ngạc, bọn họ chưa từng nhìn thấy thiên địa xảy ra biến hóa bực này.

Mọi người cứ nghĩ biện pháp rời khỏi nơi này trước.

Hiện tại chúng ta đã bị đàn yêu thú vây quanh, nếu như tất cả yêu thú vây công, chúng ta sẽ gặp phiền phức lớn.

Đoan Mộc Hồng Chí nhìn bốn phía, sắc mặt ngưng trọng.

Đại sư huynh, những yêu thú này vây quanh chúng ta đã hai mươi mấy thời thần rồi mà không phả động công kích, chuyện này có chút kỳ quái.

Niếp Phong nói với đám người Đoan Mộc Hồng Chí, vẻ mặt cực kỳ ngưng trọng.

Chẳng lẽ những yêu thú này vì thiên địa dị biến cho nên mới chịu ảnh hưởng sao?Hoàng Tĩnh Ngọc nhíu mày, lúc này khuôn mặt có chút tái nhợt, dung nhan tuyệt mỹ khiến cho người ta động lòng, khiến cho người ta không khỏi thương hoa tiếc ngọc.

Ta thấy không hoàn toàn giống như vậy, những yêu thú này dường như cố ý vây khốn chúng ta, dường như đang đợi người khác.

Lục Kinh Vân cân nhắc một hồi, sắc mặt ngưng trọng nhìn bốn phía, hắn muốn rời khỏi đàn yêu thú này có lẽ cũng không khó.

Nhưng vì lúc này có nhiều đệ tử Phi Linh môn như vậy, hắn không có cách nào mang đi toàn bộ.

Bây giờ chúng ta cũng không có cách nào thông báo cường giả trong môn tới đây cứu viện, phiền phức lớn rồi.

Bạch Toa Toa nói.

Nếu như lần này có thể chạy đi, một ngày khác nhất định ta sẽ san bằng tất cả yêu thú trong Đông Hải.

Lục Kinh Vân nhếch miệng, khóe miệng nở nụ cười lạnh lẽo.

Nhất định là có người âm thầm không chế yêu vương, sau đó ra tay với chúng ta.

Trong mắt Đoan Mộc Hồng Chí lan tràn ra hàn ý nhàn nhạt, tôi luyện những năm qua khiến cho những người khác biết rõ, dưới khuôn mặt tuấn lãng kia chính là vẻ khát máu của hắn.

Ngọc Diện Ưng Vương Đoan Mộc Hồng Chí của Phi Linh môn quả nhiên bất phàm, tuổi còn nhỏ đã có tu vi cùng với tâm trí như vậy, chỉ tiếc khí vận không tốt.

Lúc này ngoài hap cốc có mười mấy đạo thân ảnh xuất hiện, một cỗ khí tức khủng bố lan tràn.

Dẫn đầu là hai đạo thân ảnh, năng lượng thiên địa chấn động, trong lúc vô hình khiến cho năng lượng thiên địa biến hóa.

Hai Vũ Tôn.

Đoan Mộc Hồng Chí lập tức biến sắc, ở chung với cường giả Phi Linh môn lâu, cho dù bây giờ hắn chỉ là Vũ Vương lục trọng, thế nhưng cũng có thể cảm nhận được rõ ràng hai người vừa mới tới là Vũ Tôn.

Đoan Mộc Hồng chí cảm nhận được mấy người Lục Kinh Vân, Niếp Phong, Bạch Toa Toa, Hoàng Tĩnh Ngọc đều có thể cảm giác được.

Người có tu vi Tôn cấp tới đây, ngay cả cơ hội chạy trốn bọn họ cũng không có.

Vương cấp và Tôn cấp, kém quá xa.

Huống chi hiện tại ngoài hai cường giả Tôn cấp ra còn có tầm chục Vương cấp cùng với mấy người có tu vi Suất cấp.

Trong chục Vương cấp kia có vài Vương cấp cao trọng.

Là người Vạn Thú Tông, dường như còn có người Khôn Dương đảo.

Ánh mắt Niếp Phong nhảy lên, nhìn mười mấy đạo thân ảnh phía trước, hàn ý trong mắt bắn ra.

Có chút nhãn lực, không ngờ lại biết rõ thân phận của chúng ta.

Một lão giả nhíu mày, lạnh nhạt nhìn qua mấy thanh niên nam nữ trước mắt, trong mắt hiện lên sự khinh thường cùng với sát ý.

Giống như nhìn con mồi nằm trên thớt, không có khả năng chạy thoát, người này nói: Ngọc Diện Ưng Vương Đoan Mộc Hồng Chí, Hỏa Ảnh La Sát Hoàng Tĩnh Ngọc, Đại Địa Vương Giả Niếp Phong, Linh Vũ Tà Vương Lục Kinh Vân.

Không ngờ tất cả cả các ngươi đều có mặt ở đây.

Sau khi các ngươi chết, có lẽ Phi Linh môn cũng sẽ xong đời, khặc khặc.

Nghĩ biện pháp trốn trở về, để cho cường giả trong môn báo thù cho chúng ta.

Hoàng Tĩnh Ngọc rút trường kiếm ra khỏi vỏ, khí tức sắc bén lan tràn ra.

