Linh vũ thiên hà
Chapter
0307
Trên thân thể linh hồn lập tức xuất hiện từng đoàn bí văn huyền ảo.
Ngay lúc đó, từng đạo Thái Cổ U Minh Viêm bị cắn nuốt vào trong linh hồn, Thiên Hỏa nóng bỏng liên tục được vận chuyển vào trong tiểu hồn anh của Lục Thiếu Du.
Những nơi Thái Cổ U Minh Viêm đi qua, linh hồn Lục Thiếu Du run rẩy, thân thể linh hồn run rẩy dữ tợn.
Thái Cổ U Minh Viêm vận chuyển vài vòng trong cơ thể, tình huống tốt hơn không ít.
Lục Thiếu Du đã có thể kiên trì.
Khi Thái Cổ U Minh Viêm vận chuyển được sáu vòng trong thân thể tiểu hồn anh, thân thể linh hồn của Lục Thiếu Du trong lúc mơ hồ xảy ra biến hóa, khi vận chuyển được chín vòng, phía trên tiểu hồn anh của Lục Thiếu Du, bí văn huyền ảo biến mất, trên thân thể có quang mang màu xanh quanh quẩn.
Thành công, ta thành công rồi.
Địa hồn biến đã thành công.
Lục Thiếu Du kinh hỉ, lúc này hắn đã triệt để tu luyện thành công Địa hồn biến.
Nhảy qua Nhân hồn biến, tu luyện thành công tầng thứ hai.
Giờ phút này, Lục Thiếu Du có thể cảm nhận được rõ ràng, hồn anh của hắn so với trước kia, chỉ riêng độ tinh thuần, quả thực đã cách biệt một trời một vực.
Hỗn trướng, hóa ra ngươi ở trong thế giới của ta tu luyện bí pháp.
Nhân loại vô sỉ.
Thái Cổ U Minh Viêm nổi giận, tới lúc này hắn mới nhìn ra, hóa ra nhân loại này ở trong thế giới của hắn tu luyện bí pháp, không ngờ hắn lại bị lợi dụng.
Bị một nhân loại nhỏ bé lợi dụng.
Coi như ta phải trả giá thật nhiều thì ta cũng sẽ khiến cho ngươi tan thành mây khói, nghiền nát ngươi thành tro bụi.
Thái Cổ U Minh Viêm nổi giận liên tục, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì mà nhiệt độ khủng bố trong Thái Cổ U Minh Viêm lần nữa tăng lên, khí tức tăng vọt.
Nhiệt độ khủng bố tăng lên, không gian trong nháy mắt dị thường đáng sợ, hỏa diễm màu xanh da trời rít gào, bọt khí khủng bố liên tiếp nổ tung.
Không xong, tại sao lại đột nhiên mạnh như vậy?Lục Thiếu Du biến sắc, trong nháy mắt cảm giác được nguy hiểm, Thái Cổ U Minh Viêm giống như khôi phục tới tình trạng khủng bố vậy.
Sưu.
Ngay khi Lục Thiếu Du cảm giác được khí tức khủng bố kia, một đạo đao mang màu vàng lập tức xuyên qua không gian tràn ngập hỏa diễm màu xanh da trời, trong chốc lát bao phủ tiểu hồn anh của Lục Thiếu Du.
Lục Thiếu Du còn chưa lấy lại được tinh thần, tiểu hồn anh không ngờ trong giây lát lại trở lại trong đầu.
Phanh.
Phanh.
Phanh.
Ngay khi tiểu hồn anh của Lục Thiếu Du vừa mới biến mất, Thái Cổ U Minh Viêm khủng bố liên tiếp vang lên tiếng nổ kinh người.
Một mảnh bọt khí màu xanh da trời khủng bố nổ tung.
Dung nham màu xanh da trời kinh khủng tạo thành một đám mây hình nấm.
Mỗi một lần nổi tung đều tương đương với một Chuẩn Đế tự bạo, dường như còn cường hãn hơn nhiều.
Tại sao lại mạnh như vậy?Tiểu hồn anh trở lại không gian trong đầu, hai mắt vẫn nhắm chặt trên bản thể Lục Thiếu Du đột nhiên mở ra.
Ánh mắt cực kỳ kinh ngạc.
Lục Thiếu Du có thể cảm giác được rõ ràng, khí tức của Thái Cổ U Minh Viêm lập tức tăng lên tình trạng khủng bố.
Ngay cả quang mang của kim đao màu vàng lúc này cũng run rẩy, chấn động.
Lục Thiếu Du không nghĩ ra, vốn hắn còn tưởng rằng nếu như tiểu hồn anh không sợ nhiệt độ này, thừa dịp Thái Cổ U Minh Viêm suy yếu tới tình trạng này, nói không chừng còn có thể rời khỏi thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm cũng không nhất định.
Ai ngờ Thái Cổ U Minh Viêm lại lần nữa trở nên mạnh mẽ như vậy.
Mẫu Đơn, khí tức của Thái Cổ U Minh Viêm đã rất yếu, tại sao lại đột nhiên khủng bố, dường như so với ban đầu còn mạnh hơn nhiều.
Đại hồn anh của Lục Thiếu Du hỏi Huyết Linh Mẫu Đơn.
So với ban đầu còn mạnh hơn?Huyết Linh Mẫu Đơn nghi hoặc một lát, lập tức nói: Nếu ta suy đoán không sai, nhất định ngươi đã khiêu khích tên U Minh kia, nhất định hắn đã bị ngươi ép cho nên mới thiêu đốt linh hồn.
Thiêu đốt linh hồn?Ánh mắt Lục Thiếu Du biến đổi, lập tức hỏi Huyết Linh Mẫu Đơn: Thiêu đốt linh hồn sẽ khiến cho thực lực đột nhiên tăng cường lên hay sao? Thiêu đốt linh hồn tương tự như vũ giả, linh giả nhân loại các ngươi tự bạo hồn anh.
Có thể tăng cường thực lực, bất quá ta suy đoán không tới bức đường cùng hoặc nổi giận thì U Minh có lẽ sẽ không làm như vậy.
Đối với con đường tu luyện về sau của hắn sẽ có ảnh hưởng cực lớn.
Thanh âm như chuông bạc của Huyết Linh Mẫu Đơn vang lên, dường như nhớ tới cái gì đó, nói: Lục Thiếu Du, ngươi ngàn vạn lần đừng làm cho tên U Minh kia nổi giận.
Bằng không dùng tính tính nóng nảy của hắn, một khi hắn tự bạo cùng chúng ta đồng quy vu tận mà nói, khi đó chúng ta xong đời.
Thì ra là thế.
Ánh mắt Lục Thiếu Du nhảy lên, phải đề phòng Thái Cổ U Minh Viêm này mới được.
Nếu như thứ đồ chơi này nổi giận tự bạo, quả thực có chút phiền phức.
Không biết kim đao màu vàng đến lúc đó có thể chống lại được hay không.
Mất đi bảo vật như Thái Cổ U Minh Viêm, Lục Thiếu Du phỏng đoán đến lúc đó hắn sẽ đau lòng tới chết.
Nhưng mà trong lúc mơ hồ Lục Thiếu Du cảm thấy, Thái Cổ U Minh Viêm này tuy rằng nóng nảy, thế nhưng tuyệt đối không giống như quá mức nóng nảy, thiêu đốt linh hồn muốn đối phó với hắn không nhất định là bị hắn chọc giận mà còn có chút ẩn tình nào đó.
Về phần là cái gì, Lục Thiếu Du cũng không thể đoán ra được, tóm lại hắn cảm giác Thái Cổ U Minh Viêm này không quá nóng nảy, nhất định là có mưu đồ.
Nếu như nóng nảy thì cũng không tạo ra một kế hoạch lớn như vậy được.
Nhân loại đáng chết, chỉ biết co đầu rút cổ không ra.
Có bản lĩnh thì đi ra đây.
Thái Cổ U Minh Viêm phẫn nộ quát, hắn vốn muốn thiêu đốt và phá hủy linh hồn của nhân loại này, thế nhưng nhân loại này lại tránh đi, đối với bảo vật quỷ dị kia hắn cũng vô cùng kiêng kỵ.
Hắn thiêu đốt linh hồn muốn phá hủy nhân loại này cũng không phải là vì nổi giận mà làm vậy.
Mà giờ phút này hắn kiêng kỵ bảo vật kia, có bảo vật khủng bố như vậy ở trong thế giới của hắn, hắn đứng ngồi không yên.
Thậm chí còn hối hận vì đã nuốt những nhân loại này vào trong thế giới của hắn.
Vô số năm bị phong ấn, để cho hắn chịu áp lực, đồng thời cũng khiến cho hắn cẩn thận từng chút một.
Bảo vật kinh khủng kia khiến cho hắn cảm giác được khí tức nguy hiểm, cho nên hắn phải loại trừ mối uy hiếp này.
Thế giới của hắn là nơi mạnh nhất của hắn, đồng thời cũng là nơi yếu nhất, lúc này thực lực của hắn cũng không có cách nào khôi phục tới tình trạng đỉnh phong năm đó.
Cho nên có bảo vật quỷ dị này ở trong thế giới của hắn, hắn rất kiêng kỵ.
Căn bản không có cách nào yên tâm.
Hết lần này tới lần khác bảo vật kia lại mặc kệ công kích của hắn, thế nhưng hắn cũng không có cách nào rung chuyển được nó.
Hiện tại Lục Thiếu Du cũng không dám trêu Thái Cổ U Minh Viêm này quá trớn, nói không chừng sẽ khiến nó nổi giận.
Cho nên Lục Thiếu Du lười quan tâm tới Thái Cổ U Minh Viêm kia.
Cảm nhận tiểu hồn anh trong đầu lúc này, linh hồn lực tinh thuần không có một chút tạp chất, khóe miệng Lục Thiếu Du nở nụ cười vui vẻ.
Tam Thần Thiên Biến Quyết này quả thực đủ bất phàm.
Có cơ hội hắn phải thử nghiệm Tam Thần Thiên Biến Quyết này thần dị ra sao.
Thế nhưng từ tình huống trước mắt xem ra, vẫn nên trước tiên đột phá thành Đế, đến lúc đó dựa theo biện pháp của Huyết Linh Mẫu Đơn, khống chế Thái Cổ U Minh Viêm rồi rời khỏi thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm.
Vì sao lại không có cách nào thuận lợi đột phá?Lục Thiếu Du khẽ than.
Hắn đã thử qua việc đột phá, thế nhưng lại không có động tĩnh gì, muốn đột phá rất khó khăn.
Cho dù hắn phục dụng không ít bảo vật, đạt được không ít cơ duyên, thế nhưng vẫn rất khó.
Lục Thiếu Du cũng có thể hiểu được một chút, từ cổ chí kim, bao nhiêu cường giả thiên phú tuyệt đỉnh, phong hoa tuyệt đại đều không thể không dừng lại.
Sư phụ Thánh Thủ Linh Tôn năm đó cũng dừng lại trước cấp độ Đế giả này.
Không có cách nào đột phá thì lĩnh ngộ vậy.
Lục Thiếu Du thầm nghĩ, thủ ấn lập tức kết xuất, hai mắt khép hờ, bắt đầu lĩnh ngộ.
Trong không gian tràn ngập hỏa diễm màu xanh da trời, Lục Thiếu Du ở dưới sự bao phủ của kim đao màu vàng bắt đầu ngồi xuống.
Giống như lão tăng nhập định, không chút sứt mẻ.
Đao mang ở trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm vững như bàn thạch.
Theo lĩnh ngộ, Lục Thiếu Du lập tức kinh ngạc phát hiện ra, linh hồn trải qua Thái Cổ U Minh Viêm rèn giũa loại bỏ tạp chất, khiến cho hắn lĩnh ngộ nhanh hơn không ít.
Dường như khiến cho hắn có thể cảm giác được năng lượng thuộc tính trong thiên địa.
Khiến cho hắn càng thân cận hơn với năng lượng thuộc tính trong thiên địa.
Mừng rỡ, Lục Thiếu Du lần nữa tiến vào trong trạng thái lĩnh ngộ, quanh thân được qunag mang màu vàng bao phủ, mỗi một tấc thân thể đều có kim quang lan tràn ra, kim quang sắc bén, lạnh lẽo.
Phải đột phá Đế cấp, ngưng tụ ra linh hồn phân thân, đến lúc đó triệt để xóa bỏ linh hồn Thái Cổ U Minh Viêm, dung hợp với linh hồn bổn nguyên của Thái Cổ U Minh Viêm, như vậy mới có thể rời khỏi thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm này.