Những năm này nàng lăn lộn trên đại lục có uy danh Hỏa Ảnh La Sát, tuyệt đối không phải dựa vào dung mạo mà là thực lực của mình.

Liều.

Chân khí trên người Niếp Phong tràn ra, chân đạp mạnh mặt dất, trên mặt đất có một khe nứt lan tràn.

Mấy Vương cấp, thiên phú cho dù mạnh cũng vô dụng.

Ta muốn nhìn xem rốt cuộc các ngươi có bao nhiêu bất phàm.

Lúc trước Lục Thiếu Du giết đồ nhi của ta, hôm nay ta giết mấy người các ngươi đền mạng.

Sau lưng hai Tôn cấp có một Vũ Vương cửu trọng sắc mặt trầm xuống, miệng hét lớn một tiếng, bàn chân đạp mạnh mặt đất, thân thể hóa thành một đạo tàn ảnh màu đỏ, phóng về phía đám người Đoan Mộc Hồng Chí, Niếp Phong.

Sưu.

Trên không trung trong nháy mắt vang lên thanh âm xé gió, khí tức nóng bỏng quanh thân lão giả này mang theo kình lực hung hãn, phô thiên cái địa bắn ra.

Một đạo chưởng ấn nhanh chóng ngưng tụ, không gian run lên, chưởng ấn nóng bỏng lập tức đánh xuống.

Nghĩ biện pháp trốn.

Niếp Phong khẽ quát một tiếng, chân khí tuôn ra.

Quanh thân lập tức được một bộ khải giáp bất phàm bao phủ, cuối cùng ngưng tụ một đạo quyền ấn.

Quyền ấn bộc phát ra kình lực khủng bố, va chạm với chưởng ấn.

Hai đạo công kích hung hăng va chạm, Niếp Phong bị đẩy lui.

Miệng phun ra một ngụm máu tươi, tu vi Vũ Vương lục trọng đỉnh phong hắn khó có thể chống lại Vũ Vương cửu trọng như đối phương, mà lại còn là Vũ Vương cửu trọng gần đỉnh phong.

Khục khục.

Thế nhưng lão giả kia cũng không dễ chịu, sắc mặt lập tức trắng bệch, trong cổ họng vang lên một tiếng trầm đục, dường như cũng chịu một chút thiệt thòi.

Ánh mắt cực kỳ kinh ngạc, đối phương chỉ là Vũ Vương lục trọng mà thôi, thật không ngờ lại cường hãn như vậy.

Giải quyết sớm một chút, thiên địa biến hóa đã làm chậm trễ không ít thời gian, chậm sẽ sinh biến, động thủ đi.

Một lão giả Tôn cấp khẽ quát một tiếng, phất tay ra lệnh, sát ý trong mắt bắn ra, không muốn trì hoãn.

Thiên địa xảy ra dị biến khiến cho hắn có chút bất an, cũng đã làm trì hoãn không ít thời gian của bọn họ, bằng không bọn họ đã sớm không còn ở đây.

Giết.

Lập tức hơn mười Vũ Vương, Linh Vương còn có người có tu vi Suất Cấp đánh về phía trước.

Chân khí linh lực tuôn ra, toàn thân được chân khí, linh lực bao phủ, mang theo tiếng xé gió đánh về phía chúng đệ tử Phi Linh môn.

Những người này tuyệt đối đều là cường giả, cũng đều là người giết người lão luyện, khí tức sắc bén tới cực điểm.

Ngao Ngao.

Trong nháy mắt, ngoài hải đảo, tiếng rít gào vang vọng liên tục.

Trên trăm đầu yêu thú lục giai trong nước xoay quanh không trung.

Tám đầu yêu thú thất giai trong nước ở trên không trung, uy thế khủng bố kinh người tới cực điểm.

Ngao Ngao.

Bảo Nhi, Bối Nhi lần nữa hóa thành bản thể Hoàng Kim Yêu Long viễn cổ khổng lồ, uy thế kinh người lan tràn, thế nhưng lại bị tám đầu yêu thú thất giai vây trên không trung.

Liều.

Bạch Toa Toa yêu kiều quát lên một tiếng, lúc này nàng cũng là Vương cấp, thân hình lập tức đánh về phía một người có tu vi Vương cấp.

Giết.

Chúng đệ tử Phi Linh môn không còn đường để trốn, chỉ có thể liều mạng chiến một trận, song phương giao thủ, có máu tươi phun ra.

Có đệ tử Phi Linh môn thực lực không đủ đã bị đánh chết.

Trường kiếm trong tay Hoàng Tĩnh Ngọc xoay tròn vô cùng quỷ dị, chân khí phô thiên cái địa rót vào trường kiếm, thân thể mềm mại chợt hiện, giống như một đầu độc xà, thế nhưng cũng bị hai Vương cấp vây khốn, không có cách nào thoát thân.

Tiểu tử, Linh Vũ Tà Vương, thiên phú cực cao, chỉ tiếc lần này chúng ta sẽ không để cho ngươi giống như Lục Thiếu Du, không cho ngươi thêm cơ hội.

Một tiếng quát nhẹ vang vọng bên người Lục Kinh Vân, lão giả có tu vi Tôn cấp mang theo vẻ mặt âm lệ đến bên người Lục Kinh Vân.

Lục Kinh Vân biến sắc, Tôn cấp cùng với Vương cấp hoàn toàn chính là hai tầng thứ khác nhau, chân khí tràn ra, thân ảnh đột nhiên chạy trốn.

Thế nhưng ngay khi Lục Kinh Vân vừa mới quay người định thoát đi, dường như lão giả có tu vi Tôn cấp đã tính toán tới bước này, khí tức lạnh thấu xương lan tràn ra.

Trên không trung liên tiếp vang lên thanh âm trầm thấp, bạo liệt, bao phủ Lục Kinh Vân.

Cảm nhận kình khí âm hàn bàng bạc này, Lục Kinh Vân biến sắc, hai tay giơ lên, muốn toàn lực ra tay ngăn cản, thế nhưng lúc này máu trong cơ thể hắn lần nữa sôi trào lên, giống như muốn nổ tung, khiến cho chân khí đình trệ không có cách nào ngưng tụ.

Phanh.

Chân khí không có cách nào vận chuyển, kình khí hùng hậu đánh tới.

Lục Kinh Vân căn bản không có cách nào ngăn cản, lực lượng âm hàn hung hăng đánh vào trên thân thể hắn.

Lập tức một tiếng nổ mạnh, kinh thiên động địa vang vọng.

Thân thể Lục Kinh Vân bị đập xuống mặt đất, mặt đất rung chuyển, đá vụn bắn tứ tung.

Thân thể Lục Kinh Vân bị đất đá bao phủ toàn bộ.

Kinh Vân.

Mọi người lo lắng hét lớn, lúc này bản thân họ cũng khó bảo toàn, vô lực cứu giúp.

Mà ngay cả Bối Nhi cũng bị bốn đầu yêu thú thất giai vây công, thực lực đều ở trên nàng, rít gào liên tục, thế nhưng cũng không có cách nào thoát thân.

Khặc Khặc.

Lão giả âm lệ tu vi Tôn cấp kia cười to không ngớt, Lục Kinh Vân này có thiên phú mạnh mẽ, nhất định không thể để cho Lục Kinh Vân phát triển tới tình trạng như Lục Thiếu Du.

Cho nên Thiên Địa minh thương nghị, muốn đem Lục Kinh Vân này bóp chết từ trong trứng nước, xuất động cường giả Tôn cấp đánh chết, nhân tiện đánh chết những người trẻ tuổi của Phi Linh môn.

Sưu.

Ngay khi lão giả Tôn cấp này muốn ra tay một lần nữa, thân ảnh lao thẳng tới đống đá vụng, không cho Lục Kinh Vân bất kỳ cơ hội nào.

Ầm ầm.

Thì ngay lúc đó, trên chín tầng trời đột nhiên vang vọng tiếng sấm, sấm chớp lập lòe.

Mà sau khi nghe được tiếng sấm minh, thân ảnh lão giả có tu vi Tôn cấp này đình trệ, ánh mắt nhìn lên bầu trời.

Lúc này tất mọi người nhịn không được mà dừng tay, đều nhìn lên không trung.

Bởi vì tiếng sấm minh kia khiến cho linh hồn tất cả mọi người bỡ ngỡ.

Mọi người ngẩng đầu lên, chỉ thấy không gian lờ mờ, tối tăm lúc này đã bắt đầu phong vân biến sắc.

Ầm ầm.

Chỉ trong nháy mắt ngắn ngủi, trên không trung một tiếng sấm sét vang vọng, đột nhiên cả thiên địa phong vân biến sắc.

Vô số mây đen dày đặc kéo tới, cả thiên địa rung rung, mặt đất run rẩy bất định.

Sưu.

Phong vân biến sắc, xen lẫn tiếng sấm minh, lúc này không gian đột nhiên lờ mờ, ngoài hải đảo, hải vực vô tận lập tức nổi lên sóng to gió lớn, cơ hồ tất cả các yêu thú cảm thấy linh hồn run rẩy.

Sưu Sưu.

Trong không gian lờ mờ, trên chín tầng trời đột nhiên có kim quang vô tận lan tràn ra.

Kim quang tựa như mặt trời giữa trưa, tất cả biến hóa bực này khiến cho thân thể mọi người run run, linh hồn run rẩy, trong Hư không bí cảnh, gió nổi mây phun, tiếng sấm vang vọng không ngừng.

Giữa không trung, đạo quang trụ kim quang kia kết nối giữa trời và đất.

Trong quang trụ, Lục Thiếu Du lơ lửng trên không trung, cả không gian tràn ngập kim quang, quang mang màu vàng rực rỡ bao phủ lấy người Lục Thiếu Du, một cỗ năng lượng màu vàng không ngừng rót vào trong thân thể Lục Thiếu Du.

Hai tay Lục Thiếu Du mở rộng, vô số lỗ chân lông toàn thân đều đang tham lam hấp thu quang mang màu vàng kinh người này.

Thiên địa xảy ra dị biến, đây là lần thứ ba, lần thứ ba ah.