Không có cách nào đột phá tới Đế cấp, Lục Thiếu Du cũng đành chịu, tuy rằng sốt ruột, thế nhưng cũng không có biện pháp nào.
Loại đột phá này tuy rằng không phải nói là hắn muốn đột phá là đột phá, cho nên lúc này Lục Thiếu Du cũng chỉ có thể bắt đầu lĩnh ngộ thuộc tính.
Bị nhốt trong Hư Không Bí Cảnh.
mặt khác còn có vấn đề khác khiến cho Lục Thiếu Du lo lắng.
Thời gian dài như vậy không biết tình huống bên ngoài thế nào.
Có lẽ bị Thái Cổ U Minh Viêm vây khốn, người bên ngoài còn cho rằng hắn và nghĩa phụ Nam thúc cùng Tiểu Long đã chết chắc.
Chuyện này không khỏi làm cho Lục Thiếu Du lo lắng, nếu như bên ngoài cho rằng hắn và Nam thúc đã chết, tình huống của Phi Linh môn sẽ không ổn, có lẽ Thiên Địa minh sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy.
Lục Thiếu Du càng nghĩ càng cảm thấy ngưng trọng, thế nhưng hiện tại cũng không có cách nào đi ra ngoài, hy vọng bên ngoài không xảy ra vấn đề gì khác thì tốt.
Trong đầu suy nghĩ loạn một hồi, Lục Thiếu Du thu hồi tâm thần, một lát sau Lục Thiếu Du tiến vào trong trạng thái lĩnh ngộ.
Trong lúc lĩnh ngộ, Lục Thiếu Du dùng thuộc tính kim làm chủ, đương nhiên thuộc tính khác cũng không có vì vậy mà bị bỏ lại phía sau.
Lao ngục thời không dùng thuộc tính kim làm chủ, dùng ngũ hành tương sinh tương khắc làm cơ sở.
Thủy sinh Mộc, Mộc sinh Hỏa, Hỏa sinh Thổ, Thổ sinh Kim, Kim lại sinh Thủy.
Trong cơ thể, năm loại thuộc tính tương sinh dung hợp, lần lượt luân hồi diễn sinh.
Lĩnh ngộ là bởi vì Lục Thiếu Du cũng có ý định của riêng mình.
Hiện tại hắn không có cách nào đột phá có lẽ là bởi vì phương diện lĩnh ngộ có vấn đề.
Có lẽ thiếu một chút cơ hội.
Mà nếu như hắn có thể lĩnh ngộ thuộc tính kim tới đại thành mà nói, không chỉ giải quyết vấn đề về phương diện lĩnh ngộ, đến lúc đó sợ rằng cũng tự tạo cơ hội cho bản thân hắn.
Lúc trước Bắc Cung lão tổ đem thuộc tính Mộc lĩnh ngộ tới đại thành, một lần đột phá thành Đế, chuyện này khiến cho Lục Thiếu Du nhìn hấy hy vọng, có lẽ khi thuộc tính Kim của hắn đại thành chính là ngày hắn thành Đế.
Lui vạn bước mà nói, thuộc tính Kim đại thành mà không có cách nào thành Đế thì Lục Thiếu Du cũng có thể xác định thực lực của mình lúc đó sẽ tăng lên nhiều, cho nên lúc này lĩnh ngộ không dư thừa một chút nào.
Cũng là lựa chọn duy nhất của hắn hiện tại.
Hiện tại hắn phải mau chóng tăng cường thực lực, vạn nhất kim đao màu vàng đột nhiên không bảo hộ hắn nữa, hắn cũng không thể để cho mình không có sức chống cự nào, lúc này lĩnh ngộ thuộc tính Kim đại thành, Lục Thiếu Du có tin tưởng tuyệt đối.
Không biết vì sao trên phương diện lĩnh ngộ thuộc tính Kim, hắn có ưu thế và thiên phú tuyệt đối.
Giống như hắn là sủng nhi của thuộc tính Kim vậy.
Lĩnh ngộ thuộc tính Kim đại thành, bước chân vào hàng ngũ Nhân Hoàng tộc, đây cũng là thứ mà Lục Thiếu Du vẫn luôn chờ mong.
Những Nhân Hoàng tộc này rốt cuộc có bí mật gì, chỉ khi hắn đặt chân vào hàng ngũ Nhân Hoàng tộc mới có thể biết được những bí mật này.
Trở thành Nhân Hoàng tộc thứ bảy, chuyệ này khiến cho trong lòng Lục Thiếu Du càng thêm nóng bỏng, lúc này Lục Thiếu Du cũng quyết định, không thể không lĩnh ngộ thuộc tính kim tới đại thành.
Như vậy mới có cơ hội đột phá thành Đế.
Mà đổi lại bên ngoài, khi thuộc tính kim đại thành, có lẽ mới chính thức chống lại được Lục đại Nhân Hoàng tộc và Tứ đại Thú Hoàng tộc.
Bất kể là hắn tu luyện loại thuộc tính nào, lĩnh ngộ thời gian hay là gì vĩnh viễn đều đi trên con đường người khác đã đi.
Muốn đuổi kịp người khác căn bản không có khả năng.
Lĩnh ngộ thuộc tính kim, đây mới chính là con đường hắn thực sự nên đi, đi một con đường khác với tiền nhân.
Đuổi theo bước chân của tiền nhân, tuy rằng mỗi một bước tiến về phía trước đều là đường núi gập ghềnh, thế nhưng cũng có thể chậm chạp đi theo.
Thế nhưng mà đây không phải là điều Lục Thiếu Du muốn.
Cũng không phải là tính cách của Lục Thiếu Du.
Đi theo bước chân của tiền nhân, con đường tu luyện sẽ nhẹ nhàng hơn một chút.
Có người dẫn đường, chung quy so với tự mình mò mẫm trong bóng tối sẽ nhẹ nhàng, dễ dàng hơn nhiều.
Nhưng mà Lục Thiếu Du lại không nghĩ như vậy, đi theo con đường của tiền nhân, sợ rằng rất khó có cơ hội siêu thoát được tiền nhân, tìm được hướng đi mới.
Chỉ có bản thân mình đi một con đường mới ngay từ đầu, tuy rằng khó khăn, thế nhưng nói không chừng con đường này có thể đi thông tới phương hướng khác trong thiên địa.
Lục Thiếu Du tiến vào trạng thái điên cuồng lĩnh ngộ, quang thân tràn ngập kim quang.
Cũng không biết ở trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm, năng lượng thuộc tính kim không biết từ nơi nào chui vào, bắt đầu chậm rãi hội tụ tới.
Thái Cổ U Minh Viêm tiếp tục rít gào, thế nhưng nhìn thấy Lục Thiếu Du trốn trong quang mang của bảo vật kia không để ý tới hắn, hắn cũng không tiếp tục thiêu đốt linh hồn nữa.
Đối với Lục Thiếu Du hắn cũng đành chịu, trốn ở trong quang mang của bảo vật kia, hắn căn bản không có một biện pháp nào ngăn cản.
Càng ngày càng tiêu hao nhiều, khiến cho hắn đã rất suy yếu, mà ngay cả thiêu đốt linh hồn cũng phải dùng tới.
Mà hiện tại có bảo vật này, ngay cả thời gian khôi phục hắn cũng không có.
Hắn quá kiêng kỵ bảo vật này, đây chính là ở trong thế giới của hắn.
Là nơi hắn mạnh nhất, cũng là nơi yếu nhất của hắn.
Vạn nhất trong lúc hắn khôi phục, nhân loại này đột nhiên ra tay, vậy thì hắn gặp phiền phức lớn.
Cho nên lúc này Thái Cổ U Minh Viêm ngay cả khôi phục cũng không dám, chỉ có thể chờ đợi.
Thái Cổ U Minh Viêm đột nhiên có cảm giác, không phải là hắn vây khốn nhân loại này mà là nhân loại này vây khốn hắn, khiến cho hắn chờ đợi trong lo lắng.
Nếu tiếp tục như vậy rất có thể hắn sẽ bị tiêu hao sạch sẽ, đến lúc đó sẽ ngày càng yếu.
Tình huống này càng không xong, hậu quả khủng bố như thế nào Thái Cổ U Minh Viêm biết rõ ràng nhất.
Hậu quả đó hắn không có cách nào thừa nhận được.
Thế nhưng cho dù như vậy hắn vẫn bất lực, nhân loại kia trốn vào trong quang mang của bảo vật, bảo vật kia hắn không có cách nào rung chuyển được.
Cái bảo vật khủng ố này khiến cho Thái Cổ U Minh Viêm một mực suy nghĩ, cũng không biết là vật gì khiến cho hắn cảm thấy tim đập nhanh.
Trên đời này đã sớm không còn đồ vật gì khiến cho hắn e ngại, chuyện này khiến cho hắn khó hiểu.
Nhân loại đáng chết.
Thái Cổ U Minh Viêm càng nghĩ càng giận, càng giận dữ, chuyện này khiến cho hắn rất nghẹn khuất.
Mà lúc này khiến cho trong lòng Thái Cổ U Minh Viêm nghi hoặc chính là một cỗ năng lượng thiên địa hắn chưa bao giờ cảm nhận ra đang tiến vào trong cơ thể hắn, cỗ năng lượng này sắc bén mà lạnh lẽo.
Năng lượng thiên địa này thẩm thấu vào, không ngờ hắn lại không thể ngăn cản được nó.
Năng lượng thiên địa sắc bén, lạnh lẽo hội tụ về phía nhân loại kia.
Loại năng lượng thiên địa này trong lúc mơ hồ khiến cho hắn cảm giác kinh hãi.
Trong thế giới của Thái Cổ U Minh Viêm, từ bọt khí nổ tung vang vọng trong không gian ra, không gian lần nữa trở nên yên tĩnh.
Dưới sự bao phủ của kim quang màu vàng, quang mang thuộc tính quanh thân Lục Thiếu Du không ngừng lóe lên.
Giờ phút này Lục Thiếu Du hoàn toàn tiến vào trong trạng thái lĩnh ngộ, triệt để quên đi thời gian trôi qua.
Lục Thiếu Du cũng đã quyết định, lần này nhất định phải lĩnh ngộ thuộc tính kim tới đại thành, bằng không sợ rằng hắn không thoát khỏi sự vây khốn của Thái Cổ U Minh Viêm.
Thời gian giống như cát chảy, lặng lẽ trôi qua.
Quang mang thuộc tính kim của Lục Thiếu Du quang quẩn.
Dưới màn đêm bao phủ, trong một sơn mạch, những ngôi sao trên trời le lói, gió đêm nhè nhẹ thổi qua mang theo cảm giác lạnh lẽo.
Trong một đình viện, không ít đạo thân ảnh mang theo khí tức âm trầm ngồi ở đó, mỗi một người tuyệt đối là cường giả.
Khí tức trên người không có một chút nào tiết ra ngoài, thế nhưng trong lúc vô hình lại khiến cho người ta ngừng thở.
Lần này chúng ta ra tay nhất định không thể để lộ ra bất kỳ tin tức nào.
Một lão giả âm lệ, trầm giọng nói.
Đó là đương nhiên, lần này Nguyệt Long các chúng ta, Thần Kim các, Khôn Dương đảo liên thủ, nhất định phải đem thù trước đó thu lại.
Một lão phụ nhân mặc váy hoa mặt mũi âm trầm nói.
Lần này nhất định sẽ khiến cho người Đế Đạo minh há hốc mồm.
Một đại hán hai mắt lan tràn ra hàn ý, không gian quanh thân giống như muốn đóng băng.
Thiên Băng Tôn giả, ngươi đã hẹn bên kia chưa? Xác định không sai chứ?Lão phụ nhân mặc váy hoa nói với đại hán kia.
Hoa Linh Tôn giả, ngươi cứ yên tâm đi, nhất định không có vấn đề.
Sáng sớm ngày mai sẽ cùng ra tay, lần này nhất định phải khiến cho bọn chúng trả giá đắt.
Khoản sổ sách này cũng nên lấy lại từ Đế Đạo minh.
Đại hán kia lạnh nhạt nói.
Vậy là tốt rồi, sáng sớm ngày mai sẽ khiến cho bọn chúng trả giá đắt.
Lão giả âm lệ nói chuyện đầu tiên âm trầm nói, trong thanh âm tràn ngập sát ý.
Người này tuổi chừng sáu mươi, toàn thân lan tràn ra khí tức nóng bỏng.
Vào đêm, trong sơn mạch, vô số thân ảnh đứng đó, ánh mắt nhìn lên màn sáng bằng năng lượng trong màn đêm, khí tức đều được thu liễm, không một chút nào tiết ra ngoài.
Dưới cỗ khí tức vô hình này, tất cả yêu thú, linh thú trong phạm vi sơn mạch cảm giác được cỗ khí tức vô hình kia đều tránh ra xa.
Sắc trời vừa sáng chúng ta lập tức xuất phát, lần này nhất định phải nhổ tận gốc.
Thù của Hóa Vũ tông ta chỉ có Phi Linh môn diệt vong mới có thể trả hết nợ.
Trong sơn mạch, một lão giả áo xám nhìn phía trước nói, ánh mắt tràn ngập sát ý.
Sắc trời vừa sáng dùng tốc độ cao nhất xuất phát.
Hiện tại Phi Linh môn không còn cường giả.
Lần này nhất định phải để cho Phi Linh môn thành hư vô.
Thù Lan Lăng sơn trang ta nhất định phải khiến cho Phi Linh môn trả giá thật nhiều.
Một mỹ phụ áo tím trầm giọng nói.
Lần này đủ để xóa bỏ tên Phi Linh môn trên đại lục này.
Một lão giả lưng đeo trường kiếm, khóe miệng nhàn nhạt mỉm cười nói.
Trong đám cười, Gia Cát Tử Vân lạnh nhạt cười, tâm tình đương nhiên vô cùng tốt.
Tử Vân, thực lực của con còn không quá cao, con đi theo chút ít sẽ gặp nguy hiểm.
Mỹ phụ áo tím nói với Gia Cát Tử Vân.
Gia Cát Tử Vân nhìn mỹ phụ áo tím, cung kính nói: Tử Linh sư thúc tổ, con có thể bảo vệ chính mình.
Phi Linh môn và Lan Lăng sơn trang con có thâm cừu đại hận.
Thân là một thành viên của Lan Lăng sơn trang, tự nhiên con phải xuất một phần lực.
Được rồi, đến lúc đó cẩn thận một chút.
Mỹ phụ áo tím nói.
Gia Cát Tử Vân gật đầu, trong mắt hiện lên hàn ý, mai là ngày Phi Linh môn diệt môn, làm sao hắn có thể bỏ qua được.
Thời gian từ từ trôi qua, trăng sáng lặn xuống.
Khi tia sáng đầu tiên từ phương đông xuất hiện, trong một sơn mạch, mấy trăm đạo thân ảnh nhảy lên.
Từng đạo thân ảnh giống như lưu quang xẹt qua không trung, lập tức phóng về phía sơn mạch Vụ Đô.
Sưu Sưu.
Trên một hải vực, khi hải đảo được tia sáng đầu tiên chiếu rọi, mấy trăm đạo thân ảnh từ trên hải đảo nhảy lên, từng đạo khí tức hùng hậu lan tràn ra.
Mang theo gợn sóng lắc lư, lập tức hóa thành một đạo lưu quang xẹt qua trời cao.
Mục tiêu chính là đại quân ở không gian phía xa.
Sáng sớm, trên Đông Hải, mặt trời hiện lên sau lưng hải đảo khổng lồ phía xa, vài tia nắng mặt trời chiếu rọi cả hải đảo và hải vực.
Ầm ầm.
Lúc này trong hải vực phía trước truyền tới tiếng nổ mạnh kinh thiên.
Trong bầu trời vang lên tiếng xé gió kinh người.
Tiếng thú minh, một mảng lớn thân ảnh rậm rạp, chằng chịt xuất hiện trên không trung.
Mảng lớn thân ảnh này sợ rằng phải hơn ngàn vạn người.
Thiên Địa minh rốt cuộc cũng tới.
Tất cả đệ tử Đế Đạo minh nghe lệnh, chuẩn bị chiến đấu.
Tiếng hét lớn trong Đế Đạo minh truyền ra, từng đạo thân ảnh cường giả thả người nhảy lên giữa không trung.
Yêu thú tọa kỵ xoay quanh, rít gào, mấy trăm đạo thân ảnh cơ hồ chiếm cứ một phương không gian.
Ầm ầm.
Trên hải vực bao la lập tức gió nổi mây phun, ánh mặt trời bị che đậy.
Phía trên hải vực như lờ mờ, trong hải vực sóng gió ngập trời, mãnh liệt, hai quân đối đầu, đại chiến hết sức căng thẳng.
Trên vạn đảo nhai, vạn đảo liên miên, cuối thu, lá cây khô không ngừng rơi xuống.
Gió sớm thổi qua, lá rụng bay múa, có chút tiêu điều.
Thế nhưng là bởi vì vị trí địa lý đặc thù của Vạn Đảo nhai, cho nên so với địa phương khác vẫn xanh biếc hơn nhiều, cực kỳ quỷ dị.
Sáng sớm, trên Vạn Đảo nhai vô cùng yên tĩnh, gió sớm thổi sương mù sớm.
Sưu Sưu.
Nhưng vào lúc này bên ngoài Vạn Đảo nhai lập tức xuất hiện một mảng lớn bóng đen, một cỗ khí tức hùng hậu xuất hiện.
Rống.
Ngao.
Từng đầu yêu thú khổng lồ đi tới, từng đạo thân ảnh đứng đó, sát ý phô thiên cái địa khuếch tán.
Đệ tử Nguyệt Long các nghe lệnh, giết cho ta.
Không giữ lại một người nào của Thánh Linh giáo.
Đệ tử Thần Kim các nghe lệnh, giết không tha.
Chúng đệ tử Khôn Dương đảo nghe lệnh, chó gà không tha.
Từng tiếng hét lớn vang lên, khí tức khủng bố cuốn tới.
Chúng đệ tử Thánh Linh giáo còn không kịp phản ứng đã bị đánh chết.
Ba sơn môn có chuẩn bị mà tới khiến cho những đệ tử bên ngoài của Thánh Linh giáo không có lực chống lại.
Sáng sớm, trong Phi Linh sơn mạch, dãy núi liên miên không ngớt, cánh rừng bao la, bạt ngàn.
Trong sơn mạch được phủ bởi một tầng sương mù mỏng, rừng cây bạc phơ, trong gió sớm mang theo từng mảnh lá vàng rụng, phát ra tiếng xào xạc.
Sưu Sưu.
Lúc này bên ngoài Phi Linh sơn mạch đột nhiên nghe thấy từng thanh âm xé gió, vô số yêu thú phi hành cao giai vỗ cánh bay tới, đem gợn sóng trong không gian chấn bay.
Mau nhìn, những người này dường như đi tới Phi Linh môn.
Hình như là người của Hóa Vũ tông và Lan Lăng sơn trang.
Ta nhìn như còn có người của Thiên Kiếm môn và Vạn Thú Tông.
Không tốt, Phi Linh môn không xong rồi, Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Thiên Kiếm môn, Vạn Thú Tông muốn đi đối phó với Phi Linh môn a.
Nghe nói Lục Thiếu Du cùng với Linh Vũ Đại Đế chết, cường giả Phi Linh môn dường như đều đi tới Đông Hải, lúc này Phi Linh môn dường như không có cường giả gì.
Từng tiếng xé gió, khí tức hùng hậu, mạnh mẽ lan tràn, mục tiêu chính là Phi Linh môn khiến cho vô số ánh mắt chú ý.
Tất cả mọi người kinh hãi, trong lòng hiểu rõ, lúc này Phi Linh môn đang bị đám người Lan Lăng sơn trang cùng với những sơn môn khác đánh lén.
Lục Thiếu Du và Linh Vũ Đại Đế vừa mới chết, mấy sơn môn này tuyệt đối sẽ không bỏ qua Phi Linh môn.
Đại chiến kinh người bao phủ cả Cổ Vực và Vạn Đảo nhai, ngoài quần phong liên miên, lúc này trên không trung có vô số yêu thú vỗ cánh áp không bay tới, mà ở phía dưới, mấy tram đạo thân ảnh rơi xuống, trong đó còn có không ít thân ảnh khôi lỗi.
Khổng Tước Tôn giả, bọn họ tới rồi.
Trong quần phong, trên một ngọn núi khổng lồ nhất, hơn mười đạo thân ảnh mang theo ánh mắt ngưng trọng đánh đó.
Trong hơn chục đạo thân ảnh này đi đầu là một người mặc cẩm bào, ung dung, quý phái, hai mắt thâm thúy mênh mông giống như biển cả.
Đúng là Khổng Tước Tôn giả đã tới Chuẩn Đế.
Bên người Khổn Tước Tôn giả còn có Thánh Pháp Thiên Tôn Tiết Linh Phượng, Thánh Thú Thiên Tôn Hạ Hầu Khải, còn có Minh Diệu Tổ cùng với Hộ giáo Tôn lão cùng với các trưởng lão.
Chúng ta mắc lừa rồi, sợ rằng đại chiến ở Đông Hải chỉ là ngụy trang, Nguyệt Long các, Khôn Dương đảo, Thần Kim các lần nữa phái ra ba Chuẩn Đế, mục tiêu chính thức sợ rằng chính là Thánh Linh giáo ta.
Ánh mắt Khổng Tước Tôn giả tràn ngập vẻ ngưng trọng.
Không Tước Tôn Tổ, cường giả Thánh Pháp bộ, Thánh Vũ bộ cùng với Cùng Kỳ Tôn giả đều không có mặt, sợ rằng chúng ta khó có thể chống cự lại sự vây công quy mô của ba sơn môn này.
Hai mắt Tiết Linh Phương ngưng trọng.
Chúng ta lập tức thông báo cho Cùng Kỳ Tôn giả trở về trợ giúp.
Sắc mặt Hạ Hầu Khải ngưng trọng.
Không kịp rồi, trên người Cùng Kỳ Tôn giả cũng không có ngọc giản truyền tin, cho dù là Cùng Kỳ Tôn giả toàn lực chạy tới, sợ rằng cũng chậm một chút.
Bọn họ đã tới bên ngoài, chuẩn bị bày trận đi.
Bọn chúng muốn vây công Thánh Linh giáo ta cũng không dễ dàng như vậy.
Khổng Tước Tôn giả lạnh nhạt nói.
Chúng ta đến rồi.
Cẩn thận trận pháp của Thánh Linh giáo, khôi lỗi, còn có yêu thú.
Ở trên tầng trời thấp, một đạo thân ảnh âm trầm đạp không đứng thẳng, trong mắt tràn ngập sát ý ngập trời, không trung, thậm chí là chung quanh thân thể hắn có một cỗ khí tức thiên địa nóng bỏng như có như không.
Không hề nghi ngờ thực lực người này đã tới cấp độ Chuẩn Đế.
Thánh Linh giáo ở trên Vạn Đảo nhai kéo dài hơi tàn mấy ngàn năm.
Hôm nay chúng ta phải nhổ tận gốc.
Một lão phụ nhân ánh mắt âm trầm, khẽ phất tay ra lệnh, chân khí, linh lực trên người chúng cường giả phía sau lan tràn ra.
Khí tức Vũ Tôn, Linh Tôn hùng hậu, đại bộ phận còn lại đều là cường giả Vương cấp, Suất cấp cũng chỉ là số ít.
Giết không tha.
Đại hán cường tráng lạnh nhạt nói.
Dám xâm phạm Thánh Linh giáo ta nhất định phải trả giá đắt.
Trong lúc đại hán cường tráng vừa mới nói xong, một thanh âm lạnh lẽo vang vọng: Bày trận.
Tiếng quát vừa dứt, trong khắp phía chân trời đột nhiên xuất hiện sương mù dày đặc, bên trong sương mù dày đặc truyền tới khí tức chấn động.
Là Khổng Tước Tôn giả của Thánh Linh giáo, coi chừng trận pháp của Thánh Linh giáo.
Giữa không trung, ba siêu cấp cường giả dẫn đầu hét lớn một tiếng.
Sưu Sưu.
Trong nháy mắt ngắn ngủi, khắp chân trời đều bị sương mù dày đặc bao phủ.
Trong sương mù dày đặc truyền ra khí tức chấn động, ngày càng mạnh mẽ tới mức độ khoa trương.
Ngay sau đó, chín đạo quang trụ chói mắt từ bốn phía chân trời phóng lên cao.
Ầm ầm.