Thuộc tính đại thành, nhân loại này không ngờ lại lĩnh ngộ thuộc tính tới đại thành.

Giữa không trung, giờ phút này trong biển lửa hỏa diễm màu xanh da trời vang lên thanh âm rung động của Thái Cổ U Minh Viêm, linh hồn hắn không ngừng run rẩy.

Từ thời viễn cổ cho tới bây giờ, loại hiện tượng này hắn đã nhìn thấy lần thứ ba, hai lần trước là ở thời viễn cổ, khi đó có người lĩnh ngộ thuộc tính tới đại thành, mới có thể khiến cho thiên địa xảy ra dị biến bực này.

Không gian tràn ngập kim quang rực rỡ, tiếng sấm minh vang vọng trên không trung, lúc này dường như có từng ngôi sao bắt đầu biến hóa.

Trong thiên địa, hai mươi mấy thời thần sau, lúc này thiên địa xảy ra dị biến đã ba ngày ba đêm, không có trăng sao, không có ngày đêm, chỉ có sắc trời tối tăm mờ mịt, phảng phất như thiên địa bị cắn nuốt.

Trong thiên địa, hàng tỉ sinh linh bất an, từng đàn yêu thú, linh thú nhảy lên đỉnh núi, hai mắt nhìn lên trên không trung.

Cơ hồ tất cả cường giả đạp không mà đứng, bấm đốt tay tính toán, trong lòng vô cùng nghi hoặc, thế nhưng lại không có ai biết nguyên nhân.

Chỉ có trấn Thanh Vân lúc này không có ai chú ý tới, trong Lục gia, cơ hồ tất cả đệ tử Lục gia lúc này máu trong cơ thể sôi trào.

Hai mắt bắt đầu nóng bỏng, khí tức quỷ dị, mà lạ lẫm từ trên chín tầng trời thẩm thấu xuống trấn Thanh Vân.

Không biết có chuyện gì không gian bao la mờ mịt trở nên tối tăm.

Trong không gian tối tăm, trên chín tầng trời bắt đầu có kim quang nhàn nhạt lan tràn.

Trên không trung, từng ngôi sao bắt đầu hiện lên trên vòm trời.

Từ từ, từng ngôi sao bắt đầu di động, những nơi ngôi sao đi qua, tinh không lập tức tối tăm, phía dưới trong khoảnh khắc xuất hiện thủy triều.

Ngôi sao ngập trời di chuyển, một lát sau trên bầu trời chỉ cón lại chín ngôi sao.

Chín ngôi sao bỗng hiên bành trướng, ầm ầm hợp lại thành một đường, giống như muốn từ trên chín tầng trời rớt xuống vậy.

Chín ngôi sao hợp thành một đường, giống như một chuỗi đường hồ lô ở trên bầu trời, một vầng trăng sáng xuất hiện trên tầng trời thấp, giống như sắp rơi xuống phiến thiên địa này.

Ngẩng đầu nhìn lên trăng sáng bao phủ ngọn núi, phảng phất như chỉ cần giơ tay là có thể chạm tới.

Vầng trăng sáng ngời chiếu sáng, sau vầng trăng, tám ngôi sao tương liên với nhau.

Vầng trăng khổng lồ mang theo chín cỗ khí tức kinh khủng khiến cho cơ hồ tất cả sinh linh trong thiên địa cảm thấy tim đập nhanh hơn, thậm chí còn có cảm giác giống như ngừng đập.

Chân khí, linh lực trong cơ thể bị áp chế tuyệt đối, căn bản không có cách nào nhúc nhích.

Chín ngôi sao tương liên, trong khoảng khắc thiên địa sơn băng địa liệt, sóng biển cuồn cuộn, thủy triều tăng mạnh, vô số nơi biển gầm, cuồng phong rít gào, tiếng sấm vang vọng.

Cửu tinh liên châu, đây dường như là cửu tinh liên châu.

Cửu tinh liên châu, thiên địa dị biến, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Trời a, đây là cửu tinh liên châu.

Giờ phút này trên đại lục, từng đạo thân ảnh đứng trên hư không, ánh mắt ngây ngốc nhìn lên trên bầu trời, linh hồn run rẩy.

Ngao Ngao.

Ô.

Trong thiên địa, yêu thú, linh thú, dã thú, cả đám chiếm giữ từng ngọn núi, thân thể phủ phục, ánh mắt cực lớn nhìn về phía vầng trăng sáng mà rít gào, run rẩy.

Trên hải đảo, lúc này đám cường giả Khôn Dương đảo, Vạn Thú Tông đang vây công người Phi Linh môn cũng cảm thấy run rẩy, linh hồn run run, chân khí, linh lực trong cơ thể đình trệ.

Linh hồn rung động, đâu còn có tâm tư động thủ.

Ngao Ngao.

Trên hải vực, lúc này ở giữa cửu tinh liên châu, vầng trăng sáng chiếu rọi giống như muốn từ trên chín tầng trời rớt xuống hải vực.

Vô số yêu thú nhìn về phía vầng trăng rít gào, trong hải vực sóng to gió lớn.

Sưu.