Cả không trung đột nhiên run lên, một mảnh sương mù bàng bạc giống như màn sáng che khuất bầu trời, che cả những rặng núi liên miên.
Đem cả mấy trăm đạo thân ảnh cùng với yêu thú, khôi lỗi phía trước bao phủ vào bên trong.
Phá trận.
Đại hán cường tráng, lão giả âm lệ, lão phụ nhân, ba người này nhìn nhau, lập tức hét lớn một tiếng.
Ba đạo thân ảnh phóng lên trời, khí tức đáng sợ, phô thiên cái địa lan tràn ra.
Chân khí, linh lực của ba người tuôn ra.
Chỉ một thoáng, chân khí cùng với linh lực mênh mông, năng lượng bàng bạc từ trong thân thể tuôn ra.
Ba đạo quang trụ bằng linh lực, chân khí ầm ầm phóng về phía chân trời khiến cho không gian run rẩy.
Lập tức phóng tới sương mù dày đặc giống như màn sáng bao phủ không gian kia.
Phanh Phanh.
Ba đạo thanh âm trầm thấp bạo liệt vang vọng, ba đạo quang trụ bằng năng lượng bàng bạc lập tức va chạm vào màn sáng.
Cả không gian giống như uốn lượn vào một chỗ, thế nhưng cũng không bị nghiền nát.
Nhưng mà cái đại trận này dường như cũng lung lay sắp đổ.
Một cỗ gợn sóng vô hình lập tức khuếch tán, mang theo không gian rung động, dưới sự rung động khuếch tán này, cả không gian giống như sắp bị nghiền nát.
Hừ, đại trận của Thánh Linh giáo ta, không phải bằng vào mặt hàng như các ngươi có thể phá vỡ.
Thanh âm của Khổng Tước Tôn giả vang vọng, dứt lời, một cỗ năng lượng mênh mông trên không trung tuôn ra, giữa không trung, trên màn sáng bằng sương mù dày đặc lập tức lan tràn ra vô số bí văn huyền ảo, bắn ra quang mang chói mắt hóa thành hình cung rồi khuếch tán ra chung quanh.
Lập tức gia cố đại trận đang lung lay giống như sắp đổ kia.
Bây giờ ta sẽ cho các ngươi nếm thử sự lợi hại của Cửu Tinh Khốn Long Trận.
Tiếng quát của Khổng Tước Tôn giả lần nữa vang lên, cả không trung đột nhiên run rẩy.
Thanh âm bạo liệt giống như tiếng sấm truyền ra.
Ầm ầm.
Từng đạo năng lượng chói mắt trong khoảnh khắc giống như sấm sét phá không đánh tới.
Năng lượng xé rách không gian, mang theo uy thế kinh người đánh xuống.
Trong chớp mắt từng đạo quang trụ bằng năng lượng chói mắt lập tức hóa thành đồ án huyền ảo ầm ầm đánh xuống.
Tất cả mọi người cẩn thận.
Đại hán cường tráng, lão giả âm lệ, lão phụ nhân đều nhanh chóng bố trí hộ thân cương khí, đem quang trụ bằng năng lượng ngăn lại.
Phanh Phanh.
Tuy không ít đạo quang trụ bằng năng lượng tuy rằng bị ngăn cản đại bộ phận, thế nhưng cũng có không ít quang trụ bằng năng lượng bắn về phía xa, xé rách không gian tạo thành vết nứt đen kịt, sau đó hung hăng đánh vào mấy trăm người cùng với yêu thú, khôi lỗi phía sau.
Đại trận do Khổng Tước Tôn giả tự mình bố trí, uy lực không cần phải nói.
Không xong.
Đạo quang trụ bằng năng lượng khủng bố đánh xuống, giữa không trung, không ít yêu thú, Vũ Suất, cùng với Vương cấp và một ít người có tu vi Tôn cấp liên thủ bố trí phóng ngự, thế nhưng dưới công kích tựa như hủy diệt này cũng có không ít người lập tức bị đánh thành mảnh vỡ.
Cả phiến không gian lớn đột nhiên bị xé mở, kình khí khủng bố rung động khuếch tán khiến cho không gian không ngừng run rẩy.
Kình khí khuếch tán giống như sơn băng địa liệt.
Ầm ầm.
Những đạo quang trụ bằng năng lượng đánh xuống mặt đất, khiến cho không ít đỉnh núi, ngọn núi ở phía dưới bị phá hủy.
Tiếng ầm ầm giống như tận thế vang vọn.
Trong chớp mắt ngắn ngủi, dưới sự bảo hộ của đại hán cường tráng, lão phụ nhân, lão giả âm lệ, thế nhưng cũng có mấy người có tu vi Tôn cấp, hơn chục Vương cấp bị đánh thành tro tàn.
Thánh Linh giáo đáng chết.
Lão giả âm lệ giận dữ, Khôn Dương đảo hắn vừa rồi có không ít cường giả bị đánh chết.
Chính Dương Tôn giả, Địa Khôi Tôn giả, nhanh liên thủ phá trận.
Lão phụ nhân hét lớn một tiếng, trong tay đột nhiên xuất hiện một đại đỉnh.
Hoa Linh Tôn giả, dựa vào Thiên Lang Phá Diệt Đỉnh của ngươi vậy.
Hai người được gọi là Chính Dương Tôn giả và Địa Khôi Tôn giả lập tức đi tới trước người Hoa Linh Tôn giả, thủ ấn trong tay biến hóa, trong nháy mắt chân khí bàng bạc tuôn ra, phối hợp với linh lực của Hoa Linh Tôn giả rót vào trogn đại đỉnh trước mặt Hoa Linh Tôn giả.
Đại đỉnh bị thúc dục, trong nháy mắt bành trướng tới hơn ngàn thước, bí văn quanh quẩn, ở trong đại đỉnh đột nhiên có một đầu hỏa lang lao ra.
Ngao.
Hỏa lang lao ra, trọn vẹn hơn ngàn thước, thân thể khổng lồ mang theo uy thế cường hãn lập tức đánh về phía màn sáng khổng lồ trên không trung.
Những nơi đầu hỏa lang này đi qua, không gian nứt vỡ từng khúc.
Phiền phức lớn rồi, Hoa Linh Tôn giả của Nguyệt Long các mang theo Thiên Lang Phá Diệt Đỉnh.
Trong ngọn núi, Khổng Tước Tôn giả biến sắc, thủ ấn lập tức biến hóa.
Phía trên màn sáng phía chân trời, chín chín tám mươi mốt đạo quang trụ bằng năng lượng lập tức đánh xuống, giống như muốn phá hủy không gian.
Tiếp đó va chạm với hư ảnh hỏa lang khổng lồ kia.
Giữa không trung, lập tức truyền đến thanh âm bạo liệt, chín chín tám mươi mốt đạo quang trụ bằng năng lượng va chạm vào thân hỏa lang khổng lồ, hư ảnh hỏa lang khổng lồ bỗng nhiên nổ tung, hóa thành sóng lửa khuếch tán.
Ầm ầm.
Hỏa diễm nóng bỏng vô cùng khuếch tán trên bầu trời, nhiệt độ đáng sợ lập tức khiến cho hơi nước trong không gian này giống như bốc hơi, nhiệt độ nóng bỏng giống như thiêu đốt không gian.
Trong không gian hỗn loạn, một động sâu lập tức hiện ra, không gian chung quanh lập tức bị phá hủy.
Ken két.
Từng vết nứt không gian bị phá hủy, màn sáng bằng sương mù dày đặc cũng bị phá hủy.
Phụt.
Trên ngọn núi, Khổng Tước Tôn giả đột nhiên phun ra máu tươi, sắc mặt bắt đầu tái nhợt.
Khổng Tước Tôn Tổ, người sao rồi?Trong mắt Tiết Linh Phượng tràn ngập vẻ ngưng trọng.
Ta không sao, đại trận đã bị phá, toàn lực nghênh chiến, không thể để cho đám người Nguyệt Long các này xông vào trong giáo.
Bạch Long Tôn Tổ và Kim Lang Tô Tổ đang bế quan bên trong, không thể bị quấy rầy.
Ánh mắt Khổng Tước Tôn giả trầm xuống, linh lực phô thiên cái địa tuôn ra.
Ha ha, đại trận đã bị phá, giết không tha.
Chính Dương Tôn giả cười nhạt một tiếng rồi quát lớn, sắc mặt tái nhợt, dường như vừa rồi liên thủ phá trận cũng tiêu hao cực lớn.
Giết.
Mấy trăm thân ảnh cường giả, yêu thú lập tức phô thiên cái địa phóng về phía trước.
Thánh Thú lệnh, hiệu lện vạn thú.
Lúc này trên không trung có một tiếng quát vang vọng, trong không trung hỗn loạn dường như có huyết quang lan tràn ra.
Một thanh âm giống như hổ gầm, phượng minh từ trong không trung truyền ra.
Ngao.
Trong huyết quang, một cỗ uy áp ngập trời từ bên trong khuếch tán ra, mang theo thanh âm như hổ gầm, phượng minh, đánh tan gợn sóng trong không gian rồi khuếch tán.
Đại quân khôi lỗi Thánh Pháp bộ, giết không tha.
Lại có một tiếng hét lớn vang lên.
Chúng cường giả Nguyệt Long các, Khôn Dương đảo, Thần Kim các vừa mới vì phá được trận mà cao hứng nghe vậy lập tức nhìn lên không trung.
Vào giờ phút này, từng tiếng xé gió trong sơn mạch vang lên.
Mang theo một cỗ khí tức cường hãn từ trên không trung cùng dưới mặt đất lan tràn, mặt đất nhẹ nhàng run rẩy.
Rống.
Ngao.
Sơn mạch run rẩy, đất rung núi chuyển, từng đầu yêu thú, linh thú rít gào, thanh âm giống như sấm sét chấn động nhân tâm.
Ngay trong ánh mắt kinh ngạc của chúng nhân, trong sơn mạch có vô số yêu thú linh thú lao ra.
Giữa không trung, mặt đất trong khoảnh khắc có một đám yêu thú, linh thú rậm rạp, chằng chịt, đông nghịt một mảnh.
Vô số yêu thú, linh thú rập rạp giống như là con kiến bao phủ đỉnh núi, trong không gian chung quanh sơn mạch, đại quân yêu thú, linh thú rít gào, cực kỳ đồ sộ, ngàn thú vỗ cánh, vạn thú lao ra.
Cùng lúc vô số khôi lỗi từ trên không trung lăng không rơi xuống.
Vô số khôi lỗi đủ màu sắc xuất hiện trong mắt mọi người, khoảng chừng có mấy vạn đầu khôi lỗi trong nháy mắt xuất hiện trước mặt mọi người.
Những năm gần đây Thánh Linh giáo đạt được bảo tàng do Thánh Thủ Linh Tôn lưu lại, tăng thêm Tứ đại Tôn Tổ trở về, còn có Phi Linh môn ủng hộ, cũng không thiếu bất luận tài nguyên gì.
Những năm này đại quân khôi lỗi lại được luyện chế ra vô số khôi lỗi bổ sung vào đại quân.
Khôi lỗi nham thạch, khôi lỗi hình người, khôi lỗi hình thú, hoạt nhân khôi lỗi, yêu thú khôi lỗi, cơ hồ tất cả khôi lỗi, cần gì đều có.
Mấy vạn đầu khôi lỗi xuất hiện, uy áp bàng bạc lan tràn khiến cho trong lòng đám người Nguyệt Long các cảm thấy lạnh lẽo.
Khôi lỗi bát cấp khủng bố có không ít, khôi lỗi thất cấp càng nhiều vô số kể.
Mọi người há hốc mồm, bọn họ không ngờ tới Thánh Linh giáo lại có nhiều khôi lỗi cùng với yêu thú như vậy.
Đại quân yêu thú đã đủ khủng bố, từ cấp độ nào mà nói, khôi lỗi so với yêu thú còn cường hãn hơn nhiều.
Người Thần Kim các trong tay đều có khôi lỗi, thế nhưng so với số khôi lỗi của Thánh Linh giáo, quả thực có chút khó coi.
Huống chi lúc này ba sơn môn vì âm thầm đối phó với Thánh Linh giáo, vì không để cho người khác chú ý, cho nên số lượng cường giả mang tới không nhiều.
Huống chi cường giả ba sơn môn này lần lượt bị tổn thất, lực lượng trung kiên trong ba sơn môn quả thực không xuất ra được bao nhiêu.
Lần tổn thất vừa rồi, hiện tại trong các sơn môn lớn, số lượng cường giả Tôn cấp bị tổn thất chỉ có dùng đơn vị hàng chục mà tính toán, khiến cho đám sơn môn này đau lòng không thôi.
Tăng thêm trong Đông Hải còn phải phái người ngăn chặn Đế Đạo minh, có thể nói Nguyệt Long các, Khôn Dương đảo, Thần Kim các lúc này có thể phái nhiều cường giả đến Thánh Linh giáo như vậy đã dốc sức liều mạng rồi.
Không ít cường giả Thánh Linh giáo đi Đông Hải, Cùng Kỳ Tôn giả suất lĩnh Thánh Pháp bộ cùng Thánh Vũ Bộ đi tới Đông Hải.
Thế nhưng trong Thánh Linh giáo còn có Khổng Tước Tôn giả tọa trấn, còn có đại quân yêu thú và khôi lỗi.
Tuy rằng bị mang đi một ít, thế nhưng đại bộ phận vẫn lưu lại trấn thủ sơn môn.
Đám sơn môn Nguyệt Long các biết rõ trong Thánh Linh giáo có đại quân yêu thú và khôi lỗi, thế nhưng lại tính sai số lượng đại quân yêu thú và khôi lỗi của Thánh Linh giáo, cho rằng đại quân yêu thú và khôi lỗi của Thánh Linh giáo đều được mang tới Đông Hải, không ngờ ở trên Vạn Đảo nhai lại nhiều như vậy.
Ngao.
Đạo quân yêu thú và khôi lỗi vừa mới xuất hiện, lập tức vây công đám người Nguyệt Long các, Khôn Dương đảo, Thần Kim các.
Giết, hôm nay nhất định phải san bằng Thánh Linh giáo thành bình địa.
Chính Dương Tôn giả của Khôn Dương đảo lạnh lùng quát.
Tiếng quát vừa dứt, cường giả ba sơn môn lập tức triển khai công kích, từng đạo thân ảnh lao vào trong đại quân yêu thú và khôi lỗi.
Lúc này người của ba sơn môn tới đây không nhiều lắm, chưa đủ một ngàn người, thế nhưng tuyệt đối đều là cường giả.
Đều là cường giả tinh anh của ba sơn môn.
Ầm ầm ầm.
Trong khoảnh khắc, tiếng chém giết kinh thiên động địa vang vọng.
Dám động tới Thánh Linh giáo nhất định phải trả giá đắt, để cho bọn chúng có đi mà không có về.
Giết.
Trong không trung, chúng cường giả Thánh Linh giáo đột nhiên nhảy ra.
Từng đạo thân ảnh tay cầm linh khí, binh khí, sát ý ngập trời.
Đại chiến lớn như vậy, Thánh Linh giáo tuy rằng có vô số đệ tử, thế nhưng người có thể gia nhập vòng chiến cũng chỉ có tu vi từ Suất cấp trở nên, Tướng cấp cũng không tạo thành bao nhiêu ảnh hưởng.
Thực lực quá thấp cũng chỉ có thể xem náo nhiệt.
Dùng sao lúc này ba sơn môn Nguyệt Long các chỉ xuất động cường giả đỉnh tiêm mà thôi.
Sáng sớm chung quanh Phi Linh môn vô cùng yên tĩnh, trước Phi Linh môn, không gian truyền đến ba động mãnh liệt, từng đầu yêu thú khổng lồ phóng tới, tốc độ giống như tia chớp.
Đệ tử Phi Linh môn, mở ra Tinh Nguyệt Thiên Sát Đại trận.
Trong Phi Linh môn, Lệ Quỷ đang ngồi trước ngọn núi đột nhiên mở mắt ra, trong đôi mắt đen láy có một cỗ tinh quang bắn ra.
Tiếng gầm cuồn cuộn truyền khắp Phi Linh môn.
Âm quỷ cùng với Dương Quỷ bên người Lệ Quỷ cũng mở mắt ra, ba người nhìn nhau, trong mắt hiện lên sự ngưng trọng.
Ầm ầm.
Lệ Quỷ dứt lời, trong Phi Linh môn lập tức vang lên tiếng nổ cực lớn, cả Phi Linh sơn mạch giống như lung lay sắp đổ.
Một giây sau, ngoài Phi Linh môn, lấy Phi Linh môn làm trung tâm, Phi Linh sơn mạch cực lớn này lập tức xuất hiện từng quang mang năng lượng cực lớn, bí văn quanh quẩn, cực kỳ thần dị.
Mà quang mang xuất hiện, tiếp đó lại biến mất không thấy gì nữa, cả không gian cực lớn lâm vào bóng tối, đám người cùng với yêu thú đang gấp rút lao về phía Phi Linh môn trong khoảnh khắc bị nhốt vào bên trong.
Là Tinh Nguyệt Thiên Sát Đại Trận.
Giữa không trung, nhìn thấy không trung lờ mờ, gần nghìn đạo thân ảnh lập tức lăng không mà đứng, bốn người dẫn đầu, khí tức khủng bố lập tức lan tràn ra.
Ầm ầm.
Trong nháy mắt ngắn ngủi, trong lòng đất vang lên tiếng trầm thấp, phảng phất như có một đầu hung thú nào đó từ trong không gian hắc ám đi ra.
Tinh Nguyệt Thiên Sát Đại Trận chính là đại trận hộ sơn của Huyền Thiên Môn mấy ngàn năm trước.
Lúc trước người Linh Vũ giới đã tới muốn phá trận này, trận này bất phàm, tất cả cẩn thận một chút.
Một lão giả lưng đeo trường kiếm trầm giọng nói, sau lưng chính là hai trăm cường giả lưng đeo trường kiếm, chỉ cần nhìn cũng biết là người của Thiên Kiếm môn.
Ngày hôm nay nhất định phải diệt Phi Linh môn.
Mỹ phụ áo tím của Lan Lăng sơn trang trầm giọng nói.
Tử Linh Tôn giả, Lan Mộc Tôn giả là sư huynh của ngươi, Lan Mộc Tôn giả bị giết, sư tỷ Lan Linh Tôn giả của ngươi cũng bị hủy thân thể, Lan Lăng sơn trang các ngươi đối với Phi Linh môn thù sâu như biển.
Vậy thì bắt đầu từ ngươi phá trận, được không.
Lão giả lưng đeo trường kiếm của Thiên Kiếm môn nói.
Phi Kiếm Tôn giả, Thiểm Điện Tôn giả của Thiên Kiếm môn ngươi cũng bị giết.
Vậy thì ngươi cũng nên đi phá Tinh Nguyệt Thiên Sát Đại Trận này đi a.
Mỹ phụ gọi là Tử Linh Tôn giả nói.
Phi Kiếm Tôn giả, Tử Linh Tôn giả, Địa Vũ Tôn giả, Tinh Nguyệt Thiên Sát Đại Trận này lợi hại, chúng ta phải liên thủ phá trận mới được.
Ta thấy muốn một mình phá trận, sợ rằng không dễ.
Một đại hán thân hình khổng lồ, ước chừng trên ba thước nói.
Cự Thú Tôn giả, tông chủ đương nhiệm của Vạn Thú Tông ngươi trở thành nữ nhân của Lục Thiếu Du.
Mấy danh ngạch vốn là của Vạn Thú Tông đã không còn là của các ngươi nữa.
Xem ra Vạn Thú Tông ngươi cùng với Lục Thiếu Du kia thù sâu như biển a.
Tử Linh Tôn giả mỉm cười nói.
Sưu Sưu.
Trong nháy mắt ngắn ngủi, trong không gian lờ mờ bỗng nhiên xuất hiện một cái khe lớn, sát khí ngập trời từ bên trong lan tràn ra.
Cuồng phong rít gào, một cỗ năng lượng hung ác, bạo ngược hội tụ.
Cả thiên địa lập tức tràn ngập sát khí.
Sát khí khủng bố này khiến cho lòng người rung động, sát khí nhập thể ảnh hưởng tới tâm cảnh của mọi người.
Người thực lực thấp hai mắt trong lúc bất tri bất giác đỏ thẫm, trong khoảnh khắc chịu ảnh hưởng.
Sát khí ảnh hưởng tới tâm thần, tất cả cẩn thận.
Tử Linh Tôn giả hét lớn một tiếng.
Chỉ là dường như Tử Linh Tôn giả đã hét lên quá chậm, trong khi thanh âm của nàng vừa mới vang lên, khe nứt trong không gian đột nhiên nổ tung.
Một cỗ sát khí cuồng bạo giống như một cơn bão khuếch tán.
Ah.
Cùng lúc, sat khí khuếch tán, cơ hồ trong nháy mắt có không ít người bị cuốn vào bên trong, tiếng kêu thảm thiết, thê lương quanh quẩn trong không gian quỷ dị này khiến cho không ít người bị phá hủy thành mảnh vỡ.
Chi Chi.
Sát khí lan tràn, trong không gian hiện lên một mảnh không gian quỷ dị, đen kịt khiến cho lòng người rung động.
Ánh sáng trong không gian khó có thể xuyên qua.
Ngẫu nhiên từ bên trong còn vang lên thanh âm sắc bén như quỷ khóc thần sầu, khiến cho người ta rợn tóc gáy.
Lão đại, người Thiên Địa minh tới, có vài cỗ khí tức kinh khủng.
Nhị thiếu gia đã từng nói qua.
Sợ rằng Tinh Nguyệt Thiên Sát Đại Trận này không chống đỡ được lâu.
Sát khí hội tụ không đủ, không ngăn cản được công kích quy mô lớn.
Chúng ta có nên đi ra hỗ trợ hay không?Trước ngọn núi, ánh mắt Dương Quỷ ngưng trọng nhìn Lệ Quỷ hỏi.
Nhị thiếu gia đã từng nói, vô luận như thế nào chúng ta cũng không thể rời khỏi đây, phải thủ hộ cho Thánh Thủ Linh Tôn khôi phục.
Lệ Quỷ nói.
Đại ca, nếu như Phi Linh môn không chống đỡ nổi thì làm sao?Âm Quỷ nói.
Nếu như không đỡ nổi thì ba huynh đệ chúng ta cũng phải thủ hộ ở trên ngọn núi này, trừ phi chúng ta chết.
Lệ Quỷ quay đầu nhìn qua ngọn núi, trầm giọng nói.
Trong Phi Linh môn lờ mờ, trên quảng trường cực lớn tụ tập vô số cường giả Phi Linh môn và đệ tử.
Lúc này bên trong Phi Linh môn, cường giả cũng không có quá nhiều, Hắc Vũ, Sát Phá Quân, Đông Vô Mệnh ở phía trước.
Cường giả còn lại cũng chỉ có Thiểm Điện Báo Ngô Dũng, An Cát Tú Na, Khấu Phi Yến, Diệp Phi, Diệp Mỹ, Khang Tử Vân của Linh Đường, Khí Vương Úc Khánh.
Đinh Thành Kiệt.
Vũ đường, ngoại đường, yêu đường, đại bộ phận cường giả của ba đường đều đi tới Đông Hải, người ở lại Phi Linh môn chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay.
Hộ môn Tôn sứ cũng chỉ có Thiên Thủ Quỷ Tôn, Xích Viêm ở lại trong Phi Linh môn.
Những cường giả Tôn cấp khác ở lại trong sơn môn cũng không nhiều.
Bốn Chuẩn Đế, Tinh Nguyệt Thiên Sát Đại Trận vẫn chưa bố trí được trăm năm, nhất định không thể chống đỡ được bao lâu.
Đệ tử Phi Linh môn không đủ thực lực lui ra.
Trên quảng trường, hàn ý trong mắt Hắc Vũ tràn ra.
Diệp Phi, Diệp Mỹ, các ngươi nhanh chóng sắp xếp đệ tử thân truyền cùng với người già, trẻ em tiến vào mật đạo do chưởng môn chuẩn bị.
Đông Vô Mệnh nói, khói độc quanh quẩn thân thể, ánh mắt tràn ngập hàn ý.
Hắn biết rõ lúc này Phi Linh môn lâm vào nguy cơ trước nay chưa từng có.
Đông cung phụng, chúng ta không đi, có người phạm tới Phi Linh môn ta, chúng ta sẽ liều mạng với bọn chúng.
Cẩm bào trên người Trịnh Thánh Kiệt tung bay, mặc dù chỉ có tu vi Suất Cấp, thế nhưng trong mắt không có một chút e ngại nào.
Đúng vậy, chúng ta sẽ không lùi lại.