Không có ai chú ý tới, lúc này Lục Kinh Vân trong đống đá vụn bắt đầu có kim quang trong đống đá vụn bắt ra, đống đá vụn bắt đầu run rẩy.

Cửu tinh liên châu, tại sao lại có cửu tinh liên châu, sắp tận thế sao?Trong thiên địa hàng tỉ sinh linh run rẩy, vô số người ngẩng đầu nhìn lên không trung.

Tim đập nhanh, linh hồn run rẩy, dị tượng như vậy nào có ai đã nhìn thấy qua.

Ầm ầm.

Trên không trung vang vọng tiếng sấm không ngừng, cùng một thời điểm, sau lưng cửu tinh liên châu, có một đạo quang mang màu vàng hiện ra.

Đạo quang mang màu vàng này giống như từ phía chân trời hỗn độn lan tràn ra, chiếu rọi vào chín ngôi sao, uy áp từ chỗ sâu trong thiên địa lan tràn.

Xoẹt.

Lập tức, quang mang màu vàng xuyên qua ngôi sau thứ chín, tiếp tục lan tràn qua ngôi sao thứ tám, thứ bảy, cuối cùng rơi xuống vầng trăng khổng lồ màu trắng.

Quang mang màu vàng lập tức đại thịnh, vầng trăng lúc này giống như mặt trời giữa trưa.

Giờ phút này cả thiên địa lập tức bị quang mang màu vàng bao phủ.

Bên trong quang mang màu vàng vang vọng tiếng sấm, cuồng phong rít gào, khí tức sắc bén vô cùng vô tận lan tràn ra.

Trên trấn Thanh Vân, trong Lục gia, hơn một ngàn đệ tử Lục gia lúc này thân bất do kỷ bị kim quang bao phủ, thân thể đột nhiên lăng không lơ lửng, từng đạo quang mang chói mắt bao phủ lấy thân thể của từng người.

Trên hơn một ngàn người Lục gia, bầu trời toàn bộ trấn Thanh Vân đều bị quang mang màu vàng chói mắt bao phủ, trong khoảnh khắc khiến cho tất cả người ở trấn Thanh Vân chú ý, vô số ánh mắt kinh ngạc nhìn lên trên không trung.

Trong hơn ngàn tộc nhân Lục gia, người được kim quang bao phủ, lơ lửng trên cao nhất chính là Lục Trung và La Lan thị, mà tiếp đó ở phía dưới là Lục Đông, Lục Tây, còn có đám người Lục Thiếu Hùng.

Phía dưới nữa là những người khác trong Lục gia, chỉ có một mình La Lan thị là không có huyết mạch của Lục gia, còn lại đều là đệ tử có huyết mạch của Lục gia.

Hơn ngàn người lơ lửng trên không trung, kim quang bao phủ, máu trong cơ thể sôi trào, hai mắt đro thẫm, giờ phút này giống như toàn bộ bọn họ mất đi thần trí, hai mắt nhắm chặt, thân bất do kỷ.

Đồng thời trong thiên địa lúc này có một cỗ năng lượng bàng bạc hội tụ rồi rót vào trong thân thể từng người.

Phanh.

Trên Đông Hải, đống đá vụn đột nhiên nổ tung, thân ảnh Lục Kinh Vân phóng lên trời, lập tức lơ lửng trên không trung, giống như có thể đụng tay tới vầng trăng sáng màu vàng kia.

Sưu.

Lục Kinh Vân phóng lên trời, trên vầng trăng màu vàng kia có một đạo quang trụ màu vàng giống như thực chất bao phủ thân thể Lục Kinh Vân.

Giờ phút này Lục Kinh Vân ở trong đạo quang trụ màu vàng, hai mắt nhắm chặt, hai tay mở rộng, toàn thân được quang mang màu vàng bao phủ, một cỗ năng lượng thiên địa vô hình nhanh chóng hội tụ.

Ầm ầm.

Trong thiên địa, giờ phút này dường như có thứ gì đó tỉnh lại.

Cổ Vực, đại lục Linh Vũ, Đông Hải, Tổ Yêu Lâm, Linh Hoàng Nhai, trên mặt đất bao la phát ra tiếng nổ trầm thấp, mặt đất bỗng nhiên vỡ nứt ra tạo thành một cái khe cực lớn.

Quang mang màu vàng sắc bén, lạnh lẽo từ trong vô số khe nứt cực lớn trong mặt đất lan tràn ra.

Cuồng phong rít gào, kim quang tràn ngập, thiên địa lúc này run rẩy.

Sưu Sưu.

Trong thiên địa, giờ phút này trong mười mật cảnh, trong không gian của Lục đại Nhân Hoàng tộc, Tứ đại Thú Hoàng tộc, máu tươi trong người tất cả mọi người sôi trào, trong lúc vô hình dừng như bị một loại năng lượng nào đó trong thiên địa dẫn dắt, hoàng khí trên người không tự chủ được mà lan tràn ra, trong lòng tất cả những đệ tử Hoàng tộc không khỏi run run, linh hồn run rẩy.

Sưu Sưu.