Chúng ta phải sống chết cùng với Phi Linh môn.
Dương Linh Hạo dẫn đầu chúng đệ tử thân truyền Phi Linh môn, không có một ai e ngại đại chiến.
Đông Vô Mệnh quay đầu lại, nhìn đám người Trịnh Thánh KIệt.
Tính tình của đám đệ tử thân truyền này hắn cũng biết một chút.
Khuyết điểm của Trịnh Thánh Kiệt hắn cũng biết.
Mà lúc này ánh mắt nhìn về phía Trịnh Thánh Kiệt có chút tán thưởng.
Ít nhất đây là chỗ tốt của tiểu tử này.
Mỗi người đều có khuyết điểm, những năm này hắn luôn qua sát những đệ tử này.
Có rất nhiều chuyện Đông Vô Mệnh không bỏ xuống được.
Mà lúc này đột nhiên Đông Vô Mệnh dường như hiểu ra thứ gì đó, chẳn ai là hoàn mỹ cả, tất cả thuận theo tự nhiên.
Tất cả đệ tử thân truyền lui ra, đây là mệnh lệnh, thực lực của các ngươi còn chưa đủ.
Lưu lại cũng không có tác dụng, các ngươi mới là tương lai của Phi Linh môn, đây cũng là lời nhắn nhủ của chưởng môn.
Đông Vô Mệnh nhìn đám đệ tử thân truyền của Phi Linh môn sau lưng mình, chưởng môn đã tính tới kết cục xấu nhất, đã âm thầm đào một thông đạo đi thông tới chỗ sâu trong sơn mạch Vụ Đô.
Thông đạo được Thiên Linh Đan Tôn bố trí cấm chế, trừ phi là Đế giả, bằng không sẽ không có ai phát hiện ra.
Lúc này trong lòng Đông Vô Mệnh hiểu ra, sợ rằng động tĩnh trong Đông Hải là ngụy trang, hóa ra mục tiêu âm thầm của Thiên Địa minh chính là Phi Linh môn.
Nhiều cường giả tới đây như vậy, chắc chắn đám người này muốn dùng tốc độ nhanh nhất phá hủy Phi Linh môn.
Sợ rằng Tinh Nguyệt Thiên Sát Đại Trận cũng không chống đỡ được bao lâu.
Hắn phải đem tương lai của Phi Linh môn bảo hộ cho tốt.
Tất cả đệ tử thân truyền đi theo ta, nhanh.
Diệp Phi tiến lên, ý bảo đệ tử thân truyền Phi Linh môn lui xuống trước.
Thế nhưng năm người Đoan Mộc Hồng Chí, Hoàng Tĩnh Ngọc, Niếp Phong, Trịnh Thánh Kiệt, Dương Linh Hạo không có ai động đậy, tất cả đệ tử thân truyền khác cũng không có động đậy, ánh mắt nhìn chằm chằm vào đám người Đoan Mộc Hồng Chí, Niếp Phong, Hoàng Tĩnh Ngọc.
Tất cả đệ tử thân truyền có tu vi Suất cấp theo ta giết địch, người dưới Suất cấp tiến vào mật đạo cho ta.
Thân thể Đoan Mộc Hồng Chí tiến lên phía trước một bước.
Ông.
Một thanh trường kiếm linh khí Địa cấp xuất hiện trong tay Đoan Mộc Hồng Chí, trường bào tung bay, trường kiếm khẽ động, khí tức hung hãn, âm lệ lan tràn ra.
Niếp Phong không nói gì, tâm thần khẽ động, kiện bao tay sư phụ tự tay luyện chế cho hắn xuất hiện, hàn ý trong mắt bắn ra.
Bảo Nhi xoay quanh trên vai, yêu khí lan tràn.
Ông.
Hoàng Tĩnh Ngọc rút kiếm, Dương Linh Hạo, Trịnh Thánh Kiệt cùng những người khác nhanh chóng lấy ra Vũ linh khí cùng với Hồn linh khí của mình.
Sưu Sưu.
Cơ hồ tất cả đệ tử và cường giả Phi Linh môn nhìn qua năm người Đoan Mộc Hồng Chí, lặng lẽ không nói gì, tay nắm chặt Vũ linh khí, Hồn linh khí, từng cỗ chân khí, linh lực chấn động.
Nhanh, theo ta tiến vào trong mật đạo.
Diệp Phi, Diệp Mỹ lần nữa nói ra, đám đệ tử thân truyền tu vi không tới Vũ Suất lúc này mới lặng lẽ quay đầu theo Diệp Phi và Diệp Mỹ rời đi.
Đông cung phụng, chúng ta xin được chiến một trận, đệ tử Phi Linh môn lấy đại cục làm trọng, thế nhưng cũng không phải là người không đánh mà chạy.
Đoan Mộc Hồng Chí tay cầm trường kiếm, lập tức quỳ một gối xuống trước mặt Đông Vô Mệnh, dường như trong lòng đã hiểu rõ dụng ý của Đông Vô Mệnh.
Đám người Niếp Phong, Hoàng Tĩnh Ngọc, Trịnh Thánh Kiệt, Dương Linh Hạo, còn có hơn mười đệ tử đã đạt tới Suất cấp lúc này đều quỳ một gối xuống mặt đất.
Phần đông cường giả Phi Linh môn nhìn mấy đệ tử thân truyền mạnh nhất trong Phi Linh môn, trong lòng ngổn ngang cảm xúc, ít nhất Phi Linh môn có người kế tục.
Đông Vô Mệnh nhíu mày, nhìn đám người Đoan Mộc Hồng Chí, cắn răng nói: Các ngươi ở lại một nửa, một nửa khác lui ra.
Đoan Mộc Hồng Chí nghe vậy đứng dậy, ánh mắt quét qua đám người phía sau, nhìn chúng đệ tử sau lưng, phất tay một cái.
Một ít đệ tử thân truyền thực lực bình thường lập tức bị đẩy lui một chút.
Ánh mắt hắn nhìn về phía Trịnh Thánh Kiệt, nói: Trịnh sư đệ, đệ cũng lui xuống đi.
Nếu như chúng ta đều chết, thế hệ trẻ tuổi của Phi Linh môn phải dựa vào đệ.
Việc này cũng vô cùng quan trọng, đệ không được cãi.
Đại sư huynh, huynh nhất định phải trở lại.
Ánh mắt Trịnh Thánh Kiệt run rẩy một hồi, hắn đối với vị Đại sư huynh này luôn tâm phục khẩu phục, cho dù hắn biết rõ vị Đại sư huynh này có thực lực và thiên phú mạnh hơn hắn, thế nhưng trong thời kỳ trưởng thành thường có tâm lý phản nghịch, khiến cho trong lòng hắn có chút không phục, thậm chí là ghen ghét.
Thế nhưng giờ phút này, hắn lại chân thành kêu một tiếng Đại sư huynh, dứt lời hắn lập tức xoay người rời đi.
Nhị sư tỷ, tỷ cũng lui xuống điNiếp Phong nhìn Hoàng Tĩnh Ngọc nói.
Tại sao ta phải lui ra? Ta biết rõ những năm này ngươi nhường chức vị Nhị sư tỷ cho ta, mà ngay cả đối mặt với Đại sư huynh ngươi cũng không dùng toàn lực.
Thế nhưng nếu như thực sự động thủ ta tuyệt đối không kém ngươi bao nhiêu.
Hoàng Tĩnh Dao nhìn Niếp Phong nói.
Trong những đệ tử thân truyền của Phi Linh môn có lẽ không chỉ lưu lại một ít người như vậy, đây là đại cục.
Niếp Phong nhìn Hoàng Tĩnh Ngọc, những năm gần đây, đây là lần đầu tiên hắn dám nhìn thẳng như vậy.
Cũng chỉ có những lời này thôi sao?Hoàng Tĩnh Ngọc nhìn Niếp Phong, hàm răng khẽ cắn cặp đôi đỏ mọng.
Nếu như lần này ta chết, ta sợ về sau sẽ không còn cơ hội nói cho tỷ biết.
Niếp Phong ngẩng đầu, không biết lấy dũng khí từ đâu, nhìn Hoàng Tĩnh Ngọc nói: Ta thích tỷ, từ lần thứ nhất nhìn thấy tỷ ta đã thích tỷ.
Chỉ là khi đó ta căn bản không xứng với tỷ, hiện tại cũng thế.
Nghe vậy mọi người trên quảng trường lập tức nhìn qua Niếp Phong, ánh mắt có chút kỳ quái, Niếp Phong này nhìn qua có chút đần độn, thế nhưng lại giống như sư phụ hắn.
Được rồi, ta sẽ lùi xuống.
Hoàng Tĩnh Ngọc nhìn Niếp PHong, đôi mắt xinh đẹp nhìn một lát, sau đó khẽ nói: Thế nhưng ngươi nhất định phải còn sống, ta không muốn ngươi chết.
Hoàng Tĩnh Ngọc nói xong, trên khuôn mặt tuyệt mỹ đỏ ửng, thẹn thùng quay người vội vàng lui xuống.
Ha ha, Tam sư đệ, đệ không thể chết nha.
Đoan Mộc Hồng Chí vỗ bả vai Niếp Phong cười ha hả.
Đại sư huynh, chúng ta nhất định sẽ không chết.
Niếp Phong nhìn bóng lưng Hoàng Tĩnh Ngọc, trong mắt hiện lên sự vui vẻ.
Ô Ô.
Không gian lờ mờ rung động, trong không gian đen kịt khiến cho lòng người rung động, một cỗ huyết sắc không ngừng lan tràn ra trong không gian, thanh âm quỷ khóc thần sầu vang vọng không gian.
Lập tức hội tụ thành những vật dữ tợn giống như lệ quỷ tràn ngập, bao phủ không gian.
Giết.
Hơn một ngàn cường giả Lan Lăng sơn trang, Hóa Vũ tông, Thiên Kiếm môn, Vạn Thú Tông trong khoảnh khắc công kích về phía vật khủng bố màu đỏ kia, chỉ là vật khủng bố màu đỏ kia căn bản không có cách nào phá hủy.
Ô ô.
Vật khủng bố màu đỏ kia kêu lên vài tiếng quái dị, trong nháy mắt có mấy người Vương cấp, Suất cấp kêu thảm một tiếng, thân thể ở trên không trung hóa thành một đám huyết vụ rơi xuống.
Phanh Phanh.
Trong tay cường giả Tôn cấp, một mảng lớn vật khủng bố màu đỏ cũng hóa thành huyết vụ, bị đánh xơ xác.
Chỉ là đám huyết vụ lại lập tức hóa thành vật kinh khủng kia.
Vật do sát khí ngưng tụ ra thật khủng bố.
Ánh mắt Hoa Linh Tôn giả trầm xuống, trong ống tay áo màu tím có một cỗ linh hỏa phô thiên cái địa lan tràn ra.
Một mảng lớn vật khủng bố lập tức bị đốt thành tro bụi.
Lập tức hóa thành sát khí ngập trời lan tràn ra chung quanh.
Sát khí hóa vật, cực kỳ khó đối phó.
Phi Kiếm Tôn giả rút trường kiếm sau lưng ra, kiếm quang bắn ra, không ít vật màu đỏ lập tức hóa thành mảnh vỡ, thế nhưng nó lại một lần nữa ngưng tụ.
Những vật do sát khí ngưng tụ ra sợ hỏa diễm, vũ giả thuộc tính hỏa cùng với Linh giả toàn lực công kích.
Hoa Linh Tôn giả lớn tiếng nói, linh hỏa ngập trời quanh thân lan tràn ra.
Một mảng lớn vật do sát khí ngưng tụ ra bị đốt thành tro tàn.
Giết.
Vũ giả thuộc tính hỏa cùng với Linh giả lập tức nhảy ra, hội tụ hỏa diễm phô thiên cái địa đốt cháy vật được ngưng tụ bằng sát khí.
Ô Ô.
Vật dữ tợn màu đỏ kêu to một tiếng, tiếp đó hóa thành tro tàn.
Chỉ là không gian lại có vô số vật dữ tợn màu đỏ lao ra, cuồn cuộn không dứt.
Sát khí ngập trời che đậy không gian.
Có vô số vật dữ tợn màu đỏ bị hỏa diễm thôn phệ, thế nhưng trong vết nứt không gian lại có vô số vật dữ tợn màu đỏ lao ra khiến cho một mảnh mây đen kéo tới.
Thanh âm trầm thấp vang vọng, tiếng rít quỷ khó thần sầu vang vọng.