Trong Lục đại Nhân Hoàng tộc, Tứ đại Thú Hoàng tộc, từng đạo thân ảnh lánh đời nhảy lên đỉnh núi, dường như ở ngay dưới vầng trăng sáng kia, trong mắt những người này đều hiện lên sự kinh ngạc, biến sắc.

Cửu tinh liên châu, thuộc tính đại thành, thiên địa dị biến.

Cửu tinh liên châu, dấu hiệu tân Hoàng tộc xuất thế.

Thuộc tính đại thành, cửu tinh liên châu, đây là dấu hiệu sắp có tân Hoàng tộc xuất thế a.

Thuộc tính mới, rốt cuộc là ai lĩnh ngộ thuộc tính đại thành?Từng đạo thân ảnh biến sắc, thuộc tính đại thành, tân Hoàng tộc xuất thế, đối với bọn họ hiện tại mà nói, tự nhiên bọn họ hiểu rõ điều này đại biểu cho cái gì.

Trong thiên địa, cửu tinh liên châu, kim quang che khuất bầu trời, không gian vang vọng thanh âm ken két giống như tùy thời sẽ bị nghiền nát.

Trên trấn Thanh Vân, giờ phút này kim quang rực rỡ, tiếng sấm vang vọng, một cỗ khí tức phóng lên cao.

Hơn một ngàn đạo thân ảnh được kim quang bao phủ.

Bên trong kim quang, những vũ giả đơn hệ biến thành vũ giả song hệ, vốn là vũ giả song hệ thì biến thành vũ giả tam hệ.

Cơ hồ tất cả Linh giả của Lục gia đều không có biến hóa, thế nhưng khí tức trên người lại tăng vọt.

Cơ hồ tất cả đệ tử Lục gia, chủ thuộc tính trên người biến đổi, biến thành một loại thuộc tính lạ lẫm mà cho tới bây giờ bọn họ chưa từng tiếp xúc qua.

Khí tức sắc bén lạnh lẽo lan tràn trên không gian, trên không trung không ngừng vang lên tiếng sấm, thiên địa dường như sắp sụp đổ, năng lượng khủng bố phóng lên cao.

Năng lượng thiên địa không ngừng rót vào trong cơ thể, khí tức dễ dàng tăng vọt giống như lật bàn tay, Vũ Đồ biến thành Vũ Sĩ, tiếp đó là Vũ Sư.

Mà người vốn là Vũ Sư thì lập tức tăng vọt, nhất trọng, nhị trọng, mãi cho tới cửu trọng, ngưng tụ vũ đan đột phá Vũ Phách.

Khí tức tăng lên không có ai có thể ngăn cản.

Cùng lúc trong thiên địa có một cỗ năng lượng kéo tới, tiến vào trong huyết mạch của đệ tử Lục gia.

Trên không trung Lục gia, ngàn người lơ lửng, kim quang bao phủ, mang theo một cỗ uy áp tới từ thiên địa, khiến cho tất cả người trên trấn Thanh Vân như nhũn ra, linh hồn bỡ ngỡ, người thực lực không đủ, phủ phục trên mặt đất.

Chỉ có phủ phục trên mặt đất bọn họ mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút, bằng không sẽ bạo thể mà chết.

Loại uy áp này dường như tới từ linh hồn, không có cách nào chống cự.

Uy áp khủng bố từ trấn Thanh Vân dùng tốc độ nhanh như thiểm điện lan tràn ra bốn phía.

Dưới loại uy áp này, hoàng khí trên người mấy cường giả Độc Cô gia và Bắc Cung gia ở lại Lục gia cũng bị run rẩy, tự dưng máu tươi sôi trào, khí tức của loại uy áp này so với hoàng khí trên người bọn họ không kém bao nhiêu.

Khí tức này rất quen thuộc a.

Trong Phi Linh môn, trên không trung ở hậu sơn, lúc này có hai đạo thân ảnh đạp không đứng thẳng, kinh ngạc nhìn qua động tĩnh kinh người của Cửu Tinh Liên Châu.

Phương hướng Vân Dương Tông dường như có dị tượng.

Hàn Băng Đại Đế đạp không, ánh mắt nhìn về bên ngoài sơn mạch Vụ Đô, trên không trung sơn mạch lúc này có kim quang vô cùng chói mắt lan tràn.

Kim quang mang theo một cỗ uy áp kinh người, có thể cộng minh cùng thiên địa, có thể sinh ra cộng minh với không gian tràn ngập quang mang màu vàng này.

Không phải Vân Dương Tông, là động tĩnh trên trấn Thanh Vân, hình như là Lục gia.

Thánh Thủ Linh Đế biến sắc, phất tay một cái xé rách một vết nứt không gian trên không trung, thân ảnh biến mất tại chỗ.

Lục gia.

Ánh mắt Hàn Băng Đại Đế lóe lên, cũng phất tay xé mở một vết nứt không gian trước người, lập tức biến mất tại chỗ không thấy.

Phía trên đại lục Linh Vũ có động tĩnh.

Động tĩnh tới từ đại lục Linh Vũ.

Nhất định trên đại lục Linh Vũ xuất hiện biến cố kinh người.

Giờ phút này trong thiên địa có hơn chục ánh mắt nhìn về phía đại lục Linh Vũ ở ngoài sơn mạch Vụ Đô, từng đạo thân ảnh lập tức xé rách không gian biến mất không thấy gì nữa.

Hư Không Bí Cảnh, quang trụ màu vàng kết nối giữa trời và đất, Cửu Tinh Liên Châu, mục tiêu dường như lấy Lục Thiếu Du làm trung tâm, trong quang mang màu vàng bao phủ, quang trụ màu vàng cũng bao phủ trời cao.

Trong quang trụ màu vàng, trên người Lục Thiếu Du lúc này có một cỗ uy áp kinh khủng bắt đầu lan tràn rồi khuếch tán ra trong thiên địa.

Cùng với kim quang trong thiên địa hòa tan vào một chỗ, hoàn toàn tương liên với thiên địa.

Thuộc tính đại thành, nhân loại này đã lĩnh ngộ thuộc tính tới đại thành, phiền phức rồi.

Hư Không Bí Cảnh, trong thế giới tràn ngập hỏa diễm của Thái Cổ U Minh Viêm, âm thanh kinh ngạc của Thái Cổ U Minh Viêm truyền ra.

Không thể để cho hắn thành công, nếu thành công ta sẽ phiền phức.

Trong lòng Thái Cổ U Minh Viêm thầm tính toán, động tĩnh kinh người này khiến cho hắn run sợ, hắn nghĩ tới, vạn nhất nếu như nhân loại này lĩnh ngộ thuộc tính đại thành, mà lúc này hắn lại tiêu hao hầu như không còn, khi đó phiền phức vô cùng lớn.

Nhân loại này hơn phân nửa sẽ không bỏ qua hắn.

Sưu Sưu.

Đột nhiên trong biển lửa màu xanh da trời bắt đầu xuất hiện chấn động, không cỗ khí tức nóng bỏng vô hình khiến cho không gian vặn vẹo bắt đầu lan tràn.

Khí tức nóng bỏng này không ngờ lúc này có thể ngăn cản kim quang ngập trời một lát, nhiệt độ khủng bố đem không gian hòa tan.

Tiếp đó hỏa diễm màu xanh da trời giống như là sóng biển, không ngừng bốc lên, nhiệt độ nóng bỏng bộc phát.

Lập tức trong biển lửa màu xanh da trời bao la có hình dáng một đầu quái vật khổng lồ hiển hiện.

Ngao.

Một tiếng long ngâm vang vọng, chỉ thấy ở trong không gian tràn ngập hỏa diễm màu xanh da trời lúc này có một con rồng lửa mấy ngàn thước bắn ra, cự long bằng hỏa diễm màu xanh da trời mang theo năng lượng nóng bỏng giống như một cái cầu vồng màu đỏ xẹt qua không gian, xé rách không gian, trong khoảnh khắc hung hăng đánh về phía quang mang màu vàng đang bao phủ Lục Thiếu Du.

Cự long bằng hỏa diễm cực lớn rít gào, uy áp kinh người, sợ rằng ngay cả Đế giả bình thường cũng chỉ có thể chạy trốn.

Nhưng vào lúc này ở trong mi tâm Lục Thiếu Du đang hoàn toàn không biết mình gặp nguy cơ có một đạo quang mang màu vàng bắn ra, tiếp đó ngưng tụ thành một kim đao màu vàng trên không trung.

Sưu Sưu.

Kim đao màu vàng đánh xuống, một đạo đao mang màu vàng bổ ra vết nứt không gian đen kịt, trong sát na đánh vào trên thân thể khổng lồ của cự long bằng hỏa diễm màu xanh da trời nóng bỏng kia.

Phanh.

Không có âm thanh bạo liệt quá lớn, đao mang đánh xuống, dễ dàng chém đôi cự long bằng hỏa diễm màu xanh da trời.

Năng lượng nghiền nát, giống như pháo hoa từ trong cơ thể cự long bằng hỏa diễm màu xanh da tời bắn ra.

Ah.

Thân thể cự long bằng hỏa diễm màu xanh da trời này lập tức bị nghiền nát, tiếng kêu phẫn nộ, kiêng kỵ xen lẫn thảm thiết chói tai vang vọng trong không gian tràn ngập kim quang, lập tức biển lửa màu xanh da trời kia lập tức co rút lại.

Đến cùng là vật gì, tại sao lại mạnh như vậy?Thái Cổ U Minh Viêm kinh hãi, lần nữa hắn lại bị đánh cho trọng thương, bảo vật trên người nhân loại này khiến cho hắn triệt để tuyệt vọng.

Sưu.

Đả thương Thái Cổ U Minh Viêm, kim đao màu vàng tiếp tục trở lại mi tâm của Lục Thiếu Du, căn bản không thèm để ý tới Thái Cổ U Minh Viêm.

Nhưng mà Thái Cổ U Minh Viêm cũng không dám lộn xộn, trên người nhân loại này có bảo vật quỷ dị không phải là thứ mà hắn có thể chống lại.

Hắn thực sự không thể tưởng tượng được trên đời này lại còn có thứ mà hắn không thể chống lại được.

Ngao.