Cả không gian run rẩy, sát khí mãnh liệt lan tràn ra.
Tăng thêm thanh âm giống như quỷ khóc thần sầu kia khiến cho trong lòng mọi người tràn ngập hàn ý.
Tiếp tục như vậy cũng không phải là biện pháp hay, phải mau chóng phá trận.
Quang mang trong tay Địa Vũ Tôn giả lóe lên, chân khí phô thiên cái địa lan tràn, một mảng lớn vật màu đỏ cách đó không xa bị đánh nát, khó có thể khôi phục.
Thế nhưng lúc này đã có không ít người đi theo sau bị vẫn lạc trong đại trận này.
Ah.
Cùng một thời gian, không ít người có tu vi Vương cấp, Suất cấp không ngừng bị vật màu đỏ công kích, thân thể hóa thành huyết vụ từ trên không trung rơi xuống.
Nhanh che chở ta, nhanh.
Trong đám người Gia Cát Tử Vân mặc Hồn linh khải giáp, sắc mặt cực kỳ ngưng trọng, bối rối không thôi.
Hắn cũng không muốn chết trong miệng những vật màu đỏ dữ tợn này.
Địa Vũ Tôn giả, ngươi còn không lấy ra bảo vật của Hóa Vũ tông, nhanh cưỡng ép phá trận.
Hoa Linh Tôn giả hét lớn một tiếng, không ít đệ tử Lan Lăng sơn trang bị đánh chết, nàng đã đau lòng không thôi.
Hiện tại Lan Lăng sơn trang không thể chịu nổi bất luận tổn thất nào.
Địa Vũ Tôn giả, nhanh dùng bảo vật của Hóa Vũ tông ngươi.
Phi Kiếm Tôn giả cùng với Cự Thú Tôn giả cũng lập tức thúc dục.
Hai người cũng không muốn đệ tử trong môn bị đánh chết trong trận.
Sự đau lòng hiện lên trên mặt Địa Vũ Tôn giả, bảo vật mà hắn mang tới là vì muốn phá Tinh Nguyệt Thiên Sát Đại trận này.
Phi Linh môn có Tinh Nguyện Thiên Sát Đại Trận cũng không phải là chuyện bí mật gì.
Thế nhưng bảo vật mà hắn mang tới cũng chính là trọng bảo của Hóa Vũ tông.
Trong Hóa Vũ tông, tổng cộng có bốn khỏa, mỗi một khỏa đều có giác trị liên thành.
Thậm chí nói nghiêm trọng một chút, tài liệu luyện chế không dưới tài liệu luyện chế thần khí một chút nào.
Quan trọng nhất chính là, ba khỏa này chính là do tiền bối của Hóa Vũ tông lưu lại.
Phương pháp luyện chế đã sớm thất truyền.
Dùng một khỏa ít đi một khỏa.
Bảo vật này đã từng có tiếng tăm lừng lẫy trên đại lục.
Khiến cho người ta nghe thấy tên đã sợ mất mật.
Đồn rằng có tiền bối Hóa Vũ tông lúc trước dùng ba khỏa bảo vật này đồng loạt ra tay diệt một Đế giả.
Từ đó về sau, siêu cấp cường giả Đế giả nhìn thấy bảo vật này đều tránh đi.
Nhưng mà thời điểm này cũng có đệ tử Hóa Vũ tông bị đánh chết.
Địa Vũ Tôn giả cũng không nỡ.
Nếu như lúc trước Hóa Vũ tông cam lòng dùng bảo vật này tiêu diệt Lục Thiếu Du mà nói, Hóa Vũ tông ngày hôm nay cũng không bị tổn thất thảm trọng như vậy.
Tinh Nguyệt Thiên Sát Đại Trận đáng chết, hôm nay ta nhất định sẽ san bằng Phi Linh môn thành bình địa.
Địa Vũ Tôn giả hét lớn một tiếng, đột nhiên trong tay xuất hiện một vật đỏ, lớn chừng nắm tay.
Tất cả mọi người lui về phía sau, nhanh.
Nhìn thấy Địa Vũ Tôn giả móc ra bảo vật, Đám người Hoa Linh Tôn giả lập tức lui về phía sau.
Đối với bảo vật trong tay Địa Vũ Tôn giả cực kỳ kiêng kỵ.
Bọn họ hiểu rõ, bảo vật trong tay Địa Vụ Tôn giả, coi như là bọn họ không tránh kịp cũng sẽ bị đánh chết.
Mọi người nghe vậy cấp tốc lui về phía sau, không để ý tới những vật màu đỏ mà dữ tợn kia.
Diệt Không Hỏa Lôi, đi.
Cánh tay Địa Vũ Tôn giả hất lên, miệng hét lớn một tiếng, vật lớn bằng nắm tay màu đỏ trong tay hắn bắn ra, kéo theo đường cong màu đỏ, bắn thẳng về phía vết nứt không gian đang có sát khí ngập trời lan tràn ra.
Trong nháy mắt rơi vào trong vết nứt không gian.
Trong nháy mắt cả không gian trong lúc vô hình tràn ngập năng lượng nóng bỏng.
Vật màu đỏ kia khiến cho người ta có cảm giác tim đập nhanh hơn.
Giống như bên trong ẩn chứa một cỗ năng lượng bàng bạc đáng sợ.
Vật màu đỏ lớn bằng nắm tay rơi vào trong vết nứt không gian lập tức bành trướng.
Cả không gian đột nhiên rung động, tiếp đó trong nháy mắt vật màu đỏ kia nổ tung, tạo thành quang mang chói mắt.
Thanh âm bạo liệt đột nhiên giống như tiếng sấm vang vọng phía chân trời.
Ầm ầm.
Vật kinh khủng kia triệt để nổ tung, thanh âm tựa như sấm sét trên chín tầng trời, trong khoảnh khắc một cỗ năng lượng nóng bỏng tựa như một cơn lốc mang theo tiếng sấm vang vọng từ trong vết nứt trong không gian tán loạn ra bên ngoài.
Phanh Phanh.
Thanh âm hung hãn giống như tiếng sấm quanh quẩn trên không trung, năng lượng nóng bỏng lan tràn, hóa thành hỏa diễm ngập trời khuếch tán ra bốn phía.
Tựa như quang mang hỏa diễm bao phủ không gian.
Từng vết nứt trong không gian bị xé mở, vết nứt đen kịt trong không gian giống như mạng nhện lan tràn ở trên phía chân trời.
Ken két.
Vết nứt không gian cực lớn lập tức nổ tung, không gian nứt vỡ từng khúc.
Hỏa diễm ngập trời khuếch tán.
Ô ô.
Không gian nứt vỡ từng khúc, hỏa diễm khuếch tán, một mảng lớn vật do sát khí ngưng tụ bị chôn vùi vào bên trong, lập tức hóa thành mảnh vỡ.
Ầm ầm.
Không gian sụp đổ, không trung to lớn bắt đầu hỗn loạn, tầm mắt bắt đầu mơ hồ.
Dưới không trung tựa như sơn băng địa liệt, từng kiến trúc cùng với đỉnh núi bị san bằng thành bình địa.
Mặt đất rạn nứt, đá vụn bắn tứ tung.
Diệt Không Hỏa Lôi thật mạnh.
Dưới cỗ khí tức hủy diệt nóng bỏng này, đám người Hoa Linh Tôn giả, Phi Kiếm Tôn giả, Cự Thú Tôn giả ở phía xa đều kinh hãi, tu vi Chuẩn Đế như bọn họ nếu như bị bao phủ ở bên trong tuyệt đối khó có thể thoát chết.
Uy lực thật mạnh.
Mọi người trợn mắt há hốc mồm, khí tức nóng bỏng kia dường như biển lửa bốc lên bao phủ không gian, năng lượng khủng bố rung động khiến cho lòng người kinh hãi.
Tất cả biến mất, dần dần trở nên yên tĩnh trở lại, trong ánh mắt rung động, trợn mắt há hốc mồm của mọi người, kình khí kinh khủng kia rốt cuộc bắt đầu tán đi, bầu trời lần nữa khôi phục ánh sáng.
Cả không trung khôi phục lại bình thường, trên quảng trường Phi Linh môn.
Trong vô số ánh mắt của đệ tử Phi Linh môn, trên không trung xuất hiện mấy trăm đạo thân ảnh lăng không mà đứng, không ít yêu thú xoay quanh, tuy rằng có chút chật vật, thế nhưng sát ý ngập trời.
Ít nhất có bốn Chuẩn Đế, ba mươi mấy Tôn cấp, hơn năm trăm Vương cấp, hơn bốn trăm Suất cấp.
Hắc Vũ nhìn qua vô số thân ảnh rậm rạp, chằng chịt trên không trung, hàn ý trong mắt bắn ra.
Thế nhưng trong mắt lại ngưng trọng vô cùng.
Tình huống hiện tại của Phi Linh môn bây giờ hắn hiểu rõ.
Chuẩn Đế cũng không có.
Huống chi Thiên Địa minh lại còn phái tới bốn Chuẩn Đế.
Thiên Địa minh quả thực để mắt tới Phi Linh môn a.
Sát Phá Quân vung tay lên, tay nắm Hàn Băng phủ, khí tức lạnh lẽo lan tràn ra giữa không trung.
Đại trận đã bị phá, chuẩn bị huyết chiến.
Đông Vô Mệnh khẽ quát một tiếng, trường bào tung bay, khói độc ngập trời quanh thân lan tràn.
Huyết chiến tới cùng.
Đệ tử Phi Linh môn quát lớn, tay cầm Vũ linh khí, Hồn linh khí, chân khí linh lực phô thiên cái địa lan tràn.
Rống.
Giữa không trung, Thiên Sí Tuyết Sư dẫn đầu vô số cường giả yêu thú linh thú bay lên trời hóa thành bản thể khổng lồ.
Đám yêu thú Nghịch Lân Yêu Bằng, Huyết Ngọc Yêu Hổ xoay quanh trên không trung.
Đệ tử Vạn Thú Tông nghe lệnh, san bằng Phi Linh môn thành bình địa.
Đệ tử Lan Lăng sơn trang nghe lệnh, quét ngang PHi Linh môn.
Đệ tử Hóa Vũ tông nghe lệnh, giết không tha.
Đệ tử Thiên Kiếm môn nghe lệnh, một người cũng không được buông tha.
Hoa Linh Tôn giả, Cự Thú Tôn giả, Địa Vũ Tôn giả, Phi Kiếm Tôn giả nhìn chúng cường giả Phi Linh môn cười lạnh.
Chỉ bằng vào chút thực lực của Phi Linh môn hiện tại, quả thực bọn họ chỉ cần lật tay là có thể tiêu diệt.
Giết.
Trong khoảnh khắc, sát ý trong mắt cường giả bốn sơn môn bắn ra.
Từng đạo thân ảnh lao thẳng lao thẳng về phía Phi Linh môn.
Đại trận đã bị phá, Phi Linh môn rốt cuộc không có cách nào ngăn cản bọn họ tiến vào.
Huyết chiến tới cùng, giết.
Cường giả Phi Linh môn, cũng bay lên trời, thân ảnh hóa thành lưu quang, phóng lên trời.
Chân khí, linh lực phô thiên cái địa lan tràn ra.
Đại chiến kinh thiên rốt cuộc cũng mở màn.
Trong Thánh Linh giáo, thanh âm trầm thấp bạo liệt vang lên không dứt bên tai, kình khí cuồn cuộn.
Đại quân yêu thú, khôi lỗi của Thánh Linh giáo bị phá hủy, xương cốt khắp nơi, mùi máu tươi tràn ngập không gian.
Cường giả Nguyệt Long các, Khôn Dương đảo, Thần Kim các đánh tới, đại quân yêu thú, khôi lỗi của Thánh Linh giáo tuy rằng nhiều, thế nhưng trên phương diện cấp độ không có cách nào chống lại cường giả của đám người Nguyệt Long các và hai sơn môn còn lại.
Đệ tử Thánh Linh giáo bày trận.
Lúc chiến đấu thảm thiết, trong đám người có tiếng hét lớn vang vọng.
Sưu Sưu.
Tiếng hét lớn vang lên, vô số trưởng lão, Tôn lão hộ giáo của Thánh Linh giáo nhảy ra, từng đạo chân khí, linh lực từ trong cơ thể tuôn ra, khiến cho cả không trung gió nổi mây phun, trong mây đen dày đặc, tiếng sấm vnag vọng khiến cho cả không gian run rẩy.