Một tiếng long ngâm vang vọng, ở trong đan điền của Lục Thiếu Du, Huyết Lục không biết xảy ra chuyện gì mà lại từ đan điền bắn ra, lập tức phóng lên trời.

Khi Huyết Lục xuất hiện, đột nhiên bành trướng thành vài trăm thước, cũng bắt đầu thôn phệ năng lượng màu vàng, toàn thân tràn ngập lưu quang huyết sắc chói mắt.

Thần khí thuộc tính, bổn mạng thần khí tiến hóa thành thần khí thuộc tính, nhân loại này rốt cuộc có địa vị gì?Thái Cổ U Minh Viêm lần nữa kinh ngạc, lúc này hắn đã hối hận thật sâu vì mình trêu phải nhân loại trước mắt này.

Đây tuyệt đối là một trong những người kinh khủng nhất từ cổ chí kim mà hắn đã gặp.

Thậm chí lúc này Thái Cổ U Minh Viêm còn có thể khẳng định, nhân loại này so với mấy nhân loại cùng với thú tộc thời viễn cổ còn khủng bố hơn nhiều.

Trong một không gian khác, trên một ngọn núi liên miên, trên một sườn núi có không ít kiến trú, không gian lúc này cũng Cửu Tinh Liên Châu, thiên địa dị biến.

Trên ngọn núi, thân ảnh một thiếu nữ áo xanh lơ lửng trên không trung, hai tay mở rộng, toàn thân được kim quang màu vàng bao phủ, điên cuồng thôn phệ năng lượng trong quang trụ màu vàng.

Toàn thân thiếu nữ áo xanh này tràn ngập kim quang giống như thần tích, một cỗ uy áp khiến cho linh hồn người ta run sợ đang nhanh chóng kéo lên giống như núi lửa sắp phun trào.

Vũ Vương lục trọng, Linh Vương lục trọng.

Vũ Vương thất trọng, Linh Vương thất trọng.

Bát trọng.

Trên người tiểu thư dường như có thêm một loại thuộc tính a.

Vũ giả sáu hệ, rốt cuộc là như thế nào?Trên người thiếu nữ áo xanh, khí tức khủng bố kéo lên, cơ hồ tất cả bình chướng khi tu luyện lúc này đều bị phá tan, dễ như lật bàn tay, khí tức nhanh như thiểm điện kéo lên.

Chung quanh ngọn núi, vô số ánh mắt kinh hãi không thôi.

Tiểu thư xảy ra chuyện gì vậy?Dưới ngọn núi, vô số ánh mắt nghẹn họng nhìn trân trối, không có ai biết chuyện gì đang xảy ra.

Trong Đông Hải bao la, lúc này trên hải đảo Lục Kinh Vân bị quang mang màu vàng bao phủ, giống như là thiên thần, khí tức trên người cũng nhanh chóng kéo lên.

Vũ Vương bát trọng, Linh Vương bát trọng.

Kinh Vân sư đệ thành vũ giả sáu hệ, khí tức này rất quen thuộc.

Vũ Vương cửu trọng, Linh Vương cửu trọng.

Đột phá Tôn cấp, Kinh Vân sư đệ đột phá Tôn cấp rồi.

Trên hải đảo, chân khí, linh lực trên người đệ tử Phi Linh môn như đình trệ, thế nhưng ánh mắt vẫn còn có thể nhìn biến hóa kinh người trên không trung.

Trong lúc thiên địa dị biến, Cửu Tinh Liên Châu, Lục Kinh Vân đang xảy ra biến hóa khủng bố.

Xảy ra chuyện gì, gặp quỷ rồi?Toàn thân cường giả Vạn Thú Tông, Khôn Dương đảo lúc này nhũn ra, linh hồn run rẩy, bọn họ cũng có thể nhìn thấy rõ ràng động tĩnh khủng bố kia.

Lục Kinh Vân đang xảy ra biến hóa kinh người, giống như là thiên thần.

Cùng một lúc, trên trấn Thanh Vân, ngàn người lơ lửng trên bầu trời, tiếp nhận quang mang màu vàng gột rửa, khí tức toàn thân tăng vọt, giống như có thể hòa tan vào một thể với quang mang màu vàng này vậy.

Tôn cấp, Lục Trung đã đột phá Tôn cấp a.

La Lan thị, Lục Đông, Lục Tây đều đột phá Tôn cấp, quá kinh khủng.

Tất cả mọi người đều đột phá, tất cả người của Lục gia đều điên cuồng đột phá, uy áp này khiến cho người ta phủ phục.

Rốt cuộc chuyện gì đang xảy ra, chẳng lẽ Cửu Tinh Liên Châu này liên quan tới Lục gia sao?Trên trấn Thanh Vân đã tụ tập không ít cường giả, cả đám run rẩy ngẩng đầu nhìn lên trời cao, trong lòng rung động.

Xem tiếp...

con-mat-ao-thi

  • Linh vũ thiên hà

  • truyện tranh Linh vũ thiên hà

  • truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà truyện chữ

  • đọc truyện Linh vũ thiên hà

  • Linh vũ thiên hà chap

  • truyenfull.vn

  • truyenfull.vip

  • truyenfull.vip

  • truyen.tangthuvien.vn/

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License