Trong nháy mắt ngắn ngủi, chúng cường giả Thánh Linh giáo bố trí trận pháp hợp kích.
Năng lượng bàng bạc hội tụ, không trung run rẩy, lập tức đánh về phía chúng cường giả Nguyệt Long các và cường giả hai sơn môn còn lại.
Không gian ven đường nổ tung, mặt đất cũng run rẩy.
Bày trận.
Cùng một thời gian, trong Nguyệt Long các, chúng cường giả quát lạnh một tiếng, chân khí, linh lực ngập trời tuôn ra, giống như muốn kết nối với thiên địa, năng lượng khủng bố khuếch tán, một đạo trận pháp ngưng tụ.
Bày trận.
Cùng một lúc, cường giả Thần Kim các, Khôn Dương đảo cũng thả người nhảy lên, lập tức ngưng tụ thành một đại trận, gió nổi mây phun.
Cả thiên địa phong vân biến sắc.
Ầm ầm.
Cơ hồ tất cả công kích trong nháy mắt bộc phát, năng lượng khủng bố rung động, bộc phát lan tràn ra chung quanh.
Dễ như trở bàn tay đem mấy ngọn núi cao vút trong mây chung quanh đánh nát thành tro bụi, không gian nứt vỡ từng khúc.
Đi chết đi.
Chính Dương Tôn giả hững hờ nhìn qua đại quân yêu thú, khôi lỗi của Thánh Linh giáo.
Tay áo vung lên, chân khí nóng bỏng phô thiên cái địa sau lưng tràn ra.
Lập tức ngưng tụ thành một biển lửa, bao phủ đại quân yêu thú và khôi lỗi khổng lồ phía dưới.
Oanh.
Lập tức, biển lửa đánh xuống, cả không gian dưới công kích khủng bố bực này run rẩy không thôi, mặt đất nứt ra tạo thành một cái khe thật lớn, hỏa diễm nóng bỏng khuếch tán, một mản Chính Dương Tôn giả, chúng ta đối phó với Khổng Tước Tôn giả trước.
Hỏa Linh Tôn giả hét lớn một tiếng, thân hình lăng không bay về phía Khổng Tước Tôn giả.
Đệ tử Thánh Linh giáo lui về phía sau, lùi vào trong giáo.
Khổng Tước Tôn giả hét lớn một tiếng, Nguyệt Long các, Thần Kim các, Khôn Dương đảo có chuẩn bị mà tới, Cùng Kỳ Tôn giả và phần đông cường giả Thánh Linh giáo không ở trong giáo.
Đại thế đã mất, có cố gắng cũng không ngăn được.
Khổng Tước Tôn giả, ngươi nên lo lắng cho bản thân mình trước đi.
Một tiếng quát chói tai của Hoa Linh Tôn giả vang vọng trong không gian, thân ảnh lập tức xuất hiện trước người Khổng Tước Tôn giả, chỉ có đánh chết Khổng Tước Tôn giả thì mới có thể coi như triệt để hủy diệt Thánh Linh giáo.
Giết.
Cùng một lúc, Chín Dương Tôn giả và Địa Vũ Tôn giả cũng vây quanh Khổng Tước Tôn giả.
Cô.
Dưới ngọn núi, một đầu đại điểu bảy màu rực rỡ giống như phượng hoàng, vô cùng xinh đẹp mang theo uy thế khủng bố đánh về phía ba người Chính Dương Tôn giả, miệng quát to: Chủ nhân, chạy mau.
Nghiệt súc.
Địa Vũ Tôn giả hét lớn một tiếng, cánh tay vung lên, một cỗ khôi lỗi bát cấp bao giai lập tức lao thẳng về phía trước.
Sắc mặt Khổng Tước Tôn giả ngưng trọng, thế nhưng cũng không có cách nào.
Lúc này nàng cũng không có cách nào tương trợ Nghịch Vân Khổng Tước Thú.
Ba Chuẩn Đế vây công nàng, bản thân nàng đã lâm vào trong hiểm cảnh.
Khổng Tước Tôn giả, hôm nay ngươi trốn không thoát đâu.
Chính Dương Tôn giả lạnh lùng quát một tiếng, trường bào tung bay, chân khí nóng bỏng ngập trời run lên đánh về phía Khổng Tước Tôn giả.
Khí tức nóng bỏng đáng sợ lập tức cùng với công kích kinh người bắn về phía trước.
Tốc chiến tốc thắng, san bằng Thánh Linh giáo.
Hỏa Linh Tôn giả, Địa Vũ Tôn giả đồng thời ra tay, cả phiến thiên địa giờ khắc này kịch liệt run rẩy, một mảng lớn ngọn núi bị phá hủy, mặt đất rạn nứt, sơn băng địa liệt.
Phanh.
Dưới thanh âm bạo liệt kinh người, không ngừng có người ngã xuống, thân thể hóa thành mảnh vỡ, yêu thú, linh thú, khôi lỗi bị nghiền nát.
Tiếng kêu thảm thiết vang vọng thiên địa.
Phía dưới đã sớm trở thành máu chảy thành sông.
Phanh.
Thanh âm trầm thấp bạo liệt vang vọng, Tiết Linh Phượng bị đẩy lui, lúc này có hai cường giả Tôn cấp đồng cấp đồng thời vây công nàng.
Các đệ tử bắt đầu lui về phía sau, nhanh.
Tiết Linh Phượng quát to.
Hừ.
Hai cường giả Tôn cấp lạnh lùng hừ một tiếng, công kích khủng bố lần nữa đánh về phía Tiết Linh Phượng.
Tiết Linh Phượng ngay cả lùi cũng không lùi được, chỉ có thể chống đỡ.
Phanh.
Trong Thánh Linh giáo, lại có một Tôn lão hộ giáo bị vây công hóa thành huyết vụ.
Chỉ có hồn anh nhanh chóng chạy trốn.
Chỉ là hồn anh còn chưa chạy ra xa đã bị vây công đánh tới chết.
Ầm ầm ầm.
Dưới thanh âm trầm thấp, bạo liệt, Khổng Tước Tôn giả vốn vừa đạt tới Chuẩn Đế không được bao bao lâu, lúc này lại bị ba Chuẩn Đế vây công, lập tức rơi vào thế hạ phong.
Phanh.
Chính Dương Tôn giả phong tỏa không gian, một đạo chưởng ấn nhanh như thiểm điện thừa dịp Hoa Linh Tôn giả vừa mới đẩy lui Khổng Tước Tôn giả, hung hăng nện vào trên người Khổng Tước Tôn giả, đem thân thể Khổng Tước Tôn giả đánh vào trong một ngọn núi bị nghiền nát.
Phụt.
Khi Khổng Tước Tôn giả lần nữa xuất hiện thì trên người đã tràn ngập vết máu tươi.
Khặc khặc.
Khổng Tước Tôn giả, hôm nay nhất định ngươi sẽ chết.
Hoa Linh Tôn giả lạnh lùng cười, hàn ý trong mắt bắn ra.
Nhanh đánh chết nàng ta.
Địa Vũ Tôn giả nói, thủ ấn trong tay được kết, một đạo quang trụ bằng năng lượng cực lớn bắn về phía Khổng Tước Tôn giả.
Sưu.
Thân ảnh Khổng Tước Tôn giả nhanh chóng thoát đi, dưới đạo quang trụ bằng năng lượng kia, đỉnh núi phía dưới bị phá hủy thành tro tàn.
Ánh mắt Hoa Linh Tôn giả, Chính Dương Tôn giả trầm xuống, lần nữa vây công Khổng Tước Tôn giả.
Hai người ra tay đều giống như bài sơn hải đảo, lực lượng khủng bố vô cùng, không gian bị đánh nát thành hư không.
Chủ nhân.
Nghịch Vân Khổng Tước Thú quát lớn, thế nhưng dưới sự vây công của hai đầu khôi lỗi, nó cũng không có cách nào thoát thân.
Phanh Phanh.
Khổng Tước Tôn giả lần nữa bị đẩy lui, miệng có máu tươi tràn ra.
Các đệ tử mau lui lại.
Dưới không trung, tiếng hét lớn vang vọng.
Thánh Thú Thiên Tôn Hạ Hầu Khải hét lớn một tiếng, trên người tràn ngập vết hương, thân thể như ẩn như hiện bành trướng, thậm chí không gian chung quanh người này trực tiêp xuất hiện vết nứt không gian khiến cho người ta run sợ.
Tạp chủng Nguyệt Long các, Khôn Dương đảo, Thần Kim các, lão tử liều mạng cùng các ngươi.
Hồn anh tự bạo.
Hạ Hầu Khải hét lên một tiếng thê lương.
Thân thể bành trướng đánh về phía mấy Tôn cấp đang vây công, rồi đột nhiên nổ tung.
Phanh Phanh.
Thanh âm bạo liệt kinh người vang vọng, đồng thời kình khí khủng bố khuếch tán.
Trong không gian xuất hiện một cái động sâu vô cùng lớn, không gian nổ tung, bắn ra quang mang chói mắt mà mạnh mẽ, lực lượng ngập trời khuếch tán ra.
Từng vết nứt không gian lan tràn ra trên không trung.
Trong nháy mắt một mảng lớn người ba sơn môn cùng với ba người có tu vi Tôn cấp bị đồng quy vu tận, còn có một Tôn cấp bị trọng thương đi ra được.
Thánh Thú Thiên Tôn đại nhân.
Đệ tử Thánh Linh giáo hét lớn, đôi mắt đỏ rực, sát ý bắn ra.
Liều, đồng quy vu tận với đám tạp chủng này.
Những đệ tử Thánh Linh giáo còn lại hai măt đỏ rực, thân bành trướng đánh tới đệ tử ba sơn môn.
Mau lui lại, người Thánh Linh giáo không muốn sống nữa rồi.
Mắt thấy người Thánh Linh giáo định dùng hồn anh tự bạo vọt tới, đệ tử ba sơn môn Nguyệt Long các lập tức sợ sệt, lui về phía sau.
Ầm Ầm Ầm.
Từng đạo thanh âm bạo liệt vang lên, không ít đệ tử Thánh Linh giáo dùng hồn anh tự bạo, đồng quy vu tận với đệ tử ba sơn môn, hoàn toàn chính là liều mạng.
Hai mắt Khổng Tước Tôn giả đỏ thẫm, thế nhưng cũng không làm gì được.
Lần này ba sơn môn có chuẩn bị mà tới, thực lực quá mạnh mẽ, nàng căn bản không có cách nào ngăn cản.
Hồn anh tự bạo, xem các ngươi có thể tự bạo được bao lâu.
Chính Dương Tôn giả lạnh lùng quát, không nhìn xuống phía dưới mà ánh mắt nhìn về phía Khổng Tước Tôn giả, lạnh lùng nói: Khổng Tước Tôn giả, hiện tại tới phiên ngươi.
Ngươi trốn không thoát đâu.
Cho dù bản Tôn chết thì cũng sẽ khiến cho ngươi không sống khá giả.
Khổng Tước Tôn giả biết rõ muốn chạy thoát trong tay ba người cũng không dễ, huống chi nàng cũng không có cách nào trốn.
Nhị ca và Tam ca đều đang bế quan, chúng đệ tử Thánh Linh giáo lúc này còn đang kịch chiến.
Khặc khặc, ngày hôm nay Thánh Linh giáo sẽ bị xóa tên trên đại lục.
Hoa Linh Tôn giả âm trầm cười lạnh không thôi, tâm tình vô cùng vui vẻ.
Đồng loạt ra tay, chú ý nàng ta dùng hồn anh tự bạo.
Địa Vũ Tôn giả cười lạnh không thôi, thế nhưng lại có chút kiêng kỵ Khổng Tước Tôn giả tự bạo hồn anh, Chuẩn Đế tự bạo hồn anh, hắn cũng không có cách nào chống lại.
Hồn anh tự bạo cũng tốt, đỡ phí thời gian của chúng ta.
Bằng không rơi vào trong tay ta sẽ là một tài liệu luyện chế khôi lỗi tuyệt hảo.
Địa Vũ Tôn giả cười nói.
Xem tiếp...Linh vũ thiên hà
truyện tranh Linh vũ thiên hà
truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà truyện chữ
đọc truyện Linh vũ thiên hà
Linh vũ thiên hà chap
truyenfull.vn
truyenfull.vip
truyenfull.vip
truyen.tangthuvien.vn/
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative CommonsAttribution 4.0 International License